 |
|

02-03-2012, 11:54 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 2 ngà y 2 giá» 39 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
Chương 80: Thiên Chi Kiêu Nữ
Äoà n ngưá»i đó Ä‘i đến gần, Äinh Ngá»c Lạc liá»n từ chá»— ẩn nấp bước ra, vá»™i chạy đến nghênh đón.
“Thì ra là ngưá»i cá»§a nà ng ấy, kỳ lạ tháºt, những lần trước dá»c đưá»ng nghỉ ngÆ¡i, có trà quán, rượu tứ, lại có nông xá, dù đến bao nhiêu nÆ¡i phồn hoa đô thị, bất kể chá»— nà o, nghỉ ngÆ¡i ra sao nà ng ấy Ä‘á»u sá»›m có an bà i, không gấp gáp bố trà ngưá»i tiếp ứng, tại sao lần nà y lại vá»™i và ng đến nÆ¡i sÆ¡n cốc hoang vu để đợi ngưá»i đến, xem ra tháºt đã có biến cốâ€.
VÄ©nh Khánh chỉ ở đó suy Ä‘oán, giống như mình là ngưá»i ngoà i cuá»™c, như không phải mình là kẻ mà cả thiên hạ nà y Ä‘ang truy lùng. Chỉ thấy Äinh Ngá»c Lạc vá»›i Ä‘oà n ngưá»i đó vá»™i và ng nhá» tiếng luáºn bà n vá»›i nhau, Ä‘ang nhanh bước Ä‘i và o trong cốc.
Sánh vai vá»›i Äinh Ngá»c Lạc Ä‘i và o san cốc là má»™t ngưá»i mặc hắc y, Ä‘ang Ä‘i theo hướng chỉ cá»§a Äinh Ngá»c Lạc vá» phÃa nà y, nhưng từ đầu đến cuối không há» liếc nhìn “Tống hoà ng háºu†và “Kỳ vươngâ€. VÄ©nh Khánh nháºn ra đó là má»™t nữ nhân, má»™t thân huyá»n sam, nhưng là n da lại trắng như ngá»c, nói đến dung mạo, nà ng và Äinh Ngá»c Lạc còn kém xa, nhưng Äinh Ngá»c Lạc cÅ©ng có chút khà khái hà o hùng, đưá»ng nét ngÅ© quan có phần đầy đặn hÆ¡n. Nhìn kỹ lại, huyá»n nữ nà y có đôi mắt quyến rÅ©, nữ tÃnh vô cùng.
Nà ng còn Ãt tuổi hÆ¡n Äinh Ngá»c Lạc, nhưng lần đầu tiên gặp mặt, VÄ©nh Khánh cảm thấy có chút không tá»± nhiên. Äôi mắt cá»§a nà ng ấy, ánh mắt sắc bén là m VÄ©nh Khánh có cảm giác như bị nhìn thấu tâm tư mình. Cảm giác nà y tháºt ra không rõ rà ng lắm, nó không bị dá»… dà ng phát hiện ra. Nhưng đối vá»›i công chúa VÄ©nh Khánh, nà ng trước giỠở thế thượng vị, nên mẫn cảm hÆ¡n ngưá»i khác rất nhiá»u, ở và o địa vị cá»§a nà ng, má»™t thân pháºn cao quý, có ngưá»i thể hiện thái độ vá»›i nà ng dù chỉ là má»™t chút nà ng cÅ©ng nháºn ra ngay.
“Nà ng ta là ai cÆ¡ chứ? Chỉ nhìn thôi cÅ©ng có thể là m cho ta cảm thấy như bị dồn ép như váºy?â€. Công chúa VÄ©nh Khánh cảm thấy tháºt kỳ lạ, không tá»± chá»§ được mà cố ưỡn ngá»±c ra, nhưng trải qua Ä‘oạn đưá»ng dà i chỉ còn chút sức lá»±c nên động tác nà y không là m nà ng phấn chấn lên được.
“Công chúa Ä‘iện hạ!â€. Huyá»n nữ áo sam chắp tay cung kÃnh là m lá»…, sau đó đưa tay chỉ vá» phÃa má»™t tảng đá lá»›n nói: “Má»i ngồi!â€.
Dứt lá»i nà ng liá»n nhẹ nhà ng ngồi xuống trước ở má»™t bên cá»§a phiến đá, đối diện vá»›i công chúa cá»§a má»™t nước, má»i cá» chỉ cá»§a nà ng Ä‘á»u ung dung tá»± tại, không chút băn khoăn. Nà ng chăm chú nhìn VÄ©nh Khánh như có ý má»i nà ng ngồi xuống, nhẹ lắc đầu nói: “Chỉ tiếc rằng Tây Hạ vương má»™t lòng má»™t dạ chân thà nh, công chúa Ä‘iện hạ dưá»ng như không há» tin tưởng ngà i. Chúng ta đây cÅ©ng khổ tâm trù bị rất lâu, tất cả chỉ để giải cứu nhất gia Ä‘iện hạ, bảo đảm an toà n cho Ä‘iện hạ. Không ngỠđến cuối cùng lại bị ngưá»i mà mình muốn cứu lừa gạt, quay lưng lạiâ€.
“Tá» Du, thế là có ý gì váºy?â€. Äinh Ngá»c Lạc hoà n toà n không biết ná»™i tình, vừa nghe thấy lá»i Chiết Tá» Du không khá»i giáºt mình.
VÄ©nh Khánh trên mặt lá»™ vẻ Ä‘iá»m nhiên trái hẳn vá»›i cảnh ngá»™ mà nà ng gặp phải bây giá», cưá»i an nhà n nói: “à cá»§a cô nương đây, ta sao lại không hiểu chứ?â€.
Chiết Tá» Du khẽ thở dà i: “Äiện hạ, sá»± việc trong Sùng Hiếu am, hoà ng đế và thái tá» gặp nạn, tất cả Ä‘á»u bị trá»ng thương, nghÄ© đến... ắt Ä‘á»u do má»™t tay cá»§a Ä‘iện hạ là m ra?â€.
Äinh Ngá»c Lạc nghe thấy váºy giáºt mình kinh ngạc không thôi, nà ng đã đến trước giá» hẹn, tá»›i Cô Nhạn Lâm phÃa ngoà i Sùng Hiếu am để chỠđón nhưng không há» biết tình hình trong am như thế nà o, sau đó chỉ biết rằng quan gia cÅ©ng đến Sùng Hiếu am. Còn trong lúc chạy trốn, nà ng đã đưa cả ba ngưá»i VÄ©nh Khánh Ä‘i theo đúng lá»™ tuyến đã định, nếu bị ngăn chở nà ng chuyển hướng sang lá»™ tuyến đã định thứ hai. Vì hà nh động nhanh nhẹn, không những Ä‘i trước triá»u đình mà cả ngưá»i mình cÅ©ng chỉ vừa má»›i liên hệ, nên tình hình trong cung không há» hay biết. Nay nghe những lá»i cá»§a Chiết Tá» Du má»›i được biết, công chúa Ä‘iện hạ nhá» yếu đến trói gà không chặt nà y trước khi thoát thân lại có thể hà nh thÃch cả hoà ng đế và thái tá», lại khiến há» bị thương nặng sao?
Tá» Du nói tiếp: “Ta vẫn lấy là m lạ, công chúa nếu như muốn đưa nương nương Ä‘i cùng, muốn tìm má»™t lý do thÃch hợp thuyết phục được nương nương rá»i cung cÅ©ng rất dá»… dà ng, không cần phải mượn cái cá»› giúp hoà ng tá» gia phong vương tước, đây hoà n toà n là m cho sá»± tình cà ng thêm rắc rối. Lúc đầu còn nghÄ©, Ä‘iện hạ là m như váºy, thá»±c tá»± trong lòng bất cam, không muốn ảnh hưởng đến sá»± tá»± tôn cá»§a huynh đệ hoà ng thế, cuối cùng đến má»™t vương tước cÅ©ng không có. Không ngá», mưu kế cá»§a công chúa Ä‘iện hạ lại thâm sâu đến thế. Tại hạ sau khi minh tưá»ng cÆ¡ sá»± cà ng khâm phục vạn phầnâ€.
Công chúa VÄ©nh Khánh trầm lặng má»™t chút, lẳng lặng gáºt đầu đáp: “Không sai, tất cả má»i việc Ä‘á»u là do ta sắp đặt. Äức Phương má»™t khi được phong vương, trong hoà ng thất ngoà i hoà ng đế và thái tá» ra chỉ có tam thúc ở thà nh Trưá»ng An xá xôi cÅ©ng cùng hưởng tước vị thân vương vá»›i hoà ng đệ. Nếu hoà ng đế và thái tá» bị hà nh thÃch cùng ngà y đó, váºy Äức Phương sẽ là ngưá»i kế vị duy nhất, triá»u thần văn võ bất kể công tư Ä‘á»u phải giúp ấu chúa đăng cÆ¡. Hoà ng vị nà y vốn thuá»™c vá» gia tá»™c ta, ta phải... Phải đòi lại nó!â€.
BÃch Túc má»™t lòng báo thù, nhưng kẻ thù cá»§a hắn lại thuá»™c thân pháºn tôn quý độc nhất, ngá»± tại thâm cung đại ná»™i, cá»a cao tưá»ng dà y, ra và o Ä‘á»u bị há»™ tống chặt chẽ, giá»›i vệ nghiêm ngặt, hắn có võ công siêu phà m cÅ©ng khó mà có cÆ¡ há»™i được tiếp cáºn Triệu Quang NghÄ©a. Còn VÄ©nh Khánh công chúa lại luôn được gặp hoà ng đế, nhưng không có khả năng để ra tay trả thù, váºy hai ngưá»i kết hợp vá»›i nhau, thá»±c cùng có lợi.
Trước tiên VÄ©nh Khánh thá»a hợp vá»›i BÃch Túc, sau đó lấy việc để hoà ng đệ mình xưng vương là m Ä‘iá»u kiện, sai khiến Cao viên ngoại dùng những lá»±c lượng trong Kế Tá»± đưá»ng triển khai việc nà y. Khả năng cá»§a Trịnh gia trong triá»u có hạn, nhưng lại trung thà nh tuyệt đối vá»›i tiên hoà ng, quan ái tá»›i dòng dõi hoà ng tá»™c kế tá»±, chỉ cần có ngưá»i cổ động, há» sẽ đứng lên chống lại. Váºy nên má»™t đám quần thần đứng đầu là Tông Thái Phó bắt đầu bẩm tấu xin phong vương tước cho thái tá» Äức Phương, Trịnh gia đồng thá»i loan tin tạo dư luáºn bên ngoà i, gây áp lá»±c cho triá»u đình.
Chỉ cần hoà ng đế và thái tá» bị ám sát vong thân cùng ngà y đó, tên thÃch khách được giả trang thà nh má»™t ni cô, việc nà y có liên quan tá»›i vị chá»§ nhân Sùng Hiếu Am nà ng hay không không quan trá»ng, má»™t thiên hạ ổn định, là có lợi cho tất cả. Khắp bá quan văn võ, nữ công khanh quyá»n chắc Ä‘á»u hiểu rằng nên lá»±a chá»n láºp trưá»ng nà o. Tốt nhất nên phản ứng giống như thá»i khắc phụ hoà ng nà ng lâm trung.
Tuy nhiên, tÃnh mệnh thiên tá» dù cÅ©ng má»ng manh như ngưá»i bình thưá»ng, thì cả trăm ngà n năm qua có rất Ãt báºc đế vương vong mạng dưới tay kẻ phụ nhu lão nhược. Chỉ cần nắm bắt được cÆ¡ há»™i, kẻ thất phu cÅ©ng có thể Ä‘oạt được cả thiên hạ. Nhưng BÃch Túc lại không phải ngưá»i may mắn, kế hoạch rốt cuá»™c lại thất bại.
Äinh Ngá»c Lạc nghe xong thá»±c thay đổi cách nhìn vá»›i VÄ©nh Khánh công chúa. Chiết Tá» Du lại thở dà i nói: “Từ Biện Lương Ä‘i ra, cá»u thà nh tứ môn, thá»§y bá»™ yếu đạo, chúng ta Ä‘á»u đã bà i bố nghi binh, tất cả các lá»™ tuyến đã được sắp xếp bắt đầu từ hÆ¡n má»™t năm trước, má»—i lá»™ tuyến thoát thân Ä‘á»u là tháºt, cÅ©ng là giả. Cứ tùy cÆ¡ ứng biến, dá»±a theo tốc độ truy bắt cá»§a triá»u đình mà thay đổi. Chúng ta đã Ä‘iá»u động nhân lá»±c váºt lá»±c lá»›n, đã từng táºp duyệt trốn chạy đến năm lần, cÅ©ng đã là m đến mức chu tất hoà n thiện. Nhưng, ba ngà y trước ta phát hiện ra, rất nhiá»u yếu đạo còn có má»™t thế lá»±c khác, há» bố trà ngưá»i ngá»±a khắp nÆ¡i, hà nh tung giống hệt như chúng taâ€.
VÄ©nh Khánh công chúa chỉ cưá»i, trông nụ cưá»i cá»§a nà ng mang chút đắc ý. Äúng váºy, nà ng chỉ là má»™t tiểu công chúa được nuôi dưỡng bao bá»c trong thâm cung, bất rà nh thế sá»±, bất thông thế tình, nhưng giỠđột nhiên nà ng từ má»™t tiểu công chúa vô tá»± lá»± biến thà nh má»™t nữ nhân mang nặng huyết hải thâm thù. Cha mất, hoà ng huynh đã chết, nương nương u sầu nÆ¡i thâm cung, thể nhược Ä‘a bệnh, hoà ng đệ lại nhá» tuổi, trá»ng trách bảo vệ gia đình ngưá»i thân, báo thù trả háºn Ä‘á»u đè nặng lên đôi vai non ná»›t cá»§a nà ng, nà ng có thể gánh vác được chăng?
Nhưng cô nhi quả mẫu nà ng Ä‘i tá»›i bước đưá»ng nà y mà vẫn có kẻ muốn lợi dụng há». Việc mà nà ng có thể là m là lợi dụng lại chÃnh kẻ muốn lợi dụng mình, và như vá»›i BÃch Túc, vá»›i Cao viên ngoại hay cả vá»›i Äinh Ngá»c Lạc cÅ©ng váºy. Chỉ là lợi dụng lẫn nhau, giá» cÅ©ng coi như nà ng đã thà nh công. Nếu như vị huyá»n nữ áo sam trước mặt nà ng đây có thể khẳng định nắm chắc mưá»i phần sẽ cứu thoát tá» mẫu nà ng khá»i nguy nan, như váºy bây giá» lại cá»™ng thêm lá»±c lượng cá»§a Kế Tá»± đưá»ng, thá»±c thá»±c giả giả, nghi binh tăng thêm gấp đôi, hy vá»ng không phải cÅ©ng tăng lên gấp bá»™i sao? Hai thế lá»±c hợp lại, nhưng cÅ©ng trở thà nh trò đùa trong tay nà ng, nà ng không đắc ý sao được?
Chiết Tá» Du nói tiếp: “Vì váºy, sau khi phát hiện Ä‘iá»u khác lạ, qua má»™t phen truy xét, cuối cùng ta cÅ©ng Ä‘oán định được, công chúa Ä‘iện hạ thá»±c không tin tưởng chúng ta. Nà ng đã tiếp tục tìm nhá» má»™t thế lá»±c khác, dùng kế di hoa tiếp má»™c, định dùng chúng ta là m thế thân. Tuy nhiên, nếu nà ng giao cho chúng ta má»™t vị hoà ng háºu giả, Kỳ vương giả, váºy thì lại dá»… dà ng rồi. Dù sao những ngưá»i táºn mắt nhìn thấy há» lại rất Ãt, chÃnh nà ng má»›i là kẻ dá»… bị phát hiện. Ta thá»±c khâm phục nà ng, vì gia đình mình lại có thể không tiếc thân mìnhâ€.
Chiết Tá» Du khống phải Ä‘ang chế nhạo nà ng, vẻ mặt Từ Du tháºt lá»™ ra sá»± tôn kÃnh. Thá»±c ra nà ng cÅ©ng giống như VÄ©nh Khánh, từng trải qua nguy nan khổ sở như váºy, nếm trải ná»—i Ä‘au giống VÄ©nh Khánh. Äó là đồng bà o thá»§ túc cá»§a nà ng, là ngưá»i thân ruá»™t thịt, vì ngưá»i thân, nà ng cÅ©ng có thể hy sinh bản thân mình. Tuy chỉ là má»™t nữ nhi, nhưng nà ng cÅ©ng là má»™t phần trong gia đình, trước giá» chưa từng nghÄ© rằng nữ nhi là kẻ yếu Ä‘uối, cả khi ngưá»i thân gặp hoạn nạn vẫn an pháºn thá»§ thưá»ng, giữ trá»n vẻ yếu Ä‘uối, mà phó thác mệnh trá»i!
Chỉ cần có thể tranh lấy, dù là hy sinh thân mình, nà ng cÅ©ng muốn cố gắng tranh Ä‘oạt, tất cả vì ngưá»i thân ruá»™t thịt, chỉ cần má»™t tấm khăn trùm lên, nữ thân cÅ©ng giống hệt như đấng nam nhi.
“Ta chỉ cảm thấy lạ là ...â€. Tá» Du nhìn và o vị công chúa gầy yếu nói: “Lúc đầu, để tìm kiếm cÆ¡ há»™i nÆ¡i Dương Hạo, ngưá»i cầu trợ hắn chÃnh là nà ng, vì cá»› gì giá» nà ng lại không tin tưởng Dương Hạo nữa? Ta cảm thấy rất lạ lùng, nà ng rốt cuá»™c là là m thế nà o? Má»™t vị công chúa nÆ¡i cung Ä‘iện, rồi thà nh má»™t ni cô sÆ¡n cước suốt ngà y thanh đăng cổ pháºt, nà ng lại có thể tìm được ở đâu má»™t ngưá»i võ công cao cưá»ng, đả thương được cả má»™t hoà ng đế võ công thâm háºu trước bao nhiêu cấm vệ quân, đánh cho thái tá» phải mê man bất tỉnh? Nà ng là m thế nà o để thá»±c hiện được kế ngư nháºt há»—n châu tháºt giả lẫn lá»™n nà y?â€.
VÄ©nh Khánh công chúa không ngỠđến cả mưu kế bối hoa tiếp má»™c cÅ©ng nhanh chóng bị ngưá»i con gái hắc y nà y phát hiện ra, ánh mắt không khá»i kinh ngạc, nhưng nà ng cÅ©ng không phá»§ nháºn, đã ba ngà y trôi qua, giá» có kể lại kế hoạch cho những kẻ bị mắc lừa nà y cÅ©ng không sao. Không ảnh hưởng gì tá»›i đại cục.
VÄ©nh Khánh thở dà i. Thản nhiên nói: “Ta tin tưởng Dương Hạo sao? Sao ta phải tin tưởng Dương Hạo? Không sai, ta đã từng tìm kiếm cÆ¡ há»™i thoát thân nÆ¡i hắn, còn danh chÃnh ngôn thuáºn trợ giúp hắn nắm giữ binh quyá»n Tây Bắc, nhưng trước giá» không há» muốn giúp hắn là m hoà ng đế. Khi hắn nắm binh quyá»n, hắn không lợi dụng huyết chiến khởi binh thảo phạt nghịch tặc mà lại tá»± láºp quốc, là thiên tá», ngươi muốn ta tin tưởng hắn thế nà o đây?
ÄÆ°Æ¡ng kim thánh thượng thân chinh Hán quốc, Dương Hạo cÅ©ng Ä‘i. Hắn trợ giúp thánh thượng diệt Hán quốc, lÄ©nh thưởng hai mươi vạn mÅ©i tên, Ä‘iá»u quân trở vá» tiêu diệt Lý Quang Duệ, còn hoà ng huynh ta chết không minh bạch nÆ¡i tiá»n phương. Từ đầu đến cuối, má»—i má»™t hà nh động cá»§a hắn có thá»±c là hà nh vi cá»§a má»™t trung thần? Hắn tá»± láºp quốc, phản bá»™i lại Tống quốc, nhưng lại dốc hết sức lá»±c giải cứu chúng ta, ngươi từng gặp má»™t trung thần như váºy chưa? Hắn chẳng qua là chỉ muốn lợi dụng ta, giống như đương kim thánh thượng lợi dụng danh nghÄ©a Chiết gia thỉnh viện để đánh lại Chiết gia. Dương Hạo! Ngươi muốn dùng cô nhi quả mẫu ta như con rối trong tay ngươi, là m con tin, lá»i dụng chúng ta để hiệu triệu thiên hạ có phải không? Ngươi không phải muốn cứu chúng ta, cÅ©ng không phải giúp ta báo thù. Ngươi muốn lợi dụng ta để mưu đồ cÆ¡ nghiệp giang sÆ¡n phải không!â€.
Äinh Ngá»c Lạc tức giáºn đến mức toà n thân phát run: “Chúng ta... Chúng ta ná»— lá»±c hÆ¡n má»™t năm nay, tốn biết bao tâm huyết, cô có biết không? Nhị ca ta phái những ngưá»i thân tÃn nhất, những tâm phúc đến chỉ để cứu thoát các ngưá»i, để khá»i phụ công Ä‘iện hạ ngà y xưa chiếu cố chi ân. Äể lệnh tôn nà ng vị anh tà i minh quân tránh khá»i bất trà diệt tá»±. Ná»—i khổ tâm đó cá»§a huynh ấy, ngươi... Ngươi lại...â€.
Chiết Tá» Du giÆ¡ tay ngăn cản Äinh Ngá»c Lạc, nà ng cÅ©ng thấy không bằng lòng vá»›i những lá»i nói cá»§a VÄ©nh Khánh công chúa, hoà n toà n tin tưởng vá»›i dụng tâm cá»§a Dương Hạo, Dương Hạo bá» biết bao công sức, lao tâm khổ tứ để đổi lại được sá»± hoà i nghi cá»§a ngưá»i khác, nà ng cÅ©ng thấy không công bằng cho Dương Hạo. Nhưng nà ng không vì thế mà phẫn ná»™ vá»›i VÄ©nh Khánh, nà ng là má»™t ngưá»i cá»±c kỳ thông minh, váºy nên rất thấu hiểu tâm tư cá»§a VÄ©nh Khánh. Chỉ cần có chút trà óc, Ä‘á»u không thể không thừa nháºn rằng lý do mà VÄ©nh Khánh nghi ngá» Dương Hạo là hoà n toà n chÃnh xác. Nếu nà ng hay Äinh Ngá»c Lạc ở và o địa vị cá»§a VÄ©nh Khánh, đương nhiên cÅ©ng sẽ nghÄ© như váºy.
Nà ng là hồng nhan tri ká»· cá»§a Dương Hạo, Ngá»c Lạc lại là tiểu muá»™i cá»§a Dương Hạo, VÄ©nh Khánh công chúa đương nhiên không thể yêu cầu ngưá»i khắp thiên hạ nhìn nháºn con ngưá»i hắn bằng cách nhìn cá»§a Chiết Tá» Du nà ng và tiểu muá»™i cá»§a Dương Hạo. VÄ©nh Khánh công chúa và Dương Hạo chỉ gặp mặt mấy lần, nói chuyện luáºn bà n quá lắm chỉ hai ba câu, sao có thể bảo nà ng tin tưởng Dương Hạo tuyệt đối khi hắn tá»± mình xưng đế như váºy? Coi nà ng là kẻ xuẩn ngốc sao?
Vĩnh Khánh nà ng chỉ là cho rằng Dương Hạo có ý đồ bất hảo nên cũng tương kế tựu kế với Dương Hạo. Nếu đổi lại là mình, tuyệt đối sẽ không đơn giản lợi dụng hắn là m một phen xong việc, nà ng nhất định sẽ kiếm diệu kế tuyệt mưu, là m cho hắn hoà n toà n bị kéo xuống nước, là m cho hắn loay hoay khả sở, khiến hắn trả giá đắt!
Chiết nhị cô nương... Äối vá»›i những kẻ đắc tá»™i vá»›i mình lại không dá»… dà ng bá» qua, tiểu nữ nà y lại không hỠđộ lượng chút nà o.
“Còn thế lá»±c khác muốn lợi dụng chúng ta lại hoà n toà n khác, há» có lá»±c lượng hùng mạnh, nhưng há» muốn Ä‘oạt được nhiá»u tà i lá»™c và quyá»n lợi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể tách rá»i cô nhi quả mẫu vốn yếu nhược như chúng ta. Triệu gia Ä‘ang thống hiệu triệu lá»±c chÃnh là lá»±c lượng cá»§a ta. Há» muốn có được quyá»n lợi phú quý đương nhiên không thể rá»i khá»i danh pháºn chÃnh thống cá»§a tá»± tôn hoà ng thất Triệu gia ta được. Ta không mượn sá»± trợ giúp cá»§a há», lẽ nà o Ä‘i cầu tên Dương Hạo giống như muốn cùng hổ mưu Ä‘a sao?
Ta vốn không muốn nghÄ© tá»›i Dương Hạo, nhưng nếu việc hà nh thÃch hoà ng đế không thà nh, không còn cách nà o thoát thân, sẽ rÆ¡i và o bước đưá»ng vạn kiếp bất phục, cho nên... Ta quyết định tiệp nháºn ‘ý tốt’ cá»§a Dương Hạo, để mẫu háºu và hoà ng đệ ta có thể an toà n chạy thoát. Ta để các ngưá»i đà o má»™t thông đạo bà máºt từ Cô Nhạn Lâm và o thiá»n phòng, sau khi bà đạo khẩu phong tá». Ta lại để thế lá»±c khác muốn hợp tác vá»›i ta đà o thêm má»™t thông đạo khác thông vá»›i bà đạo nà y.
Ngươi Ä‘oán không sai, vị nương nương và Kỳ vương kia Ä‘á»u là giả, chỉ là hai kẻ thế thân, tuy tá» mẫu ta thân cô thế cô nhưng Ãt nhất cÅ©ng có thể Ä‘iá»u khiển được má»™t số tiểu thái giám và cung nhân cÅ© trong cung. HỠđã nấp sẵn trong máºt động mặc y phục cá»§a mẫu háºu và hoà ng đệ, chỉ đợi tá» mẫu ta đến để thay thế. Bất kể là các ngưá»i hay thế lá»±c kia, Ä‘á»u không thể nháºn ra được mẫu háºu và Kỳ vương, đương nhiên má»i việc Ä‘á»u do ta bà i bố. Bây giá», há» có lẽ đã cao chạy xa bay, các ngươi biết rồi thì có thể là m gì được chứ?â€.
Chiết Tá» Du nhẹ nhà ng nói: “Công chúa có biết hay không, hoà ng đế chỉ cần ra lệnh, có thể Ä‘iá»u động cả má»™t lá»±c lượng lá»›n mạnh như thế nà o không?â€.
“Các ngưá»i cÅ©ng không phải ung dung mà tháo chạy đúng không? Tuy nói dá»c đưá»ng vá»™i và ng, đó là do cấp bách, nhưng cÅ©ng chưa gặp phải nhiá»u trở ngạiâ€.
Chiết Tá» Du cưá»i nói: “Chúng ta đã chuẩn bị hÆ¡n má»™t năm trá»i má»›i có thể Ä‘i đưá»ng bình an như váºy, ngươi cho rằng không cần chuẩn bị chu đáo. Kẻ nà o, thế lá»±c nà o cÅ©ng có thể dá»… dà ng chạy thoát sao? Thiên tá» chỉ cần hạ lệnh, thì tức là thiên la địa võng, má»i đạo lá»™ Ä‘á»u sẽ bị phong tá»a, mưa gió khó lá»t, có cho ngươi thêm cánh cÅ©ng khó mà thoát được. Tất cả các châu thà nh, lá»±c lượng quan quân đông đảo được huy động, cả bách tÃnh Äại Tống ai ai cÅ©ng là tai mắt, là tình báo cá»§a há», má»™t chút động tÄ©nh hay dấu vết nà o cÅ©ng đừng hòng lá»t khá»i sá»± giám sát cá»§a há»â€.
“Váºy thá»±c quá tốtâ€. VÄ©nh Khánh không chút bối rối, nhẹ nhà ng đáp: “Dá»c đưá»ng Ä‘i, khi dừng chân tạm nghỉ, ta đã để lại dấu vết, hy vá»ng lá»±c lượng mà thiên tá» tức giáºn phái Ä‘i lần theo được. Äúng là có thể vô khổng bất nháºp, thế nên há» sẽ chú ý đến và đuổi theo ta. Như váºy mẫu háºu và hoà ng đệ ta sẽ được an toà nâ€.
Chiết Tá» Du không há» tức giáºn, lẳng lặng nhìn VÄ©nh Khánh nói: “Phương cách triá»u đình truyá»n tin, không chỉ là nhá» khoái mã, huống chi trên đưá»ng Ä‘i, chúng ta sẽ không chỉ Ä‘i đưá»ng tắt. Cứ tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trước, hết thảy thá»§y bá»™ đạo lá»™ Ä‘á»u bị phong tá»a, chúng ta cứ tiến vá» phÃa trước, không thể dá»… dà ng như nà y nữaâ€.
VÄ©nh Khánh đáp: “Không sao cả, chạy thoát cÅ©ng tốt không thoát được cÅ©ng chẳng há» gìf ta muốn gây trở ngại, việc ta có thể là m Ä‘á»u đã là m được rồi, giá» chỉ còn biết nghe theo mệnh trá»i thôiâ€.
“Nhưng ta không muốn mặc cho thiên mệnh!â€. Chiết Tá» Du khom lưng đứng dáºy, nhẹ phá»§i bụi đất sau ngưá»i, cưá»i má»™t cách yếu á»›t: “Nếu công chúa chịu an pháºn giao lại nương nương và Kỳ vương cho Sùng Hiếu am, thì chúng ta có thể ung dung mà tháo chạy. Cho dù công chúa chá»§ trương thÃch sát hoà ng đế, sau khi hà nh động thì cÆ¡ há»™i mà ta có thể tháo chạy được vẫn có đến tám mươi phần trăm. Nhưng đáng tiếc, công chúa không nên tá»± vi cầu ổn thá»a, tá»± chá»§ động bà i bố táºn lưỡng thá»§ chuẩn bị.
Bất kể là chúng ta hay là thế lá»±c mà công chúa nà ng hợp tác Ä‘á»u không thẳng thắn nói ra mục Ä‘Ãch cá»§a chÃnh mình, má»i yếu đạo đông tây nam bắc khả hà nh Ä‘á»u có trong kế hoạch. Yếu đạo lại chỉ có và i lá»™, hai bên bất thân tình như váºy cÅ©ng Ä‘á»u quan tâm tá»›i mấy yếu đạo nà y. Kết quả là , không những không thể lẳng lặng nắm chắc các yếu đạo mà còn sẽ đánh rắn động cá»â€. VÄ©nh Khánh công chúa đột nhiên biến sắc: “Nhưng lá»i nà y cá»§a ngươi là có ý gì?â€.
Chiết Tá» Du nói vá»›i Ngá»c Lạc: ‘Ngá»c Lạc tá»· tá»·, tá»· hãy tiếp tục dẫn ngưá»i tây hà nh, hai ngưá»i giả nương nương và Kỳ vương nà y cứ bố trà đi xuống, còn công chúa giao cho muá»™i, ba ngưá»i sẽ thà nh không còn ai, như thế tá»· má»›i có thể ung dung trở vá» tâyâ€.
Mặt Äinh Ngá»c Lạc biến sắc há»i: “Váºy muá»™i là m thế nà o?â€.
Chiết Tá» Du cưá»i đáp: “Không cần phải lo lắng, muá»™i còn có má»™t con đưá»ng cuối cùng, vốn là lá»™ không muốn Ä‘i, bây giỠđà nh phải Ä‘i đưá»ng nà y váºy. Nương nương, công chúa và Kỳ vương nay chỉ còn má»—i má»™t ngưá»i... Khả năng bị phát hiện cÅ©ng là rất nhá», tá»· yên tâm, nếu không chắc chắn thì muá»™i đã Ä‘i cùng vá»›i tá»·, lẽ nà o lại Ä‘i mạo hiểm vá»›i tiểu công chúa không biết trá»i cao đất dà y nà yâ€.
VÄ©nh Khánh tức đến đỠcả mặt. Quát lên: “Các ngươi bà i bố Ä‘i bà i bố lại, tá»±a như không cần há»i ý kiến cá»§a ta váºy!â€.
Äinh Ngá»c Lạc đáp: “Từ Du, muá»™i cÅ©ng nghe thấy rồi, cô ta dá»c đưá»ng để lại dấu hiệu, rõ rà ng là muốn hy sinh, bản thân lại muốn bảo vệ nương nương và Kỳ vương an toà n thoát thân, muá»™i Ä‘em theo cô ta...â€.
“Yên tâm, sau khi phát hiện có Ä‘iá»u khác thưá»ng, muá»™i láºp tức há»§y bá» má»i chuẩn bị đã dá»± liệu tại các yếu đạo, tránh việc bại lá»™ toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a chúng ta, chỉ để Trúc Váºn và tiểu Nga Ä‘i thăm dò nÆ¡i chốn cá»§a nương nương và Kỳ vương. Mục Ä‘Ãch cá»§a chúng ta chỉ là cứu há» khá»i Biện Lương, nếu há» có thể tá»± tìm được sinh lá»™, ta cà ng đỡ tốn công sứcâ€.
Chiết Tá» Du liếc nhìn VÄ©nh Khánh công chúa, vẻ lạnh lùng kiêu kỳ hÆ¡n cả kiêu nữ thiên hạ, nà ng chỉ nói má»™t câu: “Bây giá», muá»™i Ä‘ang đợi tin báo cá»§a há». Công chúa Ä‘iện hạ đã đạt được mục Ä‘Ãch dẫn dụ mầm há»a phÃa đông tá»›i, muá»™i nghÄ©... Cô ta cÅ©ng không muốn chết má»™t cách ngu xuẩn trước khi được biết liệu mẫu háºu và hoà ng đệ mình có được an toà n hay khôngâ€.
VÄ©nh Khánh nghe xong, quả nhiên ngoan ngoãn ngáºm miệng lại.
o O o
|

02-03-2012, 11:55 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 2 ngà y 2 giá» 39 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
TrÃch:
Nguyên văn bởi hknmt_th
Bạn Æ¡i hình như bá»™ nà y bên lương sÆ¡n đã đả tá»± được nhiá»u lắm rồi đấy.
|
Bên đó mới đả tự đến Quyển 13, chương 32 Cũng đã xem rồi thì mới là m những phần bên nà y đang để là bản scan!
|

02-03-2012, 07:32 PM
|
 |
Hoà ng TỠSơn Ca
|
|
Tham gia: Mar 2009
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 3 ngà y 11 giá» 15 phút
Thanks: 1,137
Thanked 2,758 Times in 76 Posts
|
|
Cảm Æ¡n bạn rất rất nhiá»u !!! 
|

08-03-2012, 08:11 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 2 ngà y 2 giá» 39 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
Chương 131: Cá»a Ải Cuối Cùng
Lòng ngưá»i trong thiên hạ dao động, khắp nÆ¡i Ä‘á»u nổi lên tin đồn, sợ rằng triá»u đình Äại Tống sắp đến ngà y Ä‘iệt vong.
Bách tÃnh nghÄ© như váºy cÅ©ng là lẽ thưá»ng tình, bởi từ cuối triá»u ÄÆ°á»ng đến nay, chư hầu nổi lên như nấm má»c sau mưa, quốc hiệu đổi như thay áo. Những quốc gia đã bị diệt vong như Thục, ÄÆ°á»ng, Hán có nước nà o mà không truyá»n qua Ä‘á»i Nhị Thể Tam Thể bốn năm mưá»i năm, nước Tống tuy đã thống nhất được Trung Nguyên, nhưng tÃnh ra cÅ©ng má»›i duy trì được mưá»i mấy năm, để đạt được thiên hạ quy tâm thì vẫn còn xa.
Kết quả, đầu tiên là U Châu đại bại, ba mươi vạn đại quan bị đánh cho tan tà nh, phải cấp tốc gùi “Thảo Triệu Cảnh Lệnh†cho Tây Hạ. Kỳ Vương Triệu Äức Phương chÃnh là khổ chá»§, những hà nh vi cá»§a Triệu Quang NghÄ©a má»™t khi bại lá»™ trước thiên hạ, chắc chắn sẽ là m mất lòng ngưá»i. Triệu Quang NghÄ©a còn chưa nghÄ© ra phải ứng phó ra sao vá»›i nguy cÆ¡ nà y thì đã bị ngưá»i ta lấy đầu ngay trong doanh trại cá»§a mưá»i vạn đại quân, Thái tá» nhanh chóng kế vị.
Triệu Nguyên Tá sáng ban lệnh chiá»u đã đổi, tÃnh tình do dá»± thiếu quyết Ä‘oán, có vẻ tin tức phụ hoà ng lên cÆ¡n bạo bệnh bất thưá»ng đã truyá»n khắp Biện Lương thà nh. Äừng thấy thâm cung tưá»ng cao hà o sâu, kỳ thá»±c chẳng có bức tưá»ng nà o có thể hoà n toà n kÃn gió. HÆ¡n nữa hoà ng thất Äại Tống từ trước tá»›i nay khá gần gÅ©i vá»›i dân. Cung cấm cÅ©ng không canh phòng nghiêm ngặt bằng những triá»u khác, những chuyện trong hoà ng cung đại ná»™i nà y sá»›m đã không thể giấu được bách tÃnh kinh thà nh.
Hổ báo Äại Liêu thì nhăm nhăm chá»±c chá» tiến công xuống phÃa nam, LÅ©ng Hữu Quan rÆ¡i và o tay ngưá»i Tây Hạ, Ba Thục nghÄ©a quân nổi dáºy. Äừng nói là ngưá»i dân bình thưá»ng, cho dù là quan lại trong triá»u cÅ©ng vô cùng lo sợ.
Trong khi Tiêu Xước lui binh tại đất Tống, thì cÅ©ng đồng thá»i nhanh chóng láºp kế hoạch phản kÃch, dá»±a và o sÄ© khà đang mạnh liá»n hợp quân vá»›i các lá»™ binh mã tá»›i cứu viện Nam Kinh, chuyển thá»§ sang công. Äại Tống trong cÆ¡n biển loạn Ä‘ang phải đối mặt vá»›i cục diện quốc ná»™i không yên. Lòng ngưá»i rối loạn, hai mặt dùng binh Ä‘á»u là cưá»ng địch.
Äối vá»›i chuyện quân quốc đại sá»±, Triệu Quang NghÄ©a cÅ©ng có thể coi là má»™t nhà lý luáºn quân sá»±, tuy còn kém xa những huynh đệ khác, nhưng nếu đà m luáºn chuyện quân sá»±, ông ta cÅ©ng có thể nói năng đâu ra đấy. Thái tá» Nguyên Tá ngược lại không hiểu biết chút gì vá» quân sá»±, những thứ như Tam Cương NgÅ© Thưá»ng, Hiếu Thê Nhân NghÄ©a lại không thể mang ra mà đánh tráºn. May mắn là tuy y năng lá»±c chưa tá»›i, nhưng trong triá»u văn có Trương Bạc, võ có La Khắc Äịch. Triệu Nguyên Tá là má»™t ngưá»i không có chá»§ kiến, tất cả Ä‘á»u thuáºn theo hai ngưá»i kia. Váºy nên tạm thá»i cÅ©ng có thể sắp xếp ổn thá»a.
Trương Bạc và La Khắc Äịch, má»™t tên không tu đưá»ng tư đức, vô Æ¡n bạc nghÄ©a, má»™t tên lòng dạ bất chÃnh, sá»›m đã có ý định phản bá»™i. Tuy nhiên luáºn tà i cán, hai tên nà y quả thá»±c rất giá»i không có gì để nói, cục diện trước mắt, cho dù trong lòng chúng nghÄ© thế nà o thì cÅ©ng Ä‘á»u phải táºp trung tinh thần mà đối phó vá»›i giặc ngoại xâm trước, nếu như tháºt sá»± để ngưá»i Khiết Äan tiến và o Trung Nguyên thì không còn là chuyện đùa được nữa.
Sá»± việc đã đến nước nà y, hai ngưá»i Trương - La đà nh thá»±c tâm mà hợp tác vá»›i nhau, qua má»™t hồi thảo luáºn quyết định đâng tấu lên Hoà ng Thượng để Lý Kế Long, Lưu Triá»u Nhượng, Äiá»n Trá»ng Tiến lần lượt đảm nháºn chức vụ Bá»™ Thứ cá»§a Thương Châu, Doanh Châu, Äịnh Châu, phòng thá»§ bảo vệ ba quan ải nà y.
Vốn dÄ© trước đó, đứng trước nguy cÆ¡ Lý Kế Long thá» mệnh má»™t mình thống lãnh quân biên thùy. Nhưng lần nà y không phải là xuất chinh mà là phòng thá»§, cho nên má»—i má»™t quan ải trá»ng yếu cần có má»™t chá»§ tướng má»›i có thể căn cứ và o tình hình địch ta mà kịp thá»i ra quyết định bất cứ lúc nà o, nếu để má»™t mình Lý Kế Long má»™t mình nắm tất cả binh quyá»n là sợ rằng sẽ nhỡ mất việc lá»›n, chứ hoà n toà n không phải cố ý phân tán binh quyá»n cá»§a ông ta.
Khi bắt đầu giao chiến, hai bên Ä‘á»u có những Ä‘iểm mạnh yếu khác nhau, quân Tống tuy sÄ© khà không cao, nhưng có lợi thế địa hình cho nên quân Liêu cÅ©ng không chiếm được bao nhiêu phần thắng thế. Tin tức quân tình truyá»n đến Äông Kinh, bách tÃnh dần dần cÅ©ng an lòng, cảm thấy quân Tống tuy đã từng bại tráºn nhưng ngưá»i Liêu có vẻ cÅ©ng không đáng sợ như trong tưởng tượng.
Tổng chỉ huy cá»§a quân Liêu Da Luáºt Hưu Ca là má»™t thống soái thá»±c sá»±, nhưng trước mắt vẫn chưa có ai có thể nháºn ra sá»± bất phà m cá»§a y. Nước Tống khi tá»± kiểm Ä‘iểm lại nguyên nhân Bắc phạt thất bại lần nà y, tuy ngoà i mặt không ai nói, nhưng trong thâm tâm ai cÅ©ng cho rằng do tiên đế dùng binh sai lầm dẫn đến đại bại, Da Luáºt Hưu Ca lần nà y già nh thắng lợi Ä‘a phần chẳng qua là gặp may mắn mà thôi.
Thá»±c ra cục diện giằng co trước mắt căn bản đã vượt ra ngoà i sá»± dá»± tÃnh cá»§a Da Luáºt Hưu Ca. Y vốn dÄ© không coi trá»ng những sá»± thắng bại nhá» bé nà y, mục tiêu cá»§a y là quân chá»§ lá»±c cá»§a Tống quốc, Ä‘iá»u y muốn là hạ thà nh tiến thẳng và o Trung Nguyên. Nhưng đây là việc không thể vá»™i vã được, y Ä‘ang đợi cÆ¡ há»™i, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘ang tá»± tạo ra cÆ¡ há»™i. CÆ¡ há»™i đó, cuối cùng cÅ©ng đã tá»›i.
Sau khi hai bên giằng co được mấy ngà y, Äiá»n Trá»ng Tiến tạm thá»i ổn định được tình hình liá»n bắt đầu thá» quay sang triển khai phản kÃch. Äiá»n Trá»ng Tiến lui binh ra khá»i Kỳ Câu Quan, liên tiếp đánh bại mấy lá»™ quan Liêu, tháºm chà thu hồi lại được Trác Châu. Thá»±c ra Äiá»n Trá»ng Tiến không há» mạo hiểm tấn công tùy tiện, chá»§ động xuất kÃch là ý cá»§a triá»u đình, bên ngoà i thì nói là phải chặn địch ngay từ bên ngoà i biên giá»›i, nhưng nguyên nhân thá»±c sá»± là do trước mắt lòng quân cùng như lòng dân Ä‘á»u Ä‘ang dao động, quân Tống rất cần má»™t tráºn thắng để vãn hồi tất cả.
Chiến thắng cá»§a Äiá»n Trá»ng Tiến truyá»n vá» thà nh Khai Phong, cả thà nh vui mừng rá»™n rã như đón năm má»›i, lòng dân rối loạn lâu nay tạm thá»i được ổn định lại. Triệu Nguyên Tá vui mừng khôn xiết, láºp tức hạ chỉ, lệnh cho Lưu Äình Nhượng, Lý Kế Long, ba quân cùng tiến công, lấy lại những vùng đất đã mất. Trương Bạc, La Khắc Äịch nghe tin vá»™i và ng khuyên ngăn cho rằng không nên hấp tấp, cần hà nh động cẩn trá»ng tÃch nhiá»u tráºn thắng nhá» thà nh tráºn thắng lá»›n. Triệu Nguyên Tá ngược lại không thể kiên nhẫn được nữa, y là m việc tuy do dá»± thiếu quyết Ä‘oán, nhưng má»™t khi đã cho rằng là đúng thì lại cố chấp vô cùng, không ai có thể lay chuyển được.
Thánh chỉ ban xuống, Lý Kế Long và Lưu Äình Nhượng vốn trước giá» vẫn án binh bất động láºp tức phát binh, quyết đòi lại những lãnh thổ bị mất do Bắc phạt thất bại lần trước. Lưu Äình Nhượng và Lý Kế Long sau khi tiếp thánh chỉ, chỉ có thể y theo mà hà nh sá»±, tuy nhiên hai ngưá»i Ä‘á»u là tướng lãnh mang trá»ng trách nặng ná» cho nên sau má»™t hồi bà n bạc quyết định sẽ hà nh sá»± cẩn trá»ng, để Lưu Äình Nhượng là m tiên phong, Lý Kế Long là m háºu quân, trước sau phối hợp, tiến hà nh phản kÃch.
Kỳ thá»±c theo ý cá»§a Lý Kế Long, trước mắt hà nh sá»± cẩn trá»ng từng bước là thá»a đáng nhất.
Nhưng hiện nay những khó khăn cá»§a nước Tống không chỉ đến từ phÃa bắc quốc, áp lá»±c phải chịu cÅ©ng không chỉ là vá» mặt quân sá»±. Má»™t tráºn đại thắng, đòi lại những vùng đất mất và o tay bắc quốc trong lần bắc phạt thất bại trước đây. Äối vá»›i nước Tống mà nói thá»±c sá»± vô cùng quan trá»ng, ý nghÄ©a cá»§a nó tuyệt đối không chỉ gói gá»n trong chiến thắng cá»§a má»™t tráºn chiến. HÆ¡n nữa thánh chỉ có ý thôi thúc như thế, trong lòng hoà ng thượng chắc cÅ©ng có phần muốn lấy lại thể diện cho tiên đế, hắn là má»™t tướng lãnh, ăn bổng lá»™c cá»§a triá»u đình, lại là cáºu cá»§a đương kim thánh thượng, luáºn vá» công vá» tư Ä‘á»u không nên phản đối, cho nên chỉ đà nh toà n lá»±c phối hợp.
*
* *
Da Luáºt Hưu Ca trước giá» vẫn giấu kÃn quân chá»§ lá»±c, không để có bất kỳ tiếp xúc nà o vá»›i quân Tống, bá»n há» Ä‘á»u là kỵ binh, di chuyển thần tốc, vô cùng cÆ¡ động, thám báo cá»§a Tống quân rất khó phát hiện ra há» từ đó mà tìm hiểu được thông tin quân tình hữu dụng. HÆ¡n nữa cá» hiệu cá»§a quân Liêu lại khá lá»™n xá»™n, quan sát từ xa rất khó nắm được tình hình cụ thể tỉ mỉ. Cho nên quân Tống từ đầu tá»›i cuối không biết quân Liêu vẫn còn Ä‘ang ém giấu má»™t đạo quân chá»§ lá»±c.
Lưu Äình Nhượng tiến quân vá» phÃa Bắc trước, y tuy là tướng môn thế gia nhưng cÅ©ng không có mấy kinh nghiệm đánh tráºn, chưa từng giao chiến vá»›i ngưá»i Liêu, trâu má»›i sinh thì không sợ hổ. Lưu Äình Nhượng dùng cái khà khái đó mà lãnh binh tiến công đến sông Hà Bắc. Vừa đúng lúc gặp phải bản bá»™ binh mã cá»§a Da Luáºt Hưu Ca giao chiến má»™t hồi, quân Liêu không đánh mà lui. Ngay sau đó, Da Luáºt Hưu Ca cá» sứ giả đến nói, sợ uy lá»±c mạnh mẽ cá»§a quân Tống, có ý đầu hà ng.
Da Luáºt Hưu Ca tùy tiện phái má»™t ngưá»i Ä‘i, chẳng qua là có ý trêu chá»c mà thôi, y cÅ©ng biết quân Tống không thể nà o bị lừa, chẳng qua là có thể kéo dà i thân chút thá»i gian, mục Ä‘Ãch thá»±c sá»± cá»§a y là đụ quân chá»§ lá»±c cá»§a Lưu Äình Nhượng và o vòng bao vây. Äám quân địch hiện nay đối vá»›i y mà nói quá thá»±c chưa đáng để ra tay, mấy con cừu non đó chưa đủ cho y lót dạ.
Nhưng lại xảy ra má»™t chuyện không thể ngá» nổi, Hạ Lệnh Äồ lại tin đó là tháºt, hắn không những tin mà còn vui sương ra mặt, chỉ Ä‘em theo và i thân binh đến đại doanh cá»§a Da Luáºt Hưu Ca để tiếp nháºn sá»± đầu hà ng cá»§a địch quân.
Má»™t tráºn Cao Lương Hà , Da Luáºt Hưu Ca đã đánh lui ba mươi vạn đại quân Tống, Ä‘uổi cho Triệu Quang Nghị chạy bán sống bán chết, váºy mà y chỉ thuáºn miệng nói má»™t câu như váºy, hắn lại liá»n tưởng tháºt, cho rằng ngưá»i ta đã khiếp sợ cái uy cá»§a hắn.
Da Luáºt Hưu Ca Ä‘ang ở trong doanh trại bà n luáºn kế sách vá»›i những tướng quân khác, nghe thân binh truyá»n báo tin đó thì giáºt mình, y không ngá», má»™t tướng quân nước Tống, lại có thể... Sao có thể ngu ngốc đến thế?
Da Luáºt Hưu Ca đến lúc đó vẫn chưa tin lá»i cá»§a thân binh và o báo. Y Ä‘Ãch thân chạy ra ngoà i cá»a trại, nhìn thấy Hạ Lệnh Äồ đương dương tá»± đắc ngồi trên ngá»±a, lại nghe hắn chÃnh miệng nói ra thân pháºn, Da Luáºt Hưu Ca má»›i biết tên thân binh kia thá»±c không phải là ăn no dá»ng mỡ dám cả gan đùa cợt vá»›i y. Da Luáºt Hưu Ca rÆ¡i và o tình thế dở khóc dở cưá»i, láºp tức kêu ngưá»i trói tên thiếu niên ngây thÆ¡ kia lại. Nhìn bá»™ dạng đó cá»§a hắn Da Luáºt Hưu Ca vừa tức vừa buồn cưá»i, nhưng cÅ©ng không sai ngưá»i đánh cho hắn má»™t tráºn.
Tuy nhiên vị tướng tiên phong nà y đã tá»± đẫn xác tá»›i, Da Luáºt Hưu Ca cÅ©ng không khách sáo vá»›i hắn nữa, trá»±c tiếp sai quân bao vây đội quân tiên phong cá»§a Hạ Lệnh Äồ, má»™t tráºn tiêu diệt sạch sẽ. Da Luáºt Hưu Ca vốn dÄ© định dùng đám quân Tống nà y là m mồi câu. Lần nà y ra tay, chá»§ tướng Hạ Lệnh Äồ không có mặt, quân sÄ© trên dưới không có ngưá»i chỉ huy, chẳng má»™t tên nà o chạy thoát, kết quả cả đội quân tiên phong chẳng phát huy được tác dụng gì. Äại quân cá»§a Lưu Äình Nhượng Ä‘i đằng sau hoà n toà n không biết gì vá» việc nà y.
Kết quả, Lưu Äinh Nhượng tá»± chui đầu và o vòng vây Da Luáºt Hưu Ca đã giăng sẵn, hÆ¡n mưá»i vạn đại quân bao vây ba vạn ngưá»i ngá»±a cá»§a Lưu Äình Nhượng không má»™t khe hở. Lưu Äình Nhượng bố tráºn liá»u chết chống cá»±. Bá»™ binh quân Tống thiên hạ vô địch, giao chiến chÃnh diện uy phong khắp nÆ¡i, quân Liêu từ đầu tá»›i cuối chưa từng đột phá được phòng tuyến phòng ngá»± cá»§a Lưu Äình Nhượng.
Lưu Äình Nhượng cá» ngưá»i phá vòng vây Ä‘i báo tin cho Lý Kế Long. Lý Kế Long hà nh quân đằng sau nghe được tin thì vô cùng thất kinh, phó tướng Tang KÃnh đến báo tin toà n thân đầy máu. Giá»ng nói khản đặc tâu: “Äại nhân, Lưu tướng quân Ä‘ang cầm quân khổ chiến, nếu cháºm trá»… e rằng toà n quân sẽ bị tiêu diệt, xin ngưá»i nhanh chóng phái binh cứu viện!â€.
Các tướng dưới trướng Lý Kế Long Ä‘á»u tức giáºn đỠmắt, lần lượt xin được ra ứng chiến. Lý Kế Long Ä‘i Ä‘i lại lại, má»™t lúc lâu sau má»›i quay đầu lại há»i: “Quân Liêu có bao nhiêu ngưá»i?â€.
Tang KÃnh thưa: “Theo như mạc tướng thấy, Ãt nhất không dưới mưá»i vạn ngưá»i. Lưu tướng quân đã cố cầm cá»± má»™t ngà y đêm, không thể trì hoãn thêm được nữaâ€.
Lý Kế Long nheo nheo hai mắt, cháºm rãi lắc đầu nói: “Nếu như ngươi đã thấy có mưá»i vạn quân thì có nghÄ©a là trong tay hắn không chỉ có mưá»i vạn, tại má»™t vùng đất bằng phẳng, địch tấn công ba vạn bá»™ binh không có lấy má»™t nÆ¡i hiểm yếu để phòng thá»§. Váºy mà ta có thể cầm cá»± được má»™t ngà y má»™t đêm chưa bại? Cái nà y...â€.
Tạp Chiến nóng nảy, hai mắt đỠngầu, giáºn dữ hét lá»›n: “Lý Kế Long, ngươi nói váºy là có ý gì, chẳng lẽ là khiếp sợ không dám ứng chiếnâ€.
Thân binh dưới trướng Lý Kế Long ấn Ä‘ao tiến lại gần, quát: “To gan, ngươi nói gì?â€.
Lý Kế Long khoát tay, ngăn sá»± manh động cá»§a thuá»™c hạ, ngá»a đầu thở dà i nói: “Chúng ta trúng kế rồi, chạy Ä‘i cứu viện chẳng qua chỉ như thiêu thân lao đầu và o lá»a, Ä‘i bao nhiêu chết bấy nhiêu, chúng ta vốn dÄ© nên trấn quan tá» thá»§, vốn dÄ© không nên chá»§ động xuất binh, vốn dÄ© không nên chá»§ động xuất binh...â€.
Hắn bá»—ng nhiên quay ngưá»i, lá»›n tiếng ra lệnh: “Truyá»n lệnh ba quân, háºu tráºn trở thà nh tiá»n tráºn, láºp tức quay đầu rút quân!â€.
“Không được! Lý tướng quân, không thể được!â€. Tang Chiến quỳ xuống khóc lóc: “Lưu đại nhân Ä‘ang bị trùng vây, khổ sở chống đỡ. Ba vạn huynh đệ Ä‘ang ngá»a đầu trông ngóng chúng ta tá»›i cứu viện, Lý tướng quân, không thể lui binh được!â€.
Lý Kế Long sắc mặt xanh mét, má run run giáºt mạnh và i cái, mắt nhìn hữu quân bị vây mà phải quay đầu tháo chạy, lòng y cÅ©ng như có Ä‘ao cắt. Nhưng y biết, bây giá» tuyệt đối không phải là lúc dùng tình cảm để hà nh sá»±, y liá»n lá»›n tiếng quát: “Không nghe thấy mệnh lệnh cá»§a bản soái hay sao? Láºp tức lui binh!â€.
Y bước Ä‘i và i bước, trầm giá»ng nói: “Giá» nà y lui binh e rằng đã muá»™n, không thể quay lại theo đưá»ng cÅ© được, rút lui theo hướng Lạc Thá», có lẽ có thể dá»±a và o vị trà hiểm yếu cá»§a thà nh trì, mà bảo toà n được quân taâ€.
Y Ä‘au đớn than: “Chúng ta... Chúng ta không thể chịu nổi thêm má»™t thất bại nà o nữaâ€.
*
* *
“Lý Kế Long đã lui binh?â€.
Da Luáºt Hưu Ca Ä‘ang nóng lòng đợi Lý Kế Long tá»± chui đầu và o lưới nghe được tin nà y thì sững sá» má»™t hồi lâu má»›i phản ứng: “Tiêu Thát Liệt, Da Luáºt Thiện, láºp tức dẫn phục binh cá»§a các ngươi truy kÃch Lý Kế Long, nhất định phải giữ chân được hắn, đợi ta giải quyết xong Lưu Äình Nhượng sẽ láºp tức dẫn quân Ä‘uổi theoâ€.
Y vá»™i và ng Ä‘i đến bên bản đồ. há»i: “Lý Kế Long lui theo hướng nà o?â€.
Thám mã bẩm báo: “Nhìn hướng đó, có lẽ là lui theo hướng Lạc Thá» mà quân Tống Ä‘ang nắm giữâ€.
Da Luáºt Hưu Ca ngẩn ngưá»i, khuôn mặt Ä‘ang kÃch động dần dần bình tÄ©nh lại, ngón tay y mà i qua lại trên bản đồ, cÆ¡ hồ như muốn đâm thá»§ng má»™t lá»— trên vị trà đánh đấu thà nh Lạc Thá».
Tiêu Thát Liệt sốt ruá»™t há»i: “Äại Vu Việt, chúng ta có phải nên láºp tức lên đưá»ng?â€.
Da Luáºt Hưu Ca cưá»i khổ má»™t tiếng, lắc lắc đầu: “Không cần Ä‘uổi nữa, Ä‘uổi không kịp nữa rồi. Lý Kế Long, giá»i cho má»™t Lý Kế Long!â€.
Ãnh mắt y chuyển đến vị trà nÆ¡i Lưu Äình Nhượng Ä‘ang cố tá» thá»§, ánh mắt lại đần trở nên lạnh lùng: “Mồi câu nà y, đã không còn tác dụng gì nữa, tiêu diệt nó Ä‘i!â€.
Tráºn Quân Tá» Quan, Lưu Äình Nhượng dưới sá»± liá»u chết bảo vệ cá»§a bá»™ tướng thoát khá»i vòng vây, chỉ dẫn theo khoảng chục kỵ binh chạy vỠđất Tống, mấy vạn quân Ä‘á»u bị tiêu diệt, tin tức truyá»n vá» Äông Kinh Biện Lương. Triệu Nguyên Tá nghe như sét đánh bên tai, ngÆ¡ ngác ngồi trên ngá»± tá»a, mặc cho quần thần nói gì, chỉ má»™t má»±c im lặng không nói. Sau cùng đột nhiên đứng dáºy, hạ chiếu cho dù bằng bất cứ giá nà o, toà n quân phát kÃch phản công. Trương Bạc và La Khắc Äịch vá»™i vã khuyên ngăn.
Sau đó, Da Luáºt Hưu Ca thừa thắng xông lên, má»™t lần nữa bao vây Trác Châu, khổ chiến mấy ngà y mấy đêm. Thà nh Trác Châu bị hạ, quân Tống trong thà nh bị ép đầu hà ng, được Da Luáºt Hưu Ca táºp hợp lại thà nh bảy doanh binh mã, phân tán và o đội ngÅ© cá»§a quân Liêu, cùng nhau hướng xuống phÃa Nam, trên đưá»ng công phá Kỳ Châu, Tân An, Tiêu Lang sÆ¡n trại, lại chiếm được Dịch Châu. Tin tức truyá»n tá»›i Biện Lương, Triệu Nguyên Tá hoảng hốt, lại ra lệnh cho các quan ải đóng cá»a thà nh cố thá»§, không cho phép xuất chiến.
La Khắc Äịnh cho rằng, thế địch Ä‘ang mạnh, đối đầu chÃnh diện là điá»u không nên. Nhưng tình hình cụ thể còn phải xem thế địch mạnh yếu ở từng quan ải, triá»u đình ra lệnh đồng loạt tất cả các ải không được xuất chiến thì không được thá»a đáng, khiến cho Triệu Nguyên Tá giáºn dữ đùng đùng, cÅ©ng may Trình VÅ©, Cô Diá»…m, Tống Kỳ cùng vá»›i các sá»§ng thần thân tÃn cá»§a Triệu Quang Nghị lần lượt tấu thưa rằng lá»i cá»§a La Khắc Äịch nói có lý, Triệu Nguyên Tá má»›i không trị tá»™i cá»§a y. Tuy nhiên vẫn là m theo lá»i cá»§a y, hạ chiếu thư cho tướng lÄ©nh các biên ải.
Ra khá»i ngá» môn, đã có ngá»±a chá» sẵn, La Khắc Äịch xoay ngưá»i nhảy lên ngá»±a, ngá»a đầu lên trá»i mà thở dà i, nước Tống đến cục diện như ngà y hôm nay, y cảm thấy cÅ©ng chưa đến mức không thể vãn hồi. Nhưng vị hoà ng đế nà y... Sáng nắng chiá»u mưa, hỉ ná»™ vô thưá»ng, tâm trạng thay đổi nhanh như trẻ con. Nói khóc là khóc nói cưá»i là cưá»i, rõ rà ng là không hiểu việc quân sá»± nhưng cứ nhất định thÃch nhúng tay và o, hÆ¡n nữa má»™t khi lên cÆ¡n cố chấp thì tuyệt nhiên không nghe ý kiến cá»§a bất cứ má»™t ai, hoà ng đế là đầu não cá»§a quốc gia, hà nh sá»± sao có thể khinh suất ngang ngạnh như thế?
Hai đạo chiếu thư trước sau chỉ cách nhau có mấy ngà y, mệnh lệnh lại hoà n toà n trái ngược, chỉ dá»±a và o Ä‘iểm nà y đã đủ để là m tiêu tan dÅ©ng khà cá»§a quân sÄ© biên ải. La Khắc Äịch y là m gì có đủ khả năng thay trá»i đổi ngà y. Triệu Quang Nghị Ä‘oạt được ngôi vị má»™t cách không quang minh chÃnh đại, con trai cá»§a hắn lên ngôi tÃnh hợp pháp đương nhiên cÅ©ng có vấn Ä‘á». Nhưng trước mắt giang sÆ¡n Äại Tống Ä‘ang nằm trong tay vị thiên tá» trẻ tuổi thần trà không tỉnh táo nà y. Y có thể không quan tâm đến Triệu Quang NghÄ©a phụ tá» hai Ä‘á»i quân vương, nhưng giang san cá»§a ngưá»i Hán sao có thể để lá»t và o tay bá»n ngưá»i man di Khiết Äan, thân là m ngưá»i chỉ huy quân đội nước Tống, y thá»±c không biết nên là m sao cho phải?
“La đại nhân...â€.
PhÃa sau có tiếng chân ngá»±a chạy đến, nhìn mÅ© mão cá»§a ngưá»i trên ngá»±a có thể thấy đây là má»™t võ tướng, vừa nhìn thấy La Khắc Äịch ngưá»i ná» liá»n ghim ngá»±a hà nh lá»….
La Khắc Äịch quay đầu nháºn ra đó là ai, liá»n nhanh chóng đáp lá»…: “Äịch đại nhânâ€.
Vị Äịch Má»™c Ti nà y tuổi khoáng bốn mươi, vốn là má»™t vị tướng lÄ©nh trung cấp trong cấm quân, trước đây quân hệ vá»›i Tấn Vương Triệu Quang NghÄ©a không gần không xa, nhưng so vá»›i rất nhiá»u tướng lÄ©nh cao cấp hồi đó không qua lại vá»›i thân vương thì có thể nói là thân thiết hÆ¡n rất nhiá»u. Triệu Quang NghÄ©a thanh trừ không còn lấy má»™t lão tướng nà o, hắn cÅ©ng là từ đó được nâng đỡ, được thăng lên hà ng tướng lÄ©nh. Ngưá»i nà y bình thưá»ng trầm tÄ©nh, cẩn tháºn đưá»ng hoà ng, La Khắc Äịch cÅ©ng có và i phần kÃnh trá»ng.
“Äại nhân có phải Ä‘ang rầu rÄ© vì chuyện chiến sá»± ở biên ải?â€.
La Khắc Äịch cưá»i khổ sở: “Ngoà i quan ải hiện giá» Trần Binh Hoà ng Quan không lùi không tiến, không biết là có ý đồ gì. Giang Nam biến động không yên, lòng ngưá»i kinh thà nh bất an! Tình hình như thế La má»— tháºt là lá»±c bất tòng tâmâ€.
Äịch Má»™c Ti mỉm cưá»i nói: “Äại nhân vÅ© dÅ©ng, hạ quan hiểu rất rõ. Nhưng việc quân lần nà y là nguy cÆ¡ nghiêm trá»ng nhất cá»§a triá»u ta từ khi láºp quốc đến giá». CÅ©ng tháºt là là m khó cho đại nhân, thá»±c ra... Äại nhân má»™t mình rầu rÄ© ở đây thì có được tác dụng gì. Sao không Ä‘i thỉnh giáo má»™t phen?â€.
La Khắc Äịch nói: “Thỉnh giáo, bản quan có thể thỉnh giáo vá»›i ai?â€.
o O o
|

08-03-2012, 08:36 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 2 ngà y 2 giá» 39 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
Chương 132: Quy Tâm
Äịch Má»™c Ti miệng ho má»™t tiếng, nói: “Nay đại nhân là ngưá»i nắm giữ binh quyá»n quốc gia, nhưng luáºn quan chức vẫn chỉ là Xu Máºt Viện Sứ, bên trên vẫn còn hai vị Xu Máºt Sứ, Xu Máºt Phó Sứ. Hai vị đại nhân vì Ä‘ang bệnh phải ở nhà nghỉ ngÆ¡i tịnh dưỡng, theo lý thì không nên đến là m phiá»n, nhưng giá» là lúc quốc gia lâm nguy, những ngưá»i thân là m thần tá» như chúng ta là m sao có thể chỉ lo cho an nguy bản thân. Tà o, Phan hai vị đại nhân thân kinh qua bách tráºn, dà y dạn kinh nghiêm, có lẽ... Có thể cho đại nhân và i lá»i khuyên?â€.
“Sao cÆ¡?â€, ánh mắt La Khắc Äịch dần sáng lên lá»™ ra vẻ trầm tư. Äịch Má»™c Ti mỉm cưá»i, chắp tay nói: “Hạ quan cáo từ...â€.
“Cầu cứu Tà o Bân, Phan Mỹ? Chỉ sợ đây là ý cá»§a Tà o Bân, nhá» hắn chuyển lá»i... Hai vị lão tướng nà y sá»›m đã cáo lão vá» quê an hưởng tuổi già . Muốn ta tá»›i đó, rốt cuá»™c là có ý gì?â€.
La Khắc Äịch trầm tư má»™t hồi, vốn muốn vá» nhà thỉnh giáo cha mình má»™t chuyến, lúc nà y suy nghÄ© lại thấy có chút dao động, cha y khán nhân vá»ng chÃnh Ä‘á»u rất chuẩn xác. Nhưng vá» việc quân sá»±, ông cuối cùng vẫn chỉ là má»™t văn nhân, có lẽ Tà o Bân, Phan Mỹ hai vị khai quốc danh tướng nà y quả tháºt có diệu kế gì chăng?
La Khắc Äịch thúc ngá»±a tiến vá» phÃa trước mấy bước, đột nhiên lại ghim dây cương, giáºt mạnh đầu ngá»±a, hướng vá» phÃa quân há»™ vệ nói: “Äi, tá»›i Xu Máºt Phá»§!â€.
“Lão gia ở bên trong, La đại nhân, má»i và oâ€. Lão gia nhân dẫn La Khắc Äịch tá»›i trước mà n che rồi dừng bước nói.
PhÃa trước là má»™t phòng sưởi ấm, tưá»ng là m bằng đất và ng, nóc lợp cò tranh rất dà y, có thêm mấy cá»a sổ. Vừa có thể thông gió, vừa để ánh ánh sáng mặt trá»i chiếu và o. Äây thá»±c tế là má»™t vưá»n hoa. Là nÆ¡i gia chá»§ trồng hoa, phương bắc mùa thu và mùa đông rất lạnh, những gia đình già u có Ä‘á»u xây nhưng phòng sưởi ấm như thế nà y.
Tiếp khách ở nÆ¡i như thế nà y, vốn dÄ© là không thÃch hợp, nhưng Tà o Bân trên danh nghÄ©a vẫn là cấp trên cá»§a Là Khắc Äịch, hÆ¡n nữa thân thế, uy danh cÅ©ng vượt báºc hÆ¡n. Cho nên tiếp vãn bối hoặc thuá»™c hạ ở nÆ¡i thế nà y cÅ©ng không có gì không thá»a đáng.
Trong căn phòng có mùi đất bùn và mùi dạ cá» lên men, có lẽ phÃa sau vẫn còn mấy gian phòng như thế nà y nữa Ä‘ang trồng hoa tươi. La Khắc Äịch nhẹ bước tiến và o phòng thì nhìn thấy má»™t lão nhân mặc má»™t chiếc áo khoác ngoà i Ä‘ang cắm cúi bên bồn hoa. Hoa cá» trong phòng nhiá»u nhất là hoa cúc, cÅ©ng đúng lúc Ä‘ang và o mùa, chá»§ng loại hoa cúc rất nhiá»u, đóa nà y thì trắng muốt như tuyết, đóa thì và ng rá»±c như mặt trá»i, đóa thì hợp bởi nhiá»u bông hoa nhá» chen chúc như sao trên trá»i, đóa thì cánh má»ng như tÆ¡ nhưng lại tá»a ra má»™t mùi thÆ¡m nồng nà n.
La Khắc Äịch dừng bước, nhìn vị Tà o đại tướng quân Ä‘ang chăm sóc hoa cá», nhìn ông ta chẳng khác gì má»™t ngưá»i bình thưá»ng, ngưá»i không quen biết có lẽ sẽ tưởng nhầm ông ta là ngưá»i chăm sóc vưá»n cá»§a Tà o phá»§, còn đâu khà khái cá»§a vị đại tướng quân má»™t tay chỉ huy cả nghìn vạn quân từng tung hoà nh khắp bốn phương.
Nhưng quốc gia Ä‘ang nguy nan, xã tắc giang sÆ¡n nguy trong sá»›m tối, Tà o Bân tuy đã không còn quan tâm đến việc triá»u chÃnh, nhưng La Khắc Äịch không tin ông ta không biết chút gì vá» tình thế thiên hạ hiện nay, ông ta thá»±c sá»± có thể Ä‘iá»m tÄ©nh đến váºy sao?
“Ti chức La Khắc Äịch, tham kiến Xu Máºt đại nhânâ€. La Khắc Äịch hÃt sâu má»™t hÆ¡i, tiến lên phÃa trước chắp tay thi lá»….
Ông già mặc áo vải, thần thái ung dung quay đầu nhìn y, tay vẫn không rá»i khá»i bụi hoa trước mắt, cưá»i ha ha nói: “Hóa ra là La viện sá»±, lão phu hưởng nhà n rá»—i ở nhà đã lâu ngà y, bạn bè đồng liêu cÅ©ng rất Ãt khi Ä‘i lại, hôm nay La đại nhân sao lại nhà n rá»—i hạ cố đến thăm?â€.
Khuôn mặt tuấn tú cá»§a La Khắc Äịch đã hÆ¡i nóng lên, tâm ý cá»§a vị lão thần vô cùng rõ rà ng, Tà o Bân thất thế, văn võ bá quan trá»ng triá»u tá»± nhiên Ä‘á»u cố ý tránh mặt. La Khắc Äịch và ông từ trước đến nay chưa từng có giao tình gì, lúc nà y đương nhiên cÅ©ng chẳng có lý do gì để mạo hiểm thân cáºn. Nói ra, phá»§ môn cá»§a vị cấp trên nà y, y cÅ©ng là lần đầu tiên đặt chân đến.
Nhưng trước mắt La Khắc Äịch cÅ©ng chẳng thể để ý nhiá»u đến thế, liá»n nói thẳng và o vấn Ä‘á»: “Xu Máºt đại nhân, quốc gia Ä‘ang nguy nan, nguy hiểm đã cáºn ká», đại nhân là trá»ng thần cá»§a quốc gia, là m sao có thể bà ng quan đứng ngoà i, nếu như quốc gia có nạn, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không được yên ổn, huống hồ đâu chỉ có lê dân bá tÃnh chịu khổ, chỉ e đến đại nhân cÅ©ng... Lần nà y ti chức đến đây là để thỉnh giáo đại nhân, nay tình thế như váºy nên là m sao cho ổn thá»a, xin đại nhân chỉ Ä‘iểm choâ€.
Tà o Bân ngừng tay, khẽ thở đà i, đầu không ngẩng lên nhắm mắt mà nói: “La viện sá»±, ngà y nay trong triá»u má»—i ngưá»i Ä‘á»u có tÃnh toán riêng, sÄ© tá» thứ dân thì hoang mang không có ngà y được an bình, lại có mấy đại thương gia đấu đá nhau, là m cho nguyên khà quốc gia bị tổn thương nghiêm trá»ng, thế còn chưa hết, ngà y nay Tây Hạ táºp trung quân ở Hoà ng Quan, Bắc Liêu thèm muốn Tam Quan, tình thế như váºy, ngà i còn rõ hÆ¡n lão phu. Äừng nói lão phu chỉ là má»™t tên võ phu, cho dù là Châu Công Y Doãn, Quản Trung Tiêu Hà , tháºm chà Gia Cát Lượng sống lại cÅ©ng khó có thể xoay chuyển tình thế, cục diện tồi tệ hiện nay là m sao có thể vãn hồi?â€.
La Khắc Äịch nói: “Lẽ nà o bây giá» chỉ có thể ngồi chá» chết hay sao?â€.
Tà o Bân cháºm rãi nói: “Trừ phi... Nhanh chóng bình định, ná»™i loạn, chấn chỉnh lại lòng dân, má»›i có thể chống lại giặc bên ngoà i, bình định được thiên hạâ€.
La Khắc Äịch cưá»i khổ sở: “Xu Máºt đại nhân, bình định ná»™i loạn nói thì dá»…, cái loạn trước mắt, không chỉ là do Quan Trung khởi binh, mà cho dù là chỉ do Quan Trung khởi binh thì cÅ©ng chẳng thể dẹp được chỉ trong sá»›m tối, huống hồ Bắc triá»u dấy binh tam quan, ép ngưá»i quá đáng, đâu có thong dong chá» chúng ta ổn định sÆ¡n hà ?â€.
Tà o Bân cưá»i nhẹ má»™t tiếng nói: “Võ phu đúng vẫn là võ phu, chẳng nhẽ chỉ có thể dùng cách đánh hay sao?â€.
La Khắc Äịch giáºt mình, vá»™i và ng há»i: “Váºy đại nhân có cao kiến gì chăng?â€.
Tà o Bân im lặng không nói, La Khắc Äịch vá»™i và ng nói: “Lá»i đại nhân nói ra, chỉ lá»t và o tai cá»§a ti chức, chuyện đại nhân và ti chức bà n bạc là chuyện riêng, sau khi rá»i khá»i căn phòng nà y, tất cả Ä‘á»u không được tÃnh toán, đại nhân có lá»i gì xin cứ nói ra đừng ngạiâ€.
Tà o Bân cháºm rãi nói: “Kế sách cho cục diện hôm nay, chỉ có... Nghênh Kỳ Vương, phế đương kim hoà ng thượng má»›i có thể ổn định lòng ngưá»i, an định giang sÆ¡nâ€.
Mặt La Khắc Äịch láºp tức biển sắc: “Nay đương kim hoà ng thượng không mắc phải tá»™i nghịch thiên, ngưá»i là m thần tá» sao có khinh suất mà nhắc đến phế truất, Ä‘iá»u nà y có khác gì là phản nghịch?â€.
Tà o Bân lạnh lùng nhìn y mà rằng: “Trong bảy đại tá»™i mà Kỳ Vương nhắc đến, tá»™i thứ nhất chÃnh là giết vua, có huyết thư cá»§a tiên hoà ng háºu là m chứng, ngà i có tin hay không?â€.
La Khắc Äịch im lặng không nói, hiển nhiên là đã tin, Tà o Bân lại nói: “Äã như váºy, đương kim hoà ng thượng Ä‘oạt ngôi bất chÃnh, chúng ta là m váºy có gì không hợp tình hợp lý?â€.
La Khắc Äịch trầm giá»ng nói: “Trong triá»u có những ngưá»i như Trương Bạc, Tống Kỳ, Trình VÅ©, Cổ Giao thao túng triá»u chÃnh, tất cả Ä‘á»u là tâm phúc cá»§a tiên đế, việc phế láºp quân vương đâu phải chuyện chÆ¡i, chỉ cần không cẩn tháºn má»™t chút thì cả giang sÆ¡n sẽ chao đảo đại loạn, Bắc triá»u nhân cÆ¡ há»™i đó mà tấn công xuống phÃa nam thì cả Trung Nguyên sẽ lá»t và o tay bá»n chúngâ€.
Tà o Bân cháºm rãi ngẩng đầu lên, khinh miệt mà cưá»i: “Nhưng quân quyá»n, không nằm trong tay há»â€.
“Äại tướng quân biên ải Lý Kế Long tay nắm trá»ng binh trấn thá»§ biên ải lại là đương kim quốc cữuâ€.
“Nhưng đương kim thánh thượng lại không phải là cháu ruá»™t cá»§a hắn, hÆ¡n nữa đại nghÄ©a trước mắt, Ä‘i đâu vỠđâu, hắn nếu không ngốc thì cÅ©ng sẽ có lá»±a chá»n. Việc phế láºp quân vương lão phu cÅ©ng biết trá»ng đại đến mức nà o, nhưng tình thế trước mắt đã không còn là việc mà đương kim hoà ng thượng có thể xá» lý được, không phế truất hoà ng thượng ná»™i loạn sẽ không dứt, không trả lại vương vị cho tá» tôn cá»§a tiên đế lòng dân sÄ© khà khó mà hồi phục, cục diện như váºy căn bản là không có lối thoát. Lý Kế Long nếu như hiểu đại nghÄ©a tất sẽ đứng vá» phÃa chúng ta, nếu không...â€.
Tà o Bân nhẹ nhà ng giÆ¡ tay lên, nhổ Ä‘i má»™t cây cá» bên trong bồn hoa, lạnh lùng nói: “Hắn tuy trong tay nắm trá»ng binh, trấn giữ tam quan, nhưng nếu muốn giết thì cÅ©ng chẳng qua chỉ như nhổ má»™t ngá»n cá» mà thôi!â€.
La Khắc Äịch sắc mặt dần dần thay đổi, Lý Kế Long vừa được đỠbạt lên không lâu, trong quân vẫn chưa có tâm phúc cá»§a chÃnh mình, từ trong lá»i cá»§a Tà o Bân có thể thấy, lão hổ nà y tuy nhà n cư ở nhà , nhưng thá»i gian chưa lâu, móng vuốt vẫn hết sức sắc nhá»n, tướng lãnh dưới trướng cá»§a Lý Kế Long chắc chắn có tâm phúc cá»§a ông ta, lúc cần thiết, ông ta có thể Ä‘iá»u động những ngưá»i nà y diệt trừ Lý Kế Long. Mặc cho ngươi có bản lÄ©nh lá»›n đến mức nà o, có thể tránh được đưá»ng thương đâm thẳng trước mặt chứ cÅ©ng chẳng thể tránh nổi mÅ©i tên đâm sau lưng, từ Ä‘iểm nà y có thể thấy, đế vương tể tướng hay thương buôn tiểu tốt Ä‘á»u giống nhau, sinh mạng Ä‘á»u vô cùng yếu á»›t.
HÆ¡n nữa lá»i cá»§a Tà o Bân hiển nhiên còn có má»™t tầng ý nữa, ông ta đã không còn là chỉ đưa ra kế sách cho La Khắc Äịch, mà là có ý tham gia và o. Nói má»™t cách chÃnh xác hÆ¡n là vị đại tướng quân nà y đâu có chịu yên pháºn nhà n cư ở nhà trồng hoa nhổ cá», cục diện thiên hạ trước mắt sá»›m đã nằm gá»n trong mắt ông ta, chỉ sợ rằng bốn vị đại tướng quân nà y thá»±c ra sá»›m đã bắt đầu láºp kế hoạch phế quân vương láºp vua má»›i mất rồi.
Nói như váºy, Äịch Má»™c Ti cÅ©ng là đồng mưu cá»§a ông ta, hôm nay hắn ta gợi ý cho y tìm đến Tà o Bân xin thỉnh giáo, căn bản là kéo y và o đống lá»a, hôm nay nếu không đồng ý chưa chắc đã có thể bước ra khá»i cánh cá»a kia?
NghÄ© đến đấy, La Khắc Äịch không khá»i giáºt mình.
Quả nhiên, Tà o Bân nhìn chăm chú và o y, nghiêm giá»ng nói: “Chuyện nhà cÅ©ng như chuyện nước, chuyện nhà đã không yên thì lấy gì để trị quốc. ÄÆ°Æ¡ng kim hoà ng thượng Ä‘oạt vị bất chÃnh đã là m mất lòng dân, tÃnh tình lại thiếu quyết Ä‘oán, hay thay đổi bất thưá»ng khiến cho uy tÃn không còn. Bắc triá»u xâm lược, quốc gia nguy tại sá»›m tối. Kỳ Vương khởi binh ở Quan Trung, thiên hạ đã có Ä‘iểm báo thay đổi, La tướng quân không nhân lúc nà y để láºp công danh lẽ nà o ngà i muốn là m tá»™i nhân cá»§a nước nhà hay sao?â€.
La Khắc Äịch giáºt mình, do dá»± nói: “Lá»i cá»§a Xu Máºt nói cÅ©ng có lý, nhưng sá»± việc trá»ng đại, ti chức cần phải...â€.
Tà o Bân ngắt lá»i y, lạnh lùng nói: “Nếu đã như váºy, xin tướng quân hãy nhanh chóng quyết định, để lâu ắt sinh biến, Äại Tống ta đã không thể chỠđược nữa rồiâ€.
La Khắc Äịch vốn dÄ© cÅ©ng chẳng có lòng trung thà nh đối vá»›i phụ tá» Triệu Quang NghÄ©a, chỉ có Ä‘iá»u y tuy không trung vá»›i vua nhưng lại trung vá»›i nước, cho dù hà nh động như thế nà o cÅ©ng Ä‘á»u phải tÃnh đến lợi hại cho quốc gia Äại Tống, hÆ¡n nữa tuy đương kim hoà ng thượng Ä‘oạt vị bất chÃnh nhưng dù sao cÅ©ng đã đăng cÆ¡, ngồi lên long sà ng, nếu như thá»±c sá»± là m phản trong lòng y vẫn có chút cảm thấy không thá»a đáng. Lúc nà y bị Tà o Bân hối thúc cuối cùng y cÅ©ng hạ quyết tâm, chắp tay cúi xuống nói: “La Khắc Äịch nguyện theo Xu Máºt đại nhân cùng hoà n thà nh việc lá»›n!â€.
La Khắc Äịch và Tà o Bân nói chuyện hồi lâu, sau khi trù tÃnh kế hoạch chi tiết La Khắc Äịch má»›i cáo từ ra vá», Tà o Bân ngược lại không tiá»…n, chỉ dõi mắt nhìn theo La Khắc Äịch rá»i khá»i phòng, vá»— tay nhè nhè lên cháºu đất mỉm cưá»i.
Lúc nà y từ căn phòng bên cạnh má»›i bước ra hai ngưá»i, má»™t ngưá»i trên dưới năm mươi tuổi, mặt chữ Ä‘iá»n, mà y ráºm miệng lá»›n, vẻ mặt uy nghi, rõ rà ng là nhân váºt chức cao vá»ng trá»ng, ngưá»i nà y chÃnh là đại soái Phan Mỹ. Sau khi khai quốc đã xuất chinh nam bắc, chiến công vô số, uy danh còn lá»›n hÆ¡n Tà o Bân.
Äi phÃa sau là má»™t ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n má»™t chút, quà ng khăn vải, mặt mà y thanh thoát, râu đã Ä‘iểm hoa râm, khuôn mặt Ä‘oan chÃnh, hai mắt sáng có thần khÃ, khiến ngưá»i ta nhìn mà sinh kÃnh nể. Chỉ có những ngưá»i biết hắn má»›i hiểu không thể nhìn mặt mà bắt hình Ä‘ong, coi lão già nà y là chÃnh nhân quân từ, đến lúc bị lão bán đứng rồi còn chưa biết, có khi còn vui vẻ giúp hắn đếm ngân lượng, hắn chÃnh là tên cáo già trong quan trưá»ng La Công Minh La lão gia.
“La lão, đứa con trai nà y cá»§a ông, ông dẫn dắt nó há chẳng phải tốt hÆ¡n sao, cần gì phải tìm ngưá»i gợi ý để nó đến tìm ta, tháºt khiến Tà o má»— toát mồ hôi lạnh, nhỡ mà con trai ông kiên quyết từ chối, thuyết phục không được, cÅ©ng chỉ đà nh trói nó lại đánh má»™t tráºn, như thế không phải là há»ng hết hoa cá» trong vưá»n cá»§a ta hay saoâ€.
Äại kế đã thà nh công, Tà o Bân trong lòng vô cùng thoải mái, vừa nhìn thấy hai ngưá»i bước ra thì liá»n lên tiếng nói đùa. Hai ngưá»i má»™t văn má»™t võ, Tà o Bân vốn dÄ© không có nhiá»u giao tình vá»›i lão hồ ly nà y, nhưng trước mắt cùng mưu đồ việc đại sá»±, còn là La Công Minh cầm đầu. Tình cảm giữa hai ngưá»i nhanh chóng tăng lên trở thà nh má»™t đôi bạn tri giao.
La Công Minh vuốt râu mỉm cưá»i nói: “Äứa con trai nà y cá»§a ta, tÃnh tình ngang ngạnh thÃch tá»± là m khó mình, ngưá»i là m cha như ta có nói hết lá»i cÅ©ng không bằng mấy câu cá»§a Tà o đại tướng quânâ€. Ba ngưá»i đồng loạt cưá»i lá»›n.
Cục diện thiên hạ hiện nay quả tháºt là không thể cứu vẫn được nữa, mà La Khắc Äịch vốn có giao tình thâm sâu vá»›i Dương Hạo, đưá»ng muá»™i cá»§a hắn lại là vương phi cá»§a Dương Hạo. Tương lai má»™t khi thà nh nghiệp lá»›n, vị trà chÃnh cung hoà ng háºu chẳng thể rÆ¡i và o tay ai khác. HÆ¡n nữa hắn yêu Äinh Ngá»c Lạc, má»™t khi đến cáºy nhá» bên đó, giữa hai ngưá»i lại cà ng không còn có gì trở ngại.
Tình hình như thế, nhưng khi La Khắc Äịch suy nghÄ© nên quyết định như thế nà o, tiêu chuẩn duy nhất cá»§a hắn lại chỉ có xem xét việc nà y có lợi cho giang sÆ¡n Äại Tống, có lợi cho bách tÃnh muôn dân hay không, căn bản là không há» nghÄ© đến vá»›i những Ä‘iá»u kiện mà hắn có. Má»™t khi liên kết vá»›i Tà o Bân thì tiá»n đồ cá»§a hắn sẽ rạng rỡ đến mức nà o.
Má»™t đứa con chÃnh trá»±c như thế, nếu như La Công Minh lấy thân pháºn cá»§a má»™t ngưá»i cha bắt hắn suy nghÄ© quyết định từ góc độ gia đình và tiá»n đồ cá nhân hắn, không biết chừng sẽ há»ng việc? Chỉ có để Tà o Bân là ngưá»i ngoà i, lấy quốc gia, thiên hạ ra là m lý do mà thuyết phục hắn thì hắn má»›i ngoan ngoãn mà nghe theo, ngưá»i là m cha nà y cÅ©ng tháºt là nhá»c lòng nhá»c sức.
Tuy nhiên tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ Ä‘á»u như nhau, giống như Triệu Quang NghÄ©a âm mưu thâm hiểm, tuy cảm thấy con trai mình quá thẳng thắn xuẩn ngốc nhưng trong lòng thì vẫn rất má»±c yêu quý. Lão La cả Ä‘á»i giảo hoạt xảo trá, con trai tuy tÃnh cách không giống lão, nhưng lão cÅ©ng vẫn mừng cho con.
Bản thân có thể không phải là chÃnh nhân quân tá», nhưng kẻ là m cha có ai không mong cho con mình là má»™t ngưá»i chÃnh trá»±c phẩm hạnh cao khiết kia chứ?
Trong tình cảnh thiên hạ đại loạn, Quan Trung lại ban một đạo văn thông cáo thiên hạ, lần nà y là lấy danh nghĩa của Kỳ Vương.
Vì Bắc triá»u xâm lược, Kỳ Vương Ä‘iện hạ lo cho bá tÃnh phải chịu khổ, tình nguyện gác lại chuyện nhà để táºp trung cho việc chống địch trước. Công khai tuyên bố má»™t ngà y Bắc triá»u chưa rút quân Kỳ Vương sẽ không ra khá»i Hoà ng Quan, như váºy hÆ¡n mưá»i vạn cấm quân Ä‘ang đóng ngoà i thà nh Hoà ng Quan có thể Ä‘iá»u động Ä‘i tham gia đánh giặc ngoại xâm. Äây nhất định không phải là lá»i nói chÆ¡i, đã thông cáo khắp thiên hạ thì ai dám nuốt lá»i? Bây giá» cho dù Äại Tống rút toà n bá»™ quân Ä‘ang đóng bên ngoà i thà nh vá» không chừa má»™t ai thì cÅ©ng không cần lo quân trong thà nh sẽ tấn công ra ngoà i.
Chỉ dá»±a và o hà nh động nà y, uy danh cá»§a Kỳ Vương đã lên cao như mặt trá»i giữa trưa, không còn ai có thể sánh kịp. Vốn dÄ© vì bà i văn chỉ ra thất tá»™i trạng, rất nhiá»u bá quan thân sÄ© và bách tÃnh đã hướng vá» Kỳ Vương, lại thêm những thất bại liên tiếp sau đó cá»§a quân Tống hai vị tể tướng Triệu Phổ, Lô Äa Tốn công khai quy phục, khiến rất nhiá»u nÆ¡i quan viên đã bắt đầu ngầm hướng mắt đến Quan Trung. Äạo thông cáo kia vừa được ban bố, những ngưá»i sáng mắt Ä‘á»u nháºn ra, thay đổi triá»u đại đã là điá»u không thể tránh khá»i.
*
* *
Tây thà nh Äông kinh Biện Lương, cảng An Châu, ÄÆ°á»ng phá»§.
Ba anh em nhà há» ÄÆ°á»ng Ä‘ang ngồi vá»›i nhau, trên bà n bà y đủ các loại sÆ¡n hà o hải vị nhưng cả ba ngưá»i Ä‘á»u không buồn động đũa, chỉ cúi đầu uống rượu.
“Lần nà y. Chúng ta đầu quân sai...â€. ÄÆ°á»ng Anh ngá»a cổ. uống cạn chung rượu.
ÄÆ°á»ng DÅ©ng hừ má»™t tiếng, im lặng không nói gì.
“CÅ©ng không đến ná»—i quá tệâ€. ÄÆ°á»ng Uy đột nhiên mỉm cưá»i: “Ngà y nay thế lá»±c mạnh nhất chÃnh là hai nhà Thôi Trịnh, Lô gia đã suy vong, những nhà khác cÅ©ng dần sa sút, ngà y nay thì sao? Trịnh gia căn bản là sắp bị Thôi gia láºt đổâ€.
ÄÆ°á»ng DÅ©ng trầm giá»ng nói: “Nói thì nói như váºy, nhưng Trịnh gia bây giỠđã vin nhá» và o Bắc triá»u, sau lưng còn có má»™t vương gia Khiết Äan, ngà y nay thế lá»±c ngưá»i Khiết Äan Ä‘ang lá»›n mạnh, chuyện Trịnh gia có thể chấn hưng lại như xưa là hoà n toà n có thể. Còn Thôi gia, quê nhà Thanh Châu đã bị ngưá»i khác chiếm, nhưng ngưá»i ta đã tạo căn cÆ¡ vững chắc bên Tây Hạ, giang sÆ¡n nà y chỉ cần lá»t và o tay ngưá»i Tây Hạ má»™t ná»a thì Trịnh Gia lại có thể là m lại từ đầu. Còn vị hoà ng thượng mà chúng ta Ä‘ang bảo vệ. Haha...! Trước đây nhìn cÅ©ng cảm thấy là má»™t nhân váºt không tầm thưá»ng, nhưng giá» sao cà ng nhìn cà ng thấy không ổnâ€.
ÄÆ°á»ng Tam Nhi cưá»i dà i nói: “Má»™t ngưá»i tốt, chưa chắc đã có thể là m má»™t hoà ng đế tốt, lúc đầu chúng ta Ä‘i theo Triệu Quang NghÄ©a, ai mà biết mạng ông ta lại ngắn ngá»§i như thế. Nhưng anh em ta cÅ©ng không cần quá thất vá»ng, tuy chúng ta nhìn nhầm ngưá»i, nhưng muá»™i muá»™i cá»§a chúng ta thì đúng là có con mắt tinh Ä‘á»iâ€.
ÄÆ°á»ng Tam Nhi vá»— và o đùi má»™t cái, tóc dà i tung bay, mặt cưá»i dương dương tá»± đắc: “May mà chúng ta trước khi hà nh sá»± đã để lại má»™t con đưá»ng có thể thối lui. Ai mà ngỠđược chỉ má»™t tri phá»§ Lô Châu bé nhá» mà lại có phúc khà lá»›n như thế. May mà muá»™i muá»™i cá»§a chúng ta tháo hôn bá» nhà ra Ä‘i, nếu tháºt gả cho Triệu Quang NghÄ©a thì chúng ta đúng là đi Ä‘á»i. Bây giá», muá»™i muá»™i là Vương Phi Tây Hạ, có được chá»— dá»±a lá»›n như thế, ÄÆ°á»ng gia chúng ta cho dù thế nà o cÅ©ng sẽ không đến ná»—i bị dồn tá»›i bước đưá»ng cùng không lối thoátâ€.
ÄÆ°á»ng Anh vẫn rầu rÄ© nói: “Nói thì nói như váºy, nhưng tiểu muá»™i nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ có thể bảo đảm an toà n cho nhà chúng ta, còn có thể cho chúng ta được gì chứ? Cho dù có thể cho được, thì đệ có mặt mÅ©i nà o mà nháºn? Mấy năm nay ÄÆ°á»ng gia chúng ta đã tốn quá ná»a gia sản cho triá»u đình Äại Tống, tạo không biết bao nhiên chiến thuyá»n, tiá»n vốn còn chưa thu vỠđược, sa sút là điá»u không thể tránh khá»iâ€.
“CÅ©ng chưa chắcâ€. ÄÆ°á»ng Tam Nhi mỉm cưá»i nói: “Bây giỠđầu quân cho em rể, vẫn còn kịpâ€.
ÄÆ°á»ng Anh lấy là m lạ há»i: “Äầu quân? Äệ lấy cái gì để Ä‘i đầu quân? Lúc đầu ngưá»i ta còn chưa thà nh sá»± nghiệp, Thôi gia đã chịu bá» ra tiá»n cá»§a, bây giỠđương nhiên được báo đáp. Trước mắt Dương Hạo sắp Ä‘oạt được thiên hạ, má»™t thương gia như đệ có thể giúp đỡ được gì cho ngưá»i ta? Thêu hoa trên gấm, ai sẽ nhá»› đến đệ? Không muốn bị ngưá»i xem thưá»ng, chẳng lẽ đệ lại tặng thêm má»™t muá»™i muá»™i nữa là m vương phi cho hắn? Nhưng muốn tặng thì cÅ©ng phải có má»›i tặng được chứâ€.
o O o
|
 |
|
| |