 |
|

24-03-2008, 12:42 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Phần II - Chương -1-
Tháng 10-1805, quân đội Nga đã đóng ở các là ng lá»›n và các thị trấn cá»§a địa công quốc Ão; luôn luôn có những trung Ä‘oà n lục tục từ nước Nga kéo sang và hạ trại ở gần ải Braonao là m thà nh má»™t gánh nặng cho dân cư vùng nà y. Braonao là nÆ¡i đóng đại bản doanh cá»§a Tổng tư lệnh Kutuzov.
Ngà y 11-10-1805, má»™t trong những binh Ä‘oà n bá»™ binh vừa má»›i đến Braonao Ä‘ang trú quân ngoà i thà nh má»™t ná»a dặm Anh để chá» Tổng tư lệnh đến Ä‘iểm duyệt. Mặc dầu phong cảnh và cuá»™c sống ở đây không có gì giống như ở Nga, (những vưá»n cây ăn quả, những bức tưá»ng xây bằng đá, những mái nhà lợp ngói, những dãy núi ở chân trá»i, dân cư địa phương thì nhòm ngó binh sÄ© má»™t cách tò mò), nhưng trung Ä‘oà n nà y cÅ©ng bà y ra má»™t cảnh tượng giống hệt như bất cứ trung Ä‘oà n nà o khác Ä‘ang chuẩn bị má»™t cuá»™c duyệt binh ở má»™t nÆ¡i nà o đó trong ná»™i địa nước Nga.
Lúc chiá»u, trên chặng đưá»ng cuối cùng, trung Ä‘oà n đã nháºn đựơc thông báo rằng Tổng tư lệnh sẽ đến Ä‘iểm duyệt. Lá»i văn trong bản thông báo có những chá»— mà viên trung Ä‘oà n trưởng thấy là không được rõ nghÄ©a, thà nh thỠông không biết có nên cho binh sÄ© mặc binh phục hà nh quân hay không: tuy váºy má»™t cuá»™c há»p các tiểu Ä‘oà n trưởng để giải quyết vấn đỠnà y đã quyết định rằng bá»™ đội phải mặc đại quân phục. Vì váºy, sau khi đã Ä‘i má»™t cung đưá»ng hai mươi dặm Nga, bá»™ đội phải thức suốt dêm để khâu vá quần áo và lau chùi súng ống; các sÄ© quan phụ tá và các đại đội trưởng thì kiểm Ä‘iểm quân số và táºp hợp binh sÄ© lại, và sáng hôm sau trung Ä‘oà n không còn là má»™t đám ngưá»i uể oải, lá»™n xá»™n như ở chặng hà nh quân cuối cùng ngà y hôm qua nữa, mà đã trở thà nh má»™t khối hai nghìn ngưá»i được sắp đặt chỉnh tá», má»—i ngưá»i Ä‘á»u biết ngôi thứ và nhiệm vụ cá»§a mình, má»—i cái khuy áo, má»—i cái dây da Ä‘á»u sạch sẽ láng bóng. Không phải chỉ có bên ngoà i là các tươm tất: giả thá» Tổng tư lệnh có nẩy ra ý muốn nhìn ở phÃa dưới các bá»™ đại quân phục thì sẽ thấy áo lót ngưá»i nà o cÅ©ng sạch sẽ cả và sẽ thấy trong má»—i cái bạc đà đủ Ä‘á»u có những váºt dụng quy định, "cái dùi khâu dà y và bánh xà phòng" như binh sÄ© thưá»ng nói. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u là m cho má»i ngưá»i Ä‘á»u bối rối. Äó là già y. HÆ¡n má»™t ná»a số binh sÄ© Ä‘i già y rách bươm. Nhưng đó không phải là lá»—i cá»§a trung Ä‘oà n trưởng, vì đã yêu cầu thúc giục nhiá»u lần mà Cục quân nhu Ão vẫn không cung cấp gì cả, mặc dầu binh sÄ© đã Ä‘i bá»™ má»™t nghìn dặm.
Ngưá»i chỉ huy trung doà n là má»™t viên tướng to béo đã có tuổi, lông mà y và râu mép đã lốm đốm hoa râm, mặt đỠgay, rá»™ng ngá»±c hÆ¡n là to vai. Ông mặc bá»™ quân phục má»›i tinh, có những hằn nếp rất sắc và có hai cái ngù to bá»±.
- Nà y, ông bạn Mikhail Dmitrich, quả đêm qua bá»n mình phải vất vả khá nhiá»u đấy! Nhưng tôi xem ra trung Ä‘oà n nà y cÅ©ng không đến ná»—i… nhỉ? - Ông ta nói vá»›i má»™t tiểu Ä‘oà n trưởng, trong khi ngưá»i nà y vừa cưá»i nụ vừa bước tá»›i. Có thể thấy rõ rằng cả hai ngưá»i Ä‘á»u rất hồ hởi.
Tiểu doà n trưởng hiểu ý bỡn cợt trong câu nói, liá»n cưá»i lá»›n:
- Dầu ở quảng trưá»ng Txaritxyn, há» cÅ©ng không Ä‘uổi kịp trung Ä‘oà n ta.
- Sao? - Viên trung Ä‘oà n trưởng há»i.
Liá»n khi ấy, có hai ngưá»i cưỡi ngá»±a xuất hiện ở trên con đưá»ng từ thà nh phố đến (trên con đương nà y đã có đặt ngưá»i nghe ngóng từ trước). Äó là má»™t sÄ© quan phụ tá và má»™t binh sÄ© cô-dắc, viên sÄ© quan phụ tá là do Äại bản doanh phái đến để giải thÃch cho trung Ä‘oà n trưởng những Ä‘iểm không rõ rà ng trong bản thông báo hôm qua, nghÄ©a là Tổng tư lệnh muốn rằng trong lúc hà nh quân, trung Ä‘oà n trang phục như thế nà o thì bây giá» cÅ©ng phải như váºy: mặc áo ca-pốt, mang bạc đà , và không sá»a soạn gì cả.
Số là ngà y hôm trước Kutuzov có tiếp tục má»™t nhân viên ở "Viện Ngá»± tiá»n quân sá»± tham nghị" từ Viên đến, mang theo má»™t kiến nghị yêu cầu Kutuzov gấp rút hợp nhất vá»›i quân đội cá»§a đại công tước Ferdinand và cá»§a tướng Mack. Thế nhưng Kutuzov không cho rằng việc hợp nhất là có lợi và đã quyết định, đồng thá»i vá»›i những bằng chứng khác, cho viên tư lệnh áo biết cái tình trạng đáng buồn cá»§a quân đội Nga má»›i đến để chứng minh ý kiến cá»§a mình. ChÃnh vì váºy ma Kutuzov muốn gặp trung Ä‘oà n, và tình trạng cá»§a trung Ä‘oà n cà ng kém cá»i bao nhiêu thì ông ta cà ng vừa ý bấy nhiêu. Viên sÄ© quan phụ tá không biết những chi tiết ấy, nhưng cÅ©ng truyá»n đạt cho viên chỉ huy biết cái yêu cầu nhất quyết cá»§a Kutuzov là binh sÄ© phải mặc áo ca-pốt và mang bạc đà , và nhấn mạnh rằng nếu không thế thì Kutuzov sẽ không bằng lòng.
Nghe xong, viên chỉ huy cúi đầu, lặng lẽ nhún vai, rồi dang hai tay ra một cách bực tức.
- Rõ tháºt phiá»n! Ông Mikhail Dmitrich nà y, tôi đã nói vá»›i ông rằng chúng ta hà nh quân thì phải mặc áo ca-pốt, - viên chỉ huy nói vá»›i bá»™ mặt kiên quyết - Các ông đại đội trưởng! - Ông ta hô lá»›n vá»›i cái giá»ng cá»§a má»™t ngưá»i đã quen ra lệnh… Các tà o trưởng! Ngà i đã đến gần chưa? - Ông ta há»i viên sÄ© quan phụ tá vá»›i má»™t giá»ng tá» rõ lòng cung kÃnh cá»§a mình vá»›i nhân váºt Ä‘ang được nhắc đến.
- Còn một giỠnữa, tôi chắc thế.
- Chúng ta có đủ thì giỠđể thay đổi trang phục không?
- Thưa tướng quân, tôi cũng không rõ.
Viên chỉ huy đến bên hà ng ngÅ© binh sÄ© và ra lệnh cho má»i ngưá»i phải mặc áo ca-pốt. Các đội trưởng, ngưá»i nà o ngưá»i nấy chạy vỠđại đội cá»§a mình, các tà o trưởng thì lăng xăng cuống quýt (áo ca-pốt không được tốt là nh cho lắm) và trong khoảnh khắc, những cái hình vuông vốn chỉnh tá» và nghiêm trang bá»—ng trở thà nh lá»™n xá»™n, ồn à o. Chá»— nà o cÅ©ng có binh sÄ© chạy Ä‘i chạy lại há» hất vai cởi bạc đà qua đầu, mở ra lấy ca-pốt rồi giÆ¡ tay lên, xá» và o ống.
Sau ná»a giá» lại có tráºt tá»± như trước, chỉ khác ở chá»— là những cái hình vuông trước kia Ä‘en htì nay đã trở thà nh xám. Viên chỉ huy tiến lên trước trung Ä‘oà n vá»›i dáng Ä‘i giáºt nảy như trước và từ xa đưa mắt nhìn qua trung Ä‘oà n má»™t lượt.
- Lại còn cái gì thế? Thế là nghÄ©a lý gì? - Viên chỉ huy quát lên và dừng lại. - Gá»i ngay viên đại đội trưởng đại há»™i trưởng đại há»™i ba đến đây!…
- Äại đội trưởng đại đội ba lên ngay, có lệnh cá»§a tướng quân!
- Äại đội trưởng có lệnh tướng quân! Äại đội ba lên ngay, có lệnh đại đội trưởng? - đó là những tiếng gá»i phát ra từ trong hà ng ngÅ©, sau đó má»™t sÄ© quan phụ tá chạy Ä‘i tìm viên sÄ© quan lá» má» mãi bây giá» vẫn chưa thấy đến.
Khi những tiếng gá»i sốt sắng nhưng sai lạc đến ná»—i thà nh ra "tướng quân lên ngay, có lệnh đại đội ba", đã thấu tai ngưá»i đương sá»± ngưá»i ấy đã tách khá»i đại đội cá»§a mình và mặc dầu đã có tuổi, lại không quen chạy, cÅ©ng có chân chạy nước kiệu vá» phÃa chỉ huy, luống cuống đến ná»—i mÅ©i già y cứ vấp và o nhau. Bá»™ mặt cá»§a viên đại uý biểu hiện vẻ lo lắng cá»§a má»™t cáºu há»c trò không thuá»™c bà i bị gá»i lên bảng. Có nhiá»u vết hằn hiện ra trên khuôn mặt đỠgay (chắc là vì uống rượu quá nhiá»u), còn cái miệng thì không sao ổn định vị trà được. Viên chỉ huy trung Ä‘oà n xem xét viên đạì đội từ đầu đến chân trong khi ông vừa thở hồng há»™c, vừa chạy đến gần và dần dần cháºm bước lại.
- Rồi đến lúc anh bắt binh sÄ© phải mặc áo xarafan hẳn? Thế là nghÄ©a lý gì? - Viên chỉ huy vừa nói vừa trá» hà m duá»›i ra, vừa chỉ trong hà ng ngÅ© cá»§a đại đội ba má»™t ngưá»i lÃnh mặc áo ca-pốt mà u da khác hẳn má»i ngưá»i - Anh Ä‘i đâu, hả? Tổng tư lệnh sắp đến mà anh lại rá»i bá» vị trà hả?
Rồi tôi cho anh biết tay, nếu quá tháºt anh muốn trang phục binh sÄ© Ão bằng Karakin trong má»™t cuá»™c Ä‘iểm binh!… Hả?
Hai mắt nhìn chăm chăm và o cấp trên, viên đại uý mỗi lúc một ấn mạnh thêm ngón tay và o và nh mũ lưỡi trai, tưởng chừng chỉ có là m như thế mới thoát nạn.
- Thế nà o? Tại sao anh không nói gì cả? Con ngưá»i cải trang thà nh ngưá»i Hunggari trong đại đội cá»§a anh là ai đấy? - viên chỉ huy nói ná»a khôi hà i, ná»a nghiêm khắc.
- Bẩm quan lớn…
- Sao, "Bẩm quan lớn" cái gì? Bẩm quan lớn! Bẩm quan lớn?
- Nhưng bẩm quan lớn là gì chẳng ai biết cả.
- Thế tôi há»i anh nó được thăng chức thống chế hay là đã bị giáng xuống là m lÃnh? Äã là lÃnh phải phục như má»i ngưá»i lÃnh khác, theo đúng quy chế.
- Bẩm quan lớn, ngà i đã cho phép nó trong lúc hà nh quân…
- Cho phép? Cho phép? Cánh trẻ các anh Ä‘á»u như thế cả - viên chỉ huy nói, giá»ng hÆ¡i dịu lại - Cho phép? Nói vá»›i các anh cái gì thì các anh… - viên chỉ huy yên lặng má»™t lúc - Nói vá»›i các anh cái gì thì các anh cứ… Thế nà o? - Ông ta nói thêm giá»ng lại gắt gá»ng như trước - Tôi xin ông bảo binh lÃnh ăn mặc cho tá» tế?
Sau khi liếc nhìn viên sÄ© quan phụ tá, ông ta tiến vá» phÃa trung Ä‘oà n, vá»›i dáng Ä‘i giáºt nảy. Rõ rảng ông ta lấy là m thÃch thú vá» cÆ¡n phẫn ná»™ cá»§a mình, và trong khi Ä‘i qua trung Ä‘oà n ông ta lại muốn tìm cá»› để nổi giáºn. Sau khi đã thét mắng má»™t viên sÄ© quan vì phù hiệu không lau chùi, má»™t viên khác vì sắp hà ng không thẳng hà ng, ông ta đến trước đại đội ba.
- Mà y đứng thế à ? Chân mà y ở đâu? Chân ở đâu? - Viên trung Ä‘oà n trưởng quát to, trong giá»ng nói có má»™t âm hưởng Ä‘au đớn, trong khi Dolokhov mặc áo dà i xanh nhạt còn cách ông ta má»™t quãng năm ngưá»i.
Dolokhov sá»a lại cách đứng thẳng chân lên, và đưa đôi mắt trong sáng và xấc xược nhìn thẳng và o mặt viên chỉ huy.
- Sao lại mặc áo dà i xanh? Cởi ra… Tà o trưởng! Bắt nó thay trang phục ngay… đồ du c…
- Thưa tướng quân, tói phải vâng theo mệnh lệnh, nhưng tôi không bắt buộc phải chịu đựng… Dolokhov nói vội.
- Cấm nói trong hà ng ngũ. Không được nói, không được nói!
- Tôi không bắt buá»™c phải chịu đựng những lá»i nhục mạ - Dolokhov dõng dạc nói tiếp, giá»ng sang sảng.
Mặt viên chỉ huy và mắt ngưá»i lÃnh gặp nhau. Viên chỉ huy im lặng và nắm tấm Ä‘ai chéo ngá»±c kéo xuống má»™t cách bá»±c tức.
- Thôi tôi xin ông đổi trang phục cho - Ông ta vừa nói vừa bỠđi.
- Äến rồi! - má»™t ngưá»i lÃnh canh kêu to.
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 11:18 AM.
|

24-03-2008, 12:45 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 2 -
Viên chỉ huy trung Ä‘oà n bá»—ng đỠmặt, chạy đến bên ngá»±a, tay run run nắm lấy dây bà n đạp, nhảy lên yên, ngồi lại cho ngay ngắn, rút gươm ra khá»i vá», rồi vá»›i bá»™ mặt há»›n hở và quả quyết, mồm há chệch sang má»™t bên chuẩn bị hô mệnh lệnh. Trung Ä‘oà n nhốn nháo như má»™t con chim Ä‘ang rỉa lông, rồi trở lại im lìm như cÅ©.
- Nghi…i…a…êm! - Viên trung Ä‘oà n trưởng hô lên má»™t tiếng kinh thiên động địa, trong đó chứa chất cả ý vui mừng kÃn đáo trong lòng, cả sá»± nghiêm nghị đối vá»›i trung Ä‘oà n và cả lòng kÃnh yêu đối vá»›i thá»§ trưởng sắp đến.
Trên con đưá»ng rá»™ng không lát đá, có trồng cây hai bên, xuất hiện má»™t cá»— xe lục mã mà u thiên thanh kiểu Viên, Ä‘ang chạy nước đại, cả ổ dÃp khẽ kêu cót két. Sau xe có những viên quan tuỳ tùng cưỡi ngá»±a và ng má»™t đội há»™ vệ ngưá»i Kroat. Ngồi bên cạnh Kutuzov là má»™t viên tướng Ão, mặc quân phục trắng, má»™t Ä‘iá»u lạ mắt đối vá»›i ngưá»i Nga vốn mặc quân phục Ä‘en. Cá»— xe dừng lại khi gần đến trung Ä‘oà n. Kutuzov và viên tướng Ão nói chuyện nhá» vá»›i nhau.
Trong khi nặng nỠđặt chân xuống báºc xe, Kutuzov chỉ hÆ¡i mỉm cưá»i là m như trước mắt mình không có hai nghìn con ngưá»i Ä‘ang nÃn thở nhìn và o ông và viên chỉ huy trung Ä‘oà n.
Má»™t tiếng hô vang lên, trung Ä‘oà n lại lá»™n xá»™n vá»›i tiếng lách cách cá»§a vÅ© khà giÆ¡ lên chà o. Trong bầu không khà im phắc, có thể nghe rõ tiếng yếu á»›t cá»§a vị Tổng tư lệnh. Cả trung Ä‘oà n gầm lên má»™t tiếng "Nguyên soái vạn tuế… ế… ế!" Rồi má»i váºt trở lại im lìm.
Kutuzov đứng im trong khi trung đoà n kéo qua, rồi cùng với vị tướng quân áo trắng, ông ta đi qua các hà ng ngũ, đi theo sau các sĩ quan tuỳ tùng.
Cứ xem cách viên Ä‘oà n trưởng giÆ¡ gươm lên chà o, mắt dán và o vị Tổng tư lệnh, ngá»±c ưỡn ra, mình thì cứng Ä‘á», cứ xem cách ông theo sau hai vị đại tướng Ä‘i há»c hà ng ngÅ©, mình nghiêng vá» phÃa trước, cháºt váºt khắc phục cái Ä‘iệu Ä‘i giáºt nảy, cứ xem cách ông ta giáºt nảy ngưá»i trước má»—i tiếng nói hay má»—i cỠđộng cá»§a Tổng tư lệnh, cÅ©ng đủ biết khi là m nhiệm vụ cá»§a má»™t ngưá»i bá»™ hạ, ông ta còn thÃch chà hÆ¡n là là m nhiệm vụ cá»§a má»™t ngưá»i chỉ huy nữa. Nhá» có sá»± nghiêm nghị và lòng táºn tuỵ cá»§a ông ta, tình hình trung Ä‘oà n nà y rất tốt so vá»›i trung Ä‘oà n khác cÅ©ng má»›i đến Braonao. Nó chỉ có hai trăm mưá»i bảy ngưá»i kéo lê và đau ốm. Và má»i thứ Ä‘á»u tươm tất trừ già y ra.
Kutuzov Ä‘i lướt qua các hà ng ngÅ©, thỉnh thoảng dừng lại để nói má»™t và i lá»i uý lạo vá»›i những viên sÄ© quan mà ông quen biết từ chiến dịch Thổ NhÄ© Kỳ, và đôi khi còn há»i chuyện cả các binh sÄ© nữa. Nhiá»u khi nhìn thấy những đôi già y, ông ta lại buồn bã lắc đầu và chỉ những đôi già y ấy cho viên tướng Ão xem có vẻ như muốn nói rằng ông ta không quy tá»™i cho ai cả, nhưng cÅ©ng không thể không nháºn thấy má»™t Ä‘iá»u đáng tiếc. Má»—i lần như thế, viên trung Ä‘oà n trưởng lại chạy rướn lên, sợ có nghe sót mất má»™t chữ nà o cá»§a vị Tổng tư lệnh nói vá» trung Ä‘oà n mình chăng. Những viên sÄ© quan tuỳ tùng Ä‘i sau lưng Kutuzov, cách không xa mấy có thể nghe được từng tiếng nói nhá». Há» nói chuyện vá»›i nhau và thỉnh thoảng lại cưá»i.
Ngưá»i Ä‘i gần Tổng tư lệnh nhất là má»™t viên sÄ© quan hà nh chÃnh tuấn tú. Äó là công tước Bolkonxki. Äi bên cạnh công tước là Nexvitxki, bạn đồng sá»± cá»§a công tước, má»™t sÄ© quan tham mưu to béo, vẻ mặt khôi ngô, tươi cưá»i, nhân háºu, có đôi mắt ướt.
Nexvitxki cố gắng nhịn cưá»i khi thấy dáng Ä‘iệu cá»§a viên sÄ© quan phiêu kỵ nước da ngăm ngăm Ä‘ang Ä‘i bên cạnh chà ng. Viên sÄ© quan nà y, mặt tỉnh khô, mắt không nhấp nháy và không thay đổi thần sắc Ä‘ang chú mục và o lưng viên trung Ä‘oà n trưởng và nhai lại từng cỠđộng cá»§a ông ta. Má»—i khi ông ta giáºt nảy lên và nghiêng mình vá» phÃa trước, thì viên sÄ© quan phiêu kỵ cÅ©ng giáºt nảy lên và cÅ©ng nghiêng mình vá» phÃa trước không sai má»™t ly. Nexvitxki cưá»i và đưa khuá»·u tay huých và o những ngưá»i cùng Ä‘i để mách cho há» chú ý đến anh chà ng hà i hước.
Kutuzov bước cháºm rãi và uể oải, Ä‘i qua trước hà ng nghing con mắt Ä‘ang nhìn chòng chá»c và o vị chá»§ tướng như muốn lồi khá»i hẳn ra khá»i tròng. Lúc đến trước đại đội ba, đột nhiên ông dừng lại. Äoà n tuỳ tùng không Ä‘oán trước được sá»± dừng lại ấy, nên Ä‘i lấn lên má»™t tÃ.
- A, Timokhin! - Vị Tổng tư lệnh nói, khi nháºn ra viên đại uý mÅ©i đỠvừa bị khốn khổ và cái áo mà u xanh.
Lúc nãy, khi Timokhin bị trung đoà n trưởng quở trách, ông ta đứng thẳng đuột, đã tưởng không còn cách nà o đứng thẳng hơn nữa.
Nhưng khi được vị Tổng tư lệnh há»i han đến, ông ta lại đứng thẳng đến ná»—i vị Tổng tư lệnh còn đứng nhìn lão má»™t lát nữa, thì lão sẽ không sao chịu nổi. Có lẽ Kutuzov cÅ©ng hiểu thấu cái nông ná»—i nà y, cho nên, do thiện cảm vá»›i viên đại uý, ông vá»™i và ng ngoảnh Ä‘i: Má»™t nụ cưá»i gần như không thể thấy thoáng qua trên mặt ông, má»™t bá»™ mặt đầy đặn bị má»™t vết thương là m há»ng.
- Lại má»™t bạn đồng ngÅ© thuở Izmail, - Ông nói - Má»™t viên sÄ© quan can đảm. Ông có bằng lòng hắn không? - Ông há»i viên trung Ä‘oà n trưởng.
Và viên trung Ä‘oà n trưởng Ä‘ang được viên sÄ© quan phiêu kỵ phản chiếu như má»™t tấm gương, lại giáºt nảy mình mợt cái, rồi tiến lên và đáp:
- Bẩm quan lớn, rất bằng lòng.
- Má»—i ngưá»i chúng ta Ä‘á»u có má»™t táºt. Trước đây hắn ta là đồ đệ cá»§a Baccux (1) - Kutuzov mỉm cưá»i nói rồi bá» Ä‘i.
Viên trung Ä‘oà n trưởng sợ hãi, không biết trong việc nà y mình có trách nhiệm gì không và lặng thinh không đáp. Khi ấy anh chà ng phiêu kỵ nháºn thấy bá»™ mặt cá»§a viên đại uý vá»›i cái mÅ©i Ä‘á», cả cái bụng lõm và o nữa, và anh ta nhại lại giống hệt, đến ná»—i Nexvitxki phải báºt cưá»i. Kutuzov nghoảnh mặt lại. Viên sÄ© quan quả tháºt là m chá»§ được bá»™ mặt cá»§a mình: trong lúc Kutuzov ngoảnh mặt lại thì anh ta đã là m trò xong, và đă lấy lại đựơc vẻ mặt rất nghiêm trang, kÃnh cẩn và hiá»n là nh vô tá»™i.
Äại đội ba là đại đội cuối cùng. Kutuzov có vẻ lưỡng lá»±, hẳn ông ta Ä‘ang cố nhá»› má»™t Ä‘iá»u gì, Công tước Andrey tách ra khá»i nhóm tuỳ tùng và nói nhá» bằng tiếng Pháp vá»›i ông ta:
- Ngà i có dặn tôi nhắc ngà i vá» trưá»ng hợp Dolokhov bị giáng xuống là m lÃnh ở trung Ä‘oà n nà y.
- Ngưá»i nà o là Dolokhov? - Kutuzov há»i.
Lúc bấy giá» Dolokhov đã mặc má»™t cái áo ca-pốt mà u xám đúng quy chế. Viên trung Ä‘oà n trưởng chưa kịp gá»i, thân hình cao dong dá»ng cá»§a anh lÃnh tóc và ng mặt xanh đã tách ra khá»i hà ng ngÅ©. Dolokhov lại gần vị Tổng tư lệnh và bồng súng đứng nghiêm.
- Một việc khiếu nại à ? - Kutuzov nói, đôi mà y hơi cau lại.
- Äó là Dolokhov - Công tước Andrey nói.
- À, - Kutuzov nói - Tôi mong rằng bà i há»c nà y sẽ bổ Ãch cho anh. Hãy là m nhiệm vụ cho tốt. Hoà ng thượng rất khoan hồng. Tôi cÅ©ng sẽ không quên anh nếu anh xứng đáng.
Hai con mắt trong xanh nhìn và o vị Tổng tư lệnh cÅ©ng má»™t cách xấc xược như lúc nãy khi nhìn viên trung Ä‘oà n trưởng, như thể muốn dùng cái khoé nhìn ấy để xé bá» cái mà n nghi thức đã là m cho má»™t vị Tổng tư lệnh và má»™t ngưá»i lÃnh cách xa nhau đến thế.
- Thưa tướng quân, tôi chỉ xin có má»™t Ä‘iá»u - Dolokhov nói vá»›i cái giá»ng sang sảng, dõng dạc và rắn rá»i cá»§a chà ng - Tôi xin trên cho tôi có cÆ¡ há»™i chuá»™c lá»—i và tá» rõ lòng trung thà nh cá»§a tôi đối vá»›i Hoà ng đế và nước Nga.
Kutuzov ngoảnh mặt Ä‘i. Má»™t nụ cưá»i giống như khi ông ta ngoảnh mặt để tránh nhìn Timokhin thoáng qua trong đôi mắt ông.
Ông ngoảnh Ä‘i cau mặt hình như để tá» ra rằng những Ä‘iá»u gì mà Dolokhov đã nói và có thể nói thì ông ta đã biết từ lâu, từ lâu lắm, rằng tất cả những Ä‘iá»u đó là m cho ông bá»±c mình, và tuyệt nhiên không phải là những Ä‘iá»u nên nói. Ông quay gót trở vá» xe.
Trung Ä‘oà n giải tán thà nh từng đại đội Ä‘i vá» phÃa những chá»— trú quân đã định, không xa Braonao là mấy, ở đó có hy vá»ng được cung cấp già y dép, quần áo và được nghỉ ngÆ¡i cho bõ những cuá»™c hà nh quân mệt nhá»c.
- Anh không giáºn tôi chứ, anh Prokhor Ignatyevich? - Viên Trung Ä‘oà n trưởng nói, trong khi dá»c theo đại đội ba Ä‘ang Ä‘i vá» chá»— nghỉ, và thúc ngá»±a vá» phÃa đại uý Timokhin Ä‘i đâu đại đội ấy.
Một nỗi vui mừng không thể kìm nổi lộ rõ trên gương mặt của viên chỉ huy sau cuộc duyệt binh thà nh công:
- Phụng sá»± Sa hoà ng… ngưá»i ta có thể, cÅ©ng có khi ngưá»i ta quở trách trước hà nh quân. Tá»± tôi xin lá»—i trước, ông biết tôi… Quan Tổng tư lệnh có lá»i khen rất má»±c. - Rồi ông ta chìa tay ra cho viên đại đội trưởng.
- Thưa tướng quân, xin ngà i tha thứ, tôi đâu có dám! - viên đại uý đáp mÅ©i cà ng đỠthêm và mỉm cưá»i để lá»™ ra má»™t lá»— hổng thiếu hai cái răng bị báng súng tá»ng gãy dưới thà nh Izmail.
Ông nói lại vá»›i ông Dolokhov rằng tôi sẽ không quên anh ta, hãy cứ an tâm. À, ông là m Æ¡n cho tôi biết, tôi vẫn muốn há»i ông, anh ấy ra sao, hạnh kiểm như thế nà o? Và ngoà i ra…
- Trong công vụ thì anh ấy rất gương mẫu, xin thưa quan lá»›n, nhưng vá» tÃnh nết… - Timokhin nói.
- Sao, có cái gì, có cái gì không ổn trong tÃnh nết? - viên chỉ huy há»i.
- Có những ngà y anh ấy như thế, xin thưa quan lá»›n, - viên đại uý nói - Lúc thì anh ấy tá» ra linh lợi, có há»c thức và hiá»n là nh. Nhưng có lúc thì đó là má»™t con thú dữ. Ở bên Ba Lan, suýt nữa thì anh ta giết chết má»™t ngưá»i Do Thái, ngà i xem…
- Phải rồi, phải rồi - viên trung Ä‘oà n trưởng nói, - nhưng cÅ©ng nên thương tình má»™t thà nh viên trong cÆ¡n hoạn nạn. Số là anh ta quen biết nhiá»u ngưá»i có thế lá»±c… Cho nên, ông cÅ©ng phải…
- Vâng lệnh quan lá»›n, - Timokhin vừa nói vừa cưá»i mỉm, tá» ra rằng mình đã hiểu ý quan trên.
- Äúng thế! Äúng thế!
Viên trung Ä‘oà n trưởng thấy Dolokhov ở trong hà ng ngÅ© liá»n dừng lại nói vá»›i chà ng:
- Hễ có cơ hội, trên sẽ phục hồi cấp hiệu cho anh.
Dolokhov lặng lẽ đưa mắt nhìn ông ta, không nói gì, và nụ cưá»i ngạo ngá»… trên môi chà ng cÅ©ng không suy xuyển.
- Thôi nà y, thế là xong - trung Ä‘oà n trưởng nói tiếp. Má»—i ngưá»i má»™t cốc vodka, cá»§a tôi thưởng đấy - Ông ta nói thêm, cố cho má»i ngưá»i nghe thấy. - Tôi xin cảm Æ¡n tất cả các anh em!
- Äá»™i Æ¡n Thượng đế! - Và vượt qua đại đội ấy, ông ta đến gần má»™t đại đội khác.
- CÅ©ng phải nháºn rằng ông ta là má»™t ngưá»i tốt, chúng ta được là m thuá»™c hạ ông ta cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u hay - Timokhin nói vá»›i má»™t sÄ© quan cấp dưới Ä‘ang Ä‘i bên cạnh.
- Thì đã gá»i "ông già CÆ¡" mà lại (đó là tên biệt hiệu cá»§a trung Ä‘oà n trưởng), - viên sÄ© quan cấp dưới vừa cưá»i vừa nói.
Cái tâm trạng hân hoan cá»§a các vị trưởng quan sau cuá»™c duyệt binh đã truyá»n sang các binh sÄ©. Äại đội bước Ä‘i rất vui vẻ. Ba bá» bốn bên Ä‘á»u có tiếng binh sÄ© trao đổi chuyện trò.
- Thế sao hỠbảo ông ấy chột, chỉ có một mắt?
- Chuyện? Thì chá»™t tháºt chứ còn gì nữa.
- Không đâu, anh bạn già ơi! Ông ta còn thấy rõ hÆ¡n anh nữa kia. Nà o già y, nà o tất, ông ta Ä‘á»u xem xét cẩn tháºn…
- Chú em à , khi ông ấy ngắm chân tôi… ôi thôi, tôi tự nhủ…
- Còn lão kia, cái lão ngưá»i áo Ä‘i vá»›i ông ta ấy mà , trông cứ như là trát phấn và o cả ngưá»i. Trắng toát như cục bá»™t. Tá»› chắc há» cÅ©ng lau chùi, đánh bóng cho lão chẳng khác gì khà giá»›i.
- Ê! Fedexu? Thế ông có nói bao giá» sẽ bắt đầu đánh nhau không, mà y đứng gần lắm mà ? Ngưá»i ta vẫn nói Buônapáctê đã thân hà nh đến đóng quân ở Brunov.
- Buônapáctê! Chỉ nói báºy, đồ ngu! Thế mà cÅ©ng biết! Bây giá» thì thằng Phổ nổi loạn. Thằng Ão nó nện cho. Khi nà o thằng Phổ hà ng phục thì sẽ khai chiến vá»›i Buônapáctê. Thế mà nó lại bảo rằng ở Brunov! Tháºt rõ là thằng ngốc! Cứ nghe nói thì…
- Cái tụi quân nhu khỉ tháºt! Äại đội năm bây giỠđã và o là ng rồi, hỠđã nấu canh từ bao giá» mà chúng ta vẫn chưa đến.
- Cho tao cái bánh, thằng quỷ kia!
- Thế dễ hôm qua mà y cho tao thuốc lá hẳn? Mà y thấy chưa, thằng già ? Thôi được, đây, chúa cũng tha tội cho mà y.
- Cho nghỉ chân một lúc thì hay quá; còn phải đi thế nà y những năm dặm nữa, mà không có gì trong bụng cả.
- Äá»™ ná» tháºt dá»… chịu, bá»n Äức nó cấp xe cho chúng mình. Cứ ỳ ra cho nó chở Ä‘i; oai tháºt!
- Nà y cáºu, đây toà n là dân chân đất cả. Äá»™ ná» ta ở Ba Lan, ở đó toà n là thần dân cá»§a vua Nga cả, nhưng bây giá» chỉ toà n Äức là Äức(2)!
Một hiệu lệnh của viên đại uý vang lên:
- Äá»™i ca nhạc lên trước!
Khoảng hai chục ngưá»i tách ra khá»i hà ng ngÅ© và chạy lên đầu đại đội Ngưá»i quản ca bắt giá»ng quay mặt lại phÃa há», giÆ¡ tay lên rồi cất tiếng hát bà i hà nh ca bắt đầu bằng câu: Phải chăng đó rạng đông, mặt trá»i giỠđã má»c… và kết thúc bằng câu: Anh em Æ¡i, ta sẽ được vinh quang dưới lá cỠông bố già Kmenxki… Bà i hát nà y soạn thảo ra từ chiến dịch Thổ NhÄ© Kỳ, bây giỠđược Ä‘em hát ở nước Ão, chỉ khác má»™t Ä‘iá»u là ông bố già Kamenxki thì đổi thà nh ông bố già Kutuzov.
Sau khi đã tung ra Ä‘iệp khúc cuối cùng như ngưá»i ta thưá»ng là m trong quân đội, đồng thá»i giÆ¡ hai tay là m Ä‘iệu bá»™ như ném má»™t cái gì xuống đất, ngưá»i quản ca, má»™t binh sÄ© đẹp ngưá»i, gân guốc, trạc bốn mươi tuổi, bao trùm những ngưá»i ca sÄ© trong má»™t cái nhìn nghiêm nghị và nhắm mắt lại. Rồi khi đã nắm chắc má»i con mắt đã đổ dồn và o mình, anh ta là m cá» chỉ đưa hai tay lên trên đầu, tháºn trá»ng nâng má»™t váºt gì vô hình, giữ nó ở đó mấy giây rồi đột nhiên lia nó ra tháºt mạnh:
- Ôi, ngôi nhà của tôi, ngôi nhà của tôi!
"Ngôi nhà má»›i cá»§a tôi" - hai mươi cái miệng láy lại câu ca, và ngưá»i đánh sanh tam giác, bất chấp sức nặng cá»§a khà giá»›i, bước dấn lên đầu và đi giáºt lùi trước mặt đại đội, nhấp nhá»m hai vai và là m như thể Ä‘e doạ ngưá»i ta bằng thứ vÅ© khà cá»§a mình. Binh sÄ© Ä‘ung đưa cánh tay theo Ä‘iệu hát và ung dung bước tá»›i, chân bất giác Ä‘i Ä‘á»u theo nhịp. Äằng sau đại đội, nghe có tiếng xe lăn, tiếng dÃp xe cót két, tiếng vó ngá»±a nện xuống đưá»ng. Kutuzov và đoà n tuỳ tùng trở vá» thà nh. Tổng tư lệnh ra hiệu cho binh sÄ© cứ việc Ä‘i tá»± do, trên gương mặt cá»§a ông và cá»§a các viên sÄ© quan tuỳ tùng Ä‘á»u lá»™ rõ niá»m vui thÃch được nghe bà i hát, được xem ngưá»i quản ca Ä‘ang múa và các binh sÄ© trong đại há»™i Ä‘ang vui vẻ nhanh nhẹn bước Ä‘i. Ở hà ng thứ hai cá»§a sưá»n quân bên phải, nÆ¡i đỗ xe vượt qua đại đội, ai nấy Ä‘á»u bất giác để ý đến má»™t ngưá»i mắt xanh là Dolokhov, Ä‘ang dõng dạc bước Ä‘i theo Ä‘iệu hát và nhìn má»i ngưá»i Ä‘i qua như có ý thương hại cho há» không được cùng Ä‘i vá»›i đại đội. Viên thiếu uý phiêu kỵ trong Ä‘oà n tuỳ tùng cá»§a Kutuzov, anh chà ng đã nhại viên trung Ä‘oà n trưởng trước đây, chá» cho xe lục mã Ä‘i qua rồi đến cạnh Dolokhov.
Viên thiếu uý phiêu kỵ Zerkov, dạo ở Peterburg cÅ©ng đã có lúc nháºp và o cái bá»n ngá»— nghịch mà Dolokhov là m trùm. Trên đất nước ngoà i, Zerkov cÅ©ng có gặp Dolokhov khi chà ng đã bị giáng xuống là m lÃnh thưá»ng, nhưng không muốn nháºn mặt. Bây giá» sau cuá»™c đối thoại giữa Kutuzov và viên cá»±u sÄ© quan, Zerkov đến trước mặt anh ta vá»›i thái độ mừng rỡ cá»§a má»™t ngưá»i bạn cÅ©.
- Anh bạn Æ¡i, anh dạo nà y thế nà o? - Hắn ta nói chen và o giữa những tiếng hát cá»§a các ca sÄ©, đồng thá»i hãm ngá»±a Ä‘i theo bước cá»§a đại đội.
- Tôi thế nà o ấy à ? - Dolokhov đáp, giá»ng lạnh nhạt - cứ trông thì biết.
Bà i hát linh hoạt Ä‘em lại má»™t ý nghÄ©a đặc biệt cho cái giá»ng vui vẻ trÆ¡ tráo cá»§a Zerkov và những câu trả lá»i cố ý lạnh nhạt cá»§a Dolokhov.
- Cáºu ăn chịu vá»›i bá»n quan trên như thế nà o?
- CÅ©ng khá, ngưá»i tốt cả. Là m sao cáºu lại lá»t được và o bá»™ tham mưu?
- Mình được bổ nhiệm và o đấy; mình là m liên lạc.
Hai ngưá»i im lặng má»™t lát.
Nà ng thả con chim ưng tư ống tay phải...
Câu hát ấy tá»± dưng gây được cảm giác vui vẻ và lôi cuốn. Có lẽ câu chuyện giữa hai ngưá»i sẽ khác hẳn nếu không có những tiếng hát nà y đệm theo.
- Có tháºt là bá»n Ão bị thua tráºn không? - Dolokhov há»i.
- Có ma biết, chỉ nghe hỠnói thế.
- Mình rất mừng - Dolokhov đáp, giá»ng gá»n và rõ, đúng như bà i hát yêu cầu.
- Nà y, hôm nà o cáºu đến chÆ¡i buổi tối Ä‘i, đánh bà i pharaon (3) - Zerkov nói.
- Các cáºu nhiá»u tiá»n lắm hả?
- Chịu thôi, mình đã có lá»i thá» chưa hồi phục được cấp hiệu thì không uống rượu, không đánh bạc!
- Thì ra tráºn má»™t cái là được ngay đấy mà …
- Khi ấy hẵng hay…
Hai ngưá»i lại im lặng.
- Có việc gì cấn cáºu cứ đến; ở bá»™ tham mưu má»i ngưá»i Ä‘á»u sẵn lòng giúp cáºu… - Zerkov nói.
Dolokhov cưá»i nhạt:
- Cáºu chả phải lo, cần gì mình không xin ai đâu, mình sẽ tá»± Ä‘i lấy lấy!
- À tớ nói là nói thế thôi.
- Mình cũng nói thế thôi.
- Thôi đi nhé!
- Chà o cáºu!
… Và bay bổng và bay xa,
Thẳng vỠquê nhà …
Zerkov dùng cựa già y thúc ngựa, con ngựa hăng lên, đổi chân hai ba lần mà không biết xuất phát bằng chân nà o, rồi nó trấn tĩnh lại và cất vó phóng nước đại, vượt qua đại đội và đuổi kịp xe lục mã, vẫn theo nhịp điệu của bà i hát.
Chú thÃch:
(1) Baccux: thần rượu trong thần thoại La mã.
(2) Ngưá»i Nga thưá»ng gá»™p ngưá»i Ão vá»›i ngưá»i Äức là m má»™t (hai dân tá»™c nà y Ä‘á»u nói tiếng Äức)
(3) Thứ bà i cổ, hoà n toà n dựa và o sự đỠđen.
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 11:26 AM.
|

24-03-2008, 12:47 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 3 -
Ở cuá»™c Ä‘i Ä‘iểm binh vá», Kutuzov cùng Ä‘i vá»›i viên tướng Ão và o phòng giấy cá»§a mình và gá»i sÄ© quan phụ tá bảo mang liá»n giấy tá» và tình hình các đơn vị má»›i đến, đồng thá»i vá»›i những văn thư má»›i nháºn được cá»§a đại công tước Ferdinand, chỉ huy đạo tiá»n quân. Công tước Andrey Bolkonxki bước và o phòng là m việc vá»›i những giấy tá» mà chá»§ tướng yêu cầu. Kutuzov và viên Ngá»± tiá»n tham dá»± Ä‘ang ngồi trước má»™t bản đồ trải ra trên bà n.
- À! - Kutuzov ngoảnh vá» phÃa Andrey nói, như muốn bảo viên sÄ© quan phụ tá hẵng chỠđã, Ä‘oạn nói tiếp câu chuyện bằng tiếng Pháp.
- Tôi chỉ có thể nói má»™t Ä‘iá»u, thưa lướng quân, - Kutuzov nói, lá»i lẽ cÅ©ng như giá»ng Ä‘iệu Ä‘á»u trang nhã dá»… ưa, là m cho ngưá»i đối thoại phải lắng nghe, từng tiếng nói đủng dỉnh cá»§a ông buông ra. Rõ rà ng Kutuzov cÅ©ng cảm thấy thú trong khi tá»± nghe mình nói:
- Thưa tướng quân tôi chỉ có thể nói má»™t Ä‘iá»u, là giả sá» tôi được xá» sá»± theo ý kiến cá»§a riêng tôi, thì ý muốn cá»§a Hoà ng đế Franxt đã được thá»±c hiện từ lâu rồi. Và xin ngà i tin và o lá»i nói danh dá»± cá»§a tôi: đối vá»›i cá nhân tôi, nếu được trao lại quyá»n tư lệnh tối cao cho má»™t trong những vị tướng có tà i lược hÆ¡n tôi tháºt là má»™t Ä‘iá»u sở nguyện, vì tôi sẽ được thoát khá»i má»™t trách nhiệm nặng ná». Nhưng thưa tướng quân, tình thế có thể vượt lên trên chúng ta.
Và Kutuzov cưá»i mỉm tá»±a hồ như muốn nói: "Ông hoà n toà n có quyá»n không tin tôi, mà ông có tin hay không tôi cÅ©ng không cần, nhưng ông không có má»™t cá»› gì để nói thế. Và chÃnh đó má»›i là điá»u quan trá»ng".
Viên tướng Ão có vẻ không bằng lòng nhưng cÅ©ng không thể không trả lá»i: Kutuzov, cÅ©ng má»™t kiểu như ông ta.
- Trái lại, - viên tướng Ão nói, vẻ mặt cau có bá»±c tức, không ăn nháºp vá»›i cách dùng từ ngữ tôn kÃnh trong lá»i nói - trái lại đức Hoà ng đế rất coi trá»ng sá»± tham gia cao cả cá»§a ngà i trong sá»± nghiệp chung cá»§a cả hai nước, nhưng chúng tôi nghÄ© rằng sá»± trì hoãn nà y là m cho quân đội vinh quang cá»§a quý quốc và các vị tướng tá cá»§a quân đội ấy mất cÆ¡ há»™i để thu những chiến công rá»±c rỡ mà há» vẫn thưá»ng thu đựơc ở trên các chiến trưá»ng, - câu kết thúc nà y hiển nhiên là đã sắp sẵn từ trước.
Kutuzov nghiêng mình, nhưng nụ cưá»i cá»§a ông không thay đổi:
- Vá» phần tôi thì tôi tin chắc, và căn cứ và o bức thư mà tôi vừa có cái vinh dá»± được nháºn cá»§a Äại công tước Ferdinand Ä‘iện hạ, tôi lại được biết rằng quân đội cá»§a quý quốc, dưới sá»± chỉ huy tà i cán như Mack, đã thu được má»™t thắng lợi quyết định và không cần đến sá»± giúp sức cá»§a chúng tôi nữa - Kutuzov nói.
Viên tướng Ão cau mà y, mặc dầu chưa có tin chÃnh thức nà o xác nháºn rằng quân Ão đã bại tráºn, nhưng có rất nhiá»u dấu hiệu phù hợp vá»›i những tiếng đồn bất lợi Ä‘ang lan Ä‘i khắp nÆ¡i, vì váºy nháºn định cá»§a Kutuzov vá» thắng lợi cá»§a ngưá»i Ão nghe hệt như lá»i mia mai. Nhưng Kutuzov vẫn mỉm cưá»i Ä‘iá»m đạm, vẻ mặt vẫn tá» ra rằng ông ta có lý do để nháºn định như váºy. Là bức thư má»›i nháºn được cá»§a đạo quân do Mack chỉ huy đã báo tin thắng tráºn và đã trình bà y rằng tình thế chiến lược cá»§a đạo quân là rất thuáºn lợi.
- Nà y anh đưa bức thư ấy cho tôi, - Kutuzov quay vá» phÃa công tước Andrey nói - Xin ngà i hãy xem, - Ông nói vá»›i nụ cưá»i ngạo nghá»… trên môi và đá»c cho tướng Ão Ä‘oạn sau đây trong bức thư cá»§a đại công tước Ferdinand viết bằng tiếng Äức:
"Chúng tôi hiện có trong tay những lá»±c lượng táºp trung ngót 70.000 ngưá»i, do đó, nếu quân địch qua sông Lech chúng tôi có thể tấn công và đánh bại nó. Vì đã là m chá»§ được thà nh Ulm, chúng tôi giữ vững được ưu thế do việc là m chá»§ được hai bá» sông Äonao; như váºy, nếu quân địch không qua sông Lech chúng tôi có thể, bất cứ lúc nà o, vượt qua sông Äonao, công kÃch những con đưá»ng giao thông cá»§a nó, rồi vượt lại sông Äonao ở phÃa dưới, và nếu địch định huy động hết lá»±c lượng cá»§a nó đánh thẳng và o quân đội đồng minh trung thà nh cá»§a chúng tôi thì sẽ phá tan mưu đồ đó cá»§a địch. Váºy chúng tôi sẽ an tâm chỠđợi quân đội hoà ng gia cá»§a quý quốc trang bị xong và khi ấy hai quân chúng ta dá»… dà ng cùng nhau tìm được cÆ¡ há»™i để dà nh cho quân địch cái số pháºn thÃch đáng".
Kutuzov thở dà i sau khi Ä‘á»c xong câu văn trà ng giang đại hải ấy, rồi chãm chú và dịu dà ng nhìn viên ngá»± liá»n tham nghị.
- Thế nhưng, thưa đại nhân, chắc ngà i cÅ©ng biết câu cách ngôn chà lý "phải tiên liệu sá»± không may", - viên tướng Ão nói, rõ rà ng muốn chấm dút sá»± đùa bỡn và đi thẳng và o vấn Ä‘á».
Nói xong, ông ngoảnh nhìn má»™t cách bá»±c bá»™i vá» phÃa viên sÄ© quan phụ tá.
- Xin tướng quân cho phép, - Kutuzov ngắt lá»i và cùng ngoảnh nhìn vá» phÃa công tước Andrey.
- A, anh bạn, Ä‘i ra há»i Kozlovxki cho tôi tất cả bản tình báo cá»§a thám tá». Äây, hai bức thư cá»§a bá tước Noxtitx; đây, bức thư cá»§a Äại công tước Ferdinand Ä‘iện hạ; đây còn nhiá»u thư khác nữa - Ông ta vừa nói vừa trao đổi những giấy tỠấy - Anh sẽ dá»±a theo đó mà thảo ra cho tháºt rà nh mạch, bằng tiếng Pháp, má»™t bảng memrandum(1), má»™t bản bị vong lục nêu rõ những tin tức mà chúng ta đã nháºn được vá» những cuá»™c hà nh quân cá»§a bá»™ đội áo Anh hiểu ý tôi chứ? Xong rồi anh sẽ trình bà y lên đại nhân đây.
Công tước Andrey nghiêng đầu để tỠý mình đã hiểu ngay từ đầu, không những hiểu những Ä‘iá»u Kutuzov đã diá»…n đạt ra thà nh lá»i nói mà hiểu cả những Ä‘iá»u Kutuzov không tiện nói ra.
Chà ng thu nhặt giấy tỠvà , sau một cái chà o chung, trở gót ra phòng khách, bước đi im lặng trên tấm thảm.
Tuy công tước Andrey rá»i nước Nga chưa được bao lâu, nhưng chà ng đã thay đổi nhiá»u. Trong vẻ mặt, trong cá» chỉ, trong dáng Ä‘i cá»§a chà ng, không còn dấu vết gì cá»§a vẻ cầu kỳ, uể oải và lưá»i biếng như trước kia nữa. Chà ng khiến cho má»i ngưá»i có ấn tượng chà ng là má»™t ngưá»i không có thì giỠđể nghÄ© đến cảm tưởng cá»§a ngưá»i khác đối vá»›i mình, là má»™t ngưá»i Ä‘ang mải là m má»™t công việc lý thú và đáng quan tâm. Vẻ mặt cá»§a chà ng tá» ra rằng, đối vá»›i mình cÅ©ng như đối vá»›i ngưá»i khác, chà ng thấy hà i lòng hÆ¡n trước; nụ cưá»i và khoé nhìn cá»§a chà ng đã trở nên vui vẻ và hấp dẫn hÆ¡n.
Chà ng Ä‘uổi kịp Kutuzov ở Ba Lan, ông ta tiếp chà ng má»™t cách niá»m nở và hứa sẽ lưu ý đến chà ng; ông ta có biệt nhãn vá»›i chà ng trong bá»n các sÄ© quan phụ tá cá»§a ông; cho chà ng Ä‘i đến Viên, và giao cho chà ng những sá»± vụ quan trá»ng. Từ Viên, Kutuzov đã từng gá»i thư cho ngưá»i bạn đồng sá»± thuở xưa cá»§a mình là ông thân sinh cá»§a công tước Andrey, trong thư có viết: "Con bác có thể trở thà nh má»™t sÄ© quan xuất chúng vì sức là m việc, tÃnh cương nghị và cần mẫn cá»§a cáºu. Tôi lấy là m sung sướng được má»™t viên thuá»™c hạ như thể".
Trong bá»™ tham mưu cá»§a Kutuzov, giữa bá»n đồng liêu, hay là trong quân đội nói chung, cÅ©ng như trong xã há»™i thượng lưu ở Peterburg, đối vá»›i công tước Andrey, có hai dư luáºn hoà n toà n trái ngược nhau. Má»™t số Ãt ngưá»i thì xem chà ng như má»™t con ngưá»i đặc biệt, khác hẳn há» và khác tất cả má»i ngưá»i, há» kỳ vá»ng cho chà ng những thà nh công rá»±c rỡ, há» nghe lá»i chà ng hâm má»™ chà ng và bắt chước chà ng; khi đối xá» vá»›i những ngưá»i ấy chà ng tá» ra giản dị và nhã nhặn. Còn phần đông thì không ưa chà ng, cho chà ng là kênh kiệu lạnh lùng và khó chịu. Nhưng đối vá»›i những ngưá»i ấy, chà ng biết cách tá»± đặt mình và o má»™t vị trà buá»™c há» phải kÃnh nể chà ng, tháºm chà phải sợ chà ng nữa.
Rá»i khá»i phòng cá»§a Kutuzov, công tước Andrey đã cầm giấy tá» trong tay, bước và o phòng đợi và đến gặp ngưá»i đồng sá»± là Kozlovxki, sÄ© quan phụ tá trá»±c nháºt, Ä‘ang cầm cuốn sách ngồi bên cá»a sổ.
- Thế nà o, công tước? - Kozxlovxki há»i.
- Tôi được sai thảo một bản vị vong lục vỠnhững lý do khiến cho chúng ta không tiến quân.
- Những lý do gì thế?
Công tước Andrey nhún vai.
- Không có tin gì vá» Mack à ? - Kozxlovxki há»i.
- Không.
- Nếu quả thá»±c hắn thua tráºn thì đã có tin tức đưa vá» rồi.
- Chắc hẳn như thế - công tước Andrey nói, Ä‘oạn bước vá» phÃa cá»a ra ngoà i.
Nhưng cÅ©ng trong lúc ấy má»™t viên tướng ngưá»i Ão, cao vóc, mặc áo Ä‘uôi én, trên đâu quấn băng Ä‘en và đeo huân chương Mayra Therera ở cổ, rõ rà ng là ở xa má»›i đến, bước và o và đóng cá»a đánh sầm má»™t cái.
- Tổng tư lệnh Kutuzov? - Viên tướng Ão há»i rất nhanh vá»›i giá»ng nói rất nặng cá»§a ngưá»i Äức, trong khi nhìn nhanh má»™t lượt và đi thẳng đến cá»a phòng là m việc.
- Tổng tư lệnh Ä‘ang báºn - Kozxlovxki vừa nói vừa Ä‘i nhanh đến cạnh viên tướng lạ mặt để ngăn lối Ä‘i - xin cho biết tên để tôi báo trước.
Viên tướng Ão khinh bỉ, đưa mắt nhìn Kozxlovxki từ đầu đến chân (Kozxlovxki vốn thấp ngưá»i), có vẻ như lấy là m lạ không hiểu tại sao ngưá»i ta lại không biết mình là ai.
- Tổng tư lệnh Ä‘ang báºn - Kozxlovxki Ä‘iá»m nhiên nhắc lại má»™t lần nữa.
Viên tướng cau mà y, hai môi mÃm chặt và rung rung. Ông ta rút ra má»™t cuốn sổ tay, lấy bút chì quẹt mấy chữ, xé ra má»™t tá», đưa cho viên sÄ© quan trá»±c nháºt rồi bước mau đến cá»a sổ, ngồi phịch xuống ghế và nhìn những ngưá»i ngồi xung quanh như muốn há»i tại sao há» lại nhìn mình? Rồi ông ta ngẩng đầu lên, duá»—i cổ ra như cách sắp nói gì, nhưng tức thá»i lại phát ra má»™t âm thanh gì rất lạ, má»›i nghe có thể tưởng ông ta lÆ¡ đễnh, cất tiếng hát ư á» trong miệng má»™t mình, nhưng vừa bắt đầu đã bị tắc giá»ng ngay. Vừa lúc ấy cá»a phòng giấy mở ra và Kutuzov xuất hiện trong khung cá»a. Cúi mình xuống để tránh má»™t cái gì nguy hiểm, viên tướng đầu quấn băng đến trước mặt ông, vá»›i những bước rất dà i và rất nhanh, bằng đôi chân gầy gò.
- Trước mặt ngà i là tướng Mack bất hạnh! - viên tướng nói giá»ng lạc Ä‘i.
Kutuzov đứng trong khung cá»a má»™t lúc, bá»™ mặt hoà n toà n bất động. Rồi má»™t nếp nhăn chạy nhanh trên khuôn mặt ấy như má»™t là n sóng, vầng trán dãn ra; ông ta nghiêng mình cung kÃnh, nhắm mắt lại lặng lẽ đứng nép mình cho Mack Ä‘i qua rồi đóng cá»a cùng và o.
Cái tin đồn đã được truyá»n bá từ trước vá» sá»± bại tráºn cá»§a quân Ão và sá»± đầu hà ng cá»§a toà n bá»™ quân đội dưới thà nh Ulm hoá ra là má»™t tin xác thá»±c. Ná»a giá» sau, các viên sÄ© quan phụ tá xuất phát vá» các ngả, mang theo những mệnh cho biết rằng bá»™ đội Nga, cho đến nay chưa há» tham chiến, không lâu nữa sẽ chạm trán vá»›i quân địch.
Công tước Andrey là má»™t trong những sÄ© quan hiếm có ở bá»™ tham mưu quan tâm chá»§ yếu đến đại thể cá»§a chiến cuá»™c. Sau khi thấy tướng Mack và được biết má»i chi tiết vá» tráºn đại bại cá»§a ông ta, công tước hiểu rằng chiến dịch nà y đã há»ng mất má»™t ná»a, hiểu hết cái tình thế khó khăn cá»§a các đạo quân Nga và hình dung được má»™t cách nhanh chóng cái tình huống khó khăn sau nà y cá»§a quân đội và cái vai mà mình sẽ đóng trong tình cảnh đó. Mặc dù không muốn, công tước Andrey cÅ©ng cảm thấy má»™t niá»m vui khiến chà ng xúc động mạnh khi nghÄ© đến ná»—i sỉ nhục giáng xuống đầu nước Ão kiêu căng kia, và khi nghÄ© rằng, trong tám ngà y nữa, mình có thể được mục kÃch và được tham gia cuá»™c giao chiến đầu tiên kể từ thá»i Xuvorov, giữa quân Nga và quân Pháp. Trong khi lo ngại rằng cái thiên tà i cá»§a Buônapáctê có thể thắng được quân Nga anh dÅ©ng, đồng thá»i chà ng cÅ©ng lại không thể chấp nháºn rằng ngưá»i anh hùng cá»§a mình lại phải thất bại.
Lòng bồi hồi xúc động vì những ý nghÄ© ấy, công tước Andrey trở vá» phòng riêng để viết thư cho cha, như công tước hà ng ngà y vẫn là m. Trong hà nh lang, công tước bắt gặp Nexvitxki, ngưá»i cùng ở má»™t phòng vá»›i chà ng, và Zerkov, anh chà ng hay pha trò; cÅ©ng như thưá»ng lệ, hai ngưá»i Ä‘ang cưá»i cợt vá»›i nhau.
- Sao cáºu có vẻ ảm đạm thế? - Nexvitxki há»i khi trông thấy bá»™ mặt xanh nhợt và đôi mắt sáng quắc cá»§a công tước Andrey.
- Có gì đáng mừng đâu! - Bolkonxki đáp.
Trong khi công tước Andrey bắt đầu gặp Nexvitxki và Zerkov thì thấy Straukh, má»™t tướng Ão được biệt phái sang bá»™ tham mưu cá»§a Kutuzov để đôn đốc cho quân Nga, và má»™t uá»· viên cá»§a viện Ngá»± tiá»n quân sá»± tham nghị, (cả hai Ä‘á»u vừa má»›i đến hôm trước) khách hà ng Ä‘ang từ phÃa cuối hà nh lang Ä‘i vá» phÃa há». Bá» rá»™ng cá»§a dãy hà nh lang đủ cho hai viên tướng quân và ba viên sÄ© quan gặp nhau trên má»™t hà ng; nhưng Zerkov lấy tay đẩy Nexvitxki và nói thá»u thà o:
- HỠkia rồi… HỠkia rồi… tránh ra, để cho hỠđi, tôi van các ngà i, để cho hỠđi!
Hai viên tướng tá»›i gần, rõ rà ng có ý muốn tránh những lá»… nghi có thể là m há» ngượng ngùng. Trên gương mặt cá»§a chà ng Zerkov hay bỡn cợt bá»—ng hiện lên má»™t nụ cưá»i há»›n hở và ngá» nghệch mà hình như anh ta không chịu nổi.
- KÃnh thưa đại nhân, - anh ta lên tiếng và dùng tiếng Äức nói vá»›i viên tướng Ão. - Tôi hân hạnh chúc mừng ngà i.
Anh ta cúi đầu chà o hai viên tướng má»™t cách vụng vá», Ä‘áºp mạnh gót giầy hết chân nà y đến chân kia, giống như trẻ con má»›i há»c khiêu vÅ©.
Viên Ngá»± tiá»n tham nghị đưa mắt nhìn anh ta má»™t cách nghiêm khắc, nhưng khi thấy vẻ thà nh tâm trong nụ cưá»i ngá» nghệch cá»§a anh ta, ông thấy không thể không chú ý má»™t phút. Ông nheo mắt lại để ra hiệu rằng mình sẵn sà ng nghe chuyện.
- Tôi hân hạnh chúc mừng ngà i, Mack tướng quân đã đến, tướng quân rất mạnh khoẻ, chỉ có má»™t Ä‘iá»u là tướng quân bị Ä‘au ở chá»— nà y má»™t tÃ, - Zerkov nói thêm, miệng nở nụ cưá»i tươi sáng, tay chỉ và o đầu mình.
Viên tướng cau mà y, ngoảnh mặt ra phÃa khác rồi bá» Ä‘i.
- Gott, wie naiv - Ông ta nói một cách cáu kỉnh sau khi đã đi xa mấy bước.
Nexvitxki ôm chầm lấy công tước Andrey và cưá»i ha hả, nhưng Bolkonxki tái mặt Ä‘i, vẻ giáºn dữ hiện rõ trên mặt, chà ng đẩy anh ta ra và nghoảnh vá» phÃa Zerkov. Thấy thảm trạng cá»§a Mack, nghe thấy tin bại tráºn cá»§a ông ta, lại nghÄ© đến cái cảnh huống sau nà y cá»§a quân đội Nga, công tước lâm và o tình trạng thần kinh khÃch động rất khó chịu, lá»™ ra ngoà i thà nh má»™t ná»—i căm giáºn đổ dồn và o trò đùa không đúng chá»— cá»§a Zerkov.
- Nếu ngà i muốn là m thằng há», thì tôi cÅ©ng không ngăn cấm được, chà ng nói, giá»ng Ä‘anh và sắc, hà m dưới khẽ rung rung, - nhưng tôi cÅ©ng xin nói ngay vá»›i ngà i rằng nếu má»™t lần nữa ngà i còn dám là m trò trước mặt tôi, tôi sẽ dạy cho ngà i biết cách cư xá»!
Nexvitxki và Zerkov kinh ngạc trước cÆ¡n giáºn dữ bất ngá» nà y đến ná»—i cả hai cứ lặng ngưá»i Ä‘i trợn tròn mắt nhìn Bolkonxki.
- Thì sao, tôi chúc mừng hỠchứ sao? - Zerkov nói.
- Tôi không nói đùa, xin ông im ngay - Bolkonxki quát lên và khoác tay Nexvitxki đi ra, để mặc Zerkov đứng đực ra đấy, chẳng biết đối đáp ra là m sao nữa.
- Thôi cáºu, cáºu là m sao thế? - Nexvitxki nói cho công tước nguôi giáºn.
- Sao, tôi lam sao à ? - Andrey nói Ä‘oạn dừng lại vì quá xúc động - Anh cÅ©ng lên hiểu rằng hoặc chúng ta là những viên sÄ© quan để phụng sá»± Sa - hoà ng, phụng sá»± Tổ quốc, thì chúng ta chỉ biết vui mừng vì những thắng lợi chung, buồn tá»§i vì những thất bại chung; hoặc chúng ta chỉ lam đứa gia nô chẳng biết Ä‘oái hoà i gì đến công việc cá»§a chá»§. Bốn vạn ngưá»i bị sát ngại, quân đội cá»§a bạn đồng minh lan vỡ, thế mà anh cho đó là má»™t câu chuyện để cưá»i?
Chà ng nói câu ấy bằng tiếng Pháp, như để là m tư tưởng của mình mạnh thêm:
- Äối vá»›i má»™t thằng chẳng ra sao, như cái đưa mà anh ta kết là m bạn ấy, thì được, nhưng đối vá»›i anh thì không được, không thể được, chỉ có những đứa "nhãi ranh" má»›i chÆ¡i thế? Chà ng nói thêm bằng tiếng Nga, phát âm chữ "nhãi ranh" bằng giá»ng Pháp, vì chà ng nháºn thấy Zerkov còn có thể nghe rõ tiếng chà ng nói.
Chà ng chá» xem viên thiếu uý có đáp lại không. Nhưng hắn quay ngoắt Ä‘i và ra khá»i hà nh lang
Chú thÃch:
(1) Bị vong lục
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 11:29 AM.
|

24-03-2008, 12:51 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 4 -
Trung Ä‘oà n phiêu kỵ Pavlograd cắm trại cách Braonao hai dặm. Äại đội kỵ binh trong đó Nikolai Roxtov sung chức chuẩn uý đóng tại má»™t là ng Äức tên là Zantxenek. Cái nhà đẹp nhất trong là ng được cắt cho viên chỉ huy đại đội là đại uý Denixov, trong sư Ä‘oà n kỵ binh thưá»ng gá»i là Vaxka Denixov. Chuẩn uý Roxtov ở chung vá»›i viên đại đội trưởng từ khi chà ng bắt liên lạc vá»›i binh Ä‘oà n ở Ba Lan.
Ngà y mưá»i má»™t tháng mưá»i, ngà y mà ở đại bản doanh má»i váºt Ä‘á»u chấn động lên vì cái tin bại tráºn cá»§a Mack, thì ở bá»™ tham mưu cá»§a đại đội kỵ binh, sinh hoạt hà nh quân vẫn diá»…n ra bình thưá»ng như trước. Sáng sá»›m, lúc Roxtov cưỡi ngá»±a Ä‘i lấy lương thảo vá» thì Denixov Ä‘i đánh bà i cả tối qua vẫn chưa thấy đâu. Mang quân phục chuẩn uý, chà ng thúc ngá»±a đến trước thá»m, vắt chân qua mình ngá»±a má»™t cách má»m mại và trẻ trung, đứng má»™t lúc trên bà n đạp tá»±a hồ như còn luyến tiếc, chưa muốn rá»i khá»i lưng ngá»±a, rồi cuối cùng nhảy xuống đất và gá»i ngưá»i lÃnh hầu.
- À, Bondarenko, anh bạn, - chà ng nói vá»›i ngưá»i lÃnh phiêu kỵ Ä‘ang ba chân bốn cẳng chạy đến chá»— con ngá»±a - Anh dắt nó Ä‘i vòng Ä‘i - chà ng nói thêm giá»ng vui vẻ và thân ái như anh em mà những ngưá»i thanh niên tốt bụng vẫn thưá»ng có khi há» vui sướng.
- Vâng mệnh quan lá»›n, - ngưá»i lÃnh khokhol đáp và lắc lắc cái đầu má»™t cách vui vẻ.
- Anh nhá»› dắt nó cẩn tháºn nhé!
Má»™t ngưá»i lÃnh phiêu kỵ khác cÅ©ng chạy đến chá»— con ngá»±a đứng, nhưng Bondarenko đã xá» cương lưới rồi. Có thể thấy rõ là viên chuẩn uý cho tiá»n uống rượu rất háºu và ai được hầu hạ chà ng ta hẳn là có lợi. Roxtov vuốt ve cổ và mông ngá»±a, rồi dừng lại trên báºc thá»m.
"Tuyệt? Nó sẽ là con ngá»±a rất hay". Chà ng tá»± nhá»§ và mỉm cưá»i, rồi giÆ¡ tay xách cao gươm lên, chà ng bước lên thêm từng bốn báºc má»™t, cá»±a già y kêu lẻng xẻng. Lão chá»§ nhà ngưá»i Äức mặc áo gi-lê Ä‘an và đội mÅ© chụp vải, xuất hiện trong khung cá»a chuồng bò, vai mang cái nạng mà lão Ä‘ang dùng để đẩy phân. Trông thấy Roxtov mặt lão lại rạng rỡ hẳn lên. Lão mỉm cưá»i vui vẻ và nheo mắt lại.
"Xin chà o ngà i, xin chà o ngà i!", lão lại lặp đi lãp lại, rõ rà ng là thấy thú vị khi chà o chà ng thanh niên.
- Äã bắt đầu là m việc kia à ? - Roxtov nói vá»›i nụ cưá»i vui vẻ và thân ái như anh em, vẫn nở tươi trên gương mặt phấn chấn - Ngưá»i Ão muôn năm, ngưá»i Nga muôn năm, hoà ng đế Alekxandr muôn năm! - chà ng nói vá»›i ngưá»i Äức, lặp lại những lá»i nói mà ngưá»i nà y thưá»ng hay nói.
Ngưá»i Äức phá lên cưá»i, ra khá»i chuồng bò, cất cái mÅ© trùm và khua nó lên đầu.
- Và tất cả thế giới muôn năm!
Roxtov cÅ©ng khua cái mÅ© lưỡi trai trên đầu rồi vừa cưá»i vừa hô lá»›n: "Và cả thế giá»›i muôn năm".
Ngưá»i Äức thì Ä‘ang dá»n chuồng bò còn Roxtov thì vừa cùng trung đội Ä‘i lấy cá» ngá»±a vá»; mặc dù cả hai ngưá»i Ä‘á»u không có má»™t lý do nà o để vui sướng đặc biệt như váºy, nhưng hai ngưá»i cÅ©ng nhìn nhau má»™t cách vui vẻ phẩn khởi và thân ái như anh em, cÅ©ng lắc đầu để tá» tình hữu nghị, rồi cùng mỉm cưá»i bá» Ä‘i: ngưá»i Äức trở lại chuồng bò, còn Roxtov thì bước và o ngôi nhà mà chà ng ở chung vá»›i Denixov.
- Ông chá»§ mà y Ä‘i đâu? - Chà ng há»i Laurutska, anh cần vụ láu cá cá»§a Denixov, mà cả binh Ä‘oà n Ä‘á»u biết.
- Ông ấy Ä‘i từ tối hôm qua chưa thấy vá». Chắc là thua, - Laurutska đáp - Tôi biết lắm, hôm nà o mà được thì vá» sá»›m, để khoe khoang, nhưng đến sáng sá»›m mà chưa vá» thì chắc là thua, chốc nữa vá» sẽ cáu cho mà xem. Äã phải bưng cà phê lên chưa?
- ÄÆ°á»£c được cứ bưng lên.
Mưá»i phút sau, Laurutska bưng cà phê lên.
- VỠkia rồi - hắn nói - không xong rồi.
Roxtov nhìn qua cá»§a sổ thì thấy Denixov trở vá». Denixov là má»™t ngưá»i bé nhá», mặt Ä‘á», mắt Ä‘en và sáng, râu mép và tóc Ä‘á»u Ä‘en và bù xù. Cái áo choà ng bông cá»§a anh ta phanh ngá»±c ra, cái quần thì chảy xuống thà nh những nếp hằn lá»›n, và cái mÅ© chụp đã nhà u đội hất ra sau gáy.
- Laurutska, - anh ta gá»i rất to, giá»ng gắt gá»ng, tiếng nói dấp dÃnh - Kìa, đẹp Ä‘i, con khỉ!
- Thì tôi Ä‘ang dá»n đấy thôi - Tiếng Laurutska đáp.
- À đã dáºy rồi đấy à , - Denixov nói khi bước và o.
- Dáºy đã lâu kia, - Roxtov đáp - tôi vừa Ä‘i lấy cá» vá», và đã gặp Floilein(1) Mathilda.
- Thế à ? Mình thì tối qua Ä‘en như con chó, cáºu ạ? Ai Ä‘á»i thá»§a nà o lại Ä‘en đến thế không biết? - Denixov nói to, lẫn lá»™n n vá»›i l - cáºu Ä‘i má»™t cái là nó bắt đầu… Ê, cho nước chè!
Denixov nhếch môi như cách cưá»i mỉm, để lá»™ má»™t hà ng răng ngắn và chắc, đưa mấy ngón tay ngắn lên vò đầu, là m cho má»› tóc Ä‘en và ráºm như rừng cà ng rối bù thêm.
- Ma quá»· xui mình đến nhà cái con chuá»™t ấy (đó là tên gá»i nhạo viên sÄ© quan) - chà ng vừa nói vừa lấy tay xát và o trán và mặt - Cáºu xem, không được lấy má»™t quân bà i nà o; không được lấy má»™t quân, nó không cho tôi được lấy má»™t quân nà o.
Denixov lấy cái tẩu thuốc châm sẵn mà ngưá»i cần vụ đưa ra, cầm chặt lấy nó trong nắm tay và gõ mạnh lên sà n là m cho lá»a rÆ¡i tung toé ra, trong khi vẫn tiếp tục nói to như quát:
- Con đơn được thì con kép thua; con kép được thì con đơn lại thua.
Chà ng là m tà n lá»a rÆ¡i tung toé, Ä‘áºp vỡ cái tẩu và vứt Ä‘i. Sau đó chà ng lặng im má»™t lúc rồi đột nhiên đưa ánh mắt Ä‘en và sáng vui vẻ nhìn Roxtov.
- Nếu có gái thì còn nói gì. Nhưng chả là m thế nà o có được, chỉ có rượu. Thôi! Äánh nhau cho chóng Ä‘i thôi…
- Ề ai ngoà i kia, - chà ng nói vá»ng ra ngoà i cá»§a vì có tiếng á»§ng nặng và tiếng cá»±a giầy lẻng xẻng, kèm theo những tiếng đằng hắng lá»… phép.
- Tà o trưởng đấy, - Laurutska nói.
Mặt Denixov cà ng sa sầm xuống.
- Việc không hay, - chà ng vừa nói vừa ném ra má»™t cái túi đựng mấy đồng và ng. - Roxtov, cáºu thỠđếm xem còn được bao nhiêu tiá»n, xong đút xuống dưới gối cho tôi, được rồi, anh ta ra gặp tà o trưởng.
Roxtov cầm lấy túi tiá»n, lÆ¡ đễnh chia món tiá»n và ng ra là m hai dúm, má»™t má»›i, má»™t cÅ©, rồi bắt đầu đếm.
- A, Telyanin! Chà o cáºu! Hôm qua mình Ä‘en quá! - tiếng Denixov nói ở phòng bên.
- Ở đâu? ở nhà Bykov, ở nhà con chuột ấy à ?
- Tôi đã biết mà , - má»™t giá»ng nói mảnh dẻ, á»n ẻn trả lá»i, rồi Telyanin viên trung uý bé nhá» cùng đại đội trưởng bước và o phòng.
Roxtov ném cái túi xuống dưới gối rồi nắm lấy bà n tay nhá» nhám và ươn ướt cá»§a ngưá»i má»›i đến. Trước chiến dịch nà y, Telyanin bị Ä‘uổi ra khá»i quan cáºn vệ, cÅ©ng không ai hay biết vì lẽ gì ở trung Ä‘oà n nà y thì hạnh kiểm cá»§a hắn rất tốt, nhưng hắn không được ai ưa; vá» phÃa Roxtov thì chà ng không thể khắc phục và giấu giếm được cảm giác ghê tởm vô cá»› mà hắn gây nên trong lòng chà ng. Telyanin há»i:
- Thế nà o, anh kỵ binh trẻ, anh có bằng lòng con Gratsik cá»§a tôi không? (Gratsik là tên con ngá»±a cưỡi mà Telyanin má»›i bán cho Roxtov). - Không khi nà o viên trung uý nhìn thẳng và o mặt ngưá»i nói chuyện vá»›i mình; hai mắt hắn ta cứ lấm lét đưa từ váºt nà y sang váºt khác - Lúc nãy tôi có thấy anh Ä‘i qua…
- Phải, con ngá»±a hay lắm, - Roxtov đáp, chà ng đã mua nó bảy trăm rúp, nhưng kỳ thá»±c nó không đáng giá má»™t ná»a, - Có Ä‘iá»u bây giá» nó Ä‘i kiá»…ng chân bên trái trước, - chà ng nói thêm.
- Äấy là cái móng sắt cá»§a nó bị nứt. Không há» gì đâu. Tôi sẽ bảo cho anh cách đóng Ä‘inh.
- Ừ anh chỉ hộ tôi, - Roxtov nói.
- Äồng ý chả có bà máºt gì cả. Rồi anh sẽ cảm tạ tôi vá» con ngá»±a cho mà xem.
- Thế để tôi bảo dắt nó ra, - Roxtov nói, trong bụng chỉ ao ước thoát khá»i Telyanin cho rảnh, chà ng ra ngoà i để bảo dắt ngá»±a lại.
Trong hà nh lang, Denixov Ä‘ang ngồi xổm giữa cá»a, tay cầm tẩu thuốc và đang nghe viên tà o trưởng nói. Thấy Roxtov ra, chà ng nhăn mặt và chìa ngón tay cái trên vai vá» phÃa gian phóng lúc bấy giá» Ä‘ang có Telyanin, chà ng nhún vai tỠý ghê tởm.
- á»’ sao tôi ngấy cái thằng ấy đến thế? - Chà ng nói ngay trước mắt ngưá»i tà o trưởng, chẳng giữ ý tứ gì cả.
Roxtov nhún vai, như muốn nói: "Thì tôi cũng thế, nhưng biết là m thế nà o!" - và khi đã sai bảo xong, chà ng lại trở vỠnơi Telyanin ngồi.
Telyanin vẫn ngồi với dáng điệu ủ rũ như lúc Roxtov đi ra và đang xua hai bà n tay trắng trẻo và o nhau. "Là m sao lại có thể có những cái mặt khả ố đến thế!" - Roxtov nghĩ thầm khi bước và o.
- Thế anh bảo dắt ngá»±a ra rồi chứ? - Telyanin há»i Ä‘oạn đứng Ä‘áºy ung dung đưa mắt nhìn quanh.
- Äã.
- Thế ta Ä‘i ra Ä‘i. Tôi đến đây để há»i Denixov những mệnh lệnh ngà y hôm qua. Anh đã nháºn được rồi chứ, anh Denixov?
- Chưa nháºn được. Thế anh Ä‘i đâu đấy?
- Tôi muốn bảo cho anh chà ng nà y biết cách bịt móng ngựa - Telyanin nói.
Hai ngưá»i cùng Ä‘i ra thá»m và đi đến tà u ngá»±a. Viên trung uý bà y cách đóng Ä‘inh và o móng sát, rồi ra vá».
Khi Roxtov trở vá» phòng thì trên bà n có má»™t chai rượu vodka và mấy miếng xúc xÃch. Denixov ngồi trước bà n Ä‘ang viết, ngòi bút chạy sá»™t soạt trên giấy. Anh ta nhìn Roxtov, gương mặt sa sầm xuống.
- Tôi viết thư cho nà ng đây. - Denixov nói.
Denixov chống má»™t tay trên bà n, tay kia cầm bút và có vẻ rất sung sướng vì đã tìm được má»™t cÆ¡ há»™i để nói cho nhanh những cái mình muốn viết, anh ta thuáºt ná»™i dung cá»§a bức thư cho Roxtov nghe.
- Cáºu thấy không - chà ng nói - Chúng ta chỉ là nhưng ngưá»i Ä‘ang ngá»§, nếu chúng ta không có tình yêu. Chúng ta là cát bụi… nhưng khi ta có tình yêu thì ta là Thượng đế, ta lại trong sạch như ngà y đầu tiên, khi má»›i khai thiên láºp địa. Lại còn ai đấy nữa? Bảo cút Ä‘i cho rảnh? Không có thì giá»! - Denixov quát Lavruska, nhưng hắn cÅ©ng chẳng lấy Ä‘iá»u và cứ lại gần.
- Thì ông bảo còn ai nữa? ChÃnh ông bảo ngưá»i ta đến. Äó là bác tà o trưởng đến lấy tiá»n đấy.
Denixov nhăn mặt muốn quát thêm, nhưng nghĩ sao lại là m thinh.
- Không xong, - chà ng nói má»™t mình - Trong cái túi còn bao nhiêu tiá»n? - chà ng há»i Roxtov?
- Bảy đồng còn mới và ba đồng cũ.
- Chà không xong rồi? Ê, đứng là m gì đấy, cái thằng phỗng kia, đi ra bảo tà o trưởng và o đây! - Denixov quát Lavrutska.
- Denixov, tôi van anh, tôi có tiá»n; anh cứ lấy - Roxtov nói, mặt đỠá»ng.
- Tôi không thÃch vay tiá»n cá»§a anh em, tôi không thÃch - Denixov đáp.
- Chá»— anh em vá»›i nhau mà anh không lấy thì tôi giáºn đấy. Tháºt đấy tôi có tiá»n, - Roxtov nhắc lại.
- Äã bảo là không mà !
Và Denixov đến giưá»ng để lấy cái túi ở dưới gối.
- Cáºu để đâu Roxtov?
- Dưới cái gối bên dưới ấy.
- Không có.
Denixov ném cái gối xuống đất. Cái túi không có ở đấy.
- Kỳ lạ tháºt!
Khoan đã, hay là anh đánh rơi? - Roxtov vừa nói vừa nhặt từng cái gối lên rũ.
Chà ng kéo luôn cả tấm chăn ra rũ. Cái túi vẫn không thấy đâu.
- Hay là tôi quên? Không phải, rõ rà ng tôi tá»± nhá»§ rằng anh để túi gối đầu như má»™t kho cá»§a. Tôi để cái túi ở đây nà y. Nó ở đâu? - Chà ng há»i Lavrutska.
- Từ nãy tôi chưa và o đây. Ông để nó ở đâu thì chắc nó còn ở đấy Nhưng có thấy đâu?
- Ông thì bao giỠcũng thế, có cái gì bạ đâu vút đấy rồi quên khuấy đi Xem trong túi áo xem.
- Không, nếu tôi không nghĩ đến chuyện kho của thì còn có lý, - Roxtov nói, - đằng nà y tôi nhớ là tôi đã để nó ở đây.
Lavrutska xáo cả chăn dệm lên, nhìn dưới giưá»ng, đưới bà n, lục soát tất cả căn phòng và đừng lại ở chá»— chÃnh giữa, Denixov lặng lẽ nhìn theo và khi Larutska giang hai tay ra, nói rằng chẳng thấy cái túi ở đâu cả, chà ng bá»—ng nhìn sang Roxtov.
- Roxtov, hay là cáºu đ… ùa…
Roxtov cảm thấy Denixov nhìn mình, ngước mắt lên rồi lại cụp xuống ngay. Máu chà ng nãy giá» vẫn chặn ngang đâu ở dưới cổ há»ng chà ng, bá»—ng dâng lên mặt và bừng lên mắt chà ng. Chà ng không sao thở lại bình thưá»ng được.
Chẳng có ai và o trong cái buồng nà y cả, chỉ có ông trung uý và hai ông. Nó vẫn ở đâu đây thôi. - Lavrutska nói.
- Nà o, thằng phá»—ng kia, cố tìm xem, - Denixov bá»—ng quát lên, mặt đỠthẫm và giÆ¡ tay nhẩy chồm đến chá»— ngưá»i lÃnh hầu, vẻ dữ tợn - Phải tìm cho ra cái túi, nếu không tao sẽ quất mà y chết. Thà ng nà o tao cÅ©ng sẽ quất chết cho mà xem.
Roxtov lảng tránh không nhìn Denixov, cà i khuy áo đôn-man lại đeo gươm và o và đội mũ lưỡi trai lên đầu.
- Tao bảo mà y phải tìm cho ra, - Denixov vừa nắm vai ngưá»i lÃnh lắc mạnh và xô nó và o tưá»ng.
- Denixov, anh buông nó ra, tôi biết ai lấy rồi, - Roxtov vừa nói vừa Ä‘i ra cá»a, không ngước mắt lên.
Denixov dừng lại, ngẫm nghĩ và khi đã biết Roxtov muốn ám chỉ cái gì, anh ta nắm tay chà ng lại.
- Nói báºy! - Denixov quát lên, đến ná»—i gân cổ và gân trán nổi lên như dây thừng - Tôi bảo nà y, cáºu Ä‘iên rồi, tôi không cho phép thế đâu. Cái túi còn ở đây tôi sẽ lá»™t da thằng súc sinh nà y và cái túi sẽ ra.
- Tôi biết ai lấy rồi - Roxtov nói lại, giá»ng run run, và đi thẳng ra cá»a.
- Nhưng tôi cấm cáºu đấy, cáºu không được là m thế - Denixov vừa quát vừa lao mình vá» phÃa viên chuẩn uý để giữ chà ng lại.
Nhưng Roxtov giáºt mạnh tay ra và giương mắt nhìn thẳng và o Denixov, tưởng chừng như Denixov là kẻ thù ghê gá»›m nhất cá»§a chà ng váºy.
- Anh có biết anh nói gì không? - Chà ng há»i, giá»ng run run - ngoà i tôi ra không còn ai trong phòng nà y nữa. Váºy, nếu tôi không thế, thì tức là …
Chà ng không nói trá»n câu được, vá»™i bá» chạy ra ngoà i.
- À, thôi? Ma quá»· nó bắt cáºu Ä‘i, bắt tất cả lÅ© Ä‘i! - Äó là những tiếng nói sau cùng mà Roxtov nghe được.
Roxtov đến nhà Telyanin.
- Trung uý không có nhà , ông ấy đến bá»™ tham mưu - ngưá»i lÃnh cần vụ nói vá»›i chà ng. Có việc gì thế ạ, - ngưá»i lÃnh nói thêm, ngạc nhiên trước bá»™ mặt bÆ¡ phá» cá»§a viên chuẩn uý.
- Không, chả có gì.
- Ông chỉ đến cháºm có má»™t tà - ngưá»i lÃnh nói.
Bá»™ tham mưu cách Daltxenek ba dặm. Roxtov không ghé vá» nhà , giục ngá»±a đến thẳng đấy. Trong cái là ng bá»™ tham mưu đóng, có má»™t ngôi quán mà các sÄ© quan thưá»ng lui tá»›i. Roxtov đến đó, trước thá»m, chà ng nháºn ra con ngá»±a cá»§a Telyanin.
Trong gian thứ hai, viên trung uý Ä‘ang ngồi trước má»™t cái bà n bà y má»™t đã xúc xÃch và má»™t chai rượu.
- À anh cÅ©ng đến đấy à , anh bạn trẻ? - Hắn mỉm cưá»i nói và dướn đôi mà y lên.
- Phải, Roxtov nói. - Hình như chà ng phải cố gắng lắm mới nói được tiếng ấy; rồi chà ng ngồi xuống cái bà n bên cạnh.
Cả hai im lặng; trong gian phòng, có hai ngưá»i Äức và má»™t viên sÄ© quan ngưá»i Nga. Má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng, chỉ nghe tiếng dao ãn chạm và o đĩa và tiếng nhai nhóp nhép cá»§a viên trung uý. Khi Telyanin đã ăn xong, hắn rút ở túi áo ra má»™t cái và tiá»n hai ngăn, đưa mấy ngón tay nhá» nhắn và trắng cong lên ở đầu mút, gạt hai chiếc vòng ra lấy má»™t đồng tiá»n và ng và dướn cao lông mà y, đưa cho ngưá»i hầu bà n.
- Nhanh lên chứ, hắn nói.
Äồng tiá»n và ng còn má»›i. Roxtov đứng dáºy và đến cạnh Telyanin.
- Cho tôi xem cái túi tÃ. - Chà ng nói rất khẽ, chỉ vừa để cho Telyanin nghe.
Mắt đảo qua đảo lại như lẩn tránh, nhưng lông mà y vẫn gương cao. Telyanin đưa cái túi cho chà ng.
- Phải, cái túi nà y xinh lắm… Phải… phải, - hắn nói, rồi bỗng nhiên tái mặt. - Cầm lấy mà xem. anh bạn trẻ ạ, - hắn nói thêm.
Roxtov cầm lấy túi và nhìn lại xem cái ấy lẫn số tiá»n đựng trong đấy, xong rồi nhìn lại Telyanin. Viên trung uý theo thói quen đưa mắt nhìn quanh và đột nhiên có vẻ vui hẳn lên.
- Nếu chúng ta Ä‘i Viên thì có bao nhiêu tiá»n tôi tiêu hết. Nhưng giá» thì chả biết là m gì trong những xó xỉnh như thế nà y. Thôi, anh bạn trẻ, giả lại tôi, tôi Ä‘i đây.
Roxtov im lặng.
- Thế cáºu cÅ©ng Ä‘i ăn sáng à ? Ä‚n cÅ©ng khá, - Telyanin nói tiếp, - đưa đây nà o!
Hắn giơ tay với lấy cái túi. Roxtov thả ra. Telyanin nắm lấy và luồn nó và o túi quần, lông mà y giương lên một cách ung dung, mồm hé mở như muốn nói: "Phải, tôi bỠnó và o túi, đó là việc tự nhiên, không liên quan đến ai cả".
- Thế nà o anh bạn trẻ? - Hắn vừa nói vừa thở dà i và nhìn chòng chá»c và Roxtov dưới đôi lông mà y giương lên. Má»™t luồng giao cảm nhanh như má»™t tia chá»›p Ä‘iện chạy từ mắt Trrlyanin sang mắt Roxtov rồi từ Roxtov sang Telyanin, rồi lại trở ngược lại, tất cả chỉ diá»…n ra trong má»™t khoảng khắc.
- Anh lại đây, - Roxtov nói, và nắm lấy cánh tay cá»§a Telyanin, chà ng kéo hắn vá» phÃa cá»a sổ. - Äó là tiá»n cá»§a Denixov, anh đã lấy, chà ng rỉ và o tai hắn.
- Sao? Sao? Sao anh dám? Là m sao… - Telyanin nói.
Nhưng tiếng hắn nói ra nghe như có tiếng kêu ai oán tuyệt vá»ng và má»™t lá»i cầu xin cá»§a kẻ có tá»™i. Nghe giá»ng nói ấy, tâm trà cá»§a chà ng trút ngay được gánh nặng cá»§a ngá» vá»±c. Chà ng thấy vui mừng và cÅ©ng ngay lúc ấy, chà ng thấy thương hại cho con ngưá»i khốn nạn Ä‘ang đứng trước mặt; nhưng đã trót là m thì phà i là m cho đến nÆ¡i.
- Trá»i Æ¡i, ở đây ngưá»i ta sẽ nghÄ© ra sao. - Telyanin vừa nói ấp úng vừa cầm lấy mÅ© lưỡi trai và đi vá» phÃa má»™t gian phòng không có ngưá»i, - phải giãi bà y cho rõ…
Má»—i thá»› thịt trên khuôn mặt tái mét, sợ hãi cá»§a Telyanin Ä‘á»u bắt đầu run lên, cái nhìn lẩn tránh vẫn chạy từ váºt nà y sang váºt khác, nhưng bây giá» nó hạ xuống má»™t chá»— nà o đó rất thấp, không ngước lên đến mặt Roxtov, và từ trong cổ hắn phát má»™t tiếng nấc nghẹn ngà o.
- Bá tước! Xin đừng hại má»™t con ngưá»i trẻ tuổi… đây, món tiá»n khốn nạn ấy, ông cầm lấy…
Hắn ném tiá»n lên trên bà n.
- Tôi có một cha già , một bà mẹ…
Roxtov cầm món tiá»n lên, tránh cái nhìn cá»§a Telyanin, và không nói má»™t tiếng, Ä‘i ra cá»a. Nhưng ra đến ngưỡng cá»a, chà ng dừng lại và quay gót trở và o.
- Trá»i Æ¡i! Chà ng ứa nước mắt nói, - sao anh lại có thể là m như váºy?
- Bá tước, - Telyanin vừa nói vừa đến gần Roxtov.
- Anh đừng mó đến tôi, - Roxtov vừa nói vừa tránh ra, - Nếu anh cần tiá»n, thì đây, anh cứ lấy chá»— tiá»n ấy. - Chà ng vứt cho hắn cái túi và chạy ra khá»i quán.
Chú thÃch:
(1) Fraulein: tiểu thư (tiếng Äức)
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 11:34 AM.
|

24-03-2008, 12:56 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 5 -
Ngay tối hôm ấy, má»™t cuá»™c thảo luáºn sôi nổi đã diá»…n ra ở nhà Denixov, giữa các sÄ© quan trong quân kỵ đội.
- Roxtov nà y, tôi nói là anh phải xin lá»—i trung Ä‘oà n trưởng, - má»™t viên thượng uý kỵ binh cao lá»›n, tóc hoa râm, nét mặt như đẽo, đã có nhiá»u vết nhăn, Ä‘iểm thêm má»™t bá»™ ria to tướng, nói vá»›i Roxtov lúc bấy giá» Ä‘ang run bắn lên vì xúc động, mặt đỠdừ.
Thượng uý Kirxten trước đấy đã hai lần bị giáng xuống là m lÃnh vì những trưá»ng hợp danh dá»± (1) và cÅ©ng đã hai lần được phục hồi cấp hiệu.
- Tôi không cho phép một ai được nói rằng tôi nói láo, - Roxtov quát lên. - Ông ta bảo tôi nói láo, thì tôi lại bảo ông ta nói láo. Việc ấy sẽ chỉ đến thế là cùng. Ông ta có thể bắt tôi ngà y nà o cũng phải túc trực hay là bỠtôi và o nhà giam, nhưng không ai bắt được tôi xin lỗi, vì rằng nếu ông ta dựa và o cương vị trung đoà n trưởng mà không chịu thoả mãn yêu cầu của tôi…
- Nhưng khoan đã, anh bạn Æ¡i, hẵng nghe tôi nói, - viên thượng uý cất giá»ng trầm trầm ngắt lá»i Roxtov, Ä‘iá»m tÄ©nh vân vê bá»™ ria. - Anh nói vá»›i trung Ä‘oà n trưởng, trước mặt nhiá»u sÄ© quan - rằng má»™t sÄ© quan phạm tá»™i ăn cắp…
- Nếu lúc đó câu chuyện đã diá»…n ra trước mặt nhiá»u vÄ© quan, thì đó không phải là lá»—i tại tôi. Có lẽ không nên nói đến việc ấy trước mặt há» tháºt, nhưng tôi không phải là má»™t nhà ngoại giao. Sở dÄ© tôi đã xin gia nháºp quân phiêu kỵ, là vì tôi vẫn tin rằng ở đó không cần phải xảo trá, thế mà ông ta lại bảo rằng tôi nói láo, váºy ông ta phải nháºn lá»—i vá»›i tôi.
- ÄÆ°á»£c tất chẳng ai bảo anh là má»™t thằng dát, nhưng vấn đỠkhông phải ở đó. Anh thá» há»i Denixov xem má»™t viên chuẩn uý mà bắt trung Ä‘oà n trưởng cá»§a mình phải nháºn lá»—i thì có ra cái thể thống gì không?
Denixov lắng nghe cuá»™c thảo luáºn, gương mặt tối sầm lại, vừa nghe vừa cắn ria, hẳn là không muốn xen và o. Nghe câu há»i cá»§a viên thượng uý, Denixov lắc đầu tỠý phá»§ định.
- Anh Ä‘em cái việc ô nhục ấy mà nói vá»›i đại tá trước mặt nhiá»u sÄ© quan. - Viên thượng uý nói tiếp. - Bogdanyts (ngưá»i ta thưá»ng gá»i viên đại tá như thế) đã chỉnh cho anh đấy.
- Ông ta không chỉnh, ông ta bảo rằng tôi nói láo.
- ChÃnh thế, anh đã nói báºy, bây giá» thì anh phải xin lá»—i!
- Không Ä‘á»i nà o? Roxtov quát lên.
- Tôi vẫn tưởng anh sẽ không xá» sá»± như thế, - viên thượng uý nói má»™t cách trang trá»ng và nghiêm khắc, - Anh không muốn xin lá»—i, ấy thế mà , anh bạn Æ¡i, không những đối vá»›i đại tá, mà đối vá»›i cả trung Ä‘oà n, đối vá»›i tất cả chúng tôi nữa anh cÅ©ng hoà n toà n có lá»—i. Äây nà y: đáng lẽ Ãt ra anh phải suy nghÄ© và há»i ý kiến chúng tôi xem nên xá» trà ra sao, đằng nà y anh lại cứ thế Ä‘em tung ra má»™t cách đột ngá»™t, trước mặt nhiá»u sÄ© quan. Thế thì đại tá còn là m thế nà o nữa? Phải đưa má»™t sÄ© quan ra toà để cho cả trung Ä‘oà n bị bôi nhá» Ã ? Chỉ vì má»™t đứa vô lại mà là m ô nhục cả má»™t trung Ä‘oà n à ? Anh cho là phải như thế à ? Nhưng chúng tôi thì lại cho rằng không thể như thế được. Và hoan hô Bogdanyts, ông ta bảo anh nói láo là phải lắm. Anh mếch lòng, nhưng là m thế nà o được, anh bạn Æ¡i, chÃnh anh tá»± gây ra cả. Thế mà bây giá» ngưá»i ta muốn dìm câu chuyện Ä‘i, thì anh lại khà khái hão, đã không chịu xin lá»—i lại còn muốn kể hết ra. Phải trá»±c nháºt, anh lấy là m uất ức, nhưng xin lá»—i má»™t vị sÄ© quan nhiá»u tuổi và đáng kÃnh, thì anh mất gì? Vẫn biết Bogdanyts có nhiá»u nhược Ä‘iểm, nhưng dù sao ông cÅ©ng là má»™t vị chỉ huy già , trung thá»±c và dÅ©ng cảm, thế mà anh cho là uất ức, nhưng là m dÆ¡ bẩn cả binh Ä‘oà n thì anh xem như không? - Tiếng nói cá»§a viên thượng uý đã bắt đầu run. - Anh bạn nà y, anh và o trung Ä‘oà n nà y má»›i từ hôm qua mà thôi, hôm nay anh còn ở đây, chứ ngà y mai anh đã chuyển Ä‘i má»™t nÆ¡i nà o khác là m sÄ© quan phụ tá; nếu ngưá»i ta bảo "Trong bá»n sÄ© quan Pavlograd có những thằng ăn cắp" thì anh cÅ©ng mặc kệ. Nhưng chúng tôi thì không thể dá»ng dưng được. Phải không Denixov? Chúng ta không thể dá»ng dưng được.
Denixov vẫn im lặng ngồi yên không nhúc nhÃch thỉnh thoảng lại nhìn Roxtov vá»›i đôi mắt Ä‘en và sáng.
- Anh coi trá»ng cái khà khái hão cá»§a anh, anh không muốn xin lá»—i, - viên thượng uý nói tiếp, nhưng bá»n già chúng tôi thì, lạy chúa, chúng tôi sẽ chết ở trung Ä‘oà n, cÅ©ng như chúng tôi đã lá»›n lên ở đây, cho nên chúng tôi rất quý danh dá»± cá»§a trung Ä‘oà n, và Bogdanyts cÅ©ng biết thế. á»’, chúng tôi quý nó lắm, anh bạn ạ. Thế là không tốt, không tốt tà nà o cả. Dù anh giáºn hay không giáºn, thì khi nà o tôi cÅ©ng sẵn sà ng nói hết sá»± tháºt. Thế là không tốt.
Rồi viên thượng uý đứng dáºy và ngoảnh mặt Ä‘i, không nhìn Roxtov nữa.
- Äúng đấy, chứ còn quỉ gì nữa! - Denixov kêu to lên và nhảy xổm dáºy - Kia, Roxtov, xem nà o!
Mặt tái nhợt Ä‘i rồi lại đỠá»ng lên, Roxtov nhìn hết viên sÄ© quan nà y lại nhìn đến viên sÄ© quan khác.
- Không phải, các anh ạ, không phải, xin đừng tưởng rằng… tôi hiểu lắm, các anh tưởng tôi như thế là lầm… tôi… vá» phần tôi… tôi rất coi trá»ng danh dá»± cá»§a trung Ä‘oà n… Thì sao nà o? Tôi sẽ chứng minh bằng hà nh động, và đối vá»›i tôi danh dá»± cá»§a ngá»n cá»â€¦ thì đằng nà o cÅ©ng thế, phải rồi, tôi có lá»—i… - Chà ng ứa nước mắt. - - Tôi có lá»—i, tôi có lá»—i hoà n toà n!… Các anh còn muốn gì nữa nà o?
- Thế mới đúng, bá tước ạ, - viên thượng uý vừa nói vừa ngoảnh lại lấy bà n tay to tướng vỗ vỠlên vai chà ng.
- Tôi đã bảo anh mà , - Denixov thốt lên, - cáºu ấy là má»™t chà ng trai rất tốt.
- Như thế tốt hÆ¡n, bá tước ạ, - viên thượng uý nói lại má»™t lần nữa, nêu rõ tước vị cá»§a chà ng như để khen thưởng sá»± nháºn lá»—i. - Bá tước xin lá»—i Ä‘i, phải đấy.
- Thưa các vị, việc gì tôi cÅ©ng xin là m, tôi sẽ không nói gì vá»›i ai hết, - Roxtov nói, giá»ng van lÆ¡n, - nhưng tôi không tà i nà o xin lá»—i được, tôi xin thá» như váºy, không tà i nà o xin lá»—i được, các vị muốn là m gì thì là m? Là m sao tôi có thể xin lá»—i, như má»™t thằng bé con Ä‘i xin tha tá»™i?
Denixov báºt cưá»i.
- Thế thì kệ anh, Bogdanyts là ngưá»i giáºn lâu, anh cố chấp thì rồi anh sẽ biết - Kirxten nói.
- Tôi xin thá», không phải tôi cố chấp. Tôi không thể nói rõ tâm trạng cá»§a tôi, tôi không thể…
- Ừ thì mặc anh - viên thượng uý nói Ä‘oạn quay sang há»i Denixov - Bây giá» thì coi thằng khốn khiếp ấy đâu rồi?
- Nó đã ghi tên và o sổ bệnh nhân, ngà y mai sẽ có lệnh bãi hồi nó.
- Tháºt là má»™t bệnh nhân, không thể cắt nghÄ©a cách nà o khác, viên thượng uý nói.
- Bệnh nhân hay không bệnh nhân, nó đừng có bén mảng đến đây nữa, tôi sẽ giết nó, - Denixov gầm lên như một con thú dữ.
Zerkov bước và o.
Là m sao cáºu lại ở dây? - các sÄ© quan há»i ngưá»i má»›i đến.
- Có lệnh hà nh quân, thưa các vị. Tướng Mack cùng vá»›i toà n quân Ä‘oà n đã đầu hà ng địch, tin tháºt đấy.
- Nói láo!
- ChÃnh tôi đã trông thấy lão ta!
- Là m sao? Cáºu đã thấy Mack bằng thịt bằng xương à ? Có cả tay và chân nữa à ? Lên đưá»ng! Lên đưá»ng! Thưởng cho hắn má»™t chai rượu vì đã Ä‘em tin. Nhưng cáºu, là m sao có mặt cáºu ở đây được?
- Há» trả tôi vá» trung Ä‘oà n, cÅ©ng vì cái lão Mack thiên lôi ấy. Má»™t viên tướng Ão đã kiện tôi. Số là tôi có chúc mừng hắn nhân dịp Mack tá»›i… Roxtov, cáºu sao thế? Cứ như má»›i ở thùng tắm ra ấy!
- Anh bạn ơi, tình hình ở đây nát bét như thế nà y đã hai ngà y nay rồi.
Viên sĩ quan phụ tá của trung đoà n bước và o và chứng thực cái tin do Zerkov đem lại. Trên đã hạ lệnh ngà y mai phải tiến quân.
- Thưa các vị chúng ta lên đưá»ng thôi!
- Äá»™i Æ¡n Chúa, sắp má»c rá»… ra rồi còn gì!
Chú thÃch:
(1) Trưá»ng hợp danh dá»± nghÄ©a là đấu kiếm hay đấu súng.
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 11:37 AM.
|
 |
|
| |