 |
|

08-09-2008, 11:38 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 26
Quả Phụ Äa Tình
Mặt trá»i vừa lên đầu ngá»n sà o.
Tiêu Kỳ VÅ© thức dáºy chưa lâu thì có ngưá»i đến gõ cá»a nói vá»ng và o :
- Tiêu đại phu, gia mẫu má»i đại phu đến phòng khách, xin đại phu chá»› có khách khà . .
Tiêu Kỳ VÅ© vừa nghe đã nháºn ra ngay chÃnh là giá»ng cá»§a La Tương, liá»n đáp lại :
- Không dám, không dám! Lẽ ra tại hạ phải đến yết kiến vấn an lão phu nhân khi vừa đến mới phải !
La Tương nói :
- Ngưá»i già thưá»ng có tÃnh cố chấp và coi suy nghÄ© cá»§a mình là đúng, xin đại phu đừng nghÄ© ngợi gì !
- Không đâu ! La đại thiếu gia. xưa nay nháºp gia tùy tục mà ! Huống hồ cốt cách mình như thế nà o, có ngưá»i xem qua cÅ©ng là điá»u thú vị . .
Nói rồi chà ng theo chân La Tương đến má»™t sảnh đưá»ng lá»›n, lúc nà y trong sảnh đưá»ng đã thấy có nhiá»u ngưá»i Ä‘i lại như ná»™i tổng quản Liá»…u Tam Cước và ngoại tổng quản Bao Quang Äình.
La Tương đưa chà ng và o bên trong, La lão phu nhân ngồi trên chiếc ghế thái sư đặt ngay chÃnh giữa.
sau lưng hai bên tả hữu có đại thiếu phu nhân, nhị thiếu phu nhân Phùng ái Quân, tam thiếu phu nhân Bùi Nhân Nhân, Lâm Yến và đại tiểu thư La Y Hương.
Äại thiếu phu nhân tuổi xấp xỉ bốn mươi, từ sau khi La lão phu nhân mù mắt thì má»i chuyện quản gia trong trang hầu như do đại thiếu phu nhân phụ trách, bà ta ăn váºn bình thưá»ng lại không son phấn nên không mấy gây chú ý.
Phùng ái Quân chừng ba mươi hai tuổi, lấy La Tư nhưng chưa có con vá»›i nhau thì La Tư bị mất tÃch, thân hình đầy đặn, da dẻ mịn mà ng, lại phấn son tô Ä‘iểm nên nhìn cô ta cứ như chưa qua tuổi ba mươi.
Tam thiếu phu nhân thì lại cà ng trẻ hÆ¡n, mặt hoa mà y ngá»c như má»™t thiếu nữ khuê các. Nghe nói, chÃnh và o ngà y rước dâu vá» nhà há» La nà y còn chưa kịp động phòng thì La Nguyên biến mất.
Äại tiểu thư La Y Hương đứng cuối cùng bên phải, cô ta có thân hình thon thả. dáng ngưá»i kiá»u diá»…m mỹ lệ, đôi mắt to láy nhưng lại má»™t chá»— cứ như mặt nước hồ thu dá»… là m động lòng ngưá»i.
Äứng bên trái La lão phu nhân chÃnh là Lâm Yến, hai tay nắm chiếc long đầu trượng cho lão phu nhân, chiếc trượng Ä‘en bóng như thiếc, nhìn có vẻ nặng ná».
Lúc nà y, ngoà i La lão phu nhân ra thì má»i ánh mắt hầu như Ä‘á»u táºp trung nhìn và o ngưá»i Tiêu Kỳ VÅ©, nhất là nhị thiếu phu nhân, tam thiếu phu nhân và La Y Hương.
Nếu như không phải là má»™t ngưá»i từng trải lịch duyệt thì có thể lúng túng trong những hoà n cảnh như thế nà y. Tiêu Kỳ VÅ© trầm tÄ©nh, tá»± tin bước và o, chà ng nghÄ© ngay không để cho ngưá»i ta coi hoà n toà n mình hay đánh giá mình quá thấp.
Cho dù La lão phu nhân có bản lĩnh thực sự, có thể sỠcốt mà biết ra được chân tướng chà ng chăng nữa.
thì cũng phải giữ bản sắc của một hảo hán.
Tiêu Kỳ Vũ chủ động bước lên trước cách La lão phu nhân tầm trượng, chắp tay thi lễ nói :
- Tiêu Dáºt Chi bái kiến lão phu nhân . .
Chà ng và La Tương xấp xỉ nhau, nhưng sở dÄ© chà ng không xưng là vãn bối là vì chà ng vá»›i "Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng xem như đồng bối, mà "Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng lại là sư đệ cá»§a lão trang chá»§ La Kiện Hà nh, cho nên bất tất phải hạ mình xuống má»™t bá»±c.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, những quan hệ nà y thì cÅ©ng chẳng đáng để đánh giá bối pháºn giang hồ. Nếu như chà ng muốn tá»± xưng vãn bối cÅ©ng không phải là không được Bởi vì, chà ng vá»›i "Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng chẳng há» có thân thÃch gì vá»›i nhau, cÅ©ng không đáng gá»i là thân giao, chỉ là vì lá»i phó thác cá»§a Cát Tá» Yến, thế mà chà ng vá»›i Cát Tá» Yến cÅ©ng không có quan hệ gì vá»›i nhau.
Bấy giỠnghe La lão phu nhân lên tiếng:
- Tiêu đại quốc thá»§ . . thứ cho lão thân không nhìn thấy, có Ä‘iá»u gì thất kÃnh xin bá» qua cho . .
Tiêu Kỳ Vũ vội đáp:
- Không dám!
La Tương chỉ tay và o một chiếc ghế nói :
- Tiêu đại phu xin má»i ngồi!
Nói rồi cùng Tiêu Kỳ Vũ ngồi xuống bên cạnh nhau.
La lão phu nhân gá»i gia nhân hiến trà lên, chá» khách dùng qua má»™t ngụm trà rồi má»›i há»i :
- Tiêu đại phu nhà ở. .
Tiêu Kỳ VÅ© chẳng đợi La lão phu nhân há»i hết câu liá»n đáp:
- Tệ gia ở Tô Châu.
- Tô Châu, tuyệt! "Thượng hữu thiên đà n, hạ hữ Tô, Hà ng" quả là má»™t nÆ¡i tuyệt đẹp! Váºt hoa thiên phú, nhân kiệt địa linh, má»›i sinh xuất ra được má»™t vị đại phu tà i hoa như Tiêu đại phu !
Tiêu Kỳ Vũ khiêm tốn nói:
- Lão phu nhân nói như thế chỉ khiến cho tại hạ thấy thẹn La lão phu nhân hắng giá»ng há»i tiếp:
- Tiêu đại phu đến vùng nà y để. .
- Vốn định thăm bằng hữu, nhưng lại không gặp.
- Aø thế Tiêu đại phu có tin và o tướng số không?
Biết đối phương bắt đầu Ä‘i và o vấn đỠchÃnh, Tiêu Kỳ VÅ© bình tÄ©nh đáp:
- Tin thì tin, nhưng không mê tÃn !
- Mê tÃn thì sao? Không mê tÃn thì sao?
Tiêu Kỳ Vũ trầm tĩnh, thản nhiên nói:
- Má»™t ngưá»i nếu như tin và o thuyết mệnh váºn mà không mê tÃn, ngưá»i ấy luôn tin tưởng và o bản thân mình, hướng thiên địa Ä‘oạt công tạo hóa. hướng tạo hóa thắng số mệnh . .
La lão phu nhân tiếp lá»i chà ng nói :
- Cứ khoe như Tiêu đại phu nói thì Lý Hư Trung Ä‘á»i ÄÆ°á»ng được coi là vị Tồ Tinh mệnh gia. Trần Hy Di Ä‘á»i Tống sáng láºp ra Tá» Vi Äẩu Số, Từ Cư Dị khai sáng môn Tý Bình Chi Thuáºt, Thái Kháng Tiết láºp ra môn Lý Sá» cÅ©ng chÃnh là môn Thiết Bảng Thần Sá» mà ngưá»i Ä‘á»i thưá»ng gá»i, những ngưá»i nà y Ä‘á»u là hạng hư danh hết hay sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không!
Tiêu Kỳ Vũ lắc đầu đáp ngay:
- Những vị tiá»n nhân vừa nói đến Ä‘á»u là những há»c giả kiến thức uyên bác, hung la vạn khoảnh, minh triết ná»™i ngoại, những thuyết cá»§a há» nói ra chỉ là để cho ngưá»i tham lam biết chá»— dừng, ngưá»i nghèo mạt biết chá»— tá»±a. ngưá»i như nhược biết chá»— đứng. Cái đó gá»i là số mệnh chỉ là điá»u khéo hợp vá»›i má»™t ngưá»i trong má»™t lúc nà o đó mà thôi, còn thá»±c ra Ä‘i khắp thiên hạ nà y cÅ©ng chưa chắc đã có thuyết nà o là m cho mình hà i lòng. Tiểu khả không dám tin bừa. .
La lão phu nhân nghe chà ng nói má»™t hÆ¡i thì trầm ngâm suy nghÄ©, qua má»™t lúc má»›i há»i lại :
- Äại phu có thể cho và dụ nói rõ ý không dám tin bừa chăng?
Tiêu Kỳ Vũ nói:
- Thuyết "Túc Mệnh" dùng ngÅ© hà nh tháºp nhị cung, thiên cà ng địa chi là m cÆ¡ sở, Ä‘em ngà y tháng năm sinh cá»§a má»™t ngưá»i phối hợp vá»›i hệ thống cÆ¡ sở nà y, từ đó nói ra biến hóa cùng thông, hung cát phúc há»a. tà i lá»™c thê tá». . nhất nhất Ä‘á»u do váºn mệnh quyết định Vá» Ä‘iểm nà y thì thư tịch các Ä‘á»i trước đã bà n luáºn rất nhiá»u, trong "Thuyết Hải Luáºn Mệnh Thuáºt" có nói:
Thánh nhân theo mệnh mà hà nh đạo, cho nên bởi váºy Nghiêm Quân bình Tây Thục láºp thuyết, ngưá»i là m con thì gắng là m tròn hiếu, đó chÃnh là hà nh đạo váºy. Ngưá»i Ä‘á»i sau không biết cái lý nà y mà bám vÃu và o chữ nghÄ©a tá»± láºp ra môn phái riêng cá»§a mình, hoặc là lấy ngÅ© hà nh thiên cà ng, hoặc là dùng Tam nguyên cá»u khÃ, hoặc chuyên dụng tinh cầm, hoặc dá»±a và o dịch số mà láºp thuyết đầy rẫy. Như Hán Cao Tồ nháºp quan, phong hầu có đến ba trăm ngưá»i.
Triệu Quát chôn sống đến bốn mươi vạn dân, chẳng lẽ noi thá»i Hán không có ngưá»i suy vong mạt váºn? Äá»i Triệu không ai có ngà y hưng vinh thịnh vượng chăng?
Cái lý nà y có thể thấy . .
La lão phu nhân nãy giá» im lặng lắng nghe chà ng luáºn thuyết mệnh số, đến đây chừng như không nén được gáºt đầu cắt ngang nói lá»›n :
- Con cái nhà há» La nghe thấy rồi chứ ? Thuyết mệnh số có thể tin mà không thể mê tÃn, Tiêu đại phu láºp luáºn tinh tiết chuẩn xác, mẹ rất thán phục, các ngươi cần phải ghi nhá»›. .
Má»i ngưá»i nghe thế láºp tức vá»— tay vang lên.
Tiêu Kỳ VÅ© nghiêng ngưá»i khiêm tốn nói :
- Kẻ má»n chỉ thuáºn mồm mà nói, bất quá chỉ là thiển kiến cá»§a cá nhân, nà o dám nháºn mấy tiếng "luáºn tinh tiết chuẩn xác?" Nghe nói lão phu nhân tinh thông thuáºt sá» cốt, không biết tiểu khả có được may mắn chiêm ngưỡng?
Tháºt là cao minh, chà ng biết La lão phu nhân muốn sá» cốt mình để kiểm tra thân thá»§ cá»§a chà ng, giá» chà ng nói ná»a buổi mà né tránh chuyện nà y chẳng hóa ra khiến ngưá»i ta thêm sinh nghi. Cho nên không đợi La lão phu nhân lên tiếng, chà ng đã chá»§ động đưa ra đỠnghị trước, khiến cho đối phương rÆ¡i và o thế thụ động.
La lão phu nhân cưá»i nói:
- Äại phu vừa rồi đã lý giải không thể trầm mê và o thuyết mệnh số, vì sao lại còn tin và o thuyết sá» cốt chứ ?
Tiêu Kỳ Vũ nói:
- Tiểu khả chá»§ trương không mê tÃn, nhưng không có nghÄ©a là hoà n toà n không tin !
La Tương nói chen và o :
- Mẹ! Tiêu đại phu như đã muốn thỠtà i sỠcốt của mẹ, thì mẹ cũng không nên khách khà là m gì.
La lão phu nhân cưá»i vui vẻ nói :
- Chỉ sợ chút há»c lá»m cá»§a mẹ chỉ là m trò cưá»i cho ngưá»i ta. Thôi được, lão thân không câu nệ là m gì . .
Tiêu Kỳ VÅ© bước đến ngay trước mặt La lão phu nhân, La lão phu nhân gá»i nha hoà n dá»i chiếc ghế đến cho chà ng ngồi xuống, rồi má»›i bắt đầu dùng hai tay mình sá» tên ngưá»i chà ng từ đầu xuống, những Ä‘iểm bà ta chú ý quan tâm nhất là đầu xương, như thái dương, mi cốt, bả vai, đốt sống, hông sưá»n, tay chân . .
La lão phu nhân sá» nắn rất cẩn tháºn, đặc biệt chú ý đến hai cánh tay, nhất là uyển cốt, tháºm chà bà ta nắn từng ngón tay cá»§a Tiêu Kỳ VÅ© xem dà i ngắn thế nà o.
Cách nắn cốt ngón tay nà y xem ra rất gần vá»›i thuáºt xem "thá»§ tướng". Nên biết trong xem tướng thì có diện tướng, cốt tướng, thanh tướng và thá»§ tướng. Vá» thuáºt xem thá»§ tướng, thưá»ng ngưá»i tây dương rất thà nh công.
La lão phu nhân cứ từng bước xem hết bá»™ vị nà y đến bá»™ vị khác, cuối cùng là m xem hai hông sưá»n cá»§a Tiêu Kỳ VÅ©.
Tiêu Kỳ VÅ© tin rằng đây má»›i chÃnh là nÆ¡i bà ta chú ý nhiá»u nhất, vì thông thưá»ng má»™t ngưá»i luyện võ thì khà môn năm ở bá»™ vị nà y hoặc tại Giang môn.
Tiêu Kỳ VÅ© thần sắc vẫn bình tÄ©nh, nhưng trong lòng có chút bất an. Bởi vì trên cÆ¡ thể ngưá»i ta thì phần dưới hông rất nhạy cảm, bị ngưá»i khác sá» và o thá»±c không dá»… chịu chút nà o.
Ba vị thiếu phu nhân và đại tiểu thư không nhịn được cưá»i La Tương phải trừng há» má»™t cái má»›i khiến cho cả bốn ngưá»i nÃn bặt.
Qua một hồi sỠcốt xong, La lão phu nhân nói:
- Tiêu đại phu, tiểu váºn đại phu rất tốt, trung váºn cÅ©ng không tệ, thế nhưng con đưá»ng láºp thân không bằng phẳng mà gian nan vất vả. tuy váºy chung cuá»™c tất cả Ä‘á»u hóa hiểm thà nh an . .
Tiêu Kỳ VÅ© thản nhiên há»i lại:
- Lão phu nhân, không biết lão váºn cá»§a tại hạ như thế nà o?
La lão phu nhân cưá»i đáp:
- Äa duyên mà vô phần, cho nên cuối Ä‘á»i vẫn độc thân Trong vòng má»™t tháng đổ lại, nhất định sẽ gặp chuyện hung hiểm, nhưng cát nhân thiên tướng, từ đây má»i chuyện thuáºn lợi, phúc thá» song toà n . .
- Äa tạ lão phu nhân !
- Tương nhị..
La lão phu nhân quay gá»i La Tương.
- Mẹ có gì chỉ bảo?
- Tối nay mẹ muốn má»i cÆ¡m Tiêu đại phu, thá»±c không ngá» Tiêu đại phu lại có kiến thức uyên bác như thế, đây cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân vì sao y thuáºt cá»§a Tiêu đại phu lại cao minh đến thế!
La Tương cúi đầu nói:
- Vâng! Con sẽ sắp đặt.
Tiêu Kỳ VÅ© liá»n đứng dáºy chắp tay nói:
- Äa tạ lão phu nhân, Tiêu má»— xin cáo từ. .
Chà ng nói rồi thi lá»… má»i ngưá»i Ä‘oạn quay gót trở vá» phòng mình.
Vừa bước và o phòng nhìn quanh má»™t vòng, Tiêu Kỳ VÅ© nháºn ra ngay đồ đạc cá»§a mình bị ngưá»i ta lục soát, có Ä‘iá»u ngưá»i nà y lục soát rất tháºn trá»ng, chừng như nghÄ© như thế là Tiêu Kỳ VÅ© chẳng bao giá» nháºn ra được Chẳng ngá», chÃnh Tiêu Kỳ VÅ© đã nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, cho nên có chá»§ tâm để ý má»i chi tiết nhá», chà ng muốn thá» xem ngưá»i La gia trang có hoà i nghi mình hay không.
Tối hôm ấy má»™t bữa tiệc thịnh soạn bà y ngay trong sảnh đưá»ng La gia trang, tiếp rượu chà ng chỉ có huynh đệ há» La. Tôn Tư Chà và hai vị ná»™i ngoại tổng quản.
Tiêu Kỳ VÅ© đã táºn say vá»›i bá»n há» cho tà n cuá»™c má»›i vá» phòng nghỉ.
Trong phòng của La lão phu nhân.
La Tương và Tôn Tư Chà tiá»…n chân Tiêu Kỳ VÅ© rồi, liá»n theo nhau và o phòng lão phu nhân há»™i kiến. La Tương nói ngay:
- Mẹ! Mẹ nhìn thế nà o vá» con ngưá»i cá»§a Tiêu Dáºt Chi?
La lão phu nhân suy nghĩ một chút mới nói :
- Mẹ cÅ©ng không biết, thá»±c ra kiểm tra thế nà y thì đối vá»›i má»™ cao thá»§ chỉ là chuyện vô Ãch. Nếu như ngưá»i nà y đến đây vá»›i tâm cÆ¡ bất thiện thì tháºt rất đáng sợ. Bạn hay thù thì rồi có lúc sẽ biết, thế nhưng Tôn Tư Chà tiếp lá»i bà ta nói :
- Lão phu nhân không cho rằng ngưá»i nà y biết võ công? Hoặc giả biết là ngưá»i nà y có võ công, nhưng không thăm dò ra được cao thấp thế nà o?
La lão phu nhân gáºt nhẹ đầu nói:
- Lão thân cÆ¡ hồ không thể kiểm tra ra được ngưá»i nà y biết võ công hay không? Vá»›i má»™t ngưá»i võ công cao cưá»ng, thì có thể thâu liá»…m ná»™i tà ng, huyá»n cÆ¡ bất lá»™, chung quy rất khó kiểm tra được bằng bên ngoà i, có Ä‘iá»u ..... La lão phu nhân ngừng lá»i lại trầm tư má»™t lúc má»›i nói tiếp:
- Lão thân không chỉ biết vá» cốt tướng mà còn nghiên cứu vá» thanh tướng, bằng và o giá»ng nói khẩu khà ngưá»i nà y thì nhất định không phải là ngưá»i có tâm địa xấu xa.
La Tương nói :
- HÆ¡n nữa chÃnh mấy hôm trước, cha ra lệnh giữ chân ngưá»i nà y trong gia trang chúng ta. có lẽ lai lịch không có vấn đỠgì!
La lão phu nhân "Hù " một tiếng, lạnh lùng nói :
- Ông ấy muốn giữ má»™t vị đại phu trong nhà . chẳng lẽ không thể nói cho ai hay biết được sao? Chỉ bà y vẽ bà máºt...
Tôn Tư Chà nhÃu mà y nói:
- Nói thế, hồi đêm ngưá»i xuất hiện sau đánh trống, không phải là ngưá»i nà y sao? Äịch nhân đánh trống trước gây loạn chúng nhân lại là nhân váºt nà o?
- Các ngươi phải hết sức tháºn trá»ng!
La lão phu nhân căn dặn hai ngưá»i, rồi há»i tiếp:
- Gần đây trong La gia chúng ta có nháºn thêm ngưá»i má»›i nà o không?
La Tương nói :
- Mẹ! Ngoại trừ Tiêu đại phu ra thì chỉ có thêm bảy tám nha đầu trẻ tuổi. Ngoà i ra còn có và i tên là m công hạn, nhưng những ngưá»i nà y chỉ nhìn cÅ©ng biết hết, chẳng đáng để tâm.
~ La lão phu nhân gáºt đầu nói:
- Các ngươi phải cần để tâm chú ý.
Rồi nói với La Tương:
- Tương nhi, lão tứ ham chÆ¡i, con phải đốc thúc nó theo há»c Ãt nghiệp nghệ ở Tiêu đại phu, đây quả là má»™t nhân sÄ© sở há»c cùng thông!
- Dạ. mẹ!
Sau bữa cÆ¡m chiá»u, Tiêu Kỳ VÅ© ngồi má»™t mình trong phòng xem sách.
Bá»—ng nhiên nghe tiếng Tiểu Kim Tước gá»i cá»a.
chà ng đứng lên ra mở cá»a má»i và o.
Tiểu Kim Tước nói ngay:
- Tiêu đại phu, nhị thiếu phu nhân cho má»i đại phu đến Tiêu Kỳ VÅ© há»i:
- Xem bệnh sao?
Tiểu Kim Tước nhanh nhảu nói:
- Không xem bệnh thì còn là m gì chứ ?
Tiêu Kỳ VÅ© nhìn ra ngoà i trá»i hÆ¡i ngần ngại nói:
- Tiểu Kim Tước cô nương, chỠđến sáng mai trá»i sáng không tiện hÆ¡n sao?
- Ai dà o ! Tiêu đại phu. . tối thì có gì không tiện chứ ? Äến nhị thiếu phu nhân chúng tôi không để ý, thì đại phu sợ gì chứ ?
- Thôi được! Nhá» cô nương dẫn đưá»ng. .
Nói rồi chà ng theo chân Tiểu Kim Tước đến khuê phòng của nhị thiếu phu nhân, Tiểu Kim Tước vén rèm phòng lên nói:
- Nhị thiếu phu nhân, Tiêu đại phu đến !
Bên trong liá»n nghe giá»ng nhị thiếu phu nhân nói vá»ng ra:
- ừm! Kim Tước, nhanh pha một bình trà ngon, rồi đi xem chén sâm của ta được chưa?
- Dạ! Phu nhân . .
Tiểu Kim Tước khép cá»a phòng lại rồi chạy biến Ä‘i ngay.
Vừa lúc nà y rèm châu lại vén lên, nhị thiếu phu nhân Phùng ái Quân bước ra. Thiếu phụ nà y nét đẹp lạnh lùng mang theo chút sát khÃ, ngưá»i còn cách ba bốn bước đã nghe thấy nước hoa phảng phất ngây ngất.
- Thiếu phu nhân . .
Tiêu Kỳ VÅ© chá»§ động chà o, rồi há»i ngay:
- Không biết thiếu phu nhân trong ngưá»i có gì không khá»e?
- Tiêu đại phu là một danh y, xin cứ bắt mạch thì biết!
Nói rồi xuống bên trưá»ng ká»·, vén nhẹ tay áo chìa ra trước mặt chà ng.
Tiêu Kỳ VÅ© tháºn trá»ng đặt ba ngón tay phải lên cổ tay cô ta. qua má»™t lúc rút tay lại.
- Thế nà o, Tiêu đại phu?
Tiêu Kỳ Vũ lãnh đạm đáp:
- Thiếu phu nhân chừng như không hỠbệnh hoạn gì?
Phùng ái Quân nói:
- Thế nhưng. . thế nhưng trong ngưá»i tôi hiện tại . .
Tiêu đại phu bắt mạch không nháºn ra sao? . . Nguyệt kỳ . . không thông!
Tiêu Kỳ Vũ nghiêm túc nói:
- Thiếu phu nhân nói đùa. .
- Tiêu đại phu vì sao lại nói câu nà y?
- Thiếu phu nhân, vừa rồi tại hạ xem mạch thấy hai mạch sáu bá»™ hòa hoãn sung mãn, nhất là lưỡng xÃch hoạt thịnh, rõ rà ng khà huyết trong ngưá»i sung mãn, không có mạch Sáp thì là m sao trở trệ được? Sao lại gá»i là không thông?
Nói rồi chà ng định đứng lên cáo từ ngay.
Phùng ái Quân vội cản lại, nói:
- Tiêu đại phu xin chỠmột lát.
- Thiếu phu nhân còn gì căn dặn?
- Tiêu đại phu xin chá»› khách khÃ, đã đến đây thì cứ nói chuyện cho vui ! Tôi là háºu nhân cá»§a ngưá»i trong võ lâm, đại phu tuy không phải là ngưá»i trong võ lâm, nhưng có được bản lÄ©nh y thuáºt cao siêu như thế nà y hẳn cung đã từng hà nh cước đây đó nhiá»u nÆ¡i, gặp qua nhiá»u nhân váºt trong giang hồ . .
- Nà o dám!
- Tiêu đại phu từng nghe nói đến cái tên Phùng đại hiệp Phùng Cá»u bao giá» chưa?
Tiêu Kỳ VÅ© thoáng chút suy nghÄ©, há»i:
- Tên ngưá»i nà y . . có, có nghe nói qua. Phùng đại hiệp chẳng phải hà nh nghá» luyện kim mà thà nh danh sao?
Phùng ái Quân nói:
- Äó là nghá» cÅ©, trước mắt thì hà nh nghỠđúc binh khÃ, hầu như cả bảy mươi tám tiệm bán binh khà khắp mưá»i ba tỉnh nam bắc, tháºm chà cho đến cả trong triá»u đình Ä‘á»u Có binh khà do gia phụ chế ra.
- Ô! Nói thế lệnh tôn buôn bán rất thịnh vượng!
Phùng ái Quân không hỠgiấu giếm nói ngay:
- Chỉ năm ngoái tÃnh toán lại đã kiếm được tám trăm vạn lạng bạc.
- Phùng đại hiệp là cao nhân Ä‘á»i nay, lại có tà i kinh thương, thá»±c đáng khâm phục !
- Thế nhưng gia phụ chỉ có một mình tôi, tương lai tất cả chẳng thuộc vỠtôi . .
Vừa nói cô ta vừa liếc đôi mắt đầy tình tứ nhìn Tiêu Kỳ Vũ, chừng như cố xem phản ứng của chà ng như thế nà o.
"XÃch Bát Vô Tình" Tiêu Kỳ VÅ© chỉ đáp lại bằng ánh mắt vô tình, rồi vá» nhìn lên tưá»ng nói bâng quÆ¡:
- Bức tranh thá»§y mặc nà y hình như là kiệt tác cá»§a Bát Äại . .
- Tuyệt ! Äúng là má»™t đại hà nh gia. đại phu xem tiếp bức đối kia là ai?
Vừa nói cô ta vừa giÆ¡ tay lên che phần chú tên tác giả phÃa dưới, cố tình đố chà ng xem kiến thức thế nà o.
Tiêu Kỳ Vũ nhìn một lúc rồi nói:
- Äây há không phải là bút tÃch cá»§a Tá» Bạch Thạch?
- Äúng là má»™t cao nhân, Tiêu đại phu hẳn phải xuất thân trong gia thế hiển hách?
- Không dám, chỉ là gia phụ Ä‘am mê thú sưu tầm cổ ngoạn, thưá»ng ngà y tại hạ tai nghe mắt thấy nên má»›i biết chút Ãt!
Phùng ái Quân nói:
- Gia phụ cÅ©ng là ngưá»i say mê môn nà y, chỉ có Ä‘iá»u tôi thì lại không thÃch thú lắm. .
Nói đến đó, cô ta chuyển đầu câu chuyện tiếp:
- Tôi và o là m dâu nhà há» La nà y chưa đầy ná»a năm thì phu quân tôi La Tư mất tÃch, nhạc phụ mẫu cả hai Ä‘á»u là ngưá»i rá»™ng lượng, thưá»ng nói khéo vá»›i tôi là nữ nhi không cần phải thá»§ tiết khi phu quân không còn như ngưá»i xưa.
Tiêu Kỳ Vũ im lặng không nói gì.
Phùng ái Quân bá»—ng há»i má»™t câu:
- Không biết Tiêu đại phu đã láºp gia thất chưa?
Cô ta vừa há»i vừa nhìn chà ng bằng ánh mắt lưu lá»™ tình tứ Tiêu Kỳ VÅ© bình tÄ©nh đáp:
- Ngoà i ba mươi thân chưa láºp, danh chưa láºp, há láºp thất ư?
- Ôi dà o . . Tiêu đại phu, vá»›i y thuáºt cao siêu như đại phu, mở và i nhà thuốc ở đô thà nh đại trấn, chỉ cần đại phu chá»§ trì thì lo gì không nổi tiếng thà nh danh?
Tôi là con một, tôi nói gì phụ thân tôi cũng nghe, tôi bảo phụ thân mở một nhà thuốc lớn, chỉ cần một câu thôi Tiêu Kỳ Vũ nén tiếng thở dà i ngao ngán, rồi đứng lên nói:
- Nhị thiếu phu nhân, nếu như không có bệnh gì thì tại hạ xin cáo từ!
Phùng ái Quân đứng lên theo nói:
- Thá»±c ra thì chẳng phải kinh kỳ tôi không thông, không Ä‘iá»u hòa. mà là ra quá nhiá»u, như thế không phải là bệnh sao?
- à , thiếu phu nhân nếu như có hiện tượng đó, sáng mai tại hạ ra phương thuốc, gá»i Tiểu Kim Tước cô nương đến hốt thuốc cho thiếu phu nhân là được . .
Nói rồi chà ng quay ngưá»i bước nhanh ra khá»i khuê phòng cá»§a Phùng ái Quân .
Phùng ái Quân ngưng mắt tiá»…n chân chà ng, chừng như thất vá»ng trong lòng.
Nguyên là từ sau khi La Tư, La Nguyên mất tÃch, phu phụ La trang chá»§ Ä‘au buồn, lại hổ thẹn vá»›i hai nà ng con dâu Ä‘ang độ tuổi xuân phÆ¡i phá»›i, cho nên ông bà quyết định không ép hai nà ng dâu thá»§ tiết sống má»™t Ä‘á»i quả phụ. Vì thế má»›i thưá»ng thầm nhắc nói khéo cho hai nà ng dâu biết, có thể tái giá thà nh thất.
Cho nên hôm nay Phùng ái Quân má»›i mạnh dạn chá»§ động thổ lá»™ vá»›i Tiêu Kỳ VÅ© như thế, nhưng cô ta đã thất vá»ng trước con ngưá»i XÃch Bát Vô Tình.
|

08-09-2008, 11:39 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 27
Tứ Äại Quái Nhân
"XÃch Bát Vô Tình" Tiêu Kỳ VÅ© rá»i khá»i phòng Phùng ái Quân, Ä‘i xuyên qua thông đạo, hốt nhiên nhìn thấy má»™t con chim lá»›n từ gian phòng nhá» bên trái bay vụt ra.
Tiêu Kỳ VÅ© rất tinh mắt, vừa nhìn đã nháºn ra không phải là chim quạ. mà là loà i Cá»u Cung Äiểu.
Cá»u Cung Äiểu là má»™t loà i chim rất giá»i há»c tiếng nói cá»§a ngưá»i, không biết ai nuôi con chim nà y để xổ lồng?
ChÃnh Ä‘ang phân vân, chợt nhìn thấy có bóng ngưá»i Ä‘i ngược lại, Tiêu Kỳ VÅ© định thần nhìn đã nháºn ra ngay là Tiểu Kim Tước, cô ta nhanh nhẹn bước tá»›i nghiêng mình thi lá»… nói :
- Ai dà ! Tiêu đại phu, tiểu nữ đi khắp nơi tìm đại phu không thấy . .
Tiêu Kỳ VÅ© há»i:
- Cô nương tìm tại hạ có chuyện gì?
- Thì chẳng phải có ngưá»i má»i đại phu xem bệnh sao !
- A, lại có ai bệnh thế?
- Tam thiếu phu nhân chúng tôi trong. .
- Tam thiếu phu nhân bệnh gì thế?
Tiểu Kim Tước nói:
- Nghe đâu bị cảm phong hà n.
Tiêu Kỳ VÅ© gáºt đầu nói:
- Thế à ! Nếu như bị cảm phong hà n, tại hạ ra phương thuốc cho cô nương mang đi hốt là được.
- ê, ê không được, tam thiếu phu nhân còn có bệnh khác nữa. .
- Thôi được, cô nương xin dẫn đưá»ng.
Tiểu Kim Tước quay đầu bước đi trước, qua mấy khúc quanh thì đến trước khuê phòng của Tam thiếu phu nhân, hốt nhiên nghe "soạt" một tiếng, một con chim đen lại từ trong phòng bay ra.
Tiêu Kỳ VÅ© trong lòng thoáng động, nhưng không há»i Tiểu Kim Tước ngay.
Lúc nà y Tiểu Kim Tước dừng chân lại, chỉ tay và o trong nhà nói :
- Tiêu đại phu! Äây là phòng cá»§a tam thiếu phu nhân, đại phu tá»± và o Ä‘i ! Tôi phải vá» hầu nhị thiếu phu nhân !
Nói rồi cô ta chạy biến mất ngay, chừng như sợ nấn ná Tiêu Kỳ Vũ sẽ kéo ở lại.
Tiêu Kỳ VÅ© giÆ¡ tay định gõ cá»a. bá»—ng nháºn ra cánh cá»a chỉ khép há», nhẹ nhà ng đẩy cá»a bước và o rồi thuáºn tay khép cá»a lại. Khi chà ng quay ngưá»i lại định bước sâu và o trong thì thấy tam thiếu phu nhân chÃnh Ä‘ang đứng trên hai chiếc ghế đẩy chồng lên nhau, nhón chân vá»›i tay lên sá»a lại cây đèn cắm trên đầu cá»™t nhà Tiêu Kỳ VÅ© nhìn thấy tam thiếu phu nhân cứ tháºn trá»ng nhón chân trên ghế ngỡ là cô ta không biết võ công, chân nhón tay vá»›i, thân hình mảnh khảnh, áo gấm quần hoa. đúng là má»™t mẫu ngưá»i rất xinh đẹp.
- Tam thiếu phu nhân . .
- Tiêu đại phu, để đại phu chá». . thá»±c có lá»—i ! Sắp đến ngà y mừng thá» cá»§a nhạc mẫu . . tôi phải mang mấy chiếc đèn nà y xuống chùi sạch . . suýt nữa thì quên mất!
Cô ta đứng trên hai chiếc ghế mà chừng như vẫn chưa với tới nơi.
Tiêu Kỳ Vũ nói:
- Tam thiếu phu nhân, để tôi giúp phu nhân lấy đèn xuống. .
- Không. . không dám phiá»n đến đại phu . . tôi nghÄ© có thể tá»± lấy xuống được . .
Vừa nói đến đó, có lẽ do cô ta dưới ngưá»i quá mức lại bị phân tâm nên hai chiếc ghế đổ xuống. .
Chỉ nghe "soạt" một tiếng, chiếc quần gấm bị xé rách, dây lưng đút ra rơi xuống.
Cả ngưá»i tam thiếu phu nhân cÅ©ng rÆ¡i theo chồng Vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể thấy ngưá»i ngã xuống mà không cứu, Tiêu Kỳ VÅ© chẳng há» suy nghÄ© gì lướt nhanh ngưá»i tá»›i kịp đỡ tam thiếu phu nhân trên hai tay.
Tam thiếu phu nhân lo sợ quá nhắm mắt hôn mê, chiếc quần gấm bị đút dây lưng tuá»™t đến quá gối để lá»™ xiêm y bên trong và là n da đùi trắng mịn như tuyết nhìn tháºt khêu gợi.
Tiêu Kỳ VÅ© lúc nà y cÅ©ng không biết nên là m thế nà o, cố nén lắm má»›i không để cho tâm mình bị bấn động. Qua má»™t lúc ngá»› ngưá»i, chà ng má»›i nghÄ© đến chuyện nhanh bế cô ta đặt lên giưá»ng, cấp cứu cho cô ta tỉnh lại má»›i được.
Tiêu Kỳ VÅ© có thể nói hà nh cước giang hồ nhiá»u năm, gặp qua nhiá»u phong ba đại lãn, nhưng trong tình cảnh nà y cÅ©ng không khá»i thấy lo lo trong lòng.
Nếu như đúng lúc nà y mà có ngưá»i bước và o thì sẽ giải thÃch thế nà o đây?
Chà ng vá»™i và ng bế thốc tam thiếu phu nhân và o trong phòng ngá»§, khuê phòng thiếu phụ hương thÆ¡m phảng phất, mà u sắc tinh tế, hấp dẫn lạ thưá»ng, thá»±c khiến cho bất cứ ngưá»i đà n ông nà o đặt chân và o cÅ©ng phải ngây ngất.
Tiêu Kỳ VÅ© đặt cô ta lên giưá»ng, Ä‘iá»u đầu tiên chà ng là m là kéo quần cô ta lên.
Nà o ngá», đúng lúc ấy thì tam thiếu phu nhân trở mình, Tiêu Kỳ VÅ© nghÄ© nhanh "Tẩu vi thượng sách," nếu không thì sẽ rÆ¡i và o tình thế khó xá»!
Nhưng khi chà ng vừa bước chân được mấy bước thì nghe tiếng tam thiếu phu nhân gá»i :
- Tiêu đại phu . .
Tiêu Kỳ Vũ dừng chân nói:
- Thiếu phu nhân không sao . .
- Tiêu đại phu . . tiểu nữ thực có lỗi . .
- Thiếu phu nhân bất tất như thế. . vừa rồi chỉ vì quá hốt hoảng mà sinh ra thế, chẳng lẽ thiếu phu nhân không biết võ công?
- A! Thực đáng thẹn, trong La gia trang nà y, chỉ có một mình tiểu nữ là không biết võ công.
- Äiá»u nà y có gì lạ! Má»™t vị phu nhân không biết võ công, thì trong tình huống vừa rồi xảy ra như thế là chuyện bình thưá»ng, không nên tá»± trách là m gì !
- Tiêu đại phu . .
Tam thiếu phu nhân ngồi dáºy, thắt lại dây lưng quần, sá»a lại mái tóc, nói:
- Äại phu không thấy tiểu nữ có phần lá»™ liá»…u . .
- Không, thiếu phu nhân, đây chỉ là bất ngá», xin chá»› để ý là m gì. à . . không biết thiếu phu nhân trong ngưá»i có bệnh thế nà o?
- Có lẽ bị nhiễm phong hà n, đại phu bắt mạch xem sao?
- Vâng. .
Cô ta bước ra ngồi xuống ghế, giÆ¡ cánh tay trắng ngá»c đặt lên bà n, Tiêu Kỳ VÅ© ngồi bên cạnh bắt mạch cẩn tháºn, qua má»™t lúc nói :
- Thiếu phu nhân đúng là bị cảm phong hà n, tại hạ chỉ cần ra phương "Ma Hoà ng Thang" phát hãn là hà n khà tự lui, bệnh tình là nh hẳn !
Tam thiếu phu nhân nghe thế liá»n Ä‘i lấy giấy bút ra.
lại tự tay mà i mực cho chà ng.
Tiêu Kỳ Vũ kê xong toa thuốc cho tam thiếu phu nhân rồi đứng lên cáo từ ngay.
Tiêu Kỳ Vũ tuy không nghĩ tam thiếu phu nhân lộ liễu, nhưng chuyện đêm nay sao lại khéo đến thế?
Nên nói trở lại chuyện nà y, tam thiếu phu nhân nếu như là ngưá»i không biết võ công, thì cÅ©ng không thể tá»± mình váºn công để bút đút dây lưng quần bằng gấm được Nếu như vá»›i má»™t ngưá»i biết võ công thì không cần nói.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong trưá»ng hợp nay cÅ©ng không loại trừ khả năng cô ta đã chuẩn bị từ trước, thay bằng má»™t sợi dây lưng quần nhá» hÆ¡n, chỉ cần dùng lá»±c nhẹ hÃt sâu căng tiểu phúc ra cÅ©ng đủ là m đút dây. Nhưng, chÃnh khi Tiêu Kỳ VÅ© kéo quần cô ta lên, chà ng nhìn rõ dây thắt lưng loại lá»›n, tuyệt không thể là má»™t ngưá»i không có võ công là m được!
Tiêu Kỳ Vũ trở vỠkhông lâu thì nghe bên ngoà i có tiếng bước chân, rồi tiếng nói chuyện của "Xà Bì" Vĩ Thất:
- Lão Ngô, ngươi chá»› nói báºy. Quạ đêm là m sao lại có thể bay và o trong phòng Tiểu Kim Tước được chứ ?
Giá»ng ngô Khải vang lên nói:
- Mẹ Æ¡i! Ta lừa ngưá»i là m gì chứ ? Ta rõ rà ng nhìn thấy má»™t con quạ Ä‘en, nhưng có Ä‘iá»u má» nó mà u đỠ. .
- Hắc! Ta nói ngươi nói báºy mà ngươi chẳng chịu nghe, quạ nà o lại có má» mà u đỠchứ ?
- Thôi ! Ngươi không tin thì thôi !
Ngô Khải giá»ng tá» ra bá»±c dá»c, nói tiếp :
- Ta chẳng phải là chưa từng nhìn thấy mặt quạ. Lão VÄ© ạ. ta biết ngươi để mắt đến Tiểu Kim Tước, Ä‘iá»u nà y vốn cÅ©ng không có gì để nói, nhưng là bằng hữu lâu năm ta má»›i có lá»i khuyên ngươi nên cẩn tháºn. Nói ngươi biết, nha đầu đó mắt má»c trên trán, chỉ nhìn lên chẳng khi nà o chịu nhìn xuống đâu mà mÆ¡!
Hai ngưá»i vừa nói chuyện vừa Ä‘i xa dần.
Tiêu Kỳ VÅ© nghÄ© vừa rồi đúng là có con chim Cá»u Cung Ä‘iểu từ phòng Tiểu Kim Tước bay ra. nhưng cÅ©ng bay ra từ phòng cá»§a tam thiếu phu nhân, chuyện nà y như thế nà o?
Nếu như trong La gia trang có ngưá»i nuôi Cá»u Cung Ä‘iểu thì bá»n VÄ©, Ngô hai ngưá»i tất phải đã biết.
Nhưng hiện tại chà ng không quan tâm gì lắm đến chuyện nà y, mà chuyện chà ng quan tâm nhất là xác định xem Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng có đúng Ä‘ang ở trong La gia trang nà y hay không?
Gian phòng cá»§a Tiêu Kỳ VÅ© đã hai lần bị lục soát, má»™t lần chÃnh là cá»§a La Tương và Tôn Tư ChÃ, bá»n há» hai ngưá»i vì sá»± an ninh cá»§a La gia trang, không thể bá» qua chuyện cái đấu bay kia. nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thì chỉ có Tiêu Kỳ VÅ© là đáng nghi.
Nhưng còn má»™t lần nữa là ai? ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng phải là ngưá»i trong La gia trang, ngoà i Tiểu Kim Tước ra thì có thể còn nghi ngá» ngưá»i nà o được?
ChÃnh lúc nà y ở má»™t nÆ¡i khác, La Tương và Tôn Tư Chà đang nói chuyện to nhá» vá»›i nhau. Tôn Tư Chà nói:
- Äại thiếu gia. tuy không tìm thấy Ä‘iá»u gì khả nghi, nhưng tôi vẫn cho rằng Tiêu đại phu là ngưá»i có lai lịch rất lá»›n!
La Tương gáºt đầu nói:
- Ta cÅ©ng nghÄ© như thế, gia mẫu đã nói dù không lần ra được lai lịch ngưá»i nà y, nhưng nhất định ngưá»i nà y phải là má»™t đại cao thá»§ !
Tôn Tư Chà như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì reo lên :
- Tiêu đại phu nếu như là một tay đại cao thủ trong giang hồ, thì nhất định lão gia phải biết !
- Äúng!
La Tương vỗ tay mạnh lên trán mình, vui mừng reo lên:
- Vì sao ta không nghÄ© ra nhỉ? Äúng, đúng. . chÃnh gia phụ bảo ta gần đây nếu như thấy có vị đại phu nà o hữu thá»±c vô danh thì má»i vá» trang lưu dụng!
Tôn Tư Chà gợi ý:
- Äại thiếu gia. đã thế vì sao chúng ta không đến há»i thẳng lão gia?
La Tương mặt chùng xuống, chắp tay sau lưng đi tới đi lui suy nghĩ rồi nói:
- Trong biệt viện cá»§a gia phụ không cho phép ngưá»i nà o đặt chân và o khi chưa được lệnh, ngưá»i lại rất Ãt ra khá»i tứ viện, có lẽ ta phải Ä‘Ãch thân Ä‘i má»›i được !
- Äúng, đúng. . tôi sẽ ở đây chỠđại thiếu gia trở lại.
La Tương gáºt đầu, rồi rá»i phòng Ä‘i nhanh đến hướng tứ viện.
Cá»a tứ viện khóa kÃn, khung cảnh im ắng lạ thưá»ng, hoà n toà n khác vá»›i các dãy viện lâu bên ngoà i.
La Tương ngà y thưá»ng cÅ©ng rất Ãt khi đến thăm há»i, truy nguyên nhân thì có thể nói ảnh hưởng bởi La lão phu nhân.
ChÃnh vì La lão phu nhân cho rằng há»a hoạn năm xưa trong phòng bà ta là do La lão trang chá»§ gây ra.
chÃnh vì thế mà những ngưá»i con cÅ©ng nảy sinh ác cảm vá»›i cha trước hà nh động nà y.
Bấy giá» La Tương đến trước cá»a tứ viện, giÆ¡ tay lên gõ hai cái và o viện môn.
- Ai?
Bên trong láºp tức có giá»ng ngưá»i Ä‘anh lạnh há»i vá»ng ra.
La Tương vừa nghe giá»ng ngưá»i nà y đã thấy chấn động trong lòng, nếu không phải là giá»ng cá»§a "Phong Quải" Cáp Äạt thì là ai?
Lão già nà y chÃnh là tay chân thân cáºn trung tÃn nhất cá»§a La Kiện Hà nh, ngà y đêm giữ cá»a không rá»i ná»a bước.
La Tương giữ giá»ng bình tÄ©nh nói :
- Cáp đại thúc, tôi là La Tương. .
Cáp Äạt vẫn giá»ng lạnh lùng há»i:
- Äại thiếu gia ăn cÆ¡m tối rồi chứ ?
- ăn rồi, thế đại thúc?
- Vừa ăn xong. Äại thiếu gia. đêm nay trăng tháºt đẹp, không tròn lắm cÅ©ng không khuyết lắm!
- Vâng... vâng... đại thúc...
Cáp Äạt chừng như không để cho La Tương kịp há»i han gì, liá»n nói ngay:
- Äại thiếu gia. chỉ có Ä‘iá»u trăng má» mà có gió, ngà y mai chắc gió lá»›n lắm đây . .
- Vâng, đại thúc . .
- Gió lá»›n! Không bằng đổ mưa. cứ nhìn bên ngoà i ruá»™ng Ä‘á»u khô nút nẻ. .
- Vâng, đại thúc! Tôi phiá»n đến đại thúc. .
La Tương thấy Cáp Äạt cứ nói loanh quanh trong lòng thấy hÆ¡i bá»±c tức, định há»i cha mình.
Nhưng, hắn chưa há»i hết câu thì Cáp Äạt lại đã cắt ngang nói ngay:
- Äại thiếu gia. lão gia hôm nay trong ngưá»i không được khá»e, ngá»§ từ sá»›m rồi !
- Æ¡!
La Tương không ngá» lão già nà y ma mãnh đến thế, nói loanh quanh rốt cục là ngăn cản không cho mình và o gặp phụ thân. Nhưng hắn cÅ©ng biết, lão ta đã nói không rồi thì bất cứ ai cÅ©ng đừng hòng gặp được mặt lão gia. nghÄ© thế hắn đà nh quay gót trở vá».
La Tương Ä‘i chưa lâu, Cáp Äạt đứng bên ngoà i cá»a sổ nói vá»ng và o vá»›i chá»§ nhân :
- Lão gia. chẳng phải ngưá»i ngoà i, là đại thiếu gia.
Bên trong má»™t giá»ng ngưá»i trầm trầm nói vá»ng ra:
- Cáp Äạt, hiện giá» ai cÅ©ng không thể gặp.
- Lão nô hiểu!
- Hình như có ngưá»i đến nữa. .
Nói rồi im bặt.
Cáp Äạt quay đầu lại thì quả nhiên nhìn thấy trước mặt xuất hiện má»™t ngưá»i, ngưá»i nà y ôm quyá»n thi lá»… nói:
- Cát đại hiệp, thứ cho tại hạ mạo muá»™i ná»a đêm đến đây quấy rầy . .
Cát Äạt trong lòng phát ná»™, quát:
- Ngươi là ai? Sao lại dám nhảy vượt tưá»ng và o đây Tiếng cuối cùng vừa dút thì thân hình nhanh như chá»›p bổ tá»›i, tay vung chảo bằng má»™t thế Cầm Nã Thá»§ chá»™p thẳng và o ngưá»i đối phương.
Ngưá»i kia vá»™i và ng lách ngưá»i né tránh, thân hình lảo đảo chút nữa muốn ngã. nhưng thoát qua được má»™t chảo cá»§a Cáp Äạt, lại ôm quyá»n nói:
- Cát đại hiệp, chẳng phải là ngưá»i ngoà i . .
- Không phải là ngưá»i ngoà i ư? Thế ngươi là ngưá»i nà o?
- Tại hạ há» Tiêu, chÃnh là đại phu vừa má»›i đến trong La gia trang. .
Cáp Äạt thốt lên:
- Ô! Thì ra ngươi là Tiêu đại phu, tháºt thất kÃnh!
Xin há»i Tiêu đại phu Ä‘ang đêm nhảy tưá»ng và o đây là m gì?
Tiêu Kỳ VÅ© nhún vai cưá»i khổ, chỉ tay và o hai cánh cá»a viện môn Ä‘ang khép há» nói :
- Cát đại hiệp, tại hạ rõ rà ng Ä‘i và o bằng cánh cá»a nà y, sao lại bảo tại hạ vượt tưá»ng và o, như thế không thấy quá đáng. .
- Sao?
Cáp Äạt nghe má»™t câu nà y không khá»i kinh ngạc, nhưng cãi lại ngay:
- Tiêu đại phu, ngươi nằm mÆ¡ đó chăng? Hai cánh cá»a nà y luôn đóng, ngoại trừ ngưá»i mang cÆ¡m nước đến thì má»›i mở ra thôi.
- Cát đại hiệp, chúng ta hà tất phải mất thá»i gian tranh luáºn chuyện vô vị nà y. Lão trang chá»§ đâu có trong nhà chứ ?
Cáp Äạt dằn giá»ng đáp:
- Lão gia ngủ rồi, không tiếp khách !
- Tại hạ nghÄ© ngưá»i khác thì không gặp, nhưng tại hạ thì ngoại lệ. .
Nói rồi, Tiêu Kỳ Vũ cất chân bước thẳng và o nhà .
Cáp Äạt tức giáºn giÆ¡ tay ngăn cản, chân xoải ra ngoà i nhưng không cản được chà ng.
Cáp Äạt phát giáºn thét lá»›n:
- Mẹ kiếp! Ta chẳng tin ngươi nhanh như trạch được!
Miệng nói, tay lại vung ra má»™t chảo nữa chá»™p và o áo Tiêu Kỳ VÅ©, thoạt nhìn rõ rà ng đã chá»™p trúng và o áo đối phương, thế mà khi tay đến nÆ¡i thì lại nháºn ra chá»™p và o chiếc rèm cá»a. Nếu như không buông tay ra thì cả chiếc rèm cá»a nhất định rÆ¡i bay mất.
Äến khi Cáp Äạt định thần nhìn lại thì đã thấy Tiêu Kỳ VÅ© lá»t và o bên trong mất rồi.
Tiêu Kỳ VÅ© chỉ bằng và o thân pháp tránh qua hai chiêu Cầm Nã Thá»§ cá»§a Cáp Äạt, và o đến trong phòng nhìn thấy trên giưá»ng má»™t ngưá»i nằm quay mặt và o tưá»ng, chà ng cưá»i lá»›n nói:
- Thẩm Giang Lăng đại hiệp !
Ngưá»i trên giưá»ng nằm im bất động, không có phản ứng gì Tiêu Kỳ VÅ© lại nói tiếp:
- Thẩm đại hiệp, tại hạ là XÃch Bát Vô Tình đến theo lá»i giao ước trong thư, không đúng thế hay sao?
Ngưá»i trên giưá»ng bất cưá»i má»™t tiếng, má»›i cất tiếng Ä‘á»c lên:
- Hoà ng hôn đai quần cởi, tịch mịch Oâ thước bay, đêm đông mơ xuân mộng, quả phụ tiếc xuân xanh . .
- Thẩm Giang Lăng, ngươi thá»±c chẳng có chút lương tâm. Tại hạ vì phu phụ các ngưá»i mà nghìn dặm dấn bước, ấy cÅ©ng chỉ là nhất thá»i khởi lòng nhân. Äà nh phải gác qua chuyện cá»§a mình, khiến cho chúng ta hai ngưá»i chia cắt, chút nữa thì xảy ra nhân mạng. .
Ngưá»i trên giưá»ng lúc nà y má»›i vùng ngồi dáºy, quả nhiên chÃnh là "Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng, ông ta vá»™i ôm quyá»n xá dà i nói:
- Luáºn trước Ä‘iá»u ngưá»i ta chưa luáºn má»›i là kỳ thư, nói ra những lá»i vợ con không nói được má»›i là thân hữu. Kẻ má»n há không được kết thân bằng máºt hữu vá»›i các hạ hay sao?
Tiêu Kỳ VÅ© nghe thế má»›i hạ giá»ng lại, nhẹ nhà ng há»i:
- Thực ra chuyện nà y là thế nà o chứ ?
Thẩm Giang Lăng nói :
- Nói ra thì dà i, nhưng cÅ©ng thá»±c đáng thẹn vá»›i Tiêu huynh. Äây vốn chỉ là chuyện riêng trong bổn môn, nhưng lại muốn kéo huynh và o đây, nói Ä‘i nói lại mục Ä‘Ãch cÅ©ng chỉ là muốn nhỠđến thân thá»§ siêu phà m cá»§a huynh để chống lại vá»›i kẻ địch hung mãnh mà thôi !
Lúc nà y Cáp Äạt cÅ©ng đã theo và o trong phòng, thấy hai ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau như đã quen biết từ trước, lão má»›i thôi không nổi giáºn nữa. đứng má»™t bên chá» lệnh.
Thẩm Giang Lăng quay nhìn lão ta nói :
- Cáp Äạt, nhanh pha trà má»i Tiêu đại hiệp !
- Có ngay!
"Phong Quải" Cáp Äạt tuy là ngưá»i thô thiển, nhưng lại rất trung thà nh vá»›i chá»§. Lão ta đối vá»›i sư đệ cá»§a chá»§ nhân cÅ©ng tá» ra cung kÃnh, mà giỠđối vá»›i bằng hữu cá»§a chá»§ nhân cÅ©ng thế. Nghe lệnh láºp tức và o trong pha trà bưng ra. rồi má»›i quay gót thoát lùi.
Thẩm Giang Lăng chỠTiêu Kỳ Vũ nhấp xong một ngụm trà mới lên tiếng tiếp câu chuyện đang bỠdở:
- Tiêu đại hiệp, trước tiên ta thay mặt cho mẹ con Tá» Yến và cả bản thân ta có lá»i cảm tạ ân đức cá»§a đại hiệp!
Tiêu Kỳ Vũ lắc đầu nói:
- Bất tất khách khÃ, Ä‘iá»u mà lúc nà y tại hạ cần biết nhất là La gia trang thá»±c ra có nguy hiểm gì? Vì sao nhất định phải kéo Thẩm huynh đến đây? HÆ¡n nữa còn muốn lôi kéo cả Tiêu má»— và o chuyện nà y?
Thẩm Giang Lăng thở dà i một hơi nặng nỠnói :
- Thẩm má»— vừa rồi đã nói, đây là chuyện riêng tư cá»§a bổn môn. Trang chá»§ La Kiện Hà nh chÃnh là đại sư huynh bổn môn, tại hạ thứ nhì, Chú Kiếm Danh Thá»§ Phùng Cá»u là thứ ba. "Mai Hoa Tam Lá»™ng" Bùi Phương là nhá» nhất. Ta nghÄ© vá» chuyện nà y thì có lẽ ngươi cÅ©ng đã nghe La Tương và Tôn Tư Chà nói rồi !
Tiêu Kỳ VÅ© gáºt đầu nói:
- Không sai, bá»n há» chỉ nói đến chuyện khúc mắc giữa sư huynh đệ là vì "tình", đại sư huynh và tiểu muá»™i cÅ©ng vì thế mà trở mặt thà nh thù, thế như thá»§y há»a bất dung. Rồi đến cả chuyện phu phụ La Kiện Hà nh chỉ vì tai nạn há»a hoạn khiến cho La lão phu nhân mù mắt mà nảy sinh ra hiểu nhầm trầm trá»ng !
Thẩm Giang Lăng nói :
- Äúng! Äúng là có chuyện nà y, thế nhưng vá» chuyện mất tÃch cá»§a La lão nhị và La lão tam, ta nghÄ© là đã chết trong tay Bùi Phương. Vá»›i ngưá»i ngoà i nhìn và o thì thá»±c quá đáng, chuyện do Ä‘á»i trước vì sao lại di há»a đến Ä‘á»i sau chứ ? Äã thế, truyá»n ngôn trong giang hồ lại cho rằng song thân cá»§a Bùi Phương lại bị sát thá»§ bởi tay tệ sư huynh La Kiện Hà nh ! Ai . . đương nhiên đây cÅ©ng chỉ má»›i là lá»i đồn đãi, hư thá»±c thế nà o cần phải chứng thá»±c!
Tiêu Kỳ VÅ© nghe mấy câu nà y không khá»i thấy lạnh ngưá»i, chà ng chẳng ngá» giữa sư huynh muá»™i những ngưá»i nà y lại có thể nảy sinh ra háºn thù ghê gá»›m như váºy.
- Nói thế ân ân oán oán cứ mãi theo nhau biết khi nà o mới dút? Thẩm huynh vì sao không khuyên La trang chủ một tiếng?
- Ta đương nhiên là có khuyên nhá»§, nhưng đại sư huynh ta nói đối phương đã đổ há»a lên đầu ông ta.
muốn là m cỠcả La gia trang nà y, không thể khoanh tay ngồi chỠchết được. Song phương thế như cung giương kiếm tuốt, chẳng khi nà o ai lại chịu yếu kém!
Tiêu Kỳ Vũ thở hắt ra một hơi nói:
- Sao có thể trầm trá»ng đến nước nà y chứ ? Huynh đệ muá»™i đồng môn, dù không nhìn mặt nhau nữa thì cÅ©ng nhìn mặt sư phụ má»™t chút má»›i đúng chứ ?
-Aị..! Giasưquytiêntừlâurồị..
- Thế lão tam Phùng Cá»u có thái độ thế nà o trước chuyện nà y?
- Lão tam à ? Hắn nói cÅ©ng đã từng khuyên can đại sư huynh, nhưng chẳng Ãch gì. Huống gì ngưá»i nà y chỉ thÃch đúc binh khà và là m kinh doanh, hÆ¡n má»™t trăm tiệm binh khà khắp mưá»i ba tỉnh bắc nam Ä‘á»u có bán binh khà cá»§a hắn, cho nên hắn cÅ©ng chẳng có nhiá»u thá»i gian để tâm đến chuyện nà y.
Tiêu Kỳ VÅ© trầm ngâm như đã hiểu ra Ãt nhiá»u vấn Ä‘á», rồi bá»—ng ngước mắt nhìn quanh há»i :
- La lão trang chủ đâu không thấy?
- Äi tìm sư muá»™i Bùi Phương rồi !
Thẩm Giang Lăng đáp, chép miệng nói tiếp :
- Äại sư huynh nói cần phải gặp thẳng mặt Bùi Phương nói chuyện cho ra lẽ, quan hệ giữa song phương vì sao lại tệ hại đến thế nà y?
- Thế nhưng hồi đêm có ngưá»i thâm nháºp gióng trống là m loạn, khiến cho mấy mươi tay tráng Ä‘inh phát cuồng đánh nhau, bị thương chẳng Ãt. Theo như phán Ä‘oán nếu như chẳng phải Ä‘Ãch thân Bùi Phương đến thì hoặc là đại đồ đệ bà ta "Ngá»c Äá»›i Phiêu Hương" Lãnh Ngạo Cúc, hoặc là nhị đệ tá» Tư Mã Khâm.
- Thá»±c ra những ngưá»i nà y chỉ là thứ yếu, nghe nói Bùi Phương đã má»i nhiá»u tay cao thá»§ trợ giúp, định gây ra má»™t trưá»ng sóng gió.
Tiêu Kỳ VÅ© "à " lên má»™t tiếng, gáºt đầu há»i:
- Không biết những nhân váºt nà o trong giang hồ?
- Lão đệ ngươi kiến thức uyên bác, nhất định biết tứ đại quái kiệt "Khổ Cam Toan Lạt" thà nh danh năm xưa trong võ lâm hắc đạo? CÅ©ng chÃnh là bốn quái váºt "Äông Khổ, Tây Cam, Nam Toan, Bắc Lạt." Tiêu Kỳ VÅ© gáºt đầu đáp:
- Bốn nhân váºt nà y đương nhiên tôi đã nghe qua.
Äông Khổ chÃnh là Äông Hải Khổ Hạnh" Thương Khô Trúc, "Tây Cam " thì chÃnh là chỉ "Mai Hoa Tam Lá»™ng" Bùi Phương, vì ngưá»i nà y thưá»ng dùng mỹ sắc máºt ngá»t để thắng ngưá»i. "Nam Toan" là chỉ "Thánh Thá»§ Thư Sinh" Cồ Vô Sư. "Bắc Lạt" chÃnh là "Vô Song Äao" Dư Háºn Thiên. Äúng thế chứ ?
- Không sai! Tiêu lão đệ, ná»™i chỉ má»™t mình "Mai Hoa Tam Lá»™ng" Bùi Phương thì cÅ©ng đủ cho đại sư huynh ta đối phó vất vả rồi ! Nghe nói gia sư năm xưa sá»§ng ái vị đệ tá» nhá» nhất nà y cho nên truyá»n hết tinh hoa máºt há»c, đại sư huynh từng nói kể cả ông ta. thì trong bổn môn không có ai là đối thá»§ cá»§a Bùi Phương. .
Tiêu Kỳ VÅ© im lặng không nói gì, chà ng không thể nà o hình dung ra được "Mai Hoa Tam Lá»™ng" Bùi Phương võ công cao thâm như thế nà o, đồng thá»i chà ng cÅ©ng không thể nà o hiểu nổi sư huynh muá»™i bá»n há» lại thù háºn tệ đến mức nà y!
|

08-09-2008, 11:39 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 28
La Trang Äại Loạn
Tiêu Kỳ VÅ© tuy có nghe nói đến bốn nhân váºt thà nh danh giang hồ nà y "Äông Khổ, Tây Cam, Nam Toan, Bắc Lạt," song chưa từng gặp qua ngưá»i nà o.
Bấy giá» hai ngưá»i rÆ¡i và o im lặng, qua má»™t lúc Tiêu Kỳ VÅ© má»›i lên tiếng há»i:
- Thẩm huynh, La trang chủ đi lâu chưa?
- Chừng ná»a tháng!
- Bao lâu mới v�
- Äại sư huynh nói Ä‘i lâu lắm cÅ©ng không quá má»™t tháng Nếu như hai tháng chưa thấy vá» tất là đã gặp nguy hiểm, có lẽ vÄ©nh viá»…n không trở vá» nữa!
- Ông ta gá»i Thẩm huynh vỠđây là m gì? Nếu như ngưá»i trong La gia trang xá»™c và o đây gặp huynh, huynh có còn giả mạo La trang chá»§ được nữa không?
- Giả được ngà y nà o hay ngà y đó. Äại sư huynh muốn tại hạ đến đây thá»±c chất cÅ©ng chỉ miá»…n cưỡng mà thôi, nếu như địch nhân đến xâm phạm, thì bằng Và o hư danh "Khoái Äao" nà y cÅ©ng chống cá»± được đôi chút. Cho nên lão đại La Tương đến cầu kiến, bị Cáp Äạt cá»± tuyệt!
Tiêu Kỳ VÅ© gáºt đầu trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i :
- Thẩm đại hiệp, vừa rồi huynh Ä‘á»c những câu thÆ¡ kia là có ý gì?
- Tiêu lão đệ, tại hạ mượn mấy câu "Hoà ng hôn Ä‘ai quần cởi, tịch mịch Oâ thước bay" để nói cảnh ở đây, tuy ở đây không có chim Oâ thước, nhưng cÅ©ng có cá»u cung Ä‘iểu . .
Tiêu kỳ vÅ© lặng ngưá»i, nói:
- Thẩm huynh chừng như đã nhìn thấy hết . .
Thẩm Giang Lăng gáºt đầu nói:
- Tại hạ ẩn thân trong La gia trang, tuy không ra mặt xá» trà bất cứ má»™t chuyện gì, thế nhưng lại ngầm theo dõi má»i chuyện khắp trong trang viện. Ai . . ai bảo Khoái Äao ta lại đến đây thế thân cho La đại sư huynh !
Tiêu Kỳ vũ chau mà y nói:
- Thẩm huynh, nữ nhân tuổi còn thanh xuân mà đã Chịu cảnh góa bụa. thá»±c khiến ngưá»i ta không khá»i cảm thông, lẽ nà o cừ được !
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vừa rồi tại hạ chỉ nói đùa đó thôi.
Thẩm má»— lẽ nà o không hiểu được nhân tình Ä‘i phá đám? Äừng nói là tam thiếu phu nhân vô tình, mà dù cho cố ý chăng nữa. .
Tiêu Kỳ Vũ xua tay nói:
- Không, không! Cô ta không biết võ công, tuyệt đối không thể cố ý. Nhưng. . chuyện nà y nên chấm dút ngang đây, xin chá»› nhắc đến nữa. Còn vá» chuyện con chim Cá»u cung Ä‘iểu kia. Thẩm huynh có biết ngưá»i nà o nuôi nó hay không?
- Không biết, trong La gia trang chừng như không có nuôi chim. Có má»™t lần nhị thiếu phu nhân nuôi má»™t con Há»a mi, nhưng La lão gia không đồng ý, ông ta nói Ä‘em chim nhốt trong chiếc lồng sắt là chuyện vô nhân đạo Nhị thiếu phu nhân nói, cô ta sẽ là m cho nó má»™t chiếc lồng chim lá»›n để cho Há»a mi có thể bay tá»›i bay lui trong đó má»™t cách thoải mái. Ngươi thá» nghÄ© xem La lão gia đáp lại thế nà o?
- Tại hạ là m sao đoán được?
Thẩm Giang Lăng cưá»i nói:
- Ông ta nói, La gia trang nà y đủ lớn chưa. có thể tự do như bên ngoà i hay không?
"A" Tiêu Kỳ VÅ© thốt lên má»™t tiếng đầy ngạc nhiên, gáºt đầu nói:
- Má»™t câu thâm thúy! Äúng là má»™t vị nhạc phụ thấu hiểu nhân tình, lại rá»™ng lượng!
Tiêu Kỳ VÅ© nghÄ© lại, đúng là nhị thiếu phu nhân hôm qua nói vá»›i chà ng Ä‘iá»u nà y, La lão trang chá»§ và cả lão phu nhân Ä‘á»u từng nói khéo, thị ý cho hai nà ng dâu góa Ä‘ang còn tuổi thanh xuân không cần phải thá»§ tiết thá» chồng.
- Thẩm huynh, nói đến chuyện ngưá»i thế huynh có còn nhá»› đến hai mẹ con Ä‘ang ngà y đêm mong má»i chá» huynh đến thắt ruá»™t hay không?
Thẩm Giang Lăng nghe Tiêu Kỳ VÅ© nhắc đến chuyện nà y thì nét mặt sa sầm, gáºt đầu nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nhá»›, tại hạ khi nà o lại quên . .
- Ngưá»i xưa thưá»ng nói:
"Vợ đẹp không bằng vợ hiá»n, tiá»n nhiá»u không bằng nhà yên." Thẩm huynh có được má»™t vị hiá»n thê như thế, mà lại nhẫn tâm bá» Ä‘i lang bạt, tuy nói là lôi kéo hết kẻ thù và o mình, nhưng liệu như thế có đúng hay không chứ ?
Thẩm Giang Lăng chau mà y há»i:
- Nói váºy là thế nà o?
- Cho dù Thẩm huynh lôi kéo kẻ thù lánh xa thê tá», nhưng thê tá» là m sao biết được? Nhưng huynh từng nghÄ© đến xem thê tá» cá»§a mình sống qua những ngà y tháng chỠđợi dà i đăng đẳng như thế nà o chưa?
- Tiêu lão đệ, ta nghĩ năm xưa nếu như TỠYến lấy ngươi thì thực là hạnh phúc !
- Thẩm huynh, sao lại nói ra câu nà y?
- Tiêu lão đệ, xin chá»› nên hiểu lầm. Thẩm má»— nói câu nà y từ thâm tâm, bất luáºn là nhân phẩm hay võ công Thẩm má»— Ä‘á»u không bằng Tiêu lão đệ, đến như chữ "tình" thì cÅ©ng không kiên định thá»§y chung như ngươi !
- Nhầm rồi ! Thẩm huynh, huynh chia tay vợ con rá»i xa gia đình, cố kéo kẻ thù Ä‘i nÆ¡i khác, nén ná»—i Ä‘au trong lòng để chia ly, vì an toà n cá»§a thê tá» mà hy sinh, đó má»›i chÃnh là kiên định chân tình. Chỉ có Ä‘iá»u cách ấy tại hạ không tán đồng.
- Chẳng lẽ chuyện ta lôi kéo kẻ thù đi nơi khác để cho mẹ con TỠYến sống những tháng ngà y bình an là sai hay sao?
- Thẩm huynh cho rằng bá»n há» thá»±c sá»± bình an hay sao? Bá»n há» tuy cuá»™c sống hà ng ngà y bình yên, nhưng trong lòng thì vÄ©nh viá»…n không có má»™t giây phút nà o bình yên được!
Thẩm Giang Lăng nhún vai nói :
- Chuyện nà y cÅ©ng giống như chuyện lão đệ ngươi vá»›i Tư Mã Hoà n Thúy ngà y đêm mong chá» bên bá» Ly Giang, chúng ta Ä‘á»u vì chuyện ngưá»i khác mà đà nh để cho má»™t nữ nhân Ä‘au buồn chỠđợi . .
- Tháºt xin lá»—i ! Thẩm huynh, tại hạ không giống như huynh, tại hạ không há» cho mình là đúng khi bá» Ä‘i, để cho cô ấy phải chịu buồn khổ đợi chá». .
Thẩm Giang Lăng thở dà i nói :
- Kẻ đa tình trong sinh tỠkhông thay lòng đổi dạ.
kẻ thÃch dá»c mưa nắng chẳng rá»i sách! Tiêu lão đệ, sá»± kiên tâm cá»§a ngươi thá»±c khiến cho ta bá»™i phục, có Ä‘iá»u ta cần nhắc nhở ngươi, trong thá»i gian còn ở La gia trang nà y, số đà o hoa cá»§a ngươi chẳng phải dừng lại ngang đây . .
Bá»n há» nói chuyện vá»›i nhau đến đó, đột nhiên nghe bên ngoà i có tiếng ngưá»i la thét quát tháo vá»ng và o - Lại đến nữa rồi!
Tiêu Kỳ Vũ đứng lên nói nhanh:
- Tại hạ ra xem thế nà o !
Lại nói, lúc nà y Há»™ viện là Lương Anh vừa má»›i Ä‘i tuần quanh má»™t vòng, ra khá»i thông đạo chợt nháºn ra trước mặt ngưá»i có ngưá»i chắn đưá»ng, ngưá»i nà y thân váºn hắc bà o, đầu trùm túi vải hoa. chung quy không nháºn ra đối phương diện mạo như thế nà o. Lương Anh quát há»i:
- Ai?
Hắc y nhân không đáp, lạnh giá»ng há»i lại:
- Có phải trong La phủ vừa có một vị đại phu hỠTiêu và o ở không?
Lương Anh tức giáºn Ä‘anh giá»ng há»i:
- Ngươi là ngưá»i nà o?
- Không phải há»i lôi thôi, ta há»i ngươi có hay không?
- Có thì sao? Không có thì sao?
Hắc y nhân ánh mắt quắc lên gằn giá»ng:
- Ngươi còn lải nhải thì chá»› trách ta không khách khÃ!
Lương Anh chẳng chịu kém, "Hù " má»™t tiếng lạnh giá»ng nói:
- Ngươi vốn đã chẳng biết khách khà là gì, nhanh báo tÃnh danh ra rồi chịu trói !
- Xéo!
Miệng thét ra má»™t tiếng, thân hình lướt nhanh tá»›i, tay tráo chá»™p thẳng và o ngá»±c áo Lương Anh. Nhưng Lương Anh đã đỠphòng, thấy động liá»n né ngưá»i tránh, nhưng vẫn cháºm.
"Bốp" má»™t tiếng, tay tráo đối phương chá»™p trúng và o vai, song Lương Anh vẫn vùng ra được, vá»™i thoái ngưá»i lại sau hai bước. Hắn nghÄ© không biết đối phương là kẻ nà o mà lại ra tay bá đạo như thế, quay ngưá»i vừa chạy vừa la lá»›n:
- Có gian tế xâm nháºp ! . . Có gian tế xâm nháºp . .
Äá»™t nhiên nghe sau lưng "Bùm" má»™t tiếng, má»™t ngá»n lá»a cháy bùng lên, vừa lúc nà y Lương Anh đã chạy rẽ và o đệ nhị viện, vừa lúc gặp Há»™ viện Trần Sung.
Trần Sung vá»™i và ng múc nước trong chum dáºp tắt lá»a cứu mạng Lương Anh, thế nhưng trên lưng Lương Anh vẫn bị bá»ng nặng.
Lại nói, trong lúc nà y Ngô Khải theo lá»i "Xà Bì" VÄ© Thất xuống nhà bếp kiếm chút gì ăn đêm. Nà o ngá», Ngô Khải vừa xuống đến cá»a nhà bếp thì nhìn thấy má»™t ngưá»i đứng dưới bóng cây bên thông đạo.
Ngô Khải chỉ nghÄ© giá» nà y xuất hiện nÆ¡i đây chỉ có ná»™i tổng quản Liá»…u Tam Cước tuần tra. cho nên vá»™i bồi má»™t nụ cưá»i tươi ngay.
- Liá»…u tổng quản, . . xin tổng quản thương cho bá»n tôi trá»±c đêm vất vả. . đêm dà i lại lạnh thấy đói bụng. .
Hắn vừa Ä‘i tá»›i vừa nói, nhưng nói đến đó thì chợt nháºn ra ngưá»i nà y không phải là ná»™i tổng quản Liá»…u Tam Cước liá»n trở giá»ng thét há»i :
- ì ngươị.. ngươilà ai?
Giá» má»›i nháºn ra ngưá»i kia thân váºn hắc bà o, đầu trùm kÃn chỉ chừa hai ánh mắt sắc lạnh, trầm giá»ng nói:
- Chá»› hoảng! Chỉ cần ngươi đáp tháºt lá»i ta chẳng là m khó gì ngươi . .
Ngô Khải lắp bắp trong miệng:
- Ngươi là ai?
- Ngươi bất tất há»i han nhiá»u! Ta há»i ngươi, La gia trang gần đây có má»™t vị đại phu há» Tiêu và o ở đúng không? Ngưá»i ấy hiện ở tại phòng nà o?
- Ngươi há»i là m gì?
- Hừ! Ngươi nên ngoan ngoãn má»™t chút, ngươi không đủ tư cách há»i ta!
Ngô Khải cÅ©ng chẳng phải nhân váºt tầm thưá»ng, bình tÄ©nh nói:
- Tiêu đại phu vừa đến, còn chưa kịp bố trà nơi ăn ở, Cho nên tạm ở trong gian phòng cạnh bên nhà bếp . .
- ÄÆ°á»£c ! Dẫn đưá»ng! . .
Hắc y nhân nói như ra lệnh.
Ngô Khải ứng thanh đáp một tiếng, thoái lùi hai bước, rồi đột nhiên chui nhanh và o trong bếp mất dạng.
Hắc y nhân không đỠphòng đến Ä‘iá»u nà y, Ä‘oán rằng đối phương nhất định chuồn ra theo cá»a sổ phÃa sau.
NghÄ© thế liá»n rảo chân Ä‘i vòng lui sau, quả nhiên nhìn thấy cá»a sổ bếp mở toang, nhưng ngưá»i thì chẳng còn nhìn thấy đâu nữa.
Hắc y nhân nhìn quanh, lại thấy má»™t gian phòng nhá» nằm cạnh bếp, liá»n bước tá»›i đẩy cá»a xem thế nà á»..
Chẳng ngá», cá»a vừa báºt mở thì "vù vù" mấy bóng Ä‘en bổ ra vá»›i tướng gầm gừ hung tợn, thì ra má»™t lÅ© chó nhà thấy bóng ngưá»i lạ liá»n nhảy ra tấn công.
Hắc y nhân không đỠphòng đến Ä‘iá»u nà y, bị lÅ© chó năm con cắn trúng mấy chá»— nhưng hắc y nhân không phải là tay tầm thưá»ng, lách nhẹ ngưá»i đã có thể tránh qua được lÅ© chó.
Khi lÅ© chó quay trở lại định tấn công lần thứ hai, hắc y nhân chẳng để cho chúng đến gần, vung tay ném mạnh má»™t cái, chỉ nghe "Bốp, bốp, bốp" bốn năm tiếng nổ vang lên, cả năm con chó trúng há»a đạn phát cháy lăn lóc trên đất tru tréo náo loạn.
Hắc y nhân chỉn đổng mấy tiếng, rồi tung chân phóng Ä‘i, đằng sau đã nghe thấy tiếng ngưá»i láo nháo, hiển nhiên ngưá»i trong La gia trang nghe náo loạn chạy tá»›i.
Tiếp liá»n đây đó và i nÆ¡i trong La gia trang phát nổ bốc cháy, bóng ngưá»i chạy nháo nhà o, tiếng ngưá»i la thét hùa nhau cứu há»a inh á»i, phút chốc cả La gia trang trở nên náo động.
Hắc y nhân ném há»a đạn phóng há»a mấy nÆ¡i, chÃnh khi thấy loạn định tháo thân thì gặp phải La Phong xuất hiện, thét lá»›n:
- Gian tế, ngươi định chuồn ư?
Hắc y nhân thấy có ngưá»i chặn đưá»ng, chẳng nói câu nà o liá»n nhảy ngưá»i tá»›i vung tay phát tráo như má»™t chiêu vừa rồi tấn công Lương Anh.
Äánh nhau qua mấy chiêu, La Phong trúng đối phương má»™t cước thân hình lảo đảo, hắc y nhân định nhảy tá»›i ra thêm má»™t chiêu hạ La Phong, thì phÃa sau nghe tiếng ngưá»i reo hò chạy tá»›i. NghÄ© thoát thân là cần thiết, má»›i bá» La Phong tung nhanh ngưá»i qua khá»i tưá»ng thà nh biến mất.
Hắc y nhân chừng như nghÄ© đêm nay không có thu hoạch gì lá»›n, nên thoát thân ra ngoà i chẳng há» dừng ngưá»i lại, chạy má»™t hÆ¡i đến ngôi từ đưá»ng cá»§a La gia cách trang viện chừng ná»a dặm.
Äến gần cá»a tưá»ng đưá»ng, hắc y nhân định nghỉ chân má»™t chút, nhưng chưa kịp ngừng chân thì đột nhiên có tiếng cưá»i nhạt sau lưng nói:
- Cẩu tặc, ngươi chuồn nhanh tháºt đấy!
Hắc y nhân quay ngưá»i lại thì thấy từ trên tán tùng má»™t nhân ảnh lướt xuống, thoạt trông nháºn ra ngay là má»™t thiếu nữ thân hình mảnh khảnh.
- Hừ! Cô nương ngươi là ai?
Thiếu nữ bước tá»›i cách hắc y nhân chừng má»™t trượng má»›i ngừng chân lại, cưá»i nhạt nói:
- Bổn cô nương mà ngươi không nháºn ra sao?
Ngươi đúng là có mắt như mù, bổn cô nương canh là nữ thiếu chủ nhân La gia trang đây !
- A, thì ra là đại tiểu thư! Thực là vạn hạnh, bán dạ thâm canh phùng mỹ nữ, hắc hắc . . còn gì hơn . .
Nguyên thiếu nữ nà y chÃnh là đại tiểu thư La Y Hương, vừa rồi đến từ đưá»ng đốt nhang như má»i đêm, vừa bước chân ra thì nhìn thấy trong trang viện có ánh lá»a. địa chạy vá» thì lại nhìn thấy má»™t bóng ngưá»i phóng tá»›i hướng nà y.
La Y Hương trong đầu thoáng nghÄ© nhanh, tung ngưá»i lên nấp trên thân cây, đến khi nháºn ra hắc y nhân đầu trùm kÃn thì Ä‘oán chắc là gian tế vừa gây loạn phóng há»a trong bổn trang, liá»n xuất hiện chặn đưá»ng - Cẩu tặc, ná»™p mạng. .
La Y Hương phẫn nộ thét lớn, "soạt" một tiếng tay vừa rút kiếm đã lướt lên phóng ra một chiêu tấn công ngay.
Nên biết, La lão trang chá»§ kiếm thuáºt thà nh danh, nhưng đáng tiếc từ sau khi phu phụ ông phản mặt nhau, con cái Ä‘á»u thiên vị La lão phu nhân, cho nên hấp thu kiếm pháp từ La Kiện Hà nh không nhiá»u.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, La lão phu nhân thân thá»§ cÅ©ng không thua kém gì La Kiện Hà nh, chỉ có Ä‘iá»u sở hoác khác nhau, binh khà cÅ©ng không giống. Chung quy nhi tá» luyện kiếm có phần không tinh.
Lúc nà y La Y Hương má»™t kiếm ra chiêu "Thiên Ngoại Lai Hồng" má»™t chiêu ba thức, hắc y nhân binh khà chưa ra. chỉ nhảy ngưá»i né tránh.
La Y Hương liá»n trở kiếm hóa chiêu công liên tiếp bảy tám chiêu nhưng vẫn chưa bức được đối phương ra binh khÃ, bất giác trong lòng vừa thấy thẹn lẫn phẫn ná»™. Lại nghÄ© thêm vạn địch không lại mà bị đối phương khống chế, thì không biết rÆ¡i và o tình cảnh nà o?
Hắc y nhân vừa tránh má»™t chiêu kiếm, cất tiếng cưá»i sà m sỡ nói :
- La đại muá»™i, ta thấy chá»› nên đánh nữa. hãy Ä‘i theo ta thì hÆ¡n! La gia tuy lá»›n đấy, nhưng muốn tìm được má»™t chà ng rể môn đăng há»™ đối thì chẳng dá»… đâu, nếu để qua và i năm nữa. ngưá»i già ngá»c cÅ©, biến thà nh gái lỡ thì rồi thì quá»· thèm! Hắc hắc . . đến lúc đó . . Hắc hắc...
La Y Hương há»a ná»™ tam trượng, thét lá»›n :
- Äồ vô liêm sỉ, bổn cô nương cho ngươi chết chẳng toà n thây!
Miệng nói, tay múa kiếm lên vu vù tấn công liên hoà n bốn năm chiêu mà chiêu nà o chiêu nấy Ä‘á»u là chiêu hiểm.
Thế nhưng, mặc cho La Y Hương cố gắng thế nà o vẫn không là m gì nổi hắc y nhân, ra chiêu cà ng nhiá»u mà lòng cà ng tức giáºn, thì tá»± nhiên cà ng lá»™ sÆ¡ hở.
Vốn cô ta có thể ứng phó được bốn năm mươi chiêu, tháºm chà có thể đến cả trăm chiêu, nhưng giá» má»›i qua ba mươi chiêu thì đã nao núng tay chân, trong má»™t chiếu tấn công không thà nh, bị trúng má»™t chưởng cá»§a đối phương, thân hình La Y Hương lảo đảo ngã xuống đất bất tỉnh.
Hắc y nhân cất lên má»™t trà ng cưá»i đắc ý, bước đến cúi ngưá»i xuống định dùng hai tay ẵm cô ta lên . .
Nhưng đột nhiên . .
Má»™t bóng ngưá»i lướt nhanh đến, tung cước đá thẳng và o giữa mặt hắn.
Ngưá»i nà y thân váºn áo xám, đầu cÅ©ng trùm kÃn nên không nháºn ra là ai.
Hắc y nhân bị đá bất ngá», tay thá»§ đánh bạt ra gạt chiêu cước đối phương, định bụng bước thoái đối phương hai bước rồi bắt La Y Hương là m con tin khống chế đối phương.
TÃnh toán tuy không tồi, nhưng chẳng may gặp phải đại hà nh gia. Má»™t cước tung ra không há» thay đổi, chỉ thấy gối chân linh hoạt quay chân biến chiêu nhanh nhẹn như má»™t cánh tay, hắc y nhân không kịp trở thì nghe "Bốp" má»™t tiếng trúng và o trán khiến thân hình lảo đảo Má»™t cước nà y chẳng nhẹ chút nà o, hắc y nhân thấy đầu óc choáng váng, kịp thốt lên nói:
-Ngươị.. là i?
- Hắc ! . . Khó chịu lắm nhỉ? Thế má»›i biết đánh ngưá»i bị ngưá»i đánh thế nà o chứ ?
- Chẳng lẽ. . ngươi chÃnh là . . Tiêu . . đại phu?
- Hắc!....
Ngưá»i kia chẳng hỠđáp lại, chỉ cất tiếng cưá»i nhạo.
Hắc y nhân tức giáºn, gầm lên:
- Ngươi chết!
Nói rồi, hắn gắng gượng rút ngá»n roi da ra. vung lên múa vun vút quất tá»›i liá»n bảy chiêu, mà toà n là chiêu sát thá»§ Ngưá»i kia quả nhiên không ai khác ngoà i "XÃch Bát Vô Tình" Tiêu Kỳ VÅ©.
Chà ng nhìn thấy đối phương ra chiêu sát thá»§ thì trong lòng phát ná»™, đồng thá»i chà ng lại không muốn đối phương nháºn ra mình, nên quyết định nhanh tay hạ đối phương.
Hắc y nhân nhuyá»…n tiên ra được mấy chiêu thì đã bị Tiêu Kỳ VÅ© bắt đầu roi trong tay, hắn chỉ kịp nháºn ra má»™t luồng kình lá»±c cá»±c mạnh hất hắn văng ngược lên không rÆ¡i xuống, tiếp liá»n mấy huyệt đạo trên ngưá»i bị phong bế, thân hình bất tỉnh nhân sá»±.
Vừa lúc nà y thì Tiêu Kỳ VÅ© nháºn ra La Y Hương trở ngưá»i tỉnh lại, chà ng vá»™i và ng nhay ngưá»i nấp Ä‘i.
La Y Hương vừa mở mắt ra. nhìn quanh má»™t vòng rồi vùng nhảy ngưá»i đứng lên.
Mã bá»™ còn chưa vững thì giáºt mình chấn động khi nháºn ra hắc y nhân nằm trên đất, nhá»› lại má»i chuyện vừa rồi bất giác phát run, cho đến khi nhìn lại mình thấy y phục vẫn bình thưá»ng má»›i hÆ¡i yên tâm là chưa bị là m nhục. La Y Hương bước tá»›i bên ngưá»i hắc y nhân, giÆ¡ tay giáºt mạnh chiếc túi tùm đầu hắn ra.
La Y Hương thấy hắc y nhân hôn mê bất tỉnh, nhìn quanh thì chẳng thấy bóng ngưá»i nà o, trong lòng thấy lạ không biết vì sao hắn lại ra thế nà y?
Nhưng hắn từ trong La viện chạy ra. nhất định là gian tế, huống gì vừa rồi còn định là m nhục cô ta.
trước mắt cần thanh trừng hắn rồi tÃnh sau.
Nghĩ thế, cầm kiếm chĩa thẳng và o ngực hắc y nhân, đoạn dùng chân đá thốc giải khai huyệt đạo cho hắn.
Hắc y nhân chỉ là một thanh niên tuổi chừng hai lăm hai sáu, vừa tỉnh lại nhìn thấy kiếm chĩa và o ngực thì phát hoảng quýnh quýnh tay chân, thốt lên:
- La cô nương, xin hạ thủ lưu tình . .
La Y Hương "hù " má»™t tiếng lạnh lùng há»i :
- Uy phong của ngươi vừa rồi biến đâu mất rồi?
Cẩu tặc, ngươi là kẻ nà o?
- Cô nương bất tất há»i nhiá»u.
- Vì sao ta lại không há»i nhiá»u?
- Tiểu khả là đệ tỠcủa "Mai Hoa Tam Lộng" . .
La Y Hương "à " lên má»™t tiếng, giá»ng châm chá»c nói:
- Không ngỠBùi Phương lại còn có tên cẩu đồ như ngươi ! Hừ. . giỠngươi định chết như thế nà o đây?
- Cô nương tha mạng! Tại hạ thá»±c không có gan mạo phạm cô nương, vừa rồi vì nhất thá»i ngu muá»™i mà có lá»i không đúng. .
La Y Hương giÆ¡ tay cắt ngang lá»i hắn há»i :
- Vừa rồi ngươi bị ai khống chế huyệt đạo?
- Má»™t ngưá»i đầu trùm kÃn, chừng như là ngưá»i trong quý trang. .
- Ngươi không nháºn ra ngưá»i nà y là ai sao?
- Không. . không biết.
La Y Hương lại há»i :
- Bùi Phương phái ngươi đến đây phóng há»a đúng không?
- Không dám giấu gì cô nương, chẳng phải gia sư phái tiểu khả đến đây, mà là nhị sư huynh Tư Mã Khâm phái đến.
- Là tên Tư Mã Khâm chuyên dùng há»a đạn là m ám khà ấy ư?
- Äúng thế! Trước khi Ä‘i nhị sư huynh giao cho tiểu khả mưá»i mấy viên há»a đạn, bảo tôi trước khi rá»i La gia trang ném hất gây náo loạn cho quý trang má»™t phen.
"Hù " La Y Hương dằn giá»ng đầy tức giáºn, mÅ©i kiếm nhÃch tá»›i thêm má»™t chút, xem ra đã chạm và o da thịt đối phương khiến cho hắc y nhân phải nhÃch ngưá»i lui - Ngươi tên há» là gì?
- Tiểu khả Lâm Phong, là đệ tỠcuối cùng của gia sư.
- Ngươi nói lần nà y ngươi lẻn và o bổn trang phóng há»a gây náo là không phải chá»§ ý cá»§a Bùi Phương?
- Äúng thế! Thá»±c tình thì gia sư không có mặt ở nhà . tất cả má»i chuyện Ä‘á»u là do chá»§ ý cá»§a nhị sư huynh.
- Váºy sư phụ ngươi đâu?
- Không biết đi đến đâu, nhưng nghe nói . . gia sư đi hái thuốc . .
La Y Hương trầm giá»ng quát :
- Lâm Phong, trả lá»i cho thá»±c thì may ra ta còn tha mạng ngươi lần nà y!
Lâm Phong vá»™i gáºt đầu nói :
- Xin cô nương cứ há»i, Ä‘iá»u gì tôi biết nhất định sẽ nói hết.
- ÄÆ°á»£c! Ta há»i ngươi, nhị ca và tam ca ta mất tÃch, nhất định có liên quan đến sư môn cá»§a ngươi, đúng chứ ?
- Äiá»u nà y tôi chưa từng nghe nói đến.
- Chẳng phải cha đến tìm sư phụ ngươi là gì?
Lâm Phong gáºt đầu đáp:
- La lão gia đúng là có đến, nhưng gia sư đã Ä‘i hái thuốc, gia sư tá»· má»›i động thá»§ vá»›i La lão gia. nhưng chừng như La lão gia không muốn mang tiếng lá»›n hiếp nhá», nên chỉ đánh nhau mấy chiêu thì bá» Ä‘i . .
La Y Hương "hù " má»™t tiếng gằn giá»ng nói :
- Ngươi nói không thá»±c lá»i, nhị ca và tam ca ta nhất định đã chết dưới tay sư phụ và sư tá»· ngươi !
Lâm Phong một mực lắc đầu kêu lên :
- Quả thá»±c tôi chưa từng nghe nói đến, mà tháºm chà gia sư không bao giá» Ä‘i là m chuyện nà y.
- Vì sao?
- Trước đây, tôi thưá»ng nghe gia sư nói, phu phụ La lão trang chá»§ rất hiểu lầm lão nhân gia. muốn giải thÃch cung không giải thÃch được . .
- Câm miệng!
La Y Hương thét lên cắt ngang lá»i Lâm Phong rồi lạnh giá»ng nói:
- Nếu như không có lệnh bà ta thì sư huynh, sư tá»· ngươi có dám sai ngươi đến phóng há»a La gia trang hay không? Hừ. . thế còn lần trước ai đến gióng trống gây náo loạn bổn trang?
- Hình như là Äại sư tá»· "Ngá»c Äá»›i Phiêu Hương" Lãnh Ngạo Cúc!
La Y Hương buông rõ từng tiếng lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»£c! Giá» thì ngươi nói Ä‘i, ngươi muốn chết thế nà o thì ta sẽ thà nh toà n cho ngươi !
Lâm Phong hơi run lên, mắt ngưng nhìn La Y Hương nói:
- La cô nương, tôi đúng là có tá»™i, nhưng cÅ©ng chỉ là ngưá»i phụng mệnh hà nh sá»±, tá»™i không đáng chết, huống gì tôi vốn không há» dối cô nương ná»a lá»i !
La Y Hương "hù " một tiếng nói :
- Ngươi đúng là một tên cẩu tặc hèn nhát, ngươi cà ng sợ chết thì ta cà ng muốn giết ngươi !
- La cô nương, nếu như tôi tá»™i đáng chết thì vừa rồi ngưá»i kia đã ra tay giết mất rồi, tuyệt không chỉ Ä‘iểm huyệt mà thôi!
- Hừ! Thế ngươi cho rằng ngưá»i kia là ai?
- Tôi cÅ©ng không biết, có Ä‘iá»u theo tôi phán Ä‘oán thì không có khả năng là ngưá»i trong quý trang, vì nếu là ngưá»i trong quý trang thì chẳng cần phải bịt mặt.
Ngưá»i nà y thân thá»§ cao cưá»ng, xem ra đại tá»· và nhị sư huynh tôi chẳng phải là đối thá»§ !
La Y Hương ngẫm nghĩ một chút, nói :
- Ngươi chịu nháºn cái chết thì hÆ¡n! La gia bị ngươi phóng há»a tổn thất nghiêm trá»ng!
Nói rồi, mũi kiếm thốc tới định hạ thủ kết liễu Lâm Phong.
Nhưng đúng lúc ấy, đột nhiên má»™t vệt Ä‘en bay tá»›i nhanh như lưu tinh, chỉ nghe "boong" má»™t tiếng, mÅ©i kiếm bị bắn báºt mạnh ra ngoà i.
Lâm Phong như sống lại trong tay thần chết, vội lồm cồm vừa bò vừa chạy ra.
La Y Hương bị bất ngỠchẳng phòng kịp, nhưng quyết không buông tha cho Lâm Phong, trở kiếm nhảy tới chém bứa xuống.
Lâm Phong thân hình còn chưa đứng vững thì ánh kiếm thép đã đến trước ngưá»i, hắn vá»™i ngã ngưá»i lăn tròn xuống đất tránh kiếm.
- Cẩu tặc, nộp mạng đi !
La Y Hương chém liá»n mấy kiếm vẫn bị Lâm Phong lăn ngưá»i né được, trong lòng tức giáºn quyết ra sát chiêu "Thu Phong Tảo Äịa " thế kiếm Oà ạt, như thu phong lướt tá»›i, xem ra Lâm Phong khó bá» thoát chết . .
Äúng lúc ấy, lại má»™t vệt Ä‘en khác từ bên trái bay tá»›i, "boong" má»™t tiếng nữa. thế kiếm Ä‘ang lướt tá»›i bị bắn mạnh văng ra ngoà i khiến cho cổ tay La Y Hương tê dại.
Lâm Phong thấy thoát chết trong gang tấc, liá»n tung chân cắm đầu phóng chạy thục mạng.
Khi La Y Hương hoà n hồn bình tÄ©nh lại, thì Lâm Phong đã cao chạy xa bay, cô ta tức giáºn háºm há»±c thét lên:
- Kẻ nà o lén lút ngăn cản bổn cô nương?
Rừng khuya im lặng, chỉ có tiếng gió đưa lá cây xà o xạc, tịnh không một bóng ma.
La Y Hương há»i thì há»i, nhưng trong lòng cÅ©ng đã thấy sợ, nếu không phải là ma mà là ngưá»i thì ngưá»i nà y thân thá»§ rất thâm háºu, nghÄ© thế liá»n xách kiếm quay đầu chạy vá» trang.
Lại nói, trong La gia trang sau má»™t hồi náo loạn, do Tôn Tư Chà và ná»™i, ngoại tổng quản chỉ huy chữa lá»a má»›i yên ổn.
Trong đại sảnh, đại thiếu phu nhân và La lão phu nhân Ä‘ang ngồi nói chuyện gian tế xâm nháºp phóng há»a. Lâm Yến từ ngoà i chạy và o nói :
- Lão phu nhân, lá»a cháy sáu bảy nÆ¡i, nhưng Ä‘á»u đã được dáºp tắt . .
La lão phu nhân há»i:
- Lão đại đâu, sao cả ná»a buổi mà chẳng nghe thấy tiếng nó?
Äại thiếu phu nhân mặt nghiêm túc nói :
- Äúng thế! Mẹ, con Ä‘i quanh tìm mà không thấy anh ấy đâu cả. há»i ná»™i ngoại tổng đưá»ng và Tôn tiên sinh cÅ©ng Ä‘á»u không ai biết.
La lão phu nhân lại há»i:
- Thế còn lão tư?
Lâmyến nói:
- Tứ thiếu gia Ä‘ang báºn đốc thúc cứu há»a.
Vừa nói đến đó thì lại thấy lão tứ La Phong từ ngoà i bước và o.
- Mẹ....
La lão phu nhân há»i ngay:
- Phong nhi, ngươi có thấy đại ca ngươi đâu không?
La Phong nói :
- Äại ca có lẽ cảnh giá»›i sau kho lương thá»±c, đại ca nói địch nhân phóng há»a chừng như nhằm và o kho lương thá»±c là chÃnh.
- Phong nhi! Mẹ há»i con, từ sau khi xuất hiện địch nhân phóng há»a đến giá», con có thấy lão đại không?
La Phong lắc đầu nói :
- Không! Không thấy. . Mẹ, thế nhưng mẹ cứ yên tâm! Äại ca là ngưá»i rất cÆ¡ cảnh, lại có võ nghệ cao cưá»ng, cư như bá»n gian tế tối nay quyết chẳng phải là đối thá»§ cá»§a đại ca.
- Phong nhi! Nhanh thông báo cho Quang Äình và Liá»…u Trá»±c láºp tức phái ngưá»i Ä‘i khắp nÆ¡i tìm lão đại, tìm thấy thì bảo nó nhanh đến đây gặp mẹ!
- Mẹ! Mẹ tốt nhất chớ quá lo lắng, xưa nay đại ca được xem như là một Gia Cát Lượng trong La gia trang chúng ta. đại ca. .
La lão phu nhân trầm giá»ng cắt ngang lá»i La Phong:
:
- Nhanh đi!
- Vâng, con đi ngay!
Lần nà y hắn mới chịu đi.
La lão phu nhân trong lòng hết sức bất an, vì La Tương vốn là ngưá»i con có hiếu nhất. Thưá»ng khi há»… có chuyện gì thì ngay láºp tức La Tương đã đến vấn an mẫu thân nhưng đêm nay trong trang viện phát há»a náo loạn cả buổi, thế mà không thấy La Tương đến, đây là má»™t chuyện trái thưá»ng.
Trong tứ viện.
Má»™t bóng ngưá»i lướt nhanh và o như là n khói xám.
Cáp Äạt vừa nhìn thấy láºp tức hạ tấn thá»§ thế chỠđợi, nhưng khi đến gần nháºn ra bóng ngưá»i kia chÃnh là vị "XÃch Bát Vô Tình" Tiêu Kỳ VÅ© má»›i thở phà o, thâu thế nói :
- Tiêu gia. bên ngoà i tình hình thế nà o?
- Yên tâm! Äối phương chừng như chỉ tá»›i thăm dò thá»±c lá»±c đỠkháng trong trang thế nà o thôi . .
Tiêu Kỳ Vũ vừa nói vừa bước chân và o nhà .
"Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng đứng bên giưá»ng, vừa nhìn thấy Tiêu Kỳ VÅ© bước và o liá»n há»i ngay:
- Tiêu lão đệ, có phát hiện ra tung tÃch địch nhân hay không?
Tiêu Kỳ VÅ© không đáp mà há»i lại:
- Thẩm huynh thì sao?
Thẩm Giang Lăng nhún vai tá»± cưá»i giá»…u mình, nói :
- Chẳng được tÃch sá»± gì, chạy tá»›i chạy lui chẳng nhìn thấy rõ gì cả. nhưng. . chừng như đối phương không nhiá»u ngưá»i . .
Tiêu Kỳ Vũ nói:
- Chỉ có má»™t ngưá»i!
Thẩm Giang Lăng thoáng chút ngạc nhiên nói :
- Chỉ có má»™t ngưá»i mà dám đến La trang phóng há»a ư ?
- Thì chẳng phải đã đến đó sao, đồng thá»i còn phóng há»a đốt trang!
Tiêu Kỳ Vũ hơi ngừng, rồi nói tiếp:
- Còn nữa. má»i ngưá»i trong trang chừng như Ä‘ang bổ Ä‘i tìm La lão đại, nghe nói kể từ khi trong trang phát há»a cho đến giá» chẳng ai nhìn thấy bóng dáng La lão đại đâu cả Thẩm huynh có nhìn thấy không?
- Không!
"Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng đáp má»™t tiếng nặng ná», nói:
- Vá»›i má»™t ngưá»i thông minh và tháºn trá»ng như La lão đại, lẽ nà o lại xảy ra chuyện . .
- Thẩm huynh, tôi phải vá» phòng đây, tránh có ngưá»i đến tìm không thấy sinh nghi . .
Nói rồi, Tiêu Kỳ VÅ© quay ngưá»i Ä‘i ra khá»i tứ viện vá» phòng.
Quả nhiên khống ai, chà ng vừa và o phòng chưa lâu thì đã thấy Bao Quang Äình và Ngô Khải gõ cá»a bước và o, há»i ngay:
- Tiêu đại phu, có nhìn thấy đại thiếu gia của chúng tôi không?
- Không!
Tiêu Kỳ VÅ© tá» ra kinh ngạc há»i lại:
- Äêm nay nghe nói trong trang bị cháy, đại thiếu gia lẽ ra không nên rá»i trang má»›i đúng chứ ?
- Vâng, vâng!
Bao Quang đãng giá»ng nặng ná» nói :
- Tiêu đại phu, nghe nói gian tế đêm nay và o phóng há»a không quá năm ba tên, bổn trang há»—n loạn, nếu như địch nhân quả thá»±c xâm phạm gây hấn thì không biết kết cục thế nà o? Thế mà thiếu gia đến giá» vẫn không thấy mặt mÅ©i đâu!
Tiêu Kỳ Vũ nói:
- Äiá»u nà y. . à . hay là đại thiếu gia truy theo địch nhân?
- Äại thiếu gia lẽ ra nên hiểu đạo lý "chó cùng đưá»ng chá»› Ä‘uổi" má»›i đúng! Lá»i đại phu nói cÅ©ng rất có khả năng, đã thế tôi xin cáo từ trở vá» bẩm báo vá»›i lão phu nhân cho ngưá»i Ä‘uổi theo . .
|

08-09-2008, 11:40 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 29
Giải Hết Ân Tình
Tiêu Kỳ VÅ© thức dáºy thì mặt trá»i đã lên đầu ngón sà o Chà ng nhá»› lại chuyện hồi đêm, nghÄ© lẽ ra mình không nên tha cho Lâm Phong Ä‘i, thế nhưng nghÄ© lại thì hắn cÅ©ng chưa phải là má»™t tay dâm tặc tá»™i đến ná»—i phải chết.
Huống gì Tiêu Kỳ VÅ© xưa nay chẳng phải là má»™t ngưá»i lạm sát khát máu, vá»›i bất cứ ngưá»i nà o dù phạm tá»™i gì, thấy có thể tha được thì tha. cho nên Lâm Phong cÅ©ng không phải là ngoại lệ.
Lại nói, đại tiểu thư La Y Hương trở vá» trang Ä‘em má»™t chuyện kể lại cho La Lão phu nhân và đại tẩu nghe. Má»i ngưá»i cùng nghiên cứu, thấy chừng như địch nhân chỉ có má»™t ngưá»i thâm nháºp, nhưng nếu thế thì là m sao có thể bắt cóc được đại thiếu gia La Tương? La Y Hương đã Ä‘i tìm nhưng chẳng thấy đại ca đâu, liệu ngưá»i bịt mặt ra tay cứu cô ta có phải là đại ca chăng, Ä‘iá»u nà y thì hoà n toà n không có khả năng!
Tiêu Kỳ VÅ© rá»a mặt xong đến ngồi bên bà n suy nghÄ© má»i vấn Ä‘á», từ đó cố tình liên kết vá»›i nhau thà nh má»™t chuá»—i tạm cho là lô gÃch nhất để đưa ra kết luáºn.
Bên ngoà i hà nh lang có tiếng bước chân ngưá»i và tiếng ngưá»i nói chuyện râm ran, nghe lõm bõm câu chuyện cá»§a ngưá»i trong trang thì chừng như hôm nay vẫn chưa tìm thấy tăm dạng cá»§a La Tương.
Tiêu Kỳ VÅ© Ä‘au đầu suy nghÄ©, đến má»™t ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh như chà ng mà lúc nà y cÅ©ng không sao nghÄ© ra được má»™t kết luáºn nà o khả dÄ© có thể chấp nháºn La Tương liệu có mất tÃch má»™t cách bà máºt như lão nhị, lão tam chăng?
Nếu đúng thế thì đối phương phóng há»a đốt trang chỉ là hư chiêu, bắt ngưá»i má»›i là mục Ä‘Ãch chÃnh.
Tiêu Kỳ VÅ© đứng lên Ä‘i ra bên ngoà i, má»›i hay ngưá»i ta đã dá»n bữa Ä‘iểm tâm lên, nhưng rất sÆ¡ sà i không như hôm qua. Chà ng nghÄ© đối vá»›i ngưá»i trong La gia trang, thì chuyện đại thiếu gia mất tÃch còn quan trá»ng hÆ¡n cả kho lương bị đốt cháy.
Lão phu nhân trong lòng bất an, phải gá»i lão tứ La Phong đến căn dặn:
- Phong nhi, bắt đầu từ đêm nay con phải đến phòng mẹ mà ngá»§, nhất định không được rá»i mẹ lúc vỠđêm.
La Phong thốt lên :
- Mẹ, sao lại xem con như một đứa trẻ chứ ?
- Con cho rằng con đã lá»›n lắm rồi sao? Hừ! Nhất định con phải nghe lá»i mẹ!
La lão phu nhân nói như ra lệnh, La Phong tuy không thÃch nhưng cÅ©ng phải gáºt đầu vâng lá»i.
La lão phu nhân đến cÆ¡m trưa cÅ©ng bá», không hỠđộng đến má»™t đũa. bà cứ ngồi thừ ngưá»i trong phòng cho đến giá» thân, chừng như không nén nổi buồn bá»±c trong lòng, liá»n gá»i đại thiếu phu nhân đến nói:
- Con theo ta. .
Äại thiếu phu nhân chẳng hiểu chuyện gì liá»n há»i:
- Mẹ, đi đâu chứ ?
- Äi tìm lão già chết tiệt kia! Mẹ nghÄ© mãi mà vẫn chẳng hiểu nổi lão già chết tiệt kia tại sao cứ chui đầu và o trong tứ viện, chẳng hay biết chuyện trong trang Ä‘ang rối ren?
Äại thiếu phu nhân nói:
- Mẹ, Ä‘i há»i cha thì cÅ©ng được, nhưng con hy vá»ng không vì chuyện nà y mà cha mẹ đã bất hòa cà ng thêm mâu thuẫn, như lá»a cháy thêm dầu . .
- ừ! Mẹ là ngưá»i rất hiểu tình hiểu lý, quyết không nói báºy . .
La Phong bên cạnh liá»n nói :
- Mẹ, cha năm xưa bị tẩu há»a đến giá» thương thế trong ngưá»i chưa hồi phục, nếu không thì sao mưá»i mấy năm nay cứ ở trong tứ viện chẳng ra khá»i cá»a ná»a bước? Xem ra chẳng nên Ä‘i . .
La lão phu nhân cắt ngang lá»i hắn, nói:
- Không được, nhiá»u năm nay mẹ nhẫn nhịn như thế là quá lắm rồi ! Äi há»i ông ấy má»™t và i câu thì có gì là không được cÆ¡ chứ ?
Nói rồi, ba ngưá»i kéo nhau thẳng đến tứ viện, La lão phu nhân bảo La Phong gõ cá»a.
Bên trong liá»n nghe giá»ng Cáp Äạt vá»ng ra:
- Ai thế?
La Phong ấp úng nói :
- Tôi . .
- Mẹ nó ! Chẳng thể nói lớn hơn một chút sao chứ ?
"ầm " má»™t tiếng, La lão phu nhân động mạnh ngá»n Long đầu trượng xuống ná»n trầm giá»ng quát:
- Cáp Äạt! Mở cá»a!
Cáp Äạt nghe ra giá»ng La lão phu nhân bất giác tay chân quýnh quýnh, hạ thấp giá»ng nói :
- Lão phu nhân . . tiểu lão không biết rằng lão phu nhân - Chá»› lảm nhảm, nhanh mở cá»a!
Cáp Äạt dù trung tÃn vá»›i La lão trang chá»§ đến đâu, cÅ©ng không dám cưỡng lệnh cá»§a lão phu nhân.
Chỉ thấy trán lão toát mồ hôi lạnh, ấp úng nói:
- Lão phu nhân . . lão gia hôm nay trong ngưá»i không được khá»e, . . không biết lão phu nhân có chuyện gì?
La lão phu nhân "hù " một tiếng lạnh lùng nói :
- Ông ta không khá»e cả mấy chục năm nay thì có gì phải nói chứ ? Ta không có chuyện gì thì không thể đến đây hay sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên . . đương nhiên . .
Cáp Äạt lúc nà y đúng là quýnh như gà mắc tóc, đứng bên ngoà i cá»a sổ nói khẽ và o trong:
- Thẩm đại hiệp, đối phó thế nà o với lão bà ngoan cố nà y đây?
"Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng nãy giỠđã nghe rõ câu chuyện giữa bá»n há» hai ngưá»i, nghÄ© ngay bây giá» bá» Ä‘i thì được nhưng Cáp Äạt sẽ ăn nói như thế nà o vá»›i lão phu nhân?
NghÄ© thế trong đầu quyết định ra mặt nói chuyện, liá»n bảo:
- Mở cá»a Ä‘i!
Cáp Äạt ra mở cá»a. cúi ngươi thi lá»… La lão phu nhân mặt Ä‘ang hầm hầm tức giáºn, Ä‘i dẫn đầu đưa má»i ngưá»i và o trong, giá»ng ấp úng nói:
- Lão phu nhân, má»i chuyện nà y Ä‘á»u do lão gia căn dặn, . . tiểu lão không dám là m cà n !
Lão phu nhân không hiểu ông ta nói chuyện gì, nhưng vừa và o bên trong thì Thẩm Giang Lăng đã ra nghênh tiếp, chấp tay thi lễ nói :
- Äại tẩu lâu nay vẫn khá»e chứ ? Tiểu đệ Thẩm Giang Lăng xin thỉnh an đại tẩu . .
Lão phu nhân hÆ¡i ngá»› ngưá»i ra khi biết Thẩm Giang Lăng có mặt trong nà y, ấp úng nói :
- Thẩm đại hiệp từ xa đến đây là quý khách cá»§a tệ trang, lão chết tiệt nà y vì sao không báo má»™t tiếng, ngưá»i ngoà i không biết cho là La gia khi mạn bạc khách . .
Thẩm Giang Lăng vội nói :
- Äại tẩu xin chá»› hiểu lầm, tiểu đệ đến đây có hÆ¡n má»™t tuần rồi, có Ä‘iá»u . . chuyện nà y nói ra thì dà i dòng lắm, đại tẩu xin má»i và o trong nà y ngồi để tiểu đệ trình bà y tá» tưá»ng. .
Lão phu nhân nghe một câu nà y thì mặt hầm hầm, ré lên:
- Sao? Thẩm đại hiệp ở đây hơn một tuần rồi ư?
Lão chết tiệt nà y còn coi lão bà bà nà y ra gì nữa chứ ?
- Äại tẩu xin bá»›t giáºn, thá»±c ra đại sư huynh là m chuyện nà y cÅ©ng rất khổ tâm. .
Lão phu nhân và o trong nhà . chẳng nghe tướng La lão trang chá»§ đâu liá»n thét há»i:
- Lão chết tiệt kia đâu?
Thẩm Giang Lăng giá»ng vẫn ôn tồn nói :
- Äại tẩu xin má»i ngồi xuống, để tiểu đệ giãi bà y má»i chuyện!
Äại thiếu phu nhân dìu Lão phu nhân ngồi xuống, Cáp Äạt dâng trà lên rồi lui ra ngoà i.
Thẩm Giang Lăng chá» lão phu nhân nhấp má»™t ngụm trà rồi má»›i hắng giá»ng nói :
- Äại tẩu, cứ theo như lá»i đại sư huynh thì há»a hoạn năm xưa ông ta không biết do ai gây ra. Nhưng vì thế mà khiến cho đại tẩu há»ng hai mắt đã là m cho đại sư huynh tâm thần bấn loạn, vì thế luyện công dẫn đến tẩu há»a!
Lão phu nhân "hù " má»™t tiếng lạnh giá»ng nói :
- Tẩu há»a ư? Ta xem Ä‘á»u là giả dối. Nếu không, ông ta đâu?
- Äại tẩu, đại sư huynh biết trong nhà má»i ngưá»i Ä‘á»u nghi ngỠông ấy, lão không tiện thanh minh, bấy giá» trong lòng rất Ä‘au khổ. Lòng mang oan chẳng biết nói vá»›i ai, nhưng vẫn quyết tâm nghÄ© cách tìm cho ra nguyên nhân mất tÃch cá»§a nhị diệt và tam diệt, truy cho ra hung thá»§. CÅ©ng may trá»i xanh không phụ lòng ngưá»i tốt, đầu năm nay sau ná»a năm khổ luyện má»›i hồi phục được nguyên khÃ, cho nên quyết định rá»i trang Ä‘i truy tầm hung thá»§. Thế nhưng lại lo lắng cho an toà n cá»§a bổn trang, nên má»›i nghÄ© đến tiểu đệ. .
Lão phu nhân "a " lên một tiếng nói :
- Má»i Thẩm đại hiệp đến đây là m thế thân sao? Giả mạo ông ta thị uy đối phương?
- Giả mạo thế thân thì không, đại sư huynh lo ngại địch nhân đến đây quấy rối, biết tiểu đệ sức có hạn, nhưng thêm ngưá»i nà o hay ngưá»i đó nên má»›i gá»i tiểu đệ đến đây ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tiểu đệ biết che giấu đại tẩu tháºt bất kÃnh. Nhưng đại sư huynh nói, lâu lắm là hai tháng, nhanh lắm má»™t tháng tất sẽ trở vá», đại tẩu không phát hiện được, nà o ngỠđại tẩu . .
Lão phu nhân cắt ngang há»i:
- Thẩm đại hiệp biết rõ tÃnh tình ông ta chứ ?
- Äại tẩu, tiểu đệ từ nhỠđồng môn vá»›i đại sư huynh, ăn chung mâm ngá»§ chung chiếu mưá»i mấy năm, tiểu đệ dám nói con ngưá»i đại sư huynh quang minh lá»—i lạc, chà công vô tư. .
- Sao biết được?
Thẩm Giang Lăng hÆ¡i khứng ngưá»i má»™t chút, má»›i nói:
- Nếu như đại sư huynh không phải là ngưá»i chà hiếu, thì sau khi mẫu thân đại sư huynh qua Ä‘á»i, đại sư huynh có thể không cần tuân thá»§ theo di ngôn cá»§a mẫu thân, thế nhưng mà đại sư huynh vẫn . .
- Thẩm đại hiệp, ngươi vừa nói câu "có thể không cần tuân thủ theo di ngôn của mẫu thân" là có ý gì?
- Äại tẩu, con ngưá»i tiểu đệ thô thiển bá»™c trá»±c, không biết sảo ngôn lệnh sắc! Cứ theo như tình cảm cá»§a đại sư huynh vá»›i tiểu sư muá»™i thá»i bấy giá» mà nói, thì rất sâu Ä‘áºm, thế mà đại sư huynh vẫn gạt bỠđể tuân theo di ngôn cá»§a mẫu thân, chẳng phải là trá»n hiếu hay sao? Theo như tiểu đệ biết, thì thá»i ấy đại sư huynh còn chưa biết mặt đại tẩu thế nà o . .
Lá»i nà y hoà n toà n là sá»± thá»±c, nhưng vá»›i La lão phu nhân lúc nà y thì chẳng ra là m sao. Trong lòng nghÄ© Thẩm Giang Lăng cho rằng La Kiện Hà nh lấy bà ta là nhầm, Ä‘iá»u nà y cà ng khiến cho La lão phu nhân tức giáºn La lão phu nhân bá»—ng cất trà ng cưá»i, tiếng cưá»i nghe quái dị chối tai. Giá»ng lạnh như băng nói :
- Tình cảm giữa sư huynh đệ các ngưá»i tháºt không tồi chút nà o ! Thẩm đại hiệp đến để bất bình cho đại sư huynh ngươi đấy sao?
- Äại tẩu thiên vạn chá»› hiểu nhầm!
Thẩm Giang Lăng ôm quyá»n thi lá»… nói :
- Tiểu đệ chỉ nêu ra má»™t thà dụ để chứng minh đại sư huynh không phải là con ngưá»i mưu mô hại nhân - Thẩm đại hiệp, ngươi rất tin lão quá»· đó, nhưng lão thân ngược lại không thể hiểu nổi ngươi . .
Thẩm Giang Lăng ngá»› ngưá»i, nói :
- Không biết tiểu đệ có gì khiến đại tẩu hoà i nghi?
- Mẹ....
Äại thiếu phu nhân thấy tình hình giữa hai ngưá»i trở nên căng thẳng, nên vá»™i ngăn cản La lão phu nhân, nói:
- Có gì xin từ từ hãy nói, dẫu sao đại sư thúc cũng chỉ là khách . .
- Ta xem là hạng ác khách khi chủ !
La lão phu nhân giá»ng rất lạnh lùng "hù " má»™t tiếng nói tiếp:
- Ta hết sức hoà i nghi vá» sá»± biến mất cá»§a lão quá»· và lão đại Thẩm Giang Lăng nghe má»™t câu nà y thì nóng mặt, rõ rà ng bà ta hoà i nghi La Kiện hà nh không có mặt trong trang và La Tương mất tÃch là do ông gây ra.
Nhưng bà ta không hiểu, ông chỉ vì chuyện cá»§a gia đình há» mà từ bá» vợ con đến đây, bất giác trong lòng thấy giáºn, cưá»i nhạt nói:
- Äại tẩu nói hay tháºt, nhưng đã nói thì nên nói ra cho rõ, chá»› nên bá» lá»ng giữa chừng. .
- Hừ! lão quy kia Ä‘i đâu? Thẩm đại hiệp nói những Ä‘iá»u vừa rồi, lão thân là m sao có thể tin được?
Thẩm Giang Lăng nghe thế liá»n bước và o phòng lấy ra má»™t phong thư trao cho La Phong nói :
- Hãy Ä‘á»c cho lệnh đưá»ng nghe, đồng thá»i xem bút tÃch có đúng không hay có ngưá»i giả nà o mạo?
La Phong nắm lấy bức thư xem qua thấy trên thư đỠngưá»i nháºn chÃnh là Thẩm Giang Lăng, đồng thá»i bút tÃch Ä‘Ãch thá»±c là cá»§a cha mình.
La Phong xem xong trao thư cho đại tẩu, đại thiếu phu nhân xem xong nói :
- Mẹ, thư nà y đúng là cá»§a cha. Cha nhá» Cáp Äạt trao mang thư đến cho sư thúc, rồi bảo Cáp Äạt đưa sư thúc vỠđây Vừa lúc nà y, Cáp Äạt từ bên ngoà i cá»a bước và o thi lá»… tiếp lá»i:
- Äúng thế, lão phu nhân! Chuyện nà y khi lão gia bà n tÃnh, lão nô có biết. Lão gia nói công lá»±c đã phục hồi, nhất định phải Ä‘i Ä‘iá»u tra chuyện mất tÃch cá»§a lão nhị, lão tam, truy cho ra hung thá»§ là ai? Nhưng lại không yên tâm chuyện trong trang, cho nên má»›i viết thư má»i Thẩm địa hiệp, vì lão gia biết Thẩm đại hiệp thá»i gian nà y Ä‘ang lãng cước giang hồ, cÅ©ng không có gì vướng báºn. Lão gia nà o biết được, Thẩm đại hiệp vừa má»›i được má»™t vị bằng hữu cứu thoát chết đưa lên thuyá»n, giao cho Há»—n Giang Long đưa vá» Ä‘oà n tụ vá»›i vợ con. Thế mà Thẩm đại hiệp nháºn được thư nà y, đã không má»™t chút băn khoăn suy nghÄ©, quyết định để thư lại cho vị bằng hữu kia. rồi lên đưá»ng đến đây ngay, mặc dầu thương thế trong ngưá»i chưa thá»±c sá»± là nh hẳn . .
La Phong và đại thiếu phu nhân Ä‘á»u táºp trung ánh mắt nhìn La lão phu nhân.
Thá»±c ra thì La lão phu nhân cÅ©ng biết cả ba ngưá»i Ä‘á»u mong đợi và o bà . chỉ có Ä‘iá»u hai ngưá»i con đầu mất tÃch khiến cho bà đau khổ, giá» thêm lão đại mất tÃch cà ng là m cho tinh thần bà bấn loạn. Bất cứ ngưá»i nà o rÆ¡i và o hoà n cảnh nà y cÅ©ng không thể không nghi ngá» má»™t vị khách không má»i mà đến trong nhà mình !
-Thẩm đại hiệp, lão thân xin thà nh tháºt xin lá»—i !
- Äại tẩu bất tất Ä‘a lá»…, chỉ là chuyện nhá», chá»› báºn tâm là m gì! Tiểu đệ thưá»ng nghe ngưá»i xưa nói:
"Cầu tri kỷ ở bằng hữu dễ, cầu tri kỷ ở vợ con khó, cầu tri kỷ ở quân thần cà ng khó hơn!" La lão phu nhân buông tiếng thở dà i nói :
- Thẩm đại hiệp đúng là mẫu ngưá»i trung kiên, lại khéo ăn nói. Lão thân má»™t lần nữa xin lá»—i vá» những câu nói không phải vừa rồi. Äồng thá»i hy vá»ng Thẩm đại hiệp tiếp tục lưu gót tại đây, nếu tệ trang có chuyện gì xảy ra. nhỠđến má»™t tay đại hiệp đôn đốc kháng địch!
Thẩm Giang Lăng ôm quyá»n thi lá»… nói :
- Äại tẩu xin yên tâm! Chừng nà o đại sư huynh còn chưa trở vá» thì tiểu đệ vẫn chưa rá»i khá»i đây.
La lão phu nhân định cáo lui, nhưng chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n há»i:
- Thẩm đại hiệp có quen biết Tiêu đại phu chăng?
Chuyện nà y vốn không cần giấu giếm, thế nhưng Thẩm Giang Lăng sợ nảy sinh rắc rối khi công việc chưa hoà n thà nh, nên nói:
- Äại tẩu, tiểu đệ không biết. Nghe nói ngưá»i nà y y thuáºt cao siêu, là má»™t kỳ tà i không thể bá» qua được, không biết ai đã đưa ngưá»i nà y và o trang?
- ChÃnh lão quá»· căn dặn nếu gặp được ngưá»i nà y thì phải tìm cách thâu dụng. Không phải lão thân Ä‘a nghi, nhưng vá» lai lịch ngưá»i nà y . .
Thẩm Giang Lăng tiếp lá»i nói :
- Äại tẩu bất tất Ä‘a nghi, nếu như đại sư huynh đã biết ngưá»i nà y thì tuyệt không có vấn đỠgì . .
Bấy giỠLa lão phu nhân cùng La Phong và đại thiếu phu nhân cáo biệt lui gót.
|

08-09-2008, 11:40 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 30
Tình Huynh à Muội
Bữa cÆ¡m tối nay có vẻ thịnh soạn hÆ¡n thưá»ng ngà y.
Trong bữa ăn ngoà i La lão phu nhân, đại thiểu thư La Y Hương, tứ thiếu gia La Phong, đại thiếu phu nhân còn có đại tổng quản Tôn Tư ChÃ, ngoại tổng quản Bao Quan Äình và ná»™i tổng quản Liá»…u Trá»±c.
Äại thiếu phu nhân đã dặn dò bá»n nhà bếp nấu thêm mấy món ăn mà La lão phu nhân rất thÃch, nhưng bà chỉ ăn sÆ¡ qua và i miếng rồi đặt bát xuống.
Tứ thiếu gia La Phong đến bên mẫu thân khẩn khoản nói:
- Mẹ hãy gắng mà ăn Ä‘i, sao cứ nhịn hoà i như thế? Ngà y kia đã là đại thá» tròn sáu mươi cá»§a mẹ rồi. Khách nhân sẽ tá»›i đây không Ãt, mẹ phải tỉnh táo khá»e mạnh mà đón tiếp chứ! HÆ¡n nữa đại ca là ngưá»i lão luyện, cát nhân thiên tướng, anh ấy không sao đâu!
Thực ra đại thiếu phu nhân trong lòng còn thống khổ hơn cả La lão phu nhân, nhưng vì sợ lão thái thái buồn nên cố nhịn mà không để lộ ra thôi.
Nà ng cÅ©ng góp lá»i:
- Mẹ! Tướng công con là ngưá»i tháºn trá»ng, con tin là không xảy ra Ä‘iá»u gì nghiêm trá»ng đâu !
La lão phu nhân mặt sa sầm há»i :
- Nếu không có chuyện gì nghiêm trá»ng thì qua gần má»™t ngà y đêm, vì sao nó không trở vá»? Chẳng lẽ nó không biết chúng ta Ä‘ang nóng lòng như lá»a?
Không ai biết trả lá»i thế nà o.
La lão phu nhân là ngưá»i rắn rá»i, không há» rÆ¡i má»™t giá»t lệ Tôn Tư Chà chợt lên tiếng:
- Bao, Liá»…u hai vị tổng quản đã phái mưá»i sáu võ sư há»™ viện đắc lá»±c tản ra các hướng truy tìm rồi. Phu nhân, ti chức có ngu kiến thế nà y . .
La lão phu nhân nói:
- Từ bây giá» trở Ä‘i, bất cứ ai có phát kiến hoặc ý kiến gì cứ thẳng thắn nói ra. không cần phải khách khÃ!
Tôn Tư Chà nói:
- Lão phu nhân! Ti chức cho rằng nếu đại thiếu gia phát sinh sự cố gì, nhất định chỉ xảy ra ngay trong trang viện.
Ngoại tổng quản Bao Quan Äình phụ há»a:
- Ti chức cÅ©ng cho như thế. Äại thiếu gia là ngưá»i tháºn trá»ng. Tối qua có đến sáu bảy nÆ¡i phát há»a. đại thiếu gia không chạy khá»i trang viện để truy theo địch nhân đâu La lão phu nhân gáºt đầu nói:
- Lão thân cÅ©ng nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y rồi. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u khó hiểu là trong bổn trang ai là kẻ là m tay sai cho địch nhân? Trước đây ta ngá» rằng Trang chá»§ có ý hãm hại ta. nhưng đó chỉ là do quá giáºn mà nói thế thôi Các ngươi nói xem, trong bổn trang có ngưá»i nà o đáng nghi không?
Nội tổng quản Liễu Trực nói:
- Lão phu nhân ! Cho dù có chăng nữa. nhưng trước khi có chứng cứ cÅ©ng không nên gây ra sá»± hoà i nghi, Ä‘iá»u đó sẽ bất lợi.
Bao Quan Äình tán thà nh ngay:
- Äúng thế! Khi đó chẳng những trong trang lòng ngưá»i hoang mang mà ngoại nhân sẽ phao tin há»a nạn nà y do bổn trang tá»± gây ra. Ti chức rất hoà i nghi rằng hung thá»§ rất thâm độc, cố tìm cách cho bổn trang nghi ngá» lẫn nhau và đem lòng ngá» vục "Mai Hoa Tam Lá»™ng" Bùi Phương là m hai nhà trở thà nh thù oán . .
Tôn Tư Chà tiếp lá»i:
- Äiá»u đó rất có khả năng.
La lão phu nhân không tán thà nh mà cÅ©ng không phản đối. Trong trưá»ng hợp nà y khả năng nà o cÅ©ng có thể xảy ra.
NghÄ© ngợi má»™t lúc, bà kết luáºn :
- Cho dù thế nà o chăng nữa. lão thân vẫn tin rằng trong bổn trang có ná»™i gián. Nếu không kẻ địch đã không thể hà nh động táo tợn như thế mà không lá»™ dấu Má»i ngưá»i nÃn lặng không ai nói gì, nhưng trong lòng ai cÅ©ng tá»± há»i :
"Ai là kẻ ná»™i gián?" Bao Quan Äình nói:
- xin tha tội cho ti chức đã mạo muội. Nhưng ti chức cho rằng vị Tiêu đại phu tới đây quá đột ngột . .
La lão phu nhân lắc đầu nói:
- Bao tổng quản! Tiêu đại phu là ngưá»i được Trang chá»§ đặc cách căn dặn Tôn tiên sinh lưu lại, chắc là không vấn đỠgì.
Tôn Tư Chà tiếp lá»i:
- Việc nà y rất rõ rà ng. Nếu tháºt có ná»™i gián tiá»m phục trong bổn trang, rất khó phát hiện được hắn.
Hà ng năm chúng ta thu nháºn không Ãt ngưá»i là m phu xa. đầu bếp, thợ xén cây, nô bá»™c hoặc nhan hoà n . .
Nhưng tiêu cục đã xác định rất kỹ. Những ngưá»i nà y không thể có bản lÄ©nh đó . .
La Phong vốn rất Ãt khi tham gia và o những chuyện như thế nà y, bấy giá» bá»—ng đỠxuất ý kiến :
- Mẹ! Tam thiếu phu nhân nói rằng không biết võ công, vì sao trong suốt mấy năm không hỠsinh bệnh gì, ngay cả cảm mạo cũng không?
Äại thiếu phu nhân phản đối:
- Tứ đệ không nên nghi vấn Ä‘iá»u nà y. Có ngưá»i tuy không khang cưá»ng lắm nhưng ná»™i lá»±c khá»e mạnh, dù không luyện võ vẫn không sinh bệnh.
Thế là qua nhiá»u ý kiến vẫn chưa tìm ra được đối tượng nà o đáng nghi.
Liá»…u Trá»±c chợt há»i:
- Äại thiếu phu nhân ! Tối qua gian tế tiá»m nháºp và o đây phóng há»a. Mấy ngà y trước còn có ngưá»i tá»›i tháp canh đánh trống gây náo, tạo ra cảnh há»—n loạn, lúc đó bên phu nhân có ai bảo vệ không?
Câu đó thâm ý là lúc đó có ai chứng kiến phu nhân Ä‘ang ở đâu và là m gì không? NghÄ©a là má»™t cách Ä‘iá»u tra để tìm chứng cứ ngoại phạm.
Äại thiếu phu nhân vốn rất thương tâm vì sá»± mất tÃch cá»§a trượng phu. Hai ngưá»i chung sống vá»›i nhau rất má»±c thắm thiết suốt mấy năm, mong má»i có được má»™t đứa con nhưng mong hoà i không có.
Trong ba đứa con dâu, đại thiếu phu nhân là ngưá»i được La lão phu nhân thương yêu quý mến nhất. Nay nghe há»i câu nà y, vị đại thiếu phu nhân không khá»i chạnh lòng. Nhưng bản tánh nhân háºu nên gáºt đầu đáp:
- Có Lúc đó có nhị thiếu phu nhân ở bên cạnh bảo vệ Lúc đó ở bên ngoà i có ngưá»i nói:
- Äại tổng quản ! Bá»n thuá»™c hạ đã trở vá»!
Tôn Tư Chà nhìn ra cá»a. thấy bốn tên võ sư há»™ viện được phái Ä‘i tìm tung tÃch cá»§a đại thiếu gia.
Bá»n nà y cứ Ä‘i tìm ở hướng đông, đã tìm suốt má»™t ngà y trong phạm vi hÆ¡n năm mươi dặm vẫn không thu được kết quả nà o.
Sau bữa cÆ¡m, má»i ngưá»i bà n luáºn má»™t lúc rồi giải Từ đó đến trưa. tất cả bốn nhóm gồm mưá»i sáu võ sư há»™ viện được phái Ä‘i tìm La Tương Ä‘á»u lục tục trở vá» Ä‘á»u báo lại không có kết quả gì.
Má»™t ngà y má»™t đêm không có tin tức gì. Chắc rằng đại thiếu gia đã gặp chuyện dữ nhiá»u là nh Ãt.
Äại thiếu phu nhân Äoà n Thúy Liá»…u Ä‘ang ngồi khóc than trong phòng thì chợt thấy nhị Thiếu phu nhân Phùng ái Quân đến.
Ba vị thiếu phu nhân rất Ãt khi bà n đến gia sá»± vá»›i nhau, trừ má»™t và i chuyện tâm tình.
Äại thiếu phu nhân ngoà i nhiệm vụ quản gia còn lá»›n tuổi hÆ¡n hai cô con dâu khác nên rất được kÃnh trá»ng.
Nhị thiếu phu nhân Phùng ái Quân cất tiếng chà o từ ngoà i cá»a:
- Äại tẩu!
Äại thiếu phu nhân Äoà n Thúy Liá»…u nén khóc, ngẩng lên đáp:
- Äệ muá»™i!
Phùng ái Quân nói:
- Äại tẩu đừng thương tâm như thế! Äại ca chắc Ä‘ang bị quản thúc đâu đó, thế nà o cÅ©ng được thả ra thôi Äoà n Thúy Liá»…u nói:
- ái Quân! Ngươi bảo La Tương còn có thể ở đâu được? Ngoại trừ Bùi Phương Ä‘Ãch thân đến đây, ngoà i ra không ai có đủ sức bắt anh ấy ra khá»i trang viện.
Phùng ái Quân lắc đầu há»i:
- Nhưng Bùi sư thúc bắt đại ca đi là m gì?
Äoà n Thúy Liá»…u há»i lại:
- Thế nhị đệ và tam đệ thì sao? Thất tÃch mấy năm nay không có tin tức, váºy hai ngưá»i đó ở đâu chứ ?
- Việc nà y . .
Phùng ái Quân thở dà i nói:
- Äại tẩu! Chẳng lẽ trưá»ng hợp đại ca cÅ©ng giống như lão nhị và lão tam hay sao?
Äoà n Thúy Liá»…u rầu giá»ng đáp:
- Hoà n toà n có khả năng. .
Chợt nghe tiếng Tiểu Kim Tước gá»i oang oang ngoà i cá»a:
- Nhị thiếu phu nhân . . Nhị thiếu phu nhân . .
Phùng ái Quân nhìn ra. xẵng giá»ng:
- Nha đầu! Là m gì mà quang quác lên như váºy chứ ?
Tiểu Kim Tước chạy à o à o và o, hổn hển nói:
- Phùng lão gia đến! Phùng lão gia đến! Tứ thiếu gia sai tỳ nữ má»i thiếu phu nhân đến chá»— lão thái thái.
Äoà n Thúy Liá»…u nói:
- à ! Nguyên là lệnh tôn đại thúc đến. ái Quân, nhanh vỠthay y phục rồi tới đó gặp lão nhân gia đi!
Ta cũng sẽ đến bái kiến đại thúc.
Phùng ái Quân từ biệt đại tẩu đi ra.
Phùng ái Quân đến trước phòng La lão phu nhân thì đã nghe thấy tiếng cưá»i nói oang oang cá»§a phụ thân trong phòng.
Phùng Cá»u tuy võ há»c tầm thưá»ng nhưng rất có danh tiếng trong giang hồ vì là tay cá»± phú, Ä‘i đâu cÅ©ng nói chuyện tiá»n nong, khắp ngưá»i bốc hÆ¡i đồng.
Lúc nà y, lão còn mang theo nhị đồ đệ Lữ Chiêu.
Phùng ái Quân bước và o thi lễ nói :
- Cha!.... Nhị sưhuynh!....
Phùng Cá»u mặt dà i như ngá»±a. thần thái trung đẳng, đôi mắt và ng thau như mắt tinh tinh, báºn bá»™ trưá»ng bà o bằng đồ lụa Hà ng Châu mà u đồng hun cổ lá»—.
Ngồi sau lưng Phùng Cá»u là má»™t hán tá» chừng ba mươi, diện mạo và dáng vẻ không có gì đặc sắc.
Thấy Phùng ái Quân và o, hắn cưá»i tÃt mắt nói:
- Sư muội . .
Nhưng thấy ánh mắt sắc như dao của Phùng ái Quân, hắn vội ngừng bặt.
Trong phòng ngoà i La lão phu nhân và Phùng Cá»u, Lữ Chiêu còn có đại thiếu phu nhân Äoà n Thúy Liá»…u, tứ thiếu gia La Phong và đại tổng quản Tôn Tư ChÃ.
La lão phu nhân bảo Phùng ái Quân ngồi bên phụ thân Phùng Cá»u nói:
- Äại tẩu! ái Quân ở nhà quen được nuông chiá»u nên bướng bỉnh, chẳng hay tá»›i đây có như trước hay không?
La lão phu nhân vội nói:
- Không đâu ! Thông gia. .
Tới đó đột nhiên thở dà i một tiếng rồi dừng lại.
Phùng Cá»u lại nói:
- Ngà y kia đã là sinh nháºt lục tuần cá»§a đại tẩu rồi.
Nghe nói đại lễ sẽ được tổ chức rất náo nhiệt . .
Giá»ng lão đột nhiên trầm xuống:
- Tuy chuyện cá»§a lão nhị và lão tam. . tấm lòng cá»§a ngưá»i mẹ không khá»i Ä‘au buồn, nhưng cÅ©ng nên tìm cách thư thái má»™t chút! Trên thế gian có mấy ngưá»i được như nguyện đâu?
La lão phu nhân lắc đầu nói:
- Thông gia! Không phải vì chuyện đó đâu . .
Tôn Tư Chà nói thêm:
- Phùng gia! Äại thiếu gia. . tối qua địch nhân tá»›i đây phóng há»a. Trong cÆ¡n náo loạn . . Äại thiếu gia cÅ©ng mất tÃch!
Phùng Cá»u trố mắt đầy kinh ngạc, hồi lâu má»›i nói:
- Theo tôi biết thì lão đại La Tương là ngưá»i trầm tÄ©nh, tinh tế, đâu dá»… dà ng bị địch nhân bắt là m con tin?
Tôn Tư Chà lại nói tiếp:
- Phùng gia. tạm thá»i chỉ biết rằng địch nhân tiá»m phục ở đây má»™t hai tên, lợi dụng sá»± há»—n loạn do nhiá»u nÆ¡i phát há»a đã dùng cách nà o đó ám toán đại thiếu gia. Sau khi dáºp tắt các đám cháy má»›i phát hiện đại thiếu gia mất tÃch liá»n phái cao thá»§ tìm kiếm khắp nÆ¡i nhưng không có kết quả. Äến nay vừa trá»n má»™t ngà y má»™t đêm.
Phùng Cá»u kêu lên:
- Sao lại thế chứ ? Quái sá»±! Nếu là ngưá»i khác thì có thể tin. Nhưng đây là lão đại, đáng lẽ không thể phát sinh sá»± cố má»›i đúng.
Trong phòng lặng đi một hồi lâu.
Phùng Cá»u lại nói:
- Thông gia! Tôi cho rằng lão đại sẽ không xảy ra chuyện gì đâu! Rất có thể lão đại truy kÃch địch nhân rồi lạc và o nÆ¡i nà o đó . .
Tuy câu đó an á»§i La lão phu nhân và đại thiếu phu nhân không Ãt, chÃnh ngưá»i trong La gia cÅ©ng hy vá»ng và o Ä‘iá»u đó, nhưng thần sắc ai nấy vẫn rất ngưng trá»ng.
Trà phòng mang đồ ăn thức uống lên.
Äể đãi khách quý là thông gia. không thiếu gì các thứ sÆ¡n hà o hải vị nhưng không ai tá» ra hà o hứng.
Rượu qua má»™t tuần, Phùng Cá»u nói :
- Hôm nay tôi đến mừng lục tuần đại thỠlão phu nhân, sau đó có việc gấp phải đi. Khi nà o xong việc sẽ xin trở lại phối hợp với thông gia quyết tra rõ chuyện nà y mới được!
La lão phu nhân vốn cho rằng vị tam sư đệ nà y sẽ ở lại thêm mấy ngà y, hy vá»ng mình sẽ có thêm trợ lá»±c đáng kể.
Theo Tôn Tư Chà nói lại thì trong phưá»ng hát má»i tá»›i đây biểu diá»…n nhân buổi lá»… mừng thá», thà nh phần rất phức tạp, bởi thế má»i ngưá»i đã thương nghị trong ngà y tổ chức đại lá»… phải đặc biệt cảnh giác.
Thế mà nay, Phùng Cá»u vừa đến ngồi chưa nóng Ä‘Ãt mà đã lá»™ ý có việc gấp cần Ä‘i sá»›m. Xem ra vị trợ thá»§ mà lão phu nhân đặt nhiá»u hy vá»ng nhất đã hóa thà nh không. .
Suốt bữa tiệc, tên nhị đồ đệ cá»§a Phùng Cá»u là Lữ Chiêu không rá»i mắt khá»i vị tiểu sư muá»™i buá»™c cô ta phải cố sức tránh ánh mắt đó, vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra. may mà không ai nháºn thấy Ä‘iá»u đó Sau đó bữa tiệc diá»…n ra trong buồn tẻ, chẳng bao lâu thì tà n Phùng Cá»u được gia nhân tiá»…n vá» phòng riêng dà nh cho mình ở tam viện, Lữ Chiêu cÅ©ng được bố trà ở má»™t phòng riêng cạnh đó.
Tiêu Kỳ VÅ© đương nhiên không dá»± bữa tiệc đó nhưng rất chú ý đến những nhân váºt dá»± bữa tiệc nà y.
Qua Thẩm Giang Lăng, chà ng biết La gia trang xưa nay vẫn dà nh riêng cho hai vị sư đệ cá»§a La Trang chá»§ má»—i ngưá»i má»™t biệt phòng như ngưá»i thưá»ng xuyên hiện diện.
Sau khi tiệc tan, Tiêu Kỳ VÅ© rá»i khá»i khách phòng Ä‘i nhanh vá» biệt lâu dà nh riêng cho Phùng Cá»u.
Hai sư đồ cùng và o phòng bà n luáºn má»™t lúc rồi Lữ Chiêu trở vá» phòng mình, nhưng chỉ má»™t lúc hắn lại Ä‘i ra Ä‘i vá» hướng ngÅ© viện.
Tiêu Kỳ Vũ nghĩ ngợi chốc lát rồi bám theo hắn vượt qua những lối đi quanh co trong trang viện, cuối cùng dừng lại trước một biệt thất.
Tiêu Kỳ VÅ© không khá»i ngạc nhiên khi nháºn ra căn phòng đó thuá»™c biệt lâu cá»§a nhị thiếu phu nhân Phùng ái Quân.
Trong phòng đèn còn sáng.
Lữ Chiêu huýt nhẹ má»™t tiếng sáo, cánh cá»a láºp tức mở ra.
Má»™t ngưá»i hiện ra trước cá»a. chÃnh là nhị thiếu phu nhân Cô ta nghiêm giá»ng há»i:
- Äêm khuya thế nà y sư huynh còn tá»›i đây là m gì?
Lữ Chiêu trả lá»i:
- Quân muá»™i! Äã lâu chúng ta không gặp nhau.
Ngưá»i xưa nói :
"Một ngà y không gặp dà i như ba thu." Ta héo hon vì tương tư mất !
Phùng ái Quân "hù " một tiếng nói :
- Nhị sư huynh hãy nói chuyện nghiêm túc đi !
Lữ Chiêu nói:
- Quân muá»™i là m sao bây giá» trở nên nghiêm khắc váºy chứ ? Trước đây nà ng. .
Phùng ái Quân ngắt lá»i:
- Trước đây là khác, bây giá» là khác! Bây giá» tôi đã là dâu nhà ngưá»i ta. vì thế không thể không giữ gìn.
Chỉ cần má»™t chút sÆ¡ suất là có thể trả giá bằng tÃnh mạng!
Tiêu Kỳ Vũ hiểu rằng đây chỉ là một chuyện tư tình vụng trộm.
Chà ng đã định bá» Ä‘i nhưng trong khi La gia trang lâm và o tình huống nguy nan nà y, Phùng ái Quân lại nói đến mấy chữ "có thể trả giá bằng tÃnh mạng" khiến chà ng sinh nghi đà nh dừng lại lắng nghe.
Lữ Chiêu nói:
- Thôi được! Nhị thiếu phu nhân ! Chẳng qua cô chỉ giả bá»™ thế thôi! Nhá»› lại ngà y xưa chúng ta thân thiết bao nhiêu! Có lúc ná»a đêm còn lưu luyến bên nhau chưa nỡ chia tay, tình còn thắm thiết hÆ¡n phu thê. .
Phùng ái Quân xua tay ngăn lại :
- Thôi đừng nói nữa! Äó chỉ là hà nh vi cá»§a tuổi trẻ ngông cuồng và rồ dại ! Sư huynh mau Ä‘i Ä‘i ! La gia đã phát sinh không Ãt biến cố, bây giá» canh phòng rất ráo riết Nếu lỡ ra ngươi bị phát hiện thì chúng rất dá»… tìm đến tôi Lữ Chiêu ưỡn ngá»±c nói:
- Sư muá»™i sợ gì chứ ? Cùng lắm là ra khá»i La gia trang thôi chứ gì? Sư phụ cÅ©ng không để muá»™i phải héo hon ở đây suốt Ä‘á»i đâu!
- Äó là chuyện sau nà y! Bây giá» tôi còn ở La gia.
đương nhiên phải tuân thẹp phép tắc của hỠLa.
Lữ Chiêu đổi giá»ng:
- Sư muội! Ta đang hứng mà mạo hiểm đến đây.
Nếu muá»™i không cho ta được thá»a mãn, ta quyết không trở vỠđâu !
Phùng ái Quân gạt phắt:
- Äừng hòng!
Lữ Chiêu nà i nỉ:
- Muá»™i sao thế? Chẳng lẽ muá»™i thay lòng đổi dạ rồi ư? Mấy tháng qua phòng không gối chiếc, ta tin rằng muá»™i cÅ©ng Ä‘ang mong chá» ta. . Hay là đã có ngưá»i nà o khác?
Phùng ái Quân lạnh giá»ng:
- Nhị sư huynh lặng đi một chút có được không?
- Sư muá»™i! Äừng ruồng bá» ta như thế! Ta theo sư phụ đến đây, vì quá nhá»› nhung sư muá»™i. Sư phụ cÅ©ng biết mối tình cá»§a chúng ta và có ý tác hợp sau nà y. váºy thì sao sư muá»™i nỡ phÅ© phà ng? Ta nhá»› trước đây sư phụ từng nói má»™t câu:
nà ng chỉ tạm thá»i ở lại trong La gia nà y thôi.
Phùng ái Quân lạnh giá»ng nói :
- Tôi có ở lại mãi trong La gia nà y hay không, Ä‘iá»u đó không liên quan gì đến sư huynh cả!
Lữ Chiêu rầu giá»ng:
- Chẳng lẽ sư muá»™i đà nh lòng quên hết thá»i quá khứ êm Ä‘á»m cá»§a chúng ta rồi hay sao?
Phùng ái Quân buông rõ từng chữ:
- Tôi chỉ có thể nói rằng quá khứ chỉ là dÄ© vãng nên để trôi qua không để lại dấu vết! Ngưá»i ta không thể cứ phạm sai lầm mãi, theo Ä‘uổi những mối tình cảm tÃnh viển vông. Sư huynh nếu còn nghÄ© đến muá»™i thì tốt nhất nên quay vá» Ä‘i !
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta lúc nà o cÅ©ng chỉ nghÄ© đến muá»™i mà thôi! Trước đây muá»™i vui vẻ nhiệt tâm như thế, nay phải ở trong nhà mồ nà y Ä‘á»u là góa phụ, nhất định muá»™i rất buồn! Vì thế ta đến đây chỉ vì muá»™i, chúng ta hãy táºn hứng má»™t bữa để bù cho ná»—i sầu muá»™n!
Phùng ái Quân chợt nhẹ giá»ng:
- Sư huynh xin kiên nhẫn một chút chỠdịp khác!
Bây giá» không được đâu! Huynh hãy vì cha. vì muá»™i mà nhanh rá»i khá»i đây !
Lữ Chiêu trâng tráo nói :
- Nếu ta chưa đạt được mục Ä‘Ãch quyết không Ä‘i đâu!
Phùng ái Quân cầu khẩn :
- Nhị sư huynh ! Äiá»u đó sẽ bất lợi cho cả hai chúng ta. Nếu lỡ bị phát hiện, không chỉ má»™t mình muá»™i bị hại đâu!
- Nếu thế muá»™i chỉ cần thoát ly khá»i La gia là được chứ gì?
Phùng ái Quân giải thÃch:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên muá»™i có thể là m như thế. Nhưng nếu váºy thì bao nhiêu sá»± hy sinh cá»§a muá»™i bấy lâu nay chẳng hóa ra đổ xuống sông xuống biển cả hay sao?
Bây giỠthì Tiêu Kỳ Vũ đã hiểu ra.
Mặc dù chà ng không phải hoà n toà n bất ngá», chỉ bổ sung thêm chứng cứ cho phán Ä‘oán cá»§a chà ng mà thôi.
Lại nghe Lữ Chiêu há»i :
- Quân muá»™i ! Có phải chúng Ä‘á»u chết cả rồi không?
ánh mắt Phùng ái Quân chợt long lên đầy sát khÃ.
Cô ta chợt rÃt lên, giá»ng nghe rất đáng sợ:
- Ngươi chết hay hỠchết?
Lữ Chiêu phát run, giá»ng hốt hoảng:
- Thôi váºy . . ngu huynh . . không dám há»i nữa. .
ngu huynh . . đi đây!
Không hiểu vì sao chỉ má»™t câu há»i như váºy mà tên đó hoảng sợ phải bá» chạy Ä‘i như váºy?
Phùng ái Quân "hù " một tiếng nặng nỠbỠvà o phòng.
Tiêu Kỳ VÅ© cÅ©ng quay bước trở vá». Tối nay chà ng đã vô tình phát hiện ra má»™t Ä‘iá»u bà máºt.
Con ngưá»i ta cÅ©ng như vầng trăng khi tròn khi khuyết, có những đêm sáng vằng vặc, lại có đêm tối om. .
Thá»i trẻ giữa sư huynh muá»™i có những mối tình vụng trá»™m âu cÅ©ng là sá»± thưá»ng, nhưng khi đã lấy chồng rồi, biết thá»§ tiết vá»›i chồng cÅ©ng là điá»u đáng quý Nhưng vá»›i Phùng ái Quân thì có tháºt như váºy không?
Hiện tại La Tư mất tÃch chưa biết sống chết thế nà o.
Nếu quả tháºt chà ng ta đã chết, má»™t thiếu phụ còn trẻ như cô ta nghÄ© đến rá»i khá»i nhà há» La cÅ©ng không đáng trách.
Thế nhưng tại sao trước đây khi chưa xảy ra việc gì, cô ta cũng xác định không ở La gia lâu dà i? Hơn nữa.
vì sao chÃnh Phùng Cá»u, phụ thân cô ta cÅ©ng xác định như thế? Chẳng lẽ trong cuá»™c hôn nhân nà y có Ä‘iá»u không được bình thưá»ng?
Tiêu Kỳ VÅ© Ä‘i vÆ¡ vẩn rồi đến trước biệt thất cá»§a Phùng Cá»u nhưng hoà n toà n vắng vẻ không có ai cả.
Chà ng lại tá»›i phòng Trang chá»§ mà bây giá» "Khoái Äao" Thẩm Giang Lăng Ä‘ang ở.
Từ trước sân đã nghe thấy giá»ng nói oang oang cá»§a ông ta:
- Phùng sư đệ! Không phải ta nói đệ. Tiá»n tà i là thứ phù du. Những gì mà sư đệ Ä‘ang có, theo ta biết thì tiêu xà i đến mấy Ä‘á»i cÅ©ng còn chưa hết, chỉ sợ tà i sản cá»§a đệ không kém gì cá»§a đại sư huynh. Ngưá»i ta sống nên biết đủ.
Giá»ng Phùng Cá»u khẽ hÆ¡n:
- Tiểu đệ cũng biết đủ chứ!
Thẩm Giang Lăng lại nói:
- Nếu váºy thì tại sao ngươi vỠđây chưa nóng Ä‘Ãt đã muốn Ä‘i? Ta Ä‘oán rằng cÅ©ng chỉ vì việc cá»§a mấy cá»a hiệu binh khà mà thôi, không sai chứ ?
Phùng Cá»u đáp:
- Không sai! Nói tháºt vá»›i nhị sư huynh, trong việc buôn bán, đã dấn thân và o là y như rằng không rút chân ra được nữa! Tiểu đệ đã mở ra cá»a hiệu, không thể bá» mặc nó được.
Thẩm Giang Lăng há»i:
- Tìm má»™t ngưá»i quản lý tháo vát trong số những ngưá»i thân cáºn đáng tin lo việc đó không được sao?
Phùng Cá»u lắc đầu lia lịa:
- Không được! Không được! Một số thì không có kinh nghiệm, số khác thì không đáng tin. Nói chung tiểu đệ không tin ai cả!
Thẩm Giang Lăng lại há»i:
- Sư đệ có bao nhiêu cá»a hà ng cả thảy?
Phùng Cá»u đáp:
- Hai trăm mưá»i tám cá»a hà ng trên toà n quốc.
Thẩm Giang Lăng thán phục nói :
- Ngươi giống như đã trở thà nh tay cá»± phú báºc nhất võ lâm rồi còn gì . .
- Còn lâu! Tháºm chà trong bổn môn, tiểu đệ còn kém cả La đại sư huynh và Bùi sư muá»™i !
Thẩm Giang Lăng chừng như mù tịt vá» chuyện nà y, ngạc nhiên há»i:
- Cả Bùi Phương cũng. .
Phùng Cá»u vá»™i ngắt lá»i:
- Nhị sư huynh không biết, sư muá»™i là má»™t báºc cá»± phú đấy! Theo tiểu đệ được biết thì cô ấy có má»™t số cá»a hà ng khinh doanh sâm và da thú ở vùng đông bắc má»›i tháºt là má»™t vốn bốn lá»i! Còn La đại sư huynh thì có Phùng Cá»u nói đến đó bá»—ng dừng lại.
Thẩm Giang Lăng há»i:
- Có gì? Lão tam, đối vá»›i ta sao còn phải ấp a ấp úng như nuốt mất lưỡi như váºy?
Phùng Cá»u thấp giá»ng:
- Có má»™t lần đại sư huynh nói ná»a đùa ná»a tháºt vá»›i tiểu đệ rằng mình có má»™t núi và ng chôn dưới đất từ mưá»i năm trước, cả mấy vạn cân. Äó là số và ng tÃch cóp được trong nhiá»u năm. Chỉ riêng từng đó đã bằng mấy lần tà i sản cá»§a tiểu đệ rồi !
Thẩm Giang Lăng cưá»i hô hô nói:
- Ta chắc rằng đại sư huynh chỉ nói dùa thôi, ngươi đừng cho là tháºt!
Phùng Cá»u nói:
- Tiểu đệ cũng chỉ nói đùa thôi mà ! Nhưng dù sao . .
ngưá»i già u nhất vẫn là đại sư huynh . .
- Nhưng có ngưá»i nói rằng ngươi má»›i giầu có nhất!
Phùng Cá»u lắc đầu:
- Äó chỉ là đồn nhảm thôi! Nhị sư huynh! Má»™t ngưá»i xuất thân từ thợ thiếc như tiểu đệ là m sao có cÆ¡ há»™i đó?
Thẩm Giang Lăng nói :
- Sư đệ đừng lo! Ta sống bần hà n quen rồi, sẽ không ngá»a tay xin tiá»n đệ đâu! Loại thợ thiếc như ngươi không giống thiên hạ đâu !
Phùng Cá»u thay đổi đỠtà i:
- Nhị sư huynh, đại sư huynh khi nà o trở v�
Thẩm Giang Lăng đáp:
- Nếu má»i việc thuáºn lợi thì không tá»›i hai tháng, có khi má»™t tháng là vá» tá»›i.
Phùng Cá»u trầm ngâm nói :
- Tiếc rằng tiểu đệ báºn quá nhiá»u việc nên huynh đệ chúng ta không có dịp tâm sá»± nhiá»u.
- Nhiá»u việc hay không là do con ngưá»i. Nếu như ngươi cứ suốt ngà y chỉ quan tâm đến và ng bạc thì chỉ e suốt Ä‘á»i không có má»™t ngà y nà o thanh nhà n đâu!
Phùng Cá»u thở dà i nói:
- Nhị sư huynh! Tiểu đệ thèm muốn được như sư huynh, má»™t thân má»™t mình, muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i, thân ngao du như hạc ná»™i mây ngà n. Còn tiểu đệ thì không được HÆ¡n hai trăm hiệu binh khÃ, bao nhiêu là ngưá»i ăn kẻ ở, lo suốt Ä‘á»i không hết!
Thẩm Giang Lăng lại thay đổi câu chuyện:
- Lão tam, ngươi thấy chuyện La Tương thất tÃch thế nà o?
Phùng Cá»u trả lá»i ngay:
- La Tương là chá»§ thá»±c sá»± cá»§a La gia trang, bởi thế rất có thể là má»™t vụ bắt cóc tống tiá»n.
Thẩm Giang Lăng gáºt đầu không nói gì.
Lát sau Phùng Cá»u từ biệt ra vá».
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Tiêu Kỳ VÅ© không thể xuất diện, bám theo Phùng Cá»u cho tá»›i khi y vá» phòng tắt đèn Ä‘i ngá»§, chà ng tiếp tục tuần thị trong trang.
Khi chà ng tá»›i khu vục chuồng ngá»±a. chợt nghe có tiếng động phát ra từ dãy nhà kho cạnh đó. Tiếng động vừa rồi rõ rà ng là tiếng kẹt cá»a.
Có ai mở cá»a kho và o lúc nà y?
Tiêu Kỳ Vũ vội nhảy lên mái chuồng ngựa đưa mắt nhìn quanh, nhưng không thấy nhân ảnh nà o, cũng không phát ra động tĩnh nà o khác.
Tuy váºy chà ng tin chắc rằng có ngưá»i vừa mở cá»a.
và do lỡ phát ra tiếng động nên nấp kÃn ở nÆ¡i nà o đó.
Quả nhiên lát sau chà ng thấy có bóng ngưá»i thấp thoáng trước thá»m gạch cá»§a má»™t phòng trong dãy nhà kho Tiêu Kỳ VÅ© thi triển khinh công tiếp cáºn nấp sau má»™t khung cá»a sổ.
Dãy nhà kho gồm có ba gian, gian giữa treo má»™t ngá»n đèn lồng trên thanh xà . còn hai gian khác không có đèn Tiêu Kỳ VÅ© nấp sau cá»a sổ giữa nhìn qua khe cá»a.
dá»… dà ng nháºn ra trong kho chứa rượu I ngưá»i sà nh rượu như chà ng biết ngay trong đó có bốn năm loại rượu, toà n thứ rượu ngon và được cất từ nhiá»u năm, gá»i là rượu trần niên.
Có hai ngưá»i Ä‘ang loay hoay giữa hà ng chục các thùng rượu lá»›n bé đủ kiểu bà y la liệt trên giá gá»— và ngay giữa ná»n đất. Có những thùng to tá»›i hai ngưá»i ôm không xuể, chắc má»—i thùng phải đựng tá»›i năm sáu trăm cân. Trên má»—i thùng Ä‘á»u dùng sÆ¡n đỠviết tên loại rượu, từ xa cÅ©ng trông thấy được.
Má»™t trong hai ngưá»i kia là Ngô Khải, như váºy ngưá»i khi không cần nhìn cÅ©ng Ä‘oán ra là "Xà Bì" VÄ© Thất, bởi vì tên há» Ngô lắm lá»i vá»›i "Xà Bì" VÄ© Thất thưá»ng hay cãi nhau nhưng lại gắn bó vá»›i nhau như bóng vá»›i hình, hầu như chẳng bao giá» rá»i xa nhau.
Nhưng Ngô Khải và "Xà Bì" VÄ© Thất không phải là tổng quản, cÅ©ng không phải là quản gia. váºy mò và o kho ưnnl là m gì?
Hai ngưá»i nà y rất trung thà nh vá»›i chá»§, có khi không cần câu chấp đến má»™t và i sai sót nhá», bởi vì chung quy là ngưá»i ta hầu như ai cÅ©ng có má»™t và i thói xấu.
Vá» uống rượul tá»u lượng cá»§a Ngô Khải và "Xà Bì" VÄ© Thất không nhiá»u lắm. Chúng không phải là con sâu rượu nhưng kén rượu. Chá»§ nhân vá»›i gia nhân đệ tá» không hẹp hòi gì, ngưá»i trong La gia trang bao giá» cÅ©ng đủ tiá»n uống rượu. Như thế có thể xác định rằng hai tên nà y đến đây để ăn trá»™m rượu ngon.
Trong dãy kho nà y để rất nhiá»u thứ rượu trần niên Ä‘á»u là thứ rượu nổi tiếng như Hoa chu, Phụng tưá»ng, Liên Hoa bạch, Chiêu hưng, Mao Äà i, Nữ nhi hồng. .
được cất giữ tá»›i mấy chục năm. Äặc biệt là thùng "Nữ nhi hồng" được niêm kÃn từ thá»i đại tiểu thư La Y Hương má»›i lên năm tuổi lưu giữ đến táºn bây giá» vẫn chưa má»™t lần mở.
La lão phu nhân nói rằng thùng rượu đó để dà nh cho đến khi La Y Hương lấy chồng mới đem ra đãi khách.
Thế nhưng năm nay La Y Hương đã qua hai mươi sáu tuổi vẫn chưa xuất giá. có lẽ vì chỠquá lâu mà hai tên nà y quá sốt ruột không chỠnổi mà thỠtrước đi chăng?
Quả nhiên Ngô Khải mon men đến bên thùng "Nữ nhi hồng." ÄÆ°Æ¡ng nhiên "Xà Bì" VÄ© Thất cÅ©ng Ä‘i theo hắn.
Ngô Khải nói:
- Lão Vĩ, ngươi . .
vÄ© Thất ngắt lá»i :
- Lão Ngô! Mấy hôm nay ngươi tuần phòng qua đây không ngá»i thấy trong kho rượu có mùi đặc biệt hay sao?
- Có thì có Nhưng sao nà o?
Vĩ Thất văng tục:
- Cha nó! Ta tháºt không nhịn được! Ta dám cam Ä‘oan vá»›i ngươi rằng đó chÃnh là mùi rượu "Nữ nhi hồng" đã được lưu giữ ở đây đúng hai mươi mốt năm.
Nhưng Ä‘iá»u đáng ngạc nhiên hÆ¡n là ta phát hiện thấy có hai lần bốc lên mùi rượu nà y rất Ä‘áºm.
Ngô Khải ngạc nhiên há»i:
- Hai lần?
- Không sai! Lần nà y ta ngá»i thấy từ tối qua. tháºm chà nằm mÆ¡ ta cÅ©ng ngá»i thấy mùi rượu nồng Ä‘áºm đó.
- Còn lần trước?
Vĩ Thất đáp:
- Lần trước cách đây mấy năm ta nhá»› không rõ, nhưng đúng và o giai Ä‘oạn mà nhị thiếu gia và tam thiếu gia mất tÃch. Ta cÅ©ng ngá»i thấy mùi rượu "Nữ nhi hồng" rất Ä‘áºm.
Ngô Khải gáºt đầu nói:
- Hai ngà y nay ta ngá»i quá nhiá»u mùi rượu, có lẽ vì thế nên cảm giác không chuẩn. Nhưng lần trước thì đúng là ta ngá»i mùi rượu rất Ä‘áºm.
Hai tên lần đến bên má»™t thùng rượu lá»›n đặt giữa ná»n đất, trên miệng bịt má»™t tấm da thuá»™c to hÆ¡n cả mặt trống, còn phết thêm má»™t lá»›p keo.
Ngô Khải há»i:
- Äây là thùng rượu "Nữ nhi hồng" hay sao?
"Xà Bì" VÄ© Thất gáºt đầu :
- Không sai! Ta có lần và o đây lấy rượu, được đại tổng quản Tôn Tư Chà chỉ cho biết.
Ngô Khải nói:
- Lão Vĩ! Ta cho rằng nếu lão thái thái phát hiện chúng ta uống trộm thứ rượu nà y rất có khả năng bị phạt năm mươi hèo đấy !
"Xà Bì" Vĩ Thất xua tay :
- Năm mươi hèo chưa phải là tai há»a gì ghê gá»›m mà ta vá»›i ngươi có thể gặp phải !
"Xà Bì" VÄ© Thất nuốt nước bá»t ừng á»±c há»i :
- Lão Ngô, ngươi đã uống rượu "Mao Äà i" chưa?
Ngô Khải cÅ©ng nuốt nước bá»t đáp :
- Chưa. Ngươi uống rồi sao?
VÄ© Thất gáºt đầu vẻ tá»± hà o :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là uống rồi! Có má»™t lần lão gia bảo ta và o đây lấy má»™t bình rượu "Mao Äà i", ta thừa cÆ¡ uống mấy ngụm. Ngươi hãy Ä‘oán xem sau đó lão gia nói gì vá»›i ta nà o?
- Chẳng lẽ thưởng cho ngươi số rượu còn thừa lại?
- Không phải! Lão gia há»i rằng:
"Xà Bì" Vĩ Thất!
Mùi vị rượu "Mao Äà i" nà y thế nà o?
Ngô Khải cưá»i nói:
- Thì lão gia lạ gì tÃnh tắt mắt cá»§a ngươi? Äoán chắc rằng thể nà o ngươi cÅ©ng uống trá»™m!
VÄ© Thất không giáºn, trái lại còn đắc ý nói :
- Lão Ngô! Nói cho ngươi biết, tất cả các loại rượu nổi tiếng khắp nÆ¡i ta Ä‘á»u uống trá»™m cả rồi. Nhưng thứ mẫu "Mao Äà i" là tuyệt nhất !
Hắn mơ mà ng nói tiếp :
- Chỉ cần nhấp má»™t ngụm là miệng thÆ¡m ngát, cả ngưá»i lâng lâng sảng khoái vô cùng!
Ngô Khải phát bực nói:
- Mẹ nó ! Ngươi đi ăn trộm mà còn văn vẻ nữa ư?
"Xà Bì" Vĩ Thất lại nói :
- Tuy thứ nà o ta cÅ©ng đã thưởng thức, duy thứ "Nữ nhi hồng" nà y là chưa. Nói tháºt hôm nay ta muốn thá» thứ ưnnl đã từng được cất giữ hai mươi mốt năm chưa mở niêm đó !
- Nhưng thùng rượu nà y được dùng da trâu niêm kÃn, lại còn phết thêm má»™t lá»›p keo nữa. Nếu mở ra tất sẽ bị phát hiện ra ngay !
"Xà Bì" VÄ© Thất nhìn kỹ lá»›p da bá»c trên nắp thùng má»™t lúc rồi bá»—ng kêu lên :
- Lão Ngô! Hình như đã có ngưá»i mở phong thùng rượu nà y rồi !
Ngô Khải nhÃu mà y há»i:
- Nói báºy! Ngoà i chúng ta ra. có ai dám cả gan như thế?
"Xà Bì" Vĩ Thất chỉ và o nắp thùng rượu nói :
- Lão Ngô ! Ngươi xem nà y! Thùng rượu được niêm phong hÆ¡n hai mươi năm chưa từng mở ra lần nà o, nếu có ngưá»i mở ra là biết ngay thôi. Trên nắp không há» có bụi, lá»›p keo lại bong mất, thấy chưa?
Ngô Khải gáºt đầu nói:
- Äúng là có ngưá»i mở phong ra rồi tháºt. Nhưng đó là ai má»›i được chứ ? VÄ© Thất! Như thế cà ng tốt. Nếu chưa bị khai thì ta còn không dám, nhưng nay đã có ngưá»i mở trước rồi lại là chuyện khác! Chúng ta cứ mở ra uống dăm bảy cân rồi sẽ nói, chừng đó không là m cho thùng rượu vÆ¡i Ä‘i đâu!
"Xà Bì" Vĩ Thất chợt nói :
- Lão Ngô, ta hiểu ra rồi !
- Ngươi hiểu gì?
- Hai lần ta nghe hÆ¡i rượu "Nữ nhi hồng" bốc lên rất nồng, chÃnh là lúc có ngưá»i mở thùng rượu nà y! Thế nhưng bây giá» ta lại không dám mở thùng rượu nà y nữa!
Ngô Khải nhÃu mà y há»i:
- Tại sao thế?
Vĩ Thất đáp:
- Lão Ngô ! Thùng rượu nà y to như thế, má»—i lần mở ra đương nhiên không thể Ä‘áºy lại nguyên như cÅ© được, nhất định sẽ bị phát hiện.
Ngô Khải bĩu môi nói:
- Tất cả thứ rượu nổi danh ngươi Ä‘á»u đã uống cả. tại sao hôm nay ngươi lại tá» ra hèn nhát thế?
- Lão Ngô! Cho dù ngươi có chá»i rá»§a ta thế nà o, hôm nay chúng ta chỉ nên uống thứ rượu "Mao Äà i" và "Liên Hoa Bạch" mà thôi. Nà o, động thá»§ Ä‘i !
Thế là Ngô Khải bưng từ trên giá xuống hai thùng rượu "Mao Äà i" và "Liên Hoa Bạch" không lá»›n lắm, rót ra má»—i thứ má»™t bình nhá» rồi Ä‘áºy lại như cÅ©, đặt lên giá. sau đó cả hai rá»i khá»i kho rượu, khóa cá»a lại.
Äối vá»›i hà nh động không được quang minh chÃnh đại cá»§a hai nhân váºt nà y, Tiêu Kỳ VÅ© thấy không đáng trách mà chỉ đáng cưá»i thôi.
Chà ng rá»i kho rượu quẩn quanh má»™t lúc rồi trở vá» phòng.
|
 |
|
| |