|
|
20-05-2008, 04:57 PM
|
|
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 26
Ãang giao chiến thức ngá»™ bà kỳ.
Thắng ác ma rồi lại buông tha.
Tác giả: Trần Thanh Vân
Sá»± xuất hiện của lão ác ma Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi là m cho Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc hoảng sợ. Cả hai lùi dần...
Riêng Vệ HỒ Hiệp cà ng thêm trầm tĩnh khi nghe Vương Thế Kỳ ung dung sắp đặt.
Chà ng nói một cách thản nhiên, "Bang chủ, tại hạ muốn nhỠbang chủ một việc.?"
Vệ HỒ Hiệp bèn đáp, "Việc gì Vương thiếu hiệp cứ nói.?"
Thấy được sá»± thay đổi của Vệ Há»’ Hiệp qua cách xÆ°ng hô, hà o khà trong ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt bốc lên. Chà ng nói, "Tại hạ mong bang chủ cùng Ä‘i vá»›i nhị vị chưởng môn má»™t chuyến.?"
"Ãến Thiếu Lâm phái Æ°?"
Chà ng gáºt đầu, "Ãúng váºy, và nhá» bang chủ dẫn diện kiến nhị vị vá»›i VÔ Trần đại sÆ° luôn thể.?"
"Còn lão ma kia?"
"Tại hạ lãnh nháºn trá»ng trách ngăn cản lão. Và nếu có thể tại hạ sẽ hạ sát lão luôn để báo thù cho Lục giáo chủ.?"
Vệ HỒ Hiệp kinh ngạc, "Báo thù cho Lục giáo chủ ư? Không lẽ Lục giáo chủ đã... ?"
Chà ng đáp lại phẫn ná»™, "Năm năm trÆ°á»›c chÃnh lão ma nà y đã Ä‘ang tâm hãm hại Lục giáo chủ, biến Lục giáo chủ thà nh phế nhân. ChÃnh tại hạ đã có lá»i hứa vá»›i Lục giáo chủ là sẽ báo thù cho ngÆ°á»i.?"
Vệ HỒ Hiệp với thần tình chấn động chợt gầm lên, "Là lão ác ma đã giết hại vị ân nhân của Vệ mỗ ư? Vệ mỗ phải ở lại để báo thù cho ân nhân mới được.?"
vẫn ngang nhiên chá» xem sá»± sắp đặt của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi dÆ°á»ng nhÆ° không lo sợ trÆ°á»›c VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ° nháºn định trÆ°á»›c đó của hai lão Hạ, Ngụy. Không những thế Tiá»n Vá»ng Thôi còn cÆ°á»i lên ngạo mạn, "Ha ha ha... ngÆ°Æ¡i là bang chủ Cái bang Vệ Há»’ Hiệp Æ°? NgÆ°Æ¡i yên tâm, cả ngÆ°Æ¡i lẫn hai tên phản bá»™i kia không thể nà o sống mà rá»i khá»i chốn nà y đâu. Bổn giáo chủ sẽ ra tay là m phúc cho ngÆ°Æ¡i xuống cá»u tuyá»n gặp mặt lão Lục trÆ°á»›c. Xem tuyệt kỹ của bổn giáo chủ đây.?"
"Vù vù ?"
Không ngá» chÆ°a gì Bất Sát Phi Nhân lại ra tay trÆ°á»›c, mà còn chá»n Vệ Há»’ Hiệp là m đối tượng đầu tiên nữa, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì lo sợ cho Vệ Há»’ Hiệp liá»n lên tiếng hô hoán, "Bang chủ mau lùi lại. Hãy để đấy cho tại hạ. Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Nói đúng ra, khi Vệ Há»’ Hiệp vừa nhìn thấy bóng trảo cháºp chùng ẩn hiện khắp nÆ¡i của lão ma, đã thấy nao nao. Nên Vệ Há»’ Hiệp có phản ứng hÆ¡i cháºm.
NhÆ°ng nhá» có VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kịp lao lên ngăn đón và kêu lên nhÆ° thế, Vệ Há»’ Hiệp má»›i hoà n hồn. Và khi đã hoà n hồn, lúc Vệ Há»’ Hiệp muốn xuất thủ cÅ©ng chẳng biết phải xuất thủ và o nÆ¡i nà o cả. Vì ngoà i muôn ngà n bóng trảo của Tiá»n Vá»ng Thôi thì chưởng kình của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng giăng giăng khắp nẻo, đâu còn chá»— hở nà o cho Vệ Há»’ Hiệp ra tay.
Do đó, Vệ Há»’ Hiệp Ä‘Ã nh háºm há»±c đứng ở ngoà i để quan chiến chứ không chịu bá» Ä‘i nhÆ° lá»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã sắp xếp trÆ°á»›c đó.
"ám, ầm.?"
Trong sá»± vang dá»™i của hà ng loạt chấn kình vẫn còn âm âm, Vệ Há»’ Hiệp và hai lão Hạ, Ngụy thoáng biến sắc khi nghe trà ng cÆ°á»i cá»±c kỳ đắc ý của lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi văng lên rõ mồn má»™t, "Ha ha ha... Tiểu tá» trúng kế của bổn giáo chủ rồi. Trong nháy mắt ngÆ°Æ¡i sẽ hóa thà nh vÅ©ng nÆ°á»›c mà chết. Ha ha ha...?"
Cả ba cùng ngơ ngác nhìn và o Vương Thế Kỳ.
Lúc đó, Vương Thế Kỳ ngoà i việc lùi lại và đứng yên, chà ng còn nhìn và o lòng bà n tay của chà ng.
Cả ba cùng nhìn thấy có nhiá»u váºt nhá» li ti sáng lóng lánh Ä‘ang ghim đầy trong lòng bà n tay của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Ãồng thá»i, cÅ©ng còn có nhiá»u giá»t máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i Ä‘ang từ từ rịn ra từ những váºt nhá» li ti đó.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gầm lên phẫn ná»™, "Là Bạch Thiết Mao Diêm VÆ°Æ¡ng Ãiểm Æ°?"
Tiá»n Vá»ng Thôi âm hiểm đáp, "Không sai. Bổn giáo chủ đã biết từ trÆ°á»›c là thế nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải ra tay đối chưởng vá»›i bổn giáo chủ, không cho bổn giáo chủ hạ thủ tên ăn mà y kia. Bổn giáo chủ liá»n tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế kẹp sẵn má»™t má»› Ä‘á»™c châm của Há»’ VÄ©nh Tân và o tay.
Thế là ... ha ha ha...?"
Vệ, Hạ, Ngụy ba ngÆ°á»i cùng biến sắc khi nghe Tiá»n Vá»ng Thôi thổ lá»™ Ä‘á»™c kế. Rồi cả ba lại cùng ngÆ¡ ngác khi nghe đến lượt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i dà i, "Ha ha ha... HỌ Tiá»n ngÆ°Æ¡i toan tÃnh đúng lắm. NhÆ°ng chÃnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết đến má»™t Ä‘iá»u. Bởi đó... ha ha ha... ?"
Tiá»n Vá»ng Thôi giáºt mình lo ngại, "Là điá»u gì chứ tiểu tá»?"
Sá»± dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc của lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n biến mất, thay và o đó là sá»± bà ng hoà ng lo sợ khi lão nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ung dung đáp lá»i, "Ãó là bản thân VÆ°Æ¡ng má»— không há» sợ Ä‘á»™c. TrÆ°á»›c đây VÆ°Æ¡ng má»— đã thưởng thức món Ä‘á»™c châm nà y của Há»’ VÄ©nh Tân má»™t lần rồi. Bây giỠđến lượt há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i đó! Trả lại cho ngÆ°Æ¡i đây.?"
"VÃu vÃu ?"
Quát xong, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tụ ná»™i lá»±c và o lòng bà n tay và hất mạnh ra. Những ngá»n Ä‘á»™c châm ná», chÃnh là Bạch Thiết Mao Diêm VÆ°Æ¡ng Ãiểm của Huỳnh Liên giáo chủ Há»’ VÄ©nh Tân, đã tá»± Ä‘á»™ng bay vá»t ra từ lòng bà n tay của chà ng và lao vun vút vá» phÃa lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi.
Tiá»n Vá»ng Thôi dù Ä‘ang bà ng hoà ng hay bất ngá» nhÆ°ng lão vẫn không hổ danh là đại ma đầu của ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c. Lão nhún ngÆ°á»i, bay lùi ngược ra phÃa sau để cho Ä‘á»™c châm bay ở dÆ°á»›i thân lão.
Khi đã hạ thân và ổn định xong cÆ°á»›c bá»™, Tiá»n Vá»ng Thôi há»i mà vẫn không tin và o Ä‘iá»u lão Ä‘ang há»i, "Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i không há» sợ Ä‘á»™c Æ°? Lẽ nà o lại nhÆ° váºy chứ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mỉa mai, "Hóa ra vì đã mÆ°u định sẵn Ä‘á»™c kế nên há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i má»›i dám Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng xuất hiện chứ gì?"
Tiá»n Vá»ng Thôi vì không nuốt nổi lá»i mai mỉa nà y liá»n gầm lên thịnh ná»™, "Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i dám khinh thÆ°á»ng bổn giáo chủ Æ°? Xem chiêu.?"
"vù vù ?"
Lần nà y song phÆ°Æ¡ng má»›i tháºt sá»± gá»i là tá»· đấu. Cả hai Ä‘á»u dá»±a và o chân tà i thá»±c há»c để nhằm đả bại đối phÆ°Æ¡ng. Không ai dám nghÄ© đến việc sá» dụng Ä‘á»™c kế nữa.
"à o à o ?"
"ám, ầm."...
Quan chiến má»™t lúc, Hạ Ãiá»n, Ngụy Bất Túc và Vệ Há»’ Hiệp má»›i tin và o lá»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Ãúng là chà ng không sợ Ä‘á»™c, và đúng là bản lãnh của chà ng tuy không thua kém lão ác ma nhÆ°ng để diệt trừ lão thì chÆ°a đủ lá»±c.
Riêng Vệ Há»’ Hiệp thì Ä‘ang hổ thẹn vá»›i thái Ä‘á»™ của bản thân trÆ°á»›c đó Mục kÃch được thân thủ của cả hai, Vệ Há»’ Hiệp lại cà ng thức ngá»™ được rằng nếu lúc nãy không có VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kịp ra tay Ä‘á»™ng thủ thì có lẽ Vệ Há»’ Hiệp đã mạng vong ngay lần ra tay đầu tiên của lão ác ma roi.
vệ HỒ Hiệp thở dà i ngao ngán.
ChÃnh VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng Ä‘ang phần nà o ngao ngán trÆ°á»›c bản lãnh và ná»™i lá»±c uyên thâm của Tiá»n Vá»ng Thôi.
Tuy chà ng đã được Ãạp tuyết vô ngân Lục KÃnh ThÆ°Æ¡ng trút sang không dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i năm công lá»±c, và tuy chà ng má»›i thấu triệt được chiêu Hà ng Ma chưởng thứ mÆ°á»i lăm trong khi tá»a công trị thÆ°Æ¡ng suốt ná»a ngà y, nhÆ°ng hiện tại chà ng chỉ đấu ngang tay và hÆ¡n lão ác ma chút Ãt mà thôi.
Do đó, vừa quáºt liên tiếp mấy chưởng và o lão ác ma, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa lá»›n tiếng hô hoán gá»i má»i ngÆ°á»i, "Bang chủ, nhị vị chưởng môn. ChÆ° vị còn chá» gì nữa mà không mau Ä‘i Ä‘i? ChÆ° vị cứ Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i, có gì tại hạ sẽ Ä‘oạn háºu và đuổi kịp chÆ° vị.?"
Bởi sút kém hÆ¡n VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phần nà o nên lão ác ma nà o dám mở miệng hoặc là khinh ná»™ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, hay hăm dá»a hai lão Hạ-nguy mà lão ác ma cho là kẻ phản bá»™i. Lão cứ ngoác miệng gầm hết lượt nà y đến lượt khác nhÆ° tiếng sấm Ä‘á»™ng ngoà i khÆ¡i xa.
"Hừm, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"Ãỡ nữa nà y.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ám, ầm.?"
"Xem ma trảo đây.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"Ầm, ầm.
Nhá»› lại những gì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã nói, và tá»± lượng sức mình dù có lÆ°u lại cÅ©ng không giúp Ãch gì cho chà ng. Vệ Há»’ Hiệp Ä‘Ã nh phải hà nh Ä‘á»™ng theo lá»i chà ng.
"VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp hãy bảo trá»ng. Vệ má»— phải Ä‘i trÆ°á»›c đây.?"
Tiếp đó, Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc sau khi nói lá»i từ biệt vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘Ã nh phải gom góp bá»n môn nhân để Ä‘i vá»›i Vệ Há»’ Hiệp đến sÆ¡n môn của Thiếu Lâm phái.
Bá»n há» Ä‘i đã được má»™t lúc lâu, trá»i đã tối hẳn nhÆ°ng tráºn giao đấu giữa VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và lão ác ma vẫn chÆ°a phân thắng bại.
Mặc dù VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã phải váºn dụng thêm bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma, hy vá»ng sẽ là m loạn nhãn quang của lão nhÆ°ng khi xô kình ra thì đâu đâu chà ng cÅ©ng gặp bóng trảo của lão giăng bủa. Rốt cuá»™c cÅ©ng chỉ là chưởng đối chưởng mà thôi.
Nếu chà ng nhá» bá»™ pháp thì lão ma lại nhá» có ná»™i lá»±c cá»±c kỳ uyên thâm từ dược lá»±c của Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả. Nên tuy lão ma phải phân bổ ná»™i lá»±c và o muôn ngà n bóng trảo thì khi chạm chưởng vá»›i chà ng, lão chỉ bị má»™t Ãt chấn Ä‘á»™ng rồi thôi.
Vì e ngại trÆ°á»›c ná»™i lá»±c uyên thâm của lão ác ma nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sau cùng Ä‘Ã nh phải chá»n yếu quyết của chữ "tắc" (nhanh) để giao thủ vá»›i chữ "cÆ°á»ng" của lão.
Tuy thế, trảo pháp của lão ác ma ngoà i cái mạnh của nội công còn có cả sự nhanh nhẹn biến ảo nữa.
ÃÓ là điá»u Ä‘ang khiến cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải bấn loạn, không nghÄ© ra cách nà o để đả bại được lão ác ma.
Tuy nhiên, nhá» suy nghÄ© khá lâu vá» má»—i má»™t vấn Ä‘á» nà y, nên cuối cùng chà ng cÅ©ng thức ngá»™ được chiêu thứ mÆ°á»i sáu của công phu Hà ng Ma chưởng.
Trong khẩu quyết của chiêu nà y có câu "Di hư kỳ thực, di thực kỳ hư. Bất biến hỠvạn biến, vạn biến hỠbất biến.?"
Lấy hÆ° là m thá»±c và lấy thá»±c là hÆ° Ä‘iá»u nà y chÃnh là yếu quyết cốt lõi của bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma của Vạn thế ma quân. NhÆ°ng bảo lấy bất biến đổi thà nh vạn biến hoặc ngược lại, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không sao hiểu được Ä‘iá»u nà y.
ThÆ°á»ng thÆ°á»ng, trong đạo lý võ há»c thượng thừa, báºc danh gia đại cao thủ thÆ°á»ng dùng bất biến để chế ngá»± vạn biến, hoặc dùng vạn biến để áp đảo bất biến (được gá»i là di tÄ©nh chế Ä‘á»™ng hoặc loạn Ä‘á»™ng khắc tÄ©nh) Chứ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a từng nghe ai nói đến nhÆ° trong khẩu quyết của Hà ng Ma chưởng do Hà ng Ma Thượng Tăng lÆ°u lại.
Là bất biến mà lại là vạn biến. Ãã là vạn biến sao lại xem nhÆ° là bất biến?
NhÆ°ng cứ nhìn và o thủ pháp, tức Cá»u chỉ ma trảo của lão ác ma thì đủ rõ. VÔ hình chung lão ác ma lại thi triển má»™t đấu pháp bắt buá»™c khiến cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thông hiểu được má»™t nan Ä‘á» mà bấy lâu nay chà ng không sao hiểu được.
Bóng trảo của lão thì có muôn có ngà n và đương nhiên bóng trảo nà o của lão cÅ©ng Ä‘á»u là trảo tháºt và lẽ tất yếu là trảo nà o cÅ©ng có ná»™i lá»±c phân bổ Ä‘á»u.
NhÆ°ng há»… VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tung chưởng đánh và o lão thì lão rất nhanh nhạy thuáºn chiêu đỡ chiêu. Ãồng thá»i má»™t khi lão biết chắc chắn phÆ°Æ¡ng vị mà chà ng công và o lão liá»n thôi việc phân bổ ná»™i lá»±c để dồn cà ng nhiá»u cà ng tốt và o má»™t hoặc hai trảo tối háºu. Bởi đó, lão ác ma má»›i còn cầm cá»± được vá»›i chà ng cho đến táºn lúc nà y. Ngược lại, do chÆ°a má»™t lần nà o lão dồn toà n bá»™ ná»™i lá»±c uyên thâm của lão và o má»™t chiêu trảo duy nhất nên chà ng tuy có ná»™i lá»±c thấp kém hÆ¡n nhÆ°ng chà ng vẫn thừa khả năng để chi trì đến táºn bây giá».
Vừa thức ngá»™ được chiêu thức mÆ°á»i sáu có tên gá»i là Nhất KÃch Phục Vạn Ma, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phấn khÃch gầm lên, "ác ma, đỡ.?"
"Vù vù ?"
Nếu lão ác ma có muôn ngà n bóng trảo thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng có vạn vạn bóng của chưởng kình. Ãiá»u nà y ngay láºp tức là m cho lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi phải luống cuống. Lão Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải phân bổ Ä‘á»u ná»™i lá»±c cho tháºt nhiá»u bóng trảo.
Không cháºm, đúng theo khẩu quyết kinh văn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n đổi vạn biến thà nh bất biến khiến cho những bóng chưởng kình liá»n rÆ¡i cả và o khoảng không, chỉ còn lại má»™t kình duy nhất.
Y nhÆ° rằng lão ác ma vừa nháºn định được phÆ°Æ¡ng vị Ä‘ang công và o của chà ng, lão liá»n thu hẹp phạm vi, từ muôn ngà n bóng trảo chỉ còn lại má»™t hoặc hai.
Nhanh không thể tưởng, má»™t kÃch của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ lao sầm sầm và o má»™t trong hai bóng trảo của lão.
Lão ác ma cả mừng, cho là chà ng đang đâm đầu và o chỗ chết, lão dồn toà n bộ chân lực từ hai chỉ còn và o một trảo.
Bóng trảo thứ hai của lão ác ma chưa kịp tắt thì Vương Thế Kỳ chợt đổi thực hóa thà nh hư, chuyển từ bất biến sang vạn biến.
Lão ác ma biến sắc khi nháºn ra trảo lão vừa được dồn chợt chá»™p và o quãng không.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»›i hà o khà vừa xuất hiện phấn khÃch khi tin chắc rằng Nhất KÃch của chà ng cÆ¡ hồ không gặp phải má»™t trở lá»±c nà o cả.
"ầm.?"
NgÆ°á»i thì tung chưởng vá»›i táºn lá»±c bình sinh, kẻ thì hầu nhÆ° không có bao nhiêu chân lá»±c để đón đỡ, việc kết quả ra sao không cần nói cÅ©ng đủ biết.
Lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi buá»™c phải thoái háºu có đến hÆ¡n ná»a trượng.
Và , lão chợt biến đổi thà nh hung nhân khi lão nghe có tiếng quát tiếp đó của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i đã biết thế nà o là sá»± lợi hại của Hà ng Ma chưỡng chÆ°a? Ãỡ chiêu nà y.?"
"vù vù ?"
"à o à o ?"
Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi Ä‘ang Ä‘á»™ng sát cÆ¡ đến ngáºp trà n tâm trÃ, lão gầm trả lại, "Hừm, ngÆ°Æ¡i chỉ gặp may thôi tiểu tá», có gan thì đỡ trảo nà y xem.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Lão dám thách thức nhÆ° váºy vì lão á»· mình có ná»™i lá»±c gần hai giáp tý do Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả phát sinh.
NhÆ°ng ngay sau đó, lão cà ng thêm phẫn háºn khi chá»— mà lão định chá»™p và o vá»›i phần lá»›n công lá»±c lại chỉ là má»™t quãng không. Còn bóng kình nặng trịch của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì cứ am tÆ°á»ng Ä‘i ngay và o lão.
"ầm.?"
"Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i không dám Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng đối chưởng vá»›i bổn giáo Chủ ứ? ThỠđỡ xem nà o.?"
"Vù vù ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i lên đắc ý, "Ha ha ha... thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta không phải Ä‘ang chá»i chưởng vá»›i há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i đây sao? Tại ngÆ°Æ¡i thu chưởng vá» chứ đâu phải tại ta. Xem đây.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Lần nà y lão ác ma nhất quyết giữ đủ hai trảo cho dù bóng kình của chà ng chỉ có má»™t. Lão định tâm nếu má»™t chưởng của chà ng chợt biến Ä‘i thì lão ngay láºp tức sẽ dồn chân lá»±c sang trảo còn lại.
Nà o ngá», má»™t kình của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ lừng lá»ng dồn tá»›i khiến lão luống cuống phân vân, không biết phải bá» trảo nà o và giữ trảo nao.
"ầm.?"
Còn Ä‘ang phân vân thì má»™t kình của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tưởng đâu biến Ä‘i, nà o ngá» vẫn an tÆ°á»ng áºp đến, khiến lão ác ma vá»›i chỉ má»™t ná»a ná»™i lá»±c do má»™t trảo Ä‘Ã nh phải ngáºm đắng nuốt cay và tiếp tục thối lui.
Không còn gì đáng giáºn hÆ¡n, lão ác ma vừa tung trảo ngợp trá»i vừa gầm thét cuồng ná»™, "Tiểu tá» gian xảo. Ãỡ, đỡ, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Cà ng cuồng ná»™ thì lão ác ma cà ng giữ tháºt nhiá»u bóng trảo vá»›i ná»™i lá»±c phân bổ Ä‘á»u. Do đó, lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi cà ng chuốc lấy nhiá»u thảm hại.
"ầm.?"
"ầm.?"
"ầm.?"
Biết nguy to, Tiá»n Vá»ng Thôi vốn lịch duyệt có thừa, biết rằng vừa chạm phải và o Ä‘iá»u tối ky của ngÆ°á»i luyện võ. Lão liá»n trấn tÄ©nh lại và xuất thủ trầm tÄ©nh hÆ¡n.
Thế nhÆ°, Nhất KÃch Phục Vạn Ma đúng là khắc tinh của lão ác ma.
Há»… lão chá»n trảo thứ nhất thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại đánh thẳng và o trảo thứ hai. Thảm bại.
Há»… lão chá»n trảo thứ hai thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không hiểu sao lại biết và đưa trá»n má»™t kÃch và o trảo mà lão vừa buông bá». Thảm bại chồng thêm thảm bại.
Còn nhÆ° lão giữ cả hai thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ an tÆ°á»ng quáºt và o má»™t trong hai, chấn bức lão đã lùi cà ng lùi thêm.
Dù là có đến gần hai giáp tý công phu tu vi nhÆ°ng lão ác ma phải liên tiếp hứng chịu trÆ°á»›c sau gần mÆ°á»i kÃch của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì việc phải cạn kiệt chân lá»±c là điá»u không sao tránh khá»i.
Ãã thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn cÆ°á»i cợt và đùa bỡn vá»›i lão, "Là trảo nà y!?"
"ầm.?"
"Lại sai rồi, trảo nà y mới đúng.?"
"ầm.?"
"ồ, lại sai nữa, đây nà y.?"
"ầm.?"
Không chi trì được nữa và vẫn muốn sống còn, lão ác ma buộc phải quay đầu bỠchạy.
Thế nhÆ°ng lão lại quên rằng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ có luyện qua má»™t loại khinh công vô thượng là Ãạp tuyết vô ngân. Do đó, lão ác ma chạy chÆ°a được bao xa thì tiếng quát của chà ng đã vang đến, "Chạy Ä‘i đâu? Ãỡ ?"
"Vù vù ?"
Buá»™c phải chống đỡ, lão ác ma quay ngÆ°á»i lại và tung ra hà ng loạt bóng ma trảo thà nh danh của lão.
"Ãỡ thì đỡ. Xem nà y, tiểu tá».?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
Lão ác ma tháºt đúng là loại cáo già đã thà nh tinh. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa để chưởng chạm và o chưởng của lão liá»n biết rằng chà ng đã bị lão đánh lừa. Vì...
"Vút ?"
Lão đã gian xảo giả vá» ra chiêu đón đỡ. NhÆ°ng thá»±c chất khi chưởng của chà ng vừa áºp và o thì lão không những đã không thu chiêu mà còn ngang nhiên đỡ lấy. Tiếp ngay lúc tiếng chạm kình phát sinh thì lão ác ma liá»n nhanh tốc thu chiêu, đồng thá»i lão dồn toà n bá»™ Chân lá»±c và o cÆ°á»›c bá»™ để nhún ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng theo chưởng kình của chà ng hầu giở trò dÄ© Ä‘Ã o vi thượng.
Không lÆ°á»ng hết được sá»± gian xảo của lão ác ma, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ háºm há»±c thi triển khinh công để Ä‘uổi theo.
Tuy là vùng núi đá lổn nhổn nhÆ°ng khi có thể lao vượt qua chà ng liá»n dùng khinh công Ãạp tuyết vô ngân. Còn lúc không thể lao vượt qua thì chà ng lại có khinh thân pháp cải biến từ bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma, nên chẳng bao lâu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã nhìn thấy bóng nhân ảnh má» má» của lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi.
"Há» Tiá»n kia, vì báo thù cho Lục giáo chủ , ta quyết không buông tha cho ngÆ°Æ¡i đâu.?"
"Vút ?"
Kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau, hai ngÆ°á»i chạy Ä‘uổi nhau được gần trăm trượng thì khoảng cách giữa cả hai chỉ còn là mÆ°á»i trượng mà thôi.
Lão ác ma cà ng thêm bấn loạn khi nghe tiếng quát của chà ng cà ng lúc cà ng gần, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i chạy không thoát đâu! Nạp mạng cho ta nà o!?"
"Vút ?"
Khi còn đúng ba trượng nữa thì lão ác ma sẽ lá»t và o tầm chưởng khống chế của chà ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không thể không ngạc nhiên khi trông thấy ở phÃa trÆ°á»›c lão ác ma lại tá»± dÆ°ng lạng ngÆ°á»i và o má»™t khe núi.
"Ha ha ha... tưởng ngÆ°Æ¡i chạy Ä‘i đâu, chứ chạy và o đó cà ng mau chết hÆ¡n. Ta đến đây Tiá»n Vá»ng Thôi.?"
"Vút ?"
Không ngỠVương Thế Kỳ hoà n toà n không thể nà o ngỠđược.
Chà ng vừa lao và o khe núi thì đã thấy lão ác ma ngang nhiên đứng quay mặt vá» phÃa chà ng, nhÆ° lão Ä‘ang chỠđón chà ng váºy.
và lão ác ma có được đởm lược nà y chÃnh là vì má»™t thây ngÆ°á»i Ä‘ang nằm dÆ°á»›i cÆ°á»›c hữu của lão và thêm hai ngÆ°á»i nữa, còn sống Ä‘ang được lão đặt hai tay lên hai đỉnh đầu của há».
Thây ngÆ°á»i chết chÃnh là Há»’ VÄ©nh Tân, giáo chủ Huỳnh Liên giáo.
Hai ngÆ°á»i sống là hai vị lệnh sứ mà chà ng phải gá»i cho đúng lá»… là đại bá và nhị bá. HỌ tuy còn sống, nhÆ°ng qua ánh mắt lạc thần của há», chà ng biết rằng hỠđã bị phế bá» toà n bá»™ võ công.
Chà ng láºp tức hoang mang trÆ°á»›c cung cách kỳ quặc của lão ác ma.
Chà ng buá»™t miệng há»i, "Há» Tiá»n ngÆ°Æ¡i định là m gì đây?"
Tiá»n Vá»ng Thôi rÃt lên, "Bổn giáo chủ đã cùng Ä‘Æ°á»ng rồi nên muốn có thêm hai ngÆ°á»i nữa cùng bồi táng vá»›i bổn giáo chủ. NgÆ°Æ¡i xuống tay Ä‘i ?"
Lão không uy hiếp chà ng, lão chỉ bảo chà ng cứ việc xuống tay.
Chà ng xuống tay được không?
Phân vân, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»i mà không hiểu mình Ä‘ang há»i gì, "chỉ là cần ngÆ°á»i bồi táng thôi sao?"
Lão đáp gá»n lá»n, "Ãúng thế.?"
"Váºy còn thi thể kia?"
"Vì hắn mà Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc phản bá»™i bổn giáo chủ. Hắn tuy đã chết nhÆ°ng chÆ°a đáng tá»™i. Bổn giáo chủ còn muốn hủy hoại thi thể của hắn má»›i hả dạ.?"
"Hủy hoại thi thể NgÆ°Æ¡i... lão Ä‘ang tâm đến thế sao? Lão phi nhân đến váºy sao?"
Chà ng vừa thay đổi lối xÆ°ng hô, lão đã nháºn ra Ä‘iá»u đó. Và lão biết rằng chà ng Ä‘ang dao Ä‘á»™ng trÆ°á»›c lối xá» sá»± của lão, vì sá»± dao Ä‘á»™ng quá lá»›n nên đã át Ä‘i sá»± phẫn ná»™ của chà ng.
Lão cÅ©ng thay đổi lối xÆ°ng hô cho hợp vá»›i thá»±c trạng và cà ng hợp hÆ¡n cho mÆ°u đồ của lão. Lão nói, "Váºy ngÆ°Æ¡i quên ngoại hiệu của ta vốn là Bất Sát Phi Nhân rồi sao?"
chà ng bất nhẫn, "NhÆ°ng đây lại là hủy hoại thi thể của má»™t ngÆ°á»i đã chết.?"
"Chết cÅ©ng được mà không chết cÅ©ng được. Ta chỉ biết thá»±c hiện theo tâm tÃnh của ta mà thôi.?"
Chà ng rÃt lên, "Lão... lão đúng là phÆ°á»ng vô liêm sỉ.?"
"Hừ, ngươi tại sao lại mắng ta?"
Chà ng đáp, "Không đúng sao? Lão định dùng những hà nh động phi nhân nà y để uy hiếp ta, lão tưởng ta không biết sao?"
"Ta không uy hiếp ngươi. Bất quá ta chỉ nói cho ngươi biết những gì ngươi đang muốn biết thôi.?"
Chà ng bá»—ng báºt cÆ°á»i trở lại, "Váºy tại sao lão không hà nh Ä‘á»™ng Ä‘i?"
"Hà nh động gì?"
"Giết hỠvà hủy hoại thi thể của HỒ Vĩnh Tân.?"
Lão cÆ°á»i nhăn nhở, "Ta đâu đã chết nên ta đâu cần phải vá»™i.?"
NhÆ°ng khi thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chá»±c ra tay, lão liá»n nói thêm, "NgÆ°Æ¡i mà ra tay thì cÆ°á»›c của tay liá»n giẫm xuống ngay tức khắc.
Ãồng thá»i hai tên nà y chừng nhÆ° là đại bá và nhị bá của ngÆ°Æ¡i thì phải, sẽ bị ta bóp vỡ thiên linh cái ngay.?"
Chà ng tức tối, "Váºy mà lão bảo là lão không há» uy hiếp ta đó Æ°?"
"Hừ, nếu ta nháºn Ä‘ang dùng bá»n vô dụng nà y để uy hiếp ngÆ°Æ¡i, ta e ngÆ°Æ¡i sẽ cÆ°á»i ta mất.?"
"CÆ°á»i lão Æ°?"
"Không phải sao? Vì hỠđâu có liên quan gì đến ngÆ°Æ¡i nếu không muốn nói là chÃnh hỠđã từng quấy nhiá»…u ngÆ°Æ¡i và muốn cho ngÆ°Æ¡i phải chết. Ta đâu thể dùng thù nhân của ngÆ°Æ¡i để uy hiếp ngÆ°Æ¡i được ?"
Lão không thừa nháºn việc uy hiếp nhÆ°ng thá»±c chất là lão Ä‘ang là m việc đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đến lúc nà y má»›i vỡ lẽ ra rằng khi bá» chạy lão ác ma đã tÃnh toán trÆ°á»›c sá»± việc nà y.
chÃnh lão đã hủy diệt Huỳnh Liên giáo ở má»™t nÆ¡i mà theo Hạ Ãiá»n bảo là ngoà i hai mÆ°Æ¡i dặm. Sau đó lão lại Ä‘Æ°a thi thể của Há»’ VÄ©nh Tân và hai lão lệnh sứ kia vỠđây. Lão hẳn phải có ý đồ khác lúc lão Ä‘Æ°a há» vỠđây và không ngá» lão lại có dịp dùng hỠđể uy hiếp chà ng.
Lão thấy chà ng trầm ngâm đã lâu, vì sợ chà ng thay đổi ý định nên lão chợt lên tiếng, "Ta biết ta không là đối thủ của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cứ việc ra tay Ä‘i. Ta có chết nhÆ°ng lại có thêm bao nhiêu ngÆ°á»i đây bồi táng thì ta không còn gì để oán háºn nữa. Ãá»™ng thủ Ä‘i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.?"
Chà ng quát lên giáºn dữ, "Lão tưởng ta không dám sao?"
Lão Ä‘iá»m nhiên phát thoại, "Ta không tưởng Ä‘iá»u gì cả. Ãá»™ng thủ Ä‘i Ta Ä‘ang chá» ngÆ°Æ¡i đây.?"
Lão cà ng Ä‘iá»m nhiên bao nhiêu thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cà ng bấn loạn đến bấy nhiêu. Huống chi hai lão đại bá và nhị bá của chà ng Ä‘ang nhìn và o chà ng bằng ánh mắt cầu xin tháºt khẩn thiết.
Chà ng chùn giá»ng xuống, "Lão muốn thế nà o thì má»›i chịu buông tha cho há»?"
Lão tuy khấp khởi mừng nhÆ°ng vẫn giả vá» há»i lại, "NgÆ°Æ¡i vừa há»i gì?"
Chà ng gắt lên, "Ta há»i là lão muốn nhÆ° thế nà o thì má»›i chịu buông tay tha hai ngÆ°á»i vô dụng đã bị lão phế hết võ công kia?"
Lão thủng thẳng đáp lại, "Là chuyện nà y à ? Dá»… thôi, ngÆ°Æ¡i phải hứa là buông tha cho ta phen nà y. Chỉ có váºy thì hai lão nà y má»›i mong có được niá»m hy vá»ng sống nốt chuá»—i ngà y tà n.?"
"Buông tha cho lão? Theo lão đó là một chuyện dễ dà ng sao?"
Lão hất mặt lên trông tháºt đáng ghét, "Nếu ngÆ°Æ¡i không cho là dá»… thì cứ việc ra tay Ä‘i.?"
Lần nà y thì lão ác ma tháºt sá»± váºn lá»±c và o hai tay, khiến cho hai lão kia phải nhăn mặt lại vì Ä‘au.
"ÃƯỢC rồi, Ta đáp ứng đó. NhÆ°ng... ?"
Vừa mừng vì nghe được lá»i đáp ứng của chà ng, lão ác ma thót cả tim gan lại khi chà ng nói thêm má»™t chữ "nhÆ°ng". Lão vá»t miệng há»i vá»™i, "Còn Ä‘iá»u gì nữa tiểu tá»?"
"Hừ, kiếp nà y lão đừng hòng đối địch lại ta, khôn hồn lão phải hứa là từ nay sẽ ẩn tÃch giang hồ, không được lai vãng xuất hiện trên giang hồ nữa. Lão nghÄ© sao?"
Lão bà ng hoà ng kêu lên, "NgÆ°Æ¡i buá»™c ta phải ẩn tÃch giang hồ Æ°?"
Chà ng liá»n uy hiếp lão, "Nếu lão không hứa vá»›i ta Ä‘iá»u nà y thì ta sẽ bất chấp tất cả. Ta Ä‘Ã nh phải Ä‘á»™ng thủ váºy.?"
Hoảng kinh hồn vÃa, lão ác ma vá»™i lên tiếng khứng nháºn, "Không cần, không cần. Ta hứa là từ nay sẽ không bao giá» lai vãng trên giang hồ nữa. Ta cam Ä‘oan là ta sẽ giữ lá»i.?"
Chà ng cÆ°á»i gằn lên, "Váºy lão còn chá» gì nữa mà không buông tha há» ra?"
Lão hoang mang, "Ta phải buông tha hỠra ngay bây giỠư? Là m sao ta d ám... ta d ám... ?"
"Ta không phải là hạng ngÆ°á»i nhÆ° lão. Ãiá»u gì ta đã hứa tất sẽ giữ lá»i Lão cứ buông há» ra và cứ theo hÆ°á»›ng tay mà đi. Nhá»› là phải Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây đó. Ta sẽ giám sát lão, nếu lão sai lá»i thì đừng trách ta.?"
Nhìn lão luống cuống lao Ä‘i và o bóng đêm mịt mùng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không tin rằng lão ác ma rồi sẽ giữ lá»i. NhÆ°ng chà ng không thể là m khác được má»™t khi tÃnh mạng của hai ngÆ°á»i hoà n toà n vô can vá»›i chà ng bị lão uy hiếp.
Chà ng lẩm bẩm, "Lão chỉ thoát được một lần nà y mà thôi, ta đoán chắc là thế đó lão ác ma.?"
Ãoạn liếc nhìn hai ngÆ°á»i kia bằng ánh mắt buồn, thÆ°Æ¡ng và giáºn.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không nói má»™t lá»i, cứ lẳng lặng lao Ä‘i.
"Vút ?"
|
20-05-2008, 04:58 PM
|
|
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 27
Vá» Thất Ãiệp cốc tá» tÆ°á»ng lai lịch.
Khách má hồng man nguyện lương duyên.
Tác giả: Trần Thanh Vân
Ãại Ä‘iểu vừa hạ thân xuống Thất Ãiệp cốc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a kịp nhảy xuống khá»i lÆ°ng đại Ä‘iểu thì Văn Phi Yến đã huyên thuyên, "Thế Kỳ, nÆ¡i nà y là nÆ¡i nà o? Cảnh sắc chẳng khác nà o non bồng nÆ°á»›c nhược, sá»± tuyệt mỹ chẳng nÆ¡i nà o sánh bằng. Là m sao ngÆ°Æ¡i biết được địa Ä‘iểm nà y? Còn nữa, sao đến bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i đến đây? Còn nữa, sao đến bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i đến đây? NgÆ°Æ¡i có biết là ta và gia sÆ° nóng lòng vì ngÆ°Æ¡i đến chừng nà o không? NgÆ°Æ¡i là m cách nà o thoát được lão ác ma U Linh giáo chủ? NgÆ°Æ¡i... ?"
Khó mà kìm hãm được Văn Phi Yến nếu Vi Tuyết Ngá»c không kịp lên tiếng ngăn nà ng lại có lẽ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không tà i nà o nhá»› hết những gì nà ng Ä‘ang huyên thuyên há»i, "Yến nhi, ngÆ°Æ¡i muốn há»i gì thì hãy chá» Thế Kỳ bÆ°á»›c xuống rồi hãy há»i. Ãã biết Thế Kỳ phải khó khăn lắm má»›i thoát thân được tại sao ngÆ°Æ¡i không há»i Thế Kỳ xem thÆ°Æ¡ng thế nhÆ° thế nà o? ?"
Văn Phi Yến bị sÆ° phụ mắng đến phải sa sầm nét mặt. CÅ©ng may là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kịp đỡ lá»i cho nà ng, "A di, Kỳ nhi vẫn bình yên vô sá»±.
CÓ lẽ tá»· tá»· đã nháºn biết Ä‘iá»u nà y qua sắc mặt của Kỳ nhi nên tá»· tá»· má»›i không há»i đến.?"
Quay sang Văn Phi Yến, chà ng lại nói, "Còn những gì tá»· tá»· vừa há»i chÃnh đệ cÅ©ng Ä‘ang muốn giải thÃch cho tá»· tá»· và a di cùng nghe nên đệ má»›i bảo Ä‘iểu huynh Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i đến đây.?"
Thở ra má»™t hÆ¡i dà i, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa ve vuốt vừa nói vá»›i đại Ä‘iểu, "Còn việc đệ cháºm đến chỉ vì Ä‘iểu huynh phải khó khăn lắm má»›i tìm được đệ Ãiểu huynh nà y, có lẽ Ä‘iểu huynh không ngá» ta phải Ä‘i ngược vá» phÃa tây phải không? Ãiểu huynh cá»±c khổ đã nhiá»u rồi, bây giá» Ä‘iểu huynh hãy đến thăm má»™ phần của chủ nhân Ä‘iểu huynh Ä‘i.?"
Vi Tuyết Ngá»c ngạc nhiên, "Chủ nhân của xà điểu Æ°? CÓ phải Kỳ nhi muốn nói đến má»™ huyệt còn tÆ°Æ¡i má»›i ở bên trong kia không?"
Há»i cho có há»i chứ Vi Tuyết Ngá»c và Văn Phi Yến đã nhìn thấy đại Ä‘iểu Ä‘i luôn và o bên trong, hÆ°á»›ng vá» má»™ huyệt đó rồi.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gáºt đầu và đáp lại, "Không sai, má»™ phần đó chÃnh là nÆ¡i an nghỉ của chủ nhân đầu tiên của Ä‘iểu huynh. Vị chủ nhân của Ä‘iểu huynh chÃnh là Lục KÃnh ThÆ°Æ¡ng Lục giáo chủ của U Linh giáo.
Lục giáo chủ đã bị lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi hãm hại và tiếm Ä‘oạt cÆ°Æ¡ng quyá»n giáo chủ.?"
Nghe thế, Văn Phi Yến chá»±c nhá»› lại chuyện xảy ra tại đêm giao chiến ở Côn Luân phái. Nà ng há»i, "Thì ra đây là ngÆ°á»i mà ngÆ°Æ¡i đã nói là phải báo thù khi gặp lão ác ma Bất Sát Phi Nhân đấy Æ°? Vì nguyên nhân nà o mà ngÆ°Æ¡i muốn xà điểu Ä‘Æ°a chúng ta đến đây?"
chà ng mỉm cÆ°á»i, "Ãệ Ä‘ang chuẩn bị nói đến Ä‘iá»u nà y. Rồi tá»· tá»· sẽ biết. TrÆ°á»›c tiên đệ muốn há»i tá»· tá»· má»™t Ä‘iá»u.?"
"Há»i ta? Là điá»u gì? CÓ phải là điá»u mà ta và ngÆ°Æ¡i đã bà n định không?"
Nhìn hoa dung của Văn Phi Yến cứ biến đổi liên tục, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hiểu ngay là nà ng Ä‘ang lo sợ chà ng sẽ lên tiếng chối bá» những gì nà ng đã ép chà ng phải hứa. Chà ng cÆ°á»i thầm, "Tá»· tá»· à , ta là m sao dám từ chối lá»i đã hứa vá»›i má»™t trang giai nhân tuyệt sắc nhÆ° tá»· tá»·.
Tuy váºy, ta cÅ©ng phải nhân cÆ¡ há»™i nà y cho tá»· tá»· má»™t phen hoảng sợ má»›i được.?"
Chà ng nhẹ nhà ng gáºt đầu, "Không sai, Ä‘iá»u mà đệ muốn há»i xét ra cÅ©ng có phần liên quan đến những gì chúng ta đã bà n định.?"
Thất sắc, Văn Phi Yến bối rối há»i lại, "Ãúng là chuyện đó Æ°?"
"Ãúng là có liên quan.?"
"Liên quan nhiá»u không?"
"có thể nói là nhiá»u.?"
"Nhiá»u đến mức Ä‘á»™ nà o? Liệu có cản ngại gì đối vá»›i lá»i hứa của ngÆ°Æ¡i không?"
"Tỷ tỷ, đệ e rằng là có.?"
"Có Æ°? Nói nhÆ° ngÆ°Æ¡i, không lẽ... không lẽ ngÆ°Æ¡i sẽ không thá»±c hiện lá»i đã hứa?"
"Rất tiếc là có. Nếu như... ?"
Cà ng há»i thì Văn Phi Yến cà ng hoảng hốt. Và đang khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a nói hết lá»i, Văn Phi Yến do không kìm chế được nữa phải oà lên khóc nức nở, đồng thá»i nà ng chạy sà và o ngÆ°á»i Vi Tuyết Ngá»c.
Vừa ôm chầm lấy Vi Tuyết Ngá»c, Văn Phi Yến vừa khóc lá»›n tiếng hÆ¡n.
Vi Tuyết Ngá»c ngay từ đầu vốn không hiểu là cả hai Ä‘ang nói vá» Ä‘iá»u gì nên có phần ngạc nhiên. Và lúc Văn Phi Yến phải khóc lóc tức tưởi nhÆ° thế, Vi Tuyết Ngá»c từ ngạc nhiên chuyển sang sững sá», rồi từ sững sá» chuyển sang giáºn dữ, "Thôi nà o Yến nhi! Hãy mau nói cho ta nghe tại sao ngÆ°Æ¡i lại khóc? Hay Kỳ nhi đã hiếp đáp gì ngÆ°Æ¡i?"
Vì Ä‘ang khóc nên Văn Phi Yến là m sao có thể giải thÃch ngay cho sÆ° phụ hiểu tất cả. Ngược lại, nà ng còn khóc nhiá»u hÆ¡n, tức tưởi hÆ¡n.
Thêm giáºn, Vi Tuyết Ngá»c lại há»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Chuyện gì đã xảy ra váºy Kỳ nhi?"
Chà ng lắc đầu nhún vai, "Kỳ nhi cÅ©ng Ä‘ang muốn biết nhÆ° a di váºy A di thá» há»i lại tá»· tá»· xem.?"
Cá» xô Văn Phi Yến ra nhÆ°ng không được, Vi Tuyết Ngá»c Ä‘Ã nh phải gắt lên, "Yến nhi. NgÆ°Æ¡i không thể thôi việc khóc lóc mà nói cho ta biết rõ ngá»n ngà nh được sao? Là chuyện gì má»›i được chứ? Ta không biết, Thế Kỳ không biết, còn ngÆ°Æ¡i biết nhÆ°ng lại không chịu nói, có phải ngÆ°Æ¡i muốn cho kẻ là m sÆ° phụ nhÆ° ta phải tức đến chết ngÆ°Æ¡i má»›i chịu phải không?"
Ãến lúc đó, Văn Phi Yến má»›i chịu ngừng việc khóc than và lên tiếng. Nà ng kêu lên, "SÆ° phụ, hắn nói dối. Hắn biết là hắn Ä‘ang nói gì, hắn biết là tại sao đồ nhi phải khóc. Tại hắn hổ thẹn nên không dám nói đấy thôi.?"
Nà ng quay mặt ra, để nguyên gÆ°Æ¡ng mặt còn đầy những giá»t lệ, nà ng háºm há»±c nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Thế Kỳ, chuyện đã nhÆ° thế nà y rồi, vì sá»± trinh bạch của ta, ta Ä‘Ã nh phải bẩm trình rõ cho sÆ° phụ biết thôi. Ãể xem ngÆ°Æ¡i còn chối cãi được nữa không?"
Nghe Văn Phi Yến nhắc đến hai chữ trinh bạch, Vi Tuyết Ngá»c thoáng chấn Ä‘á»™ng, "Là chuyện gì thế nà y Kỳ nhi? NgÆ°Æ¡i đã là m gì Yến nhi của ta?"
Trong lòng tuy đang mừng thầm vì đã có Văn Phi Yến giải bà y hộ nhưng bên ngoà i Vương Thế Kỳ cứ giả vỠnhư không biết. Chà ng lại nhún vai kèm theo sự ngạc nhiên, hà m ý cho a di biết là chà ng không hiểu Văn Phi Yến muốn nói vỠviệc gì.
cà ng tức tối trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ dá»ng dÆ°ng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Văn Phi Yến liá»n cứ má»™t mạch nói ra tất cả những gì đã xảy ra tại sÆ¡n môn của phái Côn Luân, đúng và o đêm Văn Phi Yến đáng lẽ phải thà nh thân vá»›i Há»’ VÄ©nh Lạc. Tiếp đó, nà ng cÅ©ng nói cho sÆ° phụ biết những gì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã hứa vá»›i nà ng, trÆ°á»›c khi nà ng được chà ng ném lên rồi cùng vá»›i sÆ° phụ được đại Ä‘iểu Ä‘Æ°a đến đây.
Nghe xong, tuy có phần nà o tức cÆ°á»i vá» hà nh vi cưỡng ép khá phi lý của Văn Phi Yến đối vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ trong hoà n cảnh dầu sôi lá»a bá»ng nhÆ°ng Vi Tuyết Ngá»c không thể không xá» sá»± theo đạo lý.
"Kỳ nhi, những gì Yến nhi nói Ä‘á»u đúng cả chứ?"
Chà ng Ä‘iá»m nhiên đáp lại, "Ãúng thì đúng, nhÆ°ng... ?"
"Hừ, không nhÆ°ng gì cả. Nói tóm lại ngÆ°Æ¡i thừa nháºn những gì Yến nhi nói là được rồi.?"
"A di.?"
"VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i nghe ta há»i đây. Æ và o hoà n cảnh đó tuy Yến nhi Ä‘á» cáºp má»™t việc hoà n toà n không đúng nÆ¡i đúng lúc nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không thể trách Yến nhi được. Ãối vá»›i nữ nhân, sá»± trinh bạch đôi khi quan trá»ng hÆ¡n mạng sống. NgÆ°Æ¡i là nam nhi đại trượng phu, ngÆ°Æ¡i đã hứa thì ngÆ°Æ¡i phải giữ lá»i. NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i, Yến nhi có gì không xứng đáng mà ngÆ°Æ¡i cá»± tuyệt chứ?"
Ãến lúc nà y VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i chịu buông tha cho nà ng. Chà ng kêu lên há»i, "A di, Kỳ nhi nà o đã nói gì đến hai chữ cá»± tuyệt?"
Sá»ng sốt, Vi Tuyết Ngá»c há»i lại, "NgÆ°Æ¡i không cá»± tuyệt? Váºy tại sao...?"
Chà ng cÆ°á»›p lá»i, "Tất cả chỉ vì hiểu lầm mà thôi. ồ, mà không phải, Kỳ nhi phải nói nhÆ° thế nà y má»›i đúng. Chỉ vì a di và Phi Yến đâu để Kỳ nhi nói rõ ngá»n ngà nh, chẳng trách Kỳ nhi nói má»™t Ä‘Ã ng còn hai ngÆ°á»i lại nghÄ© sang má»™t nẻo khác.?"
Văn Phi Yến thiếu chút nữa đã hét lên, "NgÆ°Æ¡i còn muốn nói gì nữa chứ? Không phải ngÆ°Æ¡i khăng khăng nói rằng Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i muốn há»i có liên quan đến lá»i ngÆ°Æ¡i đã hứa sao?"
Chà ng gáºt đầu quả quyết, "Thì có liên quan tháºt mà . NhÆ°ng không phải nhÆ° tá»· tá»· nghÄ©.?"
"Không phải, nghĩa là ... ?"
Vi Tuyết Ngá»c vá»™i ngắt lá»i Văn Phi Yến, "Thôi nà o, Yến nhi, ngÆ°Æ¡i không cần phải Ä‘oán bừa. Cứ để cho Kỳ nhi há»i ra sao đã.?"
Quay sang VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Vi Tuyết Ngá»c tháºt sá»± nôn nóng, "NgÆ°Æ¡i muốn há»i gì thì há»i mau Ä‘i. Chỉ vì ngÆ°Æ¡i rà o trÆ°á»›c đón sau chả trách Yến nhi phải... ?"
Phải gì thì Vi Tuyết Ngá»c không nói rõ, nhÆ°ng chỉ bao nhiêu đó cÅ©ng đủ là m cho Văn Phi Yến Ä‘á» bừng cả mặt vì ngượng ngùng rồi.
Ãã thế, nà ng còn ngượng ngùng hÆ¡n khi nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘á»™t nhiên há»i, "Tá»· tá»·, Ä‘iá»u đệ muốn há»i là có phải tá»· tá»· có má»™t vết chà m mà u Ä‘á» nhÆ° son ở... ở...?"
Há»i đến đây VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i nhá»› ra là chà ng đã thất thố, há»i đúng và o Ä‘iá»u cấm ky của nữ nhân, nên chà ng ngáºp ngừng không dám há»i tiếp.
Mặt Ä‘á» nhÆ° gấc, Văn Phi Yến gắng gượng nạt thà nh lá»i, "ở đâu hứ? Sao ngÆ°Æ¡i không... " Nà ng cÅ©ng không nói hết câu vì quá ngượng.
Vi Tuyết Ngá»c ná»a hiểu ná»a không, vá»™i thúc giục, "NgÆ°Æ¡i là m gì cứ nhÆ° ngÆ°á»i ngáºm phải há»™t thị váºy Kỳ nhi?"
Ãánh bạo, chà ng há»i rõ, "Má»™t vết chà m mà u đỠở gần huyệt nhÅ© hoa, tá»· tá»· có dấu tÃch nà o nhÆ° váºy không?"
Hoa dung biến đổi, thần tình chấn động, toà n thân run rẩy, Văn Phi Yến vừa bổ nhà o và o lòng sư phụ vừa gà o lên, "Sư phụ, sư phụ nghe rồi đó. Hắn... hắn đã trông thấy hết đồ nhi rồi.?"
Vi Tuyết Ngá»c bừng bừng nét mặt vì giáºn dữ, "Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i còn muốn nói gì nữa không? Tháºt ta không ngá» ngÆ°Æ¡i lại vô liêm sỉ đến váºy Ta... ta...?"
Mặc cho Vi Tuyết Ngá»c cả thẹn, mặc cho a di giáºn đến nói không thà nh lá»i, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ Ä‘Æ°á»ng hoà ng kêu lên, "Tạ Æ¡n trá»i pháºt, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nà y đã tìm được ngÆ°á»i cần tìm rồi. Lục giáo chủ, Lục bá bá, ngÆ°á»i có nghe gì không? Lệnh ái Ä‘ang đứng gần bên bá bá đây nà y. Vãn bối đã tìm được ái nữ của tiá»n bối rồi nà y.?"
Khi thì giáo chủ khi thì bá bá lúc lại gá»i là tiá»n bối, cà ng nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói Vi Tuyết Ngá»c cà ng hoang mang khó hiểu, "Thế Kỳ, ta Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i sao ngÆ°Æ¡i không đáp lá»i? NgÆ°Æ¡i lại lẩm bẩm cái gì là tìm được ngÆ°á»i cần tìm? Rồi là lệnh ái vá»›i ai nữ loạn xạ váºy?"
Cả Văn Phi Yến cÅ©ng vì kinh ngạc quá Ä‘á»—i nên quên mất sá»± cả thẹn. Nà ng quay mặt ra và nhìn trừng trừng và o VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Y muốn há»i ở chà ng những câu tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° sÆ° phụ chà ng vừa há»i.
TrÆ°á»›c khi giải thÃch, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn đánh tiếng phân minh, "A di, tá»· tá»·, hai ngÆ°á»i xin chá»› hiểu lầm. Thế Kỳ nà y không phải hạng ngÆ°á»i đốn mạt đâu. Thế Kỳ nà y không nhìn thấy nhÆ° tá»· tá»· nghÄ©.
Ngược lại hai ngÆ°á»i hãy bình tâm nghe Thế Kỳ nà y nói đã.?"
Nghe đầu Ä‘uôi câu chuyện của Ãạp tuyết vô ngân do VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thuáºt lại xong, Văn Phi Yến và Vi Tuyết Ngá»c bà ng hoà ng kêu lên.
Hai ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i kêu lên má»—i cách.
Văn Phi Yến thì kêu, "Thảo bà o vừa trông thấy nó, ta đã buá»™t miệng gá»i ngay là xà điểu. Và xà điểu láºp tức tiếp nháºn lối xÆ°ng hô nà y.?"
Còn Vi Tuyết Ngá»c thì bảo rằng, "Ta vì thấy Yến nhi xinh xắn dá»… thÆ°Æ¡ng trong y phục của má»™t văn nhân, hẳn là ngÆ°á»i gia giáo và Yến nhi thì chỉ biết nói mãi hai chữ Phi Yến chứ không nhắc đến tÃnh há» nên ta gán cho Yến nhi má»™t chữ Văn, là Văn Phi Yến. Nà o ngá» Yến nhi lại là ái nữ của Lục giáo chủ và là tiểu chủ nhân của xà điểu. Ãúng là xảo hợp.?"
NhÆ°ng Văn Phi Yến vẫn băn khoăn, "NhÆ°ng tại sao ngÆ°Æ¡i Ä‘oan chắc là ta có dấu tÃch y nhÆ° váºy ở ngay chá»—... chá»— đó mà ngÆ°Æ¡i khẳng định Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không há» nhìn thấy? Hừ, ngÆ°Æ¡i vốn là kẻ táy máy tay chân, ta không tin và o lá»i ngÆ°Æ¡i nói đâu.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dù bị oan nhÆ°ng chà ng không thể không nhá»› lại cảm giác lâng lâng lúc chà ng chạm và o ngÆ°á»i Văn Phi Yến để tìm các bá»™ vị huyệt đạo bị chế trụ. Chà ng tuy Ä‘ang Ä‘á» bừng khuôn mặt nhÆ°ng vẫn gắng sức giải thÃch, "Phi Yến, nà ng đừng hiểu lầm Thế Kỳ nà y nữa. Ngay khi nghe Lục bá bá nhắc đến hai chữ xà điểu lúc lâm chung, ta đã nghÄ© ngay đến nà ng rồi. Nếu nà ng vẫn không tin, ta có thể láºp trá»ng thệ.?"
Văn Phi Yến vừa nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thay đổi lối xÆ°ng hô vá»›i nà ng, nà ng đâu cần nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thá» thốt là m gì nữa. Nà ng gục đầu xuống nói là nhÃ, "Không cần phải thá» thốt đâu VÆ°Æ¡ng ca, muá»™i tin rồi.?"
Nà ng bá»—ng quì xuống, "Lục Phi Yến nà y nhá» có VÆ°Æ¡ng ca má»›i biết được lai lịch bản thân, lại biết kẻ thù là ai. VÆ°Æ¡ng ca xin nháºn cho Lục Phi Yên má»™t lạy đáp tạ.?"
Hoảng hồn VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhà o đến. Chà ng dùng hai tay để nâng Lục Phi Yến đứng lên, "Kìa Phi Yến, là ta phải Ä‘á»n đáp ân đức tà i bồi của Lục bá bá mà , nà ng mau mau đứng lên Ä‘i.?"
Da thịt chạm da thịt, cảm nháºn lần nà y không riêng gì của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mà là của hai ngÆ°á»i. HỌ cứ thế, đứng nhìn và o mắt nhau. HỌ quên rằng còn có cả Vi Tuyết Ngá»c Ä‘ang đứng gần đó và nhìn và o há» ma mỉm cÆ°á»i.
CÓ tiếng hắng giá»ng của Vi Tuyết Ngá»c khiến cả hai bừng tỉnh.
"E hèm, bây giá» hai ngÆ°á»i tÃnh sao đây? Ta phải gá»i Yến nhi nhÆ° thế nà o má»›i phải đây?"
Văn Phi Yến, kể từ bây giá» phải gá»i là Lục Phi Yến quay lại nhìn và sà và o lòng Vi Tuyết Ngá»c. Nà ng nÅ©ng nịu há»i, "SÆ° phụ, sÆ° phụ muốn đồ nhi gá»i là a di hay cứ gá»i là sÆ° phụ?"
Vi Tuyết Ngá»c cÆ°á»i xòa lên, "Yến nhi, ngÆ°Æ¡i đừng ngốc nhÆ° thế.
Nếu ngÆ°Æ¡i không gá»i ta là a di thì sẽ có ngÆ°á»i khác gá»i thay ngÆ°Æ¡i đó.
Ngươi không sợ thiệt thòi sao?"
Nà ng quay lại hứ lên má»™t tiếng tháºt dà i, "Hứ... đã có Yến nhi gá»i ngÆ°á»i là a di rồi, đố nữ nhân nà o dám và o đây tranh phần vá»›i Yến nhi ?"
Nà ng nói xong còn liếc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tháºt dà i, tháºt sắc và cÅ©ng tháºt trìu mến.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mỉm cÆ°á»i, "Không ai dám tranh phần vá»›i muá»™i đâu.
Nếu có thì chỉ là do muội quyết định mà thôi.?"
Lục Phi Yến dẫu môi trợn mắt, "Không có chữ nếu đó đâu VÆ°Æ¡ng ca đừng mÆ¡ má»™ng hão huyá»n.?"
Vi Tuyết Ngá»c phì cÆ°á»i, "Ãược rồi Yến nhi, chuyện nà y kể nhÆ° xong. Bây giá» hãy nghe Kỳ nhi nói vá» lão ác ma há» Tiá»n kia đã nà o.
Nói đi Kỳ nhi.?"
Thuáºt qua má»™t lượt xong, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoáng tÆ° lá»± bảo, "Kỳ nhi định sau khi truyá»n lại toà n bá»™ chân truyá»n của Lục bá bá cho Phi Yến xong, Kỳ nhi sẽ lÆ°u hai ngÆ°á»i ở lại đây. Ãợi khi Kỳ nhi giải quyết xong Vạn thế ma quân LÆ°u Trúc Hà n, Kỳ nhi sẽ quay lại cùng Phi Yến Ä‘i tìm lão ác ma để báo thù. A di nghÄ© sao?"
Vi Tuyết Ngá»c gáºt đầu, "NgÆ°Æ¡i sắp xếp hay lắm, ta không thể không tán thà nh.?"
Nhưng Lục Phi Yến thì không hà i lòng, "A di, Yến nhi chỉ muốn đi theo Vương ca thôi. CÓ hai nguyên do khiến Yến nhi phải đi theo Vương ca.?"
"Là nguyên do gì, muội cứ nói thỠxem nà o.?"
Lục Phi Yến đáp, "Thứ nhất, muá»™i đã là ngÆ°á»i há» VÆ°Æ¡ng, muá»™i cÅ©ng phải góp phần vá»›i VÆ°Æ¡ng ca trong việc tìm Tôn Lãnh Thu để báo gia thù.?"
Chà ng không thể không gáºt đầu.
"Thứ hai, muá»™i phải Ä‘i theo là vì không muốn có ai khác tranh phần gá»i a di là a di vá»›i muá»™i, vả lại... ?"
Chà ng thoáng nhăn mặt định nói gì đó, nhÆ°ng lại thôi vì Lục Phi Yến còn chÆ°a nói xong, "Vả lại, nếu VÆ°Æ¡ng ca chỉ khẩu truyá»n kinh văn rồi lại bá» Ä‘i thì muá»™i khó có thể luyện được. CÓ Ä‘i cùng vá»›i VÆ°Æ¡ng ca thì việc luyện công má»›i mau thà nh tá»±u. A di nghÄ© Yến nhi nói có đúng không a di?"
Hiểu rõ tâm tÃnh của nữ nhân không ai bằng nữ nhân, huống chi Vi Tuyết Ngá»c đã nuôi dưỡng Lục Phi Yến những hai mÆ°Æ¡i năm dà i. Do đó, Vi Tuyết Ngá»c Ä‘Ã nh phải lên tiếng nói giúp cho nà ng, "Yến nhi nói cÅ©ng phần nà o đúng. Kỳ nhi, ngÆ°Æ¡i bất tất phải lo ta Ä‘Æ¡n côi.
Cảnh sắc nơi nà y đã lưu luyến ta rồi. Hai ngươi cứ tha hồ bay nhảy.
Khi nà o cần thì bảo xà điểu đưa hai ngươi đến với ta.?"
Chà ng kêu lên, "NhÆ°ng Thất Ãiệp cốc nà y vốn là tuyệt địa, khi a di muốn Ä‘i thì là m sao mà đi được?"
"Tuyệt địa thì đã sao? Lục giáo chủ vốn bị thù nhân hãm hại đến không nguyên vẹn hình hà i mà còn sinh sống được. Huống chi là ta vẫn còn vẹn toà n. Kế đến vì là tuyệt địa nên ta không ngại bất kỳ ai đến quấy nhiá»…u. Cuá»™c sống nhÆ° váºy má»›i gá»i là sinh thú. NgÆ°Æ¡i bất tất phải nói nhiá»u lá»i nữa. Mau Ä‘i Ä‘i.?"
Lục Phi Yến không khá»i băn khoăn trÆ°á»›c lúc chia tay. Nà ng nói, "A di, Ä‘i thì bá»n hà i nhi phải Ä‘i rồi, nhÆ°ng Yến nhi muốn lÆ°u lại thêm Ãt ngà y nữa á»› á»... ?"
Vi Tuyết Ngá»c vá»™i xua tay, "Không cần đâu, vả lại, việc Tam Tuyệt bảo mÆ°u đồ Ä‘á»™c bá võ lâm hiện Ä‘ang phải tÃnh từng ngà y. Kỳ nhi không thể cháºm trá»… trong việc ngăn chặn bá»n chúng. Hai ngÆ°Æ¡i có mau Ä‘i thì má»›i mau quay lại thăm ta.?"
Nghe thế, Vương Thế Kỳ và Lục Phi Yến mới chịu đi ngay, sau khi tế bái xong mộ phần của giáo chủ U Linh giáo, là phụ thân của Lục Phi Yến.
Ãại Ä‘iểu vì đã quen chở hai ngÆ°á»i nên việc cùng má»™t lúc Ä‘Æ°a VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và Lục Phi Yến ra khá»i Thất Ãiệp Cốc không có gì đáng ngại.
|
20-05-2008, 04:58 PM
|
|
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 28
đến Hoa Sơn giải cứu mỹ nhân.
Duyên trá»i định nhất phu nhị thiếp.
Tác giả: Trần Thanh Vân
Cùng ngồi trên lÆ°ng đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thuáºt lại cho Lục Phi Yến nghe lần đầu chà ng tìm đến Thất Ãiệp cốc.
Chà ng cÆ°á»i rÅ© rượi ra khi nhắc lại chuyện đã xảy ra vá»›i LÆ°u Trúc Hà n, "Tháºt là ná»±c cÆ°á»i cho tên há» LÆ°u. Hắn đâu ngá» và o lúc tối háºu ta lại Ä‘á»c cho hắn nghe toà n là những kinh văn khẩu quyết của Hà ng Ma chưởng và là những chiêu cuối cùng không tà i nà o hiểu được.
Hắn cứ ngỡ là võ há»c của Vạn thế ma quân còn má»™t phần đã lá»t và o tay ta nên hắn cứ nghe đến quên cả việc ra tay giết ta. Ta nhân đó mà cứ tha hồ Ä‘iá»u nguyên dưỡng khÃ. Rồi bất kỳ xuất ý ta bá» chạy. Ha ha ha...?"
CÆ°á»i phụ há»a vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xong, Lục Phi Yến băn khoăn lo ngại, "VÆ°Æ¡ng ca vẫn chÆ°a thấu triệt được ba chiêu cuối cùng thì liệu VÆ°Æ¡ng ca lần nà y có đối địch lại Vạn thế ma quân LÆ°u Trúc Hà n không?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đắc ý đáp lại, "Ãa tạ Phi Yến muá»™i đã lo cho ta. Từ khi ta thức ngá»™ được chiêu thứ mÆ°á»i lăm, ta đã phần nà o hiểu được ba chiêu cuối. Rồi trong khi được Ä‘iểu huynh Ä‘Æ°a ta vá» Thất Ãiệp cốc, ta đã ngẫm nghÄ© nhiá»u vá» ba chiêu nà y. Cuối cùng... ?"
"Sao hở Vương ca?"
"Còn sao nữa? Ta đã hiểu tất cả rồi.?"
Lục Phi Yến mừng kêu lên, "Vương ca đã thấu triệt được toà n bộ?
Hay quá! NhÆ° váºy VÆ°Æ¡ng ca đã là thiên hạ đệ nhất nhân rồi, phải không VÆ°Æ¡ng ca?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lắc đầu, "Muá»™i đừng quên những a di đã từng nói trÆ°á»›c đây. Biển há»c mênh mông, nà o có ai tá»± nháºn mình là thiên hạ đệ nhất nhân chÃnh ta còn lo ngại má»™t Ä‘iá»u.?"
Lục Phi Yến vá»™i há»i, "Ãến VÆ°Æ¡ng ca mà còn lo ngại Æ°? Là điá»u gì má»›i được?"
Chà ng phá»ng Ä‘oán, "Vá»›i bản lãnh hiện thá»i của ta. Ta không sợ má»™t trá»i má»™t vá»›i Tiá»n Vá»ng Thôi hoặc LÆ°u Trúc Hà n. Ta chỉ sợ cả hai cùng hiệp lại đối kháng vá»›i ta.?"
"Cả hai cùng hiệp lá»±c Æ°? Không phải lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi đã ngược lên phÃa tây rồi sao? Kẻ tây ngÆ°á»i nam, là m sao chúng lại có dịp để hiệp lá»±c?"
"Hừ, tuy ta có theo lão ác ma má»™t đôi Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng vá»›i tâm tÃnh cùng hung cá»±c ác của lão, lão dá»… gì chịu nằm yên mà không nghÄ© kế diệt trừ ta. Ta chỉ mong cà ng sá»›m diệt trừ LÆ°u Trúc Hà n cà ng tốt. CÓ nhÆ° thế má»›i tránh được Ä‘iá»u mà ta Ä‘ang lo ngại.?"
Lục Phi Yến cÅ©ng vì mối lo ngại nà y nên vá»™i há»i, "VÆ°Æ¡ng ca thá» tÃnh xem, vá»›i cÆ°á»›c trình của xà điểu thì bao lâu nữa chúng ta đến được Tam Tuyệt bảo?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thở dà i, "Muá»™i há»i ta thì ta biết há»i ai đây? Tam Tuyệt bảo tá»a lạc tại địa phÆ°Æ¡ng nà o, đến ta còn chÆ°a rõ thì là m sao tÃnh được cÆ°á»›c trình?"
Lục Phi Yến sá»ng sốt, "Váºy VÆ°Æ¡ng ca Ä‘ang bảo xà điểu Ä‘Æ°a chúng ta đến nÆ¡i nà o đây?"
Chà ng đáp ngay, "Ãến Hoa SÆ¡n phái.?"
"Hoa SÆ¡n phái? Ãể là m gì?"
Chà ng láºp luáºn, "Tôn Lãnh Thu thế nà o cÅ©ng quay lại Hoa SÆ¡n phái. Ta muốn trÆ°á»›c hết hãy tìm được lão tặc, sau sẽ tra há»i vá» tình hình lẫn nÆ¡i tá»a lạc của Tam Tuyệt bảo.?"
Lục Phi Yến thán phục, "VÆ°Æ¡ng ca đã tÃnh trÆ°á»›c cả rồi Æ°?"
chà ng gáºt đầu, "Không sai, nhÆ°ng ta rằng... ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vụt bá» lá»ng câu nói để kêu lên, "Ta nghÄ© không sai mà . Bá»n Cao PhÆ°Æ¡ng tá»· tá»· nguy mất.?"
Tuy đưa mắt nhìn xuống dưới với Vương Thế Kỳ, nhưng Lục Phi Yến lại kêu lên, "Còn Cao Phương tỷ tỷ nà o ở đây, Vương ca?"
Hiểu được tâm ý của Lục Phi Yến, nên tuy không hợp lúc nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng phải giải thÃch cho nà ng hiểu, "Tiên phụ có má»™t vị sÆ° tá»· là VÔ Tâm Tiên Tá». Cao PhÆ°Æ¡ng tá»· tá»· chÃnh là ái đồ của gia sÆ° bá. Ô kìa, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i chạy phÃa dÆ°á»›i chÃnh là Cao PhÆ°Æ¡ng tá»· tá»· ?"
Trong tầm thị tuyến của Lục Phi Yến, nà ng Ä‘ang nhìn thấy má»™t nữ nhân Ä‘ang lao đầu chạy bán sống bán chết, phải má»™t lúc nữa cả hai má»›i nhìn thấy má»™t bá»n gồm ba tên Ä‘ang hăm hở Ä‘uổi theo nữ nhân ná».
Vì ba tên nỠnhư đã cố tình dẫn dụ nữ nhân kia chạy đến chỗ nà y nên cả ba bất thần xuất hiện từ những chỗ nấp khiến Vương Thế Kỳ và Lục Phi Yến đến lúc nà y mới nhìn thấy chúng.
Nữ nhân ná» có lẽ đã Ä‘uối sức nên chẳng bao lâu liá»n bị ba tên ná» bao vây.
Còn Ä‘ang nháºn định lại cho kỹ, xem nữ nhân ná» có đúng là Cao PhÆ°Æ¡ng hay không, nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn chÆ°a kêu đại Ä‘iểu sà xuống. Tuy nhiên chÃnh Lục Phi Yến lại hốt hoảng và phẫn ná»™ kêu lên, "Xà điểu xuống mau. VÆ°Æ¡ng ca có Ä‘oán được ba kẻ khả á» kia định là m gì nữ nhân đó không? Hừ, tháºt đốn mạt.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không cần phải đáp lá»i. Vì chÃnh chà ng đã nhìn thấy tất cả Ba tên nỠđúng là khả ố. Bá»n chúng Ä‘ang hà nh Ä‘á»™ng thủ vây đánh nữ nhân ná», nhÆ°ng thay vì đánh hay giết thì bá»n chúng thản nhiên thu tay vá» trÆ°á»›c lúc nhả kình. Kèm theo Ä‘á»™ng tác thu tay vá» là má»™t mảng xiêm y của nữ nhân kia bị xé rách hoặc bị chúng tÆ°á»›c Ä‘oạt.
Ãại Ä‘iểu Còn ở Ä‘á»™ cao khoảng mÆ°á»i trượng, Lục Phi Yến đã chá» miệng xuống thét lên lanh lảnh, "Cuồng đồ đốn mạt. Còn không mau dừng lại Æ°? CÓ bản cô nÆ°Æ¡ng đến đây.?"
Ba tên ná» chÆ°a kịp ngẩng đầu lên đã ngoác mồm ra cÆ°á»i dà i.
"Ha ha ha... vị cô nÆ°Æ¡ng nà o bá»—ng dÆ°ng tìm đến để hưởng lạc thú váºy kìa? Ha ha ha...?"
"Hố hố hố... bá»n ta còn Ä‘ang lo má»™t không đủ thá»a mãn, giá» lại có những hai thì đúng trá»i cao có mắt. Há» hố hố... ?"
"Ãến đây nà o cô nÆ°Æ¡ng. Ta không nà ng xinh đẹp hay nết na. Chỉ cần ?"
Lục Phi Yến lúc đó đã cùng VÆ°Æ¡ng Thế kỳ nhảy xuống. Nà ng quát lên, "Ta đến đây nà y! Trá»i cao có mắt nà y! Lạc thú nà y! ?"
Má»—i lần gằn giá»ng của nà ng là má»™t tiếng Ä‘á»™ng vang lên.
"Bốp, bốp, bốp.?"
Ba tên ná» Ä‘ang lảo đảo vì bị trúng ba cái tát nên thân của Lục Phi Yến, thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã rÃt lên, "Bá»n chúng Ä‘á»u là phản đồ của Hoa SÆ¡n phái. HÆ¡n nữa chúng còn là những tên vô sỉ đáng chết. Giết chúng Ä‘i Phi Yến.?"
Ba tên ná» và Lục Phi Yến cùng quay lại nhìn vá» phÃa VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Ba tên nỠvừa nhìn ra là Vương Thế Kỳ đang ôm xốc nữ nhân kia lên bèn thất thanh hô hoán, "Là Vương Thế Kỳ?"
Lục Phi Yến Ä‘oán định nữ nhân đó hẳn phải là Cao PhÆ°Æ¡ng nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i Ä‘á»™ng ná»™ đến váºy.
NhÆ°ng thế nà o thì thế nà o, hà nh vi khả á» của bá»n nà y cùng má»™t ruá»™c vá»›i Há»’ VÄ©nh Lạc nên Lục Phi Yến không thể không hạ thủ.
Nà ng quát lên , "Nạp mạng đi nà o.?"
"Vù vù ?"
Công Phu Tháºp Chỉ Truy hồn liá»n được Lục Phi Yến thi triển.
Ba tên ná» sau cÆ¡n hoảng sợ vì sá»± xuất hiện của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n hồi tỉnh. Cả ba Ä‘á»u dùng Tá» DÆ°Æ¡ng công phu để đón đỡ chÆ°Æ¡ng lá»±c của giai nhân ná».
"à o à o ?"
"ầm.?"
Do đó có sá»± liên tay liên thủ của bá»n chúng, nên Lục Phi Yến phải bị chấn lùi.
Nà ng giáºn dữ hét lên, "Ãược, bản cô nÆ°Æ¡ng chấp cả ba đó. Xem đây ?"
"Vút ?"
Bằng khinh công thượng thặng Ãạp tuyết vô ngân mà nà ng ná»›i há»c được Lục Phi Yến nhanh tốc lao và o đúng má»™t tên trong bá»n chúng.
Còn Ä‘ang hoang mang trÆ°á»›c thân phẩm vô tưởng của giai nhân tuyệt sắc, tên đó thoáng rung mình khi nghe giai nhân đánh giá»ng bảo gã, "Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
Lần nà y thì Tháºp chỉ truy hồn công phu liá»n truy hồn tên ná».
Hai tên còn lại nhân cÆ¡ há»™i Lục Phi Yến Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa bá»n chúng liá»n thịnh ná»™ gầm lên.
"Nha đầu, đỡ.?"
"Tiện tỳ, xem nà y.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Thế nhưng...
"Vút ?"
Lục Phi Yến đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c việc nà y, nên nà ng kịp thá»i thi triển khinh công Ãạp tuyết vô ngân để lạng tránh.
"ầm.?"
Hai kình của hai tên ná» do mất đối tượng nên quáºt và o nhau, là m cho cả hai háºm há»±c bÆ°á»›c lùi.
Theo cung cách cÅ©, lúc Lục Phi Yến lao vút và o má»™t trong hai nà ng lại thét, "Ãến lượt ngÆ°Æ¡i nà y, đỡ.?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
"Phịch.?"
Tên còn lại chưa gì đã biết hắn sẽ không là đối thủ của nữ nhân nỠkhi Chỉ còn một mình hắn. Tham sanh úy tỠhắn co giò chạy.
Lục Phi Yến cÆ°á»i dà i, "Ha ha ha... ngữ nhÆ° ngÆ°Æ¡i mà đòi thi thố khinh công vá»›i bản cô nÆ°Æ¡ng à ? Váºy thì đáng chết, đỡ.?"
"Vù vù ?"
Ãúng lúc đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt kêu lên ngăn lại, "Phi Yến hãy lÆ°u hắn lại.?"
Nhưng Lục Phi Yến nà o có được bản lãnh thu phát tùy tâm khi năng lực còn yếu kém. Do đó...
"ầm.?"
"Phịch.?"
Bối rối trÆ°á»›c sá»± thể nà y, Lục Phi Yến vá»™i và ng há»i, "Có chuyện gì váºy vÆ°Æ¡ng ca?"
Hai mắt Ä‘á» ngầu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại rÃt lên, "Muá»™n mất rồi. Cao PhÆ°Æ¡ng tá»· tá»· Ä‘ang trúng má»™t loại Ä‘á»™c dược lợi hại lắm. Ta muốn lÆ°u hắn lại để tra xét.?"
Nà ng giáºt mình, "Ãá»™c dược Æ°? Sao VÆ°Æ¡ng ca không gá»i muá»™i sá»›m hÆ¡n?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thở dà i rồi bá»—ng tỉnh ngá»™ kêu lên, "Mau lên Phi Yến, muá»™i tìm trong ngÆ°á»i bá»n chúng xem. Không chừng bá»n chúng có mang giải dược bên ngÆ°á»i.?"
Luống cuống Lục Phi Yến vội vội và ng và ng là m theo sự chỉ bảo của Vương Thế Kỳ. Sau đó, nà ng cà ng thêm hốt hoảng khi lên tiếng đáp lại, "Vương ca, không có giải dược.?"
Chà ng bà ng hoà ng, "Không có ư? Là m sao bây gi� Không lẽ chúng cứ thế nà y nhìn Cao tỷ tỷ phải chết?"
"LÃ Cao tá»· tá»· Æ°?"
"Không sai, bà ng đúng là Cao phương mà ta nói với muội.?"
Hốt nhiên, trong khi Vương Thế Kỳ chưa biết phải là m gì. Lục Phi Yến bỗng mừng rỡ, "Có rồi Vương ca.?"
Chà ng mừng không kém, "Muội đã tìm ra giải dược rồi sao?"
Lục Phi Yến lắc đầu, "Không phải là giải dược, nhưng muội chợt nghĩ ra một cách có thể giải nguy cho Cao tỷ tỷ.?"
Chà ng vá»™i há»i, "Là cách gì? Phi Yến?"
Lục Phi Yến giải thÃch khá rõ, "Muá»™i từng nghe VÆ°Æ¡ng ca nói đến việc ná»™i thể của VÆ°Æ¡ng ca là ngoại Ä‘á»™c bất xâm. Nếu váºy vÆ°Æ¡ng ca có thể trÃch huyết của VÆ°Æ¡ng ca cho Cao tá»· tá»· uống. Ãến lúc đó còn lo gì Cao tá»· tá»· phải chết vì Ä‘á»™c?"
Tỉnh ngá»™, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khen, "Hay lắm, muá»™i quả tháºt là ngÆ°á»i cao kiến, ta tháºt cảm kÃch việc có muá»™i cùng Ä‘i vá»›i ta.?"
Mỉm cÆ°á»i hà i lòng, Lục Phi Yến bảo, "VÆ°Æ¡ng ca không cần cảm kÃch muá»™i, chỉ cần VÆ°Æ¡ng ca luôn cho muá»™i Ä‘i cùng là được rồi. CÓ muá»™i cùng Ä‘i đâu phải là không hữu Ãch, phải không VÆ°Æ¡ng ca?"
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gáºt đầu. Ãoạn chà ng lẳng lặng dùng móng tay rạch khẽ má»™t Ä‘Æ°á»ng ngay huyết mạch chÃnh ở hổ khẩu tay.
Chá» cho số máu nhá» và o miệng Cao PhÆ°Æ¡ng đã đầy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n tá»± mình Ä‘iểm huyệt chỉ huyết. Còn Lục Phi Yến thì vÆ°Æ¡n tay Ä‘iểm và o hai huyệt đạo hầu lá»™ và phúc kết của Cao PhÆ°Æ¡ng giúp Cao PhÆ°Æ¡ng nuốt hết ngụm huyết do VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhá» và o.
Hai ngÆ°á»i lo âu chá» Cao PhÆ°Æ¡ng tỉnh lại.
NhÆ°ng cà ng chá», cả hai cà ng thêm sốt ruá»™t, vì Cao PhÆ°Æ¡ng không những đã không tỉnh lại mà nà ng bắt đầu co giáºt khắp toà n thân.
Cao PhÆ°Æ¡ng cà ng co giáºt thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và Lục Phi Yến cà ng thêm hoảng sợ. NhÆ°ng sá»± hoảng sợ của hai ngÆ°á»i hoà n toà n không giống nhau.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cho rằng máu huyết của chà ng không há» có tác dụng giải Ä‘á»™c nhÆ° Lục Phi Yến nói. Và nhÆ° thế có nghÄ©a là Cao PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang co giáºt những cÆ¡n cuối cùng rồi chắc chắn sẽ chết.
Riêng Lục Phi Yến thì nghÄ© khác. Nà ng có đủ bằng chứng để minh định rằng Cao PhÆ°Æ¡ng tháºt sá»± Ä‘ang tỉnh dần lại. Và nà ng còn đủ bằng chứng hÆ¡n để hiểu ý nghÄ©a những cÆ¡n co giáºt kia của Cao PhÆ°Æ¡ng. Bởi nếu Cao PhÆ°Æ¡ng không tỉnh lại không mau phục hồi phần nà o nguyên khà thì Cao PhÆ°Æ¡ng sẽ không có những cÆ¡n co giáºt mạnh thế kia. Ãồng thá»i chÃnh vì cao PhÆ°Æ¡ng đã khôi phục phần nà o nguyên khà nên Lục Phi Yến má»›i hiểu những cÆ¡n co giáºt kia mang những ý nghÄ©a gì.
Còn chÆ°a tin hẳn và o nháºn định của bản thân, Lục Phi Yến vá» Ä‘Æ°a tay ra nhÆ° muốn giữ yên Cao PhÆ°Æ¡ng lại để lén xem thân nhiệt của Cao PhÆ°Æ¡ng.
Nóng! Cái nóng nà y không phải là má»™t loại nóng đến cháy da bá»ng thịt mà má»™t loại nó hừng há»±c ở dÆ°á»›i da khiến cho da của Cao PhÆ°Æ¡ng phải dần dần hồng nhuáºn và phải xuất hạn mồ hôi. Tuy chỉ cảm nháºn được cái nóng nà y qua bà n tay Ä‘á»™ng chạm và o chứ không thể nà o đồng cảm được vá»›i Cao PhÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i Ä‘ang cảm thụ khác lạ đó, nhÆ°ng do đã hiểu tại sao Cao PhÆ°Æ¡ng phải co giáºt và phải nóng nhÆ° váºy, khuôn mặt của Lục Phi Yến bá»—ng Ä‘á» bừng lên.
CÓ tiếng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»i là m cho Lục Phi Yến hồi tỉnh, "Muá»™i đã là m sao rồi?"
Lục Phi Yến đáp tháºt khẽ, "Muá»™i không há» gì chỉ có Cao tá»· tá»·... ?"
"Cao tỷ tỷ thì sao? Muội mau nói cho ta nghe đi.?"
Lục Phi Yến không sao nói được vì hầu như nà ng không muốn nói.
Thấy thế VÆ°Æ¡ng thế Kỳ bèn nhìn lại cách giữ Cao PhÆ°Æ¡ng của Lục Phi Yến. Chà ng mÆ¡ hồ phá»ng Ä‘oán, "Muá»™i Ä‘ang xem mạch tượng cho Cao tá»· tá»· à . Muá»™i đã thấy Ä‘iá»u gì? CÓ phải Cao tá»· tá»· đã vô vá»ng rồi không? Muá»™i cứ nói ra cho ta biết Ä‘i, Phi Yến.?"
Lục Phi Yến sợ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘á»c được những gì nà ng Ä‘ang nghÄ©, nhất là hà nh Ä‘á»™ng nà ng Ä‘ang kiá»m giữ Cao PhÆ°Æ¡ng và qua cách co giáºt khá kỳ quặc của Cao PhÆ°Æ¡ng, nà ng vụt đứng lên và đáp lại xằng giá»ng, "Muá»™i không biết gì hết. VÆ°Æ¡ng ca đừng há»i gì muá»™i có được không?"
Thái Ä‘á»™ của Lục Phi Yến khiến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nghi hoặc. Mặc cho Lục Phi Yến bảo chà ng đừng há»i, chà ng cứ há»i, "NhÆ°ng tại sao... ?"
Lục Phi Yến vừa quay mặt sang phÃa khác, vừa thét lên, "VÆ°Æ¡ng ca hãy để cho muá»™i yên! VÆ°Æ¡ng ca đừng nói gì nữa! Muá»™i không nghe VÆ°Æ¡ng ca nói đâu!?"
Giáºt mình, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ ngÆ¡ ngẩn đứng nhìn cả hai và cùng lo ngại cho cả hai. Má»™t ngÆ°á»i thì Ä‘ang cà ng lúc cà ng co giáºt, cái chết đã đến rất gần. NgÆ°á»i khác thì Ä‘á»™t nhiên giáºn dữ, má»™t sá»± giáºn dữ do không rõ nguồn cÆ¡n nên rất khó dá»— dà nh.
NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đâu thể yên lặng mãi được, nhất là lúc chà ng nhìn thấy Cao PhÆ°Æ¡ng vừa co giáºt vừa tá»± xé bá» y phục của nà ng.
Phần thì ngượng không dám nhìn và o chá»— không được nhìn trên ngÆ°á»i Cao PhÆ°Æ¡ng phần thì lo sợ cho Cao PhÆ°Æ¡ng phải chết thảm nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘Ã nh phải nhìn và o Lục Phi Yến mà kêu rằng, "Phi Yến, muá»™i hãy xem Cao tá»· tá»· kìa. Ta... ta tháºt không dám nhìn Cao tá»· tá»· nữa.?"
Ãang quay lÆ°ng vá» phÃa VÆ°Æ¡ng thế Kỳ và Cao PhÆ°Æ¡ng, Lục Phi Yến vừa nghe chà ng kêu lên nhÆ° thế bèn quay ngÆ°á»i tháºt nhanh.
Nà ng thì nhìn thấy Cao Phương trong tư thế rất khó coi. Còn Vương thế Kỳ nhìn thấy Lục Phi Yến tuôn lệ đầm đìa.
Quên cả giữ gìn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bÆ°á»›c đến và ôm Lục Phi Yến và o lòng. Chà ng hốt hoảng há»i, "Sao Váºy Phi Yến? Ta đã là m Ä‘iá»u gì không đúng Æ°?"
Ãược dịp Lục Phi Yến oà khóc trong vòng tay VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Ãang khóc nhÆ°ng Lục Phi Yến vẫn không quên nhìn chừng và o Cao PhÆ°Æ¡ng. Và nà ng thầm quyết định cho sá»± dằn vặt trong tâm tưởng của nà ng từ nãy đến giá», khi nà ng nhìn thấy má»™t biểu hiện khác của Cao PhÆ°Æ¡ng.
Lục Phi Yến chợt xô VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ra. Nà ng nói trong nhịp thở dồn dáºp, "VÆ°Æ¡ng ca mau đến cứu Cao tá»· tá»· Ä‘i.?"
Vương Thế Kỳ nữa mừng nữa lo sợ, "Cứu ư? Cao tỷ tỷ còn cứu được sao?"
Lục Phi Yến quả quyết , "Cứu được. Và ngÆ°á»i duy nhất cứu được Cao tá»· tá»· ở tại đây chỉ có VÆ°Æ¡ng ca mà thôi. VÆ°Æ¡ng ca hãy... ?"
Chà ng ngắt lá»i, "Là ta? Ta đâu biết là m cách nà o để cứu cho Cao tá»· tá»· ?"
Lục Phi Yến cÆ°á»i thảm, "Muá»™i biết, lúc nãy muá»™i không nói ra vì muá»™i không muốn mất VÆ°Æ¡ng ca.?"
" Phi Yến... ?"
"vÆ°Æ¡ng ca hãy nghe muá»™i nói hết đã. Vì muá»™i từng sống chung đụng vá»›i đủ hạng ngÆ°á»i ở Huỳnh Liên giáo nên muá»™i biết rõ Cao tá»· tá»· Ä‘ang bị xuân dược hà nh hạ.?"
"Xuân dược?"
"Phải, là Xuân dược. Muội định không nói nhưng bây giỠmuội không thể không nói. Muội đã nói xong, Vương ca muốn xỠtrà thế nà o tùy Vương ca. Vương ca định đoạt vỠmuội như thế nà o muội cũng cam chịu, vì muội yêu Vương ca.?"
Nói đến đây, Lục Phi Yến chợt bÆ°ng mặt chạy Ä‘i, khiến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thêm kinh hoảng. NhÆ°ng khi chà ng nhìn thấy Lục Phi Yến đã dừng lại ở má»™t nÆ¡i cách đó không xa và đang tức tưởi khóc vá»›i hai bá» vai luôn rung Ä‘á»™ng, chà ng liá»n hết kinh hoảng. Ngược lại chà ng bắt đầu hoang mang.
Chà ng hoang mang vì không biết phải xá» trà vá»›i Cao PhÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o cho thÃch đáng, chà ng không hiểu liệu Cao PhÆ°Æ¡ng có hà i lòng vá»›i cách xá» trà của chà ng không? Còn vá» phần Lục Phi Yến thì chà ng đã có chủ trÆ°Æ¡ng sẵn rồi. Chà ng không thể nà o xa Lục Phi Yến được Lục Phi Yến cÅ©ng không muốn lìa xa chà ng, do đó Lục Phi Yến phải tan nát tâm can má»›i dám mở miệng nói cho chà ng nghe hiện trạng của Cao PhÆ°Æ¡ng. Chà ng đâu có thể vì ai khác mà đánh mất Ä‘i má»™t ngÆ°á»i có lòng Ä‘á»™ lượng nhÆ° Lục Phi Yến được. Không phải Lục Phi Yến vừa nói "VÆ°Æ¡ng ca định Ä‘oạt vá» muá»™i nhÆ° thế nà o muá»™i cÅ©ng cam chịu
đó sao? Lục Phi Yến nếu không có lòng độ lượng thì đâu có nói được câu nà y?
"U Æ° ?"
Xuân dược phát tác cà ng lúc cà ng mạnh khiến cho Cao PhÆ°Æ¡ng phải báºt lên những tiếng rên rỉ man dại.
Vương Thế Kỳ hoà n hồn.
Chà ng nhìn chằm chằm và o Cao Phương.
chà ng mÃm chặt môi vá»›i má»™t quyết định.
Chà ng quay lại hướng vỠLục Phi Yến.
Chà ng kêu lá»›n, "Phi Yến, kiếp nà y ta không bao giá» xa rá»i muá»™i.
Dù ta có buá»™c phải cứu Cao tá»· tá»· nhÆ°ng ngÆ°á»i ta yêu nhất chÃnh là muá»™i.VÆ°Æ¡ng thế kỳ ta thá» không hai lá»i.?"
Không hiểu từ lúc nà o đại Ä‘iểu đã hạ thân xuống và đang choà ng má»™t bên cánh quanh ngÆ°á»i Lục Phi Yến.
VÆ°Æ¡ng thế Kỳ vừa nói xong liá»n nhìn thấy đại Ä‘iểu gáºt đầu và i lượt nhÆ° đã hiểu và là m chứng nhân cho câu nói của chà ng. Tâm tÆ° thoáng đạt, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hết cả ngượng ngùng lo sợ. Chà ng khom xuống bồng Cao PhÆ°Æ¡ng lên. Hai cánh tay của Cao PhÆ°Æ¡ng nhÆ° tìm được chá»— bấu vÃu bèn lẹ là ng hoà ng quanh thân VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ° sợ mất Ä‘i. Chà ng lắc đầu cÆ°á»i thảm hại và đưa Cao PhÆ°Æ¡ng và o má»™t góc khuất ra tháºt xa.
Xa để cho Lục Phi Yến không bấn loạn tâm tưởng.
và tâm tưởng của Lục Phi Yến sau má»™t lúc bình lặng giá» bá»—ng bấn loạn lên khi nghe có tiếng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gá»i tháºt nhẹ nhà ng, "Phi Yến, chúng ta Ä‘i thôi.?"
Khuôn mặt của Lục Phi Yến từ đỠbừng lên khi nà ng nhìn thấy Vương Thế Kỳ của nà ng vẫn nguyên vẹn và đang nhìn và o nà ng.
Nà ng buá»™t miệng há»i khi chỉ thấy có má»™t mình VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ , "VÆ°Æ¡ng ca, còn Cao tá»· tá»· đâu?"
Chà ng đáp nhẹ, "Cao tỷ tỷ đã hồi phục nhưng không dám đến gặp muội.?"
Nà ng tròn mắt kinh ngạc, "Không dám? Tại sao chứ?"
"Vì Cao tỷ tỷ đang chỠmuội cho phép thay đổi xưng hô. Và Cao tỷ tỷ còn cần một bộ xiêm y tươm tất.?"
Hiểu được những gì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ muốn nói, Lục Phi Yến sau má»™t lúc phân vân chợt bá» chạy vá» phÃa mà VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa bÆ°á»›c ra.
còn lại có vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và đại Ä‘iểu, chà ng không hiểu sao lại há»i đại Ä‘iểu, "Ãiểu huynh có Ä‘oán được ý tứ của Phi Yến không? Liệu Phi Yến có tha thứ cho ta không? Và Liệu Phi Yến có tiếp nháºn má»™t ngÆ°á»i nữa gá»i a di là a di không?"
Ba lần há»i của chà ng liá»n nháºn được ba lượt gáºt đầu của đại Ä‘iểu.
Chà ng ngạc nhiên cùng cá»±c nên phải kêu lên há»i nữa, "Là m sao Ä‘iểu huynh biết? Không lẽ Phi Yến đã nói hết vá»›i Ä‘iểu huynh?"
Ãại Ä‘iểu vừa gáºt đầu xong hai lượt thì có tiếng Lục Phi Yến vang lên tai VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ , "XÃ! VÆ°Æ¡ng ca nhân lúc muá»™i vắng mặt đã truy vấn xà điểu phải không? Nếu váºy, muá»™i phải phạt VÆ°Æ¡ng ca má»›i được ?"
"Phạt ta?" Vừa há»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa quay ngÆ°á»i lại, chà ng kinh ngạc nhìn Lục Phi Yến và Cao PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang thân thiết nắm tay nhau.
Lục Phi Yến giả vá» giáºn dữ, "ÃÆ°Æ¡ng nhiên là phải phạt VÆ°Æ¡ng ca rồi.?"
chà ng lúng búng trong miệng, "Muội định phạt ta thế nà o đây?"
Lục Phi Yến đẩy Cao PhÆ°Æ¡ng qua cho chà ng bảo, "Muá»™i phạt VÆ°Æ¡ng ca nói nhÆ° thế nà o để Cao PhÆ°Æ¡ng đừng gá»i muá»™i là đại tá»· nữa. VÆ°Æ¡ng ca mà nói không được thì đừng trách muá»™i.?"
Vương Thế Kỳ ngơ ngác nhìn Lục Phi Yến, sau đó lại nhìn và o Cao Phương thẹn thùng đứng bên cạnh chà ng.
Cao PhÆ°Æ¡ng thì Ä‘á» bừng sắc mặt, còn Lục Phi Yến thì chúm chÃm, không ai chịu mở miệng cả. HỌ chá» chà ng nói ra trÆ°á»›c.
Chà ng đà nh phải nói, "Phi Yến, đa tạ muội đã có lượng bao dung.
Tuy Cao PhÆ°Æ¡ng bối pháºn là sÆ° tá»· của ta, tuy ta và Cao PhÆ°Æ¡ng có chung đụng xác thịt trÆ°á»›c muá»™i nhÆ°ng theo ta và theo lẽ công bằng muá»™i là đại tá»· là đúng rồi. Nếu muá»™i phạt ta phải là m cho được Ä‘iá»u đó thì dù là bây giá» hay mãi mãi sau nà y ta cÅ©ng không sao thá»±c hiện được Muá»™i hãy lượng thứ cho ta.?"
Lục Phi Yến nghe xong chợt báºt cÆ°á»i, "Thôi được, xem ra VÆ°Æ¡ng Ca cÅ©ng thông tình đạt lý lắm. Muá»™i không phạt VÆ°Æ¡ng ca nữa đâu, trừ phi... ?"
Vương Thế Kỳ lại một phen hốt hoảng, "Còn gì nữa đây, Phi Yến?"
Nà ng nghiêm mặt nói, "Trừ phi VÆ°Æ¡ng ca vì muốn là m theo lá»i muá»™i, sắp muá»™i đứng sau Cao PhÆ°Æ¡ng thì muá»™i sẽ phạt VÆ°Æ¡ng ca tháºt nặng.?"
Chà ng thè lưỡi, ra vẻ sợ sệt, "Ta nà o dám, muội đừng phạt ta nữa.?"
Lúc đó, Cao Phương mới dám lên tiếng, "Phu quân, phu quân có muốn thiếp nói cho phu quân biết đại tỷ định phạt phu quân như thế nà o không?"
Lối xÆ°ng hô của Cao PhÆ°Æ¡ng tuy lạ tai đối vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ°ng Cao PhÆ°Æ¡ng đâu còn cách xÆ°ng nà o khác, má»™t khi bối pháºn của Cao PhÆ°Æ¡ng luôn luôn là sÆ° tá»· của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Chà ng hiểu như thế nên chà ng nói, "Nương tỠhãy nói đi. Ta đang ChỠnghe đây.?"
Cao phÆ°Æ¡ng mãn nguyện bảo, "Nếu phu quân không xá» trà nhÆ° thế nà y thì đại tá»· sẽ vÄ©nh viá»…n xa rá»i phu quân.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kinh hoảng hồn vÃa, chà ng chồm vá» phÃa trÆ°á»›c và kéo Lục Phi Yến lại gần. Hai tay chà ng choà ng qua ngÆ°á»i hai trang giai nhân, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cao giá»ng nói cho cả hai cùng nghe, "Dù bất cứ nguyên do gì, kiếp nà y ta quyết không đánh mất Ä‘i diá»…m phúc của ta. Cả hai phải ở vá»›i ta, chúng ta quyết không rá»i xa.?"
Cao Phương nghe thế tuy có hà i lòng nhưng vẫn nhắc, "Phu quân đừng quên những gì đã dặn thiếp đấy.?"
Lục Phi Yến ngạc nhiên, "VÆ°Æ¡ng ca đã dặn nhị muá»™i Ä‘iá»u gì?"
Cao Phương bẽn lẽn đáp, "Y của phu quân là ... ?"
Chà ng cÆ°á»›p lá»i giải thÃch, "Phi Yến, lúc nãy ta có bảo Cao PhÆ°Æ¡ng dù nà ng có lượng bao dung tiếp nháºn Cao PhÆ°Æ¡ng thì Cao PhÆ°Æ¡ng CÅ©ng phải quay lại Thất Ãiệp cốc ngay. Má»™t là để bẩm trình má»i việc vá»›i a di để a di chấp nháºn, hai là để a di có ngÆ°á»i bầu bạn. Ngoà i ra còn má»™t nguyên do nữa khiến ta muốn Cao PhÆ°Æ¡ng quay vá» Thất Ãiệp cốc đó là ?"
"Là Vương phu quân sợ muội phải gặp nguy hiểm nếu cùng đến Tam Tuyệt bảo, vì võ công muội không bằng đại tỷ.?"
Nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và Cao PhÆ°Æ¡ng luôn phiên giải thÃch, Lục Phi Yến rất hà i lòng, nà ng nói, "NhÆ° váºy cÅ©ng phải. A di cần biết rõ việc nà y. Tuy nhiên... ?"
"Sao nữa, Phi Yến?"
Thay vì đáp lá»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì Lục Phi Yến đã há»i ngược lại chà ng, "Nếu nhị muá»™i phải quay lại Thất Ãiệp cốc thì không thể không mang xà điểu, váºy chúng ta Ä‘i đến Tam Tuyệt bảo nhÆ° thế nà o đây?"
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mỉm cÆ°á»i, "Cao PhÆ°Æ¡ng đã nói cho ta biết địa Ä‘iểm tá»a lạc Tam Tuyệt bảo rồi. Từ đây Ä‘i đến Tam Tuyệt bảo chỉ cần hai ngà y Ä‘Æ°á»ng là đủ. Mà ba ngà y nữa bảo chủ Tam Tuyệt bảo má»›i khai diá»…n lá»… suy tôn minh chủ, chúng ta vẫn còn thừa thá»i gian.?"
Lục Phi Yến thảng thốt kêu lên, "Suy tôn minh chủ? Ai sẽ suy tôn và suy tôn ai?"
Cao PhÆ°Æ¡ng háºm há»±c nói chen và o, "Bảo chủ Tam Tuyệt bảo sẽ là minh chủ võ lâm, còn quần hùng các phái thì buá»™c phải phục tùng và suy tôn lão.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tiếp lá»i, "Vì muốn giáng cho Tam Tuyệt bảo má»™t đòn sét đánh không kịp bÆ°ng tai nên ta không muốn đến sá»›m. Vả lại, ta sẽ nhân lúc Ä‘i Ä‘Æ°á»ng mà tìm hiểu xem lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi có lần mò tìm đến Tam Tuyệt bảo không. Nếu có thì diệt lão ác ma trÆ°á»›c, san bằng Tam Tuyệt bảo sau. Còn nhÆ° không thì đúng ngà y khai diá»…n Ä‘iển lá»… ta sẽ an tâm xuất hiện.?"
cao PhÆ°Æ¡ng còn nói, "Và chỉ và o dịp đó má»i ngÆ°á»i má»›i có cÆ¡ há»™i xâm nháºp và o Tam Tuyệt bảo. Hôm đó không lẽ bản chủ Tam Tuyệt bảo lại không giải trừ má»i cÆ¡ quan và các tráºn thế bố phòng sao? NhÆ° váºy còn ai dám xem lão là minh chủ võ lâm nữa?"
Gáºt đầu hà i lòng trÆ°á»›c những tÃnh toán của VÆ°Æ¡ng thế Kỳ và Cao PhÆ°Æ¡ng, Lục Phi Yến bảo, "Ãược lắm! Chúng ta cứ thế mà hà nh Ä‘á»™ng. Bây giá» VÆ°Æ¡ng ca có lên Hoa SÆ¡n Phái nữa không?"
Chà ng lắc đầu, "Không cần, Tôn Lãnh Thu đã đưa tất cả đến Tam Tuyệt bảo rồi. Ba tên nà y lãnh phần trừ khỠCao Phương nhưng lại nảy sinh tà ý. NhỠđó, chúng ta mới xuất hiện kịp và cứu Cao Phương.?"
"Và nhỠđó VÆ°Æ¡ng ca má»›i có thêm má»™t ngÆ°á»i phục thị chứ gì?"
Vừa nói thêm và o Lục Phi Yến vừa liếc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»™t cái tháºt sắc bén, khiến VÆ°Æ¡ng thế Kỳ phải xiêu hồn lạc phách.
Cao PhÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i và được đại Ä‘iểu Ä‘Æ°a Ä‘i xa dần, cao dần...
|
20-05-2008, 04:58 PM
|
|
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 29
Thiện bất lai, già lai bất thiện.
Vì giang hồ khuấy động quần ma.
Tác giả: Trần Thanh Vân
Quần hùng khắp tam sÆ¡n ngÅ© nhạc Ä‘ang tá» tá»±u tại đại sảnh Ä‘Æ°á»ng của Tam Tuyệt bảo, dù là tá»± nguyện đến hay bị ép buá»™c phải đến, Ä‘á»u phải bà ng hoà ng và hoang mang khi nghe má»™t giá»ng của nữ nhân lảnh lót xÆ°á»›ng lên.
"Chưởng môn nhân môn phái Hoa Sơn Vương Thế Kỳ.?"
Tiếp đó, một âm thanh khác rõ rà ng là thanh âm của Vương Thế Kỳ chợt xướng lên.
"Giáo chủ U Linh giáo Lục Phi Yến đến.?"
Ngồi ở hà ng trên cùng là bảo chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Dung Không và thiếu bảo chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Trúc Hà n, và Tá» DÆ°Æ¡ng Thủ Tôn Lãnh Thu, cả ba ngÆ°á»i tá» ra giáºn dữ khi nghe hai lượt xÆ°á»›ng tên nà y. Do đó, cả ba Ä‘á»u đứng lên và quay nhìn vá» phÃa sau. Lúc đó, quần hùng thuá»™c các phái cÅ©ng đã quay lại và đang đổ dồn các ánh mắt vá» phÃa háºu.
Hai nhân váºt cá»±c kỳ thanh tú, má»™t nam má»™t nữ, Ä‘ang ung dung tiến đến vá» phÃa má»i ngÆ°á»i.
Cảm nháºn của má»i ngÆ°á»i hoà n toà n không giống nhau khi nháºn được sá»± xuất hiện của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và má»™t nữ nhân xa lạ nhÆ°ng lại có chức pháºn không xa lạ vá»›i má»i ngÆ°á»i, giáo chủ U Linh giáo.
CÓ ngÆ°á»i lên tiếng thì thà o, "ủa, giáo chủ U Linh giáo không còn là Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Thôi nữa sao?"
Và có tiếng đáp lại của Hạ Ãiá»n, chưởng môn nhân môn phái Côn Luân, "Tiá»n Vá»ng Thôi có lẽ đã chết dÆ°á»›i tay của VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp rồi.?"
Tiếp đó là sá»± giải trình của Ngụy Bất Túc chưởng môn nhân môn phái Tuyết SÆ¡n, "Vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia Ngụy má»— đã gặp rồi. Nếu vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng đó ở há» Lục thì Ä‘Ãch thị là ái nữ của giáo chủ U Linh giáo trÆ°á»›c đây Ãạp tuyết vô ngân Lục KÃnh ThÆ°Æ¡ng rồi.?"
"Không sai, Vệ má»— nhá»› không lầm thì Lục giáo chủ vốn có má»™t vị thiên kim tiểu thÆ° có tÃnh danh chúng ta vừa nghe. Hay lắm, có VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp và Lục Phi Yến giáo chủ đến đây thì chúng ta đủ lá»±c lượng rồi.?"
Không còn những tiếng thì thà o nữa, ngay sao câu nói khá lớn của Thần cái Nhất chưởng bạt sơn Vệ HỒ Hiệp bang chủ Cái bang quần hùng chợt nhao nhao lên.
VÔ Trần đại sÆ° bá»—ng bÆ°á»›c và o niệm pháºt hiệu, "A di Ä‘Ã pháºt! Vị nà o không đồng tình trong việc suy tôn LÆ°u bảo chủ là m minh chủ võ lâm xin đứng cùng phÃa bần tăng.?"
Tiếng khởi xướng của VÔ Trần đại sư vừa vang lên, quần hùng đang nhao nhao bỗng yên lặng.
Vương Thế Kỳ và Lục Phi Yến vẫn thản nhiên bước và o.
Lưu Dung Khổng bỗng quát lên, "Vô Trần, ngươi quên chuyện gì đã xảy ra cho Thiếu Lâm tự rồi sao?"
VÔ Trần đại sÆ° thoáng nao núng, nhÆ°ng khi đại sÆ° mục thị từng bÆ°á»›c chân dịch chuyển khoan thai trầm tÄ©nh của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang tiến và o, VÔ Trần đại sÆ° liá»n lá»›n tiếng đáp lại, "A di Ä‘Ã pháºt! Nếu LÆ°u bảo chủ dùng đức thu phục Thiếu Lâm thì không có gì để nói.
Nhưng đáng tiếc là bảo chủ lại ỷ trương và o công phu tà đạo của Vạn thế ma quân nên Thiếu Lâm phái dù chết quyết không phục tùng.?"
NgÆ°á»i của phái VÕ Ãang, Tuyết SÆ¡n, Côn Luân và Cái bang do đã biết rõ LÆ°u Trúc Hà n là truyá»n nhân di mạng của Váºn Thế Ma Quân nên nhân dịp nà y há» cÅ©ng hòa giá»ng kêu lên.
"Chúng ta quyết không phục tùng Vạn thế ma quân.?"
"vạn thế ma quân là một ác ma.?"
"Chúng ta phải hiệp Lực trừ khỠVạn thế ma quân.?"
"Cả Tam Tuyệt bảo nữa.?"
"Trừ khá», trừ khá», trừ khá»... ?"
Khà thế tháºt hà o hùng khiến cho hai phái Không Ãá»™ng và Nga My phải nao núng. Bá»n há» dịch ngÆ°á»i lần lần cùng má»™t phÃa, đối láºp vá»›i phÃa kia gồm bốn phái má»™t bang.
Bá»n Hoa SÆ¡n cÅ©ng lặng lẽ phân khai. Sá» theo Tôn Lãnh Thu thì áp dần vá» phÃa Nga My, Không Ãá»™ng. Sá» trung thà nh thì ung dung đứng và o hà ng ngÅ© bốn phái má»™t bang kia.
TrÆ°á»›c diá»…n biến đầy bất ngá» nà y, thiếu bảo chủ LÆ°u Trúc Hà n vẫn bình chân nhÆ° vại. Hắn hết cả giáºn dữ đối vá»›i sá»± xuất hiện của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Ngược lại, hắn cứ tủm tỉm cÆ°á»i và i lượt nhìn bá»n bốn phái má»™t bang nhÆ° Ä‘ang đắc ý vá»›i má»™t mÆ°u toan Ä‘ang dần dần hình thà nh trong tâm trà hắn.
Hắn chỉ thoáng băn khoăn khi thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ ung dung khoan thai má»™t cách lạ thÆ°á»ng. Còn nữa, đôi khi hắn lại liếc nhìn má»™t cách thèm muốn vá» phÃa Lục Phi yến. Lúc đó ánh mắt của hắn trà n đầy những dục niệm không thể nà o che dấu được.
Không há» lầm lẫn, Lục Phi yến hiểu được tà ý của LÆ°u Trúc Hà n là ngÆ°á»i mà lần đầu tiên nà ng biết mặt, nên nà ng cứ quắc mắt nhìn và o hắn, không há» tá» ra sợ sệt.
Khi còn cách bá»n LÆ°u Dung Khổng, chừng ba trượng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dừng lại. Thay vì lên tiếng vá»›i bá»n ác ma, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại vòng tay thi lá»… những ngÆ°á»i thuá»™c bốn phái má»™t bang.
Chà ng lá»… mạo nói, "Bổn chưởng môn đến cháºm, để cho chÆ° vị chưởng môn, bang chủ và má»i ngÆ°á»i phải chỠđợi, tháºt là đắc tá»™i.
Mong chư vị lượng thứ cho.?"
Sá»± khiêm tốn của chà ng, ngay tức khắc được má»™t Ãt ngÆ°á»i khâm phục, đó chÃnh là số môn nhân, đệ tá» trung thà nh của phái Hoa SÆ¡n.
HỌ gà o lên, "Chưởng môn, chúng đệ tỠnguyện thần phục chưởng môn. Chỉ có chưởng môn mới xứng đáng là chưởng môn của chúng đệ tỠChưởng môn hãy hưng môn phục phái.?"
"Hưng môn phục phái.?"
Tiếp đó, trÆ°á»›c sá»± giáºn dữ của LÆ°u Dung Khổng và Tôn Lãnh Thu, VÔ Trần đại sÆ° bá»—ng lên tiếng, "A di Ä‘Ã pháºt! Bần tăng nhân đây xin mạo muá»™i nói thẳng VÆ°Æ¡ng đại anh hùng không những xứng đáng là chÆ°Æ¡ng môn của riêng Hoa SÆ¡n mà còn xứng đáng vá»›i cÆ°Æ¡ng vị minh chủ võ lâm. Mong VÆ°Æ¡ng đại anh hùng hãy vì quần hùng mà hÆ°ng thịnh võ lâm.?"
"Hưng thịnh võ lâm.?"
"Hưng thịnh võ lâm.?"
Chủ xÆ°á»›ng của VÔ Trần đại sÆ° không ngá» lại có quần hùng hưởng ứng Tuy chỉ có bốn phái má»™t bang nhÆ°ng tiếng hô hoán ráºp rà ng của há» cÆ¡ hồ đã át Ä‘i những tiếng la Ó khÃch bác và động ná»™ của môn phái Tam Tuyệt bảo và hai phái Nga My, Không Ãá»™ng cùng vá»›i mấy mÆ°á»i tên phản đồ Hoa SÆ¡n phái.
ChÃnh Ä‘iá»u nà y là m cho LÆ°u Dung Khổng, Tôn Lãnh Thu và cả LÆ°u Trúc Hà n vừa phải ná»™ khà xung thiên.
Trong khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngỡ ngà ng vá» danh xÆ°ng mà quần hùng các võ phái đã gán cho chà ng, hai vị chưởng môn nhân của hai phái Nga My, Không Ãá»™ng có phần nà o dao Ä‘á»™ng.
Lâm Vân sÆ° thái len lén nhìn qua Há»—n nguyên tam chưởng Ãà m Gia Thạch. Ngược lại Ãà m Gia Thạch cÅ©ng Ä‘Æ°a mắt dò xét ý tứ của chưởng môn nhân Nga My phái.
Tâm ý tÆ°Æ¡ng thông, cả hai cùng gáºt đầu vá»›i nhau, biểu hiện cả hai có cùng chung má»™t ý định.
Tuy nhiên, cả hai chÆ°a có dịp tá» lá»™ ý định của há», Vạn thế ma quân LÆ°u Trúc Hà n bất giác cÆ°á»i lên vang dá»™i, "Ha ha ha...?"
Ãang khi trà ng cÆ°á»i của LÆ°u trúc Hà n vẫn còn đó, phản ứng của quần hùng dần dần biến đổi.
Ngoà i má»™t Ãt nhÆ° VÔ Trần đại sÆ°, bang chủ Cái bang Vệ Há»’ Hiệp, chưởng môn nhị phái Côn Luân và Tuyết SÆ¡n là Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc, há» vẫn tin tưởng và o VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, những ngÆ°á»i còn lại không thể không nao núng trÆ°á»›c ná»™i lá»±c cÅ©ng uyên thâm của LÆ°u Trúc Hà n Ä‘ang phổ và o trà ng cÆ°á»i.
Huống chi tất cả Ä‘á»u nhìn thấy LÆ°u Dung Khổng và Tôn Lãnh Thu quay lÆ°ng lùi lại và đứng vá» phÃa sau đầu bên LÆ°u Trúc Hà n nhÆ° hai tả hữu há»™ vệ.
Thần thái hai lão già nà y rõ rà ng là hoà n toà n tin tưởng, nể trá»ng và thần phục LÆ°u Trúc Hà n.
Ãiá»u nà y ngay láºp tức là m cho Lâm Vân sÆ° thái và Ãà m Gia Thạch thêm má»™t lần dao Ä‘á»™ng tiếp sau lần dao Ä‘á»™ng vừa rồi.
Lâm Vân sÆ° thái bá»—ng buá»™t miệng kêu lên, "Cá»u chuyển hồi nguyên Ä‘an của Thiếu Lâm, Cá» nguyên Ä‘an của VÕ Ãang và nhiá»u loại dược liệu trấn sÆ¡n của các phái thế là đã được thiếu bảo chủ Tam Tuyệt bảo chuyển thà nh ná»™i nguyên chân khà cả rồi.?"
Do cÅ©ng chung má»™t ý nghÄ© tÆ°Æ¡ng tá»± nên Ãà m Gia Thạch lẳng lặng gáºt đầu thừa nháºn.
Tuy Lâm Vân sÆ° thái chỉ nói nhá» cho bản thân nghe và nhỠđứng khá gần nên Hà m Gia Thạch cÅ©ng nghe, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang quan sát phản ứng của quần hùng nên chà ng vô tình nghe được lá»i nà y.
Chà ng khẽ nhÃu mà y lo lắng.
Ngay tức khắc cái nhÃu mà y lo lắng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n lá»t và o đôi mục quan tinh tÆ°á»ng của LÆ°u Trúc Hà n.
Hắn Ä‘á»™t ngá»™t ngÆ°ng cÆ°á»i và cất giá»ng âm trầm thâm hiểm há»i, "Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i quả to gan, đã má»™t lần bị bổn Ma Quân đánh cho sống dở chết dở may mắn lắm má»›i giữ được tÃnh mạng, ngÆ°Æ¡i không sợ hay sao mà còn dẫn xác đến đây ná»™p mạng?"
Tuy chỉ là má»™t câu há»i bình thÆ°á»ng nhÆ° bao câu há»i khác nhÆ°ng tác dụng của câu há»i nà y còn lợi hại hÆ¡n má»™t tráºn giao đấu sinh tá».
Phe của bá»n ác ma vừa nghe xong thì bao dao Ä‘á»™ng lúc nãy liá»n biến mất. Thay và o đó bá»n chúng nhÆ° vừa được uống má»™t loại linh Ä‘an kỳ dược trân quý, cứ phấn khÃch cả lên, hà o khà xông lên đến chÃn tầng trá»i.
Ngược lại, số ngÆ°á»i tin tưởng và o VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì giảm lại. Ãặc trÆ°ng là sá»± lo lắng để lá»™ ra sắc mặt của Há»’ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc.
Nháºn định được Ä‘iá»u nà y, Lục Phi Yến chợt nghiên đầu phụ nhÄ© vá»›i chà ng, "VÆ°Æ¡ng ca, trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng phải giao đấu, VÆ°Æ¡ng ca bất tất phải tranh hÆ¡i vá»›i hắn là m gì.?"
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gáºt đầu, tán thà nh lá»i nháºn định của Lục Phi Yến.
Và chà ng sang sảng đáp lại Lưu Trúc Hà n, "Lưu Trúc Hà n, ngươi nói mà không biết thẹn ư? Lần trước ngươi đã nhân lúc bổn chưởng môn mang thương thế để ra tay. Hà nh vi bất minh đó của ngươi chỉ có ngươi mới tự hà o mà nói ra thôi.?"
Nhân lúc thần sắc của LÆ°u Trục Hà n có phần biến đổi vì sá»± vạch trần nà y, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bá»—ng quát lá»›n nói thêm, "LÆ°u Trúc Hà n, ngÆ°Æ¡i bất tất phà lá»i. Hôm nay bổn chưởng môn nhất định phải lÄ©nh giáo để cho biết thế nà o là công phu tà đạo của Vạn thế ma quân. Ra tay Ä‘i!?"
"Vút ?"
Chà ng lao nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c. Hà nh vi vừa hiên ngang vừa quang minh chÃnh đại của chà ng còn lợi hại hÆ¡n nhiá»u so vá»›i câu nói lúc má»›i rồi của LÆ°u Trúc Hà n, khiến quần hùng vừa thán phục vừa tin tưởng trở lại và o VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
chuyển biến hoà n toà n bất ngỠcho phe Tam Tuyệt bảo.
Biết thế, LÆ°u Trúc Hà n Ä‘Ã nh phải nháºp cuá»™c nhÆ° VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mong muốn. Hắn quát lên cá»±c lá»›n, "Ãược lắm, Ä‘á»™ng khẩu không bằng Ä‘á»™ng thủ. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, xem chiêu.?"
"Vút ?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Ngay lần xuất thủ đầu tiên, LÆ°u Trúc Hà n vì biết rằng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nếu không là mãnh long thì không bao giá» dám quá giang, nên hắn hết sức tháºn trá»ng. Hắn phối hợp tuyệt hảo giữa bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma và công phu sở há»c đầy biến ảo của Vạn thế ma quân.
Bóng nhân ảnh của Lưu Trúc Hà n đang từ một bỗng hóa thà nh cả trăm cả ngà n bóng nhân ảnh.
Không cháºm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì muốn biết rõ bản lãnh tháºt sá»± của LÆ°u Trúc Hà n và muốn biết rõ uy lá»±c của Vạn thế ma quân công phu lợi hại ra sao nên chà ng tuy Ä‘ang thi triển Nhất ma chi vạn ma bá»™ pháp nhÆ°ng lại là thuáºn bá»™ pháp.
Chà ng cÆ°á»i vang, "Ha ha ha... LÆ°u Trúc Hà n, lần nà y ngÆ°Æ¡i có cẩn trá»ng thượng thừa. Hãy đỡ Tá» dÆ°Æ¡ng thần chưởng của Hoa SÆ¡n phái xem sao.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Là má»™t mà u tÃm thắm chợt hiển hiện trong vầng chưởng lá»±c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
"ám, ầm... ?"
Bóng nhân ảnh của cả hai là trăm bóng nhân ảnh nà y hòa quyện vá»›i trăm bóng nhân ảnh khác khiến cho tất cả thảy má»i ngÆ°á»i hiện diện tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng không thể biết được kết cục của hai lần chạm Chưởng vừa rồi.
Tuy nhiên, ở bên ngoà i chÃnh Tôn Lãnh Thu đã kêu lên, "Tưởng thế nà o, tiểu tá» VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng là má»™t hóa thân của Vạn thế ma quân ?"
LÆ°u Dung Khổng hiểu được kế mÆ°u ly gián của Tôn Lãnh Thu liá»n cÆ°á»i lên phụ há»a, "Ha ha ha... tháºt ná»±c cÆ°á»i cho bá»n trá»c VÔ Trần.
Không muốn suy tôn ngÆ°á»i nà y là m minh chủ vì cho là thế lá»±c của Vạn thế ma quân, lại suy tôn kẻ khác đúng là hóa thân của Vạn thế ma quân nữa. Ha ha ha...?"
Quần hùng không Ãt ngÆ°á»i phải hoang mang trÆ°á»›c lá»i lẽ của hai lão gian hùng.
Hiểu được tá»± sá»±, không hẹn mà đồng, Thần cái Nhất chưởng bạt sÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp và VÔ Trần đại sÆ° liá»n nhất tá» phụ nhÄ© vá»›i má»™t Ãt ngÆ°á»i hầu là m cho há» hiểu và đừng lầm kế ly gián của hai lão tặc.
Lợi dụng đúng dịp nà y, phe của VÔ Trần đại sÆ° vì lo tranh biện nên không Ä‘á» phòng, hai lão tặc LÆ°u Dung Khổng, Tôn Lãnh Thu sau khi lấy mắt ra hiệu cho Lâm Vân sÆ° thái và Há»—n nguyên chưởng Ãà m Gia Thạch tiến nhanh tốc lao và o quần hùng xuất thủ tá»›i tấp, "Lão đạo Thái Huyá»n lá»— mÅ©i trâu, xem Tá» dÆ°Æ¡ng thần chưởng của Tôn má»— đây ?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Má»™t vầng cÆ°Æ¡ng kình mang mà u tÃm nhạt bá»a và o Thái Huyá»n đạo trưởng, chưởng môn VÕ Ãang phái.
"Lão trá»c VÔ trần, tiếp kiếm bổn bảo chủ nà y.?"
"Vèo vèo ?"
Lâm Vân sÆ° thái và Há»—n nguyên tam chưởng Ãà m Gia Thạch sau má»™t lúc lưỡng lá»± phân vân Ä‘Ã nh phải xuất thủ hưởng ứng hai lão tặc ná».
Bá»n môn nhân của các phái trÆ°á»›c hà ng loạt tráºn giao đấu của tôn sÆ° phe mình, cÅ©ng vung tay Ä‘á»™ng chân giao đấu há»—n loạn.
Ngoà i Lục Phi Yến Ä‘ang giúp cho số đệ tá» trung thà nh vá»›i phái Hoa SÆ¡n giao đấu vá»›i bá»n phản đồ của chÃnh phái nà y, Hạ Ãiá»n và Ngụy Bất Túc lại lẳng lặng ra hiệu cho đệ tá» của hai lão cứ án binh bất Ä‘á»™ng để chá» xem tình hình ngã ngÅ© ra sao.
Riêng bang đồ Cái bang thì nhá» có sá»± đốc thúc của bang chủ Vệ Há»’ Hiệp nên cứ lăn xả và o bất cứ tráºn giao đấu nà o ở gần há». Và đương nhiên là bang đồ Cái bang luôn đứng vá» phe của VÔ Trần đại sÆ° La Hán Pháºt sau cái chết thảm của sÆ° huynh Kim Cà ng Pháºt, rồi thêm ná»—i nhục bị Tam Tuyệt bảo uy hiếp buá»™c phải suy tôn bảo chủ LÆ°u Dung Khổng là m minh chủ võ lâm, đến lúc nà y má»›i có dịp trút hết ná»—i căm há»n. CÓ không Ãt bá»n môn nhân Tam Tuyệt bảo phổ mạng vong trÆ°á»›c những tuyệt há»c Thiếu Lâm phái do La Hán Pháºt thi triển.
CÅ©ng váºy, VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng cÅ©ng là m lao Ä‘ao khốn khổ cho không Ãt bá»n môn nhân đệ tá» hai phái Nga Mỹ và Không Ãá»™ng.
Tình thế đang đi dần đến chỗ bại vong cho phe ác ma. Chúng không những có nhân số kém hơn mà công phu thực lực của những kẻ cầm đầu cũng không bằng đối thủ.
Tôn Lãnh Thu đà nh phải giở những thâm độc cuối cùng. Tôn Lãnh Thu bỗng ra lệnh, "Tất cả hãy lui hết ra ngoà i.?"
Lui? Quần hùng vì không hiểu Tôn Lãnh Thu có mÆ°u đồ Ä‘á»™c ác nên cà ng phấn khÃch trÆ°á»›c thắng lợi của há». HỌ truy Ä‘uổi ráo riết bá»n ác ma Ä‘ang vừa đánh vừa lui theo khẩu lệnh của Tôn Lãnh Thu.
Lúc đó, không hiểu tại sao Lưu Dung Khổng lại bỠcuộc và lao đầu chạy bay biến đi và o bên trong Tam Tuyệt bảo.
Từng tráºn giao đấu má»™t cứ dịch chuyển dần dần ra bên ngoà i đại sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Lục Phi Yến phải theo chân má»i ngÆ°á»i.
Tuy Ä‘ang giao đấu cấp bách sinh tá» vá»›i LÆ°u Trá»±c Hà n nhÆ°ng việc quần hùng Ä‘ang Ä‘i ra khá»i đại sảnh Ä‘Æ°á»ng vẫn được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nháºn thấy. Chà ng thoáng kinh nghi trong bụng nhÆ°ng lại không lý giải được đó là sá»± kinh nghi vì lẽ gì.
NhÆ°ng cÅ©ng chÃnh sá»± kinh nghi đó khiến cho chà ng táºn lá»±c bình sinh hÆ¡n, mong mau chóng chế ngá»± được LÆ°u Trúc Hà n.
"LÆ°u Trúc Hà n, hóa ra công phu của Vạn thế ma quân cÅ©ng chỉ có bấy nhiêu. Bây giỠđến lượt ngÆ°Æ¡i đây, ngÆ°Æ¡i hãy nếm tuyệt há»c Hà ng ma tháºp bát chưởng nà y. Ãệ nhất chưởng, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
ân tÆ°á»ng và trầm uất, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘iá»m nhiên hiện thân, không cần thi triển bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma nữa. Chà ng ung dung xuất thủ và o má»™t trong hà ng trăm bóng nhân ảnh ma quái của Vạn thế ma quân LÆ°u Trúc Hà n.
LÆ°u Trúc Hà n cÆ°á»i lên ngạo mạn, "NgÆ°Æ¡i mà không dùng đến bá»™ pháp của bổn môn nữa thì dù cho là Hà ng ma chưởng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải chết.?"
"Vút vút ?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
NhỠđã biết sá»± biến ảo ma quái của bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma, nên má»™t chưởng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n quáºt trúng ngay và o chưởng công của LÆ°u Trúc Hà n.
Lưu Trúc Hà n tuy kinh ngạc nhưng do nội lực uyên thâm, có từ linh đan diệu dược của các môn phái mà hắn đã chiếm đoạt, nên hắn vẫn không hỠsuy suyển.
"Ha ha ha... bổn Ma quân nói đúng không nà o? Vương Thế Kỳ đỡ!?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì biết rõ nguyên do khiến cho ná»™i lá»±c của LÆ°u Trúc Hà n Ä‘á»™t nhiên tăng vá»t, nên chà ng vẫn ung dung xuất thủ. Chà ng gầm lên vang dá»™i, "NgÆ°Æ¡i khoan vá»™i đắc ý. Ãệ nhị chưởng, đỡ nà y.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
Hà ng ma đệ nhị chưởng đương nhiên uy lực cao hơn đệ nhất Chưởng do đó, Lưu Trúc Hà n dù sao cũng phải nao lòng.
Hắn rÃt lên, "Chưởng pháp quả lợi hại. NhÆ°ng vẫn chÆ°a đủ là m cho bổn Ma quân phải sợ đâu. Súc sinh đỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"Ãệ tam chưởng nà y, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"Ãệ tứ chưởng.?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
"LÆ°u Trúc Hà n, còn đệ ngÅ© chưởng đây! Ãệ lục chưởng đây! Ãệ thất chưởng đây!?"
Má»—i má»™t tiếng quát của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là có má»™t tiếng chạm kình long trá»i lổ đất vang ra.
"ầm.?"
"ầm.?"
"ầm.?"
LÆ°u Trúc Hà n Ä‘ang tháºt sá»± nao núng trÆ°á»›c uy lá»±c cá»±c kỳ lợi hại của Hà ng ma chưởng công phu.
Hắn bắt đầu tìm cách lẫn tránh những chưởng cà ng lúc cà ng lợi hại sau đó của Vương Thế Kỳ.
Nhưng hắn bất quá chỉ tránh được một hoặc hai chưởng của Vương Thế Kỳ là cùng. Vì Vương Thế Kỳ đã đoán được tâm tưởng của hắn và đã quá hiểu sự biến hoá của bộ pháp Nhất ma chi vạn ma cho dù Lưu Trúc Hà n vừa mới thi triển phối hợp với đệ nhất khinh công của Tam Tuyệt bảo.
"Lưu Trúc Hà n, chưởng nà y là để báo thù cho Trình Hồng Quân đà chủ đây.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
"Còn đệ tháºp tam chưởng là báo thù cho Kim Cang pháºt, đỡ!?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
Không còn là nao núng nữa, LÆ°u Trúc Hà n Ä‘ang tháºt sá»± hoảng sợ trÆ°á»›c kỳ chiêu tuyệt há»c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Hắn chợt nảy sinh ác ý.
Hắn rÃt lên, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i chá»› quá lá»™ng hà nh. Bổn Ma quân hãy còn Ma kiếm tam thức đây. Ãỡ nà o, đỡ nà o, đỡ nà o.?"
"vèo vèo ?"
Kiếm quang chợt lóe lên ba lần, đúng với ba lần quát của Lưu Trúc Hà n.
Ãiá»u nà y chứng tá» rằng LÆ°u Trúc Hà n Ä‘ang thi thố liên hoà n tam kiếm thức Ma kiếm mà hắn vừa khoe khoang.
Tuy nhiên, sau khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kịp thá»i tránh được Ma kiếm tam thức của hắn, lúc hắn tái thi triển của Ma kiếm tam thức để công và o chà ng liá»n nháºn định được má»™t Ä‘iá»u.
Ãây không phải là công phu sở há»c của Vạn thế ma quân. Bởi vì, nếu đúng là công phu sở há»c của Vạn thế ma quân thì tại sao đến lúc nà y LÆ°u trúc Hà n má»›i dùng đến? Nếu hắn chỠđến lúc tối háºu má»›i thi triển tuyệt há»c nay thì chắc hẳn Ma kiếm tam thức phải có uy lá»±c rất lợi hại má»›i đúng. Ãằng nà y, không những Ma kiếm tam thức có uy lá»±c kém cá»i mà sá»± biến hóa của Ma kiếm lại không đủ là m Ä‘á»™ng tá»›i chéo áo của chà ng, dù cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không cần dùng đến bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma để lẩn tránh.
Thức ngá»™ được Ä‘iá»u nà y và nhìn thấy trên thân kiếm của LÆ°u Trúc Hà n lấp lánh có mà u xanh biếc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt Ä‘á»™ng tâm và nhá»› đến ngoại hiệu của LÆ°u Trúc Hà n "Thiết phiến Ä‘á»™c công tá»".
Thiết phiến thì hắn đã cố ý đánh rơi và o đầm Thủy trung nhược thủy để lừa Vương Thế Kỳ phải nhìn xuống và hãm hại chà ng.
NhÆ°ng chữ Ä‘á»™c vẫn còn tồn tại bên trong con ngÆ°á»i công tá» LÆ°u Trúc Hà n. Hắn đã thoa chất kịch Ä‘á»™c lên thân kiếm. Và đấy chÃnh là đệ nhị tuyệt kiếm pháp của Tam Tuyệt bảo chứ không phải Ma kiếm gì của Vạn thế ma quân. Hắn muốn hạ thủ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bằng chất Ä‘á»™c có trên thân kiếm.
Hiểu ra, Vương Thế Kỳ vỠkêu lên, "ôi chao, là độc kiếm chứ không phải Ma kiếm?"
LÆ°u Trúc Hà n ngỡ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã sợ bèn đắc ý cÆ°á»i lên, "Ha ha ha... đây là Tý ngá» Ä‘oạn hồn Ä‘á»™c. NgÆ°Æ¡i không tránh được kiếp số đâu, tiếp kiếm nà y.?"
"Vèo vèo ?"
Ãang tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ rất muốn LÆ°u Trúc Hà n cứ cà ng lúc cà ng ngạo man, để khi đến dịp tiện chà ng sẽ cho hắn hồn du địa phủ chỉ sau má»™t chưởng duy nhất mà thôi, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không hiểu sao lại nghÄ© đến danh xÆ°ng Tam Tuyệt của Tam Tuyệt bảo.
CÓ lẽ do LÆ°u Trúc Hà n lần lượt buá»™c phải thi triển đệ nhất tuyệt khinh công, là để lẩn trốn và đệ nhị tuyệt là kiếm pháp, để dùng Ä‘á»™c hạ thủ chà ng, nên chà ng không nhá»› đến đệ tam tuyệt tráºn pháp của hắn.
Má»™t khi đã nhá»› đến tam tuyệt của há» LÆ°u, chà ng bất giác nghÄ© đến việc quần hùng khi nãy vì truy Ä‘uổi quần ma nên phải rá»i đại sảnh Ä‘Æ°á»n.
"Là âm mÆ°u? Bao quanh Tam Tuyệt bảo vừa là tráºn thế kỳ môn vừa là cÆ¡ quan ám tà ng, quần hùng váºy là nguy rồi!?"
Vừa thầm lo ngại đến đây, bên tai chà ng chợt nghe tiếng hô hoán thất thanh của Lục Phi Yến vang lên, "Vương ca, nguy lắm rồi.
VÆ°Æ¡ng ca, quần hùng đã lá»t và o phục kế của Tam Tuyệt bảo rồi.?"
Chà ng thoáng dao động.
LÆ°u Trúc Hà n Ãắc ý cÆ°á»i dà i, "Ha ha ha... Ãến bây giá» bá»n ngÆ°Æ¡i má»›i biết thì đã muá»™n rồi. Ha ha ha... ?"
Trà ng cÆ°á»i của hắn cứ vang vá»ng mãi không thôi và o thÃnh nhÄ© của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ...
|
20-05-2008, 04:59 PM
|
|
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 30
BÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng Ma quân tháo chạy.
Huỷ Tam Tuyệt quần hùng suy tôn.
Tác giả: Trần Thanh Vân
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xoay chuyển ý nghÄ© tháºt nhanh, "Nếu muốn kịp thá»i cứu nguy cho quần hùng thì không còn cách nà o khác hÆ¡n là phải khống chế được LÆ°u Trúc Hà n.?"
Chà ng liá»n ná»™ khà xung thiên, "Giá»i cho LÆ°u Trúc Hà n, nằm xuống nà o.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"Choang.?"
"ầm.?"
Ãá»™c kiếm trên tay LÆ°u Trúc Hà n chợt bay bắn lên cao và lao vá»t luôn ra bên ngoà i đại sảnh Ä‘Æ°á»ng. Còn LÆ°u Trúc Hà n vì bị công kÃch bất ngá» nên buá»™c phải lùi dà i.
NhÆ° tâm ý đã định, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại tiếp tục quát lá»›n, "Vẫn còn chÆ°a chịu nằm xuống Æ°? Ãệ tháºp lục chưởng Hà ng ma, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
Uy Lá»±c kinh nhân của chiêu chÆ°á»ng nà y khiến cho LÆ°u Trúc Hà n vô phÆ°Æ¡ng kháng cá»±. Hắn cà ng bị chấn lui xa hÆ¡n và cà ng thêm loạng choạng nhiá»u hÆ¡n.
Phấn khÃch trÆ°á»›c thắng lợi nà y VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n nhà o đến bằng khinh công tối thượng Ãạp tuyết vô ngân.
Chà ng muốn chế ngá»± LÆ°u Trúc Hà n lúc hắn còn sống nên thay vì xuất Chưởng Hà ng ma, thì chà ng chỉ vÆ°Æ¡n tay ra thôi Ãúng và o lúc VÆ°Æ¡ng thế kỳ định Ä‘iểm và o các huyệt đạo của LÆ°u trúc Hà n, bá»—ng có má»™t âm thanh kêu lên tháºt thảm thiết.
"A... a... a...?"
Chà ng quay đầu lại nhìn.
Và chà ng không sao nói hết được sá»± mãn nguyện Ä‘ang dâng lên trà n ngáºp tâm hồn chà ng. Tiếng kêu thảm thiết ná» là do Tá» DÆ°Æ¡ng Thủ Tôn Lãng Thu phát ra.
Lão tặc có lẽ do quá sung sÆ°á»›ng vá»›i việc quần hùng Ä‘á»u bị hãm hại nên cứ lao à o à o từ bên ngoà i và o đại sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Khéo sao, thanh độc kiếm của Lưu Trúc Hà n bị Vương Thế Kỳ dùng chưởng lực chấn bay, nó không bay và o đâu lại nhè ngay tâm thất của lão tặc bay và o.
Thiên bất dung gian đản, ác nhân vừa đến số chết và lại chết bởi độc khà của đồng đảng.
Chà ng vừa phân tâm vì chuyện bất ngỠnà y, Lục Phi Yến một lần nữa lảnh lót hô hoán, "Vương ca, tặc nhân đang bỠchạy kìa.?"
Chà ng quay lại phương vị cũ.
Hỡi ơi, Lưu Trúc Hà n đã mất dạng. Trước mắt chà ng chỉ còn một bà môn đang từ từ khép lại mà thôi.
Háºm há»±c, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ táºn lá»±c bình sinh quáºt ra má»™t chưởng hãi hùng nhằm và o bà môn ná».
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
"Rà o rà o rà o...?"
Bà môn bây giỠchỉ còn là đống loạn thạch với một địa đạo ngoằn ngoèo, sâu hun hút.
Vương Thế Kỳ vừa định lao và o địa đạo nhằm đuổi theo Lưu Trúc Hà n thì Lục Phi Yến chợt kêu lên ngăn lại, "Vương ca, đừng!?"
Sá»±c tỉnh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dừng lại và nghe Lục Phi Yến nói tiếp, "NÆ¡i nà y đâu đâu cÅ©ng có cÆ¡ quan bẫy ráºp, VÆ°Æ¡ng ca mà đuổi theo hắn thì e lợi bất cáºp hại đó.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn còn háºm há»±c, "Nếu để hắn trốn thoát thì sau nà y đừng mong gì tìm được. VÕ lâm rồi sẽ mất ăn mất ngủ vì hắn.?"
Nhắc đến võ lâm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại giáºn dữ kêu lên, "Hừ, còn quần hùng nữa, để hắn trốn thoát thì phen nà y quần hùng kể nhÆ° bị diệt tuyệt còn gì?"
Lục Phi Yến bỗng nhắc chà ng, "Vương ca, ở bên ngoà i vẫn còn lão Lưu Dung Khổng. Chúng ta... ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cả mừng và đưa mắt nhìn lÆ°á»›t ra bên ngoà i. Chà ng bá»—ng gầm lên khiến cho Lục Phi Yến giáºt mình bá» dở lá»i Ä‘ang nói.
"LÆ°u lão tặc! Lão định chạy Æ°? Ãá» lão chạy thoát.?"
"Vút ?"
Lục Phi Yến cÅ©ng quay lại và nhanh nhẹn thi triển Ãạp tuyết vô ngân khinh công để Ä‘uổi theo hai bóng nhân ảnh má»™t gần má»™t xa.
Má»™t ở nÆ¡i xa kia chÃnh là bảo chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Dung Khổng. CÓ lẽ lão cÅ©ng vì há»›n hở trÆ°á»›c sá»± thà nh công của mÆ°u kế giam hãm quần hùng và o tráºn thế nên lão má»›i quay và theo chân Tôn Lãnh Thu. Và vì lão nghe những lá»i nói đầy háºm há»±c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, lão biết LÆ°u Trúc Hà n không những chuốc lấy thảm bại trÆ°á»›c VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mà còn phải trốn chạy nữa. Lão Ä‘Ã nh phải bá» chạy để tá»± cứu bản thân.
Thế nhÆ°ng, đệ nhất tuyệt khinh công của LÆ°u Dung Khổng tuy có nhanh nhẹn nhÆ°ng lại không nhanh nhẹn bằng khinh công Ãạp tuyết vô ngân do chÃnh VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thi triển.
Do đó, LÆ°u Dung Khổng chạy chÆ°a được trăm trượng đã nghe tiếng quát cá»±c kỳ thịnh ná»™ do VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phát ra tháºt gần, "Lão còn định chạy Æ°? Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
ChÆ°a biết công phu chân tà i thá»±c há»c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, LÆ°u Dung Khổng nà o dám quay lại ứng chiến.
LÆ°u Dung Khổng bá»—ng đảo ngÆ°á»i má»™t lượt. Bóng nhân ảnh của lão chợt biến thà nh trăm thà nh ngà n.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i lạnh, "Lão dùng bá»™ pháp nà y đối vá»›i ta thì đâu khác gì trứng chá»i và o đá? Xem đây.?"
"Vút ?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
"Há»±.?"
Chỉ má»™t chưởng Tá» dÆ°Æ¡ng duy nhất, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã gây phÆ°Æ¡ng hại nặng ná» cho lão tặc LÆ°u Dung Khổng. Hai mắt tóe hung quang, miệng ngáºm đầy má»™t ngụm huyết chá»±c tuôn trảo, LÆ°u Dung Khổng do tá»± lượng sức mình không là gì so vá»›i bản lãnh cá»±c kỳ thâm háºu của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, nên lão xuất kỳ bất ý vá»— má»™t chưởng tháºt mạnh và o bách há»™i huyệt của chÃnh lão.
"Vù vù ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i gằn má»™t tiếng, "Lão định tá»± tuyệt Æ°? Ãâu có dá»… thế.?"
Vá»›i tháºp chỉ truy hồn cách không, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhanh tốc chế trụ huyệt đạo của lão tặc.
chà ng còn nói , "Hừ, nến ta đoán được tâm ý của tiểu ác tặc con lão Lưu Trúc Hà n thì tiểu ác tặc đâu dễ gì trốn được chứ.?"
Ãiá»m nhiên bÆ°á»›c đến, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khoa nhanh song thủ.
Chà ng vừa giải huyệt cho lão tặc vừa nhanh tay phế bỠvõ công của lão Còn sợ lão tặc tìm cách tự tuyệt, Vương Thế Kỳ lại chế trụ huyệt định thân của lão.
Sao đó, chà ng má»›i há»i, "Lão nói Ä‘i, quần hùng bây giá» ra sao?"
Lão trợn mắt không đáp.
Chà ng cÆ°á»i gằn, "Váºy là lão đã sai rồi. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta nếu trÆ°á»›c đây có má»™t chút từ tâm, không nỡ gây tổn hại đến ai thì bây giá» từ tâm đó không còn nữa. Lão tưởng ta không dám dùng thủ Ä‘oạn buá»™c lão khai Æ°?"
Vá»›i ý chà kiên định thÆ°á»ng có ở bá»n gian hùng, lão tặc LÆ°u Dung Khổng vẫn không há» lên tiếng lẫn biến đổi sắc mặt.
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i lạnh và cháºm rãi nói nhÆ° róc và o tai lão, "Lão có biết VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta đã luyện được công phu Xúc cốt công hay không? ChÆ°a biết à ? Ta nói tháºt đấy, ta đã luyện được Xúc cốt công rồi. Vì Xúc cốt công là má»™t loại công phu giúp cho ngÆ°á»i có ná»™i lá»±c thượng thừa biết cách thu nhá» gân cốt và hình hà i. Lão đã hiểu chÆ°a?
Phải có một nội lực thượng thừa mới được.?"
Tuy LÆ°u Dung Khổng vẫn không Ä‘á»™ng dung nhÆ°ng trong đôi mắt của lão vẫn toát ra những tia nhìn kinh ngạc vì không hiểu tại sao VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại Ä‘á» cáºp đến công phu nà y và o lúc nà y?
Kể cả Lục Phi Yến cũng phải ngạc nhiên không kém.
NhÆ°ng sau đó, lần lượt hết Lục Phi Yến đến LÆ°u Dung Khổng phải rùng mình kinh hãi khi nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ từ từ nói rõ, "Ta sẽ giúp lão luyện Xúc cốt công. NhÆ°ng vì lão không còn võ công, nếu còn thì cÅ©ng không đủ, nên lão từ từ cảm nháºn được từng sá»± Ä‘au Ä‘á»›n má»™t. Ãầu tiên là ở các khá»›p xÆ°Æ¡ng, tiếp đó là gân mạch, sau cùng là ngÅ© tạng lục phủ và toà n thân của lão cà ng lúc lão cà ng chịu nhiá»u Ä‘au Ä‘á»›n. Sá»± Ä‘au Ä‘á»›n sẽ không dừng lại cho dù hình hà i của lão chỉ nhá» bằng má»™t đứa bé sÆ¡ sinh. Lão sẽ bị Ä‘au Ä‘á»›n mãi cho đến lúc bản thân lão sức cùng lá»±c kiệt rồi chết Ä‘i thì má»›i chấm dứt kiếp nạn. Tuy nhiên, cái chết của vẫn không là m cho hình hà i của lão vẫn thu nhá», thu nhá» mãi. Cho đến lúc...?"
"Thôi đi, ngươi đừng nói nữa. Ta ta... ?"
Tuy chÆ°a nếm mùi nhÆ°ng chỉ cần dùng trà tưởng tượng để mÆ°á»ng tượng ra những thảm cảnh tuần tá»± sẽ đến, lão ác tặc LÆ°u Dung Khổng hoà n toà n nhụt hết nhuệ khÃ. Lão vừa run lên bần báºt, cho dù VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã Ä‘iểm huyệt định thân của lão. Bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ biết lão ác tặc LÆ°u dung Khổng sợ hãi biết ngần nà o rồi.
Nghe lão lắp bắp mãi vẫn không nói được. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy Ä‘ang cÆ°á»i thảm nhÆ°ng ngoà i miệng chà ng vẫn vá» há»i lão, "Thế nà o? Má»™t là lão Chỉ ta cách giải cứu cho quần húng, hai là phải nếm chịu mùi vị của Xúc cốt công, lão chá»n Ä‘Æ°á»ng nà o?"
Lão lắp bắp nói, "Ta... ta... để ta chỉ... để ta chỉ cho ngươi.?"
Chà ng gáºt đầu rồi lại bảo Lục Phi Yến, "Phi Yến, muá»™i hãy nghe theo từng lá»i ta nhắc lại mà giải cứu má»i ngÆ°á»i. Ta không thể để mắt xa rá»i lão gian tặc nà y được.?"
Quay sang LÆ°u Dung Khổng, chà ng bảo, "Ta phòng bị nhÆ° váºy là đúng rồi phải không? Lão còn cho chá» gì nữa?"
Hoà n toà n bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khống chế, lão ác tặc Ä‘Ã nh phải thuáºn theo ý chà ng.
Há»… lão thì thà o nói lên Ä‘iá»u gì, chà ng liá»n lá»›n tiếng nhắc lại cho Lục Phi Yến nghe. Nà o là và o bên trong đại sảnh Ä‘Æ°á»ng, nà o là tìm mấu chốt cÆ¡ quan nà y mấu chốt cÆ¡ quan kia. CÓ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ váºn lá»±c phổ và o âm thanh nên Lục Phi Yến hà nh Ä‘á»™ng không há» sai sót. Và do lão tặc không dám ngo ngoe nên chỉ má»™t lúc sau quang cảnh ở bên ngoà i đại sảnh Ä‘Æ°á»ng liá»n biến đổi.
Quần hùng lần lượt được hiện thân khi má»i cÆ¡ quan ám tà ng và các tráºn thế kỳ môn bị triệt thoái.
Tuy nhiên, tất cả Ä‘á»u nằm yên bất Ä‘á»™ng. Nếu má»i ngÆ°á»i chốc chốc không phát ra những tiếng kêu ứ Ớ và thở ra phì phì, có lẽ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải nghÄ© rằng tất cả Ä‘á»u là những thi thể vô hồn.
Chà ng chá» cho Lục Phi Yến quay ra má»›i lạnh giá»ng há»i lão, "Là độc chất gì váºy?"
Lão không thể không đáp, "Thất tâm mê hồn hương.?"
"Có tác dụng gì?"
"Sau hai canh giá» bị trúng Ä‘á»™c tất cả tuy tỉnh lại nhÆ°ng Ä‘á»u bị lạc thần.?"
"Lạc thần? Là si cuồng, có phải không?"
"Không sai.?"
"Và há» sẽ tuân theo má»i mệnh lệnh của bá»n lão?"
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên phải nhÆ° váºy rồi.?"
"Hừ, lão nói hai chữ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sao mà nhẫn tâm váºy? Chẳng trách tất cả những ai thuá»™c phe của lão cÅ©ng Ä‘á»u bị chung má»™t số pháºn vá»›i nhóm ngÆ°á»i bị chống đối. Phải thế không?"
Lão cố biện minh, "Vì mụ sÆ° thái Lâm Vân và lão há» Ãà m vẫn ngẫm ngầm bất phục ta. Ta không thể không đối xá» nhÆ° thế vá»›i bá»n chúng.?"
"Hừ, đây đúng là má»™t mẻ lÆ°á»›i tóm gá»n quần hùng. Tại sao trÆ°á»›c đây lão chÆ°a dùng đến Ä‘á»™c kế nà y?"
Lão ấp úng giải thÃch, "Nếu... nếu ngÆ°Æ¡i không xuất hiện thì... thì bá»n ta không cần phải dùng đến... đến Thất tâm mê hồn hÆ°Æ¡ng.?"
"Ãây là Cao kiến của ai? Của lão, của LÆ°u Trúc Hà n, hay của Tôn Lãnh Thu?"
Lão đáp nhẹ, "Của Tôn Lãnh Thu.?"
"Hừ, lão vì thấy Tôn Lãnh Thu đã thảm tỠnên lão trút lên đầu hỠTôn phải không?"
Lão lo sợ, "NgÆ°Æ¡i đừng nghi oan cho ta. Dù ngÆ°Æ¡i có dùng Xúc cốt công có hà nh hạ ta, ta cÅ©ng đáp y nhÆ° váºy mà thôi.?"
Biết lão không dám nói sai, chà ng mỉm cÆ°á»i há»i lão, "Giải dược đâu?"
Lão đáp vá»™i, "Trong ngÆ°á»i Tôn Lãnh ThÆ°
Chà ng quay sang bảo Lục Phi Yến, "Phi Yến, muội hãy... ?"
NhÆ°ng Lục Phi Yến đã nói, "VÆ°Æ¡ng ca, toà n thân của Tôn Lãnh Thu Ä‘á»u hóa thà nh nÆ°á»›c muá»™i không dám cho tay và o y phục của lão để tìm giải dược đâu.?"
chà ng gáºt đầu, "Không sao, để ta tá»± là m váºy.?"
Rồi trước ánh mắt ngỡ ngà ng của Lưu Dung Khổng, trước ánh mắt thán phục của Lục Phi Yến, Vương Thế Kỳ ung dung mò tìm giữa đống y phục lầy nhầy vương đầy độc chất của Tôn Lãnh Thu.
Lấy ra ba lá» thuốc mang ba mà u Ä‘á», Ä‘en và trắng. Chà ng lá»›n tiếng há»i LÆ°u Dung Khổng, "Là lá» nà o?"
Lão không ngỠVương Thế Kỳ lại không sợ độc, lão đà nh đáp, "LỠmà u trắng.?"
Vẫn chÆ°a tin,chà ng gặng há»i má»™t lần nữa, "Không sai chứ?"
Lão gáºt đầu, "NgÆ°Æ¡i có thể giải thá» cho bất kỳ ngÆ°á»i nà o mà .?"
Chà ng cÆ°á»i lạnh, "ÃÆ°Æ¡ng nhiên phải hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy rồi.?"
Chà ng chá»n má»™t tên môn nhân Tam Tuyệt bảo để thủ.
Một lúc sau hắn tỉnh lại.
Chà ng há»i, "NgÆ°Æ¡i có nháºn ra ai kia không?"
ÃÆ°a mắt nhìn theo hÆ°á»›ng tay Ä‘ang chỉ của chà ng tên ná» run lẩy bẩy đáp, "Là tệ bảo chủ.?"
Chà ng gáºt đầu lại há»i hắn, "NgÆ°Æ¡i nghÄ© thế nà o vá» bảo chủ của ngÆ°Æ¡i nếu biết rằng lão định biến ngÆ°Æ¡i thà nh má»™t kẻ ngu muá»™i hoà n toà n chỉ biết trung thà nh và tuân theo mệnh lệnh của lão? Cho dù lão bảo ngÆ°Æ¡i phải hạ thủ chÃnh gia thân của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải thi hà nh?"
CÓ lẽ hắn đã được nghe biết Ä‘á»™c kế nà y của LÆ°u Dung Khổng, nên hắn không đáp lá»i mà chỉ há»i, "Là Thất tâm mê hồn hÆ°Æ¡ng Æ°?"
Chà ng đáp gá»n, "Không sai.?"
Tên ná» liá»n đứng dáºy và gầm lên, "Lão ác ma, tại sao lão đối xá» vá»›i ta nhÆ° váºy chứ? Bấy lâu nay ta vẫn trung thà nh vá»›i lão mà , tại sao... ?"
Hiểu được những gì cần hiểu và biết những gì cần biết. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt Ä‘Æ°a tay ngăn tên ná» lại trÆ°á»›c khi hắn muốn phát tác. Chà ng bảo, "Ta tin rằng ngÆ°Æ¡i đã hiểu sá»± trung thà nh vá»›i kẻ ác nhân ắc sẽ phải trả giá nhÆ° thế nà o rồi. Ta hy vá»ng ngÆ°Æ¡i sẽ thay ta mà giải thÃch cho đồng bá»n của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng hiểu được nhÆ° ngÆ°Æ¡i. Ãây, ngÆ°Æ¡i cầm lấy Ãt giải được nà y và cứu tỉnh đồng bá»n của ngÆ°Æ¡i Ä‘i. NgÆ°Æ¡i biết cách sá» dụng rồi chứ?"
Mắt vừa chạm lá» giải dược trên tay chà ng, tên ná» liá»n nhanh tay xòe rá»™ng đón nháºn ngay số giải dược do chà ng trút sang. Hắn còn nói, "Ãa tạ VÆ°Æ¡ng đại hiệp đã gia ân cứu mạng. Tiểu nhân đã má»™t lần nhìn thấy thiếu bảo chủ dùng qua giải dược nà y rồi. Tiểu nhân ngay khi cứu tỉnh chÆ° huynh đệ sẽ nhân đó nói cho tất cả hiểu ác tâm của... hừ.?"
Hắn không cần phải nói hết câu. Hắn chỉ cần Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa lão tặc LÆ°u Dung Khổng rồi hừ lên má»™t tiếng giáºn dữ cÅ©ng đủ nói rõ lý ý của hắn rồi.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đến lúc nà y má»›i tháºt sá»± tin tưởng lá» giải dược của Thất tâm mê hồn hÆ°Æ¡ng.
Chà ng vá»™i xẻ cho Lục Phi Yến má»™t Ãt, "Phi Yến, muá»™i hãy giúp ta cứu tỉnh má»i ngÆ°á»i. Nhanh lên.?"
Trong khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lo giải Ä‘á»™c cho quần hùng, bất kể đó là ngÆ°á»i thuá»™c nhóm VÔ Trần đại sÆ° hay là Nga Mỹ, Không Ãá»™ng môn hạ, không Ãt lần lão tặc LÆ°u Dung Khổng rục rịch bá» trốn. NhÆ°ng nếu lão không bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hoặc Lục Phi Yến phát hiện thì cÅ©ng bị tên ná» nhìn thấy. Chỉ cần má»™t cái trừng mắt của VÆ°Æ¡ng thế Kỳ, lão tặc LÆ°u Dung Khổng hồn phi phách tán và bá» ngay ý định nguy hiểm đó Vì LÆ°u Dung Khổng biết quá rõ dù lão có chạy nhanh đến đâu Ä‘i nữa ngay khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phát hiện ra, chà ng chỉ cần má»™t hay hai lượt phi thân cÅ©ng đủ Ä‘uổi kịp lão.
Không bao lâu, lúc tất cả má»i ngÆ°á»i đã được cứu tỉnh, chÃnh tên ná» và đồng bá»n của tên ná» khi nhao nhao bà n tán vá» thái Ä‘á»™ đầy ác ý của LÆ°u bảo chủ đã là m cho má»i ngÆ°á»i hiểu là há» vừa gặp phải chuyện gì và sẽ nguy hại ra sao nếu không có VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ra tay cứu há».
Và Việc gì đến nó phải đến.
Trong khi ngÆ°á»i của hai phái Nga My, Không Ãá»™ng vừa bẽn lẽn vá»›i đồng đạo giang hồ vì hà nh vi trợ trụ vi ngược của há», vừa lá»™ vẻ căm phẫn đối vá»›i hà nh Ä‘á»™ng vô nhân, vô thủy vô chung của bá»n LÆ°u Dung Khổng thì bá»n môn nhân Tam Tuyệt bảo đã ùa đến và vây kÃn LÆ°u Dung Khổng. Lúc đó, Lục Phi Yến Ä‘ang cuốn hút quần hùng bằng cách thuáºt lại cho má»i ngÆ°á»i nghe là chuyện gì đã xảy ra cho tá» DÆ°Æ¡ng Thủ Tôn Lãnh Thu và việc kịp thá»i tẩu thoát Ä‘Ã o mạng của LÆ°u trúc Hà n.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy phải phụ há»a vá»›i Lục Phi Yến, nhÆ°ng má»i diá»…n biến do bá»n môn nhân Tam Tuyệt bảo Ä‘ang hà nh sá»± Ä‘á»u được chà ng kÃn đáo nhìn thấy.
Do đó, lúc quần hùng Ä‘ang say mê nghe Lục Phi Yến thuáºt chuyện chỉ có VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là nghe được má»™t tiếng kêu tắc nghẹn vang ra từ phÃa bá»n Tam Tuyệt bảo Ä‘ang đứng.
Ãể rồi quần hùng giáºt mình khi nghe có tiếng bá»n môn nhân Tam Tuyệt bảo ráºp rà ng kêu lên tháºt to, "Bá»n tiểu nhân bấy lâu nay đã đắc tá»™i vá»›i đồng đạo võ lâm. Xin VÆ°Æ¡ng đại hiệp thẳng tay chừng trị.?"
Má»i ngÆ°á»i cùng hÆ°á»›ng mắt nhìn vá» phÃa đó. Má»i ngÆ°á»i chỉ còn biết kinh ngạc khi nhìn thấy LÆ°u Dung Khổng vá»›i thi thể biến dạng vì bị chÃnh môn nhân của lão hà nh xá». HÆ¡n nữa, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bối rối nhìn nhau trÆ°á»›c cảnh tượng bá»n môn nhân Tam Tuyệt bảo Ä‘ang quỳ yên trên đất, chá» sá»± trừng trị của má»i ngÆ°á»i vá» những gì bá»n chúng đã đắc tá»™i theo lệnh LÆ°u Dung Khổng vá»›i má»i ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây.
Cuối cùng ánh mắt của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ dồn và o VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ theo má»™t cung cách vá»›i VÔ Trần đại sÆ° Ä‘ang nhìn chà ng.
Vương Thế Kỳ thoáng bối rối, "HỠchưa đắc tội với Vương mỗ. HỌ đã đắc tội với Chư vị. Chư vị cứ... ?"
"A di Ä‘Ã pháºt! Bần tăng và má»i ngÆ°á»i mặc nhiên xem VÆ°Æ¡ng đại hiệp là minh chủ võ lâm. Gia có gia pháp, môn có môn quy. Má»i ngÆ°á»i xin tuân theo má»i xá» trà của VÆ°Æ¡ng minh chủ.?"
"Tuân theo xá» trà của VÆ°Æ¡ng minh chủ. Hầu nhÆ° tất cả Ä‘á»u chung má»™t giá»ng khi hô to câu nà y.?"
Chẳng đặng đừng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải lên tiếng, "Võ lâm là của chung của tất cả má»i ngÆ°á»i, không phải của riêng má»™t ai. Ãồng đạo đã công cá» VÆ°Æ¡ng má»— xin mạo muá»™i nói lên ý kiến thô thiển của bản thân." ÃÆ°a tay chỉ và o bá»n môn nhân Tam Tuyệt bảo, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói tiếp, "Há» ngay khi sinh ra há» không phải là kẻ ác. Chỉ vì lầm Ä‘Æ°á»ng, hỠđầu phục và o trÆ°á»›ng kẻ ác nên há» không thể không kháng mệnh. Nay kẻ đại ác đã tiểu trừ. VÆ°Æ¡ng má»— hy vá»ng chÆ° vị cho há» má»™t cÆ¡ há»™i cải tà quy chánh. CÓ nhÆ° váºy má»›i chứng tá» trên Ä‘á»i nà y vẫn Còn công đạo, đạo lý trÆ°á»ng tồn.?"
"Hay, hay lắm! Ãạo lý trÆ°á»ng tồn.?"
Tiếng reo hò của quần hùng ngay láºp tức mở cho bá»n kia má»™t cánh cá»a tái sinh hầu có dịp là m má»™t thiện nhân.
Trong khi bá»n môn nhân Tam Tuyệt bảo chÆ°a kịp nói lá»i cảm tạ nghÄ©a cá» cao cả của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và đồng đạo giang hồ thì Lâm Vân sÆ° thái và Há»—n nguyên tam chưởng Ãà m Gia Thạch bá»—ng quỳ thụp xuống.
Những ai là môn nhân đệ tá» của hai phái Nga My và Không Ãá»™ng cÅ©ng noi gÆ°Æ¡ng chưởng môn cùng quỳ cả xuống.
Qua hà nh Ä‘á»™ng nà y của hai phái Nga My và Không Ãá»™ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không cho há» lên tiếng, chà ng đã dõng dạc nói, "Nhị vị chưởng môn xin hãy đứng lên. Má»i ngÆ°á»i không ai trách cứ nhị vị. CÓ trách là trách thế lá»±c Tam Tuyệt bảo quá mạnh, lại còn có thêm má»™t vạn thế ma quân vá»›i má»™t Tôn Lãnh Thu. VÆ°Æ¡ng má»— chỉ muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y cảnh tỉnh nhị vị và Hạ chưởng môn và Ngụy chưởng môn đôi Ä‘iá»u Tà bất thắng chÃnh. Nếu tất cả đừng tá» ra khiếp nhược cùng sát cánh hiệp lá»±c vá»›i các bang phái còn lại, thì thế lá»±c của tà ma dù mạnh đến đâu cÅ©ng bị tiêu diệt. VÆ°Æ¡ng má»— tà i sÆ¡ đức bạc, nếu có gì mạo phạm mong chÆ° vị lượng thứ cho.?"
"Không mạo phạm, VÆ°Æ¡ng minh chủ nói đúng lắm! Tà bất thắng chÃnh.?"
Lần nà y tiếng hò reo tuy không lÆ¡n bằng tiếng reo hò lúc trÆ°á»›c, vì chỉ có hai phái Thiếu Lâm, VÕ Ãang cùng hò reo vá»›i bang đồ Cái Bang mà thôi, nhÆ°ng tác dụng của lần hò reo nà y lại vượt quá sá»± mong đợi của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Chà ng không ngá» rằng bằng má»™t và i lá»i nói của chà ng lại có thể khiến quần hùng dá»… dà ng đồng cảm và tha thứ cho lần lượt bốn phái côn Luân, Không Ãá»™ng, Nga Mỹ và Tuyết SÆ¡n.
Ãoạn không hẹn mà đồng, lần nà y tất cả các phái cùng hòa giá»ng reo lên, "VÆ°Æ¡ng minh chủ tà i cao đức trá»ng. VÕ lâm từ nay chung hưởng thái bình.?"
Tuy nhiên, đúng lúc đó bá»—ng có nhiá»u tiếng hét lá»›n vang lên, "Ãệ tá» dù chết cÅ©ng không hết tá»™i. Mong chưởng môn lượng thứ.?"
Quần hùng cùng kinh tâm khi nhìn thấy rải rác giữa há» có Ãt nhất là mÆ°á»i thây ngÆ°á»i gục xuống vá»›i não bá»™ vỡ toác.
Những kẻ nà y chÃnh là số môn nhân đệ tá» Hoa SÆ¡n phái đã vá» hùa vá»›i tôn Lãnh Thu phản đồ.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khẽ cau mà y rồi lại giãn ra. Chà ng nói, "Những môn nhân Hoa SÆ¡n phái nghe đây. Dù ai đã phạm phải những tá»™i ác tà y trá»i bổn chưởng môn cÅ©ng không truy cứu. Những kẻ tá»± xá» hoà n toà n lầm lẫn khi nghÄ© rằng lấy cái chết để tạ tá»™i. Chết để biến thà nh tá»™i nhân thiên cổ thì sao bằng sống để láºp công chuá»™c tá»™i. Bổn chưởng môn đã nói quyết không hai lá»i.?"
Ãến lúc đó, ngÆ°á»i của phái Hoa SÆ¡n và cả ngÆ°á»i bốn phái kia nữa, Tuyết SÆ¡n, Côn Luân, Nga My, Không Ãá»™ng, má»›i thấm thÃa ý nghÄ©a của lá»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói. Tất cả hiểu lòng Ä‘á»™ lượng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là có kèm theo má»™t Ä‘iá»u kiện. HỌ phải tháºt sá»± hồi đầu hÆ°á»›ng thiện để láºp công chuá»™c tá»™i.
Không ai lại không thán phục trước cách xỠsự của Vương Thế Kỳ.
Ãang khi má»i ngÆ°á»i định lên tiếng tán dÆ°Æ¡ng chà ng, lần nà y là những lá»i tán dÆ°Æ¡ng chân thà nh xuất phát từ đáy lòng của má»i ngÆ°á»i. Lục Phi Yến kêu lên, "VÆ°Æ¡ng ca, là xà điểu Ä‘Æ°a a di và Cao nhị muá»™i đến kìa.?"
Vương Thế Kỳ mừng rỡ và đưa mắt nhìn lên.
NhÆ°ng sá»± vui mừng của chà ng ngay láºp tức bay biến Ä‘i khi chà ng nghe Cao PhÆ°Æ¡ng từ bên trên rối rÃt kêu vá»ng xuống...
|
|
|
| |