Dịch giả : Shinray
Biên dịch : vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Trong cái hộp để chính là một thanh Tiểu kiếm tinh sảo lớn bằng hai ngón tay, hình dáng Tiểu kiếm rất kỳ lạ, tuy chỉ lớn bằng hai ngón tay nhưng toàn thân được làm bằng Thiên ngoại vẫn thạch( thiên thạch), trên chuôi kiếm đính ba viên Bảo thạch hồng vàng xanh không biết lên, phát ra quang mang chói mắt, trên thân kiếm có khắc hai chữ “ Thiên Thương”.
Mặc dù Đinh Hạo không biết thanh Tiểu kiếm “Thiên Thương” rốt cuộc có phẩm chất như thế nào, nhưng nhìn Vẫn thạch cùng với ba viên Bảo thạch là biết kiếm này khẳng định không phải vật bình thường. Hơn nữa vừa nhìn thấy hai chữ “Thiên Thương”, Đinh Hạo cảm thấy hai chữ này như có một lực hấp dẫn, không ngừng thu hút ánh mắt hắn, như thế nào cũng không thể dời ra được, giống như bên trong kiếm ẩn chứa tính mạng đang không ngừng kêu gọi hắn.
Mắt thấy Đinh Hạo ngây ngốc nhìn vào cái hộp nhỏ trong tay, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên có chút không hiểu, không giải thích được cái hộp nhỏ nhìn như không ra gì có thể làm cho hắn mê mẩn như thế.
Lai lịch của cái hộp này hắn cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết rằng sau khi hắn nắm giữ Tàng bảo các thì đã từng thấy nó ở trong này. Sau này, mặc dù hắn từng lựa chọn vật phẩm cho Phùng Tinh Nhiên ở trong này, cũng đã nhìn qua chuôi Tiểu kiếm này, nhưng không có để trong lòng. Giờ không rõ tên tiểu tử Đinh Hạo sao lại để ý tới thanh Tiểu kiếm này. Nghĩ tới đây, không khỏi tiến về phía trước vài bước, nhìn vào chiếc hộp trên tay của Đinh Haọ.
Nhìn một lát, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cũng không phát hiện ra Tiểu kiếm có chỗ nào thần kỳ, chỉ có một điểm duy nhất đó là Tiểu kiếm được tạo thành từ tài liệu tương đối trân quý mà thôi, ngoài ra không còn gì đặc biệt. Nhưng thấy biểu hiện của Đinh Hạo như thế, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên không tài nào hiểu nổi.
Cứ như vậy, Đinh Hạo nhìn chằm chằm vào Tiểu kiếm trong hộp với ánh mắt si mê, hoàn toàn quên hết mọi chuyện xung quanh, ngay cả Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đang nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ ở bên cạnh cũng không để ý thấy.
Một lúc lâu sau, thấy Đinh Hạo vẫn không nhúc nhích, Phùng Ngạo Thiên hơi mất kiên nhẫn, quát một tiếng tai hắn:
- Đã nhìn kỹ chưa?
Vừa nghe thấy hắn quát, Đinh Hạo run lên, qua một hồi ánh mắt mới khôi phục lại tỉnh táo, vừa nhìn Tiểu kiếm trong tay, vừa nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng kỳ dị, một lát sau mới nói:
- Xem kỹ rồi, ta lấy thanh Tiểu kiếm “Thiên Thương” này .
Vừa nói Đinh Hạo từ trong Trữ vật giới chỉ lấy ra một sợi dây, buộc cây Tiểu kiếm “Thiên Thương” lại, rồi đeo lên cổ. Một cảm giác mát lạnh từ Tiểu kiếm theo chỗ tiếp xúc với da truyền khắp toàn thân, trong lòng vừa động, vẻ mặt Đinh Hạo hơi đổi một chút, nhưng lúc này đang ở trước mặt Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên, nên cũng không nói gì.
Nhìn hai bên một chút. Đinh Hạo đột nhiên nhớ tới mình còn một vật chưa lấy, thương lượng với Phùng Ngạo Thiên là lấy ba kiện bảo vật, bây giờ mới lấy được hai kiện nên vẫn còn một kiện nữa, vì vậy Đinh Hạo chỉ sửng sốt một lát, rồi lại bắt đầu tìm kiếm quanh Tàng bảo các của Luyện Ngục Ma Tông.
Thấy Đinh Hạo đã khôi phục lại bình thường, Phùng Ngạo Thiên mới yên tâm. Mặc dù vừa rồi Đinh Hạo có vẻ đôi chút khác lạ, nhưng cho tới nay Đinh Hạo vẫn luôn luôn thần bí, nếu không hắn như thế nào trong thời gian ngắn ngủi đã đạt đến Nguyên Anh kỳ, hơn nữa còn thu phục được đám người Huyết Ma Liệt Sơn cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn. Phùng Ngạo Thiên sớm biết Đinh Hạo tuyệt không tầm thường, bây giờ lại nhìn thấy vẻ quái dị của hắn, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên mặc dù có không giải thích được, nhưng cũng không có hỏi nhiều.
Một lúc sau, Đinh Hạo mở hai tay, bất đắc dĩ nói :
- Phùng lão, bảo vật trong Tàng bảo các của các ngươi ta đều đã xem qua, nhưng không tìm được vật cần thiết, các ngươi còn có Tàng bảo các nào khác không?
Thấy Đinh Hạo nói như thế, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên lắc đầu cười khổ nói :
- Tên tiểu tử nhà ngươi thật tham lam, đây đã là tất cả tích lũy mấy ngàn năm của Luyện Ngục Ma Tông ta. Mỗi vật bên trong nếu lấy ra bên ngoài đều có thể khiến cho đa,s tu sĩ bình thường tranh cướp, nếu ngươi tìm không được vật phẩm thích hợp thì vật trao đổi thứ ba coi như xong.
Phùng Ngạo Thiên vừa nói thế, Đinh Hạo khó xử cười một tiếng, nhưng ngay lập tức đã mở miệng nói :
- Cái này sao có thể được, có tiện nghi không chiếm không phải phong cách của ta, như vậy đi ta lấy năm loại tài liệu Tu chân đổi lấy vật phẩm thứ ba, có được không?
Trầm ngâm một lát, Phùng Ngạo Thiên gật đầu nói:
- Có thể!
Thấy Phùng Ngạo Thiên đã đồng ý, Đinh Hạo không hề cố kỵ, thu hết mấy dạng tài liệu Tu chân mà mình ngay coi trọng vào trong Trữ vật giới chỉ.
Một lát sau, Đinh Hạo lấy hết toàn bộ vật phẩm trao đổi, liền vung tay lên, bạch quang vừa hiện, trong tay Đinh Hạo đã xuất hiện Tiên Giới Kiếm quyết.
Dâng lên cho Phùng Ngạo Thiên, Đinh Hạo dặn dò nói :
- Phùng lão nhớ rằng chỉ có thể tìm hiểu trong thời gian ba tháng. Nếu qua khoảng thời gian này ta cần phải thu giá tiền khác!
- Biết rồi!
Vừa dứt câu, ba thức Tiên Giới Kiếm quyết đã biết mất không thấy đâu.
Một lúc lâu sau.
Đinh Hạo đi ra khỏi phòng ốc, quay đầu lại nhìn, vẫn là phòng ốc bình thường giống như lúc đầu mới thấy, nhưng bên trong vô cùng quái dị, Luyện Ngục Ma Tông không hổ là Luyện Ngục Ma Tông, thật có phong cách của một Đại phái cùng thực lực cường đại.
Ngẩng đầu nhìn, thấy Phùng Tinh Nhiên vẫn đang chờ đợi mình, Đinh Hạo vừa bước ra khỏi phòng, Phùng Tinh Nhiên liền thấy ngay, vui vẻ bước nhanh đến đón, dịu dàng nói :
- Tốt lắm, mọi thứ đều tốt, cả chuyện ta và ngươi cũng đã nói luôn rồi.
Mặt đỏ lên, Phùng Tinh Nhiên, hai mắt ướt át mỹ lệ nhìn Đinh Hạo, một lúc sau, Phùng Tinh Nhiên mới cúi đầu nhẹ giọng nói :
- Ngươi đã nói gì, cha của ta rốt cục có ý gì?
Thấy Phùng Tinh Nhiên có biểu hiện như thế, Đinh Hạo khẽ cười một tiếng, nghiêm mặt nói :
- Ta đã thừa nhận quan hệ của ta và ngươi với Phùng lão, mà cha ngươi chỉ bảo ta chăm sóc cho ngươi thật tốt, ngoài ra không còn lời nào khác.
Cười duyên một tiếng, Phùng Tinh Nhiên chui vào trong lòng Đinh Hạo, dịu dàng nói :
- Coi như ngươi thức thời, đã như vậy chúng ta…
- Tạm thời cứ là như thế, chuyện này sau này sẽ nói sau. Bây giờ còn phải vượt qua khó khăn trước mắt đã!
Đinh Hạo vừa nghe nàng nói thế, cảm thấy đau đầu vội vàng nói thêm.
Gật đầu, Phùng Tinh Nhiên nói :
- Biết rồi, ta nghe lời ngươi là được chứ gì!
- Ừ, trước hết ta về Vô Cực Ma Tông cái đã, ngày mai tông ta sẽ tới Luyện Ngục Ma Tông của các ngươi, ngươi cần phải sắp xếp một vị trí thật tốt đó!
- Nói nhảm, hiện tại với địa vị Vô Cực Ma Tôngcủa ngươi ở Đoạn Hồn Sơn đã rất cao, ai còn dám xem thường, nhất định sẽ sắp xếp cho các ngươi vị trí tốt nhất rồi, hơn nữa thực lực đại biểu tất cả!
- Như thế là tốt nhất, ta về tông trước đây, ngày mai gặp lại!
Một khắc sau, Đinh Hạo đã trở lại Vô Cực Ma Tông.
Bên trong phòng Đinh Hạo, Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn tập trung lại ở đây
- Liệt lão đã truyền tin xuống chưa, bổn tông đến lúc nào có thể chuyển vào Luyện Ngục Ma Tông?
Đinh Hạo thấy hai người đã ngồi xuống, liền mở miệng hỏi.
Gật đầu. Huyết Ma Liệt Sơn nói :
- Đã thông qua Trưởng lão đoàn truyền tin tức xuống, tất cả mọi người trong tông đều đang chuẩn bị. Sáng sớm mai là có thể lên đường lên Luyện Ngục Ma Tông. Vừa rồi ở Luyện Ngục Ma Tông, ngươi không gặp cái gì nguy hiểm chứ?
Ha ha cười một tiếng, Đinh Hạo nói :
- Dĩ nhiên không có, chẳng những không gặp phải nguy hiểm, còn thành công làm một số giao dịch!
- Ồ, giao dịch gì, nói nghe chút coi!
Độc Ma Vương Diệc Hàn mở miệng hỏi.
Nghe hắn hỏi, Đinh Hạo kể lại mọi chuyện một lần, vừa nghe Đinh Hạo nói xong, Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu nói :
- Như vậy xem ra, ngươi không bị thiệt. Cũng may người đó là người Tu ma, nếu hắn là người Tu đạo vậy Tiên Giới Kiếm quyết có thể phát huy tác dụng rất lớn, còn Tu ma cũng chỉ có thể dẫn dắt hắn một chút mà thôi.
Dừng một chút, Huyết Ma Liệt Sơn đổi giọng, trầm giọng nói :
- Vậy nếu đã chắc căhns kẻ đánh lén ngươi lúc trước chính là Tông Chủ Âm Cơ của Âm Dương Hòa Hợp tông, có cần Lão phu nhân cơ hội này tiêu diệt, chứ chờ mọi người đều đến Luyện Ngục Ma Tông, ra tay không tiện cho lắm.
Hắn vừa nói thế, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng lạnh lùng nói:
- Không sai, bây giờ nếu không tiêu diệt nàng ta, chờ đến khi tới Luyện Ngục Ma Tông mới ra tay ta sợ sẽ muộn mất. Hơn nữa Luyện Ngục Ma Tông lại có nhiều cao thủ, nếu ra tay ở đây chỉ sợ bị người phát hiện.
Cẩn thận suy nghĩ, Đinh Hạo trầm giọng nói :
- Chuyện này để sau hãy nói, Phùng Ngạo Thiên lúc trước đã nói có thù riêng gì thì mấy ngày nay tạm thời buông xuống. Mặc dù hắn không nói rõ tên tuổi; nhưng rõ ràng đang nhắm vào Vô Cực Ma Tông chúng ta. Giờ phút này còn muốn dựa vào Luyện Ngục Ma Tông để làm bia đỡ đạn cho mình, thì không nên để cho hắn hiểu lầm, chờ chuyện này qua đi, tiêu diệt Âm Cơ cũng không muộn, hai vị nghĩ như thế nào.
Thấy Đinh Hạo nói như thế, hai người gật đầu nói :
- Như vậy cũng tốt, chính là tu vi Phân Thần kỳ, nếu Lão phu lại đột nhiên đánh lén, đem việc này thần không biết quỷ không hay, cam đoan không ai có thể bắt bẻ, coi như bọn họ biết Lão phu làm thì cũng là vô phương, với lại hiện tại không ai nguyện ý vì một chuyện như thế mà xung đột với chúng ta Vô Cực Ma Tông.
Nghe hắn nói thế, Độc Ma Vương Diệc Hàn cười một tiếng, nói :
- Liệt huynh cũng không tranh với ta chuyện này, ta vừa mới gia nhập Vô Cực Ma Tông, cũng nên làm một chuyện gì đó, tính mạng của Âm Cơ để cho ta giải quyết.
Ha ha cười dài một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn nói :
- Nếu Độc Ma có hứng thú, vậy Liệt mỗ cũng không đoạt danh tiếng của ngươi, có ngươi ra tay Âm Cơ chắc chắn sẽ chết.
Nghe hai người nói như vậy, Đinh Hạo biết bọn họ đã thực sự coi Vô Cực Ma Tông là Tông phái của chính mình, cũng vì như vậy mới không cho phép bất cứ kẻ nào xâm phậm uy danh Vô Cực Ma Tông.
Vô Cực Ma Tông có bọn họ gia nhập, còn lo gì đại sự không thành!
----------oOo----------
Dịch giả : Shinray
Biên dịch : vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Ngày thứ hai, bên trong Luyện Ngục Ma Tông.
Trải qua một ngày chuẩn bị, hôm nay tất cả các Tông phái trên Đoạn Hồn Sơn đều chuyển vào Luyện Ngục Ma Tông, mà bên ngoài “ Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận” đã được khởi động, môn nhân Luyện Ngục Ma Tông trong trận cũng đề phòng cẩn mật, Đạo Môn tam tông sắp đến, tất cả các Môn phái trên Đoạn Hồn Sơn đều trở nên khẩn trương.
Mặc dù sau khi nghe được lời khuyên của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên, tất cả mọi người cũng có chút yên tâm. Nhưng uy danh của Đạo Môn tam tông đã sớm xâm nhập lòng người, nói không để ý tới nhất định là gạt người.
Dật Vân Cư, là một nơi rất yên tĩnh, nó là nơi Luyện Ngục Ma Tông đặc biệt sắp xếp cho đoàn người Đinh Hạo mà. Theo như lời Phùng Tinh Nhiên nói nơi này là sương phòng tốt nhất bên trong Luyện Ngục Ma Tông, tốt hơn nơi sắp xếp cho các Môn phái khác nhiều. Đó chính là do thực lực khác nhau, nên chế độ đãi ngộ cũng khác nhau.
Thấy đại chiến sắp diễn ra, đoàn người Đinh Hạo không dám buông lỏng, Huyết Ma Liệt Sơn, Đinh Hạo, Độc Ma Vương Diệc Hàn và tám vị Trưởng lão của Vô Cực Ma Tông đều tập trung lại trong một gian phòng lớn nhất.
Mọi người theo thứ tự ngồi xuống, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói :
- Việc này nhìn qua rất hung hiểm, nhưng chỉ cần người của Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung xuất hiện, thì nguy cơ lần này có thể được giải trừ. Lão phu không tin bọn Đạo Môn tam tông dám vì Tiên Giới Kiếm Quyết mà khiến cho Lục tông xảy ra chiến tranh”
Huyết Ma Liệt Sơn vừa dứt câu, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng gật đầu, trầm giọng nói :
- Không sai, Đạo Môn tam tông mặc dù nhìn rất hung hãn, nhưng cũng may Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên sớm biết được tin tức, lập tức thông báo cho hai Tông kia. Nếu không lần này Luyện Ngục Ma Tông tất phải ăn trái đắng, nếu bây giờ Luyện Ngục Ma Tông đã chuẩn bị kỹ càng, như vậy Đạo Môn tam tông sẽ tuyệt đối không chiếm được tiện nghi. Mọi người cứ việc yên tâm đi.
Nghe hai người nói, Đinh Hạo cũng cảm thấy nhẹ nhõm, thầm nghĩ với kinh nghiệm của Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn có lẽ sớm nhìn thấy việc này. Bọn họ nói đều là sự thật, chính mình cũng không tin Đạo Môn tam tông dám liều mạng. Mà lần này Cao thủ Tây Đại Lục toàn bộ tụ tập tại Đoạn Hồn Sơn, nếu như Vô Cực Ma Tông có thể tận dụng cơ hội, ló mặt ở lần thịnh hội này, vậy đối với sự phát triển của bổn tông sau này sẽ có tác dụng rất lớn.
Nghĩ đên đây, Đinh Hạo trầm giọng nói:
- Đã như vậy, lần này ta Vô Cực Ma Tông rốt cuộc phải làm như thế nào để có thể thu được lợi ích lớn nhất?
Lời này vừa nói ra, Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn nhìn nhau cười một tiếng. Sau đó Huyết Ma Liệt Sơn nói :
- Dĩ nhiên là mượn lần thịnh hội này để Vô Cực Ma Tông giương cánh bay cao, thực ra bọn ta không cần phải làm cái gì. Chỉ cần để mọi người biết Lão phu và Độc Ma đã gia nhập Vô Cực Ma Tông, vậy sau này người muốn gia nhập Vô Cực Ma Tông khẳng định không phải ít. Mà chỉ cần Vô Cực Ma Tông lại làm một chút việc nữa, như vậy sau này danh tiếng của Vô Cực Ma Tông sẽ truyền khắp cả Tu Chân giới của Tây Đại Lục.
Ha ha cười một tiếng, Độc Ma Vương Diệc Hàn nói:
- Không sai, sự hình thành của một Đại Tông phái quan trọng nhất đó chính là danh tiếng. Mà ở trong Ma Đạo quan trọng nhất chính là hung danh, chỉ cần có điểm này và thực lực tương ứng, như vậy sau này người đến xin gia nhập tông là không thể đếm hết được. Chỉ cần có nguồn máu mới không ngừng bổ sung này, với Công pháp tu luyện của Vô Cực Ma Tông, chưa đầy trăm năm cả Tây Đại Lục sẽ run sợ vì sự phát triển của Vô Cực Ma Tông.
Hai người nói đến đây, Đinh Hạo dĩ nhiên biết Vô Cực Ma Tông bây giờ cần Cao thủ có Cao thủ, cần Công pháp có Công pháp, chỉ thiếu một thứ duy nhất chính là con người. Mà người mới luôn bị những Tông phái có thực lực mạnh mẽ hấp dẫn, mà lời nói hai người thực ra là hai chữ “Tạo thế”
Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói:
- Vẫn là gừng càng già càng cay! Xem ra Đạo Môn tam tông đến đây lần này chẳng những không phải chuyện xấu, mà đối với chúng ta Vô Cực Ma Tông lại là chuyện tốt.
Đinh Hạo vừa dứt câu, tám người Trương Hoành và Âm Vô Xương cũng liên tục đồng ý. Giờ phút này có Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn ở đây, bọn họ căn bản là không có tư cách nói chuyện. Mặc dù là Trưởng lão Vô Cực Ma Tông, hơn nữa theo lý thuyết thì người làm chủ phải là bọn họ. Nhưng với hung danh của Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn, mấy người dĩ nhiên không dám nói lung tung, hơn nữa bất luận là kinh nghiệm hay trí lực của hai người Huyết Ma Liệt Sơn đều hơn bọn họ rất nhiều, tự nhiên bọn họ sẽ không tự mình tìm lấy phiền toái.
Ngay khi bên trong Vô Cực Ma Tông đang âm thầm thương lượng, đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, mấy người thần sắc vừa động, vội vàng dừng lời.
Một lát sau, có người ngừng lại trước cửa, nói:
- Tông Chủ Luyện Ngục Ma Tông cho mời người của Vô Cực Ma Tông.
Lời nói vừa dứt, bên trong gian phòng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đinh Hạo, người vừa rồi lên tiếng rõ ràng là Phùng Tinh Nhiên. Bây giờ cả Đoạn Hồn Sơn không ai không biết mối quan hệ mập mờ giữa Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên. Vì vậy Phùng Tinh Nhiên dứt câu, mọi người ngay lập tức đều hướng ánh mắt về phía Đinh Hạo.
Khẽ mỉm cười, Đinh Hạo đứng lên, nói:
- Đi vào hãy nói.
Vừa nghe lời nói của Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn tiện tay đánh ra hai đạo huyết quang, cánh cửa vốn đang đóng, kêu lên một tiếng rồi mở ra.
Theo cửa phòng mở ra, Phùng Tinh Nhiên yểu điệu bước vào phòng, thấy ánh mắt mọi người trong phòng đều đang nhìn mình, Phùng Tinh Nhiên cảm thấy mất tự nhiên, khó xử cười duyên nói:
- Cha ta muốn mời Huyết Ma, Độc Ma tiền bối”
Kinh ngạc nhìn nàng một cái, Huyết Ma Liệt Sơn hơi sửng sốt nói:
- Tự nhiên là sẽ đi cùng.
- Vậy vì sao ngươi mới vừa rồi chỉ có mời Liệt huynh, mà không nói tên tiểu tử thúi Đinh Hạo này. Chẳng lẽ Đinh Hạo không phải người của Vô Cực Ma Tông ta, hay là ngươi coi hắn là người của mình rồi.
Lúc này Độc Ma Vương Diệc Hàn thậm chí còn cười phá lên mà nói.
Phùng Tinh Nhiên cũng không nghĩ tới Huyết Ma và Độc Ma lại cùng trêu mình như vậy, nàng nhăn nhó không biết làm sao để giải vây, liền nhìn Đinh Hạo với ánh mắt cầu cứu.
Mặc dù Phùng Tinh Nhiên ỷ vào Phùng Ngạo Thiên vẫn hoành hành ngang ngược trên Đoạn Hồn Sơn này, không ai dám đắc tội với nàng. Nhưng Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn đều là người phi thường, đều là tiền bối cao nhân. Huống chi hai người này đều hung danh đầy mình, Phùng Tinh Nhiên và hai người này cũng không có quan hệ gì, tự nhiên không dám càn rỡ trước mặt hai người này.
Thấy Phùng Tinh Nhiên nhìn mình với ánh mắt cầu cứu , Đinh Hạo cười dài nói:
- Liệt lão và Vương lão có thể trêu ngươi, chính là thấy ngươi vừa ý. Ta ở với bọn họ lâu như vậy còn chưa thấy bọn họ hai người trêu ai như vậy, ngươi cũng nên cảm thấy kiêu ngạo. Được rồi, trước không nói chuyện này nữa, cha ngươi tìm chúng ta rốt cuộc có chuyện gì. Với quan hệ của ta và ngươi, có thể tiết lộ một hai điều hay không.
- Ai có quan hệ với ngươi cha ta chỉ bảo ta mời các ngươi, nhưng các môn nhân khác cũng đã đi mời Tông Chủ của các Tông phái khác. Chắc là cần bàn chuyện đối phó với Đạo Môn tam tông, chi tiết Tinh Nhiên cũng không rõ ràng lắm, các ngươi đi sẽ biết.
Nghe nàng nói như thế, Đinh Hạo cũng không hỏi nhiều nữa, nếu Phùng Tinh Nhiên đã nói như vậy thì nàng nhất định không biết gì về chuyện này, nếu không hẳn là đã sớm nói với mình rồi.
Chuyện đã như thế, mấy người cũng không chậm trễ nữa, theo Phùng Tinh Nhiên đi ra ngoài.
Một lát sau, trong Đại điện của Luyện Ngục Ma Tông, đoàn người Đinh Hạo lần này không phải tới cuối và, ngoại trừ Tông Chủ và mấy Trưởng lão của Âm Dương Hòa Hợp Tông, Hắc Ma Tông và Huyết Sát Tông ra, còn người của mấy tông khác vẫn chưa thấy đến.
Dưới sự hướng dẫn của Phùng Tinh Nhiên, đoàn người Đinh Hạo đi tới vị trí của mình, nhìn vào người của ba Tông kia, Huyết Ma Liệt Sơn cười lạnh nói :
- Có người từng đánh lén đệ tử bổn tông, nhưng bây giờ Đạo Môn tam tông sắp tới, Lão phu tạm thời chưa hỏi đến, chờ chuyện lần này kết thúc, đến lúc đó thì hắc hắc…
Hắn vừa nói ra những lời này, vẻ mặt của ba vị Tông Chủ và mấy vị Trưởng lão của ba Tông kia đều biến đổi, ánh mắt chớp động không ngừng, nhưng không ai có phản ứng, chỉ ra vẻ như không hề nghe thấy mà thôi.
Thực lực của Vô Cực Ma Tông lúc này vô cùng mạnh mẽ, mà kẻ lên tiếng lại là Huyết Ma Liệt Sơn hung danh đầy mình, mấy người kia dĩ nhiên không dám biểu hiện thái độ gì. Nếu chẳng may chọc giận Huyết Ma Liệt Sơn chỉ sợ lập tức bị giết ngay tại chỗ. Vì vậy mấy người kia mặc dù biến sắc, nhưng đều âm thầm khống chế tâm trạng của mình, ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
Thấy vẻ mặt cổ quái của mấy người kia, Đinh Hạo cười nói:
- Đúng vậy, có người thật đúng là vô sỉ, thậm chí với Tu vi Phân Thần kỳ còn đánh lén tiểu gia, hắc hắc, càng đáng cười hơn chính là hắn thậm chí còn không thể chiếm được tiện nghi, thật là chuyện đáng cười nhất thiên hạ.
Lời này vừa nói ra, mặt của Âm Cơ - Tông Chủ Âm Dương Hòa Hợp Tông vẻ bị khăn che lại nên không thấy gì, nhưng hai mắt lại bắn ra tia sáng rất độc ác, cả người run lên. Thấy Huyết Ma và Đinh Hạo đang nhìn mình một cách khinh bỉ, Âm Cơ gần như không kiềm chế được nữa. Ngay khi Âm Cơ vừa ngẩng đâu lên, căm tức nhìn Đinh Hạo thì đúng lúc này, tên Tông Chủ còn lại của Âm Dương Hòa Hợp Tông Dương Ma không biết đã chạy tới bên cạnh Âm Cơ từ lúc nào, hai tay đặt trên đôi vai đang run rẩy của nàng, dùng mắt ra hiệu cho nàng ta cố bình tĩnh lại.
Âm Cơ vốn sắp mất đi lý trí, được Dương Ma khuyên, nàng ta mới từ từ khôi phục bình tĩnh, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo với ánh mắt ác độc.
Đinh Hạo lúc này sao phải sợ ánh mắt của nàng ta, không hề thua kém nhìn lại, mang theo vẻ khinh bỉ và khinh thường, căn bản không coi Âm Cơ vào đâu.
Mà thấy Âm Cơ lộ ra sát cơ, Huyết Ma và Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng đột nhiên phát ra sát khí kinh hồn nhằm vào Âm Cơ. Âm Cơ vừa mới bình tĩnh lại thân thể đột nhiên run cả lên, thân thể không ngừng lui về phía sau, hai mắt lộ vẻ cực kỳ sợ hãi, ngay khi Âm Cơ sắp lui tới bên ngoài điện, sát khí của Huyết Ma và Độc Ma lại tự dưng biến mất.
Ngẩng đầu lên nhìn, thì ra Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đã đến.
----------oOo----------
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 140: Đại chiến lai lâm.
Dịch giả : Vuhanduong
Biên dịch : vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Chỉ thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên vừa mới tiến vào đã há miệng cười to: “Liệt Huynh, Vương huynh thật nóng tính, Lão phu từ xa đã cảm giác được sát khí của hai vị, là ai lớn mật dám chọc giận hai vị”
Phùng Ngạo Thiên vừa nói như thế xong, đoàn người Luyện Ngục Ma Tông cũng đã đi vào bên trong Điện, đi theo hắn chính là Thiên Yêu Niếp Thiên và hai vợ chồng Cừu Mãnh Chu Vân. Đi đến bên cạnh Tông Chủ Âm Cơ của Âm Dương Hòa Hợp tông, Phùng Ngạo Thiên nhìn nàng một cái, thấy hết mọi phản ứng của Âm Cơ.
Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói thế, Huyết Ma và Độc Ma cười một tiếng, chỉ thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn khẽ nói: “Cũng không có gì, chỉ là có người dám trước mặt ta dám uy hiếp đệ tử bổn Tông, không biết người này gan to bằng trời hay là bị tâm thần, ta nhìn không thấy vừa mắt. Vừa định ra tay dạy cho một bài học, thì Phùng huynh đã đến nơi”
Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn mặc dù có thể không nể mặt người khác; nhưng nếu Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đã mở miệng hỏi, thì hai người cũng không dám quá ngông cuồng. Huống chi lúc trước Phùng Ngạo Thiên đã nói, trước khi xử lý xong chuyện của Đạo Môn tam tông, thì mọi người đều không được tính toán thù riêng. Mà lúc này, Vô Cực Ma Tông vẫn chưa thể trêu chọc Luyện Ngục Ma Tông, vì vậy Độc Ma Vương Diệc Hàn đành phải giải thích.
Chờ cho Độc Ma Vương Diệc Hàn giải thích xong, Phùng Ngạo Thiên cũng đã đi đến chỗ ngồi của mình. Vừa mới ngồi xuống, thì Âm Cơ được Dương Ma ám chỉ cũng đã quay vào Điện ngồi xuống vị trí của mình. Cũng không dám nhìn Đinh Hạo với ánh mắt độc ác nữa, chỉ khẽ cúi đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nhìn Huyết Ma Liệt Sơn, Phùng Ngạo Thiên không khỏi lắc đầu, sau đó nói với Độc Ma: “Hy vọng Vương huynh nể mặt Phùng mỗ mà bỏ qua chuyện này. Đạo Môn tam tông sắp tới, các vị phải đồng tâm hợp lực mới phải”
Gật đầu, Vương Diệc Hàn khẽ nói: “Nếu Phùng huynh đã nói như vậy, vậy Tại hạ cũng sẽ không làm gì. Tuy nhiên nếu như có người không biết tốt xấu, thì mong rằng Phùng huynh chớ trách ta ra tay độc ác”
Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa nói xong, liền lạnh lùng nhìn vào Âm Cơ đang cúi đầu xuống; vừa cảm ứng được ánh mắt của Vương Diệc Hàn đang nhìn vào mình; Âm Cơ ngẩng đầu lên nhìn, lập tức cả người lạnh như băng, như rơi vào một hầm băng. Chỉ đối mắt nhìn trong giây lát, Âm Cơ đã không thể chống đỡ nổi, cuối cùng lại phải cúi đầu xuống.
Thu hết mọi chuyện vào trong lòng, nhưng Phùng Ngạo Thiên cũng không nói gì. Chuyện Âm Cơ ra tay đánh lén Đinh Hạo, Phùng Ngạo Thiên biết rất rõ. Hơn nữa chuyện này còn có thể liên lụy đến cả Thành Hoàng. Nên mặc dù Phùng Ngạo Thiên nói mọi người không nên tranh chấp, nhưng trong lòng hơi tức giận với hành động như vậy của phe Thành Hoàng.
Nếu Đinh Hạo thật sự bị Âm Cơ giêt chết, thì người bị hại lớn nhất chính là mình; Tinh Nhiên nhất định cũng muốn liều mạng với Âm Cơ. Mà Vô Cực Ma Tông nếu mất đi Đinh Hạo, thì có lẽ trong chốc lát là tan rã. Đám người Huyết Ma Liệt Sơn là do Đinh Hạo mang đến gia nhập Vô Cực Ma Tông. Nếu Đinh Hạo không còn nữa, thì còn ai có thể kiềm chế được hắn, dù cho là mình cũng không chắc có thể thắng được hắn. Hơn nữa không có Vô Cực Ma Tông hỗ trợ, thì tranh đoạt chức vị Tông Chủ sẽ bất lợi hơn rất nhiều; vì vậy thấy Độc Ma hành động như vậy, nhưng Phùng Ngạo Thiên cũng không nói gì.
Thấy Âm Cơ phải cúi đầu khi bị mình nhìn, Độc Ma lạnh lùng cười, khuôn mặt vốn rất xinh đẹp thậm chí trở nên lạnh lẽo. Quay đầu nhìn Phùng Ngạo Thiên một chút, Vương Diệc Hàn khẽ lắc đầu, không nói gì nữa.
Giờ phút này, bên ngoài Điện truyền đến tiếng bước chân, các Môn phái khác đều vội vã đến đây; người đến cuối cùng là đoàn người Thành Hoàng. Nhìn quanh một chút, thấy mình đến cuối cùng, Thành Hoàng cười nhạt một tiếng rồi nói: “Làm phiền các vị đợi lâu, Lão phu thật có lỗi, mong mọi người bỏ qua, ha ha ha”
Thành Hoàng vừa nói thế, còn đắc ý cười to. Mấy Môn phái như Âm Dương Hòa Hợp tông dựa vào Thành Hoàng đều mở miệng nói không muộn, mình cũng vừa mới đến, rồi cùng mở miệng cười to.
Thấy mấy người đó mở miệng cười to như chỗ không người, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên còn chưa mở miệng, Huyết Ma Liệt Sơn đã không nhẫn lại được, hừ lạnh nói: “Biết là đến muộn còn đắc ý cái gì, hại Lão phu phải đợi, thật đáng chết”
Huyết Ma Liệt Sơn vừa nói thế, mấy người vừa mở miệng cười to đều ngừng lại. Ngoại trừ Thành Hoàng ra, mấy người còn lại đều lộ vẻ khó xử, còn mang theo chút sợ hãi, khẽ nhìn vào Huyết Ma Liệt Sơn.
Mà Thành Hoàng lại cười lạnh một tiếng, nói: “Liệt Sơn huynh rất nổi danh, chỉ có người khác đợi ngươi, chứ không đợi người khác bao giờ, tuy nhiên.....”
Thấy mọi người đang bị mình hấp dẫn, Thành Hoàng hừ lạnh một tiếng nói tiếp: “Tuy nhiên đó đều là trước kia. Bây giờ ngươi đã đến Đoạn Hồn Sơn chúng ta, nên phải theo quy định của bổn Tông. Ngươi phải nhớ kỹ, mặc dù Vô Cực Ma Tông của ngươi có thực lực không kém; nhưng Đoạn Hồn Sơn vẫn là do Luyện Ngục Ma Tông ta làm chủ, các ngươi đợi người của bổn Tông cũng là chuyện đương nhiên”
Thành Hoàng vừa nói ra những lời này, hầu hết mọi người trong Điện đều biến sắc, cổ quái nhìn Huyết Ma Liệt Sơn.
Chỉ thấy Liệt Sơn cười lạnh một tiếng, nói: “không sai, trên Đoạn Hồn Sơn này chính là do Luyện Ngục Ma Tông làm chủ. Nhưng ngươi cũng không phải chủ nhân của Đoạn Hồn Sơn, chỉ với thân phận của ngươi thì có tư cách gì để Lão phu đợi ngươi. Chờ đến lúc ngươi thật sự trở thành Tông Chủ của Luyện Ngục Ma Tông rồi hãy nói như vậy cũng không muộn. Nhưng mà lúc này ngươi lại không phải, hắc hắc, có phải là nói quá sớm hay không”
Huyết Ma Liệt Sơn vừa nói thế, mặt Thành Hoàng tái mét, hiển nhiên là đang vô cùng tức giận. Mà Huyết Ma Liệt Sơn căn bản không để ý đến vẻ mặt của Thành Hoàng, nói tiếp: “Hơn nữa trong Điện còn có Tông Chủ thực sự của Luyện Ngục Ma Tông mà còn đến sớm hơn cả ngươi. Theo lý mà nói ngươi cũng chỉ là một tên Trưởng lão trong Tông mà thôi. Trước khi ngươi có thể trở thành Tông Chủ của Luyện Ngục Ma Tông, mà lại không biết tôn ti, để cho Mỏ quặng (Quáng tràng) phải đợi ngươi, lại còn có mặt mũi mà nói ra những lời như thế, thật đáng buồn cười”
Nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói đến đây, Thành Hoàng tức giận nói không lên lời. Huyết Ma Liệt Sơn là ai, đã thành danh và tung hoành thiên hạ mấy trăm năm, hắn nói ra những lời đó rất thuận tai, làm mọi người trợn mắt há mồm. Thầm nghĩ thì ra các Cao thủ tuyệt đỉnh chẳng những có Tu vi cao siêu, mà ngay cả miệng lưỡi cũng không kém.
Phùng Ngạo Thiên thấy hai người bọn Liệt Sơn và Thành Hoàng xung đột như vậy, mặc dù trong lòng rất thích thú; nhưng bây giờ còn chưa phải là lúc xung đột; ngoại trừ hắn ra thì lúc này không ai có thể kiềm chế hai người này được. Vì vậy, mặc dù trong lòng Phùng Ngạo Thiên rất thích thú; nhưng vẫn không thể không mở miệng.
Cười dài một tiếng, hấp dẫn ánh mắt của mọi người vào mình, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nghiêm mặt nói: “Hai vị không nên đấu nhau làm gì, ai chờ ai cũng không quan trọng, chỉ cần không phạm thượng thì bổn Tông sẽ không hỏi đến. Liệt huynh, Thành Trưởng lão không nên tranh cãi, không nên để việc nhỏ này trong lòng”
Phùng Ngạo Thiên nói thế mặc dù là lời khuyên, nhưng trong lời của hắn dường như có ẩn ý khác. Thành Hoàng sao lại không nghe ra chứ. Sớm biết rằng hắn cùng một phía với tên Huyết Ma Liệt Sơn này, lời nói này rõ ràng là nhắm vào mình; Phùng Ngạo Thiên hắn thấy mình và Huyết Ma Liệt Sơn đấu khẩu như vậy, sợ là trong lòng đang rất vui sướng.
Nghĩ đến đây, Thành Hoàng càng tức giận, lạnh lùng nói: “Thật thú vị, nếu ngày đó Tông Chủ đến chậm một bước, thì Liệt huynh sợ là đã chết trong tay Lão phu, bây giờ lại còn nói ta sao”
Hắn vừa nói thế, Huyết Ma Liệt Sơn cười lớn, chỉ vào Thành Hoàng nói: “Lão phu từ trước đến này chưa từng phục ai; nhưng hôm nay Lão phu thật sự phục Thành huynh. Da mặt Thành huynh dày đến mức làm cho Lão phu bội phục. Ngày đó hai người các ngươi đối phó với mình Lão phu; mà bây giờ thậm chí ngươi còn dám nói là một mình ngươi, quả là làm Lão phu ngạc nhiên”
Thấy mặt Thành Hoàng lại trở nên xanh mét, Huyết Ma Liệt Sơn hừ lạnh một tiếng, nói tiếp: “Nếu một đấu một, trong vòng năm trăm chiêu, nếu như ngươi không bỏ chạy, bốn chữ Huyết Ma Liệt Sơn từ nay về sau sẽ viết ngược lại, không biết Thành huynh có dám thử một lần hay không?”
Thành Hoàng vừa nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói thế, mặt mày biến sắc. Thấy mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào mình, thầm kêu khổ trong lòng. Nếu thật sự giao đấu với Huyết Ma Liệt Sơn, hắn không chắc có thể cầm cự được năm trăm chiêu. Nhưng nếu không dám chiến, thì lại mất đi uy phong, nên hắn không biết nên nói như thế nào.
Giờ phút này, vẻ mặt Thành Hoàng biến đổi liên tục, trong nháy mắt, hắn thậm chí còn phát hiện ra rằng Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đang cười cợt nhìn mình. Thành Hoàng cảm thấy rất khó chịu, thầm nghĩ mình không có việc gì lại đi trêu chọc tên Huyết Ma Liệt Sơn này làm gì, tự tìm lấy phiền toái.
Đang khi Thành Hoàng đang không ngừng cân nhắc, bên ngoài Điện đột nhiên truyền đến tiếng bước chân vội vàng. Mọi người vốn đang chú ý vào Thành Hoàng đều hơi biến sắc, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm cho người đó khẩn trương như vậy.
Một lát sau, chỉ thấy một tên đệ tử đời ba của Luyện Ngục Ma Tông chạy vào trong Điện, bẩm báo: “Bẩm Tông Chủ, Đạo Môn tam tông đã tới, giờ đang ở ngoài trận, yêu cầu Tông Chủ ra gặp mặt”
Vừa nghe thấy thế, mọi người đều khẩn trương, mà Thành Hoàng lại khẽ thở phào nhẹ nhõm, vì tránh được câu hỏi của Huyết Ma Liệt Sơn, xem như tránh được một kiếp.
Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên vẫn rất bình tĩnh, cười dài một tiếng rồi nói: “Đã như vậy, bổn Tông sẽ ra gặp cao thủ Đạo Môn.”
“Vậy hội nghị lần này có còn cần tiếp tục nữa không?” Trưởng lão Cừu Mãnh đột nhiên mở miệng nói.
Lắc đầu, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói: “Tạm thời không cần nữa, dù sao đây chỉ là bàn về chuyện Đạo Môn tam tông đến đây. Bây giờ khách đã tới cửa, cũng không cần tiếp tục nữa”
“Đứng dậy, Phùng Ngạo Thiên cổ quái nhìn Huyết Ma Liệt Sơn một cái, nói: “Liệt huynh là nhân vật chính của chuyện này, chẳng lẽ không đi cùng sao?”
Cười hắc hắc một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn đứng dậy, nói: “Theo lời Phùng huynh.”
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 141: Tam tông chi chủ.
Dịch giả : Vuhanduong
Biên dịch : vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Ngay khi Huyết Ma Liệt Sơn vừa đứng lên, Độc Ma Vương Diệc Hàn đã cười dài nói: “Nếu Phùng huynh không ngại, ta cũng muốn đi gặp cao thủ Đạo Môn tam tông; dù như thế nào thì bây giờ ta cũng coi như là người trên Đoạn Hồn Sơn”
Ha ha cười to một tiếng, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói: “Rất vui được Vương huynh đi cùng”
Dừng lại một chút, Phùng Ngạo Thiên nhìn bốn phía: “Còn có ai muốn đi cùng với ta ra ngoài thì nói tên”
Lời này vừa nói ra, Thiên Yêu Niếp Thiên, vợ chồng Cừu Mãnh Chu Vân đều nói muốn đi cùng hắn. Mà Thành Hoàng chỉ nhìn bốn phía một chút, rồi trầm giọng nói: “Nếu Tông Chủ đi ra, thì Lão phu cũng yên tâm. Ta sẽ lưu lại bảo vệ Luyện Ngục Ma Tông”
Thành Hoàng vừa mới nói xong, mấy người Âm Dương Hòa Hợp tông và Hắc Ma Tông không nói gì; mà Tông Chủ Huyết Sát Tông và Phù Chú Tông đều nói muốn đi cùng. Như vậy tình hình càng rõ ràng; những Tông ở lại căn bản đều là người bên phía Thành Hoàng; mà muốn cùng với Phùng Ngạo Thiên đi nghênh đón Đạo Môn tam tông đều là theo về phía hắn.
Gật đầu, Phùng Ngạo Thiên nói: “Đã như vậy, các vị đợi lát nữa thì phải đi theo phía sau Lão phu, không nên đi loạn; nếu không sẽ có thể bị mất phương hướng trong ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”
Vừa dứt câu, Phùng Ngạo Thiên nhìn mọi người đang đứng giữa sân một cái, rồi từ từ đi ra ngoài Điện. Đinh Hạo thấy Huyết Ma và Độc Ma đều đi theo Phùng Ngạo Thiên, liền không cam lòng lạc hậu, cũng đi ra ngoài cửa. Phùng Ngạo Thiên thì đương nhiên sẽ theo Đinh Hạo rồi.
Mặc dù Đinh Hạo vừa nãy không nói muốn đi ra ngoài; đây không phải là hắn không muốn nói. Mà là những người vừa nói chuyện đều là các Tông Chủ; hoặc là các Đại nhân vật như Huyết Ma, Độc Ma. Với thân phận đệ tử đời thứ ba trong Vô Cực Ma Tông của Đinh Hạo, thật đúng là không có tư cách nói chuyện. Nếu một ngày Đinh Hạo còn chưa trở thành Tông Chủ Vô Cực Ma Tông, thì nhất định vẫn phải tuân thủ quy củ.
Ra khỏi Điện, một lát sau đoàn người đã theo Phùng Ngạo Thiên tiến vào trong ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”. Chỉ thấy Phùng Ngạo Thiên vừa mới vào trận, dừng lại một chút, chỉ thấy trong lòng tay hắn xuất hiện một tiểu đỉnh màu xanh.
Tiểu đỉnh vừa mới xuất hiện, vẻ mặt Đinh Hạo hơi biến đổi. Bên trong Vô Cực Ma Công cũng có giới thiệu qua về ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”; Tiểu đỉnh trong tay Phùng Ngạo Thiên này chính là trung tâm của Trận pháp. Tất cả biến hóa trong trận đều do Tiểu đỉnh này khống chế. Mà nếu như Tiểu đỉnh này có thể tâm thần hợp nhất với người bày trận; thì Trận pháp này có thể biến hóa theo từng phản ứng của người bày trận, rất thần kỳ.
Lúc này, Phùng Ngạo Thiên đang nhìn chằm chằm vào Tiểu đỉnh; Tiểu đỉnh cũng không ngừng phát ra ánh sáng màu xanh, không ngừng chuyển động trong tay Phùng Ngạo Thiên. Cứ chuyển động được một vòng, làn Vụ khí bên trong trận cũng càng lúc càng nồng đậm; dù cho các cao thủ ở đây đều không thể nhìn thấy Không gian bên ngoài mười trượng.
Thông qua phản ứng của mọi người; Đinh Hạo đoán được ngay Phùng Ngạo Thiên đã luyện chế tiểu đỉnh này đến cảnh giới Tinh thần hợp nhất, tất cả mọi biến hóa trong trận đều không chạy khỏi ánh mắt của hắn; mà cũng chỉ có vậy, ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ” mới phát huy được uy lực lớn nhất. Mà chỉ cần ở ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”, thực lực của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên tăng lên không chỉ hai lần. Dù cho là Huyết Ma Liệt Sơn có giao đấu với hắn, thì cũng chỉ thua mà thôi. Cũng may hắn với mình là bạn chứ không phải địch; nếu không Đinh Hạo không dám tiến vào trong trận này.
Ngay khi Đinh Hạo đang thầm suy nghĩ, ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ” đã theo khống chế của Phùng Ngạo Thiên mà phát huy đến tận cùng, Không gian xung quanh trở nên mờ mịt, dường như vô biên vô tận. Cũng may là đám Đinh Hạo được Phùng Ngạo Thiên dẫn vào trận; nếu không toàn bộ chỉ sợ bị lạc trong ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ” này; vĩnh viễn không tìm được đường ra.
Giờ phút này, uy lực của Trận pháp đã phát huy đến tận cùng, quang mang vừa hiện, Tiểu đỉnh màu xanh nhạt biến mất khỏi tay Phùng Ngạo Thiên. Chỉ trong chốc lát, ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ” đã xảy ra biến hóa long trời nở đất. Tất cả mọi người trong trận đương nhiên đều phát hiện ra biến hóa này đều là do Tiểu đỉnh trong tay Phùng Ngạo Thiên gây ra. Mặc dù đều không nói gì, nhưng đều âm thầm kinh hãi, cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của Luyện Ngục Ma Tông.
Nhìn mọi người đang kinh dị nhìn ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”, Phùng Ngạo Thiên cười dài một tiếng, nói: “Các vị đã thấy được uy lực của Trận pháp này rồi chứ. Đám người Đạo Môn tam tông tuyệt đối không dám tùy tiện tiến vào; dù cho bọn hắn có xông vào trận, không có mấy trăm ngày cũng không thể phá được trận này. Mà mấy ngày nữa Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung đều sẽ đến được đây. Như vậy nguy cơ của chúng ta sẽ lập tức được giải trừ”
Gật đầu, tất cả mọi người đều hiểu lời của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên là thật, đều mở miệng tán thành. Phùng Ngạo Thiên, phát hiện Phùng Tinh Nhiên đang đi bên cạnh Đinh Hạo; cười cười một tiếng, rồi nói: “Tinh Nhi phải đi theo Yêu quái thúc thúc của ngươi. Chỉ cần tình hình không ổn, lập tức lui vào trong trận; lần này không phải chuyện nhỏ, các vị phải cẩn thận hành động”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý; mà Phùng Tinh Nhiên cũng cười nũng nịu một tiếng, nhìn Đinh Hạo một cái, rồi đi sang bên cạnh Thiên Yêu Niếp Thiên.
Thấy tất cả mọi người đã chuẩn bị xong, cũng không còn gì để nói nữa, Phùng Ngạo Thiên vung tay lên, dẫn mọi người đi ra bên ngoài ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”.
Một lát sau, bên tai mọi người đột nhiên truyền đến một giọng nói xa lạ.
“Luyện Ngục Ma Tông kia làm cái gì đây; cả Đoạn Hồn Sơn đều không có lấy một ai, để chúng ta chờ đến bây giờ. Ta thấy dứt khoát xông vào; dù sao chúng ta là muốn cướp Kiếm quyết. Ta không tiên ba Tông chúng ta hợp lại, Luyện Ngục Ma Tông hắn lại dám không giao Kiếm quyết ra”
Người này âm thanh hùng hậu, tính tình nóng nảy; nhìn qua là biết là một người lỗ mãng, không có đầu óc. Đinh Hạo thầm nghĩ trong lòng.
“Hỏa Si ngươi có câm miệng đi cho bổn Tông không. Trên đường ngươi đã nói không ngừng, bây giờ cũng không im. Ta đã nói với ngươi bao lần rồi, chúng ta đến Đoạn Hồn Sơn lần này chỉ là vì Kiếm quyết, không muốn có tranh chấp. Huống chi ngươi cho rằng trước mặt ngươi là cái gì; đó chính là ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”. Dù là chúng ta dồn toàn lực, thì không có mấy trăm ngày cũng đừng mơ phá vỡ được Trận pháp này, đúng là đầu người óc lợn”
Một âm thanh tức giận đột nhiên vang lên, lời nói đã dứt, nhưng giữa sân vẫn còn lưu lại dư âm.
Vừa nghe thấy người này nói, mặt Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên biến đổi, nhỏ giọng Gia tộc: “Người này chính là Tông Chủ La Phù Tông – Dư Hận Thủy. Còn người nóng nảy nói chuyện chính là Hỏa Si Thượng Nhân Chu Công Hoàn của Thị Kỳ Tông, đều là Cao thủ tuyệt đỉnh. Dư Hận Thủy đã đến đây, vậy Tông Chủ Diêu Phiêu Linh và Tông Chủ Giang Vô Ngân của Thanh Vân tông và Xích Thành Tông cũng đã đến đây. Đúng là coi trọng Luyện Ngục Ma Tông quá”
“Tông Chủ đừng có nói như vậy; nếu như làm việc do dự như ngươi; chỉ sợ mấy ngày nữa người của Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung cũng chạy được đến đây; vậy chuyện này càng phiền phức” Hỏa Si Chu Công Hoàn tức tối nói.
“Chu Trưởng lão không nên kích động. Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên kia cũng không phải là người không biết lỹ lẽ. Hơn nữa người này mặc dù là người trong Ma Đạo; nhưng khí độ phi phàm, nên sẽ không để chúng ta chờ lâu, bây giờ nhất định đã đang trên đường đi đến đây. Chỉ cần hắn xuất hiện, chúng ta sẽ thương lượng với hắn. Nếu như không ảnh hưởng đến hòa khí là tốt nhất; còn nếu hắn được thì chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khác”
Lúc này lại truyền đến một giọng nói ôn hòa.
Lời này vừa nói ra, Độc Ma Vương Diệc Hàn nói: “Phùng Tông Chủ liệu việc như thần. Người vừa nói chuyện chính là Tông Chủ Giang Vô Ngân của Xích Thành Tông; xem ra ba Tông Chủ quả nhiên đều đã đến Đoạn Hồn Sơn”
Huyết Ma Liệt Sơn hừ lạnh một tiếng nói: “Mấy lão già này đúng là nhàn quá không có chuyện gì làm. Không chịu khó bế qua khổ tu, mà đều đến Đoạn Hồn Sơn này. Không biết là do bọn hắn tham Tiên Giới Kiếm quyết, hay là bị người sau lưng ép đến”
Huyết Ma Liệt Sơn vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người ở đây trong lòng vừa động. Tiên Giới Kiếm quyết kia mặc dù thần ký; nhưng vốn không phải vật của Tu Chân Giới. Dù không biết là tại sao lại xuất hiện ở trong Tu Chân Giới, nhưng Kiếm quyết nếu nói có tác dụng quan trọng nhất với ai ở Tu Chân Giới này; thì không thể nghi ngờ là mấy Tán Ma và Tán Tiên. Mà bởi vì Kiếm quyết này lại là của Tiên giới; nên sẽ hấp dẫn nhất với Tán Tiên; kể từ đó, mọi người đều hiểu ra đôi chút.
Đúng lúc này, Phùng Ngạo Thiên đột nhiên dừng bước, mọi người thấy hắn ngừng lại cũng không dám lộn xôn, toàn bộ đều dừng lại. Ở trong ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ” nếu không có Phùng Ngạo Thiên dẫn đường, thì bị lạc trong Trận pháp này, sẽ rất thảm.
Thấy mọi người đều dừng lại, Phùng Ngạo Thiên gật đầu, nhỏ giọng nói: “Đi tiếp về trước là sẽ ra khỏi phạm vi của ”Cửu đỉnh vấn thiên trận ”, tất cả mọi người phải cẩn thận hành sự, tốt nhất là không muốn rời khỏi Trận pháp mười trượng. Nếu như có biến phải ngay lập tức quay vào trong Trận; Lão phu sẽ mang các ngươi trở lại trong Tông”
Dừng một chút thấy mọi người đang chăm chú lắng nghe, Phùng Ngạo Thiên nói với mấy người Ma Tông: “các ngươi sau khi vào trận không được lộn xộn, "Cửu đỉnh vấn thiên trận" bây giờ đã thay đổi, không còn là Trận pháp quen thuộc lúc trước nữa. Nguyên nhân là do toàn bộ phương pháp tiến xuất đã thay đổi, vào trận không được dễ dàng xông loạn; nếu các ngươi đi quá xa, Lão phu muốn tìm được các ngươi cũng mất nhiều thời gian”
Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều gật đầu, cho biết đã hiểu rõ ý của Phùng Ngạo Thiên.
Nhìn vẻ mặt thận trọng của mọi người, Phùng Ngạo Thiên cười dài một tiếng rồi nói: “Cao nhân Đạo Môn tam tông đến Đoạn Hồn Sơn, thật sự là vinh hạnh rất lớn của bổn Tông, Ngạo Thiên tự mình ra nghênh đón”
Lời nói vừa dứt, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên liền bước ra khỏi "Cửu đỉnh vấn thiên trận" .
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 142 : Hỏa Si Thượng Nhân.
Dịch giả : Shinray
Biên dịch : vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Ha ha cười dài một tiếng, giọng nói của Tông Chủ Dư Hận Thủy của La Phù Tông đột nhiên vang lên:
- "Phùng Tông Chủ đúng là nhân vật bận rội, Đạo Môn tam tông chúng ta chực chờ tới tận bây giờ, Phùng Tông Chủ mới tới, không hổ là Tông Chủ Ma Môn đại phái”
Mắt thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đã ra khỏi "Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận", Đinh Hạo cũng không chần chờ, sau khi nháy mắt ra hiệu cùng Huyết Ma, Độc Ma, liền bước đi ra ngoài. Mấy người khác còn đang ở trong trận, mắt thấy Vô Cực Ma Tông đã hành động, tất cả cũng vội vàng đuổi kịp.
Trong chớp mắt đoàn người đã đi đến phía sau Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên.
Nhìn quanh bốn phía, Đinh Hạo cũng phải hít một ngụm lãnh khí, chỉ thấy Đạo Môn tam tông lần này tới hơn trăm người. Nhìn màu sắc đạo bào, Đinh Hạo lập tức phân biệt bên trái chính là La Phù Tông, trong đó Cao thủ tuyệt đỉnh có gần mười người, người có Tu vi Phân Thân Kỳ cũng có tới hai mươi người. Bên phải chính là Xích Thành Tông, trong đó cao thủ cũng là rất nhiều, thực lực tương đương La Phù Tông. Ở giữa chính là Thanh Vân Tông - Tông phái có thực lực mạnh nhất trong Đạo Môn. Chỉ thấy người có Tu vi Hợp Thể Kỳ của Thanh Vân Tông đã có mười ba người, mà Phân Thân Kỳ cũng có ba bốn mươi người.
Ngoại trừ ba Tông Chủ, những đệ tử kiệt xuất nhất của đời thứ ba đều đi theo. Cẩn thận nhìn một chút, Đinh Hạo biết lần này tam tông quả nhiên với lực lượng rất mạnh, không biết có phải là toàn bộ thực lực của tam tông hay không, chỉ bằng sự xuất hiện của những người này, sợ không có Môn phái nào trong Tu Chân Giới có thể chống lại bọn họ.
Trong lúc Đinh Hạo đang âm thầm đánh giá tình thế, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên lạnh giọng hừ một tiếng, trầm giọng nói:
- Dư Tông Chủ lời ấy đâu có được. Đạo Môn tam tông các ngươi đến Đoạn Hồn Sơn thì có báo trước cho bổn Tông, thì Lão phu sao biết các ngươi sẽ đến? Đồng tử vừa bẩm báo cho bổn Tông, bổn Tông liền lâp tức đến nghênh đón các vị. Nếu các vị không phải không đột nhiên mà tới, mà thông báo từ trước; thì bổn Tông dĩ nhiên cung kính nghênh đón các vị từ xa.
Lời này vừa nói ra, La Phù Tông Tông Chủ Dư Hận Thủy không hề lên tiếng. Mà một người mặc đạo bào của Thanh Vân Tông đã mở miệng nói:
- Phùng Tông Chủ chớ trách, Đạo Môn tam tông chúng ta tới vội vàng, không có báo cho Tông Chủ đúng là sai do bổn Tông. Nhưng Đạo Môn tam tông chúng ta đến đây cũng không có ác ý, chỉ là muốn cùng Phùng Tông Chủ làm một cuộc mua bán. Chỉ cần Phùng Tông Chủ hoàn thành cuộc mua bán này với chúng ta, Đạo Môn tam tông chúng ta lập tức rời Đoạn Hồn Sơn, tuyệt không lưu lại một chút nào”
Nhìn người vừa nói chuyện có chút bất phàm, lại nhìn kỹ Đạo bào của người này, Đinh Hạo lập tức đoán được người chính là Thanh Vân Tông Tông Chủ Diệp Phiêu Linh.
Quả nhiên đúng là như vậy.
Người này vừa dứt lời, Phùng Ngạo Thiên liền chắp tay với hắn. Vừa thấy động tác của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên, người này cũng lập tức đáp lễ.
Chỉ nghe Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói:
- Có lỗi hay không tạm thời không nói tới, Diệp Tông Chủ rốt cuộc vì chuyện gì mà đến Đoạn Hồn Sơn. Dường như Luyện Ngục Ma Tông ta cũng không có vật phẩm gì lọt vào mắt các vị. Huống chi gần đây bổn Tông cũng không có trêu chọc đến Đạo Môn tam tông các ngươi. Cho dù có hưng sư hỏi tội cũng nên cho bổn Tông một lý do!
Cười một tiếng, Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu Linh nói:
- Chuyện này mặc dù quan hệ đến Đoạn Hồn Sơn, nhưng cũng không có nhiều liên quan với Luyện Ngục Ma Tông. Bổn Tông lần này đến đây chính là tìm Huyết Ma Liệt Sơn làm chút giao dịch!
Lời này vừa nói ra, Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu Linh hai mắt lóe thần quang, nhìn chằm chằm vào Huyết Ma Liệt Sơn.
Mà Huyết Ma Liệt Sơn vốn là trầm tĩnh như núi, cảm ứng được Diệp Phiêu Linh đang nhìn mình, Huyết khí dâng lên, lạnh lùng nhìn Diệp Phiêu Linh nói:
- Giao dịch gì? Nói nghe một chút.
Huyết Ma Liệt Sơn là một trong Thập đại cao thủ ở Tây Đại lục, nhưng là Diệp Phiêu Linh thân là Tông Chủ Thanh Vân, hắn đã nằm trong hàng ngũ Thập đại cao thủ từ lâu. Hắn rốt cuộc có Tu vi cao thâm đến mức nào, mọi người đều hiểu rõ. Mặc dù thứ hạng của Thập đại cao thủ không phân biệt trước sau, nhưng mọi người đều mơ hồ coi Diệp Phiêu Linh trở thành người đứng đầu trong Thập đại cao thủ.
Nguyên nhân không có gì khác, chỉ bởi vì hắn là Tông Chủ của Thanh Vân Tông Môn phái mạnh nhất ở Tây Đại lục, có thể trở thành Tông Chủ Thanh Vân Tông, thực lực tuyệt đối đứng đầu.
Nhìn chằm chằm vào Huyết Ma Liệt Sơn, Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu Linh nhẹ nhàng nói:
- Bổn Tông muốn trao đổi Tiên Giới Kiếm quyết trong tay ngươi, giá cả tùy ngươi định. Chỉ cần là vật phẩm của Tu Chân Giới, chỉ cần ngươi nói ra, Đạo Môn tam tông nhất định mang tới, Liệt huynh thấy thế nào?
Lắc đầu cười một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói:
- Diệp Tông Chủ nói khiến Lão phu cảm thấy rất hấp dẫn. Nhưng trong tay Liệt mỗ cũng không có Tiên Giới Kiếm quyết mà Diệp Tông Chủ nói. Bên ngoài đồn đãi Kiếm quyết ở trong tay Lão phu, nhưng Lão phu căn bản là không chưa từng nhìn thấy Kiếm quyết, chỉ có thể xin lỗiTông Chủ!
Lời này vừa nói ra, mặt Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu Linh hơi biến, chưa kịp mở miệng, La Phù Tông Chủ Dư Hận Thủy đã cười lớn từ rồi đi ra khỏi đội ngũ Tông phái mình, vừa đi vừa nói:
- Liệt huynh nói ra những lời này làm cho bổn Tông vô cùng bội phục. Nếu như không có tin tức chính xác, Đạo Môn tam tông chúng ta tuyệt đối sẽ không liên thủ tới Đoạn Hồn Sơn tìm ngươi. Bổn Tông đến đây tìm Liệt huynh với ý tốt, Tiên Giới Kiếm quyết Liệt huynh nhất định đã tìm hiểu qua, đối với ba thức Kiếm quyết định cũng đã ghi nhứ trong lòng. Nên cho dù giữ lại cũng không có giá trị gì, còn không bằng làm một cuộc trao đổi với Đạo Môn tam tông chúng ta. Bổn Tông cam đoan sẽ không khiến Liệt huynh thất vọng, Liệt huynh nghĩ như thế nào?
Nói xong những lời này, La Phù Tông Chủ Dư Hận Thủy đã đến trước mặt Huyết Ma Liệt Sơn năm trượng, mỉm cười nhìn Huyết Ma Liệt Sơn, thái độ khá hòa nhã.
Nhưng Huyết Ma Liệt Sơn căn bản là không nể mặt hắn, hừ lạnh một tiếng nói:
- Lão phu mặc kệ Đạo Môn tam tông các ngươi lấy tin tức từ chỗ nào, nhưng Tiên Giới Kiếm quyết thật không hề trên người Lão phu, có tin hay không là tùy ngươi!
Lời này vừa nói ra, không khí hòa nhã lập tức bị phá vỡ, La Phù Tông Chủ Dư Hận Thủy không ngờ tính tình Huyết Ma Liệt Sơn lại cổ quái đến thế, không hề nể mặt mình chút nào. Chỉ thấy nụ cười trên mặt La Phù Tông Chủ Dư Hận Thủy trở lên cứng lại, nhìn Huyết Ma với ánh mắt cổ quái.
Nhưng vào lúc này, Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu Linh cũng đã đi lên phía trước, nhìn thẳng vào Huyết Ma Liệt Sơn, nghiêm mặt nói:
- Tam Tông chúng ta lần này đến là có ý tốt, hy vọng Liệt huynh không nên hiểu lầm. Hơn nữa tin tức mà bổn Tông có được rất đáng tin cậy; ba thức Kiếm quyết nhất định là ở trong tay Liệt huynh. Liệt huynh cho dù giấu diếm cũng là vô dụng, hơn nữa Kiếm quyết đó Liệt huynh có giữ lại cũng vô dụng. Sao không lấy ra, bổn Tông cũng không chiếm không của ngươi, như vậy mọi người đều vui mừng, cũng không cần mất hòa khí, Liệt huynh nghĩ sao?
Lại hừ lạnh một tiếng, Liệt Sơn trầm giọng nói:
- Vừa rồi ta đã nói qua Kiếm quyết không ở trên người Lão phu. Mặc kệ các ngươi nghĩ như thế nào, cũng không quan hệ với Lão phu, hy vọng Diệp Tông Chủ không nên quá đáng!
Gật đầu, Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu Linh lạnh nhạt nói:
- Bổn Tông đã rõ, Liệt huynh quyết tâm không giao ba thức Kiếm quyết cho chúng ta đúng không, sao phải khổ như vậy.
Ngay khi Diệp Phiêu Linh vừa mới nói xong, Hỏa Si Thượng Nhân Chu Công Hoàn đã bước ra, lớn tiếng nói :
- chúng ta không việc gì phải nói lý với đám Ma Môn này. Nếu hắn rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy trực tiếp bắt hắn lại, lục soát Trữ vật giới chỉ của hắn, thì sẽ biết Kiếm quyết có trong tay hắn hay không ngay, cần gì phải nhiều lời như vậy.
Lời này vừa ra, vẻ mặt mọi người Luyện Ngục Ma Tông trở nên rất khó coi, người này khẩu khí cuồng vọng, dám coi tất cả mọi người bên này là Tà nhân.
Huyết Ma Liệt Sơn cười lạnh nói:
- Đây mới là mục đích của các ngươi, hắc hắc, bắt Lão phu? Chỉ bằng Hỏa Si Thượng Nhân ngươi sao?
Vừa nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói như thế, Hỏa Si Thượng Nhân Chu Công Hoàn nổi giận nói:
- Người khác sợ ngươi, chứ Lão phu không sợ ngươi, danh tiếng Huyết Ma Liệt Sơn của ngươi tuy lớn, nhưng có phải là hư danh hay không, thì phải thử mới biết!
Sau khi Hỏa Si Thượng Nhân Chu Công Hoàn nói như thế, Tông Chủ Đạo Môn tam tông đều im lặng không nói, giống như thừa nhận lời của Hỏa Si Thượng Nhân. Danh tiếng Huyết Ma Liệt Sơn tuy lớn, nhưng mấy người này sợ rằng cũng không quá quan tâm, bọn họ muốn mượn Hỏa Si Thượng Nhân để xem Huyết Ma Liệt Sơn có bao nhiêu phân lượng.
Nhìn thấy biến hóa như vậy, Đinh Hạo không sợ hãi ngược lại còn vui mừng. Lần này vốn chính là cơ hội để Vô Cực Ma Tông tạo thanh thế, nên đề nghị của Hỏa Si Thượng Nhân quả thực là cơ hội cho Vô Cực Ma Tông. Mà Đinh Hạo lại biết quá rõ ràng Tu vi của Huyết Ma Liệt Sơn, mặc dù không biết thực lực của Hỏa Si Thượng Nhân là như thế nào, nhưng bằng cảm giác của mình, Đinh Hạo biết hắn không phải là đối thủ của Huyết Ma Liệt Sơn, kể từ đó, Đinh Hạo càng yên tâm hơn.
Nhìn quanh bốn phía một chút, Huyết Ma Liệt Sơn nhìn một cái liền thấy rõ ý đồ của Đạo Môn tam tông, Huyết Ma Liệt Sơn cười dài một tiếng, nói với Hỏa Si Thượng Nhân:
- Rất tôt! Rất tốt! Vậy Liệt mỗ cũng phải thử xem Thần công của Đạo Môn các ngươi rốt cục có gì lợi hại.
Thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người mình, Huyết Ma Liệt Sơn dừng một chút, chỉ thấy Huyết Ma Liệt Sơn đầy khinh thường nhìn Hỏa Si Thượng Nhân, nói:
- Chỉ một mình ngươi sao?
Lời này vừa nói ra, Hỏa Si Thượng Nhân Chu Công Hoàn nổi giận, hừ lạnh nói:
- Đối phó với ngươi, một mình Lão phu là đủ rồi. Lão phu hôm nay phải thử xem Huyết Ma Liệt Sơn ngươi rốt cuộc có tư cách gì mà nằm trong Thập đại cao thủ của Tây Đại lục!
Hỏa Si Thượng Nhân vừa dứt câu, Huyết Ma Liệt Sơn đã phóng người lên cao, lạnh lùng nhìn Hỏa Si Thượng Nhân, sát khí cả người Huyết Ma Liệt Sơn tăng lên, làn Huyết vụ nồng đậm không ngừng phát ra từ trên người của Huyết Ma Liệt Sơn.
Một lát sau, xung quanh người Huyết Ma Liệt Sơn toàn bộ bị Huyết vụ bao trùm, chỉ nghe thấy Huyết Ma Liệt Sơn ngửa mặt lên trời cười:
- Đã như vậy, Lão phu hôm nay phải nhìn xem Hỏa Si Thượng Nhân ngươi rốt cục có thần thông gì, mà dám xuất khẩu cuồng ngôn, không biết Tu vi của ngươi có tương xứng với lời nói của ngươi không?
Mắt thấy Huyết Ma Liệt Sơn đã ở trong không trung, Hỏa Si Thượng Nhân cũng không hề yếu thế, quát lên một tiếng lớn, trong nháy mắt bay lên không, trực tiếp bay về phía Huyết Ma Liệt Sơn. Theo hành động của hắn, nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng lên. Chờ mọi người cảm nhận được nhiệt dộ đã thay đổi, cả người Hỏa Si Thượng Nhân đã được bao trùm trong ngọn lửa mãnh liệt.