29-10-2008, 04:01 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 26
Mụ Cá»u Ngá»t ngồi bên chá»— phu nhân nằm, lên cÆ¡ sốt nóng giáºt mình khi nghe phu nhân gá»i thất thanh hai tiếng "tà i Thụ..." Mụ vá»™i chạy lại lay gá»i phu nhân há»i:
- Cô Năm ơi, cô đã tỉnh chưa?
Phu nhân đã hÆ¡i tỉnh, bà khẻ thở dà i, nước mắt trà o ra, tá»± nhiên phu nhân thấy hối háºn vì hà nh động cá»§a phu nhân, sá»± tháºt phu nhân không há» hay biết chuyện tà i Thụ tá»± váºn ở Nghệ An.
Cái thai đã bung ra. Mụ Cá»u Ngá»t đã lấy xong cái thai má»›i dá»±ng ra khá»i lòng ngưá»i mẹ, phu nhân lên cÆ¡n sốt vì sá»± xúc động quá mạnh nên chỉ ngà y hôm sau bà khá»i hết nóng sốt, má»™t tuần lá»… sau, phu nhân là nh mạnh như thưá»ng. Bà trở vá» nhà mua thuốc chÃch và uống cho mau lại sức.
Và o buổi trưa hôm ấy, ngưá»i đưa thư Ä‘em lại môt bức thÆ¡ từ Nghệ An, Quan Tổng Äốc giá» vá» thăm phu nhân. Từ ngà y phu nhân trở vá» Huế, nói là để tránh sá»± ồn à o, tìm nÆ¡i an tịnh để nghỉ ngÆ¡i, tuy tại Nghệ An Quan Tổng Äốc hà ng đêm đến nhà cô vợ nhá», mà tuần nà o Quan Tổng Äốc cÅ©ng giá» vá» Huế má»™t lá thÆ¡ chăm nom, săn sóc phu nhân.
Phu nhân bóc bì thÆ¡ lấy thÆ¡ ra Ä‘á»c. Trong thÆ¡ Quan Tổng Äốc cho phu nhân biết, tà i Thụ đã uống dấm thanh á phiện tá»± váºn chết má»™t cách thảm thương. Quan Tổng Äốc cÅ©ng đã cho ngưá»i cháu gái cá»§a tà i Thụ 20Ä‘00 để vá» là m ma chai chôn cất tà i Thụ.
Äá»c thÆ¡ cá»§a phu quân, bà Tổng Äốc nghẹn ngà o nhá»› đến giấc mÆ¡ tại nhà mụ Cá»u Ngá»t, tà i Thụ đã trách phu nhân nỡ lòng nà o phá cái thai giá»t máu cuối cùng cá»§a giòng há» tà i Thụ khi tà i Thụ tá»± váºn chết. Bà Lá»›n suy nghÄ© hối háºn. Bà cho rằng nếu bà được tin tà i Thụ đã tá»± váºn chết, có lẽ bà không còn nghÄ© đến việc trục cái thai ra. Nay má»i việc Ä‘á»u lỡ là ng cả rồi phu nhân đà nh khấn thầm cầu van tà i Thụ bá» qua cho những hà nh động cá»§a bà .
Buổi tối hôm đó, phu nhân đặt bà n ra ngoà i trá»i, láºp bát nhang khẩn cầu cho vong hồn cá»§a tà i Thụ, cầu mong tà i Thụ tha thứ tá»™i lá»—i nóng nảy dại dá»™t cá»§a bà .
Phu nhân ở lại Huế được gần hai tháng thì có tin Quan Tổng Äốc được đổi ra Thanh Hóa là m Tổng Äốc Thanh Hóa, bà liá»n Ä‘i luôn xe lá»a ra Nghệ An để thu xếp hà nh trang cho phu quân cá»§a bà lên đưá»ng ra Thanh Hóa trị nháºm. Ngà y xưa các quan Nam triá»u mạnh thế lắm má»›i được bổ Ä‘i là m Tổng Äốc Thanh Hóa hay Tuần VÅ© Bình Äịnh là hai tỉnh lá»›n nhứt Trung Kỳ, nhứt là đối vá»›i tỉnh Thanh Hóa, má»™t tỉnh phÃa Bắc Trung Kỳ, nÆ¡i quê hương phát xuất ra vua nhà Nguyá»…n, ngưá»i trong kinh gá»i là đất quý hương.
Tỉnh Thanh Hóa là má»™t tỉnh đất rá»™ng, ngưá»i đông dân chúng giầu có, ruá»™ng đất phì nhiêu. Vùng rừng núi thì nhiá»u gá»— quà nhứt là các loại quế Thanh Hóa má»™t loại quế nổi tiếng khắp hoà n vÅ© chữa được nhiá»u bệnh lạ kỳ. Các quan Nam triá»u thân thế lắm má»›i được bổ vá» Thanh Hóa là m quan. Quan Tổng Äốc An Tịnh được bổ là m Tổng Äốc Thanh Hóa bèn đánh Ä‘iện vá» Huế báo tin cho phu nhân hay.
Ở Huế phu nhân đã biết tin chồng cá»§a bà đã được đổi ra Thanh Hóa là m Tổng Äốc Thanh Hóa, bà mừng rỡ vì các quan Nam triá»u thưá»ng có câu nói đầu lưỡi:
- Là m quan mà chưa vá» Thanh Hóa, chưa vá» Bình Äịnh để cai trị thì chỉ là là m quan giả.
ÄÆ°á»£c vá» Thanh Hóa hay Bình Äịnh là chẳng bao lâu có thể là m giầu dá»… dà ng. Nhiá»u vị quan lại ngà y xưa phải váºn động vá»›i bá»™ lại mất hà ng ngà n hối lá»™ má»›i được bổ vá» Thanh Hóa là m quan. Phu nhân cá»§a Quan Tổng Äốc vá» Huế để dưỡng sức, trục cái thai ngoại tình cá»§a bà vá»›i gã tà i xế đã được ngưá»i em trai cá»§a phu nhân Ä‘ang là m Tá Lý Bá»™ Lại đến cho biết Quan Tổng Äốc vừa được Tòa Khâm và Há»™i đồng cÆ¡ máºt bổ nhiệm là m Tổng Äốc Thanh Hóa. Quan Tá Lý em ruá»™t cá»§a phu nhân còn cho biết Cụ Lá»›n Phụ Chánh Äại Thần đã cố gắng váºn động cho Quan Tổng Äốc An Tịnh, phu quân cá»§a bà được đổi vá» Thanh Hóa. Phu nhân mừng rỡ định thu xếp hà nh trang ra Nghệ An vá»›i chồng rồi sau đó bà sẽ ra Thanh Hóa vá»›i phu quân. Bà cho rằng, phải có bà ở bên cạnh Quan Tổng Äốc để phu nhân thu lấy số bổng lá»™c ở cái tỉnh béo bở nhứt nước nà y.
Phu nhân Ä‘ang thu xếp hà nh trang chuẩn bị lên đưá»ng thì bà lại tiếp được bức Ä‘iện tÃn cá»§a Quan Tổng Äốc từ Nghệ An giá» vá» báo tin. Ngà i đã được lệnh thuyên chuyển ra Thanh Hóa là m Tổng Äốc Thanh Hóa. Quan Tổng Äốc giục phu nhân ra ngay Nghệ An để cùng vá»›i Quan Tổng Äốc ra Thanh Hóa nháºm chức.
Ngà i gởi thÆ¡ để giục Bà Lá»›n sá»a soạn để ra Thanh Hóa, cảm động trước sá»± chăm sóc cá»§a chồng. Bà thấy hối háºn vô cùng khi nghÄ© đến hà nh động dâm ô cá»§a bà vá»›i gã tà i Thụ.
Bà cho rằng, sá»± phản bá»™i cá»§a bà đối vá»›i phu quan trong phút bồng bá»™t ghen tuông nhưng bà đã biết dứt khoát ngay vá»›i tà i Thụ và trục cái thai hoang dâm đó là bà đã tạ tá»™i được phần nà o vá»›i chồng bà rồi. Bà bá»—ng nhá»› thương Quan Tổng Äốc vô hạn.
Từ ngà y vá» Huế dưới danh nghÄ©a nghÄ© dưỡng sức đến nay đã được gần ba tháng, có Ä‘iá»u rất lạ là thỉnh thoảng bà vẫn còn nằm mÆ¡ thấy tà i Thụ vá» vá»›i bà . Bà có cảm tưởng như tà i Thụ vẫn còn sống, vẫn cố gắng thá»a mãn những yêu đương nồng nhiệt cá»§a bà khi bà còn ở Nghệ An đã cÅ©ng vá»›i gã thông dâm.
Sau ngà y phu nhân nhá» mụ Cá»u Ngá»t trục cái thai ra thì bà được thÆ¡ cá»§a Quan Tổng Äốc báo tin cho biết tà i Thụ đã tá»± váºn chết ở Nghệ An. Phu nhân đã khóc rất nhiá»u khi được tin tà i Thụ chết. ChÃnh phu nhân cÅ©ng không hiểu có phải vì yêu thương mà bà đã khóc nghe tin tà i Thụ chết không? Sá»± tháºt, có nhiá»u lúc nằm má»™t mình ở căn trại cá»§a bà , bà đã suy nghÄ© rất nhiá»u đến tà i Thụ. Bà nghÄ© đến những phút cùng vá»›i tà i Thụ yêu đương say đắm, thiết tha những giá» phút mà phu nhân đã ghen vá»›i tà i Thụ. Bà đã đánh Ä‘áºp tà i Thụ, bà đã bắt buá»™c tà i Thụ phải ruồng bá» tất cả những cô gái say mê tà i Thụ, đã từng dâng hiến tất cả cho tà i Thụ. Có Ä‘iá»u rất lạ là hôm nà o bà nghÄ© đến tà i Thụ nhiá»u là hôm ấy bà nằm thấy tà i Thụ hà o hoa phong nhã đến vá»›i bà , chiá»u chuá»™ng bà rất thá»a mãn chả khác nà o khi tà i Thụ còn sống. Nhiá»u lúc bà có cảm tưởng như hình xác tà i Thụ đã sống lại để ăn ở vá»›i bà , nhưng sau cái đêm mê loạn đó. Bà lại thấy run sợ, hối háºn, thương tiếc...
Bà lo sợ oan hồn cá»§a tà i Thụ ám ảnh bà . Bà là m lá»… cúng vái vong hồn cá»§a tà i Thụ. Bà đi coi bói thì thầy Bói đã cho rằng bà đang bị má»™t oan hồn ám ảnh. Oan hồn đó vẫn theo bên cạnh bà , há»… bà nghÄ© đến nó là nó hiện đến vá»›i bà . Bà muốn là m chay để giải oan hồn cá»§a tà i Thụ nhưng bà lại lo sợ tiếng tăm đồn ra ngoà i. Bà lưỡng lá»± suy nghÄ© bà đến Há»™i An để nhá» má»™t bà Cốt triệu hồn cá»§a tà i Thụ lên để cho bà nói chuyện coi hồn cá»§a tà i Thụ oan ức ra sao? Hồn cá»§a tà i Thụ muốn gì? Bà vẫn lo ngại sá»± thiêng liêng cá»§a tà i Thụ khi tà i Thụ đã chết bất đắt kỳ tá» vì uất há»n vá»›i phu nhân.
Phu nhân tá» ra lo ngại nhứt là sau vụ hồn tà i Thụ hiện lên đánh mụ Cá»u Ngá»t là m thuốc trục thai cá»§a phu nhân có mang vá»›i tà i Thụ và những lúc hồn tà i Thụ hiện vỠái ân vá»›i phu nhân, chẳng khác chi khi hắn còn sống, phu nhân cho rằng tà i Thụ chết bất đắc kỳ tá» chết vì mang mối háºn tình Ä‘au khổ vá»›i phu nhân. Theo sách nói vá» hôn nhân và háºu quả thì ngưá»i đà n bà đã có ngưá»i há»i rồi tuy chưa cưới mà chết thì ngưá»i đà n bà ấy có thể là tiá»n thê cá»§a ngưá»i đà n ông đã Ä‘i há»i.
Hồn ngưá»i đà n bà linh thiêng có thể vá» theo gia đình ngưá»i chồng chưa cưới, còn khi đã có ăn nằm có ái ân vá»›i nhau rồi thì đó là ngưá»i chồng hay ngưá»i vợ chÃnh thức, há» có thể là tiá»n phu, tiá»n thế theo vá» nhà gây những chuyện báo ân báo oán phiá»n phức.
Phu nhân Quan Tổng Äốc là con nhà Nho, gia đình cá»§a phu nhân là báºc đại khoa, đỗ đạt rất cao, là m quan trong Triá»u Äình, há» hà ng lại lá»›n, có nhiá»u chuyện ân oán cá»§a hồn ma phu nhân đã từng được nghe được thấy...
Giòng há» phu nhân trước kia có má»™t ông Cá» Tiệp, đổ Cá» Nhân khoa Äinh Mão năm ông Cá» Tiệp 32 tuổi. Năm 17 tuổi, Tiệp đỗ Tú Tà i, nổi tiếng là thông minh nhứt vùng nên Quan Ãn Sát hồi hưu nguyên Tiến SÄ© khoa BÃnh Tý gá»i đến cho cưới ngưá»i con gái xinh đẹp cá»§a ngà i.
Äó là cô Mai Thị Tương Ãi, 16 tuổi giá»i văn thÆ¡, công dung ngôn hạnh đầy đủ. Quan Ãn Sát Mai Trung TÃn thấy thầy Tú tiệp vừa thông minh lại hiá»n háºu môn sinh cá»§a cụ Nghè Tương Mai bạn đồng khoa vá»›i Quan Ãn Sát Mai Trung TÃn biết thầy Tú Tiệp tương lai rạng rỡ nên ngà i má»›i gã tiểu thÆ¡ Mai Thị Tương Ãi...
Thầy Tú Tiệp đến ở rể tại nhà Quan Ãn Sát Mai Trung TÃn được hai năm thì lại đến kỳ thi, Quan Ãn Sát Mai Trung TÃn bảo vá»›i thầy Tú Tiệp:
- Con vá» thưa vá»›i chú mạ cá»§a con là chú bên ni muốn cho con cưới em Tương Ãi trước khi con lá»u chõng đến trưá»ng. Thiên hạ thì Äại đăng khoa rồi má»›i Tiểu đăng khoa nhưng chú lại muốn cho con Tiểu đăng khoa rồi hãy Äại đăng khoa.
Thầy Tú Tiệp trở vá» nhà thưa vá»›i song thân thì song thân cá»§a thầy Tú Tiệp chấp thuáºn ngay. Và i hôm sau gia đình thầy Tú Tiệp mang trầu cau bánh trái đến để xin ngà y là m hôn lá»… cho thầy Tú Tiệp cưới tiểu thÆ¡ Tương Ãi.
Hai vợ chồng thầy Tú Tiệp thà nh hôn được má»™t tháng thì thầy Tú Tiệp ra kinh thi. Khóa nà y, thầy Tú Tiệp lại Ä‘áºu Tú Tà i lần nữa. Thầy Tú Tiệp có ý muốn trở vá» quê, chán cảnh trưá»ng thi, định ở luôn nhà nghiên cứu vá» sách thuốc và địa lý nhưng cô Tú nhứt định không chịu, cô khuyên can chồng, khuyến khÃch chồng tiếp tục sách đèn. Lúc ấy, cô Tú Tiệp đã có mang được hai tháng nên thầy Tú Tiệp sợ vợ lo nghÄ© vì mình nên thầy Tú Tiệp đà nh nghe theo lá»i khuyên cá»§a vợ tiếp tục há»c hà nh. Vì nhà chồng nghèo nên tiểu thÆ¡ Tương Ãi phải Ä‘i chợ buôn bán thêm. Má»—i buổi sáng cô Tú gánh hai bồ toà n các loại hà ng tạp hóa để bán cho các bạn hà ng. Năm ấy, trá»i tháng chạp rết cóng ngưá»i, sáng sá»›m cô Tú đã phải gánh hai cái bồ đựng đầy hà ng hóa ra chợ. Trá»i mưa lá»›n, Ä‘i đưá»ng phải chống gáºy để bước cho vững. Chẳng may gặp phải đưá»ng trÆ¡n, lại gánh nặng cô Tú ngã báºt xuống đưá»ng ruá»™ng, hai cái bồ đè lên ngưá»i cô Tú. Các bạn cùng Ä‘i chợ vá»™i chạy đến đỡ cô Tú lên. Lúc đầu cô Tú tưởng không há» hấn gì, nà o ngá» khi ra đến chợ cô Tú thấy bụng Ä‘au quặn, máu trong ngưá»i ứ ra má»—i lúc má»™t nhiá»u. Cô Tú hốt hoảng nhá» ngưá»i bà con trong há» coi hà ng, cô chạy vá»™i vá» nhà để nằm nghỉ. VỠđến nhà thì chiếc thai bị hư, băng huyết.
Thầy Tú Tiệp cuống lên, tìm thuốc cho cô Tú uống, nhưng cà ng uống huyết trong ngưá»i cà ng ra nhiá»u. Chiếc thai đã hư mà chưa lấy ra được. Ở vùng quê không còn cách nà o để kịp thá»i cứu chữa, nên chỉ hai giá» sau cô Tú mất trên tay chồng.
Thầy Tú Tiệp ôm lấy vợ khóc lóc thảm thương. Gia đình quan Ãn Mai sang giúp tiá»n cho thầy Tú chôn cất vợ.
Từ khi cô Tú mất thầy Tú Tiệp buồn rầu sanh rượu chè cá» bạc bê tha suốt ngà y ngoà i quà y rượu hay trong các nhà chứa gái. Má»™t hôm thầy Tú Tiệp thua bạc, còn mấy đồng tiá»n tốt mua rượu uống tháºt say, nằm lăn ra nhà chứa bạc đánh má»™t giấc. Ná»a đêm lúc thầy Tú Tiệp Ä‘ang ngá»§ mê bá»—ng thấy có ngưá»i lay gá»i dáºy nói:
- Răng anh không vỠlại bê tha nằm ở đây không sợ mang tiếng cho gia phong à ?
Nghe tiếng nói quên thuá»™c, thầy Tú Tiệp mở mắt nhìn thì chẳng ai xa lạ chÃnh là cô Tú Tiệp, ngưá»i vợ yêu quý cá»§a thầy Tú vừa chết được hÆ¡n má»™t tháng trá»i. Thấy vợ thầy Tú mừng rỡ há»i:
- Sao em lại đến đây? Anh say sưa cá» bạc chỉ vì em bá» anh bÆ¡ vÆ¡ em Ä‘i mất không vá». Nếu bây giá» em bằng lòng ở lại vá»›i anh thì anh cam Ä‘oan không cá» bạc nữa...
Bà Tú Tiệp ngáºm ngùi đáp:
- Anh vỠđi rồi em sẽ ở lại với anh...
Thầy Tú Tiệp mừng rỡ, láºt Ä‘áºt ngồi dáºy. Thầy Tiệp như ngưá»i mê hoảng, chẳng biết chi hết. Thầy Ä‘i ra ngoà i cổng rồi trở vá» nhà . Thầy Tú Tiệp vẫn thấy cô Tú ngồi bên cạnh hầu như khi cô Tú còn sống. Sáng hôm sau thầy Tú sá»±c tỉnh dáºy, thấy mình nằm ở nhà , không thấy cô Tú ở đâu? Thầy Tú Tiệp buồn rầu thắp nhang đèn lên bà n thá» vợ rồi gục xuống khóc lóc thê thảm. Thầy Tú Tiệp nhá»› lại lá»i thầy đã hứa vá»›i vợ nên từ hôm ấy thầy Tú Tiệp không rượu chè cá» bạc nữa. Ban đêm thầy lại thấy cô Tú trở vá» vá»›i thầy, vợ chồng trò chuyện, ân ái, cô Tú lại khuyên thầy Tú Tiệp tiếp tục há»c hà nh. Thầy Tú Tiệp vâng theo lá»i khuyên cá»§a vợ, trở lại sách đèn. Thầy Tú Tiệp lại đến trưá»ng cụ Nghè Tương Mai để há»c.
Cụ Nghè Tương Mai có ngưá»i con gái năm ấy tuổi đúng đôi mươi kén chồng thấy thầy Tú Tiệp góa vợ, há»c giá»i nên Ä‘em lòng mê say. Cụ Nghè Tương Mai cÅ©ng có lòng thương thầy Tú Tiệp nên cÅ©ng có ý muốn gả cô Chi Lan cho thầy Tú Tiệp, thầy Tú Tiệp vẫn còn thương vợ nên không để ý tá»›i ngưá»i đẹp. Má»™t buổi tối thầy Tú Tiệp thấy cô Tú nói chuyện vá»›i thầy rằng:
- Em xem chừng Chi Lan có lòng yêu anh. Nay em đã xấu số không được cùng anh vui chung trá»n Ä‘á»i tại sao anh không nghÄ© đến chuyện tục huyá»n, vì tuổi anh cÅ©ng đã cao 31 tuổi rồi. Sách có câu trai 30 tuổi chưa có con nối giõi là đại bất hiếu. Em bằng lòng để Chi Lan vá» là m bạn chăm sóc cho anh...
Thầy Tú Tiệp buồn rầu đáp:
- Cứ nghÄ© đến em chẳng thiết tha chi đến chuyện tục huyá»n.
Cô Tú khuyên chồng mãi, thầy Tú má»›i chấp thuáºn. Và i tháng sau thầy Tú Tiệp tục huyá»n vá»›i tiểu thÆ¡ Chi Lan.
Nà ng Chi Lan vá» nhà chồng, vì quá yêu chồng nà ng đã ghen cả vá»›i ngưá»i đã chết là nà ng Tương Ãi. Má»™t lần, nà ng Chi Lan thấy chồng vẫn còn giữ chiếc áo lót mình cá»§a Tương Ãi, Chi Lan bèn ăn cắp dấu Ä‘i. Khi thầy Tú Tiệp tìm đến chiếc áo lót cá»§a Tương Ãi không thấy bèn há»i vợ. Nà ng Chi Lan chối là không biết. Nà ng Chi Lan vừa nói dứt lá»i bá»—ng ôm bụng kêu la Ä‘au đớn rồi bất ngá» chÃnh miệng nà ng Chi nói:
- Tôi thấy cô là con nhà gia giáo nên tôi giục chồng tôi đến cưới cô. Nà o ngá» cô lại Ãch ká»·, ghen cả vá»›i tôi là ngưá»i đến trước đã xấu số chết rồi. Nếu tôi không thương chồng tôi thì tôi đã bóp cổ cho chết cô rồi.
Nói rồi, Chi Lan quay lại phÃa chồng nói:
- Chi Lan đã dấu chiếc áo lót mình của em, dưới là n áo của Chi Lan...
Thầy Tú Tiệp và o trong là n áo lục quả thấy chiếc áo lót mình cÅ© cá»§a vợ. Lúc ấy nà ng Chi Lan má»›i tỉnh lại. Nà ng Chi Lan thấy chồng cầm chiếc áo cÅ© cá»§a Tương Ãi thì Chi Lan có ý ngượng. Từ đấy, nà ng Chi Lan biết ngưá»i vợ trước cá»§a chồng rất linh thiêng, bèn láºp bà n thá». Từ ngà y láºp bà n thá» Tương Ãi trong nhà có phần vui vẻ. Chi Lan cÅ©ng luôn bán khấm khá. Cuối năm ấy, kỳ thi Hương thầy Tú Tiệp Ä‘em theo bát nhang cá»§a vợ trước và o trong lá»u thắp cầu khấn. Thầy Tú Tiệp đỗ Cá» Nhân trưá»ng Thừa Thiên, sau là m đến Tham Tri Bá»™ Hà nh. Chi Lan sau ở được sáu ngưá»i con trai và hai ngưá»i con gái. Bà n thá» cá»§a Tương Ãi vẫn được các con cá»§a Chi Lan chăm lo đèn nhang cẩn tháºn.
Bà Tổng Äốc đã từng biết chuyện tiá»n phu, tiá»n thế linh thiêng nên bà cà ng lo ngại chuyện tà i Thụ hiển linh vì chết bất đắc kỳ tá» lẩn quẩn theo bà để báo oán. Bà Tổng Äốc Ä‘i xe vô Há»™i An đến má»™t bà Cốt chuyên gá»i hồn những ngưá»i đã chết lên nói chuyện vá»›i ngưá»i dương trần. Theo lá»i đồn đải tán tụng thì bà Cốt nà y gá»i hồn rất trúng. Ngưá»i chết nháºp và o bà Cốt có thể nháºn được những váºt dụng ngà y còn sinh tiá»n ngưá»i chết đã dùng hoặc có thể nói rõ chá»— chôn cất tiá»n bạc hoặc váºt ká»· niệm cá»§a ngưá»i đã chết.
Sở dÄ©, bà Tổng Äốc háo hức vô Há»™i An Ä‘i coi bà Cốt vì ngưá»i bà con trong há» cá»§a bà Tổng Äốc, chồng chết được sáu tháng, khi chết lại chết bất ngá» bị cảm rồi cấm khẩu trong hai tiếng đồng hồ là từ trần nên không trối trăn chi được lại cho vợ thân nhân. Trong nhà lại buôn bán lá»›n, không biết nợ cá»§a ai và đã cho vay nợ vì sổ sách không có. Những ngưá»i chị trong gia đình bà ta vay nợ dù không có giấy tá», há» vẫn đến đòi còn những ngưá»i vay nợ cá»§a chồng bà thì chẳng ai muốn trả. Nghe đồn trong Há»™i An có bà Cốt gá»i hồn rất hay nên bà ta tìm đến nhà bà Cốt gá»i hồn chồng bà ta lên để bà ta há»i má»™t và i việc cần trong gia đình. Cùng Ä‘i vá»›i bà có bà mẹ chồng, ngưá»i em gái chồng, má»™t đứa con trai và hai cháu, con ngưá»i em trai ruá»™t cá»§a chồng bà ta.
Sau khi đặt tiá»n bạc, trầu cau, và ng nhang và hoa quả, thuốc Ä‘iếu. Bà Cốt được vong hồn ngưá»i chồng nháºp vá». Việc đầu tiên bà Cốt sụp xuống lạy ngưá»i mẹ và nói:
- Con bất hiếu nên chết trước mẹ. Con lạy mẹ tha tội cho con...
Sau đó, bà Cốt nói tên từng ngưá»i, có Ä‘iá»u rất lạ là bà Cốt đã nói rõ từng tên, chẳng những trong sổ bá»™, mà cả tên gá»i trong nhà như ngưá»i cháu trai ruá»™t, gá»i ngưá»i chồng bằng bác, tên trong nhà gá»i là Tùng, còn tên Ä‘i há»c gá»i là Phượng Thà nh.
Ngưá»i vợ Ä‘eo chiếc nhẫn ngá»c xanh và chiếc cà rà khi sanh tiá»n ngưá»i chồng đánh tứ sắc được đã mua cho vợ. Lúc ấy bà Cốt cÅ©ng nói rõ nguyên nhân tặng vợ chiếc cà rá nháºn ngá»c xanh đó, là m ngưá»i vợ òa lên khóc... Khi biết chắc chắn là ngưá»i chồng mình nháºp vá» rồi, ngưá»i vợ má»›i há»i:
- Từ ngà y anh chết Ä‘i, những ngưá»i mình nợ thì hỠđến đòi em đã trả đầy đủ, còn những ngưá»i mà anh cho vay, vì không có sổ sách chẳng có ai chịu đến trả. Bây giá» anh có thể cho em biết những ai nợ cá»§a anh trước kia để em Ä‘i đòi vá» là m vốn buôn bán thêm. Từ khi anh chết Ä‘i trong nhà buồn rầu cÅ©ng chẳng buôn bán Ä‘i được nên bao nhiêu vốn liếng gần cạn rồi...
Hồn ngưá»i chồng buồn rầu nói:
- Những ngưá»i nợ nhà mình anh đã có ghi trong má»™t cuốn sổ tay, anh để trong túi vải chiếc va ly mà hồi anh Ä‘i Hà Ná»™i mua vá». Cách đây ba ngà y có chị Hiển đến định trả nợ cho mình như khi chị ấy nghe mình phà n nà n là anh không để sổ sách chi lại cả nên không biết ai nợ nần mà đòi thì chị ấy lại Ä‘em tiá»n vá»...
Bây giá» em trở vá» nhà lục trong túi vải ở va ly quả thấy mốt cuốn sách để trong túi vải va ly ghi đầy đủ tên tuổi và tiá»n nợ cá»§a má»i ngưá»i, trong đó ghi bà Hiển nợ 25Ä‘00 tiá»n gạo.
Nhá» hồn chồng mách rõ rệt, ngưá»i vợ Ä‘em sổ ra đồi từng ngưá»i. Ngưá»i nà o cÅ©ng trả rất sòng phẳng. Việc buôn trở lại phát đạt hÆ¡n xưa.
Nghe ngưá»i bà con nói lại bà Cốt trong Há»™i An, phu nhân cá»§a Quan Tổng Äốc liá»n Ä‘i xe hÆ¡i vô Há»™i An tìm đến nhà bà Cốt để triệu hồn tà i Thụ lên há»i chuyện.
Hồn tà i Thụ nháºp và o bà Cốt ở Há»™i An, việc đầu tiên là việc tà i Thụ òa lên khóc trách móc:
- Bà Lá»›n phụ tình tui, Bà Lá»›n là m cho tui uất háºn, thất vá»ng mà phải tá»± váºn. Lúc chết tui vẫn mong Bà Lá»›n giữ lại đứa con cá»§a tui để giòng há» cá»§a tui may ra không tuyệt, thì Bà Lá»›n lại quá độc ác. Bà Lá»›n cho con mụ Cá»u Ngá»t tiá»n để hắn trục cái thai ra. Äiá»u Ä‘au đớn nhứt cho tui, cái thai đó là thai cá»§a đứa con trai. Hồn cá»§a đứa bé xấu số đó cÅ©ng mang mối uất háºn đối vá»›i ngưá»i mẹ tá»™i lá»—i, ác độc đó. Hắn không đầu thai sang kiếp khác mà vẫn lang thang theo tui ở quanh quẩn chá»— Bà Lá»›n ở.
Nghe hồn tà i Thụ nói, phu nhân úp mặt khóc, dáng Ä‘iệu hối háºn. Tà i Thụ há»i:
- Bây chừ Bà Lá»›n còn gá»i hồn tui lên mần chi nữa! Luáºt nhân quả, gieo quả nà o hưởng quả ấy. Äá»i tui vì nghe theo lá»i Bà Lá»›n phụ tình biết bao nhiêu ngưá»i. Có ngưá»i vì quá yêu tôi mà phải tá»± váºn chết, có ngưá»i oán tui Ä‘em tên tui ra trước cá»a Ä‘á»n thiêng phá»§ lá»›n để nguyá»n rá»§a nên sau nà y má»›i bị Bà Lá»›n phụ tình. Và những oan hồn chết vì bị tui tình phụ đã run rá»§i cho tui chết má»™t cách thê thảm, hồn tui mang nhiá»u uất háºn nên hằng theo bên Bà Lá»›n. Tui đã khốn khổ vì Bà Lá»›n thế mà khi tui chết Ä‘i rồi tui vẫn còn thương yêu Bà Lá»›n, tui không thể xa Bà Lá»›n được. Tui đã nguyện xin, nếu không được là m chồng Bà Lá»›n thì tui sẽ và o là m con Bà Lá»›n như lá»i nguyá»n cá»§a Dương Phà m vá»›i Phà n Lê Huê Ä‘á»i ÄÆ°á»ng váºy!
Bà Tổng Äốc cà ng nghe tà i Thụ nói, bà cang thê thảm hÆ¡n bà bảo vá»›i tà i Thụ rằng:
- Tui biết anh chết má»™t cách oan uổng nên hôm nay tui đến đây triệu hồn để coi anh cần dùng chi, anh có muốn tui cầu siêu giải oan cắt Ä‘oạn cho anh không? Tui sẽ má»i má»™t vị cao tăng là m chay cho anh được siêu thoát...
Hồn tà i Thụ lắc đầu nói:
- Lúc sống Bà Lá»›n đối xá» vá»›i tui quá ư tà n tệ, còn lúc chết rồi hồn tui bị oan ức nên mang nhiá»u uất háºn chẳng còn siêu thoát được. Bà Lá»›n muốn cho tui thoát khá»i cảnh lầm than Ä‘á»a đà y kiếp luân hồi bằng cách láºp đà n cầu siêu cho tui cÅ©ng chẳng được nữa. Tui đã nguyện sẽ là m con cá»§a Bà Lá»›n thì khi mô ni được đầu thai tui sẽ báo tin cho Bà Lá»›n biết...
Nói đến đây, hồn cá»§a tà i Thụ thăng luôn không nói chuyện nữa. Bà Cốt tỉnh lại, bà Tổng Äốc buồn rầu móc và lấy tiá»n thưởng cho bà Cốt rồi ra xe vá» Huế.
Ngà y hôm sau, bà Tổng Äốc cho ngưá»i đánh Ä‘iện tÃn báo tin cho Cụ Lá»›n Tổng Äốc biết ngà y Bà Lá»›n sẽ ra Thanh Hóa vá»›i Cụ Lá»›n.
Năm ấy, Cụ Tổng Äốc đã ngoà i 50 tuổi rồi, còn Bà Lá»›n thì 40 hồi xuân, nên hai ông bà việc chăn gối vẫn còn nồng nhiệt lắm.
Quan Tổng Äốc từ Nghệ An ra Thanh Hóa nháºm chức được bốn ngà y thì Bà Lá»›n từ Huế ra thẳng Thanh Hóa. Quan Tổng Äốc Ä‘Ãch thân ra táºn ga xe lá»a đón phu nhân. Các bà phu nhân cá»§a các Quan Bố Chánh, Ãn Sát, Tri Phá»§, Tri Huyện, Háºu Bổ Kinh Lịch v. v.... là m việc dưới quyá»n Quan Tổng Äốc được tin phu nhân cá»§a Quan Tổng Äốc từ Huế ra, cÅ©ng ra táºn sân ga xe lá»a đón phu nhân.
Từ trên xe lá»a bước xuống, phu nhân được đức lang quân đưa Ä‘i giá»›i thiệu vá»›i các vị phu nhân khác, trông phu nhân cá»§a Quan Tổng Äốc tuy đã ngoà i tứ tuần nhưng dáng Ä‘iệu rất quý phái, nét mặt vẫn xinh đẹp, nước da trắng bóc, đôi mắt bồ câu tuyệt đẹp so vá»›i các vị phu nhân cá»§a các Quan Bố Chánh, Ãn Sát, Thương Tá trong tỉnh chẳng bà nà o đẹp bằng bà Tổng Äốc.
Ngà y hôm sau Quan Tổng Äốc, đặt dạ tiệc má»i các quan lại và phu nhân đến dá»±, phu nhân cá»§a Quan Tổng Äốc lá»™ng lẫy trong bá»™ áo gấm chÃt khăn và ng mà u đỠkiểu khăn cá»§a Nam Phương Hoà ng Háºu chÃt khi dá»± triá»u. Buổi dạ tiệc đó, phu nhân cá»§a Quan Tổng Äốc được má»i ngưá»i chú ý nhứt. Trông bà Tổng Äốc chẳng những xinh đẹp mà lại oai nghiêm xứng đáng là má»™t mạng phụ phu nhân.
Äêm ấy, Quan Tổng Äốc đã nhìn phu nhân bằng cặp mắt lẳng lÆ¡ ngợi khen:
- Trông mình dạo ni đẹp hẳn lên. Tối ni tôi ngạc nhiên không ngỠmình lại như rứa...
Phu nhân cưá»i há»i:
- Rứa trước kia tôi xấu hỉ!
Quan Tổng Äốc cưá»i nói:
- Mình cÅ©ng đẹp nhưng hôm ni đẹp hÆ¡n nhiá»u...
- Rứa hỉ! Vì trước tê em xấu nên mình má»›i phải Ä‘i chÆ¡i bá»i kinh lý những hai ngà y hai đêm má»›i vá» phải không?
Phu nhân nói xong cưá»i, Quan Tổng Äốc buồn cưá»i lăn lá»™n ngưá»i lên để trách:
- Răng mình hay kể chuyện cÅ© rứa... Bây chừ má»i chuyện trước vứt hết hỉ!
Phu nhân hất đầu chồng ra rồi nói:
- Bá» răng được. Những chuyện mình đối vá»›i tui muôn Ä‘á»i tui còn nhá»›. Tui nhá»› cho đến răng chừ chết thì thôi...
Quan Tổng Äốc cầm tà áo cánh cá»§a phu nhân, phu nhân vá»™i kéo lại đẩy chồng ra nói:
- Mần chi rứa...
Quan Tổng Äốc trÆ¡ trẽn:
- Chả mần chi hết...
Phu nhân dà ngón tay và o trán chồng đay nghiến.
- Ghét quá hỉ! Là m như quân ăn cướp hỉ...
Quan Tổng Äốc mÄ©m cưá»i mệt má»i. Phút chán chưá»ng đã đến Quan Tổng Äốc quay ngưá»i ra phÃa ngoà i nhắm mắt để dưỡng sức. Phu nhân thấy chồng nằm bất động liá»n kéo tay quay trở lại há»i:
- Nằm rứa đó hỉ!
Quan Tổng Äốc mỉm cưá»i:
- Mình để anh nghỉ một lát...
Phu nhân lắc đầu mỉm cưá»i, bà nhá»› đến tà i Thụ, nhá»› đến tuổi trẻ khi tình yêu bá»™t phát cá»§a tuổi đương xuân mà tiếc. Phu nhân quay lưng lại phÃa chồng kéo chiếc gối dà i ôm và o lòng, nhắm mắt suy nghÄ©. Giấc ngá»§ không phải dá»— cÅ©ng đã đến vì mệt má»i.
Phu nhân nằm quay lại rồi đẩy chồng sang bên bà kéo chiếc gối ôm ngăn chặn ở giữa. Bà vẫn ngá»§ mê man nhưng rồi bá»—ng bà giáºt mình vì thấy rõ rà ng tà i Thụ từ ngoà i cá»a Ä‘i và o buồng cá»§a phu nhân. Phu nhân ngạc nhiên quên hẳn rằng tà i Thụ đã chết được gần hai tháng nay rồi.
Bà có cảm tưởng như tà i Thụ vẫn còn sống biết bà ở đây mà mô. Bà nghÄ© không hiểu vì sao tà i Thụ ra được đến Thanh Hóa để tìm đến phu nhân. Bà và Quan Tổng Äốc, chồng bà má»›i ra Thanh Hóa được hai ngà y nay, là m sao tà i Thụ biết mà đến?
Phu nhân cá»§a Quan Tổng Äốc không ngá» rằng, bà mệt má»i nằm ngá»§ thiếp trên giưá»ng bên cạnh chồng bà là Quan Tổng Äốc. Tà i Thụ Ä‘i và o phÃa giưá»ng phu nhân Ä‘ang ngá»§, Phu nhân vá»™i há»i:
- Răng anh biết tui ở đây mà đến?
Tà i Thụ cưá»i đáp:
- Tôi vẫn theo em từng giá» từng phút. Hôm nay tôi đến đây để cho em biết là tôi đã được đầu thai, lá»i nguyá»n cá»§a tôi trước kia đã thà nh sá»± tháºt. Tôi không được là m chồng em tôi sẽ là m con em...
Phu nhân cau mặt nói:
- Anh đừng nói báºy!
Tà i Thụ nghiêm nghị đáp:
- Äó là sá»± tháºt.
Sá»± sảng khoái đối vá»›i phu nhân trong giấc mÆ¡ đã là m cho Quan Tổng Äốc giáºt mình quay lại lay gá»i phu nhân:
- Mình ơi, chi đó? Răng mình la dữ rứa hỉ?
Phu nhân giáºt mình mở mắt tỉnh dáºy. Bà ngượng ngịu nghÄ© đến giấc mÆ¡ vừa qua. Bà hôn trên trán chồng rồi nói:
- Mình ơi, nhớ đến mình...
Quan Tổng Äốc thÃch thú trước lá»i nói âu yếm cá»§a phu nhân, ông khẽ ná»±ng:
- Thôi ngủ đi mình, ngà y mai anh còn phải mần việc. Ngủ ngoan...
Phu nhân mỉm cưá»i biết rằng chồng không biết gì đến giấc mÆ¡ cá»§a mình. Bà hôn chồng rồi quay lại ngá»§. Giấc ngá»§ lần nà y mê say không há» có má»™t giấc mÆ¡ nà o chen vô.
Sáng hôm sau, khi phu nhân còn ngá»§ thì Quan Tổng Äốc đã dáºy. Nhìn thấy vợ vẫn còn nằm trên giưá»ng Quan Tổng Äốc lấy chiếc má»n đắp cho ngưá»i vợ rồi xuống ra nhà ngoà i...
Trong nhà có lÃnh hầu hà ng chục ngưá»i, còn có mụ Tám ngưá»i ở gái xinh đẹp đã từng ở vá»›i gia đình Quan Tổng Äốc từ khi mụ má»›i 10 tuổi. Mụ Tám Canh là gai nhân tin cáºy cá»§a gia đình Quan Tổng Äốc. Khi Quan Tổng Äốc còn là Tham Tri Bá»™ Lại thì mụ Tám Canh lấy má»™t ngưá»i Cai Khố Và ng. Vợ chồng mụ Tám Canh ăn ở vá»›i nhau rất thuáºn hòa, mụ Tám Canh đã van lạy phu nhân để xin phu nhân nói vá»›i Quan Tham Tri nâng đỡ cho chồng mụ Ä‘i Äá»™i Lệ ở các Huyện các Phá»§ trong các tỉnh miá»n Bắc hay miá»n Nam Trung Kỳ. Mụ Tám Canh Ä‘i theo chồng sanh được ba đứa con thì khi chồng mụ được đổi ra là m Äá»™i Lệ ở Phá»§ Äông SÆ¡n Thanh Hóa thì mụ Tám Canh ghen vá»›i chồng khi chồng mụ lấy má»™t ả đà o ở Cầu Chanh Thanh Hóa. Vợ chồng mụ Tám Canh lục đục, chá»i nhau má»—i ngà y.
Mấy tháng sau, chồng mụ Tám Canh được đổi Ä‘i Phá»§ Hà Trung, mụ Tám Canh ở lại vá»›i ngưá»i chồng má»›i nà y được Ãt lâu thì mụ hết tiá»n bao, gã Cai Lệ xúi vợ cả đến đánh ghen, đánh mụ má»™t tráºn mê tÆ¡i là m mụ uất háºn xách va ly trở vá» Huế ở lại trong nhà Quan Tham Tri, mụ Tám Canh theo Quan Tham Tri ra Nghệ An khi Quan Tham Tri được bổ nháºm là m Tổng Äốc An Tịnh rồi nay Tổng Äốc Thanh Hóa. Mụ đổ nước nóng và o trong buồng tắm rồi ra lá»… phép thưa vá»›i Quan Tổng Äốc:
- Bẩm Cụ Lá»›n, đã có nước nóng xin má»i Cụ Lá»›n vô tắm...
Quan Tổng Äốc gáºt đầu nói:
- Mụ lấy nước sôi vô bình thủy để pha trà tà u hỉ!
- Dợ.
Mụ Tám Canh Ä‘i ra lấy nước sôi thì Quan Tổng Äốc và o phòng tắm để tắm rá»a trước khi ra bà n giấy. Quan Tổng Äốc tấm xong ra phòng riêng ngồi uống nước trà tà u thì bên trong phu nhân tỉnh dáºy. Phu nhân réo mụ Tám Canh.
- Mụ Tám lấy nước tui tắm chưa?
Mụ Tám Canh vội đáp:
- Dợ, bẩm Cụ Lá»›n có nước rồi để con bưng lên pha rồi má»i Cụ Lá»›n vô tắm...
Phu nhân gắt:
- Răng bây chừ mới pha?
Quan Tổng Äốc cưá»i đáp:
- Tui vừa tắm nên mụ Tám phải pha sau nước nóng cho mình tắm...
Phu nhân cưá»i há»i:
- Rứa hỉ! Mình tắm rồi hỉ?
Quan Tổng Äốc gáºt đầu:
- Mình vô tắm rồi ra uống trà tầu, vừa có há»™p trà cá»§a chú Phúc Thái ban trưởng biếu, đúng là trà Thiết Quan Âm loại thượng hạng ở Thượng Hải gá»i đến nước xanh ngá»t, mùi thÆ¡m ngát.
Phu nhân gáºt đầu, Ä‘i thẳng và o trong buồng tắm, lát sau phu nhân báºn bá»™ bà ba từ trong phòng tắm Ä‘i ra. Quan Tổng Äốc nhìn phu nhân vá»›i cặp mắt lẳng lÆ¡, miệng mỉm cưá»i há»i:
- Dạo ni trông mình đẹp hẳn lên...
Phu nhân cưá»i há»i:
- Dạo trước xấu hỉ?
Quan Tổng Äốc cưá»i nịnh vợ!
- Dạo trước đẹp khác mà dạo ni lại đẹp khác... Bây chừ mà mình có mang thì vui lắm hỉ!
Phu nhân cưá»i lắc đầu:
- Già rồi, chi mà còn có mang, ngưá»i ta cưá»i cho. Mình năm ni đã 46 mà tui đã 41 tuổi rồi, vái trá»i đừng có mang nữa. Mấy đứa con mình cÅ©ng đã lá»›n rồi, thằng Chỉ lấy vợ thì chúng mình đã có cháu ná»™i rồi hỉ?
Quan Tổng Äốc cưá»i nói:
- Lạ quá, tá»± nhiên tôi lại thÃch có đứa con nhỠđể mình vui tuổi đã xế chiá»u.
Quan Tổng Äốc cầm chiếc ấm gan gà dốc ngược nước và o chén tống rồi rót ra chén quân, quay lại phÃa vợ nói:
- Nước trà ni ngon quá, tháºt là trà tầu loại Kỳ Chưởng Thiết Quan Âm uống thứ trà tầu ni sáng mắt ra hỉ!
Quan Tổng Äốc ngồi uống nước trà tầu vá»›i phu nhân xong liá»n báºn quần áo, Ä‘eo bà i ngà ra công đưá»ng còn phu nhân lại quay và o giưá»ng nằm.
Từ sáng đến giá» mặc dầu đã tắm, phu nhân vẫn thấy uể oải. Hình ảnh cá»§a tà i Thụ lại lởn vởn trong đầu phu nhân. Phu nhân nhá»› lại giấc mÆ¡ đêm qua, rõ rà ng bà thấy tà i Thụ đã trở vá» vá»›i bà vá»›i hình dáng cá»§a thá»i sinh tiá»n mà bà và tà i Thụ còn say mê. Tà i Thụ vẫn đẹp trai như cÅ©, không má»™t chúc gì là ngưá»i đã chết. ChÃnh phu nhân cÅ©ng không hiểu vì sao.
Quan Tổng Äốc ra trị nháºm đất Thanh Hóa được hai tháng, cái tỉnh gạo trắng nước trong, dân tình hiá»n háºu, lại giầu có nà y. Quan tổng Äốc đã tạo được hà ng chục ngôi nhà ở Huế và và i cái trang trại ngay trong tỉnh nà y. Còn phu nhân ngà y cà ng đẹp lá»™ng ra. Má»™t buổi tối nằm bên chồng, bà khẽ nói cho chồng biết:
- Có lẽ em có thai rồi, ba tháng ni chẳng thấy chi hết...
Quan Tổng Äốc sung sướng nói:
- Rứa hỉ! Tui nói có đúng không, tui ước chi thì được nấy hỉ! Tui biểu ước chi mình có mang bây chừ có đứa con bồng chơi thì hay quá, rứa mà mình có thai thực.
Phu nhân đẩy chồng ra khi Quan Tổng Äốc xoay:
- Già rồi, có mang ngượng lắm...
Quan Tổng Äốc cưá»i nói:
- Mình chi mà già . Trong mình trẻ đẹp, con gái 20 chắc chi qua được mình. Trông mình lớn ni lại cà ng đẹp lộng ra...
Phu nhân cưá»i đáp:
- Mình có đủ con trai con gái rồi, đã bảy năm nay em không sanh nữa bây chừ lại sanh chi mà ngưá»i ta không cưá»i mình.
Quan Tổng Äốc cưá»i khúc khÃch nói:
- Có rứa ngưá»i ta má»›i thấy vợ chồng mình khá»e mà ...
Phu nhân cau mà y:
- Khá»e chi, thiên hạ ngưá»i ta nhìn em mang bụng chá»a thì ngượng chết hỉ!
Quan Tổng Äốc và phu nhân ở chức Tổng Äốc Thanh Hóa được tám tháng thì có chiếu chỉ từ trong Huế ra thăng Quan Tổng Äốc lên Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại má»™t chức lá»›n như Thá»§ Tướng bây giá».
Nháºn được chiếu chỉ từ trong Kinh đưa ra, Quan Tổng Äốc và phu nhân chuẩn bị lên đưá»ng vá» Kinh Äô. Má»™t bữa tiệc tiá»…n đưa ông bà Tổng Äốc vinh thăng. Phu nhân có vẻ mừng khi được trở vá» Huế, vì lần nà y phu nhân có mang, bụng má»—i ngà y má»™t lá»›n hÆ¡n những kỳ có mang trước rất nhiá»u, phu nhân đã sanh được bốn ngưá»i con trai và hai ngưá»i con gái. Ngưá»i con lá»›n cá»§a phu nhân đã 21 tuổi rồi, vừa thi bác sÄ© ở Ba Lê rồi... Lần nà y là lần thứ bảy phu nhân có mang. Bà định trở vá» Huế để sanh chứ không sanh ở Thanh Hóa, nếu Quan Tổng Äốc còn trị nháºm ở Thanh Hóa.
Ngà y trở vá» Huế là m Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại, Quan Tổng Äốc và phu nhân đã được các quan lại là m trong Bá»™ Lại ra táºn sân ga đón rước tháºt long trá»ng. Phu nhân và Quan Tổng Äốc trở vá» ngôi nhà cÅ© cá»§a cha mẹ để lại cho kể từ khi ông bà má»›i thà nh hôn. Mấy chục năm là m quan ở ngoà i chấn, Quan Tổng Äốc bà táºu được rất nhiá»u công sở ở Thanh Hóa cÅ©ng như ở Thừa Thiên, Huế.
Trang trại nà y ở bên An Cá»±u rất rá»™ng rãi. Những ngà y ở Huế phu nhân đã sá»a sang là m thêm nhiá»u ngôi nhà rất khang trang. Phu nhân định Cụ Lá»›n và o triá»u nháºm chức xong là cho dá»n tất cả vá» trang trại bên An Cá»±u cho rá»™ng rãi. Cụ Lá»›n cÅ©ng đã chấp thuáºn ý kiến nà y cá»§a phu nhân vì khi ở chức Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại việc giao thiệp vá»›i những quan lại trong triá»u cÅ©ng như ngoà i trấn phải kÃn đáo mà trang trại ở An Cá»±u là nÆ¡i giao thiệp kÃn đáo nhứt.
Phu nhân Ä‘Ãch thân trông coi việc sá»a sang trang trại là m thêm nhiá»u nhà trong căn trại đó. Các con cháu Ä‘á»u được đưa vá» trại đó ở. Phu nhân vẫn lo ngại đến sá»± anh linh cá»§a tà i Thụ, anh chà ng tà i xế đã từng là tình nhân cá»§a phu nhân, vì phu nhân mà anh ta chết bất đắc kỳ tá» nên phu nhân ra lệnh cho thợ hồ mần má»™t miếu nhỠở góc vưá»n để thá» riêng hồn tà i Thụ. Có Ä‘iá»u rất lạ là kể từ ngà y phu nhân thấy hồn tà i Thụ vá» táºn dinh cá»§a phu nhân khi Quan Thượng ThÆ¡ còn là Tổng Äốc Thanh Hóa.
Trước kia cứ năm bảy bữa hay chừng ná»a tháng chi đó phu nhân lại mÆ¡ thấy hồn tà i Thụ trở vá» vá»›i phu nhân, chẳng khác khi tà i Thụ còn sống và o giữa thá»i kỳ phu nhân yêu tà i Thụ tha thiết và say đắm nhứt. Thế mà nay gần chÃn tháng rồi chẳng thấy hình bóng tà i Thụ nữa. Phu nhân cÅ©ng lấy là m ngạc nhiên không hiểu vì sao hồn tà i Thụ lại không vá» nữa. Có những đêm mưa dầm ở Cố đô rả rÃch.
Nay trở vỠđến Thừa Thiên chồng là m Quan Nhứt Phẩm Triá»u Äình, phu nhân lại nghÄ© đến bà Cốt ở Há»™i An mà trước khi phu nhân ra Thanh Hóa vá»›i chồng bà đã đến triệu hồn cá»§a tà i Thụ vá» há»i. Hồi bấy giá» ngưá»i Cốt ấy được tà i Thụ nháºp cho biết gã đã nguyện sống không là m được chồng thì khi đầu thai sẽ là m con để báo oán.
Phu nhân suy nghĩ, hay là hồn tà i Thụ đã đầu thai kiếp khác rồi nên không còn đến quấy rầy phu nhân nữa? Muốn biết sự thế ra sao phu nhân định vô Hội An coi bà Cốt một lần nữa.
Dịp may đưa đến, phu nhân có ngưá»i em dâu vừa sanh ở Há»™i An, em ruá»™t phu nhân là m Ãn Sát Quãng Nam, phu nhân bảo vá»›i đức lang quân là muốn vô Há»™i An thăm dì dượng Ãn, vì dì Ãn má»›i sanh. Quan Thượng ThÆ¡ chấp nháºn ngay, phu nhân Ä‘i xe lá»a vô Há»™i An đến thăm ngưá»i em dâu nằm sanh tại má»™t nhà bảo sanh tá»± tại Há»™i An. Ngà y hôm sau phu nhân lại giả là m ngưá»i Ä‘i buôn đến nhà mụ Cốt để gá»i hồn tà i Thụ nhưng bà Cốt ngồi hà ng chục lần hồn tà i Thụ cÅ©ng không nháºp vá», phu nhân ngạc nhiên bèn biểu mụ Cốt:
- Bây chừ bà mần răng tìm cho ra nguyên nhân, vì răng mà hồn tên Hà Hưng Thụ không nháºp và o mụ nữa hỉ? Tui muốn biết rõ nguyên nhân tốn kém ra răng cÅ©ng được...
Mụ Cốt gáºt đầu đáp:
- Bây chừ phải triệu há»i Thổ Công nhà cá»§a bà lên má»›i há»i được nguyên nhân...
Phu nhân mừng rỡ há»i:
- Rứa bây chừ mụ có thể triệu được Thổ Công nhà tui để há»i không?
Mụ Cốt đáp:
- Dạ được nhưng hơi tốn kém...
Phu nhân cau mặt há»i:
- Tốn là bao nhiêu chứ?
- Dạ bẩm 20đ00 bạc.
Phu nhân cau mặt há»i:
- Chi mà nhiá»u rứa?
Mụ Cốt đáp:
- Dạ bẩm còn phải triệu âm binh, cho âm binh ra táºn nhà cá»§a bà để thỉnh, vì Thổ Công trong nhà bà đến há»i má»›i ra được nguyên nhân nà o hồn Hà Hưng Thụ không lên được...
Nghe mụ Cốt nói có lý phu nhân bèn há»i:
- Rứa hỉ! Tui chịu số tiá»n 20 đồng bạc ni nhưng là m ngay bây chừ được không?
Mụ Cốt đáp:
- Dạ bẩm phải ngà y mai là lẹ nhứt rồi... tối ni tui phải vẽ bùa, triệu âm binh đến đây để sai âm binh ra táºn chá»— bà ở để triệu thỉnh vị Thổ Công trong nhà cá»§a bà đến đây... Bà đặt tiá»n là tối ni tôi triệu âm binh đến sai phải cẩn tháºn thì ngà y mai Thổ Công má»›i má»i đến được...
Phu nhân há»i:
- Rứa là tui phải đưa ngay bây chừ chớ?
- Dợ...
Phu nhân nóng lòng muốn biết rõ nguyên nhân vì sao hồn tà i Thụ không vá» nháºp và o bà Cốt để nói chuyện vá»›i phu nhân như kỳ trước, phu nhân đã đến há»i nên bà lấy và tay mở lấy xấp giấy má»™t đồng đếm đủ 20 tá» trao cho mụ Cốt:
- Mai tui đến hỉ... Äá»™ 10 giá» sáng tui má»›i đến...
Mụ Cốt mừng rỡ đếm tiá»n xong đáp:
- Dạ sáng mai bà đến cũng được. Tối ni tôi là m lễ triệu âm binh...
Phu nhân đứng dáºy chà o mụ Cốt ra xe vá» nhà ngưá»i em trai.
Hôm sao, đúng 10 giá» sáng phu nhân đã đến mụ Cốt, mụ Cốt niá»m nở đón chà o phu nhân. Phu nhân hất hà m há»i:
- Răng chuyện nớ có xong không?
Mụ Cốt gáºt đầu đáp:
- Dạ, bẩm xong rồi. Tối qua, tôi triệu âm binh vá», sai vá» táºn Huế, đến An Cá»±u triệu thỉnh vị Thổ Công nhà bà để há»i...
- Rứa hỉ...
Mụ Cốt thấp nhang rồi trao cho phu nhân nói:
- Dạ, bẩm xin bà là m lá»…, khấn tên há» cẩn tháºn...
Phu nhân cầm mấy nén nhang sụp xuống lạy khấn. Khấn xong phu nhân thắp mấy nén nhang lên bà n thá» trong ngôi Ä‘iện thá» cá»§a mụ Cốt. Mụ Cốt ngồi trước Ä‘iện thá» sụp xuống lạy rồi lấy khăn mà u xanh phá»§ lên đầu. Gã đà n ông vừa gẩy Ä‘á»n vừa hát văn chầu. Äá»™ 15 phút sau mụ Cốt đảo lia lịa, cho đến khi mụ hất chiếc khăn xanh ra, mắt mụ trợn trừng mụ quay lại nhìn phu nhân rồi há»i:
- Có phải chị triệu ta lên không?
Phu nhân sụp xuống lạy lẩm bẩm khấu tên tuổi tà i Thụ mụ Cốt gáºt đầu đáp:
- Có phải đã trên chÃn tháng ni nhà ngươi không còn gặp hồn cá»§a Hà Hưng Thụ không?
Phu nhân giáºt mình, gáºt đầu đáp:
- Dạ bẩm đúng.
- Hồn Hà Hưng Thụ đã được đầu thai sang kiếp khác nhưng kiếp ấy không đâu xa lạ rất gần với nhà ngươi...
Phu nhân lo ngại há»i:
- Bẩm lạy Äức Thổ Công sao hồn Hà Hưng Thụ lại ở gần con?
Hồn Äức Thổ Công nói:
- Äó là lá»i nguyá»n cá»§a Hà Hưng Thụ khi chết, lá»i nguyá»n ấy đã ứng linh nên sá»± báo oán sẽ nháºp ngay và o gia đình cá»§a nhà ngươi... Thiên cÆ¡ bất khả láºu, ta chỉ cho nhà ngươi biết như rứa mà thôi...
Phu nhân hoảng sợ nà i nỉ:
- Bẩm lạy Äức Thổ Công. Ngà i đã giáng hạ cho con biết rõ hồn cá»§a Hà Hưng Thụ đã đầu thai nhưng đầu thai và o đâu? Còn có thể tìm được kiếp lai sinh nà y Hà Hưng Thụ không?
Hồn Äức Thổ Công lắc đầu đáp:
- Cần chi mà ngươi phải tìm... Hà Hưng Thụ sanh ở đâu nhà ngươi không biết trước. Khi gặp xác phà m cá»§a Hà Hưng Thụ nhà ngươi sẽ biết ngay láºp tức...
Phán đến đây, hồn Äức Thổ Công được triệu vá» bèn thăng ngay mụ Cốt tỉnh lại chấp tay vái khấn trước Ä‘iện thá» cá»§a nhà mụ. Phu nhân Quan Thương ThÆ¡ toát mồ hôi khi nhá»› đến câu Hà Hưng Thụ nói:
- Tui không được là m chồng bà thì tui sẽ đầu thai kiếp khác và o là m con bà ...
Phu nhân nghÄ© hay là cái bà o thai bà đang mang chÃnh là Hà Hưng Thụ đầu thai để báo oán nhưng là m cách nà o mà biết chắc được rằng đứa con bà đang mang chÃnh là Hà Hưng Thụ tái sanh. Phu nhân bà ng hoà ng lo nghÄ©.
Trở vá» nhà ngưá»i em trai, phu nhân sá»a soạn để vá» Huế. Phu nhân đã có mang gần đến ngà y sanh, bụng cá»§a phu nhân ngà y má»™t lá»›n. Bà đi xe lá»a vá» Huế. Bà vỠđến tư dinh má»™t trang trại bên vùng An Cá»±u thì Cụ Lá»›n Thượng ThÆ¡ cÅ©ng vừa Ä‘i mần vá».
Cụ Lá»›n Ä‘ang há»i chuyện vá» ngưá»i em trai cá»§a phu nhân thì phu nhân nhăn nhó kêu Ä‘au bụng, Cụ Thượng vá»™i há»i:
- Có lẽ mình đến ngà y sanh rồi! Äá»… tui gá»i tà i xế đưa mình Ä‘i bệnh viện Huế.
Phu nhân lắc đầu:
- Thôi để tui sanh ở nhà cũng được!
Cụ Thương Thơ không chịu:
- Mình cÅ©ng đã có tuổi lại sanh lần ni là lần thứ bảy rồi không thể sanh ở nhà được mô. Äà n ông vượt bể có bạn, đà n bà vượt cạn má»™t mình. Chuyện sanh nở rất nguy hiểm, sống chết chỉ má»™t đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc mà thôi. Mình phải Ä‘i bệnh viện cho chắc chắn vì ở đó có đủ bác sÄ© cô đỡ mà mình lại nằm nÆ¡i mất tiá»n nữa.
Nghe chồng nói phu nhân cÅ©ng đâm ngại, bà bằng lồng Ä‘i sanh ở bệnh viện Huế. Cụ Thượng gá»i mụ Tám Canh lên, bảo thu xếp quần áo tã loát theo Cụ Bà vô bệnh viện để hầu hạ Cụ Bà . Cụ Thượng biết tánh vợ khi sanh bị Ä‘au là Cụ Bà có thể đỠtên Cụ Ông chá»a thẳng thừng không má»™t kiêng nể. Äã có lần Cụ Thượng còn nhá»› lúc đẻ sanh ngưá»i thú sáu khi ông là m Bố Chánh Quảng Bình phu nhân vô bệnh viện sanh, vì đứa con quá lá»›n sanh khó phu nhân lăn lá»™n Ä‘au đớn, thế là phu nhân cứ đỠtên chồng ra chá»i:
- Mồ cha thằng khốn nạn! Mi sung sướng cho lắm rồi mi mần khổ choa. Trá»i Æ¡i, choa Ä‘au quá, lần ni mi mà bén mãng vô choa cà o mặt mi ra, ôi chao ôi Ä‘au quá, ối thằng khốn nạn mi rúc đầu vô là m mạ mi khổ trá»i Æ¡i, tui chết mất thôi. Tui Ä‘au quá như ri, tui sống răng được ông bác sÄ© Æ¡i, ông cho tui liá»u thuốc ngá»§ tui Ä‘au quá ông bác sÄ© Æ¡i...
Cụ Thượng vừa ló đầu vô là bị phu nhân rống lên chá»i tưới hạt sen. Cụ Thượng biết vợ Ä‘au quá nên ngà i chỉ lắc đầu thương hại...
Từ đấy mỗi lần phu nhân đi sanh, Cụ Thượng lánh mặt cho đến khi sanh xong rồi mới vô. Cụ Thượng lợi dụng lúc phu nhân đi sanh đẻ để đi chơi.
Xe hÆ¡i đưa phu nhân và mụ Tám Canh đến bệnh viện để sanh và o hồi ba giá» chiá»u. Cụ Thượng cÅ©ng ra xe nhà đi mần luôn. Vô đến cổng đưá»ng Cụ Thượng cho má»i Quan Hà nh Tẩu Bá»™ Lại là m dưới quyá»n cá»§a Cụ Thượng vô văn phòng, khẽ nói:
- Quan Lớn có chuyện chi vui không?
Quan Hà nh Tẩu biết Cụ Thượng muốn chÆ¡i bá»i, vì má»—i lần Cụ Thượng có cÆ¡ há»™i Ä‘i chÆ¡i như kỳ vừa rồi cách đây hai ngà y. Cụ Bà đi Äà Nẳng thăm ngưá»i em dâu má»›i sanh. Cụ Thượng cÅ©ng đã gá»i Quan Hà nh Tẩu vô há»i như rứa. Hôm ni lạ răng Cụ Thượng lại há»i nữa. Quan Hà nh Tẩu bèn há»i:
- Bẩm Cụ Lớn bà vỠchưa?
Cụ Thượng cưá»i sung sướng:
- Vá» rồi nhưng vỠđến nhà thì bà đau bụng sanh nên phải đưa vô bệnh viện rồi, mình má»›i có cÆ¡ há»™i Ä‘i chÆ¡i hỉ! Quan Lá»›n có chổ mô khác bữa trước không? Hay hôm ni, chúng ta Ä‘i chÆ¡i thuyá»n bà Tám nghe nói có mấy ả đà o cá»§a bà phá»§ Thắng vừa ở Thanh Hóa vô, xinh lắm mà ...
Quan Hà nh Tẩu cưá»i nói:
- Dạ, bẩm đúng nhưng hơi mắc, của lạ mà thưa Cụ Lớn. Bà Tám lấy bạc trăm thưa Cụ Lớn...
Cụ Lớn Thượng Thơ nghe nới bạc trăm thì có vẻ ngần ngại:
- Chi mà lắm rứa. Dạo ni lại không có chút bổng ngoại mô hỉ!
Quan Hà nh Tẩu đã thuá»™c tánh Cụ Lá»›n rồi. Há»… tiá»n túi ra thì Cụ Lá»›n keo kiệt lắm Cụ Lá»›n chi từng ly từng tÃ, nhưng há»… có món bổng lá»™c mô, Cụ Lá»›n tiêu bất kể. Quan Hà nh Tẩu đã có nhiá»u kinh nghiệm vá» Cụ Lá»›n có việc chi muốn chạy xin Cụ Lá»›n, thì phải chá» khi Cụ Lá»›n xổng được sá»± rà ng buá»™c cá»§a Cụ Bà để Ä‘i chÆ¡i cần tiá»n chi tiêu trong sá»± chÆ¡i bá»i, thì lúc đó đưa Cụ Lá»›n ký Cụ Lá»›n cÅ©ng ký hết.
Lúc đó, và i vụ xin Ä‘i Äá»™i Lệ mấy Huyện miá»n Bắc hay Nam Trung Kỳ, và i vụ xin thuyên chuyển cá»§a mấy Quan Phá»§, Huyện hoặc mấy lão nhà già u xin Cá»u Phẩm. Hà n Lâm cứ việc đệ xin Cụ Lá»›n ký là ký ngay bất kể quần thần. Thu xong tiá»n Ä‘em ra chi phà và o các cuá»™c ăn chÆ¡i cá»§a Cụ Lá»›n rồi sau đó đưa thêm Cụ Lá»›n và i trăm nữa là Cụ Lá»›n bằng lòng thÃch thú.
Do đó, khi nghe Cụ Lá»›n than vá» số tiá»n chi phà khi Ä‘i chÆ¡i thuyá»n bà Tám, Quan Hà nh Tẩu cưá»i nói:
- Dạ bẩm Cụ Lớn mấy khi có của lạ, xin Cụ Lớn cứ việc tiêu...
Cụ Thượng cưá»i há»i:
- Tiá»n ở mô?
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n rồi mô cÅ©ng có hết, mần chi mà Cụ Lá»›n lo má»i chuyện, chúng tôi xin lo hết chỉ xin Cụ Lá»›n Ä‘i cho êm ả, có sợ là sợ Cụ Bà biết thì chết chúng tui thôi...
Cụ Thượng cưá»i nói:
- Rứa thì được rồi. Quan Lá»›n cứ việc chi rồi tui sẽ chiá»u theo ý cá»§a Quan Lá»›n, muốn Ä‘iá»u chi cÅ©ng được hỉ!
Quan Hà nh Tẩu thÃch thú:
- Dạ, bẩm Cụ Lá»›n, rứa thì xin Cụ Lá»›n cứ việc đến nhà bà Tám. Cụ Lá»›n muốn chi cÅ©ng được hết... Dạ bẩm, chẳng mấy khi Cụ Bà đi sanh, Ãt nhứt cÅ©ng phải má»™t tuần lá»… má»›i vỠđược...
Cụ Thượng ThÆ¡ cưá»i đắc ý:
- Rứa tối ni đi hỉ!
Quan Hà nh Tẩu thưa:
- Dạ để chúng tui ra thuyá»n cá»§a bà chứa Tám bảo trước cho bà biết chuẩn bị cẩn tháºn, đầy đủ má»i thứ để Cụ Lá»›n thưởng thúc cho tháºt sãng khoái và đầy đủ, cho đáng đồng tiá»n bát gạo chá»›...
- Rứa thì tốt quá hỉ! Quan Lớn đi ngay bây chừ hỉ!
- Dợ...
Quan Hà nh Tẩu Ä‘i rồi, Cụ Lá»›n cÅ©ng ra xe Ä‘i vá» trại riêng cá»§a cụ để há»i Cụ Bà đã sanh chưa. Mụ Tám Canh từ bệnh viện vá». Cụ Lá»›n bèn há»i:
- Mụ Tám răng Cụ Bà đã sanh chưa?
Mụ Tám đáp:
- Dạ bẩm Cụ Lớn, Cụ Bà đang đau. Lần ni cái thai hơi lớn nên Cụ Bà rên quá. Cụ Bà ôm bụng nhăn nhó từ lúc mới vô đến chừ. Bác sĩ vừa khám nói từ chừ đến đêm thì Cụ Bà sanh...
Cụ Thượng cau mặt há»i:
- Bà có chá»i lắm không?
Mụ Tám Canh cưá»i đáp:
- Dạ, bẩm Cụ Lá»›n đỡ lắm, Cụ Bà không chá»i như mấy kỳ trước...
Cụ Thượng thÃch thú:
- Ừ rứa mà phải. Bà cÅ©ng nhiá»u tuổi rồi mô, như khi còn trẻ nóng nảy khi sanh Ä‘au quá chá»i báºy chá»i bạ...
Tháºt ra, lần nà y Cụ Bà không chá»i vì Cụ Bà cứ tin rằng đứa con sắp sanh đây là đứa con cá»§a hồn Hồ Hưng Thụ, chá»› không phải là cá»§a Cụ Thượng tạo ra nên phu nhân không chá»i, lần nà y phu nhân Ä‘au hÆ¡n mấy lần trước rất nhiá»u. Bụng phu nhân quặn Ä‘au như ngưá»i bóp trong ruá»™t, mồ hôi toát ra. Äau bụng sanh có từng cÆ¡n tháºt là khổ sở.
Phu nhân nằm trong má»™t căn phòng rá»™ng rãi, luôn luôn có má»™t cô đỡ, má»™t nữ y tá túc trá»±c săn sóc phu nhân đã báºn quần áo để sanh rồi. Hai lần lên bà n đẻ cho bác sÄ© khám, phu nhân lại được trở vá» phòng nằm vì bác sÄ© cho biết từ giỠđến tối chưa biết sanh lúc mô. Nhiá»u lúc đứa nhá» trong bụng đạp nhoi nhói là m phu nhân Ä‘au thắt ruá»™t lại. Phu nhân mệt quá thiếp ngá»§ Ä‘i thì mụ Tám Canh trở vá» lấy thêm Ãt đồ dùng nữa.
Gặp mụ Tám Canh, Cụ Thượng cẩn tháºn dặn trước mụ Tám:
- Nè, mụ Tám Canh khi bà sanh mụ nhớ vỠnhà cho tui biết hỉ, nhưng nếu không gặp tui thì trở vô mụ cũng cho bà hay là gặp tui rồi, tui định vô nhưng mụ biểu khuya rồi vô không được nên tui định sáng vô hỉ...
Mụ Tám cưá»i nói:
- Bẩm Cụ Lớn rứa ngộ bà chưa sanh thì răng?
Cụ Thượng cau mặt:
- Răng mà chưa sanh cho được, bác sĩ đã nói là từ giỠđến tối răng bà cũng sanh thì phải sanh chớ...
Mụ Tám Canh đáp:
- Bẩm Cụ Lớn, tuy bác sĩ nói rứa nhưng chưa chắc đã trúng. Có khi con vô bây chừ, Cụ Bà đã sanh rồi mà cũng có khi suốt đêm ni chưa sanh. Con đỠphòng lỡ Cụ Bà chưa sanh thì răng...
Cụ Thượng suy nghĩ rồi đáp:
- Rứa mụ há»i thằng Cá»u Mà nh thì biết chá»— tui ở. Hôm ni được ngà y bà vô nhà thương sanh, tôi đến nhà ngưá»i bạn đánh tà i bà n chÆ¡i cho vui, nhưng gặp Cụ Bà , mụ không được bép xép đó hỉ. Cụ Bà có há»i thì mụ thưa là tui vẫn nằm nhà hỉ! Äừng rắc rối, bà má»›i sanh, máu hồng bà o mà lên thì khốn hỉ... Mụ nói là Cụ Bà tin được, tui cho mụ 3Ä‘00 ăn trầu hỉ! Mụ Tám.
Nghe đến tiá»n, mụ Tám Canh sáng mắt ra. Mụ biết hôm ni vắng chá»§ nhà gà má»c Ä‘uôi tôm. Cụ Lá»›n Ä‘i chÆ¡i ngoà i nên mụ Tám thưa:
- Dạ, bẩm Cụ Lá»›n, con hầu trong nhà đã trên dưới hai mươi năm rồi, con có răng chừ lá»™n xôn mô. Xin Cụ Lá»›n cứ tin ở con, ngay cả chuyện con biết chắc chắn Cụ Lá»›n ở chá»— mô mần chi con cÅ©ng không dám nói. Con biết tánh Cụ Bà hay ghen, nói ra không biết răng chá»› tan cá»a nát nhà là cái chắc Cụ Lá»›n.
Cụ Thượng gáºt đầu nói:
- Rứa là mụ biết rồi... Mụ giữa được rứa thì tốt lắm tui dặn ká»· mụ Tám lần nữa hỉ! Há»… có chuyện chi thì mụ Ä‘i gá»i thằng Cá»u Mà nh, hắn biết chá»— tui hỉ...
Mụ Tám Canh há»i:
- Con sợ chú Cá»u Mà nh không tin con. Bẩm lại Cụ Lá»›n, xin Cụ Lá»›n dặn trước chú Cá»u để khi con biểu chú Ä‘i ngay...
- Ừ hỉ! ÄÆ°á»£c, tui sẽ dặn thằng Cá»u Mà nh...
Mụ Tám cẩn tháºn nói:
- Dạ bẩm, rứa là tối ni Cụ Lớn không ngủ ở nhà ?
Cụ Thượng gắt:
- Thì ngủ ở mô mặc tui, mụ phải mần răng cho Cụ Bà tin là tui có ở nhà hỉ...
- Dợ...
Mụ Tám Canh xá Cụ Thượng rồi quay ra, Cụ Thượng biểu gã lÃnh lệ hầu trà :
- Tháºp, mi xuống gá»i thằng Cá»u Mà nh lên đây tao dặn hỉ.
- Dợ.
Cá»u Mà nh lên nhà trên, chấp tay xá Cụ Thượng, Cụ Thượng gáºt đầu:
- Mi lấy xe kéo tao ra đằng ni hỉ!
- Dợ...
Cá»u Mà nh dắt xe ra chá», Cụ Thượng ra xe giục:
- Mi chạy vá» Gia Há»™i, chá»— Quan Hà nh Tẩu đưa tao đến ni đó. Mi còn nhá»› không Cá»u?
- Dợ, bẩm Cụ Lớn con còn nhớ chỗ đó...
Ngồi trên, Cụ Lá»›n má»›i tỉ tê Cá»u Mà nh:
- Cá»u lát nữa mi dắt xe vá» nhà hỉ. Há»… có mụ Tám Canh biểu chi mi cÅ©ng phải nghe theo ngay hỉ, không được cãi mụ Tám hỉ... À mà tao dặn mi Ä‘iá»u ni, mi nhá»› ká»· nghen... Tao đến đây chÆ¡i nhưng tối nay tao ở dưới thuyá»n, nếu mụ Tám có biểu mi Ä‘i tìm choa thì mi cứ đến chá»— tao đến bây chừ mà há»i. Há» sẽ chỉ cho mi biết choa ở mô mà xuống trình nghe chưa.
- Dợ... bẩm Cụ Lớn, rứa là đêm ni Cụ Lớn không ngủ ở nhà ...
Cụ Lớn gắt:
- Quân ni lạ hỉ! Mi cÅ©ng như mụ Tám Canh răng hay há»i Ä‘iá»u chi rắc rối quá hỉ? Ngá»§ hay không ngá»§ mà choa ngá»§ ở mô mặc choa, bây há»i mần chi. Bây lá»™n xá»™n bà biết thì chết hỉ! Bây chỉ biết nghe theo lá»i choa dặn, có chi thì chạy lẹ ra biểu, tao thưởng hỉ...
- Dợ...
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
29-10-2008, 04:02 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 27
Cá»u Mà nh kéo xe sang Gia Há»™i, ngừng trước má»™t căn nhà rá»™ng có sân, có vưá»n, đúng là tư dinh cá»§a má»™t vị đương quan. Äó là nhà cá»§a bà Chúa Tám, má»™t bà Chúa đã từng nổi danh má»™t thá»i là ngưá»i bãn lãnh hạng nhứt Thần Kinh. Trong nhà bà đủ thứ du hà và đủ hạng ngưá»i qua lại chÆ¡i bá»i.
Vá» phÃa Quan Tây cÅ©ng nhiá»u mà Quan An Nam cÅ©ng lắm. Nhà bà Chúa Tám có nhiá»u hạng tiá»n hạng chót là 1Ä‘00 mà ngoại hạng là bạc 100Ä‘00 số tiá»n lá»›n bằng 100 ngà n đồng bây chừ. Quan Hà nh Tẩu Bá»™ Lại là m dưới quyá»n Cụ Thượng là ngưá»i hà o hoa phong nhã đã từng được tÃn nhiệm cá»§a bà Chúa Tám nên hôm mô có trò chÆ¡i khác thưá»ng hoặc có món lạ. Bà Chúa cÅ©ng cho Quan Hà nh Tẩu biết trước.
Quan Hà nh Tẩu biết quan thầy Cụ Thượng là ngưá»i ham chÆ¡i, nhiá»u máu xấu nhưng thưá»ng thiếu tiá»n vì bao tiá»n lương, Cụ Lá»›n đưa dâng Cụ Bà không thiếu má»™t cắc. Muốn có tiá»n Ä‘i chÆ¡i, Cụ Thượng thưá»ng kiếm bổng ngoại hoặc thứ bổng lá»™c không ghi vô sổ lương hà ng tháng.
Là m Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại, má»™t chức vụ ngang vá»›i Thá»§ Tướng bây chừ, có nhiá»u món bổng ngoại còn gấp mưá»i hay trăm lần lương cá»§a Cụ Thượng. Quan Hà nh Tẩu trông coi vá» số tiá»n thu góp được đó để khi mô Cụ Thượng nổi máu xấu hoặc có cÆ¡ há»™i phu nhân Ä‘i chÆ¡i hoặc Ä‘i sanh thì Quan Hà nh Tẩu phải sá»a soạn nÆ¡i chÆ¡i bá»i, tiá»n coi tiêu cho đầy đủ. Quan Hà nh Tẩu là ngưá»i nịnh bợ giá»i lại thông minh nên Cụ Thượng có phần thương Quan Hà nh Tẩu.
Hôm ni, Cụ Thượng đã biểu trước, Quan Hà nh Tẩu cũng đã chuẩn bị xong đâu đó nên khi xe nhà của Cụ Lớn vừa hạ cà ng thì Quan Hà nh Tẩu ra chà o Xin rước Cụ Lớn vô...
- Dạ bẩm có mấy em ở ngoà i ná»› vô, đúng là cô hầu bà Phá»§ Thắng từ Hà Ná»™i đến Thanh Hóa rồi từ Thanh Hóa đưa vô đây... Dạ, bẩm Cụ Lá»›n xin Cụ Lá»›n giữ phong bì ni để thỉnh thoảng có việc chi, Cụ Lá»›n khá»i phải gá»i...
Quan Hà nh Tẩu dúi và o túi áo cá»§a Cụ Thượng 1 bì thÆ¡ trong đựng 200 đồng toà n giấy má»™t đồng và 5 đồng, Cụ Lá»›n thÃch thú trước sá»± chu đáo cá»§a bá»™ hạ. Cụ Lá»›n Ä‘i và o trong nhà . Bà Chúa Tám Ä‘ang ngồi đánh ách xì vá»›i mấy ngưá»i bạn trông thấy Cụ Thượng bèn đứng dáºy xá chà o:
- Bẩm lạy Cụ Lá»›n, không biết cÆ¡n gió mô mà đưa Cụ Lá»›n đến nhà kẻ hèn ni tháºt là diá»…m phúc quá... Lâu lắm hôm ni lại má»›i thấy Cụ Lá»›n Ä‘i chÆ¡i. Có lẽ Cụ Bà đi vắng rồi, thưa Cụ Lá»›n?
Cụ Thượng cưá»i khanh khách:
- Bà đang Ä‘áºp chum, mình má»›i được "tháo cá»a, xổ lồng" đêm ni và má»›i đến được nhà Công Nương...
Bà Chúa Tám cưá»i lẳng lÆ¡:
- Răng khéo rứa, Cụ Bà đáºp chum đúng thá»i kỳ nhà ni vừa có mấy giai nhân cá»§a bà Phá»§ Thắng vừa gá»i vô. Thôi thì hôm ni tha hồ hầu Cụ Lá»›n hỉ...
Cụ Thượng lịch sá»± há»i:
- Bẩm Mụ đang đánh chi rứa?
Bà Chúa Tám đáp:
- Ãch xì, xì phé đó hỉ? Má»›i thua và i trăm... Cụ Lá»›n có biết chÆ¡i thứ ni không?
Cụ Thượng cưá»i đáp:
- Bẩm Mụ chÆ¡i được, nhưng không có thá»i giá» chÆ¡i thứ ni...
Bà Chúa Tám cưá»i:
- Hôm ni Cụ Lá»›n Ä‘i chÆ¡i là quà lắm rồi, chá»› má»i hôm răng Ä‘i được. Cụ Bà nghe nói dữ lắm hỉ!
Cụ Thượng cưá»i xòa:
- Dợ, bẩm Mụ, được bữa đi chơi mà ngồi đánh bạc thì còn chi là thú nữa. Nghe Quan Hà nh Tẩu nói, bên Mụ vừa có mấy nà ng ở Bắc vô hỉ!
Bà Chúa Tám rút cây wòng tây trùm tẩy nên bà có vẻ đắc ý xếp táºp bạc trước mặt vứt ra giữi bà n:
- Wòng tây đánh 20đ00...
Giữa bà n bà i má»›i cây thứ ba đã có đến 100Ä‘00 rồi, bà Chúa Tám lại đánh thêm 20Ä‘00 nữa thà nh ra ván bà i lên gần 300Ä‘00. Cụ Thượng nhìn đống tiá»n lắc đầu. Cụ không ngá» thiên hạ nhiá»u tiá»n rứa... Bà Chúa Tám có vẻ đắc ý vì bà i cá»§a bà ăn trùm nên bà quay sang bảo Cụ Thượng:
- Cụ Lá»›n ngồi đây rồi sau ván ni tui đưa Cụ Lá»›n vô giá»›i thiệu vá»›i mấy nà ng vừa ở Bắc vô, bà Phá»§ Thắng Thanh Hóa vừa giá»›i thiệu vô trong ni đó. Cụ Lá»›n là ngưá»i đầu tiên được giá»›i thiệu vá»›i mấy nà ng...
Cụ Thượng ngồi ghế bên,bà Chúa Tám rút cây thứ tư lại cây wòng tây nữa. Thế là bà i cá»§a bà Chúa Tám ăn chắc rồi, bà wòng tây nên bà Chúa Tám cà nh đánh mạnh hÆ¡n. Bà vứt và o đám bạc ở giữa bà n 200Ä‘00. Các nhà khác ngồi suy nghÄ©, má»™t ngưá»i bá» bà i còn ba ngưá»i theo và o. Lá thứ năm bà Chúa Tám nhìn cây bà i đối thá»§ thấy không ngưá»i nà o có thể thắng được ba wòng tây cá»§a bà nên bà cà ng đánh mạnh hÆ¡n nữa. Ván bà i lên đến 1.400Ä‘00.
Bà Chúa Tám láºt ba wòng tây lên vÆ¡ cả là ng, vÆ¡ xong bà Chúa cưá»i ròn rả quay sang biểu Cụ Thượng:
- Hôm ni, Cụ Lá»›n hên đó hỉ! Cụ Lá»›n vô đây tui giá»›i thiệu vá»›i Cụ Lá»›n mấy nà ng rồi tùy Cụ Lá»›n tÃnh răng cÅ©ng được...
Quan Hà nh Tẩu thấy bà Chúa Tám vừa được ván bà i lớn bèn tán thêm:
- Bẩm mệ, tối ni xin phép mệ để đưa mấy em xuống thuyá»n hÆ¡n là ở nhà vì Ä‘ang có khách đánh xì ở không tiện, dợ bẩm mệ chấp thuáºn hỉ!
Bà Chúa Tám gáºt đầu đồng ý:
- Rứa là phải, Ä‘i xuống thuyá»n cho mát. Quan Hà nh Tẩu đã có thuyá»n chưa hay biểu thằng Nhiêu Tô Ä‘i mướn cho...
- Quan Hà nh Tẩu đáp:
- Dạ bẩm mệ có thuyá»n rồi... Dạ bẩm Cụ Lá»›n con đây dá»± định Ä‘i chÆ¡i từ má»™t tuần ni rồi nên con đã chuẩn bị đầy đủ. CÅ©ng là điá»u may hôm ni lại gặp lúc mấy nà ng ở ngoà i kia giá» vô hầu mệ...
Bà Chúa Tám đưa Cụ Thượng và Quan Hà nh Tẩu vô nhà trong. Má»™t dẫy nhà ngói phÃa sau căn nhà rá»™ng, mấy cô gái xinh đẹp Ä‘ang trang Ä‘iểm dưới ánh đèn Ä‘iện sáng. Bà Chúa Tám lên tiếng gá»i:
- Cô Sáu mô hỉ!
Má»™t thiếu phụ trạc ngoà i 30 tuổi dáng Ä‘iệu bệ vệ nghe bà Chúa Tám gá»i bèn đứng dáºy đáp:
Dạ bẩm mệ con đây...
Bà Chúa Tám gáºt đầu nói:
- Cô Sáu nói chuyện vá»›i Cụ Thượng và Quan Hà nh Tẩu hỉ, coi Cụ Lá»›n muốn chi thì chiá»u Cụ Lá»›n hỉ...
Bà Chúa Tám quay sang nói với Cụ Thượng:
- Äó Cụ Lá»›n cần chi cứ biểu cô Sáu lo cho. Thôi tui lên trên nhà hỉ!
Cụ Thượng sung sướng:
- Dợ, cám ơn mệ...
Quan Hà nh Tẩu nham nhở tiến lại gần cô Sáu, khoác tay ôm ngang hông cô Sáu nựng:
- Hôm ni mình mần răng chiá»u tui được thì vợ chồng chúng mình tha hồ mà sung sướng... Äây là Cụ Lá»›n quan thầy cá»§a tui đó hỉ, mình biết chưa?
Cô Sáu nguých Quan Hà nh Tẩu rồi nói:
- Có lẽ quan hôm ni mới biết Cụ Thượng chớ tui đã biết Cụ Thượng khi Cụ Thượng còn mần Tham Tri Bộ Lại...
Cụ Thượng nhìn cô Sáu nói:
- Cố nhân mà phải không em Sáu...
Cô Sáu đã từng biết Cụ Thượng từ lâu. Cô Sáu cÅ©ng biết rõ cái tánh sợ vợ cá»§a Cụ Thượng nên khi nghe Cụ Thượng gá»i cố nhân, cô Sáu cưá»i nói:
- Hôm ni Cụ Bà đi mô mà Cụ Ông lại được tháo củi sổ lồng hỉ!
Quan Hà nh Tẩu báºt cưá»i há»i Cụ Thượng:
- Dợ, bẩm Cụ Lớn quen mà cô Sáu đã lâu rồi hỉ!
Cụ Thượng gáºt đầu đáp:
- Lâu rồi, tÃnh ra đến năm năm rồi phải không cô Sáu.
Cô Sáu mỉm cưá»i mÄ©a mai:
- Dợ, trên năm năm rồi. Hôm Cụ Bà đến bắt Cụ Lá»›n bên Kim Luông tui còn nhá»› là ngà y rằm tháng sáu. Hôm ni là hai mươi bảy tháng mưá»i, vị chi trên năm năm rồi... Cái tối hôm ná»›, tui nhá»› suốt Ä‘á»i tui Cụ Lá»›n hỉ!
Cụ Lá»›n có vẻ ngượng trước trà nhá»› kỳ lạ cá»§a cô Sáu. Dạo ná»› cô Sáu còn là má»™t hoa khôi cá»§a đất Thần Kinh. Cô Sáu đánh Ä‘á»n tỳ bà rất hay mà cô Sáu ca Nam ai Nam Bình lại rất mùi nên các Quan Nam Triá»u nhiá»u ngưá»i say mê cô Sáu, trong số đó có Cụ Thượng mà hồi bấy giá» còn là Tham Tri Bá»™ Lại. Cụ Tham Tri mê cô Sáu như Ä‘iếu đổ. Thỉnh thoảng Cụ Tham Tri lại trốn Cụ Bà để xuống thuyá»n ở bến Thương Bạc vá»›i cô Sáu.
Hồi đó, cô Sáu có rất đông các Quan Nam Triá»u mê say nên há» ghen vá»›i nhau, ngưá»i nà o cÅ©ng dà nh cho được, cô Sáu lại có cảm tình vá»›i Quan Tham Tri Bá»™ Lại. Thế là má»i má»§i dùi lại chỉa và o Cụ Tham Tri. Cụ Tham Tri nổi tiếng là ngưá»i sợ vợ nên những tình địch cá»§a Quan Tham Tri cà ng chú ý đặc biệt đến cái yếu Ä‘iểm đó cá»§a Quan Tham Tri. Há» chá» hôm Cụ Tham Tri trốn vợ xuống vá»›i cô Sáu là méc vá»›i Cụ Bà . Thế là Cụ Bà xuống táºn thuyá»n bắt tại tráºn Cụ Tham Tri Ä‘ang hú hà vá»›i cô Sáu. Thế là Cụ Bà lôi Quan Tham Tri xá»nh xệch trở vá». Quan Tham Tri tái mặt, Cụ Tham Tri đà nh phải riu rÃu ra vá» vá»›i phu nhân. Thế là những ngưá»i mê say cô Sáu đã hạ xong tình địch nguy hiểm nhứt. Cô Sáu nhá»› rà nh mạch chuyện đó nhá»› cả ngà y giỠđã xảy ra vì cô Sáu mê say Cụ Lá»›n Tham Tri tháºt sá»±.
Ngà y tháng trôi qua, sau đó Cụ Tham Tri lại được bổ Ä‘i là m Tổng Äốc. Cụ Lá»›n rá»i khá»i đất Thần Kinh, còn cô Sau cÅ©ng rá»i bá» nghá» ca hát trên sông để trở vá» vá»›i nhà bà Chúa Tám.
Mấy năm trá»i trôi qua, Quan Tổng Äốc trở vá» Kinh thăng chức Thượng ThÆ¡ lại gặp nà ng Sáu. Tri ká»· gặp cố nhân, nhưng tình không còn nữa. Cụ Thượng được buổi Cụ Bà đi sanh nên lén Ä‘i chÆ¡i nên Cụ phải tìm thú vui má»›i. Quay vá» vá»›i ngưá»i cÅ© thì còn gì là thú nữa! Cụ Thượng ngồi sát bên cô Sáu há»i:
- Nghe nói có mấy nà ng vừa ở Thanh Hóa vô mô em Sáu?
Cô Sáu chỉ mấy nà ng ngồi trang điểm:
- Äó, mấy nà ng Ä‘ang ngồi đó, Cụ Lá»›n muốn cô nà o tui sẽ giá»›i thiệu...
Cụ Thượng cưá»i đưa mắt nhìn qua má»™t lượt. Trong số bốn thiếu nữ Ä‘ang ngồi trang Ä‘iểm thì ba cô còn trẻ tuổi trạc 20, riêng má»™t cô đã lá»›n tuổi ngoà i 25, dáng Ä‘iệu rất quà phái. Hà m răng Ä‘en nhưng nhứt, chÃt khăn nhung, miệng rất duyên dáng. Cụ Thượng có vẻ bằng lòng nà ng đó. Cụ ngồi xà xuống bên cô Sáu, khoác vai ngưá»i yêu cÅ© khẽ nói:
- Em giới thiệu với tôi cô nà o?
Cô Sáu mỉm cưá»i nhìn Cụ Thượng!
- Lát nữa chÃnh Cụ được hưởng tất cả những gì mà Cụ muốn thì Cụ phải chá»n chá»› sao lại biểu tôi chá»n há»™ Cụ Lá»›n...
Cụ Thượng cưá»i đáp:
- Anh muốn nhá» con mắt tinh Ä‘á»i cá»§a em?
Nghe Cụ Thượng xưng anh vá»›i mình, cô Sáu cưá»i nói:
- Thôi Cụ Lá»›n đừng xưng anh vá»›i tui nữa. Tui ngán sư tá» nhà Cụ lắm rồi. Sư tá» nhà Cụ mà rống lên thì Cụ Lá»›n đã mất hết năm vÃa còn anh vá»›i em chi nữa...
Cụ Thượng cưá»i:
- Chuyện cũ mà em Sáu...
Cô Sáu cưá»i nói:
- Bây chừ nói chuyện mới hỉ!
Cụ Lá»›n gáºt đầu:
- Bây chừ em Sáu giới thiệu cho anh một cô...
Cô Sáu há»i:
- Cụ Lá»›n thÃch chanh cốm thì đó ba cô cùng xinh cả, còn Cụ Lá»›n muốn ngưá»i chiá»u thì cô Hưá»ng có kia.
Cụ Thượng cưá»i há»i:
- Em đó tên là Hưá»ng à ? Trông xinh quá hỉ... Ừ Sáu giá»›i thiệu cho tui em Hưá»ng đó cÅ©ng được...
Cô Sáu cưá»i, nhìn Cụ Thượng bằng cặp mắt lẳng lÆ¡ há»i:
- Giới thiệu không thôi hỉ! Ai công đâu đi giới thiệu như rứa...
Cụ Thượng cưá»i há»i:
- Em Sáu muốn chi nà o?
Cô Sáu đáp:
- Cụ có cái chi cho cái đó cÅ©ng được, chi mà phải há»i...
Cụ Thượng móc túi lấy táºp bạc mà Quan Hà nh Tẩu vừa trao cho Cụ, Cụ đưa cho cô Sáu:
- Em cầm lấy cái nà y mà tiêu vặt.
Cô Sáu mỉm cưá»i:
- Dợ, cám ơn Cụ Lớn.
Cụ Lá»›n cưá»i đáp:
- Có chi mô em Sáu... Em giá»›i thiệu cho anh cô Hưá»ng tê là đẹp lắm rồi...
Cô Sáu gá»i Hưá»ng:
- Em Hưá»ng Æ¡i, đây là Cụ Thượng Bá»™ Lại. Cụ Lá»›n tốt lắm hỉ. Hôm ni, em có Ä‘i chÆ¡i vá»›i Cụ Lá»›n là ngưá»i hà o hoa phong nhã nhưng chỉ có má»™t táºt...
Hưá»ng quay lại nhìn Sáu, rồi lại nhìn Cụ Thượng lẳng lÆ¡ há»i:
- Cụ Lá»›n có táºt chi cô Sáu?
Cô Sáu cưá»i đáp:
- Táºt sợ vợ... Ä‘ang Ä‘i chÆ¡i vui vẻ thế ni mà Cụ Lá»›n gặp phải sư tá» nhà Cụ đến là Cụ Lá»›n bá» chúng mình đó...
Hưá»ng cưá»i há»i:
- Chị rất nhiá»u kinh nghiệm vá»›i Cụ Lá»›n nên chị cho Hưá»ng hay để đỠphòng khi Hưá»ng Ä‘i chÆ¡i vá»›i Cụ Lá»›n...
Quan Hà nh Tẩu thấy cô Sáu chèn Cụ Thượng nhiá»u quá bèn nói:
- Cô Hưá»ng không sợ chi mô. Cụ Bà cá»§a chúng tôi Ä‘i sanh rồi.
Hưá»ng cưá»i há»i:
- Rứa hỉ! Cụ Bà đi sanh nên hôm ni Cụ Lớn mới được thong thả đó hỉ!
Cụ Thượng cưá»i, nhìn cô Sáu trách:
- Chi mà em Sáu đã nói tui rồi!
Cô Sáu cưá»i nói:
- Äó là tui nói tháºt vá»›i em Hưá»ng để em đỠphòng chá»› biết mô Cụ Bà giả Ä‘i sanh, để lừa bắt Cụ Lá»›n thì răng. Trá»i hôi, ở Huế ni ai mà không biết tánh cá»§a Cụ Bà nữa hỉ!
Hưá»ng lắc đầu nói:
- Cụ Bà như rứa thì ai dám đi chơi với Cụ Lớn nữa...
Nghe Hưá»ng nói rứa, Cụ Thượng cuống lên trách cô Sáu:
- Cô Sáu mần chi lạ rứa, đã biểu Cụ Bà đi sanh rồi, răng mà đi tìm được.
Cô Sáu cưá»i khúc khÃch:
- Hưá»ng thấy không! Cụ Lá»›n đây là chúa sợ vợ má»›i nói rứa mà Cụ đã phải kéo gân cổ lên cãi. Quả thế, Cụ Bà đã Ä‘i sanh nên Cụ Lá»›n má»›i được sổ chuồng thế ni. Hôm ni Hưá»ng Ä‘i chÆ¡i thuyá»n vá»›i Cụ Lá»›n tha hồ yên tâm không như hồi xưa chị Sáu Ä‘i vá»›i Cụ Lá»›n bị Cụ Bà bố gần chết...
Thuáºn miệng cô Sáu tố luôn Cụ Thượng vá» tá»™i sợ vợ:
- Hình phạt cá»§a Cụ Bà đối vá»›i Cụ Lá»›n đây, Hưá»ng có biết răng không?
Hưá»ng cưá»i lắc đầu:
- Em mần răng mà biết được...
Cụ Thượng lắc đầu bịt miệng cô Sáu:
- Mần chi mà em Sáu hôm ni mần anh quá tay rứa...
Cô Sáu lắc đầu vuá»™t khá»i bà n tay Cụ Thượng bịt lấy miệng Cụ Thượng:
- Râu của Cụ Thượng dà i rứa, trông như râu Quan Công, ba râu chòm, đạo mạo nên Cụ Bà kẹp râu Cụ Lớn và o tráp. Muốn đi đâu Cụ Lớn phải ôm chiếc tráp trước mặt mới đi được. Khóa râu như rứa Cụ Lớn không còn đi ra ngoà i trừ khi đi mần...
Hưá»ng cưá»i sặc sụa:
- Trá»i Æ¡i, răng mà Cụ Bà ác quá ta...Có đúng không thưa Cụ Lá»›n?
Cụ Thượng đưa tay véo và o đùi cô Sáu, nên cô Sáu giá»±t mình hất tay Cụ Thượng ra, Quan Hà nh Tẩu thấy quan thầy bị tố quá tay sợ Cụ Thượng buồn, nên ông vừa cưá»i vừa nói:
- Muốn biết Cụ Lá»›n có sợ Cụ Bà không thì đêm nay em Hưá»ng có Ä‘i chÆ¡i vá»›i Cụ Lá»›n sẽ biết...
Hưá»ng cưá»i há»i:
- Lỡ Cụ Bà đến thì răng?
Quan Hà nh Tẩu cưá»i đáp:
- Äã nói là Cụ Bà đi sanh mà ...
Hưá»ng cưá»i gáºt đầu nói:
- ÄÆ°á»£c rồi để đêm nay coi Cụ Lá»›n ra răng thì biết ngay...
Cụ Lá»›n cưá»i thÃch thú:
- Rứa phải, em đừng nghe lá»i chị Sáu đây, nhiá»u chuyện lắm hỉ!
Hưá»ng đứng dáºy báºn quần dà i, Quan Hà nh Tẩu đưa mắt ngắm ba thiếu nữ khác để chá»n thêm má»™t nà ng Ä‘i vá»›i Quan Hà nh Tẩu. Cụ Thượng biết ý Quan Hà nh Tẩu bèn nói khẽ:
- Cụ Tham Tri cũng có hẹn đi đó Quan Lớn...
- Dạ, rứa để con má»i thêm hai em Ä‘i luôn cho vui...
Nói xong Quan Hà nh Tẩu chỉ nà ng báºn quần áo mà u xanh nước biển và má»™t nà ng báºn áo đỠrồi nói:
- Äể má»i luôn hai em cùng Ä‘i. À không biết tên hai em là chi nữa cho dá»… gá»i?
Hưá»ng giá»›i thiệu:
- Em báºn áo xanh tên là Miên, còn em báºn áo đỠlà Hồng.
Quan Hà nh Tẩu gáºt đầu nói:
- Thôi bây chừ má»i ba em Hưá»ng, Miên, Hồng ra xe cùng Ä‘i cho vui. Cô Sáu biểu thằng bồi nha gá»i cho năm cái xe kéo, mặc cả ra bến Thương Bạc, thuyá»n mướn Ä‘áºu ở bến Thương Bạc...
- Hôm ni ở dưới đó đủ thứ thà hồ các em muốn chi cũng có.
Cô Sáu cưá»i há»i:
- ÄÆ°á»£c bữa tháo cá»§i sổ lồng, Cụ Lá»›n phải Ä‘i chÆ¡i cho thá»a chứ...
Cụ Lá»›n cưá»i nói:
- Em Sáu thù chi tui mà từ nãy đến giỠem tố tui hoà i rứa!
Cô Sáu đáp:
- Em đâu dám thù Cụ Lá»›n. Ngưá»i thù Cụ Lá»›n là Bà Lá»›n ở nhà chá»› lúc mô em cÅ©ng chiá»u chuá»™ng quà quá Cụ Lá»›n mà ...
Gã bồi vô cho biết đã có đủ xe chá» ngoà i cá»a, Quan Hà nh Tẩu đưa Hưá»ng, Miên và Hồng ra xe Ä‘i vá» bến Thương Bạc. Quan hà nh Tẩu đã chuẩn bị đầy đủ. Ông mướn má»™t chiếc thuyá»n lá»›n khoan rá»™ng.
Má»™t đêm tiá»n đò phải trả 2Ä‘00, trong thuyá»n có đủ.
Dưới đò cặp đà o kép ca Huế, hò mái đẩy. Chủ đò là một tay nấu ăn rất sà nh. Bữa tiệc khuya dưới đó, Quan Hà nh Tẩu chỉ việc đưa cho chủ đò 5đ00 thì tha hồ ăn uống no say, ngon miệng. Khoan đò rộng có thể ngăn là m ba buồng để đêm khuya khi cần nghỉ ngơi đã có chỗ cho từng cặp vợ chồng ở rộng rãi.
Hôm nay, được ngà y Cụ Bà đi sanh, Cụ Thượng muốn được hưởng má»™t bữa trá»n vẹn, sung sướng nên Cụ Thượng đã chấp thuáºn cho Quan Hà nh Tẩu chi bao nhiêu cÅ©ng được, nếu Quan Hà nh Tẩu chạy được đủ công việc kiếm ra tiá»n để chi phà đêm nay, Cụ Thượng còn rá»™ng lượng cho má»i cả Quan Tham Tri cá»§a Cụ Lá»›n đến chÆ¡i. Quan Hà nh Tẩu đã hẹn trước vá»›i Quan Tham Tri nên Cụ Thượng, Quan Hà nh Tẩu và ba em trong nhà bà Chúa Tám vừa xuống dưới đò thì Quan Tham Tri cÅ©ng vừa đến nÆ¡i...
Giữa lúc Cụ Lá»›n Ä‘ang vui sướng dưới đò thì tại bệnh viện Cụ Bà đau bụng váºt vã thảm thương. Cụ Bà ôm chiếc gối rên la. Có thể nói chưa lần mô Cụ Bà đi sanh lại Ä‘au bằng lần ni. Cụ Bà la khóc Cụ Bà chá»i rá»§a Cụ Lá»›n chỉ biết sung sướng má»™t mình. Cụ Bà vừa chá»a vừa thá», cương quyết từ nay không để thằng khốn nạn bén mãng đến giưá»ng cá»§a Cụ nữa...
Cụ Bà đau bụng suốt từ chiá»u cho đến mưá»i giỠđêm vẫn còn Ä‘au mấy lần lên bà n sanh rồi lại xuống, đứa nhá» vẫn chưa chịu chà o Ä‘á»i nên Cụ Bà vẫn chưa cất được cái gánh nặng Cụ Ä‘ang Ä‘eo trước bụng.
Và o lúc 10 giá» 45 Cụ Bà đau quá ngất xỉu. Trong giấc mÆ¡ Cụ Bà lại thấy tà i Thụ, Cụ Bà giáºt mình không hiểu tà i Thụ ở đâu lại đến bệnh viện chá»— Cụ Bà đang chá» sanh. Tà i Thụ cứ đứng nhìn Cụ Bà chá»› không nói má»™t lá»i nà o, Cụ Bà ngạc nhiên há»i:
- Chú Tà i đi mô lại vô đây?
Tà i Thụ vẫn không trả lá»i, Cụ Bà lo ngại khi thấy tà i Thụ vẫn trân trân nhìn phu nhân, rồi lại má»™t lát sau phu nhân thấy tà i Thụ Ä‘i lại chá»— phu nhân nằm. Phu nhân hốt hoảng thét lên má»™t tiếng cầu cứu. Giữa lúc ấy có tiếng trẻ con khóc, thì ra Cụ Bà đã sanh...
Lúc Cụ Bà ngất xỉu, mụ Tám Canh vá»™i chạy Ä‘i tìm cô đỡ và bác sÄ©. Bác sÄ© đến thăm mạch cho Cụ Bà , rồi bảo đưa Cụ Bà lên bà n sanh. Lúc đó Cụ Bà vẫn mê man chưa biết chi hết. Tiếng thét cá»§a Cụ Bà khi thấy tà i Thụ tiến vá» phÃa Cụ Bà là lúc đứa nhá» lá»t lòng mẹ oa oa khóc chà o Ä‘á»i.
Trong giấc mơ Cụ Bà nghe rõ tiếng cô đỡ reo lên:
- Ồ quái thai hỉ!...
Mụ Tám Canh nhìn đứa nhá» vừa lá»t lòng mẹ mà đầu tóc bù xù, mình đầy lông đên nháy. Äứa bé khóc tháºt lá»›n, tháºt to cô đỡ phái đưa ngay hắn ra cháºu thau nước âm ấm để tắm rá»a, cắt rốn cho nó. Trông thằng nhá» có vẻ mạnh khá»e, bá»± lắm, tắm xong bác sÄ© bảo cô đỡ đưa thằng nhá» lông lá đầy ngưá»i lên bà n cân coi được bao nhiêu cân?
Cô đỡ đặt đứa nhá» trên bà n cân rồi quay sang há»i vá»›i bác sÄ©:
- Thưa bác sÄ© thằng nhỠđược 3 ký 360 gá» ram... Tiếng khóc cá»§a nó lá»›n lắm. Thằng nhá» nà y có vẻ khá»e...
Nói đến đây bá»—ng cô đỡ cau mặt ngạc nhiên, khi cô bồng thằng nhá» khá»i cân. Ngưá»i nó ẽo Ä‘i rất lạ lùng. Cô đỡ nắm sau lưng nó má»™t lúc rồi quay sang nói vá»›i bác sÄ© chuyên khoa sản dục:
- Thưa bác sĩ, xin bác sĩ nắm thỠcoi hình như thằng nhỠni không có xương sống thì phải.
Bác sÄ© chán nãn há»i:
- Mô đưa tui coi ra răng. Anh đứa nhỠnà y cũng là một bác sĩ dánh tiếng ở bên Pháp vừa thi ra. Có lẽ ông ta cũng sắp vỠViệt Nam.
Cô đỡ bồng đứa nhỠlên, quà ng cho hắn một chiếc khăn bông dầy. Cô đỡ bồng đứa nhỠlại trước bác sĩ sản khoa; bác sĩ lồng tay và o nắm sỠlưng đứa nhỠrồi nói:
- Cô nháºn định đúng! Äứa bé nà y không có xương sống.
Rồi bác sÄ© há»i cô đỡ:
- Sản phụ bị ngất trong khi sanh phải không?
Cô đỡ đáp:
- Dạ, thưa bác sÄ©, bà là phu nhân cá»§a Quan Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại đầu Triá»u ở Huế nà y...
Nghe cô đỡ nói địa vị của sản phụ, bác sĩ cau mặt nói:
- Như thế nà y hÆ¡i phiá»n, cần phải giữ kÃn kẽo lá»™ chuyện ra ngoà i mang tiếng cho danh giá gia đình nà y, cô có thể cho ngưá»i ở cá»§a Bà Lá»›n vá» má»i Cụ Thượng và o để tôi nói chuyện.
Cô đỡ gáºt đầu đáp:
- Dạ, tôi sẽ là m theo đúng như bác sĩ dạy, nhưng còn sản phụ đang ở trong tình trạng hôn mê thì sao đây?
Bác sÄ© gáºt đầu, lấy ống nghe thăm tim cá»§a sản phụ rồi chÃch cho sản phụ má»™t má»§i thuốc hồi dương.
Tiếng đứa nhá» khóc tháºt lá»›n, và tiếng khóc khác hẳn những tiếng khóc cá»§a các trẻ khác. Cô đỡ tắm xong cho đứa nhá» rồi á»§ nó trong má»™t lần tã ấm. Äứa nhá» nằm im, Bà Thượng ThÆ¡ khẽ cá»±a mình mở mắt thấy mụ Tám Canh vẫn còn đứng bên bà bèn há»i:
- Con trai hay con gái?
Mụ Tám Canh khẽ đáp:
- Bẩm Cụ Lớn, trai...
- Em đâu?
Mụ Tám Canh không dám tiết lá»™ cho phu nhân biết sá»± tháºt vỠđứa trẻ đầy lông lá Ä‘en mượt thì đứa bé cá»±a mình khóc lá»›n. Nghe tiếng khóc phu nhân cau mặt ngạc nhiên há»i:
- Cáºu khóc đó hỉ mụ Tám?
- Dợ...
- Răng lạ rứa...
- Dợ.
Mụ Tám Canh chỉ "Dợ" mà không biết nói thêm chi nữa. Cô đỡ thấy phu nhân đã tỉnh bèn nói:
- Xin Cụ Lá»›n nằm yên đừng cá»±a nhiá»u vì Cụ Lá»›n hÆ¡i yếu còn em thì để tôi nuôi trong hai mươi bốn giá» rồi Cụ Lá»›n sẽ nuôi bằng sữa cá»§a Cụ Lá»›n...
Nói rồi cô đỡ khẽ bấm mụ Tám Canh ra ngoà i để nói chuyện. Cụ Thượng Bà khẽ thở dà i, Cụ nghÄ© đến giấc mÆ¡ vừa qua trong khi Cụ sanh bốn đứa nhá» nà y, rõ rà ng tà i Thụ đã hiện vá»... Phu nhân nhá»› đến câu nói cá»§a tà i Thụ khi bà triệu hồn cá»§a tà i Thụ lên để há»i thăm:
- Tôi không được là chồng bà thì tôi sẽ là m con bà ...
Phu nhân lo ngại, có thể đứa nhá» nà y là kiếp lai sinh cá»§a tà i Thụ, gã tà i Thụ mà phu nhân đã là m cho hắn uất háºn Ä‘au thương mà tá»± váºn. Phu nhân khẽ thở dà i hối háºn. Bà cho rằng đó là nghiệp chướng cá»§a bà gây nên bây giá» bà phải chịu đựng. Phu nhân gá»i mụ Tám Canh bảo:
- Mấy giỠrồi mụ Tám?
Mụ Tám Canh đáp:
- Dạ bẩm Cụ Lớn bốn giỠsáng rồi!
- Mụ chưa đi ngủ à !
- Dạ bẩm Cụ Lớn vừa sanh...
Phu nhân cảm động trước câu trả lá»i cá»§a mụ Tám Canh, khẽ thở dà i nói:
- Cáºu đâu?
Mụ Tám Canh đáp:
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n, các cô đỡ Ä‘em sang buồng bên nuôi trong 24 giá» má»›i đưa Cụ Lá»›n nuôi cáºu...
- Rứa hỉ!
Phu nhân khẽ cá»±a quay mặt và o phÃa trong để tránh ánh sáng đèn Ä‘iện khó ngá»§. Mụ Tám Canh rón rén lại bên phu nhân khẽ nói:
- Bẩm Cụ Lá»›n con vỠđể báo tin Cụ Lá»›n biết Cụ Lá»›n đã sanh cáºu...
Phu nhân khẽ gáºt đầu. Mụ Tám Canh rón rén Ä‘i ra. Mụ Tám Canh Ä‘i ra khá»i vòng bệnh viện thì đã có xe kéo chá» bên ngoà i. Mụ mặc cả để vá» trại Cụ Thượng Bá»™ Lại. Mụ Tám Canh khi vỠđến trại thì Cụ Thượng vẫn chưa vá». Mụ há»i Cá»u Mà nh, Cá»u Mà nh cưá»i nói:
- Cụ Lá»›n Ä‘i chÆ¡i đêm qua rồi, có chuyện chi mà đi má»i Cụ Lá»›n bây chừ?
Mụ Tám Canh đáp:
- Chú ni ởm á», có chuyện ngưá»i ta má»›i phải vá» giữa đêm như rà chứ. Cụ Lá»›n dặn chú ở mô, chú cho tui biết để tui Ä‘i gặp Cụ Lá»›n.
Cá»u Mà nh đáp:
- Chuyện chi mụ cho tui biết rồi tui chỉ cho mụ biết chỗ Cụ Lớn ở... Tôi đố mụ biết Cụ Lớn ở mô?
Mụ Tám Canh cau mặt nói:
- Chi mà chú tò mò rứa! Chuyện ni không nói được, tui phải gặp Cụ Lớn mới được.
Cá»u Mà nh há»i:
- Cụ Bà sanh ra răng phải không?
Mụ Tám Canh cau mặt gắt:
- Chú nói láo, Cụ Lớn biết Cụ Lớn cắt lưỡi chú đó hỉ! Cụ Bà vẫn bình yên...
- Rứa chuyện chi mà mụ bà máºt rứa hỉ.
Mụ Tám Canh cưá»i nói:
- Tui biểu chú đừng tò mò...
Cá»u Mà nh thấy mụ Tám Canh dạo ni đẹp hẳn lên, đôi má hồng, ngưá»i núc nÃch, hắn nhìn mụ Tám bằng cặp mắt lẳng lÆ¡:
- Trong mụ Tám đạo ni xinh quá hỉ! Từ ngà y chồng bỠđến ni mụ Tám lại đẹp lộng ra... Tui trông mụ ráng cũng phải kiếm một thằng chồng nữa mới chịu được chớ mụ như ni răng mà ở không chiếc bóng cho được, phải hôn mụ Tám hỉ!
Mụ Tám đấm và o vai Củu Mà nh nói:
- Thôi đi khỉ ơi! Răng mà lắm chuyện rứa, chú muốn biết phải không? Cụ Lớn ở mô chú nói đi không chuyện ni đến tai Cụ Bà thì chú khó mà sống cho được.
Nghe mụ Tám Canh nói đến Cụ Bà , Cá»u Mà nh hốt hoảng:
- Cụ Lá»›n Ä‘i chÆ¡i dưới thuyá»n ngoà i Thương Bạc đó...
Mụ Tám Canh nguých Cá»u Mà nh.
- Chú nói chi õm á» rứa hỉ! Ở bến Thương Bạc rá»™ng rứa mần răng tôi tìm cho được, nếu chú biết chá»— Cụ Lá»›n chÆ¡i thì chú Ä‘i tìm má»i Cụ Lá»›n vá» tôi trình việc ni cần lắm. Tui nói thiệt đó hỉ chú mần răng mà Cụ Bà biết thì chú chết...
Nghe mụ Tám Canh dá»a, Cá»u Mà nh dâm ngán bèn nói:
- Thì tui nói bến Thương Bạc, ngưá»i ở ni mô không biết bến Thương Bạc. Thôi để tui Ä‘i má»i Cụ Lá»›n vá». À mà chị Tám Æ¡i, chuyện chi đó, Cụ Lá»›n đã sanh chưa...
Mụ Tám Canh gáºt đầu.
- Rồi, vì Cụ Bà sanh mới phải đi tìm Cụ Lớn vỠngay, bà vừa sanh ổng đã rứa rồi, biểu mần răng bà không ghen...
Cá»u Mà nh nói:
- Thì cũng được buổi vắng nhà phải đi chơi chứ, chả nhẽ cứ ru rú ở nhà mà vợ hỉ!
Mụ Tám Canh đỠmặt đấm Cá»u Mà nh:
- Chú khỉ ni, răng hôm ni lắm chuyện rứa... Có đi tìm Cụ Lớn không thì biểu...
- Thì tui đi đây, tự chị nói răng đà n ông vắng vợ là đi chơi thì tui nói rứa chứ răng...
Cá»u Mà nh khoác chiếc áo năm thân và o ngưá»i rồi dắt chiếc xe đạp ra, nhảy lên đạp ra khá»i trại. Mụ Tám Canh Ä‘i và o trong giưá»ng nằm ngả lưng mụ vươn vai ngáp dà i, nhắm mắt nằm nghỉ...
Dưới thuyên, Cụ Thượng, Quan Hà nh Tẩu và Quan Tham Tri còn nằm dà i trong khoan thuyá»n, má»—i ngưá»i má»™t em xinh đẹp. Cụ Lá»›n thức gần trắng đêm để vui vá»›i ngưá»i đẹp. Cụ Thượng là ngưá»i được cả Quan Hà nh Tẩu lẫn Quan Tham Tri chìu chuá»™ng nên khi thấy Cụ chá»n em Hưá»ng thì cả hai ông Ä‘á»u nhưá»ng Cụ Lá»›n.
Ä‚n xong, nghe hát cho đến khuya nhà thuyá»n má»›i dá»n khoan thuyá»n để các quan Ä‘i ngá»§, Cụ Thượng nằm trên chiếc chiếu có chăn chiên đắp phÃa trên lại thêm em Hưá»ng xinh đẹp nên đêm nay Cụ Thượng dùng sức quá nhiá»u, Cụ ngá»§ mệt ngáy pho pho, trong khi ấy Hưá»ng trằn trá»c mãi không ngá»§ được, Hưá»ng vừa vô Huế chưa ngá»§ thuyá»n quen nên lạ chá»— Hưá»ng không ngá»§ được. Sau những phút chìu chuá»™ng Cụ Thượng. Cụ Thượng mệt nhoà i nằm ngá»§ ngon là nh. Trong khi ấy ở khoan bên Quan Hà nh Tẩu và Quan Tham Tri cÅ©ng bắt chước Cụ Thượng. Mất tiá»n mua mâm thì đâm cho thá»§ng. Hai quan lá»›n dùng sức hùng hục cá»§a các quan để thá»a mãn nhu cầu...
Giữa lúc Cụ Lá»›n Ä‘ang ngá»§ mệt thì từ phÃa trên bá», Cá»u Mà nh há»i:
- Thuyá»n ai đó? Chá»§ thuyá»n mô hỉ!
Nghe tiếng há»i hách dịch, Quan Hà nh Tẩu giáºt bừng tỉnh dáºy, Quan Hà nh Tẩu sợ kinh động đến Cụ Lá»›n nên Quan Lá»›n láºt Ä‘áºt ngồi dáºy chạy ra đầu thuyá»n gắt ra. Cá»u Mà nh thấy má»™t vị quan lại báºn áo năm thân trong khoan thuyá»n chui ra hắn lá»… phép há»i:
- Bẩm Quan Lá»›n, con là lệ hầu trong dinh Cụ Thượng, xin Quan Lá»›n cho con há»i. Cụ Lá»›n con có ở dưới thuyá»n ni không?
Cụ Thượng nằm trong khoan nghe tiếng Cá»u Mà nh, Cụ láºt Ä‘áºt vùng dáºy ló đầu ra khoan thuyá»n há»i vá»ng lên:
- Cá»u Mà nh đó hỉ! Chuyện chi đó mi?
Cá»u Mà nh thấy Cụ Lá»›n cá»§a mình bèn thưa:
- Bẩm Cụ Lá»›n xin má»i Cụ Lá»›n vá» có chuyện cần...
Cụ Thượng gắt:
- Chuyện chi mà cần?
- Dạ bẩm có mụ Tám vá» tìm! Nghe nói có mụ Tám tìm Cụ Thượng láºt Ä‘áºt đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi mi vá» Ä‘i rồi tao vỠđó...
Cá»u Mà nh sợ Cụ Lá»›n còn chần chá»:
- Dạ bẩm Cụ Lớn mụ Tám vỠtừ hồi nãy. Mụ dục con đi tìm Cụ Lớn...
Cụ Thượng gắt:
- ÄÆ°á»£c rồi tao vá» ngay...
Cá»u Mà nh há»i:
- Dạ bẩm Cụ Lớn con vỠbây chừ?
- Ừ...
Cụ Thượng quay lại nói với Quan Tham Tri, Quan Hà nh Tẩu:
- Nhà lại có chuyện chi rồi, tôi vỠtrước các Quan Lớn hỉ!
- Dợ, xin rước Cụ Lá»›n vá»...
Hưá»ng cÅ©ng đã thức ngồi dáºy há»i:
- Cụ Lá»›n vá» bây chừ. Trá»i còn tối mà ?
Cụ Lá»›n hôn Hưá»ng rồi nói:
- Ở nhà có chuyện nên thằng Cá»u ra đón, yêng vá» coi chuyện chi hỉ! Em nằm nghỉ cho khá»e.
Nói rồi Cụ Lá»›n dúi và o túi Hưá»ng 5Ä‘00 và nói:
- Tiá»n bà Chúa Tám Quan Hà nh Tẩu trả sau, còn đây là tiá»n em may áo.
Hưá»ng cưá»i:
- Cám ơn Cụ Lớn...
Hưá»ng dáºy lấy nước cho Cụ Thượng rá»a mặt. Nà ng chăm lo cho Cụ Thượng như má»™t ngưá»i vợ trẻ chăm lo cho chồng già . Cụ Thượng báºn quần áo xong lên bá». Má»™t chiếc xe kéo vắng khách Ä‘ang tiến vá» phÃa Cụ Thượng. Cụ Thượng gá»i:
- Xe kéo...
Gả xe kéo thấy bóng ngưá»i đứng dưới cá»™t đèn Ä‘iện gá»i liá»n nâng cà ng xe lên rồi phóng chạy. Gã ngừng xuống, Cụ Thượng bước lên xe biểu:
- VỠAn Cựu hỉ.
Gã phu xe gò lưng kéo Cụ Thượng vá» An Cá»±u, trá»i là nh lạnh Cụ Thượng rút Ä‘iếu thuốc gắn lên môi rồi báºt quẹt châm thuốc cho hút ấm.
VỠđến trại Cụ Thượng trả tiá»n xe rồi láºt Ä‘áºt và o trong nhà . Mụ Tám Canh vẫn còn ngồi chá» Cụ Lá»›n vá». Mụ Tám Canh đà nh há»i Cá»u Mà nh:
- Răng Cụ Lá»›n đâu chưa vá» rứa anh Cá»u?
Cá»u Mà nh cưá»i đáp:
- Anh biết được vì răng...
Nghe Cá»u Mà nh xưng anh ngá»t sá»›t mụ Tám Canh nhanh tay véo và o má Cá»u Mà nh rồi nói:
- Chú là anh tui phải không?
Cá»u Mà nh tuy bị Ä‘au bên má do bà n tay cá»§a mụ Tám Canh véo nhưng Cá»u Mà nh cÅ©ng muốn lợi dụng lúc lá»™n xá»™n nà y để gỡ gạt. Hắn nhe răng cưá»i nói:
- Thì tại vì chị, gá»i tui bằng anh thì tui cÅ©ng phải xưng bằng anh chá»›, buông tay ra là m chi mà véo má ngưá»i ta Ä‘au quá trá»i!
Mụ Tám Canh cưá»i duyên nói:
- Bây chừ chú phải gá»i tui bằng chị! Thưa chị Tám cá»§a em thì tui tha cho chú...
Cá»u Mà nh lắc đầu nói:
- Chị răng được, trông cô còn kém tuổi tôi. Vả lại nếu không kém thì cô đã là pháºn đà n bà thì lúc mô cÅ©ng là em đà n ông chá»› bao giá» là m chị được. Nếu đà n bà là m chị đà n ông thì trá»i đất ni đảo lá»™n rồi răng. Tui há»i cô có bá» ra không cô nói Ä‘i rồi tui là m cho cô phải bể chá»— mà coi...
Mụ Tám Canh cà ng siết chặt, tay véo lên má Cá»u Mà nh rồi nói:
- Không bỠchú mần chi tui!
- Rồi cô biết tui mần chi cô cho cô buông tay ra...
- Äố chú đó!
- Äố hỉ!
- Äố đó...
- ÄÆ°á»£c rồi cô phải buông ngay, đố cô giữ được mãi đó...
Nói rồi Cá»u Mà nh lợi dụng lúc mụ Tám Canh, hắn bốc hốt là m mụ Tám Canh đỠmặt, đấm Cá»u Mà nh:
- Chú quỷ...
Cá»u Mà nh cưá»i sặc sụa:
- Cô thách tui mà ...
- Thách mà là m quỷ rứa hỉ. Chú ni lộn xộn quá...
Vừa lúc ấy Cụ Thượng vỠđến trại. Cụ láºt Ä‘áºt Ä‘i và o nhà . Cá»u Mà nh thấy Cụ Lá»›n vá» liá»n đứng dáºy:
- Bẩm Cụ Lớn...
Thấy mụ Tám Canh, Cụ Thượng há»i:
- Chuyện chi đó mụ Tám?
Mụ Tám đáp:
- Dạ bẩm má»i Cụ Lá»›n vá», Cụ Lá»›n vô Cụ Bà sanh rồi.
Cụ Thượng há»i:
- Sanh rồi thì răng phải vô. Cụ Bà mạnh chứ?
- Dạ mạnh nhưng...
- Nhưng răng?
Mụ Tám Canh ngần ngừ chưa dám nói, sợ có Cá»u Mà nh. Mụ vá»™i nói khẽ vá»›i Cụ Thượng:
- Dợ, xin thỉnh Cụ Lá»›n ra ngoà i ni, con nói nhá» chuyện ni vì Quan Äốc Tá» biểu con vá» trình riêng vá»›i Cụ Lá»›n.
Cụ Thượng ngạc nhiên há»i:
- Chuyện chi đó mụ Tám?
Cụ Thượng ra nhà ngoà i nghe mụ Tám Canh bẩm:
- Bẩm Cụ Lá»›n Cụ Bà sanh được má»™t cáºu con trai tháºt khá»e mạnh nhưng có Ä‘iá»u rất lạ là khắp ngưá»i cáºu Bẩy má»c đầy lông Ä‘en, cả tay chân, bụng lưng Ä‘iá»u là lông Ä‘en. Tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy tháºt lá»›n có nhiá»u lúc cáºu Bẩy khóc rất lạ.
- Vì thấy chuyện lạ rứa nên cô đỡ và bác sÄ© chưa dám cho Cụ Bà thấy mặt, và dáng Ä‘iệu cá»§a cáºu Bẩy sợ Cụ Bà bị ngất xỉu hay có thể bị là m băng thì nguy hiểm lắm. Quan Äốc Tá» lại sợ tiếng tăm ra đến ngoà i là Cụ Bà sanh ra thứ quái thai kỳ lạ đó rồi tai tiếng cho Cụ Lá»›n là ngưá»i danh giá nhứt triá»u đình nên Quan Äốc Tá» và cô đỡ biểu con vá» trình ngay vá»›i Cụ Lá»›n có thể thì xin má»i Cụ Lá»›n vô để Quan Äốc Tá» bà n coi Cụ Lá»›n quyết định mần răng chuyện cáºu Bẩy má»›i sanh.
Nghe mụ Tám Canh thuáºt lại, Cụ Thượng thở dà i há»i:
- Mụ nói tôi không hiểu ra răng cả. Cụ Bà sanh được má»™t cáºu nhưng lông Ä‘en đầy ngưá»i tiếng khóc rất lá»›n phải không? Như tôi há»i mụ, răng mà mụ biết là con trai nếu là quái thai như mụ nói?
Mụ Tám Canh cưá»i e lệ đáp:
- Dạ bẩm dá»… dà ng vì cáºu Bẩy cÅ©ng có bá»™ pháºn cá»§a đà n ông cá»§a con trai nhưng chỉ có chuyện kỳ lạ là ngưá»i cáºu Bẩy đầy lông lá tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy nhiá»u khi tru lên như chó, tru lên nhiá»u ngưá»i rất sợ. Bác sÄ© còn giữ kÃn không cho mấy ngưá»i má»›i sanh ở gần phòng cá»§a Cụ Lá»›n biết sợ ngưá»i ta Ä‘em chuyện ni ra ngoà i mà đồn thì phiá»n lắm mất danh giá cá»§a Cụ Lá»›n.
Hồi nãy Quan Äốc Tá» có nói cho con biết rằng phải má»i ngay Cụ Lá»›n vô để Quan Äốc Tá» bà n tÃnh cách nuôi cáºu Bẩy, hay Cụ Lá»›n quyết định ra răng cÅ©ng được...
Cụ Thượng lắc đầu thở dà i:
- Chuyện lạ hỉ! Rứa Cụ Bà mạnh khá»e không? Cụ Bà đã biết chuyện cáºu Bẩy chưa?
Mụ Tám Canh đáp:
- Dạ bẩm khi sanh Cụ Bà ngất xỉu luôn. Bác sÄ© phải chÃch thuốc khá»e cho Cụ Bà từ đầu sau khi đã tắm rá»a, cắt rốn cho cáºu Bẩy rồi Quan Äốc Tá» biểu cô đỡ mang ngay cáºu Bẩy sang phòng bên để nuôi không cho Cụ Bà bồng vì Quan Äốc Tá» sợ khi Cụ Bà biết là quái thai có thể Cụ Bà hất há»§i hoặc ruồng bá» cáºu Bẩy thì tá»™i nghiệp cho cáºu ấy.
Cụ Thượng gáºt đầu nói:
- Rứa được rồi, để tôi vô thăm bà coi ra răng? Mụ vô gá»i thằng Cá»u Mà nh đưa xe kéo ra đây cho tôi ngồi vô bệnh viện.
Mụ Tám Canh quay vô gá»i Cá»u Mà nh:
- Chú Cá»u Æ¡i, đưa xe ra rước Cụ Lá»›n vô bệnh viện thăm Cụ Bà hỉ!
Cá»u Mà nh ngồi ngáp vặt vì buồn ngá»§ nghe mụ Tám gá»i đánh xe ra Cá»u Mà nh chán nản nói:
- Răng Cụ Lá»›n không Ä‘i xe kéo ở ngoà i luôn, còn bắt tui đưa xe kéo nữa thì chết tui rồi. Tui buồn ngá»§ quá, đêm hôm thao thức vừa nhắm mắt được má»™t chút thì mụ vô đánh thức dáºy Ä‘i tìm Cụ Lá»›n. Tháºt là thân tá»™i, số kiếp cá»§a tui từ tám chụp kiếp mô ác đức nên tui ngà y ni má»›i khổ như ri...
Mụ Tám Canh cưá»i nói:
- Thôi chịu khó rứa, nay mai Ä‘i Äá»™i Lệ thì răng?
Tuy mệt nhá»c buồn ngá»§, nhưng khi mụ Tám nói đến chức Äá»™i Lệ Cá»u Mà nh cưá»i nói:
- Nếu tui được Ä‘i Äôi Lệ thì mụ Ä‘i mà tui hỉ! Mụ mần bà Äá»™i đã quen rồi, lần ni mụ lại mần bà Äá»™i Mà nh tha hồ cho mụ ăn tiá»n hỉ...
Mụ Tám Canh nghe Cá»u Mà nh tán riết bèn phác và o vai Cá»u Mà nh nói:
- Chú mang tui Ä‘i để mần mụ ná»™i thầy Äá»™i hỉ! Chứ mần vợ cá»§a chú thì tui không mần... Ớ á», mụ ná»™i thằng quá»· sứ, đứa mô dám lấy mi hỉ?
Cá»u Mà nh nguých mụ Tám Canh nói:
- Trông tui so vá»›i Quan Quản Canh nhà mụ ai hÆ¡n. Tui trông còn to con đà ng hoà ng ri, còn Quan Quản nhà mụ ngưá»i cao thước mốt, dáng Ä‘iệu gầy ốm trông có khác thứ quá»· phá nhà chay không hỉ? Răng mà xứng đôi cho được. Trông mụ vẫn còn phây phây, má đỠá»ng xuân tình phÆ¡i phá»›i ra ri, còn tui cao lá»›n, mụ trông có xứng không?
Mụ Tám Canh nguých Cá»u Mà nh:
- Xứng cái mụ ná»™i mi chứ xứng cái chi, đũa mốc lại đòi trèo mâm son. Mi mà mần Äá»™i Lệ thì hết ngưá»i rồi còn chi nữa. Thôi đánh xe, ra Cụ Lá»›n đà o cha đà o mẹ mi lên bây chừ Cá»u Mà nh Æ¡i...
Cá»u Mà nh cưá»i hô hố đưa tay gạt mụ Tám Canh và nói:
- Chá»i chi mà chá»i lắm rứa... Mụ ni chỉ có mồm chá»i bá»ng thì không ai bằng, hèn chi Quan Quản Canh cho mụ vá» chăn heo là phải lắm...
Mụ Tám Canh vừa tức lại vừa buồn cưá»i cái thằng trÆ¡ trẽn nói:
- Liệu hồn có ngà y tao méc với Cụ Bà thì mi chết con ơi...
- Tui thách mụ méc đó hỉ!
Cá»u Mà nh ra nhà để xe kéo chiếc xe nhà ra trước cá»a nhà ngoà i. Cụ Thượng thấy Cá»u Mà nh đã đưa xe ra bèn quay lại gá»i:
- Mụ Tám hỉ!
- Dợ...
- Mụ có vô với Cụ Bà không?
- Dạ bẩm Cụ Lớn con vô ngay bây chừ...
Cụ Thượng cau mặt nói:
- Thôi mụ ra ngồi bên xe ni vô luôn cho tiện...
Mụ Tám Canh bẽn lẽn ngần ngại không biết có nên ngồi chung xe vá»›i Cụ Lá»›n không nhưng khi mụ thấy Cá»u Mà nh kéo xe mụ thÃch thú muốn hà nh hạ Cá»u Mà nh nên mụ bằng lòng ngồi chung xe vá»›i Cụ Thượng.
Cá»u Mà nh thấy mụ Tám Canh bằng lòng ngồi chung xe vá»›i Cụ Thượng, anh ta háºm há»±c nhưng trước Cụ Thượng Cá»u Mà nh đà nh phải gò lưng kéo chiếc xe chở hai cây thịt.
Cụ Thượng ngồi sát bên trong còn mụ Tám Canh ngồi bên ngoà i. Mùi hương thÆ¡m cá»§a mái tóc mụ Tám Canh đưa lên là m Cụ Thượng ngây ngất nhá»› đến Hưá»ng, thiếu nữ vừa cùng vá»›i Cụ Lá»›n trong má»™t đêm vừa qua. Mùi hương trầm cá»§a mái tóc đà n bà rất khiêu gợi nên Cụ Lá»›n cÅ©ng thấy nhiá»u suy nghÄ© trước khổ ngưá»i Ä‘á»u đặn cá»§a mụ Tám Canh.
Chiếc xe kéo mà Cá»u Mà nh gò lưng kéo thì má»™t bánh trái thụp xuống má»™t rãnh nước là m chiếc xe suýt nghiêng mụ Tám Canh đà nh phải nghiêng ngưá»i. Cụ Thượng khẽ nói:
- Mụ Tám mát da mát thịt quá hỉ!
Mụ Tám quay lại nhìn Cụ Thượng mỉm cưá»i. Cụ Thượng cà ng thấy sung sướng. Ngưá»i Cụ Thượng như căng ra. Mụ Tám thấy tay Cụ Thượng vuốt lên bắp tay cá»§a mụ. Mụ bèn cầm lấy tay Cụ Thượng nắm lại...
Cá»u Mà nh gò lưng kéo chiếc xe vô bệnh viện Huế. Trá»i vẫn còn tối những ngá»n đèn Ä‘iện trong bệnh viện hắt ánh sáng và ng khè mụ Tám Canh vá»™i bảo Cá»u Mà nh:
- Chú Cá»u chạy thẳng vô phÃa trong. Cụ Bà nằm ở phòng sanh hạng nhứt đó, chá»— đèn sáng chú thấy không?
Cụ Thượng ngồi trên xe kéo, mụ Tám Canh sát vô ngưá»i Cụ. Cá»u Mà nh chạy và o con đưá»ng có rặng cây um tùm, bóng tối Ä‘en ngòm Cụ Thượng lợi dụng chá»— bóng tối rút bà n tay ra khá»i tay cá»§a mụ Tám Canh rồi nhẹ nhà ng đặt tay và o ngưá»i mụ Tám Canh. Mụ Tám Canh quay lại nguých Cụ Thượng rồi khẽ nói:
- Tui méc Cụ Bà đó hỉ!
Cụ Thượng mỉm cưá»i:
- Vô mà méc ngay bây giá»...
Mụ Tám Canh mỉm cưá»i, không trả lá»i. Cá»u Mà nh đỗ xe gần báºc tam cấp mụ Tám Canh bước xuống trước, Cụ Thượng theo sau Ä‘i và o phòng Cụ Bà nằm.
Từ trong phòng tiếng trẻ nhỠkhóc oang oang, tiếng khóc rất lớn nhưng rất nhanh, nên y như tiếng tru của loà i chó. Mụ Tám Canh chỉ và o căn buồng đầu phòng nói:
- Äó tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy đó...
Cụ Thượng nhăn mặt nói:
- Tiếng chi kỳ rứa! Tiếng khóc mà như tiếng chó tru...
Mụ Tám Canh nói:
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n ngay từ khi má»›i sanh cáºu Bẩy đã khóc lạ rứa rồi. Ngưá»i cáºu Bẩy lại đầy lông Ä‘en xì từ chân lên đến đầu trừ cổ. Quan Äốc Tá» mấy cô đỡ má»›i giấu Cụ Bà , sợ Cụ biết khi má»›i sanh đâm bệnh thì khổ. Quan Äốc Tá» và cô đỡ ChÃnh cho tui vá» thưa vá»›i Cụ Lá»›n má»i Cụ vô...
Cụ Lớn chán nản lắc đầu:
- Rứa hỉ!
Cụ Thượng vừa đến phòng Cụ Bà nằm thì cô đỡ ChÃnh từ trong phòng Ä‘i ra. Mụ Tám má»›i giá»›i thiệu:
- Dạ thưa cô đỡ dây là Cụ Lớn chúng tôi...
Cô đỡ ChÃnh chấp tay xá chà o:
- Bẩm lạy Cụ Lớn...
Cụ Thượng mỉm cưá»i há»i:
- Äây là cô đỡ tôi cám Æ¡n hỉ! Tui nghe mụ Tám vá» bẩm tháºt là quý hóa nhá» sá»± săn sóc cá»§a Quan Äốc Tá» và cô mà nhà tôi sanh mẹ tròn con vuông, rứa là mừng lắm rồi hỉ! Cháu nằm ở mô thưa cô?
Cô đỡ ChÃnh chỉ sang phòng đầu chá»— Cụ Thượng nghe tiếng khóc cá»§a trẻ nhá» tru lên như tiếng chó tru và nói:
- Bẩm Cụ Lá»›n chúng tôi phải để cáºu Bẩy nằm riêng, Cụ Bà nằm riêng... Dợ bẩm xin rước Cụ Lá»›n vô thăm cáºu Bẩy. Cáºu Bẩy nằm trong chiếc giưá»ng vuông, đắp kÃn. Cô đỡ ChÃnh đở cáºu Bẩy dáºy, mở tã lót cho Cụ Lá»›n coi cáºu quý tá». Vừa nhìn và o hình thù cáºu trai út, Cụ Thượng lắc đầu nói:
- Răng ngưá»i cháu nó lông lá nhiá»u rứa...
Cô đỡ nói:
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy lạ lắm. Do đó, Quan Äốc Tá» má»›i biểu để riêng cáºu Bẩy bên phòng ni cho Cụ Bà khá»i thấy sợ Cụ Bà buồn. CÅ©ng vì rứa tui má»›i bảo mụ Tám hầu Cụ Bà vá» trình vá»›i Cụ Lá»›n má»i Cụ Lá»›n vô coi Cụ Lá»›n định mần răng?
Cụ Thượng buồn rầu đáp:
- Thôi để lát nữa tui bà n với nhà tui coi răng đã? Thực tui không thể quyết định được chuyện ni.
Cô đỡ ChÃnh đặt cáºu Bẩy xuống giưá»ng. Cáºu Bẩy thét lên khóc. Tiếng khóc kỳ lạ là m Cụ Lá»›n chán nản buồn rầu, Cụ Thượng quay ra vá»›i cô đỡ để sang bên chá»— phu nhân nằm.
Sau khi sanh cáºu con trai út phu nhân chưa nghe, biết mặt đứa con má»›i sanh. Bà mệt thiếp Ä‘i cho đến khi mụ Tám Canh đến cho biết Cụ Lá»›n vô thăm phu nhân há»i:
- Trá»i còn tối vá» biểu Cụ Lá»›n mần chi. Tá»™i nghiệp ná»a đêm thế ni là m Cụ Lá»›n mất ngá»§, mai còn phải Ä‘i mần...
Mụ Tám Canh nói:
- Dạ bẩm con thấy Cụ Lá»›n hÆ¡i mệt nên con lo má»›i phải vá» trình vá»›i Cụ Lá»›n ở nhà . Vừa nghe nói Cụ Lá»›n mệt Cụ Ông cuống lên biểu Cá»u Mà nh kéo xe vô bệnh viện ngay.
Phu nhân có vẻ cảm động trước sự chăm sóc của chồng.
Cụ Thượng đẩy cá»a vô thấy vợ đã thức bèn lại khẽ há»i:
- Mình mệt lắm phải không?
Phu nhân khẽ gáºt đầu và bảo mụ Tám Canh:
- Cáºu đâu? Bồng cáºu sang bên ni để Cụ Lá»›n trông cáºu má»™t lát...
Cụ Thượng vội gạt đi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi tui đã thăm con rồi! Mình Ä‘ang mệt hãy để con nó nằm phòng bên đở quấy mình, tôi đã vô thăm con rồi...
Phu nhân gáºt đầu há»i:
- Răng, con nó có khá không?
Cụ Thượng mỉm cưá»i đáp:
- Khóc to lắm...
- Rứa hỉ!
Cụ Thượng không muốn cho phu nhân biết sá»± tháºt vỠđứa con má»›i sanh là má»™t đứa nhỠđúng là quái thai, lông lá đầy ngưá»i tiếng kêu chẳng khác tiếng chó tru. Äó là cô đỡ còn giấu chưa cho Cụ Thượng biết cáºu Bẩy còn không có xương sống nên cáºu chỉ nằm ngá»a hay láºt sấp được mà thôi...
Cụ Thượng ngồi với phu nhân một lúc thì phu nhân giục:
- Thôi mình vá» Ä‘i nghỉ, mai còn phải Ä‘i mần. Em nằm trong ni má»™t tuần rồi cÅ©ng xin vá», chá»› nằm trong ni buồn lắm...
Cụ Thượng quay sang há»i mụ Tám:
- Mụ Tám có cần lấy chi ở nhà không thì vỠlấy luôn thể?
Mụ Tám Canh đang ngần ngại thì Cụ Bà đã giục:
- Ừ mụ vỠlấy cho tui cái khăn quà ng để tui bịt hai cái tai không giá lạnh quá.
Cụ Thượng há»i:
- Sanh thế ni, mình uống lấy và i chai sâm banh thì tốt lắm, máu lưu thông Ä‘á»u...
Phu nhân gáºt đầu nói:
- Rứa mình biểu mụ Tám đem vô cho tui hỉ!
Cụ Thượng gáºt đầu:
- Dợ...
Phu nhân giục mụ Tám Canh:
- Mụ Tám theo Cụ Lớn vỠnhà , nhớ đưa vô cho tui mấy chai sâm banh hỉ!
Mụ Tám Canh đáp:
- Dợ... Bẩm Cụ Lá»›n con vá»...
Cụ Thượng nói với phu nhân:
- Thôi anh vỠhỉ! Mình cứ để con bên kia cho các cô đỡ nuôi cho đỡ mệt... Mình sanh kỳ ni tôi thấy mình có vẻ yếu lắm đó...
Phu nhân gáºt đầu.
Cụ Thượng và mụ Tám Canh ra xe trở vá» nhà . Mụ Tám chỉ đằng sau Cá»u Mà nh như nói vá»›i Cụ Thượng:
- Cụ Lá»›n đừng để Cá»u Mà nh biết phiá»n lắm đó hỉ!
Cá»u Mà nh gò lưng kéo xe vá» trại riêng cá»§a Cụ Thượng, mụ Tám Canh xuống xe Ä‘i và o trong nhà . Cụ Thượng xuống sau, bảo Cá»u Mà nh:
- Cá»u mi đưa xe vô nhà xe để rồi cho mi Ä‘i nghỉ hỉ. Äây tao cho mi mấy cắc ăn sáng hỉ!
Cá»u Mà nh cúi rạp ngưá»i vái tạ Cụ Thượng:
- Dạ, xin đội ơn Cụ Lớn...
Cụ Thượng vừa Ä‘i vừa cởi áo ngoà i, dáng Ä‘iệu cá»§a cụ mệt má»—i vì suốt đêm qua, ngá»§ trên thuyá»n Cụ Lá»›n đã phải dùng sức quá nhiá»u nên đã mệt, Cụ Thượng và o trong nhà thấy mụ Tám Canh Ä‘ang lục tìm mấy chai sâm banh để đưa vô cho Cụ Bà . Cụ Thượng chỉ chiếc tá»§ đựng rượu nói:
- Trong tủ đó, mụ Tám lấy mấy chai ở ngăn cuối đó hỉ!
Mụ Tám cầm chai sâm banh đưa ra há»i Cụ Thượng:
- Dạ, bẩm Cụ Lớn có phải thứ ni không?
- Ừ... Mụ lấy ba chai cho Cụ Bà dùng...
Cụ Thượng vừa nói vừa ngáp:
- Mệt quá, cả đêm ni khó ngá»§ rứa... Mụ đưa ngay sâm banh ni vô cho Cụ Bà hỉ. Äây mụ cầm lấy mấy đồng bạc mà đi xe. Cho thằng Cá»u Mà nh nghỉ vì hắn Ä‘i xe cÅ©ng mết lắm rồi...
Mụ Tám Canh cầm mấy đồng bạc. Mụ bá» ba chai sâm banh vô chiếc láng mây để đưa vô bệnh viện cho phu nhân. Cụ Thượng báºn chiếc áo năm trân, cà i khuy bên ngá»±c loại áo cá»§a các quan ngà y xưa báºn như loại áo lót mình, áo ngá»§ bây giá», sách chiếc gối Ä‘i vô buồng nằm.
Mụ Tám Canh ngạc nhiên trước sá»± há» hững cá»§a Cụ Thượng lúc ngồi trên xe Cụ Thượng nghịch như quá»· thế mà khi vá» nhà cụ lại hiá»n là nh dáng Ä‘iệu mệt má»i. Tháºt là trái ngược tháºt là kỳ lạ...
Mụ Tám đằng hắng rồi mụ giả vá» lục coi Cụ Thượng có nhỠđến mình không nhưng rồi chẳng thấy Cụ Thượng nói chi hết. Cụ Thượng đã ngá»§ ngáy pho pho. Mụ Tám Canh chán chưá»ng định xách chiếc láng mây đựng ba chai sâm banh để vô bệnh viện, nhưng rồi mụ như tiếc cá»§a Trá»i, mụ Tám Canh đánh bạo Ä‘i vô buồng ngá»§ cá»§a Cụ Thượng. Mụ thấy Cụ Thượng ôm gối nằm ngá»§ say sưa. Mụ Tám đằng hắng cÅ©ng không thấy Cụ Thượng tỉnh giấc, mụ đánh liá»u gá»i:
- Dợ bẩm Cụ Lớn...
Cụ Lá»›n Ä‘ang ngá»§ nghe tiếng gá»i, giáºt mình tỉnh dáºy, mụ Tám Canh nói:
- Bẫm Cụ Lá»›n con mang rượu sâm banh vô hầu Cụ Bà . Bẩm Cụ Lá»›n có cần chi con nữa không? Cụ Lá»›n có dạy Ä‘iá»u chi không?
Cụ Thượng cựa mình lắc đầu:
- Ừ, thôi mụ Ä‘i hỉ, tôi mệt quá trá»i... Ä‘em rượu vô hầu Cụ Bà . Cụ Bà có há»i thì mụ nói tui nằm nhà đó hỉ...
Mụ Tám Canh đà nh trả lá»i:
- Dợ, thôi con xin phép Cụ Lớn để con...
Cụ Lá»›n đã nhắm mắt ngá»§ không trả lá»i, mụ Tám Canh xách láng mây đựng ba chai rượu sâm banh ra Ä‘i...
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 04:03 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 28
Sáng hôm sau Cụ Thượng ngá»§ đến chÃn giá» má»›i dáºy Ä‘i là m Cụ Thượng định đến Bá»™ Lại là m việc khoảng 10 giá» sẽ trở lại bệnh viện thăm phu nhân thì và o khoảng 10 giá» sáng có Ä‘iện thoại cá»§a bác sÄ© Quản Äốc bệnh viện gá»i đến Bá»™ Lại cho Cụ Thượng, lắng nghe Ä‘iện thoại từ bên kia đầu giây cho biết :
- Bẩm Cụ Lá»›n tôi là bác sÄ© Giám Äốc bệnh viện Huế. Äêm qua Cụ Lá»›n vô mà chúng tôi không biết, mãi sáng nay cô đỡ ChÃnh nói vá»™i gá»i giây nói sang thưa vá»›i Cụ Lá»›n vá» việc cáºu Bẩy má»›i sanh.
Cụ Thượng sợ có ngưá»i lắng nghe trá»™m giây nói biết chuyện Cụ Bà sanh quái thai nên Cụ Lá»›n phải đáp ngay :
- Xin chà o Quan Bác sĩ, chúng tôi định và o trong bệnh viện để thưa chuyện với bác sĩ vỠchuyện cháu nhỠthì tiện hơn...
- Dợ, nếu Cụ Lớn vô được thì hay lắm... Chúng tôi xin chỠCụ Lớn ở đây.
- Dợ tôi xin vô ngay bây chừ...
Cụ Thượng đặt giây nói xuống, bấm chuông gá»i gã lÃnh hầu vô :
- Mi ra biểu tà i xế đánh xe tao đi có việc cần hỉ !
- Dợ.
Cụ Lá»›n gá»i Quan Kinh lịnh bà thÆ¡ vô dặn dò công chuyện rồi ra xe vô bệnh viện gặp bác sÄ© Quản Äốc bệnh viện.
Phu nhân vẵn nằm riêng má»™t căn phòng. Từ khi sanh hà i nhi đến giỠđã được gần 24 tiếng đồng hồ mà phu nhân chưa biết mặt đứa bé ra sao vì bác sÄ© đã đưa sang phòng bên nuôi. Äứa nhá» khóc oang oang.
Phu nhân há»i mụ Tám Canh :
- Cáºu mô rồi ?
Mụ Tám Canh thưa :
- Dạ, bẩm Cụ Lá»›n, cáºu ở bên phòng bên...
- Răng không đưa cáºu sang bên ni. Cáºu bệnh à ...
Mụ Tám Canh thưa :
- Dạ, bẩm không ? Bác sÄ© biểu nuôi như rứa má»›i khá»e...
- Rứa hỉ !
Lúc ấy Cụ Lá»›n và o thăm phu nhân, thấy phu nhân đã có vẻ khá»e bèn há»i :
- Mình đỡ mệt chưa ? Mình ăn uống chi chưa ?
Phu nhân gáºt đầu đáp :
- Vừa ăn xong...
Cô đỡ ChÃnh nghe tin Cụ Lá»›n đến bèn trình vá»›i bác sÄ© rồi sang má»i Cụ Lá»›n :
- Bẩm Cụ Lớn, có bác sĩ muốn gặp Cụ Lớn bên phòng.
Cụ Thượng gáºt đầu đáp :
- Dạ, tôi xinh sang gặp bác sĩ.
Cụ Thượng theo cô đỡ ChÃnh sang căn phòng cá»§a bác sÄ© Quản Äốc. Bác sÄ© ra táºn cá»a đón Cụ Thượng má»i và o. Bác sÄ© nói :
- Bẩm Cụ Lá»›n, chắc Cụ Lá»›n đã thấy cáºu Bẩy...
- Dạ, tôi đã thấy cháu...
Bác sĩ nói :
- Ngay sau khi Cụ Bà sanh cáºu Bẩy, chúng tôi thấy cáºu Bẩy khác thưá»ng như thế, ngưá»i cáºu Bẩy má»c đầy lông lá rất mượt, tiếng khóc lại rất kỳ lạ nên chúng tôi láºp tức đưa sang phòng bên để nuôi và giữ rất kÃn không dám lá»™ ra ngoà i sợ thiên hạ biết đồn đãi thì phiá»n lắm...
- Ngay cả Cụ Bà chúng tôi cÅ©ng không dám cho biết vá» cáºu Bẩy, chúng tôi chá» Cụ Lá»›n và o để chúng tôi xin Cụ Lá»›n quyết định cho việc cáºu Bẩy...
Cụ Thượng không biết giải quyết ra sao nữa vì dù sao cÅ©ng còn Cụ Bà , quyết định cá»§a Cụ Bà má»›i tháºt là quan trá»ng. Cụ Lá»›n đà nh phải nói :
- Dạ bẩm, nay đà nh nuôi cháu chớ còn biết là m sao nữa...
Bác sĩ nói :
- Dạ, bẩm Cụ Lá»›n việc nuôi thì đà nh rồi nhưng cần nhứt là phải là m sao giữ kÃn được chuyện Cụ Bà sanh cáºu Bẩy nhứ thế. Sợ thiên hạ biết đồn ra là Cụ Bà sanh ra Chó quái thai thì mang tiếng chết...
Nghe bác sÄ© nói, Cụ Thượng má»›i giáºt mình. Quả váºy bây giá» mà có ngưá»i đồn Cụ Bà Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại sanh ra chó thì danh giá cá»§a cụ còn gì. Mà đúng, trông cáºu Bẩy tháºt là đúng con chó má»±c. Ngưá»i cáºu lông mướt dà i, tiếng khóc cá»§a cáºu Chó như tiếng chó tru nghe tháºt ghe rợn tiếng khóc lá»›n. Cụ Thượng khẽ thở dà i :
- Như thế nà y trăm sự nhỠbác sĩ giúp cho hết...
Bác sĩ nói :
- Tháºt ra để nuôi ở đây cÅ©ng bất tiện lắm, ngưá»i ra và o nhiá»u tôi cố gắng gìn giữ cho đến hôm nay tiếng tăm chưa đồn đãi ra là may lắm. Váºy xin Cụ Lá»›n tÃnh cho, hoặc bà máºt đưa cáºu Bẩy vá» nhà nuôi riêng trong trại cá»§a Cụ Lá»›n vừa rá»™ng lại vừa kÃn đáo, gia nhân không dám bép xép thì má»›i giữ kÃn được...
Cụ Thượng há»i :
- Hay là tôi cho nó đi...
Bác sĩ đáp :
- Tùy ý cá»§a Cụ Thượng, nhưng tá»™i nghiệp cho cáºu Bẩy vì dù sao cáºu ấy cÅ©ng là giòng máu cá»§a Cụ Lá»›n.
Tôi tưởng nếu Cụ Lá»›n quyết định cho cáºu Bẩy thì Cụ Lá»›n cÅ©ng cần phải há»i Cụ Bà xem ý kiến cá»§a Cụ Bà ra sao, theo tôi thì đây là cáºu con út cá»§a hai cụ, Cụ Bà hết sanh rồi nên Cụ Bà có thể thương cáºu Bẩy lắm. Già u con út, khó con út, thưa Cụ Lá»›n.
Cụ Thượng gáºt đầu suy nghÄ© :
- Dạ bẩm như rứa để tui há»i ý kiến nhà tui đã, tui xin bác sÄ© nuôi cháu và i hôm nữa rồi tui sá»a soạn trong nhà đón cháu vá»...
Bác sÄ© gáºt đầu đáp :
- Dạ, và i ngà y nữa thì chúng tôi cố gắng...
Cụ Thượng buồn rầu :
- Xin cám ơn bác sĩ, để tôi sang bên bà n với nhà tui coi ra răng ?
- Dạ xin má»i Cụ Lá»›n.
Cụ Thượng bắt tay bác sÄ©, rồi sang phòng phu nhân nằm. Hôm nay trông phu nhân đã khác mấy hôm trước, da dẻ đã có phần hồng hà o tươi tỉnh. Cụ Thượng há»i phu nhân :
- Mình đã khá»e rồi chứ ?
Phu nhân gáºt đầu đáp :
- Hôm nay khá»e rồi ! Mình sang thăm con à ...
- Dợ...
Cụ Thượng định cho vợ biết đứa con má»›i sanh nhưng rồi cụ lại ngại phu nhân buồn. Cụ Thượng ngáºp ngừng, phu nhân thấy chồng định nói rồi lại thôi bèn há»i :
- Con mạnh chứ... Sao bác sĩ không đưa sang đây cho tôi bồng nói...
Cụ Thượng đáp :
- Mình thiếu sữa nên bác sĩ phải cho muôi riêng...
Phu nhân nói :
- Em định mốt vỠnhà cho rồi. Nằm đây nóng ruột lắm...
Cụ Thượng nói :
- Mình còn yếu thì cứ ở đây và i hôm nữa, cho tháºt khá»e rồi hãy vá»...
Phu nhân mỉm cưá»i :
- Ông muốn tôi nằm đây hằng năm hỉ !
Cụ Thượng cưá»i đáp :
- Chi mà dữ rứa ? Răng mình lại nói như rứa, báºy quá hỉ !
Phu nhân cưá»i :
- Tui nằm đây, ở nhà tha hồ mình đi chơi. Mấy hôm ni mình có đêm mô nằm nhà đâu ? Phải không ?
Cụ Thượng biết vợ bắt ná»n bèn nói :
- Nói rứa mà không phải tá»™i hỉ ! Ngưá»i ta nằm nhà thui thá»§i má»™t mình còn nói rứa...
Phu nhân cưá»i há»i :
- Ngon rứa hỉ ! Tui nghi mình lắm hè...
- Nghi răng ? Mình không biết thương tui mình má»›i nghi rứa, vợ chồng mình cÅ©ng lấy là m già rồi, tui còn chÆ¡i bá»i chi được nữa...
Phu nhân cưá»i :
- Äà n ông các ông mần răng mà tin cho được, đà n ông cắt đầu gối còn máu còn chÆ¡i bá»i được, ông còn khá»e lắm mà ...
Cụ Thượng cưá»i :
- Thôi rứa hôm ni mình vá» luôn Ä‘i cho rồi, không lại nghi oan cho tui tháºt khổ hỉ...
Phu nhân cưá»i cầm tay chồng há»i :
- Mình không có đi mô thiệt hỉ...
Cụ Thượng đáp :
- Chả lẽ tui thỠmà mình, chớ mình nằm đây sanh, tui còn bụng dạ mộ mà đi chơi nữa...
Phu nhân nghiêm nghị nói :
- Thôi bá» chuyện đó Ä‘i, tui nghi oan cho mình rồi tôi sẽ thưá»ng cho mình hỉ. Nè mình răng mình cho biểu cô đỡ cho con sang đây mà tui chốc lát, từ hôm sanh nó đến hôm ni, tui chưa được bồng hắn hôm mô hết...
Cụ Thượng khẽ thở dà i nói :
- Äã biểu mình yếu, mình cứ để cho bác sÄ© và cô đỡ nuôi con há»™. Hôm mô mình khá»e vá» rồi đưa luôn con nó vá» vá»›i mình...
Phu nhân có vẻ nghi há»i :
- Hay là có chuyện chi đó mà mình cũng như bác sĩ dấu tôi...
Cụ Thượng ghé gần vợ, khẽ thở dà i nói :
- Tháºt ra thì chả có chuyện chi hết nhưng sở dÄ© để con bên đó, nhá» bác sÄ© và cô đỡ ChÃnh nuôi há»™ vì...
- Răng... con nó răng mình ?
Cụ Thượng khẽ nói :
- Kỳ lắm mình Æ¡i ? Thằng Bẩy Út ni má»›i sanh mà lông lá đầy ngưá»i. Lông Ä‘en nháy từ chân lên đến đầu, trừ khoảnh cổ và mặt. Tá»™i quá mình hỉ, nó lại không có xương sống nữa nên nó nằm suốt ngà y. Mình có nghe tiếng khóc cá»§a con khóc, nó khóc lá»›n lắm nhưng rất lạ...
Phu nhân ngạc nhiên há»i :
- Có phải tiếng khóc của hắn tru lên không ?
Cụ Thượng gáºt đầu.
- Äúng rồi tiếng hắn khóc đó...
Rồi Cụ Thượng khẽ thở dà i nói :
- Tháºt tá»™i nghiệp, cÅ©ng vì nó như rứa nên bác sÄ© má»›i không Ä‘em cho mình thấy con, sợ mình vừa sanh bị xúc động mạnh có thể sanh Ä‘au nặng nên bác sÄ© má»›i biểu cô đỡ nuôi riêng, nhứt là không muốn để cho những ngưá»i nằm sanh quanh đây biết thằng Bẩy là con cá»§a mình rồi hỠđồn ra thì phiá»n lắm...
Phu nhân nghẹn ngà o thương con nói :
- Thì dù rằng nó cũng là con mình, hỠđồn chi ?
Cụ Thượng đáp :
- Bác sÄ© và cô đỡ ở nÆ¡i ni, chu đáo lắm, nếu há» không giữ cho mình để ngưá»i ta biết thằng Bẩy thì rồi thiên hạ há» sẽ ác khẩu đồn láo, đồn liếng là mình sanh ra chó thì răng ?
Phu nhân giáºn tái mặt :
- Äứa mô đồn rứa tui cắt lưỡi chúng nó ngay hỉ !
Cụ Thượng an ủi vợ :
- Mình biết được đứa mô đồn. Chỉ nghe bên ngoà i nói rứa thì thiên hạ đổ vô đây coi thì răng, thà nh phố Huế có rá»™ng chi cho cam, há»… có tiếng đồn là cả thà nh phố ni biết, mình mần răng mà cản được. Do đó, bác sÄ© có má»i tôi đến nói chuyện thằng Bẩy nhà mình. Tui biểu để tui sang há»i ý kiến mình coi quyết định răng ?
Cụ Bà đau đớn uất háºn :
- Mình nói răng tui không hiểu ? Chuyện ni mà phải bà n với bà n. Dù răng hắn cũng là con mình, tội nghiệp cho hắn nếu quả hắn như rứa, thì đây là hắn gánh tất cả những chi mà mình phải chịu...
Bác sĩ nói chuyện với mình những chi hỉ, răng mình không nói rõ cho tui biết ?
Cụ Thượng đà nh phải nói tháºt :
- Bác sÄ© há»i mình có nuôi thằng Bẩy không ? Hay gởi hắn vô mấy bà phước nuôi trẻ mồ côi, trẻ thiếu tháng để nhá» các bà nuôi há»™ mình trả tiá»n hà ng tháng cho các bà ...
Phu nhân gay gắt há»i :
- Không con tôi đẻ ra, chÃnh tôi phải nuôi nó...
Phu nhân nghẹn ngà o nói không ra lá»i. Phu nhân nghÄ© đến gã tà i xế đó vì bà mà chết má»™t cách Ä‘au thương. Gã đã hiện hồn lên cho bà biết, nếu gã sống không được là m chồng bà , thì chết là m con bà , phu nhân thương hại gã, nhá»› đến gã phu nhân lại thấy thương đứa con xấu số má»›i ra Ä‘á»i đã mang nhiá»u táºt nguyá»n, ông lại định cho ngưá»i khác nuôi không nghÄ© gì đến phụ tá» tình thâm, phu nhân ứa lệ nói :
- Ông ác lắm, ông độc lắm, con ông mà ông không muốn nháºn là con. Ông muốn ruồng rẩy nó cho nó Ä‘i khuất mắt, cho ngưá»i khác không phải là mẹ nó, không sanh ra nó, đâu biết thương nó để ông giữ lấy tiếng tăm cá»§a ông. Tôi sanh nó ra, rồi đứt ruá»™t vì nó, tôi mang nặng đẻ Ä‘au ra nó, tôi không bao giá» xa nó cả. Ông muốn dứt tình vá»›i nó thì ông hãy dứt tình vá»›i tôi đã.
- Nó ở đâu tui ở đó, con tôi, tôi nuôi không ai có quyá»n bắt mẹ con tôi phải xa nhau...
Phu nhân khóc lóc thảm thiết. Bà như ngưá»i khùng. Bà ray rứt chồng :
- Các ngưá»i hãy trả con cho tui. Tôi không mượn các ngưá»i nuôi nó. Tôi sanh nó ra tui nuôi nó... Các ngưá»i ác độc lắm, các ngưá»i Ãch ká»· lắm, chỉ muốn sống sung sướng má»™t mình... Trả con tui cho tui...
Cụ Thượng hoảng sợ vì phu nhân vừa khóc vừa la, tháºt ra Cụ Thượng rất sợ, rất nể vợ. Bà muốn chi Cụ Thượng cÅ©ng chìu hết. Cụ chỉ đỠnghi vá»›i vợ là đứa con táºt nguyá»n cho các bà phước nuôi há»™ chá»› phải Cụ Lá»›n muốn dứt tình cha con đâu... Cụ Thượng năn nỉ há»i phu nhân :
- Sao mình lại nói rứa. Con mình là con tui. Mình thương con như thế răng tui cÅ©ng thương như rứa, tui đâu có muốn dứt tình vá»›i con. Mình đừng nói rứa khổ tâm cho tui mang tiếng ác. Mình bằng lòng nuôi con thì tui cÅ©ng bằng lòng... Con cá»§a chúng ta chá»› con cá»§a ai mà tui ruồng bá»... Tui van mình đừng nghÄ© những chuyện quấy cho tui, tá»™i nghiệp mà mình.
Mặc dầu Cụ Lá»›n đã hết sức năn nỉ, phu nhân vẫn khóc thút thÃt vẫn đòi cho được đứa con táºt nguyá»n.
Cụ Thượng đà nh phải bảo mụ Tám Canh sang xin vá»›i bác sÄ© đưa cáºu Bẩy sang cho phu nhân nhưng bác sÄ© từ chối nói :
- Mụ vá» phòng trình vá»›i Cụ Bà là má»i Cụ Bà sang bên nà y tui sẽ trình má»i việc để Cụ Bà nghe. Không thể đưa cáºu Bẩy sang cho Cụ Bà được, sợ những ngưá»i sanh ở đây trông thấy cáºu Bẩy, hỠđồn báºy đồn bạ mang tiếng tá»›i Cụ Lá»›n lại là m rá»™n bệnh viện, phiá»n lắm, tôi giữ đây là gì tiếng tâm danh giá cá»§a Cụ Lá»›n...
Mụ Tám Canh không dám nói với phu nhân. Mụ phải trình riêng Cụ Thượng để tùy Cụ Thượng định đoạt. Cụ Thượng lắc đầu thểu não nói :
- Bác sÄ© tốt lắm nhưng bà lại nghÄ© rằng tui không muốn nuôi cáºu Bẩy tháºt là khổ ! Bà nghi oan cho tui... Bây chừ mần răng mà nói vá»›i bà ấy cho bà ấy nghe được, nói không khéo bà lại là m rầm lên thì phiá»n lắm...
Mụ Tám Canh nói với Cụ Thượng :
- Bẩm Cụ Lá»›n bây chừ để con vô trình Cụ Bà là cáºu Bẩy Ä‘ang ngá»§ say nếu bồng cáºu vá» cáºu khóc thì phiá»n lắm cáºu khóc tiếng rất lá»›n và lạ lắm thiên hạ nghe được thì kỳ quá. Có lẽ nói rứa Cụ Bà sẽ bằng lòng...
Cụ Thượng gáºt đầu nói :
- Ừ mụ Tám trình rứa là phải, nếu Cụ Bà nghi ngá» thì tui sẽ nói ra cho Cụ Bà biết vá» chuyện bồng cáºu Bẩy sang cho bà lỡ cáºu Bẩy khóc thì cả bệnh viện nà y biết chuyện cáºu Bẩy mà đồn ầm ra ngoà i phiá»n lắm...
Mụ Tám Canh và o đến giưá»ng phu nhân nằm thưa :
- Bẩm Cụ Lá»›n, bác sÄ© nói hiện cáºu Bẩy Ä‘ang ngÆ¡i sợ bồng cáºu, cáºu thức dáºy, cáºu khóc...
Phu nhân quắc mắt há»i :
- Khóc thì răng ? Răng các ngưá»i lại không muốn cho tui gặp con tui là răng ? Các ngưá»i ác rứa hỉ !
Äứng ngoà i nghe Cụ Bà gắt vá»›i mụ Tám Canh, Cụ Lá»›n hoảng vá»™i vô ngay ôn tồn nói vá»›i phu nhân :
- Mình à , con nó Ä‘ang ngá»§. Bác sÄ© sợ đánh thức con nó dáºy nó khóc... Mình chưa nghe tiếng con nó khóc đó chứ. Tiếng nó khóc dữ lắm mấy ngưá»i nằm đây nghe tiếng cá»§a con khóc há» sẽ đồn ra ngoà i thiên hạ há» tưởng chuyện chi vô trong ni coi thì phiá»n quá. Bác sÄ© ông muốn giữ cho nên ông má»›i biểu để con dáºy rồi đưa sang cho mình bồng.
Lúc ấy, phu nhân má»›i nghÄ© ra tiếng khóc cá»§a cáºu con út má»›i sanh cá»§a phu nhân khóc lá»›n. Tru lên như tiếng chó tru, phu nhân lặng thinh không nói. Cụ Lá»›n lại nói thêm :
- Hay tui thưa lại vá»›i bác sÄ©, chiá»u nay để mình vá» trại rồi đưa con vá» trại luôn, chứ ở nÆ¡i ni mình muốn bồng con phải Ä‘em con sang bên ni, mấy ngưá»i nằm sanh ở đây trông thấy chú nhá» là hỠđồn ra ngoà i thiên hạ ác miệng sẽ gây ra nhiá»u chuyện báºn rá»™n mình hỉ...
Phu nhân buồn rầu khẽ gáºt đầu :
- Dợ, mình trình vá»›i bác sÄ© cho tui mang con vá» trại nuôi chiá»u ni tui vá» cÅ©ng được, có chi má»i bác sÄ© vá» trại thăm nom cho tui và con cÅ©ng được.
Thấy phu nhân bằng lòng, Cụ Lớn mừng rỡ nói :
- Ừ để tui vô trình vá»›i bác sÄ© xin con vá» ngay chiá»u ni cho tiện.
Cụ Lá»›n sang phòng bác sÄ©, bác sÄ© chấp thuáºn và hứa má»—i ngà y ông đến trại cá»§a Cụ Lá»›n để thăm bệnh và chÃch thuốc cho Cụ Bà và cáºu Bẩy. Nói chuyện xong vá»›i bác sÄ©. Cụ Lá»›n sang buồng phu nhân nằm biểu mụ Tám Canh :
- Chiá»u ni Cụ Bà vá» rồi hỉ, bây chừ mụ Tám vá» trại thu dá»n phòng riêng để Cụ Bà vá» nghÄ© nhứt là sá»a soạn cho cáºu Bẩy nằm nữa...
Phu nhân gáºt đầu biểu mụ Tám :
- Mụ dá»n căn phòng tui dá»n phÃa trước đó, còn căn phòng bên kia là để Cụ Lá»›n ngÆ¡i hỉ ! Mụ biểu thằng Cá»u Mà nh lên dá»n dẹp cẩn tháºn nghe không ?
Mụ Tám lễ phép đáp :
- Dợ... bẩm Cụ Lá»›n dá»n ngay phòng bên trái chá»— trước kia Cụ Lá»›n vẫn ngÆ¡i buổi trưa. Dợ, còn cáºy Bẩy phải mua má»™t cái nôi riêng, bẩm Cụ Lá»›n...
Phu nhân gáºt đầu :
- Nói thì để Cụ Lá»›n ra hệiu Saji mua cÅ©ng được. Ở chá»— đó bán nhiá»u thứ nôi là m bên Pháp đẹp lắm dá»… đưa hÆ¡n là nôi mua ngoà i Äông Ba.
Phu nhân quay sang biểu Cụ Lớn :
- Mình ra Saji mua nôi hỉ ! Khoảng bốn giá» chiá»u trá»i mát là tui đưa con vá», biểu tà i xế đánh xe thẳng vô đây cho tui đưa con ra cho tiện...
Cụ Lá»›n gáºt đầu :
- Phải, bốn giá» chiá»u mình vá» cho mát. Tui biểu tà i xế đánh xe vô đón mình. Tui cÅ©ng Ä‘i theo để đón mình cho tiện...
Nói rồi, Cụ Lá»›n quay sang phÃa mụ Tám dặn :
- Mụ vá» ngay chứ hỉ, rồi khoảng ba giá» chiá»u mụ vô hầu Cụ Bà cÅ©ng được. Äúng bốn giá» chiá»u tui cho đánh xe vô đón Cụ Bà vá»›i cáºu Bẩy và mụ vá» luôn...
- Bây chừ tôi ra Saji mua nôi cho cáºu Bẩy.
Mụ Tám Canh lễ phép thưa :
- Dợ, bẩm Cụ Lá»›n con vá» trại bây chừ để thu dá»n buồng đón Cụ Bà và cáºu Bẩy vá» ?
Cụ Thượng gáºt đầu rồi quay lại nói vá»›i phu nhân :
- Thôi tôi vá» bá»™ mình hỉ ! Chiá»u tôi đưa xe đón mình và con vá» trại.
Phu nhân gáºt đầu, khẽ thở dà i không trả lá»i chồng.
Mụ Tám Canh xách chiếc láng mây đựng váºt dụng ra vá», dá»n dẹp. Cụ Thượng rẽ sang phòng là m việc cá»§a bác sÄ© Quan Äốc bệnh biện Thừa Thiên để xin phép chiá»u ni Ä‘em con và vợ vá» trại.
Buổi chiá»u, Cụ Thượng bảo ngưá»i tà i xế lái xe riêng cá»§a Cụ Lá»›n Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại đánh xe vô bệnh viện Huế để Cụ Lá»›n đón phu nhân và công tá» vá». Cụ Thượng sợ gã tà i xế trông thấy cáºu Bẩy đứa con má»›i sanh cá»§a Cụ Bà lông lá đầy ngưá»i và tiếng khóc tru lên như chó tru nên cụ phải dặn mụ Tám Canh bá»c kÃn cáºu Bẩy lại ôm và o lòng không cho gã tà i xế trông thấy hình dáng cá»§a cáºu con trai út cá»§a Cụ Lá»›n, còn phu nhân Ä‘i vá»›, bịt khăn len thâm má»›i ra xe, cánh cá»a kiến đã quay lên, Cụ Lá»›n ngồi bên trên vá»›i tà i xế, còn băng dưới phu nhân vá»›i mụ Tám Canh bồng cáºu Bẩy. Mụ Tám dá»— cáºu Bẩy ngá»§ đã má»›i dám bồng ra xe.
Cụ Thượng thấy phu nhân và mụ Tám Canh đã ra xe bèn giục tà i xế mở máy phóng vá» trại. Ngồi trên xe Cụ Lá»›n cầu Trá»i khấn Pháºt cho cáºu Bẩy nằm im đừng cất tiếng khóc mà gã tà i xế có thể nghi ngỠđược vì tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy tháºt kỳ lạ. Tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy vừa lá»›n lại kéo dà i như tiếng chó đêm khuya trăng lặn kêu gà o trăng.
Xe hÆ¡i vẽ vô trại rồi ngừng trước cá»§a tư thất. Gã tà i xế thắng gắp quá nên cáºu Bẩy giáºt mình thức dáºy oe oe khóc. Cụ Thượng giáºt mình gắt :
- Răng mi thắng lạ. Thắng mạnh là m cáºu tỉnh giấc khóc... Mụ Tám mở cá»a lẹ đưa cáºu Bẩy xuống...
Cụ Thượng giục, mụ Tám Canh cuống lên không biết mở cá»a mần răng nữa. Tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy đã lá»›n lại nhanh là m Cụ Lá»›n và phu nhân hoảng sợ gã tà i xế nghe được tiếng khóc kỳ lạ cá»§a cáºu Bẩy. Cụ Lá»›n giục :
- Răng mở cá»a không được rứa. Cáºu khóc quá hỉ... Tà i mi mở cá»a lẹ cho mụ Tám xuống.
Gã tà i xế vá»™i xoay ngưá»i lại đẩy khóa cá»a mở bạt cánh cá»a ra. Mụ Tám Canh vá»™i vã tung cánh cá»a Ä‘i xuống, Ä‘em vá»™i cáºu Bẩy vô nhà trong. Cáºu Bẩy khóc dữ dá»™i, tiếng khóc cá»§a cáºu lá»›n dần và rất lạ đã trở thà nh tiếng tru không ra tiếng cá»§a thứ chó dại hay chó sói ngoà i rừng.
Phu nhân nghe tiếng khóc cá»§a đứa con, bà cau mặt buồn rầu há»i :
- Răng hắn khóc lạ rứa, tiếng hắn khóc nghe phát ớn hỉ...
Cụ Thượng khẽ thở dà i nói :
- Vì rứa, bác sĩ trong bệnh viện mới không để mình nuôi khi mình còn nằm trong bệnh viện. Mình nuôi con mà hắn khóc như rứa, đám sản phụ nằm gần đó nghe được mần răng hỠkhông đồn nhảm...
Phu nhân cau mặt há»i :
- Äồn răng !
Cụ Thượng đáp :
- Bây chừ và dụ hỠđồn là mình sanh ra ngưá»i chó. Rồi khi đó bên ngoà i đồn ầm lên, thiên hạ vô nhà thương coi mình sẽ chống đỡ như thế nà o ? Bà c sÄ© và cô đỡ ChÃnh đối vá»›i gia đình mình tốt lắm nên sau khi thấy mình sanh thằng Bẩy như rứa, cô đỡ phải Ä‘em hắn sang phòng bên để nuôi riêng không cho đám sản phụ nằm gần đấy biết, cốt là giữ cho danh giá cá»§a mình.
Phu nhân khẽ thở dà i chán nản. Bây giá» phu nhân má»›i biết rõ lý do bác sÄ© và cô đỡ không đưa cáºu con má»›i sanh cá»§a bà nuôi. Phu nhân và o trong căn buồng mà mụ Tám Canh đã thu dá»n cẩn tháºn rồi. Cáºu Bẩy nằm gá»n trong chiếc chăn chiên. Trông bá»™ mặt cá»§a cáºu cÅ©ng khôi ngô nếu ngưá»i ta che hết những đám lông Ä‘en mướt trên ngưá»i cáºu. Phu nhân nhìn cáºu Bẩy Ä‘ang ngá»§ say sưa. Bà thoáng thấy dáng Ä‘iệu và bá»™ mặt cá»§a gã tà i xế tình nhân cá»§a bà trước kia. Phu nhân nằm xuống bên con, bá»—ng cáºu Bẩy cá»±a mình bà ôm lấy con quay vá» phÃa mình. Phu nhân định cho con bú, bà vạch áo đưa vú cho cáºu Bẩy. Cáºu Bẩy háu ăn bú chùn chụt... Phu nhân thấy thÃch thú khi cho con bú. Cuá»™c Ä‘á»i là m mẹ phu nhân đã nuôi những đứa con thà nh ngưá»i hiện Ä‘ang du há»c ở Pháp hoặc há»c tại Huế, nhưng chưa lần nà o phu nhân thấy thÃch nuôi bằng lúc nầy. Trước kia bà chỉ nuôi con trong má»™t tháng đầu rồi đưa cho vú sữa nuôi tiếp. Lần nà y trước khi sanh cáºu Bẩy, Cụ Bà đã bảo vá»›i mụ Tám Canh Ä‘i tìm má»™t vú sữa để nuôi cáºu Bẩy nhưng sau khi sanh, vú sữa chưa đến phu nhân vẫn không nhắc đến nữa. à phu nhân muốn lần nà y tá»± bà nuôi lấy đứa con nà y mặc dầu nó tà n táºt...
à phu nhân thương cáºu Bẩy cáºu con út mà bà cho rằng do mối tình vụng trá»™m giữa bà và gã tà i xế mà có cáºu Bẩy tà n táºt nà y, nhưng vì bà không muốn có giòng máu bình dân trong ngưá»i bà nên bà đã cho ra cái thai đó.
Phu nhân chấp nháºn sá»± tà n táºt, quái thai cá»§a đứa con má»›i sanh vì phu nhân cho rằng đó là háºu quả cá»§a việc là m mà bà đối vá»›i gã tà i xế tình nhân cá»§a bà .
Phu nhân nuôi con được hÆ¡n má»™t tháng, bà thấy chán vì thỉnh thoảng bà còn phải ngồi đánh tứ sắc hay tà i bà n vá»›i các phu nhân khác nên má»—i lần có đám bạc trong nhà , bà lại phải cho Ä‘em cáºu Bẩy xuống căn nhà ngang phÃa tÃt đằng xa vì bà sợ cáºu Bẩy khóc tru lên như tiếng chó kêu, thiên hạ sẽ biết. Äã có má»™t lần tái mặt Ä‘i vì tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy. Hôm ấy mấy bà Thượng ThÆ¡ há»p nhau trong trại cá»§a Thượng Bá»™ Lại để đánh tứ sắc vui vẻ thì cáºu Bẩy đòi ăn khóc thét lên.
Tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy nghe tháºt xa, tháºt lá»›n và khi cáºu Bẩy đã khóc thì đừng ai hòng dá»— cáºu nên thưá»ng ngà y phu nhân vẫn cho má»™t mụ đà n bà thân tÃn ngồi dá»— cáºu Bẩy, cho cáºu Bẩy ăn uống đầy đủ, hôm ni mụ Sáu phải vá» quê thăm gia đình, phu nhân đã cắt má»™t ngưá»i khác dá»— cáºu Bẩy nhưng vì cáºu Bẩy đã quen lối cho ăn cá»§a mụ Sáu rồi nên khi thấy ngưá»i khác cho ăn nhứt định cáºu Bẩy không chịu ăn. Và cứ thế là cáºu Bẩy khóc thét lên.
Tiếng khóc vang lên là m ngưá»i đà n bà chịu trách nhiệm cho cáºu Bẩy ăn, đâm cuống cuồng, cà ng dá»— dà nh cáºu Bẩy cà ng khóc hÆ¡n nữa bên ngoà i chá»— đánh tứ sắc nghe tiếng khóc kỳ lạ đó cá»§a cáºu Bẩy, má»™t bà Thượng ThÆ¡ câu mặt há»i :
- Con chó mô mà khóc lạ rứa, nó tru lên như cho điên...
Phu nhân Quan Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại ngượng tÃm mặt nhưng không dám nói Ä‘iá»u chi hết. Bà vừa thương cáºu Bẩy, vừa uất háºn vá»›i bà Thượng ThÆ¡ vừa giáºn đứa nuôi cáºu Bẩy, phu nhân đứng dáºy nói :
- Thôi tôi không đánh nữa... chán quá...
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên không hiểu vì răng bà đang chÆ¡i vui vẻ thua được Ä‘ang cay cú bá»—ng nhiên phu nhân không đánh nữa, má»™t bà nói :
- Cụ Lớn không chơi nữa để tôi xin kế chân Cụ Lớn...
Vừa nghe bà ngồi chầu xin kế chân phu nhân cau mặt giáºn dữ nói :
- Chả ai kế chân được tui hết !
- Tui không muốn chÆ¡i nữa thì biểu các Bà Lá»›n thôi đừng chÆ¡i nữa chá»› tôi không hết tiá»n mà ai kế chân tui được...
Má»™t bà Thượng ThÆ¡ Ä‘ang thua cay giáºn há»i :
- Rứa là Cụ Lớn đuổi chúng tôi phải không ?
Tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy vẫn tru lên nghe tháºt ghê rợn. Má»™t bà ngạc nhiên khi nghe tiếng tru cá»§a loà i chó ma Ä‘iên khùng tru nghe khiếp rứa... Phu nhân lại cà ng cáu hÆ¡n nữa. Phu nhân Ä‘uổi thẳng tay những bà Thượng ThÆ¡ khác nói :
- Thôi các Bà Lớn vỠđi...
Các vị phu nhân Quan Thượng ThÆ¡ nghe phu nhân Quan Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại Ä‘uổi thì tất cả đỠmặt đứng dáºy không nói năng chi hết ra xe Ä‘i vá»...
Các Bà Lá»›n ra vá» rồi, phu nhân má»›i và o chá»— cáºu Chó nằm túm ngưá»i đà n bà đã để cáºu Bẩy khóc mà đánh.
- Răng mi để cáºu khóc, con khốn nạn ni... Mi không biết bá»n chúng hắn Ä‘ang mỉa mai choa hỉ ! Tao đánh chết mi...
Mụ đà n bà khốn nạn kia đà nh chịu để Cụ Lá»›n đánh mà không dám cãi lại. Cụ Lá»›n đánh chán tay rồi Cụ Lá»›n ôm lấy cáºu Bẩy khóc, Cụ Lá»›n Ä‘Ãch thân cho cáºu Bẩy ăn sữa.
Từ hôm đó, phu nhân đà nh phải để riêng cho cáºu Bẩy căn nhà ngang phÃa dưới để mình cáºu Bẩy ở vá»›i ngưá»i vú nuôi cáºu Bẩy. Cáºu Bẩy không có xương sống nên suốt ngà y cáºu chỉ nằm, đói thì cáºu khóc đòi bú. Phải nói rằng chưa đứa trẻ nà o nuôi lại dá»… dà ng bằng cáºu Bẩy, ăn rất khá»e mau lá»›n, không bệnh táºt chi hết.
Cáºu Bẩy không biết chạy nhưng cáºu Bẩy lại biết bò dá»… dà ng má»›i bảy tháng cáºu Bẩy đã bò được. Cáºu Bẩy cÅ©ng không nói được, cáºu cần chi là cáºu hú lên rÃt từng tiếng như tiếng chó con kêu. Bá»™ lông Ä‘en nháy cá»§a cáºu Bẩy ngà y cà ng dà i thượt, Ä‘en mượt, móng chân móng tay cá»§a cáºu Bẩy rất sắc và dà i. Cáºu Bẩy lại háu cắn, há»… cáºu không bằng lòng Ä‘iá»u chi, việc đầu tiên là cáºu Bẩy hú lên như tiếng chó hú và rÃt từng hồi. Và há»… chÃnh ngưá»i đã là m cáºu Bẩy không bằng lòng mà lại bồng hay đỡ cáºu Bẩy là cáºu túm lấy cà o cắn. Răng cáºu Bẩy cÅ©ng nhá»n, miệng cáºu chẩy nước ra chẳng khác miệng chó, do đó đám gia nhân lén đặt tên là cáºu Chó.
Cáºu Chó mang cái tên đó kể từ hôm cáºu Bẩy cắn lão Cá»u Mà nh gã phu xe cho Cụ Thượng. Cá»u Mà nh là gã lÃnh lệ rất lém lÄ©nh, đẹp trai nói năng duyên dáng nên hầu hết những đứa ở gái từ tuổi dáºy thì 17, 18 hoặc những mụ xồn xồn ở trong trại cá»§a Cụ Thượng Ä‘á»u qua tay cá»§a Cá»u Mà nh hết. Mặc dầu Ä‘i lÃnh bạc Cá»u Phẩm má»—i tháng chỉ có 7 đồng lương nhưng Cá»u Mà nh ăn tiêu rất sang trá»ng diện rất hách. Lúc nà o Cá»u Mà nh cÅ©ng chải chuốt, đầu bóng loáng, báºn bá»™ áo năm thân kiểu áo nhà quan bằng lụa trắng, thắt giây lưng Ä‘á», Ä‘i đôi đép, trông có dáng thÆ¡ sinh. Do đó những đứa ở gái trong nhà Cụ Thượng Ä‘á»u chú ý đến Cá»u Mà nh. Cá»u Mà nh có tà i tán gái rất hay bất cứ ngưá»i con gái nà o dù là thiếu nữ Ä‘ang xuân trong tuổi dáºy thì hoặc thiếu phu đã xồn xồn nghe Cá»u Mà nh tán tỉnh là phải xiêu lòng. Cá»u Mà nh có thể khóc trước mặt ngưá»i đẹp rất dá»… dà ng, đó là chưa kể lối thá» bạt mạng cá»§a Cá»u Mà nh khi hắn cần phải thỠđể lấy lòng tin cá»§a ngưá»i đẹp. Cá»u Mà nh lại có tà i là m vè và ca Nam Ai, Nam Bắc hoặc hò Mái Äẩy cùng vá»›i lối chÆ¡i đà n bầu nỉ non tình từ.
Sở dÄ© cáºu Bẩy cắn Cữu Mà nh má»™t phát gần đứt thịt tay chỉ vì câu chuyện sau đây :
Phu nhân có nuôi được má»™t thiếu phụ, vợ má»™t ông Lý Trưởng vừa má»›i sanh nhưng ngưá»i chồng chị ta anh Lý Trưởng là tay cưá»ng hà o trong Xã thuá»™c Huyện Hương Thá»§y đánh bạc thiếu tiá»n thuế anh ta liá»n tổ chức đám cướp đến cướp tiá»n nhà viên Cai Tổng sở lại để lấy tiá»n bù và o tiá»n thuế mà thầy Lý đã đánh mất. Nà o ngá» vừa đánh cướp được số bạc trên 20 ngà n đồng cá»§a thầy Cai Tổng trở vá» nhà thì lại nạn quân phân bất tá» nên xảy ra vụ chÃnh trong mấy gã Ä‘i cướp sách dao chém nhau thà nh ra việc đổ bể nên Quan Huyện Hương Thá»§y Ä‘i bắt được gần hết các tên ăn cướp trong đó có thầy Lý Trưởng du đãng.
Giữa lúc thầy Lý Trưởng bị bắt thì chị Lý lại sanh má»™t đứa con kháu khỉnh. Cô Lý sống trong sá»± lo âu chạy vay cho chồng may ra thoát khá»i cảnh tù tá»™i. Cô Lý bán cả ruá»™ng đải Quan Huyện mà thầy Lý vẫn chưa được tha vá» sau có ngưá»i giá»›i thiệu cô Lý đến van lạy Cụ Lá»›n Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại, phu nhân và Quan Thượng ThÆ¡ để chạy cho thầy Lý cá»§a cô Lý.
Lúc đó phu nhân Ä‘ang cần má»™t ngưá»i vú sữa nên khi gặp cô Lý mang bầu sữa tháºt tốt nên phu nhân quấn lấy tìm má»i cách hứa giúp thầy Lý thoát khá»i vòng lao lý mà vẫn giữ được chức Lý Trưởng như cÅ© nếu cô Lý chấp thuáºn ở lại trong trại cá»§a Cụ Thượng nuôi cáºu Bẩy trong má»™t gian nhà riêng, vì thương chồng cô Lý phải bằng lòng. Phu nhân cẩn tháºn cho cô Lý đến nhá» bác sÄ© khám há»™ coi cô Lý có tốt không ? Bác sÄ© khám cho biết sữa cá»§a cô Lý tháºt tốt nuôi cáºu Bẩy rất hợp nên phu nhân bảo cô Lý ở lại luôn rồi Cụ Thượng sẽ đòi Quan Huyện Hương Thá»§y vá» Kinh, bảo Quan Huyện phải tha thầy Lý dù rằng thầy Lý có là chánh phạm trong vụ ăn cướp.
Nhá» cô Lý hy sinh, bá» con má»›i sanh ở nhà cho mẹ chồng nuôi bằng cÆ¡m, bằng cháo không có sữa mẹ vì sữa cá»§a cô Lý còn phải để nuôi cáºu Bẩy con trai út cá»§a Cụ Thượng.
Ngà y đầu, sau khi phu nhân đưa cô Lý Ä‘i khám bệnh tổng quát thá» sữa tốt rồi, Cụ thượng hứa sẽ tha chồng cô Lý vá»›i Ä‘iá»u kiện cô Lý phải ở lại trại Cụ Thượng nuôi cáºu Bẩy ba năm không có lương chỉ có quần áo, cÆ¡m mà thôi. Cô Lý gạt nước mắt thương con đà nh chịu để con đói khổ để sữa lại cho con ngưá»i ta bú. Khi mụ Tám Canh đưa và o căn buồng, tá»›i nÆ¡i cáºu Chó nằm ngá»§ cô Lý được mụ Tám Canh trao cáºu Bẩy cho. Cáºu Bẩy được bá»c trong chiếc tã dầy và chiếc khăn bông che kÃn nên cô Lý tưởng cáºu Bẩy cÅ©ng như những đứa con nÃt khác nên cô Lý vạch vú cho cáºu Bẩy bú, cáºu Bẩy bú rất khá»e, sữa Cô Lý lại tốt nên cáºu Bẩy đánh má»™t bầu sữa tháºt no cứng bụng cáºu má»›i tiểu và đại tiện. Cô Lý phải lấy tã thay cho cáºu Bẩy. Nà o ngá» khi cô Lý giở chiếc tã và khăn cÅ© ra thấy ngưá»i cáºu Bẩy Ä‘en nghịt những lông dà i. Cô Lý hốt hoảng lo ngại vá»™i đặt cáºu Bẩy xuống mặt tái mét chạy ra tìm mụ Tám Canh, biết là cô Lý đã trông thấy cái dáng tượng quái thai cá»§a cáºu Bẩy nên cô Lý sợ mụ Tám Canh vá»™i chạy lên há»i :
- Chi đó thiếm Lý ?
Cô Lý run quá nói :
- Mợ Æ¡i, cáºu Bẩy ra răng mợ ?
Mụ Tám Canh cưá»i há»i :
- Răng thiếm Lý trông thấy ngưá»i cáºu Bẩy lông Ä‘en phải không ?
- Dợ...
- Lông Ä‘en thì răng mà sợ ! Ngưá»i cáºu Bẩy như rứa đó nhưng cáºu Bẩy hiá»n lắm, há»… ăn no là cáºu ngá»§. Äừng để cho cáºu Bẩy khóc đó hỉ vì Cụ Bà không muốn cáºu Bẩy khóc mô. Cô Lý phải tìm má»i cách dá»— dà nh cáºu Bẩy, cho cáºu Bẩy bú cẩn tháºn thì cáºu Bẩy nằm im.
Cô Lý lắc đầu nói :
- Cháu sợ quá mợ Tám Æ¡i ! Răng cáºu Bẩy lại nhiá»u lông Ä‘en rứa. Khắp thân mình cáºu Bẩy lông Ä‘en trông kỳ quá hỉ !
Mụ Tám cưá»i nói :
- Răng mà kỳ, trá»i sanh ra mà cô Lý...
Cáºu Bẩy đặt được nằm trên giưá»ng cáºu cá»±a quáºy không thấy ngưá»i ôm dá»— nên cáºu Bẩy khóc thét lên.
Tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy tháºt là thê thảm, kinh khá»§ng tiếng cáºu Bẩy khóc tháºt lá»›n lại tru lên y như tiếng chó sói sá»§a trăng nghe phát á»›n, cô Lý nghe tiếng khóc lấy là m lạ há»i :
- Tiếng chi mà như tiếng chó tru rứa mợ Tám. Ở đây hình như có chó dại răng mợ Tám...
Mợ Tám vỗ lên vai cô Lý rồi nói :
- Äừng nói báºy, Cụ Bà nghe được thì chết đòn. Äó là tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy đó. Cô Lý để cáºu Bẩy nằm trên giưá»ng má»™t mình nên cáºu Bẩy khóc. Cô Lý vô lẹ lên kẻo Cụ Bà nghe được tiếng cáºu Bẩy khóc, Cụ Bà quở chết. Cô Lý vô dá»— cáºu Bẩy Ä‘i.
Cô Lý hoảng sợ ngần ngại, cô Lý rơm rớm nước mắt nói :
- Cháu sợ lắm mợ Tám ơi !
- Sợ chi ?
- Không hiểu răng cháu sợ cáºu Bẩy lắm. Từ khi thấy cáºu Bẩy lông lá đầy ngưá»i rồi tiếng khóc kỳ lạ đó là m cháu sợ quá mợ Tám Æ¡i, vô mà cháu cho cháu đỡ sợ, chá»› mình cháu không dám vô. Nếu Cụ Bà quở cháu có lẽ cháu đà nh phải trốn mất, cháu lo quá mợ Tám Æ¡i ! Răng cáºu Bẩy lại có dáng Ä‘iệu kỳ lạ đó rứa mợ Tám ?
Mụ Tám Canh đà nh phải dỗ cô Lý và nói :
- Thôi để tui đưa cô Lý vô hỉ, cô Lý cứ bồng lấy cáºu Bẩy cho bú cáºu Bẩy ngoan lắm mà . Trá»i sanh ra cáºu Bẩy kỳ rứa nhưng cáºu Bẩy hiá»n khô. Tiếng khóc cá»§a cáºu Bẩy tuy lá»›n nhưng nghe như tiếng chó tru váºy mà dá»— cáºu Bẩy cáºu hết khóc là cưá»i ngay. Cáºu Bẩy ngoan lắm mà . Trước kia chưa có cô Lý, tôi trông nom cho cáºu Bẩy cho cáºu Bẩy ăn uống đó... Thôi để tui vô cho cáºu Bẩy nằm vá»›i cô Lý hỉ !
Cô Lý khẽ gáºt đầu nói :
- Dợ, trăm sự chi nhỠmợ cả, mợ Tám ơi... con khổ quá mà mợ Tám, con lo quá mà mợ Tám ơi...
Mụ Tám Canh mỉm cưá»i đưa cô Lý vô buồng trở lại, mụ thấy cáºu Bẩy Ä‘ang tru lên, chân tay Ä‘áºp thình thịch, phân và nước tiểu bắn tung tóe, mụ Tám Canh vá»™i dá»— cáºu Bẩy :
- Trá»i Æ¡i cáºu Bẩy, mụ Tám đây nè... Cáºu Bẩy không có ngưá»i trông nom nên cáºu Bẩy khóc phải không ! Mụ Tám đây mà , mụ Tám bồng cáºu Bẩy hỉ...
Cáºu Bẩy như biết có ngưá»i vô cáºu Bẩy im lặng, mụ Tám dẫn cô Lý lại và nói :
- Cô Lý ra lấy cháºu nước nóng cho tui để tui rá»a lau cho cáºu Bẩy, trá»i Æ¡i, cáºu Bẩy báºy cả ra tã, ra lót rồi... Cáºu Bẩy khóc mà eo Æ¡i, thương cáºu Bẩy quá chừng... Cáºu Bẩy nÃn Ä‘i hỉ...
Cô Lý buồn rầu ra lấy chiếc cháºu thau men xứ rót nước nóng pha cho vừa để lau, rá»a cho cáºu Bẩy. Cô Lý bưng chiếc cháºu nước nóng vô, mụ Tám má»›i cởi trần cáºu Bẩy ra, cô Lý trông rõ rà ng ngưá»i cáºu Bẩy toà n lông Ä‘en nháy y như lông chó má»±c. Ngưá»i cáºu Bẩy to con lắm chá»› không nhá» như những đứa bé khác cùng tháng cùng ngà y sanh vá»›i cáºu Bẩy. Mụ Tám Canh rá»a sạch những chá»— bẩn dÃnh và o đám lông Ä‘en nháy trên mông trên bụng cáºu Bẩy. Mụ Tám lấy sà bông thÆ¡m để rá»a cho cáºu Bẩy tháºt sạch rồi quấn chặt tã lót má»›i lên ngưá»i cáºu Bẩy, mụ Tám gá»i cô Lý lại nói :
- Nè cô Lý trông tôi quấn tã lót cho cáºu Bẩy đó hỉ, cô Lý cÅ©ng phải quấn như rứa kẻo Cụ Bà xuống thăm thấy để lá»™ những đám lông Ä‘en cá»§a cáºu Bẩy cụ quở đó...
Cáºu Bẩy tắm sạch sẽ rồi, cáºu lại quÆ¡ tay tìm vú. Cáºu lồng tay và o ngá»±c mụ Tám, buồn buồn kéo tay cáºu Bẩy ra và nói :
- Cáºu Bẩy mi mi Ä‘i... Kìa bà n tay cáºu Bẩy Ä‘i tìm mi mi đó...
Cáºu Bẩy vẫn quÆ¡ tay tìm vú. Cô Lý nghẹn ngà o nghÄ© đến đứa con cá»§a cô ở nhà có lẽ cÅ©ng Ä‘ang tìm vú mẹ nhưng là m sao cho thấy vì cô Lý Ä‘ang ở đây để cho cáºu Bẩy, con Cụ thượng bú. Cô Lý bồng lấy cáºu Bẩy rồi ngồi xuống bên giưá»ng vạch bên vú trái cho cáºu Bẩy bú cáºu Bẩy ừng á»±c tháºt khá»e. Cáºu Bẩy bú xong, cô Lý đặt cáºu Bẩy nằm xuống dá»— cáºu Bẩy ngá»§...
Vì muốn cứu chồng khá»i cảnh lao tù, cô Lý phải nhẫn nhục ở lại nuôi cáºu Bẩy. Cáºu Bẩy vá»›i hổn danh là cáºu Chó đã được cô Lý chăm sóc hết sức chu đáo sữa cá»§a cô Lý rấp hạp vá»›i cáºu Chó nên cáºu Chó rất mau lá»›n, Cụ Bà tá» ra vui mừng và chìu chuá»™ng cô Lý. Há»… những ngà y trong dinh Cụ Thượng có đám bạc là cô Lý được Cụ Bà cho Ãt tiá»n trong số tiá»n sâu Cụ Bà thu được. Ở trong nhà Cụ Thương chỉ có công việc chăm lo cho cáºu Chó, cô Lý không phải sỠđến việc chi nặng nhá»c vì Cụ Bà cho rằng cô Lý là m việc nặng nhá»c sữa sẽ xấu Ä‘i cáºu Bẩy bú không được mạnh, Cụ Bà không bằng lòng. Ở trong nhà Cụ Thượng được năm tháng, cô Lý nhá»› con, nhá»› gia đình nên cô Lý xin vá» quê thăm gia đình nhưng Cụ Bà nhứt định không chịu. Cụ Bà cho rằng cô Lý vá» quê sẽ cho con bú sữa tốt dà nh riêng cho cáºu Chó là m cáºu Chó mất nhiá»u sữa, vả lại ngưá»i Ä‘i ở vú phải kiêng nhiá»u thứ nhứt là chuyện gần chồng, sữa sẽ xấu mà ngưá»i ta gá»i là sữa phạm phòng, cáºu Bẩy bú và o sanh bệnh, do đó Cụ Thượng nhứt định cương quyết không cho cô Lý vá» quê thăm gia đình nên khi được Cụ Bà cho biết không cho vá», cô khóc thút thÃt tháºt đáng thương.
Cụ Bà thấy cô Lý khóc mới an ủi :
- Mà y nhá»› con mà y tao cÅ©ng thương hại mà y lắm nhưng còn con tao thì ai thương đây ? Thôi bây chừ mi gá»i mẹ mi bồng con lên đây cho con mi thăm mi rồi choa cho mi tiá»n mi giở vá» cho con mi và mẹ mi. Mi đừng vá» nữa, cáºu Bẩy Ä‘ang mến tay mến chân mi mà mi vá» thì khổ cho cáºu ná»› đó hỉ...
- Äây choa cho mi 5Ä‘00 mi giá» vá» cho con mi hỉ...
Cô Lý đà nh gạt nước mắt ở lại. Lòng thương con cà ng rạt rà o, cô Lý đà nh phải nhá» ngưá»i gá»i tiá»n vá» quê cho con, và nhắn mẹ cô Lý bồng con cá»§a cô lên cho cô chÆ¡i vá»›i con cho đở nhá»› thương.
Và i ngà y sau, cả thầy Lý và mẹ cô Lý bồng thằng Hồng con trai cô Lý lên dinh Cụ Thượng thăm cô Lý.
Cụ Bà được tin mẹ và chồng cô Lý đưa lên thăm. Cụ gá»i mụ Tám Canh lên nói :
- Răng cả chồng con Lý cũng lên đó hỉ !
Mụ Tám đáp :
- Dạ, mẹ chồng, chồng và con trai cá»§a cô Lý lên thăm cô ná»›. Trông thằng con trai cô ná»› gầy ốm quá, thưa Cụ Lá»›n ngưá»i chồng coi bá»™ cÅ©ng được...
Cụ Bà cau mặt chá»i :
- Tổ cha mi, tao há»i chi đến chồng nó mà mi biểu được mi lại không được. Tao dặn mi hỉ Tám... Tao giao cho mi việc ni mi phải giữ cho kỹ, há»… có chuyện chi mi chết má»›i choa đó hỉ ?
Mụ Tám Canh không biết Cụ Bà dặn dò chi mà lại dá»a nạt trước, mụ đâm á»›n bèn há»i :
- Bẩm Cụ Lớn chuyện chi, xin Cụ Lớn cho con biết con có đảm đương được không ?
Cụ Bà vẫn còn sắc giáºn :
- Chuyện chi mô mà mi không đảm đương được... Tao có biểu mi lên rừng lấy sừng tê hay xuống biển mò ngá»c trai mô mi sợ. Tao biểu cái ni hỉ ! Thằng chồng con Lý đến thăm nó, tao biểu mi phải là m cách răng giữa con Lý má»™t nÆ¡i không cho vợ chồng hắn sáp lại gần nhau, tối Ä‘i ngá»§ mi biểu con Lý bồng cáºu Bẩy vô ngá»§ chổ ngang đó hỉ chá»— mi ngá»§ đó, rồi phải canh con Lý không cho hắn lại gần chồng hắn đó nghen mi biết không, cáºu Bẩy bú sữa cá»§a con Lý đã được, cáºu Bẩy máºp mạp bây chừ để cho con Lý sáp lại chồng hắn là ngà y mai cáºu phải bú thứ sữa phải gió đó, sữa phạm phòng là cáºu Ä‘au đó hỉ. Câu mà đau mụ chết vá»›i choa...
Mụ Tám hoảng sợ, mụ là m cách răng mà canh cho được. Vả lại vợ chồng ngưá»i ta xa cách hà ng năm nay răng mà là m như rứa cho được. Tá»™i chết, mụ Tám thừ ngưá»i ra chưa biết trả lá»i răng vá»›i phu nhân.
Phu nhân thấy mụ Tám đứng thừ ra không trả lá»i bèn há»i :
- Răng mụ có bằng lòng không ? Nếu mụ không canh chừng được thì choa gá»i hắn lên bảo thẳng cho hắn biết, tối ni chỉ có mẹ con Lý nằm ở trong ni thôi, còn thằng chồng hắn nằm ra ngoà i...
Mụ Tám nghĩ, có lẽ là m như thế tiện hơn. Mụ thưa với phu nhân :
- Dạ, bẩm để lát nữa, con biểu chồng cô Lý ra ngoà i nằm tiện hơn, chớ mần răng mà con canh cho được...
Phu nhân gáºt đầu nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, lát nữa mi biểu hỉ !
- Dợ...
Mụ Tám Canh Ä‘i xuống nhà . Ở nhà ngang, cô Lý Ä‘ang hú hà chÆ¡i vá»›i thằng con trai. Äã hÆ¡n má»™t năm nay sanh con ra là đưa cho mẹ chồng nuôi, cô Lý lên trên dinh Cụ Thượng để nuôi cáºu Chó. Sữa cá»§a cô đáng lẽ thằng con cô được hưởng thì nay cáºu Chó bú. Cô Lý bồng thằng nhá» nhưng hắn không chịu, hắn nhìn cô Lý trừng trừng rồi xà sang phÃa bà ná»™i hắn có lẽ thằng nhá» không biết cô Lý là mẹ cá»§a hắn. Cô Lý buồn rầu kéo thằng nhá» lại nói :
- Lại đây với mẹ Cu, ối chà mẹ thương con Cu lắm mà ... Cu không nhớ mẹ à . Cu ngoan lắm...
Thằng Cu nghe mẹ nó ná»±ng, nó nhìn mẹ nó rồi cÅ©ng quay Ä‘i, hắn gá»i bà ná»™i hắn :
- BÃ ... BÃ ...
Chồng cô Lý thấy con không theo vợ liá»n mắng con :
- Thằng Cu hư hỉ ! Mẹ con đó răng con không theo mẹ con.
Cô Lý vạch vú cho thằng Cu coi và nhỠ:
- Lại đây mẹ cho tỵ hỉ Cu...
Thằng Cu lắc đầu vì từ thuở nhá», má»›i sanh đến giá» nó co được bú đôi vú cá»§a mẹ nó lần mô đâu mà hắn thiết. Hắn xà và o bà nó, ôm chặt lấy bà nó. Anh Lý cưá»i :
- Hắn không thiết vú...
Cô Lý buồn đến ứa lệ nhìn con.
Từ trên chá»— cáºu Bẩy nằm có tiếng khóc vang xuống, cô Lý vá»™i vã đứng dáºy nói :
- Cáºu Bẩy dáºy để con xuống vá»›i cáºu Bẩy chút mẹ hỉ.
Cụ Bà hiá»n là nh đáp :
- Ừ xuống coi răng cáºu khóc...
Cô Lý Ä‘i thẳng xuống chá»— cáºu nằm. Anh Lý trông theo bóng dáng cá»§a vợ vá»›i cặp mắt thèm khát. Äã hÆ¡n má»™t năm nay anh má»›i lại được gặp lại vợ anh, sau khi ở tù ra, vợ anh đã lên trên ni Ä‘i ở vú nuôi cáºu Bẩy để cứu anh khá»i vòng lao lý, anh không được gặp vợ. Hôm ni nhân vợ anh ra nhắn lên, anh ta mang con vá theo mẹ già lên thăm vợ. Nhìn cô đẹp lá»™ng hẳn lên, anh không ngá» vợ anh lại đẹp như thế. Khi trước ở ruá»™ng là m nhiá»u, suốt ngà y ngoà i đồng, vợ anh có nước da Ä‘en. Nay chỉ ở trong nhà , ăn uống sung sướng để nuôi cáºu Bẩy, nước da cá»§a vợ anh trắng hồng hẳn lên. Anh Lý nhìn kỹ vợ thấy hình như thứ chi cá»§a vợ anh cÅ©ng xinh, cÅ©ng đẹp cả. Từ bá»™ quần áo trắng nõn, chiếc vòng Ä‘eo tay rồi đôi vòng tay cà ng là m cho chị Lý đẹp ra. Äôi mắt chị Lý con hÆ¡i có Ä‘uôi, miệng cưá»i duyên dáng, anh Lý tắc lưỡi sung sướng :
- Mẹ thằng Cu dạo ni máºp ra lại trắng hẳn lên, đẹp còn hÆ¡n hồi con gái.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 04:04 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 29
Trước kia, hồi còn con gái, chị Lý nổi tiếng là đẹp. Chị Lý con gái ông Lý Cá»±u, con nhà hà o lý trong thôn. Còn anh Lý là con trai há»c hà nh có chút chữ, nhà cÅ©ng khá lại có tánh ăn chÆ¡i nên hai ngưá»i yêu nhau rồi lấy nhau. Äôi bên cha mẹ anh Lý và chị Lý cÅ©ng là chá»— giao tình trước nên khi thấy hai ngưá»i bằng lòng cho là m đám cưới ngay.
Lấy vợ được hai tháng thì anh Lý được là m Lý Trưởng. Anh chÆ¡i bá»i lắm nên đánh bạc thiếu tiá»n thuế, anh tổ chức ăn cướp thuế nhà ông Cai Tổng thì chẳng may bị bắt nên chị Lý má»›i sanh mà phải Ä‘i ở vú nuôi cáºu Bẩy, cô Lý có thai thì chồng bị bắt không có ai dưỡng thai. Cô Lý chạy vay mãi vẫn không mần răng chạy cho thầy Lý trắng án được. Thầy Lý bị giam ở lao Phá»§ Thừa gần má»™t năm thì cô Lý sanh. Cô Lý chán nãn, Ä‘au khổ vừa thương chồng, vừa thương con thì may có ngưá»i mách giúp, đưa cô Lý lên dinh Cụ Thương ở vú nuôi cáºu Bẩy để nhá» Cụ Thượng váºn động cho anh Lý trắng án. Cụ Thượng đã cứu được anh Lý trắng án nhưng cô Lý lại phải ở trong dinh Cụ Thượng để trông nom hầu hạ con ngưá»i khác. Cô Lý có gá»i tiá»n vá» cho con. Nhiá»u lúc cô Lý nhá»› con, nhá»› mẹ, nhá»› chồng cô chỉ ôm mặt khóc.
Hôm nay anh Lý đưa con và mẹ lên thăm vợ. Anh ta thấy vợ vá» trong dinh Cụ Thượng ăn mặc sung sướng trong nhà rất sang trá»ng khác hển lối ở trong là ng nước Ä‘á»ng bùn lầy. Anh Lý thấy vợ đẹp lá»™ng lẫy hẳn lên. Anh lại thấy nhá»› thương rạo rá»±c trước sắc đẹp cá»§a vợ.
Cô Lý dá»— cáºu Bẩy, cô bồng cáºu Bẩy lên lòng rồi vạch vú cho cáºu Bẩy bú. Cáºu Bẩy bú chùn chụp, cô Lý vá»— vá» cáºu Bẩy. Cô nghÄ© đến chồng cô, anh Lý Ä‘ang ngồi ở nhà ngang bồng con vá»›i mẹ chồng. Cô Lý nghÄ© đến những phút anh Lý và cô tha thiết bên nhau trong những đêm sáng lồng lá»™ng, gió ngoà i đồng thổi vi vút, anh chị Ä‘i tát nước đêm, ngồi bên nhau thá»§ thỉ. Cô Lý nghÄ© đến đêm tân hôn, sau má»™t ngà y vất vã nà o lá»… tÆ¡ hồng, nà o Ä‘i cho hai há». Cái đêm mang đầy ká»· niệm cá»§a tuổi trẻ đó là m cô Lý đỠmặt.
Mụ Tám Canh xuống nhà ngang chỉ thấy anh Lý ngồi bên con, còn bà mẹ chồng cá»§a cô Lý Ä‘ang cho thằng bé ăn cÆ¡m, mụ há»i :
- Cô Lý mô rồi hỉ !
Anh Lý ngÆ¡ ngác chỉ lên nhà ngang chá»— cáºu Chó nằm nói :
- Dạ thưa bà nhà cháu lên nhà ngang chá»— cáºu vừa khóc...
Mụ Tám Canh bèn gá»i kẻ cả :
- Rứa hỉ ! Tối ni anh Lý định ở mô ?
Anh Lý không biết trả lá»i răng nữa. Anh còn biết ở mô khi vợ anh là m ở đây, nuôi cáºu Bẩy trong dinh Cụ Thượng. Bà mẹ chồng chị Lý lá»… phép thưa :
- Dạ thưa bà , mẹ con bà cháu tui định xin ở đây luôn rồi ngà y mai hay mốt mẹ con bà cháu tui xin vá».
Mụ Tám Canh khẽ thở dà i :
- Cái nớ mà khó đó hỉ... Cụ Bà không muốn anh Lý ở trong trại ni...
Anh Lý hốt hoảng đâm lo không hiểu vì răng phu nhân lại ghét anh không cho anh ở trong trại. Anh Lý cuống lên há»i :
- Răng, rứa bà , con còn biết chỗ mô để ở nữa ! Vì răng Cụ Bà lại ghét con thưa bà ?
Mụ Tám Canh thương hại nói :
- Cụ Bà có ghét anh mô nhưng vì cụ kiêng không muốn cho anh ở trong ni gần chị Lý rồi sữa cho cáºu bú hư, không tốt hỉ...
Bà mẹ chồng cô Lý gáºt đầu nói :
- Dạ Ä‘iá»u đó cháu biết, dạ bẩm để cho cháu ở trong ni nhưng xin cho cháu ngá»§ riêng má»™t nÆ¡i, chứ bây chừ ra ngoà i cháu đâu biết chá»— mô để ở, khổ quá thằng cháu nhá» ni đến vá»›i mẹ hắn mà hắn cÅ©ng không biết để theo, hắn sợ mẹ hắn khi mẹ hắn đưa tay đòi bồng hắn...
Mụ Tám Canh nghĩ ngợi rồi nói :
- Tui nói thiệt, chú Lý ở chá»— mô cÅ©ng được, tui không ngăn cấm chú, chuyện chú ná»› nằm mô cÅ©ng được hết hỉ, nhưng Cụ Bà cữ vì Cụ Bà sợ cáºu Bẩy bú phải sữa phạm phòng, cáºu Ä‘au, mất sức nên Cụ Bà biểu chú ná»› ra ngoà i ngá»§...
Bây chừ bà đã nói rứa tui nghÄ© hay là để chú ná»› lên nằm vá»›i chú Cá»u Mà nh ở nhà trên cÅ©ng được. Mấy anh em nằm chung vá»›i nhau cho vui còn thÃm Lý nằm dưới ni vá»›i bà , tui và cáºu Bẩy, à cả thằng cháu nhá» ni nữa...
Anh Lý nghe mụ Tám nói, có vẻ ngượng. Anh tần ngần không nói năng chi hết, Cá»u Mà nh ngồi đó nghe mụ Tám Canh nói, bèn cưá»i nói :
- Bà ná»› thì biết chi chuyện ná»›, tại chị Tám ni bà y ra chứ chi nữa ! Vợ chồng ngưá»i ta xa nhau hà ng năm nay má»›i gặp ai mà chẳng có phút nhá»› thương. Chị Tám ni ác dữ Ä‘a...
Mụ Tám Canh tức giáºn cầm cây chổi quất Cá»u Mà nh rồi nói :
- Chú khốn nạn ni đừng đổ tiếng ác cho tui hỉ ! Tui cản ngăn chú thÃm ná»› là m chi cho thêm tá»™t...
Cá»u Mà nh cưá»i rá»™ :
- Lâu ni anh Äá»™i không vá» thăm chị rồi chị Ãch ká»·, thấy thiên hạ hú hà chị ức chứ chi nữa. Tui lạ chi chị nữa, chị Tám Æ¡i ! Chị ác chi dữ váºy ? Ai Ä‘á»i mỡ treo mèo nhịn đói răng được. Anh Lý Æ¡i, anh mần cách răng nói vá»›i chị Tám ni là xong hết... Chị ná»› thù đám vợ chồng khắn khÃt nhau lắm, chá»› Cụ Bà mần răng biết chuyện quá»· ná»›...
Mụ Tám Canh uất háºn chá»i thá» :
- Cha tổ mi Mà nh Æ¡i, mi đổ chi những chuyện ác nhÆ¡n, thất đức rứa cho choa. Mi có dám lên trình vá»›i Cụ Bà không, choa dắt mi lên choa há»i ngay trước mặt Cụ Bà cho mi thấy. Cụ Bà đà o mã ông, mã cha mi lên bây chừ đó hỉ...
Nói rồi mụ Tám quay sang phÃa anh Lý nói :
- Anh đừng nghe mồm miệng thằng khốn nạn ni hắn chia rẽ vợ chồng ngưá»i ta, hắn đặt đủ Ä‘iá»u đủ thứ. Rồi lần ni hắn thấy, hắn chết tổ mạ hắn mà tui, tui lên trên dinh bẩm vá»›i Cụ Bà thì Cụ Bà đà o xá»›i tam đại nhà mi lên cho coi.
Cá»u Mà nh vẫn cưá»i khúc khÃch diá»…u cợt :
- Thôi mà , anh Lý có chi đó hối lá»™ cho chị Tám Ä‘i cho rồi trong trại ni mình chị Tám trông coi hết, anh chị muốn yên thân đêm nay thì cứ hối lá»™ chị Tám là xong ngay. Chị ná»› cÅ©ng nhá»› anh Äá»™i, đã trên má»™t năm nay không vá» thăm chị ná»›, chị ná»› Ä‘ang giáºn nên chị ná»› giáºn lây cả đến anh chị nữa nghen.
Mụ Tám cãi không lại miệng Cá»u Mà nh, mụ uất cầm guốc liệng Cá»u Mà nh chá»i :
- Mồ cha thằng khốn nạn, mi gieo chi chuyện ác đức rứa mi, choa lên nhà trên bẩm vá»›i Cụ Lá»›n thì mi chết mẹ mi ngay Cá»u Mà nh Æ¡i...
Cô Lý ngồi trên nhà ngang cho cáºu Bẩy bú, chị nghÄ© miên man đến chồng, đến con, chị nhá»› thương anh Lý. Chị khẽ thở dà i nảo ruá»™t, cáºu Chó bú cho no rồi lim dim mắt ngá»§...
Chị Lý đặt cáºu Chó nằm trên nệm, đắp cho cáºu Chó nằm ngá»§ chăn gối hai bên cho cáºu đở giáºt mình chị má»›i Ä‘i ra. Chị Lý hé mở cá»a trông thấy anh Lý đứng thÆ¡ thẩn ngoà i hiên. Anh Lý buồn rầu vì lá»i mụ Tám vừa nói. Äêm ni có lẽ anh Lý phải nằm chá»— khác, vá»›i vợ anh, dù là chồng anh vẫn không được bén mãng đến. HÆ¡n năm trá»i xa cách lòng nhá»› thương vợ rạo rá»±c. Cà ng trông thấy chị Lý trắng nõn nước da đẹp lá»™ng, đôi mắt Ä‘en nháy, miệng cưá»i duyên dáng, anh Lý cà ng thấy yêu mến vợ hÆ¡n nữa, nhiá»u lúc ngồi nhìn vợ trân trân. Anh Lý so sánh chị Lý dưới ruá»™ng là m quần quáºt suốt ngà y sương nắng nôi nên nước da cá»§a chị Lý đỠhồng thiếu hẳn mà u trắng nõn nà , mà u trắng say đắm. Anh ước mÆ¡ như hồi anh Ä‘ang yêu chị Lý, chưa được cùng nhau nên duyên chồng vợ. Có những lúc cầm tay chị Lý, anh Lý đứng trân không biết nói răng ra sao ! Trong khi anh thấy lòng anh rạo rá»±c những ná»—i nhá»› thương, yêu mến ngưá»i tình trẻ đẹp. Thá»i gian đầu trôi, anh Lý và chị Lý nên duyên chồng vợ. Sau đêm tân hôn vợ chồng đụng chạm anh lại cà ng thấy say mê ngưá»i vợ trẻ đẹp anh cà ng thương yêu Ä‘áºm đà hÆ¡n nữa. Vợ chồng anh Lý đã sống trong những giá» phút cá»±c kỳ sung sướng mê ly cá»§a tình yêu chân tháºt...
Thế rồi, tai biến đến vá»›i anh, chỉ vì anh Lý thÃch chÆ¡i bá»i cá» bạc đánh thua số thuế trong là ng anh đà nh phải tổ chức ăn cướp thuế cá»§a thầy Cai Tổng. Tuy chuyện cướp chót lá»t, anh đủ tiá»n trang trải số nợ thuế, nợ và t thì chuyện đổ bể suýt anh phải ở tù. May lúc đó, vợ anh má»›i sanh. Cụ Thượng cần vú sữa nuôi cáºu Bẩy vợ anh Lý nhá» ngưá»i giá»›i thiệu vô hầu ở dinh Cụ Thượng nuôi cáºu Chó để xin Cụ Thương tha cho chồng chị vá» nuôi mẹ già và con dại. Cụ Bà đã cho chị Lý Ä‘i thá» sữa, thấy sữa chị Lý đã cứu được chồng chị thoát vòng lao lý. Má»™t năm trá»i trôi qua chị Lý ở trong trại cá»§a Cụ Thượng để nuôi cáºu Chó. Chị Lý được Cụ Thượng thương mến, cho tiá»n luôn luôn nên chị Lý cÅ©ng đà nh dụm được má»™t số tiá»n lá»›n. Chị Lý nhắn mẹ chồng, chồng và con lên để chị thăm há»i và cho tiá»n.
Từ sáng đến giỠđã gần chiá»u, chị Lý quanh quẩn bên chồng, bên con và mẹ chồng chị chưa biết chuyện anh Lý không được ngá»§ trong trại vì sợ anh Lý vá»›i chị Lý là m chuyện vợ chồng, sữa không tốt cáºu Chó sẽ bú phải sữa phạm phòng sinh bệnh. Do đó khi ló đầu ra thấy chồng chị Lý vẫy chồng lên chá»— nuôi cáºu Chó.
Anh Lý thấy vợ vẫy ngần ngại không dám lên vì anh sợ mụ Tám trông thấy, anh Lý ngượng ngùng e lệ... Chị Lý vẫn vẫy chồng rối rÃt là m anh Lý cuống lên. Anh quay lại nhìn và o trong nhà ngang coi mụ Tám Canh đâu. Anh thấy mụ Tám Canh Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i mẹ anh. Cá»u Mà nh đã Ä‘i đâu mất. Anh Lý Ä‘i vá»™i lên nhà ngang rồi tót và o chá»— vợ nuôi cáºu Chó.
Chị Lý mở cá»a đón anh Lý. Trống ngá»±c Ä‘áºp thùm thụp phần bị xúc động khi gặp lại vợ nÆ¡i vắng vẻ, phần lo ngại mụ Tám biết. Chị Lý mỉm cưá»i nhìn chồng duyên dáng, kéo tay chồng lại phÃa mình.
- Mình nhớ tui không ?
Anh Lý chỉ đáp gá»n :
- Nhá»›...
Vợ chồng anh Lý nhìn nhau trong ánh mắt thân yêu, anh Lý ôm vợ rồi khẽ nói :
- Tối ni tui ngủ ở ngoà i...
Chị Lý ngạc nhiên quay lại há»i chồng :
- Răng rứa... ?
- Cụ Bà biểu rứa...
- Cụ mô... ?
- Bà Tám đó !
- Mụ Tám Canh hỉ ! Răng mụ nớ biểu được mình ngủ ngoà i ?
- Mụ nói Cụ Bà dạy rứa vì Cụ Lớn sợ, Cụ Lớn cữ...
Chị Lý khẽ thở dà i, nước mắt trà o ra. Chị nhá»› thương chồng chị cảm động trước sá»± săn sóc cá»§a chồng. Chị Lý xà và o lòng chồng nhìn anh Lý... Anh kéo tay vợ ngồi dáºy nói :
- Một năm rồi hỉ... Một năm vợ chồng mình xa nhau lẹ quá hỉ...
Chị Lý nghẹn ngà o khóc :
- Tui nhá»› mình quá, nhiá»u lúc tui nằm mÆ¡ thấy mình nhưng khi thức giấc thì chả có ai hết, tui khóc suốt đêm.
Anh Lý nghẹn ngà o cúi xuống hôn vợ. Bà n tay trìu mến cá»§a chị Lý xoa trên mặt anh Lý... Chị Lý nhìn ra ngoà i thấy cánh cá»a mở hé bèn bảo chồng :
- Mình ra khép cánh cá»a lại... À thôi để tui khép cho mình không biết cà i cá»a lại bung ra ngay đó...
Chị Lý nhanh nhẹn nhoà i ngưá»i xuống, chân chấm đất chị sỠđôi guốc Ä‘i ra cá»a khép chặt cánh cá»a lại rồi Ä‘i và o lại. Anh Lý chắc bụng vì cánh cá»a đã đóng, anh ôm vợ nhấc bổng lên.
Cáºu Chó khẽ cá»±a mình, mở mắt nhìn. Cáºu nhìn trân trân khi thấy chị Lý nằm bên anh Lý cáºu vẫn nhìn mà không khóc. Chị Lý quay lại thấy cáºu Chó đã dáºy chị giục chồng :
- Lẹ lên mình, cáºu Bẩy dáºy rồi...
Anh chồng cuống lên, anh Lý bẽn lẽn nhìn vợ, còn chị Lý cÅ©ng vã quay ra ôm lấy cáºu Bẩy rồi vẫy tay bảo anh Lý ghé tay gần chị để chị nói :
- Thôi mình xuống dưới nhà đi, không mụ Tám nghi lên bây chừ đó.
Anh Lý sượng sùng quay Ä‘i, anh rón rén bước ra khá»i phòng cáºu Bẩy nằm rồi khép chặt cá»a lại.
Anh Lý vừa ra khá»i phòng cáºu Bẩy thì mụ Tám Canh đã gá»i giáºt anh :
- Chú Lý à , chú ở mô ra đó... ?
Anh Lý ngưá»ng ngượng, không biết trả lá»i răng nữa. Anh chỉ và o phòng cáºu Bẩy rồi nói :
- Thưa bà tui ngồi chÆ¡i vá»›i cáºu Bẩy !
Mụ Tám Canh há»i :
- Cáºu Bẩy ngá»§ hay thức, chị Lý đâu ?
Anh Lý đáp :
- Dạ, cáºu Bẩy thức, nhà tôi Ä‘ang cho cáºu Bẩy bú...
- Rứa hả...
Nghe mụ Tám nói, anh Lý mừng rỡ, biết rằng câu chuyện giá»a vợ chồng anh, mụ Tám không hay biết chi hết... Anh Lý Ä‘i lên nhà ngang vá»›i mẹ cá»§a anh và thằng con nhá» chị Lý ôm cáºu Bẩy và o lòng, vạch vú cho cáºu Bẩy bú. Chị Lý khẽ vá»— và o ngưá»i cáºu Chó và dá»— cho cáºu Chó nằm ngá»§. Cáºu Chó mở mắt nhìn chị Lý như có chuyện khác lạ. Cáºu Chó má»›i ba tuổi nhưng cáºu đã khôn lắm. Cáºu Chó không nói được nhưng cáºu lại nghe được, cáºu biết ngưá»i quanh cáºu nói chi sở dÄ© cáºu Chó không nói được vì lưỡi cá»§a cáºu ngắn quá cáºu Chó cưá»i rất duyên dáng. Tánh cá»§a cáºu Chó từ thuở nhá» khi nằm bú, tay bên kia cáºu Chó vẫn hoạt động, sá» vú hoặc ôm chặt lấy chị Lý.
Cáºu Chó bú chùn chụp, tay cáºu ôm lấy chị Lý. Chị Lý vá»— và o ngưá»i cáºu Bẩy khẽ ru. Chị Lý mÆ¡ mà ng nghÄ© đến chồng con. Bá»—ng chị giáºt mình tay kéo cáºu Chó ra rồi nói :
- Bẩy, cáºu hư nhỉ !
Cáºu Chó có vẻ không bằng lòng, cáºu đạp hai chân để phản đối. Chị Lý đà nh phải ôm lấy cáºu dá»— cáºu Chó là con út cưng cá»§a Cụ Thượng nhứt là đối vá»›i gia nhân bà cho rằng tất cả những nghiệp chướng, oan khiên trong nhà Cụ Thượng Ä‘á»u đồn và o cáºu Chó, để cáºu Chó nháºn hết cho các anh chị cá»§a cáºu Chó, nên Cụ Bà rất chìu cáºu Chó nhứt là má»—i khi nghÄ© đến oan hồn cá»§a gã tà i xế đã vì phu nhân mà mang mối háºn lòng đà nh tá»± váºn chết, phu nhân cà ng thương cáºu Chó hÆ¡n nữa. Vì thương cáºu Chó nên phu nhân cà ng thấy quà chị Lý. Phu nhân biết việc ngăn cản không cho chồng chị Lý ở lại đêm là điá»u trái luáºt tá»± nhiên nhưng vì sức khá»e cá»§a cáºu Chó cụ buá»™c phải là m như thế. Bởi váºy sau khi mụ Tám Canh xuống nhà dưới tìm má»i cách bảo anh Lý ra khá»i trại ngá»§, phu nhân cứ hối háºn mãi. Phu nhân thấy Cá»u Mà nh Ä‘ang lau chiếc xe nhà gá»ng kiếng và ng chóe bèn gá»i :
- Cá»u Mà nh...
Cá»u Mà nh ngẩng đầu lên nghe tiếng Cụ Bà gá»i bèn láºt Ä‘áºt đứng lên thưa :
- Dợ, bẩm Cụ Lớn...
Cụ Bà gáºt đầu :
- Mi xuống biểu mụ Tám Canh gá»i chị Lý nuôi cáºu Bẩy lên trên ni choa biểu có việc cần hỉ !
Cá»u Mà nh dợ má»™t tiếng rồi Ä‘i thẳng xuống nhà ngang. Tánh Cá»u Mà nh hay bông lÆ¡n nên há»… gặp ngưá»i như mụ Tám Canh là hắn nói đùa hắn trêu, Cá»u Mà nh là m bá»™ nghiêm trang Ä‘i thẳng và o chổ anh Lý ngồi chÆ¡i vá»›i con và mụ Tám Canh Ä‘ang ngồi chÆ¡i bắt chấy chá»— mẹ anh Lý. Cá»u Mà nh biết mụ Tám Canh Ä‘ang cần ánh sáng để bắt chấy cho mẹ anh Lý nên hắn đứng ngăn cháºn ánh sáng. Mụ Tám Canh Ä‘ang bắt chấy bá»—ng thấy sấp bống má»™t ngưá»i che mất ánh sáng từ phÃa ngoà i chiếu và o. Mụ Tám Canh quay lại thấy Cá»u Mà nh Ä‘ang cưá»i nham nhở. Mụ Tám Canh cau mặt há»i :
- Mù hỉ chú ! Không thấy ngưá»i ta Ä‘ang bắt chấy à , răng đứng sấp bóng đó hỉ ?
Cá»u Mà nh cưá»i nói :
- Răng mụ ! Ai biết mụ bắt chấy...
Mụ Tám gắt :
- Rứa không mù hỉ...
Cá»u Mà nh gáºt đầu :
- Ừ thì mù váºy. Nè mụ Tám lên ngay trên nhà trên Cụ Lá»›n đòi hỉ...
Mụ Tám câu mặt nhìn Cá»u Mà nh :
- Nè đừng nói ỡm Ỡđó hỉ !
- Tui nói thiệt đó, Cụ Lá»›n vừa biểu tui xuống gá»i mụ đó... lên ngay Cụ Lá»›n đòi, chắc có chuyện chi đó. À Cụ Lá»›n còn dặn là phải gá»i cả chị Lý lên nữa hỉ.
Nghe Cá»u Mà nh nói đến chị Lý, mụ Tám Canh má»›i tin là tháºt vá»™i đứng dáºy định xuống chá»— chị Lý Ä‘ang cho cáºu Bẩy bú nhưng rồi mụ gá»i anh Lý :
- Chú Lý hỉ, chú xuống gá»i thÃm nó lên trên ni để rồi lên hầu Cụ Bà , Cụ Bà đòi đó hỉ...
Anh láºt Ä‘áºt đứng dáºy xuống chá»— chị Lý dá»— cáºu Bẩy để gá»i chị Lý thì vừa lúc chị Lý đẩy cá»a Ä‘i ra, chị Lý thấy chồng bèn cưá»i lẳng lÆ¡ há»i :
- Mình đi mô đó...
Anh Lý đáp :
- Mình lên nhà ngang cho bà chi đó gá»i, hình như Cụ Lá»›n đòi mình đó...
Chị Lý lẳng lơ nhìn chồng rồi bất ngỠđưa tay núm lấy tay chồng bấm mạnh thiết tha :
- Nhớ mình quá hà ...
Anh Lý nhìn vợ thương hại. Sá»± tháºt anh cÅ©ng nhá»› chị Lý lắm, nhưng anh Lý có vẻ nhà quê hÆ¡n chị Lý, anh không biết là m cách nà o để cho chị Lý thấy mối tình nồng nà n cá»§a anh đối vá»›i chị. Anh nhìn vợ trong ánh mắt thèm khát cá»§a ngưá»i chồng đã phải xa vợ hà ng năm. Chị Lý Ä‘i lên nhà ngang vá»›i anh Lý. Anh Lý há»i :
- Cáºu Bẩy ngá»§ rồi hỉ...
- Rồi.
Cá»u Mà nh đứng nhìn vợ chồng chị Lý Ä‘i lên nhà ngang, hắn mỉm cưá»i gá»i mụ Tám Canh nói :
- Nè chị Tám ơi... ra tui biểu chị Tám ơi...
Mụ Tám Canh tưởng chuyện chi chạy ra há»i :
- Chi đó chú Cá»u ?
Cá»u Mà nh chỉ vợ chồng anh Lý rồi nói :
- Trông vợ chồng chị Lý đẹp đôi đó hỉ chị Tám ?
Mụ Tám Canh nguých Cá»u Mà nh :
- Chú ni răng mà hay để ý chuyện vợ chồng ngưá»i ta rứa...
Cá»u Mà nh cưá»i nham nhở :
- Thì vợ chồng anh Lý đẹp đôi, tui nói đẹp đôi chứ răng nữa... Nhưng chị Tám Æ¡i, đẹp đôi mà mần chi tối ni chị Tám được lệnh canh chừng không cho anh Lý đến bên chị Lý là chết má»™t cá»a tứ rồi.
Mụ Tám Canh đấm và o vai Cá»u Mà nh nói :
- Chú ni lãng nhách...
Cá»u Mà nh cưá»i nói :
- Thì rõ rà ng như rứa răng là lãng nhách, chị Tám có được lệnh cho anh Lý đến gần chị Lý không ?
Mụ Tám Canh cau mặt nói :
- Nè câm miệng Ä‘i, đừng nói mà chị Lý biết, chị ná»› giáºn đó hỉ. Äó là lệnh cá»§a Cụ Bà mô phải cá»§a tui...
Cá»u Mà nh là m bá»™ buồn rầu nói :
- Nhưng chị mần như rứa thì ác quá. Vợ chồng ngưá»i ta cÅ©ng như vợ chồng chị mà chị Tám Æ¡i. Hà ng năm má»›i gặp lại nhau má»™t lần, vợ chồng Ngâu má»™t năm còn có tháng bẩy để sụt sùi bên nhau, lý mô mà chị lại ác đức như rứa...
Khi đó chị Lý đã đặt cáºu Bẩy xuống giưá»ng cho cáºu Bẩy ngá»§ le te Ä‘i lên nhà ngang gặp mụ Tám Canh há»i :
- Bà Tám chi rứa, bà gá»i tui hỉ ?
- Ừ, cô Lý lên Cụ Lá»›n đòi... Äi cô Lý, thôi đừng đứng đây nữa thằng khốn nạn ni ăn nói ỡm á» lắm...
Cá»u Mà nh nhìn mụ Tám Canh lắc đầu nói :
- Trông chị Tám máºp mạp phúc đức rứa mà răng chị ác rứa.
Mụ Tám quay lại xỉa xói và o mặt Cá»u Mà nh :
- Nè không câm cái lỗ miệng chú, thì chú chết đó hỉ, tui méc với Cụ Lớn thì chú chết không kịp ngáp đó nghen...
Cá»u Mà nh nghe mụ Tám dá»a méc phu nhân, hắn có vẻ ngại liá»n nói :
- Tui nói chi mà chị định méc. Nè đừng có chơi cái trò đó hỉ, chị ác vừa vừa rứa...
Mụ Tám Canh cưá»i :
- Suốt ngà y chú chỉ nói nhảm...
Nói rồi mụ Tám quay lại cầm tay chị Lý nói :
- Thôi đi lên trên đó đi cô Lý...
Anh Lý đứng bên mái hiên nhìn theo dáng Ä‘iệu vợ Ä‘i lên trên nhà phu nhân ở. Anh Lý không hiểu phu nhân định dạy chi nữa. Lúc nãy anh Lý đã biết ý phu nhân không muốn anh ở lại trong trại vì sợ anh gần vợ là m hư sữa cho cáºu Bẩy bú nhưng bây chừ thì anh Lý cÅ©ng chả cần nữa.
Mụ Tám Canh đưa chị Lý lên hầu phu nhân, vừa thấy chị Lý phu nhân vá»™i há»i :
- Cáºu Bẩy ngá»§ rồi ?
Chị Lý lễ pháp đáp :
- Dợ, bẩm Cụ Lá»›n, cáºu bú no rồi ngá»§...
- Ngoan hỉ... À nè Lý, răng hôm mô mẹ chồng cá»§a mi vá»...
Chị Lý đáp :
- Dạ bẩm ngà y mai mẹ con và chồng con vá»›i cháu vá»...
- Rứa hỉ ? Tối ni Lý mi biểu chồng mi ra ngoà i ngá»§ hỉ, choa cho vợ chồng và con mi 50Ä‘00 đó là tiá»n choa thưởng cho mi đó hỉ. Mi biểu chồng mi ra ngoà i mà ngá»§ hỉ. Trong trại ni choa kiêng thì mi biểu chồng mi chịu khó ra ngoà i mà ngá»§ rồi sáng mai vô đưa mẹ chồng vá»›i con mi vá»...
Chị Lý có vẻ buồn khi nghe Cụ Lá»›n dạy, phải anh Lý ra ngoà i ngá»§ chá»— khác. Chị Lý mân mê tà áo, mắt chị rưng rưng lệ buồn khổ. Phu nhân có vẻ thương hại chị Lý nhưng vì phải giữ gìn sức khá»e cho cáºu Bẩy. Cụ Bà không thể để anh Lý trong vòng trại được, phu nhân nhá» nhẹ nói vá»›i chị Lý :
- Lý hỉ đó là choa muốn giữ sức khá»e cá»§a cáºu Bẩy nên má»›i phải biểu chồng mi ra ngoà i nằm, mi nuôi cáºu Bẩy mi cÅ©ng muốn cho cáºu Bẩy mạnh khá»e hỉ, chá»› cáºu Bẩy gầy ốm ngưá»i ta cÅ©ng cưá»i mi hỉ. Thôi bây chừ mi cầm lấy 50Ä‘00 đây xuống nhà dưới đưa cho mẹ để mẹ mi lấy tiá»n táºu ruá»™ng đất chi để rồi mi biểu thằng Lý ra ngoà i ngá»§ cho yên tâm hỉ !
Chị Lý cầm lấy tiá»n rồi bùi ngùi quay xuống nhà dưới. Thấy chị Lý Ä‘i rồi phu nhân lại thấy thương chị Lý, phu nhân biểu mụ Tám Canh rằng :
- Tám, mụ theo con Lý xuống coi hắn nói chuyện chi mà mẹ chồng và chồng hắn. Cũng tội nghiệp nhưng biết mần răng được. Choa biết con Lý buồn lắm. Thôi mi xuống an ủi hắn đi hỉ...
Mụ Tám Canh thưa rằng :
- Bẩm Cụ Lớn, lúc nãy con đã biểu mà anh Lý và mẹ của anh ta rồi...
Cụ Lá»›n vá»™i há»i :
- Rứa hỉ...
- Dợ, mẹ anh Lý biểu anh Lý ngá»§ ngoà i cÅ©ng được nhưng anh Lý không quen ai hết. Váºy xin Cụ Lá»›n cho anh Lý nằm ngá»§ chung vá»›i chú Cá»u Mà nh, còn chị Lý nằm vá»›i con và cáºu Bẩy...
Cụ Lớn suy nghĩ rồi nói :
- Thôi được rồi nhưng mụ cứ biểu hắn ra ngoà i ngủ thì yên tâm hơn hỉ, nhưng nếu hắn không có chỗ ngủ thì hãy cho hắn ngủ trong trại ni.
Mụ Tám Canh cưá»i nói :
- Dạ, bẩm Cụ Lớn. Chị Lý sợ anh Lý ra ngủ ở ngoà i rồi anh Lý đi chơi bỠchị Lý, chị Lý có vẻ buồn là rứa...
Phu nhân gáºt đầu nói :
- Rứa hỉ... Ừ phải lắm, thằng Lý ni cÅ©ng là đứa chÆ¡i bá»i nên hắn má»›i bị tù khi hắn Ä‘ang là m Lý Trưởng và con vợ hắn má»›i phải mần cho mình hỉ con Lý sợ là phải... Rứa thì thôi. Mụ cứ cho thằng Lý nằm trong trại nhưng đừng để cho chúng nó xáp lại gần nhau hỉ... Mình không độc chi mô nhưng vì phải giữ sức khá»e cho cáºu Bẩy, sữa cá»§a cô Lý Ä‘ang tốt há»… có chồng gần nó là sữa hư ngay, chắc mi cÅ©ng biết nhiá»u đứa nhá» bị Ä‘au chết vì sữa phạm phòng đó hỉ. Mi phải chịu trách nhiệm vá» chuyện đó hỉ mụ Tám...
Mụ Tám đà nh phải nháºn cái trách nhiệm chẳng đẹp nà y :
- Dợ...
Phu nhân gáºt đầu nói :
- Thôi rứa, mi xuống dưới nhà đi không thằng Lý lại Ä‘i khá»i trại tá»™i nghiệp cho con Lý...
Mụ Tám Canh láºt Ä‘áºt Ä‘i xuống nhà dưới...
Trong căn nhà rá»™ng chị Lý Ä‘ang ôm con ngồi bên cạnh mẹ chồng, con và anh Lý ngồi hút thuốc và nói chuyện vá»›i Cá»u Mà nh. Anh Lý thấy Cá»u Mà nh Ä‘i lÃnh lệ hầu trong tư dinh cá»§a Cụ Thượng có vẻ nhà n hạ nên anh gạ chuyện để há»i cách xin vô lÃnh lệ như Cá»u Mà nh.
Mụ Tám Canh vội vã đi xuống thấy chị Lý đang ngồi ôm con bèn nói :
- Thôi xong rồi, Cụ Bà bằng lòng cho nằm trong trại nhưng anh Lý phải nằm vá»›i chú Cá»u Mà nh đó hỉ...
Cá»u Mà nh nhìn trân mụ Tám Canh rồi há»i :
- Trá»i răng, anh Lý lại nằm chung mà tui... Mụ ni nói lá»™n xá»™n quá hỉ... Anh Lý đến đây đâu phải để nằm chung mà tui. Nằm mà tui anh Lý răng chịu được ? Còn chị Lý nằm mô ?
Mụ Tám Canh nguých Cá»u Mà nh nói :
- Thằng mắc dịch ni lúc mô cũng diễu... Cụ Lớn biểu rứa Cụ Lớn thương hại anh Lý bây chừ ra ngoà i ngủ, biết chỗ mô mà ngủ nên Cụ Lớn cho ngủ trong trại nên không cho vợ chồng anh Lý ngủ chung, bắt anh phải ngủ chung mà chú...
Cá»u Mà nh vẫn giữ giá»ng đùa cợt :
- Rứa tui phải canh anh Lý hả ?
Mụ Tám Canh đánh lên vai Cá»u Mà nh rồi nói :
- Ai biểu chú canh... Chú chỉ việc cho anh Lý nằm chung là được rồi, không nói lôi thôi chi nữa...
Cá»u Mà nh cưá»i há»i mắc má» :
- Rứa đêm nay anh Lý đi mô tui không biết đó nghen...
Mụ Tám Canh lắc đầu :
- Thằng khốn nạn mắc dịch ni định đùa vừa rứa...
Nghe mụ Tám Canh nói Cụ Lớn cho ngủ trong trại anh Lý mừng rỡ :
- Dợ, được tui ngá»§ vá»›i chú Cá»u cÅ©ng được chứ, bây chừ ngá»§ ngoà i tui mần răng biết chá»— mô mà ngá»§...
Chị Lý ngượng nghịu ôm con ngồi bên mẹ chồng im lặng, Cá»u Mà nh nhìn chị Lý xinh đẹp đôi má á»ng hồng, đôi môi tươi thắm cưá»i nói :
- Chị Lý nè...
Chị Lý quay lại há»i :
- Chi đó chú Cá»u ?
Cá»u Mà nh chỉ mụ Tám Canh rồi nói :
- Tui nói thiệt chị hỉ, má»i việc Ä‘á»u do mụ Tám ni bầy đặt hết chứ Cụ Lá»›n răng biết được chuyện ná» tê. Bây chừ chị muốn chi thì cứ nói mà mụ Tám là xong hết...
Chị Lý lắc đầu nói :
- Thôi tui chả muốn chi hết, anh Lý nhà tui nằm với chú là được rồi...
Mụ Tám Canh thÃch thú nói :
- Thấy chưa, tiên sư thằng khốn nạn mi có nghe mẹ mi nói không ? Thằng mắc dịch lắm chuyện lắm... Má»i việc là do Cụ Lá»›n định hết, choa biết chi mô mà mi cứ gieo tiếng ác cho choa, may mà chị Lý mà anh Lý là ngưá»i biết Ä‘iá»u chá»› như mồm miệng mi thì răng mà không biết mất lòng. Tháºt răng trá»i không đánh chết những thứ mắc dịch như Cá»u Mà nh ni cho xong...
Cá»u Mà nh cưá»i hô hố :
- Trá»i đánh chi tui... Tui có chia rẽ vợ chồng ngưá»i ta mô ? Tui có bắt vợ chồng ngưá»i ta xa nhau mô ? Tui là thằng lúc mô cÅ©ng mần vợ chồng ngưá»i ta xáp lại gần nhau cho vui vẻ cả... Mụ má»›i là ngưá»i đáng bị thiên lôi đã đó hỉ...
Mụ Tám Canh biết khó mà cãi lại vá»›i Cá»u Mà nh mụ vá»› cây phết trần định quất Cá»u Mà nh thì Cá»u Mà nh nhanh chân đã nhảy tá»›i nắm lấy cây phất trần trên tay, mụ Tám cuống lên hoa cây roi mà không đánh được Cá»u Mà nh, Cá»u Mà nh cưá»i thÃch thú nói :
- Chà răng mà mụ dữ rứa mụ Tám, hèn chi thầy Äá»™i khiếp mụ là phải, bây chừ thầy Äá»™i Ä‘ang hú hà mà bà trẻ để mụ trÆ¡ trá»i ở đây là phải rồi... Tháºt đánh đùa mụ hỉ...
Mụ Tám cưá»i đấm Cá»u Mà nh thùm thụp, Cá»u Mà nh đẩy mụ Tám ngã xuống giưá»ng rồi đâm đầu chạy...
Trá»i bắt đầu chạng vạng, đèn Ä‘iện đã báºt... Cáºu Bẩy nằm trong buồng đã thức dáºy, tru lên gá»i chị Lý. Chị Lý hốt hoảng chạy lên buồng cáºu Bẩy nằm để bồng cáºu Bẩy. Cá»u Mà nh xuống nhà dưới vẫy anh Lý ra nói :
- Lát nữa anh Lý lên buồng tui mà nằm hỉ... Anh cứ nằm đó, tui đi vỠVĩ Dạ một lát rồi vô...
Anh Lý gáºt đầu đáp :
- Dợ...
Mụ Tám Canh được giao phó nhiệm vụ canh chừng anh chị Lý mụ Tám phải ngủ chung mà chị Lý.
Vợ chồng anh Lý là m bá»™ như không cần thiết chi đến chuyện vồ váºp ban chiá»u chị Lý và anh Lý đã gặp nhau trong buồng cáºu Bẩy, sá»± yêu đương đã khắn khÃt mà mụ Tám cÅ©ng như Cá»u Mà nh không hay biết... Do đó, bây chừ gần đến lúc Ä‘i ngá»§ anh Lý đà ng hoà ng lên căn nhà dà nh cho Cá»u Mà nh ngá»§ để nằm...
Trá»i cuối tháng kế mưá»i má»™t âm lịch, Huế rét cóng mưa phùn tầm tả.
Chị Lý báºn chiếc áo bông ngắn ngồi bên chiếc lò sưởi nói chuyện vá»›i mẹ chồng và mụ Tám Canh, anh Lý cÅ©ng ngồi bên vợ, căn phòng mụ Tám Canh và chị Lý nằm bên còn phòng cá»§a cáºu Bẩy tức cáºu Chó nằm, chị Lý đã cho cáºu Chó ăn và bú no, ru cáºu Chó ngá»§, đắp chăn căng mùng cẩn tháºn rồi chị Lý má»›i sang bên phòng mụ Tám Canh ngồi nói chuyện. Thỉnh thoảng cáºu Chó cá»±a mình lên tiếng là chị Lý lại phải vá»™i sang nằm dá»— dà nh cáºu Chó nằm im, cáºu Chó quen hÆ¡i, ngá»§ yên chị Lý lại sang bên phòng mụ Tám Canh ngồi sưởi để nói chuyện vá»›i mẹ chồng bồng con trai cá»§a chị.
Trá»i đã vá» khuya, bốn bá» vắng lạnh, mụ Tám Canh đã bắt đầu ngáp ngá»§ nên mụ giục anh Lý :
- Bây chừ anh Lý vô buồng chú Cá»u Mà nh mà nghỉ Ä‘i...
Anh Lý ngượng ngịu đáp :
- Anh Cá»u dặn tui ở đây chá», anh ra ngoà i vá» rồi má»›i lên ngá»§...
Mụ Tám Canh cau mặt nói :
- Mần răng anh chỠđược thằng khốn nạn đó, hắn đi với mèo của hắn mà , có đêm hắn không vỠngủ nữa hỉ. Thôi anh lên phòng của hắn mà ngủ trước đi...
Chị Lý nhìn chồng rồi nói :
- Mình có biết buồng cá»§a chú Cá»u Mà nh không ?
Anh Lý lắc đầu :
- Mô biết...
Chị Lý cưá»i nói :
- Rứa để tui đưa mình lên đó mà ngá»§, chá» chú Cá»u đến khi mô chú vá», chú lang bang lắm hỉ...
Mụ Tám Canh gáºt đầu đồng ý :
- Ừ thiếm Lý đưa chú nớ lên rồi xuống đây ngủ với tui cho vui...
Chị đứng dáºy Ä‘i trước, anh Lý theo sau vá» buồng cá»§a Cá»u Mà nh. Căn buồng Cá»u Mà nh ở trại ni nÆ¡i dà nh cho đám gia nhân nằm. Vì Cữu Mà nh ở hầu Cụ Thượng đã lâu nên chú dà nh được căn phòng khang trang. Tuy là lÃnh lệ kéo xe nhà hầu Cụ Thượng nhưng chú Cá»u Mà nh sá»a soạn ra phết, chú chải chuốt báºn áo trắng tinh, thắt giây lưng nhiá»…u Ä‘iá»u để chú chiêm gái. Chú Cá»u có hà ng chục cô gái mê chú, nà o cô bán Ä‘áºu hÅ©, cô bán chè, cô Ä‘i ở mướn Ä‘á»u say mê chú Cá»u. Có nhiá»u khi chú Cá»u là m các cô ghen đánh nhau dà y vò chú đủ Ä‘iá»u mần Cá»u Mà nh phải trốn trong trại hà ng tuần không dám ra...
Chị Lý đưa anh Lý vô buồng chú Cá»u Mà nh rồi, chị rÅ© chiếu, trải giưá»ng cho anh Lý nằm. Anh Lý thấy trong buồng vắng vẻ chỉ còn có anh và chị Lý vợ anh mà thôi, nên lúc nà y anh lợi dụng hoà n cảnh như anh đã lợi dụng lúc ban chiá»u dưới phòng cáºu Chó.
Anh Lý nắm lấy tay vợ há»i :
- Mình nằm ở mô ?
Chị Lý nhìn chồng bằng cặp mắt lẳng lơ đáp :
- Dưới phòng mụ Tám đó...
Anh Lý lắc đầu đáp :
- Nằm chi ác ôn rứa... Răng mình không nằm bên phòng cáºu Bẩy...
Chị Lý đáp :
- Nằm bên phòng cáºu Bẩy là khi mô cáºu Bẩy khóc chứ...
Anh Lý ôm lấy vợ định nựng thì chị Lý đã đẩy tay anh Lý ra nói :
- Ê ngưá»i ta thấy đó hỉ...Mần chi mà nóng rứa, ban chiá»u rồi mà mình.
Anh Lý rầu rĩ :
- Anh nhớ mình quá...
Chị Lý chua xót đáp :
- Em cũng rứa nhưng hoà n cảnh của mình răng được...
- Ở đây không có ai biết...
- Lỡ chú Cá»u vá» thì răng ?
- Biết lúc mô chú vỠmà lo...
- Còn mụ Tám thấy lâu mụ mò lên đó hỉ... Thôi để lúc khác.
Anh Lý đà nh buông vợ ra rồi nói :
- Äêm ni anh xuống chá»— cáºu Bẩy hỉ...
Chị Lý há»i :
- Xuống răng, em nằm bên mụ Tám mà ...
- Thì khi cáºu Bẩy khóc em cÅ©ng sang dá»— cáºu Bẩy chứ... Anh nằm bên ná»› mà em...
Chị Lý lắc đầu nhìn chồng thương hại :
- Không được mô, có khi mụ Tám nghe tiếng cáºu Bẩy khóc, mà cầm đèn sang cho em vô dá»— cáºu Bẩy, mụ thấy thì phiá»n lắm hỉ, Cụ Bà bắt kiêng mà ...
Anh Lý gay gắt :
- Kiêng chi chỗ vợ chồng mà kiêng...
- Cụ Bà sợ cáºu Bẩy bú phải sữa phạm phòng má»›i bắt mình kiêng...
Anh Lý khẽ thở dà i nói :
- Nhưng anh nhớ mình quá hỉ...
Chị Lý thương hại chồng nhưng không còn biết cách nà o nữa.
- Biết răng được, ngưá»i ta bắt kiêng mà ... Vả lại chiá»u ni em đã chìu mình rồi hỉ...
Anh Lý bẽn lẽn vì quả anh quá tham lam. Chị Lý thấy chồng lặng thinh bèn nói :
- Thôi mình chịu khó chút hỉ... Ngà y mai mình còn ở đây mà ...
Anh Lý chán nản :
- Mai rồi cũng như ri chứ chi nữa...
Chị Lý cưá»i nói :
- Thì mình chịu khó chút rồi em liệu mà ... Em cũng nhớ mình lắm chứ riêng chi mình...
Anh Lý thở dà i đà nh bá» vợ ra. Chi Lý đứng dáºy nói :
- Thôi em vỠmình hỉ...
Anh Lý vẫn tiếc rẻ :
- VỠchi vội rứa, đứng đây chút nữa...
- Thôi mà mình lỡ mụ Tám thấy lâu mà tới thì răng...
- Tới thì răng, anh và mình ngồi như ri chớ mần chi mô mà sợ...
Chị đà nh phải ngồi nán lại vá»›i chồng. Bổng từ buồng cáºu Bẩy vá»ng ra tiếng khóc ré cá»§a cáºu Bẩy chị Lý vá»™i và ng đứng dáºy nói :
- Thôi em vá» hỉ, cáºu Bẩy dáºy rồi đó...
Không đợi anh Lý trả lá»i chị Lý chạy vá»™i ra khá»i buồng, thì vừa lúc đó Cá»u Mà nh Ä‘i vô, hai ngưá»i đụng chạm nhau, chị Lý hốt hoảng há»i :
- Ai ?
Cá»u Mà nh ôm đầu là u nhà u :
- Äi mô mà vá»™i rứa bà ná»™i Æ¡i, đụng và o mặt ngưá»i ta rồi nè...
Chị Lý cưá»i nói :
- Anh Cá»u đó hỉ trá»i Æ¡i, cáºu Bẩy khóc, tui Ä‘i vá»™i lên bồng cáºu Bẩy...
- Anh Lý mô ?
Nghe Cá»u Mà nh há»i anh Lý đáp :
- Tui đây anh Cá»u...
Cá»u Mà nh cưá»i nói :
- Chà anh chị ở trong buồng tui hỉ chết cha xui quá mạng đó nghen...
Anh Lý cuống lên không nói năng nữa. Chị Lý chạy vá»™i lên buồng cáºu Bẩy giữa lúc mụ Tám từ trong nhà đi ra định gá»i chị Lý nhưng khi thấy chị Lý Ä‘i xuống, mụ Tám bèn bảo :
- Cáºu Bẩy khóc đó cô Lý Æ¡i, là m chi trên ná»› mà lâu rứa...
Chị Lý cưá»i không trả lá»i Ä‘i thẳng vô buồng cáºu Bẩy, ôm cáºu dá»— dà nh :
- À Æ¡i, cáºu Bẩy ngá»§ Ä‘i hỉ... Lý đây nè cáºu Bẩy bú tà hỉ...
Chị Lý vạch vú cho cáºu Bẩy bú, cáºu Bẩy bú ừng á»±c, tay ôm ngang hông chị Lý, cáºu Bẩy nằm thẳng cẳng bú má»™t cách ngon là nh. Cáºu Bẩy bú cho no là lim dim mắt ngá»§...
Chị Lý ôm cáºu Bẩy trong lòng dá»— cho cáºu Bẩy ngá»§ say má»›i đặt cáºu Bẩy nằm trên chiếc đệm bông xung quanh có chăn chiên. Trá»i mùa đông gió lạnh mưa phùn tháºt là buồn tê tái, chị Lý ôm cáºu Bẩy trong lòng mà dạ nao nao nhá»› đến ngưá»i chồng Ä‘ang nằm cách chị chẳng bao xa...
Chị Lý nhá»› thương rá»™n rà ng nên chị nằm xuống bên cáºu Bẩy tay vắt ngang ngưá»i cáºu Bẩy cho cáºu Bẩy nằm yên.
Trá»i cà ng vá» khuya ánh đèn trong phòng cáºu Bẩy chiếu sáng là m chị Lý chói mắt, chị quÆ¡ tay sá» chiếc ống bấm tắt Ä‘iện. Trong phòng tối mù. Chị Lý đắp chăn lên ngưá»i hÆ¡i chiếc len tá»a ấm khắp ngưá»i chị Lý, chị Lý thiu thiu ngá»§ rồi ngá»§ quên lúc mô không biết.
Chị Lý Ä‘ang ngá»§ say bá»—ng có bà n tay là trên ngưá»i chị. Chị Lý khẽ giáºt mình đưa tay nắm lấy bà n tay giá lạnh rồi chị lại ngá»§. Trong giấc ngá»§ chị Lý mang biết bao nhá»› thương...
Chị Lý tưởng chồng khẽ há»i :
- Mình xuống đây mần chi ? Mụ Tám biết thì răng ?
Gã đà n ông không nói năng chi hết. Chị cho rằng ngưá»i chồng xa cách cá»§a chị vì quá nhá»› thương chị mà là m liá»u nhưng đến khi gã nhà o lên chị Lý hốt hoảng há»i :
- Anh là ai ?
Gã đà n ông vội đáp :
- Em, anh Lý đây.
- Ai ?
- Cá»u Mà nh...
- Chú Cá»u, chú mần chi lạ rứa tôi la lên đó hỉ...
Cá»u Mà nh đáp liá»u :
- Em la lên thì em xấu mô phải anh, chồng em biết, chồng em cứ nghi em thì răng... Rồi còn mạ chồng em nữa, còn em nữa...
Câu dá»a cá»§a Cá»u Mà nh là m chị Lý đâm hoảng, chị Lý khẽ thở dà i trách :
- Anh bức tui quá anh Cá»u...
- Anh yêu em mà Lý...
Chị Lý khẽ thở dà i... Chị Lý không còn biết nói năng ra sao nữa bá»—ng cáºu Bẩy cá»±a mình chị đẩy Cá»u Mà nh ra quay lại vá»›i cáºu Bẩy, Cá»u Mà nh lén lút rút êm, chị Lý nằm ôm lấy cáºu Bẩy...
Trong khi ấy anh Lý vẫn nằm trong căn phòng cá»§a Cá»u Mà nh chiếc chăn chiên dầy ấm là m anh thÃch thú, êm ấm hÆ¡n những chiếc chăn dưới quê anh. Anh Lý nằm yên chá»— rồi, trá»i rét quá thà nh ra anh chỉ nằm nghÄ© đến chị Lý mà không muốn xuống dưới đất. Anh Lý ngá»§ thiếp Ä‘i lúc nà o không biết. Mãi đến khi anh nghe như tiếng động anh mở mắt dáºy thì ra Cá»u Mà nh Ä‘ang thay quần áo... Anh Lý vá»™i há»i :
- Chú Cá»u chưa Ä‘i ngá»§ hỉ... Chú Ä‘i chÆ¡i đến lúc ni má»›i vế đó hỉ ? Mấy giá» rồi chú Cá»u ?
Cá»u Mà nh cưá»i đáp :
- Mưá»i má»™t giá» khuya rồi... Anh ngá»§ đã lâu chưa ?
Anh Lý đáp :
- Lâu rồi... Tui thức chỠanh vỠkhông thấy, nằm ấm chỗ ngủ thiếp đi...
Cá»u Mà nh cưá»i ná»›i :
- Sướng hỉ... Nằm xuống là ngủ ngay được, anh ni sung sướng thiệt hỉ... Răng anh không xuống mà chị Lý...
Nghe Cá»u Mà nh há»i anh Lý khẽ thở dà i :
- Cụ Lớn kiêng...
Cá»u Mà nh là m bá»™ thương hại anh nói :
- Tá»™i chưa, mỡ treo mèo nhịn đói... Ừ cÅ©ng đừng nên xuống anh Lý à , mụ Tám Canh hay hót lắm đó hỉ... Anh xuống lằng nhằng có khi mụ Tám tâu vá»›i Cụ Bà thì phiá»n lắm đó hỉ...
Anh Lý lặng thinh không nói. Anh nằm xÃch và o bên trong dà nh chá»— Cá»u Mà nh nằm. Cá»u Mà nh thay quần áo ngá»§ rồi chải tóc trước khi ngá»§ hắn còn bÆ¡m chút nước bông thÆ¡m phưng phức là m anh Lý phát thèm.
- Chà anh Cá»u bÆ¡m nước bông chi mà thÆ¡m rứa...
Cá»u Mà nh hãnh diện đáp :
- BÆ¡m chút ngá»§ cho khá»e...
Cá»u Mà nh lên giưá»ng bên anh Lý, gã lÃnh lệ khôn vặt. Hắn định chèn bên trong, nếu anh Lý có nhá»› thương vợ cÅ©ng không dám trèo qua ngưá»i hắn mà đi, hắn đã biết, Cá»u Mà nh có vẻ đắc ý vì lối khôn vặt cá»§a hắn. Anh Lý nằm nghÄ© đến ngưá»i vợ xinh đẹp Ä‘ang nằm phÃa nhà dưới cÅ©ng mong chá» anh. Anh Lý không ngá» gã lÃnh lệ Cá»u Mà nh đễu cáng đã thay anh rồi. Ngưá»i đà n bà dá»… bị quyến rÅ© trong phút nhẹ lòng là tất cả Ä‘á»u trôi qua dá»… dà ng. Chị Lý ở trong tình trạng đó.
Cá»u Mà nh và anh Lý nằm ngá»§ cho đến sáng... Trá»i đã sáng rõ, anh Lý và Cá»u Mà nh đã dáºy nhưng vì trá»i lạnh buốt, mưa dầm ướt sân má»i ngưá»i Ä‘á»u ru rú trong nhà . Cáºu Bẩy vẫn còn nằm trong chăn. Chị Lý cho cáºu Bẩy bú, xi cho cáºu Bẩy là m công việc tiêu hóa xong thì chị dá»— cho cáºu Bẩy nằm yên chá»—, chị Ä‘i xuống nhà dưới anh Lý và Cá»u Mà nh ngồi quanh bếp lá»a để sưởi.
Chị Lý vừa xà đầu vô trong thấy Cá»u Mà nh, chị bẽn lẽn. Nà o ngá» Cá»u Mà nh vẫn trÆ¡ trẽn gá»i chị Lý lại :
- Chị Lý anh Lý ngồi ni nè...
Chị Lý mỉm cưá»i gáºt đầu. Anh Lý nhìn theo vợ cÅ©ng chỉ mỉm cưá»i. Cá»u Mà nh đệm thêm :
- Thì vô trong ni cho anh Lý coi mặt má»™t tý không được răng mà ác rứa, vợ chồng ngưá»i ta là m như vợ chồng Ngâu hỉ...
Mụ Tám Canh vừa thức váºy nghe tiếng Cá»u Mà nh nói, mụ đã lên tiếng chá»i :
- Nói chi đó chú Cá»u ? Chỉ bép xép miệng vừa rứa không tui lên méc Cụ Lá»›n, Cụ Lá»›n cắt lưỡi chú đó hỉ ? Chú biểu ai ác ?
Cá»u Mà nh biết mình lỡ lá»i, cưá»i khanh khách nói :
- Chi mô, ai chi ? Mụ Tám cũng lắm chuyện lắm hỉ, tui nói chi mà mụ định méc...
Mụ Tám Canh há»i :
- Äứa mô nói thiên hạ ác ? Chú định nói Cụ Lá»›n phải không ?
Cá»u Mà nh cuống lên :
- Nè chị Tám ơi, đừng ác khẩu đổ vạ cho thiên hạ, tui nói :
Mụ Tám Canh cưá»i cướp lá»i :
- Mà ai thì tui còn giữ đức lại cho con cháu, chứ với chú thì thôi rồi hết phúc đức. Giữ phúc đức mà chú mần chi cho thêm tổn thỠhỉ...
Cá»u Mà nh cưá»i nói :
- Nói như chị rứa thì hết rồi, tôi cÅ©ng đến vái trá»i mi chị thôi chị Tám ôi... Má»™t khi chị đã phúc đức rồi thì tui còn nói năng răng được nữa...
Mụ Tám cưá»i má»™t cách đắc ý... Mụ từ trên giưá»ng xuống đất, đưa chân sỠđôi guốc lẹp kẹp Ä‘i ra mắc áo lấy chiếc áo cánh bông hai tay mụ xoa và o nhau cho ấm. Thằng Cu con trai chị Lý nằm dưới nhà nó cÅ©ng đã mở mắt dáºy. Nó lồm cồm bò dáºy nhưng mắt hắn vẫn nhắm. Ghèn đóng cả hai con mắt cá»§a thằng Cu. Bà mạ chồng chị Lý thấy cháu ná»™i đã dáºy ôm lấy cháu khẽ nói :
- Ngồi xÃch vô đây con, trá»i rét quá hỉ...
Chị Lý đi và o chỗ con trai và mạ chồng ngồi, thấy thằng Cu ghèn đóng chặt mà mắt bèn bồng lấy con nựng :
- Con ra đây mạ rá»a mắt con hỉ...
Thằng Cu đẩy tay mạ nó, rồi quay lại ôm chặt lấy bà ná»™i cá»§a hắn gá»i :
- Ná»™i hỉ, con không Ä‘i mô... Ná»™i rá»a mặt cho con hỉ...
Mẹ chồng chị Lý thương con dâu muốn dỗ cho cháu nội biết chị Lý là mẹ của nó nên bà dỗ cháu nói :
- Cu ra mạ Cụ rá»a mặt cho hỉ ! Mẹ Cụ thương Cu mà ...
Thằng Cu lắc đầu nguây nguẩy :
- Không, Cu ngồi đây mà nội hỉ. Cu không đi mà cô nớ...
Thằng Cu vẫn gá»i chị Lý bằng cô vì từ ngà y sanh nó ra, bố nó ở tù, mẹ nó chị Lý phải Ä‘i ở đợ, là m vú nuôi cáºu Bẩy, bố nó cho bà ná»™i nó nuôi nên nó chỉ biết bà ná»™i nó chứ đâu có biết mạ nó. Vì không biết mạ nó thằng Cu ôm chặt lấy bà ná»™i, chị Lý đà nh phải nói :
- Thôi mẹ bế thằng Cu xuống rá»a mặt cho hắn. Con Ä‘i lấy nước nóng bá» vô tà muối và trầu không rồi mạ rữa mắt cho hắn hỉ... Thằng Cu Ä‘au mắt đó mạ à , mắt hắn ghèn bịt kÃn cả rồi... Phải vá»— nước lên mắt nó thì ghèn má»›i nhả ra, gỡ má»›i được, không Ä‘au nó đó mạ à ...
Bà mẹ chồng chị Lý có vẻ thương con dâu, bà nói :
- Ừ mạ thằng Cu lấy nước nóng, bá» chút muối vô và vò lá trầu không để mẹ rá»a mắt cho thằng Cu...
Anh Lý ngồi nhà bên nghe vợ và mạ anh nói chuyện bèn đứng dáºy định sang chá»— mạ anh nằm thì Cá»u Mà nh đã ngăn lại nói :
- Sang bên ná»› mần chi lỡ Cụ Bà thấy, Cụ Lá»›n lại tưởng anh nằm bên ná»› thì phiá»n lắm đó hỉ...
Anh Lý đâm hoảng ngừng lại, Cá»u Mà nh đã cầm tay anh Lý kéo ngồi xuống và nói :
- Thì ngồi xuống đây cho nó ấm, để chị ấy cho thằng nhá» rá»a mắt đã...
Anh Lý cưá»i nói :
- Ngồi bên lò sưởi như thế ni lát nữa ra ngoà i rét cóng lắm rồi lưá»i không muốn Ä‘i đâu nữa...
Cá»u Mà nh cưá»i lạt nói :
- Anh đến thăm chị Lý chớ có phải đến nơi ni để mần ăn mô mà anh cần phải ra ngoà i nớ...
Anh Lý đà nh phải ngồi bên bếp lá»a...
Trá»i rét ở Huế rét buốt lại thưá»ng có mưa dầm ướt át. Gió lạnh như xoáy và o thịt da. Chị Lý như có vẻ ngượng vá»›i chồng, thẹn vá»›i Cá»u Mà nh nên chị xuống nhà ngang thăm mẹ chồng và con xong chị lại vá» chá»— cáºu Bẩy nằm... Trá»i đã sáng rõ, Cá»u Mà nh đứng dáºy vươn vai rồi nói :
- Trá»i lạnh quá, Ä‘ang ngồi bên bếp lá»a ấm chả muốn Ä‘i mô cả, giá» lại phải lấy xe ra rước Cụ Lá»›n Ä‘i mần...
Cá»u Mà nh ra ngoà i sân lấy cháºu thau múc nước rá»a mặt. Mụ Tám Canh cầm ấm nước sôi le te Ä‘i lên nhà trên Cá»u Mà nh bèn há»i :
- Chị Tám, Cụ Lá»›n dáºy chưa ?
Mụ Tám Canh gáºt đầu đáp :
- Rồi Cụ Ông, Cụ Bà đang uống trà tầu, chú sá»a soạn xe ra thì vừa...
- Trá»i lạnh quá rét cóng cả tay... Ngại quá chừng chị Tám...
Mụ Tám nguých Cá»u Mà nh :
- Con trai chi mà yếu rứa. Trá»i ni mà kêu là lạnh. Chú chạy má»™t quãng là hết lạnh ngay...
Cá»u Mà nh cưá»i nói :
- Chị báºn áo bông như rứa mần chi mà lạnh. Trá»i mưa dầm gió lạnh, đưá»ng trÆ¡n thấy mồ. Chạy xe không khéo ngã nữa à ...
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 04:35 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 30
Trên nhà , Cụ Ông và Cụ Bà co ro trong bá»™ quần áo len dầy ngoà i phá»§ áo bông ngồi xếp chân bằng tròn trên sấp gụ để uống trà tà u. Cụ Bà và Cụ Ông Ä‘á»u có bông ấp riêng á»§ trong ngưá»i cho có hÆ¡i nóng. Dưới đất chiếc lò nấu nước đầy than hồng. Siêu nước sôi vẫn đặt trên lò lá»a. Mụ Tám đưa nước lên chuyá»n vô ấm nước sôi. HÆ¡i trà tà u bốc lên thÆ¡m phức. Má»—i sáng Cụ Thượng uống trà tà u trước khi Ä‘i mần. Hai cụ ghiá»n trà tà u nên trà tà u cá»§a hai cụ uống thưá»ng là thứ trà thượng hảo hạng được mấy chú thương đưa đến biếu. Cụ Thượng năm độ gần 50 tuổi còn Cụ Bà má»›i 42 tuổi, dáng Ä‘iệu cá»§a hai cụ vẫn còn nhiá»u hà o khà nét mặt Cụ Thượng Bà trái soan, đôi mắt tròn kiểu mắt bồ câu lông Ä‘en nháy nên trông Cụ Bà vẫn còn trẻ đẹp, lối đẹp cá»§a má»™t vị mạng phụ phu nhân.
Sau ngà y sanh cáºu Bẩy Cụ Bà có vẻ ngán sanh rồi nên Cụ Bà thưá»ng hay gắt nhau vá»›i Cụ Ông má»—i khi Cụ Ông định bá»m sÆ¡m. Có những lúc gia đình vui vẻ Cụ Ông thấy Cụ Bà vẫn còn xuân sắc, sức vóc vẫn tươi đẹp nên Cụ Ông nhìn Cụ Bà lẳng lÆ¡ nói :
- Trông mình chả khác đi tà mô hết... Năm nay ngoà i 40 tuổi rồi mà trông như khi còn 30, hồi mình còn là m Tham Tri Bộ Lại. Dạo ni, tui có cảm tưởng như mình lại đẹp hơn hồi mình ở Nghệ An, Thanh Hóa đó hỉ...
Nghe Cụ Ông tán dương sắc đẹp cá»§a mình, Cụ Bà nhìn Cụ Ông lẳng lÆ¡ cưá»i nói :
- Thôi Ä‘i ông, chi mà còn đẹp như hồi 30... Tôi thấy ngưá»i tui dạo ni cÅ©ng yếu rồi đó hỉ... Sau ngà y sanh thằng Bẩy tui thấy ngán quá, chỉ sợ phải sanh lần nữa thì chết. Thiên hạ cưá»i cho... Ai cÅ©ng gá»i mình bằng cụ hết mà vẫn còn sanh.
Trưởng Nam của hai cụ là quan bác sĩ danh tiếng ở Huế đã có vợ, sanh được ba đứa con nghĩa là hai cụ đã có cháu nội rồi chả lẽ mẹ chồng sanh con dâu cũng sanh.
Nghe Cụ Bà nói, Cụ Ông vừa đáp :
- Ừ hé, má»›i ngà y mô, tui vá»›i mình tế tÆ¡ hồng, bây chừ đã trên 25 năm rồi. Mình đã có cháu ná»™i. Thằng Bẩy nhà mình vá»›i con trai thằng Äốc bằng tuổi nhau đó hỉ...
Cụ Bà cưá»i đáp :
- Rứa mà bây chừ lại sanh nữa thì ngưá»i ta cưá»i thối óc...
Cụ Ông bèn nóng há»i :
- Rứa chứ bây răng, chả lẽ cai hỉ, cai răng được mình còn khá»e mình còn có nhiá»u tình cảm, răng mà cai được...
Cụ Bà nói :
- Tui nghe ngưá»i ta nói có thuốc cai răng đó, răng mình không há»i thằng Äốc coi răng. Hắn có thuốc chi không ?
Cụ Ông gáºt đầu nói :
- Ừ hé, thá» há»i coi nó có thứ thuốc chi không ? Có thuốc cai được sanh thì khá»e hỉ...tha hồ, chả còn lo chi hỉ...
Cụ Bà cưá»i véo đùi Cụ Ông lẳng lÆ¡ há»i :
- Tha hồ chi đồ quỉ.
Cụ Ông cưá»i khanh khách !
- Thì rứa chứ răng nữa... Không có thuốc mà ri thì có khi tui phát khùng vì mình hỉ.
Cụ Bà lắc đầu cưá»i phân bì :
- Äà n ông mấy ông thì dá»…, chả lo chi nữa. Các ông như gáºy thằng ăn mà y đó, còn đám phụ nữ chúng tôi má»›i khổ chứ. Chúng tôi là ngưá»i có xúc cảm chứ mô phải là cây cá» mà không biết chi, nhưng nghÄ© đến chuyện chá»a sanh mà phát á»›n, đà nh phải chịu bấm bụng rứa.
Cụ Ông mần bá»™ ngây thÆ¡ há»i :
- Rứa hỉ, tui tưởng mấy bà mần gan không còn biết chi nữa...
Cụ Bà nguých Cụ Ông rồi dằn từng tiếng :
- Bá»™ chỉ có mấy ông là nôn nóng thôi hỉ, còn bá»n ni chết rồi chắc... Các cụ đã nói đà n ông dương còn đà n bà là âm. PhÃa dương cá»§a các ông thì nôn nóng dữ dằn, còn phÃa âm thì ngấm ngầm lắng dịu chá»› mô cÅ©ng rứa, cÅ©ng khác khoải chá» mong như rứa chứ riêng mô không biết.
Ở tuổi từ bốn mươi đến năm mươi tình vợ chồng còn mặn nông hÆ¡n lúc nà o hết nhưng hoà n cảnh gia đình nhứt là gia đình quan lại có công lá»›n như gia đình Cụ Thượng, tháºt là khó khăn cả Cụ Ông lẫn Cụ Bà đá»u sợ lỡ có mang thì răng. Äi sanh thì được rồi nhưng thiên hạ sẽ cưá»i và sanh ở thá»i kỳ nà y dá»… nguy lắm. Nhiá»u khi bác sÄ© phải yêu cầu mần răng, nếu sanh không thì nguy đến tÃnh mạng. Tình vợ chồng không thể kiêng cữ được mãi, má»™t phút bốc đồng má»™t ngoại cảnh tạo ra, vợ chồng nhá»› thương lại thá»i kỳ son trẻ, má»™t hứng thú bất ngá» là dá»… có thai lắm, tình cảnh cá»§a Cụ Thượng tháºt đáng thương. Sau má»—i lần hứng thú là má»™t lần lo ngứa ngáy hà ng tháng. Cụ Bà dằn vặt Cụ Ông, trách móc Cụ Ông.
Tháng sáu năm ngoái, gia đình Cụ Thượng đã xảy ra má»™t vụ xà o xáo chỉ vì hai tháng Cụ Bà bị ẩn kinh. Cụ Bà hốt hoảng tưởng rằng mình có mang. Thế là cụ dằn vặt Cụ Ông. Cụ Bà nhiếc móc Cụ Ông, nà o là mấy ngưá»i sung sướng quá chừng mà , mấy ngưá»i có biết cái cá»±c, cái khổ cá»§a ngưá»i đà n bà sanh nở mô ? Các ngưá»i chỉ biết hùng hục cho sướng các ngưá»i, cho thá»a thân thÃch các ngưá»i thôi. Bây chừ răng đây ? Tháng trước còn tưởng ẩn kinh nhưng tháng ni cÅ©ng không thấy nữa, rứa là chết rồi còn chi nữa. Äã biểu là không được ngưá»i ta cưá»i cho, ai lại từng ni tuổi đầu rôi, có dâu, có rể, có cháu ná»™i rồi, mà bà ná»™i còn Ä‘i sanh thì ngưá»i ta cưá»i thúi đầu ra chứ...
Cụ Ông đà nh chỉ biết năn nỉ, van lạy Cụ Bà , rồi Cụ Ông thỠbồi đủ thứ để Cụ Bà vui lòng trong chốc lát.
Thế rồi má»™t hôm Cụ Ông Ä‘i mần vê, Cụ Bà tươi vui, rối rÃt vẫy Cụ Ông lại khẽ nói :
- Rồi, có rồi mình ơi, may quá tui mừng quá...
Cụ Ông không hiểu là chuyện chi bèn há»i :
- Chi mà rồi, mình nói tôi không hiểu chi hết...
Cụ Bà cầm tay Cụ Ông khẽ bảo :
- Tôi không phải có mang... Hôm ni thấy rồi đó...
Mặt Cụ Ông cũng tươi lên :
- Rứa thì may quá hỉ... Tui đỡ khổ...
Cụ Bà cưá»i duyên dáng, liếc nhìn Cụ Ông rồi há»i :
- Tôi lo quá, gần một tháng ni, tui lo mất ngủ. Mình cũng đã ngoà i 40 rồi, còn có mang thè lè trông mắc cỡ quá mà ...
Cụ Ông kéo tay Cụ Bà vá» phÃa mình, định hôn nhưng Cụ Bà đã lắc đầu không chịu :
- Thôi đi ông, đừng là m chuyện nớ, khổ lắm lo thấy mồ đó hỉ...
Cụ Ông vẫn trơ tráo :
- Hôm ni phải ăn mừng chi chứ ?
- Mừng chi ?
- Rứa là mừng rồi...
- Mừng xuông hỉ !
- Chứ răng, không mừng xuông thì lại khổ nữa...
Cụ Ông thở ra não ruột !
- Rứa thì chết tui rồi... Mình biết chuyện sanh đẻ là trá»i cho má»›i được, tránh Ä‘i mô...
Cụ Bà lắc đầu nguây nguẩy :
- Thôi, tui xin ông, tui sợ lắm, mắc cỡ lắm. Chứ rứa ri răng được nữa...
Cụ Ông lắc đầu than :
- Rứa thì tui mần răng được... Trước kia còn có quan hoạn, mình xin hoạn Ä‘i còn được, chứ bây chừ răng có, chịu răng nổi khổ quá sức mà mình... May đà n bà thuá»™c vỠâm ngấm ngầm không nóng sốt như bá»n đà n ông ni...
Cụ Bà nghe Cụ Ông than thở cũng có vẻ thương bèn nói :
- Răng tui biểu ông há»i anh Äốc coi răng, ông không chịu há»i...
Cụ Ông lắc đầu đáp :
- Há»i răng... Hắn là con cái, mình là báºc cha mẹ há»i chi chuyện kỳ rứa.
Cụ Bà vặn lại :
- Răng ông biểu mà tui chuyện ná»› là chuyện khoa há»c ở bên tây, ngưá»i tây dáºy nhau mà . Mình há»i y như ngưá»i há»c chứ răng nữa...
Cụ Ông cưá»i nói :
- Chi mà há»c mà hà nh chuyện lạ ná»›... Ai mà không biết trá»i sanh ra là biết rồi chi mà há»c. Mình là cha mẹ hắn lại há»i hắn chuyện ná»›...
- Hắn há»c giá»i hÆ¡n mình. Vả lại hắn là ngưá»i chuyên môn vá» các chuyện ná»›, hắn khảo cứu nhiá»u mà ...
- Kỳ lắm...
- Rứa thì thôi, chịu váºy...
Tuần trà tà u vừa cạn, Cụ Ông đứng dáºy thì mụ Tám đã bưng cháºu nước nóng lên cho Cụ Ông rá»a mặt. Cụ Ông cầm chiếc khăn mặt khô nhúng và o cháºu nước nóng. Khăn mặt hút nước đầy sÅ©ng, Cụ Ông đắp và o mặt rồi má»›i lau rá»a. Rá»a mặt xong Cụ Ông lấy chiếc kéo nhá» tỉa râu. Cụ vuốt bá»™ râu dà i đạo mạo rồi quay lại biểu Cụ Bà :
- Trông bá»™ râu cá»§a tui đẹp thế ni, rứa mà hôm mô bà giáºn bà kẹp nó vô tráp thiệt là khổ, râu xoắn lại từng mảng, phải vuốt cả tuần lá»… má»›i phẳng như ri. Thôi hỉ, từ ni là thôi đừng cặp râu vô tráp nữa hỉ...
Cụ Bà nguých Cụ Ông :
- Rứa thì đừng lang bang Ä‘i chÆ¡i nữa... Tui nghe ngưá»i ta nói ông Ä‘i chÆ¡i dữ dằn lắm hè.
Cụ Ông cau mặt nói :
- Trá»i Æ¡i ! Äứa mô ngoan ngôn đồn chết ngưá»i váºy ! Tui mà còn chÆ¡i bá»i chi nữa. Việc Vua, việc nước bá» bá»™n răng mà còn chÆ¡i bá»i được...
Cụ Bà lắc đầu nói :
- Nghe ông nói răng mà tin cho được... Sức ông rứa, ông chịu răng nổi mà không đi chơi...
Cụ Ông vuốt bá»™ râu, mắt chăm chú ngắm trong gương, tay đưa chiếc kéo nhá» tỉa râu. Cụ Ông báºm mô lại để tỉa râu cho dá»…. Tỉa xong mấy sợi râu rìa ra ngoà i Cụ Ông nói :
- Mấy bà nói răng cũng được... Ở nhà thì cấm cứ sợ có mang rồi lại nghi là đi chơi. Mần rứa chỉ khổ tụi đà n ông ni mà thôi, chả được chi hết, mỡ treo mèo nhịn đói lại còn bị đòn là ăn vụng, cho nên mang tiếng oan là rứa...
Tỉa xong bá»™ râu, Cụ Ông và o buồng thay quần áo, báºn chiếc áo kép Ä‘eo bà i ngà ra ngoà i, khoác chiếc áo ba đỠsuy dầy, chân Ä‘i giầy Ä‘en bóng, dáng Ä‘iệu tháºt oai nghiêm, không má»™t ai má»›i trông thấy Cụ Thượng mà dám biểu cụ là ngưá»i vừa sợ vợ lại vừa nể Cụ Bà .
Cá»u Mà nh quấn xong đôi xà cạp, báºn chiếc áo năm thân bên ngoà i báºn chiếc áo bà nh tô mà u và ng phân ngá»±a, kéo chiếc xe nhà gá»ng đồng ra đặt ngay trước cá»a, chá» Cụ Ông ra Ä‘i mần.
Cụ Ông gáºt đầu chà o Cụ Bà :
- Tôi đi mần mình hỉ...
Cụ Bà lá»… phép gáºt đầu, tay bà đưa lên quệt cốt trầu dÃnh hai bên mép và đáp :
- Dợ...
Bá»—ng Cụ Bà nhá»› chuyện chi bèn gá»i gáºt Cụ Ông lại nói :
- Mình nhá»› vụ thầy Huyện Nga SÆ¡n Thanh Hóa xin đổi vá» Nông Cống hỉ, thầy Huyện ná»› là rể cá»§a cụ Hiệp Tá Trần đó, thầy ná»› con nhà gia giáo là m quan cÅ©ng khá lắm mà , mình nâng đỡ ngưá»i ta cÅ©ng được phúc...
Cụ Thượng gáºt đầu :
- Vá» Nông Cống Huyện to lắm đó hỉ... ÄÆ°á»£c mùa Nông Cống sống cả má»i nÆ¡i, trước ở Thanh Hóa chắc mình còn nhá»›, cho hắn vá» Nông Cống là phải có chi má»›i được...
Cụ Bà cưá»i gáºt đầu :
- Rồi, tui đã nháºn rồi, mình nhá»› là m lệnh ngay, từ vá» Äốc bá»™ đưá»ng Thanh Hóa chuyển cho thầy Huyện Nga SÆ¡n vá» Nông Cống...
- Bao nhiêu ?
Cụ Bà đưa tay ra hiệu hai ngón :
- Hai ngà n được không ?
Cụ Thượng gáºt đầu :
- Rẻ đó, hai ngà n là rẻ nhưng chỗ quen biết bên cụ Hiệp Tá Trần thì cũng được rồi...
- Rứa mình nhá»› là m lệnh ngay hỉ, không ngưá»i ta mong đó hỉ... Chiá»u ni tui má»i cụ Hiệp Trần sang đánh tứ sắc bên ni, tui cho cụ biết đó hỉ...
- Dợ.
Cụ Thượng ra xe, Cá»u Mà nh vừa thấy Cụ Lá»›n ra hắn chạy, vá»™i lại chặn cà ng xe để Cụ Lá»›n ngồi cho vững, hắn má»›i nhắc cà ng xe lên kéo chạy.
Trong nhà , Cụ Bà vẫn ngồi sưỡi bên chiếc lồng ấp than hồng. Mụ Tám Canh lo dá»n dẹp ấm trà tà u mà hai cụ vừa uống buổi sáng. Cụ Bà há»i mụ Tám Canh :
- Răng, hôm qua con Lý nằm mô ? Chồng nó nằm mô ?
Mụ Tám Canh đáp :
- Dợ, bẩm Cụ Lá»›n chị Lý nằm mà con bên buồng cáºu Bẩy nằm, còn anh Lý nằm mà chú Cá»u Mà nh...
Phu nhân có vẻ không tin Cá»u Mà nh, bà nói :
- Thằng Cá»u Mà nh chÆ¡i bá»i lắm, sợ hắn Ä‘i chÆ¡i vá» rồi nằm ngá»§ quên Ä‘i thì lúc ná»› ngưá»i ta có khiêng hắn vứt ra sông hắn cÅ©ng không biết mô tê chi mô mà giữ mà gìn...
Mụ Tám Canh cưá»i đáp :
- Bẩm Cụ Lá»›n con dặn ý chú Cá»u nên chú ná»› cÅ©ng phải biết lo lắm, giữ chú Lý ở trong buồng không cho Ä‘i mô hết...
Cụ Bà cưá»i há»i :
- Rứa hỉ ?
- Dợ...
Thấy công việc đã thà nh công, Cụ Bà má»›i giở giá»ng đạo đức giả :
- Rứa cÅ©ng tá»™i cho vợ chồng thằng Lý nhưng biết răng được. Con mình Ä‘ang ăn chÆ¡i khá»e mạnh, sợ lỡ bị sá»a phạm phòng thì phiá»n lắm hỉ. Tốn tiá»n thì chả cần nhưng hao sức cá»§a cáºu Bẩy thì tháºt là nguy lắm hỉ... Rứa hôm mô mạ chồng và chồng con Lý vá»...
Mụ Tám Canh thưa :
- Dạ bẩm nghe mô hôm ni, mạ chồng chị Lý xin vá»...
Phu nhân Cụ Thượng gáºt đầu nói :
- Lúc mô mạ chồng con Lý vá» biểu lên trên ni, tao cho Ãt tiá»n vá» nuôi con hỉ... Thôi cÅ©ng Ä‘á»n công cho con Lý nuôi nấng cáºu Bẩy. Tá»™i nghiệp con Lý cÅ©ng hiá»n là nh dá»… biểu... Thôi mi xuống dưới nhà biểu cho mẹ chồng con Lý hãy nghe không ?
Mụ Tám Canh xá má»™t xá tháºt dà i rồi lui ra, le te Ä‘i xuống nhà ngang chá»— Cữu Mà nh, anh Lý, chị Lý và bà mạ chồng chị Lý, tay bồng thằng Cu con chị Lý ngồi nói chuyện, mụ Tám ngồi xà xuống bên bà mẹ chồng chị Lý rồi nói :
- Hôm ni, bác vỠphải không ?
Bà mẹ chồng chị Lý gáºt đầu đáp :
- Dợ, độ gần trưa có nắng tui định xin phép vá». Mẹ con bà cháu chúng tôi Ä‘i cÅ©ng đã mấy bữa rồi. Ở trên ni hai bữa, Ä‘i vá» hai bữa là bốn bữa... Nhà cá»a bá» bá»™n chả có ai trông nom hết.
Mụ Tám Canh gáºt đầu nói :
- Rứa thì được rồi... Cụ Lá»›n có dạy, lúc mô bác vá» thì bác lên chà o Cụ Lá»›n rồi Cụ Lá»›n cho tiá»n vá» tiêu trong gia đình... Rứa là Cụ Lá»›n thương lắm đó hỉ. Cụ Lá»›n vẫn quý chị Lý là ngưá»i tháºt thà , nuôi cáºu Bẩy rất mát tay nên nhân bác ra ngoà i ni chÆ¡i vá»›i chị Lý Cụ Lá»›n muốn thưởng cho chị Lý số tiá»n vá» cho gia đình chi trong gia đình...
Bà mẹ chồng chị Lý có vẻ cảm động trước sự săn sóc của Cụ Lớn, bà khẽ nói :
- Dợ bẩm, chắc nó cÅ©ng nhá» nÆ¡i Cụ Lá»›n che chở, chồng nó má»›i thoát được cÆ¡n hoạn nạn... Tháºt là hồng phúc cho gia đình tui.
Chị Lý há»i :
- Mạ định trưa ni vá» Ã . Rứa để con vá» buồng cáºu Bẩy nằm thu dá»n lại má»› vải quần áo đưa mẹ vá» báºn hay may cho mấy đứa cháu con bác Hương Bạ cÅ©ng được...
Anh Lý đưa mắt nhìn chị Lý với dáng điệu nhớ thương, thèm khát :
- Hôm ni đưa con vá», độ gần Tết mình mần răng xin phép vỠđược thì hay quá, vừa thăm nhà vừa chÆ¡i vá»›i con mấy bữa...
Chị Lý khẽ gáºt đầu đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi để đến hôm ná»›, tui cố gắng xin vá»›i Cụ Lá»›n để vá» thăm con mấy bữa... Từ ngà y Ä‘i đến hôm ni sanh thằng Cụ là bá» lại cho mạ nuôi lên mấy lần lên trên ni thằng Cu không còn biết em là ai nữa...
Chị Lý đứng dáºy Ä‘i xuống buồng cáºu Bẩy nằm. Chị Ä‘i ra đến cá»a bèn đứng lại gá»i :
- Nhà ơi... tui biểu nhà hỉ...
Anh Lý nghe tiếng vợ gá»i, bèn đứng dáºy Ä‘i ra, chị Lý vẫy chồng lại gần khẽ nói :
- Tý nữa mình xuống hỉ... Tui chá» mình dưới buồng cáºu Bẩy đó hỉ...
Anh Lý khẽ gáºt đầu :
- Ừa...
Chị Lý xuống phòng cáºu Bẩy nằm, anh Lý và o buồng có chiếc lò sưởi than hồng, nÆ¡i mụ Tám Canh, Cá»u Mà nh bà mạ anh Lý bồng thằng Cu con anh Lý, ngồi nói chuyện mùa mà ng mưa gió. Anh Lý đợi lúc má»i ngưá»i ngồi mãi nói chuyện đồng ruá»™ng, anh lén xuống dưá»i buồng cáºu Bẩy nÆ¡i chị Lý nằm chá» chồng.
Tiếng động cá»a là m chị Lý giáºt mình quay ra thấy chồng chị mỉm cưá»i :
- Mình xuống dưới ni có ai biết không ?
Anh Lý lắc đầu :
- HỠđang ngồi nói chuyện mà mẹ...
- Rứa hỉ... Vô trong ni mình...
Anh Lý bạo dạn Ä‘i vá» phÃa vợ nằm cho cáºu Bẩy bú, anh ngồi nghiêng mình bắt chân chữ ngÅ© tay phải choà ng ngang ngưá»i vợ, mắt anh nhìn thẳng mặt vợ và nói :
- Mình ở trên ni, không ra đồng, ngưá»i mình trắng hẳn ra đó hỉ... lại máºp ra nữa à ...
Chị Lý nhìn chồng mỉm cưá»i, tay cầm lấy tay chồng, ngáºp ngừng rồi nói :
- Ở nhà có vợ, có chồng dù có Ä‘au ốm tý chút cÅ©ng vui hÆ¡i là ở trên ni chồng vợ xa nhau. Có nhiá»u lúc em nhá»› mình không ngá»§ được, rồi lại khóc...
Anh Lý cảm động trước lá»i nói chân thà nh cá»§a vợ :
- Lá»—i tá»± anh hết ! Anh đừng nghÄ© đến chuyện chÆ¡i bá»i thì mô phải như váºy. Mình đã vì anh mà phải hy sinh...
Chị Lý đà nh an ủi chồng :
- Thôi, tất cả là do số mạng hết...
Cáºu Chó giáºt mình. Chị Lý dá»— :
- Cáºu Bẩy ngoan hỉ... Cáºu Bẩy ngá»§ Ä‘i hỉ rồi chị thương cáºu Bẩy...
Chị Lý cố nhét chiếc vú và o miệng cáºu Bẩy. Cáºu Bẫy bú chùn chục nhưng mắt cáºu vẫn nhìn trân trân anh Lý là m anh Lý cÅ©ng có vẻ ngượng.
Trong khi ấy bên bếp sưởi, Cá»u Mà nh thấy vắng anh Lý đã đâm nghi nhưng Cá»u Mà nh chưa vá»™i đứng dáºy. Hắn ngồi nán má»™t lát độ mưá»i lăm phút không thấy anh Lý xuống, Cá»u Mà nh vỠđứng dáºy nói :
- Äi rá»a cái xe, không trưa ni đón Cụ Lá»›n Cụ Lá»›n chá»i dáºp đầu hỉ... Trá»i mưa dầm, đưá»ng lá»™i trÆ¡n quá cỡ, bánh xe lấm bùn dÆ¡...
Cá»u Mà nh Ä‘i ra ngoà i, hắn vá» sang phòng bên nÆ¡i hắn ngá»§ rồi hắn vòng phÃa sau Ä‘i xuống chổ cáºu Bẩy nằm. Cánh cá»a buồng cáºu Bẩy đống chặt, Cá»u Mà nh nghe rõ tiếng sì sầm bên trong cá»§a vợ chồng chị Lý. Hắn nóng ruá»™t lén ra phÃa sau, hắn sợ đứng phÃa trước ngó vô trên nhà Cụ Lá»›n hay mụ Tám Canh có thể nhìn thấy. Cá»u Mà nh vá»™i Ä‘i ra phÃa sau nhìn và o kẽ hở cá»§a tấm vách trông rõ mồn má»™t bên trong.
Tối qua, Cá»u Mà nh đã dùng mánh khóe cá»§a gã lÃnh lệ cưỡng ép được chị Lý nên hôm ni, hắn thấy chân tay hắn run run ghen uất. Hắn có cảm tưởng như hắn bắt được ngưá»i tình thân yêu nhất cá»§a hắn Ä‘ang ngoại tình. Cá»u Mà nh đà nh phải gồng mình lên để chịu đựng những giây phút uất hÆ¡n trôi qua, hắn phải nháºn chân sá»± tháºt. Anh Lý má»›i là chồng chÃnh thức cá»§a chị Lý, hắn chỉ là thằng khôn vặt, ăn ké mà thôi. Cá»u Mà nh tá»± an á»§i cho cÆ¡n ghen uất trong ngưá»i hắn hạ xuống. Cá»u Mà nh quyết phá không để anh Lý hưởng trá»n vẹn phút sung sướng cá»§a ngưá»i chồng... Cá»u Mà nh Ä‘i vá»t ra phÃa trước dõng dạc gá»i lá»›n :
- Anh Lý Æ¡i ! Anh Lý mô rồi, lên sá»a soạn cho bà cụ vá» cà ... Chà anh ni Ä‘i mô hỉ...
Nghe tiếng Cá»u Mà nh gá»i, anh Lý hốt hoảng, chị Lý cuống cuồng nói :
- Mình ra coi chi mà Cá»u Mà nh gá»i dữ rứa... Mạ vá» Ã .
Anh Lý khè thở dà i, đà nh phải chạy ra, khẽ đẩy cái then cà i, lên bước ra ngoà i. Anh Lý vá» như ngưá»i ở phÃa sau Ä‘i lại nghe tiếng ngưá»i gá»i mình má»›i đáp :
- Chi đó, chú Cá»u ?
Cá»u Mà nh há»i sá» lá :
- Anh ở mô đó ?
Anh Lý thản nhiên đáp :
- Ở sau nhà ni...
- Rứa hỉ, răng có vá» không ? Bà cụ Ä‘ang sá»a soạn quần áo cho thằng Cu nhà anh để vỠđó...
Anh Lý gáºt đầu đáp :
- Rứa hỉ...
Cá»u Mà nh cưá»i nói :
- Vô coi bà cụ có biểu chi anh không ? Tui thấy mình bà cụ lui hui tìm quần áo cho thằng Cu để thu xếp mà chả thấy anh mô, tui mới đi tìm...
Anh Lý tưởng tháºt liá»n và o chá»— mạ anh ngồi sưởi nói chuyện vá»›i mụ Tám Canh, thấy bà cụ vần ôm cháu trong lòng, thằng Cu ngá»§ khì, mụ Tám Canh vẫn ngồi nói chuyện mưa nắng anh Lý bèn há»i :
- Mạ định vỠà ?
Bà cụ gáºt đầu đáp :
- Ừ định trưa ni ăn cÆ¡m xong thì vá»... Trưa vá» trá»i có nắng ấm áp hÆ¡n, chứ Ä‘i buổi sáng rét lạnh quá hỉ...
Anh Lý bèn há»i :
- Dạ, răng nghe nói mạ sắp quần áo chi cho thằng Cu ?
Bà cụ ngạc nhiên :
- Mô, ai biểu mi rứa ?
- Chú Cá»u...
Mụ Tám Canh cưá»i nói :
- Thằng quỷ rứa thôi... Hắn vừa ở trong ni ra đã xạo rồi. Bà cụ vẫn ngồi nói chuyện nơi ni mà ...
Cá»u Mà nh từ bên ngoà i Ä‘i vô, mụ Tám Canh há»i :
- Răng chú nói bà cụ mạ anh Lý sắp quần áo cho thằng Cu để vá»...
Cá»u Mà nh trÆ¡ trẽn đáp :
- Thì lúc nãy nghe bà cụ nói rứa nên tui biểu cho anh biết xuống giúp bà cụ để vỠcho sớm...
Nghe Cá»u Mà nh nói, mụ Tám Canh nguých Cá»u Mà nh rồi nói :
- Thằng ni ỡm á», sá» lá lắm đó hỉ chú Lý... Nhiá»u lúc hắn dá»±ng đứng bịa chuyện nói lừa ngưá»i ta... Tánh hắn rứa nên nhiá»u lúc Cụ Lá»›n giáºn đà o ông bá»›i cha hắn lên mà hắn cÅ©ng không chừa... Thằng khốn nạn ni, chứng mô vẫn táºt ná»›...
Anh Lý không ngá» Cá»u Mà nh ghen, theo phá anh nên khi nghe mụ Tám Canh chá»i Cá»u Mà nh anh Lý cưá»i nói :
- Tá»™i nghiệp anh Cá»u, vui tánh quá mà ... Anh Cá»u mô có phá con mô bà Tám...
Cá»u Mà nh thÃch thú cưá»i hô hố...
- Rứa đó hỉ ? Anh Lý nói đúng tánh tui vui chuyện chi ác đức như thiên hạ mô anh Lý. Thiên hạ ngấm ngầm đá ngầm chết voi đó hỉ... Vợ chồng ngưá»i ta má»™t năm má»›i gặp nhau má»™t lần, mà thiên hạ vô méc là m như thiên hạ tranh vợ, cướp chồng cá»§a ngưá»i ta không bằng rồi bà y chuyện canh chừng, kiêng cữ...
Mụ Tám Canh biết Cá»u Mà nh nói moi móc mình, mụ quắc mắt nhìn Cá»u Mà nh rồi bất ngá» rút thanh cá»§i châm trong bếp Ä‘áºp Cá»u Mà nh. Cá»u Mà nh hoảng hốt nhảy cẳng... Vết than cá»§i vạch má»™t vạch Ä‘en trên chiếc áo trắng tinh má»›i á»§i cá»§a Cá»u Mà nh là m Cá»u Mà nh suýt soa :
- Trá»i Æ¡i, mẹ Tám Æ¡i mụ chÆ¡i chi mà bất nhân ác đức dữ rứa mụ Tám. Mụ quyết như ri thì chết tui rồi, áo tui vừa giặt lại vừa á»§i xong, có chiếc áo má»›i mà mụ chÆ¡i cở ni thì mụ giết tui rồi...
Mụ Tám gắt :
- Cho thằng khốn nạn chết Ä‘i cho rồi... Thằng khốn nạn vu oan giá há»a biểu mạ mi là m chuyện ác đức chia uyên rẽ thúy...
Nói rồi, mụ Tám Canh bất ngá» lại quệt thêm má»™t đưá»ng than Ä‘en và o ngá»±c áo Cá»u Mà nh là m Cá»u Mà nh nhảy lùi lại để tránh thì vừa lúc chị Lý Ä‘i xuống. Cả thân hình Cá»u Mà nh dáng và o ngưá»i chị Lý đà nh phải đưa tay ra ôm lấy Cá»u Mà nh và xô ra là m Cá»u Mà nh ngã chúi xuống, chổng bốn giò lên trá»i, là m cả đám cưá»i rá»™. Chị Lý vừa buồn cưá»i lại vừa giáºn há»i :
- Anh Cá»u mần chi rứa ?
Cá»u Mà nh quay lại thấy chị Lý bèn nói :
- Äây chị Tám chÆ¡i như ri đây !
- Chị ná»› lấy than quyệt lên áo tui như ri... Chị Tám chÆ¡i toà n chuyện tuyệt tá»±... Thảo mô thầy Äá»™i Canh không dòm ngó chi đến chị ná»› là phải lắm... Ai mà không sợ thứ như chị Tám... Có thiên lôi hay hà bá má»›i chịu nổi chị ná»›...
Mụ Tám Canh uất báºn vì lối nói móc cá»§a Cá»u Mà nh mụ chá»i thá» tùm lum :
- Thằng khốn nạn mở miệng là nói nhảm... Thằng Äá»™i Canh là tÃa cá»§a mi răng mà mi biết hắn sợ choa...
- Má»—i lần nghe mi nói chỉ muốn gông miệng mi lại thôi... ÄÆ°á»£c rồi lát nữa tao lên méc mà Cụ Lá»›n là mi biểu choa chia uyên rẽ thúy không cho anh chị Lý ở gần nhau đó nghen... Mi đừng chối nghen. Lúc ná»› Cụ Lá»›n có đà o ông, bá»›i cha mi lên thì mi đừng cải. Lúc ná»› mi mà cải choa dẫn chị Lý lên mần chứng thì mi chết không kịp ngáp con Æ¡i...
Nghe mụ Tám Canh dá»a bẩm vá»›i phu nhân. Cá»u Mà nh đâm hoảng, Cá»u Mà nh biết rõ chuyện ngăn cản không cho anh Lý xáp gần nhau là do lệnh cá»§a phu nhân vì phu nhân sợ hư sữa cá»§a chị Lý, cáºu Bẩy uống phải sữa không tốt sanh bệnh. Nên nay mụ Tám lên méc vá»›i phu nhân Cá»u Mà nh dám bị đòn lắm. Phu nhân đối vá»›i đám gia nhân rất nghiêm khắc nhứt là đối vá»›i bá»n lÃnh lệ Cá»u, Bát Phẩm, Äá»™i Trưởng, nhiá»u lúc phu nhân sai ná»c ra đánh từng hèo kiểu các quan ngà y xưa đánh Lý Hương, phu nhân còn mang trong ngưá»i nặng tánh chất phong kiến quan lại, má»i ngưá»i trong nhà đá»u phải ra thưa, vô gá»i bẩm báo cẩn tháºn lá»… phép, bởi váºy khi mụ Tám dá»a thưa vá»›i phu nhân Cá»u Mà nh đâm hoảng năn nỉ :
- Chuyện nói đùa rứa mà chị Tám nỡ nà o lên bẫm với Cụ Lớn... Cụ Lớn đánh tui chị có sung sướng chi không ? Chị Tám chả biết thương em út chi hết...
Nghe Cá»u Mà nh năn nỉ, mụ Tám cưá»i nói :
- Äã biết rứa răng mi còn mở miệng nói láo... Mi không biết việc ngăn không cho anh Lý mà chị Lý xáp gần nhau là do lệnh cá»§a Cụ Bà mô phải cá»§a choa mà mi dám đặt Ä‘iá»u ác miệng, lỡ anh Lý nghi oan thì răng...
Cá»u Mà nh nham nhở quay lại há»i chị Lý :
- Răng chị Lý có oán chị Tám không ? Anh Lý có mất mát tà mô mà sợ oán phải không chị Lý ?
Chị Lý đỠá»ng mặt. Chị biết Cá»u Mà nh đã biết chuyện trong phòng cáºu Bẩy nên Cá»u Mà nh má»›i nói bóng, nói gió như rứa, chị Lý cưá»i e lệ nói :
- Mần chi mà oán, chị Tám như thiên lôi chỉ mô dánh đó chứ chị Tám có ghét chi vợ chồng tui mô... Äó là lệnh cá»§a Cụ Lá»›n mà ...
Chị Lý muốn chấm dứt cáºu chuyện ởm Ỡđó nên chị quay sang há»i bà mạ chồng cá»§a chị :
- Lúc mô mạ và nhà con đưa cháu vỠ?
Bà mạ chồng chị Lý đáp :
- Chốc nữa, ăn cÆ¡m xong, trá»i trưa nắng hãy vá» cho ấm chá»› vá» sá»›m sương đồng còn lạnh buốt lắm. Vả lại từ ni vá» quê mình cÅ©ng chả xa chi cho lắm. Ra ngoà i tê, Ä‘i xe đò năm xu má»™t ngưá»i vỠđến đầu phá»§ Ninh Từ phá»§ Ninh vá» là ng mình chỉ băng qua cánh đồng là đến nÆ¡i. Rứa thì độ xế chiá»u là mạ con bà cháu choa vỠđến nhà rồi...
Chị Lý gáºt đầu nói :
- Rứa để con Ä‘i lấy mấy mãnh vải, má»› quần áo đưa mạ vá» báºn, may quần áo cho thằng Cu...
Mụ Tám Canh sá»±c nhá»› Ä‘iá»u chi bèn nói :
- À để tui lên nhà lục lấy má»› quần áo cÅ© cá»§a Cụ Lá»›n bá» ra nhưng còn tốt cháu đưa cho anh Lý báºn, chà có cặp áo the len tốt quá mà Cụ Lá»›n đã bá», để tui lấy xuống cho anh Lý hỉ...
Mụ Tám gần như là quản gia trong trại Cụ Thượng nên má»i việc trong nhà mụ Ä‘á»u biết. Hà ng năm Cụ Thượng thải ra mấy má»› quần áo, thứ rách thì để là m mụn và , hoặc để lau xe, còn thứ là nh thì chá»n ra cho ngưá»i mần trong nhà . Quyá»n phân phát là do mụ Tám định Ä‘oạt nhân anh Lý lên thăm vợ ra vá». Mụ Tám lấy má»› quần áo Cụ Thượng thải ra cho anh Lý. Mụ ôm má»™t ôm xuống nhà dưới cho mạ con anh Lý chá»n. Trông má»› quần áo còn là nh lặn, anh Lý thÃch thú :
- Quần áo ni còn báºn được Ãt ra má»™t năm nữa rứa mà Cụ Lá»›n đã thải rồi, tháºt phà quá...
Mụ Tám Canh cưá»i nói :
- Quần áo nhà quan mà , có rứa anh mới được hưởng mớ quần áo ni chứ !
Anh Lý đứng dáºy thá» mặc chiếc áo Ä‘an hÆ¡i sá»n nhưng vá»›i anh Lý thì đó là thứ áo hạng nhứt, đẹp nhứt là ng anh rồi. Tết năm nay tha hồ anh diện. Mấy cô gái trong xóm anh tha hồ mà tấm tắc khen anh Lý đẹp trai lại diện nữa. Anh Lý ngắm Ä‘i ngắm lại chiếc áo Ä‘an đã sá»n vai và cổ... Chị Lý nhìn chồng mỉm cưá»i :
- Trông nhà tôi báºn chiếc áo ni vừa hỉ !
Cá»u Mà nh cưá»i nói :
- Dáng anh Lý cùng vóc dáng với Cụ Lớn y hệt.
Bà cụ thân mẫu anh Lý thu xếp xong các bị cói, nhét đầy những thứ quần áo thải cá»§a cáºu Chó đêm vá» cho thằng Cu. Còn anh Lý mang má»™t tay nải quần áo cÅ© cá»§a Cụ Lá»›n. Chị Lý dồn được Ãt tiá»n đưa cả cho chồng.
Từ hôm Cá»u Mà nh đột nháºp được buồng cá»§a chị Lý, hắn chỉ mong cho anh Lý vá» sá»›m lúc nà o hay lúc ấy, Cá»u Mà nh ra bá»™ sốt sắng chăm lo cho anh Lý thu xếp quần áo ra vá». CÆ¡m trưa xong, mẹ con, bà cháu anh Lý xếp gá»n má»i thứ Ä‘eo lên vai ra vá». Chị Lý dẫn mạ chồng lên chà o Cụ Lá»›n và phu nhân.
Phu nhân an á»§i bà mạ chồng chị Lý, cho má»—i ngưá»i mấy đồng bạc tiá»n lá»™ phÃ, còn Cụ Lá»›n chỉ an á»§i xuông vì chẳng bao giá» Cụ Lá»›n có tiá»n trong túi. Mạ con anh Lý chà o Cụ Lá»›n và phu nhân để ra vá».
Chị Lý tiá»…n chân mạ chồng, chồng và con ra khá»i trại và i trăm thước má»›i quay vá». Cá»u Mà nh thấy chị Lý trở vá» bèn cưá»i há»i :
- Chà , hôm ni chị Lý đi tiễn anh Lý tha hồ mà khóc hỉ !
Chị Lý nguých, liá»n lưá»m Cá»u Mà nh há»i :
- Khóc chi mô ? Chú Cá»u đừng lá»™n xá»™n hỉ...
Cá»u Mà nh cưá»i há»i :
- Lộn xộn chi mô ? Ai biểu chị là tui lộn xộn...
Chị Lý vá» Ä‘i ngang Cá»u Mà nh, chị đưa tay véo Cá»u Mà nh và o cánh tay, chị nghiến răng nói :
- Không lộn xộn hỉ, tối qua chó mô lộn xộn...
Cá»u Mà nh cưá»i :
- Äó hỉ, chị Lý biểu tui là chó đó hỉ... ÄÆ°á»£c rồi chị biết chó ra răng chứ chị Lý...
Chị Lý hăm :
- Hôm ni mạ chồng tui, chồng tui vỠrồi anh lộn xộn là tui méc với Cụ Lớn hỉ... Tui quá mạng mà anh Củu ?
Cá»u Mà nh vẫn trÆ¡ trẽn :
- Nà o có ai ép ai mô ? Thuáºn bên ná»›, bằng lòng bên ni thì được chá»› ai ép được ai nè ?
Chị Lý gáºt đầu cưá»i nói :
- Rứa được rồi hỉ ! Rồi anh biết tui đó hỉ. Tui la lên thì anh chết má»™t cá»a tứ đó nghen... Cụ Bà biết thì anh mất hà m Cá»§u phẩm. Cụ Lá»›n cữ cho cáºu Bẩy mà anh lại mần rứa là anh phá rồi còn chi nữa...
Cá»u Mà nh cưá»i lặng lẽ Ä‘i vô, vì vừa nhìn thấy mụ Tám Canh từ dưới nhà le te Ä‘i lên. Mụ Tám Canh thấy chị Lý bèn há»i :
- Răng anh Lý vỠrồi hỉ cô Lý ?
- Dợ, nhà tui vỠrồi bà Tám...
- Tội nghiệp quá, trông anh Lý thiệt tội hỉ... Vợ chồng hà ng năm mới gặp nhau rứa mà Cụ Bà cữ không cho anh nớ ngủ dưới ni, ác thiệt...
Chị Lý cưá»i mÄ©m :
- Cụ Lá»›n sợ cáºu Bẩy bú sữa không được tốt nên Cụ Lá»›n má»›i bắt cữ như rứa, vả lại vợ chồng ăn ở vá»›i nhau còn lâu còn dà i mà bà Tám...
Mụ Tám Canh nghÄ© đến cảnh cá»§a chị Lý lại nghÄ© đến cảnh cá»§a mụ. Lão Äá»™i Canh mê cô đầu vợ bé bá» mụ Tám hồi khi mụ Tám bước Ä‘i bước nữa lại gặp phải cảnh cÆ¡m chẳng là nh, canh chẳng ngá»t, tháºt khổ tâm. Bất giác mụ Tám Canh thở dà i dáºm sượt :
- Tháºt rứa, má»—i ngưá»i má»™t cảnh chả ai giống ai hết. Rứa má»›i khổ, con tạo tháºt đắng cay chả cho ai được vừa lòng hết...
- Như tui vá»›i lão Äá»™i nhà tui đó, khi bần bà n chạy ngược chạy xuôi van lạy hết đầu ni đến cá»a ná»› má»›i được Ä‘i Äá»™i Lệ thì hắn đã mèo chuá»™t lấy vợ cô đầu, bá» vợ con cái từ hồi tấm mẵn...
Cá»u Mà nh ngồi bên trong nghe mụ Tám phà n nà n cho số pháºn hắn cưá»i khanh khách nói :
- Tháºt tá»™i nghiệp chị Tám, ngưá»i ăn ở hiá»n là nh như rứa mà Trá»i nỡ mô gây chi chuyện éo le. Thầy Äá»™i mê say vợ bé, bá» chị Tám đơn côi...
Mụ Tám Canh biết Cá»u Mà nh trêu mình, mụ xì má»™t tiếng tháºt dà i nói :
- Thôi câm mồm mi lại thằng khốn nạn. Mi giữ hồn mi đó hỉ bép xép vừa vừa rứa không tao méc với Cụ Bà thì Cụ Bà cắt lưỡi, vặn không còn cái răng mô mà cắn cơm nữa đó...
Cá»u Mà nh vẫn cưá»i nói :
- Trá»i Æ¡i, tui mần chi chị mà chị hăm tui dữ thần váºy chị Tám, tui phà n nà n cho số pháºn cô đơn hẩm hiu cá»§a chị, chá»› nà o tui có dám nói năng lá»™n xá»™n chi mô mà chị hăm tôi hoà i...
Mụ Tám Canh dà i miệng chá»i thá» :
- Mồ tổ mi, phà n nà n rứa à , mi nói toà n chuyện móc lò chuyện của mụ nôi mi, mi còn lạ chi nữa mà mi nói...
Cá»u Mà nh hăm lại :
- Chị nói rứa thì được rồi hỉ, chừ bây chừ chị có cáºy mồm tui, tui cÅ©ng không nói chị nữa. Trá»i Æ¡i, thấy chị như rứa tui má»›i phà n nà n, tui gặp thầy Äá»™i Canh tui má»›i trách móc thầy ná»›, tui hăm thầy ná»› má»›i sợ tui chá»›... Nè chị Tám chị biết không, má»—i lần tui hăm thầy Äá»™i Canh là thầy ná»› cuống lên vẫn còn sợ chị lắm đó hỉ...
Mụ Tám Canh nghe Cá»u Mà nh nói đến chuyện thầy Äá»™i Canh chồng cá»§a mụ, mụ lại thấy thÃch thú muốn nghe chÆ¡i. Mụ hết giáºn Cá»u Mà nh, nên mụ vồn vã há»i :
- Mi gặp nó ở mô ? Nó vỠtrong ni hôm mô mà mi gặp ?
Cá»u Mà nh đáp :
- Và i tháng tui lại gặp thầy Äá»™i Canh má»™t lần trong dinh Cụ Lá»›n đó, thầy Äá»™i vá» dinh là m chi không biết nhưng má»—i lần vá» thầy lại vô hầu Cụ Lá»›n trong dinh ná»›. Có lần thầy Äá»™i vá» thì thầy mang đủ thứ vá» tết lá»… Cụ Lá»›n.
Cá»u Mà nh nói đến đây, thì Cụ Thượng vỠđến, mụ Tám và Cá»u Mà nh Ä‘i ra. Cụ Bà há»i Cụ Ông :
- Việc đi Tri Phu mần răng ?
Cụ Thượng cưá»i nói :
- Thì hắn đi Tri Phủ rồi, thế lực lắm mới được đấy chứ.
- Rứa hỉ ! Nghe nói chị Huyện...
Cụ Thượng nghe gá»i con dâu là chị Huyện, bèn cưá»i nói :
- Hắn đã được vinh thăng lên Tri Phá»§ rồi răng bà cứ gá»i hắn là Huyện, sai hẳn đó hỉ.
Cụ Thượng Bà cưá»i gáºt đầu :
- Ừ hỉ, tui quên, chị Phá»§ quen thân vá»›i cụ Phó Khâm Sứ nên việc váºn động cá»§a hắn có vẻ thắng hÆ¡n những ông khác. Chiá»u ni, chị Phá»§ Ä‘i gặp chị Phó Khâm Sứ để xin cho anh ná»› Ä‘i Tri Phá»§ Nông Cống.
Cụ Thượng gáºt đầu nói :
- Rứa hỉ, nếu có quen vá»›i cụ Phó Khâm Sứ thì được, ông được thăng Khâm Sứ Trung Kỳ, còn cụ Khâm thì Ä‘i toà n quyá»n Äông Dương.
Tiếng xe hơi đổ bên ngoà i, Cụ Bà ngoảnh ra bèn thấy Quan Huyện từ trên xe bước xuống bèn nói :
- Anh Huyện vỠđó.
Quan Huyện vô nhà thấy chú và mạ đang ngồi nói chuyện bèn chà o :
- Thưa chú Ä‘i là m vá», thưa mạ...
Cụ Thượng Bà cưá»i há»i :
- Chị Phủ mô không vỠ?
Quan Phủ, Quan Huyện đã thăng chức Tri Phủ hạng nhì đáp :
- Thưa mạ nhà con đến cụ Phó Khâm Sứ, có lẽ ăn cÆ¡m luôn ở nhà cụ Sứ chiá»u ni.
Lúc đó Duyên bồng con tháºp thò bên ngoà i, Quan Phá»§ trông thấy bèn lên tiếng gá»i ?
- Chi đó thÃm Bẩy. ThÃm vô trong ni, chú và mạ trong ni nè...
Cụ Bà nói :
- Bẩy đó hỉ. Vô trong ni chi đó ?
Duyên bồng thằng Phiên vô chà o bố mẹ chồng và nói :
- Dạ, thưa chú và thưa mạ, con bồng cháu lên để xin vá»›i chú mạ cho con đưa cháu vá» quê thăm gia đình con Ãt bữa.
Cụ Thượng cau mặt há»i :
- Răng con đưa cả thằng Phiên vỠhỉ ? Nó còn yếu lắm, mới sanh được gần một tháng, đi như rứa gió máy thì răng ?
Quan Phu sợ Cụ Thượng ngăn không cho Duyên vá», ồng bèn nói :
- Mai con vá», thÃm Bẩy Ä‘i xe cá»§a con. VỠđến Huyện con cho tà i xế đưa thÃm Bẩy vá» táºn nhà thì gió máy chi thưa chú...
Cụ Thượng Bà gáºt đầu :
- Ừ được, mai có anh Phủ vỠHuyện cho mạ con nó vỠtheo cũng được...
Nói rồi Cụ Thượng Bà quay lại phÃa Cụ Ông khẽ nói :
- Cho nó vá», ở đây không được mô, thằng Bẩy không biết kiêng cữ chi cho vợ con nó hết...
Cụ Thượng cưá»i nói :
- Thằng quỷ...
Cụ Thượng Bà cưá»i nói khẽ :
- Thằng Bẩy giống tánh ông đó hỉ.
Cụ Thượng Ông cưá»i quay lại nói cặp mắt tháºt lẳng lÆ¡ :
- Äó là máu cá»§a bà đó...
- Äồ quá»·...
Nói xong, Cụ Bà nghĩ đến con trai và con dâu còn đứng đó bèn bảo với Duyên :
- Thôi được rồi, mạ và chú bằng lòng cho con vỠquê với anh Phủ. Mà đưa thằng Phiên mạ bồng coi răng...
- Chà cháu của nội nè lại đây nội bồng chút nè, ngoan quá hỉ ?
Duyên trao thằng Phiên cho mạ chồng, Cụ Bà kéo nón lên chụp xuống quá trán cá»§a thằng Phiên, nhìn bá»™ mặt trái xoan ngây thÆ¡ cá»§a thằng Phiên rồi cưá»i nói vá»›i Cụ Thượng :
- Trông thấy thằng nhỠxinh quá ông hỉ... Răng nó giống anh Phủ đó chứ...
Quan Phá»§ giáºt mình nhưng ông lấy bình tỉnh ngay nói :
- Cháu giống bác, thằng Phiên vỠsau đẹp giai lắm đó mạ ơi...
Cụ Thượng Bà gáºt đầu nói :
- Ừ thằng Phiên giống con thì nó thông minh. Tá»™i nghiệp chú nó tà n táºt, rứa mà sanh đứa con mô cÅ©ng đẹp hết.
Thằng Cù con Lụa trông cÅ©ng xinh lắm, tá»™i nghiệp lúc đầu thấy con Lụa có mang, tao nghi không phải con cá»§a thằng Bẩy, nhưng vá» sau má»™t tháng Duyên vá» là m dâu nhà tao, nháºp phòng vá»›i thằng Bẩy còn trinh tiết vợ nó có mang ngay, tao má»›i không nghi con Lụa nữa...
Anh Phủ coi thằng Cù con của con Lụa cũng xinh lắm :
Quan Phá»§ cưá»i đáp :
- Dạ, thưa mạ, mấy đứa con của chú Bẩy đứa mô cũng trông thông minh đẹp trai, à mà chú nớ cũng may đó hỉ, sanh toà n con trai.
Cụ Thượng Ông cưá»i :
- Ừ, vì thằng Bẩy khá»e hÆ¡n đám vợ cá»§a hắn nên sanh toà n con trai.
Cụ Bà nguých chồng :
- XÃ, ông ni chỉ được nói tầm phà o...
Cụ Thượng Bà quay và o trong nhà thì Thượng Ông không bá» lỡ cÆ¡ há»™i há»i Quan Phá»§ :
- Tiá»n mô con !
Ông Phá»§ gáºt đầu thưa :
- Dợ, con đưa chú mà ...
- Mai mi vỠHuyện rồi chưa đưa...
- Dợ, để con vá» há»i nhà con...
- à không được mà , vợ mi lại nói vá»›i bã thì phiá»n lắm, tan cá»a nát nhà bây chừ... Mi không xoay được thì cÅ©ng phải bảo choa chứ.
Quan Phá»§ thấy chú có vẻ lo lắng vá» số tiá»n thì đâm ra thương hại. Ông móc và lấy tiá»n đưa cho Cụ Thượng. Nà o ngá» sau khi đó, Cụ Thượng Bà từ bên trong lẹp kẹp Ä‘i ra. Cụ Thượng Ông hốt hoảng nói :
- Bả ra đó lát nữa hãy đưa..
Nà o ngá» Cụ Thượng Bà nghe được câu đó nên khi cụ vừa ra đến đã há»i :
- Chuyện chi đó anh Phá»§. Chú mi há»i tiá»n hỉ !
Cụ Thượng Ông hốt hoảng cãi :
- Mô...
Cụ Thượng Bà trừng mắt há»i :
- Chuyện chi mà ông nói bà ra đó...
Quan Phủ thấy chú mình cuống lên bèn nói :
- Chú có nói chi mô, con biểu với chú là mạ biểu con đi Tri Phủ Nông Cống...
Äà n bà vốn có thứ giác quan thứ sáu rất nhạy cảm, há» tình nghi rất đúng nên Cụ Thượng Bà , sau khi nghe Quan Phá»§ nói, bèn lừ mắt nhìn Cụ Thượng Ông và nói :
- Nè tui nói thiệt để ông biết đó hỉ, vợ chồng nó vừa Ä‘i mần quan chưa có chi mô, đừng có lấy tiá»n cá»§a vợ chồng hắn đó hỉ. Mà tui nói thiệt anh Phá»§ hỉ ! á»”ng không thiếu chi mô, ổng chỉ thiếu tiá»n chÆ¡i bá»i mà thôi. Tiá»n đó có cÅ©ng được mà không có cÅ©ng được chả chết chi ai hết. Ông có há»i tiá»n cứ nói là không có.
- Tôi mà nghe ổng lấy tiá»n nÆ¡i mô thì ông chết mà tôi...
Cụ Thượng lắc đầu nói :
- Răng bà đa nghi rứa ! Tui cần chi tiá»n mà phải lấy cá»§a con cái. ChÆ¡i bá»i không chÆ¡i, rượu chè cÅ©ng không. Äi mần xong là vá» nhà , chá»› có Ä‘i mô ?
Cụ Thượng Bà bĩu môi :
- Tui lấy ông đã trên ba mươi năm ni rồi, tui lại là chi tánh cá»§a ông nữa ? Ông còn nhá»› hồi ông mần Tổng Äốc An Tịnh không ? Ông nhân tình vá»›i con ả đà o ở Nghệ An. Ông hà nh hạ tui đủ thứ...
Cụ Thượng Ông cưá»i nói :
- Chuyện cÅ© rÃch đã qua rồi, bây chừ tui khác hẳn chắc bà biết rồi chứ chi nữa. Từ khi vá» kinh máºn Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại, bà có thấy tui chÆ¡i bá»i chi mô ?
Quan Phá»§ mỉm cưá»i nhìn chú :
Cụ Thượng Bà thấy đã 6 giá» chiá»u mà bà Phá»§ chưa có vá» bèn há»i :
- Răng chị Phủ chưa vỠhỉ ?
- Dợ thưa mạ, nhà con phải ăn cÆ¡m vá»›i cụ Phó Khâm Sứ, có lẽ khuya má»›i vá»...
Cụ Thượng Bà cau mặt nói :
- Răng mi cho vợ mi đi khuya như rứa... ?
- Dợ thưa mạ Ä‘i váºn động mà ...
Cụ Thượng Bà gáºt đầu thông cảm cái hoà n cảnh con trai nói :
- Chị Phá»§ không vá», anh ở lại đây ăn cÆ¡m vá»›i chú và mạ luôn hỉ. Mấy đứa nhá» Ä‘i theo mạ nó hỉ ?
Quan Phủ đáp :
- Dạ không, mấy cháu đến nhà ngoại cá»§a chúng nó thăm ngoại chúng nó vừa ở Äà Lạt vá» hồi giáp Tết.
Mụ Tám Canh và Bát Mà nh dá»n cÆ¡m ra ngoà i bà n cho hai Cụ Thượng. Quan Phá»§ chá» lúc mạ cá»§a ông và o trong bèn dúi cho Cụ Thương ThÆ¡ 500Ä‘00 và nói :
- Tiá»n đó chú Ä‘em trả lại cho Cụ Thượng Bá»™ Công...
Cụ Thượng gáºt đầu cưá»i.
Äêm hôm ấy bà Phá»§ không vá». Mãi đến sáng hôm sau, bà má»›i tá»± lái xe vá» nhà há»›n hở cho chồng biết :
- Xong rồi đó hỉ. Äá»™ chiá»u nay là có lệnh bổ nhiệm gởi sang bên Bá»™ Lại cho chú, mình đã nói vá»›i chú chưa ?
Quan Phủ mừng rỡ đáp :
- Xong rồi hỉ, may quá, anh đã trình vá»›i chú xong rồi hể có lệnh là bổ nhiệm là chú ban hà nh ngay... À hôm ni mình có vá» Huyện không ? Anh phải vá» Huyện thu xếp tiá»n bạc nữa. Sáng ni anh cho thÃm Bẩy Hai vá» quê thăm gia đình luôn.
Bà Phá»§ gáºt đầu nói :
- Em không vá», trưa nay còn phải ăn cÆ¡m vá»›i cụ Phó Khâm Sứ nữa, mình còn phải trả Æ¡n ngưá»i ta...
Quan Phá»§ cau mặt há»i :
- Äêm qua không đủ hỉ !
Bà Phá»§ biết chồng đã ghen bèn cưá»i nói :
- Äịnh qua sông phải không ? Ngưá»i ta tốt vá»›i mình, ngưá»i ta hẹn trưa nay ăn cÆ¡m, chả lẽ mình từ chối.
- Nếu mình không bằng lòng cho em đi thì em vỠluôn Huyện với mình, còn được hay không em không biết đó hỉ ?
Nghe vợ nói theo ông vỠHuyện, Quan Phủ đâm ngại vì ông còn muốn đi với Duyên, lại nữa còn chuyện đi Tri Phủ Nông Cống nên ông vội vã nói với vợ :
- À nhớ nói răng mô nhưng em cũng hiểu, anh cũng kẹt lắm mà . Mần răng mà anh chịu nổi khi nghĩ em với thằng cha Phó Khâm Sứ...
- Trá»i Æ¡i... Những lúc em nghiến răng cắn câu, đôi mắt lim dim anh răng chịu nổi...
Bà Phá»§ phát và o vai chồng cưá»i nói :
- Chuyện của mình mà em phải rứa đó, đồ quỷ nói chi lạ rứa...
Quan Phủ cau mặt có vẻ tức tối :
- Rứa em thấy anh ăn nằm vá»›i ngưá»i khác em có ghen không ?
Bà Phủ câu mặt đáp :
- Răng không ghen, anh mà rứa thì anh chết...
- Răng em không cho anh ghen với em ?
- Chuyện em khác, đó là bất đắc dĩ vì chuyện của anh mà em phải rứa chứ mô phải chuyện của em hay là do em tạo ra. May đó hỉ, anh giục em phải mần như rứa chớ mà phải chuyện của em, do em tự động thì có lẽ anh đã cắn lưỡi anh chết rồi...
Quan Phá»§ cưá»i nói :
- Việc chi phải tá»± váºn cho em thông thả vá»›i nó hỉ. Anh tìm cách giết cả hai đó nghen.
Bà Phá»§ cưá»i :
- Thôi đừng nói chuyện quỉ đó nữa ! Bây chừ anh có bằng lòng cho em đi ăn cơm trưa với cụ Khâm Sứ không ?
Quan Phủ kéo vợ lại hôn và nói :
- Thôi được, em đi ăn cơm với cụ Phó Phâm Sứ, còn anh vỠHuyện hỉ. Hôm mô em vỠHuyện ?
Bà Phủ đáp :
- Em ở lại Huế cho đến khi anh ở Huyện vỠHuế đón em vỠluôn. À mà vỠHuyện mần chi nữa, răng tuần ni anh cũng có lệnh đi thuyên chuyển rồi, đi luôn chứ chi nữa.
Quan Phá»§ cưá»i đáp :
- Mần chi mà vội rứa, mình đi cũng phải đà ng hoà ng chứ, hà ng Huyện răng cũng tổ chức tiệc tiễn chân và đón Quan Huyện mới chớ. Răng em cũng phải vỠHuyện một lần nữa đó hỉ !
Bà Huyện cưá»i gáºt đầu :
- Ừ hỉ, rứa anh cũng vỠHuyện rồi trở lại Huế đón em, vỠHuyện lần chót. À mà anh đã trình với chú chưa ?
- Rồi
- Chú nói răng ?
Quan Phủ đáp :
- Chú cho anh coi bảng danh sách các vị Tri Huyện được thăng Tri Phá»§ hạng nhì, lại còn có má»™t ông Tiến SÄ© Luáºt đáng lẽ Ä‘i là m Luáºt Sư nhưng ông xin sang là m quan bên Nam Triá»u nên ông được đặc cách là m Tri Phá»§ hạng nhứt. Ông ta lại là con rể cá»§a cụ Thượng Bá»™ Công nữa, nên cụ Thượng Bá»™ Công váºn động cho con rể Ä‘i là m Tri Phá»§ Nông Cống...
Bà Phá»§ cưá»i nói :
- Rứa hỉ, may quá nếu em không quen thân với cụ Phó Khâm Sứ thì mần răng mà anh tranh già nh chức đó được với con rể cụ Thượng Bộ Công. Rứa đó hỉ, anh đã biết ơn em chưa hỉ ? Răng còn mần chi ?
Quan Phá»§ cưá»i đáp :
- Ừ nghÄ© đến chuyện Ä‘i Tri Phá»§ Nông Cống, anh cÅ©ng thấy khoái tháºt nhưng khi nghÄ© đến lúc em nằm trong vòng tay cá»§a lão Phó Khâm Sứ rồi lúc em nghiến răng, mắt em lim dim, tay em ghì mạnh, miệng rên thì anh thấy ức không chịu nổi...
Bà Phá»§ cưá»i khẽ véo và o tay chồng nói :
- Anh là m như ai cÅ©ng như anh ! Anh, em má»›i mần như rứa chá»› lão Khâm Sứ em như ngưá»i gá»— ý chứ. Anh biết không, khi ngưá»i ta không yêu thì có lẽ là sung sướng, thú vị mô. Anh chỉ ghen nhảm...
Quan Phá»§ cưá»i bÄ©u môi :
- Em mần như em là m được chuyện nớ không bằng. Anh tưởng chuyện nớ là chuyện tự nhiên hễ đụng phải em là em phải như rứa rồi...
Bà Phủ đấm và o vai chồng thùm thụp :
- Chỉ nói nhảm...
Quan Huyện tức tối :
- Hôm mô em mà lão Phó Khâm Sứ, anh rình thỠbên ngoà i coi ra răng hỉ ?
Bà Phá»§ gáºt đầu đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi hỉ. Anh cứ rình thá» coi ra răng...
Nghe vợ nói, Quan Phá»§ có vẻ tin và o lòng trung thà nh cá»§a bà Phá»§, còn việc phải giao thiệp vá»›i Quan Phó Khâm Sứ, tháºt ra chỉ vì quyá»n lợi, danh vá»ng cá»§a chồng bà mà thôi. Quan Phá»§ sung sướng kéo bà Phá»§ lại phÃa mình hôn lia lịa. Bà liếc xéo chồng rồi nói :
- Hôm ni anh vỠHuyện à ?
- Ừ, lát nữa anh lái xe vá» Huyện, phiá»n quá lại phải cho thÃm Bẩy vá» Huyện để thÃm vá» thăm gia đình cá»§a thÃm ná»› nữa...
Bà Huyện tháºt thà đáp :
- Thì tiện xe anh cho thÃm ná»› vá» cÅ©ng được chá»› răng nữa. À mà em nhá» anh chuyện ni hỉ...
- Chuyện chi ?
- Em còn mấy bát hụi ở Huyện nữa, anh biểu há»™ thầy Äá» thu há»™ cho em hỉ. Lát nữa em đưa cho anh cuốn sổ ghi những ngưá»i chÆ¡i hụi vá»›i em, trong đó có cả thầy Äá», thầy Thừa Hà nh, thầy Thừa Thu, thầy Lục Mỹ và thầy Äá»™i Lệ Thúc...
Quan Huyện cau mặt đáp :
- Anh sắp vỠrồi, bây chừ em lấy sổ đưa cho anh đã ?
Bà Phá»§ và o trong nhà lấy chiếc sắc cầm tay, mở ra lấy cuốn sổ tay ghi những ngưá»i chÆ¡i hụi vá»›i bà Phá»§ trao Quan Phá»§.
- Anh cứ đưa cuốn sổ nà y cho thầy Äá» Huyện rồi bảo vá»›i thầy Äá» là em nhá» thầy ná»› thu há»™ số hụi còn lại cho em...
Lúc đó, Bát Mà nh từ dưới nhà đi lên, Quan Phủ bèn vẩy Bát Mà nh lại nói :
- Chú Bát xuống trình vá»›i cô Bẩy Hai là sá»a soạn để vá» Huyện...
- Dợ bẩm Quan Lớn, mợ Bẩy Duyên phải không ạ ?
- Ừ phải rồi mợ Bẩy Duyên...
- Dợ mợ Bẩy đã sá»a soạn xong rồi !
- Rứa chú má»i mợ ná»› lên Ä‘i. Tôi Ä‘i ngay bây chừ...
Bà Phá»§ thấy chồng sá»a soạn lên đưá»ng bèn bảo :
- Rứa em vỠthăm chú một lát rồi em đi đến nhà cụ Phó Khâm sứ hỉ...
- Ừ.
Tà i sản của quykiemtu
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , åâðîïåéñêèé , âëàãàëèùå , áèëàí , äîáàâîê , àíåêäîòû , cau cho cua tran duc lai , cau cho duc lai , cau cho of tran duc lai , cau cho tran duc lai , cau cho travel duc lai , caucho tran duc lai , cauchotranduclai , cậu choÌ , cáºu chó , doc chuyen tran duc lai , doc tac pham cau cho , êîìïüþòåðîâ , îíïìí , kể chuyện cáºu chó , nha van tran duc lai , nha van tran duc.lai , nhavan tranduclai , òîïàëîâ , òðóäà , tiêu thuyet cáºu chó , tieu thuyet . cau cho , tieu thuyet cau cho , tra duc lai cau cho , tran duc lai , tran duc lai cau cho , tran duc lai la ai? , tranduclai , trần đức lai , truyen cau cho , truyen caucho tranduclai , truyen cua tran duc lai , truyen dai : cau cho , truyen tran duc lai , truyencauchotranduclai , www.cau cho/duc lai , www.nha van tran duc lai , xem cau cho , you tube cau cho