 |
|

18-09-2008, 05:48 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 25
Chiếc áo choà ng mà u anh đà o
Coconnas quả không nhầm. Ngưá»i đà n bà đã giữ ngưá»i kỵ mã mặc áo choà ng mà u anh đà o chÃnh là hoà ng háºu Navarre. Còn ngưá»i kỵ mã mặc chiếc áo măng-tô anh đà o, chẳng phải ai khác ngoà i anh chà ng de Mouy can đảm.
Khi nháºn ra hoà ng háºu Navarre, chà ng trai Tân giáo hiểu ngay có chuyện lầm lẫn nhưng không dám nói vì e rằng chỉ cần Marguerite kêu lên má»™t tiếng là chà ng sẽ bị lá»™ ngay. Váºy nên chà ng thà để được đưa và o táºn trong phòng và đợi khi tá»›i đó chà ng sẽ nói vá»›i ngưá»i dẫn đưá»ng xinh đẹp cá»§a mình rằng: "Tôi xin đổi sá»± yên lặng cá»§a tôi lấy sá»± yên lặng cá»§a lệnh bà ".
Marguerite nhẹ nhà ng nắm tay ngưá»i mà trong tranh tối tranh sáng nà ng tưởng là De Mole và nghiêng ngưá»i xuống bên tai ngưá»i đó, nà ng thì thầm bằng tiếng Latinh:
- Tôi có một mình, và o đi, bạn thân yêu.
De Mouy không trả lá»i, cứ để mặc cho dẫn Ä‘i. Nhưng cá»a vừa khép lại sau chà ng, và chà ng bước và o phòng được chiếu sáng hÆ¡n ngoà i cầu thang thì Marguerite nháºn ra ngưá»i mình dắt và o không phải là De Mole.
Tiếng kêu nho nhá» mà chà ng trai Tân giáo tháºn trá»ng đã e ngại lúc nà y má»›i buá»™t ra khá»i miệng Marguerite, may thay chà ng không còn phải sợ nó nữa.
- Ông de Mouy! - Nà ng thốt lên và lùi lại.
- Thưa lệnh bà , chÃnh tôi. Tôi xin cầu khẩn lệnh bà để cho tôi Ä‘i tiếp và đừng nói vá»›i ai vá» sá»± hiện diện cá»§a tôi tại Louvre.
- Ô! Ông de Mouy! - Marguerite lại nhắc lại - Váºy là tôi nhầm.
- Vâng tôi hiểu. Lệnh bà chắc đã nhầm tôi vá»›i đức vua Navarre vóc ngưá»i như thế, cÅ©ng chòm lông mÅ© trắng, và nhiá»u ngưá»i, chắc là muốn đẹp lòng tôi, vẫn thưá»ng nói tôi có dáng Ä‘i giống hoà ng thượng.
Marguerite chằm chằm nhìn de Mouy rồi há»i:
- Ông có biết tiếng Latinh không, ông de Mouy?
- Ngà y xưa tôi biết, nhưng bây giỠtôi quên mất rồi - Chà ng trai đáp.
Marguerite mỉm cưá»i nói:
- Ông de Mouy, ông có thể tin ở sá»± kÃn đáo cá»§a tôi. Tuy nhiên, vì hình như tôi biết tên cái ngưá»i mà ông tìm ở Louvre, tôi xin giúp ông để dẫn ông tá»›i chá»— ngưá»i đó má»™t cách chắc chắn.
- Xin lệnh bà tha lỗi, tôi nghĩ rằng lệnh bà nhầm và ngược lại lệnh bà hoà n toà n không biết…
- Sao? - Marguerite kêu lên - Chứ không phải là ông tìm đức vua Navarre à ?
- Than ôi! Tôi lấy là m tiếc mà xin với lệnh bà đừng để cho đức hoà ng thượng biết gì vỠsự có mặt của tôi ở Louvre.
- Xin hãy nghe tôi, ông de Mouy - Marguerite ngạc nhiên nói - Cho tá»›i lúc nà y tôi vẫn cho ông là má»™t trong những thá»§ lÄ©nh kiên cưá»ng nhất cá»§a phe Tân giáo, má»™t trong những ngưá»i á»§ng há»™ trung thà nh nhất cá»§a đức vua chồng tôi, phải chăng tôi nhầm?
- Không, thưa lệnh bà , vì mới sáng nay thôi tôi vẫn còn có đủ tất cả những gì mà lệnh bà vừa nói.
- Váºy nguyên nhân nà o đã khiến ông thay đổi từ sáng đến giá».
- Thưa lệnh bà - De Mouy nghiêng mình thi lá»… đáp - Xin lệnh bà miá»…n cho tôi khá»i phải trả lá»i và cúi xin Ngưá»i nháºn cho lòng tôn kÃnh cá»§a tôi.
Vá»›i má»™t thái độ cung kÃnh nhưng dứt khoát, de Mouy tiến và i bước vá» phÃa cá»a mà chà ng đã Ä‘i và o.
Marguerite ngăn chà ng lại.
- Tuy nhiên, thưa ông, tôi xin ở ông má»™t lá»i giải thÃch. Tôi thấy hình như lá»i hứa cá»§a tôi cÅ©ng có giá trị đấy chứ.
- Thưa lệnh bà , tôi phải yên lặng. Và nghÄ©a vụ nà y thá»±c sá»± quan trá»ng nên tôi má»›i không trả lá»i lệnh bà .
- Tuy váºy,…
- Lệnh bà có thể khiến tôi gặp nguy nhưng không thể khiến tôi phải phản bá»™i lại những ngưá»i bạn má»›i cá»§a tôi.
- Nhưng còn những ngưá»i bạn cÅ© cá»§a ông, phải chăng há» không có chút quyá»n nà o đối vá»›i ông?
- Những ngưá»i vẫn trung thà nh thì có. Nhưng còn những kẻ đã không những bá» rÆ¡i chúng tôi mà còn buông rÆ¡i cả chÃnh bản thân mình nữa thì không.
Marguerite lo lắng suy nghÄ© và chắc Ä‘ang định đặt thêm má»™t câu há»i nữa thì đột nhiên Gillonne lao và o phòng.
- Äức vua Navarre tá»›i! - Cô kêu lên.
- Tá»›i bằng cá»a nà o?
- Bằng hà nh lang bà máºt.
- Váºy em đưa ông đây ra cá»a đằng kia.
- Thưa lệnh bà , không thể được… Lệnh bà có nghe thấy gì không?
- Có ngưá»i gõ à ?
- Vâng, gõ và o cá»a mà lệnh bà muốn em đưa ông nà y ra đấy.
- Thế ai gõ?
- Em không biết.
- Em đi xem xem rồi quay lại báo với ta.
- Thưa lệnh bà - De Mouy nói - Tôi xin phép lưu ý lệnh bà rằng nếu đức vua Navarre gặp tôi và o giỠnà y, trong y phục nà y ở Louvre thì tôi nguy mất.
Marguerite nắm lấy de Mouy và lôi chà ng ta tới chiếc buồng con trứ danh.
- Xin ông hãy và o đây - Nà ng nói - Ở đây ông được che giấu và được đảm bảo như ở nhà ông váºy, tôi xin hứa danh dá»± cá»§a tôi vá»›i ông vá» Ä‘iá»u đó.
De Mouy vá»™i và ng nhảy và o buồng, cá»a buồng vừa kịp khép thì Henri xuất hiện.
Lần nà y Marguerite chẳng còn sá»± lúng túng nà o cần phải che Ä‘áºy cả nà ng chỉ sầm mặt xuống và đầu óc nà ng chẳng nghÄ© gì tá»›i chuyện yêu đương.
Vá» phần Henri, ông bước và o vẫn vá»›i vẻ nghi ngá» xét nét khến cho trong những lúc Ãt nguy hiá»m, ông vẫn nháºn thấy những chi tiết nhá» nhặt nhất. Henri lại cà ng là ngưá»i có đầu óc nháºn xét sâu sắc hÆ¡n trong tình huống cá»§a ông hiện nay.
Vì váºy, ông nháºn ra ngay áng mây tối sầm trên vầng trán Marguerite.
- Thưa bà , bà báºn ư? - Ông há»i.
- Thưa bệ hạ, vâng, tôi đang mơ mà ng.
Bà có lý, mơ mộng hợp với bà lắm. Tôi cũng mơ nhưng khác với bà đang tìm kiếm sự cô tịch, tôi lại cố ý xuống đây chia xẻ với bà vỠnhững giấc mơ của tôi.
Marguerite gáºt đầu chà o Henri, chỉ cho ông má»™t chiếc ghế phô-tÆ¡i, nà ng cÅ©ng ngồi xuống chiếc ghế dá»±a bằng gá»— mun chạm trổ thanh mảnh và vững chắc.
Hai vợ chồng yên lặng một lúc rồi Henri phá tan bầu không khà yên lặng đó:
- Thưa bà , tôi nhá»› lại là những giấc mÆ¡ cá»§a tôi vá» tương lai có cái chung vá»›i những giấc mÆ¡ tương lai cá»§a bà : vợ chồng chúng ta tuy sống cách biệt nhau nhưng chúng ta lại cùng mong muốn kết hợp váºn hạnh cá»§a mình vá»›i nhau.
- Thưa bệ hạ, đúng váºy.
- Tôi nghÄ© rằng bà đã hiểu được tất cả những kế hoạch tôi có thể là m nhằm đưa chúng ta lên cao hÆ¡n, bà đã nói vá»›i tôi rằng tôi sẽ tìm thấy ở nÆ¡i bà không những má»™t ngưá»i đồng minh trung thà nh mà còn hăng hái nữa.
- Thưa bệ hạ, đúng thế. Và tôi chỉ yêu cầu có má»™t Ä‘iá»u, đó là bệ hạ bắt tay và o việc cà ng sá»›m cà ng tốt và hãy cho tôi sá»›m có dịp để cùng hà nh động.
- Thưa bà , tôi rất vui mừng được thấy bà có những suy nghÄ© như váºy. Tôi tin rằng không bao giá» bà lại nghi ngá» rằng tôi rá»i mắt khá»i cái kế hoạch mà tôi đã quyết định thá»±c hiện và o chÃnh cái ngà y mà nhá» có sá»± can thiệp dÅ©ng cảm cá»§a bà , tôi đã gần tin chắc sẽ được bảo toà n tÃnh mạng.
- Thưa ông, tôi nghÄ© sá»± vô tư nÆ¡i ông chỉ là má»™t thứ mặt nạ, và tôi không những chỉ tin và o những lá»i tiên Ä‘oán cá»§a các nhà chiêm tinh mà còn cả và o tà i năng cá»§a ông nữa.
- Váºy thưa bà , bà nghÄ© thế nà o nếu có kẻ nhảy bổ và o giữa kế hoạch cá»§a chúng ta và sẽ đưa chúng ta, tức bà và tôi, và o má»™t tình trạng bi thảm.
- Tôi xin nói rằng tôi sẵn sà ng cùng tranh đấu vá»›i bệ hạ, hoặc công khai hoặc bà máºt, chống lại kẻ thù đó dù hắn là ai.
- Thưa bà , có phải là lúc nà o bà cÅ©ng có thể và o cung ông d Alençon em bà không? Ông ta tin bà và có tình thân vá»›i bà . Tôi mạn phép đỠnghị bà tìm hiểu xem trong lúc nà y ông ta Ä‘ang có đà m phán bà máºt vá»›i ai đó hay không?
Marguerite giáºt mình há»i:
- Với ai cơ, thưa ông?
- Vá»›i de Mouy.
- Tại sao váºy? - Marguerite vừa há»i vừa cố nén ná»—i xúc động.
- Vì nếu thế, thưa bà , xin vÄ©nh biệt tất cả các dá»± định cá»§a chúng, hay Ãt ra là cá»§a tôi cái đã.
- Thưa bệ hạ, xin nói khẽ thôi - Marguerite đưa mắt và môi ra hiệu, lấy ngón tay trỠvà o buồng.
- Ô hô! - Henri thốt lên - Lại có ai thế? Quả tháºt là cái buồng nà y hay có ngưá»i ở đến ná»—i phòng bà trở thà nh nÆ¡i khó mà dung thân nổi.
Marguerite mỉm cưá»i.
- Thế Ãt ra thì đấy vẫn là ông de Mole chứ - Henri há»i.
- Không đâu, thưa bệ hạ, đó là ông de Mouy.
- De Mouy? - Henri ngạc nhiên vui sướng thốt lên - Váºy ông ta không ở chá»— quáºn công d Alençon à ? á»’, xin bà cho ông ta tá»›i để tôi nói chuyện vá»›i ông ta…
Marguerite chạy tới buồng, mở ra, rồi chẳng ngại ngùng gì hết, cầm tay de Mouy đưa tới trước mặt vua Navarre.
- A! Thưa lệnh bà - chà ng trai Tân giáo nói vá»›i giá»ng trách móc buồn bã nhiá»u hÆ¡n là chua chát - Bà phản bá»™i tôi mặc dầu đã hứa, tháºt không tốt. Thế nếu tôi trả thù và nói rằng…
- De Mouy, anh sẽ không trả thù - Henri vừa xiết tay chà ng trai vừa ngắt lá»i - Hoặc Ãt ra thì anh cÅ©ng nghe ta nói trước đã.
- Thưa bà - Henri tiếp tục nói với vợ - Xin bà hãy là m sao cho đừng có ai nghe thấy chúng tôi.
Henri vừa dứt lá»i thì Gillonne hoảng hốt tá»›i thì thầm và i câu và o tai Marguerite khiến cho nà ng lao bắn ra khá»i ghế. Trong khi nà ng chạy ra phòng ngoà i vá»›i Gillonne, Henri cÅ©ng chẳng quan tâm gì tá»›i nguyên nhân đã kéo vợ ra khá»i phòng. Ông tá»›i bên giưá»ng, xem góc thà nh giưá»ng, láºt các tấm thảm và lấy ngón tay dò dẫm trên tưá»ng. De Mouy hoảng sợ trước tất cả những cá» chỉ đó nên cÅ©ng thá» trước để tin chắc là kiếm mình không bị mắc trong vá».
Ra khá»i phòng ngá»§, Marguerite lao ra phòng ngoà i và gặp luôn De Mole đối diện vá»›i mình. Mặc dù Gillonne đã khẩn khoản nhưng anh chà ng nà y vẫn muốn và o phòng Marguerite cho bằng được. Sau lưng chà ng là Coconnas sẵn sà ng thúc chà ng tiến lên hoặc bảo vệ cho chà ng rút lui.
- Ôi ông đấy à ? Ông de La Mole - Hoà ng háºu thốt lên - Ông là m sao váºy, tại sao ông run rẩy và mặt tái mét Ä‘i thế kia?
- Thưa lệnh bà , ông de Mole đã gõ cá»a mạnh đến ná»—i mặc dù có lệnh cấm cá»§a lệnh bà , em vẫn buá»™c phải mở cho ông ta.
- Ô! Thế là thế nà o? - Hoà ng háºu nghiêm khắc há»i - Ngưá»i ta nói váºy có đúng không, ông de Mole?
- Thưa lệnh bà , đó là vì tôi muốn báo với lệnh bà rằng một kẻ lạ, có lẽ là kẻ trộm nữa, đã và o nơi lệnh bà dưới chiếc áo và mũ của tôi.
- Ông Ä‘iên rồi - Marguerite đáp - Vì tôi thấy áo ông trên vai ông kia kìa và tôi nghÄ© là , lạy Chúa tha tá»™i, tôi cÅ©ng thấy ông Ä‘ang đội mÅ© trên đầu trong khi nói chuyện vá»›i má»™t hoà ng háºu.
- Ôi! Xin lá»—i lệnh bà , xin thứ lá»—i! - De Mole thốt lên và hấp tấp bá» mÅ© - Xin Chúa chứng giám cho lòng tôi, không phảỉ do tôi thiếu tôn kÃnh.
- Không, ông chỉ thiếu niá»m tin thôi, có phải không? - Hoà ng háºu há»i.
- Biết là m thế nà o được! - De Mole thốt lên - Khi có má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang ở chá»— lệnh bà , khi ngưá»i đó lại và o nhà lệnh bà trong bá»™ y phục cá»§a tôi, và nà o ai biết được, có khi lại mượn cả tên tôi nữa chứ?
- Má»™t ngưá»i đà n ông? - Marguerite nói và nhẹ nhà ng xiết cánh tay chà ng trai si tình tá»™i nghiệp - Má»™t ngưá»i đà n ông!… Ông khiêm tốn quá, ông de Mole! Ông hãy ghé mắt qua chá»— mở tấm thảm và ông sẽ thấy hai ngưá»i đà n ông cÆ¡.
Marguerite hé mở tấm thảm treo bằng nhung thêu chỉ và ng.
De Mole nháºn ra Henri Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i ngưá»i đà n ông mặc áo choà ng ngoà i mà u Ä‘á». Coconnas tò mò y như thể đây cÅ©ng là chuyện cá»§a mình, cÅ©ng nhìn và nháºn ra de Mouy. Cả hai Ä‘á»u sá»ng sốt.
- Bây giá» thì ông đã yên tâm rồi, Ãt ra là tôi cÅ©ng mong như thế - Marguerite bảo - Ông hãy đứng ở cá»a khu phòng cá»§a tôi. Dù sống dù chết, ông đừng cho ai và o. Tháºm chà nếu có ai đến gần tầng nà y, ông cÅ©ng báo ngay.
Ngoan ngoãn và yếu Ä‘uối như má»™t đứa trẻ, de Mole vừa bước ra vừa nhìn Coconnas. Coconnas cÅ©ng nhìn bạn và cả hai ra, đến ngoà i vẫn còn chưa hết sững sá».
- De Mouy! - Coconnas thốt lên.
- Henri! - De Mole lẩm bẩm.
- De Mouy vá»›i chiếc măng-tô anh đà o cá»§a cáºu, chòm lông mÅ© trắng và cánh tay lắc lư cá»§a cáºu.
- Ãi chà , nà y… - De Mole tiếp - Nếu không phải là chuyện tình ái nữa thì chắc chắn là chuyện âm mưu.
- A! Mẹ kiếp! Chúng mình lại nhúng và o chÃnh trị đây! - Coconnas cà u nhà u - May quá là trong tất cả cái trò nà y mình không thấy có phu nhân de Nervers.
Marguerite quay và o ngồi lại gần hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện.
Nà ng vắng mặt chỉ khoảng má»™t phút và đã táºn dụng đầy đủ cái phút đó. Gillonne đứng gác ở lối Ä‘i bà máºt còn hai nhà quý tá»™c canh ở cá»a chÃnh khiến nà ng được bảo đảm hoà n toà n.
- Thưa bà - Henri nói - Bà có nghĩ rằng liệu có ai đó có thể lắng nghe và nghe được chúng ta nói chuyện không?
- Thưa bệ hạ - Marguerite đáp - Phòng nà y có trải thảm đệm và hai lá»›p gá»— dát tưá»ng đảm bảo việc cách âm.
- Váºy tôi tin tưởng nÆ¡i bà - Henri mỉm cưá»i nói.
Rồi ông quay vá» phÃa de Mouy:
- Thế nà o, anh tá»›i đây là m gì? - Nhà vua thì thầm há»i, dưá»ng như có lá»i bảo đảm cá»§a Marguerite, mối lo ngại cá»§a ông vẫn chưa hoà n toà n tan biến hết.
- Ở đây ạ? - De Mouy há»i.
- Äúng thế, ở đây, trong phòng nà y - Henri nhắc lại.
- Ông ta không tá»›i đây là m gì hết - Marguerite nói - ChÃnh tôi đã đưa ông ấy vỠđây.
- Váºy ra bà cÅ©ng biết à ?
- Tôi đã đoán ra hết.
- Anh thấy chưa de Mouy, ngưá»i ta cÅ©ng có thể Ä‘oán được đấy.
- Ông de Mouy cùng vá»›i quáºn công François sáng nay đã ở trong phòng cá»§a hai vị quý tá»™c cá»§a quáºn công - Marguerite tiếp.
- Anh thấy đấy, de Mouy! Ngưá»i ta biết hết - Henri nhắc lại.
- Tháºt thế - De Mouy thú nháºn.
- Ta đã tin chắc rằng ông d Alençon sẽ vơ lấy anh - Henri bảo.
- Äó là lá»—i cá»§a bệ hạ. Tại sao bệ hạ cứ khăng khăng từ chối Ä‘iá»u mà tôi tá»›i dâng cho Ngưá»i?
- Bệ hạ đã từ chối! - Marguerite kêu lên - Váºy ra lá»i chối mà tôi cảm thấy ấy lại là tháºt à ?
- Thưa bà - Henri lắc đầu nói - Còn ngưá»i, de Mouy, các ngưá»i là m tôi chết cưá»i vá»›i những câu cảm thán cá»§a các ngưá»i. Sao? Má»™t ngưá»i và o nhà tôi, nói vá»›i tôi vá» ngai và ng, vá» khởi nghÄ©a, vá» láºt đổ, nói vá»›i tôi, Henri, má»™t ông hoà ng được dung thân miá»…n là phải khúm núm cúi đầu, má»™t kẻ Tân giáo được tha mạng vá»›i Ä‘iá»u kiện phải đóng vai Giatô giáo! Thế mà tôi Ä‘i chấp nháºn những lá»i đỠnghị ấy trong má»™t căn phòng không có trải thảm và không có hai lá»›p gá»— dát tưá»ng! Quái tháºt! Hoặc các ngưá»i là trẻ con hoặc là điên!
- Nhưng thưa bệ hạ, phải chăng Ngưá»i không thể tạo cho tôi hy vá»ng nà o, nếu không phải bằng lá»i thì chỉ bằng dấu hiệu cÅ©ng được.
- Em vợ ta nói gì vá»›i anh, de Mouy? - Henri há»i.
- á»’ tâu bệ hạ, đấy không phải là bà máºt cá»§a tôi.
- Lạy Chúa - Henri nói vá»›i vẻ sốt ruá»™t phải tiếp chuyện má»™t kẻ hiểu sai ý ông đến thế - Ta không há»i anh ông ta đỠnghị vá»›i anh những gì, ta há»i là lúc ấy ông ta có nghe trá»™m không, ông ta có nghe thấy gì không?
- Tâu bệ hạ, ông ta đã lắng nghe và đã nghe thấy.
- Ông ta đã lắng nghe và nghe thấy! ChÃnh anh cÅ©ng phải thú nháºn như thế! Anh tháºt là má»™t kẻ âm mưu ngá»› ngẩn! Nếu ta chỉ nói má»™t lá»i thôi, anh sẽ toi mạng ngay. Vì nếu như ta không biết thì Ãt ra ta cÅ©ng ngá» rằng ông ta ở đấy, hoặc nếu không phải ông ta thì là má»™t ngưá»i nà o đấy, quáºn công d Anjou, Charles IX, Thái háºu chẳng hạn… de Mouy, anh chưa biết những bức tưá»ng ở Louvre đâu, tục ngữ có câu "tai vách mạch rừng" là dà nh cho chúng đấy. Ta biết rõ những bức tưá»ng ấy thì là m sao ta dám nói cÆ¡ chứ! Thôi Ä‘i de Mouy, anh tháºt không nể trà khôn cá»§a vua Navarre tà nà o. Ta ngạc nhiên là các anh không đánh giá cao hÆ¡n thế cái trà khôn ấy trong đầu óc mình mà lại dám tá»›i dâng cho ông ta má»™t ngai và ng!
- Nhưng, tâu bệ hạ - De Mouy cố vá»›t vát - Lẽ nà o bệ hạ không thể vừa từ chối cái ngai và ng ấy, lại vừa ra hiệu cho tôi. Nếu thế thì tôi đâu có tưá»ng má»i việc đã há»ng rồi, đã hết hy vá»ng rồi.
- Ê! Quá»· quái tháºt! - Henri thốt lên - Nếu ông ta đã nghe được thì có thể ông ta cÅ©ng thấy được chứ, nói hay ra hiệu thì cÅ©ng Ä‘i đứt như nhau thôi. Nà y de Mouy - Nhà vua vừa nói tiếp vừa nhìn quanh - Bây giỠở đây, dù gần anh đến ná»—i những lá»i ta không lá»t khá»i vòng chá»— ba chúng ta ngồi, ta vẫn còn lo bị nghe trá»™m khi ta há»i anh: de Mouy, hãy nhắc lại những lá»i đỠnghị cá»§a Ngưá»i?
- Nhưng tâu bệ hạ - De Mouy tuyệt vá»ng thốt lên - Bây giá» tôi bị rà ng buá»™c vá»›i ông d Alençon mất rồi.
Marguerite tức tối Ä‘áºp hai bà n tay kiá»u diá»…m cá»§a nà ng và o nhau:
- Váºy là đã muá»™n mất rồi à ?
- Ngược lại là đằng khác - Henri thì thầm - Xin bà hãy hiểu rằng ngay trong việc nà y rõ rà ng có bà n tay che chở của Chúa.
De Mouy, cứ rà ng buá»™c vá»›i ông ta, vì cái nhà ông François nà y là cứu tinh cá»§a cả lÅ© chúng ta. Anh cứ tưởng là vua Navarre đảm bảo được cho cái đầu các anh à ? Ngược lại, anh bạn khốn khổ Æ¡i! Chỉ hÆ¡i có chút nghi ngá» là các anh Ä‘ang vì ta là cả lÅ© các anh sẽ bị tiêu diệt đến táºn ngưá»i cuối cùng. Nhưng má»™t hoà ng tá» Pháp thì khác. Phải có chứng cá»›, de Mouy ạ, phải đòi há»i các váºt đảm bảo. Nhưng ngốc nghếch như ngưá»i thì chắc ngưá»i đã lại cam kết hết lòng vì chỉ má»™t lá»i nói cÅ©ng đủ để ngưá»i tin chứ gì?
- Ôi! Tâu bệ hạ, chÃnh ná»—i tuyệt vá»ng vì bị bệ hạ bá» rÆ¡i đã đẩy tôi và o tay quáºn công. Tôi cÅ©ng sợ bị phản lần nữa vì ông ta đã biết Ä‘iá»u bà máºt cá»§a chúng ta.
- De Mouy, nhưng ngưá»i lại cÅ©ng nắm được Ä‘iá»u bà máºt cá»§a ông ta. Ông ta mong ước gì? Là m vua Navarre à ? - Cứ hứa trao cho ông ta ngai và ng. Ông ta muốn gì? Rá»i khá»i triá»u đình à ?
Tạo cho ông ta các phương tiện để trốn. De Mouy, ngưá»i hãy là m cho ông ta tá»±a như ngưá»i là m cho ta, Ä‘iá»u khiển tấm lá chắn sao cho nó đỡ được tất cả những đòn mà ngưá»i ta sẽ đánh chúng ta. Khi nà o phải trốn thì cả hai chúng ta sẽ trốn, khi nà o phải chến đấu và trị vì thì ta sẽ trị vì má»™t mình.
- Äừng tin quáºn công - Marguerite nói - Äó là má»™t ngưá»i có đầu óc sắc sảo thâm hiểm, không có căm thù cÅ©ng không có tình bạn, luôn sẵn sà ng đối xá» vá»›i bạn như thù và coi thù như bạn.
- Ông ta Ä‘ang đợi anh à , de Mouy - Henri há»i.
- Tâu bệ hạ, vâng.
- Ở đâu?
- Trong phòng hai vị quý tộc của ông ta.
- Mấy gi�
- Cho tá»›i ná»a đêm.
- Bây giá» còn chưa đến mưá»i má»™t giá» - Henri bảo - Äừng đỠmất thì giá» nữa, Ä‘i Ä‘i, de Mouy.
- Chúng tôi có được lá»i hứa cá»§a ông chứ, ông de Mouy? - Marguerite há»i.
- Thôi nà o! - Henri nói vá»›i vẻ tin cáºy mà ông rất khéo biết cách tá» ra trong má»™t và i trưá»ng hợp đối vá»›i má»™t số ngưá»i - Bà ạ vá»›i ông de Mouy thì đó là điá»u không cần phải há»i.
- Bệ hạ nói đúng - Chà ng trai đáp - Nhưng tôi lại cần lá»i hứa cá»§a bệ hạ vì tôi phải nói vá»›i các thá»§ lÄ©nh rằng tôi đã nháºn được lá»i hứa đó. Có đúng bệ hạ không phải là ngưá»i Giatô giáo không?
Henri nhún vai.
- Bệ hạ không từ bỠvương quốc Navarre chứ?
- De Mouy, ta không từ bá» vương quốc nà o hết. Tuy nhiên ta chá» dịp để già nh lấy cái tốt nhất nghÄ©a là vương quốc phù hợp nhất vá»›i ta và vá»›i các ngưá»i.
- Và nếu trong khi chỠđợi bệ hạ bị bắt, bệ hạ có hứa là sẽ không tiết lá»™ Ä‘iá»u gì dù cho ngưá»i ta có dùng nhục hình để xâm phạm tá»›i thánh thể hay không?
- Ta xin thỠtrước Chúa, de Mouy ạ.
- Má»™t câu nữa thôi, tâu bệ hạ, là m sao tôi gặp lại Ngưá»i được?
- Ngay từ ngà y mai, anh sẽ có má»™t chìa khoá phòng cá»§a ta. Anh sẽ tá»›i đó má»—i khi cần thiết và và o bất kỳ giá» nà o anh muốn. Quáºn công d Alençon sẽ phải chịu trách nhiệm vá» sá»± có mặt cá»§a anh ở Louvre. Bây giá» thì anh Ä‘i lên bằng lối cầu thang nhá», ta sẽ dẫn đưá»ng cho anh. Trong khi đó thì hoà ng háºu sẽ cho đưa và o đây cái áo măng-tô đỠgiống áo cá»§a anh chà ng lúc nãy đứng đợi ở phòng ngoà i ấy. Cần phải để cho ngưá»i ta không phân biệt được giữa hai ngưá»i và ngưá»i ta không biết được các anh tuy má»™t lại là hai. Có phải thế không, de Mouy? Có đúng váºy không, thưa bà ?
Henri vừa nói những lá»i cuối cùng nà y vừa cưá»i và nhìn Marguerite.
- Äúng váºy, vì rút cuá»™c thì ông de Mole ấy lại là ngưá»i cá»§a quáºn công em tôi - Marguerite nói tỉnh bÆ¡.
- Thế thì xin bà hãy lôi kéo ông ta vá» cho chúng ta - Henri đáp vá»›i vẻ hoà n toà n nghiêm túc - Xin bà đừng tiếc cả và ng lẫn những lá»i hứa hẹn. Tôi xin đặt tất cả cá»§a cải cá»§a tôi và o tay ông ta để ông ta sá» dụng.
- Váºy nếu đấy là ý bệ hạ - Marguerite nói vá»›i má»™t nụ cưá»i chỉ những ngưá»i đà n bà cá»§a Boccace má»›i có - Thì tôi xin hết lòng tiếp tay vá»›i Ngưá»i.
- Tốt lắm, thưa bà . Còn anh, de Mouy, hãy quay vá» chá»— quáºn công và đóng móng và o cho ông ta.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:57 AM.
|

18-09-2008, 05:48 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 26
Marguerite
Trong lúc xảy ra cuá»™c chuyện trò trên đây thì De Mole và Coconnas vẫn Ä‘ang đứng gác. De Mole có vẻ ưu phiá»n, Coconnas có vẻ lo lắng.
Äó là vì De Mole đã có thì giá» suy nghÄ© và Coconnas đã giúp chà ng má»™t cách thần tình trong việc đó.
- Cáºu nghÄ© gì vá» tất cả những chuyện nà y? - De Mole há»i Coconnas.
- Mình nghÄ© trong chuyện nà y chắc có mưu mô quyá»n lá»±c nà o đây - Anh chà ng Piémontais đáp.
- Nói cho cùng thì cáºu có chịu đóng vai trong cái mưu đồ nà y không?
- Bạn thân rnến, nghe cho kỹ nhưng Ä‘iá»u mình nói và cố mà rút lấy Ä‘iá»u bổ Ãch nhé. Trong tất cả các cuá»™c váºn động cá»§a các ông hoà ng bà chúa nà y trong những mưu đồ vương bá nà y chúng ta chỉ có thể và chỉ lướt qua như những cái bóng mà thôi: ở nÆ¡i nà o mà vua Navarre để mất má»™t mảnh lông mÅ©, quáºn công d Alençon mất má»™t mảnh áo choà ng thì chúng ta sẽ bá» lại cả tÃnh mạng cá»§a mình. Hoà ng háºu nhất thá»i thÃch cáºu, cáºu có ý ngông, yêu nà ng, chỉ có thế thôi. Äiên đầu trong tình yêu thì được, nhưng đừng có để mất đầu vì chÃnh trị.
Tháºt là má»™t lá»i khuyên chà lý. Vì thế nên De Mole nghe theo lá»i khuyên đó vá»›i ná»—i buồn cá»§a má»™t ngưá»i mà khi cảm thấy bị đặt giữa lẽ phải và sá»± Ä‘iên rồ thì anh ta sẽ chá»n sá»± Ä‘iên rồ.
- Anibal, mình không có ý ngông vá»›i hoà ng háºu, mình yêu nà ng. Và bất hạnh thay hoặc may mắn thay, mình yêu nà ng vá»›i tất cả tâm hồn. Cáºu sẽ bảo mình đây là chuyện Ä‘iên rồ, mình chấp nháºn mình Ä‘iên. Nhưng cáºu vốn khôn ngoan, Coconnas ạ, cáºu không phải chịu những trò ngốc nghếch và sá»± bất hạnh cá»§a mình. Cáºu hãy đến vá»›i Chúa cá»§a chúng ta và đừng để bị mang tai mang tiếng.
Coconnas suy nghĩ một hồi rồi ngẩng đầu lên:
- Ông bạn ạ, những Ä‘iá»u cáºu nói hoà n toà n đúng. Cáºu Ä‘ang yêu hãy hà nh động như kẻ Ä‘ang yêu. Còn mình thì có tham vá»ng, và vá»›i từ cách đó, mình nghÄ© rằng cuá»™c Ä‘á»i đáng giá hÆ¡n má»™t cái hôn cá»§a đà n bà . Khi nà o mình liá»u mạng, mình sẽ đặt Ä‘iá»u kiện. Còn vá» phần cáºu, anh bạn tá»™i nghiệp cá»§a tôi Æ¡i, cố mà đặt ra Ä‘iá»u kiện cá»§a chÃnh mình Ä‘i nhé.
Nói tá»›i đó, Coconnas chìa tay cho bạn và bá» Ä‘i sau khi hai ngưá»i cưá»i và nhìn nhau má»™t lần cuối. Coconnas Ä‘i được khoảng mươi phút khá»i chá»— đó thì cánh cá»a mở. Marguerite hiện ra đầy tháºn trá»ng. Nà ng tá»›i cầm tay De Mole và không nói không rằng kéo chà ng từ hà nh lang tá»›i táºn nÆ¡i kÃn nhất trong phòng nà ng. Tá»± tay nà ng đóng các cá»a vá»›i vẻ cẩn tháºn tá» rõ tầm quan trá»ng cá»§a cuá»™c nói chuyện sắp tá»›i.
Tá»›i phòng trong, nà ng dừng lại, ngồi xuống chiếc ghế gá»— mun cá»§a mình. Nà ng kéo De Mole vá» phÃa mình và nắm hai tay chà ng trong tay mình, nà ng nói:
- Bây giỠchúng ta chỉ có hai ta, hãy nói chuyện nghiêm túc nà o, bạn thân yêu.
- Nghiêm túc ư, thưa lệnh bà ? - De Mole há»i.
- Thế thì nói chuyện má»™t cách tình tứ váºy! Chà ng thÃch thế hÆ¡n phải không? Có những chuyện nghiêm túc trong tình yêu chứ, nhất là trong tình yêu cá»§a má»™t hoà ng háºu.
- Váºy thì… ta nói vá» những chuyện nghiêm túc đó váºy, nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện là lệnh bà sẽ không bá»±c mình vá» những Ä‘iá»u rồi tôi sẽ nói vá»›i Ngưá»i.
- De Mole, em sẽ chỉ bá»±c mình vá» má»—i má»™t Ä‘iá»u: đó là chà ng đừng gá»i em là lệnh bà hoặc là bà . Äối vá»›i chà ng, bạn thân yêu Æ¡i, em sẽ chỉ là Marguerite mà thôi.
- Vâng, Marguerite, Marguerita(1) viên ngá»c cá»§a tôi! Chà ng trai vừa nói vừa đắm Ä‘uối nhìn hoà ng háºu.
- ÄÆ°á»£c rồi đấy - Marguerite nói - Váºy là chà ng ghen ư, nhà quý tá»™c đẹp trai cá»§a em?
- á»’i ghen đến mất lý trÃ.
- Lại thế nữa!…
- Tôi ghen đến phát điên, Marguerite ạ.
- Chà ng ghen với ai cả chứ?
- Vá»›i tất cả má»i ngưá»i.
- Nhưng là ai?
- Trước hết là với nhà vua.
- Em tưởng rằng sau những việc mà chà ng đã nhìn thấy và nghe thấy thì chà ng có thể yên tâm rồi chứ?
- Vá»›i ông de Mouy mà tôi nhìn thấy lần đầu sáng nay và tối nay tôi gặp lại quá thân máºt vá»›i em.
- Với ông de Mouy?
- Äúng thế.
- Sao chà ng lại nghi ngỠông de Mouy như thế?
- Em nghe nhé… Tôi đã nháºn ra y qua dáng ngưá»i, qua mà u tóc qua lòng căm ghét tá»± nhiên. ChÃnh y ở chá»— ông d Alençon sáng nay.
- Thế việc đó có liên quan gì đến em?
- Ông d Alençon là em cá»§a em. ngưá»i ta nói rằng em rất quý mến ông ta. Chắc em đã kể cho ông ta vá» má»™t ý tưởng mÆ¡ hồ cá»§a lòng em, và theo thói quen ở triá»u đình, chắc ông đã tạo thuáºn lợi cho ý muốn cá»§a em bằng cách đưa ông de Mouy tá»›i chá»— em. Là m sao tôi lại may mắn đến ná»—i nhà vua cÅ©ng ở đó cùng vá»›i y? Tháºt tôi cÅ©ng chẳng biết nữa. Nhưng dù sao em hãy thẳng thắn vá»›i tôi. Má»™t mối tình như tình yêu cá»§a tôi có quyá»n đòi được đáp lại bằng sá»± thẳng thắn nếu như không phải là má»™t tình cảm khác. Hãy nhìn đây, tôi quỳ xuống chân em. Nếu những gì em cảm thấy đối vá»›i tôi chỉ là tÃnh bốt đồng nhất thá»i, tôi xin trả lại lá»i thá», lá»i hứa, tình yêu cá»§a em, tôi xin trả lại ông d Alençon những ân sá»§ng cá»§a ông và trách nhiệm quý tá»™c thị vệ cá»§a tôi. Và tôi sẽ Ä‘i cho ngưá»i ta giết mình ở cuá»™c phong tá»a thà nh La Rochelle nếu như tình yêu chưa giết chết tôi trước khi tôi tá»›i được đó.
Marguerite mỉm cưá»i lắng nghe những lá»i say đắm đó và đưa mắt dõi theo hà nh động duyên dáng đó, rồi nà ng cúi mái đầu ưu tư cá»§a mình lên bà n tay nóng bá»ng.
- Chà ng yêu em ư? - Nà ng há»i.
- Ô lệnh bà ! Tôi yêu hÆ¡n cả tÃnh mạng cá»§a tôi, hÆ¡n cả sá»± cứu rá»—i linh hồn cá»§a tôi hÆ¡n tất cả, nhưng em… em không yêu tôi .
- Äiên rồ quá! - Nà ng lẩm bẩm.
- Vâng, thưa lệnh bà - De Mole vẫn quỳ dưới chân nà ng nói - Tôi đã nói rằng tôi điên.
- De Mole thân yêu, váºy việc đầu tiên trong Ä‘á»i chà ng là mối tình cá»§a chà ng sao?
- Chỉ có mỗi việc đó thôi, duy nhất có thế thôi, thưa lệnh bà .
- Thôi thì được. Em sẽ là m tất cả những gì còn lại chỉ là phụ cho mối tình đó thôi. Chà ng yêu em, chà ng muốn được ở gần em phải không?
- Lá»i cầu nguyện duy nhất cá»§a tôi vá»›i Chúa là xin ngưá»i đừng bao giá» bắt tôi phải xa em.
- Thế thì chà ng sẽ không rá»i xa em, em cần tá»›i chà ng.
- Em cần tá»›i tôi? Mặt trá»i lại có khi cần tá»›i ánh sáng Ä‘om đóm ư?
- Nếu em nói rằng em yêu chà ng, liệu chà ng có hoà n toà n táºn tụy vá»›i em không?
- Váºy em không thấy tôi đã hết lòng táºn tụy rồi ư?
- Vâng, nhưng xin Chúa tha tá»™i, chà ng hãy còn nghi ngá».
- Ôi! Tôi có lá»—i, tôi là đồ vô Æ¡n hay đúng hÆ¡n như tôi đã nói vá»›i em và em cÅ©ng đã nhắc lại vá»›i tôi, tôi là thằng Ä‘iên. Nhưng tại sao ông de Mouy lại ở nhà em tối nay? Tại sao tôi lại thấy y ở nhà quáºn công d Alençon sáng nay? Tại sao lại có chiếc áo choà ng mà u anh đà o ấy, chòm lông mÅ© trắng ấy, tại sao lại có sá»± bắt chước dáng Ä‘i cá»§a tôi?… Tôi không nghi ngá» em mà nghi ngỠông em cá»§a em.
- Tháºt khốn khổ! Chà ng tưởng rằng quáºn công François lại dung túng đến mức đưa má»™t ngưá»i tình và o chá»— chị mình! Rõ chà ng là ngưá»i Ä‘iên, dám tá»± cho là ghen mà lại không Ä‘oán ra được gì! De Mole, chà ng có biết rằng nếu quáºn công biết tối nay chà ng ở đây, bên chân em, thì ngà y mai ông ta sẽ giết chà ng bằng thanh gươm cá»§a chÃnh mình. Và đáng lẽ phải đẩy chà ng ra khá»i chốn nà y thì em xin nói vá»›i chà ng rằng: "De Mole, chà ng cứ ở yên đây, vì em yêu chà ng, anh chà ng quý tá»™c đẹp trai cá»§a em ạ, chà ng nghe rõ chưa, em yêu chà ng!". Vâng, tháºt đấy, em chắc chắn là ông ta sẽ giết chà ng.
- Chúa Æ¡i! Có thể như thế được chăng? - De Mole báºt ngá»a ngưá»i ra sau thốt lên và nhìn Marguerite vá»›i vẻ kinh hoà ng.
- Bạn ạ, trong thá»i buổi chúng ta và trong cái triá»u đình nà y thì má»i việc Ä‘á»u có thể. Bây giá» tóm lại là ông de Mouy mặc áo choà ng cá»§a chà ng, che mặt bằng mÅ© cá»§a chà ng tá»›i Louvre không phải vì em. Äó là vì ông d Alençon. Nhưng em đã đưa ông ta tá»›i đây vì tưởng rằng đó là chà ng. De Mole, ông ta biết Ä‘iá»u bà máºt cá»§a chúng ta nên ta phải nương tay vá»›i ông ta.
- Tôi thÃch giết y Ä‘i, như thế gá»n và chắc chắn hÆ¡n.
- Còn em, chà ng trai dÅ©ng cảm ạ - Hoà ng háºu nói - Em thÃch để ông ta sống và chà ng sẽ biết hết má»i chuyện. Vì cuá»™c sống cá»§a ông ta không những có lợi mà còn cần thiết cho chúng ta nữa. Chà ng hãy nghe và cân nhắc từng lá»i trước khi trả lá»i em đây: De Mole, liệu chà ng có yêu em tá»›i mức có thể mừng vui nếu em thá»±c sá»± trở thà nh hoà ng háºu, nghÄ©a là trở thà nh bà chúa cá»§a má»™t vương quốc thá»±c sá»± hay không?
- Than ôi, tôi yêu em tá»›i mức mong ước tất cả những gì em mong ước, dù cho Ä‘iá»u đó có gây bất hạnh cho cả cuá»™c Ä‘á»i tôi Ä‘i chăng nữa!
- Thế chà ng có giúp em thá»±c hiện cái Ä‘iá»u mong ước sẽ khiến chà ng vui sướng hÆ¡n nữa hay không.
- Ôi lệnh bà ! Tôi sẽ mất em! - De Mole ôm đầu thốt lên.
- Không đâu, ngược lại, đáng lẽ là ngưá»i đứng đầu trong số những ngưá»i phục vụ em, chà ng sẽ trở thà nh ngưá»i đứng đầu thần dân cá»§a em. Như thế đấy.
- Ôi! Äừng nói tá»›i lợi Ãch… tham vá»ng… thưa lệnh bà . Xin em đừng tá»± mình là m vẩn đục tình cảm cá»§a tôi đối vá»›i em… Lòng táºn tụy, chỉ có lòng táºn tụy mà thôi.
- Ôi tấm lòng cao thượng! Thì vâng, em xin chấp nháºn lòng táºn tụy cá»§a anh, và em sẽ biết cách tá» lòng biết Æ¡n.
Nà ng chìa hai tay cho De Mole và chà ng hôn lên đó tới tấp.
- Chà ng thấy sao? - Nà ng há»i.
- Thế thì… được Marguerite, tôi bắt đầu hiểu được cái dá»± định mÆ¡ hồ mà ngưá»i ta đã nói tá»›i ở chá»— những ngưá»i Tân giáo chúng tôi trước ngà y lá»… thánh Saint-Barthélémy. Äể thá»±c hiện dá»± định đó, tôi cÅ©ng như nhiá»u ngưá»i khác xứng đáng hÆ¡n tôi, đã được gá»i tá»›i Paris. Em ham muốn già nh được vương quyá»n thá»±c sá»± cá»§a xứ Navarre để thay thế cho cái vương quyá»n hão huyá»n nà y.
Vua Henri thúc đẩy em là m việc đó. De Mouy cùng âm mưu vá»›i hai ngưá»i, có đúng thế không? Nhưng quáºn công d Alençon liên quan gì tá»›i việc nà y? Kiếm đâu ra má»™t ngai và ng nữa cho ông ta ở đây? Tôi không há» thấy có. Váºy… liệu d Alençon có thân vá»›i em đến mức giúp em trong những việc đó mà không đòi há»i gì để đổi lại cho mối hiểm nguy mà ông ta phải hứng lấy không?
- Bạn ạ, quáºn công âm mưu là để cho mình. Chúng ta cứ mặc cho ông ta nhầm, tÃnh mạng ông ta sẽ đảm bảo cho tÃnh mạng cá»§a chúng ta.
- Nhưng còn tôi, tôi là ngưá»i cá»§a ông ta, liệu tôi có thể phản bá»™i ông ta được chăng?
- Phản bá»™i lại ông ta ư? Chà ng phản bá»™i lại ông ta như thế nà o? Ông ta đã á»§y thác cho chà ng Ä‘iá»u gì nà o? Chẳng phải là ông ta đã phản lại chà ng khi trao cho de Mouy áo măng-tô và mÅ© cá»§a chà ng để tạo phương tiện cho de Mouy và o được tá»›i chá»—
- Ông ta đó sao? Chà ng bảo chà ng là ngưá»i cá»§a ông ta ư? Nhà quý tá»™c cá»§a em, chẳng phải là chà ng đã thuá»™c vá» em trước khi thuá»™c vỠông ta hay sao? Ông ta đã trao được cho chà ng bằng chứng tình bạn nà o lá»›n hÆ¡n bằng chứng tình yêu mà chà ng đã già nh được từ em?
De Mole tái mặt đứng thẳng dáºy. Chà ng sững sá» lẩm bẩm:
- Ôi! Coconnas nói đúng quá. Mưu đồ nà y quấn chặt lấy ta. Nó sẽ bóp chết ta.
- Sao cÆ¡? - Marguerite há»i.
- Váºy thì đây là câu trả lá»i cá»§a tôi: "Ngưá»i ta đã nói, và tôi đã được nghe Ä‘iá»u ấy ở táºn đầu kia nước Pháp, nÆ¡i tên tuổi lẫy lừng cá»§a em, nÆ¡i tiếng tăm vang dá»™i đến thế vá» sắc đẹp cá»§a em đã đến vuốt ve trái tim tôi như má»™t niá»m mong ước mÆ¡ hồ vá» Ä‘iá»u chưa biết. Ngưá»i ta nói rằng em đã yêu và i lần, rằng tình yêu cá»§a em bao giá» cÅ©ng tà n khốc đối vá»›i ngưá»i em yêu đến ná»—i, chắc vì há»n ghen mà bao giá» cái chết cÅ©ng đã cướp Ä‘i những ngưá»i tình cá»§a em".
- De Mole!…
- Marguerite yêu quý, xin em đừng ngắt lá»i tôi, vì ngưá»i ta cÅ©ng nói thêm rằng em giữ trái tim cá»§a những ngưá»i bạn trung thà nh ấy trong những chiếc há»™p và ng(2) rồi. Hãy cho tôi thà nh ngưá»i được yêu thương nhất và ngưá»i hạnh phúc nhất trong số những ngưá»i được em yêu. Em đã mở lồng ngá»±c kẻ khác và giữ lại trái tim ấy. Äối vá»›i tôi, em hãy là m hÆ¡n thế, em hãy phÆ¡i bà y đầu tôi… Nà o Marguerite, trước hình Chúa, Ngưá»i đã cứu mạng tôi ở chÃnh nÆ¡i đây, em hãy thá» Ä‘i, hãy thá» vá»›i tôi rằng nếu như tôi chết vì em như má»™t mối linh cảm u ám đã bảo vá»›i tôi thì em sẽ giữ lại cái đầu mà ngưá»i Ä‘ao phá»§ sẽ lách rá»i khá»i thân tôi để đôi khi em áp đôi môi lên đó. Thá» Ä‘i, Marguerite, và lá»i hứa dà nh cho tôi má»™t ân huệ như thế cá»§a bà hoà ng cá»§a tôi sẽ biến tôi thà nh câm lặng, thà nh hèn nhát và phản bá»™i nếu cần, tức là hoà n toà n táºn tụy như má»™t ngưá»i tình và ngưá»i yêu cá»§a nà ng phải như thế.
- Ôi Ä‘iên rồ và u ám quá, linh hồn thân yêu cá»§a em! Ôi, ý nghÄ© tà n khốc, ngưá»i yêu cá»§a em!
- ThỠđi…
- Em phải thỠư?
- Vâng, em hãy thỠđi trên chiếc hộp bạc có gắn cây thánh giá nà y.
- Váºy thì, xin Chúa, hỡi chà ng quý tá»™c đẹp trai cá»§a em, nếu như những linh cảm tối tăm cá»§a anh thà nh sá»± thá»±c, em xin thá» trên cây thánh giá nà y, anh sẽ ở bên em dù sống hay chết chừng nà o em còn sống, và nếu như em không thể cứu anh khá»i mối nguy hiểm mà anh lao và o vì em, vì chỉ mình em thôi, em biết thế, thì Ãt nhất em sẽ trao cho linh hồn tá»™i nghiệp cá»§a anh, niá»m an á»§i mà anh đòi há»i và anh đã xứng đáng được như thế.
- Má»™t lá»i nữa thôi, Marguerite. GiỠđây tôi có thể chết vì đã được yên lòng vá» cái chết cá»§a mình, nhưng chúng ta cÅ©ng có thể thà nh công, tôi cÅ©ng có thể sống. Henri de Navarre có thể thà nh vua, em có thể trở thà nh hoà ng háºu thá»±c sá»±, khi đó nhà vua sẽ đưa em Ä‘i. Lá»i nguyá»n ly thân giữa nhà vua và em má»™t ngà y nà o đó sẽ bị há»§y bá» và kéo theo sá»± chia ly cá»§a chúng ta. Marguerite, Marguerite thân yêu, vá»›i má»™t lá»i thôi em đã là m tôi yên tâm vá» cái chết cá»§a mình, giỠđây em hãy nói má»™t lá»i để cho tôi được yên lòng vá»›i cuá»™c sống cá»§a tôi.
- Ôi, anh đừng lo sợ gì hết, em hoà n toà n thuá»™c vá» anh cả thể xác lẫn linh hồn - Marguerite vừa thốt lên vừa lại đưa tay lên cây thánh giá trên chiếc há»™p nhá» - Nếu em ra Ä‘i, anh sẽ Ä‘i theo, và nếu nhà vua từ chối không chịu đưa anh Ä‘i thì chÃnh em khi đó sẽ không Ä‘i nữa.
- Nhưng em sẽ không dám chống lại!
- Anh yêu quý, anh không biết Henri đấy. GiỠđây Henri chỉ nghÄ© tá»›i má»™t việc, đó là được trở thà nh vua. Äể đạt được má»™ng ước đó, lúc nà y ông ta sẵn lòng hy sinh tất cả những gì thuá»™c vỠông ta chứ kể gì những thứ không thuá»™c vỠông ta. Thôi, tạm biệt anh.
- Lệnh bà cho tôi lui ư? - De Mole mỉm cưá»i há»i.
- Muộn rồi - Marguerite đáp.
- Muá»™n tháºt, nhưng em muốn tôi Ä‘i đâu bây giá»? Ông de Mouy Ä‘ang ở trong phòng tôi cùng quáºn công d Alençon.
- A! Äúng thể - Marguerite mỉm má»™t nụ cưá»i mê hồn - Vả lại em còn có nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói vá»›i chà ng vỠâm mưu nà y.
Kể từ đêm ấy trở Ä‘i, de Mole không còn chỉ là má»™t ngưá»i được sá»§ng ái bình thưá»ng nữa. Chà ng có thể ngẩng cao mái đầu mà , dù sống hay chết, đã được dà nh cho má»™t tương lai đẹp đẽ đến thế.
Tuy nhiên đôi khi vầng trán nặng trÄ©u cá»§a chà ng cúi xuống, má chà ng tái Ä‘i, và mối suy tư khắc khổ vạch thêm má»™t nếp hằn giữa cặp lông mà y cá»§a chà ng trai xưa kia vui tươi đến thế và giỠđây lại cÅ©ng Ä‘ang hạnh phúc biết nhưá»ng nà o!
Chú thÃch:
(1) Cách gá»i thân yêu âu yếm đối vá»›i Marguerite de Valois
(2) Nà ng hay mặc má»™t chiếc váy lồng rá»™ng có nhiá»u túi nhá» khắp xung quanh. Trong và đôi khi em ban cho những di váºt đáng buồn ấy má»™t ná»—i nhá»› ưu sầu, má»™t cái nhìn sùng tÃn. Hoà ng háºu Æ¡i, em thở dà i, mắt em má» lệ, thế thì đúng má»—i túi nà ng để má»™t chiếc há»™p, trong đó có trái tim cá»§a má»™t trong số những ngưá»i tình đã chết cá»§a nà ng, vì má»—i khi há» chết, nà ng lại cẩn tháºn cho ướp trái tim cá»§a há». Tối tối, chiếc váy lồng nà y được treo và o má»™t chiếc móc có khoá ở phÃa sau thà nh giưá»ng cá»§a nà ng. (Tallemant des Reaux, Lịch sá» vá» Marguerite de Valois)
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:57 AM.
|

18-09-2008, 05:49 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 27
Bà n tay của Chúa
Khi tạm biệt phu nhân de Sauve, Henri đã bảo:
- Charlotte, mình đi nằm đi. Mình hãy giả vỠốm nặng và cả ngà y mai đừng có tiếp ai dù với bất kỳ là ai.
Charlotte vâng lá»i, tuy không hiểu rõ lý do khiến nhà vua yêu cầu nà ng là m như váºy. Nà ng bắt đầu quen vá»›i những tÃnh khà kỳ quặc như ngưá»i ta vẫn thưá»ng nói, hoặc vá»›i những trò ngông cá»§a nhà vua như ngưá»i ta vẫn gá»i.
Vả chăng nà ng biết rằng Henri luôn biết giữ kÃn trong lòng những Ä‘iá»u bà máºt mà ông không há» nói vá»›i ai, ông giữ trong ý nghÄ© mình cả những dá»± định mà ông e sợ sẽ để lá»™ ngay cả trong giấc mÆ¡; váºy nên nà ng thuáºn theo tất cả những ý muốn cá»§a ông và tin chắc rằng những ý tưởng kỳ lạ nhất cá»§a Henri Ä‘á»u có má»™t mục Ä‘Ãch.
Thế là ngay tối hôm đó nà ng than phiá»n vá»›i Dariole vá» ná»—i Ä‘au đầu nặng chình chịch lại kèm thêm chững chóng mặt. Äó là những triệu chứng mà Henri dặn nà ng nói.
Sá»›m hôm sau, nà ng giả vá» muốn dáºy nhưng vừa chạm chân xuống sà n đã kêu mình bị rã rá»i toà n thân và lại nằm xuống.
Sá»± khó ở mà Henri đã báo cho quáºn công d Alençon là tin tức đầu tiên ngưá»i ta thông báo cho Catherine khi bà há»i vá»›i vẻ bình thản tại sao bà Sauve không có mặt ở lá»… khai minh cá»§a bà như thưá»ng lệ.
- á»m ạ! - Phu nhân de Lorraine Ä‘ang ở đó trả lá»i.
- á»m! Con bé lưá»i lại ươn ngưá»i chứ gì? - Catherine lặp lại và không má»™t thá»› thịt nà o trên gương mặt bà tá» ra bà quan tâm tá»›i câu trả lá»i nà y.
- Không đâu, thưa lệnh bà - Công chúa đáp - Bà ta kêu bị đau đầu dữ dội và chân tay bải hoải không đi được.
Catherine không trả lá»i. Nhưng chắc để giấu niá»m vui cá»§a mình, bà quay ra cá»a sổ và thấy Henri Ä‘ang Ä‘i qua sân sau khi nói chuyện vá»›i de Mouy. Bà đứng dáºy để nhìn ông cho rõ hÆ¡n và do bị thúc đẩy bởi cái ý thức luôn luôn sôi động. Dù là má»™t cách kÃn đáo, ở táºn đáy sâu cá»§a tấm lòng chai sạn vá»›i tá»™i ác bà há»i viên chỉ huy vệ binh:
- Có phải là sáng nay trông Henri con ta xanh hÆ¡n ngà y thưá»ng không?
- Không phải như váºy, đầu óc Henri rất lo lắng nhưng thể xác thì khá»e mạnh.
Dần dần những ngưá»i tá»›i chầu lá»… khải minh cá»§a Thái háºu lui ra. Ba bốn ngưá»i được sá»§ng ái hÆ¡n kẻ khác thì ở lại. Nhưng rồi Catherine cÅ©ng sốt ruá»™t, cho há» lui nốt và nói rằng bà muốn ở lại má»™t mình.
Khi kẻ triá»u thần cuối cùng đã ra ngoà i, Catherine đóng cá»a lại và đi tá»›i má»™t chiếc tá»§ bà máºt ẩn trong má»™t bức tưá»ng cá»§a phòng. Bà là m cho cái cá»a tá»§ trượt theo má»™t cái rãnh trổ trong vách gá»— và lấy ra má»™t quyển sách vá»›i những trang nhà u nát chứng tá» nó vẫn được giở ra thưá»ng xuyên.
Bà đặt sách lên bà n, giở ra trang có sợi dây đánh dấu, tì khá»§yu tay xuống bà n và tá»±a đầu trong lòng bà n tay, bà lẩm bẩm Ä‘á»c:
Äúng rồi, nhức đầu, uể oải toà n thân, Ä‘au mắt, sưng vòm há»ng. Ngưá»i ta má»›i chỉ nói đến nhức đầu và yếu mệt… những triệu chứng khác chắc sẽ sắp xuất hiện thôi.
Bà tiếp tục:
"Rồi, ổ viêm sẽ lan xuống há»ng, xuống dạ dà y, bao bá»c lấy tim như má»™t vầng lá»a và khiến đầu óc nổ tung như bị sét đánh".
Bà thầm Ä‘á»c lại, rồi lại tiếp tục hạ giá»ng:
"Sáu tiếng đồng hồ thì bị sốt, viêm nhiá»…m toà n thân mưá»i hai tiếng, hoại thư mưá»i hai tiếng, hấp hối sáu tiếng; tổng cá»™ng là phải mất ba mươi sáu tiếng. Bây giá» ta cứ giả sá» là thấm thì cháºm hÆ¡n uống, đáng phải ba mươi sáu tiếng ta cứ coi là bốn mươi hay tháºm chà bốn mươi tám tiếng Ä‘i. Ừ bốn mươi tám tiếng là đủ. Nhưng tại sao nó, cái thằng Henri ấy vẫn còn Ä‘i lại được? Có thể là vì hắn là đà n ông, thể chất hắn khá»e mạnh, có thể là vì hắn đã uống sau khi ôm hôn con kia và đã chùi môi sau khi uống chăng?"
Catherine sốt ruá»™t chỠđến giỠăn, Henri ngà y nà o cÅ©ng dùng bữa tại bà n ăn nhà vua. Ông đến cÅ©ng lại than phiá»n vì váng đầu, không ăn gì được và lui vá» ngay sau bữa ăn, viện cá»› rằng đêm trước ông ta mất ngá»§ và bây giá» cảm thấy buồn ngá»§ lắm.
Catherine lắng nghe tiếng bước chân lảo đảo cá»§a Henri và cho ngưá»i Ä‘i theo. Ngưá»i ta báo cáo lại vá»›i bà rằng nhà vua Navarre đã Ä‘i tá»›i phòng phu nhân de Sauve.
Bà tá»± nhá»§: "Tối nay hắn sẽ hoà n tất bên kia cái công trình chết chóc mà do má»™t sá»± tình cá», chẳng may đã bị dở dang".
Quả thực vua Navarre đã tới phòng phu nhân de Sauve nhưng đó chỉ là để bảo nà ng tiếp tục đóng vai của mình.
Ngà y hôm sau, Henri không ra khá»i phòng mình suốt buổi sáng và tá»›i bữa ăn trưa ông cÅ©ng không đến chá»— nhà vua. Ngưá»i ta kể rằng phu nhân de Sauve ngà y cà ng ốm nặng hÆ¡n. Tin đồn vá» bệnh táºt cá»§a Henri do chÃnh Catherine loan ra truyá»n Ä‘i như má»™t trong những linh cảm thoáng mà không ai giải thÃch được nguyên nhân.
Catherine hân hoan: ngay từ sáng hôm trước, bà đã đẩy Ambroise Paré Ä‘i chữa bệnh cho má»™t trong số những ngưá»i hầu được sá»§ng ái cá»§a bà đang ốm tại Saint-Germain.
Do đó ngưá»i ta chỉ có thể gá»i cho phu nhân de Sauve và Henri má»™t thầy thuốc cá»§a bà và kẻ đó chỉ nói những Ä‘iá»u mà bà muốn y nói. Tháºm chÃ, nếu trái vá»›i dá»± tÃnh cá»§a bà , có má»™t thầy thuốc nà o khác xen và o chuyện nà y, đưa ra những chẩn Ä‘oán vá» dấu hiệu cá»§a sá»± đầu độc để là m kinh hoà ng cả triá»u đình, thì bà vẫn còn trông cáºy và o những lá»i đồn đại lâu nay vá» tÃnh ghen tuông cá»§a Marguerite đối vá»›i những trò gian dÃu cá»§a chồng mình.
ChÃnh bà đã thổi phồng hÆ¡n ai hết vá» sá»± ghen tuông nà y, chẳng hạn như trong chuyến du ngoạn thăm cây SÆ¡n trà , bà đã chẳng há»i con gái trước mặt đông đủ văn võ bá quan: "Váºy cô ghen ư, Marguerite?"
Thế là vá»›i vẻ mặt đã được tạo sẵn, bà chỠđợi cái lúc cá»a mở ra, má»™t ngưá»i hầu nà o đó bước và o, mặt mà y tái xanh hốt hoảng kêu lên:
- Lệnh bà ! Äức vua Navarre hấp hối còn phu nhân de Sauve đã chết!
Äồng hồ đã Ä‘iểm bốn giá» chiá»u. Catherine dùng bữa Ä‘iểm tâm trong phòng nuôi chim. Bà bẻ vụn những chiếc bánh bÃch quy cho má»™t và i con chim hiếm mà bà vẫn thưá»ng tá»± tay cho ăn.
Mặc dù gương mặt bà vẫn bình thản như thưá»ng lệ, tháºm chà còn có vẻ á»§ ê nữa, tim bà vẫn Ä‘áºp thình thịch má»—i khi có tiếng động.
Äá»™t nhiên cá»a mở ra.
- Tâu lệnh bà - Viên chỉ huy vệ binh và o báo - Äức vua Navarre…
- á»m hả? - Catherine hấp tấp ngắt lá»i há»i.
- Không tâu lệnh bà , tạ Æ¡n Chúa! Äức hoà ng thượng vẫn còn khá»e lắm.
- Váºy ngưá»i bảo gì?
- Thưa, đức vua Navarre tới.
- Ông ta muốn gì ở ta?
- Ngưá»i muốn dâng lên lệnh bà má»™t con khỉ nhá» thuá»™c giống rất hiếm.
Vừa lúc đó Henri bước và o tay cầm má»™t chiếc giá» và đang vuốt ve má»™t con khỉ nằm trong giá».
Henri vừa bước và o vừa mỉm cưá»i và tá» ra hoà n toà n chú tâm tá»›i con váºt dá»… thương ông Ä‘em tá»›i. Nhưng dù ông có tá» ra báºn tâm đến mấy chăng nữa, ông vẫn không để mất cái nhìn lướt qua mà ông vẫn thưá»ng sá» dụng trong những lúc khó khăn.
Còn vá» phần Catherine, bà trở nên nhợt nhạt. Vẻ tái xanh cá»§a bà cà ng tăng thêm khi bà nhìn thấy trên má chà ng trai Ä‘ang tiến lại gần sắc hồng hà o cá»§a sức khá»e.
Thái háºu cảm thấy choáng váng. Bà máy móc chấp nháºn tặng váºt cá»§a Henri, lúng túng, khen sắc mặt khá»e mạnh cá»§a ông ta, rồi nói thêm:
- Con ạ, ta rất mừng thấy con khá»e vì ta nghe nói rằng con ốm và nếu như ta không lầm thì con đã phà n nà n trước mặt ta là bị khó ở. Nhưng bây giá» ta hiểu rồi - Bà cố gắng mỉm cưá»i, nói thêm - Chắc đấy chỉ là cái cá»› để con được thoải mái thôi.
- Thưa lệnh bà , quả là tôi đã muốn ốm nặng - Henri đáp Nhưng nhá» má»™t thứ biệt dược hay dùng ở vùng núi chúng tôi, do mẹ tôi để lại cho, nay tôi đã khá»i.
- A! Con sẽ bà y cho ta công thức được không Henri? - Catherine nói và lần nà y mỉm cưá»i thá»±c sá»± vá»›i má»™t sá»± giá»…u cợt mà bà ta không giấu nổi.
"Chắc lại môn thuốc trị độc nà o đây - Bà lẩm bẩm - Ta sẽ chấn chỉnh việc nà y, hay thôi. Thấy phu nhân de Sauve ốm, chắc hắn đã cảnh giác. Quả tháºt đến phải tin rõ rà ng là có bà n tay cá»§a Chúa che chở cho cái thằng nà y".
Catherine sốt ruá»™t chỠđêm xuống. Phu nhân de Sauve vẫn không thấy xuất hiện. Äến lúc chÆ¡i bà i, và há»i thăm, thì ngưá»i ta trả lá»i rằng phu nhân de Sauve má»—i lúc má»™t ốm nặng thêm.
Suốt buổi tối, bà lo lắng và những ngưá»i ngoà i cuá»™c cứ khắc khoải tá»± há»i những suy tư nà o có thể là m xao động gương mặt bình thưá»ng cá»§a bà vốn thản nhiên đến thế.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lui chầu. Catherine để các thị nữ cởi áo cho mình và đưa Ä‘i nằm. Rồi khi tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đã ngá»§ yên trong cung Louvre, bà trở dáºy, mặc má»™t chiếc áo ngá»§ Ä‘en, lấy má»™t cây đèn, lá»±a trong số các chìa khoá lấy chiếc chìa mở được cá»a phòng phu nhân de Sauve và lên cầu thang tá»›i phòng vị nữ quan cá»§a mình.
Phải chăng Henri đã Ä‘oán trước được cuá»™c viếng thăm nà y hay ông mắc báºn ở phòng mình, hoặc là ông nấp và o đâu đó. Tóm lại là ngưá»i thiếu phụ chỉ có má»™t mình ở trong phòng.
Catherine cẩn tháºn mở cá»a, Ä‘i qua phòng ngoà i, bước và o phòng khách. Bà đặt cây đèn trên má»™t cái tá»§ vì má»™t ngá»n đèn đêm đã được thắp bên ngưá»i ốm, rồi như chiếc bóng ma, bà lách và o phòng ngá»§.
Dariole nằm trong ghế phô-tÆ¡i lá»›n Ä‘ang ngá»§ cạnh giưá»ng chá»§ mình.
Chiếc giưá»ng đó được khép kÃn hoà n toà n sau những bức mà n.
Hơi thở của thiếu phụ nhẹ đến nỗi có lúc Catherine đã tưởng nà ng không thở nữa.
Cuối cùng bà nghe thấy má»™t hÆ¡i thở nhẹ. Vá»›i niá»m vui tinh quái bà tá»›i vén mà n lên để được tá»± mình nhìn thấy háºu quả cá»§a thứ thuốc độc khá»§ng khiếp. Chưa gì bà đã run ngưá»i mong nhìn thấy vẻ nhợt nhạt cắt không còn hạt máu hoặc mà u đỠhừng há»±c cá»§a cÆ¡n sốt chết ngưá»i. Nhưng thế và o đó, bà nhìn thấy ngưá»i thiếu phụ xinh đẹp bình thản, mắt nhẹ nhà ng khép kÃn, cái miệng hồng hé mở, đôi má mát rượi tỳ nhẹ lên trên má»™t cánh tay tròn trÄ©nh duyên dáng cá»§a nà ng còn cánh tay kia tươi mát nõn nà duá»—i dà i trên tấm gấm sẫm mà u lam chăn cá»§a nà ng. Thiếu phụ ngá»§ mà vẫn còn như cưá»i, chắc má»™t giấc mÆ¡ dá»… thương nà o đó đã khiến trên môi nà ng nở nụ cưá»i và tô trên má nà ng mà u cá»§a má»™t niá»m hạnh phúc êm dịu.
Catherine không kìm được thốt lên má»™t tiếng kêu, là m Dariole thức dáºy mất má»™t lúc.
Thái háºu lẩn ngay và o sau những bức mà n giưá»ng.
Dariole mở mắt ra nhưng mắt trĩu xuống vì buồn ngủ, cô gái cũng chẳng buồn tìm hiểu xem nguyên nhân nà o khiến mình tỉnh giấc, cô lại nhắm mắt và ngủ tiếp.
Catherine ra khá»i bức mà n. Bà nhìn vá» các góc khác cá»§a khu phòng. Trên má»™t chiếc bà n con, bà thấy má»™t bình rượu vang Tây Ban Nha, hoa quả, bánh ngá»t và hai chiếc ly. Henri chắc đã ăn tối vá»›i nam tước phu nhân. Và nà ng hiển nhiên là cÅ©ng khá»e mạnh như ông ta váºy.
Ngay láºp tức, Catherine tá»›i bên bà n trang Ä‘iểm cá»§a phu nhân de Sauve cầm lấy chiếc há»™p bạc xinh xinh đã vÆ¡i mất phần ba.
ChÃnh là chiếc há»™p mà bà đã sai đưa cho Charlotte hay Ãt ra là má»™t chiếc giống thế. Dùng đầu chiếc kim và ng, bà khêu lấy má»™t mẫu to bằng viên ngá»c Ä‘em vá» nhà đưa cho con khỉ con mà Henri đã dâng bà lúc tối. Con váºt hau háu khi ngá»i thấy mùi thÆ¡m, nuốt chá»ng mẩu son, và khoanh ngưá»i trong giá» ngá»§ tiếp Catherine chá» má»™t khắc đồng hồ.
"Con chó Brutus cá»§a ta chỉ ăn má»™t ná»a như thế cÅ©ng đã phù ngưá»i lên mà chết trong vòng má»™t phút. Có kẻ lừa ta rồi. René chăng? Không thể thế được! - Bà tá»± nhá»§ - Váºy thì Henri! Ôi số mệnh! Thế là rõ: vì hắn sẽ trị vì, hắn không thể chết được. Nhưng có lẽ chỉ dùng thuốc độc thôi cÅ©ng chưa hữu hiệu, ta sẽ dùng tá»›i gươm dao xem sao".
Và Catherine lại Ä‘i ngá»§, váºt vã trong trà óc mình má»™t ý nghÄ© mà chắc hôm sau đã được hoà n chỉnh. Hôm sau, bà gá»i viên chỉ huy vệ binh cá»§a bà , trao cho y má»™t phong thư, ra lệnh cho y Ä‘em thư đến địa chỉ và chỉ được trao thư và o chÃnh tay cá»§a kẻ được nháºn.
Bức thư được gá»i cho ngà i Louviers de Maurevel, chỉ huy pháo thá»§ cá»§a nhà vua, ngụ tại phố Cerisaie, gần Arsenal.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:57 AM.
|

18-09-2008, 05:49 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 28
Bức thư từ Rome
Và i ngà y trôi qua, kể từ khi có các sá»± kiện vừa kể trên đây, má»™t buổi sá»›m, má»™t chiếc kiệu được nhiá»u nhà quý tá»™c mang gia huy cá»§a ông de Guise tháp tùng, tiến và o Louvre và ngưá»i ta tá»›i báo cho hoà ng háºu Navarre rằng quáºn chúa de Nervers xin được vinh hạnh và o chầu.
Lúc đó Marguerite Ä‘ang tiếp phu nhân de Sauve. Từ tráºn ốm giả vá» cá»§a nà ng, đây là lần đầu tiên nam tước phu nhân xinh đẹp ra khá»i phòng. Nà ng được biết hoà ng háºu đã bà y tá» lòng ái ngại vá»›i chồng vá» cÆ¡n cảm mạo đó được lan truyá»n trong triá»u trong gần má»™t tuần do đó nà ng tá»›i để tạ Æ¡n hoà ng háºu.
Marguerite khen ngợi nam tước phu nhân vá» sá»± bình phục cá»§a nà ng và đã may mắn thoát khá»i cÆ¡n kịch phát đột ngá»™t cá»§a căn bệnh kỳ lạ mà vá»›i tư cách là công chúa Pháp, nà ng không thể không đánh giá được hết tầm nghiêm trá»ng cá»§a nó.
- Ta mong phu nhân sẽ tá»›i dá»± buổi Ä‘i săn lá»›n đã được hoãn má»™t lần rồi đấy - Marguerite bảo - Cuá»™c săn ấy dứt khoát sẽ được tổ chức và o ngà y mai. Trá»i mùa đông như thế nà y là ấm áp.
Ãnh nắng là m đất má»m ra, tất cả các tay săn bắn cá»§a chúng ta đã Ä‘oán được rằng ngà y mai sẽ là má»™t ngà y thuáºn lợi.
- Nhưng tâu lệnh bà - Nam tước phu nhân đáp - Tôi không rõ liệu mình đã khá»e hẳn chưa.
- Cháºc, phu nhân hãy cố lên. Vả lại, vì ta khoẻ mạnh hÆ¡n, nên ta cho phép nhà vua chuẩn bị má»™t con ngá»±a nhá» xứ Bearn mà đáng lẽ ta cưỡi, nhưng để nó mang phu nhân thì tuyệt. Phu nhân còn chưa nghe nói tá»›i sao?
- Thưa lệnh bà có chứ ạ. Nhưng tôi không được biết rằng con ngá»±a đó được dà nh để dâng lên lệnh bà , nếu biết thì tôi đã không dám nháºn.
- Vì kiêu hãnh ư, nam tước phu nhân?
- Tâu lệnh bà , không, ngược lại ạ, đó là vì khiêm nhưá»ng.
- Váºy bà tá»›i chứ?
- Lệnh bà tháºt đã ban cho tôi nhiá»u vinh hạnh quá. Tôi sẽ tuân lệnh cá»§a lệnh bà .
ChÃnh và o lúc đó ngưá»i ta báo danh quáºn chúa de Nervers. Nghe tên, Marguerite để lá»™ ngay ra má»™t cá» chỉ vui mừng đến ná»—i nam tước phu nhân hiểu rằng hai ngưá»i bạn đó có chuyện cần nói vá»›i nhau, nà ng đứng dáºy cáo lui.
- Váºy đến mai nhé - Marguerite nhắc.
- Vâng, thưa lệnh bà , đến mai.
- À mà nà y, nam tước phu nhân - Marguerite vừa đưa tay vẫy chà o vừa nói tiếp - Bà nên biết rằng trước công chúng thì ta không ưa bà , chả là ta ghen kinh khủng mà .
- Nhưng ở chá»— riêng tư thì sao? - Phu nhân de Sauve há»i lại.
- Ồ, ở chỗ riêng tư thì không những ta tha lỗi cho bà mà còn cám ơn bà là đằng khác.
- Váºy thì, xin lệnh bà cho phép…
Marguerite chìa tay cho nam tước phu nhân, phu nhân de Sauve kÃnh cẩn hôn tay nà ng, gáºp mình thi lá»… và lui ra.
Trong lúc phu nhân de Sauve thoăn thoắt lên cầu thang như má»™t chú dê non tuá»™t dây thì quáºn chúa de Nervers cùng hoà ng háºu chà o nhau hết sức kiểu cách để những quý tá»™c há»™ tống nà ng tá»›i đó kịp đủ thì giá» lui ra.
- Gillonne - Marguerite kêu lên khi cá»a đóng lại sau lưng ngưá»i quý tá»™c cuối cùng - Gillonne, em là m sao cho đừng có ai đến quấy rầy ta nhé.
- Äúng rồi - Quáºn chúa nói - Vì chúng ta có những việc rất quan trá»ng phải nói vá»›i nhau.
Nà ng lấy má»™t chiếc ghế và ngồi xuống không chút ná» hà vì chắc rằng chẳng có ai tá»›i để phá đám tình thân đã quy ước giữa nà ng và hoà ng háºu Navarre, nà ng chá»n chá»— tốt nhất gần lá»a và có nắng.
- Thế nà o - Marguerite mỉm cưá»i há»i - Cáºu là m gì vá»›i anh chà ng giết ngưá»i lừng danh ấy rồi?
- Bà hoà ng thân mến, thá» có linh hồn mình, đây quả là má»™t con ngưá»i y như trong chuyện thần thoại. Không ai sánh được nổi chà ng ta vá» mặt dà dá»m chẳng bao giá» cạn. Chà ng ta có những lá»i đối đáp khiến thánh nằm trong hòm cÅ©ng phải cưá»i ngặt nghẽo đến chết ngất. NghÄ© cho cùng thì chưa bao giá» có má»™t anh chà ng tà giáo Ä‘iên cuồng đến thế lại được uá»c trong cái vá» Gia tô giáo lạ lùng như váºy! Mình phát cuồng lên vì chà ng ta. Thế còn cáºu đã là m gì vá»›i anh chà ng Apollon(1) cá»§a cáºu rồi?
- Than ôi! - Marguerite thở dà i.
- Ô hô! Cáºu than ôi là m mình hoảng đây, hoà ng háºu thân mến! Cái anh chà ng De Mole hiá»n là nh ấy cung kÃnh quá à ? Hay Ä‘a cảm quá? Nếu váºy thì mình buá»™c phải nói chà ng ta hoà n toà n trái ngược vá»›i ông bạn Coconnas.
- Không, thì cũng tùy lúc thôi, cái than ôi ấy chỉ liên quan tới mình.
- Thế có nghĩa là gì?
- Quáºn chúa thân mến Æ¡i, nó có nghÄ©a rằng mình lo sợ quá, có lẻ mình sẽ yêu anh ta tháºt mất thôi.
- Tháºt à ?
- Lá»i thá» cá»§a Marguerite đấy! á»’ cà ng tốt! Váºy thì Ä‘á»i chúng mình má»›i vui chứ! - Henriette thốt lên - Mình thưá»ng mÆ¡ là yêu má»™t Ãt, cáºu mÆ¡ yêu tháºt nhiá»u.
- Bà hoà ng uyên bác thân yêu Æ¡i, tháºt dá»… chịu được để cho đầu óc nghỉ ngÆ¡i nhá» trái tim, đúng không? Và sau cÆ¡n mê sảng lại đến nụ cưá»i. A! Marguerite, mình có linh cảm chúng ta sẽ có được má»™t năm tốt là nh.
- Cáºu tưởng thế à ? Mình thì ngược lại, không hiểu tại sao mình nhìn việc gì cÅ©ng thấy nhuốm mà u tang tóc. Cái trò chÃnh trị nà y là m mình báºn tâm ghê gá»›m. Nhân thể cáºu tìm hiểu xem, anh chà ng Anibal nhà cáºu có vẻ táºn tụy vá»›i ông em mình lắm, nhưng có tháºt thế không? Há»i xem nhé, quan trá»ng đấy.
- Chà ng ta mà lại táºn tụy vá»›i ai hay vá»›i việc gì ấy à ? Rõ là cáºu chưa biết bằng mình. Nếu có táºn tụy thì chà ng chỉ táºn tụy vá»›i tham vá»ng cá»§a mình, có thế thôi. Em cáºu có thể hứa hẹn đủ thứ vá»›i chà ng ta ư ồ, tốt lắm: chà ng ta sẽ hết lòng vá»›i em cáºu. Nhưng em cáºu dù là hoà ng tá» nước Pháp tháºt đấy nhưng cÅ©ng phải cẩn tháºn, đừng có nuốt lá»i hứa vá»›i chà ng, nếu không thì thá» chứ, em cáºu cứ liệu hồn!
- Tháºt à ?
- Äúng như mình nói đấy. Marguerite nà y, có những lúc cái con sư tá» mà mình thuần phục ấy khiến chÃnh mình cÅ©ng phải sợ. Hôm ná» mình má»›i bảo anh chà ng: "Anibal, liệu đấy, đừng có lừa dối tôi, vì nếu mình mà lừa tôi thì…". Tuy mình nói thế nhưng mình vẫn liếc hắn vá»›i cặp mắt xanh ngá»c bÃch mà Ronsard đã ca ngợi là :
"Ãnh mắt xanh quáºn chúa
Dưới hà ng mi óng và ng
Còn ngà n lần tà n phá
HÆ¡n sấm sét Trá»i ban".
- Rồi sao nữa?
- Mình cứ tưá»ng hắn sẽ trả lá»i mình là : "Tôi mà lừa mình ư, không Ä‘á»i nà o!" vân vân. Thế cáºu có biết hắn trả lá»i thế nà o không?
- Không.
- Thế cáºu nghe mà xét ngưá»i xem nhé? "Còn mình - hắn bảo - Nếu mình lừa dối tôi thì mình cÅ©ng cứ liệu đấy, vì dù cho mình có là công chúa Ä‘i chăng nữa…". Vừa nói thế hắn vừa doạ mình, không phải là bằng mắt thôi đâu, mà hắn gà gần như sát mÅ©i mình cái nắm đấm cá»™c lốc và nhá»n cá»§a hắn vá»›i má»™t cái móng tay nhá»n như mÅ©i giáo ấy. Hoà ng háºu ạ, lúc ấy vẻ mặt anh chà ng trông tháºt đáng sợ đến ná»—i mình phải rùng mình, ấy thế mà cáºu vẫn biết đấy mình đâu có yếu bóng vÃa.
- Chà ng ta dám doạ cáºu cÆ¡ à , Henriette?
- Ê, mẹ kiếp! Mình cÅ©ng doạ chà ng ta! Suy cho cùng thì chà ng ta có lý. Thế nên cáºu thấy Anibal chỉ táºn tụy đến má»™t mức nhất định hay nói đúng hÆ¡n thì chỉ đến má»™t mức rất không nhất định nà o đấy thôi.
- Thế thì để xem mình cÅ©ng sẽ nói vá»›i De Mole - Marguerite mÆ¡ mà ng - Cáºu có chuyện gì khác nói vá»›i mình nữa không?
- Có chứ, má»™t chuyện rất hay và vì nó mà mình đến đây. Nhưng biết là m thế nà o được! Cáºu lại Ä‘i nói vá»›i mình những chuyện còn hay hÆ¡n nữa. Mình đã nháºn được tin.
- Từ Rome hả?
- Ừ, có ngưá»i đưa tin cá»§a chồng mình.
- Thế chuyện Ba Lan thế nà o rồi?
- Rất tuyệt. Chắc là cáºu sắp thoát khá»i ông anh d Anjou cá»§a cáºu nay mai.
- Váºy ra giáo hoà ng đã phê chuẩn việc bầu ông ta à ?
- Thưa cô, vâng ạ.
- Thế mà cáºu lại không nói ngay cho - Marguerite thốt lên - Nà o, chi tiết ra sao, kể Ä‘i, kể Ä‘i!
- Ôi thá» chứ, mình chẳng có chi tiết nà o khác ngoà i những Ä‘iá»u mà mình nói vá»›i cáºu. Vá»›i lại chá» tÃ, mình sẽ đưa cho cáºu lá thư cá»§a ông de Nervers. Nà y đây. À, không phải. Äây là thÆ¡ cá»§a Anibal. ThÆ¡ vá»›i thẩn đến phát khiếp lên được Marguerite ạ.
- Chà ng ta chẳng là m được thứ gì hÆ¡n. Äây, lần nà y thì đúng nó.
- Không, vẫn không phải, đây là thư cá»§a mình, mình Ä‘em đến để cáºu chuyển cho Anibal qua De Mole. A! Rốt cuá»™c thì lần nà y thì đúng là bức thư ấy.
Và phu nhân de Nervers trao thư cho hoà ng háºu.
Marguerite hấp tấp mở ra Ä‘á»c lướt qua. Nhưng quả tháºt lá thư không nói thêm được vá»›i nà ng Ä‘iá»u gì khác ngoà i những Ä‘iá»u bạn. nà ng đã kể.
- Là m sao mà cáºu có thể nháºn được lá thư nà y? - Hoà ng háºu há»i tiếp.
- Qua má»™t ngưá»i đưa thư cá»§a chồng mình. Y được lệnh tá»›i dinh de Guise trước khi đến Louvre và trao lhư nà y cho mình trước thư cá»§a đức vua. Mình biết bà hoà ng cá»§a mình coi trá»ng cái tin nà y, thế là mình đã viết cho ông de Nervers bảo là m như thế. Cáºu thấy chưa, ông ta còn nghe lá»i chứ không phải như cái tay hung thần Coconnas ấy. Bây giỠở Paris chỉ có đức vua, cáºu và mình biết tin nà y, trừ phi là cái thằng cha bám sau ngưá»i đưa thư cá»§a chúng mình…
- Thằng cha nà o?
- Ôi! Nghá» nghiệp má»›i kinh khá»§ng chứ! Cáºu thá» tưởng tượng xem, cái gã đưa tin vỠđến nÆ¡i thì mệt lá», kiệt sức, đầy bụi, y đã chạy liên tục bảy ngà y đêm không nghỉ lúc nà o.
- Nhưng còn cái thằng cha nà o cáºu vừa nói cÆ¡ mà ?
- Chá» tÃ. Gã đưa thư tá»™i nghiệp luôn luôn bị bám sát bởi má»™t thằng cha mặt mÅ©i gá»›m guốc cÅ©ng có ngá»±a trạm như y, chạy cÅ©ng nhanh như y chặng đưá»ng bốn trăm dặm đó. Y lúc nà o cÅ©ng chỉ lo bị má»™t phát đạn súng tay bắn và o hông. Cả hai cùng đến cổng Saint-Marcel cùng má»™t lúc, cùng phi nước đại xuôi phố Mouffetard, cả hai cùng qua phố Cité. Nhưng đến đầu cầu Äức Bà ( Notre Dame), ngưá»i đưa thư cá»§a ta rẽ phải, còn gã kia rẽ trái qua quảng trưá»ng Châtelet và phi dá»c theo kè vá» phÃa Louvre như tên bắn.
- Cám Æ¡n, Henriet tốt bụng - Marguerite thốt lên - Cáºu nói đúng đấy, quả là những tin tức rất hay. Ngưá»i đưa tin kia cá»§a ai nhỉ? Mình sẽ biết. Nhưng thôi, cứ để mặc mình. Tối nay đến phố Tizon nhé. Ngà y mai thì Ä‘i săn. Nhất là cáºu nhá»› lấy má»™t con ngá»±a tháºt dữ ấy, để cho nó lồng lên và chúng ta sẽ tách riêng ra. Tối nay mình sẽ nói vá»›i cáºu những Ä‘iá»u cáºu cần phải há»i Coconnas.
- Váºy cáºu không quên thư cá»§a mình chứ? - Quáºn chúa cưá»i há»i.
- Không, không, cứ yên tâm, chà ng ta sẽ nháºn thư kịp.
Phu nhân de Nervers ra khá»i thì Marguerite cho má»i Henri ngay láºp tức Henri chạy tá»›i và nà ng trao cho ông bức thư cá»§a quáºn công de Nervers.
- Ô hô! - Ông thốt lên.
Rồi Marguerite kể cho ông nghe vá» chuyện hai ngưá»i đưa thư.
- Thá»±c tình là tôi có thấy y và o Louvre - Henri trả lá»i.
- Có thể y là ngưá»i cá»§a Thái háºu chăng?
- Không phải đâu. Tôi tin chắc thế, vì tình cở tôi đứng trong hà nh lang và chẳng thấy ai qua cả.
- Váºy thì - Marguerite vừa nói vừa nhìn chồng - Chắc là cá»§a…
- Của ông em d Alençon của bà , có đúng thế không?
- Vâng, nhưng là m sao mà biết được Ä‘iá»u đó?
- Liệu ta có thể - Henri lÆ¡ đễnh há»i - Cho gá»i má»™t trong hai nhà quý tá»™c ná» và há»i qua ông ta…
- Bệ hạ nói đúng quá! – Marguerite thoải mái hẳn vì lá»i đỠnghị cá»§a chồng - Tôi sẽ cho tìm ông de Mole… Gillonne, Gillonne!
Cô gái xuất hiện.
- Ta có việc cần nói ngay vá»›i ông de Mole - Hoà ng háºu truyá»n - Em cố tìm được ông ta và đưa ông tá»›i đây.
Gillonne Ä‘i ra. Henri ngồi xuống trước má»™t chiếc bà n trên đó có má»™t quyển sách tiếng Äức có những tranh khắc cá»§a Albert Dyrer. Ông bắt đầu xem sách chăm chú đến ná»—i khi De Mole tá»›i ông không tá» vẻ thấy chà ng và tháºm chà còn không ngẩng đầu lên.
Vá» phần mình, khi nhìn thấy nhà vua ở phòng Marguerite chà ng đứng lại trên ngưỡng cá»a gian phòng, nÃn lặng vì kinh ngạc và mặt tái Ä‘i vì lo âu.
Marguerite Ä‘i vá» phÃa chà ng:
- Ông de Mole, liệu ông có thể nói cho tôi hay hôm nay ai trực ở nơi ông d Alençon được không?
- Thưa lệnh bà , Coconnas… - De Mole đáp.
- Ông hãy cố há»i ông ta giúp tôi xem ông ta có đưa và o chá»— quáºn công má»™t ngưá»i mình mẩy đầy bụi và có vẻ như đã phi ngá»±a trên má»™t Ä‘oạn đưá»ng dà i không?
- A, thưa lệnh bà , tôi e rằng ông ta sẽ không nói cho tôi biết, mấy hôm nay ông ta có vẻ trầm ngâm lắm.
- Tháºt à ! Nhưng nếu ông đưa cho ông cái thư nà y thì chắc ông ta sẽ phải đổi lại cho ông cái gì đấy.
- Thư cá»§a quáºn chúa!… á»’, vá»›i lá thư nà y tôi sẽ cố xem.
- Hãy nói thêm rằng - Marguerite hạ giá»ng - Thư nà y sẽ thay giấy và o cá»a để tối nay để và o ngôi nhà mà chà ng biết đấy.
- Còn tôi, thưa lệnh bà - De Mole thì thầm - Tôi có giấy không?
- Chà ng cứ xưng tên là đủ.
- Xin lệnh bà đưa cho tôi - De Mole hồi hộp vì tình yêu - Tôi xin đảm bảo tất cả.
Và chà ng đi ra.
- Ngà y mai chúng ta sẽ biết được quáºn công Alençon có biết chuyện vá» Ba Lan hay không - Marguerite quay vá» phÃa chồng thản nhiên nói.
- Cái ông de Mole nà y quả là má»™t ngưá»i phục vụ đáng mến - Anh chà ng Bearnais nói vá»›i nụ cưá»i chỉ ông má»›i có - Thá» có… lá»… Misa, tôi sẽ gây dá»±ng sá»± nghiệp cho ông ta.
Chú thÃch:
(1) Thần bảo trợ văn chương và nghệ thuáºt trong thần thoạà Hy Lạp, rất đẹp trai. (ND)
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:58 AM.
|

18-09-2008, 05:49 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 29
Xuất hà nh
Và o sáng hôm sau, khi vừng mặt trá»i đỠlừ lá»™ng lẫy nhưng không tá»a nắng như vẫn thưá»ng gặp trong những ngà y được ưu đãi cá»§a mùa đông nà y má»c lên từ phÃa sau những ngá»n đồi cá»§a Paris thì trong sân Louvre đã náo động từ hai tiếng đồng hồ nay rồi.
Má»™t con ngá»±a chiến Barbari tuyệt đẹp, cao lá»›n chăn như chân hươu vá»›i gân guốc chằng chịt như mạng lưới đứng giáºm chân vểnh tai và thở phì phì như tóe lá»a từ hai lá»— mÅ©i, Ä‘ang chá» Charles IX trong sân. Nhưng con váºt còn chưa sốt ruá»™t bằng chá»§ nó Ä‘ang bị Catherine giữ lại ngang đưá»ng để, theo như lá»i bà , nói vá»›i ông vá» má»™t việc quan trá»ng.
Cả hai Ä‘ang ở trong sảnh đưá»ng gắn kÃnh. Catherine vẫn lạnh lùng, xanh tái và thản nhiên như má»i khi, còn Charles nóng nảy gặm móng tay và quất và o hai con chó yêu quý nhất cá»§a mình.
Chúng Ä‘á»u mặc giáp vòng sắt đỠmõm lợn lòi không phạm được và o thân và chúng có thể đương đầu vá»›i con váºt dữ tợn mà không bị há» hấn gì. Má»™t chiếc huy hiệu nhá» mang sắc huy nước Pháp được khâu trên ngá»±c chúng gần giống như kiểu huy hiệu trên ngá»±c những kẻ hầu vẫn thèm muốn những đặc quyá»n cá»§a lÅ© sá»§ng thần may mắn đó.
- Charles, cẩn tháºn nhé - Catherine nói - Không ai ngoà i anh và ta biết được rằng những ngưá»i Ba Lan sắp tá»›i. Ấy thế mà Chúa tha tá»™i cho con, vua Navarre hà nh động như là y đã biết Ä‘iá»u đó váºy. Mặc dù y đã cải đạo, và điá»u nà y ta vẫn còn ngá», y vẫn thông đồng vá»›i bá»n Tân giáo. Anh có nháºn thấy mấy hôm nay y Ä‘i nhiá»u không? Y có tiá»n, trước thì y chẳng bao gá» có. Y mua ngá»±a, mua vÅ© khÃ, những ngà y mưa y táºp đánh kiếm từ sáng tá»›i tối.
- Lạy Chúa, mẹ ạ - Charles sốt ruá»™t nói - Có phải mẹ nghÄ© y định giết tôi hay ông em d Anjou cá»§a tôi chăng? Nếu thế y còn phải há»c thêm, vì hôm qua tôi còn dùng gươm chùn(1) cá»§a tôi đếm cho y được mưá»i má»™t lô khuyết trên chiếc áo chẽn cá»§a y vốn chỉ có sáu khuyết thôi. Còn vá» phần ông em d Anjou cá»§a tôi, mẹ biết rằng hắn bắn súng còn giá»i hÆ¡n tôi hoặc Ãt ra là bằng tôi, theo như lá»i hắn nói.
- Charles, hãy nghe và đừng coi nhẹ những Ä‘iá»u mẹ anh nói vá»›i anh. Các sứ thần sắp tá»›i. Rồi anh sẽ thấy! Khi nà o hỠở Paris rồi thì Henri sẽ là m tất cả những Ä‘iá»u gì y là m được để thu hút sá»± chú ý cá»§a há». Y bóng gió, y thâm hiểm, chưa kể vợ y mà ta chẳng hiểu tại sao cÅ©ng lại há»— trợ cho y, nó sẽ luôn sát vai vá»›i há», nói tiếng Latinh, tiếng Hy Lạp, tiếng Hungary vá»›i lại những gì nữa thì có trá»i mà biết! Ôi! Charles, ta báo vá»›i anh là có chuyện gì mỠám đây.
Vừa lúc đó chuông đồng hồ Ä‘iểm, Charles thôi không nghe mẹ nói để nghe giá».
- Chết tháºt! Bảy giá» rồi! - Charless kêu lên - Äi mất má»™t giá» thà nh tám, mất má»™t giá» nữa để đến chá»— hẹn và bắt đầu, chúng tôi chỉ có thể bắt đầu săn và o chÃn giá». Quả tháºt là mẹ là m mất thì giá» cá»§a chúng tôi quá! Xuống! Risquetout! Nhanh lên!Xuống! Xuống nhanh lên!
Má»™t ngá»n roi dữ dá»™i quấn lấy ngang ngưá»i con chó ngao khiến con váºt ngạc nhiên vì bị đòn thay vì được vuốt ve, ẳng lên má»™t tiếng kêu Ä‘au đớn.
- Charles, nhân danh Chúa, xin hãy nghe ta! Äừng có ném bừa bãi váºn mệnh cá»§a anh và cá»§a cả nước Pháp Ä‘i như váºy. Äi săn, Ä‘i săn, Ä‘i săn, anh chỉ má»›i được có thế thôi… Nà y, anh có thừa thì giỠđể Ä‘i săn khi nà o công việc là m vua cá»§a anh xong.
- Nà y, mẹ Æ¡i - Charles tái mặt vì sốt ruá»™t - Mẹ hãy giải thÃch rõ ra, nhanh lên, vì mẹ là m tôi sôi cả ngưá»i lên đây. Quả tháºt có những ngà y mà tôi không hiểu được mẹ nữa đấy.
Và ông ngừng lại, lấy cán roi quáºt và o á»§ng.
Catherine xét thấy thá»i cÆ¡ đã đến và không nên bá» qua.
- Con ạ, chúng ta có bằng cá»› là de Mouy đã trở lại Paris. Ông de Maurevel mà con biết đấy, đã trông thấy hắn. Äó chỉ là vì vua Navarre mà thôi. Ta hy vá»ng Ä‘iá»u đó cÅ©ng đủ cho chúng ta thấy là y đáng ngá» hÆ¡n bao giá» hết
- Nà o, mẹ lại truy bức cái thằng Henriot tội nghiệp nhà tôi đây! Có phải mẹ định giết mất nó của tôi không?
- Ồ không.
- Äi đà y à ? Nhưng tại sao mẹ lại không hiểu rằng bị lưu đà y thì y còn đáng gá»m hÆ¡n là ở đây, dưới mắt chúng ta trong Louvre nà y, nÆ¡i mà nếu y là m gì là chúng ta biết ngay láºp tức hay sao?
- Vì thế nên ta không muốn đà y y.
- Váºy mẹ muốn gì? Nói nhanh lên!
- Ta muốn hắn được giữ ở nÆ¡i chắc chắn trong khi những ngưá»i Ba Lan Ä‘ang ở đây, giữ ở ngục Bastille chẳng hạn.
- À không, thôi ạ - Charles IX kêu lên - Sáng nay chúng tôi săn lợn lòi, Henriot là má»™t trong những kẻ tuỳ tùng tốt nhất cá»§a tôi. Không có y thì há»ng cuá»™c săn mất. Trá»i ạ, mẹ chỉ nghÄ© cách trái ý tôi thôi!
- Nà y con thân yêu, ta không bảo là sáng nay. Các sứ thần chỉ đến và o ngà y mai hoặc ngà y kia. Ta chỉ cần bắt y và o sau cuộc săn, tối hay đêm nay…
- Thế thì khác. Thôi được, chúng ta sẽ nói chuyện đó sau, để xem xem. Sau cuộc săn thì tôi không có ý kiến gì. Chà o mẹ! Nà o Risquetout lại đây! Mà y lại cũng định dỗi à ?
- Charles - Catherine giữ tay nhà vua lại, mạo hiểm chịu cÆ¡n giáºn dữ có thể bùng ra vì sá»± cháºm trá»… nà y nữa - Ta nghÄ© rằng tốt nhất là ký sắc chỉ bắt ngay bây giá» nhưng để đến tối nay hay đêm má»›i thi hà nh.
- Ký, viết lệnh, Ä‘i tìm dấu niêm phong sắc chỉ trong lúc ngưá»i ta Ä‘ang đợi tôi để Ä‘i săn à , tôi là ngưá»i chưa bao giá» bắt ai phải chỠđợi!
- Nhưng không, ta rất yêu quý con nên không thể là m cháºm trá»… cho con được, ta đã lo sẵn cả rồi, và o chá»— ta đây nà y!
Nhanh nhẹn như thể má»›i đôi mươi, Catherine đẩy má»™t cánh cá»a dẫn tá»›i phòng là m việc cá»§a bà , chỉ cho nhà vua má»™t lá» má»±c, má»™t chiếc bút lông, má»™t sắc chỉ, con dấu và má»™t ngá»n nến đã thắp.
Nhà vua cầm chiếu chỉ Ä‘á»c lướt.
"Lệnh bắt và giải tới Bastille em ta Henri de Navarre".
- ÄÆ°á»£c, xong rồi! - Ông vừa nói vừa ký liá»n má»™t hÆ¡i - Chà o mẹ.
Và ông lao ra khá»i buồng vá»›i lÅ© chó theo sau, vui mừng vì được thoát khá»i Catherine dá»… dà ng đến thế.
Má»i ngưá»i sốt ruá»™t đợi Charles. Ngưá»á»‰ ta biết rõ tÃnh chÃnh xác cá»§a nhà vua vá» việc săn bắn nên ai nấy Ä‘á»u ngạc nhiên trước sá»± cháºm trá»… nà y. Vì váºy khi nhà vua xuất hiện, tất cả những ngưá»i Ä‘i săn cùng tung hô chà o mừng ông, những ngưá»i dồn thú thổi kèn săn, ngá»±a hý, chó sá»§a. Tất cả những tiếng ồn à o náo nhiệt ấy khiến gò má xanh xao cá»§a nhà vua á»ng tlồng, trái tim ông rá»™n lên. Charles trẻ lại và vui sướng trong má»™t khoảnh khắc.
Nhà vua chỉ chà o lướt qua cả toán ngưá»i lá»™ng lẫy táºp trung trong sân, ông gáºt đầu vá»›i quáºn công d Alençon, vẫy tay vá»›i Marguerite, Ä‘i qua trước mặt Henri mà tá» ra không nhìn thấy ông nà y rồi lao lên con ngá»±a chiến xứ Barbari. Con ngá»±a nóng nhảy lao vá»t lên dưới thân hình Charles, nhưng sau má»™t và i cái gục gặc nó đã biết ngay tà i cá»§a tay cao thá»§ cưỡi nó và bình tÄ©nh lại.
Ngay láºp tức, kèn săn vang lên má»™t lần nữa, nhà vua ra khá»i Louvre, theo sau là quáºn công d Alençon, vua Navarre, Marguerite, phu nhân de Nervers, phu nhân de Sauve, Tavannes và nhiá»u báºc công hầu khác trong triá»u. Hiển nhiên là De Mole và Coconnas cÅ©ng có mặt. Vá» phần quáºn công d Anjou, ông cÅ©ng có mặt tại cuá»™c phong tá»a thà nh La Rochelle từ ba tháng nay.
Trong lúc ngưá»i ta chỠđợi nhà Vua. Henri tá»›i chà o vợ. Marguerite vừa đáp lại lá»i xưng tụng vừa rỉ tai chồng.
- Ngưá»i đưa tin từ Rome đã được chÃnh ông de Coconnas đưa và o chá»— quáºn công d Alençon má»™t khắc đồng hồ trước khi tin sứ cá»§a quáºn công de Nervers được đưa và o chầu đức vua.
- Váºy là ông ta biết hết.
- Chắc là ông ta biết hết – Marguerite đáp - Vả lại cứ nhìn ông ta mà xem, bệ hạ có thấy là mặc dầu ông ta vẫn thưá»ng khéo che Ä‘áºy nhưng mắt ông ta sáng rá»±c.
- Mẹ khỉ - anh chà ng Bearnais lẩm bẩm - Rõ rồi! Hôm nay ông ta săn ba con mồi: nước Pháp, nước Ba Lan và xứ Navarre, ấy là chưa kể lợn rừng.
Ông chà o vợ, trở vá» hà ng và gá»i lại má»™t ngưá»i hầu cá»§a ông gốc xứ Bearn mà tổ phụ cÅ©ng đã theo hầu trong gia đình ông từ hÆ¡n má»™t thế ká»· nay. Ông thưá»ng dùng ngưá»i hầu đó là m ngưá»i đưa tin trong các chuyện tình ái cá»§a mình.
- Orthon, cầm lấy chiếc chìa khoá nà y và đem đến cho ngưá»i em há» cá»§a phu nhân de Sauve mà ngưá»i biết đấy, tại nhà ngưá»i tình cá»§a anh ta ở góc phố Quatre-Fils. Ngưá»i bảo anh ta là chị há» anh ta muốn nói chuyện vá»›i anh ta tối nay, anh ta cứ việc và o phòng ta, nếu ta không có nhà thì đợi ta, nếu ta vá» muá»™n thì lên giưá»ng ta ngá»§ trong lúc chá».
- Tâu bệ hạ, không cần trả lá»i.
- Không đâu, chỉ cần nói cho ta biết ngưá»i có tìm được anh ta hay không thôi. Chỉ đưa chìa khoá cho anh ta thôi, hiểu chưa?
- Tâu bệ hạ, vâng.
- ChỠđã, đồ khỉ! Äừng có rá»i khá»i ta lúc nà y! Trước khi Ä‘i khá»i Paris, ta sẽ gá»i ngưá»i tá»›i giả vá» là để đóng lại cương ngá»±a, ngưá»i sẽ ở lại phÃa sau má»™t cách tá»± nhiên thôi để Ä‘i là m nhiệm vụ rồi sẽ Ä‘uổi theo ta ở Bondy.
Ngưá»i hầu tỠý phục tùng và rá»i xa.
Äoà n ngưá»i bắt đầu Ä‘i qua phố Saint-Honoré, phố Saint-Denis và khu ngoại ô. Tá»›i phố Saint-Laurent, ngá»±a cá»§a vua Navarre tuá»™t cương. Orthon chạy tá»›i và má»i việc diá»…n ra đúng như đã được thoả thuáºn giữa chú bé và chá»§. Vua Navarre tiếp tục Ä‘i theo Ä‘oà n ngưá»i qua phố Récollets trong lúc ngưá»i đầy tá»› trung thà nh Ä‘i vá» phÃa phố Temple.
Khi Henri Ä‘uổi kịp nhà vua, Charles Ä‘ang trò chuyện vá»›i quáºn công d Alençon vá» thá»i tiết, vá» tuổi cá»§a con lợn độc vừa dụ được và vá» nÆ¡i nó đặt ổ. Cuá»™c chuyện trò hay đến má»—i nhà vua không nháºn thấy hoặc giả vá» như không nháºn thấy Henri đã tụt lại phÃa sau má»™t lát.
Trong khi đó Marguerite từ xa nháºn xét thái độ cá»§a má»i ngưá»i. Nà ng cảm thấy trong ánh mắt cá»§a anh mình đôi chút bối rối má»—i khi ông nhìn Henri. Phu nhân de Nervers thì vui sướng như Ä‘iên vì hôm nay Coconnas vô cùng há»›n hở là m muôn và n Ä‘iệu bá»™ quanh các bà để chá»c cho há» cưá»i.
Vá» phần De Mole, chà ng đã hai lần thừa dịp để hôn lên chiếc khăn choà ng viá»n tua và ng cá»§a Marguerite. Hà nh động đó là m vá»›i sá»± khéo léo thưá»ng có cá»§a những ngưá»i Ä‘ang yêu nên chỉ bị ba bốn ngưá»i nhìn thấy mà thôi.
Khoảng tám giá» má»™t khắc, Ä‘oà n ngưá»i tá»›i Bondy.
Việc đầu tiên cá»§a Charles là há»i thăm xem con lợn rừng vẫn có đó hay không.
- Con lợn vẫn ở trong ổ - Ngưá»i thợ săn dồn thú đã dụ được nó đảm bảo như váºy.
Má»™t bữa ăn nhẹ được chuẩn bị sẵn. Nhà vua dùng má»™t ly rượu vang Hungary. Charles IX má»i các bà và o bà n và sốt ruá»™t Ä‘i thăm các cÅ©i chó và lồng chim để giết thì giá». Ông ra lệnh không tháo yên cương ngá»±a cá»§a mình vì ông nói chưa bao giỠđược cưỡi má»™t con ngá»±a hay và khá»e đến thế.
Trong khi nhà vua lượn má»™t vòng thì Quáºn công de Guise tá»›i Quáºn công ăn váºn như thể Ä‘i đánh tráºn chứ không phải để Ä‘i săn và khoảng hai ba chục quý tá»™c ăn váºn như ông cÅ©ng Ä‘i theo ông. Vừa đến nÆ¡i ông dã há»i ngay nhà vua ở đâu, ông Ä‘i tìm vua rồi hai ngưá»i quay trở lại vừa Ä‘i vừa nói chuyện vá»›i nhau.
Äúng chÃn giá» Ä‘Ãch thân nhà vua ban lệnh mở mà n cuá»™c săn và thổi hiệu thả chó, má»i ngưá»i Ä‘á»u lên ngá»±a tá»›i Ä‘iểm hẹn. Trên đưá»ng Ä‘i, Henri tìm được cách nhÃch lại gần vợ má»™t lần nữa.
- Thế nà o - Ông há»i - Có biết được thêm Ä‘iá»u gì má»›i không?
- Không - Marguerite đáp - Duy có Ä‘iá»u ông anh Charles cá»§a tôi nhìn bệ hạ có vẻ lạ lắm.
- Tôi cÅ©ng đã nháºn thấy thế.
- Ông đã dự phòng chưa?
- Tôi mặc trong ngưá»i má»™t chiếc áo giáp vòng sắt và bên mình có má»™t con dao săn Tây Ban Nha tuyệt hảo, sắc như dao cạo, nhá»n hoắt. Vá»›i nó, tôi đâm thá»§ng được cả những lần lót áo.
- Váºy thì xin tuỳ lượng Chúa! - Marguerite đáp lại.
Ngưá»i thợ dồn thú dẫn đầu Ä‘oà n ngưá»i ra hiệu: hỠđã tá»›i hang ổ cá»§a con váºt.
Chú thÃch:
(1) Gươm để táºp
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:58 AM.
|
 |
|
| |