 |
|

14-09-2008, 08:42 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 23:
Trá»i vừa nháºp nhoạng sáng, tôi đã tốc chăn ngồi dáºy, xếp gá»n gối, mùng cho và o tá»§. Tâm trạng chưa có phần tươi tỉnh, nhưng khuôn mặt thì có chút rạng rỡ. Có lẽ vì hôm nay là ngà y hÆ¡i đặc biệt. Ngà y đầu tôi Ä‘i là m! Mưá»i phút loay hoay cho việc vệ sinh cá nhân, tôi phấn khÃch chá»n cho mình chiếc áo sÆ¡ mi trắng, quần jean mà u xám tro, tóc chảy gá»n gà ng, tóc tôi giá» dà i ra nhiá»u, Ä‘en bóng và mượt. Äứng săm soi nghÃa mình trong gương phẳng. Tôi không đến nổi xấu!
Äôi mắt u buồn sau má»™t cuá»™c tình lỡ, đôi mắt biết rÆ¡i lệ vì má»™t ngưá»i xa lạ, đôi mắt héo hắt sau nhiá»u đêm thức trắng. Tiệc sinh nháºt mừng Ngá»c Hà hăm mươi mốt tuổi còn hà m Ä‘á»ng nhiá»u bức xúc. Trãi qua những chuyện Ä‘au lòng, con ngưá»i cao ngạo ấy đã tống được tôi ra khá»i trái tim, giá» thì tâm tư anh ta chắc không còn gì vướng báºn. Chuyện tình cảm rõ như trò chÆ¡i trẻ con. Khi mất Ä‘i món đồ chÆ¡i ưng ý nhất thì trở nên bất mãn, khó chịu.
Tôi lắc mạnh đầu, cố tìm cho mình má»™t sá»± yên ổn tâm linh nhất thá»i, nên bước vá»™i xuống nhà , vừa lúc chạm phải mẹ. Mẹ trìu mến nhìn tôi, má»™t tay ngưá»i xoa nhẹ đầu tôi, má»™t tay ngưá»i dúi và o tay tôi tá» bạc mưá»i nghìn. Tôi không lấy là m ngạc nhiên gì mấy, giai cấp chìa tay sẽ mau chóng kết thúc thôi mà Bình. Chỉ hÆ¡n tháng thôi khi mà y tạo ra được những đồng tiá»n bằng chÃnh sức lá»±c cá»§a mà y, thì chừng ấy chẳng bao giá» mà y phải là m phiá»n mẹ nữa đâu!
Hôn lên má mẹ nụ hôn ngá»t ngà o, tôi dắt xa ra đưá»ng. Trá»i sáng trưng, chỉ có Ä‘á»u thiếu ánh nắng ban mai, thiếu sá»± ồn à o má»i khi, má»i thứ còn tÄ©nh lặng, và mÆ¡ mà ng. Tình cá» Bảo cÅ©ng dắt xe ra cổng, chúng tôi mắt chạm nhau, nụ cưá»i chạm nhau, xe đạp song song nhau ngoà i phố. Chá»n đại má»™t quán phở gần chá»— là m, chúng tôi cùng giải quyết cái bao tá» trong tÃc tắc, trao đổi và i mẫu chuyện thiết thá»±c...
Tôi lại đặt chân và o ngồi chỠở phòng bảo vệ. Lại thêm lần được má»i lên phòng nhân sá»± bổ sung hồ sÆ¡ và nháºn việc. Chú Long giao tôi cho má»™t chị tên Ngá»c. Chị ấy dẫn tôi xuống kho váºt tư, nÆ¡i mà tôi sẽ phải gắn bó, sẽ phải năng nổ, trên hết phải hòa đồng
Cảnh tượng ban đầu Ä‘áºp và o mắt tôi, là vô số các thùng hà ng chất cao trên mấy chục ba rết, bên lưới rà o B40 đầy những gân Ä‘en, xanh đủ mà u, tôi nghe thấy cả tiếng máy may rị má» sát tưá»ng, các anh chị công nhân Ä‘ang miệt mà i tạo sản phẩm. Bước và o trong kho, tôi hÆ¡i choáng bởi hÆ¡n chục đôi mắt săm soi tôi, là m tôi cÅ©ng ngại ngần. Tôi đứng chết lặng rồi như sá»±c tỉnh bởi mục Ä‘Ãch tá»›i đây hôm nay cá»§a mình là tạo thiện cảm và hết lòng cho công việc, thế là tôi gáºt nhẹ đầu chà o há» lá»… độ. Má»™t ngưá»i đà n bà ngoà i trung niên, váºn chiếc áo hoa và ng chỉ và o ghế cây đối diện, tôi hiểu dụng ý bà ta nên từ tốn ngồi xuống, bà ta chỉ tay vá» phÃa từng ngưá»i, giá»›i thiệu tháºt rõ rà ng chi ly, rồi bà n giao công việc cụ thể. Chưa chi tôi có cam giác tháºt mệt má»i
Nhìn những thùng hà ng chất đống được Bảo cùng mấy anh con trai xạc xuống, tôi cảm tưởng như từng tảng đá Ä‘eo mang trên ngưá»i. Nhiệm vụ hôm nay tôi phải là m trong bốn tiếng là phải kiểm tra hết toà n bá»™ mấy trăm thùng bánh xe va ly nà y. Nháºn ra vẽ lúng túng khi bắt tay và o việc nÆ¡i tôi, chị Trang đứng kế bên hiá»n hòa chỉ dẫn, trên chiếc thùng vuông vứt chị dạy tôi biết đâu là số pon, đâu là số kiện, không những kiểm số lượng tháºt chuẩn mà chất lượng cÅ©ng cần phải chÃnh xác. Bá»™ óc thÆ¡ phú cá»§a tôi giá» cố thu nạp thêm nhiá»u Ä‘iá»u lạ lẫm, tôi hoà n toà n lạ xa ở chốn nà y, nhưng tôi lại phải há»c cách tiếp nháºn nÆ¡i đây, niá»m Ä‘am mê phút chốc bị bó buá»™c, tưởng chừng mình rÆ¡i và o sá»± chán nản tá»™t đỉnh,thì lá»i nói cá»§a Nam ngà y xưa lại vang vá»ng bên tai tôi "Bình là Cá» Dại" vâng, mi chÃnh thá»±c loà i cá» dại, trong giây phút nà y mi cần thÃch ứng vá»›i hoà n cảnh môi trưá»ng, không gì có thể là m khó khăn mi cả, hãy vui vẽ, hãy sá»›m thÃch nghi, mạnh mẽ luôn là bạn bè cá»§a ý chÃ.
Suốt ná»a buổi tôi hoà n toà n im lặng, chẳng buồn hé môi, mặc ai giỡn, mặc ai cưá»i nói, tôi chỉ táºp trung và o công việc. Thỉnh thoảng chị Trang có đánh tiếng và i câu vu vÆ¡ tôi chỉ máy móc trả lá»i, ngoà i ra thì kÃn miệng. Tôi bây giá» có lẽ tháºt khó mà gần gÅ©i!
Tôi lạc lõng giữa đám ngưá»i xa lạ, đám ngưá»i xa lạ lại dòm ngó quan sát tôi. Phần đông công nhân Æ¡ đây Ä‘á»u là ngưá»i ở quê, ở tỉnh. Bắc, Trung, Nam đủ má»i thà nh phần, nên cách ứng xá», chuyện trò cÅ©ng xô bồ bát nháo. Tôi bắt gặp trong đơn vị mình, má»™t bà quản đốc khó tánh, má»™t chị thÃch ta đây, má»™t đôi vợ chồng nhà nhố, má»™t ông chú thiếu đứng đắn. Bá»±c nhất là tôi bị anh chà ng Äoà n Dá»± mãi trêu chá»c. Anh ta ngưá»i Buôn Mê Thuá»™c, có vợ chưa con, ba mươi hai tuổi tánh tÃnh còn ấu trÄ©. Äặc biệt anh có nụ cưá»i tà n hoạc, kéo rá»™ng cả quai hà m, má»—i khi anh cưá»i dưá»ng như chẳng thấy đâu là tổ quốc, mắt hÃp đầy dấu chân chim, tánh thÃch phô trương, hay pha trò, và luôn gây sá»± chú ý. Anh ta bám riết theo tôi nói toà n chuyện trên trá»i dưới đất, là m tôi cứ đếm sai số lượng, thấy tôi có má»™t thùng hà ng thôi mà đếm tá»›i đếm lui, anh ta chợt cưá»i thÃch thú, trông dá»… ghét, vợ ảnh lưá»m tôi bất mãn lẫn khó chịu.
Tôi phải giả vá» như nai và ng ngÆ¡ ngác, cúi thấp đầu chịu lép vế. Bảo chắc thấy hết má»i biểu cảm thoáng trên nét mặt tôi, nên lân la tá»›i gần chuyện vãn dăm câu:
-Cỡi mỡ chút Ä‘i Bình, nghiêm quá há» tưởng bạn kiêu kỳ bây giá»!
-Bình cũng muốn lắm, khổ nỗi tay chân tình cảm cứ cứng đơ, cứng ngắc
Bảo cưá»i, tôi lại tiếp:
-Yên tâm đi, rồi Bình sẽ quen cả thôi, Bình chưa phải là khúc gỗ hoà n toà n Bảo à !
Bất giác trong kho vẳng ra nhiá»u tiếng xà xô xà xà o, tháºt lá»›n tháºt to, thì ra bà quản đốc Nương, và má»™t ông bác luống tuổi ngưá»i hoa Ä‘ang gây chiến. Bảo lắc đầu, thoáng thở dà i:
-Lại nữa rồi!
-Lại gì? Tôi máy móc há»i
-Cãi nhau. Cãi nhau, chÆ¡i gác nhau chÃnh tháºt yếu tố không thể thiếu ở chốn nà y. Toà n dân chợ búa cả, ai mạnh thì cầm quyá»n, ai có tiá»n thì lên mặt, cấp trên, cấp dưới gây gá»— hà rầm
Tôi ngây thÆ¡ há»i
-Mất tráºt táºt, vô phép tắc, không ai can thiệp sao?
-Äừng mong có sá»± bênh vá»±c, bạn không tá»± bảo vệ bạn, thì chẳng ai bảo vệ được bạn cả
Tôi ngỡ ngà ng, lá»i Bảo Ä‘anh thép, có pha chút u uẩn. Có thể tôi Ä‘ang Ä‘i tìm sá»± phiá»n toái cá nhân, mà cÅ©ng có thể chÃnh sá»± phiá»n toái nhá» Bảo dẫn dụ tôi, hoặc không chừng khi tôi gặp phiá»n toái thì tôi sẽ lại thêm trưởng thà nh, cá» dại lại sẽ vươn cao,cá» dại sống quáºt cưá»ng trong mưa gió vẫn hiên ngang má»™t mà u xanh. Tôi tá»± tin mỉm cưá»i, trong khi Bảo tá»± lúc nà o bay biến đâu mất, lúc ẩn lúc hiện cÆ¡ hồ tá»±a tia chá»›p.
Chuông reng hồi dà i, báo hiệu giá» giải lao, công nhân đổ ra tứ phÃa, táºp trung vá» hướng cổng bảo vệ, cả Bảo cùng năm, sáu anh chị mau chóng chạy ra nháºn phần cÆ¡m trưa. Anh Thái, chú Mưá»i lo bê rá»— cÆ¡m há»™p, chị BÃch, anh Dá»± lo múc canh, tôi phụ vá»›i Bảo soạn dÄ©a lấy thêm rau và nước chấm. Tấm bìa cạc ton được trãi khắp xưởng, từng đơn vị chuyá»n may, tổ chuẩn bị tụ há»p kiểu bà n tròn. Mở đầu cho buổi ăn trưa khắc khổ.
Tôi hÆ¡i xót xa, tôi cố gắng hòa nháºp và o chổ đông ngưá»i, tôi vô tình chá»n nhằm há»™p cÆ¡m có cá. Từ lúc lá»t lòng mẹ tá»›i giá» tôi sợ nhất thức ăn được chế biến từ cá. Bưng há»™p cÆ¡m trên tay ngán ngẩm, mắt mở mắt nhắm, gắng nuốt cho trôi, cÆ¡m nấu khô, rau cải thì le hoe, canh chả có miếng thịt miếng thà . Buổi cÆ¡m lạt lẽo bình dân thế, mà sao ai ăn cÅ©ng rất ngon miệng, có lẽ hỠđã quen, còn tôi chưa tá»›i lúc theo kịp nếp sống thÃch nghi, ngà y đầu mà lạc lõng vẫn là điá»u không tránh khá»i
Ca chiá»u đến vá»›i tôi sau nữa giá» nằm khắc khoải trong xưởng, tôi chẳng thể chợp mắt khi nghÄ© vá» cuá»™c Ä‘á»i, cuá»™c Ä‘á»i bồng bá»nh như áng mây, nhẹ nhà ng trôi giữa mênh mông, không biết đâu là chổ dừng, trước mắt chỉ có phương vô định, dà i sâu hun hút.
Cả ngà y chỉ loay hoay kiểm hà ng, đầu óc tôi các con số cứ nhảy Ä‘iệu so lo liên tục. Bốn giá» tan sở tôi đã rã rá»i, mệt má»i và bÆ¡ phá». Tôi đạp xe ỉu xìu, Bảo chạy kè bên cạnh hết lá»i động viên:
-Từ từ rồi cÅ©ng Ä‘i và o quy cá»u, trình tá»±. Lúc má»›i vô là m, Bảo nà o có khác chi Bình, nhưng suy cho cùng Ä‘á»u do mình cả. Há»c hà nh dốt đặc, có là m cu ly cÅ©ng Ä‘Ãch đáng, tương lai kể như mù mịt - Bảo nói vô tư- mình Ä‘ang táºp chấp nháºn thá»±c tế, cả Bình cÅ©ng nên váºy.
Tôi cưá»i chua chát:
-Bình Ä‘i là m cÅ©ng chỉ vì muốn quên má»i chuyện Ä‘au buồn, Bảo hiểu Bình không?
-Quên! Bảo chau mà y- đừng xem công việc như liá»u thuốc xã tress, hôm nay ta không tÃch cá»±c là m việc, ngà y mai ta phải tÃch cá»±c Ä‘i xin việc. Chuyện gì thuá»™c vá» quá khứ, cứ cho nằm nguyên trong quá khứ. Chúng ta cần sống cho hiện tại, miếng cÆ¡m manh áo má»›i thiết thá»±c, tình yêu chỉ ảo má»™ng, phù vân, được và mất, Ä‘au khổ và phÅ© phà ng, chúng ta có thể dại vì yêu, nhưng không thể sống mà không cần tiá»n
Tai tôi chợt ù Ä‘i, không phải tại tiếng gió, tại lá»i Bảo ẩn chứa nhiá»u cay nghiệt, Bảo thay đổi tư duy từ lúc nà o tôi không rõ, Ä‘iá»u tôi biết là Bảo hiện tại Ä‘ang hết sức hiến mình cho cuá»™c sống, trãi qua cùng cá»±c má»›i thấu hiểu nghèo nà n là tù túng, Bảo không còn hão huyá»n và đơn phương mÆ¡ ước, mà Bảo đơn giản Ä‘ang xuôi pháºn mình theo dòng Ä‘á»i bèo bá»t.
|

14-09-2008, 08:42 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 24:
Hôm sau, tôi tới công ty!
Vừa đặt chân và o phân xưởng 2 là mặt mà y tôi đã xây xẩm, chứng thiếu máu chưa phải là căn nguyên, nguyên nhân chÃnh tại lần đầu chứng kiến hai công tÆ¡ nÆ¡ hà ng hóa nháºp vá», chất đổ đống, cao ngất ngưỡng, tá»±a núi. Cả mấy trăm thùng lá»›n nhá» toà n bánh xe tay kéo nằm ngổn ngang, gân góc Ä‘ai viá»n lăn tứ tán, vải vóc EVa, lưới, da các loại nằm sắp lá»›p, chồng chéo, Ä‘an xen, trông chóng cả mặt. Tôi rùng mình phát giác má»™t cây vải chÃnh còn nặng hÆ¡n cả trá»ng lượng cÆ¡ thể tôi.
Sau năm phút mở cuá»™c há»p giữa chá»§ quản và công nhân, theo thông lệ má»—i buổi sáng, chá»§ quản phân phối nhiệm vụ, và công nhân cứ y thế bắt tay và o việc. Có những ánh mặt hằng há»c, phản kháng, nhưng cÅ©ng có những ánh mắt phục tùng. Chắc do mặt tôi hÆ¡i bị xanh xao, chắc do chưa quen lao động nặng, cÅ©ng phải thôi, sức tôi là sức con gái, ở nhà toà n cầm bút, cầm giấy, giá» Ä‘i là m việc bằng tay chân, nhìn tôi giống như cánh chim thiên di yếu Ä‘uối bay lạc giữa cánh rừng già . Bà quản đốc giá» như gã thợ săn, chắc thương thân tôi má»ng mảnh nên đặc biệt ưu ái giao tôi nhiêm vụ Ä‘o số ya từng cuá»™n dây kéo.
Anh chà ng Äoà n Dá»± được thể trêu chá»c:
-Tướng cô em y chang ngưá»i mẫu, khuân vác vá»›i bá»n nà y coi sao được
Tôi lưá»m Dá»±, không đáp trả, đằng hắn má»™t cái, nghiêm nghị má»™t chút, tôi quà y quả bá» Ä‘i và o trong kho, giá»ng gã cứ như kẹo cao su bám chặt theo từng cá» chỉ cá»§a tôi, giá»ng sang sảng, ngữ Ä‘iệu bỡn cợt
-Liá»…u yếu đà o tÆ¡, không chừng còn mắc bênh "Tiểu ThÆ¡" ná»a đây.
Äoà n Dá»± vừa dứt câu, có và i tiếng cưá»i phụ há»a. Cúi gầm mặt xuống bà n, tay cầm bá»c dây kéo, Tôi nhẹ nhà ng đặt và o khung quay, chú Mưá»i chợt cất giá»ng khiếm nhã khi nhòm thấy tay tôi kéo từng ya má»™t ra Ä‘o:
-Xem em ngồi quay khung, tao cứ ngỡ nà ng "Huỳnh Nga" trong tuồng "Bên Cầu Dệt Lụa"
Dá»± ha hả cưá»i, nụ cưá»i kéo lên táºn và nh tai, tháºt đắc ý. Tôi vẫn im thinh thÃt, dù lòng có tà ti ấn tượng xấu vá» chà ng, câu chuyện cứ bị khuấy lên, tôi là đỠtà i cho nhiá»u câu nói vui cá»a miệng, tôi là chá»§ thể mở ra cuá»™c săm soi thiếu tế nhị, tôi là cánh hoa vô tình ẩn giữa rừng gươm.
-Thôi đủ rồi- Bảo bá»±c tức thay tôi- Bình má»›i chân ướt chân ráo và o là m, mấy anh đừng có lá»™n xá»™n nà y ná», để ngưá»i ta buồn thì tá»™i lắm
Thái đứng gần đó, vỠnhư mình hiểu chuyện, nên cũng ra mặt đồng tình:
-Phải đó mấy cha ná»™i, im cho tôi nhá», lá»›n cả rồi nên ý tứ, thả lá»i ong bướm, gẫy cánh có ngà y đó
-Chú mà y nói thế, không chừng hai đứa phải lòng cô em rồi nhé! đừng hòng là m quân tỠrởm, tao ghét!
Dá»± quát to, cô vợ chà ng thấy chồng nóng nảy, vá»™i chạy tá»›i can gián trong khi Thái Ä‘ang bưng thùng khóa cà ng cua chuẩn bị toan tÃnh ném
-Má»›i sáng ra mấy ông chưa chi định ăn tươi nuốt sống lẫn nhau à , công vá» hôm nay nhiá»u hÆ¡n má»i khi, dá»n tá»›i qua ngà y mai, chắc gì đã xong, giá» lại cãi nhau vì má»™t ngưá»i dưng, mất Ä‘oà n kết anh em bá»™ vui lắm hở?
Chị Châu nghe BÃch nói, chợt cảm thấy bất mãn:
-Hà ng vá» tấp náºp mấy ngà y liá»n, là m không kịp thở, váºy mà bả còn sai con Trang qua chuyá»n chi viện cắt chỉ, lúc nà o bã cÅ©ng mang thiệt thòi vá» cho kho
-Có quản đốc như thế, thà chúng ta tự quản còn hay hơn
Chị Ngá»c tiếp lá»i, đầu không ngẩng lên, chỉ chuyên chú dán băng keo những thùng Ä‘inh bị tét, mốp meo do mấy tụi xuống công tối qua ném lung tung. Äá» tà i cÅ©ng nhá» thế được hoán đổi, bà quản đốc Quách Thu Tần giÆ¡ là cứ Ä‘iểm bị công kÃch, mối bất hòa giữa chá»§ quản và công nhân vá» khoảng thá»i gian sau nà y còn nghiêm trá»ng hÆ¡n, có lẽ do tánh tình cổ hÅ©, độc tà i, độc Ä‘oán, và tiết kiệm từng li, từng tÃ, kể cả má»™t manh vải rách...khiến sá»± tôn kÃnh ngưá»i lá»›n tuổi, già cả chợt nhiên thà nh ngang hà ng, khoảng thá»i gian sau là khoảng thá»i gian cá»± cãi, đấu tranh, tháºt mệt má»i.
Tôi Ä‘o hÆ¡n chục cuồn dây kéo choáng voáng đầu óc, mắt hết ngó đông lại ngó tây, đôi mắt biết kiểm soát đôi tay, đôi tay lại chẳng dám ngÆ¡i nghÄ©, đơn giản tôi sợ phải thấy những cặp mắt biết đánh giá, tốt nhất là thể hiện rõ rà ng sá»± chăm chỉ, dốc hết lòng cho công việc, dù là việc vụn vặt, nhá» nhất. Giá» cÆ¡m trưa, tôi chạy ù Ä‘i dà nh xuất cÆ¡m cho má»i ngưá»i, biểu hiện tốt hÆ¡n ngà y đầu, ngà y đầu chỉ toà n thụ động, giá» khách quan tôi mong khoảng cách xa sẽ hóa gần.
Buổi trưa yên ắng, nằm song song vá»›i Bảo, Bảo ngá»§ mất tiêu, còn tôi khó lòng mà chợp mắt, tôi nhá»› tá»›i thÆ¡, nhá»› tá»›i chiếc computer, nhưng tuyệt đối tôi chẳng dám nhá»› vá» ngưá»i đó. Tôi sợ phải là m những câu thÆ¡ già trước tuổi, mà hiện tại cảm xúc tôi giá» trốn biệt táºn đẩu táºn đâu, công việc gây áp lá»±c, hoà n cảnh chưa thÃch ứng, lòng tôi rối như tÆ¡ vò. Nằm váºy cho tá»›i khi chuông reng, ca chiá»u đến, giấc ngá»§ dưá»ng như chưa đủ, không chỉ mình Bảo uể oải vá»±c ngưá»i dáºy, mà hầu như mấy anh chị khác cÅ©ng thế. Tôi ra hồ nước vặn cái bông tênh rá»a mặt cho tỉnh táo, tôi tiếp tục Ä‘o dây kéo, Ä‘o thêm hai cuá»™n nữa tôi thấy ngồi mãi trong kho cÅ©ng hÆ¡i kỳ, nên chạy ra phụ giúp má»i ngưá»i má»™t tay, nà o là phải sắp xếp gân lên ba rết, phân loại gân đặc, gân u, gân 3.5, rồi phụ vá»›i chị Châu, chị Ngá»c áp tải hà ng, anh Thái, chú Mưá»i, Dá»± lo nhiệm vụ nâng xe, Bảo giúp bác Bồng kiểm tra tấm nhá»±a P.E trong khi bác Bồng cứ láºt tá»›i láºt lui mấy tá» giấy má»™t cách vô bổ
Tôi gắng bó vá»›i công việc phụ kho nà y má»›i đây thoăn thoắt thá»i gian đã ná»a tháng, cuá»™c sống vẫn thở nhịp Ä‘iá»u đặn, cuá»™c sống vẫn trôi Ä‘i hững há», tôi có phần nà o hiểu sÆ¡, nắm chút đỉnh tình hình ná»™i bá»™ trong kho váºt tư. Trong đầu tôi đã lắp sẵn bá»™ nháºn dạng, định hình từng ngưá»i má»™t, từ tánh tình tá»›i nhân cách.
Äầu tiên là bà quản đốc Quách Thu Tần, bà vốn ngưá»i Hoa, thông thạo tiếng Việt, trong công ty nhiệm vụ cá»§a bà là trông coi sổ sách, hà ng nháºp, hà ng xuất, hà ng tồn, móc mói liên lạc vá»›i bên Äà i Loan, Trung Quốc và Thượng Hải. Bà thÃch dùng uy quyá»n ra lệnh, và đì sát ván những ai bất tuân
Kế đến là bác Huỳnh Châu Bồng, tuổi ngoà i tứ tuần, gốc gác cÅ©ng ngưá»i Hoa, lạ lùng là chẳng há» nói nổi má»™t câu tiếng Hoa. Bác Châu Bồng, ngưá»i máºp máºp, chiá»u cao khiêm tốn, trong kho bác giữ nhá»±a P.E, tổ ong, khung kẽm...đồng thá»i bác cÅ©ng nổi tiếng là kẻ sợ vợ, biếng nhát, lưá»i lao động, chỉ thÃch chỉ tay năm ngón, quen thú nhà n nhã thà nh thá» trong kho hỠưu ái dà nh cho bác cuá»™c tẩy chay ngầm
Chú Mưá»i thì có nét tây phương, cặp mắt chú mà u nâu, đầu thưa thá»›t tóc, chú Ä‘iá»u hà nh kho vải, và Bảo là m trợ lý phụ giúp cho chú, tánh tình chú thì lôi thôi lết thết, thÃch tán hươu, tán vượn, bay bướm thiếu đà ng hoà ng
Chị Châu giữ Ä‘ai viá»n, khóa nhá»±a các loại, chị Ngá»c thá»i giữ Ä‘inh óc vÃt, long Ä‘á»n, mạc treo, hai chị trong kho được gá»i là đo đũa lệch, bởi chị châu cao ráo, thân hình mảnh dẻ bao nhiêu thì trái lại chị Ngá»c thấp bé, nhá» con, tròn Ä‘á»u bấy nhiêu
Còn đôi vợ chồng Ngá»c BÃch, Äoà n Dá»± chia nhau kẻ giữ gân, ngưá»i giữ tay kéo bánh xe, cô vợ thÃch nịnh đầm, ông chồng hay sốc hông, thÃch khai chiến đặc biệt giá»i tà i ba hoa bẽm mép
Anh Thái, Tôi, chị Trang ai sai gì là m nấy, phụ kho thì chỉ mệt thân xác, chá»› giữ hà ng mệt thân xác lẫn trà óc. Ná»a tháng trá»i tôi phấn đầu há»c há»i tìm tòi và tiếp thu. Từ việc cân, Ä‘o, Ä‘ong, đếm, há»c thuá»™c tên từng loại hà ng ra, tôi còn chứng kiến nhiá»u sá»± việc dở khóc dở cưá»i, thà dụ như anh chà ng Äoà n Dá»± phát lá»™n mấy thùng hà ng cho bên tán nút, tán nút mắt nhắm mắt mở tán nhằm hà ng lên lá»™n túi, hai bên không ai chịu nháºn lá»—i vá» mình, thế là ấu đả, cãi nhau, cuối cùng là lên tá»›i văn phòng, văn phòng giải quyết ko xong, lại đến tai giám đốc, giám đốc bá»±c bá»™i đỠnghị chị Mai phòng nhân sá»± đánh giấy phạt cấp 1 hai bên cảnh cáo, sá»± việc nhá» thế mà ngã ngÅ©.
Ná»a tháng công việc đâu chỉ là m trong kho, mà công việc nằm rãi rác khắp xưởng. Chúng tôi phải chạy đôn chạy đáo chi viện khắp chuyá»n, khắp đơn vị : Tổ Chuẩn Bị, Tán Nút, KCS, Pha Cắt...nÆ¡i đâu thiếu nhân lá»±c thì ông La xưởng trưởng đốc thúc chúng tôi và o, tôi há»c Ä‘uợc cách kiểm vali, túi xách, cà ng há»c cà ng hiểu, cà ng hiểu cà ng nhá»›, đến độ chị BÃch tổ trưởng hết lá»i khen ngợi sá»± nhạy bén trong tôi, nên ra sức chỉ dạy táºn tâm má»i khÃa cạnh góc độ cá»§a mặt hà ng, tôi biết cách tán long Ä‘á»n và o nút chân túi, biết đặt khuôn dao đúng theo sá»› vải, biết sỠđầu dây kéo cho và o sợi, biết...biết đủ thứ, đôi tay ban đầu cháºm chạp, sau quen dần, là m nhanh mà ká»·, và há»… nÆ¡i đâu cần ngưá»i là láºp tức nhắc tá»›i tên tôi, Bảo lúc nà o cÅ©ng bên cạnh giúp đỡ hướng dẫn, nên tôi cÅ©ng quen và xã giao vá»›i nhiá»u ngưá»i, có Ä‘iá»u vẫn bị bá»n con trai trêu chá»c, tán tÄ©nh, bá»n con trai trong mắt tôi ở đây thú tháºt chằng có mẫu ngưá»i để tôi lá»±a chá»n, tôi sợ nhất là sá»± tục tằn, đùa quá trá»›n, hay khiêu khÃch, thế mà ngà y nà o tôi cÅ©ng phải ứng phó vá»›i những nhân cách tạp nhạp ấy.
Sáng chi viện, tối tăng ca, hầu như công nhân ai cÅ©ng thÃch là m thêm giá», đồng lương hà nh chánh Ãt á»i không đủ sinh nhai, vá»›i há» những ngưá»i xa quê lên mảnh đất Sà i Gòn, tiá»n bao giá» cÅ©ng lá»›n hÆ¡n nhu cầu, lá»›p trả tiá»n thuê phòng trá», lá»›p lo ăn, lá»›p sắm sá»a quần áo...thá»i buổi ngà y cà ng đắt Ä‘á», váºt gÃa ngà y cà ng leo thang, cuá»™c sống dù giản đơn, khiêm tốn, tiá»n vẫn phải kiếm tháºt nhiá»u, kiếm bằng chÃnh sức lao động, đồng tiá»n tiêu xà i má»›i thêm ý nghÄ©a. Có lẽ đồng chung giai cấp sẽ dá»… dà ng thông cảm
Quen dần rồi vá»›i môi trưá»ng nÆ¡i đây, công việc đã chiếm hết thá»i gian riêng tư, tôi không còn rãnh rá»—i mà lang thang internet, không còn rãnh rá»—i cầm cây bút, quyển sổ thÆ¡ thẩn. Tin tức Hà n My lẫn nhóm bạn cÅ© bặt vô âm tÃn. Hà n My giá» chắc Ä‘ang Ä‘i theo bước ngoặc riêng mình, giống như tôi thôi, khác nhau chăng bên nà ng có má»™t ngưá»i cao ngạo đồng hà nh, bên tôi chỉ là sá»± cô độc bá»§a vây, sá»± so sánh là m ***g ngá»±c tôi nhói Ä‘au.
Lãnh lương tháng đầu tiên, tôi vui lắm, dắt xe đạp lÆ¡n tÆ¡n ra cổng, vừa ra khá»i công ty tôi đã gặp ngay chị Trang, chị Dung (là m bên tổ chuẩn bị) đứng chá» sẵn, thấy tôi cả hai ngoắc tay mừng rỡ:
-Bình, em hôm nay rãnh chứ?
Chị Trang nói, tôi gáºt nhẹ đầu, chị Dung tiếp:
-Äi chÆ¡i vá»›i bá»n chị nhé!
-Äi đâu? Tôi ngá» nghệch há»i
-Tiệc khiêu vũ!
Chị Trang thủ thỉ và o tai tôi, tôi tiu ngĩu lắc đầu:
-Em không tham dá»± đâu, em sợ tá»›i mấy chổ quán bar, vÅ© trưá»ng lắm
-Ai nói và o vÅ© trưá»ng, khiêu vÅ© có khắp má»i nÆ¡i, đâu nhất thiết phải ở quán bar- chị Trang vá»— vai tôi, lá»i lẽ hÆ¡i táo bạo chút đỉnh- có thể ở tư gia, cùng lắm trong khách sạn
Tôi phát hoảng khi nghe tá»›i hai từ "Khách sạn", chị Dung vá»™i trấn tÃnh tinh thần tôi lại sau nụ cưá»i đẹp hÆ¡n thiên sứ:
-Ở nhà bạn tụi chị có cả má»™t tầng hầm, trước là chá»— giữ xe, giá» dẹp trang hoà ng là m nÆ¡i há»™i há»p bạn bè, giao lưu giải trÃ, là nh mạnh, khang trang và đà ng hoà ng, bảo đảm em sẽ thÃch
Chị Trang so vai:
-Má»™t năm Há»™i Äá»™c Thân online má»›i có dịp tổ chức, không Ä‘i tiếc ráng chịu
-"Há»™i Äá»™c Thân online" - tôi láºp lại, chút thắc mắc phảng phất quanh nét mặt- hóa ra mấy chị cÅ©ng lên mạng chát vá»›i nhau à ?
-Ưh, em tưởng bá»n chị cù lần lắm sao?
Tôi cưá»i đánh trống lãng:
-Sao mấy chị rũ em thế, em đâu biết khiêu vũ
-Cưng lo chi xa thế, không biết cà ng hay- biết đâu nhỠthế mà cô bé lỠlem gặp ngay bạch mã hoà ng tỠăn ý
Chị Trang vô tư chạm và o ná»—i Ä‘au từ nÆ¡i sâu thẳm cá»§a cõi lòng tôi đã chết. Bạch mã hoà ng tá» giấc mÆ¡ thá»i thÆ¡ dại đã chấm hết. Phạm Ninh Tuấn con ngưá»i ấy là nổi ám ảnh bà ng hoà ng, âm thầm mà dai dẵng, cái bóng ấy, ká»· niệm ấy dù chỉ là những ngà y tháng yêu nhau trong ảo giác, vá»›i tôi sao vẫn khó xóa nhòa. Tôi tư lá»±, vô thức nhìn xa xăm, ánh mắt không có mùa xuân, buồn man mác, ánh mắt lạc lõng, trÆ¡ trá»i khi niá»m vui từ bá».
-Bình, em sao thế? chị Dung lo lắng- sao đang tươi giỠhéo rồi
-Bá»n chị tháºt sá»± quý mến em nên má»›i để em chung vui cùng bá»n chị, nếu em không thÃch thì...
Tôi cắt ngang lá»i chị Trang sau má»™t hồi suy nghÄ© đắn Ä‘o:
-Không, giỠem lại muốn tham gia
-Chắc không? biết còn lo xe
Tôi gáºt mạnh đầu, cuá»™c sống vẫn còn đáng kiêu hãnh để sống, môi tôi chá»›m nở má»™t nụ hà m tiếu, tôi muốn được trở lại bình thưá»ng, hoạt bát mà vui vẽ, sau đêm nay Bảo Bình mi phải là má»™t con ngưá»i đổi má»›i.
|

14-09-2008, 08:43 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 25:
Tiệc khiêu vÅ© được tổ chức ở nhà há» Dương. Ngôi nhà ba tầng nằm ở quáºn Phú Nhuáºn, vẻ ngoà i ngôi nhà khang trang, dà i như hình há»™p chữ nháºt, má»—i má»™t tầng Ä‘á»u có bồn hoa nhá», trong bồn trồng hoa nhiá»u loại, nhiá»u sắc, sặc sở và rạng rỡ. Ngôi nhà từ cá»a cái, cá»a sổ tá»›i lang cang...Ä‘á»u là m bằng inox
Anh Trương (ngưá»i yêu cá»§a chị Trang) chở cả chị lẫn tôi, dá»c đưá»ng cứ há»… chổ nà o thấy bóng dáng bồ câu (công an) là má»—i lần cá»±c khổ thân tôi phải cuốc bá»™ má»™t khoảng đưá»ng ngắn, chị Dung thì được em trai đưa đến. Chúng tôi tá»›i sá»›m hÆ¡n dá»± định nữa giá», bởi chị Trang bảo cần phải dà nh thá»i gian dáºm lại tà phấn, thoa thêm tà son. Má»i lần tôi đơn giản lắm, váºy mà sau khi qua tay chị Trang tôi trở nên loè loẹt, hÆ¡i già dặn mất hết phong cách.
Tôi váºn chiếc Robe mà u hồng phấn, mái tóc giả uốn quăn thả dai từng lá»n, lông mi được đánh cong như búp bê...xịt tà nước hoa và đeo thêm vòng cổ là m bằng ngá»c trai giả, tôi chẳng khác nà o cô gái xà xá»n, Ä‘á»ng đảnh ưa Ä‘iệu đà ng. Mặc cho tôi phản đối, khó chịu, chị Trang vẫn ương bướng quyết biến đổi tôi thà nh mẫu ngưá»i lá»™ng lẫy trong dạ tiệc. Tôi nhăn mặt, cưá»i nụ cưá»i Ä‘au khổ:
-Con nhỠtrong gương sao mà diêm dúa thế
-Chị không thấy, chỉ thấy trong gương một nà ng công chúa rất xinh
Chị Trang mặt tươi rói ngắm nghÃa tôi như ngắm phải tác phẩm nghệ thuáºt do bà n tay mình tạo ra. Khắp con ngưá»i tôi từ tóc tai, quần áo, phục sức hầu như Ä‘á»u vay mượn. Hết nhìn mình lại quay sang nhìn chị, tôi thắc mắc vô cùng, má»™t công nhân quèn thì là m sao có thể sắm mấy thứ xa xỉ đắt đỠnà y được chá»›. Äoán được suy nghÄ© tôi, chị Trang thểu não lắc đầu:
-Tất cả những cái chị có, từ váºt dụng tá»›i tiá»n bạc Ä‘á»u là cá»§a anh Trương cho chị đấy!
-Váºy lương tháng chị dùng và o việc gì?
-Gởi hết cho ba mẹ ở quê
-Woa - tôi buộc miệng- chị chắc hẳn hạnh phúc nhỉ!
-"Hạnh phúc" mắt chị Trang chợt tối sầm- không đâu em, chị chưa bao giỠcảm thấy hạnh phúc!
Nói rồi chị quay mặt và o gương, kẻ lông mi, chân mà y, chị tảng lá» má»i câu há»i cá»§a tôi. Anh Trương tá»›i, chúng tôi khởi hà nh và hiện giá» cả ba Ä‘ang yên vị trước đôi cánh cổng to mà u xanh lục, đứng tần ngần Ãt phút thì chị Dung chá» tá»›i, chị hồ hởi bảo thằng em canh giá» tá»›i đón chị, tôi thoáng cưá»i vu vÆ¡.
Äón chúng tôi là má»™t ngưá»i phụ nữ xinh đẹp, chị ta trong bá»™ đầm nhung Ä‘en hở rá»™ng cả cổ, lá»™ đôi vai, là n da trắng ná»n tháºt nổi báºt trên mà u áo. Sau và i câu xã giao chị dẫn cả bá»n và o bên trong. Bên trong rá»™ng rãi, sạch thoáng, có cây kiểng, có hồ cá...tai tôi nghe được loáng thoáng và i tiếng cưá»i, tiếng nói, cả tiếng nhạc sáºp sình ở dưới chân. á»’ trước mắt tôi hiện ra má»™t cầu thang bằng xi măng dẫn xuống tầng hầm, hai bên tưá»ng treo đèn chá»›p tắt, chân tôi chắc không quen mang phải già y cao gót, nên vụng vá» bước trong căng thẳng, tôi sợ chỉ cần má»™t va chạm xÃu xiu cÅ©ng sẽ là m tôi khốn đốn
Khi đặt chân tá»›i nấc thang cuối cùng, không khÃ, cảnh sắc, cách bà y trà khiến tôi hÆ¡i choáng, cá»™ng thêm bao ánh nhìn hiếu kỳ như mÅ©i giáo nhá»n ch** và o tôi là m tôi bị khá»›p
-Các chà ng đã bị em hớp hồn rồi
Chị Trang rÅ© rÄ© bên tai tôi là m tôi đỠcả mặt, chị Dung thân máºt hÆ¡n nháºp và o đám đông má»™t cách đáng nể, cặp kÃnh cáºn chị đã tháo bá» thay và o là kÃnh sát tròng, nụ cưá»i chẳng chút giả tạo, nhưng ánh mắt thì luôn cảnh giác, trong tổ chuẩn bị chị được xem là ngưá»i ká»· tÃnh nhất. Mãi chú ý chị Dung mà chị Trang, anh Trương biến đằng nà o tôi cÅ©ng chả hay, tôi nhìn quanh quất tìm kiếm, chỉ bắt gặp toà n ngưá»i xa lạ, chừng khoảng hÆ¡n hai chục ngưá»i là cao, con trai nhiá»u hÆ¡n con gái, mấy cô thì đủ má»i sắc áo, đủ mùi nước hoa, mấy anh má»—i ngưá»i má»™t kiểu, có kẻ thắt cravate trịnh trá»ng, có chà ng chỉ quần jear, áo chemise, hoặc áo pull quần tây, cÆ¡ hồ Ä‘á»u lá»›n tuổi, lá»›n hÆ¡n tôi là cái chắc, có Ä‘iá»u ai nấy cÅ©ng trẻ trung
Tôi đảo mắt tìm kiếm khắp lượt, khung cảnh xung quanh tháºt lạ lẫm. Äêm nay chốn nà y dà nh riêng cho tuổi trẻ, đêm nay không phải là đêm cá»§a ná»—i buồn. Tôi bâng khuâng đứng giữa sá»± khuấy động cá»§a âm nhạc, mãi hồi lâu chị Trang đột nhiên xuất hiện cùng chị Dung, không đợi tôi phản ứng, hai chỉ đã kéo giá»±t tay tôi lại đằng chiếc bà n dà i, máy móc ngồi xuống ghế salon, tôi thấy trên bà n có và i anh chà ng bảnh choẹ ngồi rãi rác giáp vòng, chị Trang giá»›i thiệu từng ngưá»i vá»›i tôi, bá»n há» nhìn tôi không quá trìu mến, cái nhìn bá»n hỠđầy tâm trạng khó hiểu, ngay cả lúc bá»n há» nói gì tôi nghe cÅ©ng chẳng rá», có lẽ do nhạc quá ồn. Tôi đà nh gáºt đầu lấy lệ, đà nh cưá»i lấy lệ, đà nh "vâng, dạ" cho có lệ
Rồi bá»n há» rÅ© tôi ra sà n nhảy, tôi lắc đầu từ chối, tôi thu mình ngồi má»™t góc xem bá»n há» nhảy, những vÅ© Ä‘iệu cuồng nhiệt, những bước nhảy loạn xà ngầu, tiếng gà o tiếng thét tạo thêm sá»± kÃch thÃch cho bản thân.
-Xin lá»—i, tôi có thể ngồi đây được chăng? - Giá»ng má»™t ngưá»i đà n ông kêu to
-Anh cứ tự nhiên- tôi ơ thỠđáp
Anh ta chá»n chá»— ngồi đối diện tôi, tôi thì mãi phóng tầm mắt ra xa, tầm mắt lại chỉ thu vá» những hình ảnh máºp má» hư ảo, nháºp nhoạng không rõ nét. Tôi bị cáºn khá nặng. Äáng lý tôi vẫn mang gá»ng kÃnh như má»i ngà y, chỉ tại chị Trang bảo nó không hợp cho bá»™ cánh lẫn cách trang Ä‘iểm, Ä‘eo kÃnh giống y bà cụ non.Tôi đà nh phải bỠở nhà . Báo hại giá» không nhìn rõ phương hướng, không nhìn rõ ai là ai, trước mắt chỉ có sá»± quay cuồng thác loạn
Äèn đốm "phụt" má»™t cái tắt hết, nhạc chợt ngừng, trên sân khấu chỉ duy nhất chiếc đèn pha còn soi tá»a, lục tục má»i ngưá»i kéo vá» chổ ngồi, chiếc bà n dà i tuyệt nhiên hết chổ trống. Cocktail, rượu vang Ä‘á», bia Heineken... được chị có nick "Vẽ đẹp bà ẩn" mang ra (ở đây má»i ngưá»i xưng hô bằng nick name thay vì tên thiệt). Trên sân khấu MC "Bô lô ba la" tuyên bố lý do cuá»™c gặp gỡ, anh chà ng có chất giá»ng hà i hước, cách giá»›i thiệu ưa pha trò dá»… là m vỡ tiếng cưá»i, nụ cưá»i lại là chứng bệnh dá»… truyá»n nhiá»…m, thoáng cái cả khu tầng hầm đầy ắp mùa xuân
-... Cuối cùng "Bô lô bô la" tôi xin trịnh trá»ng má»i vị mạnh thưá»ng quân, nhà tà i trợ chÃnh cá»§a chương trình giao lưu, chị đã cho chúng ta mượn má»™t nÆ¡i chốn lý tưởng để bắt nhịp câu thân máºt, vá»›i mong muốn những ngưá»i độc thân sá»›m nên giai ngẫu, ngưá»i có tình sẽ gặp ngưá»i có tình, ngưá»i hữu duyên ắt sẽ năng tương ngá»™. Tôi xin má»i á háºu Dương Minh Nghi ngưá»i phụ nữ quyến rÅ© nhất đêm nay có đôi lá»i thân ái
Tiếng vá»— tay nổ lốp bốp, giòn giã. Ngưá»i đà n bà tóc búi cáo, trong bá»™ đầm nhung Ä‘en, bước từng bước kiêu sa, quý phái lên sân khấu, giá»ng chị hÆ¡i xúc động
-Dương Nghi mến chà o hết thảy anh chị em "há»™i độc thân online" sá»± hiện diện cá»§a các bạn đêm nay là niá»m vui to lá»›n nhất, sau ba trăm sáu mươi lăm ngà y xa cách. Ba năm trá»i, ba lần há»™i há»p, kẻ thà nh gia thất, ngưá»i bước phong trần giá» gặp lại nhau tay bắt mặt mừng, vẫn thân thiết má»™t nhà quả là vạn phúc. Äêm nay không say không vá», đêm nay tình yêu sẽ là ngá»n lá»a báºp bùng sưởi ấm những tâm hồn đơn Ä‘iệu, đêm nay các bạn nên phong cho mình cái quyá»n được vui và chỉ vui, sá»± Ä‘á»i ta gác lại...đồng ý vá»›i Nghi không nà o?
Tiếng vá»— tay rần rần, á háºu Dương Minh Nghi rá»i sân khấu, chị đến nâng cốc cùng má»i ngưá»i, má»i ngưá»i lại nhiệt thà nh vá»›i bầu không khà tuổi trẻ, chỉ riêng tôi mÆ¡ mà ng, tÄ©nh lặng, hai tay giữ chặt chiếc cốc thá»§y tinh, những câu chuyện linh tinh, vụn vặt, chắp vá được má»i ngưá»i hồ hởi bà n tán, nhạc khiêu vÅ© vang lên nhẹ nhà ng. Tiết mục văn nghệ, song tấu, đơn tấu, hợp tấu diá»…n ra vá»›i nhiá»u khuôn mặt nghiệp dư trong ngà nh ca hát. Bà i hát "Donna" được trình bà y bởi anh chà ng "Masumi" tháºt trữ tình êm dịu, trà n trá» tình cảm khiến má»i ngưá»i háo hức dìu nhau ra sà n nhảy, chị Trang cặp vá»›i anh Trương, chỉ khổ cho chị Dung bị anh chà ng "Mì ăn liá»n" má»i má»c, anh chà ng vá»›i thân hình sồ sệ, báºm trợn trong phát khiếp. Má»i ngưá»i Ä‘i hết rồi, giá» chỉ mình tôi ngồi đây, má»™t con bé tá»™i nghiệp bị bá» rÆ¡i. Tôi thoáng cưá»i, nhưng nụ cưá»i chợt tắt nhanh bởi ngoà i tôi ra vẫn còn có kẻ tá»™i nghiệp bị bá» rÆ¡i hững há», không ai khác hÆ¡n ngoà i anh chà ng đối diện, anh ta ngồi trầm tư, môi khẽ hát theo tiếng nhạc, tiếng nhạc không ồn à o như lúc ban đầu, mà trong trẽo, diu mát như gió thoảng mặt hồ.
"Em theo mây bay quên cuá»™c Ä‘á»i
Äá»i đầy nghÄ©a thương Ä‘au
Mây đưa em bay Ä‘i tÃm trá»i
Và nơi đó em không nhớ tôi
Em Æ¡i em Æ¡i em ngưá»i yêu dấu
Sao em yêu vội sớm ra đi
Em Æ¡i em Æ¡i em ngưá»i yêu dấu
Äau lòng thay phút giây rã rá»i"
Tôi bất giác ngẩng đầu lên, hai tia nhìn chợt quét qua nhau, ngưá»i đà n ông trước mặt tháºt gần, tháºt thân quen, dưá»ng như chúng tôi đã từng gặp gỡ, như Ä‘á»c được suy nghÄ© trong đầu tôi, anh cưá»i tháºt tá»± nhiên, động tác tay chân mô tả cho lá»i nói cÅ©ng tháºt tá»± nhiên trong khi tôi mất hết tá»± nhiên và trở nên rụt rè
-Từ buổi xe tôi vô tình quẹt phải cô, lòng tôi cứ bứt rứt mãi, tôi cứ mong lại thêm lần gặp cô, tôi không hiểu sao mình lại có ý nghÄ© kỳ cục ấy, thôi thì đà nh tùy duyên, mà quả tháºt đúng là có duyên, tôi..tôi rất tin và o duyên pháºn, không biết chừng sẽ mở ra giai thoại má»›i, tôi...tôi có thể hân hạnh được là m bạn nhảy cá»§a cô đêm nay không?
Giá» thì tôi hoà n toà n nhá»› ra má»i chuyện, anh chà ng mang kÃnh Ä‘en đây mà ! anh chà ng tốt bụng không nở mắng tôi khi tôi Ä‘i sai luáºt giao thông, anh chà ng đã đỡ tôi dáºy và lo lắng khi thấy ngưá»i tôi trầy xước rướm máu. Tôi há»›p má»™t ngụm pepsi, không biết nên nói lá»i nà o cho phải phép, anh chà ng đã tiếp bằng loạt câu há»i ngắn:
-Cô là thà nh viên má»›i cá»§a há»™i à ? Cô tham gia diá»…n đà n lâu chưa? Nick name cô trong ấy là gì? Tôi cáºp nháºt diá»…n đà n hằng ngà y thấy có nhiá»u ngưá»i má»›i, nhưng không biết nick nà o là cá»§a cô?Cô tên chi...???
Tôi thừ ngưá»i, đôi mà y chau lại rồi giãn ra:
-Anh há»i gì lắm thế Tony?
Tony - Tên trong nick name của chà ng, chà ng không đồng ý cách xưng hô thế nà y nên vội phản bát:
-Tôi Tên Thắng, tên đầy đủ Nguyá»…n Văn Thắng, tôi sẽ rất...rất vui nếu được nghe từ đôi môi cô gá»i đúng tên tôi
Tá»›i táºn giá» tôi má»›i rõ tên anh, tôi gáºt gù, chuyên chú nhìn khuôn mặt Ä‘ang ngẩng ra, tôi thấy đôi mắt chà ng có những tia nhìn hiá»n hòa, tôi Ä‘á»c được sá»± ngây ngô chỠđợi. Vâng, chà ng Ä‘ang chỠđợi câu trả lá»i ở tôi, có lẻ tôi là ngưá»i vô tâm nên không cảm nháºn được trong đầu chà ng thế ká»· từng giây từng phút trôi qua tháºt nặng ná».
-Cô có thể cho tôi biết vá» cô, tôi chỉ cần biết má»™t Ä‘iá»u thôi, tôi có thể hân hạnh được biết tên cô không?
Thái độ chà ng thà nh khẩn, thái độ tôi Æ¡ há», Æ¡ há» vì mình bị lạc lõng, Æ¡ há» vì không gian xa lạ, tuyệt đối vá»›i chà ng tôi cảm thấy vui vui, Æ¡ há» chỉ là hình thức ngụy trang, đúng hÆ¡n tôi Ä‘ang tá»± khắt khe vá»›i mình, đúng hÆ¡n là tôi dè dặt, thoáng chốc tôi lại nhá»› vá» Ninh Tuấn, phải chi Ninh Tuấn Ä‘ang ngồi trước mặt? phải chi Ninh Tuấn lần đầu quen biết? nhưng Ninh Tuấn tôi chỉ có được trong thế giá»›i ảo, tháºt buồn!
-Tôi tên Bảo Bình! - tôi cháºm rãi nói - Tôi chẳng thà nh viên trong há»™i, tôi đơn thuần chỉ là má»™t ngưá»i khách không má»i.
Mắt chà ng chợt loé sáng, miệng không ngừng lẫm bẩm:
-Bảo Bình, Bảo Bình, cuối cùng tôi đã biết tên cô. Bảo Bình, Bảo Bình tên hay tháºt. Tại sao tá»›i giá» phút nà y Bảo Bình cô má»›i tá»›i trong cuá»™c Ä‘á»i tôi?
Tôi nhìn Thắng lạ lùng:
-Một danh xưng trần tục cũng là m anh lưu tâm đến thế sao?
Văn Thắng thà nh tháºt thú nháºn:
-Tôi đã nghe biết bao nhiêu danh xưng trần tục, nhưng kỳ tháºt chưa có má»™t danh xưng nà o là m tôi mãi mai xúc động
Rồi Thắng báºt dáºy như lò xo, bước hai bước tá»›i bên tôi, Má»™t tay dang thằng, má»™t tay xếp lại đặt sau lưng, rất trịnh trá»ng, chà ng má»i:
-Bình, để đánh dấu cuá»™c há»™i ngá»™, tôi má»i cô khiêu vÅ©
Chà ng có vẽ phấn khởi, trong khi tôi ái ngại:
-Không, xin lỗi tôi chưa từng biết gì vỠkhiêu vũ
-Bình yên tâm, tôi sẽ dìu Bình Ä‘i theo tiếng nhạc. Bình, khiêu vÅ© giống như cách tá»± thả lõng cÆ¡ thể, thả lá»ng lòng mình, má»i áp lá»±c cuá»™c sống sẽ tan biến, trong tâm hồn chỉ còn khúc nhạc bình yên
-Anh nói cứ như má»™t vÅ© sư ấy- tôi cưá»i khô khan, chân vô thức bước theo chà ng.
Nhạc ná»n thay đổi, Ä‘iệu Tango nhưá»ng cho Ä‘iệu Valse. Valse nhịp Ä‘iệu tháºt nhẹ nhà ng, tình tứ. Tôi má»™t tay đặt trên vai chà ng, má»™t tay chà ng giữ chặt eo tôi, chà ng đứng tháºt sát ngưá»i tôi, hÆ¡i thở chà ng phả nóng khắp mặt tôi, chà ng đếm nhịp cho đôi chân nháºn thức, lúc nà o tiến và lúc nà o cần phải lùi, chà ng thì rất bà i bản, chỉ tá»™i chân tôi luống cuống không nắm bắt được cách thức cÆ¡ bản cá»§a từng bước nhảy, thà nh thá» từng bước nhảy cứ thi nhau nhảy trên mÅ©i già y chà ng, chà ng Ä‘au nhưng vẫn cưá»i tháºt tươi
-Bình, cô vẫn còn Ä‘i há»c chứ?
-Rất tiếc, tôi không còn diá»…m phúc được tá»›i trưá»ng nữa, tôi há»c rất dốt!
-Váºy không há»c cô hiện là m gì?
-Công Nhân!
-Công Nhân! chà ng không tin, há»i lại - Bình, cô nói tháºt hay nói đùa
-Äùa cÅ©ng có giá»›i hạn, tôi không phải vá»›i ai cÅ©ng Ä‘á»u nói đùa, vá»›i tôi đùa còn tùy và o trưá»ng hợp để đùa
-Bình nói chuyện hoa mỹ quá!
Tôi tảng lá» chà ng, còn chà ng chẳng bao giỠđể khoảng trống có dịp cho sá»± im lặng chen và o, nên vẫn cưá»i, vẫn nói, vẫn há»i:
-Bình, có thưá»ng xuyên Ä‘i chÆ¡i cùng bạn bè không, dã ngoại, picnic...? hoặc hẹn hò cùng má»™t ai đó? tôi nghÄ© cô hẳn có rất nhiá»u anh chà ng muốn là m Ä‘uôi
-Tôi bạn bè không nhiá»u, tôi vô duyên nên chẳng có cái Ä‘uôi nà o Ä‘eo bám, hẹn hò chưa từng hẹn hò, dã ngoại thỉnh thoảng có, nhưng hiếm hoi lắm má»›i được dịp
-Bình, thế cô đã từng yêu và đặt niá»m tin và o má»™t ai chưa?
-Äiá»u nà y...!
Tôi trừng mắt vá»›i chà ng, hÆ¡i có chút khó chịu. Con ngưá»i sống nhất định phải cần tình yêu hay sao? Bình Æ¡i sao mi vẫn cứ phải đối diện vá»›i đỠtà i nà y! Tình yêu trong mi đã chết rồi, tình yêu vốn không có diểm dừng, tình yêu đầy mâu thuẩn, ngá»™ nháºn, nhầm lẫn, lừa dối, phản bá»™i, rốt cuá»™c tình yêu chỉ là sá»± thương Ä‘au.
-Tôi van anh đừng nhắc vỠtình yêu với tui. Tình yêu tôi chưa hỠbiết tới, tôi không có phần phước được biết tới, và tôi không bao giỠcòn tha thiết chạm tới
Nhạc luân chuyển liên tục, lần nà y sôi động hÆ¡n. VÅ© Ä‘iệu Mambo náo nhiệt, Cha cha cha vui nhá»™n...má»i ngưá»i bắt đầu giá»±t hết cỡ, la hét hết sức, Thắng nói gì tôi không còn nghe rõ nữa, đầu nhức như búa bổ, tôi rá»i khá»i tay chà ng, loạng choạng tìm vá» chổ ngồi, Thắng vẫn bám theo sau. Vẫn ngồi xuống cạnh, tôi lÆ¡ đễnh nhìn đồng hồ Ä‘eo tay qua ánh sáng chá»›p tắt cá»§a há»a châu trên trần, cả trên sân khấu và ở ghế ngồi. 10 giá» hÆ¡n, thá»i gian trôi nhanh, thá»i gian chẳng há» biết đợi chá» ai, tôi cảm thấy hÆ¡i mệt, dÄ© nhiên tôi rất muốn ra vá». Chị Trang, Dung chắc giá» vẫn còn hăng say vá»›i cuá»™c vui, chắc hỠđã quên mất tôi. Tôi đứng dáºy, Thắng cÅ©ng đứng dáºy theo, tôi lưá»m chà ng
-Anh đâu phải là chiếc bóng, đừng nên bắt chước tôi thái quá
Văn Thắng đưa tay sỠót, mặt buồn rưá»i rượi, tôi tiếp
-Tôi phải đón xe vá», chút nữa nếu có hai chị nà o tá»›i há»i tui, anh chuyển lá»i giúp nha
-Sao cô vỠsớm thế?
-GiỠnà y mà anh cho là sớm, anh có biết một đứa con gai đà ng hoà ng thì không nên đi chơi quá khuya
-Nhưng...có thể vì tôi cô nán lại chút xÃu không?
-Äể là m gì?
-Tôi thừa nháºn tình yêu không phải giấc má»™ng đẹp, nhưng tình yêu biết lắng nghe, biết hy vá»ng, yêu má»™t ngưá»i đâu nhất thiết phải bên nhau trá»n Ä‘á»i, bên nhau mãi mãi, mà yêu là hy sinh, là mong mõi, là thầm cầu chúc hạnh phúc tá»›i tháºt nhiá»u cho ngưá»i mình yêu. Bình, cô hiện mất Ä‘i tá»± tin trong tình yêu, tôi muốn cho cô âm thanh cá»§a tình yêu, má»™t tình yêu đã chết nhưng vẫn không ngừng hy vá»ng
Lá»i chà ng cà ng lúc cà ng khó hiểu, nhưng lá»i chà ng hoà n toà n thuyết phục được tôi, tôi ngẩn ra, rồi lại dợm bước, định Ä‘i Thắng lại giữ chặt tay nÃu tôi lại, tôi nổi nóng:
-Anh là m trò gì váºy, buông tay tôi ra mau
-Tôi không thể?
-Tại sao? - Giá»ng tôi sắc lạnh
-Tại vì tôi mến cô!
"Mến" tôi cưá»i, nụ cưá»i mai mÄ©a. Vừa lúc nhạc chợt ngừng, má»i ngưá»i mồ hôi nhá»… nhại, mệt ứ há»± đổ vá» chá»— ngồi, chỉ có Thắng như sợ tôi bá» trốn, nắm tháºt chắc cưá»m tay, chà ng kéo tôi lên thẳng sân khấu trước bao con mắt ngạc nhiên pha lẫn tò mò, tôi xấu hổ quay mặt sang hướng khác, cố vùng thoát khá»i tay chà ng, cánh tay chà ng đầy lá»±c, gắn chặt như gá»ng ká»m xiết chặt tôi, chà ng bắt tôi ngồi giữa sân khấu, ở má»™t góc sân khấu cây gui ta được chà ng tìm thấy, nhanh nhẹn chà ng bắt lấy. Và i tiếng xì xà o bên dưới là m tôi ngượng ngịu, nhưng Thắng bá» mặc tất cả, chà ng bắt đầu dạo đà n, so dây, chà ng giá» như má»™t nghệ sÄ© mà cung báºc tình cảm lại thăng trầm theo nốt nhạc. Gương mặt trầm ngâm, đôi mắt đăm chiêu, giá»ng chà ng mưa rÆ¡i, u buồn mà tha thiết. Bản "Niệm khúc cuối" truyá»n cảm đến từng hÆ¡i thở, tâm hồn tôi bá»—ng dưng mà nhẹ nhá»m, thanh thoát.
"Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuá»™c Ä‘á»i
Dù cho mây hay cho bảo tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy
Có tuyết bùn lầy, có lá buồn đầy
Dù sao, dù sao đi nữa tôi cũng yêu em
Giây phút chà ng hát, thá»i gian ngưng Ä‘á»ng, tôi hoà n toà n xúc động. Giây phúc chà ng hát triệu tế bà o yên nghe, tôi hoà n toà n mê mẩn, má»i Ä‘au khổ, bi lụy tiêu tan theo cảm xúc
"Rồi mai cho em thêm ấm áp cuá»™c Ä‘á»i
Tìm nhau, cho nhau giá nát, giá nát tim đau
Vòng đôi tay ôm muôn tù đà y
Tóc rối bạc mà u, vết dấu tình sầu
Nhìn em, nhìn em giây phút muốn nói yêu em..."
Quả tháºt chà ng Ä‘ang nhìn tôi, trái tim run lên bần báºt, khi ánh nhìn chà ng rÆ¡i khắp ngưá»i tôi, dán chặt và o tôi. Âm thanh tình yêu chà ng nói chÃnh là âm thanh nà y à , tôi cảm giác môi mình tê dại, tôi nghÄ© mình phải tìm cách gì đó chống trả lại thứ âm thanh huyá»…n hoặc nà y, vô thức tui dùng tay bịt chặt hai tai, vô thức tôi cởi cả đôi già y cao gót mà chạy xuống sân khấu, vô thức thoát ra ngoà i tầng hầm. Thế mà tôi nà o đâu đã được yên, tiếng hát vẫn Ä‘uổi theo, bao ánh nhìn lạ hoắc vẫn dõi theo, bước chân tôi vấp phải viên đá cuá»™i, suýt té.
"Xin cho anh, anh như cơn ngủ
Ru em, ru em và o mộng
ÄÆ°a em và o Ä‘á»i
Má»™t thá»i yêu đương
Cho anh xin, xin em gối mộng
Cho anh ôm em, ôm em và o lòng
Xin cho một lần,
Cho đêm mặn nồng,
Ta yêu nhau vợ chồng"
|

14-09-2008, 08:43 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 26:
VỠđến nhà cÅ©ng là mưá»i má»™t giá». Con hẻm hôm nay đèn tắt ngá»n nên bóng tối được dịp tối hÆ¡n, tôi thất thỉu lê từng bước chân trần Ä‘i trong đêm giá lạnh, thần trà mệt má»i, có chút xÃu lo lắng. Dừng trước cánh cá»a sau khép há», tần ngần Ãt phút, tôi kéo nhè nhẹ cánh cá»a, cánh cá»a lại quái quỉ kêu lên kèn kẹt chói tay. Trong nhà tối thui, trên lầu tối thui, dưá»ng như cả nhà đang ngon giấc. Tay dò dẫm tìm công tắt đèn, đèn được báºt, sáng trưng, ánh sáng áºp và o mắt hÆ¡i chói, tôi lại bước lên từng báºc thang, nhưng trên báºc thang đã có má»™t bóng ngưá»i chắn ngang, tay khoanh tròn, đứng đợi, tôi giáºt mình kêu:
-Oh,...Mẹ!
Mẹ nghiêm nghị há»i tôi:
-Äi là m vá» rồi con còn Ä‘i đâu nữa váºy? có biết khuya rồi không?
Tôi cúi đầu im lặng, mẹ chộp ngay vai tôi lắc mạnh:
-Dù có Ä‘i đâu cÅ©ng phải gá»i Ä‘iện vá» báo nhà má»™t tiếng!
-......
-Bình, mẹ cứ thấp thá»m ngóng xuống đưá»ng trông con.
-......
-Mẹ lo lắm, mẹ sợ con xảy ra chuyện không hay!
-......
Mẹ nói rất nhiá»u Ä‘iá»u mà tôi thì câm như hến, tôi cảm thấy day dứt, hối lá»—i, phải chi mẹ giáng cho tôi má»™t cái bạt tay đặn tỉnh ngưá»i thì tốt biết mấy! hồi lâu giữa hai mẹ con tôi là tiếng thở dà i, hồi lâu tôi má»›i sá»±c nhá»› ra mình chưa xin lổi mẹ, mẹ đầy bao dung, mẹ nhìn tôi âu yếm, bất giác ngưá»i lắc đầu, lÃu lưỡi:
-Con, con ăn váºn gì model thế? lại còn trang Ä‘iểm tháºt Ä‘áºm nữa, rốt...rốt cuá»™c hôm nay con đã Ä‘i đâu, là m gì?
-Con xin lá»—i - tôi phân trần - con dá»± tiệc khiêu vÅ© ở nhà ngưá»i bạn, má»i thứ trên ngưá»i con Ä‘á»u do chị bạn cho mượn, chị ấy hóa trang con thà nh ra thế nà y, tóc con chỉ là bá»™ tóc giả, mẹ yên tâm con chẳng có là m gì nông nổi đâu - Xoa xoa mu bà n tay cá»§a mẹ- con mệt rồi, con muốn Ä‘i ngá»§, mẹ cÅ©ng cần phải ngá»§ sá»›m- tôi lý sá»± - con không phải là đứa hư há»ng đâu, mẹ đừng lo mẹ nhé!
Dà nh khoảng thá»i gian ngắn cho việc tẩy trang, tắm gá»™i, trước khi chui và o mùng tôi còn lén qua giưá»ng mẹ, đặt nụ hôn lên trán mẹ, sau đó thì đánh má»™t giấc dà i tá»›i sáng.
Sáng ra như con gà mắc đẻ, tôi cuống cuồng, lăng xăng, ăn mặc giản dị, chải sÆ¡ mái tóc, rồi đạp xe như bay tá»›i công ty, tá»›i công ty mua qua loa ổ bánh mì chả lụa là chạy thẳng và o xưởng, chuông reo vừa kịp lúc xe đổ bãi, tôi nhanh nhảu bay và o cuá»™c há»p, má»i ngưá»i đã xếp hai hà ng nhìn tôi lạ lẫm, Bảo nở nụ cưá»i thân thiện, má»™t ngà y má»›i lại bắt đầu Bình Æ¡i!
Trưa hôm đó, Quốc Bảo có gặp riêng tôi. Anh chà ng trông tháºt bà hiểm, nụ cưá»i khuyết luôn ẩn trên khuôn mặt chữ Ä‘iá»n. Câu đầu tiên Bảo đã Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»:
-Bình, dạ vũ đêm qua vui không?
Tôi ngạc nhiên:
-Sao Bảo biết!
-Chị Trang sáng sớm và o kể hết cho kho nghe
Hóa ra những ánh mắt lạ lẫm dà nh cho tôi ở buổi há»p, chÃnh tại nguyên nhân nà y. Chị Trang rõ lắm chuyện, tôi giáºm chân, lắc đầu:
-Chẳng có gì vui vẽ, má»™t chốn cuồng nhiệt thì không thể nà o thÃch hợp vá»›i Bình, Bảo nên ghi nhá»› Ä‘iá»u nà y!
-Thiệt không?
Bảo nghi hoặc há»i, tôi gắt gao lá»i:
-Sao Bảo hay vặn vẹo ngưá»i khác thế
-Tôi chỉ quan tâm chút đỉnh thôi, nghe nói hỠlà dân trên net, mà dân trên net thì phức tạp lắm
Phức tạp, không những phức tạp mà còn lá»™n xá»™n, từ lá»™n xá»™n nẩy sinh nhiá»u háºu di chứng, Phạm Ninh Tuấn chÃnh là háºu di chứng là m Ä‘au rát trái tim tôi. Äứng tá»±a lưng và o tưá»ng, buồn á»§ rá»§, má»—i lần nghÄ© vá» Phạm Ninh Tuấn thì tôi cÆ¡ hồ chẳng mấy vui
-Chị Trang còn nói gì khác không?
-Nhiá»u lắm! -Bảo khẳng định- tôi không hiểu rốt cuá»™c Bình có hà nh động gì, là m gì, thì cÅ©ng đừng nên quá nhạy cảm, đừng bao giá» thÃch ai má»™t cách dá»… dãi, khi chỉ nghe hỠđà n và hát...
Tôi mở to mắt nhìn Bảo, tôi hiểu Ä‘iá»u Bảo ám chỉ, tiếng nhạc, tiếng cưá»i nói vẫn còn xoáy trong óc, tiếng guita hòa lẫn tiếng hát cá»§a gã đà n ông hữu duyên mà tương ngá»™ vẫn còn xoáy trong óc, tiệc khiêu vÅ© giá» Ä‘á»ng chút dư âm, Ä‘iá»m tÄ©nh, đặt tay lên vai Bảo, tôi nói chân thà nh:
-Tôi không còn tin bất cứ thứ gì thuá»™c vá» thế giá»›i ảo, tôi không muốn quay lại lối mòn xưa, tình yêu trai gái vá»›i tôi đã không còn tha thiết, ngà y nà o vết thương cÅ© chưa là nh, xin cáºu hãy để tôi yên
Chỉ cần trút ra bấy nhiêu từ là đủ, tôi quay ngưá»i chạy ra bồn nước, bá» mặc Bảo muốn hiểu sao thì hiểu, ra bồn nước rá»a tay, rá»a mặt tôi lại chạm phải chị Trang, chị Dung, hai chị Ä‘ang ngồi bốc võ khoai lang ở bên máy ép cao tần:
-Em thế nà o rồi? vẫn ổn chứ? -
Chị Dung nheo mắt ra dấu với chị Trang. Tôi kéo ghế ngồi xuống cạnh
-à chị là sao?
Chị Trang đưa củ khoai lang đã được bốc sạch võ cho tôi, tôi máy móc cầm lấy:
-Trái tim em vẫn còn nguyên trong ***g ngực chứ!
Tôi đanh mặt lại:
-Äừng trêu em
-Thôi, không đùa nữa, nhưng cái nà y tụi chị chưa há» xem đâu nha- chị Trang nhìn chị Dung cưá»i, chị Dung lại nắm chặt tay tôi dÃu và o mảnh giấy bị nhà u nát
-Giữ cho ká»· trái tim cá»§a ngưá»i ta đó
Vẫn giữ sá»± nghiêm túc,tôi cầm cá»§ khoai, cho mảnh giấy và o túi áo, tôi rảo bước vá» kho. Vá» kho, lÅ©i vô góc kÃn tôi len lén mở ra xem, tháºt ngạc nhiên trong mảnh giấy chỉ ghi có má»—i cái nick name "Tonythang2003@yahoo.com" phÃa dưới ghi dòng chữ "Äợi em trong mÆ¡"
Mảnh giấy không là m tôi mải mai xúc động, thư giản bằng má»™t nụ cưá»i tươi tắn, tôi hăng say để tâm và o việc
Công việc không láºp lại đúng tuần tá»±, mà công việc cứ phát sinh thêm. Thá»i kỳ nà y hà ng hóa ngang nhiên giảm sút, thá»i gian rá»—i rãi hÆ¡i nhiá»u, công nhân thì vẫn sản xuất Ä‘á»u tay, nhưng sản phẩm thì luôn hạn chế, số lượng cÅ©ng giảm bá»›t má»™t, hai phần trăm. Việc chi viện bải bõ, hà ng xuất ra nước ngoà i từng đợt theo đơn đặt lai rai, theo lá»i giảm đốc có lẽ cuối tháng công má»›i nháºp vỠđầy đủ.
Hết việc là m trong kho, không đơn vị nà o cần chi viện, như sợ chúng tôi thất nghiệp, bà quản đốc Quách Thu Tần liá»n kéo hết cả bá»n ra dá»n nhà nghÄ©, nhà nghÄ© là má»™t cái động dÆ¡i nằm phÃa sau phòng bảo vệ. Trong kho váºt tư, má»—i khi nhắc tá»›i "nhà nghÄ©" ai nấy cÅ©ng rùng mình, còn tôi thì lại là lần đầu.
Lần đầu tá»›i nhà nghÄ©, chỉ cần đứng trước cánh cá»a rà o thôi là đã ngá»i được mùi ẩm móc hắc ra, bước và o trong cảnh váºt đâp và o mắt tháºt dÆ¡ bẩn, mạng nhện giăng đầy, cá»™t tưá»ng bám rêu, phân dÆ¡i rá»›t đầy trên mấy tấm thá»›t, mouse, và thùng nằm la liệt, gân góc đổ đống, vải nằm từng chồng cao, mùi chuá»™t chết và muá»—i mồng vây chặt, có ngưá»i bảo "động dÆ¡i ngoà i dÆ¡i ra còn có cả rắn hổ", thiệt khiếp
Chị Châu phải đốt má»™t nhúm nhang thÆ¡m, Ä‘oạn rão khắp vòng hong khói, nhằm xua bá»›t mùi mốc meo, sình đất. Bảo lên kho linh kiện xin má»™t má»› khẩu trang, chị Ngá»c mang băng keo, kéo, dây buá»™c hà ng đặn đóng thùng cho ngăn nắp. Rõ khổ cho cái Ä‘á»i công nhân!
Thá»±c tế thì công nhân vốn là những ngưá»i chịu cÆ¡ cá»±c, khổ sở, đâu có má»™t sản phẩm tiêu dùng nà o mà không có bà n tay công nhân tạo ra chứ! Tâm trạng má»i ngưá»i lúc bắt tay và o việc dưá»ng như không thoải mái tinh thần, bá»±c bá»™i như ai đó bức bách, phẫn uất thà nh căm giáºn, lúc đầu có chỉ trÃch nặng ná» thái độ và nhân cách cá»§a bà Quách Thu Tần, má»™t ngưá»i đà n bà chỉ biết bám Ä‘uôi chá»§, thÃch lo mấy chuyện bao đồng, chuyên dùng thá»§ Ä‘oạn, lại hay tÃnh toán, thù vặt, nhá» nhen...khắp công ty hầu như gần toà n bá»™ là chẳng mấy ưa bà quản đốc kho váºt tư. NghÄ© cÅ©ng thiệt buồn, dù sao bà Quách cÅ©ng đáng tuổi mẹ, dì, má»™t ngưá»i đứng tuổi, sá»± kÃnh trá»ng và vị ná»… bà chẳng được có. Miệng thiên hạ mặc thiên hạ nói, miá»…n sao tôi không mếch lòng ai, miá»…n sao mình giữ đúng chức pháºn.
Tôi lại sống vá»›i ngà y tháng không tình yêu, cỡi mở hay khép kÃn tôi Ä‘á»u dung hòa được, thỉnh thoảng còn múa bút là m thi, viết cho mình, cho quá khứ, viết vá» má»™t thá»i đã xa. Tình yêu như ánh trăng, khuyết rồi tròn, tình yêu tan rồi hợp, dù tình yêu trong cõi lòng đã chết, nhưng tôi đâu thể cấm được nà ng thÆ¡ thổn thức tương tư, tuyệt nhiên khoảng thá»i gian nà y tôi không há» viết văn, tôi không còn mÆ¡ má»™ng trở thà nh nhà văn, vá»›i tôi giá» chỉ viết tặng riêng mình, cuá»™c sống giản đơn, cuá»™c sống rối rắm, cuá»™c sống muôn mặt, nhạy cảm nên má»›i phải cầm bút viết, cứ là má»™t cô công nhân bình thưá»ng, năng động, cứ sống mà không rõ mục Ä‘Ãch, tá»›i đâu hay tá»›i đó, tốt thì chắc chẳng tốt, nhưng chà Ãt giúp mình không quá Ä‘i và o gò bó, gáºp khuôn cá»§a xã há»™i, "Danh và Lợi" mãi Ä‘uổi nhau theo nhân tình thế thái, câu chuyện tiệc khiêu vÅ© tôi không còn nhá»› gì nữa hết, cÅ©ng như quên sạch gã đà n ông cùng tiếng ca u hoà i, mãnh giấy ghi địa chỉ mail và bốn chá» "đợi em trong mÆ¡" tôi vứt từ lâu.
Má»™t tháng nữa lại trôi qua, kho váºt tư ngà y nà o như ngà y nấy, cải cá», la ó, lung tung hà ng, nháºp - xuất - tồn cái gì cÅ©ng xảy ra sá»± cố, hà ng bắt đầu có hiện tượng kém chất lượng,tay kéo, bánh xe, thanh đế, gù... mắc chứng hư hao nặng, vải vóc tùm lum mà u sắc, mỹ kim và đai viá»n nháºp sai quy cách. Má»i ngưá»i cứ bị bà Quách quay như dế, quá sức thì hăng máu, bất chấp lá»… độ, cách cư xá», văng tục, chá»i bá»›i...tôi chứng kiến tình trạng nà y riết mà đâm chán nản.
Thoăn thoắt đã là giữa mùa đông, tiết trá»i se lạnh, sức khoẻ tôi vốn yêu á»›t nên há»… ra khá»i nhà đá»u khoác chiếc áo jean bên ngoà i, bệnh phong thấp trong thá»i kỳ nà y lại hà nh tôi buốt nhức, chứng thiếu máu lại tìm đến tôi má»—i tuần má»™t lần, thuốc tây rồi chuyển sang thuốc nam, tôi duy trì sá»± sống bằng thuốc. Bảo thá»i kỳ tôi bị Ä‘au ốm đã không ngừng giúp đỡ, trong công việc luôn bao che, bênh vá»±c, trong cá nhân tình bạn lại hết lòng an á»§i, động viên, lãnh lương ứng chúng tôi thưá»ng rÅ© nhau dạo nhà sách Ä‘á»c ké truyện Quỳnh Dao, ăn chè thái ở Nguyá»…n Tri Phương, siêng lắm má»›i đạp xe ra Sư Vạn Hanh ăn bò bÃa, bánh xèo Miá»n Trung. Bảo bá» hết sá»± hoang tưởng, cách nói trẻ con, suy nghÄ© trẻ con, Bảo giá» táºp là m ngưá»i an pháºn, Bảo biết nghÄ© nhiá»u tá»›i mẹ, lương tháng nà o vá» cÅ©ng Ä‘á»u đưa gởi mẹ hết phân nữa. Thế giá»›i ảo Bảo cÅ©ng Ãt viếng thăm, chỉ có tôi trong thá»i gian tâm tình chưa khai nhụy nở hoa, tôi lại lần mò tìm vá» lối mòn xưa, lần trở vá» nà y âm thầm, lặng lẽ, trang web vẫn còn nguyên đó, nhưng ngưá»i xưa nghe nói đã khuất bóng lâu rồi, nhiá»u khuôn mặt vô hình giá» chẳng còn ai nhá»› tôi, ngoại trừ mấy topic thÆ¡ được tôi post thêm nhiá»u bà i thÆ¡ má»›i, mở há»™p mail ra, hòm thư chất đầy mail quảng cáo, mÆ¡ yahoo chat lại nháºn trên mấy chục tin nhắn ngắn dà i, lạ lùng hÆ¡n nữa là trong số mấy chục tin nhắn ấy chỉ có cá»§a má»™t ngưá»i mang nick "Tonythang2003"
Ná»™i dung đại khái chỉ há»i thăm, chỉ mong gặp, ấn tượng buổi đầu sâu Ä‘áºm, nhá»› ngưá»i gấp vạn lần, biết bao giá» lại có duyên hạnh ngá»™? Äợi em trong mÆ¡! Äợi em trong mÆ¡...cuối cùng: Anh đã nháºn ra em trong mÆ¡, sá»± khởi đầu cá»§a anh!
Äầu tôi lý trà bắt đầu bị bao phá»§ bởi muôn câu há»i, trái tim lại bắt đầu nhạy cảm vá»›i ngôn từ. "Bình Æ¡i tại sao lại có thể như thế được? anh ta tại sao biết được nick Ngá»c Thố cá»§a mi? không thể nà o đâu, anh ta chắc gì lại là định mệnh cá»§a mi? Bình Æ¡i đừng chú ý tá»›i những lá»i ảo má»™ng, lá»i ngá»t ngà o? Ninh Tuấn đã dáºp tắt niá»m tin, hy vá»ng ở mi, mi cÅ©ng đừng tiếp tục đặt niá»m tin hy vá»ng và o ai nữa? mi có cha, có mẹ, có ông, có bà , có cô chú, nhiá»u anh chị em, há» chÃnh là tình yêu, là tình yêu tháºt sá»± cần thiết, mi phải táºp hà i lòng vá»›i hiện tại! "
Vâng, ngưá»i biết bằng lòng vá»›i hiện tại là ngưá»i đủ để thà nh công trong cuá»™c sống! câu há»i vẫn lỡn quởn không đáp án, khoảnh khắc mụ mị bất chợt nick chà ng hiện lên và cháy sáng, chiếc khung con đối thoại khẻ lung lay trước mắt, tôi nháºn được câu chữ thân thiện:
-Chà o em! Em khoẻ chứ?
Tôi có chút cuồng ngông, tôi cảm thấy nên để cho chà ng hụt hẩng, nên để chà ng cảm thấy chÆ¡i vÆ¡i... tay lick nhanh chuá»™t out, vô thức lick tắt cả máy, tôi vá»™i vã đứng dáºy, vá»™i vã trả phà dịch vụ, tôi vá» nhà mang theo bầu tâm sá»± nữa vá»i, Ninh Tuấn lại đến trong mÆ¡, bên chà ng là Hà n My, há» Ä‘ang cưá»i nhạo tôi, hỠđẹp đôi, há» hạnh phúc, há»...sao nở thốt chi lá»i nguyá»n rá»§a "Hạnh phúc không bao giỠđến vá»›i con ngưá»i giả dối như cô, đừng mÆ¡, đừng mÆ¡ sẽ tìm thấy hạnh phúc...ha ha...ha ha..." nước mắt rÆ¡i nghiêng má»™t bên gối nằm, tôi ngá»§ trong giấc ám ảnh, Ä‘a Ä‘oan.
|

14-09-2008, 08:43 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 27:
Không thể kết thúc dá»… dà ng má»™t câu chuyện, và câu chuyện Ä‘á»i tôi không chỉ có má»—i Phạm Ninh Tuấn là tình yêu. Ngưá»i ta nói "Tình đầu là tình dang dở; tình sau má»›i tháºt thiên thu" Äá»i ngưá»i như giấc má»™ng, như cánh hoa lúc nở lúc tà n, quy luáºt muôn Ä‘á»i bất suy bất biến, má»—i má»™t con ngưá»i trong nhân loại tỉ tỉ con ngưá»i, số pháºn chẳng ai giống ai.
Tôi còn trẻ, con đưá»ng phÃa trước còn dà i, thất bại không có nghÄ©a là bá» cuá»™c, tôi vẫn Ä‘ang Ä‘i, cánh chim cô độc Ä‘ang soải mình tìm vá» tháng ngà y bình yên. Hoang đưá»ng, hoang đưá»ng quá, bình yên chỉ ở tâm linh, mà tôi hiện giá» rất rối rắm. Công việc cuối năm bao giá» cÅ©ng bá»™n bá», chú Mưá»i từ sau đợt tăng lương, đã đột nhiên trở quẻ, chú há»c tánh bác Bồng, ngồi mát hưởng lá»™c, đám con trai Váºt Tư (trừ Bảo ra) rÆ¡i và o tình trạng biếng nhác, trốn việc ra ngồi ngoà i toilet bà n chuyện thá»i sá»±, cá độ, cá» bạc...nhiá»u cá nhân bị mang kiểm Ä‘iểm, loa văn phòng tám tiếng phát gá»i liên tục, bà Quách cà ng lúc cà ng khắt khe hÆ¡n, nhưng bà hoà n toà n chưa đủ trình độ để quản lý nhân công, bà chỉ sai khiến được những kẻ dá»… bảo như chị Trang, anh Thái, còn những ai không nghe lệnh bà thì bà bá» mặc há» nhởn nhÆ¡, thà nh thá» trong kho luôn xảy ra xung đột, và vai trò từng cá nhân luôn thay đổi tùy hứng, tôi giá» không còn là m phụ kho nữa, tôi chÃnh thức đứng trong đội ngÅ© giữ hà ng.
Giữ hà ng thì không đơn giản đâu, nó là m tôi nhức óc mấy ngà y trá»i, chị Châu đột nhiên Ä‘i cắt avadam, xin nghÄ© nữa tháng, công việc cá»§a chị do tôi phụ trách, tôi phải táºp cách tÃnh định mức, táºp nháºp hà ng theo số kiện, bá»±c mình nhất cứ tÃnh lá»™n số, thà nh thá» phát sai hà ng, bị gá»i lên văn phòng ngà y như cÆ¡m bữa, bị la mắng, bị mấy ngưá»i chuyá»n trưởng Ä‘e nạt, có lúc tức tối quá tôi khóc má»™t hÆ¡i. Rồi khi chị Châu và o là m việc lại thì công việc bị tôi là m cho rối cà ng thêm rối.
Sau vụ việc ấy tôi quyết trở lại là m phụ kho, nhưng bà Quách lại cứ khăng khăng tôi có tiến bá»™, thế là bắt tôi phụ giữ Äinh Óc vá»›i chị Ngá»c, tôi lại rÆ¡i và o khốn đốn, là m quần quáºt suốt không được ngÆ¡i tay, sức con gái mà cứ ngỡ con trai, cánh tay thon má»n cá»§a tôi chai sần, là n da cÅ©ng ngâm ngâm, quần áo lúc đầu tươm tất, vá» tá»›i nhà chẳng khác gì Ä‘i bụi, vừa bẩn vừa cÅ©, Bảo nhiá»u lúc trách tôi sao cứ phải ôm và o mình trách nhiệm chi cho khổ, mà nếu tôi không ôm trách nhiệm thì ai sẽ ôm, chẳng lẻ đùng đẩy hết ngưá»i nà y ngưá»i ná», sống đâu nhất thiết phải Ãch ká»·, so Ä‘o, sống là phải biết nghÄ© cho mình và cho ngưá»i.
Khổ Ä‘au, cay đắng chỉ má»›i bắt đầu thôi Bình Æ¡i! Tôi thầm nhá»§, chuyện buồn, chuyện vui ở công ty tôi chỉ giữ trong lòng, chẳng muốn tá» bà y hay tâm sá»±, mẹ nhiá»u lúc thấy con gái mình trầm tư nên có há»i thăm, mà tôi thì chẳng muốn mẹ báºn tâm hay lo lắng cho sá»± khó nhá»c vất vả cá»§a mình, nên chỉ cưá»i, câu cá»a miệng không bao giá» thay đổi "Con vẫn sống khoẻ mẹ à !"
Thế đó, tôi là thế đó, áp lá»±c công việc cứ đè nặng tinh thần, tôi đâm ra bị tress lúc nà o không hay, cáu giáºn, nổi đóa, vô duyên vô cá»›, mặt lúc nà o cÅ©ng nhăn nhăn, bà xị, hiếm lắm má»›i tìm thấy nụ cưá»i ở môi tôi, chả trách sao mà ở Tán Nút, Bao Bì má»—i tối tăng ca lại hay hát hò, than vãn, có ngưá»i còn là m thÆ¡ mÄ©a mai cho cái kiếp là m thuê bị bóc lá»™t, há» rỉ tai nhau rằng:
"Äá»i công nhân tìm đâu ra hạnh phúc
Cổng công ty đã khép chặt chữ tình
Lấy công ty là m mái ấm gia đình
Lương hằng tháng thay ngưá»i tình trong má»™ng"
Bà i thÆ¡ thá»±c tế hóa lòng ngưá»i, cứ má»—i lần nghe phải, lòng buồn đến tái tê. Nhưng tôi thú tháºt trong lúc nà y chẳng còn con đưá»ng nà o tốt đẹp để Ä‘i cả, tôi đà nh phó mặc hết, buông xuôi hết, con bé Bảo Bình giá» hoà n toà n sống cuá»™c sống đơn Ä‘iệu, ngà y Ä‘i là m hai buổi, tối tăng ca, đêm vá» má»i mệt thì giăng mùng trải chiếu ngá»§ lấy sức. Mẹ tôi ngà y nà o cÅ©ng mua sẵn đồ ăn thức uống tẩm bổ cho tôi, mẹ lo lắng cho tôi nhiá»u lắm, mẹ sợ tôi vất vã nên má»i công việc nhà đá»u âm thầm gánh vác, anh em tôi thân ai nấy lo, chỉ có ba tôi là sáng say, chiá»u xỉn, tối nháºu nhẹt. Nhìn cảnh ba chè chén, tôi hiểu mẹ rất khổ tâm, nhiá»u lần hai mẹ con nằm bên nhau tâm sá»± táºn khuya, chỉ để cho vÆ¡i bá»›t phần nà o uẩn uất. Vâng, cứ nói hết ra những sầu Ä‘au chất chứa, con ngưá»i sẽ nhẹ nhá»m. Giữa hai mẹ con giá» không còn gì để mà giấu giếm, bầu tâm sá»± quá lá»›n má»™t hai giá» không thể nà o trút cạn. Tôi kể mẹ nghe sá»± bức hiếp cá»§a mấy ông chá»§ Äà i Loan, sá»± hà khắc nÆ¡i bà Quản Äốc, khó chịu khi phải coi bản chữ tiếng hoa theo cách tượng hình, táºp hiểu nghÄ©a sao cho hà ng nháºp vá» không lá»™n, ngà y nà o cÅ©ng nghe há» xà xô xà xà o, ngà y nà o cÅ©ng thấy chuyện hÆ¡n thua, tranh chấp...mẹ nghe tôi nói mà ứa nước mắt, ngưá»i chỉ biết khuyên tôi nhẫn nhịn, váºy còn ngưá»i thì sao? vừa lo cho chồng, vừa chăm sóc con, hÆ¡n nữa cuá»™c Ä‘á»i cay đắng chất chồng, thân pháºn ngưá»i phụ nữ sao mà lắm thiệt thòi, từ ngà n xưa đã ba chìm, bảy nổi, chÃn lênh đênh. Mẹ chÃnh là ngưá»i phụ nữ tôi đặt trá»n niá»m kÃnh yêu tha thiết
Má»›i đó đã là mùa giáng sinh, công ty tôi nằm ở ngay khu xóm đạo, khắp cả con đưá»ng dà i, các há»™ dân đã chuẩn bị là m hang đá giả và trang trà cây thông Noel. Thá»i tiết trở lạnh Ä‘á»u, tôi dạo nà y bá» cả tăng ca, mặc bà Quách khiển trách, mặc ông La xưởng trưởng dòm ngó, tôi chỉ thÃch đạp xe lang thang ra khu nhà thá», ngà y nà o tôi cÅ©ng đặc cách cho phép mình lui tá»›i "Giáo Xứ Nam Hải". "Giáo Xứ Nam Hải" cách nhà tôi không mấy xa, chỉ đạp xe qua cầu Chánh Hưng chạy Ãt phút là tá»›i, mà nÆ¡i ấy cÅ©ng gần nhà cô Mai nữa, rá»—i rãi tôi lại sang chuyện phÃm vá»›i cô, vô tình hay bất chợt, hữu duyên gặp Tuấn vá»›i anh VÅ© , bốn ngưá»i lại vui vẽ rÅ© rê Ä‘i ăn Lẫu, rồi hồi tưởng lại thá»i Ä‘i há»c, nhắc nhở nhiá»u tá»›i ká»· niệm bạn bè, thầy cô... cái thá»i nổi đình nổi đám ấy giá» còn đâu? trước mắt chỉ cô Ä‘á»ng má»™t vÅ©ng sầu nuối tiếc
Ngà y 24 tháng 12, tôi lại tá»›i giáo xứ. Giáo xứ hôm nay trang hoà ng lá»™ng lẫy, đèn Ä‘uốc sáng choang, hang động đức Giê Su tháºt to, mấy tấm bạc được tạo dáng rất công phu, hà ng cây bông gòn giả trông y như tháºt. Hôm ấy trang phục dà nh cho thiên chúa là áo dà i khăn đống, trang phục truyá»n thống cá»§a ngưá»i Việt Nam, nét tây chợt nhiên má»™c mạc hẳn, cây thông sặc sỡ đứng ở má»™t góc vương cao ngạo nghá»… nhìn các tÃn đồ Ä‘ang lÅ© lượt kéo và o thánh đưá»ng, giáng sinh đông vui như ngà y há»™i, tượng đá thôi cÅ©ng biết mỉm cưá»i hạnh phúc. Chỉ có tôi vẫn lẽ loi má»™t mình, hồi lúc tá»›i đây, tôi có ghé tạc nhà cô Mai rÅ© Ä‘i lể chung, nhưng cô không có ở nhà , bác KÃnh bảo cô đưa bá»n nhóc ra nhà thá» Äức Bà xem pháo hoa, giá» tôi rất lạc lõng, tÃn đồ Ä‘á»u táºp trung hết và o bên trong là m lá»…, khuôn viên bên ngoà i thưa thá»›t hẳn ngưá»i, chỉ có tôi nhặt từng viên sá»i ném vu vÆ¡ phÃa trước, chỉ có tôi má»›i thÆ¡ thẩn Ä‘i vòng quanh ngÆ¡ ngác, bởi tôi chẳng phải tÃn đồ cá»§a chúa, tôi chỉ là má»™t con bé ngốc thÃch sá»± hiá»n hòa nÆ¡i chúa mà thăm viếng.
Bà i thÆ¡ thá»±c tế hóa lòng ngưá»i, cứ má»—i lần nghe phải, lòng buồn đến tái tê. Nhưng tôi thú tháºt trong lúc nà y chẳng còn con đưá»ng nà o tốt đẹp để Ä‘i cả, tôi đà nh phó mặc hết, buông xuôi hết, con bé Bảo Bình giá» hoà n toà n sống cuá»™c sống đơn Ä‘iệu, ngà y Ä‘i là m hai buổi, tối tăng ca, đêm vá» má»i mệt thì giăng mùng trải chiếu ngá»§ lấy sức. Mẹ tôi ngà y nà o cÅ©ng mua sẵn đồ ăn thức uống tẩm bổ cho tôi, mẹ lo lắng cho tôi nhiá»u lắm, mẹ sợ tôi vất vã nên má»i công việc nhà đá»u âm thầm gánh vác, anh em tôi thân ai nấy lo, chỉ có ba tôi là sáng say, chiá»u xỉn, tối nháºu nhẹt. Nhìn cảnh ba chè chén, tôi hiểu mẹ rất khổ tâm, nhiá»u lần hai mẹ con nằm bên nhau tâm sá»± táºn khuya, chỉ để cho vÆ¡i bá»›t phần nà o uẩn uất. Vâng, cứ nói hết ra những sầu Ä‘au chất chứa, con ngưá»i sẽ nhẹ nhá»m. Giữa hai mẹ con giá» không còn gì để mà giấu giếm, bầu tâm sá»± quá lá»›n má»™t hai giá» không thể nà o trút cạn. Tôi kể mẹ nghe sá»± bức hiếp cá»§a mấy ông chá»§ Äà i Loan, sá»± hà khắc nÆ¡i bà Quản Äốc, khó chịu khi phải coi bản chữ tiếng hoa theo cách tượng hình, táºp hiểu nghÄ©a sao cho hà ng nháºp vá» không lá»™n, ngà y nà o cÅ©ng nghe há» xà xô xà xà o, ngà y nà o cÅ©ng thấy chuyện hÆ¡n thua, tranh chấp...mẹ nghe tôi nói mà ứa nước mắt, ngưá»i chỉ biết khuyên tôi nhẫn nhịn, váºy còn ngưá»i thì sao? vừa lo cho chồng, vừa chăm sóc con, hÆ¡n nữa cuá»™c Ä‘á»i cay đắng chất chồng, thân pháºn ngưá»i phụ nữ sao mà lắm thiệt thòi, từ ngà n xưa đã ba chìm, bảy nổi, chÃn lênh đênh. Mẹ chÃnh là ngưá»i phụ nữ tôi đặt trá»n niá»m kÃnh yêu tha thiết
Má»›i đó đã là mùa giáng sinh, công ty tôi nằm ở ngay khu xóm đạo, khắp cả con đưá»ng dà i, các há»™ dân đã chuẩn bị là m hang đá giả và trang trà cây thông Noel. Thá»i tiết trở lạnh Ä‘á»u, tôi dạo nà y bá» cả tăng ca, mặc bà Quách khiển trách, mặc ông La xưởng trưởng dòm ngó, tôi chỉ thÃch đạp xe lang thang ra khu nhà thá», ngà y nà o tôi cÅ©ng đặc cách cho phép mình lui tá»›i "Giáo Xứ Nam Hải". "Giáo Xứ Nam Hải" cách nhà tôi không mấy xa, chỉ đạp xe qua cầu Chánh Hưng chạy Ãt phút là tá»›i, mà nÆ¡i ấy cÅ©ng gần nhà cô Mai nữa, rá»—i rãi tôi lại sang chuyện phÃm vá»›i cô, vô tình hay bất chợt, hữu duyên gặp Tuấn vá»›i anh VÅ© , bốn ngưá»i lại vui vẽ rÅ© rê Ä‘i ăn Lẫu, rồi hồi tưởng lại thá»i Ä‘i há»c, nhắc nhở nhiá»u tá»›i ká»· niệm bạn bè, thầy cô... cái thá»i nổi đình nổi đám ấy giá» còn đâu? trước mắt chỉ cô Ä‘á»ng má»™t vÅ©ng sầu nuối tiếc
Ngà y 24 tháng 12, tôi lại tá»›i giáo xứ. Giáo xứ hôm nay trang hoà ng lá»™ng lẫy, đèn Ä‘uốc sáng choang, hang động đức Giê Su tháºt to, mấy tấm bạc được tạo dáng rất công phu, hà ng cây bông gòn giả trông y như tháºt. Hôm ấy trang phục dà nh cho thiên chúa là áo dà i khăn đống, trang phục truyá»n thống cá»§a ngưá»i Việt Nam, nét tây chợt nhiên má»™c mạc hẳn, cây thông sặc sỡ đứng ở má»™t góc vương cao ngạo nghá»… nhìn các tÃn đồ Ä‘ang lÅ© lượt kéo và o thánh đưá»ng, giáng sinh đông vui như ngà y há»™i, tượng đá thôi cÅ©ng biết mỉm cưá»i hạnh phúc. Chỉ có tôi vẫn lẽ loi má»™t mình, hồi lúc tá»›i đây, tôi có ghé tạc nhà cô Mai rÅ© Ä‘i lể chung, nhưng cô không có ở nhà , bác KÃnh bảo cô đưa bá»n nhóc ra nhà thá» Äức Bà xem pháo hoa, giá» tôi rất lạc lõng, tÃn đồ Ä‘á»u táºp trung hết và o bên trong là m lá»…, khuôn viên bên ngoà i thưa thá»›t hẳn ngưá»i, chỉ có tôi nhặt từng viên sá»i ném vu vÆ¡ phÃa trước, chỉ có tôi má»›i thÆ¡ thẩn Ä‘i vòng quanh ngÆ¡ ngác, bởi tôi chẳng phải tÃn đồ cá»§a chúa, tôi chỉ là má»™t con bé ngốc thÃch sá»± hiá»n hòa nÆ¡i chúa mà thăm viếng.
Chúng tôi Ä‘i lòng vòng khắp Giáo Xứ Nam Hải, chưa đủ vui chà ng vá» nhà mang chiếc @ ra chở tôi xuống khu Xóm Äạo tham quan, không hiểu sao tôi lại can đảm ngồi sau lưng gã đà n ông xa lạ, đêm ấy tôi tháºt dá»… tÃnh, chẳng phản đối, mà cÅ©ng chẳng chạy trốn, chẳng nghi ngá», mà cÅ©ng chẳng sợ hãi, tôi dưá»ng như không biết sợ là gì nữa rồi. Thá» má»™t lần tin và o trá»±c giác, ngưá»i đà n ông trước mắt có lẽ không giống ngưá»i xấu. Nếu là ngưá»i xấu thì chắc chẳng bao giá» biết thÆ¡ thẩn, nếu là ngưá»i xấu thì chắc đâu có đà n guita tháºt giá»i, và hát tháºt hay.
Xóm Äạo đông vui, có thêm phần náo nhiệt, ngưá»i chen chúc như nấm, các bãi gởi xe Ä‘á»u kẹt cứng, khó khắn lắm tôi và chà ng má»›i tìm được má»™t bãi đổ còn trống, khó khăn lắm má»›i chen lá»t và o đám ngưá»i phÃa trước, trá»i mát lạnh, nhưng do số ngưá»i quá đông, nhiệt lượng bản thân tá»a ra quá lá»›n là m chung quanh ấm áp hẳn. Không biết tá»± lúc nà o mà tay tôi đã nằm gá»n trong tay chà ng, chà ng dẫn tôi Ä‘i má»™t cách rất đưá»ng hoà ng, tá»± nhiên, còn tôi dù sao cÅ©ng con gái con đứa, trong tình huống lúc nà y là m sao không thẹn đỠmặt, là m sao không ngượng ngùng.
Chà ng đưa tôi Ä‘i xem những hang đá tháºt to, tháºt đẹp, mua cho tôi mÃa gim, Ä‘áºu phá»™ng luá»™c, dẫn tôi xem bắn pháo bông, và chụp hình tháºt nhiá»u... tôi phó mặc cho sá»± sắp xếp cá»§a chà ng, tôi Æ¡ thÆ¡ cưá»i nói, có khoảng thá»i gian chà ng hát cho tôi nghe, có khoảng thá»i gian tôi thim thiếp ngã đầu lên vai chà ng, nhưng rồi không thể ngá»§, chuyện cÅ© như thước phim được quay lại, cà ng quên cà ng nhá»›!
"Äá»i là tiếng khóc không thà nh lệ
Ngưá»i là cay đắng giết Ä‘á»i tôi"
Có lẽ đúng như thế! khi ta yêu má»™t ngưá»i má»i tâm tư tình cảm Ä‘á»u dốc hết và o ngưá»i ấy, khi ta mất Ä‘i ngưá»i ấy, thì má»i thứ quanh ta Ä‘á»u vô nghÄ©a. Tôi cưá»i buồn vá»›i Thắng:
-Thôi mình vỠđi anh!
-Còn sá»›m mà ! -Thắng mÆ¡ mà ng nhìn tôi- tôi Ä‘ang vui, cô đừng cắt ngang niá»m vui cá»§a tôi chá»›!
Tôi cong môi:
-Biết là anh Ä‘ang vui, nhưng tôi thì Ä‘ang mệt lại buồn ngá»§ -Bất giác tôi nhăn mặt- Mà sao anh cứ bám theo tôi mãi thế? tôi không thÃch bị ai là m phiá»n cả, đừng ai tạo thêm cho tôi hy vá»ng, niá»m tin tôi đã chết, tôi...tôi...
-Anh tin và o duyên pháºn - Chà ng dùng tay che kÃn miệng tôi- dù cho em có ở má»™t hà nh tinh nà o khác Ä‘i chăng nữa, nếu đã là duyên pháºn thì anh sẽ vẫn còn gặp lại em!
Tôi trÆ¡ mắt nhìn chà ng, giây phút ấy "Äá»i là nụ cưá»i không thà nh tiếng; Ngưá»i là tâm khúc dạo đưá»ng tÆ¡", Thắng nắm chặt tay tôi, lần nà y tôi cố ý rụt tay lại, nhưng dưá»ng như đã bị chà ng xiết mạnh đến không thể cá»± tuyệt
-Tôi sẽ đưa em vá»
Thắng tiếp, mặt chà ng lầm lầm, mặt tôi sa sẫm, không khà tưng bừng chợt ngá»™t ngạt nhanh chóng, trên đưá»ng vá» chúng tôi cứ như hai khúc gá»—, lặng im, lặng im...Vâng, chỉ có sá»± lặng im duy nhất tồn tại!
|
 |
|
| |