15-06-2009, 11:36 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 2: Äại Há»c
Hồi 25: Bạn Cùng Phòng
Dịch thuáºt: www.danchoisg.com
Ngưá»i dịch: Davidvilla
Tiêu Nhiên lưng đeo một cái ba lô, nhà n nhã đi lên lầu.
"02412, 02413, 02414, 02415 là phòng nà y rồi. Không biết ta có phải là ngưá»i đến sá»›m nhất không?" Tiêu Nhiên đứng ở ngoà i cá»a nghÄ© thầm.
Mở cá»a nhìn, ba cái giưá»ng dÄ© nhiên đã có sá»± chuẩn bị. Chỉ có bên trái cạnh cá»a sổ còn má»™t cái giưá»ng bá» không. Chá»— nằm Ä‘á»u ở trên, phÃa dưới là nÆ¡i để má»™t loại váºt dụng cÅ©ng như sách vở.
Tiêu Nhiên đóng cá»a lại, từ giá»›i chỉ xuất ra những đồ váºt mà Lý Thiến vì hắn chuẩn bị như chăn, và i cái gối phô tÆ¡i, tá»±u Ä‘em rải ra nằm cÅ©ng tốt. Vừa định nằm xuống nghỉ ngÆ¡i má»™t hồi, chỉ nghe thấy thanh âm chìa khóa mở cá»a.
Cá»a được mở ra, lục tục Ä‘i và o ba ngưá»i tuổi trẻ, trong đó có má»™t ngưá»i cao lá»›n tráng kiện, ngưá»i mang theo hai gá»ng kÃnh có vẻ phá lệ gầy gò, còn má»™t ngưá»i tóc nhuá»™m mà u và ng,
Mặc y phục hoa lệ lòe loẹt từ đầu đến chân, trang phục so vá»›i má»™t tên đống bóng không khác nhaU nhiá»u lắm. Bá»n há» vừa và o cá»a đã phát hiện Tiêu Nhiên ngồi ở trên giưá»ng.
"Chúng ta huynh đệ cùng phòng rốt cục đến đông đủ rồi, buổi tối ta má»i má»™t ngươi Ä‘i ra ngoà i ăn cÆ¡m." Cái tên cao lêu nghêu tuổi trẻ thét lên.
"Chà o má»i ngưá»i, ta gá»i là Lưu VÅ© Phà m, ngưá»i Tứ Xuyên." Vị mang kÃnh nói ngay.
"Ta đây là Tà o Bảo Là , ngưá»i Äông Bắc, má»™t bằng hữu thưá»ng gá»i ta là Kim Cương. Ta đánh nhau ra tay rất nặng, ba ngưá»i cho tá»›i bây giá» không cần để ý. Äã là huynh đệ sau nà y nếu ngươi xảy ra chuyện gì, chỉ cần gá»i ta há»— trợ là được rồi." Lại tên thanh niên cao to cưá»ng tráng nói.
"Ta gá»i là Tá» Má»™ Thà nh, ngưá»i Nghiá»…m Äông, ngươi đừng xem ta trang phục như váºy mà lầm lẫn, kỳ tháºt ta chÃnh là ngưá»i tốt. Không nên bị vẻ bá» ngoà i cá»§a ta mê hoặc, ta ná»™i tâm rất thiện lương. Bạn bè gá»i ta là Hầu Tá»."
"Chà o má»™t ngươi, ta gá»i là Tiêu Nhiên,."
Tiêu Nhiên nói xong, hướng ba ngưá»i nắm tay, khi hắn kÃn đáo nhìn Lưu VÅ© Phà m thì phát hiện ra hắn là ngưá»i tu chân, tu vi đã đạt đến Kim Äan sÆ¡ kỳ, nhưng không biết có Ä‘em theo bảo váºt gì trên ngưá»i không.
Nguyên lực ba động ẩn dấu dẫn xuất.
"Tốt lắm, đừng lôi thôi nữa, mấy đại gia chúng ta ở cùng má»™t chá»—, thá»i gian vẫn còn dà i Ä‘i đâu mà mất chứ? Bây giá» quan trá»ng nhất là chuyện Ä‘i uống rượu, chúng ta không say không vá»". Kim Cương nói xong, lôi kéo bá»n Tiêu Nhiên Ä‘i ra ngoà i.
Vừa nói xong,
"Mắt KÃnh, nhanh lên má»™t chút a! Äừng có quen thói lá» má» như ma ma nữa."
"Ngươi gá»i ta là Mắt KÃnh, ngươi còn dám nói nữa à ." Lưu VÅ© Phà m Ä‘uổi theo, vẻ mặt bất đắc dÄ© nói.
Vì váºy, má»™t đám ngưá»i cãi nhau ầm ỉ Ä‘i ra ngoà i trưá»ng há»c, đến má»™t tiểu phạn quán.
"Lão bản, mang má»™t món ăn lại đây." Kim Cương còn chưa đến cá»a đã hét toáng lên.
Äến khi bá»n hắn vừa Ä‘i và o cá»a, phát hiện trong phạn quán có mấy ngưá»i dùng ánh mắt sợ hãi nhìn bá»n há», mấy nữ sinh thiếu chút nữa đã bị hù dá»a định móc túi trả tiá»n cÆ¡m rồi bá» chạy.
Tiêu Nhiên nhìn thấy váºy, hướng Hầu Tá» cùng Mắt KÃnh khẽ đánh mắt ra hiệu, bá»n há» ba ngưá»i vá»™i và ng là m bá»™ như Ä‘i ngang qua, tìm cái bà n rá»™ng ngay gần cá»a sổ ngồi xuống, Ä‘em Kim Cương nhét và o giữa mấy ngưá»i.
Kim Cương nhìn thấy vẻ mặt mấy ngưá»i bên trong phạn quán, vá»™i và ng nói: "Má»™t ngươi cứ tiếp tục ăn, không cần phải xen và o việc cá»§a ta." Có thể nghe như má»™t lá»i nói bình thưá»ng và o lá»— tai, , nhưng lại như là cảnh má»™to bá»n há», "Má»™t ngươi ai dám động đến ta, cẩn tháºnâ€
“Äợi chút."
Rốt cục lão bản đã đến giải vây, má»™t đại gia má»›i bắt đầu tiếp tục ăn cÆ¡m. Kim Cương vẻ mặt á»§y khuất ngồi xuống bên cạnh Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên là m bá»™ ta không nháºn ra vẻ mặt cá»§a hắn, nhìn chằm chằm nÆ¡i khác.
Không bao lâu, thức ăn đã được bê lên, Kim Cương gá»i và o, "Lão bản, cầm 8 bình bạch tá»u lại đây." Sau đó lầm bầm lầu bầu nói: "Chúng ta má»—i ngưá»i 2 bình, vừa đẹp. Cứ uống xong rồi lại gá»i tiếp."
Hầu Tá» nhìn thấy 2 bình bạch tá»u loại má»™t lÃt thả tá»›i trước mặt mình, kÃn đáo quan sát đồng bá»n, thấy Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh hai ngưá»i bá»n há» dưá»ng như không coi và o đâu, nghÄ© thầm, "Ta đã gặp phải đối thá»§, đây Ä‘á»u là những yêu quái a, ta không thể theo rồi!"
Kim Cương rót cho Hầu Tá» má»™t cốc lá»›n đầy rượu, cốc chứa đến gần má»™t ná»a bình, sau đó nâng chén nói, "Chúng ta có thể từ thiên nam địa bắc tụ cùng má»™t chá»—, đây là duyên pháºn. Nà o, chúng ta cạn chén." Nói xong, tu má»™t ngụm
Còn má»—i việc là đem cái chén đầy rượu cho và o miệng. Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh cÅ©ng cháºm cháºm uống.
Hầu Tá» nhìn thấy mà n nà y, quay vá» bá»n há» ba ngưá»i nói: "Ba vị anh hùng, ta có sá»± kiện muốn cùng má»™t ngươi thương lượng má»™t chút. Hôm nay bữa nà y để ta má»i, nhưng rượu đổi thà nh nước ngá»t được không?"
Kim Cương láºp tức nói, "ngươi uống hay là không? Có phải ngươi không nể mặt mÅ©i ta, hay là xem thưá»ng ta?"
Mà Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh còn lại là đồng dạng "Ngươi nói gì chứ? " Vẻ mặt nhìn chằm chằm Hầu Tá», xem hắn da đầu đã tê dại.
"Mẹ kiếp, liá»u mạng." Hầu Tá» nói xong, từ từ nhắm hai mắt Ä‘em cái cốc rượu to đùng kia uống và o.
"Rất tốt, thế mới là huynh đệ của ta, thêm một cốc nữa." Kim Cương nói xong lại rót cho Hầu TỠmột cốc to đầy trà n.
"A, vẫn uống a! " Hầu TỠthiếu chút nữa phát khóc.
Hầu TỠuống tiếp đến cốc thứ hai thì gục xuống.
Mà Kim Cương uống đến bình rượu thứ ba cũng ngã.
Chỉ còn Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh hai ngưá»i vẫn uống, đến lúc rá»i Ä‘i thì trên mặt đất đã có không dưới hai mươi cái vá».
Chung quanh nhiá»u ngưá»i dùng ánh mắt lá»™ vẻ kỳ quái nhìn bá»n há».
"Ảo giác, nhất định là ảo giác, nhất định là ta uống hÆ¡i nhiá»u, nhìn hai vá» thà nh hai mươi cái vá»." Má»™t đệ tá» nghÄ©
"Phạn quán nà y nhất định là bán rượu giả, lần sau không đến đây ăn cơm nữa." Một đệ tỠkhác nghĩ.
Từ đó vá» sau, phạn Ä‘iếm nà y là m ăn sinh ý phai Ä‘i rất nhiá»u, mà cÅ©ng không biết nguyên nhân do bà n tay nà o là m ra.
Kim Cương cùng Hầu TỠđược hai ngưá»i bá»n há» dìu trở vá» phòng ngá»§.
Äem hai ngưá»i bá»n há» ném lên trên giưá»ng xong, Tiêu Nhiên đã nằm trên giưá»ng mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngá»§.
Còn Mắt KÃnh lại dùng ánh mắt lá»™ vẻ kỳ quái nhìn Tiêu Nhiên, "Không đúng a, hắn không giống như ngưá»i tu chân, trên ngưá»i không có ná»a Ä‘iểm chân nguyên lá»±c, cÅ©ng không giống như ta đã Ä‘em rượu luyện hóa. Uống nhiá»u như váºy mà không sao, hắn uống rượu như thế nà o?â€
A! " Bá»n há» là m sao biết được, Tiêu Nhiên lúc nà y toà n thân Ä‘á»u là tiên nguyên lá»±c chứ?
Ngà y thứ hai, Kim Cương tỉnh lại, trong phòng lại hô hà o ầm Ä© bát nháo, còn Hầu Tá» thì vẫn nằm ở trên giưá»ng không thể thanh tỉnh.
Rốt cục đến ngà y khai giảng năm há»c.
Bá»n há» Ä‘i tá»›i lá»… đưá»ng, Hầu TỠđã khôi phục lại sức sống, không ngừng nói, "Mau nhìn, bên kia cái...to lên má»™t chút. Oa, cái nà y cÅ©ng không sai. NÆ¡i nà y còn có má»™t ngưá»i rất hấp dẫn."
Äợi đến khi bá»n há» tìm được chá»— ngồi, đại lá»… khai giảng năm há»c đã bắt đầu.
Hiệu trưởng Ä‘i lên đà i, bắt đầu nhìn khắp há»™i trưá»ng diá»…n thuyết.
Äợi đến khà lá»… khai giảng chấm dứt đã là sáu giá» chiá»u. Tiêu Nhiên bá»n há» lại tá»›i phạn Ä‘iếm lần trước ăn cÆ¡m. Vốn lần nà y Hầu TỠép thế nà o cÅ©ng không uống rượu, cho nên Kim Cương lần nà y uy phong đã hạ Ä‘i nhiá»u.
ÄÆ°á»£c hai chén rượu tâm hồn đã cảm thấy phiêu bồng, Kim Cương trạng thái có vẻ tốt hÆ¡n so vá»›i lần trước má»™t Ãt, uống thẳng đến bình thứ tư thì má»›i ngã xuống. Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh lại giống lần trước cứ như váºy mà uống tiếp. Không đầy má»™t hồi sau, trên mặt đất lại đầy những bình rượu không.
Buổi há»c đầu tiên, trong phòng há»c.
Một vị sư phụ rất xinh đẹp đang đứng trên bục giảng điểm danh.
"Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên tới rồi phải không? Tà o Rất Là , Tà o Rất Là , đã không tới; Lưu Vũ Phà m, Lưu Vũ Phà m, vẫn còn chưa tới; TỠMộ Thà nh, TỠMộ Thà nh."
Vị sư phụ nghÄ© thầm, "Hảo a, không nghÄ© tá»›i cả má»™t phòng ngá»§ cÅ©ng dám trốn táºp thể lần đại há»™i lá»›p nà y, ta nhất định phải thu tháºp bá»n há». Nhịn xuống, nhất định phải nhịn xuống, ta là má»™t mỹ nữ, như thế nà o có thể là m như váºy, hóa ra phá hư hình tượng cá»§a chÃnh mình sao chứ?"
Má»™t lá»›p há»c tuyển má»™t sinh viên và o ban chấp hà nh như chá»§ nhiệm lá»›p, bà thư Ä‘oà n, á»§y viên há»c táºp, á»§y viên Ä‘á»i sống, á»§y viên lao động. Lần đầu tiên đại há»™i lá»›p, không ai nghÄ© tá»›i bốn nhân váºt không tham gia Ä‘á»u là những đại nhân váºt sau nà y.
Äại há»™i chấm dứt, sau đó Trần Tuyết Hà m má»™t mình vá»™i và ng Ä‘i xuống nam sinh ký túc xá, "Ta muốn nhìn xem bốn ngưá»i nà y rốt cuá»™c là nhân váºt ra sao, ngay cả lần đầu tiên đại há»™i lá»›p cÅ©ng không đến tham gia."
Tiêu Nhiên cùng Lưu VÅ© Phà m Ä‘á»u là tu chân nhân sÄ©, trong đầu căn bản không có khái niệm đại há»™i lá»›p. Biết là hôm nay buổi tối sẽ khai mac đại há»™i, nhưng Kim Cương cùng Hầu Tá» lúc nà y lại còn Ä‘ang phê thì sao?
Tà i sản của G I N
Last edited by G I N; 28-06-2009 at 06:16 PM .
15-06-2009, 11:37 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 2: Äại Há»c
Hồi 26: Bốn Ngưá»i? Ba Ngưá»i?
Dịch thuáºt: www.danchoisg.com
Ngưá»i dịch: Davidvilla
Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh tháºt vất vả Ä‘em Kim Cương cùng Hầu Tá» vá» tá»›i cá»a phòng ngá»§, nhìn thấy lão Äại bảo vệ Ä‘ang đứng trước cá»a phòng, bá»n há» láºp tức nhanh chóng Ä‘em ngưá»i kéo sang đãy ký túc khác.
"Là m sao bây giá»? Lão Äại bảo vệ Ä‘ang đứng đó." Tiêu Nhiên há»i.
"Chúng ta phân má»™t ngưá»i ra dụ hắn ly khai. Ngưá»i còn lại sẽ từng bước từng bước Ä‘em bá»n há» Ä‘i và o phòng." Mắt KÃnh nói
"Chúng ta ngưá»i nà o Ä‘i dụ đây chứ?"
"Như váºy Ä‘i! Chúng ta Ä‘oán sấp ngá»a, ngưá»i nà o Ä‘oán sai ngưá»i đó sẽ phải Ä‘i. "
"Hảo. "
Tiêu Nhiên xuất ra má»™t đồng xu rồi cháºm rãi tung lên trá»i, khi hạ xuống thì chá»™p và o trong tay.
"Ngươi đoán cái gì?"
"Chữ" Mắt KÃnh tá»± tin nói, nghÄ© thầm, "Lấy nhãn lá»±c cá»§a ta mà đoán, xem má»™t cái sẽ biết ngay. Hắn tháºt ngây thÆ¡ a! "
Tiêu Nhiên cháºm rãi buông lá»ng tay ra, má»™t cái quốc huy tháºt to xuất hiện trước mặt Mắt KÃnh.
Tiêu Nhiên thu hồi đồng xu nói, "Huynh đệ, trông cáºy cả và o ngươi rồi, Ä‘i thôi, ngươi Ä‘i cho tốt."
"Tại sao lại có thể như váºy, ta rõ rà ng chứng kiến chÃnh là mặt chữ a! " Mắt KÃnh buồn bá»±c Ä‘i ra.
"Hắc hắc. Äấu vá»›i ta, bao giá» ngươi chết như thế nà o cÅ©ng không biết. " Tiêu Nhiên nhìn bóng lưng Mắt KÃnh nói, tiếp theo sỠđồng xu mà cả hai mặt Ä‘á»u là quốc huy nghÄ© thầm. "Vẫn còn phải Ä‘em nó luyện chế tiếp má»™t lần nữa, có thể ngồi má»™t lần ngưá»i nà o đó Ä‘oán trúng mặt nà y chứ? Không thể lãng phà được."
Mắt KÃnh Ä‘i tá»›i trước mặt ngưá»i bảo vệ, nói.
"Äại gia, ngươi tâm tình tháºt tốt a, đã trá»… thế nà y còn ra ngoà i ngắm trăng."
"Ngắm trăng? Bầu trá»i tất cả Ä‘á»u là mây, chá»— nà o có ánh trăng a?!"
"......"
"Äại gia, bên ngoà i lạnh như thế, Ä‘i và o nghỉ ngÆ¡i Ä‘i nghen! Äứng ở ngoà i nà y là m gì a?"
"Gần đây lúc má»›i vừa khai há»c, đã có rất nhiá»u đệ tá» chạy ra ngoà i uống rượu, ta ở chá»— nà y giữ cá»a. Háºn, những ngưá»i nà y a, há»c hà nh không chịu há»c, má»—i ngà y đến trưá»ng há»c lêu lổng, nếu để ta bắt được, nhất định không cho bá»n há» có kết quả tốt."
"......"
"Äại gia, ta giúp ngươi giữ cá»a, ngươi Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i!"
"Như váºy sao được a, ta sẽ áy náy lương tâm mình lắm, đã ăn lương phải là m tròn pháºn sá»±. Äã khuya rồi, ngươi trở vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i!"
Nói xong bảo vệ Ä‘em Mắt KÃnh đẩy và o ký túc xá, còn mình lại đứng trước cá»a.
Mắt KÃnh đứng ở bên trong ký túc xá, khóc cưá»i không được.
"Lần nà y nhất định phải thà nh công. Ta phải xuất tuyệt chiêu rồi." NghÄ© xong, Mắt KÃnh lại Ä‘i ra ngoà i.
"Äại gia, ta vừa rồi hình như chứng kiến có ngưá»i uống rượu ở bên kia . Chúng ta cùng qua xem Ä‘i!"
"Cái gì, ngươi nhanh chóng mang ta Ä‘i xem sao." Nói xong, kéo Mắt KÃnh Ä‘i ra.
"Như thế nà o không còn ai a! Rõ rà ng vừa rồi còn mấy ngưá»i Ä‘ang ở đây a" Mắt KÃnh là m bá»™, lầm bầm lầu bầu Ä‘Ãch nói,
"Nhất định là bá»n hỠđã thấy đại gia ngươi lại đây, cho nên bá» chạy rồi."
"Như thế nà o có thể, uống rượu rồi là m sao mà vẫn nhìn được rõ rà ng như váºy."
"Äại gia, tháºt sá»± a, ta vừa rồi Ä‘i qua vẫn chứng kiến hắn ói ra mà . Vẫn còn mùi rượu nồng nặc đây nà yâ€
"ÄÆ°á»£c, váºy ngươi tốt nhất theo ta Ä‘i tìm, hôm nay nhất định phải Ä‘em ngưá»i ná» tìm ra." Nói xong, không nói không rằng kéo Mắt KÃnh Ä‘i chung quanh tiếp tục tìm kiếm.
Tiêu Nhiên bên nà y, hắn chứng kiến Mắt KÃnh Ä‘em bảo vệ lừa gạt rá»i Ä‘i, láºp tức Ä‘em Kim Cương cùng Hầu Tá» cất và o giá»›i chỉ, nghênh ngang Ä‘i tá»›i.
Còn chưa Ä‘i tá»›i cá»a phòng, Tiêu Nhiên thấy má»™t mỹ nữ đứng ở cá»a ký túc xá. Hắn liá»n Ä‘i tá»›i há»i.
"Mỹ nữ, ngươi Ä‘ang tìm ngưá»i hả?"
"Äúng váºy! "
"Ở đây có rất nhiá»u ngưá»i, ngươi muốn tìm ai, có muốn há»— trợ hay không!"
"Ngưá»i trong phòng ngá»§ nà y."
"Không thể nà o, phòng ngủ nà y ta cũng là một phần! Ngươi tìm ai! Không phải là Hầu TỠsao, hắn sẽ không dám là m những chuyện có lỗi với ngươi đâu!"
"Ta......"
"Ngươi đừng nói nữa, ta đã hiểu rõ rồi, ngươi yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi giáo huấn hắn. Hắn nhất định đối với ngươi sẽ ăn năn, ngươi hôm nay cứ vỠtrước đi nghen! "
"Không cần, ta hôm nay nhất định phải đợi được bá»n há»."
"Bá»n há»? Chẳng lẻ còn có Kim Cương cùng Mắt KÃnh. Không có lý nà o, lại còn có ta trong đó, ta là m sao lại dÃnh và o vấn đỠquan hệ cùng ngươi chứ?"
"Ngươi......"
"Chỉ là nhất thá»i vô ý thôi, vừa rồi đã kÃch động má»™t chút. Ngươi yên tâm, có ta ở đây bá»n há» là tuyệt đối không dám khinh dẻ ngươi đâu, ta nhất định sẽ là m cho bá»n há» nháºn ra lá»—i lầm cá»§a mình."
"Nga, quên nói vá»›i ngươi, ta cùng bá»n hỠở chung má»™t phòng ngá»§, nếu không ngươi ...cứ chá» má»™t chút, ta Ä‘i gá»i bá»n hắn. "
Trần Tuyết Hà m vốn Ä‘ang muốn cùng Tiêu Nhiên cãi cá» má»™t chút, nhưng vừa nghe đến Tiêu Nhiên cÅ©ng ở cái phòng ngá»§ kia, chợt ngáºm miệng lại, tâm lý nghÄ©: "Hắn cÅ©ng dám nói như váºy vá»›i ta, xem ta như thế nà o thu tháºp hắn. Hắn nhất định là Tiêu Nhiên rồi, ta sẽ nhá»› kỹ."
Tiêu Nhiên vẫn hoà n toà n chẳng biết, chÃnh mình đã rước lấy há»a và o thân. Hắn Ä‘i tá»›i thang lầu, tìm chá»— tối, dụng thần thức quan sát má»™t chút, không phát hiện ra ngưá»i, liá»n Ä‘em Kim Cương cùng Hầu Tá» từ trong giá»›i chỉ thả ra. Nhìn hai ngưá»i bá»™ dạng hồ đồ túy lúy, nghÄ© đến, "Ta như thế nà y mà váºn khà sao lại kém váºy chứ? Thương thay, ta từng nà y rồi mà ngay cả nữ sinh còn chưa có hôn qua, còn má»™t ngươi thì lại quá đà đến váºy."
Trần Tuyết Hà m nhìn thấy Tiêu Nhiên kéo Kim Cương Ä‘i tá»›i thì vá»™i và ng há»i, "Hắn là m sao váºy?"
"Không có gì, chỉ là uống rượu thôi, ngươi xem hắn đã vì ngươi uống thà nh cái bộ dáng nà y rồi, ngươi sẽ không còn trách hắn nữa chứ!"
"Ta phải nhịn, nhất định phải nhịn, không thể vì má»™t cái nhá» mà đánh mất cái lá»›n được." Trần Tuyết Hà m lúc nà y không ngừng cảnh má»™to chÃnh mình.
Trần Tuyết Hà m giúp Tiêu Nhiên Ä‘em Kim Cương vá» phòng ngá»§ xong, Tiêu Nhiên lại chạy ra ngoà i Ä‘em Hầu Tá» vá», cứ thế đến khi hai ngưá»i bá»n hỠđã lăn quay ra giưá»ng rồi, Tiêu Nhiên má»›i khuyên.
"Xem Ä‘i! Kỳ tháºt bá»n há» cÅ©ng không chịu nổi. Má»—i ngà y vì sá»± kiện đó mà nâng chén tiêu sầu. Hai ngưá»i con trai thuần khiết, bất quá nhất thá»i phạm và o má»™t sai lầm nho nhá». HÆ¡n nữa bây giá» không phải lúc hà nh động sao? Ngươi đã là m rồi, chÃnh ngươi nên vui sướng má»›i phải a!" Tiêu Nhiên nói xong, nghÄ© thầm đáo, "Ta đối vá»›i má»™t ngươi là đá»u là hết tình hết nghÄ©a, má»™t ngươi hãy hy vá»ng nữ tá» kia không trách má»™t ngươi nghen!"
Mà lúc nà y Trần Tuyết Hà m trong lòng nghÄ©, "Nhất định là cái tên Tiêu Nhiên kia đã phá há»§y bá»n há», hai đứa thuần khiết như thế nà y, như thế nà o lại gặp đúng tên lưu manh a! Tiêu Nhiên, ngươi sẽ chết vá»›i ta."
Má»™t lát sau, sau khi Mắt KÃnh há»— trợ bảo vệ lão Äại bắt được đến tám ngưá»i uống rượu, hắn lúc đó má»›i uể oải kéo lê thân thể vá» phòng ngá»§.
"Tháºt đúng là không phải chuyện dá»… dà ng gì! So vá»›i ta tu luyện còn muốn khó khăn hÆ¡n. CÅ©ng không nên cho bá»n há» uống rượu nữa." Cứ nghÄ© váºy, Mắt KÃnh mở cá»a phòng ngá»§, phát hiện bên cạnh bà n có má»™t mỹ nữ ngồi, nà ng Ä‘ang quan sát phòng ngá»§.
Tiêu Nhiên nhìn thấy Mắt KÃnh quay lại, vá»™i và ng kéo hắn ra ngoà i cá»a, "Có má»™t nữ nhân Ä‘ang đợi má»™t ngươi, má»™t ngươi như thế nà o váºy không cẩn tháºn a! Như thế nà o lại bị nà ng tìm tá»›i cá»a hả?! "
Mắt KÃnh vẻ mặt kỳ quái nói, "Cái gì cÅ©ng tùy cÆ¡ thôi, nữ tá» kia ta không nháºn ra là ai! Có chuyện gì a?"
Tiêu Nhiên Ä‘em chuyện hắn suy diá»…n nói cho Mắt KÃnh nghe má»™t lần, "Nhất định là hai ngưá»i bá»n hỠđã là m ra, ta cÅ©ng chỉ đến sá»›m hÆ¡n ngươi má»™t ngà y a! Trách không được bá»n há» còn há»i ta có còn… không nữa chứ?"
Lúc nà y, Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh đồng thá»i nói đến, "Ba ngưá»i cùng là m! Äúng là cầm thú."
Trần Tuyết Hà m nhìn thấy Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh Ä‘i và o phòng ngá»§, vừa muốn nói chuyện thì đã bị Tiêu Nhiên ngăn trở.
Lúc nà y Mắt KÃnh cÅ©ng có ý muốn giúp đở, chỉnh sắc nói:
"Ngươi cái gì cÅ©ng đừng nói, chuyện nà y chúng ta đã biết. Ngươi yên tâm, hôm nay ta nhất định sẽ bắt bá»n hỠđưa ra má»™t đáp án là m ngươi hà i lòng." Nói xong, hắn quay vá» Tiêu Nhiên nháy mắt má»™t cái.
Tiêu Nhiên cÅ©ng vá»™i và ng chạy đến nhà vệ sinh vò hai cái khăn mặt rồi nhá» nước lên mặt hai ngưá»i, muốn hai ngưá»i nhanh chóng thức dáºy.
"Má»™t ngươi nếu đã là m ra loại sá»± việc nà y, tá»± mình chịu trách nhiệm Ä‘i chứ!" Tiêu Nhiên quay vá» bá»n há» nói.
ChÃnh là bá»n há» mặc dù chuẩn bị tỉnh, nhưng còn mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, ngay cả con mắt cÅ©ng mở chưa được. Nghe Tiêu Nhiên nói như váºy, tưởng rằng chÃnh mình uống rượu bị sư phụ phát hiện ra, hai ngưá»i hai miệng đồng thanh nói:
"Không liên quan đến hắn, là ta dẫn hắn đi đó, muốn phạt cứ phạt ta đi."
"Má»™t ngươi nếu là m ra việc nà y rồi, phải Ãt nhất có má»™t trong hai ngưá»i chịu trách nhiệm Ä‘i!" Mắt KÃnh nói.
Vì váºy hai ngưá»i lại đồng thanh nói, "Ta chịu trách nhiệm."
"Ngưá»i nà o là m ngưá»i đó chịu Ä‘i, sao cả hai ngươi Ä‘á»u nói như váºy?" Tiêu Nhiên vẻ mặt bi phẫn nói.
"Äá»§ rồi. " Äang lúc Mắt KÃnh còn muốn nói cái gì đó, má»™t thanh âm cắt ngang lá»i hắn. Trần Tuyết Hà m đã không thể nhịn được rồi.
"Một ngươi biết ta là ai không?"
"Bất kể ngươi là ai, nhưng chuyện nếu đã xảy ra, chúng ta sẽ nghÄ© biện pháp giải quyết. ...trước hết xin bá»›t giáºn. " Mắt KÃnh khuyên đáo,
"Ta là chá»§ nhiệm lá»›p cá»§a má»™t ngươi. Ta hôm nay tá»›i là muốn nhìn má»™t chút xem ai có can đảm lá»›n như váºy, ngay cả đại há»™i lá»›p cÅ©ng không Ä‘i. Không nghÄ© tá»›i má»™t ngươi cÅ©ng dám nói như váºy vá»›i ta, vẫn còn là m cho ta phát hiện má»™t ngươi uống rượu nữa. Má»™t ngươi cứ chỠđấy, ngà y mai sẽ có ngưá»i há»i chuyện má»™t ngươi." Trần Tuyết Hà m nói xong, xoay ngưá»i Ä‘i khá»i cá»a.
Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh nhất thá»i mắt choáng váng, mà Kim Cương cùng Hầu Tá» cÅ©ng đã đã rượu, thức dáºy.
"Ngươi nói là m thế nà o Ä‘i chứ! Ta bị ngươi hại thảm rồi." Mắt KÃnh dùng ánh mắt u oán nhìn Tiêu Nhiên. Còn Kim Cương cùng Hầu Tá» má» mịt nhìn hai ngưá»i bá»n há»,
"Mắt KÃnh, xin bá»›t giáºn, Ä‘á»u là huynh đệ, ngươi có chuyện gì cứ rá»™ng lượng bá» qua Ä‘i!" Kim Cương hảo tâm khuyên nhá»§
"Ngươi còn giúp hắn nói chuyện, ngươi có biết hắn vừa rồi là m cái gì không? Chúng ta xong rồi." Nói xong, Ä‘em chuyện vừa rồi phát sinh má»i sá»± nói má»™t lần, nhất thá»i đổi lấy ba ánh mắt u oán.
Tà i sản của G I N
Last edited by G I N; 28-06-2009 at 06:17 PM .
15-06-2009, 11:38 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 2: Äại Há»c
Hồi 27: Äi Há»c
Dịch thuáºt: www.danchoisg.com
Ngưá»i dịch: Davidvilla
Ngà y thứ hai, trong lá»›p truyá»n ra lá»i đồn khi bốn ngưá»i Ä‘i tá»›i lá»›p.
"Bá»n há» là ai, có phải Ä‘i nhầm hay không ?" Má»™t vị đồng há»c thắc mắc.
"Tháºt là , ngươi ngay cả bá»n há» cÅ©ng không biết a! " Má»™t vị đồng há»c khác nghe được nói.
"Bá»n há» rất nổi danh sao? "
"Không chỉ rất nổi danh, mà là phi thưá»ng nổi danh. "
"A! Ta như thế nà o không biết, nói nghe một chút đi."
"Bá»n há» là bạn cùng lá»›p chúng ta, nghe nói là má»™t tổ bốn ngưá»i đã trốn buổi đại há»™i hôm qua."
"Tháºt sao, ta còn tưởng ngưá»i nà o chứ? Không phải là chỉ có trốn buổi há»p thôi sao? Lần sau ta trốn cho ngươi xem."
"Ngươi lại đỠrồi, ngươi biết ngà y hôm qua buổi tối xảy ra chuyện gì không? " Nhất thá»i chung quanh đã đầy má»™t vòng ngưá»i.
"Ngà y hôm qua buổi tối? Không biết. "
"Ngà y hôm qua vốn là ta ở bên ngoà i tiếp đón nữ bằng hữu đi dạo phố."
"A! Äại ca, má»›i đến và i ngà y ngươi đã có nữ bằng hữu rồi, giá»i tháºt, lúc rảnh rá»—i dạy tiểu đệ má»™t hai chiêu!"
"ChÃnh là ta nghÄ© tá»›i hôm nay phải lên lá»›p, không thể Ä‘i chÆ¡i quá muá»™n, nên đã cá»± tuyệt yêu cầu cá»§a nữ bằng hữu ở bên ngoà i qua đêm, sá»›m vá» phòng ngá»§ chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i má»™t chút." (ngất, kỳ tháºt là ngà y hôm qua hắn theo Ä‘uổi má»™t nữ sinh, đã bị cá»± tuyệt, bị đả kÃch, nên sá»›m quay vá» phòng ngá»§.)
"Khi ta sắp Ä‘i và o phòng ngá»§ thì thấy được chá»§ nhiệm lá»›p Ä‘i và o phòng ngá»§ bá»n há», sau đó Mắt KÃnh kia cÅ©ng trở lại. Ta lúc ấy Ä‘ang chuẩn bị và o phòng ngá»§ nghỉ ngÆ¡i, nhưng chứng kiến cá»a phòng ngá»§ cá»§a bá»n há» lại mở ra, Mắt KÃnh kia có Ä‘iểm lén lút cùng má»™t ngưá»i Ä‘i ra ngoà i cá»a, chẳng biết nói cái gì đó, ta loáng thoáng Ä‘Ãch nghe được 3 ngưá»i cái gì đó."
Nhất thá»i chung quanh đồng há»c Ä‘á»u lá»™ ra vẻ mặt kinh ngạc, mà ngưá»i nói chuyện lại có má»™t vẻ mặt đầy đắc ý.
"Sau đó, bá»n há» lại Ä‘i và o. Ta thấy không còn gì để nhìn, liá»n trở và o phòng ngá»§. Chỉ là không lâu sau ta nghe chá»§ nhiệm lá»›p kêu to “Äã đủ rồiâ€, không bao lâu nữa chá»§ nhiệm lá»›p mở cá»a rồi Ä‘i ra."
Nhất thá»i, cả má»™t đám ngưá»i nhìn bá»n há», cái miệng đồng thanh nói, "Cầm thú a!"
Mặc dù nói nhá» giá»ng, nhưng Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh vẫn nghe được.
Chỉ thấy Tiêu Nhiên Ä‘i tá»›i trước mặt đám ngưá»i kia nói, "Vừa rồi má»™t ngươi nói ta đã nghe được hết, là ai vừa nói tá»± mình đứng ra, nếu không đừng trách ta không khách khÃ."
Kim Cương thấy thế vá»™i và ng Ä‘i qua, đứng đối diện vá»›i đám ngưá»i đó nói, "Huynh đệ, xảy ra chuyện gì, muốn ta há»— trợ không?" Nói xong vén tay áo lên, lá»™ ra cÆ¡ bắp cưá»ng tráng. Kim Cương vốn cao có 1,89 mét , hÆ¡n nữa khuôn mặt hắn thô thiển, cùng cả cÆ¡ thể hợp thà nh má»™t bá»™ dạng kinh khá»§ng, má»™t chút đã trấn áp đại bá»™ pháºn ngưá»i ở đây. Còn Mắt KÃnh cùng Hầu Tá» nhìn thấy, cÅ©ng Ä‘i qua, đứng ở bên cạnh Tiêu Nhiên. Mắt KÃnh thì không sao, nhưng Hầu TỠđầu tóc và ng khè, ăn mặc có vẻ vô lại, vừa nhìn đã biết không phải ngưá»i tốt, cÅ©ng thà nh má»™t bá»™ pháºn trấn áp cả đám ngưá»i trong đó.
Thấy không ai nói chuyện nữa, Tiêu Nhiên bốn ngưá»i Ä‘i tá»›i phÃa bà n cuối lá»›p ngồi xuống, nhất thá»i, ba cái bà n chung quanh bá»n há» chẳng có ai dám ngồi.
Không bao lâu sau, sư phụ tá»›i, là má»™t lão giáo viên. Khi hắn chứng kiến má»™t bà n phÃa trước lá»›p há»c ngồi đầy ngưá»i, trong lòng cảm khái nghÄ©, "Lá»›p nà y đệ tá» tháºt là có ý ham há»c , như váºy há»c chắc tốt."
Nhưng khi nhìn thấy phÃa sau còn bốn ngưá»i Tiêu Nhiên, nhất thá»i trong lòng giáºn dữ, "Như thế nà o ngay cả ngưá»i như váºy cÅ©ng có thể ở trong lá»›p nà y a! Äúng là con sâu là m rầu nồi canh!"
Äang nhìn bốn ngưá»i Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên thì ngồi ở bên phải phÃa ngoà i cùng, Ä‘ang nhìn ra ngoà i cá»a sổ không biết suy nghÄ© cái gì; ngưá»i Ä‘eo kÃnh lại ngồi khoanh chân đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần; Kim Cương cùng Hầu Tá» hai ngưá»i còn lại Ä‘ang ngá»§. Kim Cương mắt nhắm nghiá»n, gục xuống bà n ngá»§, còn Hầu Tá» Ä‘ang dá»±a lưng và o Kim Cương, má»™t cái chân đặt lên trên bà n, chân còn lại Ä‘ang để trên ghế!
Lão giáo viên cà ng nhìn cà ng tức giáºn, quay vá» Tiêu Nhiên gá»i "Bạn há»c phÃa sau kia, ngưá»i Ä‘ang nhìn ra ngoà i cá»a sổ, ngươi đánh thức ba bạn cùng há»c bên cạnh ngươi dáºy để há»c Ä‘i."
Kết quả chỉ thấy Tiêu Nhiên như chưa há» nghe thấy gì. Hắn liá»n quay vá» mấy ngưá»i ngồi ở bà n phÃa trước há»i: "Má»™t ngươi có ai biết phÃa sau mấy ngưá»i kia tên gá»i là gì không? " Kết quả cả lá»›p Ä‘á»u lắc đầu.
Lão giáo viên không có biện pháp gì khác hÆ¡n là mang ra danh sách từng ngưá»i từng ngưá»i Ä‘iểm danh đứng lên.
"Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên, ai là Tiêu Nhiên." Lúc nghe đến tên mình, Tiêu Nhiên chỉ quay đầu lại đánh mắt vá» phÃa lão giáo viên má»™t cái, rồi lại quay đầu Ä‘i.
"Nguyên lai ngươi là Tiêu Nhiên, ta nhất định phải cho ngươi đẹp mặt một chút." Lão giáo viên nghĩ thầm.
Lão giáo viên giảng bà i, nói được má»™t ná»a thì đột nhiên há»i: "Tiêu Nhiên, ta giảng bà i chẳng lẻ tháºt sá»± khó nghe như váºy sao?"
"Bình thưá»ng!" Tiêu Nhiên cháºm rãi nói.
"Ngươi từ đầu buổi há»c đến bây giá» chẳng lẻ má»™t Ä‘iểm cÅ©ng chưa từng nghe sao? " Lão giáo viên đã bị bức bách rồi.
"Äúng váºy! " Tiêu Nhiên tùy ý nói,
"Ngươi, ngươi Ä‘i ra ngoà i cho ta." Lão giáo viên nhất thá»i trên đầu bốc há»a.
"Ta tại sao lại phải Ä‘i ra ngoà i, ngươi dá»±a và o cái gì bảo ta Ä‘i ra ngoà i. " Tiêu Nhiên cÅ©ng bắt đầu ná»™ há»a.
"Chỉ cần ta là sư phụ cá»§a ngươi, ta có quyá»n bảo ngươi Ä‘i ra ngoà i."
"Ta phạm và o sai lầm gì?"
"Ngươi không nghe ta giảng bà i. "
"Cái lổ tai là của ta, ta muốn nghe thì nghe, ngươi trông nom sao được chứ?"
"Ta láºp lại lần nữa, ngươi Ä‘i ra ngoà i cho ta."
"Ta đương nhiên không thể Ä‘i ra. Ta ná»™p há»c phà đầy đủ, hÆ¡n nữa tịnh không nhiá»…u loạn việc ngươi dạy há»c, ngươi không có quyá»n bắt ta Ä‘i ra ngoà i. HÆ¡n nữa có há»c hay không là việc cá»§a ta. Ngươi quan tâm là m gì! Nếu theo ý cá»§a ngươi nói thì má»™t ngưá»i ná»™p tiá»n để Ä‘i nhà xÃ, nhưng ngồi lâu trong đó mãi không Ä‘i được, chẳng nhẽ viên quản lý nhà xà đó Ä‘em Ä‘uổi hắn Ä‘i sao, việc nà y cÅ©ng quá bá đạo rồi nghen. Còn má»™t chuyện nữa là dưá»ng như trưá»ng há»c nà y cÅ©ng không phải cá»§a ngươi! Ngươi tỉnh táo lại má»™t chút Ä‘i, quản là m gì, việc ngươi ngươi cứ là m, đừng là m phiá»n ta." Nói xong lại ngoảnh mặt nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
Lão giáo viên đứng ở trên bục giảng tức giáºn mặt đỠbừng. Nói cÅ©ng không xong, không nói cÅ©ng không xong. Cuối cùng lão giáo viên Ä‘em má»™t quyển sách té toạc má»™t cái, xoay ngưá»i bá» Ä‘i.
Phòng há»c bắt đầu nhất thá»i náo nhiệt.
"Má»™t ngươi nói nhá» thôi, cho ta an tÄ©nh má»™t chút, đừng là m ảnh hưởng đến huynh đệ cá»§a ta Ä‘ang ngá»§." Tiêu Nhiên nhẹ nhà ng nói. Nhất thá»i, phòng há»c láºp tức an tÄ©nh lại. Má»™t há»c sinh đà nh cầm lấy sách vở cá»§a mình mà xem xét.
Chẳng bao lâu, Trần Tuyết Hà m Ä‘i tá»›i phòng há»c, quay vá» Tiêu Nhiên bá»n há» gá»i và o, "Má»™t ngươi bốn ngưá»i theo ta lại đây."
Äà nh phải gá»i Kim Cương hai ngưá»i dáºy, bá»n há» Ä‘i theo Trần Tuyết Hà m tá»›i phòng là m việc.
Vừa và o cá»a, Trần Tuyết Hà m đã quay vá» Tiêu Nhiên rống lên, "Ngươi nói Ä‘i, ngươi hôm nay đã là m cái gì, như thế nà o là m cho lão giáo viên tức khà bá» Ä‘i."
"Nếu ngươi là vì chuyện ngà y hôm qua, ta đây xin lá»—i ngươi. Nhưng nếu ngươi là vì chuyện ngà y hôm nay, ta rất xin lá»—i, cho dù có thêm má»™t lần nữa ta cÅ©ng sẽ là m như váºy." Tiêu Nhiên hai mắt vô cảm nhìn chằm chằm và o Trần Tuyết Hà m. Trần Tuyết Hà m bị con mắt hắn nhìn như váºy, lui ra phÃa sau từng bước, khà thế đã yếu Ä‘i trông thấy.
"Ngươi có thể Ä‘em chuyện xảy ra ngà y hôm nay nói cho ta nghe má»™t chút không?" Trần Tuyết Hà m nhẹ giá»ng nói.
"Ta xem không cần phải nói lại nữa. Nếu ngươi không phải vì chuyện ngà y hôm qua, chúng ta Ä‘i đây." Tiêu Nhiên nói xong vá»— vá»— vai Kim Cương cùng Hầu Tá» Ä‘ang mắt nhắm mắt mở, rồi kêu Mắt KÃnh cả bá»n cùng Ä‘i ra khá»i phòng là m việc.
Chá» bá»n hắn mấy ngưá»i Ä‘i rồi, Trần Tuyết Hà m ngồi trên ghế khóc rống lên.
Tà i sản của G I N
Last edited by G I N; 28-06-2009 at 06:18 PM .
15-06-2009, 11:38 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 2: Äại Há»c
Hồi 28: Lưu Manh Chuyên Nghiệp
Dịch thuáºt: www.danchoisg.com
Ngưá»i dịch: Davidvilla
Bá»n há» bốn ngưá»i sau khi Ä‘i ra khá»i phòng là m việc, tại sân trưá»ng nhà n nhã dạo chÆ¡i.
Trong lúc vô tình, bá»n há» Ä‘i dạo tá»›i sân váºn động. Lúc nà y tại đây Ä‘ang diá»…n ra má»™t tráºn đấu bóng rổ.
Má»™t cầu thá»§ cá»§a đội mặc áo mà u trắng Ä‘ang cầm bóng tổ chức tấn công, ngay cả khi bốn gã bên phÃa đối phương lao ra chặn, hắn chỉ lắc ngưá»i nhẹ nhà ng đã vượt qua và ghi Ä‘iểm, má»™t thân pháp và má»™th thức ghi Ä‘iểm quả là kinh thế hãi tục. Nhất thá»i, cầu trà ng truyá»n đến tiếng vá»— tay hoan hô nhiệt liệt, mà tráºn đấu cÅ©ng theo đó mà kết thúc. Vị áo trắng kia xoay ngưá»i lại, lá»™ ra khuôn mặt rạng rỡ cùng nụ cưá»i mỉm trên môi. Tiêu Nhiên từ trên ngưá»i hắn cảm giác được má»™t cá»— chân nguyên lá»±c nhà n nhạt Ä‘ang lưu động. Quan sát kỹ hÆ¡n, phát hiện nam sinh kia tu vi đã đạt đến Kim Äan sÆ¡ kỳ, hÆ¡n nữa so vá»›i Mắt KÃnh còn có Ä‘iểm nổi trá»™i hÆ¡n má»™t chút.
Mà lần nà y, Mắt KÃnh khi phát hiện ra nam sinh kia, con mắt nhất thá»i biển đổi. Tiêu Nhiên cảm thấy được Mắt KÃnh trên ngưá»i truyá»n ra má»™t cá»— chiến ý nồng Ä‘áºm. Nam sinh lúc nà y cÅ©ng đã phát hiện ra Mắt KÃnh, hắn liá»n quay sang truyá»n âm, "Nguyên lai là tiểu tá» ngươi, ngươi còn chưa có chết a! Như thế nà o, muốn báo thù không? Có giá»i thì theo ta đến đây Ä‘i! " Nói xong xoay ngưá»i Ä‘i khá»i. Những lá»i nà y mặc dù là truyá»n cho Mắt KÃnh, nhưng Tiêu Nhiên quan sát được vẻ mặt kinh khá»§ng trà n ngáºp sát khÃ, đồng thá»i thấy Mắt KÃnh lá»™ vẻ mặt tái nhợt, Tiêu Nhiên đã có chú ý.
Nhìn Mắt KÃnh Ä‘i theo nam sinh kia, Tiêu Nhiên xoay ngưá»i nói vá»›i Kim Cương cùng Hầu Tá»: "Ta Ä‘i sang bên kia xem xét. Má»™t ngươi cứ vá» phòng ngá»§ chá» má»™t lúc ta quay lại rồi cùng Ä‘i ăn luôn thể." Nói xong cÅ©ng Ä‘i theo Mắt KÃnh.
Mắt KÃnh Ä‘i theo nam sinh kia tá»›i phÃa sau núi. Tiêu Nhiên tá»± mình trên ngưá»i xuất ra má»™t đạo ẩn chữ quyết xong, thả ra thần thức khổng lồ, Ä‘em cả địa phương nà y bao phá»§. Tiêu Nhiên phát hiện, trừ Mắt KÃnh cùng nam sinh kia còn có hai ngưá»i có tu vi đạt Tâm Äá»™ng trung kỳ Ä‘ang ẩn nấp ở trong rừng cây.
Nam sinh kia Ä‘i tá»›i rừng cây rồi xoay ngưá»i quay vá» Mắt KÃnh nói: "Lưu VÅ© Phà m, nghÄ© không ra ngươi đúng tháºt là mạng lá»›n, công lá»±c bị phong bế, từ trên vách núi rÆ¡i xuống mà không chết, bất quá hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngá» gì nữa."
"Nam Cung Sóc, hôm nay là ai chết vẫn rất khó nói." Mắt KÃnh nhìn chằm chằm hắn, nghiến răng nói.
"A a, ngươi như trước vẫn còn quá ngu muá»™i. Ngươi cho là nÆ¡i nà y chỉ có má»™t mình ta sao? Nếu muốn dồn ngươi và o chá»— chết, ta đương nhiên là có chuẩn bị rồi. Ra Ä‘i!" Nam Cung Sóc cưá»i nói.
Hai ngưá»i tu vi Tâm Äá»™ng trung kỳ từ trong rừng cây Ä‘i ra, Ä‘em Mắt KÃnh vây và o giữa. Äồng thá»i, Nam Cung Sóc đã tung má»™t cái lồng pháp bảo lên trên trá»i.
"Hôm nay ngươi có chắp má»™tnh cÅ©ng không thể thoát nổi." Nam Cung Sóc giá»ng trầm thấp nói rồi xuất ra phi kiếm lao và o Mắt KÃnh…
Hai ngưá»i kia cÅ©ng xuất ra phi kiếm cùng tiến lại gần tráºn đấu. Tiêu Nhiên thấy phi kiếm cá»§a đối thá»§ Mắt KÃnh cÅ©ng là cá»±c phẩm, so vá»›i hai ngưá»i kia tốt hÆ¡n nhiá»u, phÃa bên ngoà i phi kiếm phát ra má»™t quầng sáng nhà n nhạt, ngoà i ra trên mÅ©i phi kiếm cÅ©ng có má»™t cái lá»— rất nhá».
Lúc nà y má»™t đạo phi kiếm mà u xanh biếc hiện lên, đánh trúng và o phÃa sau Mắt KÃnh Ä‘ang ác đấu. Phi kiếm đánh và o háºu tâm cá»§a Mắt KÃnh, nhưng bị há»™ tâm giáp cá»§a Mắt KÃnh cản lại, má»™t ngụm máu tươi từ trong miệng Mắt KÃnh văng ra. Mắt KÃnh nằm trên mặt đất.
Nam Cung Sóc tiến lại nói: "Tháºt không ngá» cha ngươi lại Ä‘em hạ phẩm bảo khà Quy Nguyên giáp cho ngươi. Bất quá món đồ đó hôm nay chắc rÆ¡i và o tay ta rồi ha ha." Nói xong Ä‘ang muốn đánh má»™t chiêu cuối cùng. Tiêu Nhiên thấy váºy, vá»™i và ng thu hồi đạo ẩn chữ Quyết, từ trong rừng cây chạy ra quát lá»›n: "Dừng tay!"
(nói rõ má»™t chút vá» cấp báºc pháp bảo. Pháp bảo chia là m năm loại pháp khÃ, bảo khÃ, linh khÃ, tiên khà cùng thần khÃ, má»—i loại Ä‘á»u phân ra là m thượng, trung, hạ ba phẩm cấp)
Mắt KÃnh thấy Tiêu Nhiên chạy lại, vá»™i và ng hét lên: "Tiêu Nhiên huynh đệ, ta ở chá»— nà y Ä‘a tạ ngươi, ta ngăn trở bá»n há», ngươi mau chạy Ä‘i, kiếp sau ta nhất định tìm ngươi là m huynh đệ." Nói xong cố nén ná»™i thương, khó nhá»c đứng lên. Tiêu Nhiên chẳng nói chẳng rằng chạy đến gần Mắt KÃnh, cÅ©ng coi như bị ba ngưá»i vây quanh.
Mắt KÃnh nhìn Tiêu Nhiên kÃch động nói: "Tốt, nghÄ© không ra ta trước khi chết còn có thể kết giao vá»›i má»™t huynh đệ như váºy, cÅ©ng không uổng quãng Ä‘á»i hai mươi năm qua."
"Má»™t ngươi nói xong chưa, nói xong rồi ta sẽ đưa tiá»…n má»™t ngươi ra Ä‘i má»™t thể! Tiểu tá» kia giao cho má»™t ngươi, Lưu VÅ© Phà m ta muốn tá»± tay giải quyết. " thanh âm Nam Cung Sóc truyá»n tá»›i.
Má»™t trong hai ngưá»i kia xuất ra phi kiếm, hướng Tiêu Nhiên đâm tá»›i. Mắt KÃnh nhìn thấy, muốn xông lên giúp Tiêu Nhiên đỡ, nhưng lại bị chÃnh Tiêu Nhiên kéo lại.
Mắt KÃnh chỉ nhìn thấy Tiêu Nhiên cháºm rãi giÆ¡ má»™t ngón tay lên, đầu ngón tay thong thả nhằm thẳng phương vị phi kiếm Ä‘ang đâm tá»›i di động theo. Khi phi kiếm đến gần Tiêu Nhiên thì, đầu ngón tay cÅ©ng đã chạm và o phi kiếm, phảng phất phi kiếm kia như thế nà o tá»± nhiên bất động đứng im, chỉ má»™th đầu ngón tay có chừng má»™t chút nhưng không thể tiến lên được, mà lại cháºm rãi di động theo phương hướng cá»§a đầu ngón tay. Nhất thá»i, hiện trưá»ng xuất hiện má»™t mà n quá»· dị, chỉ thấy phi kiếm phát ra quang mang rồi bị đầu ngón tay xao chạm và o mấy cái, phi kiếm tá»± động gãy thà nh mấy mảnh nhá», phân tán rÆ¡i xuống đất. Hiện trưá»ng má»i ngưá»i hÃt sâu má»™t hÆ¡i. "Tu vi phải quá cao má»›i có thể là m được như váºy a!"
Tiêu Nhiên mỉm cưá»i nhìn Mắt KÃnh nói: "Ngươi là huynh đệ cá»§a ta, ta thế nà o lại để cho ngươi xảy ra việc gì chứ?"
Nói xong đầu ngón tay kia lại hướng vá» phÃa ba ngưá»i kia, má»—i ngưá»i xuất ra má»™t đạo ảnh. Chỉ thấy mấy ngưá»i ná» trá»±c tiếp bắn ra đằng sau, máu mồm máu mÅ©i chảy ra như suối. Nam Cung Sóc và hai ngưá»i bị Tiêu Nhiên đánh trúng má»™t chiêu, cÆ¡ hồ không đứng dáºy nổi nữa.
Tiêu Nhiên quay đầu nhìn Nam Cung Sóc nói, "Ngươi muốn cho hắn chết như thế nà o a!"
"Huynh đệ, hảo ý cá»§a ngươi lòng ta đã hiểu, nhưng ta muốn tá»± tay dùng thá»±c lá»±c cá»§a mình giết hắn. " Mắt KÃnh trong mắt thần sắc kiên định, ngay cả Tiêu Nhiên thấy được cÅ©ng rất là kinh ngạc.
"Tốt, không hổ là huynh đệ của ta, ta sẽ thà nh toà n cho ngươi."
"Nam Cung Sóc, ngươi nhá»› kỹ cho ta. Má»™t ngà y nà o đó ta sẽ tá»›i tìm ngươi. Lúc đó má»™t ngươi có bò xuống van xin cÅ©ng không được." Mắt KÃnh nói xong, Nam Cung Sóc mấy ngưá»i cÅ©ng chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Tiêu Nhiên đột nhiên mỉm cưá»i nói: "Cháºm đã, ta đã nói cho má»™t ngươi Ä‘i chưa?"
"ChÃnh là huynh đệ ngươi, hắn......" Nam Cung Sóc á»§y khuất nói.
Tiêu Nhiên nhìn chằm chằm Nam Cung Sóc đánh giá má»™t chút rồi nói: "Ngưá»i có thể Ä‘i, nhưng váºt đã đả thương ngưá»i gì đó cá»§a ngươi phải lưu lại."
"Cái gì, ngươi muốn BÃch Dao cá»§a ta." Nam Cung Sóc buồn bá»±c nói.
"Ai nói là cá»§a ngươi, rõ rà ng là cá»§a ta. " Tiêu Nhiên nói xong, nhẹ nhà ng vung tay lên, trên ngưá»i Nam Cung Sóc ba ngưá»i tất cả má»i thứ Ä‘á»u bay và o trong giá»›i chỉ cá»§a Tiêu Nhiên. Tiêu Nhiên vẫn còn tốt tÃnh để lại cho bá»n há» má»—i ngưá»i má»™t cái quần lót. Ba nam nhân mặc độc má»™t cái quần lót Ä‘ang đứng dở khóc dở cưá»i tháºt là tá»™i nghiệp. Chỉ thấy Nam Cung Sóc mặc má»™t cái mà u hồng, còn hai ngưá»i kia má»—i ngưá»i mặc má»™t cái mà u Ä‘en Ä‘á»u có hoa văn ẩn hiện. Tiêu Nhiên là m bá»™ khục khặc nói: "Oa! Năm nay là năm bổn mạng cá»§a ngươi a, mặc má»—i má»™t cái quần lót mà u hồng có phải đặc biệt lắm không!"
Nhìn ba ngưá»i Ä‘ang khổ sở nhìn nhau, Tiêu Nhiên lại nói:
"Tốt lắm, chỠchúng ta viết mấy chữ lưu là m kỷ niệm rồi sau đó sẽ để một ngươi đi."
Nói xong từ giá»›i chỉ xuất ra má»™t cây bút, cứ thế mà viết nguệch ngoạc lên cÆ¡ thể ba ngưá»i kia.
Má»™t hồi sau, Tiêu Nhiên cảm giác được đã đủ, vì váºy dừng lại nói: "Má»™t ngươi như thế nà o lại có thể như váºy, cần phải chuyên nghiệp, hiểu không?"
"Ngươi, nhìn và o cái đồ bên trong quần lót mà cưá»i má»™t cái, đừng là m bá»™ khổ sở quá như váºy"
"Còn ngươi, lấy bà n tay đặt và o trong cái quần lót kia đi, tay ngươi đặt ở nơi nà o trong đó cũng được!"
" Nam Cung Sóc a, nói như thế nà o Ä‘i nữa ngươi cÅ©ng là má»™t ngưá»i có cái dá»… nhìn, muốn giấu giếm là m gì! Lại đây, là m theo cả hai ngưá»i kia Ä‘i."
Cứ như váºy, Tiêu Nhiên chỉ huy bá»n há» ba ngưá»i bà y ra má»™t loại động tác. Mà Mắt KÃnh ở bên cạnh đứng xem, ngay cả bản thân mình trên ngưá»i Ä‘ang bị thương cÅ©ng quên luôn.
Rốt cục, má»™t lúc sau không thấy Tiêu Nhiên mở miệng, Nam Cung Sóc ba ngưá»i thở dà i má»™t hÆ¡i. ChÃnh là bá»n há» không biết mà n thống khổ còn Ä‘ang ở phÃa sau.
Tiêu Nhiên lầm bầm lầu bầu đáo, "Ai, cái quần lót nà y bên trong quá nhá». Bất quá may là ta có chuẩn bị".
Chỉ thấy Tiêu Nhiên từ trong giá»›i chỉ xuất ra mấy cái túi nho nhá», mấy cái túi náy là m cho bá»n Nam Cung Sóc trong lòng vụt trầm xuống.
"Lúc nà y ta đã chuẩn bị đầy đủ, má»™t ngươi cầm lấy má»—i ngưá»i hai cái túi đựng sá»i nà y rồi buá»™c và o hai bên quần Ä‘i nghen!" Nói xong, Tiêu Nhiên nhặt mấy hòn sá»i bá» và o trong đó rồi đưa cho bá»n há».
"Ta vẫn cảm thấy có gì thiếu thiếu, má»™t ngươi thấy có phải hay không, cảm giác không có ý nghÄ©a a?" Tiêu Nhiên vừa há»i, Nam Cung Sóc ba ngưá»i vá»™i và ng gáºt đầu.
"Tốt lắm, chúng ta biểu diá»…n nghệ thuáºt má»™t chút Ä‘i. Má»™t ngươi cởi quần ra." Ba ngưá»i nghe xong tái mặt, lấy hai tay che Ä‘áºy, gắt gao bảo vệ chÃnh mình má»™t Ä‘iểm phòng bị cuối cùng.
Tiêu Nhiên nhìn mặt hai ngưá»i kia nói: "Ta mặc dù đáp ứng buông tha Nam Cung Sóc, nhưng hình như không đáp ứng buông tha má»™t ngươi nghen. Má»™t ngươi nên cảm giác được sinh mạng mình là trá»ng yếu má»™t chút chứ? Vẫn coi mặt mÅ©i trá»ng yếu hÆ¡n hả!"
Tiêu Nhiên lá»™ ra nụ cưá»i nhà n nhạt, nhưng vá»›i ba ngưá»i kia, nụ cưá»i đó so vá»›i ác ma còn kinh khá»§ng hÆ¡n nhiá»u.
"Má»™t ngươi hai ngưá»i nếu hợp tác, ta là nhất định sẽ thả má»™t ngươi, đây là ta cam Ä‘oan nha!"
Hai ngưá»i không có biện pháp, cắn răng má»™t cái, Ä‘em cái quần cuối cùng cởi nốt.
"Thế nà y được rồi, tốt lắm. Äem cái quần lại đây......Má»™t ngươi cÅ©ng Ä‘em Nam Cung Sóc cởi nốt quần hắn ra mang lại đây."
Ngay khi hai ngưá»i cởi nốt được quần Nam Cung Sóc ra, Tiêu Nhiên cầm lấy mấy cà nh cây tiến lại, nhằm mấy phương vị ném ra.
"Vừa rồi bảo ngươi nhìn cái...kia bên trong quần mà cưá»i, ngươi cưá»i như thế nà o so vá»›i khóc còn khó coi hÆ¡n a! Bây giá» cưá»i lại má»™t chút Ä‘i, hiểu không? Äúng, hay là như váºy." ......
Má»™t hồi sau, Tiêu Nhiên Ä‘em mấy cái quần còn lại treo lên cây, tiện tay thu luôn pháp bảo trên bầu trá»i cho và o giá»›i chỉ. Cuối cùng, Tiêu Nhiên đỡ Mắt KÃnh lên, thuấn di vá» phòng ngá»§.
Nam Cung Sóc ba ngưá»i ở lại cảm thấy trên ngưá»i vô lá»±c, đặt mông ngồi phịch xuống mặt đất. Mà trên mặt đất mấy cây cá» cứng cá»i đâm và o…, nhất thá»i Nam Cung Sóc ba ngưá»i kêu toáng lên.
Nam Cung Sóc nhìn mấy cái quần treo trên cây, định chuẩn bị bay lên gỡ xuống, đột nhiên phát hiện chÃnh mình trong cÆ¡ thể chân nguyên lá»±c đã bị phong tá»a, mình và hai ngưá»i kia cÅ©ng giống nhau.
Không có biện pháp, vì váºy bá»n há» ba ngưá»i chỉ còn má»™th ngồi trên bãi cá» mà nhìn lên mấy cái quần Ä‘ang Ä‘ung đưa theo gió trên cà nh cây.
Nếu có ngưá»i lúc nà y ở đây, chứng kiến ba nam nhân toà n thân không má»™t tấc vải Ä‘ang loanh quanh bên cây đại thụ chắc sẽ cưá»i vỡ bụng. Nhưng nguyên nhân là bởi vì lá»±c không bằng ngưá»i ta, nên phải chịu thê thảm, âu cÅ©ng là số pháºn.
Mà trên mặt đất có viết mấy chữ khó rõ, ba ngưá»i vừa Ä‘i vừa không ngừng Ä‘á»c: "Äi sang trái má»™t bước, sang phải má»™t bước. Không đúng, sang phải hai bước. Ta bảo ngươi cứ Ä‘i theo sau lưng ta kia mà !"
Má»™t hồi sau má»›i thấy được mây mù tan biến, ba ngưá»i nằm ngá»a trên mặt đất không ngừng hét lên bi thống.
Tà i sản của G I N
Last edited by G I N; 28-06-2009 at 06:19 PM .
15-06-2009, 11:39 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 2: Äại Há»c
Hồi 29: TăngTu Vi
Dịch thuáºt: www.danchoisg.com
Ngưá»i dịch: Davidvilla
Tiêu Nhiên mang theo Mắt KÃnh vừa thuấn di vỠđến phòng ngá»§, đã thấy Kim Cương cùng Hầu Tá» nhìn chằm chằm bá»n há».
"Hầu Tá», ngươi tin tưởng trên thế giá»›i nà y có quá»· không?" Kim Cương dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Tiêu Nhiên bá»n há» há»i.
"Ta tin." Hầu Tá» cÅ©ng dùng thanh âm run rẩy trả lá»i.
"Ngươi có thể cảm giác được hai ngưá»i kia cùng loại vá»›i Tiêu Nhiên và Mắt KÃnh không?" Kim Cương lại nhá» giá»ng há»i.
"Ngươi, ngươi đã cảm giác được rồi sao? Ta còn tưởng chỉ là ảo giác thôi chứ? " Hầu Tá» sợ hãi trả lá»i.
"Chúng ta là m sao bây giá»? " Kim Cương há»i,
"Nói nhảm, đương nhiên là chạy trốn, ngươi cho rằng ngươi có thể chống lại váºt thể kia không? Ta đếm nhất, nhị, tam, ngươi Ä‘i mở cá»a, ta ... lao ra trước, sau đó sẽ ở bên ngoà i tiếp ứng ngươi." Hầu Tá» nói.
"Tại sao là ta mở cá»a, ngươi như thế nà o không Ä‘i mở a!" Kim Cương cãi lại.
"Má»™t ngươi có muốn Ä‘oán sấp ngá»a để quyết định ngưá»i nà o Ä‘i mở không?" má»™t thanh âm có vẻ miá»…n cưỡng truyá»n và o lá»— tai Kim Cương cùng Hầu Tá».
Kim Cương nhìn Tiêu Nhiên nói: "ngươi nhất định là quá»· hồn cá»§a Tiêu Nhiên rồi. Ngươi quay lại là m gì a! Là ai Ä‘em ngươi hại thà nh như váºy? Ngươi yên tâm, ta nhất định giúp ngươi báo thù."
Còn Hầu Tá» nghe được Kim Cương nói xong, trá»±c tiếp khóc nấc lên: "Tiêu Nhiên a! Ngươi chết chắc thảm lắm a, ta sau nà y không còn cÆ¡ há»™i chỉ bảo cho ngươi nữa rồi. Mắt KÃnh a, ngươi tại sao cứ như váºy rá»i ta mà đi, lần trước ngươi nói muốn má»i ta ăn cÆ¡m đến bây giá» lá»i má»i đã thá»±c hiện đâu chứ. Hai ngưá»i má»™t ngươi cứ an tâm ra Ä‘i Ä‘i! Má»™t ngươi nếu còn nguyện vá»ng gì cứ nói, ta sẽ giúp má»™t ngươi."
"Hầu Tá», ngươi yên tâm, cho dù chúng ta phải Ä‘i cÅ©ng sẽ mang ngươi Ä‘i theo." Mắt KÃnh nói xong, bất kể mình trên ngưá»i vẫn bị thương, Ä‘em Hầu TỠđánh ngất, rồi cùng Tiêu Nhiên đỡ hắn nằm trên mặt đất.
"Má»™t ngươi nói rốt cuá»™c là có chuyện gì xảy ra? Như thế nà o đột nhiên xuất hiện tại phòng ngá»§? Còn Mắt KÃnh, quần áo ngươi như thế nà o có nhiá»u vết máu như váºy? " Kim Cương kỳ quái há»i.
Tiêu Nhiên là m bá»™ vẻ mặt thương tâm nói: "Kim Cương, tá»›i bây giá» ta sẽ không giấu giếm ngươi nữa. Kỳ tháºt chúng ta là chá»§ng tá»™c cao cấp từ má»™t tinh hệ khác tá»›i, mà ta cùng Mắt KÃnh kỳ tháºt lại là vương tá» cá»§a tinh hệ kia. Tinh hệ cá»§a chúng ta đã bị tinh hệ khác công kÃch mãnh liệt, bất đắc dÄ©, chúng ta không thể là m gì khác hÆ¡n là phải dùng những trang bị còn Ä‘ang trong giai Ä‘oạn thà nghiệm Ä‘i tá»›i địa cầu. Mà khi chúng ta Ä‘i tá»›i địa cầu đã thất lạc nhau, ta và đệ đệ Mắt KÃnh đã lạc nhau trong quá trình Ä‘uổi giết cá»§a địch nhân. Chúng ta bị ngưá»i ta đánh rÆ¡i xuống vách núi và từ đó mất Ä‘i trà nhá»›. Vừa rồi chúng ta lại gặp đám ngưá»i đã Ä‘uổi giết chúng ta, trải qua tráºn kịch chiến vừa rồi, chúng ta đã tiêu diệt tất cả địch nhân, ta và đệ đệ đột nhiên nhá»› lại những sá»± việc trước kia. Bây giá» chúng ta sẽ phải láºp tức rá»i khá»i đây Ä‘i ra ngoà i trốn tránh, qua má»™t thá»i gian nữa chúng ta sẽ trở lại. Giá» chúng ta xin phép." Lá»i vừa dứt, Tiêu Nhiên mang theo Mắt KÃnh thuấn di Ä‘i, lưu lại Kim Cương ở bên kia Ä‘ang ngây ngẩn cả ngưá»i.
"Mẹ kiếp, cÅ©ng dám gạt chúng ta, chá» má»™t ngươi trở lại ta sẽ cho má»™t ngươi đẹp mặt." Hầu TỠđã phục hồi tinh thần lại, tức giáºn nói.
Mang theo Mắt KÃnh thuấn di qua má»™t tòa núi nhá» phÃa sau, Tiêu Nhiên vá»— vá»— ngá»±c nói: "Nguy hiểm tháºt, coi như câu chuyện được ta dá»±ng lại hoà n hảo. Nhưng là chúng ta sau nà y trở vá» sẽ không biết nói như thế nà o nữa a!"
"Tốt lắm, Mắt KÃnh ngồi xuống, xong đừng nhúc nhÃch, ta muốn bắt đầu chữa thương cho ngươi." Tiêu Nhiên từ trong giá»›i chỉ xuất ra má»™t tiểu Tá» quả mà u và ng, đưa cho Mắt KÃnh.
"Ä‚n Ä‘i, đừng nghÄ© đến cái gì nữa." Mắt KÃnh tiếp nháºn, cho và o miệng nuốt xuống, sau đó bắt đầu Ä‘iá»u tức.
Tiêu Nhiên đứng ở phÃa sau, hướng má»™t ngón tay vỠđỉnh đầu Mắt KÃnh. Nhất thá»i, khi Ä‘ang ở toà n lá»±c hấp thu năng lượng khổng lồ từ tiểu Tá» quả, Mắt KÃnh cảm thấy thiên địa linh khà đang Ä‘iên cuồng tụ táºp tại Bách Há»™i huyệt. Tiêu Nhiên lúc nà y nói: "Bất kể cái gì cÅ©ng đừng nghÄ©, coi như giao thân xác giao cho ta." Mắt KÃnh vá»™i và ng buông lá»ng cÆ¡ thể, không dùng chân nguyên lá»±c khống chế nữa.
Mắt KÃnh đột nhiên cảm thấy, má»™t cá»— năng lượng cưá»ng đại mà u lam cÆ¡ hồ có thể há»§y diệt hết Ä‘ang tiến và o trong cÆ¡ thể mình, tại cÆ¡ thể mình di chuyển má»™t vòng chữa trị hết tất cả má»™t thương thế, sau đó vòng sang huyệt Khà Hải, cuối cùng tiến đến vòng quanh Kim Äan. Nhất thá»i, thiên địa linh khà cÅ©ng giống như cá»— lá»±c mà u lam Ä‘iên cuồng tiến và o trong cÆ¡ thể mình, tại Khà Hải theo đó có má»™t cá»— năng lượng vòng vèo trá»—i dáºy. Linh khà tụ cà ng nhiá»u tại Khà Hải, cá»— năng lượng đó cÅ©ng từ từ cà ng ngà y cà ng lá»›n mạnh, dần dần đạt tá»›i má»™t mức độ mà Mắt KÃnh chưa bao giá» dám nghÄ© tá»›i.
"Còn không kết anh." Má»™t chút thanh âm cá»§a Tiêu Nhiên lá»t và o tai Mắt KÃnh. Mắt KÃnh vá»™i và ng thúc dục Kim Äan Ä‘iên cuồng hấp thu linh khà và o.
Kim Äan cà ng lúc cà ng lá»›n, năng lượng cà ng ngà y cà ng sung túc, mà cá»— năng lượng mà u lam ở má»™t bên cÅ©ng đình chỉ chuyển động. Cháºm rãi, má»™t lúc sau tại Kim Äan xuất hiện má»™t tia như sợi chỉ, sau đó sợi chỉ nà y cà ng ngà y cà ng biến đổi, Kim Äan đã có má»™t chút bạo khai, trong Khà Hải xuất hiện hình má»™t đứa trẻ mà u trắng. Lúc nà y, cá»— năng lượng mà u lam lại Ä‘ang vây quanh Nguyên Anh tạo thà nh má»™t vòng tròn, Nguyên Anh vá»™i và ng khởi phát lại việc hấp thu linh khÃ, rốt cục khi Nguyên Anh đã có kÃch thước ước chừng gấp ba lần lúc đầu, năng lượng mà u lam kia má»›i chui và o trong Nguyên Anh, giúp Nguyên Anh cố định chân nguyên lá»±c trong cÆ¡ thể lại. Khi tất cả chân nguyên lá»±c trong cÆ¡ thể Mắt KÃnh toà n bá»™ đã ổn định, năng lượng mà u lam cÅ©ng phảng phất như bị mất Ä‘i sá»± khống chế bên trong Nguyên Anh, thong thả di động thoát ra.
Äến khi má»i việc kết thúc, đã qua ba ngà y rồi.
Mắt KÃnh cháºm rãi mở mắt, cảm động quay vá» Tiêu Nhiên nói: "Huynh đệ, cảm Æ¡n."
"Ai, không nghÄ© rằng thân thể ngươi lại kém như váºy. Vốn ta muốn trá»±c tiếp Ä‘em tu vi cá»§a ngươi lên tá»›i Linh Tịch sÆ¡ kỳ, nhưng thân thể cá»§a ngươi căn bản không tiếp nháºn nổi má»™t luồng năng lượng lá»›n đến thế, không thể là m gì khác hÆ¡n là miá»…n cưỡng giúp ngươi Ä‘em tu vi tăng lên tá»›i Nguyên Anh trung kỳ. Ngươi sau nà y nên rèn luyện thân thể nhiá»u má»™t chút a!" Tiêu Nhiên buồn bá»±c nói.
Vốn Ä‘ang trà n ngáºp cảm kÃch, Mắt KÃnh nghe được những lá»i Tiêu Nhiên nói xong, háºm há»±c nghÄ©: "Cầm thú! Như váºy ngươi muốn tăng lên bao nhiêu công lá»±c thì tăng lên bấy nhiêu sao? Ngươi quả nhiên so vá»›i tinh hệ yêu quái còn biến thái hÆ¡n."
"Thương thế cá»§a ngươi cÅ©ng khá»i rồi, tu vi đã tăng, nói cho ta nghe má»™t chút rốt cuá»™c là có chuyện gì xảy ra Ä‘i!"
"Cha ta là đương kim Thục SÆ¡n kiếm phái chưởng môn, ta vừa ra Ä‘á»i đã được cha cá»±c kỳ vá»ng. Cha ta đã đốc xúc cùng vô số dược váºt, ta từ lúc ba tuổi đã bắt đầu tu luyện rồi, tá»›i năm mưá»i bảy tuổi, rốt cục tu luyện đến Kim Äan, được má»i ngưá»i trong môn phái đặt rất nhiá»u hy vá»ng. ChÃnh là tại má»™t lần tụ há»™i, đụng phải Nam Cung Sóc tên tiểu nhân kia, hắn lúc ấy tu vi chỉ là Tâm Äá»™ng háºu kỳ, vốn hắn tưởng rằng chÃnh mình là ngưá»i công lá»±c cao nhất trong số má»™t thanh niên tuổi trẻ cá»§a má»™t môn phái, nhưng chÃnh là biết ta tu vi đã đạt đến Kim Äan sÆ¡ kỳ khiến cho danh tiếng cá»§a hắn bị lu má», hắn đã động sát khÃ. Trong lúc yến tiệc hắn đã bá» Thiên Ma tán là thuốc chuyên phong bế chân nguyên lá»±c và o rượu cho ta uống. Thiên ma tán vốn là Tu Chân Giá»›i cấm dược. Truyá»n thuyết nói thiên ma tán vốn là thuốc cá»§a Tu Ma giá»›i chuyên môn dùng để đối phó ngưá»i tu chân, cÅ©ng không biết hắn từ chá»— nà o đã chuẩn bị được. Ta cÅ©ng không nghÄ© tá»›i là hắn có thể là m váºy, rồi hắn đánh ta rÆ¡i xuống vá»±c núi. May mà ta mạng lá»›n, được má»™t cây cổ thụ má»c bên sưá»n núi đỡ cho nên thoát chết, cuối cùng được cha ta cứu trở vá». Lại tu dưỡng Ä‘iá»u trị suốt ba năm, thương thế trên ngưá»i má»›i cÆ¡ bản khá»i hẳn. Sau đó tá»›i trưá»ng há»c nà y."
"Sao cha ngươi không đi báo thù cho ngươi? "
"Báo thù? Như thế nà o có thể a! Nam Cung Sóc kia là con trai cá»§a Huyá»n Thiên Má»™t Má»™t chá»§, mà Huyá»n Thiên Má»™t có má»™t cao thá»§ tu vi đạt tá»›i Nguyên Anh kỳ ngồi trấn. Còn chúng ta Thục SÆ¡n phái, ba cao thá»§ đạt Nguyên Anh kỳ gần năm trăm năm trước đại chiến đã bá» mình rồi. Chúng ta căn bản không đủ thá»±c lá»±c cùng bá»n hỠđấu a! Cha ta má»›i nhẫn nhịn, Ä‘em ta đưa đến trưá»ng há»c để trốn, tránh khá»i bị bá»n hỠám sát. Ai dè tại trưá»ng há»c lại đụng phải tên tiểu nhân kia, nếu không có huynh đệ ngươi, ta đã không còn đưá»ng vá» nữa rồi." Nói xong, con mắt đỠhoe. Tiêu Nhiên vá»™i và ng an á»§i
"Bây giá» không phải hết thảy đã là quá khứ sao? Ngươi cÅ©ng là Nguyên Anh trung kỳ cao thá»§ rồi, bây giá» Ä‘Ãch thá»±c lá»±c, tại Tu Chân Giá»›i cÅ©ng có thể bà i danh trên má»™t và i ngưá»i đúng không!"
"ÄÆ°á»£c rồi, huynh đệ, ngươi rốt cuá»™c là cái gì tu vi? Còn có cá»— năng lượng cưá»ng đại biến thái mà u lam rốt cuá»™c là cái gì?" Mắt KÃnh tò mò há»i.
"Ta Ä‘Ãch tu vi cÅ©ng không cao lắm, năm ngoái má»›i vừa vượt qua độ kiếp, tá»›i Äại Thừa kỳ a! Còn năng lượng mà u lam là tiên nguyên lá»±c!" Tiêu Nhiên lấy má»™t bá»™ mặt ngu ngốc nhất nhìn Mắt KÃnh.
Mắt KÃnh lúc nà y trong lòng so vá»›i há»a tinh đụng phải địa cầu còn khiếp sợ hÆ¡n: "Äại Thừa kỳ, chỉ có trong truyá»n nói má»›i có ngưá»i đạt tá»›i, tại Tu Chân Giá»›i nói đến đã là vô địch rồi a!" Nhất thá»i, Mắt KÃnh vẻ mặt phức tạp nhìn Tiêu Nhiên, "Quả nhiên là biến thái không cảnh giá»›i a!"
Tà i sản của G I N
Last edited by G I N; 28-06-2009 at 06:19 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
çàñòàâêè , ebook luu manh thien ton , l?u manh thiên ton , lua manh tien ton , luu manh thanh ton , luu manh thien tien , luu manh thien ton , luu manh thien ton 1325 , luu manh thien ton 40 , luu manh thien ton 4vn , luu manh thien ton full , luu manh thien ton l , luu manh thien ton prc , luu manh thien ton tang , luu manh tiên tôn , luu manh tien ton , luumanhthienton , lưu manh thiên tôn , lưu manh thien ton , lưu minh thiên tôn , manh thien ton , õàëÿâà , òåñòû , ó÷åáíèêè , tá» tiêu thiên tôn , than ma thien ton , thần ma thiên tôn , thiên tôn lưu manh , thien ton 4vn , thien ton full , øêîäà