06-06-2011, 07:25 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
TrÃch:
Nguyên văn bởi
™HoaLân
Sao cách trình bà y của bạn npq91 ngộ thế nhĩ.
Cách xuống dòng cá»§a bạn bá» lá»ng giữa cáºu váºy.
tại mình dùng vietorc để đả tự file ảnh lên nó như thế mình chưa kịp edit lại các bạn thông cảm
Tà i sản của npq91
06-06-2011, 07:33 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Ko sao. Khi nà o úp và o truyện tá»› sẽ sá»a lại. Còn những chương ảnh bạn npq91 cần thì tá»› Ä‘Ãnh kèm luôn ở đây nhé
File Kèm Theo
To view attachments your post count must be 1 or greater. Your post count is 0 momentarily.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
06-06-2011, 07:56 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Chương 219: Lăng Tố
- .... Ai nha, ha ha. Các ngưá»i nhìn kìa, bô dáng tức giáºn cá»§a hắn
trông như đà n bà nhỉ?
Thiếu niên kia cưá»i không chút kiêng nể, nói tiếp
- Không biết rằng đợi lát nữa ngươi bị thiếu gia ta... A!
Bốp!
Má»™t tiếng vang lên khiến toà n bá»™ tá»u lầu chợt lâm và o tÄ©nh mịch,
không hỠcó chút động tĩnh nà o. Các thực khác đang xem náo nhiệt
Ä‘á»u trợn mắt há hốc mồm nhìn, còn có ngưá»i trong mắt đầy vẻ lo
lắng, thầm nhá»§: Có vẻ hai ngưá»i nà y từ nÆ¡i khác tá»›i, khống biết sá»±
lợi hại cá»§a ngưá»i trẻ tuổi kia. Trong Thất Sắc thà nh, đừng nói là đánh
hay mắng, cho dù chỉ liếc nhìn thiếu gia nà y đã gặp phải tai ương.
Má»—i ngưá»i nhìn thấy hắn Ä‘á»u chỉ muốn trốn tránh tháºt nhanh. Ở Thất
Sắc thà nh, thiếu gia nà y cÅ©ng có má»™t danh hiệu khá kêu, tháºm chà có
thể dá»a trẻ con nÃn khóc.
"Äại ma vương!"
Äúng váºy, thiếu gia nà y chÃnh là độc Ä‘inh cá»§a Chiết gia Ä‘á»i thứ ba,
thế lá»±c lá»›n nhất trong Thất Sắc thà nh, cÅ©ng chÃnh là đứa cháu được
gia chủ Chiết gia yêu quý nhất. Cho dù thiếu gia Chiết gia có phóng
đãng, cà n quấy, cũng chẳng có ai dám là m gì hắn.
Cho nên rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u nén giáºn trong lòng, bất nhẫn nhìn
công tá» trẻ tuổi anh tuấn kia, thầm nói: ngưá»i trẻ tuổi đúng là thiếu
kiên nhẫn, tá»›i nÆ¡i xa lạ thì nên biết kìm nén tÃnh tình lại, cứ nóng nảy
như váºy chỉ chịu thiệt thòi thôi.
Thiếu gia ôm bên mặt vừa bị Tống Minh Nguyệt hung hăng tát một
cái tháºt mạnh.
Từ nhỠđến lá»›n, hắn chưa từng nếm đòn như váºy bao giá». Từ trước
đến nay chi có hắn ức hiếp ngưá»i khác chứ là m gì có chuyện ngược
lại.
Thiếu gia Chiết gia cụp mặt, dùng ngón tay trắng trẻo thon dà i lau
vết máu trên khóe miệng, sau đó nhìn vết máu trên tay, bỗng nhiên
giáºn dữ quát vá» phia Tống Minh Nguyệt:
- Ngươi đánh ta? Ngưá»i lại dám đánh ta. Tốt. Ta muốn ngươi chết
mà không biết là chết thế nà o! Me nó...Các ngươi còn thất thần là m
gì? Hắn đánh ta, còn không bắt hắn cho ta!
Äám thá»§ hạ cá»§a thiếu gia Chiết gia liên xao động, vây lấy hai
ngưá»i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt. Lúc nà y Tống Minh Nguyệt
cÅ©ng cảm thấy mình hÆ¡i quá kÃch động, dù sao tá»›i nÆ¡i nà y cÅ©ng có
viêc cần là m, lẽ ra nên nÃn nhịn má»™t chút thì tốt hÆ¡n. Có thể nói từ
nhá» tá»›i giá», thiếu gia Chiết gia nà y chưa từng ăn đòn bao giá», nhưng
Tống Minh Nguyệt cÅ©ng váºy, từ nhá» tá»›i lá»›n Ä‘á»u là công chúa trong
gia tá»™c, cÅ©ng chưa từng bị là m nhục như váºy bao giá»!
Huống chi, nà ng là môt nữ nhân, bị ngưá»i ta sỉ nhục như váºy chỉ
nghĩ thôi đã thấy ghê tởm. Nếu không phải đang ở Thất Sắc thà nh,
Tống Minh Nguyệt tháºt muốn má»™t kiếm giết chết kẻ phát ngôn bẩn
thỉu đó.
Loại bại hoại nà y sống trên Ä‘á»i có lẽ cÅ©ng chỉ là tai há»a cho má»i
ngưá»i.
Lúc nà y Lăng Tiêu cầm lấy khăn tay, vừa nhẹ nhà ng xoa miệng
vừa nghÄ©: Tốt lắm, ngưá»i cá»§a Chiết gia đằng nà o cÅ©ng đã nhắm và o
mình, dù muốn tránh có lẽ cũng không được. Cho dù là không có
Tần Cách, chỉ mình và Tống huynh và o thà nh thì bên kia cũng sẽ biết
ngay. Môt khi đã như váºy, cÅ©ng không cần khiêm tốn là m gì, cứ là m
hẳn phương pháp trái ngược, là m ra vẻ kiêu ngao, ương ngạnh, nhất
định phải... giả bá»™ có má»™t háºu trưá»ng vững chắc, khiến cho Chiết gia
phải kiêng kị!
Dù sao, đắc tội một thế gia ẩn thế có thực lưc hùng manh, lai rất có
khả năng chuyên vỠđan dược, là một chuyện rất không nên là m.Bởi
váºy, Lăng Tiêu lau miệng xong liá»n quay đầu mỉm cưá»i nhìn thiếu
gia Chiết gia, nói:
- Bị đánh một bên mặt nhất đỉnh cảm giác không thoải mái phải
không?
Thiếu gia Chiết gia cÅ©ng không phải loại ngưá»i hiá»n là nh gì,cưá»i
lạnh với Lăng Tiêu:
- Äừng mạnh miệng, hai ngưá»i các ngươi đừng ai muốn chạy!
Nhìn má»™t đám Ä‘á»u mặt nhá» trắng như bá»™t, không biết mông các
ngươi có phải cÅ©ng váºy...
Bốp!
- A!
Lại má»™t tiếng bạt tai nữa vang lên rất rõ. Ông chá»§ tá»u lầu liá»n hôn
mê bất tỉnh. Tiểu nhi cũng sợ hãi chay mất không còn bóng dáng.
Xong rồi, tá»u lâu nà y không thể tồn tại được nữa, đắc tá»™i Chiết gia,
còn có thể là m ăn ở Thất Sắc thà nh nữa sao? Quả thực là nằm mơ!
Lăng Tiêu cưá»i dà i nhìn gã thiếu gia nói:
- Giá» cám thấy thoải mái hÆ¡n rồi chứ. Ta thấy ngươi có vẻ thuáºn
mắt hÆ¡n rồi đó. Tuy nhiên, dưá»ng như ta đánh hÆ¡i nặng thì phải. Có
muốn ta đánh bên kia má»™t cái nữa cho Ä‘á»u không?
Keng, keng...
LÅ© há»™ vê bên ngưá»i Thiếu gia Chiết gia láºp tức rút kiếm ra khá»i vá»,
bao vây Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt ở bên trong. Chỉ cần chá»
thiếu gia ra lệnh má»™t tiếng, láºp tức băm nát hai ngưá»i nà y.
Äôi mắt trong sáng cá»§a Tống Minh Nguyệt nhìn lướt qua Lăng
Tiêu, trong mắt mang theo một tia cảm động, sau đó nà ng quay sang
nhìn thiếu gia ăn mặc hoa lệ kia, hừ lạnh nói:
- Lăn! Äừng muốn chết!
Thiếu gia Chiết gia hung hăng nhìn hai ngưá»i nà y. Hắn không
ngốc, láºp tức phản ứng rất nhanh, biết hai ngưá»i nà y có thá»±c lưc bất
phà m. Bởi vì bản thân hắn có thá»±c lá»±c Cuồng Kiếm Sư báºc sáu,
không ngá» bị hai ngưá»i nà y má»—i ngưá»i cho má»™t cái tát, váºy mà không
thể né tránh được chút nà o!
Hắn biết, đám hộ vệ của mình căn bản không phải là đối thủ của
hai ngưá»i nà y. Tránh voi chẳng xấu mặt nà o, nếu hai ngưá»i nà y vẫn
còn ở Thất Sắc thà nh, vẫn còn không biết thân pháºn cá»§a ta, đợi khi ta
trở vá», nhất định sẽ tìm ngưá»i quay lại báo thù.
Hừ, giết bá»n chúng, đó là tiện nghi cho bon chúng! Thiếu gia Chiết
gia vẻ mặt oán độc nhìn hai ngưá»i, phất tay nói vá»›i đám thá»§ hạ:
- Äi, chúng ta trở vá»!
Äám thá»§ hạ cÅ©ng Sá»›m nhìn ra thá»±c lá»±c hai ngưá»i không kém, trong
lòng cÅ©ng lo lắng, thấy chá»§ mình bảo rút lui, tất cả Ä‘á»u thầm thở
phà o nhẹ nhõm. Cho dù trở vỠcó bị trách phạt cũng còn hơn ở lại
đây Ä‘em tÃnh mạng cá»§a mình đánh bạc.
Những thá»±c khách thấy váºy cảm thấy rất thÃch thú, nhưng ngay khi
thiếu gia Chiết gia xoay ngưá»i, tất cả Ä‘á»u cúi đầu, là m bá»™ Ä‘ang chăm
chú ăn uống. Cả má»™t đại sảnh tá»u lâu có hÆ¡n trăm ngưá»i Ä‘á»u như
cùng cúi mặt xuống ăn, không một ai dám liếc nhìn hắn dù chỉ bằng
một con mắt.
Thiếu gia Chiết gia vừa ra đến trước cá»a, lại hung hăng nhÌìn
thoáng qua hai ngưá»i Lăng Tiêu, sau đó lưu lại hai gã thá»§ hạ để theo
dõi, đại bá»™ pháºn thá»§ hạ Ä‘á»u quay thẳng vá» Chiết phá»§.
Trong phòng khách của đại viên Chiết phủ.
Căn phòng rất cổ kÃnh, sắc thái thâm trầm, tất cả các đồ đạc trong
phòng Ä‘á»u thanh nhã nhưng không kém phần quý phái, trong phòng
còn đốt má»™t lò hương, hương khói bay lượn lá», má»™t mùi thÆ¡m thoang
thoảng thấm đượm lòng ngưá»i.
Trên mặt đất là má»™t tấm thảm nháºp từ tiểu quốc Ba Tư ở phương
tây. Tấm thảm lông cừu hoà n toà n là m bằng thủ công, vẫn nổi tiếng
từ xưa trên đại lục bởi chất lượng tốt, phong cách cổ điển lịch Sự, đồ
án tao nhã, công nghệ tinh mỹ, luôn được các vương công quý tộc
các nước yêu thÃch.
Theo khảc chứng, loại nệm nà y đã có lịch Sá» Ãt nhất hà ng trăm
năm. Äiểm đặc sắc nhất cá»§a thảm Ba Tư nà y chÃnh là thuốc nhuá»™m
là m từ thá»±c váºt thiên nhiên và khoáng thạch nên mà u nhuá»™m rất bá»n,
không đổi theo thá»i gian. Ngoà i ra, các hoa văn, đồ án trên nệm cÅ©ng
rất trừu tượng và thần bÃ.
Trên tấm thảm đặt má»™t bà n cá» vây. Bà n cá» dùng gá»— lim đắt tiá»n chế
thà nh, toà n bá»™ quân cá» Ä‘á»u là m từ ngá»c quý, có thể nói là xa hoa
cùng cực.
Má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang quỳ ở đó đánh cá».
Ngưá»i con gái nhìn khoảng hÆ¡n 20 tuổi, mái tóc dà i tuyệt đẹp phất
qua vai, được buá»™c bằng má»™t Ä‘ai ruy băng, trên ngưá»i mặc má»™t chiếc
váy dà i mà u Ä‘en, lá»™ ra chiếc cổ cao trắng nõn, khà chất cao quý, khÃ
độ trầm ổn, đôi mắt cực kỳ giống Lăng Tiêu, hà ng mi cong mảnh,
chiếc mÅ©i nhá» xinh, đúng là ngưá»i tá»· tá»· mà Lăng Tiêu chưa gặp bao
giá», Lăng Tố.
Äối diện Lăng Tố là má»™t ngưá»i thoạt nhìn khoảng trên 70 tuổi,tóc
bạc hÆ¡n ná»a đầu, khà độ ung dung, đôi mắt thỉnh thoảng ngước lên
lại bắn ra tinh quang, không hỠcó vẻ gì là già lão! Hai ma lão hóp
lại, là n da và ng vá»t, trên cằm có môt chá»m râu dà i, mặc hoa phục
mà u đen tơ và ng.
Lão già lấy quân đen, do dự một lát, hạ xuống một quân,thản
nhiên nói:
- Tố cô nương băng tuyết thông minh, biết lệnh đê đã tới Thất Sắc
thà nh, chẳng lẽ cô nương không lo hắn sẽ xảy ra chuyện gì sao?
Phải biết rằng hiện tại hắn đã có thêm thân pháºn hầu tước! Haha,
tháºt không dá»… dà ng gì! Thiếu niên vừa má»›i trưởng thà nh không ngá»
đã được phong hầu. Ta thấy, lão quốc vương già cả cá»§a Äế quôc Lam
Nguyệt các ngươi đầu óc hồ đồ rồi.
Lăng Tố ngẩng đầu, sắc mặt tự nhiên nhìn lão già , nói:
- Chiết đại nhân nói quanh co lòng vòng là m gì. Nhiá»u lá»i vô
nghĩa, chủ ý của ông chẳng phải là tà i sắc cùng thu hay sao?
Nói xong, nà ng hạ xuống một quân cỠtrắng.
Lão già cưá»i ha hả, nói không chút xấu hổ:
- Váºt tổ cá»§a hoà ng thất Äế quốc Lam Nguyệt các ngưá»i chÃnh lÃ
Bạo Viêm Sư Vương, váºy ngưá»i hẳn biết má»—i Bạo Viêm Sư vương
Ä‘á»u có mấy bầu bạn cá»§a mình. Thú vương còn biết xây dá»±ng háºu
cung cho mình, huống chi là con ngưá»i?
Lão già nói xong ưỡn ngực, giơ hai tay nói:
- Như thế lá»±c và quyá»n thế cá»§a Chiết gia ta, có Ä‘iểm nà o không
xứng với cô nương đâu?
Lăng Tố nhÃu mà y nhìn bà n cá», quân trắng đã bị vây thà nh mảng
lá»›n, sắp lâm và o thế thua, không thể không thừa nháºn, tà i chÆ¡i cá» cá»§a
lão già trước mắt nà y quả là rất cao!
- Cô nương xem, hai ta cÅ©ng giống như bà n cá» nà y, kỳ tháºt, Ä‘á»u lÃ
quân cỠmà thôi. Nhưng Tố cô nương là nữ nhân, hoà n toà n có thể
chÆ¡i xấu, chỉ cần cô ném quân cá» Ä‘i, xà xóa ván cá», váºy là cô thắng!
Lão già cưá»i tá»§m tỉm nói.
- Lăng gia các ngưá»i qua thá»±c khiến ngưá»i ta phải thay đổi triệt để
cách nhìn. Phụ thân của cô rất thà nh công mới có thể giáo dục được
những đứa con như váºy. Äể gỡ bá» thiên mạch cho đệ đệ, cô nương
không tiếc thân mình, mao hiểm đi cùng mấy kẻ có thực lực thấp,
dám Ä‘i tìm di tÃch thượng cổ. Äệ đệ cá»§a cô nương rất có tiá»n đồ,
chẳng những dựa và o thế gia hùng mạnh, còn ngà n dặm bôn ba chui
đầu vô lưới để cứu ngưá»i tá»· tá»· nà y! Loại tình thân tá»· đệ nà y... chÃ
chà ... Ta sống tới từng nà y tuổi rồi mà mới thấy lần đầu tiên!
Trên mặt Lăng Tố thoáng vụt qua một tia chế nhạo, cũng không
ngẩng đầu lên nói:
- Không cần phải tự thổi kèn khen gia tộc của mình thế lớn như
váºy đâu. Ừ thì sao nà o, Chiết gia cá»§a ngưá»i có được nhân tình như
váºy không?
- Hừ, để thà nh đại Sự, nhân tình là cái gì! Nếu ai cũng cứ nhi nư
tình trưá»ng, váºy sá»›m muá»™n gì cÅ©ng chết cả! Tá»±a như... ván cá» nà y!
- A? Tháºt không?
Lăng Tố nhấc tay, đặt má»™t quân cá» trắng lên bà n cá». Lân nà y, cả
má»™t đám lá»›n quân trắng bị chÃnh nà ng cho chết. Lão già cưá»i ha hả:
- Tố cô nương, cô nương không nên hồ đồ như váºy? Chẳng phải...
đây là giúp ta sao? Ha ha ha ha!
- Ngưá»i nhìn kỹ lại xem!
Tà i sản của npq91
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a npq91
06-06-2011, 07:56 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 231: Thu hoạch lớn
-Cái gì!
Lâng Tiêu không kìm nổi ngạc nhiên thắn phục, không thể giữ nổi vẻ thong dong bình tÄ©nh. Nhân Dịch Châu là trang bị trữ váºt có thể giữ cho váºt cất trong đó được mãi mãi bảo trì như má»›i, cÅ©ng là bảo váºt hiếm có. Túi trữ váºt tầm thưá»ng cá»§a ngưá»i tu chân chứa loại thá»±c váºt thiên tà i địa bảo nà y trong vòng 300-500 năm là không thà nh vấn Ä‘á». Nhưng đã nhiá»u năm như váºy, trừ phi chuyên môn vi thiên tà i địa bảo, dùng tinh thạch là m má»™t cái "Tụ linh tráºn" để bảo trì công hiệu cá»§a thiên tà i địa bảo không bị hư hao. Nhưng có thể xa xỉ đến dùng tinh thạch là m Tụ linh tráºn để duy trì thiên tà i địa bảo, phóng mắt nhìn khắp Tu Chân Giá»›i, có lẽ sẽ không mấy ai!
Mà thế giá»›i nà y không ngá» lại có lÄ©nh vá»±c không gian trữ váºt phát triển toà n diện tá»›i mức siêu việt Tu Chân Giá»›i khiến trong lòng Lăng Tiêu quả thá»±c rất kinh ngạc.
Thoạt nhìn, chỉ cần đồng ý nghiên cứu, bất kể là lÄ©nh vá»±c nà o cÅ©ng có thể phát triển đến mức táºn cùng cá»§a con ngưá»i! Ở Tu Chân Giá»›i. tuy rằng ngưá»i tu chân sống lâu gần như vô hạn nhưng trên thá»±c tế. bá»n há» má»—i ngà y Ä‘á»u suy nghÄ© xem nên tu luyện thế nà o, là m thế nà o để đắc đạo thà nh tiên! Má»™t lần bế quan liá»n và i năm, tháºm chà và i trăm năm cÅ©ng có rất nhiá»u!
Ai cÅ©ng có sở trưá»ng sở Ä‘oản... Có lẽ Ä‘iá»u nà y rất đúng! NghÄ© váºy. trong lòng Lăng Tiêu trở nên thoải mái, đồng thá»i cÅ©ng yên lặng tá» vẻ kÃnh trá»ng ngưá»i có thể chế tạo ra loại lá» không gian kỳ diệu nà y.
Trong đôi mắt Lăng Tố lá»™ ra sắc thái si mê, nhẹ nhà ng vuốt ve bên ngoà i lá» trữ váºt, tán thưởng nói:
- Vị đại sư nà y quả nhiên có nét độc đáo, luyện cái lá» không gian nà y thà nh má»™t ngăn tá»§ bình thưá»ng, phải cẩn tháºn tra xét má»›i biết. Äây đâu phải là má»™c chế, rõ rà ng là dùng kìm loại chế tạo nhẫn không gian để là m ra.
Tống Minh Nguyệt cÅ©ng cảm thắn mãi, nhìn má»™t hà ng ngăn tá»§ trữ váºt xếp dà i chừng hÆ¡n mưá»i thước, cao hÆ¡n hai thước, nói:
- Ngưá»i nà y quả là có vốn liếng lá»›n! Tùy tiện lấy ra má»™t khối nhá» trong đống kìm loại nà y Ä‘á»u có thể chế tạo ra má»™t chiếc nhẫn không gian vô giá! Thế mà ở đây... quả thá»±c khiến ngưá»i ta khó có thể tin
Hai ngưá»i Ä‘ang cảm thắn, Lăng Tiêu lại nghÄ© tá»›i má»™t vấn đỠ"Thứ nà y lá»›n như váºy, là m thế nà o để mình có thể mang nó Ä‘i?" hắn liá»n thuáºn miệng há»i:
- Chẳng lẽ chá»§ nhân nÆ¡i đây ngoà i thân pháºn dược sư còn kiêm cả đại ma pháp sư và luyện kim đại sư sao?
Lăng Tố và Tống Minh Nguyệt nhất tá» lắc đầu, Tống Minh Nguyệt thản nhiên cưá»i nói:
- Chưa chắc! Chúng ta vừa xem xét thấy vị dược phẩm đại sư nà y chẳng há» có nói tá»›i chút gì vá» ma pháp và luyện kim. Ta nghÄ©, có lẽ lá» không gian nà y chÃnh là do ngưá»i khác tạo ra, đưa cho ông ta dùng! Bởi vì dù là thá»i cổ đại, má»™t gã dược phẩm đại sư cÅ©ng Ä‘á»u được tất cả má»i ngưá»i tôn kÃnh!
Lăng Tố cÅ©ng gáºt gáºt đầu, nói:
- Äiểm thần kỳ nhất cá»§a loại lá» không gian nà y chÃnh là có thể giữ cho tất cả những gì cho và o trong đó được má»›i nguyên, đương nhiên, sinh váºt sống chắc chắn không sống được bao lâu! Còn Ä‘iểm thần kỳ thứ hai cá»§a nó chÃnh là có thể thu nhá» hÆ¡n để có thể mang Ä‘i!
Lăng Tố nói xong, sau đó nhìn Lăng Tiêu nói:
- Nhưng Ä‘iá»u nà y phải dá»±a và o đệ thôi!
Tống Minh Nguyệt đứng bên cạnh nhìn vẻ mặt khó hiểu cá»§a Lăng Tiêu, cưá»i nói:
- Huynh thá» xem, xuất tinh thần lá»±c ra xem có thể bao lấy toà n bá»™ dãy tá»§ trữ váºt nà y không. Nếu có thể, váºy chúc mừng huynh, trữ váºt không gian cấp thần khà nà y là cá»§a huynh!
Trong lòng Lăng Tiêu cưá»i ha hả, tâm tá»± nhá»§: khống chế tinh thần lá»±c trong mắt ngưá»i luyện võ ở đại lục Thương Lan có vẻ cá»±c kỳ khó khăn, nhưng trong mắt mình, đó quả thá»±c chÃnh là má»™t bữa ăn sáng! HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u Lăng Tố vừa má»›i nói khiến lòng Lăng Tiêu trở nên thư thái hÆ¡n rất nhiá»u, lá» không gian cá»§a đại lục Thương Lan tuy rằng thần kỳ, nhưng cÅ©ng không thể giữ được sinh mạng cá»§a váºt còn sống quá lâu, mà túi trữ váºt cá»§a Tu Chân Giá»›i lại có thể thu sinh váºt cấp báºc thấp hÆ¡n và o túi cá»§a mình, Ãt nhất nhét trong đó và i năm là không há» có vấn Ä‘á»!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu ngưá»i khác lấy luôn cả túi trữ váºt lẫn pháp bảo cá»§a ngươi, váºy thì vô phương.
Lăng Tiêu nhắm mắt ngưng thần, tinh thần lá»±c lưu loát sinh động giống như mây bay nước chảy, không há» có gì ngăn trở lan trà n ra bao lấy dãy tá»§ trữ váºt, thá» hướng và o trong nhẫn cá»§a mình. Trước mất chợt trở nên trống rá»—ng.
Lăng Tố và Tống Minh Nguyệt Ä‘á»u lá»™ vẻ ngạc nhiên. Ngay sau đó. Lăng Tiêu lại phóng nó ra rồi lại thu và o như thể chÆ¡i đùa.
Cứ như thế lặp Ä‘i lặp lại 3, 5 lần. Tống Minh Nguyệt nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, đồng thá»i cưá»i khổ không thôi, tá»± nhá»§, hóa ra Lăng Tiêu nhìn váºy vẫn có má»™t mặt tinh nghịch thế nà y. Hà nh động nà y thá»±c sá»± đã nói lên rằng hắn vẫn còn trẻ lắm. NghÄ© tá»›i đó, Tống Minh Nguyệt vá»™i nói:
- Lăng huynh, đồ váºt lá»›n như váºy, khẳng định đặc biệt tiêu hao tinh thần lá»±c, đừng đùa.
Trên thá»±c tế, Lăng Tiêu căn bản là không phải đùa. Hắn chÃnh là đang thà nghiệm xem thu phóng loại đồ váºt nà y có ảnh hưởng gì tá»›i mình hay không mà thôi. Sau thà nghiệm vừa rồi, Lăng Tiêu phát hiện, dưới tinh thần lá»±c cá»±c kỳ tinh chuẩn cá»§a mình, thu lá» không gian nà y rất dá»… dà ng, căn bản là không lãng phà bao nhiêu lá»±c lượng tinh thần!
Lăng Tiêu cưá»i cưá»i, sau đó mở những ngăn tá»§ ra, nói:
- Tống huynh rất may mắn! Trong ngăn tá»§ nà y chÃnh là Tá» Bối Thiên Quỳ! Nếu tiếp theo chúng ta có thể phát hiện được loại dược liệu khác nữa, như váºy hy vá»ng khói phục cá»§a lệnh huynh sẽ cà ng dá»… dà ng hÆ¡n!
- A, tháºt sá»±? Mau để ta nhìn xem!
- Trong đôi mất Tống Minh Nguyệt toát lên vẻ ngạc nhiên vui mừng nói:
- Tháºt sá»± là không thể tưởng được, tháºt tốt quá! Tháºt tốt quá!
Lăng Tiêu giÆ¡ tay lấy từ bên trong tá»§ ra má»™t gốc cây cá» nhá» mà u 3 tÃm nhạt, thoạt nhìn cá»±c kỳ tầm thưá»ng, nhưng là m cho ngưá»i ta có " cảm giác rất tá»± nhiên, dưá»ng như đặt biệt hấp dẫn con ngưá»i.
- Äây chÃnh là Tá» Bối Thiên Quỳ? Nếu không phải được huynh chỉ cho, chỉ sợ dù ta có dẫm nát nó dưới chân cÅ©ng không thể phát hiện được!
- Tống Minh Nguyệt cưá»i khổ mà nói:
- Thoạt nhìn, những ngưá»i mà gia tá»™c phái Ä‘i tìm kiếm cÅ©ng chưa chắc dá»… dà ng tìm được loại dược liệu đó.
Tiếp theo, Lăng Tiêu lần lượt mở ra những ngăn tá»§ còn lại. Trừ Tá» Bối Thiên Quỳ, còn có Tố Hình Hoa, Tiểu Cát Bồ Quả, Tiểu Thất Tán Thảo và Hà n Äịa Tuyết Liên, toà n bá»™ Ä‘á»u hiện ra trước mắt Lăng Tiêu. Còn Tống Minh Nguyệt lúc nà y ngạc nhiên vui mừng tá»›i mức không biết nói gì, cuối cùng cúi đầu vá»›i Lăng Tố, đôi mắt á»ng Ä‘á», nói:
- Nếu không có Tố tỷ tỷ, là m sao có thể dễ dà ng tìm được những dược liệu nà y như thế! Mình Nguyệt xin được thay mặt gia phụ tạ ơn Tố tỷ tỷ và Lăng huynh!
Lăng Tố vươn tay, đỡ lấy Tống Minh Nguyệt, thản nhiên cưá»i, nói:
- Mình Nguyệt quá khách khà rồi. Ngươi biết rõ Thất sắc thà nh chÃnh là hiểm địa nhưng vẫn Ä‘i cùng gia đệ tá»›i tìm cách cứu viện ta, trong lòng ta vó cùng cảm kÃch! GìỠcó thể tìm được những thứ hữu dụng cho lệnh tôn, đó là chuyện tốt! Tất cả chúng ta Ä‘á»u mừng cho ngươi!
Lăng Tiêu nhìn chằm chằm và o những ngăn tủ vừa mở, trong lòng như cuộn trà o sóng gió.
Hiện tại, hắn căn bản không đám nói gì. Nói váºy, bất kể ngưá»i cá»§a đại lục Thương Lan nà y có thể luyện chế được những thiên tà i địa bảo nà y thà nh linh dược hay không, nhưng Ãt ra từ vạn năm trước, luyện dược sư cá»§a đại lục nà y đã có thể phân biệt được những thiên tà i địa bảo! Nếu không... những thiên tà i địa bảo trong những ngăn tá»§ nà y là từ đâu tá»›i? Trong đó tháºm chà còn có nhiá»u loại mà ngay cả Lăng Tiêu cÅ©ng chưa từng nhìn thấy bao giá», nhưng có thể khẳng định đó chÃnh là dược liệu thiên tà i địa bảo.
Nhá»› lại nháºt ký cá»§a vị luyện dược sư, trong lòng Lăng Tiêu không kìm nổi sá»± kÃnh trá»ng đối vá»›i vị tiá»n bối từ thá»i thượng cổ nà y. Tuy rằng bá»n há» vẫn còn trong giai Ä‘oạn mò mẫm, nhưng rất hiển nhiên, nếu không có tráºn thần chiến hà ng vạn năm trước, trải qua hà ng vạn năm phát triển, rất có thể tiêu chuẩn luyện dược cá»§a đại lục Thương Lan đã ở má»™t độ cao má»›i!
Lại liên tưởng tá»›i việc thá»±c lá»±c cá»§a Tần Cách đột nhiên tăng mạnh và tốc độ tu luyện cá»§a những thế gia môn phái ẩn thế quy mô lá»›n. trong lòng Lăng Tiêu cuối cùng hoà n toà n hiểu rõ. Trên đại lục Thương Lan cÅ©ng có luyện Ä‘an thuáºt, nếu không sẽ không thể có việc mình vừa má»›i luyện chế ra Dưỡng Nhan Äan liá»n bị vô số ngưá»i chú ý.
Các thế gia môn phái ẩn thế hẳn là đá»u cố gắng nhắm tá»›i con đưá»ng nà y, má»™t số có thể luyện chế ra Ä‘an dược tốt có thể sẽ trở thà nh thế gia môn phái ẩn thế quy mô lá»›n, thế gia nhất lưu, tháºm chà là thế gia siêu cấp!
NghÄ© váºy, Lăng Tiêu không kìm nổi nhếch miệng cưá»i vui vẻ. Hiểu được Ä‘iá»u nà y, như váºy Lăng Tiêu cÅ©ng biết được nên ứng xá» như thế nà o đối vá»›i các thế gia môn phái ẩn thế trong tương lai. Hiện giá» mình không phải tá»± thổi kèn khen lấy nhưng thá»±c ra có thể tá»± coi là dược sư hùng mạnh nhất trên Ä‘á»i!
Từ những thiên tà i địa bảo lưu trữ cá»§a vị thượng cổ tiên hiá»n nà y. có thể thấy mục Ä‘Ãch cá»§a óng ta chÃnh là nghiên cứu mấy thứ nà y. luyện chúng thà nh Ä‘an dược. Thứ nhất là có thể là m tăng thá»±c lá»±c bản thân, thứ hai là có thể bảo tồn Ä‘an dược. Cho dù không có loại lá» không gian kỳ diệu nà y cÅ©ng có thể bảo tồn muôn Ä‘á»i.
Giá» má»›i đúng là thu hoạch chân chÃnh!
Trong lòng Lăng Tiêu thầm tán thưởng, có nhiá»u thiên tà i địa bảo như váºy, kỳ tháºt hắn hoà n toà n có thể trốn luôn ở đây bế quan và i năm, sau khi ra ngoà i chắc chắn sẽ có tu vi còn cao siêu hÆ¡n cả kiếp trước! Chỉ có Ä‘iá»u phụ thân cá»§a Tống Minh Nguyệt vẫn Ä‘ang chỠđợi, Lăng Tiêu chỉ có thể từ bỠý định mê ngưá»i nà y, sau đó thu những tá»§ trữ váºt đó và o trong nhẫn.
Trừ năm loại thiên tà i địa bảo, còn cần máu cá»§a hai loại động váºt. má»™t loại là máu cá»§a Thiên Niên Giao, má»™t loại là máu cá»§a Băng Tinh Thiên Tằm.
Máu cá»§a Thiên Niên Giao quả thá»±c là khó khăn, nhưng máu cá»§a Băng Tinh Thiên Tằm thì Lăng Tiêu nhá»› tá»›i Thiên Tằm Ti Võng ở nÆ¡i cá»±c hà n mà Tiểu Sá»u lấy được. Nếu không tìm được Băng Tinh Thiên Tằm váºy dùng loại Thiên Tằm sinh sống ở vùng đất cá»±c hà n. hẳn là cÅ©ng có thể được! Tuy rằng có thể sẽ khó săn bắt nhưng Ãt ra là cÅ©ng có phương hướng!
Lăng Tố nhìn Lăng Tiêu nói:
- Tam đệ, có thể... lấy hết những sách vở nà y Ä‘i được không? Lăng Tiêu cưá»i nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đệ tin rằng cho dù vị thượng cổ tiên hiá»n đó biết. cÅ©ng sẽ rất vui vẻ cho chúng ta mang Ä‘i. Dù sao, chúng ta mang những ý nguyện cá»§a ông ta ra ngoà i để phát huy và là m rạng rỡ chúng chứ không phải để gây tai há»a. Chỉ có Ä‘iá»u, tốt nhất là hiện tại đừng công bố chúng ra trước mặt công chúng, tá»± mình nghiên cứu thi được!
Lăng Tố gáºt gáºt đầu, nói:
- Äiá»u nà y thì đương nhiên là ta biết!
Nói xong, nà ng nhìn chăm chú và o cánh cá»a đá, đôi mắt trong veo như là n thu thá»§y bắn ra hà o quang vô táºn!
Tà i sản của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
06-06-2011, 07:57 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Chương 220: Äánh cuá»™c
Lão già nhÃu mà y, táºp trung nhìn láºp tức hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu. Quả
thực khó tin, Lăng Tố nà y... không ngỠhi sinh một số lượng lớn
quân mình để cho toà n bộ quân trắng được sống!
Lúc nà y vẻ mặt Lăng Tố vẫn bình thưá»ng, thản nhiên nhưng như
váºy là cà ng khiến ngưá»i ta khó chịu hÆ¡n là cưá»i nhạo. Nà ng nói:
- Cho nên, Chiết đại nhân, thế sá»± như bà n cá», không đến lúc cuối,
ai dám nói ai thắng ai thua?
- Ha ha ha, khá lắm thế sá»± như bà n cá»!
Lão già vụt đứng lên, vung chân đá văng bà n cá», cưá»i lạnh nói:
- Như váºy thì chẳng có và n cá» nà o cả! Quyá»n chá»§ động vÄ©nh viá»…n
chỉ có thế do một mình ta nắm giữ!
Lăng Tố cÅ©ng không há» e ngại, đứng dáºy, nhẹ nhà ng hoạt động hai
chân mình, nói:
- Ngươi quá mức tá»± phụ, tham vá»ng quá lá»›n, cuối cùng lại bị thua
thiệt bởi chÃnh bản tÃnh cá»§a mình!
Lão già cưá»i lạnh:
- Äệ đệ cá»§a cô mang Kiếm Hoà ng đến là m vệ SÄ© sao? Hay là ... đệ
đệ của ngươi đã có thực lực Cuồng Kiếm Sư?
Lăng Tố ngẩng đẩu, nhìn nà y lão già , nói:
- Một cao thủ thực lực Kiếm Hoà ng chẳng lẽ không đủ khiến Chiết
gia trá»i long đất lở sao?
Lão già ngạo nghá»… cưá»i nói:
- Tố cô nương, cô cÅ©ng quá mức coi thưá»ng Chiết gia ta đó! Hay lÃ
đánh cuộc đi? Thế nà o? Nếu cô thua, cô cam tâm tình nguyện gả cho
ta, sau đó mở di tÃch thượng cổ ra, ta có thể phân cho Lăng gia má»™t
ná»a. Thế nà o? Nếu là ta thua, Chiết Kiến Nghiệp ta tá»± mình công
khai xin lá»—i cô nương, sau đó giao má»™t ná»a cổ phần đồ Sứ ở Thất Sắc
thà nh cho Tố cô nương, thế nà o?
Äây quả là má»™t vụ đánh cuá»™c to lá»›n! Äừng nói là má»™t ná»a lợi
nhuáºn cá»§a đồ Sứ ở Thất Sắc thà nh, cho dù chỉ là má»™t phần lợi nhuáºn
cÅ©ng đủ để vô số ngưá»i đỠmắt, Ä‘iên cuồng.
Äôi mắt trong veo như là n thu thúỷ cá»§a Lăng Tố chợt tối,thản
nhiên há»i:
- Ngươi muốn đánh cuộc cái gì?
- Äánh cuá»™c rằng đệ đệ cá»§a cô, bao gồm cả thế lá»±c sau lưng hắn,
đấu không lại Chiết gia ta, cuối cùng thất bại trở vá»! Còn Lăng Tố cô
nương cÅ©ng không há» rá»i khá»i Chiết phá»§ ná»a bước! Thế nà o, ta đặt
cược như váºy coi như công bình chứ? Tố cô nương. Có dám hay
không?
Lăng Tô khẽ thở dà i một tiếng, thần thái bình tĩnh nói:
- Cho dù ta không đánh cuộc thì tất cả chuyện tình chẳng phải là sẽ
xảy ra theo đưá»ng hướng đó sao? CÅ©ng sẽ chẳng phát sinh chút thay
đổi nà o, cho nên... ta đánh cuộc với ngươi! Ta tin tưởng đệ đệ của ta,
nếu nó đã có thể phá giải thiên mạch, váºy cÅ©ng có thể mang ta Ä‘i
khá»i đây!
- Tốt lắm!
Chiết Kiến Nghiệp cưá»i ngạo nghá»…:
- Có những lúc tự tin quá mức cũng không phải là chuyện tốt đâu!
Chúng ta chỠxem...
Bên ngoà i bá»—ng nhiên truyá»n đến những tiếng la hét ầm Ä©, từ xa đã
có thể nghe thấy tiếng nữ nhân kêu khóc, thanh âm rất lớn, khóc như
thể trá»i sụp, giống như má»™t ngưá»i đà n bà chanh chua bình thưá»ng.
Sắc mặt Chiết Kiến Nghiệp vụt trầm xuống, nhÃu chặt mà y. Lúc nà y
cá»a phòng chợt mở ra, má»™t phụ nữ hÆ¡n 50 tuổi tiến và o. Nhìn kỹ,
phụ nữ nà y không há» khó coi, chỉ có Ä‘iá»u tuổi tác hÆ¡i lá»›n, nhưng cá»
chi thì không thể khen nổi, đầu tiên là trà n ngáºp oán độc liếc Lăng
Tố. Nếu ánh mắt có thể bốc lá»a thì quả thá»±c Lăng Tố đã bốc cháy từ
lâu rồi.
Sau đó bà ta khóc lóc, kêu gà o với Chiết Kiến Nghiệp:
- Lão gia, không thể là m ngÆ¡ được, Tiểu Tinh bị ngưá»i ta đánh Ä‘áºp
không còn bá»™ dạng gì. Ngay trong Thất Sắc thà nh nà y mà không ngá»
có ngưá»i dám đánh ngưá»i Chiết gia ta! Ông nhất Ä‘inh phải phân xá»
cho Tiểu Tinh đó!
- Khóc sướt mướt, còn thể thống gì nữa!
Chiết Kiến Nghiệp nhÃu mà y, lanh lùng nhìn phụ nữ trước mắt.
Äây là bà vợ cả cá»§a lão, nếu không phải gia tá»™c cá»§a bà ta vô cùng
hùng mạnh, Chiết Kiến Nghiệp sớm có tâm tư li dị bà ta từ lâu rồi!
Phụ nữ nà y thoạt nhìn còn có chút sợ hãi Chiết Kiến Nghiệp, nghe
váºy cố gắng gạt nước mắt, khóc thút thÃt nói:
- Không biết hai kẻ đáng chém ngà n đao kia là ai, dám đánhcho
Tiểu Tinh sưng vù cả mặt mÅ©i. Ô ô, như váºy là m sao mà đi ra ngoà i
gặp ngưá»i ta được chứ. Ô ô...
Chiết Kiến Nghiệp bi phu nhân khóc lóc phiá»n toái, cả giáºn nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Nó không Ä‘i ra ngoà i cà ng tốt! Cà ng đỡ cho ta bị mất
mặt!
Nói xong, lão liếc mắt nhìn Lăng Tố thanh tao, xinh đep đứng bên
cạnh, lại cà ng thấy phu nhân không vừa mắt, liá»n nói:
- Còn cả bà nữa, cả ngà y nuông chiá»u tá»›i táºn trá»i! á»¶ và o lão gia tá»
nuông chiá»u, các ngươi... các ngươi tháºm chà ngay cả súc sinh kia pê
đê cÅ©ng coi như không thấy. Chiết gia ta dùng võ láºp nghiệp, không
thể tưởng được rÆ¡i và o tay nó, váºy mà nó lai nhiá»…m táºt xấu cá»§a đám
quý tá»™c chết tiệt! Chiá»u con chÃnh là là m hại con! Bị đánh là nhẹ! BÃ
cút đi cho ta, trở vỠtự Suy nghĩ lại đi!
Phụ nữ kia ngẩng đầu nhìn Lăng Tố cá»±c kỳ oán độc, xoay ngưá»i
bước Ä‘i. Lại nghe thấy giá»ng Chiết Kiến Nghiệp vang lên lạnh lẽo:
- Äừng có tÃnh là m chuyện lung tung. Nếu không, cho dù lão gia tá»
che chở cho bà , cho dù gia tộc của bà có thế lực khổng lồ, ta cũng
đuổi cổ bà đi! Cút đi!
Thân hình phụ nữ kia run lên mạnh mẽ, cũng không dám quay đầu
lại, đi thẳng. Chiết Kiến Nghiệp thở dà i một tiếng, quay đầu lại nói
với Lăng Tố:
- Tố cô nương, khiến cô phải chê cưá»i rồi. Ãi chà , cô cÅ©ng thấy đó,
nữ nhân nà y Ä‘iêu ngoa thà nh tÃnh, có thể so nổi vá»›i má»™t góc cá»§a cô?
Ôi, ta thực đáng chết, lại so sánh bà ta với Tố cô nương, đó là là m
nhục cô nương, quả thá»±c là lấy trá»i so vá»›i đất!
Lăng Tố vẫn cưá»i thản nhiên:
- Khi còn trẻ, tôn phu nhân chắc cũng rất xinh đep nhi? Haha,
Dưỡng Nhan Äan chÃnh là do đệ đệ cá»§a ta bán, có muốn hắn bán cho
tôn phu nhân một viên không?
Chiết Kiến Nghiệp khoát tay:
- Không nói cho bà ấy, không nói cho bà ấy, nói ra bà ấy lại hứng
trà lên thì khổ!
Lúc nà y đột nhiên có má»™t ngưá»i áo Xám xuất hiện như bóng ma,
nhẹ nhà ng nói gì đó và o bên tai Chiết Kiến Nghiệp, sau đó lắc mình
biến mất.
Chiết Kiến Nghiệp khuôn mặt có chút cổ quái nhìn thoáng qua
Lăng Tố, bá»—ng nhiên cưá»i lạnh nói:
- Äệ đệ cá»§a cô có lá gan lá»›n tháºt, khó trách rất nhiá»u ngưá»i nói hắn
kiêu ngạo ương ngạnh. Äến Thất Sắc thà nh nà y, không ngá» chuyện
thứ nhất hắn là m không phải là là m thế nà o để cứu cô mà lại là đánh
nhau, hà nh động theo cảm tình! Xem ra, hắn cũng không được như
ngưá»i khác nói, chẳng có đầu óc gì cả!
Lăng Tố lá»™ vẻ mặt châm chá»c:
- Ta Ä‘ang nói, đứa con bảo bối cá»§a ngươi sao lại có ngưá»i dám
đánh. Mà chẳng phải ngươi vừa nói nó đáng đánh sao? Ta cũng nghĩ
là đáng đánh! Ta cảm thấy đệ đệ của ta ra tay rất có chừng mực. Nếu
nó cũng giống như đứa con ngươi chuyên bắt nạt kẻ yếu, chỉ sợ con
ngươi đã chẳng còn mạng trở vá» kêu khóc đâu! Äệ đệ ta không là m
cho Chiết gia đứt đoạn huyết mạch đã là rất lý trà rồi đó!
- Hừ!
Chiết Kiến Nghiệp lần đầu tiên lộ ra vẻ không kiên nhẫn trước mắt
Lăng Tố, hừ lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỠđi.
Mặc kệ nói như thế nà o, Chiết Tiểu Tinh cũng là đứa con trai độc
nhất của lão. Tuy rằng Chiết gia có thế lực khổng lồ, nhưng dòng
trưởng vẫn không vượng ngưá»i mà dòng thứ lại sinh sôi đông đúc,
thế lực cà ng ngà y cà ng phát triển. Chiết Kiến Nghiệp chỉ có một đứa
con trai duy nhất nà y.
Chiết Kiến Nghiệp còn có mấy đứa con gái, Ä‘á»u đã láºp gia đình,
cho nên đứa con trai độc nhất đó được cưng chiá»u nhất nhà , nhất lÃ
gia chủ Chiết gia. Mấy thế hệ thế gia ẩn thế sau lưng Chiết gia suốt
ngà y ẩn cư tu luyện, không bà n thế Sự, cho nên hiện tại cơ bản các sự
tình Chiết gia Ä‘á»u do Chiết Kiến Nghiệp quyết định, duy chì có
chuyện đứa con độc nhất nà y là lão không có bao nhiá»u quyá»n lên
tiếng, bởi vì lão gia tá» thá»±c sá»± rất nuông chiá»u cháu mình, căn bản lÃ
không cho lão nhúng tay và o!
Chiết Kiến Nghiệp không dám không nghe, không chỉ bởi vì lão
gia tá» là cha cá»§a lão, mà còn má»™t nguyên nhân trá»ng yếu hÆ¡n, cÅ©ng
chÃnh là nguyện nhân mà Chiết Kiến Nghiệp không há» e sợ Kiếm
Hoà ng vệ SÄ© cá»§a Lăng Tiêu, đó chÃnh là lão gia tá» cá»§a Chiết gia...
cũng là một Kiếm Hoà ng.
Một mình lão gia tỠcó thỠnói là chống đỡ cả gia tộc Chiết gia! Bất
kể chi thứ có lợi hại tới mức nà o, phát triển tốt tới mức nà o, cũng
không ai có thể dao động nổi nhất mạch cá»§a Chiết Kiến Nghiệp ná»a
phần!
Chỉ có Ä‘iá»u lão gia tỠđã sống hÆ¡n hai trăm tuổi, thân thể bắt đầu
xuống dốc, Chiết Kiến Nghiệp luôn luôn nghĩ biện pháp kéo dà i tuổi
thỠcho cha mình. Bởi vì Chiết Tiểu Tinh không ra gì, tuy rằng mới
có từng nà y tuổi nhưng hắn đã có tu vi Cuồng Kiếm Sư báºc sáu, nhìn
khắp tục giới, tuyệt đối là thiếu niên hà ng đầu, nhưng Chiết Kiến
Nghiệp biết rõ, thế tục giới và thế gia ẩn thế căn bản là hai thế giới
hoà n toà n khác nhau!
Tháºm chÃ, Chiết Kiến Nghiệp còn biết rất nhiá»u, biết cả những
chuyện mà ngay cả đại bá»™ pháºn ngưá»i trong thế gia ẩn thế cÅ©ng
không biết.
Và dụ như rất nhiá»u thế gia ẩn thế có bao nhiêu cao thá»§, sau khi tiến
và o Thánh cấp liá»n mai danh ẩn tÃch Ä‘i đâu? Chiết Kiến Nghiệp tuy
rằng không dà m nói biết hoà n toà n, nhưng vẫn biết được chút Ãt gì
đó.
Cho nên, đứa con vẫn chÃnh là tâm bệnh cá»§a lão! Nếu không, vá»›i
cái tuổi 70, tu vi Ma Kiếm Sư báºc sáu cá»§a lão, không lo táºp trung tu
luyện, còn tÃnh chá»§ ý tá»›i con gái nhà ngưá»i ta là m gì? Mấy năm nay,
Chiết Kiến Nghiệp vẫn nghÄ© tá»›i việc cưới thêm mấy thê tá»,không
ngừng sinh đẻ, để lão có thêm... một đứa con trai mới hà i lòng!
Mà Lăng Tố là nữ tỠduy nhất mà Chiết Kiến Nghiệp cảm thấy
động tâm trong vòng mấy năm nay. Chỉ có Ä‘iá»u miệng lưỡi nà ng rất
độc. Trước khi có được một đứa con trai nữa, Chiết Kiến Nghiệp,
cÅ©ng không hy vá»ng đứa con trai độc nhất cá»§a mình xảy ra Ä‘iá»u gì
bất trắc!
Cho nên lão chuẫn bị đi báo cho tiểu súc sinh kia, bắt nó phải
ngoan ngoãn và i ngà y, nói cho nó:
Mà y căn bản không phải là đối thủ của Lăng Tiêu. Hơn nữa, Lăng
Tiêu cÅ©ng không thể chết, vá» sau hắn có thể sẽ là cáºu cá»§a mà y...
Lăng Tố nhìn bóng dáng Chiết Kiến Nghiệp rá»i Ä‘i, đầu tiên là cưá»i
lạnh, rốt cục cÅ©ng là m cho lão già đáng ghét nà y tức giáºn rá»i Ä‘i.
Nhưng ngay sau đó, trên mặt Lăng Tố lại hiện lện vẻ ưu tư, nà ng
nghĩ thầm: Lăng Tiêu ơi Lăng Tiêu, tại sao đệ lai tới đây? Tỷ ở đây
dù không được tự dỠnhưng lão già đó cũng không thể nà o là m gì
được tỷ. GiỠđệ đến rồi, nếu chẳng may bi lão già kia bắt thì tỷ tỷ
phải là m sao đây?
---------------------
Tống Minh Nguyệt vẻ mặt áy náy nhìn Lăng Tiêu nói:
- Lăng huynh, Minh Nguyệt kÃch động quá mức, khiến huynh
phiá»n toái rồi!
Lăng Tiêu bỗng nhiên nắm lấy tay Tống Minh Nguyệt. Tống Minh
Nguyệt đang định rụt vỠtheo bản năng chợt nghe Lăng Tiêu nhẹ
nhà ng nói:
- Suỵt, đừng đừng lên tiếng, chúng ta rá»i Ä‘i từ phÃa sau!
Tống Minh Nguyệt hÆ¡i giáºt mình, khẽ há»i:
- Muốn đi Chiết phủ à ? Tần Cách đâu?
Lăng Tiêu nhẹ giá»ng nói:
- Äi trước Ä‘iá»u tra má»™t chút rồi!
Tà i sản của npq91
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a npq91
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé