Hồi 29
Hoạt náo võ lâm
Vừa bưng chén rượu, Tiêu Lân nghe tiếng ngá»±a rống lên, buá»™c chà ng phải dá»i mắt nhìn ra cá»a tá»u Ä‘iếm. Tiêu Lân phải bá» chén rượu xuống bởi không thể nà o tin được.
Má»™t gã đại hán váºn võ phục bó chẽn, tay cầm khoái Ä‘ao, tay xách đầu tuấn mã bước và o.
Tiêu Lân bỠchén rượu nhìn gã đao thủ bởi trên tay y là đầu con tuấn mã của chà ng.
Tiêu Lân buột miệng nói :
- Cái gì thế nhỉ ?
Tiêu Lân thừ mặt ra nhìn gã đại hán Ä‘ao thá»§. Y bước đến trước đặt đầu con ngá»±a lên bà n Tiêu Lân. Vẻ mặt lạnh lùng vô cảm cá»§a gã Ä‘áºp và o mắt chà ng.
Tiêu Lân cứ trÆ¡ mặt ra nhìn gã khi gã rá»i đôi hung nhãn vô hồn và o chà ng, lúc đó Tiêu Lân má»›i nói :
- Các hạ là m cái trò khỉ gì thế ? Tự dưng lại chém đầu con ngựa của ta ?
Gã cao thủ nhìn chà ng :
- Ngươi là Tiêu Lân ?
- Tiêu Lân thì đã sao nà o ? Bộ tại hạ là Tiêu Lân rồi các hạ tự nhiên chặt đầu con ngựa của tại hạ à .
Tiêu Lân nheo mà y :
- Thần trà của các hạ có bình ổn không ? Nếu các hạ thèm ăn thịt ngựa thì có chỗ bán thịt, cớ đâu tự dưng chặt thủ cấp ngựa của tại hạ ?
Gã đao thủ nhìn chà ng, nhạt nhẽo nói :
- Không chỉ chặt thủ cấp ngựa của ngươi mà ta còn muốn chặt cả thủ cấp của ngươi nữa.
Nghe gã thốt câu nà y, Tiêu Lân buột miệng thốt :
- Quái lạ tháºt ! Tại hạ và các hạ chưa từng quen biết nhau, cá»› gì các hạ lại muốn chặt đầu tại hạ ? Bá»™ có ngưá»i phái các hạ đến lấy mạng tại hạ à ! Hay còn nguyên nhân gì khác ?
- Ngươi xuống a tỳ mà há»i Diêm chúa.
Gã vừa nói vừa đặt tay và o đốc ngá»n khoái Ä‘ao sáng ngá»i.
Tiêu Lân khoát tay :
- Khoan !
Gã đao thủ nhìn chà ng :
- Ngươi còn muốn nói gì nữa ?
- Sá»± tháºt các hạ muốn giết tại hạ lắm à ?
- Ta chỉ muốn chặt đầu ngươi.
Tiêu Lân gáºt đầu :
- Cứ cho các hạ có lý do để chặt đầu Tiêu Lân Ä‘i, nhưng Ãt ra các hạ cÅ©ng cho tại hạ biết nguyên cá»› nà o các hạ định giết tại hạ chứ ? Má»™t là Tiêu Lân đã là m gì đó mạo phạm đến các hạ. Hai là có ngưá»i thuê các hạ đến chặt đầu tại hạ. Tiêu Lân cần phải biết để có chết còn nhắm mắt chứ.
Gã Ä‘ao thá»§ rá»i đôi mắt đầy sắc na tà n nhẫn và o mặt Tiêu Lân. Y nhạt nhẽo nói :
- Thiên chức của ta là phải lấy thủ cấp của ngươi.
- Thiên chức ! Có cái thiên chức quái gở đó ư ? Thôi được rồi, cứ cho các hạ có thiên chức đó Ä‘i, nhưng chà Ãt các hạ cÅ©ng nên cho Tiêu Lân biết danh tÃnh cá»§a mình.
- Ngươi biết để là m gì ?
- Phải biết chứ. Tại hạ có biết thì má»›i có thể bẩm vá»›i Diêm vương lão gia mình chết bởi ngưá»i nà o. Chẳng lẽ tá»± dưng mà chết, Diêm dương lão gia hẳn không cho tại hạ đầu thai đâu.
- Ngươi muốn biết ?
Tiêu Lân gáºt đầu.
Gã cao thá»§ gằn giá»ng nói :
- TÃ o Phi.
Tiêu Lân nhìn gã :
- Các hạ há» Tà o, tục danh là Phi nên gá»i là Tà o Phi.
Gã đao thủ nheo mà y :
- Ngươi nói gì dà i dòng váºy ?
- Tại hạ có cái táºt hay nói nhiá»u và cÅ©ng thưá»ng thắc mắc. Phà m những ngưá»i như tại hạ thì nói nhiá»u và thắc mắc nên phải há»i cho cặn kẻ, có thế má»›i nhắm mắt được.
Tiêu Lân ve cằm :
- Thế các hạ há» Tà o váºy tại hạ mạo phạm há»i các hạ có quan hệ thế nà o vá»›i Tà o Tháo không ?
- Ta không hiểu ngươi nói gì ?
- Tại các hạ không hiểu chứ, chuyện nà y dá»… hiểu lắm. Tà o Tháo là đại vương cá»§a nước Ngụy, nhưng y lại có táºt Ä‘a nghi. ChÃnh vì váºy ngưá»i ta má»›i nói Ä‘a nghi như Tà o Tháo. Tà o huynh đây há» Tà o ! Hổng biết huynh có bịnh Ä‘a nghi như Tà o vương không ?
- Tiêu Lân ! Ngươi nói hết chưa ?
Tiêu Lân nhướng mà y :
- Bá»™ Tà o huynh định chặt đầu Tiêu Lân tháºt à ?
- Chẳng lẽ Tà o mỗ chỉ biết nói chứ không biết là m.
Tiêu Lân thở ra một tiếng :
- Xem ra hôm nay Tiêu Lân sẽ biến thà nh con ma không đầu. Nhưng chẳng lẽ huynh lại định chặt thủ cấp của Tiêu Lân ở đây.
- Ngay tại đây !
Tiêu Lân rá»i chá»— mình rồi nhá» nhẹ
nói :
- Thế Tà o huynh có thể cho Tiêu Lân nhìn qua ngá»n khoái Ä‘ao cá»§a huynh được không ?
- Ngươi muốn nhìn để là m gì ?
- Tiêu Lân muốn thăm chừng coi lưỡi Ä‘ao cá»§a huynh có bén không đấy mà . Nếu như lưỡi Ä‘ao bén thì Tiêu Lân đứt đầu và chết ngon là nh. Bằng như không bén, thì chết Ä‘au đớn lắm. Nhát chém cá»§a Tà o huynh sẽ lầy nhầy khiến ngưá»i ta chê cưá»i nữa.
Chà ng liếm môi rồi nói tiếp :
- Tà o huynh phải đánh má»™t nhát Ä‘ao duy nhất, gá»i là đoạn hồn Ä‘ao ! Có thể như thế Tiêu Lân má»›i chết được. Do đó Tiêu Lân má»›i muốn nhìn qua lưỡi Ä‘ao cá»§a huynh. Hay huynh lại Ä‘a nghi như Tà o vương ?
Chà ng nhướng mà y :
- Tà o huynh đi tìm lấy đầu Tiêu Lân thì hẳn biết bản lĩnh của huynh hơn Tiêu Lân rồi.
- Ngươi muốn xem đao ! Ta cho ngươi xem.
Tà o Phi vừa nói vừa chìa lưỡi đao đến trước mặt Tiêu Lân.
Tiêu Lân nhìn lưỡi đao rồi từ từ nắm lấy mũi đao. Chà ng nói :
- Äao huynh bén tháºt đó nhưng bén thôi cÅ©ng chưa đủ lấy được thá»§ cấp cá»§a Tiêu Lân mà còn phải có cái đầu má»›i lấy được thá»§ cấp cá»§a tại hạ.
Chà ng vừa nói vừa váºn chuyển Hấp Tinh Äại Tà Công. Má»™t hấp lá»±c vô hình khởi phát từ tay Tiêu Lân lan đến khoái Ä‘ao rồi hút lấy chân nguyên cá»§a Tà o Phi.
Lúc đầu Tà o Phi chỉ cảm nháºn tay Ä‘ao mình tê rần, và rồi toà n thân bải hoải má»™t cách lạ thưá»ng. Y những tưởng ná»™i lá»±c sung mãn cá»§a mình tan biến mà không sao lý giải được.
Sắc diện Tà o Phi Ä‘ang cương quyết, hung hãn bất giác chuyển qua mà u tái nhá»n tái nhợt, tháºm chà mồ hôi rịn ra trán gã. Chân diện gã nhanh chóng xuất hiện những nếp nhăn khốn khổ. Gã muốn buông tay khá»i đốc Ä‘ao nhưng không sao thá»±c hiện được ý đồ đó.
Tiêu Lân mỉm cưá»i từ từ buông ngá»n khoái Ä‘ao cá»§a há» Tà o.
Tà o Phi những tưởng không còn sức giữ được ngá»n khoái Ä‘ao, nên lưỡi Ä‘ao cá»§a gã rÆ¡i ngay xuống trước mÅ©i già y cá»§a Tiêu Lân.
Tiêu Lân nhìn gã :
- à ! Tự dưng Tà o huynh buông đao à ! Buông đao chắc Tà o huynh đổi ý ?
Tà o Phi nghiến răng. Y cố váºn chuyển công lá»±c nhưng cÆ¡ thể những tưởng rã ra thà nh bùn, tháºm chà hai chân run láºp cáºp.
Tiêu Lân dùng chân hất lưỡi khoái Ä‘ao lên. Chà ng cầm lấy thanh khoái Ä‘ao trịnh trá»ng đưa đến trước mặt Tà o Phi :
- Äao cá»§a huynh đây ! Má»i huynh thá»±c hiện thiên chức cá»§a mình. Tà o huynh không thá»±c hiện được thì phải bồi hoà n ngân lượng cho con ngá»±a cá»§a Tiêu Lân đó.
Tà o Phi nhăn mặt một cách khổ sở.
Hai cánh mÅ©i cá»§a y pháºp phồng thở như thể Ä‘ang phải là m má»™t công việc cá»±c kỳ nặng nhá»c. Y miá»…n cưỡng đưa tay đến cầm lấy đốc Ä‘ao.
Tiêu Lân chá» gã nắm và o đốc Ä‘ao má»›i rút tay vá». Chà ng vừa rút tay vá» thì lưỡi khoái Ä‘ao lại rÆ¡i xuống đất.
Tiêu Lân lắc đầu :
- Xem ra Tà o huynh chẳng có được dũng khà để thực hiện thiên chức của mình rồi.
Tà o Phi gượng nói :
- Tự dưng Tà o mỗ chẳng còn chút nội lực nà o cả.
- Có gì khó hiểu đâu, bởi vì Tà o huynh gặp đúng Tiêu Lân. Mà tại hạ thì lại là khắc tinh của huynh, nên chỉ cần huynh có ý niệm giết tại hạ thôi thì hồn tiêu phách lạc rồi, đâu còn sức mà thực hiện cái thiên chức quái gở kia nữa.
Tiêu Lân vừa nói vừa đặt tay lên Tà o Phi. Tay chà ng vừa chạm và o vai gã thì vai cá»§a há» Tà o như trÄ©u nặng xuống. Tháºm chà gã không đứng nổi mà phải ngồi xuống ghế đối diện vá»›i Tiêu Lân.
Chà ng bưng chén rượu đặt và o tay hỠTà o :
- Tà o huynh hãy uống một chén rượu để lấy lại dũng khà của một đao thủ.
Tà o Phi hất chén rượu xuống đất nhìn Tiêu Lân :
- Ngươi lấy mạng Tà o mỗ đi.
- Xét cho cùng Tiêu Lân chẳng có lý do gì để giết Tà o huynh cả. Chúng ta không có lý do giết nhau thì hãy trở thà nh bằng hữu cá»§a nhau váºy.
Nói rồi chà ng lại bưng bầu rượu rót ra chén đặt và o tay Tà o Phi :
- Má»i Tà o huynh.
- Tà o mỗ không uống ! Ra tay giết Tà o mỗ đi.
Tiêu Lân chắt lưỡi :
- Xem ra huynh không có chà khà cá»§a nam tá» hán nên cứ khư khư đòi chết mãi ? Bá»™ huynh thÃch chết lắm à .
Chà ng rót rượu ra chén rồi tá»± uống má»™t mình. Äặt chén xuống bà n, Tiêu Lân nói :
- Tà o huynh muốn chết, Tiêu Lân lại không thể giúp Tà o huynh toại nguyện được. Thôi thì Tà o huynh cứ để lại đủ số ngân lượng bồi hoà n con ngựa cho Tiêu Lân rồi cứ tự nhiên đi.
Tà o Phi nhìn Tiêu Lân :
- Tiêu Lân ! Ngươi đừng tưởng lần nà y không lấy mạng Tà o mỗ thì có thể thoát chết bởi đao của Tà o mỗ.
- Hê... Chuyện đó tÃnh sau ? Khi nà o Tiêu Lân thiếu gia chết hẵng hay còn bây giá» thì huynh cảm phiá»n chi ngân lượng bồi hoà n con ngá»±a cá»§a tại hạ.
Tà o Phi nghiến răng. Y nhìn Tiêu Lân bằng ánh mắt vừa xét nét vừa tò mò. Y chẳng thể nà o hiểu được vì sao mình lại rÆ¡i và o tình cảnh bá»—ng dưng tản mát ná»™i lá»±c như má»™t kẻ tầm thưá»ng chưa từng luyện qua võ công. Tà o Phi chõi tay lên mặt bà n từ từ đứng lên.
Tiêu Lân thộp tay và o thắt lưng gã. Chà ng lấy túi ngân lượng đổ ra bà n đếm.
- Hê... Trong bao cá»§a Tà o huynh có tá»›i hai mươi lạng kim lượng. Tại hạ chỉ xin nháºn mưá»i chÃn lạng thôi. Còn má»™t lạng dà nh cho huynh là m lá»™ phà vá» quê đó.
Nói rồi chà ng lại giắt túi kim lượng và o thắt lưng của Tà o Phi. Cất số kim lượng và o ngực áo mình. Tiêu Lân bưng chén rượu.
- GiỠTà o huynh đã có thể dùng rượu với Tiêu thiếu gia được rồi chứ ?
Tiêu Lân chìa chén rượu đến trước mặt Tà o Phi.
Gã gằn giá»ng nói :
- Tà o mỗ không uống rượu ! Lần sau sẽ gặp lại ngươi.
Tiêu Lân mỉm cưá»i nói :
- Lần sau nếu Tà o huynh muốn gặp Tiêu Lân nhá»› mang theo nhiá»u kim lượng má»™t chút, còn Tiêu thiếu gia sẽ Ä‘em theo cả má»™t bầy ngá»±a để huynh tha hồ luyện Ä‘ao pháp sát nhân.
Tà o Phi lưá»m Tiêu Lân. Nét sát nhân vẫn còn đằng đằng trên bá»™ mặt vô hồn vô cảm cá»§a gã.
Tiêu Lân nói :
- Tà o huynh không uống rượu với Tiêu Lân, tại hạ không ép cũng không tiễn. Huynh cứ tự nhiên đi.
Tà o Phi thở hắt ra má»™t tiếng rồi quay bước toan bá» Ä‘i, nhưng Tiêu Lân gá»i lại :
- TÃ o huynh !
Y dừng bước, gằn giá»ng nói :
- Ngươi đổi ý ?
- Tiêu Lân nói ra má»™t lá»i thì không bao giá» rút lại.
Chà ng cúi xuống nhặt lưỡi khoái đao bước đến đặt và o tay gã.
- Huynh là một đao thủ lại bỠquên đao thì đâu còn binh khà sau nà y chặt đầu ngựa của Tiêu Lân ?
Tà o Phi nắm lấy đốc đao. Y nhìn Tiêu Lân gần như không chớp :
- Tà o mỗ không hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra.
Y thở hắt ra má»™t tiếng rồi quay lưng bước thẳng ra khá»i tá»u Ä‘iếm.
Tiêu Lân ngồi lại bà n bưng chén thản nhiên uống. Chà ng uống cạn vò rượu má»™t cân rồi đặt má»™t nén bạc lên bà n má»›i rá»i khá»i tá»u Ä‘iếm.
Khách quan ở tá»u Ä‘iếm nhìn theo chà ng, nhưng ai nấy Ä‘á»u im lặng không dám thở mạnh.
Những gì xảy ra giữa Tiêu Lân và Tà o Phi khiến khách quan trong tá»u quán cảm nháºn có cái gì đó rất kỳ dị.
0o0
Phân đà n Thiên Long Giáo.
Tà o Phi sải bước Ä‘i thẳng và o tòa phân đà n Thiên Long Giáo. Y khoác vẻ mặt sa sầm trông tháºt khó coi. Y Ä‘i thẳng đến trước chiếc ngai sÆ¡n son thiếp và ng trên có má»™t lão nhân váºn huỳnh y thêu con giao long trước ngá»±c. Ngưá»i ngồi trên chiếc ngai chÃnh là Hoạt Thần Sát Gia Hầu .
Tà o Phi quì xuống ôm quyá»n nói :
- Ãn Sát Äoạn Hồn Äao Tà o Phi đã thất bại. Mong đà n chá»§ gia hình.
Hoạt Thần Sát Gia Hầu chau mà y nhìn Tà o Phi :
- Một gã tiểu tỠvô danh tiểu tốt như thế mà ngươi cũng thất bại à ?
- Tà o Phi bất tà i ! Khấu đầu mong đà n chủ miễn tội.
Hoạt Thần Sát Gia Hầu gắt giá»ng nói :
- Bổn đà n chá»§ không chấp nháºn bất cứ má»™t sá»± thất bại nà o. Ngươi đã là m nhục bổn đà n chá»§.
Hoạt Thần Sát Gia Hầu vừa nói vừa đứng lên khá»i chiếc ngai. Ãnh mắt giảo hoạt cá»§a y rá»i xuống Tà o Phi.
- Chỉ có cái chết mới chuộc lại sự thất bại của ngươi.
Gã nói rồi vỗ tay một tiếng.
Hai gã thuá»™c hạ Huỳnh Long Giáo đứng sau lưng Hoạt Thần Sát Gia Hầu xăm xăm tiến ra trước mặt Tà o Phi. Má»™t gã rút ngay thanh khoái Ä‘ao cá»§a há» Tà o, đưa thẳng qua khá»i vai rồi chém xuống.
Keng !
Lưỡi khoái Ä‘ao báºt ra khá»i tay gã thuá»™c hạ Huỳnh Long Giáo.
Tiêu Lân chấp tay sau lưng ung dung bước và o.
Má»i con mắt, từ Hoạt Sát Thần đến những tên thuá»™c hạ dưới trướng Ä‘á»u đổ dồn và o chà ng.
Tiêu Lân bước đến bên Tà o Phi :
- Xem như Tà o các hạ mắc nợ tại hạ một cái mạng đó.
Tiêu Lân nói rồi nhìn lên Hoạt Thần Sát Gia Hầu :
- Trước khi tôn gÃa xá» Tà o các hạ đây thì phải xá» mình trước.
Gia Hầu Ä‘anh giá»ng nói :
- Tiêu Lân ! Ngươi nói ta xỠgì nà o.
- Xá» tôn gÃa đó. Ngay cả tôn gÃa chưa hẳn đã thá»±c thi được thiên chức lấy mạng Tiêu Lân chứ đừng nói đến Tà o các hạ. Nếu tôn gÃa không tin thì cứ thỠở tại hạ coi ?
Hoạt Thần Sát Gia Hầu gằn giá»ng nói :
- Tiểu tỠvô danh như ngươi mà đòi thách thức bổn đà n chủ à ?
- Nói thì phải là m được, hay tôn gÃa chỉ biết nói mà không biết là m ? Nếu như tôn gÃa chặt được thá»§ cấp cá»§a Tiêu thiếu gia thì thôi chẳng nói là m gì, ngược lại tôn gÃa không chặt được thá»§ cấp cá»a tại hạ thì phải khai ra ! Tại sao lại muốn giết Tiêu thiếu gia ? Phải chăng đã có ngưá»i lệnh cho tôn gÃa ?
- Tiêu Lân ! Ngươi chết đến nÆ¡i rồi mà vẫn còn cao ngạo váºy à ?
- Tôn gÃa muốn biết vì sao Tiêu Lân cao ngạo, thì phải thá» rồi má»›i biết đúng không ? Không thá» thì khó mà biết lắm.
Gia Hầu cưá»i khẩy rồi nói :
- Tiểu nhân vô danh như ngươi đâu cần bổn đà n chủ ra tay ! Tiêu Lân tiểu tỠ! Ngươi đã tự dẫn mạng đến thì bổn đà n chủ sẵn sà ng tống tiễn ngươi.
Hoạt Thần Sát Gia Hầu Ä‘anh giá»ng quát :
- Các ngươi còn chỠgì nữa ?
Tiêu Lân khoát tay :
- Hê... Sao đà n chá»§ không tá»± mình ra tay mà lại phán cho những ngưá»i khác ?
- Với tiểu tỠvô danh như ngươi cần gì đến tay bổn đà n chủ. Hà nh động đi.
Hai mươi gã thuộc hạ Thiên Long Giáo dưới trướng Hoạt Thần Sát Gia Hầu đồng loạt rút binh khà lao và o Tiêu Lân như bầy sói đói mồi.
Trước sá»± hung hãn cá»§a bá»n giáo đồ Thiên Long Giáo, Tiêu Lân thi triển Hà nh Tẩu Di Hình Bá»™, phối hợp cùng Chỉ pháp. Chà ng không muốn dụng đến Hấp Tinh Äại Tà Công bởi sợ tạo ra má»™t cuá»™c thảm sát, mà khiến quá»· thần cÅ©ng phải kinh hoà ng.
Chỉ với hai môn công Hà nh Tẩu Di Hình Bộ và Chỉ pháp, thân ảnh Tiêu Lân chẳng khác nà o bóng ma hư vô, kỳ ảo, chỉ loáng qua một cái đã điểm và o tịnh huyệt của những gã giáo đồ hung hãn đó.
Thá»§ pháp cá»§a chà ng khiến Hoạt Thần Sát Gia Hầu giáºt mình.
Lão buột miếng thốt :
- Ã...
Tiếng thốt còn Ä‘á»ng trên miệng gã thì Tiêu Lân đã giải quyết xong cuá»™c đấu vá»›i bá»n giáo đồ dưới trướng Hoạt Thần Sát. Chà ng khoanh tay trước ngá»±c đứng đối mặt vá»›i gã đà n chá»§ Thiên Long Giáo.
- Tôn gÃa không phải ngạc nhiên như váºy ! Äến lượt tôn gÃa đây. Giá» thì tôn gÃa hẳn không còn nghÄ© bổn thiếu gia là kẻ vô danh tiểu tốt rồi chứ ?
- Tiểu tỠ! Ngươi tưởng bấy nhiêu đó đã có thể nghênh ngang tự tại với bổn đà n chủ ư ? Thế thì ngươi lầm to rồi.
Tiêu Lân chỉ và o mình :
- Thiếu gia lầm hay tôn gÃa lầm ?
Gia Hầu sa sầm mặt khi phải nghe câu nói nà y thốt ra từ cá»a miệng cá»§a Tiêu Lân.
Y miễn cưỡng nói :
- Tất nhiên là ngươi rồi.
- Nếu thiếu gia lầm thì tôn gÃa có dám đỡ thẳng má»™t chưởng cá»§a thiếu gia không ?
- Tiểu tá» ! Ngưá»i có bản lãnh gì cứ thi thố hết Ä‘i, bổn đà n chá»§ sẵn sà ng tiếp nháºn lần lượt sở há»c cá»§a ngươi.
- Nói thì giữ lá»i đấy nhé.
Nói dứt lá»i Tiêu Lân phát động ngay Hấp Tinh Äại Tà Công. Hai luồng xoáy khà khởi phát từ tâm trung bản thá»§ cá»§a chà ng, cuá»™n đến Hoạt Thần Sát Gia Hầu.
Vốn là kẻ tự cao tự đại, Hoạt Thần Sát Gia Hầu đâu xem đối phương là kẻ ngang tà i ngang sức với mình. Y trụ tấn dụng chưởng đón thẳng đỡ thẳng. Khi chưởng ảnh của lão vừa chạm và o hai vùng xoáy khà thì phát hiện ra hai bóng ảnh thủ đen kịt với hấp lực nặng tợ thái sơn hút lấy.
Sá»± biến quái dị đó khiến Hoạt Thần Sát Gia Hầu giáºt mình, thốt :
- á»i...
Nhưng khi y phát hiện được sá»± biến thì quá muá»™n rồi. Bao nhiêu kình lá»±c do gã phát ra đón xoáy kình Ä‘á»u bị hút và o cõi hư vô chẳng để lại dấu tÃch gì. Tháºm chà ngay cả Hoạt Thần Sát Gia Hầu cÅ©ng bị kéo vá» phÃa trước chẳng là m sao cưỡng lại được.
Hoạt Thần Sát Gia Hầu hốt hoảng, thi triển Thiên Cân Trụy để trụ bá»™ nhưng chân vẫn cứ trượt trên sà n gạch rồi đôi song thá»§ cá»§a gã hÃt chặt và o hữu thá»§ cá»§a Tiêu Lân như ngưá»i bị trói tay, trói chân chẳng thể là m gì được. Äã bị trói tay trói chân, ná»™i lá»±c gã cÅ©ng nhanh chóng cạn kiệt, mồ hôi vã ra đầy cả mặt và lưng.
Tiêu Lân Ä‘iểm chỉ và o trán Hoạt Thần Sát Gia Hầu, trong khi hữu thá»§ vẫn khống chế gã bằng Hấp Tinh Äại Tà Công. Tả chỉ cá»§a chà ng chạm nhẹ và o đúng tam tinh cá»§a Hoạt Thần Sát Gia Hầu thì dừng lại, nhưng hai mắt cá»§a gã đà n chá»§ vẫn mở thao láo nhìn như thể không tin và o sá»± biến nà y.
Tiêu Lân nói :
- Tôn gÃa có tin Tiêu Lân thá»c lá»§ng đầu tôn gÃa không ?
- Ngươi...
- Còn ngươi vá»›i không ngươi. Giá» thì mạng cá»§a tôn gÃa đã nằm trong tay bổn thiếu gia, nói năng cẩn tháºn đó. Bổn thiếu gia mà không nghe lá»t lá»— tai là mạng cá»§a tôn gÃa Ä‘i Ä‘ong ngay láºp tức.
Hai cánh môi cá»§a Hoạt Thần Sát Gia Hầu mÃm chặt lại như thể cố nuốt lá»i nói vừa chá»±c phát ra trở và o trong bụng.
Tiêu Lân Ä‘iểm và o tịnh huyệt Hoạt Thần Sát rồi má»›i hóa giải Hấp Tinh Äại Tà Công. Chà ng nhìn vị đà n chá»§ Thiên Long Giáo nói :
- Nghe bổn thiếu gia há»i đây.
- Giết bổn đà n chá»§ Ä‘i, đừng hy vá»ng bổn đà n chá»§ nói gì vá»›i ngươi.
Tiêu Lân vỗ tay :
- Hay ! Rất khà khái, rất trung liệt. Không phải là kẻ tham sống sợ chết. Äáng mặt anh hùng mã thượng.
Chà ng nói dứt câu bất thình lình khẻ và o trán Hoạt Thần Sát Gia Hầu :
- Nhưng lại là ngưá»i ngu.
Bị Tiêu Lân khẻ và o trán. Chân diện cá»§a Gia Hầu đỠbừng. Lão vừa thẹn vừa giáºn đến độ tức run cả ngưá»i.
Tiêu Lân chấp tay sau lưng nhìn Hoạt Thần Sát Gia Hầu nói :
- Tôn gÃa nghe bổn thiểu gia nói đây. Má»™t khi đã rÆ¡i và o tay Tiêu Lân không má»™t ngưá»i nà o là không ngoan ngoãn chìu theo ý cá»§a bổn thiếu gia. Kể cả tôn giá. Bởi Tiêu Lân có rất nhiá»u phương cách bắt kẻ cứng đầu cứng cổ nhất phải phục tùng.
Gia Hầu rÃt giá»ng nói.
- Ngươi muốn là m gì bổn đà n chủ thì cứ là m đi.
- Tốt ! Nói rất hay, và rất cương liệt. Nói cho tôn gÃa biết, Tiêu thiếu gia là con má»t sách, Ä‘á»c tất tần tất táºt tất cả má»i kinh văn để lại trên Ä‘á»i nà y. Trong các quyển kinh văn mà Tiêu thiếu gia Ä‘á»c, thiếu gia thÃch nhất là quyển kinh văn chỉ những phương pháp khảo hình cá»§a thá»i Tần Vương. Trong tất cả những cá»±c hình như lóc thịt, lá»™t da, bá» và o chảo dầu sôi, tứ mã phanh thây... Rất nhiá»u và rất nhiá»u, bổn thiếu gia vẫn chưa ưng ý vá»›i cá»±c hình nà o. Ngoại trừ phương pháp khảo tra cá»§a bổn thiếu gia.
Tiêu Lân nhìn thẳng và o mắt Hoạt Thân Sát Gia Hầu. Chà ng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm.
Tiếp nháºn ánh mắt và nụ cưá»i mỉm cá»§a Tiêu Lân, bất giác Gia Hầu biến sắc rùng mình :
- Ngươi định là m gì bổn đà n chủ ?
- Có cách ! Có cách ! Từ từ rồi tôn gÃa cÅ©ng biết mà . Tiêu Lân há»i lại má»™t lần nữa, vì sao tôn gÃa lại phái Tà o Phi đến lấy mạng bổn thiếu gia ?
Gia Hầu gằn giá»ng nói :
- Bổn đà n chủ không nói.
- Không nói tất tôn gÃa đã buá»™c bổn thiếu gia phải bắt tôn gÃa nói rồi.
Chà ng vừa nói vừa giáºt thắt lưng cá»§a Gia Hầu. Quần hắn tuá»™t xuống gót chân.
Gia Hầu tròn mắt nhìn chà ng :
- Ngươi định là m gì ?
- Từ từ rồi tôn gÃa biết, cần gì phải gấp gáp chứ ? Bổn thiếu gia há»i lại má»™t lần nữa ? Sao tôn gÃa phái Tà o Phi đến lấy mạng bổn thiếu gia ?
Gia Hầu ngáºp ngừng rồi lắc đầu.
Tiêu Lân mỉm cưá»i :
- Rất hay.
Chà ng vừa nói vừa giáºt tiếp chiếc khố che phần hạ đẳng cá»§a Gia Hầu.
Gia Hầu biến sắc :
- Ngươi...
Tiêu Lân cưá»i khảy.
Gia Hầu đổ mồ hôi ướt đẩm cả mặt. Lão lắp bắp nói :
- Ngươi định cung hình Gia mỗ ư ?
- Từ từ rồi biết ! Còn hÆ¡n thế nữa. Phương pháp nà y cá»§a Tiêu Lân thì ngưá»i cái đầu bằng đá cÅ©ng nhÅ©n ra mà .
Gia Hầu nhăn mặt :
- Ngươi...
Tiêu Lân chỉ và o trán gã :
- Sao ? Tiêu Lân há»i lại má»™t lần nữa ? Có nói không ?
Mồ hôi vã ra ướt đẩm mặt Gia Hầu.
Lão thở hắt ra má»™t tiếng. Lão lắp bắp há»i :
- Ngươi muốn há»i gì ?
- Tại sao Thiên Long Giáo đà n chá»§ lại phái ngưá»i đến lấy mạng Tiêu Lân ?
Chà ng nhướng mà y :
- Chắc chắn Äà n chá»§ không chịu nổi cá»±c hình cá»§a bổn thiếu gia bà y ra đâu.
Gia Hầu buông tiếng thở dà i :
- Ta nói.
- Tốt ! Thế có ngoan không nà o ! Hãy nói đi.
- Tiêu Viên thúc thúc cá»§a ngươi đã tà n sát toà n gia Bảo chá»§ Thái A Bảo. Mà Bảo chá»§ Thái A Bảo lại là bằng hữu tri giao vá»›i Thiên Long Giáo. Nên giáo chá»§ Thiên Long Giáo đã phái lệnh phái tróc nã há» Tiêu đến ngưá»i cuối cùng.
Tiêu Lân cau mà y. Chà ng sá»±c nhá»› lại lá»i nói cá»§a Hắc y nhân.
Tiêu Lân nghĩ thầm :
- Hắc y nhân hà nh thÃch mình, đòi chiếc khóa và ng là Thiên Long Giáo chá»§ ư ?
Tiêu Lân nhìn lại Hoạt Thần Sát Gia Hầu :
- Tôn gÃa nghe tại hạ há»i Ä‘iá»u thứ hai.
Gia Hầu nhìn chà ng.
Tiêu Lân trang trá»ng nói :
- Có phải Thiên Long Giáo cÅ©ng đã tà n sát tất cả bá tÃnh ở Äà o Viên thôn ?
- Bổn đà n chủ không nhúng tay và o là m chuyện nà y.
Tiêu Lân nhìn và o mắt Gia Hầu.
Chà ng nháºn ra sá»± thà nh tháºt ngay trong ánh mắt y. Tiêu Lân gằn giá»ng nói :
- Tiêu Lân không có ý há»i tôn gÃa có nhúng ta và o hay không mà há»i chuyện thảm sát bá tÃnh tại Äà o Viên thôn có phải do Thiên Long Giáo là m hay không ?
Gia Hầu lắc đầu :
- Chắc chắn không.
Tiêu Lân thở ra nhè nhẹ.
- Không phải do Thiên Long Giáo là m thì ai là m ?
- Bổn đà n chủ không biết.
Tiêu Lân nhìn Hoạt Thần Sát Gia Hầu :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Bổn thiếu gia tạm thá»i tin và o tôn giá. Sá»± ngoan ngoãn cá»§a tôn gÃa khiến cho Tiêu Lân không dụng tá»›i cá»±c hình. Nếu như tôn gÃa không ngoan ngoãn thì Tiêu Lân sẽ bắt con kiến thả và o ngá»c hà nh cá»§a tôn giá.
Tiêu Lân đổi giá»ng trang trá»ng nói :
- Tiêu Viên thúc thúc đã chết rồi. Mong rằng thiên Long Giáo không lấy chuyện cá»§a Thái A Bảo gắn cho há» Tiêu. Mong rằng oan nghiệt giữa Tiêu gia và Thiên Long Giáo không còn hiá»m khÃch nữa.
Chà ng nhìn lại Hoạt Thần Sát Gia Hầu ôn nhu nói tiếp :
- Mong rằng sau nà y Tiêu Lân và Thiên Long Giáo cũng sẽ là bằng hữu.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Mong đà n chá»§ nói lại vá»›i Giáo chá»§ Thiên Long Giáo. Nếu có cÆ¡ há»™i nhất định tại hạ sẽ đến vấn an Thiên Long Giáo và sau đó sẽ Ä‘Ãch thân đến Thái A Bảo gì đó cúng tế, tạ tá»™i dùm cho Tiêu thúc thúc. Cáo từ.
Tiêu Lân ôm quyá»n xá, rồi rá»i ngay khá»i tòa đại đưá»ng Äà n chá»§ cá»§a Hoạt Thần Sát Gia Hầu.
Chà ng vừa đi vừa nghĩ thầm :
- Tiêu thúc thúc đã là m gì Thái A Bảo gì đó khiến cho Thiên Long Giáo oán ghét há» Tiêu ? Mình phải là m cho ra má»i chuyện, để có sá»± minh bạch.
Tiêu Lân dừng bước. Chà ng cúi xuống nhặt một hòn đá. Nắm hòn đá trên tay, Tiêu Lân nói :
- Thế còn môn phái, bang phái nà o đã tà n sát sinh linh bá tÃnh ở Äà o Viên thôn ? Nếu không phải Thiên Long Giáo thì là ai ?
Tiêu Lân còn Ä‘ang suy nghÄ© mông lung thì nghe tiếng vó ngá»±a rầm ráºp dá»™i đến thÃnh nhÄ© mình. Chà ng vá»™i nép và o ven đưá»ng thì ba thá»›t nhân mã phi nước đại tung cát bụi mù mịt lao qua. Trong ba thá»›t nhân mã đó có má»™t thiếu nữ chỉ chạc mưá»i bảy mưá»i tám, váºn hồng y võ phục.
Tiêu Lân che mặt né bụi. Chà ng lầu bầu nói :
- Có gì mà chạy giữ váºy ?
Ba thớt nhân mã thoáng chốc mất hút trong tầm mắt chà ng. Tiêu Lân chỠcho bụi cát tan hết mới sải bước đi tiếp. Chà ng nghĩ thầm :
- Giá» ta đến Thiếu Lâm gặp Pháp Chá»§ hình đưá»ng Tuệ Thiện đại sư gì đó. Không biết gặp lão đại sư Thiếu Lâm nà y có thu nhặt Ä‘iá»u gì không, hay lại thêm phiá»n phức.
Chà ng gãi đầu :
- Hết phiá»n rồi tá»›i phức. Chán tháºt.
Tiêu Lân toan thi triển Hà nh Tẩu Di Hình Bá»™ để Ä‘i cho nhanh thì lại nghe tiếng vó ngá»±a dá»™i đến, nhưng lần nà y đến từ trước mặt chà ng. Tiêu Lân lại nép và o ven đưá»ng.
Ba thá»›t nhân mã quay trở lại. Ba ngưá»i kỵ sÄ© dừng ngá»±a ngay trước mặt Tiêu Lân. Chà ng nhìn lên nặn nụ cưá»i gỉa lả vá»›i Hồng y thiếu nữ.
Cầm ngá»n roi da trong tay, Hồng y thiếu nữ lên tiếng nói :
- Ngươi cho bổn cô nương biết đưá»ng nà o đến Thiếu Lâm ?
Tiêu Lân tròn mắt nhìn thiếu nữ. Chà ng há»i lại nà ng :
- Cô nương há»i ai váºy ?
- Ngoà i ngươi ra, bổn cô nương còn há»i ai.
Tiêu Lân chỉ và o ngực mình :
- Cô nương há»i tại hạ ? Váºy tại hạ tên ngươi ? Cô nương Ä‘oán hay tháºt. Má»›i gặp nhau mà cô nương đã biết tên tại hạ rồi.
Chà ng nhìn nà ng :
- Tung SÆ¡n Thiếu Lâm Tá»± nổi tiếng khắp tháºp phương, thế mà cô nương không biết đưá»ng ! Cô nương đúng là ngưá»i cá»§a cung cấm rồi.
Thiếu nữ nói :
- Äừng nhiá»u lá»i ! Mau chỉ đưá»ng cho bổn cô nương.
Tiêu Lân ôm quyá»n nói :
- Tại hạ chỉ ngay ! Chỉ ngay !
Chà ng chỉ vá» phÃa sau, nói :
- Cô nương Ä‘i ba năm dặm, đến má»™t ngã ba, rẽ trái, rồi cứ Ä‘i tiếp khi nà o đến Tung SÆ¡n thì trên Tung SÆ¡n là ngôi cổ tá»± Thiếu Lâm danh bất hư truyá»n.
Thiếu nữ khẽ gáºt đầu rồi chẳng nói má»™t lá»i thúc ngá»±a lao Ä‘i. Hai gã đại hán liá»n thúc ngá»±a theo nà ng.
Tiêu Lân nhìn theo mỉm cưá»i :
- Cách há»i đưá»ng cá»§a quà tiểu thư thì chẳng ma nà o chịu trả lá»i đâu.
há»i 30
Pháp sự Thiếu Lâm
Cách Tung SÆ¡n năm dặm là má»™t thị trấn, khi Tiêu Lân đến đó thì trá»i cÅ©ng sụp tối. Chà ng rảo bước Ä‘i quanh thị trấn. Thị trấn nà y có lẽ gần ngôi danh tá»± Thiếu Lâm, nên đâu đâu cÅ©ng có Ä‘á»n miếu thỠđủ các vị Bồ Tát. Tiêu Lân cảm nháºn thị trấn nà y khá là tỉnh lặng và yên bình.
Chà ng tìm đến má»™t khách Ä‘iếm dà nh cho khách tháºp phương đến tá túc để viếng cảnh chùa. Chá»n má»™t chá»— ngồi xong.
Như thưá»ng lệ, gã tiểu nhị bước ra.
- Khách nhân dùng chi ?
- Má»™t con gà tháºt to và hai cân rượu tháºt ngon.
Gã tiểu nhị nhìn chà ng Ä‘iểm nụ cưá»i gỉa lả.
Tiêu Lân thấy gã cưá»i, chau mà y :
- Sao ! Äiếm chá»§ không nghe tại hạ nói à ?
- Dạ tiểu nhân nghe chứ, nhưng ở đây tiểu nhân chỉ bán đồ chay !
- Äồ chay là sao ?
- Những thức ăn chay thôi ? Những thức ăn như Ä‘áºu tương, như các vị cao tăng trên Thiếu Lâm tá»± thưá»ng dùng.
Tiêu Lân nhướng mà y :
- CÅ©ng được ! Gần danh tá»± thì phải bán thức ăn chay chứ bán thịt thì chắc khiến các vị cao tăng phá giá»›i mất. Cho tại hạ Ä‘áºu tương gì đó và hai cân rượu.
- Tiểu nhân mang ra ngay.
Gã quay và o trong, Tiêu Lân chá»i tay tá»±a cằm nhìn ra ngoà i. Chà ng nghÄ© vẩn vÆ¡ :
- Ả nha đầu khi nãy hẳn là đến Thiếu Lâm viếng cảnh chùa. Cá tÃnh cao ngạo đó hổng biết ai chỉ đưá»ng cho ả nhỉ.
Gã tiểu nhị bưng thức ăn ra. ÄÄ©a
thức ăn chỉ có Ä‘áºu hÅ© còn nóng hổi cùng vá»›i vò rượu hai cân.
- Má»i khách gia.
- Tốt tốt ! Äể cho tại hạ.
Gã tiểu nhị quay và o trong.
Tiêu Lân bưng dÄ©a Ä‘áºu hÅ© lên mÅ©i ngá»i. Mùi Ä‘áºu tương thÆ¡m nồng xông và o mÅ©i chà ng. Tiêu Lân khẻ gáºt đầu.
Chà ng nhủ thầm :
- Lâu lắm mình chưa ăn chay lần nà o. Hôm nay là m hòa thượng xem có gì khác vá»›i chúng sinh ở cõi dương gian ô trá»c không.
Rót rượu ra chén, Tiêu Lân bưng uống một ngụm. Chà ng chép lưỡi :
- Ãi chà ! Rượu cÅ©ng thÆ¡m mùi Ä‘áºu ? Ngon đấy. Ngon đấy.
Gắp má»™t miếng Ä‘áºu hÅ© vừa cho và o miệng thì thiếu nữ váºn Hồng y và hai gã đại hạn xồng xá»™c bước và o. Cả ba ngưá»i đứng sõng ra ngay ngưỡng cá»a nhìn và o khách Ä‘iếm. Thấy ba ngưá»i, Tiêu Lân toan quay mặt né tránh nhưng thiếu nữ đã sá»›m phát hiện ra chà ng. Nà ng chau mà y, tá» vẻ háºm há»±c, bước ngay đến bà n Tiêu Lân.
Tiêu Lân vẫn còn ngáºm miệng Ä‘áºu hÅ© trong miệng tròn mắt nhìn nà ng.
Thiếu nữ nói :
- Nho sinh ! Ngươi đúng là tên súc sinh, chỉ đưá»ng báºy bạ cho bổn cô nương.
Nà ng vừa nói dứt lá»i, Tiêu Lân nhăn mặt rồi phùng má ho khan má»™t tiếng, số Ä‘áºu hÅ© Ä‘ang ngáºm trong miệng chà ng phun thẳng và o mặt thiếu nữ.
Thiếu nữ hét lên :
- Ngươi... Ngươi dám là m bẩn mặt bổn cô nương ?
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Tiểu thư ! Tại hạ lỡ miệng. Äể tại hạ lau mặt cho cô nương.
Miệng nói, tay Trêu Lân đã thộp và o chiếc khăn dùng để lau bà n, chà lên mặt thiếu nữ. Nà ng giãy nảy :
- Ngươi...
Tiêu Lân nhìn lại tay mình.
- Chết tháºt ! Tại hạ luống cuống thế nà o mà lại dùng ngay nùi giẻ lau mặt cho cô nương. Miá»…n thứ ! Miá»…n thứ.
Thiếu nữ thét lên :
- Nho sinh súc sinh ! Ngươi dám là m nhục Triệu Há»· tiểu thư ! Ngươi đáng chết tháºt mà . Bổn cô nương phải trừng trị ngươi.
Nà ng vừa nói vừa vung roi da quáºt thẳng đến mặt Tiêu Lân.
Nhanh như chá»›p mắt, Tiêu Lân vươn trảo thá»™p ngay đầu ngá»n roi da cá»§a nà ng. Chà ng giáºt mạnh má»™t cái, Triệu Há»· chúi vá» phÃa mình, tả thá»§ cá»§a Tiêu Lân đã chá»›p nhoáng Ä‘iểm và o tịnh huyệt nà ng.
Hai gã đại hán toan xông đến, nhưng Tiêu Lân quát :
- Äứng lại !
Hai gã đứng sững ra.
Tiêu Lân nhìn hai gã đó trầm giá»ng nói :
- Hai ngươi có muốn tiểu thư của hai ngươi biến thà nh cái xác không hồn không ? Có muốn biến tiểu thư của hai ngươi thà nh xú nữ không ?
Hai gã kia nhìn chà ng gần như không chớp mắt.
Tiêu Lân nhìn lại Triệu Hỷ.
- Triệu cô nương ! Mau lệnh cho hai gã đó buông binh khà xuống.
Triệu Há»· gắt giá»ng nói :
- Bổn cô nương không lệnh ! Không lệnh !
- Hay ! ÄÆ°á»£c ! Nếu cô nương không lệnh thì bổn thiếu gia sẽ trét Ä‘áºu hÅ© và o mặt cô nương, sau đó bắt cô nương bá» và o tổ kiến lá»a. Bá»n kiến lá»a mà đánh hÆ¡i thấy được mùi Ä‘áºu á»§ sẽ bám và o mặt cô nương. Chúng ăn hết Ä‘áºu hÅ© rồi sẽ ăn tá»›i lá»›p da mặt trắng mịn cá»§a quà tiểu thư.
Tiêu Lân chắt lưỡi :
- Ãi chà ! Khuôn mặt khả ái cá»§a quà tiểu thư sẽ bị bá»n kiến biến thà nh má»™t cái rổ ! Äầy lá»— chÃch, xấu Æ¡i là xấu ! Chẳng ma nà o dám nhìn đến. Phà m những xú nữ như thế thì chẳng bao giá» có má»™t đấng phu quân để nâng khăn sá»a túi. Ai gặp cÅ©ng đã co giò bá» chạy rồi còn đâu mà để mắt đến trang tiểu thư lá ngá»c cà nh và ng.
Tiêu Lân hất mặt :
- Tiểu thư chịu như thế không ?
Sắc diện Triệu Hỷ tái nhợt. Nà ng miễn cưỡng nói :
- Ngươi dám là m như váºy vá»›i bổn cô nương !
- Có gì mà không dám nà o.
Tiêu Lân vừa nói vừa toan lấy Ä‘áºu hÅ© trét lên mặt nà ng. Triệu Há»· biến sắc :
- Khoan ! Äừng là m váºy vá»›i ta.
- Nếu không muốn tại hạ là m như váºy thì cô nương phải nghe lá»i tại hạ.
- Ngươi... Sẽ hối háºn.
- Hây... Chuyện đó sẽ tÃnh sau, còn bây giá» cô nương phải nghe lá»i Tiêu
thiếu gia.
Nà ng nhìn sững chà ng.
- Ngươi hỠTiêu ?
- Há» Tiêu thì có gì mà nhìn dữ váºy ?
Có nghe bổn thiếu gia không thì bảo ?
Nà ng bặm môi rồi nói :
- Buông binh khà xuống !
Hai gã đó vá»™i vã buông trưá»ng kiếm không chá» nà ng nói lần thứ hai.
Tiêu Lân mỉm cưá»i vá»›i Triệu Há»· rồi nói :
- Bảo hỠngồi xổm xuống đất.
Triệu Hỷ thở hắt ra một tiếng rồi nói :
- Hai ngươi là m theo lá»i cá»§a gã Ä‘i.
Hai gã kia ngồi xổm xuống đất.
Tiêu Lân nói tiếp :
- Hai ngươi chống nạnh, nhãy ra ngoà i khách điếm ! Nghe chưa ?
Hai gã lưỡng lự.
Tiêu Lân Ä‘anh giá»ng nói :
- Hai ngươi không nghe ta nói à ?
Hai gã miá»…n cưỡng nhảy chồm hổm ra cá»a khách Ä‘iếm.
Hai gã đó nhảy hẳn ra cá»a rồi, Tiêu Lân má»›i nhìn lại nà ng :
- Triệu cô nương hẳn đến Thiếu Lâm để viếng cảnh chùa ?
- Việc của bổn cô nương không liên can đến ngươi.
- Tất nhiên là không liên can rồi.
Nhưng tại hạ tò mò muốn biết váºy thôi.
Chà ng nâng cằm Triệu Hỷ.
Mặt nà ng đỠbừng :
- Ngươi buông tay ra.
Tiêu Lân lắc đầu :
- Xem dung diện của tiểu thư cũng
xinh xắn, Ä‘oan thục lắm, cá»› sao lại xấu tÃnh, xấu nết như váºy chứ ? Chắc là tiểu thư được chiá»u chuá»™ng quá nên như váºy. Tại hạ muốn dạy quà tiểu thư má»™t bà i há»c.
Tiêu Lân nói rồi ấn Triệu Hỷ ngồi xuống ghế.
Chà ng bước qua chấp tay đứng trước mặt nà ng, khẻ ngón trỠvà o trán Triệu Hỷ.
Hà nh động cá»§a Tiêu Lân khiến Triệu Há»· vừa thẹn vừa giáºn đến biến sắc. Nà ng gay gắt nói :
- Ngươi định là m gì bổn cô nương ?
- Chỉ dạy cho tiểu thư thôi. Trước nhất bổn thiếu gia dạy cho tiểu thư bà i há»c vá» công dung ngôn hạnh. Phải há»c thuá»™c bà i há»c đó má»›i có thể lên Thiếu Lâm bái Pháºt cầu duyên. Chưa há»c thuá»™c bà i vỡ lòng thì chưa thể lên Thiếu Lâm là m lá»… Bồ Tát cầu duyên được.
Chà ng đặt tay lên đầu nà ng :
- Nghe bổn sư gia nói không ?
Triệu Há»· ngáºm miệng không nói tiếng nà o. Nhưng lệ thì đã trà o ra khóe mắt.
Thấy nà ng khóc, Tiêu Lân nói :
- Má»›i có há»c bà i vỡ lòng đã khóc rồi. Nhá»› lá»i bổn sư gia căn dặn, nhi nữ phải biết câu công dung ngôn hạnh để tu sá»a thân mình. Còn kiểu cách như cô nương chẳng giống nhi nữ chút nà o. Không chừng lại là má»™t ả biến thái cÅ©ng nên.
Nà ng nhìn Tiêu Lân lệ lưng tròng.
Triệu Há»· gằn giá»ng nói :
Ngươi có phải là Tiêu Lân không ?
- Tiêu Lân chÃnh là Tại hạ.
- Váºy ngươi má»›i là kẻ biến thái chứ đâu phải ta.
Tiêu Lân tròn mắt nhìn nà ng.
- Sao bổn thiếu gia là kẻ biến thái ?
- Ở Dương Châu ai cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó mà . Gã biến thái ! Mau tránh xa bổn cô nương.
Tiêu Lân gõ và o trán nà ng.
- Hồ đồ ! Nghe cho rõ đây. Bổn thiếu gia phải chịu nhục ở Dương Châu là do Thưá»ng Tam LÄ©nh là m ra. Bổn thiếu gia đã minh chứng cho má»i ngưá»i biết rồi. Chỉ có nà ng là chẳng biết gì. Äừng có gắn cho bổn thiếu gia những chuyện đó nữa nhé.
Triệu Há»· cương cưá»ng nói :
- Bổn cô nương không tin.
- Không tin thì bổn thiếu gia khẻ và o đầu nà ng cho nà ng tin.
- Ngươi...
- Thế nà ng có tin không. Hay đợi bổn thiếu gia trét Ä‘áºu hÅ© và o mặt rồi má»›i tin.
Triệu Hỷ cúi mặt nhìn xuống.
Tiêu Lân nói :
- Nếu như nà ng không tin thì phải tìm cho ra sự minh bạch, cớ đâu cứ không tin thì cho mình là đúng. BỠchuyện đó qua một bên ! Thiếu gia muốn nà ng từ nay phải biết lẽ công dung ngôn hạnh ! Có được không ?
- Ngươi không phái là sư gia của ta.
- Thì bổn thiếu gia là gia sư của nà ng đây.
- Triệu Há»· chưa khấu đầu nháºn ngươi.
- Thì khấu đầu đây.
Vừa nói Tiêu Lân vừa ấn đầu Triệu Hỷ xuống ba cái. Nà ng thét lên :
- Tiêu Lân ngươi sẽ hối háºn ! Ngươi sẽ hối háºn.
- Còn những câu đó nữa, bổn sư gia lại trét Ä‘áºu hÅ© và o mặt nà ng bây giỠđó.
Triệu Há»· im bặt. Nà ng nhìn Tiêu Lân bằng ánh mắt hằn há»c.
Tiêu Lân nạt ngang :
- Nhìn gì dá» váºy ?
Triệu Hỷ bặm môi cúi gằm mặt xuống.
Tiêu Lân gắp Ä‘áºu hÅ© bá» và o miệng mình ăn ngon là nh. Chà ng bưng cả vò rượu tu luôn má»™t hÆ¡i dà i rồi nhìn lại Triệu Há»·.
- Lần sau nà ng có đến cá»a Pháºt môn thì nhá»› bà i há»c vỡ lòng hôm nay cá»§a bổn sư gia đó. Còn không nhá»› thì chẳng có ai chứng cho nà ng đâu. Nghe lá»i ta nói chứ ?
Triệu Hỷ bặm môi cúi gằm mặt xuống.
Tiêu Lân mỉm cưá»i :
- Hôm nay bổn sư gia dạy như thế đủ rồi ? Ta đi đây.
Triệu Hỷ ngẫng lên.
- Ngươi không giải huyệt cho ta à ?
Tiêu Lân cau mà y :
- Hê... Há»c trò mà dám gá»i sư gia là ngươi ! Äúng là phải tát má»™t cái để chừa thói vá»ng ngôn má»›i được.
Vừa nói Tiêu Lân vừa vung tay, Triệu Hỷ nhăn mặt :
- Sư gia...
Tiêu Lân hạ tay xuống mỉm cưá»i :
- Bắt đầu ngoan ngoãn rồi đó. Có ngoan ngoãn, có là thục nữ may ra má»›i có thể tìm được má»™t vị phu tướng mà nâng khăn sá»a túi ! Còn cứ khư khư giữ thái độ kẻ cả tiểu thư thì chỉ nháºn được có má»—i má»™t cái mặt rá»— chằng rá»— chịt thôi.
Tiêu Lân hừ lạt rồi nói :
- Ngồi đây. Hai gã kia sẽ và o giải huyệt cho nà ng.
Tiêu Lân đặt má»™t nén bạc lên bà n rồi ôm vò rượu. Chà ng vừa quay bước thì chạm mặt ngay vá»›i Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng và Thiết Chưởng Chu Sa. Hai gã váºn trưá»ng y xám xịt bước và o.
Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng nhìn Tiêu Lân.
Thiết Chưởng Chu Sa nói :
- Tiêu Lân tiểu tỠ! Mau quỳ xuống theo chân chúng ta vỠtổng đà n võ lâm.
Tiêu Lân chau mà y :
- Nhị vị tôn gÃa bắt tại hạ quỳ. Quỳ thì là m sao mà đi được ? Äi không được thì sao cùng vá»›i nhị vị tôn gÃa đến tổng đà n võ lâm ? Thú tháºt vá»›i nhị vị tôn giá, bổn thiếu gia chỉ chạm mặt vá»›i nhị vị tôn gÃa thôi đủ biết Ä‘iá»m dữ nhiá»u hÆ¡n Ä‘iá»m là nh rồi. Cổ nhân có câu Tứ hải giai huynh đệ ! Những ngưá»i không quen, không biết khi gặp nhau cÅ©ng ráng nặn má»™t nụ cưá»i cầu tình. Äà ng nà y nhị vị tôn gÃa vừa chạm mặt Tiêu Lân đã khoác bá»™ mặt chẳng khác đưa đám. Nếu không đưa đám thì cÅ©ng giống bá»™ mặt cá»§a bá»n đạo tỳ.
Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng nói :
- Tiêu Lân ! Ngươi có quì xuống không !
- Bổn thiếu gia chỉ biết quì trước hai vị song đưá»ng. Còn vá»›i nhị vị tôn giá, Tiêu Lân sẽ bồi tiếp bằng Huyết Äiểm Chỉ cá»§a Tiêu thúc thúc.
Chà ng thốt ra câu nà y bởi biết mình có nói gì thì Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng lẫn Thiết Chưởng Chu Sa cÅ©ng không thể để cho không được yên. Nên miệng vừa thốt ra câu nói đó, Tiêu Lân dụng cả tả chưởng lẫn hữu chưởng. Hai đạo huyết chỉ do Tiêu Lân phát tác công trá»±c diện Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng và Thiết Chưởng Chu Sa.
Chá»›p thấy Tiêu Lân phát động chỉ công, Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng lẫn Thiết Chưởng Chu Sa cÅ©ng không chút e dè, cả hai chá»›p động chưởng pháp đón thẳng lấy hai đạo huyết chỉ cá»§a Tiêu Lân.
Sấm chưởng trổi lên là m rung chuyển cả tòa khách điếm.
Ầm !
Thiết Chưởng Chu Sa, lẫn Äoà n Chá»§ng đồng thối vá» sau má»™t bá»™, trong khi Tiêu Lân vẫn trụ yên má»™t chá»—.
Thiết Chưởng Chu Sa lẫn Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng ngây mắt ra nhìn Tiêu Lân, cả hai những tưởng mình hoa mắt. HỠđâu thể nà o tin được má»™t nho sinh chỉ vừa đôi mươi lại có ná»™i lá»±c siêu phà m xuất chúng như váºy.
Tiêu Lân biết mình hÆ¡n hắn đối phương liá»n nói :
- Nhị vị tôn gÃa còn muốn bổn thiếu gia quì nữa không ? Nói cho nhị vị biết, vừa rồi bổn thiếu gia chỉ má»›i có dụng đến năm thà nh công lá»±c thôi mà nhị vị tôn gÃa đã phải thối bá»™. Nếu như nÆ¡i nà y không phải là đất pháºt môn thì nhị vị tôn gÃa đã phái hứng chịu háºu quả như thế nà o không ? Nếu bổn thiêu gia dụng đến Hấp Tinh Äại Tà Công, chắc nhị vị khó mà đứng nổi.
Äoà n Chá»§ng nhìn sang Thiết Chưởng Chu Sa.
Y nhìn lại Tiêu Lân :
- Tiêu công tá». Dù công tá» có võ công cao cưá»ng đến mấy cÅ©ng phải đến tổng đà n võ lâm để diện kiến Minh chá»§. Nếu công tá» không đến võ lâm Minh chá»§ không để cho công tá» có chá»— đứng trên giang hồ đâu.
Tiêu Lân chau mà y. Chà ng há»i :
- Nhị vi tôn gÃa ! Tại hạ không can dá»± đến những chuyện xảy ra trên võ lâm, nếu như Minh chá»§ buá»™c Tiêu Lân phải gánh chịu những chuyện mà Tiêu thúc thúc đã là m, hóa ra là m chuyện giáºn cá chém thá»›t. Nói như thế nhưng Tiêu Lân sẽ đến võ lâm tổng đà n gặp Giang minh chá»§.
Thiết Chưởng Chu Sa nói :
- Công tỠbiết Giang minh chủ ?
- Giang minh chá»§ không biết tại hạ nhưng tại hạ thì biết Giang minh chá»§ bởi Tiêu Lân đã gặp ngưá»i má»™t lần ở biệt cung cá»§a Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c.
Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng nói :
- Công tỠđã nói váºy ! Ta và Thiết Chưởng Chu Sa huynh sẽ báo lại vá»›i
Minh chá»§.
- Nhất định Tiêu Lân sẽ đến võ lâm tổng đà n. Nhá» nhị vị tôn gÃa nói lại vá»›i Minh chá»§.
Äoà n Chá»§ng nhìn sang Thiết Chưởng Chu Sa.
- Thiết Chưởng Chu Sa ! Chúng ta đi.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Hẹn gặp lại nhị vị tôn gÃa.
Thiết Chưởng Chu Sa và Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng Ä‘i rồi, Tiêu Lân má»›i cầm lấy vò rượu. Chà ng nhìn lại Triệu Há»·.
Tiêu Lân lưỡng lự rồi nói :
- Triệu cô nương giỠđã biết võ lâm như thế nà o rồi chứ ? Äừng chen chân và o mà vấy bẩn chân cá»§a cô nương đó.
Nói rồi, Tiêu Lân thả bước ra cá»a.
Chà ng bất ngỠcách không điểm chỉ giải huyệt cho Triệu Hỷ rồi thi triển Hà nh Tẩu Di Hình Bộ nhắm thẳng núi Tung Sơn lao đi.
Vừa giải huyệt, Triệu Há»· báºt đứng lên. Nà ng gá»i :
- Nho sinh !
Triệu Hỷ vừa đứng lên thì Tiêu Lân đã thoát đi mất hút rồi.
Triệu Há»· vá»™i chạy ra cá»a khách Ä‘iếm nhưng không còn thấy bóng dáng cá»§a Tiêu Lân đâu nữa.
0o0
Äại Hồng Bảo Äiện.
Hai bên Äại Hồng Bảo Äiện là những bức chạm khắc những vị Bồ Tát vá»›i đủ tất cả những tư thế, kéo dà i đến
phần chÃnh Ä‘iện là Kim Thân Pháºt Tổ Như Lai. Vẻ uy nghiêm và trang trá»ng cá»§a tòa Äại Hồng Bảo Äiện khiến bất cứ ai bước và o cÅ©ng phải xóa bá» tạp niệm, lẫn những dục vá»ng thấp hèn nÆ¡i chốn dương thế.
Tiêu Lân những tưởng khi bước và o Äại Hồng Bảo Ä‘iện, chà ng sẽ đối mặt vá»›i hai hà ng cao tăng cá»§a Thiếu Lâm Tá»± ? Nhưng lại không như Tiêu Lân tưởng tượng, mà trong tòa đại Ä‘iện chỉ duy nhất có má»™t vị lão tăng tướng mạo phương phi, vẻ mặt thâm trầm ngồi dưới đà i Kim Thân Pháºt Tó trên má»™t chiếc bồ Ä‘oà n hoa sen.
Vừa thấy Tiêu Lân, vị cao tăng liá»n niệm pháºt hiệu :
- A Di Äà Pháºt.
Tiêu Lân bước đến trước mặt vị cao tăng ôm quyá»n hà nh đại lá»… rồi nói :
- Vãn bối Tiêu Lân tham kiến đại sư.
Vị cao tăng nhìn chà ng. Äôi mắt cá»§a ngưá»i sáng ngá»i, toát ra vẻ uy nghi vốn có ở những vị tăng nhân đạt tá»›i cảnh giá»›i siêu thoát.
- A Di Äà Pháºt ! Lão nạp đã chá» thÃ
chủ ở đây lâu lắm rồi.
Nghe vị cao tăng thốt ra câu nói nà y, Tiêu Lân không khá»i sá»ng sá». Chà ng nghÄ© thầm :
- Mình có nói với vị cao tăng nà o ở Thiếu Lâm biết mình đến đâu mà vị đại đức tăng nà y biết mình đến mà chỠ!
Tiêu Lân vừa nghĩ vừa tò mò nhìn vị cao tăng Thiếu Lâm.
Tay lần chuá»—i bồ Ä‘á», Pháp Chá»§ Tuệ Thiện đại sư niệm Pháºt hiệu :
- Cõi vô minh, chúng sinh luôn chìm ngáºp trong vòng sinh tá» luân hồi đâu thấu đáo được căn cÆ¡ cá»§a tạo hóa. Há»·, ná»™, ái, ố, sinh, tá», bệnh, lão là bản chất cá»§a con ngưá»i. Nếu thoát ra khá»i vòng cương tá»a cá»§a những phiá»n toái đó tất sẽ thấu đáo được chân quả vô vi huyá»n diệu cá»§a cõi vô sinh.
Tiêu Lân lắng nghe Tuệ Thiện nói. Chà ng chỠcho Tuệ Thiện đại sư nói xong rồi mới nói :
- Äại sư ! Vãn bối không đạt được đạo hạnh thoát tục như đại sư, nên phải chìm đắm trong cõi nhân sinh. ChÃnh vì sá»± chìm đắm đó, vãn bối má»›i thỉnh cầu đại sư...
- A Di Äà pháºt ! Thà chá»§, không phải ở trong cõi nhân sinh cÅ©ng Ä‘á»u chìm đắm trong cương tá»a cá»§a há»·, ná»™, ái, ố và sinh, tá», bệnh, lão. CÅ©ng có những cư sÄ© sinh ra lấy đạo Ä‘á»i là m hướng Ä‘i cá»§a mình. Tất cả Ä‘á»u do sá»± tuần hoà n cá»§a tạo váºt. Mà há» phải nháºn sứ mạng lẫn trá»ng trách cá»§a mình đối vá»›i chúng sinh.
Tiêu Lân ôm quyá»n xá :
- Äa tạ đại sư đã chỉ giáo.
- A Di Äà pháºt ! Thiện tai, Tiêu thiếu hiệp hãy trao bất cứ thứ gì mà ngưá»i muốn trao cho lão nạp.
Lại má»™t lần nữa Tiêu Lân phải sá»ng sá». Chà ng nghÄ© thầm :
- Tháºt là vô biên. Lão đại sư cÅ©ng biết cả việc mình đến đây.
Tiêu Lân nghÄ© rồi lấy tÃn váºt cá»§a Khấu Äà Tá» dâng lên Tuệ Thiện đại sư.
Tiếp nháºn miếng tÃn váºt cá»§a Khấu Äà Tá», pháp chá»§ Tuệ Thiện đại sư nhìn Tiêu Lân nói :
- A Di Äà pháºt ! Tiêu thiếu hiệp, phải chăng Khấu Äà Tá» lão bang chá»§ Cái Bang đã gặp nạn ?
- Äại sư biết tất cả khiến vãn bối ngạc nhiên vô cùng.
Chà ng thuáºt lại dấu tÃch ấn thá»§ đỠối trên ngá»±c Khấu Äà Tá», và lão bang chá»§ đã váºn dụng đến Ngá»a Long Thiếp má»›i có thể tránh khá»i cái chết đặng giao tÃn váºt cho chà ng đến gặp Tuệ Thiện đại sư.
Sau khi nghe Tiêu Lân nói xong, pháp chá»§ Tuệ Thiện đại sư niệm Pháºt hiệu rồi nói :
- Xem ra Khấu Äà Tá» lão bang chá»§ không dứt được kiếp trần. Âu đây cÅ©ng là nghiệp cá»§a lão Äà Tá».
Nhìn lại Tiêu Lân :
- Tiêu thiếu hiệp ! Lão nạp có Ä‘iá»u nà y muốn nói vá»›i thiếu hiệp.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Vãn bối thỉnh cầu sự chỉ giáo của đại sư.
- A Di Äà Pháºt ! Trong sá»± chuyển quán cá»§a cà n khôn khi thì dương thịnh, lúc thì âm thịnh. Dương thịnh hay âm thịnh cÅ©ng tạo ra sóng gió cho bá tÃnh. Äã đến lúc Tứ đỉnh thiên can rá»i bá» chức trách hòa nguyện âm dương tạo ra thế cân bằng. Äể láºp lại sá»± công bằng âm dương phải có má»™t ngưá»i khác thay thế. Theo chuyển dịch cà n khôn, kẻ thay thế chÃnh là Tiêu thiếu hiệp.
Tiêu Lân nheo mà y lắc đầu :
- Lão đại sư nói thế là thế nà o nhỉ ?
Ta chẳng hiểu gì cả.
à niệm đó trôi qua, Tiêu Lân ôm quyá»n nói :
- Äại sư vãn bối không hiểu gì cả.
- Có những chuyện thuá»™c vá» tuần hoà n cá»§a tạo váºt, không thể nói ra được, nên má»›i có câu thiên cÆ¡ bất khả láºu. Lão nạp nháºn được tÃn váºt cá»§a lão Khấu Äà Tá», tất biết thá»i Ä‘iểm hoán chuyển cà n khôn đã đến, Thiếu hiệp phải tiếp nháºn sá»± hoán chuyển cà n khôn trong thá»i Ä‘iểm nà y.
Mặt Tuệ Thiện đại sư trang trá»ng hẳn lại. Ngưá»i niệm Pháºt hiệu rồi tiếp :
- Lão nạp sẽ dụng Dịch Cân kinh chuyển hóa công phu tu vi cá»§a mình qua thiếu hiệp. Việc là m nà y cá»§a lão nạp có mục Ä‘Ãch. Thiếu hiệp đừng ngại mà hãy tiếp nháºn.
Tiêu Lân bối rối :
- Äại sư ! Bá»—ng dưng vãn bối lại...
Tuệ Thiện đại sư lần chuá»—i bồ đỠniệm pháºt hiệu :
- A Di Äà Pháºt ! Tất cả má»i sá»± vât dịch chuyển trong cõi nhân sinh Ä‘á»u có nguyên nhân sâu xa cá»§a nó. Sá»± chuyển dịch vô vi kia, Tiêu thiếu hiệp sẽ nháºn ra và tiếp nháºn nó. Còn hiện tại lão nạp chỉ là m đúng chức pháºn cá»§a mình đối vá»›i chúng sinh. A Di Äà Pháºt.
Nói rồi Tuệ Thiện đại sư chấp tay giữa ngá»±c cách không truyá»n ná»™i lá»±c sang Tiêu Lân mà không cần chà ng có thắc mắc hay tiếp nháºn không.
Từ đôi bản thủ của vị cao tăng Thiếu Lâm một đạo hà o quang ngũ sắc
thoát ra trùm lấy Tiêu Lân. Ngay láºp tức toà n thân chà ng như có má»™t mà n ngÅ© quang bao bá»c.
Tiếp nháºn huyá»n công tiên khà cá»§a Tuệ Thiện đại sư, Tiêu Lân cảm nháºn má»™t sá»± thư thái hoan há»· và thanh thản đến tá»™t cùng. Chà ng như thể quên hẳn tất cả thá»±c tại mà chìm và o má»™t lạc cảnh ngay cả nằm mÆ¡ cÅ©ng không sao tưởng tượng được.
Tiếng đại hồn chung cất lên.
Boong !
Tiếng đại hồng chung đưa Tiêu Lân từ lạc cảnh quay vỠvới thực tại. Mặc dù đã trở lại với thực tại nhưng chà ng vẫn còn ngỡ ngà ng với sự kiện đột ngột nà y.
Pháp Chủ đại sư Tuệ Thiện nhìn chà ng :
- A Di Äà Pháºt ! Thiện tai ! Thiện tai ! Lão Äà Tá» bang chá»§ quả không chá»n lầm ngưá»i ! Thiện tai ! Thiện tai !
Tiếng đại hồng chung lại vang lên một lần nữa.
Tuệ Thiện đại sư nói :
- A Di Äà Pháºt ! Tiêu thà chá»§ hãy bước qua bên.
Tiêu Lân hà nh đại lá»… rồi bước qua má»™t bên. Chà ng vừa yên vị và o chá»— cá»§a mình thì hai hà ng cao tăng Thiêu Lâm từ ngoà i cá»a Äại Hồng Bảo Äiện chấp tay trước ngá»±c, thả bước tiến và o đứng hai bên Pháp Chá»§ Tuệ Thiện đại sư.
Tiếng đại hồng chung thứ ba lại cất lên.
Boong !
Tiếng đại hồng chung xa dần rồi chìm và o cõi hư vô.
Khi tiếng đại hồng chung tan và o cõi hư vô thì võ lâm Minh chủ Giang Hà n từ ngoà i thả bước tiến và o.
Giang Hà n bước đến trước mặt Tuệ Thiện đại sư.
Äôi chân mà y cá»§a Giang Hà n hÆ¡i nhÃu lại khi nháºn ra Tiêu Lân. Lão liếc nhanh vá» phÃa Tiêu Lân rồi nhìn lại Tuệ Thiện đại sư.
Giang Hà n ôm quyá»n xá :
- Bổn tá»a đến tham vấn đại sư.
Tay lần chuá»—i bồ Ä‘á», Tuệ Thiện đại sư niệm pháºt hiệu :
- A di dà pháºt ! Minh chá»§ đến tham
Vấn lão nạp vỠđại hội Long Chuẩn võ lâm ?
Giang Hà n ôm quyá»n :
- Äại sư Ä‘oán không sai, bổn tá»a đến Thiếu Lâm tá»± nà y cốt thỉnh ý Pháp Chá»§ đại sư vá» chuyện đại sá»± Long Chuẩn võ lâm.
- A Di Äà Pháºt ! Váºy theo thiên ý cá»§a Mình chá»§ thì như thế nà o ?
Giang Hà n vuốt râu nói :
- Bổn tá»a chỉ là võ lâm minh chá»§, trên bổn tá»a còn có Tứ đỉnh thiên can. Lần nà y bổn tá»a đến thỉnh ý đại sư, nên muốn nghe chỉ ngôn cá»§a ngưá»i trước.
- A Di Äà Pháºt ! Thiện tai ! Thiện tai ! Nếu như thà chá»§ đã có lòng kÃnh lão nạp, thỉnh ý lão nạp thì lão nạp chỉ có má»™t ý duy nhất nói vá»›i thà chá»§. Nên lấy chúng sinh là m đầu. Äó má»›i là chánh đạo.
Giang Hà n nheo mà y :
- Äại sư ? Bổn tá»a muốn đại sư chá»§
trì Long Chuẩn đại hội.
- A Di Äà Pháºt ! Thịnh ý cá»§a thà chú lão nạp đã hiểu. Nhưng chuyện nà y lão nạp không thể nháºn lá»i được. Pháºn cá»§a lão nạp đã đến thá»i khắc phải viên tịch qui nạp niết bà n hầu phục Pháºt Tổ Như Lai. Tất cả má»i sá»± còn lại hẳn phải do minh chá»§ chu toà n.
Tuệ Thiện đại sư nói rồi chấp tay niệm Pháºt hiệu.
- A Di Äà Pháºt ! Pháºn sá»± cá»§a võ lâm đã xong, đến pháºn sá»± Thiếu Lâm.
Tuệ Thiện đại sư định giá»ng nhìn vá» phÃa Pháp Lạc đại sư đứng gần đó.
- Pháp Lạc sư đệ.
Pháp Lạc đại sư bước ra, quì xuống ngay trước mặt Tuệ Thiện đại sư :
- Pháp Chủ sư huynh ! Pháp Lạc đang khấu đầu chỠnghe huấn thị của Pháp Chủ.
- A Di Äà Pháºt ! Trước Di Thân Như Lai Pháºt Tổ, và có mặt cá»§a võ lâm Minh chá»§ Giang tôn gÃa, bần tăng trao chức vị Pháp Trượng Thiếu Lâm cho Pháp Lạc sư đệ.
Pháp Lạc đại sư hà nh lễ.
- A Di Äà Pháºt.
Tuệ Thiện đại sư chấp tay trước ngực :
- Nam mô bổn sư ThÃch Ca mâu ni pháºt. Truyá»n Ä‘em y bát tăng trượng.
Thiá»n trượng bằng cây lên nước bóng ngá»i cá»§a Äạt Ma sư tổ cùng chiếc bình bát được hai vị cao tăng cung thỉnh ra Äại Hồng Bảo Äiện.
Hai vị cao tăng đặt mộc trượng và bình bát xuống trước mặt Tuệ Thiện đại sư.
Chấp tay trước ngá»±c, Tuệ Thiện đại sư niệm pháºt hiệu :
- A Di Äà Pháºt. Bần tăng cung thỉnh Pháp Lạc sư đệ tiếp nháºn y bát tăng trượng.
Pháp Lạc đại sư hà nh đại lá»… rồi tiếp nháºn má»™c trượng và bình bát từ chÃnh tay cá»§a đại sư Tuệ Thiện.
Sau khi Pháp Lạc đại sư tiếp nháºn má»™c trượng và bình bát tăng trượng, Tuệ Thiện đại sư má»›i cất lá»i kệ bà i kinh Khổng Tước kinh. Tất cả chư tăng có mặt tại Äại Hồng Bảo Äiện đồng loạt chấp tay kệ theo Tuệ Thiện đại sư.
Giang Hà n nghe tiếng tụng kinh cá»§a các vị cao tăng, từ từ thối bá»™ rá»i Äại Hồng Bảo Äiện.
Tiêu Lân chấp tay lắng nghe tiếng kinh Khổng Tước.
Thá»i khắc chầm cháºm trôi qua, khi kinh Khổng Tước được các vị cao tăng kệ xong, thì ba hồi đại hồng chung được gióng lên. Các vị cao tăng đồng hướng vá» Kim Thân Pháºt Tổ Như Lai hà nh lá»…, duy có Tuệ Thiện đại sư thì không.
Vị Pháp Chủ Thiếu Lâm đã viên tịch ngay khi tiếng kệ Khổng Tước kinh vừa dứt.
Sá»± viên tịch cá»§a Tuệ Thiện đại sư cà ng là m cho Tiêu Lân ngạc nhiên hÆ¡n nữa. Chà ng có cảm tưởng vị cao tăng Thiếu Lâm đã chuẩn bị tất cả má»i sá»± việc trước khi ngưá»i viên tịch.
178
179
hoi 131
Äối ẩm tri nhân
Tiêu Lân vừa định rá»i bước khá»i Thiếu Lâm tá»± thì nghe có ngưá»i gá»i tên mình :
- Tiêu công tá».
Chà ng nhìn lại nháºn ra Triệu Há»·.
Äôi chân mà y Tiêu Lân nhÃu lại. Chà ng nghÄ© thầm :
- Ả nha đầu Ä‘á»ng đảnh nà y định quấy nhiá»…u gì mình nữa đây.
Triệu Hỷ bước đến trước mặt Tiêu Lân.
Tiêu Lân nhìn Triệu Hỷ :
- Triệu cô nương muốn tại hạ dạy cho bà i há»c gì nữa đây ?
Nà ng lưá»m Tiêu Lân :
- Bổn cô nương chẳng muốn há»c bà i há»c nà o cả mà chỉ muốn Tiêu công tá»...
- Hê... Nếu nà ng muốn há»i gì thì phải gá»i Tiêu Lân bằng sư gia. Nếu không gá»i ta bằng hai tiếng sư gia thì đừng có há»i gì cả.
- Có gì phải gá»i ngươi bằng hai tiếng sư gia chứ ? Ngươi đâu có lá»›n hÆ¡n Triệu cô nương bao nhiêu đâu.
- Thầy thì là thầy, đâu cần tuổi vá»›i tác. Ta đã dạy cho nà ng há»c tất đã là gia sư cá»§a nà ng rồi. Nhưng thôi được rồi, bổn gia sư không câu nệ tiểu tiết, nà ng có gì cứ há»i.
Triệu Hỷ lưỡng lự rồi nói :
- Công tỠbiết vì sao Pháp Chủ Tuệ
Thiện đại sư viên tịch đột ngá»™t như váºy không ?
Tiêu Lân nhÃu mà y nhìn nà ng :
- Há»i như váºy tất nà ng đã có hoà i nghi vá» cái chết cá»§a đại sư Tuệ Thiện ? Váºy thì đừng có hoà i nghi Ä‘oán gìa Ä‘oán non nữa nhé. Äại sư Tuệ Thiện viên tịch có mặt bổn thiếu gia tại Äại Hồng Bảo Äiện. Còn như nà ng thắc mắc thì bổn sư gia giải thÃch cho nà ng biết.
- Công tá» giải thÃch coi.
Tiêu Lân nhÃu mà y, nhăn mặt nói :
- Có ai mà sống Ä‘á»i được đâu, ai mà chẳng đến thá»i khắc từ bá» cõi dương
trần vô minh nà y. Huống chi đại sư phải quy nạp niết bà n vá» chầu Pháºt Tổ Như Lai chứ. Äại sư viên tịch là điá»u phúc cho đại sư. Ở lại cõi hồng trần vô minh nà y chỉ có phiá»n phức thôi. Nếu đại sư không viên tịch sá»›m, gặp nà ng, không chừng còn gặp thêm nhiá»u phiá»n phức vô cùng.
- Ngươi lại nói thế nữa.
Triệu Hỷ buông tiếng thở dà i, lắc đầu nói :
- Chuyến đi đến Thiếu Lâm nà y của
Triệu Há»· tháºt là vô nghÄ©a, chẳng thu nháºn được gì.
- Nà ng đến Thiếu Lâm lần nà y cốt để gặp Pháp Chủ Tuệ Thiện đại sư ?
Triệu Há»· gáºt đầu, buông tiếng thở dà i :
- Nhưng xem ra lần nà y đến Thiếu Lâm, Triệu Hỷ chẳng thu lượm được gì.
- Nà ng yên tâm đi. Tuệ Thiện đại sư viên tịch, nhưng đã giao y bát Pháp
Chủ lại cho Pháp Lạc đại sư. Nà ng có cần gì cứ đến thỉnh ý Pháp Lạc đại sư là được thôi.
Triệu Há»· nhìn Tiêu Lân gượng cưá»i :
- Công tá» không biết nên cho lÃ
bình thưá»ng nhưng tháºt ra chuyện cá»§a Triệu Há»· rất hệ trá»ng.
- Tá»± mình là m ra vẻ quan trá»ng chứ có gì là việc hệ trá»ng hay không hệ
trá»ng. Hay Triệu cô nương không tin tưởng đại sư Pháp Lạc ?
Chà ng mỉm cưá»i :
- Nếu không tin tưởng thì Triệu cô nương sai rồi đó. Pháp Chá»§ đại sư Tuệ Thiện đã chá»n Pháp Lạc đại sư truyá»n y bát tăng trượng, chứng tỠđạo hạnh cá»§a Pháp Lạc đại sư rất cao minh, nên má»›i được chá»n.
- Triệu Há»· không tìm ngưá»i đạo hạnh cao minh, mà tìm Tuệ Thiện đại sư bởi có việc cần nhỠđến ngưá»i.
Tiêu Lân cau mà y :
- Hê... Triệu cô nương cứ đến diện kiến đại sư Pháp Lạc. Nếu cần Pháp Lạc đại sư sẽ mở cá»a Pháºt môn tiếp cô nương mà .
Nà ng tròn mắt nhìn chà ng :
- Công tá» nghÄ© Triệu Há»· tìm đại sư Tuệ Thiện để xuống tóc xuất gia đầu Pháºt ư ?
Tiêu Lân gỉa lả cưá»i nói :
- Bổn thiếu gia không nghÄ© như thế đâu ! Ngưá»i như Triệu tiểu thư đây nếu xuống tóc qui y chắc cÅ©ng khó đắc đạo.
Mặt nà ng đỠbừng. Triệu Hỷ miễn cưỡng nói :
- Là m gì mà công tá» có ác cảm vá»›i Triệu Há»· như váºy ?
Nà ng buông tiếng thở dà i, nhìn Tiêu Lân nói :
- Triệu Hỷ đến Thiếu Lâm lần nà y
theo chỉ ngôn cá»§a phụ thân là khâm sai Triệu Uẩn má»i cho được Tuệ Thiện đại sư xuống Thang SÆ¡n cứu độ chúng sinh.
- Khâm sai đại nhân mà cÅ©ng phải nhỠđến đại sư Tuệ Thiện sao ? Hẳn là chuyện hệ trá»ng ?
Nà ng gáºt đầu :
- Äúng váºy ! Nhưng rất tiếc khi đến
Thiếu Lâm thì Tuệ Thiện đại sư lại viên tịch. Xem ra Triệu Hỷ chẳng là m được gì.
Tiêu Lân chấp tay sau lưng nói :
- Triệu cô nương có thể cho bổn thiếu gia biết chuyện hệ trá»ng đó là chuyện gì không ?
Nà ng lưỡng lự nhìn chà ng rồi nói :
- Cho công tỠbiết cũng chẳng giúp được gì !
Tiêu Lân tròn mắt nhìn nà ng :
- Sao lại nói như thế ?
- Bởi Triệu Hỷ chỉ thấy công tỠchỉ
giá»i bức hiếp những nhi nữ chân yếu tay má»m thôi.
- Hê... Váºy nà ng không thấy bổn
thiếu gia thi triển võ công tại khách điếm là gì. Bổn thiếu gia nói cho nà ng biết, bây giỠta đã có thể tự và mình như một trong Tứ đỉnh thiên can đó.
Nà ng nhướng mà y nhìn Tiêu Lân :
- Tháºt không ?
- Tất nhiên là tháºt rồi đâu thể nà o gỉa được.
- Cho dù công tá» có võ công cao siêu thì chưa hẳn giúp được cho bá tÃnh.
- Giúp cho Triệu cô nương thì bổn thiếu gia còn phải suy nghÄ© lại, nhưng giúp cho bá tÃnh thì bổn thiếu gia rất sẵn lòng.
Triệu Há»· nhìn và o mắt Tiêu Lân. Nà ng nhìn chà ng như thể thăm dò lá»i nói vừa rồi cá»§a Tiêu Lân có phải là vá»ng ngôn không.
Tiêu Lân mỉm cưá»i vá»›i nà ng rồi nói :
- Muốn bổn thiếu gia giúp thì cứ nói, còn không muốn thì thôi chứ đừng
nhìn bổn thiếu gia bằng ánh mắt thao láo đó. Nà ng nghe ta nói chứ ?
- Triệu Hỷ chỉ muốn biết Tiêu công tỠcó thà nh ý.
- Tất nhiên bổn thiếu gia có thà nh ý rồi. Nhưng muốn gì thì ta cũng phải biết cô nương và Khâm sai đại nhân đang gặp chuyện gì. Tại sao phải cần tới Tuệ Thiện đại sư xuất sơn xuống núi ?
Nà ng buông tiếng thở dà i.
- ÄÆ°á»£c rồi, Triệu Há»· sẽ nói vá»›i công tá». Nhưng đây là chuyện dà i dòng không thể nói má»™t sá»›m má»™t chiá»u được.
Tiêu Lân khoát tay :
- Bổn thiếu gia là ngưá»i dà i dòng nên rất ghét ngưá»i nà o dà i dòng. Cứ vắn tắt mà nói. Tiêu Lân có đủ thông minh để kiểm chứng lá»i nói cá»§a Triệu cô nương.
Chà ng vừa nói dứt câu thì má»™t ả a hoà n bước đến. Ả a hoà n nhún nhưá»ng xá Tiêu Lân :
- Công tỠlà Tiêu Lân, Tiêu thiếu hiệp ?
Tiêu Lân nhìn ả a hoà n nghĩ thầm :
- Hôm nay là cái ngà y khỉ gì nhỉ. Äùng má»™t cái ta gặp má»™t lúc hai tiên
nữ. Chẳng lẽ mình đã tới số đà o hoa rồi.
Tiêu Lân nhìn ả a hoà n nói :
- Tại hạ chÃnh là Tiêu Lân.
- Tiện nữ là Tịnh Nô.
Tiêu Lân ôm quyá»n nói :
- Tịnh Nô cô nương cần gì nơi tại hạ ?
Tịnh Nô nhún ngưá»i nói :
- Minh chá»§ sai tiểu nữ má»i Tiêu công tỠđến Bách Hoa Trang đà m đạo.
- Giang Minh chá»§ phái cô nương đến đây má»i tại hạ à ?
Tịnh Nô nhún nhưá»ng gáºt đầu :
- Vâng ! Giang Minh chá»§ hy vá»ng Tiêu công tá» không từ chối lá»i thỉnh cầu cá»§a ngưá»i.
Tiêu Lân nhìn Triệu Hỷ :
- Äúng. Triệu cô nương không gặp may. Chắc chuyện cá»§a cô nương đà nh gác lại má»™t bên.
Mặt Triệu Hỷ sầm lộ vẽ bất nhẫn.
Nà ng miễn cưỡng nói :
- Tiêu công tỠ! Tại sao lại gác lại chuyện của Triệu Hỷ.
- Bởi tại hạ không thể từ chối lá»i má»i cá»§a Giang Minh chá»§. Huống chi tại hạ còn có chuyện muốn thương thảo vá»›i ngưá»i.
Triệu Hỷ hừ nhạt một tiếng. Nà ng thở hắt ra rồi nói :
- Triệu Há»· nà y chá»n lầm ngưá»i.
Tiêu Lân gượng cưá»i nói :
- Triệu cô nương ! Tại hạ chỉ gác lại, là m gì mà giáºn dá» váºy ?
Triệu Há»· lưá»m chà ng. Nà ng hừ nhạt rồi nói :
- Triệu Hỷ và Tịnh Nô cô nương đây... Tiêu huynh xem ai hơn ai chứ ?
Tiêu Lân nhướng mà y :
- Tất nhiên là bằng nhau rồi.
Triệu Hỷ giãy nảy :
- Sao lại bằng nhau được ?
Tịnh Nô nhỠnhẹ nói vớ Triệu Hỷ :
- Triệu tiểu thư ! Tịnh Nô không thể nà o bì với tiểu thư được. Tịnh Nô chỉ
là nô nữ tầm thưá»ng không dám sánh Vá»›i má»™t trang tiểu thư lá ngá»c cà nh và ng. Mong tiểu thư đừng vì lá»i nói cá»§a Tiêu công tá» mà quở trách nô nữ.
Triệu Há»· lưá»m Tịnh Nô :
- Không quở trách thì cÅ©ng quở trách thôi. Bổn cô nương Ä‘ang đà m đạo vá»›i Tiêu huynh bá»—ng dưng nà ng chen và o. Há»i sao ta không quở trách chứ.
Tiêu Lân khoát tay :
- Thôi Thôi ! Äá»§ rồi ! Äá»§ rồi ! Nhức cả lá»— tai, chóng cả mặt.
Tiêu Lân nhìn lại Triệu Hỷ :
- Nà y ! Triệu tiểu thư nghe đây. Chỉ cần má»™t lá»i nói cá»§a Tịnh Nô thôi, vừa nhã nhặn, vừa nhu hòa. Mặc dù Tịnh Nô là nô nữ, hay a hoà n thì bổn thiếu gia vẫn xem trá»ng Tinh Nô hÆ¡n nà ng. Nếu như triệu tiểu thư muốn ta xem trá»ng thì phải táºp theo Tịnh Nô cô nương. Nhưng trước tiên phải há»c thuá»™c bà i vỡ lòng công dung ngôn hạnh.
Mặt Triệu Há»· đỠbừng. Nà ng vừa thẹn vừa giáºn nhưng không thể nà o thốt ra lá»i, vì trong cổ há»ng như có khối than hồng chẹn ngang. Nà ng cứ nhìn Tiêu Lân mà không nói nổi má»™t lá»i nà o.
Tiêu Lân mỉm cưá»i gỉa lả nói :
- Háºy ! Ta nói không sai ! Triệu tiểu thư phải vá» há»c lại bà i vở mà ta đã dạy cho nà ng.
Triệu Há»· dáºm chân, vừa mếu máo
vừa nói :
- Tiêu công tỠlà m nhục Trệu Hỷ ! Ngươi là m nhục ta. Ngươi bức hiếp ta.
Nà ng vừa nói vừa giẩy nảy quay bước bỠđi.
Tịnh Nô và Tiêu Lân không cản nà ng lại. Tiêu Lân nói :
- Tịnh Nô cô nương ! Thưá»ng những
trang ái nữ cà nh và ng lá ngá»c Ä‘á»u có cá tÃnh Ä‘á»ng đảnh như váºy đó. Bởi há» sinh ra được sống trong nhung lụa, chăn ấm gối êm rồi.
- Tịnh Nô rất áy náy.
Tiêu Lân khoát tay :
- Tá»± Triệu cô nương chuốc lấy Ä‘iá»u cô ta không muốn. Há»·, ná»™, ái, ố, là bản chất cá»§a con ngưá»i mà ! Tịnh cô nương không cần phải áy náy là m gì.
Chà ng nhìn nà ng :
- Tịnh Nô ! Má»i cô nương dẫn đưá»ng cho tại hạ.
- Tịnh Nô má»i công tá».
Hai ngưá»i rá»i Thiếu Lâm tá»±. Tịnh Nô dẫn Tiêu Lân đến Bách Hoa Trang.
Bách Hoa Trang nằm cách Thiếu Lâm không bao xa, nên Tịnh Nô và Tiêu Lân chỉ mất độ gần hai canh giỠđã đến.
Tá»a lạc trên má»™t ngá»n đồi, tòa Bách Hoa Trang trông như má»™t đà i hoa khổng lồ mà bốn chung quanh là má»™t thảm hoa mênh mông, hết tầm mắt. Ở đây, đâu đâu cÅ©ng thấy hoa. Má»™t tòa biệt trang vừa lá»™ng lẫy vừa tráng lệ như má»™t bức tranh sÆ¡n thá»§y kỳ tuyệt.
Cảnh váºt chẳng khác gì tranh vẽ, tháºm chà tranh cÅ©ng chưa hẳn có thể sánh vá»›i cảnh.
Cảnh váºt trong Bách Hoa Trang khiến cho Tiêu Lân cảm nháºn má»™t sá»± thanh thản lạ thưá»ng. Từ ngôi tam quan dẫn và o tòa đại Ä‘iện, Tiêu Lân những tưởng như mình Ä‘ang lạc bước và o má»™t cảnh giá»›i khác. Má»™t ý tưởng miên man len và o tâm tưởng chà ng, khiến Tiêu Lân sá»±c nhá»› đến Ngạc Tu Di.
Chà ng buột miệng ngâm :
- Hoa đẹp ở trên cà nh, hoa tà n rơi xuống đất.
Tịnh Nô nghe Tiêu Lân ngâm, bất giác nhìn sang chà ng. Má»™t nụ cưá»i hiện trên hai cánh môi nà ng. Mặc dù nhan sắc nà ng không phải là má»™t giai nhân tuyệt sắc cÅ©ng không thể gá»i là mỹ nhân nhưng khi nụ cưá»i kia hiện ra thì tất cả Ä‘á»u đảo lá»™n. Ngay cả má»™t trang giai nhân tuyệt sắc như Tu Di, nếu chứng nghiệm nụ cưá»i đó, hẳn cÅ©ng phải nghiêng mình mà ao ước mình có được nụ cưá»i như hoa nở kia.
Tiêu Lân bước đến cá»a tòa đại đưá»ng, vá»›i nét kiến tạo tháºt tao nhã thanh thoát. Trong đại đưá»ng võ lâm, Giang Hà n Minh chá»§ ngồi trên má»™t chiếc bệ đặt ngay chÃnh diện. Äại yến đã bà y ra sẵn.
Tịnh Nô và Tiêu Lân cùng bước và o đại đưá»ng. Tịnh Nô bước đến trước Minh chá»§ Giang Hà n :
- Minh chủ ! Tiêu công tỠđã đến.
Giang Hà n khoát tay.
Tịnh Nô lui bước đến bên chiếc bà n đã bà y sẵn những món sơn hà o hải vị.
Tiêu Lân bước đến.
- Vãn bối tham kiến Giang Minh chủ.
- Bổn tá»a cứ áy náy sợ công tá» không nháºn lá»i bổn tá»a.
- Tôn gÃa là võ lâm Minh chá»§, vãn bối là kẻ háºu sinh, sao dám thất lá»… vá»›i ngưá»i.
Giang Hà n khẽ gáºt đầu :
- Äại yến đã dá»n sẵn, má»i Tiêu công tá».
Chà ng dá»i bước đến ngồi và o chiếc bà n có Tịch Nô đứng hầu phÃa sau.
Tịnh Nô rót rượu ra chén của Giang Hà n bưng chén rượu của lão.
- Chén rượu sÆ¡ giao, má»i công tá».
Tiêu Lân bưng chén rượu của mình.
Vãn bối kÃnh tôn giá.
Sau khi cạn chén, chà ng má»›i há»i :
- Tôn gÃa cho má»i vãn bối đến, chẳng hay có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Giang Hà n nhìn Tiêu Lân mỉm cưá»i.
ả nô nữ đứng phÃa sau rót rượu và o chén Giang Hà n. Lão cháºm rãi nói :
- Bổn tòa nghe giá»›i võ lâm khẩn vá»›i nhau vá» Tiêu công tá». Má»™t nho sinh văn võ song toà n. Tuổi chưa thể gá»i là trưởng tôn nhưng võ công đã đạt đến cảnh giá»›i xuất quá»· nháºp thần, bổn tá»a rất ngưỡng má»™. Nay gặp Tiêu công tá» tại Thiếu Lâm, lại thấy Pháp Chá»§ Tuệ Thiện đại sư má»™t trong Tứ đỉnh thiên can trá»ng vá»ng, cà ng ngưỡng má»™ hÆ¡n, do đó má»›i phái Tịnh Nô má»i công tỠđến Bách Hoa Trang nà y để đối ẩm sÆ¡ giao.
Tiêu Lân ôm quyá»n từ tốn đáp lá»i :
- Tôn gÃa đừng tin và o lá»i đồn đãi cá»§a thiên hạ. Vãn bối tháºt ra cÅ©ng chỉ là má»™t ngưá»i rất tầm thưá»ng, nhưng gặp may mắn thôi.
Giang Hà n cưá»i khảy nói :
- Tiêu công tá» khiêm tốn và khách sáo quá. Má»™t mình công tá» mà bẻ gãy kiếm cá»§a Vu Thiệu Lung, bức chế Huyá»n Cung cung chá»§ trong Tứ đỉnh thiên can. Giao nhau má»™t chưởng vá»›i Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng và Thiết Chưởng Chu Sa trên giang hồ khó có ngưá»i sánh bằng. Huống chi bổn tá»a còn nghe nói Tiêu công tá» lại còn đả bại Lương Tống, má»™t cao thá»§ Tây Vá»±c vá»›i tuyệt nghệ Hà m Mô Công. Chỉ bấy nhiêu đó thôi bổn tá»a cÅ©ng có thể khẳng định lá»i cá»§a giá»›i võ lâm chẳng ngoa chút nà o.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Tất cả những gì tôn gÃa nói Ä‘á»u đúng, nhưng vãn bối là m ra chuyện đó chỉ vì bắt buá»™c chứ chẳng phải muốn láºp danh trên chốn võ lâm giang hồ.
- Rất khà khái. Phà m má»™t ngưá»i hám danh thì má»›i dụng đến võ công để láºp danh. Nhưng công tá» thì không.
Phà m những kẻ không hám danh má»›i là nam tá» hán đại trượng phu. Công tứ đúng là má»™t ngưá»i hiếm có trên cõi nhân sinh nà y.
Nói rồi Giang Hà n bưng chén hướng vỠTiêu Lân :
- Bổn tá»a ngưỡng má»™ công tá» ! Má»i má»™t chén.
- Cung kÃnh không bằng phụng mệnh.
Chà ng bưng chén nói tiếp :
- Vãn bối Tiêu Lân kÃnh Minh chá»§.
Hai ngưá»i cùng cạn chén.
Sau những lá»i nói đầu có vẻ chà o má»i, Giang Hà n Minh chá»§ má»›i đứng lên. Y dá»i bước đến trước mặt Tiêu Lân.
Giang Hà nh nói :
- Pháp chá»§ Tuệ Thiện đại sư giỠđã viên tịch, Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c thì đã bị công tá» phế bá» võ công. Tứ đỉnh thiên can chỉ còn lại hai ngưá»i. Má»™t là Võ Äang Chân Tá» Trương Quảng, và Khấu Äà Tá» bang chá»§ Cái Bang.
Hết hồi 29.