08-06-2011, 08:14 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 26: Không gian giới chỉ.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
CÆ¡ hồ tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u qua không gian giá»›i chỉ, nhÆ°ng là nhìn thấy lại không có mấy ngÆ°á»i.
Lạc Phi cÅ©ng đã nghe qua không gian giá»›i chỉ, biết nó là 1 loại Khố Kỳ RÆ°Æ¡ng thu nhá», thể tÃch tuy rất nhá», lại có thể chứa khá nhiá»u, hÆ¡n nữa khi mang theo lại không có cảm giác nặng. Má»™t cái Khố Kỳ RÆ°Æ¡ng đã hÆ¡n 200 kim tệ, mà 1 cái không gian giá»›i chỉ bán Ãt nhất cÅ©ng ngà n kim tệ, thứ tốt có thể lên tá»›i mấy vạn kim tệ. Bởi vì giá cả rất cao, nên mạo hiểm Ä‘á»™i bình thÆ°á»ng căn bản không mua nổi, nếu không thì những tên Tháºp Hoang Giả nhÆ° Lạc Phi chỉ còn nÆ°á»›c chết đói.
Má»™t cái không gian giá»›i chỉ 2 nghìn kim tệ, Mori Ä‘Ãch xác cho Lạc Phi giá Æ°u đãi.
"Cái nà y... Tháºt là không gian giá»›i chỉ?" Lạc Phi hiếu kỳ tiếp nháºn cái nhẫn, loay hoay trong chốc lát, nói ra: "Là m sao sá» dụng?"
"Rất Ä‘Æ¡n giản, Ä‘em không gian giá»›i chỉ trên ngón giữa bà n tay trái dốt thứ 2, xoay ngôi sao theo chiá»u ngược kim đồng hồ, đồng thá»i quán thâu 1 Ãt đấu khà hoặc ma pháp là cá»› thể mở ra phong ấn phân biệt trong không gian giá»›i chỉ, nhiá»u không gian hình ô vuông xếp song song nhau." Mori giải thÃch nói: "Phong ấn môt khi mở ra, ngÆ°Æ¡i sẽ là chủ nhân duy nhất của nó, trừ ngÆ°Æ¡i ra bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng không thể mở ra. Äem kim tệ hoặc là những váºt nặng ngÆ°Æ¡i muốn mang theo bá» và o trong đó, chẳng những mang theo thuáºn tiện, còn an toà n nữa."
Lạc Phi há»i: "Là m sao mà số lượng ô vuông trong không gian giá»›i chỉ không giống nhau?"
"Cái nà y chủ yếu Ä‘á»±a và o thá»±c lá»±c cao thấp của chủ nhân thôi, thá»±c lá»±c cà ng cao, ô vuông cà ng nhiá»u." Mori tiếp tục giải thÃch: "Bất quá xin yên tâm, cho dù là không có ma lá»±c hoặc đấu khÃ, cÅ©ng có thể mở ra 1 ô vuông trong đó, chứa váºt phẩm lá»›n có lẽ có chút khó khăn, nhÆ°ng chứa đống kim tệ nay cÅ©ng rất dá»… dà ng."
"Tháºt váºy sao?" Lạc Phi mừng thầm.
Hai ngà n kim tệ chỉ để mua công cụ váºn chuyển hà ng hóa, Lạc Phi rất là không nỡ, bởi vì hắn chỉ có má»™t năm thá»i gian tá»± do, chỉ cần má»™t ná»a số tiá»n là có thể thuê má»™t phân Ä‘á»™i nhá» lÃnh đánh thuê tá»›i váºn chuyển má»› kim tệ nà y rồi . NhÆ°ng hấp dẫn Lạc Phi chÃnh là không gian giá»›i chỉ, đã muốn là m đại anh hùng, thế nà o cÅ©ng phải có trang bị nhÆ° váºy a?
Trong ấn tượng của Lạc Phi, những anh hung truyá»n kỳ kia, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có không gian giá»›i chỉ, trong không gian giá»›i chỉ của bá»n há» trà ng ngáºp bảo váºt, tùy thá»i lấy ra hoặc khoe khoang, hoặc tặng, hoặc là dùng để đả kÃch địch nhân.
"Ta thá» xem." Lạc Phi cẩn tháºn Ä‘eo giá»›i chỉ lên ngón giữa tay trái, nhẹ nhà ng xoay ngôi sao mà u Ä‘en.
Lạc Phi trÆ°á»›c kia cÅ©ng đã táºp qua vÅ© kỹ, tuy bởi vì nguyên nhân thân thể không thể tu luyện được đấu khÃ, nhÆ°ng vẫn hiểu được 1 Ãt phÆ°Æ¡ng pháp váºn dụng đấu khÃ, vì váºy dá»±a theo phÆ°Æ¡ng pháp trÆ°á»›c kia há»c qua, Ä‘em lá»±c chú ý táºp trung lên không gian giá»›i chỉ.
Láºp tức, xuất hiện bạch quang chói mắt, Lạc Phi cảm giác được hắn và giá»›i chỉ co` được 1 sá»± cá»™ng hưởng thần bà nà o đó, tháºt giống nhÆ° giá»›i chỉ là 1 phần thân thể của hắn váºy, hắn không cần nhìn cÅ©ng thấy được 1 không gian tứ diện nhá», dung tÃch ứơc chừng 5 mét khối.
"Quá thần kỳ!" Rất nhiá»u chÆ°a có từng nhìn thấy không gian giá»›i chỉ Ä‘á»u tán thưởng.
NhÆ°ng mà Mori lại - lá»™ ra thần sắc thất vá»ng, lắc đầu thở dà i nói: "ChÃch có thể mở ra má»™t cái phong ấn, đáng tiếc."
Lạc Phi biết rõ Mori nghÄ© mình thá»±c lá»±c không ra gì, lãng phà má»™t quả không gian giá»›i chỉ, cÆ°á»i cÆ°á»i xấu hổ nói ra: "Không quan hệ, ta sẽ cố gắng rèn luyện, chá» thá»±c lá»±c của ta tăng cÆ°á»ng, có thể nhiá»u mở ra thêm và i ô vuông trữ váºt nữa ."
Mori nhìn bạch quang Ä‘ang biến mất, không hứng thú nói: "Vô Ãch, quá trình nháºn chủ giá»›i chỉ chỉ có 1 lần, khi mà hà o quang nà y biến mất, không gian trong giá»›i chỉ sẽ cố định, không có phÆ°Æ¡ng pháp tăng thêm ô vuông chứa Ä‘á»±ng ."
"Không thể nà o!" Lạc Phi cấp bách .
Mấy ngà n kim tệ chỉ mua đựơc cái không gian giá»›i chỉ có không gian trữ váºt nhá» nhÆ° váºy, Lạc Phi không há» mong muốn . Lạc Phi vốn định dùng không gian giá»›i chỉ chứa gia vị, váºy thì tùy thá»i có thể đáp ứng yêu cầu của Tắc TÆ° Tạp Ã, không cần cả ngà y chỠđợi lo lắng vạn nhất bị gá»i vá» Long huyệt, mà bên ngÆ°á»i không có mang theo gia vị, sẽ bị Cá»± Long phẫn ná»™ xé xác.
Bởi vì tâm tình kÃch Ä‘á»™ng, má»™t tia long uy thoát ra, bị ý niệm Lạc Phi dẫn dắt, tiến và o không gian giá»›i chỉ.
Sát na đó, má»™t đạo ánh sáng phóng thẳng lên trá»i.
"Ba !" Ô vuông trữ váºt thứ xuất hiện, ngay sau đó là thanh âm keng keng không ngừng truyá»n đến, má»™t cái rồi má»™t cái ô vuông trữ váºt xuất hiện trÆ°á»›c mắt Lạc Phi, ngắn ngủn và i giây đồng hồ thá»i gian, lại xuất hiện mÆ°á»i tám ô vuông trữ váºt, giống nhÆ° là 1 cái kho hà ng xuất hiện trÆ°á»›c mắt má»i ngÆ°á»i.
"MÆ°á»i tám cái, chung cá»±c trữ váºt giá»›i chỉ!" Mori kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.
Loại không gian giá»›i chỉ nà y Mori rất quen thuá»™c , bởi vì đây chÃnh là hang tốt nhất mà Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i bá»n há» thuê luyện kim đại sÆ° Ải Nhân chế tạo, số lượng hà ng năm không đến 10 cái. Căn cứ tà i liệu cùng công nghệ rèn bất đồng, không gian giá»›i chỉ của Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i chia là m năm đẳng cấp, chắc chắn có thể Ãt nhất mở ra má»™t cái ô vuông trữ váºt, nhiá»u nhất có thể mở ra tám cái ô vuông trữ váºt, giá bán từ ba nghìn đến hai vạn năm nghìn kim tệ.
Mori cho Lạc Phi cái không gian giá»›i chỉ đẳng cấp khá thấp, trên lý luáºn nhiá»u nhất mở ra bốn ô vuông trữ váºt, cho dù là gặp nhân váºt cÆ°á»ng hãn cấp đại sÆ°, cÅ©ng chỉ có thể mở ra năm đến sáu ô vuông mà thôi.
Không gian giá»›i chỉ có mÆ°á»i tám ô vuông trữ váºt là cái khá niệm gì, đây là thần khà a!
Không gian giá»›i chỉ lá»›n nhất trong truyá»n thuyết bất quá chỉ có 15 ô vuông trữ váºt mà thôi, kẻ có được là má»™t vị Ma đạo sÆ°. Tên thanh niên trÆ°á»›c mặt nhìn không thấy có chút đấu khà hoặc ma lá»±c nà o, má»›i vừa rồi còn cÆ°á»i nhạo thá»±c lá»±c của hắn, lại trong chá»›p mắt mở ra mÆ°á»i tám ô vuông trữ váºt, quả thá»±c chÃnh là kỳ tÃch.
Mori là má»™t tứ cấp Ma pháp sÆ°, đẳng cấp tuy không cao, nhÆ°ng đủ để là m cho hắn có được tá»± tin, hắn đã vụng trá»™m thá» qua Lạc Phi, chắc chắn là Lạc Phi là má»™t thanh niên không há» có chút ma lá»±c hoặc đấu khà nà o, căn bản không có năng lá»±c mở ra nhiá»u ô vuông nhÆ° váºy.
NhÆ°ng mà không gian giá»›i chỉ có mÆ°á»i tám ô vuông trữ váºt ngay trÆ°á»›c mắt, tuyệt đối không phải ảo giác, giải thÃch duy nhất là không gian giá»›i chỉ nà y xảy ra vấn Ä‘á». Mori cho rằng, nhất định là xem xét sÆ° ở tổng bá»™ nháºn định sai, Ä‘Æ°a má»™t không gian giá»›i chỉ mà 1 luyện kim đại sÆ° vất vã nhiá»u năm dÆ°a cho hắn còn nà đây chỉ là 1 cái không gian giá»›i bình thÆ°á»ng.
Hối háºn a, sá»›m biết nhÆ° váºy là nhÆ° váºy, chÃnh mình tá»± sá» dụng, hoặc là bán mÆ°á»i vạn kim tệ. Hiện tại thì tốt rồi, phong ấn trong không gian giá»›i chỉ đã bị mở ra, Lạc Phi trở thà nh chủ nhân duy nhất của cái không gian giá»›i nà y, ngÆ°á»i khác cho dù có chiếm được, bất quá chỉ được 1 khối kim loại quý trị giá hÆ¡n 300 kim tệ mà thôi.
Vốn cảm thấy ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y không tồi, thoáng cái cho mình buôn bán lá»i 1 vạn kim tệ, nên bán 1 cái không gian giá»›i chỉ vá»›i giá rẽ cho hắn. NhÆ°ng Mori không nghÄ© tá»›i, có hại ngược lại là chÃnh mình.
" Xem xét sÆ° chết tiệt, cá»±c phẩm nhÆ° váºy lại bị hắn coi nhÆ° là ha đẵng!" Mori lá»a giáºn trong lòng bốc lên, quyết định sau khi trở vá» láºp tức hÆ°á»›ng tổng bá»™ báo cáo, trừng phạt xem xét sÆ° thất trách.
Lạc Phi cÅ©ng không có ý thức được chÃnh mình sáng tạo kỳ tÃch, hắn chỉ là đốivá»›i cái giá»›i chỉ có mÆ°á»i tám ô vuông trữ váºt cảm thấy rất hà i lòng. Có mÆ°á»i tám ô vuông, tổng dung tÃch Æ°á»›c chừng mÆ°á»i mấy láºp phÆ°Æ¡ng, đã có thể thá»a mãn yêu cầu của hắn, sau nà y vô luáºn có cái gì thứ tốt, Ä‘á»u bá» và o trong ai cÅ©ng đừng hòng cÆ°á»›p Ä‘oạt.
"Nhược Lan, cầm lên giúp ta!" Lạc Phi muốn nghiệm chứng hiệu quả của không gian giới chỉ.
Tuy Lạc Phi má»™t tay có thể cầm được váºt thể nặng mấy trăm cân, nhÆ°ng mà thùng nà y quá lá»›n, hắn không cách nà o dùng má»™t tay cầm lên được.
"Không gian giá»›i chỉ không phải nhÆ° váºy sá» dụng." Tuy hối háºn vô cùng, Mori vẫn cố gắn giữ khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, giải thÃch: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn mang thứ đó bá» và o không gian giá»›i chỉ, chỉ cần dùng má»™t cái ô vuông trong đó cùng váºt thể tiếp xúc, trong ná»™i tâm nghÄ© đến việc Ä‘em nó cất và o là được , chỉ cần thể tÃch cùng sức nặng không vượt giá»›i hạn, váºt thể tá»± Ä‘á»™ng bị cất và o."
"Nguyên lai là nhÆ° váºy!" Lạc Phi mừng rỡ, láºp tức duá»—i ra tay trái, dùng ô vuông thứ nhất cất rÆ°Æ¡ng kim tệ và o.
"Hô" một tiếng, rương kim tệ không thấy đâu, mà trong không gian giới chỉ xuất hiện hư ảnh của rương kim tệ bị thu nhỠlại.
Mori kiên nhẫn giảng giải, nói cho Lạc Phi, là m cách nà o lấy váºt ra từ không gian giá»›i chỉ cùng vá»›i phÆ°Æ¡ng pháp đóng mở không gian giá»›i .
Lạc Phi mừng rỡ lần lựơt mở rồi đóng không gian giới chỉ.
"Ba !" Rốt cục, Lạc Phi không có khống chế tốt, Rương kim tệ cách mặt đất rất cao rơi xuống, vỡ nát . Nhưng Lạc Phi không thèm để ý, dứt khoát chỉ cất kim tệ và o, rương vỡ vứt ở ngoà i.
"Ha ha, Mori tiên sinh, có phải là thứ gì cũng cất được không ?" Lạc Phi đắc ý cực kỳ.
"Trên lý luáºn là nhÆ° thế." Mori gáºt gáºt đầu: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, không giá»›i không thể cất váºt thể có sinh mạng."
"Tháºt váºy chăng?" Lạc Phi nháy nháy mắt, vui tÆ°Æ¡i há»›n hở hÆ°á»›ng Nhược Lan nói : "Tá»›i đây, để cho chủ nhân ta thà nghiệm nà o."
"Không gian giá»›i chỉ không thể chứa còn sống, cà ng không thể chứa ngÆ°á»i, đây là thÆ°á»ng thức!" Nhược Lan hừ mÅ©i.
"Không thỠlà m sao biết được!" Lạc Phi không tin, đưa tay để lên sao ót của Nhược Lan.
"Hô!" Má»™t ngÆ°á»i sống cứ váºy mà tiêu thất .
Nhìn lại không gian giá»›i chỉtrong 1 cái ô vuông , xuất hiện thân ảnh Nhược Lan, thấy nà ng Ä‘ang tháºp phần kinh hoảng, Ä‘ang liá»u mạng giãy dụa.
"Ha ha, thà nh công!" Lạc Phi cao hứng cÆ°á»i ha ha.
"Ãc ma a!" Äám ngÆ°á»i chung quanh má»™t hồi bạo Ä‘á»™ng, các thÆ°Æ¡ng nhân ma thú Ä‘á»u lui lại phÃa sau, mà ngay cả nhiên Mori cÅ©ng thay đổi sắc mặt.
"SÆ°u sÆ°u!" Há»™ vệ của Mori nhanh chóng xông tá»›i, hai ngÆ°á»i dá»i hà ng hóa chuẩn bị bá» chạy, còn lại thì 2 tay cầm bảo kiếm, mÅ©i kiếm hÆ°á»›ng vá» lồng ngá»±c của Lạc Phi, há»™ tống Mori từng bÆ°á»›c má»™t rút lui.
"Là m sao váºy? Sợ cái gì, ta cÅ©ng không Ä‘em các ngÆ°Æ¡i cất và o!" Lạc Phi ù ù cạc cạc, vá»— vá»— tay, xoay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng giáo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến.
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:15 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 27: Vong linh pháp sư.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Không gian giá»›i chỉ không thể cất chứa váºt thể có sinh mạng, đây là sá»± tình má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết.
Bất quá, có má»™t loại tình huống ngoại lệ, đó là không gian giá»›i chỉ của Vong Linh Pháp SÆ°, truyá»n thuyết có thể hấp thu linh hồn nhân loại, tháºm chà có thể chứa bất tá» sinh váºt.
Mà vô luáºn ở và o thá»i đại nà o, vong linh pháp sÆ° Ä‘á»u là tồn tại là m ngÆ°á»i ta sợ hãi.
ThÆ°Æ¡ng nhân ma thú Ä‘á»u là ngÆ°á»i có kinh nghiệm phong phú , bá»n há» suốt Ä‘á»i Ä‘á»u sống chung vá»›i tà i liệu ma pháp, tá»± nhiên có biết qua má»™t Ãt tri thức ma pháp, cà ng biết rõ vá» lá»i đồn vá» Vong Linh Pháp SÆ°. Bởi váºy thấy Lạc Phi nháy mắt Ä‘em Nhược Lan thu và o không gian giá»›i chỉ, bá»n há» láºp tức Ä‘em Lạc Phi coi là má»™t vong linh pháp sÆ°.
Vong linh pháp sư là phải hấp thu linh hồn nhân loại, gặp được còn không tránh xa.
Mori cà ng buồn bá»±c không rõ rà ng, lui ra mấy trăm met vẫn còn buồn bá»±c, cái nhẫn rõ rà ng là chÃnh mình cho Lạc Phi, rõ rà ng là thÆ°Æ¡ng phẩm của thÆ°Æ¡ng há»™i mình a, nhÆ° thế nà o thoáng cái biến thà nh tụ linh giá»›i chỉ ?
NgÆ°á»i khác sợ hãi gần chết, mà tên dế nhÅ©i lại chẳng biết gì, hắn cho tá»›i bây giá» còn chÆ°a nghe nói qua tụ linh giá»›i chỉ, tá»± nhiên cÅ©ng không biết khủng bố của vong linh pháp sÆ°, hắn còn tưởng rằng ngÆ°á»i khác lo lắng bị thu và o không gian giá»›i chỉ má»›i Ä‘Ã o tẩu.
"Nguyên lai lão đầu kia Ä‘ang gạt ta, không gian giá»›i chỉ tháºt có thể chứa ngÆ°á»i." Lạc Phi rất vui vẻ, quyết định để Nhược Lan tại trong không gian giá»›i chỉ má»™t thá»i gian ngắn, định trừng phạt nà ng tá»™i đối nghịch.
Má»™t mà n nà y, bị Tế ti trong giáo Ä‘Æ°á»ng vừa má»›i bÆ°á»›c qua vừa vặn nhìn thấy, hắn láºp tức sợ tá»›i mức hai chân má»m nhÅ©n, suýt chút nữa té lăn trên đất: "Thần a, đây không phải là tháºt, ta lại hoan nghênh má»™t tên vong linh pháp sÆ°!"
Trong mấy giỠqua , Tế ti có thể nói là bị dà y vò, tâm tình thay đổi đến và i lần.
Äạo tặc cÆ°á»›p sạch Khố Kỳ trấn, thì Tế Ti bất lá»±c, còn chút xÃu nữa là bị đạo tặc chém chết. Äang lúc Tế ti tuyệt vá»ng, hÆ°á»›ng thần linh cầu nguyện vá», Lạc Phi từ trên trá»i giáng xuống, đánh lui đạo tặc, cứu vá»›t toà n thể thôn dân Khố Kỳ trấn.
Lúc Tế ti biết được ngÆ°á»i râu ria xồm xoà m, nhìn giống dã nhân lại là Hà ng Long giả, hắn cao hứng địa không cách nà o nói nên lá»i, tháºm chà đã liên tưởng đến việc sau nà y giáo há»™i bởi vì hắn phát hiện Hà ng Long giả mà ban thưởng cho hắn. Bởi váºy Tế ti Ä‘iá»u Ä‘á»™ng tất cả lá»±c lượng ở giáo Ä‘Æ°á»ng, táºn lá»±c thá»a mãn má»i yêu cầu của Lạc Phi, chẳng những chuẩn bị nÆ°á»›c tắm cho Lạc Phi, thuê thợ may, mua sắm quần áo má»›i, còn táºp hợp ban nhạc để chuẩn bị nghi thức chà o đón hắn nữa.
ChÃnh là lúc Lạc Phi từ phòng tắm Ä‘i ra, thay quần áo má»›i, là trá»±c tiếp ra Ä‘Æ°á»ng cái trÆ°á»›c cá»a gáo Ä‘Æ°á»ng, bắt đầu bán hà ng hóa hắn mang theo. Tế ti vẫn cố gắng Ä‘i theo Lạc Phi, nhÆ°ng hắn rất nhanh không chịu được âm thanh má»i ngÆ°á»i cò kè mặt cả, không thể không Ä‘i trở vá» giáo Ä‘Æ°á»ng.
Hắn tá»± cho mình là ngÆ°á»i rất thanh cao, rất là xem thÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng nhân.
Cao nhân quả nhiên tÃnh tình quái dị, Hà ng Long giả thân pháºn tôn quý, chỉ cần công khai thân pháºn, sẽ trở thà nh mục tiêu mà các thế lá»±c lá»›n lôi kéo, không cần há mồm cÅ©ng có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i cả rÆ°Æ¡ng kim tệ. Mà Lạc Phi lại tá»± hạ thân pháºn cùng má»™t đám thÆ°Æ¡ng nhân thấp hèn cò kè mặc cả, Ä‘em mình ngụy trang thà nh 1 ngÆ°á»i dân bình thÆ°á»ng, cái nà y cần dÅ©ng khà lá»›n cỡ nà o, tÃnh tình của hắn thanh cao cỡ nà o a!
Tuy đứng ngoà i 200 mét, Tế ti lại nhÆ° cÅ© khó nén tâm kÃch Ä‘á»™ng của mình.
Tế ti không ngừng tá»± Ä‘á» tỉnh, hắn chỉ là ngÆ°á»i phụ trách 1 cái tiểu giáo Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°á»i dÆ°á»›i tay không đến 10 ngÆ°á»i, tÃnh đồ chỉ có 7,8 trăm, mà hắn đã cảm thấy chÃnh mình rất giá»i, cả ngà y cao ngạo, cùng Hà ng Long giả so sánh, chênh lệch quá xa.
NhÆ°ng mà , sá»± kÃnh ngưỡng của Tế ti từ lúc Nhược Lan hÆ° không tiêu thất bị sợ hãi cùng hối háºn hoà n toà n thay thế .
"Thần a, ta lại muốn lôi kéo má»™t vong linh pháp sÆ° nháºp giáo! Lại còn dùng nghi thức tối long trá»ng hoan nghênh vong linh pháp sÆ°, việc nà y nếu để cho tổng giáo biết được, còn không khai trừ ta ra khá»i giáo há»™i a!"
Tại thá»i khắc nà y, hi vá»ng của Tế ti hoà n toà n biến mất, hắn cÅ©ng không dám hÆ°á»›ng tổng bá»™ báo cáo chuyện tình của Lạc Phi nữa, tháºm chà thân pháºn Hà ng Long giả của Lạc Phi cÅ©ng không dám đối ngoại công khai. Hắn muốn giữ bà máºt, giả bá»™ nhÆ° 1 ngÆ°á»i không biết gì, hắn hÆ°á»›ng tá»›i má»i ngÆ°á»i chứng minh, hắn không có thấy Lạc Phi lợi dụng tụ linh giá»›i chỉ thôn phệ Nhược Lan Mục SÆ°, cà ng không biết Lạc Phi là vong linh pháp sÆ°, hắn chẳng qua là hÆ°á»›ng ngÆ°á»i đánh lui cÆ°á»ng đạo ngÆ°á»i tá» vẻ cảm kÃch mà thôi.
Trên đại lục ngoại trừ tôn giáo, thá» phụng Hắc Ãm chủ thần, còn lại Ä‘á»u bà i xÃch vong linh pháp sÆ°, giáo há»™i Quang Minh thần cÅ©ng không ngoại lệ. Trên thá»±c tế, đả kÃch của giáo há»™i Quang Minh thần đối vong linh pháp sÆ° là nghiêm khắc nhất. Nếu nhÆ° Tế ti có thể bắt được Lạc Phi, Ä‘Æ°a đến tổng bá»™, công lao tháºm chà so vá»›i lôi kéo má»™t Hà ng Long giả còn muốn lá»›n hÆ¡n.
Chỉ tiếc, ý nghÄ© nhÆ° váºy chỉ chợt lóe lên trong đầu của hắn, đã bị hắn vứt bá» .
Nói đùa gì váºy, ngÆ°á»i ta chÃnh là Hà ng Long giả a, Cá»± Long còn sợ hắn 3 phần, hắn là 1 Tế Tá»± nho nhá» sao dám trêu chá»c Hà ng Long giả? Vạn nhất chá»c giáºn Hà ng Long giả, không những mình khó giữ được tánh mạng, thôn dân Khố Kỳ trấn cÅ©ng sẽ gặp nạn.
Kết cục tốt nhất chÃnh là Hà ng Long giả chẳng qua là đi ngang qua Khố Kỳ trấn, Tế ti có thể là m là là m cho trong khoảng thá»i gian Hà ng Long giả ở Khố Kỳ trấn nà y cảm thấy tá»± nhiên và an toà n, không cho Hà ng Long giả tìm bất cứ cái gì là m cá»› để trút giáºn.
"Tiên sinh, hà ng hóa bán xong rồi?" Tế ti cÆ°á»i rất mất tá»± nhiên, hắn quyết định cÅ©ng không xÆ°ng hô vá»›i Lạc Phi là Hà ng Long giả đại nhân.
CÅ©ng may Lạc Phi đối vá»›i thân pháºn Hà ng Long giả của mình cÅ©ng không phải rất tá»± tin, chủ yếu là cho hắn cho là mình không đủ khà phái, bởi váºy cÅ©ng không có chú ý tá»›i biến hóa trong xÆ°ng hô của Tế ti.
"Tế Ti đại nhân, ngÆ°Æ¡i không phải nói đến giỠăn sao?" Lạc Phi cái mÅ©i thÃnh còn hÆ¡n chó, đã sá»›m ngá»i được mùi thÆ¡m của đồ ăn từ trong giáo Ä‘Æ°á»ng truyá»n đến.
"Ãch, má»i qua bên nà y!" Tuy biết rõ chiêu đãi má»™t vong linh pháp sÆ° là trá»ng tá»™i, nhÆ°ng là Tế ti tuyệt không dám biểu hiện ra ngoà i. Hắn hÆ°á»›ng giáo Ä‘Æ°á»ng nhìn 1 cái, chứng kiến các thÆ°Æ¡ng nhân ma thú Ä‘ang vá»™i và ng thu tháºp hà nh lý, chuẩn bị rá»i khá»i Khố Kỳ trấn. Hắn trong ná»™i tâm không ngừng cầu nguyện: "Ngà n vạn đừng ra bên ngoà i nói lung tung a! Cho dù có nói, cÅ©ng đừng nói ta quen biết vong linh pháp sÆ° a!"
Äồ ăn đã sá»›m chuẩn bị xong, là thịnh yến xa xỉ nhất Khố Kỳ trấn có khả năng chuẩn bị, cả bà n tiệc toà n là thức ăn ngon, Lạc Phi liá»n Ä‘á»™ng chân bÆ°á»›c tá»›i.
"Ãch, Tế Tá»± đại nhân, những cái nà y... không cần tiá»n phải không?" Lạc Phi nhìn chằm chằm và o đồ ăn, nuốt nÆ°á»›c bá»t.
"Không... Không cần tiá»n!" Tế ti quả thá»±c muốn khóc, ai dám hÆ°á»›ng vong linh pháp sÆ° đòi tiá»n a!
Vừa nghe nói không cần tiá»n, Lạc Phi giống nhÆ° mãnh há»— xá»—ng chuồng, bất chấp tất cả, quÆ¡ lấy đồ ăn tá»±u ăn là m cho Tế ti cÅ©ng phải lắp bắp.
Suốt tám năm không có ăn qua đồ ăn ngon , Lạc Phi nhá»› mùi thức ăn sắp Ä‘iên rồi. Trong suy nghÄ© của Lạc Phi, có thể ăn 1 cái bánh nÆ°á»›ng đã là hạnh phúc lá»›n lao rồi, hắn tuyệt đối không nghÄ© tá»›i bữa cÆ¡m đầu tiên sau khi rá»i núi lại phong phú nhÆ° váºy, đã vượt xa mong muốn của hắn rồi, có rất nhiá»u món ăn ngay cả tên hắn cÅ©ng không biết.
Lạc Phi lang thôn hổ yết, Tế ti má»™t bên đổ mồ hôi lạnh. Tháºt là đáng sợ, theo tÆ°á»›ng ăn có thể tưởng tượng bá»™ dáng phẩn ná»™ của Lạc Phi. Hà ng Long giả, vong linh pháp sÆ°, quá»· chết đói, những danh từ đáng sợ nà y chợt lóe lên trong đầu của Tế ti, hắn cảm giác nhÆ° mình Ä‘ang ở địa ngục, bên tai truyá»n đến không phải tiếng Lạc Phi nuốt đồ ăn, mà là tiếng ma quá»· gặm xÆ°Æ¡ng.
Ngà n vạn lần đừng chá»c giáºn hắn, nếu không có khả năng hắn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống chÃnh mình a.
Giống nhÆ° gió cuốn mây tan, không đến mÆ°á»i phút, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i trên bà n món ăn đã bị Lạc Phi ăn hết 3 phần. Mãi cho đến lúc nà y, Lạc Phi má»›i ý thức tá»›i bên ngÆ°á»i còn có Tế ti, vì váºy tay trái cầm cái đùi gà , không có ý tứ cÆ°á»i cÆ°á»i nói: "Tế Ti đại nhân, ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o không ăn a?"
"Ãch, ta ăn rồi, những thứ nà y là cho ngÆ°Æ¡i ăn!" Tế ti cảm giác được cÆ¡ thể mình Ä‘ang run rẫy.
Chiêu đãi vong linh pháp sÆ° đã là trá»ng tá»™i , còn dám cùng vong linh pháp sÆ° ngồi ăn cùng bà n? Nếu để tổng bá»™ biết, bị trói trên cá»c rồi thiêu sống là việc chắc chắn a .
"Äá»u là cho ta ?" Lạc Phi vui vẻ, năm tay Tế ti nói: "NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± là ngÆ°á»i tốt a!"
Dế nhÅ©i chÃnh là dế nhÅ©i, không hiểu được lá»… nghi trên bà n ăn, chỉ biết là những váºt nà y ăn tháºt ngon, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là cho hắn. Bởi váºy Lạc Phi tiếp tục ăn, ăn tá»›i mức không thể ăn nữa, lại bắt đầu tìm cách Ä‘em những thứ còn sót vá» .
"Tế Tá»± đại nhân, có thể hay không tìm cho ta má»™t cái há»™p." Lạc Phi khoa tay múa chân diá»…n tả cái há»™p: "Tốt nhất là có nắp, không thấm nÆ°á»›c. Ta trả mÆ°á»i à không 5 đồng tệ."
"Không cần mua, ta tặng ngươi một cái!" Tế ti nà o dám cùng Hà ng Long giả buôn bán.
Rất nhanh, hăn Ä‘em tá»›i má»™t cái há»™p gá»— dung tÃch 2 mét khối sau đó giao cái há»™p cho Lạc Phi, sau đó ù ù cạc cạc nhìn tên dế nhÅ©i, hắn tháºt sá»± không tưởng tượng được, lúc ăn cÆ¡m tìm cái há»™p để là m gi.
"Ä‚n no , cÅ©ng không thể lãng phÃ!" Lạc Phi ợ má»™t cái, đứng lên Ä‘em đồ ăn còn thừa bá» và o trong há»™p.
Lạc Phi cảm thấy việc nà y rất bình thÆ°á»ng nhÆ°ng mà Tế ti ở má»™t bên nhìn lại xấu hổ muốn chết, từng thấy qua quá»· hẹp hòi, nhÆ°ng chÆ°a thấy quá»· hẹp hòi nà o mà cả thức ăn thừa cÅ©ng gói Ä‘em vá».
Nhưng mà việc là m Tế ti muốn chết luôn còn chưa tới. Sau khi Lạc Phi đem tất cả đồ ăn bỠvà o cái hộp, lại duỗi tay trái ra thu cai hộp và o không gian giới chỉ.
Dùng không gian giới chỉ để chứa cơm thừa a!
Tròng mắt Tế ti cũng muốn rớt ra: "Thần a, ta nhất định là gặp ác mộng!"
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:15 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 28: Cơn ác mộng.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Tế ti có hay không gặp ác má»™ng, không có ai biết, nhÆ°ng là Nhược Lan Ä‘Ãch xác gặp ác má»™ng .
Không có ai biết trong không gian giá»›i chỉ là nhÆ° thế nà o, bởi vì chÆ°a từng có nhân loại tiến và o không gian giá»›i chỉ, Nhược Lan không biết, trong má»™t khắc khi đạo bạch quang sang lên, nà ng cùng Lạc Phi đã sang tạo lịch sá».
Không ánh sáng, không âm thanh, cÅ©ng không có phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, đây là cảm thụ của Nhược Lan trong không gian giá»›i chỉ, nà ng phảng phất nhÆ° tiến và o vùng Chân Không, vô luáºn nà ng khóc lóc giẫy giụa nhÆ° thế nà o, Ä‘á»u không có phản ứng gì, trong không gian thần kỳ nà y, tất cả Ä‘á»u không tồn tại .
Và i giây đồng hồ, lại dà i nhÆ° và i chục năm, Ä‘ang lúc tuyệt vá»ng Nhược Lan cho là mình đã chết rồi, đạo bạch quang chó mắy lại lần nữa xuất hiện. Không đợi Nhược Lan kịp phản ứng, lÆ°ng truyá»n đến má»™t cảm giác lạnh buốt, cái ót truyá»n đến 1 hồi dau nhức, nà ng tá»±a hồ là từ trên cao 1 thÆ°á»›c té xuống.
"Thực xin lỗi, thực xin lỗi, ta không khống chế tốt, ngươi không sao chứ?" Khuôn mặt Lạc Phi đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Vách tÆ°á»ng trắng noãn, bức mà ng trắng noãn, giÆ°á»ng trắng noãn, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là hình ảnh Quang Minh thần. Nhược Lan láºp tức nháºn ra , đây là má»™t gian phòng khách trong giáo Ä‘Æ°á»ng Khố Kỳ trấn, trÆ°á»›c lúc nà ng Ä‘i theo Thiết Chùy mạo hiểm Ä‘á»™i tiến và o Pháp Nặc TÆ° SÆ¡n Mạch , nà ng từng ở trong 1 căn phòng nhÆ° thế nà y 1 đêm.
Bên tai truyá»n đến và i tiếng éch kêu, Nhược Lan nhìn ra ngoà i cá»a sổ, láºp tức toà n thân mồ hôi lạnh: tại sao là buổi tối?
Rõ rà ng mình nhá»› rõ vừa rồi còn đứng ở trên Ä‘Æ°á»ng cái của Khố Kỳ trấn, mặt trá»i còn rất cao, nhÆ° thế nà o nháy mắt lại là buổi tối. Chẳng lẽ, tên chủ nhân ác ôn dùng không gian giá»›i chỉ đụng mình, mình tháºt sá»± tiến và o? Chẳng lẽ truyá»n thuyết là sá»± tháºt, không gian, thá»i gian trong giá»›i chỉ là bất Ä‘á»™ng ?
Là m cho ngÆ°á»i ta khó tin là tên ác ôn trong không gian giá»›i chỉ mở ra 18 ô vuông trữ váºt, lại có thể chứa váºt thể có sinh mạng, mà ngÆ°á»i hắn dùng để thà nghiệm lại là chÃnh mình! Nhược Lan cảm giác mình bị khuất nhục tháºt lá»›n, háºn không thể nhà o tá»›i xé xác tên á ôn nà y.
ChÃnh là nà ng biết rõ nà ng không cách nà o được, vì tên ác ôn nà y là Hà ng Long giả, nà ng cả Ä‘á»i cÅ©ng đánh không lại.
"Ngươi..." Sợ hãi cùng khuất nhục đan xen một chỗ, Nhược Lan nước mắt chảy xuống.
"Äừng khóc, đừng khóc!" Ãc ôn cÅ©ng có má»™t mặt ôn nhu, chứng kiến Nhược Lan khóc, Lạc Phi láºp tức sợ tay sợ chân, vÆ°Æ¡ng tay đỡ Nhược Lan: "Ngã bị Ä‘au à , để ta xoa cho ngÆ°Æ¡i?"
Ma trảo tới gần, Nhược Lan toà n thân rùng mình một cái, vội và ng nhảy dựng lên rút lui lại hai bước: "Không phải ngã đau, ngươi... Ngươi vì cái gì đem ta cất và o cái không gian giới chỉ đen kịt kia!"
"Lúc ấy chỉ là cảm thấy thú vị, ta cÅ©ng không nghÄ© tháºt có thể Ä‘em ngÆ°Æ¡i cất và o." Lạc Phi cảm thấy rất vô tá»™i, tháºt sá»± hắn không phải cố ý tra tấn Nhược Lan.
"Váºy ngÆ°Æ¡i vì cái gì không láºp tức thả ta ra?" Nhược Lan chỉ và o bầu trá»i ngoà i cá»a sổ: "Khi nãy rõ rà ng là ban ngà y, nhÆ° thế bây giá» lại là buổi tối ? NgÆ°Æ¡i nói, ngÆ°Æ¡i nhốt ta trong dó bao lâu hả?"
"Thá»±c xin lá»—i, lúc ấy ta Ä‘em ngÆ°Æ¡i cất và o, những ngÆ°á»i khác nhìn ta rất quái dị, ta sốt ruá»™t quá nên quên. Bất quá thá»i gian cÅ©ng không dà i, má»›i ba bốn giá» thôi." Lạc Phi cÆ°á»i cÆ°á»i xấu hổ, kỳ tháºt hắn nói xạo, thá»i gian đã qua mÆ°á»i mấy tiếng đồng hồ .
Nháy mắt chÃnh là ba bốn giá», nói cách khác tánh mạng của mình bị mất 3,4 giá», Nhược Lan hai mắt đẫm lệ: "NgÆ°Æ¡i rất xấu, Hà ng Long giả rất giá»i a, bắt buá»™c ta là m ngÆ°Æ¡i nô lệ không nói, còn tùy ý cấm Ä‘oán ta!"
Lạc Phi sợ nhất má»™t việc, chÃnh là chứng kiến nữ hà i tá» khóc, bởi váºy Nhược Lan vừa khóc, hắn láºp tức sợ tay sợ chân. Lạc Phi trÆ°á»›c mắt chẳng những đối vá»›i thân pháºn Hà ng Long giả của chÃnh mình không tá»± tin, hắn còn đối vá»›i thân pháºn chủ nhân của Nhược Lan cÅ©ng không tá»± tin. Trên thá»±c tế, Lạc Phi sở dÄ© bắt buá»™c Nhược Lan là m nô lệ cho mình, 1 mặt là truyá»n thống của Tháºp Hoang Giả, nhÆ°ng phần lá»›n là tiết ra oán khà bị nhốt trong Long Huyệt 7,8 năm.
Tại Long huyệt tám năm, Lạc Phi chịu Ä‘á»±ng sá»± tịch mịch chÆ°a từng có, còn phải chịu đói rách, thừa nháºn sá»± tra tấn của Cá»± Long Tắc TÆ° Tạp Ã, tùy thá»i Ä‘á»u có thể chết, Lạc Phi tâm lý đã bị bóp méo, khát vá»ng Ä‘em nổi thống khổ mà Tắc TÆ° Tạp à gây cho của hắn Ä‘Æ°a lên 1 ngÆ°á»i khác
Rất không may, Nhược Lan đáng thÆ°Æ¡ng trở thà nh ngÆ°á»i đó.
NhÆ°ng mà theo thá»i gian trôi qua, đặc biệt lúc Lạc Phi chứng kiến Nhược Lan trong núi gian nan cầm bao hà nh lý, oán niệm của hắn đã biến nất, hôm nay sở dÄ© vẫn muốn Nhược Lan tiếp tục là m nô lệ, cÅ©ng chỉ là trên hình thức thôi.
Muốn là m anh hùng, là m Hà ng Long giả, nhÆ° thế nà o cÅ©ng nên có má»™t ngÆ°á»i hầu a?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Lạc Phi cÅ©ng không cho rằng để Nhược Lan là m ngÆ°á»i hầu của mình là má»™t loại tra tấn nà ng, ngược lại cho rằng đối vá»›i nà ng đó là má»™t loại nhân từ. Má»™t hà i tá» không cha không mẹ, trong túi có bao nhiêu kim tệ, khắp nÆ¡i lẻ loi hiu quạnh kiếm ăn so vá»›i mình 8 năm trÆ°á»›c còn đáng thÆ°Æ¡ng hÆ¡n.
Mà chÃnh mình hiện tại là đại phú ông có được hÆ¡n má»™t vạn kim tệ, nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy muốn trong vòng má»™t năm xà i hết, chia Ä‘á»u má»—i ngà y hai ba trăm mai kim tệ, tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t ngà y phải xà i hết những phà tổn trong nhiá»u năm qua, đây là cuá»™c sống hạnh phúc xa xỉ cỡ nà o a!
Nhược Lan Ä‘i theo chÃnh mình là hưởng thụ cuá»™c sống đại tiểu thÆ° quý tá»™c mà !
Tuy chỉ là m anh hung trong mấy giá», nhÆ°ng là Lạc Phi đã mê luyến tháºt sâu loại cảm giác nà y, kế hoạch của hắn là tiếp tục tìm tùy tùng, mở rá»™ng Ä‘á»™i ngÅ© của mình, phong quang trong má»™t năm. Mà là m tùy tùng thứ nhất của Hà ng Long giả, Nhược sẽ được Lạc Phi đặt biệt Æ°u đãi.
Äãi ngá»™ tốt nhÆ° váºy, tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o còn khóc ?
Lạc Phi tháºt sá»± không nghÄ© ra. Bất quá, hắn đã bị nÆ°á»›c mắt của Nhược Lan khiến cho rối loạn.
Äá»™t nhiên, Lạc Phi nhãn tình sáng lên, mừng rỡ vá»— ót: "Nhược Lan, ngÆ°Æ¡i đói bụng a, cần ăn gì không?"
Không Ä‘á» cáºp tá»›i ăn cÆ¡m khá tốt, nhắc tá»›i ăn cÆ¡m bụng Nhược Lan kêu to má»™t hồi, từ sáng sá»›m trong núi chỉ má»›i ăn và i dã quả, nà ng còn chÆ°a có ăn uống gì , mặc dù trong không gian giá»›i chỉ thá»i gian bất Ä‘á»™ng nhÆ°ng nà ng vẫn thấy đói.
Nhược Lan dù sao cÅ©ng là hà i tá», trÆ°á»›c cÆ¡n đói nà ng láºp tức ngÆ°ng khóc.
"NgÆ°Æ¡i muốn ăn cái gì? Thịt kho tà u, bồ câu quay,..." Lạc Phi dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, má»™t hÆ¡i nói ra hÆ¡n mÆ°á»i loại món ăn ngon, Ä‘á»u là mỹ vị nổi danh của Khố Kỳ trấn.
Nhược Lan nghe tên món ăn, nuốt nÆ°á»›c miếng, ánh mắt lại trà n ngáºp hoà i nghi: "Äêm hôm khuya khoắt, nà o có những váºt nà y?"
"Có, đương nhiên là có, ta tùy thân mang theo ." Nói xong, Lạc Phi mở ra không gian giới chỉ.
Má»™t cái há»™p gá»— láºp tức xuất hiện, Lạc Phi mở nắp, láºp tức má»™t cổ hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của đồ ăn trà n ngáºp ra."Nhìn Ä‘i, Ä‘á»u ở trong nà y . Äây là Tế Ti buổi chiá»u chiêu đãi ta còn dÆ°, ta Ä‘á»u giữ lại cho ngÆ°Æ¡i ." Thân thủ nhất lÆ°u, cầm 1 cái dùi gà còn thừa, đặt ở trÆ°á»›c mÅ©i hÃt hÃt, rất say mê nói: "Tháºt thÆ¡m a, rất nhiá»u năm không được ăn những món ngon nhÆ° váºy ."
"NgÆ°Æ¡i..." Chỉ nhìn thoáng qua, Nhược Lan láºp tức ngồi chồm hổm trên mặt đất nôn má»a liên tục.
"NhÆ° thế nà o, ngÆ°Æ¡i không thÃch?" Lạc Phi nhìn và o trong cái há»™p, cÅ©ng hiểu được vì sao Nhược Lan không muốn ăn, vì váºy vừa cÆ°á»i vừa nói: "NgÆ°Æ¡i đừng nhìn, hÆ°Æ¡ng vị tuyệt đối là nhất lÆ°u, trong không gian giá»›i chỉ thá»i gian là bất Ä‘á»™ng, bây giá» còn nóng hổi , không tin ta ăn cho ngÆ°Æ¡i xem."
Nói xong, Lạc Phi cắn má»™t cái và o đùi gà , còn chÆ°a kịp nuốt, trên mặt lại hiện ra vẽ thống khổ."Ba !" Lạc Phi Ä‘em gà đùi vứt trên mặt đất, tiếc háºn nói: "Äúng ra nên xin và i cái há»™p, thức ăn nóng mà bá» chung, hÆ°Æ¡ng vị mặn ngá»t đắng cay hòa chung 1 chổ, rất khó ăn a."
Nhược Lan nhìn Lạc Phi, tháºt không biết nói cái gì cho phải.
Äây đâu phải là Hà ng Long giả a, rõ rà ng là 1 tên Tháºp Hoang Giả, chỉ có tên khất cái cùng vá»›i Tháºp Hoang Giả má»›i Ä‘em nhiá»u món khác nhau bá» chung 1 chá»—.
"Cô lỗ!" Tuy nhìn thấy những thứ trong hộp rất là buồn nôn, Nhưng bụng Nhược Lan vẫn kêu lên.
"Là m sao bây gi�" Lạc Phi gấp đến độ chà xát tay.
Cách nhìn của Nhược Lan đối vá»›i Lạc Phi có chút chuyển biến tốt đẹp, dù sao tên ác ôn nà y cÅ©ng chÆ°a mất hết nhân tÃnh, còn Ä‘ang sốt ruá»™t vi cái bụng của mình.
"Ta mặc kệ, ngÆ°Æ¡i đã là chủ nhân của ta, thì phải giải quyết vấn Ä‘á» cái bụng của ta NgÆ°Æ¡i không phải muốn là m đại anh hùng sao , đại anh hùng thì sẽ không cho hạ nhân của mình đói bụng!" Tại thá»i khắc nà y, Nhược Lan Ä‘á»™t nhiên nổi tÃnh trẻ con, muốn là m khó dá»… Lạc Phi.
"Äã trá»… thế nhÆ° váºy, khách sạn Ä‘á»u đóng cá»a , kiếm đâu ra đồ ăn cho ngÆ°Æ¡i đây?" Nhìn ra ngoà i cá»a sổ, Lạc Phi sầu mi khổ kiểm. Äá»™t nhiên, Lạc Phi nhãn tình sáng lên, giÆ¡ tay trái hÆ°á»›ng Nhược Lan Ä‘i tá»›i: "A, ta nghÄ© ra rồi, không phải nói trong không gian giá»›i chỉ thá»i gian là bất Ä‘á»™ng sao? Không bằng ta sẽ Ä‘em ngÆ°Æ¡i thu và o, chá» sáng sá»›m ngà y mai, lúc ăn cÆ¡m, ta sẽ Ä‘em ngÆ°Æ¡i thả ra."
"Không được!" Nhược Lan hét lên một tiếng, căm tức Lạc Phi: "Ngươi còn dám đem ta nhốt và o trong đó, ta tình nguyện chết đi còn hơn!"
Lạc Phi không cách nà o, bắt đầu suy nghĩ tìm cách khác.
Chuyển chuyển , Lạc Phi Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì đó, con mắt lần nữa phát sáng lên: "có rồi, nÆ¡i đó hẳn là có đồ ăn?"
Nhược Lan tò mò há»i: "Chổ nà o?"
"Hắc hắc, má»™t địa phÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i không thÃch hợp để Ä‘i. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± đói bụng chịu không được, ta sẽ mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i." Lạc Phi thở dà i má»™t tiếng, nhịn Ä‘au trong lòng nói: "Ai... Nuôi nô lệ nhÆ° ngÆ°Æ¡i, tháºt là phà tiá»n, đồ ăn ở nÆ¡i đó không phải bình thÆ°á»ng, miếng thịt bò bình thÆ°á»ng ó giá tá»›i 2 ngân tệ !"
"Không bình thÆ°á»ng cÅ©ng phải Ä‘i ăn!" Nhược Lan rất thÃch chứng kiến bá»™ dáng Lạc Phi Ä‘au lòng.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:16 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 29: Mỹ nữ Tác Phỉ Ã(Sofia).
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Thịt bò mà bán 2 ngân tệ 1 miếng chỉ có 2 loại, má»™t loại là ở khách sạn loại sang, do đầu bếp nổi danh chế biến, thứ nà y chỉ có những ngÆ°á»i quyá»n quý má»›i được thưởng thức, cái há» quan tâm là cấp báºc chứ không phải là giá cả, Khố Kỳ trấn hiển nhiên không có loại nà y.
Loại khác chÃnh là ở quán bar hoặc kỹ việnlà nÆ¡i mà má»i ngÆ°á»i tìm nữ nhân để tiêu phÃ, đồ ăn ngon chẳng qua chỉ là công cụ thôi.
Khố Kỳ trấn tuy là thâm sÆ¡n, dân cÆ° chỉ hai ba ngà n, nhÆ°ng phồng vinh là do sá»± giúp sức của các thÆ°Æ¡ng nhân ma thú, nÆ¡i buôn bán ngÆ°á»u ra và o không dứt. Có nhiá»u ngÆ°á»i , phÆ°Æ¡ng diện giải trà theo đó cÅ©ng gia tăng, trong đó có cả quán bar và kỹ viện.
Quán bar Liệt Hoả Äiểu là 1 trong số đó, hÆ¡n nữa là nÆ¡i lá»›n nhất trong Khố Kỳ trấn.
Lúc Lạc Phi Ä‘Æ°a Nhược Lan đến quán Lệt Hoả Äiểu, quán bar Ä‘ang chuẩn bị đóng cá»a1 nữ nhân chừng 2,3 trăm cân khuôn mặt dữ tợn nhn2 ngó xung quanh, nhìn xem còn khách nà o hay không.
"NgÆ°Æ¡i nói là ở nÆ¡i nà y?" Nhược Lan nhìn ánh đèn hôn ám, bà n ghế cÅ© nát trong quán bar, nghi hoặc há»i: "Quán bar nà y so vá»›i quán bán hà ng còn không bằng, sau thịt bò lại bán giá cao nhÆ° váºy?"
"Hai ngân tệ là giá cả ban ngà y, bây giá» là buổi tối, phá»ng chừng cÅ©ng là 3 ngân tệ !" Lạc Phi rất chá»™t dạ, hắn tháºt sá»± không nỡ bá» số tiá»n kia.
"Như thế nà o mà giá cả ban ngà y cùng buổi tối lại khác nhau?" Nhược Lan cà ng ngạc nhiên hơn .
"Cái nà y... Nữ hà i tá» không nên tìm hiểu." Lạc Phi ngoan tâm, cất bÆ°á»›c hÆ°á»›ng cá»a chÃnh quán bar Ä‘i đến: "Äại tá»·, còn phòng không?"
Nữ nhân béo hiếu kỳ nhìn qua, trên mặt mỉm cÆ°á»i: "Có."
Hết thẩy đến loại địa phÆ°Æ¡ng nà y tá»›i, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u là nam nhân. Ngẫu nhiên cÅ©ng sẽ có ngoại lệ, nam nhân mang theo nữ nhân Ä‘i mÆ°á»›n phòng. Bất quá loại nà y thì phòng cao hÆ¡n 1 Ãt bởi vì cô nÆ°Æ¡ng của bá»n há» không có cÆ¡ há»™i kiếm tiá»n boa .
Béo nữ nhân Ä‘Æ°a Lạc Phi cùng Nhược Lan dến 1 phòng diện tÃch không được 10 thÆ°á»›c vuông, trong phòng chỉ có 1 cái giÆ°á»ng lá»›n cùng 1 cái gÆ°Æ¡ng to, cÆ°á»i nói: "Hai vị cần gì không?"
"Thịt bò, 2 cái bánh bao." Nhìn Nhược Lan, Lạc Phi cắn răng một cái: "Thêm một đĩa trái cây, một ly rượu mạch."
Nữ nhân béo sau khi ra ngoà i, Nhược Lan lại cà ng kỳ quái: "Ở chá»— nà y ăn? Cả bà n cÅ©ng không có, chẳng lẽ ăn trên giÆ°á»ng?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, phà m là khách nhân đến nÆ¡i nà y, đồ ăn Ä‘á»u là ăn trên giÆ°á»ng." Lạc Phi cÆ°á»i rất thần bÃ.
Äá»™t nhiên, phòng kế bên truyá»n đến 1 âm thanh rất kỳ quái. Lúc má»›i bắt đầu thanh âm rất nhá», Nhược Lan cÅ©ng không có để ý. NhÆ°ng rất nhanh âm thanh trở nên rất lá»›n và dồn dáºp.
Nhược Lan mặc dù không hiểu chuyện, nà ng cÅ©ng biết đây là địa phÆ°Æ¡ng gì, thoáng cái nhảy dá»±ng lên, khẩn trÆ°Æ¡ng và tức giáºn nói: "NgÆ°Æ¡i... NhÆ° thế nà o dẫn ta tá»›i chổ nà y?"
"Cái nà y sao lại trách ta , ngươi không phải muốn ăn cơm, mà lúc nà y trong Khố Kỳ trấn chỉ có trong nà y mới có đồ ăn. Sợ cái gì, ta chỉ là mang ngươi tới dùng cơm, cũng không phải mang ngươi đi mướn phòng?" Lạc Phi nhún nhún vai, chẳng thèm ngó tới nói: "Cái thân thể của ngươi ta 1 chút hứng thú cũng không có."
Ãc ôn lại dùng phÆ°Æ¡ng pháp nà y là m nhục mình, Nhược Lan giáºn tá»›i mức mặt mÅ©i trắng bệch.
Lạc Phi lại là m nhÆ° không có việc gì, chẳng them chú ý đến phản ứng của Nhược Lan, mà là đi đến góc tÆ°á»ng, Ä‘em lá»— tai dán trên vách tÆ°á»ng, chăm chú lắng nghe.
"NgÆ°Æ¡i còn không biết, nÆ¡i nà y mặc dù nhá», nhÆ°ng có lịch sá» lâu nhất Khố Kỳ trấn, cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp nhất. Ta nhá»› được trong đây có 1 cô nÆ°Æ¡ng gá»i là Tác Phỉ à (Sofia), là từ thà nh phố lá»›n tá»›i, khuôn mặt cùng dáng ngÆ°á»i.. ." Lạc Phi rất say mê, mục quang hÆ°ng phấn, nếu nhÆ° thá»i gian dà i hÆ¡n 1 chút, nÆ°á»›c miếng cÅ©ng có thể chảy xuống.
Kỳ tháºt Lạc Phi chỉ có thể hoà i niệm, nhÆ°ng không có chân tháºt trải qua.
Tám năm trÆ°á»›c Lạc Phi chỉ là má»™t tên Tháºp Hoang Giả Ä‘ang chán nản, trong Khố Kỳ trấn giống nhÆ° 1 tên khất cái, tuy má»—i ngà y Ä‘á»u đến quán bar Liệt Hoả Äiểu, thấy các cô nÆ°Æ¡ng và o và o ra ra, nhÆ°ng chÆ°a từng có năng lá»±c kinh tế thá» 1 lần.
1 Miếng thịt bò có giá 2 ngân tệ, cũng chỉ là nghe các mạo hiểm giả nói chuyện phiếm mới biết.
Äang mê say, cá»a phòng bị nhẹ nhà ng đẩy ra, 1 tiểu cô nÆ°Æ¡ng 17,18 tuổi, bá»™ dạng thanh tú mang 1 cái khai tá»›i, Ä‘em những thứ Lạc Phi muốn đặt ở đầu giÆ°á»ng.
"Ta gá»i là Annie!" Tiểu cô nÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i ngá»t ngà o cÆ°á»i, cÅ©ng không có ý tứ láºp tức rá»i Ä‘i .
Annie kinh nghiệm phong phú, cÅ©ng không cho rằng khách nhân mang má»™t cô nÆ°Æ¡ng đến là chÃnh mình không có cÆ¡ há»™i . Trên thá»±c tế trong quán bar Liệt Hoả Äiểu, thÆ°á»ng xuyên có khách mang theo cô nÆ°Æ¡ng, còn muốn gá»i thêm và i cô nÆ°Æ¡ng. Annie thấy Lạc Phi má»™t thân quần áo má»›i, cho rằng hắn là má»™t kẻ có tiá»n. Kẻ có tiá»n sao, muốn kÃch thÃch, nói không chừng hắn còn muốn chÆ¡i 3P .
Trá»ng yếu hÆ¡n là , Annie tá»± cân nhắc thấy mình so vá»›i Nhược Lan còn hấp dẫn hÆ¡n, tối thiểu chÃnh mình cÅ©ng đầy đặn, phong tao hÆ¡n nà ng.
Nói tháºt, Lạc Phi nhẫn nhịn trong núi đã 8 năm, đã sá»›m thèm khát nữ nhân. Hôm nay hắn có tiá»n, cho dù không có Nhược Lan, khuya hôm nay hắn cÅ©ng chuẩn bị chạy ra ngoà i, và o quán rượu hảo hảo hưởng thụ 1 đêm.
Má»›i vừa rồi má»›i bị kÃch thÃch thần kinh, lúc nà y lại thấy dáng ngÆ°á»i của Annie, Lạc Phi nhiệt huyết láºp tức sôi trà o .
"Khái khái..." Dù sao đây cÅ©ng lần đầu tiên, Lạc Phi cÅ©ng không biết quy củ nÆ¡i nà y vì váºy có chút không tá»± nhiên .
"NgÆ°Æ¡i tỉnh lại Ä‘i, chủ nhân của ta không thÃch ngÆ°Æ¡i." Nhược Lan Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c ra: "Äi ra ngoà i, Ä‘em tiểu thÆ° xinh đẹp của các ngÆ°Æ¡i nhất đến đây."
"Xinh đẹp nhất ?" Annie sững sá», bởi vì nà ng cho là mình chÃnh là tiểu thÆ° xin đẹp nhất trong quán.
"Äúng rồi, nghe nói gá»i Tác Phỉ à (Sofia), nhanh Ä‘i!" Liên tục bị nhục nhã, ngược lại là m lòng hiếu kỳ của Nhược Lan trổi dáºy cá»±c kỳ mãnh liệt, nà ng muốn biết thiên thần trong mắt Lạc Phi rốt cuá»™c nhÆ° thế nà o.
"NgÆ°Æ¡i nói là muốn Tác Phỉ à (Sofia)?" Annie sắc mặt Ä‘á»™t nhiên trở nên rất quái dị, tá»±a hồ Ä‘ang cố nén cÆ°á»i: "NgÆ°Æ¡i xác định, tháºt sá»± là tìm Tác Phỉ à (Sofia)?"
Cùng kỹ nữ nói nhiá»u lá»i nhÆ° váºy, Nhược Lan cảm thấy xấu hổ vô cùng, tiếng nói giống nhÆ° Ä‘ang rầm rú: "NgÆ°Æ¡i chẳng lẽ không có nghe rõ sao? Còn không mau Ä‘i!"
"Hiểu rồi, ta Ä‘i gá»i Tác Phỉ à (Sofia)!" Annie vá»™i và ng rá»i khá»i ghế, láºp tức ngoà i cá»a truyá»n đến tiếng gá»i ầm Ä©, khoa trÆ°Æ¡ng: "Tác Phỉ à (Sofia), khách nhân tìm ngÆ°Æ¡i, mau tá»›i nha, ha ha ha!"
"Thiệt là , có gì tốt mà cÆ°á»i?" Nhược Lan nhìn qua cá»a phòng, rốt cục thở dà i má»™t hÆ¡i.
"NgÆ°Æ¡i..." Lạc Phi chằm chằm và o Nhược Lan, ù ù cạc cạc há»i: "NgÆ°Æ¡i đây là ý gì? NgÆ°Æ¡i không phải là được giáo dục là phải tránh xa thứ nà y sao?"
Nhược Lan nói : "Ta là nô lệ của ngÆ°á»i nên phải có trách nhiệm là ngÆ°Æ¡i vừa lòng?"
"Nhược Lan, ngÆ°Æ¡i tháºt tốt!" Lạc Phi trà n ngáºp cảm kÃch, hÆ°ng phấn mà chà xát tay.
"Rầm rầm rầm!" Má»™t hồi tiếng bÆ°á»›c chân dồn dáºp truyá»n đến, sà n nhà bằng gá»— lá»›n tiếng rên rÄ©, tuy đứng trong phòng cÅ©ng có thể cảm nháºn được mặt đất Ä‘ang kịch liệt rung Ä‘á»™ng."Ầm!" Cá»a phòng bị thô bạo đẩy ra, má»™t cá»± đại thân ảnh xông tá»›i, hai tay ôm lấy cổ Lạc Phi, khà nói: "Tiên sinh, ta tá»›i rồi!"
"Tại sao là ngươi!" Lạc Phi sợ tới mức hồn phi phách tán, vội đẩy ra.
Nhược Lan táºp trung nhìn và o, láºp tức cÅ©ng trợn tròn mắt, ngÆ°á»i nà y dÄ© nhiên là ngÆ°á»i canh cá»a máºp mạp vừa rồi.
Trong ngá»n đèn hôn ám, Nhược Lan không thấy rõ rà ng, lúc nà y trong ánh nến thấp thoáng, hình tượng nữ nhân béo hiện ra không còn sót lại gì. Thân cao chỉ có má»™t mét sáu, thể trá»ng lại khủng bố lên đến hÆ¡n ba trăm cân, cả ngÆ°á»i nhÆ° 1 cục mỡ. CÆ¡ hồ không thấy vùng eo nằm chổ nà o, quả thá»±c là kinh tâm.
"Ta muốn chÃnh là Tác Phỉ à (Sofia), không phải ngÆ°Æ¡i!" Lạc Phi hoảng sợ tránh né nữ nhân béo truy kÃch.
"Ta chÃnh là Tác Phỉ à (Sofia) a!" Nữ nhân béo tá»± xÆ°ng Tác Phỉ à (Sofia) truy kÃch Lạc Phi: "Tiên sinh, ngÆ°Æ¡i chạy cái gì, giá cả của ta là tiện nghi nhất, còn rẽ hÆ¡n giá miếng thịt bò ."
"Các ngÆ°Æ¡i còn có Tác Phỉ à (Sofia) nà o khác không?" Nhược Lan há»i .
"Trong lúc nà y chỉ có má»™t mình ta là Tác Phỉ à (Sofia)." Tác Phỉ à (Sofia) cÅ©ng ngừng Ä‘uổi theo, ngồi ở góc giÆ°á»ng thở gấp: "Ta trong nà y là m việc 10 năm , chÆ°a từng có má»™t cái Tác Phỉ à (Sofia) nao khác."
"NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o lại máºp nhÆ° váºy?" Tuy trà nhá»› mÆ¡ hồ, nhÆ°ng Lạc Phi vẫn thấy trên ngÆ°á»i của nữ nhân béo lá» má» có 1 Ãt đặc thù của Tác Phỉ à (Sofia) năm đó.
Vừa nhắc tá»›i máºp, Tác Phỉ à (Sofia) láºp tức nÆ°á»›c mắt tuông rÆ¡i: "Ta cÅ©ng không muốn nhÆ° váºy a, chÃnh là ba năm trÆ°á»›c đây ta bị 1 chứng bệnh, cÆ¡ thể bà nh trÆ°á»›ng nhÆ° bây giá». Ô ô, bị váºy nên trong 2 năm qua , ta bị luân lạc tá»›i tình trạng phải đứng canh cá»a. Tiên sinh, chỉ cần bốn mÆ°Æ¡i đồng tệ, được không?"
Chứng kiến Tác Phỉ à (Sofia) muốn lần nữa bổ nhà o qua, Lạc Phi tháºt sá»± chịu Ä‘á»±ng không nổi , Ä‘á»™t nhiên duá»—i ra hai tay bảo Tác Phỉ à (Sofia) Ä‘i ra ngoà i, Ä‘em nà ng Ä‘uổi ra ngoà i, sau đó lấy ra ba kim tệ vứt trên mặt đất: "Ta van xin ngÆ°Æ¡i, ta cho ngÆ°Æ¡i ba cái kim tệ, láºp tức biến mất a!"
Ba kim tệ, dây là giá cả của tiểu thÆ° xin đẹp nhất trong quán bar Liệt Hoả Äiểu, Tác Phỉ à (Sofia) láºp tức ngừng khóc, cầm lấy kim tệ Ä‘i xuống lầu.
Trở lại gian phòng, Lạc Phi nhắm 2 mắt lại: "Tại sao có thể nhÆ° váºy, tại sao có thể nhÆ° váºy!"
"Ha ha ha!" Nhược Lan vui vẻ cÆ°á»i to: "Chủ nhân, đây là mỹ nữ trong suy nghÄ© của ngÆ°Æ¡i sao? Quan Ä‘iểm thẩm mỹ của chủ nhân rất đặc biệt nha, không hổ là Hà ng Long giả! Có phải là Cá»± Long biến thà nh nữ nhân Ä‘á»u khổng lồ nhÆ° váºy a?"
Nhược Lan vui vẻ cá»±c kỳ, nà ng rốt cuá»™c cÅ©ng cân bằng được tâm lý: nguyên lai ác ôn lấy nữ nhân nhÆ° váºy so vá»›i mình, mình tức giáºn là m cái gì ?
"Không phải nhÆ° thế, nà ng trÆ°á»›c kia tháºt sá»± rất đẹp!" Lạc Phi hÆ°á»›ng Nhược Lan miêu tả thoáng qua phong thái Tác Phỉ à (Sofia) năm đó, chÃnh là hắn Ä‘á»™t nhiên phát hiện ra sá»± tháºt là Tác Phỉ à của năm xÆ°a đã không còn.
"Ân... NgÆ°á»i là m món thịt bò nà y ăn ngon tháºt, khó trách lại có giá 2 ngân tệ ." Nhược Lan tâm tình tháºt tốt, cố ý nói: "ÄÄ©a trái cây cÅ©ng không tồi, Ä‘á»u là hoa quả má»›i lạ. Chủ nhân, ngÆ°Æ¡i tháºt tốt!"
"Ä‚n Ä‘i, ăn Ä‘i, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng đừng lãng phÃ!" Lạc Phi ngồi chồm hổm trên mặt đất uống rượu giải sầu: "Vốn ý định là xà i 5 ngân tệ, nhÆ° thế nà o lại thà nh ba kim tệ, 5 ngân tệ a?"
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:18 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 30: Ná»a cái giÆ°á»ng.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Má»™t bữa cÆ¡m tốn hÆ¡n 3 kim tệ, đây tuyệt dối là lần xa xỉ nhất trong hÆ¡n 20 năm qua của Lạc Phi. Tuy hắn hiện tại có tiá»n nhÆ°ng thói quen tiết kiệm trÆ°á»›c kia vẫn chÆ°a quên được, bởi váºy hắn Ä‘au lòng không thôi .
Quá không đáng, vì để cho kim tệ của mình đáng giá, Lạc Phi quyết định ngủ qua đêm trong nà y.
Tuy trong nà y không có sạch sẽ vệ sinh nhÆ° trong giáo Ä‘Æ°á»ng, chứ nói gì đến xa hoa đẹp đẽ, nhÆ°ng Lạc Phi vẫn quyết định ở lại, nếu không hắn tháºt có lá»—i vá»›i mấy cái kim tệ của mình.
"LÆ°u lại?" Vừa nghe nói muốn lÆ°u lại, Nhược Lan láºp tức khẩn trÆ°Æ¡ng.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngủ lại trong nà y, ta đã tón hÆ¡n 3 kim tệ a !" Lạc Phi nằm lên giÆ°á»ng: "Thoải mái a, nhiá»u năm rồi má»›i được ngủ trên giÆ°á»ng!" Lạc Phi tá»± nhủ: "Dù cÅ©ng chỉ là 3,4 kim tệ, dùng nhiá»u hÆ¡n 1 chút cÅ©ng không sao. Vừa rồi sau khi và o cá»a, bên cạnh quán bar có 1 tiểu thÆ° nhìn rất đẹp, ta phải chiếu cố việc buôn bán của nà ng má»›i được."
Nhược Lan sắc mặt tái nhợt: "... Ta ngủ chổ nà o?"
Lạc Phi thuáºn miệng nói ra: "Sà n nhà , hà nh lang, chổ nà o cÅ©ng được. NgÆ°Æ¡i trÆ°á»›c kia không phải là mạo hiểm giả sao, trong nà y so vá»›i sÆ¡n Ä‘á»™ng thoải mái hÆ¡n nhiá»u."
"Hà nh lang thì hà nh lang, hừ!" Nhược Lan há»n dá»—i, đứng lên bÆ°á»›c Ä‘i. NhÆ°ng vừa má»›i mở cá»a là nà ng lại quay trở lại: "Bên ngoà i ồn nhÆ° váºy, khó nghe muốn chết, sao có thể ngủ được?" Nhược Lan mắc cỡ khuôn mặt Ä‘á» á»ng lên.
"Khó nghe sao?"
Äối vá»›i Tháºp Hoang Giả mà nói, tiếng kỹ nữ rên rÄ© giống nhÆ° tiếng nhạc, đại Ä‘a số Tháºp Hoang Giả Ä‘á»u ngồi xổm xuống nghe lén. Bất quá, Lạc Phi ý thức được Nhược Lan là nữ hà i tá», Ä‘Ãch xác không thÃch hợp ngủ trong hà nh lang, vạn nhất có 1 tên nà o dui mù xem Nhược Lan coi nhÆ° kỹ nữ, thì chủ nhân là hắn tháºt mất mặt?
NhÆ°ng Lạc Phi lại cà ng không nở thuê cho Nhược Lan má»™t gian phòng phòng má»›i, bởi váºy hắn bắt đầu nghÄ© đến không gian giá»›i chỉ, bởi váºy giÆ¡ tay lên, vui mừng há»›n hở nói: "Kỳ tháºt, ta biết má»™t chá»—, tuyệt không ồn à o!"
Nhược Lan thết lên: "Ta có chết cũng không và o lại trong đó!"
"NgÆ°Æ¡i là 1 nô lệ mà cái nà y khong được, cái kia không xong, ngÆ°Æ¡i còn coi ta là chủ nhân sao?" Lạc Phi tức giáºn dáºm chân, ngón tay chỉ lên giÆ°á»ng: "Äược rồi, ta nhịn ngÆ°Æ¡i lần nữa, tối nay không chiếu cố sinh ý của ngÆ°á»i khác, chia cho ngÆ°Æ¡i nữa cái giÆ°á»ng được chÆ°a!"
Lạc Phi trÆ°á»›c kia là 1 Tháºp Hoang Giả, Ä‘iểm dừng chân nhiá»u lúc rất kém cá»i, trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, dÆ°á»›i cầu, trong đống cá». Do đó hắn không có quá nhiá»u yêu cầu vá» nÆ¡i ở, chỉ cần có chổ che mÆ°a che nắng là được rồi.
NhÆ°ng Nhược Lan lại bất đồng, nà ng từ trÆ°á»›c đến nay ngoà i trừ phụ thân còn chÆ°a từng cùng nam nhân khác ngủ chung giÆ°á»ng, bởi váºy lien nghÄ© là Lạc Phi có ý đồ bất lÆ°Æ¡ng.
"NgÆ°Æ¡i... Sắc lang!" Nhược Lan vừa kinh vừa sợ, đã chuẩn bị liá»u chết bảo vệ sá»± trong sạch của mình .
"Muốn ta nói bao nhiêu lần ngÆ°Æ¡i má»›i tin tưởng, ta 1 chút hứng thú vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có!" Lạc Phi dở khóc dở cÆ°á»i.
"Ngươi... Ngươi khi dễ ta!" Hắn lại dùng cách nà y vũ nhục nà ng, tâm đỠphòng của Nhược Lan rốt cục cũng sụp đổ, ngồi chồm hổm trên mặt đất khóc oà lên.
"Tại sao lại khóc?" Lạc Phi không có cách nà o, gấp đến Ä‘á»™ quay vòng vòng, cuối cùng không thể là m gì được Ä‘Ã nh cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, ôm lấy má»™t cái chăn bá» xuống ná»n nhà : "Sợ ngÆ°Æ¡i , cho ngÆ°Æ¡i ngủ trên giÆ°á»ng đó! Ai... Ta tháºt sá»± là không may, nô lệ so vá»›i chủ nhân còn ngÆ°u hÆ¡n!"
"Không thể nà o, ác ôn hảo tâm nhÆ°á»ng lại cái giÆ°á»ng cho mình?" Nhược Lan cảm thấy rất ngoà i ý muốn, má»™t bên khóc nức nở má»™t bên nhìn lén. Nà ng thấy Lạc Phi lại tháºt lấy chăn niệm bá» xuống đất, chuẩn bị nằm xuống vá», trong ná»™i tâm lại nổi lên má»™t hồi cảm kÃch: "Nguyên lai cái tên ác ôn nà y cÅ©ng không phải là tên không ác không là m, vẫn còn chút nhân tÃnh!"
Nhược Lan ngừng tiếng khóc: "Chủ... Chủ nhân, nếu không ngÆ°Æ¡i ngủ trên giÆ°á»ng Ä‘i, ta ngủ trên sà n nhà ?"
"NgÆ°Æ¡i thân thỠốm yếu váºy mà đòi ngủ trên sà n nhà , ngÆ°Æ¡i ngủ trên giÆ°á»ng Ä‘i, ngÆ°Æ¡i mà ngủ ở dÆ°á»›i bị bệnh ta lại phải tốn tiá»n thuốc?" Lạc Phi tức giáºn nói: "lên giÆ°á»ng ngủ Ä‘i, ngÆ°Æ¡i mà không lên giÆ°á»ng thì ta thu ngÆ°Æ¡i và o không gian giá»›i chỉ !"
"Äược, được, ta lên giÆ°á»ng ngủ ngay!" Nhược Lan lo lắng Lạc Phi đổi ý, vá»™i và ng nhảy lên giÆ°á»ng, kéo ra chăn, má»n chui và o.
Nhược Lan câm nhÆ° hến, kéo chăn, má»n che kÃn đầu. NhÆ°ng rất nhanh, Nhược Lan bị hÆ°Æ¡ng vị kỳ quái trong chăn niệm mà chịu không nổi, Ä‘Ã nh phải vén chăn lên thở gấp.
Lạc Phi không có chú ý phản ứng của Nhược Lan, bởi vì hắn sắp tới còn có 1 số việc phải là m.
Chẳng bao lâu sau, Lạc Phi đã tiến và o má»™ng đẹp, hắn nằm mÆ¡ thấy tháºt nhiá»u kim tệ, nghe thấy tiếng kim tệ rÆ¡i xuống đất.
Tháºp Hoang Giả rất nghèo, có được và i kim tệ thi đã xem là phú ông rồi . Vì váºy má»i Tháºp Hoang Giả Ä‘á»u có giấc mÆ¡ mình là m phú ông, ngủ trên giÆ°á»ng toà n là kim tệ.
Hôm nay, má»™ng đẹp của Lạc Phi rốt cục cÅ©ng trở thà nh sá»± tháºt , có gần má»™t vạn kim tệ, thì là m sao cam lòng không tìm nữ nhân hưởng thụ ?
Nhược Lan bị 1 hồi thanh âm leng keng leng keng là m cho không thể không mở mắt.
Nhược Lan thấy, Lạc Phi mở khong gian giá»›i chỉ ra, Ä‘em toà n bá»™ kim tệ của mình đổ lên tấm chăn, mà chÃnh hắn lại cởi bá» già y ngồi xổm trên sà n nhà lạnh buốt, hai mắt phát ra hà o quang kÃch Ä‘á»™ng, hai cánh tay run rẩy, kiểm tra số kim tệ của mình.
ÄÃch tháºt là má»™t món tà i phú lá»›n, Nhược Lan không khá»i Ä‘á»™ng tâm, nhÆ°ng nà ng tháºt sá»± không quen nhìn thái Ä‘á»™ mà Lạc Phi nhìn kim tệ. Lạc Phi tuyệt đối không phải muốn biết đến tá»™t cùng mình có bao nhiêu kim tệ, hắn chỉ là hưởng thụ quá trình chạm và o kim tệ. Äối vá»›i má»—i má»™t kim tệ, Lạc Phi Ä‘á»u là nhẹ nhà ng cầm lấy, lấy tay cẩn tháºn chạm và o, tháºm chà còn hôn nó má»™t cái.
Má»—i khi nhÆ° váºy, Lạc Phi lại lá»™ ra 1 biểu tình cá»±c kỳ thoả mãn, háºn không thể cùng kim tệ hoà thà nh 1 thể.
Äây là chủ nhân của mình sao? Nhược Lan bi thÆ°Æ¡ng nhắm 2 mắt lại.
NhÆ°ng mà Nhược Lan căn bản không cách nà o chìm và o giấc ngủ, không chỉ bởi vì tiếng kim tệ leng keng không dứt bên tai, mà là vì gian phòng cach âm không tốt. Vô luáºn phòng bên trái hay bên phải, Ä‘á»u có thanh âm kỹ nữ rên rÄ©, có khách nhân còn chút rụt rè, nhÆ°ng Ä‘a phần là không quan tâm, vừa và o phòng là ra sức tác chiến, các kỹ nữ cÅ©ng rất phối hợp, các loại thanh âm tầng tầng lá»›p lá»›p.
"Thần a, cho ta bị Ä‘iếc Ä‘i !" Nhược Lan yên lặng cầu nguyện, lúc nà y nà ng hối háºn, nếu nhÆ° sá»›m biết là nhÆ° thế nà y, còn không bằng ở trong không gian giá»›i chỉ Ä‘i !
Thanh âm tra tấn má»™t má»±c giằng co ba bốn giá», đến rạng sáng má»›i bắt đầu yên tÄ©nh. Lạc Phi cÅ©ng đã nghiện rồi, cuối cùng dùng không gian giá»›i chỉ thu toà n bá»™ và o, chuẩn bị Ä‘i ngủ.
NhÆ°ng không đến 2 phút, Lạc Phi lại ngồi dáºy, cởi áo choà ng Ä‘em ra từ Long Huyệt xuống, cÅ©ng chuẩn bị cất và o không gian giá»›i chỉ luôn.
"Di, nhÆ° thế nà o lại không cất và o được Lạc Phi liên tiếp thà nghiệm hÆ¡n mÆ°á»i lần, nhÆ°ng không cách nà o Ä‘em áo choà ng cất và o không gian giá»›i chỉ, không khá»i mê hoặc nói: "NgÆ°á»i còn có thể thu và o được, tại sao thứ nà y lại không thể thu và o? Mori Chết tiệt, hắn nhất định là đã lừa ta!"
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế