Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 16-04-2008, 09:31 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tay cự phách: Chương 19
(Sidney Sheldon)
Trong hai năm kế tiếp đó, Tony Blackwell cảm thấy mình như Ä‘ang ở trên má»™t cái cối xay khổng lồ, không đưa mình Ä‘i đến đâu cả. Anh là vị Hoàng thái tá»­ thừa kế đế quốc Kruger-Brent, má»™t tổng công ty lá»›n khá»§ng khiếp đã được mở rá»™ng ra để bao gồm cả các nhà máy giấy, má»™t đưá»ng hàng không, nhiá»u ngân hàng và cả má»™t dây chuyá»n bệnh viện. Tony nhận thức được rằng má»™t cái tên chính là má»™t chìa khóa mở tất cả má»i cánh cá»­a. Có những câu lạc bá»™ tổ chức và phe nhóm xã há»™i, mà ở đó yếu tố chá»§ yếu không phải là tiá»n bạc hay ảnh hưởng mà là tên tuổi. Tony được nhận làm há»™i viên cho nhiá»u câu lạc bá»™ danh tiếng, được tiếp đãi ở khắp má»i nÆ¡i, nhưng anh cảm thấy mình giống như má»™t kẻ mạo danh. Anh không làm để xứng đáng vá»›i các thứ ấy. Anh chỉ là má»™t cái bóng khổng lồ cá»§a ông ngoại anh; anh cảm thấy mình như luôn luôn được so sánh vá»›i ông ấy. Thật là không đúng, không công bằng, vì anh không bao giá» phải bò qua bãi mìn, không có tên bảo vệ nào bắn vào anh, không có những con cá mập Ä‘e doạ anh. Những câu chuyện xưa cÅ© vá» các hành động gan dạ không có liên quan gì đến anh cả. Chúng thuá»™c vá» thế kỉ trước, má»™t thá»i đại khác, má»™t nÆ¡i chốn khác, những hành động anh hùng thuá»™c vá» má»™t nhân vật xa lạ.
Tony làm việc gấp đôi bất cứ ngưá»i nào khác ở Kruger-Brent. Anh làm việc cật lá»±c, cố vứt bá» những kỉ niệm quá Ä‘au đớn, không thể chịu đựng nổi. Anh viết thư cho Dominique, nhưng các thư cá»§a anh Ä‘á»u bị trả lại nguyên vẹn. Anh Ä‘iện thoại cho giáo sư Cantal, nhưng Dominique không còn làm ngưá»i mẫu cho Trưá»ng Mỹ thuật nữa. Nàng đã biến mất rồi.
Tony giải quyết công việc má»™t cách thành thạo và có phương pháp, nhưng không Ä‘am mê hay ham thích gì, và nếu anh cảm thấy má»™t sá»± trống rá»—ng trong lòng thì cÅ©ng không má»™t ai nghi ngá» gì. Cả Kate cÅ©ng không nghi ngá» Ä‘iá»u đó. Bà vẫn nhận được những báo cáo hàng tuần vá» Tony và lấy làm hài lòng.
“Nó có năng khiếu tá»± nhiên vá» kinh doanhâ€, bà nói vá»›i Brad Rogers.
Äối vá»›i Kate, những giá» làm việc kéo dài cá»§a Tony là bằng chứng cho thấy anh yêu mến công việc Ä‘ang làm. Má»—i khi nhá»› lại rằng Tony đã có lần suýt vứt bá» cả tương lai, bà vẫn thưá»ng rùng mình và cảm Æ¡n trá»i đất rằng bà đã cứu anh ra khá»i cảnh ngá»™ ấy.
Năm 1948, Äảng Dân tá»™c nắm toàn quyá»n ở Nam Phi, cùng vá»›i nạn kì thị chá»§ng tá»™c ở khắp nÆ¡i công cá»™ng. Cuá»™c di cư bị kiểm soát chặt chẽ, và nhiá»u gia đình bị phân cách cho sá»± thuận tiện cá»§a Chính phá»§. Má»—i ngưá»i da Ä‘en Ä‘á»u phải mang má»™t cái “bewshoekâ€. Cái này không phải chỉ là má»™t thứ giấy thông hành mà nó còn là má»™t thứ bùa há»™ mệnh, má»™t giấy khai sinh, má»™t giấy cho phép làm việc, má»™t biên lai trả thuế. Nó quy định tất cả các hoạt động, các sá»± di chuyển và Ä‘á»i sống cá»§a ngưá»i ấy. Càng lúc càng có nhiá»u cuá»™c nổi loạn ở Nam Phi, nhưng tất cả Ä‘á»u bị đàn áp má»™t cách tàn nhẫn bởi cảnh sát. Thỉnh thoảng, Kate Ä‘á»c những bài báo kể vá» những vụ phá hoại, bất ổn, và tên Banda luôn được nhắc đến hàng đầu. Ông vẫn là lãnh tụ cá»§a những tổ chức bí mật, mặc dầu tuổi tác đã lá»›n. DÄ© nhiên, bác ấy chiến đấu cho đồng bào cá»§a bác, Kate thầm nghÄ©. Bác là Banda mà.
Kate tổ chức lá»… sinh nhật thứ năm mươi sáu má»™t mình vá»›i Tony ở ngôi nhà trên Äại lá»™ Thứ năm. Bà nghÄ© thầm. Ngưá»i con trai hai mươi bốn tuổi Ä‘ang ngồi ở bên kia chiếc bàn không thể là con trai cá»§a mình được. Mình còn quá trẻ. Tony nâng ly chúc mừng mẹ, “Mừng bà mẹ kì diệu cá»§a con. Chúc mẹ má»™t ngày sinh nhật vui vẻâ€.
“Con phải nâng ly chúc mừng bà mẹ già kì diệu má»›i phảiâ€.
Bà nghÄ© thầm, “Chẳng bao lâu nữa mình sẽ rút lui dưỡng già, nhưng con trai mình sẽ thay thế mình. Con trai cá»§a tôiâ€
Do lá»i yêu cầu khẩn khoản cá»§a mẹ, Tony đã dá»n đến ở tại tòa lâu đài trên Äại lá»™ Thứ năm.
“NÆ¡i ấy quá rá»™ng lá»›n để mẹ Ä‘i lại trong đó má»™t mìnhâ€, Kate nói vá»›i con trai. “Con sẽ có cả má»™t chái phía tây dành riêng cho con, tha hồ yên tÄ©nh, kín đáoâ€. Tony thấy tốt hÆ¡n hết là nhượng bá»™ thay vì cãi lại bà.
Tony và Kate ăn Ä‘iểm tâm vá»›i nhau má»—i buổi sáng. Äá» tài nói chuyện cá»§a há» bao giá» cÅ©ng vá» công ty Kruger-Brent. Tony ngạc nhiên không hiểu vì sao mẹ anh lại có thể tha thiết như vậy vá»›i má»™t thá»±c thể không có linh hồn, không có mặt mÅ©i, má»™t tập hợp vô hình dạng những tên nhà, máy móc và những con số kế toán. Cái ma thuật ấy nằm ở đâu? Trước bao nhiêu những Ä‘iá»u bí mật trên thế giá»›i còn cần phải khám phá, tại sao lại có ngưá»i muốn phí phạm thì giá» trong cuá»™c sống để tích lÅ©y cá»§a cải cho má»—i lúc má»™t nhiá»u hÆ¡n nữa và để thu thập lấy quyá»n hành càng ngày càng lá»›n mạnh? Tony không hiểu được mẹ anh. Nhưng anh yêu mẹ. Và anh cố gắng sống để đạt đến những mong ước cá»§a bà.
Chuyến bay cá»§a hãng Pan Am Ä‘i từ Rome đến New York mà không có gì trục trặc. Tony thích hãng máy bay này. Nó vừa dá»… chịu vừa có hiệu quả. Anh ngồi xem xét các báo cáo cá»§a các cÆ¡ sở công ty ở nước ngoài từ lúc máy bay bắt đầu cất cánh, bá» cả bữa ăn, không để ý đến những ngưá»i chiêu đãi viên Ä‘em các thức uống, gối nằm và má»i thứ tiện nghi cho ông hành khách quý này cá»§a há».
“Cảm Æ¡n cô. Tôi cảm thấy dá»… chịu rồiâ€.
“Thưa ông Blackwell, ông cần thêm thứ gì nữa không ạ?â€
“Cảm Æ¡nâ€.
Má»™t ngưá»i đàn bà trạc trung niên, ngồi bên cạnh Tony Ä‘ang Ä‘á»c má»™t tạp chí thá»i trang. Trong khi bà giở trang báo, Tony chợt liếc mắt qua. Anh bá»—ng thấy lạnh ngưá»i. Trên tá» báo có hình má»™t ngưá»i mẫu mặc má»™t chiếc áo choàng. Äó là Dominique. Không thể lầm lẫn được. CÅ©ng là đôi gò má cao, xinh xắn, cÅ©ng vẫn đôi mắt xanh màu lục sẫm và làn tóc hoe sum sê ấy. Mạch trong ngưá»i Tony bắt đầu đập thật nhanh.
“Xin lá»—i bàâ€, Tony nói vá»›i bà hành khách bên cạnh, “Bà có thể cho tôi mượn trang báo ấy được không?â€
Sáng sá»›m hôm sau, Tony gá»i Ä‘iện thoại đến cá»­a hiệu bán áo dài phụ nữ để há»i tên cá»§a hãng quảng cáo. Anh Ä‘iện thoại đến nÆ¡i này. “Tôi muốn tìm địa chỉ cá»§a má»™t ngưá»i làm mẫu cho quý hãngâ€. Anh nói vá»›i nhân viên phòng Ä‘iện thoại. “Cô có thể nào…â€
“Xin chá» má»™t látâ€.
Tiếp đó là tiếng cá»§a má»™t ngưá»i đàn ông. “Thưa ông cần gì ạ?â€
“Tôi trông thấy má»™t bức hình trên số báo Vogue tháng này. Má»™t ngưá»i mẫu quảng cáo má»™t chiếc áo dài khiêu vÅ© cho các cá»­a hiệu Rothman. Có phải quảng cáo ấy cá»§a quý ông không?â€
“Phảiâ€.
“Ông có thể cho tôi biết tên hãng giá»›i thiệu ngưá»i mẫu cho quý ông được không?
“Có lẽ đó là hãng Carleton Blessingâ€. Ngưá»i ấy cho Tony số Ä‘iện thoại.
Má»™t phút sau, Tony nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i đàn bà ở hãng Carleton Blessing. “Tôi muốn tìm má»™t trong các cô làm ngưá»i mẫu cá»§a quý hãng. Cô ấy tên là Dominique Massonâ€.
“Xin lá»—i, hãng chúng tôi đã có nguyên tắc không cung cấp má»i thông tin có tính cách cá nhânâ€. ÄÆ°á»ng dây Ä‘iện thoại bị cúp.
Tony ngồi tại chá»—, nhìn chằm chằm vào ống nghe. “Chắc phải có cách tiếp xúc vá»›i Dominiqueâ€. Anh Ä‘i vào văn phòng cá»§a Brad Rogers.
“Chào anh Tony. Uống cà phê nhé?â€
“Không, cảm Æ¡n. Bác Brad, bác có nghe nói vá» hãng ngưá»i mẫu Carleton Blessing không?â€
“Có. Hãng ấy thuá»™c vá» chúng taâ€.
“Sao?â€
“Hãng ấy được đặt dưới sá»± bảo trợ cá»§a má»™t trong các chi nhánh cá»§a chúng taâ€.
“Chúng ta mua hãng ấy lúc nào vậy?â€
“Chừng má»™t vài năm trước đây. Ngay vào lúc anh bắt đầu vào làm việc cho công ty. Anh có gì phải quan tâm vá» hãng ấy?â€
“Tôi cố tìm cho ra má»™t ngưá»i mẫu làm cho hãng ấy. Cô ta là má»™t ngưá»i bạn cá»§a tôiâ€.
“Chẳng có gì khó khăn cả. Tôi sẽ gá»i Ä‘iện thoại, rồi…â€
“Bác khá»i bận tâm, để tôi tá»± làm việc ấy. Cảm Æ¡n bác Bradâ€.
Một cảm giác mong đợi ấm áp dâng lên trong lòng Tony.
Chiá»u hôm ấy, Tony Ä‘i lên phố, đến văn phòng hãng Carleton, chìa danh thiếp cá»§a anh ra. Chỉ sáu mươi giây sau, anh ngồi tại văn phòng cá»§a ông chá»§ hãng, ông Tilton.
“Thưa ông Blackwell, đây là má»™t vinh dá»± lá»›n cho chúng tôi. Tôi hi vá»ng rằng không có vấn đỠgì rắc rối cả. Tiá»n lá»i cá»§a chúng tôi trong quý trước là…â€
“Chẳng có vấn đỠgì cả. Tôi chỉ muốn gặp má»™t ngưá»i làm mẫu cho các ông, tên là Dominique Massonâ€.
Mặt cá»§a Tilton sáng lên. “Cô ấy đã trở thành má»™t trong các cô làm mẫu khá nhất cá»§a chúng tôi. Bà thân mẫu cá»§a ông thật là má»™t ngưá»i có mắtâ€.
Tony tưởng rằng Tilton hiểu lầm câu nói cá»§a anh, “Tôi xin lá»—iâ€.
“Chính bà thân mẫu cá»§a ông đích thân yêu cầu tôi nhận cô Dominique ấy vào làm việc. Äó cÅ©ng là má»™t phần cá»§a hợp đồng khi Công ty Kruger-Brent tiếp quản chúng tôi. Tất cả Ä‘á»u ghi trong hồ sÆ¡. Nếu ông muốn xem thì…â€
“Khôngâ€, Tony không thể hiểu được chút nào vá» những gì anh vừa nghe. Tại sao mẹ anh lại…? “Ông cho tôi địa chỉ cá»§a cô Dominique được không?â€
“DÄ© nhiên là được, thưa ông Blackwell. Cô ấy Ä‘ang có má»™t cuá»™c trưng bày ở Vermont hôm nay, nhưng cô ấy thể nào cÅ©ng trở vá»â€. Tilton nhìn vào thá»i khóa biểu trên bàn – “vào trưa ngày maiâ€.
Tony Ä‘ang chỠđợi ở bên ngoài tòa nhà, nÆ¡i có căn há»™ cá»§a Dominique, thì má»™t chiếc xe hÆ¡i Ä‘en dừng lại, và Dominique bước ra khá»i xe. Cùng Ä‘i vá»›i nàng là má»™t anh chàng to lá»›n như lá»±c sÄ© Ä‘ang vác má»™t va li cá»§a Dominique. Dominique dừng phắt lại, đứng sững sá» khi nhìn thấy Tony.
“Tony! Lạy Chúa! Anh làm cái gì ở đây?â€
“Anh cần nói chuyện vá»›i emâ€.
“Thôi, bữa khác Ä‘i, anh bạnâ€. Anh chàng lá»±c sÄ© ấy nói. “Trưa nay chúng tôi bận lắmâ€.
Tony không thèm để ý đến hắn ta. “Em bảo cái anh bạn này cá»§a em hãy Ä‘i chá»— khác Ä‘iâ€.
“Này, anh kia, anh nghÄ© anh là cái quái gì mà…â€
Dominique quay vá» phía anh chàng lá»±c sÄ©. “Thôi Ä‘i Ä‘i, Ben. Tôi sẽ gá»i lại anh tối nayâ€.
Hắn ta do dá»± má»™t lúc, rồi nhún vai nói, “Ô kêâ€. Hắn đưa mắt giận dữ nhìn Tony, trở lại chiếc xe, rồi rồ máy chạy thẳng.
Dominique quay vá» phía Tony. “Chúng ta nên Ä‘i vào trong nhà nói chuyệnâ€.
Căn há»™ cá»§a Dominique là má»™t buồng hai tầng rá»™ng lá»›n vá»›i những tấm thảm và màn màu trắng và đồ đạc tối tân, có vẻ rất đắt tiá»n.
“Em có vẻ làm ăn khá nhỉâ€.
“Vâng. Em may mắn thôiâ€. Các ngón tay cá»§a Dominique bấu vào chiếc áo choàng, có vẻ bồn chồn. “Anh muốn uống thứ gì không?â€
“Không, cảm Æ¡n. Anh cố tìm cách liên lạc vá»›i em sau khi rá»i Parisâ€.
“Lúc ấy em rá»i Ä‘i nÆ¡i khácâ€.
“Rá»i sang Mỹ phải không?â€
“Phảiâ€.
“Làm sao em kiếm được việc làm ở hãng Carleton Blessing này?â€
“Em… em viết thư trả lá»i cho má»™t mục quảng cáo trên báoâ€. Nàng ấp úng nói.
“Em gặp mẹ anh lần đầu tiên vào lúc nào?â€
“Tại… tại căn há»™ cá»§a anh ở Paris, anh không nhá»› sao? Chúng mình…â€
“Thôi đừng giở trò nữaâ€, Tony nói. Anh cảm thấy cÆ¡n giận sôi lên sùng sục. “Cái trò đùa ấy chấm dứt rồi. Tôi chưa há» bao giỠđánh má»™t ngưá»i đàn bà, nhưng nếu cô còn dối trá vá»›i tôi nữa, tôi hứa vá»›i cô rằng cái mặt cá»§a cô không còn được nguyên vẹn để chụp ảnh nữa đâuâ€.
Dominique định mở miệng nói, bỗng khựng lại vì cặp mắt giận dữ của Tony.
“Tôi há»i cô lại má»™t lần nữa. Cô gặp mẹ tôi lần đầu tiên ở đâu?â€
Lần này, Dominique không còn do dá»± gì nữa. “Khi anh được nhận vào Trưá»ng Mỹ thuật Paris. Mẹ anh thu xếp cho tôi làm kiểu mẫu ở đóâ€.
Tony cảm thấy Ä‘au nhói trong lòng. Anh cố tiếp tục há»i, “Như vậy để tôi có thể gặp cô, phải thế không?â€
“Phải, em…â€
“Rồi mẹ tôi trả tiá»n cho cô để cô làm nhân tình cho tôi, để giả vá» yêu tôi, phải thế không?â€
“Phải. Lúc ấy chiến tranh vừa chấm dứt. Thật là kinh khá»§ng. Em không có tiá»n, anh hiểu không? Nhưng, Tony ạ, anh hiểu cho em, em mến, em thá»±c sá»± mến…,â€
“Cứ trả lá»i thẳng câu há»i cá»§a tôiâ€. Vẻ hung bạo trong giá»ng nói cá»§a Tony làm cho nàng hoảng sợ. Äây là má»™t ngưá»i lạ mặt Ä‘ang đứng trước mặt nàng, má»™t kẻ có thể trở nên hung bạo vô cùng.
“Mục đích là để làm gì?â€
“Mẹ anh muốn em canh chừng anhâ€.
Anh nghÄ© đến vẻ âu yếm cá»§a Dominique trước kia, đến những lúc hai ngưá»i ân ái vá»›i nhau – tất cả Ä‘á»u do mẹ anh bá» tiá»n ra mua. Anh cảm thấy Ä‘au đớn vì thẹn. Thì ra trong suốt thá»i gian ấy, anh chỉ là má»™t tên bù nhìn cá»§a mẹ anh, bị kiểm soát, bị vận dụng. Mẹ anh đã coi anh chẳng ra cái quái gì. Anh không phải là con trai cá»§a bà ta. Anh là vị hoàng thái tá»­, là vị thừa kế cá»§a bà. Bà chỉ xem công ty cá»§a bà là quan trá»ng đối vá»›i bà mà thôi. Anh đưa mắt nhìn Dominique lần cuối cùng, rồi lảo đảo bước ra ngoài. Nàng nhìn theo anh, đôi mắt nhòa lệ. Nàng nói thầm trong bụng. “Em không nói dối vá» tình yêu cá»§a em đối vá»›i anh, Tony ạ. Em không nói dối vá» chuyện ấy đâuâ€.
Kate đang ngồi trong thư viện thì Tony bước vào, vừa uống rượu say mèm.
“Con… con vừa nói chuyện vá»›i Do… Dominique. Hai ngưá»i chắc tha hồ vui thích, chế giá»…u sau lưng tôi…â€
Kate lập tức cảm thấy hoảng sợ. “Tony…â€
“Từ nay trở Ä‘i, con muốn mẹ đừng có xen vào cuá»™c sống riêng tư cá»§a con nữa, mẹ có nghe không?†Nói xong, anh quay ngưá»i lại, loạng choạng bước ra khá»i phòng.
Kate nhìn theo, đột nhiên cảm thấy linh tính cá»§a bà báo trước má»™t Ä‘iá»u gì kinh khá»§ng sẽ xảy ra.
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #27  
Old 16-04-2008, 09:31 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tay cự phách: Chương 20
(Sidney Sheldon)
Ngày hôm sau, Tony thuê má»™t căn há»™ trong vùng Greenwich Village. Không còn có những bữa cÆ¡m thân mật vá»›i mẹ anh nữa. Mối liên hệ giữa anh vá»›i mẹ vẫn tiếp tục trên căn bản công việc, không mang tính chất tình cảm. Äôi lúc Kate cÅ©ng tìm cách giảng hoà vá»›i con, nhưng Tony làm như không để ý đến. Kate cảm thấy Ä‘au đớn trong tim. Nhưng bà đã làm những gì mà bà cho là đúng cho Tony, cÅ©ng y hệt như trước kia bà đã làm đúng cho David. Bà không muốn bất kì ngưá»i nào trong hai ngưá»i ấy rá»i bá» công ty cá»§a bà. Tony là ngưá»i duy nhất trên thế gian này mà bà yêu mến, nhưng bà nhận thấy anh má»—i ngày má»™t tách rá»i, kín đáo, chối bá» tất cả má»i ngưá»i. Anh không có bạn bè nào. Nếu trước kia anh là má»™t con ngưá»i nồng nhiệt, cởi mở thì bây giá» anh trở nên lạnh nhạt, dè dặt. Anh đã xây dá»±ng lên má»™t bức tưá»ng xung quanh mình mà không má»™t ai có thể phá vỡ được. “Nó cần có má»™t ngưá»i để chăm sóc nóâ€, Kate nghÄ© thầm, “Và má»™t đứa con trai để tiếp tục sá»± nghiệp cá»§a nó. Mình phải giúp đỡ cho nó má»›i đượcâ€.
Brad Rogers bước vào văn phòng cá»§a Kate và nói, “Tôi lo rằng chúng ta sẽ phải dính líu vào nhiá»u vụ rắc rối nữa, Kate ạâ€.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?â€
Brad đặt má»™t bức Ä‘iện lên bàn. “Quốc há»™i Nam Phi đã đặt Há»™i đồng Äại diện các dân bản xứ ra ngoài vòng pháp luật và thông qua Äạo luật chống Cá»™ng sảnâ€.
Kate nói, “Lạy Chúaâ€. Äạo luật ấy chẳng có liên quan gì đến Cá»™ng sản cả. Nó tuyên bố rằng bất cứ ai bất đồng ý kiến vá»›i chính phá»§ và cố thay đổi bằng bất cứ cách nào sẽ bị coi là phạm tá»™i theo đạo luật chống Cá»™ng sản ấy, và có thể bị tù.
“Äó là cách cá»§a há» nhằm phá vỡ phong trào chống đối cá»§a ngưá»i da Ä‘enâ€, Kate nói. “Nếu…â€, câu nói cá»§a bà bị cắt ngang vì cô thư ký cá»§a bà vừa lúc ấy bước vào và nói.
“Có Ä‘iện thoại từ nước ngoài gá»i đến, thưa bà. Äó là ông Pierce ở Johannesburgâ€.
Jonathan Pierce là giám đốc chi nhánh cá»§a bà ở Johannesburg. Kate nhấc Ä‘iện thoại. “A lô, Johnny. Mạnh khoẻ chứ?â€
“Vẫn khoẻ, thưa bà. Tôi có ít tin tức cần cho bà biếtâ€.
“Chuyện gì vậy?â€
“Tôi vừa nhận được báo cáo cho biết rằng Banda vừa bị bắtâ€.
Kate lên máy bay Ä‘i Johannesburg ngay trong chuyến bay kế tiếp đó. Bà đã báo động cho các luật sư cá»§a công ty và ra lệnh cho há» nghiên cứu xem có cách nào giúp đỡ Banda được hay không. Ngay đến cả quyá»n lá»±c và uy tín cá»§a Kruger-Brent cÅ©ng có thể bất lá»±c trong việc này. Banda đã bị xem như là kẻ thù cá»§a quốc gia, nên bà lo sợ má»—i khi nghÄ© đến thứ trừng phạt mà Banda sẽ phải gánh chịu. Ãt nhất bà cÅ©ng phải gặp Banda, nói chuyện vá»›i bác ấy và đỠnghị má»i sá»± giúp đỡ có thể có được.
Khi máy bay hạ cánh xuống Johannesburg, Kate đi ngay đến văn phòng của bà, rồi điện thoại đến giám đốc các nhà tù.
“Thưa bà Blackwell, hắn ta bị nhốt trong má»™t khu riêng biệt, không được phép tiếp khách khứa nào đến thăm. Thế nhưng trong trưá»ng hợp cá»§a bà, tôi sẽ tìm cách thu xếp…â€
Sáng hôm sau, Kate có mặt ở nhà tù Johannesburg, mặt đối mặt vá»›i Banda. Ông bị xiá»ng xích chân tay, và có má»™t tấm vách ngăn bằng kính giữa hai ngưá»i. Tóc Banda đã hoàn toàn bạc trắng. Trước đó, Kate không biết lúc gặp Banda, bác ta sẽ có thái độ như thế nào – thất vá»ng, thách thức – thế nhưng, khi gặp bà, Banda nhoẻn miệng cưá»i và nói, “Bác biết thế nào cháu cÅ©ng đến. Cháu y hệt như cha cháu. Cháu không thể nào tìm cách tránh xa má»i sá»± rắc rối hay sao?â€
“Bác hãy nhìn kÄ© xem ai Ä‘ang nói chuyện vá»›i bác ở đâyâ€, Kate cãi lại. “Mẹ kiếp! Làm thế nào đưa bác ra khá»i nÆ¡i này được?â€
“Trong má»™t chiếc quan tài. Äó là cách duy nhất há» sẽ cho phép bác ra khá»i nÆ¡i nàyâ€.
“Tôi có nhiá»u luật sư tài giá»i có thể…â€
“Bá» qua chuyện ấy Ä‘i, Kate ạ. Chúng nó bắt bác má»™t cách đàng hoàng thì bây giá» bác cÅ©ng phải ra Ä‘i má»™t cách đàng hoàngâ€.
“Bác nói gì lạ vậy?â€
“Bác không thích các lồng sắt. Chẳng bao giá» thích cả. Thế nhưng chúng nó không bao giá» dá»±ng lên thứ lồng sắt nào khả dÄ© giữ bác lại đượcâ€.
“Bác Banda, bác đừng có làm thế. Tôi xin bác. Chúng nó sẽ giết bác mấtâ€.
“Không thứ gì có thể giết bác được đâuâ€, Banda nói. “Cháu Ä‘ang nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i đã từng gặp cá mập, bãi mìn và chó săn mà vẫn sốngâ€. Má»™t tia sáng lóe lên trong mắt Banda. “Cháu biết không, Kate? Có lẽ đó là những giá» phút thú vị nhất trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a bác đóâ€.
Khi Kate đến thăm Banda ngày hôm sau, viên giám thị nhà giam nói, “Tôi xin lá»—i, thưa bà Blackwell. Chúng tôi bắt buá»™c phải di chuyển hắn Ä‘i nÆ¡i khác vì lí do an ninhâ€.
“Ông ta bây giỠở đâu?â€
“Tôi không được phép nói raâ€.
Khi Kate thức dậy vào sáng hôm sau, bà nhìn thấy hàng tít lớn trên tỠbáo được đem đến trên chiếc khay đựng các thức ăn điểm tâm. Dòng tít ấy như sau: LÃNH TỤ PHIẾN LOẠN BỊ GIẾT TRONG KHI CỠGẮNG VƯỢT NGỤC. Một giỠsau, Kate đến văn phòng của viên quản đốc nhà giam.
“Hắn ta bị bắn chết trong khi cố gắng vượt ngục, thưa bà Blackwell. Thế là chấm dứt má»i thứâ€.
Ông lầm rồi, Kate nghÄ© thầm, còn nhiá»u hÆ¡n thế nữa chứ. Banda đã chết, nhưng ước mÆ¡ tá»± do cá»§a bác ấy cho đồng bào cá»§a bác có chết được không?
Hai ngày sau, sau khi xếp đặt công việc mai táng cho Banda, Kate lên máy bay trở vá» New York. Bà nhìn ra ngoài cá»­a sổ máy bay để xem lại má»™t lần cuối cùng vùng đất nước thân yêu cá»§a bà. Äất màu Ä‘á», giàu có và màu mỡ, và trong lòng đất cá»§a nó Ä‘ang chứa đựng những kho tàng lá»›n vượt sức tưởng tượng cá»§a con ngưá»i. Äó là đất lá»±a chá»n cá»§a Chúa, và Ngưá»i đã tá» ra rất rá»™ng lượng. Nhưng có má»™t lá»i nguyá»n rá»§a trên đất nước ấy. Ta sẽ không bao giá» trở lại nÆ¡i này nữa, Kate thầm nghÄ©. Không bao giá».
Má»™t trong các trách nhiệm cá»§a Brad Rogers là trông coi cục Quy hoạch Dài hạn cá»§a công ty Kruger-Brent. Anh tá» ra rất xuất sắc trong việc tìm ra những dịch vụ kinh doanh Ä‘em đến nhiá»u lợi lá»™c cho công ty.
Má»™t hôm, vào đầu tháng năm, anh bước vào văn phòng cá»§a Kate Blackwell “Tôi vừa bắt được má»™t cÆ¡ há»™i rất hay, Kate ạâ€. Anh đặt hai tập hồ sÆ¡ trên bàn. “Hai công ty. Nếu ta nắm được má»™t trong hai công ty này thì đó sẽ là má»™t việc làm phi thưá»ngâ€.
“Cảm Æ¡n, Brad. Äể tôi xem xét các hồ sÆ¡ này tối nayâ€.
Tối hôm ấy, Kate ăn cÆ¡m má»™t mình, rồi nghiên cứu các báo cáo mật cá»§a Brad vá» hai công ty – Công ty dầu và công cụ Wyatt, và công ty KÄ© thuật Quốc tế. Các báo cáo ấy dài và Ä‘i sâu vào chi tiết, nhưng cả hai Ä‘á»u kết thúc bằng chữ NIS, má»™t thứ mật mã cá»§a công ty viết tắt chữ NOT INTERESTED IN SELLING (Không muốn bán). Äiá»u này có nghÄ©a là, nếu muốn thá»§ đắc công ty ấy, há» cần phải thá»±c hiện má»™t lối giao dịch kinh doanh không phải là đơn giản. Nhưng Kate thầm nghÄ©, hai công ty này Ä‘á»u đáng được tiếp quản cả. Má»—i công ty ấy Ä‘á»u do tư nhân kiểm soát, đứng đầu là má»™t cá nhân giàu có, cương quyết; Ä‘iá»u này loại trừ má»i cố gắng tiếp quản, nếu có. Thật là má»™t cuá»™c thá»­ thách lá»›n, nhưng đã từ lâu Kate quen đương đầu vá»›i các cuá»™c thá»­ thách rồi. Càng nghÄ© đến chuyện này, Kate lại càng thấy các khả năng ấy trở nên hấp dẫn. Bà nghiên cứu lại má»™t lần nữa các bản quyết toán mật vá» tài sản cá»§a các công ty ấy. Công ty Wyatt do má»™t ngưá»i vùng Texas làm chá»§, tên là Charlie Wyatt, và tài sản cá»§a công ty này gồm có các giếng dầu, má»™t công ty dịch vụ công cá»™ng, và hàng chục hợp đồng cho thuê đất có dầu rất nhiá»u lợi lá»™c. Không còn phải nghi ngá» gì nữa, Công ty Công cụ và Dầu Wyatt sẽ là má»™t sá»± thá»§ đắc tốt đẹp cho Kruger-Brent.
Kate quay sá»± chú ý cá»§a bà sang công ty thứ hai. Công ty KÄ© thuật Quốc tế do má»™t ngưá»i Äức, Bá tước Frederick Hoffman làm chá»§. Công ty này khởi sá»± bằng má»™t nhà máy cán thép nhỠở Essen, rồi qua nhiá»u năm nó phát triển lên thành má»™t tổ hợp công ty đồ sá»™, vá»›i các xưởng đóng tàu, nhà máy hoá dầu, má»™t Ä‘oàn tàu chở dầu và má»™t chi cục Ä‘iện toán.
Một công ty lớn như công ty Kruger-Brent cũng chỉ có thể “tiêu hoá†được một trong hai cơ sở khổng lồ ấy mà thôi. Kate đã biết được bà cần theo đuổi công ty nào. NIS, tỠbáo cáo nói cho biết như vậy.
Ta sẽ xem xét kĩ vấn đỠnày, Kate nghĩ thầm.
Sáng sá»›m hôm sau, bà cho má»i Brad Rogers đến văn phòng. Bà cưá»i và nói, “Tôi muốn biết bằng cách nào anh đã có được các bản quyết toán mật ấy. Hãy nói rõ vá» Charlie Wyatt và Frederick Hoffman cho tôi ngheâ€.
Brad đã chuẩn bị sẵn. Charlie Wyatt sinh ở Dallas. Má»™t con ngưá»i thích phô trương, ồn ào, Ä‘iá»u khiển cả đế quốc cá»§a ông ta má»™t cách rất khôn ngoan. Thoạt tiên, ông ta chẳng có gì cả, sau đó may mắn tìm được dầu nhỠở tính liá»u lÄ©nh, và từ đó phát triển lá»›n mãi, cho đến bây giá» thì má»™t ná»­a Texas đã thuá»™c vỠông taâ€.
“Ông ta bao nhiêu tuổi?â€
“Bốn mươi bảyâ€.
“Có con cái gì không?â€
“Má»™t con gái, hai mươi lăm tuổi. Theo như tôi được nghe nói thì cô ta có sắc đẹp mê hồnâ€.
“Cô ấy có chồng chưa?â€
“Ly dị chồngâ€.
“Còn Frederick Hoffman?â€
“Hoffman trẻ hÆ¡n Charlie Wyatt chừng vài tuổi. Ông ta là má»™t bá tước, xuất thân từ má»™t gia đình quý tá»™c Äức từ thá»i Trung cổ. Ông ta goá vợ. Ông ná»™i ông ấy khởi sá»± vá»›i má»™t nhà máy thép nhá». Hoffman thừa hưởng tài sản ấy cá»§a cha, rồi xây dá»±ng nó lên thành má»™t tổ hợp công ty. Ông ta là má»™t trong những ngưá»i đầu tiên Ä‘i vào lÄ©nh vá»±c Ä‘iện toán. Ông ta nắm trong tay nhiá»u đặc quyá»n sáng chế các máy vi tính. Má»—i lần chúng ta sá»­ dụng má»™t máy Ä‘iện toán, ông bá tước Hoffman hưởng quyá»n tác giảâ€.
“Còn các con ông ta?â€
“Má»™t ngưá»i con gái, hai mươi ba tuổiâ€.
“Cô ta trông thế nào?â€
“Tôi không thể tìm hiểu đượcâ€, Brad nói. “Äó là má»™t gia đình rất kín đáo. Há» Ä‘i lại trong phạm vi nhá» hẹp cá»§a riêng há» mà thôiâ€. Anh do dá»± má»™t lúc rồi nói tiếp, “Có lẽ chúng ta sẽ phí mất thì giá» vá» vấn đỠnày thôi, Kate ạ. Tôi có lần uống rượu vá»›i vài nhân vật cao cấp trong hai công ty ấy. Cả Wyatt lẫn Hoffman Ä‘á»u không muốn bán, sát nhập hay hợp tác kinh doanh vá»›i ai. Như chị thấy trong các quyết toán tài chính cá»§a há», chỉ nghÄ© đến vấn đỠấy cÅ©ng đủ làm há» phát Ä‘iên lên rồiâ€.
Cảm tưởng thách đố má»™t lần nữa lại trá»—i dậy trong con ngưá»i Kate, lôi kéo, thu hút bà.
Mưá»i ngày sau, Kate được Tổng thống Mỹ má»i tham dá»± má»™t há»™i nghÄ© các kÄ© nghệ gia hàng đầu quốc tế để bàn vá» việc trợ giúp các nước kém phát triển. Kate gá»i Ä‘iện thoại rồi má»™t thá»i gian ngắn sau đó, Charlie Wyatt và bá tước Frederick Hoffman cÅ©ng nhận được giấy má»i tham dá»± há»™i nghị.
Kate đã hình dung trong đầu óc hai con ngưá»i ấy – má»™t ngưá»i gốc Texas, ngưá»i kia gốc Äức – như thế nào, và khi gặp há», bà thấy hỠđúng gần như chính xác những gì bà đã suy nghÄ© vá» há». Bà chưa há» bao giá» gặp má»™t ngưá»i xứ Texas nào mà lại bẽn lẽn, nhút nhát. Charlie Wyatt không phải là ngoại lệ. Ông ta có dáng ngưá»i to lá»›n, vai rá»™ng, thân hình cá»§a má»™t vận động viên bóng bầu dục, nhưng béo hÆ¡n má»™t chút. Mặt ông ta tròn, hồng hào, giá»ng nói to, oang oang. Ông ta tá» ra là má»™t ngưá»i đáng tin cậy, Charlie Wyatt xây dá»±ng đế quốc cá»§a ông ta không phải do may mắn. Ông ta là má»™t thiên tài trong lÄ©nh vá»±c kinh doanh. Kate chỉ nói chuyện vá»›i ông không đầy mưá»i phút đã nhận ngay ra rằng ông ta không phải là má»™t con ngưá»i có thể thuyết phục được, nếu ông ta không muốn. Ông ta khăng khăng giữ ý kiến cá»§a mình và có vẻ rất ngoan cố. Không ai có thể tán tỉnh, dụ dá»—, Ä‘e doạ hay lừa gạt ông ta ra khá»i công ty cá»§a ông ta được. Nhưng Kate đã tìm được Ä‘iểm yếu cá»§a ông và như thế là đủ rồi.
Frederick Hoffman là má»™t mẫu ngưá»i trái ngược hẳn lại. Ông này là má»™t con ngưá»i đẹp đẽ, có vẻ mặt quý phái, tóc nâu nhạt Ä‘iểm những sợi bạc ở màng tang. Ông ta có vẻ đứng đắn, nghiêm túc cho đến từng chi tiết, vá»›i thái độ cá»­ chỉ lịch sá»± theo lối xưa cổ. Ngoài mặt, Hoffman rất vui vẻ, hoà nhã, nhưng bên trong Kate biết rằng ông ta rất sắt đá.
Há»™i nghị Washington kéo dài ba ngày và tiến hành rất tốt. Các cuá»™c há»™i há»p Ä‘á»u được đặt dưới sá»± chá»§ toạ cá»§a Phó Tổng thống, và chính Tổng thống cÅ©ng đã xuất hiện trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i. Má»i ngưá»i Ä‘á»u có vẻ thán phục bà Blackwell. Bà là má»™t ngưá»i có uy tín và sức thu hút rất mạnh, đứng đầu má»™t tổ hợp công ty lá»›n lao mà bà đã góp phần tạo dá»±ng nên.
Khi Kate đứng riêng vá»›i Charlie Wyatt trong má»™t lúc, bà há»i, cố làm ra vẻ tá»± nhiên, “Ông có Ä‘em gia đình theo không, ông Wyatt?â€
“Tôi có Ä‘em con gái tôi theo. Nó cần phải mua sắm ít thứâ€.
“Ồ, thật thế à? Như vậy tuyệt quá!†Không ai biết rằng không những bà đã biết rằng con gái ông có Ä‘i theo mà còn biết loại áo dài mà cô ta vừa mua ở hiệu Garfinckel sáng hôm ấy. Bà nói tiếp, “Tôi sắp sá»­a tổ chức má»™t bữa tiệc nhỠở Dark Harbor vào ngày thứ sáu này. Tôi rất hân hạnh nếu ông và quý tiểu thư đến dùng cÆ¡m vá»›i chúng tôi vào cuối tuần nàyâ€.
Wyatt không do dá»±. “Tôi đã nghe nói vá» ngôi nhà cá»§a bà, bà Blackwell ạ. Chắc chắn là tôi muốn được đến đó xemâ€.
Kate mỉm cưá»i. “Vậy thì tốt. Tôi sẽ chuẩn bị để đưa ông đến đó bằng máy bay vào tối maiâ€.
Mưá»i phút sau, bà nói chuyện vá»›i Frederick Hoffman. “Ông đến Washington má»™t mình hay sao, ông Hoffman?†bà há»i. “Vậy bà nhà có Ä‘i theo không?â€
“Nhà tôi mất cách đây mấy năm. Tôi hiện ở đây vá»›i con gái tôiâ€, Hoffman đáp.
Kate đã biết rằng hai ngưá»i hiện Ä‘ang ở tại khách sạn Hay Adams, trong dãy phòng số 418. “Tôi sắp tổ chức má»™t bữa tiệc nhỠở Dark Harbor. Tôi muốn má»i ông và quý tiểu thư đến dùng cÆ¡m vá»›i chúng tôi vào cuối tuần nàyâ€.
“Tôi phải trở vá» Äức vào lúc ấyâ€, Hoffman đáp. Ông ta nhìn Kate má»™t lúc như dò xét, rồi tá»§m tỉm cưá»i nói, “Tôi chắc hoãn lại má»™t vài ngày cÅ©ng không há» gìâ€.
“Vậy thì hay quá. Tôi sẽ sắp đặt việc đưa đón ông và quý tiểu thưâ€.
Kate có thông lệ tổ chức tiệc tùng ở Dark Harbor, hai tháng má»™t lần. Khách khứa đến dá»± là những ngưá»i rất quan trá»ng và có thế lá»±c trên thế giá»›i, và các cuá»™c gặp mặt như vậy thưá»ng rất có lợi. Kate dá»± tính sẽ làm sao cho buổi tiệc sắp tá»›i phải rất đặc biệt. Vấn đỠkhó khăn đối vá»›i bà là làm sao tin chắc được rằng Tony sẽ đến tham dá»±. Trong năm qua, Tony ít khi muốn đến gặp bà, và má»—i khi đến anh chỉ có mặt chiếu lệ, rồi Ä‘i vá» ngay. Lần này thì bắt buá»™c anh ta phải đến và phải ở lại.
Khi Kate nhắc đến buổi tiệc cuối tuần này vá»›i Tony thì anh chỉ nói ngắn gá»n, “Con… con không thể đến được. Con sẽ Ä‘i Canada ngày thứ hai, nhưng trước khi Ä‘i còn phải giải quyết cho xong má»™t số công việcâ€.
“Buổi tiệc này quan trá»ngâ€, Kate nói. “Charlie Wyatt và Frederick Hoffman sẽ có mặt. Há»â€¦â€.
“Con biết há» là ai rồiâ€, Tony ngắt lá»i. “Con đã nói chuyện vá»›i Brad Rogers. Không có hi vá»ng gì thá»§ đắc được bất cứ công ty nào trong hai công ty ấy đâuâ€.
“Mẹ muốn thá»­ cố gắng xem xaoâ€.
Anh nhìn mẹ, há»i “Mẹ định nhắm công ty nào?â€
“Công ty dầu Wyatt. Nếu được như vậy nó sẽ làm tăng lợi nhuận cá»§a chúng ta lên mưá»i lăm phần trăm, có lẽ hÆ¡n thế. Khi các nước Ả rập nhận thấy hỠđã nắm thế giá»›i ở ngay cổ há»ng, há» sẽ lập nên má»™t “các-ten†(cartel), lúc ấy giá dầu sẽ tăng vá»t lên. Dầu sẽ trở thành má»™t thứ vàng nướcâ€.
“Thế còn Công ty KÄ© thuật Quốc tế thì sao?â€
Kate nhún vai. “Äó cÅ©ng là má»™t công ty tốt, nhưng món bở nhất là công ty dầu Wyatt. Nó rất có lợi cho công ty ta. Mẹ muốn con có mặt hôm ấy. Việc Ä‘i Canada có thể hoãn lại it ngàyâ€.
Tony ghét các buổi tiệc tùng. Anh ghét những cuộc chuyện trò chán ngắt, kéo dài như vô tận, các ông thì khoe khoang, còn các bà thì làm ra vẻ thông thái rởm. Nhưng đây là vì công việc.
“Thôi được, con sẽ dá»±â€.
Như vậy là má»i thứ Ä‘á»u xếp đặt đâu vào đấy.
Hai cha con ông Wyatt được đưa đến Maine bằng chiếc máy bay Cessna cá»§a Công ty, rồi từ bến phà há» Ä‘i xe hÆ¡i đến Ngôi nhà trên đồi thông. Bà Kate đứng ở trước cá»­a để đón khách. Brad Rogers đã nói rất đúng vá» cô con gái cá»§a ông Wyatt. Thật là má»™t cô gái xinh đẹp. Dáng ngưá»i nàng cao, tóc Ä‘en, đôi mắt nâu Ä‘iểm chấm vàng, nét mặt gần như hoàn hảo. Chiếc áo dài bóng mượt làm nổi bật lên dáng ngưá»i mạnh khoẻ, tuyệt đẹp. Brad cÅ©ng cho biết rằng cách đây hai năm nàng đã bá» chồng, má»™t anh chàng ngưá»i Ã, ăn chÆ¡i, giàu có. Kate giá»›i thiệu Lucy vá»›i Tony, và để ý xem phản ứng anh ta như thế nào. Nhưng Tony không có phản ứng nào. Anh chào ông Wyatt và cô con gái vá»›i những cá»­ chỉ lịch sá»± y hệt như nhau, rồi đưa hỠđến quầy rượu, nÆ¡i ngưá»i phục vụ Ä‘ang đứng đợi để pha rượu cho khách.
“Căn phòng này thật là đẹp!†Lucy kêu lên. Giá»ng nàng nghe rất êm ái, dịu dàng, không mang má»™t âm sắc nào cá»§a miá»n Texas cả. “Anh có hay đến nÆ¡i này không?â€
“Khôngâ€.
Nàng chỠđợi Tony nói tiếp. Rồi, nàng há»i, “Anh lá»›n lên ở đây sao?â€
“Má»™t phần nàoâ€.
Bà Kate xen vào câu chuyện, cố khoả lấp sá»± im lặng cá»§a Tony. “Những kỉ niệm vui thích nhất cá»§a Tony là ở trong ngôi nhà này. Tá»™i nghiệp, Tony quá bận rá»™n công việc nên ít khi có dịp ở lại vui chÆ¡i ở nÆ¡i này, có phải không, Tony?â€
Anh đưa mắt lạnh nhạt nhìn mẹ, rồi nói, “Không. Lẽ ra tôi phải Ä‘i Canada…â€
“Nhưng cậu ấy đã hoãn chuyến Ä‘i để được gặp cô và ông nhà đâyâ€, bà Kate nói, trả lá»i há»™ cho Tony.
“Thật là rất hân hạnhâ€, ông Wyatt nói. “Tôi đã nghe nói nhiá»u vá» cậu con bàâ€. Wyatt cưá»i. “Cậu có muốn đến giúp việc cho tôi không?â€
“Tôi không nghÄ© rằng mẹ tôi có ý định như vậy, thưa ông Wyattâ€.
Charlie lại nhe răng cưá»i má»™t lần nữa. “Tôi biếtâ€. Rồi ông quay lại nhìn bà Kate. “Mẹ cậu đúng là má»™t vị phu nhân tài giá»i. Phải trông thấy bà ấy dùng dây trói tay chân má»i ngưá»i lại tại cuá»™c há»p ở Nhà Trắng thì má»›i biết được. Bà…†Ông dừng lại, vì lúc ấy Frederick Hoffman và cô con gái, Marianne, Ä‘i vào trong phòng. Marianne là má»™t hình ảnh má» nhạt cá»§a cha cô. CÅ©ng là những nét quý phái giống như vậy, nhưng cô có làn tóc màu hoe dài, Nàng mặc má»™t chiếc áo sa trắng nhá» nhá». Ngồi bên cạnh Lucy, nàng trông có vẻ phá» phạc.
“Tôi xin phép giá»›i thiệu, đây là con gái tôiâ€. Bá tước Hoffman nói, “Tôi xin lá»—i chúng tôi đã đến trá»…. Máy bay bị chậm trá»… ở La Gardiaâ€.
“Ồ, như vậy thật tệ quáâ€, Kate nói. Nhưng Tony biết rằng mẹ anh đã xếp đặt việc chậm trá»… này. Bà muốn cho hai gia đình Wyatt và Hoffman Ä‘i máy bay riêng, để làm sao cho cha con ông Wyatt phải đến trước, còn cha con Hoffman đến sau. Bà nói tiếp, “Chúng tôi má»›i dùng rượu thôi. Ông muốn dùng thứ gì ạ?â€
“Cho tôi Scotchâ€, Bá tước Hoffman nói.
Kate quay sang Marianne. “Thế còn cô?â€
“Cháu không uống gì cả. Xin cảm Æ¡n bàâ€.
Ãt phút sau, các khách khứa khác lục tục kéo đến. Tony Ä‘i đến hết ngưá»i này, ngưá»i kia, đóng vai chá»§ nhà lịch sá»±. Không má»™t ai, ngoài Kate, biết rằng tiệc tùng đối vá»›i anh chẳng có ý nghÄ©a gì quan trá»ng. Bà biết rằng đó không phải là vì Tony cảm thấy buồn chán. Nguyên nhân đơn giản chỉ vì anh tá»± tách rá»i ra khá»i những gì diá»…n ra xung quanh anh. Anh không vui thích tiếp xúc vá»›i ai cả. Äiá»u này khiến Kate rất lo lắng.
Hai chiếc bàn đã được bày ra trong phòng ăn rá»™ng lá»›n. Kate xếp đặt cho Marianne Hoffman ngồi giữa má»™t vị thẩm phán Tối cao Pháp viện và má»™t nghị sÄ© ở má»™t bàn, còn Lucy thì ngồi bên phải Tony ở bàn thứ hai. Tất cả má»i ngưá»i đàn ông – dù đã có vợ hay chưa có vợ – Ä‘á»u đưa mắt nhìn Lucy. Kate lắng nghe Lucy Ä‘ang cố kéo Tony vào câu chuyện. Rõ ràng là Lucy đã có cảm tình vá»›i Tony. Kate tá»§m tỉm cưá»i vá»›i chính mình. Bước đầu như vậy là rất tốt.
Sáng hôm sau, ngày thứ bảy, vào lúc ăn sáng, Charlie Wyatt nói vá»›i Kate. “Bà có chiếc thuyá»n buồm rất đẹp Ä‘ang đậu ở kia, bà Blackwell ạ. Nó dài bao nhiêu thước đấy nhỉ?â€
“Tôi không rõ lắmâ€, Kate quay vá» phía con trai. “Tony này, chiếc “Corsaire†(cướp biển) ấy dài bao nhiêu, con nhỉ?â€
Bà đã biết chán chiếc ấy dài bao nhiêu rồi, nhưng Tony vẫn trả lá»i cho phải phép, “Trên hai mươi ba thướcâ€.
“Chúng tôi ở Texas không thích chÆ¡i thuyá»n lắm. Chúng tôi lúc nào cÅ©ng hối hả, nên Ä‘i đâu cÅ©ng Ä‘i bằng máy bay thôiâ€, Wyatt cưá»i lên thật to. “Nhưng có lẽ tôi cÅ©ng nên thá»­ má»™t chút cho ướt đôi bàn chân, như thế cÅ©ng hayâ€.
Kate cưá»i, “Tôi hi vá»ng ông sẽ cho phép chúng tôi đưa ông và cô Ä‘i chÆ¡i má»™t vòng xung quanh đảo. Chúng ta có thể Ä‘i bằng thuyá»n vào ngày maiâ€.
Charlie Wyatt nhìn Kate, ra dáng suy nghÄ©, rồi nói, “Như vậy thì tốt quáâ€.
Tony im lặng nhìn hai ngưá»i, không nói câu gì. Thế là bước đầu tiên cá»§a mẹ anh đã được thá»±c hiện. Anh tá»± há»i không biết Charlie Wyatt có biết Ä‘iá»u đó hay không. Chắc là không. Ông ta là má»™t nhà kinh doanh rất khôn ngoan, nhưng chưa há» bao giá» phải đối phó vá»›i má»™t ngưá»i như bà Kate.
Kate quay vá» phía Tony và Lucy. “Hôm nay trá»i rất đẹp. Hai ngưá»i nên Ä‘i chÆ¡i bằng thuyá»n buồm, có thích hÆ¡n không?â€
Tony chưa kịp từ chối thì Lucy đã vá»™i nói. “Thế thì thích quáâ€.
“Tôi xin lá»—iâ€, Tony nói cá»™c lốc. “Tôi phải đợi Ä‘iện thoại từ nước ngoài gá»i vá»â€. Tony trông thấy rõ vẻ bất mãn cá»§a mẹ trong đôi mắt cá»§a bà.
Kate quay vá» phía Marianne Hoffman. “Tôi không gặp thân phụ cô sáng nayâ€.
“Cha tôi Ä‘ang Ä‘i thăm hòn đảo. Ông ấy có thói quen dậy sá»›mâ€.
“Tôi chắc cô thích cưỡi ngá»±a. Chúng tôi có nhiá»u ngá»±a rất tốt ở đâyâ€.
“Cảm Æ¡n bà, tôi muốn Ä‘i lang thang xung quanh đây, nếu bà cho phépâ€.
“Tất nhiên là tôi rất vui lòngâ€. Kate quay vá» phía Tony. “Con nhất định không đưa cô Wyatt Ä‘i chÆ¡i má»™t vòng bằng thuyá»n buồm hay sao, Tony?â€. Giá»ng nói cá»§a bà có vẻ cứng rắn như thép.
“Vâng, con không thay đổi ý kiếnâ€.
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #28  
Old 16-04-2008, 09:32 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Thật là má»™t sá»± đắc thắng nhá» nhoi, nhưng dẫu sao nó cÅ©ng là sá»± đắc thắng. Tony nhất định không chịu thua trong trận chiến lần này. Mẹ anh không còn có quyá»n lừa anh nữa. Bà đã từng có lần sá»­ dụng anh như má»™t quân cá» rồi, lần này bà lại muốn tái diá»…n thêm lần nữa. Nhưng bà sẽ thất bại. Bà muốn chiếm lấy công ty dầu hoả Wyatt, còn Wyatt thì không có ý định sát nhập hay bán công ty ấy Ä‘i. Nhưng ngưá»i nào cÅ©ng có má»™t yếu Ä‘iểm, và bà Kate đã tìm ra được yếu Ä‘iểm ấy. Äó là cô con gái cá»§a ông ta. Nếu Lucy trở thành con dâu cá»§a gia đình Blackwell thì má»™t hình thức sát nhập nào đó là Ä‘iá»u không thể tránh được. Tony nhìn mẹ ngang qua bàn ăn và cảm thấy má»™t sá»± khinh bỉ âm thầm. Bà đã đặt mồi nhá»­ trong cái bẫy má»™t cách tài tình. Lucy không những xinh đẹp, nàng còn thông minh, hấp dẫn nữa. Nhưng cô ta cÅ©ng là má»™t quân cá» trong trò chÆ¡i này, chẳng khác gì chàng, vì vậy anh không muốn động chạm đến nàng má»™t chút nào. Äây là cuá»™c chiến giữa anh và mẹ.
Ä‚n cÆ¡m sáng xong, Kate đứng dậy. “Tony, trước khi có Ä‘iện thoại gá»i đến, sao con không đưa cô Wyatt Ä‘i xem các khu vưá»n má»™t lát?â€
Tony không còn cách nào từ chối được nữa. “Thế cÅ©ng đượcâ€. Anh nói. Nhưng anh dá»± định sẽ chỉ Ä‘i chÆ¡i trong má»™t khoảng thá»i gian rất ngắn thôi.
Kate quay vá» phía ông Wyatt. “Ông có thích Ä‘á»c những cuốn sách hiếm không? Tôi có cả má»™t bá»™ sưu tập trong thư việnâ€.
Rồi như sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, bà quay vá» phía cô Marianne và há»i. “Cô không có gì phiá»n hà chứ, cô Marianne thân mến?â€
“Da không, xin cảm Æ¡n bà Blackwell. Xin bà đừng bận tâm vá» tôiâ€.
“Vângâ€, Kate nói.
Tony hiểu ý bà trong câu nói này. Cô Hoffman không ích lợi gì cho bà cả, vì vậy bà cho cô ra rìa. Bà thá»±c hiện Ä‘iá»u này vá»›i má»™t vẻ duyên dáng và vá»›i má»™t nụ cưá»i, nhưng bên trong bà theo Ä‘uổi má»™t mục đích tàn bạo duy nhất mà Tony rất ghét.
Lucy Ä‘ang đưa mắt theo dõi Tony. “Anh sẵn sàng rồi chứ, Tony?â€
“Vângâ€.
Tony và Lucy Ä‘i vá» phía cá»­a. Chưa Ä‘i được xa bao nhiêu thì Tony thoáng nghe bà Kate nói, “Thật là đẹp đôi!â€
Hai ngưá»i Ä‘i xuyên qua những khu vưá»n rá»™ng, hướng vá» phía bến tàu, nÆ¡i chiếc Corsaire Ä‘ang đậu. Có hàng mẫu Anh trồng hoa đủ màu sắc chói lá»i, toả hương thÆ¡m trong không khí mùa hạ.
“Thật là má»™t cảnh thiên đưá»ng!†Lucy nói.
“Vângâ€.
“Chúng tôi không có những hoa như thế này ở Texasâ€.
“Không sao?â€
“Ở đây thật là lặng lẽ, thanh bìnhâ€.
“Vângâ€.
Lucy đột nhiên dừng lại, quay mặt lại nhìn Tony.
Anh trông thấy vẻ giận dữ hiện ra trên nét mặt nàng. “Không biết tôi có Ä‘iá»u gì làm cô mất lòng không?â€
“Chính anh không nói gì cả má»›i làm tôi mất lòng. Tôi chỉ nghe anh nói “Vâng†và “Không†thôi. Anh làm tôi có cảm tưởng như Ä‘ang cố theo Ä‘uổi anh vậyâ€.
“Thật thế sao?â€
“Phải, giá như tôi có thể dạy anh được cách nói chuyện, may ra anh má»›i có Ä‘iá»u gì đó để mà nóiâ€.
Tony nhoẻn miệng cưá»i.
“Anh nghÄ© gì vậy?†Lucy há»i.
“Khôngâ€.
Anh Ä‘ang nghÄ© đến mẹ anh, và anh biết rằng mẹ anh không thích chịu thua bao giá».
Kate dẫn Charlie Wyatt Ä‘i xem thư viện rất lá»›n, lát toàn bằng ván gá»— sồi. Trên giá sách là những ấn bản đầu tiên cá»§a Goldsmith, Laurence Sterne, Tobias Smolett và John Donne, cùng vá»›i bản thảo đầu tiên cá»§a Ben Johnson. Có cả tác phẩm cá»§a Samuel Butler, John Bunyan, và ấn bản đầu tiên cá»§a “Quenn Mabâ€, đã được in riêng vào năm 1813 và rất hiếm. Wyatt bước dá»c theo các giá sách quý giá, mắt sáng rá»±c lên. Ông dừng lại trước má»™t ấn bản “Endymionâ€, đóng bìa da rất đẹp, cá»§a John Keats.
“Äây là bản cá»§a Roseberg†Charlie Wyatt nói.
Kate nhìn ông, tá» vẻ ngạc nhiên. “Phải, ngưá»i ta biết chỉ có hai bản mà thôiâ€.
“Tôi có bàn thứ haiâ€. Wyatt nói.
“Thế mà tôi không được biết đấyâ€, Kate cưá»i to. “Tôi đã bị lừa vì cái vẻ “anh chàng ngưá»i Texas chất phác†cá»§a ông!â€
Wyatt cưá»i. “Thế hả? Biết che đậy như thế cÅ©ng giá»i đấy chứ!â€
“Xưa kia, ông Ä‘i há»c trưá»ng nào vậy?â€
“Trưá»ng mỠở Colorado, rồi há»c ở Oxford nhá» má»™t há»c bổng Rhodesâ€, ông nhìn Kate má»™t lát như dò xét, rồi nói tiếp. “Ngưá»i ta bảo tôi rằng bà đã đỠnghị má»i tôi đến dá»± tại há»™i nghị ở Toà Bạch á»câ€.
Kate nhún vai. “Tôi chỉ nhắc tên ông thôi. Há» rất sung sướng có ông tham dá»±â€.
“Bà thật là tốt bụng. Bây giá» chỉ có riêng chúng ta vá»›i nhau, tại sao mà không nói thẳng cho tôi biết bà Ä‘ang có dá»± tính gì trong đầu?â€
Tony Ä‘ang làm việc trong phòng Ä‘á»c sách riêng cá»§a anh, má»™t căn phòng nhá» cách xa hành lang chính ở tầng lầu dưới. Anh Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế bành thì nghe có tiếng cánh cá»­a mở ra, rồi má»™t ngưá»i Ä‘i vào. Anh quay mặt lại. Äó là Marianne Hoffman. Tony chưa kịp lên tiếng cho biết có anh ngồi ở đấy thì nghe tiếng Marianne thở hổn hển.
Nàng Ä‘ang Ä‘i ngắm các bức tranh treo trên tưá»ng. Äó là những bức tranh cá»§a Tony – má»™t số ít tranh anh đã đưa vỠđây từ căn há»™ cá»§a anh ở Paris, và đây là căn phòng duy nhất anh cho phép treo các bức tranh ấy. Anh nhìn theo nàng bước Ä‘i quanh phòng, xem hết bức tranh này đến bức tranh khác. Quá chậm rồi, anh không nói được lá»i nào nữa cả.
“Không thể tin nổiâ€, Marianne nói lẩm bẩm.
Tony cảm thấy cơn giận dữ nổi lên đột ngột trong lòng. Anh biết rằng các bức tranh của anh không đến nỗi tồi tệ như thế. Trong khi anh cử động, miếng da trên ghế anh ngồi kêu ken két, khiến Marianne quay lại, nhìn thấy anh.
“Ồ, xin lá»—iâ€, nàng nói. “Tôi tưởng không có ai ở đâyâ€.
Tony đứng dậy. “Không há» gìâ€. Giá»ng anh có vẻ hÆ¡i cứng rắn. Anh không muốn ai xâm phạm nÆ¡i ẩn náu này cá»§a anh. “Cô Ä‘ang tìm gì vậy?â€
“À không, tôi chỉ Ä‘i lang thang thôi. Bá»™ sưu tập này cá»§a anh chắc hẳn thuá»™c vá» viện bảo tàng nghệ thuậtâ€.
“Ngoại trừ những bức nàyâ€.
Nàng bối rối trước vẻ thiếu thiện cảm trong giá»ng nói cá»§a anh. Nàng quay lại nhìn các bức tranh lần nữa. Nàng trông thấy chữ kí. “Anh vẽ các bức này sao?â€
“Rất tiếc là các bức ấy không hấp dẫn lắm đối vá»›i côâ€.
“Những bức ấy thật tuyệt vá»i!†Nàng tiến vá» phía anh. “Tôi thá»±c không hiểu. Nếu anh vẽ được những bức tranh như thế này, tại sao anh còn muốn làm việc gì khác nữa? Tuyệt! Tôi không nói anh là má»™t hoạ sÄ© giá»i, mà tôi muốn nói rằng anh thật tuyệt vá»i!â€
Tony đứng yên má»™t chá»—, không nghe cô ta nói, mà chỉ muốn nàng ra khá»i nÆ¡i này.
“Tôi muốn trở thành má»™t hoạ sÄ©â€, Marianne nói. “Tôi theo há»c ông Oska Kokosckka trong má»™t năm. Cuối cùng tôi phải bá» vì biết rằng mình không bao giá» vẽ giá»i được như mình mong muốn. Nhưng mà anh thì khác thế!†Nàng lại quay vá» phía các bức tranh. “Anh có há»c ở Paris sao?â€
Anh chỉ muốn nàng để yên cho anh ngồi một mình.
“Vângâ€.
“Thế rồi anh bá» ngang hay sao?â€
“Phảiâ€.
“Thật là uổng. Anh…â€
“Kìa, cô ấy đây rồi!â€
Cả hai ngưá»i Ä‘á»u quay đầu lại. Kate Ä‘ang đứng ở cá»­a. Bà nhìn hai ngưá»i má»™t lát, rồi bước đến gần Marianne. “Tôi Ä‘ang tìm cô khắp nÆ¡i, cô Marianne ạ. Cha cô nói rằng cô thích các cây ngá»c lan. Cô phải đến thăm các nhà kính cá»§a tôi má»›i đượcâ€.
“Cảm Æ¡n bàâ€, Marianne lẩm bẩm. “Thá»±c ra tôi…â€
Kate quay vá» phía Tony. “Tony, con ra tiếp các vị khách Ä‘iâ€. Trong giá»ng nói cá»§a bà có vẻ không hài lòng.
Bà cầm lấy cánh tay Marianne, rồi cả hai rá»i khá»i phòng.
Xem cái lối bà dùng thá»§ Ä‘oạn để Ä‘iá»u khiển con ngưá»i má»›i thấy là tài tình. Bà làm việc ấy má»™t cách nhẹ nhàng trÆ¡n tru. Không có má»™t động tác nào là thừa. Thoạt tiên bà xếp đặt để làm sao gia đình Wyatt đến đây sá»›m, còn gia đình Hoffman thì đến trá»… sau đó. Lucy được xếp ngồi cạnh Tony ở tất cả má»i bữa ăn. Những cuá»™c há»p riêng tư vá»›i ông Wyatt. Thật là quá rõ ràng, lá»™ liá»…u, thế nhưng Tony biết rằng nó chỉ lá»™ liá»…u đối vá»›i anh thôi, vì anh đã nắm được chìa khoá. Anh biết rõ mẹ anh và cung cách hoạt động cá»§a trí óc bà. Lucy Wyatt là má»™t cô gái xinh đẹp, có thể trở thành má»™t ngưá»i vợ tuyệt vá»i cho má»™t ai đó, ngoài anh ra. Không thể nào như thế được, khi bà Blackwell đứng ra làm kẻ bảo trợ cho nàng. Mẹ chàng là má»™t con ngưá»i tàn bạo, tính toán, và chừng nào Tony nhá»› đến Ä‘iá»u ấy, anh không thể để bà chi phối được. Anh tá»± há»i không biết bước kế tiếp cá»§a bà sẽ như thế nào.
Anh không cần phải chỠđợi lâu má»›i biết được Ä‘iá»u đó.
Há» Ä‘ang ngồi trên sân thượng uống rượu “cocktailâ€. Kate nói vá»›i Tony, “Ông Wyatt đã có lòng tốt má»i chúng ta đến thăm trang trại cá»§a ông vào cuối tuần sau. Con nghÄ© xem, như thế có thích không?†Mặt bà rạng rỡ hẳn lên. “Mẹ chưa bao giỠđược thấy má»™t trang trại ở Texasâ€.
Thực ra, Kruger-Brent làm chủ một trang trại ở Texas và trang trại này lớn gấp đôi trang trại của Wyatt.
“Anh cÅ©ng Ä‘i chứ, Tony?†Ông Wyatt há»i.
Lucy nói theo, “Anh hãy nhận lá»i Ä‘iâ€.
Há» cấu kết vá»›i nhau để thuyết phục anh. Thật là má»™t cuá»™c thá»­ thách. Anh quyết định nhận lá»i. “Tôi rất lấy làm vui thíchâ€.
“Tốtâ€, trên nét mặt cá»§a Lucy lá»™ vẻ vui mừng thật sá»±. Và bà Kate cÅ©ng thế.
Tony nghÄ© thầm, “Nếu Lucy cố ý quyến rÅ© mình, cô ấy sẽ bị thất vá»ng và phí thì giá» vô ích. Vết thương mà mẹ anh và Dominique gây ra đã ăn sâu vào lòng anh khiến cho anh không còn tin cậy vào phụ nữ nữa. Sá»± liên hệ duy nhất cá»§a anh vá»›i phái nữ là những cuá»™c giao du vá»›i những gái Ä‘iếm hạng sang. Trong tất cả các loại phụ nữ, há» là những kẻ chân thá»±c nhất. Cái mà há» muốn là tiá»n, và há» nói thẳng cho mình biết bao nhiêu tiá»n. Mình trả tiá»n mua cái mà mình cần và có được cái mà mình bá» tiá»n ra mua. Không có vấn đỠgì rắc rối, không cần nước mắt, không cần phỉnh gạtâ€.
Lucy rồi đây sẽ phải gặp má»™t Ä‘iá»u bất ngá».
Sáng sá»›m chá»§ nhật, Tony xuống bể bÆ¡i để bÆ¡i. Marianne đã ở sẵn trong nước, mặc chiếc áo may-ô trắng. Nàng có dáng ngưá»i xinh đẹp, cao, thon thon và duyên dáng. Tony đứng ngắm nàng Ä‘ang bÆ¡i trong nước, hai cánh tay đưa lên đưa xuống theo má»™t nhịp Ä‘á»u đặn, duyên dáng. Nàng thấy Tony, và bÆ¡i lại gần anh.
“Chào anhâ€.
“Chào cô. Cô bÆ¡i giá»i nhỉâ€. Tony nói.
Marianne mỉm cưá»i. “Tôi thích thể thao. Tôi đã há»c cái thói ấy cá»§a cha tôiâ€. Nàng kéo ngưá»i ra khá»i bá» bể bÆ¡i. Tony đưa cho nàng chiếc khăn tắm. Anh nhìn ngắm nàng trong khi lau khô tóc má»™t cách không ngượng ngùng, e thẹn.
“Cô ăn sáng chưa?†Tony há»i.
“Chưa. Chắc là ngưá»i đầu bếp không dậy sá»›m như vậyâ€.
“Ở đây giống như là má»™t khách sạn. Há» phục vụ hai mươi bốn trên hai mươi bốnâ€.
Nàng nhìn Tony, mỉm cưá»i, “Thích nhỉâ€.
“Nhà cô ở đâu vậy?â€
“Phần lá»›n thá»i gian ở Munich. Chúng tôi ở trong má»™t cái “Schloss†tức là má»™t toà lâu đài, ở bên ngoài thành phốâ€.
“Thế cô há»c ở đâu?â€
Marianne thở dài. “Chuyện ấy dài lắm. Trong thá»i gian chiến tranh, tôi được gá»­i Ä‘i há»c ở Thụy SÄ©. Sau đó tôi theo há»c tại Oxford, tại Sorbonne, rồi sống ở London trong mấy nămâ€. Nàng nhìn thẳng vào mắt Tony. “Tôi ở đó từ dạo ấy đến nay. Thế còn anh?â€
“Ồ, tôi ở New York, Maine, Thụy SÄ©, Nam Phi, ít năm ở Thái Bình Dương trong thá»i gian chiến tranh, Paris…†Anh đột ngá»™t ngưng lại, như cảm thấy mình đã nói quá nhiá»u.
“Xin lá»—i, tôi có vẻ như tò mò, nhưng thá»±c sá»± tôi không sao hiểu được lí do nào anh ngưng không vẽ tranh nữaâ€.
“Chuyện ấy chẳng có gì quan trá»ng cảâ€, Tony nói cá»™c lốc. “Thôi, chúng ta Ä‘i ăn sáng Ä‘iâ€.
Hai ngưá»i ăn sáng vá»›i nhau trên sân thượng, nhìn xuống vịnh mênh mông, lóng lánh. Nàng là ngưá»i rất dá»… tiếp chuyện. Nàng có má»™t vẻ Ä‘oan trang, hiá»n dịu, khiến Tony cảm thấy rất mến. Nàng không đùa cợt, không nói lảm nhảm. Nàng có vẻ thích anh má»™t cách thành thá»±c. Tony cảm thấy mình bị thu hút bởi ngưá»i thiếu nữ trầm lặng, nhạy cảm này. Tuy vậy, anh không thể nào không nghÄ© rằng má»™t phần sá»± cảm mến cá»§a anh đối vá»›i nàng là do anh muốn trêu tức mẹ anh.
“Khi nào cô trở vá» Äức?â€
“Tuần sauâ€, Marianne đáp. “Tôi sắp lấy chồngâ€.
Câu nói cá»§a nàng quá bất ngá», làm anh chưng há»­ng. “Ồ, thế àâ€, Tony nói ngắc ngứ. “Tuyệt quá nhỉ. Ai vậy?â€
“Anh ấy là má»™t bác sÄ©. Chúng tôi quen biết nhau từ nhỠđến lá»›nâ€. Tại sao cô ấy lại thêm câu này vào. Nó có ý nghÄ©a gì không nhỉ?
Bất chợt, Tony há»i, “Cô có vui lòng đến dùng cÆ¡m vá»›i tôi ở New York không?â€
Nàng nhìn anh, cân nhắc câu trả lá»i. “Tôi cÅ©ng thích được như vậyâ€.
Tony mỉm cưá»i, tá» vẻ hài lòng. “Äó là má»™t cuá»™c hẹn hòâ€.
HỠăn cÆ¡m vá»›i nhau tại má»™t khách sạn nhá» trên bá» biển ở Long Island. Tony muốn Ä‘i riêng vá»›i Marianne, tránh xa cặp mắt cá»§a mẹ anh. Äó là má»™t buổi tối bình thưá»ng, không có chuyện gì, nhưng Tony biết rằng nếu mẹ anh nghe tin, bà sẽ tìm cách nào đó để ngăn cản. Äây là má»™t chuyện riêng tư giữa anh và Marianne, và trong khoảng thá»i gian ngắn ây, anh không muốn có chuyện gì làm nó hư há»ng. Tony cảm thấy vui thích làm bạn vá»›i Marianne hÆ¡n là trước đây anh đã dá»± Ä‘oán. Nàng có tính tình nhanh nhẹn, vui tính má»™t cách kín đáo. Tony thấy mình cưá»i đùa vui thích hÆ¡n bao giá» hết, kể từ ngày anh rá»i Paris. Nàng giúp cho anh cảm thấy nhẹ nhõm, vô tư.
Khi nào cô trở vá» Äức?
Tuần sau… Tôi sắp lấy chồng.
Trong năm ngày tiếp theo đó, Tony gặp Marianne nhiá»u lần. Anh huá»· bá» cuá»™c hành trình cá»§a anh Ä‘i Canada, nhưng không biết chắc chắn lí do vì sao. Anh đã có lúc nghÄ© rằng nó có thể là má»™t dạng chống đối dá»± tính cá»§a mẹ anh, má»™t vụ trả thù lặt vặt, nhưng nếu Ä‘iá»u ấy đúng vào lúc đầu thì bây giỠđây nó không còn đúng nữa. Anh cảm thấy mình bị thu hút bởi Marianne má»—i lúc má»™t mạnh mẽ hÆ¡n. Anh yêu nàng má»™t cách chân thá»±c. Äó là má»™t đức tính mà anh đã cố tìm nhưng chưa há» bao giá» có được.
Từ ngày Marianne đến New York vá»›i tư cách là má»™t du khách, Tony đưa nàng Ä‘i thăm viếng khắp nÆ¡i. Há» trèo lên tượng thần Tá»± Do, cùng Ä‘i đến Staten Island trên chiếc tàu phà, lên đến đỉnh toà nhà chá»c trá»i Empire State Building, và ăn uống tại khu vá»±c ngưá»i Trung Hoa. HỠở lại suốt ngày tại Viện Bảo tàng Nghệ thuật, và má»™t buổi trưa tại Frick Collection. Há» chia sẻ các sở thích giống nhau. Há» thận trá»ng tránh né những vấn đỠriêng tư, thế nhưng cả hai Ä‘á»u ý thức vá» sá»± hấp dẫn giá»›i tính ngấm ngầm rất mạnh mẽ giữa há» vá»›i nhau. Ngày này qua ngày khác, chẳng mấy chốc đã đến ngày thứ sáu, ngày mà Tony phải Ä‘i thăm trang trại cá»§a ông Wyatt.
“Khi nào cô sẽ trở vá» Äức?â€
“Sáng thứ haiâ€. Nhưng không có gì vui vẻ trong giá»ng nói cá»§a nàng cả.
Tony rá»i Houston vào buổi trưa hôm ấy. Lẽ ra anh có thể cùng Ä‘i vá»›i mẹ trong má»™t chiếc máy bay cá»§a công ty, nhưng anh muốn tránh má»i cuá»™c gặp mặt riêng vá»›i mẹ. Äối vá»›i anh, mẹ anh chỉ là má»™t ngưá»i hợp tác kinh doanh, tài giá»i và nhiá»u quyá»n lá»±c, không ngay thẳng và nguy hiểm.
Có má»™t chiếc xe hÆ¡i hiệu Rolls Royce đón Tony tại phi trưá»ng Hobby ở Houston, từ nÆ¡i đó anh được đưa đến trang trại bằng xe hÆ¡i do má»™t ngưá»i tài xế mặc má»™t chiếc quần “jean†hiệu Levi’s và má»™t chiếc áo sÆ¡ mi thể thao màu sặc sỡ.
“Nhiá»u ngưá»i muốn Ä‘i máy bay đến thẳng trang trạiâ€, ngưá»i tài xế nói. “Ông Wyatt có má»™t bãi đáp lá»›n ở đấy. Từ nÆ¡i bãi đáp ấy vỠđến cổng trang trại phải mất má»™t giá» xe hÆ¡i rồi thêm ná»­a giá» nữa má»›i đến ngôi nhà chínhâ€.
Tony cho rằng anh tài xế này nói cưá»ng Ä‘iệu. Nhưng chính anh đã lầm. Thì ra trang trại cá»§a ông Wyatt giống như má»™t thành phố hÆ¡n là má»™t trang trại. Chiếc xe anh Ä‘i lá»t qua cổng chính Ä‘i vào má»™t con đưá»ng cái tư, rồi sau ba mươi phút nó bắt đầu Ä‘i ngang qua các nhà phát Ä‘iện, các chuồng ngá»±a, bãi nuôi gia súc, nhà khách, nhà ở cá»§a gia nhân. Toà nhà chính là má»™t nhà má»™t tầng có vẻ như dài vô tận. Tony cho rằng nó trông thật là xấu xí.
Kate đã đến nÆ¡i đó trước. Bà và Wyatt Ä‘ang ngồi ở sân thượng nhìn xuống má»™t hồ bÆ¡i lá»›n bằng má»™t cái hồ nước nhá». Há» Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau sôi nổi thì Tony xuất hiện. Vừa trông thấy Tony, ông Wyatt ngưng lại đột ngá»™t giữa má»™t câu nói. Tony có cảm tưởng hai ngưá»i Ä‘ang bàn vá»›i nhau vá» anh.
“Kìa cậu con trai cá»§a chúng ta kia rồi. Äi đưá»ng có vui không, Tony?â€
“Vâng, xin cảm Æ¡n ôngâ€.
“Lucy mong con đáp chuyến máy bay sá»›m hÆ¡n thếâ€, Kate nói.
Tony quay lại nhìn mẹ, “Thế hả?â€
Charli Wyatt vá»— nhẹ lên vai Tony, “Chúng tôi sẽ tổ chức má»™t buổi ăn thịt nướng ngoài trá»i hết sức vÄ© đại để mừng anh và bà Kate đấy. Má»i ngưá»i sẽ bay đến đây để tham dá»±â€.
“Ông thật tá»­ tế quáâ€, Tony nói. Anh nghÄ© thầm trong bụng, “Há» tổ chức càng to thì rồi đây sẽ càng thất vá»ng lá»›n thôiâ€.
Lucy xuất hiện, mặc má»™t chiếc áo sÆ¡ mi trắng và quần jean bó sát ngưá»i. Tony phải công nhận rằng nàng đẹp đến ná»—i gây kinh ngạc.
Nàng bước đến Tony, chìa tay ra. “Tony! Em tưởng rằng anh không đến chứ!â€
“Xin lá»—i, tôi đến chậmâ€, Tony nói. “Tôi bận chút công việc, cần phải làm cho xongâ€.
Lucy ném cho anh má»™t nụ cưá»i niá»m nở. “Không há» gì đâu. Miá»…n là anh có đến là được rồi. Anh muốn làm gì vào trưa hôm nay?â€
“Cô có gì cho tôi nào?â€
Lucy nhìn vào mắt Tony. “Bất cứ thứ gì anh muốnâ€, nàng nói khe khẽ.
Kate Blackwell và Charlie Wyatt cưá»i rạng rỡ.
Buổi ăn thịt nướng ngoài trá»i thật là linh đình, dù xét theo các tiêu chuẩn cá»§a vùng Texas này. Gần hai trăm khách má»i đã đến đây bằng máy bay riêng, xe hÆ¡i Mercedes hay Rolls Royce. Hai ban nhạc giúp vui cùng má»™t lúc ở hai nÆ¡i trên các khu đất khác nhau. Năm, sáu ngưá»i phục vụ rượu sâm banh, uytxki, nước ngá»t, bia, trong khi bốn tay đầu bếp bận bịu chuẩn bị thức ăn trên những ngá»n lá»­a ở ngoài trá»i… Thật là cả má»™t sá»± phí phạm hiển nhiên nhất Tony chưa từng thấy. Äó là sá»± khác biệt giữa những kẻ má»›i nổi và những kẻ đã giàu có từ lâu. Phương châm cá»§a những kẻ đã giàu có từ lâu là: nếu tôi có tiá»n, tôi phải giấu nó Ä‘i. Còn những kẻ má»›i nổi thì chá»§ trương: nếu tôi có tiá»n, tôi cần phải phô trương nó ra.
Äây là má»™t sá»± phô trương giàu có ngoài sức tưởng tượng. Các bà mặc những chiếc áo dài rất táo bạo, Ä‘eo nữ trang làm loá mắt thiên hạ. Tony đứng má»™t bên nhìn các khách khứa ăn uống nhồm nhoàm, gá»i nhau Æ¡i á»›i. Anh có cảm tưởng như Ä‘ang tham dá»± vào má»™t nghi thức suy đồi, vô ý thức. Má»—i khi quay lưng lại, anh lại chạm phải má»™t chiêu đãi viên vác má»™t chiếc khay chứa đựng những bình caviar hay pa-tê rất lá»›n, hay sâm banh. Dưá»ng như số gia nhân phục vụ cÅ©ng đông bằng số quan khách đến dá»±. Anh lắng nghe những câu nói chuyện ở xung quanh.
“Hắn ta đến đây từ New York để bán cho tôi má»™t hoá đơn hàng hoá, nhưng tôi bảo hắn, “Anh chỉ phí thá»i giá» thôi, anh bạn. Không có vụ giao dịch béo bở nào vá» dầu đến được miá»n Äông Houston…â€
“Anh phải coi chừng những đứa có miệng lưỡi khéo léo. Chúng nó chỉ khoác lác chứ thật ra chúng chẳng có cái đếch gì cả…â€
Lucy xuất hiện ở bên cạnh Tony. “Anh không ăn gì cảâ€. Nàng nhìn chàng chăm chú. “Có gì không vui hay sao, Tony?â€
“Không, má»i thứ Ä‘á»u rất vui. Buổi tiệc này thật là lá»›nâ€.
Nàng cưá»i. “Chưa thấm gì đâu, anh bạn ạ. Còn phải chá» xem pháo hoa nữaâ€
“Pháo hoa?â€
“Ừ hứâ€. Nàng sá» nhẹ lên cánh tay Tony. “Rất tiếc là đông ngưá»i quá nên hÆ¡i lá»™n xá»™n. Không phải lúc nào cÅ©ng như thế này. Bố em muốn gây ấn tượng đối vá»›i mẹ anhâ€. Nàng cưá»i tá»§m tỉm. “Ngày mai há» sẽ Ä‘i vá» hếtâ€.
Tôi cÅ©ng thế, Tony thầm nghÄ© má»™t cách chua chát. Anh cho rằng anh đã phạm má»™t sai lầm lá»›n vì đã đến đây. Nếu mẹ anh muốn chiếm công ty dầu Wyatt má»™t cách gắt gao như vậy, bà sẽ làm má»i cách để Ä‘oạt lấy nó. Anh đưa mắt nhìn đám đông để tìm ra mẹ anh. Anh thấy bà Ä‘ang đứng giữa má»™t nhóm ngưá»i ngưỡng má»™. Bà trông thật đẹp. Bà đã gần sáu mươi tuổi, nhưng trông trẻ hÆ¡n đến mưá»i tuổi. Mặt bà không có nếp nhăn, thân hình rắn chắc và gá»n gàng, nhá» tập luyện và xoa bóp hàng ngày. Bà đặt ra kỉ luật cho chính bản thân cÅ©ng như cho những ngưá»i khác chung quanh bà. Vá» Ä‘iểm này Tony cảm thấy khó chịu, nhưng anh cÅ©ng phải thán phục bà. Ai nhìn thấy bà lúc ấy cÅ©ng phải nghÄ© rằng bà Ä‘ang vui thích lắm. Bà nói chuyện vá»›i khách, nét mặt rạng rỡ, vui tươi. Nhưng Tony nghÄ© bụng, bà ghét tất cả những thứ này, và bà có thể chịu đựng bất cứ việc gì miá»…n sao bà có được thứ mà bà muốn. Anh nghÄ© đến Marianne và tin chắc rằng nàng cÅ©ng ghét cái loại liên hoan cuồng nhiệt má»™t cách vô ý thức này. à nghÄ© vá» nàng khiến cho Tony cảm thấy Ä‘au nhói trong lòng.
“Em sẽ lấy má»™t bác sÄ©. Em biết anh ta từ nhỠđến lá»›nâ€.
Má»™t ná»­a giá» sau, khi Lucy đến tìm anh thì anh đã lên đưá»ng trở vá» New York.
Anh goi Ä‘iện thoại cho Marianne từ má»™t phòng Ä‘iện thoại công cá»™ng ở phi trưá»ng. “Anh muốn gặp emâ€.
Không có má»™t chút do dá»± nào. “Vângâ€.
Tony không thể nào gạt được Marianne Hoffman ra khá»i những suy nghÄ© cá»§a anh. Từ lâu nay, anh chỉ sống má»™t mình, nhưng không cảm thấy cô đơn. Bây giá», sống xa Marianne đối vá»›i anh là má»™t sá»± cô đơn, má»™t cảm giác như má»™t phần thân thể anh đã bị mất Ä‘i. ÄÆ°á»£c ở bên cạnh nàng là sá»± ấm áp, là sá»± ca ngợi cuá»™c sống, là xua Ä‘i những bóng Ä‘en ghê tởm đã từng ám ảnh anh bấy lâu nay. Anh có cảm tưởng như nếu để mất Marianne, anh sẽ chết. Anh cần đến nàng hÆ¡n bất cứ ai khác trong cuá»™c sống cá»§a anh.
Marianne đến gặp Tony trong căn há»™ cá»§a anh. Khi nàng Ä‘i đến cánh cá»­a, Tony cảm thấy trong lòng má»™t niá»m khao khát tưởng chừng như đã bị tiêu diệt từ lâu rồi. Nhìn vào nét mặt nàng, anh biết rằng nàng cÅ©ng có niá»m khao khát tương tá»±, nhưng há» không thốt ra má»™t lá»i nào để tạo nên phép lạ này.
Nàng ngả vào vòng tay chàng, ná»—i xúc cảm cá»§a hai ngưá»i như nước xoáy cá»§a thuá»· triá»u tung há» lên cao; rồi cuốn há» Ä‘i mà không có cách nào cưỡng nổi; nó như nổ bùng lên, tạo nên má»™t sá»± thoả mãn không thể nào tả xiết. Há» cùng nhau trôi nổi trong sá»± êm dịu, mượt mà như nhung, không còn biết thá»i gian, không gian, chìm đắm trong sá»± huy hoàng kì diệu cá»§a ngưá»i này vá»›i ngưá»i kia. Sau đó há» nằm ôm lấy nhau, mệt má»i, làn tóc má»m mại cá»§a nàng xoã lên mặt chàng.
“Anh sẽ cưới em, Marianne ạâ€.
Nàng giữ mặt anh trong hai bàn tay, nhìn vào mắt chàng như dò há»i. “Có chắc như vậy không, Tony?†Giá»ng nàng rất dịu dàng. “Có má»™t vấn đỠkhó khăn, anh ạâ€.
“Vấn đỠđính hôn cá»§a em chứ gì?â€
“Không, em sẽ huá»· cuá»™c hứa hôn ấy. Em chỉ lo vá» mẹ anhâ€.
“Mẹ anh không có liên quan gì…â€
“Không, để em nói hết đã. Mẹ anh dá»± tính anh sẽ cưới Lucy Wyattâ€.
“Äó là dá»± tính riêng cá»§a mẹ anh thôiâ€. Anh ôm choàng lấy nàng má»™t lần nữa. “Dá»± tính cá»§a anh là ở đâyâ€.
“Bà ấy sẽ ghét em, Tony ạ. Em không muốn thếâ€.
“Em có biết anh muốn gì không?†Tony thì thầm.
Thế rồi phép lạ ấy lại diễn ra lần nữa.
Bốn mươi tám giá» sau đó, bà Kate Blackwell má»›i biết được tin tức vá» Tony. Anh đã biến mất khá»i trang trại cá»§a Wyatt mà không má»™t lá»i giải thích hay từ biệt, và đã bay Ä‘i New York. Charlie Wyatt rất bối rối, còn Lucy Wyatt thì giận dữ. Kate đã phải xin lá»—i má»™t cách ngượng ngùng, rồi lấy máy bay cá»§a công ty bay trở vá» New York tối hôm ấy. VỠđến nhà, bà Ä‘iện thoại đến căn há»™ cá»§a Tony, nhưng không có ai trả lá»i. Ngày hôm sau cÅ©ng vậy.
Kate Ä‘ang ngồi trong văn phòng thì Ä‘iện thoại riêng cá»§a bà trên bàn reo lên. Bà đã biết ai gá»i bà trước khi nhấc ống nghe lên.
“Tony, con có được mạnh khoẻ không?â€
“Con vẫn khoẻ, mẹ ạâ€.
“Con hiện Ä‘ang ở đâu vậy?â€
“Con Ä‘ang vui tuần trăng mật vá»›i vợ con. Marianne Hoffman và con vừa má»›i cưới nhau ngày hôm quaâ€. Má»™t sá»± im lặng rất lâu tiếp theo đó. “Mẹ có còn ở đó không, mẹ?â€
“Có, mẹ Ä‘ang ở đâyâ€.
“Mẹ phải nói gì đó để mừng con, chẳng hạn như “bách niên giai lão†hay “trăm năm hạnh phúc†vân vânâ€. Giá»ng nói cá»§a anh nghe có vẻ chua chát, chế nhạo.
“Phải, phải. DÄ© nhiên rồi. Mẹ chúc con hạnh phúc dồi dàoâ€.
“Cảm Æ¡n mẹâ€. ÄÆ°á»ng dây Ä‘iện thoại bị cúp.
Kate đặt ống nghe xuống, ấn nút trên máy “intercomâ€. “Brad, anh lại đây má»™t chút được không?â€
Khi Brad Rogers bước vào văn phòng, Kate liá»n nói. “Tony vừa gá»i Ä‘iện thoạiâ€.
Brad nhìn vào mặt Kate và nói, “Lạy Chúa! Chắc chị đã làm được chuyện ấy rồi chứ gì!â€
“Không, chính Tony làm đấyâ€, Kate mỉm cưá»i. “Chúng ta đã nắm được đế quốc Hoffman và đặt nó trên đùi rồiâ€.
Brad ngồi sụp xuống ghế. “Thật khó tin nổi! Tôi biết rằng Tony cứng đầu cứng cổ lắm mà. Làm thế nào chị thuyết phục được hắn lấy Marianne Hoffman?â€
“Rất đơn giản. Tôi đã thúc đẩy hắn không đúng hướngâ€.
Nhưng bà biết rằng đó má»›i là hướng đúng đắn. Marianne sẽ là má»™t bà vợ tuyệt vá»i đối vá»›i Tony.
Lucy đã có lần bị mổ tử cung.
Marianne sẽ cho Tony một đứa con trai.
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #29  
Old 16-04-2008, 09:33 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tay cự phách: Chương 21
(Sidney Sheldon)
Sáu tháng sau khi Tony và Marianne cưới nhau, công ty Hoffman được sát nhập vào công ty hữu hạn Kruger-Brent. Lá»… kí bản thoả hiệp chính thức được tổ chức ở Munich, như là cá»­ chỉ bày tá» tình hữu nghị đối vá»›i Frederick Hoffman. Ông này Ä‘iá»u hành chi nhánh cá»§a công ty ở Äức. Tony ngạc nhiên vá» thái độ hiá»n lành cá»§a mẹ anh khi chấp nhận cuá»™c hôn nhân này. Bà không có thói quen chấp nhận sá»± chiến bại má»™t cách duyên dáng như vậy, thế nhưng bà tá» ra rất thân thiện vá»›i Marianne khi Tony và cô dâu má»›i trở vá» nhà sau tuần trăng mật ở Bahamas. Bà nói cho Tony biết rằng bà rất sung sướng vá» cuá»™c hôn nhân này. Äiá»u khiến Tony hết sức khó hiểu là bà đã tá» ra rất thành thá»±c. Sá»± thay đổi lập trưá»ng ấy quá nhanh chóng, không hợp vá»›i tính tình bà chút nào.Tony cho rằng anh chưa hiểu mẹ anh lắm như anh đã tưởng.
Cuá»™c hôn nhân này thành công má»™t cách xuất sắc ngay từ lúc đầu. Marianne đã thoả mãn được má»™t nhu cầu đã cảm thấy từ lâu cá»§a Tony, và má»i ngưá»i xung quanh Ä‘á»u nhận ra sá»± thay đổi cá»§a anh – đặc biệt là Kate.
Khi Tony Ä‘i đây đó vì công việc, Marianne lúc nào cÅ©ng Ä‘i theo anh. Há» cùng vui chÆ¡i, cưá»i đùa vá»›i nhau, và Ä‘á»u cảm thấy thá»±c sá»± hạnh phúc. Nhìn hai ngưá»i, Kate thầm nghÄ©: “Mình đã làm được việc rất tốt cho con trai mìnhâ€.
Chính Marianne là ngưá»i đã bắc cầu thông cảm giữa Tony và mẹ chàng. Khi trở vá» nhà, sau tuần trăng mật, Marianne nói vá»›i Tony: “Em muốn má»i mẹ đến ăn cÆ¡mâ€.
“Äừng làm thế. Em không hiểu mẹ anh, Marianne ạ. Bà...â€
“Em muốn làm quen vá»›i bà, Tony ạ. Xin anh nghe em, Tonyâ€.
Anh không thích ý kiến này, nhưng rồi cÅ©ng đành phải nhượng bá»™. Tony Ä‘oán rằng buổi tối hôm ấy chắc buồn chán lắm, nhưng anh đã phải ngạc nhiên. Bà Kate tá» vẻ sung sướng đến cảm động được ngồi chung vá»›i hai ngưá»i. Tuần lá»… sau, bà má»i hai vợ chồng đến dùng cÆ¡m tại nhà bà. Rồi sau đó Ä‘iá»u này trở thành má»™t thông lệ hàng tuần.
Kate và Marianne trở nên thân thiết vá»›i nhau. Há» nói chuyện vá»›i nhau trên Ä‘iện thoại nhiá»u lần trong tuần lá»… và ăn cÆ¡m vá»›i nhau ít nhất má»—i tuần má»™t lần.
HỠgặp nhau vào buổi ăn trưa tại nhà hàng Lutece, nhưng ngay khi Marianne vừa bước vào, bà thấy có gì đó không ổn.
“Cho tôi má»™t ly uýtxki lá»›n có đá†Marianne nói. Thưá»ng ngày ,Marianne chỉ dùng rượu vang thôi.
“Có chuyện gì xảy ra vậy, Marianne?â€
“Con đã phải Ä‘i khám bác sÄ© Harleyâ€
Kate đột nhiên cảm thấy hoảng sợ. “Con không ốm chứ , Marianne?â€
“Không , con vẫn khoẻ. Chỉ có Ä‘iá»u...†Toàn thể câu chuyện bắt đầu tuôn ra.
Câu chuyện ấy bắt đầu mấy ngày trước đó. Marianne cảm thấy trong ngưá»i không được khoẻ nên nàng đã xin gặp mặt bác sÄ© John Harley...
“Bà trông khoẻ mạnh đấy chứ “, bác sÄ© Harley tá»§m tỉm cưá»i nói. “Năm nay bà bao nhiêu tuổi, bà Blackwell?â€
“Hai mươi baâ€.
“Có ai bị Ä‘au tim trong gia đình bà không?â€
“Khôngâ€.
Ông ghi chép. “Ung thư ?â€
“Khôngâ€.
“Cha mẹ bà còn sống không?â€
“Cha tôi còn sống. Mẹ tôi mất vì má»™t tai nạnâ€.
“Bà có bao giá» bị quai bị không?â€
“Khôngâ€.
“Bệnh sởi?â€
“Có lúc tôi lên mưá»iâ€.
“Ho gà?â€
“Khôngâ€.
“Có bị mổ bao giá» không?â€
“Mổ amiÄ‘an, lúc chín tuổiâ€.
“Ngoài chuyện ấy ra, bà có bao giá» phải nằm bệnh viện vì lí do nào đó không?â€
“Không... À có, chỉ có má»™t lần, nhưng trong thá»i gian ngắn thôiâ€.
“Vì chuyện gì vậy?â€
“Lúc đó tôi ở trong đội khúc côn cầu ở trưá»ng há»c, và trong lúc chÆ¡i, tôi bị ngất xỉu. Lúc tỉnh dậy thì thấy mình Ä‘ang nằm ở bệnh viện. Chỉ hai ngày thôi, thá»±c ra chẳng có gì quan trá»ng cảâ€.
“Bà có bị thương trong khi chÆ¡i không?â€
“Không. Tôi... tôi chỉ bị ngất thôiâ€.
“Lúc ấy bà bao nhiêu tuổi?â€
“Mưá»i sáu. Bác sÄ© bảo đó chỉ là do sá»± rối loạn các tuyến vào tuổi thanh niên thôiâ€.
John Harley chồm vỠphía trước trên chiếc ghế ông đang ngồi.
“Khi bà tỉnh dậy vào lúc ấy, bà có thấy yếu ở má»™t bên ngưá»i không?â€
Marianne suy nghÄ© má»™t lát. “Thật ra cÅ©ng có. Phải, thấy yếu ở bên phải. Nhưng chỉ ít ngày sau là hết. Từ đó không bao giá» bị trở lại nữaâ€.
“Bà có thấy Ä‘au đầu không? Có bị má» mắt không?â€
“Có, nhưng những triệu chứng ấy cÅ©ng biến mấtâ€. Nàng bắt đầu cảm thấy lo ngại. “Ông nghÄ© tôi có bệnh gì hay sao, thưa bác sÄ© Harley?â€
“Tôi chưa dám chắc. Còn phải làm ít cuá»™c thá»­ nghiệm. Chỉ là để cho chắc chắn thôiâ€.
“Loại thá»­ nghiệm gì?â€
“Tôi muốn Ä‘o u mạch ở não. Không có gì phải lo ngại cả. Chúng tôi có thể làm ngay thôiâ€.
Ba ngày sau, Marianne nhận cú Ä‘iện thoại cá»§a cô y tá yêu cầu nàng đến gặp bác sÄ© John Harley. Ông ngồi trong phòng khám đợi nàng. “Chúng tôi đã tìm ra cái bí mật ấy rồiâ€.
“Có gì xấu không?â€
“Không hẳn thế. Cuá»™c thá»­ nghiệm cho biết bà bị má»™t cÆ¡n “sốc†nhá» thôi. Vá» y khoa chúng tôi gá»i là chứng phình mạch “aneurysmâ€, rất thông thưá»ng ở phụ nữ, đặc biệt là những cô gái dưới hai mươi. Má»™t mạch máu nhá» trong não bị vỡ ra, làm rỉ ra má»™t ít máu. Ãp suất là cái đã gây nên chứng nhức đầu và má» mắt. May thay, những thứ ấy có thể tá»± lành lại đượcâ€.
Marianne ngồi lắng nghe, trí óc nàng cố chống chá»i vá»›i ná»—i hoảng sợ. “Như thế... như thế là nghÄ©a thế nào? Nó có thể xảy ra lần nữa không?â€
“Rất khó xảy ra lần nữaâ€. Ông tá»§m tỉm cưá»i. “Trừ phi bà dá»± định tham gia đội khúc côn cầu lần nữa, ngoài ra bà có thể sống hoàn toàn bình thưá»ngâ€.
“Tony và tôi thích cưỡi ngá»±a và chÆ¡i quần vợt. Như thế có...?â€
“Chừng nào bà không làm quá sức, má»i thứ Ä‘á»u được cả. Từ quần vợt cho đến việc ăn nằm. Không có vấn đỠgìâ€.
Nàng mỉm cưá»i cảm thấy an tâm. “Cảm Æ¡n Chúaâ€.
Khi Marianne đứng dậy, John Harley nói. “Chỉ có má»™t Ä‘iá»u, bà Blackwell ạ. Nếu bà và Tony muốn có con thì tôi khuyên ông bà nên có con nuôi thì hÆ¡nâ€.
Marianne cảm thấy lạnh ngưá»i. “Ông vừa bảo là tôi hoàn toàn bình thưá»ng màâ€.
“Bà vẫn bình thưá»ng. Chỉ có Ä‘iá»u là nếu bà có mang, nó sẽ làm tăng lên thể tích các mạch máu rất nhiá»u. Và trong thá»i kì từ sáu đến tám tháng mang thai, sẽ có sá»± gia tăng huyết áp. Má»™t khi đã bị chứng phình mạch trong quá khứ, Ä‘iá»u này sẽ có nguy cÆ¡ xảy ra nhiá»u hÆ¡n. Không những nó nguy hiểm mà còn có khi rất tai hại nữa. Việc nuôi con nuôi bây giá» cÅ©ng rất dá»… dàng tôi có thể thu xếp...â€
Nhưng Marianne không còn nghe gì nữa. Nàng chỉ nghe văng vẳng tiếng Tony: â€Anh muốn chúng ta có má»™t đứa con gái giống hệt như em.â€
“...Con không thể nghe được nữaâ€, Marianne kể lại vá»›i Kate. “Con cố gắng hết sức dìm các cảm xúc xuống. Thật là má»™t cú đánh choáng váng đối vá»›i bà, nhưng vẫn phải có cách giải quyết nào đó. Lúc nào cÅ©ng có má»™t cách.
Bà cố nở má»™t nụ cưá»i rồi nói. “Thế mà mẹ tưởng rằng sắp có chuyện gì tệ hại hÆ¡n thế chứâ€.
“Nhưng mẹ ạ, Tony và con rất mong có má»™t đứa conâ€.
“Marianne ạ, ông bác sÄ© John Harley là kẻ chuyên môn làm cho ngưá»i ta hoảng sợ. Cách đây mấy năm con chỉ gặp má»™t vấn đỠnhá» nhoi, thế rồi ông ta biến nó trở thành má»™t Ä‘iá»u gì ghê gá»›m lắm. Con cÅ©ng biết bá»n bác sÄ© há» như thế nào rồiâ€. Bà nắm lấy tay Marianne. “Con vẫn thấy khoẻ, phải không , Marianne?â€
“Trước đây con vẫn khoẻ, nhưng khi...â€
“Äó, con thấy không. Con không còn thỉnh thoảng bị những cÆ¡n ngất xỉu ngắn nữa phải không?â€
“Khôngâ€.
“Ấy là bởi vì con đã khá»i hẳn rồi. Chính ông bác sÄ© ấy nói những chừng ấy có thể tá»± nó chữa lành màâ€.
“Ông ấy bảo những nguy cÆ¡...â€
Kate thở dài. “Marianne này, má»—i lần ngưá»i đàn bà có mang, há» Ä‘á»u gặp rá»§i ro này khác. Cuá»™c Ä‘á»i toàn là rá»§i ro cả mà. Äiá»u quan trá»ng trên Ä‘á»i là mình phải quyết định thứ rá»§i ro đáng để cho mình gánh chịu, con có đồng ý như vậy không?â€
“Vâng†Marianne ngồi tại chá»— suy nghÄ©. Nàng đã quyết định. “Mẹ nói đúng, chúng ta sẽ không nói gì vá» chuyện này vá»›i Tony cả. Nó chỉ làm cho anh ấy lo lắng thêm thôi. Chúng ta sẽ giữ bí mậtâ€.
Kate thầm nghÄ©, mình có thể giết cái lão John Harley chết tiệt ấy vì đã làm cho Marianne hoảng sợ. Bà nói: “Nó sẽ là má»™t Ä‘iá»u bí mật cá»§a chúng taâ€, để bày tỠý tán thành.
Ba tháng sau, Marianne có mang. Tony mừng rỡ đến run ngưá»i. Bà Kate cảm thấy đắc thắng âm thầm. Còn bác sÄ© John Harley thì kinh hãi.
“Äể tôi phải chuẩn bị cho việc phá thai ngay tức khắcâ€, ông nói vá»›i Marianne.
“Äừng bác sÄ© Harley ạ. Tôi thấy khoẻ mà. Tôi sẽ có má»™t đứa conâ€.
Khi Marianne nói vá»›i Kate vá» cuá»™c viếng thăm này, Kate đùng đùng nổi giận, xông đến phòng khám bệnh cá»§a bác sÄ© John Harley. “Sao ông lại dám khuyên con dâu tôi phải phá thai?â€
“Bà Kate này, tôi đã nói vá»›i bà ấy rằng nếu bà ấy mang thai cho đến thá»i kì ở cữ thì có nguy cÆ¡ là bà ấy sẽ chếtâ€.
“Ông không hiểu gì cả. Bà ấy sẽ khoẻ mạnh như thưá»ng. Äừng có làm cho bà ấy hoảng sợâ€.
Tám tháng sau, vào lúc bốn giá» sáng, đầu tháng hai, cÆ¡n Ä‘au đẻ cá»§a Marianne bắt đầu trước thá»i hạn. Những tiếng rên rỉ cá»§a nàng khiến Tony choàng tỉnh dậy.
Anh hối hả mặc quần áo. “Äừng lo, em yêu quý ạ. Anh sẽ đưa em đến bệnh viện ngay lập tứcâ€.
CÆ¡n Ä‘au thật là khá»§ng khiếp. “Vá»™i Ä‘i anhâ€.
Nàng do dự không biết có nên nói với Tony vỠcuộc nói chuyện giữa nàng và bác sĩ John Harley hay không. Không, bà Kate nói đúng. Nàng phải tự quyết định lấy.
Cuá»™c sống rất tuyệt vá»i, cho nên Chúa sẽ không để xảy ra chuyện gì không hay cho nàng đâu.
Khi Marianne và Tony đến bệnh viện, má»i thứ Ä‘á»u đã sẵn sàng. Tony được đưa đến phòng đợi. Marianne được chở đến phòng khám bệnh. Ông bác sÄ© sản khoa, Mattson, Ä‘o huyết áp cho nàng. Ông nhăn mặt, Ä‘o lại má»™t lần nữa, rồi ngước mắt lên, nói vá»›i cô y tá, â€œÄÆ°a bà ấy đến phòng mổ – nhanh lên!â€.
Tony Ä‘ang đứng ở máy bán thuốc lá trong hành lang bệnh viện thì má»™t giá»ng nói nổi lên ở sau lưng anh. “Phải, phải, nếu đó không phải là Rembrantâ€. Tony quay lại. Anh nhận ra ngưá»i đàn ông trước đây anh gặp trước căn há»™ cÅ©a Dominique. Không biết lúc ấy nàng gá»i tên anh ta là gì nhỉ? À Ben. Ngưá»i ấy nhìn Tony trừng trừng, vá»›i vẻ khó chịu. Hắn ta ghen chăng? Không biết Dominique đã nói gì vá»›i hắn? Ngay lúc ấy Dominique xuất hiện. “Cô y tá bảo Micheline Ä‘ang được săn sóc đặc biệt. Chúng ta sẽ đến...†Nàng nhìn thấy Tony, liá»n ngưng lại giữa câu nói.
“Tony, anh làm gì ở đây?â€
“Vợ tôi sắp sinhâ€.
“Mẹ anh đã sắp đặt việc này à?†Ben há»i.
“Anh nói thế là nghÄ©a thế nào?â€
“Dominique nói vá»›i tôi rằng mẹ anh sắp đặt má»i thứ cho anh, anh bạn ạâ€.
“Ben, anh câm mồm Ä‘i!â€
“Sao? Không phải là sá»± thật hay sao? Chính em nói như vậy màâ€.
Tony quay vá» phía Dominique. “Anh này nói gì lạ vậy?â€.
“Không có gì đâuâ€, Dominique nhanh nhảu nói. “Ben, chúng mình Ä‘i ra khá»i nÆ¡i nàyâ€.
Nhưng Ben vẫn lấy làm thích thú. “Tôi muốn được có má»™t bà mẹ như anh, anh bạn ạ. Anh muốn có má»™t ngưá»i mẫu để ngá»§ chung thì mẹ anh mua ngay cho anh má»™t ngưá»i. Anh muốn có má»™t cuá»™c triển lãm tranh ảnh ở Paris thì mẹ anh thu xếp cho anh có phòng triển lãm. Anh...â€
“Anh Ä‘iên rồiâ€.
“Anh mà Ä‘iên à, Dominique?†Ben quay vá» phía Dominique, nói “Anh chàng này không biết hay sao?â€
“Anh bảo tôi không biết cái gì?â€
“Chẳng có gì cả, Tony ạâ€.
“Anh này bảo mẹ tôi xếp đặt cuá»™c triển lãm ở Paris. Äó là Ä‘iá»u nói dối, phải không?†Tony nhìn thấy nét mặt cá»§a Dominique. “Có phải thế không?â€
“Khôngâ€, Dominique nói má»™t cách miá»…n cưỡng.
“Cô muốn nói rằng mẹ tôi đã trả tiá»n cho Goerg để... để trưng bày tranh cá»§a tôi, phải không?â€
“Tony, ông ấy thá»±c sá»± thích các bức tranh cá»§a anh màâ€.
“Nói cho anh ta biết vá» vụ nhà phê bình tranh Ä‘i, Dominiqueâ€, Ben thúc giục.
“Thôi thế là đủ rồi Benâ€. Dominique quay lưng Ä‘i. Tony nắm cánh tay Dominique, giữ nàng lại. “Khoan đã. Cô nói cho tôi biết vá» nhà phê bình ấy Ä‘i. Có phải là mẹ tôi xếp đặt cho ông ta đến dá»± cuá»™c triển lãm tranh không?â€
“Phảiâ€, Dominique nói, giá»ng nàng hạ thấp xuống thành má»™t tiếng thì thào.
“Nhưng ông ta ghét tranh cá»§a tôi mà.â€
Nàng nghe giá»ng nói chàng có vẻ Ä‘au đớn. “Không. Ông ấy không ghét. André d Usseau nói vá»›i mẹ anh rằng anh có thể đã trở thành má»™t hoạ sÄ© nổi tiếng.â€
Anh Ä‘ang phải đương đầu vá»›i má»™t Ä‘iá»u không thể nào tin nổi. “Mẹ tôi cho ông d Usseau tiá»n để ông ấy huá»· hoại tôi, phải thế không?â€
“Không phải để huá»· hoại anh đâu. Bà tin rằng như thế là làm Ä‘iá»u tốt cho anh.â€
Tầm lá»›n lao cá»§a những gì mẹ anh đã làm thật là khá»§ng khiếp. Má»i thứ bà nói vá»›i anh Ä‘á»u là giả dối cả. Bà không bao giá» có ý định để cho anh sống cuá»™c sống cá»§a riêng anh. Thế còn André d Usseau? Làm sao má»™t ngưá»i như ông ta mà lại có thể mua chuá»™c được? Nhưng mà dÄ© nhiên, mẹ anh đã biết được cái giá cá»§a từng con ngưá»i. Wilde có thể đã ám chỉ đến Kate khi ông nói vá» má»™t con ngưá»i biết được giá tiá»n cá»§a tất cả má»i thứ, nhưng không biết được giá trị cá»§a má»™t thứ nào cả. Tất cả má»i thứ là để phục vụ cho công ty. Và công ty ấy chính là Kate Blackwell. Tony quay lại, bước Ä‘i dá»c hành lang như má»™t ngưá»i mù.
Trong phòng mổ, các bác sÄ© đã chiến đấu tuyệt vá»ng để cứu sống Marianne. Huyết áp cá»§a nàng xuống thấp má»™t cách đáng lo ngại, và nhịp tim cá»§a nàng há»—n loạn. Ngưá»i ta cho nàng thở oxy, truyá»n máu, nhưng tất cả Ä‘á»u vô ích. Marianne nằm bất tỉnh do xuất huyết não khi đứa bé đầu tiên được đỡ ra, rồi nàng qua Ä‘á»i ba phút sau khi đứa bé sinh đôi thứ hai được lấy ra.
Tony nghe tiếng gá»i, “Ông Blackwell.†Anh quay lại. Bác sÄ© Mattson Ä‘ang đứng bên cạnh anh.
“Ông có hai đứa con gái sinh đôi rất kháu khỉnh và khoẻ mạnh, ông Blackwell ạ.â€
Tony nhận ra trong mắt ông có vẻ gì khác lạ. “Marianne – nhà tôi vẫn khoẻ chứ? Phải thế không?â€
Bác sÄ© Mattson thở má»™t cái thật sâu. “Tôi rất lấy làm tiếc. Chúng tôi đã làm má»i cách có thể được. Bà ấy qua Ä‘á»i trên...â€
“Bà ấy sao?†Äó là má»™t tiếng kêu thét. Tony nắm chặt lấy áo ông bác sÄ©, lay thật mạnh. “Ông nói dối! Nhà tôi không chết!â€
“Ông Blackwell...â€
“Nhà tôi hiện ở đâu? Tôi muốn thấy bà ấy!â€
“Ông không thể vào bây giỠđược. Há» Ä‘ang chuẩn bị...â€
Tony thét lên. “Ông giết nhà tôi rồi! Ông là đồ chó đẻ! Ông giết bà ấy.†Anh đấm lên ngưá»i bác sÄ© thùm thụp. Hai bác sÄ© ná»™i trú vá»™i vã chạy vào, giữ tay anh lại.
“Nào. ông hãy bình tÄ©nh lại Ä‘i, ông Blackwell.â€
Bác sÄ© John Harley vá»™i vã Ä‘i đến nhóm ngưá»i này.
“Thả ông ấy ra. Äể chúng tôi nói chuyện riêng vá»›i nhauâ€. Ông ra lệnh.
Bác sÄ© Mattson và hai viên ná»™i trú bá» Ä‘i. Tony khóc nức nở. “John, chúng nó giết Marianne rồi. Chúng ám sát nhà tôi.â€
“Chị ấy qua Ä‘á»i rồi ,Tony ạ. Tôi rất lấy làm Ä‘au buồn. Nhưng không ai giết chị ấy cả. Tôi đã nói vá»›i chị ấy cách đây nhiá»u tháng rằng nếu chị ấy cứ tiếp tục mang thai thì Ä‘iá»u này có thể dẫn đến cái chết.â€
Phải má»™t thá»i gian khá lâu nhưng lá»i lẽ này má»›i thấm vào đầu óc Tony. “Ông vừa nói gì lạ vậy?â€.
“Thế Marianne không nói vá»›i ông sao? Mẹ anh cÅ©ng không nói gì cả à?â€
Tony nhìn John Harley chằm chằm, chưa hiểu gì cả, “Mẹ tôi?â€
“Bà ấy nghÄ© rằng tôi chỉ làm cho ngưá»i ta hoảng hốt thôi. Bà khuyên Marianne cứ tiếp tục mang thai. Tôi rất ân hận, Tony ạ. Tôi đã thấy hai đứa trẻ sinh đôi ấy. Chúng rất kháu khỉnh. Anh có muốn...?â€
Nhưng Tony đã bỠđi rồi.
Viên quản gia của Kate mở cửa cho Tony.
“Chào ông Blackwell.â€
“Chào bác Lester.â€
Viên quản gia đã nhận ra vẻ phá» phạc, nhếch nhác cá»§a Tony. “Không có chuyện gì cả chứ, ông Blackwell?â€
“Chẳng có chuyện gì cả. Bác cho tôi má»™t tách cà phê được không, Lester?â€
“Thưa ông, có ngay ạ.â€
Tony nhìn theo viên quản gia đi vỠphía nhà bếp. Nào, Tony, một tiếng nói trong đầu anh ra lệnh.
Phải, ngay bây giá». Tony quay lại, bước đến phòng trưng bày chiến lợi phẩm. Anh đến má»™t cái tá»§ nhỠđựng bá»™ sưu tập súng. Anh nhìn chằm chằm vào những dụng cụ giết ngưá»i được xếp đặt ngay ngắn, sáng ngá»i.
Mở tủ ra, Tony.
Anh mở tá»§. Anh chá»n má»™t khẩu súng lục từ giá súng, kiểm soát nòng súng để tin chắc rằng nó đã được nạp đạn sẵn sàng.
Bà ấy sẽ ở lầu trên, Tony ạ.
Tony quay lại, bắt đầu bước lên cầu thang. Anh biết rằng không vì lỗi của mẹ anh mà bà ấy đã trở nên xấu xa như vậy. Bà ấy bị ám ảnh, và anh sẽ chữa trị cho bà. Công ty đã cướp mất linh hồn của bà, và bà Kate không chịu trách nhiệm vỠnhững gì bà làm. Mẹ anh và công ty đã hoà nhập lại với nhau thành một, và khi anh giết bà, công ty sẽ chết.
Bây giỠanh đang đứng ở ngoài phòng ngủ của bà Kate.
Mở cửa đi, tiếng nói ra lệnh.
Tony mở cánh cửa. Bà Kate đang mặc áo trước một tấm gương thì nghe tiếng cánh cửa mở ra.
“Tony! Con làm cái gì vậy...â€
Tony chÄ©a súng vào ngưá»i bà, rồi bắt đầu bóp cò.
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #30  
Old 16-04-2008, 09:33 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tay cự phách: Chương 22
(Sidney Sheldon)
Quyá»n con trưởng thừa kế, tức là quyá»n hưởng chức tước tài sản gia đình cá»§a đứa trẻ sinh đầu tiên, có cá»™i rá»… ăn sâu trong lịch sá»­. Trong các gia đình vua chúa ở Âu Châu, má»™t viên quan cao cấp phải hiện diện vào lúc sinh cá»§a vị thừa kế vị sẽ không bị tranh cãi. Vì vậy, bác sÄ© Mattson phải cẩn thận ghi chép ai là ngưá»i được đỡ ra trước tiên trong hai đứa trẻ sinh đôi.
Ai cÅ©ng phải đồng ý vá»›i nhau rằng những đứa con sinh đôi cá»§a Blackwell rất là xinh đẹp. Chúng nó khoẻ mạnh và có vẻ linh hoạt kì lạ. Các y tá trong bệnh viện luôn tìm cá»› để Ä‘i vào xem hai đứa bé. Sá»± thu hút cá»§a chúng, mặc dầu không được thú nhận, má»™t phần là do nhưng câu chuyện bí mật ngưá»i ta loan truyá»n vá» gia đình cá»§a chúng. Mẹ chúng qua Ä‘á»i trong lúc sinh ra chúng. Cha chúng đã biến mất, và có tin đồn rằng ông ta đã bắn mẹ ruá»™t cá»§a mình, nhưng ngưá»i ta không thể xác nhận các lá»i đồn đại ấy. Báo chí không đỠcập gì vá» chuyện này mà chỉ nói má»™t cách ngắn ngá»§i rằng Tony Blackwell đã bị suy sụp thần kinh và bị nhốt ở má»™t nÆ¡i. Khi báo chí há»i ông bác sÄ© Harley thì ông ta đưa ra má»™t câu nói cá»™c lốc. “Không bình luận.â€
Những ngày vừa qua quả là địa ngục đối vá»›i ông bác sÄ© John Harley. Chừng nào ông còn sống, ông vẫn còn nhá»› mãi đến quang cảnh ông đã chứng kiến khi ông Ä‘i đến phòng bà Kate Blackwell sau khi nhận được má»™t cú Ä‘iện thoại rối rít cá»§a ngưá»i quản gia. Kate nằm dài trên sàn nhà trong cÆ¡n hôn mê, vá»›i nhiá»u vết đạn ở cổ và ngá»±c, máu tuôn ra nhuá»™m đỠcả tấm thảm trắng.Tony Ä‘ang sục sạo các tá»§ áo cá»§a mẹ anh cắt loạn xạ các chiếc áo cá»§a bà ra từng mảnh bằng má»™t cái kéo.
Bác sÄ© Harley đưa mắt nhìn bà Kate thật nhanh, rồi hối hả gá»i xe cứu thương đến. Ông quỳ xuống bên cạnh bà Kate, bắt mạch. Mạch cá»§a bà rất yếu và rất nhá», mặt bà Ä‘ang trở sang màu xanh nhợt. Bà sắp sá»­a bị kích ngất. Ông liá»n tiêm cho bà má»™t mÅ©i adrenaline và sodium bicarbonate.
“Chuyện gì xảy ra vậy?†Bác sÄ© Harley há»i.
Viên quản gia, mồ hôi vã ra như tắm, đáp, “Tôi... tôi không biết. Ông Blackwell bảo tôi Ä‘i pha cà phê cho ông. Lúc tôi Ä‘ang ở trong bếp thì nghe tiếng súng nổ. Tôi chạy lên lầu thì thấy bà Kate Blackwell nằm trên sàn nhà, như thế này. Ông Blackwell lúc ấy Ä‘ang đứng phía trên bà ấy và nói. “Nó sẽ không làm hại mẹ nữa đâu, mẹ ạ. Con đã giết nó rồi.†Thế rồi ông ấy Ä‘i đến tá»§ áo và bắt đầu cắt các áo trong đó.â€
Bác sÄ© Harley quay vá» phía Tony. “Anh làm gì ở đấy Tony?â€.
Anh lại cắt xé dữ dá»™i. “Tôi giúp mẹ tôi. Tôi Ä‘ang huá»· hoại công ty. Chính nó đã giết mẹ tôi, ông hiểu không?â€Anh lại tiếp tục cắt xé quần áo trong tá»§.
Ngưá»i ta đưa gấp bà Kate vào khu cấp cứu trong má»™t bệnh viện tư cá»§a Kruger-Brent. Bà được truyá»n máu bốn lần trong khi bác sÄ© mổ để lấy các viên đạn ra.
Phải có ba ngưá»i y tá nam má»›i lôi được Tony vào trong chiếc xe cứu thương, sau khi bác sÄ© John Harley tiêm cho anh ta má»™t mÅ©i thuốc để làm cho anh yên bá»›t. Má»™t toán lính cảnh sát đáp ứng lá»i kêu gá»i cá»§a xe cứu thương, và bác sÄ© John Harley cho má»i Brad Rogers đến để tiếp xúc vá»›i há». Bằng phương tiện nào đó mà bác sÄ© Harley không hiểu được, các giá»›i truyá»n tin không đỠcập má»™t chút gì đến vụ nổ súng.
Bác sÄ© Harley Ä‘i đến bệnh viện để thăm bà Kate Blackwell, lúc này Ä‘ang được chăm sóc đặc biệt. Câu nói đầu tiên bà thá»u thào thốt ra là: “Con trai tôi đâu rồi?â€
“Anh ấy được chăm sóc, bà Kate ạ. Anh ấy không há» gì đâu.â€
Tony được đưa đến má»™t dưỡng đưá»ng tư ở Connecticut.
“Bác sÄ© John này, tại sao Tony lại cố tình giết tôi?Tại sao?†Sá»± Ä‘au khổ trong giá»ng nói cá»§a bà dưá»ng như không thể nào chịu đựng nổi.
“Anh ấy oán trách bà vá» cái chết cá»§a Marianne.â€
“Thật là Ä‘iên rồ!â€
John Harley không đưa ra lá»i bình luận nào.
Anh ấy trách bà vỠcái chết của Marianne!
Sau khi bác sÄ© John Harley đã ra khá»i phòng, bà Kate nằm ở đó, không thể nào chấp nhận được những lá»i nói ấy. Bà đã yêu Marianne vì nàng Ä‘em lại hạnh phúc đến cho Tony. Tất cả những ước mÆ¡ cá»§a mẹ là dành cho con. Làm sao con không thể hiểu được Ä‘iá»u ấy?
Thế nhưng anh ta đã ghét bà đến ná»—i cố giết bà. Kate cảm thấy trong lòng tràn ngập Ä‘au khổ; bà chỉ muốn được chết. Nhưng bà không để cho mình phải chết. Bà đã làm những gì bà cho là phải. Há» Ä‘á»u lầm cả. Tony là má»™t con ngưá»i yếu Ä‘uối không dám má»™t mình đương đầu vá»›i cuá»™c sống. Nhưng ta, Kate Blackwell, không yếu Ä‘uối. Ta có thể đương đầu vá»›i câu chuyện này, có thể đương đầu vá»›i bất cứ chuyện gì. Ta sẽ sống. Ta sẽ sống sót. Công ty cá»§a ta sẽ tồn tại.
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
êàëüÿíû, ïëèòêà, ïðèêîë



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™