15-10-2008, 08:18 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 26
Tần phủ trung, Thúc Bảo ly trần
Việt Hổ thà nh, Hoà i Ngá»c cứu giá
Khi Thái Tôn cùng các quan lên thà nh, xem thấy binh Phiên kéo đến hằng hà sa số, tinh kỳ tá» chỉnh, sát khà đằng đằng. Thái Tôn thấy váºy chặt lưỡi than thầm. Bá»—ng nghe ngoà i dinh Phiên nổ hai tiếng súng lá»›n, rồi nghe binh Phiên la lá»›n rằng: "Äại Nguyên soái đã vá»." Nguyên Cáp Tô Văn lên núi Châu Bì luyện lại Cá»u Khẩu phi Ä‘ao, rồi tuốt qua nước Phò Dư mượn đặng mưá»i muôn binh kéo vá».
Khi ấy Tô Văn thấy Trang vương đương dốc binh vây thà nh Việt Hổ thì rất mừng, liá»n nháºp binh vây thêm, lại sai các tướng chia giữ các yếu lá»™, để ngăn cản binh ÄÆ°á»ng, tá»± mình ở luôn Bắc môn để phòng thá»§. Còn Äông môn, Tây môn, Ä‘á»u chia má»—i cá»a hai tướng coi giữ. Cáp Tô Văn thấy ÄÆ°á»ng vương cùng các tướng đương đứng trên mặt thà nh ngó xuống, liá»n cầm roi chỉ mà rằng:
- Thế Dân! Bởi tại ngươi sanh sá»± kéo binh xâm phạm nước ta, nay đã mắc kế không thà nh, bây có cánh cÅ©ng không thoát khá»i.
Vua Thái Tôn thấy Cáp Tô Văn diá»…u võ dương oai thì trong lòng kinh sợ, còn Trình Giảo Kim xưa rà y chưa gặp Tô Văn lần nà o nên không hay, liá»n day lại há»i Huất Trì Cung rằng:
- Tướng Phiên đó tên gì, mà hình dung dữ tợn váºy?
Huất Trì Cung nói:
- Tướng ấy là Nguyên soái của Liêu trà o tên là Cáp Tô Văn, nó đã giết hai mươi mấy vị lão tướng ở núi Phụng Hoà ng ngà y trước.
Giảo Kim nghe dứt lá»i, liá»n khóc lá»›n nói rằng:
- Thù sâu tựa biển, không thể là m thinh, để ta ra giết nó, mà báo cừu cho anh em.
Thái Tôn can rằng:
- Tô Văn anh hùng vô địch, vả lại có phép mầu, vương huynh tuổi già sức yếu, đánh sao lại nó mà ra!
Giảo Kim tâu:
- Khi trước ở San Äông tôi cùng ba mươi sáu anh em thÃch huyết thá» bồi, nay chẳng may anh em bị tay Tô Văn sát hại, xin bệ hạ cho tôi quyết chiến cùng nó, để báo cừu cho anh em.
Vua Thái Tôn là m thinh. Các quan thấy váºy đồng khuyên giải Giảo Kim, Giảo Kim trong lòng cÅ©ng sợ chết, thấy các quan khuyên giải thì theo lá»i, không đòi ra đánh nữa.
Rồi đó Thái Tôn cùng các quan xuống lầu, Cáp Tô Văn cÅ©ng an trại. Rạng ngà y Tô Văn lại đến khiêu chiến, quân sÄ© và o báo. Huất Trì nổi giáºn tâu rằng:
- Xin bệ hạ cho tôi ra đánh vá»›i nó má»™t tráºn.
Thái Tôn nói:
- Phép phi Ä‘ao cá»§a Tô Văn lợi hại lắm, vương huynh ra chắc uổng mạng, váºy hãy Ä‘em miá»…n chiến bà i treo lên rồi sẽ lo kế khác.
Huất Trì vâng lịnh, liá»n dạy quân Ä‘em miá»…n chiến bà i treo lên. Cáp Tô Văn ngó thấy cưá»i lá»›n mà rằng:
- Trong thà nh hết tướng rồi sao mà phải treo miá»…n chiến bà i là m váºy?
Nói rồi lui binh vá» ra mắt Trang vương thuáºt lại các việc và nói rằng:
- Nay ta chẳng cần phải đánh, đợi thà nh hết lương, sẽ chết đói cả lũ.
Trang vương nghe tâu vui mừng, truyá»n quân canh phòng cẩn tháºn.
Nói vá» ÄÆ°á»ng Thái Tôn thấy binh Phiên vây khốn, thì tá»ng lòng buồn rầu. Từ Máºu Công tâu rằng:
- Xin bệ hạ cứ an tâm, chỠhai mươi ngà y nữa thì có binh đến cứu.
Thái Tôn cÅ©ng nghe lá»i, truyá»n các tưá»ng dùng cung ná» chia giữ bốn mặt thà nh cho nghiêm ngặt.
Äây nói vá» Há»™ quốc công là Tần Thúc Bảo dưỡng bịnh ở Trưá»ng An, thấy bịnh ngà y cà ng nặng, biết mình không sống đặng nữa, liá»n cho kêu các vị tiểu vương tước đến mà dặn rằng:
- Các cháu ôi! Các cháu đương độ niên thiếu anh hùng, nên gắng công mà phò an xã tắc, cho rạng rỡ tướng môn, nay mai ta chết rồi thì các cháu mau đến Liêu bang mà bảo giá.
Lại kêu Hoà i Ngá»c đến dặn rằng:
- Bịnh cá»§a cha ngà y thêm trầm trá»ng, chắc không thể sống đặng lâu, váºy sau khi cha nhắm mắt Ä‘i, con nên mau mau Ä‘em binh Ä‘i bảo giá, đừng vị việc tang chế mà thá»§ hiếu ở nhà , cha dẫu hồn xuống suối và ng cÅ©ng theo con mà bảo há»™. Nếu trái lá»i cha dặn, thì là nghịch tỠđó.
Hoà i Ngá»c lạy khóc vâng lá»i. Thúc Bảo lại kêu La Thông đến mà nói rằng:
- Khi cháu ở Má»™c Dương thà nh là m lếu, nên thiên tá» má»›i cách hết quan chức, mẹ cháu không xét, lại Ä‘em lòng oán trách triá»u đình, song lòng đà n bà ta cÅ©ng không nên chấp trách, váºy sau khi bác mất rồi, cháu lãnh binh Ä‘i bảo giá, trước là chuá»™c tá»™i kia, sau cho rõ con dòng cháu giống.
La Thông quỳ lạy vâng mệnh. Thúc Bảo dặn dò lâu đó, thì hồn đã qui tiên.
Hoà i Ngá»c khóc lóc má»™t hồi, rồi là m theo lá»i cha dặn. Các việc xong xuôi. Hoà i Ngá»c cùng mấy anh em đến triá»u xin lãnh binh Ä‘i bảo giá. Khi ấy Hoà i Ngá»c đáp hiếu láºp công, nên lãnh binh là m tiá»n lá»™ tiên phong, đầu đội bÃch cân, mình mặc áo ma bố, lưng cá»™t dây rÆ¡m, chân mang già y cá», tay cầm gáºy tang Ä‘i trước khai lá»™, còn La Thông là m đốc binh, cùng vá»›i các anh em há» Äoà n, anh em há» Hằng, Trình Thiết Ngưu, Huất Trì Hiệu Hoà i, dẫn binh nhắm Liêu bang tấn phát.
Äi chừng hÆ¡n ná»a tháng đến địa pháºn Tam Quang Việt Hổ thà nh. Hoà i Ngá»c thấy phÃa trước Phiên binh đông đặc, còn binh ÄÆ°á»ng chẳng thấy đâu thì cả kinh, liá»n truyá»n dừng binh lại, rồi cho ngưá»i Ä‘i thám thÃnh. Giây lâu vá» báo rằng: "Thấy Phiên binh bốn phÃa vây thà nh đánh dữ dá»™i lắm, có lẽ là binh ÄÆ°á»ng bị khốn ở trong." Hoà i Ngá»c nghe báo liá»n truyá»n quân hạ trại, để đợi đại binh đến, sẽ thương nghị.
Ngà y sau binh mã La Thông đến, Hoà i Ngá»c rước và o trại rồi thuáºt lại các việc binh ÄÆ°á»ng bị vây. La Thông nói:
- Binh Phiên đông lắm, nay muốn giải vây, phải có ngưá»i và o thông tin, để lý ứng ngoại hiệp, thì phá má»›i xong.
Hoà i Ngá»c nói:
- Việc đó không khó, để ta và o thà nh thông tin cho.
La Thông nói:
- Anh ở ngoà i nà y Ä‘iá»u binh là m ngoại ứng, còn việc đó để em Ä‘i.
Hoà i Ngá»c nói:
- Không được! Nay anh theo lá»i phụ thân, nên lãnh chức tiên phong đáp hiếu mà láºp công, váºy cái đó anh phải Ä‘i để phần anh má»›i đặng.
La Thông nói:
- Ca ca muốn đi cũng đặng, song khi báo tin rồi ca ca phải là m như vầy... như vầy... em mới biết chừng mà chia binh và o tiếp chiến.
Hoà i Ngá»c y lá»i, liá»n nai nịt nhảy lên Lôi Phong, cầm Äá» Lư thương nhắm dinh Phiên mà lướt tá»›i. Quân Phiên thấy Hoà i Ngá»c đánh tá»›i, cùng la lên má»™t tiếng rồi lấy tên bắn ra như mưa. Hoà i Ngá»c múa thương gạt tên, chân thúc ngá»±a xông và o, Ä‘i tá»›i đâu binh Phiên Ä‘á»u té nhà o tá»›i đó, kẻ gẫy tay, ngưá»i dáºp đầu Ä‘á»u già nh đưá»ng mà chạy. Hoà i Ngá»c thừa thế giục ngá»±a xông và o, qua đặng năm sáu dãy phÃa trước thấy cá» xà đầy trá»i, trống chiên dáºy đất. Hoà i Ngá»c thấy trên thà nh cắm cá» hiệu nhÃ ÄÆ°á»ng thì rất mừng, vừa má»›i kêu cứu, bá»—ng nghe tiếng pháo nổ vang, má»™t tướng lướt tá»›i cản đưá»ng.
Tà i sản của Cánh gà nướng
Chữ ký của Cánh gà nướng
15-10-2008, 08:22 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 27
Hoà i Ngá»c ra tà i giết tướng
Thúc Bảo hiển thánh giúp con
Khi ấy Hoà i Ngá»c thấy tướng đến cản đưá»ng, thì há»i rằng:
- Ngươi tên chi, dám ra đây ngăn trở?
Tướng ấy đáp:
- Phiên trà o đại tướng quân Mai Long là ta, nay vâng lịnh giữ cá»a Tây môn nà y, ngươi có tà i cán chi, mà dám đến xâm phạm.
Nói rồi huÆ¡ roi đánh tá»›i. Hoà i Ngá»c cÅ©ng huÆ¡ thương ra đỡ, đánh hÆ¡n 50 hiệp. Mai Long chống cá»± không lại, bị Hoà i Ngá»c đâm má»™t thương té xuống ngá»±a chết tươi. Quân Phiên xô nhau chạy rà o.
Hoà i Ngá»c giục ngá»±a đến cá»a thà nh kêu cá»a. Quân sÄ© và o báo. Huất Trì Cung lên mặt thà nh đứng xem, thấy Hoà i Ngá»c mặc đồ tang phục, thì biết là Thúc Bảo đã chết, thì kêu Hoà i Ngá»c mà nói rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt! Váºy chá»› lịnh tôn đã qua Ä‘á»i rồi sao?
Hoà i Ngá»c đáp:
- Phải!
Huất Trì Cung than rằng:
- Tần huynh từ trần, thiệt khá thương tiếc.
Nói rồi kêu Hoà i Ngá»c há»i rằng:
- Sao hiá»n Ä‘iệt Ä‘i má»™t mình, hay có các tiểu tước Ä‘i theo nữa, binh mã có đặng bao nhiêu?
Hoà i Ngá»c thưa:
- Cháu vâng lá»i di chúc cá»§a thân phụ cùng các tiểu tướng tước Ä‘em mưá»i muôn binh bảo giá, đại binh còn đóng ở ngoà i, cháu và o thà nh báo tin trước, xin bá phụ truyá»n mở cá»a thà nh, cho cháu và o ra mắt phụ vương đã.
Huất Trì Cung nghĩ thầm rằng:
- Hoà i Ngá»c năm trước đánh ta hai lượt, giáºn ấy chưa nguôi nay gặp cÆ¡ há»™i nà y, để ta mượn tay quân Phiên mà trả thù má»›i được.
NghÄ© rồi kêu Hoà i Ngá»c mà nói rằng:
- Quân sư có lịnh cấm, không ai đặng mở cá»a Tây thà nh, nay cháu đã lỡ đến váºy cháu hãy đợi, để ta và o thưa lại coi sao.
Hoà i Ngá»c nói:
- Nếu quân sư đã có lịnh cấm, thôi để cháu qua Nam môn cũng đặng.
Huất Trì khen phải. Nói rồi xuống lầu qua cá»a Nam.
Còn Hoà i Ngá»c qua cá»a Nam Ä‘i gần tá»›i bá»—ng nghe có tiếng pháo nổ, xông ra hai viên đại tướng cản lại mà nạt rằng:
- Man tá»! Mi đã đến cá»a Tây thà nh lại không và o cá»a, còn muốn đến đây mua cái chết sao?
Hoà i Ngá»c mắng rằng:
- Phiên cẩu hãy xưng hỠtên đi rồi ta đưa vỠđịa phủ
Hai tướng đáp:
- Chúng ta là bá»™ hạ cá»§a Cáp Nguyên soái, chức Vô Äịch tướng quân, tên là Ba Liêm và Ba Cang. Thôi chúng ta xưng tên rồi, mi đưa tay ra mà chịu trói.
Hoà i Ngá»c nổi giáºn huÆ¡ thương đâm tá»›i, hai tướng cùng huÆ¡ binh khà lại cá»±, đánh thôi cát bay mịt trá»i, trống kêu dáºy đất. Hoà i Ngá»c ra miếng tung hoà nh, đánh trên đấm dưới, là m cho hai tướng mồ hôi như tắm, hÆ¡i thở ồ ồ. Ba Liêm bị Hoà i Ngá»c đâm má»™t thương trúng yết hầu, té nhà o xuống ngá»±a, còn Ba Cang thấy váºy hoảng hồn, chân tay luống cuống cÅ©ng bị má»™t thương chết tươi. Quân Phiên tan chạy. Hoà i Ngá»c giết đặng hai tướng rồi Ä‘i thong thả đến Ä‘iếu kiá»u, thấy Huất Trì Cung đứng trên thà nh bèn kêu rằng:
- Xin bá phụ mở cá»a thà nh cho cháu và o.
Huất Trì Cung lắc đầu mà nói rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt! Khi nãy ta quên, thiệt để khó cho cháu, thôi hãy ráng và o cá»a Äông thà nh, ta sẽ chỠđó mà mở cá»a cho.
Hoà i Ngá»c nói:
- Vì cá»› gì váºy?
Huất Trì Cung nói:
- Số là cháu chưa rõ, vì thánh thượng ngá»± tại Nam môn, nên cá»a nà y tướng Phiên mai phục nhiá»u lắm, mở cá»a ra, chúng trà n và o thì bất tiện lắm.
Hoà i Ngá»c nghe nói ngẫm nghÄ© chắc là Huất Trì Cung muốn kiếm thế để hại mình. NghÄ© rồi bèn nói rằng:
- Thôi, bác nói váºy cháu cÅ©ng chiá»u theo.
Nói rồi liá»n giục ngá»±a chạy theo mé thà nh qua cá»a Äông thà nh. Khi gần tá»›i, xảy nghe tiếng pháo nổ liên thinh, trong dinh Phiên xông ra má»™t tướng cháºn đưá»ng. Hoà i Ngá»c há»i rằng:
- Phiên cẩu danh tánh là chi, dám ra cản đưá»ng ta?
Tướng ấy đáp:
- Ta là đại tướng quân Tiết Hà nh đây! Mau mau đưa tay chịu trói!
Nói rồi huÆ¡ chùy đánh xuống. Hoà i Ngá»c đưa thương ra đỡ, đánh hÆ¡n hai mươi hiệp không phân thắng bại. Lúc đó Hoà i Ngá»c trổ hết tà i nghệ, múa thương bay như gió, là m cho Tiết Hà nh chống ngăn không lại, giây phút đã thấy nhà o xuống ngá»±a, ba quân vỡ tan chạy ráo.
Khi đó Hoà i Ngá»c đến dưới thà nh, ngó lên kêu Huất Trì Cung mà rằng:
- Xin bá phụ thương tiểu Ä‘iệt, ngưá»i mệt ngá»±a má»i mau mở cá»a thà nh cho và o nghỉ.
Huất Trì Cung nói:
- Hiá»n địêt ôi! Cá»a nà y và o cÅ©ng không được vì quân sư có treo bảng cấm mà bác không hay, thôi cháu chịu khó qua cá»a Bắc thà nh chắc là vô đặng.
Hoà i Ngá»c nói:
- Vì cá»› gì mà bác cứ nói lần không chịu mở cá»a?
Huất Trì Cung nói:
- Không phải ta không chịu mở, ngặt vì có tướng lịnh quân sư, thôi cháu hãy chịu phiá»n, ta sẽ mở cá»a Bắc mà chá» trước.
Nói rồi Ä‘i liá»n. Hoà i Ngá»c cÅ©ng giục ngá»±a chạy theo vòng ngoà i qua cá»a Bắc. Khi đến nÆ¡i thì trá»i đã gần tối. Bá»—ng nghe trong dinh Phiên nổi ba tiếng pháo, quân sÄ© la ó vang lừng. Hoà i Ngá»c dừng lại coi, thấy má»™t cây cá» lá»›n đỠmưá»i lăm chữ và ng như vầy: "Lục quốc tam xuyên thất tháºp nhị đạo, hồng bà o đại sứ, đại Nguyên soái." Hoà i Ngá»c thấy váºy đã kinh tâm song cÅ©ng phải là m gan giục ngá»±a tá»›i mà há»i rằng:
- Tướng kia! Có phải ngươi là Cáp Tô Văn đó chăng?
Cáp Tô Văn đáp phải, và nói rằng:
- Ngươi đã biết danh ta sao không xuống ngựa đầu hà ng?
Hoà i Ngá»c nạt rằng:
- Ngươi tà i cán bao nhiêu, mà khua môi múa má»!
Cáp Tô Văn nổi giáºn mắng rằng:
- Man tá»! Lá»›n máºt tháºt, ta đã dung cho mi qua khá»i ba cá»a, sao chẳng và o thà nh, còn đến đây nạp mạng.
Nói rồi huÆ¡ XÃch Äồng Ä‘ao chém tá»›i. Hoà i Ngá»c đưa thương ra đỡ, thì cả mình Ä‘á»u rung động, bèn khen rằng: "Phiên cẩu thiệt lợi hại!" Liá»n đâm lại má»™t thương, đánh hÆ¡n hai mươi hiệp chưa phân hÆ¡n thua. Hoà i Ngá»c lúc đó hÆ¡i thở khò khè, đánh tá»›i mặt trá»i lặn cÅ©ng chưa phân cao thấp. Cáp Tô Văn tháy Hoà i Ngá»c niên thiếu anh hùng nên muốn bắt sống. Hoà i Ngá»c lúc đó hồn phi phách tán, rán hết sức bình sanh tả xông hữu đột đánh vá»›i hai mươi mấy tướng mà không sao thóat khá»i vòng vây, thương pháp đã tán loạn, ngồi trên mình ngá»±a không yên, bèn gò ngá»±a đứng giữa tráºn mà than rằng: "Mạng ta nguy rồi!"
Khi ấy Huất Trì Cung đứng ở trên thà nh, thấy Hoà i Ngá»c bị vây thì thất kinh mà nghÄ© rằng: "Nếu Hoà i Ngá»c rá»§i ro Ä‘iá»u gì, thì mình cÅ©ng không khá»i chết!" NghÄ© rồi liá»n truyá»n quân mở cá»a thà nh, thả Ä‘iếu kiá»u xuống, rồi mặc giáp cầm thương lên ngá»±a ra cứu Hoà i Ngá»c. Äi ra khá»i Ä‘iếu kiá»u, thấy binh Phiên đông quá lại nghÄ© rằng: "Phiên binh đông quá, vả Cáp Tô Văn có phép phi Ä‘ao lợi hại nữa, mình sức già tuổi yêu, địch sao cho lại." NghÄ© như váºy rồi dừng ngá»±a đứng đó, kêu Hoà i Ngá»c mà rằng:
- Tần hiá»n Ä‘iệt! Hãy ráng phá vây mà ra, ta đã mở cá»a thà nh đợi đây!
Lúc đó Hoà i Ngá»c yếu sức, vùng vẫy chẳng nổi, hai lá»— tai ù ù như sấm nên Huất Trì Cung kêu hết sức mà Hoà i Ngá»c cÅ©ng không nghe. Cáp Tô Văn thấy các tướng bắt Hoà i Ngá»c không nổi, thì cả giáºn xông và o tiếp chiến. Lúc ấy Hoà i Ngá»c đã loạn tâm, tay cầm cây thương hết muốn nổi, đương lúc lúng túng, mà nhá» con Phong Lôi Báo ré lên má»™t tiếng, các con ngá»±a cá»§a Phiên tướng Ä‘á»u ngã lăn xuống đất, duy có con ngá»±a cá»§a Cáp Tô Văn cỡi là không té. Hoà i Ngá»c thấy váºy mừng lắm, liá»n giục Phong Lôi Báo thoát ra vòng vây, chạy đến Ä‘iếu kiá»u, theo Huất Trì Cung và o thà nh đóng cá»a lại.
Cáp Tô Văn thấy Hoà i Ngá»c thoát rồi thì than rằng: "Ta thấy tiểu man tá» kiêu dÅ©ng, những muốn bắt sống nên không dụng phi Ä‘ao, chẳng dè bị con Phong Lôi Báo cứu thoát." Nói rồi kéo binh vá» trại.
Khi Hoà i Ngá»c và o đặng thà nh rồi Huất Trì Cung Ä‘i ká» vai mà nói rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt thiệt là anh hùng vô địch! Ta giáºn Phiên nô từng phen khi dá»… binh ta, nên gạt cháu đánh cùng bốn cá»a thà nh cho Phiên nô vỡ máºt, và rạng danh hà o kiệt cá»§a cháu, váºy khi cháu và o yết kiến, cháu đừng tâu việc đó, mà thánh hoà ng lại quở bác.
Hoà i Ngá»c biết KÃnh Äức xảo ngữ, nhưng cÅ©ng bá» qua mà nói rằng:
- Xin bá phụ an lòng, cháu không tâu việc đó đâu.
KÃnh Äức mừng lắm, liá»n dắt Hoà i Ngá»c và o kiến giá. Khi Hoà i Ngá»c và o đến nÆ¡i, quỳ lạy mà tâu rằng:
- Tôi vâng di chúc gia nghiêm dạy cho bảo giá vương phụ mà đáp hiếu láºp công. Nay cùng các tiểu tước chá»§ lãnh binh đến đây, chẳng dè phụ vương nguy khốn, tôi phải lướt phá trùng vây và o thông tin trước.
Vua Thái Tôn nghe nói Tần Quỳnh đã mất thì khóc ngất má»™t hồi. Từ Máºu Công và các quan ai cÅ©ng thương khóc. Kế Thái Tôn há»i thăm các việc ở Trưá»ng Anh và binh sÄ© đêm đến đây nhiá»u Ãt. Hoà i Ngá»c tâu lại các việc. Thái Tôn nghe nói thì vui mừng mà nói vá»›i Từ Máºu Công rằng:
- Nay phò mã và ngá»± Ä‘iệt đã tÃnh kế ná»™i công ngoại kÃch, váºy tiên sanh khá toan liệu ngay chá»› nên để cháºm trá»….
Từ Máºu Công vâng lịnh liá»n kêu Huất Trì Cung dặn phải là m như vầy... như vầy... Huất Trì Cung vâng lá»i lui ra, truyá»n lịnh cho các tướng phải nai nịt sẵn sà ng để chá» phá dinh Phiên. Rồi đó Từ Máºu Công sai nổi đèn, bản thân ra giáo trưá»ng Ä‘iá»u khiển chư tướng. Trình Giảo Kim, Tần Hoà i Ngá»c lãnh 3000 binh ra cá»a Bắc môn, Huất Trì Cung ra cá»a Äông môn, Huất Trì Bá»u Lâm ra cá»a Tây môn, Huất Trì Bá»u Khánh ra cá»a Nam môn. Má»—i tướng Ä‘á»u dẫn 3000 binh mà ra ngoà i thà nh chá» lịnh, há»… nghe tiếng pháo hiệu thì ùa ra trợ chiến. Các tướng vâng lịnh dẫn binh ra Ä‘i. Äến quá canh, nghe trên thà nh nổ năm tiếng pháo lá»›n, bốn cá»a Ä‘á»u mở hết, các tướng xua binh ra tuốt và o dinh Phiên, binh sÄ© Ä‘á»u tán loạn.
Lúc đó, Cao Kiến Trang vương đương nghị luáºn cùng các tướng ở trong dinh, bá»—ng nghe tiếng pháo nổ thì hoảng kinh, cùng quân sư Lý Nhã Trinh lên ngá»±a ra thà nh, thấy binh ÄÆ°á»ng kéo ra, tiếng la dáºy đất, trống chiêng vang trá»i. Vua tôi giục ngá»±a kiếm chốn ẩn thân.
La Thông ở ngoà i, khi nghe tiếng hiệu pháo, liá»n kéo hết mưá»i muôn binh chia là m bốn đạo áp và o. CÆ¡n đó trong đánh ra, ngoà i đánh và o. Quân Phiên chết vô số.
Nói vá» Hoà i Ngá»c Ä‘em binh xông ra cá»a Bắc môn chém giết. Xảy gặp Cáp Tô Văn, hai bên giao chiến đặng mưá»i hiệp. Tô Văn ngại con Phong Lôi Báo ré lên nữa, liá»n lấy hồ lô dở nút, miệng niệm thần chú, bay ra má»™t cây Liá»…u Äiệp phi Ä‘ao, nhắm đầu Hoà i Ngá»c chém tá»›i. Hoà i Ngá»c hoảng kinh la lá»›n lên rằng: "Mạng ta nguy mất!" Liá»n vá»›i lại sau lưng tÃnh rút cây Huỳnh Kim giản đỡ mình, lại rút lá»™n nhầm cây Khốc Tang trượng huÆ¡ lên không mà đỡ phép, chẳng dè thá»i may, đầu cây gáºy ấy xẹt ra má»™t là n khói Ä‘en dà i gần hÆ¡n ba thước, nghe tiếng nổ lụp bụp. Hoà i Ngá»c nghe tiếng nổ gần tai rồi thấy phi Ä‘ao tiêu Ä‘i bay mất.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 08:27 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 28
Nhá» gáºy tang, Hoà i Ngá»c phá phi Ä‘ao
Äi săn bắn, ÄÆ°á»ng Vương mang mệnh lá»›n
Khi ấy Cáp Tô Văn thấy Hoà i Ngá»c phá phép phi Ä‘ao, thì nổi giáºn liá»n niệm châm ngôn, bay ra tám ngá»n phi Ä‘ao nữa, cùng nhằm mình Hoà i Ngá»c chém tá»›i. Hoà i Ngá»c lại giÆ¡ cây Khốc Tang trượng lên khua lia khu lịa, thì trong gáºy lại có khói Ä‘en xẹt ra, dá»i tám ngá»n phi Ä‘ao hóa ra tro bụi.
Hoà i Ngá»c thấy phi Ä‘ao tan hết, thì mừng lắm, nên giắc Khốc Tang trượng và o, rồi huÆ¡ trượng đánh. Cáp Tô Văn cÅ©ng huÆ¡ Ä‘ao ra đỡ, đánh hÆ¡i hai chục hiệp không phân thắng bại. Tô Văn nổi giáºn liá»n truyá»n hÆ¡n hai chục tướng phá»§ vây Hoà i Ngá»c lại. Hoà i Ngá»c khi ấy hoảng kinh, đỡ trên che dưới, chân tay má»i như rụng mà không sao ra khá»i trùng vây, bèn kêu lá»›n lên rằng: "Xin ai cứu tôi vá»›i!" Bá»—ng thấy má»™t tướng tá»± ngoà i xông và o, đánh Phiên tướng tách ra hai bên, Hoà i Ngá»c nhìn xem thì là La Thông. Nguyên La Thông khi thấy pháo hiệu, liá»n phân phát chúng tướng Ä‘i các cá»a, còn bổn pháºn và o cá»a Bắc. Khi đánh và o đến đó, nghe tiếng kêu cứu, liá»n xông và o mà nói lá»›n rằng:
- Ca ca chớ kinh tâm, có tiểu đệ đến trợ chiến đây.
Hoà i Ngá»c thấy La Thông đến cứu mình thì mừng rỡ, liá»n đánh nhầu vá»›i hai mươi mấy tướng, còn La Thông thì cá»± vá»›i cáp Tô Văn.
Hoà i Ngá»c lúc đó rán hết sức bình sanh, đánh vá»›i hai mươi tướng chạy hết, rồi lại đến tiếp La Thông đánh Cáp Tô Văn. Cáp Tô Văn địch vá»›i hai tiểu anh hùng, đánh hÆ¡n tám mươi hiệp, Ä‘ao pháp đã tán loạn, ngoái cổ lại thấy tướng sÄ© mình Ä‘á»u chạy mất hết, thì trong lòng hoảng hốt, xảy bị Hoà i Ngá»c đâm má»™t thương trúng xéo nÆ¡i yết hầu. Tô Văn la lá»›n lên rằng: "Mạng ta chẳng còn!" Vừa dứt lá»i lại bị má»™t thương nÆ¡i vai, Tô Văn quay ngá»±a chạy dà i. La Thông rượt theo, đâm bồi má»™t thương nữa trúng lưng. Cáp Tô Văn hiện xuất nguyên hình ra má»™t đưá»ng khói xanh bay mất. La Thông thấy váºy cÅ©ng thất kinh quay ngá»±a trở lại.
Binh Phiên không có chá»§ soái, tán loạn chạy trốn, bị binh ÄÆ°á»ng giết chết vô số. Từ Máºu Công sai giống chiêng thâu binh vá» thà nh.
Nói vá» Cao Kiến trang vương bị binh ÄÆ°á»ng truy nãn, thì kinh hồn táng đởm, chạy thôi giáp mão tanh bà nh, chạy giây lâu ngó ngoái lại thì thấy binh ÄÆ°á»ng đã lui, má»›i an tâm ra lịnh minh kim thâu góp tà n binh lại tÃnh thì hao hÆ¡n phân ná»a, và chết 15 viên đại tướng. Trang vương thấy váºy than rằng:
- Từ khi khai quốc đến nay chưa có tráºn nà o thua đến thế nà y.
Cáp Tô Văn tâu:
- Bởi Hoà i Ngá»c phá hết chÃn ngá»n phi Ä‘ao cá»§a tôi, nên má»›i đến ná»—i nà y, xin bệ hạ an tâm, tạm lui binh dồn lại Hạ Lang sÆ¡n, đặng tôi lên núi Châu Bì cầu đại tiên luyện phép phi Ä‘ao lại.
Trang vương nói:
- Nguyên soái có Ä‘i thì mau mau vá».
Cáp Tô Văn từ tạ lên ngá»±a Ä‘i liá»n. Còn Trang vương và chư tướng kéo binh vỠđóng ở Hạ Lang sÆ¡n.
Nói vá» các tướng ÄÆ°á»ng thâu binh vá» thà nh, thì trá»i vừa sáng. Vua Thái Tôn rất mừng, bèn truyá»n Ä‘em rượu thưởng cho các tướng má»—i ngưá»i hai chén, rồi truyá»n bà y diá»…n yến, khao thưởng ba quân.
Khi ấy Thái Tôn há»i Tần Hoà i Ngá»c rằng:
- Phép phi đao của Cáp Tô Văn lợi hại lắm, là m sao con lại phá đặng.
Hoà i Ngá»c tâu:
- Khi Cáp Tô Văn dùng phép phi Ä‘ao mà hại con, đương cÆ¡n hoảng hốt, con tÃnh rút cây Huỳnh Kim giản để há»™ thân, chẳng dè rút lá»™n nhầm cây Khốc Tang trượng, còn vừa giÆ¡ cây gáºy lên thấy xẹt má»™t tầng hắc khÃ, là m cho phi Ä‘ao tiêu hết.
Trình Giảo Kim nói:
- Nếu váºy cây gáºy nà y cÅ©ng là bá»u bối, xin Ä‘em cất và o kho, để sau nà y có gặp phi Ä‘ao sẽ lấy ra mà trừ.
Từ Máºu Công nói:
- Không phải cây gáºy ấy có phép linh trừ đặng phi Ä‘ao đâu, ấy là Tần Quỳnh hiển thánh, nên theo giúp Hoà i Ngá»c hóa hắc khà mà trừ phi Ä‘ao đó. Bây giá» xin Ä‘em đốt cây ấy để âm hồn Tần quốc công được an lòng mà tiêu diêu nÆ¡i cá»±c lạc.
Vua Thái Tôn y lá»i liá»n dạy Ä‘em Khốc Tang trượng ra ngoà i mà thiêu.
Ngà y kia Thái Tôn muốn Ä‘i săn bắn, bèn há»i Từ Máºu Công rằng:
- Hôm nay ta muốn đi săn chơi, chẳng hay tiên sanh có đi chăng?
Từ Máºu Công tâu:
- Bữa nay tôi trong mình hơi yếu, chắc không đi theo hầu đặng.
Vua lại há»i:
- Còn các vị vương huynh và công tỠcó ai đi bảo giá đặng chăng?
Thái Tôn vừa dứt lá»i, Máºu Công ngó các ngưá»i nháy và lắc đầu. Các tướng hiểu ý Từ Máºu Công nên đồng quỳ mà tâu rằng:
- Anh em tôi má»›i giải vây, hiện còn mệt nhá»c, chưa thể Ä‘i được.
Trình Giảo Kim thấy không ai chịu Ä‘i, liá»n tâu rằng:
- Tôi xin đi bảo giá.
Từ Máºu Công nổi giáºn nạt rằng:
-Hôm nay chẳng nên hà nh động, ta đây còn không đi ai biểu ngươi xưng tà i bảo giá đó?
Thái Tôn nổi giáºn nói:
- Tiên sanh không đi thì thôi, sao lại ngăn cấm các tướng không cho đi với trẫm là đạo lý gì?
Từ Máºu Công bị quở đúng phải tâu rằng:
- Hôm nay bệ hạ Ä‘i má»™t mình thì thấy ứng má»™ng hiá»n thần, bằng có chư tướng Ä‘i theo, thì không gặp đặng.
Thái Tôn mừng nói:
-Ta tưởng Ä‘i thì gặp tai nạn chi mà tiên sanh ngăn cản, chá»› Ä‘i gặp hiá»n thần Tiết NhÆ¡n Quà là hÄ© sá»±. Trẫm Ä‘i má»™t mình cÅ©ng đặng.
Máºu Công tâu:
-NhÆ¡n Quà lúc nà y thá»i váºn chưa thông, tôi e bệ hạ gặp y sá»›m y sẽ phải cái nạn tù lao trong ba năm, như bệ hạ chá» ba năm nữa hãy Ä‘em ngưá»i vá» nhà thì được vô sá»±.
Thái Tôn nói:
- Tiên sanh chá»› lo việc ấy, nếu ta không bá» ngưá»i và o lao ngục thì còn ai dám động tá»›i.
Máºu Công tâu:
- Sau nà y NhÆ¡n Quà có Ä‘iá»u lá»—i lá»›n. Bệ hạ cÅ©ng tha sao?
Thái Tôn nói:
- Dẫu hiá»n thần có phạm đại tá»™i, trẫm cÅ©ng rá»™ng lòng dung thứ.
Máºu Công tâu:
- Váºy thì bệ hạ hãy Ä‘i săn Ä‘i.
Lúc ấy Thái Tôn lòng mừng khấp khởi, lên ngá»±a Ä‘em 3000 quân ngá»± lâm ra thà nh, nhắm phÃa đông nhiá»u rừng núi Ä‘i tá»›i. Khi Ä‘i chừng mưá»i dặm, đến má»™t chá»— đất trống trải, vua truyá»n quan ngá»± lâm bá»§a lưới mà săn. Quân ngá»± lâm vâng lệnh áp nhau và o bá»§a lưới tứ bá», rồi kẻ thì rượt hươu, ngưá»i bắt cá»p, qua lại rá»™n rà ng. Thái Tôn xem thấy cả đẹp cÅ©ng giục ngá»±a chạy cùng. Bá»—ng thấy má»™t con thá» bạc chạy qua trước mặt. Thái Tôn cả mừng liá»n lắp tên vô cung bắn ra má»™t phát trúng Ä‘uôi con thá», thỠấy mang mÅ©i tên mà chạy. Vua Thái Tôn giục ngá»±a rượt theo, theo ba bốn dặm đưá»ng mà không bắt đặng. Vừa thấy muốn quay ngá»±a lại không theo nữa chẳng ngá» con thá» là m việc kỳ quái, thấy vua không Ä‘uổi, thì cÅ©ng dừng lại. Vua Thái Tôn thấy váºy lại giục ngá»±a Ä‘uổi theo, con thá» cÅ©ng cứ chạy cầm chừng phÃa trước mặt. Vua Thái Tôn theo mãi, không dè đến hai mươi dặm thì con thá» biến mất. Vua Thái Tôn đứng ngó hồi lâu rồi quay ngá»±a trở lại, thấy phÃa trước có ngã ba đưá»ng, không biết lối nà o vá» chá»— mình săn bắt. Lúc đó vua Thái Tôn dừng ngá»±a nghÄ© thầm: "Ta ham rượt con thá» quá nên không ngó chừng bây giá» biết đưá»ng nà o trở lại." Còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng thấy phÃa đưá»ng kia có má»™t ngưá»i cỡi ngá»±a Ä‘i tá»›i, mình mặc khôi giáp rõ rà ng, hai tay ôm cổ ngá»±a, nằm sát trên yên, cho ngá»±a Ä‘i thá»§ng thẳng. Thái Tôn nhìn rõ là ai thì trong bụng nghÄ© rằng: "Ngưá»i nà y không phải là tướng Phiên, chắc là Trình Giảo Kim Ä‘i theo ta cÅ©ng lạc đưá»ng, nên mệt má»i nằm nghÄ©." NghÄ© thế liá»n giục ngá»±a tá»›i mà kêu rằng:
- Trình vương huynh, mau trở dáºy Ä‘i vá»›i quả nhÆ¡n, nãy giá» ta cÅ©ng lạc đưá»ng, không biết ngả nà o mà trở lại.
Vua Thái Tôn kêu vừa dứt lá»i, tướng ấy liá»n ngước mặt lên. Vua Thái Tôn xem thấy tướng ấy mặt xanh râu Ä‘á», biết là Cáp Tô Văn thì hoảng kinh. Cáp Tô Văn thấy ÄÆ°á»ng vương Ä‘i má»™t mình thì mừng lắm, nạt lá»›n lên rằng:
- Ngưá»i trên ngá»±a đó có phải lÃ ÄÆ°á»ng vương Lý Thế Dân chăng?
Vua Thái Tôn nghe há»i hồn phi phách tán bèn giục ngá»±a chạy mù. Cáp Tô Văn cÅ©ng huÆ¡ XÃch Äồng Ä‘ao, quất ngá»±a rượt theo.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 08:30 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 29
Äá»™ng Tà ng quân, chiến mã ré vang lừng
Bãi Äông hải, hiá»n thần Ä‘i cứu giá
Khi ấy Thái Tôn thấy Cáp Tô Văn đuổi gấp quá vừa chạy vừa than rằng:
- Hỡi ôi! Mạng ta không còn!
Còn Cáp Tô Văn ở sau rượt theo kêu rằng:
- Phen nà y mi chạy đâu cho khá»i, rõ rà ng trá»i khiến nhÃ ÄÆ°á»ng vá» tay ta, nên quỉ má»›i dắt ngươi đến mà giao cho ta đó!
Nói rồi quất ngá»±a Ä‘uổi theo hoà i. Thái Tôn thấy Cáp Tô Văn theo gần kịp, thì mình Ä‘á»u má»c ốc, trán đổ mồ hôi, vừa chạy vừa trách thầm rằng: "Thiệt là Máºu Công muốn hại ta chết, nên không cản ngăn, còn gạt ta Ä‘i má»™t mình cho đến ná»—i nà y.â€
Thái Tôn chạy chừng ba mươi dặm ra khá»i núi, thấy phÃa trước có cái biển lá»›n mênh mông má»™t nước má»™t trá»i, trên bá» toà n núi non nguy hiểm, thiệt hết đưá»ng chạy nữa. Vua Thái Tôn thấy váºy, chân tay bá»§n rá»§n, không biết tÃnh sao. Còn Cáp Tô Văn theo đến mé biển, thấy váºy thì cưá»i ngất kêu Thái Tôn mà há»i rằng:
- Chá»— nà y là biển Äông, dưới nước trên rừng, có ngả đâu mà chạy nữa, sao chưa chịu cắt thá»§ cấp mà dâng cho rồi?
Vua Thái Tôn nghe nói ruá»™t Ä‘au như cắt, mặt tá»±a nhuá»™m chà m, thấy Cáp Tô Văn theo kịp thì hoảng hồn, bèn giục ngá»±a chạy ùa xuống mé biển, rá»§i vừa xuống tá»›i mé thá»i đã bị lầy, bốn chân không rút lên đặng. Lúc đó Thái Tôn tâm hồn há»—n loạn, mình mẩy rụng rá»i, ngồi trÆ¡ trên lưng ngá»±a giây lâu kêu Tô Văn mà năn nỉ rằng:
- Cáp vương huynh, xin dung mạng cho ta, ta kéo binh trở vá» Trung Nguyên, cắt giang san chia cho vương huynh phân ná»a.
Cáp Tô Văn dừng trên mé rừng mà nói rằng:
- Lý Thế Dân! Ngươi chớ tưởng đến sự vỠTrung Nguyên nữa, hãy mau cắt thủ cấp mà dâng cho ta.
Nói rồi liá»n giục ngá»±a xuống mé biển ý muốn ra giết cho đặng ÄÆ°á»ng vương mà thâu san hà vá» má»™t mối. Chẳng dè ra ná»a chừng bèn dừng ngá»±a lại mà nghÄ© rằng: "Nếu ta ra đó ắt cÅ©ng bị lầy, chi bằng ở đây là m bức biểu và tả hà nh biểu đầu trước, rồi gạt y lên mà giết cÅ©ng chẳng muá»™n." NghÄ© rồi kêu Thái Tôn mà nạt rằng:
- Lý Thế Dân, sao chưa chịu dâng thủ cấp, còn đợi ta ra sức nữa chăng?
Vua Thái Tôn nói:
- Cáp vương huynh ôi! Xin rộng lòng dung thứ, ta sẽ chia hai thiên hạ cho vương huynh.
Cáp Tô Văn giả bộ nói:
- Thôi ngươi đã nhiá»u phen cầu khẩn, ta cÅ©ng dung chế cho, váºy ngươi phải tả hà ng biểu cho ta, ta sẽ tha cho khá»i chết!
Thái Tôn nói:
- Bây giỠđương ở chỗ nà y, giấy mực không có thì tả hà ng biểu sao đặng?
Cáp Tô Văn nói:
- Ngươi hãy chịu phiá»n cắt má»™t mảnh áo giáp, lấy máu đầu ngón tay mà viết Ãt chữ cốt cho binh tướng ngươi nó tin, thì ta dung chế cho.
Thái Tôn suy nghĩ rằng: "Hạ huyết biểu chẳng phải là việc chơi, nỡ nà o đem xã tắc của mình mà giao cho kẻ khác." Còn đang suy nghĩ thì Cáp Tô Văn đã hét lớn lên rằng:
- Ngươi còn dục dặc muốn cho ta bắn tên xuống hay sao?
Thái Tôn nghe Tô Văn nói gắt, liá»n ép bụng cắt má»™t mảnh giáp, và cắn đầu ngón tay máu nhá» ròng ròng, nghÄ© đến lại Ä‘au lòng, bèn ngước mặt lên trá»i mà than rằng:
- Nếu ai cứu đặng ÄÆ°á»ng thiên tá», xin Ä‘em thiên hạ chia phân ná»a.
Cáp Tô Văn nghe Thái Tôn kêu cứu thì cưá»i ngất mà rằng:
- Chá»— nà y là tuyệt địa rồi, ngươi kêu cÅ©ng vô Ãch.
Nói rồi lại hối Thái Tôn viết hà ng biểu, mà Thái Tôn còn dục dặc chưa chịu.
Äây nói vá» bá»n há»a đầu quân ở trong tà ng quân động. Bữa đó tám ngưá»i kia Ä‘á»u lên Mãng Quân sÆ¡n săn bắn, có má»™t mình NhÆ¡n Quà đương ở trong động nấu cÆ¡m. Bá»—ng nghe con ngá»±a Tuyết Hoa Tôn la hà vang lừng, NhÆ¡n Quà bước ra nạt Ãt tiếng, con Tuyết Hoa Tôn thấy chá»§ ra thì miệng cà ng la hÃ, và bốn chân nhún nhảy là m má»™t cách dị thưá»ng. NhÆ¡n Quà nạt cÅ©ng không nÃn, đánh cÅ©ng không thôi, thì nghÄ© rằng: "Con ngá»±a nà y từ khi vá» vá»›i ta, ở tại đây hÆ¡n hai tháng chưa có cỡi lần nà o, có khi bữa nay muốn cho mình cỡi đó chăng?" NghÄ© rồi bèn trở và o nai nịt, Ä‘em yên ra đóng thì thấy con ngá»±a đứng yên không nhảy nhót nữa. NhÆ¡n Quà mừng rỡ, bèn xách Phương Thiên há»a kÃch nhảy lên, ra đến cá»a động, ngá»±a chạy bay trên ngá»n cá», gò cương thế nà o cÅ©ng không đặng. NhÆ¡n Quà lúc đó thất kinh nghÄ© rằng: "Có khi mạng ta đã hết, nên khiến nó chẳng tùy mình."
Khi con ngá»±a ấy chạy khá»i mưá»i cụm núi, đến má»™t hòn núi đá lá»›n thì dừng lại. NhÆ¡n Quà má»›i an lòng. Xảy nghe tiếng ngưá»i nói: "Nếu ai cứu đặng ÄÆ°á»ng thiên tá», xin Ä‘em thiên hạ chia phân nữa." NhÆ¡n Quà nghe nói ngó xuống thấy má»™t ngưá»i bị lầy dưới mé biển, đầu đội mão cá»u long, mình mặc huỳnh mãng bà o. Còn trên bá» có má»™t tướng mặt xanh, râu Ä‘á», tay xách XÃch Äồng Ä‘ao, đương ngồi trên ngá»±a mà chỉ trá». NhÆ¡n Quà nhìn rõ biết là Cáp Tô Văn, còn ngưá»i dưới kia lÃ ÄÆ°á»ng vương bị nạn.
Lúc đó NhÆ¡n Quà muốn cứu, song ngưá»i ngá»±a Ä‘á»u đứng trên núi cao, không có ngả Ä‘i xuống. NhÆ¡n Quà thấy váºy trong lòng bối rối mà than rằng: "Ngá»±a ôi! Mi đã có lòng đưa ta đến đây cứu giá, mà lại ở trên núi cao nà y, thì cứu giá là m sao đặng?" NhÆ¡n Quà than vừa dứt lá»i, bá»—ng con ngá»±a ré lên má»™t tiếng, chum bốn chân nhảy xuống núi, khi NhÆ¡n Quà xuống đặng triá»n núi rồi thì rất mừng, liá»n giục ngá»±a chạy tá»›i mà nạt Cáp Tô Văn rằng:
- Ngươi chớ hung hăng mà là m cho chúa ta kinh hãi!
Nhơn Quà day lại vua Thái Tôn mà rằng:
- Xin bệ hạ an tâm, đã có tiểu thần là Tiết Nhơn Quà đến cứu giá.
Khi Thái Tôn thấy má»™t vị tiểu tướng mặc bạch bà o bạch giáp, liá»n nhá»› chuyện chiêm bao khi trước thì phấn khởi kêu NhÆ¡n Quà mà nói rằng:
- Xin tiểu vương huynh cứu trẫm, Æ¡n ấy rất trá»ng.
Còn Cáp Tô Văn ngó thấy Tiết Nhơn Quà thì hoảng kinh nói lớn rằng:
- Tiết man tá»! Ngươi ở đâu mà theo ta quấy rối hoà i, nếu ngưá»i phá mất dịp nà y cá»§a ta thì thá» quyết cùng ngưá»i chẳng đội trá»i chung.
NhÆ¡n Quà chẳng nói chi, cứ việc giục ngá»±a huÆ¡ kÃch tá»›i đâm. Tô Văn cÅ©ng xách XÃch Äồng Ä‘ao rước đánh đặng bảy tám hiệp. NhÆ¡n Quà quà nh ngá»±a Ä‘i ra, rồi rút roi Bạch hổ Ä‘áºp. Tô Văn thổ huyết ôm cổ ngá»±a chạy dà i. Tiết NhÆ¡n Quà không Ä‘uổi, liá»n quay ngá»±a trở xuống biển là m lá»… mà thưa rằng:
- Tiểu thần đến cháºm khiến bệ hạ chịu sá»± kinh khá»§ng, xin dung thứ cho.
Tâu rồi xuống ngá»±a lá»™i ra Ä‘em vua ÄÆ°á»ng và ngá»±a lên. Vua Thái Tôn há»i rằng:
- Chẳng hay tiểu vương huynh ở đâu, sao lại biết ta có nạn mà đến cứu?
Nhơn Quà tâu:
- Việc đó dà i lắm, xin bệ hạ cho thần vỠđến thà nh, sẽ thuáºt má»›i hết. Còn hôm nay nhÆ¡n sao bệ hạ Ä‘i đâu có má»™t mình mà không có ai bảo giá?
Vua Thái Tôn nghe NhÆ¡n Quà há»i, liá»n Ä‘em chuyện Từ Máºu Công nói trước thuáºt lại cho NhÆ¡n Quà nghe và nói rằng:
- Ta chẳng dè gặp Cáp Tô Văn là m bức, nếu chẳng gặp tiểu vương huynh cứu giá chắc tánh mạng ta chẳng còn, váºy để vá» trà o, trẫm sẽ phong thưởng cho tiểu vương huynh.
Nhơn Quà tạ ơn. Rồi đó chúa tôi cùng lên ngựa trở vỠthà nh Việt Hổ.
Äi đến chá»— ngã ba, chợt thấy má»™t đạo binh ở nẻo đưá»ng bên tả má»›i kéo qua, cá» hiệu đỠhai chữ Äại ÄÆ°á»ng. Thái Tôn liá»n dừng ngá»±a lại coi, thấy Từ Máºu Công, Huất Trì Cung, Trình Giảo Kim, Tần Hoà i Ngá»c đồng xuống trước ngá»±a mà tâu rằng:
- Là m cho hoà ng thượng kinh hãi, thiệt tá»™i ở bá»n tôi, xin bệ hạ dung thứ.
Thái Tôn nói:
- Tiên sanh gạt trẫm thiếu chút nữa vá» chÃn suối.
Máºu Công tâu:
- Có như váºy má»›i gặp hiá»n thần.
Thái Tôn nói:
- May nhỠtiểu vương huynh tới sớm, nếu không có giây phút nữa là đã giao huyết biểu cho Cáp Tô Văn rồi, còn đâu chúa tôi mà gặp nữa?
Máºu Công tâu:
- Xin hoà ng thượng nhiêu dung, vì tôi Ä‘oán âm dương chắc chắn, má»›i dám để bệ hạ Ä‘i lạc đưá»ng, gặp Cáp Tô Văn thì má»›i gặp hiá»n thần xuất hiện mà bảo giá, đó là ứng như Ä‘iá»m chiêm bao cá»§a bệ hạ năm xưa.
Thái Tôn nghe Máºu Công tâu phân biệt rõ rà ng, cÅ©ng nguôi giáºn. Rồi đó chúa tôi đồng trở vá» thà nh.
Khi vỠđến nơi, và o thẳng Ngân Loan điện, có quan chiêu bái. Nhơn Quà ra quỳ lạy tâu rằng:
- Hạ thần có nhiá»u việc oan khúc, xin tâu cho thánh thượng ngá»± tưá»ng.
Vua Thái Tôn nói:
- Tiểu vương huynh có việc chi oan ức, hãy tâu cho trẫm nghe.
Tiết NhÆ¡n Quà liá»n tâu từ hồi xuất thân, đầu quân mấy lượt, láºp bao công trạng, và SÄ© Quà ẩn mạo là m sao, tâu hết má»™t lượt. Vua Thái Tôn nghe xong nổi giáºn vá»— án la hét om sòm, rồi lại Ä‘á»c chuyện chiêm bao cho NhÆ¡n Quà nghe. Huất Trì Cung cÅ©ng giáºn bước ra há»i NhÆ¡n Quà rằng:
- Vì cớ nà o mấy lần ta gặp cứ bỠchạy?
NhÆ¡n Quà liá»n thuáºt chuyện SÄ© Quà gian trá nói gạt mình cho KÃnh Äức nghe. KÃnh Äức nghe hết đầu Ä‘uôi, thì cà ng giáºn lung, liá»n lấy lịnh tiá»…n trao cho hai vị công tá» là Bá»u Lâm và Bá»u Khánh ra Hắc Phong quang mà nã tróc cha con Trương SÄ© QuÃ. Hai công tá» vâng lịnh Ä‘i liá»n. Vua Thái Tôn lại há»i NhÆ¡n Quà rằng:
- Tiểu vương huynh má»›i đây vẫn là há»a đầu quân cho Trương Hưá»n, cá»› sao bữa nay lại đến mé biển mà cứu ta đặng?
Nhơn Quà tâu rằng:
- Trong mấy tháng trước dây, chẳng biết sao Trương Hưá»n bà y ra má»™t kế độc ác nói rằng: Nguyên soái đương tầm nã, kiếm bắt anh em tôi, nên biểu bá»n tôi và o hang Thiên Tiên cốc mà ẩn. Bá»n tôi tưởng thiệt, không dè Trương Hưá»n sai quân lấp miệng hang và chất cá»§i đốt cùng bốn phÃa núi. Lúc đó bá»n tôi nhá» có Cá»u Thiên Huyá»n Nữ cứu khá»i Ä‘em vá» Tà ng Quân động. Bữa nay anh em Ä‘i săn hết, có mình tôi ở trong động nấu cÆ¡m, chẳng dè con ngá»±a Tuyết Hoa Tôn cá»§a tôi cứ la hà om sòm, nạt không đặng. Tôi tưởng nó là giống ngá»±a chiến, nay ở không lâu ngà y nên muốn Ä‘i tung tăng chăng? Má»›i nai nịt và đóng yên cho nó, cầm kÃch lên lưng, nó vừa ra khá»i cá»a động liá»n bay trên không như gió, gò cương cÅ©ng không đặng, khi qua mấy hòn núi kia, đến má»™t trái núi lá»›n thì dừng lại. Lúc đó tôi nghe tiếng kêu cứu, ngó xuống thấy bệ hạ đương mắc nạn, song ngưá»i ngá»±a Ä‘á»u ở trên cao, không sao mà xuống được. Tôi bèn than thở vá»›i con ngá»±a, chẳng dè vừa nói dứt lá»i, ngụa chụm bốn cẳng mà nhảy xuống, cÅ©ng là hồng phước thánh hoà ng rất lá»›n, nên thần tiên phò trợ má»›i đặng như váºy.
Vua Thái Tôn nghe tâu nói:
- Nếu váºy tám anh em bây giá» còn ở Tà ng Quân động. Váºy để trẫm sai ngưá»i Ä‘i rước vá» mà phong thưởng quan chức.
Từ Máºu Công tâu rằng:
- Tà ng Quân động là cảnh tiên, ngưá»i phà m biết đâu mà kiếm, xin cháºm má»™t hai ngà y, tám tướng sẽ xuống thà nh yết kiến.
Vua Thái Tôn nghe tâu cÅ©ng an lòng, liá»n truyá»n dá»n yến đãi NhÆ¡n QuÃ.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 08:35 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 30
Lá»™ mưu gian, Trương Hưá»n toan là m phản
Vâng máºt kế, NhÆ¡n Quà bắt Long Cu
Nói vá» Huất Trì Bá»u Lâm và Huất Trì Bá»u Khánh ra đến Hắc Phong quang. Cha con Trương Hưá»n ra rước và o thết đãi xong xuôi, anh em má»›i đưa lịnh tiá»…n ra và nói rằng:
- Có lịnh soái phụ tôi cho đòi Trương tiên phong và Hà Tôn Hiến vỠViệt Hổ thà nh hầu việc.
Trương Hưá»n há»i:
- Chẳng biết Nguyên soái đòi cha con tôi có việc chi?
Bá»u Lâm nói:
- Có việc cÆ¡ máºt gì đó, nên truyá»n tiên phong phải đến tức thì.
Trương Hưá»n nghe nói, cÅ©ng thu xếp láºt Ä‘áºt lên đưá»ng, Ä‘i chẳng bao lâu đã đến thà nh Việt Hổ. Khi đến nÆ¡i anh em Huất Trì và o báo trước. Huất Trì Cung nạt dạy quân ra trói dẫn và o. Từ Máºu Công can rằng:
- Nguyên soái chá»› nóng nảy mất lẽ công bằng, việc ấy để cho ta, sẽ có kế tra há»i.
Nói rồi lại tâu với Thái Tôn rằng:
- Xin bệ hạ cho đòi cha con Trương Hưá»n và o đại Ä‘iện, giữa mặt bá quan đặng tra há»i cho phân minh.
Thái Tôn liá»n giáng chỉ, truyá»n đòi cha con Trương Hưá»n và o Ngân Loan Ä‘iện.
Rồi đó vua Thái Tôn ra ngá»± đại Ä‘iện, các quan chầu chá»±c đủ mặt. Cha con Trương Hưá»n và o phá»§ phục trước thá»m mà tâu rằng:
- Cha con tôi vâng lịnh đòi vỠxin và o ra mắt.
Thái Tôn nói:
- NhÆ¡n bữa trước ta Ä‘i săn gặp má»™t tên tiểu tướng y nói là bạn thân cá»§a ngươi, ta Ä‘em vỠđây, váºy đòi cha con ngươi đến nhìn cho biết.
Trương Hưá»n nói:
- Xin thánh hoà ng cho ngu thần ra mắt viên tiểu tướng đó.
Khi đó vua Thái Tôn ngó lại đằng sau, NhÆ¡n Quà vừa bước tá»›i quỳ má»™t bên Trương Hưá»n mà há»i rằng:
- Äại lão gia còn nhá»› Tiết Lá»… chăng?
Sĩ Quà nghe nói ngước mắt lên, thấy Nhơn Quà thì kinh hồn táng đởm, bèn nói nho nhỠrằng:
- Chắc ngươi là oan hồn Tiết Lễ bị ta đốt chết mà đến trước thiên tỠkêu oan chăng?
Nhơn Quà nói:
- ChÃnh tiểu nhÆ¡n là Tiết Lá»… còn sống đây, chá»› có phải ma quỉ nà o đâu! Nguyên đại lão gia mưu độc, lừa anh em tôi và o hang mà đốt, song nhá» có thần tiên cứu khá»i mà vỠđây, xin lão gia coi lại cho rõ.
NhÆ¡n Quà nói dứt lá»i, Thái Tôn nạt Trương Hưá»n rằng:
- Ngươi nhìn ngưá»i ấy là ai, mau nói cho ta rõ?
Trương Hưá»n tâu:
- Tôi chưa từng quen ngưá»i nà y, nên nhìn hoà i mà không biết.
NhÆ¡n Quà tức giáºn nói rằng:
- Ngà i khéo giả bá»™ là m ngÆ¡, lại quên mất Tiết Lá»… là há»a đầu quân ở dinh tiá»n quân, hiệu cá» chữ "Nguyệt" rồi sao? Tôi mấy năm công lao khó nhá»c, bây giá» ngà i khéo giả ngá»™ thì thôi. Khi còn ở Trung Nguyên ngà i có hứa: Nếu tôi láºp đặng ba lần công lao thì ngà i sẽ báo tâu vá»›i thánh hoà ng cho tôi được dùng công chuá»™c tá»™i, váºy chẳng hay tôi có tá»™i gì? Ngà i nghÄ© coi, từ ấy đến nay, tôi láºp biết bao công tráºn, ngà i Ä‘á»u gạt gẫm mà mạo nháºn cho con rể, tôi cÅ©ng chẳng nói chi, ngà i lại Ä‘em lòng bất nghÄ©a, gạt chÃn anh em tôi và o hang mà đốt, may nhá» trá»i pháºt cứu khá»i, nay gặp ngà i đây, ngà i dám nói là không biết tôi sao?
Thái Tôn nói:
- Ta đã biết hết. Trương Hưá»n bấy lâu mạo công cá»§a NhÆ¡n QuÃ, lại kiếm kế hại ngưá»i, sá»± ấy đã rà nh rà nh, nay còn nói gì nữa. Còn việc trước ngươi tâu vá»›i ta là không có ứng má»™ng hiá»n thần Tiết NhÆ¡n QuÃ, váºy chá»› ngưá»i nà y là ai?
Trương Hưá»n nói:
- Oan ức tôi lắm bệ hạ ôi! Việc ứng má»™ng hiá»n thần thấy bóng mà không thấy hình, và tôi không gặp Tiết NhÆ¡n QuÃ, thì là m sao rõ đặng?
Thái Tôn nói:
- Bây giá» ta há»i ngươi, váºy chá»› những công tráºn chém tướng Ä‘oạt quan, thâu thà nh, phá ải đó cá»§a ai?
Trương Hưá»n tâu rằng:
- Từ trước tá»›i nay Ä‘á»u là công cá»§a rể tôi tên là Hà Tôn Hiến.
NhÆ¡n Quà nghe Trương Hưá»n nói thì tức cưá»i mà há»i rằng:
- Bao nhiêu công tráºn cá»§a ngưá»i, Ä‘á»u nháºn và o con rể, ngà i nói váºy đối vá»›i lương tâm không biết hổ thẹn?
Kế Từ Máºu Công nói:
- Bây giá» hai ngưá»i tranh luáºn cÅ©ng không có gì là m chứng, nay nhÆ¡n cách thà nh nà y ngoà i má»™t trăm dặm phÃa Äông có má»™t thà nh gá»i là Bạch Ngá»c quang, phÃa Tây có má»™t thà nh kêu là Ma Thiên Lãnh, váºy hai ngưá»i Ä‘em binh Ä‘i đánh hai nÆ¡i, như ai mà lấy được thà nh trước, thì những công lao từ xưa đến nay, Ä‘á»u là cá»§a ngưá»i ấy. Nay muốn cho đặng công bằng ta viết hai cái thăm, ai bắt đặng thăm nà o thì Ä‘i chá»— ấy, hai ngưá»i tÃnh lẽ nà o?
Tiết Nhơn Quà vui mừng nói:
- Quân sư phân váºy thiệt là công bình lắm, song chẳng biết Trương lão gia có khứng cùng chăng?
Trương Hưá»n nói:
- Rể ta võ nghệ cao cưá»ng, thâu bao nhiêu thà nh ải còn đặng, huống chi má»™t cái thà nh ấy, có đủ lo gì!
Từ Máºu Công thấy Trương Hưá»n cÅ©ng chịu, liá»n viết hai cái thăm niêm phong cẩn tháºn bá» và o má»™t cái há»™p, rồi kêu hai ngưá»i lên bảo má»—i ngưá»i lượm má»™t cái. NhÆ¡n Quà nghe kêu liá»n Ä‘i lên trước. Máºu Công quở rằng:
- Ngươi chưa có quan tước chi, phải nhưá»ng cho Trương tiên phong bắt trước má»›i phải!
NhÆ¡n Quà bị quở đứng dừng lại. Trương Hưá»n đứng lên bắt má»™t cái, xé ra coi thấy đỠba chữ "Ma Thiên Lãnh". Từ Máºu Công nói:
- Thôi, Trương tiên phong đã bắt Ma Thiên Lãnh rồi, còn Bạch Ngá»c quang phần Tiết NhÆ¡n QuÃ, hãy ra lãnh binh Ä‘i!
Trương Hưá»n liá»n tạ từ ra Ä‘i. Huất Trì Cung phát cho má»™t muôn nhÆ¡n mã, cha con Trương Hưá»n kéo binh Ä‘i.
Còn NhÆ¡n Quà thì Máºu Công kêu lại nói rằng:
- Hai ải ấy thì Ma Thiên Lãnh khó phá lắm, nên ta viết hai cái thăm cùng tên ấy, mà để cho Trương Hưá»n bắt trước, để phần chá»— nà y cho ngươi.
NhÆ¡n Quà nghe nói mừng lòng tạ Æ¡n. Kế Huất Trì Cung kêu NhÆ¡n Quà ra giao ba mươi ngà n binh dÅ©ng sÄ©. Máºu Công thấy váºy nói rằng:
- Cho chừng 500 quân cÅ©ng đủ, Nguyên soái giao chi nhiá»u váºy?
Huất Trì Cung nghe lá»i, ra lá»±a lại lấy 500 quân thiệt tinh tráng, giao cho NhÆ¡n Quà lãnh binh rồi và o từ tạ vua và bá quan. Máºu Công giao cho NhÆ¡n Quà hai váºt mà dặn rằng:
- Nay ta giao cho ngươi hai váºt nà y, má»™t cái là long bà i để chứng nháºn lÃ ÄÆ°á»ng tướng, qua các ải cho tiện, còn cái cẩm nang nà y khi ra tá»›i Bạch Ngá»c quang thì coi theo đó mà hà nh binh.
NhÆ¡n Quà lãnh hai váºt rồi từ tạ, kéo binh đến Bạch Ngá»c quang.
Nói vá» cha con Trương Hưá»n kéo binh đến Ma Thiên Lãnh cách núi và i dặm hạ trại. SÄ© Quà xem địa thế, thấy núi cao chót vót, bốn bá» ráºm rì, chỉ có má»™t con đưá»ng độc đạo lên núi. SÄ© Quà xem rồi vá» trại, kêu con mà rằng:
- Cha coi núi nà y khó phá lắm.
Trương Chà Long nói:
- Sớm mai kéo binh khiêu chiến coi sao, đặng tùy cơ ứng biến.
Bữa sau SÄ© Quà truyá»n quân đến dưới núi khiêu chiến cả ngà y mà trên núi không thấy động tÄ©nh gì cả, cá»±c chẳng đã phải rút binh vá» trại.
Rạng ngà y Sĩ Quà lại thúc quân đến dưới núi khiêu chiến nữa, Phiên binh cũng không xuống. Sĩ Quà kêu các con nói rằng:
- Cha lên núi trước coi sao rồi các con sẽ theo mà lên sau đặng mà lấy ải.
Trương Chà Long thưa:
- Cha nói rất phải.
Lúc đó Trương Hưá»n má»™t mình lên núi, Ä‘i đến ná»a chừng bá»—ng thấy bóng lá cá» phất phá»›i và nghe tiếng truyá»n cắt dây lăn cây xuống. SÄ© Quà thất kinh liá»n quay ngá»±a chạy bay xuống núi, khi Trương Hưá»n xuống dưới nói vá»›i mấy con rằng:
- Núi nà y thiệt là khó phá lắm, nếu ta kéo binh lên thì bị chúng lăn cây xuống núi chắc chết hết, còn ở dưới nà y thì bao giỠcho phá đặng ải?
Chà Long nói:
- Nay phá không đặng núi nà y cũng chết, mà vỠcũng chết, thiệt là tấn thối lưỡng nan.
Trương Hưá»n nghe nói trong lòng buồn bá»±c suy nghÄ© giây lâu tÃnh đặng má»™t kế, kêu con mà nói rằng:
- Nay lấy Ma Thiên Lãnh không đặng mà trở vá» thì cÅ©ng chết, chi bằng kéo binh đến Hắc Phong quan mà đoạt lấy chiến thuyá»n trở vá» Trung Quốc mà đoạt lấy ngôi trá»i, giết quách Lý Trị, các tướng giá»i Ä‘á»u ở bên nà y cả, không còn ai ở trà o mà sợ. Là m váºy má»™t là cứu tánh mạng cha con ta khá»i chết, hai là cha sẽ lên ngôi thiên tá», các con cÅ©ng hưởng sá»± vinh hoa, chẳng hay các con nghÄ© thế nà o?
Anh em Chà Long và Hà Tôn Hiến Ä‘á»u mừng rỡ mà nói rằng:
- Bốn con xin ủng hộ cha ngồi vững nơi ngai rồng.
Khi đó Trương Hưá»n liá»n truyá»n lịnh nhổ trại kéo binh đến Hắc Phong quang.
Äây nói vá» Tiết NhÆ¡n Quà đem binh đến Bạch Ngá»c quang, khi đến nÆ¡i thì trá»i đã tối. NhÆ¡n Quà truyá»n quân sÄ© an dinh rồi xé cẩm nang ra xem, thấy trong thÆ¡ như vầy:
“Tên chá»§ tướng Bạch Ngá»c quang là Hoà ng Thiên Châu Tri Äô Nhỉ có má»™t con ngá»±a quà tên gá»i Thoại Long Cu, ngà y Ä‘i muôn dặm, lại có tà i vượt biển ra khÆ¡i. Như ngươi giết đặng tướng ấy rồi, thì phải bắt lấy con ngá»±a đặng vượt biển vá» Trưá»ng An mà cứu Ä‘iện hạ. Vì Trương Hưá»n phá Ma Thiên Lãnh không đặng, nên đã Ä‘em binh vá» Trưá»ng An là m phản. Váºy ngươi hãy nghe theo trong cẩm nang nà y mau vá» bắt cha con Trương Hưá»n giam và o thiên lao, rồi lại qua đây bảo giá, công ngươi rất lá»›n.â€
Tiết NhÆ¡n Quà coi cẩm nang rồi, trong lòng nóng nảy, chỠđến hừng sáng hối quân sÄ© kéo đến bên thà nh khiêu chiến kêu Äô La Nhỉ ra tráºn. Quân Phiên và o báo. Äô La Nhỉ liá»n truyá»n quân mở thà nh ra đối địch, khi ra đến nÆ¡i thấy má»™t tướng mặc bạch bà o bạch giáp thì nói rằng:
- Ngươi phải là há»a đầu quân Tiết Lá»… chăng?
Nhơn Quà đáp:
- Phải!
Và há»i rằng:
- Còn ngươi phải là Hoà ng Thiên Châu Tri Äô La Nhỉ chăng?
Äô La Nhỉ nói:
- Ngươi đã nghe danh tánh ta sao còn dám đến đây mà chịu chết!
Tiết NhÆ¡n Quà ngó Äô La Nhỉ mà nghÄ© thầm rằng: "Ngưá»i nà y diện mạo dữ tợn chắc không phải tay tầm thưá»ng, là m sao mà cướp đặng con ngá»±a cá»§a nó." NghÄ© rồi ráng sức bình sanh huÆ¡ há»a kÃch nhắm đầu Äô La Nhỉ Ä‘áºp xuống mạnh quá là m cho Äô La Nhỉ ngồi không vững, con ngá»±a thối lui mấy bước. NhÆ¡n Quà liá»n lấy roi Bạch Hổ vụt bồi má»™t roi. Äô La Nhỉ té nhà o xuống ngá»±a chết tươi. NhÆ¡n Quà mừng rỡ liá»n bắt con ngá»±a nhảy lên cỡi rồi truyá»n quân vá» Việt Hổ thà nh báo tin vá»›i quân sư. Còn mình sá»a soạn lương khô Ä‘i đến Hắc Phong quang. Khi ra tá»›i nÆ¡i thấy tứ bá» biển lá»›n sóng vá»— à o à o, còn trên thà nh bá» trống, chẳng có ngưá»i nà o, chiến thuyá»n cÅ©ng Ä‘á»u mất hết. NhÆ¡n Quà thấy váºy nói thầm rằng: "Quân sư thiệt quả là ngưá»i thần nên Ä‘oán việc chẳng sai." NghÄ© rồi vá»— con Thoại Long Cu mà nói rằng: "Ngá»±a ôi! Ta nghe ngươi có tà i lạ, chạy dưới nước như chim bay, nếu mi tưởng ta là chá»§, thì hãy rán sức đưa ta vá» Trưá»ng An cứu chúa." NhÆ¡n Quà nói vừa dứt lá»i, con ngá»±a ấy chụm bốn chân nhảy xuống biển, chạy trên mặt nước như chim bay. Lúc đó NhÆ¡n Quà thấy sóng gió lá»›n quá thì thất kinh, bèn nằm dà i trên yên mà ôm lấy cổ ngá»±a. Còn con Thoại Long Cu chạy ba bốn ngà y đêm má»›i qua khá»i biển.
Tà i sản của Cánh gà nướng