Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 18-05-2008, 07:26 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 26
(Ngá»a Long Sinh)



Kim Hồng Ngá»c thản nhiên nói :
– Nếu nói sá»›m câu này, chúng ta đã tiết kiệm được biết bao nhiêu là thá»i gian.
Nói xong đưa tay lên vỗ ba cái. Lập tức có một thiếu phụ trung niên từ bên ngoài bước vào, trên tay có cầm một bộ y phục và một viên thuốc giải.
Kim Hồng Ngá»c mang bá»™ y phục và thuốc giải đặt lên trên đầu giưá»ng, sau đó đứng dậy nói :
– Thá»i gian vô cùng quí báu, ta không muốn làm lỡ thá»i gian cá»§a các hạ, hy vá»ng các hạ làm đúng theo lá»i hứa. Äồng thá»i đừng để vị Phí cô nương kia thêm nhiá»u phiá»n phức. Bây giá» chúng ta ra ngoài đợi các hạ.
Hiện giá» Hà Lăng Phong giống như chú gã trống đã bị bại trận, tất cả chỉ biết nghe theo sá»± an bày cá»§a bá»n há» mà thôi.
Tá»· Muá»™i há»™i quả thật không hổ là má»™t tổ chức thần bí. Äến tận bây giá», má»—i hành động cá»§a há» Ä‘á»u được bố trí hoàn toàn chu đáo. Má»—i sá»± việc Ä‘á»u được vạch kế hoạch rõ ràng. Hầu như chỉ cần Tỉ Muá»™i há»™i nhúng tay vào là không có việc gì là không hoàn thành cả. Thậm chí ngay cả Mê cốc cÅ©ng không ngoại lệ.
Nhưng tuy Kim Hồng Ngá»c có là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh Ä‘i nữa, vẫn không bao giá» biết được mình đã bá» qua má»™t việc hết sức quan trá»ng.
Äó chính là Hồng Tụ Ä‘ao quyết có tất cả chín chiêu thức.
Những ngưá»i nghe qua truyá»n thuyết vá» Hồng y Huệ Nương và Hồ Nhất Äao Ä‘á»u biết hai phu thê Äao Thánh sau khi trở mặt nhau, trước sau giao đấu tám lần.
Má»—i lần chỉ sá»­ dụng vá»n vẹn có má»™t chiêu, và đây cÅ©ng chính là nguyên nhân tại sao có “Phá Vân bát thức†cùng vá»›i “Hồng Tụ Ä‘ao quyếtâ€. Bởi vậy, Hà Lăng Phong chỉ cần múa lại Bát Thức Ä‘ao pháp, còn chiêu thức cuối cùng quan trá»ng nhất, Kim Hồng Ngá»c không thể nào biết được.
Chỉ cần Bát thức Ä‘ao pháp cÅ©ng đã đủ gây toàn bá»™ sá»± chú ý cá»§a Kim Hồng Ngá»c. Ả ta bắt Hà Lăng Phong múa đến lần thứ ba má»›i có thể nhìn hết các chiêu thức. Má»—i chiêu thức Kim Hồng Ngá»c phải dùng đến hai ba canh giá» má»›i có thể nhá»› được. Bởi vậy, sau khi Kim Hồng Ngá»c luyện xong Bát thức Ä‘ao pháp thì thá»i gian đã quá giá» tý.
Hà Lăng Phong nói :
– Những thứ ta biết chỉ có bấy nhiêu, Phùng đại ca Ä‘ang ở trong Băng cung chá» tiếp cứu, bởi vậy không thể kéo dài thêm thá»i gian được nữa, hy vá»ng ngươi giữ lá»i hứa, đưa há»™ ta đến Mê cốc.
Kim Hồng Ngá»c nói :
– Äiá»u này đương nhiên. Bá»n ta không những phải giúp các hạ trở lại Mê cốc, mà còn hy vá»ng các hạ sau khi cứu được Phùng Viên ra, hai bên vÄ©nh viá»…n sẽ là bằng hữu. Vì vậy ta quyết định đích thân đưa các hạ trở lại Mê cốc.
Hà Lăng Phong rất lấy làm ngạc nhiên, vì chàng biết rõ Kim Hồng Ngá»c trở lại Mê cốc, nhất định là sẽ có mục đích riêng. Nhưng vì thá»i gian lúc này quá cấp bách, không cho phép chàng suy nghÄ© lâu mà phải lập tức lên đưá»ng ngay.
Kim Hồng Ngá»c đã có chuẩn bị sẵn. Chỉ cần ả khoác chiếc áo ngoài vào, liá»n biến thành hồng y thiếu nữ viá»n trắng ngay. Sau đó Kim Hồng Ngá»c dẫn Hà Lăng Phong bước ra khá»i căn nhà tranh.
Từ căn nhà tranh này đến cá»­a Mê cốc dưá»ng như không xa lắm. Äối vá»›i địa hình ở đây, Kim Hồng Ngá»c rất quen thuá»™c. Äi không tá»›i ná»­a canh giá» hai ngưá»i đã đến nÆ¡i.
Khi gần đến miệng cốc, Hà Lăng Phong thấp giá»ng há»i :
– Chúng ta xông thẳng vào, hay là âm thầm lẻn vào?
Kim Hồng Ngá»c cưá»i nói :
– Yên tâm đi, ta đã có an bày hết rồi.
Nói xong Kim Hồng Ngá»c lấy má»™t cây Ä‘uốc trong ngưá»i ra đốt sáng lên.
Sau đó liên tục huÆ¡ qua huÆ¡ lại ba lần, rồi dập tắt ngá»n Ä‘uốc.
Chỉ má»™t lát sau từ trong miệng cốc có má»™t đám ngưá»i chạy ra nhanh như bay.
Äó chính là năm thiếu nữ mặc hồng y viá»n trắng và má»™t sứ giả mặc hồng y viá»n xanh. Vừa nhìn thấy, Hà Lăng Phong đã nhận ra vị sứ giả Ä‘i đầu kia ngay.
Äó chính là Hoa Cầm.
Kim Hồng Ngá»c bước lên nói nhá» vá»›i Hoa Cầm mấy câu gì đó, rồi lập tức gia nhập vào chung vá»›i bá»n há».
Hoa Cầm dưá»ng như không thể nào ngỠđến, liá»n vá»™i bước vá» phía trước chăm chú nhìn kỹ Hà Lăng Phong từ trên xuống dưới rồi nói :
– Quả nhiên là các hạ, thật không thể nào ngỠđược.
Hà Lăng Phong cưá»i cưá»i nói :
– Tại hạ cÅ©ng không thể nào ngỠđược, là đã làm cho Äồng lão lão và các vị phải thất vá»ng.
Hoa Cầm không nói gì, liá»n vẫy tay lên nói :
– Äốt Ä‘uốc lên! Cùng thổi kèn nghinh khách!
Sáu cây Ä‘uốc lập tức cháy phừng lên, đồng thá»i có tiếng kèn vang lên chói tai.
Tức thì trong cốc liá»n có tiếng kèn đáp lại, đèn Ä‘uốc được thấp lên sáng trưng, tiếng ngưá»i vang dậy khắp nÆ¡i.
Hà Lăng Phong thất kinh há»i :
– Bá»n há» làm gì vậy?
Hoa Cầm hÆ¡i cúi ngưá»i xuống, cung kính nói :
– Hà đại hiệp đã xông vào Băng cung, vượt qua hầm lá»­a mà vẫn trở ra an toàn. Như vậy ngưá»i chính là khách quí cá»§a bổn cốc. Xin má»i Hà đại hiệp vào trong cốc để được chúc mừng.
Hà Lăng Phong không biết phải nói gì, chỉ đành cất bước đi theo hỠvào trong cốc.
Trên đưá»ng, khắp nÆ¡i đèn Ä‘uốc sáng ngá»i từ bên ngoài vào tận đến trong cốc. Má»i ngưá»i già trẻ ở trong cốc Ä‘á»u tranh nhau nhìn vị khách quí kia.
Tiếng kèn cất lên không dứt, làm cho toàn bá»™ cư dân trong cốc Ä‘á»u thức tỉnh dậy.
Hà Lăng Phong được bá»n há» dẫn đến trước tiá»n viện. Bên trong trang viện đèn Ä‘uốc sáng trưng, Cốc chá»§ ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên và các lão lão cá»§a Trưởng Lão viện thân hành ra ngoài trang viện nghinh đón.
Thần sắc ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên tá» ra ngạc nhiên nhiá»u hÆ¡n là vui mừng. Còn mặt mày các vị Trưởng lão ngược lại hoàn toàn rạng rỡ.
Khi Hà Lăng Phong vừa đến nơi, tiếng pháo đồng loạt nhất tỠvang lên.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên dùng má»™t mảnh khăn bằng lụa đỠkhoác qua vai Hà Lăng Phong thấp giá»ng nói :
– Từ lúc có Mê cốc đến giá», Hà đại hiệp là ngưá»i đầu tiên bước vào trong Băng cung mà vẫn còn sống quay trở vá». Cho nên bổn Cốc chá»§ đặc biệt thân hành chúc mừng.
Hà Lăng Phong cung tay nói :
– Không đám, không dám, chẳng qua Hà má»— này may mắn mà thôi. Äồng thá»i cÅ©ng nhá» vào hồng phúc cá»§a Cốc chá»§.
Không biết tại sao sắc mặt ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên bá»—ng nhiên đỠbừng lên.
Äồng lão lão cưá»i ha hả nói :
– Nói rất hay, đây quả là ý trá»i.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên má»i Hà Lăng Phong vào trong đại sảnh, ngồi ghế thượng tòa, còn hai bên là các lão lão và bá»n a hoàn dâng trà.
Mấy ngày trước Hà Lăng Phong là phạm nhân, nhưng bây giá» lại trở thành thượng khách cá»§a Mê cốc. Nãy giá» chàng vẫn nghÄ© đến Phùng Viên Ä‘ang còn ở trong Băng cung, nhưng không tìm ra được cÆ¡ há»™i để mở lá»i.
Những thiếu nữ mặc hồng y viá»n trắng không đủ tư cách tiếp khách ở đại sảnh nên không biết Kim Hồng Ngá»c hiện giỠđã Ä‘i đâu.
Qua hết má»™t tuần trà ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên lại căn dặn chuẩn bị tiệc rượu rồi tá»± mình xin cáo lui rá»i khá»i tiá»n sảnh.
Äợi cho ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên Ä‘i khá»i, Äồng lão lão liá»n mỉm cưá»i nói :
– Hà đại hiệp, từ khi đại hiệp đến bổn cốc, lão thân đã biết đại hiệp không phải là ngưá»i tầm thưá»ng. Bây giá» quả nhiên là không sai. Vậy lão thân phải kính ngưá»i má»™t chung rượu má»›i được.
Hà Lăng Phong vội nói :
– Äồng lão lão quá khách sáo rồi. Thật ra Hà má»— này chỉ gặp được may mắn mà thôi.
Äồng lão lão mỉm cưá»i nói :
– Hà đại hiệp là má»™t bá»±c anh kiệt, chư vị lão lão Ä‘á»u đã nhìn thấy cả rồi chứ! Theo như ý cá»§a lão thân, việc này không cần phải bàn tính nhiá»u, mà cứ dứt khoát định ngày lành tháng tốt Ä‘i. Không biết ý kiến cá»§a các tá»· tá»· như thế nào?
Cái lão lão không hẹn mà cùng đáp :
– Rất tốt! Rất tốt!
Äồng lão lão lại quay sang Hà Lăng Phong nói :
– Äây là hồng phúc cá»§a Hà đại hiệp, cÅ©ng là qui cá»§ cá»§a bổn cốc. Cho nên Hà đại hiệp không cần phải ngại ngùng mà từ chối.
Trong lòng Hà Lăng Phong lúc này chỉ lo nghĩ đến Phùng Viên nên các lão lão nói gì chàng không hỠchú ý đến, chỉ gật gật đầu nói :
– Các lão lão không nên làm gấp. Tại hạ đã nói qua, việc này hoàn toàn là nhỠvào sự may mắn mà thôi.
Äồng lão lão cắt ngang nói :
– Thôi được rồi, chúng ta cứ quyết định giá» ngá» ngày mai làm giá» lành tháng tốt. Phải lập tức thông báo cho má»i ngưá»i trong cốc biết, để chuẩn bị việc vui.
Lá»i nói cá»§a Äồng lão lão vừa được truyá»n ra, tiếng reo mừng vang dậy ầm lên, hòa chung vá»›i tiếng pháo nổ.
Hà Lăng Phong còn Ä‘ang mỉm cưá»i, đợi đến khi tiếng pháo nổ dứt hẳn chàng má»›i tìm ra được má»™t cÆ¡ há»™i, nói :
– Nếu như các lão lão nhất định muốn làm lá»… khánh chúc, thì hãy chấp thuận má»™t Ä‘iá»u thỉnh cầu cá»§a tại hạ, tại hạ suốt Ä‘á»i sẽ không quên Æ¡n.
Äồng lão lão cưá»i nói :
– Bây giá» chúng ta đã là ngưá»i má»™t nhà. Nếu có việc gì cứ việc nói ra, chỉ cần bá»n lão có thể làm được bá»n lão nhất định sẽ tận tâm hết sức.
Hà Lăng Phong nói :
– Các lão cũng đã biết tại hạ có một vị bằng hữu hỠPhùng, cũng cùng xông vào Băng cung với tại hạ.
Äồng lão lão nói :
– Không sai. Ngưá»i Hà đại hiệp nói có phải là chá»§ nhân Thiên Tuế phá»§ Phùng Viên, Phùng đại hiệp hay không? Hiện tại ngưá»i ra sao rồi?
Hà Lăng Phong nói :
– Vì giúp tại hạ thoát nạn, Phùng đại ca không cách gì thoát ra khá»i Băng cung. Hiện tại vẫn còn ở trong đó.
Äồng lão lão vá»™i cướp lá»i :
– Như vậy thì quá đáng tiếc. Lão thân đây vô cùng kính trá»ng Phùng đại hiệp. Phùng đại hiệp đã quên mình xả thân giúp ngưá»i, hành động này khiến cho ngưá»i ta vô cùng khâm phục.
Hà Lăng Phong lắc đầu mỉm cưá»i nói :
– Lão lão đã hiểu sai ý tại hạ rồi. ý tại hạ muốn nói, Phùng đại ca vẫn còn sống ở trong Băng cung.
Äồng lão lão rất lấy làm ngạc nhiên rồi đột nhiên ngá»­a mặt lên cưá»i lá»›n.
Hà Lăng Phong nói :
– Lão lão xin đừng cưá»i, lá»i tại hạ nói ra toàn là sá»± thật.
Äồng lão lão vừa cưá»i, vừa quay sang nói vá»›i các lão lão khác :
– Má»i ngưá»i có tin hay không? Hà đại hiệp nói Phùng Viên vẫn còn sống ở trong Băng cung, hÆ¡n nữa còn nói lá»i nói cua mình là thật.
Mấy vị lão lão Ä‘á»u cưá»i lắc đầu nói :
– Äây chỉ là niá»m hy vá»ng trong lòng cá»§a Hà đại hiệp. Tất nhiên chúng ta cÅ©ng hy vá»ng Phùng đại hiệp vẫn còn sống. Hy vá»ng thì hy vá»ng nhưng thá»±c tế thì việc này không thể xảy ra được.
Hà Lăng Phong nghiêm sắc mặt nói :
– Lúc ban đầu, khi tại hạ bước vào trong Băng cung, các vị cÅ©ng tin chắc rằng tại hạ sẽ không bao giá» còn sống để bước ra ngoài. Thế nhưng hiện tại, tại hạ vẫn đứng sá» sỠở đây. Äiá»u này hoàn toàn là sá»± thật.
Äồng lão lão nói :
– Chúng ta chỉ chấp nhận sự thật, mà không bao giỠdựa vào sự hoan tưởng, trừ phi Phùng Viên cũng có thể quay trở lại. Bằng không, chẳng có ai tin cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu như không tin, các vị có thể lập tức mở cửa Băng cung kiểm tra thử.
Äồng lão lão lắc đầu nói :
– Việc đó không thể nào làm được, vì theo qui định cá»§a bổn cốc, chỉ có má»™t ngưá»i má»›i có thể ra vào Băng cung được. HÆ¡n nữa phải có lý do rất là đặc biệt, đồng thá»i phải được sá»± đồng ý cá»§a Trưởng Lão viện.
Hà Lăng Phong liá»n há»i :
– Ngưá»i đó là ai?
Äồng lão lão nói :
– Là Cốc chủ.
Hà Lăng Phong nói :
– ÄÆ°á»£c! Tại hạ lập tức Ä‘i gặp Cốc chá»§, hy vá»ng các vị đồng ý cho Cốc chá»§ Ä‘i vào Băng cung má»™t chuyến.
Äồng lão lão lắc đầu cưá»i nói :
– Hà đại hiệp, ngưá»i không cần phải Ä‘i. Trước giá» ngá» ngày mai, Cốc chá»§ sẽ không thể gặp mặt ngươi được.
Hà Lăng Phong ngạc nhiên há»i :
– Tại sao?
Äồng lão lão nói :
– Bởi vì hai ngưá»i vẫn còn chưa chính thức cá»­ hành hôn lá»…, chưa là phu thê nên không thể gặp mặt trước được!
Hà Lăng Phong sá»­ng sốt đứng ngá»› ngưá»i ra.
Äồng lão lão lại cưá»i nói :
– Hà đại hiệp chá»› vá»™i nôn nóng. Vì kính trá»ng Ä‘ai hiệp là ngưá»i đầu tiên vượt qua được Băng cung nên bá»n lão quyết định đồng ý má»i Cốc chá»§ Ä‘i vào Băng cung kiểm tra thá»­ má»™t lần. Nhưng phải đợi sau đại lá»… ngày mai má»›i có thể thá»±c hiện được.
“Không!†Hà Lăng Phong đột nhiên đứng phắt dậy, lớn tiếng nói :
– Tại hạ không muốn làm phu quân cá»§a Cốc chá»§, càng không muốn sống cả Ä‘á»i ở trong Mê cốc này. Lần này tại hạ trở lại là vì muốn cứu Phùng đại ca ra mà thôi.
Äồng lão lão đột ngá»™t trầm sắc mặt xuống, lạnh lùng nói :
– Hà đại hiệp, trước khi nói chuyện ngưá»i phải nên suy nghÄ© kỹ càng. Äây là qui định cá»§a bổn cốc, hÆ¡n nữa đại hiệp cÅ©ng đã chính miệng đồng ý qua. Hiện giá» tin vui này đã được truyá»n Ä‘i khắp cốc, tại sao đại hiệp lại nói ra những lá»i này?
Hà Lăng Phong nói :
– Chính miệng tại hạ nói đồng ý hồi nào?
Äồng lão lão nói :
– Rõ ràng vữa rồi Hà đại hiệp đã đồng ý chấp nhận, hÆ¡n nữa còn nói đừng làm quá rình rang. Chẳng lẽ những việc này là giả hay sao? Chuyện chung thân cá»§a Cốc chá»§ tuy nói là qui định cá»§a tổ tiên, nhưng cÅ©ng chính là vì kính trá»ng Hà đại hiệp. Việc đại sá»± như vậy, tại sao ngưá»i lại từ chối?
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu như các vị đã xem trá»ng Hà má»— này như vậy. Thế thì tại hạ tình nguyện không thành thân vá»›i Cốc chá»§ mà chỉ cần cứu Phùng đại ca ra khá»i Băng cung mà thôi.
Äồng lão lão vẻ bá»±c bá»™i nói :
– Các hạ nói vậy là ý gì? Thân phận Cốc chá»§ tôn quí biết dưá»ng nào, há lại Ä‘em hôn sá»± ra làm trò đùa hay sao? Vả lại, việc hôn sá»± này không há» có liên quan gì đến sá»± sống chết cá»§a Phùng Viên. Nếu như các hạ còn nói những lá»i vô lá»… như vậy, đừng trách bá»n ta không khách sáo.
Hà Lăng Phong ngầm kêu khổ trong bụng. Äến bây giÆ¡ chàng má»›i phát hiện mình đã rÆ¡i vào trong cạm bẫy.
Kim Hồng Ngá»c cÅ©ng cấu kết vá»›i Äồng lão lão để ép tiến hành hôn lá»…, hiển nhiên là có âm mưu và mục đích khác. Nhưng Hà Lăng Phong không cần phải quan tâm đến việc này. Còn việc mình có phải lấy ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên làm thê tá»­ hay không, chàng cÅ©ng cảm thấy không há» quan trá»ng. Nhưng việc Phùng Viên vẫn còn ở trong Băng cung thì chàng không thể chậm trá»… được. Bất luận như thế nào cÅ©ng không thể đợi đến giá» ngá» ngày mai. Äây là việc quan trá»ng cần kíp nhất.
Chàng định trở mặt động thá»§ xông vào trong Băng cung. Nhưng nghÄ© mình thế cô, hai tay không thể nào địch lại bốn tay. Huống hồ trước mặt chàng toàn là những cao thá»§ cá»§a Mê cốc. Giả sá»­ cho dù có xông vào được Băng cung cứu Phùng Viên, nhưng không có hy vá»ng trở ra khá»i Mê cốc. Vả lại Phí Minh Châu vẫn còn Ä‘ang nằm trong tay cá»§a Tá»· Muá»™i há»™i, nếu lỡ như mai đây má»i ngưá»i Ä‘á»u không còn sống sót.
Chỉ nghĩ đến đây, Hà Lăng Phong đã cảm thấy làm như vậy là thất sách.
Nên chàng liá»n đổi ngay sắc mặt mỉm cưá»i nói :
– Tại hạ thật sá»± quá nóng lòng đến không còn biết gì nữa cả. Có thể trở thành phu quân cá»§a Cốc chá»§, đấy là việc mà nhiá»u ngưá»i có nằm mÆ¡ cÅ©ng không đạt được. Nhưng bây giá» tại hạ đã được vậy mà còn muốn bá» Ä‘i. Äây quả là má»™t sai lầm to lá»›n.
Hà Lăng Phong ngừng một chút lại tiếp :
– Thấu đáo rồi, thấu đáo rồi. Làm ngưá»i không thể không lo nghÄ© cho mình. Còn vá» việc sống chết cá»§a Phùng Viên, tại hạ đã tận lá»±c hết sức vì lão ta rồi. Tình nghÄ©a bằng hữu chẳng qua cÅ©ng là vậy mà thôi. Thiết nghÄ© lão ta cÅ©ng sẽ không oán trách tại hạ.
Äối vá»›i sá»± thay đổi đột ngá»™t cá»§a chàng, Äồng lão lão có chút nghi ngá».
Nhưng bà ta không truy há»i tiếp, mà chỉ nói rằng :
– Như vậy rất tốt, vì bằng hữu mà lận lá»±c tận tâm, Ä‘iá»u đó rất nên. Nhưng cÅ©ng không cần phải thêm bá» thá»i gian ná»­a ngày.
Hà Lăng Phong cưá»i nói :
– Không sai. Nếu như Phùng Viên đã chết, có gấp cũng vô dụng. Nhược bằng lão ta vẫn còn sống, nhất định sẽ có thể đợi thêm được nửa ngày nữa.
Quả nhiên từ đó, Hà Lăng Phong tuyệt đối không há» nhắc đến Phùng Viên nữa, mà chàng chỉ kể lại sá»± thoát hiểm cá»§a mình ra khá»i Băng cung mà thôi.
Không bao lâu, tiệc rượu đã được chuẩn bị xong. Các lão lão và Hà Lăng Phong cùng nhau ngồi vào bàn tiệc.
Hà Lăng Phong giống như tám Ä‘á»i chưa được uống qua rượu nên hồ rượu đến phiên chàng là hết ngay. Bởi vậy các lão lão đâu phải là đối thá»§ cá»§a chàng.
Chẳng mấy chốc các lão lão đã muốn ngoẹo đầu sang má»™t bên. Rồi từng ngưá»i từng ngưá»i má»™t xin được từ chối không uống nữa.
Bởi vậy chưa quá ná»­a canh giá», bữa tiệc đã bắt đầu tàn.
Các lão lão má»™t phần vì uống hÆ¡i nhiá»u, má»™t phần tuổi tác đã cao, nên tinh thần có vẻ không còn chịu đựng được nữa. Sau khi căn dặn chuẩn bị phòng ngá»§ ở dãy nhà phía đông tiá»n sảnh cho chàng xong, các lão lão ai nấy Ä‘á»u lui vá» Trưởng Lão viện nghỉ ngÆ¡i.
Hà Lăng Phong biết rõ xung quanh dãy nhà phía đông này Ä‘á»u có ngưá»i canh giữ nghiêm ngặt, nên cố nói vá»›i thiếu nữ thị vệ rằng :
– Bên trong trang viện này toàn là nữ cả. Tại hạ lại có thói quen không mặc y phục khi ngá»§. Còn nếu đóng chặt cá»­a sổ thì lại sợ có ý thất lá»…. Vậy xin cô nương nói lại vá»›i má»i ngưá»i má»™t tiếng. Äêm nay đừng Ä‘i đến gần dãy phòng phía đông.
Hà Lăng Phong càng cố ý làm ra vẻ thần bí, bá»n thị vệ càng không dám khinh suất. Quả nhiên sau khi chàng vừa bước vào trong phòng ngá»§, thiếu nữ thị vệ liá»n Ä‘em những lá»i này nói lại vá»›i Hoa Cầm.
Hoa Cầm nghe xong cưá»i nhạt, nói :
– Các ngươi chưa có thành hôn nên cần phải tránh né, còn ta đã kết hôn hơn nữa đã sanh qua hài nhi nên chẳng hỠngại ngùng những chuyện này. Bởi vậy việc canh giữ ở đây, đêm nay sẽ do đích thân ta phụ trách.
Sau khi má»i ngưá»i Ä‘á»u đã Ä‘i nghỉ, Hoa Cầm liá»n xách Ä‘ao đến bên dãy nhà phía đông. Quả nhiên ánh đèn bên trong đã tắt, cá»­a sổ cÅ©ng đã được đóng chặt.
Hoa Cầm nắm chặt cán Ä‘ao, dán sát ngưá»i vào phía ngoài cá»­a sổ chú ý lắng nghe. Bên trong phòng không má»™t tiếng động, ngay cả tiếng ngưá»i thở cÅ©ng không có.
Hoa Cầm liá»n không khá»i sanh nghi :
“Lẽ nào Hà Lăng Phong lại không có ở trong phòng?â€
Hoa Cầm khá»ng thể không nhìn xem thá»­.
Trước tiên Hoa Cầm hít sâu vào má»™t hÆ¡i, rồi định thần sau đó nhè nhẹ dùng ngón tay thá»c thá»§ng lá»›p giấy cá»­a sổ, đưa mắt nhìn vào trong.
Thật kỳ quái, tại sao trước mắt toàn là một màu đen, không nhìn thấy gì cả?
Hoa Cầm tập trung nhìn lại má»™t lần nữa, nhưng bên trong vẫn toàn má»™t màu Ä‘en. Äừng nói là ngưá»i, ngay cả giưá»ng chiếu và bàn ghế cÅ©ng Ä‘á»u không nhìn thấy.
Nhìn kỹ một hồi, Hoa Cầm mới phát hiện, hóa ra phía trong cửa sổ còn có một bức màn đen vì vậy không thể nhìn thấy tình hình bên trong được.
Hoa Cầm chợt mỉm cưá»i, từ từ mở cưa ra.
Bức màn Ä‘en treo cách cá»­a sổ hÆ¡n cả thước, nên phải vén bức màn qua má»™t bên má»›i có thể nhìn thấy chiếc giưá»ng.
Hoa Cầm không còn cách nào khác, đành phải hết sức cẩn thận thò hÆ¡n ná»­a ngưá»i vào bên trong, đưa tay ra vén bức màn lên.
Hoa Cầm không thể nào ngỠrằng Hà Lăng Phong đang nấp ở phía sau bức màn. Một góc bức màn vừa được vén lên toàn thân Hoa Cầm đã cứng đơ. Bởi vì Hà Lăng Phong đã nhanh như chớp điểm huyệt đạo trên khuỷu tay Hoa Cầm.
Ả ta chưa kịp lên tiếng gá»i, á huyệt cÅ©ng đã bị Ä‘iểm. Sau đó toàn thân Hoa Cầm bị kéo lá»t vào bên trong.
May mà lúc này trong trang viện không có ngưá»i, nếu không...
Hà Lăng Phong thấp giá»ng cưá»i, nói :
– Thật là có lỗi. Tại hạ cho rằng những tên tiểu a đầu chưa có nhìn qua, nên có lẽ sẽ đến nhìn cho biết. Không ngỠrằng Hoa đại tẩu đích thân đến tham quan. Xin thứ lỗi cho sự vô lễ của tại hạ.
Nói Ä‘oạn, chàng cởi áo ngoài và thanh Ä‘ao cá»§a Hoa Cầm ra, khoác lên trên ngưá»i mình. Sau đó chàng phóng ngưá»i qua cá»­a sổ ra ngoài, đồng thá»i đóng chặt cá»­a sổ lại, rồi chạy nhanh vá» phía hậu cốc.
Hoa Cầm không mở miệng nói được toàn thân cÅ©ng không cá»­ động được, mà chỉ có thể trừng mắt nhìn. Trong mắt ả ta chứa đầy sá»± tức giận, nhưng không biết trong lòng ả Ä‘ang tức giận hay là thất vá»ng?
Khoảng thá»i gian trước khi gần sáng, bầu trá»i lúc nào cÅ©ng tối Ä‘en má»™t cách đặc biệt.
Khi Hà Lăng Phong đến được bên dưới vách đá phía hậu cốc thì trá»i cÅ©ng đã sắp sáng. Chàng liá»n cởi bá» chiếc áo khoác màu hồng cá»§a Hoa Cầm ra, ngay cả vá» Ä‘ao chàng cÅ©ng bá» Ä‘i mà chỉ chừa lại vá»n vẹn có thanh Ä‘ao mà thôi.
Canh chừng cá»­a Băng cung là ba nữ phụ mù. Má»™t ngưá»i là thân phận trưởng lão còn hai ngưá»i kia là sứ giả hồng y viá»n xanh. Cả ba võ công Ä‘á»u không yếu kém chút nào.
Hà Lăng Phong biết không thể nào qua mặt được bá»n há», nhưng bất luận như thế nào cÅ©ng phải cứu cho bằng được Phùng Viên, trước lúc trá»i sáng. Sau đó rá»i khá»i Mê cốc và Ä‘i cứu Phí Minh Châu.
Nếu như giữa Phí Minh Châu và Phùng Viên chỉ có thể cứu được má»™t ngưá»i thì ngưá»i mà Hà Lăng Phong chá»n chính là Phùng Viên. Vì đây là đạo nghÄ©a.
Hà Lăng Phong tay cầm trưá»ng Ä‘ao, từ từ tiến vá» phía gian thạch thất, trong lòng không khá»i phập phồng.
Khi Hà Lăng Phong còn cách gian thạch thất chừng ba trượng ngoài thì đã nghe thấy tiếng quát lạnh lùng của Phó lão lão :
– Là ngưá»i nào? Dừng lại ngay!
Hà Lăng Phong vẫn tiến vỠphía trước thêm một đoạn nữa, mới dừng bước lại chỠđợi.
Phó lão lão dẫn hai sứ giả hồng y viá»n xanh bước ra khá»i gian thạch thất trầm giá»ng nói :
– Thật to gan, kêu ngươi đứng lại nhưng ngươi vẫn dám tiến lên phía trước hơn cả trượng. Mau báo danh tánh là gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Tại hạ hỠHà, có việc cần gấp muốn vào trong Băng cung, xin lão lão đồng ý chấp thuận cho.
Phó lão lão vẻ hơi ngạc nhiên nói :
– Há» Hà? Hà gì? Ta nghe giá»ng nói cá»§a ngươi dưá»ng như hÆ¡i quen quen.
Hà Lăng Phong nói :
– Mấy ngày hôm trước tại hạ có cùng hai vị bằng hữu vào trong Băng cung, lão lão còn nhớ hay không?
Phó lão lão vừa nghe xong nét mặt chợt vui mừng liá»n nói :
– A! Nhá»› rồi, nhá»› rồi làm sao mà quên được. Nghe nói Hà đại hiệp đã an toàn vượt qua được Băng cung cùng hầm lá»­a và ngày mai đây sẽ là phu quân cá»§a Cốc chá»§. Vậy già này phải chúc mừng ngưá»i má»›i được.
Quay sang hai nữ phụ trung niên, Phó lão lão nói :
– Khách quí quang lâm! Mau má»i Hà đại hiệp vào hên trong ngồi, chúng ta phải y theo lá»… mà chúc mừng.
Hà Lăng Phong có chút bất ngá» mỉm cưá»i nói :
– Lão lão không cần phải khách sáo như vậy, tại hạ vẫn còn má»™t vị bằng hữu bị kẹt lại trong Băng cung, phải cần được cứu ra ngay. Vậy xin lão lão mau mở cá»­a Băng cung ra, đợi khi nào bá»n tại hạ trở ra sẽ bái tạ lão lão.
Phó lão lão sá»­ng sốt há»i :
– Cái gì? Äại hiệp còn thuốn trở vào trong Băng cung lần nữa?
Hà Lăng Phong nói :
– Äúng vậy! Xin lão lão chấp thuận cho.
Phó lão lão suy nghĩ một hồi rồi nói :
– Thôi được! Già này đành phải đợi sau đại lễ ngày mai mới có thể chúc mừng được cho Hà đại hiệp.
Hà Lăng Phong không ngỠrằng bà ta chấp thuận mau như vậy, nên vui mừng nói lớn :
– Xin đa tạ lão lão.
Nói Ä‘oạn, chàng liá»n tiến vá» phía trước.
Phó lão lão đột nhiên đưa tay ra nói :
– Xin lấy ra!
Hà Lăng Phong ngạc nhiên nói :
– Lấy cái gì?
Phó lão lão nói :
– Thẻ bài, thẻ bài dùng để mở cửa Băng cung.
– Cái này...
Hà Lăng Phong Ä‘ang ngẩn ngưá»i ra má»™t hồi, má»›i mỉm cưá»i nói :
– Xin lá»—i vì quá vá»™i vàng nên tại hạ quên đến Äồng lão lão để lấy thẻ bài. Không biết lão lão có thể khoan dung cho má»™t lần hay không?
Phó lão lão lắc dầu nói :
– Việc này không thể nào được. Muốn mở cá»­a phải cần đến thẻ bài má»›i được. Vậy đành phải làm phiá»n Hà đại hiệp trở lại Trưởng Lão viện má»™t chuyến.
Hà Lăng Phong nói :
– Nhưng tại hạ phải lập tức vào trong Băng cung, mà không thể kéo dài thá»i gian được nữa.
Phó lão lão nhún vai nói :
– Xin lá»—i Hà đại hiệp, nếu không có thẻ bài bất kỳ ai cÅ©ng không thể bước vào trong Băng cung được. Già này chẳng qua chỉ là má»™t ngưá»i giữ cá»­a mà thôi, quả thật không thể nào giúp được đại hiệp.
Hà Lăng Phong nói :
– Sá»± cấp tùng quyá»n, xin lão lão phá lệ cho má»™t lần. Äợi sau khi tại hạ trở lại lúc ấy lão lão muốn gì cÅ©ng được.
Phó lão lão trả lá»i như Ä‘inh đóng cá»™t :
– Không được!
Hà Lăng Phong nghĩ thầm :
– Bây giá» có cầu xin cÅ©ng vô ích, chi bằng hạ thá»§ khống chế bà ta trước cứu ngưá»i là cần kíp.
NghÄ© vậy chàng liá»n định vung Ä‘ao lên ra tay.
Nhưng ngay lúc ấy có má»™t giá»ng nói phát ra từ phía sau :
– Thẻ bài ở đây!
Hà Lăng Phong lập tức quay đầu lại, chỉ thấy má»™t bóng ngưá»i đứng cách xa ngoài hai trượng trong tay giÆ¡ cao má»™t chiếc thẻ bài.
Ngưá»i đó chính là Cốc chá»§ cá»§a Mê cốc ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên.
Hiển nhiên ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đã đứng ở đấy rất lâu rồi. Lúc này nàng má»›i từ từ bước qua. ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên sợ Hà Lăng Phong hiểu lầm ý mình, nên vừa bước tá»›i vừa lên tiếng nói :
– Lăng Phong, chàng cÅ©ng đừng quá vá»™i nôn nóng. Phó lão lão là má»™t ngưá»i thiết diện vô tư, nếu không có thẻ bài lão lão làm sao có thể cho chàng vào Băng cung được. Vì biết như vậy, nên thiếp má»›i lập tức Ä‘em thẻ bài đến đây ngay.
Giá»ng nói cá»§a ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vừa tá»± nhiên lại vừa thân thiết, hoàn toàn là giá»ng Ä‘iệu cá»§a má»™t vị hôn thê. HÆ¡n nữa thẻ bài Ä‘ang nằm trong tay nàng, Ä‘iá»u này chứng tá» ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên hoàn toàn không có ác ý.
Quả thật tình hình này làm cho Hà Lăng Phong đứng ngá»› ngưá»i ra, không biết phải nói gì.
Phó lão lão cùng hai ngưá»i thiếu phụ trung niên liá»n nhất tá» cúi ngưá»i nói :
– Tham kiến Cốc chủ.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cưá»i nói :
– Không cần phải Ä‘a lá»…, thẻ ở đây các ngươi cứ cầm Ä‘i mở cá»­a ra. Ta và Hà đại hiệp còn có mấy Ä‘iá»u cần phải nói, rồi sẽ đến sau.
Phó lão lão dạ một tiếng, đón nhận chiếc thẻ bài, rồi tự động rút lui.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nhìn ba ngưá»i bá»n há» Ä‘i vào trong thạch thất, má»›i thở dài má»™t tiếng, nói vá»›i giá»ng hÆ¡i buồn buồn :
– Äừng nhìn ta như vậy. Ta quả thật có thành ý muốn giúp ngươi. Chiếc thẻ bài vừa rồi hoàn toàn là thật, chứ không giống bức há»a đồ cất giấu bảo Ä‘ao cá»§a các ngươi.
Hà Lăng Phong liá»n cung tay thi lá»… nói :
– Những chuyện đã qua, xin Cốc chủ đừng để ý đến. Nếu như có thể cứu được Phùng đại ca, Hà mỗ này vĩnh viễn không bao giỠquên ơn của Cốc chủ.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên gượng cưá»i nói :
– Ta không muốn các hạ phải cảm Æ¡n, mà chỉ muốn há»i các hạ má»™t câu, hy vá»ng lần này các hạ nói thật cho ta biết.
Hà Lăng Phong liá»n nói :
– Xin Cốc chá»§ cứ nói, tại hạ sẽ trả lá»i thật tình.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên hÆ¡i cúi đầu xuống, thấp giá»ng há»i :
– Ta muốn biết, các hạ có tính toán gì đối với chuyện ngày mai hay không?
– Việc này...
Hà Lăng Phong do dự một hồi, rồi nghiêm túc nói :
– Quả thật không dám giấu, tại hạ tự cảm thấy thân phận mình hạ tiện đâu dám nghĩ đến chuyện thành hôn với Cốc chủ. Lần này tại hạ trở lại Mê cốc hoàn toàn là vì muốn giải cứu cho Phùng đại ca mà thôi.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên không có chút biểu hiện gì là ngạc nhiên cả, chỉ thản nhiên nói :
– Nếu như cứu được Phùng Viên ra, sau đó thì sao?
– Sau đó Phí có nương của Hương Vân phủ đã rơi vào tay của Tỷ Muội hội, tất nhiên tại hạ phải nghĩ cách cứu Phí cô nương ra.
– Nếu như ta cứu Phí cô nương ra giúp ngươi thì sao?
Tài sản của samacvuong

Chữ ký của samacvuong
Bạn Äang xem Flash Tại http://4vn.eu
  #27  
Old 18-05-2008, 07:27 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 27
(Ngá»a Long Sinh)



– Như thế... như thế bá»n tạ hạ thật sá»± vô cùng cảm tạ Cốc chá»§.
– Chỉ cảm tạ một câu thôi sao?
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên đối vá»›i sá»± giúp đỡ tận tình cá»§a Cốc chá»§, bá»n tại hạ phải nhất định tận lá»±c báo đáp.
– Ta đã nói qua là không cần các ngươi phải báo đáp. Ta chỉ muốn biết đối với sự việc ngày mai, các hạ có dự tính gì?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên há»i dồn như vậy thật sá»± khiến cho Hà Lăng Phong không biết phải trả lá»i như thế nào, chàng đành cưá»i cưá»i nói :
– à của Cốc chủ muốn tại hạ làm như thế nào tại hạ sẽ làm như thế đó.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vẫn không chịu buông tha :
– Nhưng ta muốn biết chủ ý riêng của các hạ.
Hà Lăng Phong không còn cách nào khác, nhún vai mỉm cưá»i nói :
– Tại hạ còn có gì để nói nữa. Nếu như Cốc chủ không chê tại hạ thân phận hạ tiện, tại hạ cũng tự cảm thấy có mong cầu cũng không được, chỉ sợ quạ đen khó mà sánh cùng với phượng hoàng.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên ngẩng đầu lên chăm chú nhìn chàng nói :
– Các hạ nói thật?
Hà Lăng Phong nói :
– Những lá»i này Ä‘á»u phát ra từ tận đáy lòng cá»§a tại hạ.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên thở ra má»™t tiếng nhẹ nhõm nói :
– ÄÆ°á»£c! Ta tin tưởng các hạ. Bấy giá» ta cÅ©ng nói thật cho các hạ được biết. Äồng lão lão an bày việc hôn sá»± này, tất nhiên là chiếu qui định cá»§a tổ tiên. Nhưng đồng thá»i cÅ©ng là âm mưu cá»§a Äồng lão lão và Tá»· Muá»™i há»™i, muốn cho ta và các hạ cùng bị hại chết.
Hà Lăng Phong nói :
– Sao? Äồng lão lão chuẩn bị hành động như thế nào?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Sá»± tình nói ra rất dài dòng, cho nên bây giá» chúng ta hãy Ä‘i cứu Phùng đại hiệp trước, đợi khi trở ra rồi hãy nói tưá»ng tận hÆ¡n.
Nói xong cả hai liá»n Ä‘i xuyên qua gian thạch thất vào nên trong sÆ¡n động.
Má»›i vừa Ä‘i được mấy bước, ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đột nhiên dừng lại há»i :
– Các hạ có dám khẳng định Phùng đại hiệp vẫn còn sống hay không?
Hà Lăng Phong đáp :
– Nhất định vẫn còn sống. Thuốc ngá»± hàn cá»§a Phùng đại ca có tác dụng đến mưá»i hai canh giá». Äến bây giá» vẫn còn được hai canh giá».
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Nếu như vậy các hạ cứ ở ngoài cá»­a Băng cung chỠđợi, để ta vào trong cứu ngưá»i cho.
Hà Lăng Phong nói :
– Tại sao phải như vậy?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Bởi vì Phó lão lão là má»™t ngưá»i rất qui cá»§. Chiếu theo qui định cá»§a bổn cốc chỉ có ta má»›i có thể vào ra được trong Băng cung. Cho dù các hạ có thẻ bài cÅ©ng chỉ có thể bước vào mà không thể trở ra được. Nếu như để cho các hạ vào trong Băng cung, Phó lão lão sẽ lập tức đóng cá»­a lại ngay.
Hà Lăng Phong không há» nghÄ© đến Ä‘iểm này, nên khi nghe những lá»i này chàng vô cùng sá»­ng sốt. Äồng thá»i chàng cÅ©ng hiểu được dụng ý khác cá»§a ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên.
Tuy ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên mang tên Phó lão lão ra nói nhưng thá»±c tế là muốn tá»± minh bạch cho mình. Nếu như để cho Hà Lăng Phong má»™t mình vào trong Băng cung, thì chàng có thể sẽ nghi ngá» ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cho đóng cá»­a Băng cung lại, Ä‘oạn tuyệt lối thoát thân. Cho nên ÄÆ°á»ng Tiểu Tiá»n tá»± nguyện vào trong Băng cung, để chứng tá» mình hoàn toàn không có âm mưu muốn hãm hại Hà Lăng Phong.
Thật ra Hà Lăng Phong không há» nghi ngá» nàng, ngược lại còn rất cảm động. Tất nhiên chàng không thể nào cá»± tuyệt. Thế rồi, Hà Lăng Phong đưa tay ra nắm lấy tay ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên, mỉm cưá»i nói :
– Thế thì chuyện này hoàn toàn ký thác cho Cốc chủ. Tại hạ và Phùng đại ca vĩnh viễn sẽ nhớ mãi ơn đức này.
Äá»™t nhiên bị nắm lấy tay, ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vừa sung sướng lại vừa ngượng ngùng, liá»n vá»™i rút tay lại cúi đầu Ä‘i nhanh vá» phía trước.
Phó lão lão và hai sứ giả hồng y đã đứng đợi ở cá»­a Băng cung, tá»± nãy giá».
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên căn dặn bá»n há» :
– Hà đại hiệp quyết định không vào tròng Băng cung, mà do ta sẽ thay thế ngưá»i. Các ngươi cứ đứng đợi ở đây, không cần phải khóa lại, bởi vì ta sẽ lập tức trở ra ngay.
Phó lão lão vừa má»›i lấy chìa khóa ra định mở cá»­a, nghe nói những lá»i này, độc nhiên ngừng tay lại nói :
– Nếu như Cốc chủ muốn vào trong Băng cung, phải được sự đồng ý của Trưởng Lão viện.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta dã được sá»± đồng ý cá»§a Trưởng Lão viện. Nếu không ta làm sao có tấm thẻ bài này.
Phó lão lão nói :
– Chỉ có má»—i tấm thẻ bài vẫn còn chưa đủ, xin Cốc chá»§ phải đưa ra thêm Kim Äao lệnh, thì thuá»™c hạ má»›i có thể chá» cá»­a được.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vẻ không vui nói :
– Chẳng lẽ ngươi không biết ta là Cốc chủ hay sao?
Phó lão lão cúi ngưá»i thi lá»… nói :
– Thuá»™c hạ bị mù, chỉ dá»±a vào giá»ng nói khó mà phân biệt được. Tối nhất xin Cốc chá»§ chiếu theo qui định mà hành sá»±, để cho thuá»™c hạ khá»i bị khó xá»­.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên quay sang nhìn Hà Lăng Phong gượng cưá»i nói :
– Phó lão lão, ngươi thật sá»± phải nhìn thấy được Kim Äao lệnh bài má»›i chịu nghe lá»i hay sao?
Phó lão lão nói :
– Thuá»™c hạ chỉ chiếu theo qui định cá»§a bổn cốc mà hành sá»±. Tấm lệnh bài chi có thể cho ngưá»i bước vào, mà không thể bước trở ra. Nếu như muốn cá»­a Băng cung không bị khóa lại, nhất định phải có thêm Kim Äao lệnh bài má»›i được.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiêu không còn cách nào khác đành lắc lắc đầu nói :
– Chả trách gì cả Ä‘á»i cá»§a ngươi chỉ là giữ cá»­a mà thôi. ÄÆ°á»£c rồi! Kim Äao lệnh bài ở đây, ngươi hãy cầm lấy.
Phó lão lão đưa tay ra nhận lấy lệnh bài, nhưng không ngá» ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đột nhiên tránh sang má»™t bên, Ä‘iểm huyệt bà ta.
Hai thiếu phụ trung niên thấy có biến, liá»n lập tức rút Ä‘ao ra.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên trầm giá»ng nói :
– Lăng Phong, mau khống chế bá»n há».
Hà Lăng Phong Ä‘ang cảm thấy ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy hai thiếu phụ kia đã rút Ä‘ao ra khá»i vá», căn bản không biết để xảy ra nguyên nhân gì vẫn vung Ä‘ao lên xuất thú.
Võ công cá»§a hai thiếu phụ này rất cao cưá»ng. Nhưng Hà Lăng Phong không chỉ lãnh há»™i Hồng Tụ Ä‘ao quyết mà còn có tuyệt chiêu dùng để khắc chế Ä‘ao pháp cá»§a Mê cốc. Nén hai bên giao đấu chưa đầy ba chiêu, hai thiếu phụ trung niên đã bị dồn đến góc tưá»ng khiến cho Ä‘ao pháp cá»§a há» không sao thi triển được và cùng lúc toàn thân cá»§a há» không há» cá»±a quậy được nữa. Cuối cùng thì Hà Lăng Phong cÅ©ng khống chế được há».
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vá»™i lấy chìa khóa trong ngưá»i Phó lão lão ra, mở cá»­a Băng cung. Sau đó dặn dò Hà Lăng Phong nói :
– Lăng Phong các hạ cứ ở đây canh chừng bá»n há», để ta vào trong cứu Phùng đại hiệp cho.
Không đợi cho chàng kịp mở miệng lên tiếng, ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đã lách ngưá»i vào bên trong.
Tuy trong lòng Hà Lăng Phong có chút hoài nghi, nhưng chàng không tiện lên tiếng. Chàng nghÄ© ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nhất định có nguyên nhân bất đắc dÄ© cá»§a mình. Có lẽ vì để tranh thá»§ thá»i gian, nên nàng không có cách chi biện minh cùng vá»›i Phó lão lão mà đành dùng hạ sách này. Khí lạnh từ trong Băng cung ùa ra ngoài, khiến cho ngưá»i ta cảm thấy khó chịu. Tạm thá»i Hà Lăng Phong khép há» cánh cá»­a Băng cung lại. Sau đó mang Phó lão lão và hai thiếu phụ trung niên đến bên dưới chân thạch động, để tránh cản lối thông đạo.
Nhưng chỠđợi má»™t hồi lâu vẫn chưa há» thấy ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên trở ra.
Hà Lăng Phong chợt nghÄ© thầm, phải chăng ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên không uống thuốc ngá»± hàn nên đã bị đông cứng trong Băng cung?
Phải chăng ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên không nhận ra Phùng đại ca nên không biết phải tìm ở chá»— nào?
NghÄ© tá»›i đây trong lòng chàng không khá»i khẩn trương. Chàng lại mở cá»­a Băng cung ra, chuẩn bị đích thân vào trong cứu ngưá»i.
Äá»™t nhiên ngay lúc ấy, tron sÆ¡n động có tiếng bước chân vang lên.
Hà Lăng Phong lập tức kéo cánh cửa lại, đưa đao lên chỠđợi.
Chợt chàng cảm thấy vô cùng sá»­ng sốt. Trong sÆ¡n động Ä‘ang bước đến má»™t ngưá»i, y phục ngưá»i này cÅ©ng màu hồng có viá»n vàng, quả nhiên là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên.
Hà Lăng Phong đưa tay dụi dụi mắt rồi quay đầu lại nhìn vê phía thạch môn.
Trong động bốn bá» tối Ä‘en như má»±c, khó mà phân biệt được má»i thứ.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vừa đến và ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đã vào trong Băng cung, gần như không có gì khác biệt. Nhưng mà má»™t ngưá»i bên trong cá»­a còn má»™t ngưá»i vừa má»›i đến. Như vậy trong hai ngưá»i hiển nhiên có má»™t ngưá»i là giả mạo.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vừa đến phát hiện ra Hà Lăng Phong liá»n vá»™i dừng bước nói :
– Ngươi thật là to gan, dám xông vào trong Băng cung. Äây chính là Ä‘iá»u đại kỵ cá»§a bổn cốc, nếu như ngưá»i phát hiện ra sẽ bị xá»­ chết, ngươi có biết Ä‘iá»u này hay không?
Hà Lăng Phong không trả lá»i mà chỉ chăm chú nhìn ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vừa má»›i đến. Bởi vì quả thật chàng cảm thấy khó mà có thể phân biệt được ai là thật ai là giả.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nhìn thấy chàng không lên tiếng liá»n vá»™i bước gần thêm mấy bước, trầm giá»ng nói :
– Ngưá»i đã được cứu lại chưa. Trá»i cÅ©ng đã sắp sáng, ngươi còn không mau rá»i khá»i chá»— này, mà đứng ngá»› ngẩn ở đây làm gì?
Hà Lăng Phong hít sâu vào một hơi, rồi từ từ gằn từng tiếng :
– Ngươi là ai?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Thế nào các hạ nhận không ra ta sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Nhận ra thì nhận ra, nhưng không biết ngươi là thật hay giả?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên ngạc nhiên nói :
– Trong Mê cốc chỉ có mình ta là Cốc chủ, chẳng lẽ còn có thể giả mạo hay sao?
Hà Lăng Phong gật gật đầu nói :
– Không sai! Vừa rồi có má»™t vị ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cÅ©ng là Cốc chá»§ cá»§a Mê cốc, hiện vẫn còn Ä‘ang ở trong Băng cung. Tại hạ không biết trong hai vị ai là giả ai là thật. Nhưng dẫu sao cÅ©ng có má»™t ngưá»i là giả mạo.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên thất kinh nói :
– Thật sá»± có chuyện này sao? Äây nhất định là Tam công chúa cá»§a Tá»· Muá»™i há»™i Kim Hồng Ngá»c. Nghe nói ả ta thông minh tài trí, há»… nhìn qua thấy gì là không bao giá» quên. HÆ¡n nữa còn giá»i vá» bắt chước giá»ng nói. Hà đại hiệp, ngươi đừng bao giỠđể mắc lừa ả ta.
Hà Lăng Phong nói :
– Tại hạ không muốn bị mắc lừa ai cả, cÅ©ng như không muốn biết hai vị ai là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên ai là Kim Hồng Ngá»c mà tại hạ chỉ muốn cứu ngưá»i mà thôi. Nếu ai có thể giúp tại hạ cứu được Phùng đại ca ra thì tại hạ sẽ tin ngưá»i đó.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vá»™i nói :
– Nếu như các hạ hy vá»ng Kim Hồng Ngá»c giúp các hạ cứu ngưá»i, thì đấy là má»™t Ä‘iá»u sai lầm. Mục đích cá»§a ả ta vào trong Băng cung chỉ là muốn há»c trá»™m Hồng Tụ Ä‘ao quyết cá»§a bổn cốc mà thôi.
Hà Lăng Phong nói :
– Thế còn mục đích của ngươi?
– Còn ta...
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên dưá»ng như không biết phải trả lá»i như thế nào má»›i phải.
Ngập ngừng giây lát nàng lại nói tiếp :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta cÅ©ng muốn giúp các hạ nếu không ta đã chẳng đến đây làm gì.
Hà Lăng Phong há»i :
– Tại sao ngươi lại giúp tại hạ?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đáp :
– Bởi vì Äồng lão lão cấu kết vá»›i Tá»· Muá»™i há»™i, đối vá»›i chúng ta Ä‘á»u bất lợi cả. Bởi vậy chúng ta phải cùng chống lại kẻ thù chung.
Hà Lăng Phong nói :
– à ngươi muốn chỉ việc hôn nhân.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Chính là chuyện này, Äồng lão lão dùng danh nghÄ©a những qui định cá»§a tổ tiên, để ép chúng ta thành hôn. Nhưng kỳ thật là muốn chúng ta cùng bị hại chết, để độc bá Mê cốc.
Những lá»i này hoàn toàn giống như những lá»i ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên Ä‘ang ở trong Băng cung vừa nói ra.
Càng nghe càng khiến cho ngưá»i ta cÅ©ng không phân biệt ra ai thật giả.
Hà Lăng Phong suy nghĩ một hồi rồi nói :
– Ngươi có gì để chứng minh mình là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên, còn ả ta là Kim Hồng Ngá»c hay không?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Việc này rất đơn giản. Các hạ có thể tá»± mình má»i Phó lão lão đến để chứng thá»±c.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Bà ta là má»™t ngưá»i mù, khó mà có thể Ä‘oán chính xác được.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Cốc chá»§ có Kim Äao lệnh bài, ta có thể lấy ra cho các hạ xem.
Hà Lăng Phong vẫn lắc đầu nói :
– Tại hạ chưa từng thấy qua Kim Äao lệnh bài. Nên đâu biết nó là thật hay giả chứ?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên trầm ngâm má»™t hồi nói :
– Äúng rồi! Các hạ không tin ta, nhưng phải tin tưởng Phùng Uyển Quân. Hiện giá» Phùng Uyển Quân Ä‘ang ở bên ngoài, chúng ta có thể kêu Uyển Quân vào trong nay để làm chứng.
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu ngưá»i bị bắt ép, vẫn là lá»i không thật. Tại hạ đã bị Uyển Quân gạt qua má»™t lần nên không muốn mắc lừa lần thứ hai.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên giậm chân nói :
– Ai! Thật ra phải làm như thế nào các hạ mới chịu kia chứ?
Hà Lăng Phong nói :
– Tại hạ nghÄ© chỉ có má»™t cách duy nhất đấy là đợi vị ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên kia trở ra, hai vị sẽ cùng nhau đối chứng má»›i có thể phân biệt được thật giả.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Nhưng nếu như đợi cho ả ta há»c xong Hồng Tụ Ä‘ao quyết, lúc ấy không chỉ tánh mạng cá»§a Phùng đại hiệp bị Ä‘e Ä‘á»a mà ngay cả các hạ cÅ©ng khó thoát chết. Thậm chí ngay cả ta cÅ©ng bị liên lụy.
Hà Lăng Phong nói :
– Tại sao lại liên lụy đến ngươi?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Qui định cá»§a Mê cốc rất nghiêm ngặt. Trong hai phu thê nếu như có má»™t ngưá»i phạm vào những qui định cá»§a bổn cốc bị xá»­ tá»­, thì ngưá»i kia cÅ©ng phải bị chết theo. Äây chính là âm mưu thâm độc cá»§a Äồng lão lão muốn hại chết chúng ta.
Hà Lăng Phong nói :
– Nhưng hiện tại chúng ta vẫn chưa thành hôn mà.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Ta là Cốc chủ, hứa hôn tức là phu thê... các hạ còn muốn ta phải nói như thế nào nữa?
Quả thật ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đã nói hết lá»i, Hà Lăng Phong cÅ©ng đã có đôi chút tin tưởng. Nhưng vì bên trong Băng cung còn có má»™t ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên khác, vẫn còn Ä‘ang cứu Phùng Viên trong đấy. Nên khiến cho chàng cảm thấy phân vân.
Tuy hoài nghi ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên ở trong Băng cung là do Kim Hồng Ngá»c giả mạo, nhưng vì sợ ảnh hưởng đến sá»± an nguy cá»­a Phùng Viên, nên Hà Lăng Phong không đám hồ đồ mà hành sá»±.
Còn Ä‘ang chần chừ do dá»±, tá»± nhiên từ ngoài cá»­a động có tiếng truyá»n vào :
– Cốc chủ xin hãy mau lên một chút. Trưởng Lão viện có lẽ đã phát hiện ra sự mất tích của Hà đại hiệp rồi đấy.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên hối thúc :
– Hà đại hiệp đã nghe thấy chưa? Thá»i gian cấp bách lẽ nào ngươi lại cam tâm rÆ¡i vào trong cạm bẫy cá»§a Äồng lão lão sao?
Hà Lăng Phong nghiến chặt răng lại, không nói lá»i nào.
Má»™t hồi sau, bên ngoài sÆ¡n động lại có tiếng vá»ng vào :
– Cốc chá»§, trong trang viện đã đốt đèn báo động, chúng ta không thể nào kéo dài thá»i gian được nữa.
Hà Lăng Phong hơi bị dao động nói :
– Ngươi hãy ra ngoài trước, tại hạ sẽ ra ngay.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Các hạ còn lưu lại đây để làm gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Tại hạ phải đi cứu Phùng đại ca, bằng không sẽ tình nguyện chết trong Băng cung.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiểu kiên quyết nói :
– Chúng ta sống chết cùng chung số mạng. Nếu như các hạ không đi, ta cũng không đi. Ta sẽ cùng các hạ vào trong Băng cung cứu Phùng đại hiệp.
Hà Lăng Phong không có cách chi cự tuyệt, đành phải gật đầu, xô cánh cửa ra.
Thạch môn vừa má»›i hé mở ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đã vá»™i xông vào trong.
Bởi vì cánh cửa dá kia quá nặng nên Hà Lăng Phong phải dùng hết sức mới đẩy nổi.
Chàng vừa định bước theo ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vào trong, bất ngá» từ phía sau cá»­a đột nhiên có ngưá»i phóng ra. Xuýt chút nữa là cả hai đã đâm sầm vào nhau.
Ngưá»i dó chính là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đã bước vào trong Băng cung trước. Khi vào trên tay vị ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên này không có gì cả. Thế nhưng lúc này trên tay lại có thêm má»™t thanh Ä‘ao.
Hà Lăng Phong không ngá» rằng vị ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên này lại ẩn nấp ở phía sau cá»­a, liá»n lá»›n tiếng quát :
– Phùng đại ca đâu?
Vị ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên vào trong Băng cung trước nói :
– Phùng đại hiệp đã chết rồi, ta đã nghĩ hết cách cũng không thể cứu sống được.
Hà Lăng Phong cắt ngang :
– Nói bậy! Hiện giỠPhùng đại ca ở chỗ nào?
– Ở bên dưới bức tưá»ng kia, không tin các hạ có thể tá»± lên đó xem thá»­.
– ÄÆ°á»£c! Chúng ta cùng Ä‘i đến đó.
– Ta... Ta...
Chưa nói hết câu đã vội vung đao lên tấn công ngay.
Hà Lăng Phong liá»n vá»™i thối lui ra sau cá»­a trước để tránh đòn, đồng thá»i phát chiêu ra tấn công lại.
Chỉ trong chá»›p mắt hai ngưá»i đã sá»­ dụng trên năm chiêu, toàn bá»™ Ä‘á»u là Hồng Tụ Ä‘ao quyết cá»§a Mê cốc. Bởi vậy chẳng có ai áp đảo được ai cả Hà Lăng Phong liá»n quát lá»›n :
– Kim Hồng Ngá»c quả nhiên là ngươi.
– Không sai, bây giá» ngươi biết đã quá muá»™n rồi. Chín chiêu thức cá»§a Hồng Tụ Ä‘ao quyết ta Ä‘á»u đã há»c hết.
Hà Lăng Phong tức giận quát :
– Hồng Tụ Ä‘ao quyết chẳng có quan hệ gì vá»›i ta. Nếu như ngươi cố ý kéo dài thá»i gian, gây nguy hiểm cho Phùng đại ca tạ thá» nhất định sẽ băm ngươi ra làm trăm mảnh!
Vừa nói đến đây, đột nhiên ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói lá»›n :
– Äừng để cho ả ta tẩu thoát, Phùng đại hiệp đã bị ả sát hại.
Câu nói này giống như tiếng sét đánh ngang tai Hà Lăng Phong, xuýt chút nữa thanh Ä‘ao đã rÆ¡i khá»i tay chàng.
Hà Lăng Phong liá»n há»i gấp :
– Thật sự đã chết rồi sao?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Phần bụng bị tên tiện tỳ kia đâm một đao, thương thế rất nặng, nhưng vẫn còn chưa tắt thở.
Hai mắt Hà Lăng Phong đỠngầu như hai hòn lá»­a, hét lá»›n lên má»™t tiếng, vung Ä‘ao chém thẳng vào ngưá»i Kim Hồng Ngá»c.
Hà Lăng Phong như bị phát Ä‘iên, tấn công liên tục Kim Hồng Ngá»c, oai lá»±c cá»§a má»—i chiêu thức Ä‘á»u dÅ©ng mãnh vô song, giống như muốn lấy mạng Hồng Ngá»c ngay.
CÅ©ng không biết Kim Hồng Ngá»c có dụng ý gì hay là bị oai lá»±c cá»§a chàng uy hiếp, liên tục thối lui ra sau ba bước.
Hai ngưá»i giao đấu ở trước động thạch môn, nhưng má»™t ngưá»i cứ tiến, má»™t ngưá»i thì lại thụt lại, chẳng bao cả hai Ä‘á»u lá»t vào bên trong thạch môn. Từng luồng hÆ¡i lạnh từ trong Băng cung ập ra ngoài làm cho tay chân cả hai ngưá»i cứng Ä‘á», không cách chi thi triển Ä‘ao pháp được.
Hà Lăng Phong cứ lo tìm cách đả thương Kim Hồng Ngá»c, nên dần dần quên mất chắn giữ lối cá»­a Băng cung.
Nãy giá» Kim Hồng Ngá»c chỉ có muốn thoát thân mà thôi.
Bây giá» nhìn cÆ¡ há»™i đã đến, ả liá»n cố ý làm như ná»™i lá»±c không đủ, há»± khẽ má»™t tiếng, rồi lui nhanh vá» phía vách đá bên trái.
Hà Lăng Phong thấy vậy mừng rỡ, xoay ngưá»i chém ngang qua má»™t Ä‘ao.
Kim Hồng Ngá»c ngầm vận chân khí vung Ä‘ao lên đỡ lấy thế chém cá»§a Hà Lăng Phong. Sau đó mượn đà xoay mình ngã ngưá»i xuống đất lăn liên tục hai ba vòng, bên dưới chân chàng.
Thế Ä‘ao cá»§a Hà Lăng Phong đã hÆ¡i quá đà và chàng càng không nghÄ© rằng Kim Hồng Ngá»c sẽ xuất chiêu hiểm như vậy. Phía vách đá này là má»™t góc chết, nên nhất thá»i thế chém cá»§a Hà Lăng Phong không thể thâu lại được. Trong khoảng thá»i gian đó, Kim Hồng Ngá»c đã vá»t được ra phía ngoài. Äồng vá»›i hai ngưá»i hoán đổi chá»— cho nhau.
Kim Hồng Ngá»c đã bắt được cÆ¡ há»™i tốt, nào chịu bá» qua. Ả liá»n lăn thêm má»™t vòng ná»­a rồi đứng phắt dậy phóng nhanh ra phía ngoài cá»­a.
Hiển nhiên Hà đăng Phong không chịu bá» qua cho ả, chàng liá»n hét lên má»™t tiếng, phóng mạnh lưỡi Ä‘ao vá» cá»­a.
Có lẽ vì quá phấn khởi, hay là vì bị lạnh mà thân pháp cá»§a Kim Hồng Ngá»c không còn lanh lẹ như lúc vừa rồi. Khi phát hiện ra có tiếng gió rít lên phía sau, Kim Hồng Ngá»c lập tức tránh sang má»™t bên, nhưng đã chậm ná»­a bước. Äúng lúc lưỡi Ä‘ao cắm sâu vào phía sau vai cá»§a ả ta, giống như là mÅ©i tên.
Kim Hồng Ngá»c há»± lên má»™t tiếng Ä‘au đớn, nhưng không há» dám dừng bước lại, mà vẫn cố gắng chạy nhanh ra khá»i thạch môn.
Hà Lăng Phong vừa Ä‘uổi theo ra đến cá»­a thạch môn, đã nghe tiếng ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên gá»i giật lại :
– Phùng đại hiệp không xong rồi. Các hạ... hãy mau qua đây...
Hà Lăng Phong đành phải để cho Kim Hồng Ngá»c chạy thoát lập tức vá»™i vàng quay trở lại thông đạo.
Phùng Viên Ä‘ang nằm bên cạnh má»™t vách dá, dưới bụng bị chém má»™t Ä‘ao rất sâu. HÆ¡i thở cá»§a lão đã có phần khó khăn, nhưng vẫn còn chưa tắt thở. Khi nhìn thấy Hà Lăng Phong, Phùng Viên liá»n cố gượng Ä‘au ngồi dậy.
Hà Lăng Phong liá»n quì xuống nói :
– Phùng đại ca tiểu đệ xin lá»—i ngưá»i, vì đã đến muá»™n.
Phùng Viên không ngừng thở gấp, trên mặt cố gắng nở má»™t nụ cưá»i miá»…n cưỡng, thấp giá»ng nói :
– Không! Lão đệ trở lại không hỠmuộn chỉ là ả kia đến sớm hơn một bước mà thôi. Lúc đó quả thật vì ta quá đói nên mới bị ả chém cho một đao.
Hà Lăng Phong nói :
– Tiểu đệ sẽ đưa lão đại ca ra ngoài trị thương.
Phùng Viên lắc đầu nói :
– Không được. NÆ¡i đây quá lạnh nên máu chảy ra không được, vì vậy ta má»›i có thể nói chuyện vá»›i lão đệ được thêm vài câu nữa. Còn nếu như rá»i khá»i đây, ta sẽ chết càng mau hÆ¡n.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên khẽ nói :
– Nói rất đúng, các hạ cứ làm theo ý cá»§a Phùng đại hiệp, trước tiên hãy lắng nghe ngưá»i nói gì đã.
Hà Lăng Phong gật gật đầu, mặc cho cái lạnh xâm nhập vào tận xương tá»§y, chàng vẫn không kiá»m được rÆ¡i lệ.
Phùng Viên vẫn thở dốc nói :
– Tiểu Châu Tử cũng bình yên chứ, tại sao cô ấy không đến với lão đệ.
– Phí cô nương vẫn bình yên vô sự. Cô ta... cô ta còn có chuyện riêng, nên không thể cùng đến được...
Vào lúc này, chàng không muốn thố lộ sự thật vỠPhí Minh Châu.
Phùng Viên nói :
– Bình yên thì tốt rồi. Trước đây chúng ta Ä‘á»u hiểu lầm Tiểu Châu Tá»­. Từ đây vá» sau không thể để cho cô ta bị tá»§i nhục nữa.
Hà Lăng Phong gạt nước mắt gật đầu nói :
– Tiểu đệ biết.
Phùng Viên đột nhiên cưá»i nói :
– Thật sự mà nói, ta rất lo lắng các ngươi sẽ bị hầm lửa thiêu chín. Hãy nói cho ta biết trong ấy mùi vị ra sao? Vô cùng nóng có phải hay không?
Hà Lăng Phong gật đầu lia lịa, nói :
– Äúng vậy... quả thá»±c rất đúng... nhưng bá»n tiểu đệ Ä‘á»u không ai bị thương cả, bá»n tiểu đệ không biết làm thế nào để cảm tạ Æ¡n đại ca...
Phùng Viên cưá»i nói :
– Cảm tạ cái gì? Ta chẳng qua chỉ giúp hai ngươi đẩy má»™t cái mà thôi. Thật lòng mà nói, ta cÅ©ng rất muốn thá»­ ngá»­i trong Băng cung mùi vị ra sao. Äáng tiếc không thể được.
Ngừng lại để lấy hơi, lão lại nói tiếp :
– Lão đệ đã gặp Phùng Uyển Quân chưa?
Hà Lăng Phong vội nói :
– Äã gặp qua rồi. Lệnh muá»™i cÅ©ng rất khá»e...
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên tiếp lá»i :
– Hiện giá» Uyển Quân Ä‘ang ở bên ngoài sÆ¡n động, có cần gá»i cô ta vào hay không?
Phùng Viên lắc lắc đầu, rồi đưa tay bóp chặt tay Hà Lăng Phong nói :
– Hãy hứa với ta, là sẽ không trách Uyển Quân vì đã gạt chúng ta lần trước.
Trong việc này, Uyển Quân hoàn toàn có ý tốt.
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca cứ yên tâm, không có ai trách móc lệnh muội cả. Tiểu đệ sẽ hộ tống đưa lệnh muội trở vỠThiên Ba phủ cùng với đứa bé.
– Tốt như vậy rất tốt!
Tay Phùng Viên từ từ đã trở nên lạnh cứng, ánh mắt cũng không còn thần sắc nữa. Lão ta đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi lẩm bẩm nói :
– Chỗ này là một nơi yên nghỉ rất hiếm có, tiếc rằng hơi lạnh một chút.
– Phùng đại ca! Phùng đại ca!
Hà Lăng Phong không còn kiá»m chế được nữa, cất tiếng khóc lá»›n lên.
Trong tiếng gào khóc thảm thiết của Hà Lăng Phong, Phùng Viên đã trút hơi thở cuối cùng.
* * * * *
Cánh cửa Băng cung đã được đóng lại. Huyệt đạo của Phó lão lão và hai thiếu phụ trung niên cũng đã tự giải, cả ba đang xuyên qua sơn động đi trở ra phía gian thạch thất.
Kim Hồng Ngá»c đã bị trá»ng thương chạy thoát. Phùng Viên bá» mạng trong Băng cung còn Phí Minh Châu an nguy không biết như thế nào.
Việc đã qua cứ để cho nó qua, còn tương lai thì khó mà dự liệu được.
Nhưng có má»™t việc trước mắt cần phải lập tức ứng phó ngay. Äó là Äồng lão lão nhất định sẽ không dá»… dàng bá» qua tá»™i danh xông vào vùng cấm địa Băng cung.
Bất kể ai xông vào trong vùng cấm địa này, Ä‘á»u bị xá»­ tá»™i chết. ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên tuy thân phận Cốc chá»§, cÅ©ng không được ngoại lệ. Từ đây vá» sau tất cả má»i quyá»n hành trong Mê cốc tất nhiên sẽ rÆ¡i vào tay Trưởng Lão viện. Äây cÅ©ng chính nguyện vá»ng lá»›n nhất cá»§a Äồng lão lão.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên dá»… dàng nhận ra vẻ đắc ý lúc này cá»§a Äồng lão lão. Tá»™i danh này nàng không sao biện giải được. Cuá»™c tranh quyá»n lần này, nàng đã hoàn toàn thua cuá»™c.
Nàng không chỉ thua quyá»n lá»±c mà còn thua cả tánh mạng.
Nhưng nàng không há» hối hận, cÅ©ng như sợ hãi. Bởi vì nàng cam tâm mất Ä‘i tất cả, để được má»™t cảm tình quí báu nhất. Äối vá»›i má»™t thiếu nữ mà nói, bấy nhiêu cung đã đủ lắm rồi.
Hà Lăng Phong có lẽ không phải là má»™t ngưá»i nam nhân hoàn mỹ nhất trên Ä‘á»i nay. Nhưng chàng dám vì nghÄ©a khí mà đứng ra gánh vác chuyện cho Thiên Ba phá»§. Äiá»u này chứng minh chàng là má»™t con ngưá»i chánh trá»±c.
Chàng bình yên thoát qua được hầm lá»­a, chứng minh đây là má»™t ngưá»i có trí tuệ, chỉ cần nhìn qua má»™t lần chàng đã có thể nhá»› được toàn bá»™ chiêu thức Hồng Tụ Ä‘ao quyết, chứng tá» chàng có trí thông minh hÆ¡n ngưá»i, có ân không quên ân, đã hứa phải giữ lá»i, Ä‘iá»u này nói lên chàng là má»™t ngưá»i quân tá»­ lá»—i lạc.
Má»™t ngưá»i nam nhân như vậy há chẳng phải là ngưá»i mà má»i thiếu nữ Ä‘á»u mÆ¡ ước hay sao?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên đã sá»›m có quyết định. Nếu chết thì cÅ©ng cam tâm chết cùng Hà Lăng Phong ở chá»— này. Còn nếu sống sót, sẽ vÄ©nh viá»…n rá»i khá»i Mê cốc để theo chàng.
Cho nên, nàng liá»n Ä‘i sát theo sau Hà Lăng Phong, mà trong lòng không chút lo sợ. Bước chân nàng vẫn tá»± tin và vững vàng.
Quả nhiên không ngoài dá»± liệu, bên trong gian thạch thất đã đứng đông ngưá»i.
Ngưá»i đứng đầu chính là Äồng lão lão. Hầu hết tất cả lão lão cá»§a Trưởng Lão viện Ä‘á»u có mặt đầy đủ. Ngoài ra còn có Hoa Cầm dẫn thêm mươi hai sứ giả hồng y viá»n xanh, đứng câm Ä‘ao chỠđợi.
Bên ngoài thạch thất còn có hai mươi bốn hành hình Ä‘ao nữ mặc hồng y viá»n trắng và gần má»™t trăm thiếu nữ Má»™c Lan hắc bạch đội.
Bình minh đã bắt dầu ló dạng. Xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy những cư dân ở trong cốc đã tụ tập đông đủ phía bên ngoài.
Phùng Uyển Quân bị trói lại và đang đứng trước đội hành hình.
Hà Lăng Phong vừa bước trở ra gian thạch thất, Äồng lão lão đó vá»™i quát lá»›n :
– Bắt hắn ta lại!
Mưá»i hai sứ giả liá»n đồng loạt dạ má»™t tiếng, bước vá» phía trước. ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên liá»n trầm giá»ng quát :
– Dừng lại! các ngươi định tạo phản hay sao?
Bá»n Hoa Cầm nghe quát như vậy, quả nhiên không có má»™t ai dám tiếp tục xông lên.
Äồng lão lão liá»n cưá»i nhạt nói :
– ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên, ngươi không cần phải lấy oai phong Cốc chá»§ làm gì. Bởi vì danh hiệu đó không còn thuá»™c vá» cá»§a ngươi nữa.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cao giá»ng nói :
– Cốc chá»§ là chí tôn. ÄÆ°á»ng gia nhiá»u Ä‘á»i làm chá»§ Mê cốc. Ai dám không tin trá»ng danh hiệu này cá»§a bổn tá»a chứ!
Tài sản của samacvuong

  #28  
Old 18-05-2008, 07:29 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 28_CUá»I
(Ngá»a Long Sinh)



Äồng lão lão nói :
– CÅ©ng không cần phải thí mạng. Tên há» Hà này chính là vị hôn phu cá»§a ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên. Chúng ta chỉ cần bắt hắn lại, sợ gì ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên không cúi đầu nghe theo.
Kim Lam Ngá»c nói :
– Nếu là như vậy, ngươi hãy ra tay bắt hắn đi.
– Việc này...
Äồng lão lão chần chừ giây lát rồi nói :
– Tên Hà Lăng Phong này đã luyện qua Hồng Tụ đao quyết, nếu dựa vào một mình lão thân e rằng khó đánh thắng được hắn.
Kim Lam Ngá»c liá»n quát :
– Như vậy giữ lại ngươi có lợi ích gì? Ngoài việc ngồi hưởng thụ ra ngươi còn có thể làm được gì?
Nói đoạn, đưa tay lên vẫy một cái hạ lệnh :
– Hãy giết ả cho ta!
Kim Thanh Ngá»c đứng bên liá»n khuyên can :
– Khoan đã, tiểu muá»™i còn lá»i muốn há»i Äồng lão lão.
Những thiếu nữ hắc y giơ cao đao lên, từ từ khép chặt vòng tròn lại chỠđợi.
Kim Thanh Ngá»c nói :
– Äồng lão lão, chúng ta hai bên cùng nhau hợp tác, má»—i bên phải hiệp lá»±c giúp đỡ lẫn nhau má»›i phải. Thế mà tam muá»™i cá»§a ta bị trá»ng thương, ngưá»i lại bá» mặc, má»™t mình chạy lấy thân. Như vậy chả trách đại tá»· ta nổi giận.
Äồng lão lão cÅ©ng đã có phần bá»±c tức nói :
– Các vị chỉ biết trách ta, tại sao không tá»± trách mình trước chứ? Kim Hồng Ngá»c vì việc riêng tá»± xâm nhập vào trong Băng cung để há»c trá»™m Hồng Tụ Ä‘ao quyết mà không há» báo vá»›i ta trước. Sau khi xảy ra chuyện ta vẫn tìm cách che chở cho Kim Hồng Ngá»c có chá»— ẩn náu. Chẳng lẽ như vậy ta cÅ©ng có tá»™i hay sao?
Kim Thanh Ngá»c nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể toàn bá»™ trách ngươi được. Ta chỉ muốn há»i chá»— Tam muá»™i ẩn nấp có thật sá»± an toàn hay không?
Äồng lão lão quả quyết nói :
– Tuyệt đối...
Äá»™t nhiên có má»™t giá»ng nói tiếp lá»i :
– Tuyệt đối không an toàn!
Câu nói vừa dứt đã thấy má»™t đám ngưá»i xuất hiện. Thì ra đó là hai muá»™i sứ giả hồng y viá»n xanh dẫn theo hÆ¡n bốn mươi thiếu nữ Má»™c Lan hắc y đội bao vây lấy tất cả má»i ngưá»i vào giữa.
Ngưá»i đứng đầu chính là Cốc chá»§ Mê cốc ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên, còn câu nói vừa rồi là cá»§a Phùng Uyển Quân.
Ngoài ra còn có hai thiếu nữ Má»™c Lan Bạch đội cùng hiệp lá»±c khiêng má»™t chiếc giưá»ng. Nằm bên trên là Tam công chúa Kim Hồng Ngá»c đã bị khống chế huyệt đạo.
Kim Lam Ngá»c và Kim Thanh Ngá»c lập tức liá»n biến ngay sắc mặt. Cả hai Ä‘á»u nhìn Kim Hồng Ngá»c Ä‘ang nằm ở trên giưá»ng không chá»›p mắt mà chẳng nói lên được lá»i nào.
Hiện giá» Äồng lão lão giống như má»™t con chó hoang đã hết đưá»ng chạy trốn.
Bên ngoài kẻ địch trùng trùng, hÆ¡n nữa bên cạnh còn có Hà Lăng Phong lúc nào cÅ©ng rình rập giống như mãnh thú Ä‘ang rình mồi. Cho nên Äồng lão lão đã nhiá»u lần muốn tẩu thoát nhưng không há» có cÆ¡ há»™i.
Phùng Uyển Quân tuy chưa mặc phục sức cá»§a Mê cốc, nhưng thân phận đã là cư dân cá»§a Mê cốc. Nàng liá»n bước lên má»™t bước cao giá»ng nói :
– Tá»· Muá»™i há»™i đã xâm nhập vào cấm địa cá»§a bổn cốc há»c trá»™m võ công cá»§a bổn cốc, lại còn che chở đào phạm cá»§a bổn cốc. Chiếu theo cốc qui toàn bá»™ Ä‘á»u đáng xá»­ chết. Nhưng mà bây giá» nếu như kịp thá»i buông binh khí xuống, giao đào phạm ra, thì Cốc chá»§ sẽ miá»…n cho tá»™i chết. Vậy các ngưá»i muốn sống hay muốn chết, Ä‘á»u tá»± mình chá»n lấy.
Kim Lam Ngá»c và Kim Thanh Ngá»c Ä‘á»u im lặng không trả lá»i. Hai mươi thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng không há» buông binh khí xuống. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đối diện vá»›i cao thá»§ má»™t cốc đông như vậy, bá»n há» tá»± hiểu khó mà thá»§ thắng được, nhưng vẫn không cam tâm thúc thá»§ chá» chết.
Phùng Uyển Quân đưa mắt nhìn ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên. ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên liá»n gật đầu nhè nhẹ.
Äiá»u này có nghÄ©a là tất cả má»i việc do Phùng Uyển Quân hành động.
Thần sắc Phùng Uyển Quân trở nên nghiêm nghị, từ từ đưa tay phải lên nói :
– Äây là do các ngươi tá»± chá»n cái chết, đừng trách bổn cốc không cho các ngươi cÆ¡ há»™i.
Nàng Ä‘ang định vẫy tay hạ lệnh giết thì đột nhiên Kim Lam Ngá»c ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i lá»›n.
Phùng Uyển Quân liá»n quát :
– Ngươi đã chết đến nÆ¡i, còn cưá»i đắc ý gì nữa?
Kim Lam Ngá»c nhướng mày nói :
– Không sai! Hồng Tụ Ä‘ao quyết cá»§a Mê cốc là thiên hạ vô địch lại dá»±a thêm vào ngưá»i đông, nếu như động thá»§ Tá»· Muá»™i há»™i nhất định sẽ đả bại. Nhưng trước khi chết, bá»n ta cÅ©ng sẽ không muốn chết má»™t mình.
Nói đoạn, quay đầu vào phía trong giàn nhà tranh quát lớn :
– Kim Bằng sư huynh hãy áp giải ngưá»i ra.
Từ bên trong gian nhà có má»™t ngưá»i bước ra, Ä‘i đầu là má»™t gã trán niên có thân hình thấp lùn. Phía sau có hai gã đại hán áp giải má»™t nam má»™t nữ.
Ngưá»i nam kia tuổi trạc ngÅ© tuần, tướng mạo uy mãnh, hai mày Ä‘en rậm hình chữ nhất, toàn thân bị trói chặt.
Còn thiếu nữ kia chính là Phí Minh Châu, nàng cũng bị trói chặt và bị gã đại hán kỠđao lên cổ.
Kim Lam Ngá»c nói :
– Hà Lăng Phong ngươi có cần biết gã này là ai không? Nếu như muốn biết thì cứ việc bá»i Phùng Uyển Quân.
Hà Lăng Phong lạnh lùng đáp :
– Không cần phải há»i, ta nghÄ© đây chính là chá»§ nhân cá»§a Hương Vân phá»§ ở Lãnh Nam Phù Dung thành Thái Dương Äao Phí Bách Linh.
Kim Lam Ngá»c cưá»i ha hả nói :
– Quả nhiên không hổ là ngưá»i thông minh. Thế thì ngươi cung biết má»™t khi ngưá»i cá»§a Mê cốc động thá»§ ta sẽ xá»­ trí hai ngưá»i há» như thế nào chứ?
Hà Lăng Phong liá»n nổi giận nghiêm giá»ng quát :
– Äây là chuyện giữa các ngươi và Mê cốc, có liên quan gì đến hai cha con há»? Ngươi làm như vậy không thấy hạ tiện bỉ ổi hay sao?
Kim Lam Ngá»c cưá»i nói :
– Nhưng mà hai cha con há» quan hệ vá»›i ngươi mà ngươi thì lại là khách quí cá»§a Mê cốc cho nên chỉ cần ngươi ra mặt, má»›i có thể thay bá»n ta hóa giải thế trận này.
Hà Lăng Phong hứ má»™t tiếng nhưng không há» trả lá»i.
Kim Lam Ngá»c lại nói :
– Yêu cầu cá»§a bá»n ta không gì là quá đáng cả. Ta muốn dùng hai cha con hỠđể đổi lấy tam muá»™i Hồng Ngá»c cá»§a ta. Sau đó Tá»· Muá»™i há»™i sẽ lập tức rá»i khá»i Äại Ba sÆ¡n này, còn vị Äồng lão lão đây giao cho các ngươi tá»± giải quyết. Äiá»u kiện như vậy Hà đại hiệp thấy như thế nào?
Hà Lăng Phong còn chưa kịp mở miệng, Äồng lão lão đã giận dữ quát :
– Tiểu nha đầu! Ngươi thấy lão thân cùng đưá»ng hết lá»™ liá»n tính qua sông rút cầu sao? Báo cho ngươi biết không dá»… như vậy đâu, lão thân mà không thoát thân được thì các ngươi cÅ©ng đừng hòng rá»i khá»i chá»— này!
Kim Lam Ngá»c thản nhiên nói :
– Ngươi có làm dữ vá»›i bá»n ta cÅ©ng chẳng có ích lợi gì. Không phải bá»n ta không chịu giúp ngươi, nhưng tại vì ngươi hại tam muá»™i cá»§a ta trước.
Äồng lão lão bừng bừng nổi giận, đột nhiên vung Ä‘ao lên xông vá» phía gian nhà tranh.
Äồng lão lão vừa động thá»§ những thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng lập tức ra tay cản lại.
Các thiếu nữ hắc y tuy đông nhưng đao pháp thua xa Hồng Tụ đao quyết.
Nên má»›i giao đấu có mấy chiêu liá»n liên tiếp bị đả thương bốn năm ngưá»i. Äồng lão lão lập tức đột phá vòng vây.
Nhưng phía ngoài những thiếu nữ hắc y còn có một tốp môn hạ của Mê cốc.
Äồng lão lão á»· vào ná»™i lá»±c thâm hậu, liá»u mạng tấn công ra ngoài.
Phùng Uyển Quân quát lớn :
– Chặn ả ta lại, bất luận là sống hay chết!
Bốn sứ giả hồng y viá»n xanh nhất tá» bước lên liên thá»§ vá»›i nhau chặn Äồng lão lão lại.
Lúc đó Äồng lão lão cÅ©ng tá»± biết rằng đơn thương độc mã, khó mà đột phá nổi vòng vây. Nhưng nếu không liá»u mạng ắt sẽ chết chóc, còn liá»u mạng sẽ còn có hy vá»ng sống. Bởi vậy Äồng lão lão má»™t mình má»™t Ä‘ao tả xung hữu đột, vá»›i bốn sá»­ giả hồng y.
Má»›i giao đấu được năm chiêu, trong bốn ngưá»i sứ giả đã có má»™t ngưá»i bị trúng má»™t Ä‘ao vào vai, lảo đảo thối lui ra sau.
Má»™t sứ giả hồng y khác liá»n lập tức nhảy vào vòng chiến, và vẫn là bốn chá»i vá»›i má»™t.
Äồng lão lão càng đấu càng hăng, trong tiếng quát lá»›n lại có thêm má»™t sứ giả hồng y nữa bị thương.
Há»… ngưá»i này bị thương, ngưá»i khác liá»n lập tức xông vào thay thế, tuyệt đối không để cho thá»i gian trống. HÆ¡n nữa sứ giả hồng y viá»n xanh có hÆ¡n hai mươi ngưá»i, còn Äồng lão lão chỉ đơn độc có má»™t mình. Huống hồ bên ngoài còn có hÆ¡n bốn mươi thiếu nữ Bạch Lan đội.
Cuối cùng Äồng lão lãc cÅ©ng bị trúng má»™t Ä‘ao.
Máu tươi chãy xuống nhuá»™m đỠvạc áo hồng viá»n bạc cá»§a Äồng lão lão.
Má»™t khi máu chảy ra nhiá»u chân khí khó mà tương tục được. Äao pháp cá»§a Äồng lão lão cÅ©ng không còn nhanh lẹ như lúc ban đầu nữa.
Äao pháp cá»§a Äồng lão lão vừa hÆ¡i chậm lại, vai trái và bụng cá»§a bà ta liá»n bị trúng má»™t Ä‘ao.
Lúc này Äồng lão lão không còn chống trả lại được nữa, bà ta lảo đảo lui vá» sau nạm sáu bước.
Äá»™t nhiên có má»™t cánh lay đưa ra đỡ lấy Äồng lão lão.
Äồng thá»i nghe tiếng thở dài cá»§a Hà Lăng Phong :
– Hà tất đồng môn phải tương tàn như vậy? Äồng lão lão hãy buông Ä‘ao xuống Ä‘i!
Äồng lão lão còn định vung Ä‘ao lên chống dỡ tiếp nhưng cổ tay đã cứng đơ, đồng thá»i thanh Nguyệt Mi bảo Ä‘ao cÅ©ng bị Hà Lăng Phong Ä‘oạt mất.
Các đệ tá»­ Mê cốc Ä‘á»u reo lên hoan nghênh rồi tiếp tục vây chặt lấy các thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc và từ từ khép chặt vòng vây lại.
Hà Lăng Phong liá»n thấp giá»ng nói :
– Äừng vá»™i động thá»§, tại hạ có mấy câu cần muốn nói.
Má»™t tay chàng cầm Ä‘ao, còn má»™t tay đỡ lấy Äồng lão lão nói :
– ÄÆ°á»ng cô nương, có thể chấp thuận cho tại hạ má»™t thỉnh cầu hay không?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Thế nào? Hà đại hiệp muốn cầu xin cho bà ta hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Äồng lão lão tuy vi phạm cốc qui cá»§a Mê cốc, nhưng tại hạ thiết nghÄ© cÅ©ng là môn đệ cá»§a Hồng y Huệ Nương. Bởi vì tham quyá»n ham lợi, nên Äồng lão lão má»›i hành động sai trái như vậy. Nếu như cô nương nghÄ© tình đồng môn tha cho tá»™i chết và chỉ bắt suốt Ä‘á»i ở trong Mê cốc là đủ lắm rồi.
Hai mày cá»§a ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên hÆ¡i nhíu lại, rồi nói :
– Bà ta đã gạt Hà đại hiệp vào trong Băng cung, nhiá»u lần muốn giết ngưá»i chẳng lẽ ngưá»i Ä‘á»u quên hết hay sao?
Hà Lăng Phong gượng cưá»i nói :
– Nếu như có thể tha thứ được thì cứ việc tha thứ. Äồng lão lão đù sao cÅ©ng đã già không còn sống được bao lâu nữa. Chúng ta thì cứ khai ân cho bà ta má»™t con đưá»ng sống.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên trầm ngâm thật lâu, cuối cùng gật gật đầu nói :
– Thôi được, ta đồng ý. Nhưng mà phải phế bỠvõ công của bà ta và giam giữ cho đến khi già chết.
Hà Lăng Phong cúi ngưá»i thi lá»…, nói :
– Äa tạ cô nương.
Thế rồi chàng tìm lấy thanh Yên Chi bảo Ä‘ao ở sau lưng Äồng lão lão xuống rồi Ä‘iểm các huyệt đạo, sau đó giao bà ta cho hai sứ giả hồng y đứng gần đó mang Ä‘i.
Các thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc nhìn thấy cảnh tượng này Ä‘á»u vô cùng cảm động. Trong đó có nhiá»u ngưá»i mất hết tá»± chá»§ buông tay cầm binh khí xuống.
Hà Lăng Phong đảo mắt má»™t vòng, rồi cao giá»ng nói :
– Các ngưá»i Ä‘á»u là những thiếu nữ hiá»n lương cá»§a Äông Oa quốc tại sao lại để ngưá»i khác lợi dụng vượt qua cả vạn dặm dưá»ng biển đến nước Trung Quốc này để chịu chết. Từ xưa đến nay, trá»i xanh ra có nam có nữ má»—i bên Ä‘á»u có những công việc riêng, phụ nữ Äông Oa quốc vốn dịu dàng hiá»n thục, các ngưá»i đến Trung Quốc để tranh giành những Ä‘iá»u vô vị này, chẳng lẽ không nghÄ© nhá»› đến song thân cá»§a mình hay sao?
Những thiếu nữ hắc y chợt đưa mắt nhìn nhau, im lặng không lên tiếng.
Kim Lam Ngá»c liá»n quát lá»›n :
– Hà Lăng Phong, ngươi đừng ở đó đùng kế ly gián Tá»· Muá»™i há»™i. Phụ nữ Äông Oa quốc cá»§a bá»n ta, suốt Ä‘á»i phải nghe theo sá»± sai bảo cá»§a bá»n nam nhân các ngươi, nên từ lâu đã không còn chịu đựng được nữa. Bởi vì lẽ đó má»›i quyết tâm sáng lập ra Tá»· Muá»™i há»™i để hắt bá»n nam nhân các ngươi thá»­ chịu mùi vị bị tá»§i nhục.
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu là như vậy các ngươi hãy trở vá» Äông Oa quốc mà sáng lập lên Tá»· Muá»™i há»™i. Bởi vì những ngưá»i khiến cho các ngươi chịu Ä‘au khổ không phải là những nam nhân Trung Quốc. Thế thì các ngươi cần gì phải vượt biển xa xôi đến Trung Quốc này làm mưa làm gió?
– Äiá»u này...
Kim Lam Ngá»c chợt cứng há»ng không biết phải trả lá»i như thế nào.
Một lát sau ả mới lên tiếng :
– Äây bởi vì Trung Quốc đất rá»™ng ngưá»i đông. Bá»n ta muốn đến đâu sáng lập Tá»· Muá»™i há»™i trước, đợi khi nào xưng bá ở Trung Quốc xong sẽ trở vá» xưng bá ở Äông Oa.
Hà Lăng Phong mỉm cưá»i nói :
– Nhưng đáng tiếc phụ nữ Trung Quốc Ä‘a phần Ä‘á»u hiá»n thục cả, không dá»… gì bị lá»i các ngươi mê hoặc. Không tin ngươi cứ thá»­ há»i mấy chục ngưá»i Trung Quốc ở đây xem có ai đồng ý gia nhập Tá»· Muá»™i há»™i hay không?
Những môn hạ cá»§a Mê cốc Ä‘á»u cưá»i, dÄ© nhiên là chẳng có ai thật sá»± muốn gia nhập Tá»· Muá»™i há»™i cả.
Hà Lăng Phong chợt nghiêm sắc mặt lại, lớn tiếng nói :
– Sá»± việc cá»§a Äồng lão lão xem như đã kết thúc Cốc chá»§ Mê cốc có lá»i rằng, các ngươi nếu ai muốn sống trở vá» Äông Oa quốc, thì mau buông binh khí xuống và má»—i ngưá»i sẽ được tặng má»™t trăm lạng bạc để trở vá» nước. Bằng không Äại Ba sÆ¡n này chính là nÆ¡i chôn thây cá»§a các ngươi.
Hà Lăng Phong vừa dứt lá»i, có hÆ¡n mưá»i thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc buông ngay binh khí xuống, thối lui sang má»™t bên.
Kim Lam Ngá»c vá»™i vàng dùng tiếng Äông Oa quát tháo bá»n há», nhưng Ä‘á»u vô hiệu. Tiếp theo lại có thêm mấy ngưá»i buông binh khí xuống.
Kim Thanh Ngá»c đã hoang mang, lên tiếng nói :
– Hà đại hiệp, bá»n ta không muốn đối địch vá»›i ngưá»i. Chỉ cần Hà đại hiệp thả tam muá»™i Hồng Ngá»c cá»§a bá»n ta ra, bá»n ta lập tức sẽ Ä‘i ngay.
Kim Lam Ngá»c tiếp lá»i :
– Bằng không thì bá»n ta sẽ giết hai cha con Phí Bách Linh trước rồi quyết tá»­ chiến cùng các ngươi.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Kim Hồng Ngá»c đã há»c trá»™m Ä‘ao pháp cá»§a Mê cốc xâm nhập vào cấm địa cá»§a Mê cốc nên tại hạ không có quyá»n tha Hồng Ngá»c cô nương được. Nhưng nếu như các ngưá»i dám đụng đến má»™t sợi tóc cá»§a hai cha con Phí Bách Linh, thì bốn huynh muá»™i cá»§a các ngươi sẽ chết.
Kim Thanh Ngá»c nói :
– Vừa rồi Hà đại hiệp đã cầu xin cho Äồng lão lão, bây giá» cÅ©ng có thể cầu xin cho tam muá»™i Hồng Ngá»c cá»§a bá»n ta vậy.
Hà Lăng Phong nói :
– Nhưng Äồng lão lão là ngưá»i trong Mê cốc. Còn Kim Hồng Ngá»c muốn... việc này tại hạ không thể nào cầu xin được.
Kim Bằng nãy giỠvẫn đứng im lặng đến lúc này mới lên tiếng quát :
– Hà Lăng Phong, ngươi không cần phải ở đó ngông cuồng. Ngươi có bản lĩnh dám đánh cá với ta hay không?
– Äánh cá như thế nào?
– Ngươi dám cùng ta phân thắng bại mà không dùng Mê cốc Ä‘ao pháp hay không? Nếu như ngươi thắng, bá»n ta sẽ tình nguyện giải tán Tá»· Muá»™i há»™i và toàn bá»™ qui thuận Mê cốc, vÄ©nh viá»…n không trở vá» Äông Oa quốc nữa.
– Còn nếu như ta thua thì sao?
– Nếu như ngươi bại, ngươi phải thuyết phục ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên giải tán Mê cốc gia nhập vào Tá»· Muối há»™i. Äồng thá»i lấy Mê cốc làm Tổng há»™i cá»§a Tá»· Muá»™i há»™i.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Thành thật xin lá»—i, tại hạ không thể đánh cá vá»›i các hạ được. Bởi vì Mê cốc không thuá»™c vá» quyá»n sở hữu cá»§a tại hạ.
Kim Băng cưá»i nhạt nói :
– Ngươi không dám đánh cá hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Không phải không dám, mà ta không thể.
Äá»™t nhiên có ngưá»i lên tiếng :
– Ta đồng ý đánh cá!
Ngưá»i vừa nói câu này không ai khác hÆ¡n là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên.
Hà Lăng Phong không khá»i ngạc nhiên nói :
– Cô nương, chuyện này không thể nào được. Mê cốc là do tổ tiên để lại, lỡ như...
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cắt ngang :
– Không bao giỠcó chuyện lỡ như, ta tin tưởng Hà đại hiệp nhất định thắng.
Hà Lăng Phong chau mày nói :
– Kim Bằng đã sống má»™t thá»i gian ở Lãnh Nam, nên có thể đã rất thành thục Thái Dương thần Ä‘ao thập tam trảm. Tại hạ cảm thấy mình không hoàn toàn nắm chắc phần thắng.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên mỉm cưá»i nói :
– Hắn ta chỉ luyện Ä‘ao, không có luyện kiếm. Huống hồ ngoài Hồng Tụ Ä‘ao quyết ra, trong võ lâm còn có cái gì gá»i là thiên hạ vô địch Ä‘ao pháp Phá Vân bát đại thức nữa mà.
Phùng Uyển Quân cÅ©ng thấp giá»ng nói :
– Ngay cả Cốc chủ còn không lo, vậy thì các hạ lo gì chứ? Hãy mau ra tay giáo huấn cho tên Kim Bằng kia một trận đi!
Sá»± thật Hà Lăng Phong cÅ©ng không thể nào do dá»± được nữa. Bởi vì Kim bằng đã bước ra khá»i hàng rào tre ra bên ngoài. Những đệ tá»­ Mê cốc và các thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng đã tránh sang má»™t bên nhưá»ng cho Kim Bằng bước vào trong.
Hà Lăng Phong đành phải nhún vai một các, lấy thanh Yên Chi bảo đao giắt vào bên trong. Sau đó cầm thanh Nguyệt Mi bảo đao của Phí Minh Châu, tiến lên phía trước.
Hai ngưá»i đứng im đối diện nhau. Hà Lăng Phong cao hÆ¡n Kim Bằng má»™t cái đầu, ngược lại Kim Bằng lá»›n gần gấp hai ngưá»i Hà Lăng Phong.
Trên ngưá»i Hà Lăng Phong có hai thanh Ä‘ao. Trên ngưá»i Kim Bằng cÅ©ng có hai thanh Ä‘ao, má»™t dài má»™t ngắn.
Kim Bằng ngẩng mặt lên nói :
– Nhớ kỹ không bao giỠđược dùng đến Hồng Tụ đao quyết của Mê cốc đấy!
Hà Lăng Phong gật đầu nói :
– Ngươi cứ yên tâm đi?
Kim Bằng lại nói :
– Chúng ta không giá»›i hạn bao nhiêu chiêu thức, đấu đến khi nào phân thắng bại má»›i thôi. Nếu như ná»­a chừng ai yêu cầu ngừng tay, thì xem như ngưá»i đó bại.
Hà Lăng Phong nói :
– ÄÆ°á»£c!
Kim Bằng đột nhiên nhìn ra phía sau Hà Lăng Phong quát :
– Xin các cô nương hãy lui ra mau, không được phép ngầm giúp đỡ.
Hà Lăng Phong liá»n quay đầu ra sau xem ai ngầm giúp đỡ mình.
Trong lúc chàng vừa xoay đầu ra sau, một ánh đao nhanh như tia chớp chém mạnh vào bụng chàng. Thì ra Kim Bằng giả vỠquát lớn để khiến cho chàng phân tâm, rồi bất ngỠra tay.
Hà Lăng Phong nhất thá»i chưa kịp đỠphòng, nên chàng đành phải khom ngưá»i xuống, thối lui ra sau.
Tuy chàng né tránh dược chiêu này, nhưng lại bị Kim Bằng cướp đi cơ hội ra tay trước. Thanh đao trong tay Kim Bằng giống như một con mãnh hổ, lồng lộn tung ra liên tiếp bảy tám chiêu thức.
Hà Lăng Phong gần như không ngừng thối lui ra sau, hÆ¡n cả trượng. Trong lúc hoang mang, chàng liá»n quát lên lên má»™t tiếng, đưa Ä‘ao lên đỡ thế tấn công như vÅ© bão cá»§a Kim Bằng.
“Keng!†một tiếng Ha Lăng Phong đột nhiên cảm thấy thanh đao trên tay mình chợt nhẹ hẳn ra. Hóa ra thanh Nguyệt Mi bảo đao đã gãy ra thành hai đoạn.
Hà Lăng Phong liá»n nhá»› đến Phí Bạch Linh vì muốn tìm cầu báo Ä‘ao nên má»›i bị Kim Lam Ngá»c mê hoặc. Hiện tại trong tay Kim Bằng má»›i chính là thanh bảo Ä‘ao ấy. Chả trách gì hắn ta cứ đòi đánh cá cho bằng được, thì ra chính là dá»±a vào Ä‘iểm này.
Trong tay Hà Lăng Phong không có binh khí lập tức rơi vào thế hiểm, bất đắc dĩ chàng vứt đi cán đao tung mình lộn một vòng qua đầu Kim Bằng, cùng lúc rút thanh Yên Chi bảo đao ra.
Tuy thanh Yên Chi bảo đao đã được dùng nước bạc phủi lên bên ngoài nhưng ít ra không phải lo lắng sẽ bị gãy.
Vì vậy khi Hà Lăng Phong đặt chân xuống đất, lập tức vung đao phản công ngay.
Kim Bằng không hỠbiết trong tay của Hà Lăng Phong chính là Yên Chi bảo đao. Nên có mấy lần hắn ta đưa đao lên đỡ, nhưng thấy đao của đối phương không suy xiển. Bởi vậy tự nhiên trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy lo sợ.
Chính vì vậy hắn ta lập tức bị Hà Lăng Phong cướp mất thế tấn công, thanh Yên Chi bảo Ä‘ao liá»n liên tiếp xuất chiêu phản công lại.
Kim Bằng hoảng hốt, đột nhiên thay đổi Ä‘ao pháp. Lợi dụng thân hình thấp lùn Kim Bằng tấn công ngay phía bên dưới chân cá»§a Hà Lăng Phong. Äồng thá»i hắn ta chú ý sá»­ dụng đến ná»™i lá»±c, thi triển độc môn Thái Dương thần Ä‘ao cá»§a Hương Vân phá»§.
Thái Dương thần Ä‘ao Liệt Diệm thập tam trảm không những chiêu thức vô cùng nhanh lẹ. Khi thi triển, toàn thân Ä‘ao Ä‘á»u ánh lên má»™t màu hồng giống như má»™t khối lá»­a lá»›n Ä‘ang bay lượn.
Tất nhiên khi thi triển Thái Dương thần Ä‘ao, cÅ©ng phải mất nhiá»u chân khí nhất.
Nhưng chân khí của Kim Bằng giống như là vô tận, dùng mãi không hết.
Äao pháp cá»§a hắn càng lúc càng nhanh hÆ¡n và ánh Ä‘ao càng lúc càng đỠrá»±c lên bao lấy Hà Lăng Phong, giống như chàng Ä‘ang ngồi trong lò lá»­a vậy.
Hà Lăng Phong lại phải thấp ngươi xuống để đỡ thế tấn công từ bên dưới cá»§a Kim Bằng. Cho nên chàng xuất thá»§ vô cùng khó khăn. Không bao lâu, toàn thân chàng mồi hôi ra như tắm. Nhưng Hà Làng Phong chợt phát hiện ra má»™t việc. Äó là thanh Yên Chi bảo dao dưá»ng như càng lúc càng sắc bén.
Hà Lăng Phong nhớ lạ Phùng Viên đã từng có nói mặt lưỡi của thanh Yên Chi bảo đao đã được nhuộm bằng nước bạc, nên nhìn thấy rất thô. Nếu như đem bảo đao hơ trên lửa đỠcho lớp bạc kia chảy ra, thì sẽ có thể hồi phục lại sự sắc bén của nó. Phải chăng Thái Dương thần đao mà Kim Bằng đang thi triển, đã khiến cho lớp bạc trên lưỡi đao chảy ra.
Hà Lăng Phong không đánh tin tưởng đây là sự thật, nhưng vẫn tìm cơ hội để thử xem sao.
Kim Băng vốn có lợi thế tránh né nên dần dần đã chiếm lại thế thượng phong. Hắn ta đột nhiên quỳ má»™t chân xuống đất, dùng thế Hoành giá kim khoa đỡ thế tấn công cá»§a Hà Lăng Phong. Tay trái nhanh như chá»›p rút thanh Ä‘oản Ä‘ao ở thắt lưng ra, đâm thẳng vào vùng Äan Ä‘iá»n cá»§a Hà Lăng Phong.
Chiêu này quả nhiên vô cùng hiểm ác. Chỉ thấy bá»n ngưá»i ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên Ä‘á»u thất thanh kêu lên. Bởi vì thanh trưá»ng Ä‘ao cá»§a Kim Bằng đã khóa chặt thanh Yên Chi bảo Ä‘ao cá»§a Hà Lăng Phong. Tay trái hắn ta lại bất thình lình ra đòn chí tá»­ này, quả thật khiến cho đối phương khó mà đỠphòng được.
Má»™t tiếng kêu thảm thiết vang lên làm chấn động tâm can má»i ngưá»i.
Má»i ngưá»i có mặt tại lúc đó Ä‘á»u Ä‘inh ninh kẻ bị trá»ng thương nhất định là Hà Lăng Phong. Nhưng kết quả hoàn toàn tương phản.
Ngưá»i thá» thương chính là Kim Bằng, thanh trưá»ng dao cá»§a hắn đã bị gãy làm hai Ä‘oạn. Nguyên cánh tay trái bị chém đứt lìa ra khá»i vai, máu tươi nhuá»™m đỠná»­a ngưá»i hắn ta.
Kim Bằng liá»n ngã ra đất hôn mê bất tỉnh. Cánh tay trái cầm Ä‘oản Ä‘ao cá»§a Kim Bằng rÆ¡i ngay dưới chân Hà Lăng Phong. MÅ©i Ä‘ao vừa chạm đúng vào vạt áo ngoài cá»§a chàng.
Kim Lam Ngá»c bá»—ng nhiên cất giá»ng nói lá»›n :
– Há» Hà kia, ngươi thật là bỉ ổi. Äã giao ước khi nào binh khí chạm vào ngưá»i là sẽ dừng lại ngay, tại sao ngươi lại ngầm hạ độc thá»§?
Hà Lăng Phong không nói không rằng chỉ im lặng Ä‘iểm huyệt cầm máu cho Kim Bằng, rồi cúi ngưá»i xuống bồng hắn ta lên.
Kim Lam Ngá»c liá»n giận dữ quát lá»›n :
– Mau bỠKim sư huynh ta xuống?
Hà Lăng Phong không màng để ý đến, chàng Ä‘i xuyên qua đám thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc, đến trước mặt ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên má»›i dừng lại từ từ nói :
– ÄÆ°á»ng cô nương có mang theo thuốc cầm máu giữ nguyên khí lại hay không?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên gật gật đầu.
Phùng Uyển Quân lập tức lấy ra một hoàn thuốc, trao cho Hà Lăng Phong.
Hà Lăng Phong lấy viên thuốc bỠvào trong miệng Kim Bằng, rồi lại nói :
– Tại hạ lỡ tay đã thương Kim Bằng, không biết phải lấy gì bù đắp. ÄÆ°á»ng cô nương có thể vì tại hạ mà chấp thuận má»™t thỉnh cầu hay không?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Hà đại hiệp cứ nói!
Hà Lăng Phong nói :
– Xin ÄÆ°á»ng cô nương hãy phóng thích Kim Hồng Ngá»c, để cho bá»n há» mang Kim Bằng rá»i khá»i nÆ¡i đây. Còn tất cả má»i hậu quả, hãy để cho tại hạ gánh chịu.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên chần chừ do dá»± má»™t hồi rồi nói :
– Hà đại hiệp có thá»­ nghÄ© kỹ qua chưa? Kim Hồng Ngá»c đã há»c trá»™m được Hồng Tụ Ä‘ao quyết. Nếu như bây giá» thả hổ vá» rừng, hậu hoạn không thể nào lưá»ng được.
Hà Lăng Phong nói vá»›i giá»ng kiên quyết :
– Tại hạ tình nguyện đợi bá»n há», sau khi luyện xong Hồng Tụ Ä‘ao quyết sẽ chá»n má»™t nÆ¡i tá»­ chiên vá»›i chúng. Thá» rằng quyết không bao giỠđể bá»n ngưá»i Äông Oa quốc cưá»i ngưá»i Trung Quốc chúng ta.
Trong mắt ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên tỠý khâm phục, nàng mỉm cưá»i nói :
– Tốt! Nam nhi phải có khí phách như vậy.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên liá»n đưa tay lên vẫy má»™t cái, hai thiếu nữ hồng y đứng bên cạnh liá»n giải huyệt cho Kim Hồng Ngá»c.
Phùng Uyển Quân chợt thấp giá»ng nói :
– Thật ra Hà đại hiệp cÅ©ng không cần phải tá»± trách mình. Chúng ta má»i ngưá»i ai cÅ©ng đã nhìn thấy rõ Hà đại hiệp chỉ là lỡ tay đả thương Kim Bằng chứ không hoàn toàn cố ý, tại vì hắn ta lòng dạ hiểm ác định muốn lấy mạng Hà đại hiệp trước!
Hà Lăng Phong cưá»i nhạt nói :
– Ngưá»i Äông Oa quốc lòng dạ hẹp hòi nhưng bất luận như thế nào thì ngưá»i thá» thương vẫn là Kim Bằng.
Nói Ä‘oạn, chàng mang Kim Bằng giao cho Kim Hồng Ngá»c nói :
– Cô nương lan chất huệ tâm, chắc cÅ©ng đã tận mắt nhìn thấy tất cả, thôi thì má»i ân oán cứ để cho má»™t mình tại hạ gánh chịu mà không há» liên quan đến hai cha con Phí cô nương, hy vá»ng Kim cô nương có cách giải quyết hợp tình.
Kim Hồng Ngá»c gật gật đầu, ôm lấy Kim Bằng liến vá» phía gian nhà tranh.
Vừa Ä‘i được vài bước, Kim Hồng Ngá»c quay đầu lại há»i :
– Cách giải quyết cá»§a bá»n ta thế nào, các hạ Ä‘á»u đồng ý sao?
Hà Lăng Phong đáp :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Kim Hồng Ngá»c há»i :
– Các hạ không hối hận?
Hà Lăng Phong đáp :
– Tuyệt đối không.
Kim Hồng Ngá»c cưá»i cưá»i, rồi bước nhanh vào trong gian nhà tranh.
Phùng Uyển Quân liá»n lên tiếng :
– Có cần hạ lệnh bao vây gian nhà kia lại để đỠphòng bá»n chúng ám hại hai cha con Phí cô nương hay không?
Hà Lăng Phong lắc lắc đầu nói :
– Không cần, tại hạ tin rằng Kim Hồng Ngá»c không phải là hạng ngưá»i như vậy!
Nhưng diễn biến tình hình xảy ra chẳng hỠgiống như Hà Lăng Phong dự liệu.
Sau khi Kim Hồng Ngá»c đến bên gian nhà tranh, bá»n há» không há» phóng thích hai cha con Phí Minh Châu. Mà cả ba tá»· muá»™i há» to nhá» bàn tính má»™t hồi, rồi mang Kim Bằng đưa vào bên trong gian nhà tranh. Sau đó, Kim Lam Ngá»c bước ra nói lá»›n :
– Xin má»i Dương phu nhân cá»§a Thiên Ba phá»§ bước qua đây má»™t lát, có chuyện cần bàn.
Phùng Uyển Quân ngạc nhiên lầm bầm nói :
– Không biết bá»n chúng định giở trò gì đây?
Hà Lăng Phong nói :
– Dương phu nhân cứ việc an tâm Ä‘i. Bá»n há» chắc hoàn toàn không có ác ý. Nếu không, đâu có xưng hô vá»›i Dương phu nhân khách sáo như vậy.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cÅ©ng nói :
– Trước khi bá»n chúng chưa rá»i khá»i Äại Ba sÆ¡n này, tuyệt đối không dám đả thương ngưá»i. Có lẽ bá»n chúng muốn cùng ngươi thương lượng Ä‘iá»u kiện thoát thân, Khi Phùng Uyển Quân bước đến trước gian nhà tranh, lập tức bị Kim Lam Ngá»c dẫn vào bên trong nhà. Má»™t hồi lâu sau, Phùng Uyển Quân má»›i má»™t mình bước ra.
Sau khi trở lại, Phùng Uyển Quân liá»n má»i ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên bước sang bên, rồi thấp giá»ng nói gì đó vẻ rất bí mật. Hà Lăng Phong không nhịn được liá»n lên tiếng há»i :
– Thật ra là bá»n hỠđã nói gì?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cÅ©ng không trả lá»i, nhưng lại truyá»n lệnh má»i ngưá»i trở vá» Mê cốc.
Hà Lăng Phong cảm thấy mơ hồ, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Phùng Uyển Quân mỉm cưá»i, rồi nói vá»›i chàng đầy vẻ thần bí :
– Äừng có đứng ngẩn ngưá»i ra ở đấy. Hãy trở vá» Mê cốc trước, Hà đại hiệp tá»± nhiên sẽ rõ.
Các thiếu nữ Má»™c Lan đội liá»n thứ tá»± giải tán trở vá» Mê cốc. Những thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng lập tức nối Ä‘uôi theo sau há».
Sau đó bốn huynh muá»™i há» Kim và hai cha con Phí Bách Linh cÅ©ng Ä‘á»u rá»i khá»i gian nhà tranh, theo Ä‘oàn ngưá»i trở vá» Mê cốc.
Hà Lăng Phong xưa nay vốn là ngưá»i thông minh, nhưng sá»± việc trước mắt quả thật làm chàng chẳng hiểu gì.
* * * * *
Hôn lá»… cua Cốc chá»§ Mê cốc vừa long trá»ng, lại vừa náo nhiệt. Toàn cốc Ä‘á»u treo đèn hoa sáng rá»±c, giống như ngày tết nguyên tiêu.
Từ lúc có Mê cốc đến giá» các Ä‘á»i Cốc chá»§ Ä‘á»u có má»™t đại lá»… kết hôn.
Nhưng tuyệt đôi chưa có lần nào náo nhiệt như lần này.
Bởi vì theo như lá»i tuyên hố chính thức cá»§a Trưởng Lão viện ngay trong ngày hôn lá»…, Cốc chá»§ Mê cốc từ nay đã không còn do phái nữ đảm nhận, cÅ©ng như không còn quan niệm cha truyá»n con nối nữa. Sau này há»… ai có tài có đức, bất luận là nam hay nữ Ä‘á»u có tư cách đảm nhận quyá»n Cốc chá»§.
Tất nhiên đã trải quạ nhiá»u năm những qui định cá»§a Mê cốc không còn phù hợp cÅ©ng đồng thá»i sẽ được sá»­a lại. Từ đấy vá» sau, Mê cốc không còn hoàn toàn cách biệt vá»›i thế giá»›i bên ngoài nữa. Chỉ cần những ai không có lòng dạ xấu xa, Ä‘á»u có thể ra vào trong Mê cốc hoặc là định cư lại.
Nhưng những thay đổi này vẫn khiến cho Hà Lăng Phong không sao giải quyết những nghi vấn cá»§a mình được. Cho đến khi hôn lá»… được tiến hành chàng má»›i chợt hiểu ra tân nương đứng trước tổ đưá»ng không ngá» lại có đến hai vị.
Má»™t ngưá»i là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên còn ngưá»i kia chính là Kim Hồng Ngá»c.
Hai cha con Phí Bách Linh làm ngưá»i mai mối, ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên được Trưởng Lão viện đứng ra chá»§ hôn, Phùng Uyển Quân vá»›i thân phận là tẩu tẩu đảm nhận ngưá»i chá»§ hôn cá»§a tân lang.
Còn ngưá»i chá»§ hôn cá»§a Kim Hồng Ngá»c không ai khác hÆ¡n là Kim Bằng, Kim Lam Ngá»c và Kim Thanh Ngá»c Ä‘á»u làm ngưá»i phụ hôn, nhưng lại không Ä‘i sát bên tân nương mà lại Ä‘i kè hai bên phải và trái Hà Lăng Phong. Hà Lăng Phong không muốn bị tá»± “đeo gông†vào cổ, nên có chút hÆ¡i chần chừ. Lập tức chàng bị hai vị “đại tẩu†thúc vào hông ngay.
Kim Lam Ngá»c liá»n dùng giá»ng uy hiếp nói :
– Ngươi nể mặt ta má»™t chút có được không? Tam muá»™i vì muốn chứng tá» lòng thành, là sẽ không tiết lá»™ Hồng Tụ Ä‘ao quyết ra ngoài, nên má»›i chịu thiệt thòi như vậy. Nếu như ngươi dám lạnh nhạt vá»›i Tam muá»™i, bá»n ta nhất định sẽ tìm ngưá»i thanh toán.
Hà Lăng Phong gượng cưá»i nói :
– Äây là chuyện đại sá»± cả Ä‘á»i ít nhất các vị cÅ©ng nên nói cho tại hạ được biết, trước khi tiến hành hôn lá»… chứ?
Kim Lam Ngá»c nói :
– Nói cho ngươi biết để làn gì? Trưởng tẩu như mẫu thân, Dương phu nhân đã đồng ý, vậy ngươi còn gì để nói nữa chứ!
Quả thật Hà Lăng Phong không biết nói gì nữa đây?
Dẫu sao chàng cÅ©ng đã bước vào trong lá»… đưá»ng, vừa không thể kêu la lại vừa không thể bá» chạy được, mà chỉ có thể nói lên hai liếng “xui xẻo†mà thôi.
Hết
Tài sản của samacvuong

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êàðòèíêè, êðþ÷êîì, ìèýëü, ðóññèôèêàòîð


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™