05-07-2008, 02:47 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 22: Phần thượng
Cao Thủ Trong Rừng
Khi Diệp Khắc Cưá»ng tỉnh dáºy, hắn cảm thấy toà n thân đã hoà n toà n khoẻ hẳn, đã lâu lắm rồi hắn không có được giấc ngá»§ ngon như váºy. Hắn là m và i động tác co giãn, quay lại nhìn đứa con mình, liá»n giáºt mình, tiểu Hà o không còn ở bên cạnh nữa! nếu váºy…
- Tiểu Hà o!
Diệp Khắc Cưá»ng chạy phóng ra khá»i trại, thì thấy Diệp Anh Hà o Ä‘ang cùng vá»›i gã hán tá» to cao đùa giỡn, gã hán tỠđó chÃnh là Dã Tốc Cai, Diệp Khắc Cưá»ng lúc bấy giá» má»›i thở nhẹ cảm thấy trút khá»i ná»—i lo lắng.
Diệp Anh Hà o hai tay nắm lấy cánh tay rắn chắc cá»§a Dã Tốc Cai tá»±a như cây xà ngang mà đu đưa, vừa cưá»i vừa reo lên: - “Cha cha.â€
Dã Tốc Cai trêu nói:
- Cái gì đây, đã sắp đến giữa trưa rồi. Tại hạ cứ tưởng Thần chỉ biết võ công tà i trà trấn thiên hạ, tháºt không ngá» thụy công (võ ngá»§) cÅ©ng nhất lưu.
Diệp Khắc Cưá»ng nói đùa má»™t cách vụng vá»:
- Ngà i đừng chế nhạo tại hạ nữa, đồng thá»i cÅ©ng nhìn lại ngà i đêm qua say sưa như thế nà o ấy.
Dã Tốc Cai gãi đầu mắc cỡ, đáp:
- Hì hì, tháºt xin lá»—i, đêm qua uống hÆ¡i quá chén, đã xảy ra chuyện gì tại hạ cÅ©ng không nhá»›.
- Hôm qua xảy ra rất nhiá»u chuyện.
Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘em tất cả sá»± việc xảy ra đêm qua thuáºt lại:
- Sau đó tại hạ và tiểu Hà o vá»›i bá»n ba bá»™ lạc phát sinh ấu đả, ngà i còn cứu tại hạ má»™t mạng nữa!
Dã Tốc Cai nhún vai nói:
- Có chuyện như váºy sao? Sao ta không có chút ấn tượng nà o cả. À, đúng rồi, như lúc nãy Thần nói, Thiết Má»™c Chân muốn dụ Thần tá»›i đây là muốn tạo sá»± kết minh giữa Thát Thát Nhân Bá»™ và Hồng Cát Lạc Bá»™ phải không?
Diệp Khắc Cưá»ng gáºt đầu, nói:
- Không sai, Thiết Mộc Chân còn nói chuyện nà y là do ý định của Kim Quốc mà ra.
- Kim Quốc?
Bá»™ lạc cá»§a Dã Tốc Cai cùng vá»›i Kim Quốc có thù từ trước, cho nên vừa nghe đến tiếng Kim Quốc thì máu giáºn đã nổi lên.
- Như váºy có liên quan gì vá»›i Kim Quốc chứ?
Diệp Khắc Cưá»ng bèn Ä‘em chuyện Thiết Má»™c Chân nói cho biết tưá»ng trình lại.
- Ngà i nháºn thấy thế nà o?
Dã Tốc Cai cau mà y, nói:
- Vừa nghe qua thì cảm thấy rất có lý, nhưng nghÄ© lại thì hình như có cái gì không được ổn thá»a lắm, nhưng không thể giải thÃch được. Từ trước đến nay, ngưá»i Kim triệt để chỉ muốn tiêu diệt ngưá»i Mông Cổ, đương nhiên không thể cùng ngưá»i Mông Cổ chung sống hòa bình, lần nầy ngưá»i Kim đột nhiên lại đỠnghị ra phương pháp nầy, tại hạ nghÄ© đằng sau tất có nhiá»u vấn Ä‘á».
Khi đó, đằng xa có tiếng vó ngá»±a chạy lần vá» phÃa bá»n há», Diệp Khắc Cưá»ng nhìn rõ lại là Thiết Má»™c Chân.
Thiết Má»™c Chân chạy đến trước mặt Diệp Khắc Cưá»ng thì dừng ngá»±a lại, nhảy xuống ngá»±a, nói:
- Thần, đại nhân Hoà ng Nhan Liệt đã đáp ứng gặp ngà i.
- Váºy sao? - Diệp Khắc Cưá»ng nhướng mà y há»i: - Khi nà o và tại đâu?
- Äại nhân Hoà ng Nhan Liệt hiện Ä‘ang ở ngoại thà nh hướng đông săn thú, ngà i muốn Thần Ä‘i gặp ngay.
Trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng thầm rá»§a, nhưng ngoà i miệng nói:
- ÄÆ°á»£c, tại hạ sẽ đến đó.
Dã Tốc Cai cắt ngang lá»i, há»i:
- Khoan đã, ai là đại nhân Hoà ng Nhan Liệt?
- Ngưá»i mà lúc nãy tại hạ có lần nhắc đến, là Kim Quốc đặc sứ.
Diệp Khắc Cưá»ng quay ngưá»i leo lên ngá»±a, há»i:
- Ngà i có cần cùng đi với tại hạ đến gặp vị sứ giả ấy không?
- Không cần thiết lắm đâu, tại hạ mà thấy bá» ngưá»i Kim là giáºn lên ngay, sợ không nhịn nổi mà giết hắn Ä‘i.
Dã Tốc Cai nghiến răng nói: - Váºy cÅ©ng được!
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn con nói:
- Váºy tiểu Hà o phải phiá»n ngà i coi giùm, tại hạ sẽ nói lại cho ngà i biết sau vá» ná»™i dung cá»§a cuá»™c nói chuyện nầy.
- Không thà nh vấn Ä‘á».
Dã Tốc Cai mỉm cưá»i xoa đầu Diệp Anh Hà o, nói:
- Gặp đứa bé nầy là hứng thú, tại hạ rất thÃch hắn.
Diệp Anh Hà o hướng vỠphụ thân mình vẫy tay.
- Cha, trên đưá»ng Ä‘i hãy cẩn tháºn.
- Cha sẽ cẩn tháºn. - Diệp Khắc Cưá»ng quay đầu ngá»±a, nói: -Thiết Má»™c Chân, chúng ta Ä‘i thôi.
Theo sá»± hướng dẫn cá»§a Thiết Má»™c Chân, bá»n há» không bao lâu đã đến hướng đông ngoại thà nh.
Diệp Khắc Cưá»ng há»i: “Hoà ng Nhan Liệt ở đâu?â€
Ngay khi đó, hắn nghe thấy tiếng xé gió bắn lại từ hướng bên phải cá»§a mình, hắn vá»™i cả kinh kéo Thiết Má»™c Chân lẩn tránh, hai ngưá»i cùng ngã nhà o xuống ngá»±a. Ngay khi đó ngá»n phi tiá»…n bay lướt qua đầu Thiết Má»™c Chân.
Hai ngưá»i vừa rÆ¡i xuống đất, Diệp Khắc Cưá»ng láºp tức búng ngưá»i dáºy.
Thiết Mộc Chân ôm mông mình rên rỉ nói:
- Chuyện gì váºy? Sao ngà i lại lôi kéo ta xuống ngá»±a như váºy?
- Có ngưá»i ám toán.
Diệp Khắc Cưá»ng đưa mắt nhìn bốn phÃa, hạ giá»ng nói:
- Ẩn ngưá»i xuống, không được đứng lên.
Diệp Khắc Cưá»ng hạ lệnh cho máy Ä‘iện não rá»i quét (scan) chung quanh vùng phụ cáºn để quan sát tình huống, máy Ä‘iện não truyá»n và o não hắn hình ảnh ở khu rừng phÃa đông bắc cách đây ba trăm thước có hai ngưá»i cưỡi ngá»±a tiến vá» phÃa nầy. Y lại dùng máy để tra vóc dáng cá»§a ngưá»i Ä‘i đến, và nháºn ra má»™t trong đám hai ngưá»i đó là Hoà ng Nhan Liệt, ngưá»i còn lại chắc hẳn là tên tùy tùng cá»§a y.
Thiết Má»™c Chân không còn nhẫn nại được nữa, hạ giá»ng há»i: - Äã xảy ra chuyện gì?
Diệp Khắc Cưá»ng nói: - Bá»n chúng...
Thiết Má»™c Chân liá»n há»i tiếp: - Là ai váºy?
Vừa dứt lá»i, hai ngưá»i đã thấy Hoà ng Nhan Liệt dắt theo tên tuy tùng phóng nhanh tá»›i.
Hoà ng Nhan Liệt nhảy xuống ngá»±a cưá»i nói:
- Ha!ha!ha! thì ra là bá»n ngươi, ta còn tưởng là hai con khỉ đấy chứ. Lúc nãy ngá»n tiá»…n đó không gây thương hại cho các ngươi chứ? Ha ha…
“Con bà nó, tên khốn khiếp nầy rõ rà ng là cố ý!†Diệp Khắc Cưá»ng trong lòng rất là tức tối, toan tÃnh cùng vá»›i Hoà ng Nhan Liệt lý luáºn, nhưng hắn lại nhìn thấy Thiết Má»™c Chân đưa mắt ra hiệu.
- Không có gì, không có gì, - Thiết Má»™c Chân cố giả cưá»i, nói: - Tiển pháp cá»§a Hoà ng Nhan Liệt đại nhân tháºt là chuẩn Ä‘Ãch, là m cho hạ thần tháºt là bá»™i phục.
- Äừng nói nhảm nữa! - Mặt Hoà ng Nhan Liệt nặng trÄ©u, - Nếu là chuẩn Ä‘Ãch, tại sao óc ngươi không bị bắn nát ra Ä‘i?
- Æ â€¦việc nầy…
Thiết Má»™c Chân chẳng thà nịnh ngưá»i hÆ¡n là m mÃch lòng ngưá»i, cÅ©ng may hắn đã quen đối phó vá»›i các loại quan lá»›n cá»§a nhà Kim, cho nên hắn mỉm cưá»i niá»m nở nói:
- Nếu không phải là Hoà ng Nhan đại nhân hạ thủ lưu tình thì còn gì cái mạng nhỠnầy.
- ÄÆ°á»£c rồi, không cần phải nịnh nữa.
Hoà ng Nhan Liệt quất tay không muốn phân bua nữa; quay lại nhìn trân trân Diệp Khắc Cưá»ng vá»›i vẻ bất mãn, nói:
- Váºy là biểu tình gì đây? Không cao hứng à ? Không cao hứng thì cút Ä‘i vá» Hồng Cát Lạc Bá»™ Ä‘i!
Hoà ng Nhan Liệt nói xong vá»›i vẻ tâm đắc lên ngá»±a cùng vá»›i tuỳ tùng từ từ Ä‘i khá»i.
Lá»a giáºn trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng lúc nà y gần như muốn nổ tung, Thiết Má»™c Chân liá»n vá»™i trấn an, nói:
- Xin đừng nóng giáºn, xin đừng nóng giáºn, vì tương lai cá»§a ngưá»i Mông Cổ, xin chá»› chấp nhất vá»›i hắn, hay là lần sau đến thá»a thuáºn tiếp, được chăng?
Diệp Khắc Cưá»ng nghÄ© cÅ©ng đúng, nếu lúc nầy cùng Hoà ng Nhan Liệt kịch liệt chống đối, má»™t là không thể thăm dò mục Ä‘Ãch chân chÃnh cá»§a ngưá»i Kim muốn xúc tiến việc thống nhất Mông Cổ, hai nữa là nói không chừng Hoà ng Nhan Liệt trong cÆ¡n giáºn dữ sẽ vá» bẩm báo vá»›i Kim Thế Tôn, nói rằng Hồng Cát Lạc Bá»™ là đầu não cá»§a sá»± náo loạn, kế đó sẽ xuất hà ng loạt Kim binh tiêu diệt Hồng Cát Lạc Bá»™, đến lúc đó số được chẳng bù được số mất.
NghÄ© đến đây, Diệp Khắc Cưá»ng nên lo đến đại cục nên đà nh hạ cÆ¡n giáºn mình xuống cùng vá»›i Thiết Má»™c Chân lên ngá»±a Ä‘i theo sau Hoà ng Nhan Liệt.
Hoà ng Nhan Liệt tá»±a hồ như không hỠđể ý đến hoặc cÅ©ng không coi bá»n há» có mặt tại đây, chỉ khoan thai nhìn khắp má»i nÆ¡i, nói:
- Mông Cổ đúng là một địa phương tuyệt đẹp, mai nà y phải bẩm báo hoà ng thượng, thỉnh ngà i lại đây du ngoạn.
Lá»i ngụ ý ấy nghiá»…m nhiên coi Mông Cổ như là thuá»™c địa cá»§a Kim Quốc mình váºy. Thiết Má»™c Chân lại thêm và o:
- Äại nhân nói rất đúng, Mông Cổ đất rá»™ng ngưá»i thưa, trân cầm dị thú lại nhiá»u, Ä‘Ãch thị là nÆ¡i du sÆ¡n ngoạn thá»§y tuyệt hảo.
Hoà ng Nhan Liệt đối vá»›i lá»i cá»§a hắn như lắp tai chưa nghe, mỉa mai nói:
- Äịa phương đẹp như váºy, tất nhiên phải có nhiá»u ngưá»i ở má»›i đúng.
Diệp Khắc Cưá»ng tháºt tình nhịn không được nữa, liá»n nói:
- Hoà n Nhan đại nhân, nghe nói Kim Quốc có ý xúc thà nh thống nhất toà n Mông Cổ, không biết có thể nói rõ sá»± tình chăng, và cÅ©ng cho bá»n tại hạ biết kế sách như thế nà o.
- Có thá» rừng! - Hoà ng Nhan Liệt chẳng thiết để ý đến lá»i cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng, chỉ lo lắp tên vương cung nhắm và o trong lùm cây, hét lên: “Trúng!†tên tuỳ tùng cá»§a Hoà ng Nhan Liệt láºp tức quất ngá»±a phóng Ä‘i vá» hướng tên bắn.
Diệp Khắc Cưá»ng lúc đó mặt giáºn đến nổi gân xanh, muốn tiến đến cắt cổ Hoà ng Nhan Liệt.
Thiết Má»™c Chân hình như Ä‘á»c được ý nghÄ© đó, liá»n cố ra sức vá»— an hắn:
- Xin ngà i bá»›t giáºn nên nghÄ© đến đại cục, cố nhịn cho qua.
Qua được má»™t lúc, tên tùy tùng mang con thá» rừng bị tên bắn vá».
- Liệt gia, trúng rồi, đúng là tiễn pháp tuyệt hảo!
Thiết Má»™c Chân tiếp lá»i:
- Äại nhân tiá»…n pháp quả là thần chỉnh, không bao lâu nữa, dã thú ở đây sẽ bị ngà i bắn hết.
Cho nên nói “thiên xuyên vạn xuyên, mã thà bất xuyên,†nghe xong lá»i tâng bốc cá»§a Thiết Má»™c Chân, Hoà ng Nhan Liệt sau cùng rồi cÅ©ng lá»™ vẻ mỉm cưá»i, nhưng chỉ trong khoảng khắc, hắn đột nghÄ© đến chuyện gì liá»n quay đầu lại nhìn Diệp Khắc Cưá»ng, nói:
- Thiên hạ Ä‘á»u biết Mông Cổ rất giá»i vá» kỵ xạ, ta nghe nói vá» tà i trÃ, võ công cá»§a Thần có tiếng ở Mông Cổ, không biết thuáºt kỵ xạ có phải là hạng nhất ở Mông Cổ chăng?
Diệp Khắc Cưá»ng không biết Hoà ng Nhan Liệt định giở trò gì đây, nên cẩn tháºn trả lá»i:
- Tại hạ tà i sÆ¡ há»c thiển, vá» thuáºt kỵ xạ chỉ biết qua loa, có lẻ lá»i đồn hÆ¡i quá vá»›i sá»± tháºt rồi.
- Tháºt váºy sao?
Hoà ng Nhan Liệt trá» môi khinh bỉ, cưá»i nói:
- Váºy thì Mông Cổ đã không có ngưá»i tà i rồi.
Diệp Khắc Cưá»ng vừa nghe đã nổi giáºn, nói:
- Äại nhân, tại sao ngà i lại nói như váºy?
- Thôi đi, thôi đi.
Hoà ng Nhan Liệt lắc đầu, ngữ khà có chút khinh thưá»ng, nói:
- Ta phải vá» bẩm báo lại hoà ng thượng, khởi binh tiêu diệt Mông Cổ cho rồi, dầu sao Ä‘i nữa Mông Cổ tháºt đã không có nhân tà i, như váºy đâu còn có giá trị gì để nói chuyện Kim Quốc cùng Mông Cổ chung sống hòa bình nữa?
Thiết Má»™c Chân vừa nghe lá»i nói ấy cà ng hoảng sợ, nói:
- Äại… đại nhân vì sao ngà i lại nói như váºy?
- Ta nói không phải sao chứ?
Hoà ng Nhan Liệt tỠra bực mình hừ một tiếng rồi nói tiếp…
- Lúc trước ngươi nói vá»›i ta như thế nà o? Nà o là Thần cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ văn võ song toà n, tà i trà hÆ¡n ngưá»i, là nhân tà i đáng hy vá»ng thống nhất Mông Cổ, cho nên nhất định phải lôi kéo hắn lại để kết minh, kết quả thì sao chứ, hôm nay má»›i gặp mặt đã khiến cho ngưá»i ta tháºt thất vá»ng, chỉ là hạng tầm thưá»ng vô dụng. Thiết Má»™c Chân, ngươi miệng khăng khăng nói nhân tà i tháºt sá»± là như váºy hay sao, còn có hy vá»ng thống nhất Mông Cổ nữa chăng?
Sắc mặt đã xanh lại cà ng xanh hÆ¡n Diệp Khắc Cưá»ng gầm thét lên:
- Ngươi nói ai là hạng tầm thưá»ng vô dụng?
- Thần xin ngà i chá»› nóng giáºn. Hoà n Nhan đại nhân chỉ là chưa hiểu ngà i nhiá»u mà thôi, vạn lần đừng vì chuyện đó mà nổi giáºn.
Thiết Mộc Chân vội khuyên can.
- Hừ, thì ra cái gá»i là Mông Cổ đệ nhất nhân tà i cÅ©ng chỉ bất quá là hạng tầm thưá»ng mà thôi, xem ra ta không cần phải ở đây lâu nữa chỉ lãng phà thá»i gian mà thôi.
Äoạn Hoà ng Nhan Liệt quay đầu lại nói vá»›i tên tùy tùng:
- Mau láºp tức chuẩn bị hà nh trang, sáng sá»›m ngà y mai chúng ta phải khởi trình hồi cung.
Thiết Mộc Chân cà ng hốt hoảng, trán đầy mồi hôi hột, nà i nỉ:
- Äại nhân, xin ngà i nghÄ© lại, thống nhất Mông Cổ không phải hoà n toà n không có hy vá»ng đâu.
Hoà ng Nhan Liệt trợn ngược lông mà y, giáºn dữ nói:
- Hổn láo, miệng ngươi cứ khăng khăng khẳng định ngưá»i mà có khả năng thống nhất tháºt ra chỉ là hạng ngu ngốc, ngươi còn dám nói thống nhất Mông Cổ có hy vá»ng sao?
Thiết Má»™c Chân đưa mắt nhìn Diệp Khắc Cưá»ng, rồi lại nhìn Hoà ng Nhan Liệt, nói:
- Äại nhân, thỉnh ngà i…
- Không cần phải nói nhiá»u nữa!
Hoà ng Nhan Liệt không còn nhẫn nại nữa khoát tay ngăn lá»i hắn:
- Ta đã quyết định ngà y mai khởi hà nh vá» Kim Quốc, khải bẩm hoà ng thượng, thống nhất Mông Cổ không còn hy vá»ng nữa, thỉnh hoà ng thượng hạ chỉ xuất quân tiêu diệt các bá»™ lạc Mông Cổ, các ngươi chuẩn bị chấp nháºn há»a diệt tá»™c Ä‘i.
- Mông Cổ há là chỗ ngươi nói đến là đến, nói đi là đi sao?
Diệp Khắc Cưá»ng lạnh lùng khai khẩu.
- Ngươi…
Hoà ng Nhan Liệt lá»a giáºn bốc lên, trợn mắt nhìn Diệp Khắc Cưá»ng chuẩn bị lá»›n tiếng mắng, chợt thấy ánh mắt sắc bén cá»§a hắn liếc nhìn mình, là m cho cÆ¡n giáºn lúc đó giảm Ä‘i hÆ¡n ná»a. Kế đến lại phát hiện vẻ mặt lo lắng cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng không còn nữa, thay và o đó bằng má»™t vẻ mặt cương nghị, khiến cho lòng Hoà ng Nhan Liệt nghi ngá» sợ hãi
- Ngươi nói váºy là nghÄ©a lý gì?
Tháºt ra, Hoà ng Nhan Liệt dùng lá»i lẽ lăng mạ, chẳng qua là muốn chá»c lá»a giáºn Diệp Khắc Cưá»ng, nhưng vì y trải qua khóa thụ huấn khắc nghiệt cá»§a đội đặc chiến, cho nên nhanh chóng ká»m chế cÆ¡n giáºn, và bắt đầu cân nhắc lại hà nh động cá»§a Hoà ng Nhan Liệt vì sao má»—i má»™t lần lại nhục mạ mình, mục Ä‘Ãch cá»§a hắn là gì? Y suy nghÄ© tháºt chÃnh chắn, Ä‘oán được Hoà ng Nhan Liệt nếu không phải là cố ý là m quấy rối thì chắc là thăm dò lòng gan dạ cá»§a mình.
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn hắn mỉm cưá»i nói:
- Ta không có ý gì cả, ta chỉ nghÄ© rằng, hoà ng đế Kim Quốc phái Hoà n Nhan đại nhân từ xa đến Mông Cổ nầy, nhất định là không phải đến đây để săn bắn, mắng ngưá»i ta rồi Ä‘i vá» không thôi? Và nếu như ngưá»i như váºy mà đi vá», không biết hoà ng đế Kim Quốc có gán tá»™i ngưá»i không nhỉ?
- Ngươi… ngươi nói cái gì?
Hoà ng Nhan Liệt giáºn đến xanh mặt
- Như váºy là thái độ gì? Cả gan nói chuyện vá»›i ta như váºy sao! Sau khi ta vá» Kim Quốc như thế nà o, đâu tá»›i ngươi quản chứ?
Diệp Khắc Cưá»ng rất thÃch thú khi thấy đối thá»§ mình phát tiết, đối thá»§ cà ng giáºn, thì hắn lại cà ng cao hứng, là bởi vì ngưá»i hay nổi cÆ¡n thịnh ná»™ thưá»ng mất Ä‘i lý trÃ, năng lá»±c suy nghÄ© sẽ bị giảm Ä‘i, lúc đó hắn sẽ nắm cÆ¡ há»™i đưa đối thá»§ Ä‘i theo ý muốn cá»§a mình.
Diệp Khắc Cưá»ng cung tay nói:
- Ở đây nà o ai dám quản việc cá»§a đại nhân? Tại hạ chỉ lo sau khi đại nhân vá» nước, vô ý gặp hoà ng đế Kim Quốc sẽ khó mà tránh khá»i trách mắng, hay là lưu lại Mông Cổ trước đã, đợi cho má»i việc êm xuôi rồi hãy vá», không biết ý cá»§a đại nhân như thế nà o?
- Chuyện của ta không cần ngươi lo!
Hoà ng Nhan Liệt quả nhiên là đã phát tiết, giáºn dữ nói:
- Ngươi là cái thứ chó gì, ta đưá»ng đưá»ng là Kim Quốc đặc sứ, ngươi ngang nhiên dùng thái độ nầy nói chuyện vá»›i ta, coi ta…
- Có thỠrừng!
Hoà ng Nhan Liệt chưa mắng xong, thì Diệp Khắc Cưá»ng đột nhiên hét lá»›n má»™t tiếng, tay phải liá»n rút ra ngá»n phi Ä‘ao từ hông ra, vương tay phóng ngá»n phi Ä‘ao vá» phÃa Hoà ng Nhan Liệt.
Hoà ng Nhan Liệt quá hoảng sợ, định tránh nhưng lại quá trễ, trong bụng thầm nói mạng ta đã xong rồi!
Chỉ thấy ngá»n phi Ä‘ao bay lướt nhanh qua má cá»§a Hoà ng Nhan Liệt, đằng sau hắn là đám cá» ráºm rạp, Diệp Khắc Cưá»ng tức thì la to: “Trúng!â€
Hoà ng Nhan Liệt sợ đến tái mặt, cả ngưá»i đứng chết trân, tên tùy tùng cÅ©ng hoảng hốt hét lên:
- Liệt gia, Liệt gia, ngà i có sau không?
Diệp Khắc Cưá»ng lạnh lùng nói:
- Trước hết đừng lo cho Liệt gia của ngươi nữa, mau đi nhặt con thỠrừng vỠđây cho ta!
Tên tùy tùng bị oai nghiêm cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng là m cho kinh sợ, không dám nói ná»a lá»i, vá»™i chạy và o bụi cá» ráºm đó, Ä‘em ra má»™t con thá» rừng bị trúng phi Ä‘ao Ä‘em vá».
Diệp Khắc Cưá»ng nháºn con thá» rừng đó, lá»›n tiếng cưá»i, nói:
- Ha ha ha! Ta cũng bắn được một con thỠrồi.
Thiết Mộc Chân trong thấy tình huống không hay, hoảng hốt reo lên:
- Thôi chết rồi! Ngà i đã là m gì vá»›i Hoà ng Nhan Liệt đại nhân? Äại nhân không còn thấy động Ä‘áºy nữa.
- Yên tâm, hắn không sao cả.
Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i nhìn dáng ngá»› ngẩn cá»§a Hoà ng Nhan Liệt, bất thình lình lá»›n tiếng hét: “Hê!.â€
Thiết Má»™c Chân lẫn Hoà ng Nhan Liệt cùng tên tùy tùng cảm thấy mà ng nhÄ© chấn động, tim Ä‘áºp loạn lên, đà n chim trong rừng cÅ©ng vì tiếng hét mà bay loạn ra, đương nhiên Hoà ng Nhan Liệt không ngoại lệ bị tiếng hét đánh tỉnh dáºy. Mặt hắn đầy khiếp sợ, run giá»ng há»i:
- Chuyện… chuyện gì… chuyện gì váºy?
- Không có gì, tất cả chúng ta không có gì cả.
Diệp Khắc Cưá»ng là m như không có chuyện gì xảy ra cả
- Hình như đại nhân có chuyện thì phải.
Sau khi Hoà ng Nhan Liệt hoà n hồn lại, lúc đó má»›i nhá»› tá»›i việc Diệp Khắc Cưá»ng phóng phi Ä‘ao, liá»n phẫn ná»™ chỉ hắn nói:
- Ngươi… ngươi cả gan…
Diệp Khắc Cưá»ng không đợi Hoà ng Nhan Liệt nói dứt lá»i, bèn cắt lá»i:
- Äúng rồi, tại hạ lúc nãy phóng phi Ä‘ao xạ trúng má»™t con thá» rừng, tại hạ nghÄ© cÅ©ng nên tặng cho đại nhân Ä‘em vá» Kim Quốc coi như là chút lá»… mạo được chăng.
- Ngươi… - Hoà ng Nhan Liệt giáºn đến đứng tim, má»™t tay chỉ Diệp Khắc Cưá»ng kÃch động đến nói không ra lá»i.
- Ậy, sắc mặt của đại nhân hình như không được tốt lắm, tại hạ thấy tám phần là sanh bệnh rồi, đại nhân ngà i có cần phải vỠnghỉ chăng?
Diệp Khắc Cưá»ng cố ý nhăn mà y nói.
- Ngươi… ngươi… - Hoà ng Nhan Liệt tay run run chỉ vá» hướng Diệp Khắc Cưá»ng, nhưng vẫn không nói ra được lá»i nà o.
Diệp Khắc Cưá»ng hướng lại tên tùy tùng cá»§a Hoà ng Nhan Liệt hét:
- Liệt gia của ngươi bệnh rồi đó, sao còn chưa đưa ngà i vỠan nghỉ
Tên tùy tùng ấy vâng dạ mấy tiếng rồi kéo chá»§ nhân lên ngá»±a: - Liệt gia, chúng ta vá» an dưỡng váºy.
Ngưá»i và ngá»±a từ từ Ä‘i xa, qua được má»™t lúc, Hoà ng Nhan Liệt cuối cùng rồi cÅ©ng nói ra được, hắn quay đầu lại gầm lên:
- Tên khố khiếp, ngươi hãy coi chừng, ta nhất định sẽ giết ngươi!
Hoà ng Nhan Liệt vốn định quay ngá»±a lại há»i tá»™i Diệp Khắc Cưá»ng, nhưng tên tùy tùng cá»§a hắn giữ chặt lại dây cương không cho. Hai bên cứ giằng co như váºy mãi đến khi cà ng chạy cà ng xa.
Nhìn bóng dáng đằng xa cá»§a Hoà ng Nhan Liệt, Diệp Khắc Cưá»ng than dà i chán nản, Thiết Má»™c Chân hốt hoảng há»i:
- Thần Æ¡i, tại sao ngà i dám đắc tá»™i vá»›i sứ giả Kim Quốc như váºy? Vạn nhất hắn tháºt sá»± vá» Kim Quốc Ä‘em binh đến tiêu diệt chúng ta, lúc đó mình phải là m sao đây?
- Lúc nãy Hoà ng Nhan Liệt không phải đã nói phải vỠKim Quốc hay sao?
Diệp Khắc Cưá»ng chỉ nhún vai không coi chuyện đó và o đâu cả, tiếp lá»i:
- Cho nên nói phạm hay không phạm hắn cÅ©ng không có gì khác biệt cả, hÆ¡n nữa nếu như không nhân cÆ¡ há»™i nầy dạy cho hắn má»™t bà i há»c, sau nầy hắn Ä‘em binh đến đánh chúng ta sẽ không còn cÆ¡ há»™i nữa, tại hạ lúc nãy nghÄ© kỹ lại sao không nhân cÆ¡ hôi nầy giết hắn quách cho rồi, không cho hắn vá» Kim Quốc như váºy là xong chuyện.
Thiết Má»™c Chân nghe thấy cà ng hoảng sợ, liá»n xua tay nói:
- Không được, ngà n vạn lần không được giết hắn!
- Yên tâm, ta không giết hắn đâu, nếu bây giá» giết hắn, chỉ sợ hoà ng đế Kim Quốc nháºn được tin sẽ láºp tức xuất quân đánh đến.
Nói đến đấy, Diệp Khắc Cưá»ng nghiêm mặt:
- Nhưng mà nếu như ngưá»i Kim tháºt sá»± đánh đến đây, ngưá»i Mông Cổ cÅ©ng không dá»… trêu chá»c đâu.
Thiết Mộc Chân thở dà i nói:
- Không cần biết như thế nà o, ngà i nên nói một tiếng xin lỗi với đại nhân Hoà ng Nhan Liệt.
- Lạ nhỉ, tại sao ngà i lại sợ ngưá»i Kim như váºy?
Diệp Khắc Cưá»ng vổ nhẹ lên vai hắn, mặt đầy hồ nghi nói:
- Äừng quá lo lắng, không có chuyện gì đâu.
Thá»±c ra, Thiết Má»™c Chân lại sợ ngưá»i Kim như váºy là có nguyên nhân, sở dÄ© Thát Thát Nhân Bá»™ có được địa vị như ngà y hôm nay Ä‘á»u hoà n toà n nhá» và o sá»± giúp đỡ cá»§a Kim quốc. Kim quốc chẳng những tiếp tế vÅ© khÃ, tinh lương và nhiá»u váºt chất linh tinh khác, mà còn đưa Thát Thát Nhân Bá»™ trở thà nh má»™t bá»™ lạc cưá»ng mạnh nhất Mông Cổ. Lại nữa Thát Thát Nhân Bá»™ cÅ©ng là Kim Quốc tại Mông Cổ như các bá»™ trong ná»™i mạc tuyến, vì váºy quan hệ giữa Thát Thát Nhân Bá»™ và Kim Quốc rất là máºt thiết; Nếu như Thát Thát Nhân Bá»™ phụ Ä‘i Kim Quốc cÅ©ng tức phụ Ä‘i tương trợ, lúc đó chỉ sợ khó mà tồn tại tại Mông Cổ.
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 08-07-2008 at 11:47 AM .
05-07-2008, 02:55 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 22: Phần hạ
Trên đưá»ng vá» lại bá»™ lạc, Thiết Má»™c Chân vẫn nhất thiết yêu cầu Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘i xin lá»—i cùng vá»›i Hoà ng Nhan Liệt, Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy sắc mặt khuẩn khoản đáng thương như váºy, chỉ còn biết giả nháºn lá»i. Thiết Má»™c Chân lúc đó tâm Thần tháºt là lo lắng bất an chỉ lá»§i thá»§i Ä‘i vá» hướng doanh trại mình.
VỠđến trước doanh trại, Diệp Khắc Cưá»ng liá»n xuống ngá»±a, kéo mà n cá»a trại định bước và o, đột nhiên nhìn thấy bóng dây roi quất xuống đầu mình, Diệp Khắc Cưá»ng phản ứng rất lanh lẹ, cả thân mình lùi ngay vá» phÃa sau để tránh bóng roi ấy. ngưá»i hắn mất thăng bằng, ngã rÆ¡i xuống đất, đồng thá»i rút phi Ä‘ao từ hông ra, trầm giá»ng quát:
- Ai? Mau chưá»ng mặt ra!
- Phản ứng của Thần quả nhiên mẫn nhuệ.
Hốt Hốt Nhân công chúa huy động trưá»ng tiên, tươi cưá»i tức thì từ trong trại phóng ra.
- Äã thụ thương mà còn có thể nhẹ nhà ng tránh khá»i công kÃch cá»§a ta, Thần Ä‘Ãch thị là không đơn giản.
Mặc dầu Hốt Hốt Nhân công chúa đã có lần giúp đỡ hắn, nhưng Diệp Khắc Cưá»ng đối vá»›i hà nh động đột kÃch khi nãy cá»§a ả vẫn có chút hÆ¡i giáºn, hắn lạnh lùng nhìn ả nói:
- Công chúa hình như đối vá»›i tạ hạ rất là bất mãn, xin cứ nói ra, không cần phải ra tay đả thương ngưá»i như váºy.
- Cái gì, tức giáºn rồi à ?
Hốt Hốt Nhân thu lại trưá»ng tiên, cưá»i duyên nói:
- Ngưá»i ta chỉ đùa má»™t chút thôi, tháºt không ngá» Thần lại không có phong độ như váºy.
Dung nhan cá»§a Hốt Hốt Nhân quả đẹp tuyệt trần, so vá»›i Tố Na nà ng không thể đứng hà ng thứ hai, nụ cưá»i cá»§a nà ng quả tháºt rất quyến rÅ© khiến Diệp Khắc Cưá»ng nhìn ngây ngất như bị há»›p hồn, nhưng chỉ khoảnh khắc đã trở vá» vá»›i thá»±c tại, nói:
- Công chúa, không có gì cả, xin khứ hồi.
Vừa nói xong, hắn đứng thẳng ngưá»i Ä‘i ngang qua Hốt Hốt Nhân và o doanh trại, mắt không há» nhìn đến nà ng.
Hốt Hốt Nhân là má»™t công chúa ngà n và ng, ngà y thưá»ng chỉ thÃch la hét ngưá»i, thêm và o nữa nà ng xinh đẹp tuyệt trần, cho nên tất cả các hoà ng công quý tá»™c cá»§a các bá»™ tá»™c vì muốn được cưới nà ng là m vợ nên Ä‘á»u chiá»u lòng nà ng, từ nhá» cho đến lá»›n chưa có ai dám là m nghịch ý nà ng, nhưng hôm nay Diệp Khắc Cưá»ng hoà n toà n không lý đến, khiến nà ng cảm thấy như mình bị nhục mạ lá»›n lao nhất trong Ä‘á»i.
- Thần, ngươi ra đây mau!
Hốt Hốt Nhân nổi cÆ¡n giáºn, chạy và o trong trại
- Ngươi mau ra đây, ta có chuyện muốn há»i ngươi!
Diệp Khắc Cưá»ng ngồi trong trại uống trà , nghe tiếng Hốt Hốt Nhân Ä‘i và o, hắn ngẩng đầu lạnh lùng nhìn nà ng, rồi tiếp tục uống:
- Công chúa, thỉnh ngồi.
Hốt Hốt Nhân hÆ¡i thở dồn dáºp, lòng ngá»±c như cứ mãi căng lên, mặt đỠá»ng vì quá kÃch động.
Diệp Khắc Cưá»ng tuyệt không vì sắc đẹp cá»§a Hốt Hốt Nhân mà trở nên má»m lòng, hắn nghÄ© trong lòng phải cho ả công chúa Ä‘iêu ngoa nà y má»™t bà i há»c má»›i được.
- Công chúa có chuyện gì xin cứ ngồi xuống đã rồi hãy nói, bằng như muốn kiếm ngưá»i ấu đả, cải vã, xin lá»—i, tại hạ không phụng bồi, tại hạ còn có việc phải là m.
Hắn vẫn với thái độ không thèm ngó đến Hốt Hốt Nhân.
- Ngươi đi chết đi!
Hốt Hốt Nhân nổi cÆ¡n thịnh ná»™, hướng ngá»n trưá»ng tiên quất và o cổ hắn.
Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng đã nghÄ© đến nà ng sẽ dùng đến chiêu nầy, láºp tức nghiêng ngưá»i tránh đòn cá»§a nà ng, ngá»n trưá»ng tiên đánh rách Ä‘i tấm nệm ngồi cá»§a hắn, Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy tình trạng như váºy lá»›n tiếng trách:
- Công chúa đánh bể đồ váºt cá»§a tại hạ, thì hãy thưá»ng lại cho tại hạ!
Hốt Hốt Nhân đánh không trúng biến ra giáºn hÆ¡n, hét lên má»™t tiếng, tay phải múa nhanh ngá»n trưá»ng tiên, ngá»n trưá»ng tiên trên tay nà ng tá»±a như có linh tÃnh phong tá»a tứ phÃa, Diệp Khắc Cưá»ng bao lần nhìn cũủng không thấy rõ ngá»n trưá»ng tiên công kÃch và o mình phương nà o, hắn cả kinh rút ngá»n Ä‘ao ra, múa vô số Ä‘ao ảnh để bảo vệ chá»— yếu nhược cá»§a mình.
Song phương vừa má»›i giao phong, Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy ngá»n trưá»ng tiên trên tay cá»§a Hốt Hốt Nhân hóa thà nh vô số roi ảnh tấn công đến mình, liá»n toà n lá»±c phòng bị, nhưng vai phải và đùi trái vì sÆ¡ ý đã bị roi đánh trúng, vết thương truyá»n đến má»™t cảm giác Ä‘au buốt và nóng rát.
Y mau chóng nhảy vá» phÃa sau tránh, trong lòng thầm nói:
- “Tháºt lợi hại, không trách được ngà y ấy Hợp Sát Lặc còn phải chịu thần phục dưới ngá»n roi uy mãnh cá»§a ả.
Hốt Hốt Nhân đắc ý, nói:
- Äến bây giá» ngươi má»›i biết bổn công chúa lợi hại như váºy sao? Coi ngươi còn dám chá»c giáºn ta nữa hay không.
- Công chúa đừng quá hống hách mà không nói lý lẻ.
Mắt hắn vẫn không rá»i ngá»n roi Ä‘ang cầm trên tay Hốt Hốt Nhân, nói:
- Rõ rà ng là công chúa chạy và o chá»— nầy gây náo loạn, sao lại còn nói tại hạ chá»c giáºn ngưá»i được?
Hốt Hốt Nhân cà ng nghe cà ng tức, hét:
- Ngươi dám nói ta hống hách không nói lý, được, ta hống hách cho ngươi coi!
Diệp Khắc Cưá»ng sá»›m tÃnh đưá»ng chạy, đợi lúc nà ng đưa tay lên thì láºp tức xoay ngưá»i chạy ra ngoà i doanh trại. Chát! má»™t tiếng, ngá»n roi đánh trúng và o thà nh trại, cắt đứt má»™t đưá»ng lá»›n.
- Không được chạy!
Hốt Hốt Nhân đuổi ra ngoà i, hét lớn:
- Äứng lại cho ta!
- Ta vẫn muốn chạy!
Diệp Khắc Cưá»ng nghÄ© tiên pháp cá»§a ả lợi hại như váºy, cùng ả giao thá»§ trong thá»i gian ngắn không thể thắng ả được, hÆ¡n nữa ả có lần giúp qua mình, cho dù có đánh thắng được ả, hắn cÅ©ng không nhẫn tâm thương hại ả, cho nên quyết định chạy khá»i nÆ¡i nầy, nếu ả muốn Ä‘uổi theo thì mặc ả Ä‘uổi theo, đến khi ả mệt rồi thì cÅ©ng bá» cuá»™c thôi.
Diệp Khắc Cưá»ng nhảy lên lưng ngá»±a, hai chân thúc và o hông, và tay quất và o ngá»±a cho phi nước đại.
Hốt Hốt Nhân láºp tức nhảy lên ngá»±a Ä‘uổi theo, tay vừa quất roi vừa thét:
- Có gan thì đừng bỠchạy!
- Có gan thì đừng đuổi!
Diệp Khắc Cưá»ng quay đầy lại đáp lá»i, hắn thúc ngá»±a chạy nhanh thêm.
Hốt Hốt Nhân nghe lá»i nói ấy lá»a giáºn cà ng bốc lên, nghiến răng, phát thệ chết cÅ©ng phải Ä‘uổi bắt bằng được Diệp Khắc Cưá»ng.
Cứ như váºy má»™t trước má»™t sau Ä‘uổi bắt vá»›i nhau, cà ng Ä‘uổi cà ng xa bá»™ lạc. Hốt Hốt Nhân có mấy lần gần bắt được Diệp Khắc Cưá»ng, nhưng bao lần Ä‘á»u tuá»™t khá»i, nà ng cảm nháºn được Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘ang đùa giởn vá»›i mình, trong lòng cà ng háºn hắn đến chết má»›i thôi, liá»u mạng quất và o mông ngá»±a để tăng váºn tốc Ä‘uổi bắt hắn.
- Con bà nó, cái con nha đầu nầy cứ bám mãi không rá»i.
Trong lòng hắn Ä‘ang lo nghÄ© nếu cứ bám riết như váºy thì khó lòng mà thoát khá»i sá»± truy Ä‘uổi cá»§a Hốt Hốt Nhân, vừa lúc đó, hắn nhìn được phÃa trước bên trái hắn là khu rừng sâu, trong lòng hắn đã có tÃnh toán, liá»n quyết định chạy và o trong rừng đảo qua và i vòng, coi có thể thoát khá»i Hốt Hốt Nhân không. Hắn giáºt cương ngá»±a chạy và o, Hốt Hốt Nhân liá»n Ä‘uổi theo sau.
Diệp Khắc Cưá»ng lẹ là ng cho ngá»±a chạy quanh quẩn trong rừng, má»›i đầu Hốt Hốt Nhân còn Ä‘uổi theo kịp, nhưng sau đó không lâu, hắn chỉ còn nghe tiếng hét la phÃa sau mình, quay đầu lại nhìn thì không biết Hốt Hốt Nhân đã chạy Ä‘i ngã nà o rồi.
- Cái con tiểu nha đầu nầy, ta xem ngươi còn hống hách đến cỡ nà o.
Hắn nhìn quanh quan sát không thấy bóng dáng của Hốt Hốt Nhân, lúc đó hắn mới thở một hơi dà i, cảm thấy trút được gánh nặng lớn
- Cuối cùng rồi cÅ©ng thoát khá»i cái ả công chúa Ä‘iêu ngoa nầy.
ÄÆ°Æ¡ng lúc có ý nghÄ© mông lung như váºy, thì đột nhiên toà n thân Diệp Khắc Cưá»ng như bị kéo ngã vá» phÃa trước, hắn vá»™i nhảy ngược vá» phÃa sau cả ngưá»i té nằm lăn ra đất, hắn vá»™i ngẩn đầu lên nhìn, thấy Hốt Hốt Nhân Ä‘ang cưỡi ngá»±a đứng trước mặt mình.
- Hừ! ngươi cứ tưởng ngươi sẽ chạy thoát khá»i tay ta sao? Hãy còn sá»›m lắm!
Hốt Hốt Nhân không biết từ lúc nà o đến gần Diệp Khắc Cưá»ng, dùng roi quấn và o chân trước cá»§a con ngá»±a, sau đó giáºt dây cho ngá»±a té, là m cho Diệp Khắc Cưá»ng rÆ¡i xuống đất.
Diệp Khắc Cưá»ng lúc nầy không còn chịu đựng được cái ả công chúa Ä‘iêu ngoa nầy nữa, hắn giáºn dữ hét:
- Công chúa, cô lần nà o cÅ©ng như lần nà o Ä‘á»u cãi vã những chuyện đâu đâu không, thá»±c sá»± cô muốn gì đây?
- Ngươi biết nổi giáºn rồi sao?
Hốt Hốt Nhân cưá»i chế nhạo nói:
- Ngươi há»i ta muốn gì vá» ngưá»i, váºy thì ta cho ngươi biết, ta muốn dạy ngươi má»™t bà i há»c!
Nà ng vừa nói xong thì ra tay nhanh như Ä‘iện, trưá»ng tiên nhắm và o phần đầu Diệp Khắc Cưá»ng mà đánh tá»›i, nhưng không ngá» rằng hắn không lẩn tránh, “chát†má»™t tiếng, mặt hắn láºp tức nổi lên má»™t vết roi, máu đỠtươi từ chá»— vết thương chảy ra.
Hốt Hốt Nhân ngạc nhiên nói:
- Ngươi… ngươi tại sao không tránh?
Diệp Khắc Cưá»ng mặc nhiên để máu chảy trên má, nhìn Hốt Hốt Nhân lạnh lùng nói:
- Ngá»n roi nầy coi như là hoà n lại cái ân tình cô đã giúp ta hôm ná», nếu như cô còn ra tay má»™t lần nữa, tại hạ sẽ không lưu tình đâu.
Hốt Hốt Nhân từ hồi nà o đến giá» chưa bao giá» thấy má»™t nam nhân nà o có ánh mắt lạnh lùng như váºy, tánh kêu ngạo cÅ©ng đã giảm, cá»™ng và o đó là sá»± lo sợ, nhưng ngoà i miệng vẫn nói cứng:
- Ta cứ thÃch ra tay, ngươi là m gì được ta!
Ngoà i mặt Diệp Khắc Cưá»ng vẫn lạnh như tiá»n, nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, hy vá»ng rằng cô sẽ không hối háºn.
Hốt Hốt Nhân vừa nghe được đó tức thì tánh điêu ngoa lại nổi lên.
- Ta thÃch đánh ngươi thì đánh ngươi, coi ngươi là m gì được ta nà o!
Vút má»™t tiếng, nà ng huy động trưá»ng tiên, chỉ trong giây lát cả ná»a bầu trá»i xuất hiện vô số tiên ảnh bá»§a và o ngưá»i Diệp Khắc Cưá»ng, nhưng hắn không lẩn tránh, cả ngưá»i Ä‘á»u bị dây roi đả thương.
Qua được má»™t hồi, chỉ thấy Diệp Khắc Cưá»ng cau mà y giáºn dữ, vung động tay bắt lấy trưá»ng tiên, dùng lá»±c kéo Hốt Hốt Nhân đến trước mặt mình, “bốp†, hắn dùng lá»±c tán và o má Hốt Hốt Nhân.
- Ngươi nghe rõ đây!
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn nà ng quát:
- Ngươi không có quyá»n coi ngưá»i ta như má»™t con khỉ để là m trò cưá»i, nghe rõ chưa?
Hốt Hốt Nhân lặng ngưá»i Ä‘i má»™t hồi lâu, nước mắt dâng trà n trên mắt, nà ng nói:
- Ngươi dám đánh ta, trước giỠchưa ai đánh ta…
- Cái thứ công chúa điêu ngoa như ngươi sớm phải được dạy dỗ mới đúng!
Diệp Khắc Cưá»ng cắt lá»i nà ng, nói:
- Cô phải biết, thế giới nà y không phải chỉ vì một mình cô mới xoay, chuyện gì cô muốn là sẽ được y như ý nguyện, hơn nữa, cô lúc nà o cũng quen thói bá đạo, nhưng hôm nay cô gặp sai đối tượng rồi, cút đi khuất mắt ta
Hốt Hốt Nhân trong Ä‘á»i mình chưa từng bị ai giáo huấn nhưng váºy, nà ng ngồi bệt dưới đất mà khóc lóc.
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn lại ngá»±a mình thì thấy chân đã bị gãy, không thể tiếp tục Ä‘i được nữa, bèn đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa ngá»±a cá»§a Hốt Hốt Nhân nói:
- Cô đã đánh gãy chân ngựa của ta, bây giỠchỉ có thể cưỡi ngựa của cô thôi, cô có muốn đi cùng với ta không?
Nà ng không trả lá»i, ngược lại còn khóc to hÆ¡n nữa.
Diệp Khắc Cưá»ng chỉ nhún vai nói:
- ÄÆ°á»£c, coi như cô không muốn Ä‘i, nếu váºy thì ta Ä‘i trước váºy.
Hốt Hốt Nhân nhìn thấy hắn muốn Ä‘i như váºy, tức thì cà ng khóc to hÆ¡n nữa. Ngay lúc ấy, từ đằng xa truyá»n lại má»™t âm thanh như tiếng thú gầm lên, thÃnh lá»±c mẫn tuệ cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng láºp tức cảnh giác.
Hắn cẩn tháºn lắng nghe, nhưng tiếng khóc cá»§a Hốt Hốt Nhân quá to, cho nên không thể nghe rõ được, hắn vẫy tay ra hiệu:
- NhỠtiếng lại, có tiếng lạ.
Hốt Hốt Nhân không thiết đến hắn, cố ý khóc to hÆ¡n mấy tiếng, Diệp Khắc Cưá»ng nổi giáºn, gầm nói:
- Con bà nó, có câm miệng lại không, nếu còn la nữa ta sẽ giết cô ngay!
Lá»i nói ấy quả rất hiệu nghiệm, Hốt Hốt Nhân hoảng sợ im lặng ngay, ngay khi đó, tiếng quát lại vang lên.
Diệp Khắc Cưá»ng cố lắng nghe má»™t hồi lâu, tiếng kêu vang quả nhiên lại truyá»n trở lại, lần nầy vang lên tháºt chát tai, giống như ngay ở bên tai mình váºy, hắn liá»n vá»™i ra lệnh cho máy Ä‘iện não tra xét.
Máy Ä‘iện não liá»n hồi âm: âm thanh xuất phát từ hướng tây khoảng má»™t công lý (1km), do nhân váºt nam phát ra.
Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy kỳ lạ, máy Ä‘iện não cho biết má»™t nam tá» cách khoảng má»™t công lý phát ra tiếng vang, mà âm thanh nầy giống như phát ra ở ngay bên mình váºy, lòng sinh hiếu kỳ muốn được diện kiến ngưá»i ấy.
- Công chúa, chúng ta đi.
Diệp Khắc Cưá»ng kéo Hốt Hốt Nhân lên ngá»±a ngồi đằng sau mình, không kể đến nà ng còn khóc. Trên tay hắn còn nắm ngá»n trưá»ng tiên, vốn định hoà n lại cho Hốt Hốt Nhân, nhưng nghÄ© lại chưa đến lúc, bèn quấn lại bên mình.
- Cái thứ nầy ở trên tay cô rất nguy hiểm, ta thay cô bảo quản nó, đợi sau khi vỠđến bộ lạc sẽ hoà n lại cho cô.
Hốt Hốt Nhân lúc bấy giá» tá»±a như trở thà nh má»™t thiếu nữ dịu hiá»n, không dám ra ý kiến.
Diệp Khắc Cưá»ng ngồi trên lưng ngá»±a quay đầu nhìn trừng trừng nói:
- Cô ngồi đằng sau tốt hơn hết đừng giở trò, nếu không ta sẽ đánh cô rớt xuống ngựa, cho cô té chết!
Nói xong, hai chân thúc và o mông ngá»±a, phóng vá» hướng tây bắc mà đi. Chạy đến địa Ä‘iểm mà điện não chỉ định, đến khoảng má»™t trăm thước ngoà i, Diệp Khắc Cưá»ng dừng ngá»±a lại, kế đó kéo Hốt Hốt Nhân xuống, và giao dây cương ngá»±a cho nà ng, định cho nà ng lưu lại coi ngá»±a, nhưng ý định ấy liá»n ngưng lại, vạn nhất ả thừa cÆ¡ phóng ngá»±a bá» chạy, thì hắn sẽ không thể nà o trở vá» bá»™ lạc được.
à đã quyết, bèn đem ngựa cột lại góc cổ thụ, nói nhỠvà o tai nà ng:
- Äi theo ta.
- Äi… Ä‘i đâu? - Nà ng gượng gạo há»i.
Diệp Khắc Cưá»ng không còn thá»i giỠđể cùng nà ng giải thÃch, vá»™i kéo tay nà ng Ä‘i.
- Ta kêu cô lại đây thì lại đây, không được há»i lôi thôi.
Hốt Hốt Nhân không tá»± chá»§ được khi bị ngưá»i lôi kéo Ä‘i như váºy. Nà ng vốn là má»™t công chúa, từ thuở nhỠđến giá» nà ng chưa há» bị nam nhân nà o nắm đôi tay ngá»c mình lôi kéo Ä‘i, nhưng hôm nay bị Diệp Khắc Cưá»ng nắm như váºy, phản ứng đầu tiên cá»§a nà ng là vùng ra, nhưng vì Diệp Khắc Cưá»ng nắm chắc như váºy, nà ng là m cách nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không thoát ra, ngược lại còn cảm thấy Ä‘au đớn thêm, cuối cùng đà nh bá» cuá»™c. Sau má»™t lúc, trong thâm tâm nà ng có chút cảm giác là lạ, nà ng đưa mắt nhìn tấm lưng hùng vÄ© cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng, mặt nà ng bổng đỠá»ng lên.
Äi được và i bước, Hốt Hốt Nhân không nhẫn nại được nữa, đà nh mở miệng há»i:
- Ngươi… ngươi đưa ta Ä‘i đâu váºy?
- Câm mồm lại!
Diệp Khắc Cưá»ng quay đầu lại trừng mắt nhìn nà ng.
- Cấm không được gây ra tiếng động!
Bị cái nhìn sắt đá như váºy, trong lòng Hốt Hốt Nhân dưá»ng như hoà n toà n bị ngá»± trị, từ trước đến giá», chỉ có nà ng là ngưá»i ra lệnh chứ chưa bao giá» có ngưá»i nà o dám ra lệnh nà ng, hôm nay thì lại khác, Diệp Khắc Cưá»ng dùng ngữ khà mệnh lệnh cùng nà ng nói chuyện, là m cho lòng nà ng có cảm giác thÃch thú.
Cà ng Ä‘i gần, hai ngưá»i cà ng nghe rõ tiếng xé gió cá»§a ngá»n Ä‘ao, y liá»n dừng lại, cùng nà ng ẩn và o đám cá» ráºm, từ trong bụi cá» ráºm hắn nhìn thấy má»™t gã nam tá» Ä‘ang luyện kiếm.
Gã nam tá» thân thể cao lá»›n, kiếm pháp tháºp phần hiểm độc, lại nữa thân ảnh di động cá»±c nhanh, nên không nhìn rá» chân tướng, trên tay hắn múa kiếm xuất thần nháºp hóa, trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng phải ca ngợi.
Trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng nghÄ© vá»›i lối ăn váºn như váºy, thá»±c ra phải là ngưá»i Mông Cổ, tháºt không ngá» trừ Dã Tốc Cai ra lại còn có ngưá»i biết kiếm thuáºt, coi váºy tuy rằng Mông Cổ là nÆ¡i dân ở thưa thá»›t, nhưng là nÆ¡i ngá»a hổ tà ng long.
- Ai váºy? - Hốt Hốt Nhân đột nhiên há»i.
Diệp Khắc Cưá»ng kinh hoảng, vì trước mắt mình đây là ngưá»i võ công cao thâm, tuy rằng xung quanh gió thổi cỠđộng hắn cÅ©ng có thể phát giác, huống chi tiếng ngưá»i? Hắn liá»n lấy tay bịt miệng và ôm trá»n nà ng và o lòng, để phòng nà ng lại phát ra tiếng.
Ngoại trừ ngưá»i thân cá»§a mình, Hốt Hốt Nhân chưa từng bị ngưá»i đà n ông nà o ôm ấp mình và o lòng, trong lòng cảm thấy ngượng ngùng, má nà ng đỠbừng lên vì mắc cỡ.
Diệp Khắc Cưá»ng hoà n toà n không có ý nghÄ© như nà ng, chỉ đăm chiêu nhìn và o gã nam tá» Ä‘ang luyện kiếm, trong lòng suy nghÄ© vá» gã nam tỠấy là ngưá»i như thế nà o.
Ngay trong giây phút đó, gã nam tỠđột nhiên thu thế lại, lớn tiếng nói:
- Bằng hữu, hãy lá»™ diện ra cho tại hạ nháºn biết.
Diệp Khắc Cưá»ng vừa nghe đã kinh hoảng, trước mặt mình không biết bạn hay thù, vá»›i sá»± quan sát lúc nãy, thá»±c sá»± mình không phải là đối thá»§ cá»§a hắn. Diệp Khắc Cưá»ng trong lòng không biết phải tÃnh toán như thế nà o, có nên ra hay không, nếu ra không biết có nguy hiểm không.
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 08-07-2008 at 11:55 AM .
05-07-2008, 04:41 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 23:
Thất Tinh Kiếm pháp (Phần thượng)
“Ra Ä‘i chứ, bằng há»u.†nam hán tá» luyện kiếm lại lần nữa lá»›n tiếng nói: “tại hạ đả biết các ngưá»i Ä‘ang ẩn nấp, nếu còn không ra tại hạ bắt buá»™c phải coi các vị là địch để đối phó.â€
Nghe đến hai chỠ“các ngưá»iâ€, Diệp Khắc Cưá»ng trong lòng thầm nghÄ© tháºt lợi hại, cái gã nam tá» nầy chẳng nhá»ng biết mình trốn ở đâu mà còn biết không chỉ má»™t ngưá»i, ngưá»i nầy võ công tháºt cao thâm khôn lưá»ng.
“bằng há»u, chúng tôi ra đây.†Diệp Khắc Cưá»ng thả Hốt Hốt Nhân ra, đứng váºy đồng thá»i kéo nà ng theo ra. hắn biết ngưá»i há»c võ rất úy kỵ coi trá»™m ngưá»i khác luyện võ, cho nên Diệp Khắc Cưá»ng liá»n nói: “tháºt xin lá»—i, bá»n tại hạ không cố ý coi trá»™m các hạ luyện kiếm, chỉ là ngẫu nhiên Ä‘i qua, thấy huynh đà i kiếm pháp phi phà m, nên nhịn không được đứng lại coi, xin thứ lá»—i.â€
Gả nam tá» luyện kiếm cưá»i nói: “tháºt không ngá» thần lại nói như váºy, nếu là váºy tại hạ không muốn bá» qua cá»§ng không được rồi.â€
Diệp Khắc Cưá»ng lại cà ng kinh ngạc thêm, nói: “ngà i…….ngà i sao lại nháºn biết được tại hạ?†hắn nhìn thấy gả nam tá» thân hình ốm cao, da trắng, dáng dẻ nho nhả, không giống như ngưá»i luyện võ, đó chẳng qua trông vẻ ngoà i má»›i khẳng định như váºy, hắn trước giá» chưa gặp qua ngưá»i nầy.
“đỉnh đỉnh đại danh cá»§a thần ở Hồng Cát Lạc Bá»™ ai mà không nháºn biết.†gả nam tá» mỉm cưá»i nhìn qua Hốt Hốt Nhân, nói: “vị cô nương nầy chắc là Hốt Hốt Nhân công chúa cá»§a Tát Lặc ChÃch Ngá»™t Dịch Bá»™ chăng?â€
Hốt Hốt Nhân đối vá»›i ngưá»i khác nháºn ra mình cá»§ng không lấy gì là m ngạc nhiên cho lắm, bởi vì nà ng tá»± cho mình là đẹp nhất thiên hạ, tất nhiên bá»n nam tá» trên thiên hạ nầy Ä‘iá»u phải nháºn biết nà ng là chuyện đương nhiên, nhưng ngược lại Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy rất lạ lùng, ngưá»i nầy rốt cuá»™c là ai? Sao lại rõ lai lịch cá»§a bá»n há» như váºy?
Diệp Khắc Cưá»ng cung tay chà o, nói: “dám há»i huynh đà i quý tÃnh đại danh?â€
“tại hạ chỉ là hạng vô danh tiểu tốt, nói ra các vị cá»§ng chẳng biết.†lá»i vừa dứt, gả nam hán tá» quay mình nhảy lên lưng ngá»±a, hắn cầm dây cương ngá»±a quay nhìn vá» hướng hai ngưá»i tá»§m tỉm cưá»i, nói: “thần, công chúa trá»i không còn sá»›m nữa, ở đây dã thú rất nhiá»u, nên vá» sá»›m Ä‘i thôi, tại hạ xin cáo từ.†hắn liá»n phóng ngá»±a chạy Ä‘i.
Diệp Khắc Cưá»ng liá»n lá»›n tiếng gá»i lại: “nầy! Các hạ còn chưa cho biết tÃnh danh!â€
“hãy yên tâm,†gả nam tá» tuy rằng rá»i khá»i hai ngưá»i rất xa, nhưng âm thanh truyá»n lại rất rõ, rót và o tai hai ngưá»i, “chúng ta sẻ có cÆ¡ há»™i gặp lại nhau nữa!â€
Diệp Khắc Cưá»ng đứng ngây dại nghÄ© đến thân pháºn cái gả thần bà nam tỠđó. ÄÆ°á»£c má»™t lúc lâu, hắn vá»™i nhìn vá» Hốt Hốt Nhân há»i: “công chúa, cô có nháºn ra ngưá»i đó không?â€
Hốt Hốt Nhân lắc đầu không biết.
hắn cảm thấy thất vá»ng, thở nhẹ ra nói: “thôi được, không còn chuyện gì nữa, chúng ta vá» thôi.â€
Hai Ä‘i đến chổ cá»™t ngá»±a, hắn cỡi dây cá»™t ngá»±a, tiện thế nhảy lên lưng ngá»±a, đưa tay vá» hướng Hốt Hốt Nhân, nói: “công chúa, lên ngá»±a Ä‘i chứ, hay là muốn tại hạ kéo lên?â€
“không cần đâu.†Hốt Hốt Nhân nhá» nhẹ nói, ngoan ngoản leo lên lưng ngá»±a, so vá»›i tánh Ä‘iêu ngoa trước đây không còn nữa, Diệp Khắc Cưá»ng cá»§ng cảm thấy rất là ngạc nhiên, nhưng cá»§ng không rãnh nghÄ© đến vấn đỠnầy.
đợi sau khi nà ng ngồi vững và ng, Diệp Khắc Cưá»ng láºp tức cho ngá»±a phi chạy nhanh, Hốt Hốt Nhân ngồi tá»±a và o đôi vai rắn chắc cá»§a hắn không biết nà ng đã nghÄ© ngợi đến Ä‘á»u gì, chỉ thấy đôi má cá»§a nà ng chợt á»ng hồng lên.
“thần,†Hốt Hốt Nhân dịu dà ng há»i: “chà ng……chà ng, thương thế cá»§a chà ng có nặng không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng nghe thấy thế nên ngẩn ngưá»i ra há»i: “cái gì? Cô chịu là m hòa nói chuyện vá»›i tại hạ rồi à ?â€
“đúng váºy!†Hốt Hốt Nhân cất giá»ng nói, “thiếp há»i chà ng thương thế có nghiêm trá»ng lắm không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng tháºt không ngá» má»™t ả công chúa Ä‘iêu ngoa như váºy lại chịu quan tâm đến vết thương cá»§a mình, không biết ả ta có toan tÃnh chuyện gì đây, nên hắn mỉa mai nói: “cá»§ng may công chúa còn hạ thá»§ lưu tình, nên chỉ là vết thương ngoà i da mà thôi, không sao cả.â€
“chà ng……chà ng sao lại nói như váºy cÆ¡ chứ, thiếp…….xin lá»—i chà ng váºy.†nà ng nhẹ giá»ng xin lá»—i.
Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy quá bất ngá», nà ng lại chịu xin lá»—i mình? trong lòng không thể nà o tin ả công chúa Ä‘iêu ngoa nầy đã đổi tÃnh? hắn mỉm cưá»i nói: “không há» chi, vết thương nầy và i ngà y sẻ khá»i ngay.â€
Hốt Hốt Nhân ká» mặt mình sát và o lưng hắn, lần nữa nà ng nói vá»›i giá»ng đầy hối háºn: “xin lá»—i chà ng!â€
“không sao cả.†Diệp Khắc Cưá»ng tá»± cảm thấy bầu không khà cá»§a hai ngưá»i có gì không được ổn thá»a lắm, liá»n đổi đỠtà i, nói: “à đúng rồi, hôm nay công chúa kiếm tại hạ có chuyện gì chăng, chẳng lẽ đến để tặng cho tại hạ và i ngá»n roi sao?â€
Äúng váºy, sao mình Ä‘i kiếm thần để là m gì váºy cà ? Lúc đó nà ng trở nên bối rối, không tìm ra được lý do để trả lá»i, nên tiện nói bừa: “thiếp……thiếp quên rồi.â€
“quên rồi?†trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng thầm nghÄ© cái ả công chúa Hốt Hốt Nhân nầy tháºt ngá»› ngẩn đến độ tháºt khả ái, đột nhiên báºt ra tiếng cưá»i lá»›n, “tháºt không ngá» má»™t công chúa hống hách độc Ä‘oán như cô mà lại quên Ä‘i chuyện chÃnh đáng, ha ha ha!â€
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i Hốt Hốt Nhân có ngưá»i dám ở trước mặt mình gá»i mình là “công chúa Ä‘iêu ngoaâ€, tuy váºy nà ng không lấy đó mà bá»±c mình, ngược lại còn cảm thấy thÃch thú, và cùng Diệp Khắc Cưá»ng cưá»i theo. Tiếng cưá»i cá»§a hai ngưá»i vô hình chung đả là m giảm Ä‘i mối hiá»m kÃch đã qua.
Không bao lâu, hai ngưá»i vỠđến bá»™ lạc, đến trước doanh trại cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng. Dã Tốc Cai cùng Diệp Anh Hà o hai ngưá»i từ trong doanh trại nghe được tiếng chân ngá»±a vá»™i chạy ra.
Dã Tốc Cai nhìn thấy hai ngưá»i cùng cởi chung ngá»±a, liá»n cất tiếng trách móc: “uổng cho tại hạ lo lắng cho ngà i có chuyện không may xãy ra, nà o ngá» ngà i cùng vá»›i vị công chúa xinh đẹp nầy Ä‘i đưa trăng hóng gió.â€
Diệp Khắc Cưá»ng leo xuống ngá»±a, xén mắt nhìn hắn: “ngà i chá»› nói năng lá»™n xá»™n.â€
Dã Tốc Cai đến bên tai hắn nói: “tại hạ và tiểu Hà o Ä‘i săn vá», nhìn thấy trong doanh trại ngà i đồ đạt đánh đổ tứ tung, mà ngưá»i lại không thấy, nên không biết đã xãy ra chuyện gì.â€
“chuyện nầy sau nầy tại hạ sẻ nói vá»›i ngà i.†Diệp Khắc Cưá»ng quay ngưá»i lại giao trả lại trưá»ng tiên cho Hốt Hốt Nhân, thở dà i nói: “công chúa, chuyện hôm nay coi như đã qua, hy vá»ng cô sau nầy hãy nghÄ© đến ngưá»i khác má»™t chút, còn nữa, nếu sau nầy không có chuyện gì thì xin đừng là m phiá»n đến tại hạ, cô cÅ©ng nên vá» Ä‘i thôi.â€
“vâng.†Hốt Hốt Nhân cuối đầu nháºn lá»i, sau đó ngẩn đầu nhìn hắn cưá»i tháºt duyên dáng, “xin chà ng hãy yên tâm, lần sau gặp chà ng nhất định sẻ là chuyện tốt.â€
Nà ng chuyển đầu ngá»±a ra Ä‘i, để lại ấn tượng khó quên trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng, tháºt không thể ngá» khi nà ng cưá»i có sức quyến rÅ© đến như váºy.
“nầy! đừng nhìn nữa, nà ng đã Ä‘i xa rồi.†Dã Tốc Cai vá»— vai hắn, “mau nói, vết thương trên mặt, và thương thế trên mình cá»§a ngà i, và còn trong doanh trại nữa, đả phát sinh ra chuyện gì? Ngà i và Hốt Hốt Nhân công chúa đã xãy ra chuyện gì?â€
Diệp Khắc Cưá»ng lúc nầy đã trở lại hiện thá»±c, vá»™i nói: “là như váºy, tại hạ và Hốt Hốt Nhân ---------.â€
“đợi má»™t chút!†Dã Tốc Cai đột nhiên cắt ngang lá»i hắn, nhìn vá» phÃa Diệp Anh Hà o nói: “ở đây đương nói chuyện ngưá»i lá»›n, con nÃt không thÃch hợp để nghe, tiểu Hà o, con hãy ra ngoà i má»™t chút. thần, chúng ta và o trong hãy nói.â€
Diệp Anh Hà o không phục, nói: “sao lại con không thể nghe được?â€
Dã Tốc Cai giải thÃch: “đây là chuyện nam nữ, con hãy còn trẻ, cho nên không thể nghe được, đợi khi trưởng thà nh thì tá»± nhiên sẻ biết.â€
Tà i sản của PHAMQB
05-07-2008, 04:51 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 23:
Thất Tinh Kiếm pháp (Phần hạ)
Diệp Khắc Cưá»ng trừng mắt nhìn hắn, nói: “ngà i ăn nói lá»™n xá»™n gì ná»a đây? tại hạ và Hốt Hốt Nhân không có chuyện liên hệ nam ná», chá»› nói bừa.â€
“Tháºt váºy sao?†Dã Tốc Cai nhìn hắn xoi mói, “đáng tiếc lúc nãy ngà i nhìn cô ta vá»›i ánh mắt đầy tình thâm máºt ý. hÆ¡n nữa, các ngưá»i vừa má»›i biết nhau không lâu, mà ngà i đã hà ng phục được vị công chúa mông cổ vừa đẹp lại vừa Ä‘iêu ngoa nầy, quả nhiên thần không phải là ngưá»i phà m tục, ha ha ha!â€
“miệng ngà i tháºt hôi thối!†Diệp Khắc Cưá»ng liếc mắt nhìn hắn, liá»n kéo tay con Ä‘i, “đi, tiểu Hà o, chúng ta và o trong má»›i nói, đừng để ý đến vị bá bá nầy.†hắn dẩn con và o trong , khi đến trước trại mình, tiểu Hà o quay đầu lại là m mặt xấu vá»›i Dã Tốc Cai.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Dã Tốc Cai không dại vì đứng ngoà i trại má»™t mình, hắn vá»™i theo và o.
đợi cho má»i ngưá»i ngồi và o, Diệp Khắc Cưá»ng má»›i Ä‘em việc sau khi gặp gở Kim Quốc sứ giả vá» thì gặp phải ả khắc tinh Hốt Hốt Nhân táºp kÃch, và đến việc gặp gở gả kiếm thá»§ cao cưá»ng nhất nhất Ä‘á»u thuáºt lại.
Dã Tốc Cai sau khi nghe xong, lắc đầu nói: “nói váºy lá»i đồn quả không sai, Hốt Hốt Nhân công chúa quả tháºt tánh Ä‘iêu ngoa đến không tệ.â€
“váºy cÆ¡,†Diệp Khắc Cưá»ng cưá»i chua xót, nói: “xém má»™t tà nữa cả cái mạng nầy cá»§ng nằm gá»n trong cây roi cá»§a ả chứ chẳng chÆ¡i.â€
Dã Tốc Cai chóng tai lên cà m trầm ngâm nói: “thần có biết gả kiếm thá»§ đó là nhân váºt như thế nà o không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng lắc đầu nói: “nà o biết, hắn không muốn lá»™ thân pháºn, không biết kiếm thuáºt cá»§a hắn so vá»›i ngà i thì như thế nà o.â€
Dã Tốc Cai cau mà y nói: “cứ theo lá»i thần thuáºt lại, cá»™ng thêm kiếm thuáºt tinh tưá»ng như váºy, thì loại ngươi như váºy tất nhiên không phải là hạng vô danh tiểu tốt, nhưng theo tại hạ được biết, ở mông cổ nầy ngưá»i biết xá» dụng kiếm kể cả tại hạ thì chỉ có ba ngưá»i, nhưng mà hai ngưá»i kia thì tại hạ đã gặp qua rồi, không giống như ngưá»i mà thần đã diá»…n tả.â€
Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy khó hiá»u,“trừ phi hắn không phải là ngưá»i mông cổ? nhưng hắn lại ăn váºn trang phục mông cổ.â€
“trang phục có thể cải biến được, vá»›i lối ăn báºn như váºy cá»§ng không thể khẳn định hắn là ngưá»i mông cổ, gả kiếm thá»§ nầy quả là má»™t nhân váºt thần bÃ.â€
“đúng váºy, hắn lại nháºn ra tại hạ và Hốt Hốt Nhân công chúa, nhưng còn chúng ta cá»§ng từng chưa bao giá» gặp qua hắn.†nói đến đây, Diệp Khắc Cưá»ng chợt nhá»› ra má»™t chuyện, “còn ná»a, trước khi ra Ä‘i hắn còn nói sẻ còn có cÆ¡ há»™i cùng hắn há»™i ngá»™.â€
“hắn thá»±c sá»± nói như váºy sao?†Dã Tốc Cai trầm ngâm nói: “nhưng không biết sẻ gặp trong trưá»ng hợp nà o.â€
Diệp Khắc Cưá»ng nhúng vai nói: “tốt hÆ¡n hết không nên gặp trong trưá»ng hợp đối địch, nhìn thấy kiếm pháp cá»§a hắn, tại hạ tuyệt không phải là đối thá»§ cá»§a hắn.â€
“ngà i lo lắng là m gì, để tại hạ truyá»n lại kiếm pháp cho thần, không tin không đánh lại tên khốn ấy.†Dã Tốc Cai vồ ngá»±c đãm bảo.
“nếu là váºy thì tại hạ xin cảm Æ¡n trước.â€
“được rồi, đừng nói chuyện đó nữa. mau nói chuyện hôm nay ngà i gặp sứ giả Kim Quốc như thế nà o?†Dã Tốc Cai nghiêng ngưá»i há»i. Diệp Khắc Cưá»ng thuáºt lại tỉ mỉ vá» nôi dung nói chuyện giá»a hắn và Hoà n Nhan Liệt, lẩn cả việc đùa cợt vá»›i Hoà n Nhan Liệt cho hắn nghe là m cho Dã Tốc Cai khoái chà cưá»i vang cả lên.
“hay, là m khá lắm! cho ngưá»i Kim Quốc bá»›t tánh kiêu căng, dạy cho hắn bà i há»c cá»§ng nên lắm.â€
Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng cưá»i theo, nói: “đùa vá»›i hắn thì rất là thống khoái, nhưng chỉ lo là không biết có gây rắc rối việc sau hay không.â€
Dã Tốc Cai mặt đầy hà o khÃ: “ngà i không cần phải quá lo, tốt hÆ¡n hết cái tên kêu bằng Hoà n Nhan Liệt khố khiếp ấy nên xéo vá» Kim Quốc, để tránh mưu đồ Ä‘oạt giang sÆ¡n mông cổ chúng ta.â€
“tại hạ thấy tình hình không đơn giản như váºy.†Diệp Khắc Cưá»ng trầm tư nói: “nhược bằng Kim Quốc tháºt sá»± muốn đánh chiếm mông cổ, chắc sẽ không phái Hoà n Nhan Liệt đến đây để kết minh, tại hạ thấy Hoà n Nhan Liệt không dể gì vá» Kim Quốc.â€
Dã Tốc Cai nghiến răng nói: “hứ! hắn tốt hÆ¡n hết mau xéo vá» Kim Quốc, nếu không trước sau gì ta cá»§ng cho hắn biết tay.â€
sá»± ước Ä‘oán cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng quả tháºt không sai, cách má»™t ngà y sau Hoà n Nhan Liệt không há» có động tịnh gì tá»a ra rá»i khá»i mông cổ. hắn vì muốn Ä‘iá»u tra mục Ä‘Ãch thá»±c sá»± cá»§a Hoà n Nhan Liệt, đã quyết định ở lại Thát Thát Nhân Bá»™, và cÅ©ng nhá» Thiết Má»™c Chân sai ngưá»i Ä‘i hồi báo cho Hồng Cát Lạc Bá»™ biết cha con hắn rất bình an, đồng thá»i cÅ©ng tưá»ng trình lại cho Hốt Äồ Lá»— Hãn biết mục tiêu cá»§a cục thế.
Thiết Má»™c Chân khi biết Diệp Khắc Cưá»ng chụi ở lại đây, thì rất vui mừng, láºp tức đáp ứng lá»i yêu cầu cá»§a hắn.
mấy ngà y gần đây, Diệp Khắc Cưá»ng đặc biệt để ý đến động tịnh cá»§a Hoà n Nhan Liệt. hắn phát hiện ra Hoà n Nhan Liệt thưá»ng hay triệu hồi Thiết Má»™c Chân, không biết thương nghị việc gì, trong rất là thần bÃ, nhân lúc Thiết Má»™c Chân Ä‘i từ trong trại Hoà n Nhan Liệt Ä‘i ra, Diệp Khắc Cưá»ng bèn đứng cháºn đưá»ng hắn.
Thiết Má»™c Chân thấy ngưá»i cháºn đưá»ng mình là Diệp Khắc Cưá»ng, bèn vá»™i nhanh Ä‘i lẩn tránh, “thần, tại hạ lúc nầy rất báºn, không có thá»i gian tiếp ngà i, để khi khác được chăng.â€
“đứng lại!†Diệp Khắc Cưá»ng chạy đến trước mặt hắn má»™t lần nữa, “mấy ngà y nay tại hạ đã nhiá»u lần Ä‘i gặp ngà i, nhưng bao lần ngà i cá»§ng lẩn tránh, như váºy là dụng ý gì?â€
Thiết Má»™c Chân vá»™i mỉm cưá»i, nói: “tháºt oan cho tại hạ, mấy ngà y gần đây tại hạ rất báºn rá»™n, báºn đến nổi ngá»§ cá»§ng không có thá»i gian nữa, tuyệt không có ý lẫn tránh ngà i đâu.â€
Diệp Khắc Cưá»ng cau mà y nói: “thiệt như váºy chăng? váºy thì hãy nói cho tại hạ biết, ngà i Ä‘ang báºn cái gì? Có phải báºn việc thống nhất mông cổ chăng?â€
“ơ…đúng rồi, không sai.†Thiết Má»™c Chân chỉ trả lá»i qua loa và i câu, hướng vá» hắn hà nh lá»…, “thần, tại hạ rất báºn, xin Ä‘i trước.â€
“cháºm lại.†Diệp Khắc Cưá»ng hét lên, “tại hạ thấy Hoà n Nhan Liệt gần đây thưá»ng hay gặp ngà i, có phải đả giao ngà i nhiệm vụ quan trá»ng gì đó phải không?â€
ánh mắt láu lỉnh cá»§a Thiết Má»™c Chân lóe lên, không phá»§ nháºn, nói: “không……không có, chỉ là chuyện vụn vặt, không có chuyện gì quan trá»ng.â€
hai tay Diệp Khắc Cưá»ng nắm chặt và o áo ngá»±c, trừng mắt nhìn hắn, “nếu là váºy cứ Ä‘em chuyện nhá» nhặt đó nói cho ta biết.â€
mặt Thiết Má»™c Chân trong tháºt khó coi, nói: “việc nầy……….â€
“sao, không nói được à ?†Diệp Khắc Cưá»ng giả vá» tức giáºn, nói: “uổng cho ngươi còn muốn kéo Hồng Cát Lạc Bá»™ ta đến gia nháºp đồng minh, nhưng mà chuyện gì ngươi cá»§ng Ä‘á»u dấu diếm, ta thấy ta cÅ©ng nên quay vá» lại bá»™ lạc chắc là tốt hÆ¡n.â€
Nói xong hắn quay ngưá»i lại Ä‘i, Thiết Má»™c Chân láºt Ä‘áºt nắm tay hắn kéo lại, “đợi……đợi má»™t tÃ, đừng Ä‘i.â€
Diệp Khắc Cưá»ng quay đầu lại nhìn hắn, nói: “cái gì, có muốn nói cho ta biết chăng?â€
“ừ!†Thiết Má»™c Chân thở dà i, nói: “đúng ra đại thần Hoà n Nhan Liệt đã căn dặng không được cho má»™t ai biết, nhưng vì thần tà i trà hÆ¡n ngưá»i, sá»›m muá»™n gì thần cÅ©ng Ä‘oán biết, thôi được, tại hạ nói cho ngà i biết váºy, nhưng ngà i hứa không được nói cho ai biết.â€
“được rồi, được rồi,†Diệp Khắc Cưá»ng suốt ruá»™t khoát tay, nói: “ngà i mau nói Ä‘i.â€
Thiết Má»™c Chân hÃt má»™t hÆ¡i dà i, nói: “đại thần Hoà n Nhan Liệt muốn tại hạ phái ngưá»i Ä‘i thông báo cho bảy bá»™ lạc lá»›n khác chưa kết minh, cho há» biết Hồng Cát Lạc Bá»™ lẫn Thát Thát Nhân Bá»™ và còn có bốn bá»™ lạc lân cáºn khác đã kết minh, đồng thá»i được sá»± á»§ng há»™ toà n lá»±c cá»§a Kim Quốc, và còn nói thần đả quyết định ở lại Thát Thát Nhân Bá»™ để hiệp trợ việc thống nhất mông cổ. lại còn tiến dẩn các thá»§ lãnh cá»§a các bá»™ tá»™c ná»™i trong bảy ngà y phải đến Thát Thát Nhân Bá»™ táºp hợp thương nghị việc kết minh, nếu không sẽ coi như là kẻ địch.â€
“ngươi nói cái gì?†Diệp Khắc Cưá»ng nghe qua cả giáºn, “lão tá» còn chưa đáp ứng việc kết minh, các ngươi cố nhiên Ä‘em ta ra là m tuyên truyá»n,tháºt là khốn khiếp! ta phải kiếm lão quỹ Hoà n Nhan Liệt để lý luáºn!â€
“tháºt sá»± cÅ©ng không thể nói là lợi dụng.†Thiết Má»™c Chân bất thình lình thở dà i, nói: “ngưá»i mông cổ chúng ta khiêu dÅ©ng thiện chiến ai ai cÅ©ng biết, cứ theo đó mà nói, không thể nà o bị ngưá»i Kim lấn ép được, nhưng vì các bá»™ lạc mông cổ mạnh ai nấy tá»± trị, chia rẽ vá»›i nhau. nếu như chúng ta có thể Ä‘oà n kết lại vá»›i nhau, tin chắc rằng có thể ngang hà ng vá»›i Kim Quốc cưá»ng mạnh.â€
Diệp Khắc Cưá»ng không thể ngá» Thiết Má»™c Chân có thể nói ra được những lá»i lẽ nầy, nên rất lấy là m kinh ngạc, bèn lặng lẽ nghe hắn nói tiếp.
“cho nên dù là Kim Quốc lợi dụng mình, mà cÅ©ng có thể nói mình lợi dụng lại Kim Quốc để triệu hà o các bá»™ lạc mông cổ lại. chỉ cần xúc tiến Ä‘oà n kết lại vá»›i các bá»™ tá»™c, bây giá» thà chịu khổ má»™t chút thì đã sao chứ, vã lại má»™t khi mông cổ đã cưá»ng mạnh, lúc đó còn sợ gì Kim Quốc chứ?â€
tháºt không thể ngá» rằng má»™t Thiết Má»™c Chân thưá»ng ngà y bị Hoà n Nhan Liệt bắt chẹt coi mình như là má»™t con chó không bằng, nhưng trong tim lại mang má»™t bầu lý tưởng vÄ© đại như váºy, từ đó cÅ©ng đã thấy được hắn đã chịu bao ná»—i tá»§i nhục để thá»±c hà nh lý tưởng cao cả cá»§a mình, Diệp Khắc Cưá»ng giÆ¡ tay khen ngợi, nói: “ngươi là m tháºt hay, có bằng hữu như váºy ta nhất định rất muốn giao hão!â€
“thần quá khen thôi.†Thiết Má»™c Chân cưá»i khổ, nói: “ai biểu tại hạ là ngưá»i mông cổ chứ?â€
Diệp Khắc Cưá»ng định muốn nói thêm, thì đột nhiên tiếng nói truyá»n lại từ sau lưng mình, “hai vị Ä‘ang bà ng luáºn chuyện gì váºy, trong có vẻ rất hứng thú?â€
Thiết Má»™c Chân nhìn thấy giáºt mình, vá»™i nói: “không …….không có gì cả, chỉ nói chuyện thông thưá»ng thôi, tại hạ còn có việc phải Ä‘i trước, Hoà n Nhan đại thần, tại hạ xin cáo từ.â€
Nói xong Thiết Mộc Chân vội lách đi như là n khói.
Hoà n Nhan Liệt giả cưá»i nhìn Diệp Khắc Cưá»ng nói: “hai vị Ä‘ang nói chuyện gì váºy? hình như nói rất là cao hứng, có thể nói lại để ta cùng vui lây chăng.â€
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn hắn, trong lòng thầm nói “được, do ngươi tá»± chuốt lấy, đừng có trách ta.â€
“không có gì cả, bá»n tại hạ chỉ Ä‘ang bà n luáºn, mấy ngà y trước đây Hoà n Nhan đại thần đã nói sẽ vá» Kim Quốc, nhưng đã qua mấy ngà y rồi cÅ©ng chưa thấy Ä‘i váºy? vì chuyện đó mà bá»n tại hạ nghÄ© hoà i cÅ©ng không nghÄ© ra!â€
Mặt Hoà n Nhan Liệt thâm lại, nhưng mau mắn trở lại bình thưá»ng, cưá»i nói: “là như váºy, ngà y đó ta có sai ngưá»i Ä‘i bẫm báo hoà ng thượng vá» tình thế cá»§a mông cổ, sau khi ngưá»i đó quay vá», truyá»n lại ý chỉ cá»§a hoà ng thượng nói rằng thống nhất mông cổ là việc quan trá»ng, đương nhiên phải gặp khó khăn, hoà ng thượng còn dặn ta phải cố nhẩn nại, tiếp tục cố gắng vì đại nghiệp thống nhất mông cổ, cho nên ta phụng chỉ lưu lại đây.â€
“thì ra là như váºy.†Diệp Khắc Cưá»ng cưá»i nhạo báng, nói: “xin há»i ngà i ngưá»i mà đại thần phái Ä‘i cưởi loại long câu gì váºy, chỉ trong khoảng thá»i gian ngắn mà có thể Ä‘i Ä‘i vá» vá» nhanh như váºy, ngà y sau tại hạ nhất định phải cưởi thá» con ngá»±a quý đó.â€
Hoà n Nhan Liệt cảm thấy tháºt xấu hổ khi bị Diệp Khắc Cưá»ng dạch ra mình bịa chuyện, nhưng vẩn là m mặt dầy, cưá»i nói: “nhất định, nhất định.â€
Nhìn vẽ mặt hắn không được tá»± nhiên, Diệp Khắc Cưá»ng cưá»i thầm trong bụng, nhưng vẫn cung tay hà nh lá»…, nói : “nếu váºy tại hạ xin cáo biệt.â€
Hoà n Nhan Liệt biết có Ä‘i theo hắn cÅ©ng chẳng há»i được gì, nên mượn cá»› nói: “ta cÅ©ng có việc cần phải là m, xin thần cứ tá»± nhiên.â€
Diệp Khắc Cưá»ng gáºt đầu mỉm cưá»i, “đại thần xin Ä‘i trước.â€
Nhìn dáng Hoà n Nhan Liệt rá»i khá»i, trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng bổng se lại, mặc dầu đã đã kÃch được Hoà n Nhan Liệt, nhưng trong lòng không cảm thấy vui sướng, vì hắn cãm giác được sá»± tình ngà y cà ng phức tạp.
Qua được mấy ngà y, Thiết Má»™c Chân cho Diệp Khắc Cưá»ng hay đã phái tất cả nhân mả Ä‘i thông báo cho các bá»™ lạc biết, bây giá» chỉ đợi hồi âm, Diệp Khắc Cưá»ng không có chuyện gì để là m, bèn Ä‘i tìm Dã Tốc Cai để há»c kiếm.
Sáng hôm nay, cha con Diệp Khắc Cưá»ng cùng Dã Tốc Cai luyện kiếm ở khu rừng gần bá»™ lạc, Dã Tốc Cai dùng nhánh cây để vẽ bắc đẩu thất tinh phương vị.
“bá»™ kiếm pháp nầy là do toà n chân giáo Trưá»ng Xuân Tá» Khưu Xứ CÆ¡ chân nhân truyá»n lại và còn tặng cho tại hạ thất tinh bảo kiếm, tại hạ và Khưu chân nhân quen biết nhau rất ngắn, cho nên chỉ há»c sÆ¡ sà i vá» môn kiếm pháp nầy. chân nhân còn nói cho tại biết bá»™ “bắc đẩu thất tinh kiếm pháp†tháºt là bác đại tinh thâm, biến hóa vô cùng, có thể bảy ngưá»i hợp lại thà nh má»™t kiếm tráºn, uy lá»±c giống như má»™t trăm ngưá»i cùng hợp nhau xuất kiếm váºy, còn nếu như má»™t ngưá»i dùng kiếm, đồng thá»i Ä‘i trong bảy phương vị nầy, và kiếm pháp luyện đến cá»±c cao, có thể phát uy được oai lá»±c không kém gì kiếm tráºn bảy ngưá»i.â€
Cha con Diệp Khắc Cưá»ng nghe đến đó mở to mắt, háºn không được há»c ngay.
Diệp Khắc Cưá»ng hứng chÃ, nói: “bá»™ bắc đẩu thất tinh kiếm pháp quả lợi hại, ngà i còn không mau dạy cho tại hạ.â€
Dã Tốc Cai khiêm nhưá»ng nói: “tại hạ tư chất đần độn, sá»± lãnh ngá»™ cá»§ng rất giá»›i hạn, chỉ có thể chỉ Ä‘em chiêu thức cùng khẩu quyết truyá»n lại cho thần, hy vá»ng vá»›i tư chất đỉng ngá»™ cá»§a thần, sau nầy tất hÆ¡n hẳn tại hạ.â€
“ngà i Ä‘ang nói móc há»ng ta có phải chăng?†Diệp Khắc Cưá»ng không muốn tranh cải vá»›i hắn, nói: “ còn không mau chỉ dạy ta.â€
“được, bây giá» bắt đầu đây.†Dã Tốc Cai rút thất tinh bảo kiếm ra, ánh sáng tá»a ra ghê hồn, hắn bắt đầu theo kiếm quyết mà thá»§ thế, “bắc đẩu thất tinh kiếm pháp có đến bảy chiêu, má»—i chiêu có bảy thức,như váºy tổng cá»™ng có đến bảy bảy bốn mươi chÃn thức, tại hạ bắt đầu xạ chiêu thứ nhất gá»i là ‘ngưỡng vá»ng khôi thủ’.â€
chỉ thấy Dã Tốc Cai chuyển thân má»™t cái, hai chân đả đứng ở vị thiên xu tinh, kiếm đánh thẳng tá»›i, sau đó thu kiếm lại đồng thá»i hoán đổi phương vị, thân ảnh di chuyển nhanh qua bốn vị trà khác nhau cá»§a bắc đẩu thất tinh tráºn, thân pháp tháºt linh động vá tiêu xái, cha con Diệp Khắc Cưá»ng khen ngợi không thôi.
Dã Tốc Cai ngưng lại nói: “chiêu ‘ngưỡng vá»ng khôi thủ’ là tên từ bốn vị sao nầy mà ra, các vị đả thấy rõ chưa?â€
Diệp Khắc Cưá»ng cau mà y nói: “ngà i đánh nhanh quá, chỉ thấy đại khái, để tại hạ thá» coi, nếu có chổ nà o không đúng xin chỉ thêm.
Dã Tốc Cai đưa kiếm cho hắn, Diệp Khắc Cưá»ng theo ký ức mà đánh ra, nhưng chỉ được phân nữa thì không còn nhá»› nữa. hắn thu thế lại nói: “ tại hạ chỉ nhá»› bấy nhiêu thôi, có chá»— nà o không đúng chăng?â€
“ngà i chỉ nhìn qua đã nhá»› đến dưá»ng ấy thì đã quá lắm rồi.†Dã Tốc Cai khen ngợi: “thần quả là tà i trà hÆ¡n ngưá»i, nhá»› lại thuở trước lúc tại hạ luyện chiêu thức nầy, phải tốn hết hai ngà y má»›i luyện thà nh.â€
“xin ngà i đừng qua khen thưởng như váºy, mau luyện lại má»™t lần nữa cho tại hạ xem.†hắn gấp há»c xong bá»™ kiếm pháp nầy.
vừa khi đó, Diệp Anh Hà o nắm kéo ống quần Dã Tốc Cai nói: “bá bá, con cÅ©ng muốn thá»?â€
Dã Tốc Cai ngạc nhiên nói, “cháu cÅ©ng muốn há»c ư?â€
Diệp Anh Hà o gáºt đầu đáp: “dạ phải, được không bá bá?â€
“ngà i cho cháu thá» thá» xem.†Diệp Khắc Cưá»ng tiện tay bẻ má»™t nhánh cây chiếc hết lá rồi đưa cho con, “ tiểu Hà o, con dùng cà nh cây thay kiếm, hãy cáºn tháºn coi chừng tránh đã thương lấy mình.â€
“được.†Diệp Anh Hà o cầm nhánh cây đứng trên phương vị cá»§a há»a đồ thất tinh tráºn, bắt đầu khoa tay múa.
Hai ngưá»i chỉ cho rằng trẻ con tánh thÃch đùa giởn, nà o ngá» khi nhìn kỹ lại, tháºt không thể tin những gì mình đã thấy, Diệp Anh Hà o Ä‘ang múa đây là chiêu thứ nhất ‘ngưỡng vá»ng khôi thủ’, không thua gì mình đã luyện nhiá»u năm.
Dã Tốc Cai quá kinh ngạc há»i: “thần……..tiểu Hà o trước giá» có từng xá» dụng qua kiếm bao giá» chưa?â€
Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng ngạc nhiên đáp lại: “chưa……chưa bao giá».â€
Diệp Anh Hà o thu thế lại, mỉm cưá»i nhìn hai ngưá»i, “cha, và bá bá, con luyện kiếm như thế nà o?â€
bá»n há» không biết phải nói thế nà o cho phải, chỉ trầm mặc hÆ¡n nữa ngà y. Hai mắt Diệp Anh Hà o mở to thắc mắc nhìn bá»n há».
cho đến khi bầu không khà trở nên ngá»™t ngạt, thì Dã Tốc Cai đột nhiên đánh và o tay, nắm cháºt tay Diệp Anh Hà o cưá»i lá»›n, nói: “tiểu Hà o, con tháºt lợi hại, đúng là đóa hoa kỳ tà i cá»§a võ há»c, ngưá»i ta nói rằng võ há»c kỳ tà i trăm năm má»›i có má»™t, không ngá» hôm nay ta đã tìm được rồi, ha ha ha!â€
Diệp Anh Hà o nghe thấy Dã Tốc Cai khen thưởng mình cãm thấy cao hứng liá»n nhìn vá» phụ thân mình, nói: “cha, có phải con luyện rất khá, phải không?â€
“đúng váºy.†Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i vuốt đầu con, “cha biết con có trà nhá»› dai, nhưng không ngá» nhá»› đến độ kinh ngưá»i như váºy, là m cho cha vừa kinh ngạc vừa vui sướng.â€
Nhìn thấy con thông minh như váºy, là m cha như hắn đương nhiên rất là hãnh diện, đúng lúc ấy, hắn lại nghÄ© đến ngưá»i tinh cầu, sở dÄ© tiểu Hà o thông minh như váºy có phải do gene (tế bà o di truyá»n) cá»§a ngưá»i tinh cầu hay không? Nhưng hắn lắc đầu, hắn tin tưởng tiểu Hà o thông minh là do gene cá»§a mình, không phải cá»§a ngưá»i tinh cầu.
Dã Tốc Cai khen: “con cá»§a thần quả nhiên có phong độ cá»§a cha, so vá»›i tên nghiệp chá»§ng Thiết Má»™c Chân còn khá hÆ¡n nhiá»u.â€
Diệp Khắc Cưá»ng trong lòng nghÄ© đến con cá»§a hắn sau nầy hoà n thà nh bá nghiệp thống nhất mông cổ Thà nh Cát Tư Hản, ngươi cố nhiên dám mắng hắn lá nghiệt chá»§ng? nhưng miệng lại nói: “ngà i quá khen rồi.â€
Diệp Anh Hà o ngạc nhiên há»i: “sao con cá»§a bá bá lại kêu là Thiết Má»™c Chân váºy?â€
“đúng váºy, hắn hiện Ä‘ang ở Hồng Cát Lạc Bá»™, sau nầy vỠđến bá»™ lạc các cháu sẻ là đôi bạn tốt.†đến đây Dã Tốc Cai ngừng lại giây lát, mặt ngượng nghùng nói: “ thần, tại hạ có Ä‘iá»u thỉnh cầu, nhưng vì chưa có cÆ¡ há»™i để nói, tại hạ nghÄ© hiện giá» rất thÃch hợp.â€
Diệp Khắc Cưá»ng biết Dã Tốc Cai là ngưá»i cương trá»±c không hay lưỡng lá»±, nhưng sao hôm nay lại nói không ra lá»i, trong lòng tất có Ä‘iá»u khó nói, nên nghiêm chỉnh nói: “có việc gì yêu cầu xin cứ nói, chỉ cần tại hạ có thể là m được, quyết không từ.â€
Dã Tốc Cai nhìn Diệp Anh Hà o, hÃt má»™t hÆ¡i dà i nói: “tiểu Hà o là má»™t đứa trẻ thông minh linh lợi, tại hạ biết cháu được mấy bữa nay, cảm thấy rất thÃch cháu, tại hạ muốn ….. tại hạ muốn nháºn tiểu Hà o là m nghÄ©a tá», không biết thần có thể đáp ứng không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng má»›i đầu hÆ¡i hoang mang, nhưng liá»u sau đó cưá»i lá»›n, “tại hạ còn tưởng là chuyện gì chứ? Thì ra là chuyện nầy, tại hạ muốn mà còn chẳng được, tiểu Hà o, con có chịu nháºn Tốc Cai bá bá là m nghÄ©a phụ không?â€
Dã Tốc Cai vui mừng quá suýt nữa báºt khóc, nói: “đúng, đúng, nghÄ©a phụ nhất định sẽ Ä‘em hết sở há»c bình sinh truyá»n lại cho con.â€
Diệp Khắc Cưá»ng vuốt đầu con, nói: “còn không mau quì xuống khấu đầu.â€
Diệp Anh Hà o liá»n quì xuống khấu đầu Dã Tốc Cai.
Dã Tốc Cai vá»™i nâng hắn lên, “hảo hà i tá», hảo hà i tá», ta tháºt quá cao hứng.â€
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn con nghiêm mặt nói: “tiểu Hà o, con đã nháºn ngưá»i là m nghÄ©a phụ sau nầy đối vá»›i nghÄ©a phụ như cha, có biết chưa?â€
Diệp Anh Hà o kÃnh cẩn gáºt đầu.
Dã Tốc Cai nắm tay Diệp Anh Hà o cao hứng nói: “tháºt quá sung sướng, xin cảm Æ¡n thần.â€
“cảm Æ¡n?†Diệp Khắc Cưá»ng xua tay cưá»i, “tháºt ra tại hạ cÅ©ng có má»™t việc muốn thỉnh cầu.â€
Dã Tốc Cai vá»— tay lên ngá»±c, nói: “thần xin cứ nói ra, cho dù dầu sôi lá»a bá»ng tại hạ cÅ©ng không từ nang.â€
“không đến ná»—i quan trá»ng như váºy.†Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i, nói: “trước khi đến Thát Thát Nhân Bá»™ nhá» ngà i cho mượn kiếm cứu mạng, lòng mang Æ¡n sâu nặng, sau thấy ngà i hà o khà vạn trượng, trung can nghÄ©a đỡm, tháºt là m cho tại hạ kÃnh phục, nếu ngà i không hiá»m, tại hạ muốn cùng ngà i kết bái huynh đệ, hoạ phúc cùng hưởng, không biết ý ngà i như thế nà o?â€
Dã Tốc Cai tháºt không thể tin ở lá»— tai mình, “việc……việc nầy tháºt vinh dá»± cho tại hạ, sao lại không đáp ứng?â€
“vạn lần không nên nói như váºy.†Diệp Khắc Cưá»ng kéo tay hắn cùng nhau hướng trá»i đất để kết bái huynh đệ, Dã Tốc Cai lá»›n tuổi hÆ¡n nên là m huynh trưởng, còn Diệp Khắc Cưá»ng là m đệ đệ, hai ngưá»i liá»n tay nhau cưá»i lá»›n.
Diệp Khắc Cưá»ng nói: “đại ca, đệ còn có má»™t ngưá»i em kết nghÄ©a hiện Ä‘ang ở tại Hồng Cát Lạc Bá»™, tên hắn là Mông Lá»±c Khắc, ngưá»i nầy hà o khà vang trá»i, sau nầy có cÆ¡ há»™i dẫn đến đại ca bái kiến.
Dã Tốc Cai cưá»i, nói: “nghÄ©a đệ cá»§a thần nhất định là nhân váºt xuất chúng, ta tháºt rất muốn gặp mặt hắn.â€
Thần thà nh nghÄ©a đệ cá»§a hắn, con cá»§a thần thà nh nghÄ©a tá» cá»§a hắn, Dã Tốc Cai cãm thấy mình là ngưá»i may mắn nhất trần gian, hắn cãm thấy cả Ä‘á»i hắn chưa bao giá» có cãm giác vui sướng như váºy.
ÄÆ°Æ¡ng lúc bá»n há» hoan há»· như váºy, đằng xa tiếng vó ngá»±a vá»ng lại, Diệp Khắc Cưá»ng liá»n quất mắt nhìn, má»™t kỵ mả Ä‘ang phóng nhanh vá» phÃa bá»n há».
ngưá»i đó vừa quất ngá»±a vừa to tiếng gá»i: “đằng trước có phải thần cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn ra được đó chÃnh là thị vệ cá»§a Thiết Má»™c Chân, hắn lá»›n tiếng cưá»i, nói: “ta ở đây, có chuyện gì?â€
Ngưá»i đó phóng ngá»±a đến rất nhanh đến độ ngá»±a chưa ngừng đã nhảy khá»i lưng ngá»±a, sau khi hà nh lá»…, nói: “khải bẫm thần, ở biên giá»›i truyá»n vá» má»™t tin, binh mã cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ cùng vá»›i Thát Thát Nhân Bá»™ Ä‘ang đánh nhau tại biên giá»›i, đại hãn cá»§a chúng tôi đã Ä‘i xá» lý, thỉnh thần láºp tức Ä‘i ngay.â€
“cái gì!†Diệp Khắc Cưá»ng không muốn tốn thêm thá»i gian, láºp tức nhảy lên lưng ngá»±a, “đại ca, tiểu Hà o phiá»n đại ca trông giùm, tiểu đệ láºp tức ra ngay biên giá»›i.â€
Nói xong liá»n phi ngá»±a Ä‘i, trong lòng hắn hiện lên muôn vạn câu há»i, có thể Hốt Äồ Lá»— Hãn thấy hắn chưa vá» Hồng Cát Lạc Bá»™, cho nên xuất binh tiến đánh? Hay là Thiết Má»™c Chân không có phái ngưá»i Ä‘i thông báo? Câu nà o là má»›i đúng.
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 08-07-2008 at 11:57 AM .
05-07-2008, 05:00 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 24:
Chiến Sự Biên Giới (thượng)
Diệp Khắc Cưá»ng đánh thúc ngá»±a phóng chạy nhanh vá» hướng biên giá»›i, từ đằng xa hắn đã thấy gió bụi bay mịt mù, khi tá»›i gần biên giá»›i, đã nghe rõ tiếng chết chốc tang thương, đó cÅ©ng cho thấy đại đội nhân mã Ä‘ang chém giết lẫn nhau, Diệp Khắc Cưá»ng cấp tốc lướt nhanh vá» phÃa phát sinh ra âm thanh ấy.
Không bao lâu, Diệp Khắc Cưá»ng đã tiến và o bải chiến trưá»ng, quả nhiên nhìn thấy được hai đội nhân mả, đại khái khoản năm sáu trăm quân Ä‘ang đánh chém lẩn nhau, nhìn và o quân phục, hai bên nhân mả Ä‘á»u phân biệt đâu là ngưá»i Hồng Cát Lạc Bá»™, đâu là ngưá»i Hốt Hốt Nhân. hắn nhìn phải trái hÆ¡n nữa ngà y, nhưng vẫn không tìm thấy Thiết Má»™c Chân, nhưng hắn nháºn ra được Thống Äạt Ä‘ang cùng vá»›i hai gả ngưá»i cá»§a Hốt Hốt Nhân quần đấu vá»›i nhau.
Không kịp nghÄ© ngợi, hắn nhà o và o giữa bá»n ngưá»i đó, lá»›n tiếng nói: “ngừng tay lại! không được đánh! ngưá»i nhà nhau cả!â€
Nhưng vì tiếng la hét lấn át Ä‘i, nên không ngưá»i nà o nghe rõ hắn nói gì, trong lúc hắn vô kế khả nghi, chợt thấy má»™t gả binh sỉ Hốt Hốt Nhân cằm cây trưá»ng thương nhắm và o ngưá»i hắn đâm đến, Diệp Khắc Cưá»ng cả kinh, liá»n tức thì rút ngá»n dao từ hông ra, láºp tức quáºt ngả tên binh đó.
Ngay sau đó vô số binh sỉ Hốt Hốt Nhân cùng lúc tấn công hắn, hắn chỉ còn biết chống đở, vô hình chung hắn đả gia nháºp và o tráºn chiến.
Diệp Khắc Cưá»ng cá» Ä‘ao đánh trả lại được và i tên quân lÃnh, hắn liên tưởng đến Thiết Má»™c Chân đến đây cản trở tráºn chiến nầy, tình hình chắc cÅ©ng không khác biệt vá»›i mình là bao, hắn lợi dụng nhân lúc nầy nhìn tứ phÃa xem có bóng ảnh cá»§a Thiết Má»™c Chân hay không, nhưng đáng tiếc không thấy đâu cả.
Lúc đó, hắn nhìn thấy má»™t tên binh cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ bị hai tên lÃnh cá»§a Hốt Hốt Nhân đánh ngả nhà o trên mặt đất, mắt nhìn thấy ngá»n dao Ä‘oạt mạng chém xuống, hắn lẹ là ng phóng cước đá và o hai tên lÃnh Hốt Hốt Nhân.
Tên sỉ binh ngả trên mặt đất nhìn thấy ngưá»i cứu mình là Diệp Khắc Cưá»ng, mừng rỡ nói: “thần, ngà i đã tá»›i, cảm Æ¡n ngà i đã cứu mạng.â€
“chỉ là chuyện nhá», không cần phải là m váºy.†hắn kéo tên sỉ binh sang má»™t bên há»i: “sao các ngưá»i lại đến đây váºy?â€
“đại hãn nháºn được tin do thần gởi từ Hốt Hốt Nhân bá»™ đến, nên đặc biệt phái Mông Lá»±c Khắc tướng quân cùng vá»›i ba trăm quân đến để được ngà i sai khiến.â€
“Mông Lá»±c Khắc cÅ©ng đến đây à ?†Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i nhìn xung quanh chiến trưá»ng, nhưng chỉ thấy bốn bá» hổn loạn, không thể nà o nhìn ra được ai là ai cả. “lúc nãy ta có thấy Thống Äạt, nhưng bây giá» không biết hắn ở nÆ¡i nà o rồi.â€
Tên lÃnh ấy gáºt gáºt đầu, nói: “đúng váºy, đội trưởng Thống Äạt cÅ©ng có theo đến đây.â€
hắn cau mà y há»i: “tại sao các ngưá»i lại cùng vá»›i Hốt Hốt Nhân đánh lên váºy?â€
“sau khi bá»n chúng tôi Ä‘i đến biên giá»›i, tướng quân Mông Lá»±c Khắc liá»n đến nói vá»›i tên trấn thá»§ biên giá»›i vá» mục Ä‘Ãch đến đây cá»§a bá»n tại hạ, tên quân ấy liá»n Ä‘i thông báo, má»™t hồi sau, không biết ở đâu ra cái gả mặt đầy râu ria. ngưá»i cao lá»›n, sau khi tướng quân Mông Lá»±c Khắc cùng vá»›i hắn trao đổi và i câu, không biết đã xảy ra chuyện gì, thì hai ngưá»i đột nhiên cải giả lên, cuối cùng Mông Lá»±c Khắc tướng quân hạ lệnh bức tiến và o Hốt Hốt Nhân bá»™, và tên khố khiếp râu ria kia Ä‘em ngưá»i đến chống cản lại, song phương như váºy trở nên ấu đả lẫn nhau.â€
Diệp Khắc Cưá»ng trầm ngâm má»™t hồi lâu, đại khái hắn đã Ä‘oán được tên râu ria đó là ai qua từ miệng cá»§a tên sỉ binh đó. hắn vổ vai tên quân đó, nói: “ta Ä‘i tìm tướng quân Mông Lá»±c Khắc đây, ngươi tá»± mình phải cẩn tháºn.â€
Tên quân ấy gáºt đầu dạ má»™t tiếng, liá»n theo Diệp Khắc Cưá»ng chạy và o tráºn chiến.
Diệp Khắc Cưá»ng vừa nháºp và o cục chiến trong giống như thiên binh váºy, chỉ trong khoản khắc đã đánh ngả vô số quân lÃnh Hốt Hốt Nhân, các quân lÃnh khác nhìn thấy hắn lợi hại như váºy Ä‘á»u mau lẩn tránh, không dám cùng hắn chống chá»i, Diệp Khắc Cưá»ng vì không muốn chuyện đáng tiếc sau nầy, cho nên chỉ dùng cán dao mà đánh ngã bá»n sỉ binh, nên không má»™t ai bị giết cả.
“Khố Lỗ Bất Hoa ngươi ở đâu, mau ra đây†hắn vừa đánh vừa hét vang lên.
tiếng hò hét cá»§a hắn vang lên không bao lâu, thi quả nhiên có tiếng trả lá»i, hắn nghe được từ xa gầm hét: “hổn láo, tên khố khiếp nà o kêu réo tên lão tá» váºy, hãy mau ra đây cho ta!â€
tiếng réo ấy có chút mệt nhá»c, Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘oán được Khố Lá»— Bất Hoa Ä‘ang trong tình trạng kịch chiến, hắn bèn men theo tiếng phát âm mà tìm. rốt cục hắn đã tìm thấy được Khố Lá»— Bất Hoa. đương thá»i Khố Lá»— Bất Hoa đương đánh nhau vá»›i má»™t ngưá»i, ngưá»i đó là Mông Lá»±c Khắc.
cả hai Ä‘á»u mang đầy thương tÃch, hÆ¡i thở nặng nhá»c, mưá»i phần đả kiệt sức, Khố Lá»— Bất Hoa dùng thương, còn Mông Lá»±c Khắc thì dùng dao, song phương Ä‘á»u tám lạng ná»a cân, không ai hÆ¡n ai.
Khố Lá»— Bất Hoa vung thương đâm đến Mông Lá»±c Khắc, Mông Lá»±c Khắc liá»n định vung dao ra đở, nhưng ngay trước mắt má»™t bóng Ä‘en phóng xuyên qua hóa giải ngá»n thương ấy.
Mông Lá»±c Khắc định mắt lại nhìn, má»›i hay Diệp Khắc Cưá»ng hoà nh dao đở cho mình.
“đại ca, ngưá»i đả tá»›i, tháºt hay quá!â€
“tiểu đệ ngươi không sao chứ?†Diệp Khắc Cưá»ng quan tâm há»i, lại biết Mông Lá»±c Khắc không oán trách, quay đầu trừng mắt nhìn Khố Lá»— Bất Hoa, nghiêm nghị nói: “ ngươi vì cá»› gì Ä‘em binh đánh Hồng Cát Lạc Bá»™ do ta phái đến?â€
Khố Lá»— Bất Hoa thở hổn hển nói: “là bá»n các ngươi ương ngạnh xông và o Hốt Hốt Nhân Bá»™, nên ta phải xuất binh đón đở bá»n ương ngạnh đó, có gì sai nà o?â€
Mông Lá»±c Khắc nghe được giáºn nói: “ chá»› nói báºy, rõ rà ng là do ngươi…â€
“không nên nói nhiá»u ná»a.†Diệp Khắc Cưá»ng nói: “trước hết chúng ta kêu gá»i đôi bên ngừng đánh đả, sau đó má»›i Ä‘em sá»± việc ra nói rõ rà ng để tránh chết chóc oan uổng.â€
“không thể là m được!†Khố Lá»— Bất Hoa hét lên. “ta không giết bá»n xâm lược không được!â€
Mông Lá»±c Khắc căm giáºn, gầm lên xông tá»›i, “ta muốn ngươi lại thá» thá» xem rốt cuá»™c ai chếtâ€
“ngừng tay lại!†Diệp Khắc Cưá»ng dang tay ôm cản Mông Lá»±c Khắc, “Khố Lá»— Bất Hoa, nếu như ngươi còn muốn thá»§ lảnh Thiết Má»™c Chân sống sót, phải mau kêu bá»n há» ngừng tay lại ngay.â€
Khố Lá»— Bất Hoa giáºn dá» nói: “ngươi nói như váºy là nghỉa lý gì?â€
“theo ta được biết, Thiết Má»™c Chân sá»›m đả đến trước ta để ngăn chặn chuyện nầy, ta nghÄ© hắn cá»§ng như ta đả bị đưa đẩy và o vòng chiến cuá»™c nầy rồi, nếu như không ngừng lại tại đây, ta sợ rằng binh sỉ cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ sẻ lỡ tay giết hắn Ä‘i.â€
Tháºt ngoà i dá»± định cá»§a bá»n há», Khố Lá»— Bất Hoa nhìn trá»i cưá»i ha hả, “ha ha ha! Ngươi chá»› hù dá»a ta, cho dù Thiết Má»™c Chân bị các ngươi giết Ä‘i. chỉ nên trách vá» công hắn quá tệ. còn ta sẻ có thể lên nháºm chức đại hãn.â€
Diệp Khắc Cưá»ng cả giáºn nói: “ ta không ngá» ngươi dám nói ra nhá»ng câu đại nghịch bất đạo như váºy, ngươi tháºt sá»± có coi trá»ng Thiết Má»™c Chân chăng?â€
“ngươi nói rất đúng, ta từ nà o đến giá» có coi hắn và o đâu đâu. hắn chết sống ra sao đối vá»›i ta không có liên quan.†Khố Lá»— Bất Hoa trừng mắt nhìn, lá»›n tiếng nói tiếp: “không nên phà thá»i gian ná»a, mau qua đây, đánh má»™t tráºn sống chết.â€
Mông Lá»±c Khắc không thể chịu đựng nổi ná»a, “đại ca, chúng ta liên thá»§ giết cái tên khố khiếp nầy Ä‘i.â€
“không được vá»ng động.†Diệp Khắc Cưá»ng ghé bên tai hắn nói: “đệ cứ theo lá»i ta mà là m, ở đây giao cho ta ứng phó.â€
“vâng.†Mông Lá»±c Khắc nhìn Khố Lá»— Bất Hoa như muốn nuốt sống hắn, sau đó liá»n chạy Ä‘i.
Khố Lá»— Bất Hoa tay cầm lại ngá»n thương Ä‘uổi theo, “tên khố khiếp! đánh không lại định chạy hay sao?â€
Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i chạy đến trước mặt Khố Lá»— Bất Hoa, nói: “ngươi thÃch đánh như váºy, thì để ta tiếp ngươi váºy.â€
Khố Lá»— Bất Hoa cưá»i lạnh, nói: “tên bại tướng như ngươi còn dám nói nhá»ng lá»i ngông cuồng như váºy sao, ngà y trước nếu không có tên khố khiếp Dã Tốc Cai cho ngươi mượn kiếm, ngươi đâu còn la ó đến giá» nầy.†lá»i nói hắn đầy vẻ chế nhạo.
đối vá»›i lá»i châm biếm cá»§a hắn, Diệp Khắc Cưá»ng cá»§ng không hỠđể tâm, “hôm nay không giống như ngà y hôm qua ná»a, Dã Tốc Cai đả truyá»n dạy ta chiêu kiếm gia truyá»n để chống lại thương pháp cá»§a ngươi, bây giá» ta rất muốn thá» xem.â€
Khố Lá»— Bất Hoa vừa nghe qua đả lùi lại, nhưng ngoà i mặt vẩn không tin, nói: “ngươi không cần phải hù dá»a ta, huống hồ bây giá» trên tay ngươi không có kiếm, là m sao sá» dụng được kiếm pháp chứ?â€
“cá»§ng không cần thiết lắm, dùng dao thay kiếm, tuy rằng không được thuáºn tiện lắm, nhưng uy lá»±c
chắc chắn không thuyên giảm đâu.†Nói xong, hắn láºp tức phát chiêu trong bắc đẩu thất tinh kiếm pháp, “thế nà o, có muốn thá» chăng?â€
Khố Lá»— Bất Hoa nhìn thấy đả thất kinh, rung giá»ng nói: “Dả…..Dã Tốc Cai tháºt sá»± đả truyá»n lại cho ngươi rồi à .â€
Từ bao năm trước đây, Dã Tốc Cai đã từng Ä‘em binh đến đánh Hốt Hốt Nhân Bá»™, Khố Lá»— Bất Hoa từng dùng thương đối chiến vá»›i Dã Tốc Cai, lúc đó Dã Tốc Cai chỉ dùng loại kiếm thưá»ng để đánh, nhưng Khố Lá»— Bất Hoa chỉ má»™t chiêu đã bị bại, đây là má»™t sá»± sỉ nhục lá»›n lao nhất trong Ä‘á»i hắn, cho nên hắn nhá»› rất rõ chiêu thức ấy, kiếm chiêu vừa rồi mà Diệp Khắc Cưá»ng tung ra giống nhau như đúc, không thể trách hắn hoảng sợ đến như váºy.
tháºt ra Diệp Khắc Cưá»ng cá»§ng không muốn cùng Khố Lá»— Bất Hoa giao chiến, chỉ là muốn tạo thêm thá»i gian đợi cho Mông Lá»±c Khắc trở lại, hiện giá» kế nầy là kế há»u hiệu duy nhất. má»™t mặt đắc ý nói: “sao rồi? sợ rồi à ?â€
lá»i vừa xong, hắn láºp tức tung ra chiêu thứ nhất cá»§a bắc đẩu thất tinh kiếm pháp “ngưỡng vá»ng khôi thá»§â€, trong nháy mắt đả liên tục biến hóa ra bốn chổ khác nhau, lướt nhanh đến trước mặt Khố Lá»— Bất Hoa.
Khố Lá»— Bất Hoa đã mất Ä‘i cÆ¡ há»™i ra tay, chỉ còn cách lùi lại phÃa sau nhưng chân lại đạp phải ngân thương nên mất thăng bằng té nhà o ra đất, mặt mà y thất sắc.
“ha ha ha! biết lợi hại chưa, còn muốn đánh ná»a không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng thầm kêu may mắn, vì thế kiếm vừa rồi không có liên tục vá»›i nhau, lại ná»a rất là vụng vá», chỉ là theo ký ức mà múa bừa ra, cá»§ng may Khố Lá»— Bất Hoa vì quá sợ, nên vừa thấy chiêu thức giống như Dã Tốc Cai ngà y trước đả bại hắn mà hoản hốt, cho nên vừa rồi hắn má»›i có khả năng đánh ngả Khố Lá»— Bất Hoa.
“xem lại Dã Tốc Cai tháºt sá»± đã truyá»n lại kiếm pháp cho ngươi rồi.†Khố Lá»— Bất Hoa đứng dáºy, nghiến răng nói: “nhưng mà mấy năm gần đây thương pháp cá»§a ta cá»§ng đả tiến bá»™ rất nhiá»u, ta không tin sẻ thua kiếm pháp cá»§a Dã Tốc Cai, nà o tiếp chiêu!â€
Hai ngưá»i cứ dằng co lại vá»›i nhau. Trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng thầm kêu tháºt không hay, nếu cứ tiếp tục như váºy trước sau gì cá»§ng bị đổ bể ra, hiện giá» chỉ còn cách là m sao thoát khá»i nÆ¡i đây, đột nhiên tiếng từ đằng xa gầm lại: “Khố Lá»— Bất Hoa, ngươi mau dừng tay lại!â€
Khố Lá»— Bất Hoa nhìn thấy Thiết Má»™c Chân vá»™i hoảng hốt, “đại hãn, ngà i……ngà i thá»±c ở nÆ¡i nầy sao?â€
“nhá» hồng phước cá»§a ngươi, ta tà ná»a đã bị giết chết rồi.†Thiết Má»™c Chân nổi giáºn trừng mắt nhìn hắn, “lúc nãy nếu không nhá» vị anh hùng nầy ra Æ¡n tương cứu, ta sá»›m đã mất mạng rồi.â€
“đại hãn xin đừng quá khách khÃ.†Mông Lá»±c Khắc hướng vá» Diệp Khắc Cưá»ng bẩm báo, “lúc đệ gặp được đại hãn, đại hãn Ä‘ang bị quân ta bao vây.â€
Thiết Má»™c Chân liếc nhìn Khố Lá»— Bất Hoa há»i: “nói! Ngươi sao lại cùng vá»›i bá»n hỠđánh lên như váºy?â€
Khố Lá»— Bất Hoa đương định lên tiếng nói, thì Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i nói: “Thiết Má»™c Chân, theo tại hạ thấy nên kêu song phương nhân mả dừng tay lại trước đã rồi hẳng nói.â€
“thần nói có lý.†Thiết Má»™c Chân ra lệnh, “Khố Lá»— Bất Hoa, mau hạ lệnh thu binh!â€
“không được!†Khố Lá»— Bất Hoa tá» ra ương ngạnh đáp: “bá»n há» xâm nháºp và o Hốt Hốt Nhân Bá»™, ta nhất định há»§y diệt bá»n chúng.â€
“hổn láo!†Thiết Má»™c Chân vừa nghe cả giáºn, “cả ta lá»i ta nói ngươi cá»§ng không nghe ná»a hay sao?
nhìn thấy Thiết Má»™c Chân nổi giáºn, tuy rằng trong lòng không cam tâm thiện nguyện nhưng cá»§ng phải ra hiệu lệnh lui binh, Mông Lá»±c Khắc đồng thá»i hạ lệnh thâu binh, đôi bên nhân mả lúc đó má»›i chịu ngừng chiến.
“được lắm, bây giá» thá» Ä‘em chuyện nầy ra nói cho rõ Ä‘i.†Diệp Khắc Cưá»ng nhìn nhìn hai ngưá»i, “các ngươi hai ngưá»i ai định nói trước?â€
“tá»›i là khách, váºy do vị anh hùng cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ nói trước cho.†Thiết Má»™c Chân chỉ Mông Lá»±c Khắc nói.
“cảm Æ¡n đại hãn.†Mông Lá»±c Khắc hướng vá» Thiết Má»™c Chân thá»§ lá»…. “đại hãn chúng tôi là Hốt Äồ Lá»— Hãn sau khi nháºn được tin từ Hốt Hốt Nhân đưa vá», vá»™i phái ba trăm binh mả do tại hạ thống lãnh đến để hiệp trợ cho thần, sau khi tại hạ đến đây, cùng đà m phán vá»›i quan canh phòng biến giá»›i nói rõ lý do Ä‘em quân đến đây. Sau đó vị quan binh ấy Ä‘i thông báo, nà o ngá» tên khố khiếp nầy đột nhiên xuất hiện.â€
Mông Lá»±c Khắc liếc nhìn Khố Lá»— Bất Hoa rồi tiếp tục nói: “ai mà biết được cái tên khố khiếp nầy vừa ra là nói cấm không cho các bá»™ lạc nhân mả nà o tiến và o Hốt Hốt Nhân Bá»™, và bắt buá»™t bá»n tại hạ phải rá»i khá»i, bá»n tại hạ tá» ra muốn gặp thần trước rồi má»›i quyết định, nà o ngá» tên khố khiếp nầy vừa nghe qua cái tên thần thì láºp tức kêu Ä‘uổi bá»n tại hạ, lúc đó tại hạ nghi ngá» thần ở Hốt Hốt Nhân Bá»™ đã gặp bất trắc, cho nên ra lệnh binh sỉ tiến gấp và o, nếu có chổ nà o đắc tá»™i xin đại hãn tha tá»™i cho.â€
“cứ theo lá»i ngà i nói, gặp và o tình huống như váºy, đổi lấy lại ta thì cá»§ng là m như váºy thôi.†Thiết Má»™c Chân quay đầu lại trầm giá»ng há»i: “Khố Lá»— Bất Hoa, vị nầy nói có đúng không ?â€
Khố Lá»— Bất Hoa hừ, cải lại: “tên khố khiếp nầy kéo đại đội binh mả đến biên giá»›i chúng ta, ai mà biết hắn có dụng ý gì, vạn nhất hắn mượn cá»› trà trá»™n ngưá»i và o Hốt Hốt Nhân Bá»™ đối vá»›i chúng ta bất lợi, lúc đó là m sao bổ cứu? cho nên ta Ä‘uổi hắn Ä‘i vì nguyên nhân đó.â€
Mông Lá»±c Khắc nhìn trừng trừng và o và o hắn, “thế tại sao ngươi không cho ta gặp thần, sau khi gặp thần thì má»i việc sẻ sáng tá» ra ngay.â€
Khố Lá»— Bất Hoa vẩn cố cải: “thần cả ngà y cứ Ä‘i long bong đây đó, đợi đến khi kiếm được ngà i, sợ rằng các ngươi là m náo loạn cả biên giá»›i.â€
“ngươi…….†Mông Lá»±c Khắc tức đến độ không nói lên lá»i.
Diệp Khắc Cưá»ng lúc nầy má»›i lên tiếng, “bây gìỠmá»i việc đã rõ rà ng bá»n hỠđến đây là có ý giúp ta, sá»± việc hôm nay coi như là hiểu lầm lẩn nhau, chúng ta không nên cải vã ná»a. Thiết Má»™c Chân, ngà i cảm thấy thế nà o?â€
Thiết Má»™c Chân gáºt đầu, “thần nói rất đúng, việc nà y coi như đã sáng tõ, Khố Lá»— Bất Hoa, ngươi cá»§ng thâu binh Ä‘i thôi.â€
Khố Lá»— Bất Hoa không theo sá»± phân phối cá»§a hắn mà hà nh động, ngược lại còn nói: “đại hãn, mặc dầu khẳng định binh mả là do bá»n ngưá»i Hồng Cát Lạc Bá»™ phái lại, nhưng hạ thần đã cấm không cho bá»n chúng và o Hốt Hốt Nhân Bá»™, vạn nhất bá» chúng có âm mưu gì, cho bá»n chúng và o bá»™ lạc thì cá»§ng giống như hổ nhân dương quần, sau nầy khó mà kiểm soát được.â€
Thiết Má»™c Chân giáºn dá», nói: “ tên khố khiếp cả gan dám cải lệnh?â€
“Thiết Má»™c Chân, tháºt sá»± ý cá»§a Khố Lá»— Bất Hoa không phải là không có lý.†Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i nói: “tại hạ thấy như thế nầy váºy, trừ Ä‘i tướng lỉnh theo tại hạ và o bá»™ lạc, các ngưá»i khác Ä‘á»u đợi ở ngoà i bên giá»›i, không được tiến và o. Khố Lá»— Bất Hoa tướng quân, như váºy có chịu chưa?â€
Khố Lá»— Bất Hoa căm giáºn nhìn hắn, hừ má»™t tiếng, quay đầu Ä‘i.
Thiết Má»™c Chân vá»™i nói: “Khố Lá»— Bất Hoa tÃnh tình nóng nải và thô lổ, lúc nãy chắc đả đắc tá»™i vá»›i thần và vị anh hùng nầy đây, xin các vị bá» qua cho.â€
“xin ngà i đừng báºn tâm.†Diệp Khắc Cưá»ng nhẹ giá»ng nói: “ở láºp trưá»ng bạn bè vá»›i nhau tại cá»§ng nên khuyến cáo ngà i nên để ý Khố Lá»— Bất Hoa.â€
Thiết Má»™c Chân chỉ cưá»i nói: “sao, hắn ở trước mặt ngà i phê bình tại hạ à ?â€
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 08-07-2008 at 11:58 AM .
Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè , âàííû , áåðêîâà , âèäåî , àíåãäîòû , âÿçàíèå , äæîëè , êîììåðñàíò , ëóííûé , íàëîãîâûé , ïàëüòî , îäíîêëàññíèêè , ïóëêîâî , ñåêñà , ñíîóáîðä , ñóâåíèðû , ñòàðûé , òåëåôîíû , thanhcattuhan-chuong