23-07-2012, 11:28 PM
57991135 Cạch !
Tham gia: Mar 2011
Bà i gởi: 178
Thá»i gian online: 4 ngà y 18 giá» 9 phút
Thanks: 22
Thanked 211 Times in 39 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
ChÆ°Æ¡ng 14: Hà nh Ä‘á»™ng bắt quá»· lá»›n nhất trong lịch sá».
NgÆ°á»i dịch: ThÃch Ca
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn
Nguồn: Tà ng Thư Viện
"Những chuyện nà y chỉ có trưởng tá» má»›i được biết, cÅ©ng chỉ có trưởng tỠđược quyá»n kế thừa tráºn pháp má»›i có thể nhìn thấy quá»· hồn. Những ngÆ°á»i khác trong nhà đá»u không rõ những chuyện nà y, cÅ©ng nhìn không ra những thứ quá»· quái kia." Phà Äỉnh Tân nói.
(Trưởng tá»: Con trưởng, con trai lá»›n trong nhà )
"Theo lá»i vị cao nhân kia để lại, chỉ cần má»™t ngÆ°á»i dùng thân nuôi dưỡng quá»· cổ là được rồi. Những không biết tại sao từ khi tráºn pháp nà y váºn chuyển, trải qua nhiá»u năm, chỉ cần ngÆ°á»i trong nhà há» Phà tròn mÆ°á»i tuổi, Quá»· Hồn trong tráºn tá»± Ä‘á»™ng hấp thụ dưỡng khà của hỠđể nuôi dưỡng quá»· cổ. Tiểu Má»™ là con gái của ta, đêm nay là sinh nháºt thứ mÆ°á»i của nó, lúc nó Ä‘ang hạnh phúc cầu nguyện ở trÆ°á»›c mặt của ta, ta lại trÆ¡ mắt nhìn má»™t nữ quá»· nhá» bé mang theo vẻ mặt oán giáºn, nằm úp sấp lên trên ngÆ°á»i của nà ng. Lúc ấy, Tiểu Má»™ run rẩy, nó nói vá»›i ta nó lạnh lắm, muốn thở cÅ©ng thở không được..."
Nói đến đây, giá»ng của Phà Äỉnh Tân trở nên nghẹn ngà o. Gã ngừng lại, quay sang nÆ¡i khác hỉ mÅ©i.
Äúng lúc nà y, LÆ°u à đã xem kỹ tất cả những nÆ¡i cần xem. Lúc nà y, gã vừa văn dừng lại trÆ°á»›c cổng chÃnh của trang viên. Trên tay LÆ°u à vẫn cầm theo la bà n, gã quay ngÆ°á»i nói Phà Äỉnh Tân: "Phà tiên sinh, ta đã nhìn kỹ khắp nÆ¡i. Tráºn pháp nà y cá»±c kỳ phức tạp. Tuyệt không phải tráºn pháp phong thủy bình thÆ°á»ng, mà nó được kết hợp vá»›i phÆ°Æ¡ng pháp nô dịch ma quá»·, thuáºt bắt quá»·, ngoà i ra tráºn còn có nhiá»u loại thuáºt pháp khác, phá giải khó khăn mÆ°á»i phần, hÆ¡n nữa..." LÆ°u à nói đến đây lại là m nhÆ° có Ä‘iá»u không dám nói, mà đưa mắt nhìn Phà Äỉnh Tân.
Lúc nà y, Phà Äỉnh Tân đã bÄ©nh tÄ©nh nhÆ° trÆ°á»›c, thấy bá»™ dáng của LÆ°u Ã, liá»n nói: "LÆ°u đại sÆ°, có việc gì ngÆ°Æ¡i cứ mở miệng, chỉ cần có thể phá được tráºn pháp nà y, chắc chắn ta sẽ háºu tạ."
"Không phải chuyện thù lao." LÆ°u à chần chá» rồi nói: "Tráºn pháp nà y cùng má»™t nhịp thở vá»›i số mệnh của nhà há» PhÃ, nếu nhÆ° phá hủy, chỉ sợ sau nà y, tà i váºn sẽ suy bại nhanh chóng, cho dù đổi sang bố cục phong thuá»· khác, e rằng cÅ©ng khó già u sang nhÆ° bây giá»..."
"Không sao cả, chỉ cần từ nay vá» sau nhà há» Phà của chúng ta không còn bị tráºn pháp khống chế, chỉ cần con gái của ta có thể sinh hoạt nhÆ° má»™t đứa trẻ bình thÆ°á»ng, bấy nhiêu đó đã đủ lắm rồi."
Phà Äỉnh Tân bình tÄ©nh nói: "Các ngÆ°Æ¡i biết không? Khi ta nhìn thấy nữ quá»· nằm sấp trên lÆ°ng Tiểu Má»™, trong đầu ta chỉ có má»™t suy nghÄ©, đó là bất kể chuyện gì có xảy ra Ä‘i chăng nữa, ta cÅ©ng phải giúp nó thoát khá»i váºn mệnh đáng sợ nà y! Cho nên khi ta biết các ngÆ°Æ¡i có thể phá tráºn, ta liá»n quyết định giúp đỡ các ngÆ°Æ¡i."
LÆ°u à nghe xong, gáºt đầu nói: "Äã váºy thì không có vấn Ä‘á» nà o nữa, chá»— nà y vốn là nÆ¡i đám quá»· tụ táºp, nếu ta không đủ năng lá»±c phá tráºn, thì vẫn còn có sá»± há»— trợ của Ung Thiên SÆ°. Tráºn nà y chắn chắn sẽ bị phá được, bây giá» chúng ta vá» trÆ°á»›c, chuẩn bị và i thứ, lại phối hợp thiên thá»i..."
Nói đến đây, gã bấm ngón tay tÃnh toán: "Hôm sau, và o giữa trÆ°a là lúc dÆ°Æ¡ng khà thịnh nhất trong tháng, hai ngÆ°á»i chúng ta sẽ đến phá tráºn."
Ung Bác Văn cảm thấy không yên lòng, há»i: "LÆ°u đại sÆ°, ta vừa bắt quá»· hấp trên ngÆ°á»i Phà tiên sinh, không biết có ảnh hưởng gì đến thân thể của hắn không?"
Äã có vết xe đổ của Phà Mặc, nếu Ung Bác Văn không há»i rõ rà ng thì chắc chắn hắn sẽ cảm thấy lo lắng.
Hiển nhiên, đây cÅ©ng là vấn Ä‘á» Phà Äỉnh Tân quan tâm, nghe Ung Bác Văn há»i nhÆ° váºy, gã cÅ©ng Ä‘Æ°a ánh mắt thăm há»i LÆ°u Ã.
"Yên tâm Ä‘i." LÆ°u à mỉm cÆ°á»i khoát tay: "Lần nà y, ngÆ°Æ¡i diệt quá»· hấp khà sẽ không tạo ra bất cứ tổn thÆ°Æ¡ng nà o đối vá»›i thân thể của Phà tiên sinh."
Nghe được câu nà y, hai ngÆ°á»i cùng thở ra má»™t hÆ¡i.
Phà Äỉnh Tân không thể chỠđợi được mà há»i tiếp: "Äến hôm sau má»›i phá tráºn, váºy có nên bắt hết tất cả quá»· hấp khà trên ngÆ°á»i nhà há» Phà hay không? Ta muốn ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n của bá»n há» nhanh chóng biến mất?"
Ung Bác Văn vừa định đồng ý thì LÆ°u à khoát tay áo trả lá»i: "Cái nà y không vá»™i, những con quá»· hấp khà kia cùng oán khà Quá»· Hồn vốn có tác dụng cân đối tráºn pháp phong thuá»·. Vừa nãy má»›i bắt má»™t con đã sắp phá hủy sá»± cân đối của tráºn pháp, nếu bắt tất cả, oán khà sẽ tác dụng trá»±c tiếp lên trên ngÆ°á»i nhà há» PhÃ. Äến lúc đó, chỉ sợ chÆ°a đến giữa trÆ°a hôm sau, toà n bá»™ nhà há» Phà đá»u đã chết oan rồi. Còn nữa, các ngÆ°Æ¡i phải chú ý, hai ngà y nà y không ai được rá»i khá»i đây, để tránh phá há»ng sá»± cân đối yếu á»›t của tráºn pháp."
"Còn chúng ta thì sao? Chẳng phải ngÆ°Æ¡i nói có thể giúp chúng ta thoát khá»i tráºn pháp nà y?" Lão quá»· Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện sau lÆ°ng LÆ°u à rồi thình lình nói má»™t câu. Ngay láºp tức, vẻ cao nhân trên mặt LÆ°u à liá»n thay bằng vẻ hoảng sợ. Chỉ thấy gã rú lên rồi trốn ra sau lÆ°ng Ung Bác Văn.
Ung Bác Văn hồi tưởng đến những lá»i LÆ°u à vừa nói, hình nhÆ° trÆ°á»›c lúc phá tráºn không thể xúc Ä‘á»™ng đến tráºn pháp, liá»n tá»± cho là đúng rồi trả lá»i: "À, cái nà y cÅ©ng không vá»™i, bây giá» chúng ta không nên là m bất cứ việc gì nguy hại đến tráºn pháp, đợi hôm sau phá tráºn, các ngÆ°Æ¡i sẽ được giải thoát."
"Không, bá»n chúng không cần phải chá»." LÆ°u à nhá» giá»ng nói vá»›i Ung Thiên SÆ°: "Bây giá» ngÆ°Æ¡i có thể bắt tất cả quá»· hồn ở trong tráºn. Bởi vì chỉ có quá»· hấp khà đã hấp thụ oán khà má»›i gây nguy hiểm, còn những Quá»· Hồn bình thÆ°á»ng nà y sẽ không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì đối vá»›i toà n bá»™ bố cục, hÆ¡n nữa..."
LÆ°u à đột ngá»™t cúi đầu và nói nhá» bên tai Ung Bác Văn: "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng quên, những con quá»· nà y có háºn thù đối vá»›i ngÆ°á»i nhà há» PhÃ. Bây giá» Phà Mặc chết rồi, quá»· hấp khà trên ngÆ°á»i Phà Äỉnh Tân lại bị ngÆ°Æ¡i bắt, toà n bá»™ tráºn pháp đã không còn ngÆ°á»i khống chế, cÅ©ng không ai có thể ngăn cản những Quá»· Hồn trong tráºn. Nếu trong hai ngà y nà y, bá»n chúng nổi lên tâm tÆ° trả thù thì... hÆ¡n ngÆ°á»i nhân mạng nhà há» Phà sẽ chết không có chá»— chôn. Äúng rồi, còn những chuyện lặt vặt nhÆ° hoạt thi, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải giải quyết hết để khá»i gây nhiá»…u loạn thêm."
Ung Bác Văn nghe váºy liá»n gáºt gù liên tục, cuối cùng má»›i nháºn ra LÆ°u à suy nghÄ© tháºt chu toà n. Lúc nà y, hắn liá»n nói vá»›i lão quá»·: "LÆ°u đại sÆ° đã nói không có vấn Ä‘á» gì, váºy chắc chắn sẽ không có vấn Ä‘á». NgÆ°Æ¡i mau táºp trung tất cả quá»· hồn đến lầu ThÃnh Lầu Ä‘i."
Lão quỷ mừng rỡ đáp ứng, thoáng cái đã không còn thấy bóng dáng.
LÆ°u à nhẹ nhà ng thở ra rồi rá»i khá»i lÆ°ng của Ung Bác Văn, gã nói tiếp: "Muốn thu những con quá»· nà y, trÆ°á»›c hết phải phá vỡ phong ấn ở lầu ThÃnh Phong, bằng không ngÆ°Æ¡i sẽ chẳng thể mang chúng rá»i khá»i tráºn pháp phong thuá»·."
Ung Bác Văn khiêm tốn lắng nghe, rồi liên tục gáºt đầu.
Ba ngÆ°á»i láºp tức trở lại lầu ThÃnh Phong, dá»±a theo chỉ dẫn của LÆ°u Ã, Ung Bác Văn liá»n tháo tấm biển Ä‘á» nhÆ° máu xuống. Bấy giá», hắn má»›i thấy má»™t miếng đồng xanh to cỡ bà n tay ở sau tấm biển, bà n tay nà y Ä‘ang là m má»™t ấn pháp rất cổ quái, trên mặt có khắc ký hiệu quanh co khúc khuá»·u, nhìn qua liá»n biết thứ nà y đã tồn tại rất lâu.
Äây hẳn là pháp bà i trấn quá»·.
Ung Bác Văn cẩn tháºn quan sát pháp bà i vừa được mình tháo xuống, không khá»i cảm thấy kỳ quái, phái Thiên SÆ° cÅ©ng có pháp quyết thủ ấn, nhÆ°ng loại ấn pháp trÆ°á»›c mắt hắn chÆ°a nhìn thấy bao giá». Nếu xét theo kiểu dáng, đây chắc chắn không phải thủ ấn của Äạo Gia.
"Äây là tà ng văn." LÆ°u à có kiến thức rất rá»™ng rãi nên giải thÃch: "Äây là pháp ấn Tà ng máºt trấn quá»·, nghe nói Pháºt sống có tu vi cao cÆ°á»ng có thể dùng ấn pháp nà y khu thần dịch quá»·, cÅ©ng không biết lá»i nà y là tháºt hay là giả."
(Khu thần dịch quỷ: Sai sỠthần linh, nô dịch ma quỷ)
Pháp bà i vừa được lấy xuống, toà n bá»™ lầu ThÃnh Phong hÆ¡i lắc lÆ°, âm phong thổi mạnh, mặt đất xuất hiện má»™t tầng sÆ°Æ¡ng trắng, khà lạnh thấu xÆ°Æ¡ng.
Trong âm phong là tất cả quá»· hồn, lá»›n có nhá» có. Chúng lần lượt ra ngoà i, trong nháy mắt, đã chiếm hết diện tÃch của khối đất trống trÆ°á»›c lầu ThÃnh Phong. Bá»n quá»· nà y nhìn ba ngÆ°á»i bằng đôi mắt xanh mÆ¡n mởn, mi cÅ©ng không thèm chá»›p má»™t cái. Trong mắt chúng trà n ngáºp loại cảm xúc khó có thể dùng từ ngữ để hình dung, hệt nhÆ° là ăn trá»™m bắt gặp đá quý, khách là ng chÆ¡i nhìn thấy kỹ nữ, chồn cáo nhìn thấy gà con.
Sau khi dẫn bá»n quá»· ra ngoà i, lão quá»· đến trÆ°á»›c mặt Ung Bác Văn, cung kÃnh nói: "Thiên SÆ°, bốn trăm hai mÆ°Æ¡i mốt quá»· hồn đã đến đông đủ."
Ung Bác Văn gáºt đầu, rồi cầm lấy hồ lô bên hông, Ä‘ang muốn mở ra nút, chợt nhá»› tá»›i má»™t việc, vá»™i và ng há»i: "Các ngÆ°Æ¡i ở cùng quá»· hấp khà sẽ xảy ra việc gì chứ?"
Lão quá»· không ngá» vị nà y Thiên SÆ° trẻ tuổi lại cân nhắc Ä‘iá»u nà y thay bá»n nó nên liá»n thấy cảm Ä‘á»™ng: "Loại quá»· đó đã trở thà nh lệ quá»·, nếu giam chung má»™t chá»—, chúng ta sẽ bị nó ức hiếp."
(Lệ quỷ: quỷ hung ác)
Ung Bác Văn nghe lão quá»· nói váºy, liá»n để hồ lô lại bên hông, Ä‘ang định mượn Phà Äỉnh Tân mấy món đồ, không ngá» Phà Äỉnh Tân lại quay ngÆ°á»i Ä‘i và o trong lầu. Không lâu sau, gã liá»n cầm má»™t cái bình ngá»c rồi Ä‘Æ°a cho Ung Bác Văn: "Ung Thiên SÆ°, ngÆ°Æ¡i xem cái chai nà y có dùng được hay không?"
"Có thể." Ung Bác Văn nháºn ra đây là bình ngá»c cổ xÆ°a được trÆ°ng bà y trên giá sách, nên chần chá» má»™t chút, rồi nói: "Cái bình nà y quá quý giá, ngÆ°Æ¡i cứ tìm đại má»™t cái chai bình thÆ°á»ng cho ta là được rồi."
"Bấy nhiêu mà quý trá»ng gì chứ, ngÆ°Æ¡i cứ dùng tá»± nhiên, coi nhÆ° là má»™t lá»… váºt nhá» ta tặng cho ngÆ°Æ¡i được rồi." Phà Äỉnh Tân không thèm để ý đến chiếc bình ngá»c nà y, thuáºn miệng tặng ngÆ°á»i, Ä‘iá»u nà y là m LÆ°u à ở bên cạnh hâm má»™ không thôi, thiếu chút nữa tròng mắt của gã đã rá»›t ra, trong lòng thầm hối háºn tại sao vừa rồi không kiếm và i cái cá»› để kiếm chút đồ.
"Nhìn ngÆ°á»i ta nói năng hà o phóng nhÆ° váºy, nếu mình từ chối chẳng phải không phóng khoáng sao?" Từ trÆ°á»›c đến nay, Ung Bác Văn vốn là má»™t ngÆ°á»i cẩu thả nên không thèm nói gì nữa, nháºn lấy bình ngá»c. Sáu đó, hắn lại dùng và i miếng chu sa vung vãi đầy đất để vẽ bùa, rồi niệm chú cải tạo bình ngá»c. Là m xong những việc nà y, Ung Bác Văn má»›i Ä‘i ra ngoà i sân, lá»›n tiếng nói: "ChÆ° vị, bây giỠđã có thể bắt đầu."
Những con quá»· chỠđợi ở bên ngoà i đã không còn kiên nhẫn từ sá»›m nhÆ°ng khi biết đã có thể bắt đầu, chúng láºp tức ùa lên, kẻ sau nối Ä‘uôi kẻ trÆ°á»›c mà chui và o trong bình ngá»c.
Bách quá»· tá» Ä‘á»™ng không phải là chuyện bình thÆ°á»ng. Bấy giá», chỉ biết âm phong gà o thét, sÆ°Æ¡ng lạnh lượn lá», đám quá»· "tung tăng" chui và o trong bình ngá»c, phảng phất nhÆ° má»™t con rồng Ä‘en từ đất bằng bất chợt bay lên không. Lúc đám quá»· chui và o bình ngá»c, lá»±c lượng mạnh mẽ đến ná»—i Ung Bác Văn không thể đứng vững mà phải lui vá» phÃa sau liên tiếp. Chẳng biết là m ăn thế nà o, hắn lại không cẩn tháºn vấp phải báºc cá»a, ngã thẳng thẳng lên trá»i.
(Bách quá»· tá» Ä‘á»™ng: Trăm con quá»· cùng chuyển Ä‘á»™ng, bách trở đây vừa có nghÄ©a là "trăm - số lượng", vừa mang nghÄ©a "nhiá»u - Æ°á»›c lượng")
Bình ngá»c đè lên ngá»±c Ung Bác Văn, đám quá»· thì không ngừng chui và o, lá»±c lượng nà y đè ép vị Thiên SÆ° bắt quá»· đến Ä‘á»™ trợn mắt há mồm.
Từ khi thiên sÆ° biết bắt quá»·, cảnh tượng ma quá»· không chạy trốn mà xông vá» phÃa trÆ°á»›c, chấp nháºn bị bắt là chÆ°a há» xảy ra, nghÄ© lại má»›i thấy sau nà y cà ng khó gặp được lần nữa, giỠđây đã có thể xÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng trÆ°á»›c mắt là hà nh Ä‘á»™ng vÄ© đại đến vô tiá»n khoáng háºu.
(Vô tiá»n khoáng háºu: TrÆ°á»›c không có, sau cà ng khó có; Câu nà y tÆ°Æ¡ng tá»± câu "tiá»n vô cổ nhân, háºu vô lai giả")
HÆ¡n mÆ°á»i phút sau, bốn trăm quá»· hồn lá»›n nhá» má»›i chui hết và o trong bình ngá»c, hà nh Ä‘á»™ng bắt quá»· vá»›i số lượng nhiá»u nhất trong lịch sá» liá»n tuyên bố hoà n toà n kết thúc.
Vá» phần mấy con hoạt thi kia lại cà ng dá»… giải quyết hÆ¡n, chỉ cần để cho bá»n chúng Ä‘i và o lầu ThÃnh Phong, má»™t lát sau đến cặn bã cÅ©ng không còn lÆ°u lại.
Äây là vì cô âm Ä‘á»™c dÆ°Æ¡ng Ä‘á»u không phù hợp vá»›i đạo là cân đối của trá»i đất, cho nên lúc chiá»u, khi toà n bá»™ tráºn pháp trở vá» cá»±c âm, mắt tráºn trong lầu ThÃnh Phong khiến nÆ¡i nà y trở thà nh đất cá»±c dÆ°Æ¡ng, vá»›i mục Ä‘Ãch âm dÆ°Æ¡ng giao hòa.
Äối vá»›i thân thể âm tÃnh của hoạt thi, khà cá»±c dÆ°Æ¡ng chẳng khác nà o ánh nắng giữa trÆ°a chiếu lên ngÆ°á»i tuyết, chỉ cần má»™t lát chúng Ä‘á»u bị hủ hóa.
Con hoạt thi ở bãi Ä‘á»— xe dÆ°á»›i mặt đất có thể táºp kÃch Ung Bác Văn giữa ban ngà y ban mặt, má»™t là vì vừa má»›i chuyển hóa thà nh hoạt thi từ ngÆ°á»i sống nên trên ngÆ°á»i còn tồn tại dÆ°Æ¡ng khÃ, hai là vì bãi Ä‘á»— xe dÆ°á»›i mặt đất có âm khà dà y đặc, phù hợp vá»›i Ä‘iá»u kiện hoạt Ä‘á»™ng của hoạt thi.
Còn con hoạt thi nháºn lệnh táºp kÃch Elle Vân, bởi vì nó bị tráºn pháp của Ung Bác Văn ngăn cản nên không thể và o trong phòng khám, chỉ có thể trốn ở bên ngoà i chỠđợi cÆ¡ há»™i. Kết quả là Elle Vân chÆ°a kịp Ä‘i ra, nó đã bị dÆ°Æ¡ng khà ăn mòn sạch sẽ, má»™t mảnh vụn cÅ©ng không chừa lại.
Tà i sản của Na
Last edited by Na; 23-07-2012 at 11:38 PM .
19-08-2012, 07:11 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 15:Cưỡi trực thăng(*)
NgÆ°á»i dịch: ThÃch Ca
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn
Nguồn: Tà ng Thư Viện
(*):Thủ râm đó hĩ hĩ
Tiêu hủy hoạt thi, thu hết đám quá»·, xong hết má»i việc thì đã ná»a đêm.
Ung Bác Văn cùng LÆ°u à vừa rá»i khá»i lầu ThÃnh Phong thì không hẹn mà cùng mà thở phà o nhẹ nhõm rồi nhìn nhau, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u mang vẻ mặt nhẹ nhõm. Xem ra gặp chuyện nguy hiểm nhÆ°ng không chết đã là m cảm giác ghen ăn tức ở biến mất, thay và o đó là cảm giác thân thiết vì đã đồng sanh cá»™ng tá».
(Äồng sanh cá»™ng tá»: Sinh cùng chết chung)
"Hôm nay, trăng sáng quá." LÆ°u à ngẩng đầu nhìn trá»i, rồi nói má»™t câu bâng quÆ¡ vô nghÄ©a.
Giá» phút nà y, tuy tráºn pháp phong thuá»· vẫn còn, nhÆ°ng vì Quá»· Hồn đã được thu hết nên oán khà cÅ©ng bị quét sạch. Bầu trá»i đêm vốn bị sÆ°Æ¡ng mù che lấp nhá» váºy má»›i có thể sáng vằng vặc.
Trăng non nhÆ° chiếc lưỡi liá»m treo ở trá»i Tây, mặt trăng nhÆ° nÆ°á»›c, xung quanh lấp lánh muôn ngà n ánh sao, bầu trá»i đêm nay không có mây, nếu nhìn kỹ, chỉ cảm thấy bóng tối trên trá»i hết sức cao thâm, suy nghÄ© trong lòng theo đó cÅ©ng trở nên phóng khoáng.
"Äúng váºy, ánh trăng..." Ung Bác Văn thuáºn miệng phụ há»a, bất chợt ngẩng đầu lên thấy vầng trăng khuyết, trong lòng liá»n nhảy dá»±ng, run giá»ng há»i: "Mấy giá» rồi?"
"HÆ¡n mÆ°á»i hai giá» rồi." LÆ°u à xem đồng hồ trên Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng, rồi nói tiếp vá»›i giá»ng đầy cảm xúc: "Thá»i gian trôi qua thá»±c nhanh, chốc nữa là sẽ là sáng sá»›m rồi."
"HÆ¡n mÆ°á»i hai giá»?" Mặt mÅ©i của Ung Bác Văn nhÆ° chết cháy: "Váºy chúng ta đã giằng co ở đây hÆ¡n ba tiếng đồng hồ Æ°?"
"Äúng váºy." Rốt cuá»™c LÆ°u à đã chú ý đến sắc mặt của Ung Bác Văn: "Có chuyện gì không?"
"Thảm rồi chứ sao." Ung Bác Văn tru tréo má»™t cách cá»±c kỳ thê thảm: "Xong Ä‘á»i, chết chắc rồi."
Ở phÃa sau, Phà Äỉnh Tân nghe Ung Bác Văn nói váºy, trong lòng hốt khẩn trÆ°Æ¡ng đến Ä‘á»™ giá»ng nói cÅ©ng thay đổi: "Chẳng lẽ xảy ra sai lầm gì sao?"
"Äối vá»›i ngÆ°Æ¡i thì không có sao." Ung Bác Văn Ä‘ep bá»™ mặt Ä‘Æ°a đám, trả lá»i: "Bạn gái của ta bị thÆ°Æ¡ng. Sau khi nháºp viện, nà ng liá»n gá»i Ä‘iện thoại cho ta thá»i hạn bốn giỠđể đến gặp nà ng, nhÆ°ng bây giá»... Trừ khi bay đến thì còn kịp..."
Phà Äỉnh Tân thấy ân công gặp nạn, liá»n vá»™i há»i: "Nà ng ở bệnh viện nà o?"
Ung Bác Văn sầu mi khổ kiểm, so vá»›i lúc chống lại mấy trăm con quá»· còn muốn khó coi hÆ¡n rất nhiá»u: "Bệnh viện Minh Nhân, cho dù bây giá» lái xe đến đó cÅ©ng mất hÆ¡n ba tiếng đồng đồ..."
(Sầu mi khổ kiểm: Mi mang nét sầu, mặt đầy đau khổ)
Phà Äỉnh Tân cầm Ä‘iện thoại lên rồi nói: "Lái Thanh Äiểu qua đây!" Sau đó quay đầu an ủi Ung Bác Văn: "Cái nà y dá»… thôi, Thiên SÆ° yên tâm, chắc chắn ngÆ°Æ¡i sẽ đến kịp."
Ung Bác Văn nghe gã nói thì bán tÃn bán nghi, nhÆ°ng khi thấy bá»™ dạng nhÆ° đã được ngÆ°á»i Ä‘oán trÆ°á»›c nên hắn không thèm há»i tiếp, mà quay ngÆ°á»i trở lại lầu ThÃnh Phong để thu dá»n đạo cụ bắt quá»· trên mặt đất, rồi cất má»i thứ và o trong má»™t cái ba lô má»›i, kể cả bình ngá»c chứa quá»·.
(Bán tÃn bán nghi: Ná»a tin ná»a ngá»)
Mấy phút sau, ngoà i lầu vang lên mấy tiếng nổ ầm ầm. Ung Bác Văn chạy đến cá»a, nhìn lên. Chỉ thấy trong khung cảnh cuồng phong gà o thét, cát đá mịt mù, má»™t chiếc trá»±c thăng loại nhá» cháºm rãi Ä‘áºu xuống bãi cá» trÆ°á»›c lầu.
"Thiên SÆ°, má»i lên trá»±c thăng, chắc chắn sẽ đến kịp." Phà Äỉnh Tân chỉ và o máy bay, vẻ mặt đầy đắc ý.
Ung Bác Văn cùng LÆ°u à nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà cùng sinh ra má»™t cảm giác giống nhau: "Äúng là kẻ có tiá»n..."
LÆ°u à cÅ©ng không muốn ở lại chá»— nà y, láºp tức cùng Phà Äỉnh Tân hẹn thá»i gian phá tráºn rồi lên trá»±c thăng vá»›i Ung Bác Văn.
Sau khi cất cánh, ngÆ°á»i Ä‘iá»u khiển trá»±c trăng há»i: "Trá»±c tiếp đến bệnh viện Minh Nhân à ?"
Ung Bác Văn nói: "Không, trÆ°á»›c tiên đến phố Äông Hà mua cánh gà nÆ°á»›ng của tiệm lão Triệu."
LÆ°u à cÆ°á»i nói: "Nà y lão đệ, nói đến cánh gà nÆ°á»›ng ở Xuân Thà nh, không nÆ¡i nà o ngon hÆ¡n tiệm Tụ Phúc, chi bằng chúng ta đến đó mua Ä‘i."
Ung Bác Văn lắc đầu giải thÃch: "Bạn gái của ta thÃch ăn cánh gà nÆ°á»›ng của lão Triệu, nà ng còn nói gà nÆ°á»›ng ở đây hÆ°Æ¡ng vị tá»± nhiên, còn chân gà ở tiệm Tụ Phúc mang hÆ°Æ¡ng vị rất nặng."
Trá»±c thăng gà o thét, bay thẳng đến ná»™i thà nh, Ung Bác Văn nhìn trang viên nhà há» Phà má»™t lần nữa, những dãy phòng nhá» vẫn lạnh tanh. DÆ°á»›i ánh trăng, bóng râm cá»±c lá»›n của hai quả núi đã che khuất trang viên ở sau lầu ThÃnh Phong. Từ trên trá»i nhìn xuống, nÆ¡i nà y đúng là má»™t hình Thái cá»±c không theo quy tắc âm dÆ°Æ¡ng, bởi vì hình thái cá»±c nà y ná»a tối ná»a sáng, ná»a âm ná»a dÆ°Æ¡ng.
Hồi tưởng từng mà n mạo hiểm vừa nãy, Ung Bác Văn ngỡ nhÆ° Ä‘ang ở trong má»™t giấc chiêm bao, hắn sá» lên bình ngá»c trong ba lô, nhÆ°ng cảm giác lạnh lẽo trên tay nói cho hắn biết, cảnh tượng vừa má»›i xảy ra chÃnh là sá»± tháºt.
Cá»a hà ng gà nÆ°á»›ng của lão Triệu nằm trên phố Äông Hà , cá»a đặt tại má»™t ngã tÆ° sầm uất, mặt tiá»n của cá»a hiệu tuy không lá»›n, nhÆ°ng hai cá»a mở vá» hai hÆ°á»›ng, hÆ°á»›ng Äông và hÆ°á»›ng Nam. PhÃa trÆ°á»›c cá»a hà ng bà y má»™t tủ kÃnh rất lá»›n, bên trên có hai con vịt Ä‘ang chắp tay, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhìn qua má»›i thấy cá»a hà ng nà y cá»±c kỳ bắt mắt.
Bởi vì lão Triệu có tay nghá» rất tốt nên chuyện là m ăn của cá»a hà ng cÅ©ng không tệ. NhÆ°ng chỉ vá»n vẹn ở hai chữ "không tệ" mà thôi, không thể so vá»›i những cá»a hiệu lá»›n. Hôm nay quán chuẩn bị má»™t trăm con gà nÆ°á»›ng theo má»™t Ä‘Æ¡n đặt hà ng cho má»™t buổi tiệc, đây chÃnh là má»™t chuyện là m ăn lá»›n khó gặp nên từ ông chủ trong tiệm đến hai gã bồi bà n cÅ©ng báºn rá»™n đến hÆ¡n mÆ°á»i má»™t giá» má»›i có thể kết thúc công việc.
Ba ngÆ°á»i thu dá»n má»™t chút, vừa định đóng cá»a hà ng, chợt nghe mấy tiếng ầm ầm Ä‘inh tai nhức óc, gió to thổi cát bụi bay tá lả.
Ba ngÆ°á»i cảm thấy hiếu kỳ, Ä‘ang muốn Ä‘i ra xem chuyện gì xảy ra thì Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng gõ trên tấm cá»a cuốn, sau đó, má»™t giá»ng nói lo lắng hô: "Có ngÆ°á»i ở đây không?"
Lão Triệu không biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra, vá»™i và ng mở cá»a, gió to ở bên ngoà i theo đó thổi mạnh lên mặt khiến lão phải lui lại mấy bÆ°á»›c má»›i dừng lại được, vừa ngẩng đầu nhìn, lão chỉ thấy trÆ°á»›c mắt mình có má»™t chiếc trá»±c thăng Ä‘ang Ä‘áºu giữa Ä‘Æ°á»ng.
Má»™t ngÆ°á»i thanh niên đứng bên ngoà i, thấy lão Triệu mở cá»a, liá»n nói: "Ông chủ còn cánh gà nÆ°á»›ng không?"
"Còn chứ, còn chứ, má»i và o." Lão Triệu nháºn ra vị nà y ngồi trá»±c thăng đến mua cánh gà nÆ°á»›ng, liá»n cho rằng đây là má»™t cÆ¡ há»™i là m ăn rất béo bở, không khá»i cảm thấy đắc ý, vá»™i và ng dẫn ngÆ°á»i thanh niên và o trong tiệm, bấy giá» má»›i há»i: "Ngà i muốn mua bao nhiêu cái?"
Ung Bác Văn không cần nghĩ ngợi mà nói: "Năm cái, gói kỹ một chút."
"NgÆ°á»i nà y chắc chắn má»™ danh mà đến, hẳn có ý nếm thá» hÆ°Æ¡ng vị, nếu ăn ngon sẽ đặt hà ng tháºt nhiá»u." Lão Triệu cân nhắc nhÆ° váºy, trong bụng liá»n nở hoa. Ngay láºp tức, năm cái cánh gà nÆ°á»›ng liá»n được lão Ä‘Æ°a đến táºn tay cho khách.
"Bao nhiêu tiá»n?" Ung Bác Văn vừa nói xong vừa mở và tiá»n.
Lão Triệu bị suy nghÄ© trong lòng kÃch Ä‘á»™ng đến Ä‘á»™ đầu nhão nhÆ° bá»™t, nà o có thể cân nhắc lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng. Chỉ thấy lão nói: "Không cần tiá»n, không cần tiá»n, mấy cái cánh nà y ta biếu cho ngà i nếm thá», sao lại có thể lấy tiá»n chứ."
Ung Bác Văn thấy lão Triệu ân cần liá»n cảm thấy bất ngá», cho tá»›i bây giá», hắn còn chÆ°a nghe nói chuyện nhÆ° váºy, nhÆ°ng thấy bá»™ dạng kiên quyết của lão Triệu, hÆ¡n nữa mình còn Ä‘ang vá»™i, nên cÅ©ng không nói gì nữa, nháºn lấy chân gà đã gói kỹ, gáºt đầu nói cảm Æ¡n, rồi bá» Ä‘i.
Lão Triệu ngÆ¡ ngác nhìn Ung Bác Văn trèo lên trá»±c thăng, bấy giá» má»›i nháºn ra thế sá»± bất thÆ°á»ng, vá»™i và ng dắt cuống há»ng hô to: "Tiên sinh, nếm xong chÆ°a? Ngà i định đặt bao nhiêu hà ng."
Tạp âm từ cánh trá»±c thăng che lấp âm thanh ngáºp trà n kỳ vá»ng của lão Triệu, Ung Bác Văn ở trên thấy lão Triệu trợn mắt há mồm, còn tưởng lão chà o tạm biệt, liá»n mỉm cÆ°á»i huÆ¡ tay. Ngay sau đó, trá»±c thăng phóng thẳng lên trá»i má»™t cách ầm Ä©.
Lão Triệu há mồm, hồi lâu má»›i hồi phục tinh thần, rốt cuá»™c lão má»›i biết mình vừa phạm má»™t sai lầm rất lá»›n, không khá»i tức giáºn, phun liá»n mấy bãi nÆ°á»›c miếng xuống đấy, chá»i to: "Bà mẹ ngÆ°Æ¡i tháºt gấu, ngÆ°á»i già u quá không có gì là m nên ná»a đêm ngồi trá»±c thăng Ä‘i mua cánh gà , khoe khoang cái cục *** ấy!"
Không kể đến việc nà y nữa, chúng ta lại nói đến lúc Ung Bác Văn ngồi trực thăng đến bệnh viện Minh Nhân.
Äợi đến lúc trá»±c thăng vừa đáp xuống bệnh viện, bấy giá» chỉ còn cách thá»i hạn Elle Vân Ä‘Æ°a ra ba phút.
Ung Bác Văn liá»n xuất ra khinh công tu luyện bao năm nay, không thèm đợi trá»±c thăng đáp xuống, liá»n cầm bao cánh gà lao thẳng đến quầy phục vụ của bệnh viện, nói gấp: "Xin há»i Elle Vân ở phòng bệnh nà o?"
"Ngoại khoa, phòng 303." Y tá nhanh chóng tra ra phòng bệnh.
"Cảm ơn." Tuy lo lắng, nhưng hắn cũng kịp cảm ơn.
"Không có chi." Tiểu há»™ sÄ© mỉm cÆ°á»i nhìn lên, bấy giá» má»›i phát hiện quầy phục vụ không có lấy má»™t bóng ngÆ°á»i. Trong đầu của nà ng láºp tức hiện ra má»™t series chuyện ma trong bệnh viện, không khá»i hốt hoảng trong lòng, rồi láºp tức núp dÆ°á»›i ghế, dùng đôi tay run rẩy che miệng.
Lúc nà y, tiếng Ä‘á»™ng ầm Ä© của trá»±c thăng đã kÃch Ä‘á»™ng tất cả má»i ngÆ°á»i ở khu phố xung quanh lẫn bác sÄ©, y tá lẫn ngÆ°á»i bện. Phà m là ngÆ°á»i thÃch xem náo nhiệt, lẫn ngÆ°á»i không sợ chết, há»… ngÆ°á»i nà o Ä‘ang rảnh, liá»n vá»™i vá»™i và ng và ng chạy ra ngoà i để xem chuyện gì Ä‘ang xảy ra. Chỉ thấy ở khắp nÆ¡i, bác sÄ©, nhân viên đến tạp vụ, y tá và ngÆ°á»i bệnh, ngÆ°á»i nà y vịn ngÆ°á»i kia, cặp kè thà nh từng Ä‘á»™i. Cảnh tượng tháºt là náo nhiệt, không ai thèm chú ý đến má»™t há»™ sÄ© Ä‘ang sợ hãi núp ở phÃa sau quầy phục vụ.
Thấy cảnh tượng náo nhiệt ở bên dÆ°á»›i, ngÆ°á»i lái máy bay sá»ng sốt, má»™t lần nữa Ä‘iá»u khiển trá»±c thăng bay lên không trung, quay đầu há»i LÆ°u Ã: "Tiên sinh, ngà i muốn Ä‘i đâu?" Giá»ng nói thuần thục, nhiệt tình, có lẽ trÆ°á»›c khi lái máy bay, vị phi công nà y từng lái taxi kiếm ăn.
"Äi building Ginza." LÆ°u à vá»— vai ngÆ°á»i Ä‘iá»u khiển, trong lòng đắc ý, phải biết rằng vá»— vai ngÆ°á»i lái xe thì ai cÅ©ng có cÆ¡ há»™i, nhÆ°ng vá»— vai phi công thì đúng là má»™t chuyện khó xảy ra trong Ä‘á»i đó nha!
Tà i sản của Thần Thoại
Chữ ký của Thần Thoại Không thÃch cà phê-Ghét thuốc lá-Và căn thù rượu bia đó chÃnh là ta
19-08-2012, 07:15 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 16:Chuyện trong bệnh viện.
NgÆ°á»i dịch:Big crazier
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phòng 303 ở lầu ba là phòng bệnh cá nhân nên trong phòng chỉ đặt má»™t chiếc giÆ°á»ng bệnh, má»™t cái bà n, trÆ°á»›c giÆ°á»ng có ti vi, bên cạnh cá»a là má»™t giá gá»—, thau rá»a mặt được đặt ở đây. Tuy bố trà ngăn nắp sạch sẽ nhÆ°ng quả tháºt có hÆ¡i Ä‘Æ¡n Ä‘iệu đến phát chán. Cả phòng bệnh, từ trên tÆ°á»ng xuống dÆ°á»›i sà n, đến giÆ°á»ng nệm và chăn gối, toà n bá»™ chỉ mang má»™t mà u trắng toát. Ở lâu tại má»™t nÆ¡i nhÆ° thế nà y thì cho dù là ngÆ°á»i mạnh khá»e cÅ©ng phải phát Ä‘iên.
Lúc tiếng trá»±c thăng ầm Ä© ở bên ngoà i cá»a sổ vang lên, Elle Vân Ä‘ang tá»±a đầu và o giÆ°á»ng xem má»™t chÆ°Æ¡ng trình ẩm thá»±c trên tivi má»™t cách nhà m chán.
“Cái gì mà ồn quá váºy?†Nghe tiếng Ä‘á»™ng lá»›n, Elle Vân không nhịn được tò mò mà nghểnh cổ nhìn ra ngoà i cá»a sổ, nhÆ°ng tiếc là không thấy được thứ gì, Ä‘iá»u nà y khiến nà ng cá»±c kỳ bá»±c bá»™i, cÆ¡n tức lại cà ng tăng khi nhìn thấy chân trái Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng. Chỉ thấy Elle Vân lầm bầm nói: “Tiểu Văn chết tiệt, Ä‘á»u là tại ngÆ°Æ¡i cả. Tại sao giá» nà y vẫn còn chÆ°a đến chứ?â€
Vừa má»›i than ngắn thở dà i, tiếng Ä‘á»™ng bên ngoà i cá»a sổ lại cà ng thêm ầm Ä©, hình nhÆ° còn kèm theo tiếng kêu kinh ngạc của rất nhiá»u ngÆ°á»i nữa.
Bản tÃnh Elle Vân rất thÃch náo nhiệt, nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh lá»›n nhÆ° váºy, sao có thể ngồi yên cho được. Nà ng trượt xuống giÆ°á»ng, co cái chân Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng lên rồi nhảy lò cò tá»›i cá»a sổ.
“Ai da, sao ngÆ°Æ¡i lại xuống giÆ°á»ng rồi.†Äá»™t nhiên có tiếng nói kinh ngạc vang lên ở ngoà i cá»a.
Má»™t thanh niên khoảng hai mÆ°Æ¡i bảy, hai mÆ°Æ¡i tám tuổi bÆ°á»›c và o, gã cao tầm má»™t mét tám, trên ngÆ°á»i má»™t bá»™ âu phục phẳng phiu, mặt mà y thanh tú, Ä‘eo má»™t cặp kÃnh mát, thoạt nhìn có vẻ hà o hoa phong nhã. Mặc dù ngÆ°á»i nà y khá cao to nhÆ°ng vẻ ngoà i không há» thô kệch. Elle Vân vừa quay đầu nhìn, bấy giá» liá»n xấu hổ, nà ng cúi đầu nói: “Không biết bên ngoà i đã xảy ra chuyện gì mà ầm Ä© đến váºy, ta muốn ra ngoà i xem thá» má»™t chút.â€
“À, bên ngoà i có má»™t chiếc trá»±c thăng không biết từ đâu bay tá»›i, nghe nói còn có ngÆ°á»i nhảy từ trên đó xuống nữa.†Thanh niên vừa nói vừa Ä‘i tá»›i đứng sóng vai vá»›i Elle Vân: “NgÆ°á»i kia chạy vá» phÃa phòng khám rồi, có lẽ là má»™t vị đại gia nà o đó cần xem bệnh gấp.â€
“Äi trá»±c thăng đến khám bệnh?†Elle Vân bÄ©u môi: “Thằng cha đại gia nà y quá khoe khoang rồi.â€
“Äừng nhìn nữa, lên giÆ°á»ng nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.†Thanh niên tá» ra quan tâm, nói tiếp: “Giá» cÅ©ng đã quá ná»a đêm rồi, bạn trai của ngÆ°Æ¡i sẽ đến không kịp đâu.â€
Elle Vân hừ má»™t tiếng, trong lòng thì thầm nghÄ©: “Hứ, hắn dám không tá»›i à .†Nà ng vừa nghÄ© vừa xoay ngÆ°á»i vá» giÆ°á»ng. NhÆ°ng vì phân tâm nên Elle Vân quên chân mình Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng, kết quả là chân trái lại chạm đất, tức thì Ä‘au đến mức phải kêu cha gá»i mẹ, theo đó thân thể cÅ©ng loạng quạng muốn ngã. Thanh niên kia váºy mà tháºt nhanh mắt, láºp tức nắm tay Elle Vân rồi kéo nà ng và o trong ngá»±c.
Lại nói vá» Ung Bác Văn, hắn dùng tốc Ä‘á»™ của váºn Ä‘á»™ng viên Ä‘iá»n kinh chạy má»™t mạch lên lầu ba, đến lúc đã đứng trÆ°á»›c cá»a phòng bệnh số 303 thì Ä‘áºp và o mắt hắn là mà n: Ngoà i trá»i tối Ä‘en, sÆ°Æ¡ng mù phiêu đãng, bên cá»a sổ, má»™t thanh niên cao to anh tuấn Ä‘ang ôm ấp má»™t ngÆ°á»i con gái xinh đẹp, gÆ°Æ¡ng mặt nà ng hÆ¡i Ä‘á» bừng, tá»±a nhÆ° xấu hổ, mà nam nhân thì Ä‘ang nhìn chăm chú và o mắt nà ng, ánh mắt có hÆ¡i xa xăm, suy tưởng…
Cái nà y thá»±c sá»± là má»™t cảnh tượng ấm áp, lãng mạn thÆ°á»ng xuất hiện trong những vở kịch máu chó trên hình. Chỉ là trong mắt Ung Bác Văn thì chẳng chút lãng mạn nà o, mà thay và o đó trong lòng chợt cảm thấy chua chua, nhÆ° là có ai đó không cẩn tháºn là m đổ má»™t bình dấm và o miệng hắn váºy.
Trá»i ạ, má»™t tên xa lạ ở đâu lại xuất hiện rồi ôm ấp bạn gái của ngÆ°á»i khác váºy? Ung Bác Văn đứng ở cá»a ngÆ¡ ngác má»™t lúc, không biết mình phải là m gì cho phải.
Ná»™ khà xung thiên, đạp cá»a xông và o, má»™t tay cÆ°á»›p bạn gái vá», má»™t bên chất vấn hai ngÆ°á»i bá»n há»? Hình nhÆ° có hÆ¡i thái quá, đây cÅ©ng không phải là đi bắt gian phu dâm phụ gì...
Hay là , bình tÄ©nh gõ cá»a rồi tháºt bình tÄ©nh há»i xem bá»n há» Ä‘ang là m chuyện gì? Không được, lấy tâm lý kÃch Ä‘á»™ng xen lẫn Ä‘au Ä‘á»›n của Ung Bác Văn, tháºt không dám bảo đảm trong lá»i nói còn có thể giữ được bình tÄ©nh.
Nhẹ nhà ng đóng cá»a lại, để cho bá»n há» bị giáºt mình, sau đó trốn sang má»™t bên, giả bá»™ nhÆ° không biết gì, nhÆ° váºy hai bên liá»n tránh được má»™t hồi bối rối? Cái nà y dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t chủ ý không tồi.
Ung Bác Văn suy nghÄ© nháºp thần, tháºm chà cÅ©ng không để ý đến cánh cá»a khép há» của phòng bệnh Ä‘ang cháºm rãi mở ra.
“Cho dù giúp đỡ, cÅ©ng không cần phải kéo và o trong lòng chứ.†Elle Vân không Ä‘oán được tại sao đối phÆ°Æ¡ng lại là m ra cá» Ä‘á»™ng thân máºt nhÆ° váºy, trong lòng tuy hÆ¡i bất mãn, nhÆ°ng lại cân nhắc đến ý tốt của đối phÆ°Æ¡ng nên cÅ©ng không thể nói gã cố ý nhân cÆ¡ há»™i để sà m sỡ. Chỉ là trong lúc gã Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn, Elle Vân liá»n nhẹ nhà ng giãy dụa. NhÆ°ng ánh mắt của thanh niên đó vẫn cứ xa xăm, không biết Ä‘ang suy nghÄ© chuyện gì, hệt nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn váºy, không há» chú ý giai nhân Ä‘ang muốn thoát khá»i vòng tay của mình.
“Phanh†má»™t tiếng Ä‘á»™ng vang lên khiến ba ngÆ°á»i trong phòng lẫn ngoà i phòng tỉnh lại. Äó chÃnh là tiếng Ä‘á»™ng do cánh cá»a đụng và o bức tÆ°á»ng.
Ba ngÆ°á»i khôi phục tinh thần, nhỠâm thanh nà y, ba ánh mắt liá»n tụ lại má»™t chá»—.
NgÆ°á»i thanh niên hÆ¡i sá»ng sốt, Ung Bác Văn thì lại mang ánh mắt sắc lạnh.
“A.†Elle Vân thở ra má»™t hÆ¡i, giẫy mạnh khá»i vòng tay ngÆ°á»i thanh niên, lò cò nhảy tá»›i phÃa Ung Bác Văn, bá»™ dạng gấp gáp. CÅ©ng vì nhảy quá nhanh, là m cho thân hình mất cân bằng, té nhà o tá»›i trÆ°á»›c.
NgÆ°á»i thanh niên cất bÆ°á»›c, Ä‘inh ôm ngÆ°á»i đẹp sắp ngã và o trong lòng. NhÆ°ng Ung Bác Văn chắc chắn sẽ không cho gã có cÆ¡ há»™i. Bất chấp ba lô Ä‘ang cầm trong tay sẽ rÆ¡i xuống đất, Ung Bác Văn phóng má»™t bÆ°á»›c đã đến bên cạnh Elle Vân, hai tay kéo nà ng và o trong lòng.
Elle Vân chÆ°a hết hoảng sợ, khuôn mặt có chút Ä‘á» lên, nhìn và o mắt bạn trai tá»±a hồ muốn nói Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng lại vì khẩn trÆ°Æ¡ng mà thở gấp đến Ä‘á»™ không nói được thà nh lá»i.
HÆ¡i thở ấm áp của giai nhân mang theo hÆ°Æ¡ng vị ngá»t ngà o lÆ°á»›t qua mặt Ung Bác Văn cÅ©ng khiến hắn ngây ngất tâm hồn, nhìn và o đôi mắt Ä‘en long lanh của nà ng Ä‘ang mở to, trong lòng hắn không khá»i nổi lên má»™t suy nghÄ©: “Cho dù nà ng giải thÃch chuyện vừa rồi nhÆ° thế nà o thì ta Ä‘á»u tin nà ng, tuyệt đối không há»i lại.â€
Suy nghÄ© nà y vừa hiện ra trong đầu, Elle Vân đã thở Ä‘á»u lại, vừa ôm cổ hắn nà ng vừa hung hăng kêu lên: “Sao bây giá» má»›i tá»›i, định cho ta chết đói à ?â€
Ầy… Cái nà y cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, nếu nà ng vá»™i vá»™i và ng và ng giải thÃch việc kia thì má»›i giống nhÆ° là có vấn Ä‘á». Nghe được tiếng hét nà y, Ung Bác Văn Ä‘em bao nhiêu hoà i nghi vứt ra sau đầu. Bấy giá», hắn lại cảm thấy xấu hổ vì đã hoà i nghi nà ng nhÆ°ng đối vá»›i việc bị trách móc cÅ©ng không thể không bà o chữa: “Bốn tiếng đồng hồ, còn nói ta tá»›i muá»™n, vì để tá»›i kịp ta phải mượn cả trá»±c thăng của Ä‘oà n là m phim để tá»›i đây đó nha.â€
Ung Bác Văn vừa nói vừa bế Elle Vân, rồi đặt nà ng lên trên giÆ°á»ng bệnh. Sau đó, hắn Ä‘Æ°a bao cánh gà nÆ°á»›ng vẫn mang theo trên tay cho nà ng. Ung Bác Văn tháºt không dám Ä‘em cánh gà bá» và o ba lô, thứ nhất là vì trong đó có nhiá»u thứ, hắn sợ có đồ váºt gì là m dÃnh bẩn. Thứ hai, nếu để Elle Vân thấy những thứ công cụ tróc quá»· của hắn thì sẽ rất phiá»n phức.
“Ta cho ngÆ°Æ¡i bốn tiếng đồng hồ, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không thể tá»›i sá»›m hÆ¡n sao? Váºy ra cái trá»±c thăng kia là chở ngÆ°Æ¡i tá»›i. Äã quá ná»a đêm rồi, gây ra Ä‘á»™ng tÄ©nh lá»›n nhÆ° váºy, không sợ ngÆ°á»i khác tố cáo ngÆ°Æ¡i quấy nhiá»…u nhân dân à ?†Giá»ng Elle Vân đã dịu dà ng hÆ¡n má»™t chút, lại Ä‘em bao cánh gà đưa lại cho hắn: “Mở ra dùm ta, đúng rồi…â€
Bá»—ng nhiên, nà ng lại nhìn Ung Bác Văn vá»›i vẻ hoà i nghi: “Sao ngÆ°Æ¡i lại bẩn nhÆ° váºy, không phải là má»›i vừa lăn lá»™n dÆ°á»›i đất đó chứ?â€
Lăn lá»™n dÆ°á»›i đất cÅ©ng nhẹ rồi, đánh má»™t tráºn ở Phà gia, trên thân thể sao có lại không bị bẩn. Chỉ là lá»i nà y Ung Bác Văn cÅ©ng không dám nói thẳng, chỉ có thể giải thÃch: “Lúc ở chá»— Ä‘oà n là m phim, ta là m mẫu cho bá»n há» má»™t Ãt Ä‘á»™ng tác, không cẩn tháºn bị té thôi.â€
“Cố vấn Äạo thuáºt mà còn phải là m Ä‘á»™ng tác mẫu nữa à ?†Elle Vân tá» rõ vẻ nghi ngá».
“Khụ, khụ…â€
NgÆ°á»i thanh niên bị hai ngÆ°á»i bá» lÆ¡, đến lúc nà y má»›i chịu không nổi mà phải ho khan hai tiếng, nhắc cho hai ngÆ°á»i nhá»› sá»± tồn tại của mình.
Elle Vân chợt để ý đến thiếu sót của mình. Thì ra nà ng đã ngang nhiên Ä‘em má»™t ngÆ°á»i sống quên Ä‘i mất, bấy giá» má»›i cảm thấy xấu hổ, giá»›i thiệu: “Tiểu Văn, để ta giá»›i thiệu vá»›i ngÆ°Æ¡i, đây là VÆ°Æ¡ng Ước Hà n, cháu trai của bác VÆ°Æ¡ng ở đầu phố. Lúc ta bị ngất Ä‘i, chÃnh hắn Ä‘Æ°a ta tá»›i bệnh viện.â€
Ung Bác Văn đã từng nghe nói tá»›i VÆ°Æ¡ng tiên sinh nà y, hÆ¡n nữa lại có ấn tượng không tốt vá» hắn nên chỉ chà o há»i qua loa: “Chà o VÆ°Æ¡ng tiên sinh, lần nà y cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i rồi.â€
Hắn vừa Ä‘Æ°a tay chà o há»i, vừa tỉ mỉ quan sát vị VÆ°Æ¡ng Ước Hà n nà y.
“Ồ, so vá»›i ta thì cao to hÆ¡n má»™t Ãt, đẹp trai hÆ¡n má»™t Ãt, y phục Ä‘á»u là hà ng hiệu, xem ra cÅ©ng rất có tiá»n. Chỉ là , Ä‘Ã n ông trưởng thà nh thì Ä‘eo nhẫn là m gì? Äã váºy còn là nhẫn đầu chó, tháºt không có mắt thẩm mỹ…â€
Ung Bác Văn cà ng so sánh cà ng cảm thấy nhụt chÃ, so vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, hắn má»›i nháºn ra mình thua kém ngÆ°á»i ta má»™t thứ má»™t chút. Loại nháºn thức nà y quả tháºt là m trong lòng Ung Bác Văn cảm thấy khó chịu, Ä‘Ã nh phải miá»…n cưỡng tìm khuyết Ä‘iểm của đối phÆ°Æ¡ng để mà an ủi chÃnh mình.
“không cần khách khÃ, đây cÅ©ng là chuyện ta nên là m.†VÆ°Æ¡ng Ước Hà n nói: “Dù sao ta vá»›i Tiểu Vân đã quen biết lâu rồi.â€
“À...†Ung Bác Văn cố ý kéo dà i câu nói, rồi liếc mắt nhìn Elle Vân, trong mắt rõ rà ng có ý há»i: “Sao ta lại chÆ°a từng nghe ngÆ°Æ¡i nói quen biết ngÆ°á»i nà y.â€
Elle Vân chá»›p chá»›p mắt, ý nói: “CÅ©ng chỉ biết sÆ¡ sÆ¡, không thân.â€
Ung Bác Văn không tin, kết quả là bị nà ng nhéo má»™t cái, ánh mắt đầy Ä‘e dá»a: “NgÆ°Æ¡i dám không tin ta, xem chút nữa ta thu tháºp ngÆ°Æ¡i.â€
VÆ°Æ¡ng Ước Hà n thấy hai ngÆ°á»i đầu mà y cuối mắt, tá»± nhiên biết rõ hai ngÆ°á»i là đang thông qua phÆ°Æ¡ng thức nà y để tiến hà nh trao đổi thông tin. Hai ngÆ°á»i nà y không cần nói liá»n có thể để đối phÆ°Æ¡ng hiểu rõ của mình, loại tâm ý tÆ°Æ¡ng thông nà y quả tháºt khiến VÆ°Æ¡ng Ước Hà n cảm thấy mình dÆ° thừa mÆ°á»i phần, gã liá»n láºp tức ho nhẹ má»™t tiếng rồi nói: “Nếu nhÆ° đã không còn chuyện gì, váºy ta Ä‘i vá» trÆ°á»›c.â€
“A, đã phải Ä‘i sao, hay ngồi lại nói chuyện má»™t chút đã.†Tuy Elle Vân nói nhÆ° váºy nhÆ°ng trong giá»ng nói lại chẳng có má»™t chút thà nh ý nà o, đã váºy lại còn mang vẻ mừng rỡ nữa chứ.
Ung Bác Văn lại dứt khoát đứng lên nói: “Cứ Ä‘i thong thả, xuống lầu cÅ©ng phải cẩn tháºn má»™t chút, đèn ở cầu thang bị há»ng rồi. Trá»i đêm hÆ¡i khó nhìn Ä‘Æ°á»ng đó nha.â€
Hắn nói xong những lá»i nà y, VÆ°Æ¡ng Ước Hà n còn có cách nà o ở lại đây?
VÆ°Æ¡ng Ước Hà n lắc đầu mỉm cÆ°á»i, cÅ©ng rất có phong Ä‘á»™ mà không tÃnh toán vá»›i thái Ä‘á»™ của hai ngÆ°á»i: “Hai ngÆ°á»i cháºm rãi nói chuyện nhé, không cần tiá»…n.â€
Nói xong liá»n ra ngoà i. Ung Bác Văn cÅ©ng không muốn tiá»…n, nhÆ°ng Elle Vân lại đẩy hắn má»™t cái là m hắn Ä‘Ã nh phải đứng lên, rảo bÆ°á»›c theo sau.
VÆ°Æ¡ng Ước Hà n vừa ra khá»i cá»a, Ung Bác Văn má»›i thấy ba lô của mình còn nằm dÆ°á»›i đất. Bấy giá» hắn liá»n vá»™i và ng nhặt lên Chỉ là khi vừa Ä‘Æ°a tay ra, Ä‘á»™ng tác của Ung Bác Văn Ä‘á»™t ngá»™t sững lại.
Tà i sản của Thần Thoại
19-08-2012, 07:18 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 17:Ma quỷ trong bệnh viện.
NgÆ°á»i dịch:Azure0z
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Thấy Ung Bác Văn bá»—ng toát mồ hôi đầy đầu, trông nhÆ° táo bón, Elle Vân nghi ngá»: "Thế nà o rồi?"
"Ta để Bông trong ba lô, sao giá» không thấy nữa rồi?" Ung Bác Văn còn má»™t chuyện quan trá»ng không dám nói ra, đó là cả cái bình ngá»c chứa quá»· cÅ©ng không thấy nốt.
Äây là má»™t vấn Ä‘á» cá»±c kỳ quan trá»ng, bên trong có tá»›i mấy trăm con quá»·, nếu ai đó không biết mà lỡ mở ra thì háºu quả gì cÅ©ng không cần Ä‘oán nữa. Phải biết rằng, những con quá»· nà y Ä‘á»u bị phong ấn trong tráºn pháp phong thủy nhiá»u năm, tháºt khó đảm bảo khi thoát ra ngoà i, liệu có má»™t hai con quá»· nà o đó bị tâm thần phân liệt rồi trở thà nh Lệ Quá»· hay không?
NghÄ© đến háºu quả nà y, Ung Bác Văn lo lắng không thôi, mồ hôi sau lÆ°ng đã là m áo sÆ¡ mi Æ°á»›t đẫm.
“Sao ngÆ°Æ¡i lại mang theo Bông?†Tuy Elle Vân rất nghi ngá» nhÆ°ng nà ng vẫn nói: “Nhanh Ä‘i tìm nó, trong bệnh viện không cho mang theo thú váºt, đừng để ngÆ°á»i ta bắt lại.â€
Chỉ chá» những lá»i nà y, Ung Bác Văn láºp tức quay ngÆ°á»i, rá»i khá»i phòng bệnh.
“Chắc không sao đâu, ta đã dùng bùa chú phong ấn bình ngá»c rồi, chắc không ai thấy lá bùa dán ở miệng bình đâu. Bông tháºt là ngu, kêu nó để ý cái bình, giá» thì hay rồi, giỠđến cục *** của nó cÅ©ng không có…â€
-----o0o-----
“Äây đúng là hoa văn thải ly hoa của thá»i kỳ Thái Bình hÆ°ng quốc!â€
(Thái bình hÆ°ng quốc, má»™t thá»i kỳ của Nhà Tống, cụ thể nằm trong khoảng thá»i gian từ năm 976 đến năm 984)
Tiếng nói đầy tham lam và hÆ°ng phấn nà y phát ra từ má»™t ngÆ°á»i gầy yếu, tuổi đã quá bốn mÆ°Æ¡i. NgÆ°á»i nà y mặc má»™t bá»™ quần áo mà u xanh nhạt kẻ ô dà nh cho bệnh nhân. Tuy tuổi tác không lá»›n lắm nhÆ°ng đầu gã hói má»™t ná»a. DÆ°á»›i ánh đèn, ná»a cái đầu nhẵn bóng của gã Ä‘ang láºp lòe ánh sáng, còn khuôn mặt thì tái nhợt, loại nhợt nhạt nà y chỉ có những bệnh nhân ở trong bệnh viện lâu ngà y má»›i có. Chỉ là , khuôn mặt tái nhợt ấy lại Ä‘ang dần trở nên Ä‘á» á»ng vì quá kÃch Ä‘á»™ng.
“Không ngá» Ä‘i đái đêm cÅ©ng nhặt được bảo bối nhÆ° thế nà y. Hê hê, cuối cùng thì Lý Há»c Nhân nà y cÅ©ng đến lúc gặp váºn.†Gã vừa cÆ°á»i nhẹ vừa vuốt ve bình ngá»c trong tay mình, sau đó lấm lét nhìn khắp xung quanh.
Vừa nãy, tại hà nh lang, Lý Há»c Nhân dẫm phải má»™t cái ba lô nhÆ°ng không biết là ai ném xuống. Bấy giá», gã còn cảm thấy rất xui xẻo, định chá»i báºy mấy câu rồi tìm chủ nhân ba lô thì bá»—ng nhiên nhìn thấy má»™t bình ngá»c óng ánh từ trong ba lô lăn ra.
Lý Há»c Nhân vốn là má»™t kẻ buôn bán đồ cổ, tuy cả Ä‘á»i chÆ°a gặp qua bảo váºt chân chÃnh, nhÆ°ng không phải vì thế mà ánh mắt thiếu sá»± tinh tÆ°á»ng. Chỉ vừa liếc qua, gã đã nháºn ra bình ngá»c nà y có vẻ ngoà i khá giống cổ váºt thá»i Bắc Tống. Ngay sau đó, Lý Há»c Nhân láºp tức Ä‘em kìm hãm âm thanh, đến khi đã chắc chắn rằng xung quanh không có ngÆ°á»i, gã má»›i ôm lấy bình ngá»c, chạy thẳng và o nhà vệ sinh, rồi trốn bừa và o má»™t buồng. Lúc nà y, ngồi trên bồn cầu, Lý Há»c Nhân má»›i dám quan sát bình ngá»c má»™t cách tỉ mỉ. Cuối cùng, gã đã hoà n toà n xác định chiếc bình ngá»c nà y có hoa văn thải ly hoa từ thá»i Thái Bình hÆ°ng quốc.
Mấy tháng trÆ°á»›c, Lý Há»c Nhân vừa má»›i xem qua tin tức vá» loại bình ngá»c nà y: Trong má»™t buổi đấu giá, chiếc bình ngá»c có kiểu dáng tÆ°Æ¡ng tá»± đã được Ä‘Æ°a lên sà n, và giá cuối cùng là ba triệu Äô la Mỹ!
Vừa nghÄ© đến ba triệu Äô la Mỹ, gã kÃch Ä‘á»™ng tá»›i mức không thở được. Nháºn thấy bệnh tim sắp tái phát, Lý Há»c Nhân vá»™i và ng lấy ra hai viên thuốc ngáºm trợ tim có hiệu quả nhanh.
“Meo meo… †Má»™t tiếng mèo kêu ở trên đầu Lý Há»c Nhân là m gã sợ đến dá»±ng cả tóc gáy, thiếu chút nữa đã phun hai viên thuốc trong miệng ra ngoà i. Sau khi vịn vách tÆ°á»ng má»™t lúc tháºt lâu, Lý Há»c Nhân má»›i cảm thấy tốt hÆ¡n. Vừa ngẩng đầu lên nhìn, gã liá»n thấy má»™t con mèo Ä‘en rất dà i nằm trên bức tÆ°á»ng ngăn, nó Ä‘ang trừng đôi mắt xanh biếc theo dõi gã.
“Con mèo chết tiệt, tháºt đáng ghét.†Lý Há»c Nhân chá»i má»™t câu, rồi xua tay Ä‘uổi con mèo Ä‘en, nhÆ°ng con mèo Ä‘en nãy lại không há» phản ứng, nó chỉ vẫy Ä‘uôi rồi chăm chú theo dõi hắn.
“Mẹ nó, nhìn ta là m gì, ta không phải chuá»™t.†Lý Há»c Nhân mắng thêm má»™t câu mà không hỠđể ý tá»›i sá»± kỳ lạ của con mèo Ä‘en kia. Bởi vì Lý Há»c Nhân báºn nâng niu chiếc bình ngá»c trong ngá»±c, cà ng xem gã cà ng thấy thÃch, hệt nhÆ° chÃnh mình Ä‘ang ôm hà ng đống đô la Mỹ trong tay. Nhìn má»™t hồi, Lý Há»c Nhân nhịn không được mà cÆ°á»i hì hì, cÆ°á»i mãi không thôi, nếu để bác sỹ khoa tâm thần bắt gặp tình trạng bây giá», chắc chắn sẽ thay đổi bệnh án cho gã.
Lý Há»c Nhân ngắm bình ngá»c má»™t hồi, má»›i phát hiện trên miệng bình có dÃnh má»™t váºt mà u Ä‘en, gã còn tưởng bụi đất nên có ý muốn ra khá»i buồng nhìn cho rõ. Äến khi đã chắc chắn không có ai Ä‘ang ở gần, gã má»›i dám mang bình ngá»c đến bồn rá»a tay để cá» rá»a.
Dòng nÆ°á»›c chảy đến phÃa miệng bình liá»n chảy ra ngoà i, giống nhÆ° bị cái gì đó ngăn lại, hoặc chăng có má»™t thứ trong suốt Ä‘ang che miệng bình, hay cÅ©ng có thể là chiếc bình nà y Ä‘ang Ä‘á»±ng đồ váºt nên má»™t chút giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng không thể lá»t và o.
NhÆ°ng là bất kể nhìn theo hÆ°á»›ng nà o thì cái bình nà y cÅ©ng không có váºt gì Ä‘áºy lại.
Lý Há»c Nhân Ä‘Æ°a bà n tay sá» và o miệng bình, kết quả gã đã xé ra má»™t tá» giấy và ng có vẽ các ký hiệu quanh co ở mặt trên, thoạt nhìn đúng là má»™t tấm bùa chú đã bị Æ°á»›t, do đó các ký hiệu cÅ©ng đã bị má» Ä‘i. Gã tiện tay ném lá bùa và o cống thoát nÆ°á»›c, sau đó lại tiếp tục dùng bình múc nÆ°á»›c, thế nhÆ°ng nÆ°á»›c vẫn không lá»t nhÆ° trÆ°á»›c.
“Mẹ nó, tháºt là tà môn.†Lý Há»c Nhân cảm thấy khó hiểu. Vừa lẩm bẩm, gã vừa lắc lắc cái bình.
“Äừng lung lay!†Äá»™t nhiên có má»™t giá»ng nói vang lên trong bình ngá»c, giá»ng nói nà y tháºt sá»± á»›n lạnh, nghe sao cÅ©ng không giống giá»ng nói của con ngÆ°á»i.
Lý Há»c Nhân bị dá»a đến mức tay chân run láºp cáºp, bình ngá»c bá»—ng tuá»™t xuống, gã nhịn không được mà kêu má»™t tiếng thất thanh rồi Ä‘Æ°a tay ra chụp nhÆ°ng bình ngá»c vẫn rÆ¡i thẳng xuống đất.
Nếu nhÆ° váºy, bình ngá»c sẽ vỡ ra thà nh trăm mảnh mất!
“Äừng.†Lý Há»c Nhân tuyệt vá»ng kêu lên, trÆ°á»›c mắt gã là mảnh u ám.
NhÆ°ng kỳ tÃch chợt xuất hiện, lúc bình ngá»c sắp chạm đất thì lại Ä‘á»™t ngá»™t đứng yên trong không trung, hình nhÆ° nó Ä‘ang được má»™t bà n tay vô hình nâng lên. Lúc nà y, bình ngá»c đã bắt đầu cháºm rãi tiến lên phÃa trÆ°á»›c.
Má»™t là n khà mà u Ä‘en từ trong miệng bình thoát ra, nhÆ° dòng nÆ°á»›c, nó nhanh chóng trà n khắp bình ngá»c, là m bình ngá»c mà u trắng trở thà nh hai mà u Ä‘en trắng giao nhau.
Nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị trÆ°á»›c mắt, Lý Há»c Nhân tháºm chà còn không kịp hoan hô vì bình ngá»c nguyên vẹn thì láºp tức cổ há»ng cứng Ä‘á», té lăn quay trên mặt đất.
NgÆ°á»i thÆ°á»ng không ai có thể nhìn thấy con quá»· Ä‘ang nâng bình ngá»c. Chỉ là con quá»· nà y Ä‘ang nhìn đống bị thịt trên mặt đất, khó hiểu gãi đầu: “Ta chết khó coi lắm sao? Äến ná»—i vừa nhìn thấy đã ngất Ä‘i.â€
“Meo meoâ€, con Bông nhẹ nhà ng nhảy đến, Ä‘i qua Ä‘i lại trên ngÆ°á»i Lý Há»c Nhân, vừa Ä‘i nó vừa lắc đầu, không biết là khinh miệt sá»± nhát gan của tên nà y hay là bà y tá» thái Ä‘á»™ bất mãn của nó.
“Chi… chi… chi…â€
Tiếng cảnh báo chói tai cùng vá»›i ánh sáng hồng trà n ngáºp khắp nÆ¡i.
Äó là má»™t gian phòng rá»™ng khoảng bốn trăm mét vuông, trên vách tÆ°á»ng là má»™t mà n hình lá»›n hiển thị bản đồ toà n Xuân Thà nh, nó không chỉ gồm khu vá»±c ná»™i thà nh mà cả những thôn trang nhá» xung quanh cÅ©ng Ä‘á»u được liệt kê tỉ mỉ. PhÃa trÆ°á»›c mà n hình là má»™t loạt thiết bị giám sát, nhÆ°ng bởi vì đã ná»a đêm nên chỉ có hai ngÆ°á»i ngồi giám sát.
Lúc nà y, trên mà n hình máy tÃnh có má»™t Ä‘iểm sáng nho nhỠở khu vá»±c ná»™i thà nh, phÃa dÆ°á»›i thiết bị có má»™t cái đèn Ä‘á» nhá» Ä‘ang nhấp nháy không ngừng. Âm thanh chói tai và ánh sánh hồng láºp lòe phát ra từ đây.
“Ở phÃa đông thà nh phố.†Má»™t ngÆ°á»i vừa nói vừa thao tác cá»±c nhanh trên thiết bị Ä‘iá»u khiển: “Bệnh viện Minh Nhân, Ä‘Æ°á»ng Tụ Uyển, tầng ba, nhà vệ sinh phÃa đông, chỉ số tiêu chuẩn 3.26, là quá»· hồn bình thÆ°á»ng, không phải lệ quá»·, chừng 42 tuổi, chỉ số nguy hiểm 0.1â€
Má»™t ngÆ°á»i khác cầm lấy microphone bắt đầu nói: “Äây là trung tâm giám sát và điá»u khiển, xác nháºn bệnh viện Minh Nhân có Quá»· Hồn không bình thÆ°á»ng xuất hiện, yêu cầu ngÆ°á»i ở gần đó đến xá» lý.â€
HÆ¡n mÆ°á»i giây sau có âm thanh trả lá»i, “Äây là tổ 18, Ä‘ang Ä‘iá»u tra ở vùng lân cáºn, xin cấp tà i liệu liên quan.â€
“Hả…†NgÆ°á»i gá»i ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc rồi má»›i há»i: “Tiểu NgÆ° Nhi, chuyện nà y không phải do các ngÆ°Æ¡i phụ trách mà ?â€
“NgÆ°Æ¡i có ý kiến à ?†Thiết bị truyá»n đến giá»ng nói rất nhá» nhẹ Ä‘iá»m đạm, nhÆ°ng ngÆ°á»i gá»i đến lại có cảm tưởng nhÆ° Ä‘ang nghe tiếng sói hú cừu non. Chỉ thấy ngÆ°á»i nà y sợ đến run ngÆ°á»i, vá»™i và ng trả lá»i: “Không có, không có ý kiến, số liệu nà y ta sẽ gá»i cho ngÆ°Æ¡i.â€
"Cảm Æ¡n." Sau đó, giá»ng nói trong microphone láºp tức biến mất.
NgÆ°á»i gá»i ngẩn ngÆ¡, sắc mặt đầy lo lắng, tên đồng bá»n cÅ©ng không biết là m sao, Ä‘Ã nh nói: "Hi vá»ng không xảy ra chuyện gì."
"Hi vá»ng là váºy, có lẽ La tiểu thÆ° Ä‘ang ở cùng vá»›i nà ng."
"Hả... NhÆ° váºy ta má»›i lo lắng."
"Vì sao? Từ trÆ°á»›c đến nay, La tiểu thÆ° Ä‘á»u là m việc tháºn trá»ng mà ."
"Äúng váºy, có thể La tiểu thÆ° là m việc rất thuáºn buồm xuôi gió, nhÆ°ng phần nà o đó là do tÃnh tình của nà ng. HÆ¡n nữa... À, do ngÆ°Æ¡i má»›i tá»›i nên không biết má»™t số việc..."
"Váºy ý của ngÆ°Æ¡i là phải báo cho chủ tịch?"
"Nếu nhÆ° chủ tịch biết, Tiểu NgÆ° Nhi chắc chắn sẽ Ä‘oán ra chúng ta máºt báo, đến lúc đó sẽ có phiá»n phức rất lá»›n."
"Váºy phải là m thế nà o? Nếu nà ng xảy ra chuyện gì... Thì đến khi truy cứu trách nhiệm, chúng ta cÅ©ng chạy không thoát."
"Äúng váºy... À há, ta có biện pháp nà y."
"Biện pháp gì? Nói mau."
"Chúng ta ném tiá»n xu, mặt chữ báo chủ tịch, mặt lÆ°ng thì không báo."
"Äây... là biện pháp của ngÆ°Æ¡i sao... Ôi thôi, váºy cứ theo đó mà là m Ä‘i."
NgÆ°á»i vừa gá»i Ä‘iện móc ra má»™t đồng xu rồi ném lên trá»i. Sau khi chụp được đồng tiá»n trên không trung, ngÆ°á»i nà y mở ra từ từ.
"Là mặt chữ, báo chủ tịch."
Trong bá»™ Ä‘Ã m Ä‘á»™t ngá»™t vang lên má»™t giá»ng nói lạnh lùng: "Hừ, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i giá»i lắm. Ta đã nghe hết rồi."
"Cái gì?" Sắc mặt của hai ngÆ°á»i đại biến, vá»™i và ng nhà o đến xem xét máy truyá»n tin, sau đó cùng kêu má»™t tiếng: "Thảm rồi, chÆ°a tắt máy truyá»n tin!"
"Oa ha ha ha ha..."
Tiếng cÆ°á»i u ám từ phát ra từ trong bá»™ Ä‘Ã m, cùng vá»›i đó là cảm giác áp bách ngáºp trà n căn phòng khiến hai tên xui xẻo toát mồ hôi lạnh.
Tà i sản của Thần Thoại
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Thần Thoại
19-08-2012, 07:20 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 18:Bắt quỷ cũng cần "hiện đại hóa"(1)
NgÆ°á»i dịch:BSNT,ThÃch Ca
Biên dịch: No_dance8x
Biên táºp: Ksor Din
Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn
Nguồn: Tà ng Thư Viện
"Thiên Sư... Thiên Sư đại nhân, Thiên Sư đại nhân."
Lão quá»· ló đầu ra ngoà i hà nh lang, rồi bá»—ng hô lên má»™t tiếng nhè nhẹ. Bấy giá», Ung Bác Văn vừa giống con ruồi không đầu Ä‘ang mon men khắp các khu bệnh ở lầu ba, vừa giống má»™t tên trá»™m Ä‘ang mò Ä‘Æ°á»ng trong đêm tối.
Nghe được tiếng gá»i của lão quá»·, hắn láºp tức chạy tá»›i, bất chấp tất cả giÆ¡ tay chá»™p lấy nó, quát khẽ: "NgÆ°Æ¡i chạy đến đây là m cái gì hả? Cái bình kia đâu rồi? Những con quá»· khác nữa, chúng đâu rồi?" Nếu xét theo lẽ thÆ°á»ng, ngÆ°á»i thÆ°á»ng há có thể bắt được quá»·, dầu là Thiên SÆ° cÅ©ng không há» ngoại lệ, sở dÄ© Ung Bác Văn có năng lá»±c bắt quá»· là bởi vì trong tay nắm giữ phong ấn của đám quá»·, nên khi chá»™p và o thân thể của con quá»·, cÅ©ng tá»±a nhÆ° bà n tay mang má»™t chiếc găng đầy Ä‘inh nhá»n mà chá»™p và o ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cái cảm giác đó không há» dá»… chịu chút nà o.
Lão quá»· Ä‘au đến mức hai hà m răng tê dại, nhÆ°ng nó không dám dãy giụa mà chỉ gượng cÆ°á»i: "Thiên SÆ°, cái bình ấy không sao cả, Bông đại nhân đã tá»± mình trông chừng nó, những con quá»· khác cÅ©ng Ä‘á»u thà nh tháºt ở lại đó nên không chạy đến đây. Ta đến đây là để báo tin cho ngà i, Bông đại nhân cÅ©ng định đến chá»— ngà i nhÆ°ng khổ ná»—i phải lo lắng cho cái bình ấy, không thể rá»i khá»i, thế nên buá»™c lòng ta phải Ä‘i thay."
Nghe tin cái bình không sao, trong lòng Ung Bác Văn liá»n nhẹ nhõm, thở phà o má»™t hÆ¡i, hắn má»›i buông lão quá»· ra. Trong phút chốc liá»n cảm thấy xấu hổ khi đã trách oan nó, bất giác cÆ°á»i gượng: "Hì hì, sao ngÆ°Æ¡i không nói sá»›m." Ngụ ý lão quá»· cÅ©ng phải gánh má»™t phần trách nhiệm.
"Ta cÅ©ng muốn nói dÆ°ng mà ngà i có cho cÆ¡ há»™i nói đâu." Lão quá»· nén giáºn, tuy trong lòng "ai oán" không thôi nhÆ°ng lại không dám nhắc đến, chỉ nói tiếp: "Ngà i mau theo ta, cái bình ấy Ä‘ang ở trong phòng vệ sinh." Dứt lá»i, chẳng hỠđể ý đến Thiên SÆ°, nó liá»n vá»™i và ng bay vá» nhà vệ sinh.
Lúc nà y, tâm tình của Ung Bác đã thả lá»ng nên khi theo sát sau lÆ°ng lão quá»· cÅ©ng không có áp lá»±c gì, chỉ toan lấy lại cái bình, rồi lại nghÄ© là m sao để táºn dụng cÆ¡ há»™i được ở cùng má»™t đêm vá»›i bạn gái. Phải biết hai ngÆ°á»i há» chẳng những là thanh mai trúc mã mà từ nhá» cÅ©ng đã rất thân thiết, nhÆ°ng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm qua vẫn chÆ°a từng có cÆ¡ há»™i qua đêm vá»›i nhau.
NhÆ°ng khi và o đến cá»a nhà vệ sinh, Ung Bác Văn không khá»i giáºt mình hoảng sợ.
Má»™t nam tá» gầy yếu, sắc mặt tái nhợt Ä‘ang nằm sóng soà i trên ná»n nhà , trong tay cầm má»™t cái bình ngá»c, mà con Bông chồm lên ngÆ°á»i gã mà liếm láp, dù thấy có ngÆ°á»i đến nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y vẫn bất Ä‘á»™ng, chỉ có thể nhẹ nhà ng rên lên má»™t tiếng.
Tình cảnh nà y tháºt sá»± là quái dị.
Ngẫm lại xem, ná»a đêm, trong buồng vệ sinh, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nằm bất Ä‘á»™ng, má»™t con mèo Ä‘en Ä‘ang ngồi trên mình gã, má»i ngÆ°á»i xem đó có giống mấy tình tiết trong ba cái phim kinh dị không?
"Chuyện nà y là sao, ngÆ°Æ¡i bị gì váºy?" Ung Bác Văn nhìn ngÆ°á»i kia rồi há»i má»™t tiếng.
Quá»· giết ngÆ°á»i, đây là má»™t tá»™i không nhá», lão quá»· còn muốn bình yên chuyá»…n thế đầu thai, nếu giá» mà dÃnh phải cái tá»™i nà y... NghÄ© đến đấy, nó sợ đến mức co rụt cả ngÆ°á»i, vá»™i và ng giải thÃch: "Không phải ta, không phải ta."
"Không phải ngÆ°Æ¡i, chẳng lẽ là Bông?" Ung Bác Văn lo lắng, bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c, hắn Ä‘Æ°a tay sá» thá» má»›i phát giác tuy ngÆ°á»i nà y chỉ còn thoi thóp, nhÆ°ng vẫn còn sống, má»›i nói: "May mà chÆ°a chết."
"Hình nhÆ° bệnh tim tái phát, vừa rồi khi ta Ä‘i ra thì thấy tên nà y đã té xỉu ở đây." Lão quá»· cÅ©ng không dám nói ngÆ°á»i ná» bị nó dá»a nên má»›i ngất Ä‘i: "Chắc chắn gã muốn trá»™m bình ngá»c..."
"Äược rồi, ngÆ°Æ¡i và o Ä‘i. Ta còn phải nhanh trở vá» phòng bệnh." Ung bác văn má»™t tay nhặt lên bình ngá»c, má»™t tay ôm lấy con mèo, liếc nó má»™t cái, ý muốn bảo nó không cần lảm nhảm chi cho mất thá»i giá».
Lão quá»· tá»± nhiên thức thá»i, ngoan ngoãn Ä‘i đến, định chui vô bình ngá»c.
Ngay lúc nà y, dị biến nổi lên.
Má»™t tiếng nổ vang lên giòn giã, má»™t đồ váºt hình ống phá tan cá»a kÃnh rồi bay và o, rÆ¡i xuống mặt đất, lặng lẽ vỡ ra, từ từ tá»a ra ánh sáng xanh lá cây.
Ở trong quầng sáng, thân thể lão quá»· dần trở nên rõ rà ng, vô số tia sáng mà u xanh bồng bá»nh trôi xung quanh ngÆ°á»i nó, giống nhÆ° má»™t đóa hoa lá»a Ä‘ang bay múa.
"Äây là váºt gì?"
Má»™t ngÆ°á»i má»™t quá»· hoà n toà n ngây ngẩn, bất giác nhìn nhau rồi cùng há»i má»™t câu.
Äá»™t nhiên, má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên, lúc nà y toà n bá»™ cá»a sổ chia năm xẻ bẩy, vụn thủy tinh rÆ¡i lả tả trong không trung.
Má»™t dáng ngÆ°á»i vụt qua rồi nhẹ nhà ng rÆ¡i xuống đất mà không phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng, má»™t tia sáng mà u hồng từ trong ngá»±c hắn bắn ra, bắn thẳng và o giữa trán của lão quá»·.
Ung Bác Văn trợn trắng con mắt, hắn thấy rõ rà ng ngÆ°á»i vừa phá cá»a sổ nhảy và o mặc Ä‘á»u má»™t thân quần áo mà u Ä‘en từ trên xuống dÆ°á»›i, ngay cả cái bao tay và già y cÅ©ng Ä‘en nốt. Trên mặt ngÆ°á»i nà y Ä‘eo kÃnh nhìn đêm lấp lánh ánh sáng xanh lá, tóc buá»™c Ä‘uôi ngá»±a ở sau ót, cái Ä‘uôi ngá»±a nà y hiện Ä‘ang vung vẩy. Tuy nhiên, trên tay ngÆ°á»i ná» lại ôm má»™t khẩu súng tá»± Ä‘á»™ng, đặt ở phÃa trÆ°á»›c kÃnh nhìn đêm. Tia laser mà u Ä‘á» trên nòng ngắm của khẩu súng cÅ©ng Ä‘ang phát sáng.
Chỉ là giá» phút nà y, đèn trong nhà vệ sinh sáng trÆ°ng, ngÆ°á»i nà y ăn mặc nhÆ° váºy, không khá»i có phần ngu ngốc. Ai lại Ä‘i Ä‘eo kÃnh nhìn đêm dÆ°á»›i ánh đèn chứ?
Tóm lại đây là ai? Bá»™ Ä‘á»™i đặc chủng? Phần tá» khủng bố? Hay tá»™i phạm quốc tế? Chẳng lẽ ngÆ°á»i bị bệnh má»™ng du?
Ung Bác Văn ngây ngÆ°á»i má»™t lúc, ngÆ°á»i tá»›i thì suy nghÄ© gì đó, rồi má»™t tiếng "phịch" vang lên, má»™t ánh sáng hồng xì ra từ trong há»ng súng. Chỉ trong chốc lát, hà o quang nà y bay đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i lão quá»·, sau đó nhanh chóng mở rá»™ng và hóa thà nh má»™t tấm lÆ°á»›i bằng chất liệu ánh sáng. Trên mạng lÆ°á»›i, ánh sáng trắng láºp lòe, thì ra đó là má»™t tấm bùa cỡ lá»›n.
"Thiên SÆ°, cứu ta!" Lão quá»· phản ứng tháºt nhanh, vừa thấy tấm lÆ°á»›i mang theo lá bùa khổng lồ, liá»n biết sá»± việc không ổn, thoáng cái đã trốn ra sau lÆ°ng Thiên SÆ° đại nhân.
"Tên nà y cÅ©ng là đồng nghiệp trong nghá»?" Ung Bác Văn hoà i nghi trong lòng, theo hắn thấy, kẻ trÆ°á»›c mắt nhìn thế nà o cÅ©ng không giống nhÆ° là đồng nghiệp trong nghá». NhÆ°ng do tấm lÆ°á»›i có lá bùa cá»±c lá»›n tháºt giống nhÆ° nhãn hiệu trên quần áo là m việc, bởi váºy hắn muốn không tin cÅ©ng khó.
Lúc trÆ°á»›c, khi Ung Bác Văn nhìn thấy LÆ°u à đùa giỡn nữ đệ tá», hắn cÅ©ng cảm giác vị đại sÆ° Phong Thủy nà y quả tháºt đã rá»a mắt cho hắn má»™t lần. Tuy nhiên, đến buổi tối hôm nay, Ung Bác Văn má»›i biết cái gì là ngÆ°á»i giá»i còn có ngÆ°á»i khác giá»i hÆ¡n, ngÆ°á»i biến thái cà ng có ngÆ°á»i còn biến thái hÆ¡n.
Dù tâm tÆ° trong lòng là váºy, thế nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác của Ung Bác Văn lại không hỠđắn Ä‘o do dá»±. Bấy giá», hắn phi thân tiến lên, Ä‘Æ°a tay nắm lấy lÆ°á»›i ánh sáng kia. Chỉ là , Ung Bác Văn liá»n cảm thấy lòng bà n tay của mình nóng rá»±c, hệt nhÆ° Ä‘ang chá»™p lấy ánh lá»a trên ngá»n nến, và cùng vá»›i đó là má»™t chút Ä‘au Ä‘á»›n. Äến khà nhìn lại bà n tay, tấm lÆ°á»›i ánh sáng đã biến mất nhÆ° ảo ảnh, rốt cuá»™c vẫn không bắt được thứ gì.
"Äây không phải là bùa chú tạo ra ảo giác đấy chứ?" Ung Bác Văn nao nao, trong đầu nhanh chóng rà lại những Ä‘iển tịch có liên quan, nhÆ°ng cÅ©ng không tìm được bất cứ đạo thuáºt nà o tÆ°Æ¡ng tá»±.
"Né ra." NgÆ°á»i tá»›i trầm giá»ng quát khẽ, bay lên tung má»™t cÆ°á»›c, có ý muốn đá bay hắn.
Ung Bác Văn không tránh không né, chỉ hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i, rồi Ä‘á»™t ngá»™t vá»t tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c ngÆ°á»i ná», hai tay chụp lấy hai tay đối phÆ°Æ¡ng, ra sức tách ra hai bên, cùng lúc đó vá»™i và ng đẩy tá»›i. ChÃnh vì váºy, hai ngÆ°á»i áp sát và o nhau, thân bất do ká»· mà phải liên tiếp bÆ°á»›c lui, cho đến khi lÆ°ng chạm tÆ°á»ng, má»›i có thể ngừng lại.
(Thân bất do kỷ: Thân thể không chịu hà nh động theo ý muốn)
NgÆ°á»i nỠđã bị chế ngá»± cả hai tay nên quát má»™t tiếng, xem chừng đã phẫn ná»™. Chỉ thấy má»™t cái đầu gối Ä‘ang phóng đến giữa háng của Ung Bác Văn, thân thể ngÆ°á»i ná» thì khom lại, muốn thoát khá»i tình trạng bị Ä‘á»™ng hiện tại.
Ung Bác Văn phản ứng cá»±c nhanh, chân của đối phÆ°Æ¡ng vừa má»›i nâng lên, hắn liá»n dẫm má»™t chân xuống, cùng lúc đó, chân còn lại xoay vòng ra sau, thân ngÆ°á»i đẩy mạnh vá» phÃa trÆ°á»›c, má»™t má»±c đè đối phÆ°Æ¡ng lên trên tÆ°á»ng.
"Ã..." NgÆ°á»i ná» kêu thảm bằng giá»ng trầm thấp, âm thanh trong trẻo, dá»… nghe.
Ung Bác Văn nghe đến đây, không chỉ có cảm giác êm tai, mà cảm giác quen tai còn rõ rà ng hÆ¡n. DÆ°á»ng nhÆ° hắn đã nghe giá»ng nói nà y ở nÆ¡i nà o. Vừa thấy nao nao, Ung Bác Văn cẩn tháºn nhìn kỹ, chỉ thấy phÃa sau cặp kÃnh rá»™ng lá»›n, chÃnh là má»™t khuôn mặt trắng nõn, mÅ©i cao, miệng anh Ä‘Ã o. Bấy giá», Ung Bác Văn của chúng ta liá»n ngẫm lại xem mình đã gặp khuôn mặt nà y ở nÆ¡i nà o.
Hắn Ä‘ang suy nghÄ©, ngÆ°á»i nỠđã gầm rú: "Sắc lang chết tiệt, thả ta ra."
Ầy... Biệt danh nà y rất quen thuộc.
Ung Bác Văn tÃnh cách hÆ¡i hÆ°á»›ng ná»™i, lại là ngÆ°á»i nghiêm chỉnh, trong lịch sá» hai mÆ°Æ¡i năm cuá»™c Ä‘á»i, chỉ có má»™t chá»— bẩn, đó là lúc bị má»™t cô gái mắng mình là sắc lạng, hÆ¡n nữa còn mắng ngay bay ngà y ban mặt.
"NgÆ° Thuần Băng!" Ung Bác Văn thốt lên. Lúc nà y, ngÆ°á»i ná» cúi đầu, nâng kÃnh nhìn đêm lên trên đỉnh đầu, kÃnh nhìn đêm liá»n từ mắt chuyển đến trán, cùng vá»›i đó là má»™t đôi mắt Ä‘en nhánh ngáºp trà n lá»a giáºn.
Quả nhiên là tiểu nha đầu kia.
Ung Bác Văn chÆ°a bao giá» nghÄ© bản thân mình sẽ gặp lại cô bé nà y nhanh đến nhÆ° váºy. Bấy giá», hắn chỉ có thể ngÆ¡ ngác nhìn đối phÆ°Æ¡ng, trong lòng không khá»i có cảm giác kỳ lạ, hai ngÆ°á»i gặp nhau hai lần, Ä‘á»u trong hoà n cảnh rất "đặc biệt", lần đầu là lúc mất Ä‘iện trong thang máy, hồi thứ hai là lúc ná»a đêm, trong nhà vệ sinh nam, hÆ¡n nữa Ä‘á»u đánh nhau trong khi chÆ°a hiểu chuyện gì xảy ra.
"Mau buông ta ra!" Ngư Thuần Băng giãy dụa thân thể, nà ng vốn đang cố hết sức để đè nén âm thanh, nhưng rốt cuộc cũng phải nâng lên và i mức.
Ung Bác Văn bị quát, má»›i phục hồi tinh thần, giỠđây, hắn má»›i để ý đến tình trạng xấu hổ giữa hai ngÆ°á»i.
Thân thể của Ung Bác Văn Ä‘ang đè trên thân thể má»m mại, có lồi có lõm của NgÆ° Thuần Băng. Hai tay thì đè hai tay của nà ng lên trên vách tÆ°á»ng, mà quan trá»ng hÆ¡n cả chÃnh là , chân hắn Ä‘ang dẫm lên chân ngá»c đẹp đẽ của ngÆ°á»i ta! Vì NgÆ° Thuần Băng vừa má»›i giãy dụa nên thân thể má»m mại cà ng cá» sát vá»›i từng bá»™ vị trên ngÆ°á»i hắn. Ầy, cảm giác tháºt sá»± không tệ à nhà .
"Thá»±c xin lá»—i, thá»±c xin lá»—i." Ung Bác Văn vừa lui vá» phÃa sau vừa xin lá»—i liên tục.
NgÆ°á»i vừa bị tổn thất nặng ná», NgÆ° Thuần Băng, nhìn thấy Ung Bác Văn lui lại, láºp tức cầm súng lên, chỉa há»ng súng tối om vá» phÃa sắc lang hung ác.
(Sắc lang là má»™t câu mắng của ngÆ°á»i Tung, câu nà y đồng nghÄ©a vá»›i dê xồm của chúng ta)
Ung Bác Văn phản ứng cá»±c nhanh, vừa nháºn ra NgÆ° Thuần Băng giÆ¡ súng lên, láºp tức chụp lấy nòng súng, quay ngÆ°á»i xoay lÆ°ng vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng, sau đó má»›i dùng khuá»·u tay chế ngá»± hung khÃ. Chỉ trong nháy mắt, khẩu súng đã bị Ung Bác Văn dá»… dà ng Ä‘oạt lấy.
"NgÆ°Æ¡i!" NgÆ° Thuần Băng không thể kìm cÆ¡n tức được nữa, thấy mình không thể là m gì được Ung Bác Văn, đã váºy trÆ°á»›c mặt lại chÃnh là bả vai của đối phÆ°Æ¡ng, vì váºy liá»n cắn lên trên đó má»™t miếng.
Ung Bác Văn kêu thảm, thân thể lui mạnh vá» phÃa sau, lại tiếp tục đè NgÆ° Thuần Băng lên trên bức tÆ°á»ng.
Tà i sản của Thần Thoại
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Thần Thoại
Từ khóa được google tìm thấy
/cong-ty-cho-thue-quy/ , äîìàøíèé , công ty cho thu quá»· , công ty cho thuê quá»· , công ty cho thuê quỷ , công ty cho thue quá»· , cong ty cho thuÄ‘ quy , cong ty cho thue quy , cong ty cho thue quy 4vn , cong ty cho thue quy prc , cong ty cho thue quyen3 , êàëåíäàðü , huyền huyễn yy , huyá»n huyá»…n là gì , ïåòåðáóðãà , quá»· hà m trảo quá»· , sat than , thu an cua dao gia