 |
|

15-10-2008, 10:46 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 26
Ãất Bà nh Thà nh , Hạng vương đại thắng
Thà nh Huỳnh Dương , Hán chúa dưỡng quân
Ngụy Báo hay tin Hạng vương kéo quân đến, vá»™i và ng hói chư hầu và chư tướng thương nghị, rồi chia quân ra là m năm đạo : Ãạo thứ nhất : Ân vương Tư Mã Ngang . Ãạo thứ nhì : Lạc Dương vương Thần Dương . Ãạo thứ ba : Thưá»ng SÆ¡n vương Trương NhÄ©. Ãạo thứ tư : Hán vương và chư tướng. Ãạo thứ năm : Ngụy Báo tá»± lãnh Nguyên nhung Ä‘i áp háºu.
Cắt đặt xong, Ngụy Báo sai Tư Mã Hân, Ãổng Ể và Lưu Trạch giữ Bà nh Thà nh, là m quân ứng tiếp.
Ngà y hôm sau, Ngụy Báo nai nịt gá»n gà ng, lên ngá»±a ra khá»i thà nh năm dặm, bà y sẵn tráºn thế rồi Ä‘em năm đạo nhân mã tiến phát.
Bá»—ng thấy trong đám cá» Long phượng nháºt nguyệt , Hạng vương cỡi ngá»±a Ô truy, cầm trưá»ng thương xông đến hét lá»›n ?
- Lưu Bang, hãy ra đây chịu trói.
Ãạo quân thứ nhất cá»§a Hán là Tư Mã Ngang ra tiếp chiến. Hạng vương nổi giáºn mắng :
- Thằng nghịch tá» ! Ta không phụ ngươi, sao ngưá»i lại nỡ phản ta ?
Tư Mã Ngang nói :
- Ãại vương giết vua NghÄ©a Ãế, hà nh động ấy tôi không phục, nên bá» vá» Hán.
Hạng vương hét lên như sấm, là m cho Tư Mã Ngang thất kinh ngã nhà o xuống ngựa. Hạng vương bước tới đâm một thương, Tư Mã Ngang định đưa thương ra đở nhưng con ngựa của Hạng vương lướt tới mau. Tư Mã Ngang đỡ không kịp, bị một thương chết tốt.
Hạng vương thúc quân truy sát ngót một dặm, thì gặp đạo quân thứ hai của bên Hán là Thân Dương kéo đến .
Hạng vương mắng :
- Phản tặc ? Ngươi dám phụ ta, bỠSở đầu Hán sao ?
Thân Dương nói :
- Hán vương có đức, thiên hạ quy phục. Ãến như Ãại vương cÅ©ng nên đầu hà ng má»›i phải.
Hạng vương nổi giáºn, vung trưá»ng thương đâm tá»›i.
Thân Dương ban đầu còn lui tránh,. sau bị Hạng vương đánh riết quá không tránh đỡ được nữa.
May thay, giữa lúc đó đạo quân thứ ba của Hán do Thương Nhĩ cầm đầu, kéo đến kịp, phụ lực.
Hai tướng hợp sức đánh với Hạng vương được mươi hiệp, nhưng rồi cũng đuối sức, không là m sao chịu nổi cây thương quả nặng của Hạng vương.
Thân Dương bấn loạn, bị Hạng vương chém chết, Thương Nhĩ không dám đánh nữa, lui quân bỠchạy. Quân Sở ồ ạt đuổi theo, được một lúc, gặp Hán vương và chư tướng dẫn đạo binh thứ tư kéo đến.
Hạng vương sai quân gá»i Hán vương ra nói chuyện.
Trong đám cá» tán rợp trá»i, trống chiêng dáºy đất,
Hán vương cưởi ngựa bạch long xông ra, Hạng vương nhìn mặt nghiến răng nói :
- Lưu Bang, mi là má»™t tên Ãình trưởng trên sông Tứ, được phong là m Hán vương, còn chưa biết pháºn, dám manh tâm gây loạn. Ta bảo ngươi, nếu đám đánh vá»›i ta ba hiệp, ta giao cả sÆ¡n hà cho, bằng không, hãy gục mặt dưới chân ngá»±a ta mà chết Ä‘i cho rồi !
Hán vương nói :
- Ngươi là đứa bạo nghịch, chá»› cáºy sức khá»e nói cà n . Ta không đánh ngươi bằng sức mạnh, ta chỉ đánh ngươi bằng lòng nhân, ngươi cÅ©ng đủ chết rồi ?
Hạng vương cầm thương xốc đến. Bá»n Phà n Khoái, Chu Bá»™t, Sà i VÅ©, Lư Quán và Ngân Cưá»ng, vá»™i thúc ngá»±a ra đấu chiến.
Hạng vương đánh luôn năm tướng một lượt, cát bụi bụi mù mịt, tiếng gươm giáo chan chát.
ÃÆ°á»£c má»™t lúc, bên Sở, bá»n Hạng Trang, Hoà n Sở, Quà Bố và Ngu Từ Kỳ kéo binh đến trợ chiến.
Tướng Hán cá»± không lại bá» chạy, ba quân rối loạn, đạp nhau chết rất nhiá»u. Hạng vương thúc quân Ä‘uổi theo . Bá»—ng thấy má»™t đội quân từ sau tráºn kéo đến, cản binh Sở lại.
Thì ra, đạo binh đó là đạo binh của Hán Nguyện Soái Ngụy Báo. Hán vương bấy giỠmới hoà n hồn.
Ngụy Báo vá»— ngá»±a, cháºn Hạng vương lại.
Hạng vương trông thấy Ngụy Báo hét lớn :
- Nhà ngưoi cũng phản Sở sao ?
Ngụy Báo nói :
- Ãại vương cáºy mạnh, bạc đãi chư hầu, giết vua NhÄ©a Ãế , thiên hạ Ä‘á»u ly loạn, Tôi không dám trái mệnh trá»i, nên phải vá» giúp Hán. Ãại vương nên lui binh thá»§ pháºn , nếu đối địch vá»›i Hán, tôi e mất cả uy danh.
Hạng vương nổi giáºn, xốc ngá»±a tá»›i đâm má»™t thương, Ngụy Báo rước đánh.
Ngụy Báo dầu có sức mạnh, nhưng không tà i nà o địch nổi Hạng Bá, vừa đánh được ba hiệp, tay chân bủn rủn , quay ngựa bõ chạy .
Hạng vương xua binh Ä‘uổi theo truy sát , quân Hán thây nằm cháºt đất, máu chảy dầm đưá»ng.
Trong lúc rối loạn, bỗng có quân đến báo :
- Tư Mã Hân và Ãổng Ê đã mở cá»a thà nh Bà nh Thà nh, đón quân cá»§a Sở và o rồi.
Hán vương thất kinh, tay chân run rẩy, ngứa mặt lên trá»i than :
- Ãại binh đã tan rã, Bà nh Thà nh mất tất Thái công bị giết rồi. Việc nà y do ta gây nên cả, nếu nghe lá»i Trương Lương, Hà n TÃn thì đâu đến thảm bại !
Than chưa dứt tiếng đã thấy bốn tướng Sở xua quân đến phủ vây đông nghịt. Hán vương trông trước nhìn sau, tướng tá mình đâu mất hết, chỉ còn có mấy trăm quân kỵ theo hầu .
Trá»i đã tối, Hán vương. tưởng mình không thể nà o tránh khá»i tá» thần được, mạng sống chỉ còn là sợi chỉ treo chuông.
Bá»—ng má»™t luồng gió Ãông thổi tá»›i bốn phương trá»i cát bụi mịt mù. Quân cá»§a Hạng vương Ä‘ang vây phá»§ thấy váºy hoảng sợ, chạy tứ tán.
Trá»i tối như má»±c, không thấy bóng ngưá»i, Hán vương thấy phÃa trước có đốm lá»a sáng liá»n cho ngá»±a lần tá»›i . Chẳng bao lâu ra khá»i vòng vây, xa tiếng quân reo.
Hán vương chạy ước hai mươi dặm, dông gió má»›i tạnh, và trá»i cÅ©ng bắt đầu rừng sáng.
Hạng vương kiểm điểm quân mã, không tìm thấy Hán vương đâu, lòng căm tức vô cùng.
Phạm Tăng thở dà i nói :
- Thôi ! Lưu Bang lại trốn thoát rồi. Lần nà y không bắt Lưu Bang thì còn đợi lúc nà o nữa.
Hạng vương liá»n sai Ãinh Công và Ung SÄ© Ä‘em ba ngà n quân truy nã.
Hai tướng được lệnh, cứ hướng Ãông Nam Ä‘uổi theo.
Bấy giá», Hán vương má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a Ä‘ang đà o tẩu , bá»—ng thấy phÃa sau, cát bụi mịt mù, tiếng quân reo hò tở mở.
Tướng Sở là Ãinh Công trông thấy Hán vương vá»™i thúc ngá»±a đến, Hán vương không kịp tránh, không biết là m sao, bèn vái Ãinh Công, nói :
- Bang tôi đến nước nà y, thá»±c không còn đưá»ng trốn thoát. Nếu ông tha tôi, ngà y sau tôi chẳng dám quên Æ¡n !
Còn nếu như không thương kẻ cô cùng nà y, tôi đà nh chịu trói váºy
Ãinh Công nói :
- Việc tôi Ä‘uổi theo ngà i là lệnh vua, tôi không dám trái mệnh. Thá»±c lòng tôi không há» muốn hại ngà i. Thôi thì ngà i cứ rẽ cương sang hướng Ãông mà chạy, tôi giả vá» bắn theo mấy phát tên để cho quân sÄ© khá»i nghi ngá».
Hán vương tạ Æ¡n, rẽ cương chạy vá» phÃa Ãông, Ãinh Công rút tên bắn theo ba phát, là m ra cách cố Ä‘uổi bắt. Ãoạn, quảy ngá»±a trở vá», gặp Ung SÄ© Ä‘ang thúc quân tiến tá»›i.
Ung Sĩ nói :
- Túc hạ đã rượt kịp Hán vương sao còn trở lại.
Ãinh Công đáp :
- Tôi Ä‘uổi theo gần kịp, nhưng con bạch mã cá»§a Hán vương chạy quá mau, tôi bắn theo ba phát tên nhưng không trúng. Hán vương chạy thoát vá» phÃa rừng ráºm, tôi sợ phục binh, không dám mạo hiểm và o má»™t mình.
Ung Sĩ nói :
- Sao túc hạ bất tà i thế ! Ãã theo kịp còn để cho Hán vương trốn thoát thì còn gì là thể diện. Tôi Ä‘oán Hán vương còn quanh quẩn trong rừng, chưa chạy đâu xa, váºy chứng ta khá hiệp sức tiến binh truy nã.
Nói rồi cùng Ãinh Công băng rừng Ä‘uổi theo.
Hán vương chạy suốt má»™t ngà y đêm, ngưá»i má»i ngá»±a mệt, lúc đó trá»i đã gần tối, đà ng sau quân Sở reo ó vang lừng, lòng Hán vương rối loạn, không biết nên chạy vá» hướng nà o thoát nạn , chợt thấy bên đưá»ng có cái giếng cạn, Hán vương liá»n bá» ngá»±a, nhảy xuống giếng núp.
Ung SÄ© Ä‘i qua, không để ý, trá»i lại tối, nên cứ thẳng đưá»ng Ä‘i tá»›i.
Quân Ung SÄ© qua rồi, Hán vương má»›i hoà n hồn, lấy gươm khoét đất là m báºc leo lên. CÅ©ng may, giếng cạn và không có nước.
Khi lên được mặt đất, Hán vương Ä‘i tìm ngá»±a, thì thì con bạch mã cách đó năm mươi thước, Ä‘ang núp mình trong bụi ráºm.
Ôi ! May thay ? Hán vương thoát chết, lên ngựa rẽ cương quay vỠhướng khác.
Bóng tối cháºp chùng, xa xa có tiếng gà gáy, chó sá»§a trong quãng rừng sâu , lại thấy má»™t đốm lá»a leo lét cách đó và i dặm.
Hán vương bụng đói như cà o, Ä‘oán chắc nÆ¡i ấy có nhà ở, liá»n dong ngá»±a lần đến.
Quả nhiên, Ä‘i bá»™ và i dặm thì gặp má»™t tòa trang viện rất lá»›n, xung quanh tòng, bá bao vây. ChÃnh giữa có má»™t cánh cá»a đóng kÃn.
Hán vương gá»i cá»a, có má»™t ông lão bước ra mở và há»i :
- Khách ở xứ nà o, có việc gì qua đây trong canh vắng ?
Hán vương nói :
- Tôi là Hán vương, vua xứ Bao Trung, nhân đi đánh Sở bị bại binh đến đây, xin lão trượng cho trỠnhỠmột đêm.
Ông lão ngước nhìn thấy Hán vương giáp và ng, áo đỠláºt Ä‘áºt sụp lạy và nói :
- Lão phu vốn nghe tiếng Ãại vương là báºc nhân dá»±c trong thiên hạ, ngà y nay quá bước đến tệ ấp, lão phu không biết, xin Ãại vương tha tá»™i chết.
Hán vương đỡ ông lão dáºy, há»i há» tên.
Ông lão nói :
- Lão há» ThÃch, có trang trại ở đây đã năm Ä‘á»i, nên ngưá»i ta thưá»ng gá»i là ThÃch gia trang.
Hán vương há»i :
- Sống trong rùng núi thế nà y chẳng hay lão trượng có con cái chi chăng ?
Ông lão tâu :
- Tâu Ãại vương, lão phu hiếm hoi, không có con trai, chỉ có má»™t gái năm nay mưá»i tám tuổi. Trước đây, vị thầy tướng tên Hứa Phụ có nói con cá»§a lão phu sau nà y hưởng đại quý. Nay vạn hạnh gặp Ãại vương đây, lão phu muốn Ä‘em tiện nữ hầu dưới trướng, chẳng biết thánh ý có rá»™ng lượng cho chăng ?
Hán vương nói :
- Ta trốn nạn đến đây, được lão trượng trá»ng đãi, đó là may lắm rồi, còn dám đâu nghÄ© đến chuyện đó .
ThÃch ông liá»n gá»i con gái mình là ThÃch CÆ¡ ra lạy chà o.
Dưới đèn, bóng hoa muôn vẻ, Hán vương lòng thấy bồi hồi, liá»n cởi chiếc Ä‘ai ngá»c trao cho ThÃch ông là m lá»… sÃnh.
ThÃch ông mừng rỡ thu nháºn, và ngay đêm ấy sá»a soạn Ä‘uốc hoa.
Hán vương ở đấy và i hôm, rồi nói vá»›i ThÃch ông :
- Quân Hán vừa đại bại, tướng lãnh thất lạc, tôi đâu dám quyến luyến mãi nÆ¡i đây. Váºy tôi xin tạm biệt, lo việc thu góp tà n quân, lúc nà o thư thả sẽ xin đón lệnh ái.
ThÃch ông không dám cố lưu, là m lá»… tiá»…n đưa ra khá»i gia trang, theo con đưá»ng lá»›n Ä‘i thẳng vá» hướng Nam.
Vừa được mươi dặm, bỗng thấy một toán quân mã từ xa kéo đến, cát bụi mịt mù. Hán vượng vội vã lẩn trốn và o rừng.
Chẳng ngỠtoán quân đó là toán quân của Hạ Hầu Anh đi tìm Hán vương.
Hán vương trông thấy mừng rỡ chạy ra há»i :
- Ngươi là m thế nà o mà ra khá»i được Bà nh Thà nh ?
Hạ Hầu Anh nói :
- Nhân khi Tư Mã Hân và Ãổng Ể hà ng Sở, Thái công và nương nương Ä‘á»u bị hãm, tôi ráng sức công phá để mở đưá»ng đưa hoà ng tá»™c ra, . nhưng vì thế cô không là m nổi, phải trốn ra cá»a Tây. CÅ©ng may, vừa lúc đó quân Sở Ä‘ang bắt hai vị Ä‘iện hạ để ngồi trên ngá»±a định đưa vá» dinh, tôi vá»™i và ng đánh lui quân Sở, giải cứu được. Ra khá»i thà nh, tôi táºp hợp được và i nghìn sÄ© tốt Ä‘i tìm Ãại vương đây.
Hán vương khóc lớn, nói :
- TÃnh mệnh Thái công không biết ra sao ? Còn hai đứa con nÃt nà y đáng gì mà phải báºn lòng tướng quân ?
Hạ Hầu Anh nói :
- Thái tá» là gốc cá»§a thiên hạ, Ãại vương nếu được thiên hạ mà không có thái tá» thì sao yên được lòng dân ?
Hán vương gá»i hai đứa con đến nói :
- Hầu tướng quân liá»u chết trong đám muôn quân mà cứu anh em mà y, chúng mà y phải ghi nhá»›, ngà y sau đừng phụ Æ¡n. Hai ngưá»i con quay lại, phục lạy Hạ Hầu Anh, tá» sá»± tri ân. Hạ Hầu Anh vá»™i đỡ dáºy, rồi quỳ xuống đất nói :
- Ãó là nhá» hồng phúc cá»§a Chúa thượng, chứ sức tôi là m gì nổi chuyện đó.
Ngà y hôm ấy, quân Hán đóng trên bỠsông Biện, vua tôi, cha con đang ăn uống, bỗng có quân và o báo :
- Nơi ven sông có một toán quân mã kéo đến, cát bụi mịt mỠ.
Hán vương nói :
- Ãó là quân cá»§a ta đến cứu chứ không phải địch quân đâu.
Hán vương nói vừa dứt lá»i quả nhiên thấy tinh kỳ đỠối kiếm kÃch chói lòa, má»™t lá cỠđỠmấy chữ lá»›n : "Hưng Lưu phá Sở Ãại Nguyên soái Hà n TÃn". Và má»™t lá cỠđỠ"Tư Ãồ Trương Lương" .
Nguyên là Trương Lương và Trần Bình chiêu táºp được ba vạn tà n quân chạy thất lạc , dùng thêm cá» hiệu cá»§a Hà n TÃn Ä‘i tìm Hán vương.
Hán vương trông thấy mừng rỡ nói :
- Hai ngưá»i can ta không nên xuất quân vá»™i. Bởi vì ta không nghe nên chịu thảm bại. GiỠđây hai ngưá»i lại chịu khó tìm đến cứu ta, tháºt là may mắn. Ta khổ vì Ngụy Báo không biết đùng quân khiến cho năm mươi sáu vạn quân mang lấy tai ương thảm khốc.
Trương Lương nói :
- Việc đã qua, xin Ãại vương chá»› nên lấy đó là m ân háºn. Chá»— nà y trống trải, không phải là chá»— đóng quân.
Ãại vương nên lui vá» Huỳnh Thà nh, dưỡng uy sức nhuệ chỉnh đốn ba quân, rồi dùng Hà n TÃn là m Nguyên soái
má»›i có thể trả thù cho Ãại vương được .
Hán vương theo lá»i, truyá»n thu quân đến Huỳnh Dương.
Quan Thái thú Huỳnh Dương là Hán Quất Hưu nghe quân Hán tá»›i, vá»™i mở cá»a thà nh nghênh tiếp.
Hán vương cùng Trương Lương, Trần Bình, Hạ Hầu Anh và quân sĩ kéo thẳng và o trong thà nh .
Phà n Khoái, Chu Bột, và Vương Lăng được tin cùng lục đục kéo đến .
Còn Ngụy Báo vì xấu hổ, không dám đến Huỳnh Dương, tự lui vỠBình Dương.
Nhắc lại Ãinh Công và Ung SÄ© Ä‘uổi theo Hán vương suốt đêm mà không tìm được, sáng hôm sau trở vá» báo lại vá»›i Hạng vương :
- Lưu Bang chạy đã xa, chúng tôi không theo kịp.
Phạm Tăng nói :
- Lưu Bang bị thua vì Ngụy Báo cầm quân. Nếu là Hà n TÃn thì chưa chắc quân ta đã địch nổi.
Hạng vương cưá»i lên nói :
- Hà n TÃn ta đã biết tà i rồi, quân sư bất tất phải tâng bốc. Nếu Hà n TÃn tháºt có tà i sao không theo Hán vương đến đánh Bà nh Thà nh, để cho Hán vương phải thua tráºn Truy Thá»§y vừa rồi ?
Phạm Tăng cúi đầu không đáp. Giữa lúc đó có quân báo :
- Tư Mã Hân và Ãổng Ể bắt Thái Công và Lã Háºu Ä‘em nạp .
Hạng vương cho gá»i và o quát mắng :
- Ta phong cho hai ngưá»i ở Trung Tần là nÆ¡i trá»ng yếu thế mà lúc Chương Hà m thua, các ngươi không tiếp cứu , đợi cho quân Hán đến dâng thà nh đầu hà ng. Nay thấy Lưu Bang thua lại bá» Hán vá» Sở, các ngưá»i tháºt là những đứa tiểu nhân phản phúc.
Nói xong, sai võ sÄ© dẫn Ãổng Ể và Tư Mã Hân ra pháp trưá»ng xá» trảm.
Ãoạn gá»i Thái Công đến dưới trướng mắng :
- Con cá»§a nhà ngưá»i là Lưu Bang ta đã phong cho đất Hán trung, lẽ ra phải biết Æ¡n ta, lại sanh lòng phản phúc, Ä‘em quân cướp Quan Trung phạm đến Bà nh Thà nh. Má»™t ngưá»i là m phản, ba há» bị tru di. Nay ta bắt được nhà ngươi, nhà ngươi khó lòng thoát chết được.
Nói xong, toan gá»i vÅ© sÄ© Ä‘em Thái Công ra chém, Phạm Tăng vá»™i và ng can :
- Lưu Bang tuy bị thua, song Hà n TÃn ở Quan Trung Ä‘ang sắp sá»a phục háºn. Ta nên giữ Thái Công lại là m con tin, khiến cho Lưu Bang phải hệ niệm, không dám phạm đến ta. Còn giết Ä‘i chỉ gây thêm lòng căm phẫn, chẳng Ãch gì ?
Hạng vương theo lá»i, giao Thái công và Lã Háºu cho Ngu Tá» Kỳ quản thá»§, Ä‘oạn Ä‘em binh sang đánh Tá».
Vua Tá» là Duyên Hoà ng, bị Sở vây khổ lâu ngà y, lại thấy Hạng vương vừa thắng được quân Hán, sợ hãi mở cá»a thà nh ra đầu hà ng.
Thế rồi nước TỠlại thuộc vỠnước Sở.
Hạng vương kéo binh vỠBà nh Thà nh, chỉnh đốn nhân mã, có ý dùng và o việc phá Hán sau nà y.
Tướng giữ Bà nh Thà nh là Bà nh Việt, từ khi hà ng Hán, thấy Hán vương thua tráºn vá»™i vã Ä‘em quân bản bá»™ chạy và o Ãại Lương, hợp binh vá»›i Hán để giữ đất Lương.
Còn Anh Bố lúc bấy giá» cÅ©ng bất mãn vá»›i Hạng vương vá» việc phụng mạng Ä‘i bắt Thái Công bị Vương Lăng đánh thua chạy vá» lại bị Hạng vương sỉ nhục, nên buồn lòng Ä‘em quân bản bá»™ lui vá» giữ Cá»u Giang.
Thá»i gian đó, Hán vương đồn binh ở Huỳnh Dương, chiêu táºp nhân mã, quân thế dần dần hùng mạnh, lòng dân đã bình ổn nhu xưa.
Một hôm, Hán Vương bà n với Trương Lương :
- Nay quân ta đã chấn chỉnh xong; song vị Ãại tướng chưa đủ tà i Ä‘iá»u khiển, nếu lá»±a kẻ bất tà i e khó Ä‘iá»u dụng. Hà n TÃn từ khi giao trả ấn tượng không thấy tin tức, nghe tin thua cÅ©ng không Ä‘em quân đến cứu. Nếu bây giá» Tiên sinh có kế chi khiến cho Hà n TÃn phải tá»± đến, ta nhân dịp đó mà trao trả ấn tướng má»›i vẹn toà n.
Trương Lương nói :
- Việc đó không khó gì Tôi chỉ đến nói vá»›i Hà n TÃn và Hà n TÃn tức khắc đến đây. Tuy nhiên, được Hà n TÃn chỉ má»›i lợi má»™t thôi, phải có Bà nh Việt và Anh Bố giúp sức thì má»›i phá Sở được.
Hán vương nói : .
- Bà nh Việt hiện đã vỠvới ta, còn Anh Bố đang là m tôi nước Sở, là m thế nà o mà dùng được.
Trương Lương nói :
- Anh Bố tuy là m tôi nước Sở, nhưng vừa rồi bất mãn vá»›i Hạng vương. Nếu được má»™t ngưá»i thuyết khách giá»i đến Cá»u Giang phân trần, tất Anh Bố sẽ bá» Sở vá» Hán.
Hán vương phán há»i quần thần :
- Có ai vì ta mà đi sứ Cá»u Giang chăng ?
Quan Ãại phu Tùy Hà bước ra tâu :
- Tôi tuy bất tà i, nhưng xin Ãại vương cứ giao việc ấy cho tôi.
Hán vương mừng rỡ, viết thư chiếu sai Tùy Hà đi.
Tùy Hà đến Cá»u Giang, Anh Bố hay tin, gá»i mưu sÄ© Phi Hách đến bảo :
- Ngưá»i nà y đến đây, tất Hán vương vì má»›i bại binh, không địch nổi Sở, muốn lợi dụng ta việc gì đây chăng ?
Phi Hách nói :
- Có lẽ Hán vương muốn dụ ta bá» Sở vá» Hán. Ãại vương nên tìm cách thoái thác.
Anh Bố nói :
- Sở bạc đãi ta, ta không muốn phò Sở. Tuy nhiên, vá» Hán chưa chắc Hán đây trá»ng dụng.
Phi Hách nói :
- Thế thì Ãại vương nên giả bệnh từ chối để dò xem Hán vương có tha thiết dùng mình không, rồi sẽ liệu.
Anh Bố liá»n sai môn lại ra nói vá»›i Tùy Hà :
- Sứ Hán hãy lưu lại ngoà i thà nh, đợi Ãại vương tôi khá»i bệnh sẽ tiếp đón.
Tùy Hà đoán biết mưu cá»§a Phi Hách, liá»n tìm đến yết kiến riêng Phi Hách.
Phi Hách đón và o, há»i :
- Quan Ãại phu đến đây có việc gì ?
Tùy Hà nói :
- Hán vương vừa bại tráºn, đóng quân nÆ¡i Huỳnh Thà nh, các tướng Ä‘á»u nhân dịp vá» thăm quê nhà . Tôi, quê ở Lục An, Ä‘i theo Hán vương đã lâu, nay được phép vá» tảo má»™, qua đây mến tiếng Ãại vương nên ghé và o yết kiến , không ngá» ngà i lại nghi tôi là thuyết khách nên không tiếp . Lẽ ra tôi Ä‘i ngay, nhưng lại nghÄ© rằng Ä‘i như thế, là m cho ngà i nghi mãi, không lợi cho ngà i. Vả Ãại vương trấn giữ nÆ¡i Cá»u Giang nà y chÃnh nên nhún mình để tiếp ngưá»i hiá»n má»›i phải. Ãại phu phụ tá Anh vương cÅ©ng nên khuyên vua trá»ng sÄ© . Nếu những kẻ má»™ danh tìm đến thì cá»± tuyệt thì còn ai đến vá»›i mình.
Tùy Hà nói mấy câu, gieo và o lòng Phi Hách má»™t niá»m cảm phục vô biên, Phi Hách lưu Tùy Hà lại nÆ¡i tư dinh, đặt rượu khoản đãi và nói :
- Xin quan Ãại phu tạm nghỉ nÆ¡i đây má»™t đêm, sáng mai tôi sẽ đưa ngà i và o yết kiến Anh vương.
Tùy Hà cáo từ, lui ra trú nÆ¡i quán trá».
Hôm sau, Phi Hách và o triá»u thuáºt lại những lá»i nói cá»§a Tùy Hà , Anh Bố truyá»n má»i Tùy Hà và o tương kiến.
Tùy Hà chỉnh đốn mÅ© áo, ung dung đến nÆ¡i. Anh Bố cầm tay dắt lên thá»m thi lá»…, má»i ngồi và nói :
- Tiên sinh theo Hán vương đã lâu, chắc rõ ná»™i tình. Tại sao tráºn Truy Thá»§y vừa rồi Hán vương không dùng Hà n TÃn ? Và hiện nay đóng quân ở Huỳnh Thà nh ý muốn là m gì ?
Tùy Hà nói :
- Hán vương phát thá»§ thư bá cáo chư hầu Ä‘i đánh Hạng vương há»i tá»™i giết vua NghÄ©a Ãế. Chư hầu Ä‘á»u tình nguyện giúp Hán, vì thế Hán vương cáºy có nhiá»u ngưá»i giúp má»›i lưu Hà n TÃn trấn thá»§ ở Quan Trung là nÆ¡i căn bản. Chẳng ngá» Hạng vương đã máºt sai ngưá»i đưa thư khắp thiên hạ bảo rằng giết vua NghÄ©a Ãế là chÃnh tay Cá»u Giang vương chứ không phải Sở vương, các chư hầu lại cho Sở vương bị mắc hà m oan, không hợp sức vá»›i Hán nữa. Do đó, Hán bị cô láºp và bị thua. Hiện nay các nước như Tá», Lương, Yên, Triệu Ä‘á»u công nháºn Ãại vương là kẽ thà nghịch Ä‘ang muốn khởi binh vấn tá»™i. Bất nháºt, các nước ấy sẽ kéo đến đây. Chỉ có Hán vương vì má»›i bị thua nên không sá»± binh và o việc nà y. Thế mà Ãại vương vẫn Ä‘iá»m nhiên, nay mai nghÄ©a binh kéo đến, đại vương sẽ thà nh má»™t ngưá»i đại ác trong thiên hạ, tá»™i nhân cá»§a muôn Ä‘á»i váºy.
Anh Bố nghe nói hầm hầm nổi giáºn, đứng phắt dáºy, chỉ vá» phÃa Bắc cả tiếng mắng :
- Giết vua NghÄ©a Ãế nÆ¡i sông Hằng là do Hạng VÅ© chá»§ mưu, ta đây chẳng qua ai sai gì là m nấy, nay lại đổ tiếng đại ác cho ta, sao ta lại chịu để muôn Ä‘á»i nguyá»n rá»§a ?
Tùy Hà giả cách vội và ng can :
- Xin Ãại vương bá»›t nóng, Ãại vương hiện Ä‘ang là Phiên thần cá»§a Sở, lỡ ra lá»i cá»§a Ãại vương đến tai Hạng VÅ© thì nguy cho Hạng vương lắm ?
Anh Bố cà ng thêm tức giáºn, hét :
- Ta nghÄ© việc giết Tá» Anh, đà o mả Thá»§y Hoà ng và giết vua NghÄ©a Ãế, Ä‘á»u là Hạng VÅ© sai khiến. Ta vẫn lấy là m hối háºn, sợ thiên hạ chê cưá»i. Nay Hạng VÅ© lại đổ tá»™i cho ta tháºt là đứa đê hèn vô liêm sỉ.
Tùy Hà nói :
- Ãại vương nay cần phải giải bà y tá»™i lá»—i cá»§a Hạng VÅ© cho thiên hạ biết, má»›i mong minh oan được, chứ nóng giáºn mà Ãch gì. Theo ý tôi, hiện nay Hán Ä‘ang thù Sở, thế nà o cÅ©ng đánh Sở để trả thù. Ãại vương nên thuá»™c ý vá»›i Hán, há»p vá»›i Hán vương rá»a được tiếng tai ác sau nà y.
Anh Bố nghe Tùy Hà nói, lòng phơi phới, ghé tai nói :
- Ta vẫn có Ãt nhiá»u bất mãn vá»›i Sở, ý muốn phò Hán, nếu ngà i giúp cho được việc ấy, ta sẽ không quên Æ¡n.
Tùy Hà nói :
- Tôi cảm Æ¡n đức Ãại vương đã lâu, việc ấy dẫu có khó khăn tôi cÅ©ng quyết tán thà nh.
Anh Bố nói :
- Thế thì Tiên sinh lưu lại đây và i hôm, ta sắp xếp xong sẽ tÃnh việc đầu Hán.
Anh Bố nói vừa dứt lợi bỗng có sứ Sở mang chiếu thư đến, xin và o yết kiến.
Anh Bố vá»™i và ng tiếp chiếu, mở ra Ä‘á»c :
Chiếu rằng :
" Cứ phép xưa nay, nhà vua động binh, chư hầu trợ giúp Ãó là nghÄ©a vụ cá»§a bá» tôi.
Cá»u Giang vương trấn thá»§ Giang Hoà i, cầu an ẩn dáºt, nghe quân đánh Tá» cáo bệnh không giúp đến , tráºn Truy Thá»§y cÅ©ng ngồi xem thắng phụ mà thôi.
Lâu nay trẫm vì báºn việc quân không xuống chiếu trách cứ. Váºy Cá»u Giang vương nên biết tá»™i xét mình, từ nà y há»… thấy há»™i binh phải đến há»™i ngay chá»› nên cháºm " .
Anh Bố Ä‘á»c xong, cúi đầu suy nghÄ©.
Tùy Hà sợ Anh Bố đổi ý, vội chạy đến nói :
- Cá»u Giang vương đã có ý định vá» vá»›i Hán, còn tiếp chiếu Sở là m chi ?
Anh Bố thất kinh chưa kịp nói, thì sứ Sở đã há»i :
- Ngươi là ai mà dám nói cà n như váºy ?
Tùy Hà nói :
- Ta là sứ Hán, đến ước vá»›i Anh vương, há»p sức đánh Sở, há»i tá»™i đứa thà quân, sao mà y không biết ?
Sứ Sở nghe Tùy Hà nói, lại thấy Anh Bố ngồi yên, biết việc mình đã há»ng, sợ lụy đến thân, nên nhảy vá»™i xuống thá»m chạy trốn.
Tùy Hà nói với Anh Bố :
- Cứ xem lá»i chiếu, đủ biết Hạng VÅ© muốn giết Ãại vương để bịt miệng chư hầu. Sao Ãại vương không giết đứt sứ Sở Ä‘i đế ra mặt giúp Hán.
Anh Bố bị khÃch lệ cá»§a Tùy Hà , hầm hầm giáºn dữ, rút gươm Ä‘uổi theo chém sứ Sở chết ngay, rồi xé nát chiếu chỉ, Ä‘iểm quân cùng vá»›i Tùy Hà kéo đến Huỳnh Dương đầu Hán.
|

15-10-2008, 10:49 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 27
Trương Lương dụng kế khÃch Hà n TÃn
Hà n TÃn dùng xe phá Sở quân
Anh Bố theo Tùy Hà đến Huỳnh Dương và o triá»u kiến Hán vương.
Giữa lúc đó, Hán vương Ä‘ang ngồi trên ngá»± á»·, thòng chân cho hai cung nữ rá»a .
Anh Bố vừa bước và o , thấy thế vội quay trở ra nói với Tùy Hà :
- Ãại phu hại ta rồi ! Ta dẫu hèn cÅ©ng là má»™t vị vương tước, sao Hán vương lại tiếp ta như thế ? Thôi, đã lỡ, thà ta tá»± sát cho xong, để khá»i Ä‘á»i sau mai mỉa.
Tuy Hà vội cản lại nói :
- Xin Ãại vươnng. Chúa thượng tôi say rượu má»›i dáºy, chá» lát nữa sẽ yết kiến tất có trá»ng lá»….
Anh Bố bước ra ngoà i cùng Trương Lương và Trần Bình tương kiến. Anh Bố đưa mắt nhìn quanh thấy nÆ¡i chá»— Trương Lương và Trần Bình cÅ©ng có đủ cả : cư, chỉ, khà , dụng, má»i vẻ sang trá»ng không khác gì chá»— cá»§a Hán vương .
Anh Bố còn Ä‘ang bâng khuâng suy nghÄ© thì văn võ bá quan đã tá» tá»±u đủ mặt . Hán vương lâm trà o tiếp kiến, lá»… nghÄ©a khiêm cung nói cưá»i khoát đạt, vua tôi tháºt tương đắc .
Anh Bố mừng rỡ , nghĩ thầm :
- Ngưá»i ta đồn Hán vương là báºc trưởng giả, tháºt chẳng sai lá»i. Nếu lúc nãy ta nóng tÃnh thì đã há»ng việc .
Cách cổ vÅ© hà o kiệt cá»§a Hán vương, các vua ÃÆ°á»ng, Tống sau nà y không bì kịp.
Từ khi Anh Bố vá» hà ng, Hán vương lại được thêm hÆ¡n ba vạn quân, đóng đồn nÆ¡i Thà nh Cao lại sai ngưá»i đến Ãại Lương nói vá»›i Bà nh Việt ngăn tuyệt đưá»ng váºn lương cá»§a quân Sở.
Sứ Sở bị Anh Bố giết, kẻ tòng nhân chạy vỠbáo với Hạng vương.
Hạng vương nổi giáºn, truyá»n chư tướng chỉnh tỠđội ngÅ© định ngà y tấn binh bắt bá»n Anh Bố , Bà nh Việt và Hà n TÃn để xá» phạt, là m gương cho những kẻ tôi loà n .
Phạm Tăng can :
- Việc phản loạn cá»§a tôi thần là việc nhá», mà việc trừ Hán là việc lá»›n. Xin Ãại vương thư thả luyện táºp quân mã cho tinh vi, táºp trung được các chư hầu để lãnh thanh thế rồi sẽ động binh. Khi đã trừ được Hà n TÃn, thông đưá»ng váºn lương rồi thì phải cấp tốc phá Tam Tần, dá»i đô vá» Hà m Dương, má»›i cầm trong tay được thiên hạ.
Hạng vương nghe lá»i bỠý định cá» binh vá»™i.
Trong thá»i gian đó hai bên Sở, Hán vẫn ám thầm cá»§ng cố thá»±c lá»±c cá»§a mình.
Má»™t hôm Hán vương gá»i Trương Lương đến nói :
- Hôm trước Tiên sinh có nói sá»›m muá»™n Hà n TÃn cÅ©ng tá»± mình đến đây nháºn lấy trách nhiệm. Nay ta đã thu phục được Anh Bố và Bà nh Việt rồi mà Hà n TÃn cÅ©ng chưa thấy đến, váºy biết lấy ai Ä‘iá»u dụng ?
Trưá»ng Lương nói :
- Ãại vương không cần phải lo việc đó , ngà y mai tôi đến triệu Hà n TÃn vỠđây tức khắc. Ãồng thá»i tôi có nghe Tiêu Hà hiện Ä‘ang váºn lương đến Hà m Dương, nhân dịp, tôi rá»§ Tiêu Hà đến đây yết kiến má»™t thể.
Hán vương mừng rỡ hối Trương Lương sá»a soạn ra Ä‘i .
Hôm sau, Trương Lương lên đưá»ng vá» Hà m Dương, và o thẳng phá»§ Thừa tướng, gặp Tiêu Hà hai bên gặp nhau mừng rỡ, câu chuyện hà n huyên tưởng không bao giá» ngá»›t.
Trương Lương há»i đến Hà n TÃn , Tiêu Hà nói :
- Hà n TÃn từ khi ở Lạc Dương vá» thưá»ng phà n nà n rằng : "Hán vương không nghe lá»i nói phải, lấy ấn tướng giao cho Ngụy Báo , không nhá»› đến công phá Tam Tần, lấy Hà m Dương . Khi nghe Ãại vương thất tráºn nÆ¡i Bà nh Thà nh , Hà n TÃn lại đóng cá»a không tiếp khách . Tôi có đến mấy lần mà vẫn không gặp được. Xem thế thì ý Hà n TÃn muốn Chúa thượng phải thân trở vỠđây rước Hà n TÃn má»›i chịu dá»±ng binh. Hà nh động như thế tháºt quá đối vá»›i kẻ là m tôi. Tiên sinh có kế chi cho Hà n TÃn không còn tá»± ti mặc cảm nữa chăng ?
Trương Lương ghé tai Tiêu Hà nói nhỠmấy câu :
- Tiêu Hà mỉm cưá»i, gáºt đầu, rồi ngà y hôm sau yết bảng khắp bốn mặt thà nh, truyá»n dân chúng phải láºp tức kê khai số há»™ khẩu cả nam, phụ, lão, ấu. Lại tuyển lá»±a và i trăm ngưá»i, chữ tốt viết mau để láºp thà nh sổ bá»™ .
Tin ấy là m náo động suốt trong ngoà i. Quân dân Hà m Dương Ä‘á»u nhao nhao nói lên rằng Hán vương bị thua, Thái công bị hảm, nay phải Ä‘em hết quân huyện , má»›i lấy được Hán Trung để hà ng Sở .
Trương Lương và sứ Sở vừa vỠđây truyá»n cái việc đó .
Hà n TÃn được tin, lòng áy náy sai ngưá»i Ä‘i dò há»i khắp nÆ¡i , đâu đâu cÅ©ng nói như thế cả .
Hà n TÃn nghÄ© bụng :
- Có lẽ nà o Hán vương lại là m cái chuyện quái gở thế . Có lẽ Trương Lương dụng kế để gạt ta ra dụng binh chăng ? Ta phải dò xem tin tức thế nà o đã ?
Liá»n sai bá»n tả hữu Ä‘i thám thÃnh. Qua hai ngà y, tả hữu vá» tâu :
- Có lẽ là việc thá»±c không phải bà y mưu, hiện các bảng yết được treo cao khắp bốn mặt thà nh, ai nấy Ä‘á»u có vẻ sợ hãi lắm.
Hà n TÃn thở dà i, nghÄ© ngợi . Bá»—ng có ngưá»i cá»§a Thừa tướng phá»§ sai đến xin sao há»™ khẩu phá»§ Nguyên soái .
Hà n TÃn cho gá»i và o nói .
- Ta là Nguyên soái, không thể xem như bá tánh được
Sai nhân thưa :
- Việc kê khai há»™ khẩu, không phân biệt quan hay dân. Chỉ khi viết sổ, môn há»™ nà o là m quan thì ghi chức vụ và o mà thôi. Việc nà y thượng khẩn xin Nguyên soái cho phép biên ngay, kẻo sứ Sở giục mãi là m phiá»n lòng Thừa tướng
Hà n TÃn nói :
- Nếu váºy, nhà ngươi Ä‘i biên các môn há»™ khác, ngà y mai sẽ lại ta cÅ©ng chưa muá»™n .
Sai nhân không chịu đi, năn nĩ mãi :
- Trong sổ chừa lại má»™t Ä‘oạn trống thì là m sao cá»™ng tÃnh. Xin Nguyên soái cho phép biên ngay hôm nay, tiện hÆ¡n để ngà y mai.
Hà n TÃn nghÄ© thầm :
- Thá»±c là phà công ta quá ! Công lao khó nhá»c bao nhiêu má»›i chiếm được Hán Trung, nay chỉ vì thua má»™t tráºn Truy Thá»§y mà bá» cả, tháºt là vô lý. Ta đây có sợ gì quân Sở ! Ta không khởi binh là muốn cho Hán vương tá»± đến đón ta để cho chư tướng kÃnh trá»ng, chẳng ngá» Hán vương đã không há»i gì đến ta, mà lại sắp đặt việc hà ng Sở. Âu ta phải đến bà n vá»›i Tiêu Hà và Trương Lương xem sao má»›i được .
Liá»n gá»i tả hữu đóng ngá»±a, đến phá»§ Thừa tướng.
Tiá»n hô háºu á»§ng, phá»§ việt rá»±c rỡ trông rất uy nghi.
Quân dân trông thấy đón đưá»ng reo lá»›n :
- Hẳn là Nguyên soái không chịu hà ng Sở nên đến bà n vá»›i Thừa tướng bãi việc kê khai há»™ khẩu. Thôi ! Thế là chúng ta sống lại cả rồi ! Nếu hà ng Sở, chúng ta không khá»i bị Hạng vương chôn sống.
Hà n TÃn ngồi trên ngá»±a, nghe tiếng reo hò cá»§a quân dân, cà ng tin việc Hán vương sắp hà ng Sở, vá»™i thúc ngá»±a và o phá»§ Thừa Tướng, cho ngưá»i Ä‘i thông báo..
Trương Lương mỉm cưá»i, nói vá»›i Tiêu Hà :
- Hà n TÃn bị tôi khÃch lệ rồi !
Hà n TÃn xuống ngá»±a bước và o . Tiêu Hà ra đón. Hai bên thi lá»… xong, Tiêu Hà há»i :
- Mấy lần tôi đến yết kiến ngà i nhưng không được gặp mặt. Nay ngà i tá»± đến đây hẳn có Ä‘iá»u gì chỉ giáo ?
Hà n TÃn đáp :
- Tôi nhân Chúa thượng bỠkhông dùng, lui vỠnhà n cư, xấu hổ không dám trông thấy mặt Thừa tướng.
Tiêu Hà nói :
- Chúa thượng không nghe lá»i can, bá» Nguyên soái, dùng Ngụy Báo đến ná»—i thất tráºn. Lá»—i ấy do Chúa thượng chứ đâu phái do Nguyên soái mà Nguyên soái xấu hổ.
Hà n TÃn đáp :
- Ãà nh thế ? Song nay lại nghe Chúa thượng sai Tá» Phòng Tiên sinh Ä‘á»n đây láºp há»™ khẩu, Ä‘em đất Quan Trung giao cho Sở là ý gì ?
Tiêu Hà nói :
- Nà o có ý gì đâu ? Tráºn thua Truy Thá»§y, Chúa thượng cÅ©ng không cần, chỉ ngại Thái công và Lã háºu Ä‘ang bị Hạng VÅ© giam cầm, nên phải Ä‘em đất Quan Trung để chuá»™c. Tôi cÅ©ng không biết là m sao hÆ¡n, phải thừa lệnh thi hà nh.
Hà n TÃn thở dà i, nói :
- Thừa tướng lại cÅ©ng đà nh lòng Ä‘em ná»™p đất Quan Trung cho Sở sao ? Nhá» oai Chúa thượng, quân ta đã chiếm trá»n Tam Tần, tráºn Truy Thá»§y chẳng qua là lầm lỡ thất cÆ¡ má»™t lúc đó thôi. Thái công Lã háºu dẫu bị bắt, nhung chắc Sở cÅ©ng giữ là m con tin chứ không giết. Dù Hạng vương nóng nảy cÅ©ng còn có Phạm Tăng can gián. Tôi chắc tánh mạng Thái công và Lã háºu chẳng há» chi. Nay xin để Trần Hy trấn giữ Tam Tần, tôi tình nguyện thống lãnh binh nhung báo thù tráºn Truy Thá»§y, rước Thái công và Lã háºu vá». Váºy xin Thừa tướng bãi việc láºp há»™ khẩu để khá»i náo động lòng dân.
Giữa lúc đó, Trương Lương từ bức bình phong bước ra chà o Hà n TÃn và nói :
- Vừa rồi tôi được nghe lá»i nói cá»§a Nguyên soái tháºt là xác luáºn. Nhưng chỉ sợ Hạng vương thế mạnh, Phạm Tăng nhiá»u mưu, Nguyên soái không thắng nổi mang tiếng vá»›i thiên hạ đã đà nh, mà tánh mạng Thái công, Lã háºu e cÅ©ng chẳng còn. Chi bằng trả lại Tam Tần cho Sở để chuá»™c mạng thì hay hÆ¡n.
Hà n TÃn nghe nói cau mà y nhìn Trương Lương có vẻ bá»±c tức và nói :
- Sao ngà y trước Tiên sinh cho TÃn tôi là khả dụng, nay lại khinh bỉ TÃn tôi đến thế ?
Trương Lương nói :
- Xin Nguyên soái chở nên khinh địch. Tôi xem Phạm Tăng mưu kế như thần, còn bá»n Long Thư kiêu dÅ©ng như hổ. Nay Hạng vương lại tin dùng bá»n ấy, e rằng Nguyên soái khó thắng nổi.
Hà n TÃn đỠmặt, đứng dáºy nói lá»›n :
- Nếu tôi không chém được Long Thư, bắt được Phạm Tăng thì tôi tình nguyện cắt đầu để tiên sinh dùng là m đồ đựng nước tiểu.
Trương Lương cầm tay Hà n TÃn vừa cưá»i vừa nói :
- Nguyên soái đã quả quyết như thế, Lương tôi tin tưởng vạn pháºn. Song bãi việc kê khai há»™ khẩu e trái lệnh Chúa thượng, biết là m sao ?
Tiêu Hà xen và o nói :
- Lệnh Chúa thượng ta là m sao trái. Váºy thì cứ tiếp tục việc kê khai sổ bá»™, chừng nà o Nguyên soái thắng Sở sẽ hay.
Hà n TÃn nói :
- Xin hai ngà i chớ câu chấp như thế. Cứ cùng với tôi vỠHuỳnh Dương bệ kiến là xong.
Dứt lá»i, Hà n TÃn đứng dáºy cáo từ, và dặn :
- Tinh sương, xin hai ngà i theo tôi lên đưá»ng. Còn sứ Sở cần phải chém ngay để thị uy chúng.
Tiêu Hà nói :
- Hai nước tranh nhau không nên chém sứ. Ta chỉ nên đình việc láºp sổ bá»™, và cho sứ Sở trở vá» là hÆ¡n.
Hà n TÃn khen phải. Ãoạn cáo biệt trở vá» soái phá»§.
Ngà y hôm sau, Hà n TÃn chỉnh đốn binh mã, cùng vá»›i Trương Lương và Tiêu Hà đến Huỳnh Thà nh.
Trương Lương và o trước, Ä‘em mưu kế mình đã là m thuáºt lại vá»›i Hán vương. Lại dặn lúc tiếp Hà n TÃn phải là m y theo kế .
Hán vương mừng rỡ, truyá»n cho Tiêu Hà và Hà n TÃn và o bệ kiến.
Hán vương nói :
- Ta không nghe lá»i can Hà n Nguyên soái, thua tráºn Truy Thá»§y thiệt hại nặng ná». Nguyên soái đã không vá»ng oán ta, thân hà nh đến tương kiến, ta rất mang Æ¡n . Còn Tiêu Thừa tướng phá»§ an trăm há», váºn tải quân lương, khiến cho ta được vững tâm khai thác cõi ngoà i, công ấy kể sao cho xiết.
Tiêu Hà nói :
- Nhá» hồng phúc cá»§a Ãại vương bấy lâu nay dân chúng yên vui, sau lại lấy thêm được Quan Trung là m căn bản. Nay dẫu thua tráºn Truy Thá»§y cÅ©ng chẳng há» chi.
Hán vương nghe nói đến hai tiếng Quan Trung giả vỠcau mà y ngồi lặng thinh.
Hà n TÃn bước đến, quì móp xuống đất, tâu :
- TÃn tôi phụng mệnh trấn thá»§ Quan Trung, nhá» oai cá»§a Ãại vương dân chúng má»™t lòng qui phục. Vừa rồi Tá» Phòng đến Hà m Dương hợp vá»›i Tiêu Thừa tướng kê khai há»™ khẩu để ná»™p sổ bá»™ cho Sở. Thiết nghÄ©, đất Quan Trung Ãại vương trải bao khó nhá»c má»›i chiếm được, nay đột nhiên trả lại e thiên hạ chê cưá»i .
Hán vương nói :
- Ãại binh tổn thất, Thái công bị bắt giam cầm. Các chư hầu như Tá», Yên đầu hà ng Sở. Thế nước Sở ngà y nay cưá»ng thịnh lắm. Ta nhắm tướng Hán không ngưá»i nà o địch nổi Hạng vương, mưu lược không ai qua khá»i Phạm Tăng. Thôi thà trả đất Quan Trung đổi lấy Thái công lui vá» Bao Trung thá»§ thế an pháºn .
Hà n TÃn nghẹn ngà o nói :
- TÃn tôi chưa đánh vá»›i Hạng vương tráºn nà o, sao Chúa thượng lại bảo là không ai địch nổi Hạng vương ?
Hán nói :
- Nguyên soái có tà i thá»±c, song tà i ấy chỉ đánh nổi Chương Hà m, thu Tam Tần mà thôi. Tráºn Truy Thá»§y vừa rồi má»™t mình Hạng vương phá tan sáu mươi kiện tướng Hán . Xem thế thì nếu Nguyên soái có Ä‘i tráºn đó cÅ©ng phải vỡ máºt.
Hà n TÃn mặt đỠbừng bừng, nói lá»›n :
- Ãại vương khinh TÃn tôi quá lắm. Phen nà y tôi xin. thống lãnh bản bá»™, chỉ đánh má»™t tráºn đã là m cho Hạng VÅ© manh giáp chẳng còn để cho Ãại vương xem. Nếu không được váºy, TÃn tôi thá» quyết chẳng trở vá».
Hán vương đứng dáºy nói :
- Nguyên soái đã nhất quyết phá Sở tất đã có mưu kế gì thần diệu váºy hãy nói cho ta biết, ta má»›i an tâm.
Hà n tâu :
- Tôi ở Hà m Dương đã chế ra được và i trăm cá»— xe để dá»± bị đánh Sở , loại xe nà y gá»i là chiến xa, có tác dụng rất mạnh trong tráºn chiến thuá»™c bình nguyên . Huỳnh Dương cách đây ba mươi dặm, có má»™t khu đất bằng có thể áp dụng chiến xa được.
Hán vương ngắt lá»i há»i :
- Công dụng của loại chiến xa ấy như thế nà o ?
Hà n TÃn đáp :
- Theo binh pháp, loại xe nà y dùng đánh tráºn rất tiện lợi. Má»™t cá»— xe có má»™t con trâu kéo, bên trong chỉ có bốn tên lÃnh, dùng cung ná» bắn ra, có thể địch nổi hà ng trăm quân ky. Khi Ä‘i xa, xe có thể dùng váºn lương, lúc đóng quân, xe dùng là m đồn hoặc Ä‘em ngăn ải, lúc đột kÃch, xe là m bức bình phong án ngữ cho bá»™ binh cá»§a ta tiến tá»›i. Tuy nhiên, muốn dùng chiến xa, quân sÄ© cÅ©ng phải được rèn luyện chiến thuáºt cho tinh vi má»›i được.
Hán vương nghe nói mừng rỡ, láºp tức gá»i thợ, chiếu theo cách thức Hà n TÃn chỉ dẫn , tạo thêm ba nghìn cổ xe để dá»± bị đánh Sở.
Hà n TÃn ra ngoà i thà nh Huỳnh Dương, cắt đặt đồn trại, triệu chư tướng đến trao máºt kế, ai nấy tuân lệnh trở vỠán nháºn địa phương, má»—i ngà y thao luyện quân sÄ© cách dùng chiến xa.
Trong thá»i gian hai tháng, chiến thuáºt đã tinh vi.
Quân sÄ© trước kia thua tráºn trốn tránh, nà y lục tục kéo vá» cả thảy trên năm mươi vạn ngưá»i.
Tiêu Hà bái biệt Hán vương trở vỠHà m Dương .
Chẳng bao lâu, Hà n TÃn và o thà nh tâu vá»›i Hán vương :
- Quân sÄ© nay hà ng ngÅ© đã chỉnh tá», nếu có sứ nước Sở đến, xin Ãại vương hạ chiếu thư, khÃch Hạng VÅ© Ä‘em quân đến đây tranh thắng phụ.
Hán vương nói :
- Hôm qua sứ nước Sở có đến đây, giả truyá»n lá»i bà mẹ Vương Lăng, bảo Vương Lăng vá» hà ng Sở. Nhưng, Vương Lăng biết mẹ hiá»n, không khi .nà o muốn con vỠđầu Sở nên chẳng tin lá»i. Hiện nay sứ Sở còn nghỉ nÆ¡i công quán. Váºy ta nhân dịp nà y trao chiến thư cho sứ Sở đêm vá» thì tiện lắm.
Hà n TÃn liá»n trở ra nÆ¡i công quán, đặt tiệc khoản đãi sứ Sở và nói :
- Tôi vốn là thần nước Sở, dẫu phò Hán mà lòng hoà i vá»ng đối vá»›i Sở chưa phai. Nay có bức biểu vấn an, phiá»n ngà i Ä‘em vá» dâng cho Hạng vương. Tôi chẳng bao lâu sẽ trở vá» chúa cÅ© .
Nói xong, Ä‘em hai mươi lượng và ng tặng cho sứ Sở là m lá»™ phÃ.
Sứ Sở nói :
- Tôi phụng mệnh Bá vương sang triệu Vương Lăng và thăm tin tức Túc hạ, nay Túc hạ nhỠtôi mang biểu vỠtất Bá vương sẽ vui mừng khôn xiết.
Tiệc tan, sứ Sở từ giã lên đưá»ng, trở vá» yết kiến Hạng vương tâu bà y má»i việc, rồi dâng bức biểu cá»§a Hà n TÃn lên.
Hạng vương há»›n hở tiếp lấy, mở ra Ä‘á»c.
Lá»i biểu như sau :
" Nguyên soái nhà Ãại Hán Hà n TÃn trao thư Tây Sở Bá Vương khán hạ.
TÃn vẫn có sưng và o chức Chấp kÃch lang cá»§a Sở , song trước kia cùng vá»›i Bá vương láºp vua Hoà i vương, quay mặt vá» Bắc dưng thần, đồng triá»u chấp sá»±, thì TÃn là tôi cá»§a vua NghÄ©a Ãê chứ không phải là tôi cá»§a Sở, lẽ ấy đã rõ rà ng.
Chẳng ngá» Ãại vương lại giết vua NghÄ©a Ãế,chuyên chế chư hầu, thiên hạ oán vá»ng, còn TÃn cÅ©ng lấy là m Ä‘au lòng.
Những muốn vung gươm giết đứa đại nghịch trả thủ cho vua, nhưng xét thấy tà i hèn sức yếu chưa là m nổi chuyện đó, đà nh phải sang đầu Hán để bá cáo tội ác cho thiên hạ biết.
Vừa rồi, TÃn đóng quân tại Hà m Dương, không Ä‘i đánh Sở, thất cÆ¡ má»™t chút đến ná»—i quân thua. Nay TÃn thống lãnh hùng binh, áo trắng cá» tang, thi vÅ© tại Huỳnh Dương trước rá»a há»n cho vua NghÄ©a Ãế, sau vì Hán vương tuyết sÄ©. Ãại vương phen nà y khó mà toà n mạng được TÃn báo trước cho Ãại vương giá» mình ."
Hạng vương Ä‘á»c thư xong, hầm hầm nổi giáºn, hét lá»›n :
- Thằng luồn trôn khốn nạn đó đã dám dùng lá»i vô lá»… vá»›i ta. Phen nà y, ta thá» không bắt được đứa phản phúc quyết không trở vá».
Nói rồi truyá»n lệnh cất quân Ä‘i đánh Hán láºp tức.
Phạm Tăng hay tin vội đến can :
- Ãó là kế cá»§a Hà n TÃn khÃch lệ Ãại vương để cho Ãại vương tÃrc giáºn chui và o cạm bẫy cá»§a hắn. Xin đại vương tháºn trá»ng.
Hạng vương nói :
- Ta không thể nhẫn nhục được trước lá»i nói vô lá»… cá»§a đứa phản thần thô bỉ kia. ý ta đã quyết, các ngươi chá»› can ngăn.
Liá»n phân phối các tướng kéo quân nhắm Huỳnh Dương thẳng tá»›i.
Nhắc lại Hà n TÃn, từ khi trao thư cho sứ Sở vá», ngà y đêm chỉnh đốn binh mã, đợi ngà y nghênh chiến.
Bá»—ng thấy Trương Lương, Lục Giả đệ thá»§ chiếu cá»§a Hán vương và ấn Nguyên soái đến dinh Hà n TÃn.
Hà n TÃn vá»™i vã tiếp chiếu, mở ra Ä‘á»c :
Chiếu rằng :
" Tướng là rưá»ng cá»™t quốc gia, sinh mệnh ba quân ở trong tay ngưá»i tướng.
Trước ta dùng lầm Ngụy Báo là tướng đến nỗi thà nh mất, quân tan.
Hà n TÃn tà i gồm kinh tế , há»c suất thiên nhân, công lấy Tam Tần danh vương bốn bể. Nay ta đã Ä‘uổi Ngụy Báo vá» nhà n cư, trao ấn soái lại cho Hà n Nguyên soái Ä‘iá»u dá»±ng ba quân, trả thù tráºn Truy Thá»§y vừa rồi. Hà n Nguyên soái khá vì ta thống suất chư tướng, dá»± bị đánh Sở hết lòng báo quốc, chá»› phụ bụng ta ."
Hà n TÃn Ä‘á»c chiếu xong, quay mặt ra cá»a khuyết lạy tạ Ä‘oạn nháºn lấy ấn tÃn.
Trương Lương cáo từ trở vỠphục mệnh.
Hôm sau, Hà n TÃn và o triá»u tạ Æ¡n Hán vương, Ä‘oạn vá» dinh phân phối tướng sÄ© chỉnh tá», chỠđịch quân đến.
Giữa lúc đó, Hạng vương lưu Phạm Tăng ở lại giữ Bà nh Thà nh, còn mình Ä‘em ba mươi vạn hùng binh thẳng đến Huỳnh Dương, cách năm mươi dặm hạ trại, Ä‘oạn sai Quý Bố và Chung Ly Muá»™i Ä‘em má»™t toán quân Ä‘i thám thÃnh.
Hà n TÃn được tin quân Sở đến, liá»n há»™i há»p chư tướng, nói :
- Quân Sở má»›i đến, thế Ä‘ang hăng, ta chá»› nên đánh vá»™i phải dùng chiến xa dà n khắp bốn mặt, má»—i tướng phải trấn thá»§ nÆ¡i tráºn địa mình không được rá»i khá»i chiến khu, ká»· luáºt phải nghiêm minh , không được sÆ¡ xuất . Chư tướng cúi đầu tuân lệnh.
Bấy giá» bá»n Quý Bố và Chung Ly Muá»™i Ä‘i thám thÃnh không thấy động tÄ©nh gì, liá»n vá» báo vá»›i Hạng vương :
- Chúng tôi Ä‘i thám thÃnh, chỉ thấy trên thà nh cắm cá» la liệt , doanh trại im lìm, không má»™t bóng quân thấp thoáng. Chẳng biết quân Hán đã dụng ý gì.
Hạng vương nói :
- Ãó là Hà n TÃn đã phân binh sẵn, chá» quân ta đến phục kÃch . Các ngươi phải giữ doanh trại cho cẩn tháºn, chá» khi đối địch sẽ tùy cÆ¡ liệu định .
Chư tướng nhất nhất tuân lá»i, quân kỳ nghiêm chỉnh, hà ng ngÅ© hẳn hòi đợi tác chiến.
Hạng vương nai nịt gá»n gà ng, dắt bá»n Hoà n Sở, VÅ© Anh, Hạng Trang, Ngu Tá» Kỳ, cả thảy bốn tướng, cầm đầu má»™t toán tinh binh kéo sang trại Hán.
Hà n TÃn được tin, ra ngá»±a đón lại, nói :
- Từ khi cùng Ãại vương từ biệt ở Hà m Dương, ngà y nay má»›i được gặp mặt. Tôi, mình mặc giáp trụ, không thá»§ lá»… được, xin Ãại vương miá»…n chấp.
Hạng vương nổi giáºn hét:
- Thằng chui khố khốn nạn ! Ngươi dám dùng thư sỉ nhục ta. Ta đã đến lấy mạng ngươi khó giữ.
Nói dứt lá»i, Hạng vương cầm đại Ä‘ao đâm tá»›i tháºt mạnh. Hà n TÃn liệu sức mình không cá»± nổi, vá»™i và ng đỡ thương, rồi quay ngá»±a nhắm hướng Ãông bá» chạy.
Hạng vương hét như sấm :
- Thằng luồn trôn đê tiện kia ? Ngươi chạy Ä‘i đâu, ta quyết lấy đầu răn chúng, liá»n thúc quân Ä‘uổi theo.
Quý Bố, Chung Ly Muá»™i thấy váºy tế ngá»±a theo can :
- Hà n TÃn chưa đánh đã chạy là muốn dụ đến chá»— phục binh. Xin Ãại vương lui binh vá», má»›i khá»i lầm mưu cá»§a hắn.
Hạng vương nói :
- Ta, từ khi xuất quân khá»i Cối Kê đến nay, trải hÆ¡n trăm tráºn, chưa há» biết lui quân bao giá». Nay đánh vá»›i thằng chui khố nà y mà chịu lui, chẳng sợ thiên hạ cưá»i ư?
Dứt lá»i, quất ngá»±a Ä‘uổi theo. Há»… Hạng vương Ä‘uổi gấp thì Hà n TÃn chạy gấp, Hạng vương Ä‘uổi cháºm thì Hà n TÃn chạy cháºm.
Ãến bá» sông Kinh Sách, Hà n TÃn giục ngá»±a qua cầu, chống thương đứng đợi. Hạng vương liá»n vá»— ngá»±a sấn lên cầu. Quân mã lục đục kéo theo.
Nhưng vừa đến giữa cầu thì bỗng cầu gãy, quân Sở rơi xuống nước chết đuối vô số.
Hạng vương và các tướng Sở đã qua khá»i khúc cầu gãy quay lại thấy quân mình lá»›p chết trá»i, lá»›p sợ chết bá» chạy tứ tán, lòng căm tức chẳng cùng. Hạng vương hét lên má»™t tiếng, thúc ngá»±a đến đâm Hà n Tm. Hà n TÃn rẻ ngá»±a sang má»™t khúc quanh, Hạng vương xua các tướng Ä‘uổi theo, nhưng không còn tìm thấy Hà n TÃn đâu nữa cả.
Biết mình đã lầm kế Hà n TÃn. Hạng vương dừng ngá»±a lại. Bá»—ng nghe pháo nổ liên thanh, chiến xa vây kÃn bốn mặt, tên bắn như mưa. Quân Sở thất kinh, chạy tán loạn, không biết đưá»ng nà o trốn núp.
Hạng vương truyá»n các tướng nhân lúc Hà n TÃn chưa bà y tráºn xong, liá»u chết đánh tháo lấy lối ra, nhưng các chiến xa đã khép chặt vòng vây, trÆ¡ như đá, vững như tưá»ng, tên bắn tua tá»§a, không ai dám xông ra mở huyết lá»™.Hai tướng thấy Hạng vương bị vây giữa vòng xe, vá»™i và ng đốc quân đánh phá.
Tướng Hán là Tổ Ãức thấy bên Sở có quân ứng cứu, liá»n dẫn quân ra cản lại, Quý Bố và Chung Ly Muá»™i đánh má»™t hồi giết được Tổ Ãức, ùa binh xông và o tráºn địa. Thấy bốn mặt Ä‘á»u có chiến xa vây kÃn, Quý Bố nói vá»›i Chung Ly Muá»™i :
- Nếu không liá»u chết mở vòng vây thì là m sao cứu Bá vương ra được.
Hai tướng xua quân đánh và o. Bên trong quân Hán cũng quay ra kháng cự nhưng vì phải đánh hai mặt nên quân Hán hơi lúng túng.
Hạng vương thừa thế thét quân mở huyết lá»™, đánh vẹt má»™t chiến xa, mở đưá»ng chạy thoát.
Quý Bố và Chung Ly Muá»™i thấy Hạng vương đã ra khá»i, không đánh nữa, Ä‘em quân há»™ vệ cho Hạng vương chạy trốn.
Quân Sở bị chiến xa sát thương quá ná»a. Hoà n Sở bị VÅ© Anh bắn chết.
Hạng vương vừa ra khá»i vòng vây thì bị Sà i VÅ© xua quân theo bắt.
Hạng vương bá» chạy bị Ãại tướng Hán là Tân Kỳ đón lại. Hạng vương tức giáºn, hươi thương chém chết Tân Kỳ, rồi giục ngá»±a chạy vá» hướng Nam.
Vừa chạy được và i dặm, lại thấy Hà n TÃn dẫn quân đến. Quý Bố thất kinh, dẫn Hạng vương chạy quanh xuống má»™t khe suối nhá» ven sông.
Trá»i tối dần, ánh sáng nhá nhem không còn trông thấy rõ cảnh váºt. NÆ¡i tráºn chiến, tiếng reo hò đắc thắng cá»§a quân Hán còn vang mãi không dứt.
|

15-10-2008, 10:53 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 28
Hứa Phụ âm mưu phản Hán
Vương mẫu tự vẫn khuyên con
Sáng hôm sau, Hạng vương trốn vỠđược nÆ¡i bản doanh, thấy doanh trại trống không, Hà n TÃn thừa đêm khuya đã kéo quân đến cướp phá sạch cả.
Hạng vương thu góp tà n quân, lòng căm tức, nói :
- Thằng chui khố là m hại ta bao nhiêu nhân mã,nếu không báo được tnù nà y ta nguyá»n chẳng đội chung trá»i.
Chung Ly Muội nói :
- Hà n TÃn nhiá»u mưu lắm kế, quân ta má»›i thua,nhuệ khà đã lụt, xin Ãại vương dưỡng uy, cá»§ng cố tinh thần quân sÄ© rồi sẽ tÃnh, chá»› nên đánh vá»™i.
Chung Ly Muá»™i má»›i vừa dứt lá»i, bên ngoà i lại nghe có tiếng quân ó vang trá»i.
Hạng vương hét lên một tiếng, cầm thương vỗ ngựa xông ra, nói :
- Ãể cho giặc khinh khi như thế nà y thì còn gì uy vÅ© cá»§a ta.
Các tướng cÅ©ng cầm thương lên kéo ngá»±a kéo theo Hạng vương vừa ra khá»i trại, bị má»™t mÅ©i tên bắn tá»›i, trúng và o miếng kÃnh tâm, là m cho Hạng vương cả kinh không không dám tiến, quảy ngá»±a chạy vá» hướng Ãông.
Tướng sÄ© Ä‘á»u chạy theo bảo vệ.
Lúc bấy giá», Hạng vương chỉ còn và i trăm quân kỵ ,phÃa sau quân Hán Ä‘uổi theo, tiếng reo hò như thác đổ.
Hạng vương chạy suốt ngà y đêm không nghỉ, lại gặp lúc trá»i mưa đưá»ng trÆ¡n, ngá»±a mệt, lắm Ä‘iá»u nguy khốn .
May thay, giữa lúc đó từ trong rừng ráºm có má»™t toán quân kéo ra, cầm đầu là Bồ tướng quân.
Bồ tướng quân trông thấy Hạng Vũ mừng rỡ nói :
- Xin Ãại vương an tâm. Tôi phụng mệnh quân sư Ä‘em ba ngà n quân đến đây cứu giá.
Hạng vương há»i :
- Vì sao quân sư biết ta nguy khốn nơi đây mà khiến ngươi đi cứu giá.
Bồ tướng quân nói :
- Ãại vương nóng giáºn, quân sư Ä‘oán biết thế nà o cÅ©ng lầm kế Hà n TÃn.
Bồ tướng quân vừa dứt lá»i thì tiá»n đội quân Hán đã Ä‘uổi đến, cầm đầu là hai tướng Lý Tất và Lục Giáp.
Bồ tướng quân liá»n vung Ä‘ao cản lại.
Ba tướng đánh nhau hơn hai mươi hiệp, Lý Tất sa cơ, bị Bồ tướng quân đâm một đao nhà o xuống ngựa Lục
Giáp thấy Lý Tất không dám đánh, quay ngựa bỠchạy , bị Bồ tướng quân bắn theo một mũi tên ngang lưng, chết
không kịp la lên một tiếng.
Tiá»n đội cá»§a quân Hán thấy chá»§ tướng bị chết chạy dồn trở lại báo cho đạo trung quân biết.
Hà n TÃn nói :
- Binh pháp có nói : "Giặc thế cùng không nên Ä‘uổi " , Ta sÆ¡ xuất là m mất hai chiến tướng, tháºt là lá»—i nặng.
Nói xong truyá»n đóng quân lại, không Ä‘uổi theo nữa.
Bồ tướng quân thấy quân Hán không theo vội vã phò Hạng vương trở vỠBà nh Thà nh.
Hạng vương ngẩng mặt lên trá»i than :
- Từ khi ta kéo cá» khởi nghÄ©a đến nay, đánh dư trăm tráºn, nhưng chưa há» bị thua nhục nhã như vầy.
Phạm Tăng được tin Hạng VÅ© hồi loan, vá»™i vã mở cá»a thà nh đón tiếp, kiểm Ä‘iểm tà n quân hao mất hai mươi vạn.
Hạng vương nói :
- Ta không nghe quân sư nên đến nỗi nà y. Nay phải là m thế nà o để trả thù, kẻo nhục nhã quá.
Phạm Tăng nói :
- Tôi nghe Ngụy Báo từ khi lui vá» Bình Dương, suốt ngà y buồn bã, lo sợ Hán vương há»i đến tá»™i bại binh ở Truy
Thá»§y. Nay nếu sai má»™t biện sÄ©, đến cổ động và i Ä‘iá»u tất Ngụy Báo lại bá» Hán đầu Sở. Ngụy Báo phản Hán, thì
Hà n TÃn phải Ä‘em binh Ä‘i đánh. Chừng đó ta thừa cÆ¡ Huỳnh Dương bá» trống, Ä‘em quân đến đánh, tất bắt được
Lưu Bang, trả thù cho tráºn vừa qua.
Hạng vương mừng rỡ nói :
- Quân sư nói rất phải. Song biết sai ai là m biện sĩ bây giỠ?
Quan thượng thư Hạng Bá đến gần tâu :
- Tôi có nghe má»™t ngưá»i thầy tên Hứa Phụ hiện ở Bình Dương rất thân vá»›i Ngụy vương. Ngụy vương có việc
gì Ä‘á»u há»i đến Hứa Phụ rồi má»›i thi hà nh. Váºy tôi xin viết má»™t bức thư bảo Hứa Phụ là m việc ấy tất thà nh công.
Phạm Tăng nói :
- Thế thì còn gì hơn, xin quan Thượng thư là m ngay kẻo trễ.
Hạng Bá liá»n viết má»™t phong thư sai tên tiểu tốt giả ngưá»i lái buôn, lần đến Bình Dương tìm Hứa Phụ.
Hứa Phụ ở Bình Dương lâu nay có tiếng, nên há»i đến, ai cÅ©ng biết.
Tên tiểu tốt đến tư gia, nhá» bá»n gia Ä‘inh và o báo có thư cố nhân đưa đến.
Hứa Phụ đòi và o, mở thư ra Ä‘á»c má»›i biết Hạng Bá nhá» mình xúi Ngụy vương phản Hán đầu Sở.
Hứa Phụ nghĩ thầm :
"Hán vương thế Ä‘ang mạnh, Hạng Bá lại là chá»— bạn cÅ©, nay đã có lá»i á»§y thác chẳng lẽ ta bá» qua".
Nghĩ rồi và o yết kiến Ngụy Báo.
Ngụy Báo mừng rỡ há»i :
Tôi đang mong ông đến để đoán một việc, nay ông lại tự nhiên đến đây, thực may mắn.
Hứa Phụ nói :
- Ãại vương muốn Ä‘oán xem việc chi ?
Ngụy Báo nói :
- Lúc nà y, tâm thần tôi thưá»ng hay hoảng hốt, váºy nhỠông xem thừ sắc khà thế nà o ?
Hứa Phụ bảo Ngụy Báo quay qua phÃa ánh sáng,thấy sắc mặt Ngụy Báo nhợt nhạt biết là điá»m xấu.
Tuy nhiên, Hứa Phụ lại nghĩ thầm :
- Nếu ta nói thực thì phụ tình Hạng Bá. Chi bằng nói dối cho xong .
Nghĩ rồi, cúi đầu nói :
- Tôi coi Ãại vương sắc mặt hồng hà o đó là hỉ khà minh hiện. Chỉ trong trăm ngà y, Ãại vương đánh đâu được đó Chẳng bao lâu dá»±ng lên nghiệp lá»›n, lên ngôi cá»u ngÅ© chá»› chẳng phải là m tước vương mà thôi.
Ngụy Báo mừng rỡ nói :
- Nếu được như lá»i ông, tôi sẽ báo ân má»™t cách xứng đáng.
Hứa Phụ lại nói :
- Tôi còn trông thấy nÆ¡i háºu cung cá»§a Ãại vương vượng khà xông lên rất nhiá»u.
Ngụy Báo hớn hở nói :
- Thế thì nhỠông và o háºu cung xem tướng Bạc háºu xem sao ?
Hứa Phụ tuân lá»i , bước theo Ngụy Báo và o háºu cung. Vừa trông thấy mặt Bạc háºu, Hứa Phụ sụp xuống
khen vui :
- Ôi chao ! Tướng của nương nương sang quá. Sau nà y thế nà o cũng là m mẹ thiên hạ. Tôi nói chẳng sai.
Ngụy Báo thÃch ý nghÄ© thầm :
- Ta đã là m báºc đại quan lẽ nà o vợ ta không là m mẹ thiên hạ ?
Liá»n thưởng Hứa Phụ rất háºu. Sau khi Hứa Phụ bái biệt, Ngụy Báo gá»i Ãại phu là Chu Thúc và o nói :
- Ngà y trước Hán vương dùng ta là m Ãại tướng,chẳng ngỠđến khi thua tráºn Truy Thá»§y, Hán vương đối xá» vá»›i ta tệ bạc, lá»™t ấn chức trao cho Hà n Tin. Vừa rồi Hà n TÃn lại phá hÆ¡n hai mươi vạn quân Sở. Như thế tá»™i ta thá»±c khó ngồi yên được. Nay ta muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y phản Hán để đầu Sở, chia ba thiên hạ, nhà ngươi nghÄ© sao ?
Chu Thúc thưa :
- Không nên ! Hán vương là báºc khoan nhân đại độ,đâu có lẽ vì thua má»™t tráºn mà bất tá»™i Ãại vương. Vả lại Hà n TÃn dụng binh như thần, đến Hạng vương mà địch chưa nổi huống hồ Ãại vương binh Ãt, tướng cô. Xin Ãại vương cứ phò Hán giữ đất Bình Dương nà y bảo tồn cho nước Nguy là hÆ¡n.
Ngụy Báo nói :
- Thiên hạ là cá»§a chung , trá»i cho ai nấy được, đâu phải căn cứ và o việc mạnh yếu . Lá»i Hứa Phụ Ä‘oán lẽ nà o sai được, nhà ngươi chưa hiểu đó thôi.
Chu Thúc nói :
- Trước hết phải xét sức mình rồi má»›i nói đến mệnh trá»i. Mình thiếu tà i, kém đức mà hy vá»ng ở mệnh trá»i tháºt là chuyện hão huyá»n.
Ngụy Báo nổi giáºn nói :
- Ta muốn cá» binh sao ngưá»i lại buông lá»i gà n dở. Hay nhà ngươi có tư thông vá»›i Hán ?
Chu Thúc nói :
- Tôi thá» Ãại vương đã lâu, có bao giá» lại hai lòng .Chẳng qua thấy việc trái can ngăn đó thôi. Bây giá» Ãại vương không nghe lá»i tôi, ngà y sau hối không kịp.
Ngụy Báo bá»±c tức, Ä‘uổi Chu Thúc ra ngoà i, rồi tá»± mình Ä‘iểm lấy mưá»i vạn quân dùng Hà ng Trưởng là m Quân sư , Phùng KÃch là m Ky tướng , Hạng Ãà là m Bá»™ tướng giữ vững cá»a ải Bình Dương, dâng biểu xin hà ng vá» Sở .
Hán vương nghe tin Ngụy Báo là m phản, cưá»i lá»›n nói :
- Ãứa thất phu ấy là m gì nên việc mà hòng phản phúc. Tuy nhiên ta cÅ©ng phải sai ngưá»i Ä‘em binh đến bắt hắn mà giết Ä‘i để răn muôn chúng.
Lịch Sinh can :
- Quân sÄ© đánh Sở vừa vá», chưa kịp nghỉ ngÆ¡i, bây giá» lại Ä‘i đánh Ngụy e không nên. Nếu dụng binh như váºy sẽ mất lòng dân. Tôi có quen vá»›i Ngụy Báo, xin sang táºn nÆ¡i lấy lẽ phải trái mà giảng cho Ngụy Báo nghe. Nếu hắn không nghe, chừng ấy ta kéo binh sang trách phạt cÅ©ng chẳng muá»™n.
Hán vương nói :
- Nếu tiên sinh dùng lá»i thuyết phục được Ngụy Báo thì công ấy rất lá»›n, tiên sinh khá thá»±c hà nh ngay.
Lịch Sinh liá»n từ biệt Hán vương, thẳng đến Bình Dương ra mắt Ngụy Báo.
Ngụy Báo vá»™i há»i :
- Cố nhân sang đây có lẽ muốn thuyết khách cho bên Hán chăng ?
Lịch Sinh nghiêm nét mặt đáp :
- Tôi sang đây vì tình bạn, muốn Ä‘em lá»i hÆ¡n lẽ thiệt bà n bạc. Ãại vương muốn nghe hay không thì tùy ý, cần gì phải nghi nhau là thuyết khách !
Ngụy Báo nói :
- Thế thì cố nhân có Ä‘iá»u chi xin chỉ giáo.
Lịch Sinh nói :
- Báºc Ãại nhân từ ý nghÄ© đến việc là m bao giá» cÅ©ng nhất quyết. Ãại vương trước bá» Sở theo Hán, bây giá» lại bá» Hán đầu Sở, việc là m cá»§a Ãại vương không nhất định, phải trái không phân minh. Ngưá»i mà phải trái Ä‘iên đảo tất nhiên mang thảm há»a. Huống chi, cứ như ngà y nay Hán, Sở tranh hùng, Hạng vương tuy có vÅ© dÅ©ng nhưng tà n bạo, lòng dân không phục. Chúa thượng tôi ân đứcdấy đầy muôn ngưá»i hoà i vá»ng, lại dùng Hà n TÃn là m tướng, mưu lược như thần, chẳng bao lâu thiên hạ sẽ vá» nhà Hán . Ãại vương nên khuông phò nhà Hán để nước Ngụy khá»i vì Ãại vương mà tang tóc.
Ngụy Báo nghe Lịch Sinh nói đến đấy, lắc đầu,ngắt lá»i nói :
- Hán vương có tÃnh khinh ngưá»i, tôi tá»± lấy mình là m xấu hổ, không thể nà o trông thấy mặt nhau được nữa. Vả lại chịu khúm núm dưới chân ngưá»i mãi sao ? à tôi đã quyết dẫu Tô Tần, Trương Nghi sống lại cÅ©ng không thể dùng lá»i nà o là m đổi ý tôi được.
Lịch Sinh biết không thể thuyết phục được NgụyBáo nổi, liá»n bá» ra vá» tâu lại vá»›i Hán vương má»i lẽ.
Hán vương há»i :
- Viên chủ tướng của Ngụy Báo là ai ?
Lịch Sinh thưa :
- Là Hoà ng Thực.
Hán vương nói :
- Thằng đó miệng còn hôi sữa, là m sao địch lại Hà nTÃn cá»§a ta.
Nói xong, Hán vương liá»n sai quân gá»i Hà n TÃn,Quán Anh, Tà o Tham lãnh mưá»i vạn binh theo đưá»ng An Ấp thẳng tá»›i Tây Ngụy đánh Ngụy Báo.
Lúc sắp Ä‘i, Hà n TÃn nói vá»›i Hán vương :
- Tôi Ä‘i đánh Ngụy tất Sở thừa cÆ¡ đến đánh Huỳnh Dương . Trong các tướng ở nhà , Vương Lăng có thể giao được việc lá»›n, Ãại vương nên sai Vương Lăng chống vá»›iquân Sở. Vương Lăng trà dÅ©ng có thừa, quyết không ngại gì
Hán vương nói :
- Mẹ Vương Lăng bị giam ở Sở đã lâu, chắc gì Vương Lăng dám mạnh dạn đánh Sở ?
Hà n TÃn nói :
- Vương Lăng ý chà sắt đá, tôi chắc không là m gì lay chuyển nổi. Ãại vương cứ tin dùng Vương Lăng là m tướng và nếu có gì khó khăn cứ há»i đến Trương tiên sinh là xong.
Hán vương nháºm lá»i . Hà n Tin cáo từ lui ra, tức tốc dẫn đại quân thẳng tá»›i Bồ Bản.
Ãến nÆ¡i, quân Ngụy cÅ©ng vừa kéo đến nghênh chiến. Nhưng vì cách con sông, hai bên chưa thế đánh nhau được.
Hà n TÃn gá»i các tướng đến nói :
- Ngụy Báo dùng con sông nà y để là m thế thá»§, quân ta khó sang sông được. Bắc cầu dùng thuyá»n Ä‘á»u bất tiện.
Quán Anh nói :
- à định của Nguyên soái như thế nà o ?
Hà n TÃn nói :
- Tướng quân hãy lá»±a trong quân má»™t số thợ má»™c,là m cho tôi má»™t số lá»›n chum bằng gá»— để thay thuyá»n, đổ quân sang sông má»›i được.
Quán Anh há»i :
- Cách thế chum gá»— như thế nà o mà thay thuyá»n được ?
Hà n TÃn nói :
- Chặt cây bên rừng, cưa từng khúc, đẽo tròn hình cái chum, khoét trống ruột, thế là xong. Các chum ấy ta sẽ thả xuống nước kết lại thà nh bè.
Quán Anh vâng lá»i, sai lÃnh thợ theo phép chế ra rất nhiá»u cái chum gá»—.
Chưa đầy ba ngà y, chum gá»— đã đủ số. Hà n TÃn lại sai Quán Anh Ä‘em má»™t vạn quân bà y thuyá»n ở bến Lâm Tấn, kéo cá», giương buồm là m ra cách muốn độ binh sang sông. Ãồng thá»i lại sai Tà o Tham, lãnh má»™t vạn quân xuống bến Hạ Dương, dùng chum gá»—, độ qua sông, lén bá»c và o phÃa sau đánh úp quân Ngụy.
Hai ngưá»i tuân lệnh, dẫn quân ra Ä‘i .
Bên kia, Ngụy Báo thấy quân Hán muốn độ qua bến ấy, cho quân mai phục sẵn sà ng, không để ý gì tới Hạ Dương cả.
Tà o Tham, dùng chum gá»—, chở quân sang bến Hạ Dương kéo thẳng ra mặt háºu, đánh lấp ìấy An Ấp, bắt cả gia quyến Ngụy Báo, rồi lại đốc quân đánh thẳng đến Lâm Tấn.
Ngụy Báo hay tin thất kinh truyá»n quay lại chống vá»›i Tà o Tham.
Tức thì, Hà n TÃn lợi dụng cÆ¡ há»™i ấy, cho thuyá»n độ quân sang sông, hai bên đánh dồn lại.
Ngụy Báo nhắm thế không địch nổi tế ngá»±a chạy vá» phÃa Tây.
Tà o Tham và Quán Anh đốc quân Ä‘uổi theo bắt sống được Ngụy Báo, trói lại Ä‘em nạp cho Hà n TÃn.
Hà n TÃn trợn mắt há»i Ngụy Báo :
- Nhà ngươi là m chức Nguyên soái không tròn nhiệm vụ, để quân thua, thất tráºn nÆ¡i Truy Thá»§y. Lẽ ra chúa thượng chiếu luáºt trừng phạt, nhưng lại để cho nhà ngươi được vá» Bình Dương, giữ y vương vị ân đức ấy nhà ngươi không cố sức báo Ä‘á»n, lại nghe lá»i thầy tướng phản phúc. Nay ta bắt ngươi, đáng ra phải chém đầu song nghÄ© nhà ngươi là vua má»™t nước, nên giải vá» cho Chua thượng xét định.
Nói xong, má»™t mặt sai ngưá»i đóng cÅ©i giải Ngụy Báo vá» Huỳnh Dương, má»™t mặt hiểu dụ muôn dân, cho Chu Thúc tạm coi các việc nước Ngụy.
Nhắc lại bên Sở, khi Hạng vương nghe tin Hà n TÃn Ä‘i đánh Ngụy Báo, liá»n đòi Phạm Tăng đến bảo rằng :
- Quả như lá»i quân sư đã Ä‘oán, Ngụy Báo nay đã phản Hán, và Hà n TÃn đã Ä‘em quân Ä‘i đánh. Tôi muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y lấy Huỳnh Dương, quân sư nghÄ© sao ?
Phạm Tăng nói :
- Lúc nà y đánh lấy Huỳnh Dương là phải. Tuy nhiên, Ãại vương cÅ©ng nên tháºn trá»ng chá»› có khinh địch, sợ rằng Hà n TÃn ra Ä‘i có để mưu gì lại chăng ?
Long Thư đứng dáºy góp ý :
- Sao quân sư lại nhát gan đến thế ?
Phạm Tăng nói :
- Việc binh cần phải tháºn trá»ng sao lại gá»i là nhát ?
Hạng vương nói :
- Lá»i quân sư bảo thán trá»ng là phải lắm.
Nói rồi Ä‘iểm binh, theo đưá»ng Huỳnh Dương, Hán vương Ä‘ang cùng vá»›i Trương Lương bà n việc đỠphòng quân Sở, xảy có tin báo :
- Ãại binh cá»§a Bá vương đã khéo đến Huỳnh Dương chỉ còn cách mưá»i dặm. Tướng Tiên phong cá»§a Sở là Lý Phụng đã cho quân thám thÃnh dò xét quân tình.
Hán vương giáºt mình nói :
- Lúc Hà n TÃn ra Ä‘i có dặn há»… quân Sở đến đánh phải dùng Vương Lăng là m tướng, Trần Bình phụ tá, thế thì ta phải đòi Vương Lăng đến bà n má»›i được.
Liá»n cho đòi Vương Lăng đến há»™i kiến.
Vương Lăng và o, Hán vương há»i :
- Nay Hạng Vũ kéo dại binh đến Huỳnh Dương, tướng quân có kế chi chăng ?
Vương Lăng tâu :
- Theo ngu ý thì quân cá»§a Hạng VÅ© Ä‘ang lúc thế mạnh, nếu dùng sức mà địch, không thể nà o địch nổi. Ta nên hạ cá», giấu trống cố thá»§ thà nh trì, đợi cho quân Sở trể biếng sẽ phản công thì má»›i thắng.
Hán vương nghi ngại há»i :
- Nếu quân Sở trễ biếng, tướng quân dùng mưu gì phá giặc ?
Vương Lăng ghé và o tai Hán vương nói nhỠmột hồi, Hán vương hân hoan nói :
- Nếu tướng quân can đảm như váºy lo gì không thắng quân Sở .
Rồi, Hán vương phong Vương Lăng là m Ãại tướng, Trần Bình là m Quân sư lo việc phá Sở.
Vương Lăng truyá»n quân sÄ© quấn cá», dấu trống,đóng chặt bốn cá»a thà nh cố thá»§.
Tướng tiên phong cá»§a Sở là Lý Phụng kéo quân đến nÆ¡i, dò thấy quang cảnh như váºy lòng nghi hoặc, không dám dẫn quân đến bên thà nh, sai ngưá»i báo choHạng vương biết .
Hạng vương há»i các tướng :
- Thà nh Huỳnh Dương cá»a đóng chặt, trên thà nh không má»™t tên quân thấp thoáng là ý gì váºy ?
Viên cáºn thần tâu :
- Cái đó có hai lẽ . Má»™t là , Hán vương hay tin Ãại vương đến, sợ hãi bá» thà nh trốn Ä‘i nÆ¡i khác. Hai là , Hà n TÃn mắc Ä‘i đánh Ngụy, trong thà nh không còn tướng giá»i, không dám xuất quân đối địch nên là m kế nghi binh, để cho Ãại vương hồ nghi không dám đánh.
Hạng vương nói :
- Quân ta má»›i đến, hãy đóng quân an nghỉ, ngà y mai xem hư tháºt thế nà o rồi sẽ liêu .
Quân sĩ tuân lệnh, hạ trại, cỡi giáp bỠgươm, ăn uống no nê, rồi mạnh ai nấy tìm chỗ nghỉ ngơi.
Vương Lăng ở trong thà nh, sai ngưá»i tâm phúc giả thưá»ng dân ra ngoà i do thám.
Khi biết được địch tình Vương Lăng liá»n tuyển hai nghìn tinh binh, quấn khăn đỠ, Ä‘eo khà giá»›i, lên ngá»±a ra khá»i thà nh. Má»™t mặt chá»n năm trăm pháo thá»§ mang há»a pháo theo sau, chất nÆ¡i chân cá»a thà nh và dặn khi nà o nghe pháo nổ thì phải đốt lá»a để phòng quân Sở cướp thà nh. Ãoạn sai Hạ Hầu Anh Ä‘em ba vạn quân theo sau tiếp ứng.
Cắt đặt xong, trống canh hai vừa Ä‘iểm. Vương Lăng truyá»n và i mươi tiểu tốt, giả quân Sở đến dò thám má»™t lần nữa cho chắc ý.
Quân thám thÃnh vá» báo :
- Quân Sở Ä‘á»u yên nghỉ, không có phòng bị gì cả.
Vương Lăng bèn đốc quân xông và o dinh Sở, mở toang bốn cá»a, reo hò ầm Ä©.
Quân Sở Ä‘ang ngá»§, giáºt mình thức dáºy, thất kinh mạnh ai tìm đưá»ng chạy trốn. Cảnh há»—n loạn là m náo động cả góc trá»i. Quản Hán ùa và o chém giết, quân Sở nằm như rạ, máu loang khắp doanh trại.
Lúc đó, Hạng vương đang ở trong trướng, nghe bên ngoà i có tiếng quân reo, vội vã vác giáo lên ngựa xông ra.
Vừa ra khá»i dinh gặp má»™t tướng Hán hoà nh Ä‘ao cản lại. Hạng vương nổi giáºn cùng tướng ấy giao chiến.
Hai bên đánh nhau một lúc, tướng Hán liệu bỠkhông cự nổi thúc ngựa bỠchạy. Hạng vương hét lên một
tiếng thúc ngá»±a Ä‘uổi theo. Vừa lúc ấy có bá»n Quý Bố,Chung Ly Muá»™i, Long Thư kéo đến trợ chiến.
Hạng Vương há»i :
- Các nơi có biết tương vừa đánh với ta là ai chăng ?
Quý Bố nói :
- Ãó là Vương Lăng được Hán vương phong là m Ãại tướng . Vương Lăng vốn là tay vÅ© dÅ©ng, sức mạnh muôn ngưá»i khôn địch, mưu chước như thần, xin Ãại vương chá»› nên Ä‘uổi theo.
Hạng vương nói :
-Nếu không chém Vương Lăng là m thế nà o hạ Huỳnh Dương được.
Long Thư nói :
- Vương Lăng đến cướp trại, già nh thế chá»§ động tất đã phòng bị, xin Ãại vương thu góp tan quân rồi sai bắt mẹ Vương Lăng kê gươm và o cổ để ở trong dinh, đồng thá»i cho ngưá»i đến báo cho Vương Lăng biết.
Vương Lăng là kẻ chà hiếu tất phải ra hà ng. Chừng ấy thà nh Huỳnh Dương lấy dễ như trở tay.
Hạng vương khen phải, liá»n sai ngưá»i vá» Bà nh Thà nh bắt mẹ Vương Lăng dẫn đến.
Vương Lăng, sau khi thắng tráºn, kéo quân và o thà nh, Hán vương mừng rỡ ban má»™t chung ngá»± tá»u, và nói :
- Tướng quân một đêm giết hơi ba vạn quân Sở, khiến cho Bá vương phải lui ba chục dặm. Từ nay danh tiếng tướng quân lẫy lừng trong thiên hạ .
Vương Lăng tâu :
- Ãó chẳng qua tôi biết địch tình, nhân lúc quân Sở không phòng bị đến đánh bất ngá». Hạng vương tuy thua nhưng nay mai tất kéo đến đánh thà nh, xin Ãại vương lo kế phòng thá»§.
Trương Lương nói :
- Tôi nghe Hà n TÃn đã thắng quân Ngụy, nay mai sắp kéo quân vá». Ta cứ an tâm thá»§ thà nh, đợi Hà n TÃn vá» sẽ liệu .
Hán vương theo lá»i, truyá»n các tướng chuẩn bị gá»—, đá quanh thà nh, cố thá»§ không ra đánh.
Hôm sau, có quân và o báo :
- Sứ Sở đến ngoà i thà nh, muốn má»i Vương tướng quân lên thà nh nói chuyện .
VuÆ¡ng Lăng láºp tức lên mặt thà nh. Sứ Sở trông thấy nói lá»›n rằng :
- Lão mẫu cá»§a tướng quân hiện. ở trong dinh Sở, muốn được thấy mặt tướng quân ngay bây giá». Nếu tướng quân không sang, Bá vương quyết sẽ há»§y hoại lão mẫu. Và như thế, tướng quân sẽ là kẻ bất hiếu, tiếng xấu lưu muôn Ä‘á»i.
Vương Lăng nghe nói khóc òa, bước và o ra mắt Hán vương, tâu :
- Mẹ tôi năm nay hÆ¡n bảy mươi tuổi, xưa nay tôi chưa há» phụng dưỡng cho trá»n đạo. Mẹ tôi hiện bị giam bên Sở, muốn trông thấy mặt tôi, dù phải chết tôi cÅ©ng không thể bá» chữ hiếu, xin Ãại vương cho phép tôi sang Sở và tôi hứa quyết không khi nà o ra sức giúp Sở.
Trương Lương nói :
- Tướng quân chá»› tin lá»i sứ Sở. Vừa rồi tướng quân giết hÆ¡n ba vạn quân Sở, biết đâu đó là kế cá»§a Hạng Vương, mà lão mẫu không có nÆ¡i đó. Muốn chắc chắn, tướng quân nên cho ngưá»i dò xét buá»™c Sở phải có bức thư lão mẫu gởi sang má»›i tin được. .
Vương Lăng vừa khóc vừa nói với Hán vương :
- Xin Ãại vương cho ngưá»i sang Sở dò xét xem sá»± thế ra sao.
Hán vương lòng cÅ©ng cảm động, liá»n sai Thúc Tôn Thông là m sứ sang dinh Sở.
Thúc Tôn Thông tuân lệnh, đến xin ra mắt Hạng vương.
Hạng vương đòi và o, nói :
- Vương Lăng là ngưá»i Bái quáºn mà nỡ không vá» vá»›i ta, lại theo giúp Lưu Bang. Nay ta đã bắt mẹ hắn giam ở đây, nếu hắn mau mau vá» hà ng, thì mẹ con sẽ gặp mặt, bằng không, ta chém ngay mẹ hắn, để cho hắn mang tiếng bất hiếu vá»›i thiên hạ muôn Ä‘á»i.
Thúc Tôn Thông xin ra thăm mẹ Vương Lăng. Bá vương truyá»n dẫn Vương mẫu đến.
Trong lúc hai ngưá»i gặp nhau, bà già đáng thương có bị gươm ká» cổ, nức nở khóc.
Thúc Tôn Thông lòng áy náy, trơ mắt nhìn.
Bà ta há»i :
- Ông là ngưá»i ở đâu ?
Thúc Tôn Thông đáp :
- Tôi là sứ giả bên Hán, tên Thúc Tôn Thông.
Vương mẫu há»i :
- Ông đến đãy có việc gì ?
Thúc Tôn Thông thưa :
- Vương tướng quân là con trai cụ, nghe cụ bị bắt ở đây ý muốn hà ng Sở để cho hai mẹ con được trông thấy nhau . Vì chưa biết thiệt hư lẽ nà o, nên sai tôi sang đây dò xét . Nếu lòng cụ muốn thấy mặt Vương Lăng xin viết thư cho tôi đem vỠ, tất Vương Lăng sang ngay.
Vương mẫu trợn mắt, nói :
- Nói váºy là nghÄ©a lý gì ? Con tôi Ä‘em thân ra phò Hán vương, má»™t báºc khoan nhân đại độ, thế là chÃnh nghÄ©a rồi.
NhỠông v bảo nó : "Há»… muốn đến chữ hiếu phải dốc lòng diệt Sở láºp công. Già nà y dẫu chết cÅ©ng an thân ".
Dứt lá»i bà ta chụp lấy thanh gươm đâm mạnh và o cổ mình.
Thúc Tôn Thông thết kinh toan chạy đến đỡ tay bà ta thì bà ta đã nhà o xuống đất tắt thở.
Khắp tướng sĩ, ai trông thấy cũng thương xót.
Cảm cảnh ấy ngưá»i ta có thÆ¡ khen Vương mẫu :
Thương con chẳng kể tấm thân già ,
Tình nước trá»n hÆ¡n chút nghÄ©a nhà .
NhỠmẹ, Vương Lăng nên sự nghiệp,
Khà thiêng muốn thuở vẫn chưa nhòa.
Bà mẹ Vương Lăng chết rồi . Hạng vương hay tin nổi giáºn nói :
- Mẹ già ấy sao liá»u lÄ©nh dại dá»™t thế.
Liá»n truyá»n quân sÄ© Ä‘em bằm thây để là m hiệu lệnh trong quân .
Quý Bố can :
Mẹ Vương Lăng đã chét rồi, dà u có bằm thây cÅ©ng chẳng Ãch gì, chỉ nung thêm lòng căm thù cá»§a Vương Lăng. Xin Bệ hạ sai quân Ä‘em thây Vương mẫu vá» huyện Bái mai táng tá» tế để mua lòng Vương Lăng thì hÆ¡n.
Hạng vương khen phải, truyá»n lệnh khâm liệm thi thể Vương mẫu đưa vá» Bái quáºn chôn cất, rồi đòi Thúc Tôn Thông và o nói :
- Ngươi vá» nói vá»›i Hán vương và Vương Lăng mau mau mở cá»a ra hà ng, nếu không ta sẽ Ä‘em quân đến phá Huỳnh Dương như bình địa .
|

15-10-2008, 10:55 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 29
Thà nh Ãại Châu, Trương Ãồng chết theo Hạ Duyệt
Tráºn Bối Thá»§y , Hà n TÃn phá tan Triệu quân
Thúc Tôn Thông nghe Hạng vương nói, liá»n tâu :
- Tôi tuy ở Hán, song thưá»ng ngà y bị Hán vương chá»i mắng măi, nhục không thể chiu nổi lâu nay vẫn muốn vá» Sở. Tôi đã bà n vá»›i Vương Lăng rồi. Xin Ãại vương cho tôi trở vá» báo vá»›i Vương Lăng biết và cả hai chúng tôi sẽ đến đây hà ng phục.
Hạng vương há»i :
- Quân, tướng trong thà nh Huỳnh Dương hiện còn bao nhiêu ?
Thúc Tôn Thông nói :
- Quân còn hÆ¡n hai mươi vạn, tương ước hÆ¡n bảy chục tên , lương thá»±c đầy kho . Ãai vương rất khó lòng vây hảm.
Hán vương chá» Hà n TÃn dẹp xong Ngụy sẽ há»p binh đánh Sở , xin Ãại vương khá đỠphòng .
Hạng vương há»i :
- Ngươi trở vỠHuỳnh Dương , đến bao giỠsẽ cùng Vương Lăng sang đầu hà ng ?
Thúc Tôn Thông đáp :
- Lúc nà o có cơ hội chúng tôi sẽ sang ngay.
Nói xong, Thúc Tôn Thông cáo từ trở vỠthà nh Huỳnh Dương đem việc mẹ Vương Lăng tự sát kể lại cho Hán vương nghe.
Vương Lăng nghe tin mẹ chết, ngã lăn xuống đất khóc ngất. Các tướng đỡ dáºy hồi lâu má»›i tỉnh.
Vương Lăng nghiến răng nói :
- Ta thá» vá»›i Sở không đội chung trá»i.
Thúc Tôn Thông Ä‘em những lá»i nói mình nói vá»›i Hạng vương trong lúc từ biệt kể lể cho Hán vương nghe .
Trương Lương, Trần Bình Ä‘á»u nói :
- Như thế chắc Hạng vương sẽ bá» Huỳnh Dương vá» giữ Bà nh Thà nh. Có Ä‘iá»u ông hứa cùng vá»›i Vương Lăng ra hà ng, e rằng sanh chuyện khác chăng. Bây giá» nên bắt má»™t ngưá»i tù Ä‘em chém , bảo rằng : Thúc Tôn Thông tư thông vá»›i Sở , rá»§ cả Vương Lăng hà ng Sở, chẳng ngá» mưu cÆ¡ bị lá»™ nên bị chém .
Hán vương khen phải , sai ngưá»i là m theo kế hoạch cá»§aTrương Lương.
Bên kia Hang vương nghe tôn, Thúc Tôn Thông bị chém , nói với các tướng :
- Thúc Tôn Thông bị chém, kế ta há»ng rồi Thà nh Huỳnh Dương, lại chưa lấy được, nếu ở đây mãi Hà n TÃn đến đánh Bà nh Thà nh thì nguy chi bằng vá» thá»§ Bà nh Thà nh là hÆ¡n.
Long Thư nói :
- Ãại vương muốn vá» xin rút quân từ từ, kẻo quân Hán hay được Ä‘em quân truy kÃch thì khốn .
Hạng vương khen phải. Ngay đêm đó truyá»n rút quân má»™t ná»a, và i ngà y sau má»›i triệt thoái .
Quân thám thÃnh dò biết và o tâu vá»›i Hán vương .
Hán vương sai Chu Bá»™t Ä‘em má»™t toán quân ra khá»i thà nh cách hai mươi dặm đóng đồn canh giữ .
Hạng vương vỠđến Bà nh Thà nh, Phạm Tăng hay tin ra đón tiếp.
Hạng vương thuáºt lại việc Thúc Tôn Thông phản Hán bị chết, Phạm Tăng vá»— tay xuống bà n nói :
- Ãại vương lầm rồi . Thúc Tôn Thông là mưu sÄ© cá»§a Hán, theo phò Hán đã lâu, khi nà o lại có ý hà ng Sở . Ãó chẳng qua thấy Ãại vương vây Huỳnh Dương lâu ngà y mà Hà n TÃn chưa vá» nên láºp kế gạt Ãại vương giải vây vá» Bà nh Thà nh Còn chuyện Thúc Tôn Thông bị chém tôi chắc là chuyện bịa.
Hạng vương như tĩnh ngộ , trợn mắt hét .
- Ãứa thất phu ấy lại dám dùng lá»i dối gạt ta sao ? Thế thì ta phải kéo đại binh trở lại Huỳnh Dương má»›i được .
Phạm Tăng nói :
- Huỳnh Dương phải nhất chiến nhất thắng Ãại vươ ng trì hoãn lâu ngà y, nay kéo binh trở lại e Hà n TÃn vá» kịp , trong đánh ra ngoà i đánh vô thì bất lợi. Xin cứ tạm nghi quân rồi sẽ liệu.
Hạng vương theo lá»i cho quan sÄ© yên nghÄ© .
Quả tháºt, giữa lúc đó Hà n TÃn bắt được Ngụy Báo lại vá» Huỳnh Dương.
Hán vương mừng rỡ há»i :
- Nguyên soái dẹp Ngụy xong rồi, giỠcó nên động binh chăng ?
Hà n TÃn tâu :
- Hạ Duyệt, Trương Ãồng ở Ãại Châu vẫn chưa quy quản. Tôi muốn trước tiên đánh lấy Ãại Châu, rồi thuáºn đưá»ng phá luôn Triệu, Yên, TỠđể cá»§ng cố lá»±c lượng ta.
Ãồng thá»i chặt vây cánh cá»§a địch , sau sẽ đánh Sở má»›i dá»… thắng.
Hán vương nháºn lá»i truyện dẫn Ngụy Báo và gia quyến và o xem mặt.
Khi thấy hai vợ Ngụy Báo là Bạc thị và Quản thị Ä‘á»u có nhan sắc . Hán vương thÃch lắm, lưu cả trong cung rồi há»i Ngụy Báo :
- Nhà ngươi phản phúc nay đã bị bắt , ý nghĩ thế nà o ?
Ngụy Báo đáp :
- Chết là hết.
Giữa lúc đó có tiếng khóc thét lên . Ãó là tiếng khóc cá»§a mẹ Ngụy Báo, má»™t bà lão đã hÆ¡n tám mươi tuổi.
Bà lão nói :
- Ngụy Báo vì ngu dại mà phạm pháp tội đáng chết . Nhưng tôi sinh được chỉ có mình nó nối dòng Tây Ngụy .
Xin Ãại vương niệm tình tha cho chết để khá»i tuyệt tá»± . Ãó là ân đức cá»§a Ãại vương.
Hán vương thở dà i than :
- Ãứa con trai lưng dà i vai rá»™ng như thế mà ý chà thua má»™t bà già . Thôi cÅ©ng vị tình bà lão tha cho hắn khá»i chết .
Liá»n truyá»n lệnh cách hết chức tước cá»§a Ngụy Báo, sai ngưá»i giải vá» Bình Dương cho cùng ở vá»›i Chu Thúc.
Rồi đó, xuống chiếu sai Hà n TÃn độ binh sang Ãại Châu. Má»™t mặt giữ Vương Lăng là m Ãại tướng giao cho Tiêu Hà trấn thá»§ Quan Trung, hầu hạ Thái tá» cai trị nhân dân, láºp ra tôn miếu, xã tắc. Má»i việc Ä‘á»u tùy nghi định liệu .
Tiêu Hà vâng lệnh, sá»›m hôm gắng sức là m việc nà o việc tra xét số bá»™, nà o việc váºn tải lương thá»±c, đâu đó hẳn hòi.
Quân mã Hà n TÃn xuất phát, kẻo thẳng đến Ãại Châu hạ trại cách thà nh ba mươi dặm.
Quân thám thÃnh Ãại Châu hay tin láºp tức chạy vá» báo vá»›i Hạ Duyệt .
Hạ Duyệt bà n vá»›i Trương Ãồng :
- Hà n TÃn á»· tà i Ä‘em quân đến đây xâm chiếm , ta thấy lúc địch quân đưá»ng xa má»›i đến đánh ngay má»™t tráºn là tất thắng.
Trương Ãồng khen phải, cùng vá»›i Hạ Duyệt liá»n Ä‘iểm quân kéo thẳng đến trại Hà n TÃn .
Trá»i trưa nóng ná»±c bà y tráºn xong, Hạ Duyệt sai gá»i tướng Hán ra nói chuyện.
Tướng Hán là Tà o Tham được tin vá»™i phóng ngá»±a ra trước tráºn, Ä‘em má»™t Ä‘oà n quân lão nhược , quân kỳ nghiêng ngá»a, hà ng ngÅ© lá»™n xá»™n.
Hạ Duyệt thấy thế cưá»i lá»›n gá»i Tà o Tham nói :
- Ngưá»i ta đồn Hà n TÃn dụng binh rất giá»i, nay trước mặt ta, ta má»›i thấy đó là lá»i hư truyá»n.
Dứt lá»i chỉ và o mặt Tà o Tham hét :
- Thằng luồn khố đâu, sao không ra đây chịu chết ? Mà y là đứa vô danh tiểu tốt, đem đầu đến đây là m gì ?
Tà o Tham giả cách tức giáºn, vểnh râu, giục ngá»±a xông đến đâm Hạ Duyệt má»™t giáo.
Hai bên rước đánh. Chẳng bao lâu, Tà o Tham bỠchạy Hạ Duyệt thúc quân đuổi theo.
Bỗng có tiếng quân reo hò ầm ĩ, bên tả Quán Anh bên hữu Lưu Quán kéo quân phục xông ra một lược đón Hạ Duyệt lại.
Tà o Tham lúc bấy giỠcũng quay lại đánh.
Hạ Duyệt hoảng vÃa cố gắng chống đỡ nhưng thế cô không là m sao địch nổi, vừa đánh vừa lui.
Mặt trá»i chen núi , binh Hán má»—i lúc má»™t đông thêm .
Hạ Duyệt tự nghĩ :
- Nếu không thoát thân ắt mang tai há»a .
Liá»n nhắm con đưá»ng trống phÃa chân núi Bình SÆ¡n, kéo hÆ¡n trăm quân kỵ chạy và o.
Chạy được và i dặm , đà ng sau quân Hán vẫn đuổi theo, trước mặt lại có một toán quân phục xông ra cản lại, cầm đầu là Vũ vương hầu Phà n Khoái .
Hạ Duyệt luống cuống không biết chạy đưá»ng nà o, chợt thấy mé núi có ánh sáng, ngỡ đó có đưá»ng ra , liá»u chết xông đến, té ra đó là má»™t hang đá.
Phà n Khoái vừa rượt đến. Hạ Duyệt bá» ngá»±a bò lên đỉnh núi trốn , chẳng ngá» có má»™t tiếng pháo nổ . Hà n TÃn dẫn má»™t toán quân hiện đến bắt sống Hạ Duyệt Ä‘em vá» trại.
Bấy giá» trống đã Ä‘iểm canh hai, Trương Ãồng ở trong thà nh không thấy Hạ Duyệt vá», biết Hạ Duyệt lâm nguy, toan Ä‘em binh cứu ứng, thì quân thua tráºn đã chạy vá» báo.
Trương Ãồng láºp tức dẫn quân và o thà nh, đóng chặt bốn cá»a cố thá»§, không dám tÃnh chuyện ứng cứu nữa.
Hà n TÃn bắt được Hạ Duyệt Ä‘em vỠđại doanh há»i :
- Hán vương đức dà y, nghÄ©a trá»ng, sao chúng bay không chịu hà ng phục ?
Hạ Duyệt trợn mắt hét :
- Ta muốn tranh ngôi thiên hạ, láºp chà phục chư hầu, nay việc là m không xong đà nh chịu chết, có đâu lại hà ng phục kẻ nà o.
Hà n TÃn giáºn dữ nói :
- Ãêm đã khuya rồi, chém ngươi cÅ©ng không là m hiệu lệnh trong quân được. Ta tạm giam ngươi, đợi bắt được Trương Ãồng sẽ cùng chém má»™t thể .
Hôm sau, Hà n TÃn Ä‘em quân đến chân thà nh .
Trương Ãồng giữ chặt cá»a thà nh không chịu xuất quân.
Hà n TÃn sai trói Hạ Duyệt triệu đến cho xem, và khuyên trong thà nh ra hà ng.
Trương Ãồng trông thấy Hạ Duyệt, khóc lá»›n nói :
- Trông ngà i bị bắt tôi tháºt Ä‘au lòng.
Hạ Duyệt ngồi trong tù xa, thét lớn :
- Dù chết củng phải giữ giỠthà nh trì không nên vì ta mà quy hà ng thằng chui khố .
Hà n TÃn nổi giáºn truyá»n lôi Hạ Duyệt ra chém.
Trương Ãồng trông thấy vá»™i kêu lên má»™t tiếng rồi từ trên mặt thà nh nhảy xuống chết tươi.
Phó tướng là Vương Tồn và mưu sÄ© Ãan Trung thấy hai ngưá»i đã chết biết không đủ sức thá»§ thà nh bèn mở cá»a ra hà ng.
Hà n TÃn dẫn quân và o thà nh chiêu an dân chúng.
Má»™t mặt á»§y thác cho Trương Tồn , Ãan Trung giữ thà nh, má»™t mặt sai ngưá»i tá»›i Huỳnh Dương báo tin thắng tráºn .
Ãoạn kiểm binh mã tất cả hÆ¡n ba vạn thẳng đưá»ng sang đánh Triệu.
Khi tá»›i Tỉnh Bình . Hà n TÃn truyá»n đóng quân, và gá»i Trương NhÄ© đến nói :
- Nước Triệu có hai mưu sÄ© là Quảng VÅ© Quân và Lý Tả Xa rất có nhiá»u mưu lạ, chúng ta không nên khinh chiến . Phải sai ngưá»i dò xét địch tình trước đã. Nếu cứ kéo quân và o ắt bị chặn nghẽn đưá»ng váºn lương, binh cÆ¡ nguy hiểm.
Trương Nhĩ nói :
- Trần Dư tuy khéo dùng quân nhưng không biết sông biển, mặc dù Lý Tả Xa là kẻ lắm mưu chước, nhưng Trần Dư cũng không chịu dùng .
Hà n TÃn nói :
- Ãà nh váºy nhưng phải dò xét kỹ cà ng. Không hiểu địch tình không là m sao thá»§ thắng được.
Trương NhÄ© vâng lá»i, sai kẻ tâm phúc giả là m khách buôn, lẻn và o thà nh nước Triệu nghe ngóng.
NhỠđó, những lá»i bà n bạc cá»§a Thanh An Quân và Lý Tả Xa đối vá»›i Triệu vương, Hà n TÃn Ä‘á»u rõ cả.
Má»™t hôm, Triệu vương Ä‘ang cùng vá»›i Thà nh An quân và Trần Dư bà n quốc sá»±, xảy được tin Hà n TÃn dẫn ba mươi vạn quân sang đánh, hiện đóng nÆ¡i cá»a Tỉnh Bình.
Triệu vương láºp tức cho đòi Lý Tả Xa và o, để cùng đà m luáºn.
Tả Xa nói với Trần Dư :
- Tôi nghe nói Hà n TÃn từ khi qua sông, bắt Ngụy vương, giết Hạ Duyệt thế quân rất mạnh. Quân địch Ä‘ang hăng mà chúng ta dùng sức đối địch thì không thể nà o thắng được. ÃÆ°á»ng Tỉnh Bình rất hiểm, xe Ä‘i không thẳng bánh, lÃnh Ä‘i không thể xắp hà ng, như thế đưá»ng váºn lương quân Hán rất khó . Túc hạ hãy cấp cho tôi ba vạn quân, tôi theo đưá»ng ra đó chẹn đưá»ng. Trong nà y Túc hạ cứ giữ thà nh không đánh, tôi tưởng không quá mưá»i ngà y quân Hán sẽ lui tức khắc .
Thà nh An Quân nói :
- Ãó là cái mưu trà trá. Quân ta vẫn tá»± xưng là quân nhân nghÄ©a tại sao lại dùng cải mưu trà trá ấy ? Vả lại, quân Hà n TÃn tuy nói là mấy chục vạn nhưng từ xa má»›i đến, ngưá»i ngá»±a má»i mệt. Ta lấy sức thá»§ thắng má»›i là m cho chư hầu nể oai.
Thà nh An Quân nhất định không nghe lá»i Tả Xa . Bá»n thám thÃnh hay tin ấy vá» báo vá»›i Hà n TÃn .
Hà n TÃn mừng rỡ, láºp tức kéo quân sang đưá»ng Tỉnh Bình.
Khi gần đến cá»a ai, trá»i đã ná»a đêm, Hà n TÃn chá»n hai nghìn quân ky, giao cho má»—i ngưá»i má»™t lá cá», bắt phải lẻn ra sau chân núi lần đến cạnh trại Trần Dư để dò xem trong trại động tÄ©nh lẽ nà o, và dặn :
- Sáng mai, khi giao chiến vá»›i quân Triệu ta giả vá» thua bá» chạy, quân Triệu tất bá» thà nh xua quân Ä‘uổi theo. Các ngươi thừa cÆ¡ đột nháºp và o thà nh Triệu cắm cá» Hán lên, tức khắc quân Triệu phải loạn.
Các tướng vâng lệnh, sắp đặt theo hiệu lệnh cá»§a Hà n TÃn.
Trá»i gần sáng, Hà n TÃn gá»i Trưong NhÄ© , Tà o Tham , Phà n Khoái đến bảo :
- Ngà y nay đánh Triệu không cần dùng cÆ¡m sá»›n, nên truyá»n ba quân tạm ăn lót lòng , chừng nà o phá quân Triệu xong sẽ dùng bữa cÅ©ng chẳng muá»™n.
Các tướng ngơ ngác nghĩ thầm :
- Nước Triệu quân tướng hùng mạnh lẽ nà o lại phá gấp được như váºy ?
Tuy nhiên, không ai dám cãi lá»i.
Hà n TÃn liá»n dà n quân quay lưng vá» phÃa sông, chỠđịch quân.
Quân Triệu thấy thế cưá»i sặc sụa, bảo thầm :
- Có tướng nà o lại dùng binh nguy hiểm như váºy .
Hà n TÃn quả là kẻ hư danh !
Trá»i đã sáng rõ . Hà n TÃn kéo cá» trống là m hiệu . Trong thà nh, quân Triệu cÅ©ng khai thà nh ồ ạt kéo ra.
Hà n TÃn và Trương NhÄ© đốc quân đánh được má»™t lúc liá»n giả thua bá» chạy vá» mé sông, quân Hán dồn vá» má»™t góc
Quân Triệu thấy vây reo lên tỠmở. Rồi tiếng chiêng, tiếng trống giục vang tai, quân Triệu ùa tới đánh rất ngặt.
Bấy giá» các tướng Hán như Phà n Khoái, Tà o Tham thấy thế nguy không biết là m cách nà o, đà nh xua quân lại liá»u chết đánh vá»›i quân Triệu.
Trong cái thế túng cùng ấy, quân Hán liá»u mạng chết đánh quá hăng, quân Triệu sợ hãi không dám đến gần .
Giữa lục đó hai nghìn quân kỵ của Hà n Tm đã bố trà trong đêm tối, lẻn và o trại quân Triệu cắm toà n cỠHán .
Quân Triệu Ä‘ang đánh vá»›i quân Hán nhìn lại thấy doanh trại mình Ä‘á»u có địch kỳ , ngỡ là quân Hán đã phá được Triệu, mạnh ai nấy bá» chạy. Trần Dư tuốt gươm chém chết mấy tên, nhưng cÅ©ng không là m sao cản lại nổi .
Quân Hán thừa thế đuổi đánh quân Triệu một hồi rồi kéo thẳng và o thà nh bắt sống vua Triệu và chiêu an bá tánh.
Các tướng Ä‘á»u há»i Hà n TÃn :
- Theo binh pháp, bà y tráºn quay lưng vá» mé sông là việc tối kỵ , sao Nguyên soái lại bố trì tráºn vừa rồi như thế ?
Hà n TÃn nói :
- Dùng thá»§y bối cÅ©ng là theo binh pháp. Binh pháp có nói : "ÃÆ°a và o chá»— chết thì má»›i sống, đặt và o chá»— mất thì má»›i còn". Trong cái nguy hiểm, ai không dốc lòng bảo vệ mạng sống cá»§a mình.
Các tướng Ä‘á»u phục thầm. Rồi đó Hà n TÃn sai Ä‘i tìm bắt các tướng Triệu.
Các tướng dẫn quân tá»§a ra khắp nÆ¡i bắt được Lý Tả Xa dẫn vá», còn Thà nh An Quân thì đã chết trong đám loạn quân rồi.
Hà n TÃn trông thấy Lý Tả Xa mừng rỡ, vá»™i bước đến mở trói, má»i ngồi, và há»i :
- Bây giá» tôi muốn sang Bắc đánh nước Yên, sang sông đánh nước Tá», phải là m cách nà o má»›i thà nh công ?
Lý Tả Xa nói :
- Kẻ đại phu nước đã mất thì không thể.bà n đến việc giữ nước, viên tướng đã bị thua không thể nà o nói mạnh.
Hà n TÃn nói :
- Bá Lý HỠở nước Ngu mà nước Ngu mất, sang nước Tần, nước Tần dá»±ng lên nghiệp bá. Có phải là ông ta ngưá»i ở nước Ngu mà không ở nước Tần đâu. Ãó chẳng qua má»™t đà ng biết dùng, má»™t đà ng không biết dùng váºy. Nếu Thà nh An Quân chịu dùng kế cá»§a ông thì nay tôi đã bị bắt rồi, có đâu ngồi hầu chuyện vá»›i ông được.
Tiếp đó Hà n TÃn lại dùng lá»i tâng bốc Lý Tả Xa, coi Lý Tả Xa như báºc thầy váºy.
Lý Tả Xa nói :
- Tôi nghe nói kẻ khôn nghÄ© má»™t nghìn Ä‘iá»u ắt nghÄ© má»™t Ä‘iá»u lầm, ngưá»i ngu nghÄ© má»™t nghìn Ä‘iá»u ắt có má»™t Ä‘iá»u phải. Bởi váºy, dẫu lá»i nói cá»§a kẻ ngông cuồng, thánh nhân cÅ©ng Ä‘em ra mà lá»±a chá»n. Kế cá»§a tôi chưa chắc đã dùng được , tuy nhiên tướng quân đã gạn há»i không lẽ tôi chẳng giải bầy. Tướng quân bắt Ngụy Báo, giết Hạ Duyệt, cả đến Thà nh An Quân là ngưá»i có mưu lược, chỉ má»™t tráºn, tướng quân hạ được cá»a Tỉnh Bình, phá được hai mươi vạn quân Triệu, khiến cho khắp thiên hạ ai cÅ©ng nghe danh. Ãó là chá»— sở trưá»ng cá»§a tưởng quân. Nhưng bây giá», quân sÄ© Ä‘ang má»i mệt, nếu kéo binh sang đánh Yên, trong lúc đó nước Yên Ä‘ang mạnh mẽ, tôi tưởng đó là điểm yếu cá»§a tướng quân đó. Ngưá»i dụng binh giá»i không khi nà o Ä‘em cái nhược Ä‘iểm cá»§a mình đối chá»i vá»›i ưu thế cá»§a kẻ khác.
Hà n TÃn há»i vá»™i ?
- Theo ý Tiên sinh thì nên thế nà o ?
Lý Tả Xa nói :
- Cái kế cá»§a tướng quân bây giá» không gì bằng cho quân lÃnh nghỉ ngÆ¡i, bồi bổ thá»±c lá»±c. Lấy uy danh cá»§a mình Ä‘em phá»§ dụ Yên, Tá». Tôi tưởng tướng quân không kéo binh tá»›i, Yên, Tá» má»›i sợ.
Hà n TÃn nói :
- Vâng, lá»i dạy cá»§a Tiên sinh rất hay, tôi xin lấy kế đó là m lòng.
Liá»n viết má»™t bức thư sai Tùy Hà là m sứ, sang nước Yên, còn mình vẫn đóng quân nÆ¡i nước Triệu.
Nước Yên từ khi nghe Hà n TÃn phá Triệu, chém Thà nh An Quân, dân chúng nhốn nháo không an. Vua
Yên thấy váºy rất lo lắng, đòi mưu sÄ© Khoái Văn Thông và o nghÄ© kế.
Văn Thông nói :
- Thế quân Hà n TÃn tuy mạnh nhưng chinh chiến đã lâu ngà y ắt má»i mệt. Hiện nay Hà n TÃn đóng quân nÆ¡i nước Triệu, sá»›m tối sẽ cho ngưá»i mang thư đến dụ hà ng.
Nếu có ngưá»i đến, xin Ãại vương chá»› nháºn lá»i vá»™i, để tôi sang Triệu dò xét địch tình rồi sẽ liệu.
Yên vương nháºn lá»i. Quả nhiên, chẳng bao lâu Tùy Hà mang thư đến.
Vua Yên xem thư xong, truyá»n đặt tiệc khoản đãi, rồi phái Văn Thông sang Triệu dò la mình hình quân Hán .
|

15-10-2008, 10:57 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 30
VỠBà nh Thà nh , Phạm Tăng lìa Sở Bá
Ra Huỳnh Dương , Ká»· TÃn thay Hán vương
Sau khi qua đến thà nh Triệu, Khoái Văn Thông xin và o yết kiến Hà n TÃn, Hà n TÃn mừng rỡ tiếp rước rất
háºu, và nói :
- Tiên sinh tá»›i đây hẳn vì việc nước, muốn cho tôi giải binh giao hòa . Thiết tưởng, Ä‘iá»u đó chẳng khó khăn gì . Nếu nước Yên chịu đầu hà ng thì tôi đóng yên quân lÃnh, nghỉ việc chiến tranh, khá»i là m khổ dân. Nhưng nếu Tiên sinh chỉ khuyên tôi bãi binh, mà nước Yên còn là m phên lÅ©y cho Sở thì tôi sẽ Ä‘em quân tá»›i sông Dịch, diá»…n võ trong Yên Ãà i . Dầu Nhạc Nghị tái sinh, Kinh Kha sống lại cÅ©ng chẳng sợ.
Nói dứt lá»i, Hà n TÃn sai ngưá»i đưa Khoái Văn Thông ra nghỉ nÆ¡i quán dịch, không há»i han gì nữa.
Khoái Văn Thông ở đó luôn mấy ngà y, không được Ä‘i đâu lòng buồn bá»±c vô cùng, song không biết tÃnh sao.
Một hôm, bỗng có Lý Tả Xa đến thăm.
Khoái Văn Thông mở cá»a má»i và o, mỉm cưá»i nói :
- Không ngỠông lại Ä‘em nước Triệu nạp cho nước Hán. Trần Dư mất đầu, Triệu vương bi bắt, tình cảnh ấy tháºt đáng thương.
Lý Tả Xa nghiêm nét mặt nói :
- Ông lầm rồi . Vạn việc trong vÅ© trụ phải theo mệnh hệ chung. "Thuáºn thiên giả tồn, nghịch thiên giả phong".
Hán vương vì vua NghÄ©a Ãế trừ đứa hung bạo, Ä‘em lại thái bình thanh trì cho thiên hạ chẳng hợp vá»›i lòng trá»i sao. Ông xét việc hẹp hòi khư khư như là m tôi nước Sở, là là m trái vá»›i mệnh trá»i, pháºt lòng thiên hạ. Bởi Triệu vương không nghe lá»i tôi nên mất chức lụy thân. Ông tá»± xét Hán vương và Hạng vương ai là chân chúa ?
Văn Thông ngồi trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Có lẽ Hán vương.
Lý Tả Xa lại há»i :
- Trương Lương, Hà n TÃn so vá»›i các tướng Sở bên nà o giá»i hÆ¡n ?
Văn Thông đáp :
- DÄ© nhiên Trương Lương và Hà n TÃn giá»i hÆ¡n rồi.
Lý Tả Xa cưá»i lá»›n nói :
- Thế thì Hán phải được, Sở chắc phải thua, cớ sao lại bỠHán mà phò Sở.
Khoái Văn Thông nÃn lặng hồi lâu rồi nói :
- Lá»i ông rất có lý. Tôi sang đây vá»›i sứ mạng là khuyên Hà n TÃn bãi binh, không ngá» lại bị các ông khuyên tôi bá» Sở theo Hán.
Lý Tả Xa nói :
- Lý vô nhị thị. Cái gì phải thì là m. Lẽ khôn dại trong Ä‘á»i dà nh cho kẻ thức thá»i, cần gì ngà i phải nói Ä‘iá»u ấy.
Văn Thông nói :
- Thế thì ngà i đưa tôi và o yết kiến Hà n Nguyên Soái để nói chuyện hòa hảo. Sau đó, tôi sẽ tỠý xin ở luôn bên nà y phò Hán.
Tả Xa mừng rỡ, đưa Khoái Văn Thông và o tướng phủ.
Hà n TÃn tiếp đãi Văn Thông rất háºu. Văn Thông xin trở vá» nước Yên khuyên Yên vương hà ng Hán, và thu xếp theo phò Hán chúa.
Hà n TÃn rất đẹp lòng, sai Tà o Tham, Phà n Khoái lãnh má»™t vạn quân theo Khoái Văn Thông vá» nước bái yết vua Yên, nói rõ đạo đức cá»§a Hán vương và tà i năng cá»§a Hà n TÃn, khuyên vua Yên bá» Sở phò Hán.
Vua Yên tươi cưá»i nói :
- Ta muốn hà ng Hán đã lâu, chẳng qua muốn để Văn Thông đi dò xét thêm cho rõ. Nay đã hiểu chân tình, còn gì nghi ngại.
Nói xong, mở tiệc đãi đằng hai tướng Hán và truyá»n lệnh chá»n và i trăm kỵ binh, hôm sau tá»± mình Ä‘i vá»›i hai tướng sang Triệu, yết kiến Hà n TÃn.
Hà n TÃn bảo Yên vương thảo tá» hà ng biểu rồi cho ngưá»i đưa vá» Huỳnh Dương dâng lên vua Hán, đồng thá»i chÄ©nh đốn quân mã lo việc đánh Tá».
Tin đồn đến nước Sở, Phạm Tăng và Chung Ly Muội thất kinh cùng và o tâu với Hạng vương :
- Hà n TÃn bắt Ngụy Báo, chém Hạ Duyệt, phá nước Triệu, nay lại lấy nước Yên, Ä‘i đến đâu cÅ©ng không ai địch nổi. Hiện Hán vương án binh nÆ¡i Huỳ nh Dương, Ãại vương nên nhân lúc nà y trừ sá»›m Ä‘i kẻo để di há»a .
Hạng vương nói :
- Ta dã có ý định khởi binh đánh Hán, nay các ngươi bà n như thế tất phải lẽ .
Liá»n truyá»n lênh Ä‘iểm mưá»i muôn binh, ná»™i ngà y đó xuất phát thẳng đến Huỳnh Dương .
Quân thám thÃnh được tin vá» báo vá»›i Hán vương.
Hán vương vá»™i đòi Trương Lương, Trần Bình và o triá»u thương nghị .
Hán vương nói :
- Nghe tin Bá vương lại kéo bá»n đánh Huỳnh Dương ná»a. Bây giá» Vương Lăng vì quá thương mẹ bệnh chưa là nh, Anh Bố trở vá» Cảnh Giang, còn các tướng Ä‘i đánh các nÆ¡i , trong thà nh trống rá»—ng lấy ai đối địch.
Trần Bình thưa :
Hạng vương trước đây thua mấy tráºn, lòng đã nao núng, nay sở dÄ© kéo binh qua đây là nghe lá»i Phạm Tăng , Chung Ly Muá»™i và Long Thư. Các ngưá»i ấy là đầu não, khiến sức mạnh cá»§a Hạng vương. Nếu không có các ngưá»i ấy thì sức mạnh cá»§a Hạng vương cÅ©ng thà nh vô dụng .
Nay xin Ãại vương dùng má»™t số và ng bạc là m kế phản gián, khiến vua tôi nước Sở ngá» vá»±c nhau, không còn ai tin tưởng nhau nữa, bấy giá» ta lợi dụng cÆ¡ há»™i ấy phản công tất thắng được.
Hán vương nháºn lá»i, trao cho Trần Bình bốn vạn lạng và ng để thi hà nh việc phản gián.
Trần Bình Ä‘em số và ng đó thuê rất nhiá»u ngưá»i phao những giá»i gièm pha rằng : "Bá»n Chung Ly Muá»™i láºp
công rất nhiá»u, mà không được má»™t mảnh đất là m vua. Vì nay há» muốn tư thông vá»›i Hán hợp sức đánh Sở, để chia
của Sở "
Lá»i đồn ấy thấu đến tai Hạng vương. Và Hạng vương bắt đầu nghi ngá» bá»n Chung Ly Muá»™i không muốn dùng vá»›i há» bà n việc như trước nữa.
Sau khi quân Sở kéo đến thà nh Huỳnh Dương hạ trại xong, Hạng vương tự mình cưỡi ngựa đến bốn mặt thà nh, xem xét tình thế.
Luôn ba ngà y, Hạng vương không thấy thà nh động tÄ©nh gì cả cho là trong thà nh hết kẻ đối địch, liá»n truyá»n quân đặt há»a pháo công thà nh.
Quân Sở vừa công phá, thì trên gá»— đá lăn xuống tÆ¡i bá»i , tên bắn như mưa. Quân Sở không là m sao công hãm được nữa.
Hạng vương tức giáºn đốc quân đánh luôn bảy ngà y . Bấy giá» Trương Lương và o ra mắt Hán vương, tâu :
- Hạng vương đánh rất ngặt, ta phải sai sứ ra ngoà i thà nh xin hà ng. Tôi chắc thế nà o Hạng vương cÅ©ng sai sứ và o thà nh giảng hòa. Lúc ấy ta sẽ thừa cÆ¡ dùng kế ly gián cá»§a Trần Bình, là m cho vua tôi nước Sở lìa nhau thì má»›i khá»i nguy .
Hán vương há»i :
- Nếu Sở không chiu cho mình hòa thì là m thế nà o ?
T rương Lương nói :
- Hạng vương vốn tánh nóng nảy, đánh thà nh đã mấy ngà y mà không lấy được, lòng đang bực bội. Nếu ta nhân nhượng sẽ là m cho Hạng vương dịu lòng căm phẫn mà nghe theo.
Hán vương không tin, nhưng cÅ©ng nghe theo lá»i, sai Tùy Hà là m sứ sang dinh Sở.
Tùy Hà và o ra mắt Hạng vương và nói :
- Trước Hán vương cùng vá»›i Bệ hạ há»p quân đánh Tần, kết là m anh em, sau lại được Bệ hạ phong là m vua Hán Trung, Æ¡n ấy Hán vương vẫn thưá»ng nhắc nhở mãi.
Chỉ vì Hán Trung đất Ä‘ai cháºt hẹp không đủ dung thân nên má»›i kéo binh sang Ãông, mục Ä‘Ãch đổi chá»— không có ý soán nghiệp "Bá vương". Nay mai được đất Quan T rung thì ý nguyện đã toại, váºy xin cắt từ Huỳnh Dương vá» Tây là thuá»™c Hán, từ Huỳnh Dương vá» Ãông là thuá»™c Sở. Hai bên giao hòa, cùng nhau giữ đất mình hưởng phú quý, xin Bệ hạ xét cho.
Hạng vương nghe nói nghĩ thầm :
- Ta đóng đô nÆ¡i Bà nh Thà nh đất cát hẹp hòi, lương thá»±c kém cá»i, nếu ra tranh hùng vá»›i Hán còn gặp nhiá»u khó khăn. HÆ¡n nữa, trong lúc chư hầu nổi lên là m phản, ta hắn tạm giảng hòa để cá»§ng cố thá»±c lá»±c rồi sau sẽ liệu .
Liá»n sai Phạm Tăng là m sứ sang Huỳnh Dương bà n vá»›i Hán việc giảng hòa.
Phạm Tăng nói :
- Không nên ? Chẳng qua Ãại vương đánh thà nh quá gấp nên há» mượn kế cầu hòa để tÃnh việc quân cÆ¡. Xin Ãại vương thêm há»a pháo, đốc thêm binh mã, đánh má»™t tráºn cho tan tà nh đừng có nghe lá»i lừa phỉnh cá»§a quân giặc
Hạng vương do dá»± không quyết, lại gá»i Tùy Hà đến nói :
- Nhà ngươi cứ trở vá» rồi ta sẽ tÃnh sau .
Tùy Hà tâu :
Việc nà y tôi tưởng Ãại vương không nên do dá»±. Vì cÆ¡ há»™i không thể lúc nà o cÅ©ng có được. Hà n TÃn vừa diệt Triệu, lấy Yên, hẹn vá»›i chư hầu nay mai Ä‘em quân vá» cứu Huỳnh Dương ; chừng ấy Ãại vương bị thế ná»™i công ngoại kÃch muốn đánh cÅ©ng không được, cầu hòa cÅ©ng không xong.
Hạng vương nói :
- Nhà ngươi nói cÅ©ng phải. Váºy cứ vá» trước, ta sẽ sai ngưá»i sang giảng hòa.
Tùy Hà bái biệt Hạng vương trở và o thà nh thuáºt lại công việc cho Hán vương nghe.
Hán vương gá»i Trần Bình đến há»i :
- Sớm tối ngà y mai thế nà o sứ Sở cũng đến đây. Ngươi dùng kế gì mà ly gián được vua tôi hỠ?
Trần Bình ghé và o tai Hán vương nói nhá» mấy lá»i.
Hán vương gáºt đầu nói :
- Kẻ ấy mà thà nh tựu, Phạm Tăng ắt phải vong mạng.
Trần Bình liá»n sai ngưá»i sắp sá»a các việc, chỠđón sứ giả nước Sở.
Sáng hôm sau, quả nhiên sứ giả bên Sở là Ngu TỠKỳ xin và o yết kiến.
Bây giá» Hán vương vì đêm uống rượu quá say nên ngá»§ chưa dáºy, Từ Kỳ phải ra tạm nghỉ nÆ¡i quán dịch .
Trương Lương và Trần Bình sai bà y má»™t yến tiệc nÆ¡i má»™t cao lâu kÃn đáo, trang hoà ng rất sang trá»ng rồi má»i Ngu Từ Kỳ đến.
Hai ngưá»i há»i :
- Phạm quân sư lâu nay vẫn được mạnh giá»i chứ ? Ngà i sai ông sang đây có việc gì chăng ?
Ngu TỠKy đáp :
- Tôi là sứ giả nước Sở chứ đâu phải sứ giả của Phạm quân sư.
Trương Lương và Trần Bình giả cách ngạc nhiên, nói :
- Chúng tôi tưởng ông là sứ giả của Phạm quân sư té ra là sứ giả của Hạng vương ?
Dứt lá»i sai ngưá»i đưa Tá» Kỳ đến má»™t căn quán cháºt hẹp, và sai ngưá»i Ä‘em cÆ¡m lên thết.
Tá» Kỳ dùng xong bữa cÆ¡m tầm thưá»ng ấy thì nghe tin Hán vương đã dáºy, vá»™i sắp sá»a mÅ© áo và o chầu . Bấy giá» Hán vương chưa rá»a mặt, thấy Tá» Kỳ bước và o liá»n sai má»™t viên hầu cáºn đưa Tá» Kỳ qua má»™t gian phòng kÃn ngồi chá» . Tá» Kỳ ngồi đó má»™t mình, lòng thấy bồi hồi, chẳng biết tại sao vua tôi nhà Hán có nhiá»u cừ chỉ thầm kÃn, dè dặt như váºy.
Lúc Ä‘ang suy nghÄ©, Tá» Kỳ chợt thấy gần đó có má»™t án thư, bên trên chồng chất nhiá»u thư từ các nÆ¡i gởi đến.
Gợi tánh tò mò, TỠKỳ bước đến xem. Trong số đó có một bức thư không ký tên, trong thư đại khái nói :
- Hạng vương ngà y nay lòng ngưá»i không phục, binh mã chỉ còn hÆ¡n và i mươi vạn, và thế lá»±c má»—i ngà y má»™t yếu dần.
Ãại vương chá»› có giảng hòa là m chi hãy gá»i Hà n TÃn vá» ngay Huỳnh Dương đối địch. Lão thần vá»›i bá»n Ch ung Ly Muá»™i xin là m ná»™i ứng. CÆ¡ nghiệp nứớc Sở phá không khó khăn gì.
Còn như số và ng cá»§a Ãại vương ban cho, lão thần quyết không dám nháºn lãnh. Chỉ xin, sau khi phá được Sở rồi, Ãại vương cấp cho má»™t mảnh đất và má»™t vương vị để an hưởng tuổi già , truyá»n lại cho con cháu ngà y sau, thế là đủ lắm.
Xin miễn ký tên ?
Ngu Tá» Kỳ xem thư xong giáºt mình nghÄ© thầm :
- Gần đây nghe trong quân có tiếng thì thầm Phạm quân sư tư thông vá»›i Hán, nhưng ta không tin. Nay xét thái độ vua tôi nước Hán, lại có bức máºt thư nà y thì rõ lá»i đồn kìa là chuyện tháºt .
NghÄ© rồi bá» bức máºt thư và o túi, trở vá» ngồi nÆ¡i chá»— cÅ© .
Một lúc sau, Tùy Hà đến nói :
- Hán vương đã lâm triá»u, xin má»i ngà i và o bệ kiến.
Ngu TỠKỳ bước và o Hán vương nói :
- Ta vá»›i Hạng vương ngà y xưa có Ä‘Ãnh ước trước mặt vua Hoà i vương, há»… ai và o Quan rnmg trước thì được là nh vua. Vá» sau ta và o Quan Trung trước, lẽ ra ta được là m vua Quan Trung má»›i phải. Hạng vương bá»™i tÃn, nhưng nay ta đã lấy được Quan Trung rồi thì chà nguyện đã đủ. Ta không còn muốn cùng Hạng vương tranh hùng là m khổ muôn dân. Váºy xin cùng Hạng vương giao hòa, rạch đôi đất nước, phÃa Tây Huỳnh Dương là Hán, phÃa Ãông Huỳnh Dương là Sở. Túc hạ vá» chầu Bá vương hãy nói giùm cho .
Ngu TỠKỳ nói :
- Sở vương tôi đã lãnh ý ấy, bây giá» chỉ muốn được cùng Ãại vương gặp nhau để bà n việc giao hảo.
Hán vương nói :
- Túc hạ cứ trở vá». Ta bà n bạc Ãt lâu thế nà o cÅ©ng cùng Bá vương há»™i ngá»™ má»™t phen.
Ngu Tá» Kỳ bái biệt, vá» thẳng đến dinh Sở, Ä‘em những chuyện vừa xảy ra thuáºt lại cho Hạng vương nghe, và đưa cho Hạng vương xem bức máºt thư đã lấy được trong thà nh Huỳnh Dương.
Hạng vương xem thư mặt bừng sát khÃ, hét lá»›n :
- Thằng giặt già đó dám phản phúc ta như thế sao ? Ta quyết không dung thứ.
Ngu TỠKỳ nói :
- Tuy váºy, song chưa biết sá»± thá»±c như thế nà o, xin Ãại vương hãy suy xét kỹ cà ng má»›i được.
Phạm Tăng hay được việc đó, vá»™i vã và o triá»u ra mắt Hạng vương, vừa lạy vừa nói :
- Tôi thá» Ãại vương đã lâu. Ä‘em hết tâm can gìn giữ lòng trung, có đâu lại tư thông vá»›i Hán. Ãó chẳng qua là kế ly gián cá»§a địch quân muốn cho vua tôi ta chia ta để dá»… bá» thao túng. Xin Ãại vương đừng lầm mưu ấy.
Hạng vương nói :
- Ngu Tá» Kỳ là kẻ thân tÃn cá»§a ta, bao giá» lại tìm lá»i dối trá.
Phạm Tăng đã biết tánh nóng nảy hẹp hòi cá»§a Hạng vương, biết không thể minh oan cho nịnh được, liá»n nói :
- Ngà y nay việc thiên hạ như thế cÅ©ng tạm yên.Ãại vương gánh vác lấy cÅ©ng đủ. Lão thần nà y thá» phụng Ãại vương đã lâu, vất vả đã nhiá»u, nếu không dùng nữa, lão thần xin được mang nắm xương tà n vá» quê. Ãó là ơn lá»›n cá»§a Ãại vương.
Hạng vương nghÄ© vì Phạm Tăng đã láºp nhiá»u công to không nỡ giết hại, nên sai ngưá»i đưa vá» Ä‘iá»n dã.
Phạm Tăng từ biệt Hạng vương trở ra vừa đi, vừa than :
- Ta hết lòng với Sở mà Hạng vương lại có lòng ngỠvực ôi ! việc nà y không phải thương hại cho ta mà thương hại cho Hạng vương gặp chuyện không may.
Lúc Ä‘i dá»c đưá»ng, Phạm Tăng vừa buồn vừa tức. Buồn vì biết trước rằng Sở sẽ bị Hán diệt, tức vì mình Ä‘em thân phụng thá» Hạng vương, má»™t kẻ hữu dõng vô mưu.
Chẳng bao lâu Phạm Tăng lâm bệnh, phát má»™t cái nhá»t rất lá»›n ở lưng, rồi chết, thỠđược 71 tuổi.
Hạng vương hay tin, hối háºn chẳng cùng, sai ngưá»i Ä‘em xác Phạm Tăng vá» Bà nh Thà nh khâm liệm và mai táng trá»ng lá»….
Hán vương được tin Phạm Tăng tạ thế, mừng rỡ nói vá»›i triá»u thần :
- Thế là ta đã trừ được cầi lo trong tâm phúc ta rồi.
Từ đấy, Hán vương không còn nhắc đến việc giao hòa nữa. .
Hạng vương hồi tỉnh, biết được Phạm Tăng chết oan, lòng xót xa, Ä‘au đớn, gá»i bá»n Chung Ly Muá»™i đến nói:
~ Các ngươi cứ yên tâm, chá»› nên nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì. Từ nay ta không bao giá» nghe lá»i dèm pha nữa.
Chung Ly Muội thưa :
- Tôi thá» Ãại vương trong mấy năm nay, tuy tà i năng không có gì nhưng tấm lòng sắt đá không thể lay nổi.
Luôn bữa đó, Hạng vương phong cho Hạng Bá là m Quân sư, tất cả việc lá»›n nhá» trong nước Ä‘á»u giao cho Hạng Bá trông nom.
Ãoạn cỠđại binh sang vây thà nh Huỳnh Dương, công phá rất dữ.
Hán vương lo lắng, gá»i các tướng đến há»i :
- Ãại binh Hà n TÃn chưa vá», trong thà nh không ai là địch thá»§ cá»§a Hạng vương, váºy các khanh có kế gì giải vây chăng ?
Các tướng còn Ä‘ang bà n mưu tÃnh kế, thì đại có quân thám thÃnh vá» báo :
- Hạng vương sắp ngăn hạ lưu sông Vinh, cho nước chảy và o Huỳnh Thà nh .
Tin nà y là m cho Hán vương luống cuống, vội đòi Trương Lương và Trần Bình và o nghị kế.
Trần Bình tâu :
- Tôi có má»™t kế, có thể phá được vòng vây nà y, song chỉ sợ ở đây không có báºc trung thần nà o dám chịu nạn thay cho Ãại vương.
Chu Bá»™t và các võ tướng Ä‘á»u nói :
- Sao ngà i lại khinh thị chúng tướng như váºy ?
Chúng tôi theo phò Chúa thượng đã lâu, dẫu phải bỠthây ctĩng không tiếc.
Trần Bình vừa cưá»i vừa nói :
- Cái đó clủ là kế sâu xa, có lẽ các ngà i chưa hiểu ý
Hán vương há»i :
- Tiên sinh có kế chi, xin nói rõ ra đây cho má»i ngưá»i bà n luáºn.
Trần Bình ghé và o tai Hán vương nói nhá». Hán vương khen phải và nói :
- Kế đó rất hay. Trương Lương nên cố gắng thực hiện mới được.
TrÆ¡ng Lương tuân lệnh vá» dinh mở má»™t tiệc rượu má»i các tướng đến dá»±.
Các tướng lần lượt đến, thấy giữa phòng tiệc có treo má»™t bức tranh lá»›n, vẽ má»™t chiếc xe, trong đó cố ngưá»i ngồi, sau có hai vạn quân kỵ Ä‘ang Ä‘uổi theo rất gấp. Ãà ng trước là má»™t khu rừng ráºm. Trong rừng có má»™t ngưá»i Ä‘ang nấp.
Các tướng không rõ bức tranh ấy có nghÄ©a gì, tại sao Ä‘em treo trong phòng tiệc, liá»n há»i Trương Lương
Trương Lương đáp :
- Ngà y xưa, vua Cảnh Công nước TỠđánh nhau vá»›i quân Tấn. Cảnh Công thua to, quân sÄ© Ä‘á»u trốn hết, há» bá» Cảnh Công ngồi má»™t mình trong xe. May có má»™t nông phu trông thấy vá»™i đẩy xe cho Cảnh Công Ä‘i trốn . Tuy nhiên, quân Tấn Ä‘uổi theo rất ngặt, khó mà trốn thoát nổi.
Ngưá»i nông phu nói : "Nguy đến nÆ¡i rồi, Chúa công nên đưa áo quần cho tôi mặc, tôi sẽ ngồi nÆ¡i xe nà y chịu chết thay cho Chúa công, còn Chúa công nên trốn và o rừng thoát nạn . Cảnh Công nói ; "Ta được thoát nạn mà nhà ngươi bi giết, lòng ta sao đà nh". Ngưá»i nông phu lại nói : "Tôi chết Ä‘i, chỉ như trong rừng ráºm mất má»™t cây nhá» còn Chúa công mất là giang sÆ¡n nước Tá» phải mất. Xin Chúa công xét nghÄ©". Cảnh Công theo lá»i, đổi ngay áo cho ngưá»i nông phu, rồi trốn và o rừng. Quân Tấn Ä‘uổi theo thấy ngưá»i nông phu mặc long bà o ngồi trên xe ngỡ là Cảnh Công bắt Ä‘em vá» nạp cho vua Tấn. Vua Tấn biết ngưá»i nông phu đó không phải là Cảnh Công liá»n truyá»n Ä‘em chém . Ngưá»i nông phu nói : "Tôi đã thay mạng cho Chúa công tôi thoát nạn thì chết là việc thưá»ng tôi đâu sợ . Duy chỉ tiếc rằng vua Tấn giết tôi, sau nà y có ngưá»i và o muốn thay mạng cho vua cÅ©ng không dám , vì há» sợ sẽ bị giết như tôi . Vua Tấn nghe nói khen ngưá»i có nghÄ©a , tha chết cho nông phu. Vì thế mà nông phu lại cÅ©ng không chết. Tranh nà y vá» sá»± tÃch đó .
Các tương nghe nói mặt mà y ngơ ngác chưa hiễu ý .
Trương lương nói tiếp :
- Ấy cÅ©ng nhá» ngưá»i nông phu mà . Tá» Cảnh Công sau nà y dá»±ng nên nghiệp bá, tiếng để sá» xanh . Ngà y nay vẫn còn khen ngợi. Nay Chúa thượg ta ngá»™ nạn , chẳng khác nà o như Cảnh Công thế mà không ai bắt chước là m cái việc ngưá»i nông phu. Vì váºy, tôi treo bức tranh nà y lên để cùng xem.
Các tướng nghe nói Ä‘á»u hăng hái đứng dáºy nhìn nhau, tá» vẻ can trưá»ng :
- Cha có nạn, con chết thay, vua có nạn tôi chết thay. Chúng tôi xin Ä‘em thân thay Chúa thượng để Chúa thượng thoát khá»i tráºn Huỳnh Dương nà y .
Trương Lương nói :
- Các ông Ä‘á»u có lòng trung nghÄ©a tháºt đáng khen lắm .
Song hiện nay chỉ cần má»™t ngưá»i diện mạo giống Chúa thượng mà thôi. Ngưá»i đó là Ká»· TÃn, chăng biết Ká»· tướng quân có vui lòng chăng ?
Ká»· TÃn nói :
- Ãó là ý nguyện cá»§a tôi, dẫu phải tan xương nát thịt cÅ©ng vui lòng.
Trương Lương và Trần Bình mừng rỡ, đưa Ká»· TÃn và o ra mắt Hán vương tâu bà y tá»± sá»±.
Hán vương nói :
~ Việc đó không nên. Lưu Bang nà y chưa dá»±ng nên nghiệp lá»›n, các ngưá»i là m tôi chưa hỠđược má»™t ân huệ ,
lâu nay nếu bắt Ká»· tướng quân bị nạn thay ta, để ta tìm đưá»ng Ä‘i trốn, ấy là hại ngươi, Ãch mình, ta không nỡ là m.
Ká»· TÃn nói :
- Việc đã gấp lắm rồi. Nếu tôi không chịu nguy hiểm thì mai kia thà nh vỡ, đá tan, cả vua tôi Ä‘á»u chết . Cái chết cá»§a tôi ngà y nay Ãch lợi hÆ¡n cái chết ngà y mai rất nhiá»u. Tuy tôi chết mà danh tiếng còn mãi trong dân chúng, tình tôi còn mãi trong lòng Ãại vương.
Hán vương vẫn còn giả cách dùng dằng không nỡ.
Ká»· TÃn rút gươm ká» cổ nói lá»›n ;
- Nếu Ãại vương không nghe, tôi xin tá»± tá» nÆ¡i đây để tá» rằng tôi không tiếc gì tÃnh mệnh.
Hán vương liá»n bước xuống đỡ tay Ká»· TÃn, vừa khóc vừa nói :
- Lòng tướng quân rất má»±c trung thà nh, danh tiếng ấy muôn Ä‘á»i còn lưu. Chẳng hay tướng quân còn song thân chăng ?
Ká»· TÃn nói :
- Tôi chỉ còn hiá»n mẫu.
Hán vương nói :
- Ngưá»i ấy tức là mẹ cá»§a Lưu Bang. Lưu Bang phải thá» phụng cho đúng đạo. Váºy tướng quân đã có vợ chưa ?
Ká»· TÃn nói :
- Tôi có vợ rồi.
Hán vương nói :
- Thế thì đó là chị dâu của Lưu Bang, Lưu Bang phải nuôi dưỡng. Và tướng quân hiện có con cái chăng ?
Ká»· TÃn nói :
- Có má»™t đứa con còn nhá».
Hán vương nói ;
- Ãó là con cá»§a Lưu Bang, Lưu Bang phải vô vá», nuôi nấng. Thôi, ba việc đó Lưu Bang sẽ thay tướng quân lo lắng suốt Ä‘á»i.
Ká»· TÃn khấu đầu tâu :
- Thế thì tôi chết đã đáng lắm.
Trương Lương và Trần Bình liá»n thảo hà ng thư, và sai ngưá»i ra ngoà i thà nh nói :
- Hán vương nay bị vây quá ngặt không dám nói đến chuyện chia đất Quan Trung. Chỉ xin ra hà ng trước mặt Hạng vương, mong Hạng vương không giết, thế là may rồi.
Quân Sở nghe nói liá»n báo vá»›i Hạng vương. Hạng vương truyá»n cho sứ giả và o hầu.
Sứ giả trình hà ng thư, Hạng vương mở ra xem, thư rằng :
" Hán vương khấu đầu dâng thư dưới trướng .
Hạ thần đội Æ¡n Ãại vương phong là m vua Hán Trung, chẳng may đến đó không quen thá»§y thổ, nên muốn vá» Ãáng sống nÆ¡i quê nhà . Nhá» lòng ngưá»i hùa theo, nên lấy được Quan Trung . Chẳng ngá» bị thua tráºn Truy Thá»§y.
Từ ấy đến nay lòng đã khiếp uy Ãại vương ; cố thá»§ nÆ¡i Huỳnh Dương là m chá»— nương thân bảo tồn tánh mạng chẳng dám nghÄ© việc gì khác . Ãến như Hà n TÃn, sanh đánh phương Ãông Ä‘á»u là bởi tá»± ý hắn, gá»i hắn không vá» , Ä‘uổi hắn không Ä‘i tháºt không phải là tá»™i cá»§a Bang nà y . Nay Ãại vương kéo quân đánh thà nh Thà nh sắp vỡ , uy trá»i khó tránh hạ thần thuáºn theo lá»i khuyên cá»§a văn võ trói mình ra hà ng , mong được khá»i chết . Xin Ãại vương nghÄ© tình ngà y xưa, cùng dấy binh khởi nghÄ©a mà tha chết cho Bang những tá»™i đã rồi " .
Xem thư xong Hạng vương há»i rằng :
- Bao giỠlưu Bang mới ra thà nh đầu hà ng ?
Sứ giả thưa :
- Ãêm nay xin ra.
Hạng vương cho sá» giả vá», rồi đòi các beng truyá»n rằng :
Lúc nà o Hán v ương ra đầu hà ng, các ngươi phải phục sẳn Ä‘ao phá»§, bằm thây Hán vương ra trăm mảnh, như thế ta má»›i hả giáºn
Các tướng tuân lệnh, bố trà đâu đó sẵn sà ng.
Ãêm ấy, Trương Lương và Trần Bình bà n vá»›i Hán vương :
- Ãại vương nên mặc thưá»ng phục cỡi ngá»±a mạnh, văn võ bá quan cÅ©ng phải nai nịt cho gá»n gà ng, chỉ để Tung Cung, Chu Hà ở lại giữ thà nh, còn Ká»· tướng quân mặc long bà o, ngồi Ä‘ong xa cá»§a Ãại vương, kéo nhau ra thà nh.
Sắp sá»a xong, trá»i vừa sầm tối, Trương Lương truyá»n lệnh mở cá»a thà nh phÃa Ãông, trước hết cho má»™t Ä‘oà n phụ nữ lối hai ngà n ngưá»i lục tục kéo ra.
Quân Sở trông thấy báo vá»›i Hạng vương. Hạng vương vừa cưá»i vừa nói :
- Lưu Bang tháºt là đứa háo sắc, má»™t mình mà chiếm đến bấy nhiêu con gái thì còn là m được trò gì ?
Trong lúc Ä‘oà n mỹ nữ lÅ© lượt réo ra cá»a Ãông, quân Sở xầm xì bảo nhau, rồi khắp các cá»a thà nh, Ä‘á»u đổ dồn vá» cá»a Ãông, chen lấn nhau xem. Tướng Sở thấy váºy cÅ©ng không có cách nà o cản được quân mình.
Giữa lúc đó, Hán vương và các văn võ, tướng sÄ© Ä‘em nấy tên quân kỵ lẻn ra cá»a Tây, hướng vá» lối Thà nh Cao lánh nạn.
Ãoà n mỹ nữ cứ ung dung tiến từng bước má»™t . Gần hết canh hai má»›i ra khá»i thà nh, tiếp đến là đội quân kỳ, rồi đến má»™t chiếc long xa.
Ká»· TÃn ngồi chểm chệ bên trong xung quanh cá» lá»ng kÃn mÃt.
Khi gần đến trước mặt Hạng vương, Ká»· TÃn không lạy, cÅ©ng không nói gì đến chuyện đầu hà ng cả.
Hạng vương nói giáºn hét :
- Lưu Bang say rượu, chết ngất trong xe rồi chăng ? Tại sao thấy ta mà không xuống xe bái yết ?
Bá»n tả hữu cầm Ä‘uốc soi và o long xa.
Ká»· TÃn vẫn ngồi chá»…m chệ, không cỠđộng.
Chúng há»i :
- Tại sao Hán vương không nói ?
Ká»· TÃn trợn mắt hét lá»›n :
- Ta là Ká»· TÃn chứ không phải Hán vương. Hán vương đã kéo quân ra khá»i Huỳnh Dương để há»p vá»›i chư hầu, đến Bà nh Thà nh, quyết má»™t tráºn sống mái vá»›i Sở.
Tả hữu thất kinh, báo với Hạng vương :
- Ngưá»i ngồi trong xe đó không phải Hán vương mà là Ká»· TÃn.
Ãoạn, Ä‘em lá»i nói cá»§a Ká»· TÃn thuáºt lại.
Hạng vương thở dà i, nói :
- Hán vương Ä‘i trốn là chuyện thưá»ng, nhưng Ká»· TÃn dám thay vua chịu chết, đó là việc hiếm có. Ta thu phục biết bao văn võ tướng, nhưng chưa có ai trung háºu như váºy.
Liá»n gá»i Quý Bố đến bảo :
- Ngươi ra bảo Ká»· TÃn hà ng ta, ta rất yêu lòng trung nghÄ©a cá»§a hắn.
Quý Bố vâng lệnh bước ra nói vá»›i Ky TÃn :
- Ông chịu chết thay Lưu Bang kẻ trung liệt như váºy tháºt hiếm có. Bá vương thương tình không nỡ giết, ông nên cảm Æ¡n đức ấy xuống xe quy hà ng sẽ được phong trá»ng tước.
Ká»· TÃn trợn mắt nói lá»›n :
- Ãại trượng phu má»™t lòng thá» chúa, dẫu chết không mà ng. Ta sống là m tôi nhà Hán, chết là m ma nhà Hán, Ä‘á»i nà o chịu đầu Sở mà ngươi dụ dổ.
Hạng vương biết không thể là m đổi lòng kẻ trung liệt, liá»n ra lệnh tên quân cầm Ä‘uốc đốt xe. Trong khói lá»a, ngưá»i ta còn nghe giá»ng chá»i mắng cá»§a Ká»· TÃn vang ra rõ rệt.
Lá»a tắt, khói tan, ngưá»i và xe Ä‘á»u cháy ra tro cả.
Ká»· TÃn chết rồi Hạng vương truyá»n Quý Bố, Long Thư lãnh bốn vạn quân Ä‘uổi theo Hán vương.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äâèæåíèÿ, âèäåîíàáëþäåíèå, âèçèòêà, han so tranh hung, ìîñêîâñêèé, ñèñüêè, ñïðàâî÷íèê, ñòðàíèöû, òåêñò, ðàìñòîð, øêîëüíèöû  |
| |