 |
|

14-09-2008, 07:12 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I SÃU
TRỞ LÊN NHẠN CHUá»¶ NHAI, QUẦN ÄỊCH KINH HOÀNG
Má»i ngưá»i Ä‘i đến ven rừng, Vân Dáºt Long ngẩng lên, chợt trông thấy Nhạn Chuá»· Nhai, như nghÄ© đến Ä‘iá»u gì đó, chà ng chững bước, buông tiếng cưá»i khảy nói:
- Hẳn các ngươi không ngá» Vân Dáºt Long trở lại đây lần thứ hai.
Má»i ngưá»i thấy Vân Dáºt Long dừng bước, cÅ©ng liá»n đứng lại theo.
Triển Ngá»c Mai ngạc nhiên há»i:
- Long đệ nói gì váºy hả?
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt:
- Chúng ta nên thay đổi kế hoạch thì hơn.
Triển Ngá»c Mai kinh ngạc:
- Thay đổi kế hoạch, thay đổi như thế nà o?
- Lãnh Vân Quán chá»§ sở dÄ© án binh bất động chÃnh là vì muốn cố thá»§ sà o huyệt để đợi chúng ta. Lãnh Vân Quán ở trên đỉnh núi cao, chiếm lÄ©nh ưu thế tuyệt đối, nếu chúng ta dùng sức mạnh tấn công, dù đắc thá»§ cÅ©ng phải trả giá rất đắt, do đó chúng ta phải thay đổi kế hoạch má»›i được.
Huyết Manh gáºt đầu tán đồng:
- Cung chủ nói rất phải, nhưng chúng ta không rà nh vỠđịa thế nơi đây, chẳng hay kế hoạch thay đổi ra sao xin Cung chủ hãy cho thuộc hạ biết!
- Vân Dáºt Long như đã tÃnh toán xong nhếch môi cưá»i nói:
- Ngay trên Nhạn Chủy Nhai kìa!
Äá»an đưa tay chỉ lên Äoạn Chá»§y Nhai trước mắt, má»i ngưá»i cùng hướng mắt trông theo, láºp tức thảy Ä‘á»u tái mặt.Triển Ngá»c Mai vá»™i phản đối:
- NÆ¡i đây treo leo thế nà y, tiến lên chẳng phải dá»…, đừng nói là Lãnh Vân Quán chá»§ canh giữ, dù gặp má»™t kẻ võ công tầm thưá»ng cÅ©ng khó có thể lên được. Long đệ, Mai tá»· thấy ta nên hà nh động theo kế hoạch đã định thì hÆ¡n.
Vân Dáºt Long ánh mắt sắc lạnh:
- Äiá»u ấy thì Lãnh Vân Quán chá»§ đã nghÄ© đến trước rồi, nhưng tin chắc lão ta nhất định không ngá» Vân Dáºt Long nà y trong thương sắp chết mà lại hồi phục nhanh chóng đến váºy, và hÆ¡n nữa còn lại quay trở lên Nhạn Chá»§y Nhai tiêu diệt sà o huyệt lão ta.
Triển Ngá»c Mai vẫn lo ngại:
- Long đệ ………………
Vân Dáºt Long cưá»i dẵn giá»ng:
- Vân Dáºt Long đã quyết định rồi, Mai tá»· đừng nói nữa.
- Váºy thì Mai tá»· cùng Ä‘i vá»›i Long đệ.
Vân Dáºt Long nhẹ lắc đầu:
- Không được, để tránh bứt dây động rừng và bảo toà n lá»±c lượng, cà ng Ãt ngưá»i cà ng dá»… xâm nháºp. Mai tá»· nên Ä‘i cùng nhóm Tâm Trần thì hÆ¡n.
Huyết Manh tuy không trông thấy địa thế, song qua những lá»i kiên quyểt phản đối cá»§a Triển
Ngá»c Mai thì có thể suy tưởng ra được, vì sá»± an nguy cá»§a Cung Chá»§, lão cÅ©ng không dằn được lên tiếng nói:
- Cung chá»§, lòng ngưá»i chuyển biến không lưá»ng, theo ý Tâm Trần ….
Vân Dáºt Long ngắt lá»i:
- Tâm Trần,Kim BÃch Cung không thể chỉ vì má»™t Lãnh Vân Quán nhá» bé mà phải chịu tổn thất nặng ná», giá» hãy nghe Vân má»— căn dặn đây.
Giá»ng nói chà ng kiên quyết và nghiêm nghị, khiến ngưá»i không giám chống lại.
Huyết Manh vội khom mình nói:
- Tâm Trần xin đợi lệnh
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn chúng thuá»™c hạ, trầm giá»ng nói:
- Theo như bá»n Lãnh Vân Quán nghÄ©, hiện thá»i bản cung chá»§ không chết cÅ©ng trá»ng thương
Ä‘i đứng khó khăn, do đó chúng ta hãy chá»n má»™t ngưá»i có vóc dáng và tướng mạo giống Vân má»—, giả vá» bị thương do bốn vị đệ tá» khiêng Ä‘i dá»c theo phÃa phải ven rừng để tìm đưá»ng chÃnh lên núi. Trong lúc tìm đưá»ng không được nóng nảy tiến nhanh, phải chá» bổn cung chá»§ trên đỉnh núi phát ra tÃn hiệu rồi má»›i tấn công, hãy nhá»› lấy cho kÄ©.
Nói xong, chà ng cởi bá» chiếc áo ngoà i dÃnh đầy máu trao cho Huyết Manh và nói tiếp:
- Ngưá»i giả trang bổn cung chá»§ hãy mặc chiếc áo nà y và o, từ xa bá»n Lãnh Vân Quán rất khó phân biệt, hãy theo kế hoạch hà nh động.
Äá»an liá»n cất bước toan bước khá»i rừng.
Triển Ngá»c Mai vá»™i cất tiếng gá»i:
- Long đệ, Mai tá»· tháºt không thể yên tâm được
Vân Dáºt Long thản nhiên cưá»i:
- Mai tá»·, Vân Dáºt Long rất biết coi trá»ng tÃnh mạng cá»§a mình, bởi Vân Dáºt Long còn rất
nhiá»u món nợ chưa đòi được, cứ yên tâm mà theo há» Ä‘i thôi.
Äoạn tùng mình phóng ra khá»i rừng, mượn và o sá»± che chắn cá»§a những tảng đá to, phi thân tiến vá» Nhạn Chá»§y Nhai. Triển Ngá»c Mai buông tiếng thở dà i ảo não, lẩm bẩm má»™t mình:
- Sự sống của chà ng chẳng lẽ chỉ vì đòi nợ thôi ư?
Huyết Manh bỗng nói:
- Nhanh lên, hãy theo lá»i dặn bảo cá»§a cung chá»§ để hà nh động. Ta hãy và o trong rừng trước, chuẩn bị xong tức khắc lên đưá»ng ngay.
Äá»an cùng chúng thuá»™c hạ quay trở và o rừng. Triển Ngá»c Mai lặng lẽ nhìn vá» phÃa Nhạn Chá»§y Nhai má»™t hồi, khẽ khấn cầu:
- Cầu xin trá»i cao phù há»™ cho chà ng được bình an.
Äá»an chầm chầm quay ngưá»i Ä‘i và o trong rừng, hai dòng lệ treo dà i trên má.
Lần thứ nhì đặt chân lên Nhạn Chùy Nhai, Vân Dáºt Long cÅ©ng khá quen đưá»ng Ä‘i nước bước, nhá» và o sá»± che chắn cá»§a những tảng đá to cao và cá» hoang um tùm, chẳng mấy chốc chà ng đã đến dưới chân núi.
Vân Dáºt Long ngước nhìn lên đỉnh núi cao hà ng mấy trăm trượng, chà ng nhếch môi cưá»i lạnh lùng và tà n bạo, nói má»™t mình:
- Chủ nhân “Bạch Kiếm Linh Mã†rồi lại đến đây nữa.
Äoạn chẳng chút do dá»±, đỠkhà tung mình lên núi. Lúc nà y mặt trá»i đã treo trênđỉnh núi, Vân Dáºt Long váºn hết kinh công phi thân lên, không đầy má»™t tuần trà chỉ còn cách bá» vá»±c chừng ba trượng nữa thôi.
Vân Dáºt Long dừng lại trên tảng đá to cỡ nắm tay vừa ngước lên nhìn, chợt nghe má»™t dá»ng the thé nói:
- Mẹ kiếp, đồng bá»n cá»§a tên tiểu tá» Vân Dáºt Long quả dám đặt chân và o phạm vi cá»§a Lãnh Vân Quán ta.
Vân Dáºt Long giáºt mình, tưởng đâu hà nh tung cá»§a mình bi phát hiện, đến khi nghe xong câu chà ng má»›i yên tâm.
Má»™t giá»ng thô lá»— khác tiếp lá»i:
- Mẹ kiếp, có giá»i thì từ đây mà lên, để xem thá»§ Ä‘oạn cá»§a lão tá» như thế nà o.
Giá»ng the thé cưá»i:
- Tại ngươi biết tên tiểu tá» Vân Dáºt Long lúc nà y đã xuống dưới suối và ng nên má»›i giám khoách lác như váºy, bằng không quán chá»§ đâu dám bảo ngươi đến đây canh phòng.
Giá»ng thô lá»— tức giáºn:
- Lão Trương, ngươi nói váºy nghÄ©a là sao, chả lẽ ngươi giá»i hÆ¡n ta hay sao?
- Tuy há» Trương nà y không giá»i hÆ¡n ngươi, nhưng rất tá»± hiểu vá» bản thân.
- Tự hiểu vỠbản thân?Tự mơ tưởng vỠả nha đầu hỠSở thì có
Vân Dáºt Long giáºt mình chỉ nghe giá»ng the thé cưá»i khảy nói:
- Chả lẽ ngươi không mÆ¡ tưởng hay sao? Là m như ngươi trong sạch lắm váºy.
- Nếu không bị ngươi đánh lừa thì lão tỠđâu có chưa hái được hoa mà còn lại bị má»™t tráºn đòn nữa.
- Chả lẽ hỠTrương nà y hái được hay sao?
- Äó là ngươi tá»± chuốc lấy, đáng kiếp.
Vân Dáºt Long nhướng mà y, sát cÆ¡ láºp tức bừng dáºy trong mắt, chân phải nhún mạnh, tung mình
như cánh chim bay lên đỉnh núi nhai đảo mắt nhìn, chỉ thấy hai đạo sÄ© trạc tuổi tứ tuần, má»™t máºp má»™t ốm Ä‘ang ngồi tranh cãi nhau dưới bóng râm má»™t tảng đá to ở bên phải cách chừng hai trượng.
Äạo sÄ© ốm tức giáºn:
- Ngươi nói gì, quân đạo đức giả?
- Ngươi mắng ai hả?
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i sắc lạnh nói:
- Hai vị nhà n hạ quá nhỉ?
Hai vị đạo sĩ nà y tuy cây và o nơi phòng thủ hiểm trở, khó ai lên được, song lúc nà y tình đang
gay cấn, trong lòng há» Ä‘ang hết sức căng thẳng, vừa nghe tiếng cÆ¡ hồ cùng má»™t lúc đứng phắt dáºy quay lại nhìn, trông thấy Vân Dáºt Long bất giác ngẩn ngưá»i, đạo sÄ© máºp buá»™t miệng quát:
- Tiểu tỠngươi từ đâu đến đó hả?
Vân Dáºt Long nghiêng đầu khinh miệt quét mắt nhìn hai ngưá»i, buông giá»ng Ä‘anh lạnh:
- Kẻ nà y đến từ nơi đến.
Hai đạo sÄ© cùng đưa mắt nhìn nhau, đạo sÄ© ốm nháy mắt ra hiệu, Ä‘oạn cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa Vân Dáºt Long, giả vá» cưá»i nói:
- Phải rồi, các hạ là chiến hưu má»›i đến cá»a Äông Thiên Môn chứ gì?
Vân Dáºt Long vẫn đứng yên:
- Tôn giá biết rõ là kẻ nà y không phải mà .
Hai đạo sÄ© dừng lại cách Vân Dáºt Long chừng hai bước.
Äạo sÄ© ốm đảo tròn mắt, cưá»i khảy nói:
- Váºy các hạ là ………..
Vân Dáºt Long cưá»i lạnh tanh:
- Äến đây để đưa hai vị lên đưá»ng…….
Äạo sÄ© máºp bá»—ng quát to:
- Äể đạo gia đưa ngươi lên đưá»ng trước.
Vừa dứt lá»i, má»™t chiêu “Phi bá»™c ná»™ triá»u†đã lao tá»›i trước mặt Vân Dáºt Long, chưởng phong à o ạt như vÅ© bão và loáng thoáng như có tiếng sấm rá»n, uy thế quả là khiếp ngưá»i.
Vân Dáºt Long thản nhiên cưá»i khẽ:
- Giá» thì đến lượt bá»n Lãnh Vân Quán các ngươi xuống vá»±c rồi.
Vừa dứt lá»i, bà n tay to bè cá»§a đạo sÄ© máºp đã đến trước ngá»±c không đầy ba phân.
Trong chá»›p nhoáng thân ngưá»i Vân Dáºt Long như thoáng lay động, rồi thì má»™t bóng ngưá»i ká»nh cà ng kèm theo má»™t tiếng rú thảm thiết rÆ¡i thẳng xuống vá»±c.
Äạo sÄ© ốm nụ cưá»i đắc ý vừa hé trên môi bá»—ng tan biến, bởi y phát hiện ngưá»i rô xuống vá»±c không phải là chà ng thiêu niên lạnh lùng và quái dị.
Äạo sÄ© ốm kinh hoà ng lùi lại má»™t bước quát:
- Ngươi là ai?
Vân Dáºt Long cưá»i sắc lạnh:
- Là kẻ mà quý quán tưởng đã tán mạng, chá»§ nhân “Bạch KÃêm Linh Mã†Vân Dáºt Long.
Äạo sÄ© ốm tái mặt, Ä‘iếng ngưá»i đứng thừ ra má»™t hồi, bá»—ng quay phắt Ä‘i phóng chân bá» chạy,
đồng thá»i la to:
- Cứu tôi với.
Äạo sÄ© ốm chạy xa chưa được tám thước, chợt nghe trên đầu vang lên má»™t tiếng cưá»i lạnh thấu
xương, bóng ngưá»i nhấp nhoáng, Vân Dáºt Long đã hạ xuống trước mặt cách chừng bốn thước.
Äạo sÄ© ốm chững bước, bất giác thoái lui bảy tám bước, mặt mà y tái xanh không còn chút sắc máu. Vân Dáºt Long cưá»i tà n bạo:
- Hãy xuống dưới đi thôi.
Äá»an đưa tay chỉ xuống Äá»an Chá»§y Nhai.
Äạo sÄ© ốm kinh hòang, ngá»anh lại nhìn run giá»ng nói:
- Vân đại hiệp, chúng ta……………..
Vân Dáºt Long lạnh lùng ngắt lá»i:
- “Bạch Kiếm Linh Mã†nói một không hai, tôn giá muốn Vân mỗ tiễn chân phải không?
Äạo sÄ© ốm đảo mắt lịa lịa vá» phÃa sau Vân Dáºt Long, hồi sau chầm cháºm lui hai bước, bá»—ng la to:
- Ở đây nè!
Vân Dáºt Long không quay đâu lại,vẫn bình thản cưá»i nói:
- HỠkhông cứu được tôn giá đâu
Äá»an cháºm rãi tiến đến gần đạo sÄ© ốm.
Thấy đồng bá»n đã đến gần, chỉ còn cách chừng năm trượng, đạo sÄ© ốm nhá»§ thầm:
- Chỉ cần thá»i gian tung ra má»™t chiêu là đủ rồi.
Äoạn liá»n lấy lại can đảm, bá»—ng thụp hai vai xuống quát.
- Oắt con, ngươi tưởng đạo gia sợ ngươi hay sao?
Vừa rứt lá»i má»™t chiêu “ Bát phương phong vũ†gom hết tà n lá»±c lao tá»›i tấn công.
Ngay khi ấy ở sau lưng Vân Dáºt Long trong vòng ba trượng, đồng thá»i vang lên má»™t tiếng quát:
- Quân chuột nhắt ở đâu, cả gan đến Lãnh Vân Quán lộng hà nh, dừng tay lại ngay.
Tiếng “ngay†vừa dứt, đạo sÄ© ốm bên bá» vá»±c rú lên má»™t tiếng thảm thiết, ngưá»i như tên bắn lao thẳng xuống vá»±c thẳm. Ngay trong khá»ang khắc ấy, tám gã đại hán kình trang cùng má»™t đạo sÄ© trạc tuổi ngÅ© tuần đã lao tá»›i sau lưng Vân Dáºt Long cách chừng má»™t trượng nhanh như gió xoáy.
Dưá»ng như thảy Ä‘á»u không ngá» chà ng thiếu niên nà y thân thá»§ lai nhanh như váºy, cÅ©ng như hai lão đạo sÄ© vừa má»›i lìa bá» dương thế kia, há» Ä‘á»u không ngá» chà ng thiếu niên nà y lại là Vân Dáºt Long, chá»§ nhân “Bạch Kiếm Linh Mã†mà há» Ä‘inh ninh đã bị trừ khá» rồi.
ChÃn ngưá»i cùng sững sá» chững bước, lão đạo sÄ© lạnh lùng quát:
- Tên tiểu bối đui mù kia, ngươi biết đây là đâu không hả?
Vân Dáºt Long quay phắt lại cưá»i bỡn cợt:
- Äây là Lãnh Vân Quán chứ gì?
Lão đạo sÄ© nghe nói cà ng thêm tức giáºn cưá»i khảy nói:
- Váºy là ngươi đến đây toan ra tay can thiệp phải không?
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Nếu tôn giá biết được danh tánh kẻ nà y hẳn là tôn giá không nói như váºy đâu.
ChÃn ngưá»i vốn không há» nghÄ© đến chà ng thiếu niên nà y lại là Vân Dáºt Long, lão đạo sÄ© ngắm nhìn Vân Dáºt Long má»™t hồi, Ä‘oạn vá»›i giá»ng u ám:
- Váºy ra hắn có má»™t đại danh kinh thiên động địa. Haha
có lẽ vì đại gia mắt kém không sao nháºn ra được má»™t nhân váºt như ngươi.
Vân Dáºt Long cưá»i lạnh:
- Tôn giá hẳn là có một danh hiệu lừng lẫy phải không?
Lão đạo sÄ© cưá»i tá»± phụ.
- Thanh Vân chân nhân chÃnh là bần đạo.
Vân Dáºt Long thoáng động tâm, song vẫn thản nhiên cưá»i nói:
- Qua danh hiệu của tôn giá đủ biết vai vế của tôn giá ngang với Lãnh Vân Quán chủ. Thế
nhưng đồng thá»i kẻ nà y cÅ©ng hiểu là tà i đức cá»§a tôn giá tất nhiên rất có giá»›i hạn, do đó đạo quán nà y má»›i có tên là Lãnh Vân Quán chứ không phải là Thanh Vân.
Vân Dáºt Long khÆ¡i đúng ngay tâm bệnh cá»§a Thanh Vân chân nhân, gương mặt quắt queo cá»§a
lão láºp tức sa sầm, giá»ng tức tối nói:
- Tà i đức của đạo gia như thế nà o tức khắc ngươi sẽ rõ. Tiểu tỠhãy báo danh đi, đạo gia sẽ
để cho ngươi thư thả mà hưởng thụ.
Lúc nà y tám gã đại hán không còn dằn nén được nữa, bởi bình nháºt hỠđã quen thói ngang tà n,
há»… chút là sá» dụng sức mạnh, nên khi Thanh Vân chân nhân vừa rứt lá»i, hai ngưá»i liá»n nóng nảy quát:
- Äạo trưởng hãy giao tên tiểu tá» nà y lai cho Bát Hổ Äá»™ng Thiên Môn giải quyết được rồi.
Liá»n thì hai gã đại hán tung mình đến trước mặt Vân Dáºt Long cách chừng năm thước, ngưá»i bên phải trá» tay quát:
- Tiểu tá», hãy mau báo danh tánh chỉ được nói má»™t câu thôi, lải nhải thì chá»› trách lão tỠđây nóng nảy.
Vân Dáºt Long khinh miệt, quét mắt nhìn hai ngưá»i, nhếch môi cưá»i nói:
- Nhị vị trước khi trút hơi thở cuối cùng sẽ biết được danh tánh kẻ nà y, hà tất phải nóng nảy.
Chà ng vừa rứt lá»i,bá»—ng nghe hai tiếng quát vang:
- Nằm xuống ngay.
Liá»n tức hai bóng ngưá»i lao tá»›i nhanh như chá»›p, hai luồng chưởng phong như bà i sÆ¡n đà o hải công và o nÆ¡i yếu hại hai bên mạn sưá»n Vân Dáºt Long, uy thế cá»±c kì hung mãnh, đó chÃnh là điểm đặc sắc cá»§a võ công Äông Thiên Môn.
Vân Dáºt Long thoáng giáºt mình, song chưa xuất thá»§ ngay, cánh tay phải buông thá»ng hÆ¡i nhấc lên, để ngay vị trà cá»§a chuôi kiếm.
Trong chá»›p nhoáng, mắt thấy bà n tay hai gã đại hán đã sắp chạm và o ngưá»i Vân Dáºt Long, chợt nghe chà ng quát to:
- Vân má»— đưa hai vị lên đưá»ng đây.
Liá»n tức ánh thép chá»›p ngá»i, chẳng má»™t ai chông thấy chà ng di động hay tuốt kiếm, chỉ nghe hai tiếng rú thảm khốc, kèm theo mưa máu ngáºp trá»i khiến đối phương thảy Ä‘á»u kinh hồn bạt vÃa.
Bảy ngưá»i kinh hoà ng đến ngây ngẩn, mưá»i bốn luồng ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc cùng nhìn và o hai tá» thi máu thịt nhầy nhụa và tay chân rụng rá»i, nhát thá»i Ä‘á»u lặng ngưá»i thuá»—n mặt ra tại chá»—.
Máu tươi từ mÅ©i TrÃch Huyết Kiếm giá»t rÆ¡i xuống, Vân Dáºt Long không thèm nhìn hai tá» thi dưới đất, vẫn lạnh lùng vaÌ€ bình tÄ©nh nói:
- Vân má»— không bao giá» xuất chiêu thừa lúc ngưá»i ta lâm nguy, các vị chuẩn bị Ä‘i.
Äoạn cháºm bước Ä‘i tá»›i.
Bảy ngưá»i nói cùng ngẩng đầu lên, Thanh Vân chân nhân nghiến răng nói:
- Vân Dáºt Long, mạng ngươi dai tháºt.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Vân mỗ mạng dai hay ngắn chẳng liên quan gì đến tôn giá cá, tôn giá chuẩn bị xong chưa?
Thanh Vân chân nhân nhưá»ng như đã hết niá»m tin, quét mắt nhìn lục hổ mặt đầy căm phẫn, chợt nảy ý, cháºm giá»ng nói:
- Các vị hãy mau cho má»™t ngưá»i chở vá» thông báo,bảo Vân Dáºt Long Ä‘ang trên Nhạn Chá»§y Nhai.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Không cần tôn giá phải nhá»c tâm, Vân má»— tá»± Ä‘i đến đó được rồi.
Lục Hổ lúc nà y tuy lòng tá»™t cùng căm háºn, song kinh nghiệm sá» sá» trước mắt, không má»™t ai nắm chắc được phần thắng, lão đại đà nh sầm mặt ra lệnh:
- Bát đệ hãy đi ngay!
Gã đại hán đứng sau cùng bên phải láºp tức lùi sau má»™t bước, nói:
- Tiểu đệ tuân lệnh.
Äoạn liá»n quay ngưá»i phi thân phóng Ä‘i ngay.
Vân Dáºt Long mắt lóe sát cÆ¡, buông giá»ng sắc lạnh:
- Bằng hữu, Vân má»— chưa chấp thuáºn tha cho kia mà .
Thanh Vân chân nhân quát to:
- Chúng ta tiến lên.
Äoạn lao tá»›i tấn công chÃnh diện Vân Dáºt Long, năm ngưá»i kia vừa thấy động thá»§ không má»™t ai dám cháºm trá»…, cùng buông tiếng qúat vang, lần lượt xuất thá»§ tấn công.
Bấy giỠlão bát đã chạy đi được chừng ba trượng,
Vân Dáºt Long chá»§ yếu là muốn là m cho Lãnh Vân Quán rối loạn lên, để cho huyết pháºt dá»…
bá» cứu ngưá»i và Huyết Manh xuất binh tấn công, nên vừa thấy gã em út Bát Hổ chạy xa, chà ng
liá»n quyết định tốc chiến tốc thắng, ngay khi ấy sáu ngưá»i cÅ©ng lao tá»›i. Vân Dáºt Long buông tiếng quát lanh lảnh, ngưá»i tung vá»t lên cao, tả chưởng tung ra má»™t vòng, trầm giá»ng quát:
- Hoà ng Lãng hoà nh ba giáºt (sóng dữ trà n bá»).
Liá»n tức má»™t vòng xóay mà u và ng khổng lồ từ trên không phá»§ chụp xuống đỉnh đầu sáu ngưá»i, và khi ấy Vân Dáºt Long cÅ©ng đã ôm chếch thanh TrÃch Huyết Kiếm trước ngá»±c.
Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng là má»™t môn võ công bá đạo má»i ngưá»i Ä‘á»u biết từ lâu, tuy sáu ngưá»i chưa từng trông thấy, song thảy Ä‘á»u biết Vân Dáºt Long là ngưá»i duy nhất trong giá»›i võ lâm biết vá» môn tuyệt há»c ấy, nên vừa trông thấy vòng xóay mà u và ng, láºp tức kinh hòang thét lên:
- Ô, Viêm Dương Thất…………..
Song liá»n tức bị luống sáng bạc cắt đứt, máu tươi cùng vá»›i tiếng gà o rú thảm khốc che phá»§ cả vùng xoáy mà u và ng. Trong số sáu ngưá»i, ngoại trừ Thanh Van chân nhân tránh nhanh bị chém đứt má»™t cánh tay, không má»™t ngưá»i sống còn.
Như cố chừa đưá»ng sống cho Thanh Vân chân nhân. Vân Dáºt Long chẳng thèm nhìn ngó đến thi thể ngổn ngang dưới đất, chân vừa chạm đất chà ng liá»n lao nhanh vá» phÃa lão bát lúc ấy đã chạy xa chừng tám trượng.
Lão bát tái mặt chững bước, theo bản năng lẹ là ng đưa tay lên rút ngị đại Ä‘ao trên lưng xuống, thần sắc nghiêm nặng chằm chặp nhìn và o Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i:
- Vân má»— đã nói rồi, tôn giá chẳng thể sống rá»i khá»i
đây được đâu.
Äá»an quét mắt vá» phÃa chiến địa vừa qua, thấy Thanh Vân chân nhân đã mất dạng, bèn cưá»i nhạt nói:
- Nhiệm vụ cá»§a tôn giá đã có Thanh Vân chân nhân lo liệu thay rồi, lão ta vá»›i cánh tay cụt ắt sẽ khiến cho Lãnh Vân Quán rối tung lên, bởi địa vị cá»§a lão ta cao hÆ¡n tôn giá nhiá»u, đúng không nà o?
Lão bát biết hôm nay muốn được sống phải liá»u mạng má»›i mong có hy vá»ng, bèn cưá»i gằn nói:
- HỠVân kia, ngươi tự tin giữ được lao gia ư?
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Dưá»ng như tôn giá không được vững niá»m tin, thá»i gian có hạn, mong là tôn giá tránh được chiêu kiếm nà y cá»§a Vân má»—.
Lão bát thoáng mừng vội nói:
- Chỉ một chiêu ư?
- Không sai, chỉ cần tránh được má»™t chiêu kiếm thì kể như tôn giá đã giữ lại được tÃnh mạng.
Lão bát đảo mắt tháºt nhanh,
bá»—ng lao tá»›i vá»›i chiêu “Thiết thụ ngân hoaâ€, ngỠđại Ä‘ao nhanh như chá»›p công và o năm nÆ¡i đại huyệt trên ngưá»i Vân Dáºt Long, đồng thá»i qúat to:
- Hãy tiếp một chiêu nà y của lão tỠtrước đã.
Vân Dáºt Long đưa mắt nhìn ánh Ä‘ao loang loáng, cưá»i khảy nói:
- Äây chÃnh là chiêu cuối cùng trong Ä‘á»i tôn giá.
Äá»an trưá»ng kiếm vung lên nhanh như chá»›p, tuy trông rất nhẹ nhà n song kì ảo không lưá»ng và nhắm ngay chá»— sÆ¡ hở trong Ä‘ao pháp đối phương, khiến ngưá»i khó thể ứng biến được.
Má»™t tiếng rú thảm kèm theo má»™t chòm mưa máu, cÅ©ng giống như các vị huynh trưởng cá»§a y, lão bát đầu lìa khá»i cổ, chân tay đứt Ä‘á»an chết chẳng toà n thây.
Vân Dáºt Long bình thản quét mắt nhìn những tá» thi, ngay cả danh tánh cÅ©ng không biết, Ä‘oạn tra kiếm và o vá», quay ngưá»i phóng Ä‘i vá» phÃa trung tâm Lãnh Vân Quán.
Có lẽ Lãnh Vân Quán chá»§ đã quá tin tưởng và o địa thế hiểm trở nÆ¡i Äoạn Chá»§y Nhai, dưá»ng như lá»±c lượng chÃnh yếu Ä‘á»u táºp trung và o hai mặt khác, do đó Vân Dáºt Long trên đưá»ng không gặp má»™t ai ngăn cản cả.
Lãnh Vân Quán nằm trên đỉnh núi, diện tÃch không rá»™ng lắm, qua khá»i má»™t bá» rà o thấp, trước mặt Vân Dáºt Long chừng hai mươi trượng chÃnh là quảng trưá»ng cá»§a Lãnh Vân Quán.
Ngôi đạo quán được xây bằng đá vuông, mái xanh hiên dà i, trụ cá»™t cao to khắc rồng hoa phụng, tả hữu phòng khách nối dà i, diện tÃch tổng cá»™ng chừng năm trượng vuông.
Trước cá»a chÃnh, quảng trưá»ng chỉ rá»™ng chừng năm mươi trượng vuông, bá» rà o là hà ng tre thấp, mặt động có má»™t thách đà i cao hÆ¡n năm mươi trượng, đứng trên ấy hẳn là có thể thu hết toà n bá»™ khu vá»±c Lãnh Vân Quán và o trong tầm mắt.
Bấy giá», xung quanh thạch đà i có tám ngưá»i mặc đạo bà o đỠđang đứng nghiêm quay mặt vá» hướng đông, không thấy rõ diện mạo, nhưng qua mái tóc Ä‘iểm bạc cÅ©ng biết tuổi há» phải từ năm mươi trở ở lên.
Trước báºc cấp thạch đà i có độ hai mươi đạo sÄ© trẻ nghiêm trang đứng đối diện nhau, như thể là bá»n thị vệ cá»§a báºc quân vương.
Trên thạch đà i la Lãnh Vân Quán chá»§ và lão nhân máºp đã bị tà n phế hai tay cá»§a Äông Thiên Môn, hai ngưá»i Ä‘ang ngồi chăm chú nhìn xuống núi, Vân Dáºt Long biết ngay là hỠđã phát hiện ra nhóm ngưá»i cá»§a Huyết Manh.
Vân Dáºt Long khẽ buông tiếng cưá»i sắc lạnh, thư thả tiến vá» phÃa quảng trưá»ng, vừa và o đến rừng trúc, chợt nghe Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i đắc ý nói:
- Cuá»™c chiến hôm nay ắt sẽ trừ được đại há»a võ lâm rồi.
Xem kìa, Vân Dáºt Long đã không còn Ä‘i đứng được nữa.
Lão nhân máºp, giá»ng trầm ngâm:
- Nếu ngưá»i kia là Huyết Manh hãy chưa chết, chúng ta cần phải hết sức tháºn trá»ng.
Lãnh Vân Quán chá»§ thản nhiên cưá»i to:
- Haha……. Yên tâm đi. Công lực của Huyết Manh tuy không kém hơn huynh đệ, song khi nà o lão ta tiến và o đây, bần đạo giám đoan chắc y quyết chẳng phải là địch thủ của bần đạo.
Lão nhân máºp như kinh ngạc, buá»™t miệng há»i:
- Äạo trưởng muốn nói là chúng ta không xuống đưới gặp lão ta trong lúc nà y ư?
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i thâm hiểm:
- Tục ngữ có câu “Ai binh tất thắngâ€, bần đạo mà xuống dưới các đệ tá» canh phòng hẳn sẽ không dốc hết sức, hắc hắc, lão huynh thấy hữu lý chưa?
Lão nhân máºp biến sắc mặt:
- Cái giá đạo trưởng phải trả…………
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i giòn:
- Theo bần đạo thì cái giá mấy mạng ngưá»i chẳng là gì to tát, bởi vì Vân Dáºt Long chá»§ nhân
“Bạch Kiếm Linh Mã†đã chết tại Lãnh Vân Quán.
Lão nhân máºp giáºt mình:
- Huynh đệ không nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, như váºy là cái giá phải trả chẳng có gì to tát, Vân Dáºt Long mà chết uy danh Lãnh Vân Quán ắt sẽ vượt xa các môn phái trong võ lâm, tháºt dáng chúc mừng.
Tuy giá»ng nói chúc mừng, song giá»ng Ä‘iệu thì lại có vẻ gang tị.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i nham hiểm:
- Lão huynh đã quá khen.
Vân Dáºt Long phi thân lên bá» rà o trước, chẳng chút do dá»±, lướt thẳng vá» phà thạch đà i.
Hai đạo sÄ© trẻ Ä‘ang chú ý lắng nghe cuá»™c đối thoại tất thắng cá»§a quán chá»§, ngay cả Vân Dáºt Long đáp xuống báºc cấp cách chỉ chừng tám thước mà cÅ©ng chưa hay biết.
Ngay khi ấy bá»—ng má»™t giá»ng hối hả từ ngòai bá» rà o bay và o nói:
- Quán chá»§, Vân Dáºt Long đến đây.
Liá»n theo đó má»™t luồng áp lá»±c vô cùng mạnh mẽ đè sau lưng Vân Dáºt Long nhanh như chá»›p.
Vân Dáºt Long mắt lóe sát cÆ¡, chá» cho chưởng phong đến gần chừng và i tấc má»›i vụt quay lại, má»™t vùng xóay đỠnhư máu tức khắc bay ra.
Má»™t tiếng rú thảm thiết kéo Lãnh Vân Quán chá»§ quay vá» vá»›i thá»±c tại, má»™t thi thể gầy guá»™c báºt ngá»a ngã xuống bên chân Vân Dáºt Long, trên trán in rõ má»™t dấu chưởng đỠtươi, lão ta chÃnh là Thanh Vân chân nhân đã mất Ä‘i má»™t cánh tay trên Nhạn Chá»§y Nhai.
Tất cả má»i ngưá»i từ trên đến dưới thạch đà i Ä‘á»u giáºt mình quay phắt lại, má»i ánh mắt Ä‘á»u sững sá» nhìn và o Vân Dáºt Long Ä‘ang chầm chầm quay ngưá»i lại.
Khi nhìn rõ mặt Vân Dáºt Long, Lãnh Vân Quán chá»§ và lao nhân máºp như không tin và o mắt mình, hai ngưá»i Ä‘á»u sá»ng sốt đồng thanh nói:
- Vân Dáºt Long, ngươi chưa chết hả?
Vân Dáºt Long cưá»i sắc lạnh:
- Nhi vị hẳn không ngá» Vân má»— lại trở lên Nhạn Chá»§y Nhai phải không? Quán chá»§, Vân má»— đã nói rồi, sá»± tÃnh tóan cá»§a tôn giá mà sai lầm thì sẽ có nguy cÆ¡ khuynh gia bại sản.
|

14-09-2008, 07:14 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I BẢY
KẾ CÙNG TƯỚNG VONG,KIẾN VÂY TƯỢNG QUYẾTCHIẾN
Sau má»™t hồi im lặng khá lâu, Lãnh Vân Quán chá»§ cố trấn tÄ©nh hÃt và o má»™t hÆ¡i không khÃ, cưá»i lạnh lùng nói:
- Vân cư sĩ lần nà y cũng đến một mình ư?
Lá»i nói cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§ như có ý nhắc nhở thá»§ hạ, vừa dứt lá»i, tám đạo sÄ© áo đỠdưới thạch đà i láºp tức tản ra bao vây Vân Dáºt Long và o giữa.
Vân Dáºt Long bình thản quét mắt nhìn quanh, cưá»i khảy nói:
- Äúng váºy, lần nà y Vân má»— đến đây má»™t mình, nhưng tình thế cá»§a quý quán đã khác vá»›i tối qua, vô luáºn địa thết hay nhân thá»§, Vân má»— tin răng hiện quán chá»§ nhất định rất là hối háºn vì đã chểnh mảng vá» mặt Nhạn Chá»§y Nhai.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i khảy nói:
- Nhưng bần đạo lại nghÄ© trái ngược vá»›i Vân cư sÄ©, hoà n cảnh cá»§a cư sÄ© hiện giá» lại cà ng bất lợi hÆ¡n tối qua, bởi vì tối qua cư sÄ© có con đưá»ng rÆ¡i xuống vá»±c.
Vân Dáºt Long cưá»i giòn:
- Quán chủ đã nói không đúng với lòng mình rồi.
Lãnh Vân Quán chá»§ thoáng giáºt mình song vẫn thản nhiên nói:
- Äồng đạo võ lâm Ä‘á»u bảo cư sÄ© túc trà đa mưu, cư sÄ© nói váºy phải chăng có chi kiến giải?
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i:
- Vị bằng hữu nà y cá»§a tôn giá có lẽ do trá»ng thương chưa khá»i nên thần sắc không như là qúan chá»§ đã nói.
Lãnh Vân Quán chá»§ liá»n liếc mắt nhìn, thấy lão nhân máºp mặt trÄ©u nặng và trắng bệch, hai mắt láo liên như chiá»u thắc thá»m, bèn nói thầm:
- Há»ng bét, y đã không dằn lòng được rồi.
Song lão vốn rất tinh ranh, láºp tức nghiêm giá»ng nói:
- Vân cư sĩ biết vị nà y là ai không?
- Nếu Vân má»— nhá»› không lầm ông ta chÃnh là má»™t trong tam lão cá»§a Äông Thiên Môn.
- Vân cư sĩ nghĩ ông ấy lại biến sắc bởi cư sĩ ư?
Vân Dáºt Long cưá»i phá lên:
- Quán chá»§, trước mặt ngưá»i tháºt không nên nói dối, thương thế cá»§a quý khách chÃnh do Vân má»— đã gây ra, nếu như hiện tại mà quán chá»§ nắm chắc phần thắng, giỠđây kẻ thù chạm mặt, e rằng tam lão Äông Thiên Môn hẳn đã không kiên nhẫn đến váºy, đúng chăng? Quán chá»§, túy Thần và Nhị lão hiện không có mặt tại đây chứ gì?
Lãnh Vân Quán chá»§ thầm kinh hãi, song vẫn cố trấn tÄ©nh báºt cưá»i nói:
- Vân cư sĩ phải chăng đã nắm chắc phần thắng?
- Quán chá»§, Vân má»— đã bảo là Lãnh Vân Quán phải tán gia bại sản, giỠđây Vân má»— sẽ chứng minh bằng sá»± tháºt.
Vân Dáºt Long nói xong bá»—ng ngá»a mặt cất lên má»™t tiếng huýt dà i Ä‘inh tai nhức óc.
Ngay khi Vân Dáºt Long vừa xuất hiện, Lãnh Vân Quán chá»§ đã cảm thấy lòng có phầm bối rối, giá» thấy trà ng cất tiếng huýt dà i tưởng đâu là để gá»i trợ thá»§ bên ngoà i, bất giác biến săc mặt, không dằn được đảo mắt nhìn quanh ra chiá»u bất an.
Vân Dáºt Long thầm cưá»i khảy, lạnh lùng nói:
- Quán chủ sao không nhìn xuống núi thỠxem?
Lãnh Vân Quán chá»§ nghe váºy má»›i biết là Vân Dáºt Long đã hạ lệnh cho thuá»™c hạ dưới núi tấn công, bèn phần nà o yên tâm, ngoắc tay gá»i hai đạo sÄ© trẻ trước báºc cấp nói:
- các ngươi lên đây.
Hai đạo sÄ© trẻ đó vá»™i và ng bước theo báºp cấp lên đà i, chia ra đứng hai bên lãnh vân quán chá»§.
Lãnh Vân quán chá»§ ká» tai ngưá»i bên phải thì thầm mấy câu Ä‘oạn nói:
- Äi mau lên!
Hai đạo sÄ© ây liá»n phóng theo báºc cấp bên trái, lao nhanh và o trong đạo quán.
Lãnh Vân Quán chá»§ bá»—ng cÅ©ng ngá»a mặt cất lên má»™t tiếng huýt dà i, Ä‘oạn lạnh lùng nói:
- Vân cư sÄ© má»™t mình lên đây quả tháºt là nguy hiểm.
Vân Dáºt Long lạnh lùng quét mắt nhìn tám đạo sÄ© xung quanh bình thản nói:
- Quán chá»§, tám ngưá»i nà y hẳn là tinh hoa cá»§a quà quán phải không?
- Vân cư sÄ© đã nói đúng ná»a phần, há» là má»™t ná»a tinh hoa cá»§a bổn quán.
- Quán chủ định dùng hỠđối phó với Vân mỗ ư?
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i sắc lạnh:
- Vân cư sÄ© lầm rồi, bần đạo dùng hỠđể đưa cư sÄ© lên đưá»ng ấy!
Vân Dáºt Long cưá»i khảy
- Cũng giống như cách đối phó với Huyết Manh, quán chủ định dùng hỠđể tiêu hao một phần tinh lực của Vân mỗ chứ gì.
Lãnh Vân Quán thượng viện gồm có mưá»i sáu viện vệ hồng y, trên danh nghÄ©a là đệ tá» cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§, song thá»±c tế võ công cá»§a há» là do Cà n Khôn chân nhân, sư phụ cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§ chỉ dạy, công lá»±c tuy không bằng Lãnh Vân Quán chá»§, song chẳng kém hÆ¡n Thanh Vân chân nhân.
Lãnh Vân Quán chá»§ hiểu rất rõ, hợp sức tám ngưá»i nà y quyết chẳng thể diệt trừ được Vân Dáºt Long, song theo lão nghÄ©, Vân Dáºt Long muốn diệt hết tám ngưá»i thì cÅ©ng phải trả má»™t cái giá khá đắt, và trong thá»i gian há» giao chiến, lão ở trên cao còn có thể chá»n thá»i cÆ¡ chắc chắn mà ra tay dà nh thắng lợi.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i khảy:
- Vân cư sÄ©, theo bần đạo thấy thì chỉ cần tám ngưá»i há» là đủ để đưa cư sÄ© lên đưá»ng rồi!
Ngay khi ấy ở dưới núi vá»ng lên má»™t tiếng rú thảm thiết.
Vân Dáºt Long cưá»i lạnh lùng:
- Quý quán lại ngã xuống má»™t ngưá»i nữa rồi!
Lãnh Vân Quán chủ sầm mặt:
- Không sai, bổn quán lại ngã xuống má»™t ngưá»i nữa, bởi váºy bần đạo phải đòi lại vốn liếng.
Äá»an khuất tay trầm giá»ng quát:
- Hãy cho Vân Dáºt Long nằm xuống Tá» Thiên đà i, tất cả cùng xông lên.
Tám đạo sÄ© sá»›m đã váºn công sẵn sà ng Lãnh Vân Quán chá»§ vừa dứt tiếng, tám ngưá»i cùng lúc quát vang:
- Tiểu tỠnạp mạng đây.
CÆ¡ hồ cùng trong má»™t lúc, tám ngưá»i mưá»i sáu chưởng từ bốn phương tám hướng như vÅ© bão áºp và o Vân Dáºt Long, uy lá»±c quả là khá»§ng khiếp. Vân Dáºt Long quét mắt tháºt nhanh, ngay khi chưởng phong bốn phÃa vừa chạm và o ngưá»i, nhún mình vá»t lên cao hÆ¡n ba trượng.
Lãnh Vân Quán chá»§ thấy váºy liá»n tiến tá»›i má»™t bước, song chưởng vung lên, chợt thấy Vân Dáºt Long Ä‘ang chòng chá»c nhìn mình, lão thầm nhá»§:
- Tên tiểu tá» nà y quả là tinh ranh, những ý nghÄ© trong lòng mình thảy Ä‘á»u bị hắn nhìn thấu. Hừ! để xem ngươi có thể chống chá»i được tá»›i bao giá»!
Äạo liá»n buông hai tay xuống, có lẽ lạo nghÄ© là tám đạo sÄ© kia đã dà nh được tiên cÆ¡, có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i hạ thá»§, không cần quá nóng vá»™i mà là m há»ng kế hoạch già nh thắng lợi.
Có lẽ tám đạo sÄ© bình nháºt đã quen vá»›i lối chiến đấu như thế nà y, Vân Dáºt Long vừa cất ngưá»i lên, bá»—ng chốc há» mất Ä‘i mục tiêu, chưởng kình đã phóng ra khó thể thu hồi, mắt thấy đã sắp trở nên cảnh huynh đệ tương tà n, ngỠđâu ngay trong khá»ang khắc ấy, bá»—ng nghe có ngưá»i trầm giá»ng quát:
- Tránh sang bên.
Tám đạo sÄ© láºp tức lẹ là nh tránh sang bên, vừa đúng khoảng trống cho tám luồng chưởng lá»±c tạt qua, nhưng thấy bóng ngưá»i thấp thoáng như bướm hiện, tám luồng chưởng lá»±c như vÅ© bão cÅ©ng liá»n tiêu tan mất.
Ngay khi ấy Vân Dáºt Long đã rÆ¡i nhanh xuống, tám đạo sÄ© vừa chuyển vị xong thì chà ng cÅ©ng đã hạ thân ngay vị trà cÅ©.
Dưá»ng như không bao giá» Vân Dáºt Long lại hạ xuốnh nhanh đến váºy, tám đạo sÄ© cùng ngẩn ngưá»i, bá»—ng nghe ngưá»i phát lệnh trầm giá»ng quát:
- Bát phương phong vũ!
Láºp tức, tám ngưá»i cùng vung động song chưởng,â€Bát phương phong vũ†không phải là tên chiêu thức, mà là má»™t thế công đã được ước định, nhưng thấy chưởng thế tám ngưá»i phối hợp nhau cá»±c kì chặt chẽ, bóng chưởng cháºp chùng, không còn khá»ang trống nà o lui ra được. Lão nhân máºp thấy váºy, vẻ căng thẳng trên mặt có phần thư giãn hÆ¡n, song Lãnh Vân Quán chá»§ thì thần sắc lại ra chiá»u nặng ná», bÆ¡i vì lão nháºn thấy uy lá»±c cá»§a vòng vây lúc nà y đã trở nên yếu kém hÆ¡n.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khảy, ngưá»i bá»—ng chao qua lại tháºt nhanh, và ngay trong khá»ang khắc ấy đã vung chưởng phóng ra tứ phÃa.
“Bùng bùng……†bốn tiếng liên tiếp rá»n rỉ, bốn đạo sÄ© tấn công trung lá»™ liá»n bị đẩy lùi ba bốn thước, hình thà nh hai vòng vây bốn trước bốn sau, bốn ngưá»i tấn công phÃa trên thì đã uổng phà mất tám chưởng, bởi Vân Dáºt Long đã không vá»t lên tránh né. Bụi cát xoáy tÃt theo chưởng phong, tung bay mù mịt, trong vòng năm trượng khó trông thấy cảnh váºt.
Không giám mạo muá»™i tiến tá»›i, ngưá»i phát lệnh đà nh trầm giá»ng quát:
- Bốn ngưá»i hà ng trước lui ra!
Cát bụi tan dần theo những cÆ¡n gió nhẹ tám đạo sÄ© thảy Ä‘á»u thót ngưá»i, thì ra há» trông thấy Vân Dáºt Long vẫn bình an vô sá»± đứng nguyên tại chá»—.
Lão nhân máºp thần sắc lại trở nên căng thẳng.
Lãnh Vân Quán chủ sầm mặt quát:
- Không được tham công!
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Các vị đã khiến cho quý quán chá»§ phải thất vá»ng rồi!
Lãnh Vân Quán chá»§ buông tiếng cưá»i bá»±c tức:
- Vân cư sĩ cũng đâu có già nh được phần hơn.
- Lãnh Vân Quán chá»§ quả quyết như váºy ư?
- Chả lẽ Vân cư sÄ© đã già nh được phần hÆ¡n gì đó mà má»i ngưá»i chẳng thể trông thấy hay sao?
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt;
- Vân má»— nói ra có lẽ quán chá»§ sẽ cho đó không kể được là phần hÆ¡n, chẳng hạn như vân má»— thấy lãnh vân quán chá»§ không đáng sợ như lá»i đồn đại.
Lãnh Vân Quán chá»§ giáºt mình:
- Vân cư sÄ© giám quả quyết như váºy khi chưa đả thương được má»™t ngưá»i nà o cá»§a bổn quán ư?
Bá»—ng dưới núi lại vang lên bốn năm tiếng rú thảm, dưá»ng như đã phát ra từ lưng núi.
Lãnh Vân Quán chá»§ không giấu được vẻ kinh hòang, Vân Dáºt Long thấy váºy buông tiếng cưá»i khảy, giá»ng âm trầm nói:
- Theo quán chủ thì lần nà y đã ngã xuống bao nhiêu?
Lãnh Vân Quán chá»§ mắt lóe sát cÆ¡, cháºm bước Ä‘i đến trước báºc cấp, bá»—ng quát to:
- Phong khởi vân dũng (gió nổi mâybay), tiến lên:
Láºp tức, tám đạo sÄ© đồng thanh hô to:
- Tuân lệnh!
Liá»n thì nhất tá» lao tá»›i xuất chưởng tấn công và o các nÆ¡i yếu thế khắp ngưá»i Vân Dáºt Long, tốc độ và uy lá»±c hÆ¡n hẳn lúc trước.
Vân Dáºt Long thấy Lãnh Vân quán chá»§ vừa cất bước, láºp tức cảnh giác đỠphòng, đưa đầy công lá»±c và o hai tay. Khi Lãnh Vân quán chá»§ dừng lại trước báºc cấp, hai tay chà ng đưa lên trước ngá»±c, nếu chà ng mà tung mình lên đột kÃch thì đây tháºt là má»™t vị trà thuáºn lợi nhất.
Chưởng phong à o ạt từ bốn phương tám hướng áºp tá»›i, song chưởng vẫn phóng lên, Ä‘iá»u ấy tháºt hết sức bất ngá» cho con đưá»ng duy nhất là tung mình lên không, nên lão chắc cảm thấy thất vá»ng.
NgỠđâu ngay khi mưá»i sáu bà n tay chỉ còn cách ngưá»i Vân Dáºt Long chừng ba tấc, chợt nghe chà ng quát vang:
- Äỉnh mang cà n khôn đảo (ánh và ng đảo cà n khôn)!
Liá»n tức má»™t vòng xoay to lá»›n mà u và ng kim che phá»§ khắp ngưá»i Vân Dáºt Long, ngưá»i trong cuá»™c không má»™t ai trông thấy rõ vòng xoay và ng đã xuất hiện như thế nà o, kẻ bà ng quang cÅ©ng chỉ trông thấy chà ng nhẹ nhà ng cất tay lên mà thôi.
Lãnh Vân Quán chá»§ tái mặt, lạc giá»ng hét:
- Viêm Dương Thất Huyễn, lui mau!
Song đã quá thừa, có lẽ ý nghĩa thoái lui của tám đạo sĩ hãy còn nảy sinh trước hơn nhắc nhở của lão, song lực bất tòng tâm, hà nh động không thể nà o nhanh bằng ý nghĩ.
Tám tiếng thét Ä‘au đớn lẫn kinh hoà ng lấn át cả tiếng chưởng phong ì ầm, tám đạo sÄ© hệt như các pho tượng bị mất trá»ng tâm, cÆ¡ hồ cùng má»™t lúc báºt ngã ra đất, trên trán má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t dấu chưởng mà u vang kim thu nhá».
Lão nhân máºp kinh hòang thất sắc, Lãnh Vân quán chá»§ ngây ngẩn quét mắt nhìn tá» thi tám đạo sÄ©, mặt co giáºt liên hồi.
Vân Dáºt Long chẳng thèm nhìn xuống đất, cưá»i khảy nói:
- Quán chá»§, trước Lãnh Vân quán đã ngã xuống tám ngưá»i, quán chá»§ có tÃnh kể từ lưng núi trở lên hiện đã ngã xuống bao nhiêu chăng?
Lãnh Vân Quán chá»§ nghiến răng giá»ng căm há»n nói:
- Mà u và ng kim, Vân Dáºt Long ngươi muốn chứng tỠđã há»c thà nh Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng ở trước mặt bần đạo phải không?
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khảy vừa định lên tiếng, bá»—ng nghe bên phải vang lên má»™t giá»ng cưá»i lạnh lùng nói:
- Äỉnh mang cà n không đảo! đó là chiêu thứ sáu trong Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng, quán chá»§ đã thua thiệt bởi chiêu rồi phải không?
Giá»ng Ä‘iệu đầy vẻ mỉa mai, Vân Dáºt Long không cần nhìn cÅ©ng biết ngưá»i đó chÃnh là Cái Vương.
Lãnh Vân Quán chá»§ sa sầm mặt, bá»—ng trở nên hòa dịu, giả vá» quan tâm há»i:
- Thương thế cá»§a Cái huynh đã hồi phục chưa váºy?
Cái Vương cưá»i vang:
- Ha ha…..Thuốc do chÃnh quán chá»§ bà o chế quả là thần diệu, lão ăn mà y nà y ở trong phòng tối chỉ uống và o hai viên thì thương thế đã khá»i hẳn.
Lãnh Vân quán chá»§ mắt vút qua vẻ mừng rỡ, cưá»i giả dối nói:
- Bổn quán chá»§ Ä‘ang lâm đại địch, bần đạo khó thể phân thân, để khiến thương thế cái huynh kéo dà i đến váºy, chưa tròn bổn pháºn địa chá»§, vạn mong cái huynh lượng thứ cho.
Thái độ niá»m nở và lá»i lẽ khiêm kÃnh hoà n toà n khác vá»›i tối hôm qua.
Cái Vương nà o phải hạng dá»… lừa dối, nghe váºy liá»n cưá»i mỉa mai nói:
- Lão ăn mà y nà y thá» thương nghiêm trá»ng, gặp kẻ địch nhất định chết ngay, được quán chá»§ giam trong phòng tối như đã tròn trách nhiệm bảo vệ cho khách rồi, lão ăn mà y nà y tháºt hết sức cảm kÃch, giá» quán chá»§ lôi lão ăn mà y nà y ra đây phải chăng lại có Ä‘iá»u chi sai khiến?
Lãnh Vân Quán chá»§ nghe váºy biết Cái Vương còn có thể hợp tác, bèn nhẫn nhịn mỉm cưá»i nói:
- Cái huynh khéo đùa, hai đạo đồng cáºn thân cá»§a lão đạo hãy còn ở trong quán phải không?
Cái Vương cưá»i thản nhiên:
- Lão ăn mà y nà y xấu nết, đã đưa hai vị tiểu đạo huynh kia đi gặp Diêm Vương rồi!
Lãnh Vân Quán chá»§ tái mặt, song nét lại ngay, bá»—ng cưá»i phá lên nói:
- Bần đạo quá nuông chiá»u nên chúng má»›i vô lá»… như váºy, tháºt Ä‘a tạ Cái huynh đã ra tay giáo huấn giùm bần đạo.
Äá»an nghiêm nét mặt trầm giá»ng nói tiếp:
- Cái huynh còn nhớ vị Vân cư sĩ nà y chăng?
Cái Vương nhướng mà y lạnh lùng:
- Lão ăn mà y nà y đã được chá»§ nhân Bạch Kiếm Linh Mã ân ban cho má»™t chưởng, lẽ nà o giám quên, quán chá»§ lôi tên tù nhân nà y ra đây chỉ vá»›i mụch Ä‘Ãch là để nhá»› rõ Ä‘iá»u ấy ư?
Lãnh Vân quán chá»§ sầm mặt: Äó không phải mục Ä‘Ãch chÃnh, mục Ä‘Ãch chá»§ yếu là bần đạo muốn giúp cho Cái huynh phục thù tiết háºn.
Cái Vương cưá»i khảy:
- Giữa hai ta chẳng rõ là ai giúp ai đây?
- Äá»u như nhau thôi!
Cái Vương ngá»a mặt cưá»i vang:
Haha... Lãnh Vân chân nhân, tôn giá tưởng lão ăn mà y nà y là má»™t kẻ khi cần cho gá»i là đến ngay, khi không cần là có thể tống và o phòng giam hay sao?
Lãnh Vân Quán chủ cố dằn nén:
- Cái huynh không nên để mất đại thể, tổn thương đến hoà khÃ.
Cái Vương cưá»i gằn:
- Tháºt không may, lão ăn mà y nà y đã khiến tôn giá phải thất vá»ng.
Lãnh Vân Quán chá»§ đưa mắt nhìn Vân Dáºt Long Ä‘ang đứng yên dưới thạch đà i, cưá»i khảy nói:
- Cái huynh tưởng là mình đã được tự do rồi hay sao?
Cái Vương buông tiếng cưá»i khảy, bá»—ng tay phải vung lên, hai luồng sáng và ng bay nhanh vá» phÃa thà nh báºc cấp, "bá»™p bá»™p" hai tiếng, hai viên thuốc mà u và ng đã cắm và o trong đá hÆ¡n ná»a phần.
Cái Vương cưá»i lạnh lùng nói:
- Lãnh Vân chân nhân, tôn giá chỉ biết tÃnh toán thiệt hÆ¡n cho riêng mình, lại xem kẻ khác như là trẻ con ba tuổi. Lão ăn mà y nà y tuy nghèo, song trên mình cÅ©ng có và i viên thuốc tá»± cứu chữa, hôm nay sang năm, lão ăn mà y nà y sẽ ghi nhá»› ngà y giá»— cá»§a tôn giá.
Vừa trông thấy hai viên thuốc có độc kia, Lãnh Vân Quán chá»§ liá»n nghe lòng chÄ©u xuống, vá»™i nói:
- Hợp thì hai ta cùng tồn, chia rẽ ắt Ä‘á»u diệt vong. Cái Vương, các hạ nên suy nghÄ© cho cặn kẽ.
Cái Vương cưá»i to:
- Vân Dáºt Long đâu đâu cÅ©ng có cưá»ng địch, sá»± an nguy cá»§a lão ăn mà y nà y không cần quán chá»§ phải nhá»c tâm, xin cáo từ!
Äoạn quay ngưá»i toan bá» Ä‘i, bá»—ng nghe Vân Dáºt Long gằn giá»ng nói:
Cái Vương, tôn giá Ä‘i khá»i đây được sao?
Lãnh Vân Quán chá»§ vừa nghe Vân Dáºt Long lên tiếng, liá»n động tâm buá»™t miếng nói:
- Cái huynh có lẽ thương thế chưa được khá»i hẳn, quả không nên Ä‘i xa.
Lão rõ rà ng là muốn nói để cho Vân Dáºt Long nghe.
Cái Vương cưá»i to:
- Ha ha... Bạch kiếm Linh mã chá»§ yếu là lo cứu ngưá»i, e ngươi chẳng có thá»i gian để tiá»…n chân lão phu đâu.
Vân Dáºt Long thoáng ngá»› ngưá»i, lúc nà y khoảng cách giữa chà ng vá»›i Cái Vương đã xa độ hai mươi trượng, lão ta ở tại Lãnh Vân Quán khá lâu, hẳn rất quen thuá»™c địa thế, nếu lão ta mà quay và o nấu thân trong quán, mình quả khó thể Ä‘uổi kịp.
Lãnh Vân Quán chá»§ tuy biết rõ ngưá»i mà Vân Dáºt Long toan cứu đã mất, nhưng không dám lên tiếng, tức tối nói:
- Cái Vương, còn có ngưá»i cá»§a bổn quán, tôn giá không nghÄ© đến ư?
Cái Vương cưá»i đắc ý:
- NgÅ© đệ dưới trướng Bạch Kiếm Linh mà không ngưá»i nà o võ công kém hÆ¡n quán chá»§, Lãnh Vân Quán tuy được giá»›i võ lâm xem như đầm rồng hang hổ, song e rằng hiện thá»i quán chá»§ lòng có thừa mà sức không đủ, ha ha... lão ăn mà y nà y xin cáo từ.
Äoạn liá»n tung mình lao và o trong quán.
Vân Dáºt Long tức tối buông tiếng cưá»i gằn, vụt quay sang Lãnh Vân Quán chá»§ lạnh lùng nói:
Lãnh chủ chân nhân, Vân mỗ lên hay là tôn giá xuống đây?
Lãnh Vân Quán chá»§ lúc nà y đã mất hết niá»m tin, lưỡng lá»± quét mắt nhìn chung quanh, má»™t hồi lâu vẫn không sao trả lá»i được.
Vân Dáºt Long thấy váºy cưá»i khảy nói:
Quán chá»§ định chá» Tuý Thần vá»›i ngưá»i cá»§a Äông Thiên Môn phải không?
Lãnh Vân Quán chá»§ vốn tÃnh Ä‘a nghi, Tuý Thần và lão nhị Äông Thiên Môn quá lâu không thấy quay vá», lòng vốn đã hoà i nghi, giá» nghe Vân Dáºt Long nói váºy, ngỡ là hai ngưá»i đã vong mạng bởi tay chà ng, láºp tức biến sắc mặt, bất đắc dÄ© đà nh tung ra lá chá»§ bà i cuối cùng, cố ra vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh cưá»i khảy nói:
- Vân Dáºt Long, nếu ngươi mà quý trá»ng ngưá»i thá»§ hạ và vị cô nương kia, đạo gia khuyên ngươi nên biết Ä‘iá»u thì hÆ¡n.
Vân Dáºt Long mãi đến giá» vẫn chưa được tinh tức vá» Huyết Pháºt, cÅ©ng hết sức sốt ruá»™t, nghe váºy chợt nảy ý, bèn tương kế tá»±u kế cưá»i khảy nói:
- Theo Vân mỗ thấy thì quán chủ nên hiến dâng hỠra đây là hơn, bằng không ngà y hôm nay mà qua đi, Lãnh Vân Quán e sẽ trở thà nh một đống tro tà n.
Lúc Huyết Pháºt cưỡi chim bằng lươn vòng trên Lãnh Vân Quán, Lãnh Vân chân nhân đã có trông thấy, tuy Huyết Pháºt đã bị lão đánh lạc hướng Ä‘i nÆ¡i khác, nhưng giá» tù nhân đã mất, lão sợ kéo dà i thá»i gian, Huyết Pháºt quay lại thì sẽ lá»™ sá»± tháºt, bèn không dám chần chừ, đà nh bấm há»ng nói:
- Chúng ta hãy mặc cả trước món hà ng, thế nà o?
Vân Dáºt Long nhướng mà y lạnh lùng nói:
- Hãy đưa hỠra đây!
Lãnh Vân Quán chủ mừng thầm:
- Ngươi hãy đợi đấy!
Äoạn ngá»a mặt cất lên ba tiếng huýt dà i và hai tiếng huýt ngắn.
Tiếng huýt vừa dứt, bá»—ng từ dưới núi vá»ng lên tiếng rú thảm liên hồi, dưá»ng như ngưá»i cá»§a Lãnh Vân Quán Ä‘ang bị truy sát.
Vân Dáºt Long tâm tư linh mẫn, nghe váºy liá»n thoáng chau mà y nói:
- Quán chá»§ Ä‘iá»u binh đó phải không?
Ngay khi ấy, trong quán bá»—ng ùa ra gần trăm đạo sÄ©, nhanh chóng chia ra vây chặt quảng trưá»ng.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i đắc ý:
- Vân Dáºt Long, đầu óc ngươi tuy nhạy bén, nhưng đã muá»™n rồi! Không sai, bổn quán chá»§ quả là đang Ä‘iá»u binh, ngươi có nghe nói đến câu "kiến đông cắn chết voi" bao giá» chưa?
Lúc nà y từ bốn phương tám hướng cÅ©ng bắt đầu có ngưá»i cá»§a Äông Thiên Môn và đạo sÄ© ùa và o quảng trưá»ng.
Vân Dáºt Long bình thản quét mắt nhìn quanh, Ä‘oạn nhếch môi cưá»i nói:
- Lãnh Vân chân nhân, táºp trung má»™t nÆ¡i như thế nà y quả là tiện lợi cho Vân má»—.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i vang:
- Ha ha... Vân Dáºt Long, ngươi bị hãm trong vòng vây, cÅ©ng thiệt tiện lợi cho bổn quán chá»§.
Äoạn Ä‘anh mặt quát to:
- Xông lên!
Láºp tức, tiếng quát tháo vang lên cùng khắp, Ä‘inh tai nhức óc, là n sóng ngưá»i trà n đến gần Vân Dáºt Long, khà thế tháºt kinh hồn động phách.
Vân Dáºt Long mắt ánh lên sắc lạnh, chầm cháºm cất tay phải lên, vị trà chÃnh chuôi thanh TrÃch Huyết kiếm.
Ngay khi ấy, Huyết Manh mình đầy máu tươi phóng vút lên, và trên đỉnh núi ngoà i cũng xuất hiện một con đại bà ng khổng lồ, bay tới nhanh như gió cuốn.
|

14-09-2008, 07:15 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I TÃM
HUYẾT TẨY LÃNH VÂN, VÃŒ CUNG QUY SUÃT MẤT CHIẾN Há»®U
Äám đông chẳng khác nà o đà n kiến hung hãn đổ xô nhau từ bốn phương tám hướng áºp tá»›i, có lẽ do ngưá»i đông gan cả, nên hỠđã quên mất tám tá» thi dưới đất do ai đã giết...
Thương kÃch kiếm Ä‘ao sáng ngá»i dưới nắng mặt trá»i, cá»™ng thêm tiếng la hét ầm Ä©, uy thế tháºt khiến ngưá»i kinh hồn bạt vÃa.
Vân Dáºt Long bình thản quét mắt nhìn quanh, tay phải buông thõng bên hông, xem ra chà ng Ä‘inh chá» cho đám đông đến tháºt gần má»›i bắt đầu động thá»§.
Lãnh Vân Quán chá»§ ánh mắt bám chặt và o ngưá»i Vân Dáºt Long dưá»ng như lão Ä‘ang chỠđợi thá»i cÆ¡ thuáºn lợi là sẽ tức khắc ra tay ngay.
Äằng xa, Huyết Manh Ä‘ang lao nhanh tá»›i, theo sát sau lưng ông là "Bằng Thà nh Bạch Phụng" Triển Ngá»c Mai. Äồng thá»i ở trên không, con đại bà ng to lá»›n cÅ©ng bay hết tốc lá»±c vá» hướng nà y.
Lão nhân máºp lúc nà y đã mất hết niá»m tin đối vá»›i Lãnh Vân Quán, hai tay lão bị thương nặng không còn sức tá»± bảo, niá»m tin đã mất thì cà ng thêm sợ hãi, đôi mắt láo liếng không ngưá»i đảo nhìn bốn phÃa.
- Quán chủ, con đại bà ng kia đã quay trở lại!
Lãnh Vân Quán chá»§ Ä‘ang dồn hết tâm thần và o ngưá»i Vân Dáºt Long, đột ngá»™t nghe váºy liá»n giáºt nẩy mình, theo bản năng ngẩng đầu lên, ngay trong khoảng khắc ấy, tiếng gà o thét thảm khốc từ dưới đà i vang lên liên hồi.
Chưa kịp nhìn rõ hình bống cá»§a con đại bà ng kia, Lãnh Vân Quán chá»§ vá»™i đưa mắt nhìn xuống thạch đà i, láºp tức kinh hoà ng đến lặng ngưá»i.
Những thấy máu phun ngáºp trá»i, vô số ngưá»i ngã gục trên mặt đất hãy còn Ä‘ang giÅ©a giụa, cảnh tượng tháºt thảm thiết hãi hùng.
Vân Dáºt Long lúc nà y đã rá»i khá»i vị trÃ, từ trên đà i chỉ có thể nhìn thấy được má»™t luồng sáng bác bay lượn trong là n mưa máu mà thôi.
Äám đông vẫn không ngừng la hét, lá»›p sau xô tá»›i, lá»›p trước lại thoát lui, cảnh tượng vô cùng há»—n loạn, cÆ¡ hồ hoà n toà n mất khả năng công kÃch.
Lãnh Vân Quán chá»§ cả kinh, vá»™i váºn chân khà quát vang:
- Những ai lâm tráºn sợ chết rút lui, bổn quán quyết không dung thứ, ngưá»i sau có quyá»n chém những kẻ thoái lui, hữu công vô tá»™i.
Láºp tức những kẻ sợ chết thoái lui bị lá»›p sau tiến tá»›i giết chết mấy ngưá»i, nhá» váºy tình trạng há»—n loạn má»›i chấm dứt, lại táºp trung sức tấn công Vân Dáºt Long.
Ngay khi ấy, ngoà i quảng trưá»ng bá»—ng vang lên tiếng cưá»i Ä‘inh tai cá»§a Huyết Manh:
- Ha ha... Bạch kiếm Linh mã đặt chân đến đâu là quần ma Ä‘á»u bị quét sạch, các ngươi đã đến ngà y táºn số rồi!
Äoạn dõng dạc hạ lệnh:
- Chúng đệ tá» hãy nghe lệnh, tản ra bốn phÃa, bao vây chúng trở lại!
Láºp tức, tiếng dạ ran như sấm rá»n, liá»n sau đó là tiếng rú thảm thiết vang lên liên hồi.
Lão nhân máºp rợn ngưá»i rụt rè cất tiếng nói:
- Quán chủ, lúc nà y chúng ta đà o mạng cũng hãy còn kịp.
Mắt thấy đệ tá» thá»§ hạ lần lượt gục ngã, chết như rÆ¡m rác, cÆ¡ nghiệp cá»§a Lãnh Vân Quán đã sắp tiêu tan, lá»a giáºn sá»›m đã đốt cháy lý trà cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§, nghe váºy liá»n cưá»i khảy nói:
- Giả sá» Äông Thiên Môn cá»§a các vị đến thá»i khắc nà y, các hạ bá» Ä‘i hay ở lại quyết chiến?
Lão nhân máºp lúc nà y chỉ lo cho sá»± sống chết cá»§a bản thân, đâu còn mà ng đến cÆ¡ nghiệp cá»§a kẻ khác, buá»™t miệng nói: Lão phu đà o mạng thôi!
Lãnh Vân Quán chá»§ mắt loé sát cÆ¡, cưá»i khảy:
- Váºy thì các hạ Ä‘i ngay Ä‘i!
Trong lúc gay go thế nà y, lão nhân máºp cÅ©ng chẳng chú ý đến ẩn ý trong lá»i nói cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§, liá»n vòng tay nói:
- Váºy thì huynh đệ xin Ä‘i trước má»™t bước, mối thù hôm nay cá»§a Lãnh Vân Quán huynh đệ còn sống ngà y nà o quyết không bao giá» dám quên. Äông Thiên Môn chỉ cần má»™t ngưá»i còn sống, mối thù nà y tất phải báo phục.
Äoạn không chá» Lãnh Vân Quán chá»§ nói gì thêm, quay ngưá»i bá» Ä‘i ngay.
Lão nhân máºp vừa Ä‘i được hai bước, bá»—ng nghe Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i khảy nói:
- Các hạ hai tay đã tà n phế, sống không bằng chết, hãy ở lại đây xem thủ đoạn của bần đạo thì hơn.
Äoạn bất thần vung tay phóng ra má»™t chỉ, nhắm huyệt Bối TÃch cá»§a lão nhân máºp Ä‘iểm tá»›i.
Lão nhân máºp vừa cất bước thứ ba lên chợt nghe sau lưng có tiếng gió rÃt, theo bản năng quay phắt lại, vừa định vung tay đón đỡ, chợt nhá»› hai tay mình đã tà n phế, há»± lên má»™t tiếng, bị Ä‘iểm trúng huyệt đạo đứng yên tại chá»—.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i thâm hiểm:
- Các hạ bất nghĩa trước, chớ trách bần đạo bất nhẫn!
Äoạn đôi mắt giăng đầy tia máu bông quắc lên, gằn giá»ng quát!
- HỠVân kia, bổn quán chủ lấy mạng ngươi đây!
Dứt lá»i liá»n tung mình lao bổ và o Vân Dáºt Long.
Ngay khi ấy, trên không bõng vang lên má»™t giá»ng cưá»i Ä‘inh tai:
- Ha ha... lão trá»c nà y đã kịp dá»± và o cuá»™c vui nà y rồi, ha ha...
Trong tiếng cưá»i vang dá»™i, Huyết Pháºt đã đáp xuống trung tâm tráºn chiến.
Vân Dáºt Long hai tay tuy báºn đối phó vá»›i là n sóng ngưá»i bao vây, song đôi mắt vẫn luôn bám chặt lấy Lãnh Vân Quán chá»§, nên khi lão vừa tung mình lao tá»›i, chà ng liá»n quay phắt lại, đối mặt vá»›i Lãnh Vân Quán chá»§. Và ngay khi ấy Huyết Pháºt cÅ©ng vừa đến nÆ¡i.
Vân Dáºt Long vá»›i giá»ng sắc lạnh nói:
- Huyết Pháºt, hãy chăm sóc những vị bằng hữu nà y cho tá» tế, đừng để giá»›i võ lâm bảo Kim BÃch Cung chúng ta hẹp hòi nhá» má»n.
Huyết Pháºt cưá»i to:
- Ha ha... Tiểu cung chá»§ hãy yên tâm, lão trá»c nà y xưa nay lòng vốn từ bị, không bao giá» bạc đãi hỠđâu ha ha...
Tiếng cưá»i ngay láºp tức hoà cũng vá»›i tiếng rú thảm khốc.
Vân Dáºt Long nhìn thẳng và o mặt Lãnh Vân Quán chá»§ nói:
- Quán chá»§ lúc nà y thả ngưá»i ra cÅ©ng hãy còn kịp.
Lãnh Vân Quán chá»§ lúc nà y lá»a giáºn ngáºp lòng, chỉ mong giết chết Vân Dáºt Long ngay tức khắc, đừng nói là con tin đã mất, mà dù còn thì lão cÅ©ng không chấp thuáºn, nghe váºy liá»n cưá»i vang:
- Ha ha... Vân Dáºt Long, sinh mạng cá»§a biết bao thá»§ hạ bổn quán chả lẽ lại bá» ra má»™t cách uổng phà như váºy sao?
- Nếu tôn giá nhá» váºy mà giữ được Lãnh Vân Quán, Vân má»— thấy phần hÆ¡n là vá» tôn giá.
Lãnh Vân Quán chá»§ nghe váºy cà ng thêm tức tối:
- Ha ha... Bổn quán chá»§ trong Ä‘á»i đã già nh được biết bao phần hÆ¡n, chỉ huy chưa già nh được phần hÆ¡n thê thảm như thế nà y bao giá». Vân Dáºt Long, ngươi có thế nói rõ rà ng hÆ¡n chăng?
Vân Dáºt Long Ä‘anh giá»ng nói:
- NÆ¡i nà o Bạch kiếm Linh mã muốn san bằng, chưa bao giá» còn có ngưá»i sống và cá»a nhà nguyên vẹn, Lãnh Vân Quán được phần hÆ¡n chÃnh là ở chá»— đó.
Lãnh Vân Quán chá»§ ngầm váºn tụ công lá»±c và o hai tay nói:
- Váºy ra Vân Dáºt Long ngươi đã mở rá»™ng lòng đại ân xá chưa từng có phải không?
- Quả đúng như vây! Nếu còn tiếp tục kéo dà i thá»i gian chẳng Ãch lợi gì cho quý quán cả.
Lãnh Vân Quán chủ mắt ánh sát cơ:
- Bổn quán chá»§ cÅ©ng nghÄ© như váºy. Thế nhưng, phần hÆ¡n mà bổn quán chá»§ muốn chiếm không chỉ có váºy thôi.
Vân Dáºt Long sầm mặt:
- Quán chá»§ nháºn thấy hãy còn khả năng già nh được phần hÆ¡n to lá»›n nữa ư?
- Äúng váºy! Bổn quán chá»§ tin chắc sẽ vá»›t vát lại được nhiá»u hÆ¡n, chẳng hạn như...
Bất thần tung mình lao tới quát:
- Chẳng hạn như bổn quán chủ lấy mạng ngươi!
Dứt tiếng má»™t luồng chưởng lá»±c mạnh như vÅ© bão đã áºp xuống đầu Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long giáºt mình, tay phải vừa cất lên toan sá» dụng kiếm, song chợt nảy ý, lẹ là ng lướt lùi ra sau bảy thước, tiện tay tra kiếm trở và o bao.
Má»™t chiêu chưa đắc thá»§, Lãnh Vân Quán chá»§ đã dá»± Ä‘oán trước, nên khi Vân Dáºt Long vừa thoái lui, lão đã như bóng theo hình Ä‘uổi tá»›i, hai tay vung lên, vá»›i chiêu "Tam thanh toạ Ä‘iệp" lại công tá»›i Vân Dáºt Long, hung mãnh và biến hoá khôn lưá»ng.
Vân Dáºt Long đã tiên liệu lão ta ắt Ä‘uổi theo, song không ngá» thân thá»§ đối phương lại nhanh đến thế, không khá»i giáºt mình, vá»™i thi triển chiêu: "Hồng nháºt chiếu cá»u châu"
Vừa trong thấy Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng, Lãnh Vân Quán chá»§ láºp tức cảm thấy thế là tiên cÆ¡ vừa má»›i già nh được lại bị mất Ä‘i.
Vân Dáºt Long má»™t chưởng bức cản được Lãnh Vân Quán chá»§, trong tiếng cưá»i lạnh lùng, chưởng thế chợt biến, chá»›p nhoáng liên hoà n công ra ba chưởng, bức lùi Lãnh Vân Quán chá»§ bảy tám bước.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy nói:
- Quán chá»§ đã chá»n lấy con đưá»ng tiêu tan cho Lãnh Vân Quán rồi!
Lãnh Vân Quán chá»§ bị mất tiên cÆ¡, lòng lão thêm tức giáºn, lão buông tiếng gầm vang, tung mình vá»t lên cao bảy tám thước, quyá»n cước cùng lúc thi triển, thoáng chốc đã công ra mưá»i hai chưởng và bảy cước, đồng thá»i quát vang:
- Vân Dáºt Long, giữa hai ta quyết phải má»™t mất má»™t còn.
Lúc nà y tiếng gà o rú đã giảm dần, là n sóng ngưá»i đã ngã gục hÆ¡n ná»a phần, "Bằng Thà nh Bạch Phụng" Triển Ngá»c Mai Ä‘ang tiến vá» phÃa Vân Dáºt Long.
Ngay khi ấy, bá»—ng nghe Huyết Pháºt quát vang:
- Lão mù, bá»n chúng đã đầu hà ng rồi!
Huyết Manh trầm giá»ng nói:
- Bá»n chúng muốn đầu hà ng cÅ©ng được, nhưng lão phu cần phải nói rõ trước, sau khi các ngươi đầu hà ng, sống chết lão phu không thể nà o bảo đảm được, phải nhá» sá»± phát xét cá»§a Cung chá»§ má»›i được, còn như không cam lòng thì có thể chống cá»± đến cùng.
Lãnh Vân Quán chá»§ nghe váºy bà ng hoà ng kinh hãi, trong tiếng quát vang, vung chưởng tá»›i tấp tấn cong Vân Dáºt Long, hiển nhiên là sợ chà ng có thá»i gian lên tiếng chấp thuáºn sá»± đầu hà ng.
Vân Dáºt Long cÅ©ng đã nghe lá»i nói cá»§a Huyết Manh, nhưng chà ng chưa có sá»± quyết định trước khi bắt giữa Lãnh Vân Quán chá»§, bèn buông tiếng cưá»i khảy, vung chưởng đón tiếp thế công cá»§a lão.
Trong khi ấy, xung quanh lại vang lên và i tiếng rú thê thảm, bá»—ng nghe má»™t giá»ng lanh lảnh nói:
- Äầu hà ng chưa biết sống chết, nhưng chống cá»± thì chết ngay trước mắt. Các vị, chung ta hãy dừng tay chá» xét xá» Ä‘i thôi!
Huyết Manh trầm giá»ng nói:
- Các vị đã đầu hà ng thì hãy táºp trung và o má»™t chá»—, má»—i ngưá»i giữ khà giá»›i cá»§a mình, trước khi bổn cong quyết định số pháºn cá»§a các vị, vẫn dà nh cho các vị cÆ¡ há»™i tá»± bảo vệ lấy thân. Tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»u, nếu các vị mà mong thoát thân trước khi có sá»± quyết định cá»§a bổn cung chá»§, đó là tá»± tìm lấy cái chết.
Ngưá»i cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§ quả đã quá khiếp hãi, láºp tức đồng thanh nói:
- Xin tuân mệnh!
Lãnh Vân Quán chá»§ rúng động cõi lòng, đấu chà cÅ©ng liá»n tiêu tan Ä‘i ná»a phần.
Ngay khi ấy, bá»—ng nghe Vân Dáºt Long quát vang:
- Hoà ng lãng hoà ng ba dáºt!
Liá»n thì má»™t vòng xoay mà u và ng nhanh như chá»›p từ trên chụp xuống.
Lãnh Vân Quán chủ kinh hoà ng thất sắc, buột miệng kêu lên:
- Viêm Dương Thất Huyễn...
Äồng thá»i song chưởng theo bản năng giÆ¡ lên, tả hữu hai bên hoà n toà n để hở.
Vân Dáºt Long luôn nghÄ© đến sá»± an nguy cá»§a Huyết Si và Sở Má»™ng Bình, không dám tháºt sá»± giết chết Lãnh Vân Quán chá»§, bèn nhanh như chá»›p thu hữu chưởng vá», tả chưởng bổ xuống.
Chỉ nghe một tiếng hự đau đớn, Lãnh Vân Quán chủ loạng choạng thoái lui, máu phún xối xả xuống đất.
Bóng ngưá»i cháºp chá»n bất định vụt biến mất, Vân Dáºt Long đứng đối mặt vá»›i Lãnh Vân Quán chá»§, khoảng cách chừng ba thước.
Lãnh Vân Quán chủ cúi nhìn cánh tay gãy lìa dưới đất, mắt rực hung quang ghê rơn, máu vẫn tuôn chảy từ vết thương nơi vai, vẻ mặt đanh lạnh của lão không hỠbiến đổi.
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn quanh, vẫn vá»›i vẻ lạnh lùng và bình thản nói:
- Nếu ton giá lúc nà y chuyến ý hồi tâm, mặc dù có hơi muộn, song vẫn còn có thể giữ lại cái mạng tà n phế.
Lãnh Vân Quán chá»§ nghe váºy, má»™t ý nghÄ© hiểm độc liá»n loé lên trong óc, lạnh lùng nói:
Vân Dáºt Long, có lẽ đó không phải là phát xuất bởi lòng nhân từ cá»§a ngươi?
Vân Dáºt Long nhất thá»i không hiểu ẩn ý trong câu nói cá»§a lão, bèn nghiêm giá»ng nói:
- Nếu Vân má»— mà có lòng từ bi thì sẽ không bao giá» rá»a sạch thân thù sư háºn, tôn giá hẳn biết hôm nay mà Vân má»— buông tha cho Lãnh Vân Quán là phải có Ä‘iá»u kiện.
Lãnh Vân Quán chá»§ lòng như đã có sá»± quyết định chi đó, nghe váºy liá»n dịu mặt nói:
- Nếu hôm nay ngươi buông tha cho Lãnh Vân Quán, sau nà y ắt sẽ hối háºn.
Äoạn thản nhiên cất bước Ä‘i đến gần Vân Dáºt Long.
Má»i ngưá»i thấy Lãnh Vân Quán chá»§ đã mất Ä‘i má»™t cánh tay, biết lão quyết không còn dúng khà dám tái chiến, nên không má»™t ai kêu tiếng quát ngăn.
Vân Dáºt Long lạnh lùng quét mắt nhìn Lãnh Vân Quán chá»§, thầm cưá»i khảy nói:
- Quán chủ đã bảo vệ hỠở trong quán phải không?
Lãnh Vân Quán chá»§ đã Ä‘i đến gần chỉ còn cách Vân Dáºt Long chừng hai thước, ngầm đỠtụ công lá»±c và o cánh tay còn lại, Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
- Nếu bảo là bảo vệ thì ngươi đã đánh giá quá cao vỠlòng dạ của bổn quán chủ rồi!
Dứt lá»i thì ngưá»i đã đến trước mặt Vân Dáºt Long, chỉ còn cách hÆ¡n má»™t thước, theo bà n chân cất lên, cánh tay còn lại bất thần vung lên, nhanh như chá»›p tống thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long.
Má»i ngưá»i hiện diện thảy Ä‘á»u hết sức bất ngá», khoảng cách giữa hai ngưá»i quá gần, kẻ thứ ba không thể nà o kịp ra tay cứu viện.
"Bà ng Thà nh Bạch Phụng" Triển Ngá»c Mai hoảng kinh nhắm mắt buá»™t miệng kêu lên thảnh thốt, những ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘á»u bà ng hoà ng đứng thừ ra tại chá»—.
"Bùng" má»™t tiếng vang dá»™i, liá»n theo đó là máu văng tung toé, kèm theo má»™t tiếng hét Ä‘au đớn, rồi thì "bình" má»™t tiếng dưá»ng như có ngưá»i ngã xuống đất?
Triển Ngá»c Mai nghe tiếng lại cà ng thêm kinh hoà ng, không nén được báºt khóc thút thÃt, chẳng còn đủ cam đảm để mở mắt ra nhìn nữa.
Äá»™t nhiên, Huyết Pháºt mừng rỡ reo to:
- Ô, té ra kẻ ngã xuống là lão mÅ©i trâu, ha ha... là m lão trá»c nà y hồi há»™p đến chết được!
Dứt lá»i nguá»i đã phóng đến cạnh Lãnh Vân Quán chá»§, vung tay chá»™p xuống.
Bá»—ng, Vân Dáºt Long trầm giá»ng quát:
- Huyết Pháºt, đừng động đến lão ta.
Huyết Pháºt kinh ngạc, dừng tay thắc mắc há»i:
- Tiểu cung chủ còn tiếc cái gì nữa không lấy mạng lão khốn kiếp nà y chứ?
Vân Dáºt Long nghiêm giá»ng:
- Chá»› quên mục Ä‘Ãch chÃnh cá»§a chúng ta!
Trong khi ấy má»i ngưá»i đã nhìn thấy rõ sá»± tháºt, ai nấy Ä‘á»u ra chiá»u vui mừng há»›n hở.
"Bà ng Thà nh Bạch Phụng" Triển Ngá»c Mai cÅ©ng đã lau khô nước mắt Ä‘i đến cạnh Vân Dáºt Long.
Dưới đất, Lãnh Vân Quán chá»§ lại mất Ä‘i má»™t chân lúc nà y đã gắng gượng đứng lên, máu vẫn không ngá»›t tuôn chảy, nhưng lão khong mà ng, mắt rá»±c lá»a căm há»n nhìn Vân Dáºt Long nói:
- Trong giới võ lâm ai cũng bảo Lãnh Vân chân nhân nà y hiểm trá, nay xem ra bổn quán chủ hãy còn kém ngươi xa.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i nhạt:
- Quán chá»§ đã quá khen, đó chẳng qua là Vân má»— đã áp dụng phương pháp gáºy ông Ä‘áºp lưng ông thôi.
Thoáng dừng, Ä‘oạn nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Vân má»— xin nhắc lại má»™t lần nữa, đây là cÆ¡ há»™i cuối cùng để tôn giá cữu vãn tÃnh mạng bản thân và giữ lại Lãnh Vân Quán.
Lãnh Vân Quán chá»§ đôi mắt giăng đầy tia máu bông đảo sang nhìn và o mặt Huyết Pháºt, cưá»i sắc lạnh nói:
- Vân Dáºt Long ngươi nháºn định bổn quán chá»§ là hạng tham sinh uý tá» hay sao?
- Trong cuá»™c chiến đấu nà o ai có thể tham sinh uý tá», chẳng qua tình thế hiện đã trở nên má»™t bên khuynh đảo, mà tôn giá là kẻ Ä‘ang ở thế thua bại.
Lãnh Vân Quán chá»§ bá»—ng cưá»i khảy:
- Bổn quán chá»§ bình sanh không nói dối bao giá», ngươi đã đến muôn mất má»™t bước rồi.
Vân Dáºt Long rúng động cõi lòng, tái mặt buá»™t miệng nói:
- Quán chủ đã là m gì hỠrồi hả?
Lãnh Vân Quán chá»§ đắc ý cưá»i vang:
- Ha ha... Vân Dáºt Long, lẽ ra ngươi nên biết sai phái má»™t ngưá»i thông minh tinh tế hÆ¡n má»›i phải, sao lại phái đến má»™t ngưá»i dá»… bị mắc lừa như váºy.
Huyết Pháºt nghe váºy không khá»i tái mặt, chằm chặp nhìn Lãnh Vân Quán chá»§ hồi lâu má»›i trầm giá»ng nói:
- Tôn giá đã xá» lý hai ngưá»i kia thế nà o rồi?
- Hai ngưá»i ấy là mồi câu cá»§a bổn quán chá»§, khi đã hay biết các vị đã tiến và o Lãnh Vân Quán, dù bổn quán chá»§ ngu xuẩn đến mấy cÅ©ng biết để lại chỉ có hại chứ không có Ãch gì.
Huyết Pháºt lại tái mặt, bá»—ng lẩm bẩm nói:
- Huyết Pháºt cả Ä‘á»i tháºn trá»ng, tháºt chẳng ngá» hôm nay lại bị má»™t kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n tầm thưá»ng kia đánh lùa, có lẽ đó chÃnh sá»± báo ứng cá»§a ta.
Äoạn thần sắc bá»—ng nhiên đổi, lại hồi phục bá»™ mặt tươi cưá»i trước đây, ngá»a mặt cưá»i nói tiếp:
- Ha ha... Lãnh Vân lão nhi, trên đưá»ng xuống chốn u minh kể như ngươi đã có Huyết Pháºt nà y bầu bạn rồi. Thế nhưng hai ta phải tiếp tục đánh nhau cho đến trước kỉa Diêm Vương mói được, giá» lão trá»c nà y phải đưa ngươi lên đưá»ng trước.
Äoạn sải bước Ä‘i đến gần Lãnh Vân Quán chá»§.
Lãnh Vân Quán chá»§ mắt rá»±c lá»a căm há»n, trong lòng dưá»ng như đã được báo phục, thê thiết ngá»a mặt cưá»i vang:
- Ha ha... Vân Dáºt Long, cÆ¡ nghiệp cá»§a Lãnh Vân Quán kể như đã bị ngươi san bằng, từ nay sẽ không có cái tên Lãnh Vân Quán nữa, thế nhưng, ha ha... chá»§ nhân Bạch kiếm Linh mã ngươi cÅ©ng phải trả má»™t cái giá không nhá», hai đại há»™ vệ và má»™t hồng phấn giai nhân.
Äoạn bá»—ng đưa cánh tay cụt đặt lên trán, mắt đỠquạch nhìn chốt và o mặt Huyết Pháºt Ä‘ang Ä‘i tá»›i, lạnh lùng nói:
- Khoan đã! Lãnh Vân chân nhân nà y hôm nay tuy thảm bại, song cÅ©ng còn đủ sức kết liá»…u Ä‘á»i mình, không cần các hạ phải động thá»§.
Äoạn nhã chân lá»±c ra từ lòng bà n tay, hét lên má»™t tiếng, ngã phịch xuống đất chết ngay.
Kể từ lúc nghe tin Huyết Si và Sở Má»™ng Bình đã gặp bất hanh Vân Dáºt Long đã lặng ngưá»i Ä‘i, đăm chiêu nhìn vá» cõi xa xưm, ánh mắt ngáºp đầy vẻ ưu uất.
Huyết Pháºt quét mắt nhìn thi thể Lãnh Vân Quán chá»§ dưới đất Ä‘oạn trầm giá»ng nói:
- Bẩm Cung chủ, chiến cuộc đã kết thúc, giỠđến lượt chúng ta xỠlý việc nhà .
Äoạn đưa hai tay ra sau lưng nói tiếp:
- Bây đâu, hãy mang dây đến đây trói lão phu lại.
Thái độ hết sức bình thản ung dung, nụ cưá»i vẫn treo trên môi, mặc dù ông biết rất rõ vá» kết cuá»™c cá»§a mình, song chẳng chút sợ hãi.
Vân Dáºt Long chầm cháºm đưa mắt nhìn và o mặt Huyết Pháºt, giá»ng nặng ná» nói:
- Lãnh Vân Quán chủ đã diệt trừ, song chúng ta không hỠđạt được thằng lợi.
Lúc nà y thá»§ hạ cá»§a Huyết Pháºt đã trói hai tay ông ta lại.
Huyết Pháºt buông tiếng cưá»i dà i, Ä‘oạn sải bước Ä‘i đến trước mặt Vân Dáºt Long, cao giá»ng nói:
- Huyết Pháºt thân giữ chức má»™t trong ngÅ© đại há»™ vệ cá»§a Kim BÃch Cung, gánh trá»ng trách báo thù phục phái mà lại thiếu tháºn trong, bị trúng kế kẻ địch, là m tổn thương tÃnh mạng đồng liêu. Trước cung quy không lá»i biện há»™, tấm thân máu thịt tuy mất nhưng lòng trung không há» oán trách, cúi xin Cung chá»§ nghiêm trị hầu cảnh cáo và răn Ä‘e đệ tá» bổn cung, váºy má»›i mong hoà n thà nh được kế hoạch phục thù tiết háºn.
Nói xong, chầm cháºm quỳ xuống trước mặt Vân Dáºt Long.
Bốn bá» im phăng phắc, đệ tá» Kim BÃch Cung ai nấy vẻ mặt Ä‘á»u nghiêm nghị, hà ng chúng Lãnh Vân Quán thảy Ä‘á»u tâm kinh đởm hà n tất cả ánh mắt táºp trung hết và o ngưá»i Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long mắt nhìn và o chiếc đầu nhẵn bóng cá»§a Huyết Pháºt, mặt chà ng co giãn liên hồi, tháºt lâu sau má»›i hÃt sâo và o má»™t hÆ¡i nói:
- Hai ngưá»i sống chết ra sao, đâu thể chỉ nghe theo lá»i nói má»™t chiá»u cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§.
Äoạn quay ngưá»i, lạnh lùng Ä‘i vá» phÃa hà ng chúng Lãnh Vân Quán, vá»›i giá»ng Ä‘anh lạnh nói:
- Nếu Vân má»— bảo là nếu cần thiết thêm và i ngưá»i nữa cÅ©ng chẳng gì phải báºn tâm, nhất định các vị phải tin, bởi sá»± tháºt đã được chứng minh trước mắt. Bây giá», Vân má»— cần há»i các vị má»™t Ä‘iá»u.
Bá»—ng ngưng lá»i, ánh mắt sắc lạnh chầm cháºm quét nhìn và o những gương mặt đầy vẻ kinh hoà ng kia, gằn giá»ng nói:
- Lãnh Vân Quán chủ đã giấu hộ vệ bổn cung và Sở cô nương ở đâu?
Chúng đệ tá» Lãnh Vân Quán cùng nhá»›n nhác nhìn nhau, không má»™t ai trả lá»i được, bởi há» Ä‘á»u là pháºn thuá»™c tùng, là m sao biết được đại sá»± trong quán, mặc dù há» rất muốn thà nh tháºt trả lá»i.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i sắc lạnh, trá» và o má»™t đạo sÄ© mắt ti hà nói:
- Tôn giá trả lá»i!
Äạo sÄ© ấy tái mặt, đôi mắt ti hà đảo liên hồi, ấp úng nói:
- Bần đạo... bần đạo không... biết...
Vân Dáºt Long phất tay, sau tiếng rú thảm thiết, dưới đất lại có thêm má»™t tá» thi nữa, Ä‘oạn lại trá» má»™t đạo sÄ© cạnh đó nói:
- Trả lá»i Ä‘i!
Äạo sÄ© ấy thấy đồng bá»n chết ngay bên cạnh, sá»›m đã hồn phi phách tán, vừa thấy Vân Dáºt Long trá» tay và o mình, bất giác giáºt nẩy mình lùi sau hai bước, bá»—ng phi thân bá» chạy.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i tà n bạo, chá» cho đạo sÄ© ấy chạy xa bảy tám thước, tay phải bá»—ng phất nhẹ, đạo sÄ© ấy liá»n tức ngã chúi xuống đất và trượt tá»›i gần ba thước.
Vân Dáºt Long mặt vẫn trÆ¡ lạnh nói:
- Tôn giá nói đi!
Lần này là một lão đạo sĩ đứng sau lưng đạo sĩ vừa rồi.
Lão đạo sÄ© ngắm nhìn Vân Dáºt Long hồi lâu, Ä‘oạn đánh bạo nói:
- Cư sĩ tướng mạo thanh kỳ, quyết chẳng phải kẻ tà ác, sao lại xuất thủ tà n độc thế nà y?
Vân Dáºt Long Ä‘anh giá»ng:
- Vân má»— không há»i Ä‘iá»u ấy!
Lão đạo sĩ biết mình chết chắc, vẫn thản nhiên nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bần đạo cÅ©ng biết cư sÄ© không phải há»i vá» Ä‘iá»u ấy, và cÅ©ng tá»± biết hôm nay khó thể thoát chết, song trước khi chết, bần đạo vẫn muốn cho cư sÄ© biết rõ sá»± tháºt, bởi bần đạo rất tin và o đôi mắt cá»§a mình, khẳng định cư sÄ© không phải là má»™t kẻ tà ác.
Äoạn nuốt má»™t ngụm nước miếng rồi nói tiếp:
- Bá»n chúng tôi chỉ là hạng thấp hèn trong Lãnh Vân Quán, đâu thể biết được đại sá»± trong quán, còn kẻ đã giả dạng quý thuá»™c hạ để dùng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n, đó chỉ là má»™t ngưá»i bị chá»n ra, hẳn y đã Ä‘i trước bần đạo má»™t bước rồi. Bần đạo biết được chỉ có váºy, giỠđã cạn lá»i, cư sÄ© hạ thá»§ Ä‘i!
Vân Dáºt Long biết là lão đạo sÄ© nà y không nói dối, thế là con tim chà ng bắt đầu trÄ©u xuống, lặng ngước nhìn trá»i hồi lâu, bá»—ng hạ mắt xuống nói:
- Phiá»n tôn giá dẫn đưá»ng, đưa Vân má»— Ä‘i lục soát Lãnh Vân Quán.
Lão đạo sÄ© thoáng ngẩn ngưá»i, dưá»ng như hết sức bất ngá» trước việc Vân Dáºt Long đã không giết mình, thừ ra má»™t hồi rồi nói:
- Vâng, bần đạo xin dẫn đưá»ng cho cư sÄ©!
Vân Dáºt Long quay sang Huyết Pháºt và Huyết Manh nói:
- Hai ngưá»i hãy xuất lÄ©nh thá»§ hạ và o quán lục soát tháºt kỹ lưỡng, do há» dẫn đưá»ng, cởi trói cho Huyết Pháºt!
Thế là , dưới sá»± hướng dẫn cá»§a ba mươi đạo sÄ©, Huyết Manh và Huyết Pháºt cùng thá»§ hạ tiến và o trong Lãnh Vân Quán, chỉ còn lại Vân Dáºt Long, Triển Ngá»c Mai cùng vá»›i lão nhân máºp trên thạch đà i.
Triển Ngá»c Mai bẽn lẽn nhìn Vân Dáºt Long, vá»›i giá»ng quan hoà i khẽ nói:
- Long đệ dưá»ng như hôm nay khÃch động lắm phải không? Âu vạn sá»± Ä‘á»u do trá»i định, Long đệ cÅ©ng đã táºn lá»±c rồi!
Vân Dáºt Long não nùng lắc đầu:
- Mai tá»· là Vân Dáºt Long lại khÃch động sao?
Äoạn quay ngưá»i, cất bước Ä‘i lên thạch đà i.
Triển Ngá»c Mai cÅ©ng liá»n theo sau, khẽ nói:
- Long đệ luôn kiá»m chế tình cảm cá»§a mình, nhưng hôm nay thì không sao kiá»m chế đươc, không thì Long đệ đâu có giết hai đạo sÄ© kia.
Vân Dáºt Long nặng ná» lắc đầu:
- Mai tá»·, chúng ta đừng đỠcáºp đến vấn đỠấy được chăng?
Triển Ngá»c Mai thầm thở dà i nghÄ©:
- Long đệ tuổi hãy còn quá trẻ, những sá»± đả kÃch nà y quả khó thể chịu đựng nổi, mặc dù bá» ngoà i cố giả vá» lạnh nhạt thá» Æ¡, song má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Long đệ là ngưá»i rất nặng vá» tình cảm.
Äoạn nà ng dịu giá»ng nói:
- Thôi được, chúng ta hãy tạm quên vấn đỠấy đi!
Hai ngưá»i lặng lẽ bước lên thạch đà i như không há» suy nghÄ©, Vân Dáºt Long vung tay giải huyệt cho lão nhân máºp, sau đó lạnh lùng nói:
- Tôn giá đã thiếu may mắn hÆ¡n vị huynh trưởng kia, không thoát khá»i được đôi tay cá»§a Vân má»—.
Lão nhân máºp tuy huyệt đạo bị khống chế, song đầu óc vẫn rất tỉnh táo, thấy rõ hết má»i sá»± đã xảy ra vừa qua, kể chi là hiện đôi tay đã tà n phế, mặc dù còn đủ hai tay thì lão cÅ©ng tá»± hiểu mình không thể nà o thoát khá»i đôi bà n tay Vân Dáºt Long.
Äã không thể thoát thân, lại không hạ lòng chịu chết, lão đảo tròn mắt má»™t hồi bá»—ng cưá»i âm trầm nói:
Vân Dáºt Long, lão phu hiện đã tà n phế hai tay, quả đúng là má»™t cÆ¡ há»™i tốt để hạ thá»§.
Vân Dáºt Long cháºm rãi nói:
- Lúc nà y mà giết ton giả, Vân má»— rất thấy không hãnh diện, còn như buông tha cho tôn giá, Kim BÃch Cung lại bị mang tiếng là xiểm nịnh Äông Thiên Môn. Do đó, Vân má»— đã có má»™t giải pháp vẹn toà n.
Lão nhân máºp không suy ra được ẩn ý cá»§a Vân Dáºt Long, không khá»i lòng thầm thấp thá»m, song chẳng dám để lá»™ ra ngoà i mặt, cưá»i khảy nói:
- Giải pháp vẹn toà n như thế nà o?
- Tôn giá có nghe nói đến Thất Xảo Yêu Hồ đã chết như thế nà o không?
Lão nhân máºp dù Ä‘iá»m tÄ©nh đến mấy cÅ©ng không khá»i kinh hoà ng thất sắc, vụt lùi ra sau má»™t bước, thảng thốt nói:
- Ngươi định điểm và o huyệt Thất Tà n của lão phu?
Vân Dáºt Long Ä‘anh mặt, sát cÆ¡ vút qua trong mắt, tay phải đã nhanh như chá»›p vung ra, bảy nÆ¡i trá»ng huyện trên ngưá»i lão nhân máºp liá»n bị Ä‘iểm trúng, Ä‘oạn lạnh lùng nói:
- Tôn giá có thể Ä‘i được rồi! Trong vòng ná»a tháng, Vân má»— tin là tôn giá sẽ vỠđược đến Äông Thiên Môn.
Ná»—i kinh khiếp, tức giáºn lẫn xấu hổ cùng lúc dâng ngáºp lòng lão nhân máºp, thá» thẫn nhìn Vân Dáºt Long hồi lâu, bá»—ng buông tiếng cưá»i thê thiết:
- Ha ha... Vân Dáºt Long, lão phu dám cam Ä‘oan vá»›i ngươi tại đây, ná»™i trong má»™t tháng, Tứ Äại Thiên Môn quyết sẽ không từ má»i thá»§ Ä‘oạn lấy cho bằng được thá»§ cấp cá»§a ngươi, hãy đợi xem!
Äoạn tung mình phóng xuống thạch đà i, thoáng chốc đã khuất dạng trong bãi đã núi ngổn ngang.
Không lâu sau, Huyết Manh và Huyết Pháºt cùng thá»§ hạ lần lượt từ đại Ä‘iện Ä‘i ra, vừa thấy má»i ngưá»i quay ra tay không, Vân Dáºt Long láºp tức mặt mà y tái nhợt.
Huyết Pháºt đưa mắt nhìn Vân Dáºt Long trên thạch đà i, cao giá»ng nói:
- Tiểu cung chá»§, Diêm Vương đã định canh ba chết, nà o ai sống được đến canh năm! Tiểu cung chá»§ và Huyết Pháºt Ä‘á»u thất vá»ng rồi.
Äoạn sải bước Ä‘i lên thạch đà i, Huyết Manh cùng chúng đệ tá» Kim BÃch Cung Ä‘á»u kéo lê từng bước chân trÄ©u nặng tiến tá»›i, bầu không khà não nỠđến ngạt thở.
Vân Dáºt Long Ä‘au xót nhìn Huyết Pháºt bùi ngùi nói:
- Äúng váºy, hai ta Ä‘á»u thất vá»ng rồi! Chúng ta không há» chiến thắng Lãnh Vân Quán, bởi Kim BÃch Cung đã phải mất Ä‘i 2 há»™ vệ.
Äá»an bà n tay phải run run đặt lên chuôi TrÃch Huyết Kiếm.
Huyểt pháºt chẳng chút do dá»± bước lên báºc cấp cuối cùng, bình thản quỳ xuống trước mặt Vân Dáºt Long nói:
- Tiểu cung chá»§ không nên do dá»±, là chá»§ nhân Kim BÃch Cung tiểu cung chá»§ phải duy trì luáºt lệ cá»§a bổn cung.
Vân Dáºt Long mặt mà y co giáºt dữ dá»™i, đỠđẫn nói:
- Phải rồi, bổn cung chá»§ phải là m như váºy, bắt buá»™c phải là m như váºy, mặc dù biết rõ là sẽ mất Ä‘i má»™t trợ thá»§ vô cùng to tát.
Vòng kiếm khẽ vang lên má»™t tiếng, lưỡi kiếm sắc lạnh từ từ ló ra theo bà n tay run rẩy cá»§a Vân Dáºt Long. Bốn bá» im phăng phắc ngay cả hà ng chúng Lãnh Vân quán lúc nà y cÅ©ng chẳng ai nghÄ© đến việc đà o thoát, có lẽ cảnh tượng trước mắt quá là gây cấn.
Ngay khi ấy, má»™t bóng ngưá»i nhẹ nhà ng đáp xuống phÃa sau thạch đà i, chá»› há» gây ra má»™t tiếng động khẽ, nếu ngưá»i nà y mà bất thần phi thân lên thạch đà i đột kÃch Vân Dáºt Long, chắc chắn sẽ đạt được thà nh công.
Cháºm cháºm như ốc bò, thanh TrÃch Huyết kiếm trong tay Vân Dáºt Long lúc nà y chỉ còn mÅ©i là nằm trong bao, mắt thấy Huyết Pháºt đã sắp táng mạng trên thạch đà i.
Thốt nhiên, phÃa sau thạch đà i vang lên tiếng cưá»i to:
- Ha ha… ngưá»i thất tung chưa chết, kẻ tìm kiếm lại táng mạng trước, TrÃch Huyết kiếm mà ra khá»i vá», chá»§ nhân Bạch kiếm linh mã sẽ phải ân háºn suốt Ä‘á»i!
Vừa dứt tiếng, một lão nhân quái dị mặt xăm hai con chồn phi thân lên thạch đà i.
|

14-09-2008, 07:16 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I CHÃN
BẠCH KIẾM LINH MÃ HỘI NGỌC NỮ, CHỊU NHỤC
Huyết Pháºt đứng đối mặt vá»›i Vân Dáºt Long, dÄ© nhiên là thấy rõ hết những gì sau lưng chà ng, nghe tiếng vụt ngẩng lên, chợt thấy bóng ngưá»i hạ xuống sau lưng Vân Dáºt Long cách chừng năm thước, cÆ¡ hồ là phản ứng theo bản năng, Huyết Pháºt buông tiếng quát vang vá»t ngưá»i lên cao như tên bắn, đứng cản sau lưng Vân Dáºt Long quát:
- Quân khốn kiếp, rõ là to gan.
Ngay khi ấy chúng đệ tá» Kim BÃch Cung cÅ©ng đã bao vây xung quanh thạch đà i, ngưá»i nà o cÅ©ng thần sắc nghiêm nghị, bầu không khà bá»—ng chốc trở nên vô cùng căng thẳng.
Vân Dáºt Long không quay ngưá»i lại ngay, chỉ nghe thấy sau lưng cưá»i giòn nói:
- Lão phu đến đây để cứu tôn giá, lẽ ra tôn giá phải cảm tạ lão phu mới đúng!
Huyết Pháºt nghe váºy thoáng ngạc nhiên, bá»—ng buông tiếng cưá»i vang:
- Ha ha… các hạ mặt xăm song hồ, lão phu nháºn ra rồi. Tuy nhiên, thà nh tháºt mà nói, vá»›i thân pháºn tôn giá, chưa đủ quyá»n hạn để can thiệp và o chuyện cá»§a Kim BÃch Cung đâu.
Vân Dáºt Long chầm cháºm quay ngưá»i lại, ngưá»i nà y chà ng đã từng gặp qua rồi, lão ta chÃnh là Song Hồ.
Song Hồ nghe váºy ngá»› ra hồi lâu, Ä‘oạn lại cưá»i giòn nói:
- Tiếng cưá»i cá»§a Huyết Pháºt là báo hiệu sắp giết ngưá»i, không mà ng đến sá»± sống chết cá»§a bản thân, vì tuân phụng cung quy má»›i chịu tá» hình, Song Hồ nà y giá» má»›i tin là Kim BÃch Cung quả có tiá»m lá»±c gây chấn động giang hồ.
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt:
- Tôn giá từng Ä‘i lại lâu trên chốn giang hồ, hẳn biết mình hiện Ä‘ang phạm và o Ä‘iá»u cấm kỵ gì chứ?
Song Hồ vẫn thản nhiên cưá»i:
- Tá»± ý xen và o việc xét sá» cá»§a ngưá»i khác, tá»™i như đại địch. Tuy nhiên, lão phu tá»± tin là hiện vẫn chưa phạm và o tá»™i ấy, bởi lão phu có công chuá»™c tá»™i.
- Tôn giá tá»± tin váºy ư?
- Lão phu đã có cái tên là Song Hồ, lại từng nghe lá»i đồn đại trong giá»›i võ lâm vá» Vân đại hiệp, nếu không tá»± tin đâu dám mạo hiểm.
- Vân má»— vẫn nháºn thấy tôn giá quá tá»± tin, mặc dù lệnh chá»§ nhân có Æ¡n cứu mạng đối vá»›iVân má»—, nhưng đây không phảI là việc riêng cá»§a bản thân Vân má»—
Song Hồ thoáng ngẩn ngưá»i, Ä‘á»an gáºt gù vẻ kÃnh phục, cưá»i nói:
- Vân đại hiệp là nhất cung chi chá»§, thống suất tối cao cá»§a má»™t bang phái, nói má»™t không hai không ai dám trái lệnh. Nay Vân đại hiệp đã phân biệt công và tư rõ rà ng đến váºy, quả là rất đáng khÃnh ngưỡng. Tuy nhiên, trước khi chưa rõ sá»± tháºt, Vân đại hiệp có cho phép lão phu tá» bà y ý định đến đây chăng?
Vân Dáºt Long vẫn lạnh lùng:
- Tôn giá nói đi!
Song Hồ cung khÃnh khom mình thi lá»…, Ä‘oạn nghiêm mặt trầm giá»ng nói:
- Lão phu phụng mệnh đến đây để gặp và đưa Vân đại hiệp Ä‘i nháºn lãnh thá»§ hạ.
Vân Dáºt Long thoáng bén sắc:
- Tôn giá muốn nói là đệ tá» cá»§a Kim BÃch Cung ư?
Song Hồ gáºt đầu nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Huyết Si Lôi Mãnh cùng Sở cô nương của Vạn Liễu Bảo!
Vân Dáºt Long không giấu được ná»—i vui mừng, vá»™i nói:
- Tôn giá nói tháºt chứ?
Song Hồ cưá»i nhẹ nhõm:
- Song Hồ cả Ä‘á»i gian trá, tuy không đáng tin cáºy, song bổn tiểu chá»§ thì nhất ngôn cá»u đỉnh, lão phu phụng mệnh đến đây, lẽ nà o lại không tháºt, Vân đại hiệp vui mừng lắm phải không?
Vân Dáºt Long thản nhiên cưá»i:
- Äúng váºy, Vân má»— quả là mừng không kể xiết!
Song Hồ mỉm cưá»i lắc đầu:
- Bổn tiểu chá»§ cÅ©ng đã tiên liệu như váºy, nhưng lại bảo Vân đại hiệp sẽ láºp tức không còn vui mừng ngay.
Vân Dáºt Long bá»—ng nghe lòng trÄ©u xuống, lạnh lụng:
- Không sai, Vân má»— rất có thể sẽ không vui mừng nếu nháºn lãnh vá» không phảI là ngưá»i sống.
Song Hồ lắc đầu:
- Chẳng những còn sống mà cả võ công cÅ©ng nguyên vẹn như trước. Tuy nhiên, bổn tiểu chá»§ có má»™t Ä‘iá»u kiện, Vân đại hiệp cần phải chấp nháºn.
Vân Dáºt Long như đã hiểu phần nà o, ngước mặt nhìn trá»i, bình thản nói tiếp:
- Chỉ cần không phương hại đến Kim BÃch cung!
Song Hồ quả quyết:
- Lão phu cam Ä‘oan không há» phương hại đến má»i kế hoạch cá»§a quý cung, song đối vá»›i uy vá»ng cá»§a cá nhân Vân đại hiệp thì lão phu không dám đảm bảo.
Chúng đệ tá» Kim BÃch Cung nghe váºy cả thảy Ä‘á»u bén sắc mặt.
Huyết Pháºt không dằn được, buôn tiếng cưá»i to:
- Ha ha … Tiểu cung chá»§ là trá»ng tâm Ä‘oà n kết cá»§a toà n thể Kim BÃch Cung, bất kỳ ngưá»i nà o trong Kim BÃch Cung Ä‘á»u sẵn sà ng nhẫn nhục và hi sinh vì bổn cung, duy chá»§ nhân Kim BÃch Cung là không thể để bất kỳ ai xâm phạm, tôn giá nên quay vá» sá»›m thì hÆ¡n.
Song Hồ cưá»i nhạt:
- Song Hồ đâu có nói là là m nhục đến Vân đại hiệp, có Ä‘iá»u là Vân đại hiệp phải chịu chút hạn chế, cần phả đơn Ä‘ao phó há»™i.
Huyết Manh bổng cưá»i khẩy nói:
- Huyết Pháºt đã thuáºn cho tôn giá rá»i khá»i đây, lão phu cÅ©ng chẳng tiện giữ, khá»i nói lôi thôi, tôn giá lên đưá»ng Ä‘i thôi.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i, dưá»ng như chẳng chút đắn Ä‘o, vá»›i giá»ng thiểu não nói:
- Vân mỗ cùng đi với tôn giá phải không?
Huyết Pháºt và Huyết Manh vừa nghe Vân Dáºt Long bằng lòng Ä‘i, sá»ng sốt đồng thanh nói:
- Cung chủ định đi sao?
Vân Dáºt Long bình thản:
- Phải, Vân mỗ cần phải đi một chuyến.
Huyết Pháºt vá»™i nói:
- Cho lão trá»c nà y Ä‘i cùng vá»›i!
Song Hồ cưá»i giòn:
- Äiá»u kiện duy nhất cá»§a bổn tiểu chá»§ là Vân đại hiệp phải Ä‘i má»™t mình
Huyết Manh cưá»i khẩy:
- Bá»n nà y dù kéo hết Ä‘i, e rằng lệnh chá»§ nhân cÅ©ng không hay biết.
Song Hồ thoáng ngẩn ngưá»i, song liá»n hiểu ngay ẩn ý cá»§a Huyết Manh, bất giác tái mặt lạnh lùng nói:
- Song Hồ đến đây vá»›i lá»… độ gặp gỡ các vị, quả tình không phải là sợ sá»±, quý cung muốn giữ Song Hồ lại hoặc hiệp lá»±c loại trừ bổn tiểu chá»§ thì cÅ©ng chẳng gì khó khăn, song lão phu tin là chá»§ nhân Bạch Kiếm Linh Mã không bao giá» có hà nh động trái vá»›i đạo lý như váºy.
Dứt lá»i, hai mắt kiên định nhìn thẳng và o mặt Vân Dáºt Long.
“ Bằng Thà nh Bạch Phụng†Triển Ngá»c Mai bá»—ng xen lá»i:
- Lệnh chủ nhân là một vị cô nương phải không?
Song Hồ tuy không sợ sá»±, nhưng không muốn gây ra rắc rối bèn cưá»i nhạt nói:
- Phải, giá»›i võ lâm gá»i bổn tiểu chá»§ là Kim Thá»§ Ngá»c Nữ!
Huyết Manh và Huyết Pháºt cùng sững sá», hai ngưá»i Ä‘á»u không ngá» là Kim Thá»§ Ngá»c Nữ lại có má»™t ngưá»i há»™ vệ két tiếng giang hồ thế nà y.
Huyết Pháºt buá»™t miệng nói:
- Sao các hạ không chịu nói sớm
Song Hồ nghe váºy liá»n cảm thấy nhẹ ngưá»i, cưá»i giòn nói:
- Bây giỠthì cũng đâu có muộn!
Triển Ngá»c Mai lại há»i:
- Chỉ có mỗi mình Vân đệ tôi đi thôi ư?
Song Hồ trịnh trá»ng:
- Không phải cho mà phải nói là má»i Vân đại hiệp Ä‘i má»™t mình!
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt:
- Dùng từ gì thì cÅ©ng như nhau thôi, quý chá»§ nhân đã toà n thắng, Vân má»— bao giá» lên đưá»ng, xin tôn giá dặn bảo cho!
Song Hồ nghe váºy liá»n cảm thấy cõi lòng như bị má»™t lá»›p mây Ä‘en che phá»§, đăm mắt nhìn Vân Dáºt Long hồi lâu, Ä‘á»an trịnh trá»ng nói:
- Vân đại hiệp chá»§ quản Kim BÃch Cung xá» sá»± má»i việc hẳn là hÆ¡n ngưá»i, vì váºy lão phu vá»›i tấm lòng chà thà nh, việc hôm nay mong Vân đại hiệp hãy suy nghÄ© cặn kẽ, không nên vì gia tiểu chá»§ nhất thá»i bướng bỉnh… lão phu đã quá vá»ng ngôn rồi!
Vân Dáºt Long mỉm cưá»i:
- Quý chá»§ nhân đối vá»›i Kim BÃch Cung cÅ©ng như đối vá»›i Vân má»— Ä‘á»u có đại ân, Vân má»— không bao giá» dám quên.
Song Hồ cưá»i gượng:
- Kể từ khi bước chân và o Trung Nguyên, đây là lần đầu tiên gia tiểu chá»§ thi ân vá»›i ngưá»i, trước kia chẳng phải là không có cÆ¡ há»™i giúp ngưá»i, có lẽ Vân đại hiệp không tin, gia tiểu chá»§ là ngưá»i không có ngưá»i xứng đáng để mà nháºn ân huệ cá»§a mình.
Vân Dáºt Long thoáng nghe lòng xao động, giá»ng buông thõng:
- Váºy ra Vân má»— quả là má»™t ngưá»i may mắn!
Song Hồ gáºt đầu:
- Lão phu quả cho là như váºy, mặc dù đây có lẽ là má»™t chiá»u, Vân đại hiệp chưa hẳn đã cần đến ân huệ ấy.
Ngưng chốc lát, đoạn nói tiếp:
- Gia tiểu chá»§ hiện Ä‘ang ở trên Tiêm Thạch Nhai cách đây vá» ngoà i và i trăm dặm vá» hướng nam, đó là ngá»n núi cao hÆ¡n cả và không có cây cá», rất dá»… tìm, lão phu xin Ä‘i trước má»™t bước.
Äá»an không chá» Vân Dáºt Long trả lá»i đã quay ngưá»i phóng xuống thạch đà i, phi thân Ä‘i vá» hướng chÃnh nam.
Vân Dáºt Long chầm cháºm ngước lên, đăm chiêu nhìn vá» cõi trá»i xa, trong óc hiện lên gương mặt kiá»u diá»…m cá»§a Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, lạnh lùng và kiêu ngạo. Váºy mà giỠđây chà ng cần phải Ä‘i gặp nà ng vá»›i thân pháºn thỠân huệ, thấp hÆ¡n nà ng ta má»™t báºc, song chà ng lại chẳng thể không Ä‘i. Triển Ngá»c Mai bá»—ng cất tiếng há»i:
- Long đệ bao giá» thì lên đưá»ng?
Vân Dáºt Long thoáng ngẩn ngưá»i, Ä‘á»an trầm giá»ng nói:
- Phải đi ngay mới được!
Triển Ngá»c Mai lo lắng:
- Long đệ, Mai tá»· chỉ sợ tÃnh nết cá»§a Long đệ sẽ khiến cho vị cô nương ấy pháºt lòng.
Vân Dáºt Long mỉm cưá»i:
- Mai tá»·, vì thân thù sư háºn, Dáºt Long sẽ nhẫn nhịn được cả.
Triển Ngá»c Mai nghe thoáng rúng động cõi lòng, trước đây nà ng đã lo lắng Vân Dáºt Long phát sinh tình cảm vá»›i Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, song giỠđây nà ng lại lo lắng Vân Dáºt Long vì tổn thương lòng tá»± ái mà xa lánh Kim Thá»§ Ngá»c Nữ. Nay thì nà ng đã hiểu ra, dù không có Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thì nà ng vẫn mất Vân Dáºt Long như thưá»ng.
Triển Ngá»c Mai bối rối:
- Long đệ, Mai tá»· tuy chưa từng gặp vị tá»· tá»· ấy, song Mai tá»· tin là nà ng ta đã tháºt lòng vá»›i Long đệ.
Vân Dáºt Long Æ¡ há»:
- Mai tá»· đừng đỠcáºp đến vấn đỠấy nưa
- Thôi được, hãy dẹp qua vấn đỠấy, bao giá» Long thì đệ lên đưá»ng?
- Ngay láºp tức!
Äá»an quét mắt nhìn quanh má»™t vòng, cao giá»ng nói:
- Ngưá»i cá»§a bổn cung hãy ở lại trong Lãnh Vân Quán thì giao cho Huyết Manh thu xếp cho há» rá»i khá»i đây. Sá»± có mặt cá»§a tại hạ tại đây lôi kéo theo ngưá»i cá»§a Äông Thiên Môn, hẳn là ngưá»i cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai cÅ©ng đã hay biết. Sau khi bổn cung chá»§ rá»i khá»i, nÆ¡i đây phải được phòng giữ cẩn tháºn, Túy Thần và lão nhị Äông Thiên Môn hãy chưa trở vỠđây.
Nhắc đến hai ngưá»i ấy, Vân Dáºt Long chợt nẩy sinh má»™t ý nghÄ© lạ kỳ, ánh mắt rá»±c sáng lên trầm giá»ng nói tiếp:
- Sau khi bổn cung ra Ä‘i, Huyết Pháºt hãy cưởi đại bà ng tuần tra phÃa nam má»™t chuyến, tốt nhất là phát hiện tông tÃch cá»§a Song Hồ trên chặng đưá»ng từ đây đến Tiêm (nhá»n) Thạch Nhai, còn sá»± bố trà ở đây thì do Huyết Manh chịu trách nhiệm.
Äá»an lại quay sang Triển Ngá»c Mai nói tiếp:
- Mai tỷ hãy nghỉ ngơi nhé.
Triển Ngá»c Mai cưá»i ngá»t lịm:
- Mai tỷ không mệt, Long đệ không cần phải phân bổ nhiệm vụ, Mai tỷ tự biết mình cần phải là m gì rồi.
Huyết Pháºt bá»—ng thắc mắc há»i:
- Cung chá»§, tìm kiếm Song Hồ để là m gì váºy?
Vân Dáºt Long theo ngưá»i Ä‘i xuống thạch đà i:
- Túy Thần và lão nhị Äông Thiên Môn sắp quay lại đây, Song Hồ đã đến vá»›i ta thì ta phải có trách nhiệm bảo vệ.
Huyết Pháºt vỡ lẽ, vá»™i nói:
- Váºy lão trá»c xin Ä‘i ngay.
Dứt lá»i ngưá»i phi thân xuống thạch đà i.
Vân Dáºt Long cháºm rãi Ä‘i xuống thạch đà i, trịnh trong nhìn Huyết Manh nói:
- Trước khi bổn cung chá»§ vỠđến, bất kể gặp tình huống gì cÅ©ng không được tá»± ý rá»i khá»i đây, cùng ngưá»i giao chiến.
Huyết Manh khom ngưá»i đáp:
- Bổn tá»a tuân lệnh, chỉ lo việc phòng thá»§ thôi. Vân Dáºt Long đưa mắt nhìn Triển Ngá»c Mai và Huyết Manh nói:
- Vân mỗ đi đây.
Äá»an cất bước Ä‘i vá» hạ Lãnh Vân Quán. Triển Ngá»c Mai như chợt ra, vá»™i cất tiếng nói theo:
- Vân đệ có cần cưỡi chim đại bà ng không?
Vân Dáºt Long chững bước quay lại lắc đầu nói:
- Vân mỗ đi tìm Hồng ảnh cưỡi đi cũng được rồi.
Dứt lá»i lại quay Ä‘i, thoáng chốc đã khuất dạng sau ngoà i bá» rà o trúc.
Triển Ngá»c Mai quay sang Huyết Manh nói:
- Vân đệ dặn chúng ta phải kiên thá»§ nÆ¡i đây ắt là đã có nháºn định chi đó, phải lo bố trà ngay má»›i được.
Huyết Manh gáºt đầu tán đồng:
- Phải, lão phu cÅ©ng nghÄ© như váºy.
Äá»an cung Triển Ngá»c Mai Ä‘i lên thạch đà i, hạ lệnh bố trà lại Lãnh Vân Quán.
* * *
Mặt trá»i đã nghiêng vá» phÃa tây, khà háºu tuy không nóng bức như lúc trưa, song ánh nắng rất chói chang, soi trên ngá»n núi trá»c không má»™t cà nh cây ngá»n cá», chẳng thấy bóng dáng chim thú, hoang vu đến mức không chút sinh khÃ.
Trên má»™t tảng đá xanh bằng thẳng nÆ¡i lưng chừng núi, tháºt khác thưá»ng lúc nà y lại có má»™t thiếu nữ Ä‘ang đứng quay mặt vá» hướng đông, hai cánh tay nà ng và ng rá»±c dưới ánh nắng, trước mặt nà ng là má»™t vá»±c sau chừng bao mươi trượng.
Bốn bá» im lặng không má»™t tiếng động, thiếu nữ cÅ©ng đứng im lìm như má»™t pho tượng đá. Äá»™t nhiên, tiếng chuông lảnh lót vang lên từ xa, vá»ng và o tai thiếu nữ tay và ng, ngưá»i nà ng kẽ rung động má»™t cái, nhưng vẫn đứng yên.
Tiếng chuông vẫn Ä‘á»u đặn vang lên, má»—i lúc cà ng gần, sau cùng tiếng vó ngá»±a đã vá»ng và o tai nà ng. Thiếu nữ tay và ng dưá»ng như không cố kiá»m chế bản thân được, mặc dù ngưá»i nà ng đã mấy lần lay động, song cuối cùng vẫn không quay lại.
Rồi thì, tiếng chuông và tiếng vó ngá»±a cùng lúc ngưng lặng, thiếu nữ tay và ng không cần nhìn cùng phá»ng định được ngá»±a đã dừng lại sau lưng nà ng cách chừng má»™t trượng, song nà ng vẫn không quay ngưá»i lại.
Äối phương dưá»ng như cÅ©ng không muốn lên tiếng, thế là tất cả lại trở vá» vá»›i sá»± im lặng. Sau má»™t hồi lâu, bá»—ng má»™t giá»ng nặng ná» vang lên. Thiếu nữ tay và ng vẫn không quay lại, chỉ lạnh lùng nói:
- Tưởng đâu Vân đại hiệp không đến chứ.
- Vân mỗ không tìm thấy cô nương trên núi nên bây giỠmới đến đây
Thiếu nữ tay và ng vẫn đứng yên, vá»›i giá»ng cà ng lạnh lùng hÆ¡n nói:
- Sao Vân đại hiệp không bảo là chưa tìm thấy thủ hạ của mình
Vân Dáºt Long thoáng bén sắc mặt:
- Vân mỗ không tìm thấy cô nương, dĩ nhiên cũng không tìm thấy thủ hạ.
Thiếu nữ tay và ng bỗng hai vai run lên một cái:
- Vân đại hiệp đã chuẩn bị sẵn bước tiếp theo rồi, sợ tìm không được ư?
Vân Dáºt Long tái mặt, thắc mắc há»i:
- Cô nương nói váºy nghÄ©a là sao?
- Vân Dáºt Long, các hạ hãy quay vá» Ä‘i. Trước canh ba đêm nay, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ sẽ đưa quý thuá»™c hạ đến Lãnh Vân Quán, mong là hai ta từ nay không gặp nhau trên chốn giang hồ nữa.
Vân Dáºt Long cố nhãn nhịn, bình thản nói:
- Cô nương bảo Vân đến đây chỉ để nói như váºy thôi ư?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ gằng giá»ng nói:
- Trước đây chỉ trách bổn cô nương có mắt không ngươi, đã xem các hạ là nhân váºt số má»™t.
Vân Dáºt Long thản nhiên cưá»i:
- Không sai, Vân má»— quả không kể được là nhân váºt số má»™t, nhưng cô nương đã bảo Vân má»— đến đây là để lãnh ngưá»i kia mà ?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ gắt gá»ng:
- Vân Dáºt Long, nhân trước khi bổ cô nương phản hối, các hạ hãy cút ngay Ä‘i.
Vân Dáºt Long sỡ dÄ© cố nhẫn nhịn chẳng qua là vì thấy mình đã mắc nợ ngưá»i ta quá nhiá»u, không nên bướng bỉnh, giá» nghe Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nói váºy, bất giác lá»a giáºn phừng lên, gằn giá»ng nói:
- Vân má»— từ khi chà o Ä‘á»i đến nay, chưa từng cúi bao giá».
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ hai vai run rẩy, song vẫn không quay lại buông giá»ng sắc lạnh:
- Vân Dáºt Long bổn cô nương nhắc lại lần nữa, nếu là kẻ thức thá»i vụ, các hạ nên cút ngay là hÆ¡n.
- Trong giá»›i võ lâm hiện nay, ai cÅ©ng biết Vân má»— là kẻ không thức thá»i vụ.
Thốt nhiên, Kim Thá»§ Ngoc Nữ quay ngưá»i phóng vá»t lên cao, chỉ thấy ánh và ng lấp loáng, nhanh như chá»›p chá»™p thẳng và o yếu hầu Vân Dáºt Long, đồng thá»i lạnh lùng quát:
- Äã không thức thá»i vụ thì hãy nằm lại đây.
Vân Dáºt Long tháºt không ngá» Kim Thá»§ Ngá»c Nữ lại ra tay đột ngá»™t như váºy, chà ng theo bản năng vung tay lên đón đỡ, nhưng rồi bá»—ng nén lại, trong thoáng chốc, chà ng cảm thấy đầu óc rá»—ng tếch.
ánh và ng chếch sang má»™t bên, “sá»at†má»™t tiếng, má»™t vòi máu từ vai trái Vân Dáºt Long phun thẳng lên cao, thoáng chốc đã nhuá»™m đỠcả ná»a bên ngưá»i chà ng.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ lượn má»™t vòng trên không, hạ đầu ngá»±a Vân Dáºt Long cách chừng năm thước, thân pháp nhẹ nhà ng như má»™t cánh bướm.
Vân Dáºt Long ngoảnh mặt nhìn vết thương nÆ¡i vai trái, mặt chẳng lá»™ chút vẻ tức giáºn, châm cháºm đưa mắt nhìn Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, nhạt giá»ng nói:
- Cô nương lại tha mạng cho Vân mỗ một lần nữa.
Thấy nÆ¡i vai trái Vân Dáºt Long phun máu xối xả, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ trán bá»—ng vã mồ hôi lấm tấm, song vẻ mặt vẫn Ä‘anh lạnh nói:
- Vân Dáºt Long, các hạ nói như váºy trong lúc nà y không thấy là quá sá»›m ư?
Vân Dáºt Long chầm cháºm chá»i tay phải lên yên ngá»±a, nhẹ tung mình xuống đất, não nùng nói:
- Cô nương có thể hạ thủ mà .
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ rúng động cõi lòng:
- Lúc gặp nhau lúc đầu, các hạ đâu có nhu nhược bất tà i như ngà y hôm nay.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i:
- Vân Dáºt Long ngà y hôm nay cÅ©ng như trước thôi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khẩy:
- Váºy thì tốt lắm, bổn cô nương hôm nay nhất định phải quyết má»™t phen hÆ¡n thua vá»›i các hạ, bất luáºn ai chết cÅ©ng được, giữa hai ta phải có má»™t ngưá»i nằm lại đây.
Vân Dáºt Long kinh ngạc:
- Cô nương hẹn Vân má»— lên đây vá»›i mục Ä‘Ãch như váºy ư?
- ý định bổn cô nương tuy lúc đầu không phải váºy, nhưng bây giá» thì chẳng còn gì để nói vá»›i nhau nữa, những gì đã qua Ä‘á»u trở thà nh quá khứ, các hạ hãy chuẩn bị Ä‘i.
Vân Dáºt Long thá»…u não lắc đầu:
- Cô nương không cần báºn tâm đến Vân má»—. Cô nương đã nói rồi, hôm nay giữa hai ta phải có má»™t ngưá»i nằm lại nÆ¡i đây, cô nương hãy hạ thá»§ Ä‘i!
Kim Thủ Ngoc Nữ biến sắc mặt:
- Các hạ định sẽ không hoà n thủ ư?
- Cô nương đã nhất quyết muốn lấy mạng Vân má»—, Vân má»— hoà n thá»§ hay không cÅ©ng váºy thôi.
- Võ công giữa hai ta tương đương nhau, nếu các hạ sỠdụng Viêm Dương Chưởng, chưa biết ai sẽ chết và o tay ai. Do đó, nếu các hạ hoà n thủ, hoặc giả còn có khả năng sống.
Vân Dáºt Long cưá»i lạnh nhạt:
- Vân má»— đến hôm nay vẫn chưa chết là đã sống nhiá»u thá»i khắc lắm rồi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ bá»—ng hiểu ra, cưá»i khẩy nói:
- Các hạ khá»i phải là m bá»™ là m tịch nữa, các hạ mà nuôi lòng báo ân thì đâu dùng thá»§ Ä‘oạn như váºy đối phó vá»›i bổn cô nương.
Vừa nhắc đến thá»§ Ä‘oạn, bá»—ng như đụng chạm đến niá»m Ä‘au trong lòng, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ mặt liá»n sa sẩm, gằn giá»ng nói:
- Vân Dáºt Long, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ mà trước đây từng cứu giúp các hạ, các hạ hãy xem như là má»™t ngưá»i đà n bà vô sỉ không biết nhục nhã, thị đã tá»± nguyện hà nh động như váºy, các hạ cứ đón nháºn mà không cần phải cảm ân. Nà o, hãy chuẩn bị Ä‘i!
Vân Dáºt Long nhìn Kim Thá»§ Ngá»c Nữ hồi lâu, Ä‘á»an thắc mắc nói:
- Cô nương, giữa hai ta dưá»ng như có sá»± hiểu lầm chi đó?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khẩy:
- Chẳng có gì hiểu lầm cả, phải nói là bổn cô nương giỠđã đây thấy rõ các hạ rồi!
Vân Dáºt Long ngá»› ngưá»i:
- Cô nương đã thấy rõ Vân mỗ gì cơ?
- Các hạ muốn nghe chăng?
Vân Dáºt Long bình thản gáºt đầu:
- Cô nương nói đi!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khẩy:
- Các hạ là kẻ gian tra, tà n bạo và tà ác!
Vân Dáºt Long thoáng biến sắc, song láºp tức bình thản như trước, nhếch môi cưá»i nói:
- Giá»›i võ lâm ai cÅ©ng nói váºy cả!
- Trước đây bổn cô nương không tin, bây giỠthì … hừ…
Vân Dáºt Long cưá»i chua chát:
- Cô nương đã tin rồi còn gì?
- Bổn cô nương đã ngỡ là có lẽ hỠđã chưa nháºn định rõ vỠđại cung chá»§, cho nên há» chỉ thốt lên những từ ấy, không… theo bổn cô nương những từ ngữ xấu xa không chỉ có váºy thôi.
Vân Dáºt Long vẫn bình thản:
- Có lẽ cô nương nháºn xét rõ hÆ¡n há», nhưng cô nương phải có sá»± tháºt để minh chứng chứ?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ tức giáºn:
- Các hạ muốn chứng cứ phải không?
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i:
- CÅ©ng có thể nói như váºy!
- Các hạ bắt giữ Song Hồ
Vân Dáºt Long tái mặt:
- Cô nương đã nghe ai nói thế hả?
|

14-09-2008, 07:18 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG BA MÆ¯Æ I
NHẪN NHỤC NHẢY XUá»NG Vá»°C, QUẦN GIAN PHỤC KÃCH
Vẻ kinh ngạc cá»§a Vân Dáºt Long là xuất phát từ ná»™i tâm, nhưng Kim Thá»§ Ngá»c Nữ bởi lòng đã có định kiến, lại nghÄ© chà ng là vì gian kế bị khám phá nên má»›i có phản ứng như váºy, bèn tức tối cưá»i khảy nói:
- Hừ, nếu muốn ngưá»i không biết, trừ phi mình đừng là m. Trước hết bắt giữ ngưá»i đưa tin để uy hiếp bổn cô nương, như váºy sẽ không còn sợ bổn cô nương gây khó khăn nữa, diệu kế ấy cÅ©ng chỉ có má»—i Vân đại hiệp danh chấn võ lâm là nghÄ© ra được thôi, quả rất đáng bá»™i phục.
Vân Dáºt Long ngÆ¡ ngẩn nhìn Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, chà ng định nói:
- Cô nương nháºn thấy Vân má»— có phải là hạng ngưá»i như váºy chăng?
Song chà ng lại không thốt ra, chỉ cưá»i não nùng nói:
- Cô nương, Vân má»— tin là trong lúc nà y dù có nói thế nà o thì cô nương cÅ©ng chẳng tin Vân má»— không bao giá» hà nh động như váºy...
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khảy:
- Nếu bổn cô nương là đứa bé lên ba, hoặc giả có thể tin được.
- Váºy thì Vân má»— không cần nói nhiá»u cho thêm phà lá»i nữa. Cô nương, Vân má»— có thể há»i thêm má»™t câu chăng?
- Các hạ há»i Ä‘i!
- Vân mỗ muốn biết ai đã báo tin ấy với cô nương?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khảy:
- Các hạ có thể suy đoán được!
Vân Dáºt Long rúng động cõi lòng:
- Ngưá»i cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ mai mỉa:
- Có lẽ lúc bấy giá» các hạ đã phát giác rồi, nhưng rất tiếc không bắt giữ được há».
Giá» thì Vân Dáºt Long đã hiểu hết má»i sá»±, chà ng chẳng muốn giải thÃch nữa, mà dù có giải thÃch thì Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cÅ©ng không bao giá» tin, bèn cưá»i chua chát nói:
- Sau cùng thì bá»n chúng cÅ©ng đã tìm ra cÆ¡ há»™i giết chết Vân Dáºt Long nà y!
Äoạn bá»—ng ngẩng đầu lên nhìn Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, bình thản nói:
- Cô nương hãy động thủ đi!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ tuy ngoà i miệng cứng rắn, song qua thái độ bình thản cá»§a Vân Dáºt Long, lòng tá»± tin cá»§a nà ng đã có phần chao đảo, ném và o mặt Vân Dáºt Long má»™t cái nhìn tháºt nhanh, Ä‘oạn lạnh lùng nói:
- Các hạ đã chuẩn bị rồi chứ?
- Vân mỗ đã nói rồi, quyết sẽ không hoà n thủ.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ lòng tin cà ng thêm chao đảo, song lại xóa bỠđược định kiến trong lòng, bèn nói bừa:
- Các hạ đã khiếp sợ phải không?
Vân Dáºt Long nhìn chằm chặp và o mặt Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, im lặng hồi lâu.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ như biết mình lỡ lá»i, vá»™i dá»i ánh mắt Ä‘i nÆ¡i khác, bởi nà ng hiểu rất rõ, Vân Dáºt Long không thể nà o lại khiếp sợ nà ng.
Sá»ng tháºt bất ngá», Vân Dáºt Long lại bình thản nói:
- Phải! Vân mỗ tự biết ắt bại, chống cự chỉ thêm mang tiếng là kẻ vong ân phụ nghĩa.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vụt quay ánh mắt và o mặt Vân Dáºt Long, vẻ kinh ngạc trân trối nhìn chà ng, vẻ bình thản cá»§a chà ng đã khiến nà ng cảm thấy như bị bỡn cợt, nà ng biết mình không thể nà o phá được Viêm Dương chưởng cá»§a Vân Dáºt Long, và tin là chÃnh Vân Dáºt Long cÅ©ng biết váºy, bất giác lá»a giáºn phừng lên, gằn giá»ng nói:
- Các hạ đã khiếp sợ, váºy có biết bổn cô nương sẽ xá» trà các hạ ra sao không?
Vân Dáºt Long vẫn thản nhiên cưá»i:
- Cô nương nói đi!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ chỉ vá»±c thẳm sau lưng, Ä‘anh giá»ng nói:
- Nhảy xuống dưới đó!
Vân Dáºt Long Æ¡ há» quét mắt nhìn Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, chầm cháºm để dây cương trong tay lên lưng Linh Mã, nhẹ nhà ng vuốt ve ngá»±a má»™t hồi, Ä‘oạn cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa vá»±c thẳm.
Cháºm rãi ngang qua Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, Vân Dáºt Long đến bên bá» vá»±c thẳm.
Ãnh mắt di chuyển theo từng bước cá»§a Vân Dáºt Long, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ chầm cháºm quay ngưá»i, nà ng không ngá» Vân Dáºt Long chẳng chút chần chừ, thẳng bước Ä‘i tá»›i, chỉ còn cách miệng vá»±c chừng hÆ¡n má»™t thước nữa thôi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ không còn ká»m lòng được nữa, bối rối lá»›n tiếng nói:
- Vân Dáºt Long, các hạ có gì giải thÃch không?
Vân Dáºt Long đứng bên mép vá»±c, giá»ng chua chát nói:
- Vân má»— chẳng còn gì để nói, vá»±c thẳm nà y chỉ sâu chừng ba mươi trượng, quyết không thể gây tá» thương cho Vân má»— được, song cô nương là ngưá»i duy nhất trong giá»›i võ lâm đã là m cho Vân má»— phải nhảy xuống vá»±c thẳm, cái tên Vân Dáºt Long kể từ nay...
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ rúng động cõi lòng buá»™t miệng nói:
- Các hạ có thể không nhảy cũng được!
Vân Dáºt Long không quay lại, chỉ lạnh lùng nói:
- Tuy cô nương nghÄ© Vân má»— không có chút tÃn nghÄ©a, nhưng dẫu sao Vân má»— cÅ©ng là chá»§ nhân Kim BÃch Cung, không khi nà o tá»± nuốt lá»i mà hổ thẹn vá»›i vong linh cá»§a cố Cung chá»§.
Ngưng chốc lát, Ä‘oạn trầm giá»ng nói tiếp:
- Nhưng trước khi nhảy xuống, Vân má»— cần phải thổ lá»™ hết những gì trong lòng. Vân Dáºt Long kể từ khi gặp biến cố tại Thái SÆ¡n, rÆ¡i xuống TrÃch Huyết Cốc được sống cho đến khi bước chân và o chốn giang hồ, ngoại trừ chúng đệ tá» Kim BÃch Cung, cô nương là ngưá»i đầu tiên duy nhất đã cứu giúp Vân má»—, những lá»i cảm Æ¡n Ä‘á»n đáp Vân má»— không dám nói nữa. Thế nhưng, Vân má»— chỉ cần má»™t ngà y chưa chết, quyết không bao giá» quên đại ân cá»§a cô nương. Vân Dáºt Long xin cáo từ!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cả kinh:
- Các hạ... hãy chá»...
Ngay khi ấy, nÆ¡i lưng núi cÅ©ng vá»ng lên má»™t giá»ng hối hả la to:
- Vân đại hiệp, hãy chá»...
Vừa nghe tiếng gá»i kia, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ láºp tức buông rÆ¡i nước mắt, ngá»a mắt u oán lẩm bẩm:
- Trá»i Æ¡i! Chả lẽ trá»i đã sắp bà y thế ư? Trá»i chưa bao giá» thương xót cho ngưá»i con gái cô đơn yếu Ä‘uối nà y ư? Hết lầm lẫn nà y lại đến lầm lẫn khác, nếu chà ng không há» bắt giữ Song Hồ, kể từ nay mình còn mặt mÅ©i nà o để gặp lại chà ng nữa.
Trong tiếng gió rÃt, Song Hồ phi thân đáp xuống bên cạnh Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, hÆ¡ hãi nói:
- Tiểu thư, Vân Dáºt Long xuống dưới chi váºy?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ không ngoảnh lại, không đáp mà há»i:
- Sao bây giỠmới vỠđến?
Song Hồ nghe giá»ng nói tiểu thư có vẻ nghẹn ngà o, liá»n giáºt mình nói:
- Tiểu thư, có ngưá»i cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai tá»›i không váºy?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ não ná»:
- Có, lão đã trở vỠquá muộn, tất cả đã trở thà nh quá khứ rồi!
Song Hồ tái mặt, thoáng ngẫm nghÄ©, Ä‘oạn gượng cưá»i nói:
- Hãy chưa muá»™n, tiểu thư không có gây tổn thương cho Vân Dáºt Long đâu! Ngay khi bá»n khốn kiếp ChÃnh NghÄ©a Nhai chặn đưá»ng thì lão bá»™c đã biết chúng muốn là m gì rồi, may là Vân Dáºt Long trước khi ra Ä‘i đã phái Huyết Pháºt ngầm há»™ tống lão, nếu không nhá» Huyết Pháºt kịp thá»i giải cứu, lão bá»™c mà chết Ä‘i thì sá»± hiểu lầm giữa hai ngưá»i sẽ không bao giá» xóa bỠđược.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ trước mắt như bá»—ng hiện ra gương mặt bình thản và ưu tư cá»§a Vân Dáºt Long, nà ng chợt cảm thấy đầu óc rá»—ng tuếch, cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa Linh Mã, cưá»i chua xót nói:
- Lão đã trở vỠquá muộn rồi!
Song Hồ sãi chân tới hai bước, nhìn xuống vực thẳm một hồi, đoạn vui mừng nói:
- Äá»™ sâu chỉ chừng ba mươi trượng, quyết chẳng thể gây thương vong cho Vân Dáºt Long được. Tiểu thư, ta hãy xuống tìm ngay Ä‘i!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i ão não:
- Lão biết ta đã mắng chá»i y những gì không? Rất có thể y sẽ lượng thứ cho ta, nhưng ta cảm thấy mình không còn mặt mÅ©i nà o gặp lại y nữa, vÄ©nh viá»…n.
Song Hồ đã chứng kiến Kim Thá»§ Ngá»c Nữ trưởng thà nh từ thuở bé, rất hiểu cá tÃnh nà ng, nghe nà ng nói váºy biết có khuyên cÅ©ng vô Ãch, đôi mắt lão đảo tròn má»™t hồi, Ä‘oạn bá»—ng nói:
- Tiểu thư, Vân Dáºt Long quyết không bao giá» ghi háºn tiểu thư đâu, chÃnh bản thân tiểu thư cÅ©ng biết, cuá»™c Ä‘á»i ai lại chẳng có sai lầm chứ?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vẫn tiến vá» Linh Mã, cất giá»ng não ná»:
- Ta biết y sẽ không ghi háºn ta, trước khi nhảy xuống y cÅ©ng nói váºy. Thế nhưng, y cà ng rá»™ng lòng lượng thứ thì ta lại cà ng cảm thấy xấu hổ khi gặp y.
Dứt lá»i nước mắt rÆ¡i lã chã.
Song Hồ như đã nghĩ ra một ý kiến chi đó, bỗng nói:
- Váºy thì tiểu thư định như thế nà o?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thở dà i trÄ©u giá»ng:
- Hãy đưa Huyết Si và Sở cô nương đến Lãnh Vân Quán, chúng ta trở vỠMiêu Cương.
- Trở vỠrồi sao nữa?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i chua chát:
- Ta đã khôn lớn tại đó cũng nên chôn thây tại đó!
Song Hồ rúng động cõi lòng, thầm nhủ:
- Tá»± cổ chà kim chữ tình là hại ngưá»i hÆ¡n hết, nếu không nhá» lão Hồ Ly nà o sống thêm được mấy năm, há»c chút xảo kế, cuá»™c Ä‘á»i nà ng ta há chẳng kết liá»…u từ nay rồi còn gì?
Äoạn cất tiếng nói:
- Tiểu thư có biết vì sao bá»n ChÃnh NghÄ©a Nhai lại chặn đưá»ng lão bá»™c và giở gian kế không?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ dừng lại cách Linh Mã chừng ba thước, giá»ng nặng ná» nói:
- Chúng định mượn tay mình trừ khá» Vân Dáºt Long chứ gì?
Song Hồ cưá»i:
- Tiểu thư tuy nói rất đúng, nhưng lại thiếu sót má»™t Ä‘iá»u, tiểu thư hãy tÄ©nh tâm thá» nghÄ©, chúng ta xưa nay chưa từng tiếp xúc vá»›i ChÃnh NghÄ©a Nhai, có thể nà o bá»n há» lại tin cáºy mình đến váºy chăng? Vạn nhất tiểu thư không diệt trừ Vân Dáºt Long thì sao?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i tá»± mỉa:
- Bá»n hỠđã biết hết việc chúng ta cứu Vân Dáºt Long và giúp y cứu thoát thá»§ hạ, kế nà y đương nhiên cÅ©ng đã được rất nhiá»u kẻ có đầu óc tÃnh toán, do đó bá»n há» khẳng định ta ắt sẽ giết Vân Dáºt Long.
- Bá»n há» quyết chắc tiểu thư nhất định diệt được Vân Dáºt Long hay sao?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ Ä‘au khổ lắc đầu:
- Bá»n há» biết võ công cá»§a ta không thắng nổi Vân Dáºt Long, nhưng bá»n há» hiểu Vân Dáºt Long hÆ¡n ta, biết y quyết không chịu động thá»§ vá»›i ta.
Song Hồ vỗ tay đánh bốp:
- Äúng rồi! Tiểu thư, hỠđã biết Vân Dáºt Long quyết không chịu động thá»§, chả lẽ lại quyết chắc tiểu thư nhất định động thá»§ hạ sát má»™t ngưá»i không muốn chống cá»± hay sao?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ chợt động tâm ngẩng lên:
- à lão muốn nói là bá»n há» còn có sá»± bố trà khác nữa phải không?
Song Hồ trịnh trá»ng:
- Tiểu thư, nếu lão bá»™c dá»± liệu không sai, mục Ä‘Ãch cá»§a hỠđơm đặt thị phi ngoại trừ muốn mượn tay tiểu thư sát hạ Vân Dáºt Long, lại còn khiến tiểu thư không hợp tác vá»›i chà ng ta nữa. Bởi vì chỉ má»™t mình Vân Dáºt Long mà ChÃnh NghÄ©a Nhai chúng đã đối phó không xong, nếu có thêm tiểu thư nữa thì chúng đừng mong diệt trừ được Vân Dáºt Long.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ bà ng hoà ng:
- à lão muốn nói là bá»n hỠđã giăng bẫy ở xung quanh Tiêm Thạch Nhai nà y chứ gì?
Song Hồ gáºt đầu:
- Bá»n há» nhất quyết trừ bằng được Vân Dáºt Long, mà Vân Dáºt Long rất hiếm khi Ä‘i má»™t mình, tiểu thư thá» nghÄ© xem có thể nà o bá»n chúng lại bá» qua má»™t cÆ¡ há»™i tốt như thế nà y chăng?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ tuy trong lòng ngáºp đầy niá»m căm háºn và hổ thẹn, cảm thấy không còn mặt mÅ©i nà o để gặp mặt Vân Dáºt Long nữa, nhưng lòng lại luôn lo nghÄ© vá» chà ng, nghe váºy liá»n lo lắng:
- Váºy biết phải là m sao đây?
Song Hồ vội nói:
- Tiểu thư có thể giúp cho Vân Dáºt Long.
- Lão Ä‘oán là bá»n há» có thể ở đâu?
- Tiểu thư đứng tại đây có lẽ hỠđã sá»›m trông thấy rồi, hẳn là há» Ä‘ang ở gần đây thôi, chúng ta hãy lần theo hướng Ä‘i cá»§a Vân Dáºt Long nhất định sẽ gặp.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vá»™i nói:
- Váºy chúng ta hãy Ä‘i mau!
Äoạn cất bước Ä‘i vá» phÃa bá» vá»±c.
Song Hồ vội nói:
- Tiểu thư hãy khoan, chúng ta hãy gá»i má»i ngưá»i đến đây cùng Ä‘i má»™t thể.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ lúc nà y chỉ lo cho sá»± an nguy cá»§a Vân Dáºt Long, nghe váºy liá»n nói:
- Váºy hãy mau gá»i hỠđến ngay, ta Ä‘i trước.
Äoạn không chá» Song Hồ nói gì thêm nữa, đã tung mình phóng xuống vá»±c thẳm.
Song Hồ lẩm bẩm:
- TÃnh nết cá»§a tiểu thư trước kia đâu hết cả rồi?
Äoạn vá»™i phi thân phóng Ä‘i lên núi, chỉ còn lại má»—i mình Linh Mã tại đó.
Hãy nói vá» Vân Dáºt Long phi thân xuống vá»±c, buông tiếng thở dà i nặng trÄ©u, lẩm bẩm:
- Ta hãy quay vỠLãnh Vân Quán trước đã!
Äoạn ngẩng lên nháºn định phương hướng, giở khinh công phóng Ä‘i vá» phÃa cá»a núi, thoáng chốc đã đến nÆ¡i.
Vân Dáºt Long bá»—ng chững bước, phóng mắt nhìn vá» má»™t phÃa triá»n núi đầu loan thạch ngoà i cá»a núi, buông tiếng cưá»i lạnh lùng nói:
- Các vị bằng hữu không cần phải ẩn nấp nữa.
Äoạn thản nhiên cất bước ra khá»i cá»a núi, tiến thẳng và o giữa thung lÅ©ng, như không há» có chút giá»›i bị.
Chiá»u rá»™ng cá»§a núi chỉ chừng năm thước, Vân Dáºt Long vừa ra khá»i chưa đầy ba thước, từ trên hai bên núi sau lưng bá»—ng nhẹ nhà ng phóng xuống hai bóng ngưá»i, lao thẳng tá»›i sau lưng Vân Dáºt Long, hai tay năm ngón co lại như móc câu, hiển nhiên đã váºn đầy ná»™i công.
Vân Dáºt Long ánh mắt lên sắc lạnh, như hoà n toà n chưa hay khoảnh khắc ấy, thần thái hết sức ung dung.
Chá»›p mắt hai bóng ngưá»i đó đã đến sát sau lưng, ngay trong khoảnh khắc ấy, chợt thấy Vân Dáºt Long lách nhanh sang trái và lạnh lùng nói:
- Vân má»— đã biết trước rồi, phiá»n các vị phải chỠđợi lâu!
Äồng thá»i đã xoay ngưá»i, tay phải tung ra, dứt lá»i thì chưởng thế đã đến trước mặt hai ngưá»i đó rồi.
Bỗng nghe hai tiếng kinh hoà ng hét lên:
- Ô! Viêm Dương...
Hai tiếng rú thảm vang lên cắt ngang câu nói, hai ngưá»i cùng má»™t lúc báºt ngá»a, ngã ra đất, chết ngay tức thá»i.
Vân Dáºt Long lạnh lùng quét mắt nhìn hai tá» thi dưới đất liá»n thoáng ngạc nhiên, Ä‘oạn cưá»i lạnh lùng nói:
- Thì ra các vị đến từ ChÃnh NghÄ©a Nhai, chúng ta có thể kể được là cố nhân gặp lại nhau.
Äoạn vung tay vạch mở khăn Ä‘en che mặt cá»§a hai tá» thi, hiện ra hai khuôn mặt lạ lẫm chưa từng gặp mặt bao giá».
Lúc nà y bốn bá» vắng lặng, Vân Dáºt Long ngoảnh lại nhìn khoảng cách cá»§a cá»a núi, trong lòng đã hiểu ra, láºp tức mắt sáng rá»±c sát cÆ¡, bá»—ng tung mình phóng lên giữa triá»n núi, lạnh lùng quét mắt nhìn quanh và nói:
- Bây giỠđã đến lúc các vị hiện thân rồi chứ?
Láºp tức, từ sau lưng bên phải vang lên tiếng cưá»i to nói:
- Chá»§ nhân Bạch Kiếm Linh Mã quả là thẳng thắn lẹ là ng, nếu lão phu mà rá» rà cháºm chạp thì tháºt là thiếu lá»… độ!
Vân Dáºt Long không quay ngưá»i lại, phóng mắt nhìn phÃa trước lạnh lùng nói:
- Tôn giá đã biết Vân má»— là ngưá»i mau lẹ, thá»i gian có hạn, sao không má»i hết ra đây Ä‘i?
Äối phương dưá»ng như thoáng ngạc nhiên:
- Vân Cung chá»§ nghÄ© là lão phu cần thiết phải mai phục nhiá»u ngưá»i ư?
- Nếu tôn giá mà tá»± tin đến váºy thì đâu có chỠđến lúc hai thá»§ hạ táng mạng và Vân má»— đây lá»t và o vòng vây rồi má»›i dám hiện thân.
Äối phương tuy nghe Vân Dáºt Long buông lá»i mai mỉa, song vẫn không tức giáºn, buông tiếng cưá»i khảy, đắc ý nói:
- Váºy ra Vân đại Cung chá»§ đã biết lão phu chá» tại đây rồi ư?
Vân Dáºt Long giá»ng sắc lạnh:
- Vân má»— tuy không biết trước, chưa thể thu xếp cho các hạ lên đưá»ng sá»›m hÆ¡n, nhưng cÅ©ng tháºt may mắn, giỠđây đã chạm mặt vá»›i các vị.
Äối phương cưá»i u ám:
- Lão phu cũng nghĩ mình rất may mắn, bởi Vân đại Cung chủ đã đi ngang qua đây, và cà ng đáng quý hơn nữa là Vân đại Cung chủ đã hà nh động hoà n toà n đúng theo kế hoạch của lão phu.
Vân Dáºt Long vẫn không quay lại, chỉ khinh miệt nói:
- E rằng tôn giá chưa phải là ngưá»i đặt ra kế hoạch ấy đâu.
Äối phương thoáng ngạc nhiên, cưá»i khảy:
- Vân đại Cung chá»§ quả quyết như váºy ư?
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Tôn giá không cần phải kéo dà i thá»i gian, cứ gá»i há» ra đây Ä‘i! Nếu tôn giá nhất định buá»™c Vân má»— Ä‘Ãch thân má»i ra từng ngưá»i má»™t thì trách nhiệm ấy e rằng tôn giá không gánh vác nổi đâu.
Quả nhiên Vân Dáºt Long đã đánh trúng Ä‘iểm yếu đối phương, chỉ nghe y tức tối cưá»i khảy:
- Phải chăng có ngưá»i Ä‘ang đợi Vân đại Cung chá»§ dưới suối và ng nên má»›i nóng lòng lên đưá»ng thế nà y?
Vân Dáºt Long gằn giá»ng:
- Sự kiên nhẫn của Vân mỗ có hạn, tôn giá hãy quyết định nhanh đi!
- ÄÆ°á»£c, lão phu sẽ đưa đại Cung chá»§ lên đưá»ng ngay!
Äoạn trầm giá»ng quát:
- Các vị hiện thân Ä‘i, nhân váºt chÃnh đã đến rồi!
Láºp tức, từ sau những tảng đã cao xung quanh lần lượt đứng lên chừng ba mươi ngưá»i áo Ä‘en bịt mặt, trước ngá»±c Ä‘á»u có thêu hình ChÃnh NghÄ©a Nhai.
Vân Dáºt Long lạnh lùng và bình thản quét mắt nhìn xung quanh, Ä‘oạn chầm cháºm quay ngưá»i vá» phÃa kẻ hiện thân đầu tiên, nhưng thấy ngưá»i nà y cÅ©ng khăn Ä‘en che mặt, liá»n cưá»i khinh bỉ nói:
- Tôn giá hạ mệnh lệnh thứ nhì được rồi!
Ngưá»i đó vừa tiếp xúc vá»›i ánh mắt sắc lạnh cá»§a Vân Dáºt Long, liá»n bất giác rợn ngưá»i, buá»™t miệng nói:
- Vân đại Cung chủ nóng lòng lắm phải không?
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- ChÃnh tôn giá nóng lòng thì đúng hÆ¡n! Mặc dù Vân má»— rất Ãt khi chạm mặt vá»›i ngưá»i cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai, nhưng cÅ©ng có thể Ä‘oán ra được tôn giá chẳng qua chỉ là hạng lâu la chịu ngưá»i sai khiến thôi.
- Äó là giả thiết cá»§a Vân đại Cung chá»§ phải không?
- Không phải giả thiết mà là căn cứ theo sá»± tháºt, bởi bản lÄ©nh cá»§a các vị chưa đủ để giữ gìn uy vá»ng cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai, và những kẻ đứng sau lưng chỉ đạo, có lẽ thảy Ä‘á»u là hạng phô trương mà thôi.
Äối phương giáºt mình, cố định thần nói:
- Lý luáºn cá»§a Vân đại Cung chá»§ e rằng trong giá»›i võ lâm chẳng mấy ai hiểu được.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Chỉ cần ngưá»i cá»§a Kim BÃch Cung hiểu được là đủ rồi. Mặc dù các vị chưa xứng đáng để đối kháng vá»›i Vân má»—, song Vân má»— vẫn giữ lá»… vá»›i bá»n gian ác trên ChÃnh NghÄ©a Nhai, bắt buá»™c phải đưa các vị lên đưá»ng trước khi bá»n hỠđến nÆ¡i.
Thoáng dừng, Ä‘oạn vá»›i giá»ng Ä‘anh lạnh nói tiếp:
- Vân mỗ nhắc lại một lần nữa, tôn giá hạ lệnh đi thôi!
Ngay khi ấy, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ như cánh én nhẹ nhà ng đáp xuống trên vách núi cao chừng ba mươi trượng bên phải cá»a núi, nà ng có vẻ hết sức hối hả.
Ngưá»i kia như cố ý kéo dà i thá»i gian trầm giá»ng nói:
- Hai vị huynh đệ há» Triệu hãy đưa Vân đại Cung chá»§ lên đưá»ng Ä‘i thôi!
Láºp tức, sau lưng Vân Dáºt Long vang lên hai tiếng sang sảng quát:
- Vân Dáºt Long quay lại đây!
Dứt tiếng đã đến sau lưng Vân Dáºt Long cách chừng năm thước.
Vân Dáºt Long cháºm rãi quay ngưá»i, những thấy đó là hai ngưá»i bịt mặt má»™t máºp, má»™t ốm, Ä‘á»u tay cầm lưu tinh chùy, chà ng cưá»i khinh bỉ nói:
- Hai vị động thá»§ Ä‘i! Äể tranh thá»§ thá»i gian, Vân má»— sẽ dùng TrÃch Huyết Kiếm đưa hai vị lên đưá»ng cho nhanh.
Tuy nói váºy song chà ng không tuốt kiếm.
Hai ngưá»i bịt mặt đã từng chứng kiến thá»§ Ä‘oạn cá»§a Vân Dáºt Long hạ sát đồng bá»n, nên không dám giục chà ng tuốt kiếm, cùng đưa mắt nhìn nhau, gã máºp bá»—ng quát:
- Tuốt kiếm đi!
Äồng thá»i đã tung mình lao tá»›i, lưu tinh chùy vá»›i chiêu “Lưu tinh cán (Ä‘uổi) nguyệt†quét thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long, thân thá»§ nhanh khôn tả.
Và ngay khi gã máºp vừa tung lưu tinh chùy ra, gã ốm cÅ©ng vá»›i chiêu “Kim Long bà n trụ†quét và o bên hông Vân Dáºt Long, lưu tinh chùy xé gió rÃt lên ghê rợn, uy lá»±c cá»±c kỳ hung mãnh.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ đừng trên vách núi vừa thấy thân thá»§ cá»§a hai ngưá»i, mặt liá»n vút qua vẻ thất vá»ng, lắc đầu lẩm bẩm:
- Nếu như bá»n há» Ä‘á»u như hai ngưá»i nà y, hôm nay e rằng mình sẽ không có cÆ¡ há»™i để giúp Vân Dáºt Long rồi.
Vân Dáºt Long đã từng mấy phen giao thá»§ vá»›i ngưá»i cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai, ngoà i miệng chà ng tuy nói rất nhẹ nhà ng, nhưng trong lòng không dám khinh suất, vừa thấy gã máºp xuất thá»§, tay phải chà ng đã lẹ là ng nắm lấy chuôi kiếm.
Ngay khi hai quả lưu tinh chùy đến sát ngưá»i, thanh TrÃch Huyết Kiếm trong tay Vân Dáºt Long đã rá»i khá»i bao quét ra.
Những thấy ánh thép chói ngá»i, láºp tức vang lên hai tiếng rú ghê rợn, hai chiếc đầu rÆ¡i xuống đất, lông lốc lăn ra xa, hai tá» thi cổ phun máu như vòi vẫn đứng chưa ngã.
Những kẻ xung quanh chỉ thấy ánh bạc lấp lánh, khi định thần nhìn kỹ thì đồng bá»n đã biến thà nh hai cái xác không đầu, Vân Dáºt Long vẫn đứng nguyên tại chá»—. TrÃch Huyết Kiếm đã tra trở lại và o bao, thá»§ pháp nhanh đến độ không má»™t ai nhìn thấy rõ.
Lão nhân hiện thân đầu tiên ngây ngưá»i ra tại chá»—, lão vốn định dùng phương pháp xa luân chiến hầu kéo dà i thá»i gian, nhưng không ngá» lại kết thúc nhanh chóng đến váºy.
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn quanh, buông giá»ng sắc lạnh:
- Các vị đứng yên thế nà y, muốn Vân mỗ ra tay trước hay sao?
Lão nhân bịt mặt đầu tiên nghe nói giáºt mình, đầu óc suy tÃnh tháºt nhanh, Ä‘oạn trầm giá»ng quát:
- Các huynh đệ, hãy cùng tiến lên!
Äoạn liá»n dẫn trước lao bổ tá»›i.
Những kẻ xung quanh chẳng ai đủ can đảm má»™t chá»i má»™t vá»›i Vân Dáºt Long, vừa nghe lệnh giáp công, láºp tức cùng buông tiếng quát vang, đổ xô lao bổ và o Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i dà i ghê rợn, hai mắt giăng ngáºp sát cÆ¡, tay phải vung lên, TrÃch Huyết Kiếm tạo ra má»™t đóa hoa bạc to lá»›n trên không, ngay khi ấy má»i ngưá»i vừa lao tá»›i.
Thế là tiếng gà o thét vang động khắp núi rừng, máu tươi rưới đầy trên vách đá, như phá»§ lên ngá»n núi trá»c nà y má»™t chiếc áo bông đỠthắm.
Bá»n ChÃnh NghÄ©a Nhai lần lượt từng tên gục ngã, Vân Dáºt Long chẳng khác nà o mãnh hổ xông và o đà n dê.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thấy váºy, không khá»i thất vá»ng lẩm bẩm:
- Xem chừng trá»i cao đã muốn ta má»™t mình cô độc quay vá» Miêu Cương rồi!
Äoạn ném cái nhìn quyến luyến vá» phÃa Vân Dáºt Long trong tráºn chiến, chầm cháºm quay ngưá»i toan bá» Ä‘i.
Ngay khi ấy, từ ba phÃa khác nhau đối diện cá»§a núi bá»—ng vang lên ba tiếng huýt dà i Ä‘inh tai nhức óc, liá»n theo đó là má»™t giá»ng rổn rảng quát:
- Vân Dáºt Long ngươi còn nhá»› Di Thế Tẩu nà y chăng?
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn.eu, âèêèïåäèÿ, âîðîíåæ, áðèòíè, bac kiem linh ma, bacch ma linhh kiem, bach iem linh ma, bach khem linh ma, bach kiêÌm linh mã, bach kiêm linh ma, bach kiem kinh ma, bach kiem li.h ma, bach kiem linh bay, bach kiem linh ma, bach kiem linh ma 4, bach kiem linh ma 4vn, bach kiem linh ma chm, bach kiem linh ma hoi 1, bach kiem linh ma prc, bach kiem linh ma tronbo, bach kiem linh ma-4vn.eu, bach kiem linh ma.prc, bach kiem linh ma/, bach kiem linhma, bach kiem lonh ma, bach kienm linh ma, bach klem linh ma, bach linh ma anh 4vn, bach ma kiem, bach ma kiem linh, bach ma kiem the, bach ma linh kiem, bachkiêmlinhma, bachkiemlinhma, bachkiemlinhma tronbo, bachmalinhkiem, baÌ£ch kiêÌm linh ma, baÌ£ch kiêÌm linh mã, baÌ£ch kiêÌm linh mả, bạch kiếm linh mã, bạch kiếm linh mã -, bạch mã kiếm, bạch mã linh kiếm, chuyen bach kiem linh ma, doc truyen bach linh ma, download bach ma kiem, kiem linh 4vn, kiem the bach ma, kiem the bạch ma, kiemthe bach ma, linh kiem bach ma, ñìåøàðèêè, truyện kiếm bach ma, truyen bach kiem linh ma, truyen bach linh kiem ma, truyen bach ma kiem linh, truyen bach ma linh kiem, truyen bich kiem lien ma, truyenbach kiem linh ma, truyenbachkiemlinhma, vu dong can khon, www.bach kiem linh ma  |
| |