 |
|

28-10-2008, 11:37 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 25
Hà n Thu Ä‘oạt kiếm gặp cưá»ng nhân
Bá»—ng nghe Phương Tú buông trà ng cưá»i rá»™ nói:
- Kỳ dược đã tan ra nước thì dù ná»™i công công tá» có thâm háºu đến đâu cÅ©ng chẳng tà i nà o trục xuất chất độc ra khá»i phá»§ tạng được nữa.
Tiếng cưá»i chưa dứt đèn đã tắt phụt.
Trong đưá»ng hẻm lại tối Ä‘en như má»±c, giÆ¡ bà n tay trông không rõ ngón.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm buông tiếng thở dà i. Chà ng váºn khà thá» quả nhiên không thấy triệu chứng gì là đã trúng độc, liá»n tá»± há»i:
- Chẳng lẻ nữ nhân kia đã nói tháºt thay đổi dược váºt rồi chăng?
Giữa lúc ấy bá»—ng nghe có tiếng lách cách. Tưá»ng vách đột nhiên lá»™ ra má»™t cái cá»a. Lý Hà n Thu tra kiếm và o võ cháºm chạp Ä‘i ra.
Bên ngoà i cá»a là má»™t nhà sảnh đưá»ng rá»™ng rãi đèn lá»a huy hoà ng sáng như ban ngà y Trước má»™t cái bà n chÃnh giữa giải Ä‘oạn và ng, Phương Tú cùng má»™t lão già râu dà i tá»›i rốn. Mặt vuông mắt sáng mình mặc áo lam sóng vai ngồi ở thá»§ vị. Hai bên là tám tên đại hán vá» phục lưng giắt quỉ đầu Ä‘ao Ä‘ang đứng thị láºp.
Lý Hà n Thu Ä‘i được năm bước, đột nhiên nghe phÃa sao đánh huỳnh má»™t tiếng rùng rợn. Chà ng quay đầu nhìn lại thì chá»— cá»a vừa rồi đã đóng chặt lại như cá»§. Bức tưá»ng liá»n và o như đúc không má»™t kẽ hở. Ngưá»i không biết ná»™i tình thì chẳng ai hiểu chá»— bà máºt bên trong.
Bá»—ng nhe Phương Tú lá»›n tiếng gá»i:
- Lấy ghế ngồi cho công tá».
Một ả nữ tỳ áo xanh chạy ra tay cầm chiếc cẩm đôn đặt xuống cách chỗ Phương Tú chừng bảy thước.
Nguyên trong nhà đại sảnh nầy ngoà i chá»— ngồi cá»§a Phương Tú cùng ngưá»i áo lam không còn má»™t cái ghế nà o khác.
Phương Tú nhìn kỹ Lý Hà n Thu nói:
- Má»i công tá» ngồi xuống!
Lý Hà n Thu vẻ mặt cực kỳ lạnh lẽo, đảo mắt nhìn tám tên đại hán vỠphục một lượt rồi từ từ ngồi xuống cẩm đôn.
Phương Tú vuốt chòm râu dà i khoan thai nói:
- Kiếm thuáºt cá»§a Lý công tỠđã đến trình độ tuyệt vá»i chẳng kém gì lệnh tôn.
Hắn đưa mắt nhìn ngưá»i mặc áo lam mặt vuông mắt vá» nói tiếp:
- Vị nầy là ...
Lý Hà n Thu lạnh lùng tiếp:
- Từ Châu Hà n Ãà o
Phương Tú nói:
- Lão phu quên mất Lý thế huynh là má»™t kẻ sÄ© tà i trà đã Ä‘oán ra từ trước, khá»i cần lão phu giá»›i thiệu
Lý Hà n Thu tÃnh ngầm trong bụng:
- Trong sảnh đưá»ng nầy chá»— nà o cÅ©ng bố trà cÆ¡ quan, mình không nên động thá»§ ở đây .
Bổng nghe Phương Tú há»i:
- Vừa rồi Lý thế huynh đã có lá»i hứa, hẳn thế huynh chưa quên?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Viện chúa bảo sao?
Phương Tú đáp:
- Xin Lý thế huynh hãy đưa khà giới ra.
Lý Hà n Thu giương cặp lông mà y hình thanh kiếm lên lẳng lặng không nói gì Trong nhà đại sảnh hiện ra một bầu không khà khẩn trương.
Tám tên đại hán võ trang Ä‘á»u rút quỉ đầu Ä‘ao ra dáºt lên những tiếng lách cách.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang.
Ãá»™t nhiên trong góc nhà đại sảnh chà ng phát hiện ra má»™t cặp mắt sáng như sao Ä‘ang nhìn mình chá»›p luôn hai cái. Ãâu là lá»i nói trong lòng không thà nh tiếng.
Lý Hà n Thu hiểu ý đối phương bảo mình phải nÃn nhịn.
Chà ng nhá»› tá»›i vụ mình chưa trúng độc láºp tức tỉnh ngá»™ , uể oải cởi thanh kiếm bên mình ra.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Nếu Lý thế huynh thá»±c lòng hợp tác vá»›i bá»n ta thì lão phu có thể phá lệ để ưu đãi thế huynh.
Lý Hà n Thu hững há» há»i:
- Ưu đãi bằng cách nà o?
Phương Tú đáp:
- Lão phu lá»±a cho Lý thế huynh hai tên nữ tỳ xinh đẹp để bầu bạn suốt Ä‘á»i vá»›i thế huynh đặng giảm bá»›t nổi tịch mịch ở chốn thâm sÆ¡n.
Lý Hà n Thu nói:
- Thịnh tình cá»§a viện chúa tại hạ chỉ xin tâm lãnh mà thôi, vì bản tÃnh không ưa nữ sắc.
Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Bây giỠtại hạ đã uống thuốc kỳ độc rồi, chẳng hiểu có thể biết rõ nội tình vụ nầy chưa?
Phương Tú đáp:
- Thế huynh có Ä‘iá»u gì xin cứ há»i
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại hạ muốn biết há» tên ngưá»i kia, thân pháºn ra sao? Vì lẽ gì hai vị muốn giết y? Sao lại phải tại ha ra tay hạ sát?
Phương Tú, Hà n Ãà o đưa mắt nhìn nhau, khẽ nói mấy câu.
Ãoạn Phương tú đáp:
- Trước lão phu hãy phúc đáp phần sau cùng cá»§a vấn Ä‘á». Vì môn Thất Tuyệt Ma Kiếm cá»§a lệnh sư tinh diệu vô song mà thế huynh là truyá»n nhân. Phi thế huynh thì ai giết được y...
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Nguyên nhân giết y dÄ© nhiên vì y coi bá»n lão phu và o hà ng cừu địch. Còn vấn đỠliên quan đến há» tên cùng thân pháºn y, lúc nầy lão phu chưa muốn nói. Thế huynh giết y là má»™t Ä‘iá»u nhất định phải là m không canh cải được. Dù y có là ngưá»i tốt nhất trên thế gian, thế huynh cÅ©ng phải hạ thá»§.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại hạ để y giết mình thì sao?
Phương Tú đáp:
- Bây giá» không phải là lúc tranh luáºn vỠý chà nữa...
Lý Hà n Thu lạnh lùng ngắt lá»i:
- Trong sự ước định của chúng ta không nói đến nhất định tại hạ phải giết y thì y có giết tại hạ cũng thế chứ sao?
Phương Tú cưá»i lạt nói:
- Bây giỠLý công tỠcó muốn chết cũng chẳng còn cách nà o nữa.
Hà n Ãà o xen và o:
- Ãại ca! Cả hai ngưá»i cùng đối láºp vá»›i chúng ta, tiểu đệ tưởng ai giết ai thì cÅ©ng thế.
Hắn quay lại nhìn Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Tại hạ chỉ được nghe đồn kiếm thuáºt cá»§a lệnh sư đã đến trình độ siêu quần mà chưa biết quyá»n pháp cùng chưởng pháp cá»§a y. Lý công tá»! Công tá» nên nhá»› là hiện giá» trong tay công tá» không còn bảo kiếm nữa.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Ta chưa trúng độc thì bất cứ lúc nà o trở mặt đánh chúng cũng được. Mình đã định động thủ với hỠthì dĩ nhiên chẳng cần bà n tới chuyện nầy nữa.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng, lạnh lùng nhìn hai ngưá»i há»i:
- Hà n nhị hiệp! Nhị hiệp nói váºy là có ý gì?
Hà n Ãà o cưá»i lạt đáp:
- Tại hạ không muốn trước khi chưa gặp địch nhân ngưá»i trong nhà đã đánh lá»™n nhau.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang quay lại nhìn đối phương nói:
- Nếu Hà n nhị hiệp muốn ban cho tại hạ mấy chiêu quyá»n chưởng thì tại hạ sẵn lòng lÄ©nh giáo.
Hà n Ãà o vá»— án đứng dáºy toan nhảy xuống ra tay, nhưng Phương Tú cả lại nói:
- Lý thế huynh đã chịu khuất tất nhiá»u lắm rồi! Nhị đệ nên nhưá»ng nhịn công tá» má»™t chút.
Hà n Ãà o không nói gì từ từ ngồi xuống.
Phương Tú nói:
- Ngưá»i kia ở đây có mấy chục dặm. Nếu Lý thế huynh không còn nghỉ ngÆ¡i thì chúng ta lên đưá»ng ngay.
Lý Hà n Thu lòng bảo dạ:
- Dá»i khá»i Phương gia đại viện ta sẽ trở mặt động thá»§ vá»›i há».
NghÄ© váºy chà ng thá»§ng thỉnh đáp:
- Ãi ngay cÅ©ng được.
Ãoạn chà ng đứng lên trước.
Phương Tú từ từ dá»i khá»i chá»— ngồi vẫy tay má»™t cái.
Tám tên đại hán đột nhiên lui ra hai bên.
Phương Tú cùng Hà n Ãà o theo sát Lý Hà n Thu Ä‘i ra ngoà i.
Xuyên qua đưá»ng hẻm ra đến cổng lá»›n đã thấy má»™t cá»— xe mui đứng ở bên ngoà i.
Phương Tú nói:
- Má»i Lý huynh lên xe Ä‘i!
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi bước lên cỗ xe ngựa.
Phương Tú, Hà n Ãà o cÅ©ng bước lên theo.
Cá»— xe từ từ tiến vá» phÃa trước.
Trong cá»— xe cách bố trà cá»±c kỳ hà o hoa, sân xe trải nệm trắng, phÃa sau đặt má»™t cái ghế gá»— thấp. Trên ghế đã bà y những đồ Ä‘iểm tâm rất ngon là nh.
Phương Tú mỉm cưá»i nói:
- Võ công ngưá»i kia rất cao cưá»ng. Lý thế huynh tuy là truyá»n nhân vá» Thất Tuyệt Ma Kiếm, nhưng tráºn quyết đấu nầy chỉ hy vá»ng có năm mươi phần thắng.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Nếu tại hạ không địch nổi ngưá»i đó thì sao các vị còn kiếm tại hạ là m chi?
Phương Tú thủng thẳng đáp:
- Lý huynh đừng quên rằng chúng ta sẽ trả Ä‘á»i sống cá»§a Lý huynh bằng má»™t giá rất đắt để Ä‘á»n bồi Lý huynh đã vì chúng ta ra sức.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Vừa rồi mình thá» qua thì má»™t mình Phương Tú võ công đã cao cưá»ng bây giá» lại thêm Hà n Ãà o nữa mà ta chân tay không e rằng khó địch nổi chúng, chi bằng trước hết ta gạt há» lấy được kiếm cầm và o tay rồi sẽ liệu
NghÄ© váºy chà ng liá»n nói:
- Nếu hai vị muốn tại hạ động thá»§ vá»›i ngưá»i đó thì nên trả lại bảo kiếm cho tại hạ má»›i xong.
Phương Tú buông rèm phÃa trước.
Chiếc xe ngá»±a đột nhiên lao rất nhanh vá» phÃa trước.
Hà n Ãà o quẹt lá»a đốt lên.
Nguyên xe nầy che rèm bằng vải đen rất dầy. Rèm buông xuống rồi trong xe tối om chẳng thấy gì hết.
Phương Tú đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Khi đến chá»— ngưá»i kia trú ngụ, lão phu sẽ trả lại trưá»ng kiếm cho công tá».
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh tá»± há»i:
- Thá»±c lá»±c cá»§a hai thằng cha nầy ghê gá»›m như váºy sao chúng còn dung cho ngưá»i kia sống đến ngà y nay?
Phương tú cưá»i đáp:
- Ãã đến lúc nầy chúng ta chẳng cần lừa gạt Lý thế huynh nữa. Hai anh em ta đã chịu thất bại vá» tay y, nên má»›i phải mượn đến lá»±c lượng cá»§a Lý thế huynh.
Lý Hà n Thu không há»i gì nữa. Chà ng nhắm mắt Ä‘iá»u dưỡng tÃnh thầm trong bụng:
- ChỠđến lúc mình có binh khà trong tay sẽ trở mặt động thủ cũng chưa muộn.
Phương Tú cùng Hà n Ãà o thấy Lý Hà n Thu nhắm mắt dưỡng thần cÅ©ng không quấy nhiá»…u chà ng nữa. Chỉ có tiếng xe lá»™c cá»™c là m nhá»™n bầu không khà tịch mịch.
Không biết thá»i gian qua đã bao lâu. Chiếc xe mui Ä‘ang chạy bon bon bá»—ng nhiên dừng lại.
Phương Tú khẽ cất tiếng há»i:
- Lý thế huynh! Lý thế huynh Ä‘iá»u dưỡng xong chưa?
Lý Hà n Thu mở mắt ra nhìn thấy cây nến đã cháy hết quá nữa.
Phương tú đưa mắt nhìn đồ điểm tâm đặt trên ghế nói:
- Nếu Lý thế huynh thấy bụng đói thì hãy dùng chút điểm tâm nầy.
Nghe Phương tú há»i, Lý Hà n Thu sá»±c nhá»› đến mình đói dạ nhưng chà ng lại e trong món ăn có chất độc liá»n đáp:
- Tại hạ không đói
Phương tú mở rèm xe lên nói:
- Gần tới nơi rồi, chúng ta xuống xe thôi
Lý Hà n Thu xuống xe trước. Chà ng ngẩng đầu trong lên thấy ánh trăng sáng tỠđại khái và o khoảng canh hai.
Trước xe có má»™t đại hán mình mặc áo Ä‘en tay cầm trưá»ng kiếm đứng đó.
Phương Tú, Hà n Ãà o tiếp tục xuống xe, Lý Hà n Thu chuyển động mục quang thấy chá»— nầy hoang lương bát ngát, nhìn tháºt xa cÅ©ng không thấy có nhà ở.
Chà ng chau mà y há»i:
- Ãây là đâu?
Phương tú đáp:
- Ãây là ngoại thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ biết là ngoại thà nh rồi, nhưng ngưá»i kia trú ngụ ở đâu.
Phương Tú đáp:
- Cách đây không xa mấy, chúng ta chỉ đi một lát nữa là tới
Hắn vẫy tay nói tiếp:
- Nhị đệ dẫn đưá»ng cho!
Hà n Ãà o liá»n cất bước theo con đưá»ng nhá» hoang lương tiến vá» phÃa trước.
Lý Hà n Thu nhỠánh trăng để nháºn thức phương hướng, chà ng thấy Hà n Ãà o Ä‘i vá» phÃa Ãông Nam.
Phương Tú nói:
- Xin má»i Lý thế huynh.
Lý Hà n Thu cất bước Ä‘i theo sau Hà n Ãà o.
Phương Tú lại theo sau Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm để ý dò xét, chà ng phát giác Hà n Ãà o và Phương Tú không Ä‘eo trưá»ng kiếm thì trong lòng lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- Chẳng lẻ ngoà i hai ngưá»i nà y còn có kẻ khác theo Ä‘i nữa chăng?
Chà ng quay đầu nhìn lại thì ngoà i Phương Tú tuyệt không còn bóng ngưá»i nà o khác.
Hà n Ãà o Ä‘i trước dẫn đưá»ng, đến gần má»™t bức tưá»ng xây bằng gạch đỠthì dừng lại.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh thì bốn bá» quạnh quẽ hoang vu. Song coi bức tưá»ng xây đỠthấy bá» thế nhà nà y khá lá»›n bức tưá»ng cao tá»›i trượng rưỡi che khuất hết cảnh váºt bên trong.
Hà n Ãà o quanh lại ngó Lý Hà n Thu nói:
- Tá»›i nÆ¡i rồi! Ngưá»i đó ở bên trong bức tưá»ng vây nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãây là đâu?
Phương Tú thủng thẳng đáp:
- Ãây là Thẩm gia từ.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Thẩm gia từ là chỗ nà o?
Phương Tú đáp:
- Câu chuyện dà i lắm. Bây giỠkhông phải là lúc nói chuyện đó .
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Trong vụ nà y tất có Ä‘iá»u ngoắn ngoéo, hắn không chịu nói rõ ná»™i tình, lại không dám tá»›i cá»a chÃnh là sợ ta phát giác ra ná»™i vụ.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong đầu óc, nhưng không chất vấn vá» chuyện nà y nữa, chỉ dÆ¡ tay ra, thá»§ng thẳng há»i:
- Thanh trưá»ng kiếm cá»§a tại hạ ở đâu?
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Lý thế huynh cứ nhẩy và o trong bức tưá»ng vây là có ngưá»i đưa trưá»ng kiếm cho.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Các vị đưá»ng đưá»ng là Giang Nam Song Hiệp tiếng tăm lừng lẫy giang hồ, sao còn là m chuyện úp mở thế nà y?
Phương Tú vẫn không nổi giáºn, thản nhiên đáp:
- Lý thế huynh kiếm pháp cao cưá»ng, Phương Tú nà y đã được lãnh giáo và biết rõ rồi, nên bất đắc dÄ© phải chuẩn bị.
Lý Hà n Thu há»i:
- Viện chúa nói váºy thì ra hai vị đã phái ngưá»i tiếng và o trong bức tưá»ng nà y rồi sao?
Phương Tú đáp:
- Lý thế huynh tiến và o qua bức tưá»ng là có thể trông thấy má»™t cây cổ thụ cà nh trụi hết lá.
Trên cà nh cây nà y đã treo sẵn má»™t thanh trưá»ng kiếm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai đã treo thanh trưá»ng kiếm lên đó?
Phương tú đáp:
- ChÃnh là lão phu!
Lý Hà n Thu há»i:
- Viện chúa treo đã bao lâu?
Phương Tú đáp:
- Má»›i treo chưa đầy mưá»i ngà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Viện chúa không sợ ngưá»i ta lấy mất ư?
Phương Tú đáp:
- Chá»— nầy Ãt ngưá»i qua lại, đừng nói mấy ngà y mà cả năm vẫn không mất được.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ta đã nhẫn nại lâu lắm rồi, bất luáºn trưá»ng hợp nà o mình cÅ©ng phải lấy được kiếm và o tay rồi sẽ trở mặt vá»›i chúng má»›i xong.
Chà ng nghỉ váºy miệng lá»›n tiếng quát:
- Hai vị không liá»n trả bảo kiếm cho tại hạ thì ra thất tÃn ư?
Phương Tú đáp:
- Công tá» cứ nhảy lên tưá»ng váºy là nhìn thấy thanh bảo kiếm.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Mình cứ nhẩy lên tưá»ng coi xem cÅ©ng chẳng há» gì.
Rồi chà ng đỠkhà vá»t lên mặt tưá»ng.
Dưới ánh trăng tá» chà ng chú ý nhìn và o thì quả nhiên ngoà i bốn năm trượng có má»™t cây cổ thụ cà nh trụi hết lá. Trên cà nh nà y quả có treo má»™t thanh trưá»ng kiếm.
Lý Hà n Thu mục lục hÆ¡n ngưá»i lại nhỠánh trăng nên trong rất rõ rà ng.
Phương Tú đứng dưới há»i:
- Lý thế huynh đã nhìn thấy chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ nhìn thấy rồi.
Phương Tú nói:
- Thế thì hay lắm! Lý thế huynh lấy kiếm Ä‘i. Chúng ta chỠở ngoà i nà y. Lý thế huynh giết được ngưá»i kia xong trở ra lão phu láºp tức xin dâng thuốc giải.
Lý Hà n Thu hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Hai vị hãy chỠđây. Tại hạ đi lấy kiếm.
Phương Tú nói:
- Thế huynh cứ Ä‘i Ä‘i! Bá»n lão phu ở đây chỠđợi.
Lý Hà n Thu nhảy xuống.
PhÃa trong tưá»ng vây cà ng tịch mịch quạnh quẽ hÆ¡n bên ngoà i. Cá» má»c cao tá»›i đầu gối. Khắp nÆ¡i lá rụng ngáºp mắt cá.
Lý Hà n Thu phát huy mục lục nhìn ra xa thì ngoà i mưá»i trượng má»›i có phòng ốc, nhưng chẳng thấy đèn chi hết. Chà ng quan sát tình thế bốn mặt rồi cất bước tiến vá» phÃa cây cổ thụ.
Ngá»n gió đệm hiu hắt khiến cho thanh bảo kiếm không ngá»›t đưa quan đưa lại.
Lý Hà n Thu nhìn cảnh váºt trong lòng lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Bá»n chúng Ä‘em thanh trưá»ng kiếm treo và o cây cổ thụ kia rồi bảo ta Ä‘i lấy hẳn có âm mưu gì đây? Trong nầy hoang vu lạnh lẽo sao cÅ©ng có ngưá»i ở? Cái kế chúng hại mình phải chăng ở cây cổ thụ treo kiếm kia?
Trong lòng nghÄ© váºy chà ng cỠđộng rất là tháºn trá»ng, dò từng bước má»™t tiến vá» phÃa trước.
Chà ng Ä‘i gần tá»›i cây cổ thụ treo kiếm vẫn chẳng thấy chi khác lạ, liá»n ngấm ngầm thở phà o má»™t cái bụng bảo dạ:
- Chẳng lẽ đâu là mình quá lo xa?
Chà ng toan nhảy vá»t lên lấy trưá»ng kiếm thì đột nhiên nghe đánh véo má»™t tiếng. Má»™t chắm hà o quang bay vá»t tá»›i.
Lý Hà n Thu đã để ý từ trước. Chà ng cúi đầu xuống tránh khá»i Ä‘iểm hà o quang. Ãiểm nầy lướt qua đầu chà ng bắn và o bức tưá»ng gạch đỠbáºt lên má»™t tiếng cách. Bụi cát tung bay.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- Thá»§ kình ngưá»i nầy tháºt là ghê gá»›m!
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ thì bên tai vang lên tiếng gió thổi tà áo bay lạch phạch.
Tiếp theo má»™t thanh âm lạnh lùng há»i vá»ng lại:
- Ai đó?
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Thân pháp ngưá»i nầy cÅ©ng cá»±c kỳ mau lẹ!
Chà ng biết gặp phải tay kình địch khi nà o còn dám chần chá». Chà ng ngá»ng đầu nhìn lên thì thấy má»™t ngưá»i cao gầy mình mặc áo lam, tóc dà i đỠxõa, y cầm trưá»ng kiếm đứng ở trước cây cổ thụ cách chừng bốn năm thước.
Lý Hà n Thu lên tiếng đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu. Còn cách xưng hô các hạ thế nà o?
Ngưá»i kia để má»™t đám tóc rá»§ xuống che khuất cặp mắt, khiến chà ng không tà i nà o nhìn rõ mặt y được.
Ngưá»i đó lắc đầu há»i:
- Phải chăng ngươi là nhân váºt mà bá»n Phương Tú, Hà n Ãà o bảo đến hạ sát ta?
Bụng nghÄ© váºy, chà ng vẫn ung dung đáp:
- Tại hạ muốn đến lấy thanh trưá»ng kiếm treo ở trên cây cổ thụ kia.
Ngưá»i xõa tóc lạnh lùng nói:
- May ở chỗ ngươi chưa vượt qua cây cổ thụ thì còn có thể lui ra được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng thanh kiếm treo trên cây có phải là của các hạ không?
Ngươi xõa tóc lạnh lùng đáp:
- Ngươi còn nhá» tuổi quá mà tên há» lão phu chưa từng nghe qua vì thế má»›i phá lệ nói như váºy là quá nhiá»u rồi. Ngươi không rút lui cho mau là không được đâu!
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Ta mà không Ä‘oạt được thanh trưá»ng kiếm trên cây cổ thụ đã vá»™i lui ra thì lấy gì ká»m chế được Giang Nam Song Hiệp? Nhưng ngưá»i nầy có vẻ cổ quái, mình khó lòng thuyết phục, khi nà o y chịu đồng ý cho mình tá»± do và lấy? Chỉ có cách là lúc thừa cÆ¡ lúc lão sÆ¡ hở mình nhảy lại Ä‘oạt thanh kiếm và o tay rồi sẽ nói chuyện.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong đầu óc, ngấm ngầm đỠtá»±u chân khÃ, đột nhiên nhảy vá»t vá» phÃa cây cổ thụ kia. Tay chà ng chưa đụng đến thanh trưá»ng kiếm thì trước mắt lóe lên má»™t đạo kiếm quang đâm tá»›i.
Lý Hà n Thu không dám khinh địch, đã chuẩn bị từ trước. Tay phải chà ng vươn ra lấy kiếm, tay trái bám và o cà nh cây. Chà ng thấy kiếm quang đâm tá»›i, láºp tức tăng gia kinh lá»±c và o tay trái, hất mình lùi lại ba thước tránh khá»i nhát kiếm.
Ngưá»i xõa tóc nhẩy lên táºp kÃch. Má»™t kiếm chưa trúng, kiếm quang chuyển động, thanh kiếm lại đâm ngang ra.
Bá»—ng nghe đánh rắc má»™t tiếng, Ä‘oạn cà ng cây bị nhát kiếm cá»§a ngưá»i tóc xõa chém đứt.
Lý Hà n Thu thấy đối phương nhẩy vá»t lên rồi trong nháy mắt biến chiêu mấy lần, nà o đâm thẳng nà o chém tạt ngang thì kinh hải vô cùng, bụng bảo dạ:
- Kiếm pháp ngưá»i nầy quả nhiên lợi hại, chẳng trách Giang Nam Song Hiệp không địch nổi lão.
Bụng chà ng ngẫm nghÄ©, ngưá»i chà ng hạ xuống đất theo đà cà ng cây chém đứt rá»›t xuống.
Ngưá»i xõa tóc phóng hai chiêu rồi không dừng lại ở trên không được cÅ©ng hạ theo xuống.
Lý Hà n Thu thấy thanh trưá»ng kiếm vẫn treo trên cây liá»n nghÄ© bụng:
- Kiếm thuáºt ngưá»i nầy cao cưá»ng như váºy mà mình tay không thì động thá»§ vá»›i lão thế nà o được? Ta cần phải nghÄ© cách lấy được thanh trưá»ng kiếm trên câu kia má»›i xong.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n phát động trước. Hai tay chà ng Ä‘ang ôm cà nh cây khô lá»›n liá»n hết sức nằm và o ngưá»i tóc xõa đẩy mạnh ra. Ãồng thá»i ngưá»i chà ng nhảy vá»t lên vá» phÃa cây cổ thụ treo kiếm.
Bổng thấy ngưá»i xõa tóc tay phải huy động luôn mấy cái. Cà nh cây mà Lý Hà n Thu liệng tá»›i bị chặt thà nh mấy Ä‘oạn.
Lý Hà n Thu nhân lúc thá»i gian chá»›p nhoáng nầy đã nhảy vá»t lên nắm được cà nh cây treo kiếm. Nhưng chà ng chưa giá»±t được thanh trưá»ng kiếm thì ngưá»i xõa tóc đã nhảy vá»t lên vung trưá»ng kiếm chém tá»›i.
Thân pháp và thá»§ pháp ngưá»i xõa tóc cá»±c kỳ mau lẹ khiến Lý Hà n Thu không kịp giá»±t thanh kiếm để đón đỡ.
Trong lúc hoang mang, chà ng đỠchân khà nhảy vá»t xuống đất.
Ngưá»i xõa tóc đâu vừa liá»n rượt theo phóng kiếm đâm tá»›i.
Lý Hà n Thu kinh hải vô cùng né ngưá»i tránh sang má»™t bên.
Thanh kiếm cá»§a ngưá»i xõa tóc phóng như Ä‘iện đâm thẳng chém chưa trúng liá»n chém tạt ngang.
Lý Hà n Thu hạ mình xuống đấy lăn đi mấy vòng xa hơn trượng.
Bá»—ng nghe những tiếng sá»™t soạt. Thanh bảo kiếm cá»§a ngưá»i xõa tóc lướt qua trên mặt đất là m cho đá vụn cùng những ngá»n cỠđứt tung bay. Trong vòng bảy thước là n cá» ráºm bị ngưá»i tóc xõa lại má»™t nhát kiếm mà đứt hết sạch như ngưá»i cạo đầu.
Lý Hà n Thu tuy né tránh mau lẹ nhưng cÅ©ng bị kiếm quang cá»§a ngưá»i xõa tóc quét trúng. Ão rách đến da thịt, máu chảy lênh loáng.
Lý Hà n Thu mượn đà nhảy lên, ra tay nhanh như cắt giá»±t được thanh trưá»ng kiếm trên cây.
Ngưá»i tóc xõa phóng luôn mấy kiếm vẫn chưa hạ sát được Lý Hà n Thu, trong lòng không khá»i kinh hãi.
Lão dừng tay không tấn công nữa cháºm rãi nói:
- Thân thá»§ các hạ không phải tầm thưá»ng.
|

28-10-2008, 11:37 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 25
Hà n Thu Ä‘oạt kiếm gặp cưá»ng nhân
Bá»—ng nghe Phương Tú buông trà ng cưá»i rá»™ nói:
- Kỳ dược đã tan ra nước thì dù ná»™i công công tá» có thâm háºu đến đâu cÅ©ng chẳng tà i nà o trục xuất chất độc ra khá»i phá»§ tạng được nữa.
Tiếng cưá»i chưa dứt đèn đã tắt phụt.
Trong đưá»ng hẻm lại tối Ä‘en như má»±c, giÆ¡ bà n tay trông không rõ ngón.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm buông tiếng thở dà i. Chà ng váºn khà thá» quả nhiên không thấy triệu chứng gì là đã trúng độc, liá»n tá»± há»i:
- Chẳng lẻ nữ nhân kia đã nói tháºt thay đổi dược váºt rồi chăng?
Giữa lúc ấy bá»—ng nghe có tiếng lách cách. Tưá»ng vách đột nhiên lá»™ ra má»™t cái cá»a. Lý Hà n Thu tra kiếm và o võ cháºm chạp Ä‘i ra.
Bên ngoà i cá»a là má»™t nhà sảnh đưá»ng rá»™ng rãi đèn lá»a huy hoà ng sáng như ban ngà y Trước má»™t cái bà n chÃnh giữa giải Ä‘oạn và ng, Phương Tú cùng má»™t lão già râu dà i tá»›i rốn. Mặt vuông mắt sáng mình mặc áo lam sóng vai ngồi ở thá»§ vị. Hai bên là tám tên đại hán vá» phục lưng giắt quỉ đầu Ä‘ao Ä‘ang đứng thị láºp.
Lý Hà n Thu Ä‘i được năm bước, đột nhiên nghe phÃa sao đánh huỳnh má»™t tiếng rùng rợn. Chà ng quay đầu nhìn lại thì chá»— cá»a vừa rồi đã đóng chặt lại như cá»§. Bức tưá»ng liá»n và o như đúc không má»™t kẽ hở. Ngưá»i không biết ná»™i tình thì chẳng ai hiểu chá»— bà máºt bên trong.
Bá»—ng nhe Phương Tú lá»›n tiếng gá»i:
- Lấy ghế ngồi cho công tá».
Một ả nữ tỳ áo xanh chạy ra tay cầm chiếc cẩm đôn đặt xuống cách chỗ Phương Tú chừng bảy thước.
Nguyên trong nhà đại sảnh nầy ngoà i chá»— ngồi cá»§a Phương Tú cùng ngưá»i áo lam không còn má»™t cái ghế nà o khác.
Phương Tú nhìn kỹ Lý Hà n Thu nói:
- Má»i công tá» ngồi xuống!
Lý Hà n Thu vẻ mặt cực kỳ lạnh lẽo, đảo mắt nhìn tám tên đại hán vỠphục một lượt rồi từ từ ngồi xuống cẩm đôn.
Phương Tú vuốt chòm râu dà i khoan thai nói:
- Kiếm thuáºt cá»§a Lý công tỠđã đến trình độ tuyệt vá»i chẳng kém gì lệnh tôn.
Hắn đưa mắt nhìn ngưá»i mặc áo lam mặt vuông mắt vá» nói tiếp:
- Vị nầy là ...
Lý Hà n Thu lạnh lùng tiếp:
- Từ Châu Hà n Ãà o
Phương Tú nói:
- Lão phu quên mất Lý thế huynh là má»™t kẻ sÄ© tà i trà đã Ä‘oán ra từ trước, khá»i cần lão phu giá»›i thiệu
Lý Hà n Thu tÃnh ngầm trong bụng:
- Trong sảnh đưá»ng nầy chá»— nà o cÅ©ng bố trà cÆ¡ quan, mình không nên động thá»§ ở đây .
Bổng nghe Phương Tú há»i:
- Vừa rồi Lý thế huynh đã có lá»i hứa, hẳn thế huynh chưa quên?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Viện chúa bảo sao?
Phương Tú đáp:
- Xin Lý thế huynh hãy đưa khà giới ra.
Lý Hà n Thu giương cặp lông mà y hình thanh kiếm lên lẳng lặng không nói gì Trong nhà đại sảnh hiện ra một bầu không khà khẩn trương.
Tám tên đại hán võ trang Ä‘á»u rút quỉ đầu Ä‘ao ra dáºt lên những tiếng lách cách.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang.
Ãá»™t nhiên trong góc nhà đại sảnh chà ng phát hiện ra má»™t cặp mắt sáng như sao Ä‘ang nhìn mình chá»›p luôn hai cái. Ãâu là lá»i nói trong lòng không thà nh tiếng.
Lý Hà n Thu hiểu ý đối phương bảo mình phải nÃn nhịn.
Chà ng nhá»› tá»›i vụ mình chưa trúng độc láºp tức tỉnh ngá»™ , uể oải cởi thanh kiếm bên mình ra.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Nếu Lý thế huynh thá»±c lòng hợp tác vá»›i bá»n ta thì lão phu có thể phá lệ để ưu đãi thế huynh.
Lý Hà n Thu hững há» há»i:
- Ưu đãi bằng cách nà o?
Phương Tú đáp:
- Lão phu lá»±a cho Lý thế huynh hai tên nữ tỳ xinh đẹp để bầu bạn suốt Ä‘á»i vá»›i thế huynh đặng giảm bá»›t nổi tịch mịch ở chốn thâm sÆ¡n.
Lý Hà n Thu nói:
- Thịnh tình cá»§a viện chúa tại hạ chỉ xin tâm lãnh mà thôi, vì bản tÃnh không ưa nữ sắc.
Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Bây giỠtại hạ đã uống thuốc kỳ độc rồi, chẳng hiểu có thể biết rõ nội tình vụ nầy chưa?
Phương Tú đáp:
- Thế huynh có Ä‘iá»u gì xin cứ há»i
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại hạ muốn biết há» tên ngưá»i kia, thân pháºn ra sao? Vì lẽ gì hai vị muốn giết y? Sao lại phải tại ha ra tay hạ sát?
Phương Tú, Hà n Ãà o đưa mắt nhìn nhau, khẽ nói mấy câu.
Ãoạn Phương tú đáp:
- Trước lão phu hãy phúc đáp phần sau cùng cá»§a vấn Ä‘á». Vì môn Thất Tuyệt Ma Kiếm cá»§a lệnh sư tinh diệu vô song mà thế huynh là truyá»n nhân. Phi thế huynh thì ai giết được y...
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Nguyên nhân giết y dÄ© nhiên vì y coi bá»n lão phu và o hà ng cừu địch. Còn vấn đỠliên quan đến há» tên cùng thân pháºn y, lúc nầy lão phu chưa muốn nói. Thế huynh giết y là má»™t Ä‘iá»u nhất định phải là m không canh cải được. Dù y có là ngưá»i tốt nhất trên thế gian, thế huynh cÅ©ng phải hạ thá»§.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại hạ để y giết mình thì sao?
Phương Tú đáp:
- Bây giá» không phải là lúc tranh luáºn vỠý chà nữa...
Lý Hà n Thu lạnh lùng ngắt lá»i:
- Trong sự ước định của chúng ta không nói đến nhất định tại hạ phải giết y thì y có giết tại hạ cũng thế chứ sao?
Phương Tú cưá»i lạt nói:
- Bây giỠLý công tỠcó muốn chết cũng chẳng còn cách nà o nữa.
Hà n Ãà o xen và o:
- Ãại ca! Cả hai ngưá»i cùng đối láºp vá»›i chúng ta, tiểu đệ tưởng ai giết ai thì cÅ©ng thế.
Hắn quay lại nhìn Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Tại hạ chỉ được nghe đồn kiếm thuáºt cá»§a lệnh sư đã đến trình độ siêu quần mà chưa biết quyá»n pháp cùng chưởng pháp cá»§a y. Lý công tá»! Công tá» nên nhá»› là hiện giá» trong tay công tá» không còn bảo kiếm nữa.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Ta chưa trúng độc thì bất cứ lúc nà o trở mặt đánh chúng cũng được. Mình đã định động thủ với hỠthì dĩ nhiên chẳng cần bà n tới chuyện nầy nữa.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng, lạnh lùng nhìn hai ngưá»i há»i:
- Hà n nhị hiệp! Nhị hiệp nói váºy là có ý gì?
Hà n Ãà o cưá»i lạt đáp:
- Tại hạ không muốn trước khi chưa gặp địch nhân ngưá»i trong nhà đã đánh lá»™n nhau.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang quay lại nhìn đối phương nói:
- Nếu Hà n nhị hiệp muốn ban cho tại hạ mấy chiêu quyá»n chưởng thì tại hạ sẵn lòng lÄ©nh giáo.
Hà n Ãà o vá»— án đứng dáºy toan nhảy xuống ra tay, nhưng Phương Tú cả lại nói:
- Lý thế huynh đã chịu khuất tất nhiá»u lắm rồi! Nhị đệ nên nhưá»ng nhịn công tá» má»™t chút.
Hà n Ãà o không nói gì từ từ ngồi xuống.
Phương Tú nói:
- Ngưá»i kia ở đây có mấy chục dặm. Nếu Lý thế huynh không còn nghỉ ngÆ¡i thì chúng ta lên đưá»ng ngay.
Lý Hà n Thu lòng bảo dạ:
- Dá»i khá»i Phương gia đại viện ta sẽ trở mặt động thá»§ vá»›i há».
NghÄ© váºy chà ng thá»§ng thỉnh đáp:
- Ãi ngay cÅ©ng được.
Ãoạn chà ng đứng lên trước.
Phương Tú từ từ dá»i khá»i chá»— ngồi vẫy tay má»™t cái.
Tám tên đại hán đột nhiên lui ra hai bên.
Phương Tú cùng Hà n Ãà o theo sát Lý Hà n Thu Ä‘i ra ngoà i.
Xuyên qua đưá»ng hẻm ra đến cổng lá»›n đã thấy má»™t cá»— xe mui đứng ở bên ngoà i.
Phương Tú nói:
- Má»i Lý huynh lên xe Ä‘i!
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi bước lên cỗ xe ngựa.
Phương Tú, Hà n Ãà o cÅ©ng bước lên theo.
Cá»— xe từ từ tiến vá» phÃa trước.
Trong cá»— xe cách bố trà cá»±c kỳ hà o hoa, sân xe trải nệm trắng, phÃa sau đặt má»™t cái ghế gá»— thấp. Trên ghế đã bà y những đồ Ä‘iểm tâm rất ngon là nh.
Phương Tú mỉm cưá»i nói:
- Võ công ngưá»i kia rất cao cưá»ng. Lý thế huynh tuy là truyá»n nhân vá» Thất Tuyệt Ma Kiếm, nhưng tráºn quyết đấu nầy chỉ hy vá»ng có năm mươi phần thắng.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Nếu tại hạ không địch nổi ngưá»i đó thì sao các vị còn kiếm tại hạ là m chi?
Phương Tú thủng thẳng đáp:
- Lý huynh đừng quên rằng chúng ta sẽ trả Ä‘á»i sống cá»§a Lý huynh bằng má»™t giá rất đắt để Ä‘á»n bồi Lý huynh đã vì chúng ta ra sức.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Vừa rồi mình thá» qua thì má»™t mình Phương Tú võ công đã cao cưá»ng bây giá» lại thêm Hà n Ãà o nữa mà ta chân tay không e rằng khó địch nổi chúng, chi bằng trước hết ta gạt há» lấy được kiếm cầm và o tay rồi sẽ liệu
NghÄ© váºy chà ng liá»n nói:
- Nếu hai vị muốn tại hạ động thá»§ vá»›i ngưá»i đó thì nên trả lại bảo kiếm cho tại hạ má»›i xong.
Phương Tú buông rèm phÃa trước.
Chiếc xe ngá»±a đột nhiên lao rất nhanh vá» phÃa trước.
Hà n Ãà o quẹt lá»a đốt lên.
Nguyên xe nầy che rèm bằng vải đen rất dầy. Rèm buông xuống rồi trong xe tối om chẳng thấy gì hết.
Phương Tú đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Khi đến chá»— ngưá»i kia trú ngụ, lão phu sẽ trả lại trưá»ng kiếm cho công tá».
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh tá»± há»i:
- Thá»±c lá»±c cá»§a hai thằng cha nầy ghê gá»›m như váºy sao chúng còn dung cho ngưá»i kia sống đến ngà y nay?
Phương tú cưá»i đáp:
- Ãã đến lúc nầy chúng ta chẳng cần lừa gạt Lý thế huynh nữa. Hai anh em ta đã chịu thất bại vá» tay y, nên má»›i phải mượn đến lá»±c lượng cá»§a Lý thế huynh.
Lý Hà n Thu không há»i gì nữa. Chà ng nhắm mắt Ä‘iá»u dưỡng tÃnh thầm trong bụng:
- ChỠđến lúc mình có binh khà trong tay sẽ trở mặt động thủ cũng chưa muộn.
Phương Tú cùng Hà n Ãà o thấy Lý Hà n Thu nhắm mắt dưỡng thần cÅ©ng không quấy nhiá»…u chà ng nữa. Chỉ có tiếng xe lá»™c cá»™c là m nhá»™n bầu không khà tịch mịch.
Không biết thá»i gian qua đã bao lâu. Chiếc xe mui Ä‘ang chạy bon bon bá»—ng nhiên dừng lại.
Phương Tú khẽ cất tiếng há»i:
- Lý thế huynh! Lý thế huynh Ä‘iá»u dưỡng xong chưa?
Lý Hà n Thu mở mắt ra nhìn thấy cây nến đã cháy hết quá nữa.
Phương tú đưa mắt nhìn đồ điểm tâm đặt trên ghế nói:
- Nếu Lý thế huynh thấy bụng đói thì hãy dùng chút điểm tâm nầy.
Nghe Phương tú há»i, Lý Hà n Thu sá»±c nhá»› đến mình đói dạ nhưng chà ng lại e trong món ăn có chất độc liá»n đáp:
- Tại hạ không đói
Phương tú mở rèm xe lên nói:
- Gần tới nơi rồi, chúng ta xuống xe thôi
Lý Hà n Thu xuống xe trước. Chà ng ngẩng đầu trong lên thấy ánh trăng sáng tỠđại khái và o khoảng canh hai.
Trước xe có má»™t đại hán mình mặc áo Ä‘en tay cầm trưá»ng kiếm đứng đó.
Phương Tú, Hà n Ãà o tiếp tục xuống xe, Lý Hà n Thu chuyển động mục quang thấy chá»— nầy hoang lương bát ngát, nhìn tháºt xa cÅ©ng không thấy có nhà ở.
Chà ng chau mà y há»i:
- Ãây là đâu?
Phương tú đáp:
- Ãây là ngoại thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ biết là ngoại thà nh rồi, nhưng ngưá»i kia trú ngụ ở đâu.
Phương Tú đáp:
- Cách đây không xa mấy, chúng ta chỉ đi một lát nữa là tới
Hắn vẫy tay nói tiếp:
- Nhị đệ dẫn đưá»ng cho!
Hà n Ãà o liá»n cất bước theo con đưá»ng nhá» hoang lương tiến vá» phÃa trước.
Lý Hà n Thu nhỠánh trăng để nháºn thức phương hướng, chà ng thấy Hà n Ãà o Ä‘i vá» phÃa Ãông Nam.
Phương Tú nói:
- Xin má»i Lý thế huynh.
Lý Hà n Thu cất bước Ä‘i theo sau Hà n Ãà o.
Phương Tú lại theo sau Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm để ý dò xét, chà ng phát giác Hà n Ãà o và Phương Tú không Ä‘eo trưá»ng kiếm thì trong lòng lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- Chẳng lẻ ngoà i hai ngưá»i nà y còn có kẻ khác theo Ä‘i nữa chăng?
Chà ng quay đầu nhìn lại thì ngoà i Phương Tú tuyệt không còn bóng ngưá»i nà o khác.
Hà n Ãà o Ä‘i trước dẫn đưá»ng, đến gần má»™t bức tưá»ng xây bằng gạch đỠthì dừng lại.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh thì bốn bá» quạnh quẽ hoang vu. Song coi bức tưá»ng xây đỠthấy bá» thế nhà nà y khá lá»›n bức tưá»ng cao tá»›i trượng rưỡi che khuất hết cảnh váºt bên trong.
Hà n Ãà o quanh lại ngó Lý Hà n Thu nói:
- Tá»›i nÆ¡i rồi! Ngưá»i đó ở bên trong bức tưá»ng vây nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãây là đâu?
Phương Tú thủng thẳng đáp:
- Ãây là Thẩm gia từ.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Thẩm gia từ là chỗ nà o?
Phương Tú đáp:
- Câu chuyện dà i lắm. Bây giỠkhông phải là lúc nói chuyện đó .
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Trong vụ nà y tất có Ä‘iá»u ngoắn ngoéo, hắn không chịu nói rõ ná»™i tình, lại không dám tá»›i cá»a chÃnh là sợ ta phát giác ra ná»™i vụ.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong đầu óc, nhưng không chất vấn vá» chuyện nà y nữa, chỉ dÆ¡ tay ra, thá»§ng thẳng há»i:
- Thanh trưá»ng kiếm cá»§a tại hạ ở đâu?
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Lý thế huynh cứ nhẩy và o trong bức tưá»ng vây là có ngưá»i đưa trưá»ng kiếm cho.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Các vị đưá»ng đưá»ng là Giang Nam Song Hiệp tiếng tăm lừng lẫy giang hồ, sao còn là m chuyện úp mở thế nà y?
Phương Tú vẫn không nổi giáºn, thản nhiên đáp:
- Lý thế huynh kiếm pháp cao cưá»ng, Phương Tú nà y đã được lãnh giáo và biết rõ rồi, nên bất đắc dÄ© phải chuẩn bị.
Lý Hà n Thu há»i:
- Viện chúa nói váºy thì ra hai vị đã phái ngưá»i tiếng và o trong bức tưá»ng nà y rồi sao?
Phương Tú đáp:
- Lý thế huynh tiến và o qua bức tưá»ng là có thể trông thấy má»™t cây cổ thụ cà nh trụi hết lá.
Trên cà nh cây nà y đã treo sẵn má»™t thanh trưá»ng kiếm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai đã treo thanh trưá»ng kiếm lên đó?
Phương tú đáp:
- ChÃnh là lão phu!
Lý Hà n Thu há»i:
- Viện chúa treo đã bao lâu?
Phương Tú đáp:
- Má»›i treo chưa đầy mưá»i ngà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Viện chúa không sợ ngưá»i ta lấy mất ư?
Phương Tú đáp:
- Chá»— nầy Ãt ngưá»i qua lại, đừng nói mấy ngà y mà cả năm vẫn không mất được.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ta đã nhẫn nại lâu lắm rồi, bất luáºn trưá»ng hợp nà o mình cÅ©ng phải lấy được kiếm và o tay rồi sẽ trở mặt vá»›i chúng má»›i xong.
Chà ng nghỉ váºy miệng lá»›n tiếng quát:
- Hai vị không liá»n trả bảo kiếm cho tại hạ thì ra thất tÃn ư?
Phương Tú đáp:
- Công tá» cứ nhảy lên tưá»ng váºy là nhìn thấy thanh bảo kiếm.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Mình cứ nhẩy lên tưá»ng coi xem cÅ©ng chẳng há» gì.
Rồi chà ng đỠkhà vá»t lên mặt tưá»ng.
Dưới ánh trăng tá» chà ng chú ý nhìn và o thì quả nhiên ngoà i bốn năm trượng có má»™t cây cổ thụ cà nh trụi hết lá. Trên cà nh nà y quả có treo má»™t thanh trưá»ng kiếm.
Lý Hà n Thu mục lục hÆ¡n ngưá»i lại nhỠánh trăng nên trong rất rõ rà ng.
Phương Tú đứng dưới há»i:
- Lý thế huynh đã nhìn thấy chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ nhìn thấy rồi.
Phương Tú nói:
- Thế thì hay lắm! Lý thế huynh lấy kiếm Ä‘i. Chúng ta chỠở ngoà i nà y. Lý thế huynh giết được ngưá»i kia xong trở ra lão phu láºp tức xin dâng thuốc giải.
Lý Hà n Thu hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Hai vị hãy chỠđây. Tại hạ đi lấy kiếm.
Phương Tú nói:
- Thế huynh cứ Ä‘i Ä‘i! Bá»n lão phu ở đây chỠđợi.
Lý Hà n Thu nhảy xuống.
PhÃa trong tưá»ng vây cà ng tịch mịch quạnh quẽ hÆ¡n bên ngoà i. Cá» má»c cao tá»›i đầu gối. Khắp nÆ¡i lá rụng ngáºp mắt cá.
Lý Hà n Thu phát huy mục lục nhìn ra xa thì ngoà i mưá»i trượng má»›i có phòng ốc, nhưng chẳng thấy đèn chi hết. Chà ng quan sát tình thế bốn mặt rồi cất bước tiến vá» phÃa cây cổ thụ.
Ngá»n gió đệm hiu hắt khiến cho thanh bảo kiếm không ngá»›t đưa quan đưa lại.
Lý Hà n Thu nhìn cảnh váºt trong lòng lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Bá»n chúng Ä‘em thanh trưá»ng kiếm treo và o cây cổ thụ kia rồi bảo ta Ä‘i lấy hẳn có âm mưu gì đây? Trong nầy hoang vu lạnh lẽo sao cÅ©ng có ngưá»i ở? Cái kế chúng hại mình phải chăng ở cây cổ thụ treo kiếm kia?
Trong lòng nghÄ© váºy chà ng cỠđộng rất là tháºn trá»ng, dò từng bước má»™t tiến vá» phÃa trước.
Chà ng Ä‘i gần tá»›i cây cổ thụ treo kiếm vẫn chẳng thấy chi khác lạ, liá»n ngấm ngầm thở phà o má»™t cái bụng bảo dạ:
- Chẳng lẽ đâu là mình quá lo xa?
Chà ng toan nhảy vá»t lên lấy trưá»ng kiếm thì đột nhiên nghe đánh véo má»™t tiếng. Má»™t chắm hà o quang bay vá»t tá»›i.
Lý Hà n Thu đã để ý từ trước. Chà ng cúi đầu xuống tránh khá»i Ä‘iểm hà o quang. Ãiểm nầy lướt qua đầu chà ng bắn và o bức tưá»ng gạch đỠbáºt lên má»™t tiếng cách. Bụi cát tung bay.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- Thá»§ kình ngưá»i nầy tháºt là ghê gá»›m!
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ thì bên tai vang lên tiếng gió thổi tà áo bay lạch phạch.
Tiếp theo má»™t thanh âm lạnh lùng há»i vá»ng lại:
- Ai đó?
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Thân pháp ngưá»i nầy cÅ©ng cá»±c kỳ mau lẹ!
Chà ng biết gặp phải tay kình địch khi nà o còn dám chần chá». Chà ng ngá»ng đầu nhìn lên thì thấy má»™t ngưá»i cao gầy mình mặc áo lam, tóc dà i đỠxõa, y cầm trưá»ng kiếm đứng ở trước cây cổ thụ cách chừng bốn năm thước.
Lý Hà n Thu lên tiếng đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu. Còn cách xưng hô các hạ thế nà o?
Ngưá»i kia để má»™t đám tóc rá»§ xuống che khuất cặp mắt, khiến chà ng không tà i nà o nhìn rõ mặt y được.
Ngưá»i đó lắc đầu há»i:
- Phải chăng ngươi là nhân váºt mà bá»n Phương Tú, Hà n Ãà o bảo đến hạ sát ta?
Bụng nghÄ© váºy, chà ng vẫn ung dung đáp:
- Tại hạ muốn đến lấy thanh trưá»ng kiếm treo ở trên cây cổ thụ kia.
Ngưá»i xõa tóc lạnh lùng nói:
- May ở chỗ ngươi chưa vượt qua cây cổ thụ thì còn có thể lui ra được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng thanh kiếm treo trên cây có phải là của các hạ không?
Ngươi xõa tóc lạnh lùng đáp:
- Ngươi còn nhá» tuổi quá mà tên há» lão phu chưa từng nghe qua vì thế má»›i phá lệ nói như váºy là quá nhiá»u rồi. Ngươi không rút lui cho mau là không được đâu!
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Ta mà không Ä‘oạt được thanh trưá»ng kiếm trên cây cổ thụ đã vá»™i lui ra thì lấy gì ká»m chế được Giang Nam Song Hiệp? Nhưng ngưá»i nầy có vẻ cổ quái, mình khó lòng thuyết phục, khi nà o y chịu đồng ý cho mình tá»± do và lấy? Chỉ có cách là lúc thừa cÆ¡ lúc lão sÆ¡ hở mình nhảy lại Ä‘oạt thanh kiếm và o tay rồi sẽ nói chuyện.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong đầu óc, ngấm ngầm đỠtá»±u chân khÃ, đột nhiên nhảy vá»t vá» phÃa cây cổ thụ kia. Tay chà ng chưa đụng đến thanh trưá»ng kiếm thì trước mắt lóe lên má»™t đạo kiếm quang đâm tá»›i.
Lý Hà n Thu không dám khinh địch, đã chuẩn bị từ trước. Tay phải chà ng vươn ra lấy kiếm, tay trái bám và o cà nh cây. Chà ng thấy kiếm quang đâm tá»›i, láºp tức tăng gia kinh lá»±c và o tay trái, hất mình lùi lại ba thước tránh khá»i nhát kiếm.
Ngưá»i xõa tóc nhẩy lên táºp kÃch. Má»™t kiếm chưa trúng, kiếm quang chuyển động, thanh kiếm lại đâm ngang ra.
Bá»—ng nghe đánh rắc má»™t tiếng, Ä‘oạn cà ng cây bị nhát kiếm cá»§a ngưá»i tóc xõa chém đứt.
Lý Hà n Thu thấy đối phương nhẩy vá»t lên rồi trong nháy mắt biến chiêu mấy lần, nà o đâm thẳng nà o chém tạt ngang thì kinh hải vô cùng, bụng bảo dạ:
- Kiếm pháp ngưá»i nầy quả nhiên lợi hại, chẳng trách Giang Nam Song Hiệp không địch nổi lão.
Bụng chà ng ngẫm nghÄ©, ngưá»i chà ng hạ xuống đất theo đà cà ng cây chém đứt rá»›t xuống.
Ngưá»i xõa tóc phóng hai chiêu rồi không dừng lại ở trên không được cÅ©ng hạ theo xuống.
Lý Hà n Thu thấy thanh trưá»ng kiếm vẫn treo trên cây liá»n nghÄ© bụng:
- Kiếm thuáºt ngưá»i nầy cao cưá»ng như váºy mà mình tay không thì động thá»§ vá»›i lão thế nà o được? Ta cần phải nghÄ© cách lấy được thanh trưá»ng kiếm trên câu kia má»›i xong.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n phát động trước. Hai tay chà ng Ä‘ang ôm cà nh cây khô lá»›n liá»n hết sức nằm và o ngưá»i tóc xõa đẩy mạnh ra. Ãồng thá»i ngưá»i chà ng nhảy vá»t lên vá» phÃa cây cổ thụ treo kiếm.
Bổng thấy ngưá»i xõa tóc tay phải huy động luôn mấy cái. Cà nh cây mà Lý Hà n Thu liệng tá»›i bị chặt thà nh mấy Ä‘oạn.
Lý Hà n Thu nhân lúc thá»i gian chá»›p nhoáng nầy đã nhảy vá»t lên nắm được cà nh cây treo kiếm. Nhưng chà ng chưa giá»±t được thanh trưá»ng kiếm thì ngưá»i xõa tóc đã nhảy vá»t lên vung trưá»ng kiếm chém tá»›i.
Thân pháp và thá»§ pháp ngưá»i xõa tóc cá»±c kỳ mau lẹ khiến Lý Hà n Thu không kịp giá»±t thanh kiếm để đón đỡ.
Trong lúc hoang mang, chà ng đỠchân khà nhảy vá»t xuống đất.
Ngưá»i xõa tóc đâu vừa liá»n rượt theo phóng kiếm đâm tá»›i.
Lý Hà n Thu kinh hải vô cùng né ngưá»i tránh sang má»™t bên.
Thanh kiếm cá»§a ngưá»i xõa tóc phóng như Ä‘iện đâm thẳng chém chưa trúng liá»n chém tạt ngang.
Lý Hà n Thu hạ mình xuống đấy lăn đi mấy vòng xa hơn trượng.
Bá»—ng nghe những tiếng sá»™t soạt. Thanh bảo kiếm cá»§a ngưá»i xõa tóc lướt qua trên mặt đất là m cho đá vụn cùng những ngá»n cỠđứt tung bay. Trong vòng bảy thước là n cá» ráºm bị ngưá»i tóc xõa lại má»™t nhát kiếm mà đứt hết sạch như ngưá»i cạo đầu.
Lý Hà n Thu tuy né tránh mau lẹ nhưng cÅ©ng bị kiếm quang cá»§a ngưá»i xõa tóc quét trúng. Ão rách đến da thịt, máu chảy lênh loáng.
Lý Hà n Thu mượn đà nhảy lên, ra tay nhanh như cắt giá»±t được thanh trưá»ng kiếm trên cây.
Ngưá»i tóc xõa phóng luôn mấy kiếm vẫn chưa hạ sát được Lý Hà n Thu, trong lòng không khá»i kinh hãi.
Lão dừng tay không tấn công nữa cháºm rãi nói:
- Thân thá»§ các hạ không phải tầm thưá»ng.
|

28-10-2008, 11:42 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 26
Anh hùng luyến tà i Hà o kiệt
Lý Hà n Thu váºn động hai tay vẫn được tá»± do thì biết rằng gân cốt chưa thá»§ thương.
Chà ng nói:
- Kiếm thế của các hạ mau lẹ quá chừng.
Ngưá»i xõa tóc là m bá»™ thương tiếc vẫn đứng yên không tấn công nữa, cất tiếng há»i lại:
- Các hạ đến đây là m chi?
Câu há»i nà y khiến cho Lý Hà n Thu tắc há»ng không trả lá»i được. Chà ng ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc rồi há»i lại:
- NÆ¡i đây hoang vu lạnh lẽo chẳng lẽ cÅ©ng là váºt sở hữu cá»§a các hạ?
Ngưá»i xõa tóc đáp:
- Phải rồi! NÆ¡i đây chÃnh là cá»§a lão phu.
Lý Hà n Thu không ngá» lão phúc đáp như váºy. Chà ng ngẩn ngÆ¡ há»i lại:
- NÆ¡i đây không giống nhà cá»§a cư dân, dù nó có thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a các hạ, tưởng cÅ©ng không nên vạch là m cấm địa.
Ngưá»i xõa tóc ra chiá»u tức giáºn nói:
- Lão phu chém liá»n mấy kiếm mà không hạ được các hạ, nên động lòng thương tiếc, phá thể lệ tha cho các hạ khá»i chết , các hạ hãy mau mau rá»i khá»i chốn nà y.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Bây giá» ta đã lấy được bảo kiếm. Theo lẽ là không nên lưu lại đây, nhưng ngưá»i nà y võ công cao cưá»ng như váºy lại ở chốn hoang lương thì tất ná»™i vụ có ẩn tình gì.
NghÄ© váºy chà ng động lòng hiếu kỳ liá»n khẽ hắn giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Nơi đây hoang vu quạnh quẽ, nếu không có nguyên nhân thì tất có ẩn tình gì.
Ngưá»i xõa tóc há»i:
- Hay lắm! Váºy các hạ đến đây vá»›i dụng ý gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ vâng lệnh ngưá»i khác và o đây lấy đầu các hạ.
Ngưá»i xõa tóc ngá»a mặt lên trá»i cưá»i rá»™ há»i:
- Chuyện nà y có tháºt chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ không nói sai một chữ.
Ngưá»i xõa tóc hững há» há»i:
- Váºy trong thâm tâm các hạ tÃnh toán thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu các hạ cho mượn chiếc đầu trên cổ để tại hạ Ä‘em vá» phúc đáp thì tháºt là hay lắm!
Ngưá»i xõa tóc nói:
- Cái đó dá»… lắm! Ãầu lão phu đây, các hạ cứ lại mà lấy.
Lý Hà n Thu cháºm rãi nói:
- Bằng các hạ không cho mượn thủ cấp cũng còn có một biện pháp khác rất giản dị.
Ngưá»i xõa tóc toan nổi hung nghe chà ng nói váºy thì ngẩn ngưá»i ra há»i lại:
- Còn có biện pháp nà o ná»a?
Lý Hà n Thu đáp:
- Các hạ mà ưng thuáºn cho tại hạ Ä‘i du ngoạn quanh vùng nà y má»™t lúc thì có thể miá»…n được truyện cho mượn đầu.
Vốn chà ng không có ý gây thù vá»›i ngưá»i tóc xõa, nên nghÄ© ra cách nà y để hai bên hạ đà i má»™t cách êm thấm.
NgỠđâu sự tình lại biến đổi ra ngoà i ý nghĩ của Lý Hà n Thu.
Ngưá»i xõa tóc giÆ¡ trưá»ng kiếm lên cưá»i lạt đáp:
- Các hạ muốn lấy đầu lão phu không phải là việc khó, chỉ cần thắng được thanh trưá»ng kiếm trong tay lão phu là đủ. Còn việc Ä‘i thưởng ngoạn má»™t vòng quanh đây không phải chuyện dá»… dà ng như việc lấy đầu lão phu đâu.
Lý Hà n Thu thá»§ng thẳng há»i:
- Các hạ nói váºy thì giữa chúng ta không thể tránh được má»™t cuá»™c động thá»§ hay sao?
Ngưá»i xõa tóc cưá»i lạt đáp:
- Trừ phi các hạ láºp tức dá»i khá»i nÆ¡i đây, lão phu không còn cách nà o khác mở đưá»ng cho các hạ.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Xem chừng không thể nà o tránh khá»i được má»™t cuá»™c ác đấu mất rồi. NghÄ© váºy chà ng liá»n nói:
- Thôi được! Tại hạ xin lãnh giáo.
Ngưá»i xõa tóc không nói nữa, vung trưá»ng kiếm đâm tá»›i.
Lý Hà n Thu đã có kiếm trong tay, tinh thần phấn chấn, chà ng hươi kiếm lên gạt.
Chà ng đã biết rõ võ công ngưá»i xõa tóc không phải tầm thưá»ng, nên phát huy thần lá»±c để sá» kiếm.
Choang má»™t tiếng rùng rợn! Hai ngưá»i Ä‘á»u lui lại má»™t bước.
Bổng nghe ngưá»i xõa tóc la lên má»™t tiếng quái gở rồi nói:
- Kiếm pháp tuyệt diệu!
Lão lại tiến lên vung trưá»ng kiếm lấp loáng thà nh những đóa kiếm hoa chụp xuống Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu vung kiếm lên đỡ. Hai bên khai diện một cuộc ác đấu.
Ná»™i lá»±c ngưá»i xõa tóc cá»±c kỳ mãnh liệt, thế kiếm hiểm độc tiến đánh rất gấp, trầm trá»ng như núi Thái SÆ¡n chụp xuống.
Lý Hà n Thu đã mất tiên cÆ¡ lâm và o tình thế bị động. Tuy chà ng cố gắng phản kÃch mà trong lúc nhất thá»i không sao lấy lại được thế quân bình chà ng bị ngưá»i xõa tóc tấn công dồn dáºp cứ phải lùi hoà i.
Lý Hà n Thu chá» cho ngưá»i xõa tóc sá» dụng xong thế liên hoà n, má»›i chụp lấy cÆ¡ há»™i để phản kÃch. Chà ng múa tÃt trưá»ng kiếm phóng liá»n ba chiêu.
Thế kiếm cá»§a Lý Hà n Thu vốn theo đưá»ng lối kỳ bà hiểm độc. Ba chiêu nà y toà n là những chiêu độc đáo biến ảo khôn lưá»ng mà chà ng đã luyện được.
Ngưá»i xõa tóc đỠgạt được hai chiêu đến chiêu thứ ba không đỡ kịp.
Bổng nghe đâu đánh chát má»™t tiếng! Thanh trưá»ng kiếm cá»§a Lý Hà n Thu quét trúng cạnh sưá»n bên tả.
Ngưá»i tóc xá»a bị rách áo và o đến da thịt, máu chảy đầm đìa. Xong lão kiêu hãnh dị thưá»ng! Bị trúng kiếm rồi, đột nhiên lão hú lên má»™t tiếng dà i nhảy xổ lại. Thế kiếm như gió tắp mưa sa.
Lý Hà n Thu thấy đối phương hung dữ như váºy thì trong lòng không khá»i kinh hãi nghÄ© thầm:
- Ngưá»i kiêu dÅ©ng như lão nà y tháºt là hiếm có trong võ lâm.
Má»™t tráºn kim thiết chạm nhau báºt lên những tiếng choang choảng rùng rợn cÆ¡ hồ thá»§ng cả mà ng tai.
Chỉ trong chá»›p mắt, hai ngưá»i đã qua lại mưá»i mấy chiêu.
Dưới ánh trăng sáng, tia lá»a bắn ra tung tóe.
Lý Hà n Thu cảm thấy cổ tay tê chồn, thanh trưá»ng kiếm suýt nữa văng Ä‘i.
Ngưá»i xõa tóc vẫn tiếp tục tiến lại tấn công mãnh liệt.
Lý Hà n Thu vừa chống đỡ những chiêu kiếm liên miên không ngớt, vừa nghĩ thầm trong bụng:
- Nếu mình cứ chiến đấu dằng dai thì e rằng công lực kém lão. Sau tất thất bại. Âu là ta chế phục lão trước.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n không đón đỡ nữa. Chà ng hÃt má»™t hÆ¡i chân khà nhảy lùi lại năm thước.
Ngưá»i xõa tóc rượt tá»›i như bóng theo hình. Lão Ä‘uổi kịp.
Lý Hà n Thu vừa dừng bước, thế kiếm cá»§a lão đã chém tá»›i rất lẹ. Chà ng vung trưá»ng kiếm lên gạt thế kiếm cá»§a đối phương rồi nghÄ© thầm:
- Ta với lão không thù không oán, sao mình lại giết lão?
NghÄ© váºy rồi, chà ng lùi thêm vá» phÃa sau. Chỉ trong khoảnh khác chà ng đã lùi xa hÆ¡n mưá»i trượng, gần đến chá»— nhà ở.
Lý Hà n Thu vung trưá»ng kiếm lên gạt thế kiếm cá»§a ngưá»i xõa tóc rồi nói ngay:
- Xin các hạ tạm đình thủ. Tại hạ có việc muốn trình bà y.
Ngưá»i xõa tóc dừng kiếm há»i:
- Việc gì?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Các hạ có quen biết Giang Nam Song Hiệp không?
Ngưá»i xõa tóc cưá»i lạt đáp:
- Lão phu muốn không qua lại cÅ©ng ngưá»i võ lâm. Các hạ muốn Ä‘em danh luáºn những nhân váºt đó ra để hăm dá»a lão phu cÅ©ng bằng vô Ãch mà thôi.
Lý Hà n Thu há»i gạn:
- Các hạ không biết Giang Nam Song Hiệp thiệt ư?
Ngưá»i xõa tóc tức mình đáp:
- Không biết là không biết. Lão phu cần gì phải nói dối?
Lý Hà n Thu há»i:
- Các hạ không biết Giang Nam Song Hiệp thì sao bá»n há» lại định hạ sát các hạ?
Ngưá»i xõa tóc cưá»i lạt đáp:
- Chà ! HỠđịnh giết lão phu để lấy những váºt còn lưu lại. Nhưng thế là há» mÆ¡ má»™ng giữa ban ngà y.
Lý Hà n Thu thủng thẳng nói:
- Tại hạ tuyệt không có ý giá»±t lấy báu váºt.
Ngưá»i xõa tóc cưá»i má»›i nói:
- Bất luáºn các hạ nói thế nà o lão phu cÅ©ng chẳng tin được.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu các hạ nhất định đòi đánh thì xin chỠtại hạ nói xong , thì tái đấu cũng chưa muộn.
Ngưá»i xõa tóc nói:
- TÃnh nhẫn nại cá»§a lão phu chỉ có hạn, các hạ nói mau Ä‘i!
Lý Hà n Thu đủng đỉnh đáp:
- Tại hạ chịu lá»i á»§y thác cá»§a Giang Nam Song Hiệp đến đây giết các hạ. Nhưng tại hạ lại nghÄ© rằng giữa đôi ta vẫn không thù oán thì sao lại cùng nhau liá»u mạng.
Ngưá»i xõa tóc há»i lại:
- Các hạ định thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chúng ta tìm cách tránh khá»i tai mắt Giang Nam Song Hiệp là xong.
Ngưá»i tóc xõa nói:
- ÃÆ°á»£c rồi ! Bây giá» các hạ ra chiêu Ä‘i!
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Các hạ cần phải thắng tại hạ mới được hay sao?
Ngưá»i xõa tóc đáp:
- Ngoại trừ cách các hạ dá»i khá»i nÆ¡i đây láºp tức, không còn đưá»ng lối nà o nữa.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nếu ta không chế phục lão nà y thì lão cho là mình sợ lão tháºt, chà ng nghÄ© váºy liá»n lá»›n tiếng nói:
- Các hạ hãy cẩn tháºn!
Ãá»™t nhiên chà ng phóng kiếm đâm tá»›i.
Hai ngưá»i khai diá»…n má»™t trưá»ng ác đấu và cả hai Ä‘á»u biết bản lãnh cá»§a đối phương, nên phát huy toà n lá»±c thi triển tuyệt kỹ để tranh thắng.
Chỉ trong khoảnh khác hai bên đã giao thủ đến dư trăm chiêu.
Lý Hà n Thu cà ng đánh cà ng lấy là m kỳ. Từ ngà y ra Ä‘á»i đến nay chà ng chạm trán lão nà y đáng kể là má»™t tay võ công cao cưá»ng hÆ¡n hết. Trong Thất Tuyệt Ma Kiếm đã có câu: "Chiêu bất quá thẠp" tức là chỉ trong vòng mưá»i chiêu là đả thương địch thá»§. Thế mà chà ng tỉ đấu vá»›i ngưá»i xõa tóc nà y cả ngoà i trăm chiêu vẫn bất phân thắng bại. Chà ng tá»± há»i:
- Kiếm thuáºt ngưá»i nà y đã cao cưá»ng như váºy sao lại ở đây giữ chá»— hoang lương. Ta phải tìm cách há»i cho vỡ lẽ.
NghÄ© váºy chà ng liá»n lùi lại phÃa sau.
Lúc nà y Lý Hà n Thu đã lùi gần đến tòa nhà .
Ngưá»i xõa tóc ra vẻ bồn chồn lá»›n tiếng quát:
- Ãứng lại ngay! Ngươi còn lùi nữa thì lão phu sẽ phân thây là m muôn Ä‘oạn đó.
Lý Hà n Thu hươi kiếm chém luôn hai nhát bức bách ngưá»i xõa tóc phải lùi hai bước. Chà ng nói:
- Xin các hạ hãy tạm đình thủ.
Ngưá»i xõa tóc dưá»ng như cÅ©ng biết khó lòng bức bách Lý Hà n Thu rút lui.
Lão theo lá»i dừng tay lại há»i:
- Các hạ còn nói gì nữa!
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu tại hạ muốn tiến và o phòng chắc các hạ cũng không ngăn cản được.
Ngưá»i xõa tóc trầm ngâm má»™t chút rồi nói:
- Nếu các hạ mà tiến và o phòng má»™t bước thì đêm nay trong chúng ta phải có ngưá»i chết phân thây.
Lý Hà n Thu đủng đỉnh nói:
- Tại hạ đã không có ý gây thù vá»›i các hạ, thì lẽ dÄ© nhiên chẳng muốn liá»u mạng vá»›i các hạ là m chi.
Ngưá»i xõa tóc nói:
- Nếu váºy cà ng hay! Bây giá» các hạ ra Ä‘i vẫn được.
Lý Hà n Thu quay lại nhìn phòng ốc thấy tưá»ng xiêu vách đổ rất tồi tà n. Chỉ có má»™t gian nhà ngói còn khá hÆ¡n má»™t chút nhưng hai cánh cá»a đóng chặt. Căn nhà nầy đứng trÆ¡ xung quanh tưá»ng gạch lệch lạc.
Chà ng nghĩ thầm:
- Lão đã không cho mình và o phòng tức là nói vỠcăn phòng còn nguyên vẹn nầy.
Chà ng liá»n nói:
- Chẳng dấu gì các hạ, ngoà i bức tưá»ng vây kia còn có ngưá»i Ä‘ang đợi tại hạ lấy thá»§ cấp cá»§a các hạ.
Ngưá»i xõa tóc há»i:
- Ai váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Phương TỠở Kim Lăng và Hà n Ãà o ở Từ Châu.
Ngưá»i tóc xõa há»i:
- Trong hÆ¡n hai năm nay lão phu ở đây gặp các hạ là tay cưá»ng địch thứ nhất. Kể ra trong có đến mấy chục vị tá»›i đây, nhưng hầu hết Ä‘á»u bị hại dưới lưỡi kiếm cá»§a lão phu, còn má»™t số biết Ä‘iá»u rút lui. Chỉ có mình các hạ là động thá»§ vá»›i lão phu dư trăm chiêu không phân thắng bại.
Lão ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Ãối vá»›i các hạ lão phu thá»±c có lòng luyến tiếc, tuy lão phu chưa nắm chắc được phần thắng, khó mà liệu trước ai thua ai được.
Lý Hà n Thu mỉm cưá»i nói:
- Nếu tại hạ quyết liá»u mạng vá»›i các hạ thì đã chẳng cần phải nói nhiá»u là m chi. Có Ä‘iá»u...
Ngưá»i tóc xõa há»i ngay:
- Có Ä‘iá»u là m sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Lúc nà y tại hại không động tÃnh hiếu kỳ. Tại hạ nghÄ© mãi mà không sao hiểu được vì lẽ gì má»™t nhân váºt bản lãnh cao siêu như các hạ lại ở chốn hoan lương nầy?
Ngưá»i xõa tóc thá»§ng thẳng há»i:
- Các hạ không biết ná»™i tình tháºt ư?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Dĩ nhiên tại hạ thực tình không hiểu. Liệu các hạ có nói cho nghe được không?
Ngưá»i xõa tóc trầm ngâm hồi lâu rồi đáp:
- Các hạ đã không biết nội tình thì chẳng nên biết là m chi hay hơn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Các hạ đã không muốn nói thì tại hạ cÅ©ng không dám miá»…n cưỡng, có Ä‘iá»u theo tại hạ nháºn xét thì dưá»ng như các hạ ở đây để coi giữ má»™t váºt gì?
Ngưá»i tóc xõa đáp:
- Ãúng thế?
Lý Hà n Thu nói:
- Các hạ là ngưá»i kình địch thứ nhất mà tại hạ chạm trán kể từ ngà y bước và o chốn giang hồ. Sau má»™t phen tá»· đấu, tại hạ thấy mình được lợi rất nhiá»u. Bây giá» tại hạ xin từ biệt.
Ãoạn chà ng trở gót Ä‘i luôn.
Ngưá»i xõa tóc không ngá» Lý Hà n Thu nói Ä‘i là đi liá»n. Lão không nhịn được gá»i giá»±t lại:
- Huynh đà i hãy dừng bước!
Lý Hà n Thu quay lại há»i:
- Các hạ còn Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Ngưá»i xõa tóc đáp:
- Huynh đà i tháºt là ngưá»i quân tá».
Lý Hà n Thu nói:
- Các hạ quá khen rồi!
Ngưá»i xõa tóc nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Lý huynh! Tại hạ phải giữ nÆ¡i đây ba năm còn 26 ngà y nữa là hết hạn. Trong vòng 26 ngà y tại hạ ở đây chỠđợi, nếu Lý huynh muốn kết giao bạn hữu vá»›i con ngưá»i Ä‘ui má»™t mắt nầy thì ba ngà y nữa trở lại đây cùng nhau tương kiến. Bằng các hạ không muốn kết giao thì sau ba ngà y tại hạ cÅ©ng dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu trong vòng 26 ngà y mà tại hạ không chết sẽ xin y ước trở lại, ngưá»i tóc xõa lấy là m kỳ há»i:
- Lý huynh, sao Lý huynh lại thốt ra lá»i bất tưá»ng như váºy?
Lý Hà n Thu cưá»i đáp:
- Tiểu đệ bị Giang Nam Song Hiệp bức bách đến đây mà không thá»a mãn được tâm nguyện cá»§a há» thì dÄ© nhiên giữa tiểu đệ và há» sẻ xảy ra cuá»™c ác đấu.
Ngưá»i tóc xõa nói:
- Ãáng tiếc là lão phu chưa thể chết được vì trong mình còn vướng vÃu nhiá»u chuyện. Nếu không thì đã cho Lý huynh mượn cái thá»§ cấp nà y.
Lý Hà n Thu nói:
- Huynh đà i dạy quá lá»i, tiểu đệ nói vá»›i huynh đà i như váºy là thá»±c tình sá»± thiệt giữa Giang Nam Song Hiệp tại hạ có mối thù giết cha. Tiểu đệ có đâm chết được hai thằng giặc đó má»›i cam lòng.
Ngưá»i tóc xõa sá»ng sốt há»i:
- Lý huynh đã có mối thù chẳng đội trá»i chung vá»›i há» , sao còn vâng lệnh vì há» ra sức?
Lý Hà n Thu đáp:
- Câu chuyện là thế đó, nhưng bên trong còn nhiá»u Ä‘iá»u rắc rối nguy hiểm.
Ãoạn chà ng thuáºt lại câu chuyện bị hãm mình trong Phương gia đại viện thuốc độc và vâng lệnh Giang Nam Song Hiệp Ä‘i giết ngưá»i thuáºt lại má»™t lượt.
Ngưá»i xõa tóc cả kinh há»i:
- Lý huynh đã uống thuốc độc mà không lấy được đầu lão phu, há chẳng để chất độc phát tác thà nh uổng mạng ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không sao đâu! Trước khi tiểu đệ uống thuốc, có được nghe má»™t ngưá»i đà n bà dùng phép truyá»n âm ngấm ngầm cho hay là đã đánh tráo viên thuốc đó rồi. Y bảo tiểu đệ cứ thản nhiên mà uống.
Ngưá»i xõa tóc lại há»i:
- Sau khi Lý huynh uống thuốc rồi có thấy triệu chứng gì trúng độc không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ đã ngấm ngầm thá» váºn động chân khà thì không thấy triệu chứng gì trúng độc. Dù có bị trúng độc cÅ©ng còn sống được ba ngà y. Tiểu đệ giết xong Giang Nam Song Hiệp trả mối huyết cừu thì dẫn chết cÅ©ng không oán háºn gì nữa. Huynh đà i bảo trá»ng tấm thân, tiểu đệ xin cáo biệt đây.
Ngưá»i xõa tóc buông tiếng thở dà i nói:
- Lý huynh Æ¡i! Lý huynh tha thứ cho lão phu không thể dá»i khá»i nÆ¡i đây để giúp Lý huynh má»™t tay được.
Lý Hà n Thu nghe lão nói bằng một vẻ thân thiết thì nghĩ thầm:
- Ai ngá» sau má»™t cuá»™c ác đấu mình lại nẩy ra được má»™t ngưá»i bạn. Ngưá»i nầy tuy tÃnh tình cổ quái nhưng có vẻ thà nh thá»±c trung háºu. Ta nên kết bạn vá»›i y.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n nói:
- Tiểu đệ mà không chết thì nhất định đến đây phó ước. Khi đó chúng ta sẽ chuyện trò vui vẻ và sẽ thỉnh giáo danh tÃnh huynh đà i.
Ngưá»i xõa tóc bùi ngùi nói:
- Lý huynh ơi! Bất hạnh mà Lý huynh phải uổng mạng thì sau khi mãn kỳ hạn ở đây, lão phu nhất định báo thù cho Lý huynh.
Lý Hà n Thu nói:
- Lá»i chà thà nh cá»§a huynh đà i khiến cho tiểu đệ cá»±c kỳ cảm động. Huynh đà i hÆ¡n tuổi tiểu đệ rất nhiá»u. Váºy huynh đà i kêu tiểu đệ bằng Lý đệ phải hÆ¡n.
Ngưá»i xõa tóc nói:
- Hay lắm! Lý lão đệ! Tiểu huynh há» Ãinh tên Bá»™i. Ba mươi năm trước bị ngưá»i ta móc mất má»™t mắt, phải Ä‘iá»u dưỡng mấy năm má»›i khá»i. Tiểu huynh gặp được ân sư truyá»n kiếm thuáºt cho. Sau năm năm há»c táºp tiểu huynh tái xuất giang hồ trong lòng phẫn háºn, thà nh ra động thá»§ toà n độc. Ngưá»i giang hồ má»›i kêu tiểu huynh là Ãá»™c mục Diêm la. Cái tên Ãinh Bá»™i bị ngưá»i Ä‘á»i lãng quên mất rồi. Có Ä‘iá»u tiểu huynh đã giết ai thì ngưá»i tá»™i ác ngáºp đầu. Thân thế tiểu huynh giản dị như váºy mà thôi. Mong rằng chúng ta còn có ngà y tái há»™ sẽ nói chuyện nhiá»u.
Lý Hà n Thu từ giã lần nữa. Chà ng nói:
- Ãịnh huynh hãy bảo trá»ng. Tiểu đệ Ä‘i đây.
Chà ng trở gót đi ra ngoà i.
Bổng nghe Ãinh Bá»™i gá»i giáºt lại:
- Lý đệ hãy dừng bước.
Lý Hà n Thu dừng bước lại há»i:
- Ãinh huynh có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Chúng ta má»›i gặp nhau trong má»™t thá»i gian ngắn mà tình đồi cố cá»±u. Tiểu huynh bản tÃnh lạnh lùng cô độc trước nay không thÃch kết bạn vá»›i ai, song Lý đệ hợp duyên đặc biệt, Lý đệ Ä‘i giết Giang Nam Song Hiệp, bất luáºn thà nh bại thế nà o, trong vòng ba ngà y ráng trở lại đây. Vạn nhất mà Lý đệ có trúng độc tháºt thì tiểu huynh may ra có thể giải cứu.
Lý Hà n Thu cưá»i nói:
- Thịnh tình cá»§a Ãinh huynh tiểu đệ cảm kÃch vô cùng! Ãinh huynh hãy ở lại.
Ãoạn chà ng vá»t mình qua bức tưá»ng vây. Chà ng đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt nhưng chẳng thấy bóng Giang Nam Song Hiệp đâu nữa chà ng tá»± há»i:
- Chẳng lẽ chúng bỠđi rồi ư?
Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ©, chà ng cất bước tiến lại chá»— Giang Nam Song Hiệp đứng chá» trước. Chà ng nghỉ rằng lúc há» bá» Ä‘i hoặc giả có lưu lại vết tÃch gì chăng?
Dưới ánh trăng tá» chà ng quan sát ká»· song chẳng thấy gì, liá»n bụng bảo dạ:
- Ãại khái Giang Nam Song Hiệp vẫn ngấm ngầm giám thị ta. Chúng thấy ta cùng ngưá»i xõa tóc bãi cuá»™c tranh đấu sợ chúng ta liên thá»§ hiệp lá»±c đối phó vá»›i chúng nên bá» vá» Phương gia đại viện rồi.
Trong lúc hoang mang chà ng không quyết định được mình có nên trở lại Phương gia đại viện không?
Sau chà ng nghÄ© rằng từ khi len lá»i và o chốn giang hồ, chà ng không thÃch kết giao bạn hữu, ngoà i lão Ãinh Bá»™i bữa nay chỉ còn Lôi Phi bữa trước. Chà ng chẳng quen biết thêm ngưá»i nà o nữa. Chà ng Ä‘i sá»›m hay Ä‘i cháºm cÅ©ng không ai trợ giúp cho mình Ä‘iá»u gì. Ãể lâu thêm má»™t giá» là Giang Nam Song Hiệp ra khiêu chiến. May mà ta chá»c giáºn được hai tên nà y để chúng dẫn xác
ra, ta không phải và o trong viện để khá»i mắc và o những cÆ¡ quan mai phục như lần trước.
NghÄ© thế rồi chà ng chạy nhanh như bay vá» phÃa Phương Gia đại viện.
Chà ng vừa chạy được mấy trượng đột nhiên có thanh âm trong trẻo dõng dạc cất lên há»i:
- Có phải Lý tướng công đấy không?
Lý Hà n Thu dừng bước, thá»§ng thẳng há»i lại:
- Ai đó?
Bá»—ng thấy bóng ngưá»i thấp thoáng, má»™t ngưá»i đà n bà mặc áo xanh chạy mau tá»›i chặn đưá»ng há»i:
- Lý Tướng công! Tướng công còn nháºn được tiện thiếp không?
Lý Hà n Thu ngưng thần nhìn kỹ thì thấy ngưá»i nầy bịt đầu bằng tấm khăn xanh, mình mặc võ phục, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm. Rõ rà ng là má»™t nữ lang.
Lý Hà n Thu nghe thanh âm rất quen tai nhưng không nghĩ ra được là đã gặp nà ng ở đâu.
Chà ng liá»n ngáºp ngừng đáp:
- Cô nương là ...
Thiếu nữ áo xanh ngắt lá»i:
- Trà nhớ của tướng công kém quá! Chúng ta đã gặp nhau ở Quân gia. Tiện thiếp còn có cái may mắn là đã được trao đổi mấy chiêu kiếm cùng Lý tướng công.
Lý Hà n Thu sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, sá»ng sốt há»i:
- Ủa! Cô nương là Quyên nhi phải không?
Thiếu nữ áo xanh đáp:
- ChÃnh thị!
|

28-10-2008, 11:43 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 27
Những cuộc mưu đồ của nữ lang
Lý Hà n Thu nghe thanh âm đột nhiên tỉnh ngá»™ há»i:
- Phải rồi! Lúc nãy có ngưá»i bảo tại hạ đã thay đổi độc dược, phải chăng là cô nương?
Quyên nhi gáºt đầu đáp:
- Ãúng là tiện thiếp...
Nà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Bây giỠLý tướng công định đi đâu?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đến Phương gia đại viện để kiếm Giang Nam Song Hiệp.
Quyên nhi nói:
- Tiện thiếp biết tướng công định tới đó nên mới xuất hiện để ngăn cản.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Quyên nhi đáp:
- Bản lãnh tướng công tuy cao cưá»ng, song má»™t ngưá»i không tà i nà o kháng cá»± lại mấy chục tay cao thá»§. Huống chi võ công Phương Tú, Hà n Ãà o Ä‘á»u ghê gá»›m cả. Chỉ hai ngưá»i đó hiệp lá»±c cÅ©ng đủ đối phó vá»›i tướng công.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Theo ý cô nương thì...
Quyên nhi ngắt lá»i:
- Tướng công không nên đến Phương gia đại viện ngay bây giá».
Lý Hà n Thu nói:
- Lòng tốt cá»§a cô nương Lý mổ cảm kÃch vô cùng...
Quyên nhi vá»™i há»i ngay:
- Phải chăng tướng công không muốn nghe lá»i tiện thiếp?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ tháºt có chá»— khổ tâm.
Quyên nhi há»i:
- Khổ tâm thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ trước nay Ä‘i đâu cÅ©ng chỉ đơn thân độc mã, dù có hoãn lại mưá»i năm ngà y cÅ©ng vẩn không ngưá»i trợ lá»±c. Bây giá» mà tại hạ không đến đó kiếm Giang Nam Song Hiệp trả thù ngay thì bá»n chúng sẽ có thêm nhiá»u thá»i gian để má»i ngưá»i đến trợ quyá»n. Vả lại...
Quyên nhi ngắt lá»i:
- Vả lại là m sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Vả lại cô nương tuy đã thay đổi độc dược, nhưng tại hạ vẫn chưa chắc lắm. Vạn nhất mà sau đây ngà y chất độc phát tác thì tại hạ hết đưá»ng báo thù. Như váºy há chẳng suốt Ä‘á»i mang háºn ư?
Quyên nhi khẻ thở dà i há»i:
- Lý công tá»! Công tá» tháºt quá lo xa! Chẳng lẻ cho đến bây giá» công tá» có trúng độc hay không vẫn chưa phát giác ra được triệu chứng gì ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đã thá» váºn khà mấy lần Ä‘á»u không thấy triệu chứng trúng độc.
Quyên nhi nói:
- Thế là được rồi! Ãã không có triệu chứng gì sao còn nghi ngá» bị trúng độc?
Nà ng ngá»ng mặt trông vừng trăng tá» thở phà o má»™t cái nói tiếp:
- Hà n Ãà o ở Từ Châu đến nÆ¡i kịp thá»i đủ chứng minh Giang Nam Song Hiệp đã biết tin. Há» sai công tá» Ä‘i động thá»§ giết Ãinh Bá»™i trong ngôi hoang từ, đó là cái kế tung má»™t mẻ lưới để bắt đôi chim. Bất luáºn má»™t trong hai ngưá»i ai bị tá» thương Ä‘á»u có Ãch cho chúng chứ không hại gì. Có Ä‘iá»u Phương Tú, Hà n Ãà o Ä‘á»u là những tay lão luyện thâm mưu. Khi nà o chúng chẳng sá»›m liệu bước đưá»ng rút lui. Ngay từ lúc chúng sai công tá» tá»›i đây đã bố trà thiên la địa võng trong Phương gia đại viện rồi. Bây giá» công tá» trở lại Phương gia đại viện tất lâm và o cục diện cá»u tá» nhất sinh.
Nhưng...
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng là m sao?
Quyên nhi đáp:
- Bá»n chúng có giá»i đến đâu song hiện giá» cÅ©ng tạm thá»i chưa tÃnh đến chá»— có ngưá»i thay đổi dược váºt. Váºy công tá» hãy tạm thá»i nhẫn nại Ãt lâu, tìm má»™t nÆ¡i bà ẩn lánh mình đừng để lá»™ hà nh tung trong vòng bảy ngà y cho bá»n Giang Nam Song Hiệp khá»i phát giác. Bá»n chúng tất hiểu lầm công tá» bị chất độc phát tác chết rồi. Khi đó há» sẽ trá»… trang việc phòng bị, công tá» hãy thừa cÆ¡ hạ thá»§ cÅ©ng chưa muá»™n. Công tỠđã chỠđợi bấy nhiêu năm còn được sao lại nóng nảy trong mấy ngà y.
Lý Hà n Thu trầm ngâm không nói gì. Hiển nhiên chà ng đã bị thuyết của Quyên nhi lay chuyển.
Quyên nhi ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i nói tiếp:
- Hiện giá» trong lòng công tá» vẫn còn thắc mắc là mình uống phải chất độc. Váºy tiện thiếp nói cho công tá» hay. Ngay từ lúc công tá» xuất hiện trong Há»™i Võ Quán, Giang Nam Song Hiệp đã nghÄ© tá»›i việc công tá» sẽ tìm đến Phương gia đại viện. Chúng bố trà từ trước. Cùng lúc ấy tiện thiếp cÅ©ng chuẩn bị sẵn sà ng. Kế hoạch cá»§a bá»n há» là cho công tá» uống thuốc độc xong sai công tá» Ä‘i giết Ãinh Bá»™i. Sau đó chúng nhân lúc công tá» má»i mệt liá»n hiệp lá»±c giết công tá»...
Nà ng ngừng lại một chút rồi nói:
- Giang Nam Song Hiệp bá» ngoà i giả danh là m Ä‘iá»u nghÄ©a hiệp mà thá»±c ra là những quân giặc cướp. Trước nay chúng không giữ tÃn nghÄ©a. Bây giá» hứa lá»i để công tỠđược toà n mạng chẳng qua là đánh và o yếu Ä‘iểm cầu sinh cá»§a con ngưá»i. Nhưng chúng có ngỠđâu công tá» và Ãinh Bá»™i Ä‘á»u là những báºc anh hùng, thương tiếc nhau, bãi cuá»™c chiến Ä‘i tá»›i hòa hảo. Vì thế mà kế hoạch đối phó vá»›i công tỠở Phương gia đại viện cà ng chuẩn bị ghê gá»›m hÆ¡n. Công tá» tá»›i đó là trúng và o cạm bẫy cá»§a chúng.
Lý Hà n Thu ngưng thần nhìn Quyên nhi má»™t hồi rồi há»i:
- Quyên cô nương! Tại hạ còn nhiá»u chá»— nghi ngá» không hiểu, chẳng biết có nên há»i cô nương không?
Quyên nhi đáp:
- ÃÆ°á»£c chứ! Nhưng nÆ¡i đây không tiện nói chuyện.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Cô nương có thể dá»i gót ngá»c đến chá»— khác nói chuyện được chăng?
Quyên nhi trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- ÃÆ°á»£c! Nhưng tiện thiếp Ãt thá»i giá», nhiá»u lắm là chúng ta chỉ đà m luáºn được trong vòng ná»a giá».
Lý Hà n Thu nói:
- Như váºy cÅ©ng tạm đủ rồi.
Quyên nhi trở gót đi trước nói:
- Công tỠhãy theo tiện thiếp.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t gốc cây lá»›n. Quyên nhi vá»t mình nhảy lên.
Lý Hà n Thu cũng tung mình lên theo.
Quyên nhi tìm má»™t chá»— kÃn đáo ráºm rạp, ngưá»i bên dưới không ngó thấy mà nà ng ở trên trông ra rất xa được. Nà ng ngồi xuống nói:
- Công tá» muốn há»i gì tiện thiếp thì há»i Ä‘i?
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nương là m gì trong Phương phủ?
Quyên nhi tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tiện thiếp là một tên nha đầu hầu hạ chủ nhân.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Trước cô nương là m gì trong Quân phủ?
Quyên nhi đáp:
- Cũng là m nha đầu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại hạ nghi ngá» là ở chá»— đó. Cô nương có bản lãnh phi thưá»ng, tư cách tuyệt luân, sao lại chịu là m nha đầu nhà ngưá»i ta?
Quyên nhi tươi cưá»i há»i lại:
- Nếu tiện thiếp không là m nha đầu trong Quân phủ thì công tỠđã giết Quân Trung Phụng rồi phải không?
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Nếu cô nương không đứng ra can thiệp thì Quân cô nương đã thà nh con quỉ không đầu dưới lưỡi kiếm của tại hạ.
Quyên nhi lại há»i:
- Nếu tiện thiếp không là m nha đầu trong Phương phá»§ thì ai thay đổi dược váºt để cứu công tá»?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cái Æ¡n cứu mạng tại hạ vô cùng cảm kÃch. Nhưng hà nh động kỳ bà cá»§a cô nương thá»±c khiến cho tại hạ không sao Ä‘oán được.
Quyên nhi mỉm cưá»i há»i:
- Công tá» coi tiện thiếp là hạng ngưá»i nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cô nương đã khuất mình trong Quân phá»§ là m nha đầu cho ngưá»i tất có mưu đồ chuyện gì?
Quyên nhi gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế!
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Cô nương lại là m nha đầu tại Phương phủ hẳn cũng có nguyên nhân?
Quyên nhi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Công tá» Ä‘oán đúng đó. Ở Quân phá»§ tiện thiếp có mưu đồ, thì ở Phương phá»§ cÅ©ng có mục Ä‘Ãch. Há»… ngà y nà o đạt được rồi là không cần cáo biệt bá» Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ở Quân phủ tại sao cô nương lại ngăn cản tại hạ giết Quân Trung Phụng?
Quyên nhi đáp:
- Vì Quân Trung Phụng và cả Ä‘á»i trên nà ng không có thù oán gì vá»›i tiện thiếp. Nà ng lại là má»™t thiếu nữ ôn hòa lương thiện, nên tiện thiếp má»›i ngăn cản công tá».
Lý Hà n Thu nói:
- Ãáng tiếc là khi đó tại hạ không hiểu rõ ná»™i tình, nếu biết trước thì chẳng những chỉ buông tha má»™t mình Quân cô nương mà còn buông tha cả vợ chồng Quân Thiên Phụng nữa.
Quyên nhi ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Quân Thiên Phụng ngà y trước là m ác đã nhiá»u, tuy lúc tuổi già có thay mặt đổi lòng láºp chà hướng thiện, nhưng hai tay còn dÃnh mùi máu tanh hôi. Y chết chẳng có gì đáng tiếc. Còn Quân cô nương tháºt là đáng thương, nếu nà ng chưa chết, mong rằng sau nà y công tá» rá»™ng dung cho.
Lý Hà n Thu đáp:
- Nay tại hạ đã rõ nội tình thì dù cô nương chẳng nói tại hạ cũng không khi nà o sát hại Quân cô nương nữa.
Quyên nhi nói:
- Nếu váºy thì hay! Tiện thiếp xin thay nà ng tạ Æ¡n công tá».
Lý Hà n Thu nói:
- Cô nương đối với tại hạ có ơn cứu mạng, tại hạ còn chưa kịp bái tạ.
Quyên nhi giơ tay lên vuốt mái tóc nói:
- Công tỠđã giải được mối nghi ngá», váºy tiện thiếp xin cáo từ.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ còn có việc thỉnh giáo.
Quyên nhi há»i:
- Việc gì?
Lý Hà n Thu nói:
- Dưá»ng như cô nương biết rõ má»i việc trong ngôi hoang từ kia?
Quyên nhi sá»ng sốt há»i lại:
- Sao công tỠlại nói thế?
Lý Hà n Thu đáp:
- Theo lá»i Ãinh huynh cho tại hạ hay thì há» tên thá»±c y trong võ lâm rất Ãt ngưá»i biết. Thế mà cô nương kêu Ä‘Ãch danh y là Ãinh Bá»™i...
Quyên nhi trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Công tá» và y là chá»— anh hùng luyến tiếc nhau, bãi cuá»™c tương tranh. Chắc hai bên còn bà n nhiá»u chuyện khác?
Lý Hà n Thu đáp:
- Y bảo tại hạ trong ba ngà y trở lại đó.
Quyên nhi lá»™ vẻ rất khẩn trương há»i:
- Trở lại đó là m chi?
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn nà ng đáp:
- Y bảo nếu tại hạ trúng độc tháºt, y sẽ kiếm cách giải độc cho.
Quyên nhi chau mà y há»i:
- Y còn nói gì nữa không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Y còn bảo đã hứa lá»i vá»›i ngưá»i ta không thể tá»± tiện rá»i khá»i hoang từ để giúp đỡ tại hạ trong lúc hoang mang và y tá» ra rất lấy là m hối tiếc.
Quyên nhi nói:
- Công tỠđã không trúng độc thì bất tất phải tới đó nữa.
Lý Hà n Thu động tâm, chà ng ngấm ngầm lấy là m lạ nghĩ bụng:
- Dưá»ng như cô nà y rất sợ ta trở lại hoang từ để kết bạn vá»›i ngưá»i xõa tóc kia.
Trong lòng chà ng lại nẩy ra bao mối nghi ngá», nhưng chà ng đà nh nhẫn nại không há»i nữa.
Quyên nhi lại giơ tay lên vuốt tóc nói:
- Công tá» Ä‘em bức thá»§ thư cá»§a Hà n Ãà o công bố trong Há»™i Võ Quán. Sau khi được chứng thá»±c, dÄ© nhiên đó là má»™t việc rất tổn thương cho danh dá»± Giang Nam Song Hiệp. Mấy chục năm nay má»™t đằng chúng là m không biết bao nhiêu việc tà n ác, má»™t đằng chúng tìm cách che lấp những hà nh động tá»™i lá»—i. Hai ngưá»i đó tâm cÆ¡ rất thâm hiểm, cách phòng giữ cá»±c kỳ nghiêm máºt.
Chả thế mà mấy chục năm tác ác chúng vẩn giữ được trong ngoà i kÃn mÃt như bưng. Nay ác tÃch đã bị bại lá»™, tình hình hẳn khác trước nhiá»u. Trước kia há» không bị ai ngá» vá»±c gì thì ngà y nay bao nhiêu mối hoà i nghi trút lên đầu há».
Nà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Nhất là Giang Nam Song Hiệp toan mở đại há»™i để tiếp đãi anh hùng thiên hạ. Há» còn liên hiệp vá»›i hai vị Công chúa ở cung Tá» Vi ở núi Mao SÆ¡n mở há»™i Hoa Ãăng qui mô rất lá»›n trên sông Tần Hoà i. Há» sẽ lấy 12 tên hoa tỳ trong cung Tá» Vi gây nên cao trà o kén rể. Giang Nam Song Hiệp đã chuẩn bị vụ nà y mấy tháng trá»i, phát động hà ng trăm con tuấn mã và thá»§ hạ mầm cán đưa thiếp má»i khắp thiên hạ hÆ¡n ngà n vị đến dá»± há»™i. Sau cuá»™c đại há»™i Hoa Ãăng, há» lưu những phần tá» tinh anh võ lâm ở lại dá»± yến tại Há»™i Võ Quán, thì đủ biết cuá»™c đại há»™i nà y nhiệt náo đến chừng nà o. Cái đó còn có thể khiến cho nhiá»u danh sÄ© không muốn Ä‘i há»™i yến ở Há»™i Võ Quán cÅ©ng đến tham dá»± há»™i Hoa Ãăng kia.
Lý Hà n Thu cưá»i lại nói:
- Giang Nam Song Hiệp mở hội đó e rằng không phải chỉ để thiết yến quần hà o thiên hạ.
Quyên nhi nói:
- Bá»n há» có âm mưu gì nữa thì tiện thiếp không thể biết được. Sở dÄ© tiện thiếp phải cho công tá» hay là hy vá»ng công tá» hãy tạm thá»i lánh mặt để chá» cÆ¡ há»™i. Nếu công tá» má»i được số cao thá»§ võ lâm tương trợ thì có thể ngay giữa hoa há»™i vạch rõ những hà nh vi đê tiện cá»§a Giang Nam Song Hiệp khiến cho thanh danh mấy chục năm cá»§a chúng má»™t phút trôi theo dòng nước. CỠđộng nà y khiến cho há» khó chịu hÆ¡n là bị giết chết.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãáng tiếc tại hạ trước nay Ä‘i đâu cÅ©ng trÆ¡ trá»i má»™t mình rất Ãt cùng ngưá»i giao thiệp.
Quyên nhi nói:
- Hiện nay thá»i gian còn sá»›m, công tá» hãy Ä‘i má»i mấy vị trợ quyá»n thá» coi. Sau đây má»™t tháng và o khoảng canh ba, chúng ta lại gặp nhau ở chá»— nà y, tiện thiếp có thể má»i giúp được công tá» hai vị trợ quyá»n.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Những lá»i nói cá»§a cô nương toà n là lá»i kim ngá»c, nhưng tại hạ...
Quyên nhi há»i:
- Công tỠlà m sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ ngay đến má»™t ngưá»i sư huynh đệ đồng môn cÅ©ng không có. Cao thá»§ thiên hạ tuy nhiá»u nhưng tại hạ chẳng biết má»™t ai. Huống chi lá»i nói cá»§a kẻ hèn má»n Ãt ngưá»i tin cáºy.
Quyên nhi nói:
- Môn Thất Tuyệt Ma Kiếm trước nay chỉ truyá»n cho má»™t ngưá»i thì dÄ© nhiên công tá» không có sư huynh đệ. Nhưng ngà y lệnh tôn còn sống ở thế gian, nhất định có rất nhiá»u bạn tốt, chẳng lẽ công tá» không nhá»› được má»™t vị nà o hay sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Kể ra tại hạ có biết mấy vị nhưng đã lâu ngà y quá, e rằng há» không nháºn ra tại hạ nữa.
Quyên nhi cưá»i nói:
- Như váºy là đã có đưá»ng, công tá» hãy thá» Ä‘i.
Lý Hà n Thu nói:
- Thịnh tình cá»§a cô nương tại hạ vô cùng cảm kÃch!
Quyên nhi nói:
- Tiện thiếp phải Ä‘i đây. Hiện mình Ä‘ang là m nha đầu cho nhà ngưá»i ta mà vá» trá»… tất há» sinh lòng nghi hoặc.
Dứt lá»i nà ng từ trên cây nhảy xuống rồi vá»t mình chạy vá»™i Ä‘i.
Lý Hà n Thu nhìn bóng sau lưng Quyên nhi khuất dạng, nghĩ thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y dưá»ng như sợ ta trở lại hoang từ kia, mà thị lại biết rõ Ãinh Bá»™i. Trước thị là m tỳ nữ ở Quân gia. Sau há» Quân bị vong, thị liá»n tìm cách trà trá»™n và o phá»§ Giang Nam Song Hiệp. Bây giá» xem chừng thị lại có mối quan hệ vá»›i Ãinh Bá»™i trong tòa hoang từ. Tình hình vụ nà y rất là phức tạp, thân pháºn thị thế nà o thá»±c khiến cho ngưá»i ta khó mà biết rõ.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© và nháºn thấy chỉ có cách trở lại hoang từ để há»i Ãinh Bá»™i thì may ra má»›i dò xét được những chá»— bà ẩn cá»§a Quyên nhi. Quyên nhi vừa má»›i trở lại mà mình đến trước thì e rằng khiến cho y sinh lòng ngá» vá»±c. Chà ng liá»n tìm nÆ¡i bà máºt để ẩn nấp hai ngà y rồi sẽ liệu.
Lý Hà n Thu từ ngà y ra khá»i cá»a sư môn, ôm mối háºn giết cha. Chà ng á»· và o thanh trưá»ng kiếm trong tay mạnh dạng tiến bước. Nhưng lúc nà y chà ng chạm trán vá»›i hạng cưá»ng địch như Giang Nam Song Hiệp, vì tình thế bắt buá»™c chà ng phải váºn dụng tâm cÆ¡. Ngoà i chuyện đấu lá»±c nay lại thêm phần đấu trÃ.
Suốt hai ngà y liá»n, Lý Hà n Thu lẩn tránh trong khu hoang dã không dám xuất đầu lá»™ diện.
Ãến đêm hôm thứ ba, vòm trá»i mây phá»§ Ä‘en mịt, mưa bay phất phá»›i. Lý Hà n Thu ẩn trong má»™t căn lá»u tranh nÆ¡i hoang dã. Căn lá»u nà y là chá»— tạm trú cá»§a ngưá»i coi ruá»™ng dưa, lâu ngà y không sá»a sang đã thà nh dá»™t nát, không chống nổi gió mưa.
Và o khoảng canh hai, Lý Hà n Thu trở lại hoang từ.
Chà ng vừa vượt qua bức tưá»ng vây Ä‘i và o chưa đầy năm trượng chợt má»™t luồng hà n quang bắn tá»›i.
Lý Hà n Thu đã chuẩn bị từ trước. Chà ng liá»n vung kiếm gạt rá»›t chấm sáng nà y.
Trong bóng đêm, má»™t ngưá»i tóc dà i, gió thổi tà áo lạch phạch, nhảy vá»t lại. Ngưá»i chưa đến, kiếm quang lấp loáng đã đâm tá»›i trước ngá»±c chà ng.
Lý Hà n Thu vung kiếm lên gạt. Sắt thép chạm nhau báºt lên má»™t tiếng choang. Chà ng khẻ gá»i:
- Ãinh huynh! Tiểu đệ là Lý Hà n Thu!
Ngưá»i xõa tóc chÃnh là Ãinh Bá»™i. Y thu trưá»ng kiếm vá» nói:
- Té ra là Lý đệ! Trá»i Ä‘ang mưa chúng ta hãy và o trong kia ngồi chÆ¡i.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- ChÃnh mình Ä‘ang muốn và o đó mà y lại má»i mình và o thì còn gì bằng?
Chà ng vá»™i theo sau Ãinh Bá»™i Ä‘i và o tòa hoang từ rá»™ng lá»›n. Tại đây chỉ còn má»™t gian phòng nà y là ở Ä‘áºu được.
Trá»i tối Ä‘en như má»±c, trong phòng cà ng tối hÆ¡n. Ãinh Bá»™i khẽ nói:
- Lý đệ theo sát tiểu huynh. Trước tình cảnh nà y không nên thắp đèn.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Ãinh Bá»™i ở đây trên hai năm cô đơn tịch mịch thiệt là buồn tẻ.
Bá»—ng chà ng động tâm tá»± há»i:
- Ãây là má»™t nÆ¡i hoang lương thì y canh giữ cái gì?
Bá»—ng nghe Ãinh Bá»™i cất tiếng há»i:
- Lý đệ! Lý đệ ngồi lên giưá»ng cá»§a tiểu huynh váºn khà thá» coi có trúng độc không?
Hiện thá»i Lý Hà n Thu đã biết mình không trúng độc, nhưng chà ng thấy Ãinh Bá»™i rất đỗi quan tâm, chà ng không muốn trả lá»i ngay để y phải chưng há»ng.
Chà ng váºn công trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , Ãinh Bá»™i đột nhiên đứng dáºy nói:
- Lão đệ! Có ngưá»i đã tá»›i đó.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- Tai mắt Ãinh Bá»™i sao mà linh mẫn đến thế? Ta chưa thấy động tÄ©nh gì, sao y đã biết có ngưá»i đến?
Ãinh Bá»™i lại nói tiếp:
- Lý đệ hãy ngồi đây má»™t chút để tiểu huynh ra coi xem nhân váºt nà o?
Y không chá» Lý Hà n Thu đáp lại đã tung mình vá»t ra khá»i gian thạch thất.
Lúc nà y Lý Hà n Thu váºn chân khà khắp trong mình má»™t lượt thì quả nhiên không thấy triệu chứng gì trúng độc. Chà ng chưa thấy Ãinh Bá»™i trở và o, liá»n đứng dáºy cháºm chạp bước ra ngoà i.
Canh khuya tịch mịch, có tiếng khà giá»›i nhá» nhẹ theo chiá»u gió đưa lại.
Lý Hà n Thu vừa nghe đã biết ngay là Ãinh Bá»™i Ä‘ang giao đấu vá»›i má»™t tay cao thá»§ tiến và o hoang từ. Vì hai bên võ công cao cưá»ng đến tá»™t độ nên không nghe rõ tiếng Ä‘ao kiếm chạm nhau.
Bóng đêm âm u trầm tịch. Lý Hà n Thu váºn mục lá»±c tá»›i độ chót má»›i nhìn thấy trên khu cá» ráºm cách chừng năm trượng thấp thoáng có hai bóng ngưá»i Ä‘ang tá»· đấu kịch liệt. Khà giá»›i lóe lên những tia hà o quang.
Tháºt là má»™t cuá»™c đấu vô cùng hung hiểm khốc liệt, không nghe rõ má»™t hÆ¡i thở.
Lý Hà n Thu đứng coi một lúc rồi tự nhủ:
- Ãinh Bá»™i cùng ta đã có nghÄ©a tri giao, ta phải ra tay viện trợ y má»›i được.
Chà ng liá»n cất bước tiến vá» phÃa hai ngưá»i Ä‘ang kịch đấu. Chà ng biết Ãinh Bá»™i võ công cao cưá»ng, chưa chắc đã cần đến mình ra tay trợ lá»±c, chà ng muốn đến gần để coi tình hình hai bên động thá»§ rồi sẽ quyết định.
NgỠđâu chà ng Ä‘i chưa được má»™t trượng, đột nhiên có tiếng rú báºt lên. Bóng hai ngưá»i Ä‘ang giao đấu Ä‘á»u lùi ra.
Má»™t bóng Ä‘en vá»t Ä‘i nhanh như sao xa chạy mất.
Lý Hà n Thu rảo bước tá»›i nÆ¡i thì thấy Ãinh Bá»™i ôm kiếm ngẩn ngÆ¡ xuất thần.
Ãinh Bá»™i phản ứng mau lẹ, y vừa nghe tiếng bước chân đã thu kiếm vá» há»i:
- Lý đệ đấy ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- ChÃnh tiểu đệ đây. Ngưá»i vừa rồi là nhân váºt thế nà o?
Ãinh Bá»™i lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh cũng không...
Y buông tiếng thở dà i nói tiếp:
- Trong ba năm nay tiểu huynh đã đánh nhau không biết đến bao nhiêu lần kiểu nà y rồi.
Lý Hà n Thu động tâm tá»± há»i:
- Tại sao lại có những tay cao thá»§ võ lâm liên tục không ngá»›t đến nhà từ đưá»ng hoang lương nà y? Tại sao Ãinh Bá»™i lại giữ khu vá»±c quạnh quẽ đó không để ai được và o tá»›i trong sân? Tại sao Quyên cô nương cứ sợ mình và o đây giao thiệp vá»›i Ãinh Bá»™i?
Bao nhiêu mối nghi ngá» chồng chất, chà ng nghÄ© mải mà không Ä‘oán ra được, liá»n há»i:
- Ãinh huynh! Tiểu đệ có mấy lá»i muốn há»i Ãinh huynh được chăng?
Ãinh Bá»™i há»i lại:
- Lý đệ có Ä‘iá»u chi muốn há»i?
Lý Hà n Thu đáp:
- Câu chuyện có liên quan đến Ãinh huynh giữ ngôi hoang từ nà y.
Ãinh Bá»™i nói:
- Ta chẳng bảo lão đệ rồi ư? Tiểu huynh chịu lá»i á»§y thác cá»§a ngưá»i khác giữ chốn nà y ba năm và hiện nay gần mãn hạn.
Lý Hà n Thu há»i:
- à tiểu đệ muốn há»i là Ãinh huynh ở đây tất có tác dụng gì? Chẳng lẻ nhân váºt nà o đó vô duyên vô cá»› lại yêu cầu Ãinh huynh ngồi giữ má»™t khu đất hoang?
Ãinh Bá»™i trầm ngâm má»™t lúc rồi ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó... Cái đó...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Nếu Ãinh huynh có chá»— khó nói thì thôi cÅ©ng được.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tiểu huynh giữ nơi đây quả có nguyên nhân, nhưng hiện giỠchưa tiện tiết lộ. ChỠsau khi mãn kỳ hạn, tiểu huynh sẽ nói rõ cho Lý đệ biết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những ngưá»i và o trong hoang từ nà y Ä‘á»u là kẻ thù vá»›i Ãinh huynh?
Ãinh Bá»™i lắc đầu đáp:
- Không phải!
|

28-10-2008, 11:45 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 28
Và o Kim Lăng lại gặp Lôi Phi
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy hỠđến đây là m chi.
Ãinh Bá»™i ngần ngừ má»™t chút rồi đáp:
- HỠđến đây là mưu đồ chuyện khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy bá»n há» dÄ© nhiên đã hiểu rõ chá»— bà ẩn mà Ãinh huynh coi giữ tại đây.
Ãinh Bá»™i đáp:
- Có thể như váºy. Nhưng tiểu huynh chắc rằng há» chỉ nghe lá»i đồn chứ không nắm chắc được chứng cá»› xác thá»±c.
Lý Hà n Thu toan há»i nữa nhưng chà ng nhẫn nại không nói, chỉ buông tiếng thở dà i.
Ãinh Bá»™i khẽ thở dà i há»i lại:
- Lý lão đệ! Có phải lão đệ nóng lòng muốn biết chuyện bà ẩn trong ngôi hoang từ nà y?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ chỉ lấy là m kỳ là má»™t báºc cao nhân Ãinh huynh lại canh gác ngôi từ đưá»ng hoang phế nà y? Vì lẽ gì bao nhiêu ngưá»i mạo hiểm và o đây?
Ãinh Bá»™i há»i sang chuyện khác:
- Lý đệ có bị trúng độc không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ đã mấy lần thá» váºn chân khà đá»u chẳng thấy gì, chắc không phải trúng độc.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Có phải Giang Nam Song Hiệp đã nói với Lý đệ bữa nay đã đến kỳ chất độc phát tác?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế. Song tiểu đệ chẳng thấy gì.
Ãinh Bá»™i nói:
- Lý đệ ở đây nghỉ một đêm. Từ giỠđến trưa mai vẫn chẳng thấy gì khác lạ tức là không phải trúng độc.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ ở đây có tiện không?
Ãinh Bá»™i ngáºp ngừng đáp:
- Kể ra không tiện nhưng...
Lý Hà n Thu đứng dáºy nói:
- Ãã không tiện thì tiểu đệ xin từ biệt.
Ãinh Bá»™i nắm tay Lý Hà n Thu nói:
- Lý huynh đệ! Bao giá» tiểu huynh cÅ©ng nói thẳng, thá»±c tình tiểu huynh không tiện lưu Lý đệ ở đây, nhưng Lý đệ đã đến lúc lâm và o tình trạng sinh tá» khôn lưá»ng thì tiểu huynh phải lưu lại. Nếu Lý đệ dá»i khá»i đây mấy bước rồi chất độc phát tác mà chết thì tiểu huynh ôm háºn suốt Ä‘á»i.
Lý Hà n Thu nói:
- Nhưng tiểu đệ ở lại đây bất tiện cho Ãinh huynh.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tuy có Ä‘iá»u bất tiện tháºt, nhưng có thế tiểu huynh má»›i bảo toà n tÃnh mạng cho Lý đệ được.
Lý Hà n Thu cà ng lấy là m kỳ, nghĩ bụng:
- Không hiểu Ãinh Bá»™i giở trò gì? Nếu y có thuốc giải độc thì cứ đưa cho mình má»™t viên là xong, hà tất phải giữ mình lại đây?
Ãinh Bá»™i lại tiếp:
- Trừ phi chÃnh Giang Nam Song Hiệp chịu cho thuốc giải không kể, còn ngoà i ra dù Lý đệ có gặp được tay danh y đệ nhất thá»i nay cÅ©ng không thể cứu được sau khi chất độc đã phát tác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn Ãinh huynh thì sao?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Nếu tiểu huynh không chữa được thì đã chẳng giữ Lý đệ ở lại đây là m chi?
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu Ãinh huynh sợ tiểu đệ bị chất độc phát tác là m cho uổng mạng thì Ãinh huynh cấp cho tiểu đệ má»™t viên thuốc giải là xong.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tiểu huynh không hiểu y đạo chế thuốc giải thế nà o được?
Lý Hà n Thu cà ng lấy là m kỳ nghĩ thầm:
- Y đã không hiểu y đạo thì giữ mình ở lại là m chi? Chẳng lẽ chất giải độc ở trong hoang từ nà y hay sao?
Như chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì chà ng tỉnh ngá»™ lẩm bẩm:
- Ãinh Bá»™i ở đây canh giữ má»™t váºt dưá»ng như có liên quan đến sá»± giải độc. Vì thế mà y lưu ta ở lại đây. Nếu chất độc quả nhiên phát tác, y sẽ lấy cái đó cho ta giải độc. Bằng ta không trúng độc thì không đụng đến nó.
Bá»—ng nghe Ãinh Bá»™i nói:
- Lý lão đệ! Lão đệ ngồi trên giưá»ng tiểu huynh mà điá»u dưỡng, chá»› dá»i khá»i căn nhà nà y mà cÅ©ng đừng ngó lén hà nh động cá»§a tiểu huynh.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Coi tình hình nà y thì quả nhiên y giữ váºt gì sợ ta muốn ngấm ngầm dòm trá»™m. Ta mà nhòm và o thì biết rõ ná»™i tình ngay, nhưng ta đã kết bạn vá»›i y thì không thể là m chuyện ám muá»™i được.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Thịnh tình cá»§a Ãinh huynh tiểu đệ không dám từ chối. Lý đệ xin ngồi đây cho đến trưa mai sẽ Ä‘i.
Ãinh Bá»™i khẽ buông tiếng thở dà i há»i:
- Nhất định trong thâm tâm Lý đệ nổi tÃnh hiếu kỳ rất ghê gá»›m! Phải váºy không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Quả có thế tháºt! Nhưng Ãinh huynh yên tâm, tiểu đệ đã hứa lá»i quyết không thóc mách.
Ãinh Bá»™i nói:
- Thiệt ra tiểu huynh có Ä‘em hết ná»™i tình nói cho Lý đệ hay cÅ©ng không sao nhưng tiểu huynh trót hứa lá»i vá»›i ngưá»i ta, trước khi mãn nhiệm kỳ không thổ lá»™ vá»›i ai má»™t cách khinh xuất, lá»i hứa nặng hÆ¡n ngà n và ng nên tiểu huynh đối vá»›i Lý đệ không ra ngoà i cái lệ đó.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ đã hiểu rõ cảnh ngá»™ cá»§a Ãinh huynh, không khi nà o có lòng oán trách.
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tiểu đệ còn má»™t Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo Ãinh huynh.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu Ãinh huynh gặp phải tay kình địch má»™t mình không thể thá»§ thắng, tiểu đệ có thể trợ lá»±c cho Ãinh huynh được không?
Ãinh Bá»™i cưá»i lạt đáp:
- Gần ba năm nay, tiểu huynh má»›i gặp má»™t tay kình địch duy nhất. Ngưá»i đó chÃnh là Lý đệ. Ngoà i ra chưa ai chịu nổi tiểu huynh lấy trăm chiêu. Hảo ý cá»§a Lý đệ, tiểu huynh xin tâm lãnh. Trừ khi nà o có ngưá»i đấu vá»›i tiểu huynh đã quá trăm chiêu mà chưa bá» chạy lúc đó Lý đệ sẽ ra tay viện trợ.
Lý Hà n Thu nói:
- Váºy chúng ta cứ thế. Bây giá» tiểu đệ xin ngồi Ä‘iá»u dưỡng.
Ãinh Bá»™i gáºt đầu nói:
- Lý đệ hãy ngồi đây Ä‘iá»u dưỡng, tiểu huynh không quấy nhiá»…u nữa!
Y dứt lá»i cất bước Ä‘i ra.
Lý Hà n Thu nhìn bóng sau lưng Ãinh Bá»™i bụng bảo dạ:
- Y ở đây canh giữ váºt gì tất nhiên rất trân quÃ, nhưng ngôi hoang từ đổ nát gần hết dù còn má»—i phòng nà y nguyên vẹn thì váºt đó tất để ở đây má»›i phải. Thế mà y phóng đâm bá» Ä‘i là nghÄ©a là m sao? Má»›i kết bạn vá»›i y chưa được bao lâu, sao y lại tÃn nhiệm mình đến thế?
Chà ng nghÄ© tá»›i đây rồi nhắm mắt váºn động chân khà điá»u hòa hÆ¡i thở.
Lúc nà y mục quang chà ng đã quen vá»›i bóng tối, cảnh váºt trong phòng chà ng nhìn thấy lá» má».
Chà ng sợ ngó thấy váºt trân kỳ kia rồi không nén được tÃnh hiếu kỳ, nên chà ng nhắm mắt lại váºn khà điá»u tức, không dám nhìn quanh nữa.
Dần dần tâm thần chà ng đi và o chỗ bình lặng quên cả thân mình.
Chẳng hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu? Ãá»™t nhiên tai chà ng vẳng nghe có tiếng ngưá»i nói chuyện vá»ng lại.
Thanh âm Ãinh Bá»™i cất lên:
- Lý huynh đệ nà y là ngưá»i quân tá». Dù y có biết ná»™i tình cÅ©ng không nổi lòng tham lam vá»ng động.
Tiếp theo có tiếng ngưá»i hắng giá»ng chứ không nói gì.
Hiển nhiên ngưá»i kia tá» vẻ không thá»a mãn vì câu trả lá»i cá»§a Ãinh Bá»™i nên đằng hắng má»™t tiếng rồi bá» Ä‘i.
Lý Hà n Thu tuy chú ý lắng tai mà thanh âm ngưá»i kia nói trước nhá» quá chà ng không nghe rõ rà ng chỉ biết là tiếng đà n bà nên trong lòng rất lấy là m quái dị.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, hé mắt thấy Ãinh Bá»™i từ từ bước và o phòng. Chà ng liá»n nhắm mắt lại giả vá» Ä‘ang Ä‘iá»u dưỡng chưa tỉnh.
Ãinh Bá»™i Ä‘i gần đến bên giưá»ng liá»n ngồi xuống ná»n nhà lát gạch.
Sau má»™t đêm mưa gió lạnh lùng, phương Ãông mặt trá»i đỠối má»c lên, Ãinh Bá»™i vươn vai đứng dáºy đằng hắng má»™t tiếng rồi nói:
- Lý đệ! Lý đệ có thấy chỗ nà o khó chịu không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không sao cả.
Ãinh Bá»™i nói:
- Sau giỠNgỠmà thương thế Lý đệ vẫn chưa phát tác thì viên thuốc mà Lý đệ uống đó không phải là thuốc độc.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Phải chăng đây là lệnh trục khách? Y bảo mình quá giỠNgỠphải ra đi?
Chà ng liá»n nói:
- Qua giá» Ngá» tiểu đệ xin cáo biệt Ãinh huynh.
Ãinh Bá»™i gáºt đầu nói:
- Chúng ta tìm chỗ khác tương hội hay hơn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trong Hội Võ Quán được chăng?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Kể cả hôm nay là hai mươi bốn ngà y nữa, và o khoảng giữa Ngá», hôm ấy chúng ta sẽ gặp nhau ở Há»™i Võ Quán. Lý đệ hãy ngồi nghÄ© chút nữa để tiểu huynh Ä‘i kiếm cái gì ăn.
Lý Hà n Thu nói:
- Khi nà o dám phiá»n đến Ãinh huynh động thá»§?
Ãinh Bá»™i cưá»i ha hả đáp:
- Ngưá»i quân tá» xa phải xa bếp nước nhưng tiểu huynh ở đây mình không ra tay là m lấy không xong. Gần ba năm nay tiểu huynh há»c được nghá» nấu nướng mấy món. Lý đệ thá» coi thá»§ nghệ cá»§a tiểu huynh.
Lý Hà n Thu nói:
- Chúng ta sắp từ biệt sau hai mươi mấy ngà y đằng đẵng má»›i lại gặp nhau. Tiểu đệ muốn mượn nÆ¡i đây để nói chuyện vá»›i Ãinh huynh lát nữa.
Ãinh Bá»™i trầm ngâm má»™t chút rồi nói:
- Tiểu huynh biết rồi. Trong lòng Lý đệ còn nhiá»u nghi vấn không nhịn được vì tÃnh hiếu kỳ nổi lên mãnh liệt. Thá»±c ra Lý đệ còn nhá» tuổi mà nhẫn vai đến thế thì tÃnh hà m dưỡng cÅ©ng khá sâu xa.
Lý Hà n Thu mở mắt nói:
- Ãinh huynh lại quá khen rồi.
Chà ng ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Nếu Ãinh huynh ra ngoà i thổi nấu mà có ngưá»i xông và o phòng nà y thì là m thế nà o?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Gần ba năm nay chưa ngưá»i nà o dám và o đây giữa thanh thiên bạch nháºt. Thưá»ng thưá»ng hỠđến đây và o lúc canh khuya.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ chắc rằng nhà thạch thất nà y cất giấu nhiá»u trân bảo dù thâm cung ná»™i uyển bất giá cÅ©ng đến thế nà y.
Ãinh Bá»™i tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Nhưng trong hoang từ nà y không có lấy một hạt trân châu hay một lạng và ng.
Rồi y là m mặt trịnh trá»ng nói tiếp:
- Thá»±c ra tiểu huynh có nói vá»›i Lý đệ cÅ©ng không há» gì. Nhưng tiểu huynh đã có lá»i ước giữ bà máºt, chỉ còn hÆ¡n 20 ngà y chúng ta gặp nhau, tiểu huynh sẽ nói hết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vừa rồi tiểu đệ nghe tiếng ngưá»i đà n bà có Ä‘iá»u tranh chấp vá»›i Ãinh huynh phải chăng cÅ©ng vì tiểu đệ mà ra?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Ãúng thế! Y trách tiểu huynh sao lại lưu Lý đệ ở đây. Tiểu huynh nói rõ vì muốn phòng chất độc phát tác kịp thá»i cấp cứu nên giữ Lý đệ ở lại và tiểu huynh chưa nói cho Lý đệ biết Ä‘iá»u bà máºt.
Lý Hà n Thu động tâm há»i:
- Phải chăng ngưá»i đà n bà đó là má»™t vị cô nương tên gá»i Quyên nhi?
Ãinh Bá»™i trầm ngâm má»™t chút rồi há»i lại:
- Tên y quả có chữ "Quyên" tháºt, sao Lý đệ lại biết?
Lý Hà n Thu không trả lá»›i câu há»i, chà ng nói:
- Dưá»ng như hôm nay y Ä‘ang là m tỳ nữ trong phá»§ Giang Nam Song Hiệp?
Ãinh Bá»™i cà ng lấy là m kỳ há»i:
- Lý đệ có quen biết y hay sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu tiểu đệ không lầm thì Quyên cô nương đó là má»™t vị ân nhân đã cứu mạng cho tiểu đệ, ngưá»i đánh tráo viên thuốc độc chÃnh là cô ta.
Ãoạn chà ng Ä‘em chuyện mình bị hãm trong Phương gia đại viện thuáºt kỹ cho Ãinh Bá»™i nghe.
Ãinh Bá»™i nói:
- Té ra là thế! Hỡi ôi! Lý đệ đã biết y rồi thì tiểu huynh nói ra cÅ©ng chẳng há» chi. ChÃnh Quyên cô nương là ngưá»i mà tiểu huynh đã hứa lá»i.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó tiểu đệ cũng đã nghĩ tới.
Chà ng ngá»ng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Có Ä‘iá»u tiểu đệ không hiểu là Quyên cô nương chưa lá»›n tuổi mấy mà đã biết rất nhiá»u chuyện.
Ãinh Bá»™i gáºt đầu nói:
- Tuổi cô ta còn nhá» lắm. Lúc ước hẹn vá»›i tiểu huynh, cô má»›i có mưá»i lăm.
Lý Hà n Thu nhìn Ãinh Bá»™i muốn nói rồi lại thôi.
Ãinh Bá»™i cưá»i ha hả nói:
- Lý đệ lấy là m kỳ ở chỗ tiểu huynh đã từng nà y tuổi sao lại đi nghe một con bé phải không?
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ nghÄ© rằng trong vụ nà y tất có Ä‘iá»u chi ngoắt ngoéo.
Ãinh Bá»™i lại hứa hẹn:
- Lần sau gặp mặt, tiểu huynh sẽ nói hết.
Lý Hà n Thu ngẩng trông chiá»u trá»i nói:
- Hiện đã sang giá» Ngá», tiểu đệ không thấy chất độc phát tác đủ chứng minh mình không trúng độc. Ãinh huynh hãy tháºn trong, tiểu đệ xin cáo biệt.
Ãinh Bá»™i thở dà i nói:
- Ãể Lý đệ ôm mối hoà i nghi ra Ä‘i, tiểu huynh tháºt áy náy. Nhưng Lý đệ cố nhẫn nại, chẳng còn bao lâu, chúng ta lại gặp nhau.
Lý Hà n Thu nói:
- Việc đã không liên quan đến tiểu đệ, Ãinh huynh không nói cÅ©ng không sao, tiểu đệ xin Ä‘i đây.
Rồi chà ng rảo bước đi ra.
Ãinh Bá»™i gá»i giáºt lại:
- Lý đệ hãy dừng bước!
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãinh huynh có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Ãinh Bá»™i há»i:
- Lý đệ đi đâu bây gi�
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Từ ngà y tiểu đệ ra khá»i sư môn Ä‘i đâu cÅ©ng có má»™t mình nhưng hiện giá» tình thế lại khác hẳn. Tiểu đệ biết mình chưa đảm đương được việc lá»›n. Vì thế tiểu đệ quyết Ä‘i kiếm ngưá»i trợ lá»±c.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Lý đệ định kiếm ai?
Lý Hà n Thu đáp:
- Khi ở Há»™i Võ Quán tiểu đệ đã kết giao vá»›i Thần Thâu Lôi Phi. Ngưá»i nà y tuy danh hiệu là "thần thâu" nhưng hà nh vi nghÄ©a hiệp, tÃnh tình trung háºu. Trong Há»™i Võ Quán tiểu đệ thấy y lòng đầy khẳng khái nên Ä‘em lòng yêu mến rồi kết giao bằng hữu. Tiểu đệ tuy nóng lòng báo thù cho song thân, nhưng không thể là m việc lá»— mãng, cần phanh phui chá»— giả dối cá»§a Giang Nam Song Hiệp rồi má»›i mưu đồ giết chúng để rá»a háºn.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Tiểu huynh để râu tóc bÆ¡ phá» biến thà nh con ngưá»i quái dị thế nà y, Lý đệ có biết chá»— dụng tâm cá»§a tiểu huynh không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không biết.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tiểu huynh sợ ngưá»i ta nháºn ra lai lịch mình, nên để râu tóc má»c dà i.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế.
Ãinh Bá»™i nói:
- Trước khi tiểu huynh chưa và o chốn hoang từ nà y đã hoà i nghi hà nh vi cá»§a Giang Nam Song Hiệp, nhưng vì tiếng hà o hiệp cá»§a hai ngưá»i đó lừng lẫy chốn giang hồ, chẳng ai dám buông lá»i khinh mạn. Lý đệ đã tá»± biết mình khó đối phó thì hãy chá» thêm Ãt ngà y, tiểu huynh mãn hạn ở đây sẽ trợ lá»±c cho Lý đệ.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Hơn hai chục ngà y chẳng mấy chốc là tới. Việc đối phó với Giang Nam Song Hiệp không thể nóng nảy được.
Chà ng bèn nói:
- Ãinh huynh sau khi mãn hạn xin đến Há»™i VÅ© quán, tiểu đệ nhất định chỠở đó.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tiểu huynh thế nà o cÅ©ng phó ước. Có Ä‘iá»u hôm ấy diện mạo cá»§a tiểu huynh sẽ khác bữa nay, nếu Lý đệ không nháºn được thì tiểu huynh sẽ giÆ¡ tay trái lên là m hiệu.
Lý Hà n Thu nói:
- Hôm đó tiểu đệ cũng muốn cải trang. Thôi! Chúng ta cứ thế. Tiểu đệ đi đây.
Ãinh Bá»™i theo ra má»™t bước dặn:
- Vì tình thế bắt buá»™c, tiểu huynh không tiện lưu Lý đệ ở đây. Lý đệ hãy tháºn trá»ng.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ biết rồi. Có Ä‘iá»u Giang Nam Song Hiệp đã sai tiểu đệ và o đây hạ sát Ãinh Huynh, chắc chúng còn phái ngưá»i khác đến hạ sát Ãinh Huynh nữa. Ãinh huynh chỉ có má»™t mình...
Ãinh Bá»™i ngắt lá»i.
- Không sau đâu! Ãã có Quyên cô nương nằm vòng trong phá»§ Giang Nam Song Hiệp, nhất cá» nhất động cá»§a há» Ä‘á»u không qua mắt y được. Nếu y tiên liệu tiểu huynh không cá»± địch được, tá»± nhiên sẽ tìm cách tiếp ứng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Theo lá»i Ãinh Bá»™i thì dưá»ng như Quyên cô nương còn bố trà nhiá»u tay chân ở gần đây nữa.
Chà ng không tiện há»i nhiá»u, liá»n trở gót Ä‘i luôn.
Ãinh Bá»™i đưa chà ng ra đến cá»a rồi dừng lại khẽ dặn:
- Câu chuyện trong nà y Lý đệ tạm thá»i giữ kÃn không nên tiết lá»™ vá»›i ai.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ biết rồi!
Ãinh Bá»™i nói:
- Lý đệ chá» tiểu huynh mãn hạn kỳ, bao nhiêu Ä‘iá»u bà ẩn sẽ biết hết.
Lý Hà n Thu mỉm cưá»i rảo bước lên đưá»ng.
Ãinh Bá»™i nhìn theo bóng sau lưng Lý Hà n Thu cho tá»›i khi khuất dạng má»›i lui và o phòng.
Lý Hà n Thu rá»i khá»i hoang từ lại chạy má»™t mạch vá» căn lá»u tranh. Sau khi trải qua mấy phen hung hiểm, chà ng tá»± biết lấy võ công má»™t ngưá»i để đối phó vá»›i Giang Nam Song Hiệp là chuyện khó thà nh công, vì thế chà ng dẹp lòng nóng nảy. Vả lại Quyên Nhi đã khuyên chà ng trước hết hãy phanh phui những hà ng động lừa dối, ngụy trang cá»§a hỠđể má»i ngưá»i giang hồ Ä‘á»u biết rõ
rồi hãy tÃnh đến chuyện hạ sát chúng. Chà ng nghÄ© kỹ thấy lá»i nà ng nói rất hợp lý.
Chà ng lại nghÄ© rằng bá»n Giang Nam Song Hiệp rất kÃn đáo cần phải cải trang thay đổi nét mặt má»›i xong.
Lý Hà n Thu nghÄ© lại trong cánh lá»u tranh má»™t đêm, tÄ©nh dưỡng tinh thần.
Sáng hôm sau chà ng cải trang là m má»™t ngưá»i phu và o thà nh Kim Lăng bán cá»§i.
Chà ng vừa và o đến cá»a thà nh thì có ngưá»i áo xanh đón lấy nói:
- Gánh củi nà y để ta mua.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ta dùng gánh củi nà y để yểm hộ lai lịch mà bán đi thì sao?
Suýt nữa chà ng buột miệng cự tuyệt.
Ngưá»i áo xanh đỡ lấy gánh cá»§i Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu lẽo đẽo theo sau.
Hai ngưá»i chuyá»n mấy khúc quanh Ä‘i và o má»™t ngõ hẻm.
Ngưá»i áo xanh đột nhiên đặt gánh cá»§i xuống nói:
- Lý huynh đệ! Thuáºt cải trang cá»§a huynh đệ còn kém lắm. Tiểu huynh vừa ngó thấy đã nháºn ra ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh đấy ư?
Ngưá»i áo xanh đáp:
- ChÃnh thị tiểu huynh! Phế bá» gánh cá»§i nà y Ä‘i!
|
 |
|
| |