02-02-2011, 02:47 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 25: Lấy ngưá»i thá» súng.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Sau khi cầm khẩu súng lên, Bưu ca liá»n xoay ngưá»i, “bá»™p, bá»™p†hai tiếng, hắn đã quỳ xuống. Sau đó hắn dùng má»™t thanh âm cầu khẩn nói vá»›i Trần Thái Trung:
- Trần ca, em cầu xin anh, tiểu đệ biết mình sai rồi, anh cũng đừng đùa giỡn em!
Khi hắn bước những bước dà i ngắn Ä‘i nhặt khẩu súng, có rất nhiá»u suy nghÄ© hiện lên trong đầu Bưu ca, ngưá»i nà y kêu mình Ä‘i nhặc súng bắn hắn, tại sao như váºy?
Nhưng thá»i gian để hắn nghÄ© kỹ cÅ©ng không nhiá»u, sau đó hắn đưa ra má»™t kết luáºn:
- Äây là cạm bẫy, đối phương giống như là con mèo Ä‘ang trêu đùa con chuá»™t đáng thương là mình mà thôi!
So sánh như thế Bưu ca cÅ©ng cảm thấy tháºt khó chịu, nhưng sá»± tháºt là như thế, hắn vô cùng hiểu rõ thá»±c lá»±c cá»§a đối phương và mình quá chênh lệch. Dưá»ng như so sánh như con mèo con chuá»™t vẫn còn chưa đúng, khoảng cách phải còn xa hÆ¡n.
Ngẫm lại rồi sẽ hiểu, lúc mà mình còn cầm súng trong tay mà đối phương còn dám ngang nhiên đứng trước mặt không há» kiêng nể gì, tháºm chà còn đùa cợt châm chá»c, Ä‘iá»u nà y nói lên cái gì? Nói lên ngưá»i ta hoà n toà n có thể xá» lý mình trước khi mình kịp nổ súng!
Chắc chắn là hắn Ä‘ang thăm dò mình! Bưu ca cuối cùng cÅ©ng phán Ä‘oán như thế. Trên thá»±c tế, những chuyện đùa cợt như thế nà y, chÃnh hắn cÅ©ng đã là m không Ãt. Không thể không thừa nháºn hắn Ä‘ang bị ngưá»i khác đùa cợt.
Äóan được suy tÃnh nà y cá»§a Trần Thái Trung, hắn liá»n quỳ xuống, ý định cầu xin rất rõ rà ng:
- Em biết là em không nên như váºy, từ nay gặp anh em sẽ tránh mặt được không?
Thế nhưng Trần Thái Trung vẫn không hỠđộng Ä‘áºy, hắn hừ lạnh má»™t tiếng:
- Hừ, mà y chỉ có hai lá»±a chá»n, má»™t là cầm súng bắn tao, hai là … cầm súng bắn và o đầu cá»§a mà y.
- Äây là do mà y bức tao!
Bưu ca nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, khẩu súng không biết từ khi nà o đã nằm trong tay hắn. “Äoà ng†má»™t tiếng tia lá»a lóe lên, sau đó là tiếng sung vang rá»n!
Mình bắn trúng hắn!
Ngay láºp tức, Bưu ca cảm thấy vô cùng tá»± tin. Hắn đã từng là quân nhân cho nên đối vá»›i tà i bắn súng cá»§a mình vẫn luôn tin tưởng.
Dưới ánh trăng, bóng ngưá»i cao lá»›n cá»§a Trần Thái Trung vẫn đứng yên chá»— cÅ©, uy nghi như má»™t ngá»n núi, không hỠđộng Ä‘áºy.
Bưu ca lại thở ra má»™t hÆ¡i, sau đó từ từ Ä‘i tá»›i gần Trần Thái Trung. Khẩu súng K54 ở trong tay không ngừng phun đạn: “Äoà ng†“Äoà ng†“Äoà ngâ€â€¦
Hắn đến khi không còn viên đạn nà o.
Khẩu súng K54 trong tay hắn đã bắn hết cả băng đạn. Bưu ca tin rằng, cho dù hắn không thấy rõ rà ng chi tiết tình hình trước mắt, nhưng chắc chắn sau bảy phát súng nà y, ngưá»i trước mặt hắn chắc chắn đã bị bắn cho tan xác.
Ngưá»i nà y thá»±c sá»± không lừa mình sao? Hắn tháºt không tin và o hai mắt cá»§a mình.
- Nà y, đừng hù dá»a ngưá»i khác như váºy chứ?
Vừa nói, hắn vừa tiến tá»›i, hai tay đẩy và o Trần Thái Trung Ä‘ang đứng cứng ngắc ở đó. Ngưá»i nà y còn đứng yên không ngã, muốn là m tượng ư?
Äây cÅ©ng không phải là lần đầu hắn giết ngưá»i cho nên cÅ©ng không có cái cảm giác lần đầu luống cuống.
Tuy nhiên, khi hắn vươn tay ra định chạm và o ngưá»i Trần Thái Trung được ná»a chừng thì dừng lại ở trên không trung, bởi vì hắn nháºn ra có má»™t mục quang lạnh lẽo Ä‘ang nhìn chằm chằm chằm và o mình.
- Hổ chết rồi mà vẫn chưa ngã!
Bưu ca nhất thá»i sững sá» tại chá»—, đưa tay lên định vuốt mắt cho đối phương. ÄÆ°á»£c, cáºu là hán tá», tôi không để cho cáºu chết không nhắm mắt.
- Tao cho mà y bắn một phát súng.
Trần Thái Trung thốt lên một thanh âm lạnh lẽo, ở trong đêm khuya thanh tĩnh có vẻ vô cùng quỷ dị.
- Mà sao mà y dám bắn đến bảy phát, chuyện nà y phải tÃnh sao đây?
- A.
Bưu ca lảo đảo ngưá»i, hÃt má»™t hÆ¡i dà i. Hắn cảm thấy toà n thân như má»m nhÅ©n ra, thân hình không kìm được từ từ ngã xuống mặt đất, ngay cả nói cÅ©ng không thốt lên được.
Äúng thế, đối mặt vá»›i sá»± quá»· dị như thế nà y hắn hoà n toà n không biết phải là m sao. Huống chi, thanh quản cá»§a hắn dưá»ng như cÅ©ng đã đông cứng lại, cho dù muốn nói cÅ©ng không có cách nà o mở miệng được.
- Äừng sợ tá»›i mức đái ra quần!
Trần Thái Trung cưá»i lạnh.
- Mà y có má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng để trả lá»i, mà y bắn bảy phát súng như thế, thì phải là m sao đây.
- Tùy… tùy theo ý anh…
Hai dòng nước mắt từ trên khóe mắt cá»§a Bưu ca chảy xuống. Hắn hoà n toà n không thể khống chế được mình. Ở dưới đũng quần, mà hình như cả háºu môn cÅ©ng không ngừng co rút, dưá»ng như không thể khống chế được.
Bưu ca vẫn cho rằng, lá gan cá»§a mình rất lá»›n, đủ để đối đầu vá»›i má»i ngưá»i. Nhưng đó là suy nghÄ© trong lúc bình thưá»ng, bây giỠđối mặt vá»›i tình huống như thé nà y, hắt rất Ä‘au lòng phát hiện ra, mình đúng là giống như má»™t loà i sâu bá».
- Khẩu súng K54 uy lá»±c tháºt là yếu!
Trần Thái Trung nhá» giá»ng lầm bầm má»™t tiếng. Sau đó nhìn tình hình trước măt, hắn liá»n nhấc chân lên đá Bưu ca ngã ngưá»i xuống mặt đất.
- Mẹ nó, loại ngưá»i như mà y ta là m bẩn cú đá cá»§a ta. Loại ngưá»i như mà y không đáng sống tiếp trên Ä‘á»i nà y.
- Äừng!
Bưu ca thảm thiết kêu lên, trong khoảnh khắc, tim và máºt cá»§a hắn giống như bị nứt ra. Hắn đã lăn lá»™n nhiá»u năm nên hiểu rằng ngưá»i trước mặt hắn tuyệt đối có khả năng và bản lÄ©nh chỉ trong vòng má»™t giây đồng hồ cÅ©ng xá» lý được mình.
- Äại ca tha mạng, đại ca tha mạng, tiểu Bưu không dám nữa… a.. ô ô ô..
Không ngỠhắn khóc rống lên.
- Ô ô ô… Em có tiá»n, em có rất nhiá»u tiá»n… ô oo… Em dùng tiá»n để mua sinh mạng. Như váºy được không?
- Xem ra mà y cÅ©ng biết Ä‘iá»u, giết mà y chỉ là m bẩn tay tao.
Trần Thái Trung tiến lên đá thêm má»™t cước, tuy nhiên lần nà y đã nhẹ hÆ¡n trước không Ãt.
- Mà y giúp tao giải quyết hai chuyện…
- Äại ca cứ nói, đại ca cứ nói…
Bưu ca liá»n láºp tức ngừng khóc mà mỉm cưá»i. Tuy nhiên thân hình cá»§a hắn vẫn còn hÆ¡i run rẩy.
- Äiá»u thứ nhất, tao thấy chá»§ ý cá»§a Triệu Máºu Bân quả là không tệ. Mà y Ä‘em hai đứa con gái vỠép hắn chÆ¡i bá»i vá»›i há».
Trần Thái Trung muốn ăn miếng trả miến. Trong lòng thầm nghÄ©, muốn hại tao như váºy à ? Ha ha, tao sẽ tham khảo ý kiến không tệ nà y.
- ÄÆ°á»£c, được…
Bưu ca chỉ còn cách gáºt đầu liên tục.
- Má»™t chuyên khác nữa… Äúng rồi, mà y nói mà y có rất nhiá»u tiá»n phải không?
Trần Thái Trung mỉm cuá»i nhìn hắn.
- Vừa đúng lúc, ông ná»™i mà y Ä‘ang thiếu tiá»n, mà y hiểu không?
Trên thực tế, hắn lo lắng cha mẹ mình bị đám khốn kiếp nà y quấy rầy. Vừa rồi hắn để đối phương nổ súng bắn mình, cũng xuất phát từ chuyện nà y.
Chỉ còn cách tá» ra mình hùng mạnh, má»›i có khả năng uy hiếp bá»n trá»™m cướp. Mà dùng thân để thá» súng chÃnh là má»™t chá»§ ý không tệ!
Nhưng xem ra lúc nà y, những yêu cầu nà y không quan trá»ng nữa bởi vì đối phương đã sợ đến mức nói cÅ©ng không ra lá»i. Như váºy, hắn cÅ©ng sẽ không tá»± mình kết liá»…u, miá»…n cho việc chẳng may lỡ xảy ra chuyện thị phi.
- Äúng rồi, còn có…
Khi nói những lá»i nà y, cả ngưá»i Bưu ca lại run lên:
- Em còn chưa biết phải đưa cho anh bao nhiêu tiá»n, anh muốn bao nhiêu?
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
02-02-2011, 02:48 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 26: Mình là Trương Hảo Cổ?.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Chặt cánh tay của thằng Tiểu Lâm TỠkia cho tao!
Trần Thái Trung cưá»i lạnh. Bạn há»c cá»§a Triệu Máºu Bân à ? Ừ, phải là m cho há» Triệu kia Ä‘au đầu má»›i được.
Nói xong những lá»i nà y hắn cÅ©ng không quay đầu lại mà bá» Ä‘i. Cha mẹ hắn chắc cÅ©ng lo lắng rồi. Hắn muốn cố gắng là m má»™t ngưá»i con hiếu thảo.
Sáng sá»›m hai ngà y hôm sau, Bưu ca mang theo năm mươi vạn tiá»n mặt tá»›i cá»a, lại gặp mẹ cá»§a Trần Thái Trung nói:
- Thái Trung hả? Nó Ä‘i thôn Äông Lâm Thá»§y rồi. Có chút việc ở đó.
Mặc dù bà nhìn thấy mặt mà y Bưu ca bặm trợn cũng có hơi sợ hãi nhưng trên mặt bà vẫn không dấu nổi vẻ mừng rỡ:
- Ngưá»i cá»§a Hồng SÆ¡n khu kêu nó vá» gấp.
Äi rồi? Bưu ca trợn tròn mắt. Lần nà y y tá»›i nhà đưa tiá»n, y còn có ý khác là muốn xin xá» xem có giữ nổi cánh tay cá»§a Tiểu Lâm Tá» hay không.
Trên thá»±c tế, lần nà y tá»± tạo cho mình má»™t kẻ thù lá»›n như váºy, cho dù Trần Thái Trung không nói thì Bưu ca cÅ©ng phải lấy danh nghÄ©a "quan hệ không cẩn tháºn" mà trừng phạt tháºt nặng Lâm Hải Phong cho bõ cục tức nà y.
Ai ngỠy còn chưa kịp động thủ thì Tiểu Lâm TỠđã vội và ng ôm bắp đùi hắn khóc rống không thôi, luôn miệng nói lần sau sẽ không dám nữa, bên cạnh lại một đám đà n em mở miệng khuyên can.
- Bưu ca, Trần Thái Trung nà y cÅ©ng tháºt sá»± quá cổ quái. Chúng ta gặp phải hắn, không chừng hắn chưa chắc đã chịu tha cho chúng ta. Lần nà y hay là đại ca cứ nói giúp Tiểu Lâm Tá» xem có xin giữ lại được cánh tay hay không, mượn cÆ¡ há»™i nà y để xem rốt cục tâm tÃnh ngưá»i nà y ra sao.
Tuy lá»i nói nà y mục Ä‘Ãch là xin cho Lâm Hải Phong nhưng Bưu ca cẩn tháºn nghÄ© lại thì cÅ©ng không thể không thừa nháºn rằng lá»i nà y có đạo lý. Vì thế sau khi cho Tiểu Lâm Tá» má»™t tráºn xong, y liá»n tá»›i nhà Trần Thái Trung thám thÃnh tình hình.
Nói tháºt là mặc dù trong đầu mang ý nghÄ© tá»›i thám thÃnh nhưng trong lòng hắn vẫn rất bất an. Trần Thái Trung nếu không chịu bá» qua cho mình thì phải là m sao bây giá»? Tên đó ngay cả súng bắn cÅ©ng chẳng chết đó!
Lần thám thÃnh nà y chỉ có má»™t chá»— tốt duy nhất đó là nếu y thấy Trần Thái Trung có vẻ không chịu tha thì y có thá»i gian mà chạy trốn.
Nhưng trong giá»›i hắc đạo cá»§a thà nh phố Phượng Hoà ng nà y y đã có hung danh khiến ngưá»i ta nghe mà sợ, giá» bá» Ä‘i, vứt lại tất cả thì y cÅ©ng không đà nh lòng. Ta tuổi cÅ©ng đã không còn trẻ nữa, chẳng lẽ lại phải là m lại từ đầu sao?
Nghe lá»i mẹ Trần Thái Trung nói, trong lòng Bưu ca chẳng rõ có cảm giác gì. Y vừa mừng vừa sợ, mâu thuẫn vô cùng. Ngưá»i nà y...Ä‘i rồi. Cánh tay cá»§a Tiểu Lâm Tá» thế là xong, không phải là anh không giúp chú đâu nhé.
Mà Trần Thái Trung vá»™i vã trở vá», rốt cục là đã có chuyện gì xảy ra đây?
Thôn Äông Lâm Thá»§y loạn rồi, mà không phải là loạn nhá»! Hắn vá» nhà không ngá» lại tránh được má»™t cuá»™c bão táp chÃnh trị. Ngưá»i nà y đúng là quá may mắn.
CÆ¡n bão táp nà y nguyên nhân chÃnh là do việc sá»a chữa con đưá»ng ở thôn Äông Lâm Thá»§y.
Hiện giá» cÅ©ng không phải như ba mươi năm trước đây, vai kéo tay vác mà đi tu sá»a đưá»ng, chuyện đó đã Ä‘i và o dÄ© vãng rồi. Hiện giá» là m đưá»ng chá»§ yếu là dùng máy múc, máy đà o. Nếu không phải do con đưá»ng nà y là do tư nhân sá»a chữa, yêu cầu không cao lắm thì còn phải dùng tá»›i cả xe lu.
Thôn Äông Lâm Thá»§y khẳng định là không có mấy loại máy móc nà y. Là m được và i ngà y, ông chá»§ Lữ rất không hà i lòng vá»›i tiến độ đạt được liá»n tá»›i yêu cầu Lý Phà m Äinh dùng máy móc để đẩy nhanh tiến độ.
Lý Phà m Äinh vốn chẳng muốn là m nhưng Trưởng là ng Trương đã ra mặt thì gã cÅ©ng chỉ còn cách cắn răng tá»›i chảy máu và đi thuê thiết bị. Chẳng qua nÆ¡i nà y quá hẻo lánh, công trình lại nhá», gã lao tâm lao lá»±c, năn nỉ sùi bá»t mép má»›i thuê được hai cái mà y đà o và o má»™t cái máy xúc vá».
Chủ ba cái xe là một kẻ cao không tới 1,5 m, tên là Bạch Kiệt.
Khi má»›i tá»›i thôn, Bạch Kiệt liá»n trở mặt.
- Tiá»n trao cháo múc, tà i chÃnh trong thôn khó khăn, là m ngà y nà o tÃnh tiá»n ngà y ấy. Công trình hoà n thà nh là trả hết tiá»n.
Bá»n lùn trong bụng có dao. Bạch Kiệt cÅ©ng chẳng phải ngoại lệ, có mưu mô sẵn. Lúc nà y y Ä‘ang nắm đằng chuôi, muốn thoát khá»i y thì cÅ©ng đã muá»™n. Y giả vá» tranh cãi và i câu rồi cho tà i xế đình công hết.
Thá»i Ä‘iểm năm 96, ba cái xe nà y dù là mua hà ng seconhand cÅ©ng tá»›i hai ngà n đồng. Bạch Kiệt rõ rà ng là kẻ có bối cảnh, đáng tiếc là Lý Phà m Äinh lại không ngỠđược vấn đỠnà y. Hoặc có thể nói là gã có ngá» tá»›i nhưng không ngá» là ngưá»i háºu thuẫn cho Bạch Kiệt lại có vai vế như thế.
Và o má»™t đêm, cảnh sát trong phân cục Ä‘áºp tan cánh cá»a nhà Lý Phà m Äinh, kết tá»™i gã là kẻ bị tình nghi "bắt cóc và cướp Ä‘oạt tà i sản". May sao Trưởng thôn Lý sá»›m đã nghe được chút tin tức nên kịp leo tưá»ng bá» trốn rồi.
Trần Thái Trung là Phó trưởng thôn, tất nhiên lúc nà y phải lên thay. Vì thế hắn liá»n bị gá»i vá» gấp, chả rõ đầu cua tai nheo thế nà o liá»n biến thà nh ngưá»i thay mặt Trưởng thôn, khiến cho Nhâm Kiá»u nghe hắn nói qua Ä‘iện thoại cưá»i thiếu chút nữa là đứt hÆ¡i.
- Äi thăm ngưá»i thân cÅ©ng có thể được thăng quan sao? Tôi sao cảm thấy anh hÆ¡i giống Trương Hảo Cổ thế nhỉ?
Trình độ văn há»c cá»§a Trần Thái Trung có hạn nhưng cái Ä‘iển cố nà y thá»±c sá»± quá nổi tiếng. Äối vá»›i diá»…n viên nổi danh khắp xa gần nà y hắn là m sao lại không biết chứ?
Hừ, cái loại ăn chÆ¡i trác táng đó mà đòi so vá»›i tôi sao? Trần Thái Trung đối vá»›i cách và von nà y rất không vừa ý. Chẳng qua hắn cẩn tháºn ngẫm lại thì lại thấy câu nói cá»§a Nhâm Kiá»u đúng ra cÅ©ng hÆ¡i có lý.
Nếu hắn không phải sá»›m đã Ä‘i thăm ngưá»i thân thì trong tráºn bão tố nà y, sau khi Lý Phà m Äinh bá» chạy, hắn thân là Phó trưởng thôn hiển nhiên là bị liên đới!
Mặc kệ! Trần Thái Trung cÅ©ng chẳng muốn nghÄ© nhiá»u. Lúc nà y hắn đã tiếp nháºn trá»ng trách cá»§a Lý Phà m Äinh. Chuyện quan trá»ng hà ng đầu lúc nà y là : Sá»a đưá»ng!
Nhà máy xi măng sản lượng mưá»i vạn tấn xi măng, đừng nói là trong là ng, dù là trong huyện cÅ©ng là cÅ©ng là chuyện lá»›n. Mặc dù lúc nà y huyện Hồng SÆ¡n đã thà nh khu Hồng SÆ¡n nhưng cÅ©ng chẳng ảnh hưởng gì tá»›i vai trò cá»§a nhà máy xi măng nà y.
Trương trưởng là ng cÅ©ng đã tá»›i rồi. Trên thá»±c tế, xảy ra chuyện lá»›n như váºy mà trong là ng không cá» ngưá»i tá»›i má»›i là chuyện lạ. Cho dù chuyện nà y vẫn có rất nhiá»u Ä‘iểm đáng ngá» nhưng không thể nghi ngá» gì nữa, ngưá»i đứng đầu thôn Äông Lâm Thá»§y bá» chạy thì cÅ©ng không tránh khá»i bị ngưá»i ta nghi vấn.
Chẳng qua Trưởng là ng Trương cÅ©ng chẳng quan tâm mấy. Nếu chuyện nà y là "tranh cãi kinh tế" thì hắn cÅ©ng chằng thèm lo. Sá»± sống chết cá»§a Lý Phà m Äinh thì quan hệ gì tá»›i tôi chứ?
Trần Thái Trung cÅ©ng như váºy. Hắn lo lắng là vá» vấn đỠsá»a đưá»ng.
- Tiểu Trần, nghe nói cáºu gần đây là m việc không tồi. Chuyện sá»a đưá»ng lần nà y cáºu phải là m cho tháºt tốt. Nhất định cáºu phải tháºt coi trá»ng việc nà y nhé.
Nói xong những lá»i nà y, Trưởng là ng Trương nở má»™t nụ cưá»i đầy cổ quái. Vẻ tươi cưá»i nà y khiến Trần Thái Trung hết sức khó chịu. Ta chỉ lấy có tà tiá»n, sao hình như ai cÅ©ng biết cả rồi?
Thá»±c ra thì ông chá»§ Lữ cÅ©ng không có nói vá»›i Trưởng là ng Trương vá» chuyện đưa hối lá»™. Äây là điểm tối kỵ. Ông chá»§ Lữ vẫn là ngưá»i rõ rà ng. Ông ta chỉ là thuáºn miệng nói má»™t câu "Tôi đã lo chu đáo vá»›i Phó trưởng thôn Trần rồi."
Trưởng là ng Trương tất nhiên là ngưá»i khôn khéo, thấy Trần Thái Trung không phản đối gì nữa thì hiển nhiên phải hiểu là "công việc" đã được lo đâu và o đấy.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:49 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 27: Gió tây đè gió đông.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Quá lá»i, quá lá»i!
Trần Thái Trung đối vá»›i vị lãnh đạo trá»±c tiếp vá»›i mình dÄ© nhiên phải nịnh hót như khướu. Dù sao hắn cÅ©ng đã sá»›m có quyết định phải cố gắng già nh lấy chút thà nh tÃch. Lý Phà m Äinh không có ở đây thì mình chÃnh là thuá»™c hạ thÃch hợp nhất cá»§a hắn.
- Thôn cá»§a chúng ta muốn Ä‘em việc tu sá»a đưá»ng trở thà nh công việc quan trá»ng nhất. Muốn xây dá»±ng lại ná»n kinh tế cá»§a quê hương, phải cố gắng vì mục tiêu nà y.
Mong muốn nà y dÄ© nhiên là quá tốt, tuy nhiên sau khi Trưởng là ng Trương rá»i khá»i, Trần Thái Trung liá»n phát hiện ra sá»± nham hiểm ở chá»— nà y.
Cái tên nhá» nhen Bạch Kiệt chá»§ máy móc kia vẫn không chịu rá»i khá»i Äông Lâm thá»§y thôn. Y dẫn nhóm lái xe ngồi ở nhà kế toán trong thôn bên cạnh, luôn luôn đòi phà thi công. Nhìn thấy Trưởng là ng Trương rá»i khá»i, Bạch Kiệt láºp tức lái xe chạy theo, dừng trước ở cá»a Ủy ban thôn.
- Thôn trưởng Trần, lần nà y phà thi công phải trả cho tôi chứ?
Cái lão Trưởng là ng Trương khốn kiếp nà y. Trần Thái Trung cảm thấy rất bá»±c mình. “Ông nói là ông không tÃnh toán đến chút tiá»n đó váºy mà lại Ä‘em phiá»n toái đến cho tôi váºy sao? Cứ thế lại bắt tôi phải mau chóng sá»a đưá»ng xong à ? Äây là trò gì chứ?â€
- Äó là chuyện cá»§a Thôn trưởng Lý trước kia, tôi không quản được.
Trần Thái Trung nhăn mà y, cố gắng nói năng bình tÄ©nh. Hắn là m sao mà có khả năng trả tiá»n được chứ.
- HÆ¡n nữa, trong thôn không có tiá»n, tôi cÅ©ng bất lá»±c tòng tâm.
- Thôn trưởng Lý Ä‘i thăm ngưá»i thân thì tôi phải tìm cáºu.
Từ trước đến nay gió đông vẫn luôn đè nén gió tây. Bây giỠtình huống đảo ngược lại, gió tây lại đè nén gió đông. Bạch Kiệt bây giỠđang có ưu thế nên cách ăn nói của y có vẻ hơi kiêu ngạo.
HÆ¡n nữa, cái từ “thăm ngưá»i thân†kia cá»§a y được nói có vẻ ẩn ý nhưng hà m nghÄ©a bên trong ai cÅ©ng biết. Y muốn tá» vẻ, ngay cả trưởng thôn cÅ©ng bị y là m cho phải trốn Ä‘i, mi chỉ là chức phó thì là cái gì chứ?
Trần Thái Trung rất thẳng tÃnh. Trước mặt lãnh đạo hắn còn có thể vuốt và i câu nhưng đối vá»›i ngưá»i nà y việc gì hắn phải khách khà chứ? Trần Thái Trung nhướn mà y:
- Hừ, muốn nói gì thì nói cho đà ng hoà ng. Bộ dạng nà y của anh tôi không tiếp.
- Chà o đón tôi hay không là tùy cáºu.
Tên Bạch Kiệt nà y rất kiêu ngạo, y luôn cho rằng mình còn hơn cả thôn trưởng.
- Tuy nhiên, ba cái máy nà y, má»™t ngà y là ba nghìn chÃn, ba ngà y chÃnh là má»™t vạn bảy, ngà y mai sẽ lên tá»›i má»™t vạn năm nghìn sáu.
- Không thi công cÅ©ng lấy tiá»n sao?
Trần Thái Trung nghe câu nói nà y thì há hốc mồm:
- Các ngưá»i không phải là chỉ là m má»™t ngà y sao?
- Chỉ là m một ngà y, nhưng máy móc của chúng ta thì không lấy đi được.
Bạch Kiệt nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
- Các cáºu để ở đó không dùng, phÆ¡i nắng phÆ¡i sương, tổn thất nà y, chẳng lẽ tôi phải gánh chịu sao?
- Tôi cảm thấy anh tháºt khinh ngưá»i quá đáng.
Trần Thái Trung hÃt má»™t hÆ¡i dà i. Cái tên Lý Pham Äinh nà y để lại phiá»n toái cho tôi như váºy sao? DÄ© nhiên, ngay cả khi đã có vết xe đổ, Trần Thái Trung cÅ©ng không thèm coi cái tên nhá» nhen nà y và o mắt. Hắn lấy ngón tay chÄ©a và o mÅ©i đối phương.
- Một vạn một nghìn bảy nà y, anh muốn tìm ai đòi thì tìm. Còn tôi thì nói rõ, từ hôm nay trở đi, chuyện ở đây sẽ do tôi quyết định, cho nên bây giỠtôi có thể cho anh biết. Máy móc của anh có thể mang đi rồi, chúng tôi không giữ lại nổi.
- Cáºu nghÄ© má»i chuyện sẽ tốt đẹp như váºy ư?
Bạch Kiệt vá»— bà n đứng lên, tuy rằng khi y đứng và lúc y ngồi, chiá»u cao cÅ©ng không khác nhau lắm.
- Không trả tiá»n, tôi tuyệt đối không bá» Ä‘i, tôi xem các ngưá»i tu sá»a đưá»ng như thế nà o!
- Không đi sao? Anh chắc chắn chứ?
Trần Thái Trung dùng một vẻ mặt cổ quái nhìn y.
- Không sợ bị mất à ? Tôi đến nÆ¡i nà y tuy chưa lâu, nhưng tôi nghe nói ngưá»i dân ở nÆ¡i nà y không được thuần phác lắm.
- Cho dù cáºu có tá» ra như thế nà o tôi cÅ©ng sẽ ở lại.
Bạch Kiệt cũng trừng mắt nhìn Trần Thái Trung. Nghiêm túc nói:
- Nếu có bản lÄ©nh, cáºu có giá»i kêu ngưá»i đến Ä‘áºp bể máy móc cá»§a tôi Ä‘i. Tôi không tin không đòi lại được công bằng cho mình.
à của y là sẽ nhỠđến cảnh sát.
- Nói thể nà o nhỉ, bây giỠvẫn đang là xã hội pháp trị đúng không?
“Mà y muốn tìm cái chết!†Trần Thái Trung cuối cùng cÅ©ng phải tức giáºn vá»›i thằng ranh trước mắt. “Mà y nói chuyện vá»›i tao như váºy đã là quá đáng lắm rồi. Nói chuyện vá»›i La Thiên thượng tiên mà tên lùn như mà y cÅ©ng không biết cách sao? Bây giá» không ngá» mà y dám dùng cảnh sát để uy hiếp tao! Không cho mà y nếm chút lợi hại, mà y còn không biết rằng Nhị Lang thần có ba con mắt.†Má»™t khi đã tÃnh toán xong xuôi, đầu óc cá»§a Trần Thái Trung trở nên vô cùng linh động. Trên khuôn mặt nhất thá»i cÅ©ng lá»™ ra má»™t vẻ đạo mạo:
- Nà y đồng chÃ, anh tên là Bạch Kiệt phải không? Tôi rất ngạc nhiên vừa rồi trưởng là ng ở đây, tại sao anh không tìm ông ấy để đòi tiá»n?
- Trưởng là ng nói, chuyện tu sá»a đưá»ng là cá»§a các cáºu, không phải là do trưởng là ng tu sá»a đưá»ng.
Bạch Kiệt thấy đối phương có vẻ xuống nước thì rất vừa lòng.
- Các cáºu được lợi, dÄ© nhiên các cáºu phải trả tiá»n.
Nói xong những lá»i nà y, y còn không quên uy hiếp Trần Thái Trung má»™t câu:
- Tuy nhiên, nếu các ngưá»i không giải quyết cho tôi, tôi dÄ© nhiên có biện pháp để tìm trưởng là ng.
“Tại sao mà y không nói sá»›m những lá»i nà y!†Trần Thái Trung cau mà y thở dà i, sá»›m biểt rằng mà y có thể Ä‘i gặp trưởng là ng, tao còn ở đây tốn công nói chuyện tà o lao vá»›i mà y sao? Bây giá», anh mà y đã tức giáºn lên, tất cả không phải Ä‘á»u đã muá»™n rồi sao? Cháºc cháºc, nhìn qua là biết EQ cá»§a mà y không tốt rồi.
Tháºt đáng tiếc, Bạch Kiệt khi thấy ngưá»i đại diện cho Thôn trưởng Lý thở dà i lại tưởng là do hắn không tìm đâu ra nguồn tà i chÃnh trả cho mình. Vì váºy má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng, cÅ©ng đã bị hắn bá» lỡ.
Cùng lúc đó, ở tròng thà nh phố Phượng Hoà ng cÅ©ng có má»™t ngưá»i Ä‘ang thở dà i, đó là Triệu Máºu Bân.
- Lâm tá», việc nà y cáºu cứ yên tâm, tôi nhất định đứng ra đòi lại công bằng giùm cáºu.
Lâm Hải Phong đã bị chặt đứt cánh tay trái, Ä‘ang nằm ở bệnh viện truyá»n dịch vá»›i lý do trên danh nghÄ©a “sá»± cố tai nạn lao động†. Gã nghe Triệu Máºu Bân nói thế thì trên mặt lá»™ ra má»™t nụ cưá»i khổ:
- Máºu Bân, thôi bá» Ä‘i, chuyện nà y vá» sau tôi cÅ©ng không muốn là m lá»›n lên nữa… Chỉ mong giải phẫu có thể thà nh công.
Bà n tay của gã đã bị dao mổ lợn chặt đứt, vết chém cực kỳ sắc bén. Hơn nữa, sau khi chặt đứt xong đã ngâm và o nước sinh lý, cho nên khả năng có thể nối lại là chắc chắn. Tuy nhiên, có thể khôi phục đến mức độ nà o thì vẫn chưa thể nói trước.
Lần nà y xem như là gã đầu tư Ä‘i. Trần Thái Trung chém đứt cánh tay gã, dá»a cho Bưu ca vỡ máºt nhưng nói gì thì nói, Trần Thái Trung cÅ©ng đã cho gã mang cánh tay trở vá». Triệu Máºu Bân vì thế lại nợ gã má»™t lần. Lợi dụng sÆ¡ hở cá»§a loại công tá» bá»™t như Triệu Máºu Bân cÅ©ng là cả má»™t nghệ thuáºt. Vá» phần tiá»n phẫu thuáºt, dÄ© nhiên là do Triệu gia bá» ra.
- Hừ, cáºu kìm chế được chứ tôi thì không kìm được đâu.
Trên khuôn mặt Triệu Máºu Bân bá»—ng hiện lên má»™t nụ cưá»i độc ác.
- Lần nà y, anh em chúng ta thất bại dưới tay hắn. Hừ, có Äoạn Vệ Hoa là m chá»— dá»±a, xem ra cÅ©ng khá giá»i.
Äoạn Vệ Hoa, di nhiên là đương kim thị trưởng cá»§a thà nh phố Phượng Hoà ng. Trần Thái Trung chẳng qua chỉ má»™t thân má»™t mình đối đầu, không ngá» lại có ngưá»i đã ghép hắn và o vá»›i phe phái cá»§a Äoạn thị.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:52 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 28: Cái nà y là vui sướng khi thấy ngưá»i khác gặp tai há»a.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Ông Bạch, ông Bạch.
Tên lái xe cuống quÃt chạy và o, kêu la ầm Ä© lay Bạch Kiệt Ä‘ang ngá»§.
- Mấy giỠrồi?
Bach Kiệt khẽ lầu bầu má»™t tiếng, cầm lấy chiếc đồng hồ bên cạnh xem giá»:
- Mẹ nó, má»›i có sáu giá», mà y bị sao váºy? Äể yên cho tao ngá»§ Ä‘i.
- Chuyện lớn… chuyện lớn không hay xảy ra rồi, ông Bạch.
Lúc nói chuyện, tên lái xe cố gắng nói lớn, biểu đạt cảm xúc vỠviệc nà y.
- Mà y là Tra Bồ phải không?
Bạch Kiệt dần dần đã tỉnh ngá»§, trong lòng thầm nghÄ©, tên lái xe nà y không phải nói đến chuyện máy móc chứ? Há»ng rồi! Cuối cùng hắn cÅ©ng đã hiểu ra, cÆ¡n buồn ngá»§ láºp tức tiêu tan.
- Tra Bồ, chuyện gì đã xảy ra?
- Chúng ta, chúng ta, máy xúc cùng với máy kéo của chúng ta…
Tra Bồ hơi ngu dốt cho nên cà ng nói cà ng không rõ rà ng.
- Bị ngưá»i khác Ä‘áºp sao?
Ãnh mắt cá»§a Bạch Kiệt lại ra vẻ như má»™t lão đại. CÆ¡n buồn ngá»§ hoà n tòan biết mất, chỉ nhìn và o gỉ mắt ở khóe mắt má»›i có thể nháºn ra y vừa má»›i tỉnh ngá»§. “Tên Phó thôn trưởng Trần nà y, tháºt lá»›n máºt, không ngá» dám Ä‘áºp phá máy móc cá»§a tao? Tuổi trẻ, tuổi trẻ tháºt không biết đến chừng má»±c, chuyện nà y đừng hòng tao để yên.â€
- Không phải, không phải… bị Ä‘áºp phá.
Tra Bồ có cái táºt xấu, cà ng hấp tấp thì giá»ng cà ng rÃu lại.
- Mẹ mà y, nói mau lên đi!
Bạch Kiệt thuáºn tay cầm lấy cái gạt tà n thuốc bên cạnh, mạnh tay Ä‘áºp bể.
Tra Bồ ngừng lại ba phút má»›i có thể từ từ nói rõ má»i chuyện. Hai cái máy xúc và má»™t cái máy kéo, trong vòng má»™t đêm mà không biết đã biến đâu mất.
- Mà y là ngưá»i chết sao?
Bạch Kiệt tung thẳng má»™t cước đá mạnh vá» phÃa ngưá»i là m thuê nà y.
- Mà y không phải là ở đó trông coi sao?
- Tôi đâu có theo sát được máy kéo.
Tra Bồ oan uổng nói tiếp:
- Tôi mới ngủ được một chút, sau đó…
- Sau đó cái mẹ mà y.
Bạch Kiệt lại đá mạnh cho anh ta một cước, ánh mắt nhìn trừng trừng:
- Äồ ngốc! ÄÆ°a tao Ä‘i coi!
- Sau đó, tôi liá»n phát hiện ra, trong lúc mình ngá»§, máy xúc và máy kéo đã không còn thấy đâu.
- ÄÆ°á»£c rồi, tao biết rồi, Ä‘i.
Bạch Kiệt cầm má»™t chiếc đèn pin trong tay. Cái chiếc đèn pin nà y là do y má»›i mua. Trong thôn không có đèn đưá»ng, không cẩn tháºn sẽ xảy ra chuyện.
Không lâu sau, hai ngưá»i đã Ä‘i tá»›i nÆ¡i. Quả nhiên, ba cái máy đã không cánh mà bay, trên mặt đất còn lưu lại vá» bánh xe, ngay cả dấu chân ngưá»i cÅ©ng không có.
- Mà y là ngưá»i chết sao?
Bạch Kiệt bay ngưá»i đá má»™t cước thẳng và o trên ngưá»i Tra Bồ.
- Ba cái máy móc, khi váºn chuyển gây ra nhiá»u động tÄ©nh như váºy, mà mà y còn ngá»§ được sao?
- Tôi ngủ rất tỉnh mà !
Tra Bồ hơi oan ức.
- Hơn nữa, chìa khóa nằm trong tay chúng ta, ai có thể mang máy đi được chứ?
Ừ, đúng thế. Nghe Tra Bồ nói như thế, Bạch Kiệt liá»n bình tÄ©nh lại. Không có chìa khóa, ai có thể Ä‘em ba chiếc máy nà y Ä‘i chứ?
Còn nói là nếu do thôn dân hợp lá»±c vá»›i nhau kéo Ä‘i, y tuyệt đối không tin. Ba chiếc xe nà y có thể đẩy Ä‘i được, nhưng đẩy được mấy mét chứ? Cho dù hợp lá»±c tất cả dân ở thôn Äông Lâm thá»§y nà y lại, muốn đẩy ba chiếc máy Ä‘i, thì má»™t và i giá» cÅ©ng không thể là m được. Huống chi, xung quanh đây không há» có nhiá»u dấu chân như váºy. Chỉ có khả năng, ngưá»i nà y chÃnh là má»™t tên trá»™m cao siêu.
- Äi, tìm kiếm khắp má»i nÆ¡i.
Bạch Kiệt đá một cú và o mông của Tra Bồ.
- Có lẽ ở các vùng xung quanh đây, thá»i gian ngắn như váºy, bá»n chúng không chạy xa được đâu.
- Nhưng, cho dù gặp được, bá»n chúng chắc chắn cÅ©ng không há» Ãt ngưá»i!
Lá gan cá»§a Tra Bồ không nhá», tuy nhiên ở vùng hoang vu nà y, quyết định tất cả vẫn là thá»±c lá»±c.
- Hay là chúng ta đi báo cảnh sát?
Bạch Kiệt nghe váºy thì rùng mình má»™t cái. Hai năm nay hắn là m ăn kiếm không được Ãt tiá»n, hắn vẫn còn chưa muốn chết.
- Chuyện nà y tao nhất định phải Ä‘iá»u tra đến cùng, cùng lắm thì Ä‘i khắp các tiệm xe cÅ© khắp cả nước thăm dò, tao không tin là không tìm ra!
Ná»a giá» sau, cảnh sát đã đến, vụ mất cắp nà y quá lá»›n, bá»n há» không thể không là m việc nghiêm túc.
Lá» má» sáng, cảnh sát đã bá»§a ra bốn phÃa xung quanh. Những ngưá»i trẻ tuổi ở phân cục kỹ thuáºt Ä‘á»u tá» ra nghiêm túc, trên tay mang theo máy chụp ảnh để lấy chứng cứ.
- Thế nà o? Có Ä‘iá»u tra ra không?
Bạch Kiệt tháºt sá»± hÆ¡i luống cuống, những máy móc thiết bị nà y cÅ©ng không có mua bảo hiểm, nếu mất sẽ không được trả tiá»n.
- Anh là m như chúng tôi là thần tiên à ?
Äá»™i trưởng nghe thấy những lá»i nà y cá»§a tên lùn thì không hà i lòng, thầm nghÄ© hai ngà y nay thằng nà y liên tục là m phiá»n bá»n mình.
- Chuyện nà y cần phải tiếp tục Ä‘iá»u tra, Ä‘i ra xa má»™t chút để dò xét, đừng có phá há»§y hiện trưá»ng.
- Có hai sợi tóc!
Má»™t cảnh sát cao hứng kêu lên, tháºt không dá»… dà ng, ở vùng đất hoang nà y, sắc trá»i không tốt mà lại có thể tìm thấy được thứ nà y, trở ngại quả là rất lá»›n.
Cái tên cảnh sát kia dùng nhÃp gắp sợi tóc lại cho và o bịch ni lông coi như là váºt chà bảo. Tra Bồ dùng khuá»·u tay khẽ huých và o ngưá»i Bạch Kiệt, nhá» giá»ng giải thÃch:
- Ông Bạch, vừa rồi khi tôi tỉnh lại thì nháºn ra đó là nÆ¡i mà tôi nằm hôm qua…
Trá»i dần dần sáng, ngưá»i trong thôn lại quen dáºy sá»›m, nghe nói ở nÆ¡i nà y đã xảy ra chuyện lá»›n liá»n gá»i bạn bè chạy tá»›i xem. Không bao lâu sau ở bên ngoà i hiện trưá»ng đã có rất đông ngưá»i vây quanh.
- Lui ra phÃa sau, lui ra phÃa sau.
Trần Thái Trung lúc nà y má»›i xuất hiện, trong miệng cá»§a hắn ngáºm má»™t cá»ng tăm, vẫn không ngừng xỉa răng.
- Äừng là m trở ngại đến việc phá án cá»§a cảnh sát. Ông chá»§ Bạch có bản lÄ©nh rất lá»›n, không cẩn tháºn sẽ bắt các vị Ä‘i “thăm ngưá»i thân†đó.
Lá»i nói nà y tháºt sá»± hÆ¡i nham hiểm.
Äám ngưá»i kia láºp tức cưá»i ầm lên. Những ngưá»i nông dân tuy chất phác nhưng đầu óc không phải ngu đến mức không nháºn ra việc ông chá»§ Bạch để ba chiếc máy móc nà y ở đây đã là chặt đứt con đưá»ng kiếm tiá»n cá»§a há», cho nên có mấy ngưá»i ưa y chứ?
Bây giá» thì tốt rồi, ba chiếc xe cá»§a ông chá»§ Bạch đã bị mất! Cảm giác vui sướng khi trông thấy ngưá»i ta gặp tai há»a vốn đã nằm trong tiá»m thức cá»§a ngưá»i dân nÆ¡i đây. DÄ© nhiên những ngưá»i nÆ¡i đây phải vui sướng khi chứng kiến ông chá»§ Lữ gặp tai há»a rồi.
- Há» Trần, cáºu nói thế là có ý gì?
Tâm trạng của Bạch Kiệt vẫn còn đang khó chịu, đột nhiên y đi đến trước mặt Trần Thái Trung, nằm lấy áo của hắn:
- Việc nà y, tám chÃn phần là do cáºu là m.
- Tôi có thể tố cáo anh vu oan cho tôi.
Trần Thái Trung gạt tay của y ra, phủi phủi áo.
- Cảnh sát còn Ä‘iá»u tra ra mà anh đã dám khẳng định à ? Có phải anh đã chuẩn bị sá»›m từ trước, nhất quyết giá há»a cho tôi, để cho tôi phải Ä‘i “thăm ngưá»i thânâ€? Tuy nhiên, tháºt là ngại quá, tôi vừa má»›i Ä‘i thăm ngưá»i thân trở vỠđể mừng năm má»›i.
Trần Thái Trung nghiêm trang nói:
- Hừ, ông chá»§ Bạch tháºt là có ý tốt nhưng tôi là ngưá»i đứng đầu trong thôn ở đây có nhiá»u chuyện phải là m lắm.
Và i câu nà y không mặn không nhạt nói ra, thiếu chút nữa đã khiến cho ông chá»§ Bạch phải tức giáºn. Y run run chỉ và o ngưá»i cá»§a Trần Thái Trung:
- Cáºu, cáºu…
- Tôi cái gì a? Tôi cảm thấy vui khi có ngưá»i gặp tai há»a, anh không nháºn ra sao?
Trần Thái Trung dùng một ánh mắt kinh ngạc nhìn y:
- May mắn, may mắn chứ, nếu như ba cái máy nà y không mất Ä‘i thì tôi phải trả cho anh tá»›i ba nghìn chÃn, dÄ© nhiên là tôi vui mừng, ha ha…
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:52 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 29: Một vụ kỳ án.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Bạch Kiệt nghe thấy thế thì không kìm nổi, quay sang tức giáºn vá»›i má»™t cảnh sát:
- Là bá»n há», nhất định là do bá»n há» giở trò quá»·!
Vị cảnh sát nà y tuy rằng cÅ©ng tức giáºn nhưng anh ta cÅ©ng không phải chưa gặp những ngưá»i như thằng ranh nà y. HÆ¡n nữa, khi phá án, công tư phải phân minh.
- Tôi thừa nháºn, bá»n há» bị nghi ngá», nhưng anh thì sao? Anh chẳng lẽ không bị nghi ngá» sao? Sá»± tháºt rằng trước khi Ä‘iá»u tra rõ má»i chuyện, tất cả má»i ngưá»i đếu bị nghi ngá».
- Vá» phần phản ứng cá»§a bá»n há», tôi cÅ©ng không cho rằng đó là điá»u bất bình thưá»ng.
Vị cảnh sát nà y từ từ nói:
- Nếu là tôi, tôi cÅ©ng sẽ cưá»i chê anh. Phản ứng nà y chẳng những vô cùng hợp tình mà còn hợp lý, phù hợp vá»›i logic. Cho nên tôi cho rằng anh không thể dùng những thứ nà y để cáo buá»™c bá»n há».
à cá»§a anh ta rất rõ, “Tên lùn nà y, anh ăn nói cÅ©ng có mức độ thôi. Äừng có tiếp tục giằng co chuyện nà y nữa, cố gắng phá xong án sá»›m má»™t chút là má»i ngưá»i Ä‘á»u thoải mái.â€
- Ngà y hôm qua không phải cáºu há»i tôi là không sợ bị mất cắp xe sao?
Bạch Kiết rốt cục cÅ©ng chỉ ra lá»i mà Trần Thái Trung nói hôm qua.
- Còn nói là , ngưá»i dân ở đây không thá»±c sá»± thuần phác?
- Cáºu tháºt sá»± nói như váºy?
Vị cảnh sát kia chớp chớp mắt, nhìn Trần Thái Trung.
- Äúng thế, tôi có nói như váºy.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu, tá» vẻ chẳng thèm để ý tá»›i.
- Có vấn đỠgì sao? Tôi nói những lá»i đó là có ý tốt.
- Rạng sáng hôm nay, từ bốn giỠđến sáu giá», cáºu ở đâu?
Vẻ mặt của cảnh sát nà y bắt đầu trở nên nghiêm trang.
- Lúc đó, dĩ nhiên tôi đang ngủ.
- Có ai có thể là m chứng không?
- Không có ai.
Trần Thái Trung lắc lắc đầu, dùng má»™t vẻ mặt vô cùng bình thưá»ng nhìn vị cảnh sát.
- Tôi còn chưa kết hôn, hơn nữa, một nhân viên công chức của nhà nước, cho nên tôi rất chú ý đến sinh hoạt cá nhân.
- Cáºu là nhân viên công chức nhà nước?
Lông mà y cá»§a vị cảnh sát nhÃu lại, nhìn má»™t lượt đánh giá hắn. Thôn trưởng mà tá»± nháºn mình là nhân viên công chức cÅ©ng không có nhiá»u.
- Cáºu không phải là ngưá»i dân cá»§a thôn Äông Lâm Thá»§y?
- Hai ngà y trước tôi phụ trách công việc do Lý Phà m Äinh để lại. Nếu không phải tại ngưá»i nà y thì cÅ©ng chẳng có chuyện gì xảy ra.
Äúng lúc nà y, Ä‘iện thoại cá»§a anh ta reo vang, vị cảnh sát vừa nhìn chằm chằm và o Trần Thái Trung, vừa bắt máy. Trong Ä‘iện thá»ai vang lên má»™t thanh âm rất to, là má»™t giá»ng nữ êm ái:
- Là cảnh sát Äá»— phải không? Ba chiếc xe mất cắp kia chúng ta đã tìm ra rồi.
Vị trà cá»§a ba chiếc xe nà y cÅ©ng không xa, ở cách thôn Tây Phượng mưá»i dặm.Trong thôn có ông già không ngá»§ được, khoảng chừng năm giá» sáng cảm thấy mặt đất rung chuyển. Ông già nà y vá»™i kêu lên là m ngưá»i nhà tỉnh dáºy.
- SÆ¡n Thần tức giáºn! SÆ¡n Thần tức giáºn!
Äây là má»™t cách nói chỉ sá»± động đất. Nghe ông già nà y hô hoán, toà n bá»™ ngưá»i nhà đá»u vá»™i tỉnh dáºy, chạy ra khá»i nhà .
Ông ta hét to như váºy khiến cho những ngưá»i dân xung quanh cÅ©ng tỉnh dáºy. Nhà cá»a trong thôn phần lá»›n Ä‘á»u xây dá»±ng bằng gá»—, nghe nói có động đất, ai cÅ©ng sợ. Nhưng bá»n há» chỠđợi má»™t lúc cÅ©ng không thấy xảy ra chuyện gì, láºp tức có ngưá»i tức giáºn nói:
- Trá»i ạ, Ä‘ang và o tháng chạp mùa đông giá rét mà phải chạy ra ngoà i như thế nà y, chẳng phải là là m khổ ngưá»i khác hay sao?
Ông già kia vẫn khăng khăng khẳng định là có chuyện động đất xảy ra. Ông ta tuổi tác cÅ©ng đã khá cao rồi, cho nên cÅ©ng có ngưá»i tin tưởng. Cái tên thanh niên trẻ tuổi nà y đà nh ngượng ngùng im lặng, dù sao ông già nà y cÅ©ng vì muốn tốt cho má»i ngưá»i, cho dù có tháºt là sợ bóng sợ gió cÅ©ng là vì lòng tốt.
Nhưng ông già nà y vẫn cảm thấy ngá» vá»±c và lo sợ, ngưá»i già rồi thì thưá»ng sợ chết, cho nên cho dù bây giá» má»›i là tá» má» sáng ông vẫn Ä‘i xung quanh núi để thăm dò má»™t chút, xem cÆ¡n địa chấn lúc đêm hôm rốt cuá»™c là chuyện gì. NÆ¡i nà y là má»™t mảnh đất đồi núi, má»™t sưá»n núi nhá» dá»±ng đứng lên, ông già nà y lao động chân tay cả Ä‘á»i nên thân thể cÅ©ng khá tốt, không bao lâu sau đã xuống núi.
Vì thế, ông đã tìm ra nguyên nhân gây ra cÆ¡n địa chấn tối hôm qua. ở trên má»™t khe suối, có ba đồ váºt rất lá»›n, hình như là máy móc gì đó nhưng dưá»ng như lá»›n hÆ¡n máy cà y má»™t chút. DÄ© nhiên, ông già nãy láºp tức hô lên để má»i ngưá»i trong thôn đến xem. Những ngưá»i có kiến thúc liá»n nháºn ra đây hình như là máy móc dùng để thi công. Má»i tham gia nhóm Hiệp Thư Các: http://luongson.net/forum/showthread.php?t=134326999
Chá» cho đến khi vị cảnh sát kia cùng vá»›i ngưá»i cá»§a mình tá»›i hiện trưá»ng, cái mÅ©i cá»§a Bạch Kiệt thiếu chút nữa đã rụng cả ra. Ba cái máy móc nà y dưá»ng như được ném từ trên đỉnh núi xuống, bất động trên mặt đất, động cÆ¡ đã hư hại không còn ra gì nữa. Nếu muốn sá»a lại thì có lẽ trừ những bá»™ pháºn linh kiện còn dùng được, đại Ä‘a số Ä‘á»u phải bán cho cá»a hà ng thu mua sắt vụn.
Äúng váºy, cá»a hà ng thu mua sắt vụn! Những chuyện nà y y không nghÄ© tá»›i nhưng ngưá»i trong thôn lại có suy nghÄ© như váºy. Lúc cảnh sát mang theo bốn ngưá»i nữa tá»›i đây, khe suối đã có rất nhiá»u ngưá»i, trong tay bá»n há» còn cấm búa, cuốc chim và các dụng cụ linh tinh khác, “đinh Ä‘inh Ä‘ang Ä‘angâ€, khà thế ngất trá»i. Tháºm chÃ, ở bên cạnh còn có ngưá»i đốt má»™t đống lá»a. Nhìn thoáng qua thì dưá»ng như là cái tên thợ rèn, có má»™t cái xẻng sắt vừa má»›i bị hư, anh ta muốn dùng sắt ở đây để sá»a lại.
- A!
Một tiếng, Bạch Kiệt cuối cùng cũng quay lưng bỠđi.
Cảnh sát Äá»— là ngưá»i phụ trách chuyện nà y, ông lấy từ trong xe ra má»™t cái loa:
- Cảnh sát đây! Tôi yêu cầu các anh dừng tay, ai là thôn trưởng ở đây? Thôn trưởng có ở nhà hay không?
Cuối cùng, vụ trộm “ăn cắp máy móc†đã trở thà nh vụ án không giải quyết được nổi tiếp khắp Khu Hồng Sơn.
Không có biện pháp nà o, cảnh sát tuy không phải là không có năng lá»±c nhưng thá»±c sá»± không ai có thể nghÄ© ra ngưá»i nà o, tổ chức nà o, có khả năng chỉ trong vòng má»™t giá» Ä‘em ba chiếc máy lá»›n như váºy ra khá»i mưá»i dặm thôn Äông Lâm Thá»§y tá»›i táºn thôn Tây Phượng chứ?
ÄÆ°á»£c rồi, tạm thá»i chúng ta đặt giả sá», kẻ gây án có chìa khóa… Bá»n há» có chìa khóa, lái mấy chiếc xe nà y rá»i Ä‘i, mà cái tên gá»i là Tra Bố kia lại ngá»§ như chết, không nghe thấy tiếng động cÆ¡ khởi động gì.
Như váºy, ba chiếc xe nà y là m sao có thể bay qua hai đỉnh núi, tá»›i táºn chá»— nà y chứ?
Bánh cá»§a ba chiếc xe Ä‘á»u được quấn xÃch, cho dù là đỉnh núi thấp thì cÅ©ng chỉ có thể cố gắng má»›i leo được. Nhưng dá»c đưá»ng không há» có vết xÃch lưu lại, chuyện nà y là m sao có thể giải thÃch được đây?
Không ai có thể giải thÃch rõ được chuyện nà y.
Cuối cùng, nhóm cảnh sát quyết định bảo những ngưá»i thôn dân ở thôn Tây Phượng đứng lên, bắt bá»n há» phải khiêng những linh kiện nà y Ä‘i.
Những ngưá»i thôn dân ở đây còn oan ức:
- Chúng tôi ở cạnh núi thì dá»±a và o núi để sinh sống ở cạnh biển thì dá»±a và o biển, cái thứ gì đó từ trên trá»i rÆ¡i xuống, ai mà biết được chứ?
Khi mấy cái xe cá»§a Bạch Kiệt bị mang Ä‘i, bệnh tim cá»§a y liá»n tái phát. Tuy nhiên, tên lùn nà y ra chiêu cá»±c kỳ âm hiểm, y liá»n lấy Ä‘iện thoại ra gá»i. Không lâu sau đó y gá»i Ä‘iện được cho má»™t chiếc xe cảnh sát đến thôn Äông Lâm Thá»§y, phong tá»a hiện trưá»ng mất trá»™m.
Chẳng những bị phong tá»a mà bá»n há» còn dán giấy niêm phong cách ly. Nói cách khác, nÆ¡i nà y đã bị niêm phong khi nà o má»›i hết thì cảnh sát cÅ©ng không thể nói rõ được. Vụ án lá»›n như thế nà y, nhất định phải Ä‘iá»u tra ra cho bằng được, cho nên trong nhất thá»i không thể bá» niêm phong được.
Tà i sản của Goncopius