 |
|

09-06-2008, 09:57 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 25
Gặp song quái lở cuá»™c Ä‘iá»u tra
Từ Văn nói xong Ä‘i và o trong bóng tối. Chà ng đội mưa nhấm phÃa núi Äồng Bách
mà tiến để đến tổng đà n Há»™i Vệ Äạo.
Dá»c đưá»ng, bao nhiêu luồng tư tưởng nổi lên như sóng cồn trong đầu óc chà ng.
Hình dạng ngưá»i mạo xưng phụ thân đã hai lần giết hụt chà ng là Tổng tuần Há»™i Vệ
Äạo, cÅ©ng hiển hiện lên. Thêm và o đó, Vệ Äạo Há»™i chá»§ giữa ngà y cừ hà nh đại Ä‘iển
kéo chà ng lên ghế thượng tân là m cho chà ng suy nghĩ. Có khi hỠđã phát giác ra thân
thế chà ng. Nếu đúng váºy thì chà ng chẳng cần giữ bà máºt là m chi nữa, cứ thẳng thắn
đến nÆ¡i đòi trả oán, nhưng chà ng lại nghÄ© đối phương ngưá»i nhiá»u thế mạnh, báo thù
không phải chuyện dá»…. Nếu thất bại chà ng sẽ ôm háºn ngà n thu...
Bằng chà ng tiếp tục giữ bà máºt thân thế mình thì trên sá»± tháºt lại không có ý nghÄ©a
gì.
Từ Văn nghĩ tới nghĩ lui mà không quyết định được nên là m thế nà o cho phải.
Äêm tà n canh tạ, trá»i lại sắp sáng. Từ Văn đã tá»›i chân ngá»n núi mé Bắc dãy Äồng
Bách. Hôm cỠđại Ä‘iển láºp tổng đà , chà ng đã được há» tiếp đón tại đây. Qua chá»— nà y lÃ
đưá»ng và o Ä‘i và o núi.
Từ Văn ôm mối câm giáºn hăm hở đến đây. Bây giá» chà ng lại đâm ra do dá»±, chà ng
chưa tÃnh đến chương trình hà nh động nên chà ng cần bình tÄ©nh để suy nghÄ©.
Thế rồi chà ng bỠđưá»ng quan đạo tiến vá» phÃa hoang dã.
Từ Văn chạy má»™t hÆ¡i mưá»i mấy dáºm. Khi đến trước má»™t khu rừng âm u thì dừng
bước lại. Chà ng lá»±a má»™t nÆ¡i kÃn đáo và o ngồi ẩn để suy nghÄ©.
Nhiá»u hoà n cảnh để khiến chà ng biến thà nh phong trần.
TÃnh mau lẹ tinh nhanh dưá»ng như tiêu mất hết.
Từ Văn ở và o tình trạng con ngưá»i đánh bạc. Chà ng biết mình không thể đánh
nhiá»u được. Chà ng phải thắng chứ không được bại, nên chà ng cần suy nghÄ© cẩn tháºn.
Chà ng tá»± lượng vá»›i công lá»±c hiện giá» mà lấy má»™t chá»i má»™t vá»›i những cao thá»§ hạng
nhất như Táng Thiên Ông hoặc Ngưá»i trong kiệu và Vệ Äạo Há»™i chá»§ thì không đáng
lo. Nhưng nếu bá»n há» liên thá»§ táºp công thì háºu quả khó mà biết được.
Còn dùng trà mà thân pháºn mình đã bị đối phương biết rõ thì cÅ©ng khó bá» hà nh
động. Chà ng cà ng lo sợ hơn nữa vì thân thế mình đã bại lộ, chà ng thẳng thắng tầm
cừu thì đối phương không cần lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn để đối phó vá»›i chà ng...
Chà ng nhớ tới phụ thân, không thấy ông hà nh động gì, mà cũng không có tin tức
cho chà ng khiến chà ng phải ngấm ngầm suy nghĩ.
Giữa lúc Từ Văn Ä‘ang do dá»± thì có đà n bà khóc thút thÃt lá»t và o tai. Chà ng tá»± há»i :
- Ai lại và o trong rừng khóc lóc giữa đêm khuya nà y ?
Chà ng không muốn há»i đến, nhưng không tà i nà o yên tâm được. Thế rồi chà ng
đứng lên Ä‘i vá» phÃa phát ra tiếng khóc.
Từ Văn Ä‘i gần tá»›i ná»›i, tiếng khóc nghe cà ng nghe rõ. Äá»™t nhiên má»™t bóng hồng lá»t
và o mắt chà ng.
Từ Văn sá»ng sốt dừng chân đứng lại. Ngưá»i Ä‘ang khóc đây rõ rà ng là thiếu nữ áo
hồng Phương Tá» Vi. Chà ng tá»± há»i :
- Nà ng có Ä‘iá»u chi thương tâm ? Sao lại má»™t mình lén ra đây ngồi khóc ?
Lòng chà ng khác nà o má»™t đống tro nguá»™i lóe lên má»™t chấm lá»a. Mối tâm tình đã tắt
ngấm, bây giá» toan cháy trở lại. Nhưng má»™t ý nghÄ© khác đã phá»§ nháºn mối tình nà y,
nà ng là má»™t phần tá» trong bá»n cừu gia.
Phương Tá» Vi ngồi tá»±a và o má»™t gốc cây, hai vai rung động mãnh liệt. Tuy thÃch
khóc là thiên tÃnh cá»§a đà n bà con gái, nhưng má»™t thiếu nữ võ lâm, nếu không gặp việc
thương tâm đến cực điểm thì không bao giỠkhóc cả.
Từ Văn lại nghÄ© đây là má»™t cÆ¡ há»™i may mắn để nghe ngóng tin tức Äá»— Như Lan
đặng hoà n thà nh tâm nguyện cho lão quái, gá»i là má»™t chút Ä‘á»n đáp Æ¡n đức lão đã trút
công lực cho chà ng.
Từ Văn muốn há»i nà ng vá» bao nhiêu kẻ thù Thất Tinh Bảo, và nguyên nhân hỠđã
gây thù oán.
Sau nữa vấn đỠhá»i cho biết thân pháºn nà ng cÅ©ng quan trá»ng không kém...
Từ Văn đánh bạo xuất hiện...
Bất thình lình chà ng thấy bóng ngưá»i thấp thoáng. Má»™t bà già mặc áo sặc sở xuất
hiện như ma quỷ đến bên mình Phương TỠVi.
Từ Văn vội dừng bước núp và o sau một gốc cây. Chà ng nhớ lại ở núi Bạch Thạch
đã xảy cuộc ác chiến và chà ng cũng đã thấy mụ già mặc áo sặc sỡ xuất hiện. Chà ng
cho là mụ nà y ngà y trước đã bắt Phương TỠVi đem đi, không còn nghi ngỠnữa.
Mụ già dÄ© nhiên là ngưá»i trong Há»™i Vệ Äạo, mụ cất tiếng trầm trá»ng há»i :
- Con nha đầu kia ! VỠđi thôi !
Phương Tá» Vi ngẩn đầu lên đáp bằng má»™t giá»ng cương quyết :
- Mỗ mỗ ! Vi nhi không vỠđâu.
Mặt nà ng nước mắt đầm đìa như hoa lê mưa Ä‘á»ng, thêm và o đôi mắt u ám khiến
ngưá»i nhìn thấy không khá»i động tâm. Từ Văn đứng trong bóng tối, sóng lòng cÅ©ng
gợn lăn tăn.
Mụ già mặc áo sặc sỡ hắng giá»ng luôn mấy tiếng rồi há»i :
- Ngươi dám bướng bỉnh thế ư ?
Phương Tá» Vi đột nhiên quỳ hai gối xuống, cất giá»ng bi ai nói :
- Má»— má»— ! Xin má»— má»— tha thứ cho Vi nhi có Ä‘iá»u lầm lá»—i...
Rồi nà ng nghẹn ngà o không nói được nữa.
Mụ già há»i :
- Ngươi định là m gì đây ?
Phương TỠVi đáp :
- Vi nhi... chỉ muốn chết.
- Con nha đầu nà y ! Ngươi nói chi kỳ váºy ?
- Mỗ mỗ ! Vi nhi có sống cũng bằng thừa...
Từ Văn không hiểu ra sao. Mụ già và thiếu nữ có mối liên quan thế nà o ? Tại sao
nà ng lại nói váºy ?
Mụ già thở dà i má»™t tiếng rồi dịu giá»ng há»i :
- Con nha đầu ngớ ngẩn nà y ! Vì lẻ gì mà ngươi lại đi tìm cái chết ?...
Phương TỠVi nghẹn ngà o hồi lâu không nói lên tiếng. Mụ già đưa tay ra xoa đầu
nà ng khác nà o thà dá»— con nÃt. Mụ há»i :
- Con nha đầu nà y ! Ai bắt nạt ngươi ? Ngươi nói ra, mỗ mỗ sẽ trả thù cho.
Phương Tá» Vi dưá»ng như bị nhiá»u Ä‘iá»u oan khuất, nà ng nghe mụ nói liá»n khóc òa
lên.
Mụ già lại hắng giá»ng má»™t tiếng rồi trở gót quay Ä‘i. Chẳng bao lâu mụ lại xuất
hiện, tay xách má»™t ngưá»i áo trắng liệng xuống đất đánh huỵch má»™t tiếng.
Ngưá»i áo trắng báºt tiếng rên la.
Từ Văn đảo mắt nhìn ra bất giác chấn động tâm thần. Ngưá»i mặc áo trắng nà y
chÃnh là Thiếu Há»™i chá»§ tên gá»i Lục Quân.
Lục Quân dùng thủ đoạn đê hèn dụ dỗ cho Phương TỠVi nói ra nơi cất dấu Thạch
Pháºt. Kết quả Thạch Pháºt bị Diệu Thá»§ tiên sinh lấy mất. Lão vẫn Ä‘i lại trên chốn giang
hồ, không biết sống chết thế nà o.
Mụ già mặc áo sặc sỡ trỠtay và o mặt Lục Quân nói :
- Con nha đầu kia ! Có phải thằng lõi nà y khi phụ ngươi không ? Vừa rồi sao ngươi
lại năn nĩ cho gã ?...
Lục Quân trở mình ngồi dáºy, nhìn Phương Tá» Vi nói :
- Vi muội ! Trước đây tiểu huynh có chỗ hồ đồ, gây ra những việc đó. Tiểu huynh
tá»± biết dù có muôn thác vẫn không đủ chuá»™c tá»™i. Vì váºy mà tiểu huynh chạy vỠđây
không phải để cầu Vi muá»™i lượng thứ, mà chỉ hy vá»ng được chết dưới bà n tay Vi
muá»™i...
Gã nói xong hai giá»t lệ nhá» xuống.
Phương TỠVi nghiến răng trợn mắt nhìn Lục Quân nói :
- Ta muốn phân thây ngươi ra là m muôn đoạn.
Mụ già lạng ngưá»i Ä‘i, vồ lấy Lục Quân như quạ vồ gà con. Mụ xách gã lên lá»›n
tiếng quát :
- Thằng lõi nà y ! Lão nhân gia phải xé xác mi ra.
Lục Quân mặt xám như tro tà n, la lên :
- Vi muội ! Ta vĩnh viển yêu Vi muội. Duyên nà y mong đợi kiếp sau gặp lại.
Từ Văn nghe gã nói mà bá»±c mình. Chà ng nghi ngá» tá»± há»i :
- Chẳng lẽ thằng lõi nà y quả nhiên có mối tình thâm trá»ng đến thế ư ?
Mụ già mặc áo sặc sỡ hai tay nắm lấy hai chân Lục Quân toan xé ra...
Phương TỠVi la lên :
- Má»— má»— !...
Mụ già liá»n dừng tay lại, há»i :
- Con nha đầu kia ! Ngươi còn có ý gì nữa ?
Phương TỠVi vừa khóc vừa đáp :
- Xin... Má»— má»— tha cho y.
Mụ già sá»ng sốt há»i :
- Sao ! Tha gã ư ? Ngươi không muốn xé xác gã ra là m muôn đoạn hay sao ? Nha
đầu ! Ngươi đừng để gã dùng lá»i nói khéo là m cho đầu óc bị tối tâm. Gã là má»™t đứa
lòng lang dạ thú. Ngươi đã bị gã lừa lá»c đến thế mà chưa mở mắt ra ư ?
- Má»— má»— !... Xin má»— má»— dung tha...
Mụ già hất tay liệng Lục Quân ra xa ngoà i mưá»i trượng. Gã la lên má»™t tiếng thê
thảm. Ngưá»i gã bị liệng tá»›i gần chá»— Từ Văn ẩn núp, chỉ cách chừng tám thước.
Từ Văn toan vung chưởng đánh chết gã, nhưng rồi chà ng nhẩn nại không động thủ.
Lục Quân rên la hồi lâu má»›i lồm cồm ngồi dáºy được. Gã khóc lóc cất tiếng gá»i :
- Vi muội ! Vi muội còn thà nh toà n cho ta ư ?
Phương TỠVi quát lên :
- Ngươi cút đi !
Lục Quân la lên má»™t tiếng Hởi ôi ! rồi thở dà i sưá»n sượt. Gã cất giá»ng bi ai khiến
ngưá»i nghe không khá»i động tâm. Gã nói :
- Vi muội ! Tiểu huynh một bước lỡ lầm, tự biết mình kiếp nà y không đáng thân
cáºn vá»›i Vi muá»™i nữa. Äá»i tiểu huynh chẳng còn chi là sinh thú, chỉ mong được chết để
chuộc tội lỗi mà sao Vi muội còn thà nh toà n cho tiểu huynh ?
Phương Tá» Vi dáºm chân, nà ng giÆ¡ tay áo lên che mặt nói :
- Ngươi cút đi !
Lần nà y giá»ng nói còn nghiêm khắc hÆ¡n lần trước.
Lục Quân nghiến răng nói :
- Vi muá»™i ! Tiểu huynh thá» có trá»i đất chứng minh. Kiếp nà y tiểu huynh đã thuá»™c vá»
Vi muội rồi.
Mụ già không nhẫn nại được nữa. Mụ lớn tiếng quát :
- Tiểu tá» ! Äừng rưá»m lá»i nữa ! Muốn sống thì cút ngay ! Còn lải nhải là lão nhân
gia xé xác ra đó !
Lục Quân đưa mắt nhìn Phương Tá» Vi cất giá»ng thê lương :
- Vi muội ! Chúng ta vĩnh biệt từ đây. Tha thứ cho tiểu huynh không hẹn hò ngà y
tái ngộ.
Lục Quân vừa dứt lá»i đã ôm đầu lá»§i thá»§i chạy Ä‘i như bay.
Phương Tá» Vi mở miệng toan gá»i nhưng không thốt nên lá»i. Äôi dòng lệ lã chã
tuôn rơi.
Từ Văn muốn rượt theo Lục Quân để Ä‘áºp chết gã, nhưng rồi chà ng lại nhẩn nại, vì
chà ng muốn nói chuyện vá»›i Phương Tá» Vi vá» nhiá»u vấn đỠthiết yếu má»›i mong tìm ra
được đáp án một cách mau lẹ, hơn là đi mò mẫm không biết bao giỠcho ra manh
mối. Chà ng lo mụ già kia sinh chuyện rắc rối cho mình.
Từ Văn còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng nghe mụ già cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Ai đó ? Sao không chưá»ng mặt ra Ä‘i ? Chẳng lẽ còn muốn lão nhân gia má»i nữa
chăng ?
Từ Văn chấn động tâm thần, miệng lẩm bẩm :
- Té ra mình đã bị lá»™ hình tÃch rồi...
Äá»™t nhiên má»™t tiếng cưá»i lại vang lên. Má»™t bóng ngưá»i cao lá»›n từ trong má»™t đám
cà nh cây ráºm rạp từ từ xuất hiện.
Từ Văn thở phà o má»™t cái. Té ra mụ già nói đây không phải là mình mà là ngưá»i kia.
Chà ng định thần nhìn ra thì là một nhà sư đầu đội mũ và ng, râu tóc bạc phơ. Tay cầm
cây Phương tiện san nặng đến ngoà i trăm cân.
Mụ già rất đổi ngạc nhiên, run lên há»i :
- Lão đấy ư ?
Nhà sư Ä‘i tá»›i mụ già còn cách không đầy má»™t trượng thì dừng bước. Lão cưá»i
khanh khách há»i :
- Chắc mụ không ngỠnhỉ ?
Mụ già hừ một tiếng rồi nói :
- Bạch Äầu Thái Tuế ! Ta tháºt không ngá». Ta tưởng lão đã xương tan thịt nát rồi.
Từ Văn chấn động tâm thần, chà ng không ngá» nhà sư nà y lại là Bạch Äầu Thái
Tuế, một trong võ lâm song quái mà phụ thân chà ng từng nói đến từ hồi chà ng còn
nhá». Váºy mụ già kia cÅ©ng là má»™t quái nhân tên gá»i Thái Y La Sát, chẳng còn nghi ngá»
gì nữa. Cả song quái cùng tÃnh nết kỳ lạ và cùng thá»§ Ä‘oạn tà n ác. Mấy chục năm trước
đây cả hai phe Bạch đạo và Hắc đạo nghe danh song quái Ä‘á»u táng đởm kinh hồn.
Theo lá»i đồn thì song quái đã gây cuá»™c ác đấu đến ná»—i cả hai cùng mất mạng vì rá»›t
xuống vá»±c thẳm. Té ra lá»i đồn không đúng sá»± tháºt.
Quả đúng như lá»i chà ng Ä‘oán. Bạch Äầu Thái Tuế cất giá»ng hung dữ há»i :
- Thái Y La Sát ! Nếu ta mà chết đi thì ai chôn cất cho ngươi ?
Thái Y La Sát mặt lạnh như băng há»i lại :
- Lão đến đây là có ý gì ? Nói trắng ra đi !
Bạch Äầu Thái Tuế đáp :
- DÄ© nhiên là để tÃnh món nợ ngà y trước.
- Bây giá» tÃnh cách nà o ?
- Ba mươi năm trước, tráºn đánh ở Nga Mi Kim ÄÃnh, ta tưởng lão đã chết rồi.
Không ngỠlão vẫn còn sống.
- Theo ý mụ thì chúng ta phải phân sống chết hay sao ?
- Dĩ nhiên.
- Váºy động thá»§ Ä‘i thôi !
- Khoan đã.
- Mụ còn muốn nói gì nữa ?
Thái Y La Sát dá»ng dạc đáp :
- Không thể phá bá» qui cá»§ được, nghÄ©a là khi bản nhân động thá»§, không để ngưá»i
thứ ba ở hiện trưá»ng.
Thái Y La Sát nói rồi nhìn Phương TỠVi vẫy tay giục :
- Con nha đầu kia ! VỠnúi đi thôi !
Phương Tá» Vi sá»ng sỠđáp :
- Mỗ mỗ ! Vi nhi không vỠnúi nữa.
Thái Y La Sát há»i giáºt giá»ng :
- Váºy ngươi định Ä‘i đâu ?
Phương Tá» Vi ngáºp ngừng :
- Vi nhi...
- Ngươi dám không tuân lá»i ta ư ?
Phương TỠVi ngó Thái Y La Sát bằng con mắt buồn rầu. Nà ng máy môi định nói gì
mà không nói ra được. Sau nà ng phục lạy má»™t lạy rồi đứng dáºy chạy tuốt ra ngoà i
rừng.
Từ Văn chấn động tâm thần, bụng bảo dạ :
- Äây là má»™t cÆ¡ há»™i rất tốt cho mình có thể phanh phui những Ä‘iá»u bà máºt chứa chất
trong lòng bấy lâu nay.
Chà ng toan rượt theo Phương Tá» Vi thì Bạch Äầu Thái Tuế lên tiếng gá»i :
- Tiểu tỠ! Ra đây !
Từ Văn thấy hà nh tung đã bị bại lộ, dĩ nhiên không bỠđi được. Chà ng xoay chuyển
ý nghĩ, vội thủ cánh tay độc và o trong áo, để tay áo bên trái lòng thòng rồi ngang
nhiên xuất hiện.
Bạch Äầu Thái Tuế không nói ná»a lá»i. Lão vung cây Phương tiện san lên nhằm bổ
và o đầu Từ Văn...
Thái Y La Sát vội quát lên :
- Dừng tay !
Bạch Äầu Thái Tuế đột nhiên thu cây Phương tiện san vá» há»i :
- Mụ muốn gì ?
- Lão không thể động đến gã được.
- Gã đối vá»›i mụ là ngưá»i thế nà o ?
- Gã là bằng hữu với Hội chủ của bản nhân.
Bạch Äầu Thái Tuế cưá»i ha hả nói :
- Hội chủ ư ? Chà chà ! Ta quên mất Thái Y La Sát đang bà n đến chuyện vệ đạo.
Tháºt là má»™t khúc tuyệt xướng trong võ lâm, cổ kim chưa từng có. Ha ha !
Thái Y La Sát tức quá ngắt lá»i :
- Cái đó chẳng có gì đáng cưá»i đâu. Con ngưá»i là m thiện hay là m ác chỉ trong ý
niệm mà thôi. Tên đồ tể hạ con dao mổ heo còn có thể thà nh Pháºt được nữa là bản
nhân.
Bạch Äầu Thái Tuế vẫn cưá»i ha hả nói :
- Tên đồ tể có thể thà nh Pháºt được, còn Thái Y La Sát hai tay đẩm máu tanh hôi
cÅ©ng đòi thà nh Pháºt hay sao ?
- Äừng phà lá»i tranh luáºn vô Ãch.
Bạch Äầu Thái Tuế dương cặp lông mà y lên nói :
- Váºy thì thôi ! Lão phu đà nh phá lệ má»™t lần đầu cho thằng lõi cút Ä‘i.
Thái Y La Sát lạnh lùng nói :
- Hãy lưu gã lại đã !
Bạch Äầu Thái Tuế ngạc nhiên há»i :
- Lưu gã lại là m chi ?
- Äể chứng kiến.
Bạch Äầu Thái Tuế cưá»i rá»™ nói :
- Tháºt là má»™t chuyện kỳ văn ! Mụ La Sát cÅ©ng đòi ngưá»i chứng kiến !
Thái Y La Sát hắng giá»ng nói :
- Lão thân đã là m Vệ Äạo há»™i viên thì dù là ân oán tư nhân cÅ©ng không muốn để
ngưá»i ta dị nghị.
- Gã có xứng đáng không ?
- Sao lại không xứng đáng ?
- Hừ ! Mụ La Sát ! Mụ bức bách lão phu lại phải phá luáºt lệ lần thứ hai. Thôi cÅ©ng
được ! Äể gã lại thu lượm thi hà i và báo tang cho mụ để lão phu khá»i phải ra tay.
Nhưng phải có Ä‘iá»u kiện...
Thái Y La Sát há»i ngay :
- Äiá»u kiện gì ?
- Gã phải tiếp được một chưởng của lão phu.
Thái Y La Sát quát lên :
- Bạch Äầu Thái Tuế ! Äừng dỡ trò nữa ! Phải chăng ngươi còn có ý hạ sát gã dưới
phát chưởng của lão ?
Từ Văn không nhịn được nữa. Bản tâm chà ng cũng chẳng muốn là m chứng. Ai sống
chết cũng chẳng can dự gì đến chà ng, nhưng chà ng muốn nhân cơ hội nà y để xem bản
lãnh của song quái.
Thái Y La Sát đã là má»™t há»™i viên Há»™i Vệ Äạo, váºy mụ cÅ©ng là má»™t tay kình địch
trong hà nh động báo thù cá»§a chà ng. Äối vá»›i mụ chà ng cÅ©ng muốn hiểu rõ căn
nguyên. Ngoà i ra chà ng không muốn để đối phương khinh thị. Bốn chữ Äịa Ngục Thư
sinh cũng đã từng vang dội trên chốn giang hồ.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n lạnh lùng lên tiếng :
- Nếu váºy thì tại hạ muốn phụ trách việc chứng kiến vụ nà y.
Bạch Äầu Thái Tuế quắt mắt lên há»i :
- Tiểu tỠ! Ngươi đã nghĩ kỹ chưa ? Lão phu tưởng ngươi đừng là m chứng nữa thì
hơn.
Thái Y La Sát há»i xen và o :
- Tại sao lão bắt gã phải tiếp một chưởng ?
Bạch Äầu Thái Tuế cưá»i đáp :
- Bản nhân muốn coi gã có đáng là m chứng không ?
- Vụ nà y chẳng có chi là đáng với không đáng.
- Mụ La Sát ! Ngưá»i là m chứng đó do mụ đỠcá» ra thì là mụ quá trịch thượng.
- Lão muốn gã tiếp chưởng là hiển nhiên có lòng độc ác.
Từ Văn dương cặp lông mà y lưỡi kiếm lên lạnh lùng nói :
- Dù có tiếp một chưởng cũng chẳng hỠgì.
Thái Y La Sát trợn mắt lên há»i :
- NhỠkia ! Ngươi đã là thượng tân của tệ Hội chủ, thế mà lão thân để mặc hắn ra
tay thì sau nà y biết nói thế nà o với tệ Hội chủ.
Từ Văn không khá»i cưá»i thầm trong bụng. Chà ng tá»± nghÄ© :
- Cái ngôi thượng tân mình chỉ nháºn má»™t cách hồ đồ. Không chừng bên trong há»
còn có âm mưu gì. Thế mà mụ vẫn quan tâm, không hiểu là chân hay giả ? Mặt khác
Tổng tuần Há»™i Vệ Äạo đã hai lần hạ sát thá»§ toan gia hại mình. Nếu số mạng tầm
thưá»ng thì đã chết toi rồi. Những chuyện mâu thuẩn nà y thiệt là m cho ngưá»i ta nghÄ©
nát ruột cũng không ra.
Từ Văn nghÄ© váºy rồi thản nhiên nói :
- Tại hạ cÅ©ng muốn thá» coi chưởng lá»±c cá»§a tiá»n bối đây.
Thái Y La Sát dáºm chân nói :
- Lão thân đà nh thủ tiêu ý định vừa rồi. Thôi chẳng cần chứng nhân nữa. Ngươi đi
đi.
Bạch Äầu Thái Tuế lại trở giá»ng :
- Mụ nói Ä‘i nói lại thì mặc mụ. Lão phu quyết chẳng đổi lá»i. Dù gã có Ä‘i cÅ©ng phải
tiếp một chưởng đã.
Thái Y La Sát rÃt lên :
- Lão lấy chuyện giết ngưá»i là m thÃch phải không ?
Bạch Äầu Thái Tuế cưá»i ha hả nói :
- Mụ La Sát ! Mụ biến thà nh má»™t ngưá»i từ thiện rồi nhỉ ? Ha ha !
Từ Văn dĩ nhiên biết Thái Y La Sát sợ mình không tiếp nổi một chưởng của Bạch
Äầu Thái Tuế, mà Bạch Äầu Thái Tuế vẫn có ý phóng chưởng hạ sát mình để duy trì
cái mà hắn gá»i là lá» luáºt. Chà ng tá»± nghÄ© :
- Ở hang núi Bạch Thạch mình đã được lão quái nhân trút công lực sang cho, mình
nên thá» xem bản lãnh lão nà y tá»›i đâu. Còn Ä‘iá»u Thái Y La Sát che chở cho mình do
động cơ nà o thì mình không sao biết được.
Chà ng liá»n hiên ngang tiến lên hai bước nói :
- Xin lão tiá»n bối xuất chiêu !
|

09-06-2008, 09:59 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 26
Trá» lầm ngưá»i hà o kiệt bẻ bà ng
Thái Y La Sát không là m thế nà o được đà nh lùi lại một bước, mụ nói :
- Nhai nhi ! Thế là lão thân là m hại ngươi.
Từ Văn nghiêng đầu đáp :
- Kẻ sÄ© thà chết chứ không chịu nhục. Äây là tại hạ tá»± nguyện tiếp thụ, chứ không
phải do lão nhân gia.
Bạch Äầu Thái Tuế đưa Phương tiện san sang tay trái rồi trầm giá»ng quát :
- Hãy tiếp chưởng đây !
Lão lún ngưá»i xuống má»™t chút, đồng thá»i vung tay phải đánh ra. Má»™t luồng kình
khà nghiêng non dốc biển xô vá» phÃa Từ Văn.
Từ Văn không dám coi thưá»ng, chà ng ngưng tụ hết công lá»±c và o tay mặt, nÃn hÆ¡i
phóng chưởng ra nghinh tiếp.
Sầm ! Sầm ! Hai luồng đại lực đụng nhau phát ra tiếng rùng rợn là m cho đá chạy
cát bay. Lá cây rụng tới tấp trong vòng mấy trượng. Cà nh cây cũng gẩy hết chỉ còn
thân không trÆ¡ trá»™i. Luồng kình khà rÃt lên nghe rất kinh hồn.
Từ Văn thấy mắt hoa lên. Khà huyết chạy nhộn nhạo. Nhưng chà ng cố nhịn không
nhúc nhÃch ná»a phân và ngưá»i đứng sá»ng như núi.
Bạch Äầu Thái Tuế phải lùi lại đến mấy thước. Da mặt lão co rúm lại. Mắt lão
chiếu ra những tia hà o quang rùng rợn. Hồi lâu lão thở dà i tự than :
- Thôi hết rồi ! Lão phu tá»± rước lấy cái nhục. Ngoại hiệu Bạch Äầu Thái Tuế từ nay
không còn nữa.
Lão băng mình vá»t và o trong rừng, chá»›p mắt đã mất hút.
Thái Y La Sát đứng ngẩn ngưá»i ra hồi lâu không thốt nên lá»i. Kết quả tháºt đã ra
ngoà i ý nghĩ của mụ. Dù trong giấc mơ mụ cũng không ngỠđến công lực Từ Văn lại
cao thâm hÆ¡n Bạch Äầu Thái Tuế.
Từ Văn trong lòng cũng xúc động không kém. Chà ng tự lượng hiện nay công lực
của mình có thể biến chuyển ý niệm phục thù sang giai đoạn thực hà nh.
Thái Y La Sát ngơ ngác lên tiếng :
- Tiểu hữu ! Công lực của tiểu hữu vượt ra ngoà i sự tưởng tượng của lão thân.
Từ Văn khiêm nhượng đáp :
- Lão nhân gia quá khen.
Miệng chà ng nói thế mà trong lòng tự nghĩ :
- Công lá»±c mình mà ra ngoà i ý nghÄ© cá»§a mụ thì công việc cà ng nhiá»u thêm.
Thái Y La Sát ngừng lại má»™t chút rồi há»i :
- Phải chăng tiểu hữu ngẩu nhiên qua đây ?
Từ Văn động tâm đáp :
- Tại hạ có việc muốn đến bái yết quà Hội chủ.
- Ủa ! Váºy thì Ä‘i theo lão thân lên núi.
- Xin má»i lão tiá»n bối thượng lá»™.
Hai ngưá»i cùng Ä‘i thẳng đến tổng đà n Há»™i Vệ Äạo. Từ Văn rất hối háºn trong lòng
vì đã để lỡ mất cơ hội không rượt theo thiếu nữ áo hồng Phương TỠVi. Chà ng cho
rằng khó lòng có cơ hội gặp một mình nà ng. Nếu không dùng mưu kế thì việc phanh
phui những Ä‘iá»u bà máºt tháºt khó quá. Nhưng việc đã xảy ra thế nà y đà nh tùy cÆ¡ ứng
biến váºy.
Dá»c đưá»ng chà ng phát giác ra tình trạng ở đây so vá»›i ngà y láºp tổng đà n tháºt khác
nhau xa. Khắp các nẻo Ä‘á»u bố trà những Ä‘iếm canh dầy đặc. Trong tổng đà n lại dá»±ng
lên rất nhiá»u phòng ốc. Qui mô rá»™ng lá»›n vô cùng !
Thái Y La Sát có má»™t địa vị rất cao trong Há»™i Vệ Äạo. Mụ không cần thông bẩm,
cứ đưa Từ Văn tiến thẳng và o đại sảnh.
Từ Văn được má»i ngồi rồi Thái Y La Sát lui ra. Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© tháºt mau
để lúc gặp Vệ Äạo Há»™i chá»§ sẽ có cách thăm dò ý hướng đối phương...
Từ Văn còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì Vệ Äạo Há»™i chá»§ đã mở cá»a ngách Ä‘i ra.
Từ Văn vá»™i đứng dáºy khom lưng nói :
- Tại hạ xin tham kiến Hội chủ.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ niá»m nở tươi cưá»i đáp :
- Tiểu hữu cứ ngồi chơi, bất tất phải đa lễ.
Hai bên tân chá»§ an tá»a rồi, má»™t tên tiểu tỳ áo trắng bưng trà và o.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại nói :
- ÄÆ°á»£c tiểu hữu quang lâm, bản nhân rất lấy là m hân hạnh.
Hắn tá»± xưng là bản nhân chứ không xưng là bản tòa để tá» ra kÃnh lá»… đặc biệt đối
với Từ Văn. Nhưng Từ Văn lại có cảm giác trái ngược vì đối phương cà ng lễ mạo bao
nhiêu thì bụng dạ cà ng thâm hiểm đáng sợ bấy nhiêu. Chà ng liá»n nghiêng mình đáp :
- Tại hạ mạo muội đến thăm viếng, xin Hội chủ miễn thứ cho.
- Sao tiểu hữu lại nói váºy ? Bản nhân cầu còn chưa được.
Từ Văn đánh bạo há»i và o chÃnh đỠ:
- Hội chủ ! Tại hạ có vấn đỠđặc biệt cầu xin Hội chủ cho biết.
- Tiểu hữu cứ nói ra, can chi mà ngại ?
- Tại hạ muốn cùng Tổng tuần quà hội diện đà m một chút.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ thản nhiên há»i :
- Tiểu hữu muốn gặp Khấu Vân ư ? Tiểu hữu có quen biết y hay sao ?
- Tại hạ mới có cơ duyên được gặp mặt một lần.
- Cái đó dễ lắm !
Hắn nói xong lắc chuông. Láºp tức má»™t tên hán tỠáo Ä‘en xuất hiện trước cá»a sảnh
đưá»ng. Gã nói :
- Chấp sá»± đệ tá» là Vương Tháºp Mục xin chá» lệnh.
- Truyá»n Khấu Tổng tuần ra đây !
- Tuân lệnh dụ.
Hán tỠáo đen lui ra.
Lát sau, má»™t hán tá» trung niên mặt mÅ©i Ä‘en nhèm xuất hiện trước cá»a sảnh đưá»ng
lên tiếng :
- Ty chức là Khâu Vân xin tham kiến Hội chủ.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nói :
- Khâu Tổng tuần hãy và o đây !
Hán tá» mặt Ä‘en kÃnh cẩn tiến và o. Hắn quay mặt vá» Há»™i chá»§, thõng tay đứng
nghiêm.
Từ Văn sát khà nổi lên bừng bừng. Chà ng phải cố gắng ká»m chế không để lá»™ ra
ngoà i mặt.
Khâu Vân lại há»i :
- Há»™i chá»§ tuyên triệu ty chức có Ä‘iá»u chi dạy bảo ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ trá» và o Từ Văn đáp :
- Thiếu hiệp đây muốn gặp Tổng tuần.
- Ủa !
Tổng tuần Khâu Vân á»§a lên má»™t tiếng tá»±a hồ xảy chuyện bất ngá». Hắn đưa mắt
nhìn Từ Văn chằm chặp. Mục quang hai bên vừa chạm nhau, Từ Văn cảm thấy nhản
thần cá»§a đối phương ngoà i sá»± kinh ngạc không lá»™ ra Ä‘iá»u chi khác lạ. Hắn há»i :
- Thiếu hiệp muốn gặp tại hạ ?
- Äúng thế !
- Thiếu hiệp có Ä‘iá»u chi dạy bảo ?
Từ Văn cháºm chạp đứng lên trầm trá»ng nói :
- Tại hạ đến đây để cảm tạ các hạ vỠchuyện đêm qua.
- Chuyện gì ?
Khâu Vân la lên một tiếng kinh ngạc. Cái mặt đen của gã lộ vẽ băng khuâng.
Từ Văn mặt lạnh như tiá»n đáp :
- Thân pháp cá»§a các hạ khiến cho tại hạ khâm phục vô cùng, có Ä‘iá»u nó không
được quang minh.
Vệ Äạo hc cặp mắt chiếu ra những tia hà n quang, há»i dằn từng tiếng :
- Khâu Tổng tuần ! Có chuyện chi váºy ?
Khâu Vân kinh ngạc lùi lại một bước đáp :
- Ty chức chưa hiểu thiếu hiệp đây nói vỠchuyện gì ?
Từ Văn cưá»i lạt nói :
- Các hạ ! Báºc đại trượng phu bụng là m dạ chịu, sao lại đầu voi Ä‘uôi chuá»™t như váºy
? Tại hạ tự nghĩ chúng ta vốn không thù oán thì hà nh động của các hạ tất có nguyên
nhân, nên tại hạ tới đây để thỉnh giáo.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lá»›n tiếng :
- Khâu Tổng tuần ! Tổng tuần đừng quên rằng địa vị của mình với hội qui là phải
thẳng thắn minh bạch. Bất luáºn việc gì cÅ©ng phải nói rõ. Váºy vụ ấy thế nà o ?
Khâu Vân nhăn tÃt cặp lông mà y ra chiá»u nghi hoặc đáp :
- Thực tình ty chức chưa hiểu rõ.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ gay gắt :
- Tổng tuần nói tháºt không ?
Khâu Vân đáp :
- Ty chức mà man trá thì xin cam chịu hình phạt trong hội qui.
Từ Văn nghiến răng lẩm bẩm :
- Bá»n nà y diển khéo quá ! Chúng đã má»™t cốt má»™t đồng mà còn giả vá»...
Vệ Äạo Há»™i chá»§ xòe tay ra nói :
- Tiểu hữu ! Vụ nà y tra ra cho biết rõ chẳng khó khăn gì. Má»i tiểu hữu ngồi xuống
thủng thẳng nói chuyện.
Từ Văn ngồi xuống. Trong lòng chà ng căm háºn tưởng chừng đến vỡ ngá»±c. Nếu
chà ng không suy trước nghĩ sau thì đã động thủ rồi.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại há»i :
- Tiểu hữu có thế nói rỠthực tình được chăng ? Hoặc giả bản nhân có thể liệu
đưá»ng khu xá».
Từ Văn xoay chuyển ý rất mau, bụng bảo dạ :
- Bây giá» mình cứ nói rõ việc đã xảy ra, đưa đủ chứng cá»›, thá» xem chúng giải thÃch
thế nà o ?
Chà ng nghÄ© váºy liá»n trầm giá»ng đáp :
- Trước đây chưa lâu tại hạ bị một quái khách che mặt mặc áo cẩm bà o đột nhiên
ám toán suýt nữa mất mạng.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ dưá»ng như phát run há»i :
- Ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o ư ?
Từ Văn nhìn đối phương chầm cháºp tá»±a hồ muốn soi thấu tim gan gã Há»™i chá»§ thần
bà nà y. Nhưng chà ng coi mắt hắn lại ra chiá»u kinh ngạc và căm háºn. Chà ng trầm
giá»ng gáºt đầu đáp :
- Äúng thế ! Má»™t ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o !
- Tên y là gì ?
- Tại hạ không biết. Há»™i chá»§ có quen biết ngưá»i đó chăng ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ không trả lá»i chà ng. Hắn bảo :
- Tiểu hữu hãy nói nốt đi.
Từ Văn kể tiếp :
- Sau đấy Ãt bữa, tại hạ lại gặp độc thá»§ cá»§a y trong má»™t lữ quán. Lần nà y cà ng ghê
gá»›m hÆ¡n. Tại hạ mưá»i phần chắc chết, không ngá» may mà sống sót. Hung thá»§ vẫn lÃ
ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o.
Chà ng vừa nói vừa đảo mắt nhìn Khâu Vân.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ sá»ng sốt :
- Ủa ! Rồi sau sao nữa ?
- Äêm qua tại trong má»™t ngôi chùa cách đây trăm dặm, tại hạ lần thứ ba gặp sát
thá»§...
- CÅ©ng vẫn là ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o ?
- Lần nà y không phải y, mà là Khâu Tổng tuần các hạ đây.
Khâu Vân lùi lại hai bước dà i. Gã trợn mắt há miệng nói không ra lá»i. Bá»™ mặt Ä‘en sì
đỠlên thà nh mà u tÃa thẩm.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ trầm ngâm má»™t lúc rồi nói :
- Không có thể...
Từ Văn cưá»i lại há»i :
- Hội chủ nói thế tất có bằng chứng ?
- Có hai điểm phản chứng.
- Xin Há»™i chá»§ cho hay.
- Äiểm thứ nhất: Hôm qua Khâu Tổng tuần tham dá»± há»™i nghị cá»§a bản há»™i, suốt
ngà y đêm không rá»i khá»i tổng đà n ná»a bước. DÄ© nhiên y không thể phân thân đến má»™t
nÆ¡i xa xôi ngoà i trăm dặm để hạ thá»§ tiểu hữu được. Äiểm thứ hai : Căn cứ và o vị
khách khanh cá»§a bản há»™i là Thái Y La Sát vừa đỠcáºp đến tiểu hữu đánh má»™t đòn mÃ
khiến cho danh vá»ng cá»§a Bạch Äầu Thái Tuế phải lu má». Äiểm nà y chứng minh công
lá»±c tiểu hữu vượt qua Khâu Tổng tuần rất xa. Váºy thì Khâu Tổng tuần hạ sát thá»§ vá»›i
tiểu hữu thế nà o được ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nói hai Ä‘iểm nà y tưởng chừng ai nghe cÅ©ng phải chịu, không còn
đả kÃch và o đâu được. Nhưng Từ Văn đã có định kiến, chà ng lạnh lùng há»i :
- Hội chủ có chịu nghe bằng chứng của tại hạ không ?
- Ủa ! Dĩ nhiên bản nhân muốn nghe lắm. Xin tiểu hữu nói đi !
- Thứ nhất: Ngưá»i hạ thá»§ tá»± xưng là Tổng tuần cá»§a quà há»™i và tướng mạo như in.
- Ủa !
- Thứ hai : ÄÆ°Æ¡ng trưá»ng còn có ngưá»i khác bị hại, và có ngưá»i được mục kÃch...
- Ai váºy ?
Từ Văn dằn từng tiếng :
- Ngưá»i bị hại là đệ tá» dưới trướng NgÅ© Lôi Cung. Ngưá»i được mục kÃch là Thiên
Äà i Ma CÆ¡ và Thống Thiá»n hòa thượng.
- Thống Thiá»n hòa thượng là ngưá»i thế nà o ?
- Tại hạ không biết.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ chăm chú nhìn Tổng tuần Khâu Vân, thì gã lắc đầu ra chiá»u rất đỗi
ngạc nhiên.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ trầm ngâm má»™t lúc rồi đưa mắt nhìn Từ Văn nói :
- Tiểu hữu ! Như váºy chắc là có kẻ đã giả mạo Khâu Tổng tuần.
Từ Văn thấy đối phương cãi phăng thì không nhịn được nữa. Chà ng đứng dáºy run
lên nói :
- Tại hạ còn bằng chứng nữa !
Vệ Äạo Há»™i chá»§ ung dung há»i lại :
- Tiểu hữu còn có bằng chứng nữa ư ?
- Phải rồi ! Bằng chứng nà y Æ¡ ngay trên ngưá»i Khâu Tổng tuần.
Khâu Vân kinh ngạc la hoảng :
- Ở trong mình tại hạ ư ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ cÅ©ng đứng lên nghiêm giá»ng há»i :
- Bằng chứng gì ?
Từ Văn nói :
- Xin Khâu Tổng tuần hảy bỠanh hùng cân ra.
Khâu Vân lá»™ vẻ tức giáºn, hắn là m ra bá»™ không dám nổi nóng trước mặt Há»™i chá»§.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ trầm giá»ng nói :
- BỠkhăn ra !
Khâu Vân không sao được đà nh bỠanh hùng cân xuống.
Từ Văn đảo mắt nhìn rồi thộn mặt ra. Trên đầu đối phương chẳng có dấu vết chi
hết. Chà ng nhá»› rõ rà ng hán tá» mặt Ä‘en tá»± xưng là Vệ Äạo Há»™i Tổng tuần, còn Thiên
Äà i Ma CÆ¡ trông thấy trên đầu có vết sẹo nên má»›i nháºn ra hắn là ngưá»i che mặt mặc
áo cẩm bà o để mạo xưng phụ thân chà ng. Vết sẹo nà y ở trên mang tai và còn rất rõ.
Thế mà bây giá» sao đối phương lại chẳng có dấu vết gì má»›i tháºt là lạ !
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nói :
- Tiểu hữu ! Xin tiểu hữu trỠchỗ chứng cứ đi !
Từ Văn không nói gì. Chà ng xoay chuyển ý nghĩ rất mau, bụng bảo dạ :
- Không chừng vết sẹo nà y gã đã mượn dịch dung thủ pháp tuyệt khéo để che dấu.
Nhưng còn má»™t chá»— không thể giả trá được bằng độc thá»§ cá»§a mình. Äây là nước cá» tối
háºu, nếu lại tráºt nốt thì há»ng toét. Nhược bằng sá»± thá»±c chứng minh không lầm thì bữa
nay tuy chà ng đã và o hang cá»p, vẫn có thể ra được dá»… dà ng.
Từ Văn nghÄ© váºy liá»n nhảy xổ và o Khâu Vân nhanh như Ä‘iện chá»›p, và thi triển độc
thủ một cách đột ngột.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ không ngá» Từ Văn lại dở thá»§ Ä‘oạn nà y, bất giác hắn báºt lên má»™t
tiếng la hoảng :
- Tiểu hữu...
Tiếng la chưa dứt Khâu Vân đã té huỵch xuống đất. Chân tay dẩy dụa mấy cái rồi
nằm yên.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ quát há»i :
- Tiểu hữu đến đây giết ngưá»i ư ?
Từ Văn ruá»™t tằm bối rối, vì nhất thiết Ä‘á»u sai tráºt. Äối phương không chống nổi sát
thá»§ cá»§a chà ng. Chà ng lâm và o tình trạng trá» kẻ thù không đúng, liá»n tá»± nhá»§ :
- Ta hãy cứu sống đối phương rồi sẽ liệu.
NghÄ© váºy chà ng vá»™i lấy thuốc giải bá» và o miệng Khâu Vân rồi đưa tay ra Ä‘iểm mấy
chá»— huyệt đạo đối phương. Äoạn chà ng nghiến răng đáp :
- Y không chết đâu. Äây là tại hạ muốn chứng nghiệm lần cuối cùng mà thôi.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ liếc cặp mắt sắc như dao nhìn thẳng và o mặt Từ Văn hồi lâu không
nói gì.
Từ Văn đã tưởng hắn sắp ra tay, nhưng không phải. Như váºy cà ng khiến cho ngưá»i
ta khó hiểu. Chà ng lẩm bẩm :
- Khâu Vân đã không phải là ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o để mạo xưng phụ thân
mình, và mấy lần hạ độc thá»§ toan gia hại mình, váºy thì thân thế mình đối phương có
hiểu hay không ? Tháºt là hoà n toà n bà máºt. Ngưá»i mạo xưng Khâu Vân là ai ? Y muốn
sát hại mình vì mục Ä‘Ãch gì ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ từ từ cất tiếng há»i :
- Tiểu hữu ! Không còn việc gì nữa chứ ?
Từ Văn thở phà o đáp :
- Tại hạ rất lấy là m áy náy và hối háºn.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ vẫn thản nhiên nói :
- Khơi rỠtrong đục, trắng đen là chuyện rất hay. Tiểu hữu bất tất phải quan tâm.
- Äa tạ Há»™i chá»§ !
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại há»i :
- Phải chăng vừa rồi tiểu hữu có đỠcặp đến ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o ?
- Äúng thế !
- Vụ nà y có liên quan gì đến Khâu Tổng tuần ?
- Äêm hôm qua hung thá»§ tá»± xưng là Tổng tuần quà há»™i, má»™t bên đầu có vết sẹo
giống như ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o, vì thế mà tại hạ có hà nh động đưá»ng đột.
- Ủa ! Té ra là thế ! Bản nhân bảo đảm vụ bà máºt nà y chẳng bao lâu nữa sẽ phanh
phui ra được.
Từ Văn động tâm há»i :
- Phải chăng Há»™i chá»§ đã biết thân thế ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ trả lá»i nước đôi :
- Vụ nà y đã có manh mối.
Từ Văn kết luáºn trong tâm :
- Ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o má»™t là phụ thân mình, còn má»™t nữa là giả mạo.
Äối phương bảo đã có manh mối thì không hiểu hắn trá» và o ai ? Nếu mình còn vặn
há»i nữa tất không khá»i tiết lá»™ hà nh tung. Không hiểu mình nên nói rá» thân pháºn để trả
thù hay là hảy tìm cách phanh phui cho biết rỠnhững sự ngỠvực bà ẩn trước. Kẻ mạo
xưng Khâu Vân chẳng những chống nổi độc thá»§ cá»§a mình, mà còn biết cả những bÃ
máºt vỠđộc thá»§ nữa. Váºy má»›i khó tÃnh, má»›i đáng sợ ! Không hiểu hắn là ai ?
Tổng tuần Khâu Vân hắng giá»ng má»™t tiếng rồi trợn mắt đứng lên.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ khoát tay nói :
- Không có chuyện gì nữa, Tổng tuần đi nghĩ thôi.
Khâu Vân lưá»m Từ Văn má»™t cái, thi lá»… rồi rút lui.
Từ Văn thấy mình đối diện vá»›i kẻ thù sâu tá»±a bể mà chịu bá» Ä‘i thì tháºt chẳng cam
lòng. Hay dỡ gì, đã đến đây cũng phải tìm ra một chút manh mối để là m tiêu chuẩn
cho hà nh động sau nà y. Nhưng chà ng chưa biết mở miệng cách nà o.
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ một lúc rồi tìm ra phương pháp vòng quanh, cất tiếng
há»i :
- Há»™i chá»§ ! Tại hạ có thể mạo muá»™i há»i Há»™i chá»§ má»™t vấn đỠnữa được chăng ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ ôn tồn đáp :
- Không có chuyện chi là mạo muá»™i cả. Tiểu hữu có Ä‘iá»u gì cứ há»i. Hãy ngồi xuống
đây nói chuyện đã.
Hai ngưá»i lại ngồi xuống. Từ Văn nhắp chén trà cho bình tÄ©nh lại rồi há»i :
- Tại hạ là một kẻ vô danh tiểu tốt trên chốn giang hồ mà sao lại được Hội chủ đem
lòng mến yêu ? Äó là má»™t Ä‘iá»u tại hạ không hiểu.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ cưá»i ha hả đáp :
- Tiểu hữu ! Äó là do chữ duyên. Bản nhân rất tán thưởng khà phách hiên ngang cá»§a
tiểu hữu.
- Nhưng thanh danh tại hạ kém cá»i, mà thân thể lại tà n táºt. Cái đó...
- Tiểu hữu ! Bá» ngoà i có tổn gì đến khà chất ? Thanh danh không phải là váºt chưng
ra ngoà i.
- Tại hạ tá»± lấy là m xấu hổ, tháºt không xứng đáng lá»t và o mắt xanh cá»§a Há»™i chá»§.
- Tiểu hữu bất tất phải quá khiêm.
Câu nói cá»§a đối phương không lá»™ vết tÃch gì. Từ Văn biết rõ đó là lá»i giả trá mÃ
không bà i bác và o đâu được. Chà ng tá»± há»i :
- Chẳng lẽ đối phương thá»±c tình không biết rõ những Ä‘iá»u bà máºt cùng lai lịch cá»§a
mình ?
Còn má»™t vấn đỠnữa nổi lên trong đầu óc. Chà ng nhá»› tá»›i ngưá»i mà chà ng đã cứu
sống là Thượng Quan Hoà nh. Chà ng muốn đưa vấn đỠThượng Quan Hoà nh ra há»i, để
xem đối phương thà nh thực hay giả dối ?
Thượng Quan Hoà nh trúng phải Tồi Tâm kịch độc của phụ thân chà ng rồi nằm lăn
bên đưá»ng. Chà ng chẳng há»i nguyên do, tá»± ý cứu sống y, nhưng y lại là chá»§ hung gây
cuá»™c đổ máu tại Thất Tinh Bảo. Äồng thá»i y lại là má»™t nhân váºt cùng đưá»ng lối vá»›i
đối phương.
NghÄ© tá»›i đây, Từ Văn thản nhiên như không có chuyện gì, lên tiếng há»i :
- Hội chủ có quen biết Thượng Quan Hoà nh không ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ toà n thân chấn động, chăm chú nhìn Từ Văn má»™t lúc rồi thản
nhiên đáp :
- Bản nhân có quen biết. Y được tiểu hữu cứu mạng, chẳng lúc nà o y không nhớ ơn
tiểu hữu cả.
Äây lại là má»™t Ä‘iá»u ra ngoà i ý nghÄ© cá»§a Từ Văn. Äối phương thẳng thắn thừa nháºn
không dấu diếm gì. Như váºy rất có thể đối phương chưa biết gì đến thân thế chà ng.
Từ Văn lại há»i :
- Hiện nay y ở đâu ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ đáp :
- Vì y có chá»— Ä‘au lòng phải tạm thá»i mai danh ẩn tÃch. Vá» Ä‘iá»u nà y xin tiểu hữu
nguyên lượng cho.
Từ Văn hất hà m há»i :
- Ủa ! Té ra y cũng là một hội viên trong quà hội ư ?
- Vá» Ä‘iểm nà y bản nhân cÅ©ng không phá»§ nháºn.
Từ Văn lại há»i :
- Tại hạ nghe nói giữa y và Thất Tinh Bảo Chúa Từ Anh Phong có mối thù cướp vợ
giết con. Äiá»u đó tháºt không ?
Cặp mắt Vệ Äạo Há»™i chá»§ đột nhiên chiếu ra những tia oán độc, nhưng chỉ thoáng
qua là hết. Hắn gáºt đầu đáp :
- Quả có chuyện đó thiệt.
- Lại có tin đồn trên chốn giang hồ là Thất Tinh Bảo xảy cuộc lưu huyết...
Vệ Äạo Há»™i chá»§ ngắt lá»i há»i lại :
- Phải chăng tiểu hữu nghi ngỠđó là hà nh vi của Thượng Quan Hoà nh ?
Từ Văn đáp ngay :
- Tại hạ đã biết hai bên cừu háºn, nên nghÄ© thể tháºt.
- Tiểu hữu há»i câu nà y là có ý gì ?
Từ Văn ngấm ngầm nghiến răng đáp :
- Tại hạ ngẩu nhiên há»i chÆ¡i mà thôi.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ trầm ngâm má»™t chút rồi nói :
- Bản nhân nói rõ cho tiểu hữu hay tệ hội sở dĩ coi tiểu hữu và o hạng thượng tân
cũng vì tiểu hữu có mối quan hệ với Thượng Quan Hoà nh.
- Ủa !
Bây giá» Từ Văn má»›i tỉnh ngá»™. Thế là điá»u bà ẩn vá» vụ chà ng được coi là thượng tân
nay đã có giải đáp. Chà ng toan há»i vá» tin tức Thượng Quan Hoà nh hiện lạc lá»ng nÆ¡i
đâu đặng ra tay rá»a háºn. Nhưng chà ng nghÄ© lại có Ä‘iá»u không ổn. Äối phương đã nói
trước là Thượng Quan Hoà nh mai danh ẩn tÃch mà mình còn há»i nữa thì không khéo
sẽ bị lá»™ tẩy mất. Chà ng đã biết y là ngưá»i trong Há»™i Vệ Äạo và giữ địa vị khá cao thì
lúc cần đến sẽ bức bách y phải lộ diện cũng chẳng khó gì.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại nói :
- Còn một điểm nữa là đối tượng của Thượng Quan Hoà nh tầm cừu chỉ có một
mình Từ Anh Phong.
Từ Văn sá»ng sốt. Chà ng ngắt lá»i há»i :
- Theo ý kiến Hội chủ thì vụ đổ máu ở Thất Tinh Bảo không phải là hà nh vi của
Thượng Quan Hoà nh hay sao ?
- ChÃnh thế đó !
Từ Văn lại há»i :
- Tại hạ còn nghe nói Thất Tinh Bảo Chúa cùng bá»n thá»§ hạ Thất Tinh Bát Tướng
Ä‘á»u là những tay bản lãnh phi thưá»ng. Váºy mà ai hạ được bá»n há» ?
- Cái đó... hiện thá»i vẫn ở trong vòng bà máºt. Có Ä‘iá»u Từ Anh Phong đã là m nhiá»u
việc bất nghÄ©a nên rất lắm kẻ thù háºn.
Từ Văn mắng thầm đối phương khéo cãi trối...
Giữa lúc ấy, bất thình lình có thanh âm ồm ồm cá»§a má»™t lão già từ ngoà i cá»a sảnh
đưá»ng la lên :
- Vô nh Tồi Tâm Thủ !
Từ Văn cả kinh thất sắc. Chà ng liá»n đứng phắt dáºy.
Má»™t lão già khô đét xuất hiện ngoà i cá»a. Lão chÃnh là Thôi Vô Äá»™c, Tổng đà n
chưởng lệnh, đã cùng ngồi một chiếu với Từ Văn bữa trước.
Thôi Vô Äá»™c chẳng má»™t chất độc nà o mà lão không biết, chẳng chất độc nà o lão
không giải được. Tháºt là má»™t tay Äá»™c đạo cá»± phách đương thá»i. Nhưng lão chưa từng
dùng chất độc để hại ai.
|

09-06-2008, 10:04 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 27
Tương tranh tương sát
Vệ Äạo Há»™i chá»§ chau mà y há»i :
- Thôi chưởng lệnh ! Có việc chi váºy ?
Từ Văn tự biết mình chưa đầy đủ vỠcông phu hà m dưỡng, chà ng cảm thấy tâm
thần xúc động, phải rán trấn tỉnh lại.
Thôi Vô Äá»™c thi lá»… đáp :
- Bẩm Hội chủ ! Liệu ty tòa muốn nói chuyện với thiếu hiệp đây một chút có được
chăng ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ đáp :
- ÄÆ°á»£c chứ ! Xin má»i và o đây.
Thôi Vô Äá»™c rảo bước và o nhà sảnh đưá»ng. Lão nhìn Từ Văn chấp tay nói :
- Thiếu hiệp ! Lâu nay tại hạ chưa được gặp mặt.
Từ Văn gáºt đầu đáp :
- Xin chà o các hạ. Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo ?
Thôi Vô Äá»™c nói :
- Xin má»i thiếu hiệp hãy ngồi xuống.
- Má»i các hạ.
Thôi Vô Äá»™c xin lổi Há»™i chá»§ ngồi xuống. Từ Văn vẫn ngồi nguyên chá»— cá»§.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lá»™ vẻ kinh hãi trầm giá»ng há»i :
- Vừa rồi Thôi Chưởng lệnh đã nói gì ?
Thôi Vô Äá»™c đáp :
- Ty tòa nói thiên hạ đồn thiếu hiệp đây đã há»c được phép Vô nh Tồi Tâm Thá»§.
- Ồ ! Vô nh Tồi Tâm Thủ ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ vừa nói vừa liếc mắt nhìn Từ Văn.
Từ Văn cÅ©ng chấn động tâm thần. Chà ng tá»± há»i :
- Chuyện bà máºt cá»§a mình ngoà i lão quái ở Bạch Thạch Phong và ngưá»i mạo xưng
Khâu Vân, còn ngoà i ra chẳng má»™t ai hay, mà sao lão nà y lại đỠcáºp tá»›i ? Bây giá»
mình có giải thÃch cÅ©ng bằng thừa.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n đáp :
- Äúng thế !
Thôi Vô Äá»™c chăm chú nhìn Từ Văn nói :
- Tại hạ nói câu nà y xin thiếu hiệp đừng trách...
Từ Văn đáp :
- Các hạ có Ä‘iá»u chi cứ nói, đừng ngại.
Thôi Vô Äá»™c nói :
- Trước đây không lâu, những đệ tỠcủa tệ hội đã bị trúng chất độc Vô nh Tồi
Tâm.
Từ Văn chấn động tâm thần, ngáºp ngừng há»i :
- Phải chăng các hạ ngỠlà ...
Thôi Vô Äá»™c xua tay ngắt lá»i :
- Không không ! Thiếu hiệp đừng hiểu lầm. Những ngưá»i mắc nạn ở chùa Thanh
Lương là do kẻ thù bỠchất độc và o rượu và đồ ăn, chứ không phải chết vỠVô nh
Tồi Tâm Thủ. Nhưng...
- Nhưng là m sao ?
- Chất độc Tồi Tâm là má»™t phương dùng chất độc thất truyá»n đã lâu. Việc bà o chế
chất độc nà y rất khó khăn. Thế mà thiếu hiệp luyện thà nh Vô nh Tồi Tâm Thủ thì
tháºt là má»™t kỳ tÃch trong Äá»™c đạo.
Từ Văn há»i :
- Theo lá»i đồn, thì các hạ chẳng có chất độc nà o là không giải trừ được kia mà ?
Thôi Vô Äá»™c đáp :
- Nhưng chất độc nà y ra ngoà i thể lệ đó.
- Ủa !
- Thiếu hiệp có thể cho hay lệnh sư thừa là ai được không ?
Từ Văn ngẩn ngơ một chút rồi đáp :
- VỠđiểm nà y xin các hạ tha thứ cho, tại hạ không thể tuân mệnh được.
Giữa lúc ấy đột nhiên có má»™t ngưá»i đứng tuổi, mình mặc áo lam, hấp tấp chạy và o
trước cá»a sảnh đưá»ng, run lên nói :
- Tổng quản Cổ Kim Nhân có việc gấp cần trình Hội chủ.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ đảo mắt nhìn ngưá»i áo xanh há»i :
- Có việc chi cấp sự ?
Ngưá»i áo xanh đáp :
- Có ngưá»i sấn lên núi.
- Sao ? Có ngưá»i sấn lên núi ư ?
- Thưa phải !
Vệ Äạo Há»™i chá»§ láºp tức đứng phắt dáºy. Chưởng lệnh Thôi Vô Äá»™c cÅ©ng đứng lên
theo.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại há»i :
- Ngưá»i đó hình dạng thế nà o ?
Ngưá»i áo xanh đáp :
- ChÃnh là Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung Ân Chà SÆ¡n, dẫn năm mươi tay hảo thá»§ ở trong
cung đến tầm cừu...
Vệ Äạo Há»™i chá»§ há»i ngay :
- Tầm cừu ư ? Bản há»™i cùng NgÅ© Lôi Cung trước nay không có Ä‘iá»u chi xÃch mÃch,
sao hỠlại đến tầm cừu ?
Ngưá»i áo xanh đáp :
- Bá»n há» hung hăn lắm. Vừa đến đã phá cá»a quan phÃa trước. Có mấy chục đệ tá»
bản hội bị nạn...
Vệ Äạo Há»™i chá»§ mắt chiếu ra những tia hà n quang, lá»›n tiếng há»i :
- Triệu ÄÆ°á»ng chúa không chống nổi ư ?
Ngưá»i áo xanh đáp :
- Triệu ÄÆ°á»ng chúa thấy cá»a quan bị phá, đã tá»± tá» rồi.
- Sao ? Triệu ÄÆ°á»ng chúa tá»± tá» rồi ư ?
- Vâng ! Những đệ tá» giữ cá»a quan bị tá» thương hết cả.
- Có chuyện ấy ư ?
- Hai vị Thái Thượng Hộ pháp nghe tin đến tiếp viện, nhưng...
- Nhưng là m sao ?
- Vẫn không chống nổi đối phương.
- Vẻn vẹn một mình Cung chủ Ngũ Lôi Cung là Ân Chà Sơn bản lãnh được bao
nhiêu mà ghê gớm thế ?...
Ngưá»i áo xanh ngáºp ngừng đáp :
- Bên đối phương còn hai tên thủ hạ võ công cực kỳ cao thâm...
- Chà ! Thôi Chưởng lệnh !
Thôi Vô Äá»™c khom lưng đáp :
- Ty tòa xin chỠlệnh.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nói :
- Chưởng lệnh truyá»n lệnh ra chuẩn bị xuất chiến. ÄÆ°a tin đến Bạch Kỳ và Hồng Kỳ
ÄÆ°á»ng chúa dẫn bá»n Hương chá»§ dưới trướng theo bản tòa ra cá»a quan phÃa trước để
ứng chiến. Còn ngoà i ra ở lại bảo vệ tổng đà n.
- Ty tòa xin tuân lệnh.
Thôi Vô Äá»™c nhìn Từ Văn gáºt đầu, rồi Ä‘i lẹ ra khá»i sảnh đưá»ng. Lão cất tiếng gá»i :
- Cổ Tổng quản !
- Có ty chức đây.
- Việc bảo vệ tổng đà n do Tổng quản phụ trách.
- Xin tuân lệnh !
Cổ Kim Nhân láºt Ä‘áºt thi lá»…, rồi lùi ra.
Từ Văn xoay chuyển ý nghĩ, bụng bảo dạ :
- Hắn nói Thái Thượng Hộ pháp phải chăng là hai lão quái Vô Tình Tẩu và Táng
Thiên Ông ? Nếu đúng thì thá»±c lá»±c cá»§a NgÅ© Lôi Cung quả là đáng sợ. Äây là má»™t cÆ¡
há»™i tuyệt hảo cho mình để mở đưá»ng trả thù.
Chà ng nghÄ© tá»›i việc công chúa NgÅ© Lôi Cung là Ân Ngá»c Yến đã phái ngưá»i dẫn
mình đến một ngôi chùa. Bây giỠNgũ Lôi Cung tầm cừu, chắc là gã hán tỠmặt đen
mạo xưng Tổng tuần Há»™i Vệ Äạo đã tà n sát những tay cao thá»§ cá»§a phe nà y.
Chà ng còn Ä‘ang ngẩm nghÄ© thì Vệ Äạo Há»™i chá»§ ung dung lên tiếng :
- Tiểu hữu ! Tiểu hữu hãy ngồi chơi đây để bản tòa ra ngoà i xỠlý một chút được
chăng ?
Từ Văn đứng dáºy há»i :
- Tại hạ cũng muốn đi coi, nhưng chẳng hiểu Hội chủ có cho phép chăng ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ đáp :
- Váºy má»i tiểu hữu Ä‘i theo bản nhân.
Hai ngưá»i ra cổng lá»›n tổng đà n thì đã có hai lão già và sáu tên hán tá» mặc võ phục,
lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm chá» sẳn ở đó.
Từ Văn nghĩ bụng :
- Hai lão nà y chắc là Hồng kỳ và Bạch kỳ ÄÆ°á»ng chúa, còn sáu ngưá»i kia đại khái
là Hương chá»§ dưới trướng hai ÄÆ°á»ng chúa.
Chá»— nà o cÅ©ng thấy bóng ngưá»i nhấp nhô. Bầu không khà có vẻ khẩn trương.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ vẫy tay má»™t cái rồi chạy trước. Từ Văn láºt Ä‘áºt Ä‘i theo. Sau nữa lÃ
các ÄÆ°á»ng chúa và Hương chá»§.
Äoà n ngưá»i xuyên qua má»™t quảng đưá»ng quanh má»™t khu thung lá»§ng thì văng vẵng
nghe có tiếng sát phạt.
Chỉ trong chá»›p mắt đã đến trước má»™t khu đất bằng phẳng giáp vá»›i cá»a núi. Giữa
không trưá»ng hai lão già tóc bạc, má»™t cao má»™t thấp cùng hai ngưá»i áo trắng Ä‘ang
đánh nhau dữ dội chưa phân thắng bại, thanh thế cực kỳ kinh khiếp. Còn mấy chục
ngưá»i đứng ngoà i xa vây quanh khu quảng trưá»ng. Ngưá»i đứng trước mặt cao lá»›n mặc
áo bạch bà o chắc là Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung tên gá»i Chấn Cá»u Thiên Ân Chà SÆ¡n.
Dưới đất nằm lăn ra khá nhiá»u thi thể. Có má»™t ngưá»i bị trá»ng thương chưa chết,
miệng không ngớt rên la.
Từ Văn cùng Vệ Äạo Há»™i chá»§ Ä‘i thẳng và o không trưá»ng.
Hiện nay trong võ lâm những ngưá»i có thể chống đối được vá»›i Vô Tình Tẩu cùng
Táng Thiên Ông chẳng được mấy tay. Thế mà hai tên áo trắng, bất quá là hai tay cao
thủ Ngũ Lôi Cung, đã chống đở được thì đủ biết bản lãnh Cung chủ Ngũ Lôi Cung Ân
Chà Sơn đến thế nà o.
Từ Văn tá»± há»i :
- Vô Tình Tẩu có thuáºt Thiên Chấn là võ lâm nhất tuyệt mà sao chưa thấy lão thi
triển ? Chưởng lá»±c cá»§a Táng Thiên Ông cÅ©ng Ãt ngưá»i bì kịp mà sao không hạ được
đối phương.
Chà ng còn đang ngẩm nghĩ, bỗng nghe tiếng quát :
- Dừng tay !
Tiếng quát nà y từ miệng Vệ Äạo Há»™i chá»§ phát ra, sà n sạt như tiếng xé lụa khiến
ngưá»i nghe phải chói tai.
Bốn ngưá»i trong trưá»ng đột nhiên lùi ra. Bây giá» Từ Văn má»›i nhìn rõ mặt hai tay
cao thá»§ NgÅ© Lôi Cung, cỡ bốn chục tuổi. Hai gã mặt không Ä‘á», hÆ¡i thở vẫn Ä‘á»u đặn.
Còn Vô Tình Tẩu và Táng Thiên Ông lại ra chiá»u kiệt lá»±c. Tình trạng nà y khiến cho
ngưá»i ta khó mà tin được.
Hai lão lùi lại rồi lẳng lặng không nói gì.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ trịnh trá»ng lên tiếng :
- Xin hai vị hãy nghÄ© má»™t chút, để bản tòa đối phó vá»›i há».
Vô Tình Tẩu dương cặp mà y trắng lên thở ồ ồ nói :
- Vì đối phương dùng độc, nếu bá»n lão phu mà kém ná»™i lá»±c thì bị nguy vá»›i há» rồi.
Từ Văn nghe Vô Tình Tẩu nói váºy không khá»i động tâm.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ gáºt đầu rồi lá»›n tiếng tuyên bố :
- Má»i Ân Cung chá»§ ra nói chuyện.
Ngưá»i cao lá»›n mặc áo bạch bà o rảo bước tiến ra. Lão đứng trước Vệ Äạo Há»™i chá»§
cách xa chừng hai trượng. Vệ Äạo Há»™i chá»§ chấp tay há»i :
- Quý Cung chá»§ dẫn bá»™ hạ đến đây hà nh hung, hẳn có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Chấn Cá»u Thiên Ân Chà SÆ¡n cưá»i khanh khách đáp :
- Quà há»™i tá»± xưng là Vệ Äạo mà có những hà nh vi khiến cho ngưá»i ta không khá»i
hổ thẹn. Bản Cung chủ vì đòi nợ máu mà tới đây.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ há»i :
- Các hạ nói váºy hẳn có chứng cá»› ?
Ân Chà Sơn đáp :
- Dĩ nhiên ! Trước sau bản cung có tám mươi bảy tên đệ tỠbị mất mạng vỠtay Hội
Vệ Äạo...
- Bản Há»™i chá»§ không hay biết gì hết. Tháºt là má»™t chuyện lạ !
- Hà hà ! Nợ máu thì phải trả bằng máu. Nói nhiá»u cÅ©ng bằng thừa.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ hất hà m há»i :
- Sao các hạ không nói rõ những sự đã xảy ra ?
- Quà Há»™i chá»§ tá»± vấn tâm sẽ rõ. Bản Cung chá»§ không muốn rưá»m lá»i.
- Các hạ nghĩ thế nà o ?
- Chẳng có gì cả. Bản Cung chủ đến đây để báo thù cho những đệ tỠbị chết oan.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ tức giáºn đằng hắng má»™t tiếng rồi quát lên :
- Ân Chà SÆ¡n ! Các hạ tá»± tiện sấn và o bản há»™i giết ngưá»i, thế là khinh ta quá lắm !
Nếu không giải thÃch cho rõ thì đừng hòng ra khá»i núi Äồng Bách nà y nữa.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung hung hăng nói :
- Há»™i chá»§ khoác lác vừa chứ. Không hăm ngưá»i được đâu. Bữa nay bản Cung chá»§ sẽ
lấy máu mà rá»a núi Äồng Bách.
- Bản hội lấy sự bảo vệ đạo lý là m tôn chỉ, cần biết rõ trắng đen trước đã.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung cưá»i ha hả nói :
- Những lá»i Há»™i chá»§ nói rất dá»… nghe đấy. Bản Cung chá»§ xin há»i quà Há»™i chá»§ đã khai
đà n mở bang nêu cao chuyện Vệ Äạo. Chưa nói đến hà nh động, hãy xin các hạ cho
biết rõ danh hiệu lai lịch, bản Cung chá»§ muốn nghe lá»i cao luáºn.
Từ Văn phấn khởi tinh thần. Vì đó là má»™t Ä‘iá»u bà máºt mà chà ng thắc mắc, nhưng
khổ nỗi chẳng có cơ hội nà o phanh phui ra được. Chà ng thấy Cung chủ Ngũ Lôi Cung
há»i váºy rất đúng tâm lý mình. Quả váºy, đã là ngưá»i đứng đầu má»™t môn phái mà không
công khai lai lịch trước võ lâm thì tháºt là má»™t Ä‘iá»u quái dị trước nay chưa từng có.
Chà ng chá» xem vấn đỠnà y Vệ Äạo Há»™i chá»§ trả lá»i ra sao.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ thản nhiên đáp :
- Một môn phái muốn đứng vững trong võ lâm chỉ cần đừng hà nh động trái với võ
đạo, đừng vi phạm tôn chỉ, là không hổ với võ lâm thiên hạ. Còn danh hiệu, lai lịch
thuộc vỠviệc tư cá nhân, nêu ra hay không cũng chẳng quan hệ gì.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung dõng dạc nói :
- Äó chẳng qua là những lá»i ngụy biện, ngưá»i võ sÄ© chánh đạo không thèm là m.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ tức giáºn lá»›n tiếng :
- Lão hỠÂn kia ! Bất tất phải nói đến chi tiết ngoà i vấn Ä‘á». Hãy bà n đến chÃnh sá»±
đã.
Chấn Cá»u Thiên Ân Chà SÆ¡n đột nhiên đưa mắt nhìn Từ Văn cất giá»ng run run há»i :
- Phải chăng các hạ là Äịa Ngục Thư sinh ?
Từ Văn đáp :
- ChÃnh thị tại hạ !
- Té ra các hạ là đao phá»§ thá»§ cá»§a Há»™i Vệ Äạo. Má»™t mình y đã sát hại mấy chục
nhân mạng.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ quay lại ngó Từ Văn má»™t cái.
DÄ© nhiên Từ Văn hiểu rõ mình bị công chúa Ngá»§ Lôi Cung Ân Ngá»c Yến tưởng lầm
là hung thá»§ giết ngưá»i bữa trước. Chà ng nghÄ© bụng :
- Trước tình trạng nà y mà mình nói chuyện tháºt cÅ©ng bằng thừa. Nhưng chà ng thấy
mình bị đẩy và o cùng đưá»ng vá»›i kẻ thù thì chẳng thể không thuyết minh được.
Chà ng liá»n lạnh lùng lên tiếng :
- Tại hạ không phải là ngưá»i Há»™i Vệ Äạo. Ân Cung chá»§ nên nhá»› rõ như váºy.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung há»i lại :
- à ngươi muốn má»™t mình tÃnh toán chăng ?
Từ Văn thản nhiên đáp :
- Cái đó tùy ở nơi các hạ.
- Váºy thì hay lắm.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ quay lại nói :
- Tiểu hữu ! Tiểu hữu tới đây là khách, không nên động thủ tại chốn nà y. Bản hội
có nghĩa vụ giữ an toà n cho tiểu hữu.
Từ Văn cưá»i lạt đáp :
- KÃnh tạ hảo ý cá»§a Há»™i chá»§. Nhưng tại hạ không cá»± tuyệt bất cứ má»™t ai muốn khiêu
chiến.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nhìn Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung bằng cặp mắt lạnh lùng rồi dằn từng
tiếng :
- HỠÂn kia ! Ngươi vạch rõ đưá»ng lối ra Ä‘i.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung hung hăng đáp :
- Chẳng có gì mà đưá»ng lối vá»›i chẳng đưá»ng lối. Bản nhân đến đây không phải lÃ
để tỷ võ để tranh hơn kém. Nếu mấy chục nhân mạng của bản cung mà không bị phơi
thây trên núi Äồng Bách thì Há»™i Vệ Äạo phải tan tà nh.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nghiến răng há»i :
- Ngươi không kể gì đến háºu quả ư ?
- ChÃnh là thế đó.
- Bản tòa trịnh trá»ng thanh minh là hiện giỠđã phát giác ra co hạng ngưá»i bất tiếu,
giả mạo là m đệ tỠbản hội, ngang ngược hung tà n. Hiển nhiên chúng có dạ hiểm sâu
khôn lưá»ng. Mong rằng các hạ nghÄ© kỹ.
- Câu nói nà y chỉ có đứa con nÃt là nghe được thôi.
Các ÄÆ°á»ng chúa và Hương chá»§ Há»™i Vệ Äạo tùy tùng Há»™i chá»§ Ä‘á»u nghiến răng trợn
mắt, miệng lẩm bẩm muốn lên tiếng.
Lúc nà y Chưởng lệnh tổng đà n là Thôi Vô Äá»™c dẫn hÆ¡n hai chục đệ tá» chạy đến
hiện trưá»ng. Äầu tiên hắn giải độc cho hai vị Thái Thượng Há»™ pháp là Vô Tình Tẩu vÃ
Táng Thiên Ông.
Tấm lòng muốn báo thù của Từ Văn lại nổi lên. Chà ng tự nghĩ :
- Nếu hai bên có cuá»™c hổn chiến, thì các tay cao thá»§ Há»™i Vệ Äạo sẽ bị cầm chân.
Trước hết mình hãy đối phó vá»›i Vệ Äạo Há»™i chá»§, rồi sẽ tÃnh đến những ngưá»i khác,
thì chỉ má»™t phen cỠđộng là thà nh công. Tuy hà nh động như váºy là thừa cÆ¡ việc ngưá»i
để thà nh sá»±, nhưng vụ huyết án ở Thất Tinh Bảo đến dư trăm ngưá»i bị thiệt mạng thì
hà tất phải lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn.
Bầu không khà trong trưá»ng cá»±c kỳ khẩn trương và khá»§ng khiếp.
Cứ công lực Từ Văn hiện nay thêm và o độc thủ của chà ng mà chà ng muốn thừa cơ
trả thù thì Há»™i Vệ Äạo sẽ lâm và o tình trạng nà o không cần nói cÅ©ng biết.
Dĩ nhiên Từ Văn rắp tâm là m gì chưa ai hiểu được.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ run lên nói :
- Ân Chà SÆ¡n ! Bản tòa đã thuyết minh thế là đã phúc đáp hẳn hoi. Háºu quả ra sao,
các hạ chịu lấy trách nhiệm.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung thản nhiên đáp :
- Tâm địa cá»§a Tư Mã Chiêu thế nà o, ngưá»i qua đưá»ng ai cÅ©ng biết cả. Há»™i Vệ Äạo
nêu cao khẩu hiệu bảo vệ đạo lý trừ há»a võ lâm chẳng qua là để lòe bịp thế gian, song
hà nh vi khiến cho ngưá»i ta phải hổ thẹn.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nói :
- Phải trái đã có công luáºn. Bất tất phải nói nhiá»u cho tốn nước bá»t.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung vẫy tay lớn tiếng hô :
- Tiến lên !
Mấy chục tên áo trắng thấy Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung vẫy tay liá»n à o ạc nhảy xổ ra.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ cÅ©ng phát lệnh nghênh chiến. Thế là mà n kịch đẩm máu bắt đầu
khai diá»…n.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung Ân Chà SÆ¡n ra lệnh cho thuá»™c hạ rồi, còn chÃnh mình vung
chưởng lên tấn công Vệ Äạo Há»™i chá»§.
Vô Tình Tẩu cùng Táng Thiên Ông lại chia nhau ra tiếp chiến với hai tên áo trắng
lúc trước. Còn ngoà i ra đánh nhau hổn độn.
Từ Văn đứng bà ng quan phát giác ra bá»n NgÅ© Lôi Cung, trừ hai tên áo trắng tiếp
chiến vá»›i Vô Tình Tẩu cùng Táng Thiên Ông, còn ngoà i ra không mấy ngưá»i công lá»±c
cao cưá»ng như chà ng đã tưởng tượng trước. Chỉ có hai tên áo trắng nói trên là siêu
quần xuất chúng.
Trong hai tên nà y thì gã cao lớn đấu với Táng Thiên Ông, chiêu nà o cũng thẳng
thắn đón tiếp. Công lá»±c hai bên ngang nhau. Còn gã nhá» ngưá»i đánh vá»›i Vô Tình Tẩu
thì lại tránh đòn nặng mà đánh đòn nhẹ. Gã trông và o thân pháp kỳ diệu để chống
đối.
Ngũ Lôi Cung Ân Chà Sơn mỗi lần phóng chưởng ra lại nghe như sét đánh là m
chấn động má»i ngưá»i trong trưá»ng.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ vẫn ra vẻ ung dung đối địch. Công lá»±c y hiển nhiên còn cao thâm
hơn đối phương.
Từ Văn chú ý nhìn nháºn. Chà ng khám phá ra chỉ có hai tên kình địch mà chà ng để
ý là Vệ Äạo Há»™i chá»§ và ngưá»i trong kiệu chưa từng xuất hiện. Ngoà i ra má»™t ngưá»i
trongVõ Lâm Song Quái là Thái Y La Sát và má»™t nữa là Bạch Äầu Thái Tuế thì chà ng
thừa sức đối phó. Nếu quả Há»™i Vệ Äạo chỉ có bấy nhiêu tay cao thá»§ thì việc báo thù
của chà ng chẳng có chi là khó lắm.
Cuá»™c chiến đấu trong trưá»ng má»—i lúc má»™t khá»§ng khiếp, khiến cho ngươi xem phải
kinh tâm động phách.
Tiếng quát tháo, tiếng kêu rà o, tiếng rú thê thảm cùng tiếng sắt thép va chạm rÃt lên
ầm ầm thà nh má»™t khúc nhạc khiến ngưá»i nghe phải Ä‘iên đầu.
Tình trạng hiện tại đã ló ra má»™t đầu mối. Trừ phi Vệ Äạo Há»™i chá»§ cùng bá»n Vô
Tình Tẩu, Táng Thiên Ông, Thôi Vô Äá»™c có bị hạ chẳng nói là m chi. Bằng không thì
câu chuyện NgÅ© Lôi Cung muốn lấy máu rá»a núi Äồng Bách khó lòng thá»±c hiện được.
Há»™i Vệ Äạo lấy sá»± nhà n rổi để đánh lại kẻ nhá»c mệt. Tổng đà n đã gần ká», mà mấy
trăm đệ tá» thá»±c lá»±c không phải là nhá». Tiếp viện đã hùng háºu mạnh mẽ thì dÄ© nhiên
bên Ngũ Lôi Cung khó có thể lạc quan được. Còn kết quả thế nà o chưa thể xác định
được.
Từ Văn đứng ngay như tượng đá giữa là n sóng điên cuồng. Lòng chà ng lúc nà y với
trưá»ng diện cùng rà o rạc khÃch động chẳng khác gì nhau.
Chà ng nghĩ thầm :
- Giả tá»· phụ thân bất thình lình tá»›i đây lúc nà y thì tháºt là cÆ¡ há»™i báo thù ngà n năm
má»™t thuở. Nếu mình gia nháºp chiến cuá»™c thì tình thế có thể xoay chiá»u.
Last edited by dth_abcd; 09-06-2008 at 10:28 PM.
|

09-06-2008, 10:22 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 28
Thống Thiá»n hòa thượng xuất hiện bất ngá»
Bá»—ng má»™t tiếng rên ư á» vang lên. Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung bị Vệ Äạo Há»™i chá»§ đánh
hộc máu tươi, nhưng uy lực Ngũ Lôi chưởng chuyển núi lây non vẫn chưa giảm bớt.
Tình trạng cuộc chiến đấu rùng rợn đến cực điểm.
Trong trưá»ng đấu số ngưá»i bị chết và bị thương hai bên ngang nhau, và đá»u là hà ng
đệ tá».
Táng Thiên Ông đầu tóc rối bù bay phất phÆ¡. Ngưá»i lão tròn á»§ng như quả cầu thịt
xoay chuyển luôn luôn, nhưng xem chừng không hạ được những chiêu thức lợi hại
cá»§a ngưá»i áo trắng.
Cặp Vô Tình Tẩu vẫn giữ thế quân bình.
Từ Văn cần phải quyết định ngay. Chà ng tá»± há»i :
- Mình ra tay hay hãy nán lại một lúc nữa ?
Chà ng biết rõ bá»n cừa gia ngưá»i nhiá»u thế lá»›n, mình đã ra tay cần phải thà nh công
ngay, nếu không thì việc báo thù sau nà y sẽ khó khăn nguy hiểm muôn phần.
Sỡ dÄ© chà ng còn do dá»± không nhất quyết là vì Vệ Äạo Há»™i chá»§ phá»§ nháºn việc tham
dự và o vụ đổ máu ở Thất Tinh Bảo, mà phụ thân chà ng lại bảo đối phương là kẻ thù.
Tên thủ phạm là Thượng Quan Hoà nh chưa thấy xuất hiện. Sự thực kẻ thù là những ai
chà ng chưa hiểu rõ. Cứ nhắm mắt động thá»§ là việc không nên là m. Chà ng tá»± há»i :
- Liệu mình có ká»m chế được Vệ Äạo Há»™i chá»§ không ?
Bụng chà ng nghÄ© váºy, chân chà ng bước Ä‘i... Äá»™t nhiên những tiếng rú thê thảm
vang lên. Bá»n ngưá»i áo trắng tá»›i tấp ngã xuống. Má»™t bóng ngưá»i mặc áo nhiá»u mà u
khác nà o con nghiệt long ra khói vùng vẩy trong là n sóng biển. Thái Y La Sát đã xuất
hiện !
Tiếp theo vô số bóng ngưá»i từ bốn mặt đổ đến bao vây thà nh má»™t bức tưá»ng ngưá»i.
Má»™t cổ thái kiệu bay thẳng và o trong trưá»ng.
Từ Văn chấn động tâm thần. à niệm động thá»§ tạm thá»i dừng lại.
Cổ thái kiệu hạ ngay xuống trước mặt Táng Thiên Ông cùng ngưá»i áo trắng.
- Dừng tay !
Ngưá»i trong kiệu sẻ quát lên má»™t tiếng. Tuy thanh âm không lấy gì to lá»›n mà tá»±a
hồ má»§i kim xá»c và o tai má»i ngưá»i khiến cho toà n trưá»ng ai cÅ©ng nghe rõ. Hiển nhiên
công lực của mụ đã đạt đến mực tối cao.
Cùng lúc ấy, Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung lại bị Vệ Äạo Há»™i chá»§ đánh má»™t đòn nặng.
Máu phun ra như tên bắn. Vạt trước áo bạch bà o có những chấm đỠlốm đốm như hoa
hồng. Ngưá»i y loạng choạng cÆ¡ hồ muốn té.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ không tiếp tục hạ thá»§ nữa, thu chiêu lùi lại.
Lúc nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u đã dừng tay.
Trên mặt đất lại thêm mấy chục xác chết, bá»n đệ tá» NgÅ© Lôi Cung bị chết nhiá»u
hơn.
Táng Thiên Ông tuy đã đình thủ, song vẫn còn phùng râu trợn mắt.
Ngưá»i trong kiệu cất giá»ng lạnh lùng há»i :
- Các hạ là cao nhân phương nà o ?
Ngưá»i áo trắng cao lá»›n vừa giao thá»§ cùng Táng Thiên Ông cưá»i khà nh khạch đáp :
- Câu há»i nà y há chẳng là thừa ư ? DÄ© nhiên tại hạ là đệ tá» NgÅ© Lôi Cung.
Những đệ tá» NgÅ© Lôi Cung còn sống sót hốt hoảng đến táºp trung ở phÃa sau Chấn
Cá»u Thiên Ân Chà SÆ¡n.
Há»™i Vệ Äạo đã nắm được ưu thế trong toà n trưá»ng.
Từ Văn rất hối háºn trong lòng vì chà ng đã bá» qua mất cÆ¡ há»™i. Nếu chà ng ra tay
trước khi ngưá»i trong kiệu và Thái Y La Sát tá»›i đây thì tình hình sẽ khác hẳn. Có Ä‘iá»u
chà ng không hiểu tại sao hai tên áo trắng giao thủ với Táng Thiên Ông và Vô Tình
Tẩu hiển nhiên công lá»±c cao hÆ¡n chưởng môn cá»§a chúng là Ân Chà SÆ¡n. Äây tháºt lÃ
má»™t Ä‘iá»u kỳ dị.
Bây giá» chà ng chú ý đến ngưá»i trong kiệu.
Bá»—ng nghe ngưá»i trong kiệu buông tiếng cưá»i lạt nói :
- Ông bạn ! Äừng dấu đầu hở Ä‘uôi nữa. Ông bạn cùng vị bằng hữu kia quyết chẳng
phải là đệ tỠNgũ Lôi Cung. Một là lộ số vỠvõ công không đúng. Hai là chẳng khi
nà o công lực của đệ tỠlại cao thâm hơn chưởng môn được.
Ngưá»i áo trắng kinh ngạc lùi lại má»™t bước há»i :
- Sao các hạ không chưá»ng mặt ra nói chuyện, lại cứ rụt đầu rụt cổ trong kiệu như
giống rùa thì còn ra thế nà o ?
Ngưá»i trong kiệu quát lên :
- Không được vô lễ !
Tiếng quát chưa dứt, má»™t luồng cương phong từ trong kiệu phóng ra. Ngưá»i áo
trắng hốt hoảng chống đở, nhưng cũng bị hất lùi lại đến bốn năm bước.
Từ Văn run ngưá»i lên. Trong những nhân váºt hiện diện tại trưá»ng thì ngưá»i trong
kiệu là tay ná»™i công cao thâm và o báºc nhất. Chà ng không thể liệu trước được mình có
địch nổi mụ không.
Ngưá»i trong kiệu lại há»i :
- Lai lịch ông bạn là gì ? Nói mau !
Ngưá»i áo trắng há»i lại :
- Sao tôn giá không báo danh hiệu mình trước đi ?
Ngưá»i trong kiệu đáp :
- Bản tòa là Tổng há»™ pháp Há»™i Vệ Äạo.
Ngưá»i áo trắng lại há»i :
- Nhưng danh hiệu tôn giá là gì ?
Ngưá»i trong kiệu đáp :
- Ông bạn sấn tá»›i đây giết ngưá»i là phạm và o Ä‘iá»u tối kỵ trong võ lâm. Tuy nhiên
bản tòa không muốn chưa há»i rõ căn nguyên đã hạ sát...
Bên kia Vệ Äạo Há»™i chá»§ cÅ©ng nhìn Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung là Chấn Cá»u Thiên Ân
Chà SÆ¡n cất tiếng há»i :
- Các hạ là tôn chủ một phái cũng nên có thái độ rõ rệt.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung đằng hắng một tiếng rồi đáp :
- Non nước còn dà i, sau nà y Hội chủ sẽ rõ.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lạnh lùng nói :
- Ân Chà SÆ¡n ! Bữa nay e rằng các hạ khó lòng xuống khá»i núi Äồng Bách được
nữa.
Ân Chà Sơn nói :
- Giá»ng lưỡi Há»™i chá»§ có vẻ là m phách lắm nhỉ ?
- Sá»± thá»±c sẽ trả lá»i các hạ.
Bên nà y, ngưá»i trong kiệu đưa ra lá»i cảnh cáo tối háºu :
- Ông bạn mà không chịu nói rõ lại lịch thì bản tòa sẽ coi như một tên đệ tỠbên
địch.
Ngưá»i áo trắng ngắt lá»i :
- Cái đó là tùy ý tôn giá.
Giữa lúc ấy, bất thình lình có bóng ngưá»i nhá» nhắn vá»t và o trong trưá»ng, Ä‘i thẳng
tá»›i trước mặt Từ Văn. Ngưá»i nà y chÃnh là Thiên Äà i Ma CÆ¡.
Từ Văn bất giác chau mà y há»i :
- Äại thư ! Sao Äại thư tá»›i đây ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ nở má»™t nụ cưá»i buồn buồn há»i :
- Huynh đệ lấy là m khó chịu hay sao ?
Từ Văn vá»™i phá»§ nháºn :
- Không phải đâu. Tiểu đệ chẳng khi nà o lại có ý nghÄ© như váºy.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ hất hà m há»i :
- Huynh đệ ! Huynh đệ có biết ngưá»i áo trắng đứng ở mé hữu Cung chá»§ NgÅ© Lôi
Cung là ai không ?
Từ Văn lắc đầu há»i lại :
- Y là ai váºy ?
Chà ng đảo mắt nhìn ra thì ngưá»i áo trắng kia chÃnh là ngưá»i vừa giao thá»§ vá»›i Vô
Tình Tẩu.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ thấp giá»ng xuống đáp rất khẽ :
- Ta vô tình mà được biết y. Chuyến nà y Ngũ Lôi Cung đến đây tầm cừu, y đã kết
đảng vá»›i ngưá»i áo trắng cao lá»›n kia nữa và cả hai Ä‘á»u không đệ lá»™ bản tướng. Há» bôi
thuốc dịch dung giả mạo là m thá»§ hạ NgÅ© Lôi Cung. Y chÃnh là ngưá»i mà huynh đệ
đang tìm kiếm tức Diệu Thủ tiên sinh đó.
Từ Văn láºp tức mắt lá»™ sát khÃ, chà ng há»i ngay :
- Có thực thế không ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ tá» vẽ không bằng lòng há»i lại :
- Huynh đệ không tin lá»i ta ư ?
Từ Văn lại há»i :
- Còn ngưá»i áo trắng kia là ai ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ đáp :
- Ta cÅ©ng không biết. Có Ä‘iá»u ta nghe thấy hắn nhắc đến bốn chữ Thất Tinh cố
nhân.
Từ Văn nghiến răng nói :
- Bá»n há» cùng má»™t phe đảng vá»›i nhau. Không chừng là đồng bá»n cả vá»›i thằng cha
giả mạo là m ngưá»i che mặt mặc áo cẩm bà o.
Chà ng vừa nói vừa lạng mình đến trước ngưá»i áo trắng kia.
Ngưá»i áo trắng cÅ©ng linh mẫn phi thưá»ng. Hắn lùi lại má»™t bước, mắt lóe ra những
vẽ kinh hãi.
CỠđộng đột ngá»™t nà y khiến cho bao nhiêu con mắt Ä‘á»u nhìn chòng chá»c và o Từ
Văn.
Từ Văn báºt tiếng cuá»i gằn nói :
- May lại được gặp các hạ ở đây.
Ngưá»i áo trắng giáºt mình má»™t cái rồi nói :
- Äịa Ngục Thư sinh ! Câu chuyện giữa chúng ta giải quyết lúc nà y và ở nÆ¡i đây e
có Ä‘iá»u không tiện.
Từ Văn nghiến răng nói :
- Tìm được các hạ khó lắm. Tại hạ tưởng cần thanh toán ngay bây giá», chẳng nên
trùng trình nữa.
Ngưá»i áo trắng há»i :
- Ngươi định là m thế nà o ?
Từ Văn cưá»i lạt đáp :
- Äịnh sao thì các hạ đã tá»± hiểu rồi. Các hạ cần trả lá»i cho dứt khoát.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung cũng trợn mắt lên, lớn tiếng quát Từ Văn :
- Tiểu tá» ! Ngươi định tÃnh toán ngay cà ng hay. Ngươi thiếu nợ bản cung, bây giá»
phải bồi hoà n tức khắc.
Hắn vừa nói vừa vung chưởng lên đánh Từ Văn.
Từ Văn tức giáºn cÅ©ng quát lên má»™t tiếng. Chà ng nghiêng ngưá»i Ä‘i né tránh rồi
phóng chưởng đánh ra vá»›i mưá»i thà nh công lá»±c.
Sầm má»™t tiếng rùng rợn ! Má»i ngưá»i trong trưá»ng Ä‘á»u kinh hãi. Cung chá»§ NgÅ© Lôi
Cung bị hất lùi lại ba bước. Thương thế bị rung động, miệng lại ứa máu tươi. Dư lực
cá»§a luồng kình phong còn cuốn cả cát lẩn đá bốc tung lên mù trá»i.
Từ Văn đưa mắt lưá»m Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung, mặt chà ng vẫn hướng vá» phÃa
ngưá»i áo trắng, trầm giá»ng há»i :
- Các hạ tÃnh sao ?
Ngưá»i áo trắng đáp :
- Sao ngươi không chá» lại má»™t chút để công việc nÆ¡i đây kết liá»…u rồi hãy tÃnh đến
câu chuyện giữa chúng ta ?
Từ Văn đáp :
- Bất tất phải chá» nữa. Số pháºn cá»§a NgÅ© Lôi Cung đã định rồi, đừng ai sống mà rá»i
khá»i núi Äồng Bách nữa.
Ngưá»i áo trắng nói :
- Chưa chắc đâu. Ngươi mở mắt ra mà coi.
Thanh âm vừa dứt, bá»—ng nghe Vệ Äạo Há»™i chá»§ la hoảng :
- Ngũ Lôi Châu !
Từ Văn kinh hãi quay đầu lại thì thấy Cung chủ Ngũ Lôi Cung đã lùi lại hai trượng.
Tay y cầm má»™t trái cầu đỠlá»›n bằng nắm tay. Tiếp theo hai ngưá»i áo trắng cÅ©ng lấy ra
má»™t trái cầu Ä‘á». Ủồng thá»i chúng từ từ lùi lại.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ lướt mình đến bên Từ Văn vá»™i giục :
- Lùi lại cho mau !
Từ Văn vá»™i há»i :
- Có chuyện gì váºy ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ nói :
- Huynh đệ chưa nghe nói tới Ngũ Lôi Châu bao giỠư ?
Từ Văn lắc đầu há»i lại :
- Ngũ Lôi Châu là cái gì ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ đáp :
- NgÅ© Lôi Châu là báu váºt để trấn NgÅ© Lôi Cung. Trái châu nà y ra khá»i tay là nổ.
Dù công lá»±c huynh đệ nghiêng trá»i lệch đất cÅ©ng khó lòng thoát khá»i kiếp tro than.
Từ Văn lại há»i :
- Có phải SÃch Lịch đạn mà thiên hạ thưá»ng đồn đại không ?
- ChÃnh là cái nà y. Huynh đệ ! Lùi cho mau !
Rồi nà ng không để Từ Văn nói gì nữa, kéo tuột chà ng ra xa hơn trượng.
Từ Văn bất giác ngẩn mặt ra. Äây đúng là má»™t biến diá»…n bất ngá». Vá»›i ba trái NgÅ©
Lôi Châu kia đủ khiến cho Vệ Äạo Há»™i chá»§ cùng mấy tên cao thá»§ dưới trướng y phải
mất mạng. Bên NgÅ© Lôi Cung còn sống sót mấy tên cao thá»§ và hai ngưá»i áo trắng giả
mạo là m đệ tá» vẫn thừa sức lấy máu mà rá»a Há»™i Vệ Äạo.
Từ Văn tá»± há»i :
- Chẳng lẽ mình cÅ©ng bá» Ä‘i cho rảnh ư ? Nếu váºy thì ngá»c đá Ä‘á»u ra tro hết.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung và hai tên áo trắng má»—i ngưá»i cầm má»™t trái NgÅ© Lôi Châu.
Ba ngưá»i đứng cách nhau chừng hai trượng. Khu vá»±c bị ká»m chế rá»™ng ra đến mưá»i
trượng vá» phÃa trước. Như váºy cả ngưá»i trong kiệu cÅ©ng ở trong phạm vi ká»m tá»a.
Bao nhiêu ngưá»i trong Há»™i Vệ Äạo Ä‘á»u thất sắt. Cổ thái kiệu cÅ©ng lùi lại hÆ¡n má»™t
trượng.
Táng Thiên Ông cùng Vô Tình Tẩu râu tóc bạc phÆ¡ đứng dá»±ng cả lên tá» ra tức giáºn
đến cực điểm.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung nổi lên trà ng cưá»i ha hả há»i :
- Bữa nay là ngà y đại hạn cá»§a Há»™i Vệ Äạo. Các vị có di ngôn gì để lại không ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ mắt chiếu ra những tia căm háºn, nhưng thanh âm vẫn bình tỉnh,
lạnh lùng nói :
- Ân Chà SÆ¡n ! Ngươi tháºt là tà n nhẫn ! Cứ ra tay thá» coi !
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung lên giá»ng hung dá» nói :
- Bản Cung chá»§ đã bảo trước, nếu bá»n ta không vùi xương ở núi Äồng Bách thì máu
sẽ đổ chan hòa trên núi nà y.
Ngưá»i áo trắng mà Thiên Äà i Ma CÆ¡ trá» cho Từ Văn hay là Diệu Thá»§ tiên sinh đột
nhiên nhìn chà ng há»i :
- Tiểu tá» ! Nếu ngươi không muốn chết thì sao chưa dá»i khá»i chốn nà y ?
Từ Văn nghe câu nói cao thâm khôn lưá»ng. Chà ng tá»± há»i :
- Nếu mình bất hạnh mất mạng vì Ngũ Lôi há chẳng khiến cho đối phương toại
nguyện. Váºy mà đối phương lại bảo mình chạy Ä‘i là có ý gì ? Bằng hắn cùng phe vá»›i
Thất Tinh cố nhân thì sao hắn lại muốn cho mình bảo toà n tánh mạng. Thá»±c là vấn Ä‘á»
bà máºt không sao Ä‘oán nổi.
Chà ng nghÄ© váºy rồi không nhịn được cất tiếng há»i lại :
- Các hạ nói thế là có ý gì ?
Ngưá»i áo trắng đáp :
- Ta không muốn nhìn thấy ngươi chết ở đây.
Từ Văn lại há»i :
- Như váºy chẳng hóa ra các hạ tá»± mâu thuẩn vá»i mình ?
Ngưá»i áo trắng lạnh lùng đáp :
- Tin hay không là tùy ở ngươi.
Từ Văn cưá»i lạt há»i :
- Các hạ cho là có thể lấy ân huệ để chuyển biến quan niệm cùng ý định của tại hạ
chăng ?
- Äó là kiến thức cá»§a đứa con nÃt.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ lá»™ vẻ hoang mang khẽ há»i :
- Huynh đệ định thế nà o ?
Từ Văn cương quyết đáp :
- Vụ nà y bên trong tất có âm mưu gì đây, tiểu đệ không muốn mắc bẩy há». Bá» Ä‘i thì
chẳng khó gì. HỠkhông phải vì một tiểu đệ mà liệng Ngũ Lôi Châu. Hơn nữa bản
lãnh ngưá»i trong kiệu chẳng hiểu có thể rút lui an toà n không ? Tiểu đệ muốn coi tấn
kịch nà y kết thúc ra sao ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ nói :
- Huynh đệ ! Ba ngưá»i cầm trái NgÅ© Lôi Châu kia ta không thể coi thưá»ng được.
Nhất là há» có lợi khà trong tay, tình trạng lại cà ng đáng sợ hÆ¡n. Kể ra bá»n Vệ Äạo Há»™i
chủ có thể rút lui chẳng khó khăn gì. Nhưng sau khi chạy đi rồi sẽ ra sao ? Vấn đỠvẫn
chưa giải quyết xong. HÆ¡n nữa há» chẳng thể để cho bá»n đệ tá» phải ngá»™ hại và chẳng
thể bỠtổng đà n đệ chạy đi...
Bầu không khà cực kỳ khẩn trương !
Vệ Äạo Há»™i chá»§ tuy bá» ngoà i tá» ra trấn tỉnh mà trong lòng rất đổi hoang mang vì y
ở và o tình trạng không thể lấy võ công mà đối phó thì chẳng còn cách nà o nữa. Äây
không phải chỉ là vấn đỠsinh tá» mà là giữ thanh danh cho Há»™i Vệ Äạo. Nếu không
đối phó được vá»›i NgÅ© Lôi Châu thì Há»™i Vệ Äạo không còn đất đứng trong võ lâm nữa.
Diệu Thá»§ tiên sinh hóa trang là m ngưá»i áo trắng lại lên tiếng :
- Äịa Ngục Thư sinh ! Ngươi muốn đến chầu Diêm Vương tháºt ư ?
Từ Văn nghiến răng không trả lá»i. Chà ng đã có định kiến. DÄ© nhiên chà ng chẳng
ngốc dại gì mà đi cùng đưá»ng vá»›i bá»n cừu thù, nhưng chà ng nghÄ© rằng nếu bá»n Vệ
Äạo Há»™i chá»§ chết hết vá» NgÅ© Lôi Châu thì nguyện vá»ng trả thù cá»§a chà ng sẽ thà nh vỡ
mộng. Chà ng không được đâm chết kẻ thù thì còn mặt mũi nà o trông thấy anh linh
cá»§a ngưá»i nhà cùng đồng môn bị nạn ở Thất Tinh Bảo.
Hiện chà ng phải có má»™t quyết định trá»ng đại. Bá»—ng má»™t ý niệm nổi lên trong đầu
óc :
- Nếu mình ra tay má»™t cách đột ngá»™t ká»m chế Vệ Äạo Há»™i chá»§, Ä‘em y ra khá»i
không trưá»ng rồi tra há»i y vá» những kẻ thù. Còn diá»…n biến tại đây đà nh bá» mặc, chẳng
cần há»i đến là m chi.
Quyết định rồi, chà ng quay lại bảo Thiên Äà i Ma CÆ¡ :
- Äại thư ! Äại thư rá»i khá»i nÆ¡i đây ngay Ä‘i !
Thiên Äà i Ma CÆ¡ há»i lại :
- Tại sao váºy ?
- Äừng há»i tại sao nữa. Äại thư Ä‘i mau Ä‘i !
- Không ! Ta quyết cùng sống chết với huynh đệ.
Từ Văn bồn chồn, dáºm chân nói :
- Nếu váºy thì Äại thư là m lỡ đại sá»± cá»§a tiểu đệ.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ toan nói nữa thì đột nhiên thấy những ngưá»i canh gác bên ngoà i
rẽ ra hai bên, má»™t nhà sư chân bước như nước chảy mây trôi tiến và o trong trưá»ng.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung quay đầu nhìn lại lớn tiếng quát :
- Hòa thượng kia ! Hãy dừng bước !
- Nhà sư vỠnhư không nghe tiếng, tiếp tục tiến và o.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung tức giáºn quát lên :
- Ngăn nhà sư lại !
Láºp tức hai tên hán tỠáo trắng cầm kiếm nhảy xổ ra. Nhưng lạ thay, không hiểu
nhà sư thi triển thân pháp gì, chỉ lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái là mất hút. Hai tên hán tỠáo
trắng nhảy và o quảng không.
Nhà sư kia đã và o đến không trưá»ng.
Thân pháp cá»§a nhà sư khiến cho toà n trưá»ng Ä‘á»u chấn động.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ run lên nói :
- Huynh đệ ! ChÃnh y đó !
Từ Văn sá» tay lên trán ngạc nhiên há»i :
- Y là ai ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ đáp :
- Y là Thống Thiá»n hòa thượng đã cứu mạng cho ta cùng huynh đệ.
Từ Văn á»§a lên má»™t tiếng. Chà ng nghÄ© tá»›i Thiên Äà i Ma CÆ¡ đã bảo lúc hán tá» mặt
Ä‘en tá»± xưng là Tổng tuần Há»™i Vệ Äạo đánh ngã chà ng rồi, nếu không có Thống Thiá»n
hòa thượng xuất hiện đột ngá»™t thì chà ng đã bị bá» mạng. Khi ấy Thống Thiá»n hòa
thượng bỠđi rượt địch. Không ngỠbây giỠnhà sư đó lại xuất hiện nơi đây.
Thống Thiá»n hòa thượng đảo mắt nhìn toà n trưá»ng. Khi nhà sư ngó tá»›i Từ Văn cùng
Thiên Äà i Ma CÆ¡ liá»n dừng lại. Dưá»ng như nhà sư đã nhá»› ra Từ Văn cùng nà ng lúc ấy
đã ngừng thở chết rồi.
Từ Văn vội thi lễ nói :
- KÃnh tạ thiá»n sư ngà y trước đã cứu mạng cho tiểu bối.
Thống Thiá»n hòa thượng ngáºp ngừng :
- Sao ? Các ngươi...
Từ Văn ngắt lá»i :
- Chị em vãn bối thoát chết nên còn sống sót.
Nhà sư niệm A Di Äà Pháºt.
Rồi quay lại nhìn Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung trầm giá»ng nói :
- Ân thà chủ ! Xin thà chủ thu Ngũ Lôi Châu vỠđi !
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung run lên há»i :
- Xin đại hòa thượng cho biết pháp hiệu là gì ?
Thống Thiá»n hòa thượng đáp :
- Bần tăng là Thống Thiá»n.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung lại há»i :
- Äại hòa thượng là ngưá»i xuất gia, sao còn len lá»i và o chốn nước đục bụi trần là m
chi ?
Thống Thiá»n hòa thượng đáp :
- A Di Äà Pháºt ! Cá»a Pháºt lấy từ bi là m gốc. Tiêu tai giải nạn là việc pháºn sá»± cá»§a kẻ
tu hà nh.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung lớn tiếng :
- Bản Cung chá»§ xin nhắc lại lần nữa : Má»i đại hòa thượng ra khá»i chốn thị phi nà y !
Thống Thiá»n hòa thượng nói :
- Bần tăng có việc mới đến đây.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung lại há»i :
- Äại hòa thượng đứng vá» phe nà o ?
Thống Thiá»n hòa thượng thản nhiên đáp :
- DÄ© nhiên bần tăng theo bên chÃnh nghÄ©a.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung há»i vặn :
- Äại hòa thượng cho bên nà o là chÃnh nghÄ©a ?
Thống Thiá»n hòa thượng nói :
- Trước hết bần tăng hãy xin thà chủ hạ lệnh cho thuộc hạ lùi ra năm trượng và thu
những váºt bất tưá»ng kia lại đã.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung dằn giá»ng há»i :
- Äại hòa thượng chỉ nói má»™t câu mà bắt bản tòa phải tuân theo ư ?
Thống Thiá»n hòa thượng gáºt đầu đáp :
- Bấy nhiêu là đủ rồi.
- Nếu Äại hòa thượng không tá» rõ láºp trưá»ng ngay Ä‘i, thì bản Cung chá»§ chẳng hiểu
hai chữ từ bi là gì đâu.
Thống Thiá»n hòa thượng cặp mắt chiếu ra hai tia sáng trong trẻo nhìn thẳng và o
mặt Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung. Mục quang cá»§a nhà sư dưá»ng như có má»™t uy lá»±c bất khả
xâm phạm. Cung chủ Ngũ Lôi Cung bất giác lùi lại một bước.
Bá»n Vệ Äạo Há»™i chá»§ ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Chẳng ai hiểu lai lịch hòa thượng thế
nà o, là thù hay là bạn cũng không đoán được.
Ngưá»i áo trắng đứng ở mé tả Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung khẽ nói :
- Ân Cung chủ ! Chúng ta hãy tạm lui ra.
Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung vốn ngưá»i cao ngạo, khi nà o chịu khuất phục má»™t nhà sư
không hiểu lai lịch. Hắn lắc đầu, miệng cất tiếng há»i lại :
- Äại hòa thượng ! Äại hòa thượng cho biết đến đây là có ý gì ?
Thống Thiá»n hòa thượng đáp bằng má»™t giá»ng rất trang nghiêm :
- Bần tăng đến đây là vì công đạo võ lâm.
Ngưá»i áo trắng đứng ở mé tả đột nhiên khẽ hừ má»™t tiếng, lùi lại mấy bước. Xem
chừng hắn đã nháºn biết lai lịch nhà sư, mắt lóe ra những tia sát khà rùng rợn. Ngưá»i
hắn vừa lùi lại chừng hai trượng, liá»n giÆ¡ tay lên liệng trái NgÅ© Lôi Châu ra, mà mục
tiêu là Thống Thiá»n hòa thượng.
Chá»— Thống Thiá»n hòa thượng đứng đúng và o giữa hai bên.
CỠđộng bất ngá» nà y chẳng những là m cho những tay cao thá»§ bên Há»™i Vệ Äạo phải
kinh hãi, mà bá»n NgÅ© Lôi Cung cÅ©ng không khá»i giáºt mình. Vì trái đạn nà y mà nổ
tung, thì những ngưá»i trong vòng năm trượng không ai thoát chết.
Giữa những tiếng la hoảng, cả hai bên đồng thá»i hấp tấp lùi lại.
|

09-06-2008, 10:26 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 29
Những biến diển ra ngoà i tưởng tượng
Từ Văn cùng Thiên Äà i Ma CÆ¡ chỉ đứng cách Thống Thiá»n hòa thượng chừng hÆ¡n
trượng, muốn né tránh cũng không thể kịp được.
Giữa lúc nguy ngáºp như ngà n cân treo đầu sợi tóc, bá»—ng thấy Thống Thiá»n hòa
thượng vung tay ra. Kỳ tÃch liá»n xuất hiện. Trái NgÅ© Lôi Châu còn lÆ¡ lá»ng trên không
đột nhiên dừng lại không rá»›t xuống. Thống Thiá»n hòa thượng giÆ¡ tay ra đón lấy.
Những ngưá»i trong trưá»ng chưa hết kinh hoảng đã cất tiếng reo hò.
Từ Văn cùng Thiên Äà i Ma CÆ¡ nhìn nhau nở má»™t nụ cưá»i gượng gạo. Cả hai Ä‘á»u
khắp mình toát mồ hôi lạnh.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung cả kinh thất sắc. Cặp mắt lồi ra như hai cái nhạc đồng.
Thống Thiá»n hòa thượng phóng ra luồng mục quang lạnh lẽo như chụp lấy ngưá»i
áo trắng há»i :
- Vì lẽ gì thà chủ lại nhằm bần tăng mà hạ độc thủ một cách đột ngột ?
Cặp mắt ngưá»i áo trắng vừa rồi chứa đầy sát khà bây giỠđược thay thế bằng những
tia khá»§ng khiếp. Hắn không nói gì quay lại đưa mắt ra hiệu cho ngưá»i áo trắng kia lÃ
Diệu Thá»§ tiên sinh. Cả hai song song nhảy vá»t Ä‘i nhanh như Ä‘iện chá»›p để trốn tránh.
Thân pháp của chúng mau lẹ đến trình độ kinh thế hãi tục.
Từ Văn vừa định thần lại thì đối phương đã chạy mất hút. Bất giác chà ng háºm há»±c
dáºm chân nói :
- Lại bị chúng tẩu thoát mất rồi !
Thiên Äà i Ma CÆ¡ cÅ©ng buồn rầu nói :
- Tháºt là biến diá»…n bất ngá».
Hai ngưá»i áo trắng bá» Ä‘i, Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung chẳng khác nà o chim ưng gảy
cánh, đâm ra luống cuống không còn chủ định gì nữa. Ngũ Lôi Châu đã thà nh vô
hiệu, mà muốn trong cáºy và o tà n lá»±c xung đột để hạ sÆ¡n là má»™t việc không thể là m
được. Còn bá»n thá»§ hạ vẫn chưa hết kinh hãi thì không đáng kể.
Bá»n Vệ Äạo Há»™i chá»§ cÅ©ng sợ hãi không kém, và chẳng hiểu đây là há»a hay là phúc.
Thống Thiá»n hòa thượng cầm trái NgÅ© Lôi Châu bá» và o trong tay áo rồi tiến gần vá»
phÃa Vệ Äạo Há»™i chá»§ mấy bước, chấp tay để trước ngá»±c há»i :
- Phải chăng thà chá»§ là Há»™i chá»§ Há»™i Vệ Äạo ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ đáp :
- Bản tòa chÃnh thị. Äại hòa thượng có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Thống Thiá»n hòa thượng đáp :
- Bần tăng thể theo đức hiếu sinh cá»§a Thượng Äế mà cứu vãn phần nà o tÃnh mạng
cho lê dân. Xin thà chá»§ láºp tức giải tán Há»™i Vệ Äạo.
Nhà sư vừa nói câu nà y, toà n trưá»ng lại má»™t phen kinh hoảng.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ vẫn giữ tác phong má»™t vị tôn chá»§, y đáp lá»… rồi ung dung há»i lại :
- Äại sư dạy câu nà y tất có nguyên nhân ?
Thống Thiá»n hòa thượng gáºt đầu đáp :
- Cái đó là lẽ tất nhiên.
- Xin đại sư cho biết.
- Äệ tá» quà há»™i ra ngoà i có những hà nh động gì hẳn thà chá»§ còn biết rõ hÆ¡n bần
tăng. Tuy danh là Vệ Äạo mà thá»±c ra há»§y đạo. Hà nh vi như váºy thì chÃnh nghÄ©a dung
tha thế nà o được ?
Vệ Äạo Há»™i chá»§ hất hà m há»i :
- Äại sư đã mắt thấy hay má»›i tai nghe ?
Thống Thiá»n hòa thượng trá» và o Từ Văn và Thiên Äà i Ma CÆ¡ đáp :
- Hai vị tiểu thà chá»§ đây cÅ©ng là má»™t trưá»ng hợp trong đám ngưá»i bị hại.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ cất giá»ng nghiêm trang há»i :
- Trên chốn giang hồ thiếu gì kẻ mạo xưng đệ tỠbản hội để hà nh hung rồi vu vạ
cho bản há»™i. Hiện bản há»™i Ä‘ang mở cuá»™c Ä‘iá»u tra cho ra thá»§ phạm để phúc đáp cùng
võ lâm đồng đạo.
Thống Thiá»n hòa thượng niệm pháºt hiệu rồi nói :
- A Di Äà Pháºt ! Nhà Pháºt có Ä‘iá»u giá»›i vá»ng. Bần tăng chẳng thể tin lá»i thà chá»§
được.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại há»i :
- Theo ý đại sư thì là m thế nà o ?
- Chỉ có Ä‘iá»u giải tán há»™i chúng ngay từ hôm nay.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ xẳng giá»ng há»i :
- Äại sư tưởng là m được như váºy chăng ?
Nhà sư ôn tồn đáp :
- Không là m được thì cũng phải cố.
- Nếu không được thì sao ?
Thống Thiá»n hòa thượng mắt chiếu ra hai tia hà o quang trấn áp, nói dằn từng tiếng:
- Bần tăng đà nh phá giá»›i váºy.
Ba lão Vô Tình Tẩu, Táng Thiên Ông và Thôi Vô Äá»™c báºt lên tiếng hắng giá»ng ra
chiá»u tức giáºn.
Bầu không khà trong trưá»ng trở lại khẩn trương.
Cổ thái kiệu bổng nhiên bay lại. Ngưá»i trong kiệu há»i :
- Äại sư ở môn phái nà o ?
Thống Thiá»n hòa thượng đảo mắt nhìn thái kiệu đáp :
- Bần tăng chẳng có môn phái nà o hết. Chỉ là một nhà sư cô đơn ngoà i dã tự.
Ngưá»i trong kiệu lại há»i :
- Thủ pháp đại sư vừa đón trái đạn phải chăng là nội công Tiên Thiên Cương Kh�
Thống Thiá»n hòa thượng hÆ¡i lá»™ vẻ kinh hãi, ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi đáp :
- Thà chá»§ quả nhiên kiến thức rất rá»™ng. Äó chÃnh là Tiên Thiên Cương KhÃ.
Tiên Thiên Cương Khà đánh và o váºt gì cứng rắn đến đâu cÅ©ng phải tan vở. Thu
và o hay phát ra theo như tâm nguyện, tâm động là xuất lá»±c ngay được. Ngưá»i không
hiểu thì chẳng coi và o đâu, nhưng bá»n Táng Thiên Ông vừa nghe thấy đã khiếp sợ
không biết đến thế nà o mà nói.
Ngưá»i trong kiệu lại há»i :
- Äại sư phải chăng là truyá»n nhân cá»§a Thánh Tăng ?
Thống Thiá»n hòa thượng nghiêm trang đáp :
- Thánh Tăng chÃnh là tiên sư. Kiến thức cá»§a thà chá»§ tháºt là quảng bá khiến cho bần
tăng phải khâm phục.
Ngưá»i trong kiệu há»i bằng má»™t giá»ng bất mãn :
- Váºy đại sư muốn cho bản há»™i láºp tức phải giải tán há chẳng là quá đáng ư ?
- Bần tăng không bao giỠthay đổi chủ ý.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ cÅ©ng lên giá»ng Ä‘anh thép :
- Bản tòa tá»± thấy mình chưa từng vi bá»™i hai chữ Vệ Äạo. Nếu đại sư cố tình bức
bách thì bản tòa thà là m viên ngá»c vỡ...
Thống Thiá»n hòa thượng trầm lặng má»™t lúc rồi đột nhiên lại lên tiếng :
- Nếu thà chủ tiếp đón được ba chưởng của bần tăng, thì từ đây bần tăng quyết
không há»i gì đến chuyện giang hồ nữa.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ nghiến răng đáp :
- Bản tòa đà nh tiếp thụ cuộc khiêu chiến nà y.
Ngưá»i trong kiệu run lên nói xen và o :
- Hội chủ nhất định không nên tiếp thụ.
à câu nói cá»§a ngưá»i trong kiệu tá» ra đã hiểu lắm. Thống Thiá»n hòa thượng đã luyện
thà nh môn Tiên Thiên Cương Khà thì dù công lực ai cao thâm đến đâu cũng không
thể chịu nỗi một đòn, chứ đừng nói chi đến chuyện ba chưởng.
Nhưng con ngưá»i tranh hÆ¡i như nhà Pháºt tranh lò hương. Ngưá»i võ lâm chỉ vì chữ
danh mà chẳng kể đến chuyện đầu rÆ¡i máu chảy. Huống chi Vệ Äạo Há»™i chá»§ đứng
đầu một phái, chẳng lẽ vì một câu nói mà chịu giải tán bản hội ư ?
Táng Thiên Ông ngưá»i tròn như trái cầu thịt lá»›n tiếng :
- Lão phu xin tiếp ba chưởng trước.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ khoát tay nói :
- Äây là việc cá»§a bản tòa. Xin há»™ pháp chá»› nhiá»u lá»i.
Ngưá»i trong kiệu khÃch động nói :
- Thưa Hội chủ ! Thuộc hạ lấy địa vị là Tổng hộ pháp để xin tiếp thụ sự khiêu
chiến...
Vệ Äạo Há»™i chá»§ bằng má»™t giá»ng kiên quyết ngắt lá»i :
- Không được ! Bản tòa là ngưá»i cầm đầu bản há»™i nên đón tiếp sá»± thá» thách nà y.
Nếu gặp Ä‘iá»u bất hạnh thì xin Tổng há»™ pháp theo lá»i đại sư mà giải tán bản há»™i.
Những lá»i đầy vẻ hùng tráng đúng vá»›i bản sắc cá»§a ngưá»i võ sÄ© khiến má»i ngưá»i
trong trưá»ng kể cả bá»n NgÅ© Lôi Cung Ä‘á»u không khá»i động dung.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ lấy tay khẽ đụng Từ Văn há»i :
- Theo ý huynh đệ thì kết quả sẽ ra sao ?
Từ Văn thản nhiên đáp :
- Chắc chắn là Há»™i Vệ Äạo phải giải tán.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ há»i lại :
- Huynh đệ cÅ©ng cho là Vệ Äạo Há»™i chá»§ không thể chịu được ba chưởng chứ ?
Từ Văn đáp :
- Rất có thể như váºy.
Ngưá»i trong kiệu vô cùng xúc động, nói bằng má»™t giá»ng thiết tha :
- Xin Hội chủ nghĩ kỹ lại đã.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ không cần nghÄ© ngợi gì đáp ngay :
- Bản tòa chẳng còn Ä‘iá»u chi phải suy nghÄ© nữa. Xin Tổng há»™ pháp nhá»› lấy khi cần
thá»±c hà nh lá»i ước. Äồng thá»i bản tòa còn có việc riêng cÅ©ng xin giải quyết. Hẳn Tổng
hộ pháp đã biết bản tòa muốn nói chuyện gì rồi.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ dứt lá»i tiến lại trước mặt Thống Thiá»n hòa thượng nghiêm trang
nói :
- Má»i đại sư phát chưởng Ä‘i !
Giữa lúc Vệ Äạo Há»™i chá»§ tiến lên, bầu không khà trong trưá»ng cá»±c kỳ khẩn trương.
Ngưá»i võ sÄ© coi thanh danh nặng hÆ¡n cả sinh mạng. DÄ© nhiên cuá»™c quyết đấu nà y
không khá»i bất công. Công lá»±c Thống Thiá»n hòa thượng tuy cao thâm, song chẳng có
tiếng tăm gì trong võ lâm. Nhà sư thất bại chỉ là chuyện hy sinh cá nhân, còn Vệ Äạo
Hội chủ thắng hay bại có quan hệ đến sự tồn vong của cả một hội. Nhưng y chẳng thể
không tiếp thụ cuá»™c khiêu chiến vì y là ngưá»i cầm đầu má»™t há»™i cần phải duy trì lấy uy
tÃn.
Trong lòng Từ Văn nảy ra má»™t cảm giác phức tạp rất khó bá» phân tÃch. Má»™t bên lÃ
cừu địch, còn má»™t bên là chÃnh nghÄ©a.
Bao nhiêu con mắt đổ dồn cả và o khu trung ương chiến trưá»ng. Äem cả sá»± tồn
vong của một phái để đánh cuộc là một sự hiếm thấy trong võ lâm.
Thống Thiá»n hòa thượng cÅ©ng tiến ra mấy bước. Hai bên đứng đối diện cách nhau
chừng một trượng.
Toà n trưá»ng yên lặng như tá», nghe rõ cả từng hÆ¡i thở. Không khà tưởng chừng
ngưng kết lại. Trái tim má»i ngưá»i cÆ¡ hồ ngừng Ä‘áºp.
Mục quang hai bên chạm nhau ! Phút nghiêm trá»ng đã đến.
Äá»™t nhiên Vệ Äạo Há»™i chá»§ cất giá»ng run run há»i :
- Phải chăng đại sư xuống tóc chưa quá hai mươi năm ?
Thống Thiá»n hòa thượng hiển nhiên giáºt mình, sắc mặt hÆ¡i biến đổi. Nhà sư đáp :
- Äúng thế !
Chẳng ai hiểu tại sao Vệ Äạo Há»™i chá»§ trước cuá»™c sinh tá» trong khoảnh khắc lại còn
nêu ra má»™t câu há»i vu vÆ¡.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại há»i tiếp :
- Phải chăng đại sư ngoà i tục hỠChu ?
Thống Thiá»n hòa thượng ngáºp ngừng :
- Thà chủ... thà chủ...
Nhà sư loạng choạng lùi luôn ba bước dà i. Da mặt co rùm lại. Hiển nhiên câu há»i
cá»§a Vệ Äạo Há»™i chá»§ đã khiến cho nhà sư công lá»±c cao thâm khôn lưá»ng phải chấn
động.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ giÆ¡ tay phải lên. Ngón trá» và ngón cái chỉa ra thà nh hình chá» bát,
còn ba ngón kia co lại, rồi cất giá»ng run run há»i :
- Äại sư hiểu rõ rồi chứ ?
Thống Thiá»n hòa thượng lại lùi thêm má»™t bước nữa, run lên há»i lại :
- Lão đấy ư ?
- ChÃnh thị !
Hai ngưá»i ra hiệu vá» chuyện bà máºt gì chẳng má»™t ai hay. Từ Văn đưa mắt há»i Thiên
Äà i Ma CÆ¡. Nà ng lắc đầu tá» ra cÅ©ng không hiểu gì vá» chuyện ngoắt ngoéo nà y.
Thống Thiá»n hòa thượng cất tiếng tuyên Pháºt hiệu rồi nói :
- Hay lắm ! Hay lắm ! Tháºt là ngoà i ý nghÄ© cá»§a bần tăng. Thà chá»§ Æ¡i ! Trước hết hãy
kết thúc tình hình hiện tại đã.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ quay vá» phÃa Cung chá»§ NgÅ© Lôi Cung cất giá»ng trầm trá»ng :
- Ân Cung chá»§ ! Bản tòa trịnh trá»ng thanh minh là bá»n thá»§ hạ bản há»™i quyết không
có chuyện lạm sát ngưá»i quà môn. Trong vụ nà y có kẻ cố ý chế tạo để gây chuyện. Cả
bên quà môn lẫn bên bản há»™i bị thương không phải Ãt. Theo lẽ ra các hạ nên chịu lấy
trách nhiệm là đã lấn áp tệ há»™i. Còn bản tòa cùng Há»™i Vệ Äạo cÅ©ng cho là má»™t sá»± bất
hạnh xảy ra ngoà i ý muốn và bỠqua. Tôn ý nghĩ thế nà o ?
Ân Chà Sơn cân nhắc tình thế thấy bên mình hoà n toà n kém thế, dù không muốn
cÅ©ng chẳng là m sao được. Hắn trầm ngâm má»™t lúc rồi hằn há»c đáp :
- Bản Cung chá»§ đồng ý tạm thá»i xếp lại. Món nợ nà y sá»›m muá»™n gì rồi cÅ©ng có
ngà y phải thanh toán.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ lại ôn tồn há»i :
- Äó là chuyện vá» sau. Bây giá» xin các hạ hãy dá»i gót ngá»c đến tổng đà n tệ há»™i để
nghĩ ngơi một chút nên chăng ?
Ân Chà Sơn đáp :
- Bất tất phải thế. Sau nà y còn có ngà y tái hội.
Dứt lá»i, Ân Chà SÆ¡n quay lại vẫy tay bảo bá»n đệ tá» còn sống sót :
- Các ngươi hãy thu lượm thi hà i đồng đạo rồi hạ sơn.
Bá»n ngưá»i áo trắng tá»›i tấp và o không trưá»ng Ä‘em di thể bá»n đồng môn bị uổng
mạng và nâng đở ngưá»i bị thương láºt Ä‘áºt xuống núi.
Má»™t tráºn khá»§ng khiếp kinh ngưá»i tá»±a hồ tiêu tan, nhưng trong lòng má»i ngưá»i còn
bao phá»§ má»™t là n mây ngá» vá»±c. Ai nấy tá»± há»i :
- Giữa Vệ Äạo Há»™i chá»§ và Thống Thiá»n hòa thượng có mối liên quan gì bà máºt ?
Sao Thống Thiá»n hòa thượng lại vì mấy câu nói chẳng đâu và o đâu cá»§a Vệ Äạo Há»™i
chá»§ mà biến đổi láºp trưá»ng ?
Từ Văn trong lòng nặng trĩu như đeo một khối chì. Chà ng đã quyết định thừa cơ để
mở đầu cuộc báo thù mà quyết định bỗng thà nh không tưởng.
Chà ng định bụng tìm đến phụ thân há»i cho biết rõ những chuyện gây nên thù oán
và những cừu nhân bữa đó động thá»§ là ai ? Rồi cha con hiệp lá»±c hà nh động má»›i lÃ
thượng sách.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ hạ lệnh thu dá»n không trưá»ng rồi quay lại nói vá»›i Từ Văn :
- Nà o ! Xin má»i tiểu hữu.
Từ Văn ngấm ngầm nghiến răng đáp :
- Tại hạ xin cáo từ. Sau nà y có dịp sẽ đến thăm.
Vệ Äạo Há»™i chá»§ há»i :
- Tiểu hữu không để cho bản nhân được hết tình địa chủ ư ?
Từ Văn đáp :
- Thịnh tình của Hội chủ, tại hạ xin tâm lãnh.
Chà ng quay lại nhìn Thống Thiá»n hòa thượng khom lưng thi lá»… nói :
- Thưa đại sư ! Vãn bối xin cáo biệt.
Thống Thiá»n hòa thượng chấp tay đáp lá»…. Nhà sư không nói gì, chỉ đưa luồng mục
quang sáng như đuốc chăm chú nhìn Từ Văn.
Từ Văn quay lại chà o Vệ Äạo Há»™i chá»§ lần nữa rồi cùng Thiên Äà i Ma CÆ¡ song
song chạy đi.
Hai ngưá»i xuống núi Äồng Bách rồi, Từ Văn buông má»™t tiếng thở dà i. Lòng chà ng
xiết nổi đăm chiêu ! Nà o phụ thân phiêu bạc giang hồ, nà o mẫu thân chẳng hiểu lạc
lá»ng nÆ¡i đâu ? Khà thế kẻ thù lên mạnh như mặt trá»i giữa trưa. Bao nhiêu mối nghi
ngỠchẳng tà i nà o phanh phui ra được. Mối đại thù biết bao giỠtrả xong.
Äá»™t nhiên chà ng nghÄ© tá»›i mình đã quên má»™t việc lá»›n. Chà ng không được gặp mặt
thiếu nữ áo hồng Phương Tá» Vi, thì phải dò la tin tức ở nÆ¡i ngưá»i trong kiệu hoặc Vệ
Äạo Há»™i chá»§ xem bà o muá»™i cá»§a Bạch Thạch Thần Ni là Äá»— Như Lan còn sống hay
chết hoặc lạc lá»ng nÆ¡i đâu để phúc đáp lão quái nhân ở sÆ¡n động sau ngá»n Bạch
Thạch. Nhưng chà ng đã trói xuống núi rồi. Chẳng có lý do nà o quay trở lại, đà nh tạm
dẹp ý nghĩ nà y.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ đột nhiên há»i :
- Huynh đệ ! Phải chăng cừu nhân cá»§a ngươi ở trong Há»™i Vệ Äạo ?
Từ Văn giáºt mình há»i lại :
- Sao Äại thư lại há»i câu nà y ?
Thiên Äà i Ma CÆ¡ đáp :
- Nhãn thần của huynh đệ đã cáo tố cho ta hay.
- Nhãn thần ư ?
- Äúng thế ! Ta đã nhìn thấy từ trước rồi. Tuy huynh đệ hết sức dấu diếm, song có
lúc vô tình mối háºn lại lá»™ ra ngoà i mặt.
- Có thế ư ?
- Huynh đệ ! Chuyến trước lúc tham gia cuá»™c đại Ä‘iển láºp đà n, ta đã phát giác ra
má»™t Ä‘iểm, nhưng khi ấy mối kết giao hãy còn nông cạn, ta không tiện há»i việc sâu xa.
Sau ta phát giác ra huynh đệ hoà n toà n biến đổi, thu lại hết những tÃnh cách vá» trước,
tÃnh nông nổi biến thà nh thâm trầm. Nhưng sá»± biến đổi đột ngá»™t nà y không phải do sá»±
lịch duyệt mà có, nó chỉ là má»™t thứ cÆ¡ mưu. Ta nói thẳng thắn như váºy huynh đệ đừng
trách ta.
Từ Văn không khá»i chá»™t dạ, song chà ng rất bá»™i phục Thiên Äà i Ma CÆ¡ vá» con mắt
quan sát tinh tế của nà ng. Chà ng còn xiết nỗi băng khoăn vì cảm thấy mình đang ở
và o tình trạng rất phức tạp. Kẻ đối đầu mà chà ng chưa hiểu lai lịch đã mấy phen toan
sát hại chà ng. HÆ¡n nữa kẻ thù lại tá» ra má»™t thái độ cao thâm khôn lưá»ng khiến cho
chà ng khó mà hiểu được. Thái độ của phụ thân lại cà ng mịt mỠkhó hiểu, ông không
chịu nói rõ tiá»n nhân háºu quả vá» vụ đổ máu ở Thất Tinh Bảo cho chà ng hay, lại không
xuất hiện liên lạc vá»›i chà ng để chà ng biết đưá»ng mà hà nh động...
Trá»±c giác Từ Văn cảm thấy phụ thân có Ä‘iá»u cải biến. Dưá»ng như giữa hai cha con
có má»™t bức tưá»ng ngăn cách mà chà ng không hiểu vì lẽ gì.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ lại nói :
- Huynh đệ ! Ta là m cho huynh đệ không vui, xin huynh đệ miễn thứ cho. Chắc
huynh đệ cÅ©ng biết Äại thư đây rất quan tâm đến huynh đệ.
Từ Văn mÆ¡ mà ng gáºt đầu đáp :
- Tiểu đệ biết rồi.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ nhìn thần sắc Từ Văn rất phức tạp bằng cặp mắt thiết tha, chứa
đầy mối thâm tình rồi cất tiếng há»i :
- Huynh đệ ! Nếu huynh đệ đồng ý thì Äại thư chia xẻ má»™t phần nổi đăm chiêu cá»§a
huynh đệ ?
Từ Văn rất cảm động. Chà ng biết tình ý đối phương hoà n toà n phát ra từ nội tâm,
không một tơ hà o giả trá. Nhưng cái thà nh kiến đầu tiên khiến cho chà ng không tiến
thêm được bước nà o vá» tình cảm. Chà ng nghe nà ng nói váºy chỉ gượng cưá»i đáp :
- Äại thư ! Khi nà o cần đến Äại thư viện trợ, tiểu đệ sẽ có lá»i.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ nói :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Ta chỉ hy vá»ng lá»i nói cá»§a huynh đệ tá»± đáy lòng phát ra.
Rồi hai ngưá»i không nói gì nữa, lẳng lặng chạy Ä‘i.
Từ Văn lòng dạ băng khuân không có chủ ý gì. Chà ng muốn kiếm phụ thân nhưng
há phải là chuyện dá»…. Giang hồ má» mịt, tìm ngưá»i khác nà o xuống biển mò kim.
Chà ng lại Ä‘au khổ vì những cuá»™c tao ngá»™ : nhà tan ngưá»i chết, cốt nhục phân ly, rá»
máu đầy mình...
Giữa lúc hai ngưá»i Ä‘ang Ä‘i, bá»—ng thấy má»™t bóng trắng thấp thoáng. Bóng ngưá»i áo
trắng như quỉ mị đứng ra cháºn đầu. Từ Văn cùng Thiên Äà i Ma CÆ¡ liá»n dừng bước lại.
Từ Văn định thần nhìn xem ai, bất giác chà ng chấn động tâm thần. Ngưá»i nà y
chÃnh Thiên Äà i Ma CÆ¡ đã cho chà ng hay là Diệu Thá»§ tiên sinh.
Từ Văn hÆ¡i ngạc nhiên há»i :
- Phải chăng các hạ chỠtại hạ ở đây ?
Diệu Thủ tiên sinh đáp :
- Dĩ nhiên là thế !
- Các hạ quả là ngưá»i thá»§ tÃn.
- Ngươi nói rởn ư ? Khi nà o lão phu lại thất tÃn vá»›i bá»n háºu sinh tiểu bối như ngươi.
- Váºy thì hay lắm !
- Trên đưá»ng có nhiá»u ngưá»i qua lại. Chúng ta kiếm nÆ¡i khác nói chuyện...
Từ Văn đảo mắt nhìn bốn phÃa thì thấy ngoà i mấy chục trượng có má»™t khu rừng
ráºm Ä‘en sì, dÃnh liá»n vá»›i chân núi, liá»n giÆ¡ tay lên trá» và o đó há»i :
- Trong khu rừng bên kia được không ?
Diệu Thủ tiên sinh đáp :
- ÄÆ°á»£c chứ ! Nhưng lão phu có Ä‘iá»u muốn nói trước.
Từ Văn há»i :
- Äiá»u gì ?
Diệu Thủ tiên sinh đáp :
- Câu chuyện giữa ta và ngươi, hay hÆ¡n hết là đừng để má»™t ngưá»i thứ ba nà o xen
và o.
DÄ© nhiên câu nà y Diệu Thá»§ tiên sinh ám chỉ Thiên Äà i Ma CÆ¡.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ biến sắc nói :
- Diệu Thá»§ tiên sinh ! Chị em tiểu bối vui buồn có nhau, không nên coi là ngưá»i thứ
ba.
Diệu Thá»§ tiên sinh cưá»i khà nh khạch nói :
- Cô nương ! Cách xưng hô chị em cá»§a cô nương ra chiá»u miển cưởng lắm.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ khóe hạnh tròn xoe há»i lại :
- Các hạ chủ tâm định là m gì đây ?
Diệu Thủ tiên sinh đáp :
- Không có chuyện gì cả, nhưng cô nương là một thiếu nữ thanh tân mà nghe câu
chuyện nà y có Ä‘iá»u bất tiện.
Thiên Äà i Ma CÆ¡ há»i :
- Äiá»u chi mà bất tiện vá»›i chẳng bất tiện ?
Diệu Thá»§ tiên sinh ngáºp ngừng :
- Tá»· như câu chuyện có dÃnh lÃu đến nam nữ...
|
 |
|
| |