 |
|

07-01-2009, 06:10 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 26 Bạch Phát Tẩu
Vương Hoa hãi hùng sá»ng sốt hÆ¡n cả buổi, chẳng nói nên lá»i nà o hết.
Hắn nằm chiêm bao cÅ©ng chẳng ngá» rằng chiêu thức hắn vừa sá» dụng lúc nãy lại chÃnh là Vô Äịch ngÅ© thức cá»§a Võ Lâm Hoà ng Äế trong truyá»n thuyết năm xưa.
Lão nhân râu bạc trông thấy Vương Hoa hãi hùng như thế bất giác há»i :
- Chẳng lẽ sư phụ ngươi không phải là Võ Lâm Hoà ng Äế ư?
- Phải, có lẽ chiêu thức võ công ấy khá giống chiêu thức Vô Äịch ngÅ© thức, nhưng quyết không phải là Vô Äịch ngÅ© thức được!
Lão nhân râu bạc nói :
- Ta nói rằng chÃnh đây là Vô Äịch ngÅ© thức.
- Là m thế nà o bạn chứng minh được?
- Năm xưa ta từng trông thấy Châu tiá»n bối, mặc dù chưa hoà n toà n trông thấy bá»™ mặt Vô Äịch ngÅ© thức, song ta vẫn còn nháºn thức được nó.
Vương Hoa há»i :
- Lão từng gặp Võ Lâm Hoà ng Äế ư?
- Äúng thế!
Vương Hoa vốn hoà i nghi lão gia gia thần bà nà y là Võ Lâm Hoà ng Äế, nhưng bây giá» sá»± tháºt đã chứng minh rằng lão không phải. Bằng không lão nhân tóc bạc nà y không có lý do gì mà chẳng nháºn ra lão như thế. Váºy thì lão gia gia nà y là ai? Võ Lâm Tiểu Tốt ư?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không thể được. Từ võ công và tất cả cá» chỉ đã qua mình có thể nháºn thấy được lão không phải. nếu lão là Võ Lâm Tiểu Tốt thì cà ng không thể lấy được Äại lá»±c kim đơn cá»§a Võ Lâm Hoà ng Äế rồi.
Vương Hoa đang suy nghĩ nát óc.
Lão nhân râu bạc há»i tiếp :
- Tiểu ca nhi, xin há»i lần nữa, sư phụ ngươi có phải là Võ Lâm Hoà ng Äế không?
Lão nhân lùn thấp tiếp lá»i nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải rồi!
lão nhân râu bạc thoáng ngạc nhiên nói :
- Thế thì Vô Äịch ngÅ© thức...
- Ta đã truyá»n thụ cho hắn, nhưng chắc chắn không phải là Vô Äịch ngÅ© thức.
Lão nhân râu bạc thất kinh nói :
- ChÃnh lão đệ đã truyá»n võ công nà y cho hắn?
Lão nhân lùn thấp căm phẫn nói :
- Thế nà o, bạn cho rằng lão già nà y không có bản lãnh nà y chăng?
- Không dám... nhưng mà ...
- Nhưng mà thế nà o?
- Nhưng mà ta có ký ức rất rõ vá» võ công nà y. Thế thì lão đệ ắt là môn nhân cá»§a Châu tiá»n bối năm xưa rồi?
Lão nhân lùn thấp nói :
- Ngươi chá»› suy Ä‘oán lung tung nữa. Ta có quen biết vá»›i Võ Lâm Hoà ng Äế và Võ Lâm Tiểu Tốt đâu?
lão nhân râu bạc cÅ©ng hồ đồ ngẩn ngưá»i tại chá»— luôn.
Vì Vương Hoa vừa sá» dụng má»™t chiêu song chưởng Vô Äịch lúc nãy rõ rà ng là tuyệt chiêu Vô Äịch ngÅ© thức mà Võ Lâm Hoà ng Äế Châu Mã đã lừng lẫy thiên hạ.
Trông thần tình ngá»› ngẩn cá»§a Vương Hoa, quả tháºt hắn chẳng biết Vô Äịch ngÅ© thức gì hết!
Lúc lão nhân lùn thấp cá» thạch sư tá» thì lão nhân râu bạc cÅ©ng đã trông thấy rồi, thế thì sá»± kiện nà y phải giải thÃch là m sao đây?
Quả tháºt lão nhân râu bạc muốn phát Ä‘iên lên.
Ngá»› ngẩn má»™t hồi tháºt lâu, lão nhân râu bạc má»›i há»i lần nữa :
- Xin há»i có tháºt tiểu ca nhi tên là Ngô Minh chăng?
Vương Hoa định trả lá»i thì lão nhân lùn thấp đã căm phẫn há»i :
- Thế nà o? Bạn tìm há»i cặn kẽ như thế, có phải bạn đã theo dõi bá»n nà y mà đến đây ư?
Vương Hoa nghe lão nói thế bất giác giáºt mình bắn ngưá»i lên. Lúc nãy gia gia từng nói có ngưá»i theo dõi bá»n mình, chẳng lẽ ngưá»i theo dõi đó chÃnh là lão nhân nà y sao?
Lão nhân râu bạc há»i ngược trở lại :
- Ta đã theo dõi các ngươi?
- Nếu chẳng phải thế thì ngươi há»i han cặn kẽ như thế để là m gì?
- Lão phu chỉ động tánh hiếu kỳ mà thôi!
- Hiếu kỳ ư?
Lão nhân lùn thấp há»i tiếp :
- Việc kỳ lạ thì thiếu gì, và dụ tại sao má»™t trong Võ lâm Tam lão chết mất má»™t ngưá»i và má»™t ngưá»i mất tÃch, sao bạn không Ä‘i Ä‘iá»u tra xem thế nà o?
Lão nhân râu bạc biến sắc, nói giá»ng há»›t hãi :
- Ngươi...
- Thế nà o, ta nói sai rồi chăng?
Lão nhân râu bạc kinh hãi nói chẳng nên lá»i, tại sao lão hãi hùng như thế, ngoại trừ chÃnh bản thân lão ra thì còn ai biết. Vương Hoa cÅ©ng chẳng hiểu nguyên nhân gì hết.
Lão nhân râu bạc cố gắng trấn tĩnh tinh thần, nói :
- Lão đệ, sao ngươi lại biết như thế?
Lão nhân lùn thấp cưá»i lạnh lùng nói :
- Bạn chá»› cho rằng tá»± mình bạn thông minh mà thôi. Nói cho bạn biết, bạn bảo rằng chỉ hiếu kỳ ư, ngoà i ra còn nhiá»u sá»± kiện kỳ lạ hÆ¡n nữa. Và dụ bảo rằng ngưá»i mà Thá»§y Tinh mỹ nhân đã phái ra giang hồ đã Ä‘i đâu mất rồi tại sao bạn lại không Ä‘i Ä‘iá»u tra thá» xem?
- A... ngươi...
Lão nhân râu bạc giáºt mình kinh hãi, suýt nữa đã nhảy vá»t lên.
Lão nhân lùn thấp vẫn vá»›i giá»ng lạnh lùng nói :
- Ta thế nà o ư? Có phải hai đại sá»± nà y lạ lùng gấp mấy lần so vá»›i Võ Lâm Hoà ng Äế chăng? Ngươi chỉ là anh hùng rÆ¡m, tá»± thân còn chưa lo xong...
- Ta ư?
Lão nhân lùn thấp nói tiếp :
- Thế nà o, ngươi hãy trả lá»i xem sao?
Lão nhân râu bạc ấp úng không nói nên lá»i nà o hết.
Lão nhân lùn thấp lạnh lùng nói :
- Ngươi có quen biết Chương Vĩnh Kỳ chứ?
Lão nhân râu bạc khẽ gáºt đầu nói :
- Ta đã từng gặp y một lần!
Lão nhân lùn thấp há»i tiếp :
- Ngươi đã gặp y ở trong trưá»ng hợp nà o thế?
Lão nhân râu bạc đưa mắt nhìn lão nhân lùn thấp không nói gì hết, vì lão đang hoà i nghi lai lịch của đối phương, cho đến bây giỠy vẫn chưa biết lão nhân lùn thấp nà y là ai hết?
Lão nhân lùn thấp trông thấy đối phương ra vẻ trầm tư và có lẽ y hoà i nghi những lá»i nói cá»§a mình thì phải, phải bèn láºp lại lần nữa :
- Thế nà o? Ngươi đã gặp y ở trưá»ng hợp nà o?
Lão nhân râu bạc vẫn im lặng không nói gì hết.
Lão nhân lùn thấp bá»—ng nhiên há»i tiếp :
- Thế thì ngươi có biết vợ Chương Vĩnh Kỳ là ai chăng?
Bá»—ng nhiên lão nhân lùn thấp há»i đến ngưá»i vợ cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ thế thì bên trong ắt phải có bà ẩn gì không sai.
Má»™t hồi tháºt lâu, lão nhân râu bạc nói :
- Äiá»u nà y thì ta chẳng mấy rõ!
- Vợ của y là ai mà bạn cũng không biết sao?
- Äúng thế, Chương VÄ©nh Kỳ cứ lặng thinh không nói đến vấn đỠnà y!
- Ta há»i ngươi má»™t việc nữa?
- Xin cứ nói.
- Ngươi từng gặp Thủy Tinh mỹ nhân phải không?
- Phải, ta đã gặp y!
- Võ công của y thế nà o?
Lão nhân râu bạc ngạc nhiên há»i :
- Ngươi có biết ta là ai chăng?
- Phà lá»i vô Ãch, nếu ta không biết ngươi là ai thì há»i những câu nà y là m gì nữa?
Vương Hoa không chịu đựng được nữa, há»i :
- Lão là ai thế?
Hình như hai ngưá»i chẳng hỠđể ý tá»›i câu há»i cá»§a Vương Hoa chá»› đừng nói trả lá»i là m gì. Há» cÅ©ng chẳng thèm dòm ngó đến Vương Hoa luôn.
Lão nhân râu bạc nói :
- Nếu ngươi biết ta là ai thế thì ngươi ắt phải nghe nói má»i việc trong truyá»n thuyết rồi.
Lão nhân lùn thấp khẽ gáºt đầu nói :
- ÄÆ°á»£c, thế tại sao y phải lưu lại quả Thá»§y Tinh Cầu?
- Ta không biết?
- Ngươi có biết quả Thá»§y Tinh Cầu ấy có tháºt nằm trong tay Chương VÄ©nh Kỳ chăng?
- Truyá»n thuyết...
- Chá»› nói truyá»n thuyết là m gì, ta nói khẳng định là như thế!
- Khẳng định ư?
- Phải, ta khẳng định như thế!
- Thế thì...
- Bạn già kia, ta đã biết lai lịch ngươi, ta đã há»i ngươi thế nà y là xem trá»ng ngươi.
Ngươi chớ giả khùng giả điên với ta là m gì nữa.
Lão nhân râu bạc khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, ta cũng khẳng định là như thế!
Vương Hoa nghe lão nói thế đã giáºt bắn ngưá»i lên. Lão nhân râu bạc nà y đã xác nháºn rằng quả Thá»§y Tinh Cầu nằm trong tay Chương VÄ©nh Kỳ, thế thì sá»± việc nà y không còn nghi ngá» gì nữa.
Lão nhân lùn thấp hạ giá»ng nói :
- Ngươi gặp quả Thủy Tinh Cầu ấy cách đây bao lâu rồi?
- Gần hai mươi năm nay.
- Sau đó thế nà o nữa?
- Sau đó ta không còn gặp lại y, mãi cho tá»›i mưá»i năm trước đây ta gặp y lần nữa.
Lúc ấy y là Quan chủ Thông Thiên quan.
- Bạn già kia, Chương VÄ©nh Kỳ từng cứu ngươi khá»i nạn phải không?
- Ngoại trừ ngươi ra, còn ngưá»i nà o đã biết Chương VÄ©nh Kỳ có quả Thá»§y Tinh Cầu ấy nữa?
- Ta chẳng mấy rõ Ä‘iá»u nà y!
- Ngươi có nói việc nà y với ai bao giỠchăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không, năm xưa khi Chương VÄ©nh Kỳ cứu ta, đã từng căn dặn bao lần, bảo ta không được tiết lá»™ sá»± việc nà y ra ngoà i, bằng không y sẽ có há»a sát thân không sai. Sá»± việc trá»ng đại như thế ta há dám truyá»n ra ngoà i ư?
Lão nhân lùn thấp nói giá»ng lạnh lùng :
- Bạn già kia, chÃnh ngươi đã truyá»n sá»± việc nà y ra ngoà i.
- Ta ư?
- Äúng thế!
Lão nhân râu bạc biến sắc nói :
- Có thể như thế sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngươi không thể cố ý tiết lá»™ rồi, mà chỉ là vô ý thôi. Bạn già kia, ngươi nghÄ© kỹ lại xem, ngươi có vô ý tiết lá»™ cho ngưá»i thứ hai nà o biết chăng?
Lão nhân râu bạc nói :
- Một trăm phần trăm không có.
- Nếu như có thì sao?
- Nếu có thì Bạch Phát Tẩu ta bằng lòng trao chiếc thủ cấp nà y ra ngay.
Vương Hoa nghe lão nói thế rùng mình giáºt bắn ngưá»i lên. Hắn không ngá» lão nhân râu bạc nà y lại chÃnh là Bạch Phát Tẩu, má»™t trong Võ lâm Tam lão.
Hắn đã hiểu tại sao lão nhân lùn thấp há»i lão có gặp Thá»§y Tinh mỹ nhân và có biết võ công y cao siêu thế nà o...
Nhưng hắn vẫn còn một số vấn đỠchưa hiểu, và dụ như hai mươi năm trước Bạch Phát Tẩu từng gặp Chương Vĩnh Kỳ, rõ rà ng Chương Vĩnh Kỳ đã từng sỠdụng Thủy Tinh Cầu giải cứu lão, nhưng thực sự diễn biến như thế nà o thì hắn không thể suy đoán được.
Lão nhân lùn thấp nói :
- Bạn già kia, nếu chÃnh ngươi truyá»n sá»± kiện nà y ra bên ngoà i thì ngươi bằng lòng dùng chiếc thá»§ cấp cá»§a ngươi để bảo chứng ư?
- Äúng thế!
- Ngươi nói tháºt chứ?
Bạch Phát Tẩu căm phẫn nói :
- Lão phu vẫn tá»± tin chưa nói đùa bao giá».
|

07-01-2009, 06:10 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 27 Giải nghi
Lão nhân lùn thấp lạnh lùng nói :
- Ta chẳng cần chiếc thá»§ cấp cá»§a ngươi, nhưng sau khi ta nói ra sá»± thể, ngươi cho rằng có sá»± kiện nà y tháºt thì phải chịu hai Ä‘iá»u kiện cá»§a ta...
- Chá»› nói hai Ä‘iá»u là m gì, cho dù hai mươi Ä‘iá»u ta cÅ©ng đồng ý vá»›i ngươi!
- Thế thì khá lắm!
Lão nhân lùn thấp dứt lá»i, ngồi báºt dáºy ngay, Ä‘i ngang trước mặt Vương Hoa ngồi trên chiếc ghế gần Bạch Phát Tẩu.
Bạch Phát Tẩu nói :
- Lão cứ nói tự nhiên!
Lão nhân lùn thấp ghé và o tai Bạch Phát Tẩu thì thà o một hơi. Vương Hoa chẳng nghe thấy hỠnói gì hết nhưng hắn lại trông thấy sắc mặt Bạch Phát Tẩu biến đổi liên tục, toà n thân run lẩy bẩy...
Vương Hoa hãi hùng nhìn hỠkhông hỠchớp mắt.
Lão nhân lùn thấp nói :
- Có như thế chăng?
Bạch Phát Tẩu giáºt mình kinh hãi cả buổi, sau đó ấp úng nói :
- Phải... ta đã nói với y, nhưng... không hỠnói Thủy Tinh Cầu nằm ở trong tay của Chương Vĩnh Kỳ...
- Y đoán một phát trúng ngay.
- Nhưng y không phải là ngưá»i trong võ lâm!
- Ngươi khẳng định như thế?
- Phải, ta khẳng định như thế!
- Bạn già kia, ngươi chá»› khẳng định thái quá, ngươi sẽ còn bất ngá» nhiá»u việc nữa!
Bạch Phát Tẩu nói :
- Chẳng lẽ y là ngưá»i võ lâm ư?
- Có lẽ như thế.
- Thế thì... y lại nói cho ai biết nữa ư?
- Nói cho ai biết chăng?
- Äúng thế, y ắt phải nói cho ai biết... bằng không tại sao Chương VÄ©nh Kỳ bị hãm hại như thế?
- Y đã nói lại vá»›i chÃnh...
- Nói sao?
Bạch Phát Tẩu buột miệng kêu lên một tiếng nói :
- Ngươi nói chÃnh là ...
- Thế nà o? Ngươi không ngỠchăng?
- Không thể được ư?
- Ngươi căn cứ Ä‘iá»u gì mà khẳng định như thế?
- Y là bạn thân của ta.
- Bạn thân ư?
- Bạn già kia, tháºt ra cảm tình giữa ta và y thân thiết hÆ¡n các ngươi nhiá»u!
- Tại sao ngươi đã khẳng định là y như thế?
- Bạn già kia, ngươi có biết hiện giỠy ở đâu chăng?
- Biết chứ!
- Thế ngươi suy nghÄ© xem nà o, sá»± việc dá»… hiểu quá rồi, phải váºy không?
Bạch Phát Tẩu ngẩn ngưá»i trong giây lát, nói :
- Thế là ngươi bảo rằng... chÃnh y đã hại Chương VÄ©nh Kỳ ư?
- Äúng thế!
- Chương Vĩnh Kỳ hiện giỠđang ở trong tay y?
- Äúng như thế!
- Chỉ vì quả Thủy Tinh Cầu chăng?
- Không sai chút nà o.
Bạch Phát Tẩu ngẩn ngưá»i giây lát, sau đó há»i tiếp :
- Ngươi đã khẳng định tất cả má»i việc xảy ra như thế chăng?
- Äúng thế, ta khẳng định má»™t trăm phần trăm như thế!
- Thế thì ta đến tìm y!
- Tìm y ư?
- Tìm y đòi lại Chương Vĩnh Kỳ.
- Bạn già kia, ngươi chá»› ngá»› ngẩn có được chăng? Tốt hÆ¡n hết ngươi chá»› tuyên dương sá»± kiện nà y ra, bằng không có Ä‘iá»u bất lợi vá»›i ngươi không sai!
- Y sẽ là m gì ta nà o?
- Giết ngươi... y như đã giết Äà Hiệp váºy!
- A! Ngươi... nói Äà Hiệp đã chết rồi sao?
- Äúng thế!
- Có tháºt chÃnh y đã giết chết Äà Hiệp ư?
- Không sai chút nà o!
- Tại sao thế?
- Tại vì Äà Hiệp biết rõ sá»± kiện nà y và biết cả kế hoạch cá»§a y nữa.
Bạch Phát Tẩu nói :
- Thế thì sá»± việc nà y ghê gá»›m tháºt!
- Ghê gá»›m ư? Hừ, còn nhiá»u việc đáng sợ hÆ¡n nữa mà ngươi vẫn chưa biết đâu!
Bạch Phát Tẩu kinh hãi mắt nhìn lão nhân lùn thấp má»™t hồi tháºt lâu, sau đó nói :
- Ta căn cứ Ä‘iá»u gì mà phải tin những lá»i nói nà y cá»§a ngươi chứ?
- Thôi được, bạn già kia, dù sao ta cũng nhỠngươi là m giúp và i việc. Ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai kẻo ngươi lại chẳng tin tưởng ta!
- Ngươi cứ việc nói.
- Nhưng, ngươi hãy nhá»› lấy má»™t Ä‘iá»u cấm không được nói lại cho bất cứ má»™t ngưá»i nà o biết ta là ai nhé.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
- Sự kiện Thủy Tinh Cầu không được tái diễn lần nữa, ngươi hiểu chứ?
- Ta hiểu.
Lão nhân lùn thấp khẽ gáºt đầu. Lão thò tay và o ngá»±c áo lấy má»™t váºt ra, té ra chÃnh là má»™t thẻ kim bà i, đưa tá»›i trước mặt Bạch Phát Tẩu cho lão thoáng nhìn trong giây lát rồi thu hồi lại ngay.
Vương Hoa chẳng trông thấy trên thẻ kim bà i có viết những gì?
Nhưng Bạch Phát Tẩu biến sắc, hoảng hốt nói :
- ChÃnh là ... ngươi?
- Äúng thế!
- Tại sao ngươi lại biến...
- Biến cái quái gì, bạn già kia, chÃnh vì y ta má»›i biến thà nh như thế. Sao, ta chẳng có khả năng nà y chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên tiá»n bối có thừa khả năng rồi. Ta có thể há»i tiá»n bối má»™t việc chăng?
- Cứ nói!
- Võ Lâm Tiểu Tốt là ai thế?
- ChÃnh là y!
Bạch Phát Tẩu thất kinh nói :
- ChÃnh là y sao?
- Äúng thế.
- Thôi, ta hiểu ra rồi... ta đã hiểu ra rồi!
- Ngươi hiểu được như thế thì khá lắm...
- Nhưng sự việc nà y quả nhiên không thể tưởng tượng được...
bỗng lão nhân lùn thấp lại ghé và o tao Bạch Phát Tẩu nói :
- Tà nữa ngươi ra phÃa sau, tìm cách dụ ngưá»i mặc chiếc áo trắng ra khá»i nÆ¡i nà y.
Bằng bất cứ giá nà o ngươi phải dụ y Ä‘i khá»i nÆ¡i đây má»›i được.
Bạch Phát Tẩu không ngoái cổ nhìn ra sau nhưng lão lại há»i :
- Việc nà y quan trá»ng lắm sao?
- Äúng thế, rất là quan trá»ng!
- ÄÆ°á»£c, để đó cho ta!
- Thế thì ngươi đi đi.
Bạch Phát Tẩu khẽ gáºt đầu má»™t cái. Lão nhướng cao đôi lông mà y, láºp tức ngồi dáºy bước ra phÃa sau.
Lão lướt mắt quan sát má»™t vòng, chỉ thấy hai hà ng ghế phÃa sau đã có mưá»i mấy ngưá»i ngồi ở đó nhưng chẳng thấy ngưá»i nà o mặc áo trắng hết.
Lão đà nh tìm một chiếc ghế trống ở hà ng cuối ngồi xuống đợi chỠluôn.
Bây giá» Bạch Phát Tẩu không còn nghi ngá» lá»i nói cá»§a lão nhân lùn thấp nữa. Y biết lão là ai, đồng thá»i cÅ©ng am hiểu tại sao lão lại biến hóa như thế!
Lão nhân lùn thấp liếc mắt nhìn Vương Hoa, thấy hắn Ä‘ang ngá»› ngẩn xuất thần, bất giác há»i :
- Ngươi đang suy nghĩ gì thế?
Vương Hoa nói :
- Gia gia, ngươi thần bà hết sức!
- Thần bà ư? Hà hà , nói báºy nà o, gia gia có Ä‘iểm nà o thần bà đâu?
- Tại sao gia gia nói chuyện lại sợ bị cháu nghe lá»m được chứ?
- Ta chỉ sợ ngươi dằn cÆ¡n giáºn không được mà thôi!
Vương Hoa cưá»i nhạt, không nói gì hết. Hắn Ä‘ang cố sức suy nghÄ© xem gia gia hắn là ai?
Lão nhân lùn thấp không phải là má»™t nhân váºt tầm thưá»ng rồi. Thá» nghÄ© xem Bạch Phát Tẩu là má»™t trong Võ lâm Tam lão mà còn gá»i lão bằng tiá»n bối, từ Ä‘iểm nà y có thể thấy được thân pháºn cá»§a lão cao cỡ nà o rồi.
Trong võ lâm nà y có ngưá»i đã có má»™t địa vị cao như thế?
Hắn liên tưởng đến má»™t ngưá»i... Võ Lâm Hoà ng Äế!
Ngoại trừ y ra, không có ngưá»i nà o khác đã khiến Bạch Phát Tẩu tôn kÃnh như thế.
Äúng rồi, lão chÃnh là Võ Lâm Hoà ng Äế vì Bạch Phát Tẩu lúc nãy có nói lão biến đổi rồi, đương nhiên biến đổi ở đây muốn nói tá»›i phương diện thân thể, căn cứ võ công cá»§a Võ Lâm Hoà ng Äế thì lão thừa sức là m được việc súc cốt (co rút xương nhá» lại).
Sau đó lão lại hóa trang gương mặt như thế nên Bạch Phát Tẩu chẳng sao nháºn ra được lão.
Lão biến hình đổi dạng chÃnh vì Võ Lâm Tiểu Tốt!
Mà Võ Lâm Tiểu Tốt chÃnh là “y†mà hỠđã đỠcáºp trong câu chuyện. Còn Bạch Phát Tẩu nói “y†không phải là ngưá»i võ lâm thì “y†là ai?
Không phải là ngưá»i võ lâm mà thưá»ng qua lại vá»›i nhân váºt võ lâm chỉ có má»™t ngưá»i... đó là Vương Bán Tiên!
Vương Hoa suy nghÄ© tá»›i đây, bất giác run bắn ngưá»i lên!
Vương Hoa đã tạm thá»i nháºn định má»i việc như thế!
Vương Bán Tiên chÃnh là Võ Lâm Tiểu Tốt vì Vương Bán Tiên từng khẳng định trong vòng ba ngà y Vô Äịch bảo ắt phải há»§y diệt. Thế rồi đêm hôm thứ ba y đã bịt mặt Ä‘i và o Vô Äịch bảo và tá»± xưng là Võ Lâm Tiểu Tốt.
Sá»± việc rất có thể đã diá»…n ra như thế, bằng không cho dù tướng số há»c cá»§a y siêu đến đâu Ä‘i nữa, y cÅ©ng không thể nà o tiên Ä‘oán má»i việc thần chuẩn như thế được!
Từ đó vá» sau, hà nh tung Võ Lâm Hoà ng Äế mất tÃch luôn. Võ Lâm Tiểu Tốt Vương Bán Tiên ấy cÅ©ng dùng chân diện mục cá»§a y để xuất hiện trên giang hồ luôn.
Như thế không ai biết y chÃnh là Võ Lâm Tiểu Tốt ấy.
Thế rồi, sáu bảy năm trước đây, hay có lẽ sớm hơn nữa, Bạch Phát Tẩu đã vô ý tiết lộ sự kiện nà y cho Vương Bán Tiên.
Sau đó, Vương Bán Tiên mang sá»± kiện nà y nói lại cho Huyết Thần giáo biết, và đây cÅ©ng chÃnh là vấn đỠmượn dao giết ngưá»i mà lão nhân lùn thấp đã nói lúc nãy.
Vương Bán Tiên nói cho phụ thân hắn biết rằng y sắp có tai há»a phát sinh, có lẽ đây cÅ©ng chÃnh là má»™t trong số kế hoạch cá»§a y. Thế rồi y nhân cÆ¡ há»™i nà y Ä‘i và o Thông Thiên quan, tháºt ra mục Ä‘Ãch cá»§a y chỉ muốn giám sát Chương VÄ©nh Kỳ mà thôi.
Mình có ý đánh cướp Chương Vĩnh Kỳ, ngoại trừ y ra, không một ai biết việc nà y hết. Và sự việc ấy đã trùng hợp xảy ra trong đêm tối ấy luôn.
Bây giá» hắn đã am hiểu được câu nói cá»§a lão nhân lùn thấp: “Ngươi ắt phải biết ai đã đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ?â€
Không còn nghi ngá» nữa, chÃnh Vương Bán Tiên đã đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ chứ không còn ai nữa.
Mà lão nhân lùn thấp nà y chÃnh là Võ Lâm Hoà ng Äế đã dùng Súc cốt pháp là m cho thân thể từ bảy xÃch và hóa trang cả mặt mà y luôn chứ không còn ai hết.
Nghi vấn ly kỳ đã hoà n toà n được sáng rỠhết.
Căn cứ và o mẫu đối thoại lúc nãy cá»§a há» và nháºp và o sá»± suy Ä‘oán cá»§a mình, đã hoà n toà n hiểu được toà n bá»™ sá»± việc diá»…n biến má»™t cách rất dá»… dà ng.
Vương Hoa nghĩ đến đây hết sức kinh sợ, bất giác ngoái đầu nhìn lão nhân lùn thấp nói :
- Gia gia, cháu có việc nà y muốn há»i ông?
Lão nhân lùn thấp khẽ cưá»i nói :
- Ta đã biết ngươi muốn há»i gì rồi!
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Há»i Ä‘iá»u gì chứ?
- Vấn đỠngươi muốn há»i, chÃnh là ngươi đã nghÄ© ra ngưá»i đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ, có phải váºy không?
Vương Hoa xuống giá»ng há»i :
- Phải, cháu đã nghÄ© ra rồi, chÃnh là Vương Bán Tiên chứ gì?
Lão nhân lùn thấp đưa mắt nhìn Vương Hoa, trầm giá»ng trả lá»i :
- Äúng thế.
- Và y cÅ©ng chÃnh là Võ Lâm Tiểu Tốt?
- Không sai chút nà o!
Vương Hoa giáºt bắn ngưá»i lên nói :
- Ông... chÃnh là Võ Lâm Hoà ng Äế?
- Trước kia phải, bây giỠthì không phải!
Vương Hoa cả kinh há»i :
- Tại sao bây giỠkhông phải?
- Lá»i hứa... ngưá»i xuất hiện giang hồ bây giá» không phải là Châu Mã, phải ba tháng nữa.
Lão cưá»i nhạt nói tiếp :
- Ngươi có biết tại sao chăng?
- Tại vì ông từng bại dưới tay y?
- Phải, ta từng bị y đánh bại!
- Có tháºt võ công cá»§a y cao siêu đến thế ư?
- Có lẽ như thế!
Vương Hoa nói :
- Cháu hiểu rồi, năm xưa gia gia bị y đánh bại, đã tuyên ngôn rằng hai mươi năm sau sẽ gặp lại và tá»· thà tại Vô Äịch bảo chứ gì?
- Äúng thế!
- Gia gia, tại sao ông phải giấu giếm cháu như thế là m gì?
- Tại vì có nói cho ngươi biết cÅ©ng chẳng có lợi Ãch gì hết. Ngoà i ra đây là lá»i hứa cá»§a ta, gia gia chỉ sợ rằng ngươi lỡ lá»i tiết lá»™ bà máºt nà y ra bên ngoà i!
Vương Hoa nói :
- Gia gia, thế thì ông truyá»n võ công cho cháu đồng thá»i cho cả Äại lá»±c kim đơn ắt phải có dụng ý chứ?
|

07-01-2009, 06:11 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 28 Nữ Nô Phiến Tá»
Võ Lâm Hoà ng Äế khẽ gáºt đầu không nói gì hết.
Vương Hoa xúc động nói :
- Äể là m gì chứ?
- Vì ngươi phải thay mặt gia gia đi dự ước hẹn nà y.
- ChÃnh ước hẹn tại Vô Äịch bảo ba tháng tá»›i ư?
- Äúng thế!
- Gia gia, chẳng lẽ ước hẹn nà y không phải giữa ông và y sao?
- Không. Lúc đó gia gia và y ngại rằng hai mươi năm sau bá»n ta Ä‘á»u không còn tại thế cho nên hai ngưá»i đã đồng ý truyá»n võ công cho môn nhân, do chÃnh truyá»n nhân tá»± Ä‘i giải quyết.
- Gia gia... cháu hiểu rồi.
Lão nhân lùn thấp cưá»i nhạt nói tiếp :
- Tháºt ra, hai mươi năm trước đây hai ta chẳng há» tá»· thà tháºt sá»± gì hết, chỉ tá»· thà bằng cách dùng ngôn ngữ Ä‘á»c chiêu thức võ công mà thôi. Nói cho ngay võ công cá»§a ta chỉ thua kém y chút Ãt thôi. Ta đã y theo lá»i hứa đó cá»§a đôi bên mà đã giải tán Vô Äịch bảo, không xuất hiện giang hồ nữa. tháºt ra hai mươi năm nay ta từng bà máºt xuất hiện giang hồ nhiá»u lần, phần thì truy thám Vương Bán Tiên, phần thì tìm kiếm môn đồ nhưng mà hai mươi năm nay chẳng tìm ra ai hết, cho đến khi gặp ngươi...
- Gặp cháu ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
- Gia gia, cháu hữu dụng như thế tháºt sao?
- Phà lá»i vô Ãch, nếu vô dụng thì ta tìm ngươi là m gì?
Vương Hoa mừng thầm trong bụng, hắn lại há»i tiếp :
- Gia gia, cháu há»i ông má»™t việc nữa...
- Cứ há»i!
- Chương Vĩnh Kỳ từng sỠdụng Thủy Tinh Cầu cứu sống Bạch Phát Tẩu?
- Sao gia gia lại biết như thế?
- Lúc đó Bạch Phát Tẩu vì bị tẩu há»a nháºp ma đến đỗi máu đã tụ tại Tháºp nhị trá»ng lâu, không là m sao lưu chuyển được. Thế rồi thình lình có má»™t ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en xuất hiện dùng Thá»§y Tinh Cầu là m cho máu được loãng ra, lưu hà nh bình thưá»ng trở lại. Vá» sau Bạch Phát Tẩu đòi cho bằng được phải trông thấy chân diện mục đối phương má»›i xong nên Chương VÄ©nh Kỳ không là m sao hÆ¡n, đà nh cho Bạch Phát Tẩu diện kiến chân tướng, đồng thá»i y đã đặc biệt giao hẹn không được tiết lá»™ việc nà y ra ngoà i, nhưng chẳng may lại bị ta phát giác.
Ngưá»i bịt mặt ấy dùng Thá»§y Tinh Cầu cứu sống vô số các nhân váºt võ lâm, tháºt ra y chÃnh là Chương VÄ©nh Kỳ váºy.
Vương Hoa sá»±c hiểu ra má»i việc.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói tiếp :
- Vương Hoa, bây giá» cháu đã biết toà n bá»™ diá»…n biến cá»§a má»i sá»± việc. Hãy nhá»› cho kỹ, cấm không được tiết lá»™ ra ngoà i, phải giả đò là m ra vẻ chẳng há» hay biết gì hết.
Muôn một đụng phải Vương Bán Tiên cháu cũng phải giả mù sa mưa luôn.
- Gia gia, tại sao thế?
- Tại vì Vương Bán Tiên Ä‘ang tiến hà nh má»™t âm mưu khá»§ng bố, nếu như y thoáng biết sá»± việc bại lá»™ thì y ắt có thể láºp tức phát động công kÃch ngay. Lúc đó tình hình sẽ khó lưá»ng không sai.
Vương Hoa nghe nói thế bất giác run bắn ngưá»i lên, nói :
- Gia gia, cháu đã ghi nhá»› Ä‘iá»u nà y!
- Phà m bất cứ má»™t ai há»i ngươi ta là ai thì ngươi cứ việc nói ta là Ải Tẩu (ông lùn).
- Cháu xin nhá»› Ä‘iá»u nà y luôn. Gia gia, sao ông biết Chương VÄ©nh Kỳ nằm trong tay Vương Bán Tiên?
- Äiá»u nà y đơn giản thôi. Nếu Vương Bán Tiên chẳng vì quả Thá»§y Tinh Cầu ấy, có lẽ nà o y chịu lưu lại trong Thông Thiên quan cả má»™t thá»i gian năm, sáu năm trưá»ng như thế?
- Äiá»u nà y có lý lắm!
- Vả lại, ta biết mục Ä‘Ãch ngươi và o Thông Thiên quan là để đến gặp Vương Bán Tiên, mà Chương VÄ©nh Kỳ đã thình lình mất tÃch, đương nhiên do ngươi mà nên.
- Vâng, chÃnh cháu nói cho y biết cháu phải đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ.
- Vì thế y cực chẳng đã, phải hạ thủ trước.
- Thế biết là m sao bây gi�
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Ngươi cứ yên tâm, gia gia đã có tÃnh toán sẵn.
- Lúc nãy ông nói chÃnh Bạch Phát Tẩu theo dõi hai ông cháu mình ư?
- Không phải thế, y chÃnh là nhìn Bạch Phát Tẩu phải đối phó...
Võ Lâm Hoà ng Äế chưa nói hết lá»i, thình lình...
Âm thanh của Bạch Phát Tẩu vang tới nói :
- Bằng hữu, ngươi có đi không thì nói?
Vương Hoa nghe tiếng nói, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, hắn phóng mắt nhìn tá»›i, thấy má»™t ngưá»i mặc áo trắng đứng trước mặt Bạch Phát Tẩu.
Ngưá»i mặc áo trắng ấy trạc tuổi năm mươi, tướng ngưá»i cao lá»›n đẹp đẽ, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm, Ä‘ang ngá»› ngẩn mắt nhìn Bạch Phát Tẩu há»i :
- Ngươi nháºn lầm ngưá»i chăng?
- Lầm ngưá»i ư? Là m gì có chuyện như thế. Bằng hữu, mưá»i mấy năm trước đây đánh ta má»™t chưởng, ta tưởng ngươi đã chết rồi chứ? Nà o ngá», ha ha ha...
- Ngươi nói báºy!
Bạch Phát Tẩu cau mà y, hét lớn tiếng nói :
- Ngươi có đi không thì nói?
Ngưá»i áo trắng ngạc nhiên nói :
- Ngươi cố ý sanh sự chăng?
- Bằng hữu, ta đã tìm ngươi nhiá»u năm rồi!
- Tìm ta...
- Nếu ngươi không ra khá»i đây thì chá»› trách ta phải động thá»§ nha!
Ngưá»i áo trắng biến sắc gầm hét nói :
- Ngươi muốn động võ chăng?
Bạch Phát Tẩu nói giá»ng lạnh lùng :
- Ta chẳng những phải động võ mà phải giết phức cả ngươi luôn!
- Ngươi dám chăng?
- Có gì đâu mà không dám!
Bạch Phát Tẩu nháºn lệnh cá»§a Võ Lâm Hoà ng Äế, chẳng thiết dùng má»i biện pháp dụ ngưá»i áo trắng nà y ra khá»i đây nên lão vừa gầm hét thì đã vung chưởng đánh và o ngưá»i áo trắng ngay.
Hình như ngưá»i áo trắng chẳng ngá» Bạch Phát Tẩu lại dám xuất thá»§ tháºt, y giÆ¡ tay phải gạt mạnh má»™t cái, nhảy lùi ra sau mưá»i bước.
Bạch Phát Tẩu đánh má»™t kÃch chưa trúng, lão lại lượn mình nhảy tá»›i phóng ra chưởng thứ hai vô cùng mãnh liệt và nhanh thần tốc.
Tức thì tất cả cao thá»§ võ lâm trong Hoa Nữ Trướng náo động cả lên. Äồng loạt ngồi báºt dáºy, đưa mắt chăm chăm nhìn và o hai ngưá»i...
Bấy giá»...
Bạch Phát Tẩu đã tấn công ra hai chiêu liá»n nhưng ngưá»i áo trắng Ä‘á»u lượn mình tránh né má»™t cách tháºt nhanh nhẹn. Từ thân pháp thần tốc cá»§a y đã biết đối phương chẳng phải hạng nhân váºt tầm thưá»ng.
Thình lình, ngưá»i mặc áo trắng hét to má»™t tiếng :
- Chẳng lẽ ta sợ ngươi ư?
Kêu keng má»™t tiếng, ánh sáng bá»—ng chá»›p nhanh như cắt, trưá»ng kiếm đã vung tá»›i tấn công ngay.
Bạch Phát Tẩu đã biết võ công ngưá»i nà y chẳng phải tầm thưá»ng nên lão đã dùng hết toà n lá»±c tấn công. Chỉ trong nháy mắt lão đã phóng ra ba chưởng liên tiếp.
Tức thá»i hai ngưá»i đã giao đấu vá»›i nhau má»™t cách kịch liệt vô cùng.
Thình lình...
PhÃa sau tấm mà n che lá»›n vang lên má»™t tiếng hét lạnh lùng :
- Dừng tay lại!
Tiếng hét lạnh lùng nà y có má»™t uy lá»±c hết sức mạnh mẽ, là m cho Bạch Phát Tẩu và ngưá»i áo trắng Ä‘ang động thá»§ ấy đã phải bất giác dừng tay lùi ra sau ngay.
Âm thanh lạnh lùng ấy lại vang lên tiếp :
- Chẳng lẽ nhị vị không trông thấy bảng thông cáo dá»±ng trước cốc khẩu đã cấm ngưá»i và o trong Hoa Nữ Trướng không được sanh sá»± thù sát chăng?
Bạch Phát Tẩu lạnh lùng nói :
- Trông thấy rồi.
- Thế thì...
- Bản nhân tìm y đã mưá»i mấy năm nay, đương nhiên bản nhân không thể buông tha y được.
- Bản chủ nhân cấm sanh sự tại đây!
Bạch Phát Tẩu lạnh lùng nói :
- Ngươi cấm ta không được đâu!
- Các ngươi chẳng muốn chá»n mua nữ nô chăng?
- Bây giỠta chỉ muốn báo thù thôi!
- Thế thì nhị vị cút khá»i đây ngay.
Bạch Phát Tẩu lạnh lùng nhìn ngưá»i áo trắng, hét nói :
- Thế nà o, ngươi sợ rồi chăng?
- Sợ ư?
- Không sợ thì hãy ra ngoà i thanh toán xong món nợ nà y xem nà o?
Ngưá»i áo trắng không chịu đựng được nữa, y láºp tức lượn mình nhảy vá»t ra khá»i Hoa Nữ Trướng. Bạch Phát Tẩu cÅ©ng theo sau phi thân nhảy ra luôn.
Những ngưá»i náo động ổn định ngay láºp tức.
Vương Hoa ngớ ngẩn nói :
- Gia gia, y là ai?
- Ngươi muốn nói ngưá»i mặc áo trắng ư?
- Äúng thế.
- Ngưá»i cá»§a Vương Bán Tiên và chÃnh y đã theo dõi bá»n ta. Hãy nhá»› cho kỹ, không thể cho y biết ngưá»i mà chúng ta sẽ chá»n mua được.
Vương Hoa sá»±c hiểu ngay, nhưng hắn vẫn lấy là m thắc mắc há»i :
- Chẳng biết Bạch Phát Tẩu có đấu lại y chăng?
- Ngươi cứ yên tâm, ta chẳng bảo ngưá»i là m việc không an toà n đâu!
Vương Hoa khẽ gáºt đầu, biểu thị sá»± yên tâm.
Nhưng trong đầu óc hắn lại khÆ¡i lên má»™t vấn đỠkhác. Rốt cuá»™c nữ nô mà há» muốn chá»n mua là ngưá»i nà o thế? Liệu y có biết tung tÃch Thá»§y Tinh Cầu không?
Hắn trầm tư một hồi lâu...
Thình lình...
Boong!
Má»™t tiếng chuông Ä‘iểm thanh thoát bá»—ng vang tá»›i. Tất cả má»i ngưá»i đã run bắn ngưá»i lên, cùng phóng mắt nhìn lên đà i cao!
Mà n che phÃa sau bình đà i từ từ được kéo sang má»™t bên. Má»™t ngưá»i bịt mặt áo và ng cÅ©ng từ từ bước ra. Không cần phải nói nữa, ngưá»i nà y chÃnh là Nữ Nô Phiến Tá» rồi.
Y bước ra trước đà i, chắp tay hướng vỠquần hùng xá một xá, nói :
- Nữ Nô Phiến TỠxin chà o chư bằng hữu võ lâm.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy khẩn trương vô cùng.
Sau khi Nữ Nô Phiến Tá» chắp tay vái chà o quần hùng tại hiện trưá»ng xong, y lên tiếng nói :
- Hôm nay bà y bán nữ nô, được hai mươi tám vị bằng hữu võ lâm không ngại xa xôi từ ngà n dặm đến đây á»§ng há»™. Bản nhân thà nh kÃnh cảm tạ chư vị rất nhiá»u!
Quần hùng võ lâm cùng lúc cho má»™t trà ng pháo tay biểu thị hoan nghinh Nữ Nô Phiến Tá».
Nữ Nô Phiến TỠnói tiếp :
- Chư vị trong hiện trưá»ng có lẽ sẽ há»i rằng: “Tại sao ngươi phải bịt mặt như thế?â€. Bản nhân xin thưa vá»›i chư vị Ä‘iểm nà y, buôn bán nữ nô là má»™t nghá» chẳng danh dá»± gì hết, đồng thá»i cÅ©ng là việc vô đạo đức. Gương mặt nà y nếu mang ra chạm mặt vá»›i ngưá»i quen thì xấu hổ vô cùng, cho nên bản nhân cá»±c chẳng đã phải bịt mặt váºy.
Sá»± thà nh thá»±c cá»§a y khiến quần hùng phải báºt cưá»i vui vẻ.
Nữ Nô Phiến TỠlại nói tiếp :
- Chẳng biết chư bằng hữu còn vấn đỠgì cần há»i nữa chăng?
Ở hà ng ghế thứ hai có má»™t thư sinh trẻ tuổi đứng dáºy nói :
- Bản nhân có và i Ä‘iá»u muốn há»i thăm các hạ!
- Xin cứ việc nói!
- Sau khi chá»n mua được nữ nô, xem như hoà n toà n thuá»™c vá» quyá»n ngưá»i mua ư?
Nữ Nô Phiến Tá» khẽ cưá»i nói :
- Äiá»u nà y là đương nhiên rồi.
- Có thể sai bảo ả là m bất cứ việc gì được chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tháºm chà mang vá» là m vợ bé cÅ©ng được!
Tất cả má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u phát ra trà ng cưá»i thú tánh.
Thư sinh ấy lại há»i tiếp :
- Nếu như ả không bằng lòng thì sao?
- Bằng hữu cứ yên tâm vá» vấn đỠnà y, quyết không xảy ra chuyện ấy đâu. Ngươi cần gì ả Ä‘á»u vui vẻ cho ngươi hết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải kể cả thân xác trong đó. Ả không bao giá» phản kháng mà chỉ âu yếm phục vụ ngươi thôi.
Thư sinh khẽ gáºt đầu biểu thị rất hà i lòng.
Nữ Nô Phiến Tá» há»i tiếp :
- Ngươi còn Ä‘iá»u gì muốn há»i nữa chăng?
- Hết rồi, xin đa tạ các hạ.
Dứt lá»i, y ngồi xuống ngay.
Nữ Nô Phiến Tá» lại cất tiếng há»i :
- Còn quý vị nà o có thắc mắc gì khác chăng?
Không một ai nói gì hết.
Nữ Nô Phiến Tá» mỉm cưá»i nói :
- Thế thì bắt đầu nha, bây giá» bản nhân thông cáo và i Ä‘iểm cần thiết cho chư vị biết. Äiểm thứ nhất, nữ nô được mang ra buôn bán lần nà y gồm có ba ngưá»i. Trên thông cáo cÅ©ng đã nói rõ Ä‘iểm nà y rồi.
Ba nữ nô lần nà y Ä‘á»u thuá»™c hà ng tuyệt sắc mỹ nhân. Xinh đẹp hấp dẫn, đồng thá»i so vá»›i số nữ nô bán ra lần trước lại thần diệu hÆ¡n nhiá»u...
Có ngưá»i há»i ngay :
- Chẳng biết hai chữ thần diệu là muốn nói thế nà o?
Nữ Nô Phiến Tá» khẽ cưá»i nói :
- Äiá»u nà y thì khó nói lắm. Nữ nô bản nhân đã mang ra bán ở lần trước chẳng trắng trẻo tuyệt vá»i như kỳ nà y. Chá» lát nữa quý vị sẽ biết tuyệt vá»i như thế nà o ngay.
Quần hùng Ä‘ang có mặt tại hiện trưá»ng phát ra nụ cưá»i thèm muốn, há» nóng ruá»™t vô cùng, chỉ muốn số nữ nô ấy xuất hiện ngay bây giá», xem há» trắng trẻo đến trình độ thế nà o đây!
|

07-01-2009, 06:11 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 29 Nữ nô đẹp như hoa
Nữ Nô Phiến TỠlại nói tiếp :
- Ba nữ nô được mang ra bà y bán lần nà y ngoại trừ có dung mạo tuyệt sắc, ngoà i ra há» còn tinh thông cầm kỳ thi há»a và cả võ công nữa...
Lại có ngưá»i cất tiếng há»i :
- HỠbiết cả võ công nữa sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhưng các bạn yên tâm. Chúng nó không hạ độc thá»§ vá»›i các bạn đâu. Sau khi các bạn mua được ả thì ả thuá»™c vá» ngưá»i cá»§a các bạn rồi.
Tất cả má»i ngưá»i lại cưá»i thÃch thú lần nữa.
Nữ Nô Phiến TỠlại nói tiếp :
- Ngoà i ra còn má»™t Ä‘iá»u nữa, ai đã mua được ả Ä‘á»u phải có võ công trá»™i hÆ¡n ả má»›i được, bằng không ả sẽ không phục. Nếu võ công cá»§a chư bằng hữu thua kém há» thì cÅ©ng chẳng hay ho gì, có phải váºy không hỡi các bạn?
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng thanh nói :
- Äiá»u nà y đương nhiên rồi!
Nữ Nô Phiến Tá» mỉm cưá»i nói :
- Nói cho ngay, bản nhân hà nh nghá» bán nữ nô nà y là má»™t sá»± việc chẳng danh dá»± và vô đạo đức chút nà o. Những bằng hữu tại tá»a phần nhiá»u ắt đã có gia thất thì phải!
Má»™t số ngưá»i khá đông đã gáºt đầu lia lịa!
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Tục ngữ nói rằng: Bông hoa trong nhà chẳng thÆ¡m bằng bông hoa ngoà i đưá»ng, năm tháng nà y nam thâu nữ kỹ (đà n ông thì ăn cắp, đà n bà thì là m gái), những bằng hữu có vợ bé vợ lẻ chắc cÅ©ng chẳng phải Ãt. Bản nhân tin chắc rằng số bằng hữu có mặt tại đây ắt phải có má»™t số đã lén lút giấu vợ mình đến đây chá»n mua nữ nô, có phải váºy không các bạn?
Má»™t số khá đông lại khẽ gáºt đầu lần nữa.
Nữ Nô Phiến Tá» lại cưá»i nói tiếp :
- Cho nên việc chá»n mua nữ nô đương nhiên không thể công khai được, bằng không, sư tá» hà đông gầm rống thì chẳng sao, nếu để tiết lá»™ ra ngoà i, có lẽ các bạn sẽ giống y như bản nhân, chẳng phải việc thÆ¡m tho gì đâu!
Tất cả má»i ngưá»i lại gáºt đầu biểu đồng ý lá»i nói y rất phải.
Có ngưá»i há»i ngay :
- Thưa các hạ, tại đây xin há»i má»™t Ä‘iá»u!
- Cứ việc há»i.
- Chá»n mua nữ nô đã được công khai bà y ra ở đây, những ngưá»i khác không biết đã đà nh, còn những bằng hữu có mặt tại đây chẳng có lý do gì mà không biết, có phải váºy không?
Nữ Nô Phiến Tá» cưá»i nói :
- Các bạn cứ yên tâm. Bản nhân bảo đảm không ai biết ai đã mua được nữ nô, vì chÃnh bản nhân vừa má»›i nghÄ© ra má»™t biện pháp.
- Biện pháp thế nà o chứ?
- ChỠgiây lát nữa bản nhân sẽ báo cáo cho các bằng hữu sau.
Có ngưá»i cất tiếng há»i :
- Xin há»i số nữ nô các hạ mang ra bán lần nà y từ đâu mà có?
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Chư bằng hữu cứ yên tâm. Số nữ nô bản nhân đã bán ra quyết chẳng phải hạng gái bắt từ kỹ viện. Tại sao các bạn không nghÄ© xem, nếu số nữ nô bản nhân bán ra không có giá trị và các bạn có thể mua lấy dá»… dà ng thì cần gì phải đến đây mua vá»›i bản nhân? Có phải váºy không hỡi các bạn?
Quần hùng lại khẽ gáºt đầu lần nữa.
Nữ Nô Phiến TỠnói tiếp :
- Vả lại bản nhân bảo chứng vá»›i chư bằng hữu rằng, ba nữ nô mà bản nhân sắp sá»a mang ra bán, thảy Ä‘á»u là hạng thiếu nữ trinh tiết, bảo đảm các bạn chẳng thiệt thòi đâu.
Quần hùng tại tá»a đã báºt cưá»i hà i lòng hết sức.
Có ngưá»i há»i tiếp :
- Tại hạ xin há»i Ä‘iá»u nà y!
- Cứ việc nói?
- Chúng ta giao dịch bằng và ng ư?
Nữ Nô Phiến TỠlắc đầu nói :
- Thế thì tầm thưá»ng quá!
Quần hùng lấy là m ngạc nhiên há»i :
- Chẳng phải giao dịch bằng và ng bạc chăng?
- Không! Bản nhân chẳng giấu giếm là m gì. Hai lần bán nữ nô năm xưa thì quả tháºt giao dịch bằng và ng bạc, châu báu, nhưng lần nà y thì khác. Bây giá» ta và dụ...
- Và dụ thể nà o?
- Và dụ rằng, hiện giá» các bạn đã ăn no rồi, nếu bản nhân má»i các bạn ăn cÆ¡m nữa, các bạn còn thÃch thú nữa chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thÃch rồi.
- Äúng thế! Bây giá» bản nhân và ng bạc dư dáºt, cho nên bản nhân cÅ©ng không cần thiết và ng bạc nữa...
- Thế thì bạn cần những thứ gì?
- Ngoại trừ và ng bạc, bản nhân rất cần nhiá»u thứ đồ váºt, và dụ rằng chư bằng hữu võ lâm thưá»ng vì má»™t quyển kỳ thư võ công mà không tiếc mạng sống để lấy cho bằng được...
Có ngưá»i tiếp lá»i nói :
- Bạn cần võ công ư?
Nữ Nô Phiến Tá» mỉm cưá»i nói :
- Bây giá» ta chưa tiện nói ta cần những thứ gì. Tháºt ra ta cần rất nhiá»u, như võ công, thần váºt, báu váºt trân quý, linh được... bằng hữu, ta là m việc phải công bằng má»›i được...
- Công bằng thế nà o?
- Phải, các bạn thá» nghÄ© xem, nếu ta nhất quyết phải dùng võ công để giao dịch, thế thì trong số bằng hữu ở đây ắt phải có ngưá»i hÆ¡i kém rồi, như thế thì hết hy vá»ng ư?
- Bạn nói phải!
- Nhưng những bằng hữu có võ công hÆ¡i kém ấy biết đâu lại có loại báu váºt trân quý gì đó.
Có ngưá»i há»i :
- à của các hạ thì...
- à cá»§a bản nhân là các bạn có thể sá» dụng bất cứ thứ gì để chá»n mua nữ nô.
Y nói tới đây dừng lại giây lát, sau đó nói tiếp :
- Lát nữa, bản nhân sẽ phát cho các bạn má»—i ngưá»i ba lá phiếu...
- Äể là m gì thế?
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Ba lá phiếu hữu dụng thế nà y, và dụ rằng trong lúc ngưá»i nữ nô thứ nhất xuất hiện, các bạn xem có vừa ý thì mang những thứ đồ giá trị cá»§a các bạn ghi và o trong phiếu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên những thứ nà y bao gồm kỳ trân dị bảo, sau khi được bản nhân chá»n lá»±a thứ nà o vừa ý nhất, thế thì ngưá»i đó là chá»§ đã mua được nữ nô.
Có ngưá»i há»i :
- Bạn sẽ thông báo bá»n nà y bằng cách nà o?
- Bản nhân sẽ không thông báo vá»›i các bạn, vì nếu thông báo ra như thế, thì những ngưá»i có mặt tại đây ắt hiểu hết rồi, còn gì nữa? Nên bản nhân chẳng tiện tuyên bố trước...
- Thế thì bạn là m cách nà o đây?
- Các bạn hãy yên tâm Ä‘iá»u nà y. Ta đã có biện pháp, hãy nhá»› cho kỹ lúc các bạn ghi món đồ giá trị lên phiếu ắt phải ghi cả số ghế mà các bạn Ä‘ang ngồi. Có như thế bản nhân má»›i biết ai là ngưá»i chá»§ mua được nữ nô.
Tất cả má»i ngưá»i đưa mắt nhìn và o chiếc ghế mình Ä‘ang ngồi, quả nhiên trên ghế Ä‘á»u có viết số như má»™t, hai, ba...
Vương Hoa quay sang hướng Võ Lâm Hoà ng Äế há»i :
- Gia gia, y là m trò gì thế?
- Y nói toà n sá»± tháºt, sợ rằng có ngưá»i biết ai là ngưá»i mua được nữ nô... có lẽ từng đã xảy ra bi kịch thì phải!
- Bi kịch?
- Phải, chỠgiây lát nữa ngươi sẽ biết ngay. Hãy nghe y nói tiếp thế nà o!
Vương Hoa khẽ gáºt đầu không nói gì hết.
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Bây giá» các bạn hãy nhá»› lấy số ghế cá»§a các bạn, ngoà i ra bản nhân còn má»™t việc phải giao phó nữa. Nữ nô lần nà y chỉ có ba ngưá»i và cÅ©ng tức là chỉ có ba chá»§ mua mà thôi, những bằng hữu còn lại chưa thể mua được xin lượng thứ bản nhân, và mong rằng các bạn vẫn giữ gìn được phong độ tá»± nhiên, chá»› có sanh lòng bất mãn mà gây sá»±, xin thà nh tháºt cảm Æ¡n!
Quần hùng đồng thanh nói :
- Các hạ cứ yên tâm Ä‘iá»u nà y!
Nữ Nô Phiến Tá» khẽ gáºt đầu và i cái.
Sau đó, y vá»— tay ba cái, gá»i lá»›n tiếng :
- Các ngươi ra đây ta bảo!
Tức thì có bốn nữ tỳ áo và ng hiện ra, đồng thanh thưa :
- Cung hầu chủ nhân dạy bảo.
- Các ngươi hãy phân phát giấy bút cho chư quý khách.
Bốn nữ tỳ kêu vâng má»™t tiếng, há» láºp tức phân phát cho má»—i má»™t khách ba tá» phiếu trắng và bút má»±c ngay, xong xuôi đâu đó bèn lui sang má»™t bên chỠđợi chỉ thị má»›i.
Nữ Nô Phiến Tá» mỉm cưá»i nói :
- Xin chư vị hãy chú ý, bây giỠvị nữ nô thứ nhất phải xuất đà i nha!
Tất cả má»i ngưá»i trợn to cặp mắt chăm chăm nhìn lên đà i cao.
Nữ Nô Phiến TỠlùi dần sang một bên.
Boong!
Má»™t tiếng chuông vang lên, phÃa sau mà n che có má»™t thiếu nữ mặc chiếc áo xanh từ từ bước ra. Cặp mắt quần hùng bá»—ng sáng ngá»i lên và ngẩn ngưá»i mất hồn tại chá»— ngay.
Quả nhiên thiếu nữ áo xanh nà y có sắc đẹp tuyệt vá»i và diá»…m lệ khôn tả. Mà y liá»…u mắt xanh, mÅ©i thon, gương mặt mình trứng ngá»—ng, đôi môi anh đà o xinh xắn, trông thấy phải thất Ä‘iên bát đảo ngay. Äẹp Æ¡i là đẹp!
Diá»…m lệ đến ná»—i khiến ngưá»i phải phát thèm ngay.
Thiếu nữ áo xanh hướng vỠquần hùng xá dà i nói :
- Lan Lan xin chà o chư vị bằng hữu!
Tiếng nói oang oang như chuông ngân, chẳng những êm tai mà mê hồn hết sức.
Vương Hoa cÅ©ng bất giác ngẩn ngưá»i tại chá»—.
Thiếu nữ tên Lan Lan ấy lại nói tiếp :
- Lan Lan nà y từ bé đã khổ thân, may được chá»§ nhân nuôi dưỡng mưá»i lăm năm trá»i.
Chá»§ nhân Lan Lan không thể nuôi tiểu nữ cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i, muốn lấy chồng thì khó chá»n được ngưá»i thÃch hợp. Chá»§ nhân tiểu nữ nói rằng chư vị là những ngưá»i có lòng thương ngưá»i và chánh nghÄ©a, nên đã mang Lan Lan công khai bán lại cho chư vị, mong rằng những ai mua tiểu nữ hãy yêu thương Lan Lan và lượng thứ thông cảm Lan Lan.
Những lá»i nói tháºt dá»… thương và động lòng hết sức.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu biểu thị sá»± hà i lòng.
Kế đó Lan Lan lại nói tiếp :
- Lan Lan được chá»§ nhân giáo huấn, đối vá»›i cầm, kỳ, thi, há»a và võ công... tuy chẳng mấy tinh thông, nhưng thứ nà o cÅ©ng biết được chút Ãt. Chư vị muốn tiểu nữ biểu diá»…n gì trước đây?
Láºp tức có ngưá»i nói :
- Hãy đà n một bản nhạc xem sao?
- Lan Lan tuân lệnh!
Y mang tá»›i má»™t cây thiết cầm Ä‘em đặt trước đà i. Những ngón tay ngà ngá»c vừa lướt lên những dây đà n tháºt khéo léo tức thì tiếng đà n du dương vang lên láºp tức...
Bản nhạc có vẻ u oán mà lại bi thương như má»™t oán phụ nức nở khóc trong khuê các, diá»…m lệ động lòng ngưá»i hết sức, khiến ai nghe cÅ©ng phải má»§i lòng rÆ¡i nước mắt thương xót.
Cuối cùng y đã đà n xong một bản.
Quần hùng vẫn ngÆ¡ ngẩn tại chá»—, có má»™t số ngưá»i đã không cầm lòng được, nhá» xuống hai hà ng lệ.
Bỗng Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Lan Lan, ngươi đà n tháºt hay.
- Äa tạ chá»§ nhân!
Tất cả má»i ngưá»i nghe tiếng nói má»›i giáºt mình tỉnh má»™ng lại ngay. HỠđã vì tiếng thiết cầm cá»§a Lan Lan mà náo động cả lên. Tiếng khen “hay quá†hò hét la lên inh á»i không ngá»›t.
Lan Lan thá»§ng thẳng ngồi dáºy nói :
- Äa tạ chư vị, Ä‘a tạ chư vị!
Quần hùng yên lặng ngay láºp tức.
Vương Hoa không chịu đựng được đã lên tiếng nói :
- Gia gia, tiếng đà n u oán buồn bã vô cùng!
- Phải, thế nà o? Ngươi có định mua y không?
- Thế à ...
Bỗng lại nghe Lan Lan nói tiếp :
- Chư vị muốn tiểu nữ biểu diễn món nà o nữa?
- Võ công!
- Lan Lan xin tuân lệnh!
Cô nương tên Lan Lan nói xong, lại cúi đầu chà o quý khách nói :
- Phương diện võ công thì bao quát, rá»™ng rãi, Lan Lan nà y chỉ biết chút Ãt mà thôi.
Mong rằng chư vị chá»› chê cưá»i nha!
Y dứt lá»i, tiện tay cầm lấy má»™t tá» giấy trắng, thình lình buông tay ném ra phÃa trước.
Chỉ thấy bóng trắng xẹt nhanh một cái thì tỠgiấy ấy đã ghim mất và o trong đất luôn!
- Ná»™i lá»±c thâm háºu tháºt!
Quần hùng lại dao động lên lần nữa.
Chiêu nà y quả tháºt chẳng đơn giản. Thá» nghÄ© xem, mảnh giấy trắng má»ng như thế nà o mà y lại có thể dùng ná»™i lá»±c truyá»n sang tá» giấy trắng ném ghim và o đất luôn. Ná»™i lá»±c quả tháºt kinh ngưá»i.
Vương Hoa mặt hÆ¡i biến sắc. Võ Lâm Hoà ng Äế cÅ©ng thoáng ngạc nhiên luôn.
Lan Lan nói giá»ng dịu dà ng :
- Thất lá»… tháºt! Chư vị cần biểu diá»…n gì nữa không?
Không một ai lên tiếng hết.
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Lan Lan, hỠđã tin tưởng ngươi thà nh tá»±u ở nhiá»u phương diện rồi. Có lẽ há» muốn xem thá» má»™t phương diện nữa.
- Xin chủ nhân cho biết phương diện nà o?
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Thân thể!
- à của chủ nhân bảo rằng có lẽ hỠcho rằng thân thể Lan Lan nà y không đẹp lắm ư?
- Äúng thế!
- Thưa chá»§ nhân, Ä‘iá»u nà y thì dá»… dà ng thôi. Lan Lan cởi quần áo ra để há» xem qua thân thể Lan Lan thì biết ngay!
|

07-01-2009, 06:13 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 30 Xuân sắc vô biên tháºt mê ly
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- ÄÆ°á»£c!
Tất cả má»i ngưá»i trợn to đôi mắt ngay.
Lan Lan cởi dây thắt lưng tháºt nhẹ nhà ng. Tất cả những cặp mắt thèm thuồng Ä‘á»u đổ dồn lên thân thể y. Quần hùng đã hồi há»™p vô cùng.
Chiếc áo xanh được cởi ra láºp tức!
Bên trong y mặc má»™t chiếc áo lót tháºt má»ng bằng tÆ¡. Ngoại trừ áo tháºt má»ng dÃnh ấy ra, da thịt trắng ná»n cá»§a y đã phÆ¡i bà y ra hoà n toà n, không còn sót gì hết!
Thân hình cá»§a y kỳ diệu và mê ly, quả tháºt cả toà n thân Ä‘á»u đẹp tuyệt mỹ.
Lan Lan đã nhẹ nhà ng xoay chuyển thân hình mê hồn ấy. Ngá»n lá»a tình dục cÆ¡ hồ đã đốt cháy, thiêu há»§y má»i ngưá»i.
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Lan Lan! ÄÆ°á»£c rồi, ngươi hãy mặc áo quần và o!
- Vâng!
Y lại mặc áo quần và o ngay.
Nữ Nô Phiến TỠnói tiếp :
- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi hãy lui và o trong Ä‘i!
- Thưa chủ nhân, vâng!
Dứt lá»i, Lan Lan lại quay ra hướng quần hùng xá dà i má»™t xá, sau đó uốn éo thân hình Ä‘i và o trong mà n the!
Nữ Nô Phiến Tá» mỉm cưá»i nói :
- Chư vị bằng hữu võ lâm, lúc nảy các bạn đã trông thấy vị nữ nô thứ nhất. Nếu bây giá» các bạn cảm thấy vừa ý thì xin ghi món đồ giá trị và cả số ghế lên tá» giấy trắng, rồi xếp cẩn tháºn lại để giao cho tỳ nữ cá»§a bản nhân!
Quần hùng náo động lên láºp tức.
Vương Hoa không chịu đựng được nữa, há»i :
- Gia gia...
- Thế nà o? Ngươi vừa ý chăng?
- Không, cháu muốn há»i có phải y là ngưá»i mà chúng ta muốn mua chăng?
- Có thể như thế! Chúng ta hãy ghi số đồ trị giá lên phiếu mua nữ nô đi!
- Giá trị ư?
- Äúng thế, chẳng lẽ ngươi không nghe nói gì hết sao? Muốn chá»n mua nữ nô phải có món đồ giá trị má»›i được!
Vương Hoa nói :
- Gia gia, là m thế nà o bá»n mình biết y cần những đồ giá trị nà o chứ?
- Cứ mang thứ nà o đáng giá ghi và o tỠphiếu là được rồi.
Vương Hoa suy nghÄ© giây lát, trên ngưá»i hắn, tháºt ra chẳng có thứ gì là kỳ trân dị bảo hết. Hp1n nghÄ© rằng không mua nữ nô nà y cÅ©ng được thôi.
Bấy giỠcó một số võ lâm cao thủ đã cầm bút ghi món đồ giá trị của hỠvà o phiếu.
Võ Lâm Hoà ng Äế cÅ©ng cầm bút viết đồ giá trị cá»§a lão và o phiếu luôn.
Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên, nói :
- Gia gia, ngưá»i...
- Vương Hoa! Sao ngươi dại thế! Cứ việc ghi số đồ giá trị và o trong phiếu, còn mua được hay không hãy tÃnh sau.
- Gia gia ghi những món đồ giá trị nà o thế?
...
Quần hùng ghi số đồ có giá trị và o phiếu xong rồi giao lại cho một tỳ nữ áo và ng.
Nữ Nô Phiến Tá» khẽ cưá»i nói tiếp :
- Việc chá»n mua nữ nô thứ nhất đã hoà n tất, bây giá» má»i nữ nô thứ nhì ra đà i.
Boong!
Lại má»™t tiếng chuông vang lên và tấm mà n che được mở toang lần nữa. Má»™t giai nhân mặc chiếc áo trắng từ từ bước ra phÃa trước đà i.
Trước mặt má»i ngưá»i sáng ngá»i lên lần nữa.
Thiếu nữ áo trắng nà y trạc tuổi hai mươi, đẹp như đóa hoa Bách Hợp, mỹ diễm cao quý vô cùng. Sắc đẹp của ả quyết chẳng thua kém thiếu nữ tên Lan Lan lúc nãy.
Ả hướng xuống quần hùng cúi đầu là m lễ, nói :
- Vân Vân xin chà o chư tiá»n bối, bằng hữu võ lâm.
Thái độ cởi mở cá»§a ả khiến má»i ngưá»i ngưỡng má»™ hết sức.
Vân Vân mỉm cưá»i nói tiếp :
- Những lá»i tiểu nữ muốn nói thì Lan Lan tá»· tá»· đã nói hết lúc nãy rồi. Thế thì chư vị muốn tiểu nữ biểu diá»…n món nà o trước đây?
Có ngưá»i yêu cầu rằng :
- Cô nương vẻ má»™t bức há»a xem thể nà o?
- Vân Vân tuân lệnh!
PhÃa sau láºp tức có ngưá»i khiêng má»™t cái bà n ra. Vất vả trải má»™t tấm giấy trắng lá»›n lên mặt bà n, đồng thá»i cầm bút vẻ ngay. Äiệu bá»™ ngồi há»a hình cá»§a ả trông tháºt mêm ly vô cùng.
Khoảng mưá»i lăm phút sau thì Vân Vân nhẹ nhà ng gác bút xuống, cầm bức há»a giÆ¡ cao lên, đưa vá» hướng quần hùng.
Trên bức há»a là má»™t bức Ngá»c Nữ Äồ. Giai nhân trong há»a đồ sinh động vô cùng, quả tháºt chẳng hổ thẹn được coi là má»™t bức danh há»a trân quý.
Quần hùng võ lâm cho trà ng pháo tay kêu tuyệt không ngớt.
Vân Vân cúi ngưá»i vái chà o, nói :
- Thất lá»… hết sức, xin chư vị chá»› chê cưá»i. Chẳng biết chư vị cần tiểu nữ biểu diá»…n gì nữa?
Không một ai nói gì hết!
Rõ rà ng quần hùng rất tin tưởng tà i sắc của thiếu nữ áo trắng nà y rồi.
Vân Vân nói tiếp :
- Thế thì tiểu nữ xin được biểu diễn võ công được chăng?
Không má»™t ai phản ứng gì hết. Hiển nhiên quần hùng cÅ©ng tin tưởng võ công cá»§a y cÅ©ng chẳng kém váºy.
Nữ Nô Phiến Tá» tiếp lá»i nói :
- Vân Vân, hỠđã tin tưởng ngươi rồi. bây giá» ngươi hãy cho há» xem qua bá»™ pháºn thân thể ngươi Ä‘i!
- Tuân lệnh!
Ả cÅ©ng là m giống y như Lan Lan, từ từ cởi thắt lưng, sau đó cởi cả quần áo bên ngoà i ra, và bên trong chỉ còn lại má»™t chiếc áo lót má»ng dÃnh bằng tÆ¡ thưa.
Thân hình của ả đầy đặn hấp dẫn vô cùng.
Thân hình cá»§a Lan Lan đã khêu gợi động tình vô cùng nhưng thân thể nở nang Ä‘á»u đặn cá»§a Vân Vân cà ng khiến ngưá»i trông thấy phải rung động mất hồn ngay.
Ả đã nhè nhẹ chuyển động thân thể, múa nhảy một hồi, bản nhảy kỳ diệu và khêu gợi vô cùng.
Tất cả má»i ngưá»i đã ngẩn ngưá»i mất hồn luôn.
Cặp mắt cá»§a há» suýt nữa nổ ra lá»a, khà huyết sôi lên sùng sục như muốn nuốt trá»ng Vân Vân ngay láºp tức.
Cuối cùng một bản nhảy đã chấm dứt.
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Vân Vân, ngươi khiêu vũ rất hay!
- Äa tạ chá»§ nhân khen ngợi!
- Vân Vân! Ngươi hãy mặc quần áo và o đi thôi!
Vân Vân mặc quần áo xong xuôi, sau đó chắp tay hướng quần hùng hà nh lá»… rồi xoay ngưá»i bước và o trong...
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Thưa chư vị bằng hữu, đấy là vị nữ nô thứ hai!
Nữ Nô Phiến Tá» nói như thế là m má»i ngưá»i tỉnh hồn lại ngay, đưa mắt nhìn chằm chằm và o ngưá»i Nữ Nô Phiến Tá». Chỉ thấy y mỉm cưá»i nói :
- Nếu chư vị bằng hữu nà o vừa ý, xin vui lòng ghi món đồ giá trị và o phiếu trắng nha.
Vương Hoa đưa mắt nhìn Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Gia gia, thế nà o?
- Thế nà o là thế nà o?
- Có phải là y chăng?
- Có lẽ như thế!
- Gia gia, sao ông không khẳng định được ư?
- Khẳng định à ?
- Chẳng lẽ ông không nhìn thấy gì sao?
- Không nhìn thấy gì ư?
- HỠđã dị dung!
- A! Dị dung ư?
- Phải, nhưng vẫn giữ nguyên diện mục phần nà o!
Vương Hoa rùng mình nói tiếp :
- Tại sao... hỠphải dị dung như thế?
- Là m sao ta biết được chứ?
Bấy giá» Võ Lâm Hoà ng Äế lại cầm bút viết má»™t hÆ¡i.
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Gia gia, ông...
- Tùy tiện ghi má»™t món đồ và o, biết đâu bá»n ông cháu mình trúng tuyển chứ! Vả lại ghi thêm má»™t lần nữa sẽ có nhiá»u hy vá»ng hÆ¡n.
- Ông ghi món đồ gì thế?
- Ngươi đoán thỠxem nà o!
- Gia gia cho cháu xem được chứ?
- Không, ta nói cho ngươi biết được rồi. Ta chỉ ghi và o tỠgiấy hai chữ “tỠvong†mà thôi!
- Tá» vong?
- Phải, sau đó chỠxem thế nà o?
Suýt nữa Vương Hoa đã báºt cưá»i lên, hắn tưởng lão đã ghi những món đồ giá trị như là kỳ trân dị bảo chứ không ngá» lão lại ghi như thế, quả nhiên buồn cưá»i tháºt!
Võ Lâm Hoà ng Äế giao tá» giấy thứ nhì cho má»™t tỳ nữ áo và ng luôn.
Nữ Nô Phiến TỠnói tiếp :
- Nữ nô thứ nhì đã mua bán xong, bây giỠđến phiên vị nữ nô sau cùng ra đà i nha!
Boong!
Lại một tiếng chuông vang lên tiếp.
Tấm mà n che được kéo sang một bên, vị nữ nô thứ ba được giới thiệu ra đà i.
Trước mắt quần hùng lại chói lòa lên láºp tức.
Chỉ thấy một thiếu nữ mình mặc chiếc áo và ng từ từ bước ra trước đà i.
Thiếu nữ áo và ng nà y trạc tuổi hai mươi ngoà i, có một sắc đẹp lạnh lùng hết sức, nhưng giữa chân mà y y có một nét u oán, cà ng tăng thêm phần xinh đẹp hấp dẫn hơn, so với hai nữ nô lúc nãy chỉ có hơn chứ không kém.
Vương Hoa thoáng trông thấy thiếu nữ áo và ng nà y đã bất giác giáºt bắn ngưá»i lên.
Võ Lâm Hoà ng Äế ngồi ở kế bên trông thấy Vương Hoa giáºt mình biến sắc. Lão lấy là m thắc mắc há»i :
- Nà y cháu ngoan, ngươi bị thế nà o váºy?
Vương Hoa giáºt mình nói :
- Không, cháu chẳng có sao hết!
Võ Lâm Hoà ng Äế ngạc nhiên nói :
- Thế tại sao hình như ngươi vừa trông thấy thiếu nữ áo và ng xuất đà i thì ngươi có vẻ sá»ng sốt chứ?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Không, thực tình chẳng có gì hết. Cháu chỉ ngạc nhiên trước sắc đẹp lạnh lùng của y mà thôi.
Nghe hắn nói như thế, Võ Lâm Hoà ng Äế liếc mắt nhìn lên đà i cao theo dõi nữ nô trên ấy.
Tại sao Vương Hoa đã giáºt bắn ngưá»i lên? Vì thiếu nữ nà y hình như chÃnh là thiếu nữ mà chà ng đã gặp má»™t lần ở vùng phụ cáºn Thông Thiên quan.
Thiếu nữ áo và ng đang tự giới thiệu tên, nói :
- Tiểu nữ Thanh Thanh...
Vương Hoa thoáng nghe hai tiếng Thanh Thanh suýt nữa trái tim cá»§a hắn đã nhảy vá»t ra ngoà i luôn. Sá»± tháºt đã được chứng minh, ả chÃnh là thiếu nữ mà mình đã nháºn lầm là Linh Linh tại Thông Thiên quan ngoại.
Äầu óc hắn hÆ¡i choáng váng... hắn không còn nghe thấy ả nói gì hết!
Bá»—ng nhiên má»™t trà ng những tiếng hát du dương là m cho hắn giáºt mình tỉnh lại ngay. Hắn vá»™i ngước đầu nhìn lên đà i, thấy Thanh Thanh Ä‘ang mấp máy đôi môi xinh đẹp khẽ hát má»™t bà i ca u oán bi ai.
Tất cả má»i ngưá»i nghe tiếng hát u oán buồn bã nà y đã ngây ngưá»i mất hồn luôn.
Bà i ca đã chấm dứt, số nhân váºt võ lâm ấy vẫn còn ngÆ¡ ngÆ¡ ngáo ngáo ngắm nhìn ả không há» chá»›p mắt.
Nữ Nô Phiến Tá» lại khen ngợi ả đôi lá»i và nói :
- Thanh Thanh, ngươi hát hay tháºt!
- Äa tạ chá»§ nhân khen ngợi!
Mãi tá»›i lúc nà y quần hùng má»›i tỉnh má»™ng, Thanh Thanh há»i tiếp :
- Chư vị có muốn xem võ công của tiểu nữ không?
Không má»™t ai trả lá»i hết.
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Thanh Thanh, hỠchẳng mấy có hứng xem võ công của ngươi. Ta cho rằng tốt hơn hết ngươi hãy cho hỠxem qua thân hình ngươi đi!
- Tuân lệnh!
Ả láºp tức cởi thắt lưng, Ä‘ang chuẩn bị cởi cả quần áo bá»—ng có má»™t tiếng hét lạnh lùng vang tá»›i :
- Chớ cởi là m gì nữa!
Ngưá»i vừa phát ra tiếng nói chÃnh là Vương Hoa.
Sá»± việc nà y đến tháºt bất ngá», quần hùng tại tá»a đã giáºt bắn ngưá»i lên. Những ngưá»i ngồi ở hà ng ghế đầu tiên liếc mắt kinh ngạc ngắm nhìn Vương Hoa. Há» chẳng biết chuyện gì đã xảy ra thế.
Ngay cả Võ Lâm Hoà ng Äế cÅ©ng lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Bà n tay Thanh Thanh dừng tại thắt lưng, đưa mắt ngá»› ngẩn chăm chăm nhìn và o ngưá»i Vương Hoa.
Tại sao Vương Hoa lại thình lình gầm hét như thế, đương nhiên đây là do phần tác dụng tình cảm, hắn chẳng nhẫn tâm để cho những cặp mắt thèm thuồng ấy lướt nhìn lên ngá»c thể cá»§a ả.
Nữ Nô Phiến TỠnói :
- Tại sao thế?
Vương Hoa ngẩn ngưá»i chẳng nói gì hết.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Không cần thiết cởi quần áo là m gì nữa. Ta rất tin tưởng chúng, ai cÅ©ng có má»™t thân hình nảy nở, hấp dẫn. Chá»› nói hắn là ngưá»i thanh niên đã xem hai ngưá»i mà chẳng chịu đựng được nữa, ngay cả lão già nà y nếu xem thêm ngưá»i thứ ba cởi áo, ắt phải phát động lên chẳng sai...
Câu trả lá»i kỳ diệu tháºt, đồng thá»i cÅ©ng giải Ä‘i trưá»ng hợp khó xá» cho Vương Hoa đã xúc động gầm hết như thế.
Nhưng chẳng may là ở hà ng ghế sau có ngưá»i kêu lá»›n tiếng nói :
- Không, phải cởi quần áo mới được!
Vương Hoa nghe nói thế, sát khà đã bốc lên đùng đùng láºp tức.
|
 |
|
| |