 |
|

15-09-2008, 10:05 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 25
Công tước Enghien
Như đã nói ở trên, công tước Enghien sống trong má»™t lâu đà i nhỠở Ettenheim trong miá»n lãnh địa cá»§a thái công Bade, hữu ngạn sông Rhin cách Strasbourg hai mươi ki lô mét.
Äó là cháu trai cá»§a hoà ng thân Condé. Hoà ng thân Condé lại là con trai cá»§a hoà ng tá» Condé hay còn gá»i là Borgne, má»™t tước vị rất cao quý dưới thá»i trị vì cá»§a Äức, quáºn công Orléans. Chỉ duy nhất má»™t cụ nhà Condé là ngưá»i đã chia cắt nhà Condé vá»›i quáºn công Orléans. Chiến thắng ở Rocroi, là m sáng tá» cái chết cá»§a vua Louis XII thắng tráºn Thionville hay Nordlingen đã khiến cụ được phong là nhà vÄ© đại. Cụ có thể là con trai cá»§a vua Henri Äệ nhị triá»u Bourbon. Mong muốn có được ngai và ng đã khiến Condé trở thà nh ngưá»i đầu tiên tố cáo hai con trai cá»§a hoà ng háºu Anne d Autrice tức vua Louis XIV và quáºn công Orléans không phải là con trai cá»§a Vua Louis XIII, Ä‘iá»u nà y kể cÅ©ng có thể là sá»± tháºt lắm chứ.
Còn vá» vua Henri Äệ nhị triá»u Bourbon mà chúng ta vừa nhắc đến đã có kết hợp vá»›i đại tá»™c Condé khiến tÃnh cách cá»§a Condé cụ có lai tạp và trở thà nh ngưá»i vừa keo kiệt lại hay tư lá»±.
Dù chuyện xảy ra từ thá»i cá»§a con trai vua Henri Äệ nhất triá»u Bourbon nhưng dẫu sao Condé cụ vẫn có má»™t ngưá»i cha khác. Mẹ cá»§a cụ Charlotte de la Trémouille có vụng trá»™m vá»›i má»™t gã giúp việc. Sau bốn tháng vắng mặt, chồng bà đột ngá»™t trở vá». Gã kia nhanh chóng bị bắt còn ngưá»i vợ lăng nhăng gần như trên con đưá»ng chết. Bà ta má»i chồng tham dá»± và o má»™t buổi tiệc vương giả.
Dù là mùa đông, bà ta vẫn cho lùng những hoa quả ngon nhất rồi ăn chung vá»›i chồng má»™t quả lê. Chỉ có Ä‘iá»u bà dùng lưỡi dao bằng và ng có tẩm thuốc độc để bổ ná»a quả lê cho chồng.
Äức vua chết ngay trong đêm.
Charles Bourbon tưởng mình là ngưá»i báo tin nà y cho Henri Äệ tứ ông ta nói:
- Thá»±c ra chuyện nà y giống như việc tiá»…u trừ giáo hoà ng Sixte Äệ ngÅ© thôi.
- Äúng thế - Henri Äệ tứ đáp.
Bản án rất gay gắt chống lại Charlotte de la Trémeuille nhưng Äức vua Henri Äệ tứ đã tham gia xét xá» và quẳng tất cả và o lá»a. Khi má»i ngưá»i há»i lý do cá»§a hà nh động kỳ quặc đó, ngà i trả lá»i:
- Thà để một thằng con hoang thừa hưởng tước danh Condé hơn là phải thấy tên tuổi danh giá ấy bị tan và o hư vô.
Và má»™t đứa con hoang thừa hưởng tên tuổi Condé đã pha tạp và o tên tuổi ấy và i thói hư táºt xấu mà má»™t trong số đó lại là sá»± nổi loạn vì thế chúng tôi chỉ là những tiểu thuyết gia, nếu tôi Ä‘i sâu và o nhÅ©ng chi tiết như thế, ngưá»i ta sẽ cho rằng là m sao chúng tôi thông thái lịch sá» bằng các nhà sá» há»c, và nếu tôi cứ đưa ra những chuyện nà y, ngưá»i ta sẽ lại nói tôi tầm thưá»ng hoá dòng tá»™c vua chúa.
Trở lại với công tước Enghien đó là một thanh niên ba mươi ba tuổi rất đẹp trai đã đi sống lưu vong cùng cha và bá tước Artois.
Bá tước Artois từng gia nháºp Ä‘oà n tị nạn năm 1797 và suốt tám năm tuyên chiến chống lại nước Pháp. Sau khi quân đội cá»§a hoà ng thân Condé bị giải tán, công tước Enghien có thể rút sang Anh như ông ná»™i, cha và các vương tôn công tá» khác nhưng vì còn vướng báºn tÆ¡ lòng nên ông thÃch ở lại Ettenheim.
Tại đây, ông sống khá thanh đạm bởi lẽ số tà i sản kếch xù bao gồm thừa kế cá»§a vua Henri Äệ tứ, tà i sản cá»§a quáºn công Montmorency và gia sản cá»§a Louis le Borgne đã bị cách mạng tịch biên. Những ngưá»i lưu vong sống quanh Offenbourg thỉnh thoảng vẫn đến thăm há»i ông. Khi thì có đám thanh niên đến tổ chức buổi Ä‘i săn trong rừng Forêt-Noire khi thì chÃnh hoà ng thân biến mất trong và i ngà y rồi lại đột ngá»™t xuất hiện mà không ai biết ông Ä‘i đâu. Sá»± vắng mặt ấy nhiá»u lúc cÅ©ng tạo ra các tin đồn thị phi, vị thân vương chẳng báºn tâm để mặc ai muốn nghÄ© gì thì nghÄ© chứ không hỠđưa ra lá»i giải thÃch nà o cả.
Má»™t buổi sáng, có má»™t ngưá»i đà n ông xuất hiện trước nhà công tước và muốn gặp ông. Anh ta đã qua sông Rhin tại Kell, Ä‘i theo đưá»ng Offenbourg để đến đấy.
Hoà ng thân đã Ä‘i vắng từ ba hôm. Ngưá»i thanh niên kiên nhẫn chá». Ngà y thứ năm thì hoà ng thân trở vá».
Ngưá»i thanh niên xưng tên và thông báo mình do ai cỠđến. Dù anh không nà i gặp hoà ng thân ngay mà tuỳ ông tiếp lúc nà o tiện lợi cÅ©ng được, tuy nhiên hoà ng tước đã cho vá»i ngay láºp tức.
Ngưá»i đà n ông lạ ấy chÃnh là Soi de Grisolles.
- Anh đến từ chá»— tướng Cadoudal tà i ba đó ư? - Hoà ng thân há»i - Ta vừa Ä‘á»c má»™t tá» báo Anh đưa tin ông ấy đã rá»i London, đến Pháp để trả thù má»™t kẻ là m ô danh ông ấy, sau đó ông ấy đã vá» London rồi.
Viên sÄ© quan tuỳ tùng cá»§a Cadoudal thuáºt lại toà n bá»™ sá»± việc xảy ra không dám thêm bá»›t má»™t chi tiết nà o sau đó kể cho hoà ng thân vá» nhiệm vụ tá»›i gặp Tổng tà i để tuyên chiến, gặp Laurent và ra lệnh táºp hợp quân Jéhu chuẩn bị hoạt động trở lại.
- Anh còn Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i ta phải không? - Hoà ng thân trẻ tuổi há»i.
- Dạ có thưa hoà ng thân. Tôi đến để thưa vá»›i ngà i rằng, mặc dù hoà ước Lunéville đã có nhưng má»™t cuá»™c chiến khốc liệt chưa từng thấy sắp diá»…n ra để chống lại Tổng tà i, tướng Pichegru đã thoả thuáºn vá»›i phu nhân cá»§a ngà i bằng tất cả mối căm thù dồn nén bấy lâu để chống lại chÃnh phá»§ Pháp từ hồi phải Ä‘i tị nạn ở Sinnaramry; tướng Moreau Ä‘ang tức giáºn vì không được coi trá»ng khi thắng lợi ở Hchenlinden và mệt má»i khi phải thấy quân đội và các tướng lÄ©nh sông Rhin liên tiếp xả thân cho cuá»™c chiến Italie, nên có thể dá»±a và o uy tÃn cá»§a ông ta thêm nữa. Chuyện nà y má»›i chỉ là tin đồn thôi nhưng tôi cÅ©ng chịu trách nhiệm nhắc ngà i, thưa hoà ng thân.
- Chuyện gì?
- Äó là má»™t tổ chức xã há»™i bà máºt Ä‘ang táºp hợp quân đội.
- Tổ chức những ngưá»i Philadelphes?
- Ngà i cũng biết nó ư?
- Ta đã nghe nói đến.
- Váºy đức ngà i có biết ai là thá»§ lÄ©nh không?
- Äại tá Oudet.
- Ngà i gặp ông ta rồi chứ?
- Một lần ở Strasbourg nhưng không để ông ta biết ta là ai.
- Äức ngà i thấy ông ta thế nà o?
- Anh ta tạo cho ta cảm giác đó là con ngưá»i trẻ trung rất có chà khà cho sá»± nghiệp đồ sá»™ mà anh ta Ä‘ang mÆ¡ tưởng.
- Vâng, đức ngà i quả không nhầm - Soi de Grisolles nói - Oudet sinh ra trong miá»n núi Jura và có đủ sức mạnh thể chất cÅ©ng như tinh thần cá»§a ngưá»i miá»n núi.
- Anh ta chỉ độ hai mươi lăm tuổi thôi.
- Bonaparte cũng chỉ hai mươi sáu tuổi khi ông ta đánh chiến dịch Italie đấy thôi.
- Anh ta bắt đầu bằng việc đứng vỠphe chúng ta.
- Vâng, chúng tôi biết ông ta từ hồi ở Vendée.
- Sau đó lại quay sang bá»n Cá»™ng hoà .
- NghÄ©a là hồi ấy ông ta mệt má»i khi cảnh ngưá»i Pháp nồi da nấu thịt lẫn nhau.
Hoà ng thân thở dà i và nói:
- Ta cÅ©ng váºy, ta mệt má»i lắm rồi.
- Thưa không bao giá», dù đức ngà i cứ tưởng đã đánh giá hết má»™t con ngưá»i không khoe khoang những thá»±c ra đó là má»™t ngưá»i chưa có ai từng có đủ các phẩm chất đối láºp và tá»± nhiên như thế. Ông ấy có vẻ ngây thÆ¡ cá»§a má»™t đứa trẻ và sá»± dữ dá»™i cá»§a má»™t con sư tá» vẻ lÆ¡i lả cá»§a má»™t cô thiếu nữ đồng thá»i lại có vẻ quyết Ä‘oán cá»§a má»™t ngưá»i La Mã lá»›n tuổi. Äó là ngưá»i vừa năng động lại vừa trầm tư vừa lưá»i nhác lại mẫn cán hÆ¡n hết thảy, tÃnh khà thay đổi rất linh hoạt lúc dịu dà ng khi nghiêm khắc, lúc hiá»n là nh khi lại khá»§ng khiếp lúc nhu lúc cương. Tôi chỉ có thể thưa vá»›i đức ngà i trước danh dá»± cá»§a ông ấy rằng những ngưá»i như Moreau và Malet đã chấp nháºn ông ấy là m thá»§ lÄ©nh và chịu sá»± chỉ huy cá»§a ông ấy rồi.
- Kể cả ba thủ lĩnh vừa nói?
- Oudet, Malet và Moreau Philopcemen, Manus và Fabius. Má»™t ngưá»i nữa sắp gia nháºp đó là tướng Pichegru vá»›i bà danh Thémistocle.
- Ta thấy trong tổ chức ấy nhiá»u thà nh phần quá khác nhau - Hoà ng thân nói.
- Nhưng há» rất mạnh. Ban đầu chúng ta sẽ láºt đổ Bonaparte đã khi đã có chá»—, ta sẽ tìm được ngưá»i hoặc nguyên tắc cần thiết để đặt và o vị trà đó.
- Thế các anh định láºt đổ Bonaparte bằng cách nà o? Ta hy vá»ng là không bằng má»™t vụ mưu sát chứ?
- Không, những sẽ có tráºn quyết đấu.
- Anh nghÄ© Bonaparte sẽ lại chấp nháºn cuá»™c đấu? Ba mươi ngưá»i chắc? - Hoà ng thân nói và báºt cưá»i.
- Không, thưa Hoà ng thân, nhưng chúng tôi sẽ buá»™c ông ta phải chấp nháºn. Ãt nhất má»—i tuần ông ta sẽ đến La Malmaison ba lần kèm theo má»™t Ä‘oà n tuỳ tùng khoảng bốn đến năm mươi ngưá»i. Cadoudal sẽ tấn công ông ta bằng đội quân đông tương đương và Chúa sẽ phán quyết đâu là lẽ phải.
- Như thế thì quả cũng không phải là cuộc ám sát - Hoà ng thân trầm ngâm - đó là một cuộc chiến hẳn hoi.
- Nhưng để kế hoạch nà y thà nh công, tâu đức ngà i, chúng tôi có sá»± háºu thuẫn cá»§a má»™t hoà ng thân, can đảm và nổi tiếng như ngà i đây. Các quáºn công Beng, Angoulême và cha cá»§a há», bá tước Artois đã hứa hẹn vá»›i chúng tôi bao nhiêu lần thì bấy nhiên lần nuốt lá»i nên chúng tôi không thể trông mong gì ở há». ChÃnh vì thế tôi lặn lá»™i đến đây thay mặt tất cả má»i ngưá»i má»i ngà i vá» Paris để má»™t khi Bonaparte chết, đất nước quay trở lại triá»u đình và có má»™t trưởng tá»™c Bourbon lên ngai ngay đúng theo luáºt.
Hoà ng thân nắm tay Sol de Grisolles mà rằng:
- Thưa ngà i, tôi xin tá» lòng biết Æ¡n sâu sắc vá» những gì các ngà i dà nh cho tôi, tôi xin chứng tá», chỉ riêng ngà i thôi, bằng chứng vá» tình cảm ấy bằng cách tiết lá»™ má»™t bà máºt mà không ai biết kể cả cha tôi. Vá»›i Cadoudal, Oudet, Moreau, Pichegru và Malet tôi nói rằng: "ChÃn năm tôi giữ chiến tuyến cÅ©ng là chÃn năm ngoà i mạng sống luôn bị Ä‘e doạ, tôi không mảy may quan tâm, tôi ngáºm đắng nuốt cay trước các thế lá»±c cứ nói là đứng vá» phe chúng tôi nhưng thá»±c chất chỉ coi chúng tôi là công cụ, là tấm bình phong. Má»™t khi các thế lá»±c nà y có được hoà bình, chúng lại quên chúng tôi ngay. CÅ©ng chẳng sao, tôi không dai dẳng má»™t mình trong tráºn chiến hoà ng tá»™c, giống như cụ cố Condé vÄ© đại ngà y xưa chống lại vua nên huá»· hoại má»™t phần vinh quang cá»§a mình. Các ông sẽ nói vá»›i tôi rằng cụ Condé chống lại vua còn tôi chống lại nước Pháp cÆ¡ mà . Xét vá» quan Ä‘iểm mà tôi chiến đấu vì nó, cá nhân tôi, tôi không thể tán thà nh vá»›i nó, biết đâu lá»—i cá»§a tổ tiên tôi chỉ vì cụ chỉ chống lại có má»™t mình vua cá»§a cụ thì sao.
- Tôi đã chống lại nước Pháp, nhưng vá»›i tư cách là nhân váºt thứ hai, tôi đã không tuyên chiến cÅ©ng như không tuyên bố chấm dứt chiến tranh, tôi để mặc các thế lá»±c là m gì cÅ©ng được. Tôi đã nói vá»›i định mệnh "Ngươi gá»i ta thì ta đây", bây giá», khi hiệp ước hoà bình đã ký, tôi sẽ chẳng đổi những gì đã kết thúc.
- Äó là những lá»i tôi nói vá»›i hỠđấy. Còn bây giá», chỉ cho mình ngà i thôi đấy. Hãy hứa vá»›i tôi ngà i sẽ giữ bà máºt nà y không nói cho bất cứ ai.
- Tôi xin thá», thưa đức ông.
- ÄÆ°á»£c rồi mong ngà i thứ lá»—i cho sá»± yếu Ä‘uối cá»§a tôi nhé, tôi Ä‘ang yêu.
Sol gáºt đầu.
- Sá»± yếu Ä‘uối đúng thế - Công tước lặp lại - Nhưng đồng thá»i đó cÅ©ng là hạnh phúc, sá»± yếu Ä‘uối thôi thúc tôi mạo hiểm cái đầu cá»§a mình ba bốn lần má»™t tháng để vượt sông Rhin Ä‘i gặp ngưá»i phụ nữ tôi yêu. Ngưá»i ta cứ tưởng tôi chịu xa anh em và ngay cả cha mình ở lại Äức vì lý do gì đó. Nhưng không, Ä‘iá»u lưu luyến tôi chÃnh là tình yêu nóng bá»ng, cao thượng, khó cưỡng khiến tôi phải gắn tình yêu ấy vá»›i nghÄ©a vụ cá»§a mình. Ngưá»i ta cứ bà n tán xem tôi Ä‘i đâu, ngưá»i ta tưởng tôi Ä‘ang chuẩn bị mưu phản. Than ôi! Than ôi! Tôi chỉ Ä‘ang yêu, có thế thôi?
- Ôi! Tháºt vÄ© đại và thần thánh thay thứ gá»i là tình yêu vì nó đã khiến má»™t thà nh viên Bourbon quên hết má»i Ä‘iá»u kể cả nghÄ©a vụ cá»§a mình - Sol de Grisolles mỉm cưá»i thì thầm - Tâu hoà ng thân, xin ngưá»i cứ yêu Ä‘i, yêu Ä‘i và chúc ngà i hạnh phúc! Hãy tin má»™t Ä‘iá»u đó là sứ mệnh tháºt sá»± cá»§a đà n ông.
Sol de Grisolles đứng dáºy để cáo từ.
- Ồ đừng ra đi như thế chứ? - Công tước nói.
- Tôi còn gì để là m bên ngà i nữa ư?
- Anh còn phải nghe tôi nữa. Tôi chưa nói vá»›i ai vá» tình yêu cá»§a tôi. Ôi chao! Mối tình nà y là m tôi nghẹn thở mất tôi đã tin tưởng kể cho anh những như thế chưa đủ. Tôi còn phải nói vá» nó và còn nói nữa. Anh đã bước và o phần Ä‘á»i hạnh phúc và tươi vui cá»§a tôi, tôi cần phải kể cô ấy xinh đẹp thông minh và táºn tình thế nà o. Hãy ở lại ăn tối cùng tôi và sau đó anh có thể Ä‘i. Tôi có thể nói Ãt nhất hai tiếng vá» cô ấy. Tôi yêu cô ấy ba năm rồi thế mà không thể nói vá» cô ấy vá»›i bất cứ ai.
Grisolles ở lại ăn tối.
Trong suốt hai tiếng, hoà ng thân chỉ nói vá» ngưá»i đà n bà cá»§a ông, kể toà n bá»™ tá»· mỉ cuá»™c tình ấy. Ông ta cưá»i, khóc, ôm ngưá»i bạn má»›i, rồi má»›i cho anh ta Ä‘i.
Ngay tối hôm đó, sứ giả cá»§a Cadoudal sang nước Anh. Thám tá» cá»§a Fouché cÅ©ng kịp gá»i nhất cá» nhất động cá»§a Sol vá».
"Xuất phát một tiếng sau Sol de Grisolles.
Theo chân từng trạm, qua cầu Kell, ăn tối cùng phòng tại Offenburg mà không bị nghi ngá»â€¦
Ngủ lại Offenburg.
Tiếp tục khá»i hà nh lúc tám giá» sáng cách xe Ä‘i trước ná»a tiếng.
Äến khách sạn La Croix, còn S de G đến khách sạn Rhin ét Moselle.
Vì sá»± hiện diện cá»§a tôi có thể gây chú ý nên tôi kÃm cá»› đến gặp đức giáo hoà ng cuối cùng cá»§a Strasbourg, ngà i Rohan-Gueméné, rất nổi tiếng trong vụ Cái vòng cổ. Tôi giả vá» là dân tị nạn qua Ettenheim mà không thể không đến thăm há»i ông ta. Vì ông ta khá ưa nịnh nên tôi giở đủ ngón tán dương đến ná»—i ông phấn khởi má»i tôi ở lại dùng bữa tôi. Nhân cÆ¡ há»™i ấy, tôi đã dò la vá» công tước Enghien. Vị hoà ng thân nà y và ông ta Ãt khi gặp nhau nhưng trong cái thà nh phố chỉ có ba nghìn dân nà y thì ai chẳng biết ngưá»i khác là m gì.
Hoà ng thân là má»™t thanh niên tuấn tú khoảng ba hai hoặc ba mươi ba tuổi, tóc và ng và thưa, rất hà o hiệp, dÅ©ng cảm và phong nhã. Cuá»™c Ä‘á»i ông ta khá bà ẩn vì thỉnh thoảng ông lại biến mất mà không ai biết Ä‘i đâu. Äức Giáo hoà ng Ä‘oán ông nà y không sang Pháp vì hai lần đã gặp trên đưá»ng Strasbourg, má»™t lần ở Offenburg, má»™t lần khác ở Benfeld.
Công dân S de G được công tước Enghien tiếp đón nồng háºu, giữ lại dùng bữa tôi, anh nà y chấp nháºn và cuối cùng công tước đưa anh ta ra táºn xe và ôm hôn thắm thiết.
Công dân S de G tiếp tục sang London. Anh ta khởi hà nh lúc mưá»i má»™t giỠđêm thì mưá»i hai giá» tôi cùng bám sát.
Ngà i hãy mở cho tôi má»™t tà i khoản chừng má»™t trăm louis gá»i chá»— đại sứ quán Pháp, trong trưá»ng hợp tôi buá»™c phải ở lại đây thì cÅ©ng không ai nghi ngá» tà i khoản ấy.
Tái bút - Mong đức ngà i nhớ cho rằng ngà y mai quân Jéhu bắt đầu chiến dịch và sẽ phải chặn xe thuế từ Rouen trong rừng Vernon".
Nhá» những tình tiết vừa sáng tá» trước mắt chúng ta, hy vá»ng các bạn hiểu được lý do gì đã khiến bá tước Sainte-Hermine phải vá»™i vã bá» trốn trong đám cưới như váºy.
Số là trước đây được giải ngÅ© được cởi bá» lá»i thá» do Cadoudal tá»± tay viết thông báo bá tước Sainte-Hermine ngỡ có thể được hà nh sá»± theo ý muốn nêu má»›i ngá» lá»i xin cưới tiểu thư Sourdis, và cô gái đã đồng ý.
Khi Hector chuẩn bị ký và o tá» hôn ước thì hiệp sÄ© Mahalin vá»™i vã đến lâu đà i, ngăn Hector đúng lúc Hector chuẩn bị cầm bút ký ở trong phòng Mahalin đã Ä‘á»c lệnh cá»§a Cadoudal yêu cầu Laurent tiếp tục cầm vÅ© khà và lệnh táºp hợp tất cả quân Jéhu cá»§a Laurent để sẵn sà ng hà nh động.
Hector đã kêu lên Ä‘au đớn. Tất cả già n máy chém như đổ sụp xuống hạnh phúc cá»§a anh, những giấc mÆ¡ êm ái nhất được nuôi dưỡng, kỳ vá»ng suốt hai tháng qua giỠđã thà nh mây khói.
Nếu ký và o giấy kết hôn, anh có thể mạo hiểm, và o má»™t ngà y nà o đó biến tiểu thư Sourdis thà nh goá phụ cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông có cái đầu lăn lông lốc dưới dà n máy chém như má»™t tên cướp có vÅ© khÃ. Tất cả những mặt tốt đẹp vá» chà ng hiệp sÄ© sẽ biến mất trong mắt nà ng. Nó không được nhìn qua lăng kÃnh mà u hồng nữa mà ngược lại qua tấm kÃnh biến dạng khổng lồ. Chỉ chạy trốn má»›i cứu vãn được tình thế. Hector không lưỡng lá»± má»™t giây nà o nữa, anh như má»™t chiếc ly vỡ vụn chỉ nói được má»™t từ.
- Trốn thôi!
Rồi lao ra khá»i lâu đà i cùng hiệp sÄ© Mahalin.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:51 AM.
|

15-09-2008, 10:06 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 26
Rừng Vernon
Ngà y thứ bảy sau đó, khoảng mưá»i má»™t giỠđêm, có hai ngưá»i đà n ông cưỡi ngá»±a ra khá»i là ng Port-Mort, Ä‘i qua Isle và Pressagny, đến con đưá»ng chạy từ Andelys đến Vemon, qua những cây cầu gõ cÅ© kỹ, qua năm cối xay để đến Vemonnet và cuối cùng rẽ và o đưá»ng nôi Paris vá»›i Rouen.
Äầu cầu bên kia, chỉ cần ngoảnh mặt sang bên trái sẽ thấy cánh rừng Bizy hiện ra như má»™t cánh cung Ä‘en sẫm. Dưới cánh cung ấy có bóng hai kỵ sÄ© khác không cách xa nhau quá.
Khi hai ngưá»i bạn nà y Ä‘i qua Pressagny cÅ©ng là lúc hai kỵ sÄ© đầu tiên xuống tả ngạn sông Seine, Ä‘i từ Rolleboise và rẽ và o rừng nÆ¡i hai ngưá»i kia đã biến mất. Há» như bà n bạc má»™t lát rồi quả quyết Ä‘i và o rừng. Nhưng vừa Ä‘i được hÆ¡n chục bước đã có tiếng kêu lên "Ai đó".
- Vemon! - Hai ngưá»i má»›i đến đáp.
- Versailles! - Hai ngưá»i đến đầu tiên trả lá»i.
Trên má»™t con đưá»ng xuyên cánh rừng nối Thilliers-en-Vexin vá»›i Bizy cùng lúc ấy cÅ©ng có hai kỵ sÄ© nữa đến. Thông qua máºt hiệu, há» gia nháºp và o bốn ngưá»i kia.
Sáu ngưá»i đà n ông nói vá»›i nhau và i câu để nháºn nhau sau đó tất cả há» Ä‘á»u im lặng chỠđợi.
Mưá»i hai giỠđêm.
Má»—i ngưá»i trong số há» lần lượt đếm mưá»i hai tiếng chuông đổ xa xa. Kèm theo đó là tiếng bánh xe lăn không rõ lắm. HỠđặt tay lên cánh tay bạn mình và nói.
- Hãy nghe nhé!
- Ừ - Tất cả cùng đáp.
Há» hiểu và tiếng động ấy đã vang lên khá gần. Ngưá»i ta nghe thấy tiếng nạp đạn lách cách. Äá»™t nhiên từ khúc ngoặt xuất hiện hai ánh đèn dẫn đưá»ng cho xe thuế. Ngưá»i ta không còn nghe thấy chÃnh hÆ¡i thở cá»§a mình mà chỉ còn nhịp Ä‘áºp con tim rá»™n rà ng gấp gáp như những giá»t nước chảy trong động.
Chiếc xe vẫn tiến lên phÃa trước.
Khi nó chỉ còn cách chục bước, hai kỵ sÄ© lao ra chặn đầu xe ngá»±a còn bốn ngưá»i áp và o cá»a xe và hô to:
- Quân Jéhu đây, đừng chống cá»± vô Ãch!
Chiếc xe dừng lại má»™t lát rồi đột nhiên đạn từ hai cánh cá»a bắn ra xối xả và má»™t giá»ng hét lên "Nước đại" khiến cá»— xe từ mà chồm lên.
Hai lÃnh Jéhu đã nằm lăn ra đất. Má»™t ngưá»i bị đạn xuyên từ thái dương nà y sang bên kia. Anh ta vô phương cứu chữa. Ngưá»i thứ hai bị ngã khá»i ngá»±a Ä‘ang cố vá»›i khẩu súng văng ra xa. Nhưng ngưá»i khác thì lao và o rừng hay nhảy xuống sông và kêu la.
- Có mai phục, mạnh ai nấy chạy thôi!
Bốn cảnh sát chạy Ä‘uổi theo rồi há» xuống ngá»±a lao và o ngưá»i vừa vá»›i được khẩu súng và sắp bắn và o đầu mình.
Ngưá»i kia đã chết, chân tuá»™t khá»i bà n đạp khiến con ngá»±a tá»± do tha hồ chạy theo toán ngưá»i. Ngưá»i thứ hai bị bắn và o đầu nhưng hình như không còn chút sức lá»±c nà o, anh ta thở dà i rồi ngất Ä‘i; từ vết thương trên đầu chảy ra vÅ©ng máu lênh láng. Ngưá»i ta chuyển anh và o nhà lao Vemon. Khi tỉnh dáºy, anh ta ngỡ mình như vừa thoát khá»i má»™t giấc mÆ¡.
Ãnh đèn leo lét rá»i sáng cho anh ta biết mình Ä‘ang ở trong phòng giam. Thế là anh chà ng nhá»› lại tất cả gục đầu và o đôi bà n tay khóc nức nở má»™t hồi lâu. Tiếng khóc ấy khiến cánh cá»a báºt mở, cai ngục bước và o há»i anh có cần gì không. Nhưng nước mắt Ä‘ang đầm mi, anh chỉ lắc đầu và nói:
- Ông có thể đưa tôi một khẩu súng để tôi bắn vỡ sỠmình hay không?
- Công dân ạ, việc đó cùng vá»›i việc thả anh là hai Ä‘iá»u duy nhất tôi không thể đáp ứng.
- Nếu thế thì tôi chẳng cần gì nữa cả.
Rồi anh ta không nói thêm má»™t câu nà o nữa. ChÃn giá» sáng hôm sau, có ngưá»i và o phòng giam. Anh chà ng đó vẫn ngồi nguyên ở chá»— hôm qua, chỉ có Ä‘iá»u máu từ vết thương đã đông lại, đầu ngả và o tưá»ng bằng chứng cho cả đêm hôm trước anh ta không cỠđộng má»™t tà nà o.
Ngưá»i vừa Ä‘i và o là viên biện lý và thẩm phán dá»± thẩm nhưng phạm nhân từ chối cung khai.
- Tôi chỉ khai với một mình ngà i Fouché - Anh ta nói.
- Anh có bà máºt muốn nói riêng vá»›i ông ấy?
- Äúng váºy.
- ThỠdanh dự chứ?
- Tôi thỠdanh dự.
Tin đồn ta bắt được kẻ cướp xe thuế lan ra rất nhanh và ngưá»i ta hiểu tầm quan trá»ng cá»§a tù nhân nà y. Thấy biện lý không chần chừ cho gá»i ngay má»™t xe bốn chá»—, cho phạm nhân bị trói lên xe, hai cảnh sát ngồi đối diện, ông ta ngồi cạnh đó và má»™t cảnh sát nữa ngồi gần ngưá»i đánh xe. Chiếc xe lăn bánh và sau khoảng má»™t tiếng sau, nó dừng lại trước toà nhà cá»§a công dân Fouché.
Tù nhân được đưa và o phòng chá» dưới tầng trệt. Công dân Fouché Ä‘ang ở phòng là m việc. Viên biện lý để tù nhân ở lại vá»›i bốn cảnh sát rồi Ä‘i báo cho Fouché biết, năm phút sau có ngưá»i ra đưa tù nhân và o.
- Anh ta được đưa và o phòng là m việc cá»§a ông nghị Fouché de Nantes. Ngưá»i ngoà i vẫn không hay biết ông ta má»›i tháºt sá»± là bá»™ trưởng Bá»™ Cảnh sát. Dạo nà y, ông bắt đầu gắn cả cho mình và cái hỠấy giống như má»™t tước hiệu quý tá»™c váºy.
Tù nhân chịu Ä‘au đớn suốt chặng đưá»ng, mặt khác dây trói siết và o tay là m anh ta còn Ä‘au đớn hÆ¡n nữa. Fouché đã nháºn ra Ä‘iá»u đó.
- Nà y công dân - ông ta nói - Nếu anh hứa với ta không tìm cách chạy trốn khi ở đây, ta sẽ cho tháo dây trói đang là m anh đau nhé.
- Äau kinh khá»§ng - Phạm nhân nói.
Fouché rung chuông gá»i phục vụ.
- Toutain, hãy cắt hay cởi cái dây kia ra cho anh ta.
- Ngà i là m gì thế? - Thầy biện lý há»i.
- Ông cũng thấy rõ rồi còn gì, tôi cho cởi trói.
- Thế nhỡ hắn tháo chạy thì sao?
- Tôi có lá»i hứa cá»§a anh ta rồi.
- Thế nếu hắn nuốt lá»i.
- Không, hắn không nuốt lá»i đâu.
Phạm nhân thở phà o hà i lòng xoay xoay hai tay báºt máu, chiếc dây đã siết quá sâu.
- Bây giỠanh chịu khai chứ?
- Tôi đã nói là chỉ khai với mình ngà i. Khi nà o có một mình ngà i tôi sẽ khai.
- Trước hết má»i anh ngồi. Còn ngà i, ngà i biện lý, ngà i nghe thấy rồi đấy, ngà i yên tâm biên bản trước sau gì cÅ©ng đến tay ngà i thôi. Tôi đảm bảo lòng hiếu kỳ cá»§a ngà i sẽ được thoả.
Nói rồi Fouché chà o ông ta. Ông nà y dù muốn ở lại vẫn đi ra ngay sau đó.
- Bây giá», thưa ông Fouché…
Những Fouché đã ngắt lá»i phạm nhân:
- Không cần anh khai cái đó, tôi biết hết rồi.
- Ông ư?
- Anh tên là Hector de Sainte-Hermine; anh xuất thân trong má»™t gia đình quý tá»™c miá»n Jura, cha anh bị xá» trảm, anh trai cả bị bắn chết tại lâu đà i Auenheim; anh trai thứ hai cá»§a anh bị chém đầu ở Bourg-en-Bresse. Sau đó, đến lượt anh tham gia đội quân Jéhu. Cadoudal đã giải ngÅ© cho các anh sau khi ông ta đà m đạo cùng Bonaparte. NhỠđó anh đã xin cưới quý cô Sourdis, ngưá»i mà anh yêu thương. Trong lúc ký giấy hôn ước, Tổng tà i và phu nhân Bonaparte đã ký, má»™t đồng bá»n cá»§a anh đã đến truyá»n lệnh cá»§a Cadoudal nên anh biến mất. Ngưá»i ta cho tìm anh khắp nÆ¡i mà không thấy. Hôm qua các anh định tấn công xe thuế từ Rouen đến Paris, anh bị bắt trong tình trạng mê man nằm trên con ngá»±a đã chết. Anh muốn nói vá»›i tôi và xin tôi cho anh chết âm thầm bằng cách bắn và o đầu. Nhưng tiếc thay, tôi không thể giúp anh được.
Hector ngỡ ngà ng nhìn Fouché và thấy mình tháºt ngốc. Sau đó đưa mắt nhìn quanh, anh thấy trên bà n có má»™t con dao dá»c giấy nhá»n anh định nhảy đến nhưng ông Fouché đã ngăn lại.
- Nà y, cẩn tháºt đấy. Anh sắp nuốt lá»i hứa đấy, nó không xứng đáng vá»›i má»™t quý ông.
- Tôi có trốn đâu - Chà ng trai trẻ kêu lên và cố gỡ tay Fouché ra.
- Tự sát cũng là một cách trốn.
Sainte-Hermine thả con dao rơi xuống thảm để mặt nó lăn lông lốc và i vòng.
Fouché nhìn anh một lát và thấy nỗi đau đớn đạt đến cực điểm trên khuôn mặt.
- Hãy nghe tôi - Fouché nói - có má»™t ngưá»i có thể đáp ứng Ä‘iá»u anh mong muốn đấy.
Sainte-Hermine đứng phắt dáºy.
- Ai váºy?
- Ngà i Tổng tà i.
- Ôi! Ông hãy xin ông ta ân huệ ấy cho tôi, cho tôi chết sau má»™t bức tượng, không cần Ä‘á»c bản án, không cần nêu tên tôi, không ai biết tôi là ai.
- Váºy thì hãy hứa chá» tôi ở đây, anh không tìm cách chạy trốn chứ?
- Tôi xin hứa! Tôi xin hứa thưa ông! Nhưng vì Chúa, hãy xin cho tôi được chết.
- Tôi sẽ cố gắng hết sức - Fouché nói kèm theo nụ cưá»i - Anh hứa?
- Tôi thá» danh dá»±! - Sainte-Hermine giÆ¡ tay ra thá».
Thầy biện lý vẫn chá» bên ngoà i. Thấy Fouché xuất hiện, ông ta há»i:
- Thế nà o?
- Ông có thể vỠVemon - Fouché đáp - Chúng tôi không cần ông nữa.
- Nhưng còn phạm nhân của tôi?
- Tôi giữ anh ta lại.
Rồi không giải thÃch gì thêm vá»›i vị quan toà , Fouché xuống cầu thang rất nhanh, lên xe và nói.
-Äến chá»— ngà i Tổng tà i.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:52 AM.
|

15-09-2008, 10:08 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 27
Vụ tấn công
LÅ© ngá»±a chỉ chá» lệnh ấy bèn tung vó lao Ä‘i. Äến Tulileries, chúng tá»± dừng lại vì đây là điểm đỗ quen thuá»™c.
Bonaparte Ä‘ang ở cùng phòng Joséphine, Fouché không muốn xuống vì e lại lôi kéo phụ nữ và o vấn đỠchÃnh trị. Hắn nhá» Boumerine Ä‘i báo Tổng tà i lên ngay sau đó.
- Thế nà o, ông Fouché. Có chuyện gì không?
- Thưa công dân Tổng tà i, có rất nhiá»u chuyện để nói, tôi e là không là m rầy ngà i chứ.
- Ông là m tốt đấy. Xem nà o, ông nói đi.
Trước mặt ngà i Boumerine ư? - Fouché há»i thầm.
- Quý ông Boumerine là má»™t ngưá»i Ä‘iếc, má»™t kẻ câm, má»™t kẻ mù. Ông cứ nói Ä‘i.
- Tôi đã cho má»™t nhân viên lanh lợi nhất theo dõi ngưá»i cá»§a Cadoudal - Fouché bắt đầu kể - Ngay đêm hôm đó, hắn đã gặp Laurent đẹp mã, thá»§ lÄ©nh quân Jéhu và ngay láºp tức tổ chức nà y hoạt động trở lại.
- Thế sau đó?
Hắn đi Strasbourg, qua cầu Kell đi thăm công tước Enghlen ở Enenheim.
Fouché, ông không để ý đúng mức đến công tước trẻ đó rồi. Äó là ngưá»i duy nhất trong gia tá»™c còn nghị lá»±c để tiếp tục chiến đấu và còn kiên cưá»ng lắm; ngưá»i ta báo cho tôi hắn đã và i lần đến Strasbourg. Cần phải theo dõi hắn.
- Xin ngà i yên tâm, chúng ta sẽ không rá»i mắt khá»i hắn.
- Thế ngưá»i cá»§a ta có biết hỠđã là m gì, nói gì không?
- Là m gì ư? HỠăn tối. Còn nới gì thì rất khó đoán vì hỠăn cùng nhau.
- HỠchia tay khi nà o?
Khoảng mưá»i má»™t giỠđêm. Công dân Sol de Grisolles tiếp tục sang nước Anh. Mưá»i hai giỠđêm, ngưá»i cá»§a tôi cÅ©ng Ä‘i theo.
- Tất cả có thế thôi à ?
- Không, tôi còn má»™t chuyện quan trá»ng nhất muốn nói vá»›i ngà i.
- Tôi nghe đây.
- Quân Jéhu đã bắt đầu hà nh động.
- Khi nà o?
- Hôm qua. Chúng chặn một xe chở thuế ban đêm.
- Chúng lấy hết chứ?
- Không. Tôi được báo trước nên cà i quân lÃnh bên trong nên khi bị chặn trong xe đã bắn ra. Má»™t tên bị chết, má»™t tên khác bị bắt.
- Một kẻ mạt hạng à ?
- Không ngược lại.
- Quý tộc?
- Và là quý tộc nhất.
- Hắn cung khai bà máºt chứ?
- Không.
- Hắn sẽ khai?
- Tôi không nghÄ© váºy.
- Ãt ra cÅ©ng phải biết tên hắn chứ?
- Tôi biết.
- Hắn tên là gì?
- Hector de Sainte-Hermine.
- Cái gì? Là kẻ tôi đã ký giấy kết hôn nhưng hắn lại biến mất đúng lúc hắn phải ký sao.
Fouché gáºt đầu.
- Cho xỠhắn đi - Bonaparte kêu to.
- Danh tiếng nước Pháp sẽ bị tổn hại.
- Thế thì cho bắn hắn sau má»™t bức tưá»ng, má»™t xó hà ng rà o hay hố nà o đấy.
- Äó cÅ©ng là điá»u tôi thay mặt anh ta đến xin ngà i.
- Thế hả! Váºy thì mong muốn cá»§a anh ta được chấp thuáºn rồi đấy.
- Cho phép tôi mang tin tốt nà y vỠcho anh ta?
- Hắn ở đâu?
- Ở nhà tôi?
- Sao lại ở nhà ông?
- Vâng, anh ta hứa sẽ không trốn.
- Äó là má»™t kẻ trá»ng nhân phẩm chứ?
- Vâng.
- Tôi gặp hắn được chứ?
- Tuỳ ngà i, thưa Tổng tà i.
- á»’ không, tôi sẽ má»m lòng và lại tha cho anh ta mất.
- Trong lúc nà y, đó sẽ là tấm gương xấu nhất đấy ạ.
- Ông có lý. Thôi ông đi đi, ngà y mai chuyện nà y phải kết thúc đấy.
- Äó là quyết định cuối cùng cá»§a ngà i?
- Äúng thế. Chà o ông.
Fouché chà o lại rồi đi ra. Năm phút sau, hắn đã vỠnhà .
- Thế nà o rồi? - Hector nắm tay và o nhau há»i.
- Äồng ý rồi - Fouché đáp.
- Không bản án, không ồn à o?
- Tên anh sẽ không bị nhắc đến, từ lúc đó, anh không còn tồn tại với bất cứ ai.
- Tôi hy vá»ng Ä‘iá»u ấy được thá»±c hiện bằng súng chứ?
- Äúng.
- Khi nà o?
- Ngà y mai.
Sainte-Hermine cầm tay Fouché và bắt tay ông ta đầy biết ơn.
- Ôi! Xin cảm ơn, cảm ơn ông!
- Bây giỠthì đi thôi.
Sainte-Hermine ngoan ngoãn đi theo như đứa trẻ. Xe vẫn chỠhỠngoà i sân. Fouché lên xe sau đó đến lượt Hector.
- Äến Vincennes - Fouché ra lệnh.
Nếu chà ng thanh niên còn chưa tin thì từ Vincennes đã khiến anh ta yên tâm. Vincennes là nơi xỠcác vụ án quân sự.
Cả hai ngưá»i xuống xe rồi được đưa và o pháo đà i. Ông Herel, quản lý, bước đến trước mặt Fouché. Fouché nói thầm và i câu viên tổng quản gáºt đầu vâng dạ:
- Vĩnh biệt ngà i Fouché - Sainte Hermine nói xin ngà n lần đa tạ ngà i.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt ư? - Sainte-Hermine kêu lên - à ông là sao?
- Thì nhỠChúa! Ai biết cơ chứ?
Trong lúc đó, Saint-Régeant và Limoelan đã đến Paris và ngay ngà y đầu đã bắt tay và o việc.
Thợ Ná» theo cách gá»i cá»§a Fouché - đã trở vá» Paris và thông báo vá»›i ông ta rằng Saint-Régeant và Limoelan đã rá»i London Ä‘i Paris. Äây là hai quân bà i mà Georges dùng cho kế hoạch cá»§a mình nhưng kế hoạch đó vẫn chưa hoà n tất hoặc chỉ thà nh công khi hai quân bà i nà y ghi Ä‘iểm.
Nhưng cách thức há» tấn công Tổng tà i là gì, không ai biết, tháºm chà má»i ngưá»i còn chưa hay biết gì vá» sá»± hiện diện bà máºt cá»§a há» tại Paris.
Tổng tà i không sống khép mình. Buổi tối ông thưá»ng Ä‘i bá»™ trên phố Duroc, ban ngà y thì Ä‘i xe đến La Malmaison hoặc bốn lần trong tuần kèm theo má»™t Ä‘oà n tuỳ tùng và i ngưá»i đến các nÆ¡i, như viện Hà i kịch hay nhà hát Opera.
Bonaparte không hẳn là ngưá»i văn chương. Ông đánh giá tổng thể tác phẩm qua các chi tiết, ông yêu thÃch Corneille không phải vì thÆ¡ cá»§a ông ta mà vì tư tưởng nằm trong đó. Má»—i khi tình cỠông Ä‘á»c và i câu thÆ¡ bằng tiếng Pháp, y như rằng chỉ được và i câu. Tuy nhiên ông cÅ©ng vẫn yêu văn há»c lắm.
VỠâm nhạc, ông chỉ coi đó là má»™t thứ giải trà vá»›i ông, cÅ©ng như má»™t ngưá»i Italie, đó là thú vui như thú vui thể xác.
Ông bị lạc giá»ng nên không thể hát nổi hai câu thế nhưng ông vẫn đánh giá cao các thiên tà i báºc thầy như Gluck, Beethoven, Mozart, Spontini. Tác phẩm mốt nhất thá»i bấy giá» là bản La Création cá»§a Haydn sáng tác cách đó ba năm.
Có má»™t truyá»n thuyết vá» câu chuyện cá»§a nhà soạn nhạc báºc thầy ngưá»i Hungary nà y. Ông ta là con trai má»™t ngưá»i thợ đóng xe bần hà n, và o má»—i chá»§ nháºt, vẫn hà nh nghá» chÆ¡i nhạc lưu động vá»›i cây đà n hạc cùng ngưá»i vợ và cáºu con sáu tuổi. Dong duổi trên má»™t chiếc xe, há» Ä‘i từ là ng nà y sang là ng khác. Có ông thầy giáo ở Hainbourg nháºn ra cáºu bé có thiên bẩm vỠâm nhạc nên nháºn vá» nhà dạy những kiến thức cÆ¡ bản vá» sáng tác và xin cho cáºu má»™t chân trong dà n đồng ca Saint-Etienne, giáo đưá»ng Vienne. Trong bảy hay tám năm, đám đông đến Ä‘i thÃnh ngưỡng giá»ng nam cao quãng trên tuyệt đẹp cho đến lúc cáºu bị vỡ tiếng. Chà ng trai không còn nguồn sống nà o khác vì giá»ng cá»§a cáºu chỉ nuôi cáºu đến đó, đà nh trở vá» là ng và được má»™t nghệ sÄ© đồng thá»i là thợ là m tóc giả nghèo đói đón chà o. Ông sung sướng nháºn má»™t ngưá»i hát hay mà trước đây ông vẫn ngưỡng má»™ ở nhà thá». Äể không bị chết đói, Haydn đã phải là m việc cáºt lá»±c mưá»i sáu giá» má»™t ngà y để cho ra tác phẩm Opera đầu tay "Quá»· thá»t" được công diá»…n tại Carinthie.
Kể từ lúc đó, ông được cứu sống. Hoà ng tá» Esterhazy đã cho vá»i ông và o cung và giữ ông ở lại ba mươi năm. Nhưng khi hoà ng tỠđến, ông đã nổi tiếng rồi. Các ông hoà ng đôi khi cứ muốn hiện diện bên các nhà đại nghệ sÄ© song há» lại đến quá muá»™n.
Những ngưá»i nghèo sẽ ra sao khi không có những ngưá»i nghèo khác? GiỠđây, vinh quang đã đến vá»›i Haydn và như thể báo ân, ông lấy con gái ngưá»i là m tóc giả giống như vì biết Æ¡n mà Xanthippe đã thưởng Socrate má»™t ân phúc váºy.
Tác phẩm cá»§a Haydn được công diá»…n ở Pháp và ngà i Tổng tà i đã tuyên bố trước sẽ tham dá»± buổi mở mà n. Lúc ba giá» chiá»u, khi Ä‘ang là m việc vá»›i Boumerine, ông nói:
- Nà y Boumerine, tối nay đừng ăn tối với tôi. Tôi sẽ đến nhà hát lớn cho nên không thể dẫn anh đi. Tôi sẽ đi cùng Lannes, Berthier và Launston nhưng anh cũng có thể đến đó, buổi tối là của anh mà .
Tuy nhiên, lúc ra Ä‘i, Bonaparte đã lưỡng lá»± mãi vì hôm đó ông có quá nhiá»u việc. Sá»± lưỡng lá»± ấy kéo dà i từ tám giỠđến tám giá» mưá»i lăm phút.
Trong mưá»i lăm phút dùng dằng ấy đã có chuyện xảy ra quanh Ä‘iện Tuileries như sau:
Có hai ngưá»i đà n ông Ä‘i và o phố Saint-Nicaise, má»™t con phố hẹp mà ngà y nay không còn nữa. Äó là con phố ngà i Tổng tà i sẽ phải Ä‘i qua. Há» dẫn má»™t con ngá»±a kéo xe bò chở má»™t thùng thuốc súng. Khi đến giữa phố, má»™t ngưá»i rút má»™t đồng hai mươi tư xu đưa cho má»™t cô bé để cô giữ ngá»±a. Ngưá»i kia chạy vá» phÃa Ä‘iện Tuileries sau đó đứng ở đấy ra hiệu còn ngưá»i nà y sẵn sà ng châm lá»a và o ngòi nổ.
- Äúng tám giá» mưá»i lăm, ngưá»i đứng phÃa Ä‘iện Tuileries hô "Hắn kia!" thì ngưá»i bên cá»— máy châm lá»a rồi chạy biến. Chiếc xe tứ mã cá»§a ngà i Tổng tà i kèm theo tốp lÃnh tinh nhuệ cưỡi ngá»±a ra khá»i cá»a Ä‘iện Louvre như má»™t cÆ¡n lốc xoáy. Vừa và o đầu con phố trên, ngưá»i đánh ngá»±a tên là Germain, nhưng Tổng tà i đặt biệt danh là César, thấy má»™t con ngá»±a và má»™t chiếc xe bò chặn ngang anh ta liá»n kêu lên mà không dừng lại cÅ©ng không hãm ngá»±a:
- Xe kia, sang phải!
Rồi anh lạng sang phÃa bên trái. Cô bé liá»n cho xe nép sang phải. Xe cá»§a ngà i Tổng tà i vượt qua, Ä‘oà n ngưá»i cÅ©ng vụt qua nhưng má»›i chỉ hết con phố, sang ngả rẽ đầu tiên, hỠđã nghe má»™t tiếng nổ kinh hồn tương đương vá»›i mưá»i quả pháo nổ cùng lúc.
- Chúng định cà i pháo chúng ta. Dừng lại, César?
Chiếc xe dừng lại. Bonaparte nhảy xuống.
- Xe cá»§a vợ tôi đâu? - ông há»i.
Tháºt kỳ diệu là thay vì Ä‘i thẳng ngay, bà còn lại phÃa sau để tranh luáºn vá»›i Rapp vá» mà u má»™t chiếc khăn bằng vải Cachemire.
Ngà i Tổng tà i đưa mắt nhìn xung quanh. Tất cả chỉ còn là đống đổ nát, ba ngôi nhà bị thá»§ng toác, Ä‘á»u sụp xuống hoà n toà n. Quanh đó, những tiếng rên la cá»§a ngưá»i bị thương vang lên, đã có và i cái xác nằm bất động. Tất cả cá»a kÃnh cá»§a Ä‘iện Tuileries Ä‘á»u bị vỡ nát, cá»a xe cá»§a ngà i Tổng tà i cÅ©ng bay tung ra. Phu nhân Murat sợ đến ná»—i không bước tiếp được nữa và ngưá»i ta phải dìu bà trở lại lâu đà i.
Bonaparte biết được không ai trong nhà ông bị thương. Vì vẫn chưa thấy xe cá»§a Joséphine xuất hiện nên chắc sẽ không sao. Ông phái hai lÃnh vá» thông báo ông vẫn bình an vô sá»± và rằng bà chuẩn bị đến gặp ông tại nhà hát.
Sau đó, ông leo lên xe và ra lệnh:
- Äến nhà hát nhanh lên! Không được để ai nghÄ© rằng tôi đã chết.
Tiếng đồn vá» thảm hoạ đã lan đến nhà hát lá»›n, ngưá»i ta kháo nhau rằng quân sát nhân là m nổ má»™t phố ở Paris, rằng ngà i Tổng tà i bị thương nặng, ngưá»i khác lại bảo ông đã chết. Những đột nhiên, lô ghế cá»§a ông mở cá»a và ông lại ngồi lên phÃa trước, bình tÄ©nh và thản nhiên như má»i khi.
Vừa thấy ông, hầu hết Ä‘á»u reo lên chân thà nh trừ những kẻ tư thù. Bonaparte đã trở thà nh trụ cá»™t cá»§a nước Pháp. Tất cả Ä‘á»u dá»±a và o ông, những chiến thắng vẻ vang, hạnh phúc cá»§a cả dân tá»™c dân chúng ấm no, nước Pháp yên bình và cả hoà bình trên thế giá»›i nữa.
Những tiếng reo còn rộ lên khi đến lượt Joséphine xuất hiện nhưng bà không tìm cách che giấu cảm xúc của mình, tuy tái mét và run rẩy nhưng vẫn bao trùm lên ngà i Tổng tà i một ánh mắt lo lắng và đầy yêu thương.
Bonaparte chỉ xem hÆ¡n mưá»i lăm phút rồi ra lệnh trở vá» Tuileries hiển nhiên vá»™i và ng muốn xả cÆ¡n giáºn Ä‘ang phồng lên trong mình, vì hoặc đó sá»± tháºt hiển nhiên hoặc cÆ¡n thịnh ná»™ ảnh hưởng, má»i căm thù cá»§a ông Ä‘á»u nhắm và o quân Jacobin và cần trút xuống đầu chúng.
Có má»™t Ä‘iá»u lạ lùng là các cuá»™c láºt đổ cá»§a triá»u đại nà y vá»›i triá»u đại khác ở Pháp, nhà Napoléon, nhà Bourbon nhánh cả, nhà Bourbon nhánh út và tháºm chà ngay cả chÃnh phá»§ hiện thá»i Ä‘á»u do bản năng tà n bạo và huá»· diệt thức đầy, đặc biệt là triá»u đình há»§ bại cá»§a vua Louis XVI và phản quốc cá»§a Marie-Antoinette. Hình như kẻ thù cá»§a hai kẻ bất hạnh, Ä‘á»n tá»™i cho lá»—i cá»§a vua Louis XIV và Louis XV, Ä‘á»u là kẻ thù từ triá»u đại má»›i, dù chúng không liên quan hay là chi nhánh trá»±c tiếp cá»§a chế độ cÅ©. Nếu đó không phải là má»™t trong những lá»—i cá»§a Bonaparte thì Ãt nhất sá»± việc nà y cÅ©ng xuất phát từ má»™t trong những sai lầm cá»§a ông.
Vì vụ nổ khá»§ng khiếp ấy đã lan khắp Paris nên phòng tiếp khách dưới tầng trệt Ä‘iện Tuileries có hướng quay ra thá»m đã đầy ắp ngưá»i. Ngưá»i ta đến đó Ä‘á»c ánh mắt cá»§a chá»§ nhân, vì vụ nổ kia nhằm và o ông, để xem ông sẽ buá»™c tá»™i cho ai.
Má»i ngưá»i không phải chá» lâu để biết chÃnh kiến cá»§a ngà i Tổng tà i.
Dù đã há»p má»™t ngà y dà i vá»›i Fouché để bà n vá» bá»™ máy triá»u đình nhưng lúc nà y ông đã quên bẵng hắn. Bonaparte bước và o phòng vừa xúc động vừa hăng hái trái vá»›i lúc ở nhà hát lá»›n.
Trong lúc trở vá», những dá»± định chống lại phải Jacobin trà n lên cổ há»ng và là m ông nghẹn lại.
- Thưa các quý ngà i - ông vừa bước và o vừa nói - Chuyện lần nà y không phải do bà n tay cá»§a các quý tá»™c, tăng lữ, Bảo hoà ng hay dân Vendée. Äó là tác phẩm cá»§a phái Jacobin, chỉ những kẻ Jacobin má»›i muốn ám sát tôi. Tôi biết lần nà y ai nhằm và o tôi và tôi sẽ không thay đổi. Äó là những kẻ tà n sát Tháng ChÃn những tên ác ôn vấy bùn, chúng lúc nà o cÅ©ng muốn nổi loạn gây hấn chống lại xã há»™i và chống lại chế độ sau chúng. Cách đây chưa đầy má»™t tháng, các vị đã thấy Ceracchi, Aréna, Topino-lebrun, Demerville định ám sát tôi. Thế đấy! Vẫn bà i cÅ© mèm, chúng là những tên uống máu Tháng ChÃn, quân sát nhân ở Versailles, bá»n cướp bóc ngà y ba mươi mốt tháng Năm, quân mưu phản Frainal, tác giả cá»§a tất cả các vụ sát nhân chống lại chÃnh phá»§. Nếu bắt được chúng cần phải Ä‘áºp nát chúng để thanh lá»c nước Pháp khá»i những thà nh phần thối nát như thế. Sẽ không có lòng từ bi cho bá»n bất lương ấy. Ông Fouché đâu?
Ông dáºm chân sốt ruá»™t và nhắc lại:
- Fouché đâu?
Fouché xuất hiện, quần áo ông ta phủ đầy bụi và vôi nữa.
- Ông chui ra từ đâu thế? - Bonaparte há»i.
- Từ chỗ tôi có nghĩa vụ phải chui ra: Những đống đổ nát - Fouché đáp.
- ÄÆ°á»£c lắm. Lần nà y ông còn đổ cho quân triá»u đình nữa không?
- Thưa ngà i Tổng tà i, tôi chỉ đổ lá»—i khi tôi biết chắc chắn tôi buá»™c tá»™i ai, và má»™t khi tôi buá»™c tá»™i xin ngà i yên tâm, tôi sẽ chỉ nêu Ä‘Ãch danh thá»§ phạm chÃnh.
- Không nói, thá»§ phạm chÃnh không phải là bá»n Jacobin?
- Thá»§ phạm chÃnh là kẻ đã gây ra án mạng. Äó là những kẻ tôi truy tìm.
- Ôi Chúa? Tìm chúng đâu có khó.
- Ngược lại, rất khó là đằng khác.
- Hay lắm! Riêng tôi biết chúng rồi, tôi không dựa và o cảnh sát của ông, tự tôi có cảnh sát của tôi. Tôi biết tác giả, tôi biết bắt chúng ở đâu và dà nh hình phạt là m gương như thế nà o. Hẹn ông ngà y mai nhé, ông Fouché, tôi sẽ chỠsự phá án của ông. Hẹn các ngà i ngà y mai.
Bonaparte lên phòng là m việc. Ông gặp Boumerine ở đó.
- Là anh đó ư! Anh biết chuyện gì xảy ra rồi chứ?
- Tất nhiên, và o giá» nà y, tất cả Paris Ä‘á»u biết - Boumerine đáp.
- Äúng thế, mà phải cả Paris Ä‘á»u biết ai là thá»§ phạm.
- Xin ngà i cẩn tháºn: Ngà i nêu tên thá»§ phạm là ai, Paris sẽ buá»™c tá»™i chúng đấy.
- Ông buộc tội ai ư, lạy Chúa! Tôi chỉ và o quân Jacobin đấy.
- Ông Fouché lại không cho là như váºy. Ông ta Ä‘oán đây là vụ nổi loạn chỉ gồm hai hoặc ba. Tổng cá»™ng có năm ngưá»i là cùng.
- Fouché có lý lẽ của hắn khi không đồng tình với tôi. Fouché có việc của lão; Liệu lão có là một trong số thủ lĩnh của chúng không? Tôi không biết lão là m gì ở Léon và Loe chắc phải rồi!
- Loe và Léon đã giải thÃch vá» Fouché cho tôi. Tạm biệt Boumerine.
Rồi Bonaparte bình tÄ©nh hÆ¡n trở vá» phòng. Ông đã xả được má»™t phần cÆ¡n giáºn dữ.
Trong khi đó, Fouché trở vá» chá»— cá»§a mình, như ông nói, là đống đổ nát. Quanh phố Saint-Nicaise, ông ta cho má»™t đội quân bảo vệ hiện trưá»ng tráºn đánh phá trên bãi chiến trưá»ng, ông ta thả Thợ Ná» hay còn gá»i là Victor Bốn mặt (cảnh sát gá»i anh ta như váºy vì anh nà y dá»… dà ng cải trang thà nh bốn dạng ngưá»i khác nhau: dân thưá»ng, quý tá»™c, ngưá»i Anh và ngưá»i Äức)
Lần nà y anh ta không cần phải cải trang mà chỉ cần để nguyên hình dạng, váºn dụng má»i khả năng quý giá trá»i phú để Ä‘oán ra những âm mưu bà hiểm nhất, những toan tÃnh bà máºt nhất.
Fouché thấy anh ta ngồi trên má»™t mảng tưá»ng đổ và đang suy nghÄ©.
- Thế nà o rồi Thợ Ná»? - Fouché há»i.
- Thưa ngà i ngưá»i tôi nghÄ© cần thẩm vấn ngưá»i mà đánh xe nhìn thấy vì anh ta là ngưá»i duy nhất có thể nhìn thấy trên phố có gì. César đã bảo tôi, chắc Ä‘iá»u đó là sá»± tháºt.
- Anh không sợ tay đánh xe lác mắt vì sợ hay bị say chứ?
Thợ NỠlắc đầu.
Cesar là má»™t ngưá»i dÅ©ng cảm. Tên tháºt cá»§a anh ta là Germain nhưng Tổng tà i đã Ä‘Ãch thân đặt tên cho anh ấy là César đúng hôm ông ấy nhìn thấy má»™t mình anh ấy hạ ba tên A Ráºp, giết má»™t, bắt là m tù binh má»™t tên khác hồi ở Ai Cáºp. Có thể ngà i Tổng tà i, vì không muốn mang Æ¡n ai nên bảo anh ấy say chứ thá»±c ra anh ấy không say.
- ÄÆ°á»£c rồi, anh ta đã thấy gì - Fouché há»i.
- Anh ấy đã nhìn thấy má»™t ngưá»i đà n ông chạy trốn sang phố Saint-Honoré sau khi ném sợi dây dẫn đã đốt cháy và má»™t bé gái giữ con ngá»±a đã đóng và o xe chở thuốc nổ. Chắc chắn cô bé không biết trên xe có gì. ChÃnh vì xe có thuốc nổ nên tên kia sau khi châm ngòi má»›i chạy như váºy.
- Cần phải tìm ra và thẩm vấn cô bé đó - Fouché nói.
- Cô ấy ư! Ngà i nhìn kìa, đó là chân cô ấy đấy.
Thợ Ná» nói và chỉ và o má»™t cái chân đã lìa khá»i thân thể, Ä‘i giầy và tất mà u xanh lÆ¡.
- Còn con ngựa, có còn và i mẩu chứ?
- Chỉ còn cái đầu và khúc đuôi. Giữa trán có một ngôi sao mà u trắng, ngoà i ra còn và i vết cháy xém trên da, thế cũng tương đối để lần ra đầu mối.
- Còn cái xe?
- Cái xe thì cần phải chá», tôi đã cho tìm tất cả các thanh sắt ngà y mai tôi sẽ xem xét nó.
- Anh bạn, tôi giao cho anh việc nà y nhé.
- Vâng, nhưng chỉ mình tôi thôi.
- Tôi không dám cam đoan với đám cảnh sát của ngà i Tổng tà i đâu.
- Không lo, miá»…n là ngưá»i cá»§a ngà i á»§ng há»™.
- Ngưá»i cá»§a tôi sẽ để yên nếu không có chuyện gì.
- Thế thì má»i việc sẽ ổn thôi.
- Anh khẳng định chứ?
- Khi tôi bắt đầu một việc gì, tôi phải đi đến cùng.
- Tốt lắm, váºy hãy Ä‘i tiếp Ä‘i, anh sẽ có má»™t nghìn êcu khi chúng ta đến Ä‘Ãch.
Fouché tôi vỠnhà , trong lòng chắc chắn hơn bao giỠhết rằng không phải quân Jacobin động thủ.
Ngà y hôm sau, hai trăm ngưá»i có liên quan đến việc chống đối cách mạng đã bị bắt. Sau khi đổi ý, Bonaparte đã chuyển há» sang Nghị viện để xét xá».
Trước lúc thả, há» lần lượt phải Ä‘i qua bốn ngưá»i. Má»™t lái ngá»±a, má»™t ngưá»i bán gạo, má»™t chá»§ cho thuê xe và má»™t ngưá»i đóng thùng.
Nhưng không ai nháºn ra trong số ngưá»i tình nghi hai kẻ được coi là tham gia vụ đánh bom. Phiên xỠđã diá»…n ra như váºy đó.
Thợ Ná», bằng trì thông minh tuyệt vá»i kèm theo nháºn dạng cá»§a con ngá»±a đã soạn lại má»™t bản báo cáo. Do đó, ngay hôm sau diá»…n ra sá»± kiện, ngưá»i ta có thể Ä‘á»c được trên các mặt báo và áp phÃch dán ở góc phố như sau:
"Cảnh sát thông báo đến tất cả các công dân rằng chiếc xe chở thùng thuốc nổ đã phát nổ lúc tám giá» mưá»i lăm phút tôi qua trên phố Saint-Nicaise đối diện phố Male lúc ngà i Tổng tà i Ä‘i qua do má»™t con ngá»±a cái kéo có đặc Ä‘iểm như sau: bá»™ lông mà u hồng, bá»m xÆ¡, Ä‘uôi hình chổi, mÅ©i cóc, sưá»n và mông cùng mà u, trên đầu có dấu, hai bên lưng có vệt trắng. PhÃa bên phải dưới bá»m có vệt đốm trắng, quá tuổi và kÃch thước khoảng má»™t mét rưỡi và bốn bá»™ rưỡi, béo và khoẻ, không có vệt dưới đùi hay ở cổ để chứng tá» thuá»™c trạm thuê nà o đó.
Những ai biết chá»§ con ngá»±a trên hay từng nhìn thấy nó chở xe kéo nà o xin hãy cung cấp các thông tin cho nha cảnh sát hoặc trình bà y trá»±c tiếp hoặc gá»i giấy. Ngà i giám đốc nha cảnh sát sẽ có phần thưởng cho ai nháºn được chá»§ nhân con ngá»±a trên. Vì lý do bảo quản, hãy đến nháºn dạng phần còn lại cá»§a con ngá»±a cà ng sá»›m cà ng tốtâ€.
Vá»›i lá»i thông báo trên tất cả các nhà buôn ngá»±a ở Paris Ä‘á»u đổ xô đến xem. Ngay ngà y đầu, má»™t nhà lái ngá»±a đã nháºn ra đó là con ngá»±a ông ta đã bán. Ông nà y muốn báo cảnh sát. Ngưá»i ta dẫn ông đến chá»— Thợ Ná». Ông cung cấp tên và địa chỉ ngưá»i buôn gạo đã mua con ngá»±a ấy. Ngưá»i buôn gạo cÅ©ng nháºn ra phần còn lại cá»§a con ngá»±a và khai đã bán nó cho hai ngưá»i buôn chợ phiên.
Ông buôn gạo nhá»› há» khá rõ vì đã và i lần là m ăn vá»›i há». Má»™t ngưá»i tóc nâu, ngưá»i kia tóc mà u hạt dẻ nhạt, má»™t ngưá»i cao lá»›n năm bá»™ bảy tấc, ngưá»i kia thấp hÆ¡n khoảng ba tấc. Má»™t ngưá»i có dáng vẻ là cá»±u binh còn ngưá»i kia giống nhà tư sản.
Ngà y hôm sau nữa lại có má»™t ngưá»i chuyên cho thuê xe đến và nháºn ra con ngá»±a vì đã cho nó ở trong kho ngá»±a cá»§a mình và i ngà y. Ông ta miêu tả hai ngưá»i đà n ông giống y hệt miêu tả trước.
Cuối cùng, có má»™t ngưá»i buôn thùng gá»— đến khai đã bán thùng và chÃnh ông ta đóng cái Ä‘ai sắt.
Äiá»u khiến cho công việc cá»§a Thợ Ná» dá»… dà ng hÆ¡n rất nhiá»u đó chÃnh là lòng nhiệt tình cá»§a dân chúng vá»›i ngà i Tổng tà i mạnh đến mức các nhân chứng tá»± đến khai báo. Kể cả những ai nghÄ© mình, má»™t ngà y nà o đó chứng kiến sá»± vụ kinh khá»§ng đó sẽ tá»± đến và chỉ có thêm tình tiết chứ không bá»›t.
Tuy nhiên, tất cả những cái đó chỉ Ä‘em lại má»™t kết quả Ãt á»i. Nó chỉ giúp Fouché khẳng định không ai trong đám Jacobin bị bắt kia có dÃnh dáng đến vụ nà y vì bốn nhân chứng đã từng tiếp xúc vá»›i thá»§ phạm nói trên không nháºn ra ai trong số hÆ¡n hai trăm ngưá»i kia cả.
Dẫu sao sá»± bất đồng quan Ä‘iểm giữa Fouché và Bonaparte cÅ©ng được giải quyết phần nà o, đó là ngưá»i ta chấp nháºn thả hai trăm hai ba mươi ngưá»i. Nhưng Bonaparte rất cương quyết vá»›i má»™t trăm ba mươi ngưá»i còn lại.
ChÃnh vì thế mà đã xảy ra những Ä‘iá»u lạ lùng trong Há»™i đồng Nhà nước. Má»™t trong số ngưá»i tham gia và o đó là Uá»· viên Há»™i đồng Réal, cá»±u thẩm phán tại Châtelet. Ngưá»i từng bị Robespierre cách chức vì theo đưá»ng lối chá»§ nghÄ©a ôn hoà , ngưá»i sáng láºp tá» thá»i báo đối láºp và tá» Äồng bà o yêu nước năm 1789, đồng thá»i cÅ©ng là nhà biên sở ná»n Cá»™ng hoà . Ông đã hợp tác Regnault de Saint-jean-d Angély và Bonaparte. Theo Réal, bá»n tấn công Bonaparte là những kẻ tư thù chứ không phải là những ngưá»i Bonaparte buá»™c tá»™i.
- Nhưng tôi muốn động đến bá»n tà n sát Tháng ChÃn - Bonaparte kêu to.
- Bá»n tà n sát Tháng ChÃn ư! - Réal đáp trả - Nếu là chúng, chúng đã huá»· diệt không còn má»™t ai. Nhưng nếu vụ nà y mà do bá»n Tháng ChÃn là m thì Ngà i Roederer ngà y mai cÅ©ng là má»™t kẻ tà n sát Tháng ChÃn ở phố Saint-Germain, Ngà i Saint-Jean-d Angély cÅ©ng đánh dân nháºp cư để cướp chÃnh quyá»n được.
- Chẳng lẽ lại không có danh sách bá»n ngưá»i nà y ư?
- Có chứ, chắc chắn là có - ông Réal đáp - Äứng đầu danh sách là cái tên Baudrais, ngưá»i nà y đã trở thà nh thẩm phán ở Guadeloupe từ năm năm nay. Tôi cÅ©ng thấy trong đó có cái tên Pâris, là m lá»±c sá»± toà Cách mạng và đã chết cách đây sáu tháng.
Bonaparte quay lại phÃa Roederer há»i:
- Ai láºp danh sách nà y thế? Ở Paris vẫn còn không Ãt những phần tá» không cải tạo được từ chế độ Babeuf là gì?
- Lạy trá»i, nếu thế thì tôi cÅ©ng ở trong danh sách ấy. Nếu tôi không là uá»· viên Há»™i đồng: Tôi đã từng bảo vệ cho Babeuf và đồng phạm cá»§a ông ta ở Vendôme đấy - Réal nói.
- Tôi thấy ông ấy đã để tình cảm riêng vá» vấn đỠNhà nước rồi - Bonaparte nói - Ta cần thảo luáºn vấn đỠnà y má»™t cách công minh chÃnh trá»±c.
Má»™t ngưá»i khác sẽ không bao giá» tha thứ cho ông Réal vì dám chứng minh ngay giữa Há»™i đồng Nhà nước rằng Bonaparte sai lầm. Bonaparte, ngưá»i vẫn tiếp tục theo Ä‘uổi những kẻ ông thá» sẽ đụng đến, ghi lại tên kẻ nà o dám ngáng con đưá»ng thù và trả thù cá»§a ông.
Sáu tháng sau, Réal bị giáng xuống thà nh trợ lý cho Tổng bộ Cảnh sát.
- Nhưng Turenne má»›i thiêu cháy Palatinat cÆ¡ mà - Ngưá»i ta nói vá»›i Bonaparte.
- Thế thì quan trá»ng gì, nếu Ä‘iá»u ấy cần thiết cho số mệnh cá»§a anh ta.
Và điá»u cần thiết cho số mệnh cá»§a Bonaparte chÃnh là má»™t trăm ba mươi tên Jacobin kia phải được kết án. Ông đâu có quan tâm chúng có tháºt sá»± là thá»§ phạm hay không.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:53 AM.
|

15-09-2008, 10:09 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 28
Những thá»§ phạm tháºt sá»±
Như váºy, khi Bonaparte nhân cuá»™c tấn công nà y để buá»™c tá»™i thá»§ phạm, những kẻ còn giấu mặt tức là ông muốn quy án cho má»™t trăm ba mươi tên Jacobin, khi ông buá»™c tá»™i oan cho há» vì lòng căm thù tức là ông đã phải nhá»› lại cuá»™c bạo loạn trước đó do Aréna, Topino-Lebrun, Ceracchi và Demerville cầm đầu. Bốn thá»§ lÄ©nh nà y tuy đã bị bắt giam nhưng vẫn chưa được xét xá» thì lại xảy ra vụ mưu sát.
Là ngưá»i muốn công việc cá»§a mình phải thông suốt, ông cần thanh toán kẻ từng phạm tá»™i, bản án trước đó phải được thá»±c thi và những thá»§ phạm cá»§a ngà y hôm qua phải được xét xá» trong dư luáºn cá»§a vụ bạo loạn tiếp tục sau.
Vá» phần Fouché, khi ông ta đã chắc chắn có trong tay thá»§ phạm tháºt sá»±, nhá» báo cáo cá»§a nhân viên, ông ta vẫn đến xin ý kiến bắt giam và chá» xem Bonaparte có chỉ thị gì hay phải lưu ý gì không. Là ngưá»i nắm giữ luáºt bắt bá»›, là ngưá»i đại diện cá»§a cuá»™c cách mạng má»›i diá»…n ra trên nước Pháp giữa những lá»i nguyá»n rá»§a mù quáng cá»§a dân chúng, ngà i Tổng tà i chỉ đáp gá»n:
- Hãy lôi ra cho tôi tất cả những con mụ đà ng Ä‘iếm, những đứa con gái hư há»ng là m ô uế quanh Ä‘iện Tuileries.
Quả tháºt, ông đã nháºn ra rằng đám đà n bà và các xó xỉnh nhÆ¡ nhá»›p cá»§a chúng có mặt không chỉ trong hầu hết các cuá»™c bạo loạn mà trong tất cả các vụ án mạng. Chỉ có Ä‘iá»u qua và i từ ngắn gá»n vá»›i Fouché, ngà i Tổng tà i tỠý muốn đỠcáºp đến vấn đỠlà m đẹp Paris hÆ¡n là sá»± an toà n cá nhân ông.
- Nhưng vì Chúa - Fouché thốt lên và sở dụng câu cá»a miệng má»—i lần xin ai là m gì. - Ngà i hãy nghÄ© đến an toà n bản thân hÆ¡n nữa chứ?
Công dân Fouché - Bonaparte cưá»i nói - Có phải thỉnh thoảng ông cÅ©ng tin và o Chúa không? Ông là m tôi ngạc nhiên đấy.
- Nếu tôi không tin và o Chúa - Fouché sốt sắng nói - Ngà i bảo tôi phải tin và o quá»· chắc? Thế thì được thôi! Nhân danh quá»· dữ, và i ngà y tá»›i, tôi hy vá»ng sẽ gá»i linh hồn bá»n phiến loạn cho quá»· đói còn ngà i, hãy nghÄ© đến sá»± an toà n cá»§a mình Ä‘i!
Ngà i Tổng tà i đáp lại bằng giá»ng vô tư quen thuá»™c.
- Thế ông nghÄ© lấy mạng tôi dá»… lắm à ? Tôi không có thói quen cố định nà o cả, không có giá» giấc vạch trước, má»i hoạt động cá»§a tôi Ä‘á»u bất ngá», tôi Ä‘i đâu hay Ä‘i vá» Ä‘á»u rất ngẫu hứng, vỠăn uống cÅ©ng váºy, không có đồ ăn cố định, khi món nà y khi lại món khác ở xa ngoà i tay vá»›i. Không có hệ thống nà o hết, tất cả tuỳ và o sở thÃch cá»§a tôi và tôi là m chúng rất ngẫu hứng. Còn bây giá», hỡi ông bạn thân mến, vì ông là ngưá»i khôn khéo, vì lần nà y lại ông là ngưá»i tìm ra thá»§ phạm, mưá»i lăm ngà y sau dịp chúng bá» lỡ cÆ¡ há»™i giết tôi, ông hãy chuẩn bị để bảo vệ tôi, đó sẽ là nhiệm vụ cá»§a ông.
Vì Fouché không thể tin không có tÃnh toán nà o trong việc đó nên Bonaparte nói tiếp:
- Äừng cho rằng vẻ vô tư lá»± cá»§a tôi dá»±a trên sá»± cuồng tÃn mù quáng, cà ng không phải tôi quá tin và o năng lá»±c cảnh sát các ông. Má»™t âm mưu ám sát sắp được thá»±c hiện, nếu không biết gì vá» các chi tiết thì cÆ¡ may thà nh công cà ng Ãt, không thể Ä‘oán mò cách thức thá»±c hiện cá»§a chúng được. Vì nó quá mÆ¡ hồ cho tÃnh lạc quan tuyệt đối hoá cá»§a tôi. Chỉ trong trưá»ng hợp khó khăn tháºt sá»± tôi má»›i tìm thấy sá»± anh minh sáng láng thôi, còn là m sao báo trước má»™t kẻ rình mò nà o đấy, má»™t cú đâm trong hà nh lang Nhà hát lá»›n, má»™t phát đạn từ cá»a sổ nà o đó hay má»™t vụ nổ trong góc phố? Cần phải lo tÃnh má»i lúc, má»i nÆ¡i, sợ hãi là vô Ãch? Nghi ngá» tất cả ở khắp nÆ¡i là không thể được! Không phải lúc nà o tôi cÅ©ng cảm thấy nguy hiểm mà chạy cho kịp. Sá»± nguy hiểm ấy, tôi biết nhưng tôi quên nó Ä‘i và khi quên nó tôi tá»± vượt lên chÃnh mình khá»i phải quay lại nghÄ© đến nó nữa. Tôi có quyá»n có suy nghÄ© cá»§a mình hoặc Ãt ra cÅ©ng bắt chúng dừng lại theo tình cảm và hà nh động cá»§a tôi; cái gì tôi đã xác định má»™t khi ra khá»i khả năng cá»§a mình thì tôi không mảy may quan tâm nữa, tất cả những gì tôi yêu cầu ở ông đó là đừng lấy Ä‘i sá»± bình thản cá»§a tôi vì đó là sức mạnh cá»§a tôi.
Vì Fouché còn nằn nì yêu cầu ông chấp nháºn và i dá»± phòng, Bonaparte nói:
- Thôi nà o, ông hãy vá» Ä‘i, cứ bắt ngưá»i mà ông cho là thá»§ phạm ấy, cứ láºp cáo trạng, cứ treo cổ, bắn chết hay chặt đầu chúng, không phải vì chúng đã muốn giết tôi mà vì chúng là bá»n vụng vá», đã không giết được tôi lại còn là m chết mưá»i hai dân thưá»ng và khiến sáu mươi ngưá»i khác bị thương.
Fouché nháºn rõ trong tình trạng tâm lý cá»§a Bonaparte như váºy hắn có là m gì cÅ©ng vô Ãch nên vá» nhà và gặp Thợ Ná» Ä‘ang chá» mình.
Chà ng trai nà y, bằng sá»± nhanh nhạy, tá»± tin đã tìm được thá»§ phạm gây nổ, đó chÃnh là ba tên Bảo hoà ng đến Paris để ám sát ngà i Tổng tà i. Ba tên nà y bị cảnh sát tình nghi vì sau vụ nổ chúng bặt tăm. Nếu không sợ chắc chúng đã lá»™ diện rồi. Thợ Ná» biết tên chúng là Limoelan, Saint-Régeant và Carbon.
Vá»›i Limoelan và Saint-Régeant, anh ta không tìm được dấu vết nà o nhưng anh đã phát hiện trong khu phố Saint-Marcel có bà chị gái cá»§a Carbon Ä‘ang sống cùng hai cô con gái. Thợ Ná» hay là Linousin đến thuê má»™t phòng cùng dãy rồi giam mình trong đó rên la cho đến đêm thứ ba ra vẻ kiệt sức, anh ta lết đến cá»a nhà há» rung chuông rồi thả mình khuỵu xuống tưá»ng. Má»™t trong số các cô con gái chạy ra và bắt gặp Limousin kiệt sức, gần như không nói nổi, cô hét lên:
- á»i mẹ Æ¡i! Là ông hà ng xóm đáng thương đã kêu rên suốt cả ngà y.
Bà mẹ chạy ra xốc anh ta và o há»i xem ba mẹ con há», dù nghèo khổ có, thể giúp gì được cho anh không.
- Tôi chết đói mất - Limousin trả lá»i - Ba ngà y qua tôi không ăn uống gì cả. Tôi cÅ©ng không dám xuống phố vì đầy cảnh sát chúng ở đó để rình bắt tôi, tôi chắc như váºy.
Bà chị Carbon cho anh uống má»™t ly rượu vang, cho anh ăn má»™t mẩu bánh mì. Anh ngấu nghiến như thể suốt ba ngà y qua chưa ăn gì váºy. Sau đó, bà chị cá»§a Carbon sợ cảnh sát có thể áºp đến vì há» là chị và cháu gái cá»§a Carbon nên há»i anh đã là m gì.
Thế là Thợ Ná» giả vá» nhượng bá»™, giả vá» thú nháºn mình do Gerges Cadoudal phái đến Paris để liên lạc vá»›i Saint-Régeant và Limoelan. Nhưng vừa đến Paris thì hôm sau xảy ra vụ tấn công trên phố Saint-Nicaise, anh không thể dò há»i được ai vá» há». Äiá»u nà y tháºt không hay vì anh Ä‘ang có cách chắc chắn đưa há» sang Anh.
Ba mẹ con ban đầu chưa tin ngay, nhưng há» vẫn cho anh bánh mì, má»™t chai rượu vang và hứa sẽ mua cho anh thá»±c phẩm chừng nà o anh còn sống ở đấy nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện anh phải đưa tiá»n vì há» cÅ©ng rất khó khăn.
Ngà y thứ hai, anh khai thác được Carbon chÃnh em trai bà chá»§ và đã náu tại đây đến táºn ngà y 7 Nivose.
Bà kể có má»™t cô gái tên là Cicé, là ngưá»i tâm phúc cá»§a Limoelan đến tìm Carbon đã dẫn anh và o má»™t giáo Ä‘oà n vá»›i tư cách là má»™t linh mục vì anh ta không có giấy phép trở vá» Pháp.
Anh ta đã trú ngụ má»™t cách an toà n tại nhà chị gái. Ngưá»i chị nà y lại rất biết Æ¡n ngà i Tổng tà i vá» những gì ông vừa là m cho tôn giáo và ngà y nà o cÅ©ng cầu kinh cho ông sống mãi, bà i kinh mà Carbon cÅ©ng tham dá»±.
Ngoà i ra, ngưá»i chị nà y cÅ©ng biết rõ cuá»™c tấn công bằng thuốc nổ. Bà chỉ cho Limousin mưá»i hai há»™p thuốc nổ dùng để nhồi và o thùng. Há»™p thuốc cuối vẫn còn khoảng mưá»i bốn livre.
Limousin nháºn ra đó là loại thuốc cá»§a Anh chất lượng hảo hạng, cái há»™p khác đã bị Ä‘áºp nát thà nh cá»§i nhóm lò. Có hôm Limoelan đã bảo:
- Chị lấy nó đốt à , loại cá»§i đắt tiá»n đấy!
Ngưá»i phụ nữ còn chỉ cho Limousin hai chiếc áo khoác cá»§a Limoelan và Carbon. Không biết chiếc áo cá»§a Saint-Régeant ra sao.
Vấn đỠchỉ còn tìm xem Carbon Ä‘ang ở nhà thá» nà o. ChÃnh ba mẹ con há» cÅ©ng không biết địa chỉ, nhưng anh chà ng Bảo hoà ng giả mạo nà i nỉ rằng anh phải trốn cùng Carbon nên há» má»›i hứa sẽ cho anh biết địa chỉ và o ngà y hôm sau.
Quả tháºt như váºy, vì ngưá»i chị quen biết cô Cicé nên đã chạy đến nhà cô ta há»i má»i thông tin cần thiết.
Vì buổi lá»… cầu cho ngà i Tổng tà i có rất đông ngưá»i nên Thợ Ná» và o nhà thá» cùng hai thà y đội. Tại má»™t góc Ä‘iện thá», anh thấy má»™t thầy tu và đó chỉ có thể là Carbon Anh chá» cho nhà thá» vắng vẻ má»›i lại gần Carbon, bắt giữ anh ta lẹ đến mức anh nà y không thể chống cá»±, cÅ©ng không nghÄ© mình bị lá»™.
Sau khi bị bắt, Carbon khai hết, đó là hy vá»ng duy nhất cá»§a anh ta. Hắn cÅ©ng khai chá»— ở cá»§a Saint-Régeant. Tên nà y Ä‘ang ngụ tại má»™t ngôi nhà trên phố Bac. Khi Saint-Régeant bị bắt, biết đồng bá»n đã khai, hắn không chống cá»± nữa mà khai toà n bá»™ sá»± tháºt như sau:
"Tất cả những gì cảnh sát Victor đã nói vá» việc mua ngá»±a, thuê xe tại nhà ông bán gạo, mua thùng, siết Ä‘ai sắt Ä‘á»u là sá»± tháºt. Chúng tôi chỉ còn chá» ngà y và cuối cùng đã chá»n buổi tối ngà i Tổng tà i đến Nhà hát lá»›n xem vở La Création.
Chúng tôi biết ông ấy sẽ Ä‘i qua phố Saint-Nicaise, má»™t trong những phố hẹp nhất nên đã quyết định đặt thuốc nổ ở đó. Chắc chắn tám giá» mưá»i lăm xe cá»§a ông ấy sẽ Ä‘i qua do đó tám giá» tôi đã đẩy xe đến nÆ¡i, Carbon và Limoelan đứng canh ở hai cổng cá»§a Ä‘iện Louvre để ra hiệu. Năm phút sau vẫn chưa thấy tÃn hiệu nà o, tôi rá»i khá»i cái xe, thuê má»™t cô bé nông dân giữ ngá»±a và đưa cho cô bé hai mươi tư xu, sau đó tôi Ä‘i ngược con phố lại gần Ä‘iện Tuileries.
Äá»™t nhiên tôi nghe giá»ng cá»§a Limoelan la lên "Hắn kia!" đồng thá»i có tiếng Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a Ä‘ang lao đến. Tôi chạy lại xe vừa tá»± nhá»§: "Lạy Chúa, nếu Bonaparte cần thiết cho sá»± bình yên cá»§a nước Pháp, ngưá»i hãy chuyển vụ nổ sang đầu con" rồi tôi kêu lên vá»›i cô bé: "Chạy Ä‘i, chạy Ä‘i trốn ngay!". Tôi châm ngòi nối vá»›i thùng thuốc.
Äoà n ngưá»i và ngá»±a đã đến chá»— tôi. Con ngá»±a cá»§a má»™t ngưá»i lÃnh hất tôi ngã văng và o má»™t ngôi nhà , tôi báºt dáºy và chạy vá» phÃa Ä‘iện Louvre nhưng chỉ được và i bước. Äiá»u cuối cùng tôi còn nhá»› được là khi quay lại, tôi thấy sợi dây cháy sáng lẹt xẹt và bóng cô bé đứng cạnh cái xe, còn lại tôi không nhìn, không nghe, không cảm thấy gì hết.
Không hiểu tại sao tôi được chở đến cổng Louvre. Tôi bị mê man bao lâu? Tôi không biết, là n gió mát khiến tôi tỉnh dần, bấy giá» tôi nháºn ra hết, nhá»› lại tất cả nhưng có hai Ä‘iá»u khiến tôi rất ngạc nhiên: thứ nhất là tôi vẫn còn sống và thứ hai, còn sống mà vẫn không bị bắt. Máu trà o ra từ mÅ©i và miệng, chắc ngưá»i ta tưởng tôi cÅ©ng bị thương như các nạn nhân khác, như những ngưá»i qua đưá»ng vô tá»™i chứ không phải tác giả vụ nổ khá»§ng khiếp ấy. Tôi vá»™i vã chạy ra cầu, ném cái túi đựng áo xuống sông. Tôi không biết Ä‘i vỠđâu bởi lẽ tôi cứ nghÄ© mình sẽ tan tác thà nh trăm mảnh nên tháºm chà không tÃnh đến chuyện kiếm chá»— ở trong trưá»ng hợp sống sót. Tôi gặp Limoelan ở nhà (chúng tôi trá» cùng nhau). Vừa thấy tôi tÆ¡i tả anh ấy đã vá»™i Ä‘i tìm cha xứ và má»™t bác sÄ©. Vì cha cố là chá»§ cá»§a anh ấy, ông Picot de Closrivière còn vị bác sÄ© còn trẻ là bạn cá»§a anh ấy. Chúng tôi biết kế hoạch đã thất bại.
"Tôi đã không muốn dùng dây dẫn mà - Limoelan nói - Giá như anh nhưá»ng chá»— ấy cho tôi như tôi yêu cầu thì tôi đã dùng cá»§i đốt nó. Tôi biết mình sẽ tan tà nh xác pháo, nhưng tôi sẽ giết được Bonaparteâ€.
***
Trên đây là tất cả lá»i khai cá»§a Saint-Régeant và tháºt ra đó cÅ©ng là tất cả những Ä‘iá»u ngưá»i ta cần biết.
Hổ thẹn vá» sá»± thất bại cá»§a mình bởi lẽ Ä‘iá»u kiện dà nh cho má»™t kẻ mưu sát chÃnh trị là được ăn cả ngã vá» không nên Limoelan không chỉ không quay vá» vá»›i Georges mà còn không đặt chân vá» Anh nữa. Kẻ sùng đạo cÅ©ng giống như ngưá»i tá»± trá»ng, kẻ sùng đạo thì chỉ thấy ý Chúa trong má»—i hà nh động cá»§a mình còn kẻ tá»± trá»ng lại không muốn bị ngưá»i khác chỉ trÃch, chÃnh vì váºy mà anh ta lên tà u bá» Ä‘i đảo Saint-Malo.
Ngưá»i ta chỉ thông báo qua quýt là anh ta đã ra nước ngoà i và rút khá»i thế giá»›i, ngưá»i cùng phe cÅ©ng không biết anh ta ra sao.
Nhưng Fouché lại không rá»i mắt khá»i ngưá»i nà y và từ lâu ông ta vẫn chú ý đến má»™t tu viện ở xa. Anh ta chỉ liên lạc vá»›i cô em gái, trên má»—i lá thư, vì sợ sẽ rÆ¡i và o tay quân Anh nên Limoelan để lại đôi dòng mà Desmarets, cảnh sát trưởng, Ä‘á»c được như sau:
"Ôi những ngưá»i Anh. Xin hãy để lá thư nà y qua… nó là cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông phải chịu nhiá»u cÆ¡ cá»±c vì chÃnh mục Ä‘Ãch cá»§a các vị".
Còn hai quân triá»u đình khác có dÃnh dáng đến vụ nà y nhưng không được nhắc đến trong lá»i khai. Há» là Joyaut và Lahaye Saint-Hilaire. HỠđã trốn như Limoelan khi chÃnh phá»§ có động thái nhằm và o quân Jacobin và đi thông báo cho Georges Cadoudal ở bên nước Anh rằng má»™t âm mưu nữa lại vừa thất bại.
Saint-Régeant và Carbon bị kết án tá» hình. Mặc dù đã thà nh khẩn khai báo và giúp cảnh sát bắt tòng phạm nhưng Carbon cÅ©ng không được hưởng khoan hồng. Khi ngưá»i ta trình cáo trạng lên Bonaparte, ông tá» ra đã hoà n toà n quên chuyện ấy và chỉ nói gá»n:
- Vì bản án đã đưa ra rồi thì cứ thá»±c hiện thôi, Ä‘iá»u ấy liên quan gì đến tôi.
Ngà y 21 tháng Tư, Carbon và Saint-Régeant bị đưa lên máy chém, nơi vẫn chưa khô máu của Aréna và ba tòng phạm của hắn.
Chúng tôi đã gắng công vô Ãch khi tìm má»™t và i chi tiết vá» cái chết cá»§a hai ngưá»i nà y nhưng có lẽ chÃnh phá»§ muốn rằng không cần phải báºn tâm đến cái chết cá»§a hai kẻ bất hạnh ấy. Bình luáºn vá» cái chết ấy, trên tá» Le Moniteur chỉ đăng má»™t dòng. Ngà y ấy giỠấy Carbon và Saint-Régeant đã bị hà nh quyết.
Ngà y hôm sau vụ xỠán, Thợ Ná» Ä‘i London vá»›i nhiệm vụ bà máºt.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:54 AM.
|

15-09-2008, 10:13 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 29
Vua Louis de Parme
Khi sá»± tồn tại cá»§a má»™t con ngưá»i có ảnh hưởng tá»™t đỉnh đối vá»›i quyá»n lợi, danh dá»± và số pháºn cá»§a má»™t quốc gia, khi má»i tư tưởng táºp trung và o sá»± thà nh công hay thất bại cá»§a má»™t váºn mệnh tối thượng, thì dù là bạn hay thù ngưá»i ta Ä‘á»u phải đối mặt vá»›i nhau để nháºn ra những gì mà hỠđược, mất từ lòng táºn trung, từ lòng thù háºn mà hỠđã dà nh cho con ngưá»i đầy thà nh đạt đó. Äó là thá»i Ä‘iểm cá»§a những Ä‘iá»m báo, những dá»± Ä‘oán. Ngay cả các giấc mÆ¡ cÅ©ng có những ảnh hưởng thầm kÃn và má»i ngưá»i Ä‘á»u sẵn sà ng bước và o má»™t xứ sở tương lai lạ lẫm. Thế là , có ngưá»i, hoặc do sá»± nhút nhát bẩm sinh, hoặc do cái nhìn luôn bi quan nên luôn luôn trong tình trạng báo động trong những dá»± cảm phi lý hoặc lúc nà o cÅ©ng phấp phá»ng vá» mối hiểm hoạ tưởng tượng: Ngược lại, những ngưá»i khác lại nhìn thế giá»›i theo quan Ä‘iểm cá»§a mình nghÄ©a là má»i việc Ä‘á»u dá»… dà ng, suông sẻ và đầy sá»± mù quáng cá»§a César hay Bonaparte đến mục Ä‘Ãch mà há» muốn, không há» báºn tâm đến những nguy hiểm ẩn náu trong khi má»™t thế lá»±c khác thế lá»±c đã sụp đổ, giá» lại Ä‘ang vùng dáºy chống lại con ngưá»i thiên tà i nà y. Chúng xả sá»± giáºn dữ qua những lá»i cầu nguyện ám muá»™i, những bà i đả kÃch Ä‘e doạ kèm theo những lá»i hứa chết chóc.
Giữa những bá»™n bá» lo toan cá»§a thá»i Ä‘iểm tồi tệ và ngay cả giữa chÃnh những lo lắng ấy đôi khi cÅ©ng nảy ra ý định ám muá»™i, những suy nghÄ© yếu và tối tăm. Äó là má»™t định mệnh mà có lẽ ngưá»i ta chỉ thoát khá»i nó bằng cái chết cá»§a chÃnh kẻ tạo ra nó.
Tình cảnh đó cÅ©ng giống như César khi ông muốn xưng vua, là hoà n cảnh cá»§a Henri Äệ tứ khi quyết định theo Ä‘uổi vụ Marie de Médicis và Concino Concini và cÅ©ng là cá»§a Bonaparte sau cuá»™c bạo động ngà y 18 Brumaire, báºp bá»nh giữa Auguste và Washington.
Và như váºy con ngưá»i thiên định đó như đã được ngã giá, con ngưá»i đó táºn tuỵ phục vụ cho sá»± yên ổn cá»§a ná»n Cá»™ng hoà , và chÃnh con ngưá»i đó sẵn sà ng hứng chịu mÅ©i dao cá»§a Brutus hay nhát chém cá»§a Ravaillac để láºt đổ các chướng ngại váºt Ä‘ang ngăn cản tham vá»ng, hy vá»ng cá»§a ông.
Và kỳ thá»±c tất cả những năm đầu cá»§a chế độ Tổng tà i chỉ là má»™t chuá»—i những mưu toan chống lại ngà i Tổng tà i. Äó là kẻ thù từ cuá»™c bạo loạn ngà y 13 Vendémiaire, ngà y 18 Fructidor, ngà y 18 Brumaire, quân triá»u đình, quân Cá»™ng hoà , đồng đảng Jéhu, dân Vendée và quân Bảo hoà ng tấn công ban đêm, trong rừng, trên đưá»ng cái quan, trong các quán cà phê, trong các phòng kịch.
Bị kÃch động sau ngà y Saint-Cloud, chuá»—i ngà y hoạt động chÃnh trị cá»§a Bonaparte lúc nà o cÅ©ng đặt ở tình trạng báo động, báo động do lá thư cá»§a Louis XVIII triá»u đình và quân Cá»™ng hoà tức quân Trắng và quân Xanh là hai đảng phái chÃnh trị tháºt sá»± còn tồn tại trên đất Pháp Ä‘á»u rá»™ lên những tiếng gà o thét trả thù và giết chóc.
"Là m sao mà các ông muốn tôi không mưu phản cho được? - Aréna đã nói như thế trước các quan toà - Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u mưu phản và o má»™t giá» nà o đó. Ngưá»i ta mưu phản trên các con phố, trong phòng khách, ngã tư hay ngay trên những quảng trưá»ng công cá»™ngâ€.
"Không khó săn mùi dao găm!" ChÃnh Fouché cÅ©ng nói như váºy để miêu tả những kẻ phiến loạn ấy đồng thá»i cố gắng kéo Bonaparte đồng tình vá»›i mình vá» tình hình nguy hiểm cá»§a ngà i Tổng tà i.
Tất cả chúng ta Ä‘á»u đã biết các chi tiết trong cuá»™c chiến tranh kinh hoà ng ở miá»n Vendée và Bretagne, má»™t cuá»™c phản loạn cá»§a miá»n rừng chống lại thà nh phố qua đó đã gắn vá»›i các tên tuổi như La Roche Jacquelein, nhà Bonchamps, nhà Elbée, nhà Charette và Lescure.
Chúng ta hẳn còn nhá»› các chi tiết vá» cuá»™c mưu phản cá»§a quân Jéhu, tấn công ngay giữa đưá»ng cái để rồi Valensolles, Jahiat, Rihier và Sainte-Hermine ngã gục trước mắt chúng ta, đó là chúng tôi còn chưa nói đến các vụ trên phố mà Metge, Veycer và Chevalier đã bị Uá»· ban quân sá»± kết án và xá» bắn.
Tôi cũng đã kể và i dòng vỠvụ mưu phản Nhà hát do Topino-Lebrun, Demerville, Ceracchi và Aréna cầm đầu.
Sau đó là vụ đặt bom trên phố Saint-Nicaise, cuộc mưu phản do Limoelan, Carbon và Saint-Régeant thực hiện.
Và chúng ta sẽ lại sắp thấy dưới đây mưu đồ phản loạn của Pichegru, Cadoudal và Moreau.
Nhất là khi ngưá»i ta thấy má»i chuyện bắt đầu được cá»§ng cố như hiệp ước hoà bình Lunéville vá»›i nước Ão, kéo theo hoà ước Amiens vá»›i nước Anh, khi ngưá»i ta thấy François Äệ nhất, ngưá»i đại diện cho phản ứng chÃnh trị châu Âu, lại được khôi phục dưới con mắt cá»§a dân chúng Italie; khi ngưá»i ta lại thấy vua Georges Äệ tam nước Anh đà nh chịu để ba bông huệ nước Pháp trên huy hiệu vua Henri Äệ ngÅ©; khi ngưá»i ta lại thấy Ferdinand de Naples đóng cá»a cảng vá»›i nước Anh; khi ngưá»i ta thấy Bonaparte nghiêm túc đến Tuileries cùng vợ cá»§a mình vá»›i danh hiệu chỉ còn dưới tước hiệu nữ hoà ng và tháºm chà còn vượt xa các công chúa, khi Joséphine có bốn tì nữ Ä‘i kèm và bốn cáºn vệ cung Ä‘iện, khi ngưá»i ta thấy bà tiếp khách trong các phòng sang trá»ng gồm đủ những bá»™ trưởng, ngoại giao Ä‘oà n, các quan khách nước ngoà i đức cao vá»ng trá»ng; khi trước cả bá»™ trưởng Bá»™ ngoại giao bà tiếp các đại sứ từ các quốc gia hùng mạnh nhất châu Âu mà hoà bình kéo hỠđến Paris; khi ngưá»i ta thấy cá»a phòng là m việc cá»§a ngà i Tổng tà i mở ra, ông chỉ nhấc mÅ© trong khi các đại sứ quyá»n lá»±c nhất Ä‘á»u phải nghiêng mình cúi chà o ông; khi ngưá»i ta thấy buổi lá»… ká»· niệm ngà y 18 Brumaire trở thà nh buổi lá»… ká»· niệm Hoà bình; khi ngưá»i ta thấy hai nghị viện đã đặt ngoà i can thiệp cá»§a Giáo hoà ng đại sứ cá»§a Chúa, và khi ông đối xá» vá»›i giáo chá»§ như vá»›i các đại sứ từ các vương triá»u trên mặt đất khác; khi ngưá»i ta thấy các nhà thá» lại mở cá»a, lại vang bà i Te Deum ở nhà thá» Äức Bà ; khi ngưá»i ta thấy Chateaubriand, ngưá»i trước đây thấy Chúa bị Ä‘i đầy khá»i nước Pháp dưới bóng những cánh rừng nguyên sinh châu Mỹ và trong thác Niagara, lại xuất hiện "Thiên tà i cá»§a Äạo CÆ¡ đốc" ngay chÃnh ở thá»§ đô nà y, nÆ¡i mà cách đây năm năm, ông thừa nháºn và ăn mừng vá»›i Robespierre, thá»±c thể tối cao và ra sắc luáºt thá» cúng vị thần Lý trÃ; khi ngưá»i ta thấy Roma chịu thương lượng vá»›i phe Cách mạng và đức Giáo hoà ng đưa tay ra ký hiệp ước gạt bá» mình ra khá»i các tỉnh lỵ; cuối cùng, khi ngưá»i ta thấy kẻ chiến thắng các tráºn Montebello, Rivoli, các Kim Tá»± Tháp, Marengo mang lại lợi Ãch cho hai viện láºp pháp, hoà bình trên mặt đất bằng hiệp ước Lunéville, hoà bình trên biển vá»›i hiệp ước Amiens, trên không vá»›i Concordat (bãi bá» tất cả các hà nh vi bà i đạo) má»™t đạo luáºt tuyệt vá»i, khi ngưá»i ta thấy nó thì ngưá»i ta tiếp nháºn chế độ Tổng tà i như má»™t vương miện! Khi ngưá»i ta thấy nước Anh không còn gì để hy vá»ng ngưá»i ta lại có thể hy vá»ng rằng nhà độc tà i nà y sẽ khôn ngoan trong tương lại cÅ©ng như đã từng vÄ© đại trá»ng quá khứ, sẽ há»™i đủ những Ä‘iểm đối láºp mà Chúa không bao giá» tụ há»™i nhưng đức tÃnh ấy trong má»™t con ngưá»i, sức mạnh cá»§a má»™t thiên tà i cá»§a các thá»§ lÄ©nh vÄ© đại, sá»± nhẫn nại là m nên váºn mệnh và vinh quang cá»§a các nhà sáng láºp đếch, khi ngưá»i ta có thể hy vá»ng rằng ngưá»i đà n ông nà y, sau khi đưa nước Pháp trở nên hùng mạnh, sau khi lấp đầy vinh quang cho nó, sau khi đưa nó thà nh quốc gia đồng đầu, ông sẽ chuẩn bị cho nó quyá»n tá»± do và thái bình, nước Anh sẽ kinh ngạc nháºn ra Pháp sẽ là quốc gia chặn mình trong cuá»™c chạy Ä‘ua má»›i vá»›i Washington.
Nhưng trước hết đã có ruá»™t cÆ¡ há»™i bất ngá» giúp ngà i Tổng tà i mang đến sá»± kinh ngạc và nghi ngại hÆ¡n nữa cho châu Âu. ÄÆ°á»£c vua Tây Ban Nha giúp đỡ trong cuá»™c chiến chống Bồ Äà o Nha, ông đã hứa cho hoà ng tá» Parme là m quốc vương xứ Etrurie.( Xứ Ã)
Hoà ước Lunéville đã thừa nháºn lá»i hứa đó hoà ng tá» Parme, được chỉ định trị vì miá»n Toscane, vừa đến biên giá»›i dải Pyrénées và chá» mệnh lệnh cá»§a ngà i Tổng tà i Bonaparte rất muốn cho há» xem nước Pháp, cho há» qua Paris trước khi hỠđến Toscane chiếm lại ngai và ng xứ Florence cá»§a há». Tất cả những ngưá»i phản đối Ä‘á»u cưá»i nhạo tư tưởng cá»§a ngà i Tổng tà i, há» cho rằng ông bây giá» cứ tưởng mình muốn gì được nấy. Thá»±c ra ông rất thÃch cảnh ấy vừa cổ xưa lại xứng vá»›i những ngà y vinh quang ở Rome, má»™t ông vua do ná»n Cá»™ng hoà phong tước. Ông thÃch chứng tá» rằng mình không sợ gì hết ngay cả khi có sá»± xuất hiện nhà Bourbon trên đất Pháp. Phải thừa nháºn rằng vinh quang cá»§a ông đã đặt ông lên tầm cao trá»™i hẳn so vá»›i tất tả các dòng tá»™c trước đây, ông không chiếm ngai và ng cá»§a há» mà chỉ lấy vị trà cá»§a há» mà thôi.
Äây cÅ©ng là cÆ¡ há»™i lá»›n đầu tiên giúp ông chứng minh Paris đã là nh khá»i tất cả những vết thương trong giai Ä‘oạn cách mạng, má»™t chế độ Tổng tà i cÅ©ng cho thấy sá»± già u sang mà Ãt vua chúa nà o cùng thá»i có thể sánh kịp. Chiến tranh là m nước Pháp lụi tà n nhưng nó đã lại vá»±c dáºy và già u có.
Bonaparte gá»i hai đồng minh đến. Cả ba thảo luáºn rất lâu vá» buổi lá»… diá»…n ra trong sá»± chứng kiến cá»§a vua và hoà ng háºu Etrurie. HỠđã thoả thuáºn trước hết há» sẽ giữ bà máºt và sẽ đón tiếp ông bà hoà ng vá»›i tư cách là vợ chồng bá tước Livourne. Vá»›i danh hiệu nà y, há» sẽ được đối xá» giống như Sa hoà ng Paul nước Nga và Joseph Äệ nhị dưới thá»i vua Louis XVI. Mệnh lệnh đã được ban ra trên khắp đưá»ng phố, đến các chÃnh quyá»n dân sá»± và quân sá»± các tỉnh. Trong khi nước Pháp, tá»± hà o được phong vua và sung sướng hÆ¡n nữa vì trong nước mình không ai là m vua, để hai vợ chồng hoà ng tá»™c Ä‘i qua và vá»— tay hoan nghênh há» thì cả châu Âu ngỡ ngà ng nhìn nước Pháp.
Trong nhà hát kịch Bordeaux, ngưá»i theo triá»u đình táºn dụng sá»± có mặt cá»§a hai ngưá»i trẻ tuổi để thá» phản ứng công chúng hô to: "Äức vua vạn tuế!" Thì láºp tức tiếng la hét ầm ầm từ khắp khán phòng đáp lại "Äả đảo các ông vua!"
Hai hoà ng thân trẻ đến Paris và o tháng Sáu, há» sẽ ở lại sáu tuần. Ngưá»i ta nháºn thấy Bonaparte, dù ở cương vị Tổng tà i, tức là chỉ má»™t vị quan chấp chÃnh đương thá»i cá»§a ná»n Cá»™ng hoà nhưng lại đại diện cho cả nước Pháp. Trước má»™t con ngưá»i đầy uy lá»±c như váºy tất cả những ân sá»§ng dà nh cho giá»›i Bảo hoà ng hầu như không còn nữa. Ngay cả hai vợ chồng hoà ng thân trẻ tuổi nà y cÅ©ng chá»§ động đến thăm ông.
Ông sẽ thăm lại hỠvà o ngà y hôm sau.
ChÃnh nhà hát lá»›n là nÆ¡i ngà i Tổng tà i giá»›i thiệu khách cá»§a mình vá»›i công chúng Paris. Nhưng đến ngà y ấn định, Bonaparte, hoặc có tÃnh toán hoặc bị mệt tháºt đã không xuất hiện được. Cambacères thay ông dẫn ông hoà ng con đến ná»›i. Bước và o lô dà nh cho ngà i Tổng tà i, ông nắm tay Bá tước Livourne và giá»›i thiệu vá»›i má»i ngưá»i trong tiếng nồng nhiệt hoan hô có thể là tháºt lòng.
Sá»± vắng mặt cá»§a ngà i Tổng tà i khiến ngưá»i ta đưa ra không biết cÆ¡ man nà o là giả thiết và cÅ©ng biểu lá»™ những dá»± Ä‘oán mà bình thưá»ng có khi không bao giỠông được nghe. Những ngưá»i cùng phe vá»›i ông thì cho rằng ông không muốn giá»›i thiệu nhà Bourbon trên đất Pháp, quân triá»u đình lại khẳng định đó là cách chuẩn bị tư tưởng cho việc khôi phục lại ná»n quân chá»§ đã thất thế, số Ãt quân Cá»™ng hoà còn sót lại sau vụ đẫm máu lại Ä‘oán rằng ông muốn nước Pháp quen vá»›i sá»± thiết láºp lại ná»n quân chá»§.
Các bá»™ trưởng ai cÅ©ng theo gương ngà i Tổng tà i, đặc biệt là Talleyrand, ngưá»i có "gu" quý tá»™c lá»›n đến mức muốn láºp lại hoà n toà n chế độ cÅ© mà theo cách nói văn vẻ thì ông là má»™t bản mẫu hoà n hảo. Ông Talleyrand mở má»™t buổi tiệc linh đình tại lâu đà i Neuilly để chà o đón hoà ng tá» và tất cả giá»›i thượng lưu Paris Ä‘á»u đổ xô đến. Quả thá»±c, rất nhiá»u ngưá»i đã đến nhà vị Bá»™ trưởng Bá»™ ngoại giao nà y chứ không đến Ä‘iện Tuileries.
Má»™t Ä‘iá»u ngạc nhiên Ä‘ang chá» hai ông bà hoà ng vốn còn chưa biết thá»§ đô tương lai cá»§a há» là gì. Giữa ánh sáng lung linh, thà nh phố Florence hiện ra vá»›i những nét đặc trưng nhất như bãi biển Vecchio. Tất cả các nhân váºt Ä‘á»u mặc quần áo kiểu Italie, nhảy múa, hát ca trên bãi biển ấy, má»™t Ä‘oà n thiếu nữ xinh đẹp đại diện cho các cô gái trẻ đến trao hoa cho tân quốc vương và trao vương miện chiến thắng cho ngà i Tổng tà i.
Nghe nói buổi lá»… tốn mất má»™t triệu cá»§a ông Talleyrand, nhưng đó là điá»u mà không ai ngoà i ông có thể là m và nó đã nối được chÃnh phá»§ vá»›i những ngưá»i đồng thuáºn vá»›i chế độ cÅ© chỉ bằng má»™t buổi dạ há»™i mà ông đã có dá»± định từ hai năm, bởi vì có rất nhiá»u ngưá»i vẫn luyến tiếc chế độ cÅ© ấy vì những thứ hỠđã mất, há» hy vá»ng có thể lấy lại trong ná»n quân chá»§ má»›i.
Cuối cùng, hai vợ chồng bá tước Livourne được bá tước Azara, đại sứ Tây Ban Nha, đưa đến La Malmaison Ngà i Tổng tà i tiếp ông vua con trong ngôi nhà quân cơ của mình, nhưng ông hoà ng nà y chưa thấy buổi lễ nà o như thế, chưa từng thấy các dải thêu và cầu vai nà o như thế, nên sung sướng lao và o vòng tay của Tổng tà i.
Äến đây thì cÅ©ng cần phái nói rằng ông hoà ng con đáng thương là má»™t kẻ ngốc hay cÅ©ng gần như váºy. Tạo hoá ban cho anh ta má»™t trái tim hoà n hảo nhưng lại từ chối ban cho má»™t bá»™ óc thông minh.
Thá»±c ra thì ná»n giáo dục các tu sÄ© mà anh ta được hưởng bằng cách nâng cao vai trò cá»§a con tim, chỉ cà ng có tác dụng phá huá»· chút loé sáng cá»§a trà tuệ mà thôi.
Louis de Parme để dà nh toà n bá»™ thá»i gian anh ta lưu lại Pháp ở lại La Malmaison. Phu nhân Bonaparte dẫn hoà ng háºu trẻ Ä‘i xem tất cả các phòng và vì ngà i Tổng tà i chỉ ra khá»i phòng là m việc và o bữa tối nên các sÄ© quan tuỳ tùng cá»§a ông buá»™c phải tháp tùng ông vua, vui chÆ¡i cùng anh ta.
"Thá»±c ra - Công tước Rovigo, má»™t trong số những tuỳ tùng cá»§a ngà i Tổng tà i cho biết - phải rất kiên nhẫn má»›i nghe hết những thứ trẻ con nằm trong đầu anh chà ng đó. Nhưng vì chúng tôi biết cách nên đã chá»n được những đồ chÆ¡i thÃch hợp mà thông thưá»ng ngưá»i ta vẫn đặt và o tay trẻ con. Từ đó, ông ta không chán nữa.
Chúng tôi khó hiểu trước sá»± vô dụng cá»§a ông ta, chúng tôi phát chán khi thấy má»™t chà ng trai cao lá»›n, đẹp đẽ, ngưá»i mang sứ mệnh Ä‘iá»u khiển ngưá»i khác lại run lên khi thấy má»™t con ngá»±a và không dám trèo lên cưỡi. Suốt ngà y giết thá»i gian vá»›i trò trốn tìm, nhảy lên vai chúng tôi và tất cả những gì ông ta biết là những bà i cầu nguyện, Ä‘á»c lá»i ban phước trước món canh hay ban ân trước tách cà phê.
Thế mà đó lại là bà n tay sẽ được giao phó váºn mệnh cả má»™t dân tá»™c khi ông ta Ä‘i nháºm chức ở quốc gia cá»§a mình, ngà i Tổng tà i đã nói vá»›i chúng tôi sau buổi tiệc tiá»…n đưa: "Rome có thể được yên ổn, ngưá»i nà y sẽ không vượt được Rubicon đâu.
Chúa đã ban Æ¡n cho con dân cá»§a Ngưá»i khi gá»i ông vua đó vá» bên mình chỉ sau má»™t năm cai trị.
Nhưng châu Âu lại không thấy sá»± vô dụng cá»§a ông hoà ng con đó há» chỉ thấy việc thà nh láºp má»™t vương triá»u má»›i mà thôi.
Và cả châu Âu đã tá»± há»i sao lại có dân tá»™c nà o kỳ lạ như dân tá»™c Pháp, há» chặt đầu các ông vua cá»§a há» nhưng lại phong vương cho các dân tá»™c khác.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:54 AM.
|
 |
|
| |