 |
|

31-08-2008, 01:21 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Phần thứ ba
Vá»ng quốc
Chương 26
Thá»i cuá»™c biến chuyển rất mau chóng. Tháng ba năm 1945, Nháºt đảo chÃnh ở Việt Nam. Ninh sắp phải vá» nước ngay để đưa má»™t Ä‘oà n đại biểu cá»§a Việt Quốc lên Trùng Khánh.
Má»™t hôm Tưá»ng Ä‘i vắng, Ngá»c nói vá»›i Thanh:
“Tôi phải vá» biên giá»›i, có khi vá» trong nướcâ€.
Mắt Thanh sáng lên:
“ThÃch nhỉ. Anh đã hẹn tôi lần nà y tôi được vá» nước vá»›i anh. Nếu có thể được, tôi sẽ đưa anh vá» là ng tôi chÆ¡i Ãt bữa. Rồi anh cÅ©ng đưa tôi vá» thăm là ng Bằng, thăm ngưá»i chị anh và cả anh chà ng láng giá»ng tốt số. Thế nà o anh chẳng cần gặp ngưá»i anh cô Thúy, anh sẽ đưa tôi Ä‘i thăm má»™ Thúy xem bây giá» cá» má»c cao đến đâu rồiâ€.
Thấy Ngá»c có vẻ cảm động, Thanh quay mặt Ä‘i, nói giá»ng ná»a đùa ná»a tháºt:
“Tôi sẽ tìm cách để đưa anh gặp thẳng thằng chồng tôi và nhất là thằng tình nhân tôi để anh cho chúng nó má»—i ngưá»i má»™t phát... À, nhưng anh cho tôi mượn súng vì tôi đã được anh dáºy bắn, tôi sẽ bảo là bây giá» tôi sang Vân Nam buôn bán giầu lắm. Chắc há» lại muốn bám lấy tôi để bòn cá»§a. Tôi sẽ vá» là m là nh rồi cho má»—i cu cáºu má»™t phátâ€.
“Sao chị ác thế?â€
“Anh không biết tôi ác à . Còn anh? Nếu tôi giết những ngưá»i ấy, tôi còn có lý, vì hỠđã lừa tôi, lấy hết cả tiá»n cá»§a tôi, tôi phải mò sang Vân Nam gặp được anh, má»™t ngưá»i ác hÆ¡n tôi nhiá»u, tá»± nhiên giết - mà đã giết rồi - những ngưá»i mình chưa từng quen biết bao giá»â€.
Ngá»c đáp:
“Tôi bất đắc dÄ© phải bắn há» vì việc khác nếu không bắn há», há» cÅ©ng sẽ thịt tôiâ€.
“Há» cÅ©ng nghÄ© như anh. Nhưng thôi chuyện đó đã có tá»± ngà n xưa. Bây giá» nói chuyện ngà y nay. Bao giá» anh Ä‘i để tôi sá»a soạnâ€.
Ngá»c lưỡng lá»± má»™t lát:
“Lần nà y tôi vá» do đưá»ng Hà Khẩu; chắc cô đã biết, các cầu phá hết rồi đưá»ng khó Ä‘i lắm, nhiá»u chá»— phải Ä‘i qua những cái thác, bò trên những cây gá»— mục, trÆ¡n rêu, sẩy tay má»™t chút là chết ngay. Muốn tránh, phải Ä‘i đưá»ng cao, không phòng bị sẽ chết khát; may ra kiếm được má»™t chá»— nà o có phân trâu còn Ä‘á»ng Ãt nước cÅ©ng phải cố mà uốngâ€.
“Anh uống được, tôi cÅ©ng uống được mà nước ấy còn là nh hÆ¡n là nước cà -phê cốt cá»§a anh; bò cây thì tôi bò giá»i có tiếng. Tôi có thể Ä‘i qua không cần bò, không sợ chóng mặt. Anh còn nhá»› hôm tôi nhảy lên lan can chùa Tây SÆ¡n; tôi bá» tay ngả ngưá»i ra ngoà i coi như không, chỉ có anh là nhát má»›i thấy tôi thế, mặt anh đã tái xanh lại...â€
Ngá»c ngắt lá»i:
â€œÄÆ°á»ng nhiá»u thổ phỉ lắmâ€.
Thanh cưá»i mÅ©i:
“Thổ phỉ nà o lợi hại bằng thằng chồng cÅ© cá»§a tôi, tình nhân cá»§a tôi. Thổ phỉ nà o bằng được anh. Tôi có má»—i bông hoa trà quý nhất Ä‘á»i ở Tả Quán Lầu anh cướp giá»±t ngay giữa nÆ¡i đô há»™i. Còn má»™t thứ thổ phỉ nữa lợi hại hÆ¡n nhiá»uâ€.
Thanh ngừng lại ngẫm nghÄ©. Nà ng định nói: “đó là Ngá»c đã cướp được tim nà ng...†nhưng lại nói trạnh Ä‘i:
“Ai thổ phỉ quả tim cô Phương nháºy bằng anhâ€.
Nà ng thấy nét mặt Ngá»c trở nên nghiêm trang - nghiêm trang hay là cáu như hôm Ä‘i chÆ¡i ở hồ Tây SÆ¡n.
Ngá»c nói:
“Anh Ninh chỉ bảo mình tôi Ä‘i há»™ tống thôi. Không có lệnh để chị cùng Ä‘iâ€.
“Lệnh cá»§a các anh vá»›i nhau thôi, còn tôi, tôi chưa cho đầu và o guồng máy. Tôi chẳng phải theo lệnh ai cả. Anh Ninh má»›i liệt tôi và o ngoại vi tổ chức, tôi là cán bá»™ cá»§a ‘Nấu bếp phụ nữ Ä‘oà n’. Tôi Ä‘i để nấu cÆ¡m cho hai anhâ€.
“Thôi chị ở đây là m cÆ¡m nước cho anh Tưá»ng; nhân tiện chị biết tiếng Anh chị giúp anh Tưá»ng vá» ngoại giao. Chị lại biết cả tiếng Pháp thông thạo, có khi phải liên lạc cả vá»›i tụi Pháp ở đâyâ€.
“Thế nghÄ©a là anh không giữ lá»i hứa, anh không muốn tôi vá» biên giá»›i hay vá» nướcâ€.
Ngá»c nói:
“Chỉ có mình anh Ninh vá» nước. Tôi đến Hà Khẩu rồi lại quay lên đây ngay, đợi khi công tác trạm Hà Khẩu Ä‘iện lên báo tin Ä‘oà n đại biểu ra, tôi lại sẽ Ä‘i Hà Khẩu vá»›i mấy anh nữa để đưa Ä‘oà n đại biểu Ä‘i Côn Minhâ€.
Thanh đứng dáºy:
“Thế là hai lần vá» biên giá»›i anh Ä‘á»u bá» rÆ¡i tôi cả. Nà o bây giá» Ä‘i là m tròn pháºn sá»± cán bá»™ đầu bếp váºyâ€.
“Äể tôi giúp chị má»™t tayâ€.
Ngá»c ra giếng lấy nước. Nước giếng trong đổ và o cháºu thau men sứ trắng trông lại cà ng trong hÆ¡n. Nắng chiếu xuống thà nh từng vòng tròn sáng má»—i lần nước bắt đầu yên chỉ còn hÆ¡i sóng sánh. Khu vưá»n nhá» xinh xinh, lá cây hÆ¡i rung động. Ngá»c ngắm trá»i rồi lại ngắm bóng mình trên ná»n gạch quanh giếng; chà ng ngồi xuống vén hai tay áo như Thanh hôm nà o rồi cho cả cánh tay để hưởng cái lạnh cá»§a nước và rùng mình má»™t cái. CÅ©ng như hôm Thanh giặt áo, chà ng chỉ là má»™t thanh niên đơn sÆ¡ và cuá»™c Ä‘á»i cÅ©ng đơn sÆ¡, má»i sá»± chém giết lẫn nhau trong cuá»™c chiến tranh khốc liệt ở Äông Nam à như không có nữa và đôi bà n tay bao phen rây máu cá»§a chà ng cÅ©ng trong sạch như là n nước trong.
Bá»—ng có tiếng kêu “giá»i Æ¡i†từ trong bếp đưa ra. Ngá»c giáºt mình nhìn và o thấy Thanh đương đứng ở cá»a, tay bưng má»™t rá gạo. Chà ng mỉm cưá»i:
“Nước giếng trong, mát lạnhâ€.
“Eo Æ¡i! Thau nước vo gạo mà anh cho cả hai tay bẩn gá»›m khiếp cá»§a anh và o! Anh đổ ngay Ä‘i rồi múc nước rá»a tháºt sạch cho tôiâ€.
Thanh chạy ra nhìn Ngá»c múc nước và rá»a thau:
“CÅ©ng còn may là anh chưa kỳ ghét. Thôi không khiến anh nữa. Anh lên gác ngay, tôi bắt phạt anh phải là m má»™t bà i thÆ¡: ‘Kỳ ghét trong nước vo gạo’. Lấy vần là ‘ôi’. [1] Anh có là m xong bà i thÆ¡ hôm nay má»›i được ăn cÆ¡mâ€.
Ngá»c nói:
“Cần gì phải lên gác, để tôi xuất khẩu thà nh chương cho chị xem. Chị cứ nhặt chấu sạn xong thì tôi cÅ©ng là m xong bà i thÆ¡, nếu không xin nhịn đóiâ€.
Thanh cố nhặt sạn chấu tháºt kỹ để kéo dà i thá»i gian. Thỉnh thoảng nà ng ngừng tay nhìn Ngá»c, thấy Ngá»c lẩm nhẩm, hai môi động Ä‘áºy, nà ng mỉm cưá»i rồi lại cúi xuống nhặt trấu:
“Hôm nay gạo sao lắm trấu thế. Nà y anh xem, hạt cuá»™i trắng thế nà y, nếu tôi không tinh mắt thì thế nà o cÅ©ng có anh vỡ răng. Thế nà o xong chưa, sao lâu thế?â€
Ngá»c nhìn xuống thà nh giếng nói:
“Xong rồi, nhưng thÆ¡ không hay lắmâ€.
Rồi chà ng cất tiếng khẽ ngâm:
Bà n tay rấy máu mấy năm trá»i
Guồng máy vô tri cuốn mãi ngưá»i
Nhúng cháºu nước trong vo gạo trắng
Tay chà ng “châu chấu†sạch tanh hôi.
Thanh mỉm cưá»i nói:
“ThÆ¡ anh há»ng rồi. Châu chấu có tay à !â€
Tưá»ng lúc đó vừa vá». Chà ng bảo Thanh:
“Chị Ä‘i ngay đằng nà y vá»›i tôiâ€.
“Thưa anh, em giở báºn cÆ¡m nướcâ€.
“Không cần, chị vá»›i tôi hôm nay Ä‘i ăn tiệc vá»›i má»™t số sÄ© quan Mỹ. Chị nên mặc áo ta. Chị sắm sá»a thì vừaâ€.
Thanh liếc nhìn Ngá»c rồi nói vá»›i Tưá»ng:
“Vâng em xin Ä‘i ngay vá»›i anh. Äá»™ mưá»i lăm phút thì xong. Thế bây giá» em là cán bá»™ ‘ngoại giao phụ nữ Ä‘oà n’; cấp bá»±c ngà y má»™t tăngâ€.
Nà ng cất tiếng gá»i Ngá»c:
“Nà y anh há»a đầu phu. Anh và o bếp mà thổi cÆ¡m ăn. Chúng tôi Ä‘i ăn tiệcâ€.
Ngá»c nhìn Thanh lẩm bẩm:
“Thế là mất công toi nghÄ© bà i thÆ¡â€.
Má»™t lát Thanh xuống, trang Ä‘iểm tháºt lá»™ng lẫy. Nà ng mặc chiếc áo Việt mà u lam sẫm, cổ Ä‘eo vòng ngá»c trai (Ngá»c cho là giả), môi tô son nhạt, mặt chỉ hÆ¡i thoa phấn còn đôi gò má hồng sẵn nên không cần đánh phấn hồng. Thấy Ngá»c ngây ngưá»i đứng nhìn, Thanh Ä‘á»c luôn, giá»ng đùa nghịch thân yêu:
Nước trong đã sạch mùi tanh máu
Tay lại từ đây lấm lỠnồi.
Nhắc kẻ thoát ly guồng máy cũ:
Cái guồng bếp nước mới lôi thôi!
Thanh cưá»i tiếp theo:
“Mà lại ‘very lôi thôi’ nữa. Tôi Ä‘i dá»± tiệc đâyâ€.
Sáng hôm sau lúc Thanh dáºy, Ngá»c đã Ä‘i từ lúc nà o nà ng không biết.
Như má»i buổi sáng, Thanh xuống vưá»n nhìn lên cá»a sổ bây giá» trống không. Nà ng buồn nhá»› Ngá»c xin phép Tưá»ng Ä‘i chÆ¡i quanh quẩn nhà mấy ngưá»i bạn quen rồi nhá»› đến pháºn sá»± nà ng lại Quân báo cáo:
“Sáng hôm nay Ninh và Ngá»c đã rá»i Côn Minh. Tưá»ng thì liên lạc vá»›i má»™t số sÄ© quan Mỹ, hôm qua chÃnh em đã Ä‘i dá»± tiệcâ€.
Rồi Quân bảo Thanh viết tên những sÄ© quan Mỹ đã liên lạc vá»›i Tưá»ng, trong đó có tên Äại uý Patty nói tiếng Pháp rất thạo và phụ trách vá» việc Việt Nam.
Quân cÅ©ng đã thừa biết việc đó, nhưng chà ng là m như đấy là tin má»›i lạ, khen Thanh và dặn Thanh nên cố tìm cách lấy lòng tin hoà n toà n cá»§a Tưá»ng.
HÆ¡n ná»a tháng sau, má»™t buổi chiá»u sâm sẩm tối Thanh nghe có tiếng gõ cổng. Linh tÃnh tá»± nhiên báo nà ng biết là Ngá»c vá», quả tim nà ng như thắt hẳn lại và nà ng lặng ngưá»i Ä‘i má»™t lúc.
“Cô Trà Hoa Nữ ra mở cổng giùmâ€.
Thanh bá» rá»›t cái bát đương rá»a xuống, chạy vá»™i ra mở cổng:
“Anh xÆ¡i gì chưa?â€
Ngá»c cùng Thanh lên gác. Chà ng há»i:
“Anh Tưá»ng đâu?â€
“Anh Ä‘i vắng đến khuya má»›i vá»â€.
Ngá»c bá» cặp da xuống giưá»ng rồi nhìn Thanh yên lặng má»™t lúc:
“Trông cô vẫn mạnh khá»e như thưá»ngâ€.
Thanh ngồi xuống chiếc ghế cạnh phản:
“Cảm Æ¡n anh. Trông anh Ä‘en quá. Chắc anh Ä‘i công tác sang nước Tây Trúc vá»â€.
Ngá»c cưá»i rồi nói:
“Tôi biết ngay mà , gặp lại chị sau hÆ¡n ná»a tháng, tôi đã Ä‘oán sẵn câu đầu tiên chị há»i là anh ăn gì chưa? Y như là . Mà quả tháºt đúng, tôi đói lắm, nhà có cái gì ăn không?â€
“Nhà ăn cÆ¡m rồi. Äể lát nữa rá»a xong bát đĩa tôi má»i anh Ä‘i ăn mì, hay ‘cô sèo mi siển’ hay cẩu dâu [2]. Hay ta lên chùa Cá ban đêm. Chùa Cá ban đêm bán ốc sống mà cÅ©ng chẳng có ma nà o đến, chỉ có cảnh đẹp và mấy câu thÆ¡ Thôi Há»™:
Mặt Ngá»c mai vá» công tác trạm
Hoa đà o khép cánh oán đông phong.
Bây giá» thì chà ng Ngá»c đã vá» còn hoa đà o thì đã thà nh quả rồi. Váºy phải đổi ra:
Lần sau chà ng Ngá»c vá» biên giá»›i
Xin nhớ đem theo một trái đà o
Thanh nói nhà ăn cÆ¡m rồi nhưng nà ng cÅ©ng cầm cây đèn dầu lạc xuống bếp lấy gạo ra giếng vo. Ngá»c thấy có ánh sáng má» mỠở dưới vưá»n sau chiếu lên, vá»™i ra cá»a sổ đứng nhìn xuống. Thanh cÅ©ng ngá»ng lên nhưng vì trá»i sáng trăng má» nên hai ngưá»i không trông rõ mặt nhau. Tuy đã tháng Tư nhưng ở Côn Minh đêm quanh năm lạnh, Ngá»c bảo Thanh:
“Tôi ở biên giá»›i vá» tá»›i Côn Minh thấy không khà nhẹ hẳn, đêm lại là nh lạnh. Chẳng trách ngưá»i ở Côn Minh vẫn thưá»ng nói: quanh năm là mùa đông, trưa nắng là mùa hèâ€.
Ná»a giá» sau, Thanh Ä‘em lên má»™t mâm cÆ¡m nóng bốc hÆ¡i. Thanh đứng sá»›i cÆ¡m cho Ngá»c rồi đánh cháy. Nà ng cÅ©ng ngồi ghé má»™t bên phản chá»n má»™t miếng cháy và ng ròn cho lên môi nếm thá»:
“Anh ăn thêm cháy, thÆ¡m giòn lắmâ€.
Thanh vui miệng ăn mãi, bao nhiêu chá»— cháy ngon nà ng ăn hết lúc nà o không biết. Nà ng giÆ¡ hai bà n tay rất sạch sẽ cá»§a nà ng cho Ngá»c xem:
“Má»—i lần anh thổi cÆ¡m, tôi thấy anh như bị má»™t cái tá»™i nợ. Câu thÆ¡ gì nhỉ? Câu: “Tay lại từ đây lấm lá» nồi; cái guồng bếp nước má»›i lôi thôi†chỉ áp dụng và o anh. Tôi ấy à , nếu tôi giết ngưá»i, tôi sẽ giết anh trước nhất - Ä‘iá»u mà tôi đã nói vá»›i anh nhiá»u lần - thì bà n tay tôi vẫn trắng trẻo sạch sẽ, không dây má»™t vết máuâ€.
Ngá»c cÅ©ng nói giá»ng đùa đáp lại, như váºy chà ng có thể nói những lá»i thân yêu mà không ngượng:
“Tay chị ấy à ? Giết ai? Chỉ vuốt ve cÅ©ng đủ cho ngưá»i khác mê hồn, chết lịm Ä‘i, chết êm ái và như lá»i chị đã nói linh hồn sẽ lâng lâng tan dần như hạt muối tan trong lòng nước trong. Äêm nay anh Tưá»ng Ä‘i vắng, tôi lại má»›i lên, chị có ra tay tháºt thuáºn tiện. Tôi sẽ được gặp lại Thúy và biết đâu không gặp cả Phương...â€
Thanh mỉm cưá»i đáp lại:
“Linh hồn tôi cÅ©ng tan theo, xem anh là m trò trống gì vá»›i hai cô ả. Anh đừng tưởng chết là thoát được tay tôi. Vì váºy tôi giết anh cÅ©ng vô Ãch để anh sống cho anh khổ, còn lý thú cho tôi hÆ¡n nhiá»uâ€.
Vừa lúc đó Tưá»ng vá». Thanh xuống mở cổng nói:
“Anh Ngá»c vừa lênâ€.
“Thế nà o công việc ra sao?â€
“Thưa anh, tốt đẹp cả. Anh Ninh đã qua sông Cốc Lếu. Anh lên há»i anh Ngá»c sẽ rõ hÆ¡nâ€.
Lần nà y thì Ngá»c không phải vá» biên giá»›i nữa. Ãt lâu sau Ä‘oà n đại biểu do Ninh đưa ra đến há»™i há»p ở nhà Tưá»ng.
Thanh và Ngá»c báºn bịu tÃu tÃt nhất là Thanh phải mua thêm bát đĩa và thổi nấu cho các nhân viên trong phái Ä‘oà n. Nà ng phái Ngá»c Ä‘i mượn má»™t cái chảo tháºt to để thổi cÆ¡m cho hÆ¡n mưá»i ngưá»i ăn, tuy váºy cÆ¡m bữa nà o cÅ©ng thÆ¡m dẻo. Nà ng tránh lên gác khi các phái viên há»p bà n. Ngá»c vì địa vị không được dá»±, thỉnh thoảng phụ trách đưa mấy nhân viên Ä‘i gặp các đồng chà khác hoặc Ä‘i chÆ¡i đây đó. Thanh và Ngá»c ăn cÆ¡m riêng ở dưới nhà . Thanh nấu cÆ¡m bằng chảo nên cháy ròn và má»ng. Nà ng và Ngá»c chuyên môn ăn cháy. Có khi cÆ¡m vừa bưng lên Thanh lấy thìa cạo cháy rồi đưa dần Ngá»c ăn cho nóng. Có Ä‘oà n đại biểu nên cÆ¡m nhiá»u món ăn hÆ¡n má»i lần. Thanh hay là m ruốc rang cho Ngá»c ăn vá»›i cháy vì Ngá»c thÃch món đó.
Rá»a bát đĩa vì nhiá»u quá nên Ngá»c phải phụ giúp Thanh nghÄ©a là má»—i lần Thanh rá»a xong, chà ng đón lấy, cầm cái khăn lau qua, có khi chẳng lau gì cả cứ việc úp và o rổ để phÆ¡i. CÅ©ng có khi chà ng dúng tay và o cháºu rá»a bát; tuy nước nhá»n nhưng được cái thú thỉnh thoảng chạm và o bà n tay Thanh. ThÃch nhất là khi bốn bà n tay cùng nhúng sâu xuống đáy cháºu để mò những chiếc đũa còn sót lại, nhiá»u lúc sá» thấy rồi, Ngá»c cÅ©ng lá» Ä‘i để bốn bà n tay đùa nghịch vá»›i nhau và hai ngưá»i thi nhau xem ai tìm ra trước. Thỉnh thoảng Ngá»c lại kéo trong túi ra má»™t miếng cháy, để mặc Thanh lau bát.
Chà ng ngồi xuống thà nh giếng gáºm cháy, vÆ¡ vẩn ngắm nhìn nắng rung trong lá cây hoặc mấy con chim sâu bay ngang qua. Những lúc đó, chà ng bảo Thanh ngừng rá»a bát rồi hai ngưá»i cùng ngắm những con chim nhá» xinh xinh bay từ cà nh ná» sang cà nh kia, mổ sâu vá»™i và ng nhưng vẫn nghiêng đầu nghe ngóng các tiếng động. Sáng nà o, Thanh và Ngá»c cÅ©ng thấy có má»™t đôi chim Ä‘en, bụng trắng, đến đúng giá» lắm. Lâu dần hai con chim trở nên bạo dạn và bay là xuống đất chá»— Thanh rá»a bát. Nà ng cố ý quẳng sẵn má»™t Ãt cÆ¡m ướt để chúng lại nhặt. Sau quen dần, Thanh cầm cả nắm cÆ¡m vứt, hai con chim chỉ hÆ¡i giáºt mình rồi chụm lại tranh nhau ăn ngay gần chá»— Thanh ngồi. Còn đà n chim sâu thì bao giá» cÅ©ng chỉ thoăn thoắt chuyá»n cà nh tìm mồi; tuy không có tiếng động, chúng cÅ©ng vụt bay Ä‘i kiếm mồi nÆ¡i vưá»n khác.
Rồi má»™t hôm cả Ä‘oà n đại biểu cÅ©ng bay Ä‘i đâu mất như bầy chim sâu. Ngá»c biết là há» bay Ä‘i Trùng Khánh. Tưá»ng và Ninh cÅ©ng bay Ä‘i vá»›i Ä‘oà n đại biểu nên giao phó căn nhà bà máºt cho Ngá»c và Thanh trông coi. Thế là hai ngưá»i lại ở chung má»™t nhà , má»™t căn nhà rất kÃn đáo mà chưa biết ở đến ngà y nà o.
Äêm hôm đầu hai ngưá»i thức suốt sáng nói chuyện. Thanh đã pha sẵn nước cốt cà -phê và đi mua má»™t cái phÃch nước vì nà ng sợ má»—i lúc phải tung chăn dáºy xuống táºn bếp Ä‘un nuá»›c. Nà ng nằm trong chăn ấm bảo Ngá»c:
“Báo anh biết trước là đêm nay anh đừng có lôi thôi. Ngoà i chất cyanure de potassium mà anh đã biết vì có mùi hạnh nhân...â€
Nà ng trùm đầu để dấu nụ cưá»i:
“Thảo nà o má»—i khi uống tôi thấy anh cứ hÃt hÃt...â€
Ngá»c cưá»i:
“Bây giá» chị dáºy mà xem tôi nốc ngay cạn cốc nà y má»™t hÆ¡i. Má»i lần tôi ngá»i là ngá»i mùi thÆ¡m cá»§a cà -phêâ€.
“Nhưng anh đừng tưởng là thuốc độc chỉ có cyanure de potassium thôi. Còn chán vạn thứ khác nguy hiểm hÆ¡n nữa mà không có mùi gì cả. Anh Ngá»c nà y, vưá»n sau nhà rất tiện nhưng tôi cÅ©ng không vá»™i, để hôm nà o anh sắp vá» Mông Tá»± thăm cô Phương mà ai cÅ©ng tưởng anh Ä‘i rồi, tôi sẽ chÃch cho anh má»™t mÅ©i tiêm, tôi đã mua sẵn ống tiêm và mua sẵn cả xẻng cuốc. Anh có để ý chá»— đất cát ngay dưới gốc cây không? Tôi sẽ chôn anh ở dưới gốc cây chá»— luống cải rồi ngà y nà o tôi cÅ©ng tưới nước mà cÅ©ng chẳng cần tưới nữa cải tha hồ tốt, nấu canh tha hồ ngá»t. Anh Tưá»ng vá» chắc thế nà o cÅ©ng khen tôi chịu khó chăm bón...â€
Bá»—ng Thanh tung chăn xuống giưá»ng rồi cứ đứng nhìn khắp nhà như tìm váºt gì. Nà ng rút ở trong ngưá»i ra má»™t gói dẹt rồi bảo Ngá»c:
“Anh nhắm mắt lạiâ€.
Ngá»c không hiểu gì nhưng cÅ©ng nghe theo.
“Bây giá» anh mở mắt raâ€.
Ngá»c cầm cốc cà -phê nước cốt, ngá»i má»™t lúc lâu rồi nói:
“Chỉ có mùi cà -phê chẳng có mùi gì. Thôi, chá»— nà y chị uống giùm, tôi uống nhiá»u quá rồi. Quả tim Ä‘áºp mạnh quáâ€.
“Quả tim anh Ä‘áºp mạnh à ? Triệu chứng đấyâ€.
Thanh cầm cốc cà -phê uống một ngụm nói:
“Tôi chẳng thấy mùi gì. A nhưng hÆ¡i có mùi tanh tanh. Anh thá» ngá»i kỹ xemâ€.
Ngá»c cÅ©ng ngá»i cốc cà -phê:
“Ư ừ, hÆ¡i có mùi tanhâ€.
Thanh cất tiếng ngâm:
Duyên thÆ¡m để nhiá»…m mùi tiá»n hôi tanh
Còn đâu là Ngá»c là Thanh
Còn đâu là nghĩa là tình ai ơi!
“Tôi đố anh hiểu được tại sao tôi lại ngâm câu thÆ¡ đóâ€.
Ngá»c nghÄ© mãi cÅ©ng không ra.
“Bây giá» tôi bảo anh nhé. Nhưng anh phải cam Ä‘oan giữ bà máºt, chỉ có tôi vá»›i anh biết thôiâ€.
“Xin cam Ä‘oanâ€.
Thanh ra chá»— phÃa cá»a sổ, kiá»…ng chân rút ở mái nhà ra má»™t cái gói dẹp bá»c giấy. Nà ng mở rồi đưa Ngá»c coi. Ngá»c nhìn và o nói:
“Sao mà lắm thế nà y?â€
“Äấy, chưa chi anh đã tối mắt lại rồiâ€.
Ngá»c ngồi nhá»m dáºy:
“Bây giá» tôi đã hiểu câu thÆ¡ cá»§a chị: mùi tiá»n hôi tanh. Nhưng chị cho, tôi cÅ©ng không thèm lấyâ€.
Thanh ngồi xuống chá»— Ngá»c nằm:
“Äây là tất cả vốn liếng cá»§a tôi. Anh đếm xemâ€.
“Tôi có bao giỠđể ý đến tiá»n. Tôi chỉ biết là và ng lá nhưng bao nhiêu lạng, bao nhiêu cân thì tôi xin chịuâ€.
Thanh nói:
“Bây giá» anh phải há»c lấyâ€.
Nà ng dịu giá»ng tiếp theo:
“Chá»— tiá»n nà y là cá»§a chung tôi vá»›i anh. Nếu tôi chết vì anh giết được tôi trước, thì anh xé má»™t miếng để tôi ngáºm xuống suối và ng còn bao nhiêu anh tiêu dùng vá» công việc cá»§a anh hay vá» việc cưới cô Phương, cái đó tùy ý; nếu anh chết thì tôi sẽ nhét và ng và o miệng anh và chôn và ng theo ngưá»i rồi tôi vá» nước để mưu tÃnh việc tôi đã nói vá»›i anh: cho má»—i cáºu má»™t phátâ€.
Má»™t tia oán há»n hÆ¡i độc ác thoáng hiện trong mắt nà ng. Ngá»c nói:
“Nếu váºy thì tôi mong chết trước để chị báo được thù cá»§a chị. Tôi, tôi không báo thù ai cả. Nà y, nhân tiện chị giết cả cô Phương Ä‘iâ€.
“Tôi giết cô Phương là m gì. Bây giá» tôi lại gói và ng giắt và o chá»— cÅ©. Anh ra nháºn kỹ lấy chá»— giấuâ€.
Thấy Ngá»c trù trừ cứ nằm yên, Thanh hất chăn để hở cả ngá»±c Ngá»c ra. Ngá»c kêu:
“Lạnh quáâ€.
“Anh lưá»i chẩy thây, là m cách mạng như anh tôi thấy có má»™t. Dáºy Ä‘i anhâ€.
Trong thâm tâm Ngá»c hình như má»™t ná»—i vui còn e ấp vừa chá»›m nở. Chà ng vẫn nằm yên, ngá»±c hở nhưng không nghÄ© đến lạnh. Chà ng cảm thấy - tuy không rõ rà ng lắm - là Thanh yêu chà ng.
“Kìa sao anh không dáºyâ€.
“Nà o thì dáºyâ€.
Thanh đưa Ngá»c ra phÃa cá»a sổ đặt chá»— và ng lá và o má»™t kẽ dui rồi nói:
“Anh nhá»› đến từ vách lên đây là bốn xà ngang, bốn là tên Tứ ấy, mà lại ở chÃnh giữa cá»§a sổ. Anh nhá»› chưa? Tôi trông anh như ngưá»i mất hồn. Bây giá» anh vỠđắp chăn rồi tha hồ ngá»§ yênâ€.
Sáng hôm sau Thanh qua nhà Quân báo cáo lấy lệ; khi trở vá», Ngá»c còn ngá»§. Nà ng pha má»™t cốc cà -phê sữa bưng lên, lấy tay lay ngưá»i Ngá»c. Ngá»c mở mắt nhìn Thanh rồi lại nhìn cốc cà -phê sữa mỉm cưá»i:
“À ra mình còn sống. Hay là chiêm bao hay là đã lạc và o Thiên Thai rồiâ€.
Thanh cÅ©ng mỉm cưá»i đáp lại:
“Thiên Thai gì mà lại có và ng. Anh có nhá»› chá»— để và ng không?â€
Ngá»c nói luôn:
“Anh Tứâ€.
Ở ngoà i cá»a sổ trá»i nắng to, gió thổi mạnh, mấy cà nh cây dạt vá» phÃa cá»a sổ lá rung phất phá»›i. Trên mái nhà có tiếng chim. Ngá»c cho má»™t tay ra khá»i chăn toan cầm cốc cà -phê sữa. Thanh vẫn đứng bên cạnh, má»™t tay cầm lấy cốc xoay Ä‘i xoay lại. Ngá»c định giÆ¡ tay ra và đặt tay mình lên tay Thanh. Nhưng chà ng vẫn để nguyên cánh tay trên giưá»ng nói vá»›i Thanh giá»ng gắt gá»ng:
“Tôi không đói, chị có Ä‘i chợ thì Ä‘i ngay kẻo cháºmâ€.
“Thì tôi vừa Ä‘i chợ vá» xongâ€.
Tuy Ngá»c nói gắt gá»ng nhưng Thanh nháºn thấy có má»™t vẻ khác, má»™t sá»± vui vẻ rất nhẹ thoáng trong hai con mắt chà ng. Thanh ngồi xuống ghế chống hai tay và o cằm nhìn ra phÃa cá»a sổ nắng chói, nà ng lim dim mắt đón chá» gió thổi lá»t và o buồng và nói bâng quÆ¡:
“Hôm nay, trá»i đẹp quá. Anh dáºy Ä‘i chÆ¡i chùa Cá vá»›i tôi Ä‘i. Ta lại ăn ốc sống, đến ngồi chá»— đỠbà i thÆ¡ Thôi Há»™. Nếu anh đói thì tôi bảo há» là m thêm mấy chục bát phở chuaâ€.
Ngá»c tung chăn ngồi dáºy:
“Phải đấy. Äi chÆ¡i Ä‘i. Äi chùa Cá hay ăn cÆ¡m thịt bò ở Cổng Tây cÅ©ng đượcâ€.
Thanh chạy ngay xuống nhà rồi bưng lên má»™t thau rá»a mặt nước trong vắt lấy ở giếng lên. Nà ng ngồi nhìn Ngá»c rá»a mặt và không hiểu tại sao tá»± nhiên chà ng lại vui vẻ khác hẳn má»i ngà y. Ngá»c rá»a mặt tháºt kỹ và huýt sáo luôn miệng.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Tiếng riêng Việt kiá»u Vân Nam dùng để chỉ những ngưá»i xấu, xoà ng, kém cá»i, v.v...
[2] Cẩu dâu: Thịt chó.
Xem tiếp chương 27
|

31-08-2008, 01:22 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 27
Má»™t tháng sau Ä‘oà n đại biểu vá» rồi lại vụt biến mất. Sau má»™t hồi báºn rá»™n, cuá»™c Ä‘á»i trở lại yên tÄ©nh như cÅ©. Hai ngưá»i được Tưá»ng giao cho việc giữ căn nhà bà máºt. Chỉ khác là thỉnh thoảng Ngá»c Ä‘i vắng vá» những công việc gì Thanh không rõ. Thanh cÅ©ng lén Ä‘i nhiá»u lần để báo cáo vá»›i Quân. Không có gì quan trá»ng vì má»i việc Quân đã biết hết do ngả khác. Quân bảo Thanh:
“Cô cần phải Ä‘i vá»›i Tưá»ng hoặc Ninh và cốt nhất theo há» vá» nước. Chắc hỠđã được Tưởng Giá»›i Thạch hứa hẹn gì đây, có khi hỠđược giúp súng ống kéo ngưá»i vá» chiếm mấy tỉnh ở biên giá»›iâ€.
Thanh bà n:
“Nhưng thưa anh dẫu sao Pháp vá»›i Tà u cÅ©ng là đồng minh, quân Pháp trốn sang đây rất nhiá»u mà toà n là thứ quân thiện chiến. Tưởng Giá»›i Thạch nếu giúp chắc sẽ giúp Pháp vỠđể chiếm lại Việt Nam. Anh cần phải tuyên truyá»n mạnh trong đám lÃnh khố đỠtrốn sang đây vá»›i Pháp. Tụi ấy theo mình, chắc mình chiếm được các tỉnh biên giá»›i. Anh chắc cÅ©ng đã biết Äồng Minh thá»a thuáºn để cho Pháp trở vá» cai trị Việt Nam như cÅ©, má»™t khi quân Nháºt đầu hà ng. Em đã Ä‘á»c ‘bức thư gá»i các đồng chÃ’ cá»§a trung ương trong đó tiên Ä‘oán Äồng Minh tất sẽ thắng. Ở trong nước, chÃnh phá»§ Trần Trá»ng Kim do Nháºt láºp nên toà n là những nhân sÄ©, vá» mặt chuyên môn thì khá nhưng phần nhiá»u nhát như cáy và không biết má»™t tà gì vá» chÃnh trị. Các anh em trong nước muốn láºt đổ chÃnh phá»§ ấy dá»… như trở bà n tay. Äấy là cÆ¡ há»™i tốt. Còn em, em không thể Ä‘i biên giá»›i được vì há» không cho Ä‘i, Ngá»c vẫn ở lại Côn Minh. Em chắc há» nghi em và nghi cả Ngá»c nữa. Tưá»ng tinh ý lắm thế nà o chẳng biết em đã quyến rÅ© được Ngá»c vì váºy má»›i không cho Ngá»c và em Ä‘i theoâ€.
Quân vuốt bộ râu lơ thơ ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
“Äồng chà tiên Ä‘oán đúng đấy. Váºy đồng chà cứ ở tạm Côn Minh, dò la tin tức các kiá»u bà o. Còn tại sao Ngá»c không Ä‘i, tôi chắc Ngá»c báºn liên lạc vá»›i cÆ¡ quan tình báo Tà u cá»§a Äái Láºp ở đây. Äồng chà cần theo dõi Ngá»c; nhiệm vụ cá»§a đồng chà vẫn không thay đổi. Nhưng bây giá» trá»ng tâm công tác là theo dõi Ngá»c đừng rá»i ná»a bướcâ€.
Thanh ra khá»i nhà Quân, chú ý xem có ai theo dõi không. Nà ng nhìn trá»i trong và mấy đám mây trắng rồi mỉm cưá»i lẩm bẩm:
“Theo dõi Ngá»c đừng rá»i ná»a bướcâ€.
Nà ng cúi mặt xuống rồi lại mỉm cưá»i nghÄ© thầm:
“Theo dõi Ngá»c cả ngà y cả đêm nữa. Cả Ä‘á»i cÅ©ng không saoâ€.
Khi vá» tá»›i nhà thấy cá»a vẫn khóa trái, biết là Ngá»c Ä‘i vắng nà ng tá»± nhiên tức Ngá»c. Thanh mở khóa lên gác rồi nằm xuống chá»— Ngá»c vẫn nằm, mặt áp cái gối cá»§a Ngá»c lẩm bẩm:
“Mùi tóc hôi xìâ€.
Nói váºy nhưng nà ng âu yếm áp mạnh chiếc gối và o mặt mình để ngá»i cái mùi tóc hôi và thân yêu ấy. Bá»—ng Thanh dáºy chạy ra chá»— giấu và ng; nà ng ngÆ¡ ngác tưởng mình lầm, nhưng không, rõ rà ng là dui thứ bốn nhưng gói và ng đã biến đâu mất. Nà ng tìm mãi nhưng vẫn không thấy. Thanh lấy khẩu súng lục cá»§a Ngá»c để trong ngăn kéo rồi ra đứng dá»±a cá»a sổ chá»— Ngá»c vẫn thưá»ng đứng: nà ng không tiếc gì mất chá»— vốn liếng bao năm má»›i dà nh dụm được. Nà ng lẩm bẩm:
“Không lẽ nà o. Nhưng nếu Ngá»c không trở vá» nữa, Tưá»ng cÅ©ng lẩn tránh thì hai ngưá»i đã biết rõ mình là Việt Minh. Chắc Ngá»c nhắm thế không lợi dụng mình được nên đà nh lấy chá»— và ng ấy váºy. Nếu độ và i ngà y Ngá»c không vá» thì... Nếu thế lần nà y là lần thứ ba nà ng đã bị lừa mà ngưá»i lừa nà ng lại là ngưá»i nà ng yêu nhất Ä‘á»iâ€.
Vừa lúc đó có tiếng chân bước lên thang gác; chắc là Ngá»c vì khóa ngoà i chỉ có hai chìa, nà ng giữ má»™t và Ngá»c giữ má»™t. Thanh thấy ngưá»i nhẹ nhõm hẳn. Nà ng mỉm cưá»i tinh nghịch tá»± nghÄ©:
“Dẫu sao mình cÅ©ng cứ là m như là Ngá»c ăn trá»™m và ngâ€.
Ngá»c đứng lại ở đầu cầu thang nhìn Thanh. Thấy Thanh tay cầm khẩu súng lục chÄ©a vá» phÃa mình, Ngá»c vá»™i chạy lên đứng bên cạnh, yên lặng. Thanh giÆ¡ tay lên ấn khẩu súng và o bụng Ngá»c:
“Và ng đâu? Chỉ có anh lấy thôi. Tôi sẽ cho anh má»™t phát xong Ä‘á»i kẻ thứ ba đã lừa tôi, rồi tôi sẽ quay súng...â€
Ngá»c chỉ cưá»i:
“Chị đã bảo tôi là cá»§a chung. Tôi vừa bán nó Ä‘i rồi. Cô Phương nhà khá giầu nhưng vá» phần tôi cưới xin cÅ©ng phải tốn kém. Vả lại chị cÅ©ng đã có bảo tôi cứ lấy tiá»n nà y cưới cô Phươngâ€.
Chà ng nhẹ nhà ng đặt tay lên khẩu súng:
“Chị bắn còn non tay lắm, tôi chỉ vẫy tay má»™t cái là đạn sẽ xuyên qua ngá»±c chịâ€.
Ngá»c né mình rất nhanh, lấy chân ngoặc và o chân Thanh. Quả nhiên Thanh ngã xuống sà n gác và khẩu súng đã chuyển sang tay Ngá»c. Ngá»c báºt lên cưá»i. Thanh cÅ©ng báºt cưá»i theo. Nà ng đứng lên phá»§i áo rồi cau mà y nói vui vẻ:
“Tháºt là trá»i giáng. Äau chết ngưá»iâ€.
Ngá»c lại đưa Thanh khẩu súng. Thanh lắc đầu:
“Thôi tôi sợ bắn ngưá»i khác rồi, chỉ trừ khi nà o tôi tá»± tá» mà không muốn tá»± mình bắn mình. Thế gói và ng anh để đâu?â€
“Chị xuống dưới vưá»n vá»›i tôiâ€.
Chà ng bỠsúng và o ngăn kéo, cùng Thanh xuống nhà dưới rồi đưa nà ng ra luống cải dưới bóng cây:
“Chị nhìn kỹ xem có gì khác không?â€
Thanh lúc đó không nghÄ© đến gói và ng nữa; nà ng hé môi nhìn ngắm Ngá»c và những hoa nắng rung động trên ngưá»i chà ng.
Thấy Thanh nhìn mình, Ngá»c cưá»i bảo Thanh:
“Chắc chị cho tôi giấu và ng trong ngưá»i. ChÃnh chị đã mua xẻng cuốc vá» là m vưá»n, chÃnh chị định hôm nà o sẽ vùi thây tôi ở dưới luống cải nên tôi má»›i nảy ra cái ý kiến lấy cá»§a thay ngưá»i. Như váºy lúc chị chôn tôi, chị vừa trừ được má»™t tay Việt Quốc lại vừa tìm được ra và ng, Ä‘em đưa Quân chắc là có công lá»›nâ€.
Thanh kiá»…ng chân nÃu má»™t cà nh cây xuống lấy tay rứt từng lá rồi thả cho bay theo gió:
“Cái gì anh cÅ©ng biết. Anh tà i tháºt. Anh biết cả tôi có liên lạc vá»›i Quânâ€.
“Chị cÅ©ng váºy, việc gì chị cÅ©ng biết. Chị còn tà i hÆ¡n tôi nhiá»uâ€.
Yên lặng má»™t lát rồi Ngá»c tiếp theo:
“Chỉ còn má»™t thứ. Má»—i má»™t thứ quý nhất đối vá»›i tôi thì tôi chưa biết được mà chắc chị cÅ©ng chưa biết như tôi...â€
Nói xong Ngá»c bá» lá»ng câu, xoay ra chuyện khác:
“Chị nhìn cây cải kia, cây cải hÆ¡i héo lá ấy, ở dưới tôi chôn má»™t cái há»™p sắt đựng đầy và ng. Như váºy nếu nhà có cháy, và ng cá»§a chị vẫn còn nguyênâ€.
Thanh bá» tay cho cà nh cây báºt lên cao rồi bảo Ngá»c:
“Anh khôn nhưng mà ngu. Cây cải, cho dẫu để là m giống lấy há»™t Ä‘i nữa cÅ©ng chỉ sống được Ãt lâuâ€.
“Thế chị có nhá»› tên anh Tứ không? Lúc chôn và ng tôi đã Ä‘o cẩn tháºn, từ góc tưá»ng kia đến chá»— chôn vừa đúng bốn thước, từ góc tưá»ng phÃa sau chị đến chá»— chôn và ng vừa đúng ba thước, tên anh Ninh bà danh N.3. Thế tôi ngu hay là chị ngu nà o?â€
“Vâng tôi ngu, để tôi thổi cÆ¡m hay ta lại ra hiệu Nam Phong cá»§a anh Vân ở Kim BÃch lá»™ ăn cÆ¡m Tâyâ€.
Ngá»c chỉ cây cải héo:
“Có những chừng kia và ng, tá»™i gì không Ä‘i ăn hiệu. Hôm nay lại hiệu cÆ¡m thịt bò Hồi Hồi, ăn xong ta lại hiệu Si Mân lên gác uống nước chè, chá»— ấy vắng tha hồ nói chuyệnâ€.
“Anh thá»±c mâu thuẫn vá»›i chÃnh anh. Tá»™i gì Ä‘i tìm chá»— vắng để nói chuyện. Ở nhà nà y vắng nhất. Anh muốn nói chuyện gì thì nói Ä‘iâ€.
“Tôi chẳng có chuyện gì nói cả. Nói hết từ lâu rồi. Chỉ trừ má»™t thứ...â€
“Thứ gì?â€
Ngá»c lại ngồi ở thà nh giếng, nhìn bóng mình in táºn cuối cùng, rồi bảo Thanh:
“Thứ ấy bà máºt lắm, tôi phải giữ kÃn, cả Ä‘á»i cÅ©ng không nói đượcâ€.
Thanh cÅ©ng bước theo Ngá»c, đứng nhìn xuống giếng sâu:
“Các anh là m cách mệnh, lúc nà o cÅ©ng bà máºt nhưng kÃn mà hở. Tôi Ä‘i guốc trong lòng các anh và nhất là lòng anhâ€.
Ngá»c đứng lên, vươn vai rồi nói vá»›i Thanh:
“Nà y, hay ta Ä‘i ra cánh đồng đà o. Bây giỠđà o đã chÃn. Ä‚n và o thay cÆ¡m cÅ©ng được, tiên mà , ăn hoa quả cà ng nhẹ nhõm trong ngưá»i. Äồng chà nghÄ© thế nà o?â€
“Thống cô!†[1]
Thanh lên gác. Lần nà y nà ng mặc quần áo Việt và đánh phấn rất nhẹ. Nà ng lại mặc chiếc áo lam sẫm như hôm Ä‘i dá»± tiệc vá»›i Tưá»ng. Lúc Thanh xuống, Ngá»c đứng ở cạnh giếng nhìn. Thanh cÅ©ng đẹp lá»™ng lẫy như hôm nà o. Cổ nà ng Ä‘eo má»™t chuá»—i hạt trai. Ngá»c bÄ©u môi:
“Lại hạt trai giảâ€.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Thống cô: nghĩa là thông qua, biểu quyết tán thà nh một đỠnghị.
Xem tiếp chương 28
|

31-08-2008, 01:23 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 28
Äi đâu Ngá»c cÅ©ng nghe há» bà n tán vá» hai quả bom nguyên tá». Ãt lâu sau, có tin Nháºt đầu hà ng. Äêm ấy ở thà nh phố Côn Minh, dân Trung Hoa và cả dân Việt nữa Ä‘á»u đốt pháo ăn mừng.
Tưá»ng lúc đó vá» Khai Viá»…n, nhà chỉ có Thanh và Ngá»c. Ngá»c Ä‘i mua má»™t bánh pháo nhá» vỠđốt. Chà ng ná»a muốn ăn mừng ná»a muốn ngá»i mùi khói thÆ¡m để nhá»› lại cảnh Tết ở quê nhà . Chà ng nhá»› lại những đêm giao thừa, há»… cứ má»—i lần đốt pháo là chị chà ng lấy hai ngón tay bịt tai lại; chà ng thưá»ng trêu nghịch Ä‘em pháo lại gần có khi quẳng cả bánh pháo và o chân để chị kêu rú lên.
Khi đốt xong chà ng thấy Thanh ngồi đón hÃt những là n khói thÆ¡m. Nà ng ngồi xuống phản yên lặng má»™t lúc lâu rồi ứa nước mắt lấy hai tay che mặt khóc nức nở. Ngá»c không hiểu Thanh nghÄ© đến những đêm giao thừa, nhá»› bố mẹ đã mất mà khóc hay vì nghÄ© đến khói pháo thÆ¡m hôm vá» nhà chồng mà khóc vì tá»§i thân. Chà ng muốn ngồi xuống cạnh Thanh kéo hai tay nà ng xuống và cầm lấy tay nà ng nói và o câu an á»§i. Việc ấy Ngá»c thấy rất tá»± nhiên nhưng chà ng vẫn đứng yên nhìn và o hai vai Thanh rung lên má»—i lần nà ng thổn thức.
Bá»—ng Thanh đứng dáºy, hai con mắt còn ướt, nhưng miệng nà ng thì vui tươi nở má»™t nụ cưá»i nói vá»›i chà ng:
“Bom nguyên tá» không sợ bằng. Äêm nay, tôi lại muốn Ä‘i chÆ¡i Tả Quán Lầu. Nhưng không Ä‘i thuyá»n đâu, chỉ đến ngồi ở cá»a hà ng trông ra hồ, nghe thiên hạ đốt pháo và mừng sắp đến ngà y nước nhà độc láºp và được vá» thăm là ng cÅ©â€.
Äêm ấy trá»i vừa mưa xong, đưá»ng lát đá trÆ¡n nên hai ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i rất thong thả vá» phÃa Phục Hưng Tân Thôn. Gần tá»›i nÆ¡i thì trá»i lấm tấm mưa như mưa phùn ngà y Tết. Thanh và Ngá»c cứ yên lặng Ä‘i, không ai nói má»™t câu nà o, qua Phục Hưng Tân Thôn cÅ©ng không để ý. Ở xa tiếng pháo vẫn nổ ran. ÄÆ°á»ng má»—i lúc má»™t vắng. Äáng lẽ rẽ tay trái hay thuê xe Ä‘i Äại Quan Lâu thì lại rẽ tay phải vá» phÃa Lạc Hợp Thôn do lối Tiểu Tây Môn vá» nhà .
Qua nhà không ai bảo ai cứ Ä‘i thẳng. Tuy đã khuya nhưng vì có tin Nháºt đầu hà ng nên các hà ng ăn vẫn mở cá»a. Ngá»c rá»§ Thanh và o má»™t hà ng mì. Các khách hà ng ai cÅ©ng ngá»ng lên vì thấy Thanh đẹp. Thanh đêm ấy mặc quần áo ta; há» biết là ngưá»i Việt nên bắt chuyện há»i han:
“Thế là nước Việt cá»§a cô cÅ©ng như nước chúng tôi Ä‘á»u thoát khá»i ách ngưá»i Nháºtâ€.
Có mấy ngưá»i bảo nhà hà ng lấy rượu ngon rồi há» quây quần chung quanh bà n ăn cá»§a Ngá»c và Thanh chúc rượu mừng. Thanh cÅ©ng đứng lên đáp lá»… và uống má»™t há»›p rượu. Má»™t ngưá»i nói:
“Can pâyâ€. [1]
Thanh giơ cao cốc rượu:
“Xin uống mừng nước các ôngâ€.
“Xin mừng hai ông bà cách mệnh thà nh côngâ€.
Thanh uống má»™t hÆ¡i cạn chén. Ngưá»i nà ng nóng bừng và nà ng cảm thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u tá» tế, yêu chuá»™ng hòa bình. Những việc giết lẫn nhau giữa Việt Minh và Việt Quốc đối vá»›i nà ng lúc đó là những chuyện xa lắc xa lÆ¡ và vô nghÄ©a lý.
Ra khá»i hà ng, hai ngưá»i lại Ä‘i giữa mưa phùn. Thỉnh thoảng có ngưá»i Ä‘i ngược lại đốt pháo lẻ tung lên trá»i. Dưới ánh đèn Thanh thấy ngưá»i đó miệng há hốc... nhếch mép cưá»i má»™t mình như ngưá»i Ä‘iên. Chắc há» cÅ©ng vừa uống rượu mừng hết chiến tranh ở đâu vá».
Ngá»c đưa Thanh Ä‘i thẳng tá»›i lăng ÄÆ°á»ng Kế Nghiêu gần đó. Ngá»c đã hai ba lần và o vá»›i Tưá»ng vá» việc liên lạc. Lăng là má»™t khu vưá»n tháºt rá»™ng trong đó có má»™ ÄÆ°á»ng Kế Nghiêu và hai căn nhà lá»›n, căn ngoà i là nhà cá»§a ÄÆ°á»ng tiểu thÆ¡ ở cùng cô Tôn ngưá»i Bắc Kinh phụ trách trông coi má»™. Cổng vưá»n mở rá»™ng; căn nhà cá»§a ÄÆ°á»ng tiểu thÆ¡ đèn sáng choang. Thanh nói khẽ:
“Trông như nhà ma. Chắc há» cưới nhauâ€.
“Äúng đấy chị ạ, hỠđương ăn sÃu dá» mừng ma Mỹ thắng ma Nháºtâ€.
Ngá»c lấy tay che miệng:
“Cô dâu ma tôi biết mặt nhiá»u lần: phúc háºu, tá» tế lắm, nhưng thân hình cÅ©ng phúc háºu máºp mạp, bắp chân như bắp hoa chuối há»™t lại Ä‘eo kÃnh cáºn thị số 5. Chắc cô dâu đương đợi tôi đến là m lá»… hợp cẩn. Cô Tôn và chị là hai cô phù dâu. Ta Ä‘i và o kẻo nhà gái đợiâ€.
“Nhà ngưá»i ta và o thế nà o đượcâ€.
“Chị không thấy cổng mở rá»™ng và có hai cái ô-tô nhà à ? Ở đây ai và o cÅ©ng được huống hồ tôi là chú rể chị là phù dâuâ€.
Ngá»c cầm lấy tay Thanh giục Ä‘i. Thanh thấy hay hay. Men rượu khiến nà ng chếnh choáng và trở nên bạo dạn, Ä‘i sát hẳn và o ngưá»i Ngá»c. Äến má»™t bụi cây nà ng đặt tay lên vai Ngá»c:
“Äấy anh xem tôi nhìn và o cá»a sổ, đèn sáng mà không có bóng má»™t ngưá»i nà oâ€.
Ngá»c lấy tay ôm ngang lưng Thanh ẩy nà ng Ä‘i nÆ¡i khác:
“Nhưng chúng mình không và o cứ để nhà gái đợi, trêu chÆ¡i. Chị lại đâyâ€.
Ngá»c dìu Thanh Ä‘i vòng ra phÃa tay trái, đến má»™t cái ghế đá cạnh bụi trúc. Hai ngưá»i buông nhau ra ngồi xuống ghế đá ướt. Ãnh đèn từ ở căn nhà chiếu qua lá trúc nhẹ rung động. Thanh nhá»› lại câu thÆ¡ Ngá»c ngâm ở cánh đồng đà o khi nghÄ© đến cảnh trăng năm nà o cùng Thúy ngồi ở vưá»n sau. Nà ng khẽ ngâm:
Trăng xưa vưá»n cÅ© sáng ngá»i
Bóng ai hòa lẫn bóng ngưá»i năm xưa.
Ngẫm nghÄ© má»™t lát nà ng mỉm cưá»i ngâm tiếp theo:
Vưá»n nay đèn Ä‘iện sáng ngá»i
Bóng ai hòa lẫn bóng ngưá»i đêm nay.
Rồi Thanh há»i Ngá»c:
“Tôi quên mất rồi, trong Liêu Trai cô dâu tên là gì nhỉ?â€
“Tên chú rể là Ngá»c Lang còn cô dâu là con gái nhà há» Dương, kiếp trước lấy ÄÆ°á»ng Minh Hoà ng nên có khi gá»i là Dương Quý Phi, nhưng vì suýt là m mất nhÃ ÄÆ°á»ng nên Thượng đế Ngá»c Hoà ng cho đầu thai là m con gái ÄÆ°á»ng Kế Nghiêu và ban cho má»™t đôi kÃnh cáºn thị số 5 cá»§a động Hoa Kỳ, có ông Trụ Man [2] là m chá»§ độngâ€.
Thanh báºt lên cưá»i. Ãnh sáng loang loáng trên áo Thanh má»—i lần gió rung lá trúc. Mặt Thanh đúng và o chá»— sáng. Ngá»c nhìn rõ những hạt nước mưa nhá» như sương lóng lánh trên tóc nà ng và cả trên gò má. Ngá»c biết chắc chắn là Thanh đã yêu mình, toan nói câu mà chà ng thưá»ng tá»± nhá»§ trong bao lâu:
“Anh yêu emâ€.
Nhưng chà ng vẫn yên lặng. Thanh cũng định nói:
“Em yêu anh từ lâuâ€.
Nhưng nà ng cÅ©ng yên lặng, chỉ hé môi mỉm cưá»i.
Trá»i vẫn mưa lấm tấm. Hai ngưá»i cứ ngồi như váºy lâu lắm quên cả vá», không để ý gì đến nước ở ghế đá thấm dần và o quần và nước mưa xuống ướt đẫm vai.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Can pây: cạn bôi. Theo tục lệ bên Trung Hoa, khi chúc nhau phải uống cạn chén.
[2] Ông Truman lúc đó là Tổng thống Hoa Kỳ.
Xem tiếp chương 29
|

31-08-2008, 01:23 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 29
Má»™t hôm Tưá»ng vá» bảo Ngá»c:
“Việc há»ng cả rồiâ€.
“Sao lại há»ng?â€
“Vá» phÃa Mỹ, Patty có nói vá»›i tôi rằng chÃnh sách cá»§a há» là ‘hand off’ nghÄ©a là bá» tay ra, không dúng và o việc Trung Hoa cÅ©ng như việc Việt Nam. Công việc liên lạc vá»›i Mỹ thế là đứt Ä‘oạn. Còn vá» phÃa Trung Hoa, Tưởng Giá»›i Thạch muốn là m chá»§ hẳn Vân Nam nên hứa hẹn rất nhiá»u vá»›i Long Vân. Lư Hán kéo quân Ä‘i, tất nhiên quân Trung ương xuống thay thế. Long Vân hết quân sẽ bị cô láºp, chắc chẳng bao lâu Tưởng sẽ má»i lên Trùng Khánh. Quân ở Vân Nam chú đã biết, quân cà khổ đói khát rách rưới ấy kéo vá» Việt Nam thì tháºt là cái tá»™i nợ cho dân mình. Tháºt đáng buồn. Nhưng cÅ©ng may nhỠở sá»± tuyên truyá»n đã lôi kéo được má»™t số đông lÃnh khố đỠtheo mình. Anh Ninh sẽ phụ trách đưa há» vá» nước, chia là m hai ngả, má»™t số vá» Lao Kay, má»™t số sẽ vá» Hà Giang. Việc tuyên truyá»n ấy má»™t phần nhá» có Thanh giả là m ngưá»i Ä‘i bán quà ở các trại Pháp táºp trung lÃnh Việtâ€.
Ngá»c nghÄ© thầm: “Thảo nà o Thanh Ä‘i vắng luôn, có khi mươi ngà y không vá»; má»—i lần Thanh vá» chà ng lại được Ninh phái Ä‘i các nhà đồng chà khác tuyên thệ cho anh em quân nhânâ€. Chà ng lại trách Thanh vá» việc ngà y nà o chà ng cÅ©ng phải Ä‘i chợ nấu ăn nhất là lấy nước tưới mấy luống rau cải. “Rau cải dưới có chôn và ng bây giỠđã nở hoa mà u và ng, tươi đẹp hÆ¡n cả và ng chôn dưới gốcâ€.
Khi nà o buồn nhá»› Thanh chà ng lại ra Äại Quan Lâu ngồi ở phòng chè trông ra hồ. Chà ng thÃch nhất và o lăng ÄÆ°á»ng Kế Nghiêu ngồi ở cái ghế đá hôm Nháºt đầu hà ng để nghe tiếng gió reo trong khóm trúc. CÅ©ng có đôi lần Tưá»ng rá»§ chà ng Ä‘i liên lạc vá»›i ông Hoà ng Thạch vá» ban đêm, chà ng chỉ ngồi lấy lệ nhìn ngắm ÄÆ°á»ng tiểu thÆ¡ và đôi kÃnh cáºn số 5 cá»§a nà ng rồi chà ng từ kiếu để Tưá»ng ngồi nói chuyện má»™t mình, ra ngồi ở cái ghế đá ngắm trăng, vÆ¡ vẩn tưởng nhá»› Thanh.
Má»™t hôm Thanh vá», Ngá»c nói luôn:
“Lần sau chị Ä‘i trại táºp trung nà o?â€
“Gần đây thôiâ€.
“Tôi sẽ Ä‘i vá»›i chịâ€.
Thanh há»i:
“Anh đã được lệnh anh Tưá»ng cho Ä‘i chưa?â€
“Chưa. Nhưng tôi sẽ xin phép anh ấy. Thế nà o anh ấy cÅ©ng cho. Tôi chỉ viện má»™t lẽ duy nhất là vá» việc tuyên truyá»n lôi kéo ngưá»i thì tôi và o báºc nhất vì tôi đã tuyên truyá»n được chị. Chị có bao nhiêu và ng tôi cÅ©ng tuyên truyá»n lấy sạchâ€.
“Thế ngá»™ nhỡ bất thình lình anh phải đưa ngưá»i vá» biên giá»›i? ÄÆ°a tôi chẳng hạnâ€.
Ngá»c nói:
“Nếu thế thì chị sẽ đưa há» vá». Các đưá»ng lối tôi sẽ chỉ bảo rõ chị. Chị lại trèo cây trÆ¡n không cần bò...â€
Nói đến chữ “bò†Ngá»c chợt nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u, liá»n há»i Thanh:
“Chị bán những quà gì cho anh em quân nhân?â€
“Bán gì thì phải tùy cÆ¡ ứng biến. Chỉ có đà n bà má»›i gánh hà ng được, đầu có khi đội thúng mà không cần tay giữ. Trông mặt anh thư sinh thế kia không lẽ anh Ä‘i bán sách chữ Nho cho bá»n quân nhân má»›i sang được ba bốn tháng. Không lẽ anh Ä‘i bán bánh tây giò chả như tôiâ€.
Thế là Thanh đã tá»± nhiên tá» cho Ngá»c biết mình Ä‘i bán bánh tây. Ngá»c nói luôn:
“Chị bán bánh tây, còn tôi, tôi sẽ bán bánh bò tà uâ€.
Thanh cưá»i:
“Anh có biết cách thức là m bánh bò tà u không?â€
“Tôi sẽ mua lại cá»§a ngưá»i Tà u. Cứ bán được má»™t chiếc tôi lại tá»± thưởng cho mình má»™t chiếcâ€.
“Sao lại má»™t chiếc bánh bò tà u? Phải cắt nó mà cắt phải Ä‘á»u tay, đừng có miếng to miếng nhá»â€.
“Tôi sẽ táºp như chị táºp bắn súng lục. Lát nữa chị mua cả má»™t mẹt vá» tôi cắt cho chị xemâ€.
Thanh báºt cưá»i:
“Äá»i thuở nhà ai bánh bò tà u lại để trong mẹtâ€.
Ngá»c nói:
“Bò tà u bò tây, để khay để mẹt không quan trá»ng, việc quan trá»ng là cứ bán xong má»™t chiếc bánh bò là tôi tuyên truyá»n xong má»™t ngưá»i và há» vừa ăn tôi vừa tuyên truyá»n cho há»â€.
Vừa lúc đó thì Tưá»ng vá», vẻ mặt buồn rầu.
“Việc gì thế anh?â€
“Việc trá»ng đại: trong nước Việt Minh lên nắm chÃnh quyá»n, Bảo Äại từ chức, chÃnh phá»§ Trần Trá»ng Kim đổâ€.
Thanh nói luôn:
“Nếu váºy để ngà y mai em trở vá» Mông Tá»±, cho bà Su nghỉ vì như anh Ngá»c vẫn thưá»ng nói: ‘Cà -phê bà Su pha thì ma uống nổi’. Em sẽ cố giúp kinh tế cho Äảng để lấy tiá»n đưa anh em và số quân nhân đã theo mình vá» nước chiếm lấy mấy tỉnh ở biên giá»›iâ€.
Tưá»ng nói:
“Hà Giang anh Hoà ng đã chiếm được nhưng rất thiếu ngưá»iâ€.
Tưá»ng quay vá» phÃa Ngá»c:
“Chú có lẽ phải vá» Hà Giang, má»™t số bá»™ đội Trung Hoa theo ngả đó vá», như váºy tạm thá»i Hà Giang còn giữ được. Váºy chú ở lại Mông Tá»± đợi lệnhâ€.
Má»™t buổi sáng Thanh ra giếng lấy nước ngá»ng nhìn Ngá»c đứng trên cá»a sổ; nà ng lấy tay chỉ và o cây cải đã tà n hoa bắt đầu ra quả, ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi nà ng nói vá»›i Ngá»c:
“Anh má»i anh Tưá»ng xuống đâyâ€.
Ngá»c không hiểu ý Thanh nhưng cÅ©ng má»i Tưá»ng xuống. Thanh chỉ cho Tưá»ng xem cây cải. Tưá»ng nói:
“Mấy luống cải chị chịu khó chăm nom xanh tốt quá. Cảm Æ¡n chị, nhá» chị má»›i có những thức ăn rẻ tiá»n mà ngon là nhâ€.
“Em định biếu anh, biếu Äảng má»™t thứ quý hÆ¡n cải nhiá»u. Anh Ngá»c, anh Ä‘em xẻng cuốc lại đâyâ€.
Thanh nói như ra lệnh cho Ngá»c:
“Bây giá» anh nhổ cây cải là m giống kia Ä‘i rồi anh đà o lên. Nếu đà o mà không có gì thì anh chết vá»›i tôiâ€.
Äà o lên độ ná»a thước, Ngá»c cầm lên má»™t cái há»™p. Thanh nói:
“Anh đưa anh Tưá»ng xemâ€.
Tưá»ng vừa mở ra Thanh nói luôn:
“Äây là tất cả vốn liếng cá»§a em để dà nh được, em xin biếu Äảng để tùy ý anh chi tiêu vá» công việc. Em sẽ vá» Mông Tá»± mở rá»™ng hiệu cà -phê. Tụi Mỹ bây giá» xuống Mông Tá»± đông lắmâ€.
Tưá»ng cầm những thiếp và ng lá xóc xóc trong tay để ước lượng:
“Chá»— nà y nhiá»u lắm. Chị giữ lại dăm tấm vá» Mông Tá»± là m vốn. Tôi xin thay mặt Äảng cảm Æ¡n đồng chÃâ€.
Ngá»c đưa mắt nhìn Tưá»ng ngẫm nghÄ©:
“Anh Tưá»ng đã xét đúng vá» Thanh ngay từ lúc đầu, mà mình cÅ©ng váºyâ€.
Chà ng nhìn ngưá»i yêu thầm nhá»§:
“Chung quy là nhá» cái ghế đá ở lăng ÄÆ°á»ng Kế Nghiêuâ€.
Thanh lấy ở trong nhà ra cháºu men sứ vẫn thưá»ng vo gạo, kéo dây lấy nước giếng rồi đổ má»™t thau đầy. Ngá»c định cho tay và o thau nhưng Thanh cản lại:
“Anh giÆ¡ hai tay bẩn cá»§a anh ra đâyâ€.
Nà ng lại kéo mấy thùng nước giếng rồi đổ từ từ cho Ngá»c rá»a tay sạch hết đất cát:
“Bây giá» anh cho tay và o thau mà rá»a. Äể tôi Ä‘i lấy khănâ€.
Nà ng chạy và o bếp rồi Ä‘em ra cái khăn mặt cá»§a nà ng đưa Ngá»c:
“Bây giá» thì tay anh đã sạch lắm rồiâ€.
Hai con chim Ä‘en bụng trắng bay đến kêu chiếp chiếp, quen như má»i lần đợi Thanh vứt cÆ¡m. Äợi mãi không thấy gì chúng nghiêng đầu nghe ngóng nhìn Thanh có vẻ ngạc nhiên. Thanh cúi xuống nhặt hòn cuá»™i nhá» ném hai con chim rồi lấy tay hất, miệng kêu “suỵtâ€. Hai con chim sợ hãi bay vụt Ä‘i nhưng chúng chỉ bay lên Ä‘áºu ở đầu tưá»ng; má»™t con - con cái hay con đực Thanh cÅ©ng không rõ - nhảy dần rồi đến nép mình cạnh con chim kia. Thanh là m hiệu Ä‘uổi chúng cÅ©ng không Ä‘i. NghÄ© mãi nà ng má»›i nhá»› ra là còn má»™t chiếc bánh bÃch quy; nà ng chạy và o bếp nhưng tìm mãi vẫn không thấy:
“Chắc anh chà ng Ngá»c lại ăn vụng rồi. Tháºt là đồ ăn cướp cÆ¡m chimâ€.
Nà ng chạy ra nhìn Ngá»c nói trống không:
“Có chiếc bánh bÃch quy biến đâu mất, chắc là chuá»™t thaâ€.
Quả nhiên lúc xuống vá»›i Tưá»ng, Ngá»c đã lấy trá»™m nhai tháºt nhanh và nuốt vá»™i chiếc bánh trước khi ra vưá»n cho Thanh khá»i biết. Chà ng Ä‘uổi hai con chim Ä‘i:
“Thôi mai hết nhé, mai đừng đến nữaâ€.
Hai con chim vụt bay Ä‘i. Ngá»c nghÄ© chắc mai nó sẽ trở lại và hÆ¡i buồn. Ngà y mai chà ng sẽ cùng Thanh Ä‘i Mông Tá»± như má»™t đôi chim, nhưng biết đâu không bay Ä‘i cạnh nhau để tìm cái chết. Khu vưá»n nhá» xinh xinh, lá cây rung động và cái giếng nước trong có lẽ không bao giá» chà ng lại còn nhìn thấy má»™t lần nữa, cuá»™c Ä‘á»i đơn sÆ¡ đã mất, thay và o đó sẽ là má»™t cuá»™c Ä‘á»i tranh đấu, tà n ác, giết ngưá»i.
Tưá»ng bảo Ngá»c:
“Chú sá»a soạn sẵn sà ng, mai Ä‘i sá»›mâ€.
Thanh nói vá»›i Tưá»ng:
“Äể em Ä‘i bán chá»— và ng nà y, bán ở đây nhiá»u hiệu lá»›n, được giá hÆ¡nâ€.
Nà ng đi quanh quẩn tìm hiệu bán và ng rồi rẽ qua nhà Quân:
“Há» sắp theo bá»™ đội Lư Hán vá» chiếm thêm căn cứ ở biên giá»›i. Hà Giang đã mất vá» tay há». Äể mai em xuống Mông Tá»±, ở đấy dò la việc há» chuyển váºn quân đội và biết ai Ä‘i ai vá» dá»… dà ng hÆ¡n đây nhiá»uâ€.
“Äồng chà phải cẩn tháºn. Mông Tá»± là đất cá»§a há», hÆ¡i lá»™ má»™t chút há» thá»§ tiêu đồng chà ngayâ€.
Thanh nói:
“Em không sợ anh cứ tin là em rất kÃn đáoâ€.
“Thế mai đồng chà đi sá»›m. Nhưng cần nhá»› là tụi há» cÅ©ng ghê gá»›m lắmâ€.
Thanh mỉm cưá»i nghÄ© đến việc Ngá»c thá»§ tiêu nà ng rồi từ biệt Quân.
Sáng hôm sau, Thanh và Ngá»c cùng Ä‘i má»™t chuyến xe. Nà ng mặc áo Việt và đi ngang nhiên vá»›i Ngá»c không cần giấu giếm. Khi xe Ä‘i qua cánh đồng, Thanh nói:
“Thế là từ đây hết cả Äà o Nguyên, hết cả Thiên Thai. Lưu Nguyá»…n lại trở vá» trần tụcâ€.
Ngá»c nói:
“Trần tục cÅ©ng có cái thú riêng. Tôi, tôi đã tìm được Thiên Thai ở ngay nÆ¡i trần tụcâ€.
Thanh tiếp theo:
“Còn tôi, tôi xuống trần tục má»›i tìm thấy Thiên Thai. À nhưng lần nà y đến ga Pô-Si, nếu có tá»i gà anh phải để phần tôi đấyâ€.
“Chị không lo. Bây giá» chị đã có giấy phép cá»§a anh Tưá»ng thì ăn cả má»™t con gà cÅ©ng đượcâ€.
Tá»›i ga Pô-Si, biết là xe ngừng lại gần má»™t giá», Ngá»c đưa Thanh xuống nhà đồng chà Äỉnh:
“Như thế đỡ tốn công đồng chà Äỉnh bưng khay lên xe nữaâ€.
Äỉnh đã đứng sẵn ở trước cá»a nhà ; thoáng thấy Ngá»c chà ng bảo vợ:
“Mình Ä‘i là m hay mua thức ăn. Có chú Ngá»c. À, nhưng chú ấy Ä‘i vá»›i má»™t cô nữa phải là m thức ăn gấp đôiâ€.
Äỉnh bảo thằng nhá» chạy Ä‘i báo các anh em khác ở chi bá»™ Pô-Si, rồi chạy ra đón Ngá»c. Ngá»c giá»›i thiệu:
“Nữ đồng chà Kimâ€.
Äỉnh vá»™i vã đón lấy cái va ly Thanh xách ở tay. Thanh chà o Äỉnh rồi nói:
“Lần trước tôi cÅ©ng có qua đây cùng má»™t chuyến xe vá»›i anh Ngá»c; cái tá»i gà và đĩa xôi anh Ä‘em lên ngon quá nhưng anh Ngá»c Ãch ká»· ăn hết. Tôi phải ăn cÆ¡m vá»›i lạp xưá»ngâ€.
Nói xong nà ng cưá»i vui vẻ. Äỉnh tuy nhiá»u tuổi nhưng cÅ©ng bị quyến rÅ© vì vẻ đẹp hồng hà o và hai con mắt trong sáng sắc sảo cá»§a Thanh. Äỉnh cưá»i bảo Ngá»c:
“Thế mà lần trước chú không giá»›i thiệuâ€.
“Lần trước Ä‘i công tác bà máºtâ€.
Vì Äỉnh là chi bá»™ trưởng Pô-Si nên Ngá»c phải đưa giấy công cán cá»§a Thanh cho Äỉnh coi. Trong lúc đó, Thanh đã chạy tá»t xuống bếp, là m thân ngay vá»›i Thoa, vợ Äỉnh và xắn hai tay áo phụ giúp Thoa. Thoa thấy nà ng là m bếp nhanh nhẹn quá không khá»i ngạc nhiên. Thanh hiểu ý nói:
“Chị không biết em là nữ cán bá»™ ‘há»a đầu phu Ä‘oà n’ do anh Tưá»ng láºp nên à ? HÆ¡n ná»a năm em vẫn là m cÆ¡m cho anh Tưá»ng xÆ¡i. Nhưng anh ấy chỉ thÃch ăn dưa chua, thà nh thá» không trổ được tà iâ€.
Mưá»i lăm phút sau, nà ng đã bưng má»™t mâm đầy thức ăn: cà -phê sữa, trứng láºp là , trứng tráng, dưa, cá»§ cải và bánh tây rán mỡ. Các anh em trong chi bá»™ đã đến đông đủ, ngưá»i nà o cÅ©ng có vẻ buồn sau khi Ngá»c bầy tá» thá»i cuá»™c trong nước cùng chÃnh sách cá»§a Mỹ và Trung Hoa.
Thấy Thanh bưng lên nét mặt vui tươi, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn Thanh và quên cả buồn phiá»n. Äỉnh giá»›i thiệu từng ngưá»i má»™t trong chi bá»™. Thanh nói:
“Anh nà o không vướng vÃu công việc ở đây lắm thì chắc sẽ được phái vá» Hà Giang. Có qua Mông Tá»± các anh nhá»› ghé lại hiệu Thanh Hương. Cà -phê ngon có tiếng. Chá»§ nhân tiếp đãi ân cần và không lấy tiá»n mặc dầu tôi phụ trách tà i chÃnh cho Äảngâ€.
Khi xe chạy, Thanh cÅ©ng giÆ¡ tay vẫy các anh em đứng ở sân ga nhưng lần nà y, anh em nhìn theo Thanh má»™t cách lưu luyến. Thanh đã át được cả Ngá»c:
“Thế là tôi báo thù anh được rồi. Bây giá» ta lại láºp má»™t chi bá»™ khác, cÅ©ng chi bá»™ hai ngưá»i nhưng lấy tên là chi bá»™ vị tha’â€.
Tá»›i Khai Viá»…n, vì có lệnh cá»§a Tưá»ng vá», nên ngay buổi tối hôm đó Hán VÅ© Cái, Khu đảng bá»™ Khai Viá»…n há»™i há»p. Thanh cÅ©ng có đến dá»± và phát biểu ý kiến. Há»p xong nà ng gặp riêng đồng chà phụ trách vá» tà i chÃnh; nà ng há»i rõ vá» giá cà -phê ở Khai Viá»…n và sắp đặt liên lạc để Ä‘em thuốc phiện, thảo quả và bất cứ thứ gì ở biên giá»›i Việt Nam từ Mông Tá»± lên Khai Viá»…n và Côn Minh.
Thanh bảo Ngá»c:
“Thế là tôi cÅ©ng đâm đầu và o guồng máy như anhâ€.
Tá»›i BÃch Sắc trại hai ngưá»i lại ghé qua nhà vợ chồng VÄ©nh. Bà VÄ©nh đương lau quét nhà thấy Thanh và o bà vá»™i chạy ra nắm lấy tay Thanh. Ngá»c ngồi nghe hai ngưá»i nói chuyện. Chà ng lấy thuốc lá châm hút. Ở nhà hai vợ chồng già nà y chà ng thấy xa hẳn những sá»± tranh đấu gay go các nÆ¡i khác; cuá»™c Ä‘á»i ở đây lại đơn sÆ¡ và Thanh vá»›i chà ng trong chốc lát như thoát khá»i guồng máy khốc liệt và cÅ©ng chỉ là hai thanh niên nam nữ đơn sÆ¡, yêu nhau rồi lấy nhau và khi trở vá» già cÅ©ng sẽ sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i yên ổn trong má»™t thế giá»›i thanh bình như đôi vợ chồng VÄ©nh.
Lúc tiá»…n Thanh và Ngá»c Ä‘i bà VÄ©nh đứng tá»±a cá»a nhìn theo. Lần nà y Thanh mặc quần áo Việt nên trông dáng ngưá»i lại yểu Ä‘iệu hÆ¡n khi mặc áo tà u. Gió thổi mạnh, tà áo cá»§a Thanh bay phÆ¡ phất chạm và o ngưá»i Ngá»c. Bà VÄ©nh gáºt gù mỉm cưá»i rồi bá» và o trong bếp tiếp tục dá»n dẹp. Bà bùi ngùi nhá»› lại ba mươi năm trước lúc VÄ©nh còn là thanh niên đẹp trai và bà còn là má»™t thiếu nữ dáng cÅ©ng thon đẹp như Thanh bây giá».
Lúc VÄ©nh ở nhà máy trở vá», cÆ¡m nước đã dá»n sẵn. Trong mâm bà VÄ©nh đặt má»™t đĩa bồ dục xà o mà chồng bà vẫn ưa thÃch nhất. Ba rót rượu và o cốc chồng âu yếm má»i:
“Ông xÆ¡i tà rượu, hôm nay có cá»— bồ dục ngon quá, mua vá» còn nóng hổiâ€.
Rồi bà cÅ©ng rót má»™t Ãt rượu và o cốc mình, nâng cốc má»i chồng, uống má»™t hÆ¡i cạn.
Xem tiếp chương 30
|

31-08-2008, 01:24 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 30
Vá» tá»›i Mông Tá»±, Ngá»c lại ngay nhà Hoạt thăm Phương.
Không may Khuê vợ Hoạt lại có nhà . Ngá»c thấy Phương nhìn mình hai con mắt Ä‘au khổ và oán háºn. Ngồi má»™t lúc Phương bá» xuống nhà dưới. Ngá»c Ä‘oán là Phương xuống để khóc. Hôm sau, Ngá»c cố rình lúc cả hai vợ chồng Hoạt Ä‘i vắng rồi gá»i cổng. Ngưá»i đầy tá»› ra mở. Phương má»i Ngá»c và o phòng khách, kiếm cá»› sai ngưá»i đầy tá»› Ä‘i; Phương ra đóng cá»a lại rồi ngồi xuống ghế báºt lên khóc nức nở. Ngá»c đến đứng bên cạnh ghế, yên lặng má»™t lúc rồi cúi xuống lấy khăn tay chấm và o hai mắt Phương. Chà ng kéo ghế ngồi ká» bên cạnh.
“Xin lá»—i Phương. Anh vì công việc nên phải lên Côn Minh Ãt tháng. Bây giá» anh lại vỠđây. Xin Phương đừng giáºnâ€.
Phương quay lại nhìn Ngá»c; hai mắt đã thoáng vui:
“CÅ©ng tại số kiếp em như váºy. Em đâu dám trách anh, em chỉ biết em đã Ä‘au khổ lắm trong mấy tháng anh Ä‘i biệt tăm tÃchâ€.
Nếu Phương tỠý giáºn hay ghen tương thì Ngá»c không khó chịu; nhưng Phương chỉ yên lặng, hai con mắt nà ng vẫn còn hiá»n dịu ngây thÆ¡ như mắt má»™t con thá» non. Ngá»c cầm lấy bà n tay Phương:
“Khi nà o cách mệnh thà nh công...â€
Chà ng ngừng lại vì chà ng không muốn nói dối Phương; chà ng xoay câu chuyện:
“CÅ©ng má»›i cách đây mấy tháng, có việc qua Mông Tá»± anh đến ngay thăm em nhưng không may cho anh chỉ được có má»™t ngà y mà lại đến giữa lúc anh chị Hoạt có nhà . Anh biết là m thế nà o, mà anh Ä‘i vì những việc vừa quan trá»ng, vừa gấp, không thể nấn ná ở lại thêm đến ná»a giá» chứ không nói là đến ná»a ngà yâ€.
Phương để hai bà n tay mình trong tay Ngá»c đắm Ä‘uối nhìn chà ng. Nà ng chỉ nghÄ© đến hưởng cái sung sướng trong hiện tại; nà ng không thể oán trách Ngá»c mà cÅ©ng không có chuyện gì nói vá»›i Ngá»c.
Ngá»c bá» tay Phương ra:
“Bây giá» lại được cái may trở lại Mông Tá»±, anh sẽ cố đến thăm em luônâ€.
Phương ra mở cá»a vì óc vụng vá» cá»§a nà ng chỉ nghÄ© được việc sai ngưá»i nhà đến má»™t ngưá»i bạn ở không xa mấy để mượn má»™t chiếc áo cánh vá» là m mẫu. Nà ng vừa mở cá»a xong thì đã trông thấy ngưá»i nhà đi tá»›i đầu phố. Ngưá»i nhà báo Phương biết là tá»›i nÆ¡i thì bà Hoan vừa Ä‘i khá»i. Phương nói:
“Thôi để chiá»u lại cÅ©ng đượcâ€.
Rồi nà ng nói to giá»ng vá»›i Ngá»c:
“Anh Hoạt tôi bây giá» hết chiến tranh nên...â€
Khi ngưá»i nhà xuống bếp Phương tiá»…n Ngá»c ra cổng. Trá»i nắng to. Phương đứng dá»±a và o má»™t gốc cây ở khu vưá»n trước. Ngá»c cÅ©ng đứng lại rồi hai ngưá»i nhìn nhau đắm Ä‘uối má»™t lúc lâu. Trong thâm tâm, Ngá»c thấy mối tình yêu Phương má»™t độ lắng chìm nay lại bắt đầu nẩy nở; chà ng yêu và thương cho Phương. Chà ng bối rối, không biết lòng mình ra sao, tá»± nhá»§: hay là mình yêu cả Phương lẫn Thanh. Chà ng nói khẽ:
“Anh yêu emâ€.
Tiếng nói nhá» quá, Ngá»c tưởng như không phải chÃnh chà ng đã thốt ra mấy lá»i đó.
Hai con mắt trong cá»§a Phương lá»™ vẻ ngÆ¡ ngác như mắt má»™t con chim bồ câu trước má»™t tiếng động bất ngá». Khi hiểu, Phương rÆ¡m rá»›m nước mắt rồi quay gót trở vá» nhà . Nói ra mấy tiếng “anh yêu em†Ngá»c đã rất thà nh thá»±c vá»›i chÃnh mình, nhưng chà ng không thể không tá»± trách đã để những lá»i ấy thốt ra cho Phương nghe thấy. Ngá»c nghÄ© chỉ có cái chết - chết vì bệnh hay vì pháºn sá»± - má»›i giúp chà ng thoát khá»i tình trạng giằng co và éo le cá»§a lòng mình đối vá»›i Phương cÅ©ng như đối vá»›i Thanh.
Trong sáu bảy hôm, Ngá»c tránh không đến thăm Phương, không đến ngồi trên gác nói chuyện vá»›i Thanh nữa. Chà ng dá»± và o công việc Khu đảng bá»™ má»™t cách hăng hái hoặc có khi chà ng nằm lỳ ở nhà suốt ngà y không nói vá»›i Việt hay Xuân má»™t câu... Hôm nà o gặp buổi khai há»™i có Thanh đến dá»±, Ngá»c cố ý ngồi tháºt xa vá» phÃa sau lưng Thanh. Tan há»p hoặc chà ng Ä‘i trước hoặc ở lùi lại sau đợi Thanh Ä‘i khá»i. Có lần Thanh ra trước đứng ở ngoà i đợi, Ngá»c Ä‘i thẳng, mặt quay nhìn phÃa khác là m như không biết có Thanh chá», nhưng chà ng cÅ©ng thoáng thấy vẻ nhìn oán há»n trong mắt Thanh. CÅ©ng có khi Thanh cau mÅ©i và bÄ©u môi và tuy chÃnh Thanh đợi chà ng ra, nà ng lại quay mặt Ä‘i trước là m như không trông thấy Ngá»c.
Má»™t buổi sáng Lăng rá»§ Ngá»c đến hiệu Thanh Hương. Ngá»c định từ chối nhưng lại thôi. ÄÆ°Æ¡ng uống, nhân má»™t lúc Lăng ra vưá»n sau, Thanh nói nhá» vá»›i Ngá»c:
“Anh nên đến thăm Phương luôn. Sáng mai má»i anh lại sá»›m, tôi có chuyện cần nói vá»›i anhâ€.
Nét mặt Thanh hồn nhiên không tỠý giáºn hay vui mừng gì cả.
Thấy Lăng sắp ra, Thanh nói vội:
“Sáng sá»›m mai bảy giá», tôi đợi. Có việc cầnâ€.
Sáng hôm sau Ngá»c đến sá»›m và o lúc không có khách. Thanh đứng ở đầu thang gác nói vá»ng xuống:
“Má»i anh lênâ€.
Hai ngưá»i lại ngồi và o chá»— cÅ©, cạnh cá»a sổ. Yên lặng má»™t lúc lâu, Thanh cất tiếng nói trước:
“Tôi đã suy nghÄ© mấy hôm nay. Phương thá»±c xứng đáng là vợ anh. Nếu anh còn báºn công việc thì anh nên ngỠý vá»›i Phương rồi nhá» ngưá»i nói vá»›i anh chị Hoạt là m lá»… ăn há»i ngayâ€.
Ngá»c liếc nhìn Thanh thấy vẻ mặt nà ng lạnh lùng khác hẳn má»i khi. Thanh tiếp theo luôn:
“Tôi vá»›i anh chỉ là hai ngưá»i bạn hay hai đồng chÃâ€.
Nói xong Thanh mỉm cưá»i vẩn vÆ¡ há»i Ngá»c:
“à anh thế nà o? Nếu cần tôi sẽ đứng ra là m mối. Tôi có quen chị Hoạt, tôi sẽ liệu nóiâ€.
Ngá»c không đáp. Chà ng nhìn ra phÃa cây, dáng tư lá»±. Má»™t lát sau chà ng nhìn và o mắt Thanh, nói:
“Tôi không bao giá» lấy... Tôi vá»›i chị suốt Ä‘á»i chỉ là hai ngưá»i bạn, còn việc lấy Phương, tôi xin thú thá»±c là tôi có yêu Phương nhưng cưới Phương là m vợ thì mặc dầu Phương Ä‘au khổ vì tôi, tôi xin thá» vá»›i chị là không bao giá» lấy Phương cÅ©ng không bao giá» lấy ai cả. Tình hình Hà Giang hiện giỠđương nguy ngáºp; chưa có lệnh, tôi cÅ©ng cứ vỠđể giúp sức các anh em khác chống cá»± lại Việt Minh. Dòng sông Thanh Thá»§y tuy tôi đã qua nhiá»u lần nhưng má»—i lần đứng bên bá» sông tôi vẫn thấy dòng nước ấy như ngăn cách tôi vá»›i má»™t thứ gì mà tôi không hiểu. Äó chỉ là má»™t linh tÃnh, tôi không dị Ä‘oan, chị chắc đã rõ nhưng... Tôi biết nếu lần nà y tôi qua dòng sông Thanh Thá»§y thì không có ngà y trở lại nữa, cÅ©ng như Kinh Kha không bao giá» qua sông Dịch Thá»§y lần thứ haiâ€.
Ngá»c chá»›p mắt luôn mấy cái rồi cầm lấy cốc cà -phê bảo Thanh:
“Tôi thương hại anh Tứ, tôi biết là tôi bị Tứ ám ảnh suốt Ä‘á»i. Tôi không bao giá» quên được lúc tôi... xin lá»—i chị... lúc tôi lá»™t hẳn quần đùi Tứ và trông thấy... Chị còn nhá»› rõ hôm Nháºt đầu hà ng mấy ngưá»i Tà u Ä‘em rượu đến bà n tôi vá»›i chị ngồi. Không lúc nà o bằng lúc đó tôi cảm thấy ngưá»i ta ai cÅ©ng tốt, cÅ©ng yêu hòa bình nhưng vì cá»› gì há» giết lẫn nhau, vì cá»› gì tôi giết ngưá»i, hai bà n tay nhiá»u lần vây máu, không bao giá» sạch được, không bao giá»...â€
Chà ng cúi mặt, hai bà n tay ôm đầu tiếp theo:
“Nhưng tôi không hối háºn. Theo như lá»i chị nói, đấy là kiếp tôi như thế, đấy là định mệnh. Mấy nghìn năm nhân loại vẫn không thay đổi, chắc phải có má»™t nguyên cá»› gì...â€
Tiếng Thanh lá»t và o tai chà ng như tiếng từ thá»i xưa vẳng đến:
“Tôi hiểu anh, vì tôi cÅ©ng cảm thấy như thế nhưng còn hiểu rõ được duyên cá»›, thì tôi tin không ai hiểu nổi. Tôi, tôi sẽ tìm má»™t ngôi chùa nà o...â€
Ngá»c ngá»ng lên. Nắng tháng Tám khiến chà ng chói mắt. CÅ©ng như trên Côn Minh, qua cá»a sổ vẫn có má»™t khu vưá»n rau; khu vưá»n tuy rá»™ng hÆ¡n nhưng vẫn có những cà nh cây lá bóng loáng ánh sáng, những tấm áo phÆ¡i rung động trước gió và cả cái thà nh giếng gạch ướt nước lóe lên những ngôi sao lấp lánh. Cuá»™c Ä‘á»i vẫn tươi đẹp đơn sÆ¡...
Bỗng có tiếng Lăng từ dưới nhà vẳng lên:
“Chị Kim đâu? Má»i chị đến há»p ngay. Có tin Hà Giang thất thá»§. Tất cả hÆ¡n bốn mươi cán bá»™ Ä‘á»u bị Việt Minh thá»§ tiêu chỉ còn sống sót được má»™t ngưá»i chạy vá» Ma-Lì-Pố. Má»›i nháºn được Ä‘iện tối hôm qua cá»§a chị Nam ở Văn SÆ¡nâ€.
Ngá»c và Thanh Ä‘á»u đứng dáºy cùng má»™t lúc. Thanh nói:
“Anh cứ Ä‘i báo các anh em. Tôi sá»a soạn rồi lại ngay trụ sởâ€.
Ngá»c mắt vẫn nhìn qua cá»a sổ nhưng không để ý đến khu vưá»n. Cuá»™c Ä‘á»i lại hết đơn sÆ¡, toà n những sá»± chết chóc, giết hại lẫn nhau. Cái guồng máy bắt đầu quay. Ngưá»i chà ng choáng váng: Bốn mươi anh em bị bịt mắt đưa Ä‘i trong đêm tối, đến má»™t cái huyệt lá»›n hay biết đâu chỉ là má»™t cái rãnh hay má»™t vá»±c sâu giữa hai quả núi. Há» chắc bị tháo giầy Ä‘i chân không, áo quần bị lá»™t hết để những ngưá»i khác mặc thay, há»a chăng chỉ còn lại má»—i ngưá»i má»™t chiếc quần đùi...
Thanh há»i Ngá»c:
“Nà y anh, tôi sẽ tình nguyện vá» Hà Giang. Anh thuá»™c đưá»ng, anh sẽ đưa tôi vá» như anh đã đưa Nghệ và Tứ. Còn bao nhiêu anh em rải rác ở biên giá»›i Việt, chúng mình sẽ tìm cách đưa há» sang đất Tà uâ€.
Ngá»c không nói nhưng trong bụng nghÄ© thầm đã sắp đến ngà y thoát khá»i mối tình éo le giữa chà ng vá»›i Phương và Thanh.
“Chị cho tôi má»™t cốc cà -phê phin nữa. Uống xong tôi đến há»p trước, chị đóng cá»a hà ng hay nhá» bà Su trông coi, tùy ý. Chị sẽ tá»›i sau tôi má»™t látâ€.
Lúc Ngá»c đến, anh em trong Khu Bá»™ đã gần đủ mặt. Má»™t lúc sau Thanh cÅ©ng tá»›i. Anh Khu Bá»™ trưởng Ä‘á»c Ä‘iện văn cá»§a Nam ở Văn SÆ¡n gá»i vá». Thanh đứng lên giÆ¡ tay:
“Tôi xin tình nguyện vá» táºn Hà Giang dò xét tình hình. Tôi vỠđược vì chưa ai biết tôi gia nháºp hà ng ngÅ©, tôi chỉ là má»™t ngưá»i là m ăn buôn bán lương thiện. Nhưng đưá»ng vá» Hà Giang tôi chưa Ä‘i bao giá» xin anh em cá» má»™t ngưá»i thông thạo đưá»ng lối để đưa tôi vá» Thanh Thá»§yâ€.
Không cần bà n cãi, má»i ngưá»i Ä‘á»u nói ngay:
“Äã có anh Ngá»câ€.
Sau khi nghe qua tình hình, Thanh và Ngá»c xin vá» trước, nói là để bà n định cách thức Ä‘i. Thanh hẹn ba hôm nữa sẽ khởi hà nh. Anh giao thông viên nói không cần Ä‘i bá»™ từ Mông Tá»± đến Văn SÆ¡n vì vấn đỠđi nhá» xe Mỹ vá» Văn SÆ¡n rất dá»…. Hiện nay hết chiến tranh có những Ä‘oà n xe Ä‘i không để Ä‘em các váºt liệu ở trưá»ng bay Văn SÆ¡n vá».
Ra đến ngoà i Thanh nói vá»›i Ngá»c:
“Tôi vá»›i anh chẳng cần phải bà n luáºn gì. Tôi vá» thu xếp hà ng cà -phê còn anh... anh nên lại báo cho Phương biết và từ biệt Phươngâ€.
Ngá»c đến ngay nhà Phương vì biết chắc Hoạt và Khuê đương báºn há»p. Chà ng không và o nhà , đứng ở khu vưá»n trước cá»a, Phương chạy ra vui mừng nói:
“Sao lâu không thấy anh đếnâ€.
Ngá»c yên lặng má»™t lát rồi nói:
“Anh đến đây để từ biệt em. Hà Giang vừa thất thá»§. Bốn mươi anh em đã bị Việt Minh thá»§ tiêu. Anh phải Ä‘i ngay vá» biên giá»›i để đón các anh em nà o sống sót đưa sang đất Tà uâ€.
Phương nhìn chà ng ngây thÆ¡. Tâm hồn nà ng bình tÄ©nh như khu vưá»n nắng. Những việc giết chóc lẫn nhau như những việc xa lắc xa lÆ¡ không liên can gì đến nà ng cả trừ có việc Ngá»c sắp phải Ä‘i. Nà ng nói vá»›i Ngá»c:
“Em không hiểu việc các anh định là m. Có má»™t Ä‘iá»u cần là anh cứ ở bên phÃa biên giá»›i Tà u, đừng vá» nước. Anh đón các anh em rồi đưa vỠđây. Còn thổ phỉ thì không ngại lắm vì em nghe ngưá»i ta nói có bá»™ đội Tà u kéo vá» ngả Hà Giang. Anh có Ä‘i thì Ä‘i vá»›i há»â€.
Nhìn Phương Ngá»c thấy lòng mình thản nhiên như không. Chà ng nói vá»›i Phương má»™t và i câu để nà ng yên tâm rồi từ biệt ra Ä‘i. Phương giÆ¡ tay vẫy, chà ng cÅ©ng vẫy vẫy mấy cái rồi rảo bước vá» phÃa hà ng Thanh Hương.
Tá»± nhiên chà ng hết băn khoăn vừa Ä‘i vừa thổi sáo miệng. Phương cÅ©ng như bà VÄ©nh, hai ngưá»i Ä‘á»u sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i không báºn rá»™n, yên là nh; chà ng ghé qua thế giá»›i cá»§a há» thấy vui vui, êm ả trong lòng nhưng chỉ thế thôi. Còn Thanh, tâm hồn Thanh là cả má»™t thế giá»›i mông lung muôn mầu sắc, rất khó hiểu nhưng có má»™t sức quyến rÅ© lạ lùng.
Ngá»c cho cuá»™c Ä‘i vá»›i Thanh vá» Hà Giang như má»™t cuá»™c Ä‘i tìm kiếm thiên thai. Thân chà ng dù có bị guồng máy nghiến nát nhưng linh hồn chà ng theo lá»i Thanh vẫn thưá»ng nói, sẽ tan Ä‘i như hạt muối trong nước hay biến thà nh má»™t niá»m vui hòa loãng trong cái mênh mông cá»§a hư vô. Phạm Lãi, Tây Thi chết đã mấy nghìn năm nhưng tâm hồn hai ngưá»i vẫn còn tồn tại trong tâm hồn nhân loại. Tan Ä‘i là còn mãi mãi, sống đấy nhưng cái tan rữa đã ngầm ngấm bắt đầu. Hai mươi năm sau thân hình đẹp đẽ cá»§a bà Phương sẽ biến thà nh bà VÄ©nh và sau cùng còn lại má»™t bá»™ xương trắng nằm trong lòng đất lạnh. Thể xác Tứ bây giá» chỉ là má»™t bá»™ xương khô dãi mưa nắng song hình ảnh Tứ vẫn còn lại được và i chục năm nữa trong tâm trà ngưá»i vợ thân yêu.
NghÄ© váºy Ngá»c lắc đầu để xua Ä‘uổi sá»± ám ảnh vá» Tứ. Tá»± nhiên chà ng thấy trong ngưá»i bồng bá»™t muốn là m má»™t việc gì rất nguy hiểm bên cạnh Thanh và tình yêu Thanh chà ng lại thấy dần dần dâng lên trà n ngáºp trong lòng.
Hà ng cà phê Thanh Hương lúc đó rất đông khách nhưng toà n khách ngưá»i Tà u, bà Su và Thanh đương báºn tá»›i tấp. Ngá»c lên thẳng trên gác ngồi đợi. Má»™t lát sau Thanh lên má»™t tay bưng cốc cà -phê:
“Äây là cà -phê tá»± tay tôi pha lấy không phải cà -phê bà Su pha mà sợ. Thế nà o anh đã đến thăm cô Phương cá»§a anh chưa?â€
“Có, tôi vừa đến thăm nói mấy câu để cô ấy yên tâmâ€.
Thanh nhìn Ngá»c thấy hai mắt chà ng sáng hẳn lên và nét mặt lá»™ má»™t vẻ sung sướng khác thưá»ng, nà ng không thể lầm được. Thanh nghÄ© thầm:
“Chắc hai anh chị đã ngá» lá»i yêu nhau rồi. Vợ chồng Hoạt chắc còn báºn há»p, hai cô cáºu tha hồ mà tá»± do nói chuyệnâ€.
Nà ng thấy nhói ở tim, nhìn kỹ má Ngá»c xem có vết son đỠnà o không, nhưng tuyệt nhiên không có dấu vết gì. Mặt Ngá»c hÆ¡i tái lại nhưng ngầm có má»™t ná»—i vui háo hức hình như Ngá»c vừa quyết định xong má»™t việc rất quan trá»ng trong Ä‘á»i. Ngá»c quên cả uống cà -phê, bà n tay chà ng đặt trên bà n nắm chặt lại. Thanh ngồi yên đợi Ngá»c bắt đầu câu chuyện. Má»™t lúc sau Ngá»c gạt cốc cà -phê sang bên cạnh để đưa ngưá»i ra đằng trước như để nói thầm vá»›i nà ng Ä‘iá»u gì. Thanh nghÄ© “dưới nhà toà n ngưá»i Tà u việc gì cần nói thầm†nhưng nà ng cÅ©ng nghiêng ngưá»i sát lại gần Ngá»c và lắng đợi. Ngá»c nói khẽ nhưng giá»ng quả quyết:
“Tôi đã quả quyết rồi. Tôi không ở bên nà y biên giá»›i, cÅ©ng không lẩn lút vá» phÃa Hoà ng Su Phì. Tôi sẽ ở vá» hẳn tỉnh Hà Giang vá»›i chịâ€.
Thanh kêu lên:
“Anh muốn tá»± tá» Ã ? Tôi vỠđược vì không ai biết tôi là ai, còn anh, Việt Minh biết rõ anh lắm rồi. Anh muốn tôi chết vá»›i anh sao?â€
“Chị Thanh, bốn mươi ngưá»i, thêm má»™t ngưá»i nữa cÅ©ng vẫn thế. Chị sợ chết thì chị ở lại phÃa bên nà y sông Thanh Thá»§y, tôi sẽ đưa dần ngưá»i sang, nếu cònâ€.
“Tôi sợ? Anh tưởng tôi sợ à ? Nếu anh đã nói váºy thì tôi sẽ sang bên kia sông Thanh Thá»§y, nghe anh nói thì có má»™t bến đò buôn hà ng láºu và má»™t cái cầu sắt bắc ngang sông Thanh Thá»§y: cầu sắt hiện giá» chắc quân Việt Minh gác nghiêm nhặt lắm. Rồi anh xem, tôi sẽ cùng anh Ä‘i qua cầu nếu có sao thì...â€
Tuy Thanh bá» lá»ng câu nói nhưng Ngá»c hiểu ngay nà ng định nói: “Nếu có sao thì cùng chếtâ€.
“Cùng chếtâ€. hai chữ ấy vang lên như những tiếng reo vui ghê rợn. Hai ngưá»i yên lặng nhìn thẳng và o mắt nhau má»™t lúc và cùng nghÄ© thầm: “Yêu nhau đến bá»±c ấy saoâ€. Ngá»c nói thản nhiên:
“Cái đó tùy chị, tôi đã quyết tâm và không vì lẽ gì mà lùi bướcâ€.
“Cái đó tùy ý anh, còn tôi, tôi sẽ Ä‘i thẳng qua mặt lÃnh gác, ngang nhiên như ngưá»i Ä‘i chÆ¡i mát. Rồi anh xem. Tôi sẽ qua dòng sông Thanh Thá»§y bằng cầu sắt. Dòng sông Thanh Thá»§y là cá»§a riêng tôi vì tên tôi là Thanhâ€.
“Nà y chị Thanh, tôi không dị Ä‘oan nhưng xin chị chá»› bén mảng đến dòng sông Thanh Thá»§y. Thanh là tên chị, Thá»§y là nước, chị chắc sẽ bị hại ở đấy và ngưá»i chị sẽ tan thà nh nướcâ€.
“Vâng thì cho nó tan Ä‘i. Hồn tôi sẽ theo dòng Thanh Thá»§y trôi và o Thiên Thai... mà chỉ có má»™t mìnhâ€.
Nà ng quay Ä‘i để giấu nụ cưá»i:
“Tôi đã Ä‘á»c kỹ năm bà i thÆ¡ Lưu Nguyá»…n nháºp Thiên Thai cá»§a Tà o ÄÆ°á»ng. rong đó chỉ có hoa đà o, hoa mai, chó và chim hạc vá»›i gà ... tuyệt nhiên không có châu chấu!â€
Xem tiếp chương 31
|
 |
|
| |