 |
|

14-06-2009, 12:57 AM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
|
|
Chương 25: Äá»™t biến
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : hoanghaiha + zerokavn
Nguồn : 2T
" Nà y, ngươi, tay cầm chắc một chút...!"
" Còn ngươi, cước bộ không vững --!"
" Äúng, kiếm xuất tốt lắm, nếu chuẩn xác hÆ¡n má»™t chút là được--!"
" Nà y, ngươi khi di chuyển phương hướng, bước Ä‘i mạnh mẽ lên má»™t chút, đừng có nhẹ nhẹ nhà ng nhà ng như thế chứ, tay phải đưa cao lên má»™t chút, đúng, như thế má»›i chÃnh xác -!"
" Tốt lắm tốt lắm, còn nữa ... các ngươi nghỉ ngơi một chút đi, rồi đem các động tác chỉnh lại một lần nữa, xong rồi quay lại đây -!"
La Phù hÆ¡n, Minh VÅ© Ä‘iện, má»™t nhóm ná»™i môn đệ tá» Ä‘ang táºp kiếm, nÆ¡i nà y kể cả những ngưá»i má»›i nháºp môn, hay những ngưá»i đã nháºp môn lâu rồi, Ä‘á»u Ä‘ang cùng táºp má»™t bá»™ kiếm pháp, chÃnh là La Phù nháºp môn kiếm pháp, Bát Quái Cá»u Cung kiếm.
Mà Khổng Trác chÃnh là giáo táºp.
Äây cÅ©ng là má»™t trong những quy cá»§ cá»§a La Phù, do hạch tâm ná»™i môn đệ tá» phải hướng dẫn các môn hạ khác táºp kiếm pháp, vốn nhiệm vụ nà y là cá»§a Thưá»ng Việt, chỉ là Thưá»ng Việt đã xuống núi tu hà nh, liá»n giao nhiệm vụ cho má»™t gã đệ tá» khác, cÅ©ng chÃnh là đệ tá» thứ hai Lâm Ngá»c Phong. Bất quá, Khổng Trác trở vỠđúng lúc nà y, liá»n biến hắn cùng Lâm Ngá»c Phong hai ngưá»i má»—i ngưá»i má»™t ngà y phải chỉ Ä‘iểm kiếm thuáºt cho ná»™i môn đệ tá».
Khổng Trác xem ra, đây là má»™t chuyện rất phiá»n toái, phi thưá»ng phiá»n toái, hắn cÅ©ng ... không có nhiá»u thá»i gian táºp kiếm như váºy, cÅ©ng không có cả thá»i gian để nấu ăn nữa, Ä‘iá»u nà y là m cho tâm tình hắn trở nên không tốt, cho nên và i ngà y gần đây, sắc mặt hắn lúc nà o cÅ©ng nặng trịch, phảng phất như có ai đó thiếu hắn hai trăm lạng bạc.
Bất quá cuá»™c sống từng ngà y qua Ä‘i, hắn dÄ© nhiên cÅ©ng dần dần thÃch nghi vá»›i cuá»™c sống như váºy.
Ãt nhất khi ná»™i môn đệ tá» nhìn mình, trong ánh mắt mang theo má»™t sá»± sùng kÃnh cùng hâm má»™ cá»±c độ, đối vá»›i hắn thái độ cÅ©ng tháºp phần ân cần, bắt đầu từ mấy hôm trước, cái vẻ khẩn trương kèm theo tháºp phần bất mãn trên mặt hắn cÅ©ng đã trở nên hòa hoãn lại, không chỉ trong những lúc hướng dẫn mà thỉnh thoảng còn dạy bảo má»™t chút phương pháp nhưng lại thưá»ng xuyên hòa cùng đám bá»n há», cùng nhau đùa giỡn, lại trở thà nh má»™t ngưá»i ôn hòa vui vẻ như trước.
Có lẽ đúng là như váºy, tÃnh tình và bá»™ dạng cá»§a hắn giống như má»™t con heo, hà ng ngà y quây quần cùng đám đệ tá», cÅ©ng có được danh tiếng khá tốt, cuá»™c sống má»—i ngà y qua Ä‘i hắn vá»›i số đông đệ tá» mối quan hệ cà ng ngà y cà ng tốt, sau đó, hắn nghÄ© tá»›i má»™t cái chá»§ định quái dị.
" Tên tiểu hỗn đản nà y, hắn cùng sư phụ hắn giống hệt nhau."
Vá»›i ngữ khà bất đắc dÄ©, Lăng Già Thượng Nhân vẻ mặt cưá»i khổ Ä‘ang ngồi chá»§ tá»a ở giữa nghị sá»± đưá»ng, bên cạnh hắn chÃnh là má»™t trong La Phù ngÅ© kiếm Phù Vân Kiếm Chu Thanh, cÅ©ng là cha cá»§a Chu Tuyết, sư phụ cá»§a Phương Thiếu Bạch, trong La Phù phái địa vị cá»§a Chu Thanh cÅ©ng gần bằng vá»›i Lăng Già Thượng Nhân, đồng thá»i cÅ©ng là chưởng quản tất cả các đệ tá» trưởng lão trong La Phù phái, Ä‘iển hình vá» nhân váºt quyá»n lá»±c.
" Chuyện nà y sư huynh nên chuẩn bị sẵn tâm là đi, tiểu tá» nà y tư chất váºn khà thá»±c lá»±c Ä‘á»u không thiếu, nhưng vá»›i tÃnh tình bại hoại như váºy, ngưá»i để cho hắn hướng dẫn đệ tá» há»c táºp, tương lai chưởng môn nhân lại muốn bồi dưỡng hắn, sợ rằng hi vá»ng không thà nh, đừng quên hắn là đệ tá» cá»§a ai ?"
Lá»i nà y vừa thốt ra, sắc mặt cá»§a Lăng Già Thượng Nhân liá»n có vể khổ sở.
Ngay từ đầu, khi để Khổng Trác là m hướng dẫn cho các đệ tá» táºp luyện, Khổng Trác cÅ©ng rất nghiêm túc, ban đầu nghiêm nghị nhưng vá» sau lại ôn hòa, nhưng vẫn chỉ ra má»™t số thiếu sót cho các đệ tá», tá»›i sau nà y má»i chuyện lại nổi lên biến hóa, cà ng ngà y cà ng lưá»i. Äến cuối cùng, khi hướng dẫn, hắn liá»n tá»± mình táºp cho má»™t đệ tá» xem má»™t bá»™ Bát Quái Cá»u Cung kiếm pháp tháºt chuẩn má»™t lần, sau đó chỉ ngồi bên cạnh xem, vá» phần táºp thà nh cái hình dạng gì, hắn cÅ©ng bất kể không quan tâm, đương nhiên, táºp kém quá mức không nhìn được, hắn má»›i đứng lên giảng giải hai ba câu, nhưng thái độ hiển nhiên là không muốn là m ngưá»i hướng dẫn nữa rồi.
" Ai, năm đó Mạc sư đệ hướng dẫn đệ tá» trong má»™t tháng cÅ©ng dùng chiêu nà y, hắn tá»± mình dạy cÅ©ng chỉ được ná»a tháng mà thôi." Lăng Già Thượng Nhân lắc đầu nói, " CÅ©ng không biết có phải Mạc sư đệ dạy hắn không nữa ."
Phi Vân kiếm Chu Thanh nở nụ cưá»i, " Bây giá» mà nói hai ngưá»i bá»n há» là thầy trò sợ rằng không ai tin nổi, chuyện đã đến nước nà y, ta cÅ©ng không muốn để cho hắn lại hướng dẫn đệ tá» nữa."
" CÅ©ng chỉ có thể như thế thôi." Lăng Già Thượng Nhân thở dà i má»™t tiếng, " Äến bây giá», ta vẫn cho rằng, kì tháºt Mạc sư đệ thÃch hợp vá»›i vị trà chưởng giáo hÆ¡n ta."
" Có những lúc, tối thÃch hợp cÅ©ng không nhất định phải là được, Mạc sư đệ tá»± mình có con đưá»ng Ä‘i riêng cá»§a hắn, sư huynh ngà i cÅ©ng giống như váºy, nhiá»u năm qua nếu như không phải ngà i nhất má»±c gánh chịu, thì La Phù ta còn có thể hưng thịnh được như bây giá» không?"
" Những lá»i nà y ngươi nói có chút không đúng!" Lăng Già Thượng Nhân cưá»i nói, “La Phù có thể có cục diện như hôm nay, cÅ©ng không phải công lao cá»§a ta, cho nên, sau nà y cái loại chuyện nà y, bất luáºn là trước mặt ta hay ngưá»i khác, không nên Ä‘em ra bà n luáºn.
“Vâng, sư huynh!†Chu Thanh cưá»i nói, chỉ là , câu nói sau cùng cá»§a Lăng Già Thượng Nhân là m sắc mặt hắn có chút mất tá»± nhiên.
“Vá» chuyện cá»§a Thiếu Bạch, ngươi định là m sao bây giá» ?â€
“Bá»n há» Ä‘á»u là tuổi vẫn còn nhá»!†Chu Thanh nói, Phương Thiếu Bạch là đệ tỠđắc ý nhất cá»§a hắn, mà Chu Tuyết lại là nữ nhi duy nhất, lúc nhá» còn không có vấn đỠgì, nhưng là lá»›n dần lên, quan hệ thân máºt cá»§a hai ngưá»i đã khiến cho trong số các đệ tá» có nhiá»u nghị luáºn, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn rất khó chịu, chuyện hẳn là không như thế nà y chứ.
“Như váºy không ổn, có má»™t số việc, phải dứt khoát, nếu không , rất dá»… gây loại, mặc dù cÅ©ng không phải chuyện lá»›n gì, nhưng lâu dần, cÅ©ng sẽ rất phiá»n toái.
“Ta biếtmà , sư huynh!†Chu Thanh hÃt má»™t hÆ¡i, đứng lên, â€Chuyện nà y ta sẽ nói rõ vá»›i tụi nhá»!â€
“Thiếu Bạch cÅ©ng là đứa nhá» tốt, ngươi nên xá» lý tháºn trá»ngâ€
“Ta biết mà , sư huynh†Chu Thanh gáºt đầu, đứng dáºy rá»i Ä‘i.
“Lại má»™t ngà y má»›i.†Nhìn hồ nước trước mặt, Khổng Trác hắc hắc cưá»i, “Chỉ còn má»™t chút nữa, trong vòng má»™t tháng ta sẽ hoà n thà nh, a a, chiêu ná» tháºt là linh nghiệm, có lẽ không vị sư bá nà o là không bị ta dùng chiêu nà y phát hiện ra aâ€.
Äem theo sá»± hà i lòng, thân thể béo núc cá»§a hắn liá»n đứng dáºy, phác thông má»™t tiếng, nhảy thẳng xuống hồ, lúc nà y đây, cÅ©ng chỉ còn cái đầu to lá»›n cá»§a hắn là còn ở trên mặt nước.
Äến bây giá», hắn cÅ©ng chỉ còn để đầu nổi trên mặt nước mà vẫn có thể dụng kiếm thuáºt má»™t cách nhẹ nhà ng, có lẽ trong vòng má»™t tháng, hắn đã có thể Ä‘em toà n thân chìm dưới nước.
Äang vui sướng, hắn đột nhiên cảm thấy má»™t tráºn gió lạnh cổ quái thổi tá»›i, tá»±a hồ như từ má»™t tráºn chiến, thổi thẳng và o tâm phế hắn, mặc dù không có gây thương tổn, nhưng cÅ©ng khiến hắn cảm thấy lạnh lưng, thót tim.
“Kỳ quái, gì váºy ?†Hắn dừng kiếm, thân thể cháºm rãi nổi lên mặt nước, đến khi vừa toà n thân lên khá»i mặt nước, liá»n giống như đứng trên mặt đất bằng phẳng, thoải mái sải bước, Ä‘i và o bá» (thiết thá»§y thượng phiêu ^^ Ä‘oạn nà y tác giả viết hÆ¡i khó hiểu), lông mà y nhăn lại, đồng thá»i, tay cÅ©ng thu lại, cẩn tháºn tìm hiểu chung quanh.
“Tá»±a hồ, không có gió, váºy vừa rồi là chuyện gì, chẳng lẽ là tâm huyết lai triá»u ?†(không biết dịch thế nà o, nhưng Ä‘á»c Ä‘oạn sau có thể Ä‘oán được)
Khổng Trác có chút giáºt mình, vá»— vá»— đầu, “nhưng là chuyện gì nhỉ, nếu tháºt sá»± là tâm huyết lai triá»u, váºy có nghÄ©a là có tÃnh huống cấp bách liên hệ tá»›i ta, nhưng là gần đây ta không có vá»™i và ng aâ€.
Lại nghÄ© má»™t chút, “Không phải là Tiên Thiên Tá» Khà cá»§a lão tá» lại muốn đột phá chứ, không thể nà o, trước kia không có tiá»n lệ như thế nà y, trong và i năm mà đột phá qua ba tầng liá»n e là không thể ?†Mặc dù trong lòng cÅ©ng có chút không tin, nhưng là cÅ©ng có tâm lý hy vá»ng má»™t tia may mắn. Hắn liá»n Ä‘i tá»›i bên bá», nhẹ nhà ng cắm thanh trưá»ng kiếm cứng rắn trong tay xuống mặt đất, khoanh chân ngồi xuống, nhẹ nhà ng hÃt má»™t hÆ¡i, Tiên Thiên Tá» Khà trong ngưá»i váºn chuyển, lưu chuyển má»™t vòng, Tiên Thiên Tá» Khà theo lá»™ tuyến cÅ©, dá»… dà ng chuyển tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n.
“Xúi quẩy a!†Khổng Trác trong lòng âm thầm cưá»i khổ, nhưng là má»™t chút hiện tượng đột phá cÅ©ng không có.
Sau đó hắn lại mở mắt, đứng dáºy.
“Không phải hôm nay ta trúng tà đấy chứ ?†trong lòng vừa động, tim Khổng Trác lại Ä‘áºp nhanh dần lên, hắn cảm thấy không rõ rà ng lắm có chuyện sắp xảy ra vá»›i mình.
“NgÅ© ca, NgÅ© ca …!â€
Lúc hắn còn chưa hồi phục tinh thần, lại nghe thấy tiếng kêu của Chu Tuyết.
Giá»ng nói rất kinh hoà ng, rất lo lắng, tháºm chà trong ý tứ có chút tuyệt vá»ng, sau đó, má»™t đạo hồng ảnh từ ngòai Thanh Tùng Bình vá»™i chạy tá»›i, lao đầu và o lồng ngá»±c hắn, “NgÅ© ca…!â€
Âm thanh cuối cùng, như tiếng kêu nhá» máu cá»§a đỗ quyên là m tâm tình Khổng Trác cÅ©ng khẩn trương hẳn, trong đôi mắt hắn chợt lóe lên má»™t tia sát khà rất nhá» rồi biến mất, nhưng là láºp tức, khuôn mặt hắn lại chở nên ôn hòa như vốn có, mang theo ý cưá»i vô hại.
“Yêu, là m sao váºy, ngưá»i nà o khi dá»… ngươi, nói cho NgÅ© ca, ta giúp ngươi giáo huấn hắn!â€
“NgÅ© ca ……!†Chu Tuyết ôm Khổng Trác tá»±a hồ thị như là tìm được má»™t nÆ¡i an toà n, oa má»™t tiếng rồi khóc rống lên, “NgÅ© …… NgÅ© ca, nhanh …… nhanh Ä‘i cứu cứu Thiếu Bạch a, hắn …… hắn ……!â€
“Hắn†đến ná»a ngà y, Chu Tuyết vẫn nghẹn ngà o, không có nói Phương Thiếu Bạch đến tá»™t cùng là bị là m sao.
â€œÄÆ°á»£c rồi, đừng khóc.†Khổng Trác nắm lấy đầu vai Ä‘ang run lên cá»§a nà ng, quay mặt nhìn Chu Tuyết, quát lạnh má»™t tiếng, “Äừng khóc, bình tÄ©nh má»™t chút, nói mau, Thiếu Bạch bị là m sao ?â€
Tiếng quát nà y mang theo lá»±c đạo cá»§a Tiên Thiên Tá» KhÃ, như tiếng sấm bên tai Chu Tuyết, tiếng khóc cá»§a Chu Tuyết cÅ©ng dần ngưng, nà ng kinh ngạc liếc nhìn Khổng Trác, nét mặt lại má»™t lần nữa chá»±c muốn khóc, nghẹn ngà o nói, “NgÅ© ca, Thiếu Bạch phản bá»™i La Phùâ€.
“Cái gì…?â€
|

14-06-2009, 10:10 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
|
|
Chương 26: Chiến đồng môn
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
Phương Thiếu Bạch biết chÃnh mình Ä‘ang gặp phiá»n toái, rất phiá»n toái.
Chỉ là , hắn bây giá» không có thá»i gian để ý xem mình Ä‘ang phiá»n toái đến thế nà o, hắn duy nhất chỉ có thể là m đó là chạy, Ä‘iên cuồng chạy.
Hắn bây giá» còn không thể ngá»± kiếm, váºy nên phương pháp duy nhất chỉ có thể dá»±a và o thân pháp, tá»± mình triển khai thân pháp cá»±c nhanh bá» chạy, Ä‘iên cuồng hướng chân núi La Phù mà chạy.
CÅ©ng không biết tại sao, lúc nà y, trong đầu hắn đột nhiên hiện ra khuôn mặt tươi cưá»i cá»§a Khổng Trác, cùng vá»›i Ä‘iá»u hắn thưá»ng nói, “Kỳ tháºt a, táºn dụng tối Ä‘a thân pháp cùng độn thuáºt, Ä‘em chung phối hợp vá»›i nhau, ngươi sẽ không còn gì phải sợ hãi!â€
Lúc ấy, tá»± mình nghe xong, cÅ©ng chỉ cưá»i cưá»i, trong lòng còn có chút xem thưá»ng hắn, nhưng là bây giỠđây ?
Hắn rất hối háºn lúc đó đã không nghe theo Khổng Trác.
Hai chân, cÆ¡ hồ không chạm đất, thân thể như là n khói trắng, má»—i lần chạm đất lại mượn lá»±c vượt qua khoảng cách mưá»i trượng, hắn tháºm chà có thể nghe được mÅ©i chân mình chạm đất sinh ra âm thanh “xoát xoát†nhẹ nhà ng, cÆ¡ hồ gần đạt tá»›i thân pháp phi hà nh, nhưng là chưa đủ, còn xa má»›i đủ.
Ngoại trừ thanh âm tá»± mình chạm đất mượn lá»±c, hắn còn có thể nghe được tiếng gió từ phÃa sau, không phải má»™t mà là mưá»i hai, cầm đầu chÃnh là Lâm Ngá»c Phong cùng Vu Huyá»n CÆ¡.
Cưá»i khổ, cưá»i thảm, có lẽ, đây là vẻ mặt duy nhất lúc nà y hắn có thể là m ra.
Máu, chạy dá»c theo quần áo hắn rÆ¡i xuống mặt, mà hiện trên ngưá»i cÅ©ng có rất nhiá»u vết thương, má»™t tại trên đùi, là bị má»™t kiếm cá»§a Vu Huyá»n CÆ¡, đâm xâu ba phần, may là không trúng đầu khá»›p xương, nhưng là máu lại chảy không ngừng, hắn cÅ©ng chỉ có thể xé tạm má»™t miếng vải từ quần áo, buá»™c tạm vết thương, cÅ©ng không cần quá quan tâm, bởi vì, còn có ba vết thương khác còn nghiêm trá»ng hÆ¡n chá»— nà y.
Trên bụng có má»™t vết kiếm, dà i sáu tấc, sâu hai tấc, thiếu chút nữa chạm tá»›i ná»™i tạng, cho nên hắn không thể không đưa tay che, bảo trì cho vết thương ổn định, tránh cho vết thương không bị vỡ ra, là m cản trở tốc độ, mặt khác, còn có hai chá»— trước ngá»±c, má»™t kiếm xuyên tim, chỉ là mÅ©i kiếm may mắn má»™t chút, ngang qua tim hắn mà không là m tổn thương tim, nhưng là cÅ©ng bắt đầu chảy máu, cho nên, tay kia cá»§a hắn chÃnh là đang bịt vết thương nà y.
Mà trên mặt, còn có một vết kiếm xẹt qua trán, tuy không và o tới xương, nhưng là kéo dà i từ trán xuống khóe miệng, hủy đi dung mạo tuấn tú của hắn.
“Lâm Ngá»c Phong Æ¡i Lâm Ngá»c Phong, nếu có má»™t ngay, ngưá»i rÆ¡i và o tay ta…â€
Trong lòng hắn nhá»› kỹ cái tên nà y, âm thầm nguyá»n rá»§a, chỉ là , vô luáºn hắn nghÄ© tá»›i khi Lâm Ngá»c Phong rÆ¡i và o tay hắn sẽ như thế nà o, cÅ©ng chỉ là ý nghÄ© mà thôi, nếu hắn hôm nay không chạy thoát được, thì việc bị giam trong đại lao cá»§a La Phù đã là kết quả tốt nhất rồi.
“Phương Thiếu Bạch, không nên chạy nữa, nếu chạy tiếp, không cần để chúng ta bắt được, những vết thương đó cÅ©ng sẽ giết ngưá»i!†Từ phÃa sau truyá»n tá»›i mấy đạo âm thanh, trong đó thanh âm cá»§a Lâm Ngá»c Phong là lá»›n nhất, khiến Phương Thiếu Bạch cảm thấy chói tay, nhÃu mà y, mở miệng chá»i rá»§a, việc nà y hiển nhiên chỉ là m thống khổ thêm khóe miệng và là m Ä‘iếc tai hắn mà thôi.
Tiếng cưá»i cá»§a Lâm Ngá»c Phong ở phÃa sau trà n ngáºp khinh thưá»ng, “Äã như váºy, cá»u sư đệ, sư huynh cÅ©ng không khách khÃ!†Hắn cao giá»ng nói, trong giá»ng nói trà n ngáºp mùi cá»§a kẻ thắng lợi, từ trong tay hắn xuất ra má»™t đạo thanh quang, má»™t âm thanh như tiếng khóc vang lên, cả thân thể cÅ©ng hóa thà nh đạo thanh quang, nhanh như Ä‘iện bắn vá» phÃa trước.
“Ngá»± kiếm phi hà nh!â€, và i ngưá»i Ä‘ang Ä‘uổi cùng hắn cất tiếng kinh hô, mà cách đó không xa, trên mặt Vu Huyá»n CÆ¡ cÅ©ng lá»™ ra vẻ ngưỡng má»™, vá» phần những ngưá»i như hắn, ngay cả ngưỡng má»™ cÅ©ng không có tư cách, chỉ có thể Ä‘em loại ánh mắt cá»±c độ sùng kÃnh nhìn vá» phÃa đạo thanh quang phÃa trước. Không tá»›i ba mươi tuổi, liá»n đã có thể ngá»± kiếm phi hà nh được, trong số các đệ tá» cá»§a La Phù phái, cÅ©ng là rất hiếm thấy.
Thanh âm vừa vang lên, Phương Thiếu Bạch liá»n dừng bước, hắn biết tiếng huýt gió đó ý nghÄ©a cái gì.
“Không được chạy!†Lâm Ngá»c Phong mÅ©i chân giống Ä‘iểm trên má»™t ngá»n cá», má»™t thân bạch y bay lăng không bay tá»›i, bá»™ dáng phiêu nhiên như tiên hạ phà m.
â€Cá»u sư đệ, theo chúng ta hồi sÆ¡n, chỉ cần ngươi không chống cá»±, lúc trở vá», ta nhất định sẽ nói giúp ngươi má»™t câu†Theo lá»i nói, ngưá»i phÃa sau cÅ©ng đã theo lên, dÄ© nhiên cầm đầu là Vu Huyá»n CÆ¡, mưá»i ba gã đệ tá» nà y liá»n vây quanh Phương Thiếu Bạch.
Trong mưá»i ba gã đệ tá» nà y, có ba gã là ná»™i môn hạch tâm đệ tá», ngoại trừ Vu Huyá»n CÆ¡, hai gã kia là từ lần đại há»™i khai sÆ¡n trước tấn cấp thà nh hạch tâm đệ tá», còn mưá»i ngưá»i kia, Ä‘á»u đã biểu hiện thá»±c lá»±c tương đối mạnh mẽ trong số ná»™i môn đệ tá».
Khi Phương Thiếu Bạch dừng bước, mưá»i ba gã nà y liá»n tạo thà nh vòng vây quanh hắn.
Nhẹ nhà ng thở dà i má»™t hÆ¡i, tay phải Ä‘ang che vết thương trên ngá»±c Phương Thiếu Bạch thả xuống, cháºm rãi đặt lên chuôi kiếm bên hông.
“Còn muốn phản kháng không ?†Lâm Ngá»c Phong đắc ý nở nụ cưá»i, “Cá»u sư đệ, biết không, ngươi như váºy là đang tạo cÆ¡ cho ta giết ngươi!â€
Vẻ mặt Phương Thiếu Bạch không biểu cảm, cháºm rãi rút thánh trưá»ng kiếm ra, má»™t cá»— sát khà bi thương từ trên ngưá»i hắn tản mát ra.
Có lẽ cả Ä‘á»i hắn, tại giá» khắc tráºn đánh cuối cùng nà y, cả tÃnh thần Ä‘á»u đạt tá»›i trạng thái đỉnh cao.
“Nếu như thế, váºy…!†Lâm Ngá»c Phong cưá»i, kiếm trong tay xẹt qua không trung tạo nên má»™t đạo quỹ tÃch hình thù kỳ lạ.
“Ngươi rất đáng để ta ra tay a, cá»u sư đệ, chỉ là ngưá»i tháºt sá»± đạt tá»›i cảnh giá»›i ngưá»i và kiếm hợp nhất cÅ©ng không có khả năng đánh bại ta, …, ân, ai ?â€
Äồng thá»i hắn thét lên má»™t tiếng kinh hãi, ngá»n cá» dưới chân trong giây lát nát vụn, thân thể cÅ©ng nặng ná» rÆ¡i xuống, Ä‘áºp xuống đất má»™t cái, vá»™i báºt dáºy, nhưng là phải lảo đảo bước và i bước má»›i có thể đứng vững.
Những ngưá»i khác thì không may mắn được như hắn, mưá»i tên ná»™i môn đệ tá» rất không có ý tứ ngã nhà o trên mặt đất, mà hai tên má»›i tấn cấp thà nh ná»™i môn hạch tâm đệ tá» Ä‘á»u Ä‘ang quỳ hai chân xuống đất, Vu Huyá»n CÆ¡ khá hÆ¡n má»™t chút, chỉ quỳ má»™t chân xuống đất.
“Lão cá»u, còn không Ä‘i!â€
Một thanh âm vang lên trong tai Phương Thiếu Bạch, thân thể hắn trong nháy mắt, nhẹ đi mấy chục lần
“NgÅ© sư huynh!†Phương Thiếu Bạch trong lòng vừa động, liá»n thấy má»™t cá»— lá»±c lượng mãnh mẽ dưới chân hắn, đẩy hắn lên không trung, “Äi mau Ä‘i, ta giúp ngươi cản bá»n há»!â€
Phương Thiếu Bạch thần sắc vừa động, không nói câu nà o, thân thể theo cá»— lá»±c lượng đó bay lên trá»i, hóa thà nh má»™t đạo thanh yên, biến mất trong mắt má»i ngưá»i.
Lâm Ngá»c Phong sắc mặt đại biến, nhưng là dưới chân như buá»™c má»™t khối đá lá»›n, ngay việc duy trì tư thế cÅ©ng đã rất khó khăn, đâu có thừa lá»±c để cho hắn ngá»± kiếm.
“Ngưá»i nà o, có gan dám ở La Phù giương oai!†Lâm Ngá»c Phong lạnh lùng quát, trong giá»ng nói, cÅ©ng có má»™t tia tức giáºn, bị là m cho ra bá»™ dáng như thế nà y, hắn có chút không thể tiếp nháºn. Trong mắt lóe lên má»™t tia âm ngoan, nhưng là nét mặt vẫn còn bình tÄ©nh.
“Mẹ kiếp, lão tỠđây!†Thanh âm dương dương vang lên trong tai má»i ngưá»i, tại vị trà Phương Thiếu Bạch vừa đứng, đại địa toát ra má»™t là n khói và ng, sau đó khói ngưng tụ lại thà nh ngưá»i khiến má»i ng Ä‘á»u sững sá» mở to hai mắt, sắc mặt Lâm Ngá»c Phong cÅ©ng biến đổi.
“Lão NgÅ©!â€
Vẻ mặt lưá»i biếng, Khổng Trác mở to con mắt như ngái ngá»§, ngáp mấy cái, vô tình giÆ¡ ngón cái tay trái lên, cá»±c không có phong độ ngoáy tai má»™t cái, liếc nhìn bá»™ dạng khốn đốn cá»§a Lâm Ngá»c Phong.
“Nga, nhị sư huynh a…!â€
Sau đó, ánh mắt hắn đảo qua mưá»i ba ngưá»i còn lại, cuối cùng dừng lại ở Vu Huyá»n CÆ¡ “Còn có lão Tứ ?â€.
Trong giá»ng nói, trà n ngáºp vẻ kinh dị, “Chuyện gì xảy ra váºy ?â€
“Chuyện gì xảy ra ư, lão NgÅ©, ngươi không phải không biết chuyện gì xảy ra đấy chứ ?†Lâm Ngá»c Phong lạnh lùng nói.
“Ta tháºt sá»± không biết a!†Khổng Trác vẻ mặt vô tá»™i, hai tay đưa ra trước mặt than, “Tại sao các ngươi lại quấy rầy ta ngá»§ ?â€
Trong giá»ng nói, còn mang ngữ khà chất vấn.
“Khổng Trác…†từ miệng Vu Huyá»n CÆ¡ quát lên chói tai, hai chân dùng lá»±c, từ tư thế ná»a quỳ đứng dần lên, kiếm trong tay cÅ©ng đưa lên, mÅ©i kiếm chỉ Khổng Trác, “Ngươi phóng thÃch phản nghịch, táºp kÃch đồng môn là tá»™i gì ?â€
Khổng Trác nhÃu mà y, sau đó lắc đầu, trên mặt cà ng Ä‘áºm vẻ nghi hoặc cùng vô tá»™i, “Cái gì phản nghịch, cái gì táºp kÃch đồng môn, ta Ä‘á»u cÅ©ng không biết các ngươi Ä‘ang nói gì, ta chỉ là ở chá»— nà y luyện công mà thôi, các ngươi mấy ngưá»i chẳng những chạy tá»›i đây quấy rầy ta luyện công, lại còn mở mồm mắng ngưá»i, đến tá»™t cùng là ý tứ gì a!†Nói rồi, ánh mắt hắn từ trên ngưá»i Vu Huyá»n CÆ¡ dá»i sang phÃa Lâm Ngá»c Phong, “Nhị sư huynh a, ta vừa rồi dang hà nh công tá»›i lúc khẩn yếu, các ngươi thế nà o lại chạy tá»›i đây gây ồn à o, phá hoại thanh tÄ©nh, thiếu chút nữa khiến ta tẩu hoả nháºp ma, ngươi định tÃnh chuyện nà y thế nà o ?â€
Mặc dù khuôn mặt vẫn có vẻ tươi cưá»i, nhưng là Lâm Ngá»c Phong rõ rà ng cảm giác được sâu trong giá»ng nói cá»§a Khổng Trác có má»™t tia lãnh ý, phảng phát như có hÆ¡i lạnh từ Cưu U dần ngưng kết lại, khiến hắn cÅ©ng lạnh cả Ä‘an Ä‘iá»n.
HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, mạnh mẽ cố đè hà n ý xuống, cháºm rãi giÆ¡ kiếm lên, giống như Vu Huyá»n CÆ¡, mÅ©i kiếm chÄ©a và o Khổng Trác, “Ngươi phóng thÃch phản nghịch là tá»™i gì ?â€
Kiếm ý như ngưá»i, từng cÆ¡n gió lạnh giống má»™t lưỡi dao sắc bén hình thà nh, sát ý nghiêm nghị…
|

22-06-2009, 08:32 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
|
|
Chương 27: Khoảng cách thực lực
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : hoanghaiha
Nguồn : 2T
“ Ngươi đừng có hù dá»a ta nữa, lá gan cá»§a ta nhá» lắm, sợ không chịu nổi đâu.†Khổng Trác bình thản nói, đồng thá»i cÅ©ng có vẻ nhẹ nhà ng đứng lên, Lâm Ngá»c Phong vá»™i và ng tá» tụ ngay tất cả tinh thần sở doanh tạo ra má»™t chút sát khà lan tá»a.
“ Ngươi cÅ©ng đã sá» dụng kiếm chÄ©a và o ngưá»i cá»§a ta, lão Nhị, không phải Khổng Trác ta xem thưá»ng ngươi, còn cả ngươi nữa, Vu lão Tứ !†Khổng Trác chỉ chỉ Vu Huyá»n CÆ¡, “ HÆ¡n nữa tất cả những ngưá»i khác ở đây …!†Theo động tác cá»§a Khổng Trác, má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy trên ngưá»i nhẹ nhà ng, đại địa hấp lá»±c lá»›n trong nháy mắt đã biến mất, “ Các ngưá»i thá» xem, nhìn Ä‘i, các ngưá»i liên thá»§ có thể trị tá»™i cá»§a ta hay không ?â€
Mang theo khẩu khà hà i hước, Khổng Trác khoát tay áo, “ Có lẽ tháºt sá»± các ngươi muốn thá» xem !â€
Lâm Ngá»c Phong sắc mặt thay đổi, liá»n hắng giá»ng, trở nên phẫn ná»™, đây chÃnh là má»™t cảm giác bị vÅ© nhục.
ÄÃch xác đây đúng là bị vÅ© nhục. Từ trước tá»›i nay, trong số La Phù tam đại đệ tá», Thưá»ng Nguyệt thì không nói, hắn đã không còn nhúng tay và o nữa, thá»±c lá»±c tá»± nhiên cÅ©ng cao hÆ¡n mình, mà trong mắt má»i ngưá»i thì Thưá»ng Nguyệt tÃnh ra cÅ©ng cao hÆ¡n cả hai đại đệ tá» còn lại, nhưng dưới Thưá»ng Nguyệt, tá»± nhiên mình là đệ nhất, mặc dù vá» sau Khổng Trác xuất hiện nhưng trong mắt hắn bất quá chỉ là má»™t sư đệ hiểu kiếm pháp hÆ¡n thôi, còn nếu luáºn vá» chân tháºt thá»±c lá»±c tá»± nhiên hắn cÅ©ng không để Khổng Trác và o trong lòng, nhưng bây giá» hắn vừa má»›i hiểu má»i chuyện không đơn giản như hắn tưởng tượng.
Cứ như má»™t chút vừa rồi, Khổng Trác đã dùng thổ nguyên từ lá»±c hoà n toà n vây khốn bá»n hắn, khi hắn má»›i xuất hiện vá»›i khuôn mặt béo nà y, không bao giá» tranh đấu cùng ngưá»i khác, dù có hiểu gã sư đệ béo như má»™t con heo nà y thá»±c lá»±c trên cả hắn tưởng tượng, có lẽ cao hÆ¡n đến hai tầng, nhưng cÅ©ng không thể lay động tin tưởng cá»§a hắn, thá»±c lá»±c thiếu má»™t chút cÅ©ng không quan hệ, vá» sau chỉ cần chăm chỉ má»™t chút là có thể bổ trợ chênh lệch.
Nhưng Khổng Trác nói tháºt sá»± quá dá»a ngưá»i.
Cái gì mà dù có liên thủ cũng không trị được tội của ngươi?
Nếu không phải ngươi đánh lén trước khi nói thì bây giá» không chắc đã thoát chết khá»i Thùy thá»§ hoà n.
Liên thá»§, ngưá»i khác thì không nói, Vu Huyá»n cÆ¡ mặc dù có thể tạm so vá»›i La Phù tam đại đệ tá», tuy không thể trên mình nhưng nếu nói hai ngưá»i chúng ta liên thá»§ mà không trị được tá»™i cá»§a ngươi váºy ngươi cÅ©ng quá xem thưá»ng ngưá»i khác đó.
Mà loại…vÅ© nhục nà y, ta cả Ä‘á»i còn chưa từng gặp phải.
Khổng Trác ngươi, thực sự là đánh giá mình cao quá đấy!
Tiếng gió tá»±a như có chút nhanh hÆ¡n, từng tầng từng tầng ngưng tụ lai trên ngưá»i Lâm Ngá»c Phong.
“ Lão ngÅ©, ngươi vừa nói cái gì?†Lâm Ngá»c Phong nói gằn từng chữ má»™t, kiếm trong tay thong thả dá»±ng đứng lên,thân thể dưới tác dụng cá»§a từng tầng tầng phong quyển, cháºm rãi bay lên.
Äạo thuáºt!
Khổng Trác nở nụ cưá»i, phong thuáºt, tuy không ở trong ngÅ© hà nh nhưng cÅ©ng là má»™t trong số những kì môn đạo thuáºt tối nổi danh. Lão Lâm bên trong danh tá»± có má»™t chữ “ Phong†, không ngá» há»c đạo thuáºt cÅ©ng là phong thuáºt, quả tháºt thú vị.
“ à tứ cá»§a ta vừa rồi rất nhanh đã hiểu được, Lâm lão Nhị, ngươi Ä‘Ãch xác nhầm rồi, không phải đầu óc ngươi kém Ä‘i, đương nhiên ta đồng ý là đầu óc bình thưá»ng cÅ©ng không tốt. à tứ lá»i nói vừa rồi cá»§a ta,mưá»i bốn ngưá»i các ngươi dù có đồng thá»i đứng lên, cÅ©ng không đủ cho ta động thá»§!†Khổng Trác cưá»i, thần thái đầy vẻ khiêu khÃch nói.
“ Phải, đúng thế sao, mưá»i bốn ngưá»i chúng ta liên thá»§ cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a ngươi, lão NgÅ©, khẩu khà cá»§a ngươi không nhá» a!†Lâm Ngá»c Phong dần tỉnh táo lại, nhiá»u năm tu luyện dưới sá»± dạy bảo cá»§a các trưởng bối môn, khiến cho hắn mặc dù tuổi không lá»›n nhưng đã có chút phong phạm cá»§a cao thá»§.
“ Nếu đã quyết định đánh, váºy không cần nói nhảm nữa, ân- thú vị!â€
Thanh âm vừa vang lên, má»™t loạt kiếm khà đã đâm thẳng tá»›i phÃa sau não cá»§a hắn.
“ Lão Tứ, cứ len lén lút lút như thế, ngươi chẳng lẽ không thấy dá»a ngưá»i sao?†Khổng Trác cưá»i lạnh má»™t tiếng, thân thể trong giây lát xoay tròn, má»™t kiếm cá»§a Vu Huyá»n CÆ¡ liá»n đâm và o không khÃ, chưa chá» hắn kịp thu kiếm, Khổng Trác thân thể liá»n hướng sang bên cạnh rồi đè xuống má»™t cái, trong má»™t cái đè nà y, thân thể hai ngưá»i cÆ¡ hồ như xếp hà ng, bả vai đối bả vai dá»±a và o nhau.
Sau đó kình phong liên miên.
Vu Huyá»n CÆ¡ trong giây lát sắc mặt trở nên hoảng sợ, tư thế xuất kiếm đã kịp thá»i thu vá» nhưng rốt cuá»™c vẫn không kịp Ä‘iá»u chỉnh lại, Khổng Trác dụng thân thể đè má»™t cái, hoà n toà n phong bế kÃn từng đưá»ng Ä‘i nước bước cá»§a hắn, hắn chỉ có khả năng nhìn bản thân mình vặn vẹo đánh phÃa dưới Khổng Trác má»™t kÃch thương tổn đến mức nhá» nhất, chỉ là tất cả Ä‘á»u phà công .
Trong lúc thân thể lần lượt thay đổi đó, chiếc răng khểnh bên mép Khổng Trác chợt nhếch lên, như má»™t con mãnh hổ hà i hước nhìn con mồi bình thưá»ng đã bị vặn yết hầu, là m cho ngưá»i ta cảm thấy lạnh tâm.
Không khà lúc nà y như ngừng trệ.
Khổng Trác cánh tay to lá»›n ở bên cạnh vung lên, không chút do dá»±, không chút lưu tình, cá»±c nhanh chiếu thẳng phÃa sau lưng hắn hung hăng Ä‘áºp xuống.
“ Há»± !†Má»™t âm thanh trầm muá»™n không lá»›n nhưng ngoại trừ Lâm Ngá»c Phong ở ngoà i, còn lại mưá»i hai ngưá»i vẻ mặt Ä‘á»u không tá»± kìm hãm được vẻ ngưng Ä‘á»ng, miệng khẽ há, ánh mắt có chút ngốc trệ, phảng phất như má»™t Ä‘áºp nà y chÃnh là trên lưng mình.
Thân thể Vu Huyá»n CÆ¡ bay vá»t thẳng ra ngoà i, bay trên không trung má»™t Ä‘oạn thá»i gian, trong miệng không tá»± chá»§ được phun ra má»™t đống máu, không còn cảm giác khi thân thể bị đánh bay ra ngoà i ba thước, thân thể nặng ná» rÆ¡i trên mặt đất, sau đó không nhúc nhÃch, liá»n bất tỉnh nhân sá»±.
Quay đầu cưá»i hì hì, nhìn lại má»™t lần, ánh mắt mưá»i hai tên đệ tá» như bị sét đánh, không má»™t ngoại lệ liá»n cúi đầu xuống. Cuối cùng, ánh mắt hắn cháºm rãi rÆ¡i lên trê ngưá»i Ä‘ang huyá»n phù giữa không trung, Lâm Ngá»c Phong.
Trong lúc Khổng Trác và Vu Huyá»n CÆ¡ tranh đấu, đối vá»›i Lâm Ngá»c Phong dưá»ng như không thèm nhìn, không để ý nhưng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không có nghÄ©a là hắn không thấy.
Má»™t đè và má»™t Ä‘áºp kia cá»§a Khổng Trác trong lúc đó, kÄ© thuáºt nắm bắt tinh xảo, thá»i cÆ¡ ra tay chuẩn xác, ra đòn ngoan độc, cÅ©ng đủ để hắn lạnh tâm không thôi.
Mà hắn bây giá», Ä‘iá»u duy nhất có thể là m là táºn tâm hết sức để đỠtụ toà n bá»™ thá»±c lá»±c, đưa mình tá»›i trạng thái tốt nhất, có thá»±c lá»±c cá»±c mạnh cùng Khổng Trác đánh má»™t tráºn, dù có thua cÅ©ng không thể thua thảm như Vu Huyá»n CÆ¡ váºy.
“ Ân, cÅ©ng không tệ lắm!†Khổng Trác vươn ngón trá» tay phải, có chút buồn bã đè đè lên mi tâm cá»§a mình, “ Lâm lão Nhị, chuẩn bị tốt rồi thì ra tay Ä‘i, ngươi có má»™t lần cÆ¡ há»™i.â€
Lâm Ngá»c Phong đồng tá» trong giây lát ngưng lại, kiếm trong tay vang lên má»™t tiếng thanh ngâm bắn ra xa. Lá»±c lượng gió khi kiếm bắn ra hoà n toà n nén lại, tại chung quanh thân kiếm hình thà nh má»™t mà n khà mà u xanh, trong lúc kiếm phi hà nh đạo khà đó hoà n toà n ngưng tụ lại thà nh tinh thể mà u xanh, cÅ©ng rất nhanh chảy và o trong thân kiếm.
Mà u xanh cá»§a kiếm quang đột nhiên rá»±c lên, tốc độ trong nháy mắt cÅ©ng tăng lên gấp mưá»i lần.
Giữa sân, ngoại trừ Khổng Trác ở ngoà i, ai ai cÅ©ng thấy rõ đạo kiếm quang nhưng Lâm Ngá»c Phong xuất kiếm thế nà o thì không ai rõ rà ng lắm.
Một kiếm nà y hắn toà n lực xuất ra, một kiếm mà từ khi hắn sinh ra đến nay… là một kiếm hoà n mĩ nhất.
Khi tinh thần khà lá»±c tăng đến cá»±c hạn, công kÃch cá»§a má»™t kiếm nà y cÆ¡ hồ đã có thể so sánh cùng vá»›i sÆ¡ cấp ngá»± kiếm công kÃch. Tại giá» khắc nà y hắn tháºm chà có thể cảm nháºn được tá»± mình săp hoà n toà n ngưng kết thà nh nguyên thần, thiếu chút nữa có thể ngá»± trên kiếm quang.
Nhưng mà kiếm quang tốc độ quá nhanh, cố gắng ngưng kết thà nh má»™t chút nguyên thần trong thá»i gian ngắn liá»n tan ra, khôi phục trở lại nguyên trạng sanh hồn. Ãnh mắt hắn cÅ©ng vô pháp theo được tiến trình cá»§a kiếm quang.
Hết thảy tình huống cũng phát sinh trong giây phút ngắn ngủi đó.
Trong mắt cá»§a ngoại nhân, ánh mắt còn thanh tỉnh chỉ có mưá»i hai tên đệ tá», Lâm Ngá»c Phong kiếm quang bạo khởi, thanh quang chá»›p động, nhanh chóng phi xuống dưới, bất quá chỉ trong nháy mắt công phu.
Sau đó hết thảy Ä‘á»u dừng lại.
Lâm Ngá»c Phong vẫn duy trì tư thế xuất kiếm, từ trên cao Ä‘i xuống, bá»™ dạng rất là tiêu sái, chỉ là nét mặt có chút quái dị.
Mà Khổng Trác vẫn còn giữ nguyên vẻ mặt, trên mặt mang theo nét mỉm cưá»i ôn hòa đứng tại chá»—, chỉ là vừa rồi nhẹ nhà ng dùng bà n tay phải từ thân phóng ra, ngón tay Ä‘iểm tá»›i, cùng mÅ©i kiếm cá»§a Lâm Ngá»c Phong chạm nhau.
Má»™t bên là đầu ngón tay, còn ở Lâm Ngá»c Phong là toà n bá»™ thá»±c lá»±c, hÆ¡n nữa thoạt nhìn bá»™ dạng vẫn còn rất nhẹ nhà ng.
“ Lâm lão nhị, ta tháºt không hiểu nổi ngươi, kiếm thuáºt là kiếm thuáºt, đạo thuáºt là đạo thuáºt, kiếm thuáºt cá»§a ngươi còn chưa nháºp môn đã nghÄ© cùng đạo thuáºt dung hợp, thà nh phong thuáºt ngá»± kiếm thuáºt à , ngươi nghÄ© ngươi là ai chứ, đại tông sư chăng ?†Khổng Trác lạnh lùng nói, “ hừ, tháºt không có đạo là gì cả.â€
Ngón trá» tay phải liá»n dùng sức, đầu ngón tay hiện lên má»™t đạo hắc quang rá»±c sáng, chỉ nghe má»™t tráºn âm thanh thanh thúy như ngá»c bà n vỡ vụn, tinh thể mà u xanh do phong thuáºt cá»§a Lâm Ngá»c Phong ngưng tụ bốn phÃa quanh thân kiếm chợt tan vỡ.
Lâm Ngá»c Phong thân thể như má»™t Ä‘oạn chỉ bay trong gió bình thưá»ng, bay vá» phÃa sau, cùng lúc kiếm trong tay Khổng Trác cÅ©ng ném ra ngoà i, tại không trung quay không biết bao nhiêu vòng, “ Tranh “ má»™t tiếng cắm tá»›i trên mặt đất, cùng lúc thân thể Lâm Ngá»c Phong cÅ©ng rÆ¡i trên mặt đất.
Sắc mặt trắng bệch, cố nén má»™t búng máu không phun ra, sau má»™t lúc nÃn nhịn liá»n dụng má»™t tay tá»± dá»±ng thân thể cá»§a mình lên,từng ngụm từng ngụm khà hổn hển thở ra, ánh mắt lá»™ ra vẻ sợ hãi cá»±c độ nhìn Khổng Trác.
Tất cả những suy nghÄ© trong lòng Ä‘á»u bị sá»± hoảng sợ nà y thay thế, lão NgÅ© trở nên mạnh như váºy sao ?
Tự mình dùng toà n lực, huống hồ còn xuất ra một kiếm hoà n mĩ, không ngỠlại để hắn có thể dùng một đầu ngón tay đỡ lấy-
Nà y –
Chẳng lẽ là ta đang nằm mơ ?
Nhưng những Ä‘au đớn kịch liệt do thân thể truyá»n lại nói vá»›i hắn rằng hắn không phải Ä‘ang nằm mÆ¡. Äây là sá»± tháºt, thá»±c lá»±c cá»§a hắn so vá»›i Khổng Trác trong lúc đó đã bất tri bất giác xuất hiện má»™t đạo khoảng cách khó có thể vượt qua được.
“ Äại sư huynh xem kịch có đẹp không?†Khổng Trác cÅ©ng không thèm để ý đến Lâm Ngá»c Phong nằm trên mặt đất, mà câu nói nổi trên khóe miệng liá»n hướng và o má»™t chá»— trong rừng cây nhìn.
“ Tháºt thú vị đấy, lão NgÅ©!†Thưá»ng Việt thân hình Ä‘i ra từ phiến rừng ná», nhìn Lâm Ngá»c Phong Ä‘ang nằm trên mặt đất má»™t chút, hai mà y hÆ¡i nhÃu lại, vừa nhấc đầu, má»™t viên hoà n Ä‘an mà u đỠhướng hắn vá»t tá»›i, bay qua không trung thẳng và o trong miệng cá»§a hắn.
“ Ngươi quả nhiên là cố tình để cho ta xem tiết mục nà y a !â€
“ A a!†Khổng Trác chắp tay lại, có chút hồn háºu cưá»i cưá»i, “ Chút tà i má»n, đã để Äại sư huynh chê cưá»i !â€
“ Ngươi mục Ä‘Ãch đã đạt được rồi, Ä‘i gặp chưởng giáo Ä‘i!†Thưá»ng Việt nói, lại nhìn qua Vu Huyá»n CÆ¡ Ä‘ang bất tỉnh nhân sá»±, chỉ chỉ hai tên đệ tá» gần hắn nhất.
“ Hai ngươi, đưa cái tên ngu xuẩn nà y vá» !â€
|

22-06-2009, 08:33 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
|
|
Chương 28 : Tự biện minh
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : hoanghaiha
Nguồn : 2T
La Phù. Äồ sá»™ trên đỉnh núi.
Chánh Huyá»n Ä‘iện.
Lăng Già Thượng Nhân ngồi ở giữa, những ngưá»i còn lại trong La Phù NgÅ© kiếm phân tả hữu ngồi hai bên dưới Lăng Già Thượng Nhân, bên dưới còn có mưá»i sáu ngưá»i gồm mưá»i bốn gã đệ tỠđã Ä‘uổi giết Phương Thiếu Bạch cùng Khổng Trác Thưá»ng Việt hai ngưá»i, ngoà i ra không còn ai khác.
Không khà trong Ä‘iện có chút ngưng trá»ng, Khổng Trác hai mắt khép há», mắt nhìn mÅ©i, mÅ©i hướng tim, đứng như lão tăng đã nháºp định.
Ở chá»— nà y hắn tuyệt đối không phải là ngưá»i thứ nhất mở miệng và cÅ©ng không cần ngưá»i thứ nhất mở miệng.
Äứng cạnh hai bên hắn là Lâm Ngá»c Phong và Vu Huyá»n CÆ¡, Lâm Ngá»c Phong kia ngoại trừ sắc mặt có chút trắng bệch bên ngoà i cÅ©ng không có gì khác thưá»ng, còn Vu Huyá»n CÆ¡ thì không giống váºy, mặc dù đã tỉnh lại nhưng là má»™t Ä‘áºp kia cá»§a Khổng Trác hạ thá»§ không lưu tình, là m hắn chẳng những kháºp khiá»…ng, hÆ¡n nữa ná»™i phá»§ cÅ©ng bị chấn thương, lúc nà y phải miá»…n cưỡng đứng ở đây, có vẻ tháºp phần thê lương như má»™t phụ nữ vừa bị luân gian ( cưỡng… nhiá»u lần ^_^), rất là bất lá»±c, xem ra cÅ©ng lừa được không Ãt sá»± đồng tình.
“ Chu sư đệ, ngươi thấy thế nà o ?†Cuối cùng Lăng Già Thượng Nhân lên tiếng, phá tan sự trầm mặc.
Phù Vân Kiếm Chu Thanh sắc mặt có vẻ hÆ¡i chút khó chịu, đầu hÆ¡i cúi xuống, “ Tiểu đệ dạy dá»— không nghiêm, đạo môn xuất ra nghịch đồ gây chuyện.â€
ÄÃch xác, dạy đệ tá» không nghiêm, trong lịch sá» ngoà i chuyện môn hạ phản bá»™i môn phái ra, loại chuyện nà y đúng là ngà n năm chưa từng xảy ra. Chuyện nà y nghÄ© không ra, Chu Thanh đối vá»›i môn hạ cá»§a mình lúc trước đã nghÄ© ra muôn và n là do, nhưng tại giá» khắc nà y má»™t lá»i cÅ©ng không thể nói ra.
Lăng Già Thượng Nhân thở dà i, ánh mắt lại dịch chuyển tá»›i ngưá»i Ä‘ang ngồi bên ngoà i phÃa dưới là Tu La Kiếm Lý Nguyên Hóa, vừa thấy ánh mắt lão nhìn lại đây, liá»n có chút quay đầu Ä‘i, tránh không cùng ánh mắt lão đối diện. ÄÆ°a tay sá» sá» Ä‘oạn râu ngắn dưới cằm, phảng phất như trên Chánh Huyá»n Äiện nà y có má»™t nữ thần lõa lồ nên không dám chuyển mắt nhìn. Nhìn sang bên cạnh Lý Nguyên Hóa, nữ tá» duy nhất trong La Phù NgÅ© Kiếm, Nguyệt Hoa Kiếm Vệ Thanh Thanh. Vệ Thanh Thanh nhìn qua tá»±a như má»™t phụ nhân ba mươi tuổi xinh đẹp, thấy Lăng Già Thượng Nhân nhìn mình liá»n đồng dạng mang theo Ä‘áºm ý cưá»i nhìn lại, ánh mắt nà ng thẳng tắp nhìn Lăng Già Thượng Nhân, má»™t chữ cÅ©ng không nói ra. Cuối cùng, thấy Lăng Già Thượng Nhân cÅ©ng không có ý tứ gì, Vệ Thanh Thanh liá»n tá»± thu hồi ánh mắt vừa có ý cản trở lại, nhÃu mà y má»™t cái rồi quay đầu lại thưởng thức nhìn Khổng Trác má»™t chút. ( Ä‘oạn nà y ta cảm giác dịch hÆ¡i tối )
Bất đắc dÄ©, Lăng Già Thượng Nhân đà nh nở má»™t nụ cưá»i khổ, “ Bạc sư đệ, ngươi nói váºy thôi!â€
Thanh Bình Kiếm Bạc Chân vẻ mặt tức giáºn, lạnh lùng nói,†Bất kì má»i chuyện có thể xảy ra như thế nà o, nhưng Khổng Trác nà y ra tay hung ác, trá»ng thương đồng môn đệ tá», hoà n toà n có ý bao che phản nghịch, nên trị tá»™i hắn thê nà o hẳn các sư huynh trong long cÅ©ng đã có ý kiến ?â€
Äối vá»›i đệ tá» cá»§a mình bị má»™t chiêu cá»§a Khổng Trác đánh trá»ng thương, Bạc Chân không giáºn không được, cà ng huống chi sư phụ cá»§a Khổng Trác là Mạc Hưu lại cùng hắn có bất hòa, tá»± nhiên sẽ không khách khà vá»›i Khổng Trác.
Nhìn Khổng Trác lúc nà y, vẫn Ä‘ang giữ vẻ mặt như trước, đối vá»›i những Ä‘iá»u Bạc Chân nói vá» tá»™i cá»§a mình phảng phất như không nghe thấy, mà mắt cÅ©ng không thèm nhấc lên, phảng phất như Ä‘ang được nghe má»™t câu chuyện không há» có quan hệ gì vá»›i mình.
Lăng Già Thượng Nhân gáºt đầu, ánh mắt đảo những tên đệ tá» phÃa dưới má»™t cái, cuối cùng dừng lại trên ngưá»i Khổng Trác.
“ Khổng Trác, Bạc sư bá vừa nêu ra các tá»™i trạng cá»§a ngươi, ngươi đã biết tá»™i chưa ?â€
Rất bình tÄ©nh, Khổng Trác ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô tá»™i nhìn Lăng Già Thượng Nhân,†Äệ tá» chẳng biết có tá»™i gì cả ?â€
“ Tá»™i chứng đã rà nh rà nh, chẳng lẽ ngươi còn muốn cãi!†Bạc Chân trong giây lát ngẩng đầu, nhìn Khổng Trác nói,†Chẳng lẽ ngươi không sợ tá»™i gia tăng má»™t tầng nữa?â€
Khổng Trác đột nhiên nở nụ cưá»i,†Bạc sư bá,(…), lão nhân gia ngà i cho dù nhìn ta có không vừa mắt nhưng ta cÅ©ng đã ở trên núi nà y được mưá»i hai năm, váºy thì cÅ©ng nên cho ta má»™t là do cùng chứng cá»›, chứ cứ như váºy mà vu oan tá»™i danh cho má»™t vãn bối như ta đây, chẳng lẽ là thói quen cá»§a tiá»n bối sao?â€
“ Ngươi - ?â€
Bạc Chân sắc mặt căng thẳng, lá»a giáºn liá»n bùng lên, nhưng lại nghÄ© đến câu nói cuối cùng cá»§a Khổng Trác, cái gì mà “ thói quen cá»§a tiá»n bối “, lại phải có gắng nén há»a giáºn xuống, dùng hết sức nói giá»ng hòa hoãn, “ Khổng Trác, sá»± tháºt xảy ra trước mắt, ngươi không được yếu thế mà nói cà n, ngươi đã cản trở Lâm Ngá»c Phong cùng Vu Huyá»n CÆ¡ truy bắt phản tặc,ngươi lại đánh Huyá»n CÆ¡ cùng Ngá»c Phong trá»ng thương. Hai việc nà y sá»± tháºt Ä‘á»u hiện ra trước mắt, chẳng lẽ là giả nữa sao?â€
Khổng Trác trên mặt ý cưá»i cà ng Ä‘áºm, đột nhiên chuyển sang hướng Lăng Già Thượng Nhân, lại hướng đến các vị trưởng bối bốn phÃa xung quanh hà nh lá»…, “Chưởng giáo sư bá, các vị sư bá, vừa rồi Bạc sư bá nói các ngưá»i cÅ©ng nghe thấy lão nhân gia hắn vu cho ta thêm hai tá»™i, chẳng biết ta…có quyá»n tá»± biện minh không đây ?â€
“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có !†Tu La Kiếm Lý Nguyên Hóa nói, “ La Phù chúng ta danh môn chÃnh đạo, đây là chá»— giảng lý lẽ, ngươi vừa là ná»™i môn đệ tá» nên tá»± nhiên có quyá»n giải thÃch!†Nói đến đây, hắn nhìn má»™t chút vá» phÃa Lâm Ngá»c Phong, trong ánh mắt hiện lên má»™t tia tà n khốc, “ Vá» phần ta không phải má»›i có má»™t đệ tá» bị ngươi là m bị thương thôi đâu, chỉ trách hắn tà i không bằng ngưá»i má»›i không thể đứng trên đầu ngươi được.â€
Lâm Ngá»c Phong trong lòng máy động, hạ ý thức tránh ánh mắt cá»§a Lý Nguyên Hóa, “ Không ra cái gì !†Lý Nguyên Hóa hừ to má»™t tiếng, nhìn vẻ mặt thong dong cá»§a Khổng Trác, đột nhiên trong lúc đó nghÄ© tá»± mình sẽ đứng lên vì tên đệ tá» hết sức ghê gá»›m nà y.
“ Tốt lắm!†Khổng Trác cưá»i nói,†Váºy đệ tá» sẽ giải thÃch hai câu, mong mấy vị sư bá không coi là đệ tá» nói dối.â€
“ Hừ!†Bạc Chân ngồi ở trên cao nghe thấy váºy, chỉ lạnh lùng hừ má»™t tiếng.
“ Bạc sư bá vừa rồi gán cho đệ tá» hai Ä‘iá»u tá»™i trạng. Cái thứ nhất, cản trở hai vị sư huynh Ä‘uổi bắt phản nghịch, Ä‘iểm đệ tá» vạn vạn lần không thể thừa nháºn nổi, đến bây giỠđệ tá» vẫn không biết phản nghịch nà y đến tá»™t cùng là ai, như thế nà o mà trở thà nh phản nghịch, mà đệ tá» thế nà o lại cản trở hai vị sư huynh cùng các sư đệ Ä‘uổi bắt!†Nói đến đây, Khổng Trác dừng lại má»™t chút,†Äệ tá» còn nhá»› kÄ©, lúc ấy đệ tá» Ä‘ang tu đạo thuáºt, Ä‘ang lúc khẩn yếu trước mắt đột nhiên có ngưá»i quấy rầy vì thế thiếu chút nữa đệ tá» bị tẩu há»a nháºp ma, cho nên liá»n Ä‘i ra nhìn má»™t chút, kết quả liá»n thấy hai vị sư huynh cùng các huynh đệ Ä‘ang ồn à o bên ngoà i. Vá» phần phản nghịch, ta đến má»™t sợi lông cÅ©ng không thấy, chẳng lẽ phản nghịch là má»™t trong hai vị sư huynh hoặc má»™t số sư đệ ở đó. Nếu nói như váºy, ta cÅ©ng không phóng thÃch hắn a, ngay cả hai vị sư huynh, tổng cá»™ng mưá»i bốn ngưá»i Ä‘á»u cÅ©ng ở chá»— kẻ phản nghịch, chÃnh là ngưá»i mang hắn Ä‘i!â€
“ Phốc !†Tu La Kiếm Lý Nguyên Hóa nghe đến đó, cÅ©ng không nhịn được, má»™t ngụm trà vừa má»›i uống và o trong miệng liá»n phun ra. Ngồi bên cạnh hắn là Nguyệt Hoa Kiếm Vệ Thanh Thanh cÅ©ng nở nụ cưá»i, cuống quÃt gáºt đầu,†Ngươi có nhìn thấy Phương Thiếu Bạch không ?â€
“ Thiếu Bạch ?†Khổng Trác khuôn mặt có chút cứng Ä‘á», ánh mắt lá»™ vẻ nghi hoặc nồng Ä‘áºm, liếc nhìn Vệ Thanh Thanh má»™t cái nói,†Không có a, Thiếu Bạch không có liên quan gì đến việc đó, hắn không ở đó !â€
“ Hừ, không có ở đó nhưng xảo hợp là , ngươi có biết không, Phương Thiếu Bạch đó chÃnh là phản nghịch!â€
Nghe Ä‘iá»u nà y, vẻ mặt cá»§a Khổng Trác cà ng thêm biến đổi, toà n bá»™ cÆ¡ thể rõ rà ng giáºt mình, trong ánh mắt lá»™ ra vẻ cá»±c Ä‘oan , xoay ngưá»i nhìn Chu Thanh vừa nói, “ Thiếu Bạch là phản nghịch, sư bá, ta ngà y hôm qua còn thấy ngưá»i chỉ Ä‘iểm kiếm thuáºt cho hắn mà , như thế nà o qua má»™t đêm liá»n biến thà nh phản nghịch ?â€
Chu Thanh sắc mặt ảm đạm, hÃt nhẹ má»™t hÆ¡i, có chút lắc đầu.
Khổng Trác sắc mặt chợt trở nên ngưng trá»ng, “ Nói như váºy, sá»± tháºt Phương Thiếu Bạch chÃnh là phản nghịch ?â€
“ Äúng, Phương Thiếu Bạch chÃnh là phản nghịch, ngươi còn muốn nói gì nữa không ?†Bạc Chân nói.
“ Không có khả năng!†Khổng Trác cao giá»ng kêu lên, tá»±a hồ như bị kÃch động thanh âm cÅ©ng trở nên sắc nhá»n rất nhiá»u, “ Thiếu Bạch như thế nà o lại trở thà nh phản nghịch?â€
“ Phương Thiếu Bạch đúng là phản nghịch, đây là sá»± tháºt “ Lăng Già Thượng Nhân nhìn Khổng Trác nháºn định lại, “ Vá» Ä‘iểm nà y không ai có thể phá»§ nháºn .â€
Không nói gì, khà thế liá»n giảm xuống, Khổng Trác cổ há»ng khô khốc, nuốt má»™t ngụm nước miếng, “ Hảo, Thiếu Bạch là phản nghịch, nếu chưởng giáo sư bá đã mở miệng thì ta nghÄ© cÅ©ng không sai, nhưng Ä‘iá»u nà y cùng ta có quan hệ thế nà o, nói ra bao che phản nghịch, ngay cả đến cái bóng cá»§a Thiếu Bạch ta còn không thấy qua, tại sao lại bảo ta bao che ?â€
Má»™t câu nói, tá»± mình gạt sạch sẽ má»i chuyện, “ Ta từ trong nháºp định Ä‘i ra, chỉ có thấy mấy vị sư huynh sư đệ nà y, vá» phần Phương Thiếu Bạch đúng là ta không có thấy qua.â€
“ Ngươi không có thấy bởi vì trước đó ngươi đã dùng đạo thuáºt vây khốn chúng ta, giúp hắn đà o thoát rồi?†Lâm Ngá»c Phong lạnh lùng nói,†Sá»± việc cho tá»›i bây giá» mà nhà ngươi còn muốn giảo - !â€
“ Ba !†Má»™t tiếng lá»›n vang trong lá»— tai, vang vá»ng Chánh Huyá»n Äiện, Lâm Ngá»c Phong cÅ©ng bị má»™t âm thanh nà y vang trong lá»— tai là m cho thân thể lảo đảo.
“ Không thấy gì là không thấy, là do thế còn chưa đủ sao?†Lý Nguyên Hóa thân mình chợt động, Ä‘ang ngồi tại chá»— liá»n lăng không nhìn Lâm Ngá»c Phong, “Ngươi cho ta biết dối trá ở chá»— nà o, chỉ cần ngươi nói sai má»™t chữ, ta liá»n trục xuất ngươi khá»i sư môn.â€
Lâm Ngá»c Phong sắc mặt trở nên trắng bệch, đầu cÅ©ng cúi nhanh xuống, không há» lên tiếng.
“ Nhị sư huynh, ngưá»i có ý gì đây, nếu Lâm Ngá»c Phong có gì muốn nói, thì cứ để nó nói ra, ngươi như váºy, ( vị miá»…n hữu thiên đản chi hiá»m )!â€
Lý Nguyên Hóa lạnh lùng liếc nhìn Bạc Chân má»™t cái, “ Nói cái gì, có cái gì thì nói cái đó, bất quá chÃnh là nói chuyện bá»n chúng mưá»i ba ngưá»i bị đạo thuáºt vây khốn, không thoát thân được, chỉ để phóng mặc cho Phương Thiếu Bạch đà o tẩu mà thôi. Nhưng như thế ngươi tưởng rằng có thể trị tá»™i được tiểu vương bát đản nà y không ?â€
Hắn chỉ chỉ Khổng Trác,†Tiểu tá» nà y vừa má»›i nói rồi, ngươi có cần nghe lại không? Chuyện Phương Thiếu Bạch đột nhiên phản bá»™i, ngoại trừ mấy ngưá»i ở trong Ä‘iện nà y, thì trong đại bá»™ pháºn đệ tá» Ä‘á»u không biết gì, tiểu tá» nà y hà ng ngà y chỉ biết ăn vá»›i ngá»§ ra, ngoà i việc ăn thì là m gì có để ý chuyện gì khác? Nếu không biết, váºy hắn tháºt sá»± cố tình để Phương Thiếu Bạch chạy thoát, váºy cÅ©ng là vô tình gây ra tá»™i, nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ phạt hắn diện bÃch sau núi hai ba năm mà thôi!†Nói đến đây, hắn dừng lại má»™t chút, nhìn qua Khổng Trác rồi tiếp tục nói,†Cà ng huống chi, tiểu tá» nà y vừa có nói, ngoại trừ nhìn thấy mưá»i ba tên xuẩn hóa nà y ra, căn bản không nhìn thấy Phương Thiếu Bạch, chỉ cần hắn phá»§ nháºn thì chúng ta lấy cá»› gì chứng minh hắn cố tình để Phương Thiếu Bạch chạy thoát đây? Dá»±a và o mưá»i ba tên “ hồng khẩu bạch nha – miệng đỠrăng trắng ?†nà y nói lung tung vá» hắn à ? Nếu chúng ta cứ tin lá»i mưá»i ba tên nà y nói, chẳng phải cÅ©ng biến thà nh nghe gì tin đó, căn bản là má»™t lÅ© hồ đồ sao ?â€
Lý Nguyên Hóa âm thanh chợt trở nên lạnh lẽo, “ Lý Nguyên Hóa ta chấp chưởng La Phù hình luáºt đã hai trăm năm, loại … nghe gì tin đó thế nà y cho tá»›i giá» ta chưa bao giá» là m qua !â€
Nói đến đây, ánh mắt hắn lại dá»i vá» phÃa Khổng Trác, “ Tiểu tá», có phải ngươi có chá»§ Ä‘Ãch nà y hay không ?â€
“ Äệ tá» không dám!†Ở ngoà i mặt thì sắc mặt vẫn như thưá»ng, nhưng sau lưng Khổng Trác đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, trên mặt xuất hiện má»™t tia cưá»i khổ, thá»±c ra ý định trong lòng hắn đúng là như váºy, chỉ là bây giá» không thể nháºn được a.â€
|

22-06-2009, 08:34 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
|
|
Chương 29: Quay mặt và o núi suy nghĩ
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
“Tiểu tá» gian xảo nhà ngươi, ngươi cho là sư phụ ngươi vắng mặt, thì không ai quản được ngươi sao ?†Lý Nguyên Hóa tiếp tục nói, “Không dám, ngươi có cái gì là không dám đây, chỉ sợ ngươi trước lúc động thá»§ đã có chá»§ ý đánh chết không chịu thừa nháºn nà y a, để cho Phương Thiếu Bạch chạy trồn, đồng thá»i lại dẫn dụ cho hai kẻ ngu xuẩn kia hướng ngươi động thá»§, rồi đả thương bá»n há», cứ như váºy, đến bây giá», dá»±a trên tình huống mà nói, bá»n há» tháºt sá»± là đã ra tay vá»›i ngươi trước, sợ rằng, trong mắt ngưá»i khác việc ngươi đả thương bá»n hắn cÅ©ng là lẽ đương nhiên, đừng nói là diện bÃch sau núi, cho dù là muốn mắng ngươi hai câu cÅ©ng không tìm được lý do, không phải sao ? "
Khổng Trác hai mắt vẫn khép há», im lặng không nói, chỉ lẳng lặng đứng tại chá»—, chỉ là trên mặt có chút cưá»i khổ.
Còn việc đả thương đồng môn!†Lý Nguyên Hóa giương mắt nhìn Bạc Chân má»™t cái, “Ta dám cam Ä‘oan, là đồ đệ bảo bối kia cá»§a ngươi ra tay trước, không tin ngươi cứ thá» há»i má»™t chút, tiểu tá» nà y dám xuống hay như váºy, hắc, có tám phần nguyên nhân là bởi đồ đệ bảo bối cá»§a ngươi chẳng những là động thá»§ trước, mà lại còn là đánh lén, hắn không Ä‘em đồ đệ ngươi đánh chết, đã là giữ thể diện cho ngươi rồi, không tin ngươi cứ há»i, xem tình huống có đúng như váºy không !â€
Sắc mặt Bạc Chân dần xanh Ä‘en lại, quay đầu, hung hăng nhìn Vu Huyá»n CÆ¡, từ trước cho tá»›i giá» Vu Huyá»n CÆ¡ cÅ©ng chưa gặp ánh mắt hung ác như váºy cá»§a sư phụ, sợ đến rụt cổ lại, nhưng là má»™t câu cÅ©ng không dám nói.
“Há»—n trướng!†Bạc Chân quát lạnh má»™t tiếng, giÆ¡ tay lên, muốn giống như Lý Nguyên Hóa vừa rồi định túm lấy Vu Huyá»n CÆ¡.
"Äá»§ rồi! " Lăng Già Thượng Nhân nghiêm mặt, ngăn Bạc Chân lại, "Khổng Trác, vừa rồi những gì ngươi nói vá»›i Lý sư bá, Ä‘á»u là sá»± tháºt ? "
"Ãch, cái...kia, đệ tá» tháºt chẳng biết Thiếu Bạch là phản nghịch, hÆ¡n nữa lúc ấy cÅ©ng không nhìn thấy Thiếu Bạch, vá» phần đả thương đồng môn, ta thừa nháºn, chÃnh là lúc ấy tứ sư huynh từ phÃa sau đánh lén, đệ tá» nhất thá»i thu tay lại không kịp, má»›i là m hắn bị thương, mà Nhị sư huynh cùng đệ tá» lại là đưá»ng đưá»ng chánh chánh luáºn võ, đệ tá» mặc dù há»c nghệ không tinh, nhưng là vẫn còn khống chế lá»±c đạo, ta nghÄ© thương thế cá»§a Nhị sư huynh cÅ©ng không nghiêm trá»ng, hẳn là vẫn nằm trong phạm vi cho phép cá»§a quy định luáºn võ giữa động môn! "
"A a! " Nguyệt Hoa Kiếm Vệ Thanh Thanh mặt giãn ra, nở nụ cưá»i, nhìn Khổng Trác, vẻ mặt rất hà i lòng, "Äại sư huynh, xem ra, chuyện nà y coi như đã giải quyết, tiểu muá»™i xin cáo từ! " Nói rồi đứng dáºy, hướng Lăng Già Thượng Nhân chắp tay, rồi lại hướng tám kiếm còn lại chắp tay, sau đó dương dương bá» Ä‘i.
Lăng Già Thượng Nhân cÅ©ng chỉ có bất đắc dÄ© cưá»i, “Ba vị sư đệ, các ngươi thấy thế nà o, Nhị sư đệ, ngươi chấp chưởng hình luáºt, váºy hay nói trước Ä‘i! "
"Ta nghÄ© ta vừa rồi đã nói rất rõ rà ng, trừ phi các ngươi có thể chứng minh tiểu tá» nà y tháºt sá»± đã biết Thiếu Bạch là phản nghịch từ trước, đồng thá»i có chứng cá»› chứng minh là hắn cố ý để cho Thiếu Bạch chạy Ä‘i, nếu không, chỉ dá»±a và o mấy lá»i nói lung tung cá»§a các tiểu tá» kia, không có khả năng khiến ta phán tá»™i Khổng Trác, vá» phần đả thương đồng môn, hừ, nhiá»u ngưá»i như váºy đánh không lại má»™t ngưá»i, còn có mặt mÅ©i chạy đến đâu cáo trạng, tháºt là , con mẹ nó, dá»a ngưá»i a!â€
"Ân! " Lăng Già Thượng Nhân gáºt đầu, quay lại nhìn Bạc Chân má»™t chút, “Bạc sư đệ, ngươi thấy thế nà o ?â€
Bạc Chân sắc mặt cá»±c kỳ khó coi, nhưng cÅ©ng không muốn mất thêm thể diện, hừ lạnh má»™t tiếng, “ngà i là chưởng môn, chuyện nà y, tùy sư huynh định Ä‘oạt Ä‘i.â€
"Chu sư đệ——! "
"Sư huynh, tiểu đệ quản giáo không tốt, xuất ra má»™t gã nghịch đồ, tháºt sá»± là thẹn vá»›i La Phu, thẹn vá»›i lịch đại tiên tổ, sau nà y trở vá» sẽ diện bÃch sám hối mưá»i năm, không há»i tá»›i chánh sá»± nữa, phà m những việc nà y, má»i huynh trưởng thay mặt định Ä‘oạt Ä‘i a!†Nói xong phất tay áo, vẻ mặt Ä‘au lòng, rá»i khá»i đại Ä‘iện.
"Khổng Trác, ngươi cưá»i tá»±a hồ rất vui vẻ a! "
"Ãch, a——đệ tá» không dám! " Khổng Trác vá»™i nói.
“Ngươi không dám, nghÄ© trên Ä‘á»i nà y, có có chuyện gì mà Khổng Trác ngươi không dám sao ?†Lăng Già Thượng Nhân cưá»i lạnh má»™t tiếng, “Việc Huyá»n CÆ¡ đánh lén ngươi, lấy thá»±c lá»±c cá»§a ngươi mà nói, chẳng lẽ không thể thu tay được sao ? Ngươi cho là lấy cá»› đó có thể thoát được xá» phạt sao ?â€
"Äệ tá» thừa nháºn, xuống tay có hÆ¡i mạnh má»™t chút, bên trong Ä‘Ãch xác có chút tư oán, xin chưởng giáo trách phạt!†Khổng trác cá»±c kỳ thà nh tháºt quỳ xuống, thừa nháºn chÃnh mình có chút ý muốn trả tư thù vá»›i Huyá»n CÆ¡.
"NghÄ© ngươi cÅ©ng còn biết thà nh tháºt má»™t chút! " Lăng Già Thượng Nhân có chút bất đắc dÄ© nói, "Nếu như thế, ta phạt ngươi Ä‘i Tư Quá Nhai diện bÃch ná»a năm, chắc ngươi không phản đối! "
"Không, đương nhiên là không! " Khổng trác nói, "Äệ tá» láºp tức Ä‘i diện bÃch! "
Nói xong, khấu đầu má»™t cái, rồi lại hướng Lý Nguyên Hóa thi lá»…, sau đó xoay ngưá»i rá»i Ä‘i, trá»±c tiếp đến thẳng Tư Quá Nhai.
“Con lươn nà y, còn giảo hoạt hÆ¡n sư phụ hắn!†Lý Nguyên Hóa mắng 1 tiếng, cÅ©ng phất tay áo rá»i Ä‘i.
—————
————
La phu
Tư Quá Nhai
Má»™t ngá»n núi cao ngà n dặm như cánh buồm cô độc, ôm chung quanh hà ng vạn dãy núi nhá» hÆ¡n, xanh mướt má»™t mà u.
Tư Quá Nhai nà y tứ phÃa khe suối uốn lượn, nước sâu chẳng biết mấy phần, lạnh lạ thưá»ng, cảm giác thấu táºn xương cốt.
Lúc nà y mặt trá»i sá»›m đã xuống núi, Khổng Trác khoanh chân mà ngồi, tÄ©nh tâm dưỡng khÃ, trên bầu trá»i đầy sao, gió mát thổi qua, lay động cà nh tùng, thỉnh thoảng có má»™t hai tiếng thú hống, khuấy động sá»± yên tÄ©nh cá»§a đêm.
Äá»™t nhiên, Khổng Trác khẽ nhÃch mà y, cháºm rãi mở mắt, dưới ánh trăng, má»™t Ä‘iểm hồng ảnh, tá»± dưới chân núi hướng tá»›i đây mà lên, nhảy và i cái, đã dá»… dà ng tá»›i nÆ¡i.
"Tiểu sư muá»™i? ! " Khổng Trác có chút kinh ngạc, mặc dù, trong số ná»™i môn hạch tâm đệ tá», Chu Tuyết bây giỠđã không thể xem là tiểu sư muá»™i nữa, nhưng đã thà nh thói quen, Khổng Trác vẫn không thay đổi cách xưng hô nà y.
Ná»a tháng không gặp, Chu Tuyết thay đổi rất nhiá»u, mặc dù bá»™ dáng vẫn thanh xuân tịnh lệ như trước, nhưng má»—i cá» chỉ Ä‘á»u thanh thoát hÆ¡n, thần thái vô ưu vô lá»±, là n mi nhiá»u hÆ¡n và i phần ưu sầu cùng thâm thúy, tháºm chà có chút vẻ mê mang.
“Sao ngươi lại tá»›i đây ?†Khổng Trác há»i, mặt cố gắng tươi cưá»i, ná»a tháng qua, cho tá»›i bây giá», Khổng Trác vẫn còn chưa có biết nguyên nhân vì sao Phương Thiếu Bạch đột nhiên phản môn.
Äối vá»›i chuyện nà y, mấy vị trưởng bối cÅ©ng là húy kỵ không nói ra, còn Chu Tuyết, mặc dù đã đến nhá» Khổng Trác, nhưng dù Khổng Trác vặn há»i thế nà o, nà ng cÅ©ng không chịu nói, khiến Khổng Trác tháºt là buồn bá»±c.
“Ta mang cho sư huynh Ãt đồ ăn†Chu Tuyết nói, Khổng Trác lúc nà y má»›i nháºn ra, trong tay nà ng có mang theo má»™t liá»…n đồ ăn, vừa mở coi, hô hảo má»™t tiếng, tất cả Ä‘á»u là thịt a!
Khổng Trác vui vẻ kêu má»™t tiếng, vá»t tá»›i, cÅ©ng không thèm để ý ba bảy hai mươi mốt túm lấy má»™t con thá» nướng cho và o miệng, chỉ trong chốc lát công phu, liá»n Ä‘em con thá» nướng trở thà nh má»™t bá»™ xương.
Äang định ăn tiếp, chợt Khổng Trác phát hiện ra Chu Tuyết lúc nà y Ä‘ang lưá»m mình bằng đôi mắt to chá»±c trà o nước.
“Ãch, a a, không có ý tứ a, tiểu sư muá»™i, ở đây suốt ná»a tháng, không được rá»i Ä‘i, trừ và i con chim ngu ngốc bay lạc, tháºt đã rất lâu không được biết mùi vị thịt a!â€
Chu tuyết cưá»i, vẻ mặt thê lương cà ng tăng thêm, "NgÅ© sư huynh, cám Æ¡n ngươi đã cứu Thiếu Bạch! "
Khổng Trác sắc mặt có chút động, "Ta cứu hắn, a a, trùng hợp mà thôi, nếu không phải hắn vừa lúc chạy đến chá»— ta luyện công, nghÄ© đến cÅ©ng sẽ không phải chịu phiá»n toái thế nà y! "
"A? ! " Chu tuyết sá»ng sốt, nét mặt hiện ra vẻ mê hoặc.
Chỉ nghe Khổng Trác tiếp tục nói, "Ngươi nói a, tháºt là xảo diệu, ta còn đặc biệt tìm má»™t địa phương luyện công riêng, chÃnh là sợ các ngươi chạy tá»›i quấy rầy ta, nghÄ© không ra bá»n há» Ä‘uổi đánh, dÄ© nhiên lại chạy tá»›, là m hại ta phải ở lại nÆ¡i nà y những ná»a năm, tháºt là xui xẻo a!†Khổng Trác thở dà i đầy oán thán.
Chu Tuyết kinh ngạc má»™t lúc, rồi tỉnh ngá»™, nà ng cÅ©ng không phải ngu ngốc, chỉ là gần đây gặp việc như váºy, khiến phản ứng có chút trì độn, nhưng là nghe Khổng Trác nói như váºy, hÆ¡n nữa hắn lại còn nháy mắt và i cái, là m sao lại không rõ.
Gáºt đầu, sắc mặt cà ng lá»™ vẻ buồn bả, "Vô luáºn như thế nà o, ngươi trong lúc vô ý cÅ©ng đã cứu hắn! "
“Nếu ngươi muốn báo Æ¡n cÅ©ng không khó, chỉ cần ngươi nói cho ta biết, con mẹ nó, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra, như thế nà o chỉ má»™t đêm đó, hắn dá»… dà ng biến thà nh phản nghịch, còn bị ngưá»i ta Ä‘uổi giết, được rồi, ta nghe nói, chưởng môn sư bá đã thông báo cho đồng đạo võ lâm tin Thiếu Bạch là phản đồ cá»§a La Phù, suốt má»™t ngà n năm nay, đây là phản đồ đầu tiên cá»§a La Phù, cho nên, bất luáºn là ai, chỉ cần bắt được hắn, hoặc là giết hắn, Ä‘á»u sẽ được La Phù cảm tạ bằng má»™t quyển công pháp tu hà nh cao cấp, nghe nói, loại công pháp nà y tuyệt đối không dưới Tiên Thiên Tá» Khà cá»§a bổn môn, cho nên, bây giá» Thiếu Bạch đã trở thà nh mục tiêu Ä‘uổi giết cá»§a tất cả má»i ngưá»i trong thiên hạâ€.
Chu Tuyết nghe đến đó, không nhịn được, nước mắt đầm đìa, từng giá»t từng giá»t rÆ¡i xuống
“Khóc trước mặt ta cÅ©ng vô dụng a, nha đầu!†Khổng Trác xoa đầu Chu Tuyết, “Chuyện nà y, bây giá» vô luẠlà ta hay là ngươi, cÅ©ng không có cách nà o giải quyết, chỉ có thể dá»±a và o hắn, chÃnh hắn tá»± cứu mình thôi!â€
“Ta … ta biết, nhưng … chÃnh là …!†Chu Tuyết nghẹ ngà o.
“Ngươi ở đây khóc cÅ©ng vô dụng†Khổng Trác vừa nói, vừa lấy thêm má»™t con thá» nữa trong liá»…n ra, “Bất quá, tiểu tá» kia nếu có thể chạy khá»i được La Phù, hừ, trá»i đất bao la, ngưá»i nhiá»u như biển, chỉ cần hắn không ngu tá»›i cá»±c Ä‘iểm, dại dá»™t quay trở lại, nghÄ© đến, nếu muốn tìm bắt hắn, cÅ©ng không phải chuyện dá»… dà ngâ€.
"Ân! " Tiểu nha đầu cuống quÃt gáºt đầu.
Nhoáng cái, con thá» nướng trên tay đã ăn xong, Khổng Trác tiện tay quăng bá»™ xương thá» vá» phÃa Tây bắc, mang theo chút kình phong.
“Hai vị sư bá, đứng ở nÆ¡i hút gió như váºy, không thấy lạnh sao ?â€
|
 |
|
| |