 |
|

01-03-2012, 10:23 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 26
Biarritz, thà nh phố nhá» trên bá» biển miá»n Tây Nam nước Pháp đã mất Ä‘i nhiá»u vẻ quyến rÅ© cá»§a nó so vá»›i hồi đầu thế ká»·. Sòng bạc BeUevue má»™t thá»i lừng danh nay đã đóng cá»a vì phải tu sá»a quá nhiá»u, còn sòng bạc Municipal trên phố Mazagran giỠđây là má»™t tòa nhà tà n tạ vá»›i mấy cá»a hiệu nhá» và má»™t trưá»ng dạy khiêu vÅ©. Các biệt thá»± cổ trên những sưá»n đồi cÅ©ng đã mang vẻ sa sút lắm rồi.
Tuy váºy, và o mùa Ä‘i nghỉ, khoảng từ tháng Bảy đến tháng ChÃn, những ngưá»i già u có, vương giả cá»§a châu Âu vẫn kéo tá»›i đây để chÆ¡i bạc, tắm nắng và ôn lại dÄ© vãng. Những ngưá»i không có dinh thá»± riêng ở đây thì thưá»ng ngụ tại khách sạn Palais ở số 1 đại lá»™ Hoà ng Äế. Vốn là má»™t biệt Ä‘iện mùa hè eá»§a Napoléon đệ Tam, khách sạn nà y nằm trên má»™t mÅ©i đất nhô ra Äại Tây Dương, trong má»™t cảnh trà thiên nhiên tuyệt diệu:
má»™t bên là ngá»n đèn biển vá»›i những tảng đá tai mèo khổng lồ nhô lên sừng sững từ mặt biển xám xịt giống như những con quái váºt thá»i tiá»n sá», và bên kia là con đưá»ng men sát theo bá» biển.
Má»™t buổi chiá»u cuối tháng Tám, nữ bá tước ngưá»i Pháp Marguerite de Chantilly bước và o gian tiá»n sảnh cá»§a khách sạn Palais. Äó là má»™t phụ nữ trẻ, tao nhã vá»›i mái tóc và ng má»m mại. Nà ng mặc chiếc váy dà i Giveney bằng lụa mà u xanh lục đốm trắng, tôn thêm vẻ đẹp cá»§a thân hình đến mức phụ nữ phải ngoái theo ghen ty còn đà n,ông thì há mồm thèm muốn.
Nữ bá tước lại bên ngưá»i gác cá»a. “Cho tôi xin chìa khóa buồngâ€, nà ng nói bằng thứ tiếng Pháp rất quyến rÅ©.
“Có ngay, thưa nữ bá tướcâ€. Anh ta đưa Tracy chiếc chìa khóa và mảnh giấy ghi lá»i nhắn lại qua Ä‘iện thoại.
Trong lúc Tracy bước vá» phÃa thang máy, má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘eo kÃnh, ăn mặc xá»™c xệch đột ngá»™t quay ngưá»i khá»i chá»— trưng bà y khăn quà ng Hermes đụng và o nà ng, là m chiếc và nà ng cầm trên tay rÆ¡i xuống sà n.
“Ồ, cô bạnâ€, ông ta nói. “Tôi hết sứe xin lá»—iâ€, rồi nhặt lên và trao lại cho nà ng. “Xin thứ lá»—i cho tôiâ€. Ngưá»i đà n ông nói giá»ng Trung Âu.
Nữ bá tước Marguerite de Chantilly khẽ gáºt đầu vẻ kiêu kỳ, bước Ä‘i.
Ngưá»i phục vụ giúp nà ng và o thang máy và đế nà ng bước ra ở tầng ba.
Tracy đã chá»n thuê phòng 312 vì biết rằng lá»±a chá»n nà y cÅ©ng quan trá»ng như việc chá»n khách sạn ở Capri, thì phải là phòng 522 khách sạn Quisisana. Ở Majorac phải là phòng Hoà ng Gia cá»§a khách sạn Son Vida, trông ra các sưá»n núi và cá»a biển đằng xa. Ở New York, phải là phòng Tower 4717 cá»§a khách sạn Helmslay Palace, còn ở Asterdam thì lại phải là phòng 325 cá»§a khách sạn Amstel, nÆ¡i mà du khách được ru ngá»§ nhá» tiếng sóng êm ái cá»§a dòng nước trong con kênh đà o lá»›n.
Từ căn phòng 312 cá»§a khách sạn Palais nhìn ra có thế thấy má»™t phong cảnh trải rá»™ng cá»§a cả đại dương và thà nh phố. Từ các cá»a sổ, Tracy Ä‘á»u có thể ngắm những con sóng à o ạt Ä‘áºp và o những tảng đá lá»›n nhô lên khá»i mặt biển. Ngay phÃa dưới cá»a sổ là má»™t bể bÆ¡i lá»›n hình bầu dục mà mà u nướcs xanh trong cá»§a nó tháºt tương phản vá»›i mà u xám cá»§a biển khÆ¡i, và cạnh nó là má»™t bãĩ rá»™ng nhấp nhô ô dù che nắng. Các bức tưá»ng trong phòng Ä‘á»u được phá»§ lụa mà u xanh trắng, chân tưá»ng ốp đá hoa cương, thảm rèm Ä‘á»u má»™t mà u hồng nhạt. Các cánh cá»a gá»— Ä‘á»u bóng lá»™n lên cùng vá»›i thá»i gian.
Khi đã khóa cá»a lại, Tracy gỡ bá» tóc giả và xoa xoa mặt. Nữ bá tước là vai trò nà ng đóng khéo nhất. Có hà ng trăm tước hiệu để chá»n trong cuốn Hoà ng tá»™c và tước vị cá»§a Debrett cÅ©ng như trong cuốn Niên giám Gotha. Các cuốn sách nà y hết sức quý giá đối vá»›i Tracy, bởi lẽ chúng cho biết lịch sá» các dòng há» từ hà ng thế ká»·, vá»›i tên tuổi cha mẹ, con cái, trưá»ng há»c, nhà cá»a và nÆ¡i cư trú cá»§a há». Chỉ cần đơn giản chá»n má»™t gia đình danh tiếng và trở thà nh má»™t ngưá»i há» xa, đặc biệt là má»™t ngưá»i há» hà ng xa già u có Con ngưá»i ta dá»… bị ấn tượng vá»›i những danh vá»ng và tiá»n cá»§a.
Tracy nghÄ© vá» ngưá»i đà n ông lạ mặt đâm choà ng và o nà ng dưới tiá»n sảnh và mỉm cưá»i. Bắt đầu rá»i đây.
Tối đó, nữ bá tước Marguerite de Chantiliy Ä‘ang ngồi trong tiệm rượu cá»§a khách sạn thì ngưá»i đà n ông hồi chiá»u tiến lại bà n nà ng.
“Xin lá»—iâ€, ông ta dè dặt nói, “Tôi thấy cần phải má»™t lần nữa xin cô thứ lá»—i cho sá»± vụng vá» quá đáng cá»§a tôi lúc chiá»uâ€.
Tracy nở má»™t nụ cưá»i đầy vẻ khoan dung. “Có gì đâu.
“Äó là chuyện chẳng may mà â€.
“Cô tháºt rá»™ng lượng quá; Ông ta ngáºp ngừng. “Tôi sẽ thấy dá»… chịu hÆ¡n nếu được phép má»i cô má»™t ly rượuâ€.
“Vâng nếu ông muốn váºyâ€.
Ông ta nhẹ nhà ng ngồi xuống ghế đối diện. “Xin cho phép được tá»± giá»›i thiệu. Tôi là giáo sư AdolfZuckermanâ€.
“Còn tôi là Marguerite de Chantillyâ€.
Zuckeman vẫy ngưá»i bồi bà n. “Cô uống gì nhỉ?â€.
“Sâm banh. Nhưng có lẽ ...â€.
Ông ta giÆ¡ tay ra ý có tiá»n. “Tôi má»i được mà . Thá»±c ra thì tôi Ä‘ang ở sát ngưỡng cá»a khả năng mua được bất kỳ thứ gì trên thế giá»›i nà yâ€.
“Thế ạ?†Tracy nhoẻn cưá»i. “Ông tháºt nhiá»u diá»…m phúcâ€.
“Vângâ€.
Zuckeman kêu má»™t chai Bolliger, rồi quay sang Tracy, “Äiá»u kỳ lạ nhất đã xảy đến vá»›i tôi. Thá»±c ra thì chẳng nên nói chuyện nà y vá»›i má»™t ngưá»i lạ, nhưng tôi hồi há»™p quáâ€. Ông ta dướn ngưá»i gần lại và hạ giá»ng. “Nói tháºt vá»›i cô tôi chỉ là má»™t giáo viên bình thưá»ng - hay nói Äúng ra là cho tá»›i gần đây. Tôi dạy môn lịch sá». CÅ©ng dá»… chịu thôi nhưng cô biết đấy, không có gì hồi há»™p cảâ€.
Nà ng nghe với vẻ quan tâm đủ mức lịch sự.
“NghÄ©a là không có gì hứng thú cho tá»›i cách đây và i thángâ€.
“Giáo sư Zuckeman, cho phép tôi há»i, cách đây và i tháng có gì xảy ra váºy?â€.
“Khi đớ tôi Ä‘ang nghiên cứu vá» hạm đội Tây Ban Nha mà vua Philip phái Ä‘i đánh nước Anh hồi năm 1588 ấy, nhằm tìm kiếm các hiện váºt sót lại để lôi cuốn đám sinh viên, và ngay trong kho lưu trữ cá»§a bảo tà ng địa phương, tôi đã gặp má»™t tà i liệu quý báu mà không biết tại sao lại lẫn lá»™n và o những tà i liệu khác.
Nó cung cấp tốt cả các chi tiết bà máºt vá» cuá»™c viá»…n chinh nà y. Má»™t chiếc tà u chở đầy và ng nén bị cho là đã chìm trong má»™t cÆ¡n bão mà không hỠđể lại dấu vết gìâ€.
Tracy ngước nhìn, vẻ cân nhắc. “Cho là bị chìm?â€.
“Äúng như thế. Nhưng theo các tà i liệu mà tôi tìm thấy thì viên thuyá»n trưởng và đội thá»§y thá»§ đã cố ý đánh chìm con tà u trong má»™t cái vịnh nhá» hoang vắng vá»›i ý định sau nà y sẽ quay lại để vá»›t kho báu nà y lên. Thế nhưng hỠđã bị bá»n cướp biển sát hại trước khi có thể quay lại cái vịnh đó. Cái tà i liệu nà y còn sót lại chỉ vì không má»™t tên cướp biển nà o biết viết hay biết Ä‘á»c gì hết. Chúng không há» biết giá trị cá»§a cái mà chúng có trong tayâ€.
Giá»ng ông ta run run vì kÃch động. “Tôi có tà i liệu đó, vá»›i các hướng dẫn chi tiết để có thể lấy lại chá»— và ng kiaâ€.
“Ông giáo sư, tháºt là má»™t phát hiện may mắn cho ông quáâ€. Giá»ng nà ng đầy vẻ thán phục.
“Chá»— và ng nén đó hiện có thể trị giá tá»›i 50 triệu đôlaâ€.
Zưckeman nói. “Tất cả việc mà tôi phải là m là chỉ vá»›t nó lênâ€.
“Váºy cái gì Ä‘ang ngăn cản ông?â€.
Ông ta nhún vai lúng túng. “Tiá»n. Tôi phải thuê má»™t chiếc tà u để trục vá»›t kho báu đóâ€.
“Tôi hiểu. Chuyện đó sẽ tốn bao nhiêu?â€.
“Má»™t trăm ngà n đôla. Phải thú nháºn là tôi đã là m má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ ngu ngốc.
Tôi đã lấy hai mươi ngà n đôla, khoản tiá»n dà nh dụm cá»§a cả Ä‘á»i tôi, để Ä‘i tá»›i đây, Biarrita, và và o má»™t sòng bạc, hy vá»ng sẽ kiếm được đủ ...â€.
Tiếng ông ta nghẹn lại.
“Và ông đã thua tốtâ€.
Ông ta gáºt đầu. Tracy thấy mấy giá»t nước mắt ứa ra sau cặp kÃnh.
Ngưá»i phục vụ đưa sâm banh đến, báºt nút chai và rót thứ chất lá»ng ngá»c ngà ấy và o hai chiếc ly.
“Chúc may mắn†...Tracy nâng cốc.
“Cám Æ¡n côâ€.
HỠnhấm nháp từng ngụm nhỠtrong sự im lặng trầm ngâm.
“Xin lá»—i vì đã bắt cô phải nghe những chuyện nà yâ€. Zuckeman nói. “Tôi đáng ra chẳng nên kêu ca vì những khó khăn cá»§a mình vá»›i má»™t phụ nữ xinh đẹp như côâ€.
“Nhưng tôi thấy câu chuyện cá»§a ông tháºt hấp dẫnâ€, Tracy đáp. “Ông chắc là chá»— và ng còn ở đó chứ?â€.
“Không nghi ngá» gì cả. Tôi có trong tay các váºn đơn nguyên bản và má»™t bản đồ do chÃnh tay viên thuyá»n trưởng vẽ. Tôi biết chÃnh xác địa Ä‘iểm cá»§a kho báu ấyâ€.
Tracy nhìn ông ta với vẻ mặt nghĩ ngợi, băn khoăn.
“Nhưng ông cần phải có má»™t trăm ngà n đôla?â€.
Zuckeman chép miệng buồn bã. “Vâng. Äể có được cái kho báu trị giá năm mươi triệuâ€.
“Có thể là ...†Nà ng ngừng bặt.
“Gì hả cô?â€.
“Ông có nghÄ© tá»›i chuyện hùn vốn vá»›i ai khác không?â€.
Ông ta ngạc nhiên. “Hùn ... chung vốn ư? Không. Tôi tÃnh là m má»™t mình.
Nhưng tốt nhiên, giá» tôi đã mất sạch cả tiá»n ...â€. Giá»ng ông ta lại nghẹn ngà o.
“Giáo sư Zuckeman, nếu như tôi sẽ đưa ông má»™t trăm ngà n đôla?â€.
Ông ta lắc đầu. “Dứt khoát là không, nữ bá tước ạ. Tôi không cho phép mình nháºn tiá»n như váºy. Cô có thể mất tiá»n mà không được gì cảâ€.
“Nhưng nếu ông chắc chắn là kho báu nằm ở đó ...?â€.
“Ồ vá» Ä‘iá»u đó thì tôi chắc. Nhưng hà ng trăm chuyện có thể xảy ra. Chẳng có gì bảo đảm cảâ€.
“Trong cuá»™c sống, Ãt có những bảo đảm. Câu chuyện cá»§a ông rất hấp dẫn. Có thể là , nếu tôi giúp được ông, thì cả hai chúng ta Ä‘á»u may mắnâ€.
“Không, tôi không bao giá» tha thứ cho mình được nếu vì chuyện không may nà o đó mà cô mất không số tiá»n cá»§a mìnhâ€.
“Tôi có thể chấp nháºn Ä‘iá»u đóâ€, nà ng quả quyết. “Và tôi sẵn sà ng là m má»™t hợp đồng vá» khoản đầu tứ cá»§a tôi mà , được chứ?â€.
“DÄ© nhiên, chuyện đó là cần thiếtâ€, Zuckeman thừa nháºn. Ông ta ngồi im, ân nhắc vấn Ä‘á», giằng xé vá»›i những Ä‘iá»u ái ngại. Sau cùng, ông ta nói, “Nếu đó là điá»u cô tá»± nguyện thì cô sẽ là bên chung vốn năm mươi phần trămâ€.
Nà ng mỉm cưá»i hà i lòng. â€œÄÆ°á»£c. Tôi chấp nháºnâ€.
Ông giáo sư nói thêm ngay. “Tốt nhiên là sau khi trừ các khoản chi phÃâ€.
“Lẽ tất nhiên. Chúng ta có thể sá»›m khởi sá»± chứ?â€.
“Ngay láºp tứcâ€. Ông giáo sư đột nhiên trở nên hăng hái. “Tôi đã kiếm được chiếc tà u mà tôi muốn sá» dụng. Nó có thiết bị nạo vét hiện đại và má»™t đội thá»§y thá»§ bốn ngưá»i.
Tất nhiên, chúng ta sẽ phải cho bá»n há» má»™t và i phần trăm nà o đó cá»§a những gì mà chúng ta vá»›t lên đượcâ€.
“Chắc chắn là thế rồiâ€.
“Chúng ta nên bắt đầu cà ng sá»›m cà ng tốt, nếu không sẽ có thể chẳng thuê được chiếc tà u đóâ€.
“Trong năm ngà y tôi sẽ giao tiá»n cho ôngâ€.
“Tuyệt diệu!†Zuckeman kêu lên. “Váºy là tôi sẽ đủ thá»i gian để chuẩn bị. À, mà đây chỉ là cuá»™c gặp gỡ tình cá» giữa hai chúng ta, có đúng thế không nhỉ?â€.
“Thì còn nghi ngá» gì nữa?â€.
“Chúc cho công cuộc của chúng ta “. Ông giáo sư nâng ly lên.
Tracy nâng theo và nói, “Chúc nó mang lại lợi nhuáºn đúng như tôi đã cảm thấyâ€.
Há» chạm ly. Tracy nhìn ngang căn phòng và lạnh ngưá»i. Ở má»™t bà n tÃt trong góc là Jeff Stevens Ä‘ang nhìn nà ng vá»›i nụ cưá»i dá»… chịu trên khuôn mặt.
Cùng với anh ta là một phụ nữ rực rỡ trong những đồ nữ trang quý giá.
Jeff gáºt đầu vá»›i Tracy, và nà ng mỉm cưá»i nhá»› lại cái đêm thấy anh ta bên ngoà i dinh thá»± cá»§a De Matigny, vá»›i con chó bên cạnh. Mình đã thắng má»™t Ä‘iểm nà ng sung sướng nghÄ©.
“Váºy nếu cô cho phépâ€, Zuckeman nó “Tôi còn nhiá»u việc phải là m. Tôi sẽ liên lạc vá»›i cô sauâ€. Tracy lịch thiệp chìa tay ra, ông ta hôn lên tay nà ng và bước Ä‘i.
“Tôi thấy vị khách cá»§a cô, và tôi không thể tưởng tượng vì sao. Trông cô trong bá»™ tóc và ng nà y tháºt là tuyệt vá»iâ€.
Tracy ngước lên. Jeff đã Ä‘ang đứng bên. Anh ngồi xuống chiếc ghế mà Ãt phút trước đó AdolfZuckeman đã ngÆ¡i.
“Xin chúc mừngâ€, Jeff nói. “Vụ De Matiglly tháºt là tuyệt vá»i. Rất gá»n gangâ€?.
“Anh mà nói váºy thì quả là má»™t sá»± đánh giá cao, Jeffạâ€.
“Tracy, cô là m tôi mất món tiá»n lá»›n đấyâ€.
“Rồi anh sẽ quen vá»›i Ä‘iá»u đó thôiâ€.
Anh xoay xoay chiếc ly đặt trước mặt. “Giáo sư Zuckeman muốn gì váºy?â€.
“Ôi, anh biết ông ấy à ?â€.
“Cứ cho là như váºy Ä‘iâ€.
“Ông ấy ... ô ... muốn cùng uống má»™t ly rượu thôi mà â€.
“Và kể cho cô nghe vá» cái kho báu dưới đáy biển cá»§a ông ta chứ gì?â€.
Tracy chợt cảm thấy lo ngại. “Là m sao anh biết chuyện đó?â€.
Jeff nhìn cô đầy ngạc nhiên. Từng nói vá»›i tôi rằng cô đã chấp nháºn chuyện đó. Má»™t trò bịp cÅ© rÃchâ€.
“Nhưng lần nà y thì không đâuâ€.
“à cô nói là cô tin lão?â€.
Tracy bướng bỉnh đáp, “Tôi không muốn thảo luáºn chuyện nà y, nhưng đúng là tình cá» mà ông giáo sư có được má»™t số thông tin gốcâ€.
Jeff lắc đầu tỠý không tin. “Tracy, lão ta định bịp cô đấy. “Lão đã đỠnghị cô đầu tư bao nhiêuâ€.
“Xin đừng báºn tâmâ€, Tracy nói, vẻ khó chịu. “Chuyện đó chỉ liên quan đến tiá»n cá»§a tôi và nó là việc riêng cá»§a tôi mà â€.
Jeff nhún vai. “Äúng thế. Chỉ mong cô đừng nói rằng thằng Jeff nà y đã không cố khuyên ngăn cô thôiâ€.
“Thế không phải là anh cÅ©ng quan tâm tá»›i số và ng đó ư?â€.
Anh giÆ¡ hai tay lên, vẻ thất vá»ng. “Sao cô luôn luôn ngá» vá»±c tôi như váºy nhỉ?â€.
“Tháºt đơn giảnâ€, Tracy đáp. “Tôi không tin anh. Ngưá»i phụ nữ Ä‘i cùng anh là ai váºy?†Nà ng láºp tức hối tiếc và chỉ ước giá mà rút lại được câu há»i đó.
“ZSuzanne! Má»™t ngưá»i bạn thôiâ€, “Tất nhiên là già u cóâ€.
Jeff cưá»i gượng gạo. “Quả tháºt là như váºy, tôi nghÄ© rằng cô ta cÅ©ng có chút tiá»n cá»§a. Ngà y mai má»i cô đến ăn trưa vá»›i chúng tôiâ€.
“Cám Æ¡n, tôi không há» nghÄ© tá»›i chuyện quấy quả bữa trưa cá»§a anh. Anh đổi lại cho cô ta cái gì váºy?â€.
“Äó là chuyện cá nhânâ€.
“Tôi chắc là như váºyâ€. Giá»ng nà ng chợt gay gắt tá»›i không ngá».
Qua và nh ly, nà ng trá»™m ngắm anh. Tháºt sá»± là hấp dẫn ghê gá»›m. Vóc dáng chắc nịch, gá»n gà ng, cặp mắt mà u trò tuyệt đẹp vá»›i hai hà ng lông mi dà i, và trái tim cá»§a má»™t con rắn. Má»™t con rắn thông minh.
“Äã bao giá» anh nghÄ© tá»›i việc chuyển sang là m ăn hợp pháp chưa?†Tracy há»i. “Có thể anh sẽ rất phát đạt đấyâ€.
Jeff giáºt nảy ngưá»i. “Cái gì hả? Từ bá» tốt cả cuá»™c sống nà y à ? Cô đùa chắcâ€.
“Thế mãi mãi anh là má»™t kẻ lừa đảo à ?â€.
“Lừa đảo chuyên nghiệp ư? Không, tôi là má»™t nhà kinh doanhâ€, anh đáp quả quyết.
“Ành mà là má»™t ... má»™t ... nhà kinh doanh?â€.
“Tôi chạy trốn khá»i gia đình từ năm 14 tuổi và gia nháºp má»™t gánh tạp kỹâ€.
“Má»›i 14 tuổi ư?†Äó là chi bết đầu tiên mà Tracy biết đằng sau cái con ngưá»i hà o hoa, quyến rÅ© và phức tạp nà y.
“Äiá»u đó là tốt cho tôi. Tôi há»c được cách phải sống. Khi cuá»™c chiến tranh lạ lùng xảy ra tại Việt Nam, tôi đã đầu quân và o lá»±c lượng MÅ© nồi xanh và được há»c hà nh tá» tế Tôi cho rằng Ä‘iá»u chá»§ yếu mà tôi đã há»c được chÃnh là việc thấy rõ cuá»™c chiến tranh đó là má»™t trò bịp lá»›n nhất. So vá»›i chuyện đó thì cô và tôi chỉ là những kẻ nghiệp dư mà thôiâ€. Anh đột ngá»™t chuyển đỠtà i. “Cô có thÃch Ä‘i xem má»™t tráºn PÆ¡lôtta không?â€.
“Nếu đó là má»™t thứ đổi chác cá»§a anh thì xin cám Æ¡n. Không dámâ€.
“Äó là má»™t trò chÆ¡i. Tôi có hai vé xem tối nay, và Suzanne không thể Ä‘i được. Cô có muốn Ä‘i không?â€.
Ngoà i ý định cá»§a mình, Tracy đã buá»™t miệng nháºn lá»i. Há» cùng ăn vá»›i nhau ở má»™t quán nhá» bên quảng trưá»ng. Bữa ăn cá»§a há» có thứ rượu nho địa phương và món thịt vịt béo ngáºy cùng vá»›i khoai tây chiên và bánh tây Tất cả Ä‘á»u thÆ¡m phức.
Vừa ăn há» vừa nói chuyện chÃnh trị, văn chương và Tracy nháºn thấy rằng Jeff có nhiá»u kiến thức đáng ngạc nhiên.
“Khi mà cô phải sống tá»± láºp từ tuổi 14â€, Jeff nói, “cô sẽ há»c được má»i thứ rất nhanh. Trước tiên cô sẽ biết vá» các động cÆ¡ hà nh động cá»§a mình, rồi biết vá» các động cÆ¡ cá»§a kẻ khác. Má»™t trò lừa bịp cÅ©ng na ná như môn võ nhu đạo.
Trong môn nhu đạo, ngưá»i ta già nh thắng lợi bằng chÃnh sức mạnh cá»§a đối thá»§. Còn trong má»™t trò bịp, ngưá»i ta dùng tá»›i lòng tham lam cá»§a con mồi. Hãy là m cá» chỉ đầu tiên thôi, việc còn lại kẻ kia sẽ là m nốt cho mìnhâ€, Tracy mỉm cưá»i, băn khoăn rằng liệu Jeff có biết há» giống nhau đến thế nà o không. Nà ng thấy thÃch thú được ở bên anh, nhưng tin chắc rằng há»… có cÆ¡ há»™i thì anh cÅ©ng chẳng ngần ngại chÆ¡i cho nà ng má»™t vố. Cần phải dè chừng anh ta và Tracy luôn luôn nhắc mình Ä‘iá»u đó.
Tráºn PÆ¡lôtta diá»…n ra trên má»™t sân ngoà i trá»i lá»›n bằng má»™t sân bóng đá, nằm giữa khu đồi cá»§a vùng Biarritz.
Hai đầu sân là hai bức tưá»ng bê tông mà u xanh, khá lá»›n, ở khoảnh giữa là sân bóng, hai bên là những hà ng ghế đá dà nh cho ngưá»i xem.
Trá»i cháºp choạng tối; các ngá»n đèn pha được báºt sáng. Lúc Tracy và Jeff đến, các khán đà i đã Äông cháºt ngưá»i hâm má»™, và hai đội bắt đầu thi đấu.
Cầu thá»§ cá»§a má»—i đội lần lượt ném mạnh trái bóng và o bức tưá»ng bê tông và rồi hứng nó báºt ra bằng má»™t cái rổ dà i và hẹp buá»™c ngang trên tay há». PÆ¡lôtta là má»™t môn chÆ¡i đầy tốc độ và nguy hiểm.
Mỗi khi một cầu thủ hứng bóng trượt, đám đông lại gà o lên.
“Há» tháºt là đam mêâ€. Tracy nháºn xét.
“Cả đống tiá»n được mang cá cược và o các tráºn đấu nà y. Dân Basque là rất máu mê cá» bạcâ€.
Vì ngưá»i xem vẫn tiếp tục kéo đến nên các hà ng ghế trở nên cháºt chá»™i và Tracy thấy mình bị ép sát và o Jeff. Không biết anh có cảm thấy thân thể mình áp và o mình không, nhưng dù có, chắc cÅ©ng là m bá»™ không để ý.
Nhịp độ và sá»± quyết liệt cá»§a tráºn đấu má»—i lúc má»—i tăng và những tiếng la hét cá»§a đám đông vang lên ngà y cà ng lá»›n.
“Nó có nguy hiểm tháºt không nhỉ?†Tracy há»i.
“Thưa nữ bá tước, trái bóng kia bay trong không khà vá»›i tốc độ gần má»™t trăm dặm má»™t giá». Nếu nó trứng đầu, cô sẽ chết ngay. Nhưng Ãt khi các cầu thá»§ để lỡ bóng lắmâ€.
Anh vừa nói vừa vá»— lên tay cô má»™t cách lÆ¡ đãng, mắt vẫn dán và o tráºn đấu.
Các cầu thá»§ Ä‘á»u rất có kỹ thuáºt, di chuyển hợp lý và hoà n toà n khống chế bóng. Nhưng và o quãng giữa hiệp, hoà n toà n bất ngá», má»™t cầu thá»§ ném rất mạnh trái bong nhưng lại chệch hướng và bóng không lao và o bức tưá»ng bê tông mà lại la thẳng vá» phÃa chiếc ghế băng mà Tracy và Jeff Ä‘ang ngồi. Ngưá»i xem rạp ngưá»i xuống tránh, còn Jeff túm lấy Tracy, đẩy xuống đất và nằm đè lên nà ng. Há» nghe tiếng rÃt cá»§a trái bóng ngay phÃa trên đầu và đáºp và o bức tưá»ng chắn phÃa sau. Tracy, ngay lúc nà y, vẫn kịp cảm thấy tấm thân rắn chắc cá»§a Jeff. Mặt anh ká» sát mặt nà ng.
Anh giữ yên nà ng trong giây lát, rồi nhổm ngưá»i lên, kéo nà ng đứng dáºy.
Äá»™t nhiên cả hai cùng cảm thấy ngượng ngáºp.
“Tôi ... tôi cho rằng sá»± hồi há»™p, kÃch động trong má»™t buổi tối thế là đủ rồiâ€, Tracy nói. “Tôi muốn quay vá» khách sạnâ€.
HỠtạm biệt nhau trong hà nh lang.
“Tôi rất thÃch thú buổi tối nà yâ€, Tracy nói vá»›i Jeff má»™t cách tháºt tình.
“Tracy, cô sẽ không tiếp tục vá»›i cái kế hoạch mò kiếm kho báu Ä‘iên khùng kia cá»§a Zuckeman chứ?â€.
“Tôi sẽ tiếp tụcâ€.
Anh nhìn nà ng hồi lâu. “Cô vẫn nghÄ© là tôi săn Ä‘uổi chá»— và ng ấy à ?â€.
Nà ng nhìn thẳng và o mắt anh ta. “Thế không phải sao?â€.
Mặt anh ta Ä‘anh lại. “Chúc may mắnâ€.
“Chúc ngá»§ ngon, Jeffâ€.
Tracy trông theo anh quay ngưá»i bước ra khá»i khách sạn. Nà ng nghÄ© anh sẽ đến Suzanne. Tá»™i nghiệp cô ta ...
Ngưá»i gác cá»a nói lá»›n. “A, chà o nữ bá tước. Có má»™t bức Ä‘iện cho bà â€.
Äó là điện cá»§a giáo sư Zuckeman.
Adolf Zuckeman đã gặp rắc rối. Má»™t rắc rối to. Ông ta Ä‘ang ngồi trong phòng cá»§a Armand Grangier và sợ đến mức đái cả ra quần. Grangier là chá»§ cá»§a sòng bạc bất hợp pháp trong má»™t dinh thá»± riêng sang trá»ng ở số 132 phố Frias.
Vá»›i Grangier thì việc sòng Municipal mở hay đóng cá»a cÅ©ng chẳng có gì phải báºn tâm, bởi lẽ cái Câu lạc há»™ ở phố Frias nà y cá»§a lão luôn đông đúc các vị khách già u có. Khác vá»›i các sòng bạc do chÃnh phá»§ kiểm soát, tiá»n đặt ở đây không hạn chế và khách có thể chÆ¡i các kiểu bà i khác nhau tùy theo sở thÃch.
Khách hà ng cá»§a Grangier gồm có các Hoà ng tá» ArẬp, các nhà quý tá»™c Anh, các thương gia phương Äông và các vị quốc trưởng Phi châu. Những cô gái mÆ¡n mởn trong các bá»™ đồ hở hang lượn lá» trong phòng sẵn sà ng mang tá»›i phục vụ những ly sâm banh hay uytxky biếu không, bởi lẽ từ lâu Armand Grangier đã biết rõ rà ng, hÆ¡n bất kỳ ai khác, chÃnh những kẻ già u cc lại rất muốn kiếm được cái gì đó mà không phải bá» tiá»n ra. Grangier sẵn lòng chấp nháºn việc má»i không những ly rượu. Các ván bà i sẽ bù lại cho hắn.
Cái câu lạc bá»™ nà y luôn đầy ắp phụ nữ trẻ đẹp sánh vai vá»›i những quý ông lá»›n tuổi, và sá»›m muá»™n gì há» cÅ©ng bị lôi cuốn vá» phÃa Grangier. Hắn là má»™t ông chá»§ nhá» bé, nhưng có nét hoà n hảo, cặp mắt nâu tinh nhanh và cái miệng má»m mại đầy khêu gợi. Hắn cao có má»™t mét sáu, váºy mà sá»± kết hợp giữa vẻ mặt và dáng nhá» nhắn cá»§a hắn lại cuốn hút cáe phụ nữ như má»™t thanh nam châm.
Grangier cư xỠvới mỗi phụ nữ mỗi khác.
“Em tháºt tuyệt diệu, em yêu ạ, nhưng không may cho cả hai ta, tôi lại Ä‘ang yêu má»™t ngưá»i khác đến phát Ä‘iên lên đượcâ€.
Mà Äúng thế tháºt. Má»—i tuần hắn lại thay má»™t ngưá»i đà n bà , bởi lẽ ở Biarritz nà y không bao giá» hết những phụ nữ trẻ đẹp cả, và Grangier chỉ dà nh cho má»—i ngưá»i má»™t chút thá»i gian nồng nhiệt ngắn ngá»§i.
Cái mối liên hệ cá»§a Grangier vá»›i thế giá»›i ngầm và cảnh sát đủ mạnh để giúp hắn duy trì sòng bạc cá»§a mình. Hắn đã trở thà nh chá»§ sòng từ chá»— là má»™t thằng bé sai vặt cho đám buôn ma túy, những ai chống lại hắn Ä‘á»u chỉ phát hiện ra rằng gã đà n ông bé nhá» nà y quả là nguy hiểm khi đã quá muá»™n.
Lúc nà y Armand Grangier Ä‘ang tra há»i AdolfZukeman. “Hãy nói rõ hÆ¡n vá» cÆ¡n mụ bá tướe mà anh đã gạ gẫm và o vụ kho báu kia Ä‘iâ€.
Từ cái giồng giáºn dữ cá»§a hắn, Zuckeman hiểu rằng đã xảy ra chuyện gì tồi tệ, rất tồi tệ.
Ông ta nuốt nước bá»t và nói. “Ờ, cô ta là má»™t quả phụ có rất nhiá»u tiá»n do ngưá»i chồng để lại, và cô ta ná»›i là sẽ chịu má»™t trăm ngà n đô laâ€. Ông ta tá»± tin hÆ¡n khi nghe tiếng cá»§a chÃnh mình. Má»™t khi đã nháºn được số tiá»n đó, ta sẽ nói vá»›i cô ta là con tà u khốn kiếp kia đã gặp nạn và chúng ta cần thêm năm mươi ngà n. Rồi lại má»™t trăm ngà n khác nữa, và ông biết đấy cứ như thếâ€.
Ông ta nháºn thấy Armand Grangier lá»™ rõ vẻ khinh miệt. “Có ... có vấn đỠgì?
“ Giá»ng Grangier lạnh như tiá»n. “Vấn đỠlà ở chá»— tôi má»i nháºn được má»™t cú phôn từ ngưá»i cá»§a tôi ở Paris gá»i tá»›i Hắn đã là m giả má»™t há»™ chiếu cho con mụ bá tước cá»§a anh. Tên ả là Tracy Whitney và ả là ngưá»i Mỹâ€.
Miệng Zuckeman chợt khô đắng. Ông ta liá»n nói. “Cô ta ... cô ta có vẻ tháºt lòng quan tâm mà â€.
“Äồ ngu, ả là má»™t kẻ lừa đảo chuyên nghiệp. Còn anh thì định lừa đảo má»™t kẻ lừa đảoâ€.
“Váºy sao cô ta lại đồng ý? Tại sao cô ta lại không từ chối phắt Ä‘i?â€.
Giá»ng Grangier lạnh tanh. “Tôi không biết. Thưa ông giáo sư Nhưng tôi quyết phải tìm ra Ä‘iá»u đó. Và khi ấy, tôi sẽ cho ả ta Ä‘i tắm ngoà i vịnh. Không kẻ nà o có thể biến Armand Grangier nà y thà nh má»™t thằng ngốc được.
Còn bây giá» thì cầm máy lên. Bảo cô ả rằng má»™t ngưá»i bạn cá»§a ông đã hứa góp má»™t ná»a số tiá»n, và rằng tôi sẽ đến gặp ả ngay. Ông có là m được việc đó hay khôngâ€.
Zuckeman vá»™i vã. â€œÄÆ°á»£c. Xin đừng loâ€.
“Tôi lo dấyâ€, Armand Grangier cháºm rãi nói, “Tôi lo nhiá»u vỠông, ông giáo sư ạâ€.
Armand Grangier vốn không ưa những Ä‘iá»u bà ẩn. Cái trò má»™t kho báu dưới đáy biển ngưá»i ta đã diá»…n hà ng thế ká»· nay nhưng nạn nhân phải là những tay khá» khạo cÆ¡.
Không Ä‘á»i nà o má»™t kẻ lừa đảo chuyên nghiệp lại mắc và o trò nà y cả. ChÃnh Ä‘iá»u bà ẩn đó đã là m Grangier bứt rứt không yên và định là m cho ra nhẽ. Và khi hắn đã có câu trả lá»i thì ngưá»i phụ nữ kia sẽ được giao cho Brune Vicente.
Brunne rất khoái trò vá»n giỡn vá»›i nạn nhân cá»§a mình trước khi thá»§ tiêu há».
ArmanÄ‘ Grangier bước ra khi chiếc xe sang trá»ng dừng lại trước khách sạn Palais. Hắn tiến lại chá»— Jules Bergerac, má»™t ngưá»i Basque tóc bạc trắng đã là m việc tại khách sạn nà y từ khi má»›i mưá»i ba tuổi.
“Số phòng cá»§a nữ bá tước Marguerite de Chantillyâ€.
Có má»™t quy định nghiêm ngặt cấm các nhân viên tiết lá»™ số phòng cá»§a khách, nhưng má»i quy định không được áp dụng vá»›i Armand Grangier.
“Buồng số 312, thưa ông Grangierâ€.
“Cám Æ¡nâ€.
“Và cả phòng 311 nữaâ€.
“Grangier dừng phắt lại. Hả?â€.
“Nữ bá tước thuê cả hai căn_phòng liá»n luôn vá»›i khu phòng cá»§a bà ấyâ€.
“Ô? Thế ai ở đó?â€.
“Không có aiâ€.
“Không có ai? Anh chắc chứ?â€.
“Vâng, thưa ông. Bà ta luôn khóa kÃn. Hầu phòng cÅ©ng không được và o mà â€.
Vẻ cau có lá»™ rõ trên mặt Grangier. “Anh có chìa vạn năng chứ?â€.
“Tất nhiênâ€.
Không má»™t giây lưỡng lá»±, ông ta trao nó cho Armand Grangier. Jules Bergerac trông theo trong lúc Grangier bước vá» phÃa thang máy. Không ai dám cãi lại hắn cả.
Tá»›i trước căn phòng cá»§a nữ bá tước, Armand Grangier thấy cá»a để ngá». Hắn đẩy toang hai cánh ra và bước và o. Phòng khách trống không. “Hello? Có ai ở đây không?â€.
Má»™t giá»ng phụ nữ vá»ng ra từ má»™t phòng khác. “Tôi Ä‘ang tắm. Tôi ra ngay đây. Xin cứ tá»± nhiên choâ€.
Grangier Ä‘i lại ngó nghiêng, má»i thứ Ä‘á»u là quen thuá»™c bởi lẽ trong nhiá»u năm qua hắn đã dà n xếp cho nhiá»u bạn bè tá»›i ở khách sạn nà y. Hắn sá»™c và o phòng ngá»§. Những đồ nữ trang đắt tiá»n để bừa bãi trên mặt bà n phấn.
“Tôi sẽ ra ngay đâyâ€, vẫn giá»ng nói ấy từ phòng tắm vá»ng ra.
“Äừng vá»™i và ng, nữ bá tướcâ€.
“Bá tước cái cục cứt†Hắn cáu kỉnh chá»i thầm. â€œÄÆ°á»£c, dù ngươi có giở trò gì ra Ä‘i nữa thì ngươi cÅ©ng sẽ bị quáºt lại, cô em yêu quý ạ. Hắn bước tá»›i cái cá»a thông sang phòng 311 kế bên. Cá»a khóa, Grangier dùng chiếc chìa vạn năng để mở. Không khà trong phòng ngá»™t ngạt. Jules nói là không có ai ở đây cả. Váºy tại sao ả lại cần?
Grangier chợt thấy lạ mắt. Má»™t sợi dây dẫn Ä‘iện mà u Ä‘en, to tướng cắm và o má»™t ổ Ä‘iện trên tưá»ng, bò dá»c trên sà n và biến mất và o phá»ng vệ sinh. Cánh cá»a nhá» nà y chỉ hé mở đủ để sợi dây luồn qua được. Grangier không nén nổi tò mò, bước lại mở cánh cá»a ra.
Má»™t dãy những đồng má»™t trăm đôla được cặp trên má»™t sợi dây căng ngang để hong khô. Trên chiếc bà n nhỠđặt chiếc máỷ chữ có má»™t váºt gì đó được Ä‘áºy bằng má»™t tấm vải Grangier giáºt tấm vải ra và thấy má»™t chiếc máy in nhá» mà trong đó vẫn còn tá» má»™t trăm đôla còn Ä‘ang ướt.
Cạnh chiếc máy in là má»™t xấp giấy trắng cỡ bằng đồng tiá»n Mỹ và má»™t bá»™ dao xén giấy. Và i tá» giấy bị cắt lẹm nằm vương vãi dưới sà n nhà .
Má»™t giá»ng giáºn dữ sau lưng Grangịer. “Ông và o dây là m gì hả?â€.
Grangier quay phắt lại. Tracy Whitney đứng sững sau lưng hắn, tóc ướt sũng, mình chỉ quấn có chiếc khăn tắm.
Armand Grangier nói nhẹ. “Tiá»n giả? Cô định giao cho chúng tôi tiá»n giảâ€.
Hắn quan sát vẻ thay đổi trên khuôn mặt nà ng. Bác bá» giáºn dữ và rồi là vẻ thách thức.
“Äúng váºyâ€. Tracy thừa nháºn. “Nhưng cÅ©ng chẳng há» gì.
Không thể nà o phải biệt chúng vá»›i đồng tiên tháºt cÆ¡ mà .â€.
“Bịpâ€.
“Những đồng tiá»n nà y cÅ©ng có giá như và ng váºyâ€.
“Thế cÆ¡ à ?†Giá»ng Grangier đầy vẻ khinh bỉ. Hắn gỡ mấy tá» giấy bạc còn ướt từ trên dây xuống yà chăm chú nhìn hết mặt nà y, rồi mặt kia, và rồi xem xét kỹ lưỡng hÆ¡n. Chúng tháºt hoà n hảo. “Ai là m cái mẫu in nà y?â€.
“Việc đó thì liên quan gì nà o? Xem đây, tôi sẽ là m xong má»™t trăm ngà n đô la và o thứ sáu nà yâ€.
Grangier sững ngưá»i. Và khi nháºn ra Ä‘iá»u mà nà ng Ä‘ang nghÄ©, hắn cưá»i phá lên. “Lạy Chúaâ€, hắn nói.â€Cô tháºt ngu ngốc. Không há» có kho báu nà o hếtâ€.
Tracy lúng túng. “à ông nói gì, không có kho báu nà o à ? Giáo sư Zuckeman đã nói vá»›i tôi ...â€.
“Và cô tin ông ta à ? Tháºt ná»±c cưá»i, thưa nữ bá tướcâ€.
Hắn xem lại đồng bạc trong tay má»™t lần nữa. “Tôi sẽ giữ tá» 100 nà yâ€.
Tracy nhún vai. “Ông thÃch bao nhiêu thì cứ lấy. Nó chỉ là thứ giấy lá»™nâ€.
Grangier vÆ¡ má»™t nắm những tỠđô la má»™t trăm còn ướt ..Sao cô lại tin rằng đám hầu phòng sẽ không và o đây hả?†Hắn há»i.
Tôi đã dúi tiá»n cho chúng rồi. Và khi Ä‘i vắng, tôi luôn khóa cá»a nà yâ€.
Ả cũng khá đấy. Armand Grangier nghĩ - nhưng cũng chẳng đủ để cứu sống ả.
“Không được rá»i khách sạnâ€, hắn hạ lệnh. “Tôi muốn cô gặp má»™t ngưá»i bạn cá»§a tôiâ€.
Armand Grangier đã định giao ngưá»i đà n bà nà y cho Brune Vieente ngay, nhưng má»™t linh tÃnh nà o đó đã giữ hắn lại. Hắn kiểm tra lần nữa má»™t trong số những tá» bạc.
Cả đống bạc giả từng qua tay hắn, nhưng không có tá» nà o có thể sánh vá»›i tá» nà y. Thằng cha nà o đúc cái bản in quả là tà i năng. Tá» bạc có cảm giác như tháºt, các đưá»ng nét Ä‘á»u gá»n gà ng, tinh tươm. Mà u sắc rõ nét và chÃnh xác, tháºm chà dù là còn ướt mà chân dung Benjimin Franklin trên đó vẫn hoà n hảo. Con mụ khốn kiếp kia nói cÅ©ng đúng. Khó mà phân biệt được tá» bạc hắn cầm trong tay vá»›i đồng tiá»n tháºt. Grangier áy náy không biết liệu có thể mang dùng nó như tá» bạc tháºt hay không. Äó là má»™t ý nghÄ© đầy cám dá»—.
Hắn quyết định chưa cho Brưne Vicete biết vá»™i gá»i Zucke- man tá»›i và đưa cho ông ta má»™t trong số mấy tá» má»™t trăm đô la giả. “Mang đến nhà băng và đổi sang đồng Phrăngâ€.
Grangier nhìn theo trong lúc ông ta vá»™i vã bước ra khá»i phòng. Äó là sá»± trừng phạt đối vá»›i những ngu xuẩn cá»§a Zuckeman. Nếu bị bắt, ông ta cÅ©ng sẽ không há miệng nói đã nháºn tá» bạc giả từ ai, nếu như ông ta muốn sống. Nhưng nếu ông ta có thể tiêu được tá» bạc trót lá»t ...
Äể xem đã, Grangier nghÄ©.
Mưá»i lăm phút sau Zuckeman quay lại, đếm đủ số Phrăng vừa đổi được bằng tá» má»™t trăm đô la. “Còn gì không sếp?â€.
Grangier nhìn những đồng Phrăng. “Anh có gặp khó khăn gì không?â€.
“Khó khăn? Không! Nhưng sao ạ?â€.
“Tôi muốn anh quay lại, vẫn nhà băng đóâ€, Grangier hạ lệnh tiếp. “Tôi muốn anh nói rõ thế nà y ...â€.
Adolf Zuckeman bước và o gian tiá»n sảnh cá»§a Ngân hà ng Pháp và đến trước chiếc bà n mà viên quản lý Ä‘ang ngồi.
Lần nà y thì Zuckeman ý thức được mối nguy hiểm, nhưng thà ông ta chấp nháºn Ä‘iá»u đó còn hÆ¡n là cÆ¡n giáºn cá»§a Grangier.
“Tôi có thể giúp gì ông được?†Viên quản lý há»i.
“Vângâ€, ông ta cố giấu ná»—i sợ hãi, “Äêm qua tôi có chÆ¡i bà i vá»›i mấy ngưá»i Mỹ mà tôi gặp trong quán rượuâ€. Ông ta ngừng bặt.
Viên quản lý gáºt đầu ranh mãnh. “Và ông thua sạch cả tiá»n nên muốn vay má»™t khoản chứ gì?â€.
“Khôngâ€, Zuckeman nói, “Tháºt ... là tôi được. Chỉ có Ä‘iá»u là tôi thấy mấy ngưá»i kia không có vẻ tháºt thà gìâ€. Ông ta rút ra hai tá» 100 đô la “Há» trả tôi số tiá»n nà y và tôi sợ, rằng đó ... có thể lả bạc giảâ€.
Zuckeman nÃn thở khi ngưá»i quản lý nhà băng vươn ngưá»i ra và đỡ lấy mấy tá» bạc từ bà n tay béo múp cá»§a ông ta. Viên quản lý xem xét hai tá» bạc má»™t cách tháºn trá»ng, mặt bên nà y rồi mặt bên kia rồi giÆ¡ chúng lên trước ánh sáng.
Ông ta nhìn Zuckeman và mỉm cưá»i. “Ông đã gặp may, thưa ông. Äây là những đồng tiá»n tháºtâ€.
Zuckeman thở phà o nhẹ nhõm. Æ¡n Chúa? Má»i thứ Ä‘á»u ổn ca.
“Thưa sếp, không có gì rắc rối. Hắn ta nói chúng là tiá»n tháºtâ€.
Tháºt là quá mức tưởng tượng. Armand Grangier ngồi lặng suy tÃnh, má»™t kế hoạch đã hình thà nh trong óc hắn.
“Kiếm mụ bá tước lại đâyâ€.
Tracy được để ngồi trong phòng cá»§a Armand Grangier, đối diện vá»›i hắn qua chiếc bà n trang trá»ng.
“Cô và tôi sẽ là bạn chung doanhâ€, Grangier thông báo.
Tracy nhổm dáºy. “Tôi không cần má»™t bạn hà ng và ...
“Ngồi xuốngâ€.
Nà ng nhìn và o mắt Grangier và ngồi xuống.
“Biarritz nà y là cá»§a tôi. Cô thá» cứ tiêu, dù chỉ má»™t tá» trong số bạc đó, cô sẽ bị bắt nhanh đến ná»—i không biết vì sao nữa. Hiểu chưa? Nhiá»u Ä‘iá»u tồi tệ thưá»ng xảy ra vá»›i các cô gái xinh đẹp trong nhà tù cá»§a chúng tôi. Ở đây không có tôi, cÆ¡ không thể động chân động tay gì đượcâ€.
“Váºy là tôi mua sá»± bảo há»™ từ ông à ?â€.
Cô nhầm. “Cái cô Ä‘ang mua từ tôi là sá»± sống cá»§a chÃnh cô đấyâ€.
Tracy tin và o Ä‘iá»u đó.
“Bây giá», cho tôi biết cô đã kiếm được cái máy in kia từ đâu váºy?â€.
Tracy lưỡng lá»± và sá»± giằng xé đó là m cho Grangier khoái chÃ. Hắn theo dõi vẻ đầu hà ng cá»§a nà ng.
“Tôi mua được nó từ má»™t ngưá»i Mỹ sống ở Thụy SÄ©. Ông ta là chuyên gia khắc bản in cá»§a trung tâm in tiá»n Hợp chá»§ng quốc Hoa Kỳ trong hai mươi lăm năm, và khi há» cho ông ta nghỉ hưu thì có má»™t trục trặc gì đó vá» lương hưu và do váºy, ông ta chưa há» nháºn được má»™t xu nà o.
Ông ta thấy mình bị lừa dà và quyết định tá»± già nh lại sá»± công bằng, vì thế ông ta đánh cắp các bản in đồng má»™t trăm đô la mà lẽ ra đã bị há»§y bá» và sá» dụng các mối quen biết để kiếm loại giấy mà Bá»™ Tà i chÃnh dùng để in tiá»nâ€.
Ra váºy, Grangier hân hoan nghÄ©, vì thế mà trông tá» bạc cứ như tháºt. Sá»± hồi há»™p cá»§a hắn tăng lên. “Má»—i ngà y cái máy đó có thể in ra bao nhiêu tiá»n?â€.
“Má»—i giá» chỉ được má»™t tá». vì má»—i mặt giấy phải được xá» lý và ...â€.
Hắn cắt ngang. “Có má»™t máy in cỡ lá»›n hÆ¡n không?â€.
“Có, ông ta có má»™t cái máy cứ tám giá» thì cho ra được 50 tá» - năm ngà n đô la má»™t ngà y - nhưng ông ta đòi giá ná»a triệu đô laâ€.
“Mua Ä‘iâ€, Grangier nói.
“Tôi đà o đâu ra ná»a triệu đô la?â€.
“Tôi có. Bao giá» thì cô có thể kiếm được cái máy đó?â€.
Nà ng miá»…n cưỡng. “Lúc nà y, tá»™i cho rằng, nhưng tôi không ...â€.
Grangier nhấc Ä‘iện thoại lên và nói và o máy. “Louis, tôi cẩn má»™t số tiá»n trị giá năm trăm ngà n đô la Mỹ. Lấy tốt số ta có sẵn trong két và kiếm số còn lại từ các nhà băng; mang tá»›i chá»— tôi, nhanh lênâ€.
Tracy sợ hãi đứng dáºy. “Tốt nhất là tôi Ä‘i khá»i đây và ...â€.
“Cô không Ä‘i đâu hếtâ€.
“Tôi tháºt sá»± phải ...â€.
“Hãy ngồi xuống và im Ä‘i tôi Ä‘ang cần suy nghÄ©â€.
Hắn có những ngưá»i bạn liên doanh đáng phải được tham gia và o vụ là m ăn nà y, nhưng hỠđâu có thấy Ä‘au vá»›i Ä‘iá»u mà há» không há» biết cÆ¡ chứ. Grangier quyết định sẽ mua cái máy lá»›n cho chÃnh hắn và trả lại và o tà i khoản cá»§a sòng bạc số tiá»n mà hắn đã mượn tạm bằng những đồng tiá»n mà hắn sẽ mang ra. Sau đó, hắn sẽ bảo Brune Vicente xá» lý ngưá»i đà n bà nà y. Cô ta không thÃch có bạn hà ng.
Ở, Armand Grangier nà y cÅ©ng không thÃch.
Hai giá» sau, má»™t túi tiá»n lá»›n được chuyển tá»›i. Grangier nói vá»›i Tracy. “Cô sẽ trả buồng ở khách sạn Palais. TÆ¡i có má»™t ngôi nhà ở khu đồi ven ngoại, rất riêng biệt. Cô sẽ ở đó cho đến lúc má»á»‹ thứ Ä‘i và o hoạt độngâ€.
Hắn đẩy chiếc Ä‘iện thoại vá» phÃa nà ng. “Bây giá» thì gá»i ngưá»i quen cá»§a cô ở Thụy S và báo ông ta rằng cô mua chiếc máy đóâ€.
“Tôi để số máy cá»§a ông ta ở khách sạn. Tôi sẽ gá»i từ đó váºy. Cho tôi biết địa chỉ ngôi nhà cá»§a ông, và tôi sẽ báo ông ta chuyển cái máy tá»›i đó và ...â€.
“Không†Grangier quát lên. “Tôi không muốn để lại dấu vết gì. Tôi sẽ nháºn nó tại sân bay. Ta sẽ bà n chuyện đó tối nay, trong bữa ăn. Tôi sẽ đến gặp cô lúc giá» tốiâ€.
Tracy đứng dáºy.
Grangier hất hà m vá» phÃa túi tiá»n. “Cẩn tháºn vá»›i chá»— tiá»n. Tôi không muốn có chuyện gì xảy đến vá»›i nó ... hoặc vá»›i cô cảâ€.
“Sẽ không có gì đâuâ€, Tracy bảo đảm vá»›i hắn.
Hắn cưá»i uể oải. “Tôi biết. Giáo sư Zuckeman sẽ đưa cô vá» khách sạnâ€.
Hai ngưá»i lặng im ngồi trong xe, túi tiá»n để giữa, má»—i ngưá»i Ä‘á»u mải mê vá»›i những suy nghÄ© riêng cá»§a mình.
Zuckeman thì không biết chắc chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra, khi cảm giác rằng má»i chuyện sẽ tốt đối vá»›i ông ta. Ngưá»i đà n bà nà y là clliếc chìa khóa, và Grangier đã lệnh cho ông ta phải canh chừng cẩn tháºn. Zuckeman sẽ cố là m đúng lá»i hắn.
Tối hôm đó, Armand Grangier ở trong một tâm trạng hết sức phấn chấn.
Và o giá» nà y, chuyện mua chiếc máy in lá»›n kia hẳn đã được dà n xếp xong. Cô ả Whitney nói rằng nó có thể in ra 5000 đô la má»—i ngà y, nhưng Grangier muốn là m hÆ¡n thế. Hắn định bụng cho chiếc máy hoạt động 24 giá» liên tục. Äiá»u đó sẽ mang lại má»—i ngà y 15.000 đô la, hÆ¡n 100.000 đô la má»—i tuần, và cứ mưá»i tuần thì được má»™t triệu. Và đó má»›i chỉ là bắt đầu. Tối nay hắn sẽ biết thằng cha khắc bản in kia là ai vả sẽ hợp đồng đặt là m thêm nhiá»u chiếc máy nữa. Sẽ không có giá»›i hạn nà o đối vá»›i số tiá»n mà hắn muốn có cả.
Äúng 20 giá», chiếc xe sang trá»ng cá»§a Grangier trưá»n và o con đưá»ng cong lên cá»a khách sạn Palais, và Grangier bước ra khá»i xe. Trong lúc Ä‘i và o tiá»n sảnh khách sạn, hắn hà i lòng nháºn thấy Zuckeman ngồi gần đó, chăm chú để mắt tá»›i cá»a ra và o.
Grangier bước lại bà n tiếp tân. “Jules, nói vá»›i nữ bá tước De Chantilly là tôi đã đến. Bảo bà ta xuống đây Ä‘iâ€.
Ông già ngẩng đầu lên “Thưa ông Grangier, bà bá tước đã trả phòng và đi rồiâ€.
“Anh nhầm đấy. Gá»i bà ta Ä‘iâ€.
Jules Bergerac cảm thấy lo ngại. Tranh cãi vá»›i Armand Grangier thì chẳng lợi lá»™c gì. “ChÃnh tôi đã là m thá»§ tục thanh toán cho bà ta mà â€.
“Vô lý! Khi nà o?â€.
“Ngay sau khi trở vá» khách sạn. Bà ta yêu cầu tôi mang hóa đơn lên phòng để có thể trả thẳng bằng tiá»n mặt ...â€.
Armand Grangier Ä‘lên đầu lên. “Tiá»n mặt? Äồng Phrăng Pháp à ?â€.
“Äúng như váºy, thưa ôngâ€.
Grangier cuống cuồng. “Mụ ta có mang gì Ä‘i không†Vali hay hòm xiểng gì đó?â€.
“Không. Bà ta nói là sẽ yêu cầu gá»i hà nh lý sauâ€.
Váºy là ả đã lấy tiá»n cá»§a mình và đi Thụy SÄ© để mua cho chÃnh ả cái máy kia rồi ... Grangier nghÄ©.
â€œÄÆ°a tôi lên phòng cô ta. Mau lênâ€.
“Vâng, thưa ông Grangierâ€.
Jules Bergerac vớ vội chiếc chìa khóa treo trên móc và cùng Grangier lao và o thang máy.
Ngang qua chá»— Zuckeman Ä‘ang ngồi, Grangier rÃt lên. “Ngồi đây là m gì hả đồ ngu? Ả chuồn mất rồiâ€.
Zuckeman ngước nhìn ngÆ¡ ngác. “Cô ta chưa thể Ä‘i được Cô ta chưa há» xuống tá»›i tiá»n sảnh nà y. Tôi đã luôn để mắt mà â€.
“Äể mắt tá»›i cô ta?†Grangier quát “Anh có để mắt tá»›i má»™t cô y tá ... má»™t bà già tóc hoa râm ... má»™t cô hầu phòng Ä‘i ra đằng cổng phụ khôngâ€?
Zuckeman lúng túng, “Sao lại phải thế ạ?â€.
“Vá» sòng bạc ngayâ€, Grangier quát lên, “Tôi sẽ giải quyết vá»›i anh sauâ€.
Căn phòng vẫn y nguyên như Grangier đã thấy lần trước. Cánh cá»a thông sang phòng bên mở toang. Grangier bước và o yà Chạy vá»™i vá» phÃa phòng vệ sinh, đẩy tung cánh cá»a Æ¡n Chúa, cái máy in vẫn còn đó. Cô ả Whitney đã quá vá»™i chuồn mà không kịp mang theo nó. Và đó không phải là sai lầm duy nhất cá»§a ả. Grangier nghÄ©. Ả đã lừa cá»§a hắn 500.000 đô la và hắn sẽ báo thù. Hắn sẽ báo cảnh sát giúp tìm ra và tống cổ ả và o tù, nÆ¡i mà tay chân cá»§a hắn có thể sá» tá»›i được. Chúng sẽ buá»™c ả phải nói ra kẻ khắc bản in là ai và rồi bắt ả im miệng hẳn.
Armand Grangier quay số máy cá»§a sở cảnh sát và yêu cầu được ná»›i chuyện vá»›i thanh tra Dumont. Hắn vá»™i vã nói và o máy và i ba phút liá»n rồi bảo. “Tôi sẽ chỠở đâyâ€.
Mưá»i lăm phút sau, bạn cá»§a hắn thanh tra Dumont đã đến, cùng Ä‘i có má»™t ngưá»i đà n ông vá»›i dáng ngưá»i và vẻ mặt xấu xà nhất mà Grangier từng thấy.
Trán ông ta như sắp bung ra khá»i khuôn mặt, đôi mắt nâu như bị che khuất sau cặp kÃnh dà y và cái nhìn cá»§a má»™t kẻ cuồng tÃn.
“Äây là ông Daniel Cooperâ€, thanh tra Dumont ná»›i.
“Ông Cooper cÅ©ng rất quan tâm đến ngưá»i đà n bà mà anh đã gá»i Ä‘iện báoâ€.
Cooper lên tiếng. “Ông đã báo vá»›i thanh tra Dumont rằng cô ta dÃnh lÃu tá»›i má»™t hoạt động là m bạc giải.
“Äúng váºy. Ả ta Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i Thụy SÄ© và o lúc nà y. Các ông có thể tóm cô ta ở biên giá»›i. Tôi có các bằng chứng mà các ông cần ở ngay đâyâ€.
Hắn dẫn hỠtới phòng vệ sinh, Damel Cooper và thanh tra Dumont nhìn và o trong.
“Có cái máy in mà cô ả dùng để in tiá»n giảâ€.
Daniel Cooper bước tá»›i bên chiếc máy và cẩn tháºn xem xét nó. “Cô ta đã in tiá»n bằng cái máy nà y à ?â€.
“Thì tôi đã nói vá»›i ông váºy mà â€, Grangier gắt lên. Hắn rút từ trong túi ra má»™t tá» bạc. “Các ông trong đây. Äây là má»™t trong số những tá» bạc giả mà ả đưa cho tôiâ€.
Cooper bước tá»›i bên cá»a sổ và giÆ¡ tá» bạc lên trước ánh sáng. “Äây là má»™t tá» bạc tháºtâ€.
“Trông nó giống váºy thôi. Bởi lẽ ả sá» dụng các bản in đánh cắp mà ả mua lại cá»§a má»™t chuyên gia khắc bản in từng là m việc tại trung tâm in tiá»n ở Philadelphia. Ả đã in những tá» bạc đó trên cái máy nà yâ€.
Cooper thô bạo nói, “Ông tháºt ngu xuẩn. Äây chỉ là má»™t cái máy in bình thưá»ng. Thứ duy nhất mà ông có thể in bằng chiếc máy nà y là phần đầu má»™t bức thư tên ngưá»i, địa chỉ ...â€.
“Phần đầu thư?â€. Cả căn phòng bắt đầu quay cuồng.
“Ông tháºt sá»± tin câu chuyện hoang đưá»ng vá» má»™t cái máy có thể biến giấy lợn thà nh những tá» bạc má»™t trăm đô la tháºt à ?â€.
“Tôi đảm bảo vá»›i các ông là tôi đã nhìn thấy táºn mắt ...†Grangier ngừng bặt.
Hắn đã nhìn thấy gì? Và i tá» má»™t trăm đô la ướt được phÆ¡i trên dây, và i xấp giấy trắng và bá»™ dao xén. Sá»± tháºt tà n nhẫn cá»§a má»™t vụ lừa đảo bắt đầu hiện ra trong óc hắn. Không có vụ là m bạc giả nà o hết, cÅ©ng không mang thằng cha khắc bản in nà o Ä‘ang chỠở Thụy SÄ© cả Tracy Whitney đã không há» bị mắc bẫy vá»›i câu chuyện vá» cái kho báu bị chìm kia. Con mẹ khốn kiếp đó đã dùng chÃnh cái âm mưu cá»§a hắn là m miếng mồi nhỠđể lừa hắn ná»a triệu đô la. Nếu chuyện nà y mà lan ra ...
Hai ngưá»i kia đứng nhìn hắn.
“Ông có muốn tố cáo cô ta vá» tá»™i gì khác nữa không, Armand? “ Thanh tra Dumont há»i.
Là m sao được cÆ¡ chứ. Hắn biết ná»›i gì được? Rằng hắn đã bị lừa trong khi toan tÃnh tà i trợ cho má»™t vụ là m bạc giả ư? Và đồng bá»n cá»§a hắn sẽ xá» vá»›i hắn thế nà o khi biết hắn đã lấy ná»a triệu đô la cá»§a há» và quăng qua cá»a sổ Hắn đột nhiên thấy á»›n lạnh khắp ngưá»i.
“Không. Tôi ... tôi không muốn tố cáo gì nữaâ€. Giá»ng hắn đầy vẻ hoảng hết.
Châu Phi, Armand Grangier nghĩ. HỠsẽ không bao giỠtình ra mình ở châu Phi cả.
Daniel Cooper ngẫm nghĩ - lần sau. Lần sau mình sẽ tóm cô ta.
|

01-03-2012, 10:23 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 27
ChÃnh Tracy đã đỠnghị vá»›i Gưnther Hartog rằng há» sẽ gặp nhau ở Majorca. Tracy rất yêu hòn đảo nay. Nó là má»™t trong những thắng cảnh đẹp nhất thế giá»›i. bên cạnh đóâ€, nà ng nói vá»›i Gunther. “Nó đã từng là nÆ¡i trú ngụ cá»§a bá»n cướp biển. ở đó chúng ta hẳn sẽ thoải mái như ở nhà váºyâ€.
“Có lẽ tốt nhất là đừng để ngưá»i ta thấy chúng ta ở cạnh nhauâ€, ông ta đỠnghị.
“Tôi sẽ lo liệu việc đóâ€.
Chuyện đã bắt đầu vá»›i cú Ä‘iện thoại cá»§a Gunther từ London gá»i đến. “Tôi có má»™t việc hoà n toà n bất thưá»ng dà nh cho cô, Tracy ạ. Tôi nghÄ©, cô sẽ thấy nó tháºt sá»± là má»™t thách thức.
Sáng hôm sau, Tracy bay tá»›i Pạlma, thá»§ phá»§ cá»§a đảo Maiorca. Do bức thông Ä‘iệp đỠcá»§a Interpol vá» Tracy, nên việc nà ng rá»i Biamtz đến Maiorca đã được thông báo cho giá»›i chức địa phương. Ngay sau khi Tracy thuê căn há»™ Hoà ng gia tại khách sạn Son Vida, má»™t đội ngoại tuyến đã được phái tá»›i để theo dõi nà ng trên 24 giá».
Arnesto Marze, cảnh sát trưởng của Palma, đã có cuộc nói chuyện với thanh tra Trigllant của Interpol.
“Tôi tinâ€, thanh tra Trignant nói, “rằng Tracy Whitney chÃnh là ngưá»i phụ nữ duy nhất gây ra đợt song tá»™i phạm hiện nayâ€.
“Tháºt đáng buồn cho cô ta. Nếu gây ra má»™t tá»™i ác nà o ở Majorca nà y thì cô ta sẽ thấy sá»± trừng phạt cá»§a công lý nhanh chóng và chÃnh xác đến mức nà oâ€.
Thanh tra Trignant nói, “Thưa ngà i, tôi còn muốn nói thêm má»™t Ä‘iá»u nữaâ€.
“Vâng?â€.
“Ngà i sẽ có má»™t ngưá»i khách Mỹ. Tên ông ta là Daniel Cooperâ€.
Các thám tá» theo dõi Tracy dưá»ng như thấy nà ng chỉ báºn tâm vá»›i má»—i việc ngắm cảnh. HỠđã theo sát khi nà ng Ä‘i vòng vòng quanh đảo, thăm tu viện thánh Francisco, Lâu đà i Bellver tráng lệ và bãi biển Illetas. Nà ng đã và o xem má»™t tráºn đấu bò tót và thưá»ng đến ăn ở tiệm Plaza de la Reine, và luôn luôn chỉ có má»™t mìnhâ€.
Nà ng đã thá»±c hiện các chuyến Ä‘i tá»›i Formentor, Valdemosa, La Granji và thăm các xưởng chế biến ngá»c trai ở Manacor.
Các thám tỠđã báo cáo vá»›i Arnesto Marze. “Cô ta đến đây là để du lịch, thưa ông cảnh sát trưởngâ€.
Cô thư ký cá»§a viên cảnh sát trưởng bước và o báo. “Có má»™t ngưá»i Mỹ, ngà i Daniel Cooper, đến xin gặp ngà iâ€.
Cảnh sát trưởng Marze có nhiá»u bạn bè Mỹ Ông ta thÃch ngưá»i Mỹ, và có cảm giác rằng bất chấp những Ä‘iá»u thanh tra Trignant đã nói, ông ta cÅ©ng sẽ thÃch Daniel Cooper nà y như thưá»ng.
Ông ta đã nhầm.
“Tất cả các ông là những kẻ khá»â€, Daniel Cooper quát lên. “Chắc chắn là cô ta không đến đây chỉ để vãn cảnh. Cô ta phải Ä‘ang săn Ä‘uổi má»™t thứ gì đóâ€.
Khó khăn lắm, cảnh sát trưởng Marze má»›i kiá»m chế nổi. “Thưa ông, chÃnh ông đã nói rằng các mục tiêu cá»§a cô Whitney luôn là những gì đặc biệt, rằng cô ta thÃch là m những thứ dưá»ng như là không thể là m được. Ông Cooper, tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng rồi. Ở Majorca không có gì hấp dẫn đối vá»›i tà i năng cá»§a Whitney cảâ€.
“Cô ta có gặp ai ... nói chuyện vá»›i ai không?â€.
Giá»ng hắn tháºt là xấc xược, Marze nghÄ© bụng. “Không. Không ai hếtâ€.
“Váºy cô ta sẽ phải gặp ai đóâ€. Daniel Cooper nói chắc nịch.
Cảnh sát trưởng Marze tá»± nhá»§, sau cùng thì mình đã biết vì sao há» lại gá»i hắn là gã ngưá»i Mỹ xấu xa.
Có hai trăm hang động mà ngưá»i ta đã biết đến trên đảo Majorca, nhưng kỳ thú nhất là Cuevas del Drach “Hang con Rồngâ€, ở gần Porto Cristo, cách Palma chừng má»™t giá» xe chạy. Những nhánh hang từ ngà n Ä‘á»i ăn sâu và o lòng đất, những vòm động mênh mông nhấp nhô đầy những thạch nhÅ©, bầu không khà hoà n toà n tÄ©nh mịch trừ tiếng róc rách cá»§a những suối ngầm mà mà u nước khi thì xanh lục, xanh da trá»i, hoặc trắng trong tùy†theo các độ sâu khác nhau.
Những hang động ở đây là cả má»™t công trình kiến trúc ngà ngá»c nÆ¡i tiên giá»›i, má»™t chốn mê cung hư ảo, vá»›i ánh sáng má» má» cá»§a những ngá»n Ä‘uốc vÄ©nh hằng đâu đó.
Không ai được phép và o hang mà không có ngưá»i hướng dẫn, váºy mà ngay từ sáng, tưởng chừng như các vòm động trong hang Ä‘á»u đã cháºt kÃn cả rồi.
Tracy chá»n ngà y thứ bảy để tá»›i thăm hang, ngà y đông nhất, vá»›i hà ng trăm khách du lịch đổ đến từ những nước trên thế giá»›i. Nà ng mua vé trước má»™t ghi sê nhá» và lẫn và o trong đám đông. Danlel Cooper cùng hai nhân viên cá»§a cảnh sát trưởng Marze theo sát bên nà ng. Má»™t ngưá»i hướng dẫn đưa các du khách lần theo má»™t lối Ä‘i hẹp và trÆ¡n vì những giá»t nước nhá» xuống từ các nhÅ© đá.
Có những vòm đá lá»›n mà du khách có thể tạt và o để chiêm ngưỡng những khối đá có hình thù giống như những cÆ¡n chim, con thú hoặc như những loà i cây. Dá»c lối Ä‘i hẹp vá»›i ánh sáng yếu á»›t đó có những khoảng tối Ä‘en và ở má»™t Ä‘oạn như thế Tracy đã biến mất.
Daniel chạy vá»™i lên phÃa trước, nhưng không há» thấy bóng nà ng. Äám đông chuyển dịch liên tục đã khiến cho việc phát hiện ra nà ng là không thể được. Ông ta không thể biết nà ng Ä‘ang ở phÃa trước hay phÃa sau mình nữa. Cô ta Ä‘ang toan tÃnh má»™t âm mưu gì? Cooper tá»± nhá»§. Bằng cách nà o? ô đâu? Và định cuá»—m cái gì má»›i được chứ?
Trong một cái động ở khu vực thấp nhất của hang Rồng nà y, bên hồ nước, là một nhà hát kiểu La Mã. Các hà ng ghế đá được sắp đặt dà nh cho khán giả và khách vãn cảnh có chỗ ngồi trong bóng tối, chỠđợi buổi diễn bắt đầu.
Tracy vừa Ä‘i vừa đếm, tá»›i hà ng ghế thứ hai mươi thì len lá»i và o chiếc ghế thứ hai mươi. Ngưá»i đà n ông ngồi trên chiếc ghế thứ hai mươi mốt quay sang.
“Có rắc rối gì không?â€.
“Ồ không, Guntherâ€. Nà ng hôn lên má ông ta.
Gunther nói gì đó, và vì những tiếng ồn xung quanh, nà ng phải ghé tai để nghe cho rõ.
“Tôi nghÄ© rằng, tất nhất là đừng để há» thấy chúng ta ngồi cạnh nhau, ngừa trưá»ng hợp cÆ¡ Ä‘ang bị theo dõiâ€.
Tracy nhìn quanh cái động rá»™ng lá»›n, tối mịt “Ở á»Ã¢y thì an toà n thôiâ€.
Nà ng tò mò. “Chuyện chắc là quan trá»ngâ€.
“Äúng váºyâ€. Ông ta ghé sát lại. “Má»™t khách hà ng già u có nóng lòng muốn kiếm được má»™t bức tranh. Äó là bức cá»§a Goya có tên là Puerto. Ông ta sẽ trả má»™t khoản tiá»n mặt ná»a triệu đô la. Äiá»u đó vượt quá khả năng cá»§a tôi:â€.
Tracy trầm ngâm, “Còn ai khác muốn là m vụ nà y không?â€.
“Nói thẳng là có Ä‘i. Nhưng theo tôi, khả năng thà nh công rất hạn chếâ€.
“Bức tranh hiện ở đâu?â€.
“Bảo tà ng Prado ở Madridâ€.
“Pradoâ€. Ngay láºp tức, ý nghÄ© đầu tiên cá»§a Tracy là không thể được.
“Việc nà y đòi há»i má»™t tà i năng lá»›n lao. Bởi váºy, tôi nghÄ© đến cô đấy, Tracy thân mếnâ€.
“Tôi sẵn lòngâ€, Tracy đáp. “Ná»a triệu đô la à .â€.
“Sòng phẳngâ€.
Buổi biểu diá»…n bắt đầu và tất cả đột nhiên trở nên im lặng. Các bóng đèn ở đâu đó lần lượt báºt sáng và cả khoảng không gian rá»™n rã tiếng nhạc. Trung tâm cá»§a cuá»™c diá»…n là hồ nước lá»›n phÃa trước mặt khán giả, và trên mặt hồ, từ sau má»™t nhÅ© đá, má»™t chiếc thuyá»n độc má»™c hiện ra, được chiếu sáng nhá» những ngá»n đèn pha giấu kÃn đâu đó. Trên thuyá»n, má»™t nghệ sÄ© Ä‘ang chÆ¡i Organ, bản Senẹnaà †vá»ng qua mặt hồ, và ánh đèn mà u tá»a sáng như má»™t chiếc cầu vồng trong bóng tối. Con thuyá»n từ từ trôi ngang mặt hồ rồi sau cùng biến mất trong tiếng nhạc tắt dần.
“Tuyệt diệu:â€, Gunther nói. “Chỉ mà n trình diá»…n nà y thôi cÅ©ng đáng công tá»›i đâyâ€.
“Tôi rất thÃch du lịchâ€, Tracy nói. “Và ông có biết thà nh phố nà o tôi vẫn luôn mong được tá»›i thăm không, ông Gunther Adrid đấyâ€.
Äứng ở cổng ra và o hang, Daniel Cooper thấy Tracy Whitney bước ra.
Nà ng chỉ có một mình.
|

01-03-2012, 10:24 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 28
Khách sạn Ritz ở Madrid được coi là số má»™t ở Tây Ban Nha, và suốt hÆ¡n má»™t thế ká»· qua, các vị nguyên thá»§ quốc gia cá»§a nhiá»u nước châu Âu Ä‘á»u đã ăn, ngá»§ tại đấy. Tracy đã nghe vá» nó quá nhiá»u váºy mà trên thá»±c tế thì tháºt đáng thất vá»ng. Gian tiá»n sảnh khách sạn trông tháºt tà n tạ, bẩn thỉu.
Viên phó quản lý đã đưa nà ng tới lô phòng số411-412, ở tòa nhà cánh Nam của khách sạn quay mặt ra phố Felipe đệ Ngũ.
“Tôl tin là cô sẽ hà i lòng, thưa cô Whitneyâ€.
Tracy bước tá»›i bên cá»a sổ và nhìn ra. Ngay phÃa dưới, bên kia đưá»ng, là bảo tà ng Prado. “Cảm Æ¡n ôngâ€.
Căn phòng đầy những tiếng ồn à o vá»ng lên từ dòng xe cá»™ dưới đưá»ng phố, nhưng nó có cái mà nà ng muốn:
Vị trà quan sát Bảo tà ng Prado.
Tracy đặt mang lên phòng má»™t bữa chiá»u đơn giản, và sau khi ăn, nà ng ngá»§ sá»›m. Khi lên giưá»ng, nà ng có cảm nghÄ© phải nằm ngá»§ trên chiếc giương nà y quả là má»™t dạng cá»§a lối tra tấn thá»i Trung cổ.
Lúc ná»a đêm, má»™t thám tá» chết giữ dưới tiá»n sảnh khách sạn bà n giao lại cho má»™t đồng nghiệp tá»›i thay phiên; “Côâ€ta chưa rá»i.khá»i phòng. Tôi nghÄ© đêm nay cô ta sẽ ngá»§ yên thôiâ€.
Tại Madrid, Tổng nha cảnh sát nằm ở đại lá»™ số má»™t và chiếm cả má»™t dãy phố. Äó là má»™t binding xám xịt xây bằng gạch Ä‘á», trên nóc có má»™t cái đồng hồ lá»›n. PhÃa trên cổng chÃnh treo lá quốc kỳ Tây Ban Nha sá»c đỠvà và ng.
Trước cổng luôn có một cảnh sát mặc đồng phục và đội mũ bê rê mà u nâu sẫm đứng gác, được trang bị một sung tiểu liên, một dùi cui, một súng ngắn, và một khóa tay.
Việc liên lạc vá»›i Interpol được duy trì từ trụ sở nà y. Ngà y hôm trước, má»™t bức Ä‘iện khẩn mang lý hiệu X - D đã được gá»i tá»›i Santiago Ramiro, cảnh sát trưởng Madrid, thông báo cho ông ta vá» chuyến Ä‘i cá»§a Tracy Whitney. Viên cảnh sát trưởng đã Ä‘á»c dòng cuối cùng cá»§a bức Ä‘iện hai lần rồi gá»i Ä‘iện thoại cho thanh tra Trigmant ở trụ sở Interpol tại Paris.
“Tôi không hiểu ý ôngâ€, Ramiro nói. “Ông yểu dịu dà ng sá»± hợp tác đầy đủ cá»§a cÆ¡ quan li cho má»™t ngưá»i Mỹ nà o đó, tháºm chà không phải là má»™t cảnh sátâ€.
“Vì lý do gì váºy?â€.
“Ông cảnh sát trưởng, tôi nghÄ© rằng ông sẽ thấy sá»± có mặt cá»§a ông Cooper là hữu Ãch. Ông ta hiểu rõ cô Whitneyâ€.
“Có gì mà phải hiểu? Cô ta là má»™t tá»™i phạm. Cứ cho là có tà i Ä‘i, nhưng trong các nhà tù Tây Ban Nha thiếu gì những tá»™i phạm tà i ba. Ngưá»i nà y cÅ©ng sẽ không lá»t qua lưới cá»§a chúng tôi đượcâ€.
“Tốt. Và ông sẽ phối hợp vá»›i ông Cooper chứâ€.
Viên cảnh sát trưởng miá»…n cưỡng đáp. “Nếu ông cho rằng ông ta có thể là hữu Ãch, tá»›i không phản đốiâ€.
“Cám Æ¡n ôngâ€.
“Có gì đâu thưa ôngâ€.
Cảnh sát trưởng Ramiro, cÅ©ng như ngưá»i đồng nghiệp cá»§a mình ở Pans, không thÃch gì ngưá»i Mỹ. Ông ta thấy há» thô bạo, thá»±c dụng và ngây thÆ¡. Ngưá»i nà y - ông nghÄ© bụng - có thể khác những ngưá»i kia, và mình có thể sẽ ưa ông ta.
Mới nhìn Daniel Cooper, ông ta đã thấy ghét rồi.
Vừa bước và o phòng là m việe cá»§a viên cảnh sát trưởng Damel Cooper đã oang oang. “Cô ta đã qua mặt tá»›i má»™t ná»a lá»±c lượng cảnh sát châu Âu và có thể vá»›i cả các ông nữaâ€.
Viên cảnh sát trưởng cố kim chế. “Thưa ông, chúng tôi không cần ai phải bảo ban trong công việc cá»§a mình. Ngay sáng nay, khi đặt chân xuống sân bay Barajas, cô Whitney đã bị đặt dưới sá»± giảm sát chặt chẽ. Tôi bảo đảm rằng nếu có ai đánh rÆ¡i má»™t cái cặp trên đưá»ng phố và cô Whitney cá»§a ông nhặt nó lên, cô ta sẽ bị tống giam ngay.
Trước đây, cô ta chưa hỠđụng phải cảnh sát Tây Ban Nhaâ€.
“Nhưng cô ta không tá»›i đây để nhặt má»™t cái gì trên đưá»ng phốâ€.
“Váºy ông cho rằng đến là m gì?â€.
“Tôi chỉ có thể ná»›i vá»›i ông rằng có lẽ là vụ to đấyâ€.
Cảnh sát trưởng Ramiro tá»± phụ đáp. “Cà ng to cà ng tốtâ€. Chúng tôi sẽ theo dõi má»i hà nh vi cá»§a cô taâ€.
Tracy thức dáºy, ngưá»i má»i nhừ sau má»™t đêm ngá»§ mà như bị tra tấn trên chiếc giưá»ng kiểu Tomás de Terquenmada, nà ng gá»i bữa ăn sáng nhẹ cùng vá»›i cà phê nóng và bước tá»›i bên cá»a sổ nhìn xuống bảo tà ng Prado. Äó là má»™t pháo đà i cổ, xây bằng đá và gạch Ä‘á», bao quanh là cây cá» um tùm. PhÃa trước là hai cây cá»™t lá»›n kiểu Dorie và hai bên là hai cầu thang dẫn lên cá»a chÃnh.
Thấp hÆ¡n má»™t chút, ngang vá»›i mặt đưá»ng là hai cá»a phụ. Há»c sinh và khách du lịch từ hà ng chục nước đã xếp hà ng trước cổng bảo tà ng và đúng mưá»i giá», những ngưá»i gác mở cá»a và khách khứa Ä‘i VFO qua cá»a quay ở giữa và hai cá»a phụ hai bên.
Chuông Ä‘iện thoại réo vang là m Tracy giáºt nảy ngưá»i. Trừ Gunther ra, không ai biết nà ng Ä‘ang ở Madrid. Nà ng nhấc ống nghe lên. “Hello?â€.
â€Xin chà o tiểu thưâ€. Má»™t giá»ng quen quen. “Tôi gá»i tá»›i phòng thương mại Madrid và hỠđã chỉ thị cho tôi phải là m tất cả những gì có thể được để bảo đảm rằng cô có má»™t thá»i gian thú vị ở thà nh phố chúng tôiâ€.
“Là m sao anh biết tôi ở Madrid, Jeffâ€.
“Thưa cô, Phòng thương mại biết tất cả má»i chuyệnâ€.
“Äây là lần đầu tiên cô ở đây ư?â€.
“Äúng váºyâ€.
“Tốt. Váºy tôi có thể hướng dẫn cô Ä‘i “tham quan má»™t và i nÆ¡i. Cô định ở đây bao lâu, Tracy?â€.
Äó là câu há»i chá»§ yếu. “Tôi không chắcâ€. Nà ngâ€nhẹ đáp “Chắc là đủ để mua sắm và tham quan đôi chút thôi.
Anh là m gì ở Madrid nà y thếâ€. CÅ©ng váºy thôiâ€. Giá»ng anh ta giống hệt nà ng.
“Mua sắm và ngắm cảnh mà â€.
Tracy không tin và o chuyện trùng lặp. Cũng vì lý do như nà ng mà Jeff Stevens đã ở đây:
Äánh cắp bức Puerto.
Jeff há»i. “Cô có rảnh để cùng ăn chiá»u không?â€.
Äó là má»™t lá»i thách đố. â€œÄÆ°á»£c thôiâ€.
“Tốt quá. Tôi sẽ đặt bà n ở tiệm Jockey nhéâ€.
DÄ© nhiên là Tracy không há» có ảo tưởng gì vá» Jeff, váºy mà khi bước ra khá»i thang máy và thấy anh Ä‘ang đứng chá», nà ng có cảm giác dá»… chịu không thể lý giải nổi.
Jeff cầm tay nà ng. “Rất vui mừng. Cô tháºt đáng yêuâ€.
Nà ng đã ăn mặc chu đáo - một bộ đồ Valentme mà u xanh nước biển, một chiếc khăn lông chồn Nga, đôi già y Frizen và trên tay là chiếc xắc mang hiệu Hermes Howarth.
Daniel Cooper, tại chiếc bà n nhá» trong góc tiá»n sảnh, vá»›i ly Perrier trước mặt, đã theo dõi tất cả, và ông ta cảm thấy má»™t sức mạnh to lá»›n:
Công lý là ta.
Chúa đã nói váºy, và mình là lưỡi gươm cá»§a Ngưá»i. Cuá»™c Ä‘á»i ta là má»™t sá»± hà nh xác và ngươi sẽ giúp ta trả nợ. Ta sẽ trừng phạt ngươi.
Cooper tin rằng không một lực lượng cảnh sát nà o trên thế giới đủ khôn ngoan để tóm được Tracy Whitney.
Nhưng mình sẽ là m được - Cooper nghĩ thầm - cô ta thuộc vỠphần mình.
Äối vá»›i ông ta, Tracy đã trở nên ngoà i phần công việc.
Äó là má»™t sá»± khiêu khÃch. Ông ta mang theo hồ sÆ¡ và các bức ảnh nà ng Ä‘i khắp nÆ¡i, và đêm đến - trước khi ngá»§, lại giở ra xem. Ông ta đã đến Biarrit quá muá»™n, và Tracy đã chuồn trước mÅ©i ông ta ở Majorca, nhưng giở Interpol lại đã lần ra dấu vết và CoÆ¡per quyết không để lỡ dịp nà y.
Ông ta đã từng mÆ¡ thấy Tracy. Nà ng ở trong cái lồng lá»›n, trần truồng van vỉ ông ta thả ra. Tôi yêu em - ông ta trả lá»i - nhưng không bao giá» tôi thả em ra cảâ€.
Jorkey là má»™t tiệm ăn nhá», lịch sá»± nằm trên phố Rios. Äồ ăn ở đây là thượng hạngâ€. Jeff nói.
Trông anh tháºt hết sức đẹp trai. Tracy nghÄ©. CÅ©ng như Tracy, từ anh toát ra má»™t vẻ kÃch động nà o đấy, và nà ng biết lý do:
Há» Ä‘ang cùng nhau trong má»™t cuá»™c đấu trà mà phần thưởng rất lá»›n. Chắc chắn mình sẽ thắng, Tracy nghÄ© “Có má»™t tin đồn lạâ€. Jeff nói.
Nà ng chú ý ngay. “Tin gì?â€.
Cô đã bao giá» nghe nói vá» Daniel Cooper chưa? Äó là má»™t thám tá» cá»§a bên bảo hiểm, rất giá»iâ€.
“Không. Có chuyện gì vỠông ta thếâ€.
“Hãy cẩn tháºn. Ông ta nguy hiểm đấy. Tôi không muốn thấy có Ä‘iá»u gì xấu đến vá»›i cô cảâ€.
“Äừng loâ€.
“Váºy mà tôi đã lo lắng, Tracyâ€.
Nà ng nhoẻn cưá»i. “Vá» tôi ư†Tại sao?â€.
Anh đặt tay lên trên tay nà ng, khẽ nói. “Em là má»™t cÆ¡ gái đặc biệt. Cuá»™c sống sẽ thú vị hÆ¡n nhiá»u nếu có em ở bên, Tracy yêu dấuâ€.
Jeff có sức truyá»n cảm khá»§ng khiếp, Tracy nghÄ©. Nếu đã không biết quá rõ vá» anh ta, chắc mình tin ngay mất.
“Hãy gá»i đồ ăn Ä‘iâ€, Tracy nói. :â€Tôi đói ngấu rồiâ€.
Trong mấy ngà y tiếp theo, Jeffvà Tracy Ä‘i thăm khắp Madrid. Không bao giá» há» Ä‘i má»™t mình. Hai nhân viên cá»§a cảnh sát trưởng Ramiro theo sát há» khắp nÆ¡i, và cùng vá»›i há» là ngưá»i Mỹ lạ lùng kia. Việc Ramừo cho phép Cooper tham gia cuá»™c theo dõi chỉ đơn giản thì nhằm để ông ta khá»i quanh quẩn vướng mắc. Thằng cha ngưá»i Mỹ nà y tháºt láo xược dám cho rằng ngưá»i phụ nữ có tên Tracy Whitney nà y sẽ có thể đánh cắp má»™t tà i sản quý giá nà o đấy ngay dưới mÅ©i cảnh sát Tây Ban Nha. Tháºt ná»±c cưá»i.
Tracy và Jeff cùng Ä‘i ăn ở những cá»a hà ng tên tuổi cá»§a Madrid như Horcher, Hoà ng tá» Viana và Casa Botin ... nhưng Jeff cÅ©ng còn biết cả những nÆ¡i mà khách du lịch chưa từng biết:
Cusa; Paco La Chuletta và El Lacon,.. có những món ăn địa phương tuyệt vá»i.
Dù hỠđi bất kỳ đâu, Daniel Cooper và hai thám tỠkhác cũng không bao giỠtụt lại sau quá xa.
Tữ má»™t khoảng cách đầy tháºn trá»ng, Daniel Cooper suy nghÄ© vá» vai trò cá»§a Jeff trong mà n kịch Ä‘ang diá»…n ra.
Anh ta là ai? Má»™t nạn nhân sắp tá»›i cá»§a Tracy? Hay là đồng bá»n?â€.
Cooper há»i cảnh sát trưởng Ramiro. “Ông có thông tin gì vá» Jeff không?â€.
“Không. Anh ta không có tiá»n án và đăng ký nháºp cảnh để du lịch. Tôi cho anh ta chỉ là ngưá»i bạn đưá»ng tình cá» thôiâ€.
Linh cảm đã mách Cooper theo một hướng khác.
Nhưng ông ta không định săn đuổi Jeff Stevens. Tracy - ông ta nghĩ - ta muốn tóm ngươi cơ.
Khi Tracy và Jeff quay lại khách sạn Ritz thì đêm đã vá» khuya, Jeff đưa nà ng đến táºn cá»a phòng. “Tôi có thể và o uống chút gì không nhỉ?â€.
Chỉ chút nữa thì Tracy đã gáºt. Nà ng vươn ngưá»i hôn nhẹ lên má anh. “Hãy coi tôi như em gái cá»§a anh, Jeffâ€.
“Quan Ä‘iểm cá»§a em vá» vấn đỠloạn luân là thế nà o nhỉ?â€.
Nà ng đã khép cá»a lại.
Ãt phút sau, tá»›i phòng mình, anh gá»i Ä‘iện cho Tracy. “Em có muốn mai Ä‘i cùng tôi tá»›i Segevia không†Äó là má»™t thà nh phố cổ tuyệt diệu, cách Madrid và i giá» xe chạyâ€.
“Nghe quyến rÅ© quá. Cảm Æ¡n vá» má»™t bưởi tối thú vịâ€.
Tracy nói, “Chúc ngá»§ ngon, Jeffâ€.
Nà ng thao thức rất lâu, đầu óc đầy những ý nghÄ© má»›i lạ đã từ lâu lắm rồi nà ng má»›i lại vướng và o chuyện tình cảm vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông. Charles đã là m nà ng Ä‘au đớn khá»§ng khiếp, và nà ng.không muốn lại bị Ä‘au như thế nữa.
Jeff Stevens là má»™t bạn đồng hà nh hú vị,†nhưng nà ng biết không bao giỠđược để anh ta trở thà nh má»™t gì hÆ¡n thế. Rất dá»… phải lòng má»™t ngưá»i như anh ta. Và đó là điá»u ngốc nghếch.
Tan nát.
Hân hoan.
Tracy thấy khó ngủ quá chừng.
Chuyến Ä‘i Segevia tháºt tuyệt. Jeff đã thuê chiếc xe hÆ¡i nhá» và há» rá»i khá»i thà nh phố, chạy và o giữa cánh đồng nho tuyệt đẹp cá»§a Tây Ban Nha. Má»™t chiếc xe nhãn hiệu Seat bám theo há» suốt cả ngà y và nó không phải là má»™t chiếc xe thông thưá»ng.
Seat là loại xe duy nhất được sản xuất trong ná»™i tha Tấy Ban Nha, và là má»™t phương tiện được chÃnh thức trang bị cho lá»±c lượng cảnh sát. Các xe kiểu thông thưá»ng thì động cÆ¡ chỉ 100 mã lá»±c, nhưng các xe được là m cho cảnh sát và cảnh vệ Quốc gia động cÆ¡ lại tá»›i 150 mã lá»±c, do váºy mà không có khả năng cho Jeff và Tracy cá»› thể thoát khá»i tầm kiểm soát cá»§a Damel Cooper và hai thám tá» cùng Ä‘i.
Tracy và Jeff đến Segevia và o tầm trưa và hỠăn trong má»™t tiệm đầy vẻ quyến rÅ© tại quảng trưá»ng trung tâm, dưới bóng cá»§a má»™t đưá»ng máng dẫn nước cao ngất mà ngưá»i La Mã xây nên từ cách đây 2000 năm. Sau bữa ăn, há» lang thang khắp khu thà nh cổ, ghé thăm nhà thá» Äức bà Maria cổ kÃnh và tòaâ€thị chÃnh vá»›i kiến trúc Phục Hưng, rồi tiếp tục lên xe chạy tá»›i Aleazar, má»™t pháo đà i La Mã cổ nằm trên má»™t má»m núi đá nhô ra phÃa trên thà nh phố. Cảnh quan tháºt kỳ thú.
“Tôi cược rằng nếu chúng ta chịu đợi ở đây, ta sẽ thấy Äôngkisốt†và Xăngxo cưỡi ngá»±a băng trên những cánh đồng phÃa dưới kia cho mà xemâ€. Jeff nói.
“Anh thÃch đánh tráºn mồm vá»›i cối xay gió chứ?â€.
“Còn tùy và o hình dáng cá»§a cái cối xay đóâ€, anh nhẹ nhà ng đáp và sát và o nà ng hÆ¡n.
Tracy rá»i khá»i rìa má»m đá. “Kể cho tôi nghe vá» Segevia Ä‘iâ€.
à muốn của nà ng quả nhiên được đáp ứng.
Jeff là má»™t ngưá»i hướng dẫn táºn tình, đầy kiến thức vá» lịch sá», khảo cổ, kiến trúc, và Tracy đã phải tá»± nhắc mình rằng anh ta cÅ©ng còn là má»™t kẻ 1ừa đảo chuyên nghiệp nữa. Vá»›i Tracy thì hôm đó là má»™t ngà y thú vị.
Má»™t trong hai thám tá» ngưá»i Tây Ban Nha, José Pereira, cà u nhà u vá»›i Cooper. “Thứ duy nhất mà há» Ä‘ang ăn cắp là thá»i gian cá»§a chúng ta. Ông không tháy há» chỉ là má»™t cặp uyên ương thôi sao? Ông có chắc rằng cô ta Ä‘ang mưu tÃnh gì không?â€.
“Tôi Ä‘oán chắcâ€. Cooper gắt lên, và phát ngượng vá»›i chÃnh phản ứng cá»§a mình. Tất cả Ä‘iá»u ông ta muốn là bắt được Tracy Whitney để trừng phạt cô ta, vì cô ta đáng phải chịu Ä‘iá»u đó. Cô ta cÅ©ng như má»i tá»™i phạm khác, đó là chuyện công việc. Thế nhưng, má»—i lần ngưá»i bạn đồng hà nh cá»§a Tracy nắm lấy tay nà ng thì Coopelt lại thấy giáºn sôi lên.
Khi Tracy và Jeff vá» Wi Madrid, Jeff nói. “Nếu em chưa quá mệt má»i, tôi xin giá»›i thiệu má»™t chá»— ăn chiá»u rất đặc biệtâ€.
“Váºy thì tuyệtâ€. Tracy không muốn ngà y vui chấm dứt sá»›m. Mình sẽ dà nh trá»n cho hôm nay, má»™t ngà y hôm nay, giống như những ngưá»i đà n bà khác, nà ng tá»± nhá»§.
Ngưá»i dân Madrid ăn chiá»u rất muá»™n, Ãt có nhà hà ng là o mở cá»a phục vụ trước 21 giá». Jeff đã đặt bà n và o lúc 22 giá» tại tiệm Zalacain, má»™t nhà hà ng sang trá»ng mà đồ ăn ngon là nh và sá»± phục vụ cho tốt. Tracy không gá»i đồ tráng miệng, thế nhưng ngưá»i bồi bà n vẫn mang tá»›i má»™t chiếc bánh nướng mà Tracy chưa bao giá» thấy ngon miệng đến váºy. Nà ng ngả ngưá»i trên ghế, tươi tắn và mãn nguyện. “Má»™t bữa chiá»u tuyệt vá»i. Cám Æ¡n anhâ€.
“Tôi rất vui thấy em ăn ngon. Äây là nÆ¡i có thể gây ấn tượng vá»›i ai đó mà mình muốnâ€.
Nà ng nhìn anh giây lát. “Thế anh có Ä‘ang toan gây ấn tượng vá»›i tôi không, Jeff Anh mỉm cưá»i. “Em có thể đánh cược là tôi Ä‘ang là m như thế đấy. Nhưng em hãy đợi đến nÆ¡i tiếp theo đãâ€.
NÆ¡i tiếp theo mà Jeff đưa nà ng tá»›i là má»™t tiệm cà phê mỠảo khói thuốc, đầy hấp dẫn. Bên trong đông kÃn những công nhân Tây Ban Nha mặc áo khoác da Ä‘ang ngồi hoặc đứng uống ngay ở quầy. Ở phÃa cuối phòng là má»™t sân khấu, nÆ¡i có hai ngưá»i đà n ông Ä‘ang chÆ¡i ghi ta. Tracy và Jeff được dẫn tá»›i má»™t bà n nhá» ká» bên sân khấu. “Em có biết gì vá» Ä‘iệu nhảy Flamence khôngâ€áº¡ Jeff há»i. Anh phải cao giá»ng để át những tiếng ồn à o.
“Chỉ biết đó là má»™t Ä‘iệu nhảy Tây Ban Nha thôiâ€.
Digan, ban đầu là váºy. Em có thể đến các há»™p đêm cao cấp ở Madrid và xem ngưá»i ta biểu diá»…n Flamence, nhưng đêm nay em sẽ tháºt sá»± được xem Ä‘iệu nhảy nà yâ€.
Tracy phải mỉm cưá»i vì vẻ hăng hái trong giá»ng nói cá»§a Jeff.
Em sắp thấy má»™t mà n vÅ© Flamence cổ Ä‘iển. Gồm má»™t nhóm ca sÄ©, vÅ© công, vÅ© nữ và nhạc công. Äầu tiên là há» cùng biểu diá»…n má»™t lượt sau là từng ngưá»i má»™tâ€.
Dõi theo Tracy và Jeff từ má»™t chiếc bà n ở lối và o bếp, Daniel Cooper băn khoăn không biết há» bà n luáºn gì mà say sưa đến thế.
“Äiệu nhảy nà y hết sức tinh tế, bởi vì má»l thứ Ä‘á»u phải hà i hòa vá»›i nhau - các chuyển động, âm nhạc, trang phục, nhịp Ä‘iệu tăng nhanh dần ...
“Sao anh biết nhiá»u vá» Ä‘iệu nhảy nà y thế†“Tracy há»i.
“Anh từng quen má»™t vÅ© nữ Flamenceâ€.
Quả nhiên mà - Tracy nghĩ.
Ãnh sáng trong tiệm má» Ä‘i và cái sân khấu nhỠđược chiếu sáng rồi mà n ma thuáºt bắt đầu. Nó khởi đầu rất cháºm rãi. Má»™t nhóm nghệ sÄ© ùa ra sân khấu. Các nữ nghệ sÄ© mặc những váy ngắn, áo ngắn sặc sỡ, tóc bá»›i cao vá»›i những bông hồng cà i bằng những chiếc trâm xinh xắn.
Các vÅ© công nam thì mặc quần bó truyá»n thống, áo vét và ủng da ngắn bóng loáng. Các nhạc công ghi ta tấu lên má»™t giai Ä‘iệu dìu dặt, trong khi má»™t phụ nữ ngồi ở rìa sân khấu hát bà i dân ca Tây Ban Nha.
“Anh có hiểu lá»i bà i ca mà cô ấy Ä‘ang hát không?â€.
Tracy thì thầm.
“Có? Tôi đã muốn rá»i bá» ngưá»i bạn tình cá»§a mình, nhưng trước khi là m được Ä‘iá»u đó, anh ta đã rá»i bá» tôi và là m trái tim tôi tan nát!â€.
Má»™t vÅ© nữ tiến ra giữa sân khấu, bắt đầu vá»›i Ä‘iệu Zapateade đơn giản, nhưng nhanh dẫn lên do tiếng ghi ta đầy kÃch động. Và điệu nhảy trở thà nh má»™t mà n kÃch động đầy dục tÃnh, ở các mức độ khác nhau. Các Ä‘iệu nhảy Ä‘á»u được sáng tạo ra trong những hang động cá»§a ngưá»i Digan từ hà ng trăm năm trước. Sá»± kÃch động cá»§a tiếng nhạc má»—i lúc má»™t tăng, các bước nhảy cà ng Ä‘iên cuồng và lại còn có cả những tiếng gà o thét cổ vÅ© cá»§a các nghệ sÄ© ở bên ngoà i sân khấu nữa.
Sau cùng, khi âm nhạc và mà n nhảy chấm dứt đột ngột, cả tiệm lặng giây lát và rồi tiếng vỗ tay à o cả lên.
“Cô ta tháºt tuyệt diệu?†Tracy nói.
“Äợi đã Jeff bảo.
VÅ© nữ thứ hai tiến ra sân khấu. Cô ta có má»™t vẻ đẹp cổ Ä‘iển, nước da mà u sẫm và dưá»ng như xuất thần, hoà n toà n không để ý gì đến khán giả. Các nhạc công ghi ta bắt đầu chÆ¡i má»™t Ä‘iệu Bolero gam trầm mang dáng dấp những nét nhạc phương Äông. Má»™t vÅ© công ra nhảy cùng cô ta và các âm thanh cá»§a bá»™ gõ bắt đầu vang lên thúc giục.
Tiếng vá»— tay dồn dáºp hòa và o vá»›i vÅ© Ä‘iệu Flamence, cùng vá»›i tiếng nhạc kÃch động là m chó không khà trong tiệm trở nên sống động tá»›i mức tất cả khán giả Ä‘á»u lắc lư nhịp theo Ä‘iệu Zapateade và say sưa trong những cảm giác đầy hứng khởi.
Thân thể cá»§a cô gái và chà ng trai Ä‘ang trình diá»…n Flamence trên sân khấu lúc tách xa nhau ra, khi thì sáp lại gần là m cho khán giả thấy há» như Ä‘ang trong cÆ¡n thèm muốn Ä‘iên cuồng, má»—i lúc má»™t tăng, cho đến khi há» như Ä‘ang là m tình vá»›i nhau má»™t cách Ä‘iên dại, thú váºt và đầy bạo lá»±c, đạt tá»›i sá»± thá»a mãn cao độ đến mức khán giả cÅ©ng phải quằn quại. Äèn tắt rồi bừng sáng, đám đông như gà o lên và Tracy cÅ©ng thấy mình cùng la hét vá»›i má»i ngưá»i. Nà ng bá»—ng ngượng ngùng vì cảm thấy thèm muốn là m tình. Nà ng không dám nhìn Jeff nữa. Không khà giữa há» bá»—ng như căng thẳng Tracy nhìn xuống mặt bà n, xuống hai bà n tay khá»e mạnh và rám nắng cá»§a anh và có thể cảm giác thấy hai bà n tay đó Ä‘ang vuốt ve trên thân thể nà ng, cháºm rãi, rồi nhanh hÆ¡n, rồi đòi há»i và nà ng vá»™i giấu hai bà n tay và o lòng để che Ä‘i sá»± run rẩy không kìm lại được.
Trên đưá»ng trở vá», há» nói vá»›i nhau rất Ãt. Tại cá»a phòng mình, Tracy quay lại nói. “Tháºt là cả má»™t ...â€.
Môi cá»§a Jeff đã đặt lên môi nà ng, hai bà n tay nà ng quà ng quanh anh, ôm chặt. “Tracy ...?â€.
Chữ “Vâng†đã ở trên môi và nà ng phải dùng hết sức mạnh ý chà để nói.
“Tháºt là má»™t ngà yđà i, Jeff. Tôi buồn ngá»§ lắm rồiâ€.
“Ôâ€.
“Tôi nghÄ© rằng mai tôi sẽ phải ở trong phòng suốt ngà y để nghỉ ngÆ¡iâ€.
Giá»ng anh đã trở lại bình thưá»ng khi đáp. “à kiến hay đấy có thể là tôi cÅ©ng sẽ là m như thếâ€.
Ngưá»i ná» không há» tin lá»i ngưá»i kia.
|

01-03-2012, 10:25 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 29
Sáng hôm sau, lúc 10 giá», Tracy đã Ä‘ang đứng trong hà ng ngưá»i trước cá»a ra và o bảo tà ng Prado. Nà ng mua má»™t vé và o cá»a ra và o cùng vá»›i dòng ngưá»i Ä‘i và o má»™t phòng lá»›n thênh thang có mái vòm. Daniel Cooper và thám tá» Pereira theo sát đằng sau và Cooper bắt đầu thấy sá»± hồi há»™p tăng lên.†Ông ta tin chắc rằng, ở đây, Tracy không chỉ là má»™t khách tham quan. Dù mưu toan cá»§a cô ta là gì Ä‘i nữa thì nó cÅ©ng đã Ä‘ang bắt đầu.
Tracy dạo từ phòng nà y sang phòng khác, cháºm rãi Ä‘i ngang các gian trưng bà y tranh cá»§a Rubons, Titians, Tintorettos, Bosches và Donenikos Theotokoponlos - ngưá»i đã trở nên- nổi tiếng dưới cái tên El Greco. Các bức tranh cá»§a Goya được trưng bà y trong má»™t phòng đặc biệt ở phÃa dưới, tại tầng trệt.
Tracy để ý thấy tại cá»a ra và o má»—i phòng tranh Ä‘á»u có má»™t ngưá»i mặc đồng phục canh giữ, và ngay cạnh tay anh ta là cái nút báo động mà u Ä‘á». Nà ng biết rằng khi tiếng chuông báo động cất lên là tất cả các cá»a ra và o bảo tà ng sẽ bị đóng lại, và sẽ không có cÆ¡ há»™i để thoát ra được.
Nà ng ngồi trên chiếc ghế băng ở giữa má»™t phòng tranh trưng bà y các tác phẩm cá»§a các danh há»a FlenmitsÆ¡ hồi thế ká»· Mưá»i tám và quan sát căn phòng.
Nà ng có thể thấy rõ đôi mắt thần nhá» xÃu ở hai bên cá»a ra và o. Äó là điểm xuất phát cá»§a những tia hồng ngoại sẽ được báºt lên và o ban đêm. Ở những bảo tà ng khác mà Tracy từng đến thăm, những ngưá»i gác thưá»ng buồn ngá»§, mệt má»i và Ãt để ý tá»›i dòng khách tham quan, nhưng ở đây thì há» rất tỉnh táo. Trong các bảo tà ng trên thế giá»›i, nhiá»u tác phẩm nghệ thuáºt đã bị những kẻ cuồng tÃn phá hoại, và bảo tà ng Prado quyết không để nó cá»› cÆ¡ há»™i ở đây.
Ở nhiá»u phòng tranh, các há»a sÄ© dá»±ng lên giá vẽ cá»§a há» và miệt mà i vẽ lại tranh cá»§a các danh há»a. Bảo tà ng cho phép là m Ä‘iá»u đó, nhưng Tracy thấy rằng những ngưá»i gác cÅ©ng để mắt cẩn tháºn tá»›i cả những ngưá»i nà y.
Khì Tracy đã xem hết các phòng ở tầng lầu chÃnh, nà ng Ä‘i theo cầu thang xuống tầng trệt - khu trưng bà y tranh cá»§a Francisco de Goya.
Thám tá» Fereira nói vá»›i Cooper. “Thấy chưa, cô ta chỉ xem tranh thôi chứ có là m gì được đâu. Cô ta ...â€.
“Anh nhầm rồiâ€, Cooper vá»™i vã chạy theo.
Tracy thấy phòng tranh Goya còn được bảo vệ nghiêm ngặt hÆ¡n so vá»›i các phòng khác, và là xứng đáng. PhÃa trên, hết bức tưá»ng nà y đến bức tưá»ng khác ngưá»i ta trưng bà y những vẻ đẹp bất diệt và Tracy ngắm hết bức nà y đến bức khác, sững sá» trước tà i năng cá»§a nhà danh há»a. Bức Chân dung tá»± há»a cá»§a Goya tháºt tuyệt vá»i, trong đó trông ông như má»™t thần Păng đứng tuổi ... rồi bức chân dung đầy mà u sắc Gia đình Charles đệ tứ ... bức Maja mặc quần áo và bức Maja khá»a thân lừng danh.
Và đây, cạnh bức Ngà y nghỉ cá»§a các mụ phù thá»§y là bức Puerto. Tracy dừng chân ngắm nghÃa, tim Ä‘áºp mạnh.
Ỏ ná»n trước cá»§a bức tranh là chừng hÆ¡n má»™t chục đà n ông đà n bà quần áo đẹp đẽ đứng quanh má»™t bức tượng đá, còn ở ná»n sau, hiện ra má»™t là n sương má»ng má» sáng, là những con thuyá»n đánh cá đỗ trong bến và má»™t cây đèn biển xa xa. ở góc trái bên dưới, là chữ ký cá»§a Goya.
Äây là mục tiêu. Ná»a triệu đô la.
Tracy liếc quanh. Má»™t ngưá»i đứng gác ở cá»a. Suốt dá»c hà nh lang phÃa sau anh ta nà ng còn thấy nhiá»u ngưá»i gác nữa. Nà ng đứng đó hồi lâu, lặng ngắm bức Puerto. Äến khi vừa rút thì má»™t nhóm du khách Ä‘i xuống cầu thang. Lẫn trong há» là Jeff Stevens. Tracy vá»™i ngoảnh mặt và đi vá»™i ra ngoà i qua lối cá»a bên trước khi anh kịp trông thấy nà ng.
Sẽ là một cuộc đua đấy, ông Stevens và tôi sẽ thắng.
“Cô ta Ä‘ang mưu đồ ăn cắp má»™t bức tranh ở bảo tà ng Pradoâ€.
Cảnh sát trưởng Ramiro nhìn Daniel Cooper vẻ không tin. “Vô lý? Không kẻ nà o có thể ăn cắp tranh ở bảo tà ng Prado đượcâ€.
Cooper bướng bỉnh “Cô ta đã ở đó suốt cả buổi sángâ€.
“Chưa bao giỠxảy ra một vụ trộm ở bảo tà ng Prado, và sẽ không bao giỠcó chuyện đó. Ông biết vì sao không?
“Vì đó là điá»u không thểâ€.
“Cô ta sẽ không mưu tÃnh theo cách thông thưá»ng đâu. Ông phải cho bảo vệ hệ thống thông gió cá»§a bảo tà ng để ngăn ngừa má»™t vụ tiến công bằng hÆ¡i ngạt.
Nếu những ngưá»i gác được phép dùng cà phê trong phiên trá»±c, thì cần phải biết rõ há» lấy cả phê từ đâu và liệu trong đó có độc tố gì không. Kiểm tra nước uống ...â€.
Sức chịu đựng cá»§a cảnh sát trưởng Ramiro có hạn. Suốt tuần qua, phải là m việc vá»›i gã ngưá»i Mỹ thô bạo, xấu xà nà y đã là quá đủ và lại đã phải phung phà nhân lá»±c quý giá để theo sát Tracy Whitney 24 trên 24 giá» trong khi lá»±c lượng cảnh sát quốc gia cá»§a ông ta thì vốn đã phải là m việc dưới má»™t ngân quỹ eo hẹp, bởi váºy lúc nà y, khi nghe thằng cha xấu xà kia†chỉ bảo cách Ä‘iá»u khiển cÆ¡ quan cảnh sát cá»§a mình thì ông ta không còn chịu đựng được nữa.
“Theo ý kiến tôi, ngưá»i phụ nữ nà y ở Madrid chỉ để nghỉ ngÆ¡i, du lịch. Tôi sẽ cho ngừng việc theo dõiâ€.
Cooper sá»ng sốt. “Không? Ông không được là m như váºy Tracy Whitney là ...â€.
Cảnh sát trưởng Ramiro đứng thẳng ngưá»i lên. “Thưa ông Cooper, mong ông là m Æ¡n đừng bảo tôi phải là m gì hoặc không được là m gì. Còn bây giá»,â€tôi rất báºn, nếu như ông không còn gì để nóiâ€.
Cooper đứng lặng, đầy thất vá»ng. “Váºy thì tôi sẽ đơn phương tiếp tục công việcâ€.
Cảnh sát trưởng cưá»i. “Äể giữ an toà n cho bảo tà ng Prado tránh khá»i sá»± Ä‘e dá»a khá»§ng khiếp từ ngưá»i phụ nữ kia ư. Tất nhiên là tùy ông, thưa ông Cooper.
Giá» thì tôi có thể ngá»§ và i đêm liá»nâ€.
|

01-03-2012, 10:27 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 30
CÆ¡ há»™i thà nh công là rất hạn chế. Gunther Hartog đã nói vá»›i Tracy - nó đòi há»i má»™t tà i năng lá»›n lao.
Äó là má»™t khẳng định sai lầm, nà ng nghÄ©.
Tracy Ä‘ang đứng bên cá»a sổ cà n phòng khách sạn nhìn xuống mái bảo tà ng Prado, nhá»› lại những gì nà ng đã biết. Nó được mở cá»a cho khách từ 10 giỠđến giá», trong thá»i gian đó, hệ thống báo động ngừng hoạt động, nhưng má»—i cá»a phòng tranh Ä‘á»u có ngưá»i gác.
Ngay cả khi gỡ được bức tranh xuống khá»i tưá»ng Tracy nghÄ© - cà ng không có cách nà o mang thoát ra. Tất cả đồ xách tay Ä‘á»u bị khám xét ở các cá»a ra và o.
Nà ng quan sát mái nhà và cân nhắc vá» má»™t vụ đột nháºp ban đêm. Có và i trở ngại:
thứ nhất là khả năng bị lá»™ rất cao. Tracy đã thấy các ngá»n đèn chiếu báºt sáng vá» ban đêm; các mái nhà rá»±c sáng đến mức có thể nhìn thấy nó từ xa hà ng mấy dặm. Cho dù có thể lá»t và o nhà êm thấm, thì lại còn vấp phải hệ thống báo động hồng ngoại và những ngưá»i gác đêm.
Bảo tà ng Prado dưá»ng như là bất khả xâm phạm.
Jeff Ä‘ang tÃnh toán gì đây? Tracy tin rằng anh ta cÅ©ng muốn Ä‘oạt bức há»a cá»§a Goya kia. Giá mà biết được cái đầu xảo quyệt cá»§a anh ta Ä‘ang mưu tÃnh chi thì mất gì mình cÅ©ng chịu, Tracy nghÄ©. Nà ng chỉ biết quyết tâm:
không để anh ta đạt tá»›i cái Ä‘Ãch đó trước nà ng. Nà ng phải tìm ra má»™t giải pháp.
Sáng hôm sau, Tracy trở lại bảo tà ng Prado.
Không có gì thay đổi, trừ những khuôn mặt cá»§a du khách. Tracy cẩn tháºn để ý tìm Jeff nhưng không thấy.
Tracy nghÄ©, hẳn là anh ta đã nghÄ© ra cách đánh cắp bức tranh.†Äồ khốn kiếp.
Tất cả sự quyến rũ mà anh ta thể hiện chỉ cất là m cho mình bị phân tán, và ngăn không để mình lấy trước được bức tranh mà thôi.
Tracy tiến lại bức Puerto má»™t lần nữa, và đảo mắt nhìn các bức tranh khác gần đấy. Những ngưá»i gác vẫn đầy vẻ cảnh giác các há»a sÄ© nghiệp dư ngồi trên các ghế đẩu trước giá vé cá»§a há», Ä‘áºm đông Ä‘i và o rồi Ä‘i ra liên tục, và đột nhiên tim nà ng bắt đầu Ä‘áºp nhanh hÆ¡n lên.
Mình biết cách phải là m rồi nà ng thầm reo trong lòng.
Nà ng gá»i Gunther gá»i từ má»™t buồng Ä‘iện thoại công cá»™ng trên phố Gran Via và Daniel Cooper - Ä‘ang dá»i nhìn từ cá»a ra và o cá»§a má»™t tiệm cà phê gần đấy - xem chừng sẵn sà ng trả cả má»™t năm tiá»n lương để biết được Tracy Ä‘ang gá»i cho ai, và nói gì, nhưng tin chắc đó là má»™t cú Ä‘iện thoại gá»i ra nước ngoà i và cÅ©ng chẳng ai thêm ghi âm lại câu chuyện đó. Ông ta thấy nà ng lần đầu tiên mặc chiếc váy mà u xanh nhạt, lô ra cặp chân trần. Äể bá»n đà n ông có thể nhìn ngắm mà . á»ng ta nghÄ©. Äồ ** thõa.
Và giáºn sôi lên.
Trong khi đó Tracy Ä‘ang kết thúc câu chuyện trên Ä‘iện thoại. “Phải bảo đảm đó là má»™t ngưá»i nhanh nhẹn nhé, Gunther. Anh ta chỉ có tất cả là hai phút.
Thà nh công hay không phụ thuá»™c và o hai phút ấy thôiâ€.
Gá»i:J.J Reynolds Hồ sÆ¡ số Y - 72 - 830 - 412. Ngưá»i gá»i:
D. Cooper. Máºt.
trÃch yếu:
Tracy Whitney. TÔI CHO RẰNG Äá»I TƯỢNG ÄANG Ở MADRID ÄỂ MƯU TÃNH THá»°C HIỆN MỘT VỤ TỘI PHẠM LỚN. MỤC TIÊU CÓ THỂ LÀ BẢO TÀNG PRADO. CẢNH SÃT TÂY BAN NHA CÓ THÃI ÄỘ BẤT HỢP TÃC NHƯNG TÔI SẼ ÄÃCH THÂN THEO DÕI Äá»I TƯỢNG VÀ SẼ BẮT GIá»® CÔ TA VÀO THỜI ÄIỂM THÃCH HỢP.
Hai ngà y sau, và o lúc 9 giá» sáng, Tracy ngồi trên chiếc ghế băng trong vưá»n Retiro má»™t công viên xinh đẹp nằm giữa thá»§ đô Madrid - và đang cho những con chim bồ câu ăn. Công viên nà y cuốn hút ngưá»i dân Madrid vá»›i hồ nước đầy, trong veo, cây cá» sum suê được chăm sóc chu đáo và những sân khấu nhỠđể biểu diá»…n cho trẻ em.
Cesar Porretta, má»™t ông già tóc đã Ä‘iểm bạc, lưng hÆ¡i gù, bước dá»c theo lối mòn trong vưá»n, và khi đến bên chiếc ghế, ông ta ngồi xuống cạnh Tracy, mở chiếc túi giấy và lấy ra những mẩu bánh mì vụn ném cho đà n chim. “Xin chà o tiểu thưâ€.
“Xin chà o. Ông có thấy khó khăn gì không?â€.
Không cô ạ. Thá»i gian và thá»i Ä‘iểm là tất cả những gì tôi cầnâ€.
“Hiện thì chưa cóâ€, Tracy nói. “Nhưng sẽ có ngay thôiâ€.
Ông ta cưá»i má»™t nụ cưá»i móm mém. “Cảnh sát chắc sẽ phát Ä‘iên. Chưa ai là m thế nà y bao giá»â€.
“Do váºy mà sẽ thà nh công đấyâ€. Tracy đáp. “Tôi sẽ thông báo vá»›i ông sauâ€.
Nà ng tung mẩu vụn cuối cùng cho đà n bồ câu và đứng dáºy, bước Ä‘i, là n váy lụa Ä‘ong đưa trên hai đầu gối sao mà khêu gợi.
Trong lúc đó, Daniel Cooper đang lục soát căn phòng khách sạn của nà ng.
Ông ta đã thấy Tracy rá»i khách sạn Ä‘i vá» phÃa công viên và vì nà ng không†yêu cầu mang đồ ăn lên phòng nên Cooper cho rằng nà ng Ä‘i ăn sáng đâu đó. Ông ta tá»± cho phép mình có ba mươi phút. Việc đột nháºp phòng Tracy chỉ đơn giản là tránh né các cô hầu và sá» dụng má»™t chiế móc đặc biệt để mở khóa. Ông ta biết mình Ä‘ang phải tìm kiếm cái gì:
Má»™t bản sao cá»§a má»™t bức há»a. Không thể Ä‘oán biết Tracy định đánh tráo nó bằng cách nà o, nhưng ông ta tin chắc mưu đồ cá»§a nà ng phải là như váºy.
Ông ta lục soát má»™t cách thà nh thạo, nhanh chóng và hoà n toà n trong im lặng, không để lá»t qua mắt má»™t thứ gì Sau cùng lả phòng ngá»§. Ông ta ngó và o tá»§ áo, xem xét từng chiếc váy, áo và rồi quay sang chiếc tá»§ com mốt, rút ra từng ngăn kéo má»™t. Tất cả đầy những quần lót, xu chiêng và tốt chân. Ông ta nhặt má»™t chiếc quần lót mà u hồng lên và áp nó và o má, mÆ¡ mà ng từ mùi thÆ¡m quyến rÅ© cá»§a da thịt nà ng. Và đột nhiên ở khắp nÆ¡i Ä‘á»u có mùi thÆ¡m ấy cả. Ông ta đặt chiếc quần lót lại chá»— cÅ© và nhanh chóng ngó qua các ngăn kéo khác. Không thấy bức tranh nà o hết.
Ãt phút sau ông ta bá» ra ngoà i, cÅ©ng nhanh như khi đến, và cắm đầu cắm cổ Ä‘i tá»›i má»™t ngôi nhà thá» gần đấy.
Sáng hôm sau Tracy rá»i khách sạn Ritz, Daniel Cooper bám theo. GiỠđây, Cooper thấy giữa há» có má»™t sá»± gần gÅ©i chưa từng tồn tại trước đó. Ông ta đã biết mùi da thịt nà ng, đã thấy nà ng tắm, đã được ngắm thân thể trần truồng cá»§a nà ng ngáºp trong là n nước ấm. Nà ng như đã hoà n toà n thuá»™c vỠông ta, để ông ta mặc sức há»§y hoại.
Cooper đã quan sát nà ng Ä‘i bá»™ dá»c theo phố Gren Via, xem hà ng hóa bà y trong các cá»a hiệu, và theo nà ng và o má»™t cá»a hiệu bách hóa lá»›n, tháºn trá»ng dừng ở ngoà i tầm mắt nà ng. Ông ta thấy nà ng nói gì đó vá»›i má»™t nhân viên rồi Ä‘i vá» phÃa phòng vệ sinh nữ. Conper đứng gần đó, thất vá»ng. Äó là nÆ¡i mà ông ta không há» theo và o.
Giá mà Cooper lá»t được và o trong thì ông ta đã có thể thấy Tracy Ä‘ang nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà to béo trạc tuổi trung niên.
“Bà luu ý nhéâ€, đững trước gướng, Tracy vừa nói vừa bôi thêm son lên môi, “Sáng mai, 11 giá»â€.
Ngưá»i đà n bà lắc đầu. “Không nên, thưa cô. Ông ta sẽ không thÃch như váºy đâu. Không còn ngà y nà o tồi tệ hÆ¡n ngà y đó cả. Ngà y mai, Thái tá» Lucxembourg sẽ đến đây trong má»™t chuyến thăm cấp nhà nước, và báo chà đưa tin rằng ông ta sẽ được đưa tá»›i thăm bảo tà ng Prado. Váºy là sẽ có thêm cảnh vệ và cảnh sát canh gác trong khắp bảo tà ngâ€.
“Cà ng đông cà ng tốt. Ngà y maiâ€.
Tracy bước ra khá»i cá»a, và ngưá»i đà n bà nhìn theo, lẩm bẩm, “Tháºt kỳ quái ...â€.
Phái Ä‘oà n Hoảng gia Lucxembourg được dá»± kiến sẽ đến bảo tà ng Prado và o đúng lúc 11 giá», và các đưá»ng phố quanh đó Ä‘á»u bị cảnh vệ Quốc gia chặn lại. Do sá»± cháºm trá»… cá»§a buổi lá»… tại dinh Tổng thống, mãi đến gần giữa trưa phái Ä‘oà n má»›i đến. Các xe mô tô cảnh sát xuất hiện cùng vá»›i tiếng còi hú rầm rÄ©, há»™ tống Ä‘oà n xe gồm năm, sáu chiếc chạy tá»›i trước cá»a thá»m bảo tà ng Prado.
Tại cổng và o, giám đốc Christian Machada nóng lòng chỠđợi khách quý.
Trong buổi sáng, Machada đã kiểm tra cấn tháºn để bảo đảm rằng má»i thứ Ä‘á»u chu đáo, còn những ngưá»i gác Ä‘á»u đã được nhắc nhở phải đặc biệt cảnh giác. Viên giám đốc vốn rất tá»± hà o vá» bảo tà ng-tranh cá»§a mình, và ông ta muốn gây má»™t ấn tượng tốt đẹp vá»›i Thái tá».
Có bạn bè ở những vị trà cao thì bao giá» mà chẳng có lợi, Machada nghÄ©, và có khi tối nay mình còn được má»i tá»›i cùng ăn vá»›i Thái tá» tại dinh tổng thống cÅ©ng nên.
Äiá»u hối tiếc duy nhất cá»§a Machada là việc không có cách nà o chặn cái đám khách du lịch Ä‘ang lang thang khắp chá»— trong bảo tà ng. Tuy váºy, các cảnh vệ tùy thân và nhân viên an ninh cá»§a bảo tà ng sẽ đảm bảo việc giữ gìn an toà n cho Thái tá». Tất cả Ä‘á»u đã sẵn sà ng.
Phái Ä‘oà n Hoà ng gia bắt đầu thăm tầng lầu chÃnh.
Viên giám đốc đón vị thượng khách rất nồng nhiệt và tháp tùng ông ta, theo sau là các cảnh vệ vÅ© trang, Ä‘i qua căn phòng có mái vòm lá»›n và o các căn phòng trưng bà y tranh cá»§a các há»a sÄ© Tây Ban Nha hồi thế ká»· 16:
Juan de Juanes, Pedro Machuaca, Fornande Yanos.
Vị Thái tá» bước cháºm rãi, thưởng thức những gì Ä‘ang trưng bà y trước mặt.
Ông là ngưá»i bảo trợ cho, nghệ thuáºt và thá»±c sá»± yêu quý các há»a sÄ© - những ngưá»i có thể là m cho quá khứ sống động và trở nên vÄ©nh hằng. Tháºm chÃ, vì bản thân không có năng khiếu há»™i há»a, ông còn thấy ghen tỵ khi thấy các há»a sÄ© nghiệp dư đứng trước các giá vẽ Ä‘ang cố chá»™p lấy những nét thiên tà i cá»§a các danh há»a.
Khi phái Ä‘oà n đã thăm hết lầu trên, Machada tá»± hà o nói. “Và bây giá», nếu ngà i cho phép, tôi xin đưa ngà i xuống tầng dưới thăm Goyaâ€.
Tracy đã trải qua một buổi sáng hết sức căng thẳng. Khi vị Thái tỠkhông đến được bảo tà ng Prado và o lúc 11 giỠnhư dự định, nà ng đã bắt đầu lo lắng.
Tất cả các sắp đặt cá»§a nà ng đã được tÃnh được từng giây, và cẩn có sá»± có mặt cá»§a Thái tỠđể giú và o kế hoạch nà y.
Tracy Ä‘i từ phòng nà y sang phòng khác, lẫn và o đám khách tham quan và cố tránh không gây bất kỳ sá»± chú ý nà o. Ông ta không đến mất, Tracy nghÄ©, mình sẽ phải hoãn lại thôi. Nhưng đúng lúc đó nà ng nghe tiếng còi xe cảnh sát vá»ng lại từ ngoà i đưá»ng.
Äang theo dõi Tracy từ má»™t vị trà thuáºn lợi ở phòng ká» bên, Daniel Cooper cÅ©ng đã nghe thấy tiếng còi. Vá» lý thì ông ta tin rằng không ai có thể đánh cắp má»™t bức tranh ở bảo tà ng nà y, nhưng linh tÃnh thì mách bảo vá»›i ông rằng Tracy Ä‘ang âm mưự là m việc đó, và Cooper tin và o lÃnh tÃnh cá»§a mình. Ông ta tiến lại gần nà ng hÆ¡n, cố lẩn sau đám đông, quyết không rá»i mắt má»™t lây nà o hết.
Tracy Ä‘ang ở cạnh phòng bà y bức Puerto. Qua khuôn cá»a để ngá», nà ng có thể nghe thấy tiếng ông già gù lưng, Cesar Porretta, ngồi trước má»™t giá vẽ Ä‘ang sao lại bức tranh Maja mặc quần áo cá»§a Goya, treo cạnh bức Puerto. Má»™t ngưá»i gác đứng cách đó có ba bước chân. Trong căn phòng có Tracy, má»™t nữ há»a sÄ© đứng trước giá vẽ Ä‘ang mê mải sao lại bức tranh Ngưá»i phụ nữ vắt sữa bò cố gắng bắt chước các nét vẽ kỳ diệu cá»§a Goya.
Má»™t nhóm du khách Nháºt Bản đổ và o phòng, ồn à o như má»™t bầy chim lạ.
Nà o? Tracy tá»± nhắc mình. Äầy chÃnh là thá»i Ä‘iểm mà nà ng chỠđợi, và tim nà ng dáºp mạnh tá»›i mức nà ng sợ ngưá»i gác kia cÅ©ng có thể nghe thấy. Nà ng nhưá»ng lối cho nhóm khách Nháºt Bản Ä‘ang tiến tá»›i, lưng quay vá» phÃa ngưá»i há»a sÄ©.
Äúng lúc má»™t ngưá»i Nháºt Bản bước qua chạm lướt và o phÃa trước, Tracy ngả ngưá»i ra sau, dưá»ng như là bị đẩy váºy, đè và o ngưá»i nữ há»a sÄ© kia, xô chị ta cùng giá vẽ, bức tranh và mà u vẽ xuống sà n.
“Ôi, tôi xin lá»—i?†Traey kêu lên. “Xin để tôi giúpâ€.
Và khi hối hả giúp ngưá»i nữ há»a sÄ© Ä‘ang thẩn thá», gót già y cá»§a Tracy giẫm lên những chá»— mà u vẽ vương vãi dưới sà n và bôi lung tung khắp nÆ¡i. Daniel Cooper, ngưá»i đã trông thấy tất cả vá»™i lại gần, má»i giác quan Ä‘á»u căng lên vì táºp trung chú ý. Ông ta tin chắc Tracy đã thá»±c hiện hà nh động đầu tiên.
Ngưá»i gác phòng tranh lao đến, la lên, “Cái gì thế nà y, hả?â€.
Sá»± cố đã thu hút chú ý cá»§a đám du khách và hỠđứng quây quanh ngưá»i nữ há»a sÄ© bị xô ngã, giầy dép há» là m dây thêm mà u vẽ ra khắp sà n gá»— căn phòng.
Tháºt là má»™t sá»± bừa bãi kinh khá»§ng, và vị Thái tá» lại sắp xuất hiện tá»›i nÆ¡i rồi.
Ngưá»i gác hất hoảng kêu. “Giải tán ngay, nhanh lênâ€.
Tracy đã thấy ngưá»i gác từ phòng bên chạy sang để giúp giữ tráºt tá»±. Trong phòng chỉ còn lại có má»™t mình Cesar Porretta vá»›i bức Puerto.
Tracy vẫn đứng giữa đám đông lá»™n xá»™n, ồn à o. Hai ngưá»i gác Ä‘ang ra sức đẩy những du khách ra khá»i khu vá»±c sà n nhà bị dây bẩn.
“Kêu ông giám đốcâ€.
Ngưá»i gác kia vá»™i chạy ra phÃa cầu thang.
Hai phút sau, Christian Machada đã có mặt tại hiện trưá»ng. Ông ta sá»ng sốt nhìn “và hét lá»›n. â€œÄÆ°a mấy cô phục vụ lại đây†Bà n chải, giẻ lau và cánh kiến.
Mau lênâ€.
Má»™t ngưá»i phụ tá vá»™i vã lao Ä‘i thá»±c hiện mệnh lệnh.
Machada quay sang má»™t ngưá»i gác, quát. “Vá» vị trà cá»§a anh ngayâ€, “Thưa ông, vângâ€.
Tracy thấy ngưá»i ấy lách qua đám đông trở vá» căn phòng mà Cesar Porretta Ä‘ang là m việc.
Cooper không má»™t giây rá»i mắt khá»i Tracy. Ông ta chỠđợi hà nh động tiếp theo. Nhưng Ä‘iá»u đó không xảy ra. Cô ta đã không lại gần bất kỳ má»™t bức tranh nà o, cÅ©ng không há» tiếp xúc vá»›i bất kỳ má»™t ai. Tất cả những gì cô ta là m chỉ là gây đổ cái giá vẽ và đánh dây má»™t Ãt mà u vẽ trên sà n nhà mà thôi, song ông ta tin chắc rằng, đó là những hà nh động cố ý. Nhưng để là m gì? Tuy nhiên, Cooper cảm thấy Ä‘iá»u mà cô ta tÃnh toán đã xảy ra rồi. Ông ta nhìn quanh bức tưá»ng. Không thiếu má»™t bức nà o.
Cooper chạy sang phòng bên. Không có ai cả trừ ngưá»i gác và má»™t ông già còng lưng ngồi trước giá vẽ, Ä‘ang sao lại bức Maja mặc quần áo. Tất cả các bức tranh Ä‘á»u còn nguyên. Nhưng chắc là đã có chuyện rồi. Cooper tin váºy.
Ông ta bước vá»™i tá»›i trước viên giám đốc - mà trước đó ông ta đã gặp để trao đổi công việc. “Tôi có lý do tin rằngâ€, Cooper thốt lên, “má»™t bức tranh nà o đó đã bị đánh cắp trong vòng và i phút vừa quaâ€.
Christian Machada nhìn ngưá»i Mỹ có cặp mắt dữ dằn kia. “Ông Ä‘ang nói gì váºy? Nếu có chuyện đó thì những ngưá»i gác đã báo động rồiâ€.
“Tôi cho rằng, bằng cách nà o đó, má»™t bức tranh giả đã được tráo và o má»™t bức tháºtâ€.
Viên giám đốc nở má»™t nụ cưá»i độ lượng. “Giả thuyết cá»§a ông có chá»— sai, thưa ông. Tuy rằng công chúng thì không được biết, nhưng sau má»—i bức tranh Ä‘á»u có bá»™ cảm nháºn Ä‘iện tá». Nếu có ai đó toan gỡ má»™t bức tranh ra khá»i tưá»ng, Ä‘iá»u chắc chắn sẽ phải là m, nếu muốn thay và o đó má»™t bức khác, chuông báo động sẽ vang lên ngay tức khắcâ€.
Daniel Cooper vẫn chưa thấy hà i lòng. “Hệ thống báo động cá»§a ông có thể bị ngắt Ä‘iện không?â€.
“Không. Nếu ai đó cắt đưá»ng dây dẫn Ä‘iện, việc đó cÅ©ng gây báo động ngay.
Thưa ông, không, ai có thể đánh cắp má»™t bức tranh ra khá»i bảo tà ng nà y. Hệ thống bảo vệ cá»§a chúng tôi là cái mà ông có thể gá»i là hệ thống ngăn chặn má»i xâm phạmâ€.
Cooper run lên vì tuyệt vá»ng. Tất cả những gì mà viên giám đốc nói ra Ä‘á»u có sức thuyết phục. Chuyện đó dưá»ng như là không thể xảy ra. Váºy thì tại sao Tracy Whitney lại cố tình là m dây mà u vẽ ra sà n?
Cooper vẫn chưa chịu. “Xin ông chiá»u ý tôi. Äá» nghị ông cho nhân viên kiểm tra lạ tất cả để đảm bảo rằng không có gì bị mất. Tôi sẽ chỠở khách sạnâ€.
Daniel Cooper không còn là m gì hơn được nữa.
Tối hôm đó, Christian Machada gá»i Ä‘iện lại cho Cooper. “Thưa ông, tôi đã Ä‘Ãch thân kiểm tra lại toà n bá»™. Tất cả các bức tranh Ä‘á»u nguyên vẹn. Bảo tà ng không mất gì cảâ€.
Váºy đó, dưá»ng như đó là má»™t sá»± ngẫu nhiên. Nhưng Danlel Cooper, vá»›i linh cảm cá»§a má»™t ngưá»i thợ săn, cảm thấy rằng con mồi đã chạy thoát.
Jeff đã má»i Tracy ăn tối tại phòng ăn chÃnh cá»§a khách sạn Rizt.
“Tối nay trông em đặc biệt rạng rỡâ€. Jeff nháºn xét.
“Cảm ơn anh:
Tôi cảm thấy tháºt dá»… chịuâ€.
“Äó là nhá» có bạn bè ở bên, tuần sau hãy cùng tôi Ä‘i Barcelone, em sẽ thÃchâ€.
“Xin lá»—i, Jeff. Tôi không thể. Tôi sắp rá»i Tây Ban Nha rồiâ€.
“Tháºt ư?†Giá»ng Jeff đầy vẻ nuối tiếc. “Khi nà o váºy?â€.
“Má»™t và i ngà y nữaâ€.
“Ồ, tôi thất vá»ng đấyâ€.
Anh sẽ còn thất vá»ng hÆ¡n nữa. Tracy nghÄ©, khi anh biết rằng tôi đã đánh cắp bức tranh Puerto. Nà ng băn khoăn không biết anh ta đã định đánh cắp nó như thế nà o. GiỠđây Ä‘iá»u đó không còn quan trá»ng nữa. Váºy là mình đã vượt mặt anh chà ng Jeff Stevens thông minh. Nà ng đắc thắng nghÄ© váºy. Váºy mà , không hiểu vì sao, Tracy bá»—ng thấy có chút ân háºn.
Ngồi trong phòng là m việc, Christian Machada Ä‘ang nhấm nháp ly cà phê buổi sáng và tá»± chúc mình vá» thà nh công tốt đẹp cá»§a chuyến viếng thăm bảo tà ng cá»§a Thái tá» Trừ sá»± cố đáng tiếc cá»§a việc mà u vẽ dây ra sà n phòng tranh, tất cả Ä‘á»u tốt đẹp. Ông ta mừng là Thái tá» và đoà n tùy tùng đã được dẫn quanh Ä‘i nÆ¡i khác cho đến lúc tất cả được lau chùi sạch sẽ. Viên giám đốc mỉm cưá»i nhá»› tá»›i tay thám tá» ngá»› ngẩn ngưá»i Mỹ đã cố thuyết phục ông rằng ai đó đã đánh cắp má»™t bức tranh khá»i bảo tà ng Prado.
Ngà y hôm nữa không, ngà y hôm nay không và ngà y mai cũng không thể có chuyện đó - ông ta hà i lòng nghĩ.
Cô thư ký cá»§a ông bước và o. “Xin lá»—i? Có má»™t quà ông muốn gặp. Ông ta yêu cầu tôi chuyển lại cho ông cái nà yâ€.
Cô ta đưa cho viên giám đốc một bức thư. Ngoà i phong bì đỠtên Bảo tà ng Kunsthau - Zurich.
Äồng nghiệp kÃnh mến cá»§a tôi, Bức thư nà y xin giá»›i thiệu ông Henri RenÄ‘ll, chuyên viên nghệ thuáºt cao cấp cá»§a chúng tôi. Ông RenÄ‘ell Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i thăm các bảo tà ng trên thêâ€giá»›i và rất sốt sắng muốn được thấy bá»™ sưu táºp không gì so sánh nÆ¡i cá»§a ông. Tôi mong ông tạo má»i Ä‘iá»u kiện giúp đỡ ông ấy.
Bức thư đo ông giám đốc bà o tà ng kia ký.
Sá»›m hay muá»™n, v iên giám đốc sung sướng nghÄ©, má»i ngưá»i Ä‘á»u sẽ đến vá»›i ta.
â€œÄÆ°a ông ta và o đâyâ€.
Henri Rendell là má»™t ngưá»i cao lá»›n, hói đầu, vẻ mặt dá»… gây ấn tượng và giá»ng nói Thụy SÄ©. Khi bắt tay nhau. Machada nháºn thấy bà n tay phải cá»§a ngưá»i khách thiếu mất má»™t ngón trá». Henri Rendell nói. “Tôi rất vui mừng. Äây là lần đầu tiên tôi có cÆ¡ há»™i đến thăm Machada, và tôi mong má»i được thấy các tác phẩm nghệ thuáºt nổi tiếng cá»§a ôngâ€.
Christian Machada nhã nhặn nói. “Tôi không nghÄ© là ông sẽ phải thất vá»ng, thưa ông Rendell, Xin má»i Ä‘i cùng tôi Tôi sẽ tá»± đưa ông thăm các phòng tranhâ€.
Há» cháºm rãi Ä‘i qua các phòng lá»›n có mái vòm trưng bà y tranh cá»§a các danh há»a FlemmitsÆ¡, cá»§a Ruben và các há»a sÄ© cùng trưá»ng phái, và rồi thăm khu triển lãm chÃnh vá»›i tranh cá»§a các danh há»a Tây Ban Nha. Hean Rendell xem xét tháºn trá»ng từng bức má»™t. Hai ngưá»i đã trò chuyện vá»›i nhau như hai chuyên gia báºc thầy, đánh giá phong cách, nét phối cảnh và cảm nháºn mà u sắc cá»§a các há»a sÄ©.
“Bây giá»â€, viên giám đốc tuyên bố, “Xin vì niá»m tá»± hà o cá»§a đất nước Tây Ban Nhaâ€. Ông ta dẫn khách xuống tầng dưới, Ä‘i và o khu triển lãm tranh Goya.
““Tháºt là sướng mắt?â€. Rendell kêu lên, ngỡ ngà ng.
“Xin được cho tôi đứng mà ngắm thôiâ€.
Christian Machada vui lòng chỠđợi, thÃch thú trước sá»± thán phục cá»§a khách.
“Chưa bao giá» tôi được thấy thứ gì huy hoà ng thế nà yâ€. Rendell thừa nháºn.
Ông ta cháºm rãi ngắm nghÃa từng bức tranh. Ngà y nghỉ cá»§a các mụ phù thá»§y.
Rendell lẩm bẩm, “Má»™t bức tranh tuyệt đẹpâ€.
HỠbước tiếp.
“Chân dung tá»± há»a, tháºt kỳ lạâ€.
Christian Machada mỉm cưá»i.
Rendell dừng lại trước bức Puerto. “Má»™t bức tranh giả tháºt khéoâ€. Ông ta toan bước Ä‘i.
Viên giám đốc chá»™p lấy cánh tay ông ta. “Cái gì? Ông vừa nói gì váºy?â€.
“Tôi nói rằng đó là má»™t bức tranh vẽ lại tháºt khéoâ€.
“Ông tháºt đã rất nhầmâ€, viên giám đốc cảm thấy bị xúc phạm.
“Tôi không cho là mình nhầm đâuâ€.
Chắc chắn là ông nhầmâ€, Machada quả quyết. “Tôi bảo đảm vá»›i ông đó là tranh tháºt. Tôi biết nguồn gốc cá»§a nó mà â€.
Henri Rendell bước lại gần bức tranh và xem xét cẩn tháºn hÆ¡n. “Váºy thì nguồn gốc cá»§a nó cÅ©ng đã là giả mạo.
Äó là bức vẽ cá»§a đồ đệ Goya, Eugenie Lucas Padilla. Tất nhiên ông phải biết là Lucas đã vẽ hà ng trăm tranh giả cá»§a Goyaâ€.
“Chắc chắn là tôi biết váºyâ€, Machada gắt. “Nhưng đây không phải là má»™t trong số các bức đóâ€.
Rendell nhún vai. “Tôi đà nh thua sá»± phán xét cá»§a ôngâ€. Ông ta dáºm chân định bước Ä‘i.
“Tôi đã Ä‘Ãch thân mua bức tranh nà y. Nó đã được phân tÃch quang phổ và hóa nghiệmâ€. Ông giám đốc nói thêm.
“Tôi không nghi ngá» gì chuyện đó. Lueas vẽ ngay cùng thá»i vá»›i Goya và cùng dùng má»™t thứ nguyên liệu, Henri Rendell cúi xuống xem xét chữ ký ở góc dưới bức tranh.
“Ông có thể tái bảo đảm má»™t cách rất đơn giản, nếu ông muốn. ÄÆ°a bức tranh trở lại phòng phục chế và kiểm tra lại chữ ký nà yâ€. Ông ta báºt cưá»i. “Cái tôi cá»§a Lucas đã xui ông ta ký tên mình dưới bức tranh, nhưng túi tiá»n buá»™c ông ta phải ký mạo tên Goya†lên trên chữ ký cá»§a mình, cốt để tăng giá bức tranh mà â€. Rendell nhìn đồng hồ. “Xin ông thứ lá»—i. Tôi sợ rằng tôi sẽ trá»… hẹn mất.
Cảm Æ¡n ông đã chia sẻ kho tà ng cá»§a mìnhâ€.
“Có gì dâuâ€, viên giám đốc lạnh nhạt. Thằng cha nà y rõ rà ng là ngu xuẩn, ông ta nghÄ©.
“Tôi Ä‘ang ở biệt thá»± Magna, nếu ông thấy cẩn xin cứ gá»i. Cảm Æ¡n ông má»™t lần nữaâ€. Henri Rendell ra vá».
Christian Machada trông theo. Thế nà o mà gã Thụy Sĩ ngớ ngẩn nà y lại dám cho rằng bức tranh quý giá đó là của dổm nhỉ?
Ông ta quay lại nhìn bức tranh má»™t lần nữa. Má»™t kiệt tác. Ông ta cúi nhìn chữ ký cá»§a Goya. Hoà n toà n bình thưá»ng. Nhưng mà , liệu có thể là thế không nhỉ? Ná»—i nghi ngá» cá»n con không chịu mất Ä‘i. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, há»a sÄ© đương thá»i vá»›i Goya, Eugenie Lucas Padilla, đã vẽ hà ng trăm tranh Goya giả, và trở nên nổi tiếng cÅ©ng nhá» thế.
Machada đã trả ba triệu rưỡi đô la để mua bức tranh Puerto nà y. Nếu như ông ta bị lừa thì đó là má»™t vết nhÆ¡ ghê gá»›m, Ä‘iá»u mà chỉ nghÄ© tá»›i cÅ©ng đã không thể chịu được.
Henri Rendell đã nói má»™t Ä‘iá»u có ý nghÄ©a:
thá»±c sá»± có má»™t cách đơnâ€giản để tái khẳng định tÃnh xác thá»±c cá»§a nó. Ông ta sẽ kiểm tra lại chữ ký rồi gá»i Ä‘iện cho Rendell và nháºn xét má»™t cách lịch thiệp nhất rằng có thể Rendell nên tìm má»™t nghá» chuyên môn khác thÃch hợp vá»›i khả năng cá»§a ông ta.
Viên giám đốc gá»i ngưá»i phụ tá và hạ lệnh “được tranh Puerto xuống để xét nghiệm lại.
Xét nghiệm má»™t tác phẩm há»™i há»a là công việc hết sức tinh tế, bởi lẽ chỉ thiếu tháºn trá»ng má»™t chút là đã có thể phá há»§y mất má»™t tác phẩm vố giá, và không thể có lại được. Cánh phục chế cá»§a bảo tà ng Prado Ä‘á»u là các chuyên viên, phần đông là đám há»a bÄ©, không thà nh đạt và xin và o là m việc ở đây để được gần gÅ©i vá»›i môn nghệ thuáºt mà há» yêu thÃch. Há» bắt đầu vá»›i tư cách là thợ há»c nghá», dưới sá»± chỉ bảo cá»§a các chuyên viên, và phải là m việc nhiá»u năm trước khi trở thà nh thợ phụ, rồi má»›i được phép động tá»›i các kiệt tác và luôn luôn dưới sá»± trông nom cá»§a các báºc thầy.
Juan Delgado, ngưá»i phụ trách việc phục chế cá»§a bảo tà ng Prado đặt bức Puerto lên má»™t cái giá gá»— đặc biệt trước sá»± giám sát cá»§a Machada.
Tôi muốn ông kiểm tra chữ ký xemâ€, viên giám đốc nói.
Delgado không dám bá»™c lá»™ sá»± ngạc nhiên cá»§a mình. “Vâng, thưa ông giám đốcâ€.
Ông ta rót chút rượu izôprôpin và o miếng bông nhá» rồi đặt nó lên chiếc bà n bên cạnh bức tranh. Miếng bong thá»± hai đựợc nhá» lên đó và i giá»t má»™t thứ hóa chất có tác dụng trung hòa.
“Thưa ông, tôi đã sẵn sà ngâ€.
“Váºy thì bắt đầu Ä‘i. Vẫn phải cẩn tháºn đấyâ€.
Äá»™t nhiên Machada như cảm thấy khó thở. Ông ta theo dõi Delgado nhẹ nhà ng chấm miếng bông thứ nhất lên chữ G trong chữ ký cá»§a Goya. Ngay tức khắc Dalgado dùng miếng bông thứ hai thấm lên đó để trung hòa cho rượu khá»i thấm sâu hÆ¡n xuống dưới. Hai ngưá»i†cùng xem xét chất vải, nÆ¡i thấm hóa chất.
Delgado cau mà y. “Xin lá»—i nhưng tôi chưa thể nói gì được, ông ta nói. “Tôi sẽ phải dùng má»™t hóa chất hòa tan mạnh hÆ¡nâ€.
“Là m Ä‘iâ€. Viên giám đốc hạ lệnh.
Delgado mở nắp một bình hóa chất khác:
ông ta tháºn trá»ng nhá» chất Ä‘imantinpêtôn lên má»™t miếng bông sạch rồi dùng nó thấm lại lên chữ cái đầu cá»§a chÅ© ký trên bức tranh. Căn phòng láºp tức sặc mùi cay nồng cá»§a các hóa chất. Christian Machada đứng chết lặng, không thể tin “và o cái mà ông ta Ä‘ang nhìn thấy nữa. Chữ G trongâ€tên cá»§a Goya má» dần Ä‘i và ở vị trà cá»§a nó là má»™t chữ L rõ rà ng.
Delgado quay sang, mặt tái nhợt- “Tôi ... tôi có tiếp tục khôngâ€.
“Tiếp tục Ä‘i Machada nói, giá»ng khản đặc.
Từng chữ má»™t, chữ ký cá»§a Goya mê Ä‘i dưới tác dụng cá»§a chất hòa tan và chữ ký cá»§a Lucas hiện†ra. Má»—i chữ như má»™t cú đấm thẳng và o bụng Machada. Ông ta, ngưá»i đứng đầu má»™t trong những bảo tà ng lá»›n nhất thế giá»›i, đã bị lừa. Ban giám đốc sẽ biết, nhà vua Tây Ban Nha sẽ biết, cả thế giá»›i sẽ biết Ä‘iá»u đó. Tháºt nhục nhã.
Ông ta lê gá»i cho Henri Rendell.
Hai ngưá»i ngồi trong phòng là m việc cá»§a Machada.
“Ông đã đúngâ€, giá»ng viên giám đốc nặng nhá»c. “Äó là má»™t bức tranh cá»§a Lucas. Khi chuyện nà y lan ra, ngưá»i ta sẽ cưá»i và o mÅ©i tôiâ€.
“Lucas đã đánh lừa nhiá»u chuyên giaâ€, RenÄ‘ell an á»§i.
“Sá»± giả mạo cá»§a ông ta lại là sở thÃch cá»§a tôi đấyâ€.
“Tôi đã trả ba triệu rưỡi đô la để mua bức tranh đóâ€.
Rendell nhún vai. “Ông có thể đòi tiá»n lại được không?â€.
Viên giám đốc lắc đầu thất vá»ng. “Tôi mua nó cá»§a má»™t góa phụ - ngưá»i đã quả quyết rằng đó là tà i sản cá»§a gia đình chồng bà ta trong nhiá»u Ä‘á»i. Nếu tôi phát đơn kiện, vụ kiện sẽ giằng co hết phiên tòa nà y đến phiên tòa khác và dư luáºn sẽ là rất xấu. Má»i thứ trong bảo tà ng nà y sẽ bị nghi ngá» hếtâ€.
Henri Rendell trầm ngâm hồi lâu. “Äúng lả không nên để lá»™ ra công luáºn.
Sao ông không giải thÃch má»i chuyện vá»›i cấp trên, và lặng lẽ ném bức Lucas Ä‘i nhỉ. Ông có thể gá»i nó cho hãng Sotheby hay Christian để hỠđưa ra bán đấu giáâ€.
Machada lắc đầu, “Không được, váºy thì cả thế giá»›i sẽ Gương mặt Rendel1 chợt sáng lên. “Ông còn gặp may cÅ©ng nên. Tôi có má»™t khách hà ng sẵn lòng mua bức nà y.
Ông ta sưu tầm tranh Lucas mà . Và là má»™t ngưá»i hà nh động tùy hứngâ€.
“Dứt bỠđược nó thì tháºt sung sướng. Tôi không muốn nhìn thấy nó nữa.
Má»™t thứ cá»§a rởm giữa kho báu cá»§a tôi. Tôi thà cho không nó Ä‘iâ€. Ông ta cay đắng nói thêm.
“Chẳng cần phải thế. Ngưá»i khách cá»§a tôi có thể sẵn sà ng trả ông, chẳng hạn, 50 ngà n đô la để mua nó. Tôi sẽ báo cho ông ta chứ?â€.
“Ông tháºt tốt bụng, ông Rendellâ€.
Tại má»™t cuá»™c há»p được triệu táºp vá»™i vã, ban giám đốc Ä‘ang bối rối đã cho rằng việc để lá»™ ra má»™t trong những bức tranh có giá trị cá»a bảo tà ng Prado là má»™t thứ giả mạo cần phải tránh bằng bất cứ giá nà o. Cuá»™c há»p quyết định rằng, tốt nhất là dứt bá» bức tranh, cà ng lặng lẽ, cà ng nhanh cà ng tết. Các thà nh viên dá»± há»p, trong các bá»™ . Complê sẫm mà u, im lìm bước ra khá»i phòng. Không ai nói má»™t lá»i vá»›i Machada Ä‘ang đứng lặng vì Ä‘au khổ.
Chiá»u hôm đó, vụ mua bán đã được thá»±c hiện. Henri RenÄ‘ell đến Ngân hà ng Tây Ban Nha và trở lại vá»›i má»™t tấm séc bảo đảm trị giá 50 ngà n đô la và bức Lucas đã được trao là i cho ông ta buá»™c trong má»™t tấm vải má»™c rẻ tiá»n.
“Ban giám đốc chúng tôi sẽ rất phiá»n lòng nếu sá»± cố nà y được công luáºn biết đếnâ€, Machada tế nhị nói.
“Nhưng tôi đã bảo đảm vá»›i các vị kia rằng khách hà ng cá»§a ông là má»™t ngưá»i biết giữ miệngâ€.
“Ông có thể tin và o Ä‘iá»u đóâ€. Rendell hứa.
Sau khi ra khá»i bảo tà ng, Henri Rendeii Ä‘i má»™t chuyến tắc xi tá»›i khu dân cư ở rìa phÃa Bắc cá»§a MadriÄ‘, mang bức tranh lên má»™t căn phòng ở tầng ba và gõ cá»a. Tracy là ngưá»i mở. PhÃa sau cô là Cesar Porretta. Tracy đưa mắt nhìn Rendell và ông ta mỉm cưá»i.
HỠđã nóng lòng muốn ném nó Ä‘i dấyâ€. Henri Rendell đắc chÃ.
Tracy ôm lấy ông ta. “Xin má»i và o Ä‘iâ€.
“Còn bây giá»â€, ngưá»i lưng gù nói. “Các vị sẽ thấy phép mà u. Má»™t Goya sống lại.
Ông ta lấy ra má»™t lá» hóa chất và mở nắp. Mùi cay nồng láºp tức tá»a ra trà n ngáºp căn phòng. Trước mặt Tracy và Rendell, Porretta để thứ rượu đó lên má»™t miếng bông và lướt rất nhẹ lên chữ ký cá»§a Lucas, từng chữ cái má»™t. Dần dần, nó biến mất. Dưới đó là chữ ký cá»§a Goya.
RenÄ‘ell nhìn, đầy thán phục. “Tuyệt vá»i?â€.
“Äó là ý cá»§a cô Whitneyâ€, ngưá»i lưng gừ thừa nháºn.
“Cô ấy đã đặt vấn đỠliệu cóâ€thế phá»§ lên chữ ký ban đầu cá»§a há»a sÄ© má»™t chữ ký rởm rồi lại phá»§ lên chữ ký rởm nà y má»™t chữ ký nữa cá»§a há»a sÄ©?â€.
“Ông ấy đã tÃnh toán sẽ phải là m như thế nà oâ€. Tracy mỉm cưá»i.
Porretta khiêm nhưá»ng nói, “Tháºt quá sức đơn giản. Mất chưa đầy hai phút mà . Cái mẹo là ở chá»— các thứ thuốc vẽ mà tôi đã dùng. Äầu tiên tôi phá»§ lên chữ ký cá»§a Goya má»™t lá»›p keo thượng hạng, trong suốt để bảo vệ nó.
Rồi trên đó, tôi viết tên Lucas bằng má»™t thứ mà u vẽ khô nhanh Ä‘iá»u chế từ axêrylle. Bên trên nữa, tôi lại viết tên Goya bằng má»™t thứ dầu mà u pha keo. Khi chữ ký trên cùng nà y bị phá há»§y thì tên Lucas hiện ra. Nếu mà há» tiếp tục thì hỠđã có thể phát hiện ra tên GÄ và ở dưới cùng. Nhưng dÄ© nhiên là há» không là m thếâ€.
Tracy trao cho há» má»—i ngưá»i má»™t phong bì dà y cá»™p và nói. “Tôi muốn cảm Æ¡n cả hai ôngâ€.
“Bất kỳ khi nà o cô cần má»™t chuyên gia há»™i há»a, xin cứ gá»iâ€. Henri Rendell nháy mắt.
Porretta há»i. “Cô định là m thế nà o để chuyển bức tranh qua biên giá»›iâ€.
“Tôi có má»™t ngưá»i giao hà ng sẽ nháºn nó ngay ở đây. Hãy đợi ông ta nhéâ€.
Nà ng bắt tay cả hai ngưá»i rồi bước ra.
Trên đưá»ng trở vá» khách sạn, Tracy trà n ngáºp niá»m phấn chấn. Tất cả Ä‘á»u là ở vấn đỠtâm lý con ngưá»i, nà ng nghÄ©. Ngay từ đầu, nà ng đã thấy là không thể đánh cắp bức tranh được, bởi váºy nên phải lừa há», đưa há» và o cái tâm trạng muốn dứt bá» bức tranh Tracy hình dung, há»™ mặt Jeff khi biết rằng mình đã bị qua mặt như thế nà o, nà ng cưá»i vang.
Tại phòng khách sạn, Tracy chỠđợi ngưá»i giao hà ng kia, và khi ông ta đến, nà ng gá»i Ä‘iện cho Cesar Porretta.
“Hiện “ngưá»i giao hà ng đã ở đâyâ€, Tracy nói “Tôi sẽ phái ông ta đến nháºn bức tranh. Hãy lưu ý để ông ta ...â€.
“Cái gì? Cô Ä‘ang nói cái gì hả?†Porreta hét lên. “Ngưá»i cá»§a cô đã nháºn nó cách đây cả ná»a giỠđồng hồ rồi mà â€.
|
 |
|
| |