Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 26: Lại thêm một Vương Tử Nguồn : Sưu tầm
- Bịch!
Gã kiếm sĩ vừa nhảy lên còn đang ở giữa không trung đã ngã ngược bay ra ngoài.
- Đây là……
Mấy gã kiếm sĩ khác đang đứng tại chỗ lập tức thanh tỉnh trở lại. Vì ở không trung biểu diễn “người bay” và thêm “thiên nữ tán huyết hoa” là một tên kiếm sĩ bậc bốn Bạch Ngân, hắn cũng có thể tính là một cao thủ. Thời buổi này cao thủ Thánh cấp đều ít đến thảm thương, bậc bốn cấp Bạch Ngân chính là cấp bậc cao nhất mà những dân thường có thể đạt được đến!
Sau khi gã kiếm sĩ biểu diễn “người bay” lẫn "thiên nữ tán huyết hoa”, thì Cao Lôi Hoa mặt đầy máu tươi, tay nắm thái đao xuất hiện sau lưng Tĩnh Tâm, lúc này Cao Lôi Hoa cố ý lớn tiếng rống lên một tiếng:
- Ai dám động đến cả nhà cô ấy!
Nhìn thấy Cao Lôi Hoa tay cầm thái đao, cùng với trên mặt hắn máu me chưa kịp lau, hơn nữa cái tạp dề kia vẫn còn máu tươi nóng hổi. Mấy gã kiếm sĩ không khỏi rùng mình một cái.
Cao Lôi Hoa tà dị nhìn mấy gã kiếm sĩ này, trong lòng âm thầm hối hận vì lúc trước đã không “diệt gọn” cả lũ, xem ra lần trước tha cho bọn chúng đúng là không nên. Tuy nhiên, dường như hiện tại xử lý cũng chưa muộn.
Khoé miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười tà ác, đồng thời một luồng lôi quang gần như khiến người ta không thể cảm giác được đang xoay tròn trên tay hắn. Chỉ có điều, một chút lôi quang này cũng đủ để cho mấy gã kiếm sĩ đi gặp Quang Minh thần đàm luận nhân sinh.
************************.
Trong hoàng cung đế quốc Quang Minh.
Một nam tử anh tuấn ngồi trên ghế nhẹ nhàng nhấm nháp hồng tửu, trên đùi hắn là một cô gái xinh đẹp đang quấn quýt ỉ ôi trong lòng hắn.
- Điện hạ, vừa mới nhận được tin, tam hoàng tử Ivan bị trọng thương.
Một tên hắc y nam tử hiện ra trước mặt gã nhẹ giọng đưa tin.
- Thằng Ivan ngu xuẩn đó tuy ngu, nhưng mấy con chó dưới tay hắn cũng đều có chút thực lực, người đánh bị thương hắn là ai?
Gã đàn ông kia thanh âm âm trầm nói.
- Không rõ lắm, chúng thuộc hạ ở cách xa quá, lúc đuổi đến đã thấy tam hoàng tử bị đánh hôn mê, hơn nữa hai mươi bốn gã kiếm sĩ dưới tay hắn đã chết đi mười ba người.
Tên hắc y đáp:
- Nếu như theo chúng thuộc hạ phỏng đoán không sai kẻ đó chắc hẳn ít nhất cũng phải có thực lực bậc sáu đỉnh phong, thậm chí có thể là… Thánh cấp!
- Thánh cấp à!
Gã đàn ông ngẩng đầu thở dài một tiếng, nhân vật Thánh cấp vĩnh viễn là tồn tại đỉnh cao của đại lục. Bậc bảy Thánh cấp, là tồn tại tối cao trên đỉnh Kim Tự Tháp của đại lục này! Cho dù là vua của một nước đối với bọn họ cũng chỉ có thể hạ tôn nghiêm của mình xuống. Toàn bộ trên đại lục người đạt bậc bảy Thánh cấp không vượt quá số ngón trên hai bàn tay
- Ngươi xem đó là vị Thánh cấp nào?
Gã đàn ông hỏi.
- Thuộc hạ đã tự mình đi tới hiện trường xem.
Hắc y nhân lại nói:
- Thuộc hạ nhìn thấy chính là dấu vết của ma pháp lôi hệ, thuộc hạ sở dĩ nói hắn là bậc bảy, chính là vì dấu vết của ma pháp lôi hệ này không phải bậc sáu có thể làm được. Trong tám vị thánh cấp cường giả, năm người là Kiếm Thánh, còn có ba người là băng, hỏa cùng với lôi! Như vậy có thể là Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond làm.
- Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond.
Gã nam tử nhẹ nhàng thở dài:
- Hẳn cũng không phải là hắn, Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond thì Ivan cũng nhận biết được, thằng ngu Ivan này cũng không ngu đến nỗi trêu chọc đến Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond đâu.
- Thuộc hạ cũng không dám khẳng định có phải là thánh ma đạo sư Solomond hay không.
Hắc y nhân nói:
- Tuy nhiên chí ít người vô năng sẽ không thể làm được việc này! Cho dù không phải là Thánh cấp, thì thực lực bậc sáu đỉnh phong chúng ta cũng nên lôi kéo.
- Ừ.
Gã đàn ông bưng chén rượu khẽ nhấp một ngụm:
- Phân phó xuống dưới, âm thầm tìm hiểu thông tin của cao thủ này.
- Thần đã phái thuộc hạ đi làm rồi.
Hắc y nhân nhẹ nhàng cười nói:
- Bây giờ còn có một tin nữa, mấy tên thuộc hạ của hoàng tử Ivan đã mang hoàng tử Ivan tới nhà tiểu thư Tĩnh Tâm.
- Cái gì! Tên chết tiệt… ta không phải đã cảnh báo hắn không được bước chân đến nhà của Tĩnh Tâm một bước rồi sao!
Gã đàn ông nghe tin tức này đột nhiên đứng bật dậy:
- Chuẩn bị xe, đi tới nhà Tĩnh Tâm! Nếu tên chết tiệt kia làm ra chuyện ngu ngốc gì, ta sẽ không cho hắn sống yên!
- Tuân theo lời điện hạ phân phó, thuộc hạ đã chuẩn bị xong xe ngựa rồi, đang chờ điện hạ ở cửa.
Tên hắc y nhẹ nhàng cười nói:
- Tuy nhiên, điện hạ hẳn là cần phải tỉnh táo lại.
- Uhm.
Nghe được lời nói của tên hắc y, gã đàn ông cũng bình tĩnh lại đôi chút:
- Sauron, ngươi luôn hiểu được ý tứ của ta.
- Thần sẵn lòng cống hiến sức lực cho điện hạ.
*******************
Lúc này, mấy tay kiếm sĩ nhìn Cao Lôi Hoa rồi lại nhìn hoàng tử Ivan phía sau lưng mình.
- Tiểu thư Tĩnh Tâm, cô quyết định không chữa trị cho điện hạ phải không?
Tên đội trưởng đội kiếm sĩ lớn tiếng nói.
Tĩnh Tâm không trả lời, thậm chí không thèm phản ứng chút nào, chỉ hướng vào phòng trong mà đi.
- Vậy đừng trách bọn ta không khách khí!
Tên đội trưởng đội kiếm sĩ hét lớn một tiếng, đồng thời phía sau mấy gã kiếm sĩ cùng nhau phối hợp cầm trường kiếm bổ về phía Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa lạnh lùng cười, trong mắt hiện lên một tia khinh miệt, đồng thời thái đao của Cao Lôi Hoa bắt đầu động. Chỉ cần một giây Cao Lôi Hoa có thể “đưa” mấy tên vô dụng này đi gặp Quang Minh thần uống trà Dr Thanh.
Nhưng mà đúng lúc này, một bóng người từ phía cửa nhanh chóng lao vào. Người này vừa vào cửa liền hét một tiếng to:
- Dừng tay! Dừng tay lại hết cho ta!
Người tới dường như tương đối có địa vị, hắn vừa hét lên như vậy không ngờ tất cả mấy gã kiếm sĩ đều lặng người dừng trường kiếm trong tay lại nhìn về phía người mới tới.
Bọn họ dừng lại bởi vì bọn họ biết người mới tới, nhưng Cao Lôi Hoa thì không….
Thái đao của hắn vẫn dũng mãnh bổ về phía trước, nhằm thẳng tên đội trưởng đội kiếm sĩ trước ánh mắt ngây ngốc của đám kiếm sĩ.
Mắt thấy gã đội trưởng đội kiếm sĩ này sẽ khuất nhục mà chết khi thái đao của Cao Lôi Hoa hạ xuống, một bóng người màu đen đột nhiên từ ngoài cửa lao vào, cũng nhanh chóng đứng vào giữa hai người Cao Lôi Hoa và gã đội trưởng kia. Đoản kiếm trong tay hắc y nhân vung lên đón đỡ thái đao của Cao Lôi Hoa.
- Keng.
Thái đao cùng đoản kiếm phát ra tiếng vang to. Cao Lôi Hoa lùi một bước nhỏ về phía sau.
Mà cái tên hắc y nhìn rất “khủng” kia lại trực tiếp bị một đao của Cao Lôi Hoa chém bay, đồng thời lại chợt lóe lên một màn trình diễn ‘người bay’ kèm theo ‘thiên nữ tán huyết hoa’. Một ngụm máu tươi từ miệng tên kia phun ra ào ào.
Tên hắc y này không phải ai khác, chính là người ngay từ đầu luôn đứng bên người gã đàn ông trong hoàng cung kia.
Mà kẻ đang tự nhiên bước vào cũng chính là gã đàn ông âm trầm ở trong hoàng cung.
Cao Lôi Hoa thu lại thái đao với vẻ không đành lòng, xem ra tạm thời không thể chém giết vài con rối này rồi. Sớm biết vậy vừa rồi dùng toàn lực mà chém, Cao Lôi Hoa có đủ tự tin khi dùng toàn lực chém bay tên hắc y ngăn cản nhất định còn dư lực để có thể “cưa đôi” gã đội trưởng đội kiếm sĩ kia.
Nhặt về một mạng, tên đội trưởng đội kiếm sĩ âm thầm lau mồ hôi lạnh một phen, sau đó một tiểu đội kiếm sĩ im lặng đứng qua một bên nhìn về một gã đàn ông trước cửa khổ sở kêu lên:
- Đại vương tử điện hạ….
Chú thích:Sauron - Một nhân vật trong truyện “Chúa tể của những chiếc nhẫn”
Last edited by Minh Huệ; 25-05-2011 at 09:23 PM.
Đã có 75 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 27: Canh gà (cao giai) thập toàn đại bổ Nguồn : Sưu tầm
- Ha ha! Được, tốt lắm! Còn nhớ rõ đại vương tử ta!
Người vừa tới liền hừ lạnh:
- Vậy các ngươi còn nhớ ta đã nói Ivan vĩnh viễn không được bước vào nơi này không.
- Việc này.
Tên kiếm sĩ đội trưởng lúng túng trả lời:
- Là vì hoàng tử Ivan bị trọng thương cho nên chúng thuộc hạ đành phải tạm đưa người tới đây chữa trị.
- Chữa trị? Hừ! Hay cho một tiếng chữa trị! Ngươi nói nhiều thế để làm gì? Chẳng lẽ bổn vương mù sao!
Đại hoàng tử mở trừng trừng hai mắt, hung hăng nhìn về phía đám thuộc hạ của Ivan.
Bị đại hoàng tử quát, bọn chúng liền im lặng không dám nói thêm câu nào. Bởi bọn họ đột nhiên nhớ tới một việc, đó là nghe đồn đại hoàng tử đang điên cuồng theo đuổi Tĩnh Tâm đại pháp sư. Có thể nói Tĩnh Tâm là một mỹ nữ nổi danh xinh đẹp nhất ở kinh thành. Tuy rằng nàng chưa bao giờ nói câu nào, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến sức cuốn hút của nàng. Mà hơn thế, số kẻ theo đuổi nàng có thể xếp thành một hàng dài từ kinh thành đến tận rừng rậm Hắc Ám.
Nhưng vừa rồi bọn họ lại nhất thời hồ đồ đắc tội với Tĩnh Tâm pháp sư, sợ rằng từ nay về sau sẽ khó ngóc đầu lên được.
Điều này khiến không khí càng thêm cẳng thẳng.
Đúng lúc này, hắc y nhân bị một kiếm của Cao Lôi Hoa đánh bay đang từ từ bò dậy. Hắn xoa khóe miệng, rồi buồn bực đi tới bên đại hoàng tử:
- Điện hạ, không cần phải nói nhiều với đám hạ nhân vô dụng này, chờ hoàng tử Ivan tỉnh lại rồi hãy giải quyết bọn chúng.
- Cũng được. Đại hoàng tử gật đầu chỉ vào tên đội trưởng.
- Ngươi, dẫn theo đám thủ hạ cùng tên Ivan ngu xuẩn này cút mau!
- Vâng, thưa điện hạ.
Hắn cuống quít nâng hoàng tử Ivan cùng đám kiếm sĩ chạy thục mạng, nhanh chóng thoát ra khỏi nhà Tĩnh Tâm.
Đợi cho bọn chúng đi hết, Cao Lôi Hoa mới thu thái dao lại, đi nhanh về phía phòng bếp, không hề để ý tới đại hoàng tử cùng tên hắc y nhân kia.
Đại hoàng tử liền nhíu mày hỏi:
- Hắn là ai?
Hắc y nhân phía sau cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi đáp:
- Hắn chính là kẻ về cùng tiểu thư Tĩnh Tâm hôm trước, nghe nói là thân thích của tiểu thư, hiện tại dẫn theo một đứa nhỏ đến đây ở.
- Thân thích! Cái này không hề gì. Đại hoàng tử nhẹ nhàng thở ra:
-Nhưng hắn là một cao thủ đúng không? Vừa rồi thấy hắn một mình đối mặt với mười một tên kiếm sĩ mà không hề sợ hãi.
Hắc y nhân trầm ngâm trong chốc lát, lắc đầu nói:
- Chắc không phải, vừa rồi giao thủ, thuộc hạ không phát hiện trên người hắn có đấu khí hay ma lực dao động. Có thể hắn chỉ là một tên tiểu tử có chút ít sức khỏe.
- Được rồi, không cần để ý đến hắn. Đại hoàng tử gật gật đầu, nếu đúng là không phải cao thủ thì không cần phải để mắt đến làm gì.
Chờ đám kiếm sĩ nâng Ivan chạy xa, đại hoàng tử liền đi nhanh đến trước mặt Tĩnh Tâm.
- Tĩnh Tâm, xin lỗi ta đến chậm.
Đại hoàng tử nhìn nàng dịu dàng nói.
Hiện tại, Tĩnh Tâm đang ôm tiểu nhi tử Rudolph, nghe thấy lời đại hoàng tử liền ngẩng đầu lên nhìn vào mắt hắn, rồi chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
- Thực xin lỗi, ta đã căn dặn đệ đệ của ta rồi nhưng không nghĩ tới thủ hạ của nó lại tới nơi này gây phiền toái.
Đại hoàng tử cảm thấy có chút mất mặt, trong lòng nghĩ khi trở về làm thế nào để cho tên đáng giận kia một bài học!
Tĩnh Tâm xốc lại Rudolph, sau đó nàng đến dưới bóng cây nhẹ nhàng ngồi xuống.
Đại hoàng tử cũng vội vàng chạy đến trước mặt Tĩnh Tâm, sau đó liền thao thao bất tuyệt, không biết tại sao cứ mỗi khi đối diện với Tĩnh Tâm hắn luôn luôn cảm thấy bừng bừng trong người. Thấy nàng không phản đối, hắn càng thêm hưng phấn! Mãi cho đến giữa trưa, khi miệng lưỡi khô rát hắn mới chịu cáo biệt, lưu luyến ra về.
Chờ đại hoàng tử đi rồi, Cao Lôi Hoa mới xuất hiện ở cạnh cửa. Hắn thực sự rất lo lắng khi một nam nhân khác ở cùng một chỗ với Tĩnh Tâm. Nhìn thấy đại hoàng tử đi khuất, hắn liền vội vàng đi tới chỗ nàng.
Khi đến gần, hắn lập tức lộ ra vẻ tươi cười. Bởi vì không ngờ Tĩnh Tâm đang ngồi ở chỗ này ngủ. Nhịp hô hấp chứng tỏ nàng ngủ rất say sưa, thi thoảng đầu lại hơi gật một tí.
Lập tức, chàng “vú em” cảm thấy giống như là đang ăn mật ngọt vậy, chính hắn cũng không biết mình vì sao lại có cảm giác vui vẻ đến vậy.
Thấy không có việc gì, hắn cũng không muốn quấy rầy giấc ngủ của nàng mà đi đóng cửa chính, sau đó trở lại phòng bếp bắt đầu làm món canh gà đại bổ!
Bởi vì Lực Lượng Chi Điểu thật sự rất to lớn, cho nên Cao Lôi Hoa đành bất đắc dĩ để mọi người ăn toàn món gà: gà kho tàu, gà xé phay, gà nướng, gà luộc và cuối cùng là một món chuẩn bị riêng cho Tĩnh Tâm -- canh gà đại bổ!
Cao Lôi Hoa vốn dĩ chỉ muốn bắt một con gà để làm canh bồi bổ cho Tĩnh Tâm, khôi phục sức khỏe cho nàng, nhưng không ngờ gà ở thế giới này lại to khủng khiếp đến như vậy. Ngay cả chuẩn bị cho một bữa tối phong phú đầy ắp các món thế này mà cũng chỉ dùng đến một phần năm con gà, còn lại hắn đều ném vào nhẫn không gian!
Cao Lôi Hoa nhận thấy bầu vú cao ngất của Tĩnh Tâm thuộc loại dồi dào sữa, đương nhiên ngoại trừ với thứ đi phẫu thuật thẩm mỹ như ở trên trái đất rồi.
Mất cả buổi chiều, cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng hoàn thành một bàn đồ ăn làm từ thịt gà!
Thấy thời gian đã khá muộn, bọn nhỏ chắc cũng sắp trở về. Cao Lôi Hoa nhìn bữa tối trên bàn hài lòng cười.
Giống như ngày hôm qua, hắn đang tựa vào cánh cửa lẳng lặng đợi lũ trẻ. Quả bóng vàng Slime vẫn ngồi trên vai Cao Lôi Hoa giống như trước.
Một lúc sau, đứa con trai lớn Saga, đứa con trai thứ hai Nguyệt Sư cùng cô chị cả Nguyệt Nhị lần lượt xuất hiện trong tầm mắt Cao Lôi Hoa.
Hôm nay, từ rất xa mà ba đứa nhỏ đã ngửi thấy một mùi hương thơm phức, nhưng không thể đoán được ra là món gì. Mùi vị rất hấp dẫn, lập tức khiến chúng thấy thèm ăn.
Thấy Cao Lôi Hoa đứng ở cửa Nguyệt Sư nhẹ nhàng cười chào hỏi hắn.
Còn Nguyệt Nhị thì mặt mày tức giận. Cuộc tập chạy hai ngày nay khiến nàng ma pháp sư này trông thật thảm hại, cho nên nhìn thấy Cao Lôi Hoa là nó lại thấy bực bội.
Saga hơi sửng sốt, nhưng nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng bình thường đi vào.
Chờ bọn nhỏ vào hết, Cao Lôi Hoa liền xoay người đóng cửa. Nhìn hình dáng bọn nhỏ hắn cười đắc ý, mới chỉ qua vài ngày ấn tượng của bọn nhỏ về hắn đã có tiến bộ lớn. Như thế là một hiện tượng tốt
Bữa tối.
Đầu tiên, Tĩnh Tâm cùng mọi người im lặng cầu nguyện Quang Minh thần.
Để tránh xấu hổ Cao Lôi Hoa cũng đành miễn cưỡng làm theo, nhắm mắt lại trong chốc lát. Nhưng hắn vẫn cảm thấy buồn bực, bởi một đảng viên Đảng Cộng Sản theo thuyết vô thần như hắn đâu có tin vào Quang Minh thần thánh kia.
Cuối cùng, dưới ánh mắt chờ mong của bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa liền nhấc “lồng bàn” lên.
- Này, đây là!
Saga vừa nhìn thấy đĩa thịt kho tàu với bột khiếm thảo (1) liền kinh ngạc kêu lên:
- Lực lượng chi điểu?
Tĩnh Tâm gật đầu.
- Do ngươi làm? Saga không dám tin nhìn Cao Lôi Hoa hỏi lại.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, gật gật đầu, sau đó nhanh chóng đem món canh gà đại bổ đến trước mặt Tĩnh Tâm.
Nhìn Cao Lôi Hoa gật gật đầu, ba đứa nhỏ đều thay đổi cái nhìn về hắn.
Phải biết rằng nếu thực lực không đạt tới bậc sáu thì muốn bắt được Lực Lượng Chi Điểu này là e rằng không thể. Vậy mà nam nhân trước mắt, cũng chính là vú em của bọn chúng lại có thể làm được.
Lúc này,Cao Lôi Hoa không hề biết rằng, chỉ vì một bữa ăn tối toàn thịt gà đã khiến hình tượng của hắn đối với ba đứa nhỏ thay đổi hoàn toàn. Sự sùng bái kẻ mạnh ở thế giới này thật sự không thể dùng lẽ thường để tưởng tượng được.
Chú thích:(1) Bột khiếm thảo - Gorgon euryale là bột của hạt hoa khiếm thực (danh pháp khoa học: Euryale ferox - còn gọi là hạt fox, foxnut, makhana) là loài duy nhất trong chi Euryale. Hiện tại, nó là loài thực vật có hoa được phân loại trong họ Súng (Nymphaeaceae), mặc dù đôi khi được coi là một họ khác biệt có danh pháp Euryalaceae. Không giống như các loài khác trong họ Súng, các hạt phấn hoa của Euryale có ba nhân<1>.
Euryale là loài cây một năm bản địa miền đông châu Á, và nó được tìm thấy từ Ấn Độ tới Triều Tiên và Nhật Bản, cũng như các phần thuộc miền đông Nga<2>. Nó sống trong nước, sinh ra các hoa màu tím tía. Lá lớn và thuôn tròn, thường có bề ngang trên 1 mét (3 ft), với cuống lá gắn vào tâm của bề mặt phía dưới. Mặt dưới của lá màu hơi tím tía, trong khi mặt trên màu xanh lục. Lá có kết cấu đệm, mặc dù thân, hoa và lá nổi trên bề mặt nước được che phủ trong các gai nhọn. Các lá khác nằm ngầm dưới mặt nước. Quả hình cầu, là chất xốp màu tím hồng bẩn, mặt ngoài có gai, đỉnh còn đài sót lại, hạt chắc, hình cầu, màu đen.
Tại Ấn Độ, cụ thể tại các khu vực miền bắc và miền tây, hạt của Euryale ferox thường được nướng hay rang, làm cho nó nổ tung ra như bỏng ngô. Các hạt này sau đó được ăn, thường trộn với dầu và gia vị. Trong văn hóa Mithila ở Bihar, Ấn Độ, makhana (hạt khiếm thực) là thành phần mang lại điềm lành trong các đồ dâng cúng cho Đấng Sáng tạo trong các lễ hội và thường được dùng trong nấu ăn, đặc biệt để nấu cháo đặc/bánh pút đinh gọi là "kheer makhana" hay "makhane ki kheer".
Last edited by Minh Huệ; 25-05-2011 at 09:25 PM.
Đã có 71 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 28: Có cảm giác căng phình không Nguồn : Sưu tầm
Đả tự bởi 4vn
Sau khi gắp thức ăn cho bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa đem bát canh gà đại bổ đến trước mặt Tĩnh Tâm. Sợ nàng ăn không đủ cho nên Cao Lôi Hoa nấu hẳn một bát siêu lớn.
Nhìn bát canh còn to hơn mặt mình, Tĩnh Tâm có cảm giác không ăn hết. Tuy rằng mùi vị canh gà rất thơm khiến nàng thèm ăn nhưng thực sự thì bát canh quá lớn so với khả năng của nàng.
- Tĩnh Tâm, đây là canh gà đại bổ! uống nó vào, khẳng định có thể làm cho nàng có nhiều sữa hơn!
Cao Lôi Hoa đĩnh đạc nói, không cảm thấy trong lời nói của mình có chỗ nào bất ổn cả.
Tĩnh Tâm nghe vậy liền nhìn vào ngực của mình rồi lại nhìn vào bát canh gà trước mắt.
Chẳng lẽ món canh Lực Lượng Chi Điểu này lại có thế làm cho bầu vú của mình tiết ra sữa? Tĩnh Tâm không khỏi nghi hoặc nhìn vào mắt Cao Lôi Hoa.
Nhưng ánh mắt hắn lại tỏ vẻ cực kì chắc chắn khiến nàng cảm thấy an tâm, nhẹ nhàng gật đầu rồi lấy chiếc thìa khuấy nhẹ bát canh.
Trước ánh mắt mong chờ của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm khẽ uống ngụm canh đầu tiên.
Hắn lúc này thật sự rất vui vẻ, món canh gà là kiệt tác hoàn mỹ của hắn trong suốt buổi chiều nay. Trước hết là chọn những phần bổ dưỡng nhất của con gà sau đó đem hết tài năng nấu nướng của mình ra để làm món canh tuyệt hảo này đến mức không thể chê trách được.
Sau khi uống một ngụm canh, Tĩnh Tâm mỉm cười hài lòng. Hương vị vô cùng thơm ngon, thậm chí có thể nói đây là món ăn ngon nhất mà nàng thưởng thức từ trước đến nay!
Hai mắt Cao Lôi Hoa sáng lên nhìn Tĩnh Tâm hỏi:
- Thế nào, sao rồi? Có cảm giác gì đặc biệt không!
Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, đôi mắt ngọc bích tràn đầy nghi hoặc. Cảm giác gì? Chẳng lẽ hỏi canh có ngon không?
- Là ngực ấy, có cảm giác căng căng, tưng tức nào không?
Cao Lôi Hoa chỉ vào bộ ngực xinh đẹp của Tĩnh Tâm nói.
Nàng liền nhìn lại ngực mình, tập trung cảm nhận, nhưng cuối cùng lại lắc đầu.
- Ai, là ta quá nóng lòng, mới uống được một ngụm mà.
Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu:
- Không cần gấp, cứ từ từ uống, uống xong nghỉ ngơi một lát, rồi thử lại xem có cảm giác gì không.
Tĩnh Tâm yên lặng gật đầu, hé miệng húp từng ngụm canh nhỏ một.
Ba đứa nhỏ có thể nói là lần đầu tiên ăn món ngon như vậy, mỗi đứa đều ăn gấp đôi.
Thịt Lực Lượng Chi Điểu vốn là thực phẩm có tiếng ở thế giới này, nếu không phải chúng rất khó săn bắt thì có lẽ đã sớm bị mang lên bàn ăn hết cả rồi. Hơn nữa lại có thủ pháp chế biến siêu thời đại của Cao Lôi Hoa càng khiến mỹ vị Lực lượng chi điểu được tăng thêm một bậc.
Chính vì vậy, một bàn yến tiệc vô cùng phong phú đã nhanh chóng được ba đứa trẻ giải quyết. Cũng phải nói rằng bọn chúng đều ở tuổi mười ba, mười bốn là giai đoạn phát triển cho nên sức ăn của chúng nhiều hơn cũng là điều tự nhiên. Đối với một đầu bếp mà nói, niềm hạnh phúc lớn nhất là được các thực khách yêu thích các món ăn của mình. Chính vì vậy, thấy bọn trẻ như vậy Cao Lôi Hoa rất vừa lòng dù hắn vốn dĩ cũng không phải là đầu bếp gì cả.
Nhìn bộ dáng bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, buông đồ ăn trong tay xuống, sau đó nhìn Tĩnh Tâm.
Có thể nói, tư thế nàng bây giờ vẫn vô cùng tao nhã, giống hệt dáng điệu tầng lớp quý tộc phương Tây khi dùng cơm: chuẩn mực, tao nhã. Điều này khiến hắn cảm thấy ngắm nàng ăn cũng là một sự hưởng thụ.
Mất một lúc lâu Tĩnh Tâm mới giải quyết được một phần món canh gà đại bổ. Với sức ăn của nàng mà nói thì bình thường chỉ một phần của bát canh này không thể ăn hết được. Không biết Cao Lôi Hoa đã làm như thế nào mà khi mới nếm đã thấy hấp dẫn, dù món ngon nàng vẫn dùng thường xuyên. Nhưng đây có thể nói là một trong những món ngon nhất mà nàng đã thưởng thức.
Nhưng có điểm đặc biệt ở món canh gà này là Tĩnh Tâm càng ăn càng thấy ngon hơn. Điều này làm cho Tĩnh Tâm nhớ lại khi mới gặp Cao Lôi Hoa, hắn mời nàng ăn món thịt nướng. Cảm giác khi đó cũng như thế này càng ăn càng thơm, càng ăn càng ngon, gần như làm Tĩnh Tâm không nỡ buông thìa xuống.
Cao Lôi Hoa đang cảm thấy rất vui vẻ bởi đồ ăn do hắn nấu được Tĩnh Tâm và bọn nhỏ ăn nhiệt tình như vậy.
Sau bữa tối, tất cả mọi người đều im lặng ngồi trên ghế nghỉ ngơi. Bởi vì ăn rất no nên tạm thời là không vận động được.
Ngồi một lúc, Tĩnh Tâm đột nhiên nhíu mày.
Lúc này, Tĩnh Tâm không ngờ lại cảm thấy một cảm giác tê dại từ bộ ngực truyền đến. Ta sẽ không thực sự có sữa đấy chứ! Tĩnh Tâm nghĩ trong đầu, nàng cảm thấy có chút khó tin, bởi theo lý thuyết thì một cô gái như mình sao lại có thể có sữa được.
- Làm sao vậy? Có phải có cảm giác rồi ko?
Cao Lôi Hoa thấy Tĩnh Tâm nhíu mày liền khẩn trương hỏi.
Tĩnh Tâm nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó làm một động tác khiến Cao Lôi Hoa phun máu mũi.
Tĩnh Tâm càu mày, bàn tay mảnh khảnh đưa lên ngực, nắm lấy vú phải của mình, sau đó nhẹ nhàng bóp bóp vài cái. Loại cảm giác tê dại này Tĩnh Tâm chưa từng trải qua, điều này làm cho nàng cảm thấy cực kì tò mò.
- Ực.
Hai mắt Cao Lôi Hoa mở to nhìn Tĩnh Tâm.
Đột nhiên. Tĩnh Tâm cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Cao Lôi Hoa, đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp nhìn thẳng vào hai mắt Cao Lôi Hoa.
- Ha ha! Ta chỉ biết cảm giác như thế chắc chắn là có thể tiết sữa!
Cao Lôi Hoa không biết xấu hổ, tự nhiên nói tiếp:
- Mau mau, nhanh đi cho tiểu hài tử thử xem có thành công không!
Tĩnh Tâm gật đầu, chậm rãi đi lên trên lầu. Vừa đi Tĩnh Tâm vừa nghĩ mà buồn bực, vì sao chỉ một bát canh mà khiến cho nàng có loại cảm giác này? Chẳng lẽ thật sự sẽ tiết ra sữa sao?
Nhẹ nhàng ôm Kim Toa Nhi lên, Tĩnh Tâm cố gắng nhớ lại cảnh tượng phụ nữ cho con bú ngày xưa. Sau đó nàng nhẹ nhàng cởi vạt áo, đưa miệng Kim Toa Khi lên đầu vú của minh.
- Không?
Kim Toa Nhi mở mắt, nửa ngủ nửa tỉnh. Nhưng vừa nhìn thấy một cái núm vú xinh đẹp, liền không do dự ngậm lấy, dùng sức hút thật mạnh.
Hút thật lâu, Kim Toa Nhi nhíu nhíu đôi mày nhỏ, bởi vì nó không thấy có cảm giác ngọt lành trong miệng.
Tĩnh Tâm cũng nhíu nhíu mày, sau đó lấy bình sữa ở bên cạnh đưa vào miệng Kim Toa. Cuối cùng khép áo lại rồi ôm nó đi xuống lầu.
Xuống dưới lầu, Tĩnh Tâm liền đi tới chỗ Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa thấy Kim Toa Nhi đang ở trong lòng Tĩnh Tâm, sau đó lại thấy bình sữa trong miệng nó.
- Thế nào? Vẫn không thành công sao?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
Tĩnh Tâm gật đầu, nàng thật có chút cảm giác thất vọng. Vừa rồi, khi cho Kim Toa Khi ngậm đầu vú của nàng, nàng thật sự có cảm giác hạnh phúc.
- Không có việc gì, hôm nay mới là ngày đầu tiên mà vú đã có cảm giác như vậy thì đã là thành công bước đầu rồi!
Cao Lôi Hoa an ủi nói:
- Yên tâm, chỉ cần có Cao Lôi Hoa ta ở đậy, nhất định có thể làm cho nàng cảm nhận được hạnh phúc làm mẹ! Canh gà vẫn có tác dụng, về sau mỗi ngày ta đều nấu cho nàng bồi bổ. Ngoài ra ta sẽ tìm thêm một số dược liệu nữa, ta còn nhớ rất nhiều thứ có thể tăng khả năng sinh sữa!
Cao Lôi Hoa tin tưởng nói với Tĩnh Tâm.
Chẳng qua, mãi cho tới sau này mỗi khi Cao Lôi Hoa nhớ tới việc này liền không biết nên khóc hay nên cười. Bởi vì hắn vất vả làm canh gà, thuốc bổ, lại đều là phạm vào sai lầm. Bởi vì Tĩnh Tâm không phải không thể sinh ra sữa mà là chưa tới thời kì!
Tĩnh Tâm nghe Cao Lôi Hoa nói xong, liền gật gật đầu, rồi nhẹ nhàng cười với hắn. Nụ cười này hoàn toàn khác so với trước kia hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.
Nhìn Tĩnh Tâm xinh đẹp tươi cười, Cao Lôi Hoa không khỏi sửng sốt, lập tức hắn quyết tâm tìm sẽ tìm được dược liệu, không vì cái gì khác mà chính vì Tĩnh Tâm cười trông giống như là một thiên sứ vậy.
Last edited by Minh Huệ; 25-05-2011 at 09:25 PM.
Đã có 74 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Dù Tĩnh Tâm đã dùng món canh gà đại bổ nhưng tác dụng không được như mong muốn. Điều này khiến Cao Lôi Hoa hầu như cả ngày đều vắt óc suy nghĩ xem trên địa cầu còn có phương pháp nào làm lợi sữa nữa không. Chỉ tiếc là dù hắn còn nhớ rất nhiều bài thuốc nhưng các dược liệu cần thiết thì ở thế giới này lại đều không có. Quyển sách dạy nấu ăn dài dằng dặc mà hắn cố nhét vào đầu, vậy mà bây giờ bẩy phần đã trở thành vô dụng.
- Hôm nay lại đọc thử xem thế nào.
Tay trái lật trang giấy lên Cao Lôi Hoa liền rút ra một tờ có viết:
- Món Bạch tuộc hầm với chân giò heo, nguyên liệu: Bạch tuộc 150g, chân giò heo một cái. Cách nấu đem bạch tuộc cắt thành miếng nhỏ, chân giò chặt thành 6~8 khối, sau đó cho cả vào nồi, thêm nước vừa đủ, đun với lửa lớn đến khi chín nhừ.
Đọc xong Cao Lôi Hoa nghĩ ngay đây chính là một món ăn bổ sữa cho các sản phụ mới sinh con. Xem ra hắn thật sự muốn Tĩnh Tâm được thỏa nguyện là một bà mẹ thực sự.
- A, bạch tuộc ở kinh thành có thể mua được.
Cao Lôi Hoa nhìn dòng nguyên liệu hô nhẹ. Hắn đã nhìn qua bạch tuộc ở thế giới này vài lần, tại kinh thành cũng có bán thứ này. Nhưng có điều lại được gọi là 'cá nhiều chân'. Hắn cũng đã ăn thử, có thể nói giống y như bạch tuộc ở địa cầu.
Chân giò heo? Đây mới là vấn đề lớn, Cạo Lôi Hoa đến giò vẫn chưa xác định được nơi này có tồn tại heo hay không. Bởi hắn chưa từng nhìn thấy ai bán thịt heo ở thế giới này.
"Xem ra lại phải tới khu rừng vậy. Hy vọng có thể tìm được một con." Cao Lôi Hoa thở dài, hiện tại đó là hy vọng duy nhất, nếu trong rừng mà không có thì chỉ có nước dùng tiếp món canh gà.
- Tĩnh Tâm, tôi phải ra ngoài có chút việc! Buổi tối sẽ trở về!
Cao Lôi Hoa chuẩn bị một số thứ cần dùng, nói lên trên lầu với Tĩnh Tâm, rồi đi về phía rừng rậm.
Lúc này, Tĩnh Tâm đang ngồi ở trên giường, tiểu Rudolph cùng Kim Toa Nhi đang ngủ.
Nhưng có điều nếu để Cao Lôi Hoa nhìn thấy cảnh này có thể khiến hắn ngất ngay tại chỗ.
Tĩnh Tâm đang dùng một tay mân mê bầu vú của mình. Mấy ngày nay do uống canh gà, tuy vẫn chưa ra sữa nhưng cảm giác tức ngực thì càng mãnh liệt hơn. Đặc biệt là do các bài thuốc đặc dụng nên vòng ngực của nàng bây giờ hấp dẫn hơn rất nhiều.
Tĩnh Tâm miệng nở một nụ cười nhẹ, sữa không có nhưng vòng ngực to thêm vẫn là một chuyện tốt hiếm có.
Giống như lần trước, Cao Lôi Hoa thoải mái đi từ bìa rừng vào. Vì khu rừng này nằm gần đế đố của đế quốc Quang Minh nên không có ma thú tồn tại. Nếu có cũng chỉ là mấy con tiểu ma thú hoàn toàn vô hại, ở sâu trong rừng thì mới có vài con lợi hại hơn một chút. Còn siêu cấp ma thú thì chắc chắn không bao giờ thấy. Kẻ nào nói ở đây có thì khẳng định là nói khoác không biết đằng nói.
Cao Lôi Hoa nhanh như chớp chạy một vòng quanh khu rừng. Lập tức khiến cả kim rừng trở nên náo loạn.
Đây là kiến thức sơ đẳng của một thợ săn. Nếu muốn bắt được con mồi phải nắm rõ tập tính của nó, biết được nó hay trú ngụ nơi nào trong khu rừng. Nhưng có điều, hắn làm sao biết được tính nết của bọn heo này, trước ở trên địa cầu heo đều được nuôi công nghiệp, làm gì có tập tính hoang dã.
Điều duy nhất hắn nhớ là loài heo rất thích dũi đất, cho nên hắn liền tìm đến một rậm cỏ lớn, hy vọng có thể gặp được con nào đấy. Chỗ này cũng khá rộng và lý tưởng cho những chú heo đến để hoạt động.
Ngay từ lúc chạy như điên xung quanh khu rừng, Cao Lôi Hoa bỗng đột nhiên cảm nhận được từng đợt xung điện cảm xúc truyền đến mà lại là tình trạng buồn bực.
Vốn dĩ là dị năng nhân lôi điện bậc bẩy, Cao Lôi Hoa có thể cảm nhận được những xung điện cảm xúc từ xung quanh dù rất nhỏ. Điều này khiến hắn cảm thấy thiên nhiên thật kì diệu, từng cây cỏ cũng đều có những xung nhịp cảm xúc thuộc tính mộc, thủy, hỏa, phong, lôi.
Tuy rằng chưa thể giao tiếp nhưng vào nhưng thời điểm đặc thù Cao Lôi Hoa đã có thể cảm nhận được một ít xung điện cảm xúc, giống như tình trạng hiện tại vậy.
"Phát sinh chuyện gì? Sao lại khiến bọn chúng buồn bực?" Cao Lôi Hoa liền đưa tay ra, ở trên tay hắn suất hiện một tầng lôi quang mờ ảo không ngừng lấp lánh rồi bỗng nhiên hướng về một phía rừng cây um tùm!
"Là hướng kia sao?" Cao Lôi Hoa ngẩng đau nhìn về phía rừng cây, chỗ đó mây đen đang chầm chậm tụ lại. Cao Lôi Hoa hít một hơi, sau đó cẩn thận che dấu hô hấp.
Xác định chắc chắn mình không dễ bị phát hiện, Cao Lôi Hoa nhanh chóng bay đến địa phương kì quái phía trước.
Cẩn thận tiến lại, Cao Lôi Hoa nhanh chóng tìm được một chỗ nấp thuận lợi trên một tán cây cổ thụ rồi quan sát phía dưới.
Cao Lôi Hoa ngạc nhiên vui mừng ở phía dưới chính là thứ hắn đang đi tim! Một con heo với quang điện lấp loáng bao phủ toàn thân, so với heo địa cầu to lớn hơn rất nhiều, nhưng nhìn bề ngoài thì vẫn giống nhau!
Trong lòng Cao Lôi Hoa như muốn hét lên! Nhìn con heo này, hắn chỉ thiếu nước lệ nóng lưng tròng! Bộ dáng quen thuộc nhé, ngay cả tiếng kêu cũng giống nhau. Cao Lôi Hoa đột nhiên nổi hứng muốn hát bài ca kinh điển: Heo~ Cái mũi của ngươi có hai cái lỗ~~.
Thực ra, đây chính là con heo "Cuồng Bạo Thất Cách", ma thú bậc trung. Không có gì nguy hiểm, hơn nữa chỉ số thông minh cực thấp, dễ dàng bị bắt. Tuy giai cấp không cao nhưng ma tinh của chúng lại có tác dụng rất lớn, là một trong những vật liệu tốt nhất dùng để viết ma hệ lôi pháp.
Chính vì vậy, trước kia người ta điên cuồng truy bắt chúng, thiếu chút nữa thì "Cuồng Bạo Thất Cách" bị tuyệt chủng dù chúng là ma thú có khả năng sinh sản mạnh nhất trong các ma thú bậc trung.
Hiện tại, 'Cuồng Bạo Thất Cách' là một ma thú hiếm thấy, chỉ bắt gặp ở những nơi hoang sơ trong rừng sâu.
Nói tóm lại, Cao Lôi Hoa chẳng may chó ngáp phải ruồi, ngay cả ma thú thưa thớt như vậy mà hắn cũng bắt gặp được.
- Ha ha! Heo nhỏ, chờ Cao đại gia ta sao!
Cao Lôi Hoa vui vẻ cười, nhìn chòng chọc vào 'Cuồng Bạo Thất Cách'! Sau đó nhanh như chớp chuẩn bị giáng một kích giết chết con heo phía trước.
- Ha ha! Cho ngươi đi đầu thai này!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, đánh về phía con heo!
Nhưng đúng lúc đó, một đạo quang điện mãnh liệt đã hình thành ở trên không, giáng thẳng xuống chỗ con heo.
Càng khéo léo là vừa lúc Cao Lôi Hoa đánh tới, cả người hắn đang chắn ở trước. Kết quả đạo quang điện mạnh mẽ liền trút cả lên người hắn.
- Á, không thể nào!
Cao Lôi Hoa rên rỉ kêu, vì vui quá mà quên mất. Rõ ràng là cảm thấy lôi điện mới gây phiền toái cho hắn, không ngờ lại không xét tới điểm này. Lôi điện mà sắp gây phiêu toái chính là đạo quang điện mạnh mẽ này sắp đánh xuống.
- A! Sao lại là con người?
Một ông lão tay cầm pháp trượng từ phía sau thân cây đi ra nhìn Cao Lôi Hoa kinh ngạc kêu lên.
Last edited by Minh Huệ; 25-05-2011 at 09:26 PM.
Đã có 68 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 30: Thánh Ma Đạo Sư Lôi Hệ(Hạ) Nguồn : Sưu tầm
- A! Sao đột nhiên lại xuất hiện một người?
)
Sau một thân cây, một lão tay cầm một thanh pháp trượng, lão nhìn Cao Lôi Hoa bất thình lình hiện ra kinh ngạc hô hoán:
- Bực thật, đang yên ổn mà đột nhiên thành ra như vậy. Lão gia đây không nghĩ đến là phải sát sinh.
Điều đáng chú ý là, lão không muốn bất cẩn mà sát sinh lần nữa.
- Ầm!
Một tiếng vang như sấm, cùng với lời nói là lôi quang khủng bố như thác nước hung hãn trút lên người Cao Lôi Hoa! Lôi Quang mãnh liệt nhanh chóng vây quanh người Cao Lôi Hoa, trong nháy mắt, Cao Lôi Hoa đã bị lôi quang bao phủ!
Dù bị lôi quang vây quanh Cao Lôi Hoa vẫn vui vẻ cười! Đạo lôi quang này căn bản không gây tổn thương đến Cao Lôi Hoa! Lôi điện chỉ vừa chạm được thân thể Cao Lôi Hoa đột nhiên nhanh chóng biến thành năng lượng cực kỳ thuần khiết, sau đó từ bên ngoài chui vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa!
Dị năng của Cao Lôi Hoa hiện đang suy yếu bởi vì tiêu hao quá độ nay được nguồn năng lượng cường đại nhanh chóng bổ sung vào cơ thể!
- Ôi~ Thật là thoải mái!
Hấp thu năng lượng lôi điện thuần khiết nhất, lúc này hắn chỉ cảm thấy ba ngàn vạn lỗ chân lông đều giãn nở ra, thật sự là thoải mái không lời nào tả! Đặc biệt là dị năng trong cơ thể dần dần hồi phục, càng làm cho Cao Lôi Hoa có đủ các loại cảm giác thoải mái!
Lúc này, ở phía dưới Cao Lôi Hoa, ánh mắt yếu ớt của “Cuồng Bạo Thất Cách” đang nhìn gã đàn ông bị lôi quang bao quanh. Trực giác nói cho nó biết, gã đàn ông này khá nguy hiểm! Hơn nữa, chính gã này đang có ý đồ với mình!
- Ca ca!
Chính là sau khi Cao Lôi Hoa xoay người lại, đối với ‘đầu heo’ (nguyên tác “trư”) này cười hắc hắc! Sau đó Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nắm tay lại! Lần trước dưới sự áp chế của long uy, dị năng tự khôi phục, hiện tại trong cơ thể Cao Lôi Hoa dị năng đã muốn khôi phục chừng bảy phần! Tin tưởng sau vài ngày sẽ khôi phục hoàn toàn!
- Kế tiếp, cũng nên bắt đầu trò chơi săn bắn!
Khóe miệng Cao Lôi Hoa hơi hơi nhếch lên! Hắn thấy được lúc này xung quanh con lợn nhỏ (tiểu trư) một tầng lôi quang mờ mờ, xem ra con lợn nhỏ này là ma thú lôi hệ!
Nếu đã như vậy, sự tình cũng đơn giản hơn! Hắn là người khống chế lôi điện cũng không phải là tên gọi cho có! Thân ảnh Cao Lôi Hoa vừa động, nháy mắt đã hiện ra trước mắt “Cuồng Bạo Thất Cách”! Tốc độ cực nhanh thậm chí tạo thành một chuỗi tàn ảnh!
- Phá Sơn Không!
Cao Lôi Hoa khẽ quát một tiếng, trên nắm tay hắn, lôi quang lấp lánh nhẹ nhàng dừng ở trên mình ‘Cuồng Bạo Thất Cách’! Nhìn một quyền như nhẹ nhàng, trên thực tế là Cao Lôi Hoa vận dụng một loại quyền pháp Cách Sơn Đả Ngưu!
Bởi vì nguyên nhân là dị năng, Cao Lôi Hoa không thể tu luyện tinh hoa võ học Trung Hoa--- nội công. Nhưng Cao Lôi Hoa cũng là một kỳ tài, hắn dám lấy dị năng thay thế nội công để sử dụng một ít quyền pháp tinh diệu, cũng cùng một hiệu quả như khi dùng nội công!
Một chiêu ‘Phá Sơn Không’ này đúng là Cao Lôi Hoa sửa từ một chiêu Cách Sơn Đả Ngưu. ‘Phá Sơn Không’ là trực tiếp đem lôi điện tạo thành một hình cầu, thông qua quyền kình trực tiếp một quyền đả thương nội tạng đối thủ Một chiêu thông thường này được Cao Lôi Hoa dùng để đối phó với cái loại đối thủ chuyên phòng ngự siêu trâu bò này!
Lần trước dùng chiêu này là lúc đối phó với một gã trâu bò bên hắc đạo luyện Thiết Bố Sam. Gã đó thật sự lỳ lợm, thiếu chút nữa căn bản đánh hắn không chết! Cuối cùng liền bị một chiêu này của Cao Lôi Hoa ‘Phá Sơn Không’ đánh không trở mình.
‘Cuồng Bạo Thất Cách’ là ma thú lôi hệ! Trong cơ thể vốn là có nguyên tố lôi hệ tồn tại, nhưng lúc này nguyên tố lôi hệ này lại thành hung thủ sát hại nó! Cao Lôi Hoa một quyền trực tiếp đem quả cầu lôi điện đánh vào trong cơ thể nó, sau đó quả cầu lôi điện này liền mang theo nguyên tố lôi hệ trong cơ thể ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ điên cuồng vận chuyển!
‘Cuồng Bạo Thất Cách’ ngửa đầu phát ra một tiếng kêu bi thảm đến là thảm thiết! Cuối cùng bốn chân nó khịu xuống, ngã đánh ầm một tiếng trên mặt đất!
Cao Lôi Hoa đắc ý cười một chút, lực lượng khôi phục bảy phần, loại ma thú cấp thấp này mà vào trong tay Cao Lôi Hoa thì chỉ cỡ một giây là giết chết!
Cao Lôi Hoa phất phất tay, nhẫn không gian trên tay chợt lóe lên, toàn bộ tiểu trư liền bị đưa vào trong nhẫn không gian.
Lúc này, phía sau cây lão già tay cầm thanh ma trượng đang sốt ruột! Lão khổ cực tìm được con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ này chỉ vì viên ma tinh cấp bảy rất hiếm thấy! Hiện tại thời đại này muốn tìm một đầu ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ đã không còn là chuyện dễ dàng.
Vừa rồi, một đạo lôi điện kia của lão cũng là đủ móc hàm con Thất Cách này! Nhưng không nghĩ tới nửa đường đột nhiên hiện ra một gã, đỡ lôi điện của lão, bực mình nhất là người này còn đánh một quyền giết chết con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’, hơn nữa hào phóng đem nó thu vào trong nhẫn không gian.
Nghĩ vậy lão già đâm sốt ruột, bản thân mình hiện thiếu đúng một viên ma tinh lôi hệ! Vậy là lão liền nghĩ ra, cùng người trẻ tuổi này thương lượng một chút.
Nhưng vừa mới bước chân trái ra lại lập tức nghĩ đến chính mình đem một đạo lôi điện thiếu chút nữa bổ thằng nhỏ này chết, lão liền đâm ra ngượng ngùng không dám ra.
Nhìn Cao Lôi Hoa bắt đầu muốn bước đi, lão càng lúc càng gấp, chân trái lão lại bước ra nửa bước, lại lùi về sau. Nghĩ muốn đi theo sau Cao Lôi Hoa rồi cùng thương lượng lại, nhưng rồi lại ngượng ngùng. Cảm giác mâu thuẫn này thực khiến lão nghẹn khuất mà!
Thật vất vả, lão rốt cục cắn chặt răng hạ quyết tâm, chân nhanh chóng như suy nghĩ đuổi theo Cao Lôi Hoa.
Nhưng khi lão bước ra khỏi cây thì không có phát hiện ra thân ảnh Cao Lôi Hoa! Lão nhìn trên nhìn dưới rồi nhìn trái ngó phải, nhưng mà không hề thấy Cao Lôi Hoa!
- Ôi! Đời buồn rồi (Akay rồi)!
Lão chà chà chân, cầm pháp trượng hung hăng đập gãy đại thụ bên cạnh.
- Ô ha~ lão nhân gia, lão tìm ta sao?
Đột nhiên, âm thanh giống quỷ từ sau lưng lão vang lên!
- Hả? Chàng trai trẻ! Ta chỉ là đang tản bộ, tản bộ thôi!
Lão quay đầu thấy Cao Lôi Hoa phía sau, tuy nhiên lão tâm lý như kẻ trộm, có tật giật mình! Nhanh chóng phản ứng lại, đánh trống lảng.
- Lão nhân gia, đừng giả bộ nữa.
Cao Lôi Hoa khẽ cười nói:
- Vừa rồi đột nhiên xuất hiện lôi điện hẳn là kiệt tác của lão, nơi này trừ lão cùng ta thì bên ngoài không có ai cả!
- Khụ khụ~
Bị phát hiện nói dối lão cũng đỏ mặt lên:
- Nói thật, thuật lôi điện đúng là ta phát ra, tuy nhiên ai kêu ngươi đột nhiên chạy ra, nếu ngươi không đột nhiên chạy đến, ta đã sớm đánh chết ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ rồi.
- He he!
Cao Lôi Hoa cười quái dị nhìn lão.
Lão bị Cao Lôi Hoa nhìn trong lòng phát run:
- Người trẻ tuổi, thương lượng nhé, con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ kia tặng cho ta được không. Ta ra giá cao để mua.
Lão có điểm ngượng ngùng nói. Tuy rằng con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ là lão phát hiện trước, nhưng là dù sao lão cũng dùng sét đánh người ta, nên phi thường ngại ngùng.
- Việc này chỉ sợ không được.
Cao Lôi Hoa nhún vai nói:
- Ta còn muốn lấy nó làm đồ ăn, thiếu nó ta còn làm đồ ăn thế nào được?
- Hả?! Nấu ăn!
Lão trong lòng đau xót nói:
- Việc này, người trẻ tuổi. Ngươi đã muốn dùng nó làm đồ ăn, vậy ngươi có thể lấy ma tinh của nó cho ta hay không. Viên ma tinh này đối với ta rất là quan trọng.
- Như vậy à.
Cao Lôi Hoa thoáng suy nghĩ một chút, cũng không có trả lời lại vấn đề lão mà hỏi ngược lại:
- Lão gia, tên của ngươi là gì? Nhà lão ở đâu?
- À, ta gọi là Solomond, là viện trưởng học viện Ma Võ Thánh Peter.
Lão hơi kiêu ngạo nói:
- Ta chính là pháp sư bậc bảy thánh cấp lôi hệ! Thánh ma đạo sư lôi hệ-- Solomond!
Nghe lão giới thiệu xong, Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười dâm đãng! Nếu xuất thân của lão tốt như vậy, hắn còn khách sáo sao……
Last edited by Minh Huệ; 25-05-2011 at 09:27 PM.
Đã có 74 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT