 |
|

15-09-2008, 03:50 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Quán Xả
1.Tôi cố gắng giúp đỡ và là m vui lòng ngưá»i khác, nhưng nếu há» vẫn không vui và đau khổ thì tôi biết chấp nháºn vì hiểu đó là nghiệp quả cá»§a há».
2. Tôi biết tôi không thể thay đổi tÃnh tình hay nghiệp quả cá»§a ngưá»i khác nếu há» không muốn.
3. Cầu mong cho tôi biết chấp nháºn má»i sá»± việc xảy ra vá»›i tâm bình thản không ưa ghét, buồn giáºn.
4. Cầu mong cho tôi không bị xao động bởi những biến cố đến và đi.
Chữ Xả (upekkha, upeksha) trong tiếng Việt thưá»ng có nghÄ©a là tha thứ và bá» qua, không cố chấp, ai là m mình buồn phiá»n thì mình tha thứ bá» qua, nhưng Xả trong tiếng Anh và Pháp được dịch là bình đẳng (equanimity, équanimité) có nghÄ©a là tâm bình thản xem má»i sá»± việc như nhau, không ưa không ghét, không bám vÃu cÅ©ng không xua Ä‘uổi, biết chấp nháºn sá»± việc như chúng là (accept things as they are).
Xả không có nghÄ©a là dá»ng dưng mặc kệ không đếm xỉa tá»›i, ngược lại ta vẫn cố gắng là m hết sức mình cho má»i việc tốt đẹp, nhưng nếu nó không xảy ra theo ý muốn thì ta bình thản chấp nháºn.
Bình thưá»ng khi thương ai thì ta muốn là m cho ngưá»i đó an vui hạnh phúc, nhưng nhiá»u khi quên mất là há» có cuá»™c sống riêng và nghiệp quả riêng. Ta chỉ có thể xen và o ảnh hưởng đôi chút, nếu hỠđồng ý. Trong gia đình cha mẹ con cái muốn giúp đỡ và là m vui lòng nhau nhưng nhiá»u khi vô tình là m phiá»n nhau nhiá»u hÆ¡n ngưá»i ngoà i. Vợ chồng sống chung cÅ©ng váºy, ngưá»i nà o cÅ©ng muốn thay đổi tÃnh tình cá»§a ngưá»i kia, khi thay đổi không được thì bất mãn, buồn giáºn, chán ghét, v.v...
Má»™t bác sÄ© tà i giá»i nhất trên Ä‘á»i cÅ©ng không thể nà o cứu sống được bệnh nhân nếu ngưá»i đó không chịu uống thuốc. Äức Pháºt vá»›i lòng đại từ đại bi thương chúng sinh, dùng đủ phương tiện giáo hóa, nhưng nếu chúng sinh không nghe thì Pháºt đà nh chịu, không thể dùng thần thông cứu được.
Cha mẹ thương con, lo cho con ăn há»c đầy đủ, muốn con trở thà nh bác sÄ©, kỹ sư, già u sang sung sướng, nhưng nếu con không chịu há»c, hoặc há»c xong thất nghiệp thì cha mẹ nên biết mình đã cố gắng là m phần cá»§a mình rồi, còn con cái thà nh tà i già u sang hay nghèo khổ thì đó là nghiệp cá»§a nó và bình thản chấp nháºn.
Khi là m ăn may mắn, có nhà lầu, xe hÆ¡i, tiện nghi sang trá»ng thì ta biết hưởng và sống rá»™ng rãi, đến khi xui xẻo gặp thiên tai, chiến tranh, tai nạn, nhà tan cá»a nát thì ta biết chấp nháºn và giữ vững lòng tin để là m lại cuá»™c Ä‘á»i, không la khóc rầu rÄ©, than trá»i trách đất.
Thuở xưa, đức Pháºt thưá»ng bị ngoại đạo oán ghét, tìm cách vu oan, mắng chá»i, não hại nhưng ngà i luôn luôn bình thản, vắng lặng. Tâm xả không phải là dá»ng dưng, vô tri vô giác như gá»— đá mà ngược lại lúc nà o cÅ©ng tỉnh thức, biết rõ sá»± váºt Ä‘ang xảy ra như thế nà o và biết chấp nháºn như thế đó, không khởi tâm ưa ghét, khó chịu hay bá»±c bá»™i.
6) Chuyển Thân
Chuyển thân hay tu thân là táºp thay đổi những táºp quán cÅ©, thá»±c hiện những thái độ, cá» chỉ, lá»i nói tương ưng vá»›i những ý nghÄ©, hoặc chương trình tư tưởng má»›i (new programs).
|

15-09-2008, 03:51 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Táºp thể hiện
Sau khi thá»±c táºp những bà i thiá»n quán trên, ta cần thể hiện những tÃnh tình, đức tÃnh má»›i qua lá»i nói và hà nh động, nếu không chúng vẫn còn ở trong trạng thái tâm ý, không đủ mạnh để chuyển hóa táºp khà cÅ©.
Thà dụ sau khi thầm xin ngưá»i kia tha thứ cho mình, ta chá» cÆ¡ há»™i thuáºn tiện đến gặp hẳn ngưá»i đó và nói lá»i xin lá»—i. Nói ra được là thà nh công, còn ngưá»i kia tha thứ cho ta hay không là quyá»n cá»§a há». Thông thưá»ng khi ta biết lá»—i và nói ra được thì ngưá»i kia sẽ ngạc nhiên cảm động và dá»… tha thứ cho ta hÆ¡n.
Vá» phần ta tha thứ cho ngưá»i, cái nà y không phải dá»…, không phải cứ nói suông trong đầu và i chục lần là xong, vì đây không phải nhồi sá» mà là má»™t phương pháp quán chiếu. Trước hết cần kiểm lại xem ngưá»i kia đã là m ta tổn thương ra sao, nhiá»u hay Ãt, vô tình hay cố ý, ta có thể tha thứ được hay không, nếu không thì tại sao, v.v... Trước khi tha thứ thì phải nói đến tổn thương, có tổn thương má»›i có tha thứ. Trên phương diện tuyệt đối thì không có Ai là m khổ Ai, vì không có cái Ta, lấy ai bị tổn thương, lấy ai Ä‘au khổ? Nhưng trên bình diện tương đối cá»§a thế gian thưá»ng tình thì có ta và có ngưá»i nên nếu bạn thấy có ngưá»i kia là m mình khổ thì cần nói ra cho há» biết là bạn bị tổn thương. Nói ở đây là nói trong ái ngữ, trong sá»± thương yêu và hiểu biết, nói lên cảm xúc hay tình cảm cá»§a mình chứ không lên án hay kết tá»™i. Chúng ta hay để bụng và ghim trong lòng má»—i khi bị khổ Ä‘au, bất mãn, không chịu nói hay đúng hÆ¡n là không biết cách nói để ná»—i khổ chồng chất thà nh ná»™i kết chá» ngà y nổ tung là m tổn thương cả hai bên (ta và ngưá»i).
Thà dụ ta có thể nói như sau: "Hôm ná» anh/chị đã nói hay là m má»™t Ä‘iá»u (gì đó) khiến tôi cảm thấy bị xúc chạm và tổn thương. Có thể anh/chị không cố ý nhưng tôi cảm thấy buồn và giáºn anh/chị". Nói như váºy là nói lên cảm nghÄ© và cảm xúc cá»§a mình mà không kết tá»™i kẻ khác. Ngược lại nếu ta nói: "Anh/chị là ngưá»i ác độc, ăn nói hồ đồ, mắng nhiếc bêu xấu tôi trước bà con cô bác là m tôi xấu hổ vô cùng". Nói như váºy là lên án và kết tá»™i. Dù muốn tha thứ hay được tha thứ chúng ta Ä‘á»u cần nói ra cảm xúc khổ Ä‘au cá»§a mình để hai bên cùng ý thức. Có ý thức sá»± hiện diện cá»§a khổ Ä‘au thì má»›i hóa giải được, nếu như chỉ có bên nà y ý thức mà bên kia không hay biết gì hết thì rất khó hòa giải.
Sau khi nói ra được phần cá»§a mình rồi thì phải biết lắng nghe phần cá»§a ngưá»i kia. Nhá» lắng nghe ta sẽ nháºn ra ngưá»i kia do vô tình, vô ý hay vụng dại chứ không cố ý nên ta có thể tha thứ dá»… dà ng.
Táºp nói ra sá»± bất bình
Khi gặp chuyện trái ý hay bất bình thì phản ứng ra sao? Thông thưá»ng chúng ta có hai thái độ :
Nổi giáºn cãi nhau hoặc chá»i mắng.
Im lặng nuốt giáºn nhưng trong lòng ấm ức.
Cái thứ nhất gá»i là sân, cái thứ hai là nhịn (nhục). Cả hai Ä‘á»u không tốt vì gây tổn hại.
Nổi giáºn cãi nhau thì gây thù oán, giáºn há»n, là m sứt mẻ tình cảm. Äa số ngưá»i tu Ä‘á»u được dạy là không nên nổi giáºn. Nhưng nếu không nổi giáºn thì rÆ¡i và o trưá»ng hợp thứ hai: câm miệng là m thinh, đè nén nuốt giáºn và o bên trong. Má»™t đà ng khạc cái giáºn ra bên ngoà i là m tổn thương ngưá»i kia, má»™t đà ng đưa cái giáºn và o bên trong là m tổn thương chÃnh mình. Cả hai trưá»ng hợp Ä‘á»u có ngưá»i tổn thương, Ä‘á»u là bạo động (violence).
Chúng ta cần có má»™t giải pháp thứ ba: đó là diá»…n tả, nói ra sá»± bất mãn cá»§a mình trong hoà bình, còn gá»i là chánh ngữ.
Trong ná»n giáo dục đông phương, con cái không được nói lại hay cãi lại bá» trên, nếu nói lại là há»—n láo, dù nói đà ng hoà ng nhá» nhẹ hay lá»… phép. Bá» trên luôn luôn có quyá»n và có lý, còn kẻ dưới phải nghe lá»i và khuất phục. Giáo dục như váºy là m con ngưá»i bị ká»m tá»a áp bức, thụ động, không có óc sáng tạo. Ngà y nay ở thế ká»· 21 chúng ta cần phải sá»a lại chương trình, cho phép và khuyến khÃch má»i ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau trong chánh ngữ và ái ngữ, không dùng uy quyá»n đà n áp kẻ khác.
Thà dụ: Dì Sáu có năm ngưá»i con. Dì rất thương con và muốn mấy đứa thương yêu hòa thuáºn vá»›i nhau, nhưng dì có cái táºt là khi gặp cô Hai, con gái lá»›n, thì dì kể chuyện và than thở trách móc cô Ba. Khi gặp cô Ba thì dì than thở cô Tư thế nà y thế ná», không thương chồng, không biết lo cho má, v.v... Gặp đứa nà y dì than thở trách móc đứa kia, gặp đứa kia dì than thở trách móc đứa nà y. Từ đó mấy đứa con cá»§a dì đâm ra ghét nhau vì nghÄ© mấy ngưá»i kia bất hiếu vá»›i má. Duy có cô Tư biết rõ nguyên nhân gây ra bất hòa giữa mấy chị em là do má cứ hay than thở trách móc hoà i. Nhiá»u lúc cô rất bá»±c mình nhưng cả nể không dám mở miệng vì sợ nói ra dì Sáu sẽ buồn, cho cô là đồ bất hiếu há»—n láo. Mà không nói thì cô khó chịu ấm ức trong lòng tại sao má cứ hay chia rẽ mấy chị em. Khạc ra không được mà nuốt và o không xong nên cô Tư rất khổ sở, không muốn vá» thăm má để khá»i phải thấy nghe những Ä‘iá»u trái tai gai mắt. Nhiá»u lúc cô tá»± nhá»§ nếu dì Sáu không phải là má cô thì cô đã la cho má»™t tráºn nên thân rồi. Cô Tư không biết phải đối phó là m sao vá»›i cái giáºn, vì khi giáºn mà mở miệng thì cô chỉ biết la hét chá»i bá»›i chứ không biết nói từ tốn, và nếu là m váºy thì tình mẹ con coi như chấm dứt. Do đó cô phải ráng im miệng nuốt cái giáºn và o trong.
Theo giải pháp thứ ba thì cô Tư phải táºp nói ra sá»± bá»±c tức cá»§a mình má»™t cách ôn hòa, từ tốn, không hung dữ. Thà dụ như cô má»i dì Sáu ngồi xuống rồi nắm tay dì nói: "Má à ! Má»—i lần vá» thăm, nghe má than trách kể chuyện xấu vá» mấy chị em, con cảm thấy rất khó chịu và buồn bá»±c, vô tình má là m cho tụi con ghét nhau. Con rất thương má và thương mấy chị em, con xin má lần sau có kể chuyện gì vá» tụi con thì má cẩn tháºn má»™t chút."
|

15-09-2008, 03:51 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Sá»a cái giáºn
Trước kia, má»—i khi bị trái ý hoặc bị ai nói xá» xiên, chế nhạo là ta nổi sùng, cất tiếng chá»i bá»›i hoặc ăn thua đủ vá»›i ngưá»i kia. Nay muốn sá»a cái giáºn thì phải là m sao? Cần phải thay thế cái phản ứng chá»i lại bằng má»™t phản ứng khác. Thà dụ như thầy Nhất Hạnh dạy má»—i khi giáºn thì ta phải nắm lấy hÆ¡i thở và thá»±c táºp chánh niệm: "Thở và o tôi biết là tôi Ä‘ang giáºn và ôm cái giáºn cá»§a tôi và o lòng, thở ra tôi săn sóc cái giáºn cá»§a tôi như má»™t ngưá»i mẹ săn sóc đứa con", đó là má»™t cách. Bạn có thể tạo ra nhiá»u cách khác, thà dụ như khi giáºn thì bạn hÃt thở tháºt sâu rồi niệm "Nam mô A Di Dà Pháºt" thay vì trả lá»i ngưá»i kia, cứ hÃt thở và niệm như váºy cho tá»›i khi nà o cÆ¡n giáºn lắng xuống thì má»›i thôi, hoặc ngưng ngay cuá»™c nói chuyện quay mặt Ä‘i nhìn chá»— khác, hoặc mỉm cưá»i hÃt má»™t hÆ¡i dà i và chắp hai tay lại, v.v...
Nói chung có hai giai đoạn:
1)tỉnh giác ghi nháºn (chánh niệm)
2)áp dụng phương pháp: nắm lấy hÆ¡i thở, hoặc niệm Pháºt, hoặc là m bất cứ cái gì thá»±c tiá»…n hướng tâm đến chuyện khác, v.v...
Bà i táºp :
1)Nếu má»™t ngưá»i nà o đó là m bạn tức giáºn thì bạn sẽ là m gì hay nói gì? Hãy ghi ra và sau đó diá»…n tả má»™t mình.
2)Giáºn tức có thay đổi được vấn đỠkhông?
3)Tháºt sá»± vấn đỠcó nghiêm trá»ng đến ná»—i phải tức giáºn hay không?
4)Nếu bạn không tức giáºn thì bạn sẽ nói hay là m gì? Hãy ghi ra và diá»…n tả bằng lá»i nói, hà nh động.
5)Hãy ý thức vá» những cảm giác cá»§a bạn khi trả lá»i mấy câu trên. Sau đó bạn lá»±a chá»n, hoặc là m theo câu 1 hoặc là m theo câu 4. Nên nhá»› kỹ bạn có toà n quyá»n lá»±a chá»n và chịu trách nhiệm vá» những phản ứng cá»§a mình.
|

15-09-2008, 03:53 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Tìm ngưá»i mẫu
Hồi nhá» chúng ta có táºt hay bắt chước ngưá»i lá»›n, thấy ai là m gì thì âm thầm là m theo. Con gái thấy mẹ bồng em thì cÅ©ng lấy búp bê ra bồng, con trai thấy cha đóng Ä‘inh đục gá»— thì cÅ©ng lấy búa ra Ä‘áºp. Ngưá»i mà ta bắt chước nhiá»u nhất là cha mẹ, anh em. Má»—i khi cha ta không bằng lòng Ä‘iá»u chi thì ông ấy là m gì? Nổi giáºn quát tháo, la hét là m cho vợ con sợ hãi nghe lá»i. Äó là má»™t sá»± thị uy, ra oai có hiệu quả. Chứng kiến những cảnh đó nên dù muốn dù không, vô tình ta bị ảnh hưởng và bắt chước, tức là má»—i khi bị trái ý, không bằng lòng thì ta cÅ©ng nổi giáºn, la lối, quát tháo. Má»—i khi mẹ ta bị áp bức hay buồn giáºn thì bà phản ứng ra sao? Khóc lóc, than thở hay cắn răng là m thinh chịu đựng? ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải đứa con nà o cÅ©ng bắt chước cha mẹ má»™t cách ráºp khuôn, y như đúc vì khi tái sinh trở lại má»—i ngưá»i Ä‘á»u mang theo vốn liếng táºp khà riêng từ nhiá»u Ä‘á»i trước, nhưng bây giá» sống trong môi trưá»ng má»›i, những Ä‘iá»u mắt thấy tai nghe cá»™ng vá»›i chá»§ng tá» cÅ© sẽ cho ra má»™t tánh tình, tư cách má»›i.
Nếu cha cá»§a bạn nổi sân, mẹ bạn hay khóc má»—i khi bị trái ý và bạn cÅ©ng phản ứng giống như váºy thì nên biết là bạn đã thâu những chương trình (progams) đó và o tâm cá»§a bạn rồi. Bây giá» bạn cần Ä‘i tìm má»™t chương trình khác hay hÆ¡n, thông minh và nhiá»u tuệ giác hÆ¡n để thay thế và o. Nếu là pháºt tá» thì bạn hãy tá»± há»i, nếu đức Pháºt bị mắng chá»i, mạ nhục thì ngà i phản ứng ra sao? Nếu gặp hoạn nạn thì các báºc A La Hán đối xá» ra sao? Má»™t ngưá»i tu hà nh chân chÃnh sẽ có thái độ gì trước những cảnh như váºy? Trả lá»i được thì tốt, còn nếu không bạn hãy tìm Ä‘á»c những tÃch truyện Pháºt giáo kể vá» Ä‘á»i sống cá»§a đức Pháºt và các đệ tá». Sau đó bạn nên Ä‘i tìm má»™t ngưá»i nà o có những tư cách, cá» chỉ, thái độ mà bạn muốn có, và xem há» như má»™t ngưá»i mẫu má»›i, má»™t ngưá»i mẫu sống động (un modèle vivant, a live model). Chúng ta muốn thà nh Pháºt nhưng khổ ná»—i chưa bao giá» táºn mắt thấy Pháºt mà chỉ có những khái niệm vá» Pháºt. Ai cÅ©ng biết đức Pháºt từ, bi, há»·, xả nhưng không là m theo được. Vì sao? Vì từ, bi, há»·, xả vẫn còn là những khái niệm trừu tượng. Ta cần phải thấy táºn mắt, tiếp xúc, sá» mó được từ, bi, há»·, xả thì những đức tÃnh nà y má»›i thấm và o ta được. Vì thế sá»± gần gÅ©i những ngưá»i đạo đức, những báºc tu hà nh rất Ãch lợi và cần thiết trong việc tu tâm dưỡng tánh.
Có nhiá»u ngưá»i nói: "tôi chỉ tu tâm thôi, không cần tụng kinh, niệm Pháºt, ngồi thiá»n, bố thÃ, trì giá»›i, v.v..." Như đã trình bà y ở trên, Ã, Tình, Thân liên quan và hoạt động chặt chẽ vá»›i nhau nên muốn tu sá»a phiá»n não thì phải tác động trên cả ba mặt, tức là tu (sá»a) tâm ý, tu (sá»a) tình, và tu (sá»a) thân. Nếu chỉ lo tu tâm, ngồi thiá»n suốt ngà y, không khởi vá»ng tưởng suy nghÄ© thì tình sẽ khô khan, không biết thương xót giúp đỡ kẻ khác, hết ngồi thiá»n thì tình cảm ná»™i kết sẽ hiện hà nh trở lại, chứng nà o táºt nấy. Nếu chỉ tu tình, láºp Ä‘i láºp lại những đức tÃnh tốt trong tâm mà không tu thân, không thể hiện những đức tÃnh đó ra thân và miệng thì tánh tốt là m sao phát triển. Nếu chỉ tu thân, Ä‘i đứng oai nghi, giữ giá»›i trang nghiêm mà tình, ý không sá»a thì đó là hình dáng giả tạo bá» ngoà i.
|

15-09-2008, 03:54 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Tóm lược
Muốn chuyển hóa hay tu sá»a má»™t tánh tình xấu thì đầu tiên ta phải ý thức nháºn diện ra nó. Kế tiếp là tìm xem ta đã có những ý nghÄ©, tư tưởng, quan niệm nà o khiến cho tánh tình kia phát sinh. Sau khi tìm ra vá»ng tưởng nguyên nhân thì ta phải thay đổi ý nghÄ©. Má»i sá»± chuyển hóa Ä‘á»u đắt đầu từ sá»± thay đổi ý nghÄ©. Muốn sá»± thay đổi được hiệu quả thì phải thá»±c táºp trên ba phương diện Ã, Tình, Thân, hoặc Ãt nhất là trên à và Thân. Do luáºt tương quan tương sinh thì khi ta sá»a à và Thân thì Tình sẽ được chuyển hóa.
Trên đưá»ng đạo
Tìm thầy
Trên đưá»ng đạo, có nên tìm thầy hay không? Hình như chúng ta không đặt nặng vấn đỠnà y lắm. Ông bà , cha mẹ cá»§a ta thưá»ng đến chùa cầu nguyện, cúng kiến nên ta Ä‘i theo chứ có bao giỠđể ý tá»›i việc tìm thầy, vì chùa nà o mà chẳng có thầy. Äến chùa lạy Pháºt, tụng kinh, khấn vái rồi tụ há»p ăn uống là phước lắm rồi. Äa số chỉ tìm đến thầy khi trong nhà có tang hoặc tai nạn xui xẻo gì đó. Tìm thầy kiểu nà y không phải là để há»c đạo mà là để đáp ứng nhu cầu tang lá»…, tÃn ngưỡng.
Thuở xưa muốn cầu đạo phải Ä‘i tìm thầy, vì thầy là ngưá»i trải qua kinh nghiệm tu táºp và có khả năng truyá»n đạt lại cho ta. HÆ¡n nữa muốn há»c đạo thì phải và o chùa, vì kinh Ä‘iển ngà y xưa khan hiếm chỉ được cất chứa ở trong chùa và ngưá»i ta phải chép tay mà há»c. Ngà y nay kinh sách được in ra dá»… dà ng và ấn tống khắp nÆ¡i, ai cÅ©ng có thể tìm Ä‘á»c và tá»± há»c, do đó việc tìm thầy há»c đạo có vẻ không cần thiết lắm.
Nếu bạn muốn há»c nghá» bác sÄ© mà chỉ Ä‘i mua sách y khoa, vạn váºt, sinh lý, hóa há»c, v.v... rồi tá»± nghiên cứu, không cần đến đại há»c há»c vá»›i giáo sư thì bạn có trở thà nh bác sÄ© không?
Ngay cả vá»›i những môn há»c ngoà i Ä‘á»i ngưá»i ta cÅ©ng cần đến giáo sư chỉ cho sách nà o nên Ä‘á»c, môn nà o nên há»c, và đỠtà i nà o cần nghiên cứu. Äó chỉ là há»c vá» kiến thức mà còn cần đến thầy, huống chi há»c đạo giải thoát?
Trong đạo không phải chỉ há»c kiến thức thôi mà còn phải tu nữa. Má»™t vị thầy trong đạo dạy ta giáo lý qua khẩu giáo và giá»›i đức qua thân giáo. ChÃnh thân giáo, tức hà nh động, nhân cách, giá»›i phẩm và đức hạnh cá»§a vị thầy má»›i quan trá»ng, nó là m gương cho ta noi theo. Má»™t trăm lần nghe không bằng má»™t lần thấy. Má»™t trăm lần Ä‘á»c vá» từ bi không bằng má»™t lần thấy hà nh động từ bi nÆ¡i vị thầy. Ngoà i ra cầu há»c vá»›i má»™t vị thầy sẽ giúp ta dẹp trừ nhiá»u tánh xấu như ngã mạn, cố chấp, kiêu căng, và khai triển tánh khiêm cung, lá»… độ, tôn kÃnh.
Y pháp hay y nhân?
Là pháºt tá» chúng ta thưá»ng nghe câu "y pháp bất y nhân", tức là nương theo giáo pháp chứ không nương và o thầy. Pháºt dạy câu nà y vì phần đông chúng ta theo thầy không phải vì thá»±c sá»± cầu pháp mà vì tình cảm hay thà nh kiến, vì thầy nổi tiếng, có chùa to, đông đệ tá», khéo léo chiá»u theo ý mình, v.v...
Theo tôi có hai giai đoạn:
1/ Y nhân: Bước đầu cần theo thầy để há»c đạo cầu pháp.
2/ Y pháp bất y nhân: Khi nghe được pháp rồi thì phải thá»±c hà nh không nên bám vÃu và o thầy nữa.
Thưá»ng xuyên lui tá»›i chùa và quy-y vá»›i thầy hÆ¡n mưá»i năm, bạn đã há»c được gì? Có bao giá» bạn tá»± há»i: "Ta há»c được gì vá»›i thầy trong mưá»i năm qua?" Nếu có thì rất tốt, còn không thì phải là m sao? Bá» thầy Ä‘i chùa khác hay tìm há»c vá»›i thầy khác? Là m như thế có phản thầy không? Quy-y vá»›i thầy rồi có phải suốt Ä‘á»i dÃnh mắc vá»›i thầy không? Bạn nên nhá»› chúng ta quy-y vá»›i tam bảo chứ không phải vá»›i thầy. Thầy bổn sư truyá»n giá»›i chỉ là ngưá»i đại diện là m lá»… cho ta quay vá» nương tá»±a tam bảo mà thôi. Trong buổi lá»… chắc bạn không bao giá» nói: "Con xin quy-y vá»›i thầy A hay thầy B".
Xưa kia lúc còn tầm đạo, thái tá» Siddharta đến há»c vá»›i đạo sÄ© Alara Kalama, sau khi chứng được thiá»n "Vô sở hữu xứ" và không há»c được gì thêm nữa thì ngà i đã từ giã thầy. Kế tiếp ngà i đến há»c đạo vá»›i Uddaka Ramaputta, sau khi chứng được thiá»n "Phi tưởng phi phi tưởng xứ" và không há»c được gì hÆ¡n thì ngà i cÅ©ng kiếu từ ra Ä‘i. Nếu thái tá» trung thà nh ở lại vá»›i Kalama hay Ramaputta thì chắc ngà y nay chúng ta không có được đức Pháºt.
Trong kinh Khu Rừng (Vanapatthanasutta), đức Pháºt dạy bốn Ä‘iá»u kiện mà Tỳ Kheo nên tiếp tục ở hay từ bá» nÆ¡i mình Ä‘ang sống dù đó là khu rừng, là ng mạc, thị trấn hay vá»›i bất cứ ngưá»i nà o:
1. Sống gần má»™t ngưá»i mà tâm tu không tiến, váºt dụng cần thiết cho Ä‘á»i sống lại hiếm hoi. Tỳ Kheo không phải xin phép, cần phải bá» Ä‘i ngay, không cần theo sát ngưá»i ấy.
2. Sống gần má»™t ngưá»i mà tâm tu không tiến, váºt dụng đầy đủ. Tỳ Kheo cần phải bá» Ä‘i, không cần xin phép, vì xuất gia không phải để mưu cầu váºt chất.
3. Sống gần má»™t ngưá»i mà tu tiến, niệm, định, huệ tăng trưởng, nhưng váºt dụng cần thiết lại hiếm hoi. Tỳ Kheo cần phải ở lại, không nên bá» Ä‘i.
4. Sống gần má»™t ngưá»i mà tu tiến, niệm, định, huệ tăng trưởng, và có váºt dụng đầy đủ. Tỳ Kheo phải trá»n Ä‘á»i theo sát ngưá»i nà y, không được bá» Ä‘i, dù có bị xua Ä‘uổi.
Bốn Ä‘iá»u trên mặc dù Pháºt dạy cho Tỳ Kheo nhưng hà ng cư sÄ© cÅ©ng có thể áp dụng được. Theo má»™t thầy nà o mà không há»c được Pháºt pháp, tu hà nh không tiến bá»™, phiá»n não không trừ giảm thì ta nên nghe lá»i đức Pháºt mà bá» Ä‘i, không nên ở lại vì tình cảm ái luyến thế gian. Thầy trò là vấn đỠnhân duyên, nhưng nếu nhân duyên không tốt thì phải sáng suốt chấm dứt.
"Y pháp bất y nhân" không có nghÄ©a là được pháp rồi thì không cần biết gì đến thầy. Há»c đạo không giống như há»c triết ở đại há»c, há»c đạo phải có lòng tri ân tôn kÃnh thầy nhưng không bám vÃu và thần tượng hóa thầy. Theo thầy ta nên sáng suốt biết những gì cần phải há»c và biết luôn khuyết Ä‘iểm cá»§a thầy để chấp nháºn thầy là má»™t con ngưá»i như bao nhiêu chúng sinh. Má»™t đồng tiá»n phải có hai mặt, ngưá»i nà o cÅ©ng váºy, có tánh tốt và tánh xấu.
Trong Kinh Hoa Nghiêm, phẩm Nháºp Pháp Giá»›i kể chuyện cầu đạo cá»§a Thiện Tà i đồng tá» vá»›i 53 thiện tri thức. Má»—i khi há»c xong và chứng được má»™t tam muá»™i thì vị thiện tri thức nà y lại giá»›i thiệu Thiện Tà i Ä‘i há»c vá»›i má»™t thiện tri thức khác. Ta hãy noi gương há»c đạo cá»§a Thiện Tà i đồng tá», nhưng không nên chạy lung tung, vì nhiá»u thầy thì nhiá»u ý có thể là m ta hoang mang. Cần nương theo má»™t vị thầy chÃnh và đi há»c thêm vá»›i nhiá»u thầy khác.
|
 |
|
| |