Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Buổi sáng, giờ làm việc, xe máy hội tụ, chạy nhanh về hướng ủy ban huyện.
“ Ai, lão Vương, có nghe nói ngày hôm qua hội thường ủy huyện tình huống như thế nào hay không? Thảo luận cái gì? “
“ Ta cũng là nghe lão đại của chúng ta nói vài câu, ngày hôm qua, hội thường ủy huyện chủ yếu thảo luận phương án thay đổi nhân sự, Dương chủ tịch huyện đề cử cục trưởng cục thẩm tra, còn có tân nhiệm phó cục trưởng cục tài chính, đều được thông qua ở hội thường ủy. Chỉ là, vị trí bí thư khu ủy Hồng Hà liền tranh giành vô cùng kịch liệt, Tô Nam bí thư còn có Hoàng Hòa trưởng phòng đều không biểu lộ thái độ, còn muốn kéo dài một thời gian. “
“ Dương chủ tịch huyện trâu như vậy sao? Những biểu hiện trước kia của hắn tại hội thường ủy đều là giả vờ? “
“ Khẳng định, hôm nào phải lão Hà mời ăn cơm rồi, tiểu tử hắn được thăng nhanh, ngồi hỏa tiễn đi lên cục trưởng cục thẩm tra rồi. “
“ Lên tuyến Dương chủ tịch huyện, về sau sẽ là tiền đồ vô lượng thôi! “
Tốp năm tốp ba tiểu cán bộ cán sự cơ quan tụ tập, trò chuyện câu được câu không trên đường, đối với chủ tịch huyện mới có thể lập tức ở đứng vững gót chân ở phía trong huyện ủy, đều cảm thấy hâm mộ, hơn nữa còn là bội phục.
Dương Tử Hiên ngồi ở trong phòng làm việc, mở « công tác báo cáo về chuẩn bị kiến tạo khu công nghiệp hợp tác kinh tế Hồng Thủy » do Lam Nhạc đưa tới ra, một nữ tử dáng người cao gầy, ăn mặc bình thường gõ cửa, đi đến.
“ Dương chủ tịch huyện, ngài tìm ta ? “
“ À, Lý Linh đến rồi, tìm cái ghế ngồi xuống đi. “ Dương Tử Hiên thoáng đưa mắt lên, liếc nhìn nữ tử, ánh mắt lại một lần nữa đưa xuống báo cáo trên tay.
Lý Linh sáng sớm hôm nay liền nhận được điện thoại chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy Tống An, nói Dương chủ tịch huyện muốn tìm nàng nói chuyện.
Dương Tử Hiên một mực không tuyển thư ký, Tống An cũng vui vẻ hành động theo ý Dương Tử Hiên, tạm thời chưa tuyển thư ký đến.
“ Bệnh tình Khâu Nam ra sao, vẫn còn hôn mê sao? “ Dương Tử Hiên không ngẩng đầu, hỏi.
Lý Linh là thê tử Khâu Nam, cho nên Dương Tử Hiên cố ý tìm nàng tới nói chuyện, liếc qua xem sắc mặt nàng rất kém cỏi, biết rõ áp lực hiện tại của nàng cũng rất lớn.
“ Vâng, vẫn còn hôn mê, thầy thuốc nói đã qua kỳ nguy hiểm, mấy ngày nữa có thể tỉnh lại. “ Thanh âm Lý Linh có chút câu nệ.
“ Khâu Nam lần này nhảy lầu, ảnh hưởng cũng không nhỏ, cũng có người thị ủy nghe nói, tối hôm qua còn có lãnh đạo thị ủy gọi điện thoại cho ta, hỏi đến nguyên nhân hắn nhảy lầu, hỏi ta có phải là Lãnh đạo ban Tiền Trì trấn có vấn đề. “
Dương Tử Hiên xem xong báo cáo, liền để xuống trên bàn, nhìn con mắt Lý Linh, hỏi. “ Hôm nay, ta gọi ngươi tới, cũng là muốn tìm hiểu tình huống gia đình Khâu Nam một tý. “
“ Chủ tịch huyện, chúng ta không có vấn đề gì, chúng ta là đồng học cấp 2, hắn tốt nghiệp không lâu, liền trở về kết hôn cùng với ta, những năm này, hắn cũng rất chiếu cố ta. “ Lời Lý Linh nói có chút chậm chạp.
“ Vậy hắn có thường xuyên đề cập cùng ngươi về sự tình Lý Tộc bí thư, hoặc là sự tình trên thị trấn hay không? “ Dương Tử Hiên tiếp tục truy vấn.
“ Sau khi hắn đến thị trấn Tiền Trì, buổi tối thường xuyên qua đêm tại ký túc xá đằng sau tòa nhà chính phủ trấn, ghi bản thảo cái gì đó, cho nên, sự tình công tác ta nghe được, cũng không phải rất nhiều. Lý Tộc bí thư, ta không nghe nói qua về hắn, nhưng phó Trấn trưởng Lý Thiên, ta lại nghe hắn đề cập tới mấy lần, quan hệ giữa bọn hắn giống như không tốt lắm... “ Ngữ khí Lý Linh có chút do dự, nhưng vẫn nói ra hết.
“ Hả? “ Dương Tử Hiên nhếch lông mi lên, tin tức như thế thật sự rất mới lạ.
Dương Tử Hiên tiếp tục hỏi vài câu, xem Lý Linh do do dự dự, ấp a ấp úng, nói vô cùng rời rạc, cũng không thể hỏi ra cái gì, liền để cho nàng đi.
Xem ra bản thân Khâu Nam này có vấn đề, tất cả chỉ cần đợi Khâu Nam tỉnh lại là có thể vạch trần đáp án.
Đang suy tư, liền gặp được Tống An nhẹ nhàng đi đến, nhỏ giọng nói: “ Chủ tịch huyện, ta vừa mới nhìn thấy phó chủ tịch huyện Phương Linh đi vào văn phòng bí thư Tô Nam. “
Dương Tử Hiên nhướng mày, hắn rất không thích loại rình người khác này, tuy nói khẳng định có thể từ chỗ thường ủy đi đi lại lại trông được ra chút ít dấu vết để lại, nhưng hắn càng tôn trọng dương mưu, đương nhiên, khi tất yếu phải chơi đùa âm mưu, cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Nhưng mà không cần phải thời khắc rình coi nhất cử nhất động người khác như vậy.
Chỉ là, Tống An cũng có ý tốt, Dương Tử Hiên không muốn ở trước mặt quát hắn: “ Lão Tống, loại sự tình này, ngươi chỉ thoáng lưu ý một tý là được rồi, không cần tận lực chú ý, tại thời điểm thích hợp, nói cho ta một câu, được chứ? “
Tống An cũng là tên giảo hoạt, lúc này đã minh bạch ý tứ Dương Tử Hiên, trả lời một tiếng, liền đi ra ngoài.
………………………………………… � �.
Thùng xe lửa có vẻ quạnh quẽ, bây giờ là lễ mừng năm mới, mùa về quê, cho nên lần này, xe lửa từ La Phù tỉnh lị chạy nhanh hướng Nam Tô sẽ bỏ bớt mấy tuyến, lúc đi không có nhiều người, chỉ là, khi trở về, hẳn là người người mãnh liệt, phải hiểu được cách lách vào lách vào.
Tỉnh Nam Tô là đại tỉnh vùng kinh tế duyên hải trong nước, phát triển kinh tế hương trấn cũng không tệ lắm.
Dương Tử Hiên lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ của Tô Ban Mai, trong lòng dâng lên một cỗ nhu tình khó tả.
Tô Ban Mai dưới sự trợ giúp của Tào Mỹ, đã làm một cửa hàng tại Tử Kim.
Tào Mỹ xuất thân làm kế toán, người rất khôn khéo, cũng là có chút ít ý nghĩ làm sinh ý, tăng thêm Dương Tử Hiên sai người giúp các nàng hai mẹ con giải quyết vấn đề hộ khẩu ở Tử Kim, bắt đầu làm việc lại càng dốc sức hơn.
Việc này cũng giảm bớt không ít chuyện của Dương Tử Hiên.
Cuối tuần, Dương Tử Hiên bứt ra đã khỏi sự tình bận rộn ở bên trong huyện ủy, mang theo Tô Ban Mai đi tỉnh Nam Tô tìm đại lý Motorola Nam Tô lấy hàng.
Tỉnh Nam Tô có xí nghiệp phát đạt hương trấn, đã xuất hiện không ít tiểu lão bản tiểu thương nhân, một cái điện thoại di động bên hông, gia tăng một cái máy nhắn tin, vô cùng uy phong.
Cho nên, đại lý nghiệp vụ Motorola tại tỉnh Nam Tô cũng sớm trải rộng ra.
Tô Ban Mai bị Dương Tử Hiên vuốt ve khuôn mặt khiến cho tỉnh lại, bật cười.
Tô Ban Mai mặc một bộ áo khoác màu đen thật dài, đầu gối ở trên bờ vai Dương Tử Hiên, trong nội tâm có một hồi tình cảm ấm áp, người nam nhân này, luôn có thể làm cho mình an tâm.
“ Sắp đến Kim Kinh rồi, ngủ một lát nữa đi. “ Dương Tử Hiên trêu chọc sợi tóc bên tai Tô Ban Mai, nhẹ nhàng hít hà, nhưng trong đầu lại nghĩ đến công ty tỉnh Nam Tô đời sau ——tập đoàn Sa Hà.
Cái tập đoàn Sa Hà này, kiếp trước hắn cũng từng nghe nói, tại thời đại của hắn, Sa Hà đã là Cự Vô Phách (Big Mac) sản phẩm điện tử trong nước, thẩm thấu đến từng địa phương, đầu tư các ngành sản xuất, tổng giám đốc rất thần bí, phó tổng có một cũng là người khách quen ở Forbes, có bối cảnh phía chính phủ, được che dấu rất sâu.
Sa Hà tập đoàn lúc này, mặc dù không có hiển hách như đời sau, nhưng ở trong nước cũng có thể có là số má rồi, đợi cho tháng hai, lãnh tụ vĩ nhân đứng đầu quốc gia đến phía nam nói chuyện, phỏng chừng Sa Hà tập đoàn còn có thể có tiến thêm một bước, vượt qua thời kỳ phát triển.
Hiện tại Dương Tử Hiên muốn liên lạc, đúng là một tiểu quản lý kinh doanh phía dưới Sa Hà tập đoàn, về phần tổng giám đốc cùng quản lý cao tầng kia, Dương Tử Hiên cũng không dám quan hệ.
Lôi kéo Tô Ban Mai xuống xe lửa, Dương Tử Hiên nhìn nhà ga Nam Tô rất có quy mô, không khỏi than thở nói: “ Chỉ từ tỉnh lị là có thể nhìn ra, La Phù chúng ta cùng Nam Tô chênh lệch quá xa, Kim Kinh vô luận là xây dựng phương tiện cơ bản hay là thương mậu, đều muốn tốt hơn không ít so với Tử Kim chúng ta. “
Tô Ban Mai thì hiếu kỳ dò xét cố đô phồn vinh này, không nghe lời Dương Tử Hiên nói.
Ra nhà ga, Dương Tử Hiên liền tìm khách sạn ở.
Phục vụ viên trước khách sạn xem hai người tay trong tay, một bộ hình dáng tình lữ thân mật, liền vô ý thức hỏi: “ Các ngươi là muốn nhà một gian hay là hai gian? “
“ Nhà một gian là đủ rồi! “ Dương Tử Hiên không đợi Tô Ban Mai kịp phản ứng, liền nói luốn, rồi cầm hành lý lên trên lầu.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Ai muốn ở cùng chỗ với ngươi. “ Tô Ban Mai theo ở phía sau, xấu hổ đánh vào cánh tay Dương Tử Hiên, chỉ là, rơi vào trong mắt phục vụ viên thì cực kỳ giống hai tiểu tình lữ thân mật khăng khít.
Nếu như là ở trong huyện Hồng Thủy, Tô Ban Mai không có can đảm cùng Dương Tử Hiên cùng một chỗ ở, dù sao, nàng cũng là một nữ hài tử truyền thống.
Nhưng hiện tại, đang ở nơi tha hương, Tô Ban Mai càng nhiều hơn một phần ỷ lại đối với Dương Tử Hiên, cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận sự thật hai người cùng ở chung.
Dương Tử Hiên bình thường không đeo mắt kiếng, nhưng đang ở nơi xa, không phải dùng thân phận chủ tịch Hồng Thủy huyện lộ diện, liền cố ý mang một lớp kính màu đen lên, Dương Tử Hiên vốn khá thư sinh, đeo kính mắt lên, thoạt nhìn khí chất lại càng nho nhã giỏi giang.
“ Ngươi mang bộ dạng này, cũng có thể đi làm diễn kịch truyền hình đó. “ Tô Ban Mai đang thu thập quần áo, nhìn Dương Tử Hiên đeo kính mắt, không nhịn được mà cười ra tiếng.
Thu thập xong mọi thứ, hai người liền đi ra đường Kim Kinh, đi thăm thú kiến trúc Kim Kinh, phụ cận Kim Kinh building, phát hiện có một nhà cùng loại với quán bar, Hưu Nhàn Hội Sở.
“ Dù sao sắc trời cũng sớm, còn chưa tới thời gian ăn cơm, đi vào ngồi một chút đi. “ Dương Tử Hiên đề nghị.
Tô Ban Mai là lần đầu tiên trong đời đến loại địa phương này, cũng theo ý tứ Dương Tử Hiên, theo hắn tiến vào.
Dương Tử Hiên đi vào quán bar, nhìn quanh bốn phía, ở thời đại này, thiết bị ở đây coi như cao đẳng, lại khién cho Dương Tử Hiên không khỏi âm thầm tắc luỡi, xem ra người qua lại ở chỗ này đều có chút món tiền nhỏ trong người.
Kỳ thật, Dương Tử Hiên tới chỗ như thế, đương nhiên không phải là thuần túy nhất thời cao hứng, chủ yếu là những địa phương này đều long xà hỗn tạp.
Tin tức nhiều, có lẽ có thể thu hoạch gì đó.
Hiện tại, hắn cùng gia tộc ở phía trong Tứ Cửu Thành cơ bản ở vào trạng thái đoạn tuyệt quan hệ, cho nên, tin tức chính trị mới nhất ở kinh thành cũng không thể truyền đến chỗ hắn, hắn cũng chỉ có thể dựa vào trí nhớ kiếp trước của mình, chậm rãi lục lọi.
Dương Tử Hiên cùng Tô Ban Mai, hai người tùy tiện chọn đồ uống, liền ngồi ở bên cạnh cái bàn, tán gẫu câu được câu không.
Đúng lúc này, cửa ra vào xuất hiện một người nam tử, ăn mặc áo sơmi tây bằng bông, quần jean sắc tím, giày da sáng bóng, thoạt nhìn trang phục giống như nhân sĩ thành công đời sau, thập phần bắt mắt, chỉ là, càng bắt mắt hơn chính là nữ nhân bên người, dáng người khoa trương, con mắt chớp chớp, lập tức hấp dẫn ánh mắt một đám nam tử trong quán rượu, Dương Tử Hiên cũng không thể ngoại lệ, ngẩng đầu liếc qua, liền không có hứng thú.
Tuy nữ nhân này nhiên xinh đẹp, nhưng thật sự muốn so sánh cùng Lâm Nhược Thủy, thậm chí Tô Ban Mai bên người, vẫn có chênh lệch nhất định, chỉ là, Tô Ban Mai ăn mặc tương đối bình thường, thân thể cũng vẫn chưa hoàn toàn nẩy nở, không giống nữ nhân này, toàn thân đều là hương vị nữ tính thành thục.
Nữ nhân hiển nhiên rất thỏa mãn loại cảm giác vạn người chú mục này, đạp dép cao đi đến, nam tử cũng đuổi theo sát.
Nhìn ra được, nữ nhân này mới được là trung tâm tại đây, phục vụ viên cũng tranh thủ thời gian nghênh đón, cúi đầu khom lưng nói với nữ nhân này: “ Trương tiểu thư, vị trí ngài dự định ở tại lầu hai, mời đi theo ta. “
Nữ tử họ Trương gật gật đầu, hữu ý vô ý liếc qua Dương Tử Hiên, trong ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, cũng sinh ra một tia hiếu kỳ đối với nam tử này, vì vừa rồi, Dương Tử Hiên chỉ nhìn nàng một cái, liền cúi đầu xuống, không hề nhìn nữa, loại thái độ bình tĩnh này, tới một mức độ nào đó, đã muốn xâm phạm lòng hư vinh của nàng.
Cho nên, nàng cố ý hành tẩu về hướng Dương Tử Hiên, tới gần bàn Dương Tử Hiên, ngay tại vị trí tiếp cận Dương Tử Hiên, nàng đột nhiên dừng lại.
Sắc mặt đại biến, trong mắt có chút khiếp sợ, cũng có chút nghi hoặc, che miệng lại.
Nam tử bên người nàng cùng phục vụ viên đầu lĩnh cũng không biết chuyện gì xảy ra, có chút nghi hoặc nhìn nữ tử họ Trương.
Dép lê cao chậm rãi chuyển hướng Dương Tử Hiên, đứng ở trước mặt Dương Tử Hiên, nữ tử họ Trương hồi lâu mới phát ra thanh âm có chút nghẹn ngào khàn giọng: “ Không có khả năng, ngươi không thể nào là hắn, quá giống! Thật sự quá giống!
“ Chỉ là, ngươi cuối cùng vẫn không phải hắn! Hắn là một kẻ ngu thôi! “
Nói xong, họ Trương nữ tử lại khôi phục bình thường, dép lê cao đạp lên bậc thang...
Trong quán rượu, Dương Tử Hiên cùng Tô Ban Mai đều không hiểu ra sao.
“ Nàng nói cái gì rất giống? Nói ngươi rất giống ai? “ Tô Ban Mai bụm lấy cái miệng nhỏ nhắn cười nói: “ Có thể coi ngươi là nào đại minh tinh nào hay không... “
Nhưng Dương Tử Hiên lại cố gắng sưu tầm đoạn ngắn trí nhớ trong óc về nữ tử này, rất nhanh đã tìm ra trí nhớ vụn vụn vặt vặt về nữ tử.
Nữ tử họ Trương này là một đường biểu tỷ của Dương Tử Hiên, hiển nhiên nàng không thể tưởng được Dương Tử Hiên sẽ hiện ra ở chỗ này, cho nên cứ việc cảm thấy Dương Tử Hiên rất giống, nhưng cũng không dám quen biết nhau.
Mùa đông bắc bán cầu, bầu trời tối đen rất sớm, nhìn sắc trời mờ nhạt quái dị, phỏng chừng buổi tối sẽ có tuyết rơi nhiều, Dương Tử Hiên cũng không muốn ngây người nhiều tại quán bar, liền nắm Tô Ban Mai bàn tay nhỏ bé, ra khỏi quán bar.
Trên đường đã chậm rãi an tĩnh, lục tục ngo ngoe vài chiếc xe con Phú Khang, Nissan chi chạy trên đường.
Kim Kinh, kiếp trước, Dương Tử Hiên chưa từng tới, đối với cố đô nhiều tai nạn nhưng lại nội tình thâm hậu này, cũng có chút tò mò, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Đột nhiên, một tiếng phanh kịch liệt vang lên tại đằng sau Dương Tử Hiên cùng Tô Ban Mai...
Khóe mắt Dương Tử Hiên thoáng xem xét phía sau, lập tức bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, vội vàng lôi kéo Tô Ban Mai hướng sang bên cạnh, nhưng có lẽ vẫn là chậm nửa bước...
Một cái tiểu hồng kỳ đánh lên bắp chân Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên lập tức bị trật chân, đau đến gục trên đường...
Một đường máu hiện ra trên bàn chân Dương Tử Hiên, vết thương cực lớn, máu chảy ồ ồ...
Dương Tử Hiên vẫn còn sợ hãi đối với một màn vừa rồi, kiếp trước hắn cũng là bị đối thủ buôn bán thuê một đám kẻ bắt cóc, dùng dao gọt trái cây giết chết tươi sống...
Một màn kia đã để lại bóng mờ khắc sâu trong lòng hắn, vừa rồi một khắc tánh mạng như chỉ mành treo chuông này, lại khiến cho trong óc hắn một lần nữa hiện ra một màn tàn khốc cuối cùng ở kiếp trước.
Phía trong tiểu hồng kỳ có một thanh niên nam tử chui ra, vẻ mặt phẫn nộ, quát Tô Ban Mai vội vàng kéo vải xuống cho băng bó miệng vết thương Dương Tử Hiên: “ Hai người các ngươi có phải là ăn no rỗi việc hay không, đã trễ như vậy còn đi dạo ở trên đường... “
“ Ta phanh lại, các ngươi không nghe thấy hả! “
“ Các ngươi điếc hay là câm rồi! “
“ Ta hỏi các ngươi đó!. “
Dương Tử Hiên cắn chặt hàm răng, miệng vết thương đau đớn kịch liệt lại khiến cho hắn thiếu chút nữa choáng váng ngất đi, Híz-khà zz Hí-zzz, hắn cố gắng hô hấp không khí, không trả lời thanh niên nam tử hung hăng càn quấy.
Lúc này, hắn đã bị thương nặng, lại dây dưa cùng thanh niên nam tử lái tiểu hồng kỳ lai lịch không nhỏ này, đúng là không sáng suốt rồi, hơn nữa, bầu trời đã tối đen, Tô Ban Mai là một cô nương xinh đẹp, cũng không an toàn...
Tô Ban Mai hơi băng bó một chút cho Dương Tử Hiên, bị tức giân xâm chiếm hết đầu óc, nàng đang muốn quay đầu lại, mắng nhau cùng thanh niên nam tử, lại bị một cánh tay thô ráp che ở miệng.
Chỉ thấy Dương Tử Hiên che miệng của nàng đầu, lắc đầu, khóe mắt vô tình ý liếc qua biển số xe tiểu hồng kỳ, hắn nhận ra được số xe tỉnh ủy Nam Tô.
Hai người lặng giữ im lặng, chậm rãi dắt díu nhau, dọc theo bên đường, tiếp tục đi xuống.
Thanh niên nam tử không thấy thú vị, liền lái xe bỏ đi nhanh như chớp.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Trong bệnh viện có hương vị sô-đa gay mũi, trên bàn chân Dương Tử Hiên bị bọc một giải băng dày đặc, đi đường cũng chỉ có thể tạm thời do Tô Ban Mai dắt díu.
“ Tối hôm qua, nam tử kia đoán chừng là người tỉnh ủy Nam Tô, hoặc là có người nhà tại tỉnh ủy Nam Tô. “ Dương Tử Hiên nhìn tuyết bay lả tả ngoài cửa sổ, đột nhiên nhảy ra một câu nói với Tô Ban Mai.
Sống lại đến hiện tại, Dương Tử Hiên chưa từng có ấn tượng về thời khắc hiện tại, cảm giác được tầm quan trọng của quyền lực, Dương Tử Hiên không biết, nếu tối hôm qua không phải kịp thời che miệng Tô Ban Mai, sẽ dùng cái gì để mà xong việc.
Tuy bây giờ hắn là một chủ tịch huyện, nhưng một cán bộ ở một cái tiểu huyện xa xôi, so sánh cùng với quyền quý tỉnh ủy Nam Tô đại tỉnh vùng duyên hải, liền giống loại nhỏ bé như con sâu cái kiến.
Tối hôm qua, nếu như người thanh niên nam tử kia chứng kiến mặt Tô Ban Mai, thấy sắc nảy lòng tham mà nói, như vậy, hắn có khả năng ngay cả nữ nhân mình yêu cũng không bảo vệ được.
Dương Tử Hiên khẽ thở dài, đưa thay sờ sờ khuôn mặt Tô Ban Mai, trong nội tâm mặc niệm, coi như là vì ngươi, ta cũng phải làm ra một phen sự nghiệp...
Dương Tử Hiên không dám ngây ngốc quá lâu ở Nam Tô, cho nên, cứ việc đi đứng bất tiện, ngày hôm sau, có lẽ vẫn là gọi điện thoại liên hệ với Sa Hà tập đoàn, gặp một người họ Uông chuyên quản lý kinh doanh.
Ở trong một nhà hàng bờ Trường Giang, Uông quản lý đeo mắt kính dày đặc xem kỹ một nam một nữ trước mắt này.
Hai người kia mới mở miệng, chính là đơn đặt hàng năm vạn rơi xuống, vậy cũng là một số sinh ý khá lớn Uông quản lý nhận được, làm xong cuộc làm ăn này, cũng có thể lợi nhuận chút món tiền nhỏ cho lễ mừng năm mới, cho nên, Uông quản lý cũng đặc biệt coi trọng đối với hai người kia...
“ Xem ra, Dương tiên sinh tương đối khả quan đối với tiền cảnh máy nhắn tin Motorola chúng ta. “ Uông quản lý là nữ tử, đối với thị trường cũng có chút tính mẫn cảm, cho nên cũng có chút tò mò đối với việc Dương Tử Hiên dám tung khoản tiền lớn như vậy để mua hàng.
“ Ta cảm thấy, cái máy nhắn tin này có thể sẽ làm ra một thời đại mới, kết quả là sẽ bắt đầu nhanh chóng lưu hành, mà tại phương diện chế tạo máy nhắn tin, Motorola hiện tại đang có ưu thế kỹ thuật vượt lên đầu.
Cùng so sánh với điện thoại di động, máy nhắn tin nhỏ gọn, ngoại hình khéo léo, so với một bao thuốc lá còn nhỏ hơn, có thể thuận tiện mà đặt ở trong túi áo hoặc là để bên hông, hơn nữa, lợi ích thực tế rất nhiều, không giống như điện thoại di động, giống hệt cục gạch vậy, khổ người quá lớn mang theo không tiện,
hơn nữa, một bộ điện thoại cũng muốn hai ba vạn, chỉ có Đại lão bản mới có thể dùng được, tuy cầm ra thì rất uy phong, nhưng dù sao giá trị của điện thoại di động cũng chỉ có một số nhỏ người có thể chịu đựng được.
Cho nên, ta cảm thấy, máy nhắn tin sẽ bắt đầu nhanh chóng lưu hành, Motorola so sánh với NEC, Tùng Hạ, Chịu Bảo, những nhãn hiệu ngoại quốc này, kỹ thuật máy nhắn tin cùng nhãn hiệu luôn đi trước hàng đầu, cho nên, ta mới có thể thoáng cái mua sắm nhiều như vậy... “ Dương Tử Hiên chậm rãi mà nói.
“ Xem ra, độ nhận thức của Dương tiên sinh đối với thị trường thông tin trong nước sâu hơn so với rất nhiều người, như thế nào, có hứng thú đến công ty của chúng ta làm hay không, đãi ngộ và chức vị sẽ tuyệt đối không kém, đối với nhân tài như Dương tiên sinh, chúng ta là luôn rất khát vọng... “ Uông quản lý nói xong, liền muốn tuyển nhân lực luôn.
“ Ha ha, Uông quản lý, ngươi cũng quá đề cao ta, ta cũng là kiến thức nửa vời mà thôi, so sánh với các ngươi, những nghiệp sĩ này, có lẽ là kém rất xa , ta cũng chỉ là muốn kiếm chút tiền mà thôi... “ Dương Tử Hiên cười ha ha.
“ Ha ha, ta xin hướng về phía Dương tiên sinh giải thích, khi cung cấp hàng, giá cả sẽ một lần nữa ưu đãi 2% cho Dương tiên sinh... “ Uông quản lý cười nói.
“ Ta đây xin tạ ơn Uông quản lý trước. “ Dương Tử Hiên cười nhạt nói: “ Chẳng qua, nếu như Uông quản lý thuận tiện, ta còn có một sự tình muốn nhờ, tin tưởng nhân mạch Uông quản lý tại Kim Kinh thành phố cũng không nhỏ, có thể giúp ta điều tra chủ nhân biển số xe này hay không? “ Nói xong cũng, liền đưa số xe cỗ xe tiểu hồng kỳ tối hôm qua cho Uông quản lý.
“ Ta xem xem. “ Uông quản lý nhận lấy xem xét, lập tức nở nụ cười “ Dương tiên sinh, ngươi đã hỏi đúng người rồi, cái biển số xe này vừa đúng là một cổ đông trong Sa Hà tập đoàn chúng ta, chỉ là, chiếc xe kia không phải của hắn, mà là phụ thân hắn, xem các ngươi là người bên ngoài, cũng không sợ nói với các ngươi,
phụ thân hắn chính là đảng phó bí thư Thái Phẩm Hoa tỉnh ủy tỉnh Nam Tô chúng ta, đại ca của hắn cũng khó lường, là bí thư khu ủy trẻ tuổi nhất từ trước tới nay thành phố Kim Kinh chúng ta, Thái Tâm Chấn,
cùng Dương Tự Âm từ kinh thành xuống đến tỉnh Nam Tô chúng ta, đảm nhiệm bí thư tỉnh đoàn, được xưng tỉnh song tử tinh tương lai của Nam Tô, đương nhiên, không có chói mắt như Dương bí thư, Dương bí thư chính thức xem như hoa hồng, xuất thân gia tộc màu đỏ chót của nước cộng hoà... “
Thần sắc Dương Tử Hiên khẽ biến, hắn đương nhiên biết rõ nữ nhân truyền kỳ này.
Dương Tự Âm, một trong hai gã Đại Tân sinh lĩnh quân, nhân vật Dương gia bồi dưỡng!
Không nghĩ tới, bây giờ lại đến tỉnh Nam Tô đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy đoàn!
…………………………………
Bầu trời có lẽ vẫn là xám xịt, mưa nhỏ nồng đậm, như một tầng sương bao phủ mảnh thổ địa Hồng Thủy này.
Cuối năm có nhiều việc quấn thân, Dương Tử Hiên cũng không dám chờ lâu tại Tử Kim, cầm bắt được nguồn cung cấp máy nhắn tin, đưa Tô Ban Mai trở lại Tử Kim, liền ngựa không dừng vó, chạy về Hồng Thủy huyện.
Vừa trở lại văn phòng ngồi xuống.
Cục trưởng cục tài chính Quách Long đã tìm tới cửa, kêu khổ: “ Dương chủ tịch huyện, cục trưởng tài chính, ta không có cách nào làm, ngày hôm nay xem như không có cách nào khác để sống qua rồi! “
Cục tài chính trước kia là nơi trước kia Phương Linh được phân công quản lý, Quách Long này biểu hiện ra coi như là người trên tuyến Phương Linh, bên trong thì không biết, hôm nay tìm tới tận cửa rồi, không biết muốn diễn cái gì.
“ Thái công phân thịt heo, người tài ba sẽ có phần, ta xem mình không làm được cái thái công này rồi, hiện tại, tài chính Hồng Thủy huyện hàng năm thu vào vốn đã không nhiều, trước kia mấy xí nghiệp nhà nước Hồng Thủy còn có thể lợi nhuận, thoáng giúp đỡ một tý, hiện tại xí nghiệp nhà nước này cũng là nguyên khí đại thương, còn phải lấy tài chính lại, còn phải nuôi sống một đám người kêu than thực phẩm, đám cán bộ giáo sư. Những năm qua, còn có thể thiếu một ít, năm nay, lỗ hổng tài chính thật sự quá lớn, cửa ải cuối năm quá khổ sở. “ Vẻ mặt Quách Long ngượng nghịu, không ngừng lắc đầu.
“ Lỗ hổng có bao nhiêu? “
“ Hơn trăm vạn. “ Quách Long cau mày nói.
“ Hơn trăm vạn? “ Dương Tử Hiên hít một hơi khí lạnh, nói: “ Ngân hàng bên kia có thể vay được không? “
Quách Long lắc đầu, nói: “ Phỏng chừng rất khó, trước kia, Hồng Thủy lỗ lã vài năm, đều là ngân hàng cho vay, tài chính chúng ta cũng là nhiều năm thu chi thâm hụt, cũng nhờ ngân hàng cho vay. Hiện tại các chi nhánh ngân hàng thành phố đều thay đổi, phê một đám quyết định mới, hạ lệnh chi nhánh ngân hàng Hồng Thủy, nếu như Hồng Thủy không trả một bộ phận sổ nợ rối mù vài năm trước kia, liền khỏi phải nghĩ đến chuyện cầm một phân tiền từ ngân hàng ra. “
Trong nội tâm Dương Tử Hiên liền có chút kỳ quái rồi, theo lý thuyết, mặc dù ngân hàng thay đổi người, cứ theo lẽ thường, chi nhánh ngân hàng Hồng Thủy cũng sẽ không cứng rắn như thế, dù sao, nếu như ngân hàng còn muốn tiếp tục vận hành tại Hồng Thủy, nhiều khi cũng không thể thiếu chính phủ ủng hộ.
Trong chuyện này chắc là có vấn đề?
Dương Tử Hiên thoáng một tý đã có cảnh giác, tiếp tục bất động thanh sắc hỏi: “ Cục tài chính các ngươi không có biện pháp khác sao? “
“ Có thể có phương pháp xử lý khác, thậm chí chúng ta nghĩ, có thể hủy tài chính bổ sung năm nay đi, bù đắp một phần, nhưng có lẽ vẫn là không vá được cái lỗ thủng này. “ Quách Long cũng sầu khổ nói.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Hứa Dân Đa cùng Lý Tư Thành thật đúng là hai cái đồ khốn kiếp, ngồi chồm hổm trong ngục, tiêu xài thiếu hụt xong rồi, còn để lại một cái cục diện rối rắm như vậy cho mình.
“ Chỉ là, huyện chúng ta còn có một khoản lợi nhuận, số lượng không nhỏ, nếu có khoản tài chính này, tài chính chúng ta đây có thể sống qua cửa ải khó năm nay rồi, chỉ là, chúng ta không dám động. “ Thái độ Quách Long biến đổi, thanh âm giảm thấp xuống mà nói ra.
“ Tài chính gì? “
“ Đoạn thời gian trước, trong tỉnh cho huyện chúng ta tài chính trợ cấp, trợ cấp mấy xã nghèo khó, có tám chín mười vạn. “
Tóc gáy Dương Tử Hiên dựng lên, đồng tử đột nhiên co rút lại.
Đó là một bẫy rập đoạt mệnh, có người chuyên môn hạ xuống, chỉ cần mình hạ lệnh tham ô khoản tài chính này, vậy thì người trốn trong chỗ tối sẽ đi tố giác, chỉ sợ vị trí dưới mông đít này còn chưa ngồi ấm sẽ bị chuyển đi mất!
Người này rốt cuộc là ai? Khẳng định không phải Quách Long.
Bởi vì, một khi tham ô khoản tài chính này, Quách Long sợ rằng cũng phải bị liên quan đến, hắn chắc chắn sẽ không làm sự tình ngu ngốc như vậy.
Thậm chí, chính Quách Long không biết, có người lợi dụng tâm lý bức thiết giải quyết khốn cảnh tài chính của hắn, khiến cho hắn đánh chủ ý đến tài chính giải quyết nghèo khó đó.
Từ hiện tại xem xét, chính mình dịch chuyển khỏi vị trí chủ tịch huyện, tìm được chỗ tốt lớn nhất, đơn giản là hai người.
Một người là Lâm Nhược Thủy, một người là Phương Linh, hai người kia cũng có thể.
Quách Long xem tròng mắt Dương Tử Hiên nhanh chóng quay ngược trở lại, cho là hắn đã động tâm, liền bỏ thêm lửa, nói: “ Dương chủ tịch huyện, ngươi xem như vậy được không? Số tiền kia có thể động hay không? “
Dương Tử Hiên nhìn Quách Long, nói: “ Lão Quách, chuyện này cứ đặt xuống trước, chớ lộn xộn, dục tốc bất đạt, ta sẽ từ địa phương khác nghĩ biện pháp, ngươi đi về trước đi. “
Quách Long chân trước đi ra ngoài, Tống An liền vội vã chạy tiến đến, vội la lên: “ Chủ tịch huyện, xảy ra đại sự rồi, xã Thiên Mã phát sinh sự kiện bạo động, nghe nói so sánh với sự kiện công nhân Hồng Thủy vây ủy ban huyện còn muốn nghiêm trọng hơn,
tràng diện cực kỳ hỗn loạn, trưởng xã xã Thiên Mã điện thoại tới, nói đã sắp đánh nhau, hắn hoàn toàn không khống chế được cục diện nữa, hướng huyện cục công an cùng Huyện ủy huyện thỉnh cầu cứu viện! “
“ Thông báo bí thư Tô Nam chưa? Hắn có dặn dò gì không? “ Dương Tử Hiên tạm thời mất linh hoạt khi đi đứng, phải vịn cái bàn đứng lên.
“ Huyện ủy bên kia đã sớm nhận được tin tức, ta được một phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy bên kia truyền tin tức tới, chỉ là, huyện ủy bên kia còn không thấy có động tĩnh gì. “
“ Khốn kiếp! “ Dương Tử Hiên không nhịn được, hung hăng vỗ bàn một cái, nói: “ Nhân mạng là đại sự, còn muốn làm đấu tranh cái gì nữa! “
Rõ ràng Tô Nam không muốn ra mặt trước, mà là đợi ủy ban huyện bên này ra mặt điều giải trước, vạn nhất đến lúc không khống chế nổi tràng diện, Tô Nam cũng có thể có lý do thoái thác, cùng lắm thì bị thị ủy thoáng phê bình một tý, nhưng không lo bị xử lý, nhưng mũ quan của Dương Tử Hiên khẳng định là phải rơi.
Nếu như ủy ban huyện bên này phái người khống chế tràng diện, Tô Nam hắn cũng có thể ôm công, nói là lãnh đạo huyện ủy làm việc đắc lực!
Hắn tính toán Dương Tử Hiên còn trẻ khí thịnh, không biết bỏ mặc đối với sự kiện này, hơn nữa, nếu như ủy ban huyện cũng bỏ mặc đối với sự kiện này.
Đến lúc đó, tràng diện không khống chế được, Tô Nam hắn cũng có thể khấu trừ đến trên đầu ủy ban huyện, chỉ trích ủy ban huyện không chấp hành mệnh lệnh huyện ủy, đẩy trách nhiệm trốn tránh đến trên đầu Dương Tử Hiên, đến lúc đó, Dương Tử Hiên cũng không thể chịu nổi.
Một mưu kế tốt, Tô Nam quả nhiên là lão quan cao, đầu toàn được mất, thậm chí nghĩ đến vô cùng rõ ràng.
Vốn ấn tượng của Dương Tử Hiên đối với Tô Nam không tính là xấu, hiện tại xem như triệt để căm hận người này.
Vì tư lợi bản thân, đến giờ này khắc này còn muốn đấu tranh!
Tống An cho tới bây giờ chưa thấy qua Dương Tử Hiên phát hỏa lớn như vậy, trong nội tâm cũng cả kinh, không dám lên tiếng.
“ Gọi tiểu Trần, lập tức chuẩn bị xe, chúng ta cùng đi Thiên Mã xã! “
“ Alo, Vân Sơn, Thiên Mã phát sinh bạo loạn, ngươi lập tức điều cảnh sát chống bạo động, tốc độ phải nhanh! Lần này không thể so với lần công nhân Hồng Thủy vây quanh ủy ban huyện trước đây, lại càng lớn hơn sự tình Tiền Trì trấn kia! Nghe nói hương dân xã Thiên Mã đều là cầm cuốc xẻng. “ Dương Tử Hiên gọi điện thoại cho cục công an xong, sau đó mới thở ra một hơi.
May mắn, tại cục công an có người của mình, bằng không thì không biết làm sao bây giờ, khó trách nhiều lần người đứng đầu đảm nhiệm đảng chính đều muốn một mực khống chế vị trí cục công an này.
Hiện tại, thật sự là thời buổi rối loạn, tài chính cục tài chính có lỗ hổng, Tiền Trì trấn trưởng tự sát, Thiên Mã lại làm ra bạo loạn, còn phải phân thần lưu ý Huyện ủy huyện đâm sau lưng, khó trách người ta nói quan huyện áp lực rất lớn.
Chỉ là, Dương Tử Hiên cũng không sợ, ngược lại, càng kích phát ý chí chiến đấu của hắn.
Tô Nam, Dương Tử Hiên khóe miệng hiện lên một nụ cười hung ác ý, cái oán này coi như đã kết!
……………………………………
Đi đứng đau xót, lại khiến cho Dương Tử Hiên có chút mơ màng mê mẩn, mặc dù nói đường núi xóc nảy, so với Tiền Trì trấn vẫn bằng phẳng hơn một ít, nhưng vẫn thật sự chưa nói tới cái gì quá tốt.
Gặp gỡ đoạn đường như vậy, tiểu Trần cũng chỉ có thể cắn răng mà đi, chỗ ngồi phía sau cũng chỉ có một mình Dương Tử Hiên, trên ghế lái phụ là chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện Tống An, thân thể không tính cường tráng, hắn trường kỳ ngồi ở văn phòng, sắc mặt tái nhợt tựa như tờ giấy, mấy lần suýt nôn ọe.
“ Chủ tịch huyện, qua ngọn núi này chính là xã Thiên Mã. “ Tuy Tống An rất không thoải mái, nhưng cũng tận tâm tận lực giới thiệu khu vực dọc theo đường, để cho Dương Tử Hiên có một nhận thức trực quan đối với hương trấn cấp dưới Hồng Thủy huyện.
“ Xã Thiên Mã có tên như vậy, nguyên là ở xã Thiên Mã có tòa núi cao, độ cao so với mặt biển đứng đệ tam La Phù tỉnh, Thiên Mã núi, ngoại hình đặc biệt giống Thiên Mã, dãy núi bạc phơ mênh mông, liếc mắt không trông thấy điểm đầu, quả thực là phi thường hùng vĩ. “
Tống An thuộc như lòng bàn tay đối với nhân văn địa lý Hồng Thủy huyện, trước kia, lúc đang làm phó chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, ăn không ngồi rồi, trong lúc rảnh rỗi thường xuyên nghiên cứu lịch sử địa lý Hồng Thủy huyện.
Ước chừng 30' qua đi, Nissan rốt cục cũng lái vào xã Thiên Mã, vượt qua một tòa núi lớn, tiểu Trần cũng là đã đổ ra một thân mồ hôi, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
“ Chủ tịch huyện, phía trước chính là ủy ban xã Thiên Mã. “
“ Đỗ xe ở chỗ này, chúng ta đi qua xem xem. “ Dương Tử Hiên phân phó tiểu Trần.
“ Chủ tịch huyện, phía trước là bạo dân tụ tập, bọn hắn đều cầm các loại cuốc xẻng rồi, chân ngươi chân lại không tiện, đi qua không an toàn đây! “ Tống An lo lắng khuyên can.
“ Không có chuyện gì, chân của ta có thể đi đường, lái xe đi qua cuối cùng vẫn không tốt, đầu tiên là sẽ khiến cho dân chúng xã Thiên Mã cho rằng đại nhân vật nào đến, khả năng càng kích động tâm lý cừu thị đối với chính phủ, không muốn đàm phán cùng chúng ta. “ Dương Tử Hiên nói xong, liền mở cửa xe ra.
Tống An cũng tranh thủ thời gian xuống xe nâng đỡ Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên tìm một chỗ có nước lạnh rửa mặt trước, làm cho mình tỉnh táo hơn một tý, mới chậm rãi bước đi thong thả về hướng ủy ban xã.
Trước mắt là một đám người đông nghịt, phỏng chừng có bảy tám trăm người, đều là chút ít dân chúng ăn mặc bình thường, cầm trong tay cái cuốc hoặc là cái xẻng, thậm chí đao đốn củi, dốc sức liều mạng lắc lư về phương hướng ủy ban xã...
Quả nhiên như trưởng làng Lưu Kiện xã Thiên Mã nói, tràng diện đã triệt để không thể kiểm soát, không ít dân chúng cũng đã mất đi lý trí, điên cuồng hò hét...
“ Chủ tịch huyện, phía trước rất nguy hiểm, chúng ta có lẽ là không nên tới gần. “ Tống An cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loại tràng diện này, tim đập bịch bịch.
Dương Tử Hiên không trả lời, tiếp tục đi lên phía trước, không nói gì, dựng thẳng tai lắng nghe tiếng la của những người kia.
Nghe hơn nửa ngày, Dương Tử Hiên rốt cục xem như minh bạch ngọn nguồn phát sinh bạo động.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến là, ủy ban xã Thiên Mã tại cuối năm cưỡng ép trưng thu, rút khoản tiền mọi người thu nhập được ra.
Mà năm nay, bởi vì tình huống thời tiết khí hậu, nông dân xã Thiên Mã thu vào giảm xuống, khoản tiền trưng thu tiến hành, rất nhiều nông dân mấy năm nữa đều không có cách nào để sống qua ngày rồi...
Cái khoản rút ra này là hạng nhất bên trong “ ba dẫn năm thống “ , Dương Tử Hiên nhớ rõ, đời sau, cũng là thời kỳ tiến nhập đầu thế kỷ 21, quốc gia mới hoàn toàn miễn trừ cái hạng mục thu thuế này, gia tăng phụ cấp cho nông dân, coi như là kết quả tiến triển của lịch sử.
Dương Tử Hiên đau đầu một hồi, đây chính là bế tắc, xem ra phải xâm nhập hiểu rõ mới có thể giải quyết vấn đề.
Vượt qua đám người bạo động, Dương Tử Hiên từ cửa sau tiến vào bên trong ủy ban xã, Dương Tử Hiên nhìn trang trí gạch men sứ màu trắng cao ốc chính phủ một chút, không khỏi nhếch nhếch miệng lên.
Cái tòa nhà chính phủ này xây lên thật đúng là khá tốt, xã Thiên Mã đúng là một trong mấy hương trấn nghèo khó nhất Hồng Thủy huyện, ủy ban xã làm sao có tiền như vậy, chuyện ẩn ở bên trong này hẳn là rất nhiều.
Trong văn phòng bí thư Huyện ủy, Tô Nam đang rút một điếu gấu trúc, loay hoay đốt lên, nghe phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Thành Địch báo cáo, rất nhàn nhã tự đắc.
Cái thuốc lá này là lão lãnh đạo trước khi đi cho hắn, chính mình đã theo lão lãnh đạo hơn nửa đời người, lão lãnh đạo cũng nên nhớ kỹ chính mình mới đúng.
Thành Địch là người hắn tự mang đến, rất yên tâm.
“ Bí thư, Dương chủ tịch huyện đã dẫn người đi xã Thiên Mã trước. “ Thành Địch chú ý báo cáo: “ Phó cục trưởng cục công an Cân Vân Sơn đã mang theo một đám cảnh sát chống bạo động, đi duy trì trật tự trước! “
Tô Nam híp hai mắt lại, khóe miệng hiện lên vẻ mỉm cười, nói: “ Người trẻ tuổi cuối cùng vẫn là người trẻ tuổi, có lẽ là kém chút hỏa hẩu, ta tùy ý thiết lập một cái bố cục, hắn liền nhảy vào bên trong. “
“ Bí thư thiết lập bố cục, chỉ sợ hắn không muốn nhảy cũng không được. “ Thành Địch không để lại dấu vết mà vỗ mông ngựa tâng bốc một cái.
“ Phương pháp phá cục có rất nhiều. Ví dụ như hắn có thể tá lực đả lực, trước tiên báo cáo sự kiện bạo loạn đến thị ủy, thị ủy nhất định sẽ có chỉ thị đến nơi này của ta, ta đây còn muốn nhàn nhã như bây giờ, liền không khả năng rồi, vô luận sự tình cuối cùng xử lý thành thế nào, ta đều không thoát được trách nhiệm.
Đáng tiếc... hết lần này tới lần khác, hắn lại đi con đường nguy hiểm nhất, lại không thấy hướng thị ủy báo cáo, mà là tự chủ trương xuất động cảnh sát chống bạo động đi đàn áp dân chúng, chỉ có thể nói là nguy hiểm!
Hắn đây là đang cầm tánh mạng chính trị của chính mình đánh bạc! Bạo động không thể được giải quyết, hắn sẽ rơi mũ, mặc dù giải quyết bạo động, cũng chỉ có thể nói hắn đắc lực, đây là sự tình thuộc bổn phận của hắn, cũng không gia tăng bao nhiêu ấn tượng! Quá đùa rồi! Quá ngây thơ rồi! Cũng quá non rồi! “
Tô Nam cười nhạt nói, tại trước mặt Thành Địch, hắn chưa bao giờ che dấu cách nghĩ nội tâm của chính mình như thế nào: “ Chỉ là, cái này đã cho ta cơ hội ổn thỏa lên Điếu Ngư Đài! “
……………………………..
Đầu não xã Thiên Mã rõ ràng đều đến đây, mặt Dương Tử Hiên lạnh lùng, hút thuốc, nhìn xem mấy cán bộ tai to mặt lớn phía dưới, không rên một tiếng.
“ Lưu Kiện, ngươi nói một chút về nguyên nhân gây ra. “ Dương Tử Hiên mặt không biểu tình nói.
Lưu Kiện lúng túng do dự nửa ngày, không dám lên tiếng, những cán bộ khác cũng là câm như hến, hơi khẽ cúi đầu, không dám nhìn thẳng Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên vốn đã bị Tô Nam khiến cho tâm tình có chút bực bội, tuy một chút thủ đoạn này của Tô Nam, hắn cũng không hề sợ hãi, nhưng dù như thế nào cũng như một cây gai chọc vào trong lòng, thoáng một tý liền đứng lên, mặt lạnh lùng, chỉ vào cái mũi Lưu Kiện, dùng âm thanh lạnh lùng nói: “ Tại sao không nói chuyện? Có phải là không muốn làm trưởng làng, không muốn làm mà nói, ngươi lập tức xéo ngay cho ta! “
“ Nhìn các ngươi xem, nguyên một đám bụng phệ thức ăn óc đầy, một cái cao ốc ủy ban xã so với ủy ban huyện còn xinh đẹp hơn! Ra bộ dáng gì nữa? Chướng khí mù mịt! “ Thanh âm Dương Tử Hiên trong trẻo nhưng lạnh lùng, vỗ mạnh bàn một cái, nói: “ Bên ngoài, nông dân ngay cả cơm cũng không kịp ăn kìa! “
Một đám cán bộ hương trấn bình thường vênh mặt hất hàm sai khiến, làm mưa làm gió tại xã Thiên Mã, tại trước mặt người trẻ tuổi này, vậy mà không dám thở mạnh một hơi.
Đứng ở một bên, Tống An cũng là tâm kinh nhục khiêu (run rẩy sợ hãi), không nghĩ đến, tiểu chủ tịch huyện này nổi giận lên, sẽ có uy thế lớn như thế!
Ánh mắt Dương Tử Hiên đảo qua toàn trường, chứng kiến có một tiểu cán bộ dám đối mặt cùng hắn, có vẻ rất hùng hồn, trong nội tâm hơi kinh ngạc.
“ Ngươi đi ra, nói cho ta nghe một chút, nguyên do lần này bạo động bộc phát là ở nơi nào. “ Dương Tử Hiên lúc này liền chọn tiểu cán bộ kia.
Tiểu cán bộ từ trong đám người, vẻ mặt thản nhiên đi ra, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “ Chủ tịch huyện, lần này sự kiện bạo động mang tính quần thể, ngòi nổ là bởi vì Đại Mộc Lan thôn xã Thiên Mã chúng ta, có một nông phụ nhảy hồ nước tự sát, nông phụ tự sát chưa làm đám tang xong, liền có nhóm lớn dân chúng Đại Mộc Lan cùng mấy dân chúng thôn khác cái cuốc, xẻng sắt vây quanh ủy ban xã chúng ta... “
Dương Tử Hiên biết rõ tin tức trong này rất nặng nề, đang tại trước mặt nhiều cán bộ xã Thiên Mã như vậy, phỏng chừng tiểu cán bộ này cũng không dám nói ra chân tướng, liền xếp đặt thủ thế, để cho hắn ngừng lại.
“ Chúng ta đi ra xem tình huống một chút trước đã, người cục công an phỏng chừng cũng sắp đến rồi. “ Dương Tử Hiên không liếc nhìn bọn cán bộ này, liền đi ra ngoài...
“ Không được, chủ tịch huyện, bên ngoài thật sự quá rối loạn, chân ngươi lại không tiện, đến lúc đó xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, thật sự quá nguy hiểm. “ Lưu Kiện vội vàng ngăn ở phía trước Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên lạnh lùng hừ một tiếng đối với hắn, liền lách đi qua thân thể hắn, trực tiếp đi ra ngoài.
Đi ra đại môn ủy ban xã, có thể trông thấy một mảnh dân chúng đông nghịt, thanh âm ầm ĩ, loạn xị bát nháo! Tuy bầu trời đang mưa phùn, nhưng vẫn hoàn toàn không để ý.
Dương Tử Hiên sải bước, khí thế hùng vĩ đẩy đám người ra, đoạt lấy loa từ một cảnh sát nhân dân bên người, nói: “ Đều yên lặng một chút! Đều yên lặng một chút! Hãy nghe ta nói hai câu! “
“ Các ngươi có vấn đề gì, có thể ở ngay hiện trường, hướng ta phản ánh, ta sẽ xử lý! “
Dân chúng cầm cuốc xẻng nhìn Dương Tử Hiên từ phía trong ủy ban xã đi nhanh ra cầm loa nói chuyện, xem khí thế, liền biết người này phỏng chừng cũng là lãnh đạo.
Chỉ cần có người đi ra phụ trách là tốt rồi, Dương Tử Hiên mở cuống họng hô một lần, dân chúng lập tức an tĩnh không ít.
Đại bộ phận dân chúng ở sân đều gặp cán bộ ủy ban xã rồi, nhưng không biết cái khuôn mặt xa lạ này từ nơi nào chui ra.
“ Người này là ai ? “
“ Không phải là cán bộ mới tới ủy ban xã đấy chứ? “
“ Không phải, đại bộ phận cán bộ ủy ban xã ta đều đã gặp, đều là người quê nhà chúng ta, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy qua một người còn trẻ như vậy. “
“ Không phải là đám thằng nhóc ủy ban xã kia đẩy kẻ chết thay đi ra lừa dối chúng ta, bọn hắn lại lẩn trốn đấy chứ? “
“ Nhìn khí thế rất mạnh, không giống như là đang lừa dối chúng ta! “
Mấy nhân vật đại biểu dân chúng bắt đầu ngẩng đầu lên hô: “ Ngươi là ai ? Ngươi còn trẻ như vậy, ngươi có thể quản được việc này sao? “
“ Thân phận của ta, ngươi không cần nghi vấn, ta là chủ tịch huyện Hồng Thủy huyện, các ngươi có vấn đề gì, hiện tại có thể nói. “ Dương Tử Hiên kéo giọng đến lớn nhất, Dương Tử Hiên biết rõ, giờ phút này, không thể mềm, mềm nhũn, lại càng dễ dàng bị dân chúng cảm giác mình không đáng để tín nhiệm, phải cho bọn hắn một hình tượng hữu lực, đáng để tín nhiệm.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius