Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 01-06-2008, 07:54 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 25


Khang Thân Vương trao tặng thần câu


Thái hậu ban khen :

-Chà ! Thằng nhá» này tinh khôn quá ! Những lá»i nói cá»§a Hải Äại Phú thật tình ngươi chưa nghe rõ hoặc giả vá» không nghe rõ cÅ©ng haỵ Sau này chỉ nữacâu đồn lá»t đến tai ta , ngươi có biết kết quả như thế nàokhông ?

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Thái hậu đối vá»›i nô tài Æ¡n nặng tầy non , nếu má»™t tên ác đồ nào lá»›n mật dám phỉ báng sau lưng Thái hậu cùng Hoàng thượng nô tài quyết liá»u mạng vá»›i nó.

Thái hậu nói :

-Ngươi có dạ tận trung như vậy , ta rất đổi vui mừng ! Nhưng trước nay ta đã có ơn gì với ngươi đâu?

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Trước kia Hoàng thượng cùng nô tài đô vật nhau để luyện võ. DÄ© nhiên nô tài khôngbiết ngài là đức Vạn tuế , nên từ câu nóicho đến cá»­ động thưá»ng có sá»± hổn sượt , Vậy mà Tháihậu cùng Hoàng thượng không làm tá»™i. Nguyênmá»™t Ä‘iểm này đũ khiến cho nô tài coi Æ¡n nặng tàynon rồi. Không thì nô tài động thá»§ động cước ,ôm lưng khá»u chân ngài dù có đến trăm cáiđầu cÅ©ng phải rụng hết. Hiện giá» lão ác nhân hàngngày định giết nô tài , may được Thái hậu cứumạng. Nô tài cảm kích vô cùng dùgan óc lấy hết cÅ©ng không thể báo Ä‘á»n trong muônmá»™t.

Thái hậu phán :

-Ngươi biết nhá»› Æ¡n thế là hay lắm. Ngươi hãy thắp ngá»n nến trên bàn lên.

Vi Tiểu Bảo vâng lệnh bật lá»­a thắp vào ngá»n nến.

Những cây nến trong phòng Thái hậu rất lớn , thắp lên sáng rực.

Thái hậu nói :

-Ngươi lại đây ! Äể ta coi xem thế nào.

Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng rồi từ từ bước tá»›i giưá»ng Thái hậu , thì thấy bà sắc mặt lợt lạt , không còn chút huyết sắc. Cặp lông mày nhíu lại mục quang lấp loáng.

Vi Tiểu Bảo trống ngá»±c đập thình thịch , tá»± há»i :

-Hay là…mụ giết ta để bịt miệng ? Bây giỠmà ta bỠchạy tất mụ rượt theo bắt được lại càng nguy hơn nữa !

Gã chỉ muốn chạy đi tức khắc , nhưng lại không dám quyết tâm. Gã chần chừ một chút , Thái hậu đã vươn tay trái ra nắm lấy tay mặt gã.

Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi la lên một tiếng :

Trá»i Æ¡i !

Thái hậu há»i :

-Ngươi sợ gì vậy?

Vi Tiểu Bảo ấp úng đáp :

-Tại hạ…không sợ…có Ä‘iá»u…có Ä‘iá»u… Thái hậu há»i :

-Có Ä‘iá»u làm sao?

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Thái hậu đối với nô tài ơn nặng tày non , nô tài được làm sao như làm sao?

Gã nghe ngưá»i ta nói nâng niu như hòn ngá»c , nhưng gã quên mất thành ra cứ ấp úng.

Thái hậu không hiá»…u gã nói gì , lại há»i :

-Làm sao ngươi lại run bần bật ?

Vi Tiểu Bảo ấp úng :

-Nô tài …không...không có…

Thái hậu muốn vận khí vào bàn tay để phóng chưởng đánh chết Vi Tiểu Bảo cho tuyệt hậu há»a. Vì bà vẫn sợ gã tiết lá»™ việc cÆ¡ mật.

Nhưng bà không đỠtụ chân khí được nữa. Bà cùng Hải lão công đã tỹ đấu má»™t phen , tuy thá»i gian ngắn ngá»§i , song đối thù là tay kình địch chưatừng thấy , thành ra tinh lá»±c kiệt quệ. Bà nắm được tay ViTiểu Bảo mà ngón tay không còn má»™t chútkhí lá»±c. Gã chỉ khẻ cá»±a má»™t cái là thoátra được ngay.

Thái hậu nghĩ thầm trong bụng :

-Vừa rồi lão thái giám ác độc đã đá trúng gã một cước mà gã không chết. Phải chăng tên tiểu thái giám này đã luyện được công phu thần diệu gì để hộ thân ? Bây giỠta vận kình lực không được , đành để gã sống thêm mấy ngày nữa rồi sẽ liệu.

Bà liá»n mÄ©m cưá»i nói :

-Äêm nay ngươi đã lập được công lá»›n , ta sẽ trá»ngthưởng cho.

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Lão ác nhân kia muốn giết nô tài , maynhỠThái hậu giải cứu tính mạng , chứ nô tài chẳng có chút công lao gì.

Gã nói câu này khiến cho Thái hậu rất hoan hỹ trong lòng , Bà nói :

-Ngươi đã biết Ä‘iá»u phải lẻ trái , sau này ta sẽ đối vá»›i ngươi tá»­ tế. Bây giá» ngươi vá» Ä‘i.

Bà nói rồi từ từ buông tay ra.

Vi Tiểu Bảo cả mừng sụp lạy mấy lạy rồi rút lui.

Thái hậu thấy vạt áo Vi Tiểu Bảo máu tươi đầm đìa. Hiển nhiên gã đã thổ nhiá»u máu. Thế mà lúc gã quỳ xuống dập đầu , hành động vẫn nhanh nhẹnthì không khá»i ngấm ngầm lo lắng.

Lúc Vi Tiểu Bảo ra khá»i phòng , gã còn liếc mắt nhìn Nhị SÆ¡ nằm sá»ng sượt dưới đất. Ngá»±c thị nhô lênhụp xuống , hÆ¡i thở Ä‘iá»u hòa như ngưá»i ngá»§ saỵ Sắc mặt hồng hào không có trạng thái gì khác lạ thì nghÄ© bụng :

-Mấy bửa nữa ta sẽ ra chợ mua bánh kẹo vỠcho y ăn.

Gã rão bước trở vá» phòng mình , khép cá»­a cài then rồi thở phào má»™t cái nhẹ nhõm , nhưngưá»i được cất gánh nặng.

Hơn nữa năm nay , ngày đêm gã phải ỡ với Hải lão công lúc nào cũng lo ngày ngày , phải phấn khởi tinh thần để đỠphòng lão ra tay sát hại. Gã lẩm bẩm :

Bây giỠlão con rùa chết rồi không còn sợ ai gia hại mình nữa.

Äá»™t nhiên gã nhá»› tá»›i nét mặt Thái hậu dưới ánh đèn nến thì gã lại run lên nghÄ© bụng :

- Ở nơi hoàng cung này chẳng được an tĩnh chút nào. Lão gia còn phải …còn phải…ha ha ! Còn phải lấy được bốn mươi lăm vạn lạng bạc kia rồi sẽ trỡ vỠDương Châu ở với má má hay hơn.

Gã nghĩ tới mình còn giử được mạng sống , bốn mươi lăm vạn lạng bạc coi như mất rồi mà lấy lại được , gã sướng quá không nhịn được bất giác khoa tay khoa chân múa may.

Vi Tiểu Bảo cao hứng má»™t hồi , dần dần mõi mệt , gã nằm lăn ra giưá»ng rồi ngá»§ say lúc nào không biết.

Sáng hôm sau gã tÄ©nh dậy thấy trước ngá»±c lẩm rẩm Ä‘auvà trong mình mất sức , liá»n biết ngay đêm qua bị Hảilão công đánh má»™t chưởng và đá má»™t cướcmá»›i ra nông ná»—i này.

Gã chống tay xuống giưá»ng ngồi nhá»m dậy nhìn thấy trước ngá»±c máu dây lem luốc , liá»n cởi áo trưá»ng bào dúng vào thùng nước mà kỳ cá».

Äá»™t nhiên thấy vạt áo nhÅ©n ra như giấy , đứt từng mãng má»™t.

Gã giật mình kinh hãi , kéo áo ra khá»i thùng nước. Gã ngó lại thấy vạt áo trước ngá»±c bị thá»§ng hai chổ lá»›n , má»™t chổ như hình bàn tay và má»™t chổ như hình bàn chân. Gã rất lấy làmkỳ tá»± há»i :

-Sao áo mình…lại qui? quái như thế này?

Vừa nghĩ đến chữ qui? , Vi Tiểu Bảo sợ hết hồn , lông tóc đứng dựng cả lên.

Ban đầu Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Phải chăng lão con rùa hiện hồn vào áo bào của ta mà làm thủng hai chổ ?

Rồi gã lẩm bẩm :

-Không hiá»…u linh hồn lão con rùa vẫn Ä‘ui mắt hay vẫntrông thấy ngưá»i Ä‘á»i?

ý nghÄ© ngưá»i mù sau khi chết rồi vẫn còn Ä‘ui mắt như cÅ© hay sáng trở lại chỉ thoáng qua trong đầu óc rồigã không nghÄ© tá»›i nữa.

Vi Tiểu Bảo tay cầm áo ngÆ¡ ngẫn xuất thần. Äá»™t nhiên gã tÄ©nh ngá»™ la thầm :

-Chẳng phải linh hồn hay ma qui? gì hết. Äêm qua lão con rùa phóng má»™t chưởng , đá má»™t cước trúngvào ngá»±c mình. Vậy hai chổ thá»§ng này là do lãođánh rách , Ha ha ! võ công lão gia khôngphải tầm thưá»ng , dù thổ mấy búng máu cÅ©ng khôngphải là chuyện to tát. Trá»i Æ¡i ! Chẳng hiá»…u lão giacó bị ná»™i thương hay không ? lão con rùa cònđể lại cái rương thuốc , mình phải coi xem có thuốcnào trị thương lấy ra uống là ổn hÆ¡n hết.

Hải lão công chết rồi thì những đồ vật gì cá»§alão dÄ© nhiên Vi Tiểu Bảo coi như cá»§a mình. Gãkhệnh khạng hắng giá»ng má»™t tiếng rồi kéo rương thuốc mở ra coi.

Trong rương nào bình bình lá» lá» nào gói nào bá»c đựng thuốc hoàn thuốc tán rất nhiá»u. Trên chai lá» cá»§ng như gói giấy Ä‘á»u có chữ , nhưng Vi Tiểu Bảo lại không biết được mấy chữ thì làm sao mà phân biệt được gói nào là gói thuốc trị thương , bình nào là bình thuốc độc ?

Gã nhớ tới mình chỉ thêm một ít thuốc mà làm cho Hải lão công phải đui mắt , nên chẳng khi nào gã dám uống bừa bải. may ở chổ ngực không đau đớn gì mấy , gã tự nhủ nói một mình :

-Con mẹ nó ! lão gia đã võ công tinh thâm thì chẳng cần uống thuốc nữa hay hơn.

Gã liá»n đậy nắp rương lại để Ä‘i coi những thứ khác. Gã thấy Hải lão công còn để lại hÆ¡n hai trăn lạng bạc.Gã coi món tiá»n này không vào đâu. Chưa kể đến số bạc 45 vạn lạng bạc mà Sách Ngạch Äồ sắpchia cho gã. Gã chỉ Ä‘i đánh bạc vá»›i bá»n ôn HữuÄạo thì ăn được vài trăm lạng bạc cÅ©ng chẳng khókhăn gì.

Vi Tiểu Bảo lại lục trong đống quần áo thấy má»™t cái gói nhá» bá»c vải xanh liá»n mở ra coi , bất giác trống ngưc đập thình thình.

Nguyên gã thấy trong bá»c này có hai pho sách thì má»™t pho là Tứ Thập Nhị chân kinh. Có Ä‘iá»u pho kinh này bìa bá»c bằng lụa đại hồng. Lụa để lâu ngày quá thành ra có đốm vàng đốm trắng.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Lão con rùa rõ ràng đã có phosách này , sao lão còn bảo ta vào ngá»±thư phòng để đánh cắp cá»§a Hoàng thượng ? Và Tháihậu cÅ©ng vậy , đã có má»™t pho sách rồi còn saita lấy thêm cá»§a nhà Ngao Bái hai pho nữa. SáchÆ¡i là sách ! Há»… thấy sách là đánh bạcthuạ Lấy sách làm gì cho lắm ? Sách đâucó phải là vàng , là bạc mà bảo được nhiá»uchừng nào tốt chừng ấy?

Gã mở há»™p lấy sách lật ra coi thì chỉ toàn má»±c Ä‘en giấy trắng , dưá»ng như má»—i chữ Ä‘ang trợn mắt lên nhìn gã. Gã lẩm bẩm :

-Những chữ thối tha kia ! bá»n mi nhận được ra ta là Vi Tiểu Bảo ,nhưng Vi Tiểu Bảo ta lại không nhận ra bá»n mi.

Rồi gã bá»c sách cẩn thận lại bỠđó , Ä‘i coi pho sách khác. Pho này bên ngoài không có há»™p. Ngoài bì sách có đỠbốn chữ.

Vi Tiểu Bảo chỉ biết được chữ thứ tư là chữ "Kinh'. Vì trước kia Hải lão công bảo gã đi lấy cắp pho Tứ Thập Nhị chân kinh nên đã bắt gã nhìn nhận chữ này.Còn ba chữ kia gã chẳng biết là những chữ gì, gã tức quá lẩm bẩm :

Mẹ kiếp ! lão gia không muốn biết các ngươi.

Gã nghÄ© rằng đây chắc là kinh Phật cá»§a mấy ôngsư. Tiện tay gã lật ra coi thì trang nào cÅ©ng có mấy đồ hình vẽ toàn đàn ông cởi trần , khắp mình vẽ đầy những đưá»ng dây Ä‘á».

Gã coi đồ hình còn có phần hứng thú ,rồi lật từng trang má»™t xuống dưới mà hình ngưá»i cởi trần lạikhông giống nhau. Có ngưá»i ngồi xếp bằng , có ngưá»inằm nghiêng , có ngưá»i chúc đầu xuống chân giÆ¡ngược lên như chuồn chuồn Ä‘iểm thá»§y.

Vi Tiểu Bảo chú ý đến đồ hình hồi lâu nữa rồibụng bảo dạ :

-Những đồ hình này xem chừng là các môn luyện võ công. Võ công lão con rùa rất cao thâm , chắc là lão há»c ở những đồ hình này. Ha ha ! Lão dạy ta mấy môn võ công giả cá»§a phái Thiếu lâm , nhưng những công phu trên đồ hình này nhất định là thật rồi. lão gia má»—i ngày luyện mấy thức thì trong vòng má»™t năm nữa hay năm bảy tháng võ công cÅ©ng cao cưá»ng chẳng kém gì lão con rùa , có thể thành thiên hạ vô địch. Nếu vậy mình biến thành lão con rùa thứ hai. Nhưng chao ôi ! Không được rồi ! Nếu đã là ô quy đệ nhị thì có khác gì Tiểu ô quy ! Ha ha ! Ha ha!…

Gã càng nghÄ© càng cao hứng. Gã lật lại trang đầu thấy đồ hình vẽ ngưá»i ngồi xếp bằng. Gã cÅ©ng ngồi đúng như vậy.

Äá»™t nhiên ngoài cá»­a có tiếng gá»i :

-Quế công công ! Äại Hỹ ! Äại hỹ ! Mau mở cá»­a ra !

Vi Tiểu Bảo đứng phắt dậy , bỠsách vào hòm đậy nắplại. Gã với lấy một tấm áo bào mặc vào mình , vừa cài khuy vừa đi mở cửa.

Äồng thá»i gã cất tiếng há»i :

-Vừa mới sáng sớm mà các vị đã đến chơi. Có việc chi mà các vị khách sáo như vậy?

Má»™t tên thái giám ngoài bốn chục tuổi cưá»i đáp :

-Thái hậu vừa má»›i ban thánh chỉ xuống phá»§ Ná»™i vụ vá» việc Hải Äại Phú công công bị bệnh từ trần , chức Phó tổng quản thái giám ty Thượng thiện giám sẽ do Quế công công thăng nhiệm.

Má»™t tên thái giám khác cưá»i nói :

-Bá»n tại hạ không kịp cho quan đại thần ở phá»§ Ná»™i vụ hay để chuyểnđạt thánh chỉ , lật đật đến đây báo tin mừng. Từ nayQuế công công quản lý Thượng thiện giám thật là hay quá !

Vi Tiểu Bảo đối với việc thăng quan chẳng lấy chi làm mừng rỡ , nhưng gã cũng nghĩ thầm :

-Thái hậu cho ta thăng quan tức là gián tiếp hạ lệnh cho ta không được tiết lá»™ chút gì vá» vụ dã xãy ra đêm quạ Thá»±c ra dù ngài chẳng cho thăng chức lão gia cÅ©ng phải bưng kín miệng bình , nếu tiết lá»™ vụ bí mật này thì chẳng những bay đầu mà cái miệngcÅ©ng không còn , khi nào lão gia dám bép xép ? Có Ä‘iá»u Thái hậu đã đỠbạt cho ta tức là không giết ta nữa , ta có thể yên lòng được.

Lại một tên thái giám nữa nói :

-Bá»n tại hạ Ở trong cung đã lâu ngày mà trướcnay chưa từng có má»™t vị Phó tổng quản ít tuổi như Quếcông công.

Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp :

-Trong cung còn có 14 vị Tổng quản thái giám, 8 vị Phó tổng quản thái giám. Ngưá»i cầm đầu 22 vịnày chưa có ai 30 tuổi đã trèo lên được. Bá»­a nay Quế công công đã thăng lên đến cấp này. Ngài mai công công vá» ngồi ngang hàng vá»›i Trươngtổng quản , Vương tổng quản má»›i thật là vinh hạnh.

Má»™t ngưá»i khác nói :

-Ai cÅ©ng chỉ biết Quế công công ra vào ká» cận đức Hoàng thượng , không ngá» cả Thái hậu đối vá»›i công công cÅ©ng coi trá»ng đến thế.

Có thể trong vòng nữa năm nữa công công sẽ bước lên ngôi tổng quản. từ nay anh em tại hạ mong rằng công công che chở và tiến cử cho.

Bốn tên thái giám má»—i ngưá»i nói má»™t câuthi nhau tâng bốc Vi Tiểu Bảo khiến cho gã hởi dạ khôngbiết đến thế nào mà kể !

Gã cưá»i ha hả đáp :

-Chúng ta là chổ anh em thân tình với nhau , sao các vị còn nói đến chuyện tiến cử với không tiến cử ?

Äây là Æ¡n Ä‘iển cá»§a Thái hậu và Hoàng thượng , chứ lão…lão…Quế Tiểu Bảo có công cán gì đâu?

Gã toan xưng là lão gia , phải ấp úng mãi mới nói hết câu mà lại hấp tấp tự xưng là QuếTiểu Bảo.

Gã nói tiếp ;

-Này này ! Má»i các vị vào trong nhà uống chung trà đã.

Tên thái giám đứng tuổi nói :

-Hồng ân cá»§a Thái hậu chắc đến chiá»u phá»§ Ná»™i vụ má»›i chuyển ra ngoài. Vậy anh em tại hạ má»i Quế công công Ä‘i uống má»™t chung , gá»i là khánh hạ công công tiá»n trình vạn lý , thăng liá»n hai cấp. Quế công công ! Bây giá» ngài đã làm quan hàm ngÅ© phẫm chứ không phải là nhá».

Ba tên kia cũng theo hùa , nhất định kéo Vi Tiểu Bảođi uống rượu.

Mấy bá»­a liá»n Vi Tiểu Bảo được ngưá»i tâng bốc má»i má»c luôn luôn , nhưng lá»i nịnh ná»t bao giá» cÅ©ng lá»t tai.

Gã liá»n khóa cá»­a lại , cưá»i há» há» Ä‘i theo bốn ngưá»i.

Trong bốn ngưá»i này thì hai tên hầu cận bên mình Thái hậu. Chúng vâng lệnh Thái hậu truyá»n thánh chỉ đến phá»§ Ná»™i vụ , nên được tin trước nhất. Còn hai tên kia làm thái giám ở Thượng thiện giám. Má»™t tên chuyên vá» sắm sá»­ món ăn , má»™t tên dá»± bị lương thá»±c.

Hai chổ rất béo bổ ở nội cung.

Từ lúc hai tên được tin Hải Äại Phú phát bịnh từ trần , lập tức canh giá»­ ngoài cá»­a phá»§ Ná»™i vụ không rá»i nữa bước.

Nên biết sở dÄ© chúng lưu tâm nghe ngóng xem nhân vật nào sẽ Ä‘iá»n vào chổ khuyết đó là lập tứcÄ‘i cầu cạnh để bảo vệ chức vị cá»§a chúng , để tính chuyện từnay trở Ä‘i sẽ kê khai giấy tá» như thế nào để thá»§ lợi.

Bốn tên thái giám kéo Vi Tiểu Bảo vào trong phòng ngá»± trù , kính cẩn má»i gã ngồi vào thá»§ vị.

Bá»n nhà bếp biết thằng nhá» này bắt đầu từ ngày mai sẽ là ngưá»i trên đầu trên cổ chúng , nên Ä‘em hết tinh thần nấu nướng làm những món ăn rất ngon lành trong sạch , tưởng ngày thưá»ng đến cả Thái hậu cùngHoàng thượng cÅ©ng không được ăn những món tuyệt hảo nhưbá»­a nay chúng cung phụng Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo không biết uống rượu. Gã cÅ©ng theo đà nói trăng nói cuá»™i vá»›i bá»n kia.

Một tên thái giám thở dài nói :

-Hải lão công là ngưá»i tá»­ tế ! Äáng tiếc là mấy năm nay mình mang bệnh hoạn lại hư cặp mắt.

Tại hạ nghe nói lão gia nổi cÆ¡n ho rồi từ giả cuá»™c Ä‘á»i.

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Äúng thế ! Thưá»ng khi Hải lão công nổi cÆ¡n ho là hÆ¡i thở tá»±a hồ bị đút nút không thông được.

Tên thái giám chầu hầu Thái hậu nói :

-Sáng sá»›m hôm nay quan ngá»± y là Lý đại nhân vào tâu Thái hậu nói Hải lão công bị bệnh ho lao ăn vào xương tÅ©y , bệnh phong thấp thấu đến tâm can. Lão bệnh đã lâu năm mà phát tác thì không tài nào trị được nữa. Muốn đỠphòng bệnh lao phổi khá»i truyá»n sang ngưá»i khác phải Ä‘em thi thể há»a táng.

Hắn còn kể tiếp :

-Thái hậu rất buồn phiá»n vá» cái chết cá»§a Hải lão công. Ngài thở dài nói :

"Äáng tiếc ! Äáng tiếc ! Hải Äại Phú là ngưá»i rất trung thá»±c !"

Vi Tiểu Bảo vừa kinh ngạc vừa mừng thầm. Gã biết rằng bá»n thị vệ, ngá»± y , thái giám Ä‘á»u sợ bị liên lụy nên dấunhẹm vụ Hải lão công bị giết chết. Như vậy là hợp ý Thái hậu lắm.

Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :

-Cái gì mà bệnh lao ăn vào xương tủy , phongthấp thấu tới tâm can ?

Lão con rùa bị tiêm đao đâm ruột , lợi kiếm xuyên tâm mới là đúng sự thực.

Uống rượu giở chừng , hai tên thái giám trong Thượngthiện giám dần dần đưa câu chuyện vào cách sinhhoạt cùng khổ cá»§a kẻ làm thái giám , phải trông vào chút lợi lá»™c cho Ä‘á»i sống dá»… chịu hÆ¡n.

Chúng thĩnh cầu Vi Tiểu Bảo không nên cố chấp như Hảilão công , bất cứ việc gì cũng tính đâura đó.

Vi Tiểu Bảo chổ hiễu chổ không chỉ ậm ừ cho xuôi chuyện.

Uống rượu xong , hai tên thái giám cầm một gói nhỠnhét vào túi Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo vỠphòng mở ra coi thấy hai tấm ngân phiếu , mỗi tấm đỠba chữ "Nhất thiên lạng".

Gã hiễu ba chữ này , nghĩ thầm :

-Mình chưa nhậm chức đã đưa trước hai ngàn. Món tiá»n kiếm chác cÅ©ng khá đấy.

Vào khoảng giá» thân , vua Khang Hy phái ngưá»i đến kêu Vi Tiểu Bảo vào ngá»± thư phòng.

Hoàng thượng nét mặt tươi cưá»i nói :

-Tiểu Quế Tử ! Mẫu hậu bảo đêm qua ngươi lập được đại công ,ngài muốn thăng cấp cho ngươi.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Vụ này mình đã biết trước rồi.

Nhưng ngoài mặt làm bộ vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ , quì xuống dập đầu tâu :

-Nô tài có công lao gì đâu? Äây Ä‘á»u là nhá» hồng ân cá»§a Thái hậu cùng Hoàng thượng.

Vua Khang Hy cưá»i khà khà nói :

-Tiểu Quế Tá»­ ! Trẫm và ngươi tuy chưa lá»›n tuổi nhưng muốn làm việc lá»›n để bá»n đại thần không dám coi thưá»ng , bảo chúng ta là không hiá»…u việc.

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Chính thế ! Chỉ cần Hoàng thượng quyết định kế hoạch. Việc gì thánh thượng đã giao cho , nô tài xin hết sức.

Vua Khang Hy phán :

-Hay lắm ! Ngao Bái làm loạn phạm thượng. Tuy trẫm tha hắn không giết , nhưng hắn còn nhiá»u bè đảng , trẫm e rằng đống tro tàn có ngày cháy trở lại làmphản. Äó là má»™t việc rất nguy hiểm.

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Hoàng thượng phán rất đúng.

Vua Khang Hy nói :

-Vừa rồi Khang Thân Vương vào tâu vá»›i trẫm là hắn bị giam ở phá»§ Khang Thân Vương , suốt ngày la hét , thốt ra những lá»i hổn xược.

Nhà vua nói tá»›i đây hạ thấp giá»ng xuống tiếp :

-Thằng cha đó bảo Trẫm dùng dao găm đâm vào lưng hắn.

Vi Tiểu Bảo há»i :

-Làm gì có chuyện đó ? Äối vá»›i hắn hà tất Hoàng thượng phải ra tay? Nhát Ä‘ao đó là nô tài đâm , nô tài đến nói rõ vá»›i Khang Thân Vương là xong.

Việc vua Khang Hy động thủ ám toán Ngao Bái mà đồn đại ra ngoài thì thật là mất hết thể thống , ngài đang băn khoăn vỠchuyện đó. Bây giỠnghe Vi Tiểu Bảo nói vậy thì mặt rồng hớn hở gật đầu phán :

-Ngươi đến phủ Khang Thân Vương coi xem thằng cha đó đến bao giỠmới chết.

Vi Tiểu Bảo "dạ" một tiếng.

Vua Khang Hy lại nói :

-Trẫm cứ tưởng hắn đã trúng đao chỉ trong nháy mắt là toi mạng , nên hạ chỉ tha chết. Không ngỠhắn gớm lắm , vẫnđứng lên được. Nếu biết sớm thế này …

Giá»ng nói cá»§a nhà vua ra chiá»u hối hận.

Vi Tiểu Bảo dò ý vua Khang Hy biết là ngài muốn gã lén tá»›i giết chết Ngao Bái Ä‘i cho rồi , liá»n tâu :

-Nô tài coi chừng hắn không thể sống được qua ngày hôm nay.

Vua Khang Hy lộ vẽ vui mừng , khẻ nói :

-Võ công hắn rất cao cưá»ng , tuy bị giam cầm mà rất hung dữ như mãnh hổ.

Ngươi đến đó phải coi chừng , đừng để hắn đả thương.

Vi Tiểu Bảo cÅ©ng hạ thấp giá»ng xuống nói :

-Nô tài hiẽu rồi.

Vua Khang Hy truyá»n cho bốn tên thị vệ đưa Vi Tiểu Bảo Ä‘i công cán ở phá»§ Khang Thân Vương.

Vi Tiểu Bảo cưởi má»™t con ngá»±a cao lá»›n. Bốn tên thị vệ tiá»n hô hậu á»§ng , Ä‘i vá» phía phá»§ Khang Thân Vương.

Trên đưá»ng phố gã nghênh ngang đắc ý nhìn tả ngó hữu.

Bá»—ng nghe trên đưá»ng phố có tiếng má»™t hán tá»­ cất lên :

-Nghe nói nhân vật bắt được tên đại gian thần Ngao Bái là má»™t vị tiểu công công má»›i hÆ¡n mưá»i tuổi.

Chẳng hiễu có đúng không ?

Má»™t ngưá»i khác đáp :

-Äúng rồi ! Äức thiếu niên hoàng đế có má»™t vị công công ká» cận bên mình mà ngài rất sÅ©ng ái , cÅ©ng là má»™t trang thiếu niên.

Ngưá»i trước lại há»i :

-Phải chăng là vị tiểu công công này?

Ngưá»i kia đáp :

-Cái đó tại hạ cũng không biết.

Má»™t tên thị vệ muốn tâng bốc Vi Tiểu Bảo , liá»n lá»›n tiếng :

-Ngưá»i bắt tên gian thần Ngao Bái là vị Quế công công này đó.

Ngao Bái tàn sát ngưá»i Hán , lại tham lam vÆ¡vét , bách tính căm hận thấu xương. Nhân dânbị hắn bắt trị tá»™i và tịch thu gia sản trăm há» trong ngoàithành Bắc Kinh hoan hô dậy đất.

Lúc nhà vua nhõ tuổi hạ chỉ cầm nã , Ngao Bái á»· mình bản lãnh cao cưá»ng chống chá»i lại rồi bị bá»n tiểu thái giám đánh ngã là câu chuyện đã đồn đãi khắp vùng hoàng thành ai ai cÅ©ng biết. Bách tính còn thêm dầu thêm mở cho thành những giai thoại trong các trà đình tá»­u quán. Nào là Ngao Bái phóng cước muốn đá hoàng đế , nào là mấy vị tiểu thái giám võ công cao cưá»ng thi triển những chiêu thức "Khô đẳng bàn cầm" vật ngã Ngao Bái. Ngao Bái ra chiêu "Lý ngư đả đỉnh" tiểu thái giám liá»n ra chiêu "Hắc hổ thâu tâm" hạ hắn. Há» kể lại từng chiêu từng thức như chính mắt hỠđã nhìn thấy.

Mấy bá»­a nay , bách tính trong thành chỉ mong có những vị tiểu thái giám nhá» tuổi ra đưá»ng phố là há»xúm lại để nghe ngóng tin tức vá» tình hình trócnã Ngao Bái. Bây giá» quần chúng nghe tênthị vệ kia hô lá»›n vị tiểu thái giám này làđại công thần trong cuá»™c cầm nã Ngao Bái , lập tức gãlàm xúc động má»i ngưá»i. Dân chúng vổ tay hoanhô.

Trong Ä‘á»i Vi Tiểu Bảo có bao giỠđược vinh dá»± như ngày naỵ Bất giác gã nức lòng hở dạ , nở mặt nở mày, tưởng mình là má»™t vị đại anh hùng thật.

Má»i ngưá»i chỉ e dè hai tên thị vệ tay cầm yêu Ä‘ao Ä‘i trước dẹp đưá»ng , không thì hỠđã sấn lại vây quanh Vi Tiểu Bảo để nhìn tận mắt và há»i đến nÆ¡i.

Năm ngưá»i tá»›i phá»§ Khang Thân Vương.

Khang Thân Vương nghe tin Hoàng thượng phái nội sứ tới nơi , vội sai mở rộng cửa để lão thân hành nghinh tiếp.

Lão sai bày hương án , chuẩn bị nghinh tiếp thánh chỉ. Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :

-Khang vương gia ! Hoàng thượng sai tiểu nhân tá»›i đâyđể coi tình trạng Ngao Bái ra sao , chứ không cógì trá»ng đại.

Khang Thân Vương đáp :

- Dạ dạ !

Lão vào ngá»± thư phòng thưá»ng gặp Vi Tiểu Bảo chầu hầu ká» cận vua Khang Hỵ Lúc cầm nã Ngao Bái gãlại là ngưá»i xuất lá»±c nhiá»u nhất , lão cưá»i hì hì giắt tay Vi Tiểu Bảo nói :

-Quế công công ! Chả mấy khi được công công giá lâm tệ phủ. Chúng ta hãy uống chơi mấy chung rồi hãy vào coi Ngao Bái.

Khang Thân Vương liá»n hạ lệnh bày yến tiệc. Bốn tên thị vệ ngồi riêng má»™t bàn do bá»n văn võ quan viên trong vương phá»§ bồi tiếp :

-Khang Thân Vương tá»± mình ngồi đối ẩm vá»›i Vi Tiểu Bảo ở trong vưá»n hoa.

Trong khi uống rượu lão gợi chuyện há»i Vi Tiểu Bảo thích thứ gì ?

Vi Tiểu Bảo ngoẹo đầu ngẫm nghĩ :

-Nếu mình nói thích đánh bạc tất vương gia cÅ©ng bồi tiếp. Nhưng mình có được tiá»n cá»§a lão cÅ©ng là bất võ.

Gã liến đáp :

-Tiểu nhân chẳng thích thứ gì hết.

Khang Thân Vương bụng bảo dạ :

-Ngưá»i già thích tiá»n bạc. Hạng đứng tuổi thích nữsắc. Nhưng làm thái giám dÄ© nhiên khônghiếu sắc. Gã tiểu thái giám này khônghiá»…u thích thứ gì ? Thật khó mà Ä‘oán được. Gã biết hiá»…u võ công mà mình tặng bảoÄ‘ao bảo kiếm biết đâu gã chẳng xảy ra tai vạ trong hoàngcung , mà mình cÅ©ng bị liên lụy. à ! ÄÆ°á»£crồi !…

Lão cưá»i há»i :

-Quế công công ! Trong tầu ngựa của tiểu vương có nuôi được mấy con ngựa tốt. Chúng ta tuy mới gặp nhau nhưng chẳng khác tình cố cựu. Xin công công lựa mấy con và kể như là của tiểu vương trao tặng để làm lễ kiến diện , được chăng ?

Vi Tiểu Bảo cả mừng há»i lại :

-Có lý đâu tiểu nhân lại lãnh thỠđồ thưởng của vương gia?

Khang Thân Vương đáp :

-Äã là chổ anh em mình vá»›i nhau , công công nói gì mà thưởng vá»›i không thưởng ?

Lại đây ! Lại đây ! Chúng ta đi coi ngựa trước rồi sẽtrở vỠuống rượu.

Lão liá»n dắt Vi Tiểu Bảo vào tầu ngá»±a.

Khang Thân Vương kêu mã phu dắt mấy con ngựa nhỠtốt ra.

Vi Tiểu Bảo có ý không bằng lòng , tá»± há»i :

Sao lão lại bảo mình cởi ngựa nhỠ? Phải chăng lão cho mình là con nít chỉ biết cởi ngựa nhỠ?

Gã thấy mã phu dắt ra năm sáu con ngá»±a nhá» liá»n nói :

-Vương gia ! Tiểu nhân ngưá»i thấp muốn cởi con ngá»±a lá»›n cho khá»i lùn tịt , nên chăng ?

Khang Thân Vương liá»n hiá»…u ý ngay , vá»— đùi cưá»i nói :

-Äúng rồi ! Tiểu vương thật là hồ đồ ! Tiểu vương thậtlà hồ đồ ! Lão liá»n kêu mã phu :

-Giắt con Ngá»c hoa thông ra đây ! Má»i công công phẫm bình xem sao. Tên mã phu liá»n vào trong tầu giắt ra má»™t con ngá»±a rất cao lá»›n toàn thân lông trắng có pha lẫn những đốm màu hồng lợt. Nó ngẫng đầu giương bá»m ,trông đúng là má»™t con thần tuấn mã phi thưá»ng. Giây cương nạm vàng , bàn đạp bằng vàng. Yênbằng bạc khãm bảo thạch. Ngay má»™t bá»™ yên cương đã đáng giá rất nhiá»u tiá»n. Nếu không phải Vương Công cao cảthì dù là quan tư hay phú thương cÅ©ng khôngdám sắm bá»™ yên cương quý giá như vậy.

Vi Tiểu Bảo chẳng hiễu thế nào là ngựa tốt hay ngựa xấu , mới coi bộ dạng tuấn mã đã không nhịn được reo lên:

-Con ngựa này diêm dúa quá ! Thật là đẹp.

Khang Thân Vương cưá»i nói :

-Con ngá»±a này cá»§a ngưá»i Tây Vá»±c đưa đến. Nó là giống ngá»±a Äại Uyên mã rất nổi tiếng. Tuy coi nó cao lá»›n như vậy mà còn non lắm , má»›i có hai năm mấytháng. Con ngá»±a diêm dúa phải được ngưá»i diêmdúa cởi má»›i xứng đáng. Quế huynh đệ ! Huynh đệ coi con Ngá»choa thông này như thế nào?

Vi Tiểu Bảo ngập ngừng đáp :

-Con ngựa này ….là đồ cởi của vương gia. tiểu nhân khi nào dám lấy?

Vương gia ban cho hậu hỹ thế này , tất nhiên tiểu nhân phải tổn thá».

Khang Thân Vương nói :

-Quế huynh đệ ! Huynh đệ nói thế thì coi tiểu huynh như ngưá»i ngoài mất rồi. Thế là khinh rẽ tiểu huynh đấy nhé ! Chẳng lẻ Quế huynh đệ lại không chịu kết bạn vá»›i ta chăng ?

Vi Tiểu Bảo nói :

-Hởi ơi ! tiểu nhân chỉ là …..một kẻ hạ tiện trong nội cung , khi nào dám kết giao bằng hữu với vương gia?

Khang Thân Vương nói :

-Ngưá»i Mãn Châu chúng ta tính tình maulẹ. Nếu huynh đệ là bạn thân vá»›i ta thì phải lấy conngá»±a này Ä‘em vá» mà cởi. Từ nay trở Ä‘i giữa chúng takhông còn có chuyện riêng tây nữa. Nếu khôngthế thì tiểu huynh giận lắm đấy.
Tài sản của ngocvosong1986

  #27  
Old 01-06-2008, 07:56 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 26


Trong nhà lao Ngạo Bái vong thân


Khang Thân Vương nói rồi chủng ngượcchòm râu tựa hồ muốn thở lên phì phì.

Vi Tiểu Bảo thấy vị vương gia này vui vẽ dễ thân cận rất lấy làm hứng thú , gã làm bộ ngập ngừng đáp :

-Vương gia ơi ! Vương gia …đối đải với tiểu nhân tử tế quá , tiểu nhân không biết làm thế nào báo đáp cho vừa?

Khang Thân Vương cả mừng nói :

-Sao Quế huynh đệ cứ nhắc đi nhắc lại hoài chuyện báo đáp với chẳng báo đáp. Huynh đệ ưng lấy con ngựa này là ta hãnh diện lắm rồi.

Lão quanh ra phía sau ngựa khẻ vổ vào đít ngựa mấy cái , bảo nó :

-Ngá»c hoa ! Ngá»c hoa ! Từ nay mi vá» vá»›i công công đây , phải cho ngoan ngoãn , thuần thục nghe !

Rồi lão bảo Vi Tiểu Bảo :

-Huynh đệ ! Huynh đệ thử cởi lên coi !

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

- Dạ ! Xin tuân lá»i vương gia.

Gã vổ vào yên ngá»±a , tung mình nhãy vá»t lên lưng nó.

Vi Tiểu Bảo há»c võ nghệ cá»§a Hải lão công được quá nữa năm , nhưng lão không có chân tâm truyá»n thụ. Vá» môn quyá»n cước thá»±c ra gã chưa há»c được gì , nhưng nghá» nhãy nhót thì thân thá»§ gã rất mau lẹ.

Khang Thân Vương khen ngợi :

-Công phu của Quế huynh đệ hay lắm !

Tên mã phu Ä‘ang dắt ngá»±a liá»n đưa dây cương cho Vi Tiểu Bảo rồi buông tay ra. Con Ngá»c hoa thông Ä‘i quyện mấy vòng quanh tầu ngá»±a.

Vi Tiểu Bảo cởi trên lưng ngá»±a thấy vừa êm vừa Ä‘i mau. Gã chưa hiá»…u gì vá» nghệ thuật cầm cương Ä‘iá»u khiển con ngá»±a. Cứ để mặc nó Ä‘i quanh mấy vòng rồi tung mình nhãy xuống. Con ngá»±a tá»± động dừng lại.

Khang Thân Vương vổ tay hoan hô :

-Tuyệt diệu ! tuyệt diệu !

Vi Tiểu Bảo nói :

-Vương gia ! Äa tạ vương gia có lòng hậu tứ. Tiểu nhân hãy Ä‘i coi Ngao Bái má»™t chút rồi sẽ trở ra hầu tiếpvương gia.

Khang Thân Vương đáp :

-Phải rồi ! Äây là việc lá»›n tiểu huynh đệ đã vâng thánh chỉ hãy làm cho xong đã.

Khi tiểu huynh đệ vá» cung , tâu dùm cho là chúng ta phòng thá»§ rất nghiêm mật , dù Ngao Bái có má»c cánh cÅ©ng không trốn thoát.

Vi Tiểu Bảo nói :

- Dĩ nhiên là thế.

Khang Thân Vương há»i :

-Tiểu huynh đệ có cần ta đi theo không ?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Tiểu nhân không muốn làm phiá»n đến vương gia.

Khang Thân Vương má»—i lần đến gặp Ngao Bái là lại bị hắn chá»­i mắng như tát nước vào mặt , nên lão cÅ©ngkhông muốn gặp hắn. Lão liá»n phái 8 tên thị vệcá»§a bản phá»§ Ä‘i theo Vi Tiểu Bảo để tra xét tình trạng tênkhâm phạm Ngao Bái.

Tám tên thị vệ dẫn Vi Tiểu Bảo ra phía sau vưá»n hoa đến trước căn nhà thạch thất trÆ¡ trá»i. Ngoài cá»­a sổ có16 tên thị vệ tay cầm cương Ä‘ao canh giá»­. Ngoài ra cònhai tên thá»§ lãnh Ä‘i tuần quanh thạch thất. Cách phòng thá»§ quả nhiên cá»±c kỳ nghiêm mật.

Bá»n thị vệ liá»n báo tin cho thá»§ lãnh là có vị công công do Hoàng thượng phái đến Ä‘iá»u tra tù phạm. Bá»n chúng khom lưng thi lá»….

Chánh phó thá»§ lãnh liá»n móc trong bá»c ra má»™tchùm chìa khóa chia nhau Ä‘i mở cá»­a sắt và bốncái khóa lá»›n. Chúng kéo cá»­a sắt ra má»i Vi TiểuBảo vào trong nhà giam.

Căn thạch thất này ẩm thấp tối tăm. Ngay trong hành lang có làm má»™t cái bếp , má»™t ngưá»i lão bá»™c Ä‘ang nấu cÆ¡m.

Tên vệ sĩ thủ lãnh nói :

-Ngày thưá»ng cá»­a sắt này không mở ra bao giá». Äồ ăn cá»§a tên khâm phạm thổi nấu ngay ở trong nầy rồi đưa vào trong nhà giam.

Vi Tiểu Bảo gật đầu nói :

-Hay lắm ! Vương gia của các vị nghĩ cách này thật châu đáo. Cửa sắt mà không mở thì tên khâm phạm khó lòng trốn thoát.

Vệ sĩ thủ lãnh lại nói :

Vương gia còn căn dặn : Nếu tên khâm phạm toan chạy trốn thì cứ hạ sát ngay không cần báo trước.

Vệ sÄ© thá»§ lãnh dẫn Vi Tiểu Bảo tiến vào. Khi Ä‘i qua căn phòng nhỠđã nghe tiếng Ngao Bái ở phía trong vá»ng ra. Hắn lá»›n tiếng thóa mạ hoàng đế :

-Con mẹ nó ! Lão gia xuất sinh nhập tử , lập biết bao công hãn mã cho ông cha nó thu lại tòa giang sơn gấm vóc. Bây giỠđến thằng tiểu qui? chưa ráo máu đầu lại không biết yên phận , ám toán vào sau lưng lão gia. Lão gia có thành tên lệ qui? cũng không buông tha hắn.

Vệ sĩ thủ lãnh chao mày nói :

-Tên tù này thốt ra những lá»i vô phép vô thiên nên chém đầu là phải.

Vi Tiểu Bảo Ä‘i đến căn phòng nhá» có chấn song sắt liá»n thò đầu vào coi thì thấy Ngao Bái đầu bù tóc rối. Chân tay Ä‘eo xiá»ng và khóa rất nặng.

Ngao Bái ở trong phòng giam chạy lui chạy tá»›i , xiá»ng sắt kéo lê thê dưới đất bật lên những tiếng loảng xoảng. Hắn vừa thấy Vi Tiểu Bảo đã la lên :

-Thằng tiểu quỉ…Chết bầm chết văm kia !…Mi vào đây… Vào đây cho lão gia vặn cổ chết tươi !

Hai mắt hắn trợn tròn xoẹ Nhãn quang tựa hồ muốn phun ra lửa.

Äá»™t nhiên hắn nhãy xổ vá» phía Vi Tiểu Bảo , nhưng đụng vào tưá»ng đánh "sầm" má»™t tiếng. Tuy còn cách bức tưá»ng rất dày mà Vi Tiểu Bảo cÅ©ng giật mình kinh hãi phải lùi lại hai bước. Gã thấy tướng mạo Ngao Bái hung dữ bất giác sinh lòng khiếp sợ.

Vệ sÄ© liá»n an á»§i gã :

-Công công đừng sợ gì hết. Hắn không ra được đâu.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Ta đâu có sợ. Mấy vị hãy ra ngoài chỠta.

Hoàng thượng truyá»n cho ta há»i hắn mấy câu.

Bá»n vệ sÄ© dạ má»™t tiếng rồi lui ra.

Ngao Bái càng tức giận , tiếp tục lá»›n tiếng thóa mạ. Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :

-Ngao thiếu bảo ! Äức Hoàng thượng phái tại hạ đến thăm sức khõe cá»§a lão nhân gia. Nghe tiếng lão gia thóa mạ sang sảng thì biết rằng chân khí hãy còn sung túc , thân thể khõe mạnh như trước.Hoàng thượng biết tin này nhất định ngài sẽ vui lònglắm.

Ngao Bái dÆ¡ hai tay lên đập xiá»ng sắt vào chấn song bật lên những tiếng choang choảng.

Lão càng căm hận thóa mạ :

-Tổ mẹ nó ! Thằng tiểu qui? chó đẻ kia ! Mi vỠbảo hoàng đế đừng làm bộ giả đạo đức nữa. Muốn giết ta thì cứ việc giết đi. Chẳng lẻ Ngao Bái còn sợ đến thứ mi nữa chăng ?

Gã đập vào chấn song sắt cá»­a sổ to tướng làm cho rung chuyển , Vi Tiểu Bảo sợ hắn phá cá»­a sổ nhãy ra , lại lùi thêm bước nữa , cưá»i nói :

-Hoàng thượng có giận lão gia đến đâu thì cÅ©ng không giết lão gia má»™t cách giản dị như vậy đâu. Ngài muốn để lão gia yên nghÄ© ở đây hai ba chục năm , kỳ cho đến khi lão gia thá»±c lòng hối lổi bò đến trước mặt Hoàng thượng dập đầu mấy trăm cái. Có thể Hoàng thượng nghÄ© đến công lao cá»§a lão gia ngày trước mà phóng xá cho cÅ©ng chư biết chừng. Nhưng ngài có buông tha cho lão gia khá»i chết là may lắmrồi , chứ còn muốn làm quan to trở lại thì chắc là không được rồi.

Ngao Bái nghĩ thầm trong bụng :

-Bị giam cầm nơi đây sống không sống được , chết chẳng cho thì thà rằng giết đi còn dễ chịu hơn.

Hắn nóng tính như lửa , thà chết chứ không chịu khuất phục.

Khi nào hắn chịu đến xin lổi tiểu hoàng đế và dập đầu lạy.

Hắn liá»n lá»›n tiếng :

-Mi vỠbảo hoàng đế đừng mơ mộng nữa. Y muốn giết Ngao Bái là chuyện dễ , còn muốn Ngao Bái dập đầu tạ tội thì khó khăn vô cùng.!

Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :

-Chúng ta thử chỠxem. Sau ba năm , Hoàng thượng khi nào nhớ tới lão gia lại phái tại hạ đến thăm lão gia.

Lão gia Æ¡i ! lão gia hãy bảo trá»ng tấm thân ,chá»› để cảm mạo phong hàn mà phát ho suyển.

Ngao Bái lại lớn tiếng mắng chửi :

-Ho suyển con mẹ quân khốn kiếp !

Nguyên trước tiểu hoàng đế vốn là ngưá»i tá»­ tế , chỉ vì bá»n ngưá»i Hán chó đẻ các ngươi làm cho y phải hư đốn. Lão hoàng gia mà biết nghe lá»i tạ Triá»u đình không dùng má»™t tên Hán quan , trong cung không cho má»™t con Hán cẩu nào vào thì làm gì có chuyện thối nát như ngày nay?

Vi Tiểu Bảo bỠmặc Ngao Bái chửi bới thế nào cũng mặc , gã lui ra ngoài hành lang đến chổ nấu bếp thấy nồi đang bốc hơi nghi ngút. Gã mở vung ra coi thì trong nồi đang nấu thịt heo với rau. Gã nói :

-Thơm quá !

Lão bá»™c cưá»i nói :

-Äây là đồ ăn cá»§a phạm nhân , chẳng có gì ngon lành đâu.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Hoàng thượng phái ta đến đây tra xét cách ăn uống của tên khâm phạm , không được để hắn đói lả.

Lão bộc đáp :

-Công công cứ yên tâm. Hắn không đói đâu. Vương gia đã dặn cho hắn ăn mội ngày một cân thịt.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Lão múc một bát cho ta thử nếm xem. Nếu lão để tên khâm phạm phải thiếu thốn , ta sẽ vỠnói với vương gia đánh đòn.

Tên lão bộc sợ hãi nói :

- Dạ dạ ! tiểu nhân không dám để tên khâm phạm thiếu thốn trong việc ăn uống.

Lão lấy bát múc thịt và rau rồi hai tay cungkính đưa đến.

Vi Tiểu Bảo ăn má»™t miếng canh thịt rồi "ồ" má»™t tiếng chá»› không phê bình , gã há»i :

-Mỗi bửa , lão cho tên khâm phạm ăn bao nhiêu thịt ? Ta e rằng cân thịt này lão ăn vụng hết.

Ngưá»i lão bá»™c vá»™i đáp :

-Không có đâu ! Cái này tiểu nhânđưa vào cho phạm nhân hết.

Lão lấy bát lớn múc canh thịt và xới ba chén cơm lớn.

Vi Tiểu Bảo cầm đôi đủa lên nhìn rồi nói :

-Äá»§a này dÆ¡ lắm ta dùng thế nào được ? Lão cầm rá»­a sạch Ä‘i cho ta.

Lão bộc vâng dạ luôn miệng rồi cầm đôi đủa ra rửa vào trong chậu nước.

Vi Tiểu Bảo xoay mình lại lấy trong bá»c ra má»™t gói thuốc tán trá»™n vào bát canh thịt.

Gã lại cất dấu gói thuốc vào trong bá»c không để ai trông thấy?

Gã khuấy bát canh lên mấy cái cho thuốc biến vào trong canh thịt.

Nguyên Vi Tiểu Bảo đã biết vua Khang Hy muốn giết Ngao Bái mà gã định làm không để lại vết tích gì.

Sau má»™t lúc ngẫm nghÄ© gã quyết định chá»§ ý lấy hÆ¡n mưá»i thứ thuốc tán ở trong rương cá»§a Hải lão công.

Gã không cần biết thứ nào độc thứ nào không , đem trộn lẫn nhau gói thành một gói.

Gã nghĩ bụng :

-Trong mưá»i mấy thứ thuốc tán này chắc thế nào cÅ©ngcó vài ba thứ thuốc độc.

Mình cứ cho hắn uống nhất định phần chết nhiá»u hÆ¡n phần sống.

Lão bộc cầm đôi đủa ra ngoài rửa xong lau chùi sạch sẽ rồi cung kính đưa lên.

Vi Tiểu Bảo đón lấy đôi đủa không ngớt quấy vào bát canh thịt của Ngao Bái.

Gã há»i :

-Chà ! Thế này là nhiá»u thịt rồi. Má»i ngày có được bấy nhiêu không ?

Ta coi tướng lão là một tay ăn vụng như chớp.

Lão bộc đáp :

-Má»—i bá»­a Ä‘á»u cho phạm nhân ăn bấy nhiêu thịt heo , tiểu nhân không dám ăn vụng.

Miệng lão trả lá»i như vậy , nhưng trong lòng rất lấy làm quái dị , nghÄ© thầm :

-Tên tiểu thái giám này thật là qui? quái tinh ma ! Sao gã biết mình hay an vụng thịt của phạm nhân mới kỳ.

Vi Tiểu Bảo nói :

-ÄÆ°á»£c rồi ! Lão đưa cÆ¡m canh vào cho phạm nhân ăn Ä‘i.

Lão bộc đáp :

- Dạ dạ !

Rồi lão bưng cơm canh đưa vào phòng giam cho Ngao Bái.

Vi Tiểu Bảo cầm chiếc đủa khẻ gỠvào cạnh nồi , trong lòngrất đắc ý , nghĩ bụng :

-Thằng cha Ngao Bái ăn bát canh rau cải nấu thịt ta bỠthuốc vào nếu không thất khiếu chảy máu thì cũng…bát khiếu chảy máu ra mà chết.

Gã muốn nói một câu thành ngữ , nhưng không nhớ được rõ , gã nói thất khiếu chảy máu , lại thêm vào một khiếu nữa.

Gã bỠđủa xuống bước ra cửa nói chuyện gẩu với tên vệ sĩ gát cửa mấy câu rồi nghĩ bụng :

-Chắc bây giỠthằng cha Ngao Bái ăn hết bát canh thịt rồi.

Gã liá»n quay ra nhìn tên vệ sÄ© thá»§ lãnh nói :

-Chúng ta lại vào xem sao.

Tên vệ sÄ© thá»§ lãnh dạ má»™t tiếng rồi hai ngưá»i tiến vào.

Khi vừa bước qua cá»­a , bá»—ng nghe bên ngoài có tiếng quát há»i :

-Ai đó ! Äứng lai !

Tiếp theo hai tiếng vo vo như tên bắn.

Tên vệ sĩ thủ lãnh giật mình kinh hãi nói :

-Tiểu công công ! Äể tiểu nhân ra coi.

Rồi gã nhãy vá»t ra cá»­a.

Vi Tiểu Bảo cũng ra theo thì thấy những tiếng choang choảng vang lên !

HÆ¡n mưá»i ngưá»i áo xanh tay cầm binh khí Ä‘ang cùng bá»n vệ sÄ© động thá»§.

Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi nghĩ thầm :

-Hõng bét ! Bá»n thá»§ hạ cá»§a Ngao Bái đã đến cứu hắn.

Tên vệ sĩ thủ lãnh rút kiếm chỉ huy vừa quát lên mấy tiếng thì thấy một nam một nữ xông vào giáp công hai bên tả hữu.

Bốn tên ngá»± tiá»n thị vệ há»™ tống Vi Tiểu Bảo Ä‘ang đứng gần đó nghe tiếng quát tháo liá»n chạy lại viện trợ , xông vào vòng chiến.

Bá»n ngưá»i áo xanh võ công rất cao cưá»ng. Má»›i trong chá»›p mắt hai tên vệ sÄ© ở vương phá»§ đã bị chết lăn dưới đất.

Vi Tiểu Bảo vội thụt vào đóng cửa. Gã toan cài then thì đột nhiên một luồng đạo lực xô mạnh vào đẩy gã lùi lại ngã lăn ra xa hơn trượng.

Bốn tên áo xanh nhãy xổ vào , quát há»i:

-Ngao Bái đâu rồi? Ngao Bái đâu rồi?

Má»™t lão già râu dài túm lấy Vi Tiểu Bảo xách lên há»i :

-Ngao Bái giam ở đâu?

Vi Tiểu Bảo trỠra ngoài đáp :

-Hắn bị giam trong địa lao ngoài kia.

Hai tên áo xanh liá»n chạy ra ngoài.

Nhưng bốn tên áo xanh bên ngoài lại xôngvào chạy vỠphía hậu viện.

Äá»™t nhiên có tiếng ngưá»i la :

- Ở đây rồi !

Lão râu dài thấy Vi Tiểu Bảo nói dối , nổi giận đùng đùng , vung đao nhắm Vi Tiểu Bảo chém xuống.

Vi Tiểu Bảo thân thá»§ rất mau lẹ né mình tránhkhá»i.

Má»™t tên áo xanh đứng bên phóng chưởng đánh ra đánh "binh" má»™t tiếng trúng vào sau lưng gã , hất gã bay ra mấy trượng , rá»›t xuống hậu viện nằm sá»ng sượt , không nhúc nhích được nữa.

Sáu tên áo xanh vào đập cửa sắt nhà tù , nhưng cửa sắt này rất kiên cố khó lòng phá được trong khoảnh khắc.

Bỗng nghe bên ngoài tiếng thanh la choang choảng vang lên từng hồi , vương phủ đã nổi hiệu báo động.

Một tên áo xanh la :

-Lẹ lên ! Lẹ lên !

Lão râu dài gắt lên :

-Thối lắm ! Ai không muốn mau?

Má»™t tên áo xanh thấy không thể phá vở được cá»­asắt , chợt động tâm cÆ¡ liá»n cầm cây cương tiên trong taythò vào cá»­a sổ mà bẩy mấy cái , Hai câysong sắt cong vèo Ä‘i.

Lúc này lại thêm ba tên áo xanh chạy vào , ngoài cá»­a nhà có địa thế chật hẹp , chín ngưá»i đứng chật như nêm cối , thi triển thá»§ cước rất khó khăn.

Vi Tiểu Bảo lồm chồm ngồi dậy , bò dưới đất toan lén ra. Nhưng gã bò được mấy bước liá»n bị ngưá»i phát giác.

Một nhát kiếm nhằm đâm vào sau lưng gã.

Vi Tiểu Bảo né tránh sang mé tả , ngưá»i kia quét ngang lưởi kiếm đánh "roạt" má»™t tiếng.

áo xiêm Vi Tiểu Bảo bị rách một vệt dài.

Vi Tiểu Bảo trong lúc hoảng hốt , không biết Ä‘au đớn là gì nữa , gã nhãy vá»t ngưá»i lên , chênh chếch xông ra.

Một tên áo xanh quát mắng :

-Quân tiểu qui? !

Gã vung đao chém tới.

Vi Tiểu Bảo không nghÄ© gì nữa , nhãy xổ lại nắm lấy chấn song sắt cá»­a sổ nhà tù. ngưá»i gã co lên treotòn teng.

Hán tá»­ áo xanh Ä‘ang dùng cây cương tiênđể bẩy song ssắt thấy Vi Tiểu Bảo ngăn chận nÆ¡i cá»­a sổ , liá»n vung tiên đánh xuống.

Vi Tiểu Bảo không còn đưá»ng lùi , hai chân gã xá» qua khe song sắt , trầm ngưá»i xuống.

Thế là gã đã lách được vào trong nhà tù.

Nguyên hai cây song sắt này đã bị hán tá»­ áo xanh bẩy cong Ä‘i , mà ngưá»i Vi Tiểu Bảo lại bé nhá» nên chuồn lá»t vào được.

Choảng một tiếng vang lên ! Cây cương tiên đánhvào song sắt.

Bá»n hán tá»­ áo xanh bên ngoài quát tháo om xòm.

-Äể ta chuồn vào ! Äể ta chuồn vào !

Hán tử sử cây cương tiên thò đầu qua kẻ hở muốn chuồn vào.

Nhưng Vi Tiểu Bảo là đứa con nít má»›i 13,14 tuổi nên chuồn qua được. Còn gã hán tá»­ này thân thể to lá»›n thì chui lá»t thế nào được ?

Vi Tiểu Bảo thò tay vào ống giày rút lưởi đao trủy thủ ra.

Gã cầu khẩn trong bụng :

-Cứu binh đến cho mau ! Cứu binh đến cho mau !

Tai gã nghe bên ngoài có tiếng đồng la , tiếng quát tháo và tiếng khí giới choang choảng hòa lẫn với nhau thành một khúc nhạc chói tai.

Äá»™t nhiên nghe đánh "vèo" má»™t tiếng. Má»™t luồng kình phong đè xuống đầu gã.

Vi Tiểu Bảo không hiễu chuyện gì vội nằm lăn rạ. lăn đi mấy thước.

Bá»—ng nghe những tiếng loảng xoảng vang lên khá»§ng khiếp khiến ngưá»inghe cÆ¡ hồ thá»§ng cả màng tai.

Vi Tiểu Bảo không kịp quay đầu lại. Mặt gã bị đất cát bắn vào Ä‘au rát. Gã đứng phắt dậy thấy Ngao Bái hài tay vung vẫy xiá»ng xích lên đập bừa bải. Miệng hắn thét lên be bẹ Chân hắn nhãy loạn xà ngầu. Lưởi hắn bị cắt trong ngá»± thư phòng nên tiếng gầm thét nghe càng khá»§ng khiếp.

Lúc này gã hán tử áo xanh sử cây cương tiên đã chui qua được khe chấn song cửa sổ vàotrong nhà giam.

Ngao Bái vung tay có cả xiá»ng xích lẫn khóa đập xuống đầu gã thật mạnh.

Gã áo xanh đầu óc vở toang chết không kịp ngáp.

Vi Tiểu Bảo cá»±c kỳ kinh hãi và lấy làm quái dị tá»± há»i :

-Tại sao hắn lại đánh chết cả ngưá»i đến cứu hắn ?

Rồi gã chợt hiễu , la thầm :

-Trá»i Æ¡i ! Hõng bét ! Hắn uống thuốc rồi tuy bị trúng độc mà không xuống chầu diêm vương , chỉ phát Ä‘iên khùng.

Bá»n hán tá»­ lá»›n tiếng quát tháo ở ngoài cá»­a sổ.

Ngao Bái tiếp tục vung xiá»ng khóa lên đập mạnh vào chấn song cá»­a.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Nếu hắn quay lại đánh lão gia thì lão gia đây phải vỠchầu phật.

Trong lúc nguy cấp , gã không kịp suy nghĩ kỹ gì nữa , vung lưởi trủy thủ lên hết sức đâm mạnh vào saulưng Ngao Bái.

Ngao Bái tuy võ công cao cưá»ng , nhưng sau khi ăn phải thuốc rồi thần trí không còn minh mẩn nữa.

Hắn không biết sau lưng có ngưá»i tập kích.

Vi Tiểu Bảo cầm lưởi trá»§y thá»§ đâm tá»›i hắn cÅ©ng không biết đưá»ng né tránh.

Sột một tiếng ! Lưởi trủy thủ đâm ngập tận chuôi.

Ngao Bái rú lên má»™t tiếng , hai tay xiá»ng khóa vẫn vung múa loạn lên.

Lưởi trủy thủ này là một thanh bảo kiếm chém sắt như chém bùn. Vi Tiểu Bảo thuận đà cầm chuôi kiếm đè mạnh xuống. Xương sống Ngao Bái bị đứt làm hai , Ngao Bái lập tức té xuống.

Bá»n hán tá»­ bên ngoài cá»­a sổ khiếp sợ đứng ngẩn ngưá»ira má»™t lúc , tưởng chừng trên Ä‘á»i chưa bao giá» có vụnào ly kỳ cổ quái như bá»­a nay.

Ba , bốn tên đồng thá»i bá»—ng kêu thét lên :

-Thằng lá»i con kia giết chết Ngao Bái rồi ! Thằng lá»i con kia giết chết Ngao Bái rồi !

Lão râu dài bỗng quát to :

-Nạy chấn song sắt ra để vào coi cho biết rõ có phải đúng là Ngao Bái không ?

Hai tên lượm lấy cương tiên hết sức bẩy song sắt ra.

Lúc này hai tên vệ sÄ© ở vương phá»§ tiến vào. Lão râu dài liá»n huy động loạn Ä‘ao chém chết cả hai.

Má»™t hán tá»­ áo xanh tay cầm Ä‘oản thương đứng ngoài phóng qua khe cá»­a sổ nhằm Vi Tiểu Bảo mà đâm há» , khiến gãkhông dám lại gần cá»­a sổ để đả thương ngưá»i cá»§a bá»n chúng.

Sau một lúc , cây song sắt bị bẻ cong lên để hở một lổ rộng.

Má»™t ngưá»i đàn bà áo xanh nói :

-Äể bản nhân vào coi.

Rồi thị nhãy vào. Thân pháp cực kỳ mau lẹ.

Vi Tiểu Bảo vung Ä‘ao trá»§y thá»§ đâm vào ngưá»i thị.

Ngưá»i đàn bà đưa lưởi Liá»…u diệp Ä‘ao lên gạt.

Chát má»™t tiếng ! Thanh Liá»…u diệp Ä‘ao bị chặc đứt làm hai Ä‘oạn. Ngưá»i đàn bà giật mình kinh hãi , nhưng thị biến chiêu rất lẹ. Tay cầm thanh Ä‘ao cụt liệng vào Vi TiểuBảo.

Vi Tiểu Bảo cúi đầu né tránh. Không ngỠthanh đao gẩy lúc liệng ra tựa hồ nhắm phóng vào mặt gã , mà thực ra thị phát huy kình lực rất khéo.

Thanh đao gảy liệng trúng ngực Vi Tiểu Bảo đánh "kịch" mộttiếng.

Thanh Liễu diệp đao này tuy bị cụt , nhưng chổ gảy vẫn sắc bén vô cùng. Nó cắm vào ngực Vi Tiểu Bảo rồi tuột xuống bên ngoài áo gã.

Gã vừa ngẫn ngưá»i ra , hai cổ tay liá»n bị ngưá»i đàn bà túm được. Tiện đà thị quật hai tay gã ra sau lưng.

Tiếp theo gã thấy dưới nách đau nhói lên , thì ra đã bị điểm huyệt rồi.

Lúc này chấn song sắt cửa sổ đã bị bẻ rộng thêm ra.

Lão râu dài và một hán tử áo xanh chuồn vào nhà tù kéo thi thể Ngao Báilên coi rồi đồng thanh la hoảng :

-Äúng là Ngao Bái rồi !

Lão râu dài muốn đưa thi thể Ngao Bái ra ngoài cá»­a sổ , nhưng lập tức lão phát giác má»™t đầu dây xiá»ng đóng chặt vào tưá»ng đá. Trong lúc nhất thá»i lão không có cách gì chặt đứt xiá»ng sắt cho được.

Ngưá»i đàn bà nói :

-Thanh gươm trủy thủ này sắc bén vô cùng.

Rồi thị lượm lấy thanh trủy thủ của Vi Tiểu Bảo chặc "chát"chát" mấy tiếng.

Xiá»ng xích khóa vào xác Ngao Bái Ä‘á»u bị chặc đứt.

Lão râu dài cất tiếng khen :

-Thanh đao này tuyệt quá !

Äoạn lão đưa xác Ngao Bái chuồn qua cá»­a sổ.

Bá»n áo xanh bên ngoài đón lấy.

Ngưá»i đàn bà đẩy Vi Tiểu Bảo ra rồi , ba ngưá»i cùngchuồn theo.

Lão râu dài hô :

-Äem cả thằng lõi này Ä‘i ! Ra khá»i vương phá»§ rồi chia đưá»ng mà giải tán. Äến đêm sẽ há»™i há»p ở chổ cÅ©.

Má»i ngưá»i "dạ" má»™t tiếng rồi xông ra.

Má»™t đại hán áo xanh cắp Vi Tiểu Bảo chạy ra khá»i thạch thất.

Bỗng nghe những tiếng veo véo vang lên. Tên bắn như mưa rào.

Hơn hai mươi tên vệ sĩ tiếp tục bắn tên không ngớt.

Khang Thân Vương cầm đao thân hành đốc thúc.

Nên biết để mất tên khâm phạm là tội nặng vô cùng !

Bá»n áo xanh bị tên bắn rát quá , trong lúc nhất thá»i không xông ra được.

Äại hán ôm thi thể Ngao Bái hô lên :

-Hãy đi theo ta !

Hắn đưa xác Ngao Bái vỠphía trước để làm mộc che.

Khang Thân Vương không hiễu Ngao Bái còn sống hay chết vội hô vệ sĩ :

- Dừng tay !
Tài sản của ngocvosong1986

  #28  
Old 01-06-2008, 07:58 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 27


Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng quần hùng tế Ä‘iện


Tiếp theo Khang Thân Vương lại nhìn thấy Vi Tiểu Bảo bị bá»n thích khách bắt được , vá»™i la lên:

-Coi chừng ! Chớ có bắn lầm Quế công công !

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

Khang vương gia quả là ngưá»i có lương tâm , ta không quên lão được.

Bá»n cung tên trong vương phá»§ nghe vương gia hô hoán lập tức dừng lại không bắn ra nữa.

Bá»n hán tá»­ áo xanh Ä‘á»u là những tay bản lãnhcao cưá»ng , chân tay mau lẹ. Chúng hò reo xôngra ngoài.

Lão râu dài vẫy tay má»™t cái , bốn hán tá»­ tay cầm binh khí liá»n xông vá» phía Khang Thân Vương.

Bá»n vệ sÄ© cả kinh , không nghÄ© đến chuyện rượt theo quân địch , Ä‘á»u quay lại lo bảo vệ vương gia.

NgỠđâu đó chỉ là kế dương Äông kích Tây cá»§a lão râu dài.

Ngoài mấy tên giả vá» xông vào tập kích Khang Thân Vương là để cho dư đảng cá»§a chúng thừa cÆ¡ vượt tưá»ng trốn ra khá»i vương phá»§.

Bốn tên công kích Khang Thân Vương , Ä‘á»u có khinh công cá»±c cao. Chúng không giao thá»§ vá»›i bá»n vệ sÄ© , chỉ tránh Äông né Tây , tá»±a hồ chá» cÆ¡ há»™i đâm chết Khang Thân Vương. Chúng chá» cho đồng bá»n rakhá»i vương phá»§ hết rồi , má»›i hô lên má»™t tiếng , nhãy quabức tưá»ng. Äồng thá»i 8 bàn tay liệng ám khí vá»phía Khang Thân Vương.

Bá»n vệ sÄ© la hoảng , vung binh khí lên gạt ám khí , mà cÅ©ng còn má»™t mÅ©i cương tiêu bắn trúng vào cánh tay cá»§a Khang Thân Vương.

Bốn hán tá»­ áo xanh liá»n nhân lúc hổn loạn này trốn ra khá»i vương phá»§.

Vi Tiểu Bảo bị ngưá»i cắp vào nách chạy như bay , nhưng gã vẫn nghe rõ trên đưá»ng có tiếng vó ngá»±a dồn dập và tiếng ngưá»i hô hoán :

-Trong phủ Khang Thân Vương có thích khách ! Có thích khách !

Äây chính là đại đội quan quân kéo tá»›i tăng viện.

Bá»n hán tá»­ áo xanh chạy vào nhà dân ở gần vương phá»§ đóng cổng lại rồi chuồn ra cổng hậu chạy Ä‘i.

Bá»n này trước khi hành động đã quan sát rõ ràng địa thế , tính trước đưá»ng rút lui. Chúng chạy trong đưá»ng hẻm , má»™t lúc rồi lại vào má»™t tòa nhà lá»›n , cởi bỠáo xanh , thay mặc các kiểu áo khác vào mình. Chỉ trong khoảnh khắc bá»n chúng Ä‘á»u biếnthành nông dân , hoặc gánh cá»§i , hoặc gánhrau.

Hai hán tử đẩy một cổ xe gổ. Trong xe có hai thùnggổ lớn.

Một cái để đựng xác Ngao Bái còn một cái đựng Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo mắng thầm trong bụng một câu :

-Tổ bà quân khốn kiếp !

Bá»—ng thấy trên đầu trái cây đổ vào che lấp hẳnngưá»i gã Ä‘i. Nắp thùng đậy lại rồi không nhìnthấy gì nữa.

Tiếp theo gã thấy ngưá»i lúc lắc thì biết là cổ xe Ä‘ang được đẩy ra khá»i tòa nhà lá»›n.

Tuy thùng trái cây hãy còn có những chổ trống không đến nổi nghẹt thở nhưng hô hấp cũng rất khó khăn.

Vi Tiểu Bảo trấn tĩnh tâm thần nghĩ thầm trong bụng :

-Bá»n gia tướng cá»§a Ngao Bái bắt lão gia Ä‘em Ä‘i , tất nhiên chúng sẽ moi gan móc ruá»™t lão gia để tế Ä‘iện hắn. Vậy dá»c dưá»ng khi gặp quan binh lão gia phải hết sức cá»±a mình cho thùng lăn xuống là bá»n chúng sẽ bị bại lá»™ cÆ¡ mưu.

Nhưng gã đã bị điểm huyệt thì còn cục cựa thế nào được ?

Tiếng bánh xe vẫn lá»c cá»c vang lên. Ngưá»i Vi Tiểu Bảo lúc lắc không ngá»›t.

Xe đi hồi lâu mà chẳng thấy quan binh chi hết.

Vi Tiểu Bảo lúc thì mắng thầm , lúc thì kinhhãi. Gã há miệng toan cắn trái táo ăn, nhưng miệng cũng không cử động được.

Hồi lâu gã lại ngủ thiếp đi.

Lúc gã tĩnh dậy cổ xe đang chạy. Gã cảm thấy khắp mình đau đớn muốn chuyển động một chút cũng không được.

Gã tự nhủ :

-Phen này lão gia khó mà thoát nạn. Lúc đến nơi lão gia chỉ còn cách thóa mạ một hồicho hả giận.

Còn sống được hai chục năm nữa sẽ thành một tay hảo hán.

Rồi gã lại lầm bầm :

-May mà lão gia đã giết chết được Ngao Bái , không thì bá»n chó má này sẽ cứu hắn rađược mà lão gia bị chúng bắt , chắc là khósống , thành ra mình chết bị lổ tá» Ngao Bái làmá»™t quan lá»›n trong triá»u , còn Vi Tiểu Bảo lão gia bất quá chỉ là má»™t tên tiểu qui? ở Lệ Xuân viện. Má»™t mạng đổilấy má»™t mạng. Ha ha ! Thế là lão gia lá»i to rồi !

Gã không có cách nào trốn thoátđành tá»± an á»§i như vậy. Tuy gã bảo là được lá»i màtrong bụng chẳng cao hứng chút nào.

Sau má»™t lúc , Vi Tiểu Bảo lại ngá»§ Ä‘i. Gã ngá»§ giấc này khá lâu. Khi tÄ©nh lại thấy cổ xe Ä‘i trên đất bằng , ngưá»i không lúc lắc như trước nữa.

Cổ xe tiếp tục Ä‘i hồi lâu rồi dừng lại. Nhưng Vi Tiểu Bảo vẫn không thấy ngưá»i đến Ä‘em gã ra mà cứ để gã nằm trong thùng táo.

Saư một lúc lâu. Vi Tiểu Bảo tức hơi rất khó chịu ,gã lại mê mệt ngủ đi.

Bá»—ng nghe đánh binh má»™t tiếng ! Nắp thùng mở ra. Tiếp theo có ngưá»i khuân những trái táo trên đầu gã ra.

Vi Tiểu Bảo hít mạnh một hơi chân khí cảm thấy tronglòng thư thái. Gã dương mắt lên nhìn thìchỉ thấy tối mò.

Trên đầu có chút ánh sáng lá» má».

Bá»—ng má»™t ngưá»i thò hai tay vào thùng xách gã ra ôm ở trong taỵ Má»™t ngưá»i nữa đứng bên tay xách đèn lồng.

Té ra trá»i đã vỠđêm.

Vi Tiểu Bảo thấy ngưá»i ôm gã là má»™t lão già , vẽ mặt trang nghiêm mà chổ gã Ä‘ang ở là má»™ttoà đại Ä‘iện.

Lão già ôm Vi Tiểu Bảo chạy vào hậu đưá»ng. Hán tá»­ cầm đèn lồng vừa đẩy cá»­a sổ mở ra. Vi Tiểu Bảo đã la thầm :

-Trá»i Æ¡i ! Chết đến nÆ¡i rồi !

Gã chưa hiá»…u sâu nông , mà chỉ thấy trong nhà đại sãnh Ä‘en ngòm những ngưá»i là ngưá»i , ít ra có đến dư trăm.

Những ngưá»i này toàn mặc áo xanh , thắt dây lưng trắng , ăn mặc hiếu phục.

Chính giữa nhà đại sãnh đã thiết lập một linh toà. Trên bàn thắp 8 cây nến màu lam.

Vi Tiểu Bảo ngày còn ở Dương Châu , má»—i khi nhà giàu sang nào có đám ma là gả lại đếncoi náo nhiệt , xin tiá»n thưởng , hoặc nhân lúc ngưá»ita bối rối lấy cắp đồ vật đút vào bá»c Ä‘em ra chợ bánđể lấy tiá»n đánh bạc.

Vì thế ở đây gã vừa trông thấy trần thiết linhtòa thì đã nhận ra nhận ra ngay.

Bên linh vị có treo mấy bức đối trướng bằng vải trắng và giống một cây phướng chiêu hồn.

Mấy tên hiếu nam hiếu nữ mặc đồ sô gai quì bên linh vị.

Những ngưá»i trong sãnh đưá»ng Ä‘á»u mặt buồn rưá»i rượi lá»™ vẽ bi ai thống thiết.

Vi Tiểu Bảo thấy tình trạng này , bất giác kinh tâm động phách.

Từ lúc gã còn ngồi trong thùng táo đã liệu trước mình sẽ bị bá»n thù nghịch mổ bụng moi tim để tếđiện Ngao Bái. Nhưng lúc trước , gã má»›i có ý nghÄ© như vậy , bây giỠđến nÆ¡i gã sợ quá toànthân nhÅ©n ra. Giả tỹ gã không bị Ä‘iểm huyệt thìđã run bần bật ,

Lão già đặt Vi Tiểu Bảo xuống , rồi đưa tay mặt điểm vào trước ngực và sau lưng để giải khai những huyệt đạo bị phong toa?.

Vi Tiểu Bảo hai chân má»m nhá»§n không tài nào đứng thẳng lên được.Lão già thò tay xóc nách cho gã khá»i sụm xuống.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Ta biết tìm cách gì dể trốn thoát bâygiỠ?

Gã liếc mắt nhìn má»i ngưá»i trong nhà đại sãnh thì hiển nhiên toàn là những tay hiá»…u biết võ công. Gã tá»± lượng sức mình đánh má»™t ngưá»i cÅ©ng không xong mà muốn trốn thoát thì thật là việc khó hÆ¡n cả lên trá»i.

Nhưng gã lại nghĩ rằng :

-Äàng nào thì mình cÅ©ng chết thì hãy thá»­ xem. Dù cho trốn không thoát bị chúng bắt lại cÅ©ng còn hÆ¡n bó tay đợi chết.

Việc khẩn yếu trước mắt là phải làm sao cho lão già không nâng đở gã nữa , vì như vậy thì gã chỉ cử động một cái là lão đã nắm lại rồi.

Việc thứ hai gã phải nghĩ cách tắt phụt hết những đèn lồng đèn nến trong đại sãnh có tối om thì mới có cơ hội tẩu thoát.

Vi Tiểu Bảo lại liếc mắt ngó trá»™m những ngưá»i trong sãnh đưá»ng thì Ä‘a số là đàn ông , lại có đũ hoà thượng đạo sÄ© và mấy ngưá»i đàn bà.

Toàn thể má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘eo Ä‘ao giắt kiếm.

Bỗng thấy một hán tử trung niên tiến đến trước linh tòa khấn :

-Bửa nay …Trả được mối đại thù …đại ca có thể nhắm mắt …

Thanh âm ngưá»i này nghẹn ngào nói mãi không hết má»™t câu , nức nở khóc không ra tiếng.

Hắn xoay mình té xuống trước linh đài rồi không nín được khóc rống lên.

Má»i ngưá»i trong nhà đại sãnh Ä‘á»u kêu gào khóc lóc om xòm.

Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :

Tổ mẹ những quân chó đẻ ! Làm gì mà ầmĩ lên thế ? Lão gia phải thóa mạ mấy câu cho sướng miệng.

Nhưng rồi gã lại nghĩ :

-Ta mà mở miệng chửi bới tất lão con rùa khốn kiếp này lập tức động thủ thì lão gia hòng gì trốn thoát được nữa.

Gã liếc mắt nhìn lão già đang đở mìnhthì thấy lão giơ cao tay áo lên lau nước mắt.

Gã toan xoay mình trốn chạy nhưng thấy phía sau đông đảo những ngưá»i , chỉ chạy má»™t bước là bị há» túm cổ bắt lại ngay.

Trong đám đông bỗng một lão già cất tiếng khàn khàn hô lớn :

- Dâng tế vật !

Tiếp theo một đại hán mình trần truồng đầu quấn khăn trắng, bộ dạng rất hùng tráng rão bước tiến lên.

Tay hắn bưng một cái mâm gổ giơ cao lên đỉnh đầu.

Trên mâm trãi má»™t tấm khăn Ä‘á». Trên tấm khăn hiển nhiên là má»™t cái đầu lâu máu thịt bầy nhầy.

Vi Tiểu Bảo hoảng vía cơ hồ ngất xĩu , nghĩ thầm :

-Tổ mẹ những quân đê tiện khốn kiếp , chúng sắp cắt đầu lão gia rồi đây.

Gã lại tá»± há»i :

-Äầu ai trên mâm kiả Phải chăng là đầu Khang Thân Vương hay thá»§ cấp cá»§a Sách Ngạch Äồ ?

Vì cái mâm gổ giơ quá cao nên gãkhông nhìn thấy được mặt mũi thủ cấp đó.

Äại hán đặt cái mâm gổ xuống bàn bày đồ tế rồi lạy phục xuống đất.

Trong nhà đại sãnh lúc này tiếng khóccàng lá»›n chấn động cả má»™t vùng. Má»i ngưá»i tá»›i tấp quìlạy.

Vi Tiểu Bảo bụng bảo dạ :

-Con mẹ nó ! Lúc này không chạy thì đợi đến bao giỠ?

Gã trở gót toan chạy , lão già liá»n níu áo gã lại , khẻ đẩy vào lưng gã má»™t cái.

Vi Tiểu Bảo vừa được giải khai huyệt đạo , chân cẳng không còn một chút khí lực.

Gã bị lão già đẩy qui. ngay chân xuống.

Gã thấy má»i ngưá»i dập đầu lạy , gã cÅ©ng làm theo , nhưng trong bụng chá»­i thầm :

-Thằng giặc Ngao Bái ! Thằng chó đẻ Ngao Bái ! ở trên trần thế lão gia đã đâm mi một đao chết tươi , thì xuống âm phủ lão gia còn đâm thêm mấy đao nữa.

Mấy hán tử lạy xong đứng lên. Còn một số vẫn còn nằm phục xuống khóc ròng.

Vi Tiểu Bảo mắng thầm :

-Äã là nam tá»­ hán , là đại trượng phu mà còn khóc nhè sao không biết thẹn ?

Tên Ngao Bái chó đẻ có gì là hay là đẹp ?

Hắn chết có chi đáng tiếc mà phải khóc đến vãi đái ra?

Má»i ngưá»i khóc lóc má»™t hồi rồi má»™t lão già cao nghểu cao nghêu , gầy khẳng gầy khiu tiến lại bên linhtòa dõng dạc tuyên bố :

-Các vị huynh đệ ! Mối đại cừu cá»§a Doãn hương chá»§ nay đã trả xong. Thằng cha Ngao Bái đã bị rÆ¡i đầu thật làmá»™t hỹ sá»± tầy trá»i cho Thanh Má»™c đưá»ng trong Thiên Äịa Há»™i chúng ta…

Vi Tiểu Bảo nghe xong tám chữ "Thằng cha Ngao Bái đã bị rÆ¡i đầu" , tai gã ù Ä‘i. Gã vừa kinh hãi vừa mừng thầm. Má»™t ý niệm lóe lên trong đầu óc gã tá»± há»i :

Chẳng lẻ bá»n này không phải là dư đảng cá»§a Ngao Bái mà là cừu nhân cá»§a hắn ?

Lao cao gầy còn nói đến mưá»i mấy câu nữa , nhưng Vi Tiểu Bảo có nghe đấy mà chẳng hiá»…u gì.

Sau một lúc gã định thần lại mới để ý nghe tiếp , nhưng đã bỠsót một đoạn giữa vì tinh thần lơ đảng.

Äây là những câu lão nói vá» sau :

-….Bá»­a nay chúng ta đại náo phá»§ Khang Thân Vương bắt Ngao Bái , toàn quân trở vá». Bá»n Thát Äát tất phải vở mật. Äó là má»™t Ä‘iểm rất hay cho công cuá»™c phản Thanh phục Minh cá»§a bản há»™i. Những anh em ở các đưá»ng trong bản há»™i biết vụ này nhất định khâm phục Thanh Má»™c đưá»ng chúng ta trí dÅ©ng kiêm toàn.

Những hán tá»­ trong sãnh đưá»ng thi nhau lên tiếng :

-Äúng thế ! Äúng thế ! Phen này Thanh Má»™c đưá»ng chúng ta oai danh hiển hách.

Có ngưá»i nói :

-Hồng Hoa đưá»ng khua chiêng múa trống nhưng chưa làmđược việc gì kinh thiên động địa như chúng ta.

Có ngưá»i nói :

-Vụ này đồn đại khắp thiên hạ , không chừng trong những trà đình tá»­u quán sẽ chép thành má»™t thiên cố sá»± ca ngợi chúng tạ Sau này đưổi được bá»n ThátÄát ra ngoài quan ải , thanh danh Thanh Má»™c đưá»ng lưu truyá»nhậu thế cÅ©ng chưa biết chừng.

Có ngưá»i nói :

-Sao lại Ä‘uổi hết bá»n Thát Äát ra ngoài quan ải? Phải chém giết cho kỳ hết giống Man Má»i , không để sót má»™t mống. Phải làm cho chúng chết không có đất mà chôn.

Quần hào má»—i ngưá»i má»™t câu , tinh thần phấn khởi khiến cho bao nổi bi ai Ä‘á»u tiêu tan hết.

Vi Tiểu Bảo nghe tá»›i đây thì biết rằng bá»n này toàn là chí sÄ© phản đối triá»u đình nhà MãnThanh , không còn nghi ngá» gì nữa.

Tuy gã còn nhá» tuổi chưa biết gì , nhưng ở nÆ¡i kẻ chợ nhà quê , gã thưá»ng nghe ngưá»i ta nhắc đến những hành động nghÄ©a hiệp cá»§a Thiên Äịa Há»™i vá» việc phản đối Thanh triá»u.

Ngày trước quân Thanh khi đánh vào Dương Châu đã gây những cuá»™c tàn sát rùng rợn , gian dâm phụ nữ , cướp Ä‘oạt tiá»n tài , chẳng từ má»™t việc tàn ác nào , nên má»›i có câu "Mưá»i ngày thãm trạng đất Dương Châu" để liên tưởng cảnh bi đát không bút nào tả xiết.

Trong thành Dương Châu cÆ¡ hồ chẳng nhà nào là không có ngưá»i bị tàn sát.

Vụ "Mưá»i ngày thãm trạmng đất Dương Châu " cách đây lối 20 năm. Vi Tiểu Bảo từ thưở nhỠđã nghe ngưá»i ta không ngá»›t nhắc tá»›i những hành vi tàn ác cá»§a quân Thanh. Gã còn nghe ngưá»i ta kể tá»›i bao nhiêu hành động anh hùng xả thân kháng địch , hay liá»u mình cùng chết vá»›i địch. Bây giá» chính mắt gã trông thấy má»™t cổ động cho việc giết bá»n Thát Äát là nhiệmvụ cá»§a những bậc anh hùng hào kiệt , bất giác tronglòng phấn khởi quên khuấy Ä‘i mình hiện Ä‘ang làmmá»™t tên tiểu thái giám trong triá»u đình nhàMãn Thanh.

Lão cao gầy chỠcho tiếng nói ồn ào dịu lại rồi tuyên bố tiếp :

-Hai năm nay , Thanh Má»™c đưá»ng chúng ta chẳng giá» khắc nàokhông nhá»› tá»›i mối đại cừu cá»§a Doãn hương chá»§ đại cạ Ai cÅ©ngnhá» máu thá» nguyá»n giết cho bằng được tên ác tặc NgaoBái , dùng thá»§ cấp cá»§a hắn làm lá»… tế Ä‘iện Doãnđại cạ Doãn Doãn hương chá»§ ngày trước khẳng kháihy sinh vì nghÄ©a vụ khiến cho hào kiệt giang hồ Ä‘á»u kínhngưởng. Bá»­a nay hương hồn đại ca ở trên thiên đình ngóthấy cái đầu con chó Ngao Bái tất cÅ©ng ná»—i lêntràng cưá»i thá»a mãn.

Quần hào lại đồng thanh :

-Chính thế ! Chính thế !

Trong đám đông bỗng có thanh âm hào hùng nổi lên.

-Hai năm trước toàn thể anh em đã lập lá»i trá»ng thệ nếu không giết được Ngao Bái thì quyết giải tá»a Thanh Má»™c đưá»ng , không còn mặt mÅ©i nào qua lại trên chốn giang hồ nữa. Bá»­anay đã rá»­a được mối sÄ© nhục tuyệt đại này thật là vạnhạnh ! Bùi mổ hai năm trá»i ăn cÆ¡m chẳng biết mùi , ngá»§ không yên giấc. Suốt ngày đêm lo nghÄ© việc báo thù cho Doãn hương chá»§ , rá»­a hổ cho Thanh Má»™c đưá»ng , đến nay tâm nguyện má»›i được thá»a mãn.

Äoạn lão nổi lên tràng cưá»i ha hả.

Má»i ngưá»i cưá»i rá»™ ra chiá»u rất khoan khoái.

Lại má»™t ngưá»i nói :

-Hay quá ! Thanh Má»™c đưá»ng chúng ta có nổi gió phất cá» trùng chấn oai danh thì toàn thể anh em má»›idương mày nở mặt , nức lòng hở dạ trở lại làm ngưá»i. Hai năm nay Thanh Má»™c đưá»ng từ trên xuống dưới , ai cÅ©ng như mãnhcô hồn vô chá»§. Khi đến há»™i há»p ở Thiên Äịa Há»™i bịanh em các đưá»ng khác chỉ đưa mắt ngó mình má»™tcái , cưá»i lạt má»™t tiếng cÅ©ng đũ làm cho chúng ta mấtmặt , muốn chui xuống đất cÅ©ng không có đưá»ng. Äối vá»›inhững việc lá»›n nhá» trong há»™i , bá»n mình không ai dámnhún miệng vào. Nhưng từ nay trở Ä‘i thì tìnhtrạng khác hẳn , không phải tá»± ty mặc cảm nữa.

Má»™t ngưá»i khác nói :

-Phải rồi ! Phải rồi ! Chữ đại ca nói đúng lắm , Chúng ta nên nhân cơ hội này cổ võ oai phong làm nên mấy việc oanh liệt.

Hắn ngừng lại một chút rồi nói tiếp :

-Ngao Bái tá»± xưng là đệ nhất dÅ©ng sÄ© ở Mãn Châu mà bá»­a nay hắn bị chết vá» bàn tay cá»§a chúng tạ Vậy thì bá»n đệ nhị dÅ©ng sÄ© , đệ tam dÅ©ng sÄ© …chắc là phải chết hết.

Hai Phái Tranh Dành Ngôi Hương Chu?
Má»i ngưá»i nghe nói nổi lên má»™t tràng cưá»i rá»™.

Vi Tiểu Bảo mắng thầm :

-Bá»n mi lúc thì khóc sướt mướt , lúc lại cưá»i ầm Ä©. Thật chẳng khác chi tuồng con nít.

Trong đám đông bá»—ng có thanh âm lạnh lẽo cất lên há»i :

-Có phải Thanh Má»™c đưá»ng chúng ta đã ra tay hạ sát Ngao Bái không ?

Quần hùng nghe há»i câu này Ä‘á»u liá»n im tiếng. Trongnhà đại sãnh hÆ¡n hai trăm ngưá»i tụ há»p bá»—ng biến thànhim lặng như tá».

Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Ngao Bái bị má»™t tên tiểu thái giám ở Thanh cung hạ sát. Mấy nhân vật đầu não ở Thanh Má»™c đưá»ng Ä‘á»u chính mắt mình trông thấy.

Äây là má»™t việc không còn nghi ngá» gì nữa mà cÅ©ng không thể dấu giếm ai được.

Sau má»™t lúc lâu má»›i có ngưá»i lên tiếng :

-Tuy vụ giết Ngao Bái do má»™t ngưá»i khác hạ thá»§ , nhưng cÅ©ng vì bá»n Thanh Má»™c đưá»ng chúng ta xông vào tấn công vương phá»§ , ngưá»i đó má»›i nhân lúc hổn loạn màgiết chết Ngao Bái.

Ngưá»i lên tiếng khi trước lại nói :

-Té ra là thế !

Äại hán giá»ng nói ồm ồm lại lá»›n tiếng hõi :

-Kỳ lão tam ! Lão nói vậy là có ý gì ?

Ngưá»i kêu bằng Kỳ lão tam lạnh lùng đáp :

-Ta chẳng có ý gì hết. Có Ä‘iá»u ta sợ rằng anh em ở đưá»ng khác đặt câu há»i : "Phen này Thanh Má»™c đưá»ng đúng là oai phong lẫm liệt rồi nhưng không hiá»…u vị huynh đệ nào trong quý đưá»ng đã hạ thá»§ đâm chết Ngao Bái? " Thì bá»n mình biết trả lá»i ngưá»i ta ra làm sao? Anh em bản đưá»ng ai cÅ©ng khua chuông giống trống nêu cao hùng khí hảnh diện vá»›i Ä‘á»i mà không khá»i có Ä‘iá»u…có Ä‘iá»u…ha ha…có Ä‘iá»u làmsao thì trong lòng anh em đã tá»± hiá»…u rồi tại hạ bấttất phải nói ra nữa.

Quần hào Ä‘á»u im lặng. Ai cÅ©ng nhận thấy Kỳ lão tam há»i câu này như chá»c vào tai thật khó nghe. Tuy nhiên đó là sá»± thá»±c , không thể chối cãi.

Lão cao gầy lên tiếng giải thích :

-Vụ này không hiá»…u qui? thần xui khiến , âm dương mâu thuẩn thế nào mà má»™t tên tiểu thái giám ở Thanh cung lại động thá»§ đâm chết Ngao Bái. Chắc đó là Doãn hương chá»§ ở cá»i u linh ám trợ má»›i mượn tay má»™t thằng con nít trừ khá»­ tên đại gian ác. Chúngta Ä‘á»u là nam hán tá»­ hán , là đại trượng phucó lý đâu lại bịa chuyện má»™t cách vô lươngtâm được ?

Bá»n ngưá»i Ä‘ang cao hứng vá» vụ ngưá»i hạ sát Ngao Bái không phải là nhân vật cá»§a Thanh Má»™c đưá»ng bây giá» nghe lão cao gầy giải thích như vậy thì cụt hứng.

Lão cao gầy lại nói tiếp :

-Äã hai năm nay bản đưá»ng không có ngưá»i chá»§ trương , nên anh em tạm thá»i suy cá»­ tiểu đệ thay quyá»n hương chá»§ trong má»™t thá»i gian. Nay mối đại thù cá»§a Doãn hương chá»§ đã trả xong vậy tiểu đệ xin giao lại tấm bài đồng trước linh vị Doãn hương chá»§ và xin anh em lá»±a ngưá»i tài năng lên làm hương chá»§ , để tiểu đệ rút lui.

Lão nói rồi hai tay nâng tấm bài đồng giơ lên quì xuống sụp lạy trước linh vị mấy lạy.

Äoạn lão đặt tấm bài đồng xuống rồi đứng lên.

Má»™t ngưá»i lên tiếng :

-Lý đại ca ! Hai năm nay đại ca xá»­ lý thưá»ng vụ , má»i việcÄ‘á»u theo khuôn phép nghiêm minh. Tiểu đệ thiết tưởngngoài đại ca , không còn ai xứng đáng lãnhtrách nhiệm hương chá»§ nữa. Vậy đại ca bất tất khách sáo, hãy thu tấm bài đồng vỠđể tiếp tục phụ tráchcông việc hương chá»§ là xong.

Quần hùng yên lặng hồi lâu , bá»—ng có ngưá»i lên tiếng :

Chức hương chá»§ này không phải là bá»n ta có thể tá»± ý muốn đưa vào tay ai thì đưa , mà là do tổng đàn Thiên Äịa Há»™i phải á»§y ngưá»i đưa xuống má»›i được.

Ngưá»i nói trước liá»n giải thích :

-Theo nguyên tắc là như vậy , nhưng trước nay đã quen lệ tùy bản đưá»ng thương nghị quyết định cá»­ ai rồi trình lên trên chuẩn y , chẳng bao giá» cấp trên bác khước cả. Còn danh từ "á»§y phái" chẳng qua chỉ là Ä‘iá»u lệ thi hànhcông sá»± mà thôi.

Má»™t ngưá»i khác nói :

-Theo chổ tiểu đệ biết thì chức hương chá»§ ở các đưá»ng Ä‘á»u do cá»±u hương chá»§ hoặc vì tuổi già hoặc vì có bệnh không đảm đương được nữa , có khi lúc lâm chung di ngôn lại đỠcá»­ ai là danh chính ngôn thuận. Còn chuyện anh em trong bản đưá»ng lá»±a lấy ngưá»i tiếp nhiệm chức hương chá»§ là má»™t việc trước nay chưa có thể lệ.

Ngưá»i nói khi trước lên tiếng chất vấn :

-Giả lão lục ! Doãn hương chá»§ bất hạnh bị Ngao Bái gia hại làm gì có di ngôn để lại? Vụ này chẳng lẻ lão còn không biết ? Sao lão lại cóý phản đối? Ta hiá»…u chổ dụng ý cá»§a lão rồi. Sở dÄ©lão phản đối việc suy cá»­ Lý đại ca lên tiếp nhiệm chứchương chá»§ cá»§a bản đưá»ng là trong lòng muốn mưu đồ chuyệnbất chính.

Giả lão lục tức giận há»i :

-Trong lòng ta có Ä‘iá»u chi bất chính ? Ta mưu đồ chuyện gì ? Lão ngốc há» Thôi kiả Lão nói huỵch tẹt ra Ä‘i.

Äừng có nữa úp nữa mở , toan Ä‘iá»u ngậm máu phunngưá»i.

Thôi ngốc tử cũng nổi giận lớn tiếng :

-Chà ! Lão muốn ta nói huỵch tẹt ra thì ta cứ thẳng thắn mà nói , việc gì ta phải úy kỵ ? Sá»± thá»±c ta không cần nói ra thì hết thảy anh em trong Thanh Má»™c đưá»ng còn ai không biết lão muốn ôm chân ngưá»i chồng chị cá»§a lão là "ông tốt râu" Quan phu tá»­ lên ngôi hương chá»§.

Thôi ngốc tử ngừng lại một chút rồi nói tiếp :

-Mỹ nhiêm công Quan phu tá»­ lên ngôi hương chá»§ rồi , lão thành quốc cá»±u lão gia là bao nhiêu quyá»n bính bản đưá»ng Ä‘á»u vào tay lão hết. Khi đó lão tha hồ mà làm mưa làm gió. Có đúng thế không ?

Giả lão lục thét lên :

-Mỹ nhiêm công Quan phu tá»­ là tỹ phu cá»§a ta hay không là chuyện khác. Nhưng chuyến này Quan phu tá»­ thốnglãnh anh em đến tấn công phá»§ Khang Thân Vương , cônglá»›n đã thành , ca khúc khải hoàn là cônglao cá»§a Quan phu tá»­ má»™t phần lá»›n. Chẳng lẻ tỹ phu cá»§a ta không đũtài làm hương chá»§ ? Ta cÅ©ng công nhận tư cáchcùng nhân duyên cá»§a Lý đại ca Ä‘á»u xứng đáng, chứ không có ý phản đối ỵ Nhưng nói vá» vụnày thì Quan phu tá»­ có nhiá»u công hÆ¡n.
Tài sản của ngocvosong1986

  #29  
Old 01-06-2008, 08:02 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 28


Hai phe Qua Lý tranh Hương Chủ


Thôi ngốc tá»­ đột nhiên nổi lên tràng cưá»i rá»™. Tiếng cưá»i đầy vẽ khinh miệt.

Giả lão lục tức giận quát há»i :

-Ngươi cưá»i gì vậy? Ta nói thế không phải hay sao?

Thôi ngốc tá»­ cưá»i đáp :

Không phải thế. Giả lục ca của chúng ta có bao giỠnói trật. Tại hạ chỉ biết bản lãnh của Quan phu tử đây rất lợi hại. Y qua năm ải mà không buồn chém sáu tướng.

Hắn ngừng lại một chút rồi nói tiếp :

-Lúc đến việc lại để tên Ngao Bái cho thằng nhỠgiếtchết.

Äá»™t nhiên trong đám đông má»™t ngưá»i chạy ra đầy vẽgiận dữ đến đứng trước linh tòa.

Vi Tiểu Bảo nhận ra lão chính là ngưá»i đã thống lãnh Ä‘oàn áo xanh dến tấn công phá»§ Khang Thân Vương. Lão này có bá»™ râu dài chùng xuống trước ngá»±c , thái độ rất oai nghiêm.

Nguyên lão ngưá»i há» Quan tên CÆ¡. Vì lão có bá»™ râu oai phong mà ngưá»i ta tặng cho cái ngoại hiệu là "Mỹ nhiêm công". Lão lại ở há» Quan nên kêu bằng Quan phu tá»­.

Quan phu tử trừng mắt nhìn Thôi ngốc tử , lớn tiếng :

-Thôi huynh đệ ! huynh đệ đấu khẩu vá»›i Giả lão lục , muốn nói gì thì nói , nhưng Quan mổ không đắc tá»™i vá»›i huynh đệ sao cÅ©ng nói đến ? chúng ta Ä‘á»u là anh em đã thá» nguyá»n trước thần linh đồng sinh cá»™ng tá»­. Vậy mà huynh đệ làm thương tổn đến thanh danh ta là có ý gì ?

Thôi ngốc tử sợ hãi lùi lại một bước ấp úng :

-Tiểu đệ ….tiểu đệ không dám làm gì thương tổn đến Quan huynh.

Hắn ngừng lại một chút rồi nói tiếp :

-Quan nhị ca ! Nhị ca ….có tán thành việc Ä‘á»cá»­ Lý đại ca lên làm hương chá»§ trong bản đưá»ng không ? Nếu có thì tiểu đệ xin xụp lạy tạ tá»™i vá»›i nhịca và cam chịu đã có lá»i thất thố.

Quan An Co vẽ mặt xám xanh đáp :

- Dập đầu tạ tá»™i thì không dám. Ngôi hương chá»§bản đưá»ng ai lên đảm nhiệm , Quan mổ cÅ©ng không có tưcách nói gì khác được. Thôi huynh đệ !huynh đệ chưa làm Tổng đà chá»§ ở Thiên Äịa Há»™i thìngôi hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng là ai cÅ©ng không đến thứhuynh đệ phải nói tá»›i.

Thôi ngốc tá»­ lùi lại má»™t bước lá»›n tiếng há»i :

-Quan nhị ca ! Nhị ca nói vậy chẳng là thương tổn đến tiểuđệ ư ! Thôi ngốc tá»­ này là cái thá gì ? Dù có đầu thai đến 18 lần nữa cÅ©ng chẳng thể vá»›i đến ngôi Tổng đà chá»§ ở Thiên Äịa Há»™i được. tiểu đệ chỉ nói Thần Nhãn Kim Xí Lý đại ca là ngưá»i đức cao trá»ng vá»ng. Trong bản đưá»ng không tìm ra được vị nào như Lý đại ca để thu phục nhân tâm. Nếu không má»i Lý đại ca lên làm hương chá»§ bản đưá»ng thì e rằng các anh em đây mưá»i phần có đến 8,9 không chịu khâm phục.

Trong đám đông lại có ngưá»i lên tiếng :

-Thôi ngốc tá»­ ! mình ngươi không phải là 8,9,10 toàn thể anh em thì sao ngươi lại biết được mưá»i phần có đến 8,9 không phục ? Theo ta nhận xét thì Lý đại ca là ngưá»i giá»i thiệt. Anh em uống rượu , ngắm trá»i , tắm nắng thì lão nhân gia thì ai cÅ©ng không thể bì kịp. Nhưng nói đến chuyện làm hương chá»§ bản đưá»ng thì e rằng đến 8,9 phần mưá»i anh em không cho thế là phải.

Lại má»™t ngưá»i khác nói :

-Theo ý tiểu đệ thì lá»i Trương huynh nói đúng cả trăm phần trăm , không thể nào đúng hÆ¡n được nữa. Äức cao trá»ng vá»ng thì làm cái có gì ? Thiên Äịa Há»™i chúng ta chỉ có mục đích duy nhất là phản Thanh phục Minh , chứ không phải để giảng nhân nghÄ©a đạo đức cá»§a Äức Khổng Phu Tá»­ , để làm cho quân Thát Äát phải sợ hãi mà bá» chạy. Con ngưá»i đức cao trá»ng vá»ng ở trong phòng riêng suốt ngày chỉ nói đến "Kinh Thi có câu…" hay là "Äức thánh hiá»n nói rằng…." Như vậy thật là má»™t kẻ há»§ nho , chữ mà làm trò gì được ?

Má»i ngưá»i nghe nói Ä‘á»u cưá»i ồ.

Má»™t đạo nhân há»i :

-Theo ý ông bạn thì ai lên làm hương chá»§ bản đưá»ng cho phải?

Ngưá»i kia đáp :

-Theo ý tiểu đệ thì ngưá»i làm hương chá»§ bản dưá»ng phải có hai đìá»u kiện hợp vá»›i mục đích cá»§a Thiên Äịa Há»™i. Má»™t là công cuá»™c to tát cá»§a Thiên Äịa Há»™i há chẳng là phản đối Thanh triá»u khôi phục nhà Minh.

Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp :

-Äiá»u thứ hai là phải là má»™t nhân vật làmnên những việc nổi danh hÆ¡n các đưá»ng khác trong ThiênÄịa Há»™i. Tiểu đệ nghÄ© rằng má»™t nhân vật đã có đũbản lãnh hợp vá»›i hai Ä‘iá»u kiện trên thì toàn thểanh em Ä‘á»u tiến cá»­ lên làm hương chá»§.

Äạo nhân nói :

-Theo nhận xét của bần đạo thì nhân vật đũ tài cán và bản lãnh kia không ai hơn được Lý đại ca.

Mấy chục ngưá»i trong đám đông lá»›n tiếng la rùm :

-Bá»n tại hạ tiến cá»­ Quan phu tá»­. Bả ,lãnh Lý đại ca bì vá»›i Quan phu tá»­ thế nào được ?

Äạo nhân nói :

-Quan phu tá»­ bản lãnh cao cưá»ng là má»™t Ä‘iá»u ai cÅ©ng khâm phục …

Má»™t số ngưá»i liá»n reo lên :

-Phải rồi ! Phải rồi ! Cái đó là lẻ dĩ nhiên. Vậy thì còn nói gì nữa?

Äạo nhân xua tay đáp :

-Hãy khoan ! hãy khoan ! Xin nghe bần đạo nói hết đã.

Quan phu tá»­ phải cái tính nóng nảy , động má»™t tý là nổi giận mắng ngưá»i. Hiện y má»›i là má»™t ngưá»i anh em tầm thưá»ng trong bản đưá»ng , mà số đông anh em sợ mất mật. Vậynếu y lên làm hương chá»§ e rằng bản đưá»ng không được ngày nào yên ổn.

Má»™t ngưá»i khác nói :

-Gần đây tính khí Quan phu tá»­ đã khá nhiá»u rồi. Y mà lên làm hương chá»§ chắc còn hay hÆ¡n.

Cuá»™c Cãi Vả Trong Nhà Äại Sãnh
Äạo sÄ© lắc đầu nói :

-Non sông còn dá»… biến cải chá»› tính ngưá»i khó đổi thaỵ Tính nết Quan phu tá»­ đã nung đúc từ mấy chụcnăm. Dù y có nhẫn nại được nhất thá»i , nhưng không thểdằn lòng được hằng năm. Ngôi hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng là việc suốt Ä‘á»i không thể đẻ cho ngưá»i tính khí thất thưá»ng đảm nhiệm , ngá» hầu khá»i gây ra mối huynh đệ bất hòa , nhân tâm ly tán rồi đưa đến chổ há»ng đại sá»±.

Giả lão lục nói :

-Khô Diệp đạo trưởng ! Tại hạ coi tính khí của đạo trưởng cũng chưa lấy gì làm cao minh.

Äạo nhân kia đạo hiệu là Khô Diệp đạo trưởng ngheGiả lão lục nói vậy liá»n cưá»i khanh khách đáp:

-Äúng thế ! Äèn nhà ai nấy rạng. Tính khí bần đạo không tốt thành ra đắc tá»™i vá»›i nhiá»u ngưá»i , nên không dám nói nhảm. Chỉ có vụ đỠcá»­ hương chá»§ cho bản đưá»ng là việc lá»›n , bần đạo không nhẩn nại được má»›i nói mấy câu. Tính khí bần đạo không tốt mà không làm hương chá»§ nữa thì cÅ©ng chẳnghá» gì. Anh em nào không ưa thì không cầnnói vá»›i bần đạo , chỉ việc xa lánh là xong. Nhưng nếubần đạo tính khí không tốt cÅ©ng làm hương chá»§thì anh em muốn xa lánh cÅ©ng không được.

Giả lão lục tức giận há»i :

-Không ai đỠcử lão đạo lên làm hương chủ , việc gì lão còn bàn tán ra vào?

Khô Diệp đạo nhân nổi giận đùng đùng lớn tiếng:

-Giả lão lục ! Bạn hữu giang hồ lúc gặp lão đạo dá»umá»™t Ä‘iá»u kêu đạo trưởng , hai Ä‘á»u kêu đạo trưởng. Cả đến TổngÄà Chá»§ cÅ©ng giá»­ vẻ lịch sá»± , vậy mà ngươi dám vôlá»… đến thế ? Ngươi đừng cậy thần cậy thế mà khinh mạn lão đạo. Cái đó không phải chuyện dá»… đâu. Ta nóirõ cho ngươi hay : Quan phu tá»­ lên làm hương chá»§bản đưá»ng thì Khô Diệp này là ngưá»i thứ nhất khôngtán thành. Nếu y muốn lên làm hương chá»§ thìtrước hết nên làm má»™t việc , khi đó không chừngbần đạo sẽ thôi phản đối.

Giả lão lục má»›i nghe Khô Diệp đạo trưởng nói câu "Cậy thần cậy thế" trong lòng đã căm tức vô cùng , nhưng má»™t là vì kiếm pháp cá»§a đạo nhân rất cao cưá»ng , dù hắn có tức giận cÅ©ng không dám xung đột. Hai là đạo nhân đã là má»™t nhân vật nổi tiếng trên chốn giang hồ. Tổng Äà Chá»§ kính trá»ng đạo nhân là chuyện thá»±c.

Giả lão lục còn tính rằng nếu hắn muốn á»§ng há»™ tá»· phu hắn lên làm hương chá»§ bản đưá»ng mà đạo nhân quyết chí chống đối thì thật là má»™t Ä‘iá»u trở ngại lá»›n.

Sau hắn nghe đạo nhân nói nếu tá»· phu hắn làm nổi má»™tviệc lá»›n thì dù y có lên làm hương chá»§lão sẽ không phản đối nữa , hắn mừng thầm , liá»n há»i ngay :

-Äạo trưởng. Việc đó là việc gì ? Xin đạo trưởng thá»­ nói cho nghe.

Khô Diệp đạo nhân đáp :

-Việc thứ nhất là Quan phu tá»­ phải từ hôn vá»›i Thập Túc Chân Kim Giả Kim Äao.

Äạo nhân vừa nói câu này , quần hàotrong đại đưá»ng Ä‘á»u cưá»i ầm cả lên.

Nguyên Thập Túc Chân Kim Giả Kim Äao mà Khô Diệp đạo nhân nói đây chính là vợ cá»§a Quan phu tá»­ và là tá»· tá»· cá»§a Giả lão lục.

Giả Kim Äao sá»­ hai thanh Kim Ä‘ao. Ngưá»i ta thấy mụ thưá»ng há»i đùa :

-Quan tẩu tẩu ! Hai thanh Kim đao của Quan tẩu tẩu là vàngthực hay là vàng giả ?

Mụ liá»n trịnh trá»ng đáp :

-Äã là Thập Túc Chân Kim thì là vàng thật chứ còn giả thế nào được.

Nhưng rồi mụ nghÄ© ra tên mụ là Giả Kim Äao nên anh em má»›i há»i đùa như vậy.

Do đó ngưá»i ta tặng cho mụ cái ngoại hiệu Thập Túc Chân Kim.

Khô Diệp đạo nhân bảo Quan phu tá»­ ly hôn vợ là đổ tiếng xấu cho há» Giả. Nhưng thá»±c ra Thập Túc Chân Kim Giả Kim Äao là ngưá»i lòng dạ ngay thẳng , miệng lưỡi nhanh nhẩu chứ không phải ngưá»i xấu. Em mụ là Giả lão lục cÅ©nglà ngưá»i tốt , chỉ vì quá đỠcao tỹ phu mà khiếncho ngưá»i ta tức mình.

Quan phu tá»­ đúng là con ngưá»i nóng nảy , ai cÅ©ng chán ghét.

Số đông thưá»ng thốt ra những lá»i bất phục lúc vắng mặt y.

Quan An Cơ nghe Khô Diệp đạo nhân nói như vậy tức quá không dằn lòng được , đập tay xuống bàn đánh "binh" một tiếng , rồi thét lên :

-Khô Diệp đạo nhân ! Lão nói gì lắm thế? Ta làm hương chủ hay không thì có liêncan gì đến lão mà lão lại nhắc tới cả mụ vợ củata?

Khô Diệp đạo nhân chưa kịp trả lá»i thì trong đám đông có ngưá»i lạnh lùng lên tiếng :

-Quan phu tá»­ ! Doãn hương chá»§ không có Ä‘iá»u gì đắc tá»™i vá»›i Quan huynh , mà sao Quan huynh lại đập xuống linh tòa cá»§a hương chá»§ ?

Nguyên vừa rồi Quan An Cơ đã đập tay xuống bàn có đặt linh vị của Doãn hương chủ.

Quan An CÆ¡ nghe tiếng ngưá»i trách mình câu này thì trong lòng kinh hải. Tuy y là ngưá»i nóng nảy , mà tâm cÆ¡ rất thông suốt , liá»n lá»›n tiếng nhận lá»—i :

Tiểu đệ cam bỠđắc tội.

Y quỳ ngay trước linh vị lạy mấy lạy rồi khấn rằng :

- Doãn đại ca ! Tiểu đệ gặp cÆ¡n thịnh ná»™ không dằn lòng được , lở đập tay xuống bàn linh tòa cá»§a đại cạ Äại ca ở trên thiên đình nếu có linh thiêng xinđại xá cho tiểu đệ.

Y khấn rồi dập đầu binh binh luôn mấy cái.

Má»i ngưá»i thấy vậy , không ai phiá»n trách y nữa.

Thôi ngốc tử nói :

-Anh em coi đó , Quan Phu Tử quả là hán tử quan minh lổi lạc , nhưng vì tính nóng không dằn lòng được thành ra lầm lở. Việc nhỠchẳng nói làm chi ,nhưng lên làm hương chủ mà lầm lở một việc thìtai hại vô cùng. Dù có hối lỗi cũng chẳng cóích gì.

Diêm Vương Còn Khá , Tiểu Qui? Mới Ghê !
Quan phu tá»­ hùng hổ chất vấn Khô Diệp đạo nhân vì lẻ gì lại nhắc tá»›i vợ y là Thập Túc Chân Kim Giả Kim Äao. Nhưng trong cÆ¡n thịnh ná»™ , y không dằn lòng được đập tay xuống linh tòa Doãn hương chá»§ để ngưá»i ta trách móc thì trong lòng không khá»i hối hận. Tuy yđã lập tức dập đầu lạy trước linh vị Doãn hương chá»§ vàanh em cÅ©ng bá» qua việc đó không nhắc tá»›i , song nhuệ khíy đã bị chùn nhụt.

Trong lúc nhất thá»i Quan An CÆ¡ không tiện lý luận vá»›i Khô Diệp đạo nhân nữa. Mặt khác , Khô Diệp cÅ©ng muốn nhân lúc này dàn hòa cho khá»i rắcrối , liá»n cưá»i đáp :

-Quan phu tá»­ ! Quan huynh cùng bần đạo cÅ©ng là tìnhanh em. Chúng ta đã cùng nhau bao phen xuất sinh nhậptá»­ , cùng nhau chia sẻ hoạn nạn bấy lâu nay , thì không thể vì má»™t cÆ¡n nóng nảy , tranh hÆ¡i miệng tiếng mà làm mất hòa khí giữa chúng ta được. Vừa rồi bần đạo có nói câu dó chẳng qua là chuyện đùa , tưởng Quan huynh nên miá»…n trách , chá»› có để lòng. khi Quan huynh vá» nhà cÅ©ng đừng nhắc lại câu chuyện này vá»›i Giả Kim Äao tẩu tẩu nữa. Nếu không thì y đến túm râu bần đạo mà lôi , chứ không phải chuyện dỡn.

Má»i ngưá»i lại cưá»i ồ.

Quan An CÆ¡ vốn có lòng úy kỵ Khô Diệp đạo nhân , nên cÅ©ng cưá»i trừ không nhắc tá»›i chuyện đó nữa.

Quần hào lại bàn tán vá» việc đỠcá»­ chức tân hương chá»§ trong Thanh Má»™c đưá»ng.

Ngưá»i thì nói Lý đại ca hay , kẻ lại bênh Quan Phu Tá»­ giá»i. Má»—i ngưá»i nói má»™t câu , rút cục vẫn chưa Ä‘i đến má»™t quyết định nào cả.

Äá»™t nhiên má»™t ngưá»i khóc rống lên , tiếng khóc cá»±c kỳ thống thiết. Hắn vừa khóc vừa nói to :

- Doãn hương chá»§ hỡi Doãn hương chá»§ ! Ngày Doãn hương chá»§ còn tại thế anh em trong Thanh Má»™c đưá»ng hòa mụcbiết là chừng nào ! Thật coi nhau chẳng khác chi tình thân cốt nhục. Má»i ngưá»i đồng tâm hiệp lá»±c , cúc cung tận tụy mưu đồ công cuá»™c phản Thanh phục Minh. Rá»§i thay ! Doãn hương chá»§ bị tên gian tặc Ngao Bái sát hại , trong Thanh Má»™c đưá»ng không còn ngưá»i thứ hai nào sánh kịp Doãn hương chá»§. Doãn hương chá»§ đã có bản lãnh lại đắc nhân tâm. Doãn hương chá»§ Æ¡i ! Trừ phi Doãn hương chá»§ chết rồi sống lại , không thì chẳng có cách nào Ä‘iá»u giải được mối tương tranh trong Thanh Má»™c đưá»ng. Thanh Má»™c đưá»ng hiện nay nát như tương bầm , đâu còn hưng thịnh như ngày Doãn hương chá»§ sống ở nhân gian.

Má»i ngưá»i nghe hắn nói vậy Ä‘á»u cho là rất đúng. Ainấy nghÄ© lại những Ä‘iá»u hay cá»§a Doãn hương chá»§ ngày trước Ä‘á»ukhông khá»i ngậm ngùi sa lệ.

Má»™t ngưá»i khác lên tiếng :

-Lý đại ca có cái hay cá»§a Lý đại ca , Quan phu tá»­ có chổ giá»i cá»§a Quan phu tá»­. Hai vị cÅ©ng là anh em trong má»™t đưá»ng , chẳng thể vì việc đỠcá»­ hương chá»§ mà khiến má»ingưá»i sinh chuyện bất hòa. Theo ý tại hạ thì vụ này nên thÄ©nh vong linh Doãn hương chá»§ quyết định. Chúng ta viết tên Lý đại ca và Quan phu tá»­ đặt trước linh vị Doãn hương chá»§. Äoạn anh em xụp lạy rồi rút thăm quyết định là công bằng hÆ¡n hết.

Số đông Ä‘á»u tán thành đỠnghị này.

Giả lão lục lớn tiếng :

-Phương pháp này không được.

Có ngưá»i há»i :

-Sao lại không được ?

Giả lão lục há»i lại :

-Ai đứng ra rút thăm ?

Ngưá»i kia đáp :

-Anh em đỠcử một vị nào rút thăm chẳng được ?

Giả lão lục nói :

-Chỉ sợ ngưá»i có tư tâm mà xẩy ra tệ Ä‘oan.

Thôi ngốc tá»­ tức giận há»i :

-Trước linh vị Doãn hương chá»§ còn kẻ nào dámlá»›n mật làm Ä‘iá»u tệ nhÅ©ng , như vậy có khác gìkhinh mạn cả vong linh Doãn hương chá»§.

Giả lão lục nói :

-Lòng ngưá»i như biển khôn dò , chẳng thể khôngđỠphòng được.

Thôi ngốc tử thóa mạ :

-Con mẹ nó ! Chỉ mình ngươi có ý nghĩ tệ nhũng chứ không còn ai.

Giả lão lục tức giận quát há»i :

-Gã tiểu tử kia ! Mi thóa mạ ai đó ?

Thôi ngốc tử cũng tức giận đáp :

-Ta mắng ngươi thì ngươi làm gì ?

Giả lão lục nói :

-Ta đã nhịn nhiá»u rồi , nhưng mi chá»­i mẹ ta thì ta không ẩn nhẫn được nữa.

Soạt một tiếng ! Hắn rút cương đao ra trỠvào mặt hỠThôi , quát :

-Thôi ngốc tử ! Mi ra ngoài kia để tỹ đấi với ta.

Thôi ngốc tử từ từ rút đao ra đáp :

-Äây là ngươi gây sá»± , bức bách ta phải ứng chiến. Quan phu tá»­ ! Quan huynh cÅ©ng nghe rõ rồi chứ ?

Quan An Cơ nói :

-Anh em không nên vì vụ này mà xảy ra cuộc động thủ. Thôi huynh đệ ! Huynh đệ thóa mạ cậu em ta là không phải.

Thôi ngốc tử nói :

-Tại hạ cũng biết trước là Quan phu tử sẽ trút phần không phải lên đầu tại hạ. Bây giỠPhu Tử chưa làm hương chủ mà còn thế , khi làm hương chủ rồi thì chưa biết bênh nhau tới đâu nữa.

Quan An Cơ nỗi giận nói :

-Ngươi chửi con mẹ tiểu cửu tử của ta thì còn coi ta ra gì ?

Chẳng lẻ ngươi chá»­i ông chá»­i cha ngưá»i ta là phải ư ?

Má»i ngưá»i không nhịn được lại cưá»i ầm lên. Äại đưá»ng rất náo loạn.

Giả lão lục thấy tỹ phu can thiệp , hắn càng lên nước toan sồng sá»™c ra sân tỹ võ , nhưng có ngưá»i nắm lại khuyên giải :

-Giả lão lục ! Nếu lão huynh muốn cho tỹ phu lên làm hương chá»§ thì không nên gây xích mích vá»›i nhiá»u ngưá»i , mà cần phải nhượng bá»™.

Thôi ngốc tử tra đao vào võ nói :

- Không phải ta sợ ngươi , nhưng ta coi nghÄ©a khí làtrá»ng. Dù sao Quan phu tá»­ lên làm hương chá»§ , Thôimổ vẫn không tán thành.

Quan phu tá»­ dù tính tình nóng nảy nhưng còn có thể chịu đựng được , chứ Giả lão lục thì không thể nào chịu nổi. Äúng là : Diêm vương còn khá , tiểu qui? má»›i thật là khó chịu.

Ai Giá»i Võ Lên Làm Hương Chu?
Vi Tiểu Bảo đứng bên nghe má»—i ngưá»i nói má»™t câu. Cuá»™c tranh chấp kéo dài hồi lâu mà vẫn chưa chấm dứt.

Có ngưá»i lá»›n tiếng thóa mạ , có kẻ muốn động thá»§ đánh nhau. Gã lấy làm thích thú trước cảnh loạn xà ngầu này.

Ban đầu Vi Tiểu Bảo còn sợ bá»n này là thuá»™c hạ cá»§a Ngao Bái , há» sẽ giết gã làm lá»… tế Ä‘iện. Sau gã thấy toàn là những ngưá»i thù hận Ngao Bái đến cùng cá»±c thì trong lòng thảnh thÆ¡i chẳng khác gì ngưá»i được cất gánh nặng.

Có Ä‘iá»u gã lại nghe ngưá»i nào cÅ©ng lên tiếng nói những gì phản Thanh phục Minh thì gã lại hoang mangnghÄ© bụng :

-Bá»n chúng chỉ biết mình là má»™t tên tiểu thái giám ở Thanh cung thì dù mình có trămmiệng cÅ©ng khôn bá» biện bạch , chẳng khi nào há» chịu tin lá»i. Chắc là sau khi lá»±a chá»n xong ngưá»i làm hương chá»§ , việcđầu tiên là há» hạ sát mình. Cái đóhá chẳng phải là má»™t hành động phản Thanh phục Minh?

Rồi gã lẩm bẩm :

-Hiện giỠnhà Thanh ngoài mình ra còn ai nữađâu?

Vả lại mình ở đây nghe hết chuyện bí mật của hỠthì dù hỠchẳng giết đi để bịt miệng , tất cũng đem giam mình một chổ , vĩnh viển không được "siêu sinh". Chi bằng mình tính bài chuồn đi là diệu kế hơn hết.

Gã từ từ cất bước lui dần đến bên cửa , chỉ mong tình thế rối loạn hơn chút nữa là trốn ra ngoài.

Bá»—ng nghe má»™t ngưá»i nói :

-Việc rút thăm rất là huyá»n hoặc , nó còn giống như trò con nít. Theo thiển kiến cá»§a tại hạ thì nên má»i Lý đại ca cùng Quan phu tá»­ dùng võ công để quyết định thắng bại. Tá»· võ bằng quyá»n cước cÅ©ng được , bằng binh khí cÅ©ng được. Hai bên cứ Ä‘iểm tá»›i là thôi , không được đả thương đối phương. Toàn thể anh em đứng ngoài theo dá»i. Ai được ai thua sẽ bày ra đấy , chẳng có Ä‘iá»u gì đáng dị nghị nữa.

Giả lão lục là ngưá»i đầu tiên tán thành đỠnghị này. Hắn lá»›n tiếng :

-Phải lắm ! Cứ tỹ võ phân thắng bại là công bằng hơn hết. nếu Lý đại ca thắng. Giả lão lục này cũng xin hết mình ủng hộ Lý đại ca lên làm hương chủ.

Giả lão lục nói câu này , Vi Tiểu Bảo đã nghi ngay :

-Thằng cha này tán thành cuộc tỹ võ để quyếtđịnh ngôi hương chủ thì nhất định võ công của tỹphu hắn an đứt Lý đại ca rồi , còn phải tỹ thí làm chi nữa?

Äến Vi Tiểu Bảo còn nghÄ© thế , huống chi ngưá»i khác.

Phe á»§ng hô Lý đại ca liá»n tá»›i tấp phản đối. Má»—i ngưá»i nói má»™t câu.

Ngưá»i thì bảo :

-Làm hương chá»§ cần ngưá»i hết lòng hết dạ vá»›i anh em toàn đưá»ng. Võ công giá»i hay kém không phải là Ä‘iá»u quan hệ.

Kẻ thì nói :

-Nếu tỹ võ để quyết định lá»±a ngưá»i làm hương chá»§ màtrong anh em bản đưá»ng lại có ngưá»i võ công cònthắng được Quan phu tá»­ thì cÅ©ng để ngưá»i đó lên làmhương chá»§ hay sao?

Ngưá»i khác nói :

-Như vậy không phải là chuyện suy cá»­ ngưá»i lên làm hương chá»§ mà là má»™t cuá»™c đả lôi đài. Vậy Quan phu tá»­ mở lôi đài để anh hùng hảo hán trong thiên hạ đến đả lôi đài hay hÆ¡n.

Ngưá»i khác nói tiếp :

-Giả tỹ tên gian tặc Ngao Bái chưa chết , võ công cá»§a Quan phu tá»­ chưa chắc đả hạ được hắn. Sau khi đả lôi đài chẳng lẻ cÅ©ng má»i hắn lên làm hương chá»§ cá»§a chúng ta?

Quần hào nghe nói câu này không nhịn được Ä‘á»u cưá»i ồ cả lên.

Äang lúc cải nhau loạn xạ , bá»—ng có ngưá»i lạnh lùng lá»›n tiếng :

- Doãn hương chá»§ hỡi Doãn hương chá»§. Trước vong linh hươngchá»§ , bao nhiêu lá»i thá» nguyện hỠđặt xuống đít hết rồi !

Vi Tiểu Bảo nhận ra ngưới này là Kỳ lão tam , một nhân vật chuyên dùng những tiếng mĩa mai để lung lạc anh em.

Quần hào nghe Kỳ lão tam nói vậy liá»n yên tÄ©nh trở lại. Kế đó mấy ngưá»i đồng thanh há»i :

-Kỳ lão tam ! Lão nói vậy là có ý gì ?

Kỳ lão tam cưá»i lạt đáp :

-Hừ ! Ngày trước Kỳ mổ lạy trước bàn thá» Doãn hươngchá»§ đã chích huyết đầu ngón tay lập lá»i trá»ng thệ quyếtý báo thù cho Doãn hương chá»§ và đãtuyên ngôn : "Anh em nào giết được Ngao Bái trảthù cho Doãn hương chá»§ là Kỳ mổ lập tức thá» y làmhương chá»§ bản đưá»ng , dốc dạ trung thành , quyết chẳng vi bá»™i ".Kỳ mổ đã nói câu ấy thì mổ phải giá»­ lấy lá»i ,quyết chẳng đặt xuống đít ngồi.

Trong nhà đại sãnh yên lặng như tỠ, không mộttiếng động.

Nguyên hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u đã tuyên bố câu đó.

Sau một lúc , Giả lão lục không nhẫn nại được , lên tiếng :

-Kỳ tam ca ! Lá»i tam ca quả nhiên rất đúng. Hết thảy anh em Ä‘á»u tuyên bố câu này , trong đó có cả Giả lão lục.

Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp :

-Ai đã nói câu nào là phải nhá»› chứ không thể hồ đồ được. Nhưng …nhưng… Tam ca đã biết đó và cả má»i ngưá»i cùng biết. Kẻ giết chết Ngao Bái lại là…lại là….

Hắn quay lại lại kiếm Vi Tiểu Bảo , đột nhiên thấy gã đã chân trong cửa chân ngoài cửa toan bài trốn chạy.

Hắn vội hô lên :

-Bắt lấy gã ! Äừng để gã chạy thoát.

Vi Tiểu Bảo toan co giò chạy đi.

Nhưng chỉ trong chá»›p mắt đã có 9,7 ngưá»i nhảy xổ đến. Mưá»i mấy bàn tay đồng thá»i túm lấy gã lôi trở lại.
Tài sản của ngocvosong1986

  #30  
Old 01-06-2008, 08:04 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 29


Vi Tiểu Bảo chÆ¡i Khâm Äại Hán


Vi Tiểu Bảo lớn tiếng la rùm :

-Ô hay ! LÅ© con rùa ! Phưá»ng chó đẻ ! Các ngươi định làm gì lão gia?

Gã nắm chắc phen này chẳng thể nào sống được nên chửi cho sướng miệng.

Trong đám đông má»™t ngưá»i ăn mặc khăn đóng áo dài ra kiểu nho sinh chạy lại nói :

-Tiểu huynh đệ ! Äừng chá»­i bá»›i nữa.

Vi Tiểu Bảo nhận đưá»c thanh âm liá»n há»i :

-Phải chăng ngươi là Kỳ lão tam ?

Ngưá»i đó chính là Kỳ lão tam tên gá»i Kỳ Bưu Thanh ngạc nhiên há»i :

-Sao tiểu huynh đệ biết ta?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Ta nhận biết mẹ ngươi.

Kỳ Bưu Thanh tính nết đã gàn , không hiá»…u đó là câu chá»­i , hắn lấy làm kỳ há»i :

-Sao tiểu huynh đệ lại quen má ta?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Ta với mẹ ngươi quen nhau từ lâu rồi , Mụ rất diêm dúa !

Má»i ngưá»i Ä‘á»u nổi lên tràng cưá»i ha hả nói :

-Tên tiễu thái giám này miệng trơn như bôi mở.

Kỳ Bưu Thanh đỠmặt lên nói :

-Giỡn hoài !

Rồi hắn nghiêm trang há»i :

-Vì lẻ gì tiểu huynh đệ lại hạ sát Ngao Bái?

Vi Tiểu Bảo chợt động tâm linh. Gã lớn tiếng :

-Quân gian tặc Ngao Bái làm biết bao nhiêu Ä‘iá»u tệ hại ! Hắn giết chết ngưá»i Há chúng ta biết bao nhiêu anh hùng hảo hán. Vi Tiểu Bảo lão gia thá» cùng hắn chẳng đội trá»i chung. Lão gia…là má»™t ngưá»i hiên ngang mà bị hắn bắt Ä‘em vào Thanh cung cho làm thái giám. Lão gia hận mình không bầm nát hắn như tương được để quẳng xác ra ngoài đưá»ng cho diá»u tha quạ mổ ….

Gã biết rằng , càng lên giá»ng khẳng khái bao nhiêu càng có hy vá»ng toàn mạng bấy nhiêu.

Quần hào trong nhà đại sãnh ngơ ngác nhìn nhau. Ai cũng lấy làm kinh dị.

Kỳ Bưu Thanh lại há»i :

-Tiểu huynh đệ làm thái giám được bao lâu?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Cái gì mà bao lâu? Nữa năm còn chưa tá»›i. Ta là ngưá»i ở Dương Châu bị chúng bắt đưa vào Bắc Kinh. Chém cha con mẹ thằng Ngao Bái ! Nó chếtrồi còn muốn Ä‘em phÆ¡i thây trên núi Ä‘ao hay bá»vào vạc dầu , hoặc đóng Ä‘inh vào xác , hoặc dùitừng khá»›p xương cÅ©ng chưa hả giận.

Một thiếu phụ trung niên nói :

-Y đúng là ngưá»i Dương Châu rồi.

Mụ nói rõ khẩu âm Dương Châu.

Vi Tiểu Bảo liá»n bắt chuyện :

-Thẩm thẩm Æ¡i ! Chúng ta là ngưá»i Dương Châu , bị quân chó má Mãn Châu tàn sát má»™t cách cá»±c kỳ thê thảm ! Chúng hạ độc thá»§ sát nhân 10ngày liên tiếp , sá»›m tối không ngừng. Nhưng nhưng cá»§agia gia tại hạ , bà lá»›n , bà nhá» , bà ba , bàtư , chẳng má»™t ai là thoát chết vá» tay quân ThátÄát. Bá»n quá»· sứ Mản Châu giết từ cá»­a Äông chotá»›i cá»­a Tây , từ cá»­a Nam cho tá»›i cá»­a Bắc , và Ä‘á»u do têngian tặc Ngao Bái hạ lệnh. Tại hạ….vá»›i Ngao Bái cómối thù truyá»n kiếp , thá» chẳng đội trá»i chung ….

Gã nhá»› tá»›i câu chuyện được nghe ngưá»i ta nói vá» vụ tàn sát 10 ngày ở Dương Châu nên càng nói nhiá»u ngưá»i nghe càng cho là sá»± thá»±c.

Quần hào nghe gã nói Ä‘á»u bùi ngùi , gật đầu lia lịa.

Quan An Cơ nói :

-Thế không trách được …Không trách được.

Vi Tiểu Bảo lại nói :

-Chẳng những gia gia cùng nhưng nhưng ta bị hạ sát. Cả đến nội tổ ta cũng bị Ngao Bái giết chết.

Kỳ Bưu Thanh nói :

-Thật là đáng thương ! Thật là đáng thương !

Thôi Ngốc Tá»­ há»i :

-Nam nay ngươi bao nhiêu tuổi?

Vi Tiểu Bảo đáp :

- Ta 13….14 tuổi.

Thôi Ngốc Tá»­ lại há»i :

-Vụ tàn sát ở Dương Châu đến nay đã ngoài hai chục năm. Sao ngươi biết ông cha ngươi bị Ngao Bái tàn sát ?

Vi Tiểu Bảo biết là gã há»i vặn , nhưng đã lở nói dối thì phải bịa thêm. Gã đáp :

-Sao ta lại biết ư ? Khi đó ta chưa ra Ä‘á»i , ta nghe má má kể lại.

Thôi ngốc tá»­ cưá»i nói :

-Nếu vậy khi đó ngươi chưa có ở trong bào thai. Thế là không được rồi.

Kỳ Bưu Thanh gạt đi :

-Tiểu huynh đệ chỉ nói là gia gia y bị Ngao Bái giết chết. Không kể đến vụ tàn sát 10 ngày ở Dương Châu , mà từ ngày Ngao Bái làm quan đến giá» , có năm nào hắn chẳng giết ngưá»i.

tgt đáp :

-Phải rồi ! Phải rồi !

Giả lão lục bỗng lên tiếng :

-Tiểu…Tiểu bằng hữu ! Ngao Bái giết chết bao nhiêu anh hùng hảo hán thì liên can gì đến tiểu bằng hữu?

Vi Tiểu Bảo cãi :

-Sao lại không liên can đến tả Ta có má»™t ngưá»i bạn tốt cÅ©ng bị Ngao Bái bắt vào Thanh cung và bị giết chếtrồi , Ta cùng ông bạn ấy bị bắt cùng má»™t chuyến.

Má»i ngưá»i đồng thanh há»i :

-Ai vậy? Ai vậy?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Y là má»™t nhân vật có danh vá»ng lá»›n trên gianghồ , tên hiệu là Mao Thập Bát.

Mưá»i mấy ngưá»i Ä‘á»u ồ lên má»™t tiếng.

Giả lão lục há»i :

-Mao Thập Bát là bạn của tiểu bằng hữu ư ? Y chưa chết đâu.

Vi Tiểu Bảo làm bá»™ sá»­ng sốt há»i :

-Y chưa chết ư ? Nếu vậy thì hay biết chừng nào ! Xin … Xin ông bạn má»i y ra đây. Ta muốn gặp y.

Quan An Cơ nói :

-Hay lắm ! Tiểu bằng hữu đây là bạn hay thù. Việc này quan hệ rất lá»›n. Lão lục ! ngươi dẫn mấy vị huynh đài Ä‘i má»i Mao Thập Bát ra đây để y nhận diện.

Giả lão lục đáp :

-Xin vâng !

Rồi hắn trở gót ra khá»i sãnh đưá»ng.

Kỳ Bưu Thanh kéo ghế lại má»i Vi Tiểu Bảo :

-Tiểu huynh đệ ! Má»i tiểu huynh đệ hãy ngồi chÆ¡i.

Vi Tiểu Bảo không khiêm tốn gì nữa , ngồi ngay xuống chế.

Tiếp theo có ngưá»i Ä‘em lại cho gã má»™t đĩa bánh và má»™t chung trà.

Vi Tiểu Bảo đang đói như cào ruột , cầm lấy ăn hết ngay.

Bá»n Quan An CÆ¡ , Kỳ Bưu Thanh lại sai ngưá»i Ä‘i kêu Lý đại ca tức Lý Lá»±c Thế đến tiếp chuyện Vi Tiểu Bảo. Tuy má»i ngưá»i ăn nói rất lịch sá»± mà thá»±c ra muốn há»i gã vá» lai lịch cÅ©ng như vá»những chuyện tao ngá»™.

Vi Tiểu Bảo cÅ©ng không dấu diếm , thỉnh thoảng chỉ khoác lác mấy câu hay chá»­i bá»›i Ngao Bái vài Ä‘iá»u , còn kể thá»±c hết. Gã Ä‘em má»i việc đã giúp vua Khang Hy bắtNgao Bái như thế nào nhất nhất thuật lại , chỉ dấu nhẹm Ä‘oạnHải Lão công dạy võ cho gã , và vụ vuaKhang Hy thân hành cầm dao động thá»§ là không nhắctá»›i.

Bá»n qav đã được nghe nói Ngao Bái bị tiếu hoàng đế và bá»n tiểu thái giám cần nã , bấy giá» mấy ngưá»i nghe Vi Tiểu Bảo thuật chuyện sá»± việc xảy ra càng thêm sống động và hầu hết là đúng sá»± thá»±c.

Quan An Cơ thở dài nói :

-Ngao Bái tá»± xưng là đệ nhất dÅ©ng sÄ© ở Mãn Châu không những bị mà bị Ông bạn giết chết mà đã bị Ông bạn bắt sống từ trước. Như vậy thật là số trá»i đã an bài.

Chuyện trò trong vòng nữa giá» , bá»n Quan An CÆ¡ , LýLá»±c Thế , Kỳ Bưu Thanh Ä‘á»u là những tay lão luyện giang hồ, rất giàu lịch duyệt , tuy biết rằng Vi Tiểu Bảo nói năngcó chổ phóng đại , song những chi tiết thật là rànhmạch , chẳng có chút hàm hồ.

Bá»—ng nghe tiếng bước chân ngưá»i vang dá»™i. Cánh cá»­a sãnh đưá»ng mở ra. Hai đại hán khiêng má»™t cái cángÄ‘i vào.

Giả Lão Lục theo sau cáng lên tiếng :

-Tá»· phy ! Mao Thập Bát đại ca đã má»i đến đây.

Vi Tiểu Bảo nhảy chồm lên coi , thấy myb nằm trên cáng , hai má gầy phÆ¡i xương , cặp mắt trùng xuống. Dung mạo cá»±c kỳ tiá»u tụy. Gã há»i ngay :

-Äại ca …Äại ca mắc bịnh đấy ư ?

Mao Thập Bát thấy Giả Lão Lục đến triệu đã tưởng Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng trong Thiên Äịa Há»™i có chuyện gì trá»ng đại má»i đến thương nghị. Bây giá» hắn thấy Vi Tiểu Bảo má»™t cách đột ngá»™t thì mừng quýnh lên , la gá»i :

-Tiểu Bảo ! Ngươi…Ngươi cÅ©ng trốn ra được ư ? Ta …lúc nào cÅ©ng nhá»› ngươi hoài. Chỉ mong cho thương thế mau khá»ilà trở lại Thanh cung để cứu ngươi ra.

Mao Thập Bát vừa nói mấy câu này , trong lòng má»i ngưá»i còn chút hoài nghi nào Ä‘á»u trút bá» hết. Quần hào tin ngay những lá»i Vi Tiểu Bảo hoàn toàn đúng sá»± thật. Gã quả nhiên là bạn cá»§a Mao Thập Bát và hai ngưá»i đã bị bắt vào Thanh cung.

Mao Thập Bát tuy không phải là ngưá»i trong Thiên Äịa Há»™i , song đã ná»—i tiếng trên chốn giang hồ đã nói má»™t là má»™t , hai là hai. Mấy năm gần đâylại bị triá»u đình Mãn Thanh há»a hình thông tricác nÆ¡i ra lệnh tầm nã.

Vi Tiểu Bảo đã là bạn cá»§a hắn dÄ© nhiên không phải là thái giám thật sá»± cá»§a Thanh triá»u. HÆ¡n nữa Mao Thập Bát lúc thốt ra lá»i hoàn toàn bá»™c lá»™ chân tình. Hiển nhiên gã có mối giao tình rất thân vá»›i thằng nhá» này.

Vi Tiểu Bảo há»i :

- Mao đại ca ! Äại …Äại ca bị thương hay sao?

Mao Thập Bát thở dài đáp :

-Hỡi Æ¡i ! Äêm hôm ấy ta ở Thanh cung trốn ra vừa đến cá»­acung thì gặp bá»n thị vệ. Má»™t mình ta phải địch viá»›i năm tên. Ta giết được hai tên trong bá»n chúng , nhưng mình cÅ©ng bị chém trúng hai Ä‘ao , phải liá»u mạng má»›i trốn được ra khá»i cá»­a cung.

Hắn ngừng lại một lát rồi tiếp :

-Bá»n thị vệ trong cung lại rượt theo. Äáng lý ta không trốnói : thoát được , may nhá» bạn: hữu trong Thiên Äịa Há»™i đến cứu viên , ta má»›i được toàn mạng.

Hắn lại há»i :

-Ngươi… Ngươi cÅ©ng được quý vị bằng hữu ở Thiên Äịa Há»™i cứu thoát phải không ?

Bá»n Quan An CÆ¡ liá»n lá»™ vẽ thẹn thùng vì cảm thấy vụ này thá»±c ra bá»n há» không làm được tốt đẹp gì mấy.

NgỠđâu Vi Tiểu Bảo liá»n đáp ngay :

-Äúng thế ! Lão thái giám kia bức bách tiểu đệ phải làm má»™t tên tiểu thái giám cho tá»›i bá»­a nay má»›i có cÆ¡ há»™i trốn thoát. May nhá» gặp được các vị ….các vị đại gia ở Thiên Äịa Há»™i kéo đến , tiểu đệ …má»›i được thoát nạn.

Quấn hào trong Thiên Äịa Há»™i ngấm ngầm thở phào má»™t cái. Há» cÅ©ng biết Vi Tiểu Bảo nói vậy là để bảo toàn thá»… diện cho há». Lòng hỠđâm ra ngấm ngầm cảm kích.

Giả Lão Lục má»i Mao Thập Bát và Vi Tiểu Bảo vào phòng nghÄ© ngÆ¡i.

Quần hào trong Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng ở lại nhà đại sãnh để tiếp tục thương nghị đại sá»±.

Mao Thập Bát thương thế cá»±c kỳ trầm trá»ng. Tuy hắn đã Ä‘iá»u dưỡng nữa năm mà thân thể hãy còn rất yếu á»›t. Vừa rồi lúc ngưá»i ta khiêng hắn Ä‘i đưá»ng , hắn bị hÆ¡i xốc cÅ©ng làm đụng đến vết thương Ä‘au đớn vô cùng.

Lúc này tinh thần hắn cá»±c kỳ má»i mệt , muốn nói chuyện nhiá»u vá»›i Vi Tiểu Bảo mà đành bất lá»±c.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Bất luận vụ này kết quả Ä‘i đến đâu , có Ä‘iá»u ta chắc chắn há» không giết mình là được rồi.

Gã cảm thấy trong lòng cởi mở , nằm co trên chiếc ghế thái sư một lúc rồi ngủ đi hồi nào không hay.

Vi Tiểu Bảo ngá»§ đến nữa đêm má»›i thức giấc thì thấy có ngưá»i ôm gã đặt lên giưá»ng và đáp chăn cho gã hẳn hoi.

Sáng sớm hôm sau , một tên hán tữ bưng nước vào cho gã rửa mặt và một tên mang nước trà cùng một bát canh thịt lớn đến.

Vi Tiểu Bảo tự nhủ :

-HỠđối đải với ta ngày càng tử tế. Hiển nhiên hỠđã xem ta như một vị lão gia.

Nhưng gã lại thấy hai hán tử khác đứng ngoàicửa phòng và ở bên cửa sổ cũng có hai têngiả vỠđi đi lại lại như không có chuyện gì màhiển nhiên là để coi chừng gã , sợ gã bỠtrốnmất.

Vi Tiểu Bảo lại hồi hộp trong lòng nghĩ bụng :

-Nếu hỠcoi ta là quý khách , sao còn phái bốn tên hán tử đến đây canh gát ?

Gã bỗng nỗi lòng trẻ thơ , lẩm bẩm :

-Hừ ! Bá»n chúng muốn canh giá»­ Vi Tiểu Bảo này nhưng e rằngkhông phải chuyện dá»… dàng. Äã thế lão giaphải chuồn ra ngoài chÆ¡i cho bốn tên ngu xuẩn này trÆ¡mắt ếch choi.

Gã ngó lại tình thế má»™t lượt rồi nghÄ© ra má»™t kế , vươn tay đẩy mạnh cái cá»­a sổ mé Äông.

Tiếng cánh cá»­a kẹt mở vang lên. Bốn tên đại hán liá»n nhìn vá» phía đó.

Vi Tiểu Bảo dẫn dụ cho bá»n chúng chú ý vá» má»™t ngả rồi dùng sức mạnh mở cá»­a ra vào. Äoạn gã chui tuá»™tvào gầm giưá»ng.

Bốn tên hán tá»­ nghe tiếng kẹt cá»­a vá»™i quay đầu nhìn lại thì thấy hai cánh cá»­a đã mở toang còn Ä‘ang lung laỵ Bá»n chúng tâm thần giao động , giật minh kinh hải.

Nguyên bốn tên này quả nhiên đã vâng menh đến đây giám thị Vi Tiểu Bảo. Bôn chúng thấy cửa phòng đột nhiên mở rộng thì ý nghĩ đầu tiên là gã đã bỠtrốn rồi. Cả bốn tên cùngla thất thanh :

-Trá»i Æ¡i ! Há»ng bét !…

Bá»n chúng xông cả vào phòng thì chỉ thấy Mao Thập Bát nằm trên giưá»ng Ä‘ang ngá»§ saỵ Còn Vi Tiểu Bảo quả nhiên không thấy đâu. Chẳng biết gã Ä‘iđàng nào?

Má»™t ngưá»i lá»›n tiếng hô :

-Thằng lá»i đó chưa thể trốn Ä‘i xa được. Vậy các vị chi đưá»ng rượt theo bắt lại. Ta lên báo cáo cho thượng cấp.

Ba tên kia "dạ" má»™t tiếng rồi xông ra khá»i phòng. Hai tên nhảy lên nóc nhà ngoảnh nhìn bốn phía.

Vi Tiểu Bảo hắn giá»ng má»™t tiếng rồi từ dưới gầm giưá»ng chui ra , gã đàng hoàng Ä‘i lên nhà đại sãnh.

Có tiếng đẩy cửa mở ra. Quan An Cơ và Lý Lực Thế đang ngồi với nhau , bỗng một tên đại hán vâng mệnh giám thị Vi Tiểu Bảo hốt hoảng chạy vào vừa thở vừa nói :

-Gã tiểu tử đó… đột nhiên trốn mất …không hiễu… đi vỠngả nào…

Hắn chưa dứt lá»i bá»—ng thấy Vi Tiểu Bảo xuất hiện đột ngá»™t liá»n "á»§a" má»™t tiếng. Hai mắt trợn ngược , miệng há hốc ra không biết nói sao.

Vi Tiểu Bảo vươn vai nói :

-Lý đại ca ! Quan phu tá»­ ! Tại hạ có lá»i thÄ©nh an.

Quan An Cơ và Lý Lực Thế đưa mắt nhìn nhau rồi bảo đại hán kia :

-Cút đi ! Thật đồ vô dụng.

Rồi quay lại nhìn Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :

-Má»i tiểu huynh đệ ngồi chÆ¡i. Äêm qua tiểu huynh đệ ngá»§ ngon chứ ?

Vi Tiểu Bảo cưá»i hì hì ngồi xuống rồi đáp :

-Tại hạ ngủ ngon lắm.

Cánh cửa sổ nhà đại sãnh lại mở ra. Hai tên đại hán xông vào. Một tên la lên :

-Quan phu tá»­ ! Gã tiểu tá»­ kia không hiá»…u trốn Ä‘i đâu … Gã chưa dứt lá»i chợt ngó thấy Vi Tiểu Bảo ngồi đó giật mình , miệng ấp úng :-Ô hay ! Y…y… Vi Tiểu Bảo không nhịn được cưá»i ha hả nói : -Bốn đại hán như các ngươi thật là đồ vô dụng , cả việc coi má»™t thằngnhá» cÅ©ng không xong. nếu ta định trốn thì đã bá» Ä‘i từlâu rồi.

Lại má»™t tên ngÆ¡ ngác há»i :

-Làm sao ông bạn …ra ngoài được ? Tại hạ chỉ thấy mắt hoa lên má»™t cái rồi bóng ngưá»i mất biến. Ông bạn đã trốn thoát rồi.

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

-Ta có phép tàng hình. Phép thuật này không thể truyá»n thụ cho ngươi được.

Quan An Cơ nhìn đại hán kia chau mày xua tay nói :

-Xuống đi.

đại hán ngây ngô há»i lại :

-Ông bạn có phép tàng hình thật ư ? Thảo nào…thảo nào… Rồi gã lui ra.

Lý Lực Thế nói :

-Tiểu huynh đệ hãy còn nhá» tuổi mà thông minhcÆ¡ cảnh hÆ¡n Ä‘á»i , thật khiến cho ngưá»i ta phải kính phục.

Bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a văng vẳng từ đàng xa vá»ng lại. Hiển nhiên má»™t Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a Ä‘ang chạy tá»›i nÆ¡i.

Quan An CÆ¡ và Lý Lá»±c Thế Ä‘á»u đứng lên. Lý Lá»±c Thế khẻ há»i :

-Có phải quan binh cá»§a bá»n Thát Äát không?

Quan An Cơ gật đầu , đua ngón tay lên miệng thổi ba tiếng pho pho.

Rồi hắn hô lớn :

-Anh em hãy chuẩn bị ! Giả Lão Lục há»™ vệ Mao gia. Äạiđội binh tá»›i nÆ¡i không nên tiếp chiến , cứ chiếu theo biện pháp trước chia Ä‘i các ngả mà rút lui.

Bốn năm hán tá»­ vâng dạ rồi Ä‘em hiệu lệnh truyá»n ngoài.

Má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng lên chuẩn bị rút lui.

Quan An Cơ lại bảo Vi Tiểu Bảo :

-Tiểu huynh đệ ! Huynh đệ hãy đi theo ta.

Bá»—ng có ngưá»i xông vào lá»›n tiếng hô :

-Tổng đà chủ giá lâm.

Quan An CÆ¡ và Lý Lá»±c Thế đồng thanh há»i :

-Sao?

Tổng đà chá»§ thống lãng ÄÆ°á»ng chá»§ năm ÄÆ°á»ng cởi ngá»±a tá»›i đây.

Quan , Lý hai ngưá»i cả mừng đồng thanh há»i :

-Sao ngươi biết ?

Ngưá»i kia đáp :

-Thuá»™c hạ gặp các vị Ở dá»c đưá»ng. Chính Tổng đà chá»§ đã sai thuá»™c hạ vá» báo tin trước.

Quan An CÆ¡ thấy gã chạy bở hÆ¡i tai ra chiá»u rất mệt nhá»c liến gậtđầu nói :

-ÄÆ°á»£c rồi ! Ngươi Ä‘i nghÄ© Ä‘i.

Y lại kêu ngưá»i đến dặn :

-Không phải bá»n quan binh Thát Äát mà là Tổng đà chá»§ giá lâm.

Tin này vừa loan ra , tiếng hoan hô vang dậy má»™t góctrá»i.

Quan An Cơ nắm tay Vi Tiểu Bảo nói :

-Tiểu huynh đệ ! Tổng đà chủ của bản đà giá lâm. Chúng ta hãy ra ngoài nghênh tiếp.

Vi Tiểu Bảo liá»n theo bá»n Quan An CÆ¡ , Lý Lá»±c thế và quần hào ra ngoài cá»­a lá»›n. Gã thấy hai ba trăm ngưá»i sắp hàng hai bên mà ngưá»i nào vẽ mặt cÅ©ng vui tươi , phấn khá»›i.

Lát sau , hai đại hán khiêng cáng đưa Mao Thập Bát ra.

Lý Lực Thế nói :

-Mao huynh ! Mao huynh là tân khách , bất tất phải giử lễ.

Mao Thập Bát đáp :

-Tại hạ ngưỡng má»™ đại danh cá»§a Trần Tổng đà chá»§ từ lâu , khác nào sấm nổ bên tai bữa nay được bái kiến lão nhân gia thì dù…có chết cÅ©ng khõi uá»—ng má»™tÄ‘á»i.

Giá»ng nói thá»u thào tá» ra vẫn không đủ khí lá»±c , nhưng mặt hắn thoáng lá»™ màu hồng , tá» ra rất cao hứng.

Tiếng vó ngá»±a má»—i lúc má»™t gần. Cát bụi tung bay , mưá»i ngưá»i kỵ mã chạy tá»›i nÆ¡i. Ba ngưá»i Ä‘i trước chưa đến gần đã tung mình xuống ngá»±a.

Bá»n Lý Lá»±c Thế tiến ra đón tiếp cầm tay ba ngưá»i nói chuyện ra vẽ rất thân thíết.

Vi Tiểu Bảo nghe má»™t trong ba ngưá»i nói :

-Tổng đà chá»§ Ä‘ang chỠở phía trước. Má»i Lý đại ca , Quan phu tá»­ cùng mấy vị ra ngoài đó…

Mấy ngưá»i đứng thương lượng vài câu rồi Lý Lá»±c Thế ,Quan An CÆ¡ , Kỳ Bưu Thanh , Thôi Ngốc Tá»­ lên ngá»±a cùngnhững ngưá»i má»›i đến dong ruá»—i như bay.

Mao Thập Bát ra chiá»u thất vá»ng há»i :

-Trần Tổng đà chủ không đến ư ?

Hắn há»i câu này không ai trả lá»i , tá» ra má»i ngưá»i chưa nhìn thấy Tổng đà chá»§ và cÅ©ng Ä‘á»u thất vá»ng.

Sau má»™t lúc lâu , má»™t ngưá»i kỵ mã chạy đến truyá»n lệnh và Ä‘iểm danh 13 ngưá»i bảo hỠđến ra mắt Tổng đà chá»§.

Mưá»i ba ngưá»i kia cả mừng phi thân lên ngá»±a chạy Ä‘i.

Vi Tiểu Bảo há»i Mao Thập Bát :

-Mao đại ca ! Trần Tổng đà chủ giá lâm rồi phải không ?

Mao Thập Bát ngập ngừng đáp :

-Ta …cÅ©ng chưa gặp quạ Má»i ngưá»i trên chốn giang hồ Ä‘á»u Ä‘em lòng ngưỡng má»™ Trần Tổng đà chá»§ và muốn được bái kiến …lão nhân gia …nhưng đó làmá»™t Ä‘iá»u rất khó khăn.

Vi Tiểu Bảo cưá»i khẩy má»™t tiếng , bụng bảo dạ :

-Hừ ! Con mẹ nó ! có phải là cá»§a hiếm trên Ä‘á»i đâu mà khệnh khạng thế ? Lão gia chẳng thèm ra mắt nữa.

Quần hào thấy tình trạng này cÅ©ng cho là Tổng đà chá»§ không vào , nhưng há» vẫn ôm má»™t chút hy vá»ng , cứ đứng ngoài cá»­a lá»›n chhỠđợi. Có nggưá»i đứng lâu má»i cẳng liá»n ngồi xuống đất.

Có ngưá»i khuyên Mao Thập Bát :

-Mao gia ! Mao gia hãy vào nhà nghÄ© Ä‘i. Khi tệ Tổng đà chá»§ tá»›i nÆ¡i , chúng tôi sẽ vào má»i Mao giađến ra mắt.

Mao Thập Bát lắc đầu đáp :

-Không ! Tại hạ cứ chỠở đây. Äại giá cá»§a Trần Tổng đà chá»§ quang lâm mà tại hạ không đón chỠở ngoài cổng là …là…thất kính. Hởi ôi ! Không hiểu Mao Thập Bát kiếp này còn có phúc phận được thấy mặt lão nhân gia má»™t lần nào chăng ?

Vi Tiểu Bảo theo Mao Thập Bát từ Dương Châu đến Bắc Kinh , gã đã từng nghe khi hắn đỠcập đến những nhân vật có danh vá»ng trong võ lâm mà vẫn không coi vào đâu. Bây giỠđối vá»›i Trần Tổng đà chá»§ thì lại ra chiá»u kính trá»ng phi thưá»ng. Thật là má»™t chuyện chưa từng có đối vá»›iMao Thập Bát. Bất giác gã cÅ©ng bị cảm nhiểm sinh lòng kính trá»ng Trần Tổng đà chá»§ , không dám mắng thầm nữa.

Bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a vang lên. Lại má»™t ngưá»i kỵ mã đến nÆ¡i.

Những ngưá»i Ä‘ang ngồi dưới đất vá»™i đứng lên hết. Ai cÅ©ng nghển cổdòm ngó , mong được Tổng đà chá»§ gá»i ra tương há»™i.

Quả nhiên ngưá»i chạy ngá»±a đến nÆ¡i là nhân vật đứng đầu bốn tên sứ giả.

Gã xuống ngựa chắp tay nói :

-Trần Tổng đà chá»§ má»i Mao Thập Bát gia và Vi Tiểu Bảo gia ra ngoài kia tương há»™i.

Mao Thập Bát cất tiếng hoan hô , ngồi trên cáng nhãy chồm lên.

Nhưng rồi hắn la lớn :

-Úi Chao !

Äoạn té xuống cáng. Hắn thúc giục :

-Äi lẹ lên ! Äi lẹ lên !

Vi Tiểu Bảo cũng cực kỳ cao hứng , bụng bảo dạ :

-Ở Thanh cung lão gia đã được ngưá»i ta kêu bằng "Công Công" nhiá»u rồi. Nhưng đây là lần đầu tiên được ngưá»i kêu bằng Vi Tiểu Bảo gia. Ha ha ! Vi Tiểu Bảo này đã thành má»™t vị lão gia rồi.

Hai tên sứ giả ngồi trên lưng ngựa đón lấy đòncáng rồi hai ngựa đi song song tiến vỠphía trước.

Còn tên sứ giả Ä‘i giữa nhưá»ng ngá»±a cho Vi Tiểu Bảo cưỡi , rồi gã kiếm con ngá»±a khác cưỡi theo sau.

Sáu ngưá»i theo đưá»ng lá»›n mà Ä‘i.

Äi được chừng được ba dậm , lại rẽ vào đưá»ng nhá» mé hữu tiếp tục thượng lá»™.

Dá»c đưá»ng rãi rác những hán tá»­ ba ngưá»i má»™t tốp hayhai ngưá»i má»™t tốp hoặc ngồi hoặc Ä‘i để tuần phòng canh giá»­.

Tên thá»§ lãnh bá»n sứ giả chìa ba ngón tay là ngón giữa , ngón vô danh và ngón út trá» xuống đất.

Hai tên canh gát gật đầu rồi cũng đưa tay làm ám hiệu.

Vi Tiểu Bảo thấy bá»n ngưá»i này ra ám hiệu má»—i chổ má»—i khác chá»› không giống nhau , gã không hiểu bá»n há» códụng ý gì.

Äoàng ngưá»i lại Ä‘i chừng 12 , 13 dậm thì đến trước mặtmá»™t tòa trang viện.

Năm ngưá»i xuống xuống ngá»±a rồi tên thá»§ lãnh sứ giả lại ra hiệu vá»›i hán tá»­ đứng ở ngoài trang.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™