 |
|

07-05-2008, 10:55 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 26
Scarlett từ Atlanta trở vá» Tara đã được hai tuần lá»… thì má»™t vết xước da ở chân bị nhiá»…m trùng và sưng tấy lên là m cô không thể nà o xá» và o giầy được. Cô phải kháºp khiá»…ng Ä‘i bằng gót chân. Thấy ngón chân cái sưng vù, cô thất vá»ng vô cùng. Nếu vết thương cá»§a cô trở thà nh hoại thư như ở những ngưá»i lÃnh? Và nếu cô chết không có má»™t bác sÄ© nà o? Mặc dù cay đắng, cô không muốn từ giã cõi Ä‘á»i nà y chút nà o. Vả lại ai chăm nom Tara nếu cô mất Ä‘i?
Khi trở vá» nhà , cô đã hy vá»ng là ông Gérald sẽ trở lại như xưa và ông sẽ gánh vác lấy má»i trách nhiệm. Nhưng trong suốt hai tuần lá»… đó, hy vá»ng ấy đã tan biến. Từ bây giá», cô hiểu rằng dù thế nà o, số pháºn cá»§a đồn Ä‘iá»n và những ngưá»i trong nhà đá»u dá»±a và o bà n tay chưa có kinh nghiệm cá»§a cô, vì ông Gérald nhân đức là thế, cứ suốt ngà y như trong giấc mÆ¡. Lúc Scarlett há»i xin ý kiến ông, ông chỉ biết trả lá»i: “Con thấy thế nà o là tốt thì cứ là m!†hoặc “Con hãy há»i ý kiến cá»§a mẹ con, con mèo nhá» cá»§a ba ạ!â€
Ông sẽ không bao giá» thay đổi được, và lúc nà y Scarlett đã trông thấy thá»±c tế rà nh rà nh trước mắt đà nh phải chấp nháºn. Cô biết rằng cho đến giây phút cuối cùng, ba cô vẫn cứ tiếp tục đợi mẹ cô trở vá» và không ngừng rình tiếng bước chân cá»§a bà . Ông sống trong má»™t xứ sở nà o đó không có biên giá»›i rõ rà ng mà thá»i gian thì bị xoá và ông thấy hình như bà Ellen ở buồng bên cạnh. Cái lò xo cho tất cả cuá»™c sống cá»§a ông đã gãy tan tà nh sau cái chết cá»§a vợ và cùng vá»›i nó đã biến hết lòng tin, lòng quả cảm và sức sống trà n trá» cá»§a ông. Bà Ellen là ngưá»i phụ tá cho tấn kịch huyên hoang cá»§a ông Gérald. Bây giá» tấm mà n đã buông xuống vÄ©nh viá»…n, ngưá»i ta đã tắt đèn Ä‘i và khán giả đã đột ngá»™t biến hết chỉ còn lại tay diá»…n viên già ngÆ¡ ngác trên sân khấu để đợi lá»i đối đáp.
Buổi sáng hôm đó, ngôi nhà lặng lẽ, trừ Scarlett, Wade và ba ngưá»i ốm, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ra đồng để bẫy con lợn cái trong đầm lầy. Cả ông Gérald cÅ©ng đã hồi lại đôi chút, ông vịn và o vai Pork lê bước trên các luống cà y và còn má»™t tay ông cầm lá»§ng lẳng má»™t cuá»™c dây. Do khóc nhiá»u, Carreen và Suellen đã ngá»§. Ãiá»u nà y má»—i tuần xảy ra Ãt nhất hai lần khi các cô nghÄ© đến bà Ellen. Mélanie lần đầu tiên từ khi sinh con được phép ngồi lên giưá»ng. Hai chân phá»§ trong má»™t cái chăn dạ, cô bế em bé ở má»™t tay, con cô đầu tóc hung còn con cá»§a Dilcey tóc Ä‘en và xoăn tÃt.
Ãối vá»›i Scarlett, sá»± yên lặng cá»§a Tara là không thể tha thứ được vì nó là m cô nhá»› lại cánh đồng quê hoang tà n mà cô đã Ä‘i qua khi từ Atlanta trở vỠđây. Có đến hà ng giá» hai mẹ con con bò không gây nên má»™t tiếng động. Không má»™t con chim nà o hót. Scarlett kéo má»™t cái ghế thấp tá»›i cạnh cá»a sổ buồng cô và phóng tầm mắt xuống con đưá»ng trước ngôi nhà , lên bãi cá» và lên những cánh đồng hoang vắng ở đầu đưá»ng phÃa bên kia. Cô vén váy lên quá đầu gối và cứ ngồi như thế, cằm tỳ lên hai cánh tay để trên bá» thà nh cá»a sổ. Trên mặt sà n bên cạnh cô để má»™t xô nước giếng và thỉnh thoảng cô lại nhúng bà n chân nhức ngối và o đấy.
Bá»±c mình, cô ẩy sâu cằm và o chá»— hõm cá»§a cánh tay. Ãúng và o lúc cô cần có sức khoẻ nhất thì ngón chân cái cá»§a cô lại Ä‘au. Những cá»§a nợ ấy thì chẳng bao giá» bắt được con lợn xá». Há» phải mất má»™t tuần lá»…, con lợn mẹ vẫn cứ ở ngoà i. Scarlett biết là nếu cô Ä‘i theo bá»n hỠđược, cô sẽ xắn váy lên, cầm cái dây và quăng thòng lá»ng và o con lợn.
Nhưng cứ cho là há» bắt được con lợn xá», sẽ ra sao khi ngưá»i ta ăn hết con lợn và con cá»§a nó. Và cuá»™c sống sẽ cứ tiếp diá»…n và cái đói cÅ©ng váºy. Mùa đông sắp tá»›i và ngưá»i ta chẳng có gì cho và o miệng, ngay cả những thứ còm cõi còn lại cá»§a vưá»n nhà hà ng xóm. Ngưá»i ta không bá» qua được những hạt Ä‘áºu khô, bo bo, bá»™t ngô, bá»™t gạo… biết bao thứ khác nữa. Cần phải có những hạt ngô và bông để gieo trồng và o mùa xuân, ấy là chưa nói đến quần áo. Lấy tất cả những thứ đó ở đâu và trả tiá»n ra sao?
Scarlett đã bà máºt lục soát các túi cá»§a ông Gérald và các tá»§ cá»§a ông để tìm tiá»n. Trong quá trình lục lá»i, cô chỉ tìm thấy hà ng chồng những biên lai cá»§a Liên bang và ba ngà n đôla Liên bang tiá»n giấy. “Chỉ đủ má»™t bữa ăn tối, đồng tiá»n Liên bang bây giá» hầu như mất hết giá trị!†Scarlett nghÄ© bụng mỉa mai. Nhưng cứ cho là cô có tiá»n và mua được thức ăn, là m sao mà trở vỠđược Tara? Ngay cả nếu còn con ngá»±a khốn nạn mà Rhett đã ăn cắp được cÅ©ng chẳng Ä‘i đến đâu. Ôi! Những con lừa xinh đẹp đầy sức sống tung những cái đá háºu trên đồng cá», những con ngá»±a đẹp mà ngưá»i ta vẫn đóng và xe, con ngá»±a cái xinh xinh cá»§a cô, những con ngá»±a con, con ngá»±a giống cá»§a ông Gérald lao qua bãi cá» như má»™t mÅ©i tên… Ôi! Nếu có được má»™t trong những con đó, ngay cả con lừa cái âm thầm nhất.
Nhưng cóc cần!... Khi mà ngón chân khá»i, cô sẽ Ä‘i bá»™ đến Jonesboro. Cuá»™c hà nh trình đó sẽ là dà i nhất trong Ä‘á»i cô nhưng cô sẽ Ä‘i. Ngay cả nếu quân Yankees đã đốt hết cả thà nh phố cô cÅ©ng sẽ tìm ra má»™t ngưá»i nà o đó để há»i ta xem có thể tìm được thức ăn ở đâu. Cô trông thấy trước mặt cô bá»™ mặt cau có cá»§a Wade. Cô biết là con trai cô không thÃch khoai mà i. Nó không ngừng nói và nhắc Ä‘i nhắc lại: “Con thÃch má»™t cái đùi gà , gạo và nước sốtâ€.
Mặt trá»i Ä‘ang chiếu sáng khu vưá»n bá»—ng nhiên tối sầm lại. Nước mắt đã là m má» những hình ảnh trước mắt. Scarlett để rÆ¡i đầu lên cánh tay và cố gắng không khóc. Khóc là m chi những Ä‘iá»u vặt ấy vả lại nước mắt chỉ có Ãch khi muốn có được ưu thế đối vá»›i đà n ông.
Trong lúc cô Ä‘ang cố gắng kìm nước mắt, cô bá»—ng nghe thấy có tiếng vó ngá»±a. Tuy thế cô cÅ©ng không ngẩng đầu lên. Trong hai tuần qua, suốt đêm ngà y cô Ä‘á»u như nghe tiếng vó ngá»±a, cÅ©ng như cô tưởng nghe thấy tiếng sá»™t soạt váy cá»§a bà Ellen. Trước khi cô có đủ thì giỠđể tá»± nhá»§: ‘Thôi, đừng có ngá»› ngẩn nữaâ€. Tim cô đã Ä‘áºp rá»™n rà ng. Cô kinh ngạc hết sức thấy rõ tiếng vó ngá»±a bước cháºm lại và cô nghe thấy tiếng lạo xạo cá»§a cát dưới móng ngá»±a ở lối Ä‘i. Ãúng là má»™t con ngá»±a… Anh em Tarleton hay Fontaine? Cô vá»™i và ng ngẩng đầu lên. Ãó là má»™t tên kỵ binh Yankees.
Như cái máy, cô vá»™i nấp ngay đằng sau cái rèm cá»a và sững sá» nhìn ngưá»i đó qua tấm vải trong. Cô rụng rá»i như không thở được nữa.
Ãó là má»™t tên đồ sá»™, vẻ như chết treo. Có thể nói là nó đè bẹp cái yên ngá»±a dưới sức nặng cá»§a mình, bá»™ râu Ä‘en cẩu thả, tua tá»§a ra tứ phÃa trên cái áo vét xanh không cà i khuy. Nó có hai con mắt sát và o nhau Ä‘ang bình tÄ©nh nghiên cứu ngôi nhà dưới cái và nh mÅ© cát két đội rất nghiêm chỉnh. Nó xuống ngá»±a không vá»™i vã và buá»™c ngá»±a và o má»™t thanh gá»— thưá»ng dùng và o việc đó.
Thế là Scarlett lấy lại được hÆ¡i thở nhưng má»™t cách tà n nhẫn và đau đớn như má»™t cú đấm và o dạ dà y. Má»™t tên Yankees. Má»™t tên Yankees. Vá»›i má»™t khẩu súng tay dà i Ä‘eo ở đùi, cô chỉ có má»™t mình trong nhà , má»™t mình vá»›i ba ngưá»i phụ nữ và hai đứa bé sÆ¡ sinh.
Trong lúc ngưá»i đó từ lối Ä‘i Ä‘i lên không vá»™i vã, tay để lên bao súng, cặp mắt tròn nhá» cá»§a hắn tìm tòi bên phải bên trái, má»™t má»› hình ảnh há»—n độn táºp hợp trong óc Scarlett như trong ống kÃnh vạn hoa. Cô nhá»› lại tất cả những gì bà Pitty đã kể cho cô nghe, những câu chuyện vá» những ngưá»i phụ nữ bị tấn công, những cái cổ há»ng bị chặt, những ngôi nhà bị cháy, những đứa trẻ bị lưỡi lê xiên vì chúng khóc, tất cả những sá»± khiếp đảm không thể tả được ấy Ä‘á»u chứa đựng trong má»™t câu “Yankees!â€
Trong cÆ¡n kinh hoà ng, động tác đầu tiên cá»§a cô là chạy trốn và o trong má»™t cái tá»§ đứng. Rồi cô nghÄ© đến chui xuống gáºm giưá»ng, cuối cùng cô có ý nghÄ© Ä‘iên cuồng là lao xuống cầu thà ng phÃa sau để vừa chạy vừa kêu vá» phÃa đầm lầy. Bất cứ thế nà o cÅ©ng phải thoát khá»i tên Yankees nà y. Thế là cô nghe thấy hắn tháºn trá»ng bước lên các báºc thá»m rồi Ä‘i và o buồng dưới nhà và và o lúc đó cô hiểu là lối rút cá»§a cô bị cắt đứt rồi. Quá kinh hoà ng, cô nghe thấy tên địch Ä‘i từ buồng nà y sang buồng khác. Cà ng tiến lên hắn cà ng nháºn thấy ngôi nhà bị bá» trống, bước chân hắn đã mạnh dạn hÆ¡n. Bây giá» hắn đã đến buồng ăn, chỉ má»™t lát nữa hắn sẽ và o đến bếp. Ãá»™t nhiên má»™t cÆ¡n Ä‘iên căng phồng ngá»±c Scarlett, má»™t cÆ¡n Ä‘iên tà n nhẫn mà cô cảm thấy như bị má»™t nhát dao găm và o tim và sá»± sợ hãi láºp tức nhưá»ng bước cho cÆ¡n thịnh ná»™. Trong bếp! Trên miệng lò có để hai cái nồi, má»™t cái đầy khoai tây đã chÃn, má»™t cái đầy các thứ rau phải vất vả mang từ Mưá»i hai cây sồi và từ nhà Mac Intosh vá». Bữa ăn chiá»u chỉ đủ cho hai ngưá»i, đó là tất cả những gì Ä‘ang chỠđợi chÃn cái dạ dà y lép kẹp. Từ nhiá»u giá» nay, Scarlett cố giữ mình không xuống, chá» cho má»i ngưá»i vỠđủ. Và nghÄ© là tên Yankees sắp ăn mất bữa ăn còm cõi ấy, cô run ngưá»i vì tức giáºn.
Quá»· tha tất cả bá»n chúng Ä‘i. Chúng sà và o như những con châu chấu và ra Ä‘i để lại nạn đói phÃa sau. Và kìa chúng lại trở lại để cướp Ä‘i nốt chá»— còn lại Ãt á»i. Cái dạ dà y trống rá»—ng cá»§a Scarlett thắt lại. Lạy Chúa. Tên Yankees nà y Ãt ra cÅ©ng không còn thá»i cÆ¡ để ăn cướp nữa.
Cô rút chiếc già y vẹt gót và chạy chân không đến bên cái bà n cá»§a cô, không cảm thấy Ä‘au nữa. Cô kéo nhẹ cái ngăn kéo phÃa trên và lấy ra khẩu súng tay nặng cá»§a Charles mà cô đã mang từ Atlanta vá», khẩu súng đó Charles chưa dùng lần nà o. Cô lục trong cái túi da treo ở trên tưá»ng cạnh thanh gươm lấy mồi lá»a, cô đặt nó và o chá»— bằng má»™t bà n tay chẳng run tà nà o. Im lặng và nhanh nhẹn, cô Ä‘i qua hà nh lang và xuống cầu thang, má»™t tay vịn và o thà nh cầu còn tay kia cầm khẩu súng áp chặt và o đùi để giấu nó trong nếp váy.
“Ai?†Tên Yankees kêu lên bằng giá»ng mÅ©i. Và Scarlett dừng lại ở giữa cầu thang, mạch máu cô Ä‘áºp mạnh ở lá»— tai là m cô nghe không rõ lắm câu “Dừng lại không tao bắn!â€
Tên Yankees đã đứng trên ngưỡng cá»a buồng ăn, Ä‘ang lấy đà như muốn chồm lên. Má»™t tay hắn cầu khẩu súng, tay kia cái há»™p đồ khâu trong có chứa má»™t cái đê bằng và ng, má»™t cái kéo chuôi và ng và má»™t cái há»™p đựng kim nhá» bằng và ng. Scarlett cảm thấy chân mình lạnh giá đến táºn đầu gối nhưng cÆ¡n giáºn là m bá»ng mặt cô. Cái há»™p đồ khẩu cá»§a bà Ellen Ä‘ang ở trong tay thằng kia. Cô muốn kêu lên: “â€Bá» nó ra, bá» nó ra, đồ…!†nhưng không sao nói được. Cô chỉ có thể nhìn trừng trừng và o mặt hắn qua thà nh cầu thang và quan sát sá»± thay đổi Ä‘ang diá»…n ra trên mặt hắn, từ vẻ căng thẳng cục cằn chuyển sang má»™t nụ cưá»i ná»a khinh bỉ ná»a quyến rÅ©.
- Váºy là có ngưá»i hả? Hắn vừa nói vừa cất khẩu súng và o bao và tiến đến táºn phÃa dưới Scarlett. Má»™t mình thôi à , cô em xinh đẹp?
Nhanh như chá»›p, Scarlett giương khẩu súng lên qua thà nh cầu thang và chÄ©a thẳng và o bá»™ mặt râu ria và ngÆ¡ ngác cá»§a hắn. Trước khi hắn kịp đưa tay lên bao súng, cô bóp cò. Cái giáºt lại là m cô lảo đảo đồng thá»i tiếng nổ âm vang trong tai cô cùng vá»›i mùi hắc cá»§a thuốc súng đâm và o mÅ©i cô. Thằng địch ấy ngã ngá»a ra và nằm thẳng cẳng trong phòng ăn mạnh đến ná»—i là m rung cả đồ đạc. Cái há»™p rÆ¡i khá»i tay hắn là m vãi các thứ ra xung quanh. Chả cần nháºn thức Ä‘iá»u cô vừa là m, Scarlett xuống cầu thang cúi ngưá»i xuống thằng Yankees và quan sát mặt hắn: má»™t lá»— thá»§ng máu me ở chá»— mÅ©i, hai con mắt lỠđỠbị thuốc súng là m cháy.
Trong lúc cô nhìn như váºy, hai dòng máu bắt đầu chảy xuống sà n, má»™t từ lá»— mùi, má»™t từ phÃa sau đầu. Phải, hắn chết rồi. Không còn nghi ngá» gì nữa. Cô đã giết má»™t ngưá»i đà n ông.
Khói cuồn cuá»™n bay lên trần nhà và hai dòng suối đỠlá»›n dần dưới chân cô. Trong má»™t thá»i gian, không thể nà o biết được là bao lâu, cô đứng đó không cỠđộng và trong cảnh im lặng và nóng cá»§a buổi sáng mùa hè hôm đó, má»i tiếng động, má»i hương thÆ¡m hình như có má»™t sá»± quan trá»ng thái quá, những tiếng Ä‘áºp không Ä‘á»u trong trái tim cô, tiếng là o xà o nhè nhẹ cá»§a lá cây má»™c lan, tiếng kêu xa xa cá»§a má»™t con chim ngoà i đầm lầy, mùi hương dịu dà ng cá»§a hoa bay và o qua cá»a sổ.
Cô đã giết chết má»™t ngưá»i, cô cÅ©ng khó tránh cảnh con thú bị săn Ä‘uổi cùng đưá»ng, cô không thể chịu được tiếng rú cá»§a con lợn bị ngưá»i ta chá»c tiết hay tiếng kêu cá»§a má»™t con thá» bị sa bẫy. “Má»™t tá»™i giết ngưá»i!†cô bối rối nghÄ©. “Ta đã phạm má»™t tá»™i giết ngưá»i. Ôi. Việc nà y không thể nà o lại xảy ra cho ta!†Mắt cô nhìn xuống đất, nhìn và o bà n tay lông lá đặt ngay cạnh cái há»™p đồ khâu và bá»—ng nhiên cô nháºn thức được vá» cuá»™c sống và cô trà n ngáºp má»™t niá»m vui hung dữ cá»§a con hổ cái. Chỉ má»™t chút nữa cô dáºn gót chân và o vết thương Ä‘ang há hốc để được cảm thấy niá»m vui thú thấy máu nóng áp và o bà n chân trần cá»§a mình. Cô đã bắt đầu báo thù cho Tara… báo thù cho bà Ellen.
Trên gác có má»™t tiếng bước chân hối hả nhưng do dá»±. Rồi ngừng má»™t lát lại tiếp tục nhưng lần nà y yếu hÆ¡n, cháºm hÆ¡n và điểm theo tiếng lÃch kÃch cá»§a má»™t váºt bằng kim loại. Scarlett ngẩng đầu lên và trông thấy Mélanie đứng trên đầu cầu thang. Cô chỉ mặc độc cái áo sÆ¡ mi rách bươm và bà n tay yếu á»›t cá»§a cô cầm thanh kiếm cá»§a Charles. Mélanie đưa mắt liếc nhìn toà n bá»™ cảnh tưởng từng chi tiết má»™t, cô trông thấy cái xác mặc áo lÃnh mà u xanh nằm dà i trong má»™t vÅ©ng máu, cái há»™p đồ khâu, Scarlett chân không, nét mặt như đất, tay cầm khẩu súng ngắn.
Mélanie không nói má»™t câu, nhưng cặp mắt cô gặp mắt Scarlett. Bá»™ mặt cô bình thưá»ng dịu dà ng là thế lúc nà y đượm má»™t niá»m kiêu hãnh tà n bạo, nụ cưá»i cá»§a cô bà y tá» sá»± đồng tình và má»™t niá»m vui man rợ hoà hợp chặt chẽ vá»›i những tình cảm há»—n độn trong lòng Scarlett lúc nà y.
“Nhưng… nhưng… cô ấy cÅ©ng giống mình. Scarlett nghÄ© bụng. Cô ấy thông cảm vá»›i mình. Cô ấy cÅ©ng sẽ là m như mình!â€
Xúc động, cô nhìn Mélanie mảnh khảnh và lảo đảo mà từ trước đến nay cô chỉ có ác cảm và coi khinh. Lúc nà y trong lòng Scarlett nảy nở má»™t tình cảm mến phục và thân thương đấu tranh vá»›i niá»m căm ghét vợ Ashley. Trong lúc sáng suốt, cô nhìn thấy rõ dưới giá»ng nói đáng yêu và cặp mắt chim câu cá»§a Mélanie còn có vấn đỠkhác, má»™t lưỡi kiếm má»ng mà không có gì bẻ gãy được, đồng thá»i cô cÅ©ng hiểu là trong mạch máu cá»§a Mélanie cÅ©ng có dòng máu anh hùng.
- Scarlett! Scarlett! Suellen và Carreen đồng thanh yếu ớt kêu lên từ trong phòng riêng của các cô.
Ãến lượt Wade cÅ©ng thét lên: ‘Cô, cô!†Mélanie láºp tức để má»™t ngón tay lên môi rồi để thanh gươm xuống má»™t báºc thang, cô khó nhá»c Ä‘i qua hà nh lang để mở cá»a phòng các cô gái:
- Ãừng sợ các em ạ. Cô nói bằng giá»ng đùa cợt và khá to để dưới nhà cÅ©ng có thể nghe thấy được. Chị Scarlett mang súng cá»§a đức ông chồng ra cạo rỉ chẳng may chạm phải cò và viên đạn bay ra. Chị ấy sợ quá suýt nữa chết đấy… Nà o Wade, mẹ cháu vừa má»›i bắn má»™t phát súng cá»§a ba cháu, khi nà o cháu lá»›n mẹ cháu sẽ cho cháu bắn!
“Nói dối khiếp tháºt! Scarlett nghÄ© bụng và khâm phục. Ta chả thế nà o mau lẹ được như thế. Nhưng nói dối để là m gì? Cần phải cho má»i ngưá»i biết việc ta vừa má»›i là m chứâ€.
Cô lại quan sát má»™t lần nữa cái xác. CÆ¡n giáºn dữ đã tan mất và cô bắt đầu ghê sợ và hai đầu gối cô run lên. Mélanie lại xuất hiện trên đầu cầu thang, cô ta bám và o thà nh và bắt đầu lần xuống.
- VỠbuồng nằm đi, cô muốn tự sát hay sao?
Scarlett nói nhưng Mélanie gần như trần truồng cắn chặt môi lần từng bước một và cuối cùng cũng xuống được đến dưới nhà . Cô thì thầm.
- Chị Scarlett nà y, phải mang nó Ä‘i. Phải Ä‘em hắn Ä‘i chôn. Có thể không phải chỉ có mình hắn và nếu ngưá»i ta tìm hắn ở đây. Cô vịn và o cánh tay Scarlett.
- Chỉ có má»™t mình hắn thôi. Tôi đã nhìn qua cá»a sổ và không thấy ai khác. Có lẽ là má»™t thằng đà o ngÅ©.
- Dù cho hắn chỉ có má»™t mình, không nên để cho ai biết chuyện nà y. Bá»n nô lệ có thể bà n tán xôn xao và thế là ngưá»i ta sẽ đến bắt chị. Chị Scarlett, chúng ta phải Ä‘em giấu hắn Ä‘i đâu trước khi ngưá»i cá»§a chúng ta từ đầm lầy vá».
ÃÆ°á»£c kÃch thÃch bởi giá»ng nói lo lắng cá»§a Mélanie, Scarlett bắt đầu suy nghÄ©.
- Tôi có thể chôn hắn ở má»™t góc vưá»n nÆ¡i Pork đà o lấy thùng rượu. Ãất ở chá»— ấy má»m lắm. Nhưng tôi là m sao mà vác được hắn ra táºn đấy?
- Chúng ta má»—i ngưá»i lôi má»™t chân. Mélanie quả quyết tuyên bố,
Scarlett không thể không khâm phục cô em chồng.
- Sức cá»§a cô không đủ để kéo má»™t con mèo. Ãể tôi kéo. Cô vá» nằm nghỉ Ä‘i, kẻo lại ốm lại thì chết. Nếu cô không nghe, chÃnh tôi sẽ vác cô lên buồng nằm.
Bá»™ mặt tái mét cá»§a Mélanie nở má»™t nụ cưá»i duyên dáng:
- Chị tốt quá, chị Scarlett. Mélanie nói và hôn má chị. Nếu chị kéo nó Ä‘i được, em sẽ lau chùi và sắp xếp thứ tá»± trước khi má»i ngưá»i vá». Thế rồi, chị Scarlett…
- Tháºt hả?
- Thế chị cho lục túi hắn là bất lương sao? Có thể hắn có thứ gì ăn được.
- Tôi không tin, Scarlett phản đối và thấy khó chịu vì cô đã không nghĩ ra việc đó trước. Cô cầm lấy cái túi rết của hắn, còn tôi lục túi áo.
Kinh tởm cúi xuống xác chết, cô cởi khuy áo hắn và lần lượt lục các túi.
- Trá»i Æ¡i, cô nói và giÆ¡ má»™t cái và dà y cá»™m bá»c trong má»™t cái giẻ. Mélanie nà y… chắc là đầy tiá»n.
Mélanie không trả lá»i nhưng đột nhiên ngồi xuống đất, tá»±a lưng và o tưá»ng.
“Mélanie nhìn nà y! Mélanie nhìn đã nà o!â€
Mélanie nghe lá»i và cặp mắt cô mở to ra. Cô trong thấy má»™t táºp giấy bạc, những tá» giấy bạc cá»§a nước Mỹ ná»n xanh, lẫn lá»™n cả những tá» giấy bạc cá»§a Liên bang và ở giữa chúng có má»™t đồng tiá»n và ng sáng chói, đồng mưá»i đôla và hai đồng đôla nữa cÅ©ng bằng và ng.
- Thôi, chị đừng đếm và o lúc nà y vội, Mélanie khuyên Scarlett, chúng ta không có đủ thì giỠđâu.
- Cô phải biết là số tiá»n nà y có nghÄ©a là chúng ta sắp có cái ăn.
- Vâng, em biết. Nhưng lúc nà y không có thá»i gian. Chị hãy kiểm tra các túi khác còn em cái túi rết nà y.
Scarlett ghê tởm phải bá» cái và xuống. Những triển vá»ng sáng sá»§a mở ra trước mắt cô… tiá»n, con ngá»±a cá»§a tên Yankees… thức ăn. Nói tóm lại là Ãức Chúa Trá»i đã cung cấp những thứ cần thiết cho nhân loại và còn tạo ra nhiá»u biện pháp kỳ lạ để có những thứ đó. Cô ngồi xuống và nhìn cái và mỉm cưá»i. Có gì ăn rồi! Mélanie giáºt lấy cái vì và nói:
- Nhanh lên chị.
Hai túi quần không có gì ngoà i má»™t mẩu nến, má»™t con dao tồi, má»™t túi thuốc lá và má»™t mẩu dây. Mélanie lôi trong túi rết ra má»™t gói cà phê nhá» mà cô cứ hÃt mãi như thể là má»™t thứ nước hoa hảo hạng. Mặt thất sắc, cô lôi trong cái túi ra má»™t bức chân dung cô gái nhá» bằng há»™t xoà n, má»™t cái bà n chải bằng ngá»c thạch, hai cái vòng lá»›n Ä‘eo tay bằng và ng có Ä‘Ãnh những dây và ng nhá», má»™t cái đê bằng và ng, má»™t cái chén bạc cho trẻ con, cái kéo thêu bằng và ng, má»™t cái nhẫn kim cương và má»™t đôi hoa tai ở má»—i đầu có má»™t hạt kim cương.
- Má»™t thằng ăn cắp! Mélanie kêu lên giá»ng nghẹn ngà o. Chị Scarlett, đúng nó đã ăn cắp tất cả những thứ nà y.
- Tất nhiên rồi. Và khi tá»›i đây, nó cÅ©ng hy vá»ng ăn cắp được cá»§a ta thứ gì nữa.
- Em lấy là m mừng chị đã giết được nó. Bây giỠnhanh lên nà o. Chị kéo nó đi.
Scarlett cúi xuống, hai tay nắm lấy hai chiếc giầy ống cá»§a hắn và hết sức kéo. Sao mà nặng thế và sao cô bá»—ng nhiên thấy mình yếu hẳn Ä‘i. Nếu cô không lôi được nó Ä‘i thì sao? Quay lưng lại phÃa xác chết, hai tay cô cầm hai cẳng cá»§a nó và gò ngưá»i xuống kéo. Cái xác lay chuyển, cô ghì cứng. Trong lúc hăng say cô quên hẳn cái chân Ä‘au nhưng má»™t cái nhức buốt ác liệt lôi cô vá» vá»›i thá»±c tế. Cô nghiến răng lại và tỳ hết trá»ng lượng ngưá»i lên gót chân. Mồ hôi cô vã ra. Cô kéo xác chết qua suốt hà ng lang, để lại đằng sau đó má»™t vệt máu.
- Nếu máu chảy ra sân, chúng ta sẽ không thể nà o tẩy hết được vết, Scarlett nói trong má»™t hÆ¡i thở ngắn. Mélanie, đưa cái áo sÆ¡ mi cá»§a cô đây để tôi bá»c đầu hắn. Thấy Mélanie đỠá»ng mặt lên, cô nói tiếp: Ãừng có mà ngốc, tôi không thèm nhìn cô đâu. Nếu tôi có má»™t cái váy trong hoặc má»™t cái quần, tôi sẽ dùng nó ngay.
Co quắp và o bức tưá»ng, Mélanie lá»™t cái áo rách rưới ra và sau khi đã quẳng nó cho Scarlett không nói má»™t lá»i nà o, cô cố gắng che Ä‘áºy sá»± trần truồng cá»§a mình.
- Cảm Æ¡n chúa, tôi không có tÃnh cả thẹn ấy. Scarlett vừa nói nhá» vừa quấn cái áo rách và o đầu xác chết.
Tiến hà nh bằng những bước nhảy nối tiếp, tùy theo chân cô cho phép, cuối cùng cô cÅ©ng kéo ra tá»›i được hà ng hiên trông ra sân. Và tá»›i đó, cô dừng lại để lau mồ hôi. Cô quay lại và trông thấy Mélanie ngồi quay lưng và o tưá»ng, cô lấy hai đầu gối gà y còm che cặp vú trần. “Lúc nà y mà còn vẽ chuyện thế kia, sao Mélanie ngốc thế?†Scarlett khó chịu lẩm bẩm. Dù sao… dù sao thì Mélanie đã phải dáºy hÆ¡i sá»›m sau khi đẻ, lại còn tìm cách đến cứu cô vá»›i má»™t vÅ© khà quá nặng đối vá»›i sức khoẻ. Là m được thế là phải có can đảm lắm, thứ can đảm đã được tôi luyện trong đêm ghê gá»›m ở Atlanta và trong cuá»™c hà nh trình dà i trở vá» Tara. CÅ©ng cùng là thứ can đảm không phô trương, mà tất cả những ngưá»i nhà há» Wilker Ä‘á»u có, má»™t thứ đức tÃnh mà Scarlett không hiểu nhưng bất đắc dÄ© phải kÃnh nể. Cô thét lên:
- Ãi lên buồng nằm. Cô sẽ chết toi nếu không chịu lên, cứ để đấy, sau khi chôn xong tôi sẽ lên lau.
- Chị cứ mặc em, Mélanie đáp vá»›i giá»ng dịu dà ng và ghê rợn nhìn vÅ©ng máu.
- Thôi được, nếu chết thì đừng có trách đấy nhé. Nếu ngưá»i nhà chúng ta vá», trước khi tôi là m xong việc, cô tìm cách giữ há» lại trong nhà và nói là con ngá»±a tá»± nhiên đến, không biết từ đâu nhé.
Mặt trá»i buổi sáng chiếu và o Mélanie Ä‘ang run lẩy bẩy và khi cái đầu cá»§a ngưá»i chết va xuống từng báºc thá»m má»™t, Mélanie phải lấy hai tay bịt lá»— tai lại để khá»i phải nghe tiếng động thảm khốc ấy.
Chẳng ai há»i con ngá»±a từ đâu đến. Sau tráºn chiến cuối cùng hỠđã mất quá nhiá»u nên có được con ngá»±a há» quá sung sướng. Tên Yankees được đặt và o trong cái hố mà Scarleet đã đà o dưới lùm cây.
Không má»™t con ma nà o chui ra ngoà i nấm mồ tạm thá»i ấy để đến ám ảnh Scarlett trong những đêm dà i quá mệt không ngá»§ được. Chẳng thấy sợ hãi mà cÅ©ng chẳng hối háºn khi nghÄ© đến ngưá»i chết, cô cÅ©ng lấy là m lạ vì cô biết là chỉ má»™t tháng trước đây, cô không thể nà o có khả năng là m được việc đó. Má»™t thiếu phụ rất trẻ vá»›i những lúm đồng tiá»n, những hoa tai kêu lanh canh, vá»›i nét mặt hÆ¡i khiếp sợ, thế mà dám bắn nát mặt má»™t tên đà n ông và chôn hắn xuống má»™t cái há»™ tá»± mình đà o lấy. Scarlett không thể nà o kìm được má»™t nụ cưá»i ghê sợ nghÄ© đến ná»—i kinh hoà ng cá»§a những ngưá»i biết được chuyện đó.
“Ta sẽ không nghÄ© đến nữa, má»™t hôm Scarlett tá»± tuyên bố. Thế là xong và xong tháºt rồi và ta sẽ lố bịch biết bao nếu đã không giết nó. Nhưng dù sao… ta cÅ©ng đã hÆ¡i thay đổi từ khi trở vá» Tara. Nếu không ta chẳng dám là mâ€.
Cô không tìm cách đà o sâu là m gì nhưng trong đáy lương tâm, má»—i khi cô phải giải quyết má»™t vấn đỠkhó khăn, cô thưá»ng tá»± nhá»§ để có thêm can đảm: “Ta đã phạm tá»™i giết ngưá»i thì việc nà y ta có thể là m đượcâ€.
Cô đã thay đổi nhiá»u hÆ¡n cô tưởng và cái vá» cứng nhá» thà nh hình trong cô từ ngà y cô nằm úp mặt xuống đất trong khu vưá»n ở Mưá»i hai cây sồi, bắt đầu dà y dần lên.
Bây giỠđã có má»™t con ngá»±a, Scarlett có thể tìm hiểu xem láng giá»ng cá»§a cô ra sao. Từ ngà y vá», cô đã hà ng nghìn lần tá»± há»i: “Phải chăng chúng ta là những ngưá»i độc nhất còn lại trong địa hạt nà y? Tất cả những ngưá»i khác đã chết cháy trong nhà ? Hay há» tản cư sang Macon?†Cô hầu như sợ hãi biết được sá»± tháºt chừng nà o mà còn hiện lên trong trà óc cô cảnh hoang tà n ở Mưá»i hai cây sồi và ở nhà Mac Intosh hoặc ngay cả ở nhà Slattery. Tuy nhiên, thà biết được cái tồi tệ nhất còn hÆ¡n là cứ ngồi đó mà đặt những câu há»i. Cô quyết định trước tiên là đến nhà Fontaine, không phải vì há» là láng giá»ng gần nhất mà vì cô có thể tìm được ông bác sÄ© già cho Mélanie. Cô ta chưa lại được sức, vẫn quá yếu và xanh xao là m Scarlett lo ngại.
Do đó, ngay sau khi chân cô đã khá bình phục để có thể sỠđược và o đôi già y vải, cô lên ngá»±a cá»§a tên Yankees, má»™t chân để và o cái bà n đạp đã được rú ngắn lại, còn chân kia để lên yên theo kiểu nữ kỵ sÄ©, cô băng qua các đồng ruá»™ng tiến vỠđồn Ä‘iá»n Mimosas mà cô cho là đã thà nh tro bụi.
Ngạc nhiên và vui mừng, cô trông thấy ngôi nhà mà u và ng hiện ra trước mắt cô như nó vẫn xuất hiện trước kia giữa một khóm cây mimôza. Sung sướng đến chảy nước mắt, cô trông thấy ba bà Fontaine từ trong nhà chạy ra, reo mừng và ôm hôn nhau thắm thiết.
Tuy nhiên, sau khi đã xong phần đón tiếp thân máºt, lúc má»i ngưá»i đã ngồi và o phòng ăn, Scarlett khẽ rùng mình. Bá»n Yankees chưa xong đến Mimosas vì đồn Ä‘iá»n nà y ở cách xa đưá»ng cái, do đó nhà Fontaine vẫn giữ được súc váºt và lương thá»±c. Nhưng Mimosá bị bao bá»c bởi những không khà im lặng kỳ lạ như ở Tara và ở khắp các miá»n xung quanh. Ngoà i bốn ngưá»i đà n bà phục vụ trong nhà , tất cả nô lệ Ä‘á»u trốn hết vì sợ hãi quân Yankees. Không má»™t ngưá»i đà n ông nà o trừ đứa con nhá» Joe cá»§a Sally má»›i vừa thoát khá»i quấn tã. Chỉ có ba ngưá»i đà n bà trong căn nhà lá»›n đó: bà già Fontaine đã ngoà i 70 tuổi, ngưá»i con dâu suốt Ä‘á»i được gá»i là “bà Trẻ†dù đã quá 50 và Sally chưa quá 20. Ba ngưá»i đà n bà ấy sống rất xa vá»›i hà ng xóm láng giá»ng, không có ai bảo vệ nhưng nếu há» có sợ há» cÅ©ng chẳng dám bá»™c lá»™. “Có lẽ vì Sally và bà Trẻ quá sợ bà Già â€, Scarlett nghÄ© váºy. Bản thân Scarlett cÅ©ng rất sợ bà Già vì bà có con mắt tinh Ä‘á»i và giá»ng lưỡi sắc sảo, trước kia Scarlett cÅ©ng đã có dịp nếm phải.
Các bà đã không gắn bó vá»›i nhau vì quan hệ máu má»§, lại thêm tuổi tác quá chênh lệch, nhưng há» vẫn gắn bó vá»›i nhau do tÃnh tÃnh và gian nan giống nhau. Cả ba Ä‘á»u mặc tang phục, cả ba Ä‘á»u tiá»u tuỵ, buồn nản, báºn rá»™n, cả ba Ä‘á»u chứa chấp má»™t ná»—i đắng cay không để bá»™c lá»™ trên nét mặt, không phà n nà n, tuy nhiên cÅ©ng thấy qua nụ cưá»i và những lá»i chà o đón cá»§a há». Ãiá»u nà y cÅ©ng dá»… hiểu. Nô lệ cá»§a há» Ä‘á»u trốn Ä‘i hết, đồng tiá»n không có giá trị, chồng cá»§a Sally và Joe đã bị giết ở Getsburg, và cả bà Trẻ nữa cÅ©ng goá chồng vì ngưá»i bác sÄ© thứ hai cá»§a há» Fontaine đã chết vì kiết lỵ ở Vicksburg. Hai ngưá»i con trai khác Alex và Tony ở đâu đấy ở Virginie và chẳng ai biết còn sống hay chết rồi. Còn ông bác sÄ© già Fontaine đã ra Ä‘i cùng vá»›i đội kỵ binh cá»§a Wheeler.
- Và cái lão già điên rồ ấy, bà Già nói, đã 73 tuổi rồi mà vẫn còn cố gắng là m ra vẻ thanh niên…
- Các bà có biết chút tin gì vá» Atlanta không? Scarlett há»i sau khi má»i ngưá»i đã ngồi yên đâu đấy. ở Tara hoà n toà n không có tin tức gì.
- Ãó là tình hình chung đấy cháu ạ. Bà Già tuyên bố và cầm đầu câu chuyện theo thói quen. Chúng tôi đây cÅ©ng ở má»™t khoảng cách như cháu. Chúng tôi không biết gì ngoà i việc cuối cùng rồi Sherman cÅ©ng chiếm được thà nh phố.
- Váºy là ông ta cÅ©ng đã tá»›i được đấy? Bây giỠông ta Ä‘ang là m gì? Ngưá»i ta đánh nhau ở đâu?
- Là m sao mà ba ngưá»i đà n bà ở sâu trong quê nà y biết được vá» tình hình chiến tranh, báo chả có, thư từ thì không? Bà Già nói giá»ng chua chát. Má»™t con đà n bà nô lệ nói vá»›i má»™t tên nô lệ là đứa đã gặp má»™t tên nô lệ khác Ä‘i Jonesboro vá», ngoà i bảo là quân Yankees đã ở Atlanta chỉ để cho ngưá»i ngá»±a cá»§a chúng nghỉ ngÆ¡i, nhưng có đúng thế không? Ai mà biết được? Ôi, không thể nà o chỉ vì để nghỉ ngÆ¡i sau khi đã giao chiến vá»›i chúng ta.
- Thì suốt thá»i gian đó cháu cÅ©ng ở Tara mà , bà Trẻ ngắt lá»i. Ôi, tôi giáºn mình quá vì không biết cưỡi ngá»±a. Nhưng ở đây cÅ©ng có biết bao nhiêu là việc sau khi bá»n nô lệ trốn Ä‘i cả. Tôi không thể nà o vắng mặt được. Lẽ ra tôi cÅ©ng phải để thá»i gian lại thăm cháu, tôi đã không là m tròn bổn pháºn má»™t ngưá»i láng giá»ng tốt. Nhưng chúng tôi cÅ©ng đã nghÄ© là quân Yankees đã đốt cháy Tara như đã đốt Mưá»i hai cây sồi và nhà Mac Intosh và cha mẹ cháu đã Ä‘i Macon cả. Chúng tôi cÅ©ng không nghÄ© là cháu đã trở vá», Scarlett ạ.
- Tháºt là khó mà nghÄ© khác được khi bá»n nô lệ cá»§a ông Gérald đến đây mắt nhá»›n nhác, nói là quân Yankees sắp đốt Tara, bà Già nói tiếp.
- Và chúng tôi đã cho là … Sally bắt đầu nói.
- Ãể cho bà nói, bà Già ngắt lá»i. Phải, chúng nói là quân Yankees đã thiết láºp doanh trại xung quanh Tara và bố mẹ cháu chuẩn bị Ä‘i Macon. Và buổi tối hôm ấy, chúng tôi có trông thấy lá»a rá»±c sáng ở phÃa Tara lâu đến hà ng giá» là m cho bá»n nô lệ ở đây khiếp sợ bá» chạy hết. Cái gì cháy váºy?
- Bông cá»§a chúng tôi… trị giá 150 ngà n đôla. Scarlett giá»ng cay đắng nói.
- Cũng còn mừng là ngôi nhà không việc gì. Bông cháu còn có thể trồng lại được, nhưng ngôi nhà thì khó lòng xây dựng lại được. Bông cháu đã bắt đầu hái chưa?
- Chưa ạ, vả lại phần lá»›n ruá»™ng bông bên chúng cháu Ä‘á»u bị tà n phá. Cháu cho là dù có hái cÅ©ng không được qúa ba kiện, và cho là hÆ¡n thế nữa cùng dùng để là m gì? Tất cả bá»n nô lệ đã chuồn cả rồi, lấy ai mà đi hái?
- Trá»i Æ¡i, tất cả bá»n nô lệ đã Ä‘i hết và không có ai để hái bông. Bà Già nhắc lại câu nói cá»§a Scarlett và liếc nhìn cô vá»›i vẻ chế nhạo. Váºy những bà n tay xinh đẹp cá»§a cháu và các em cháu dùng để là m gì?
- Cháu? Hái bông? Scarlett hoảng sợ kêu lên như thể câu gợi ý của bà Già như một tội ác quỷ quái. Như một con nô lệ ngoà i đồng? Như một trong những đứa da trắng nghèo khó? Nhưng những mụ vợ của Slattery?
- Nghèo khó? Cháu nói hay nhỉ. DÄ© nhiên là thế hệ nà y quá má»m yếu, đà n bà đá»u như những bà lá»›n. Ãể tôi nói cho cháu nghe, hồi tôi còn con gái, bố tôi đánh bạc hết cả tiá»n. Tôi sẽ không xấu hổ sá» dụng bà n tay cá»§a tôi má»™t cách lương thiện, lao động ngoà i đồng cho đến khi cha tôi có đủ tiá»n để mua nô lệ. Tôi đã sá» dụng cái cuốc, tôi đã hái bông và tôi sẽ còn bắt đầu nếu cần. Tôi có cảm tưởng là còn cần đấy. Nghèo khó. Cháu thấy thế à ?
- Ôi, thưa mẹ, bà con dâu can thiệp, việc ấy lâu rồi. Ãiá»u kiện sống không còn giống nhau. Thá»i gian thay đổi hết.
- Thá»i gian không bao giá» thay đổi nếu là vấn đỠlao động lương thiện. Tôi lấy là m xấu hổ cho mẹ cháu, Scarlett, nghe thấy cháu nói là lao động lương thiện là m giảm giá trị con ngưá»i. Khi Adam cuốc đất và Eva dệt…
Ãể lái câu chuyện, Scarlett vá»™i há»i:
- Thế còn nhà Tarleton và nhà Calvert? Nhà há» có bị đốt không? Má»i ngưá»i có Ä‘i Macon không?
- Quân Yankees không đến được nhà Tarleton. CÅ©ng như chúng tôi, ở đấy xa đưá»ng cái quá. Nhưng chúng đến nhà Calvert. Chúng cướp hết súc váºt, gia cầm và bắt bá»n nô lệ Ä‘i theo chúng… Sally bắt đầu nói, nhưng bà già lại ngắt lá»i:
- Chao ôi. Chúng hứa vá»›i tất cả bá»n nô lệ gái là đi theo chúng sẽ có quần áo lụa và hoa tai và ng. Cathleen Calvart đã kể vá»›i tôi là má»™t số lÃnh đã ra Ä‘i vá»›i những ả Ä‘iên rồ ngồi đằng sau lưng ngá»±a. Cuối cùng là những ả Ä‘iên rồ ấy được cái gì nếu không là những đứa bé da nâu và tôi có thể nói là máu Yankees là m thay đổi nòi giống.
- Ôi, thưa mẹ!
- Ãừng có mà ngốc thế. Chúng ta Ä‘á»u là những ngưá»i đà n bà có chồng cả rồi phải không nà o? Và có Trá»i biết là chúng ta đã từng nom thấy những đứa con lai như thế.
- Tại sao chúng không đốt nhà Calvert?
- Nhá» những lá»i van xin cá»§a ngưá»i vợ hai Calvert và cá»§a Hilton ngưá»i quản lý gốc Yankees, bà Già nói và bà vẫn tiếp tục gá»i ngưá»i nữ quản gia cÅ© là “ngưá»i vợ hai†mặc dù bà cả đã chết từ hai mươi năm nay.
“Chúng tôi là những á»§ng há»™ Liên Hiệp. Bà Già mỉa mai. Cathleen kể là hai ngưá»i đã thá» sống thá» chết là cả nhà Calvert Ä‘á»u là ngưá»i Yankees. Và ông Calvert đã chết cho Mục Ä‘Ãch. Và Raidford đã bị giết ở Gettysburg, và Cade Ä‘ang ở Virginie vá»›i quân đội. Cathleen nói là cô ta nhục nhã quá, mong cho chúng đốt nhà . Cô ta nói là Cade sẽ ra sao khi cáºu trở vá» nhà biết được tin nà y. Nhưng là m sao được, đó là điá»u sẽ xảy ra khi má»™t ngưá»i đà n ông lấy vợ là Yankees… chẳng có tá»± hà o, chẳng có mạt váºn, bá»n chúng chỉ nghÄ© đến thoát thân… Là m sao mà Tara không bị đốt hả Scarlett?â€
Scarlett định thần lại má»™t lúc trước khi trả lá»i câu há»i. Cô biết câu há»i sẽ là : “Ông bà ra sao? Bà mẹ thân yêu cá»§a cô ra sao?†Cô biết là cô không thể nói vá»›i những ngưá»i đà n bà nà y mẹ cô đã chết. Cô biết là nếu cô cho há» biết tin ấy, há» sẽ xót thương cho ná»—i Ä‘au khổ cá»§a cô, cô sẽ lại chảy nước mắt, cô sẽ lại khóc đến phát ốm. Và cô không thể cho phép cô khóc. Từ lúc trở vá» cô chưa được thá»±c sá»± khóc và cô biết là má»™t khi dòng thác đã mở thì trôi băng theo cả lòng can đảm bấy lâu nay giữ gìn. Nhưng lúc đưa con mắt cuống quýt nhìn những bá»™ mặt thân thiết xung quanh cô, cô cÅ©ng biết là nếu cô im không nói đến cái chết cá»§a bà Ellen, há» sẽ không bao giá» tha thứ cho cô. Bà Già có cảm tình đặc biệt vá»›i mẹ cô, và rất Ãt ngưá»i trong địa hạt được bà chú ý đến.
- Nà o, nói đi, bà Già nói và không ngừng nhìn cô. Cháu không có gì nói cho chúng tôi nghe à ?
- Có ạ. Các bà và chị cũng biết là cháu trở vỠsau hôm xảy ra chiến tranh. Quân Yankees đã rút đi cả. Ba cháu… ba cháu nói là … ông đã yêu cầu được hỠđốt nhà vì Suellen và Carreen bị sốt thương hà n quá nặng không thể mang đi được.
- Ãây là lần đầu tiên tôi nghe nói quân Yankees cÅ©ng có biết Ä‘iá»u đôi chút, bà Già tuyên bố như thể bà lấy là m tiếc nghe nói tốt cho bá»n xâm lược. Và bây giá» các cô nhá» thế nà o rồi?
- Các em cháu đã khá rồi. Chúng gần như bình phục nhưng còn rất yếu - Scarlett trả lá»i rồi thấy đôi môi bà Già mấp máy như muốn há»i câu mà cô rất sợ. Cô vá»™i đỠcáºp đến vấn đỠkhác. Cháu tá»± há»i không biết các bà ở đây có thể cho chúng cháu vay được má»™t chút gì để ăn không? Quân Yankees đã tà n phá hết cá»§a chúng cháu như giặc châu chấu. Nhưng nếu các bà đã phải Ä‘i đến hạn chế khẩu phần, xin cứ thà nh tháºt cho cháu biết và …
- Cháu cứ bảo Pork đánh xe bò sang đây vì chúng tôi sẽ chia cho má»™t ná»a số gạo bá»™t và mỡ chúng tôi có. Chúng tôi cÅ©ng sẽ cho thêm mấy con gà . Bà Già nói và nhìn Scarlett bằng con mắt sắc sảo.
- Ôi, thế thì nhiá»u quá. Thà nh tháºt cháu…
- Không cần nói. Tôi không muốn nghe gì cả. Váºy hà ng xóm láng giá»ng để là m gì?
- Bà tốt quá là m cháu không thể… bây giá» cháu xin phép vá», má»i ngưá»i Ä‘ang mong cháu.
Ãá»™t nhiên, bà Già đứng lên nắm cánh tay Scarlett.
- Hai ngưá»i ở lại đây, bà ra lệnh và đẩy Scarlett ra ngoà i hiên phÃa sau nhà . Bà có hai câu muốn nói vá»›i cô bé nà y. Scarlett giúp bà bước xuống thá»m.
Bà Trẻ và Sally chà o khách và hứa sẽ đến thăm. Hai ngưá»i sốt ruá»™t muốn biết bà già nói gì vá»›i Scarlett nhưng há» không bao giá» có thể biết được trừ phi há» dám há»i thẳng bà . “Các bà già khó tÃnh lắm†bà Trẻ thì thầm vá»›i Sally khi hỠđã bắt đầu khâu vá.
Scarlett cầm dây cương ngựa và hơi lo lắng. Bà Già nhìn thẳng và o mắt Scarlett nói:
- Thế nà o, có gì không ổn ở Tara? Cháu giấu Ä‘iá»u gì trong đầu?
Scarlett nhìn cặp mắt sắc sảo cá»§a bà Già và hiểu là cô có thể nói sá»± tháºt mà không sợ nhá» má»™t giá»t nước mắt. Không ai có thể khóc trước mặt bà Già Fontaine nếu không được phép cá»§a bà .
- Mẹ cháu mất rồi. Cô đáp một cách đơn giản.
Bà Già nắm chặt lấy cánh tay cô là m cô đau và mắt bà chớp chớp những ánh và ng.
- Bị bá»n Yankees giết à ?
- Mẹ cháu chết vì thương hà n. Chết… trước hôm cháu vá».
- Ãừng nghÄ© đến đấy nữa cháu ạ, bà Già nói giá»ng mệnh lệnh và Scarlett thấy cổ há»ng bà thắt lại. Thế còn ba cháu?
- Ba cháu… ba cháu không được như trước.
- Cháu nói thế là thế nà o? Nói đi. Ba cháu ốm à ?
- Một sự chấn động… kỳ lắm… ba cháu không còn…
- Ãừng nói vá»›i bà là ba cháu không được như trước. Cháu muốn nói là ba cháu bị loạn trà có phải không?
Nghe thấy sá»± tháºt được biểu lá»™ má»™t cách trá»±c tiếp như thế tháºt nhẹ cả ngưá»i. Bà Già tháºt nhân đức không bá»™c lá»™ vá»›i cô má»™t mối thiện cảm là m rÆ¡i nước mắt. Cô đột ngá»™t đáp:
- Vâng ạ, ba cháu bị loạn óc. Ba cháu cứ như ngưá»i có ảo tưởng và đôi khi hình như lại không nhá»› là mẹ cháu đã mất. Ôi, thưa bà , cháu không thể nà o chịu đựng được thấy ba cháu kiên nhẫn chỠđợi mẹ cháu trở vá». Ba cháu trước đây không có lòng kiên nhẫn cá»§a má»™t đứa trẻ. Nhiá»u khi, sau khi đã nghe ngóng mãi, ông vùng đứng lên, Ä‘i ra ngoà i nghÄ©a địa. Thế rồi ông lê lết trở vá», mặt già n giụa nước mắt và không ngừng nhắc lại vá»›i cháu cho đến khi hét lên: “Scarlett, mẹ con chết tháºt rồi. Mẹ con chết tháºt rồiâ€, cứ như thể là nói vá»›i cháu lần đầu tiên. CÅ©ng có đôi khi, trong đêm khuya, cháu nghe thấy ba cháu gá»i mẹ cháu. Cháu trở dáºy nói vá»›i ông là mẹ cháu Ä‘ang Ä‘i thăm má»™t đứa bé nô lệ ốm. Và thế là ông nổi giáºn vì mẹ cháu cứ phà công hao sức vì ngưá»i khác. Là m cho ông nằm lại được tháºt khó khăn. Ba cháu cứ như đứa trẻ. Ôi, sao mà cháu muốn có được bác sÄ© Fontaine ở nhà thế. Cháu biết là ông có nhiá»u tác động vá»›i ba cháu. Thế rồi Mélanie cÅ©ng cần phải có bác sÄ©. Sau khi đẻ, cô ấy vẫn chưa lại được sức như bình thưá»ng.
- Mélanie, đẻ con? Nó ở nhà cháu à ?
- Vâng.
- Mélanie có thể là m được gì ở nhà cháu? Là m sao nó không Ä‘i Macon vá»›i bà cô nó và những ngưá»i há» hà ng khác? Bà không thể nà o tưởng được là cháu quý nó đến thế mặc dù nó là em chồng cháu. Nà o, kể cho bà nghe cả câu chuyện Ä‘i.
- Thưa bà câu chuyện nà y dà i lắm. Bà có muốn và o nhà ngồi không?
- Bà có thể đứng được. Vả lại, nếu cháu kể chuyện cháu trước mặt kẻ khác, chúng sẽ than thở là m phiá»n cháu. Nà o bà nghe đây.
Bằng má»™t giá»ng hổn hển, Scarlett bắt đầu kể lúc bị bao vây và Mélanie có mang, trong quá trình cô kể dưới con mắt thấu suốt cá»§a bà Già không lúc nà o ngừng nhìn cô, cô tìm được những từ, những từ mà cô cần có để nói lên sá»± ác liệt và khiếp đảm cá»§a tình hình mà cô đã được tham gia. Cô nhá»› lại tất cả, cái nóng chết ngưá»i cá»§a ngà y đứa bé ra Ä‘á»i, ná»—i kinh hoà ng dà y xé, cuá»™c chạy trốn, Rhett bá» Ä‘i. Cô nói đến cảnh tối tăm kinh hoà ng cá»§a ban đêm, những khó lá»a trại có thể chỉ cho ta thấy địch hay ta, những cái lò sưởi hãi hùng mà cô đã trông thấy lúc trá»i dạng sáng, ngưá»i và ngá»±a chết dá»c hai bên đưá»ng Ä‘i, vá» cái đói, vá» ná»—i hãi hùng lo cho Tara bị đốt cháy.
“Cháu cho là nếu cháu trở vỠđược đến nhà , gần mẹ cháu, mẹ cháu sẽ trông nom cháu và cháu có thể thoát bá» gánh nặng cá»§a cháu. Trên dá»c đưá»ng, cháu nghÄ© là cháu đã được biết cái tồi tệ nhất có thể xảy ra cho cháu, nhưng khi biết là mẹ cháu đã mất, cháu má»›i hiểu rõ thế nà o là tệ hại nhấtâ€.
Cô cúi mặt xuống chá» bà Già nói. Im lặng quá lâu là m cô tá»± há»i không biết bà có thông cảm được ná»—i thống khổ cá»§a cô không. Sau cùng bà cất tiếng nói đầy êm dịu, hÆ¡n cả từ trước đến nay cô được nghe.
- Cháu ạ, đối vá»›i ngưá»i phụ nữ biết trước được cái gì tồi tệ nhất có thể xảy đến cho mình là không tốt đâu bởi vì sau đó không còn gì lá»›n đáng lo nữa. Và đối vá»›i má»™t ngưá»i phụ nữ không còn sợ gì nữa là má»™t Ä‘iá»u rất xấu. Cháu tưởng là bà không hiểu được vấn đỠcháu đã kể… những gian lao mà cháu đã trải qua? Có chứ, bà rất hiểu. Khi bà cÅ©ng trạc tuổi cháu, bà đã phải tham gia vụ nổi dáºy cá»§a những ngưá»i Creek, đúng sau khi tà n sát pháo đà i Mims. Phải - bà nói giá»ng xa xắm - bà trạc tuổi cháu, vì cách đây cÅ©ng chừng năm mươi năm. Phải, bà đã nấp được và o bụi cây, bà trông thấy nhà bà cháy, bà trông thấy những ngưá»i da đỠlá»™t da đầu các anh chị em bà . Bà chỉ còn má»™t hy vá»ng, nằm im và cầu cho ánh lá»a cháy không soi sáng chá»— bà trốn. Thế là chúng bắt được mẹ bà và giết mẹ bà ở cách chá»— bà nấp có mưá»i lăm mét, sau đó cÅ©ng bị lá»™t da đầu. Và để được tin chắc là mẹ bà đã chết tháºt rồi, má»™t tên da đỠquay lại và lấy rìu bổ vỡ sá». Bà … bà là con cưng cá»§a mẹ và phải chứng kiến tấn thảm kịch đó. Ãến sáng, bà lên đưá»ng lần vá» cÆ¡ sở gần nhất, cách đó chừng ba mươi dặm. Bà phải Ä‘i đưá»ng trong ba ngà y, qua các đầm lầy và qua những toán ngưá»i da Ä‘á». Sau đó ngưá»i ta tưởng là bà phát Ä‘iên. ChÃnh ở đó bà đã gặp bác sÄ© Fontaine. Ông chăm sóc bà . Cháu thấy không, cách đây đã năm mươi năm rồi, và kể từ đó bà không còn biết má»™t Ä‘iá»u gì, không còn biết sợ ai, bởi vì đã được biết tất cả những gì là tồi tệ nhất có thể xảy ra. Sá»± không biết sợ ấy đã mang lại cho bà không Ãt những Ä‘iá»u chán ngán và đã lấy Ä‘i cá»§a bà má»™t phần hạnh phúc không nhá». Thượng đế muốn là ngưá»i đà n bà phải rụt rè, nhút nhát và sợ sệt, và ở má»™t ngưá»i đà n bà không biết sợ là cái cái gì không tá»± nhiên. Scarlett, cháu hãy luôn luôn giữ lấy Ä‘iá»u gì là m cho mình sợ, đúng như cháu giữ lấy vấn đỠđể yêu đương.
Giá»ng bà lắng xuống và bà im lặng, cái nhìn trở vá» má»™t ná»a thế ká»· trước, ngà y mà còn còn biết sợ. Scarlett có vẻ sốt ruá»™t. Cô tưởng là bà Già sẽ chứng minh cho cô biết là bà hiểu và có thể chỉ cho cô biết má»™t biện pháp để giải quyết những vấn đỠmà cô Ä‘ang mắc mứu. Nhưng noi theo kinh nghiệm cá»§a những ngưá»i già , cô bắt đầu nói sang những vấn đỠxa xưa và xảy ra trừ trước khi sinh những ngưá»i nghe, những vấn đỠchẳng quan hệ đến ai.
Bà Già đột nhiên nói:
- Thôi vá» Ä‘i cháu, kẻo ở nhà lại lo lắng. Cho Pork đến đây vá»›i má»™t chiếc xe bò, ngay buổi chiá»u nay. Và chá»› có tưởng là cháu sẽ trút được gánh nặng cá»§a cháu. Không thể được đâu. Bà biết mà .
Mùa hè năm ấy kéo dà i đến táºn cuối tháng Mưá»i. Má»™t năm đó và là những ngà y đẹp cho những ngưá»i ở Tara. Thá»i kỳ gian khổ nhất đã qua rồi. Từ nay há» có má»™t con ngá»±a. HỠđã có những quả trứng tráng cho bữa Ä‘iểm tâm và mỡ rán bữa ăn chiá»u thay vì ăn mãi khoai mà i, những cá»§ lạc, những quả táo khô, có khi và o dịp lá»›n hỠđược ăn cả gà quay. Cuối cùng rồi cÅ©ng bắt được con lợn nái và đà n con cá»§a nó, nó vùng vẫy vui vẻ trong chuồng. Nhiá»u khi những con lợn con kêu lên những tiếng chói tai nhức óc nhưng tóm lại là má»™t tiếng dá»… chịu. Khi nà o mùa đông đến, ngưá»i ta có thể thịt lợn tươi cho những ngưá»i da trắng và bá»™ lòng cho da Ä‘en. Trong suốt mùa rét, sẽ có đủ thịt ăn.
Cuá»™c đến thăm nhà Fontaine đã cá»§ng cố tinh thần cho Scarlett nhiá»u hÆ¡n cô tưởng. Chỉ má»™t việc biết mình có láng giá»ng, má»™t số bạn bè và há» hà ng còn sống sót trong cuá»™c khá»§ng hoảng vừa qua đủ để xoá bá» cảm giác bị bá» rÆ¡i và sá»± cô đơn đã đè nặng lên cô mấy tuần lá»… đầu sau khi trở vá» nhà . Thế rồi nhà Fontaine và Tarleton ở ngoà i phạm vi hoạt động cá»§a chiến tranh đã tá» ra rất rá»™ng lượng chia sẻ những thứ há» còn. Phong tục cá»§a địa hạt là giúp đỡ lẫn nhau giữa các láng giá»ng và há» không bao giá» nháºn má»™t xu cá»§a Scarlett. Há» nói là chắc chắn cô cÅ©ng sẽ là m thế vá»›i há» và cô sẽ bù lại bằng váºt chất và o vụ mùa năm sau nếu Tara lại bắt đầu sản xuất được.
Váºy là từ nay Scarlett đã có thá»±c phẩm nuôi cả nhà . Cô có má»™t con ngá»±a, cô có tiá»n và đồ nữ trang lấy cá»§a tên Yankees đà o ngÅ©. Nhưng thứ mà cô cần cấp thiếp là quần áo. Cô biết rằng nếu cá» Pork Ä‘i vá» phÃa Nam để mua quần áo thì quá liá»u lÄ©nh vì con ngá»±a là cái mồi bá»n Yankees thèm khát và cả quân Liên bang. Nhưng dù sao cô cÅ©ng có đủ tiá»n để mua sắm đồ mặc và Pork có thể là sẽ không bị bắt ở dá»c đưá»ng. Phải, thá»i kỳ khó khăn nhất đã qua rồi.
Các buổi sáng thức dáºy, Scarlett cảm Æ¡n Chúa đã cho trá»i xanh và thá»i tiết ấm áp, vì má»—i ngà y đẹp trá»i sẽ là m cháºm lại vấn đỠphải mặc quần áo ấm. Và má»—i má»™t ngà y nắng ấm lại được chất thêm má»™t Ãt bông trong những cái lá»u trống cá»§a bá»n nô lệ, nÆ¡i duy nhất còn lại có thể chứa được bông hái vá». Những cánh đồng bông sản xuất được nhiá»u hÆ¡n dá»± tÃnh cả Scarlett và cá»§a bá»n Pork. Rất có thể được bốn kiện và mấy cái lá»u sắp sá»a đầy.
Ngay sau lá»i nháºn xét nghiêm khắc cá»§a bà Già Fontaine, Scarlett không há» nghÄ© đến tham gia và o việc hái bông. Không thể tưởng được, cô, má»™t ngưá»i quý phái, má»™t bà lá»›n bây giá» là chá»§ Tara, lại là m việc ngoà i đồng. Ãiá»u đó hạ cô xuống ngang hà ng vá»›i mụ Slattery tóc rối bù và đứa con gái mụ là Emmie. Cô nghÄ© dùng những ngưá»i da Ä‘en để hái bông còn bản thân cô và mấy đứa em Ä‘ang lại sức trông nom công việc trong nhà ; nhưng cô lại vấp phải má»™t tinh thần đẳng cấp còn gay go hÆ¡n cá»§a cô. Pork, bà Má và Prissy má»›i nghe nói đến ra đồng là m việc đã chu chéo lên rồi. Há» viện cá»› há» là những ngưá»i đầy tá»› là m việc trong nhà chứ không phải là những ngưá»i cà y ruá»™ng. Ãặc biệt bà Má tuyên bố kịch liệt là bà đã nháºn được sá»± giáo dục trong đại gia đình Robillard, trong phòng cá»§a cụ cố và bà ngá»§ trên má»™t cái đệm cá» dưới chân giưá»ng cụ. Chỉ có Dilcey là không nói câu nà o, chị trừng trừng nhìn con gái Prissy là m nó phải khó chịu.
Scarlett cứ là m ngÆ¡ trước những lá»i kêu ca ấy và đẩy tất cả ra đồng. Nhưng bà Má và Pork là m cháºm chạp quá và không ngá»›t kêu ca đến ná»—i Scarlett phải cho vá» bếp và phái Pork Ä‘i cây cá và bẫy thú. Hái bông thì không xứng vá»›i Pork nhưng Ä‘i săn và đi câu thì hắn là m tốt.
Sau sá»± việc nà y, Scarlett thá» dùng hai cô em và Mélanie nhưng cÅ©ng không hÆ¡n. Má»™t giỠở ngoà i trá»i, là m việc tÃch cá»±c, Mélanie là m việc rất nhanh và rất chÃnh xác nhưng sau đó cô lặng lẽ ngất Ä‘i và phải nằm mất tám ngà y. Suellen cau có và khóc giả vá», cÅ©ng là m ra vẻ ngất nhưng bị Scarlett hắt cho má»™t gáo nước lạnh, cô ta tỉnh ngay và nhổ phì phì như con mèo. Cuối cùng cô dứt khoát tuyên bố không là m nữa.
- Em không muốn là m ngoà i đồng như một con nô lệ thế nà y. Chị không thể bắt buộc em được. Chị hãy nghĩ mà xem, nếu bạn bè em biết và nếu… nếu Kennedy biết… Ôi, nếu mẹ trông thấy thế nà y…
- Suellen, nếu còn gá»i mẹ má»™t lần nữa thì chị sẽ cho má»™t gáºy. Scarlett kêu lên. Mẹ còn là m việc vất vả hÆ¡n bất cứ má»™t nô lệ nà o trong đồn Ä‘iá»n, em cÅ©ng biết đấy, cô tiểu thư hay là m dáng ạ.
- Không đúng thế. Dù sao thì mẹ cũng không là m việc ngoà i đồng và chị đừng ép nữa. Em sẽ nói với ba và ba sẽ cấm em không được là m.
- Nà y, đừng có quấy rầy ba vá» những chuyện cá»n con ấy, Scarlett kêu lên vừa bá»±c tức vừa sợ tiếng thét cá»§a ông Gé rald.
- Em, em sẽ giúp chị. Carreen ngoan ngoãn can thiệp và o. Em sẽ là m việc cho cả hai chị. Chị cũng biết đấy, chị Suellen chưa khoẻ lắm, chưa phơi nắng được đâu.
- Cảm ơn, em bé yêu quý của chị
Scarlett nói đồng thá»i lo âu nhìn đứa em. Carreen có nước da trắng hồng cá»§a bông hoa mùa xuân nhưng giỠđây không có má»™t sắc hồng nà o trên má, nhưng bá»™ mặt nghÄ© ngợi cá»§a cô vẫn giữ được vẻ mỹ miá»u cá»§a nụ hoa hé nở. Cô hết sức thầm lặng từ khi khá»i ốm. Cô biết là bà Ellen đã mất, Scarlett trở nên hung dữ, thế giá»›i đã thay đổi và chỉ lao động tÃch cá»±c má»›i thÃch hợp. Nhưng bản chất mảnh mai cá»§a Carreen không thÃch hợp vá»›i sá»± thay đổi. Cô không hiểu được việc gì đã xảy ra, cô Ä‘i như ngưá»i mÆ¡ ngá»§ và là m đúng như ngưá»i ta yêu cầu. Cô mảnh dẻ, lúc nà o cÅ©ng tá» ra có thiện ý, vâng lá»i và sẵn sà ng giúp đỡ. Lúc nà o Scarlett để cho cô rảnh rang, cô lại lần trà ng hạt và cầu nguyện cho mẹ cô và Brent Tarleton. Scarlett không nghÄ© là cái chết cá»§a Brent Tarletton lại quan trá»ng vá»›i Carreen đến váºy và ná»—i buồn cá»§a cô khó mà nguôi được. Ãối vá»›i Scarlett, Carreen vẫn là “cô béâ€, quá trẻ để có má»™t vết thương trong tim.
Lưng bị gãy do cúi quá nhiá»u, bà n tay thì chai lại, Scarlett chỉ mong có má»™t đứa em gái vừa có nghị lá»±c cá»§a Suellen vừa có tÃnh tốt cá»§a Carreen.
Quả nhiên Carreen mang hết ná»— lá»±c ra là m việc nhưng sau má»™t giá» cố gắng, ngưá»i ta thấy rõ là Carreen không có khả năng là m việc chứ không phải Suellen. Thế là Scarlett buá»™c lòng phải cho nốt Carreen vá» nhà . Trong những dãy hà ng cây dà i, lúc nà y chỉ còn có Dilcey và Prissy là m việc vá»›i cô. Prissy là m việc như cầm chừng. Nó uể oải và luôn miệng than phiá»n cái lưng, đôi chân, những cÆ¡n Ä‘au ngấm ngầm, kiệt lá»±c hoà n toà n, cho đến khi mẹ nó phải vá»› lấy má»™t cà nh bông là m roi vụt cho nó thét lên. Sau đó nó là m việc có khá lên má»™t chút và tránh không đứng gần tầm tay mẹ nó.
Còn Dilcey là m việc không ngừng, lặng lẽ như má»™t cái máy. Scarlett lưng Ä‘au như dần, hai vai má»ng nhừ vì phải vác cái bị bông, cô nghÄ© có được Dilcey quý như và ng. Má»™t hôm cô nói: “Dilcey, đến khi nà o thá»i kỳ tốt đẹp trở lại, tôi sẽ không bao giá» quên công lao cá»§a chị. Chị rất xứng đángâ€.
Dilcey không mỉm cưá»i cÅ©ng không vặn vẹo ngưá»i như những nô lệ khác thưá»ng là m khi được khen. Chị chỉ quay bá»™ mặt nghiêm trang vá» phÃa Scarlett và nói:
- Cảm Æ¡n cô. Ông Gérald và bà Ellen đã đối xá» vá»›i tôi rất tốt. Ông Gérald đã mua cả cháu Prissy vỠđể cho tôi khá»i buồn và tôi không thể nà o quên được… Tôi lai da đỠvà ngưá»i da đỠkhông bao giá» quên những ngưá»i đã đối xá» tốt vá»›i mình. Tôi rất xấu hổ vá» con Prissy cá»§a tôi, chẳng được việc gì. Nó có vẻ da Ä‘en chÃnh cống như bố nó, lưá»i kinh khá»§ng.
Mặc dù khổ tâm vá» việc phải nhỠđến ngưá»i khác và mặc dù kiệt sức vì bản thân phải lao động, Scarlett cÅ©ng được phấn khởi dần lên từ khi các lá»u cứ từ từ đầy chặt bông. Từ bông như toát ra thứ gì đó là m yên tâm hÆ¡n, là m khoẻ ra. ChÃnh bông đã Ä‘em lại sá»± thịnh vượng cho Tara cÅ©ng như toà n miá»n Nam, và Scarlett, ngưá»i miá»n Nam chÃnh cống nghÄ© rằng những cánh đồng đất đỠsẽ cứu sống Tara và miá»n Nam.
Tất nhiên là lượng bông Ãt á»i mà cô đã hái được không là bao nhưng cÅ©ng là đáng kể. Nó sẽ mang lại má»™t Ãt tiá»n Liêng bang và số tiá»n nhỠđó sẽ giúp cô giữ lại những tá» giất bạc xanh và và ng ở trong và cá»§a tên Yankees cho đến khi nà o tháºt cần dùng đến. Ãến mùa xuân sáp tá»›i, cô sẽ cố gắng xin lại chÃnh phá»§ Liên bang Sam Lá»›n và những ngưá»i da Ä‘en khác đã bị trưng dụng và nếu chÃnh phá»§ từ chối không cho há» trở vá», cô sẽ sá» dụng đến số tiá»n cá»§a Yankees để thuê những nô lệ cá»§a láng giá»ng. Ãến mùa thu tá»›i, cô sẽ trồng thứ nà y, thứ kia. Cô sẽ thẳng tấm lưng mệt má»i và nhìn ra những cánh đồng mà mùa thu đã là m cho nâu xạm, cô sẽ nhìn thấy mạnh mẽ và xanh thẳm vụ mùa sang năm.
Mùa xuân tá»›i. Và o mùa đó có thể chiến tranh sẽ kết thúc và thá»i kỳ tốt đẹp sẽ trở lại. Liêng bang dù có thăng hay không, chắc chắn là thá»i gian tốt đẹp hÆ¡n. Tất cả Ä‘á»u tốt đẹp hÆ¡n là thưá»ng xuyên bị quân đội bên nà y hay bên kia đột kÃch. Khi nà o chiến tranh kết thúc, má»™t đồn Ä‘iá»n sẽ cho phép được là m ăn sinh sống lương thiện. Ôi, nếu chiến tranh kết thúc là ngưá»i ta có thể gieo trồng và chắc chắn là có thu hoạch.
Từ nay ngưá»i ta có quyá»n hy vá»ng. Chiến tranh sẽ không tồn tại vÄ©nh viá»…n. Scarlett đã có má»™t Ãt bông, có lương thá»±c, có má»™t con ngá»±a và má»™t món tiá»n. Phải, thá»i kỳ khốc liệt đã qua rồi.
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 03:41 PM.
|

07-05-2008, 10:56 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 27
Và o má»™t buổi trưa giữa tháng mưá»i má»™t, cả nhà đang quây quần xung quanh bà n ăn, ăn bữa Ä‘iểm tâm mà bà Má đã nấu bằng bá»™t ngô trá»™n vá»›i hạt bo bo, má»™t luồng gió lạnh thổi, luồng gió đầu tiên trong năm. Pork đứng sau lưng ghế Scarlett vui vẻ hoa hai bà n tay và o nhau và đỠnghị:
- Thưa cô Scarlett, đã sắp đến kỳ mổ lợn rồi đấy.
- Anh đã thèm rá» rãi ra rồi sao? Scarlett mỉm cưá»i đáp. Tôi cÅ©ng xin thú thá»±c là vấn đỠđó cÅ©ng nói lên Ä‘iá»u gì vá»›i tôi. Nếu thá»i gian giữ được mấy ngà y nữa, chúng ta…
Mélanie ngắt lá»i cô, má»™t tay cầm thìa nói:
- Nghe kìa, có ai tới.
- Có ai Ä‘ang gá»i chúng ta, Pork nói vẻ khó chịu.
Không khà rất trong cho phép nghe thấy rất rõ tiếng vó ngá»±a rá»™n rà ng Ä‘áºp xuống đất như tiếng Ä‘áºp cá»§a trái tim hoảng hốt và má»™t giá»ng phụ nữ gà o lên:
- Scarlett! Scarlett.
Tất cả nhìn nhau trước khi đẩy cái ghế ra và đứng báºt lên. Mặc dù tiếng gá»i thất thanh do sợ hãi, má»i ngưá»i Ä‘á»u nháºn ra là tiếng cá»§a Sally Fontaine, cô ta cách đây má»™t giỠđã rẽ và o đây nói chuyện má»™t lát trước khi Ä‘i Jonesboro. Trong khi má»i ngưá»i rối rÃt lao ra, há» trông thấy ngưá»i thiếu phụ Ä‘ang lao tá»›i trên má»™t con ngá»±a sùi bá»t mép. Bá»™ tóc bay phÃa sau, cả cái áo khoác cÅ©ng chỉ có dây Ä‘ai buá»™c và o cổ. Cô không giữ dây cương, cánh tay chỉ vá» phÃa sau, hướng cô vừa tá»›i:
- Quân Yankees đến. Tôi trông thấy chúng. Chúng Ä‘ang ở phÃa dưới đưá»ng cái. Quân Yankees!
Cô kéo cương vừa đúng lúc để ngăn con ngá»±a không trèo lên báºc thá»m, nó quay ngoắt lại, vượt bãi bằng trong ba bước và Sally cho nó vá»t qua hà ng rà o như trong lúc Ä‘i săn, rồi Ä‘i xuống con đưá»ng hẹp ngăn những chiếc lá»u rồi Ä‘i tắt qua cánh đồng để vá» Momosas.
Trong má»™t lát, má»i ngưá»i như bị tê liệt, rồi Suellen và Carreen bắt đầu khóc nức nở và ôm lấy nhau. Run rẩy, Wade không động Ä‘áºy. Ãiá»u nó sợ nhất trong đêm nó rá»i bá» Atlanta sắp xảy ra. Quân Yankees đến để bắt nó.
- Quân Yankees à ? Ông Gérald ngáºp ngừng há»i. Nhưng chúng đã đến đây rồi kia mà ?
“Ãức mẹ đồng trinh†Scarlett kêu lên, cô vừa bắt gặp cặp mắt khiếp đảm cá»§a Mélanie. Trong chốc lát, cô sống lại những cÆ¡n hãi hùng cá»§a đêm cuối cùng ở Atlanta, cô trông thấy những ngôi nhà bị tà n phá rải rác ở nông thôn, cô nhá»› lại má»i loại chuyện giết tróc, ta tấn, hãm hiếp. Cô tưởng nhá»› lại hình ảnh tên lÃnh Yankees đứng ở hà nh lang tay cầm cái há»™p đồ khâu cá»§a mẹ cô. “Ta chết mất, cô nghÄ© thầm. Ta đã tưởng má»i việc như váºy đã hết. Ta chết mất, ta sẽ không còn đủ sức để chịu đựng má»™t loạt gian nan ấy nữaâ€.
Thế rồi cô nhìn thấy con ngá»±a đã đóng yên sẵn sà ng đà ng chá» Pork Ä‘i sang nhà Tarleton. Con ngá»±a cá»§a cô. Con ngá»±a duy nhất cá»§a cô. Bá»n Yankees sẽ cướp nó cùng vá»›i con bò và con bê. Cả con lợn nái và đà n con nữa!... Ôi, mất bao thá»i gian vất vả má»›i bắt được chúng vá». Và bá»n chúng cÅ©ng sẽ cướp cả con gà trống và đà n gà mái đẻ, mấy con vịt mà bên nhà Fontaine đã cho. Và những quả táo, những cá»§ khoai mà i dưới hầm. Và bá»™t, và gạo, và đáºu khô. Và tiá»n cá»§a tên Yankees. Chúng sẽ cướp Ä‘i hết và để lại đói khổ.
- Chúng sẽ không lấy được, Scarlett kêu lên.
Tất cả má»i ngưá»i kinh ngạc nhìn cô và có lúc tưởng như trà óc cá»§a cô không chịu nổi cái đòn má»›i nà y.
- Tôi không muốn lại phải nhịn đói nữa. Bá»n chúng sẽ không lấy được.
- Gì thế Scarlett?
- Con ngá»±a, con bò, đà n lợn… Bá»n chúng sẽ không lấy được. Tôi không muốn để cho chúng lấy.
Cô quay lại bốn ngưá»i da Ä‘en Ä‘ang đứng nép và o nhau ở lối Ä‘i, bá»™ mặt Ä‘en cá»§a há» trở thà nh mà u tro. Cô nói:
- Ãầm lầy.
- Ãầm lầy nà o ạ?
- Ãồ ngu, đầm lầy ở bá» sông ấy chứ còn đầm lầy nà o. Tất cả ra đây mau lên. Pork và Prissy Ä‘uổi lợn ra đấy hết. Suellen và Carreen má»—i cô mang má»™t cái bị nhét đầy thá»±c phẩm và o đấy rồi chạy trốn và o rừng. Bà Má, bá» bá»™ đồ ăn bằng bạc xuống giếng. Và Pork nghe đây, đừng có mà đứng đực ra như thế, dắt ba Ä‘i theo. Ãừng có há»i tôi tại sao. Bất kỳ đến đâu. Ba Ä‘i vá»›i Pork Ä‘i, ba.
Giữa cơn hoảng hốt cô cũng nghĩ được tinh thần đang lung lạc của ông Gérald sẽ ra sau khi trông thấy bộ quân phục xanh. Cô dừng lại và xoắn hai tay và o nhau, tiếng khóc nức nở của Wade đang bám và o váy Mélanie là m cô cà ng thêm kinh hoà ng.
- Em phải là m gì hả chị Scarlett?
Giữa những tiếng kêu, tiếng khóc, tiếng vá»™i và ng cuống quýt, Mélanie vẫn giữ được bình tÄ©nh. Mặc dù mặ cô trắng bệch như tá» giấy, toà n thân cô run rẩy, sá»± bình tÄ©nh trong giá»ng nói cá»§a cô cÅ©ng là m Scarlett dịu Ä‘i được và chỉ cho cô biết má»i ngưá»i Ä‘ang đợi lệnh cá»§a cô. Cô láºp tức đáp:
- Con bò và con bê. Chúng đang ở cánh đồng cỠcũ. Cô lấy con ngựa và dồn tất cả chúng và o đầm lầy.
Mélanie vá»™i bá» Wade ra và bước xuống báºc thá»m rồi chạy ra chá»— buá»™c ngá»±a. Vừa đủ thì giỠđể Scarlett nom thấy đôi cẳng chân gầy còm và má»™t sóng váy dà i váy ngắn, Mélanie đã chá»…m chệ trên yên ngá»±a mà bà n đạp đối vá»›i cô thấp quá. Cô giáºt cương và thúc gót chân và o bụng ngá»±a, rồi bá»—ng nhiên cô dừng lại, mặt nhăn nhúm vì sợ hãi:
- Con cá»§a em. Ôi, đứa con bé bá»ng cá»§a em. Quân Yankees giết nó mất. ÃÆ°a nó ra đây cho em.
Tay cô đã để lên đốc yên và sẵn sà ng tụt xuống. Scarlett vá»™i hét lên tháºt to:
- Cô cứ Ä‘i Ä‘i. Cứ Ä‘i Ä‘i, mang con bò Ä‘i. Tôi sẽ phụ trách đứa bé. Cứ Ä‘i Ä‘i mà . Cô tưởng tôi chịu để cho bá»n chúng mó và o con cá»§a Ashley sao? Ãi Ä‘i.
Mélanie ném má»™t cái nhìn thất vá»ng vá» phÃa sau nhưng cÅ©ng vẫn thúc ngá»±a Ä‘i, lao xuống con đưá»ng dẫn ra đồng cổ.
“Ta không ngá» Mélanie cưỡi ngá»±a giá»i như váºy†Scarlett nghÄ© bụng trong lúc bước nhanh và o trong nhà . Wade chạy theo gót cô, vừa chạy vừa khóc. Nó cố bám lấy vạt váy cô. Vừa leo lên gác cô trông thấy Suellen và Carreen má»—i ngưá»i xách má»™t cái giá» chạy và o nhà kho. Cô cÅ©ng trông thấy Pork Ä‘ang cầm tay ông Gérald lôi Ä‘i không ngáºp ngừng. Ông Gérald không ngừng lầu bầu và kháng cá»± như má»™t đứa trẻ. Từ ngoà i sân cô nghe thấy tiếng nói the thé cá»§a bà Má:
- Prissy, chui và o chá»— nà y và lùa đà n lợn ra cho tao. Mà y cÅ©ng rõ là tao to lá»›n qúa là m sao mà chui và o chá»— nà y được. Dilcey đâu, lại đây thúc con nhóc nà y, nó chẳng được tÃch sá»± gì cả.
“Thế mà ta lại lấy là m tá»± hà o là đã nhốt chúng và o đấy để không ai ăn trá»™m được. Scarlett vừa nghÄ© vừa lao và o buồng. Nhưng tại sao ta lại không cho là m má»™t cái chuồng trong đầm lầy?â€
Cô giáºt mạnh cái ngăn kéo tá»§ và lục lá»i trong đống quần áo cho đến khi tìm thấy cái và cá»§a tên Yankees. Cô mở cái há»™p đồ khâu lấy ra đôi hoa tai bá» cả và o cái vÃ. Nhưng giấu cái và và o đâu bây giá»? Trong đệm? Trong lò sưởi? Hay ném xuống giếng? Bá» và o trong cái coóc xê áo cô? Không, không nên bá» và o chá»— ấy. Cái và có thể là m áo phồng lên, nếu quân Yankees trông thấy, chúng chẳng ngần ngừ bắt cô cởi áo ra.
- Ta đến chết mất thôi, cô nói một cách dữ tợn.
Dưới nhà vẫn còn tiếp diá»…n cái cảnh cuống cuồng và kêu than. Scarlett rất muốn có Mélanie bên cạnh. Mélanie vá»›i giá»ng bình tÄ©nh cá»§a cô, Mélanie đã tá» ra rất dÅ©ng cảm hôm cô giết tên Yankees. Mélanie bằng ba ngưá»i khác. Nhưng Mélanie đã dặn lại gì nhỉ? à phải, đứa bé.
Gì chặt cái và và o ngưá»i, Scarlett chạy nhanh qua hà nh lang và o buồng Mélanie có bé Beau nằm ngá»§ trong nôi. Cô bế bé lên, bé giáºt mình tỉnh dáºy giÆ¡ nắm đấm tà hon lên. Cô nghe tiếng Suellen kêu: “Ãi Ä‘i thôi Carreen, lấy ngần nà y đủ rồi. Nhanh lên emâ€.
Từ dưới sân vang lên những tiếng kêu eng éc dữ tợn kèm theo tiếng phản đối bá»±c tức. Scarlett chạy ra cá»a sổ và trông thấy bà Má nặng ná» vượt qua ruá»™ng bông, má»—i tay xách cẳng má»™t con lợn con. Ãằng sau bà là Pork cÅ©ng xách hai con lợn con đồng thá»i đẩy ông Gérald Ä‘i trước. Ông Gérald vượt qua những luống bông rất khó nhá»c, vừa Ä‘i vừa khua cái gáºy.
Thò ngưá»i ra ngoà i, Scarlett kêu tháºt to:
- Mang cả con lợn nái đi nữa. Dilcey bắt con Prissy lùa nó ra ngoà i và chỉ việc đuổi nó và o trong các cánh đồng.
Dilcey ngẩng bá»™ mặt mệt má»i lên, trong tạp dá» cá»§a chị có má»™t chồng đồ bạc, chị nói:
- Con lợn nái đã cắn Prissy, nó không muốn cho nó ra ngoà i nữa.
“Hoan hô con lợn nái!†Scarlett nghÄ© bụng và cô lại quay lại cái tá»§, lấy ở trong chá»— giấu ra những cái vòng, cái bà n chải, bức chân dung và cái chén bạc mà cô đã thấy trong ngưá»i tên Yankees. Nhưng giấu tất cả những thứ nà y ở đâu bây giá»? Chẳng lẽ má»™t tay bế bé Beau, tay kia mang các đồ lặt vặt. Cô toan đặt thằng bé xuống giưá»ng nhưng nó đã cảm thấy trước nên đã khóc toáng lên. Scarlett chợt có má»™t ý nghÄ© tuyệt diệu. Chá»— nà o giấu kÃn hÆ¡n trong tã đứa bé? Cô láºp tức láºt sấp đứa bé xuống và nhét cái và và o trong tã, đứa bé lại khóc toáng lên, nhưng cô nà o có quản gì. Cô buá»™c cái hình có ba cạnh và o giữa hai chân cá»§a bé. Cô thở dà i rồi nói má»™t mình:
- Nà o, bây giỠchúng ta đi và o đầm lầy.
Má»™t tay bế bé, má»™t tay áp và o các món đồ nữ trang, cô Ä‘i qua hà nh lang gác má»™t. Bá»—ng nhiên cô dừng lại, lạnh toát cả ngưá»i. Sao ngôi nhà im lặng thế? Sao nó lặng lẽ má»™t cách ghê rợn thế? HỠđã Ä‘i cả rồi sao? Váºy là tất cả đã bá» rÆ¡i cô. Trong thá»i đại nà y bất kỳ Ä‘iá»u gì cÅ©ng có thể xảy ra cho ngưá»i phụ nữ có má»™t mình vá»›i quân Yankees.
Má»™t tiếng động nhẹ là m cô giáºt mình. Cô quay lại và nom thấy co quắp và o cái thà nh cầu thang thằng con trai cá»§a mình mà cô đã quên. Mắt tròn xoe vì sợ hãi, nó toan nói nhưng không phát ra được tiếng nà o.
- Ãứng lên Wade và đi má»™t mình. Lúc nà y mẹ không bế con được đâu.
Thằng bé lao đến vá»›i mẹ nó như má»™t con váºt hoảng sợ, nó nắm lấy cái váy rá»™ng và vùi mặt và o đấy. Qua những nếp vải, Scarlett cảm thấy đôi bà n tay nhá» cá»§a nó Ä‘ang tìm chân mình. Cô cứ phải xuống cầu thang, má»—i bước Ä‘i bị nặng chÄ©u vì Wade bám chặt và o.
- Bá» mẹ ra Wade, cô nói giá»ng dữ tợn. Bá» mẹ ra và đi má»™t mình.
Nhưng đứa bé chỉ siết chặt hÆ¡n. Xuống tá»›i dưới nhà , cô thấy hình như tất cả những gì có trong phần nhà nà y Ä‘á»u chạy lại phÃa cô. Những đồ gá»— mà cô yêu quý biết bao hình như nói vá»›i cô: “VÄ©nh biệt, vÄ©nh biệtâ€. Má»™t tiếng nấc nhẹ trà o lên cổ há»ng. Cái cá»a buồng giấy nhá» nÆ¡i bà Ellen vẫn thưá»ng là m việc để mở và Scarlett có thể trông thấy má»™t góc cái bà n giấy cổ. Phòng ăn vá»›i những chiếc ghế còn để lá»™n xá»™n và những đĩa thức ăn còn đầy. Dưới sà n trải những tấm thảm do bà Ellen tá»± tay dệt. Trên tưá»ng treo bức chân dung cá»§a bà cố Robillard, cổ để trần, tóc vén cao lên đỉnh đầu, cái mÅ©i nhá»n như thể ngưá»i hoạ sÄ© muốn tạo cho bá»™ mặt nhá» cá»§a cụ cố má»™t vẻ châm biếm và hà i hoà . Tất cả những gì có liên quan đến những ká»· niệm đầu tiên cá»§a Scarlett, tấy cả những gì sâu sắc vá»›i cô Ä‘á»u như muốn nói: “VÄ©nh biệt! VÄ©nh biệt Scarlett O’Hara!â€
Quân Yankees sắp sá»a đốt tất cả những thứ nà y! Tất cả.
Ãó là hình ảnh cuối cùng mà cô mang Ä‘i vá» nhà cô, cuối cùng ngoà i cái mà cô có thể sẽ trông thấy từ khu rừng hoặc đầm lầy. Cô sẽ nom thấy cái lò sưởi cao phá»§ đầy khói và cái mái nhà sáºp xuống giữa đám lá»a.
“Ta không thể từ giã các ngươi được, cô nghÄ© thầm và hai hà m răng cô va và o nhau vì sợ hãi. Ta không thể từ giã các ngươi được. Cha ta cÅ©ng sẽ không bá» các ngươi. Ông đã từng nói vá»›i quân Yankees là đốt ông cùng vá»›i căn nhà . Váºy thì các ngươi sẽ bị đốt cùng vá»›i ta, vì ta cÅ©ng váºy, ta không muốn bá» các ngươi. Các ngươi là tất cả những gì còn lại đối vá»›i taâ€.
Quyết định đó là m tiêu tan má»™t phần ná»—i kinh hoà ng và cô chỉ còn cảm thấy giá lạnh ở giữa ngá»±c như thể tất cả má»i hy vá»ng, tất cả những ná»—i lo sợ cá»§a cô Ä‘á»u đột nhiên đóng băng lại.
Lúc cô ngồi đó không cỠđộng, cô nghe thấy từ ngoà i đưá»ng nổi lên tiếng động cá»§a rất nhiá»u vó ngá»±a kèm theo tiếng lÃch kÃch cá»§a những thanh gươm va và o yên ngá»±a. Má»™t tiếng hô rán rá»i: “Xuống ngá»±aâ€.
Scarlett vá»™i và ng cúi xuống đứa bé Ä‘ang bám và o cô và bằng má»™t giá»ng dịu dà ng, cô bảo nó:
- Bá» mẹ ra, con. Con bé nhá» cá»§a mẹ. Con hãy xuống nhanh thá»m, chạy qua sân và và o tầng hầm. Con sẽ gặp bà Má và cô Mélanie ở đấy. Ãi nhanh lên con yêu. Ãừng sợ.
Ngạc nhiên thấy giá»ng mẹ thay đổi, thằng bé ngẩng đầu lên và Scarlett kinh hoà ng thấy vẻ mặt nó là m ngưá»i tanghÄ© đến con thá» Ä‘ang mắc bẫy. “Lạy Ãức mẹ đồng trinh, Scarlett cầu nguyện, xin đừng để cho có co quắp lại. Không… trước mặt bá»n Yankees, bá»n chúng không được biết là chúng con sợâ€. Và thấy thằng bé cà ng nép sát và o mình, cô nói thêm má»™t cách rõ rà ng:
- Hãy can đảm lên Wade, bá»n chúng chỉ là má»™t lÅ© Yankees bẩn thỉu.
Và cô bước xuống thá»m, tiến đến trước mặt bá»n chúng.
Sherman đã tiến hà nh má»™t cuá»™c hà nh quân qua Géorgie, từ Atlanta ra đến biển. Ãằng sau ông ta, những đống hoang tà n cá»§a thà nh phố bị đốt cháy, đồng thá»i những quân lÃnh mặc quân phục xanh Ä‘i ra. Trước mặt ông ta ba trăm dặm đất Ä‘ai hầu như không có ngưá»i bảo vệ trừ má»™t số dân quân, cụ già và trẻ em cá»§a Ãá»™i cáºn vệ địa phương.
Bang trù phú và rá»±c rỡ cá»§a những đồn Ä‘iá»n trong đó trú ngụ những đà n bà và trẻ em, những ngưá»i già và nô lệ da Ä‘en. Trên má»™t bá» rá»™ng tám mươi dặm, quân Yankees cướp phá và đốt cháy. Hà ng trăm ngôi nhà là m mồi cho biển lá»a.
Tuy nhiên, đối vá»›i Scarlett Ä‘ang đứng nhìn đội quân binh phục xanh trà n và o hà nh lang, đây không phải là vấn đỠmà toà n quốc quan tâm. Không, đây chỉ là má»™t vấn đỠhoà n toà n cá nhân, má»™t hà nh động bất lương chÄ©a và cô và những ngưá»i nhà cá»§a cô.
Cô đứng dưới chân cầu thang, đứa bé má»›i đẻ bế trên tay, thằng Wade bép và o cô, chúi đầu và o trong váy mẹ trong khi bá»n Yankees trà n và o nhà , chen cô để Ä‘i lên, kéo các đồ đạc ra ngoà i hà ng hiên, chá»c thá»§ng đệm ngồi bằng dao hoặc lưỡi lê xem có gì quý giấy bên trong. Trên gác, chúng phanh các tấm đệm, má»n lông đến ná»—i cầu thang đầy lông chim và rÆ¡i từ từ trên đầu Scarlett. Má»™t cÆ¡n giáºn dữ bất lá»±c, những ná»—i kinh hoà ng cuối cùng cá»§a cô nhưng cô không thể là m gì khác hÆ¡n là nhìn bá»n Yankees ăn cướp, ăn cắp và phá phách.
Tên chỉ huy đơn vị có đôi chân cong. Hắn nhá» nguá»i, tóc lốm đốm hoa râm, má bị biến dạng vì ngáºm má»™t miếng thuốc lá to. Hắn là đứa đầu tiên đến gần Scarlett, luôn mồm nhổ xuống sà n, lên cả áo Scarlett, hắn tuyên bố không quanh co.
- Nà y chị kia, đưa cho tôi cái gì cầm trong tay.
Scarlett đã quên không Ä‘em giấu món đồ nữ trang lặt vặt và vá»›i má»™t nụ cưá»i khinh bỉ, cô ném xuống sà n.
- Còn đôi hoa tai và cái nhẫn mà chị đang đeo kia.
Scarlett hạ em bé xuống cánh tay và trong khi đầu em thấp xuống, mặt em đỠlên và kêu gà o. Scarlett cởi đôi hoa tai bằng ngá»c thạch lá»±u mà ông Gérald tặng bà Ellen trong dịpcưới. Rồi cô tháo ở ngón tay ra cái nhẫn saphia do Charles tặng cô trong dịp Ä‘Ãnh hôn.
- Không được ném xuống đất, tên đội nói và giÆ¡ tay ra. ÃÆ°a đây cho tôi, bá»n mất dạy kia có đủ rồi. Chị còn gì nữa không?
Cặp mắt hắn để và o cái coóc xê của Scarlett. Trong một lúc, cô tưởng là cô sắp ngất. Cô đã cảm thấy bà n tay tà n bạo để và o ngực cô và lần đến cái nịt.
- Hết rồi nhưng tôi chắc là ông có thói quen cởi quần áo nạn nhân.
- ÃÆ°á»£c, tôi tin lá»i chị, tên đội vui vẻ nói, rồi hắn lại nhổ nước bá»t và quay Ä‘i. Tay để và o chá»— tã mà cô đã giấu cái vÃ, Scarlett lại bế em bé và cố là m cho nó nÃn khóc đồng thá»i cảm Æ¡n Chúa đã cho Mélanie đứa con.
Trên nhà , cô nghe thấy những tiếng già y bốt nặng, tiếng ken két cá»§a bà n ghế bị kéo trên mặt sà n, tiếng bát đĩa vỡ, những tiếng chá»i cá»§a bá»n lÃnh vi không tìm được gì quý. Từ ngoà i sân vang lên những tiếng kêu: “Cắt cổ chúng Ä‘i. Ãừng để chúng chạy trốn†và những tiếng gà vịt ngá»—ng kêu quà ng quạc. Má»™t tiếng rú hấp hối đột nhiên ngắt lại bởi má»™t phát súng ngắn là m cô lạnh xương sống và cô hiểu thế là con lợn nái đã bị giết. Prissy đáng nguyá»n rá»§a. Nó đã chạy trốn mà không nghÄ© đến con lợn. Miá»…n là những con lợn con được an toà n. Miá»…n là gia đình đã tá»›i được đầm lầy. Nhưng chẳng có cách nà o để biết.
Cô đứng bình tÄ©nh dưới chân cầu thang trong khi bá»n lÃnh la hét chá»i rá»§a vùng vẫy xung quanh cô. Thằng Wade khiếp đảm không dám buông áo mẹ ra. Cô cảm thấy thằng bé run láºp cáºp từ đầu đến chân nhưng cô không có sức để vá»— vá» nó và i câu. Cô cÅ©ng không có sức để nói má»™t câu vá»›i bá»n Yankees hoặc để van nà i chúng hoặc để phản đối chúng hoặc để biểu thị vá»›i chúng sá»± tức giáºn cá»§a mình. Côc hỉ còn đủ sức để cảm Æ¡n chúa cho cô vẫn đứng vững.
Nhưng khi nom thấy má»™t nhóm ngưá»i râu ria Ä‘i xuống cầu thang má»™t cách vụng vá» dưới sức nặng cá»§a những đồ đạc đã ăn cắp, trong số đó cô nháºn thấy có thanh kiếm cá»§a Charles, cô kêu lên.
Thanh kiếm đó đã thuá»™c vá» Wade. Nó đã thuá»™c vá» cha nó, vỠông nó và Scarlett đã là m quà cho thằng bé nhân dịp sinh nháºt vừa rồi cá»§a nó. Trong dịp đó đã tổ chức má»™t buổi tiệc nhá». Mélanie đã rá»›t nước mắt vì kiêu hãnh và cô ta đã hôn Wade, bảo nó cần lá»›n lên để trở thà nh má»™t ngưá»i lÃnh như cha ông nó. Wade rất hãnh diện vá» thanh kiếm cá»§a nó và thưá»ng hay trèo lên cái bà n trên đó treo thanh kiếm để vuốt ve nó. Scarlett cùng lắm chỉ chịu được khi ngưá»i ta lấy Ä‘i những đồ đạc riêng cá»§a mình như thanh kiếm, niá»m tá»± hà o cá»§a con cô thì không được. Wade nghe thấy tiếng kêu cá»§a mẹ liá»n ló con mắt ra ngoà i và bằng má»™t tiếng nấc lá»›n nó lấy lại được can đảm để nói và giÆ¡ tay ra:
- Của tôi đấy.
- Các ông không thể mang thanh kiếm đi được, Scarlett cũng nói và giơ tay ra.
- Tôi không được hả? Tên lÃnh cầm thanh kiếm nói và phá lên cưá»i. Lẽ ra thì tôi chẳng thèm nhưng đây là thanh kiếm cá»§a giặc.
- Không… không đúng. Ãây là thanh kiếm từ hồi chiến tranh Mếch xÃch. Ông không mang nó Ä‘i được. Nó thuá»™c vá» con trai tôi. Ãó là thanh kiếm cá»§a bố nó. Ôi, thưa trung uý, cô quay vá» phÃa tên đội thốt lên, đỠnghị ông bảo ông ấy trả lại tôi.
Tên đội lấy là m thú vị liá»n tiến lên và i bước nói:
- ÃÆ°a xem thanh kiếm, Bub.
Tên lÃnh cau có đưa thanh kiếm lên và nháºn xét:
- Chuôi nó là m bằng và ng.
Tên đội láºt nó trên bà n tay rồi đưa ra ánh sáng để Ä‘á»c dòng chữ khắc ở đấy: “Tặng thiếu tá Hamilton, nhân danh các sÄ© quan. Vì tinh thần dÅ©ng cảm cá»§a ông. Buena Vista 1847â€. Ãá»c xong hắn reo lên:
- Nà y bà chị, tôi cũng ở Buena Vista đấy.
- Tháºt à ? Scarlett lạnh lùng nói.
- Tháºt đấy. Hay lắm, xin nói để chị biết. Tôi còn thấy ngưá»i ta chiến đấu trong tráºn ấy. Váºy là thanh kiếm nà y là cá»§a ông thằng bé nà y?
- Vâng.
- Nếu váºy cứ giữ lại. Tên đội nói và lấy là m hà i lòng vẫn còn món nữ trang gói trong cái khăn mùi xoa.
- Tôi đã nói nó có má»™t cái chuôi bằng và ng. Tên lÃnh tiếc rẻ nói.
- Cứ để lại để chị ấy nhá»› đến chúng ta, tên đội mỉm cưá»i nói.
Scarlett cầm lấy thanh kiếm mà chẳng cảm Æ¡n. Tại sao lại phải cảm Æ¡n bá»n ăn cướp đã trả lại đồ cá»§a cô. Cô ghì thanh kiếm và o ngưá»i mặc cho chúng cãi nhau. Cuối cùng tên lÃnh đà nh chịu, nó kêu lên:
- ÃÆ°á»£c rồi, tôi sẽ cho bá»n giặc nà y biết tay để chúng nhá»› Ä‘á»i.
Rồi hắn chạy vá» phÃa nhà sau và Scarlett cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n. Quân Yankees chưa nói đến vấn đỠđốt nhà . Chúng chưa bảo cô Ä‘i để chúng có thể đốt nhà . Chúng từ từ táºp trung lại thà nh má»™t hà ng và tên đội há»i:
- Có tìm thấy gì không?
- Một con lợn, mấy con gà và mấy con vịt.
- Má»™t Ãt ngô, và i cá»§ khoai mà i và đáºu khô. Cái con phù thuá»· mà chúng ta trông thấy cưỡi ngá»±a có lẽ đã báo động trước.
- Váºy chúng ta Ä‘i chứ?
- ở đây chẳng có thứ gì ông đội ạ. Ông giữ đồ nữ trang chứ? Thôi, chúng ta chuồn trước khi toà n địa hạt đỠphòng.
- Chúng mà y đã lục phòng hút thuốc chưa?
- ở đây là m gì có phòng hút thuốc. Chúng tôi cÅ©ng biết là ngưá»i ta thưá»ng chôn nhiá»u thứ ở trong đó lắm.
- Mà y đã đà o những cái lá»u cá»§a bá»n nô lệ chưa?
- Chỉ có bông thôi và tôi đã nổi lá»a.
Trong má»™t khoảng khắc, Scarlett nhá»› lại những ngà y dà i nóng bức đã qua trên những cánh đồng bông. Cô lại cảm thấy cái Ä‘au lưng ghê gá»›m, chá»— bá»ng nắng trên vai… Tất cả váºy là đã mất hết. Không còn bông nữa.
- Nà y chị kia, sao không thấy có gì nhiá»u ở đây?
- Quân đội của các ông đã đi qua đây rồi, Scarlett lạnh lùng đáp.
- Ãúng thế, chúng ta đã đến phÃa nà y hồi tháng ChÃn, thế mà tôi quên mất đấy, má»™t tên lÃnh vừa nói vừa ngắm váºt gì cầm trong tay.
Scarlett nháºn ra là cái đê khâu cá»§a mẹ cô. Nhìn thấy nó gợi lên cho Scarlett biết bao là ká»· niệm khắc nghiệt. Cô nhá»› lại bà n tay nhá» nhắn cá»§a ngưá»i đã mang cái đê đó và bây giá» nó Ä‘ang nằm trong tay má»™t tên lạ mặt bẩn thiẻu. Nó sắp sá»a trở vá» miá»n Bắc, trang Ä‘iểm cho má»™t mụ Yankees nà o đó, mụ lấy là m hãnh diện có má»™t cá»§a ăn cắp. Cái đê cá»§a bà Ellen.
Scarlett cúi đầu xuống để cho quân địch không trông thấy cô khóc và nước mắt cô chảy thà nh từng giá»t nhá» xuống đứa bé. Qua nước mắt, cô nom thấy quân địch bá» Ä‘i. Cô nghe thấy tên đội hô mệnh lệnh bằng má»™t giá»ng mạnh. Chúng Ä‘i và Tara được cứu thoát nhưng cô không thấy vui vì ká»· niệm vá» bà Ellen quá Ä‘au đớn. Tiếng gươm lÃch kÃch, tiếng vó ngá»±a chỉ là m cô được má»™t chút thoả mãn và bá»—ng nhiên thấy yếu Ä‘uối hẳn, gân cốt trùng lại. Cô đứng im lặng trong lúc quân Yankees Ä‘i xuống đưá»ng mang theo những váºt cướp được: quần áo, chăn, bức hoạ, gà vịt và con lợn nái.
Thế rồi má»™t mùi hắc xông đến chá»— cô. Không còn nghÄ© đến bông bị cháy, cô quay đầu lại và qua cá»a sổ phòng ăn, cô trông thấy từng luồng khói lừ đừ bốc lên từ những căn lá»u cá»§a bá»n nô lệ. Thế là hết bông, hết tiá»n đóng thuế và má»™t phần tiá»n để giúp những ngưá»i ở Tara qua được mùa đông. Chẳng là m được vì gì khác là nhìn. Scarlett đã từng trông thấy bông cháy và cô biết khó mà dáºp tắt được đám cháy dù có nhiá»u ngưá»i cùng là m. Cảm Æ¡n Chúa, lá»u ở xa nhà . Cảm Æ¡n chúa, hôm nay không có gió để thổi tà n lá»a lên mái nhà .
Bá»—ng nhiên Scarlett quay phắt lại, cứng ngưá»i nhìn và o đầu hà nh lang chá»— cá»a bếp. Trong đó Ä‘ang bốc khói mù mịt. Scarlett đặt em bé xuống đất trong má»™t góc lối Ä‘i, cô áp Wade và o tưá»ng, bá» chúng đấy rồi chạy thẳng và o trong bếp Ä‘ang đầy khói, nhưng bị ho và chảy nước mắt là m cô phải lùi ra. Kéo má»™t vạt váy lên che mÅ©i rồi cô lại xông và o.
Căn buồng chỉ được chiếu sáng bằng má»™t cá»a sổ hẹp nên tối tăm và đầy khói. Scarlett chẳng trông thấy gì nhưng có thể nghe thấy tiếng lá»a réo và nổ lách tách. ÃÆ°a tay lên che mặt, cuối cùng cô cÅ©ng thấy được những lưỡi lá»a Ä‘ang bò dưới đất và lại gần tưá»ng. Có kẻ nà o đã hắt cái lò Ä‘ang cháy xuống sà n và sà n gá»— thông khô như cái bùi nhùi, Ä‘ang uống những ngá»n lá»a, để lá»a thấm và o như thể là nước.
Scarlett quay ra, lao và o buồng ăn vá»› lấy má»™t cái thảm nhá», là m đổ luôn mấy cái ghế. “Ta sẽ không bao giá» dáºp tắt được ngá»n lá»a… không bao giá». Trá»i Æ¡i, nếu có ngưá»i nà o lại giúp ta. Tara Ä‘i Ä‘á»i mất rồi. Ôi, lạy Chúa đúng là thằng khốn râu ria ấy. Nó đã nói là nó sẽ để lại cho ta thứ gì để ta nhá»› Ä‘á»i. Ôi, biết thế ta thà cho nó thanh kiếmâ€.
Trong hà nh lang cô đi qua trước mặt con trai cô, nó nằm trong một xó bên cạnh thanh kiếm của nó. Cặp mắt nó nhắm lại và bộ mặt nó có vẻ bình thản không thuộc thế giới nà y.
“Trá»i Æ¡i, nó chết rồi. Chúng đã là m thằng bé sợ quá đến chếtâ€. Scarlett nghÄ© bụng và kinh hoà ng đến cao độ. Nhưng cô cứ tiếp tục Ä‘i và lao đến cái xô nước uống mà lúc nà o ngưá»i ta cÅ©ng để sẵn cạnh cá»a bếp.
Cô nhúng cái thảm con và o trong xô nước và hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cô lại lao và o trong buồng đầy khói và cô đóng mạnh cánh cá»a lại. Trong má»™t thá»i gian vô hạn, cô quáºt bên trái bên phải. Cô không dừng lại để ho, không ngừng quáºt cái thảm và o những lưỡi lá»a thoát ra khá»i tầm tay cô. Ãã hai lần váy cô bén lá»a và cô buá»™c phải tá»± Ä‘áºp thảm và o mình để dáºp tắt nó. Cô mất cả kim cà i đầu, tóc cô xoã xuống hai vai và cô Ä‘au lòng khi ngá»i thấy mùi khét. Ngá»n lá»a vẫn cứ thoát ra khá»i cô, bò tá»›i tưá»ng và xoắn lấy nhau rồi ngẩng đầu lên như những con rắn. Scarlett kiệt sức và nháºn thấy má»i cố gắng cá»§a cô hầu như vô Ãch.
Bá»—ng cánh cá»a mở ra và luồng gió lùa và o nhen thêm ngá»n lá»a. Rồi có má»™t bà n tay đóng mạnh cá»a lại và giữa đám khói Scarlett nháºn thấy Mélanie Ä‘ang dẫm đạp lên ngá»n lá»a và vung lên má»™t váºt gì tối và nặng. Cô lá» má» trông thấy Mélanie lảo đảo, cô nghe thấy tiếng ho, cô thoáng trông thấy bá»™ mặt tái ngắt và thân hình mảnh khảnh cúi gáºp xuống là m hai và đưa Ä‘i đưa lại tấm thảm cầm ở tay.
Trong má»™t thá»i gian vô hạn định nữa, hai thiếu phụ chiến đấu sát cạnh nhau và cuối cùng Scarlett nháºn thấy ngá»n lá»a đã giảm dần. Bá»—ng nhiên Mélanie quay lại phÃa cô và kêu lên má»™t tiếng rồi dùng hết sức Ä‘áºp và o vai là m Scarlett tối sầm mặt mÅ©i, quỵ xuống trong má»™t cÆ¡n lốc khói.
Lúc cô mở mắt ra, co thấy mình nằm duá»—i thẳng dưới hà ng hiên, gối đầu lên đầu gối Mélanie và mặt trá»i buổi chiá»u chiếu thẳng ánh nắng và o mặt cô. Những vết bá»ng ở hai bà n tay, ở trên mặt và trên vai là m cô rất Ä‘au. Khói tiếp tục bốc lên từ những căn lá»u chứa bông thà nh những đám mây dà y đặc và mùi bông cháy còn rất mạnh. Scarlett trông thấy những là n khói mảnh thoát ra từ buồng bếp, cô vùng lên toan đứng dáºy nhưng Mélanie đã giữ cô lại và dịu dà ng nói:
- Xin chị cứ nằm yên, lá»a tắt rồi.
Cô nằm im má»™t lúc nữa, nhắm mắt lại và thốt ra má»™t tiếng thở dà i nhẹ nhõm. Bên cạnh cô đứa bé lục xục mạnh và yên tâm cô nháºn ra tiếng nấc cá»§a Wade. Cảm Æ¡n Chúa, váºy là nó không chết. Cô mở mắt và nhìn Mélanie. Những má»› tóc cá»§a cô ta hÆ¡i Ä‘á», mặt Ä‘en như bồ hóng nhưng cặp mắt vẫn sáng và cô mìm cưá»i.
- Trông cô như con má»i Ä‘en, Scarlett thì thà o và tỳ mạnh thêm đầu và o cái gối má»m.
- Còn chị, trông chị chẳng khác gì má»™t mụ há» cải trang thà nh má»i Ä‘en.
- Tại sao cô đánh tôi?
- Chị thân mến, bởi vì vai chị bốc lá»a. Em không ngá» là chị lại ngất Ä‘i. Tuy nhiên, có Trá»i biết là hôm nay chị đã phải là m việc nhiá»u như thế nà o. Em đã quay lại ngay sau khi lùa những con váºt và o trong rừng. Em lo lắng đến chết được khi nghÄ© đến chị chỉ có má»™t mình vá»›i hai đứa trẻ. Thế… bá»n Yankees có là m gì chị không?
- Chắc cô muốn há»i chúng có hiếp tôi không? Váºy thì không, Scarlett đáp và cô muốn ngồi lên và cố nÃn má»™t tiếng rên mặc dù hai đầu gối cá»§a Mélanie rất êm, nhưng chúng đã cướp Ä‘i hết cả, hết cả. Chúng ta đã mất hết, mất tất… Nhưng có gì mà nom cô có vẻ vui thế?
- Hai chị em chúng ta không bị xa cách nhau, còn lại cho chúng ta những đứa con và chúng ta còn có mái nhà trên đầu, Mélanie nói vá»›i vẻ hân hoan. Ãó là tất cả những gì mà chúng ta cầu mong và o lúc nà y. Trá»i Æ¡i, bé Beau bị ướt cả. Có lẽ bá»n Yankees đã cướp Ä‘i cả những tã thay cá»§a nó. Và … chị Scarlett, có gì trong tã cá»§a nó thế nà y?
Mélanie lo lắng luồn tay và o lưng nó và lôi ra cái vÃ. Trong má»™t lúc im lặng rồi cô phá lên cưá»i, má»™t tiếng cưá»i thẳng thắn không có gì là kÃch động.
- Chỉ có chị má»›i nghÄ© ra được cách nà y, Mélanie thốt lên và ôm lấy cổ Scarlett hôn. Chị là ngưá»i có má»™t không hai.
Scarlett chịu để cho Mélanie hôn vì cô yếu quá không chống lại được, vì những lá»i khen cá»§a Mélanie là nguồn an á»§i cho tâm hồn cô và cuối cùng vì trong buồng bếp đầy khói đã nảy nở trong cô má»™t sá»± cảm phục, má»™t tình yêu thương chặt chẽ vá»›i cô em chồng.
“Công bằng là phải như thế, Scarlett nghÄ© thầm. Cô ấy lúc nà o cÅ©ng có mặt khi ngưá»i khác cần đếnâ€.
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 03:40 PM.
|

07-05-2008, 10:57 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 28
Mùa lạnh đột ngá»™t tá»›i mang theo những cÆ¡n buốt giá kinh ngưá»i. Gió rét lùa qua ngạch cá»a là m khua những tấm thảm. Những chiếc lá cuối cùng đã lìa cà nh chỉ còn lại những cây thông vẫn gần như nguyên vẹn, run rẩy và đen đúa nổi báºt giữa ná»n trá»i mỠảo. Những con đưá»ng đỠhằn sâu vết lõm ngá»±a xe đã trở nên lạnh cóng và khô cằn như đá núi. Và nạn đói cÅ©ng lan theo gió buốt thổi ngang qua xứ Georgia.
Scarlett chua xót nhá»› lại câu chuyện đã nói nói vá»›i bà cụ Fontaine. Buổi trưa đó chỉ má»›i cách đây hai tháng nhưng dưá»ng như đã qua mất nhiá»u năm. Nà ng đã bảo vá»›i bà cụ là mình phải trải qua ná»—i khốn cùng nhứt trong Ä‘oiòi và nà ng nghÄ© đó là sá»± tháºt hoà n toà n. Nhưng bây giá», nháºn xét đó đã trở thà nh quá tầm thưá»ng như má»™t song khúc tuyến trong môn đại số há»c cá»§a các nữ sinh. Trước khi Ä‘oà n quân cá»§a tướng Sherman trở lại Tara lần thứ hai, nà ng còn có được má»™t số thá»±c phẩm và tiá»n bạc, còn có những láng giá»ng may mắn hÆ¡n mình và má»™t Ãt bông vải đủ sống tá»›i mùa xuân. Nhưng bây giá», bông vải đã bị thiêu rụi, thá»±c phẩm đã bị cướp Ä‘oạt và tiá»n bạc thì vô dụng bởi có còn nÆ¡i nà o để tìm ra thá»±c phẩm nữa đâu, trong khi láng giá»ng lại Ä‘ang phải sống trong má»™t tình trạng còn tồi tệ hÆ¡n cả chÃnh nà ng. Ãt ra nà ng cÅ©ng còn lại được má»™t con bò và má»™t con bê, má»™t và i con heo nhá» và con ngá»±a, giữa lúc các nhà quanh vùng chẳng có gì hÆ¡n là má»™t Ãt đồ váºt mà hỠđã kịp thá»i cất giấu trong rừng hay chôn dưới đất.
Ở Fairhaill, ngôi nhà cá»§a há» Tarleton hoà n toà n ra tro và bà Tarleton cùng bốn cô con gái phải Ä‘i tá túc nÆ¡i nhà cá»§a viên quản gia. Nhà cá»§a há» Munroe gần Lovejoy cÅ©ng bị san bằng. Ngôi biệt thư xây bằng gá»— ở Mimosa cÅ©ng bị phóng há»a chỉ còn lại má»™t gian tô hồ còn sót lại nhá» sá»± cứu chữa táºn tình cá»§a mấy bà Fontaine và ngưá»i hắc nô chưa bá» trốn. Má»™t lần nữa, nhà cá»§a gia đình Calvert lại thoát nạn nhá» sá»± xin xá» cá»§a viên quản gia Hilton, ngưá»i Yankee , nhưng tất cả gia súc, gia cầm Ä‘á»u bị bắt Ä‘i, ngay cả má»™t trại bắp cÅ©ng không còn.
Tại Tara cÅ©ng như trong toà n hạt, vấn đỠchánh vẫn là thá»±c phẩm. Phần lá»›n các gia đình chẳng còn cái gì khác hÆ¡n là má»™t số khoai mỡ, Ä‘áºu và thỉng thoảng má»™t và i con thú gà i bẫy được. Những gì há» có Ä‘á»u được Ä‘em chia vá»›i bạn bè bất hạnh hÆ¡n, cÅ©ng y như những ngà y còn sung túc. Nhưng rồi, cÅ©ng tá»›i lúc chẳng ai còn gì để chia sá»›t cho nhau nữa.
Ở Tara, món ăn thỉnh thoảng đệm và o là thá» hoang hoặc chuá»™t đồng hay cá trê nếu Pork may mắn bẫy hay câu được. Và o những ngà y khác, tất cả chỉ có được má»™t Ãt sữa, há»™t hồ đà o, trái dẻ rừng và khoai mỡ. Má»i ngưá»i luôn luôn bị thiếu ăn. Äối vá»›i Scarlett, dưá»ng như cứ má»—i lần quay mặt sang phÃa nà o là má»—i lần bắt gặp những cánh tay xin xá», những đôi mắt van lÆ¡n. Cà ng nhìn cảnh tượng đó, nà ng cà ng muốn Ä‘iên lên vì chÃnh nà ng cÅ©ng đói meo như há».
Nà ng ra lịnh cho hạ thịt con bê vì nó uống quá nhiá»u sữa và đêm đó cả nhà đã ăn thịt bê tươi má»™t cách hả hê cho tá»›i ná»—i tất cả Ä‘á»u bá»™i thá»±c. Nà ng cÅ©ng thấy đã tá»›i lúc phải là m thịt má»™t con heo, nhưng rồi lại cứ ngần ngừ ngà y nà y sang ngà y khác, mong đợi nó mau lá»›n để có được nhiá»u thịt hÆ¡n. Hiện thá»i chúng hãy còn quá nhá». Äêm đêm, nà ng thưá»ng bà n vá»›i Melanie vá» việc phái lão Pork Ä‘i ra xa hÆ¡n để dùng bạc xanh cá»§a Yankee mua thức ăn vá». Nhưng rồi cứ mãi lo con ngá»±a và khoản tiá»n quý báu kia bị cướp giá»±t dá»c đưá»ng, cả hai đà nh từ bỠý định đó. Không ai biết hiện quân Yankee Ä‘ang ở đâu. Có thể chúng Ä‘ang ở xa cách hà ng ngà n dặm hay chỉ Ä‘ang đóng quân bên kia bá» sông. Có lần, Scarlett định Ä‘Ãch thân cưỡi ngá»±a Ä‘i tìm thá»±c phẩm nhưng cả nhà đồng loạt lo sợ cuống cuồng lên khiến nà ng phải thôi.
Riêng Pork thì tá»± mình Ä‘i xa, có khi cả đêm chẳng vá» nhà và Scarlett cÅ©ng chảng há»i han gì. Thỉnh thoảng, ông ta trở vá» vá»›i má»™t con thú bẫy được. Má»™t hôm, Pork Ä‘em vá» má»™t và i trái bắp hoặc má»™t túi Ä‘áºu khô. Má»™t hôm Pork Ä‘em vá» má»™t con gà trống và bảo là bắt được trong rừng. Cả nhà ăn tháºt ngon là nh nhưng vá»›i đôi chút mặc cảm phạm tá»™i, vì biết rằng chÃnh Pork đã trá»™m con gà đó cÅ©ng như chÃnh ông ta đã hái lén bắp và đáºu. Má»™t hôm, sau khi cả nhà đã ngá»§ yên, Pork trở vá» gõ cá»a phòng Scarlett và ngượng nghịu chìa ra má»™t cái chân lá»— chá»— những vết đạn chì. Trong lúc Scarlett lo băng bó các vết thương, ông ta lắp bắp kể lại là trong lúc sắp sá»a lẻn và o má»™t chuồng gà ở Fayetteville thì bị bắt gặp. Scarlett không há»i đó là chuồng gà cá»§a nhà ai, nhưng nhè nhẹ vá»— và o vai ngưá»i lão bá»™c, rÆ¡i nước mắt. Ngưá»i da Ä‘en đôi khi rất khó thương, ngu đần và lưá»i biếng, nhưng lòng trung tÃn cá»§a há» thì chẳng có tiá»n bạc nà o mua chuá»™c nổi, há» luôn luôn nghÄ© là đã hoà đồng vá»›i chá»§ nhân da trắng rồi và chÃnh ý nghÄ© đó khiến há» liá»u mạng để tìm món ăn cho chá»§.
Nếu là dạo trước thì những vụ ăn cắp vặt cá»§a Pork sẽ là những vấn đỠnghiêm trá»ng có khi phải chịu phạt đòn. Nếu là dạo trước thì Scarlett sẽ phải nặng lá»i vá»›i ông ta. Ellen thưá»ng nhắc nhở:
- “Con phải luôn luôn nhá»›, chúng mình phải chịu trách nhiệm vá» tinh thần cÅ©ng như váºt chất cá»§a ngưá»i da Ä‘en. Chúa đã giao phó cho mình sứ mạng đó. Nên nhá»› là há» cÅ©ng như con nÃt, phải luôn luôn được trông chừng và riêng mình thì phải là m gương tốt để há» noi theoâ€.
Nhưng bây giá», Scarlett không thể báºn tâm vì lá»i nghiêm huấn đó. Dầu có phải khuyến khÃch ngưá»i nhà trá»™m cắp và có thể trá»™m cắp cá»§a những kẻ còn nghèo xÆ¡ xác hÆ¡n mình, nà ng cÅ©ng chẳng thấy bị lương tâm cắn rứt. Tháºt váºy, vấn đỠđạo đức đối vá»›i gánh nặng hiện thá»i trên vai, nà ng đã trở thà nh quá nhẹ. Thay vì trách mắng, nà ng chỉ thấy hối háºn vá» việc Pork bị bắn.
- Pork, bác nên cẩn tháºn hÆ¡n. Chúng tôi không muốn mất bác. Nếu không có bác rồi chúng tôi là m sao đây? Bác là ngưá»i tốt và trung tÃn. Khi nà o có nhiá»u tiá»n trở lại, tôi sẽ mua cho bác má»™t cái đồng hồ lá»›n bằng và ng và khắc và o đó má»™t câu lấy từ kinh Thánh như: “Tặng ngưá»i lão bá»™c trung thà nh, tá» tế và giá»i giangâ€.
Mặt Pork sáng rỡ vá»›i lá»i khen. Ông ta đưa tay sá» nhẹ và o chá»— các vết thương đã đưá»c băng bó.
- CÅ©ng không nặng lắm, chắc là nh mau. Chừng nà o mình má»›i có tiá»n, cô?
- Tôi chưa biết. Nhưng chắc chắn thế nà o rồi cũng có.
Nà ng cúi xuống nhìn Pork với đôi mắt chua xót và xa vắng đến nỗi khiến ông ta sỠsợ.
- Má»™t ngà y kia, khi chiến tranh chấm dứt, tôi sẽ kiếm ra tháºt nhiá»u. Chừng đó, tôi sẽ không còn đói lạnh khổ sở nữa. Không má»™t ngưá»i nà o trong nhà mình sẽ bị đói lạnh. Chúng ta sẽ có quần áo tốt, má»—i ngà y má»—i ăn gà rô - ti và ...
Scarlett ngừng ngang. Quy lệ nghiêm khắc cá»§a Tara dạo sau nà y do chÃnh nà ng đỠra và phải được áp dụng triệt để là không ai được nhắc tá»›i những món ăn ngon ngà y trước hoặc những thức mà há» muốn được ăn khi có cÆ¡ há»™i.
Pork lặng lẽ ra ngoà i trong khi Scarlett vẫn còn đăm đăm nhìn và o khoảng không. Những ngà y xưa cÅ©, bây giỠđã mất Ä‘i, sao có quá nhiá»u vấn đỠrắc rối và phức tạp. Phải là m sao vừa Ä‘oạt được Ashley vừa giữ cho hà ng chục thanh niên khác không bất mãn. Phải giấu cha, dấu mẹ, giấu những ngưá»i trên bước những hà nh động phóng túng, phải ve vuốt và xoa dịu những bạn gái hay ganh ghét, phải chú trá»ng tá»›i kiểu áo, mẫu hà ng, phải thay đổi kiểu tóc và còn hà ng trăm việc khác cần suy tÃnh. Còn bây giá», vấn đỠquan trá»ng nhứt là là m sao giữ cho mái nhà đừng dá»™t, thế thôi.
Mưa tạnh liên miên luôn nhiá»u ngà y mang theo giá rét và hÆ¡i ấm và o nhà là m má»i ngưá»i tê cóng. Cá»§i đốt lò sưởi Ä‘á»u ẩm ướt nên chỉ xông ra tháºt nhiá»u khói mà chẳng ấm bao nhiêu. Tara không còn gì để ăn ngoà i má»™t chút sữa bò và o sáng sá»›m. Khoai mỡ đã hết và bẫy thá» , câu cắm cá»§a Pork chẳng bắt được má»™t con nà o. Ngà y mai nếu vẫn không có gì ăn, có thể há» sẽ giết má»™t con heo con. Má»i ngưá»i ở Tara, da Ä‘en lẫn da trắng Ä‘á»u ngước mắt đói lả trông chá» nÆ¡i Scarlett. Có lẽ nà ng sẽ liá»u cho Pork cưỡi ngá»±a Ä‘i tìm mua thức ăn. Sau hết, nà ng còn khổ sở hÆ¡n, là Wade đã bị sưng cổ há»ng và lên cÆ¡n sốt trong khi chung quanh đó chẳng có má»™t bác sÄ© nà o và cÅ©ng chảng có thuốc men.
Vừa đói, vừa mệt vì phải luôn luôn trông chừng con, Scarlett phải giao nó lại cho Melanie để và o giưá»ng nằm. Chân tê cóng là m nà ng không ngá»§ được, mãi lo sợ trong tuyệt vá»ng.
“ Mình phải là m gì bây giá» ? Trông cáºy và o ai đây? Còn ngưá»i nà o trên Ä‘á»i nà y có thể giúp mình? . Phải chăng thế giá»›i ngà y nay không còn mang tá»›i cho con ngưá»i sá»± ấm êm nữa? Tại sao chẳng có má»™t ngừơi nà o đó dồi dà o sức khá»e để chịu đựng giúp nà ng? Nà ng đâu phải sanh ra để gánh chịu nặng ná» như thế. Là m cách nà o để chịu đựng nổi?
Và rồi nà ng thiếp đi.
Scarlett thấy mình Ä‘ang lạc và o xứ lạ, sương mù giăng kÃn và chân nà ng hụt hẫng . Nà ng thấy mình Ä‘ang lạc lõng trong cái xứ ma quái và im lặng rợn ngưá»i, Ä‘ang sợ hãi như đứa bé mất lối trong đêm. Nà ng thấy đói, lạnh và kinh hoà ng trước những gì ẩn hiện giữa mà n sương, nà ng muốn kêu lên nhưng miệng cứng lại. Trong sương mù như có nhiá»u bà n tay thò ra nắm váy, lôi nà ng xuống hố sâu, những bà n tay lạnh lẽo, tà n nhẫn, những bà n tay ma quái. Rồi nà ng chợt nghÄ© trong bóng tối dà y dặt kia, chắc hẳn phải có má»™t chá»— trú ẩn, má»™t nÆ¡i êm ấm, an toà n. Nhưng nÆ¡i đó tháºt sá»± ở đâu? Nà ng phải tìm cho ra nó trước khi những bà n tay ma quái kia kịp đẩy nà ng tá»›i bãi lầy.
Bá»—ng nà ng thấy mình Ä‘ang chạy, chạy như má»™t ngưá»i Ä‘iên, xông và o lá»›p sương mù, vừa khóc, vừa la . Tay quá» quạng vá» phÃa trước nhưng nà ng chỉ bắt được có không khà và sương ẩm. Chá»— ẩn náu đâu rồi? Nà ng chưa tìm được, nhưng chắc chắn nó Ä‘ang khuất trong má»™t nÆ¡i nà o đó là nà ng được an toà n ngay! Nhưng sợ hãi là m chân nà ng rã rá»i, muốn khụy xuống, đói khát là m nà ng muốn ngất Ä‘i. Scarlett tuyệt vá»ng kêu lên và choà ng tỉnh. Melanie Ä‘ang đứng bên giưá»ng lay gá»i nà ng.
Và má»—i lần Ä‘i ngá»§ vá»›i cái dạ dầy gần như trống rá»—ng là giấc mÆ¡ đó lại đến. Sợ quá, nà ng không dám ngá»§ tiếp. CÆ¡n khá»§ng hoảng là m Scarlett xanh xao, gầy guá»™c, má hóp lại, đôi mắt xanh lá»™ ra giống đôi mắt má»™t con mèo đói Ä‘ang rình ráºp kiếm ăn.
Giáng Sinh năm đó, Frank Kenedy cùng đội quân nhu tá»›i Tara vá»›i má»™t hy vá»ng hão huyá»n là tìm ra lúc gạo và gia súc cho quân đội.Tất cả Ä‘á»u rách rưới, bẩn thỉu như má»™t bá»n thổ phỉ. Ngá»±a há» chỉ còn là nhnữg con váºt bệnh hoạn và què quặt, quả tháºt những con váºt ấy không thể nà o còn dùng được cho những cuá»™c hà nh quân. CÅ©ng như ngá»±a há», đội quân nhu gồm toà n những phế binh, trừ Frank ra, ngưá»i nà o cÅ©ng chỉ còn má»™t tay, má»™t mắt hoặc bị gãy xương. Phần đông Ä‘á»u mặc áo xanh lấy được cá»§a quân Yankee. Lúc vừa xuất hiện, há» là m Tara hốt hoảng vì ngỡ là quân cá»§a Sherman quay lại.
HỠở lại đồn Ä‘iá»n qua đêm, tất cả Ä‘á»u khoan khoái vì được duá»—i mình trên những tấm thảm trong phòng khách, vì hà ng tuần qua há» chỉ được ngá»§ trên đất hoặc trên nệm lá thông nhá»n hoắt. Tuy râu tóc bẩn thỉu, quần áo rách nát, há» vẫn tá» ra thanh lịch. Há» luôn miệng kể lại những chuyện vui, há» pha trò và chúc tụng hết má»i ngưá»i trong nhà và biểu lá»™ rõ sá»± sung sướng được dá»± tiệc “ Nữa đếm†trong má»™t biệt thá»± lá»›n, bên cạnh những cô gái đẹp, như trong những dịp lá»… Giáng Sinh xa xưa. Toán quân không nhắc đến chiến tráºn mà chỉ pha trò để chá»c cưá»i mấy cô. Há» mang lại cho Tara cái không khà tưng bừng cá»§a những ngà y lá»… trong dÄ© vãng.
Suellen sung sướng thì thầm với chị:
“ Giống y như những lần nhà mình đãi tiệc, hả chị?â€.
Suellen vui ra mặt vì sá»± hiện diện ý trung nhân cá»§a mình trong nhà , mắt cô không lúc nà o rá»i Frank Kenedy, Scarlett cÅ©ng phải ngạc nhiên khi thấy Suellen như đẹp hẳn lên đầu thân thể còn gầy gò vì háºu quả cá»§a bệnh tưong hà n. Hai má đỠhồng và mắt sáng long lanh.
“Nó thương hắn thiệt rồi. CÅ©ng mong nó lấy chồng phứt cho rồi dầu ông chồng già khú như Frankâ€.
Carreen cÅ©ng tươi tắn hÆ¡n đôi chút, mắt cô không còn mÆ¡ dại như ngưá»i má»™ng du nữa. Carreen đã tìm được trong đám lÃnh má»™t ngưá»i bạn cá»§a Brent Tarleton, anh ta đã ở bên cạnh lúc Brent tá» tráºn. Cô tá»± hứa sẽ nói chuyện vá»›i anh ta sau bữa ăn tối.
Suốt tối, má»i ngưá»i trong nhà đá»u ngạc nhiên vá» thái độ linh hoạt cá»§a Melanie. Nà ng cưá»i đùa vá»›i má»™t quân nhân chá»™t mắt khiến y khoái chà đáp lại bà ng những lá»i nịnh đầm hÆ¡i quá trá»›n. Scarlett biết ngưá»i chị chồng Ä‘ang váºn dụng cả tinh thần lẫn thể xác để là m vui má»i ngưá»i , vì ngà y thưá»ng melanie rất rụt rè khi tiếp xúc vá»›i đà n ông, hÆ¡n nữa, nà ng vẫn còn quá yếu. Nhưng đêm nay chị nà ng cÅ©ng như Carreen và Suellen Ä‘ang cố gắng là m cho toán lÃnh có được má»™t bữa tiệc ná»a đêm Giáng Sinh thú vị. Chỉ có Scarlett là không thÃch nói chuyện vá»›i ngưá»i nà o cả.
Äá»™i quân nhu cÅ©ng đóng góp má»™t phần báp khô và thịt lát cá»§a há» cho Mammy sá»a soạn bữa tối. Scarlett. Scarlett nhìn bá»n hỠăn mà cảm thấy xốn xang. Chẳng những xót xa khi nhìn thấy há» nhai nuốt ngấu nghiến, mà nà ng còn lo ngại há» khám phá ra con heo con mà Pork má»›i là m thịt hôm qua. Con váºt hiện Ä‘ang được móc trong tá»§ đựng thức ăn và nà ng trừng trợn Ä‘e dá»a ngưá»i nhà là sẽ móc mắt kẻ nà o nói cho đám lÃnh biết là há» vừa là m thịt má»™t con heo hoặc tiết lá»™ là còn má»™t bầy heo nữa Ä‘ang được nhốt ngoà i đầm. Äám quân nhân đói khát ấy sẽ ngốn hết con heo trong má»™t thoáng và nếu biết còn má»™t bầy heo nữa, há» sẽ có thể trưng thâu cho quân đội. Nà ng cÅ©ng Ä‘ang lo ngại cho con ngá»±a và con bò cái Ä‘ang buá»™c trong cánh đồng gần bìa rừng v à giáºn mình sao chẳng cho Ä‘em chúng và o đầm luôn vá»›i bầy heo. Nếu đội quân nhu bắt mấy đám gia súc đó. Tara biết trông và o đâu để sống qua mùa đông tá»›i. Phần quân đội, há» có gì để ăn hay không thì là chuy(ên riêng cá»§a há». Cứ để quân đội tá»± tìm thức ăn. Chỉ nuôi sống được gia đình là cÅ©ng đã quá khổ nhá»c rồi.
Nhìn số lương khẩu phần Ãt á»i cá»§a đám lÃnh, nà ng nhá»§ thầm:
“Là m sao há» có thể chiến đấu nổi khi thiếu ăn đến thế?â€.
Bữa tiệc khá vui, ngay cả Gerald ngồi chá»§ tá»a ở đầu bà n, cÅ©ng cố nhá»› lại và i kiểu cách cá»§a gia chá»§ khi tiếp khách, thỉnh thoảng ông lại cưá»i mÆ¡ hồ. Toán binh sÄ© không ngá»›t gợi chuyện, các phụ nữ luôn luôn mỉm cưá»i....Nhưng lúc định quay sang Frank Kenedy để há»i thăm tin tức cô Pittypat, Scarlett chợt bắt gặp vẻ mặt kỳ lạ cá»§a y là m nà ng quên hết những Ä‘iá»u định há»i.
Frank đã thôi nhìn Suellen, y đưa mắt nhìn quanh quẩn trong phòng, hết chú ý tá»›i đôi mắt ngÆ¡ ngác cá»§a Gerald, y lại nhìn xuống sà n nhà không còn thảm , nhìn cái kệ trên lò sưởi không còn má»™t món trang hoà ng , nhìn mấy cái ghế nệm bị quân Yankee chá»c thá»§ng, nhìn tấm gương bể trên vách, nhìn bốn bức tưá»ng trần trụi không còn má»™t bức tranh, nhìn mấy chiếc áo phai mà u cá»§a các cô gái, nhìn cái quân may bằng bao bá»™t cá»§a thằng Wade.
Nhá»› lại Tara trước khi có chiến tranh , mặt y buồn buồn thoáng hiện nét mÆ¡ hồ. Frank yêu Suellen, mến Scarlett và Carreen, kÃnh trá»ng Gerald và thà nh tháºt quý trá»ng đồn Ä‘iá»n. Từ lúc Sherman xua quân tà n phá Georgia, Frank đã từng nhìn thấy nhiá»u cảnh hãi hùng trong khi Ä‘i khắp vùng khắp vùng để gom góp thá»±c phẩm tiếp tế cho quân đội, nhưng cảnh tượng Tara là m y Ä‘au lòng hÆ¡n cả. Frank muốn là m má»™t việc gì cho gia đình O’Hara và đặc biệt là vá»›i Suellen nhưng nháºn thấy mình bất lá»±c. Lúc Scarllet để ý tá»›i Frank là lúc y Ä‘ang lắc đầu cắn môi. Bắt gặp vẻ kiêu hãnh chói lóe trong đôi mắt Scarllet, y vá»™i và ng nhìn xuống đĩa thức ăn, lúng túng.
Mấy cô gái nóng muốn biết tin. Từ lúc Atlanta thất thá»§, bốn tháng qua, há» không nháºn được má»™t lá thư nà o. Há» hoà n toà n không biết quân Yankee Ä‘ang ở đâu và quân Nam Ä‘ang gặp khó khăn nà o. Chuyện gì Ä‘ang xảy ra cho Atlanta và cho bạn bè cá»§a há». Franck vá»›i bổn pháºn phải Ä‘i khắp xứ, có nhiá»u tin quý giá như má»™t tá» báo, nhứt là y quen biết hầu hết má»i gia đình từ Macon lên Atlanta nên y có nhiá»u tin đồn mà Ãt tá» báo nà o có được. Äể che giấu sá»± bối rối, Frank láºt Ä‘áºt kể chuyện.
- Quân Liên bang miến Nam mình chiếm lại Atlanta khi Sherman vừa rút đi, nhưng cũng chẳng được gì, vì Sherman đã hoà n toà n thiêu rụi thà nh phố
Scarllet ngạc nhiên kêu lên:
- Sao? Chớ không phải Atlanta đã bị đốt ngay cái đêm tôi chạy nạn à ? Tôi tưởng quân ta đốt nó.
Frank hấp tấp cải chÃnh:
- á»’, không phải đâu, cô Scarllet. Quân mình có bao giỠđốt thà nh phố khi dân chúng còn kẹt trong đó! Cô thấy có đám cháy là do chúng ta phóng há»a những nhà kho đồ tiếp liệu, đạn dược và xưởng đúc để quân Yankee khá»i chiếm Ä‘oạt. Chỉ có bao nhiêu đó thôi. Khi Sherman lấy được thà nh phố, nhà cá»a tư nhân vẫn còn nguyên vẹn , hắn đã cho lÃnh tráng trú đóng trong những ngôi nhà đó.
- Rồi dân chúng có sao không? Hắn có .... có giết hỠkhông?
Ngưá»i lÃnh má»™t mắt xen và o:
- Hắn đã giết má»™t số ... nhưng không phải bằng súng. Ngay lúc và o Atlanta, Sherman đã tuyên bố vá»›i Thị trưởng là toà n thể dân chúng phải rá»i khá»i thà nh phố ngay. Còn lại rất nhiá»u ngưá»i già cả, bệnh hoạn và đà n bà đang... Hừ, tất cả Ä‘á»u không thể Ä‘i xa nổi. Nhưng hắn vẫn bát há» phải lên đưá»ng dưới má»™t cÆ¡n mưa bão kinh khá»§ng, hắn bá» hà ng trăm ngưá»i trong má»™t cánh rừng gần Rough and Ready và cho ngưá»i gá»i Tướng Hood tá»›i đón. Thế là nhiá»u ngưá»i phải chết vì bệnh sưng phổi, vì không chịu đựng nổi cách đối xá» tà n nhẫn đó.
Melanie kêu lên:
- á»’, tại sao ông ta phải là m váºy ? HỠđâu có là m gì hại ông ta đâu ?
Frank đáp :
- Sherman bảo hắn cần lấy đó là m nÆ¡i dưỡng quân. Hắn ở lại Atlanta cho tá»›i trung tuần tháng mưá»i má»™t thì rút Ä‘i sau khi thiêu há»§y hoà n toà n thà nh phố.
- Không lẽ hắn đốt rụi cả thà nh phố sao?
Tháºt khó mà tưởng tượng ná»—i là cả cái đô thị đông đúc dân cư và binh sÄ© đó lại có thể bị ngưá»i ta thiêu rụi hoà n toà n! Những biệt thá»± xinh xắn nằm giữa vưá»n cây mát mẻ, những cá»a tiệm to lá»›n to lá»›n và những khách sạn sang trá»ng .... là m sao những thứ đó lại có thể tiêu tan trong biển lá»a! Melanie gần như sắp báºt khóc vì Atlanta là quê hương thân yêu cá»§a nà ng, nÆ¡i nà ng quen biết rất nhiá»u. Scarllet cÅ©ng thấy lòng se lại , Atlanta là quê hương thứ hai cá»§a nà ng sau Tara.
- Phải , hầu hết Ä‘á»u bị đốt.
Frank có vẻ ân háºn khi nhìn thấy nét mặt cá»§a Melanie và Scarllet, y muốn an á»§i các cô gái bản tÃnh cá»§a Frank là không muốn là m đà n bà lo âu. Y rất khổ tâm khi nhìn thấy má»™t phụ nữ lo buồn vì váºy y không dám kể tiếp những cảnh hoang tà n mà y đã nhìn táºn mắt. Y muốn để các cô gái tìm biết nÆ¡i ngưá»i khác.
Y không thể diá»…n tả lại cảnh tượng mà quân đội đã nhìn thấy khi lấy lại Atlanta . Hà ng trăm cá»™t ống khói đứng kế tiếp nhau trên những đóng tro than, từng đống gạch vụn ám khói ngổn ngang ngoà i đưá»ng phố , những thân cây cổ thụ cháy khô, cà nh cây cứ rÆ¡i lá»™t bá»™p má»—i khi gió lùa qua.
Y nhá»› lại cảm giác Ä‘au đớn không thể tả khi nhìn thấy những cảnh đó. Nhá»› lại những lá»i nguyá»n rá»§a cá»§a Liên bang miá»n Nam đứng trước cảnh đổ nát cá»§a thà nh phố thân yêu, Frank hy vá»ng hai thiếu phụ đừng nghe tá»›i những chuyện cướp phá rùng rợn dã man tại nghÄ©a trang thà nh phố thân yêu. Charlie Hamilton và cha mẹ Melanie Ä‘á»u được chôn ở đó. Cảnh tượng ở nghÄ©a trang cho tá»›i bây giá» vẫn còn ám ảnh Frank như ác má»™ng. Hy vá»ng tìm được nữ trang chôn theo ngưá»i chết, quân Yankee phá cá»a hầm má»™ và bổ tung các quan tà i ra. Chúng lấy hết đồ đạc trên các xác chết, lá»™t những bảng tên bằng và ng và bạc trên nắp hòm cùng những đồ trang hoà ng bằng bạc trên nhà mồ. Xương khô và xác ngưá»i còn nguyên phÆ¡i trần má»™t cách thảm thương giữa hà ng trăm chiếc quan tà i tan nát...
Frank cÅ©ng là kẻ yêu thương thú váºt. cảng hà ng ngà n chó mèo lạc chá»§ nằm chết la liệt vì đói cÅ©ng là m y Ä‘au đớn như nhìn thấy cảnh cướp bóc trên các thây ma trong nghÄ©a địa. Và rồi bên trong thà nh phố đổ nátv đó, lÅ© diá»u hâu hung hãn bay Ä‘en cả vòm trá»i mlùa đông.
Frank cố moi óc tìm những tin tức gì có thể là m yên lòng hai thiếu phụ:
- Vẫn còn khá nhiá»u nhà đứng vững , những can nhà cách biệt hẳn vá»›i các nhà kế cáºn nên không bắt lá»a. Mấy ngôi giáo đưá»ng và phòng há»p cá»§a há»™i Masonic vẫn còn nguyên. CÅ©ng có má»™t số cá»a hà ng không bị cháy. Nhưng thương xá khu vá»±c dá»c đưá»ng sắt và Ngã Năm Ä‘á»u bị san bằng.
Scarlett xót xa:
- Váºy thì cái kho hà ng theo đưá»ng sắt cá»§a Charlie đã để lại cho tôi chắc cÅ©ng đã cháy tiêu rồi?
- Nếu nó nằm bên cạnh đưá»ng sắt xe lá»a thì chắc cÅ©ng đã bị cháy rồi nhưng .....
Frank chợt cưá»i tươi. Y tá»± trách sao chẳng nhá»› sá»›m hÆ¡n:
- Tôi quên mất má»™t tin vui! Nhà cô Pitty vẫn còn nguyên, tuy có bị phá phách chút Ãt.
- Ủa, nó không bị cháy hả ?
- Äây nà y, ngôi nhà xay bằng gạch và là ngôi nhà duy nhứt ở Atlanta lợp bằng đá bảng Ä‘en nên không bị tà n lá»a ngún, ý kiến cá»§a tôi chỉ có thế. HÆ¡n nữa, đó là ngôi nhà ở cá»±c bắc thà nh phố lá»a lan tá»›i đó đã yếu Ä‘i nhiá»u. DÄ© nhiên là quân Yankee đóng trong nhà đâu có từ bá» món gì. Chúng phá hết sà n nhà và lan can bằng gá»— đà o hoa t-am để chụm lá»a, nhưng mặc xác chúng, ngôi nhà còn nguyên là được rồi. Khi tôi gặp cô Pitty tuần qua ở Macon....
- Ông đã gặp cô Pitty ? Cô tôi có mạnh không ?
- Vẫn mạnh khoẻ. Khi nghe tôi nói nhà cá»a vẫn còn nguyên vẹn, cô đã đòi vá» Atlanta ngay nếu... nếu cái lão da Ä‘en đó cho phép. Hầu hết dân Atlanta Ä‘á»u sá»a soạn hồi cư, há» ngán ở Macon . Sherman thì không định chiếm Macon, nhưng ai cÅ©ng sợ Wilson sẽ là m việc đó. LÃnh biệt kÃch cá»§a hắn còn dá»… sợ hÆ¡n lÃnh cá»§a Sherman nhiá»u.
- Nhưng sao há» lại ngu ngốc váºy ? Trở vá» rồi ở đâu ?
- Cô Scarlett, há» giăng lá»u hoặc cất chòi để ở, có khi há» sống chen chúc sáu bảy gia đình trong má»™t ngôi nhà nà o còn nguyên. Tất cả Ä‘á»u lo xây dá»±ng lại. Äừng cho là há» ngu ngốc, cô biết rõ dân Atlanta cÅ©ng như tôi, há» thương mến Atlanta như ngưá»i như ngưá»i Charleston thưong mến thà nh phố cá»§a há». Quân Yankee và cảnh cháy nhà chưa đủ đẩy há» rá»i khá»i Atlanta vÄ©nh viá»…n. dân Atlanta Ä‘á»u ... xin lá»—i cô Melanie, ương ngạch như mấy con la. Tôi không biết tại sao nhưng riêng phần tôi , là má»™t ngưá»i sanh trưởng ở đồng quê, tôi không thÃch những thà nh phố có nếp sống xô bồ và cứng đầu như váºy. Nhưng để tôi kể tiếp cho nghe, những ngưá»i hồi cư đầu tiên là những ngưá»i khôn ngoan nhứt. Mấy ngưá»i vá» trá»… sẽ không tìm được má»™t cục đá, má»™t hòn gạch cá»§a ngôi há» mua nữa vì mấy ngưá»i vá» trước đã gom góp sạch đá gạch trong thà nh phố để xây nhà mình. Má»›i hôm kia tôi còn thấy bà Merriwether và cô Maybelle cùng vá»›i mấy ngưá»i hầu da Ä‘en Ä‘i tìm gạch chất lên xe cút kÃt Ä‘em vá». Còn bà Meade nói vá»›i tôi bà tÃnh cất má»™t cái chòi bằng ván khi nà o bác sÄ© có thì giá» tiếp tay bà .
Bà Meade còn cho biết trước khi bà má»›i tá»›i Atlanta, thà nh phố còn mang tên Marthasville, hai ông bà cÅ©ng sống trong má»™t cái nhà bằng ván nên bây giá» cÅ©ng không có gì đáng buồn phiá»n. DÄ© nhiên , bà chỉ nói để an á»§i, nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng chứng tá» tâm hồn cá»§a ngưá»i Atlantat ra sao.
Melanie hãnh diện :
- Tôi nghÄ© rằng há» vẫn còn nhiá»u nghị lá»±c, phải không Scarlett ?
Scarlett gáºt đầu, nà ng cÅ©ng hà i lòng và hãnh diện vá»›i Atlantat. Äúng như lá»i cá»§a Frank, nà ng yêu thương nó nhá» cái không khà náo nhiệt và chẳng ngượng ngùng cá»§a nó. Atlanta không câu nệ, nhiá»u thà nh kiến như những đôi thị cổ. Nà ng nghÄ© thầm :
“Mình cÅ©ng như Atlanta, quân Yankee hay má»™t tráºn há»a hoạn cÅ©ng không là m mình xuống tinh thần được†.
Melanie chợt nói:
- Nếu cô Pitty vỠAtlanta, chúng mình cũng nên vỠở với cô, phải không Scarllet ? Ở một mình cô sẽ sợ chết mất.
Scarlett xẳng giá»ng :
- Chị nói sao? Tôi phải rá»i bá» nÆ¡i nà y à ? Nếu chị muốn thì cứ Ä‘i Ä‘i, tôi không cản đâu.
Melanie đỠmặt vì hối háºn:
- Chết chưa, không phải chị muốn nói váºy đâu. Chị ngá»› ngẩn quá! DÄ© nhiên là chị không thể rá»i Tara và .... chị nghÄ© là bác Peter và bà bếp cÅ©ng đủ săn sóc cho cô rồi.
Scarlett vẫn chưa hết giáºn:
- Không ai cản chị đâu. Muốn đi thì cứ đi.
- Em biết là chị không thể rá»i em. Không có em chắc chắn là chị sẽ sợ và chết mất.
- Cái đó tùy chị , nhưng đừng bắt tôi vỠAtlanta. Mới cất lên được mấy cái nhà rồi thằng cha Sherman sẽ tới đốt nữa cho mà biết.
Frank chen và o, cố là m ra vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh nhưng mặt vẫn nhìn nxuống:
- Hắn không quay lại đâu. hắn đã vượt xuyên qua tiểu bang và tiến ra vùng duyên hải. Savannah má»›i bị chiếm tuần nà y và có lẽ bá»n chúng sẽ tiến dần xuống miá»n Nam Carolina.
- Savannah bị chiếm !
- Không có cách gì giữ nổi nên đà nh phải thất thá»§. Mình không đủ ngưá»i để phòng vệ, mặc dầu tất cả Ä‘á»u được gá»i .... ngay tá»›i ngưá»i chỉ còn lết được má»™t chân. Các vị có biết là quân Yankee tiến gần tá»›i Milledgeville, bên mình đã phải gá»i tá»›i tất cả thiếu sinh quân nhá» cỡ nà o cÅ©ng mặc, rồi lại còn mở hết các cá»a khám ra để lấy tù bổ sung cho quân đội. Äúng váºy ngưá»i tù nà o chịu ra chiến đấu Ä‘á»u được hứa sẽ tha tá»™i khi chiến tranh chấm dứt. Cứ má»—i lần nhìn thấy những cáºu bé thiếu sinh phải cùng ở chung hà ng ngÅ© vá»›i bá»n đầu trá»™m Ä‘uôi cướp là tôi không khá»i rợn ngưá»i và xốn xang.
- Thả xổng bá»n tù đó để chúng nó phá hại dân chúng sao ?
- Cô Scarlett xin đừng ngại . Vụ đó xảy ra ở cách đây quá xa, vả lại những ngưá»i tù đó chiến đấu cÅ©ng ác liệt lắm. Theo tôi má»™t tên trá»™m vẫn có thể trở thà nh má»™t ngưá»i lÃnh tốt...
Melanie lẩm bẩm :
- Tôi cho đó là một giải pháp hay .
Scarlett cộc lốc :
- Còn tôi thì khác . Cả vùng nà y Ä‘ang có khối bá»n trá»™m cướp rồi, nà o là bá»n Yankee , nà o là ....
Nà ng dừng lại kịp lúc, nhưng đội quân lương cÅ©ng cưá»i ồ lên , có ngưá»i nói tiếp thêm khiến nà ng đỠmặt lên vì xấu hổ :
- Nà o là bá»n quân lương cá»§a phe mình.
Melanie hấp tấp chen và o :
- Còn quân Ä‘oà n cá»§a Tướng Hood đâu có trách nhiệm ở vùng đó. Ngưá»i Ä‘ang báºn chiến đấu ở táºn Tennesse, cố đẩy báºt bá»n Yankee ra khá»i Georgia.
Scarlett mỉa mai :
- Và ông đánh hay quá ! Hay đến nổi để bá»n Yankee trá»i đánh trà n tá»›i khắp vùng và chẳng có ai để bảo vệ dân chúng hÆ¡n là bá»n há»c trò, đám tù được thả lá»ng và các đội vệ binh suy nhược.
Gerald vụt đứng lên:
- Con! Sao con ăn nói vô thần vô thánh váºy. Má con sẽ buồn cho coi.
Scarlett vẫn tiếp tục nguyá»n rá»§a:
- Äúng là bá»n Yankee trá»i đánh! Tôi cứ gá»i chúng như váºy hoà i.
Nghe nhắc tá»›i Ellen, má»i ngưá»i bá»—ng bối rối và lặng thinh. Má»™t lúc sau Melanie lên tiếng :
- Lúc ghé qua Macon ông có gặp India và Honey Wilkes không? Chúng Nó có .... Có nghe tin tức gì Ashley không?
- Coi , cô Melly. Nếu có được bất cứ má»™t tin tức gì vá» Ashley thì tôi đã không ngần ngại chạy bay vỠđây để cho hay liá»n. Không, há» không được tin gì cả ... nhưng đừng lo. Trại tù binh cá»§a bá»n Yankee coi váºy mà không đến ná»—i tệ như bên mình bởi vì chúng vẫn dồi dà o thcá»± phẩm và thuốc men, lại có má»n nữa. Không như bên mình đâu.... lÃnh mà còn không đủ ăn thì nói gì yù binh.
Melanie kêu lên cay đắng :
- Bá»n chúng ta có cá»§a cải nhiá»u tháºt, nhưng chúng đâu có chịu đối xá» tá» tế vá»›i tù binh . Ông biết rõ chúng quá mà . Chắc ông nói váºy cho tôi yên lòng chá»› gì. Ở các tại tù cá»§a chúng, chúng ta không chết vì lạnh cóng thì cÅ©ng chết vì đói hoặc bệnh hoạn không có bác sÄ©, không thuốc men chỉ vì chúng thù háºn chúng ta táºn xương tá»§y. Ôi, ước gì chúng ta quét sạch tên Yankee cuối cùng khá»i mặt đất nà y !
Scarlett thót tim, la lớn :
- Äừng nói nữa !
Nà ng vẫn cứ nghÄ© rằng há»… có ai nói Ashley chết là Ashley sẽ tức khắc lăn đùng ra chết. Nà ng hy vá»ng Ashley vẫn sống, má»™t hy vá»ng không bao giá» tắt.
Anh chà ng một mắt dịu dà ng :
- Äừng quá lo buồn cho ông. Ngay tráºn đấu ở Manassas, tôi đã bị chúng bắt và được trao đổi sau đó. Lúc ở trại tù tôi đã được chúng cho ăn hết sức đầy đủ và bổ dưỡng ... gà quay béo ngáºy, bánh nướng nóng hổi.
Melanie cưá»i vá»›i anh ta :
- Tôi cho là ông nói láo, có đúng không ?
Gã má»™t mắt vá»— đùi cưá»i :
- Tôi cũng nghĩ như bà .
Melanie đỠnghị :
- Nếu các vị thÃch ra phòng khách, tôi sẽ cố gắng hát cho quý vị nghe má»™t và i bản Thánh ca Giáng sinh. Chiếc dương cầm là váºt dụng duy nhứt còn lại vì bá»n Yankee không thể mang theo. Lạc giá»ng nhiá»u lắm phải không, Suellen ?
- Lạc dữ lắm.
Vừa đáp, Suellen vừa cưá»i duyên vá»›i Frank.
Nhưng trong khi má»i ngưá»i cùng Ä‘i ra phòng khách, Frank bá»—ng đứng sá»±ng lại, nÃu tay áo Scarlett :
- Cô vui lòng cho tôi nói chuyện riêng và i phút.
Trong má»™t lúc, Scarlett tưởng như mất thở. Nà ng sợ Frank sẽ há»i tá»›i đám gia súc cá»§a Tara và chuẩn bị ngay má»™t câu nói dối hợp tình hợp lý.
Khi phòng ăn đã được dá»n dẹp xong và chỉ còn lại có hai ngưá»i đứng bên lò sưởi, tất cả vẻ vui tươi giả tạo cá»§a Frank trước mặt bao nhiêu ngưá»i khác bá»—ng biến mất Ä‘i và Scarllet nháºn thấy là ông ta đã già hÆ¡n. Da mặt Frank khô héo và úa và ng như những chiếc lá rÆ¡i rụng trên thảm cá» Tara, râu mép đã thưa thá»›t hẳn và gần như xám bạc. Vừa ngượng ngáºp rá» râu, y vừa cố lắng giá»ng để giữ chút Ãt tá»± nhiên.
- Tôi rất đau buồn vỠtin mẹ cô đã từ trần.
- Cảm ơn ông. Nhưng có lẽ mình không nên nhắc tới chuyện đó trong lúc nà y.
- Còn ba cô... Có phải từ ngà y đó ...?
- Ba tôi ... như ông thấy, ngưá»i không còn như xưa nữa.
- Tôi biết ông quý mến bà nhiá»u lắm.
- Ông Kennedy, xin ông đừng nhắc nữa ...
Kennedy đứng không yên chỗ:
- Cô Scarllet, tôi rất tiếc là những dá»± định thưa vá»›i ba cô chắc bây giá» không còn hợp cảnh , hợp thá»i.
- Dầu sao, tôi cÅ©ng có thể giúp ông. Như ông thấy, hiện thá»i tôi đã là gia chá»§.
- Như váºy thì...
Má»™t lần nữa, Frank lại bứt bứt mấy cá»ng râu thưa thá»›t:
- Tôi muốn nói .... cô Scarlett , tôi có ý định cầu hôn cô Suellen.
Scarlett không khá»i cảm thấy đôi chút thÃch thú khi há»i lại:
- Có phải ông muốn nói là chưa lần nà o ngỠý vá»›i ba tôi ... trong khi ông vẫn Ä‘eo Ä‘uá»—i nó từ nhiá»u năm nay?
Kennedy đỠmặt lên, ngượng ngáºp như má»™t đứa bé bị bắt quả tang Ä‘ang ăn vụng.
6 Tôi ...tôi không biết rõ là Suellen có thÃch tôi không. Tôi lá»›n tuổi nhiá»u hÆ¡n và ... có nhiá»u cáºu cứ lảng vảng quanh Tara.
Scarlett nghĩ:
“Há» tá»›i đây là để tán tỉnh mình chá»› có phải vì nó đâuâ€.
Nhưng Kennedy đã tiếp:
- Vì váºy mà tôi không biết Suellen có ưng thuáºn không. Tôi chưa bao giá» nói ra nhưng tin chắc cô ấy đã hiểu tôi nghÄ© ra sao. Tôi ... tôi định xin gặp ông O’Hara và nói rõ sá»± tháºt. Cô Scarlett , tôi không còn má»™t xu dÃnh túi. Trước kia tôi có quá nhiá»u tiá»n, cô thứ lá»—i cho vá» việc nhắc lại chuyện đó, nhưng ngay bây giá» tất cả những gì còn lại cá»§a tôi chỉ là con ngá»±a nà y và bá»™ áo quần Ä‘ang mặc. Cô cÅ©ng biết lúc má»›i nháºp ngÅ©, tôi đã bán hầu hết đất Ä‘ai để lấy trái phiếu và cô cÅ©ng rõ là trị giá cá»§a chúng chẳng còn ra gì nữa. Còn kém hÆ¡n cả giá tiá»n mảnh giấy in nó . Nhưng tất cả những thứ đó cÅ©ng không còn nữa, chúng đã bị tiêu há»§y luôn vá»›i ngôi nà cá»§a chị tôi.Tôi biết Ä‘i cầu hôn vá»›i cô Suellen trong tình trạng nà y là bất xứng, nhưng biết là m sao... ! Chiến tranh tháºt khó hiểu ra sao, nhưng đối vá»›i riêng tôi thì nó giống sắp tá»›i ngà y táºn thế. Không có gì rõ rà ng cả... tôi chỉ biết là sẽ được an á»§i rất nhiá»u nếu chúng tôi Ä‘Ãnh ước vá»›i nhau. Äó là điá»u chắc chắn. Tôi sẽ không yêu cầu là m lá»… thà nh hôn cho tá»›i khi nà o tôi đủ sức bảo bá»c Suellen, nhưng hiện thá»i tôi vẫn chẳng có cách gì hiểu rõ là tá»›i chừng nà o. Nhưng, Scarlett, nếu cô nháºn thấy tình yêu chân tháºt cÅ©ng có má»™t giá trị nà o đó thì chắc chắn là Suellen cÅ©ng cảm thấy hạnh phúc Ãt nhiá»u trong chuyện Ä‘Ãnh ước nà y còn hÆ¡n là chẳng có gì cả.
Những lá»i cuối cùng cá»§a y được nói ra vá»›i tất cả chân thà nh khiến Scarlett cảm động mặc dầu nháºn thấy vấn đỠcó đôi chút quái lạ. Äối vá»›i Scarlett thì chuyện Suellen có được ngưá»i yêu vượt ra khá»i sức tưởng tượng cá»§a nà ng. Trước mắt Scarllet, cô em gái đó chỉ là má»™t con nữ quái đầy Ãch ká»·, lúc nà o cÅ©ng than van và tâm hồn như hướng cả vá» suy bại.
Scarlett nhã nhặn :
- Kìa, ông Kennedy, có gì đâu mà nói váºy. Tôi xin hứa là có thể thay mặt ba tôi . Ba tôi cÅ©ng rất quý mến ông và cÅ©ng mong là ông sẽ cưới Suellen.
Mặt Frank sáng rỡ lên:
- Tháºt không cô?
- Tháºt chá»›.
Scarlett vừa trả lá»i vừa nhá»› lại những lần Gerald cá»™c cằn há»i vặn Suellen giữa bà n ăn:
“ Nè cô, cái anh chà ng bám riết cô chưa chịu mở miệng sao? Hay là còn đợi chÃnh tôi bắt hắn phải nói ra xem hắn muốn gì?â€.
Frank nắm lấy bà n tay Scarlett mừng rỡ rÃt:
- Váºy, thì ngay đêm nay, tôi sẽ bảo nó tá»›i gặp ông.
Bên ngoà i, Melanie Ä‘ang chÆ¡i nhạc, chiếc dương cầm đã lạc nhưng vẫn còn má»™t và i hòa âm đúng Ä‘iệu và Melanie Ä‘ang cao giá»ng hướng dẫn má»i ngưá»i hát má»™t bản Thánh ca rạng danh các thiên thần.
Scarlett dừng bước. Dưá»ng như đây không phải là cảnh tháºt, giữa lúc chiến tranh đã tá»›i táºn nÆ¡i đến hai lần mang theo tà n phá, đói khổ...váºy mà bản Thánh ca xưa cÅ© đó vẫn còn được hát lên. Nà ng đột ngá»™t quay lại nhìn Frank:
- Lúc nà y ông nghÄ© gì khi bảo là giống như sắp tá»›i ngà y táºn thế?
Frank cháºm rãi:
- Tôi xin được nói tháºt vá»›i cô nhưng đừng để cho ngưá»i nhà cuống hoảng lên. Chiến tranh không thể kéo dà i được nữa. Äã hết cả tà i nguyên, nhân lá»±c để bổ sung rồi, trong khi nạn đà o ngÅ© ngà y cà ng lên cao... cao đến quân đội không còn chịu đựng nổi. HỠđà o ngÅ© chỉ vì thấy gia đình há» sắp chết đói nên phải trở vá» tiếp tay, may ra má»›i có được miếng ăn. Tôi không có ý trách há», nhưng việc đó cà ng là m cho quân đội suy yếu thêm. Äã váºy, ngưá»i ta cÅ©ng không chiến đấu nổi trong khi chẳng còn gì để ăn. Tôi biết rõ vì đó là nghá» cá»§a tôi. Tôi đã chạy ngược chạy xuôi khắp cả vùng nà y từ khi chúng ta chiếm Atlanta nhưng không tìm đâu ra thức ăn, dầu là để nuôi má»™t con chim nhá». Tình trạng đó cÅ©ng xảy ra suốt ba trăm dặm đưá»ng tá»›i Savannah. Dân chúng dang đói khát , đưá»ng sắt bị phá há»§y, đã váºy quân mình lại chẳng có súng má»›i để thay, đạn dược đã gần cạn hết cÅ©ng chẳng còn má»™t miếng da để đóng già y...Như váºy là cô đã thấy sắp tá»›i ngà y tà n rồi.
Tuy nhiên, những nháºn định cá»§a Frank vá» sá»± tuyệt vá»ng cá»§a quân đội Liên bang không là m cho Scarllet lo nghÄ© nhiá»u hÆ¡n là sá»± tiết lá»™ khan hiếm thá»±c phẩm, váºt dụng và hà ng vải. Nhưng nếu những gì Frank vừa kể Ä‘á»u là sá»± tháºt ...
Nhưng Macon chưa thất thá»§, ở đó chắc còn tìm được món ăn. Ngay khi đội quân lương Ä‘i rồi, Scarlett sẽ cho Pork tá»›i Macon, đà nh liá»u dù có thể bị mất ngá»±a. Chẳng còn cách nà o hÆ¡n.
Nà ng bảo Kennedy:
- Thôi, mình không nên nói tá»›i những chuyện buồn đó đêm nay. Ông và o trong thư phòng cá»§a mẹ tôi đợi ở đó. Tôi sẽ bảo Suellen tá»›i và hai ngưá»i sẽ ... hai ngưá»i sẽ có dịp tâm sá»± riêng chút Ãt.
Mặt đỠbừng và cưá»i ngượng nghịu, Frank bước mau ra khá»i phòng và Scarlett nhìn theo, chợt nghÄ©:
“ Phải chi y lấy phứt nó Ä‘i cho rồi. váºy là bá»›t được má»™t miệng ănâ€.
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 03:39 PM.
|

07-05-2008, 10:58 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 29
Tháng tư năm 1865, Äại tướng Johnston cùng số tà n quân kiệt quệ đầu hà ng Sherman ở miá»n bắc Carolina và chiến tranh chấm dứt. Nhưng mãi hai tuần sau, Tara má»›i hay tin.
Lúc đó Ä‘ang và o giữa vụ cà y mùa xuân, Tara bắt đầu gieo giống bông vải và hoa mà u phụ do Pork mua vá» từ Macon. Pork tá»± cho có công lá»›n khi Ä‘em vá» nguyên vẹn chiếc xe đầy hà ng vải, há»™t giống, gà , vịt, thịt muối, thịt heo tươi và bá»™t. Ông ta luôn miệng kể lại những cảnh thoát hiểm trong gang tấc, những con đưá»ng mòn, những Ä‘oạn đưá»ng tắt và những hoang lá»™ trên đưá»ng tìm vá» Tara. Luôn năm tuần lá»… Pork vắng nhà , Scarlett hết sức bồn chồn nhưng lúc bác vá» nhà nà ng không trách mắng má»™t lá»i bởi vì quá mừng vì thấy Pork đã thà nh công và nhất là đã còn Ä‘em vỠđược khá nhiá»u tiá»n dư. Nà ng cÅ©ng không há»i vì sao Pork chỉ bá» ra má»™t Ãt tiá»n mà mua vá» tháºt nhiá»u gà , vịt và thá»±c phẩm như váºy.
Äã có khá đủ thá»±c phẩm, má»i ngưá»i ở Tara bắt đầu biến cải Ä‘á»i sống trở lại mức bình thưá»ng. Ai cÅ©ng là m việc và phải là m nhiá»u việc. Những gốc bông vải khô héo cá»§a mùa qua được nhổ Ä‘i và gieo giống má»›i, còn con ngá»±a, không quen việc cà y nai lưng là m việc, tuy cháºm chạp. Ngoà i vưá»n, cỠđược nhổ Ä‘i để trồng rau Ä‘áºu. Phải Ä‘i đốn cá»§i, phải là m các chuồng gia súc và còn hà ng dặm rà o đã bị quân Yankee phá tan hoang cắm dá»±ng lại. Pork má»—i ngà y hai ba lần phải và o rừng thăm bẫy và ra sông móc mồi lại cho hà ng câu cắm. Phải dá»n giưá»ng, quét dá»n nhà cá»a, phải nấu nướng, phải cho gà vịt ăn và lượm trứng. Con bò cái cần phải được vắt sữa má»—i ngà y, phải dắt nó và o gần đầm lầy để ăn cá» và canh chừng suốt ngà y đỠphòng quân Yankee hoặc ngưá»i cá»§a Frank Kenedy có thể quay lại. Ngay thằng Wade cÅ©ng có nhiệm vụ riêng, má»—i sáng nó trịnh trá»ng mang thúng Ä‘i khá»i nhà rồi lượm cà nh cây khô và rÆ¡m rạ vá» nhúm lá»a.
Những ngưá»i đầu tiên trong hạt được xuất ngÅ© là anh em nhà Fontaine, và chÃnh há» cÅ©ng là ngưá»i báo tin bại tráºn. Alex Ä‘i bá»™, anh ta vẫn còn giữ được đôi già y ống, còn Tony chân không, ngồi vắt vẻo trên lưng con la cÅ©ng không có yên cương. Trong gia đình, Tony bao giá» cÅ©ng là kẻ tìm được lối sống an nhà hÆ¡n anh em. Sau bốn năm dầm mưa dãi nắng, há» Ä‘em xáºm Ä‘i và bá»™ râu không cạo gá»t, xồm xoà m khiến khó nháºn ra.
Trên đưá»ng vá» Mimosa, há» chỉ ghé qua Tara má»™t chút để hôn mấy cô gái và cho biết và i tin tức chung quanh việc quy hà ng. Há» nói: “Äã chấm dứt tất cả rồi, má»i việc đã trôi qua hếtâ€, nhưng hình như há» không cần hay nói đúng hÆ¡n là không muốn nhắc tá»›i chuyện đó. Há» chỉ nóng lòng muốn biết má»™t Ä‘iá»u, đó là đồn Ä‘iá»n Mimosa có bị đốt hay không. Trên đưá»ng vá», hỠđã thấy nhà cá»a cá»§a thân hữu Ä‘á»u hoà n toà n cháy rụi và không còn hy vá»ng gì nhà há» vẫn yên là nh. Hai anh em thở phà o nhẹ nhõm và vá»— đùi cưá»i dòn dã khi hay tin nhà há» còn nguyên vẹn nhất là khi Scarlett kể lại cảnh Sally phóng ngá»±a như giông như gió và nhảy rà o tuyệt hảo thế nà o lúc đến báo tin quân Yankee tá»›i.
Tony nói:
- Con nhỠđó can đảm lắm, nhưng rủi cho nó là thằng Joe chết rồi. Scarlett còn thuốc lá để nhai không?
- Chỉ có ống hút thôi, cha tôi hút bằng ống điếu là m từ lõi bắp
- Tôi thì chưa đến ná»—i tệ như váºy. Nhưng cÅ©ng tá»›i lúc rồi.
Alex ngáºp ngừng há»i:
- Dimiti Munroe khoẻ không?
- Ồ, khoẻ. Cô ấy đang ở với bà cô Feyetteville. Nhà ở Lovejoy đã cháy hết rồi. Còn gia đình thì ở Macon.
- Nó muốn há»i là … là Dimity có lấy má»™t ông đại tá dÅ©ng cảm nà o trong lá»±c lượng dân quân chưa?
Tony xen và o chế nhạo là m Alex trừng mắt nhưng Scarlett vui vẻ nói:
- Chưa lấy chồng đâu.
Alex buồn bã
- Có lẽ như thế cÅ©ng yên. Mẹ kiếp… xin lá»—i Scarlett. Là m sao có thể Ä‘i há»i cưới má»™t cô gái khi mình chẳng còn lấy má»™t tên hắc nô, không còn gia súc và túi cÅ©ng trống không.
- Anh biết mà . Dimity đâu có quan tâm đến Ä‘iá»u đó.
- Mẹ kiếp… ấy, xin lá»—i lần nữa. Tôi phải ráng bá» cái thói chá»i thá» nếu không ngoại sẽ cho ăn đòn quá. Tôi không thể yêu cầu má»™t cô gái lấy má»™t tên kiết xác. Có lẽ Dimity không quan tâm nhưng tôi thì không được.
Trong lúc Scarlett đang ngồi nói chuyện với hai anh em nhà Fontaine ngoà i hiên, Melanie, Suellen và Carren lẳng lặng quay và o nhà ngay khi nghe tin đầu hà ng. Lúc anh em nhà Fotaine đi rồi, Scarlett quay vỠphòng và nghe thấy tiếng nức nở của Ellen. Tất cả đã chấm dứt. Giấc mộng đẹp hỠđã từng ôm ấp, cái chủ nghĩa đã mang đi bạn bè, chồng con của hỠvà gieo tang tóc và o gia đình của hỠđã cáo chung. Cái chánh nghĩa mà hỠtưởng đã vững như núi đá đã sụp đổ rồi.
Nhưng đối vá»›i Scarlett, nà ng không thể nhá» má»™t giá»t lệ nà o. Lúc nghe tin bại tráºn, nà ng đã thầm nói. “Tạ Æ¡n Chúa! Bây giá» khá»i sợ há» bắt con bò cái nữa. Không cần lo lắng cho con ngá»±a. Bây giá» có thể mang muá»—ng, nÄ©a bằng bạc dưới giếng lên. Bây giá» không còn lo ngại má»—i khi kiếm ăn lòng vòng trong hạtâ€.
“Sung sướng quá! Không bao giá» còn giáºt mình thon thót khi nghe tiếng vó ngá»±a. Không bao giá» còn phải choà ng tỉnh giữa khuya để nÃn thở, nghe ngóng coi có phải mình Ä‘ang mÆ¡ hay quả tháºt tiếng chân ngá»±a ngoà i sân và giá»ng quê mùa cá»§a những tên chỉ huy Yankee không. Và trên hết vẫn là má»™t Ä‘iá»u, Tara còn nguyên vẹn! Và ác má»™ng đã không biến thà nh sá»± tháºtâ€.
Cái chánh nghÄ©a cá»§a xứ sở nà ng đã bị tiêu diệt nhưng đối vá»›i nà ng hoà bình vẫn hÆ¡n vì chiến tranh chỉ là má»™t hà nh động Ä‘iên cuồng. Scarlett chưa bao giá» bị phấn khÃch khi nhìn thấy lá cá» Liên bang miá»n Nam tung bay và cÅ©ng chưa bao giá» xúc động khi nghe hát bản Dixie. Tất cả đã chấm dứt, chấm dứt thá»±c sá»± nhưng không phải vì váºy mà nà ng phải lăn ra khóc.
Tất cả như đã chấm dứt! Tráºn giặc có vẻ như đã kéo dà i vô táºn, tráºn giặc thay đổi hẳn con ngưá»i nà ng, đã cáo chung. Bây giá» nà ng có thể Ä‘iá»m nhiên nhìn vá» dÄ© vãng, nhìn vá» cô Scarlett ngà y xưa vá»›i đôi già y bằng da Maroc, vá»›i những lá»n tóc óng ả và tá»± há»i đã có lần mình như váºy sao? Scarlett O’Hara, hoa khôi cá»§a hạt Clayton, dưới tay có hà ng trăm kẻ hắc nô để sai bảo, tà i sản ở Tara như bức tưá»ng đồng ở sau lưng và cha mẹ lúc nà o cÅ©ng cưng chìu. Cô Scarlett lúc nà o cÅ©ng lÆ¡ đãng, bất cẩn và chưa bao giá» bị là m trái ý, trừ Asley.
Tại má»™t nÆ¡i nà o đó, trên con đưá»ng dà i, quanh co xuyên qua bốn năm tối ám vừa qua, ngưá»i con gái mang vÅ© hà i đã biến mất, nhưá»ng chá»— cho má»™t thiếu phụ mắt xanh biếc, Ä‘ang ngồi đếm từng xu và bên mình lúc nà o cÅ©ng có những công việc nặng nhá»c chỠđợi. Má»™t thiếu phụ chẳng còn giữa lại được gì trong sá»± sụp đổ vừa qua, ngoại trừ mảnh đất đỠvững bá»n, nÆ¡i nà ng Ä‘ang sống.
Lúc nãy, khi đứng ở tiá»n sảnh nghe tiếng khóc cá»§a chị chồng và mấy đứa em, đầu óc nà ng chỉ báºn rá»™n sắp đặt má»i việc cho những ngà y sắp tá»›i.
“Mình sẽ trồng thêm bông, thêm nhiá»u, tháºt nhiá»u nữa. Ngà y mai sẽ cho Pork Ä‘i Macon mua thêm giống. Từ đây, quân Yankee không còn đốt bông vải cá»§a mình và quân mình không còn truy thâu nữa. Sung sướng quá! Mùa thu tá»›i mình sẽ có cả núi bông vải’.
Scarlett và o phòng việc, không đếm xỉa tá»›i mấy cô gái Ä‘ang khóc than bên trưá»ng ká»·. Nà ng quay và o bà n viết và cầm cây bút lông lên tÃnh toán tiá»n mua há»™t giống là m sao cho vừa vá»›i số tiá»n còn lại.
“Chiến tranh đã chấm dứtâ€, Scarlett bá»—ng đặt viết xuống bà n. “Chiến tranh chấm dứt và Asley… nếu Asley còn sống thì bây giá» Ä‘ang trên đưá»ng trở vá». Nà ng băn khoăn chẳng biết Melanie có nghÄ© váºy không mà cứ ngồi khóc lóc cho cái chánh nghÄ©a vong yểu kia hoà i.
“Thế nà o mình cÅ©ng nháºn được thÆ¡ chà ng… mà không, bây giá» là m gì có thÆ¡. Nhưng sá»›m muá»™n gì cÅ©ng… ồ, thế nà o chà ng cÅ©ng có cách báo tin cho mình hayâ€.
Nhưng tuần nà y qua tuần khác, chẳng có tin tức gì cá»§a Asley. Sở bưu Ä‘iện miá»n Nam chỉ là m việc cầm chừng và trong những vùng quê hẻo lánh thì chẳng còn má»™t bưu trạm nà o cả.. Thỉnh thoảng có ngưá»i từ Atlânt trở vá», ghé cho hay bà cô Pitty khẩn khoản yêu cầu nà ng và Melanie trở vỠở vá»›i cô. Nhưng tin tức vá» Asley thì vẫn bặt tăm.
Những ngà y tháng sau cuá»™c đầu hà ng, Suellen và Scarlett bá»—ng nảy sinh má»™t ác cảm ngầm. Suellen nóng lòng muốn viếng thăm bạn bè trong hạt sau nhiá»u năm sống cô đơn và thiếu vắng những dịp há»p vui tươi. Nhưng Scarlett thì tháºt tà n nhẫn, nà ng nói thẳng:
- Con ngá»±a chỉ được sá» dụng trong việc nó và o rừng chở cá»§i vá», phải kéo cầy và Pork còn phải dùng nó để Ä‘i kiếm đồ ăn. Chá»§ nháºt phải cho nó nghỉ ngÆ¡i. Muốn thăm ai thì cứ Ä‘i bá»™.
Nhưng Scarlett chỉ nói má»™t ná»a sá»± tháºt, nà ng dùng con ngá»±a để Ä‘i thăm viếng nhiá»u nÆ¡i sau ngà y quy hà ng. Và khi gặp lại bạn bè và các đồn Ä‘iá»n quen cÅ©, nà ng lại thấy tinh thần xuống dốc hÆ¡n.
Nhà Sally thưá»ng bạo dạn Ä‘i xa, đồ Ä‘iá»n Fontaine có vẻ dá»… thở nhất so vá»›i những tình cảnh bi thảm cá»§a những đồn Ä‘iá»n lân cáºn. Lão bác sÄ© Fontaine đã bình phục cánh tay sau má»™t thá»i gian, Alex và Tony bắt đầu táºp cầm cà y, cầm cuốc. Scarlett vừa tá»›i, hai anh em nghiêng ngưá»i qua rà o bắt tay nà ng và chế nhạo cái xe bò cÅ© kÄ© vá»›i nụ cưá»i chua xót như chÃnh mình bị chế nhạo. Scarlett há»i mua má»™t Ãt giống cải và cả ba bắt đầu quay ra bà n tán vá» chuyện đồng áng. Nhà Fontaine còn mưá»i hai con gà , hai con bò cái, năm con heo và má»™t con la mang vá» hôm xuất ngÅ©. Má»™t con heo lăn ra chết, hai anh em Ä‘ang lo ngại mấy con còn lại có thể bị chết lây. Nghe những lá»i bà n vá» heo từ những cáºu thanh niên phong lưu, bảnh bao ngà y trước chỉ đắn Ä‘o vá»›i chuyện là m sao thắt cà vạt cho đúng mốt. Scarlett báºt cưá»i chua xót, cÅ©ng không kém cái cưá»i chua xót cá»§a hai anh em nhà Fontaine trước đó.
Äồn Ä‘iá»n Mimosa đón tiếp nà ng tháºt nồng háºu, há» nhất định cho không há»™t giống chứ không chịu bán. Há» giáºn dá»—i khi nà ng đặt má»™t tá» giấy xanh lên bà n. Há» quyết liệt từ chối. Scarlett cầm gói há»™t bắp và bà máºt dúi tiá»n và o tay Sally. Sally bây giá» tháºt khác vá»›i cô gái tám tháng trước, khi nà ng gặp lúc vừa vá» tá»›i Tara. Lúc đó cô ta trông xanh xao và buồn thảm nhưng vẫn còn phảng phất đôi chút hăng hái. Bây giá» cô ta hoà n toà n trống rá»—ng… Cuá»™c đầu hà ng cá»§a quân đội liên bang là m như đã vùi lấp hy vá»ng cuối cùng cá»§a ngưá»i con gái đó. Cầm tá» giấy bạc, Sally thì thầm:
- Scarlett, chúng ta là m như váºy có Ãch lợi gì? Gây chiến là m chi. Ôi, tá»™i nghiệp Joe, tá»™i nghiệp con tôi!
- Tôi cÅ©ng không biết tại sao lại phải đánh nhau và cÅ©ng không cần tìm hiểu. Không bao giá» tôi quan tâm tá»›i chiến tranh. Chiến tranh là chuyện riêng cá»§a đà n ông. Tôi chỉ nghÄ© tá»›i chuyện duy nhất là là m sao được mùa bông vải. Chị cầm lấy tiá»n sắm cho bé Joe cái áo, không ai biết đâu, tôi thấy thằng bé thiếu áo. Tôi không muốn lợi dụng lòng tốt cá»§a Alex và Tony.
Anh em Fontaine đưa Scarlett ra xe và đỡ nà ng lên, dẫu quần áo rách rưới, há» vẫn không quên lịch sá»±, vẫn vui vẻ đúng vá»›i cái vô tư lá»± cá»§a dòng há» Fontaine. Rá»i Mimosa, Scarlett bất giác rùng mình khi nhá»› lại tình trạng bần cùng cá»§a gia đình há», dẫu chÃnh nà ng cÅ©ng đã quá mệt má»i vì cái nghèo đói cá»§a gia đình mình rồi. Sung sướng là m sao khi con ngưá»i không còn phải lo kiếm ăn từng bữa má»™t nữa.
Äến Pine Bloom, Scarlett gặp là Cade Catvert. Lúc bước lên những báºc thá»m cá»§a ngôi nhà cổ kÃnh, nÆ¡i nà ng đã từng dá»± nhiá»u đêm khiêu vÅ© trong những ngà y hạnh phúc xa xưa, Scarlett nhìn đăm đăm và o khuôn mặt như sắp chết cá»§a Cade Ä‘ang ho khúc khắc, nhưng vừa nhìn thấy Scarlett, mắt anh sáng hẳn lên: “Chỉ là biến chứng cá»§a cảm lạnh thôiâ€. Cade vừa nói vừa gượng dáºy để chà o nà ng. Anh cho biết thêm đó là vì cứ thưá»ng phải nằm ngá»§ dưới mưa nhưng sắp khá»i rồi và anh sẽ tiếp tục là m việc vá»›i ngưá»i nhà .
Nghe tiếng khách, Cathreen Calvert bước và o. Bắt gặp ánh mắt cá»§a cô, Scarlett hiểu ngay tình hình nhà há» và tim nà ng se lại. Cade chưa biết gì nhưng Cathleen đã biết rõ tình trạng. Pine Bloom trông tiêu Ä‘iá»u vì cá» dại và thông con đã bắt đầu bén rá»… khắp đồng, còn gian nhà thì xiêu vẹo, đồ đạc bừa bãi. Ngưá»i Cathleen hốc hác, xanh xao.
Hai anh em cùng bà mẹ kế ngưá»i Yankee, sống dưới nhà lặng lẽ dị thưá»ng. Scarlett vốn ghét cay ghét đắng Hilton cùng tên quản gia Jonas Wikerson cá»§a gia đình nà ng, bây giá» nà ng lại cà ng ghét hắn nhiá»u hÆ¡n khi hắn ra chà o há»i nà ng vá»›i tư cách má»™t kẻ ngang hà ng.
Vừa liếc nhìn Cathleen, bà Calvert vừa nói:
- Ông Hilton tháºt tá» tế khi đã không bá» chúng tôi trong hoà n cảnh khó khăn nà y. chắc cháu có nghe Hilton đã hai lần cứu thoát chúng tôi khá»i tay Sherman? Tôi không biết phải là m sao nếu không có Hilton, trong khi nhà tôi đã hết tiá»n và Cade…
Cade đỠbừng mặt và Cathleen sụp mắt. Scarlett biết hai anh em há» rất khổ tâm khi phải chịu Æ¡n tên quản gia ngưá»i Yankee. Bà Calvert gần như muốn khóc, bà biết mình lại vừa lầm lá»—i. Dù đã sống ở Georgia luôn hai mươi năm, bà vẫn không là m sao khéo léo hÆ¡n vì chẳng bao giá» bà hiểu nổi tâm ý cá»§a ngưá»i miá»n Nam. Bà không biết phải nói chuyện vá»›i mấy đứa con ghẻ như thế nà o trong khi chúng vẫn luôn luôn lá»… phép vá»›i bà . Bà tá»± hứa là sẽ mang mấy đứa con riêng vá» miá»n Bắc, rá»i bá» những ngưá»i ngoại xứ khó hiểu và ương ngạnh ở đây.
Sau hai cuá»™c viếng thăm đó, Scarlett không còn muốn đến nhà Talerton nữa. Bây giá» bốn cáºu con trai trong gia đình đã chết, ngôi biệt thá»± đã cháy rụi nên cả gia đình phải chen chúc dưới mái nhà cá»§a viên quản gia. Scarlett không muốn nhưng Suellen và Careen cứ nà i nỉ luôn miệng còn Melanie bảo Ä‘i qua há»i thăm ông Talerton vừa xuất ngÅ©. Thế là má»™t sáng chá»§ nháºt, cả bốn cô cùng lên đưá»ng
Lúc cho ngá»±a chạy đến phÃa khu nhà đổ nát, há» thấy Beatrice Tarleton mặc bá»™ đồ kỵ mã cÅ© rách, tay cầm roi ngá»±a, ngồi vắt vẻo trên bá» rà o cá»§a chuồng ngá»±a ngà y xưa. Sau lưng là anh chà ng da Ä‘en nhá» ngưá»i, chân vòng kiá»ng. Hắn là ngưá»i huấn luỵên ngá»±a cho bà . Cả hai Ä‘á»u Ä‘ang nhìn và o khoảng không, cau có. Cái chuồng ngá»±a vÄ© đại ngà y trước bây giá» chỉ còn lại vá»n vẹn có má»™t con la do ông Tarleton cưỡi vá» sau cuá»™c đầu hà ng. Vừa leo xuống hà ng rà o, bà Tarleton nói ngay:
- Bác chẳng biết là m gì cả, mấy cục cưng đó đã bỠbác rồi.
Nếu là ngưá»i lạ thì chắc khi nghe câu nói đó sẽ cho rằng bà thương tiếc bốn đứa con trai tá» tráºn, nhưng mấy cô gái ở Tara hiểu rõ bà muốn nói vá» bầy ngá»±a yêu quý đã mất Ä‘i.
- Mấy con ngá»±a quý Ä‘á»u chết hết! Tá»™i nghiệp con Nelie! Phải chi còn lại má»™t mình con Nelie cÅ©ng được. Các cháu coi, chỉ còn má»™t con la ôn dịch đó thôi! Äúng là nhục nhã cho bầy ngá»±a nòi đà nh để má»™t con la không ra gì chiếm chá»—. La là loà i thú lai căng, phản thiên nhiên. Äáng lý phải cấm nuôi chúng.
Jim Tarleton từ trong nhà ngưá»i quản gia bước ra hôn mấy cô gái. Tháºt khó mà nháºn ra ông qua bá»™ râu xồm xoà m. Theo sau ông là bốn cô gái quần áo bạc phếch và hÆ¡n chục con chó săn lông Ä‘en nâu sáºm. Cái không khà gượng gạo cá»§a gia đình Tarleton là m Scarlett lạnh ngưá»i hÆ¡n sá»± chua xót cá»§a gia đình Fontaine hay sá»± ghê rợn ở Pine Bloom.
Gia đình Tarleton khẩn khoản má»i bá»n Scarlett ở lại dùng bữa trưa. Há» bảo đã lâu chẳng có ai tá»›i thăm và há» muốn nghe các cô cho biết má»™t và i tin tức bên ngoà i. Scarlett muốn từ chối vì sợ cái không khà ở đây là m nà ng ngá»™t thở, nhưng Melanie và hai cô em nhất định đòi ở lại lâu hÆ¡n. Bữa ăn trưa chỉ gồm và i miếng thịt lát và đáºu khô.
Vừa ăn má»i ngưá»i vừa vui vẻ cưá»i đùa. Mấy chị em Tarleton kể lại những phương cách cùng quẫn mà hỠđã áp dụng để tìm vải may áo, coi đó là mẩu chuyện thú vị nhất Ä‘á»i. Melanie cÅ©ng phụ hoạ kể lại chuyện cá»±c nhá»c ở Tara và nói nhiá»u đến ná»—i Scarlett ngạc nhiên vì riêng nà ng không là m sao mở miệng được. Gian phòng như rá»™ng hẳn ra vì thiếu bốn anh em Tarleton, thiếu tiếng cưá»i đùa, thiếu dáng Ä‘iệu uể oải và thiếu mùi khói thuốc cá»§a há».
Suốt bữa ăn, Careen tháºt Ãt nói nhưng sau bữa ăn cô bé chợt tá»›i bên bà Tarleton thì thầm má»™t câu gì đó. Bà Tarleton chợt biến sắc, nụ cưá»i chưa tròn môi chợt dừng lại, bà quà ng tay qua ngưá»i Careen và cả hai cùng ra khá»i phòng. Scarlett nán lại má»™t chút rồi bước theo. Nà ng nhìn thấy hai ngưá»i băng qua vưá»n ra nghÄ©a địa gia đình. À! Bây giá» thì nà ng không thể nà o quay trở lại. Careen đã nói gì mà bà Tarleton lại dắt nà ng qua má»™t các con trong khi phải khó nhá»c lắm bà má»›i có thể gượng vui?
Trong khu nghÄ©a trang nằm dưới những tầng bách hương um tùm, nà ng thấy hai tấm bia má»™ cẩm thạch má»›i tinh… má»›i đến ná»—i nước mưa chưa là m dÃnh lá»›p bùn đỠnà o. Bà Tarleton hãnh diện:
- Má»›i mua tuần trước. ChÃnh ông Tarleton đánh xe Ä‘i Macon lấy vá».
Bia má»™! Chắc chắn phải tốn tháºt nhiá»u tiá»n. Bá»—ng nhiên Scarlett thấy không còn thương cảm vá»›i gia đình Tarleton như lúc nãy. Những kẻ đã dám vung phà tiá»n bạc để mua bia má»™ trong lúc thá»±c phẩm quý như và ng và khó kiếm ra, quả tháºt không đáng thương xót. Trên bia lại có nhiá»u hà ng chữ! Cà ng khắc nhiá»u hà ng chữ cà ng tốn tiá»n! Gia đình nà y Ä‘iên hết rồi sao? Äã váºy há» còn phải tốn rất nhiá»u tiá»n để Ä‘em xác ba đứa con vá». Riêng Boyd thì đã mất xác, không có tin tức gì vá» anh ta cả.
Giữa hai ngôi mộ của Brent và Stuart có một tấm bia mang dòng chữ:
“Dá»… thương và linh hoạt khi còn sống. Không há» rá»i nhau trong lúc chếtâ€
Tấm bia còn lại giữa má»™ Boyd và Tom có ghi má»™t câu gì bằng tiếng la tinh bắt đầu bằng chữ: “Dulce et…* là m Scarlett không hiểu gì cả. Nà ng luôn tìm cách trốn những giá» há»c tiếng la tinh khi còn há»c ở Nữ há»c viện Feyetteville.
Dốc túi tiá»n để mua bia má»™! Tại sao lại ngá»› ngẩn như thế? Scarlett xót xa như chÃnh hỠđã phung phà tiá»n bạc cá»§a mình.
Mắt Careen long lanh một cách kỳ dị, cô chỉ tấm bia đầu tiên:
- Cháu thấy tấm bia nà y dễ thương nhứt
DÄ© nhiên, cái gì liên quan đến ý trung nhân cá»§a nà ng Ä‘á»u dá»… thương cả.
- Phải, bác cÅ©ng nghÄ© như váºy… hai đứa nó gần như tá» tráºn liá»n má»™t lúc. Stuart chết trước, Brent chụp lá cá» cá»§a anh nó vừa buông xuống theo.
Trên đưá»ng vỠấp Tara, Scarlett thừ ngưá»i nghÄ© đến những nÆ¡i vừa ghé thăm. Nà ng nhá»› lại cảnh sắc huy hoà ng cá»§a Clayton ngà y xưa, lúc khách khứa còn tấp náºp tại các biệt thá»± lá»›n, tiá»n bạc còn dồi dà o, hắc nô còn đông nghẹt trong nhà và những cánh đồng bông vải nằm phÆ¡i mình rá»±c rỡ. Scarlett chợt rùng mình khi nhìn những khu vưá»n xung quanh.
Trong năm tá»›i là đồng ruá»™ng sẽ biến thà nh rừng thông, không còn hắc nô, đà nh chịu bó tay. Không ai có thể quán xuyến má»™t đồn Ä‘iá»n lá»›n mà không nhá» có bà n tay cá»§a hắc nô. Những cánh đồng sẽ biến thà nh rừng. Không ai còn có thể trồng nhiá»u bông được nữa và mình sẽ là m gì đây? Nông gia sẽ ra sao? Dân thà nh phố còn có cách xoay sở. Nhưng dân trồng trá»t như mình phải trở vá» má»™t trăm năm trước, cái thá»i những kẻ khẩn hoang chỉ có má»™t căn chòi nho nhá» và và i sà o đất để canh tác vá»›i hai bà n tay trắng.
Không, Tara không thể nà o như váºy được. Không bao giá», dẫu mình phải tá»± tay cầm cà y. Tất cả vùng nà y hoặc tiểu bang nà y có thể biến thà nh rừng, mặc há», nhưng Tara thì không. Mình đâu có phà tiá»n cho những tấm bia má»™ hoặc bá» thì giỠđể than khóc thảm thương cảnh do chiến tranh gây ra.. Mình sẽ tìm ra lối thoát. Mình sẽ tìm được lối thoát nếu vẫn còn có đà n ông. Mất bá»n hắc nô cÅ©ng không đến ná»—i nà o, mất những ngưá»i đà n ông, những thanh niên má»›i là đáng sợ.
Scarlett chợt nhá»› tá»›i bốn anh em nhà Tarleton, Fontaine, Raiford Calvert, anh em Munroe và những thanh niên ở Fayetteville, ở Jonesboro, những ngưá»i nà ng đã Ä‘á»c thấy tên trong danh sách tổn thất. Phải chi còn sót lại má»™t ngưá»i nà o đó, chÃnh mình sẽ tìm thấy lối thoát ngay.
Bá»—ng má»™t ý nghÄ© hiện ra… nếu nà ng muốn tái giá? DÄ© nhiên là không bao giá» nà ng muốn tái giá. Má»™t lần lấy chồng cÅ©ng đã quá ê chá». HÆ¡n nữa, ngưá»i đà n ông duy nhất nà ng mong muốn là Asley thì cÅ©ng đã có vợ. “Nhưng cứ cho là mình muốn tái giá Ä‘i, thì mình sẽ lấy ai?†Scarlett bá»—ng hoảng sợ vá»›i chÃnh ý tưởng cá»§a mình.
- Melly, rồi những thiếu nữ miá»n Nam sẽ ra sao?
- Em nói váºy nghÄ©a là gì?
- Có gì đâu. Chuyện gì sẽ tá»›i vá»›i há»? Äâu còn ai sống sót để lấy há». Tại sao váºy Melly, thanh niên đã chết hết cả, chẳng lẽ hà ng ngà n ngưá»i phải biến thà nh gái già hay sao?
- Và cũng sẽ không bao giỠcó thêm trẻ con.
Melanie tiếp lá»i, đối vá»›i cô đó má»›i chÃnh là chuyện quan trá»ng nhất.
Hiển nhiên, ý nghÄ© cá»§a Scarlett không má»›i mẻ gì vá»›i Suellen, nhưng vừa nghe nói tá»›i cô báºt khóc. Từ sau lá»… Giáng sinh tá»›i nay, Suellen chẳng nháºn được tin tức nà o cá»§a Frank Kenedy. Cô không biết là tại đưá»ng bưu Ä‘iện bị gián Ä‘oạn hay là Frank đã quên mình rồi. Hoặc có lẽ Frank đã chết trong những ngà y sau cùng cá»§a cuá»™c chiến!
- Chúa ơi, mà y đừng có khóc được không, Suellen?
- Chị không có quyá»n nói váºy vì chị đã có chồng, có con và ai cÅ©ng biết chị sẵn có nhiá»u ngưá»i gắm ghé. Còn tôi thì sao đây? Tôi biết chị có ác ý vá»›i tôi, chị muốn trù cho tôi trở thà nh gái già .
- Câm ngay! Mà y biết là tao ghét mấy ngưá»i há»… động má»™t chút là khóc sướt mướt. Mà y biết rõ lão râu đỠFrank có chết chóc gì đâu và chắc chắn lão ta sẽ quay lại há»i cưới mà y mà . Nhưng theo tao, thà chết già còn hÆ¡n lấy má»™t ngưá»i như lão ta.
Thế là Suellen nÃn bặt. Careen lÆ¡ đãng vuốt ve an á»§i chị. Cô bé Ä‘ang hồi tưởng chuyện ba năm trước, những lần cưỡi ngá»±a dạo chÆ¡i vá»›i Brent Tarleton. Mắt Careen như linh hoạt hẳn lên.
Melanie buồn bã:
- Phải! Miá»n Nam sẽ ra sao khi những thanh niên ưu tú cá»§a chúng ta không còn nữa. Chúng ta cần lòng can đảm, ý chà cương quyết và đầu óc cá»§a há». Scarlett, mình phải dạy dá»— con mình cách nà o để chúng thay thế những ngưá»i dÅ©ng cảm đó.
Careen dịu dà ng:
- Chẳng bao giá» còn có những con ngưá»i như há» nữa. Không có ai có thể thay thế được há».
ÄÆ°á»ng vá» tiếp tục trong im lặng.
Má»™t ngà y sau đó không lâu, Cathleen Calvert tá»›i Tara lúc mặt trá»i sắp lặn. Nà ng cưỡi má»™t con la què quặt, cả ngá»±a lẫn chá»§ Ä‘á»u có vẻ bi thảm lạ lùng. Cathleen mặc má»™t cái áo bằng vải thô dệt ở nhà , đội nón rá»™ng và nh vá»›i Ä‘oạn dây thừng là m quai. Nà ng ngừng trước cá»a nhưng không leo xuống. Scarlett và Melanie Ä‘ang ngắm cảnh mặt trá»i lặn, vá»™i bước xuống thá»m chà o há»i. Cathleen gà y guá»™c và xanh xao hÆ¡n lần Scarlett gặp ở nhà riêng. Cathleen nói:
- Cám ơn các chị, tôi không xuống đâu. Tôi chỉ tới báo tin tôi sắp lấy chồng.
- Cái gì?
- Lấy ai?
- Ồ, tuyệt quá Cathy?
- Chừng nà o cưới?
- Ngà y mai!
Cathleen trả lá»i tháºt bình tÄ©nh nhưng giá»ng nà ng ẩn chứa má»™t cái gì đó khiến Scarlett và Melanie không cưá»i được nữa.
- Tôi tá»›i cho các chị hay là ngà y mai tôi lấy chồng, hôn lá»… sẽ cá» hà nh tại Jonesboro… và tôi cÅ©ng không má»i ngưá»i nà o Ä‘i dá»±.
Hai ngưá»i im lặng, bối rối nhìn Cathleen, bá»—ng Melanie há»i:
- Má»™t ngưá»i quen phải không em?
Cathleen trả lá»i cá»™c lốc:
- Quen, ông Hilton
- Hilton?
- Phải, Hilton, ngưá»i quản gia cá»§a chúng ta.
Scarlett nghẹn ngà o, đột nhiên Cathleen nhìn chòng chá»c Melanie, giá»ng nói gần như hung tợn:
- Nếu chị khóc, Melly, tôi không chịu đựng thêm nổi nữa đâu. Tôi sẽ chết ngay tại đây.
Melanie không nói nhưng đưa tay mân mê đôi dép của Cathleen trên bà n đạp
- Äừng đụng và o tôi. Tôi cÅ©ng không chịu được.
Melanie bỠtay xuống nhưng vẫn không nhìn lên
- Thôi được, tôi phải đi ngay. Tôi tới đây chỉ cho các chị hay tin thôi.
Scarlett cố tìm má»™t lá»i để phá tan sá»± im lặng bao trùm:
- Còn Cade thế nà o?
- Ảnh Ä‘ang chết từ từ. Tôi sẽ cố tìm cho ảnh má»™t cái chết thoải mái và an nhà n hÆ¡n, khá»i phải lo nghÄ© tá»›i tương lai cá»§a tôi. Ngà y mai, bà mẹ kế cá»§a tôi sẽ dẫn mấy đứa con Ä‘i Bắc Mỹ. Thôi, tôi vỠđây.
Nhìn ánh mắt quả quyết nhưng vô hồn cá»§a Cathleen, mắt Melanie ướt sÅ©ng. Nà ng thông cảm tình cảnh cá»§a Cathleen. Trong khi đó, Cathleen cố gượng cưá»i, cái cưá»i mếu máo cá»§a má»™t đứa bé cố dằn cho khá»i khóc. Riêng Scarlett thì vẫn chưa hết ngạc nhiên vì cái tin Cathleen Calvert sắp lấy má»™t tên quản gia… Cathleen, con gái cá»§a má»™t chá»§ đồn Ä‘iá»n già u có, Cathleen là thiếu nữ có nhiá»u ngưá»i si mê nhứt trong hạt Clayton, chỉ đứng sau Scarlett!
Cathleen cúi xuống và Melanie kiá»…ng chân lên. Há» hôn nhau. Rồi ngưá»i con gái sắp lấy chồng trong tá»§i nhục giáºt cương tháºt mạnh, con la già nua cất bước.
Melanie nhìn theo, nước mắt lăn dà i trên má. Scarlett cÅ©ng thẫn thá» nhìn theo hình bóng ngưá»i bạn xa dần.
- Melly, nó có điên không? Chị biết là m sao Cathleen có thể yêu tên quản gia của nó được.
- Yêu? Ồ, Scarlett, đừng nói đến tiếng ghê rợn đó. Tội nghiệp Cathleen, tội nghiệp cho Cade!
DÄ© nhiên không ai có thể sung sướng khi là m vợ má»™t gã da trắng ti tiện như thế. Nhưng má»™t cô gái đơn độc là m sao có thể quán xuyến cả má»™t đồn Ä‘iá»n to lá»›n. Cathleen cần phải lấy chồng để có ngưá»i gánh vác thay nà ng.
- Melly đúng như tôi nói, bây giá» các cô gái không còn tá»± ý lá»±a chá»n chồng nữa. Há» phải lấy đại bất cứ ngưá»i nà o.
- á»’, hỠđâu cần hấp tấp như váºy! Là m gái già có gì xấu đâu. Cô Pitty thì sao. Ôi, thà chị nhìn Cathleen chết còn Ãt Ä‘au lòng hÆ¡n. Chắc chắn Cade cÅ©ng nghÄ© như chị. Dòng há» Calvert đã đổ nát rồi. Em tưởng tượng những… những đứa con cá»§a Cathy sẽ ra sao? Nà y, Scarlett, em cho Pork thắng ngá»±a Ä‘uổi gấp theo Cathy bảo nó vá» sống vá»›i mình.
- Chúa ơi!
Scarlett kêu lên, nà ng giáºn cái lối má»i đón kẻ khác và o Tara cá»§a Melanie. Scarlett không bao giá» dám nghÄ© đến chuyện phải nuôi thêm má»™t miệng ăn nà o nữa. Nà ng muốn nói thẳng ra nhưng trên mặt Melanie có cái gì đó khiến nà ng phải dịu giá»ng:
- Cathy không chịu đâu. Melly. Chị biết nó rất tự ái, nó sẽ nghĩ là chúng ta thi ân cho nó
- Em nói đúng, đúng lắm.
Melanie lẩm bẩm như ngưá»i ngây dại, mắt vẫn không rá»i đám bụi xa dần trên con đưá»ng Ä‘á».
Scarlett nghÄ©: “Chị đã sống vá»›i tôi nhiá»u tháng rồi, chị không há» nghÄ© tá»›i chuyện Ä‘ang sống nhá» ngưá»i khác. Chắc chị không bao giá» nghÄ© thế! Chị không phải là hạng ngưá»i bị chiến tranh thay đổi tâm tánh. Chị cứ là m như mình già u có và dồi dà o lương thá»±c lắm. Chắc rồi tôi không khá»i phải gánh vác chị suốt Ä‘á»i. Nhưng còn Cathleen thì khôngâ€.
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 03:38 PM.
|

07-05-2008, 11:00 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 30
Trong suốt mùa hè nóng bức tiếp sau hoà bình, Tara bá»—ng nhiên không còn cô độc nữa. Trong nhiá»u tháng, má»™t là n sóng những ngưá»i đà n ông râu ria xồm xoà m, rách rưới và đói khát nặng ná» leo lên đồi đất Ä‘á». HỠđến Tara để nghỉ những đôi chân mệt má»i. Há» ngồi xuống những báºc thá»m có bóng mát, xin ăn và và xin trỠđêm. Há» là những ngưá»i lÃnh Liên bang trên đưá»ng vá» nhà . Tầu hoả đưa từ Caroline Bắc đến Atlanta những tà n dư cá»§a quân đội Johnstone và từ đó những ngưá»i lÃnh bắt đầu cuá»™c hà nh hương cháºm chạp. Khi lá»›p ngưá»i cá»§a Johnstone Ä‘i qua, những cá»±u chiến binh kiệt sức cá»§a quân đội Virginie tá»›i rồi đến những binh sÄ© cá»§a mặt tráºn phÃa Tây. Tất cả há» Ä‘á»u tiến vá» phÃa nam để tìm ngôi nhà cá»§a mình, có thể không còn nữa và những gia đình có thể đã chết hoặc lưu lạc đến những nÆ¡i khác rồi. Phần lá»›n Ä‘á»u Ä‘i bá»™. Má»™t số may mắn hÆ¡n cưỡi ngá»±a hoặc lừa giÆ¡ xương mà ngưá»i ta đã cho phép há» giữ lại và o thá»i kỳ đầu hà ng. Những con váºt sầu thảm mà những kẻ phà m tục không hiểu biết gì cÅ©ng nói được là chúng không bao giỠđến được miá»n Floride xa xôi hoặc miá»n nam Géorgie.
Trở vá» nhà . Trở vá» nhà . Những ngưá»i lÃnh chỉ có ý nghÄ© ấy trong đầu. Má»™t số buồn thảm và lặng lẽ, má»™t số vui vẻ và cưá»i những Ä‘au đớn phải chịu đựng; nhưng ý nghÄ© là tất cả Ä‘iá»u đó đã chấm dứt và hỠđược trở vá» nhà là vấn đỠđộc nhất cho phép há» còn có thể Ä‘i tiếp trên đưá»ng. Chỉ có má»™t số Ãt á»i tá» vẻ ân háºn. HỠđể lại Ä‘iá»u đó cho vợ há» hoặc cho bố mẹ già . HỠđã chiến đấu dÅ©ng cảm, hỠđã bị lép vế và nguyện vá»ng độc nhất cá»§a há» là được yên ổn cầm cà y dưới lá cá» mà hỠđã chiến đấu.
Trở vá» nhà ! Trở vá» nhà . Há» không còn đỠtà i nói chuyện nà o khác. Há» không nói đến những cuá»™c chiến đấu mà hỠđã trải qua, không nói đến những vết thương, không nói đến việc bị bắt, không nói đến tương lai. Sau nà y há» má»›i khÆ¡i lên những tráºn chiến và kể cho con cháu há» nghe những đòn đánh hay mà hỠđã giáng cho quân thù, những quả đấm, những tráºn xung phong, cÆ¡n đói, vết thương; nhưng bây giá» thì không. Má»™t số mất má»™t tay, cụt má»™t chân hay mù má»™t mắt. Nhiá»u ngưá»i bị vết thương là m Ä‘au đớn khi trá»i mưa, nhưng tất cả những ná»—i thống khổ đó Ä‘á»u không đáng kể và o lúc nà y.
Trẻ và già , hay nói hoặc Ãt nói, Ä‘iá»n chá»§ già u có hay nông dân nghèo, tất cả Ä‘á»u có ráºn và bệnh kiết lỵ. Ngưá»i lÃnh Liên bang đã quá quen vá»›i dòi bá» nên há» không nghÄ© đến nữa và gãi sồn sá»™t ngay trước mặt phụ nữ. Còn vá» bệnh kiết lỵ, “bệnh tháo máu†như các bà gá»i má»™t cách tế nhị… không chừa má»™t ai, từ anh binh nhì đến ông tướng. Bốn năm trá»i thiếu ăn, bốn năm trá»i được nuôi dưỡng bằng những thứ thô, quá xanh hoặc á»§ng má»™t ná»a, và tất cả những ngưá»i lÃnh dừng lại ở Tara Ä‘á»u hoặc vừa má»›i dứt cÆ¡n hoặc Ä‘ang trong cÆ¡n.
“Há» không có bá»™ ruá»™t tốt, trong quân đội Liên bangâ€, bà Má nháºn xét và mặt đẫm mồ hôi, bà đang cúi mình trên bếp lò, chuẩn bị má»™t thứ thuốc nước đắng gồm rá»… cây dâu, má»™t thứ thuốc cá»§a bà Ellen để chống bệnh kiết lỵ
“Äối vá»›i tôi, không phải quân Yankees đã thắng các ông chúng ta mà là thứ ở trong bụng. Các ông không đánh nhau được khi nà o bụng các ông biến thà nh nướcâ€.
Äối vá»›i tất cả má»i ngưá»i, bà Má Ä‘á»u cho uống thứ thuốc đắng cá»§a bà , không cần há»i bệnh trạng ra sao…
Bà Má cÅ©ng không dà n xếp vấn đỠ“cứ trúâ€. Không má»™t ngưá»i lÃnh nà o đầy ráºn được bước và o Tara. Bà dắt má»i ngưá»i đến đằng sau má»™t bụi ráºm, bắt há» cởi quần áo ra, cho há» má»™t cháºu nước, má»™t miếng xà phòng bằng bá»™t tạt để há» kỳ cá» và đưa cho há» má»™t cái má»n lông hoặc má»™t cái chăn để tạm che thân khi đợi bà cho quần áo cá»§a há» và o nồi luá»™c. Mặc cho các thiếu phụ trong nhà bảo bà là m thế là “xỉ nhục ngưá»i lÃnhâ€, bà Má phản kháng lại là bản thân các cô sẽ bị nhục nhã hÆ¡n nếu phát hiện trên ngưá»i có má»™t con ráºn.
Hà ng ngà y, má»—i khi có đợt lÃnh má»›i đến, bà Má rất bá»±c mình vì hỠđược phép và o trong các phòng ngá»§. Bà chỉ sợ có má»™t con ráºn xổng ra nhà . Không bà n cãi, Scarlett biến phòng khách lá»›n thà nh phòng ngá»§ trải thảm Ä‘á». Bà Má kêu trá»i và tuyên bố là để những ngưá»i lÃnh nằm ngá»§ trên tấm thảm cá»§a bà Ellen là má»™t vấn đỠphạm thánh nhưng Scarlett không chịu. Cần phải để cho những ngưá»i đà n ông ngá»§ được tương đối. Thế rồi, mấy tháng sau khi đầu hà ng, tấm thảm nhung dầy và mịn bắt đầu có dấu hiệu rã rá»i ở những chá»— mà ngưá»i vô ý thức đã chùi gót chân và giầy bốt có Ä‘inh thúc ngá»±a cá»§a há» và o. Và cuối cùng, ngưá»i ta trông thấy chỉ còn trÆ¡ những dây xù xì.
Cứ má»—i ngưá»i lÃnh tá»›i, Scarlett và Mélanie lại há»i thăm tin tức vá» Ashley, còn Suellen, cô tá» vẻ bẽn lẽn há»i vá» số pháºn cá»§a Kennedy. Nhưng không má»™t ngưá»i lÃnh nà o nghe há» nói vả lại má»i ngưá»i có vẻ không muốn nói đến những ngưá»i vắng mặt. Còn được sống đã là hạnh phúc lắm rồi và không ai muốn nghÄ© đến hà ng nghìn chiến sÄ© cá»§a hỠđã bị chôn trong những nấm má»™ chung.
Cứ má»—i ngưá»i lÃnh Ä‘i qua, cả nhà lại xúm lại tìm má»i cách để động viên Mélanie. Tất nhiên Ashley không bị chết trong tù, vì trưá»ng hợp ấy ngưá»i ta nhất định sẽ nháºn được má»™t bức thư cá»§a ông cố đạo Yankees nà o đó. Chà ng sắp vá», nhưng vì nÆ¡i chà ng bị giam quá xa Tara. Nếu có đưá»ng sắt cÅ©ng đã phải mất nhiá»u ngà y, và nếu Ashley phải Ä‘i bá»™ như những ngưá»i lÃnh nà y… Tại sao chà ng không viết thư? Thì ai còn lạ gì tình hình bưu cục bây giá» hoạt động ra sao… Nhưng giả sá»â€¦ giả sá» chà ng chết trên dá»c đưá»ng trở vá»? Mélanie ạ, chắc chắn chúng ta sẽ được má»™t ngưá»i phụ nữ Yankees báo tin… Phụ nữ Yankees… thì cÅ©ng phải có những ngưá»i tốt chứ. Chúa tạo ra má»™t quốc gia không thể không có trong đó những tâm hồn nhân đức. Scarlett, chị còn nhá»› chứ, chúng ta đã gặp má»™t phụ nữ Yankees rất tốt ở Saratoga lần trước… Chị Scarlett kể cho em nghe Ä‘i.
â€œÄÆ°á»£c, tôi xin kể, Scarlett nói. Chị ta há»i tôi chúng ta có bao nhiêu con chó săn để chạy theo những ngưá»i nô lệ cá»§a chúng ta? Tôi đồng ý vá»›i Mélanie. Äà n ông cÅ©ng như đà n bà Yankees, chẳng có ai tốt cả. Nhưng đừng khóc nữa Mélanie. Ashley sắp trở vá». Có thể là tại đưá»ng xa xôi quá… Có thể là tại chà ng không có giầy bốtâ€.
NghÄ© đến Ashley có thể phải Ä‘i chân không, Scarlett cÅ©ng suýt báºt khóc. Những ngưá»i lÃnh khác cứ việc rách rưới, cứ việc buá»™c chân trong má»™t cái túi nhưng Ashley thì không. Chà ng sẽ trở vá» trên má»™t con ngá»±a, mặc những bá»™ quần áo đẹp, giầy bốt bóng loáng và trên mÅ© có cắm má»™t cái lông. Äối vá»›i Scarlett, nghÄ© đến Ashley cÅ©ng trong tình trạng như những ngưá»i lÃnh khốn khó kia là má»™t sá»± đồi bại lá»›n.
Má»™t buổi trưa tháng sáu, trong khi má»i ngưá»i ở Tara cùng nhau quây quần dưới hang hiên và chăm chú nhìn Pork bổ quả dưa hấu đầu tiên, ngưá»i ta nghe thấy có tiếng vó ngá»±a bước trên lối Ä‘i phá»§ cát sá»i. Prissy thong thả Ä‘i ra mở cá»a hang rà o để mặc cả nhà thảo luáºn xem có nên giấu quả dưa Ä‘i không nếu khách đến là má»™t ngưá»i lÃnh.
Mélanie và Carreen rụt rè tuyên bố là ngưá»i lÃnh nên có phần nhưng Scarlett và Suellen và bá Má á»§ng há»™ và bảo Pork Ä‘em cất Ä‘i.
- Các em ạ, đừng ngốc thế. Äối vá»›i chúng ta vẫn còn chưa đủ huống chi nếu là hai hoặc ba ngưá»i lÃnh ốm đói thì má»—i ngưá»i chúng ta sẽ chẳng được má»™t miếng, Scarlett nói.
Trong lúc Pork tay cầm quả dưa chưa biết theo bên nà o thì đã nghe thấy tiếng Prissy hô tướng lên:
- Trá»i Æ¡i, thưa cô Scarlett, cô Mélanie, má»i các cô ra đây nhanh lên.
- Gì thế, Scarlett thốt lên và đứng báºt dáºy, chạy qua hà nh lang, theo sau là Mélanie và cả nhà . “Hay Ashley chăng?â€, Mélanie nghÄ© thầm.
- Bác Peter, bác Peter nhà bà Pitty đấy.
Tất cả Ä‘á»u lao ra ngoà i hiên và trông thấy lão già chuyên chế tóc hoa râm bước xuống từ má»™t con ngá»±a tà hon Ä‘uôi chuá»™t có thắng má»™t mẩu chăn lông. Trên bá»™ mặt rá»™ng và đen cá»§a lão, phẩm cách thưá»ng có cá»§a lão và niá»m vui gặp những ngưá»i bạn cÅ© đấu tranh kịch liệt đến ná»—i vừa cau lông mà y, vừa nhăn trán, lão mở cái mồm đầy răng như má»™t con chó già sung sướng.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘i xuống thá»m đến trước mặt lão, bắt tay lão và há»i dồn dáºp nhưng rồi tiếng nói cá»§a Mélanie cÅ©ng át được tiếng ồn à o:
- Cô tôi không ốm chứ chú Peter?
- Không ạ. Bà vẫn khoẻ, cảm ơn Chúa. Peter đáp và đưa con mắt nghiêm nghị nhìn Mélanie rồi nhìn Scarlett, là m cho hai chị em như cảm thấy có lỗi mà không hiểu tại sao. Bà Pitty vẫn khoẻ nhưng không có các cô, bà cứ tự gặm nhấm móng tay suốt ngà y và các cô có biết tại sao không?
- Nhưng chú Peter…
- Các cô không cần phải tạ lá»—i đâu, bà Pitty đã viết thư bảo các cô trở vá» rồi cÆ¡ mà . Tôi trông thấy bà viết lá thư và tôi trông thấy bà khóc khi các cô trả lá»i là vì báºn nhiá»u việc quá trong cái trại cổ nà y nên không thể vỠđược.
- Nhưng chú Peter…
- Là m sao mà các cô có thể để bà Pitty ở má»™t mình và sợ hãi như váºy? Các cô cÅ©ng biết như tôi là bà Pitty chưa bao giá» phải ở má»™t mình và chỉ còn biết có run lẩy bẩy kể từ khi ở Macon vá». Bà bảo tôi nói thẳng và o mặt các cô là bà không hiểu tại sao các cô lại bá» rÆ¡i bà như váºy khi bà cần đến các cô.
- Thôi im Ä‘i, bà Má nói vá»›i giá»ng chua chát vì bà rất bá»±c mình khi nghe thấy gá»i Tara là “cái trại cổâ€. LÅ© má»i Ä‘en nà y ngu dốt vì ở ngoà i tỉnh nên không phân biệt được trại và đồn Ä‘iá»n. Váºy cho là chúng tôi ở đây không cần đến cô Scarlett và cô Mélanie sao? Cần quá Ä‘i chứ. Thế tại sao bà Pitty lại không vá»i ông em vá» giúp? Váºy là không cần đến ông ấy sao?
Chú Peter có vẻ khó chịu trả lá»i:
- Từ nhiá»u năm nay hai chị em bà ấy có quan hệ gì vá»›i nhau đâu, và bây giá» thì cả hai Ä‘á»u già quá rồi và bắt đầu lại sao được nữa. Chú quay lại phÃa hai thiếu phụ nói tiếp: các cô phải thấy xấu hổ đã bá» má»™t mình bà vá»›i má»™t ná»a số bạn bè đã chết, ná»a kia ở Macon và Atlanta thì đầy những lÃnh Yankees và những nô lệ đã giải phóng.
Hai chị em nghe lá»i trách móc cá»§a lão già chuyên chế mà bà cô đã gá»i tá»›i để thuyết phục hai cô. Các cô phá lên cưá»i và phải bám và o nhau để giữ thăng bằng. CÅ©ng đúng lúc ấy, Pork, Dilcey và bá Má cÅ©ng cưá»i rá»™ lên thấy ngưá»i ta chê bai má»™t cách lố bịch Tara thân yêu cá»§a há». Suellen và Carreen phì cưá»i, ông Gérald cÅ©ng phác má»™t nụ cưá»i mÆ¡ hồ. Tất cả má»i ngưá»i gáºp mình lại trừ có Peter đứng Ä‘ung đưa trên hai chân và cÆ¡n bá»±c mình má»—i lúc má»™t tăng.
- Nà y anh má»i cá»§a cô tôi Æ¡i, bà Má nhăn mặt lại há»i, có phải vì anh quá già nên má»›i không còn bảo vệ được bà chá»§ nữa phải không?
Peter bá»±c mình trả lá»i:
- Tôi, quá già ? Không, tôi còn có thể bảo vệ bà chá»§ tôi như tôi vẫn là m. Tôi đã bảo vệ bà trong khi tản cư đến Macon. Tôi còn bảo vệ bà cả khi có quân Yankees tá»›i Macon là m bà sợ quá cứ trợn tròn mắt lên. Và chÃnh tôi đã tìm được chú ngá»±a nà y để đưa bà vá» Atlanta cùng vá»›i bá»™ đồ bạc cá»§a ông thân sinh ra bà . Vừa hả cÆ¡n giáºn, Peter tháºn trá»ng tìm cách tá» ra biết Ä‘iá»u hÆ¡n. Thế rồi tôi không nói đến bao giá» nữa mà có vẻ như thế.
- Có vẻ thế nà o?
- Phải, tôi nói thế để má»i ngưá»i thấy là bà Pitty chỉ có má»™t mình. Ngưá»i ta thưá»ng nói đến những Ä‘iá»u chẳng hay ho gì đối vá»›i những cô gái già chưa chồng ở má»™t mình, Peter nói tiếp và chú là m cho những ngưá»i nghe không nghi ngá» gì đối vá»›i chú, bà Pitty vẫn chỉ là cô gái mưá»i sáu tuổi máºp mạp và ngoan ngoãn cần phải bảo vệ chống lại những lá»i nói xấu. Không, tôi không để cho bà Pitty có bất kỳ ai đến ở cùng…
Scarlett và Mélanie không thể chịu được nữa và ngồi xuống báºc thá»m. Sau cùng, Mélanie chùi nước mắt và nghiêm chỉnh nói:
- Tá»™i nghiệp chú Peter. Tôi lấy là m tiếc là đã cưá»i chú. Chú tha lá»—i cho tôi. Trong lúc nà y, hai chị em tôi chưa thể quay vá» Atlanta được. Có thể là đến tháng chÃn sau vụ hái bông tôi sẽ vá». Thế có phải là bà Pitty chỉ phái chú đến đây có má»™t việc là đưa chúng tôi vá» trên cái bá»™ xương nà y không?
Câu há»i đó là m Peter quay phắt lại, mồm há hốc, ân háºn và bối rối lá»™ rõ trên nét mặt nhăn nheo.
- Cô Mélanie, có lẽ là tôi già tháºt rồi. Tôi quên khuấy mất là bà đã phái tôi đến đây và điá»u quan trá»ng nhất là có má»™t bức thư cho cô. Bà Pitty không muốn giao nó cho bưu Ä‘iện cÅ©ng không muốn giao nó cho bất kỳ ai khác ngoà i tôi và …
- Má»™t bức thư cho tôi? Ai gá»i?
- Thưa cô, là thế nà y… bà bảo tôi: “Chú Peter, chú phải rất tháºn trá»ng giao nó cho Mélanie…, và tôi nói…
Mélanie đứng phắt lên và đưa bà n tay áp và o ngực:
- Ashley! Ashley! Chà ng chết rồi sao?
- Không, không, thưa cô. Peter kêu lên và lục túi cái áo rách. Ashley còn sống. Bức thư kia là cá»§a chà ng. Chà ng vá». Chà ng… Trá»i Æ¡i. Giữ lấy cô kìa… Bà Má… Ãể tôi…
- Ãừng có động và o cô ấy, thằng già ngu ngốc kia. Bà Má quát lên và đỡ lấy Mélanie ngã ngất trong tay. Ãồ khỉ già như thế mà còn thiếu tháºn trá»ng. Thôi được rồi. Pork khiêng chân cô còn Carreen nâng đầu, Ä‘em đặt cô lên cái ghế bà nh dà i trong phòng khách.
Chỉ trừ Scarlett, má»i ngưá»i Ä‘á»u vồn vã xung quanh Mélanie. Ngưá»i ta chen nhau, kêu la, lao và o nhà để lấy nước và lấy gối và má»™t lát sau chỉ còn lại mình Scarlett và chú Peter. Ãứng yên tại chá»—, Scarlett trừng trừng nhìn cái thư mà chú Peter Ä‘ang giÆ¡ ra. Chú Peter thì mất hết vẻ chững chạc và mặt chú trông như má»™t đứa trẻ vừa bị mắng.
Mặc dù trong lòng vang lên má»™t giá»ng nói không ngừng: “Chà ng chưa chết, chà ng sắp vá»â€, Scarlett không có cảm giác vui sướng, cô cảm thấy rã rá»i, tê liệt. Cô thấy hình như chú Peter nói trong cõi xa xăm.
- Ông Willie Bur ở Macon, ngưá»i có há» vá»›i cô đã mang thư nà y vá» cho bà Pitty. Ông Willie cùng ở trong má»™t trại tù vá»›i ông Ashley. Ông Willie có má»™t con ngá»±a và ông sắp đến đây, còn ông Ashley chỉ có đôi chân.
Scarlett giáºt lấy bức thư trong tay Peter. Nó được gá»i cho Mélanie, do bà Pitty viết nhưng Scarlett bóc lá thư không chút lưỡng lá»±. Cô xé phong bì và trong phong bì chỉ có má»™t mẩu giấy gáºp bốn, hoà n toà n cáu bẩn, nhà u nát và rách các góc cạnh. Tay run run, Scarlett mở bức thư ra và đá»c dòng chữ do chÃnh tay Ashley viết: “Em yêu, anh Ä‘ang trở vá» vá»›i em!†Những giá»t nước mắt tuôn rÆ¡i lã chã, cô không thể Ä‘á»c tiếp được lá thư. Tim cô như giãn ra, cô tưởng không có niá»m hạnh phúc nà o lá»›n lao hÆ¡n. ép chặt lá thư và o ngưá»i, cô phóng lên các báºc thá»m, vượt qua hà nh lang, và o phòng khách trong đó má»i ngưá»i Ä‘ang tÃu tÃt xung quanh Mélanie rồi bước và o phòng là m việc nhá» cá»§a bà Ellen. Cô khoá cá»a lại và vừa cưá»i vừa khóc, cô hôn lá thư. Cô gieo mình nằm sấp xuống chiếc ghế bà nh dà i.
“Em yêu, cô thì thầm, anh Ä‘ang trở vá» vá»›i em!â€
Trừ phi Ashley má»c cánh, chà ng phải mất hà ng tuần, có khi hà ng tháng để là m má»™t cuá»™c hà nh trình từ Illinois vỠđến bang Géogie nhưng ở Tara, má»—i khi có má»™t ngưá»i lÃnh hiện ra trên đưá»ng, má»i trái tim Ä‘á»u Ä‘áºp như muốn vỡ lồng ngá»±c. Bất cứ lúc nà o Ashley cÅ©ng có thể xuất hiện. Và nếu không phải Ashley, ngưá»i lÃnh Ä‘ang Ä‘i đến kia rất có thể có tin tức vá» chà ng hoặc mang theo má»™t bức thư cá»§a bà Pitty có liên quan đến chà ng. Má»—i khi nghe có tiếng bước chân là tất cả má»i ngưá»i trong nhà , da trắng cÅ©ng như da Ä‘en Ä‘á»u đổ xô ra hà ng hiên. Trông thấy má»™t bá»™ quân phục đủ khiến má»i ngưá»i bỠđống gá»—, bỠđồng cá» hoặc bông để ngóng chá». Trong má»™t tháng trá»i, công việc như dẫm chân tại chá»—. Không ai muốn vắng mặt lúc Ashley trở vá». Scarlett cÅ©ng váºy, cô bắt má»i ngưá»i phải hoà n thà nh nhiệm vụ nhưng bản thân cô lại rất chểnh mảng.
Nhưng mấy tuần lá»… đã từ từ trôi qua mà không có tin tức gì vá» Ashley. Cuá»™c sống dần dần trở lại bình thưá»ng. Những trái tim nôn nóng chẳng đủ sức để chịu đựng má»™t cuá»™c đợi chá» lâu như váºy. Má»™t mối lo lắng lại nảy sinh trong lòng Scarlett. Cô sợ có vấn đỠgì xảy ra vá»›i Ashley trên đưá»ng trở vá». Rock Island ở rất xa và Ashley có thể bị yếu sức hoặc ốm lúc ra khá»i trại giam. Thế rồi chà ng lại không có tiá»n và chà ng lại phải Ä‘i qua má»™t miá»n đất mà ở đó ngưá»i ta thù ghét ngưá»i Liên bang. Nếu biết chà ng ở đâu, cô sẽ gá»i tiá»n để chà ng Ä‘i tầu vá» cho nhanh hÆ¡n và cô sẽ gá»i đến chà ng đến đồng xu cuối cùng, mặc cho cả nhà có bị chết đói.
“Em yêu, anh Ä‘ang trở vá» vá»›i em!â€
Trong lúc vui sướng Ä‘á»c những dòng chữ đó, Scarlett tưởng như Ashley sắp trở vá» vá»›i mình. Lúc nà y, tinh thần cô đã bá»›t nóng sốt, cô nháºn thấy rất rõ là chà ng sẽ trở vá» vá»›i Mélanie, vì Mélanie mà cả nhà vang vang tiếng hát. Ãôi khi Scarlett tá»± há»i tại sao Mélanie không chết lúc sinh nở. ÃÆ°á»£c như thế má»i vấn đỠsẽ ổn. Sau khi đã hi sinh má»™t thá»i gian cho hợp lá»… nghi, cô sẽ kết hôn vá»›i Ashley và sẽ trở thà nh má»™t ngưá»i mẹ tuyệt vá»i cá»§a bé Beau. Khi có ý nghÄ© đó trong óc, cô vá»™i và ng cầu Chúa và nói vá»›i Chúa đó chỉ là vô tình. Như váºy, không còn sợ Chúa nữa.
Những ngưá»i lÃnh tiếp tục từng ngưá»i má»™t đến, hoặc từng đôi, hoặc hà ng tá. Há» bao giá» cÅ©ng đói. Scarlett cảm thấy thất vá»ng và cô thà thấy má»™t đám mây châu chấu áºp xuống Tara còn hÆ¡n. Cô bá»±c bá»™i vá»›i những thá»§ tục xưa vỠđón tiếp khách trong thá»i kỳ thịnh vượng, những cổ tục không cho phép để má»™t ngưá»i khách, dù sang hay hèn tiếp tục ra Ä‘i mà không má»i há» ngá»§ lại đêm và không má»i hỠăn, không cho ngá»±a ăn. Scarlett biết là thá»i kỳ đó đã vÄ©nh viá»…n qua rồi, nhưng những ngưá»i khác ở Tara cÅ©ng như những ngưá»i lÃnh má»›i đến còn chưa biết và má»—i má»™t ngưá»i đến Ä‘á»u được đón tiếp rá»™ng rãi như má»™t ngưá»i khách đã được đợi từ lâu.
Dần dần, khi những Ä‘oà n ngưá»i vô táºn đến, trái tim Scarlett cà ng trở nên cứng rắn hÆ¡n. Những ngưá»i nà y ngốn số lương thá»±c có thể nuôi sống cả Tara và những rau cá» mà tá»± tay cô chăm bón. Tìm được thức ăn có dá»… dà ng gì đâu và số tiá»n lấy được cá»§a tên Yankees không phải là vô táºn. Cô chỉ còn có hai tá» giấy bạc xanh và hai đồng và ng. Tại sao cô bắt buá»™c phải nuôi bầy ngưá»i đói khát nà y? Chiến tranh đã kết thúc rồi, há» không bao giá» còn phải là m bức tưá»ng thà nh bằng xác há» nữa. Sau cùng cô phải ra lệnh cho Pork giảm khẩu phần ăn má»—i khi có những ngưá»i lÃnh đến. Lệnh đó được thá»±c hiện cho đến khi Scarlett nháºn thấy Mélanie từ khi sinh bé Beau, không bao giá» có sức chịu đựng tốt, cô đã bảo vá»›i Pork rằng hãy lấy khẩu phần cá»§a cô cho những ngưá»i lÃnh. Scarlett liá»n tuyên bố vá»›i cô:
- Mélanie, cô không được là m như váºy nữa. Cô Ä‘ang ốm dở và nếu cô không chịu ăn thì sẽ ốm, phải nằm má»™t chá»— và chúng tôi lại phải hầu. Cứ để ngưá»i ta ra Ä‘i khi chưa được ăn no. HỠđủ sức để chịu rồi. HỠđã chịu chế độ đó bốn năm nay rồi, nếu chịu thêm Ãt lâu nữa có là m sao đâu.
Mélanie quay lại và lần đầu tiên Scarlett ngạc nhiên thấy trong cặp mắt trong sáng cá»§a cô có má»™t niá»m xúc động mà cô không tìm cách che giấu:
- Ôi, chị Scarlett, xin chị đừng mắng em. Cứ để em là m. Chị không biết chứ là m được như váºy em phấn khởi biết bao. Má»—i khi em nhưá»ng phần cá»§a em cho má»™t ngưá»i lÃnh khốn khổ, em thấy hình như có thể là m ở đâu đó trong miá»n Bắc, má»™t ngưá»i nà o đó cÅ©ng nhưá»ng phần cá»§a mình cho Ashley cá»§a em để anh có sức vá» vá»›i em.
“Ashley cá»§a emâ€
“Em yêu, anh Ä‘ang trở vá» vá»›i em!â€
Scarlett liá»n Ä‘i ra mà không thốt má»™t câu nà o. Sau sá»± việc đó, Mélanie nháºn thấy bà n ăn đầy đặn hÆ¡n má»—i khi có khách.
Khi những ngưá»i lÃnh ốm quá không tiếp tục ra Ä‘i được, Scarlett để há» nằm và o giưá»ng vá»›i má»™t vẻ bá»±c bá»™i. Má»—i má»™t ngưá»i ốm là má»™t cái mồm phải nuôi thêm. Lại phải có ngưá»i chăm sóc, thế là lại bá»›t Ä‘i má»™t lao động để là m lại hà ng rà o, để cầm cà y, để kéo bừa, để gieo hạt… Má»™t hôm có má»™t ngưá»i lÃnh cưỡi ngá»±a Ä‘i Faytteville, anh ta để xuống mái hiên má»™t cáºu thanh niên mặt còn phá»§ lông tÆ¡ hung. Ngưá»i lÃnh đó thấy cáºu ta nằm ngất trên vệ đưá»ng đã mang cáºu đến Tara, ngôi nhà gần nhất. Các thiếu phụ nghÄ© cáºu ta ở trong đơn vị thiếu sinh quân ngưá»i ta đã tuyển má»™ trong các trưá»ng quân sá»± khi Sherman tá»›i gần thà nh phố Milledge nhưng các cô không bao giá» hiểu được. Cáºu ta đã chết mà không tỉnh lại được má»™t phút nà o và không có bất cứ giấy tá» gì trong túi. Ãó là má»™t cáºu bé đẹp trai, chắc là ở má»™t gia đình già u có nà o đó trong miá»n Nam nà y và có má»™t ngưá»i đà n bà đang dò xét trên đưá»ng và tá»± há»i cáºu ở đâu và bao giá» trở vá». Ngưá»i ta chôn cáºu trong nghÄ©a trang gia đình bên cạnh ba cáºu bé O’Hara và trong lúc Pork lấp má»™, Mélanie oà lên khóc và từ trong thâm tâm tá»± há»i nếu những ngưá»i không quen biết cÅ©ng Ä‘ang đà o đất lấp lên thi hà i Ashley.
CÅ©ng như cáºu thiếu niên ấy, Will Benteen cÅ©ng đến nằm ngất trên lưng ngá»±a cá»§a má»™t ngưá»i bạn. Will ốm rất nặng và khi các thiếu phụ đặt anh nằm xuống giưá»ng, há» sợ là chẳng bao lâu anh sẽ Ä‘i theo ngưá»i thiếu sinh quân kia.
Anh có bá»™ mặt xương xương cá»§a ngưá»i nông dân Nam Géorgia bị sốt rét, bá»™t tóc đỠtái và cặp mắt đã nhợt nhạt; má»—i khi anh mê sảng, anh vẫn còn giữ được vẻ chịu đựng và hiá»n là nh. Má»™t cẳng chân cá»§a anh bị cắt cụt trên đầu gối và ở khúc chân cụt có buá»™c má»™t khúc gá»— đẽo sÆ¡ sà i. Anh đúng là má»™t nông dân như cáºu thiếu niên kia là con má»™t Ä‘iá»n chá»§. Will không bẩn thỉu cÅ©ng không đầy ráºn như những ngưá»i khác đã đến đây. Những câu nói trong cÆ¡n mê sảng cho các thiếu phụ thấy anh không thuá»™c tầng lá»›p cá»§a há» và cÅ©ng không vì thế mà các cô chăm sóc anh kém Ä‘i.
Gầy rạc vì má»™t năm nằm trong nhà giam cá»§a quân Yankees, kiệt sức vì phải lê khúc gá»— tồi tà n trên Ä‘oạn đưá»ng dà i, anh không còn đủ sức lá»±c để chống lại bệnh sưng phổi và trong nhiá»u ngà y rên rỉ, cố ngồi lên và nhá»› lại những tráºn đánh mà anh đã trải qua, anh lại nằm xuống giưá»ng. Chưa má»™t lần anh kêu tên má»™t ngưá»i mẹ, má»™t ngưá»i đà n bà , má»™t ngưá»i chị hay má»™t ngưá»i tình và điá»u đó là m Carreen quan tâm. Cô nghÄ© thầm: “Anh chà ng nà y chẳng biết má»™t ai trên thế gian nà yâ€.
ÃÆ°á»£c chăm sóc tốt, Will hồi phục rất nhanh. Má»™t ngà y, anh giương cặp măt xanh nhìn Carreen, cô gái Ä‘ang ngồi ở đầu giưá»ng và lần trà ng hạt, ánh nắng ban mai đùa trên bá»™ tóc và ng cá»§a cô, anh nói:
- Cô không phải là một giấc mơ. Thưa cô, tôi mong rằng tôi đã không là m cho cô phải quá vất vả.
Anh lại sức khá lâu và bình tÄ©nh nằm dà i ngắm những cây má»™c lan qua cá»a sổ. Anh cố gắng Ãt là m phiá»n má»i ngưá»i. Và Carreen có cảm tình vá»›i anh vì những im lặng cá»§a anh mà anh không tìm cách phá vỡ. Trong những buổi trưa dà i và nóng, cô ngồi cạnh quạt cho anh và không nói gì. Mảnh khảnh và dịu dà ng, Carreen Ä‘i lại như cái bóng. Cô chẳng có gì nhiá»u để nói vá»›i những ngưá»i khác và lặng lẽ là m công việc hợp vá»›i sức cá»§a cô. Cô cầu kinh nhiá»u. Lúc Scarlett và o phòng không gõ cá»a, bao giá» cô cÅ©ng trông thấy em gái mình Ä‘ang quỳ trước giưá»ng. Hiện tượng đó không thể không là m cho Scarlett khó chịu vì cô cho là thá»i gian cầu nguyện đã qua rồi, nếu Chúa xét thấy cần trừng phạt con ngưá»i, chỉ cần cầu nguyện. Ãối vá»›i Scarlett, tôn giáo bao giá» cÅ©ng khoác hình thức trả giá. Ãể được hưởng đặc ân, Scarlett hứa vá»›i Chúa sẽ ăn ở cho tốt. Nhưng theo ý cô, Chúa đã nhiá»u phen phá»§ nháºn những lá»i cam kết cá»§a cô và từ đó Scarlett thấy cô không còn nợ Chúa Ä‘iá»u gì. Do đó, má»—i khi cô bắt gặp Carreen Ä‘ang cầu nguyện, lẽ ra cô ta phải ngá»§ trưa hoặc vá quần áo, cô có cảm tưởng như em mình trốn tránh má»™t phần nhiệm vụ.
Má»™t buổi trưa, Will đã có thể Ä‘i từ giưá»ng ra chiếc ghế bà nh, Scarlett cho anh biết ý nghÄ© cá»§a cô và cô rất kinh ngạc thấy Will trả lá»i bằng giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u:
- Xin chị cứ để yên cho cô ấy cầu nguyện. Ãó là nguồn cổ vÅ© cá»§a cô ấy.
- Nguồn cổ vũ?
- Vâng, cô ấy cầu nguyện cho mẹ và cho anh ấy.
- Anh ấy, anh nà o?
Will nhìn Scarlett bằng cặp mắt đã úa viá»n những lông mi mà u cát. Hình như không có gì là m anh ngạc nhiên và xúc động cả. Có thể anh đã nhìn thấy quá nhiá»u vấn đỠlà m chưng há»ng má»i ngưá»i nên không còn khả năng ngạc nhiên nữa. Dù cho Scarlett không biết Ä‘iá»u gì xảy ra trong trái tim em gái, hình như anh cÅ©ng không thấy thế là lạ lùng. Anh nói:
- Thì ngưá»i yêu cá»§a cô ấy, anh chà ng Brent nà o đó đã bị chết tráºn.
- Ngưá»i yêu? Scarlett nói khô khan. Thôi Ä‘i. Hai anh em hắn ve vãn tôi thì có.
- Vâng, cô ấy cÅ©ng nói vá»›i tôi thế. Ngưá»i ta có thể nói tất cả con trai trong địa hạt Ä‘á»u phải lòng chị nhưng không vì thế mà anh ấy không mê cô ấy khi chị bá» rÆ¡i anh ấy. Khi anh ấy trở vá» nhà lần phép cuối cùng, hai ngưá»i đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i nhau. Cô ấy nói vá»›i tôi đấy là ngưá»i đà n ông duy nhất cô ấy yêu mãi mãi. Và thế là cô ấy được khuây khoả đôi chút vì được cầu nguyện cho chà ng.
- Cầu Chúa ban phúc cho Carreen, Scarlett thì thầm với một chút ghen tị trong lòng.
Cô băn khoăn nhìn anh chà ng gầy rá»™c, vai còng trÆ¡ xương tóc đỠhoe, cặp mắt bình tÄ©nh ấy. Váºy là anh đã nắm được tình hình trong gia đình mà chÃnh cô không quan tâm đến. Váºy là vì thế mà Carreen cứ như ở trên cung trăng và cầu nguyện suốt ngà y. Rồi cÅ©ng qua thôi. Hà ng đống những phụ nữ khác, rốt cuá»™c cÅ©ng quên được ngưá»i yêu đã chết tráºn, phải quên ngay cả ngưá»i chồng. Bản thân cô cÅ©ng đã quên Charles. Cô cÅ©ng còn biết má»™t ngưá»i phụ nữ ở Atlanta mà chiến tranh đã là m cho ba lần goá chồng mà vẫn còn tìm được cách là m cho đà n ông phải chú ý đến. Scarlett kể Ä‘iá»u ấy vá»›i Will nhưng anh lắc đầu dứt khoát:
- Cô Carreen không thế đâu.
Nói chuyện vá»›i Will tháºt là dá»… chịu. Anh không nói nhiá»u nhưng hiểu hết. Cô há»i anh những vấn đỠvá» gieo hạt, xá»›i đất, trồng trá»t và tăng trá»ng cho lợn, vá» nuôi bò sữa. Anh lúc nà o cÅ©ng cho cô những kinh nghiệm tốt vì trước kia anh cÅ©ng có má»™t cái trại nhá» và hai nô lệ ở Nam Géorgia. Anh biết là hai nô lệ cá»§a anh đã giải thoát và cái trại cá»§a anh từ giá» chỉ má»c cá» dại và thông non. Chị anh, ngưá»i há» hà ng duy nhất cá»§a anh đã theo chồng đến bang Texas từ nhiá»u năm vá» trước và chỉ có má»™t mình anh trên Ä‘á»i. Tuy nhiên, tất cả vấn đỠđó không là m anh báºn tâm bằng cái cẳng chân anh đã phải để lại ở Virginie.
Phải, khi mà bá»n da Ä‘en đã hÆ¡i lầu bầu, Suellen kêu ca và than khóc, ông Gérald đã há»i quá nhiá»u bà Ellen Ä‘ang ở đâu, Scarlett thÃch đến bên cạnh Will để nói chuyện vá»›i anh. Cô kể cả chuyện cô bắn chết má»™t tên Yankees và cặp mắt cô long lanh tá»± hà o lúc Will bình phẩm vắn tắt:
- Tuyệt quá.
Dần dà cả nhà đá»u quen vá»›i con đưá»ng dẫn đến buồng Will. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u tâm sá»± vá»›i anh những chuyện riêng… kể cả bà Má, lúc đầu còn tá» vẻ lạnh nhạt vì anh ta đâu phải đã lên ông và chỉ có hai nô lệ.
Lúc anh đã có khả năng Ä‘i cà nhắc trong nhà , anh bắt đầu Ä‘an những cái giỠđựng thá»±c phẩm và sá»a chữa lại những đồ gá»— đã bị bá»n Yankees phá há»ng. Anh có đôi bà n tay khéo léo, và Wade không lúc nà o rá»i anh vì anh gá»t cho nó những đồ chÆ¡i độc đáo mà đứa trẻ nà o cÅ©ng thÃch. Có Will, ngưá»i ta có thể yên tâm để Wade và hai đứa nhỠở nhà để ra đồng là m việc. Will cÅ©ng biết trông trẻ như bà Má và chỉ má»™t mình Mélanie dá»— được hai đứa bé da trắng và da Ä‘en lúc nó kêu gà o.
- Chị Scarlett ạ, chị đối xá» vá»›i tôi tốt quá mà tôi chỉ là má»™t kẻ xa lạ, tôi chẳng là gì đối vá»›i chị cả. Tôi đã gây phiá»n hà cho chị rất nhiá»u nhưng nếu chị thấy không có gì trở ngại, tôi muốn ở lại đây giúp chị là m việc cho đến khi nà o tôi Ä‘á»n bù được những công lao cá»§a chị. Tuy nhiên chẳng bao giá» tôi trả được hết nợ cho chị bởi vì má»™t ngưá»i không thể nà o xong nợ vá»›i những ngưá»i đã cứu sống mình.
Thế là Will ở lại và dần dần, tuy không có vẻ nhưng một phần gánh nặng ở Tara chuyển từ đôi vai Scarlett sang đôi vai gầy còm của Will Benteen.
Ãang ở độ tháng chÃn và đến mùa bái bông. Mặt trá»i buổi trưa chiếu lên những báºc thêm trên đó Will Benteen Ä‘ang ngồi dưới chân Scarlett. Bằng má»™t giá»ng cháºm rãi và đá»u Ä‘á»u, anh nói vá» cái giá đắt khá»§ng khiếp mà ngưá»i ta đòi để xá» lý bông ở máy tuốt hạt má»›i lắp ở gần thà nh phố Fayette. Tuy nhiên, anh cÅ©ng cho biết là có thể giảm được chi phà đến má»™t phần tư nếu đồng ý cho ông chá»§ máy tuốt thuê con ngá»±a và xe bò trong hai tuần. Nói tóm lại, anh không muốn ngã giá mà không há»i ý kiến cá»§a Scarlett.
Scarlett quan sát ngưá»i bạn gầy còm cá»§a mình Ä‘ang nhai má»™t cá»ng rÆ¡m. Không còn nghi ngá» gì nữa, cÅ©ng như bà Má đã tuyên bố, Will là ngưá»i mà Chúa đã ban cho cô và nhiá»u khi Scarlett tá»± há»i không biết Tara sẽ ra sao nếu không có Will trong mấy tháng gần đây. Anh không nói nhiá»u, không đỠcáºp đến những vấn đỠlá»›n lao, không tá» vẻ là ngưá»i có năng lá»±c, không quan tâm đến những gì xảy ra xung quanh anh nhưng anh nắm được hết má»i việc có liên quan đến Tara. Thế rồi anh là m việc, âm thầm, nhẫn nại, hoà n thà nh nhiệm vụ như má»™t ngưá»i hiểu biết. Mặc dù anh chỉ có má»™t chân, anh là m việc còn nhanh hÆ¡n cả Pork. Và anh còn đạt đến mức bảo được Pork là m việc và Scarlett coi đó là má»™t kỳ công. Lúc con bò bị tháo dạ và con ngá»±a bị má»™t căn bệnh bà hiểm tưởng chết, Will ngà y đêm chăm sóc chúng và cứu được chúng. ý thức vá» công việc cá»§a anh là m cho Scarlett phải nể vị. Buổi sáng anh ra Ä‘i vá»›i má»™t hoặc hai nắm táo, khoai mà i hay má»™t thứ rau nà o khác và trở vá» vá»›i hạt giống, dạ, bá»™t hoặc những thứ khác cần dùng.
Dần dần, má»i ngưá»i coi anh như ngưá»i trong nhà . Há» kê cho anh má»™t cái giưá»ng trong phòng rá»a mặt ăn thông sang buồng ông Gérald. Anh không nói đến chuyện rá»i bá» Tara và Scarlett rất chú trá»ng tránh không nói đến vấn đỠấy vì sợ anh Ä‘i mất tháºt. Ãôi khi, cô tá»± nhá»§ nếu anh còn có chút tình trong lòng, anh sẽ trở vá» quê hương nhưng không vì thế mà cô không mong anh ở lại Tara. Có má»™t ngưá»i đà n ông trong nhà tiện biết bao.
Scarlett cÅ©ng tá»± nhá»§ nếu Carreen thông minh má»™t chút, cô ấy cÅ©ng có thể hiểu được là Will có vẻ mến cô. Scarlett rất mong Will sẽ ngá» lá»i cầu hôn vá»›i Carreen. Trước chiến tranh có thể là Will không xứng đáng, anh không thuá»™c tầng lá»›p địa chá»§, anh cÅ©ng không thuá»™c dân nghèo da trắng. Anh chỉ là má»™t ngưá»i nông dân nghèo bình thưá»ng, má»™t tiểu chá»§ có há»c vấn ná»a chừng, dá»… mắc những lá»—i lá»›n vá» văn phạm và không biết những lá» lối cư xỠđẹp đẽ mà những ngưá»i O’Hara đã quen gặp ở những nhà cao sang. Thá»±c tế, Scarlett tá»± há»i có nên coi anh như má»™t ngưá»i thượng lưu và cuối cùng cô quyết định là không thể được. Mélanie thì lại bênh vá»±c ý kiến cá»§a mình. Cô tuyên bố những ai có lòng tốt Ä‘á»u có nguồn gốc tốt. Scarlett biết là nếu bà Ellen thấy con gái bà lấy má»™t ngưá»i như váºy bà sẽ ngất Ä‘i. Nhưng nhu cầu đã lôi kéo Scarlett ra xa quan Ä‘iểm cá»§a bà Ellen. Ãà n ông thì hiếm, các cô gái cần lấy chồng và Tara thì cần có má»™t ngưá»i đà n ông. Tuy nhiên, Carreen ngà y cà ng chìm đắm và o trong những quyển sách kinh. Cô dần dần mất quan hệ vá»›i thế giá»›i thá»±c tại và đối xá» vá»›i Will như má»™t ngưá»i anh trai.
“Nếu Carreen có lòng biết Æ¡n tà chút vá» những Ä‘iá»u mình đã là m cho nó, nó sẽ lấy Will và không để anh ta ra Ä‘iâ€. Scarlett tức giáºn nghÄ© thầm: “Nhưng không, nó cả ngà y chỉ biết mÆ¡ má»™ng, chỉ nuôi những ảo tưởng vá» má»™t thằng ngốc khốn khổ không bao giá» biết nghÄ© đúng đắnâ€.
Váºy là Will cứ ở lại Tara. Tại sao anh không ra Ä‘i? Scarlett không biết và cô cÅ©ng chẳng cần biết. Cô ưa thÃch cách anh đối xá» vá»›i cô. Anh coi cô như má»™t ngưá»i đà n ông và thÃch thảo luáºn công việc vá»›i cô. Anh tá» ra đứng đắn và kÃnh nể sá»± không vững và ng cá»§a ông Gérald nhưng anh chỉ há»i ý kiến cá»§a Scarlett vá» má»i việc.
Scarlett tán thà nh ý kiến cá»§a anh cho thuê ngá»±a mặc dù như váºy buá»™c gia đình thiếu phương tiện chuyên chở má»™t thá»i gian. Nhất là Suellen không đồng ý. Niá»m vui thú lá»›n nhất cá»§a cô là được theo Will đến Jonesboro hoặc đến thà nh phố Fayette khi anh có việc phải đến đấy. Diện những đồ trang sức đẹp nhất cá»§a gia đình, cô Ä‘i thăm bạn bè, chú ý lắng nghe những câu chuyện ba láp trong địa hạt và tá»± cảm thấy mình trở lại thà nh tiểu thư O’Hara cá»§a Tara. Suellen không bao giá» bá» lỡ cÆ¡ há»™i rá»i khá»i đồn Ä‘iá»n để Ä‘i đà n đúm vá»›i những kẻ không biết cô phải là m vưá»n và dá»n giưá»ng.
“Cô tiểu thư nhà ta buá»™c phải đình chỉ những cuá»™c ngao du trong hai tuần. Scarlett nghÄ© bụng. Còn chúng tôi, chúng tôi sắp bắt buá»™c phải chịu đựng những lá»i than tiếng khóc cá»§a côâ€.
Mélanie Ä‘em con ra ngoà i hiên, trải xuống đất má»™t cái chăn cÅ© và để bé Beau bò ở trên. Từ khi nháºn được thư cá»§a Ashley, cả ngà y cô chỉ hát để biểu lá»™ hạnh phúc trà n đầy hoặc cô ngấm ngầm lo âu. Nhưng sung sướng hay phiá»n não, cô gầy hÆ¡n và xanh xao hÆ¡n rất nhiá»u. Cô hoà n thà nh nhiệm vụ cá»§a mình mà không há» phà n nà n, nhưng ngưá»i cô không được khoẻ lắm. Ông bác sÄ© già Fontaine khám bệnh cho cô và đồng ý vá»›i bác sÄ© Meade đã tuyên bố là cô không bao giá» nên đẻ bé Beau và ông kết luáºn là nếu mang thai lần thứ hai cô sẽ chết.
- Hôm nay, lúc tôi ở Fayette, Will nói, tôi đã tìm được thứ nà y rất đẹp. Tôi nghÄ© là hẳn các chị các cô thÃch lắm nên tôi có mang vỠđây.
Anh lục trong túi quần và lấy ra một cái và bằng vải và bằng vỠcây mà Carreen đã là m cho anh. Anh mở và và lấy ra một tỠgiấy bạc Liên bang. Scarlett kêu lên khi trông thấy tỠgiấy ấy:
- Anh cho thế nà y là đẹp à , Will? Tôi thì không đâu. Trong ngăn tá»§ cá»§a ba tôi có ba ngà n tá» nà y và bà Má thì cứ luôn quấy rầy tôi đưa cho bà má»™t Ãt để bà bịt các kẽ hở ở tưá»ng để khá»i gió lùa. Có lẽ tôi lại sắp phải đưa cho bà . Như thế còn dùng được việc.
- Ai lại là m thế chị Scarlett. Mélanie nói vá»›i nụ cưá»i buồn bã. Chị nên giữ lấy cho Wade, má»™t ngà y nà o đó sau nà y nó sẽ lấy là m tá»± hà o.
- Tôi đã là m đúng như lá»i chị Mélanie nói. Ngưá»i ta đã dán má»™t bà i thÆ¡ và o mặt sau tá» giấy bạc. tôi biết là chị Scarlett chẳng sÃnh thÆ¡ mấy nhưng tôi nghÄ© là có thể nó sẽ là m chị thÃch.
Anh láºt tá» giấy bạc lên, phÃa sau có dán má»™t mẩu giấy bìa đặc những chữ viết bằng má»™t thứ má»±c nhạt. Anh đằng hắng giá»ng và bắt đầu Ä‘á»c má»™t cách khó khăn:
“Bà i thÆ¡ nà y có đầu đỠlà “Bà i thÆ¡ phÃa sau tá» giấy bạc Liên bang†rồi anh Ä‘á»c tiếp:
Cách nà y chẳng còn tiêu biểu gì trên trái đất,
Chẳng cho gì những nước nó ở trong!
Chứng cớ cho một quốc gia đã mất,
Hỡi bạn thân, hãy giữ lấy, hãy phô nó ra
Cho những ai muốn nghe muốn biết,
Cái đồ vô giá trị nà y kể lịch sá»
VỠtự do, xuất phát từ giấc mộng của đồng bà o
Cá»§a má»™t quốc gia đã chết vừa ra khá»i chiếc nôiâ€
- Ôi hay quá, cảm động quá. Mélanie kêu lên. Chị đừng đưa cho bà Má những tỠđôla để dán tưá»ng. Hãy lấy má»™t thứ gì khác chứ không phải là giấy bạc. Như bà i thÆ¡ đã nói: Chứng cứ cho má»™t quốc gia đã mất.
- Thôi, Mélanie. Ãừng có uá»· mị như váºy. Tá» giấy bao giá» cÅ©ng chỉ là tá» giấy mà chúng ta là m gì có nhiá»u như váºy. Thế rồi tôi cứ phải nghe bà Má than phiá»n vá» những kẽ nứt ở tưá»ng. Tôi mong là khi Wade lá»›n khôn, tôi sẽ có hà ng đống tá» giấy xanh để cho nó thay vì cái đồ vô dụng Liên bang nà y.
Trong lúc hai cô Ä‘ang tranh luáºn vá»›i nhau, Will đùa vá»›i bé Beau, anh ngẩng mặt lên và nhìn ra lối Ä‘i, anh nói:
- Kìa, ta lại có khách. Má»™t ngưá»i lÃnh.
Scarlett nhìn theo mắt anh và trông thấy má»™t cảnh tượng quen thuá»™c. Má»™t ngưá»i đà n ông râu ria, mặc quân phục xanh và rách rưới, Ä‘ang từ từ Ä‘i lên lối Ä‘i trồng cây bách hương. Ãầu anh ta cúi xuống vẻ mệt má»i và kéo lên chân.
- Thế mà tôi tưởng là ta không còn lÃnh nữa, Scarlett nói. Tôi mong rằng ngưá»i nà y không đến ná»—i đói lắm.
- Có đấy, có vẻ đói lắm, Will đáp cụt lủn.
Mélanie đứng lên nói:
- Ãể em Ä‘i nói vá»›i Dilcey dá»n thêm má»™t suất ăn nữa. Em cÅ©ng sẽ nói vá»›i bà Má chá»› nên lá»™t quần áo cá»§a anh ta ra quá tà n nhẫn và …
Cô đột nhiên im bặt là m Scarlett phải quay lại nhìn. Mélanie đưa bà n tay nhá» nhắn lên cổ há»ng như bị Ä‘au. Dưới là n da trắng ngưá»i ta nhìn thấy mạch máu cô Ä‘áºp dồn dáºp, mặt cô tái hÆ¡n bình thưá»ng, cặp mắt mở to quá đỗi.
“Cô ta sắp ngất!†Scarlett nghÄ© bụng rồi đứng lên nắm lấy cánh tay cô. Nhưng thoắt má»™t cái Mélanie đã vùng ra lao xuống báºc thá»m. Hai cánh tay giÆ¡ lên, cái váy bạc mầu phấp phá»›i, cô chạy xuống đưá»ng lát đá sá»i nhẹ nhà ng như má»™t con chim. Thế là Scarlett có cảm giác như bị má»™t đòn mãnh liệt và láºp tức cô hiểu Ä‘iá»u gì đã xảy ra. Cô lùi lại, tì ngưá»i và o hà nh lang. Ngưá»i lÃnh giÆ¡ ra bá»™ mặt đầy râu hung và bẩn. Anh ta dừng lại và nhìn vá» phÃa ngôi nhà như thể anh quá mệt không thể bước thêm nữa. Trái tim Scarlett chồm lên, thắt lại rồi lại tiếp tục Ä‘áºp mạnh.
Mélanie lao mình và o cánh tay ngưá»i lÃnh, đầu anh ta cúi xuống nhìn cô. Vui mừng quá, Scarlett lao lên nhưng bị Will giữ lại rồi Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
- Ãừng là m há» gián Ä‘oạn lúc nà y.
- BỠtôi ra, đồ ngốc. BỠtôi ra nà o. Ashley đấy.
Will không buông tay, bình tĩnh nói:
- Dù sao thì cũng là chồng chị ấy, phải không nà o?
Scarlett say sưa vì hạnh phúc đồng thá»i cÅ©ng tức giáºn. Cô cúi xuống nhìn Will và đá»c thấy trong đáy mắt thanh bình cá»§a anh niá»m thông cảm và thương hại.
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 03:34 PM.
|
 |
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âèäåî, âîäîíàåâà, çàùèòíèêà, çàðàáîòîê, êàáèíû, êîëüöà, ìàðàôîí, ïîãîäû, íîãòåé, íîêèà, îñòðîâ, ñóáàðó, õàêåð, òåõíèêà, öèôðîâûå, ýíåðãèÿ, ðàçðåøåíèå, ðàìáëåð, ðîëèê  |
| |