Khải Nguyên thấy Kelly thực sự không biết gì về Khu vực 51, liền bỏ đi, không quan tâm đến cô ta nữa.
Hắn chuyển sự chú ý đến Thu Thủy, hắn bắt cô ta xem truyền hình, dẫn cô ta ra ngoài quan sát cuộc sống, và quan trọng nhất là bắt cô ta phải đặt câu hỏi.Thu Thủy tiếp thu rất nhanh, chỉ trong 1 ngày đã đặt ra mấy chục câu hỏi làm Khải Nguyên trả lời không kịp, hắn chỉ trả lời 1 số, còn lại hắn bảo Thu Thủy về hỏi Nhã Ca.Xem như hắn không thành công trong lĩnh vực giáo dục vậy
Hôm sau, Uyên Thi đã phục hồi, Khải Nguyên cũng mừng rỡ ra mặt, nhưng vì thể chất của Uyên Thi khá yếu nên Khải Nguyên tự nhắc mình là phải rất nương tay với cô ta.Khải Nguyên đã giao hẳn Thu Thủy cho Nhã Ca, nhưng ban đêm vẫn để cô ta trong phòng hắn … làm gối.Nhã Ca và Mỹ Huyền không thể bồi tiếp hắn, với Uyên Thi hắn lại phải nhẹ tay, không có cái gối này hắn khó mà ngủ được ngon giấc
Kelly buồn rầu vài ngày rồi cũng thôi, lối sống Mỹ lại trở lại, cô ta không nói gì với ai hàng ngày cứ bỏ đi, đến khuya mới về.Khải Nguyên không ngờ cô ta thoát khỏi vòng quản lý của nhà trường lại trở nên quá lố như vậy, nhưng hắn cũng không để tâm.
Mấy ngày sau, Khải Nguyên cũng tìm Kỳ Lân tiên sinh nhờ ông ta chỉ điểm về phương pháp điều khiển quang cầu, Kỳ Lân tiên sinh chỉ cho hắn 1 câu khẩu quyết
“Cảm nhận sinh mệnh của đối thủ, dùng sinh mệnh của mình phát động tinh thần điều khiển quang cầu truy đuổi”
Khải Nguyên không hiểu gì nhưng vẫn ghi nhớ, hắn trở về suy nghĩ mãi, rút cục “sinh mệnh” là thế nào, phải làm sao để “cảm nhận”.Cả hôm đó hắn cứ ngồi thừ ra, suy nghĩ mãi, nhưng vẫn chưa ngộ ra gì
Đến tối hắn vẫn suy nghĩ, đến khi mệt mỏi lăn ra ngủ.Trong giấc ngủ chập chờn hắn có cảm giác có người đang đụng vào thân thể hắn
Khải Nguyên tỉnh dậy phát hiện hắn đã bị thoát y hoàn toàn, ngồi trên người hắn là Kelly, cô ta chỉ mặc nội y, đang vuốt ve thân thể hắn, trông có vẻ gợi tình vô cùng..Hắn bèn kêu lên
“Cô làm gì vậy ?”
Kelly cười, không chút xấu hổ đáp
“Anh là 1 nam nhân, hơn nữa trông rất điển trai, cơ thể không lực lưỡng lắm nhưng rất là chắc gọn, hẳn là năng lực ấy cũng không tầm thường, tôi cảm thấy thích nên muốn thử xem năng lực của anh thế nào”
Kelly đơn giản là sống theo lối sống Mỹ, không ngại ngùng câu nệ như lối sống phương Đông.Cô ta không phải là xử nữ cũng như không ngại lộ ra sự ham muốn của mình
Khải Nguyên cười khổ, rõ ràng suýt chút nữa là hắn bị cưỡng gian, mặc dù đối với 1 số người điều này rất là thú vị, nhưng hắn không hề thích.Hơn nữa sau khi ăn quả lừa của Anna Britz, hắn càng có ác cảm với Kelly hơn.Háo sắc thì háo sắc, nhưng không phải cái gì cũng “ăn”
Hắn nhấc cô ta ra khỏi người, đặt qua 1 bên, hắn nói
“Nhưng tôi căn bản là không yêu thích cô, sao có thể làm việc này được”
Kelly lại cười, nói với giọng lẳng lơ
“Anh nói dối đấy, vật đó của anh thì không biết nói dối đâu, đến đây nào”
Khải Nguyên tức điên người
“Nó là nó, tôi là chủ nhân của nó, giờ tôi không muốn cho nó hành sự đấy”
Rồi lại tập trung tư tưởng điều khiển thần thương thu nhỏ lại.
Kelly thấy vậy cười ngất
“Anh bị liệt rồi sao, rõ là khổ, bị liệt thế mà lại có 4 bà vợ, làm sao kham nổi đây”
Khải Nguyên tức quá bèn tát cho cô ta mấy cái rồi nói nặng lời
“Cô đúng là dâm nữ mà, nếu cần đàn ông quá thì cứ ăn mặc hở hang ra đường vẫy tay 1 lát là có cả đống, sao lại gây rắc rối cho tôi, cô mau biến khỏi đây”
Kelly bị chạm đến tự ái, liền bỏ đi, chỉ 1 lát sau cô ta mang theo ít đồ đạc rồi mở cửa đi ra khỏi nhà
Khải Nguyên lầm bầm “Đi luôn càng tốt”
Hôm sau Khải Nguyên như thoát 1 cục nợ, cảm thấy nhẹ nhàng hơn.Hắn suy nghĩ mãi về khẩu quyết nhưng vẫn không ngộ ra gì, bất thần lại nhìn những nữ nhân trong nhà hắn.Nhã Ca, Mỹ Huyền và Uyên Thi đang tỏ ra đặc biệt thích thú với Thu Thủy, hẳn là gần đây Thu Thủy có tiến bộ rất nhiều.Khải Nguyên không muốn quấy rối sự vui vẻ của họ lại ra ngoài tìm chỗ luyện công
Nhưng lần này hắn gặp xui, chỗ luyện công quen thuộc của hắn lại có người đến, nhìn thấy hắn thi triển tuyệt kỹ đã la to 1 tiếng rồi bỏ chạy, hắn liền truy đuổi người đó, đến khi nhận ra đó là 1 đứa trẻ bèn dừng lại.Đứa trẻ tội nghiệp vừa chạy vừa la toáng “Ma, có ma …có ma …”
Khải Nguyên đành phải bỏ về, hắn tự nhủ “Quả là đất chật người đông mà, lại phải tìm chỗ khác rồi, hay là ta luyện tập ban đêm nhỉ”
Lúc này, ban đêm Khải Nguyên thực sự rảnh rỗi, dùng thời gian đó luyện công còn gì tốt bằng
Khải Nguyên bỏ thời gian đi vòng vòng thành phố, tìm những chỗ thích hợp.Ban đêm hắn quấn khăn che mặt đi đến chỗ hắn đã lựa chọn để luyện công.Hắn cũng thay đổi chỗ liên tục, không đêm nào giống đêm nào
Đêm đó, sau khi gây chiến 1 hiệp với Uyên Thi, hắn liền ra khỏi nhà, hướng đến 1 khu nhà bỏ hoang sắp bị đập bỏ.Khải Nguyên tập 1 lúc, phá nát nhiều bức tường rồi nhận ra là hình như có người đang ở khu nhà hoang này, có lẽ là 1 tên lang thang.Hắn bèn đi 1 vòng, phát hiện 1 kẻ đang thập thò núp sau 1 cửa sổ bụi bặm.Thấy hắn, kẻ đó như muốn chạy, Khải Nguyên túm lấy tên đó, xách cổ tên lang thang này lên, quyền đầu vung lên như muốn sát nhân diệt khẩu nhưng rồi lại dừng lại
Khải Nguyên cũng đang do dự, hắn từng giết không ít người, nhưng đó là địch thủ của hắn.Kẻ này không có sức kháng cự, chỉ vô tình nhìn thấy hắn thôi, căn bản không phải là có tội.Dưới ánh trăng Khải Nguyên nhìn thấy dung mạo của tên lang thang, hắn ngạc nhiên nói
“Là cô à, sao lại ra nông nổi này”
Tên lang thang Khải Nguyên nắm trong tay lại là Kelly, khuôn mặt xinh đẹp đó giờ trông rất dơ bẩn, từ người cô ta cũng phát ra 1 mùi hôi hám
Kelly nói
“Là anh sao? Tôi không cần anh quan tâm, nếu muốn giết tôi thì giết đi”
Khải Nguyên thả cô ta xuống, lại hỏi
“Nếu tôi không lầm thì mẹ cô cũng để lại cho cô tài khoản của bà ấy mà, vì sao cô lại trở nên như vậy ?”
Kelly đáp, giọng ấm ức
“1 tuần trước, tôi đến ngân hàng thì họ bảo là tài khoản đã bị khóa vô thời hạn.Không có tiền trả tiền nhà, tôi đành phải ra đường sống lang thang”
Khải Nguyên nhìn cô ta với ánh mắt kỳ lạ, thấy ánh mắt đó Kelly bèn nói 1 hơi
“Anh tưởng tôi có thể làm cái việc ấy mà kiếm tiền sao, đúng là tôi có thể nhưng tôi cũng có tự trọng của tôi.Tôi có thể dễ dãi gần gũi nam nhân nhưng phải là người tôi thích, tôi chọn.Tôi thà sống lang thang, ăn đồ thừa người ta đổ đi còn hơn là đi làm gái”
Khải Nguyên cũng động lòng, nữ nhân này tuy cũng là dâm nữ nhưng còn giữ chút tư cách, hắn liền nói
“Tôi sống ở phương Đông, vốn đã quen lối sống phương Đông, tôi nhận là hôm đó tôi có quá đáng, tôi xin lỗi, cô hãy theo tôi về.Nhưng đừng làm như vậy nữa, tôi thực sự không thích đâu”
Không để Kelly trả lời, hắn liền nắm tay cô ta dắt về nhà.Từ đó Kelly cũng ít ra ngoài, thường ở trong phòng không rõ làm gì.Khải Nguyên cũng không biết nên làm sao với cô ta, đành mặc kệ và chú tâm vào công việc của hắn.
Vài tháng trôi qua, Thu Thủy cũng tiến bộ thấy rõ, cô ta đã biết biểu lộ những cảm xúc cơ bản, biết tự làm những gì cô ta cho là cần thiết, có thể nói ra ý kiến của mình, nhưng suy nghĩ của cô ta vẫn còn đơn giản.Khải Nguyên lấy làm ngạc nhiên bèn hỏi Nhã Ca
“Em làm thế nào vậy?”
Nhã Ca cười với hắn
“Giống như dạy dỗ trẻ con thôi mà, em xem cô ấy như là con của em, còn làm thế nào thì em cũng khó mà diễn đạt cho anh hiểu, chỉ có thế nói trong vài chữ: giáo dục bằng tình thương yêu”
Mỹ Huyền cũng giáo huấn hắn
“Anh cũng nên nghĩ đến người khác 1 chút, ai cũng có hoàn cảnh riêng, ai cũng có gia đình, người thân, sau này anh cũng đừng ra tay tàn ác quá.Nhớ lại hồi ở Sinh tử quyết, anh cũng đã tha chết cho em được mà, sau này anh cũng nên như vậy, ai tha được thì tha, đừng giết tận sát tuyệt”
Khải Nguyên trầm ngâm 1 lúc lâu rồi hỏi 1 câu ngắn ngủn
“Sinh mệnh là gì, làm sao để cảm nhận sinh mệnh ?”
Nhã Ca trả lời
“Mỗi sinh vật đều có sinh mệnh, sinh mệnh chính là linh hồn của tạo vật, mọi tạo vật đều được tạo ra với mục đích khác nhau.Linh hồn lúc mới được tạo ra luôn trong trắng thánh thiện nhưng qua thời gian nó bị cuộc sống và tội lỗi nhiễm bẩn.Linh hồn là thứ quý giá nhất trên đời, không gì có thể mua được.Anh cứ nhắm mắt lắng lòng mình lại để nghe mọi tiếng động của cuộc sống, sẽ cảm nhận được linh hồn, sinh mệnh của mọi vật”
Khải Nguyên như ngộ ra, hắn trầm ngâm cả ngày.Có lẽ hắn từng hủy diệt sinh mệnh nhiều hơn là nghĩ về giá trị của nó nên không ngộ ra được sinh mệnh là gì.
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 03:04 PM.
Tai hắn nghe rõ từng tiếng động, hắn dùng tinh thần khống chế thính giác loại bỏ đi những tạp âm.
4 nữ nhân thấy hắn như vậy cũng liền im lặng không nói chuyện nữa, Thu Thủy theo thói quen định hỏi nhưng Nhã Ca ra hiệu cho cô im lặng
Khải Nguyên chợt nghe rõ tiếng tim đập, tim của những nữ nhân xung quanh hắn.Từng trái tim như có 1 thông điệp gởi đến hắn
Trái tim của Nhã Ca thì dịu dàng đằm thắm, đầy tình thương yêu
Trái tim của Mỹ Huyền trong sáng, thánh thiện
Trái tim của Uyên Thi bộc lộ sự yếu đuối, cần được che chở
Còn trái tim của Thu Thủy lại ngây thơ, vô tư, dường như không biết lo lắng gì
Phải chăng đó là sinh mệnh ?Phải chăng Khải Nguyên đã cảm nhận được sinh mệnh ?
Khải Nguyên liền mở mắt ra ôm Nhã Ca vào lòng nói giọng nhẹ nhàng
“Cảm ơn em, cuối cùng anh cũng đã cảm nhận được sinh mệnh
Từ lúc cảm nhận được sinh mệnh, Khải Nguyên chợt có 1 cảm giác lo âu, không hiểu vì sao và không diễn tả được.Chẳng lẽ đó là linh tính 1 chuyện không hay sẽ xảy ra.Không để cho mình yếu đuối, Khải Nguyên tự hứa rằng cho dù có là chuyện gì, hắn cũng sẽ vượt qua, sẽ bảo vệ cho những nữ nhân của hắn
Linh tính đó không sai
Chuyện xảy ra là : Khải Nguyên bị tập kích
2 hôm sau, đang lúc đêm khuya Khải Nguyên đang ngủ chợt tỉnh giấc vì nghe thấy 1 số âm thanh nhỏ phát ra xung quanh nhà của hắn, mũi cũng ngửi thấy 1 thứ gì đó bất thường trong không khí
Nhã Ca, Mỹ Huyền, Uyên Thi vẫn say ngủ nhưng Thu Thủy cũng có cảm giác như hắn, liền bật dậy ngay
“Là thuốc mê”Khải Nguyên cảm thấy hơi chóng mặt, bèn nín thở, ra khỏi giường, lấy 1 số đồ đạc trong nhà ném vỡ cửa sổ.
Thu Thủy cũng đi theo hắn, làm động tác tương tự
Xung quanh nhà Khải Nguyên chợt sáng lên, hàng trăm ánh đèn pha chiếu rọi khắp nơi, sáng lóa mắt.Khải Nguyên cũng nhìn thấy chừng trăm tên lính đặc nhiệm mang mặt nạ phòng độc đang bao vây quanh nhà hắn.
Khải Nguyên nói nhỏ ra lệnh cho Thu Thủy
“Đem 3 người đó theo lối cầu thang bí mật xuống tầng hầm”
Thu Thủy liền thi hành ngay.Khải Nguyên cũng nhớ đến Kelly nhưng lại nghĩ chắc là cô ta ở trên tầng 2 không bị ảnh hưởng gì
Hắn tập trung tư tưởng chống lại cơn buồn ngủ rồi nhảy ra khỏi cửa sổ, thi triển chiêu Hủy thiên lên đám đặc nhiệm.Hàng chục quang cầu từ trên không trung rơi xuống, tiếng nổ đinh tai, trong phạm vi sát thương, hơn 20 tên ngã xuống, nhưng đám còn lại liền giương súng bắn về phía Khải Nguyên.Khải Nguyên vận công hộ thể nhưng khắp người vẫn thấy đau nhói, có lẽ thuốc mê làm giảm khí công hộ thể của hắn, cũng có thể là do bọn chúng dùng loại đạn có sức sát thương cao
Dường như bọn chúng chỉ quan tâm đến mình Khải Nguyên, thấy hắn nhảy ra khỏi nhà tất cả liền hướng súng về phía hắn mà bắn, không có ý định xông vào nhà.Khải Nguyên thấy vậy bèn cố ý chạy xa ra, bọn đặc nhiệm bí ẩn này cũng liền đuổi theo
Biết mình khó duy trì được lâu, Khải Nguyên lại phát chiêu Diệt địa, hàng loạt tiếng nổ vang lên, hắn đã loại khỏi vòng chiến phân nửa số đối thủ.Một bóng đen thân ảnh nhanh như điện từ nhà Khải Nguyên lao về phía bọn đặc nhiệm, hạ được chục tên nữa.Khải Nguyên hiểu đó là Thu Thủy, cô ta đem 3 người kia xuống hầm rồi liền ra tiếp viện Khải Nguyên.
Chợt 2 tên đặc nhiệm phóng ra khỏi đám, 1 tên hướng về Khải Nguyên, tên kia nhằm vào Thu Thủy.Nhìn thân pháp của chúng Khải Nguyên than thầm “Siêu cấp chiến sĩ F8, chính là bọn họ, phen này khổ rồi”
Bọn đặc nhiệm còn lại không nổ súng nữa, lại triển khai đội hình bao vây Khải Nguyên và Thu Thủy.Thu Thủy cũng trúng phải thuốc mê, do thể chất hơn người nên không gục ngã, nhưng động tác của cô ta cũng chậm hẳn lại, liên tục rơi vào thế bị động.Khải Nguyên còn thảm hơn, hắn vốn không nhanh bằng Thu Thủy, lại sử dụng khá nhiều công lực và tinh thần nên gần như đuối hẳn, liên tục bị trúng đòn.
Xa hơn 1 chút, có 2 người đang đứng cạnh nhau quan sát trận chiến, dưới bóng đêm lờ mờ không trông rõ mặt có vẻ như chính là người chỉ huy của cuộc đột kích này.1 người liên tục thì thầm qua bộ đàm, dường như đang ra lệnh cho 2 tên F8.
Tên F8 đang đánh nhau với Khải Nguyên bất chợt phát động vũ khí, 2 lưỡi dao sáng lóa chém đến Khải Nguyên, Khải Nguyên liều đưa tay đỡ, vì khí hộ thể của hắn đã suy giảm nên trên tay liền xuất hiện 2 vết cắt sâu, máu theo vết thương tuôn ra.Siêu cấp chiến sĩ F8 liền thừa thắng truy kích, 2 lưỡi dao theo 2 hướng khác nhau đâm về phía ngực Khải Nguyên
Khải Nguyên nghiêng người tránh được 1 lưỡi dao, còn lưỡi dao kia đã đâm trúng ngực hắn, tuy không xuyên qua người, cũng không trúng tâm mạch, nhưng vết thương không nhẹ, máu tuôn ra xối xả.Khải Nguyên thừa cơ cũng đánh trả 1 quang cầu quyền vào đầu tên F8, nhưng công lực của hắn đã suy giảm nghiêm trọng nên không hạ sát được tên này, chỉ đả thương hắn, .Nhưng so với Khải Nguyên thương thế của tên F8 chẳng là gì.Bên kia, Thu Thủy cũng thất trận, bị đánh ngất xỉu nằm dưới đất, trên người cô ta cũng có mấy vết chém khá sâu
Khải Nguyên gục xuống, hắn cố lấy sức tàn gượng dậy, miệng nói lớn
“Không phải muốn bắt ta sao, thế thì đến bắt đi, ta không còn sức chống lại các người nữa rồi”
Nhìn bộ dạng của hắn hiển nhiên là hắn nói thật.Khải Nguyên cũng còn hy vọng sẽ có người đến cứu nên đang cố gắng câu giờ.
“T31, T32 dừng tay lại” 1 trong 2 bóng người ở xa nói, 2 tên F8 liền dừng tay, đứng yên bất động.
Khải Nguyên mặc dù đang mơ hồ, sắp hôn mê nhưng vẫn suy nghĩ, nếu bọn người Khu vực 51 đã biết tung tích của hắn từ lâu thì sao đến giờ mới tập kích.Rõ ràng họ chỉ mới vừa biết tung tích của hắn, làm sao họ lại biết, sau vụ ám sát yếu nhân Khải Nguyên đã thay đổi chỗ ở rồi, hơn nữa đều rất cẩn trọng khi ra ngoài mà.Trong đầu Khải Nguyên liền hiện ra 1 ý nghĩ, hắn nói
“Cô ta đã chỉ điểm cho các ông phải không ?”
1 bóng người tiến đến gần Khải Nguyên, Khải Nguyên nhìn ra đây là 1 lão già khoảng hơn 60 tuổi, người ốm o, đầu hói, cặp mắt trông gian xảo vô cùng
Lão già nói
“Thông minh lắm, cuối cùng cũng phát hiện ra, nhưng trễ rồi”
Bóng người kia cũng tiến lại gần Khải Nguyên, hắn nhận ra đó là Kelly, cô ta đã bán đứng hắn
Lão già lại nói
“Lần này bọn ta không muốn bắt ngươi, mà muốn tiêu hủy ngươi.Bọn ta đã hiểu là không thể điều khiển được ngươi, ngươi chính là mối đe dọa lớn cho tổ chức, không thể bỏ qua được”
Kelly nói với lão già
“Đằng nào hắn cũng coi như xong rồi, chú Will, khoan diệt hắn vội, cháu còn có việc muốn hỏi hắn”
Lão già gật đầu, quay người lui ra xa, dặn dò bọn đặc nhiệm cái gì đó
Kelly ngồi xuống cạnh Khải Nguyên nói nhỏ đủ để cho hắn nghe
“Lẽ ra, nếu hôm đó anh chịu ngủ với tôi thì chắc cũng không xảy ra cớ sự này đâu.Không chừng tôi lại tiếp tục bị anh gạt, lại tiếp tục cộng tác với anh”
Khải Nguyên không nói gì, ánh mắt lạnh lùng vẫn nhìn Kelly, cô ta lại nói tiếp
“Tôi vừa đi khỏi nhà anh được vài hôm thì tài khoản bị khóa, tôi chợt nhớ đến chú Will, liền liên lạc với ông ấy nhờ giúp đỡ.Dù là người trong tổ chức , nhưng chú Will vẫn là bạn thân của cha mẹ tôi, từ lúc tôi còn nhỏ đến giờ chú ấy đối xử với tôi rất tốt.Chú Will đã cho tôi xem băng hình do camera ghi lại.Mặc dù lúc đó anh đã che mặt, nhưng cách sử dụng quả cầu năng lượng đó thì tôi nhận ra ngay.Lúc ở Virginia anh cũng sử dụng quả cầu năng lượng đó mà, nhớ không ?Tôi nhận ra anh mới chính là hung thủ sát hại mẹ tôi, lại còn muốn lợi dụng tôi để hại chú Will và những người trong tổ chức.Anh thật nham hiểm.Tôi và chú ấy đã tương kế tựu kế để anh rơi vào bẫy này, giờ thì anh đừng mong thoát.Cũng đừng mong lão già kia đến cứu anh, lão đã ra nước ngoài hôm qua rồi, chúng tôi đợi lão đi rồi mới đột kích anh”
Khải Nguyên cảm thấy tuyệt vọng vô cùng, nhưng cô ta nói đúng, hắn vẫn là hung thủ sát hại mẹ cô.Hắn lấy chút hơi tàn gượng nói
“1 mạng đổi 1 mạng, cứ việc ra tay đi”
Nói rồi, như mất tất cả sức lực, hắn ngã lăn ra hôn mê
Kelly quay lại nhìn lão già, hỏi lão
“Làm sao mới có thể giết được tên này”
Lão già cười
“Hiện giờ đến cả 1 đứa trẻ cũng có thể giết được hắn, cháu muốn tự tay trả thù cho mẹ cháu không”
Kelly lắc đầu
“Không, cháu không thích tay mình dính máu, chú ra tay đi, cháu sẽ đứng xem cái chết của hắn”
Từ người của Khải Nguyên chợt phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nhưng những người xung quanh hắn không để ý thấy được
Lão già ra lệnh
“Tất cả đơn vị, bắn vào tên này, không hạn chế số đạn
30 đặc nhiệm còn lại liền nổ súng vào Khải Nguyên.Điều kì lạ lại xảy ra, cơ thể Khải Nguyên tự nhiên lại là là bay lên, xung quanh hắn là 1 vầng ánh sáng trắng, đạn chạm vào vầng ánh sáng này chợt biến mất không tung tích
Mắt hắn mở ra, trên 2 mắt hắn xuất hiện 2 luồng sáng trắng lập lòe trông có vẻ quỷ dị
Lão già kinh ngạc la lên
“Không thể được, sao có thể như vậy được, T31, T32, chém nát hắn ra cho ta”
T31 và T32 liền tấn công, nhưng lưỡi dao của chúng chạm vào quầng sáng xung quanh cơ thể Khải Nguyên liền dừng lại, lưỡi dao đỏ rực lên rồi bị nung chảy.Đạn của bọn đặc nhiệm cũng bị như vậy mà biến mất không tung tích
Tất cả người có mặt ở đó đều kinh hãi cực độ, không ngờ lại có chuyện như vậy, gã này rõ ràng sắp chết không ngờ lại trở nên đáng sợ như vậy
Khải Nguyên nở nụ cười, giọng nói tà dị
“Lũ sâu bọ các ngươi mà đòi tiêu diệt bổn tọa à, địa ngục đang chờ các ngươi đó, để ta tiễn 1 đoạn”
Nói rồi tay chụp lấy T31 và T32, bọn chúng liền bốc khói, chỉ phút chốc bị vầng sáng trên tay Khải Nguyên thiêu đốt chỉ còn 2 bộ xương cháy đen, Khải Nguyên ném 2 bộ xương đi, nhìn xung quanh rồi nói
“Nên bắt đầu từ ai đây, à, tên già hói kia, nãy ngươi dám ra lệnh giết ta phải không, bổn tọa bắt đầu từ ngươi vậy”
Lão già kinh sợ quay lưng bỏ chạy, 1 luồng sáng trắng từ tay Khải Nguyên bắn đến, khắp người lão xuất hiện 1 ngọn lửa màu trắng quỷ dị vô cùng, lão vùng vẫy giãy dụa đươc 1 lát liền ngã lăn ra, đã bị đốt cháy thành than
Kelly run run hỏi
“Ngươi thật sự là ai ?Thế này là thế nào ?”
Khải Nguyên nói lớn
“Chỉ có cường giả mới có thể hỏi đến danh tự của ta, các người không xứng, chút nữa đi hỏi Diêm vương nhé”
Mái tóc của Khải Nguyên tung bay theo gió, từng sợi tóc như phát ra ánh sáng ma quái, làm hắn trông như 1 ma thần tái thế.Hắn nhìn bọn đặc nhiệm đang run sợ, nói giọng sắc lạnh
“Đến lượt các người”
Nói xong, ánh mắt hắn lại sáng rực lên hơn bao giờ hết, từ người bọn đặc nhiệm những ngọn lửa trắng ma quỷ liền bốc ra, chỉ trong chừng 1 phút chúng đã hóa thành tro bay theo gió
Ánh mắt của Khải Nguyên càng lúc càng rực sáng, những tên đặc nhiệm đang nằm dưới đất, cả chết và bị thương tất cả đều phát hỏa rồi bị đốt cháy thành tro bụi.Hiện trường giờ chỉ còn Khải Nguyên đang bay lơ lửng cách mặt đất vài tấc, Thu Thủy vẫn nằm im bất động và Kelly đang đứng chết trân.
Ánh mắt của Khải Nguyên nhìn Kelly nói
“Đến lượt ngươi”
Kelly thấy trong người nóng bừng, nóng như bị quẳng vào lò thiêu, một luồng khói từ thân thể cô ta bốc ra.Nhưng chợt cô ta thấy mình trở lại bình thường, ngạc nhiên đưa mắt nhìn Khải Nguyên.Khải Nguyên lúc này chợt biểu hiện rất lạ
Hắn nói như thể đang nói với 1 người vô hình
“Ngươi bảo ta tha cho cô ta à ? Được thôi, ta ở nhờ cơ thể ngươi, cũng không nên cự tuyệt”
Rồi Khải Nguyên quay lại nhìn Kelly quát
“Cút mau, trước khi ta đổi ý”
Kelly như tỉnh mộng, liền cắm đầu mà chạy
Khải Nguyên lại tiếp tục độc thoại
“Ngươi hỏi ta là ai à ?Nể ngươi cũng là 1 cường giả, ta cũng muốn nói chuyện chơi 1 chút.Nói ở đây không tiện, chúng ta vào trong nội tâm của ngươi nói chuyện nào”
Nói rồi, Khải Nguyên ánh mắt vẫn sáng rực, đứng im không động đậy
Trong nội tâm của Khải Nguyên hiện ra 2 người, 1 là Khải Nguyên còn người kia là một bóng trắng không nhìn rõ mặt, phát ra khí tức rất đáng sợ - đó là ma thần vừa nãy đã chiếm hữu thân xác của Khải Nguyên.
Chính ma thần này đã cứu mạng của Khải Nguyên cũng như trong chốc lát giết hơn trăm người bao gồm cả 2 siêu cấp chiến sĩ F8.
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 03:05 PM.
Khải Nguyên nhìn ma thần, ngạc nhiên cực độ
“Thực sự ông là ai ?Ông đã ở trong người tôi bao lâu rồi?”
Ma thần ung dung nói
“Ta cũng có tên, nhưng đó là người khác đặt cho ta, ta không thích, ngươi hãy gọi ta là Thiên Ma, ta thích tên này hơn.Từ lúc người được sinh … à không … được tạo ra, bổn tọa đã ở trong người ngươi rồi”
Ma thần không để ý tới sự ngạc nhiên của Khải Nguyên, lại tiếp tục câu chuyện
“Ta sinh ra vào thế kỷ 15 ở 1 gia đình quý tộc phương Tây, từ nhỏ đã có dị năng.Người đời xem ta là phù thủy, ma quỷ nên truy sát ta không ngừng.Gia đình ta cũng vì bảo vệ ta mà nhà nát người chết.Nên ta rất hận bọn người tự cho mình là chính đạo, hành động của chúng không khác gì ma quỷ.Ta vượt qua muôn ngàn khó khăn để sinh tồn và tự cường, ta cũng đi khắp nơi học hỏi võ công thiên hạ để phối hợp với dị năng tạo ra công pháp vô địch để tự bảo vệ bản thân và tiêu diệt những kẻ đáng chết đó.Nhưng chúng quá đông, giết được 1 tên lại phải đối phó thêm với hàng chục tên khác.Cuối cùng ta lưu lạc sang phương Đông, ở đây họ không xem dị năng của ta là yêu thuật mà xem đó là đạo thuật gì đó.Ta đã học từ họ phương pháp tu luyện và cải tiến thành phương pháp của riêng ta.Phương Đông đúng là mảnh đất tốt để dung dưỡng ta”
Thiên Ma dừng 1 lát rồi lại kể tiếp
Ta tích cực tu luyện mong có thể đến được cảnh giới phi thăng trở thành thần tiên bất tử bất diệt nhưng thể xác con người quá yếu đuối, cứ sau hơn 100 năm ta lại phải thay đổi thể xác khác.Linh hồn ta lang thang, tìm những thai nhi có thể chất và năng lực tinh thần phù hợp để nhập vàoNhưng thể xác phù hợp rất hiếm, có lúc sau khi linh hồn thoát xác ta phải lang thang gần 20 năm mới tìm dược thể xác thích hợp.Trải qua mấy trăm năm ta phải thay thể xác đến 3 lần cuối cùng cũng tìm được thể xác hoàn mỹ nhất, đã có thể đột phá, bước qua vòng sinh tử luân hồi, chân đã chạm vào đến ngưỡng cửa phi thăng.Nhưng lúc tối quan trọng ta lại bị bọn khốn đó đánh lén, làm cho linh hồn bị tổn thương nặng nề, thân xác bị phong ấn.Đã qua khỏi vòng luân hồi nên linh hồn ta không thể bị tiêu diệt, vì tổn thương nặng quá nên ta đành phải chia linh hồn thành nhiều phần, ẩn mình tiềm tu phục hồi.Ngươi vô tình có được 1 phần linh hồn của ta, ta cũng không hiểu vì sao 1 phần linh hồn ta lại ở trong thể xác của ngươi.Nhưng thể xác của ngươi là mảnh đất tốt để hạt giống linh hồn ta nẩy mầm”
Khải Nguyên sợ hãi hỏi
“Ông định chiếm hữu thể xác của tôi à ?”
Ma thần cười, nói với giọng rất tự nhiên
“Ta không thèm, thể xác bị phong ấn của ta còn tốt hơn thể xác ngươi mấy lần nữa, nhất là nó đã qua mấy lần tôi luyện.Nếu như dùng thể xác của ngươi ta phải đem nó đi tôi luyện lại, việc này rất khó khăn, ta không ngu dại đâu.Nói thể này, thể xác của ngươi là chậu đất, linh hồn ta là hạt giống, khi hạt giống đã nẩy mầm, cây con cũng cứng cáp thì phải đem cây con ra chỗ đất màu mỡ mà trồng”
Khải Nguyên hỏi
“Nếu vậy khi linh hồn ông ra khỏi thế xác tôi, tôi có bị làm sao không ?”
Thiên Ma điềm nhiên
“Không sao cả, ta và ngươi là quan hệ cộng sinh chứ không phải ký sinh, khi ta rời khỏi ngươi, ngươi cũng y như trước thôi, chẳng tổn hại gì.Mà từ lúc mới hình thành thì thân xác ngươi vốn là do linh hồn ngươi điều khiển, ta chỉ là khách trọ, ta lo tu luyện không quản việc của ngươi nên ngươi không nhận thấy sự có mặt của ta. Ban đầu ta đã định tiềm tu, không hiện thân , đến lúc thích hợp sẽ lẳng lặng rời khỏi ngươi trở về thể xác chân thực của ta Khi ngươi sắp bị giết bất quá ta đành ra mặt điều khiển thể xác ngươi phát động hết tiềm năng đột phá hiểm cảnh.”
Rồi Thiên Ma lại cười lớn
“Phong ấn thể xác ta cũng sắp tự giải trừ rồi, ngày phục sinh của ta sắp đến, khi ta phục sinh rồi sẽ cho ngươi xem thể xác chân thực của ta.Linh hồn ta cũng đã cứng cáp rồi, lúc này cũng chính là lúc ta nên rời khỏi thể xác của ngươi, để đi tìm thể xác thực sự của ta”
Khải Nguyên lại hỏi
“Khoan đã …Nghe nói 88 năm trước xuất hiện 1 ma đầu đáng sợ, có phải đó là ông không ?”
Ma thần trả lời giọng đầy nỗi oán thán
“Không sai, chính là ta.Năm đó ta đột phá luân hồi thành công, liền trong vòng 8 năm đi khắp nơi tiêu diệt hơn 10 ngàn cao thủ các nước, có lẽ vì thế nên chúng mới liên thủ đối phó với ta, tiếc rằng trong lúc ta đột phá cảnh giới, sắp phi thăng lại bị chúng phá Ân oán là gì, một lời sao có thể nói hết.Cứ giết nhiều người thì gọi là ma đầu sao?”
Thiên Ma lại nói
“À, xin lỗi lúc nãy ta dùng gần hết toàn bộ sức mạnh tinh thần và thể xác của ngươi rồi, trước giờ ta không biết bảo lưu thực lực là gì cả, phải ít nhất 1 tháng sau ngươi mới phục hồi lại đượcThôi ta đi đây, lúc ta phục sinh chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn”
Khải Nguyên bừng tỉnh, thân thể đang lơ lửng đột nhiên hạ xuống, từ người hắn 1 luồng sáng trắng bay ra, tiếng gió gào thét như muốn nói “Hẹn gặp lại”
Phải chăng đây là 1 giấc mơ, Khải Nguyên tưởng như đã kiệt sức hoàn toàn.Thu Thủy cũng đã đứng dậy được, cô dìu hắn vào nhà.Khải Nguyên vừa đi vừa nghĩ đến ma thần, tính ra thì Thiên Ma cũng là sư tổ của hắn, thật là 1 kẻ đáng sợ.Thế giới này đúng là có những bí ẩn không sao giải thích nổi
Vào phòng khách, Khải Nguyên ngồi xuống rồi hỏi Thu Thủy
“Lúc nãy cô có thấy gì không ?”
Thu Thủy trả lời hắn
“Em không bị ngất đi, nhưng em cảm thấy đau quá không cử động nổi, em cũng nhìn thấy anh phát ra ngọn lửa trắng thiêu cháy hết bọn họ”
Khải Nguyên thở dài, hắn mong đó chỉ là ác mộng nhưng ngoài hắn, Thu Thủy cũng chứng kiến sự việc đó, Thu Thủy không biết nói dối
Khải Nguyên vẫn ở lại ngôi nhà đó đến khi Kỳ Lân tiên sinh trở về, hắn kể lại việc bị tập kích nhưng không kể về ma thần, và nhờ ông ta tìm chỗ ở mới cho hắn.Kỳ Lân tiên sinh trầm ngâm 1 lúc rồi nói
“Ngươi không nên ở lại thành phố này nữa, tốt nhất là nên ra nước ngoài, ta sẽ sắp xếp cho ngươi 1 biệt thự ở Singapore”
Kỳ Lân tiên sinh lấy trong két sắt ra 1 xấp giấy rồi nói
“Đây là bản sao của bí kíp đó, ngươi giữ lấy mà tu luyện, hãy cẩn thận”
Rồi lại đưa Khải Nguyên 1 vali lớn
“Dùng tiền mặt hơi bất tiện, nhưng thẻ tín dụng thì có thể bị truy ra, trong biệt thự ở Singapore có 1 két sắt rất tốt để ngươi bảo quản.Địa chỉ và chìa khóa của biệt thự cũng ở trong vali này.Thứ này ta để dành để phòng sau này có sa cơ cũng còn đường sống, nay giao lại cho ngươi”
Rồi lão quay lưng lại nói
“Ở đời có gặp nhau thì có chia tay, ngươi đừng lưu luyến nữa, lập tức khởi hành
Khải Nguyên lập tức dẫn các nữ nhân của hắn khởi hành
Singapore là 1 đảo quốc nhỏ nhưng rất đẹp, không khí trong lành, môi trường quả thật được bảo vệ rất tốt, đúng là nơi thích hợp để ẩn cư.Dân số lại đa phần là người Châu Á nên Khải Nguyên cũng cảm thấy dễ thích nghi với cuộc sống, hắn cũng cảm thấy thoải mái như lúc ở thành phố Tự Do.
Khải Nguyên nhớ lại những lời Thiên Ma đã nói với hắn, hoàn cảnh của hắn cũng khá giống Thiên Ma nên hắn cũng có sự đồng cảm với ma thần này, hắn nghĩ hắn vẫn may mắn hơn ma thần là có những nữ nhân yêu thương hắn.Thiên Ma quả thật đáng sợ đến không thể tưởng tượng nổi, chỉ với linh hồn chưa hoàn thiện mà ma thần đã phát động được sức mạnh chỉ trong phút chốc đốt cháy sinh mệnh hàng trăm người, hàng trăm cường giả.Không biết khi Thiên Ma phục sinh sẽ còn đáng sợ thế nào, không chừng có thể hủy diệt cả 1 quốc gia hay cả thế giới nữa.
Khải Nguyên lại có những ngày an nhàn, hắn tận dụng tối đa thời gian để chăm sóc các nữ nhân của hắn và hoạch định 1 kế hoạch phản công lại Khu vực 51
Nhưng hắn vẫn chưa biết vị trí của Khu vực 51,Anna Britz và William Walace đã chết, Kelly đã bỏ đi, không lẽ lại đợi Khu vực 51 phát động 1 chiến dịch nữa.Khải Nguyên tập trung tất cả những chi tiết lại tư dưng phát hiện ra giờ hắn chỉ còn 1 manh mối rất mơ hồ.Đó là vùng núi Khatula, nơi 1 tên siêu cấp chiến sĩ không rõ thế hệ nào đã từng xuất hiện.Không chừng người dân ở đó có thể cung cấp thông tin gì đó cho hắn.Hắn cũng chọn Uyên Thi làm người đồng hành trong cuộc tìm kiếm mới này.Nhưng Khải Nguyên chưa định ra ngày bắt đầu, những ngày tháng an nhàn này thật tốt, hắn rất hạnh phúc và không nỡ phá vỡ chuỗi ngày hạnh phúc đó.
Công lực của Khải Nguyên cũng phục hồi lại, dường như mỗi lần bị trọng thương hay cạn kiệt sức lực thì sau khi phục hồi lại, công lực của hắn cũng tăng trưởng không ít.Bản chất của cường giả chân chính là vậy.
Hiện tại, Khải Nguyên đang ngồi trong 1 quán café sang trọng với Thu Thủy.Hắn đang bắt cô làm 1 bài tập đó là quan sát và đánh giá những người xung quanh.Nếu nhìn biểu hiện bề ngoài, không ai có thể biết Thu Thủy đã từng là 1 cỗ máy vô tri, giờ đây biểu hiện của cô ta trông rất giống con người, nhưng kinh nghiệm sống không phong phú lắm.
Dáng vẻ của Thu Thủy lại xinh đẹp vô cùng, hơn nữa 3 người vợ của Khải Nguyên cũng rất là biết chọn trang phục, không ít đàn ông đều phải nhìn Khải Nguyên với ánh mắt ghen tị, nếu họ mà gặp thêm 3 người vợ của hắn chắc là sẽ tức ói máu mất
Khải Nguyên chỉ 1 cô gái ngồi bàn gần cửa sổ hỏi Thu Thủy
“Cô quan sát được gì từ cô gái đó ?
Thu Thủy trả lời rất hồn nhiên
“Hình như cô ấy đang đợi chồng hoặc người yêu, em thấy cô ấy cứ bấm điện thoại mãi, vẻ mặt có vẻ bồn chồn”
Khải Nguyên cười nói
“Giỏi lắm, nhãn quang không tệ, khi về ta sẽ thưởng cho cô, cô thích gì nào”
Thu Thủy trả lời không do dự
“Sôcôla, hoặc kem, lần đó chị Uyên Thi dẫn em đi ăn, rất ngon, em rất thích”
Nhìn chung … phụ nữ đa số là thích của ngọt thì phải …
Người đàn ông cuối cùng cũng đến, đó là 1 tay cao to, da ngăm đen, tóc xoăn.2 người đó nói chuyện 1 lúc lâu, Khải Nguyên thấy người đàn ông đưa cho cô gái 1 vật gì đó.Khải Nguyên nhìn thấy có vẻ khả nghi, bèn nói nhỏ với Thu Thủy
“Cô về nhà trước đi, nhớ về thẳng nhà đấy, không được đi lung tung”
Thu Thủy vẫn như trước giờ, ngoan ngoãn tuân theo mệnh lệnh của Khải Nguyên.Cô ta đứng dậy, quay người đi thẳng không hề nhìn lại, không ít cặp mắt liền dán theo bước chân nhịp nhàng đó.
Khi Thu Thủy đã đi rồi, Khải Nguyên ở lại quan sát cặp nam nữ đó.Hắn không để lộ biểu hiện gì, giả vờ như đang theo dõi chương trình trên chiếc TV đặt gần đó, nhưng mục quang vẫn bám chặt họ.
Vật mà hắn thấy có vẻ như là 1 quả bomb.Mặc dù nó được bọc lại nhưng những nét hằn trên lớp vải bọc lại lộ ra những chi tiết của 1 mạch điện tử.Vật đó lại là 1 hình khối hộp khá lớn nên Khải Nguyên đoán đó có thể là 1 trái bomb.Cho dù không phải thì cử chỉ lén lút của đôi nam nữ cũng đáng để hắn quan tâm.
Tự đâm đầu vào rắc rối hình như là bản tính của Khải Nguyên
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 03:06 PM.
Cô gái bỏ vật nọ vào túi xách, rồi lại nói chuyện với nam nhân kia 1 lúc lâu.Khải Nguyên có nghe thấy họ nói chuyện nhưng họ lại dùng thứ ngôn ngữ mà hắn không hiểu được.Ở Singapore, chủ yếu người ta nói chuyện với nhau bằng tiếng Hoa và tiếng Anh, Khải Nguyên biết 2 ngôn ngữ này, nhưng ngôn ngữ của đôi nam nữ kia thì hắn hoàn toàn không biết.
Đôi nam nữ gọi tính tiền rồi rời đi.Khải Nguyên cũng đặt 1 tờ tiền xuống bàn rồi bám theo họ.Hắn giữ khoảng cách rất xa đôi nam nữ nhưng mục quang tinh anh vẫn bám chặt từng cử động của họ.Đôi nam nữ đang đi vào 1 chiếc xe hơi rồi lái đi, Khải Nguyên vẫn đi bộ bám theo, đường sá hơi đông nên họ không di chuyển nhanh được
Đôi nam nữ dừng lại ở 1 khách sạn lớn.Người đàn ông ở trong xe chờ, còn cô gái bước vào khách sạn.Khải Nguyên cũng theo lối cửa hông khách sạn mà vào, hắn bám theo sát gótcô gái ấy.Dường như biết bị bám theo, cô gái bèn chui vào thang máy, ấn nút đóng cửa lại rồi lên tầng cao nhất.Tầng này chưa có khách đến ở, hoàn toàn vắng vẻ
Cửa thang máy vừa mở ra, cô gái kinh hãi khi thấy Khải Nguyên đang đứng chờ trước cửa thang máy.Nguyên là nữ nhân vừa đóng cửa thang máy, Khải Nguyên đã theo lối cầu thang bộ gần đó, vừa thấy không bị ai nhìn liền thi triển khinh công như bay, cô gái chưa đi hết nửa đường hắn đã ở đó chờ sẵn
Khải Nguyên nhìn chằm chằm vào cô gái.Cô gái này mặc áo 2 dây màu đen váy ngắn cùng màu, cao khoảng 1m7, da ngăm đen, trông rất khỏe khoắn, đôi mắt đen, to, chiếc mũi cao cùng đôi môi thanh tú tạo ra 1 nét đẹp rất đặc trưng.Cô gái có vẻ rất bối rối, tay đưa vào trong túi xách như muốn lấy vật gì ra
Khải Nguyên cười nói
“Súng ngắn hãm thanh hả, lâu rồi tôi chưa được ăn đạn, trong người cũng ngứa ngáy, cô cho tôi vài viên xem”
Vài tiếng động khô khốc vang lên, khẩu súng từ trong túi xách đã khai hỏa bắn vào Khải Nguyên nhưng chỉ làm áo hắn rách mấy lỗ, từ những chỗ rách, cơ nhục của hắn hiện ra, hoàn toàn lành lặn, 1 vết bầm cũng không có.Cô gái đó lấy làm kinh hãi, bắn thêm chục phát nữa nhưng vẫn không có gì xảy ra
Khải Nguyên nhe răng cười
“Hết đạn rồi nhé cô em, nãy giờ cô bắn 20 viên, hẳn đó là loại súng ngắn Glock, à, cái áo này giá hơn 100 USD đấy, bị cô bắn hỏng mất rồi, bồi thường cho tôi mau”
Cô gái da ngăm ánh mắt lay động, định làm 1 việc gì đó nhưng lại bị Khải Nguyên nhanh như chớp ôm chặt lấy, khống chế hoàn toàn.Hắn giật túi xách của cô ném đi rồi cười
“Mục tiêu của cô không ở đây, cho nổ bom không phải lãng phí sao, trái bom đó cũng phải vài ngàn USD đó, hơn nữa tính mạng cô chỉ có 1, sao lại liều lĩnh thế”
Khải Nguyên lại nói như đang đùa giỡn
“Tôi không phải cảnh sát, chỉ là không nỡ nhìn người đẹp chết tan xác thôi, hơn nữa cô cho nổ bom ở đây sẽ liên lụy không ít người đó.Thôi, có gì cứ từ từ nói, muốn giết ai thì kiếm kẻ đó bắn vài phát, cần gì làm vậy”
Nói rồi tay liền tiến đến dây áo của cô gái, nhanh chóng cởi áo cô ta ra.Hắn sợ cô ta giấu thiết bị kích nổ trong người nên phải làm thế, cũng nhân tiện lợi dụng tình huống để thỏa mãn tính háo sắc của hắn.Cô gái chống cự rất quyết liệt, dường như dùng hết mọi chiêu thức để đối phó với nam nhân nhưng vô hiệu, gã vô lại trước mặt cô như là người làm bằng sắt thép, đánh vào hắn chính mình lại bị đau.Khải Nguyên dùng Nguyên thần vấn trên cô ta, như phát hiện điều gì đó, hắn lại la khẽ
“Ấy, đừng cắn lưỡi tự sát chứ”
Nói rồi lại dùng cái miệng của hắn lấp lấy miệng cô ta, cô gái cũng phản ứng rất nhanh, dùng răng cắn lấy lưỡi hắn, cũng may là cái lưỡi của Khải Nguyên cũng không phải tầm thường nếu không chắc là cũng bị đứt lìa mất rồi
Khải Nguyên đẩy cô ta ra nói
“Thua cô rồi, tôi thả cô ra xem cô có dám tự sát nữa không, cắn lưỡi tự sát rất là đau đớn đó, nếu chẳng may không chết sau này sẽ bị câm suốt đời, ăn uống cũng không được, khổ sở không thể tả”
Cô gái vẫn không nói 1 lời, dùng ánh mắt ngạc nhiên và kinh hãi nhìn Khải Nguyên, hắn bèn nói tiếp
“Tôi biết cô thuộc tổ chức Alzead, còn trẻ tuổi mà dũng cảm thế tôi cũng phục, nhưng tôi không thích thấy cô chết vô ích.Cô giết được vài kẻ thù, sẽ lại mọc thêm vài chục kẻ thù nữa, xem cô có mấy chục cái mạng mà giết hết chúng không”
Cô gái lại càng kinh ngạc, hỏi Khải Nguyên
“Làm sao anh biết được ?Tôi thấy anh cũng không có vẻ giống cảnh sát hay là kẻ thù của tổ chức, vậy anh là ai ?”
“Là 1 kẻ rảnh rỗi thích xen vào chuyện của người khác, tôi nhìn trái bom mà biết cô thuộc tổ chức đó, cách chế tạo bom của tổ chức Alzead rất là đặc biệt, không thể lầm lẫn”
Khải Nguyên dĩ nhiên là không thể lộ ra về Nguyên thần vấn, bèn bịa ra 1 lý do có vẻ tin được
Cô gái ấp úng
“Tôi chỉ định cài bom để tiêu diệt kẻ thù, không định đánh bom tự sát.Nhưng nếu phải chết, chết vì cuộc Thánh chiến tôi cũng lấy làm vinh dự, sau khi chết tôi sẽ trở thành anh hùng, linh hồn tôi sẽ được lên thiên đàng, gia đình tôi sẽ được tổ chức chăm sóc, tôi không phải lo “
Khải Nguyên nói 1 tràng
“Thánh chiến cái con khỉ mốc gì không biết, tranh giành đất đai và quyền lực cứ nói thẳng ra cho dễ nghe.Tôi cũng gặp những kẻ Thánh chiến, từ vì đạo như cô lúc sắp chết, chỉ thấy họ khóc mẹ kêu cha, luôn mồm gào thét không muốn chết, vết thương trên người máu tuôn như suối, ruồi nhặng bu đầy, đau đớn cực độ, thiên đàng cái nỗi gì chứ,còn hơn là xuống địa ngục nữa.Anh hùng quái gì chứ, bất quá họ cũng chỉ tưởng nhớ cô vài ngày rồi cô sẽ rơi vào quên lãng như 1 viên gạch lát đường cho họ thôi, bất quá họ chỉ cho gia đình cô vài đồng đủ sống chừng mấy ngày rồi gia đình cô cũng vẫn khốn khổ thôi, các em cô sau này lớn lên cũng sẽ bị tổ chức lợi dụng rồi cũng chết thảm như cô thôi”
Cô gái nghe xong vẻ mặt biểu hiện sự giằng co tư tưởng rất phức tạp, cô khóc to lên
“Tôi không tin, anh nói dối, anh gạt tôi”
Khải Nguyên làm vẻ mặt điềm nhiên
“Nói dối cô làm gì, sự thật nó hơi khó nghe, đành chịu vậy”
Khải Nguyên đến bên quả bom rơi dưới đất, hàng đống dây nhợ, hắn không biết phải tháo gỡ ra sao, liền nghĩ ra 1 cách, dùng quang cầu dị năng của hắn cùng lúc đốt cháy tất cả dây điện, thế là quả bom trở nên vô hại.Cô gái thấy vậy bèn nín khóc, kêu to
“Đó là cái gì thế, anh có phép thuật sao ?”
Khải Nguyên cười
“Phải, tôi là thần tiên đây, thấy cô cũng không đáng chết nên hiện thân cứu cô đó.”
Rồi hắn nói
“Giờ cứ để quả bom này ở đây, cô xuống dưới ra xe tẩu thoát đi, xem như cô hoàn thành nhiệm vụ rồi, bom không nổ xem như là xui xẻo thôi, không ai trách phạt cô đâu, tối nay bảo người phụ trách của cô ra quán bar Đêm Thiên Đường gặp tôi”
Cô gái vừa đi khỏi, Khải Nguyên cũng ung dung đi xuống rồi hắn la to “Có bom !Có bom ở đây !”
Mọi người bèn chạy tán loạn, Khải Nguyên cũng chuồn mất, cô gái nọ nhân lúc hỗn loạn cũng tẩu thoát được
Khải Nguyên ghé cửa hàng thời trang mua 1 cái áo khác giống cái hắn đang mặc rồi mới về nhà.Khải Nguyên nghĩ:tổ chức Alzead từng bị siêu cấp chiến sĩ tấn công, thủ lĩnh trước đây của tổ chức đó cũng bị siêu cấp chiến sĩ giết hại nên chắc là họ sẽ cung cấp cho hắn thông tin gì đó có giá trị.Về gần đến nhà, hắn cũng không quên mua kem và sôcôla thưởng cho Thu Thủy như hắn đã hứa.
Nhìn Thu Thủy mừng rỡ như 1 đứa trẻ được quà, Khải Nguyên cũng thấy vui, hắn hỏi han, chọc ghẹo 3 người vợ 1 lúc rồi giúp họ làm thức ăn.Suốt ngày hắn không có biểu hiện gì khác thường, trời vừa tối liền thay đồ đến quán bar Đêm Thiên Đường
Khải Nguyên ngồi 1 lúc thì tự nhiên có 4 người tiến lại ngồi bên cạnh hắn, hắn nhận ra 1 trong số đó là cô gái lúc sáng.1 người nói với hắn
“Xin mời ông ra cửa sau”
Khải Nguyên liền đi theo họ ra cửa sau, sau cánh cửa này là 1 con hẻm vắng vẻ.1 người lại dùng tay lục soát khắp người Khải Nguyên tìm vũ khí nhưng Khải Nguyên nào có mang theo.Thấy có vẻ ổn, 1 người khác liền gọi điện thoại rồi ít phút sau 1 chiếc xe du lịch cửa kính màu đen không thấy được bên trong trờ tới, Khải Nguyên bị đẩy lên xe.1 người dùng dải băng đen có vẻ như muốn bịt mắt hắn.Hắn cũng hơi bực mình nhưng nhìn sang cô gái, ánh mắt cô gái như bảo hắn cứ yên tâm, sẽ không sao nên thôi, hắn để cho họ bịt mắt hắn
Xe chạy một lúc rồi dừng lại, Khải Nguyên được dẫn vào 1 tòa nhà, đi 1 lúc nữa hắn được dắt đến 1 căn phòng, rồi dải băng bịt mắt được tháo ra
Trong phòng không có gì, chỉ có 1 ngọn đèn tròn trên trần, 1 cái bàn, 2 chiếc ghế, Khải Nguyên ngồi xuống rất tự nhiên.5 phút sau, cửa mở ra, 1 người đàn ông râu ria đội khăn theo kiểu Hồi giáo bước vào
Khải Nguyên nở nụ cười xã giao, đưa tay ra bắt tay ông ta dáng vẻ rất thân thiện.
Người đàn ông tự giới thiệu
“Tôi tên là Sultan Fanir, người đại diện của tổ chức tại châu Á.”
Khải Nguyên cười nói
“Tôi biết, các ông có rất nhiều nghi vấn đối với tôi, tôi xin hỏi trước 1 câu nhé.Hơn 3 năm trước có phải thủ lĩnh Abdul Raziel của các ông bị giết ở vùng núi Khatula bởi 1 con quái vật không ?”
Người đàn ông vẻ mặt kinh ngạc hỏi
“Ông là ai ?Làm sao ông biết được việc đó ?”
Khải Nguyên vẻ mặt nghiêm trọng
“Tôi cũng đang lần theo dấu vết con quái vật đó đây, tính ra thì chúng ta có cùng kẻ thù, có thể hợp tác được, tôi sẽ nói cho ông biết những gì tôi biết, ông cũng làm vậy nhé.Chúng ta bắt tay làm tin nào”
Khải Nguyên đưa tay nắm lấy bàn tay của người đàn ông đó, cử chỉ thân thiện này cũng làm cho ông ta có thêm thiện cảm đối với Khải Nguyên.Hắn cũng kể việc bị Khu vực 51 truy sát, nhưng lại nói lý do là vì tìm được 1 tài liệu mật của họ, chứ không nói gì về thân thế của hắn
2 bàn tay rắn rỏi vẫn giữ chặt lấy nhau, Khải Nguyên hỏi
“Ông có biết hình dạng của quái vật đó không ?”
Sultan bèn ngẫm nghĩ 1 lúc
“Có, 1 người sống sót kể lại nó rất giống con người, nhưng tốc độ lại nhanh hơn ma quỷ, rất khó bắn trúng, bắn trúng cũng không biết đau, quả là rất đáng sợ.Nó được thả xuống căn cứ trong đêm tối, đã vô thanh vô tức sát hại hơn 1 nửa số người ở đó trước khi bị phát hiện”
Khải Nguyên hỏi tiếp
“Vậy chắc là F8, không rõ số hiệu T mấy, có phải nó được trang bị 2 lưỡi dao ở cổ tay không?”
Sultan đáp
“Đúng vậy, khuôn mặt nó rất đáng sợ, cứ như là mặt quỷ ấy, 2 con mắt vô hồn cứ như không phải mắt người sống.Hơn 500 người chiến đấu với nó vất vả lắm mới hạ được, không ngờ trong người nó lại có bom nữa, thủ lĩnh Abdul chết là vì quả bom đó”
Khải Nguyên bèn đem những gì hắn biết về Khu vực 51 và siêu cấp chiến sĩ ra nói cho Sultan biết.Nghe xong, ông ta bèn thở dài
“Thì ra là thế.Sa mạc Nevada …Không chừng cái căn cứ bí mật đó lại là Khu vực 51”
“Căn cứ bí mật ?Ông có biết vị trí của nó không ?” Khải Nguyên mừng rỡ
Sultan bèn kể
“5 năm trước thủ lĩnh Abdul của chúng tôi thực hiện 1 vụ đánh bom ở Mỹ, sau khi thành công ông ấy và 1 số thuộc hạ chạy trốn vào sa mạc Nevada để ẩn thân và xóa các dấu vết.Vốn quen với địa hình sa mạc từ nhỏ nên họ không gặp khó khăn gì.Abdul phát hiện 1 núi đá có hình thù vuông vức kì lạ, trông xa giống như 1 cái mặt quỷ, sau đó ông ấy nhìn thấy 1 chiếc trực thăng đến núi đá đó, núi đá liền nứt làm đôi để lộ 1 miệng hầm rất lớn, trực thăng bay vào đó thì ngọn núi cũng khép lại.Abdul chỉ có vài thuộc hạ đi theo nên không dám xông vào đó.Ông ấy cũng nói là quanh khu vực căn cứ có loại từ trường rất lạ, làm la bàn không xác định được phương hướng.Sau đó ông ấy bị phát hiện và bị tập kích nhiều lần ở trong sa mạc đó, kẻ thù cứ như từ dưới đất chui lên.Cuối cùng chỉ còn 1 mình ông ấy sống sót ra khỏi sa mạc Nevada.”
Khải Nguyên đã thu được thông tin hắn cần, hắn nói với Sultan
“Cảm ơn ông, hy vọng sau này chúng ta sẽ luôn hợp tác tốt đẹp như thế này”
Họ nói thêm vài câu xã giao nữa rồi Khải Nguyên được đưa trở lại quán bar Đêm Thiên Đường.Lúc ra khỏi xe, Khải Nguyên vẫy cô gái lại hỏi
“Tên cô là gì, cho tôi biết được không ?”
“Lana Alzuri” cô gái đáp, mở to đôi mắt nhìn Khải Nguyên, lại hỏi “Liệu sau này chúng ta có thể còn gặp nhau không ?”
Khải Nguyên nói với cô ta, giọng ôn tồn
“Không chắc, nếu có duyên thì tự nhiên sẽ gặp lại nhau thôi.Con đường cô đã chọn rất nguy hiểm đấy, sau này cô phải rất cẩn thận.Còn nếu có lỡ thích tôi, thì tôi khuyên cô nên quên đi, tôi có 3 bà vợ, 1 nàng hầu rồi, không phải là đối tượng tốt đâu.Nếu lúc ở khách sạn tôi có nói gì không hay về tôn giáo của cô thì cho tôi xin lỗi nhé, tôi không có ác ý gì đâu”
Lana nói có vẻ vô tư
“Theo phong tục của chúng tôi, đàn ông có 7 vợ cũng không sao mà, anh mới chỉ có bấy nhiêu đó thê thiếp mà đã lo xa thế rồi, tôi chỉ cảm thấy anh hơi đặc biệt, chưa hẳn là thích anh đâu”
Khải Nguyên bẽ mặt không nói gì nữa, vẫy tay chào cô ta rồi bỏ đi.Trời cũng đã gần sáng, thế nào về nhà hắn cũng bị tra hỏi 1 trận nên thân.
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 03:06 PM.
Lý do: Hệ thống tự ghép bài liên tiếp với nhau
Khải Nguyên vừa về đến nhà đã nhìn thấy 3 nữ nhân đang ngồi chờ hắn dáng vẻ vừa sốt ruột lại vừa lo lắng.
Vừa thấy hắn, họ liền nhào đến vây quanh hắn
Nhã Ca hỏi hắn
“Anh đi đâu ?Mau nói thật đi.Đừng nói với em là anh đi luyện công, Thu Thủy đã nói lại với em rồi, cô ấy nói là trước khi cô ấy đi cô ấy có thấy anh anh nhìn ngắm 1 cô gái khác rất kỹ Chắc là tối qua anh đi tìm cô gái đó rồi đúng không ?”
Uyên thi lại mắng hắn
“Lần trước anh đem Kelly về suýt nữa bị cô ta hại chết, chưa chừa tật háo sắc sao ?Nếu như bình thường thì em cũng không quản anh, nhưng anh không nhớ là chúng ta đang bị truy sát sao?”
Mỹ Huyền không nói gì, dùng ánh mắt trách móc nhìn Khải Nguyên.
Khải Nguyên khổ sở giải thích
“Cô gái ấy là người của tổ chức khủng bố Alzead, cô ấy định thực hiện đánh bom.Anh chỉ ngăn cản vụ đánh bom đó thôi.Còn buổi tối anh đi gặp người phụ trách của Alzead, cũng thu hoạch được khá nhiều”
Rồi hắn đem chuyện về Khu vực 51 ra kể.3 nữ nhân liền im lặng.Lát sau, Nhã Ca lên tiếng
“Anh định 1 mình xâm nhập vào đó sao ?”
Khải Nguyên nói
“Không , anh biết rằng nơi đó phòng thủ rất nghiêm ngặt, hơn nữa lại có cả chục tên F8 nữa, vào đó có khác gì tự tìm cái chết.Anh định tranh thủ cảm tình của tổ chức Alzead, cùng họ mở 1 cuộc tấn công vào đó.Nhưng chắc là phải rất lâu sau mới thực hiện được”
Rồi hắn lại híp mắt cười
“Tối qua anh đã để các em chịu thiệt thòi, giờ anh bồi thường các em vậy”
Nói rồi liền chuyển thân đứng dậy, ôm ngay Nhã Ca vào lòng, Uyên Thi và Mỹ Huyền nhanh chân chạy thoát.Khải Nguyên lại cười nói
“Cho 2 em chạy đấy, xem tối nay có thoát nổi không”
Nói rồi liền ôm Nhã Ca tiến thẳng vào phòng, Nhã Ca nét mặt ửng hồng nhìn hắn nói khẽ
“Đang là ban ngày ban mặt mà anh cũng … Nhớ nhẹ tay với em 1 chút nha, em không muốn trở thành mèo lười đâu”
Khải Nguyên đặt Nhã Ca xuống giường, thoát y cô rồi tiến hành chinh phạt.Đến khi Nhã Ca kêu thôi hắn mới dừng lại nói với cô
“Càng lúc em càng xinh đẹp ra, anh thật muốn gần em mãi không thôi”
Nhã Ca ôm lấy hắn nói
“Em cũng muốn ở bên anh mãi mà thôi, nhưng càng gần anh em lại sợ, em sợ sẽ mất anh, em cũng sợ mình sẽ chết, không được ở bên anh nữa”
Khải Nguyên thở dài nói
“Không ai phải chết cả, anh cũng sẽ không chết, chỉ có bọn người đó là đáng chết thôi”
Rồi hắn hỏi Nhã Ca
“Triệu Thiên Quốc là tên của cha em phải không ?”
Nhã Ca giật mình hỏi hắn
“Đúng vậy.Anh tìm ra điều gì về cái chết của cha em phải không”
Khải Nguyên nói
“Anh tìm được 1 bản danh sách những người có liên quan đến Khu vực 51, trong đó có tên của cha em nhưng nó được gạch ngang bằng đường màu đỏ.Rất có thể cha em đã hợp tác với họ trong thời gian đầu nhưng sau đó không hợp tác nữa nên mới bị diệt khẩu”
Nhã Ca lặng im không nói, đôi mắt long lanh như chứa nhiều tâm sự.Khải Nguyên vẫn ôm lấy cô, hắn nói khẽ
“Anh đã từng hứa giúp em trả thù cho cha mẹ, nay lại biết kẻ thù đó là Khu vực 51, anh thề sẽ tiêu diệt tổ chức đó cho đến người cuối cùng”
Nhã Ca nói với giọng xúc động
“Em thực sự muốn sống 1 cuộc sống bình yên bên anh, nhưng số phận chúng ta đã như vậy , chúng ta không thể trốn tránh mãi, đành phải đối mặt với nó”
Khải Nguyên chậm rãi nói
“Sau khi tiêu diệt được Khu vực 51, anh sẽ dẫn tất cả mọi người đến 1 nơi không ai biết chúng ta, không ai có thể tìm ra chúng ta, đến lúc đó chúng ta có thể sống an nhàn cả đời”
Nhã Ca gật đầu, nhìn Khải Nguyên, đôi mắt có những giọt lệ long lanh.Một lúc sau cô mặc đồ vào rồi rời khỏi phòng, tiếp tục với những công việc chăm sóc nhà cửa thường ngày của cô.
Khải Nguyên vẫn nằm đó suy nghĩ.Hắn chợt nhớ đến Thiên Ma.Ma thần này dường như có 1 ít thiện cảm với hắn.Không biết chừng nào ma thần này mới phục sinh, không biết khi phục sinh xong hắn sẽ làm gì.Khải Nguyên cũng nảy ra ý định lợi dụng Thiên Ma để diệt trừ Khu vực 51, ma thần này rất thích giết người, chắc chắn nếu hắn đề nghị thì ma thần sẽ đồng ý ngay.Nhưng rồi Khải Nguyên lại thôi, thực sự thì Thiên Ma quá phức tạp, không thể hiểu nổi và cũng không nên dây dưa với ma thần này.
Khải Nguyên đến bên máy tính trong phòng hắn, mở máy gửi mail cho Kỳ Lân tiên sinh, nhờ ông ta mua giúp 1 lô vũ khí cũ gởi cho tổ chức Alzead.Hiện giờ nước Nga đang thanh lý các loại vũ khí của thập niên trước, vũ khí này tuy lỗi thời nhưng tổ chức Alzead đang rất cần nó, Kỳ Lân tiên sinh cũng quen biết không ít tay buôn lậu vũ khí chắc là ông ta cũng thực hiện việc này dễ dàng.Nửa tiếng sau, Kỳ Lân tiên sinh hồi âm nói là đã mua cho hắn 1 lô súng ống và sẽ vận chuyển đến cho Alzead.Khải Nguyên cũng yên tâm, hắn tắt máy tính rồi ra khỏi phòng
Khải Nguyên vừa quay lại đã nhìn thấy Thu Thủy, cô đang đứng ngay cửa phòng hắn.Thu Thủy liền hỏi hắn, vẫn với giọng nói ngây thơ
“Lúc nãy anh và chị Nhã Ca làm việc gì thế?Việc này thực sự rất lạ, trông cứ như là đang đánh nhau nhưng lại không phải.Em thực sự không biết, anh có thể chỉ cho em được không ?”
Khải Nguyên ngớ người ra, lúc nãy vội vã chắc là hắn đã quên đóng cửa phòng, Thu Thủy chắc là đã nhìn thấy hắn cùng Nhã Ca.Thân pháp của cô ta cao hơn hắn, nhất là lúc đó hắn lại đang chú tâm làm việc ấy cùng Nhã Ca nên không phát hiện ra được cô ta.Cũng may mà cô ta không xông vào hỏi trong lúc hắn đang hành sự.
Khải Nguyên bèn cười khổ
“Việc này rất phức tạp, sau này ta sẽ dạy cho cô, không phải bây giờ.À, cô chỉ được học từ ta thôi, không được hỏi hay bảo người khác dạy cô nhé”
Thu Thủy trả lời
“Em biết rồi.Em vẫn còn ngốc quá nên anh không chịu dạy em phải không?Em sẽ cố gắng hơn nữa, nhất định sẽ học được”
Khải Nguyên ngượng đến mức muốn kiếm cái lỗ nào đó dưới đất mà chui vào, hắn bảo Thu Thủy đi ra.Thu Thủy quả thật tiến bộ rất nhiều, tiến bộ đến mức làm hắn bó tay.Hắn thầm nghĩ “Chùng nào cô thực sự giống 1 nữ nhân thực thụ, nhất định ta sẽ cùng với cô, bây giờ thì chưa được”.Nhưng xem ra kế hoạch “dạy vợ từ thuở còn thơ” của Khải Nguyên sắp thành công rồi
Mấy hôm sau, Kỳ Lân tiên sinh gửi email báo cho Khải Nguyên là đã chuyển vũ khí đến cho Alzead.Tổng cộng Khải Nguyên tốn mất hơn 1 triệu USD tiền mua và vận chuyển vũ khí, nhưng để mua được cảm tình của con người thì số tiền đó vẫn còn rẻ.
Nhưng người của tổ chức Alzead vẫn chưa đến gặp Khải Nguyên.Hắn lại phải chờ đợi.1 tuần, rồi 10 ngày trôi qua, không có gì xảy ra
Sáng hôm đó, Khải Nguyên cảm thấy buồn bực, hắn đến quán café quen thuộc ngồi giết thời gian.Đang thả hồn trong suy tư, tính toán thì chợt có người đến ngồi bên cạnh hắn.Đó là Lana, lần này cô ta mặc bộ váy trắng có đính kim tuyến trông giống như 1 nàng công chúa.Khải Nguyên cười hỏi
“Cô đến tìm tôi à ?”
Lana đáp
“Đúng vậy, sau vụ đó họ truy tìm chúng tôi rất gắt gao, đến giờ mới có thể ra gặp anh được”
Hiển nhiên là sau vụ đánh bom hụt cảnh sát đã gia tăng phòng bị, họ phải đợi gần nửa tháng đến khi phòng bị của cảnh sát được nới lỏng mới dám lộ diện.
Lana lại nói
“Chúng tôi đã nhận được số hàng anh gửi, chúng tôi rất cảm kích”
Khải Nguyên nheo mắt
“Cảm kích gì, tôi chẳng qua chỉ tiện tay giúp đỡ chút ít thôi, à, còn cái áo của tôi nữa, cô vẫn chưa đền cho tôi đấy nhé”
Lana cười hỏi
“Anh bỏ hơn 1 triệu USD tài trợ cho chúng tôi mà còn phải đòi cái áo 100 USD sao ?”
Khải Nguyên nhăn mặt
“1 triệu đó là cho tổ chức của cô, nợ riêng của cô và tôi vẫn phải tính, chưa kể tôi chưa đòi nợ cô đã cắn lưỡi của tôi đấy”
Lana nói
“Nếu thế thì tôi không trả đấy, anh làm gì nào ?Hôm nay tôi muốn anh dẫn tôi đi đâu đó chơi trong vài tiếng đồng hồ, anh có đồng ý không?”
Khải Nguyên dĩ nhiên là không thể từ chối.Hắn và Lana lái xe ra bãi biển đi dạo 1 lúc, rồi 2 người lại ngồi trên bãi cát ngắm từng đợt sóng đánh vào bờ
Khải Nguyên nhìn vào mắt Lana nói
“Phải chi cô không phải khủng bố thì hay biết mấy”
Lana nói với giọng đầy tâm sự
“Anh biết không, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy”
Khải Nguyên nói 1 cách vô thức
“Tôi thì không có cả sinh nhật, tôi cũng không biết mình sinh ngày nào nữa kia”
Lana lại lý sự
“Nếu vậy ngày nào anh cũng có thể tổ chức sinh nhật, không tốt sao.Tôi cũng chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cả, hay là anh và tôi cùng tổ chức sinh nhật ngay bây giờ đi”
Khải Nguyên lấy tay vẽ 1 cái bánh kem trên cát, nói
“Ở đây không có bán bánh, tôi vẽ cái bánh này tặng cô đấy, có được không ?”
Lana cũng vẽ 1 cái bánh kem khác đẹp hơn cái bánh Khải Nguyên vẽ 1 tí, cô cười
“Tôi cũng tặng lại anh cái bánh này”
Khải Nguyên lẳng lặng xuất thủ vòng tay ôm lấy chiếc eo thon của Lana, Lana cũng không có biểu hiện gì phản đối, lại dựa đầu vào vai hắn, cô thủ thỉ
“Ở đất nước chúng tôi, phụ nữ không có quyền được chọn nam nhân cho mình, ngay cả khi ra đường cũng phải che mặt, thật là bất công, số phận của chúng tôi lại phải do người khác định đoạt, không được làm theo ý mình.May mà tôi đang hoạt động bí mật ở nước ngoài nên cũng được tự do chút ít”
Khải Nguyên lại nói câu triết lý quen thuộc của hắn.
“Sống ở đời, miễn sao phải được tự do thoải mái, dám yêu dám hận thế mới là cuộc sống”
Rồi họ lại im lặng nhìn nhau hàng giờ liền.Ánh mắt tự thân nó đã là 1 thứ ngôn ngữ.
Rất lâu sau, Lana lên tiếng
“Tôi quên mất, ngày mai Sultan muốn gặp riêng anh, chúng tôi sẽ đón anh lúc 7 giờ tối, tại địa điểm cũ.Chở tôi về đi, tôi vẫn còn việc phải làm, hẹn gặp lại anh sau”
Khải Nguyên lấy xe chở cô ta về quán café nơi họ đã găp nhau.Lana lên 1 chiếc xe đợi sẵn và đi mất.Khải Nguyên cũng trở về nhà, suy nghĩ về cuộc hẹn ngày mai.
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 03:07 PM.