09-12-2008, 03:39 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Hai Mươi Sáu
Tiên Chưởng Nguyệt Minh Cô Ảnh Quá
Phi Phụng SÆ¡n vẫn ngáºp trà n tiên khà , cách đây mưá»i năm Nhược Thiên đã từng đến đây má»™t lần . Mưá»i năm đối vá»›i giá»›i chân tu mà nói thì chẳng thấm và o đâu . So vá»›i những cảnh sắc bất tá» thì lại cà ng nhá» . Trước mắt hắn và Äiá»m Hương lúc nà y , khung cảnh không hỠđổi khác so vá»›i năm nà o , chỉ khác chăng là ngưá»i đứng cạnh hắn , hắn bâng quÆ¡ nhìn Äiá»m Hương , nà ng cÅ©ng Ä‘ang trầm mặc suy nghÄ© , nét mà y đăm chiêu .
Thái Dương chân nhân từ trên núi bước xuống , thần sắc ông so vá»›i trước kia cÅ©ng chẳng thay đổi gì , ông ôm quyá»n :
-Mưá»i năm rồi không gặp , tiểu sư huynh quả nhiên tiêu sái hÆ¡n rất nhiá»u ! Tháºt đúng vá»›i những lá»i mà Lam sư Ä‘iệt và Äá»— sư Ä‘iệt nói !
Ông đưa mắt qua Äiá»m Hương rồi " á»§a " lên má»™t tiếng . Hắn cưá»i gượng :
-Trúc Nhi vẫn ở trên Vân SÆ¡n ! Äây là Má»™ng Äiá»m Hương cô nương , ái nữ cá»§a Má»™ng Bá Liên trang chá»§ !
Thái Dương chân nhân gáºt gáºt đầu , ông nắm tay Nhược Thiên rồi ba ngưá»i cùng nhau bước lên núi .
-Gần đây bần đạo Ä‘i du nhà n cÅ©ng có nghe qua chuyện cá»§a Má»™ng Gia Trang , không ngá» tiểu sư huynh lại cÅ©ng can dá»± tá»›i chuyện nà y , tháºt khiến ngưá»i ta có nhiá»u suy nghÄ© !
Nhược Thiên không phản đối , Äiá»m Hương cÅ©ng thá»§y chung chẳng nói má»™t lá»i . Ngay cả chà o Thái Dương chân nhân nà ng cÅ©ng hững há» .
Sau khi má»™t tiểu đạo sỹ dâng trà lên , Thái Dương chân nhân má»›i há»i :
-Không hiểu tiểu sư huynh và cô nương đây đột nhiên ghé sơn là có chuyện gì ?
Nhược Thiên mỉm cưá»i rồi Ä‘em má»i chuyện thuáºt lại cho ông ta nghe . Thái Dương chân nhân thở dà i :
-Hẳn là hai vị chưa biết , Thất Sắc Long Châu giỠđã không còn trong tau Huyết Lệ cũng như Hắc Sát giáo . Sư huynh nên từ bỠý định đến Quan Ngoại thôi !
Nhược Thiên giáºt mình , còn Äiá»m Hương thì chân diện mấy phần vui lên , nà ng mỉm cưá»i há»i :
-ÄÃch tay tiểu nữ đã trao Thất Sắc Long Châu cho Huyết Lệ , chân nhân nói váºy là ý là m sao ?
Thái Dương chân nhân gáºt đầu nói :
-Äúng là có chuyện đó , khi Huyết Lệ rá»i khá»i Má»™ng Gia Trang , ta cùng Giác Liên đại sư nghe nói rất lo sợ cho váºn mệnh võ lâm nên dà y mặt cản đưá»ng cướp lại bảo váºt ... Rất tiếc là vẫn không đạt được ý muốn . Lúc cuối , Huyết Lệ đã dùng chưởng đẩy Thất Sắc Long Châu lưu lạc và o nhân gian ...
Nhược Thiên trầm ngâm :
-Thì ra là như váºy ! Chuyện nà y rất hệ trá»ng , hình như giang hồ vẫn chưa biết Thất Sắc Long Châu lưu lạc thì phải !
-Äúng là như váºy , từ nay vá» sau mong rằng Tiểu sư huynh và Má»™ng cô nương hãy giữ kÃn chuyện nà y , nếu lá»™ ra e rằng giang hồ sẽ đại loạn !
Hai ngưá»i gáºt đầu . Äiá»m Hương mỉm cưá»i há»i :
-Bây giỠchúng ta phải là m sao Long đại ca ?
Nhược Thiên lắc đầu :
-ta cũng chưa biết !
Hắn quay sang Thái Dương chân nhân .
-Nghe nói tháng sau sẽ tổ chức đại há»™i Linh Váºt ở Quan SÆ¡n , chưởng môn sư đệ bao giá» sẽ khởi hà nh ?
Thái Dương chân nhân gáºt đầu :
-Ta tÃnh ngà y mai sẽ lên đưá»ng , nếu muốn tìm manh mối cá»§a Thất Sắc Long Châu thì tiểu sư huynh có thể ghé qua đấy , Má»™ng cô nương đây từ bé đã hấp thu tinh khà nó tất sẽ cảm nháºn được ...
Äiá»m Hương hưởng ứng :
-Chân nhân nói đúng đó Long đại ca !
Nhược Thiên không để ý hắn thả mắt và o vầng dương quang Ä‘ang chiếu rá»i xuống khách sảnh nói :
-Có hai Ä‘iá»u mà ta muốn nói vá»›i chưởng môn sư đệ , nhưng không biết có nên hay không ?
Thái Dương mỉm cưá»i :
-Chúng ta đã là ngưá»i má»™t nhà , sư huynh đâu cần câu nệ như thế !
Nhược Thiên gáºt đầu :
-Thanh danh cá»§a chưởng môn sư đệ trên giang hồ rất lá»›n . Ta nghÄ© nếu chưởng môn sư đệ nói vá»›i quần hùng thì trá»ng lượng sẽ nặng hÆ¡n ta rất nhiá»u ... Chuyện thứ nhất , đấy là Äồng Thiên phái . Chưởng môn sư đệ có biết cái chết cá»§a Lưu chưởng môn phái Trúc SÆ¡n có liên quan đến lão Äồng Äại Vinh không ?
Thái Dương chân nhân mỉm cưá»i :
-Ta có nghe giang hồ phong phanh đồn thổi nhưng cÅ©ng chưa mục kÃch táºn mắt !
-Cái đấy chưởng môn sư đệ không cần quan trá»ng cÅ©ng được , nhưng Äồng Thiên phái đã cấu kết vá»›i Hắc Sát giáo , chưởng môn sư đệ nên đỠphòng Äồng Äại Vinh !
Thái Dương chân nhân giáºt mình , ông cùng Giác Liên đại sư cùng Kiến Nguyệt Sư thái vốn cÅ©ng nghi ngá» chuyện giang hồ đồn đại là tháºt nhưng vẫn chưa dám tin . Nhưng hôm nay Nhược Thiên nói như thế và còn kể luôn chuyện giao thá»§ vá»›i Lưu Hoa khi chúng cản đưá»ng Hoa Tuyết Kiá»u thì ông đã mưá»i phần cho đó là sá»± tháºt .
-Không ngá» Äồng Äại Vinh lại trở nên như thế !
Nhược Thiên không phản ứng , đôi mà y khẽ xÃch lại nói tiếp :
-Còn một chuyện nữa cũng cực kỳ quan hệ , đấy là Hắc Sát giáo đã bắt tay liên minh với Nam Kha giáo của Bắc Cương . Chưởng môn sư đệ hãy nhân đại hội lần nà y mà cảnh tỉnh võ lâm Quan Nội !...
Thần sắc Thái Dương chân nhân tháºp phần thay đổi , vốn dÄ© các đồ đệ trong Thi Phụng viện cÅ©ng đã báo cáo vá» chuyện Nam Kha giáo xuất hiện tại Việt Lâm trấn , nhưng ông chỉ lấy là m bất ngá» chứ không há» nghÄ© sá»± xuất hiện đó lại liên quan tá»›i Hắc Sát giáo ! Thái Dương chân nhân cưá»i khổ :
-Nếu bá»n chúng mà liên minh vá»›i nhau thì xem ra thế cuá»™c giang hồ sẽ đảo Ä‘iên mất thôi ...
ông quay sang nhìn Long Nhược Thiên há»i :
-Lần nà y tiểu sư huynh có má»i tiểu sư tá»· xuống núi được không ?
Nhược Thiên hiểu được thâm ý của ông , nhưng hắn cũng chưa rõ Trúc Nhi đã Thăng Tiên hay vẫn còn ở hạ giới nên lắc đầu :
-Chuyện nà y ta không thể nói trước , Trúc Nhi muội đã đạt đến cảnh giới của Chân Tiên cao cấp tầng từ lâu , e rằng bây giỠ...
Thái Dương cưá»i thảm :
-Nếu sư tá»· Thăng Tiên rồi thì tháºt tiếc cho giang hồ , mấy ngà n năm nay là m gì có ai đạt được chân tu như thế ?
Lão lặng lẽ quan sát Nhược Thiên hồi lâu nói :
-Tiểu sư huynh chắc chân tu cÅ©ng đạt đến Chân Tiên rồi , nếu có thể gắng sức gúp giang hồ thì tháºt may mắn cho chúng nhân ...
Ông nói đến đây như nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n im lặng , thần thái trở nên mấy phần khắc khổ . Nhược Thiên hiểu rõ tâm tư cá»§a sư đệ , hẳn là ông ta Ä‘ang suy nghÄ© đến hoà n cảnh éo le cá»§a hắn . Hắn lắc đầu mỉm cưá»i :
-Chưởng môn sư đệ bất tất phải để tâm mấy chuyện ấy , nếu có thể thì ta tất nhiên quyết không từ nan ...
Thái Dương chân nhân hơi giãn chân diện , ông nhìn hắn khẽ thở dà i .
Nhược Thiên nắm tay Äiá»m Hương nói :
-Ta sẽ đưa muội đi tìm bằng được Thất Sắc Long Châu ! hãy yên tâm !
Äiá»m Hương ngước mắt nhìn hắn , đôi thu nhãn long lanh , không hiểu nà ng Ä‘ang nghÄ© gì . Nhược Thiên quay sang Thái Dương chân nhân :
-Chưởng môn sư đệ , có lẽ ta phải cáo biệt rồi !
Thái Dương trầm ngâm nói :
-Tiểu sư huynh cùng Má»™ng tiểu thư hãy ở lại đây và i hôm rồi lên đưá»ng vẫn chưa muá»™n !
Nhược Thiên cưá»i :
-Ta sẽ đưa nà ng đến Quan SÆ¡n cà ng sá»›m cà ng tốt , trên đưá»ng Ä‘i tiện thể nghe ngóng luôn , lúc ấy sẽ còn tái kiến lại chưởng môn sư đệ !
Hoa Tuyết Kiá»u đợi Kha Luân Ä‘i rồi má»›i há»i :
-Chuyện khi nãy Môn chá»§ nói là tháºt sao ?
Tiêu Ngá»c Äình trầm mặc giây lát nói :
-Ta đâu còn đưá»ng để chá»n , có lẽ ngươi cÅ©ng nên chuẩn bị thôi ! Ngà y mai chúng ta sẽ lên đưá»ng !
Hoa Tuyết Kiá»u bước ra ngoà i , Tiêu Ngá»c Äình nói vá»›i theo :
-Hãy sai ngưá»i khai mở Kỳ Thiên Hoa , dặn chúng không cho bất cứ ai tiếp nháºp môn , đồng thá»i chá»n hai mươi đệ tá» xuất sắc nhất bên Mẫu ÄÆ¡n Äình để lên đưá»ng !
Tuyết Kiá»u "vâng" má»™t tiếng rồi lướt Ä‘i như áng mấy hồng . Tiêu Ngá»c Äình bước đến trước tấm há»a dung lá»›n thở dà i :
-Liệu ta là m váºy có đúng hay không ?
Mây hồng vần vÅ© quanh cá»a má»™t cái hang lá»›n , nhìn từ cách đấy mấy chục trượng thưá»ng nhân hẳn không bao giá» thấy rõ được cá»a hang . Má»™t cÆ¡n gó nhẹ lướt đến , mê vụ mây mù vần vÅ© má»™t hồi rồi tản mác . Tiểu My đăm chiêu bước và o hang , bên trong vang lên má»™t âm hưởng nghe như tiếng thở hổn hển cá»§a má»™t ngưá»i sắp chết . Ẩm hưởng ấy cà ng ngà y cà ng lá»›n rồi bùng phát thà nh má»™t tiếng hét . Giữa chốn thâm sâu nà y , tiếng hét ấy vang vá»ng nghe tháºt não ná» .
Tiểu My mạnh bước hÆ¡n , trước mắt nà ng Tiểu Mai trông tháºt thảm hại . Mái tóc rối bá»i xõa xuống che lấp chân diện , mồ hôi ướt đẫm ngưá»i , nà ng ôm lấy phiến đá lá»›n thân hình run run từng hồi . Nhìn thấy Tiểu My , nà ng chống tay cố gắng đứng dáºy .
Tiểu My khẽ xÃch chân mà y rồi đỡ nà ng lên nói :
-Tiểu muá»™i thấy trong ngưá»i thế nà o ?
Tiểu Mai đưa tay run run vút mái tóc ra sau , chân diện nà ng nhợt nhạt không còn huyết sắc , đôi mắt mơ hồ nói :
-Vô Ãch thôi ! Cà ng cố gắng ta cà ng Ä‘iên hÆ¡n ...
Tiểu My cưá»i gượng :
-Nước trong Si Tình Giếng đâu phải đơn giản , tiểu muá»™i hãy từ từ mà tÄ©nh tâm . Hang sâu nà y tiên khà ngà n năm tÃch tụ , cố gắng tÄ©nh tu hẳn sẽ nguôi dần ...
Tiểu Mai cưá»i nhợt nhạt há»i :
-Trúc Nhi cô nương đâu ?
Äôi mắt Tiểu My mấy phần mÆ¡ hồ nói :
-Muội ấy đi là m cái việc mà mình cho là đúng !
Tiểu Mai ngá»a mặt cưá»i vang , giá»ng cưá»i nghe gượng gạo và run rẩy .
-Xem ra chúng ta Ä‘á»u là những kẻ khổ lụy vì tình ...
Tiểu My không phản đối , ánh mắt xanh biếc chiếu rá»i lên thân hình đầy khổ lụy cá»§a Tiểu Mai , không biết nà ng nghÄ© gì ...
Äiá»m Hương Ä‘ang bước Ä‘i đột nhiên quay lại há»i :
-Long đại ca ! Tháºt ra thì Trúc Nhi sư muá»™i mà khi nãy Thái Dương chân nhân nói là ai ? Xem ra thì ông ta rất coi trá»ng ngưá»i nà y !
Nhược Thiên hÆ¡i sững ngưá»i , lâu nay hắn vẫn chưa kể cho Äiá»m Hương vá» chuyện cá»§a mình , váºy mà nà ng ta nhịn lòng tò mò đến bây giá» thì kể cÅ©ng giá»i . Hắn mỉm cưá»i :
-Äấy là sư muá»™i cá»§a ta , võ công mà ta có bây giá» hầu hết Ä‘á»u do muá»™i ấy chỉ Ä‘iểm !
Äiá»m Hương cau mà y :
-Váºy hẳn là sư muá»™i huynh rất giá»i ?
-Giá»i hÆ¡n ta rất nhiá»u !
-Váºy sư phụ huynh đâu ?
-Ngưá»i thăng tiên hÆ¡n mưá»i năm trước , đáng tiếc ta không có duyên biết mặt !
Äiá»m Hương thở dà i :
-Xem ra chuyện của huynh rất hy hữu !
Hắn mặc nhiên không phá»§ nháºn , chỉ đôi mắt trở nên mÆ¡ mà ng khác lạ , hình như Ä‘ang ôn lại chuyện cÅ© . Äiá»m Hương bâng quÆ¡ há»i :
-Nếu như không tìm được Thất Sắc Long Châu huynh sẽ là m thế nà o ?
Nhược Thiên lắc đầu :
-Ta chưa nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó , hÆ¡n nữa ta tin mình sẽ tìm được nó thôi !
-Tháºt váºy sao ?
-Chẳng phải muá»™i cảm nháºn được linh khà cá»§a nó sao ? Äiá»u ấy cÅ©ng là má»™t lợi thế lá»›n váºy !
Äiá»m Hương chau mà y :
-Nếu muá»™i nói rằng mình chẳng há» cảm nháºn được Ä‘iá»u gì , huynh có tin không ?
Nhược Thiên cưá»i :
-Không thể nà o !
Äiá»m Hương ngước nhìn ánh tà dương Ä‘ang nhà n nhạt buông xuống , chân diện đăm chiêu suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đấy . Nà ng há»i :
-Bây giá» Long Huynh tÃnh sẽ Ä‘i đâu ?
-ÄÆ°Æ¡ng Nhiên là Quan SÆ¡n rồi ! Nhưng phải Ä‘i tìm má»™t tiểu trấn nà o đấy mua xe ngá»±a đã !
Äiá»m Hương ngạc nhiên :
-Gần đây muá»™i rất khá»e , đâu cần ngồi xe !
Hắn cưá»i :
-ÄÆ°á»ng đến Quan SÆ¡n rất xa , không nói trước được !
Tống An Nhiên đăm chiêu nhìn Huyết Lệ cùng Tống Lưu Hoa . Tuy rằng lần vừa rồi Huyết Lệ đã không may là m mất Ä‘i Thất Sắc Long Châu nhưng lão không vì thế mà ghét bá» hắn . Từ khi tặng Huyết Sát Kiếm cho Huyết Lệ là Tống An Nhiên đã tuyệt đối tin tưởng và coi hắn như con mình . Lão liếc mắt qua Tống Lưu Hoa há»i :
-Kế hoạch của ngươi thế nà o ?
Lưu Hoa mỉm cưá»i :
-Ngà y mai con sẽ Ä‘Ãch thân đến Quan SÆ¡n an bà i , bá»n chúng tổ chức đại há»™i quan trá»ng ở đấy nhưng lại không nghÄ© rằng đó là thánh địa cÅ© cá»§a giáo phái chúng ta . Lần nà y sẽ cho chúng nêm mùi lợi hại !
Tống An Nhiên cưá»i nhạt :
-Ngươi đừng nên nói sá»›m Ä‘iá»u gì , bá»n Quan Ná»™i từ xưa đến nay không phải dá»… dà ng đối phó , nhất nhất phải cần tháºn !
-Hà i nhi biết !
Huyết Lệ thở dà i :
-Không hiểu giáo chủ có việc gì sai bảo ta không ?
Tống An Nhiên hÆ¡i ngạc nhiên há»i :
-Ngươi há»i váºy là ý gì ?
Huyết Lệ cúi đầu :
-Ta muốn được nghỉ ngơi !
Tống An Nhiên mỉm cưá»i :
-Váºy ngươi hãy vá» , có chuyện gì ta sẽ cho gá»i sau !
Huyết Lệ cúi đầu rồi bước ra ngoà i . Lưu Hoa bâng quơ nói :
-Gần đây tâm trạng hắn không được tốt thì phải !
Tống An Nhiên không để ý , lão trầm ngâm nói :
-Tên Äồng Äại thiên đó không biết là m ăn đến đâu rồi ?
Lưu Hoa mỉm cưá»i :
-Chuyện nay phụ thân có thể yên tâm ! Hắn nhất nhất sẽ không dám trái lá»i chúng ta !
Äá»™t nhiên má»™t đệ tá» chạy và o báo :
-Thưa giáo chủ ! Bên ngoà i có giáo chủ Kha Luân của Nam Kha giáo yết kiến !
Tống Lưu Hoa chân diện nổi lên tám phần đắc ý nói :
-Quả nhiên Äồng Äại Vinh đã là m được việc nà y !
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Chữ ký của Văn Cà n Khôn
11-12-2008, 03:12 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Hai Mươi Bảy
TỠMạch Hồng Trần Phất Diện Lai
Tống An Nhiên gáºt đầu nói :
-Má»i lão và o đây !
Tên đệ tá» cúi đầu Ä‘i ra , hai ngưá»i ngưng thần chỠđợi . Không bao lâu sau thì Kha Luân bước và o . Tống An Nhiên đứng dáºy má»i lão ngồi rồi mỉm cưá»i :
-Không biết Kha giáo chú ghé sơn nên chưa kịp chuẩn bị đón tiếp , mong ngà i lượng thứ !
Kha Luân cưá»i :
-Bất tất giáo chủ phải nói thế , chúng ta đâu cần phải câu nệ tiểu tiết !
Tống Lưu Hoa bước xuống há»i :
-Hẳn hôm nay giáo chá»§ đến đây là vì chuyện mà Äồng Äại Vinh đã đỠnghị ?
Kha Luân gáºt đầu nói :
-Äúng váºy ! Ta cÅ©ng đã suy nghÄ© kỹ rồi và trước khi đến đây ta cÅ©ng ghé qua Thiên Hoa Môn ...
Tống An Nhiên cưá»i :
-Chắc Tiêu Ngá»c Äình đã từ chối thiện ý cá»§a Kha giáo chá»§ ?
Kha Luân thở dà i :
-ChÃnh thị là như váºy , theo các vị nghÄ© chúng ta nên xá» lý bá»n chúng thế nà o đây ?
Tống An Nhiên lắc đầu :
-Thiên Hoa Môn nhân tà i không thiếu , trấn Môn Kỳ Thiên Hoa của chúng uy lực vô song , chỉ sợ Hắc Long của ta và Thanh Xà của Nam Kha giáo liên thủ cũng khó thắng được ...
Lão dừng lại không nói thêm , chân diện ba ngưá»i mấy phần đăm chiêu . Kha Luân khai khẩu :
-Chuyện liên thủ ta cũng đã nghe Từ Thiếu Hồng nói qua , Nam Kha giáo sẽ
toà n lá»±c chịu sá»± sai bảo cá»§a quý giáo , nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện ...
Tống An Nhiên nhÃu mà y :
-Giáo chủ cứ nói !
-Bá»n ta giúp các vị là m cá» Quan Ná»™i nhưng bù lại Thất Sắc Long Châu nếu tìm được thì phải thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Nam Kha giáo !
Tống An Nhiên đưa mắt nhìn Luu Hoa , chân diện cả hai xuất hiện nét đăm chiêu khác lạ . Là m cá» Quan Ná»™i là trà hướng phấn đấu cả Ä‘á»i cá»§a An Nhiên , nhưng Thất Sắc Long Châu uy lá»±c vô song . Kha Luân lại lắm dã tâm , nếu hắn có Thất Sắc Long Châu rồi thì Hắc Sát Giáo dù có là m cỠđược Quan Ná»™i thì cÅ©ng khó bá» mà đứng vững .
Kha Luân mỉm cưá»i :
-Nếu như hai vị thấy khó thì hãy coi như ta chưa nói gì !
Tống An Nhiên vút râu cưá»i vang :
-à ta không như Kha giáo chá»§ nghÄ© , chỉ là ta thấy như váºy có phần thiệt thòi cho Quý giáo đấy thôi ! Thất Sắc Long Châu có đáng giá như váºy không ?
Kha Luân mỉm cưá»i :
-Chỉ cần giáo chá»§ đồng ý vá»›i Ä‘iá»u kiện ấy thì ngay láºp tức ta sẽ vá» Bắc Cương Ä‘iá»u động toà n bá»™ giáo chúng đến Lăng Xương chá» nghe lệnh Tống giáo chá»§ !
An Nhiên gáºt đầu :
-ÄÆ°á»£c ! Ta đồng ý vá»›i Ä‘iá»u kiện cá»§a Kha giáo chá»§ !
***
Nhược Thiên đánh xe dong thẳng và o Vân Du trấn . Äiá»m Hương mặc dù không thoải mái cho lắm khi bị hắn "nhốt" trong xe như váºy nhưng cÅ©ng không tiện phản đối . Nà ng ngồi bên trong thấy ồn à o , lòng hiếu động nổi lên liá»n vén rèm ra nói :
-Long đại ca ! Cho muội ra ngoà i !
Hắn gáºt đầu rồi dừng ngá»±a lại , Äiá»m Hương vừa bước ra thì tiếng quát tháo vá»ng lại liên hồi , tiếp đấy mấy toán quan binh váºn y phục và ng chói lòa cưỡi ngá»±a như bay tá»›i , vừa phi vừa hét :
-Lui ra ! Nhanh nhưá»ng đưá»ng cho Hoà ng Thượng !
Nhược Thiên cau mà y nghĩ :" gã Hoà ng Thượng nà y sao không ở trong cung mà đến đấy là m gì ?"
Hắn chưa kịp nghÄ© xong đã nghe Äiá»m Hương hét toáng . Hắn hoảng hồn quay lại thấy nà ng đã ngã xuống đưá»ng , hai con tuấn mã kéo xe cÅ©ng chồn chân rồi chạy toán loạn kéo theo cá»— song mã như bay vượt ra ngoà i Vân Du trấn . Nhược Thiên vá»™i đến đỡ Äiá»m Hương dáºy , hắn đưa song mục nảy lá»a mắng bá»n quan binh :
-Các ngươi mù hết rồi sao ?
Tên Ä‘i đầu trong tốp hÆ¡n mưá»i quan binh dừng ngá»±a lại quát :
-Tên nhãi ranh nà y , ngươi có biết bá»n ta là ai không ?
Nhược Thiên toan xuất thá»§ thì Äiá»m Hương nÃu hắn lại nói :
-Bá»n chúng Ä‘á»u là lÃnh triá»u đình , huynh đừng vá»ng động !
Nhắc tá»›i triá»u đình Nhược Thiên cà ng thêm bá»±c bá»™i . Má»™ng Bá Liên , Lưu Thiên Hoà ng và nhiá»u ngưá»i khác há»… có báu váºt gì Ä‘á»u tiến cung , váºy mà khi há» xảy ra chuyện thì chẳng thấy bóng gã hoà ng thượng kia đâu . Hắn vung tay đẩy Äiá»m Hương ra nhưng trong lúc nóng giáºn đã dụng lá»±c quá mạnh khiến nà ng bay vá»t và o góc tưá»ng .
Äiá»m Hương hét lên má»™t tiếng rồi ngất lịm , Nhược Thiên hoảng hồn vá»™i chạy lại đỡ nà ng lên . Äiá»m Hương hai mắt nhắm nghiá»n , chân diện nhợt nhạt . Hắn không kịp nghÄ© ngợi , vá»™i bế nà ng Ä‘i tìm khách Ä‘iếm chữa trị mặc kệ mấy tên quan binh hò hét .
Hắn đặt Äiá»m Hương lên giưá»ng rồi váºn lá»±c truyá»n chân nguyên và o ná»™i thể nà ng . Äiá»m Hương từ từ mở mắt há»i :
-Bá»n quan binh ấy Ä‘i chưa Long đại ca !
Nhược Thiên cưá»i khổ , nà ng ta không trách mắng hắn mà còn há»i như váºy thì tháºt hắn chẳng biết nên nói gì cho hợp lẽ nữa !
Äiá»m Hương ngồi dáºy nắm tay hắn cưá»i :
-Long đại ca đâu phải cố ý , là m gì phải căng thẳng như thế ?
Nhược Thiên cưá»i gượng :
-Có ngà y ta sẽ giết chết muội mà không biết mất !
Äá»™t nhiên bên ngoà i tiếng ồn à o như chợ vỡ vá»ng và o . Äiá»m Hương nheo mắt há»i :
-Chuyện gì nữa đây ?
Hắn không đáp lá»i nà ng mà đứng dáºy đẩy cá»a ra ngoà i quan sát . Äiá»m Hương tuy vẫn còn Ä‘au nhức sau cú ngã vừa rồi nhưng cÅ©ng gắng gượng đứng dáºy Ä‘i theo . PhÃa dưới lầu mấy chục đại hán váºn trưá»ng bà o trắng như tuyết Ä‘ang hùng hổ quát mắng tên tiểu nhị :
-Khốn kiếp ! Ngươi có mắt mà không biết ngưá»i cá»§a Tri Nhân bang sao ?
Tên tiểu nhị khúm núm :
-Tiểu nhân đã nghe thanh danh quý bang từ lâu nhưng khốn nỗi tệ điếm không còn phòng !
Tên đại hán cưá»i nhạt :
-Äuổi hết bá»n khách nhân trong nà y Ä‘i cho ta !
Hắn vừa nói xong thì bên ngoà i bước và o má»™t lão nhân dáng hình thô thiển . Äiá»m Hương lúc nà y đã bước đến bên cạnh Nhược Thiên , nà ng buống mắt nhìn xuống há»i :
-Long đại ca còn nhớ lão không ?
Nhược Thiên thở dà i :
-Còn nhá»› ! Xem ra mưá»i năm rồi lão vẫn không khác xưa là bao !
Hắn vừa dứt lá»i thì má»™t nhân ảnh nữa xuất hiện . Ngưá»i nà y tuổi ngoà i thất tuần , dáng hình gầy đét , mÅ©i cú , mắt sâu , râu tóc như sương . Bà ng Thạch Nhân và bá»n đệ tá» Tri Nhân bang vá»™i và ng cúi đầu :
-Phó bang chủ !
Lão nhân má»›i đến dÆ¡ tay ra hiệu cho há» khá»i cần Ä‘a lá»… rồi bước đến trước mặt tên tiểu nhị há»i gá»n :
-Ngươi có thu xếp được phòng cho chúng ta hay không ?
Tên tiểu nhị còn ấp úng thì lão nhân đã tóm hắn ném và o góc tưá»ng như ném má»™t phế váºt . Tên tiểu nhị quằn quại dưới đất , nét mặt tháºp phần Ä‘au đớn .
Nhược Thiên nheo mà y , hắn định ngăn cản nhưng lại nghÄ© bá»n nà y không hiểu đến tham dá»± đại há»™i hay Ä‘i đâu nên ngưng thần quan sát tiếp .
Äúng lúc bá»n đệ tá» Tri Nhân bang định Ä‘áºp phá khách Ä‘iếm thì má»™t trung niên hán tỠăn mặc sang trá»ng bước ra . Nhìn dáng dấp y có lẽ như là chá»§ nhân cá»§a khách Ä‘iếm nà y .
-Phó bang chủ ! hắn ta vô tri nên mới vô lễ với các vị , hãy để ta giải quyết chuyện nà y !
Lão nhân cưá»i nhạt :
-Xem ra ngươi cÅ©ng là kẻ biết Ä‘iá»u !
Nói Ä‘oạn ra hiệu cho lÅ© thuá»™c hạ chia bà n ra ngồi . Không khà tạm thá»i trở nên bá»›t ồn à o . Bá»n gia nhân cÅ©ng bước ra thu dá»n bà n ghế gãy và dìu luôn tên tiểu nhị xấu số và o trong .
Äiá»m Hương thở dà i :
-Xem ra bá»n nà y ngà y cà ng ngang ngược !
Nhược Thiên không phản đối , hắn nắm tay nà ng dắt vỠphòng .
-Không biết chúng đến đây dự đại hội hay còn nguyên nhân gì nữa ?
Bá»n há» vá» phòng không được bao lâu thì tên tiểu nhị đến gõ cá»a .
-Thưa hai vị khách quan , tháºt lấy là m áy náy nhưng có ngưá»i đã thuê trá»n
căn tiệm nà y rồi , phiá»n hai vị hãy rá»i khá»i đây , bổn tiệm sẽ bồi thưá»ng lại gấp đôi tiá»n cho hai vị !
Nhược Thiên cưá»i nhạt :
-Bất tất phải thế !
Nói Ä‘oạn nhìn Äiá»m Hương rồi cả hai cùng bước khá»i tá»u Ä‘iếm . Ra đến đại lá»™ ,Äiá»m Hương quay sang há»i :
-Tại sao Hoà ng Thượng cũng đến nơi nà y nhỉ ?
Nhược Thiên cưá»i :
-Ta cÅ©ng không rõ , nhưng xem ra tiểu trấn nà y có quá nhiá»u Ä‘iá»u khiến ngưá»i ta phải ngạc nhiên !
Bá»n há» dừng lại trước má»™t khách Ä‘iếm lá»›n khác . Bên trong khá ồn à o . Nhược Thiên hÆ¡i sững ngưá»i khi nháºn ra mấy tên quan binh khi nãy cÅ©ng có mặt trong nà y . Bá»n chúng đứng xếp hà ng trước má»™t cái bà n lá»›n , ngồi trên bà n nà y là má»™t thiếu niên tuổi ngoà i đôi mươi , khà độ tiêu sái , chân diện như ngá»c , toà n thân váºn hoà ng y thêu chÃn con rồng và ng chói lóa . Trên bà n đặt nhiá»u đồ ăn nhưng chỉ mình thiếu niên uống rượu .
Nhược Thiên khẽ nheo mà y nói :
-Sao đi đâu cũng gặp chúng thế nà y ?
Äiá»m Hương mỉm cưá»i :
-Hoà ng Thượng đã có mặt tại đây thì chúng ta cũng nên đến vấn an !
Nhược Thiên cưá»i nhạt :
-Ta chưa biết vấn an ai cả , giang hồ với hoà ng cung xưa nay nước sông không chạm nước giếng , bất tất phải hạ mình như thế ?
-Nhưng ông ta là vua , cai quản toà n bộ Quan Nội lẫn Quan Ngoại đấy !
-Nhưng ta thì không chịu sự cái quản của ông ta , và muội cũng thế !
Nói Ä‘oạn dắt Äiá»m Hương đến há»i tên tiểu nhị :
-Còn phòng hay không ?
Tiểu Nhị cưá»i gượng :
-Rất tiếc thưa khách quan ! Bổn tiệm đã được Hoà ng Thượng thuê lại hết ...
Hắn không nói gì mà bước thẳng ra ngoà i . Má»™t tên quan binh nhìn thấy hắn nên thì thầm gì đó và o tai Hoà ng Thượng . Ngà i nghe xong mỉm cưá»i gá»i :
-Thiếu hiệp hãy dừng bước !
Nhược Thiên thở dà i , hắn quay lại há»i gá»n :
-Có chuyện gì ?
Tên quan binh hồi nãy quát :
-Hỗn láo! Ngươi có biết đây là ai hay không ?
Äiá»m Hương vá»™i bước lên cúi đầu nói :
-Äại ca cá»§a tiểu nữ tâm trạng không được tốt mong Hoà ng Thượng lượng thứ !
Hoà ng Thượng nhìn nà ng , chân diện mấy phần khác lạ rồi mỉm cưá»i :
-Không sao ! Ta có thể má»i hai vị cùng đối ẩm được chăng ?
Nhược Thiên cưá»i nhạt :
-Ta không biết uống rượu !
Nói Ä‘oạn nắm tay Äiá»m Hương kéo Ä‘i . Mấy tên quan binh định rút kiếm cản lại , nhưng Hoà ng Thượng ra hiệu cho há» dừng tay rồi tiếp tục độc ẩm .
Äiá»m Hương lắc đầu :
-Dưá»ng như Long đại ca không ưa Hoà ng Thượng cho lắm !
Nhược Thiên hừ lạnh :
-Muá»™i thÃch thì có thể đến đấy uống rượu vá»›i hắn ! Không cần Ä‘i theo ta !
Nói xong thả tay Äiá»m Hương ra Ä‘i trước . Äiá»m Hương ngẩn ngưá»i , đây là lần đầu tiên hắn có thái độ như váºy vá»›i nà ng , nà ng nhất thá»i chẳng biết là m thế nà o đà nh ôm mặt khóc .
Nhược Thiên nghe tiếng khóc thì khá»±ng ngưá»i lại . Hắn trầm ngâm rồi bước lại nắm tay nà ng dắt Ä‘i , cÅ©ng chẳng tiện nói câu nà o .
***
Hoa Tuyết Kiá»u đã từng đến Quan Ná»™i má»™t lần , những ấn tượng vá» vùng đất nà y trong tâm trà nà ng luôn luôn sống động và nhá»™n nhịp khác hẳn Thiên Hoa Môn quanh năm vắng lặng .
Tiêu Ngá»c Äình nhìn dáng vẻ thÃch thú cá»§a nà ng thì hừ nhạt :
-Nơi nà y có gì đẹp đâu ? Sánh với hoa cỠtrong Thiên Hoa Môn thì vạn phần không bằng !
Hoa Tuyết Kiá»u không nói gì , những lá»i mà Tiêu Ngá»c Äình nói là hoà n toà n chÃnh xác nhưng tâm tưởng con ngưá»i có nhiá»u Ä‘iá»u cuốn hút hÆ¡n cái đẹp rất nhiá»u .
Äoà n ngưá»i Thiên Hoa Môn đến được Lăng Xương thì trá»i bắt đầu tối . Bầu trá»i đầy sắc u ám . Hai bên đưá»ng cá» lau nghi ngút giăng mắc và o từng mảng đêm Ä‘en . Tiêu Ngá»c Äình Ä‘ang Ä‘i trước đột nhiên khá»±ng ngưá»i lại . Chân diện bà ta tháºp phần đại biến nói :
-có kẻ mai phục !
Lá»i nói vừa dứt đã thấy đất dưới chân nổ tung . Ngoà i Hoa Tuyết Kiá»u và Tiêu Ngá»c Äình ra thì hai mươi ngưá»i còn lại cá»§a Thiên Hoa Môn Ä‘á»u là những tinh anh tuyển chá»n . Há» vừa thấy Môn chá»§ hét liá»n đồng loạt băng mình lên không tránh né , giữa không gian u ám nà y , những bóng hồng vi vút ấy tháºt như tiên hạ phà m .
Kết thúc những tiếng nổ ấy cát bụi bay mù mịt . Từ trong cá» lau hai bên đưá»ng rất nhiá»u hắc y nhân xuất hiện , kiếm quang chói lóa vây lấy đám ngưá»i Thiên hoa Môn .
Tiêu Ngá»c Äình cưá»i nhạt :
-Con tưởng ai , hóa ra là Kha giáo chá»§ ! Các vị mai phục bá»n ta ở đây hẳn muốn Ä‘oạt cái mạng già nà y !
Má»™t tiếng cưá»i đầy tiếu ý vang lên rồi từ bóng tối Ä‘en ... Kha Luân từ từ xuất hiện . lão nhìn Tiêu Ngá»c Äình trân trân , ánh mắt lá»™ mà y phần khó hiểu nói :
-Nà ng vẫn còn đẹp lắm ! Không thể nói là già được !
Tiêu Ngá»c Äình tức giáºn mắng :
-Khốn kiếp !
Chưởng Phong theo tiếng quát cuồn cuá»™n bừng sáng không gian má»™t sắc hồng chói lóa . Kha Luân không dám xem thưá»ng vá»™i nhảy lùi lại thá»§ thế xuất chiêu nghênh đón . Äám ngưá»i hai bên cÅ©ng nhanh chóng lao và o cuá»™c ẩu đả . Từ Thiếu Hồng giao đấu kịch liệt vá»›i Hoa Tuyết Kiá»u .
Chưởng phong chói lóa mà n đêm , những cánh hoa được tạo ra từ tiên phép của các đệ tỠThiên Hoa Môn chấp chới bay lượn trôi dạt từng mảng đêm sâu .
Kha Luân cưá»i nham nhở :
-Thiên Hoa Môn thế lá»±c không nhá» nhưng đáng tiếc các ngươi đến đây chỉ có mấy chục ngưá»i , so vá»›i bá»n ta thì bất lợi rất lá»›n , hê hê !
Tiêu Ngá»c Äình không thèm phản ứng mà tung " BÃch hải Triá»u Sinh chưởng" báºp bá»nh dạt đến đối phương . Kha Luân nhảy cưá»i nhạt :
-Cho nà ng xem lợi hại !
Nói Ä‘oạn toà n thân bùng phát bạch quang , quanh ngưá»i y những lôi sét hiện hữu giáºt liên hồi rồi định hình thà nh năm cá»™t sét cháy sáng mà n đêm .
-Ngũ Lôi Chánh Pháp !
Chưởng Phong cá»§a Tiêu Ngá»c Äình vừa dạt đến thì đụng phải năm cá»™t sét khổng lồ . Những tiếng nổ liên hồi vang lên cả hai cùng lui lại mấy bước . Bên kia Hoa Tuyết Kiá»u cÅ©ng liên tục xuất thá»§ " Phong Hoa Tuyết Nguyệt " và "BÃch hải Triá»u Sinh chưởng" nhưng vẫn không đắc thá»§ .
Äệ tá» Thiên Hoa Môn Ãt hÆ¡n nhưng ai nấy Ä‘á»u là những tinh hoa , tuy rằng má»™t ngưá»i phải đấu vá»›i hai , ba hắc y nhân nhưng vẫn giữ thế quân bình , chỉ và i ngưá»i trá»ng thương . Kha Luân chân diện biến đổi , lão bắn má»™t cây pháo hoa lên trá»i nói :
-Hay lắm ! Xem ra ta đã xem thưá»ng các ngươi rồi !
Từ trong đêm Ä‘en những tiếng hú liên hồi vang lên rồi thì mấy chục hắc y nhân nữa đằng không bay đến . Äoà n ngưá»i Thiên Hoa Môn thất sắc !
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 12-12-2008 at 12:21 AM .
12-12-2008, 02:57 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Hai Mươi Tám
Cánh Tiếp Phi Trùng Äả Trước Nhân
Tiêu Ngá»c Äình chân diện tháºp phần biến loạn . Bà quay sang đám đệ tá» hét :
-Các ngươi mau mở đưá»ng rút lui để ta chặn bá»n chúng !
Chưa ai kịp phản ứng thì Kha Luân cưá»i như Ä‘iên dại xuất thá»§ đến Tiêu Ngá»c Äình nói :
-Các ngươi hết đưá»ng rồi !
Những tên hắc y nhân má»›i đến cÅ©ng nhanh chóng nháºp cuá»™c , đất cát lẫn cá» cây bay mù mịt . Äệ tá» Thiên Hoa Môn hoà n toà n thất thế , đây đó và i tiếng hét xé nát mà n đêm .
Äúng lúc nà y phÃa xa xa hà o quang rá»±c rỡ chiếu sáng không gian rồi tiếng hạc kêu chấn động mà n đêm . Hai bên đình chiến ngưng thần quan sát .
Kha Luân chân diện thất sắc lẩm nhẩm :
-Sao lại là hỠ!
Lá»i nói cá»§a lão vừa kết thúc thì má»™t bóng hạc khổng lồ tá»a hà o quang cháy sáng mà n đêm xuất hiện . Äi dưới bóng Linh Váºt ngà n năm nay là hÆ¡n hai mươi ni cô váºn sa ni trắng , dáng dấp như hạc ná»™i mây ngà n .
Tiêu Ngá»c Äình tuy rằng lạnh lùng kiêu ngạo nhưng lúc nà y cÅ©ng không dấu được nét vui mừng Ä‘ang hiện hữu trên chân diện nhợt nhạt .
Kiến Nguyệt sư thái phiêu dáºt như mây niệm pháºt hiệu nói :
-Không ngỠNam Kha giáo cũng là m ra trò đồi bại nà y !
Kha Luân cưá»i nhạt :
-Xem ra mỹ nhân trong thiên hạ đêm nay tỠtựu hết tại đây rồi !
Tiêu Ngá»c Äình mắng :
-Vô sỉ !
Kiến Nguyệt sư thái cau chân diện , bà ta dẫn đệ tá» và linh váºt đến bên đám ngưá»i Thiên Hoa Môn rồi cúi đầu chà o Tiêu Ngá»c Äình . Má»i ngưá»i trong Thiên Hoa Môn cÅ©ng cúi đầu chà o lại !
Không gian yên tĩnh đôi phần . Kha Luân đăm đăm nhìn đối thủ . Lão vẫy tay :
-Lên đi !
Mấy chục hắc ý nhân nghe lệnh nhất tá» xông lên như thiêu thân . Linh váºt Bạch Hạc vá»— cánh khiến mà n đêm bị xô đẩy từng mảng . Ãnh bạch quang cháºp chá»n dạt đến bá»n hắc y nhân như bão táp , ngay láºp tức mấy chục đệ tá» Nam Kha giáo bị đẩy bay và o đêm sâu .
Bên kia Vá»ng Nguyệt hãy còn nhá»› chuyện Từ Thiếu Hồng hạ nhục Song Nguyệt Phái tại Việt Lâm trấn , khi đó nà ng hãy còn nghe theo lá»i Cao Bá Phi nên chÃn phần nhẫn nhịn . Bây giá» chứng kiến cảnh nà y thì nghÄ© bá»n chúng hẳn đã dấn sâu và o ma đạo nên chẳng kiêng dè mà xuất thá»§ như chá»›p hét :
-Thôi Song Vá»ng Nguyệt !
Mặt đất dưới chân Từ Thiếu Hồng chấn động rồi tám đạo chưởng phong đẩy thẳng lên như những song cá»a sổ , kèm theo tiếng nổ kinh tâm . Nhưng đấy chưa phải Ä‘iá»u kinh khá»§ng nhất vá»›i lão , bởi lúc nà y phÃa trên đầu Vá»ng Nguyệt bạch quang vần vÅ© như mê vụ rồi cháy sáng thà nh hình ná»a vầng trăng . Tiếp đấy vầng sáng bao bá»c mặt trăng khuếch tán liên tục định hình là m tám vầng bán nguyệt dá»™i ầm ầm xuống Từ Thiếu Hồng .
Lão liên tục thối lui không dám nghênh đón . Kha Luân chân diện đại biến vá»™i băng đến tóm lấy lão nhảy vá»t và o đêm sâu ra lệnh :
-Rút lui !
Äám hắc y nhân ngoà i những tên tá» nạn còn lại Ä‘á»u băng mình và o đêm Ä‘en mất dạng . Thu Nguyệt ra hiệu cho Bạch hạc thu chưởng phong . Vá»ng Nguyệt cÅ©ng không Ä‘uổi tiện Ä‘uổi theo mà tiến vỠđứng cạnh sư phụ .
Không gian lại một mà u tĩnh lặng chỉ le lói ánh sáng phát quang từ mình Bạch hạc .
Äây đó là và i tiếng thở gấp cá»§a những đệ tá» Thiên Hoa Môn bị trá»ng thương .
Tiêu Ngá»c Äình ra lệnh cho những đệ tá» là nh lặn Ä‘i chăm sóc há» rồi đến trước Kiến Nguyệt cúi đầu :
-Äa tạ sá»± tương trợ cá»§a sư thái !
Kiến Nguyệt Sư thái chắp tay nói :
-Äây là việc nên là m , Môn chá»§ không phải để tâm !
Lúc nà y Tuyết Kiá»u cÅ©ng đã bước đến trước Vá»ng Nguyệt mỉm cưá»i :
-Vị tiểu sư thái nà y tháºt lợi hại !
Vá»ng Nguyệt niệm pháºt hiệu :
-Tiên tỠquá khen !
Má»i ngưá»i táºp trung trị thương cho mấy ngưá»i bị thương rồi cùng nhau nhắm hướng Quan SÆ¡n tiếp tục Ä‘i , bất kể đêm sâu phá»§ sương lạnh lẽo ...
***
Tại Thạch Sơn hùng vĩ , nơi những mê vụ vần vũ bất kể ngà y đêm .
Tiểu Mai thở dốc , mồ hôi nhá»… nhại , nà ng báºt dáºy hét vang động núi rừng .
Tiểu My nghe thấy vá»™i băng mình và o há»i :
-Chuyện gì váºy tiểu muá»™i ?
Tiểu Mai hai mắt đỠđẫn , chân nguyên quanh ngưá»i bá»™t phát giữ dá»™i là m chói chang hang sâu .
-Ta từ bá» ! Ta phải Ä‘i khá»i đây !
Nói Ä‘oạn băng mình như tia chá»›p vượt qua Tiểu My ra ngoà i , mái tóc rối tung dáºt dá» trong gió !
Tiểu My nhìn theo thần sắc u ám khác lạ , nà ng mơ hồ nói :
-Xem ra muội ấy đã đổi khác rồi , tất cả là lỗi của ta ...
***
Nhược Thiên tìm một khách điếm khác nhưng rốt cục những kẻ đang ở trong khách điếm nà y còn khiến hắn ngạc nhiên hơn nữa !
Äiá»m Hương nét mặt vẫn còn rầu rỹ nhưng cÅ©ng cÅ©ng không nén được tò mò . Nà ng chỉ tay há»i :
-Kia chẳng phải Äồng Äại Vinh sao ? Không hiểu lão đến đây là m gì ?
Nhược Thiên cưá»i khổ :
-Nếu còn ở đây nữa chắc ta sẽ điên đầu vì tò mò mất !
Äiá»m Hương đưa mắt nhìn Äồng Äại Vinh Ä‘ang ngồi đăm chiêu cÅ©ng Tam Hiệp há»i :
-Chúng ta có nên và o không đại ca ?
Nhược Thiên nắm tay nà ng quay ngược lại nói :
-Bá»n nà y thanh thế đâu kém Tri Nhân bang , nhất định chúng cÅ©ng bao trá»n khách Ä‘iếm rồi !
Äiá»m Hương thở dà i , nét rầu rỹ khi nãy hoà n toà n biến mất , ngá»c diện chỉ còn nét khó hiểu bao trùm .
-Má»›i đến đây mà gặp biết bao nhiêu chuyện kỳ quái ! Theo huynh nghÄ© thì Tri Nhân bang và Äồng Thiên phái có liên quan vá»›i nhau không ?
Nhược Thiên quả tháºt Ä‘ang nghÄ© tá»›i chuyện nà y , đầu óc hắn cÅ©ng không đến ná»—i nhồi nhét toà n đất .
-Ta nghĩ là có !
Äiá»m Hương trầm ngâm :
-Còn cả ông Hoà ng Thượng kia nữa , tự nhiên đến đây ,chắc là để dự náo nhiệt ở Quan Sơn rồi !
Nhược Thiên không phải không Ä‘oán ra , có Ä‘iá»u hắn còn nghÄ© đến chuyện khác !
Hắn từng nghe Lưu Thiên Hoà ng nói rằng lão sai Thiên Hoa Ä‘em Thiên Diện Châu và o cung là để mong Hoà ng Thượng chiếu cố cho mẫu tá» Äiá»m Hương . Phải chăng lần vi hà nh nà y cá»§a ông ta là vì chuyện nà y nữa ?
Không hiểu từ lúc nà o hắn thấy mình đã quen vá»›i việc Äiá»m Hương ở bên cạnh , giá» nghÄ© đến chuyện gã Hoà ng Thượng Ä‘em nà ng và o cung hắn thấy tâm thần khó chịu vô cùng .
Có lẽ Ä‘iá»u nà y và mấy nguyên nhân nhá» nhặt khác đã khiến hắn không ưa vị thiên tá» kia . Hắn đăm chiêu suy nghÄ© rất lâu , liệu có phải hắn bắt đầu yêu thương Äiá»m Hương rồi hay không ?
Äiá»m Hương thì không hiểu tâm trạng cá»§a hắn nên nghÄ© hẳn Hoà ng Thượng đã là m chuyện gì đấy không đúng nên má»›i khiến Nhược Thiên bất bình . Trong mắt nà ng Nhược Thiên bao giá» cÅ©ng là ngưá»i tốt nhất nên chỉ có chuyện ngưá»i ta là m sai trái vá»›i hắn , chứ không có chuyện hắn vô cá»› gây sá»± vá»›i ngưá»i khác !
Nhược Thiên thở dà i há»i :
-Nếu Hoà ng Thượng muốn đưa muá»™i và o cung thì muá»™i sẽ tÃnh thế nà o ?
Äiá»m Hương tròn mắt :
-Sao huynh lại há»i muá»™i như thế ? Hoà ng Thượng sao có thể đưa muá»™i và o cung ?
Nhược Thiên cưá»i khổ :
-Muá»™i trả lá»i ta thì được rồi !
Äiá»m Hương lắc đầu :
-Tất nhiên muá»™i không muốn và o , nghe nói trong đấy cuá»™c sống rất tù túng . Khắp nÆ¡i vệ binh canh gác lại còn thêm chÃn con Rồng ngà y đêm bay lượn giám sát , sống váºy chán lắm !
Nhược Thiên gáºt đầu :
-váºy thì tốt !
-Huynh cà ng nói cà ng khiến muội khó hiểu !
Nhược Thiên thở dà i :
-Bất tất muội phải hiểu là m gì !
-Váºy huynh có định theo dõi xem bá»n Tri Nhân bang và Äồng Thiên phái sẽ là m gì không ?
Nhược Thiên chau mà y suy nghĩ một lát nói :
-Kệ bá»n chúng , mình tìm khách Ä‘iếm nghỉ lại rồi sáng mai lê đưá»ng sá»›m !
Äiá»m Hương chân diện nổi lên mấy phần khó hiểu trước thái độ cá»§a hắn nhưng cÅ©ng không tiện há»i thêm .
Mãi đến chiá»u tối há» má»›i tìm được má»™t khác Ä‘iếm nhá» cuối Vân Du trấn để nghỉ ngÆ¡i .
Sáng hôm sau hai ngưá»i khởi hà nh từ sá»›m , phố phưá»ng vắng lặng như tá» , chỉ có những dải sương mai má» mịt giăng mắc khắp nÆ¡i , nhìn con lá»™ ra khá»i Vân Du trấn như chìm đắm trong mê vụ .
Äiá»m Hương vén rèm ra há»i há»i :
-Chúng ta có nên vỠMộng Gia trang không Long đại ca ?
Nhược Thiên quất roi cho ngựa chạy nhanh hơn nói :
-Muội lâu ngà y không vỠcũng nên ghé lại xem sao !
Äá»™t nhiên phÃa trước tiếng chưởng phong ì ầm vá»ng lại . Nhược Thiên giáºt mình , hắn quất ngá»±a chạy nước đại . Xa Xa trong đám mây mù vương vÃt có rất nhiá»u ngưá»i Ä‘ang giao đấu kịch liệt .
Nhược Thiên ngưng thần quan sát . Chân diện hắn biến đổi liên hồi , phÃa đó không phải ai xa lạ mà là ngưá»i cá»§a Tri Nhân Bang và Äồng Thiên phái . Chúng Ä‘ang hợp lá»±c vây đánh mấy chục quan binh cùng gã Hoà ng Thượng .
Nhược Thiên dừng ngựa lại , bước xuống xe cau mà y nhìn .
Äiá»m Hương thấy sá»± lạ cÅ©ng đến cạnh hắn xem .
-Bá»n kia muốn bị tru di tam tá»™c hay sao mà hà nh động liá»u lÄ©nh như váºy ?
Nhược Thiên cưá»i nhạt :
-Muá»™i nghÄ© bá»n chúng tầm thưá»ng thế sao ? Hoà ng Thượng đối vá»›i dân Ä‘en thì uy danh trấn áp nhưng vá»›i những kẻ tu chân thì y chẳng là gì cả !
Lúc nà y trong trưá»ng , bá»n quan binh bắt đầu lún thế . Hoà ng Thượng rá»i khá»i lá»ng và ng xuất thá»§ nháºp cuá»™c . Thân tháp ảo diệu phi thưá»ng , má»™t mình đấu vá»›i Äồng Äại Vinh và phó bang chá»§ Tri Nhân bang vẫn miá»…n cưỡng cầm cá»± .
Cục diện phÃa Hoà ng cung có khá lên đôi chút nhưng sá»± thảm bại vẫn không thể tránh khá»i .
Tam Hiệp cùng Bà ng Thạch Nhân như mấy con thần long vùng vẫy đả thương bá»n Quan Binh vô số . Äiá»m Hương giáºt mình nói :
-Nếu cứ tiếp tục như thế nà y e rằng Hoà ng Thượng sẽ thảm bại !
Nhược Thiên lạnh nhạt :
-Hắn thảm bại thì cũng đâu can hệ tới ta !
Äiá»m Hương nhÃu mà y nhìn hắn , nà ng không nói thêm . Nhược Thiên thở dà i má»™t tiếng rồi lăng mình vá» phÃa trước quát :
-Dừng lại cho ta !
Äồng Äại Vinh cùng Tam Hiệp thất sắc , bốn lão thu chưởng nhảy lùi lại sau . Má»i ngưá»i Ä‘ang kịch đấu sinh tá» tuy rằng không hiểu chuyện gì nhưng thấy váºy cÅ©ng dừng cả lại !
Hoà ng Thượng nhìn Nhược Thiên mỉm cưá»i :
-Thì ra là ngươi !
Nhược Thiên không để tâm , hắn nhìn Äồng Äại Vinh chân diện Ä‘ang méo mó há»i :
-Bá»n lão chặn đưá»ng há» là có ý gì ?
Äồng Äại Vinh trấn tÄ©nh cưá»i nhạt :
-Ngươi lại còn há»i ?
Lúc nà y Äiá»m Hương đã chạy đến đứng bên cạnh Nhược Thiên quan sát . Nà ng cúi đầu trước vị vua trẻ :
-Tiểu nữ cung thỉnh Hoà ng Thượng !
Nhược Thiên không lấy là m vui trước thái độ ấy cá»§a nà ng nhưng hắn cÅ©ng chẳng tiện phản đối ! Hoà ng Thượng thấy Äiá»m Hương thì chân diện có mấy phần vui lên , ngà i khoát tay :
-Hãy bình thân !
Äồng Äại Vinh hừ lạnh :
-Äây không phải lúc ngươi thị uy quyá»n lá»±c , mau giao Thiên Diện Châu ra đây !
Nhược Thiên thở dà i , hắn đã hiểu ra má»i chuyện . Hoà ng Thượng nghe nói váºy thì nổi giáºn quát :
-Các ngươi dám chặn đưá»ng hà nh thÃch trẫm có biết đáng tá»™i gì không ?
Lão già phó bang chá»§ Tri Nhân bang nãy giá» vẫn im lặng liá»n cưá»i nhạt :
-Äây đâu phải là chá»— ngươi phô trương thanh thế ?
Lão quay sang Nhược Thiên nhạt nhẽo há»i :
-Ngươi là ai mà dám cản trở việc của chúng ta ?
Nhược Thiên không trả lá»i mà lạnh lùng há»i :
-Không lẽ lão cũng muốn có Thiên Diện Châu sao ?
Lão nhân cưá»i nham nhở :
-Nhãi ranh ! Ngươi có biết ta là ai không mà dám hỗn láo ?
Bà ng Thạch Nhân lúc nà y mơ hồ đã nhớ ra chuyện cũ nên đến ghé sát tai lão nhân thì thầm . Lão nhân buông mắt nhìn Nhược Thiên hừ lạnh :
-Thì ra mưá»i năm trước ngươi hú lá»™ng là m bị thương mấy ngưá»i bổn bang , hôm nay Trương Tùng Nhân ta sẽ đòi lại món nợ đó !
Äồng Äại Vinh giáºt mình :
-Trương huynh ! Tên nà y rất lợi hại ! Chúng ta nên rút thôi !
Trương Tùng Nhân chưa giao thủ với Nhược Thiên lần nà o nên thản nhiên nói :
-Ta phải xem tên nà y lợi hại cỡ nà o ?
Nói Ä‘oạn hoà nh tay trước ngá»±c , toà n thân bùng phát bạch quang chói lòa , chúng nhân nhất thá»i chói mắt không dám nhìn lâu . Bạch quang quanh ngưá»i Trương Tùng Nhân vần vÅ© như bão táp rồi định hình thà nh cÆ¡n lốc xoáy lấp lánh Ä‘ao quang .
Mưá»i năm trước Nhược Thiên đã từng đón đỡ chiêu thức nà y cá»§a Bà ng Thạch Nhân , tuy nhiên uy lá»±c hồi đấy không bằng má»™t phần mưá»i thế nà y .
Hắn cưá»i nhạt rồi lăng mình lên không như chiếc lá , hoà ng quang quanh ngưá»i bùng phát chói chang . Hắn đưa tay đẩy chân nguyên chuyển động liên hồi định hình thà nh muôn nghìn lá và ng lấp lánh sắc và ng hét :
-Vạn Diệp Truy Tâm !
CÆ¡n lốc xóay cá»§a TRương Tùng Nhân vừa dạt đến thì chạm ngay chưởng phong cá»§a Nhược Thiên . Mấy tiếng nổ lá»›n dồn dáºp vang lên . Không gian chấn động !
Äiá»m Hương bị dư chấn đẩy lùi mấy bước . Äúng lúc đó nà ng cảm nháºn bà n tay tê rần , thì ra Äồng Äại Vinh đã nhân cÆ¡ há»™i Nhược Thiên giao thá»§ vá»›i Trương Tùng Nhân lao đến khống chế Äiá»m Hương .
Chưởng phong tan biến , Trương Tùng Nhân bị đẩy lui năm , sáu bước . Chân diện lão nhợt nhạt xen lẫn mấy phần ngạc nhiên . Nhược Thiên vừa đáp xuống đất thì nghe Äồng Äại Vinh cưá»i hắc hắc :
-Ngươi nếu còn muốn gặp lại ả thì trưa nay đến Vạn Hà lâu trong Vân Du trấn !
Äiá»m Hương bây giá» má»›i kịp định thần , nà ng gá»i :
-Long đại ca !
Nhược Thiên giáºt mình kinh hãi , hắn băng mình Ä‘uổi theo nhưng Äồng Äại Vinh chụp tay và o cổ Äiá»m Hương nói :
-Ngươi muốn ả chết thì cứ vá»ng động !
Hai mắt Nhược Thiên Huyết quang đỠngầu , hắn buông tay căm phẫn nhìn Äồng Äại Vinh . Nhưng lão chẳng để tâm mà cùng bá»n Tri Nhân bang và môn hạ từ từ rút lui ...
Hoà ng Thượng chân diện tám phần lo lắng lẫn buồn phiá»n nhưng vẫn đến trước Nhược Thiên nói :
-Äa tạ thiếu hiệp tương cứu !
Lá»i nói chÃn phần nhún mình . Nhược Thiên quay lại nhìn , ánh mắt hắn hoang dại , chân diện nhợt nhạt quát :
-Chỉ tại cái lÅ© khốn kiếp bá»n ngươi mà má»i chuyện má»›i trở nên như váºy !
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 12-12-2008 at 02:17 PM .