Hồi 28
Lã Äại Phu Và Thần Nữ
Lã Tuyết Cừu và Nhã Uyên vừa vỠtới nhà , đã thấy Nhã Dung và Nhã Ngôn đứng đợi.
Tuyết Cừu chà o và há»i :
- Từ đêm tới giỠchắc gia đình trông lắm.
Nhã Dung nói :
- Äi vá»›i đại ca thì không sao ? Có bao giá» Uyên muá»™i lêu lổng như váºy ?
Nhã Uyên nguýt một cái nói :
- Từ nay có muốn Ä‘i như váºy nữa cÅ©ng không được đâu !
Nhã Dung giáºt mình há»i :
- Có việc gì xảy ra váºy ?
Nhã Uyên là m mặt giáºn :
- Việc gì ! Äi xa cÅ©ng trông, Ä‘i gần cÅ©ng há»i. Ai dám ở đây mà chÆ¡i nữa ! Tốn không biết bao nhiêu ngá»c Liên Thà nh, không lý chả dẫn được con gái há» Ä‘i chÆ¡i má»™t đêm sao ?
Tuyết Cừu mỉm cưá»i. Còn Nhã Dung thì cau mà y há»i :
- Hiá»n muá»™i nói gì lạ váºy ? Ai cấm hiá»n muá»™i bao giá» ? Chỉ lo hiá»n muá»™i có gặp trở ngại gì không ?
Tuyết Cừu cưá»i :
- Uyên muá»™i đùa đó ! Chỉ vì tại hạ sắp rá»i nÆ¡i đây, nên Uyên muá»™i vá» là m tá»™i là m tình váºy đó !
Nhã Dung từ ngạc nhiên tới buồn, nói :
- Äại ca không ở lại chÆ¡i và i hôm nữa sao ? Tiểu muá»™i thấy đại ca ngà y nà o cÅ©ng láºt Hải Triá»u âm ra xem, rồi cứ chép miệng. Äại ca Ä‘i cÅ©ng phải nghiên cứu nó, chi bằng ở lại đây trong không khà yên tÄ©nh, bá»n tiểu muá»™i sẽ phục vụ táºn tụy cho đại ca để đại ca có dịp mà nghiên cứu !
Nghe nà ng nói cũng có lý, lại thấy hai nà ng quá thiết tha, chà ng chưa quyết.
Mắt Nhã Uyên đỠlên như muốn khóc. Tuyết Cừu ngồi lặng thinh.
Nhã Uyên kéo Nhã Dung ra ngoà i nói :
- Tiểu muá»™i thấy tÃnh đại ca rất mạo hiểm ! Võ công cá»§a đại ca thì không ai bằng, nhưng kẻ địch võ công cÅ©ng không kém. Tá»· tá»· là m sao khuyên đại ca nán lại mấy hôm !
Nhã Dung khá»u nhẹ :
- Hiá»n muá»™i rất thân vá»›i đại ca, sao hiá»n muá»™i không nói.
Nhã Uyên nói :
- Thân không bằng nể nang ! Äại ca nể tá»·.
Nhã Dung cưá»i :
- Nếu tá»· tá»· khuyên được, hiá»n muá»™i cho tá»· tá»· thứ gì nà o ?
Nhã Uyên không ngần ngại :
- Muá»™i sẽ giao hết số ngá»c cho tá»· tá»· !
Nhã Dung béo má Nhã Uyên hôn một cái nói :
- Tá»· tá»· có số ngá»c đã dư rồi, không cần phải lấy thêm cá»§a hiá»n muá»™i nữa ! Tá»· tá»· biết hiá»n muá»™i đã vấn vương tiếng sét ái tình rồi đó. Coi chừng nhé !
Nhã Uyên nói chống chế, trong lúc má nà ng đỠbừng bừng :
- Äừng chá»c tiểu muá»™i ! Tiểu muá»™i không xem đại ca là ... Äại ca nữa ! Không nói giùm thì thôi !
Nà ng nói xong, đi vòng qua ngõ sau thăm con Hồng hạc.
Hồng hạc thấy nà ng, vỗ cánh ré lên mấy tiếng rồi chạy lại.
Nà ng đứng vuốt lông hạc mà lòng tư lự đâu đâu.
Lã Tuyết Cừu ngồi một mình cứ suy nghĩ chuyện đi và ở. Hồi chà ng hứa với Nhã Thư và Nhã Thi, đi cà ng lâu, cà ng dà i, cà ng tốt ! Nhưng chỉ có mấy ngà y lòng lại nhớ đến giang hồ. Thấy gia đình hỠVương rất nặng tình đối với chà ng, lòng cũng không nỡ.
Bá»—ng Nhã Dung bước và o, nà ng cưá»i và nói :
- Nhã Uyên dỗi bỠđi rồi !
Tuyết Cừu ngạc nhiên đứng lên há»i :
- Nhã Uyên bỠđi đâu ?
Nà ng nói :
- Äại ca ở lại chÆ¡i và i hôm nữa, biết đâu lại gặp chuyện may ! Uyên muá»™i vừa khóc lại vừa Ä‘i đâu đó, có lẽ cô bé sợ cảnh chia tay !
Tuyết Cừu nói :
- Có ở lại rồi cũng phải chia tay !
Nhã Dung nói :
- Thì váºy ! CÅ©ng giống như bây giá». Ta Ä‘ang đói, nhưng dẫu có ăn thì chiá»u cÅ©ng phải đói váºy. Nhưng không ăn cÅ©ng không được !
Tuyết Cừu hiểu ý ngồi im. Nhã Dung lui ra lo cơm nước.
Buổi trưa hôm ấy chà ng ngồi ăn cơm một mình. Một bữa nặng như chì.
Ăn xong chà ng bỠvỠphòng nằm. Không ngỠvừa bước chân và o phòng chà ng đã thấy Nhã Uyên nằm quấn chăn khóc rưng rức.
Thấy Tuyết Cừu và o, nà ng vá»™i ngồi dáºy, là m bá»™ tỉnh, nói :
- Äại ca chưa Ä‘i sao ?
Tuyết Cừu nhìn Nhã Uyên một cách nghiêm trang nói:
- Hiá»n muá»™i biết phòng nà y cá»§a tiểu huynh rồi, sao lại và o đây nằm ?
Nhã Uyên thản nhiên :
- Tưởng là đại ca đã đi !
Chà ng nói :
- Nếu tiểu huynh Ä‘i phải có lá»i từ giã chứ ? HÆ¡n nữa, hà nh trang cá»§a tiểu huynh còn để nÆ¡i đây mà ?
Nhã Uyên đáp liá»u :
- Nhưng tiểu muội muốn nằm phòng nà y !
Nhã Uyên nhăn mặt nói :
- Äại ca Æ¡i ! Tiểu muá»™i quá buồn, quá sợ ! Tiểu muá»™i vô tình là m phiá»n đại ca...
Nà ng có vẻ luýnh quýnh. Tuyết Cừu rất cảm thông cho nà ng.
Nhã Uyên nói tiếp :
- Nếu đại ca muốn nghiên cứu sách vở, thì tiểu muá»™i đứng hầu quạt cho đại ca. Nếu đại ca thÃch Ä‘i tá»u Ä‘iếm nà o, tiểu muá»™i lấy thuyá»n chở đại ca Ä‘i...
Tuyết Cừu nhìn miệng nà ng nói có pho có sách, mà lòng buồn rưá»i rượi. Tưởng đâu rằng trên bước phương hồ sẽ tránh được những việc tình cảm, không ngá» lại nhiá»u gấp mấy lần.
Tuyết Cừu nói :
- Nán lại đây một bữa nữa...
Nà ng chẹn há»ng chà ng vá»›i giá»ng Ä‘au đớn :
- Rồi mai tiểu huynh lại đi ! Tiểu muội biết mà !
Nà ng nói xong kéo Tuyết Cừu bước ra khá»i cá»a nói :
- Tiểu muá»™i có cách nà y hay lắm. Chúng ta Ä‘i Vân Má»™ng để nghiên cứu Thá»§y ÄÆ°á»ng Cung.
Tuyết Cừu vốn có ý định đó, nhưng thà đi vá»›i ngưá»i nà o có võ công cao, thì khá»i ngại, còn Ä‘i vá»›i Nhã Uyên thì có nhiá»u bất tiện.
Trước nhất là võ công của nà ng không có là bao, còn mưu trà tuy sáng, nhưng vẫn chưa xuất sắc lắm, bởi lý do là nà ng không lăn lộn giang hồ, chỉ mới có mấy ngà y trở lại đây thôi.
Chà ng nói :
- Hiá»n muá»™i nên ở nhà ! Má»™t Ä‘iá»u dá»… hiểu, lệnh thân không thÃch hiá»n muá»™i Ä‘i xa.
Nhã Uyên nói :
- Việc nà y tiểu muá»™i sắp đặt vá»›i gia đình rồi. Äại ca an tâm !
Tuyết Cừu biết, nếu có nói nữa cũng chỉ là m tổn thương tình cảm của hai bên mà thôi. Chà ng đà nh là m thinh.
Nhã Uyên nói :
- Thá»i gian còn lại, chúng ta Ä‘i dạo chÆ¡i cho hết đất Tần Hoà i. Bây giá» tiểu muá»™i lái thuyá»n chở đại ca Ä‘i chÆ¡i.
Chà ng lặng lẽ gáºt đầu.
Nhã Uyên đưa chà ng ra bến thuyá»n.
Hai ngưá»i há»i mướn má»™t chiếc thuyá»n con sang bên kia bến Tần Hoà i.
Nhã Uyên trang điểm mình thà nh một giai nhân lộng lẫy.
Tuyết Cừu thấy cô bé há»c là m ngưá»i lá»›n, chà ng ghẹo :
- Giang hồ mà có mặt hiá»n muá»™i thì cà ng sóng gió thêm !
Nhã Uyên nói :
- Vì sao ?
Chà ng cưá»i :
- Hiá»n muá»™i vốn đẹp rồi mà còn trang Ä‘iểm thêm nữa, thá» há»i ai mà không xôn xao. Hiá»n muá»™i đặt cho tiểu huynh cái tên Hà o Hoa công tá» cÅ©ng có nghÄ©a lắm.
Nhã Uyên nghe lòng mình hồi hộp. Nà ng chồm mình ra ngoà i soi bóng trên sông...
Mạn thuyá»n dá»™i sóng ra ngoà i, mặt sông không bằng phẳng chút nà o.
Nhã Uyên nói :
- Tiểu muá»™i biết đại ca ghẹo rồi ! Tiểu muá»™i không đẹp, nhưng lòng tiểu muá»™i không xấu. Äại ca ! Nếu tiểu muá»™i ở lại, thì bao lâu nữa đại ca ghé lại thăm ?
Tuyết Cừu thoáng mừng. Nhưng chà ng không biết đó là câu há»i suông hay là vấn đỠ?
Chà ng quả quyết :
- Xong việc Thần Nữ, tiểu huynh sẽ trở lại đây ngay. Nếu không khà vẫn như ngà y nà o, thì tiểu huynh ở lại luôn.
Há» cho thuyá»n chạy, không mấy chốc đã đến má»™t khách Ä‘iếm có tên Bình Sa tá»u Ä‘iếm !
Tá»u Ä‘iếm nà y hướng mặt ra sông, lại có chiếc cầu đâm ra sông để thuyá»n dá»… cáºp.
Nhã Uyên cho thuyá»n cáºp và o đó.
Hai ngưá»i thong thả bước và o tá»u Ä‘iếm. Há» chá»n chá»— ngồi.
Tiểu nhị chạy đến, Nhã Uyên nói.
- Cho má»™t bữa ăn tháºt tuyệt hảo, không rượu.
Không lâu lắm, quán đã dá»n thức ăn ra.
Hai ngưá»i ngồi bên nhau mà thưởng thức hương vị cá»§a bến Tần Hoà i.
Bây giỠđã chiá»u tối và tá»u lâu nà y cÅ©ng đèn hoa rá»±c rỡ.
Tiếng ca kỹ, tiếng đà n, sênh phách từ phòng nà o đó trổi lên, Tuyết Cừu nghe mà ngẩn ngơ.
Chà ng nhớ lại tiếng đà n của Tuyết Minh gảy ở Linh Nham.
Nhã Uyên thấy váºy há»i :
- Äại ca thÃch nghe đà n lắm chăng ?
Tuyết Cừu nói :
- Rất thÃch nghe đà n ! Nhưng riêng Ä‘iệu đà n nà y thì tiểu huynh không thÃch. Sao mà tiếng đà n có vẻ má»i má»c, tình tứ. Tiểu huynh, vốn nghe sông núi Ä‘iêu linh, không thÃch những tiếng đà n cợt nhã nà y ?
Nhã Uyên nói :
- Không ngá» má»™t giang hồ cao thá»§ như đại ca lại có tâm hồn hoà i cổ. Äại ca thá» nhá»› trong ÄÆ°á»ng Thi có cảnh nà o trùng hợp thế nà y chăng ?
Tuyết Cừu suy nghĩ hồi lâu rồi nói :
- Tiểu huynh không chuyên vỠvăn chương, nên không biết !
Nhã Uyên mỉm cưá»i :
- Tiểu muá»™i biết đại ca muốn thá» tiểu muá»™i, chứ có lý nà o má»™t ngưá»i có kiến văn uyên bác như đại ca mà lại không biết bà i thÆ¡ nổi danh cá»§a Äá»— Mục, là bà i Bạc Tần Hoà i (Neo thuyá»n trên bến Tần Hoà i) ?
Nà ng Ä‘á»c :
Yên lung hà n thủy nguyệt lung sa
Dạ bạc Tần Hoà i cáºn tá»u gia
Tương nữ bất tri vong quốc háºn
Cách giang do xướng Háºu Äình Hoa !
Dịch :
Bến nước Tần Hoà i sương nguyệt lạnh
Thuyá»n ai neo chết, rượu thâu canh
Nà ng ơi có biết hồn vong quốc
Còn vẳng bên sông điệu hát tình.
Nhã Uyên ná»a Ä‘á»c, ná»a ngâm, giá»ng huyá»n bà lạ lùng.
Tuyết Cừu bá»—ng nghe hồn xôn xao. Ãt ra Nhã Uyên có chút đồng Ä‘iệu.
Chà ng chép miệng :
- Hiá»n muá»™i Ä‘á»c bà i thư nà y cá»§a Äá»— Mục, váºy mà tiểu huynh vẫn cứ tưởng hiá»n muá»™i vừa má»›i sáng tác. Bà i thÆ¡ rất hợp cảnh hợp tình. Uyên muá»™i cho phép tiểu huynh được uống và i ngụm rượu nhé !
Nhã Uyên cảm thấy sung sướng vô cùng. Và i giá»t nước mắt thÆ¡ ngây cá»§a cô bé vừa má»›i biết là m ngưá»i lá»›n, lăn long lanh trên gò má trắng mịn. Nà ng gá»i rượu Hoà ng Mai.
Tuyết Cừu lại nhá»› đến Tần Hoà i tá»u lâu, rượu Hoà ng Mai và cô nà ng Hoà ng Mai...
Tuyết Cừu cạn liên tiếp mấy chén, rồi nói :
- Phải rồi ! Hiá»n muá»™i giá»i vá» văn há»c, tiểu huynh lại khá vá» võ, trên bước giang hồ có hiá»n muá»™i bên cạnh tuyệt bằng ?
Nhã Uyên chớp mắt :
- Tháºt ra, xa đại ca má»™t ngà y, tiểu muá»™i bệnh má»™t ngà y. Nhưng Ä‘i chung vá»›i đại ca, tổ là m cho đại ca báºn tâm mà thôi. Äại ca có hiểu tấm lòng cá»§a tiểu muá»™i chăng ?
Tuyết Cừu nghÄ© tá»›i nhưng thiếu nữ đã cùng chà ng chia ngá»t sẽ bùi, so vá»›i tấm lòng ngây thÆ¡ trong trắng cá»§a nà ng, thì cÅ©ng chắc đồng cân.
Tuyết Cừu u hoà i xa vắng. Chà ng thà nh tháºt :
- Hiá»n muá»™i Æ¡i ! Là m gì tiểu huynh không hiểu tấm lòng cá»§a hiá»n muá»™i ? Nhưng cuá»™c sống nà y đầy rắc rối, riêng việc nhân nghÄ©a, ân tình, chúng ta đà nh phải hy sinh nhiá»u những gì riêng cá»§a chúng ta !
HỠăn uống và tâm sự với nhau...
Vừa lúc đó, ngoà i quán bước và o một tên khất cái, mặt trông dơ dáy bẩn thỉu, xăm xăm bước lại bà n Tuyết Cừu, nói :
- Tiểu đệ có tên là Tiểu Thần Thông, nếu nói vá» nghỠăn cắp thì trên Ä‘á»i không còn ai là đối thá»§ . Bản bang chá»§ bị chứng trầm kha, tiểu đệ Ä‘i khắp cả trá»i đất trừ cung Äâu Suất là chưa tá»›i mà vẫn tìm không ra thuốc cho bang chá»§. Hôm nay tiểu đệ đã bị khai trừ ra khá»i bang phái, mặc dù trong tay vẫn còn nắm chức Äà n chá»§. Nhân huynh hãy cho tiểu đệ má»™t Ãt thuốc hồi sinh !
Tuyết Cừu không biết tÃnh sao. Chà ng biết bang chá»§ Cái Bang là kẻ có tên trong bản Huyết Cừu. HÆ¡n nữa, thuốc nà y có tÃnh bà máºt, bởi vì Thần Nữ là tay thần thông, nếu có thuốc trong tay ngưá»i ấy có thể tá»± chế được ngay.
Tuyết Cừu há»i :
- Ai nói với các hạ là ta có thuốc hồi sinh ? Và các hạ có biết ta là ai không chứ ?
Tiểu Thần Thông nói :
- Vì nghá» nghiệp mà tiểu đệ biết, không thể giải thÃch được. DÄ© nhiên nhân huynh là Tiểu Sát Tinh Lã Tuyết Cừu !
Tuyết Cừu mỉm cưá»i, nói :
- Các hạ hay lắm ! Cừu má»— ngồi đây và trong ngưá»i có sẵn linh dược. Nếu các hạ quả là thần thông thì cứ việc ra tay mà lấy thuốc !
Tiểu Thần Thông nói :
- Má»™t khi ngưá»i ta đỠphòng rồi, khó mà ai lấy được.
Tuyết Cừu nói :
- Hoặc là cho biết chá»— cá»§a bang chá»§ Ä‘ang ở để tại hạ đến đó mà giao thuốc cho ông ta, hoặc là khiêng bang chá»§ tá»›i đây ná»™i trong đêm nay. Ngoà i ra không còn Ä‘iá»u kiện nà o khác.
Tiểu Thần Thông xá má»™t cái rồi Ä‘i liá»n.
Nhã Uyên nói :
- Sao đại ca đáp ứng Ä‘iá»u kiện nhanh váºy ? Cái Bang vốn hay nhiá»…u sá»± ? Xưa nay ngưá»i bệnh giả là mạnh thì khó, còn ngưá»i mạnh mà giả bệnh thì có gì là khó ? Há» bế hô hấp má»™t chút thì thân nhiệt sẽ nóng lên, tim Ä‘áºp nhanh, lục phá»§ ngÅ© tạng Ä‘á»u lạc mạch. Há» muốn hóp má thì nút hÆ¡i và o. Muốn ra vẻ tiá»u tụy thêm, há» là m và i liá»u dược tẩy...
Tuyết Cừu nghe nà ng nói biết mình còn non tay lắm. Chà ng nói :
- Tiểu huynh nghe ngưá»i ta sắp chết mà quên nghÄ© trước sau. HÆ¡n nữa, bang chá»§ Cái Bang có mối tá» thù vá»›i tiểu huynh nên không thể không cho há». HỠđến đây, tại hạ sẽ bắt mạch sẽ biết chân giả.
Nói thì nói váºy, nhưng chà ng hoà i nghi vụ nà y có liên quan tá»›i Bình Thiên Thần Nữ, nên chà ng phải tuyệt đối đỠphòng.
Tuyết Cừu và Nhã Uyên ngồi đến canh ba, ngồi quá cÅ©ng má»i, Nhã Uyên đỠnghị :
- Hoặc là ta ra thuyá»n nằm đợi, hoặc là ta mướn phòng nằm nghỉ. Äợi hoà i má»i mệt lắm !
Hai ngưá»i tÃnh tiá»n xong đưa nhau ra thuyá»n. Hai ngưá»i vừa đặt lưng xuống không được bao lâu, đã thấy Tiểu Thần Thông đến bên cầu gá»i :
- Lã công tỠ! Tiểu đệ đã rước bang chủ đến rồi !
Tuyết Cừu ngồi dáºy :
- Tại hạ sẵn sà ng, nhưng không thÃch ai lừa dối ! Nếu có việc lừa dối thì các hạ là ngưá»i gánh lấy háºu quả !
Tiểu Thần Thông nói :
- Không dám !
Tuyết Cừu và Nhã Uyên bước và o quán, thấy má»™t đám trưởng lão đứng bao quanh má»™t ngưá»i Ä‘ang nằm trên cáng. Ngưá»i nà y má»›i trông có vẻ gìa nua và bệnh hoạn lắm.
Tuyết Cừu tới nơi, Tiểu Thần Thông hô lớn :
- Lã y sư sẽ phục hồi sức khá»e cho Bạch chá»§, xin quý trưởng lão lui ra !
Tuyết Cừu thấy mấy tay trưởng lão nà y dưá»ng như không tháºt. Những nhân váºt Cái Bang bao giá» cÅ©ng gầy gò khô đét, có ai máºp nhỉ ? Thế mà những vị nà y ai cÅ©ng dáng vóc to béo, chỉ giống có bá»™ áo rách nhiá»u túi mà thôi.
Chà ng sinh nghi.
Nhã Uyên cưá»i, nói :
- Tổng Äà n cá»§a Cái Bang đóng ở Bắc Kinh, và trưởng lão Cái Bang chỉ có tám vị. Chẳng lý bang chá»§ thân di, tám vị trưởng lão bá» hết Tổng đà n mà đi xuống đây ? HÆ¡n nữa, từ Bắc Kinh đến đây phải mất hÆ¡n mưá»i ngà y đưá»ng ngá»±a, là ai sao má»›i hô má»™t tiếng là chư vị có ngay ? Tiểu nữ thấy việc nà y có nhiá»u nghi vấn !
Tuyết Cừu ngầm váºn công, bước lại bên bang chá»§, có Tiểu Thần Thông đứng đó. Tuyết Cừu trầm giá»ng :
- Tại sao không ai giải thÃch nghi vấn vừa rồi ?
Tiểu Thần Thông nói :
- Ai không hiểu thì có quyá»n nghi vấn, nhưng sá»± tháºt vẫn là sá»± tháºt.
Tuyết Cừu cưá»i lạnh, chà ng đưa tay bắt mạch bang chá»§...
Vá» nghá» y, Tuyết Cừu xứng đáng là báºc tổ sư. Chà ng thấy mạch chạy trầm sát, gần như là mạch tuyệt căn. Chà ng vẫn để tay trên ba bá»™ thôn, quan, xÃch mà mắt thì quan sát sắc diện cá»§a bệnh nhân, thấy mặt và ng lại có nhiá»u gân máu nổi lên.
Quan sát tháºt kỹ, chà ng biết ngưá»i nà y đã dùng phép qui tức mà bế liá»…m cân mạch...
Tuyết Cừu bấm ngay Tá» huyệt cá»§a bệnh nhân trên uyển mạch, trầm giá»ng nói :
- Các hạ qua mặt tại hạ sao được ? Äã dùng thuốc dị dung lại còn qui tức, hòng lừa gạt ta. Lừa gạt vá»›i mục Ä‘Ãch gì ?
Tên giả bệnh kia đã quyết liá»u, hắn không nói.
Nhã Uyên đã đến sát bên Tuyết Cừu thủ thế.
Tuyết Cừu biết ý, chà ng điểm huyệt định thân hắn rồi. Bất thần dùng Vô ảnh mà tung chưởng đánh Tiểu Thần Thông.
Tiểu Thần Thông dùng phiêu pháp mà biến mất. Hắn lại hiện ra và đứng xa xa nói :
- Lã Tuyết Cừu ! Sao ngươi dám hại bang chủ của ta ?
Tuyết Cừu toan nhãy vá» phÃa đó, Nhã Uyên nÃu lại nói nhá» :
- Äừng rá»i tiểu muá»™i !
Chà ng tÄ©nh ngá»™, liá»n khai tức cho tên giả bệnh kia.
Tên đó ngồi dáºy, Tuyết Cừu nói :
- Chân giả hiện giỠđã phân biệt rồi ! Muốn sống thì đi theo ta !
Tuyết Cừu tay nắm uyển mạch lôi cổ hắn đi tay kia rút kiếm cầm tay. Nhã Uyên đi trước.
Tiểu Thần Thông nhãy chá»n vá»n trước mặt.
Tám tên giả trưởng lão chạy qua, chạy lại hai bên, Tuyết Cừu nói :
- Ta biết các ngươi là ai rồi ? Hãy nói vá»›i Bình Thiên Thần Nữ, nếu có thá»±c tà i thì đưá»ng đưá»ng chÃnh tá»›i tìm ta, còn Ä‘em cái đám vô dụng nà y chỉ là m trò cưá»i mà thôi !
Nói tới đó thì chà ng không cần thiết phải giữ tên nà y nữa, nên tặng hắn và i bà điểm để mang vỠcho Thần Nữ.
Chà ng đẩy hắn ra, nói :
- Muốn là m ngưá»i võ lâm, thì hãy giải lấy những huyệt di lưu nà y !
Tên kia bước Ä‘i lóng cóng như ngưá»i bị chứng tê bại.
Tiểu Thần Thông bước vá» phÃa hắn mà xem xét. Tám tên trưởng lão giả kia cÅ©ng xúm lại.
Má»—i ngưá»i má»—i tay sá» và o mình hắn... Bá»n chúng có cảm tưởng tìm huyệt bà điểm như tìm lấy má»™t há»™t nước trong biển.
Lã Tuyết Cừu bình thản Ä‘i vá» phÃa thuyá»n.
Gần tới nơi, đột nhiên Nhã Uyên nói :
- Hãy xem chừng có mai phục ở trên thuyá»n !
Tuyết Cừu nắm tay Nhã Uyên bước lên thuyá»n quan sát tháºt cẩn tháºn. Không thấy gì khả nghi, chà ng cho thuyá»n tách bến.
Nhã Uyên ngồi bên chà ng, nà ng nói :
- Tiểu muá»™i thấy như có gì bất an. Äại ca nên cho thuyá»n Ä‘i cách bá» không xa lắm !
Äã hết canh ba. Tuyết Cừu bá»—ng trao tay lái cho Nhã Uyên, chà ng trầm giá»ng :
- Có phải Bình Thiên Thần Nữ đó không ?
Bây giá» Nhã Uyên má»›i thấy đằng trước khoang thuyá»n má»™t bóng ngưá»i má» mỠảo ảo, phiêu hốt, chân hổng mặt thuyá»n. Nhìn kỹ, đó là má»™t thiếu nữ cung váºn thướt tha, mặt che tấm sa má»ng.
Thấy thân ảnh đó, Tuyết Cừu nhá»› tá»›i lão say, lại nhá»› tá»›i bức tranh cá»§a Vương Giải Ngữ. Láºp tức trong cÆ¡ thể chà ng cÅ©ng nổi lên chứng... Phiêu hốt như ai.
Dưá»ng như dưới chân chà ng có má»™t sức mạnh để đẩy chà ng có thể hổng lên khá»i mặt thuyá»n.
Nhã Uyên thấy thân ảnh Tuyết Cừu như váºy nà ng vô cùng thán phục và tin tưởng.
Thiếu nữ không trả lá»i.
Tuyết Cừu biết quả là nà ng rồi, liá»n nói :
- Thần Nữ thừa sức Ä‘i tìm tại hạ cá»› sao lại sai bá»n kia là m trò quấy nhiá»…u, không sợ là m phiá»n lòng nhau sao ?
Lá»i nói êm dịu có vẻ tôn trá»ng đối phương và trong đó vẫn đỠcao mình đứng ngang hà ng vá»›i Thần Nữ...
Nhã Uyên là con nhà văn, nghe qua hiểu ý ngay. Nà ng rất tâm đắc câu nói đó.
Thần Nữ đáp :
- Ta muốn chứng nghiệm việc công tỠcó Thần thủy thánh dược.
Giá»ng nói cá»§a nà ng tuy nhá», nhưng cưá»ng âm rất mạnh, rất trong và rất nhá»n. Qua giá»ng nói đó Tuyết Cừu biết tuổi nà ng và o khoảng trên hai mươi là cùng.
Tuyết Cừu nói :
- Cô nương ấn chứng bằng cách nà o ? Sá»± tháºt là Lý Nhân Nhu đã biết rồi đó !
Tuyết Cừu không gá»i nà ng là Thần Nữ nữa, sợ là m mất lòng Nhã Uyên. Chà ng gá»i Thần Nữ là cô nương, tức là để thá»±c hóa má»™t con ngưá»i đầy huyá»n thoại nà y.
Thần Nữ nói :
- Sao công tá» không gá»i ta là Thần Nữ mà gá»i ta là cô nương ?
Tuyết Cừu cưá»i mát :
- Muốn gá»i Thần Nữ cÅ©ng không có gì khó ? Cái khó là cô nương có là m được má»™t vị thần hay không ? Có thoát khá»i thất tình lục dục hay không ? Có đủ lá»±c để ban bố há»a phúc cho ai hay không ?
Thần Nữ nói :
- Gá»i gì cÅ©ng được ! Nhưng ta rất cần loại thuốc đó, công tá» có thể giúp ta được chăng ?
Tuyết Cừu nói liá»n :
- Nếu là ngưá»i khác thì tại hạ có thể giúp. Còn vá»›i cô nương, tại hạ không thể giúp. Cô nương muốn khống chế giang hồ. Cô nương có sức há»c uyên bác, võ công uyên thâm, cô nương muốn thay đổi cả má»™t hệ thống võ há»c và triết há»c, và đem và o trong võ lâm má»™t ná»n há»c vấn "Thần Nữ". Nếu tại hạ đưa thuốc ra, thì cô nương lấy đó mà điá»u chế được ngay, có thể huyá»n diệu hÆ¡n nữa là khác. Khi đã chế được thuốc rồi tha hồ cô nương tung hoà nh !
Thần Nữ nói như van lơn :
- Công tá» nghÄ© váºy cÅ©ng phải ! Nhưng ta hứa, ta sẽ không là m Ä‘iá»u đó. Ta cần nó vá»›i má»™t việc khác !
Tuyết Cừu há»i :
- Việc đó như thế nà o ?
Thần Nữ nói :
- Xin thứ cho ta không thể trình bà y việc ấy ra được !
Tuyết Cừu nói :
- Váºy cÅ©ng xin thứ cho tại hạ không thể đưa thuốc ra má»™t cách khinh suất được !
Tuyết Cừu thấy khoảng cách giữa hai ngưá»i tá»± nhiên như gần nhau thêm. Và chà ng thấy rất rõ vai cá»§a Thần Nữ rung lên vì sá»± cá»± tuyệt cá»§a chà ng.
Nà ng nói :
- Công tá» quyết không chiá»u ý ta ?
Tuyết Cừu nói :
- Sá»± không chiá»u đó không phải do chúng ta có sá»± đối kháng, mà do ở cô nương có sá»± toan tÃnh !
Thần Nữ nói :
- Nếu ta nói rõ việc ra, công tỠcó thể giúp ?
Tuyết Cừu nói :
- Trước sau gì cô nương cũng ép buộc tại hạ. Nếu cô nói việc ấy ra mà không hợp với chủ trương của tại hạ thì là m sao có thể đưa thuốc cho cô nương được !
Thần Nữ thở dà i nói :
- Chả lý ta phải dùng vũ lực vỠviệc nà y ?
Tuyết Cừu nói :
- Äó là điá»u không nên. Chánh đạo không chá»§ trương ăn cướp. Cho dù cô nương đánh không thắng tại hạ vẫn mang tiếng ăn cướp. HÆ¡n nữa, trước sau gì tại hạ cÅ©ng tìm cô nương để quyết má»™t phen sống mái, và điá»u ấy má»›i là danh chánh ngôn thuáºn.
Thần Nữ nói :
- Chừng nà o công tỠtìm đến ta ?
Tuyết Cừu nói :
- Khi nà o tại hạ phá tan sà o huyệt cá»§a Giang Nam Phá»§, Thá»§y ÄÆ°á»ng Cung !
Nà ng lại há»i :
- Bao giỠcông tỠmới trừ xong hai nơi đó ?
Chà ng đáp :
- Trễ lắm là cuối đông !
Nà ng há»i :
- Công tỠcũng biết hai nơi ấy có ta yểm trợ chứ ?
- Biết ! Tuyết Cừu đáp.
Nà ng thở ra nói :
- Công tỠcoi nhẹ ta quá !
Tuyết Cừu nói :
- Việc phải là m thôi cô nương ạ ! Dù rằng việc đó nguy hiểm đến tÃnh mệnh cá»§a mình !
Bỗng Thần Nữ nói :
- Hay là thế nà y, ta cho công tá» biết tên, biết mặt và biết nÆ¡i ta ở, đổi lại, ta xin công tá» ba liá»u thuốc ?
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ có cần biết những thứ đó để là m gì ? Tên thì ngà n vạn tên, mặt thì cứ dùng thuáºt dị dung biến hóa ra hà ng vạn gương mặt, lấy gì là m chắc ?
Thần Nữ vừa nói vừa gỡ tấm sa ra...
Tuyết Cừu và Nhã Uyên Ä‘á»u sững sá».
Mặt nà ng sáng như trăng rằm, mắt lặng lá» yểm bức được tấm lòng chân chÃnh cá»§a báºc quân tá». Trên gương mặt ấy có vạn nét là nh, vạn nét đẹp, vạn vạn tuyệt vá»i. Có nà ng, thế gian không còn ai là giai nhân nữa.
Tuyết Cừu thảng thốt nói :
- Äúng là Thần Nữ !
Nhã Uyên nói :
- Thần Nữ đẹp quán cổ thôi kim ! Tiểu muội rất hân hạnh chiêm ngưỡng... Tôn nhan !
Nà ng nói xong chắp tay lại xá xá mấy lượt.
Thần Nữ nói :
- Äây là gương mặt tháºt không há» có son phấn hay Ä‘iểm trang chứ đừng nói dị dung. HÆ¡n năm năm, hai vị là ngưá»i đầu tiên thấy mặt ta.
Tuyết Cừu và Nhã Uyên nhìn chăm chú dung nhan tuyệt vá»i ấy như sợ nà ng che mặt lại.
Thần Nữ nói tiếp :
- Äà nh cáo biệt váºy ! Ta đợi công tá» tại Cung Thần Nữ trên đảo Hoà ng Mai, tức là Kim Môn đó !
Nà ng xoay ngưá»i toan Ä‘i. Tuyết Cừu gá»i giáºt lại :
- Thần Nữ ! Nếu Thần Nữ cần chữa bệnh cho ai, hãy đưa tại hạ đến đó, tại hạ sẽ chữa cho !
Thần Nữ nhìn chà ng chăm chăm rồi khẽ thở dà i, dưá»ng như lòng nà ng thấy có gì khó xá». Suy nghÄ© tháºt lâu, nà ng má»›i nói :
- Quả là váºy ! Nhưng việc đó rất khó cho công tá» vá» sau... Thôi, cứ chiá»u theo ý trá»i !
Lã Tuyết Cừu vốn có tấm lòng hà o hiệp, nghe nà ng nói với vẻ đắn đo, Tuyết Cừu lại nổi máu anh hà o lên. Chà ng nói :
- Việc cứu ngưá»i thì không gì trở ngại ! Tại hạ sẵn sà ng Ä‘i ngay bây giá» !
Thần Nữ nói :
- Cách đây chừng má»™t ngà y đưá»ng !
Tuyết Cừu nói :
- Mấy ngà y tại hạ cũng đi !
Äá»™t nhiên Nhã Uyên buồn xo. Nà ng há»i :
- Äại ca có cho tiểu muá»™i Ä‘i không ?
Tuyết Cừu nói :
- Hiá»n muá»™i ở lại ! Tiểu huynh đến đó rồi và i ngà y sẽ có mặt ở đây !
Nhã Uyên nói như khóc :
- Giang hồ sóng gió lắm đại ca Æ¡i ! Lá»i hứa trong thá»i buổi nà y khó mà giữ đúng !
Thần Nữ nói :
- Nếu công tá» quyết định rồi, thì lên đưá»ng ngay. Và cô nương hãy quay thuyá»n trở vá» !
Nà ng nói xong lấy khăn sa bịt mặt lại.
Nhã Uyên há»i :
- Äại ca cá»§a tiểu muá»™i đến đó có gì nguy hiểm không ?
Thần Nữ nói :
- Chưa biết ! Sá»± gian nguy hay thách đố vá»›i báºc anh tà i lắm !
Tuyết Cừu nói :
- Hiá»n muá»™i quay thuyá»n vá» nhé ! Cho tiểu huynh gởi lá»i thăm gia đình. DÄ© nhiên là tiểu huynh sẽ trở lại, vì đã để hà nh trang ở lại đó.
Nhã Uyên nói :
- Chả lẽ đại ca và Thần Nữ lội dưới nước ?
Thần Nữ mỉm cưá»i chà o nà ng và phóng mình xuống sông lướt Ä‘i nhẹ nhà ng trên mặt nước. Tuyết Cừu cÅ©ng là m như váºy Ä‘uổi theo...
Nhã Uyên nhìn theo thở dà i, nước mắt chảy ròng.
Và o đến bá», há» Ä‘i cháºm lại.
Không ai ngỠđược trong trưá»ng hợp nà y, hai kẻ đối tỠđầu cùng Ä‘i vá» má»™t hướng.
Thần Nữ nói :
- Công tỠđã phá vỡ cá»§a ta không biết bao nhiêu đại bá»™ pháºn. Từ Thần Quân, Tần Hoà i tá»u lâu, Quan âm tá»±, Tiá»n vệ di động... DÄ© nhiên, công tá» là kẻ đại thù số má»™t cá»§a ta !
Tuyết Cừu nói :
- Thần Nữ chứa chấp những kẻ đã gây nên cái chết cá»§a song thân tại hạ, bắt tất cả những ngưá»i giang hồ chánh phái. Thần Nữ còn âm mưu thống trị võ lâm vá»›i má»™t tà thuyết. Tại hạ quyết vì võ lâm mà đặt Thần Nữ và o đại công địch.
HỠsát vai với nhau vừa đi vừa nói chuyện.
Äến ná»a buổi, há» qua má»™t khu rừng vắng.
Thần Nữ lấy khăn sa ra. Tuyết Cừu nhìn kỹ và o mặt nà ng. Chà ng thấy lòng buốt se.
Chà ng khe khẽ thở dà i, gương mặt anh tuấn ấy hiện ra má»™t ná»—i u hoà i như xót xa, như thương tiếc. Hai ngưá»i ngồi lại bên suối nghỉ chân.
Thần Nữ lấy tay viết hai chữ Vệ Thạch trên mặt nước. Viết xong mà nước vẫn chưa lấp chữ. Má»™t phần là nà ng đỠkhÃ, vạch nước ra, má»™t phần nữa thá»§ pháp cá»§a nà ng rất nhanh. à nà ng muốn biểu diá»…n má»™t môn công phu.
Tuyết Cừu viết chồng lên chá»— nà ng viết ba chữ Lã Tuyết Cừu, nét chữ tuyệt vá»i thá»§ pháp nhanh không tưởng, và viết xong rồi chữ cÅ©ng không bị nước xóa Ãt ra cÅ©ng và i cái chá»›p mắt.
TÃnh vá» số nét cá»§a đôi bên, thì chữ chà ng viết có số nét nhiá»u gấp đôi chữ cá»§a Thần Nữ.
Thần Nữ nhìn chà ng không chớp mắt.
Tại sao chà ng không viết ba chữ ấy trước chỗ mình ngồi, mà lại viết chồng lên trên chữ Vệ Thạch ?
Không biết nà ng nghĩ sao mà đôi má đỠhây hây...
Còn Tuyết Cừu nghĩ rằng, từ cha sinh mẹ đẻ đến giỠchà ng mới biết giai nhân là gì...
GiỠđây chà ng lại được nhìn táºn mặt nà ng.
Môi đỠnhư son, da mịn như trứng bóc, mi thanh mục tú. Nà ng cùng Tuyết Cừu ngồi bên nhau, mà hà o quang rực rỡ một vùng.
Hai tuyệt Äối tỠđầu cÅ©ng là hai tuyệt đại tà i tá» giai nhân, nếu há» sánh duyên được vá»›i nhau, thì quả là trá»i đất nhiệm mầu.
Bỗng Thần Nữ lấy khăn che mặt đứng lên nói :
- Vô Táºn Tà ng Cao Thá»§ đến kìa !
Tuyết Cừu đứng lên nhưng chưa thấy ai...
Hồi lâu, chà ng má»›i thấy trong rừng Ä‘i ra má»™t lão say mà chà ng đã gặp trước đây. Sá»± Ä‘oán cá»§a chà ng vá» ngưá»i nà y quả là không sai.
Loáng chốc lão say đã đến trước mặt hai ngưá»i. Lão cầm hồ rượu á»±c má»™t hồi rồi nói :
- Tuyết Cừu ! Ngươi Ä‘i theo Thần Nữ mà cứu ngưá»i, ngà y sau ngươi sẽ có má»™t ân háºn lá»›n !
Tuyết Cừu là m lễ lão say, rồi nói :
- Việc cứu ngưá»i chỉ có vãn bối và Thần Nữ biết, sao tiá»n bối cÅ©ng biết ?
Lão say nói :
- Ta còn biết ngưá»i phải cứu là ai nữa kìa !
Tuyết Cừu nói :
- Nhưng Vô Lai Tôn Giả có dặn cứu nhân độ thế, vãn bối là m sao trái ý được !
Lão say nói :
- Cứu độ là cứu những ngưá»i hiá»n để lợi cho Ä‘á»i. Ngươi Ä‘i cứu kẻ dá» là hại Ä‘á»i, chứ đâu phải cứu nhân độ thế ?
Tuyết Cừu lại há»i :
- Nhưng ngưá»i đó là ai ?
Lão say nói :
- Hắn có tên là Thiên Thá»§ Vô Nhãn Thư Sinh. Mã bên ngoà i cá»§a hắn đẹp không kém gì ngươi. Võ công Thần Nữ đã lệch đất nghiêng trá»i rồi, mà hắn còn cao hÆ¡n má»™t báºc. Hắn luyện Vô Hình chưởng mà bị dị chứng tẩu há»a nháºp ma. Từ đó hắn bị thêm chứng đố phong (sợ gió, kỵ gió). Ra ngoà i gió là hắn chết từng hồi. Thần Nữ là báºc tà i hoa đà nh phải bó tay. Thiên Thá»§ Vô Nhãn là ngưá»i yêu cá»§a Thần Nữ, là má»™t tên đại ma đầu vô hình. Nếu hắn hết bệnh thì võ lâm cÅ©ng hết sống !
Lão nói rất nghiêm túc không chút gì là say cả... Thần Nữ không má»™t lá»i Ä‘Ãnh chÃnh.
Không biết sau lớp sa kia gương mặt nà ng thế nà o ? Nhưng nà ng hơi cúi đầu một chút.
Tuyết Cừu nói :
- Trước đây vãn bối không biết má»›i hứa như váºy. Bây giá» biết rồi không thể nuốt lá»i. Xin tiá»n bối tha thứ cho !
Lão say thở dà i quay ngưá»i bá» Ä‘i...
Lão đi rồi, gương mặt Tuyết Cừu trở nên nghiêm trang. Chà ng nói :
- Ta đi !
Thần Nữ bước theo, nói :
- Sá»± tháºt là váºy, công tỠân háºn chăng ?
Tuyết Cừu lắc đầu nói :
- Có thể tại hạ đắc tá»™i vá»›i võ lâm nhưng không thể đắc tá»™i vá»›i chÃnh mình. Cho dù Thiên Thá»§ Vô Nhãn mạnh rồi, có giết tại hạ, tại hạ cÅ©ng cam thôi !
Thần Nữ nghiêm mặt nói :
- Sá»± tình có thể là váºy lắm !
Hai kẻ đối tỠđầu lại sóng vai đi bên nhau. Thần Nữ thấp hơn Tuyết Cừu một cái đầu.
Tuyết Cừu há»i :
- Thần Nữ và Vô Táºn Tà ng Cao Thá»§ là những kẻ đối đầu vá»›i nhau, có thể nói má»™t chết má»™t sống, sao hai bên gặp nhau lại không đánh nhau ?
Nà ng nói :
- Vô Táºn Tà ng võ công quán chúng, và ta cÅ©ng không kém lão. Hai bên chưa ai biết mình chắc thắng nên không khai thá»§ ! Vả lại, những ngưá»i như chúng ta việc đấm đá cà ng nên chừng má»±c để giữ phong độ cá»§a kẻ trưởng thượng. Nếu công tá» nghe lá»i lão mà quay lại cÅ©ng không có gì đáng trách. Ngay từ hồi trên thuyá»n ý ta cÅ©ng không muốn công tá» là m má»™t việc nghịch lý như váºy.
Tuyết Cừu nói :
- Äi tá»›i chứ không quay lại nữa !
Thần Nữ lại thở dà i bước nhanh.
Trá»i đã đúng Ngá».
Trước mặt há» là má»™t tiểu thị trấn, nhà dá»c hai bên đưá»ng khá đông.
Thần Nữ mở khăn mặt ra nói :
- Ta và o quán !
Cả hai cùng bước và o.
Quán nà y xem ra cÅ©ng khá lịch sá»±. Tuyết Cừu chá»n bà n bên góc ngồi xuống. Thần Nữ ngồi bên cạnh.
Nà ng ngồi thế nà y nếu hiểu tháºt sâu, thì rõ tâm hồn nà ng đã thay đổi rất nhiá»u. Thần Nữ không còn mang tÃnh đối kháng nữa !
Tuyết Cừu gá»i thức ăn.
Thôn Nữ há»i :
- Công tỠkhông dùng rượu ?
Tuyết Cừu trầm ngâm không nói.
Nà ng gá»i rượu thêm.
Quán nà y không có những danh tá»u. Há» mang và i loại rượu thưá»ng. Thần Nữ thá» qua, món nà o nà ng cÅ©ng nhăn mặt.
Tuyết Cừu nói :
- Äể tại hạ bà o chế cho !
Chà ng pha và o đó má»™t Ãt thuốc. Khi nếm qua, Thần Nữ giáºt mình nói :
- Công tỠbiết pha chế rượu sao ?
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ Ãt uống rượu, nhưng biết pha chế rượu. Rượu nà y gồm năm thứ thuốc : Thần Thá»§y, Hoà n Sinh, Äá»™c bất nhiá»…m, U hương, Äá»™c căn ! Hai vị sau cùng tá»± nó không có hương, nhưng gặp bốn vị kia, thì mùi hương lồng lá»™ng.
Hai ngưá»i rót rượu thưởng thức.
Äến lượt Thần Nữ tư lá»±. Hồi lâu nà ng nói :
- Ta nhỠcông tỠlà m việc nà y mà lòng ta cứ áy náy mãi !
Tuyết Cừu thản nhiên nói :
- Mục Ä‘Ãch cá»§a y há»c là cứu ngưá»i, và ngưá»i nà o cÅ©ng đáng được cứu. Y há»c không phân biệt thiện và ác. Tại hạ may mắn có Ä‘á»c được mấy bá»™ y phẩm cá»§a Trương Trá»ng Cảnh ! Tiên sinh có nói : Má»™t vị Thái sư có óc cứu ngưá»i. Và má»™t vị Thừa tướng mưu đồ thà vua, y há»c đối vá»›i hai vị ấy như nhau ! Thần Nữ không gì phải ngại ngùng !
Khách và o quán cà ng lúc cà ng đông. Ai thấy cặp trai tà i gái sắc kia cÅ©ng Ä‘á»u trầm trồ chép miệng. Có ngưá»i cao hứng thốt thà nh lá»i. Tháºt xứng đôi vừa lứa !
Tuyết Cừu và Thần Nữ nghe rõ mồn một.
Má nà ng bá»—ng đỠbừng lên. Tuyết Cừu há»i :
- Vệ Thạch phải chăng là tên của Thần Nữ ?
Nà ng gáºt đầu, Tuyết Cừu há»i :
- Äã biết tên biết mặt là đủ nhá»› cả má»™t Ä‘á»i, lại biết thêm nÆ¡i trú ngụ, đổi lại chỉ chữa má»™t con bệnh thì còn ức hiếp gì, sao Thần Nữ không thanh thản ?
Thần Nữ run giá»ng nói :
- Äối xá» vá»›i kẻ đại thù mà công tá» là m như váºy, ta chỉ nghe thấy trong sách vở mà thôi.
Tuyết Cừu báºt cưá»i :
- Và Thần Nữ má»›i là báºc phi thưá»ng. Vì Thần Nữ tạo Ä‘iá»u kiện cho tại hạ !
Ä‚n uống xong há» lại tiếp tục lên đưá»ng.
Mãi đến chiá»u há» tá»›i chá»— đồng không mông quạnh, bốn bá» mênh mông xa vắng.
Vệ Thạch nói :
- Xin lá»—i công tá» ! Äến đây ta phải bịt mắt công tá» rồi má»›i đưa Ä‘i !
Tuyết Cừu lấy là m phiá»n, nhưng không còn cánh nà o khác, bởi vì do sá»± tá»± nguyện cá»§a chà ng.
Tuyết Cừu lấy ra chiếc khăn đưa cho Thần Nữ, nói :
- Thần Nữ là m việc đi !
Vệ Thạch vừa là m vừa há»i :
- Công tá» không phiá»n chứ ?
Chà ng chỉ cưá»i buồn.
Vệ Thạch nắm tay đưa Tuyết Cừu đi.
Chà ng nghĩ thầm :
- Gióng mắt nhìn tháºt xa không thấy nhà cá»a, thì có lẽ khu vá»±c cá»§a há» cÅ©ng nằm dưới đất nữa rồi.
Chà ng nghe hơi gió mà phân biệt phương hướng.
Vệ Thạch đưa chà ng Ä‘i trên con đưá»ng bằng phẳng, không lên cao xuống thấp. HÆ¡n má»™t giá» sau bước chân chà ng má»›i thấy khác.
Chà ng Ä‘ang biết mình bước lên nhiá»u báºc, rồi lại xuống nhiá»u báºc, và chung quanh có nhiá»u tiếng xì xầm. Chà ng biết nÆ¡i đây ngưá»i khá đông.
Vệ Thạch nói :
- Xin công tỠdừng lại !
Tự tay nà ng mở khăn ra...
Tuyết Cừu đưa mắt nhìn quanh thấy mình Ä‘ang ở trong má»™t lâu đà i, bên ngoà i treo hoa kết tụi đèn đóm rá»±c rỡ ! Trước cá»a có hai ngưá»i bồng kiếm đứng hầu.
Vệ Thạch chỉ ghế má»i chà ng ngồi. Nà ng nói :
- Äây là cung cá»§a Thiên Thá»§ Vô Nhãn Thư Sinh. Nếu ngưá»i nà y khá»i bệnh, trong vòng má»™t tháng, võ lâm sẽ được bình định !
Tuyết Cừu cưá»i nhạt :
- Thần Nữ có chủ quan chăng ?
Vệ Thạch nói :
- Chưa bao giá» ta nói sai. Khắp gầm trá»i nà y chưa có ai là đối thá»§ cá»§a ta chứ đừng nói đối thá»§ cá»§a Vô Nhãn Thư Sinh ! Dù ta chưa đấu vá»›i Vô Táºn Tà ng, nhưng ta đã lượng được ông ta tá»›i đâu !
Nghe Vệ Thạch nói, ngạo khà của chà ng bốc lên nói :
- Tại hạ không tin lá»i đó ! Cho dù Vô Nhãn Thư Sinh có tà i thăng thiên thổ địa chăng nữa, tại hạ lại cà ng thÃch cứu. Hãy cho tại hạ Ä‘i xem mạch !
Thần Nữ mỉm cưá»i :
- Công tá» vẫn nóng tÃnh !
Câu đơn giản đó, nhưng Tuyết Cừu lại hiểu đó là lá»i phê phán vá» võ công. Những ngưá»i ngoại hạng, tÃnh tình cá»§a há» im sâu thăm thẳm, không biết đâu mà dò.
Chà ng biết, như váºy chà ng cÅ©ng chưa phải là đối thá»§ cá»§a nà ng !
Thần Nữ nói :
- Công tỠhãy chuẩn bị tư thế !
Chà ng đáp :
- Sẵn sà ng !
Vệ Thạch đưa chà ng quanh qua lộn lại một hồi cũng trong lâu đà i nà y. Nà ng dặn :
- Khi Vô Nhãn Thư Sinh há»i lai lịch công tá» xin công tá» chá»› nói há» tên tháºt !
Tuyết Cừu dừng lại ngay. Chà ng há»i :
- Tại sao váºy ?
Nà ng hÆ¡i run giá»ng :
- Ngưá»i ấy tuy bệnh nhưng vẫn còn đủ sức giết được công tá» !
Tuyết Cừu cưá»i nhạt :
- Ép buá»™c tại hạ nhiá»u quá ! Xưa nay tại hạ chưa bao giá» thay đổi tên há». Nếu Vô Nhãn Thư Sinh muốn giết thì cứ ra tay !
Thần Nữ giáºm chân nói :
- Công tỠkhông vì ta một chút sao ?
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ không chịu nhục được !
Thần Nữ bỗng nhiên ứa nước mắt.
Thần Nữ cÅ©ng là má»™t nữ nhân bằng xương bằng thịt như ai. Hỡi Æ¡i ! Nà ng khóc, có ai tin Ä‘iá»u ấy !
Tuyết Cừu như không thấy Ä‘iá»u ấy. Chà ng giục :
- Cứ đưa tại hạ đến đó !
Thần Nữ quay ra. Tuyết Cừu ôm giữ nà ng lại. Chà ng ôm nà ng vẫn là cái ôm tá»± nhiên như má»™t ngưá»i đòi nợ.
Từ bao giỠnà ng chưa hỠđể ai ôm thế nà y.
Nhưng Tuyết Cừu vô tình ôm lấy nà ng, tự nhiên nà ng như quị ngã trong lòng đối phương.
Tuyết Cừu thấy nà ng như muốn xỉu, nên chà ng phải ôm giữ tháºt chặt.
Ngay chá»— hẹp, bốn bá» không có ai, ánh đèn cÅ©ng không có, cảnh tháºt huyá»n ảo !
Mùi hương đầy mê hoặc của nà ng là m chà ng ngất ngây... Và cái ôm vô tình ấy bây giỠthà nh như cố ý !
Tuyết Cừu đặt trên môi nà ng má»™t nụ hôn đằm thắm nhất. Äây là nụ hôn đầu tiên cá»§a chà ng đối vá»›i má»™t nữ nhân. Cả hai cùng nghe tim mình và tim ngưá»i Ä‘áºp rá»™n lên...
Vệ Thạch Thần Nữ vẫn còn nhắm mắt...
Bỗng Thần Nữ đẩy chà ng ra nói :
- Tuyết Cừu ! Trước đây ta vốn có cảm tình vá»›i Vô Nhãn Thư Sinh, má»™t phần vì ngưá»i ấy là báºc tuyệt kỹ, má»™t phần nữa là chà ng yêu ta. Cả hai hẹn nhau là khống chế võ lâm xong sẽ là m lá»… thà nh hôn... Nhưng cà ng vá» lâu vá» dà i, ta cà ng thấy Vô Nhãn cà ng độc ác. Äầu tiên, ta rất thÃch cái độc ác đó. Vì tÃnh độc ác cÅ©ng đòi há»i má»™t nghệ thuáºt.. Dần dần, ta lại sợ nó. Chỉ vì má»™t hôm ta gặp Vô Táºn Tà ng nói : Thân nghiệp, mà ta nghiá»n ngẫm đến giá». Công tá» ! Có thể nà o chúng ta là những kẻ đối tỠđầu ?
Tuyết Cừu chợt buồn. Chà ng thấy mình là kẻ phạm tội. Chà ng nói :
- Thần Nữ hãy tha thứ cho tại hạ vì má»™t sá»± rung động bất ngá». Tại hạ đâu dè Thần Nữ và Vô Nhãn Thư Sinh sẽ kết mối lương duyên.
Vệ Thạch cúi đầu nói láºp lá» :
- Việc ấy sẽ không xảy ra ! VÄ©nh viá»…n sẽ không xảy ra ! Chỉ vì qua thá»i gian thá» thách, ta thấy mình không yêu Vô Nhãn Thư Sinh. Có sá»± qua lại giữa đôi bên chỉ là công việc chung vá» hướng võ lâm mà thôi. Vô Nhãn Thư Sinh ngồi má»™t chá»— mà điá»u động công việc hiệu nghiệm như thần !
Tuyết Cừu chợt há»i :
- Tại sao gá»i là .. Vô Nhãn ?
Vệ Thạch nói :
- Ngưá»i ấy không cần dùng mắt mà vẫn thấy má»i váºt má»i việc !
Tuyết Cừu nghe nà ng nói, giáºt mình há»i tiếp :
- Như việc vừa rồi của chúng ta đây, Thư Sinh có thấy chăng ?
Câu há»i tuy là trẻ con nhưng lại rất có duyên. Nà ng cúi đầu hÆ¡i thấp má»™t chút, nói :
- Là m sao mà biết được ! Nhưng công tỠđừng váºy nữa nhé !
Tuyết Cừu chắp tay lại nói :
- Äa tạ Thần Nữ tha tá»™i ! Không hiểu sao tại hạ phải là m váºy ! Bây giá» tại hạ hết dám rồi !
Nà ng chỉ thở ra nhè nhẹ.
Vệ Thạch nói :
- Và o cứu Vô Nhãn Thư Sinh, hãy nhá»› lá»i ta dặn đó !
Tuyết Cừu nghe lòng mình đau nhói. Cứu Vô Nhãn là việc dễ. Nhưng Vô Nhãn là nh rồi thì có ảnh hưởng gì đến sự trong trắng của Vệ Thạch chăng ?
Chà ng đánh liá»u há»i má»™t câu quyết định :
- Xin Thần Nữ nghiêm túc nói lại một lần nữa, Thần Nữ có yêu Vô Nhãn chăng ?
Nà ng nghiêm mặt lại :
- Ta đã nói rồi ! Không là không !
Tuyết Cừu lại nói :
- Nếu tại hạ cứu Vô Nhãn là nh rồi, thì Vô Nhãn dùng sức mạnh cưởng bức Thần Nữ thì sao ? Nhất là lá»i hứa kia vẫn còn văng vẳng... Khi võ lâm vá» má»™t mối rồi, hai ngưá»i sẽ hợp hôn ?
Thần Nữ nói :
- Có thể có việc cưỡng bức lắm ! Nếu ta không thoát được, ta sẽ tự sát để tạ tấm lòng của công tỠ!
Tuyết Cừu xúc động vô ngần.
Chà ng bỗng thảng thốt nói :
- Thần Nữ ơi ! Tuyết Cừu nà y đã yêu Thần Nữ mất rồi !
Lá»i nói ấy như má»™t sá»± thay đổi lá»›n cá»§a bá»™ mặt võ lâm.
Bây giỠđến lượt Thần Nữ ôm chầm lấy chà ng...
Hai tuyệt đại cao thá»§ đã đạp bức tưá»ng ngăn cách cá»§a tư tưởng, cá»§a đối láºp, cá»§a quan niệm, và trên nhất cá»§a sá»± cừu thù, để tâm hồn hỠđồng Ä‘iệu nhau... Cả hai trở lại sá»± thánh thiện nguyên sÆ¡.
Thần Nữ nói qua tiếng nấc :
- Tuyết Cừu Æ¡i ! Tiểu muá»™i cÅ©ng rất yêu chà ng. Nhưng việc cứu Vô Nhãn không thể không là m, vì đó là danh dá»± và cÅ©ng là lương tâm cá»§a tiểu muá»™i. Cứu xong, tiểu muá»™i giao tất cả lại cho Vô Nhãn, tiểu muá»™i trở vỠđảo Hoà ng Mai. Hãy nhá»› lá»i tiểu muá»™i dặn !
Tuyết Cừu quả quyết :
- Thần Nữ yên tâm !
Hai ngưá»i đứng lên Ä‘i vá» phÃa phòng Vô Nhãn.
Nà ng gõ cá»a, mở cá»a. Có hai thị nữ túc trá»±c nÆ¡i phòng nà y.
Thần Nữ và Tuyết Cừu bước và o, hai thị nữ ra ngoà i đóng cá»a lại.
Tuyết Cừu thấy má»™t nam nhân lá»›n hÆ¡n chà ng chừng và i tuổi, mặt đẹp như ngá»c Ä‘ang ngồi nhìn chà ng chăm chăm. Nếu nhìn tháºt kỹ vá» mắt hắn, thì cặp mắt kia có má»™t sá»± bà hiểm lạ lùng. Ãnh mắt chứa nhiá»u sát khà và mưu chước.
Thần Nữ nói :
- Tiểu muội đã rước được y sư vỠchữa bệnh cho Thiên Thủ Thư Sinh.
Thiên Thá»§ Vô Nhãn Thư Sinh nhìn nà ng như dò xét, há»i :
- Má»™t gã trẻ tuổi như váºy đủ tà i để chữa bệnh cho tiểu huynh sao ? Bệnh ta, hiá»n thê biết rồi, chỉ có Vô Lai Tôn Giả má»›i chữa khá»i !
Tuyết Cừu nghe hắn gá»i Vệ Thạch là hiá»n thê, chà ng đổ mồ hôi lạnh.
Thần Nữ nói :
- Từ nà o giỠđại huynh gá»i Vệ Thạch nà y là Thần Nữ là hiá»n muá»™i, sao nay lại đổi cách xưng hô thế ? Chúng ta chưa là gì vá»›i nhau, mà đại huynh gá»i tiểu muá»™i là hiá»n thê có phải là má»™t sá»± khà nhục chăng ?
Hắn nói :
- Hiá»n muá»™i trèo đèo vượt suối má»i việc khổ cá»±c vì ta, nếu đó không phải tư cách cá»§a má»™t vợ hiá»n, thì không còn nói vá»›i má»™t nghÄ©a gì khác ! Nhưng nếu hiá»n muá»™i không thÃch ta gá»i váºy thì thôi !
Hắn quay sang Lã Tuyết Cừu, há»i :
- Äại phu hãy cho ta biết lai lịch !
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ nể lòng Thần Nữ mà đến đây cứu chữa cho các hạ. Äiá»u quan trá»ng là tại hạ có đủ tà i để chữa cho các hạ hay không, chứ lai lịch không cần thiết !
Hắn nói :
- Ta thống trị võ lâm. Thân thế cá»§a ta là ngá»c thể, là thánh thể, không thể để má»™t kẻ vô danh sá» và o mà lấy là m đắc ý ! Nếu không báo lai lịch thì hãy ra ngoà i, sá»± bệnh hoạn cá»§a ta, mặc ta !
Tuyết Cừu bình tĩnh nói :
- Ta nhìn qua cÅ©ng đủ biết các hạ vì đâu mà bị chứng bệnh nà y ! Ta thừa tà i sức để chữa là nh nó. Nhưng các hạ ngạo mạn thì thôi váºy !
Thiên Thá»§ bá»—ng Ä‘áºp tay xuống giưá»ng... Thân hình hắn vụt biến mất... Nhưng Tuyết Cừu cÅ©ng vá»— tay và o kiếm, chà ng sá» dụng vô ảnh để đối phó vá»›i ma công. Cả hai sá» dụng tuyệt kỹ cá»§a mình và căn phòng bá»—ng nhiên nổi gió...
Không rõ hỠđã đánh nhau chưa ? Chá»›p mắt thấy Vô Nhãn Thư Sinh trở lại giưá»ng ngồi nhìn chà ng...
Tuyết Cừu đứng lại chá»— cÅ© cưá»i nhẹ :
- Các hạ có võ công vô thượng nên mới đâm ra ngạo mạn. Tại sao các hạ không đánh nữa ?
Hắn nói :
- Trên Ä‘á»i nà y có má»™t ngưá»i duy nhất có thể tránh được chưởng cá»§a ta đó là chá»§ nhân Bà Tà ng Cung. Ngưá»i là gì cá»§a Bà Tà ng Cung ?
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ đến đây để chữa bệnh cho các hạ, chứ không phải đến đây để các hạ tra há»i lại lịch !
Hắn nói :
- Nếu không há»i lại lịch, ngươi đến gần ta bất ngá» hạ thá»§, hoặc dùng độc dược cho ta uống thì sao ?
Tuyết Cừu lạnh lùng :
- Kẻ có tâm địa như ngươi mà võ công quán thế thì ta không còn cách nà o hiểu nổi. Sở dÄ© ta muốn chữa bệnh cho ngươi là vì ta muốn cùng ngươi có má»™t tráºn quyết đấu. Äem tâm lý thông thưá»ng để luáºn vá» má»™t cao thá»§ tháºt tầm thưá»ng lắm. Ta Ä‘i váºy !
Tuyết Cừu xoay mình bước lại cá»a.
Vệ Thạch Thần Nữ hối hả gá»i :
- Công tá» ! Ngưá»i mang bệnh thưá»ng có tâm tÃnh gắt gá»ng. Công tỠđã Ä‘i đến đây rồi, lại trở vá» sao ?
Tuyết Cừu dừng lại nói :
- Vô Nhãn Thư Sinh không phải là kẻ mất trà ? Lòng đố kỵ từ trong khà huyết mà ra. Tại hạ chữa cho hắn đâu cần sá»± báo đáp. Chỉ cầu cho hắn đủ tư cách anh hùng để xứng là má»™t đối thá»§ cá»§a tại hạ. Vá»›i ý nghÄ© đó, tại hạ má»›i đến đây. Không ngá» hắn hèn đến mức đó là m tại hạ thất vá»ng !
Tuyết Cừu dùng Ä‘Ãch ngôn mà chá»i Vô Nhãn Thư Sinh.
Vô Nhãn Thư Sinh giáºn quá giÅ© tay áo má»™t cái, má»™t lưỡi kiếm xanh mà u lục bay vút ra...
Thần Nữ á lên một tiếng, nhưng Lã Tuyết Cừu nhanh mắt, vỗ tay và o kiếm chà ng dùng Vô ảnh Hình kinh, lấy bảo kiếm đấu với tâm kiếm.
Lưỡi kiếm xanh không ai cầm nắm, tá»± nó xoay tÃt mù xoắn lấy chà ng...
Chà ng nhanh cách nà o kiếm cũng nhanh theo kịp. Cái nà y chà ng đã thấy Cù Long Kiếm Khách diễn qua rồi.
Tuyết Cừu váºn dụng tâm bình khà hòa mà hình dung sá»± lả lướt cá»§a cá» lau... Và thân ảnh chà ng phiêu hốt như khói sương, lưỡi kiếm mà u xanh kia bá»—ng rÆ¡i xuống đất hóa thà nh lưỡi kiếm mà u bạc.
Vô Nhãn nhìn sững chà ng. Hắn chép miệng nói :
- Thì ra ngươi là kẻ có thực tà i !
Tuyết Cừu lạnh lùng :
- Không thá»±c tà i, dá»… gì Thần Nữ má»i tá»›i đây !
Vô Nhãn Thư Sinh mắt lá»™ sát khÃ, ụa ra má»™t búng máu có mùi hôi không chịu được.
Hắn tỠra đau đớn. Cuối cùng, hắn nói :
- Nếu ngươi không sợ ta giết ngươi, thì hãy chữa cho ta !
Tuyết Cừu minh định thái độ :
- Giá» phút nà y ta chỉ nể lòng Thần Nữ mà chữa cho các hạ, chứ chẳng phải ta sợ tÃnh cuồng ngạo đó đâu. Nằm xuống Ä‘i !
Hắn không nói lá»i nà o nữa, ngoan ngoãn nằm xuống. Tuyết Cừu bước lại ngồi bên cạnh hắn đưa tay bắt mạch.
Thần Nữ nhìn thái độ của Tuyết Cừu mà rơi nước mắt.
Chà ng bắt mạch tháºt lâu rồi buông tay há»i :
- Các hạ luyện Vô hình công không đúng cách mới sinh chứng nà y !
Vô Nhãn Thư Sinh há»i :
- Sao gá»i là không đúng cách ?
Tuyết Cừu giảng giải :
- Vô hình công tuy là ma công nhưng nguyên tắc cá»§a nó cÅ©ng giống như Pháºt tÃnh. Trong lúc luyện, các hạ lại mang má»™t tham vá»ng to lá»›n, nên sá»± xúc động đó có ảnh hưởng cho tim, là m mạch máu căng, hÆ¡i thở phải gấp. Các hạ phải biết tâm thuá»™c há»a, phổi (phế) thuá»™c kim. Há»a khắc kim. Hai đại bá»™ pháºn ấy không bổ cứu cho nhau mà lại ngược đưá»ng. Ná»™i thể xung đột, tạo ra sá»± tẩu há»a nháºp ma.
Vô Nhãn nhìn sững chà ng gáºt đầu, không nói gì.
Tuyết Cừu nói tiếp :
- Sau đó, má»™t phần vì buồn bá»±c, má»™t phần nữa óc não toan tÃnh nhiá»u việc nên ná»™i tạng sinh chứng á»§y hoà ng. Vá» lâu vá» dà i, từ á»§y hoà ng sang chứng đố phong. Hiện tại trong ngưá»i các hạ Ä‘ang chuyển sang chứng mê. Má»™t ngà y bốn thá»i Tý Ngá» Mão Dáºu bị hôn mê.
Tuyết Cừu nói là m cho Thần Nữ và Vô Nhãn Thư Sinh thất kinh.
Vô Nhãn há»i Thần Nữ :
- Thần Nữ có nói việc nà y cho đại phu biết không ?
Vệ Thạch chưa kịp trả lá»i, Tuyết Cừu nghiêm mặt nói :
- Nếu Thần Nữ có nói cÅ©ng không hại gì. Vì nguyên tắc vẫn là : Vá»ng, vãn, vấn, thiết (trông sắc mặt, nghe giá»ng nói, há»i bệnh trạng, bắt mạch). Äiá»u quan trá»ng là bệnh nhân phải tuyệt đối tin tưởng và o tà i năng cá»§a thầy thuốc. Nếu các hạ Ä‘a nghi thì bệnh nà y không thể chữa được, lại còn gây thêm nguy hiểm là khác !
Vô Nhãn nói :
- Ta tin !
Tuyết Cừu nói :
- Cho tại hạ và i ngưá»i để sai khiến !
Thần Nữ mở cá»a gá»i kẻ tùy tùng.
Một cặp nam nữ bước và o.
Tuyết Cừu bước lại dặn nhá» hai tên đó mấy lá»i bá»n chúng Ä‘i ngay.
Chà ng ngồi xuống đất dưỡng thần.
Thần Nữ há»i :
- Sao công tỠkhông ngồi ghế ?
Tuyết Cừu nói :
- Chữa chứng nà y mất gần má»™t đêm, khà lá»±c lại hao nữa. Bệnh nhân có ba việc phải kiêng cữ Ãt nhất là trăm ngà y !
Vô Nhãn há»i :
- Ba việc gì mà kiêng cữ lâu váºy ?
Tuyết Cừu nói :
- Tuy đơn giản, nhưng rất khó ! Má»™t là tránh sá»± xúc động. Vui, buồn, nóng giáºn Ä‘á»u là sá»± xúc động có ảnh hưởng đến tim. Tim là bá»™ pháºn tiên thiên. Hai là tránh Ä‘i sắc dục. Sắc dục sẽ gây ảnh hưởng đến tháºn. Tháºn là bá»™ pháºn háºu thiên. Ba là ngưng việc đấm đá. Chỉ váºn dụng khà công cho cÆ¡ thể thông hoạt. Không nên luyện Vô hình công khi chưa qua khá»i má»™t trăm ngà y đó !
Vô Nhãn há»i :
- Trong một trăm ngà y đó, nếu Bà Tà ng Cung tấn công ta thì sao ?
Tuyết Cừu suy nghÄ© tháºt lâu, rồi nói :
- Bên cạnh các hạ còn có Thần Nữ thì các hạ sợ gì ai ? Nếu muốn chắc ăn hÆ¡n, sau đêm nay các hạ nên bà máºt dá»i tá»›i má»™t địa Ä‘iểm nà o khác để tÄ©nh dưỡng.
Vô Nhãn nói :
- Khó tháºt !
Hai ngưá»i kia Ä‘em thuốc và o.
Tuyết Cừu xem qua rồi đưa cho Vô Nhãn, nói :
- Các hạ uống thuốc nà y và o đi.
Chà ng bước lại góc lấy cháºu sà nh đặt dưới giưá»ng, nói tiếp :
- Thuốc nà y sẽ trục độc trong tạng trưá»ng ra.
Vô Nhãn cầm lấy thuốc lên xem có vẻ ngần ngại, nói :
- Thuốc nà y sao lại là m bằng đất sét ?
Tuyết Cừu nhăn mặt nói :
- Phải tuyệt đối tin tưởng và o thầy thuốc ? Tỳ không thuộc thổ là gì ?
Vô Nhãn không há»i nữa, uống ngay.
Uống xong, hắn nhăn mặt nói :
- Khai quá !
Tuyết Cừu váºn công trút chân lá»±c và o ngưá»i hắn. Giây lâu, hắn má»a ra à o à o, mùi hôi tanh nồng nặc khó chịu.
Thần Nữ bịt mũi nói :
- Bệnh là phải ! Những thứ nà y chứa trong bụng không chết là may ! Công tá» tháºt là thần !
Tuyết Cừu mở bá»c lấy đồ nghá» nói :
- Tại hạ phải cứu mấy kinh !
Chà ng nói xong, dùng thá»§ thuáºt châm kim và o các huyệt quan trá»ng. Tạm tiên kinh, vị kinh, nhâm, đốc...
Xong, chà ng truyá»n tâm pháp vá» Tam anh khà phổ do chà ng khám phá cho hắn.
Tuyết Cừu lại thúc chân lá»±c và o cho hắn má»™t hồi nữa. Chừng má»™t khắc thá»i gian chà ng dừng lại.
Vô Nhãn ngồi Ä‘iá»u tức...
Chừng một tuần trà trôi qua. Tuyết Cừu nói :
- Các hạ có thể đứng được rồi đó !
Vô Nhãn nghe nói lạnh mình. Hắn từ từ đứng lên...
Trong ba năm, bây giá» Vô Nhãn má»›i thấy mình đã trở vá» vá»›i... Loà i ngưá»i.
Vệ Thạch Thần Nữ xúc động quá, nhà o tới ôm chặt Lã Tuyết Cừu, bất kể sự có mặt của Vô Nhãn.
Còn Vô Nhãn, hình như từ cõi chết trở vá», nên không để ý gì những việc đó !
Thần Nữ buông Tuyết Cừu ra nói :
- Công tỠlà thần y !
Tuyết Cừu đùa :
- Thần y cũng không bằng... Thần Nữ !
Cả hai cùng cưá»i xòa.
Tuyết Cừu lỠđi việc Công lực thần thủy...
Và Thần Nữ cũng không nhắc tới việc đó.
Tuyết Cừu nói :
- Chứng hôn mê Tý Ngá» Mão Dáºu không còn nữa ! Các hạ nên nhá» ngưá»i dìu Ä‘i, trong vòng ba ngà y sẽ trở lại Ä‘i đứng bình thưá»ng. Nên nhá»› đừng dùng ma công, tâm kiếm trong vòng trăm ngà y nhé ! Tại hạ xin cáo từ, hẹn gặp lại ngoà i má»™t trăm ngà y !
Hắn nói :
- Äa tạ ! Nhưng dám há»i, Công lá»±c thần thá»§y, Äá»™c bất nhiá»…m và Cải tá» hoà n sinh sao công tá» không cho ta ?
Tuyết Cừu nói :
- Bệnh cá»§a các hạ không cần thiết phải dùng nó ! Bệnh khá»i rồi, các hạ thừa sức để có những thang dược bồi bổ. Nếu hồi đầu mà các hạ uống ba loại nà y và o là chết tức khắc !
Tuyết Cừu quay mình bước ra, Thần Nữ đi theo.
Ra đại sãnh, Thần Nữ má»i Tuyết Cừu ngồi lại nói chuyện.
Nà ng há»i :
- Công tỠkhông ở lại đợi sáng hãy đi !
Chà ng đáp :
- Äi bây giá» còn bị bịt mắt thay, huống gì là sáng !
Gương mặt nà ng bỗng trở nên u buồn. Nhìn chung quanh không có ai, nà ng nói rất nhỠ:
- Lúc đó tiểu muá»™i chỉ là m theo bổn pháºn. Tình cảnh cá»§a tiểu muá»™i bây giá» tháºt là khó.
Tuyết Cừu cũng nghe đau nhói cả lòng. Chà ng nói :
- Chúng ta bị rÆ¡i và o vòng oan nghiệt. Nhưng Thần Nữ hãy ở lại vá»›i hắn trong vòng trăm ngà y rồi hẵng tÃnh !
Vệ Thạch đứng lên nói :
- Chúng ta nói chuyện ở đây rất bất tiện. Vừa Ä‘i vừa thảo luáºn !
Vệ Thạch che mặt khi ra chá»— đông ngưá»i rồi đưa chà ng Ä‘i và o trong bóng đêm.
Tuyết Cừu nói :
- Còn Thần Nữ ở đây, những lệch lạc cá»§a hắn, Thần Nữ còn cải sá»a được, võ lâm bá»›t Ä‘i sá»± đổ máu. Thần Nữ bá» Ä‘i sẽ có má»™t trong hai vấn đỠxảy ra, hoặc hắn phẫn uất, bệnh cÅ© trở lại thì chết ngay. Còn nếu không, hắn sẽ sai thuá»™c hạ, nhất là hai phá»§ kia là m những Ä‘iá»u tà n độc, ngưá»i võ lâm sẽ phÆ¡i xác rất nhiá»u.
Ra đến ngoà i, Vệ Thạch lấy tấm sa ra, nói :
- Äại ca thấy võ công Vô Nhãn Thư Sinh thế nà o ?
Chà ng thà nh tháºt nói :
- Nếu hắn trở lại bình thưá»ng, tại hạ không phải là đối thá»§ cá»§a hắn !
Chà ng há»i tiếp :
- Hai phủ kia chịu sự chỉ huy của hắn hay của Thần Nữ ?
Nà ng nói :
- Những lệnh lạc ban xuống ba phá»§ Ä‘á»u có sá»± quyết định chung giữa tiểu muá»™i và Vô Nhãn. Nhưng ngưá»i ba phá»§ chỉ biết có tiểu muá»™i mà thôi.
Tuyết Cừu thở dà i sưá»n sượt nói :
- Tại hạ không thể khoanh tay ngồi nhìn Giang Nam Phá»§ và Thá»§y ÄÆ°á»ng Cung tung hoà nh được. Nếu Thần Nữ ra lệnh bảo há» dẹp, tức tốc có sá»± phản ứng ngay. Phản ứng từ hai phá»§ và phản ứng từ Vô Nhãn Thư Sinh. Nguy hiểm cho Thần Nữ vô cùng. Còn Thần Nữ để yên cho tại hạ tung hoà nh thì cÅ©ng không dá»…, vì kẻ thuá»™c hạ cÅ©ng như tay chân mình, ai nỡ !
Bình Thiên Thần Nữ ngao ngán. Thở dà i, nói :
- ChÃnh vì váºy mà tiểu muá»™i muốn trở lại Hoà ng Mai đảo.
Tuyết Cừu bỗng tha thiết nói :
- Nữ nhân là m tại hạ phải xao xuyến là Băng Kiên và Tuyết Minh. Má»™t ngưá»i là m tại hạ yêu chÃnh là ... Thần Nữ. Nhưng Thần Nữ Æ¡i ! Tại hạ, trước là vì võ lâm, sau là vì việc nhà , tại hạ chỉ cần xóa Thá»§y ÄÆ°á»ng Cung và Giang Nam Phá»§, sau đó tại hạ Ä‘Ãch thân xách kiếm Ä‘i đến gặp Vô Nhãn Thư Sinh. Phải trừ cho được tên đồ tể nà y, rồi tại hạ Ä‘i đến Hoà ng Mai mà tạ tá»™i vá»›i Thần Nữ.
Trá»i vẫn chưa sáng. Vệ Thạch Ä‘ang Ä‘i bá»—ng dừng lại... Chà ng nhìn và o mắt nà ng, thấy nà ng Ä‘ang khóc.
Vệ Thạch gục đầu và o vai chà ng, khóc rưng rức. Thần Nữ là nhi nữ...
Tuyết Cừu dìu nà ng lại bên góc rừng.