Quyển thứ nhất : Sơ nhập Phàm giới
Chương 28: Hai vị đại tướng quân.(Chương cuối quyển thứ nhất).
Nguồn: Vip
- Bảo đại tướng quân, cấp trên đã duyệt lệnh khẩn cấp bổ sung Nguyên Tinh Pháo cực hạn, ba quả đã được chuyển tới thành Long Đỗ.
Trong một căn phòng nằm ở khu vực Trung tâm của Quân doanh Hồng Hà, một vị trung niên lên tiếng nói với Bảo tướng Quân. Nguyễn Văn Bảo là đại tướng quân cao nhất quản lý quân doanh Hồng Hà của thành Long Đỗ. Ông cùng với chủ tịch Đinh Quân hợp thành bộ đôi cầm quyền của toà thành lớn này.
- Thanh Văn đại tướng quân, cảm ơn ông đã giúp đỡ. Thảm họa vừa rồi quá ác, không biết tại sao lại rơi vào thành Long Đỗ chúng ta. Đúng là xui xẻo tận mạng.
Bảo đại tướng quân đang ngồi cạnh một thiết bị vi tính lên tiếng đáp lại. Giọng ông đầy tức tưởi.
- Ừ, thật là xui xẻo, cũng may Đinh Quân cùng đội Dã Tượng đã cản lại nó. Không thì khó mà tránh được thiệt hại lớn.
Vị đại tướng quân kia nghe nói thế cũng kinh sợ trả lời.
- Ừ, tên Đinh Quân này đúng là khá, vừa đi theo con đường lãnh đạo mà vẫn duy trì được tốc độ tu luyện. Thật không hổ là quán quân của cuộc thi toàn liên bang lần trước.
- Đúng, ước gì chúng ta có nhiều người như hắn. Hiện nay phía chúng ta đang khát tài lắm.
- Ngài yên tâm, lứa chiến sĩ trẻ bây giờ cũng rất được. Chỉ tiếc mấy đứa đã hi sinh trong chuyến đi kia. Phân khu đúng là phải thay đổi chính sách phát triển. Tụi nhỏ giờ chênh lệch ghê quá.
- Biết sao được. Thời đại này thực lực quyết định nhiều thứ. Hãy nhìn về Bắc Liên, tuy họ có chút tàn ác, máu lạnh nhưng không thể không nói, lớp trẻ của họ quá phát triển. Cuộc thi liên bang lần này rồi cuộc thi toàn Liên minh năm sau hội đồng phân khu chúng ta rất lo lắng.
- Võ Nguyên Nha, sao lại để cho cậu ta đi chuyến đó cơ chứ? Sự mất mát này, chịu không nổi nữa.
Hai vị tướng quân bàn tán rồi trầm mặc. Cái tên đó là sự tổn thất quá lớn.
- Tút tút!
Một tiếng báo hiệu tần số cao bỗng vang lên trong căn phòng.
- Có báo hiệu của phòng trắc thí. Là ai vậy?
- Báo hiệu này chỉ dành cho trắc thí cấp độ Tinh Vân chiến tướng. Nghe tần số báo hiệu thì kết quả rất cao? Là gì đây?
Hai đại tướng quân kia ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
- Đi, có gì đó không bình thường.
- Ừ, nhanh.
Hai người vụt một cái biến mất khỏi căn phòng.
- Tích tích tích, trắc thí kết thúc, thời gian bốn phút ba mươi hai chấm năm giây, mục tiêu hoàn toàn tránh thoát, tất cả các đạn mục tiêu đều bị giữ lại, cấp độ kiểm soát tinh thần hoàn mỹ.
Âm thanh trí năng như mê chú vang lên trong căn phòng trắc thí của Phạm Ngọc. Cả ba người trong phòng gần như hoá đá. Phía bên ngoài, thông qua một lớp kính, cả hai vị đại tướng quân cũng không kìm được run rẩy. Ánh mắt khó có thể tin nhìn vào căn phòng.
- Cạch!
Tiếng mở cửa khiến đám người giật mình.
Phạm Ngọc bước ra, trong đầu vẫn còn suy nghĩ về trắc thí vừa xong. Hắn thật sự bất ngờ. Không thể tưởng được những con người nhỏ bé này lại nghĩ ra một cách thức trắc thí xuất sắc đến vậy. Những viên đạn bắn ra nhìn như rất hỗn loạn nhưng nhờ vào linh hồn cường đại, Phạm Ngọc có thể nhận ra một loại quy luật được tính toán vô cùng tinh vi. Đặc biệt là những viên đạn mục tiêu hình tam giác kia.
Lúc đầu hắn chỉ định trắc thí qua loa nhưng sau loạt đạn đầu tiên, hắn đã chơi thật mình.
- Cậu, cậu bắt được bao nhiêu đạn mục tiêu?
Cả ba nhìn hắn như quái vật, kích động không nói lên lời. Sau đó Tư soái khó khăn hỏi.
- À, hình như là một trăm viên.
Phạm Ngọc gãi đầu sau đó xoè tay ra. Trên tay hắn có một nắm những viên đạn hình tam giác rất mỏng và nhỏ. Đây là loại đạn đặc biệt chuyên dùng để trắc thí.
- Trời ạ, là thật sao?
Tư soái nghe trả lời không biết nói gì hơn. Một trăm viên chính là đại biểu cho cấp hoàn mỹ về mặt kiểm soát tinh thần.
- Cậu, cậu làm thế nào vậy?
Bên cạnh Nguyễn Quân lắp bắp hỏi một câu ngớ ngẩn.
- Thì chụp thôi, sao? kết quả tốt lắm hả?
Phạm Ngọc trả lời, trong lòng cảm thấy kỳ lạ. Hắn cũng nghĩ kết quả sẽ kha khá nhưng không ngờ làm ba người này kinh ngạc đến vây.
- Tốt, rất tốt. Haha, Bảo đại tướng quân, chúc mừng ngài.
Một giọng nói vui vẻ vang lên. Hai vị đại tướng quân bước vào. Không khí cả căn phòng như nặng nề hơn.
Cả bốn người Phạm Ngọc nghe thấy quay đầu lại.
- Chào hai vị đại tướng quân!
Tư soái hơi giật mình sau đó lập tức hành lễ quân nhân.
- Bảo đại tướng Quân? Đây là Phạm Ngọc kia?
- Đúng. Không thể tin nổi. Cậu ta cho chúng ta một bất ngờ lớn đến vậy. Nam Thuỷ cuối cùng lại có hi vọng rồi.
Nguyễn Văn Bảo nghe thế trả lời. Trong lòng ông xúc động không thôi.
- Khoan, kết quả này cần giữ bí mật. Không thể lộ ra. Để tôi báo lên nguyên soái. Chắc ngài sẽ rất kinh ngạc cùng vui mừng.
Bỗng Văn đại tướng quân chợt nhớ tới điều gì đó lên tiếng nhắc nhở. Bất ngờ này nhiều khi mang đến phiền toái. Nó vẫn cần được giữ bí mật.
- Chào cậu, tôi là Nguyễn Văn Bảo, chỉ huy của Quân doanh Hồng Hà này.
- Còn tôi là Nguyễn Thanh Văn, tới từ thành Nam Giao.
Hai vị đại tướng tiến tới thân mật chào hỏi. Tư soái nhìn Phạm Ngọc không tự giác được hâm mộ. Được một lúc hai vị đại tướng Quân chào đón. Đó là vinh dự bậc nào chứ.
- A, cháu...tôi...xin chào các ngài.
Phạm Ngọc thản nhiên trả lời. Có vẻ không lễ phép lắm nhưng quả thật hắn sử dụng ngôn ngữ dạng này chưa quen lắm. Quá nhiều cách xưng hô.
Còn bên cạnh đó cha hắn và Nguyễn Quân đã có chút ngây ra. Khí thế cùng hai cái tên này làm họ không tự chủ được sinh ra kính sợ. Cha Phạm Ngọc còn tốt vì dù sao ông cũng từng là chiến sĩ cao cấp. Nhưng Nguyễn Quân thì cảm thấy như có gì đè nặng, mặt đỏ lên.
Đối với bình dân thì cấp đại tướng quân cũng gần giống như Vua chúa thời xưa vậy, rất uy nghiêm và cao cả. Mà ở đây có tới hai vị.
- Ừ, hai vị, chúng tôi có thể nói chuyện riêng với Phạm Ngọc trong chốc lát không.
Hai vị đại tướng Quân hướng về phía cha Phạm Ngọc và Nguyễn Quân chào hỏi sau đó nói.
- Dạ, tất nhiên là được.
Nguyễn Quân nghe thế vội vàng đáp lại. Còn cha Phạm Ngọc chỉ gật đầu. Sau đó cả hai cùng với Tư soái bước ra ngoài căn phòng.
Trong phòng còn lại ba người. Hai vị đại tướng quân thay nhau quan sát thanh niên trước mắt. Tố chất thân thể rất tốt, phong thái rất bình tĩnh dù đang đứng trước hai người cũng không bị khí thế của họ làm xao động. Điều này rất hiếm thấy.
Phạm Ngọc bị hai người đàn ông nhìn cũng có chút khó chịu. Nhưng thấy khí thế vô hình từ trên người họ rõ ràng phát ra để dò xét hắn thì cười nhạt. Hắn cũng thản nhiên quan sát lại hai vị này.
Vị Bảo đại tướng quân này vóc người đậm, đầy lực lượng, là dân võ biền chính cống. Còn vị Thanh Văn đại tướng quân kia thì có chút thu liễm và cơ trí hơn.
- Ừm, cậu là đột phá trong chuyến đi đó? Kể tôi nghe một chút được không?
Bảo đại tướng quân đột nhiên hỏi, mắt nhìn xoáy vào Phạm Ngọc.
- À, tôi...
Phạm Ngọc cảm thấy có một tia lực lượng dò xét thâm nhập vào trong thân thể của hắn. Tia lực lượng này đảo qua đảo lại sau đó lại thu về. Dò xét? Hắn nghĩ vậy nên mặc kệ nó. Dù sao cũng chẳng dò xét được gì. Giống một con kiến chui vào một cái hang khổng lồ đen ngòm thôi. Muốn dò xét hắn cần có lực lượng tinh hồn ngang bằng. Do vậy hắn nhàm chán trả lời những gì đã sắp xếp lại.
- Ừ, cũng không có gì sai khác cả. Sắp tới cậu có dự định gì không?
Sau khi dò xét hai vị đại tướng quân đều hài lòng. Lúc này, đại tướng Quân Nguyễn Thanh Văn lên tiếng hỏi.
- Không. À, thật ra cũng có. Tôi định kiếm một vài cuốn sách về tư liệu cuộc sống thời xưa. Cái gì mà Nho học, Tứ thú, Sỹ Nông Công Thương Binh...
- Ồ, tham khảo tri thức thời xưa? Thật thú vị. Không ngờ cậu cũng có sở thích này.
Đại tướng Quân Nguyễn Thanh Văn nghe hắn trả lời bỗng ngạc nhiên thốt lên. Thời nay ít ai mà coi mấy thứ đó, nhất là người tu luyện. Nhưng có một số người như ông chẳng hạn lại rất thích đọc mấy thứ này.
- Chuyện này, Cậu nếu thích có thể đến mấy thư viện hay bảo tàng trong các trường đại học lớn. Đại học Đông Hải chẳng hạn. Trong đó rất nhiều.
- Vậy à, tốt quá, cảm ơn ngài. Không biết còn chuyện gì không?
Phạm Ngọc nghe thế vui hẳn lên. Hắn đang cần những tài liệu này để hiểu sâu hơn về cuộc sống của phàm nhân. Cái nơi đại học đó giống như các học viện.
- À, Tôi chỉ muốn nhắc cậu. Trong cuộc thi liên bang sắp tới hãy cố hết sức. Cuộc thi lần này rất quan trọng với phân khu ta. Cậu đã đạt tới cấp hoàn mỹ về kiểm soát tinh thần nhưng chiến lực của cậu, tôi đã xem qua, vẫn còn yếu.
Đại tướng Quân Nguyễn Văn Bảo nghiêm túc nhắc nhở. Hiện nay thế lực hai phân khu đang có sự chênh lệch, nhất là lớp trẻ. Nó sẽ ảnh hưởng rất lớn tới tương lai của Nam Thuỷ cùng tiếng nói trong toàn Liên minh của bọn họ.
- Cậu đừng lo, cậu đã đạt được cấp kiểm soát tinh thần hoàn mỹ thì việc tăng tu vi chiến lực sẽ rất nhanh. Tôi cũng thay mặt hội đồng thưởng cho cậu một phần dược chất bổ dưỡng cấp chín, có thể tăng lên tu vi chiến lực rất nhanh. Lát nữa tôi sẽ cho người mang tới nhà cậu.
Đại tướng quân Nguyễn Thanh Văn tiếp lời.
- Nghe nói cậu học môn Võ Ta rất giỏi? Cậu học được mấy loại rồi?
Bảo tướng Quân bỗng chuyển chủ đề hỏi.
- À, cũng được ba loại gì đó.
Phạm Ngọc Bình tĩnh trả lời. Thực ra trong tinh Thần truyền ấn có ghi lại rất nhiều môn Võ của thế giới này chín, mười ngàn năm trước. Trong đó Võ Ta cũng có đến mấy loại. Nhưng Phạm Ngọc mới sử dụng ba loại dựa theo quan sát những trận đấu kia nên hắn nói là ba loại.
- Ba loại. Tốt lắm, đúng là cấp độ kiểm soát tinh thần hoàn mỹ có khác.
Hai vị đại tướng nghe thế cũng không ngạc nhiên. Võ học quan trọng nhất là nắm được yếu pháp tinh tuý. Người thanh niên này có mức độ kiểm soát tinh thần hoàn mỹ thì không có gì khó cả.
- Được rồi, cậu ra về đi. Điều cuối cùng, cần chú ý cẩn thận...
Đại tướng quân Nguyễn Văn Bảo lên tiếng căn dặn.
- Vậy chào hai vị, tôi đi đây.
Phạm Ngọc chào rồi đi ra phía cửa. Cha hắn cùng Nguyễn Quân nói chuyện với Tư soái thấy hắn đi ra thì cùng chào Tư soái rồi cả ba đi theo một vị quân nhân rời khỏi quân doanh Hồng Hà.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Quyển II: Lột xác thành phàm nhân
Chương 29: Người già nhất trái đất
Nguồn: Vip
Hy Mã Lạp Sơn sừng sững nằm giữa hai đại Liên bang Xích Hoàng và Đại Ấn. Truyền thuyết về vùng núi cao nhất trên trái đất này gắn với những huyền thoại về Vành đai thiên đàng, Liên Hoa Sinh Lạt Ma, Đường đi Tây Thiên, Mật tông và Bộ tộc người Tuyết....Tuy nhiên sau hàng ngàn năm, cực thứ ba của trái đất trải qua hàng triệu nhân công cải tạo, đã biến hoá kinh người từ một nơi hoang vu thành trung tâm quyền lực tối cao của hội đồng Liên Minh trái đất. Tất nhiên với đa số người thường thì nơi này vẫn là một bí ẩn không thể tiếp cận.
- Ritzzz!
Trên bầu trời Hy Mã Lạp Sơn, một chiếc phi hành khí hạm màu đỏ rực như một ngọn lửa từ từ hạ cánh xuống một bãi đỗ hình lục giác. Xung quanh có rất nhiều loại phi thành khí hạm với đủ hình dáng, kích cỡ. Cái thì đang chuẩn bị cất cánh, cái thì mới hạ xuống, còn có cái đang được những người máy tu sửa trong các trạm tu sửa đặc biệt. Tất cả đều được bao bọc bởi một lớp kính trong suốt.
Đinh Quân, chủ tịch của hội đồng chấp chính Thành Long Đỗ, tới nơi này trên một phi hành khí hạm Kim Sí loại nhanh nhất. Đương nhiên đây chỉ là loại phi thuyền nhỏ dùng cho các mục đích dân sự. Ánh mắt ông ta nhìn ra những kiến thúc hình tháp kỳ dị trên một diện tích một ngàn kilomet vuông xung quanh. Sau đó ông đưa mắt dừng lại ở một khoảng trống bình thường phía trước mặt. Nơi đó giống như một cái hồ băng tuyết trải dài vô hạn màu trắng nhìn không thấy điểm cuối. Ít người biết rằng cái nơi bao la tuyết phủ đó mới thật sự là tổng bộ của Liên minh chứ không phải rất nhiều toà tháp to lớn xung quanh.
Theo sau Đinh Quân là hai người, một vị nhìn như đại tướng quân cao lớn vạm vỡ và một ông lão có thân hình thẳng tắp.
- Ting, Ting.
Cửa kiếng bao bọc bãi đỗ mở ra.
Cả ba bước xuống Hồ Băng Tuyết, không gian xung quanh mờ mờ ảo ảo. Trên khuôn mặt ba người hiện ra nét buồn bực. Thảm họa vừa rồi ở thành Long Đỗ đã gây chấn động toàn Liên minh chứ không đơn giản như đám dân thường nghĩ.
- Đinh, Đinh.
Một chùm sáng vô hình không biết phát ra từ nơi nào đó đảo qua ba người. Tiếp đó, Băng Tuyết trôi nổi mờ mịt trước mặt bỗng dưng chuyển động.
- Vù Vù!
Băng tuyết tách ra. Một lối đi xuất hiện.
Cả ba người Đinh Quân bước vào trong lối đi đó. Băng Tuyết khép lại. Không gian khôi phục lại màu tuyết trắng mù mịt bình thường.
- Chào mừng đến tổng bộ liên minh, xin mời tiến về hang truyền tống phía trước để tới được trung khu.
Một giọng nói máy móc vang lên. Ba người Đinh Quân xuất hiện trong một vùng không gian sáng rực. Áp lực nơi này khá lớn vì đã xuống sâu dưới lòng đất không biết mấy kilomet. Xung quanh đầy ắp những cỗ máy cùng những kiến trúc kỳ dị đủ loại. Tất cả đều làm bằng kim loại vũ trụ sáng bóng. Toàn cảnh chỗ này như một thành phố bạc chạy sâu xuống lòng đất.
Sâu xuống mấy trăm mét nữa, trên một vùng có diện tích cả ngàn kilomet vuông,có một khối kiến trúc gây chú ý đặc biệt. Trên một mặt phẳng nhân tạo hình bốn cánh hoa có bốn toà tháp cao đồ sộ màu bạc. Ở giữa chúng có một khối bán cầu khổng lồ nổi trên mặt đất. Nó được gọi là Pháo Đài Kẻ Lang Thang. Pháo Đài này có chu vi ước tính gần một trăm kilomet.
Thực ra nó là một khối cầu hoàn chỉnh nhưng một nửa nằm ở bên dưới.
Nửa quả cầu nằm trên một khu vực nền phẳng hình tứ giác. Bốn góc của Tứ giác là bốn chiến trúc hình tháp đại diện cho bốn Liên bang. Những toà tháp này làm từ chất liệu kim loại nhìn rất hoa lệ.
Lúc này ở trên các trạm tiếp nhận trên cao đang có rất nhiều khí hạm nối đuôi nhau ra vào. Những chiếc khí hạm đủ loại tiến đến một cánh cửa kiểm soát rồi tự động được truyền đến nơi thích hợp. Chúng di chuyển rất nhanh nhưng cũng không gây ra tiếng ồn nào. Trong không khí có rất nhiều tia sáng lưu chuyển qua lại.
Cả ba người Đinh Quân bước vào trong hang truyền tống sau đó họ xuất hiện trên một lối đi rất rộng. Quay lại phía sau đã không còn nhìn thấy khung cảnh gì nữa.
- Đinh Quân, ngươi cũng tới rồi hả? Thành Long Đỗ thật thảm a!
Một giọng nói khàn quen thuộc vang lên khiến ba người Đinh Quân quay lại.
Nhìn thấy người đi tới cả ba cùng hiện ra ý cười. Ông già Andrew, người ở tổng bộ lâu nhất đây mà. Pháo đài Kẻ Lang Thang hoành tráng này chính là công trình của ông lão này. Một trí tuệ thiên tài.
Sau khi nó được xây xong, ông già này không chịu rời đi mà tình nguyện xin liên minh cho ông ở lại bám lấy nó. Liên minh khi đó cũng đành đáp ứng. Thế là pháo đài hiện đại tối tân này lại có một vị bảo vệ y như mấy văn phòng thời cổ vậy. Nhưng tất cả mọi người đến đây, ngay cả các cường giả không ai dám chê cười điều đó.
- Chào ngài, Andrew.
Cả ba người Đinh Quân cúi chào ông ta. Vị lão nhân già nhất trong bọn họ lên tiếng chào hỏi, giọng rất thành kính.
- Tên nhóc Trần Văn Thương phải không? Xương cốt rất cứng cáp à nha. Còn thằng bé Lê Văn Ba này? Ồ, đã là nguyên soái rồi cơ đấy. Còn đây chắc chủ tịch trẻ tuổi nhất của thành Long Đỗ, Đinh Quân phải không? Cậu rất được đó nha. À, quên nói với các cậu, ta có tên Nam Thuỷ rồi. Tên là Võ Anh Tư. Mấy cậu thấy thế nào?
Đinh Quân nghe thấy ngài Andrew nói không tự giác được nhìn qua lão nhân tên Trần Văn Thương và vị tướng Lê Văn Ba. Trong lòng không nén được cười. Hai ông này chính là lão cố vấn cùng nguyên soái đức cao vọng trọng của cả Nam Thuỷ.
- Andrew, ngài vẫn đùa ác như vậy. Tôi dù sao cũng một trăm bảy mươi ba tuổi rồi.
- Còn tôi nữa, đã một trăm sáu hai rồi đó.
Lão cố vấn và lão nguyên soái bất đắc dĩ trả lời, con mắt trợn trừng lên. Chủ tịch Đinh Quân ở bên cạnh chỉ biết cúi đầu xuống không dám ngẩng lên.
Ở thời đại này, số tuổi trung bình là 100, nhưng đạt đến như hai vị này cũng rất hiếm có rồi.
- Haha, ta chỉ đùa thôi mà. Ngày xưa ngươi theo cha tới đây còn ăn nước mũi. Tên Lê Văn Ba này thì vẫn còn tè bậy. Giờ làm cao rồi sợ đám người dưới cười hả? Người phương Nam vẫn mãi tính sĩ diện đáng yêu như vậy, nhưng ta rất thích. Y như cái lão già kia. Quên mất, các cậu chưa trả lời ta, tên mới của ta đó, có hay không?
- Ặc, Ngài thật là...à, hay, hay lắm.
Ông lão Andrew này vẫn tiếp tục châm chọc khiến lão cố vấn Trần Văn Thương chẳng còn cách nào khác quay mặt đi. Bên cạnh lão nguyên soái Lê Văn Ba thì dáo dác nhìn quanh như sợ có ai đó thấy. Đinh Quân thì chỉ biết nín cười.
- Tốt tốt. Thôi các ngươi vào đi. Mấy lão già chắc cũng đang sốt ruột rồi. Ta đi coi mấy con Kim Sí mới.
Sau khi trêu chọc bọn họ một lúc ông già Andrew biến mất rất nhanh. Tiếng cười còn vang mà người đã không thấy đâu.
- Ông lão này, thật là...đi thôi.
Lão cố vấn Trần Văn Thương lắc đầu, sau đó phất tay. Ông lão Andrew này coi mấy chiếc chiến hạm Kim Sí như mấy con chim kiểng trong nhà vậy. Ba người lại tiếp tục bước đi hướng đến Pháo đài Kẻ Lang Thang.
- Thưa cố vấn, thưa nguyên soái, cho tôi hỏi, ngài Andrew bao nhiêu tuổi rồi ?
Vừa đi chủ tịch Đinh Quân vừa lên tiếng hỏi.
- Haha, câu hỏi này tôi cũng đã hỏi cha tôi hơn trăm năm trước. Khi đó cha tôi cũng nói ông cũng hỏi ông tôi câu này cách đó khoảng hai trăm năm. Chỉ biết ngài Andrew xuất hiện trước cả lúc pháo đài này được xây dựng. Tức là cách đây đã hơn năm trăm năm rồi. Tuổi thật của ngài không ai còn nhớ. Ngài có thể nói là người già nhất trái đất hiện tại đó.
Lão cố vấn nghe thế vui vẻ trả lời.
- Trời, hơn năm trăm tuổi. Vậy tu vi của ngài ấy là gì?
Đinh Quân sửng sốt hỏi.
- Tu vi gì chứ? Ngài Andrew không có tu luyện lực lượng như chúng ta. Ngài chỉ tập dưỡng sinh, thiền và Yoga cổ. Người ta gọi ngài là quý ông XƯA NHƯ TRÁI ĐẤT đó.
Nguyên soái Lê Văn Ba nghe vậy phụ họa theo.
- Đúng, cậu sẽ không tin đâu. Ngài Andrew thường nói vui rằng Thượng đế đã ghét bỏ ông.
Lão cố vấn nói thêm.
- Thật là quá kỳ diệu.
Đinh Quân nghe vậy cũng cảm thán nói. Một người không tu luyện lực lượng mà có thể sống lâu đến vậy.
Ba người rất nhanh tiến đến cái bán cầu khổng lồ sáng loáng màu bạc. Cả ba sau khi làm vài thủ tục nhận dạng thì bước vào trong.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Quyển II: Lột xác thành phàm nhân
Chương 30: Đôi mắt tà ác
Nguồn: Vip
- Vampire, tên kị sĩ răng nhọn nhà ngươi mau lại đây?
- Y Lão, ta không thấy tên Nham Thạch kia đâu?
- Vậy à...
Những tiếng nói chuyện ồn ào vang lên.
- Ôi, rất lâu rồi mới tới pháo đài...tôi vẫn không quen được cảm giác khó chịu này.
Chủ tịch Đinh Quân vừa bước vào trong khối cầu đã lên tiếng than thở.
- Đinh Quân, cậu cũng mới có ba lần được vô đây mà. Không gian trong pháo đài đã được tu sửa tốt nhiều rồi đó. Tôi nhớ lần đầu tới đây đã hơn trăm năm trước. Cảm giác khi đó mới thật kinh khủng.
Thấy Đinh Quân chịu khổ lão cố vấn Trần Văn Thương lên tiếng an ủi. Cả ba người phóng mắt về phía trước. Bên cạnh họ ở các điểm cầu nối cũng có rất nhiều nhân vật đang tiến vào. Trông thấy họ, cả ba người đều gật đầu chào.
Trong pháo đài Kẻ Lang Thang không phải là các kiến trúc san sát to lớn mà thực ra nó là một khoảng không màu xanh nhạt khổng lồ. Nó là một khu vực không gian nhân tạo biệt lập với không gian bên ngoài. Ở đây thời gian cũng được thay đổi. Nhưng do thuật chế tạo không gian của nhân loại còn chưa hoàn thiện nên tốc độ thời gian và tính ổn định của không gian không được hoàn hảo lắm.
Nó tạo ra sự khó chịu cho những người mới bước vào.
Giữa vùng không gian trong khối cầu này lơ lửng một toà tháp khổng lồ như một con bạch tuộc khổng lồ với rất nhiều xúc tu. Đây mới chính là hạch tâm của pháo đài, cũng là hạch tâm của toàn liên minh trái đất.
Rất nhiều thiết bị cùng vật thể lạ bay đang ra vào thân con bạch tuộc đó.
- Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Ba vật thể bay vụt tới trước mặt ba người Đinh Quân. Nhìn kỹ thì chúng có hình dạng một chiếc ghế bành cho một người ngồi.
- Mời ba vị đến trung khu pháo đài.
Một giọng nói mấy móc vang lên từ một hình chiếu ba chiều màu trắng hiện ra trên khoảng không.
- Đi!
Cả ba người đều chọn cho mình một chiếc ghế rồi được đưa tới pháo đài bạch tuộc kia. Tốc độ bay của chiếc ghế rất nhanh, khoảng cách mấy chục cây số chỉ mất có vài giây. Cảm giác rất nhẹ nhàng. Đây cũng là do ở một vùng thời không nhân tạo mà được như vậy.
- Kịch kịch.
Trên toà tháp bạch tuộc khổng lồ kia, ở phần thân những lỗ hổng xuất hiện. Mỗi chiếc ghế bay tự tìm một lỗ được mở ra rồi chui vào.
Đây là chiếc ghế bay hạng VIP chỉ dành cho các sự kiện quan trọng. Do vậy chúng được đưa ngay tới phòng họp của hội đồng tối cao.
- Ting!
Phòng họp của hội đồng tối cao giống như một dạng khán trường mái vòm của thời La Mã. Phần giữa của nó là một khoảng sân lớn dùng để diễn thuyết cũng như trình chiếu các hình ảnh. Bao xung quanh là những hàng ghế với đủ loại kích cỡ, màu sắc dành cho các thành viên trong hội đồng đến từ khắp nơi trên trái đất.
Cả ba chiếc ghế bay của nhóm chủ tịch Đinh Quân dừng lại, ăn khớp vào vị trí đã được định sẵn.
Lúc này xung quanh đã có rất nhiều người. Bọn họ xôn xao bàn tán nhưng tất cả đều tập trung vào hàng ghế màu đen chính giữa.
Nơi đó có bốn chiếc ghế lớn nhất, đại diện cho bốn nguyên lão đứng đầu trong cả liên minh trái đất. Phía dưới là hàng ghế dành cho hội đồng các liên bang. Tất cả các ghế đều có ký hiệu hình trái đất màu xanh.
Ngoài ra còn một vài chiếc ghế nhỏ hơn màu sắc khác biệt dành cho những người đứng đầu của các thế lực không nằm trong bất kỳ liên bang nào cả.
- Các vị!
Một vị lão nhân đầu tóc bạc trắng đứng lên nói. Mọi người xung quanh lập tức im lặng.
- Hôm nay người chủ trì cuộc họp là tiến sĩ Adam King, chủ tịch lâm thời của liên bang Tân Mỹ Anh.
- Chào các vị! Tôi tin tưởng các vị cũng đã đoán ra ít nhiều! Hội đồng hôm nay triệu tập cuộc họp này chính là vì thảm họa của đại chiến hạm Kim Sí cấp F3 chín sao với biệt danh Vua Tím mấy ngày trước. Mời các vị xem qua những hình ảnh này.
Một người da trắng mặc đồ lễ phục phương Tây đứng lên cất giọng sang sảng nói.
- Xoẹt!
Giữa khoảng trống của phòng họp hội đồng xuất hiện một hình chiếu đa chiều lơ lửng. Hình chiều này thể hiện lại hình ảnh đại chiến hạm Vua Tím.
Những phần đầu tiên khi nó tiến vào chiến trường tinh vực rất nhanh lướt qua.Cảnh nó xâm nhập vào chiến trường tinh vực, đặt các điểm nối không gian, chạm trán địch nhân. Cảnh họ chiến đấu hoành tráng với các máy móc trinh sát của địch, những loại cơ giới thú.
Hình ảnh đa chiều cùng âm thanh thực sống động làm cho tất cả mọi người trong phòng họp như tham gia vào chiến trường.
- Các vị đã biết, đến đoạn này có nghĩa đại chiến hạm Vua Tím đã kết thúc nhiệm vụ thành công. Hạm đội gồm một ngàn cường giả cấp chiến sĩ bậc cao, mười hai vị cấp soái cùng đại tướng quân Võ Nguyên Nha chuẩn bị trở về thì nhận được tín hiệu từ Liên minh Tiên Tinh, đồng minh thân cận của ta.
Ở phía trên mọi người cũng bị cảnh tượng chiến trường tinh vực làm cho kinh ngạc không thôi. Thật quá khổng lồ. Nơi đó Liên minh địa cầu cũng mới chỉ tham gia mấy chục năm gần đây và cũng chỉ là lính quèn. Ở đây phần lớn đều chưa ai tham gia vào.
- Uỳnh!
Đại chiến hạm Vua Tím hạ xuống một vùng sa mạc hoang vu trên một tinh cầu bỏ hoang.
Hình chiếu đa chiều chuyển sang đoạn đàm phán lợi ích giữa hai bên liên minh. Liên minh Tiên Tinh đồng ý chia sẻ tin tức về vết nứt không gian nhưng họ cũng đòi được phần lợi lớn hơn. Sau đó cả hai bên cho đại chiến hạm của mình xuất phát về phía vết nứt không gian kia.
- Hiện nay ngài Andrew cùng các cộng sự cũng đã đo được tọa độ của vết nứt này. Dựa trên năng lượng nguyên tinh phát ra, họ suy đoán nó là một vùng không gian có vật chất thời không nặng gấp hai lần không gian vũ trụ, có đường kính chỉ khoảng một phút ánh sáng đang sụp đổ. Tiếp theo các vị xin chú ý.
Đám người nghe nhắc nhở của ngài Adam King thì tập trung hết sức chú ý vào hình chiếu.
Hai đại chiến hạm song song tiến vào vết nứt. Cảnh năng lượng không gian nứt vỡ ăn mòn vòng năng lượng bảo hộ của hai chiến hạm diễn ra. Cuối cùng họ cũng lọt vào trong đó.
Theo như trao đổi, hai bên quyết định lần theo dấu vết năng lượng nguyên tinh rò rỉ ra để đi tới vùng trung tâm của không gian này. Hai đại chiến hạm tăng tốc hết cỡ.
- Ầm!
Chỉ một phút sau hai đại chiến hạm đã xuất hiện tại một vùng tỏa ra ánh sáng nguyên tinh rực rỡ.
Ngay giây phút đó, trong màn hình quan sát mô phỏng đa chiều của đại chiến hạm hiện lên một cái gì giống như một đôi mắt màu đỏ. Đôi mắt đó vô cùng khổng lồ và dữ tợn. Nó nhìn từ một nơi rất xa tới. Sau đó giống như phát hiện ra bọn họ, nó khẽ chớp nhẹ một cái.
- Uỳnh!!!!
- Uỳnh!!!!
Trong tích tắc, một tia sáng công kích khủng khiếp ập tới. Cùng một công kích vô hình không nhìn thấy nhưng chỉ qua hình chiếu thôi mọi người cũng không tự chủ được run lên. Ngay cả bốn vị nguyên lão được coi là có thực lực mạnh nhất toàn trái đất cũng vậy.
Hai đại chiến hạm trong nháy mắt bị phá vỡ. Ở bên trong hạm đội chỉ kịp nhận ra xung quanh có một vài đại chiến hạm lạ khác rồi tất cả biểu tình cứng ngắc lại. Trong đó có cả Phạm Ngọc. Vũ Tinh bài trên người hắn phát sáng rồi ngay sau đó ảm đạm đi.
Vị Hùng Phong đại tướng kia là người duy nhất chống đỡ được nhưng cũng chỉ trong chưa đầy tích tắc đã phải thiêu đốt lực lượng bản thể. Nhưng cũng nhờ đó mà đại chiến hạm Vua Tím thoát đi được.
- G rú ú ú….!!!!
Trước tích tắc đại chiến hạm Vua Tím phát ra lệnh tự hủy và thực hiện bước nhảy không gian thì cái mà nó ghi lại cuối cùng là một tiếng rú rất lớn và vô cùng khủng khiếp cùng một hình ảnh rúng động tất cả mọi người ở đây.
Giữa sân của phòng họp còn lại hình ảnh một đôi mắt vô cùng khổng lồ cùng một phần của sinh vật nào đó có màu đen.
Đôi mắt đó màu đỏ như nham thạch nóng chảy, con ngươi màu tím lóe ra tử xạ cùng đôi đồng tử kép phát ra cái nhìn dữ tợn và tà ác chưa từng thấy. Dù chỉ là hình chiếu nhưng mọi người có cảm giác nó đang nhìn chằm chằm vào mình. Tất cả đều phải né tránh ánh nhìn đó. Thật đáng sợ.
- Xoẹt!
Hình chiếu đa chiều rút đi. Cả phòng lặng ngắt như tờ. Đôi mắt đó ám ảnh khiến linh hồn mọi người cũng bị run sợ.
- Nó là cái gì???
Tất cả mọi người đều đang tự hỏi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Quyển II: Lột xác thành phàm nhân
Chương 31: Mỏ quặng
Nguồn: Vip
- Thưa chủ tịch, nó là cái gì vậy? Thật đáng sợ!
Một người cao lớn có mái tóc bạch kim đứng lên hỏi, trên trán ông ta lấm tấm mồ hôi. Ở đây rất nhiều người nghe thế mới tỉnh lại. Tất cả đều tự hỏi bản thân sau đó đều rùng mình một cái.
- Đúng vậy thưa chủ tịch, nó là thứ gì vậy? Chỉ một cái chớp mắt đã khủng khiếp như vậy?
Một vị khác ở khu hàng ghế dành cho các thế lực không thuộc các liên bang lên tiếng. Chỗ ông này là của Thương Hội Thiên Võng.
Trong giọng nói của cả hai vị vừa lên tiếng vẫn còn toát ra sự sợ hãi.
- Các vị, lúc đầu khi nhìn thấy hình ảnh này từ thành Long Đỗ chuyển tới tôi cũng hết sức sợ hãi. Tôi tin các vị nguyên lão khác cũng vậy. Thứ này có thể là một dạng sinh vật cùng loại với quái thú thời không.
Vị nguyên lão có râu tóc bạc trắng kia lên tiếng trả lời.
- Tổng bộ cũng đã phát đi tín hiệu với các liên minh khác gần nhất nhưng chưa có câu trả lời nào xác đáng cả. Không thể xác định nó là loại sinh vật gì. Trong phần từ điển sinh mạng Vũ trụ mới nhất mà liên minh mua được cũng không có ghi lại. Tuy nhiên trong tín hiệu báo tin phát đi đại liên minh hội đồng cũng đã hỏi nhưng chưa nhận được phản hồi. Cũng không biết khi nào nữa.
Tiến sĩ Adam King nói thêm, trong giọng khi nhắc tới mấy chữ đại liên minh có vẻ bất đắc dĩ.
Mọi người ở đây khi nghe nhắc đến mấy chữ đó cũng lộ ra vẻ cười khổ cùng ánh mắt ước ao. Ở chỗ hàng ghế nhóm chủ tịch Đinh Quân đang ngồi thấy thế cũng lắc đầu.
Bước vào thời đại Vũ trụ, con người thấy trái đất thật ra không phải duy nhất, là rốn của Vũ trụ nữa.
Trong Vũ trụ dựa theo số lượng định tinh và tinh cầu sinh mạng cũng như lực lượng hạch tâm mà phân ra các loại thế lực. Lớn nhất là Đế Quốc Vũ trụ, dưới đó đến Vương Quốc rồi Công Quốc. Tiếp đến là các thế lực Liên minh phụ thuộc chia ra làm Liên minh tinh vực, Liên minh tinh khu, Liên minh tinh hệ hay Thiên hà, Liên minh hệ sao. Thấp nhất là tiểu Liên minh và các thế lực nhỏ lẻ khác.
Dải Ngân Hà chỉ là một Thiên hà tầm trung có đường kính một trăm ngàn năm ánh sáng. Nó cùng với khoảng ba mươi Thiên Hà khác nằm trong tinh khu phương Nam của tinh vực Cổ Tinh mà ở trái đất xưa kia gọi là chòm sao Thiên Bình. Nó có khoảng bốn trăm tỷ ngôi sao, định tinh, cùng hàng ngàn tỷ hành tinh và tiểu hành tinh. Trái đất cũng chỉ là một trong ba tỷ tinh cầu có sinh mạng trong tinh vực Ngân Hà.
Đại Liên minh như bọn họ đề cập chính là Liên minh Tinh Ngư, nắm giữ trong tay hơn ba trăm hệ sao trong đó có tới một ngàn tiểu liên minh. Liên minh Tinh Ngư cũng chỉ là một Liên minh hệ sao cỡ nhỏ trong một trăm Liên minh hệ sao thuộc về Liên minh Ngân Hà.
Trong hơn một ngàn tiểu liên minh đó, loại cao nhất có tới hơn trăm hệ sao và mấy chục tinh cầu sinh mạng. Hệ mặt trời với liên minh địa cầu chỉ là loại liên minh kém cỏi nhất có duy nhất một hệ sao và một tinh cầu sinh mạng. Bọn họ chỉ hơn các tộc đàn du cư không có hệ tinh cầu sở hữu, phải lang thang trong Vũ trụ mà thôi.
Vì thế tin tức họ gửi đi Đại Liên minh chắc sẽ không ai đoái hoài tới. Dù đó là tin tức về vết nứt không gian. Đa phần phía Đại liên minh sẽ liên hệ với liên minh Tiên Tinh vì chính họ mới phát hiện ra trước hoặc sẽ là những liên minh lớn hơn khác đã từng dò xét nơi đó.
- Ài, Đành chờ tin tức từ phía Liên minh Tiên Tinh vậy.
Một vài người đồng cảm thốt lên.
- Các vị, tiếp theo tôi xin nói về nhiệm vụ vừa rồi.
Chủ tịch Liên bang Tân Mỹ Anh lên tiếng nói tiếp.
- Nhiệm vụ mà đại chiến hạm Vua Tím vừa rồi thực hiện là một nhiệm vụ cấp cao của toàn Liên minh ta. Rất lâu rồi Liên minh địa cầu mới có được một nhiệm vụ như thế. Chính xác là từ hơn hai mươi năm trước. Nhiệm vụ lần này chúng ta đã hoàn thành tốt đẹp, đặt được ba trăm điểm nối không gian trên chiến trường tinh vực. Ngay khi hoàn thành thì số điểm công tích của liên minh đã tăng lên đáng kể, từ một ngàn lẻ bảy điểm tăng lên một ngàn tám trăm điểm. Hội đồng liên minh đã quyết định lấy ra năm trăm điểm công tích. Số điểm này vừa đủ để Liên minh ta mua sắm một phần công nghệ chế tạo không gian cao cấp, một phần công nghệ Kim khí tới cấp F9 và một phần bản đồ các đảo sao. Liên minh cũng không quên đóng góp của các vị, sẽ đền bù cho các bên chịu thiệt hại lớn. Các chiến sĩ đã thiệt mạng thì ngoài một triệu Vũ trụ tinh sẽ có thêm một triệu Vũ trụ tinh cùng Huy hiệu chiến sĩ Anh hùng. Các bên khác như Thương hội Thiên Võng, Tập đoàn Ám Minh, các liên bang và các bên góp sức liên minh sẽ bồi thường căn cứ vào thoả thuận công ích trước đó. Tức là sẽ trả cho các vị số lợi tức như thoả thuận công ích trước đó. Các vị có ý kiến gì không?
Adam King nói đến đây liếc nhìn qua đám người rồi lên tiếng hỏi. Phía trên các hàng ghế các vị đại biểu không hề có ý kiến gì. Dường như họ đã có tính toán trước.
- Vậy tôi thay mặt hội đồng sẽ truyền văn bản đến thiết bị truyền tín của các vị, mời xác nhận.
Sau lời nói, tất cả các thiết bị truyền tín trên cổ tay của mọi người đều nhận được tin nhắn mới. Họ nhanh chóng xác nhận.
- Cảm ơn quý vị! Tiếp theo tôi xin mời Tiên sinh Apolos, chủ tịch của Liên bang Hy La công bố một tin tức quan trọng.
Chủ tịch Adam King nói xong lui xuống. Một người đàn ông có làn da màu cỏ đổng, khuôn mặt vuông, dáng cao lớn đứng lên.
- Chào các vị, tin tức tôi muốn công bố là về mỏ khoáng thạch cấp F mới phát hiện trên sao Hỏa. Mời các vị xem.
Ông Apolos này nói rất ngắn gọn. Mọi người nghe thấy mấy chữ "mỏ khoáng thạch cấp F" thì đều ngạc nhiên nhìn qua giữa sân thi đấu.
- Xoẹt!
Một hình chiếu đa chiều hiện lên mô tả một con Tàu dò quặng cấp E9. Phía trước nó là một vùng mỏ khoáng thạch cấp F rất lớn bên trong một hang sâu của sao hỏa. Ánh sáng và khí xạ kim loại phát ra rất rực rỡ.
- Ồ.
Mọi người như bị điện giật bởi mỏ quặng đó. Con mắt hiện lên vẻ tham lam cùng kích động khó tả.
- Các vị, mỏ khoáng thạch cấp F này dự báo trữ lượng khoảng mười năm khai thác. Do vậy Liên minh sẽ hợp đồng khai thác. Phía hội đồng quyết định liên minh chỉ lấy ba phần sản lượng, bảy phần còn lại do các vị thoả thuận. Thuế lợi tức liên minh chỉ lấy 20%. Các vị xin mời có ý kiến.
Tiên sinh Apolos nói tới đây thì mọi người đã xôn xao hẳn lên. Bảy phần lượng khai thác? Con số lớn nhất từ trước giờ. Tất cả mọi người đều hiện ra vẻ thèm thuồng.
- Tôi xin có ý kiến!
Một người đàn ông da ngăm, mắt sắc bỗng lên tiếng nói.
- Phá Luân Tiên sinh, xin mời!
Ông Apolos nhìn về hướng người mới lên tiếng sau đó mời ông ta phát biểu.
- Thưa các vị nguyên lão, bên Thương hội Thiên Võng chúng tôi có đội khai thác rất tiên tiến, sử dụng công nghệ siêu lọc cấp D. Vì vậy tôi xin liên minh cho phép Thương hội Thiên Võng lấy năm phần. Thương hội chúng tôi sẵn sàng đưa đi đội khai thác mạnh nhất cùng những robot đào quặng cấp D9 mới nhất của chúng tôi. Thương hội chúng tôi sẽ trả cho hội đồng 30% thuế...
- Không được!
Vị Phá Luân Tiên sinh kia chưa nói xong thì một tiếng hô lớn đã ngắt lời ông ta. Cả phòng họp quay ra nhìn thì nhận ra đó là chủ tịch của tập đoàn Ám Minh, Ricardo Avira, người luôn đối chọi gay gắt với Thương hội Thiên Võng.
Mọi người thấy ông này lên tiếng cũng tỏ vẻ đồng tình.
- Ricardo, xin ông giữ phép tắc và tôn trọng hội đồng.
Phá Luân nghe vậy quay ra lạnh giọng nói.
- Hừ, tôi chỉ xin có ý kiến!
Ricardo Avira thử lạnh một tiếng sau đó hướng về phía nguyên lão và đài chủ tịch cúi chào.
- Tiên sinh Avira, xin mời ngài!
- Thưa hội đồng, bên Thiên Võng có công nghệ cao chúng tôi cũng có. Đặc biệt chúng tôi có nguồn tiêu thụ rất nhanh chóng cùng khả năng đàm phán lớn trên Chợ khoáng thạch vũ trụ. Tôi nghĩ bên tôi sẽ làm cho lợi ích đạt tối đa. Nên tôi xin hội đồng cho bên tôi hợp đồng khai thác với các bên khác. Bên tập đoàn chúng tôi sẽ trả mức thuế 35%.
Ricardo Avira trả lời xong nhìn về phía Phá Luân, đầy thách thức. Phá Luân thấy vậy thì mặt lạnh đi rất tức giận.
Xung quanh mọi người nghe vậy cũng ồn ào tranh cãi.
Lợi ích như vậy mà thương hội Thiên võng định chiếm hơn một nửa. Thật quá đáng. Tích tích. Những thiết bị truyền tín trên tay họ thay nhau phát ra tín hiệu. Họ đang lấy ý kiến từ các nơi tổng bộ của thế lực mà họ đại diện.
Với lợi ích lớn như thế thì có thể nâng tầm thế lực lên một bậc cao hơn.
Khai thác khoáng thạch mang loại lợi ích quá lớn. Mỏ quặng cấp F chính là có thể tìm ra nguyên liệu để chế tạo các loại Kim loại cấp cao, chí ít có thể đạt cấp F. Nếu may mắn có thể có cấp cao hơn. Khi đó có thể chế tạo ra đại chiến hạm cùng vũ khí cấp cao.
- Tôi không đồng ý, thương hội chúng tôi có tiềm lực khai thác tốt nhất. Nên để cho chúng tôi đảm trách. Chúng tôi đồng ý chia một nửa trong số lợi ích đạt được cho hội đồng.
Chủ tịch Thiên Võng lên tiếng phản đối.
- Một nửa? Tôi không đồng ý. Tài nguyên của liên minh đâu phải của riêng thương hội Thiên võng.
- Hừ, tôi chỉ quan tâm đến lợi ích của liên minh. Cho các người hai phần cũng là nể mặt. Các người chỉ làm lãng phí nó.
- ….
Hai bên tiếp tục tranh cãi gay gắt.
- Được rồi, tôi có ý như thế này.
Một vị nguyên lão bỗng lên tiếng khiến cả phòng họp im lặng.
- Bên Thương hội Thiên võng sẽ lo phần khai thác, bên Ám Minh sẽ lo phần tiêu thụ. Các bên khác sẽ tham gia thỏa thuận với hai bên này. Liên minh sẽ giám sát. Mức thuế giảm xuống 15%. Thế nào?
Sau khi vị nguyên lão này nói xong thì các bên đều lâm vào tính toán. Thuế tuy được giảm nhưng có liên minh giám sát thì khó mà kiếm được thứ gì ngoài ý muốn. Phải biết loại quặng mới này rất có thể có thứ gì đó hiếm có giấu bên trong.
Nhưng không đồng ý thì phải phụ thuộc vào hai đầu sỏ kia. Lợi ích sẽ khó nói.
- Các vị nếu đồng ý thì hãy bỏ phiếu bằng thiết bị truyền tín.
Vị nguyên lão kia lên tiếng một lần nữa.
Tất cả sau khi suy nghĩ cùng ấn lên thiết bị truyền tín.
Phá Luân khẽ nhìn qua Ricardo sau đó cười nhạt và nhấn một cái. Chỉ cần nắm quyền khi thác thì sợ gì. Ông ta nghĩ vậy.
Phía bên kia Ricardo Avira nhíu mày suy nghĩ rồi tay cũng khẽ chạm vào thiết bị truyền tín.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Quyển II: Lột xác thành phàm nhân
Chương 32: Tin tức kinh người
Nguồn: Vip
- Được rồi, tôi đã có kết quả. Số lượng đồng ý là tám mươi bảy phần trăm, chiếm đa số. Như vậy là thông qua. Cám ơn các vị.
Chủ tịch Apolos công bố kết quả sau đó ngồi xuống. Tất cả mọi người đều suy tính bàn bạc cách thức tiến hành trao đổi với hai bên Thương hội Thiên võng và tập đoàn Ám Minh. Thiết bị truyền tín trên tay hai người Phá Luân và Ricardo Avira Liên tục nhấp nháy. Họ cũng liên tục phúc đáp lại. Một lúc sau cả hai cùng ngẩng đầu lên, nhìn về phương hướng những thế lực nhỏ đã đàm phán với mình, gật đầu biểu thị sự chấp thuận.
Ở vị trí đám người Đinh Quân, lão cố vấn Trần Văn Thương cũng gật đầu về phía hai vị đầu sỏ kia nhưng không rõ là với ai.
Tất cả các thế lực chuẩn bị ra về. Cần phải tính toán nhân lực cùng tài nguyên để tham gia vào hành động khai thác lần này.
- Haha, thưa các vị, có tin tức vừa truyền tới. Các vị có đoán được là gì không?
Một thiết bị trên cổ tay của một vị nguyên lão bỗng rung lên. Ông ta lập tức xem xét sau đó rất ngạc nhiên vui mừng nói lớn.
- Võ nguyên lão, có chuyện gì vậy? Có tin tức từ phía Liên minh Tiên tinh hả?
Ba vị nguyên lão bên cạnh thấy vậy cũng quay sang hỏi.
- Các vị cứ xem tin tức mới nhất trên thiết bị truyền tín của tôi thì sẽ rõ.
...
- Haha, tin tốt, tin tốt lành.
Sau tích tắc cả bốn vị nguyên lão nhíu mày lại. Họ xem qua tin tức đó. Trên mặt ba người đều hiện ra vẻ kinh sợ. Một lúc sau cả bốn xem xong đều cười lớn.
Xung quanh các đại biểu thấy thế đều không hiểu ra sao. Họ rất tò mò không biết có tin tức gì có thể khiến mấy ông già nghiêm nghị này vui đến thế.
- Các vị, giây phút lịch sử của liên minh địa cầu đã tới. Chín ngàn năm rồi, cuối cùng chúng ta cũng có giây phút này.
Vị được gọi là Võ nguyên lão, cũng là người nhận được tin tức đầu tiên thận trọng nói. Giọng vị nguyên lão già cả này vậy mà pha chút kích động khó nói lên lời.
Tất cả mọi người khi nghe thế đều cảm thấy có điều gì đó hết sức kinh ngạc sắp xảy đến. Cả căn phòng chìm trong im lặng và chờ đợi.
- Võ nguyên lão, Ông là người nhận được tin tức đầu tiên, ông nói đi...
Ba vị nguyên lão bên cạnh thấy vị họ Võ này có vẻ ngần ngừ thì lên tiếng thúc giục. Cả ba người cũng không che giấu nổi xúc động. Tuy thường ngày họ vẫn cạnh tranh ngầm vì lợi ích của Liên bang mình nhưng giờ phút này không tự chủ được đồng lòng nhường lại Vinh dự này cho Võ nguyên lão. Vị nguyên lão bình dị nhất toàn địa cầu. Vinh dự này quá lớn.
- Được, để tôi nói.
Võ nguyên lão chau mày, cẩn thận sắp xếp từ ngữ rồi nói.
- Các vị, trái đất chúng ta đã bước vào Vũ trụ được bao nhiêu năm chắc mọi người còn nhớ. Từ đó đến nay đã trải qua bao kiếp nạn cùng nguy cơ. Lúc đầu chúng ta đi vào Vũ trụ với khí thế của đỉnh cao, của một tinh cầu sinh mạng có thể nói là duy nhất, với tư thế của kẻ muốn làm chủ Vũ trụ. Nhưng...
Chúng ta đã hoảng sợ ra sao ngay giây phút tiếp xúc với khoảng tinh không tưởng chừng quen thuộc này?
Chúng ta đã cảm thấy nhỏ bé và sợ hãi ra sao khi nhìn thấy hình ảnh một tính mạng có thể sống tới ba ngàn năm?
Hay chúng ta đã tuyệt vọng như thế nào khi thấy một sinh vật có thể cắn nuốt sao chổi Harley đẹp đẽ kia?
Giọng vị nguyên lão này vang lên trầm hùng khiến tất cả mọi người không kìm được hồi tưởng và xúc động. Ở đây tuy không có ai được sống những ngày tháng mất phương hướng đó nhưng họ nhờ vào những kiến thức lưu trữ lại có thể hiểu được phần nào.
- Các vị hẳn đã biết bảy ngàn năm trước chúng ta suýt nữa bị thôn tính. Khi đó cả nhân loại trên mười tỷ người này có nguy cơ bị diệt vong vì một đám mấy chục sinh vật không gian. Chúng ta đã kinh sợ đến mức nào khi thấy mấy trăm quả bom nguyên tử siêu cấp không tiêu diệt được những nhục thể các chưa tới một mét.
Cũng may nhờ có được cái gọi là tiềm năng tu luyện nên chúng ta mới thoát khỏi.
Nhưng từ đó chúng ta mới biết mình thật ngu ngốc và nhỏ yếu.
Thực lực, chúng ta cần thực lực!
Võ nguyên lão ngừng lại một chút sau đó tiếp tục nói.
- Chúng ta gia nhập và nhận được sự bảo hộ từ phía Liên Minh Tinh Ngư cũng đã ba ngàn năm. Nhưng thử hỏi chúng ta xếp thứ bao nhiêu? Nhận được bao nhiêu nhiệm vụ từ phía họ? Đinh Quân, cậu từng là một học sinh xuất sắc, cậu nói thử xem.
Trên hàng ghế đại biểu, Đinh Quân đang lắng nghe bị hỏi bất ngờ thì giật nảy mình. Tất cả mọi người quay sang nhìn hắn.
- Dạ, Thưa nguyên lão. Chúng ta xếp thứ 876 trên một ngàn tiểu liên minh thuộc liên minh Tinh Ngư. Tổng Cộng chúng ta mới nhận được tám nhiệm vụ trong ba ngàn năm qua. Tính cả nhiệm vụ vừa rồi.
Đinh Quân cẩn trọng trả lời, trong lòng cười khổ. Hắn là người trẻ nhất ở đây nên bị nhìn chằm chặp có chút hồi hộp.
- Đúng vậy, các vị đã nghe rồi đó. Liên minh Tinh Ngư hầu như chỉ quan tâm đến khoảng hơn 300 tiểu liên minh xếp đầu. Chúng ta qua ba ngàn năm cũng chỉ tích luỹ được có một khoảng ba ngàn điểm công tích. Phần nhiều dùng để tăng cường lực lượng liên minh. Các vị có biết Liên minh trong top năm trăm có bao nhiêu điểm tích luỹ?
Nghe hỏi thế bên dưới không ai trả lời. Có người cũng biết con số này nhưng nó là đả kích quá lớn với họ nên không ai trả lời.
- Chắc nhiều vị cũng biết rồi. Là mười ngàn điểm công tích. Đó chính là số dư ổn định của họ. Vậy một năm họ kiếm được bao nhiêu? ngàn năm họ kiếm được bao nhiêu? sao họ kiếm được vậy? Chính là họ có cơ hội mà chúng ta không có. Thực lực.
...Nhưng hôm nay đã khác. Các vị, tôi xin lỗi đã làm mọi người phải chờ Lâu. Mời xem.
Võ nguyên lão dứt lời. Một tia sáng bay ra từ thiết bị truyền tin trên cổ tay ông ta. Tia sáng đó dừng lại thưởng giữa sân của phòng họp hội đồng liên minh trái đất.
Khoảng không gian giữa phòng họp khẽ rung động. Sau đó một hình chiếu hiện ra. Mọi người kinh ngạc nhìn vào nó.
Tích tắc sau, một bộ mặt màu đỏ kỳ dị hiện ra. Người ngoài hành tinh này có hai cái tai nhọn rất kỳ dị. Khuôn mặt nhọn cùng vầng trán rộng. Đôi mắt lớn màu tím cùng cái miệng khá mỏng. Phía dưới cổ có hai lớp vẩy màu xanh không ngừng nhấp nhô như đang thở. Trông tên này giống một loài cá xấu xí khổng lồ.
- Chào Liên minh địa cầu, không biết tôi gọi thế có đúng không? Xin tự giới thiệu, tôi là A Đặc Nhĩ Khoa, sứ giả của Liên minh Tinh Ngư vĩ đại.
Tên sứ giả này nói thứ ngôn ngữ Vũ trụ rất thông dụng. Hắn cố ý nhân mạnh hai chữ sứ giả rồi quay ra quan sát khắp căn phòng.
- Các vị, đừng sợ. Để xem nào, Liên minh địa cầu đã gia nhập Liên minh Tinh Ngư được ba ngàn lẻ một năm rồi. Ừm, các vị không tính là mạnh mẽ gì, xếp hạng rất thấp, công tích thì quá tệ. À, tôi xin lỗi. Nhưng dù sao cũng sở hữu một định tinh cấp G2, cùng một tinh cầu sinh mạng có linh khí tốt nên cũng rất có tiềm năng.
Những lời nói thật thà của tên sứ giả A Đặc Nhĩ Khoa này làm cả căn phòng có không khí quái lạ. Tên sứ giả có cái tên dài và khó nhớ này không biết lịch sự chút nào. Hầu hết mọi người đều nghĩ thế. Tuy vậy họ cũng biết vị trí của tên này rất cao nên tiếp tục lắng nghe.
- Ừ, tôi nói hơi nhiều. Giờ xin đi vào trọng tâm. Nhiệm vụ dò xét cùng trinh sát vừa rồi các vị làm rất tốt. Các vị không ngờ đã hoàn thành được tám nhiệm vụ liên tiếp. Rất không tồi đó. À, hình như các vị đang tò mò tôi mang tới điều gì. Tôi sẽ đi vào trọng tâm ngay. Các vị biết đại nhân A Khoa Tư Nan vĩ đại chứ? Ồ chắc các vị không biết. Đại nhân chính là minh chủ hiện tại của liên minh Tinh Ngư vĩ đại. Ngài mới nhậm chức lên đã quyết định ban thưởng cho tất cả các tiểu liên minh dựa theo cống hiến nhiệm vụ. Các vị cũng được ban thưởng một ngàn điểm công tích.
Nghe vị sứ giả này nói lung tung, các đại biểu hầu hết đã ngán ngẩm. Tin tức rất kinh người nhưng tên người cá này nói thật khó nghe. Tuy nhiên khi hắn nói tới thưởng một ngàn điểm công tích thì tất cả mọi người ngoài bốn vị nguyên lão đã xem trước đều há miệng to kinh ngạc.
- Các vị, đừng xúc động quá. Tôi hiểu mà. Nói đến ngài minh chủ vĩ đại của chúng ta thì... Thôi, tôi không nói nữa. Ngài nhậm chức thực ra cũng có công của các vị. Các vị, ôi, đừng ngạc nhiên quá.
Nghe đến đây tất cả mọi người đều sững sốt. Vị A Khoa Tư Nan vĩ đại nào đó nhậm chức sao lại Liên quan đến địa cầu.
Tên sứ giả cứ một câu vĩ đại, hai câu vĩ đại này có vấn đề hay không?
- Quan trọng nhất là minh chủ vĩ đại đã quyết định tổ chức một cuộc thi đấu lớn nhất từ trước tới nay cho toàn Liên minh. Nó sẽ diễn ra vào ba năm nữa theo cách tính thời gian của các vị. Tất cả mọi người chỉ cần có tu vi cấp Tinh Vân trở lên mà chưa tới một trăm tuổi đều được tham gia. Trái đất các vị do đó cũng có phần. Phần thưởng lần này cũng là lớn nhất. Các vị xem bản thông tin này sẽ rõ. Còn đây là một đoạn hình chiếu mà đích thân hội đồng pháp quan vĩ đại đã giao nhiệm vụ truyền bá nó. Nhiệm vụ này là bắt buộc. Các vị phải phát đoạn hình chiếu này trên khắp liên minh, phần thưởng là hai trăm điểm công ích. Tôi, xin nhắc lại là sứ giả của Liên minh Tinh Ngư vĩ đại. Chúc các vị thành công. Tạm biệt!
Cuối cùng tên sứ giả A Đặc Nhĩ Khoa này mới nói xong. Tuy hắn nói năng lộn xộn nhưng những tin tức hắn mang đến quá kinh người. Nhất là những phần thưởng cùng suất tham dự cuộc thi đấu toàn Liên minh kia. Đây sẽ là tràng cảnh hoành tráng thế nào chứ.
Mấy vị nguyên lão xúc động nhìn đoạn hình chiếu đang nhấp nháy trong thiết bị truyền tín trên cổ tay. Chỉ Cần nhấn là sẽ phát tán nó trên toàn Liên minh, có thêm được hai trăm điểm công tích. Nó là một con số rất lớn với Liên minh địa cầu.
Lúc này tại một tiểu hành tinh xa xôi. Trong một kiến trúc hình giống vỏ ốc khổng lồ, một sinh vật kì dị cao lớn, da đỏ đang đứng trước một thiết bị hình ảnh đồ sộ.
- Phù, tên A Đặc Nhĩ Ngang chú của ta thật là lười biếng. Hắn lại bắt ta đi truyền tin cho các tiểu Liên minh thấp kém kia. Còn bắt ta dọa họ sợ nữa. Thật là....ta đâu có phải sứ giả gì chứ...
Sinh vật này khẽ lẩm bẩm rồi bước ra ngoài. Thân hình hắn hiện ra dưới ánh sáng cao lớn giống như một con cá khổng lồ và kì dị đang lơ lửng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào