Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 26-04-2008, 07:51 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 26

Äiếm cỠđồng hoang


Lệ Tuyệt Linh khen:
- Như cô nương thì kể ra cÅ©ng còn can đảm lắm đấy. Tại hạ đã từng gặp nhiá»u ngưá»i, trước những cảnh máu đổ, thây phÆ¡i, quá khiếp hãi mà xỉu luôn. Cô nương trấn định được tâm thần, để giữ sáng suốt theo dõi diá»…n tiến được như vậy là đáng khen ngợi lắm.

ÄÆ°a tay vuốt ngá»±a, Hoàng Quân Nhã cưá»i khổ :

- Không can đảm cũng phải can đảm. Chứ còn biết làm sao hơn. Thật sự thì lúc đó tiểu nữ tối mặt tối mày, bất quá tiểu nữ khôi phục lại bình tĩnh nhanh hơn một chút mà thôi.

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Lần đầu tiên gặp cuá»™c chém giết, chính tại hạ cÅ©ng khiếp như thưá»ng. Dần dần thành quen nên không dao động lắm.

Hoàng Quân Nhã tặc lưỡi:

- Bây giá» thì cuá»™c đổ máu đối vá»›i đại hiệp thành cÆ¡m bữa má»—i ngày… Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:

- Äúng vậy ! Và cần có nữa là khác. Tại hạ đã nói má»i sinh hoạt bắt nguồn từ máu mà.

Hoàng Quân Nhã chợt há»i:

- Theo đại hiệp thì những cuộc chém giết đó chính đáng chăng? Hay sở dĩ có là vì sở thích ?

Lệ Tuyệt Linh lại cưá»i:

- Tại hạ đâu phải là kẻ hiếu sát đâu. Những kẻ bị tại hạ sát hại toàn là những tên bại hoại, dù có chết cÅ©ng chưa bù được tá»™i ác mà chúng đã làm. Äành rằng sinh hoạt bắt buá»™c phải thế song tại hạ không nhắm mắt mà làm. Khi tại hạ cần sá»± sống thì tư.

nhiên phải biết quý trá»ng mạng sống cá»§a đồng loại chứ. Cho nên nếu có kẻ nào ngã gục dưới Ä‘ao cá»§a tại hạ thì kẻ đó phải là phi nhân loại.

Rồi chàng trầm giá»ng tiếp:

- Nhưng tại sao cô nương há»i thế ?

Hoàng Quân Nhã đáp:

- Chỉ vì tiểu nữ muốn biết quan niệm cá»§a đại hiệp vá» những cuá»™c xung đột trong giá»›i giang hồ vậy thôi. Bởi tiểu nữ thấy há»… có xung đột là đưa nhau đến sá»± chém giết, chứ không thể kết thúc bằng má»™t cuá»™c hòa giải. Tiểu nữ cÅ©ng hiểu, phàm là kẻ phạm tá»™i ác là phải Ä‘á»n tá»™i, nhưng không có biện pháp nào khác hÆ¡n là sá»± giết ngưá»i sao ?

Mình không cảm hoá được hỠsao hả đại hiệp ?

Lệ Tuyệt Linh thở dài:

- Cảm hoá kẻ xấu thành tốt là má»™t Ä‘iá»u rất đẹp, song việc làm này đòi há»i sá»± kiên nhẫn cá»§a song phương và chỉ giá»›i hạn trong má»™t mức độ nào đó thôi. Khi kẻ ác mất hết lý trí rồi thì đừng mong Ä‘em lá»i hay ý đẹp mà thuyết phục chúng. Dung dưỡng chúng là vun bồi cái nguồn gốc đại há»a đó. CÅ©ng như ngưá»i thợ vưá»n đừng tiếc rẻ má»™t vài cây cá» má»c hoang, có như vậy má»›i tạo cho mảnh vưá»n má»™t vẻ đẹp toàn vẹn. Äá»i là má»™t khu vưá»n, nhân loại là hoa, là cây cá». Äá»i muốn đẹp thì phải dẹp sạch những con ngưá»i xấu xạ Khách giang hồ chân chính là những ngưá»i thợ làm vưá»n có óc thẩm mỹ và biết quý trá»ng khu vưá»n.

Hoàng Quân Nhã cất giá»ng trầm buồn:

- Dù sao tránh được việc sát sinh cÅ©ng là Ä‘iá»u tốt đó thưa đại hiệp.

Lệ Tuyệt Linh nhìn nàng má»™t lúc rồi há»i:

- Hẳn là Hoàng cô nương có một ấn tượng tốt đẹp vỠtại hạ?

Hoàng Quân Nhã mỉm cưá»i:

- Äại hiệp là má»™t bậc anh hùng, có nghÄ©a khí , tiểu nữ … Lệ Tuyệt Linh khoát tay:

- Tại hạ chỉ là một kẻ cướp, một kẻ chuyên đánh thuê, không hơn không kém.

Hoàng Quân Nhã trố mắt:

- Thật vậy à ?

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Bất quá tại hạ còn một điểm lương tâm. Tại hạ còn biết thẹn vỠhành động của một kẻ cướp, tại hạ còn nói theo đạo nghĩa.

Qua phút giây sững sá», Hoàng Quân Nhã cưá»i nhẹ:

- Có lương tâm, có đạo nghÄ©a là đủ rồi. Äại hiệp dám nhìn nhận mình là kẻ cướp, Ä‘iá»u đó chứng tá» má»™t can đảm mà chỉ ngưá»i hùng má»›i có. Và như vậy là đáng phục hÆ¡n bá»n ngụy quân tá»­, giả đạo đức.

Rồi nàng há»i:

- Tại sao đại hiệp chá»n cái lối sinh hoạt đó?

Lệ Tuyệt Linh cưá»i nhẹ:

- Cho rằng yêu tự do, thích tự tại, không chịu nổi một câu thúc nào, bất cứ từ đâu.

Cho rắng là kiếm tiá»n vừa nhiá»u vừa nhanh. Hay là muốn gieo khiếp đảm trong lòng những ngưá»i có máu mặt. Giả như cái lý lẽ đó đúng thì cÅ©ng chỉ đúng má»™t phần nho?

thôi. Mà cái nguyên nhân chính là tại hạ lúc má»›i bước vào giang hồ, đã lỡ dẫm chân trên con đưá»ng đó rồi. Dần dần thành quen, dần dần thành thích, cuối cùng thì muốn rút chân cÅ©ng chẳng làm sao rút được. Huống chi, đã muá»™n rồi… Hoàng Quân Nhã ấp úng:

- Có gì là…muộn đâu ?

Lệ Tuyệt Linh tiếp:

- Trên thế gian có bao nhiêu hạng ngưá»i là có bấy nhiêu nghá» nghiệp. Ngưá»i ta cứ chá»n nghá» thích hợp mà làm. CÅ©ng có ngưá»i bất đắc dÄ© mà làm, hoặc chá»n làm mà làm, rồi hoàn cảnh tạo cho thói quen, cuối cùng thích hợp cÅ©ng như không thích hợp, cÅ©ng phải tiếp tục mà làm. Tuy nhiên đến má»™t thá»i gian nào đó sẽ cảm thấy chán, song đã muá»™n màng rồi. Tại hạ cho là muá»™n màng vì không ai Ä‘i được ná»­a con đưá»ng mà có cái gan trở lại Ä‘iểm khởi hành để chá»n má»™t nẻo khác. Ngưá»i ta thưá»ng sợ cái bỡ ngỡ, ngượng ngập đó, cô nương ạ. Riêng vá» tại hạ thì hoàn cảnh không thuận tiện nữa để cho mình quay đầu, bởi ân oán tình cừu chưa thanh toán xong, sá»± Oan nghiệt vẫn Ä‘eo Ä‘uổi mình ở bất cứ nÆ¡i nào, nó sẽ lôi cuốn mình trở lại con đưá»ng cÅ©. Và chỉ có trên con đưá»ng cÅ© mình má»›i rá»™ng đất dụng võ thôi.

Hoàng Quân Nhã tắc lưỡi:

- Tiểu nữ thấy con đưá»ng do đại hiệp chá»n rùng rợn quá.

Lệ Tuyệt Linh thở dài:

- Tại hạ đã nói là nghiệp dĩ mà! Nhu nhược là tự diệt, tàn khốc thì mới sinh tồn.

Hắc đạo là thế đó.

Rồi chàng tiếp:

- Tại hạ phá há»§y cái ấn tượng tốt đẹp nÆ¡i cô nương, chắc là cô nương thất vá»ng lắm.

Hoàng Quân Nhã lắc đầu:

- Trái lại là khác. Tiểu nữ càng khâm phục đại hiệp hÆ¡n, ở cái chá»— dám nhìn thẳng vào sá»± thật. Có can đảm tá»± phê bình mình thì đã là ngưá»i hùng rồi. Lại có lương tâm, có nghÄ©a khí thì dù là đại hiệp Ä‘i trên hắc đạo, thì ở cuối con đưá»ng vẫn là cái đích cao cả, cái đích diệt gian trừ bạo, chen mình trong hàng ngÅ© kẻ cướp để trừng tri.

kẻ cướp, đó là má»™t chá»§ trương phi thưá»ng.

Lệ Tuyệt Linh há»i:

- Theo vá»›i bá»n tại hạ, cô nương có hối hận chăng?

Hoàng Quân Nhã lắc đầu:

- Chẳng bao giá». Trái lại còn ham thích là khác. Trong tương lai tiểu nữ sẽ được bảo vệ an toàn.

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Bằng hữu của tại hạ sẽ đảm trách việc đó !

Hoàng Quân Nhã mơ màng:

- Không còn nơi nào khác ư?

Lệ Tuyệt Linh đáp:

- Hiện tại chỉ có địa phương đó là an toàn cho cô nương Trầm ngâm má»™t chút Hoàng Quân Nhã há»i:

- Có ngưá»i theo dõi các vị ?

Lệ Tuyệt Linh so vai:

- Phải ! Tuy cừu nhân lợi hại song bá»n tại hạ không ngán sợ. Cô nương cứ yên trí, bá»n tại hạ sẽ cố gắng chu toàn cho cô nương khá»i bị phiá»n phức và liên lụy.

Thân Xương Ngá»c ở phía trước, đợi cho cả hai thep kịp góp chuyện vá»›i há» cho vui Ä‘oạn đưá»ng dài. Má»™t lúc sau, Lệ Tuyệt Linh há»i:

- Lão ca Ä‘oán xem Hắc Lâu sẽ sai phái bá»n nào theo dõi chúng ta?

Thân Xương Ngá»c đáp:

- Khó mà biết đích xác nhân vật nào sẽ được giao phó nhiệm vụ đương đầu vá»›i chúng ta, bất quá ta Ä‘oán lá»±c lượng đó phải hùng hậu, do những tay cá»±c kỳ lợi hại Ä‘iá»u khiển. Bởi Tào Nghệ thừa hiểu bá»n ta là những ai rồi. Ta nghÄ© rất có thể Tào Nghệ huy động toàn bá»™ nhân số trong Hắc Lâu đấy.

Lệ Tuyệt Linh căm há»n:

- Nếu Tào Nghệ dốc toàn lực lượng định quyết một cuộc thư hùng thì liệu hai ta có cơ thủ thắng không ?

Thân Xương Ngá»c cau mày:

- Rất ít hy vá»ng.

Lệ Tuyệt Linh trầm ngâm một chút:

- Äệ cÅ©ng thấy như vậy ?

Thân Xương Ngá»c lá»™ vẻ tàn khốc:

- Vô luận là thế nào, bá»n chúng cÅ©ng sẽ phải trả giá đắt, ít nhất hai chúng ta cÅ©ng đổi được má»™t ná»­a nhân số cá»§a y.

Lệ Tuyệt Linh cưá»i:

- Cái đó đã hẳn rồi.

Thân Xương Ngá»c tiếp:

- Nếu vá» kịp Trung Äiá»n SÆ¡n thì vấn đỠsẽ trở nên dá»… dàng hÆ¡n. Bằng chúng có chận đưá»ng thì biện pháp đối phó cần thiết là tốc chiến tốc thắng.

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Äệ hoàn toàn đồng ý!

Thân Xương Ngá»c suy tính má»™t lúc:

- Rất có thể bá»n chúng theo kịp bá»n ta!

Lệ Tuyệt Linh lại gạt đầu:

- Có thể lắm ! Vì chúng ta bị cái việc ước há»™i vá»›i Bạch Liên Bình làm chậm trá»… hành trình má»™t thá»i gian. Dù chỉ mất ba bốn hôm song mấy hôm đó rất đủ cho cuá»™c săn Ä‘uổi cá»§a Hắc Lâu.

Thân Xương Ngá»c thở dài:

- Vả lại ngươi không thể thất tín vá»›i Bạch Liên Bình cho nên bá»n chúng sẽ theo kịp chúng ta là cái chắc.

Lệ Tuyệt Linh cưá»i khổ:

- Thì đành là phải có cuá»™c chạm trán dá»c đưá»ng!

Thân Xương Ngá»c tiếp:

- Cứ cẩn thận đỠphòng, còn việc gì đến phải đến, tự nhiên sẽ đến. Chúng ta không ngăn chận được.

Thoáng nhìn qua Hoàng Quân Nhã, Lệ Tuyệt Linh há»i:

- Nàng có làm vướng bận gì lão ca chăng ?

Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:

- Há»i bằng thừa. Vướng bận thì sao chứ? Việc đã rồi mà.

Lệ Tuyệt Linh nhìn ra phía trước:

- Chúgn ta tìm một chỗ nghỉ tạm chứ lão ca?

Thân Xương Ngá»c gật đầu:

- Phải! Sắp đến ngỠrồi.

HỠcó thể đi luôn suốt ngày song hỠcần dưỡng sức ngựa, hỠcũng cần phải nghĩ đến Hoàng Quân Nhã, nàng chưa quen với lối bôn ba của khách giang hồ. Hiện tại nàng mệt phỠnhư không còn gượng được nữa.

Lệ Tuyệt Linh an ủi:

- Sắp đến nơi thuận tiện cho chúng ta nghỉ ngơi một lúc đó cô nương. Cố gắng lên!

Hoàng Quân Nhã há»i:

- Còn xa lắm không đại hiệp?

Lệ Tuyệt Linh đáp:

- Äá»™ mưá»i dặm đưá»ng nữa thôi. Tại hạ còn nhá»› phía trước kia có má»™t cái quán nhá» chuyên bán những vật dụng cho khách lữ hành.

Thân Xương Ngá»c lau mồ hôi mặt:

- Nghe nói đến quán là ta bắt thèm rượu ngay.

Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:

- Äệ bảo đảm đến đó rồi là lão ca sẽ có rượu uống bằng thích.

Thân Xương Ngá»c gật gù:

-Tánh ta nếu không uống thì thôi, chứ uống thì phải uống bằng thích, nhất định không chịu bỠdở dang.

Mưá»i dặm đưá»ng vá»›i sức ngá»±a chẳng có nghÄ©a lý gì, dù ngá»±a chạy chậm đến đâu.

Trong khoảnh khắc há» dừng lại trước quán. Quán là má»™t gian nhà cá», dá»±ng lên dưới má»™t tàng cây, kgông lá»›n lắm, bên trong chỉ có mấy chiếc bàn và ghế bằng gá»— tạp.

Quán và bàn Ä‘á»u xiêu vẹo như nhau chứng tá» sinh ý không được thịnh vượng lắm.

Khách lữ hành dừng lại, chá»§ quán Ä‘on đả chạy ra nghinh tiếp, mừng như bắt được vàng. Vào quán rồi, chá»n bàn xong, Lệ Tuyệt Linh vừa lau mồ hôi vừa bảo chá»§ quán dá»n ra má»™t bữa ăn đúng cái mức khả năng có thể cung cấp.

DÄ© nhiên chàng cÅ©ng gá»i luôn rượu, thứ nhất hạng trong quán.

Thứ nhất hạng ở một ngôi quán nghèo chỉ là thứ mạt hạng ở những nơi khác, bất quá chỉ là một cách nói mà thôi.

Không khí oi bức lạ lùng. Gió như cÅ©ng ngại cái nóng thiêu đốt ngưá»i tại đây mà không dám bén mảng.

Lệ Tuyệt Linh và Thân Xương Ngá»c luôn tay lau mồ hôi, lau khô lá»›p này là lá»›p khác lại tuôn ra. Há» thở phì phì nhìn quanh quán, rồi nhìn ra đưá»ng, không ai nói vá»›i ai tiếng nào nữa.

Không lâu lắm, chủ quán mang thức ăn và rượu lên.

Thân Xương Ngá»c chụp bình rượu rót liá»n hai chén, y má»™t và Lệ Tuyệt Linh má»™t.

Hoàng Quân Nhã không uống được rượu, cả hai cũng không ép.
Tài sản của meongo75

  #27  
Old 26-04-2008, 07:52 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 27


Cuồng phu vô lễ


Má»—i ngưá»i má»™t chén, không ai kém ai chén nào. Má»™t lúc sau, bốn bình rượu cạn khô

chẳng còn má»™t giá»t. Há» bắt đầu chếch choáng, mặt ngưá»i nào cÅ©ng đỠlên. Lệ Tuyệt Linh há»i:

- Lão ca uống nữa hay thôi?

Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:

- Nữa chứ! Tuy nhiên chúng ta cũng đừng uống quá say!

Lệ Tuyệt Linh cưá»i lá»›n:

- Thế sao lão ca lại bảo là uống không bằng thích thì không thôi?

Thân Xương Ngá»c Ä‘iá»m nhiên:

- Lúc này không phải là lúc vui rượu, trước mặt ta còn có đưá»ng dài, còn có bất ngá». Chúng ta không nên để há»ng việc vì rượu.

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Vậy chúng ta uống thêm mấy chén nữa thôi.

Chàng vá»— tay kêu bốp má»™t tiếng, gá»i:

- Chủ quán đâu, cho thêm rượu.

Rồi hỠuống thêm mấy chén nữa. Chợt Lệ Tuyệt Linh nhìn sang Hoàng Quân Nhã, thấy nàng ngồi yên, vội bảo:

- Ä‚n Ä‘i chứ cô nương, nàng không nên khách khí vá»›i bá»n này.

Hoàng Quân Nhã thấp giá»ng:

- Tiểu nữ không đói lắm.

Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:

- Hay là cô nương hiá»m vì thức ăn thô sÆ¡.

Hoàng Quân Nhã lắc đầu:

- Không phải vậy đâu. Thực tình tiểu nữ không đói lắm.

Lệ Tuyệt Linh gắp thức ăn bỠvào chén Hoàng Quân Nhã, thốt:

- Äành là nam nữ thá» thá» bất thân, song lúc ngá»™ biến phải tòng quyá»n, tại hạ xin ép cô nương ăn dể lấy sức, bởi đưá»ng còn dài và không má»—i lúc má»—i gặp hàng quán dá»c đưá»ng trong những vùng núi hoang vắng đâu đấy.

Hoàng Quân Nhã chưa biết nói ra sao, Lệ Tuyệt Linh lại ép lần nữa.

Lần này chàng cứng rắn hÆ¡n má»™t chút. Bắt buá»™c Hoàng Quân Nhã phải ăn, đồng thá»i nàng thốt ra mấy tiếng cảm tạ. Lệ Tuyệt Linh cưá»i lá»›n:

- Tiểu thư khuê các thật có khác hơn nhi nữ giang hồ. Nói năng văn nhã, ăn uống cầm hơi….

Thân Xương Ngá»c gắt:

- Cái tác phong của đệ có thể làm cho Hoàng cô nương khó chịu đấy nhé.

Hoàng Quân Nhã vội thốt:

- Không ! Không sao cả. Tiểu nữ không đến nỗi cố chấp quá đâu.

Vừa lúc đó, có tiếng vó ngá»±a gấp rút vang lên bên ngoài quán. Tên chá»§ quán hấp tấp bước ra đưá»ng. Vó ngá»±a vang từ xa, thoạt đầu nhá», dần dần lá»›n, cuối cùng thì dừng lại. Lệ Tuyệt Linh cau mày:

- Không ít ngưá»i sắp đến đây!

Thân Xương Ngá»c gật gù:

- Nhiá»u hay ít chẳng liên quán gì đến bá»n tạ Có quan lá»™ là có bá»™ hành, không ai có độc quyá»n cả, cứ ăn uống rồi lên đưá»ng.

Kế tiếp tiếng chân ngưá»i vang lên răm rắp.

Sau cùng chủ quán đưa vào bảy, tám kỵ sĩ, nhìn thoáng qua cũng biết là ngay là những nhân vật bất phàm. Hiển nhiên hỠlà những tay cao thủ võ lâm.

Ngưá»i Ä‘i dầu trạc độ ngÅ© tuần, mày rậm, mắt sâu, tà áo cuá»™n lên, quấn quanh hông. Theo sau lão này còn sáu ngưá»i nữa.

Ngưá»i thứ nhất có gương mặt trẹt má»™t cách quái dị, mắt mÅ©i và miệng thay vì ló ra như ngưá»i thưá»ng lại thụt sâu vào dưới làn dạ Ngưá»i thứ hai là má»™t trang hảo hán to lá»›n, ngưá»i thứ ba thì gầy như que cá»§i, ná»­a vành tai tả khuyết mất. Ngưá»i thứ tư có dáng dấp thư sinh, vận áo xanh, cầm quạt song lại có vẻ hung tợn. Chừng như là má»™t tên đồ tể, ná»­a chừng bá» cái nghiệp xẻ thịt mà xoay qua nghá» cầm bút cho nên sát khí vẫn còn ẩn hiện nÆ¡i thần sắc. Hoặc giả đó là má»™t tay chuyên sát nhân nhưng lại thích ăn bận theo văn nhân. Ngưá»i thứ năm là má»™t đại hán song cá»­ động lại giống nữ nhân. Ngưá»i cuối cùng có thân vóc lá»±c lưỡng, mặt Ä‘en mắt to, khí thái cá»±c kỳ hung mãnh.

Há» vào quán mang theo cái nhiệït náo làm sôi động không gian tịch mịch cá»§a ngôi quán nghèo nàn này. Hôm nay đúng là ngày đại phát tài cá»§a chá»§ quán, niá»m vui bốc rá»±c nÆ¡i gương mặt hắn. Có lẽ từ lâu lắm rồi, hắn má»›i được dịp rối rít. Ngưá»i trạc ngÅ© tuần hình như là cầm đầu bá»n há», ngồi xuống rồi, chẳng nói năng gì, chỉ đảo mắt nhìn quanh ngôi quán. Gã mặt thụt cất tiếng oang oang:

- Chá»§ quán đâu? Ngươi Ä‘iếc chăng? Sao ngươi chẳng đáp lá»i ta?

Gã có bảo gì đâu. Chẳng qua là gã muốn tỠthái độ hống hách vậy thôi. gã chưa bảo gì thì chủ quán phải đáp làm sao?

Chá»§ quán hấp tấp bước đến trước mặt hắn. Hắn kê ra má»™t dá»c thức ăn, toàn là những thứ chỉ có ở những đại tá»­u lâu tại các thành lá»›n thì má»›i có thể cung cấp. Chu?

quán trố mắt, sững sá». Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i thốt:

- Gã chủ quán khổ rồi đó nhé !

Thân Xương Ngá»c gật đầu:

- Hắn làm như đây là một ngôi tửu lâu chuyên đón tiếp khách vương hầu.

Äại hán mặt thụt vá»— bàn hét lá»›n:

- Sao chưa Ä‘i bảo nhà bếp sá»­a soạn những thức ăn đó mà dá»n lên, lại đứng ỳ ra đó ?

Chủ quán xuất mồ hôi lạnh, lí nhí :

- Các vị hiểu cho ! Má»™t ngôi quán côi giữa vùng hoang vắng, làm thế nào có những món cao lương mỹ vị cung cấp cho khách sang. Bất quá tiểu nhân chỉ có tích trữ vài món tầm thưá»ng để cho khách lỡ đưá»ng lót dạ.

Äại hán bất chấp đạo lý, hét:

- Ta chẳng cần hiểu ! Ngươi mở quán là phải có cái ăn cái uống, ta muốn ăn muốn uống cái gì là phải có cái đó cho ta.

Hắn buông luôn mấy câu thô lá»— nữa, khó nghe vô cùng. Chá»§ quán má»™t má»±c van xin thông cảm. Äại hán má»™t má»±c mắng aong oang. Hắn lại còn đứng lên toan hành hung. Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:

- Thiệt là chói tai xốn mắt quá lắm!

Thân Xương Ngá»c lắc đầu:

- Äừng nên xung đột, chẳng lẽ vì cái chuyện nhá» má»n đó mà hắn lại giết chết chá»§ quán hay sao?

Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:

- Äệ không chịu nổi !

Thân Xương Ngá»c bình tÄ©nh :

- Chịu không nổi cũng cố mà nhịn !

Hoàng Quân Nhã lo sợ ra mặt. Nàng run ngưá»i lên.

Vừa lúc đó, ngưá»i ngÅ© tuần đặng hắng má»™t tiếng thốt:

- Thôi đi, lão tam ! Ngươi có giết hắn cũng không đào đâu ra những món khoái khẩu của ngươi đâu. Cứ bảo hắn có gì dùng được thì hãy mang ra đây !

Chủ quán hấp tấp kể những món thượng hảo hạng mà quán có thể cung cấp.

Äại hắn mặt thụt lại hét:

- Những thứ đó, chó còn chê, ngươi bảo ai ăn chứ ?

Hắn vừa quát vừa liếc mắt sang bàn của Lệ Tuyệt Linh.

Lệ Tuyệt Linh nghe máu nóng bừng lên, đặt chén rượu xuông bàn kêu má»™t tiếng cốp, trầm gương mặt. Thân Xương Ngá»c vá»™i đưa tay chụp lấy cánh tay cá»§a chàng, vừa lắc đầu thốt:

- Cứ để mặc cho súc sanh ngông nghênh, không nhìn hắn là đệ khá»i phải tức, chúng ta gặp lắm chuyện phiá»n rồi!

Lệ Tuyệt Linh nghiến răng:

- Cái thứ cẩu trệ đó … Thân Xương Ngá»c chận lại:

- LỠcho hắn đi ! Một lần bớt chuyện là thêm một lần nhàn!

Äại hán mặt thụt bật cưá»i quái dị, không còn gì là úy kỵ ai nữa, cao giá»ng mắng:

- Bá»n này từng gặp đủ hạng tay chÆ¡i. Gặp thứ thiệt còn không ngán, huống hồ là kẻ mượn rượu làm nư ? Äừng tưởng uống vài chén là trở thành anh hùng, muốn gì được đó.

Hắn khích rõ rệt. Hắn miệt thị rõ rệt. Chàng không nói gì, song gân trán vồng lên thấy sợ. Thân Xương Ngá»c cứ thản nhiên, cứ uống, cứ ăn. Hoàng Quân Nhã càng khiếp đảm hÆ¡n. Ngưá»i ngÅ© tuần nhìn bá»n Lệ Tuyệt Linh vá»›i ánh mắt lạnh lùng rồi hừ má»™t tiếng thốt:


- Lão tam ! Bảo hắn dá»n ra mấy thứ khá rồi mình lót dạ lên đưá»ng. Không nên đê?

việc nhá» làm há»ng việc lá»›n đấy nhé !

Äại hán mặt thụt quay sang chá»§ quán hét:

- Có nghe không, con chó già ? Sao chưa chịu đi?

Chủ quán thở phào, quay mình bước vào trong ngaỵ Gã giống nữ nhân tặc lưỡi:

- Nóng ná»±c lạ ! Äi dưới nắng thế mà còn khoan khoái, có phần dá»… chịu hÆ¡n ngồi trong nhà. Äại sư ca Æ¡i ! Cái công tác này thật là hành chúng ta đến khổ.

Äại sư ca là vị ngÅ© tuần, Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i:

- Lão thất ! Ngươi đúng là má»™t quý tá»­ trong gia đình, nắng không ưa, mưa không chịu. Má»›i xuất ngoại được má»™t Ä‘oạn đưá»ng là đã kêu khổ rồi. Thế thì làm sao sống cái kiếp bôn ba khắp bốn phương trá»i được ? Những gì thiếu thốn lúc hành sá»± sẽ được Ä‘á»n bù lúc thành công. Hãy tập tính nhẫn nại chứ !

Lão thất thở ra :

- Nói để mà nói chứ ai lại chẳng biết thế hả đại sư ca ? Tuy nhiên muốn hưởng cái số tiá»n này, tiểu đệ nghÄ© cÅ©ng chẳng nhàn cho lắm đâu.

Äại sư ca lại hừ má»™t tiếng:

- DÄ© nhiên rồi ! Nếu là việc nhàn thì ai cần nhỠđến mình làm chi cho hao tiá»n tốn bạc chứ ?

Äại hán mặt thụt, đứng hàng thứ ba nên được gá»i là lão tam, cất tiếng:

- Nói thật chứ cái công việc này, ngoài chúng ta ra chẳng ai dám làm đâu.

Äại sư ca gật đầu:

- Äó là cái chắc. Bằng cá»› là há» chẳng nhá» ai khác hÆ¡n bá»n mình. Bằng cá»› là ho.

chấp nhận ngay số tiá»n thù lao mà chúng ta đỠnghị.

Ngưá»i có vẻ văn sÄ© chen vào :

- Thinh danh cá»§a bổn phái chẳng phải tầm thưá»ng, hẳn là những kẻ đương đầu trong vụ này, nghe nói có bá»n ta tham gia thì chắc chắn là chúng phải rùn mình. Cho nên tiểu đệ nghÄ© việc này có thể là tiá»n hung hậu kiết, chẳng đáng lo ngại lắm. Biết đâu đối phương đành phải nhượng bá»™.

Ngưá»i to lá»›n cưá»i vang:

- Äừng khoe khoang lắm, lão ngÅ© ! Nếu có xảy ra cuá»™c động thá»§ thì liệu ngươi có đủ sức áp đảo đối phương không? Hay cÅ©ng chỉ á»· lại vào bản lãnh cá»§a ta đây ? Thế thì đừng có mượn oai lá»±c cá»§a ta mà khoát lác!

Äại hán to lá»›n nổi giận, toan sừng sá»™. Äại sư ca vá»™i khoát tay:

- Thôi im Ä‘i. Äừng cãi, ồn lắm, ta muốn nghỉ ngÆ¡i!

Gã mất nửa vành tai hừ một tiếng:

- Cái gã chủ quán chết dí nơi nào rồi ? Lâu quá sao gã không mang rượu và thức ăn ra ?

Má»™t vài ngưá»i khác tiếp nối mắng oang oang.
Tài sản của meongo75

  #28  
Old 26-04-2008, 07:53 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 28

Lại gặp oan gia


Rồi chá»§ quán cÅ©ng mang thức ăn và rượu ra dá»n đầy bàn.

Há» ráp lại ăn uống liá»n, không cần ai má»i ai, không cần khiêm nhượng.

Tiếng nhai nhách nhách, tiếng nuốt tróc tróc, tiếng nốc ừng ực vang lên hoà lẫn với tiếng chén đũa chạm nhau. HỠăn như nhịn đói từ mấy hôm liên tiếp rồi.

Lệ Tuyệt Linh thấp giá»ng gá»i Thân Xương Ngá»c:

- Chúng là ai, lão ca có biết chăng?

Thân Xương Ngá»c lắc đầu:

- Không !

Lệ Tuyệt Linh uống một hớp rượu:

- Nhất định là đồng nghỠvới chúng ta rồi !

Thân Xương Ngá»c thở dài:

- Chúng có tác phong như thế đó, thảo nào mà chính phái chẳng khinh bỉ Hắc Äạo. Cùng xuất thân từ võ lâm mà lại chá»n Hắc Äạo là má»™t Ä‘iá»u đáng trách rồi. Thế mà còn làm bại hoại luôn toàn thể những ngưá»i trong Hắc Äạo. Như bá»n ta đây là ngưá»i trong Hắc Äạo, dù muốn dù không cÅ©ng chịu ảnh hưởng do hành vi cá»§a chúng gây ra. Bá»n ta không chịu được hành vi đó thì còn ai chịu nổi chứ ?

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Có lý !

Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:

- Khoan nói đến cái ảnh hưởng sâu xa, phải biết là chúng đến đây làm cái hứng uống rượu cá»§a bá»n ta tiêu tan mất.

Lệ Tuyệt Linh uống cạn chén rượu, tay vừa cầm bình rót thêm một chén nữa, vừa thốt:

- Thôi thì mặc kệ chúng, bá»n ta cứ ăn uống rồi lên đưá»ng.

Thân Xương Ngá»c cau mày:

- Äệ uống nhiá»u lắm rồi đó. Liệu rượu có giục đệ sanh sá»± chăng?

Lệ Tuyệt Linh Ä‘iá»m nhiên:

- Muốn sanh sá»± thì cứ làm, không muốn thì thôi, chứ nào phải là do rượu? Äành là rượu làm loạn tâm trí, song đối vá»›i kẻ nào kia, chứ đối vá»›i đệ thì nó chẳng gây được ảnh hưởng nào cả.

Thân Xương Ngá»c gật gù:

- ÄÆ°á»£c vậy thì càng haỵ Tuy nhiên đệ đừng quên là chúng ta cần nhẫn nhịn, trừ trưá»ng hợp bất khả kháng. Huống chi, muốn sanh sá»± thì đệ cÅ©ng cần phải đánh giá đối tượng xem chúng có đáng cho chúng ta động thá»§ hay không!

Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:

- Kỳ quái thật ! Trong vòng mấy hôm nay, chúng ta gặp toàn là những bá»n tầm thưá»ng. Sao mà trong bá»n lục lâm hắc đạo, lại có lắm kẻ bất tài vô tướng thế, nghÄ© cÅ©ng chán ghê!

Thân Xương Ngá»c cưá»i khổ:

- HÆ¡i đâu mà quan tâm đến bá»n tạp nhạp đó! Nếu tất cả bá»n lục lâm Ä‘á»u được như đệ thì làm gì có sá»± phân biệt Hắc Äạo và Bạch Äạo? Bởi dù là Hắc Äạo, dù là Bạch Äạo, cả hai Ä‘á»u cÅ©ng xuất xứ từ võ lâm. Sở dÄ© có sá»± phân biệt đó là vì nhân cách cá»§a những phần tá»­ mà thành. Kẻ cướp có lương tâm, trá»ng nghÄ©a khinh tài thì đâu còn là tai há»a cá»§a thành phần lương thiện trong võ lâm. Ta nghÄ©, Hắc Äạo như chúng ta thì còn hÆ¡n xa Bạch Äạo mà chuyên độc thiện kỳ thân.

Bá»—ng Hoàng Quân Nhã há»i:

- Mình chuẩn bị ly khai chứ nhị vi đại hiệp?

Thân Xương Ngá»c gật đầu:

- Ăn xong là chúng ta đi ngay!

Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:

- Nhưng cũng còn chỠuống vừa đủù mới đi chứ!

Hoàng Quân Nhã lộ vẻ lo ngại:

- Tiểu nữ xem ra những ngưá»i đó có cái tà khí đáng sợ! Há» lại hung hăng, hiếu động. Ở lâu rất có thể chúng ta sẽ gặp phiá»n phức vá»›i há». Ly khai sá»›m là hÆ¡n!

Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:

- Cô nương sợ à? Có bá»n tại hạ Ở đây thì liệu kẻ nào dám chạm đến cô nương mà lo chứ?

Chàng tức uất từ lâu, trong nhất thá»i quên dè dặt nên thốt hÆ¡i lá»›n tiếng má»™t chút.

Bá»n bảy ngưá»i kia Ä‘á»u nghe rõ. Chúng đưa mắt nhìn nhau, ngưá»i mặt thụt cất tiếng trước:

- Các huynh đệ nghe chứ ? Có kẻ vá»— ngá»±c xưng hùng đó ! Ha ha ! Bong bóng trâu thì thổi cách nào cho lá»›n bằng con trâu được ? Chỉ sợ vỡ mất mà thôi! Trước mặt bá»n ta mà buông thói ngông cuồng là cầm như gặp quá»· sứ câu hồn rồi đấy. Quả là chán sống thật mà!


Ngưá»i văn sÄ© cưá»i nhẹ tiếp:

- Tá»± ngàn xưa, anh hùng thì phối hợp vá»›i mỹ nhân. Mà mỹ nhân thì phải được ve vuốt trên má»i phương diện. Do đó những kẻ bất tài phải tá»± thổi phồng lên để chiếm con tim ngưá»i đẹp. Chúng ta không nên lấy làm lạ là thỉnh thoảng gặp phải mấy kẻ sanh hùng bên cạnh má»™t đóa hoa biết nói. Theo cái lý đó mà suy ra, kẻ kia không đáng cho chúng ta chú ý!

Ngưá»i có dáng nữ nhân phụ hoạ:

- Ai muốn sống thì phải ghi nhá»› câu đó nằm lòng! Ha ha ha … Äại hán to lá»›n nốc chén rượu kêu á»±c má»™t tiếng, rồi hậm há»±c:

- Mẹ kiếp! Ta đã xốn mắt ngay từ lúc vào đây trông thấy hai nam một nữ đó rồi.

Chúng là cái quái gì? Hừ ! Hai nam mà đèo má»™t nữ. Nàng ấy chịu đựng nổi hai ngưá»i à? Hừ ! Hừ ! Äúng là má»™t gia đình tạp nhạp!

Ngưá»i văn sÄ© lại cưá»i vang :

- Sắc dục mà. Chúng đâu có phải là thần là thánh. Huống hồ chi chúng chỉ là bá»n rượu thịt.

Cả bá»n má»—i ngưá»i má»™t vài câu, thốt oang oang, cưá»i ha hả. DÄ© nhiên là Lệ Tuyệt Linh, Thân Xương Ngá»c và Hoàng Quân Nhã Ä‘á»u nghe rõ.

Lạ thay Lệ Tuyệt Linh vụt trở nên trầm tÄ©nh lạ. Thay vì phát tác ngay, chàng ung dung nâng chén rượu, ung dung uống. Rồi cầm đũa, gắp thức ăn, nhai, nuốt như thưá»ng.

Chàng cũng không hỠcau mày.

Thân Xương Ngá»c biết rõ khi Lệ Tuyệt Linh trở nên trầm tÄ©nh như vậy là sá»± phẫn uất dâng cao tá»™t đỉnh rồi. Và trong trưá»ng hợp đó, không má»™t mãnh lá»±c nào làm tiêu tan được cái sát khí Ä‘ang bốc bừng bừng nÆ¡i chàng.

Nhất định là phải có đổ máu.

Hoàng Quân Nhã vừa thẹn vừa giận, run ngưá»i lên, đôi đũa nÆ¡i tay suýt rÆ¡i mấy lượt. ÄÆ°a chén rượu lên môi, dùng chén rượu che khuất miệng, Thân Xương Ngá»c thấp giá»ng há»i:

- Äệ nhất định làm?

Không chút đắn Ä‘o, Lệ Tuyệt Linh gật đầu, rồi há»i lại:

- Còn nhẫn nhịn được nữa sao chứ?

Thân Xương Ngá»c thở dài:

- CÅ©ng được ! Äó là tá»± chúng muốn! Mình tránh ra thì há» lại nhích vào thì đành phải vậy thôi ! Mình đến chân tưá»ng rồi, không thể nhẫn được nữa!

Lệ Tuyệt Linh cưá»i khan:

- Có những kẻ chưa thấy quan tài thì vẫn cho là mình trưá»ng thá». Ngu đến thế là cùng !

Thân Xương Ngá»c tặc lưỡi:

- Ngay bây giỠư?

Lệ Tuyệt Linh lại cưá»i:

- Gấp gì, lão ca! Ä‚n no, uống đã, xong rồi hãy tính. Äệ chỉ sợ không đủ no, rồi chốc nữa ngá»­i mùi máu thì lại ngán cÆ¡m mấy bữa liá»n thì thật là mất sức. ÄÆ°á»£c lúc nào thì cứ ăn bù lúc đó.

Thân Xương Ngá»c gật đầu:

- Äúng là ma đưa lối, quá»· dẫn đưá»ng. Nào có ân oán gì giữa nhau cho cam. Thế mà chúng lại tìm há»a. Thật ta không hiểu nổi cái ngu cá»§a con ngưá»i!

Lệ Tuyệt Linh uống một ngụm rượu, tiếp:

- Äệ cố nhẫn đó chứ! Xong đã đến lúc cuối rồi. Äệ có thể nghe chá»­i suốt ngày nhưng không chấp nhận cho ai làm nhục đệ!

Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:

- Không chấp nhận được là phải chỉnh. Ta đồng ý sự giáo huấn đó!

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải giáo huấn!

Bên kia, ngưá»i mặt thụt bật cưá»i quái dị:

- Các vị léo nhéo chi đó? Tranh luận vá» cái việc đêm nay ai sẽ được phần ngá»§ chung vá»›i ngưá»i đẹp trước phải không? Hay là tìm hiểu bá»n này là những ai, rồi quỳ xuống mà nhận tá»™i?

Ngưá»i văn sÄ© lắc đầu:

- Không có cái việc tranh phần ưu tiên đâu, bởi hỠcòn bận tâm lo lắng là nhận tội sao cho chúng ta hoan hỉ mà tha thứ kia mà! Lòng dạ đâu mà nghĩ đến chuyện khoái lạc chứ !

Cả bá»n cùng cưá»i lên khanh khách.

Ung dung nâng chén rượu uống cạn, ung dung đặt chén xuống, thong thả lau mép, Lệ Tuyệt Linh xô ghế đứng lên. Trước hết chàng nhìn Thân Xương Ngá»c Ä‘iểm má»™t nu.

cưá»i. Sau đó má»›i quay mình, nhắm ná»­a mắt quan sát bảy ngưá»i má»™t lượt, Ä‘oạn trầm giá»ng há»i:

- Bảy vị nói những lá»i nham nhở mãi như vậy đã đủ chưa? Các vị hẳn là đã chán cái nhàn nên muốn có má»™t cuá»™c nhiệt náo chăng?

Ngưá»i mặt thụt bật cưá»i hắc hắc:

- Äến bây giá» bé con má»›i lên tiếng phản đối à?

Lệ Tuyệt Linh bình tĩnh tiếp:

- NÆ¡i đây là má»™t Ä‘iếm cá» sÆ¡ sài, bá»n tại hạ vào nghỉ chân. Các vị cÅ©ng vào nghỉ chân. Chúng ta không quen nhau, không thù oán, các vị lại mang bá»n tại hạ ra làm đầu đỠmà nói năng châm biếm, như thế là có ý tứ gì? Chẳng lẽ các vị ngứa tay ngứa chân đến không chịu nổi ?

Ngưá»i mặt thụt cao giá»ng gần như nạt đùa:

- Nói nhiá»u quá ! Ta chỉ đáp má»™t câu:

Bá»n các ngươi là đồ tồi !

Vài kẻ phụ hoa. vang dội.

Lệ Tuyệt Linh sỠvào chiếc vỠđao, từ từ tiếp:

- Có những kẻ chẳng biết chết sống là gì. Rá»§i thay các vị lại ở trong số đó. Tại hạ thì không có thói quen kiên nhẫn song đối vá»›i các vị thì tại hạ cố gắng thá»­ kiên nhẫn má»™t lần xem sao. Thú thật tại hạ đã làm má»™t việc trên sức mình, và giỠđây thì không thể tiếp tục kiên nhẫn nổi nữa… Ngưá»i mặt thụt vụt cưá»i ha hả :

- Ai bảo ngươi nhẫn nhịn ? Trước mặt ngưá»i đẹp kia thì nên múa máy cho có vẻ anh hùng má»™t chút, biết đâu ngươi sẽ có thể thá»§ thắng. Nếu ngươi thắng thì ngưá»i đẹp phải phục lăn, rồi ngươi đòi há»i gì mà nàng chẳng đáp ứng?

Lệ Tuyệt Linh nhếch nụ cưá»i:

- Múa may như thế nào ? Các vị thử đưa ra một phương thức đi !

Ngưá»i mặt thụt bÄ©u môi:

- Cho ngươi tự tiện !

Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:

- Các vị khiêu khích trước thì các vị cứ chá»n phương pháp Ä‘i. Hoặc má»™t đối má»™t, hoặc má»™t đối bảy. Bất cứ phương thức nào, tại hạ cÅ©ng chấp nhận cả.

Äại hán to lá»›n nổi giận quát:

- Khoác lác ! Ngươi là cái quái gì mà dám nói là một đối bảy. Cho ngươi biết, một đối một thì ngươi cũng khó mong mà sống sót. Câm đi cho ta nhỠ!

Ngưá»i giống nữ nhân cưá»i hắc hắc:

- Lão thất ơi. Nổi giận làm chị Những con chó điên đâu còn biết sợ là gì mà ngươi phải la lối cho rát cổ chứ.

Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:

- Tại hạ chá» quyết định cá»§a các vị đây. Äừng làm mất thì giá» nữa.

Ngưá»i giống nữ nhân bÄ©u môi:

- Ngươi nhất định muốn chết?

Lệ Tuyệt Linh bắt đầu bá» cái giá»ng lá»… độ:

- Nói mãi mà không làm là hèn. Hèn thì cút đi cho ta đỡ bẩn mắt.

Ngưá»i giống nữ nhân hét to:

- Ngươi cứ bước ra là tức khắc có ngưá»i sá»­a trị ngươi.

Lệ Tuyệt Linh cao giá»ng:

- Ta chấp tất cả bảy tên đó. Cứ bước ra hết đi cho ta thu thập một lần.

Ngưá»i cao lá»›n bước ra liá»n:

- Má»™t mình ta cÅ©ng đủ đập nát ngươi, cần gì phải có nhiá»u ngưá»i.

Ngưá»i mặt thụt gá»i:

- Lão thất, nhưá»ng cho ta Ä‘i!

Ngưá»i cao lá»›n lắc đầu:

- Không được. Ta phải tự tay thu thập hắn thì mới hả được cái tức đang bốc trong lòng đây.

Lệ Tuyệt Linh cưá»i lạnh:

- Ta sẽ cho ngươi hả cái tức vĩnh viễn mà vỠluôn địa phủ.

Ngưá»i giống nữ nhân chen vào:

- Ta giành phần giáo huấn hắn, không ai được tranh với ta.

Ngươi ngũ tuần từ từ đứng lên, quắc đối mắt phẫn nộ, bắn hung quang sang Lê.

Tuyệt Linh:

- Tiểu tá»­. Hôm nay ngươi khó sống là cái chắc. Ngươi có biết bá»n ta là những ai chăng?

Lệ Tuyệt Linh bĩu môi:

- Là những ai ? Là cái quái gì thì có quan chi đến ta!

Ngưá»i ngÅ© tuần Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i nham hiểm:

- Ngươi đúng là kẻ bịnh không còn thuốc chữa. Chết cũng đáng với cái thói ngông cuồng đó!

Äại hán to lá»›n hét:

- Cứ giết hắn đi đại sư cạ Nói dông dài với hắn làm chi nữa.

Lệ Tuyệt Linh bình tĩnh thốt:

- Ta đã bảo là tất cả bảy súc sanh hãy cùng vào má»™t lượt. Có gan thì vào ngay, không gan thì cút gấp. Äừng léo nhéo nữa, bẩn tai ta lắm!

Ngưá»i mặt thụt đá bay má»™t cái bàn, quát:

- Lại đây mà nạp mạng, con chó điên!

Lệ Tuyệt Linh từ từ rút thanh Sanh Tá»­ Kiá»u ra, từ từ thốt:

- Kẻ nào muốn chết sớm thì cứ bước tới !

Ngưá»i mặt thụt gầm lên má»™t tiếng, nhún chân tung mình lên không, đảo lá»™n thân hình, đầu dưới, chân trên, má»—i tay cầm má»™t chiếc Nga My Thích. Tay vung thích chá»›p, đôi thích nhắm vào Lệ Tuyệt Linh phóng tá»›i.

Tư thế tấn công cũng như chiêu thức cực kỳ quái dị.

Lệ Tuyệt Linh không há» nao núng, chỠđợi đôi thích đến gần, vung Sanh Tá»­ Kiá»u gạt bắn đôi thích qua má»™t bên. Tay kia vút chiếc vá» Ä‘ao ngang qua, đầu vá» Ä‘ao đập vào mặt đối phương, chiếc mÅ©i nát nhừ, máu phun ra thành vòi.

Ngưá»i mặt thụt bị dư lá»±c cá»§a thế Ä‘ao hất rÆ¡i ngoài xa mất thước.

Má»™t bóng ngưá»i bay vút đến nhưng Thân Xương Ngá»c đã chá» sẵn. Chiếc búa lao Ä‘i, lưỡi búa phá»›t qua đầu ngưá»i đó, chém bay vành khăn vấn đầu, lấy luôn má»™t mảng dạ Ngưá»i đó đảo đảo mình, chưa xuất chiêu công đã ngã nhào xuống. Cuá»™c chiến vừa khai diá»…n thì đối phương đã thá» thương hai mạng rồi.

Ngưá»i ngÅ© tuần biết là gặp phải đại kình địch, vụt quát to:

- Dừng tay!

Thân Xương Ngá»c thu hồi chiếc búa, đưa tay sá» lưỡi, thản nhiên như không có việc gì xảy ra. Lệ Tuyệt Linh tra Ä‘ao vào vá», đầu vá» chống xuống má»™t chiếc ghế, dá»±ng chuôi Ä‘ao lên, tỳ cằm vào đó nhìn đối phương, Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i.

Ngươi ngÅ© tuần trầm giá»ng:

- Các ngươi đánh trá»ng thương ngưá»i cá»§a ta như thế đó thì tính sao vá»›i ta đây?

Lệ Tuyệt Linh so vai:

- Tính cái quái gì ? Giết chết cả bá»n ngươi còn chưa thành vấn Ä‘á», huống hồ chỉ má»›i hạ vài mạng.

Ngưá»i ngÅ© tuần hét lá»›n:

- Hay cho lũ cuồng phu ! Các ngươi tên hỠlà gì? Cung khai đi rồi thỠtôi!

Lệ Tuyệt Linh cưá»i lá»›n:

- Sắp chết đến nÆ¡i rồi mà còn đòi biết tên há» bá»n này làm chi chứ?

Rồi chàng tiếp:

- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi muốn biết thì ta nói cho mà biết, biết để kiếp sau đầu thai lên thì tránh chạm đến bá»n tạ Ta là Lệ Tuyệt Linh, còn lão hữu cá»§a ta là Thân Xương Ngá»c đó. Ngươi còn muốn há»i chi thêm nữa chăng?

Ngưá»i ngÅ© tuần trố mắt kêu lên:

- Lệ Tuyệt Linh! Lệ Tuyệt Linh!

Y bật cưá»i cuồng dại, tiếp luôn:

- Tấu xảo thay ! Cừu hận chưa thanh toán thì tân cừu lại cấu kết thêm!

Y nghiến răng, rít lên:

- Hôm nay đúng là các ngươi tá»± đút đầu vào rá». Bá»n ta tìm các ngươi khắp bốn phương trá»i. Không ngá» ma xui quá»· khiến cho các ngươi tá»± dẫn xác đến.

Lệ Tuyệt Linh chớp mắt:

- Ngươi Ä‘i tìm bá»n ta?

Ngưá»i ngÅ© tuần hừ má»™t tiếng:

- Ngươi biết ta là ai chăng?

Không đợi Lệ Tuyệt Linh nói gì, y tiếp luôn:

- NgÅ© Tá»± Tạo, chưỡng môn nhân Thập Toàn Phái, ngoại hiệu là Äại Chùy Äầu là ta đây!

Lệ Tuyệt Linh ạ lên má»™t tiếng, bật cưá»i khan:

- Thật là lá»—i quá! Má»™t đại nhân vật ở trước mắt thế mà vẫn không nhận ra. Trá»i đất rá»™ng bao la mà sao con đưá»ng ta Ä‘i lại hẹp quá, ngắn quá, luôn luôn gặp oan gia!

Ngũ Tự Tạo hét to:

- Äừng đắc ý, tiểu tá»­ ! Hôm nay ngươi phải trả món nợ máu cho Thập Toàn Phái.

Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:

- Giả như có món nợ máu đó thì chẳng phải là ta cố tình vậy. Tại các ngươi cam tâm tình nguyện giúp cho Kim San Khách Mạnh Ngạn thì các ngươi cÅ©ng phải cam tâm tình nguyện tiếp nhận hậu quả chứ. Nào phải lá»—i tại ta đâu mà hòng nuôi oán hận. Ta tưởng ngươi nên bá» qua luôn để khá»i phải trải qua má»™t lần tang thương nữa.

NgÅ© Tá»± Tạo căm há»n:

- Thập Toàn Phái không bao giỠdung thứ cho ngươi vỠviệc cũ, huống chi ngươi lại gây thêm tân cừu.

Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:

- Không bỠqua thì ngươi làm gì được ta ?

Ngũ Tự Tạo quát:

- Rồi ngươi sẽ thấy !
Tài sản của meongo75

  #29  
Old 26-04-2008, 07:54 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 29

Äao môi kiếm lưỡi


ÄÆ°a tay chỉ từng ngưá»i má»™t bên đối phương, Lệ Tuyệt Linh Ä‘iểm danh:
- Ta biết, ngươi là Tiêu Trí Niên, ngoại hiệu Trại Nhi Vương, ta sẽ đưa ngươi xuống diêm đài, dỠlại kỹ với Nhị Vương nào đó của ngươi, xem có giống thật hay không ?

Tiêu Trí Niên gầm lên:

- Ta đập chết con chó điên. Nó sủa chối tai quá chừng.

Lệ Tuyệt Linh lỠđi, tiếp tục điểm danh:

- Còn ngươi là Sách Quý, ngoại hiệu Viên Vương, một con gấu chó song lại lấy loài khỉ làm ngoại hiệu.

Sang qua ngưá»i có dáng văn sÄ©, chàng tiếp:

- Ngưoi là Ngưu Hoá Phong, ngoại hiệu Äồ Phu Tú SÄ©, má»™t kẻ thay vì cầm bút lại cầm dao mổ lợn.

Äến ngưá»i mất ná»­a vành tai, chàng cưá»i nhẹ:

- Äây là Song Thích Ngại Phàm, còn tên kia đúng là Vượt Thiên Thá»­ Hà Nguyên Chàng chỉ luôn ngưá»i cuối cùng Ä‘ang ngồi thở ồ ồ trên ghế tiếp:

- Hắc Äao Triệu Linh phải không ?

Ngũ Tự Tạo hét:

-Không ai mượn ngươi lập danh sách. Cứ bước đến tử chiến với ta.

Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:

- Thế thì má»i tất cả cùng ra ngoài kia.

Thân Xương Ngá»c đứng lên lạnh lùng thốt:

- Không lẽ má»i tiện nghi trong thiên hạ Ä‘á»u dành cho Thập Toàn phái cả sao?

Bảy ngưá»i đánh vá»›i má»™t ngưá»i thì không hợp lý lắm đó nhé. Như vậy không anh hùng đó nhé. Hãy tá» ra mình có tư cách má»™t chút cho ta đừng khinh bỉ.

Ngũ Tự Tạo thở một hơi đầy không khí, gằn từng tiếng:

- Thân Xương Ngá»c. Ngươi là má»™t tay vương bá tại Trung Äiá»n SÆ¡n, ngoài ra còn là thá»§ lãnh bá»n Liệp sát thá»§ trong Hắc Lâu. Giữa chúng ta từ nhiá»u năm qua chưa từng có má»™t Ä‘iểm nhỠân oán giang hồ, thì cái việc hôm nay ngươi không nên can thiệp vào bởi nó chỉ liên quan đến Lệ Tuyệt Linh mà thôi. Nếu ngươi ngoan cố muốn sính tài, ta cho là ngươi sẽ không toại nguyện mà thành ra phải mất mặt vá»›i Ä‘á»i đó.

Thân Xương Ngá»c bÄ©u môi:

- Ngươi uy hiếp ta hay cảnh cáo ta đó!

NgÅ© Tá»± Tạo cao giá»ng:

- Tùy ngươi muốn hiểu sao thì hiểu.

Thân Xương Ngá»c lạnh lùng:

- Nếu ta muốn can thiệp ?

NgÅ© Tá»± Tạo cưá»i mỉa:

- Thì kẻ đó chịu đồng số phận với hắn. Kẻ đó phải giả từ cuộc sống.

Ngẩng mặt lên không, Thân Xương Ngá»c cưá»i dòn:

- Ta muốn biết các ngươi có biện pháp gì bắt buá»™c má»™t kẻ Ä‘ang tha thiết yêu Ä‘á»i như ta phải giả từ cuá»™c sống.

Ngũ Tự Tạo thoáng biến sắc:

- Thân Xương Ngá»c. Quả thật ngươi định chống đối vá»›i Thập Toàn Phái?

Thân Xương Ngá»c chá»›p mắt:

- Rồi sao chứ ? Thập Toàn Phái là cái quái gì mà ta phải kiên sợ né tránh? Äừng quá tá»± cao, ngươi phải hiểu rằng càng lên cao càng rÆ¡i nặng đấy.

Tiêu Trí Niên cao giá»ng chen vào:

- Thân Xương Ngá»c, ai khác thì còn sợ Huyết Phá»§ cá»§a ngươi, chứ bá»n Thập Toàn Phái không xem ngươi ra gì đâu.

Thân Xương Ngá»c lắc đầu:

- Các ngươi nói nhiá»u quá, ta chán nghe lắm rồi. Äã muốn động thá»§ thì cứ động thá»§, đừng làm mất thì giá».

Viên Vương Sách Qúy căm phẫn:

- Äá»™ng thá»§ rồi ta chỉ sợ ngươi hối hận thôi.

Ngưu Hoá Phong tiếp nối:

- Bảy đánh hai, ta sợ gì . Nào các anh em, cứ vào ngay đi thôi.

Ngũ Tự Tạo khoát tay, cố nhẫn nhịn:

- Ngươi có ước lượng hậu quả kỹ chưa?

Thân Xương Ngá»c hừ má»™t tiếng:

- Nghĩa là sao?

Ngũ Tự Tạo hớp một hơi dài không khí:

- Ngươi là thá»§ lãnh bá»n Liệp Sát Thá»§ trong Hắc Lâu mà quy cá»§ cá»§a Hắc Lâu rất thâm nghiêm, phàm chưa có lệnh cá»§a Lâu Chá»§ thì thuá»™c hạ không được xuất ngoại kết oán gây thù. Bây giá» ngươi vì bênh vá»±c cho Lệ Tuyệt Linh, ngang nhiên chống đối vá»›i Thập Toàn phái thì Hắc Lâu sẽ bắt tá»™i vì ngịch môn quy, ngươi sẽ phải ăn nói làm sao?

Hà huống ta cùng Hắc Lâu có liên quan vá»›i nhau, Thư Kiếm Từ Phi là vị đưá»ng thúc cá»§a ta, sẵn sàng làm bất cứ việc gì cho tạ Ta khuyên ngươi nghÄ© kỹ lại Ä‘i!

Thân Xương Ngá»c cưá»i lạnh:

- Ngươi biết rõ quy củ trong Hắc Lâu hơn cả ta.

Ngũ Tự Tạo tiếp luôn:

- Ta để cho ngươi mấy phút suy nghÄ© đó Thân Xương Ngá»c.

Thân Xương Ngá»c cao giá»ng:

- Cho ngươi biết quy cá»§ trong Hắc Lâu đối vá»›i ta chẳng có ý nghÄ©a gì, quy cá»§ đó không ước thúc ta được. CÅ©ng như Hắc Lâu không có quyá»n chi phối việc riêng cá»§a ta.

Nếu có bá»n Hắc Lâu tại đây, chúng Ä‘iá»m nhiên để ta hành động thì thôi, bằng có ke?

nào ngăn chận thì kẻ đó phải rơi đầu dưới nhát búa của ta.

Không ngá» Thân Xương Ngá»c đáp như thế, NgÅ© Tá»± Tạo hết sức hãi hùng kêu lên:

- Ngươi dám nói một câu đại nghịch như vậy hẳn là ngươi muốn tạo phản?

Thân Xương Ngá»c lạnh lùng:

- Ta không cần tạo phản vá»›i Hắc Lâu, bởi Hắc Lâu không xứng đáng làm má»™t đối tượng cá»§a sá»± tạo phản. Nếu ngươi định mang hai tiếng Hắc Lâu ra dá»a ta khiếp thì thật là ngươi lầm. Lầm ta rồi đó.

Ngũ Tự Tạo kêu lớn:

-Ta sẽ báo cáo vá»›i Từ Phi… Thân Xương Ngá»c cưá»i ngạo nghá»…:

- Nếu có cÆ¡ há»™i, ngươi nên báo cáo thẳng vá»›i Tào Nghệ thì hÆ¡n, bởi Tào Nghệ là Lâu Chá»§ có toàn quyá»n định Ä‘oạt, chứ còn Từ Phi thì bất quá chỉ là má»™t tay sai trong Hắc Lâu thôi. Từ Phi thì làm gì được ta?

Ngũ Tự Tạo đỠmặt:

-Ngươi phản rồi. Ngươi phản bội lại Hắc Lâu. Thật là đáng khinh bỉ.

Thân Xương Ngá»c Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i:

- Tào Nghệ cho ngươi bao nhiêu tiá»n? Hứa hẹn gì vá»›i ngươi? Bảo vệ ngươi thế nào? Từ bao lâu rồi ngươi làm cái nghá» giận vay mắng mướn này?

Ngũ Tự Tạo sôi giận cực độ:

- Ngươi sẽ bị Hắc Lâu dành cho hình phạt nặng nỠnhất.

Thân Xương Ngá»c bÄ©u môi:

- Nếu chúng thắng tạ Nhưng ngươi có cơ hội báo cáo chăng? Ngươi có cơ hội mục kích cuộc chạm trán sau này giữa ta và Hắc Lâu chăng? Bởi ngươi đâu còn sống sót quá ngày hôm nay, sau khi ta động thủ.

NgÅ© Tá»± Tạo nhún chân nhảy vá»t ra bên ngoài, đồng thá»i gá»i to :

- Ra đây hai tên súc vật, cho ta sớm hoá kiếp cho các ngươi.

Bá»n Sách Quý, Ngưu Hoá Phong, Tiêu Trí Niên và Hà Nguyên cÅ©ng theo ra lập tức. Ngại Phàm cÅ©ng mang mặt đầy máu gắng gượng theo ra. Chỉ còn lại Triệu Linh không Ä‘i nổi, đành ở lại tại chá»—.

Thân Xương Ngá»c vừa nhồi lưỡi búa vừa cưá»i há»i Lệ Tuyệt Linh:

- Bắt đầu chưa, lão đệ?

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Vào cuộc là vừa. Chúng đã sẵn sàng rồi kìa.

Äoạn quay qua Hoàng Quân Nhã, chàng dặn:

- Cô nương cứ ngồi yên đó. Thích thì xem, bằng sợ hãi thì nhắm mắt lại. Tại hạ nói sợ là ám chỉ vào cảnh đổ máu đó, chứ chẳng một kẻ nào chạm đến cô nương đâu.

Hoàng Quân Nhã rung rung giá»ng:

- Hai vị hãy cẩn thận… Lệ Tuyệt Linh khoát tay:

- Bất tất phải lo ngại. Thanh toán chúng là một việc dễ làm như cho tay vào túi lấy vật.

Bên ngoài cá»­a quán, sáu nhân vật Thập toàn Phái chiếm vị trí thuận lợi tạo thành hình cánh cung. Thân Xương Ngá»c đứng tại trung tâm hình vành cung đó.

Bên trong quán, Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng nhìn Hắc Äao Triệu Linh ngồi trên ghế, chừng như chàng Ä‘ang suy tư vá» má»™t Ä‘iá»u gì.

Không thấy chàng bước ra, NgÅ© Tá»± Tạo gá»i to:

-Ngươi còn làm gì trong đó ? Bây giỠngươi có hối hận cũng muộn mất rồi. Hãy ra đây ngay mà thỠtội.

Hà Nguyên hét:

- Dù có sợ chết thì ngươi cÅ©ng chẳng trốn Ä‘i đâu cho khá»i.

Thân Xương Ngá»c cÅ©ng lấy làm lạ khi không thấy Lệ Tuyệt Linh bước ra, vá»™i nghiêng đầu nhìn vào trong. Chỉ nhìn thoáng qua, y cÅ©ng biết Lệ Tuyệt Linh định làm gì rồi.

Lệ Tuyệt Linh Ä‘ang suy nghÄ© là có nên giết Hắc Äao Triệu Linh chăng. Hắc Äao Triệu Linh thá» thương không nặng lắm mà cÅ©ng chẳng nhẹ gì. Như vậy là hắn còn cư?

động được. Nhưng hắn lại làm ra vẻ như không đứng lên nổi.

Có hai giả thuyết cho tình trạng đó cá»§a Triệu Linh. Hoặc giả hắn giả vỠđể thá»±c hiện má»™t mưu toan và cái đích cá»§a hắn hẳn là Hoàng Quân Nhã. Hoặc giả hắn xảo quyệt lánh nặng tìm nhẹ, mượn cái cá»› thá» thương để tránh tham gia cuá»™c chiến, để mặc đồng bá»n động thá»§. Nếu đồng bạn thắng là hắn ngồi nhà hưởng khá»e. Nếu đồng bá»n bại thì đương nhiên tất cả Ä‘á»u bị bại. Giả như có bị bại thì có tham gia trận chiến hay không cÅ©ng bị hại như thưá»ng. Thì tá»™i gì phải nhá»c sức để chung quy rồi cÅ©ng vẫn bị hại? Nhưng giả thuyết thứ hai không vững bằng giả thuyết thứ nhất, bởi vì dù sao thì Triệu Linh cÅ©ng phải nghÄ© đến sá»± an toàn cá»§a hắn, cá»§a đồng bá»n và muốn được an toàn thì hắn phải bắt Hoàng Quân Nhã, dùng nàng làm phương tiện để uy hiếp đối phương.

Lệ Tuyệt Linh đã nghÄ© đến Ä‘iá»u đó nên Ä‘ang tìm cách ổn thá»a há»§y diệt cÆ¡ há»™i thá»±c hành cá»§a Triệu Linh, tránh phải sát hại hắn. Chàng không muốn mang tiếng sát hại má»™t kẻ mất Ä‘i ít nhiá»u kháng lá»±c. Chừng như NgÅ© Tá»± Tạo linh cảm có việc bất thưá»ng cho Triệu Linh, nên gá»i to:

- Ngươi muốn làm gì đó ?

Tiêu Trí Niên cũng kêu lên:

- Äại sư cạ Gương mặt cá»§a hắn bừng bừng sát khí … Hà Nguyên cÅ©ng phụ há»a:

- Hắn đang chăm chú nhìn Triệu bát đệ … Bỗng Ngũ Tự Tạo hét lớn:

- Lệ Tuyệt Linh ! Ngươi dám … Lệ Tuyệt Linh không buồn nhìn ra bá»n NgÅ© Tá»± Tạo, bất thình lình vung tay tả quét chiếc vá» Ä‘ao ngang qua Triệu Linh.

Äánh như thế là chàng chưa hạ độc thá»§, bất quá chàng chỉ thá»­ xem Triệu Linh có thật sá»± thá» thương nặng hay không. Ai cÅ©ng tưởng Triệu Linh kiệt sức đến độ không đứng lên nổi để theo đồng bá»n ra ngoài.

NgỠđâu khi hắn vừa thấy cánh tay cá»§a Lệ Tuyệt Linh vung lên là lập tức vá»t mình rá»i ghế, nhanh nhẹn như ngưá»i không bị thương. Nhưng tay hữu cá»§a Lệ Tuyệt Linh đã chá»›p lên luôn, thanh Ä‘ao bay lên trong khi Triệu Linh còn lÆ¡ lá»­ng trên không. Má»™t tiếng soạt vang theo, chiếc đầu cá»§a Triệu Linh văng ra ngoài cá»­a, chiếc xác còn dư đà vá»t vút Ä‘i, chạm vào vách quán, rÆ¡i xuống.

Hắn không kịp rú lên má»™t tiếng. Ung dung lau bản Ä‘ao vào đế giày cho sạch máu, Lệ Tuyệt Linh quay mình, nhìn ra bá»n NgÅ© Tá»± Tạo, lạnh lùng há»i:

- Ta có dám chăng?

Ngũ Tự Tạo mắng oang oang:

- Súc sanh ! Khát máu như ngươi là cùng. Hèn thật. Hạ độc thủ với một kẻ bất lực thì còn đâu là tư cách anh hùng.

Lệ Tuyệt Linh từ từ bước ra, đưa mắt nhìn chiếc đầu của Triệu Linh, xì một tiếng thốt:

- Äối vá»›i bá»n lưu manh, ta có quyá»n dùng má»i thá»§ Ä‘oạn. Cho hắn mang cái tâm đó xuống tuyá»n đài mà tạo đất sống chỠđợi các ngươi.

Hà Nguyên gầm lên:

- Äại sư ca chưa động thá»§ thỉ còn chá» chừng nào nữa?

Sách Qúy sùi bá»t mép:

- Tất cả cùng xuất thủ đi đại sư ca.

NgÅ© Tá»± Tạo chưa kịp nói gì thì Thân Xương Ngá»c đã vung tay, chiếc búa vụt lao Ä‘i như quả sách luyện chùy nhắm NgÅ© Tá»± Tạo bắn tá»›i. NgÅ© Tá»± Tạo vá»™i khoát chiếc Viên Äầu Chùy thành má»™t vòng tròn ngăn chận lưỡi búa. Tiêu Trí Niên cÅ©ng vÅ© lá»™ng thanh Ä‘ao xông vào. Lệ Tuyệt Linh cưá»i nhẹ, khoa thanh Sanh Tá»­ Kiá»u lướt tá»›i nghinh đón. Khí thế cá»§a chàng hùng mãnh quá, Tiêu Trí Niên hÆ¡i khiếp vá»™i thu Ä‘ao lùi lại.

Trong khi đó Hà Nguyên tiến lên thay thế, quét chiếc Sư Hình Câu ngang lưng Lệ Tuyệt Linh.

Bên kia hai vÅ© khí chạm nhau, NgÅ© Tá»± Tạo và Thân Xương Ngá»c cùng tách rá»i ra.

Äồng thá»i Lệ Tuyệt Linh cÅ©ng nhảy tạt qua má»™t bên, né chiếc Sư Hình Câu. Nhưng Ngại Phàm đã vung đôi thích lướt vào. Äôi Nga My Thích cá»§a hắn cÅ©ng khá lợi hại. Lệ Tuyệt Linh hét má»™t tiếng, quỳ má»™t chân xuống, tay tả quật chiếác vá» Ä‘ao lên gạt bắn đôi thích trượt ra ngoài, tay hữu lạng thanh Ä‘ao bên dưới, chém đứt đôi chân cá»§a Ngại Phàm.

Ngại Phàm chưa kịp rú lên thì Ngưu Hoá Phong sè chiếc quạt kêu rẹt má»™t tiếng, chặt xuống đầu cá»§a Lệ Tuyệt Linh. Lệ Tuyệt Linh không cần nhận định thế công cá»§a địch, lấy tay tả đập vào cánh chá» hữu, thanh Sanh Tá»­ Kiá»u bay ra, chặt đứt cổ tay cầm quạt cá»§a Ngưu Hoá Phong. Äến lúc đó, Ngại Phàm má»›i ngã chúi tá»›i trước, đủ biết cuá»™c va chạm giữa Lệ Tuyệt Linh và Ngưu Hoá Phong diá»…n ra nhanh chóng như thế nào.

Ngại Phàm ngã, đôi tay vẫn còn cầm đôi Nga My Thích vừa chúi tá»›i, hắn vừa thá»c dôi thích vào hạ bá»™ cá»§a Lệ Tuyệt Linh.
Tài sản của meongo75

  #30  
Old 26-04-2008, 07:55 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
Hồi 30

Quần ma mạt kiếp


Äôi Nga My Thích vút tá»›i đúng lúc Lệ Tuyệt Linh nhún chân vá»t theo thanh Ä‘ao,

thành thá»­ thích trượt ngưá»i và ngưá»i nhân đó lướt ngang Ngại Phàm, tung chân đá tạt quạ Ngại Phàm bị cái đá đó, bắn tung lên không, lá»™n ngưá»i mấy vòng má»›i rÆ¡i xuống. Ngưu Hóa Phong hết lên má»™t tiếng lá»›n, bất kẻ cánh tay cụt, vừa vươn tay tả còn lại vừa nhào tá»›i Lệ Tuyệt Linh. Lệ Tuyệt Linh tràn qua má»™t bên đồng thá»i quay lại, thuận tay quất chiếc vá» Ä‘ao vào đầu Ngưu Hóa Phong. Má»™t tiếng bốp vang lên, đầu cá»§a Ngưu Hoá Phong vỡ vụn, hắn lảo đảo mấy lượt rồi ngã xuống.

Bên kia Thân Xương Ngá»c và NgÅ© Tá»± Tạo đã trao đổi nhau mấy chiêu rồi. Thật sá»± Thân Xương Ngá»c giao đấu vá»›i hai ngưá»i, NgÅ© Tá»± Tạo và Sách Quý. Sách Qúy sá»­ dụng chiếc Ä‘oản kích, len lá»i trong vùng phù ảnh, định tiếp cận đối phương mấy lượt song Ä‘á»u bị áp lá»±c cá»§a chiếc búa đẩy bật ra ngoài.

Ngoài ra Tiêu Trí Niên cÅ©ng thừa sÆ¡ hở cá»§a Thân Xương Ngá»c, chốc chốc lại tấn công má»™t chiêu, tiếp trợ cho đồng bá»n. Thân Xương Ngá»c lá» Ä‘i, tuy chống vá»›i ba, song vá» quên Ä‘i má»™t, còn hai, rồi nhân má»™t tư thế thuận lợi, bất thình lình phóng chiếc búa bay qua đầu Tiêu Trí Niên.

Tiêu Trí Niên kinh hãi hụp đầu né tránh, chiếc búa trầm xuống má»™t chút, há»›t má»™t phần vai cá»§a hắn. Äau quá, Tiêu Trí Niên nhảy tạt qua má»™t bên, ly khai cục trưá»ng.

Không may cho y là lúc đó Lệ Tuyệt Linh xê dịch vỠphía y.

Chàng vừa nhặt xong thanh Ä‘ao, thuận tay quét ngang má»™t đưá»ng, lưỡi Ä‘ao lia ngang cổ y, chiếc đầu bắn lên không, cái xác ngã tại chá»—. Hà Nguyên đánh hụt chiêu đầu, đảo bá»™ lướt theo Lệ Tuyệt Linh, vung chiếc Sư Hình Câu đánh tá»›i. Nhưng Lệ Tuyệt Linh đã kịp thá»i nghinh đón, khoa thanh Ä‘ao thành má»™t bức tưá»ng xung quanh cá»±c kỳ kín đáo. Chiếc Sư Hình Câu chỉ chấp chá»›i bên ngoài không làm sao thá»c qua màn Ä‘ao ảnh, vào sát mình chàng.

Thân Xương Ngá»c dần dần bức thoái NgÅ© Tá»± Tạo. Sách Qúy cÅ©ng bị bức thoái đến độ lúng túng, không còn xá»­ dụng chiếc Ä‘oản kích đúng theo quy cá»§ nữa.

Lệ Tuyệt Linh cưá»i mỉa:

- Thập Toàn Phái tầm thưá»ng đến thế sao?

Hà Nguyên chẳng những không nhập nội được mà trái lại còn bị đao quang luôn luôn xoắn tít quanh mình, mồ hôi đổ ra như tắm, vừa thở hổn hển vừa đáp:

- Cuộc chiến chưa kết thúc, ngươi đừng khoát lác vội.

Bỗng Lệ Tuyệt Linh chỉa mũi đao xuống đất hét to:

- Xem đây !

Bàn tay ấn xuống chuôi Ä‘ao, thân Ä‘ao cong vòng, bất thình lình chàng buông tay, Ä‘ao bật lên, tung bay thẳng đến Hà Nguyên. Hắn kinh hãi, khoát ngá»n kích đủ mưá»i ba lượt song không gạt trúng thanh Ä‘ao, đồng thá»i hắn cÅ©ng lùi nhanh vá» phía hậu. Tuy nhiên thân pháp cá»§a hắn cÅ©ng không nhanh bằng đà Ä‘ao Ä‘ang bay Ä‘i. Má»™t tiếng soạt vang lên, lưỡi Ä‘ao lia ngang cổ hắn, tiện đứt chiếc đầu, đầu bay Ä‘i, xác ngã xuống.

Thân Xương Ngá»c thấy Lệ Tuyệt Linh lại đắc thá»§ lượt nữa, vá»™i hét lên má»™t tiếng, gia tăng tốc độ thá»§ pháp, vụt chiếc búa bay vù vù làm cho NgÅ© Tá»± Tạo khiếp hãi, nhảy tránh choi choi. Sách Qúy muốn giải vây cho NgÅ© Tá»± Tạo, lách mình tiến sát vào ngưá»i Thân Xương Ngá»c. Äồng thá»i hắn đâm thốc đầu chiếc kích vào ngá»±c Thân Xương Ngá»c.

Bằng má»™t thá»§ pháp tuyệt diệu, Thân Xương Ngá»c xoắn đưá»ng dây chiếc búa quanh thân kích, giữ cứng chiếc kích lại.

Sách Qúy đâm tá»›i không được, cố sức rút vá». Thân Xương Ngá»c tiến lên dùng cán búa chá»t vào yết hầu cá»§a hắn. Trong khi đó, NgÅ© Tá»± Tạo vung Viên Äầu Chùy vào tiếp cứu cho Sách Quý. Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i, vÅ© lá»™ng chiếc búa, ngăn chận những chiêu chùy cá»§a địch. Song phương trao đổi luôn mưá»i bảy chiêu. Bất thình lình má»™t tiếng soạt vang lên, lưỡi búa quét qua hông cá»§a NgÅ© Tá»± Tạo, tung y lên cao, chân trên, đầu dưới, văng ra xa ngoài má»™t trượng má»›i rÆ¡i xuống. Ngồi nÆ¡i cá»­a quán, Lệ Tuyệt Linh bật cưá»i khanh khách:

- Khá đó, lão ca !

Thân Xương Ngá»c cưá»i nhẹ:

- Ngươi xong việc trước ta !

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Phần việc cá»§a đệ đơn giản hÆ¡n. Chỉ là má»™t số chuá»™t nhắc mà thôi. Tá»± nhiên là đệ được rảnh tay sá»›m. Chỉ khổ cho lão ca, xui xẻo gặp phải những tay khá, nên phí nhiá»u công lá»±c hÆ¡n.

Thân Xương Ngá»c đảo mắt nhìn quanh:

- Trong bảy tên, ngươi hạ đến năm, ta chỉ làm được một phần ba việc.

Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:

- Nhưng hai ngưá»i cá»§a lão ca lại có giá trị hÆ¡n năm ngưá»i cá»§a đệ.

Rồi chàng tiếp:

- Thập Toàn, mất bảy còn ba, có lẽ bá»n còn lại tá»± giải tán luôn.

Thân Xương Ngá»c lắc đầu:

- Ta không tin như vậy đâu! Äây là má»™t mối thù lá»›n lao, dù sao thì bá»n chúng cÅ©ng có phần nào nghÄ©a khí, bá»n còn lại sẽ tìm má»i cách quật khởi, báo hận…Có thê?

chúng sẽ tìm đến Hắc Lâu. Bịa chuyện khích ná»™, kêu gá»i Tào Nghệ vào cuá»™c… Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:

- Không có chúng thì Tào Nghệ cÅ©ng chẳng bá» qua cho bá»n ta sau những gì bá»n ta đã làm cho Hắc Lâu.

Cả hai cùng vào quán. Hoàng Quân Nhã ngồi tại chá»— cÅ©, song đưa lưng ra ngoài, tránh nhìn cảnh hãi hùng. Lệ Tuyệt Linh gá»i:

- Hoàng cô nương !

Hoàng Quân Nhã giật mình quay lại, thở phào mấy lượt, rồi há»i:

- Sự việc…đã qua rồi ư?

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Qua rồi cô nương!

Nàng há»i luôn:

- Thắng? Tôi khiếp quá, chẳng dám nhìn … Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:

- DÄ© nhiên là thắng. Nếiu bại thì bá»n tại hạ đâu còn trở lại đây được nữa.

Hoàng Quân Nhã trầm ngâm một chut:

- Còn… mấy ngưá»i đó ?

Lệ Tuyệt Linh Ä‘iá»m nhiên:

- Ra đi vĩnh viễn rồi. Tìm tổ tiên chúng dưới suối vàng.

Hoàng Quân Nhã thè lưỡi:

- Chết hết rồi sao?

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Trá»n số !

Hoàng Quân Nhã thở dài:

- Một ngành sinh hoạt đượm màu hồng. Nhưng lại là màu hồng của máu. Không còn cách nào khác hơn nữa ư?

Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:

- Tại hạ có nói, nghiệp dÄ© trót mang từ lúc khởi bước vào Ä‘á»i. Con đưá»ng đã Ä‘i thì phải Ä‘i luôn. Không ai để cho mình hồi đầu đâu. Oán cừu bao vây bốn phía!

Thân Xương Ngá»c chợt kêu lên:

- Chủ quán đâu rồi!

Y bước ra phía hậu tìm, thấy chủ quán thu mình trong đống củi, im thin thít.

Thân Xương Ngá»c nắm hắn lôi ra ngoài. Hắn tưởng là Thân Xương Ngá»c muốn giết hắn, nên kêu vang xin dung mạng. Thân Xương Ngá»c biết là hắn mất cả hồn vía rồi nên dịu giá»ng trấn an hắn. Hắn cứ kêu van mãi, Thân Xương Ngá»c phải nói lắm hắn má»›i bá»›t sợ. Thì ra hắn nghe khách giang hồ thưá»ng nói là những ai nhìn trá»™m cuá»™c thanh toán ân oán như vậy Ä‘á»u bị sát hại cả.

Thân Xương Ngá»c phải giải thích cho hắn hiểu là ngưá»i anh hùng chân chính không há» lưu ý đến kẻ bàng quang và chỉ có bá»n đầu trá»™m Ä‘uôi cướp má»›i làm thế bởi những kẻ đó sợ hành tung bị bại lá»™. Rồi Thân Xương Ngá»c nhá» hắn thu dá»n chiến trưá»ng sạch sẽ. Thoạt đầu hắn không nhận bảo rằng sợ xác chết và không dám nhìn các vÅ©ng máu. Song Thân Xương Ngá»c hứa cho má»™t món thù lao lá»›n thì hắn má»›i nhận Chiến trưá»ng ngay trước quán hắn, nếu bá»n Lệ Tuyệt Linh bá» Ä‘i thì dù muốn dù không hắn cÅ©ng phải làm cái việc bất đắc dÄ© đó. Chẳng qua hắn thấy bá»n Lệ Tuyệt Linh có phần nào dá»… dãi, nên đòi má»™t số tiá»n để bù vào những chá»— thiệt hại qua cuá»™c chiến vừa rồi. Sau đó, bá»n Lệ Tuyệt Linh tiếp tục hành trình. Dá»c đưá»ng, Thân Xương Ngá»c há»i:

- Ngươi dấu rương ngá»c ở đâu ?

Lệ Tuyệt Linh đáp:

- Tại toà lương đình, trong khu rừng tùng gần Thanh Câu Äiá»n. NÆ¡i đó cách ÄÆ¡n Quan Môn độ ba mươi dặm. Vì ta nghi ngá» bá»n ÄÆ¡n Quan Môn tráo trở nên giấu ngá»c tại đó, lấy đá sá»i bá» vào rương.

Thân Xương Ngá»c kêu lên:

- Ngay tại điểm ước hẹn với Bạch Liên Bình !

Lệ Tuyệt Linh gật đầu:

- Äiá»u đó có sao đâu !

Cả hai giục ngá»±a sải Ä‘á»u, ta thán vá» những việc Ä‘i qua, phác há»a chương trình đối phó vá»›i địch trong tương lai …
Tài sản của meongo75

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
4vn sanh tu kieu, àâòîøêîëà, ðîëèêè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™