Nhìn thân ảnh mập mạp của Vương Viên đi ra xa, trong lòng Trương Hằng sinh ra sự cảm khái vô cùng. Người từ Huyết Sát động phủ đi ra đều có số may mắn mà bản thân mình là người thu lợi lớn nhất trong đó.
Vương Viên mập mạp này ngay cả thí Luyện Huyết Sát cuối cùng cũng vượt qua nhưng lại cũng thực hiện ước mơ tha thiết của mình, có thể sống sót đi ra cũng là một sự may mắn rất lớn. tiềm lực về sau khó có thể lường được.
- Đáng tiếc bọn họ không biết Huyết Sát động phủ còn chưa chân chính chấm đứt...
Trong lòng Trương Hằng thâm than, cũng không biết là phúc hay họa.
Là một kẻ thắng trong Huyết Sát động Phủ , hắn lại vẫn khó có thể thoát khỏi mưu đồ của chủ Huyết Sát động phủ. Mặc dù là bán tiên thể Lạc Hà cũng bị bức ở lại nhân gian, đợi chủ Huyết Sát động phủ giải thoát.
Tuy nhiên tất cả mọi chuyện đối với Trương Hằng mà nói vô cùng xa xôi. Giờ phút này hắn còn đang phấn đấu ở một khu vực nhỏ tại Tu Chân Giới Tam Tinh Vực. khi nào có thể ra khỏi nơi này cũng còn rất khó nói.
- Sư tôn, nơi này thật náo nhiệt, chúng ta tới xem được không?
Vẻ mặt Quách Phong hưng phấn nhìn tu sĩ đang giao dịch ở bốn phía.
Quy mô giao dịch ở nơi này so với Độc Thiên Bảo còn cao hơn vài cấp. tu vi thấp nhất cũng là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Dù là tu sĩ buôn bán ở nơi này thì trong đó cũng có một số tu sĩ Kết Đan Kỳ.
Trương Hằng thấy ánh mắt mong chờ của Quách Phong liền nói:
- Từ giờ tới khi giao dịch Ly Hội bắt đầu còn hơn mười ngày. Trong khoảng thời gian này ngươi có thể tự mình đi tìm hiểu phương thức giao dịch ở nơi này một chút. Đây là một trăm tinh thạch trung phẩm, cầm đi mua một số đồ ngươi thích đi.
Trương Hằng lấy ra một trăm trung phẩm tinh thạch đưa cho Quách Phong.
- Tinh thạch trung phẩm?
Đôi mắt Quách Phong sáng bừng lên. trong lòng vô cùng kích động.
Bởi vì tốc độ tu Luyện của hắn quá nhanh, mặc dù hiện giờ đã là một trong những tu sĩ Kết Đan kỳ bậc cao nhưng vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi tư tưởng của tu sĩ bậc thấp và phàm nhân.
Giờ phút này hắn nhìn thấy Trương Hằng vung tay liền đưa ra trăm viên tinh thạch trung phẩm, sự kích động quả thực khó có thể miêu tà nổi.
- Cảm ơn sư tôn... Thật tốt quá!
Quách Phong vươn tay, hơi run rẩy tiếp nhận một trăm tinh thạch trung phẩm của Trương Hằng đưa cho. bỏ vào trong túi trữ vật của mình.
- Một trăm tinh thạch trung phẩm chỉ là một con số nhỏ nhưng ngươi phải sử dụng cho tốt. Phải giao dịch thế nào đối Với đám tu sĩ này. không để bọn họ gạt. Như vậy đi, ngươi giao dịch luôn ở nơi này đi. Chắc hẳn những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này cũng không dám lừa ngươi.
Trương Hằng hơi trầm ngâm liền nói.
- Vâng thua sư tôn! Hiện... Hiện giờ ta đã có thể đi chưa?
Quách Phong hơi không dám khẳng định, hỏi.
Trương Hằng bật cười nói:
- Chẳng lẽ ngươi làm gì cũng phải xin chỉ thị của sư tôn sao? Muốn đi thì đi đi. Nhưng không nên rời khỏi ngọn núi cao nhất Thanh Vân sơn.
- Vâng!
Quách Phong chào Ninh Tuyết Dung một tiếng rồi vui vẻ tiến nhập vào dòng người.
Trương Hằng nhìn về phía thân ảnh đang đi xa của hắn trong mắt hiện lên vẻ quan tâm. Chỉ cần Quách Phong không rời khỏi đỉnh núi cao nhất Thanh Vân Sơn thì hắn có thể dễ dàng dùng thần thức tra ra vị trí cụ thể của hắn.
- Đại ca. Ngươi sau này yên tâm để hắn đi ra ngoài sao?
Trải qua nhiều năm chung sống Như vậy, Ninh Tuyết Dung đối với Quách Phong cũng sinh ra chút cưng chiều, thậm chí còn cho rằng hắn là đệ tử của mình.
- Phong nhi sinh ra tại phàm nhân, thiên tính linh mẫn. cùng không thiếu kinh nghiệm xử thế. Hiện tại hắn thiếu chính là tri thức đối với Tu Chân Giới, hiểu biết đối với Thượng giới còn chưa nhiều.
Trương Hằng thản nhiên nói tỏ vẻ rất xem trọng đệ tử của mình.
Theo một phương diện nào đó mà nói. Quách Phong không mất đi vẻ thiện dương khờ dại Nhưng vẫn hiểu được thái độ xử thế làm người, so với Triệu Thụy và Ninh Tuyết Dung lúc trước còn tốt hơn rất nhiều.
- Chúng ta cũng đi mua sắm đi. Thời gian mười ngày có lẽ có thể mua được một ít vật phẩm cần thiết.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung dắt tay tiến vào đông người đày đặc trong nơi giao dịch này.
Những tu sĩ bán hàng ở đây phần lớn đều có tu vi Trúc Cơ Kỳ. hơn nữa Trương Hằng còn phát hiện ra thực lực của những người này so với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường còn mạnh hơn vài phần.
Tu sĩ có thể tới nơi này giao dịch phần lớn đều có vốn liếng trong tay, thực lực cũng nổi bật trong đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung đúng là ôm thái độ đi dạo, đào bảo trong khu vực này. Thần thức Nguyên Anh Kỳ của Trương Hằng quét ngang một số quầy hàng nơi đây.
Tại thời điểm ở Độc Thiên Bảo. vận khí của Trương Hằng cũng tốt. không ngờ chiếm được mảnh vỡ thế giới mà người thường khó có thể tưởng tượng được. Những năm gần đây Trương Hằng gần như không trao đổi Với mảnh vỡ thế giới, ngẫu nhiên còn có thể dùng máu huyết đào tạo một số quả trứng thần bí đại biểu Thế giới hạt giống nhưng trước mắt còn không có phản ứng gì.
Tuy nhiên lần này vận khí của Trương Hằng rõ ràng không được tốt lắm. đi lại trong này nửa ngày cũng không phát hiện ra bảo vật gì có giá trị.
- Được rồi, không bằng chúng ta đi tới mấy lầu các đằng kia xem.
Trương Hằng mang theo Ninh Tuyết Dung rời khỏi khu vực giao dịch này, đi tới khu giao dịch cấp cao cho tu sĩ Kết Đan Kỳ.
Ngẩng đầu nhìn về phía Phi Linh Đảo lơ lửng bên sườn Thanh Vân Sơn. Trương Hằng thầm nghĩ, không biết Phi Linh Đảo này có giao dịch tới cấp bậc gì.
Hai người thuận lợi đi tới một Tỏa nhà ba tầng, cấm chế Bốn phía không thể ngăn cản bước chân bọn họ.
Vừa mới tiến vào lầu một. lập tức họ phát hiện ra hai mươi mấy tu sĩ Kết Đan Kỳ.
Nhiều tu sĩ Kết Đan kỳ tụ tập một chỗ như vậy trong trường hợp bình thường là vô cùng hiếm thấy.
Hai người Trương Hằng tiến vào căn bản không khiến trong này có chút sóng gợn. Đám tu sĩ bên trong chỉ nhiều nhất là liếc bọn họ một cái liền tiếp tục giao dịch.
- Tuyết Dung, muội nhìn xem có tài liệu hay pháp bảo gì cần không thì có thể đi mua.
Trương Hằng cười nói Với Ninh Tuyết Dung.
Ninh Tuyết Dung lắc đầu nói:
- Muội đã luyện hóa pháp bảo cấp ba Vân Vụ Mạt. Vật ấy thực ra lại thích hợp Với muội. Mặc khác Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai và cổ chiến giáp cũng đã được Lạc Hà đại ca sửa chữa một lần, uy lực đã cao hơn trước rất nhiều.
Trương Hằng gật gật đầu, ở phương diện pháp bảo thì Ninh Tuyết Dung đã không còn thiếu thứ gì. về mặt công kích đã có pháp bảo cấp ba Vân Vụ Mạt đã đạt tới cực hạn mà nàng có thể sử dụng.
Cổ chiến giáp và Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai nếu đã được Lạc Hà cải tạo một lần nữa thì về phương diện phòng thủ. Ninh Tuyết Dung cũng đã đủ mạnh. dù gặp phải tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ cũng không thể trong thời gian ngắn công phá phòng ngự của nàng.
Hơn nữa ở cùng một chỗ với Trương Hằng, Ninh Tuyết Dung cũng không cần thủ đoạn công kích quá mạnh mẽ. Địch nhân Trương Hằng không thể ứng phó thì Ninh Tuyết Dung có pháp bảo mạnh mấy cũng vô dụng.
Đi dạo một vòng ở lâu một, Trương Hằng cũng không phát hiện ra thứ gì đặc biệt.
Giờ phút này thực lực Trương Hằng đã đặt chân vào phạm trù Nguyên Anh Kỳ. những vật phẩm tu sĩ Kết Đan Kỳ giao dịch ở nơi này rất khó lọt vào pháp nhãn của hắn.
- Hay là đi lên tầng trên xem có thứ gì tốt đi? Xem có thể mua cho Phong nhi vài món pháp bảo tốt được không.
Trương Hằng mang theo Ninh Tuyết Dung đi lên tầng hai.
Tu sĩ ở lầu hai rõ ràng không nhiều lắm nhưng thực lực của những tu sĩ Kết Đan kỳ này rõ ràng mạnh hơn không ít so với tu sĩ lầu dưới.
Thần thức Trương Hằng hơi hơi đảo qua liền phát hiện ra vài pháp bảo cấp ba, thậm chí còn có vài món pháp bảo phòng ngự phẩm chất đạt tới thượng giai. Ngoài ra thì phù triện, tài liệu luyện khí. linh đan tiên được, ngọc giản công pháp các loại cũng đều có.
Trong hơn mười tu sĩ Kết Đan Kỳ ở nơi này có một lão già đạt tới tu vi Kết Đan Kỳ đại viên mãn. Trong tay hắn có nhiều tài liệu nhất, hơn nữa phẩm chất cũng đều rất tốt.
- Pháp bảo cấp ba Thiên Linh Kiếm, uy lực vô cùng lớn. Bởi vì tài liệu luyện chế đặc thù nên đã có thể so sánh với một số pháp bảo cao cấp.
- Pháp bảo phụ trợ cấp ba Huyết Ảnh Sí, tu sĩ Kết Đan Kỳ khi sử dụng tốc độ thậm chí có thể tăng lên gấp đôi. có thể nói là cao nhất trong Kết Đan Kỳ!
- Ngoài ra trong tay lão phu còn không ít phù triện cấp bốn. tài liệu cực phẩm. thậm chí là thánh đan chữa thương...
Lão già Kết Đan kỳ đại viên mãn mặc trường bào màu xám. trên mặt không có chút nếp nhăn, hai mắt sáng ngời có thần, khí tức lộ ra trên người vượt hẳn tất cả tu sĩ Kết Đan kỳ nơi này...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Nhìn lão già áo xám ở trung tâm của tầng thứ hai, trong lòng Trương Hằng khẽ động.
Với thần thức của hắn, đương nhiên có thể nhìn rõ hư thực của đối phương.
Nếu Trương Hằng không nhìn lầm thì thọ nguyên của người này đã tới đại hạn. dựa vào vài nếp nhăn trên Trấn hắn là có thể thấy được một vài manh mối.
Thọ nguyên của Kết Đan Kỳ hoàn toàn có thể tính toán chính xác. Chậm thì năm trăm năm. nhiều nhất cũng sẽ không thể vượt quá bảy trăm năm.
Lão già áo xám này đã đạt tới cảnh giới tu vi Kết Đan Kỳ đại viên mãn. cùng đã sống hơn năm trăm năm. hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm mười mấy năm nữa.
Sống qua mấy trăm năm Như vậy, tài sản tích lũy trong tay lão già áo xám này vô cùng hùng hậu. so với tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ mà Trương Hằng gặp ở Quỳnh Ngọc phường thị lúc trước còn nhiều hơn rất nhiều.
- Phàn lão huynh không hổ danh là đệ nhất nhân trong Kết Đan KỲ của Triệu Quốc, vừa ra tay đã là cực phẩm cực kỳ hiếm thấy.
Một vị trung niên gây gò ở bên cạnh lão già áo xám không khỏi thở dài.
Gần như ánh mắt của toàn bộ tu sĩ có mặt ở nơi này đều bị lão già Kết Đan đại viên mãn họ Phàn kia thu hút.
Pháp bảo cấp ba Thiên Linh Kiếm và Huyết Ảnh Sí của lão già họ Phàn này hấp dẫn không ít tu sĩ. ngay cả mấy chục phù triện cấp bốn mà hắn tùy ý lấy ra cũng khiến cho người khác phải hâm mộ không thôi.
Là một tu sĩ Kết Đan Kỳ mà có thể có được tài sản chừng đó, thì cũng đủ để kiêu ngạo.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn vào hai kiện pháp bảo cấp ba trong tay Lão già họ Phàn.
Dựa vào thần thức quan sát, hắn đã phát hiện ra chỗ phi phàm của hai kiện pháp bảo này. Tuy là pháp bảo cấp ba. nhưng công hiệu của hai thứ pháp bảo này chỉ sợ có thể so với pháp bảo cao cấp thông thường.
Đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ thì giá trị của pháp bảo bậc này thậm chí còn vượt qua cả pháp bảo cao cấp.
Bởi vì tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường khi thao túng pháp bảo cao cấp vẫn phải rất chật vật.
- Thanh Thiên Linh Kiếm này không tồi. uy lực của Huyết ảnh Sí cũng rất mạnh...
Đúng Lúc này, một Thanh niên mặc cẩm bào rất rực rỡ đi tới. ánh mắt hắn sáng ngời, nhìn lên Thanh Thiên Linh Kiếm.
- Ta muốn lấy hai kiện pháp bảo cấp cao để đối lấy hai kiện pháp bảo cấp ba trong tay các hạ!
Thanh niên mặc cẩm bào mỉm cười nói.
- Pháp bảo cao cấp?
Những tu sĩ Kết Đan Kỳ ở nơi này hơi kinh hãi.
Đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ thì pháp bảo cao cấp có uy lực vô cùng, nhưng thao túng cũng vô cùng chật vật.
Nhưng Thanh niên mặc cẩm bào ở trước mắt không ngờ có thể lấy ra hai kiện pháp bảo cấp cao. hơn nữa tuổi của hắn nhìn qua cũng không lớn. bởi vậy có thể thấy thân phận của Thanh niên này quyết không đơn giản.
Lão già họ Phàn liếc mắt nhìn Thanh niên mặc cẩm bào này một cái, lắc đầu nói:
- Pháp bảo cấp cao tuy vô cùng quy giá, nhưng lão phu không cần chúng.
Thanh niên mặc cẩm bào kinh ngạc nói:
- Thực lực của ngươi hơn xa tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường, về lý thuyết mà nói thì thao túng pháp bảo cấp cao không có vấn đề gì lớn...
Lão già họ Phàn thở dài:
- Thọ nguyên của lão phu sắp hết, pháp bảo cấp cao linh tinh gì đó ngược lại lại không hề có hứng thú. ta cần nhất chính là đan dược nghịch thiên để trùng kích lên Nguyên Anh KỲ. Hơn nữa, trong tay lão phu cũng không phải là không có pháp bảo cấp cao.
Thanh niên mặc cẩm bào tỉnh ngộ. một vài tu sĩ đang không hiểu gì ở xung quanh cùng đều hiểu rõ mục đích của lão già họ Phàn.
Lão già họ Phàn thân là đệ nhất nhân trong Kết Đan KỲ của Tu Chân Giới Triệu Quốc, tài sản trong tay thậm chí không thua kém gì tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường, khuyết điểm duy nhất chính là tu vi không tiến triển.
Những tu sĩ bên cạnh cũng thầm than. Lão già họ Phàn đã đạt tới Kết Đan Kỳ đại viên mãn đã mấy trăm năm. lúc này thọ nguyên đã sắp hết. nếu muốn trùng kích lên Nguyên Anh Kỳ thì tỷ lệ thành công sẽ rất thấp.
- Linh đan bình thường đối với lão phu là vô ích, trừ phi ai đó có Hóa Anh Đan cực Kỳ hiếm thấy.
Lão già họ Phàn thản nhiên nói.
Hóa Anh Đan!
Những tu sĩ nơi đây đều nín thở.
Đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói thì Hóa Anh Đan chính là thánh phẩm tiên đan.
Nhưng Hóa Anh Đan trong Tu Chân Giới có số lượng cực ít. cho dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ có được thứ này cùng sẽ không lấy ra để giao dịch. Hơn nữa, đại bộ phận Hóa Anh Đan đều nắm trong tay tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Bởi vì mỗi Hóa Anh Đan cần phải có một tài liệu chủ chốt đó là một nguyên anh chưa bị suy kiệt.
Đằng sau mỗi Hóa Anh Đan là sự ngã xuống của một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ!
Thanh niên mặc cẩm bào tiếc nuối nói:
- Trong tay ta không có Hóa Anh Đan. cho dù là có thì cũng sẽ không lấy ra giao dịch. Tuy nhiên, ta nghe nói khi tu sĩ Nguyên Anh KỲ giao dịch, thì một kiện pháp bảo đỉnh cấp cũng có thể đôi được một viên Hóa Anh Đan.
- Pháp bảo đỉnh cấp?
Lão già họ Phàn lắc đầu.
- Làm sao mà ta có được pháp bảo đỉnh cấp đây?
Pháp bảo đỉnh cấp là pháp bảo từ cấp bảy trở lên. trong toàn bộ Tu Chân Giới Tam Tinh Vực. số lượng tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có pháp bảo đỉnh cấp vô cùng ít.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi thầm than. Nhớ lại ngày đó, bản thân còn dùng ngân diễm cắn nuốt hai kiện pháp bảo đỉnh cấp. giờ nghĩ lại cùng thật là lãng phí.
Nhưng suy cho cùng thì thực lực của bản thân mới là căn bản của tu sĩ. tất cả những thứ khác đều là vật ngoài thân.
Cũng giống như lão già họ Phàn ở trước mặt này. thân là đệ nhất nhân trong Kết Đan Kỳ ở Triệu Quốc, tài sản trong tay vô cùng hùng hậu. nhưng trước giới hạn của tu vi và đại nạn của tuổi thọ, tất cả pháp bảo đều không đáng là gì.
Trong quá trình Trương Hằng tu luyện tuy lãng phí không ít pháp bảo. nhưng đổi lại cũng là Sự lột xác của thân thể cũng như linh hồn. Hiện giờ tuổi thọ của hắn đã vượt xa tu sĩ bình thường, cho dù tu vi dừng lại không tiến, thì vẫn có thể sống thêm được mấy ngàn năm nữa, so với tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không hề kém.
Tu sĩ bọn hắn cho dù trong tay có pháp bảo tương đương cũng rất khó có thể khiến cho tu vi tiến triển. Tu vi có thể dựa vào linh đan để trùng kích, nhưng theo thời gian, hiệu quả của linh đan sẽ càng ngày càng kém, cuối cùng cũng sẽ không thể tiến vào tiên đạo vĩnh hằng.
- Chỉ cần ai có thể lấy ra Hóa Anh Đan. thì lão phu nguyện sẽ trả bất cứ giá nào!
Lão già họ Phàn lại lấy từ trong túi trữ vật ra một kiện pháp bảo cấp cao. khiến cho những tu sĩ ở đây trở nên xôn xao.
Không hổ là đệ nhất nhân trong Kết Đan KỲ ở Triệu Quốc, ngay cả pháp bảo cấp cao cũng có thể lấy ra hai kiện.
- Uy lực của Thiên Linh Kiếm có thể so với pháp bảo cấp cao bình thường, điều này thì không còn nghi ngờ gì. còn uy lực của Huyết Ảnh Sí thì càng vượt qua sức tưởng tượng của các ngươi. Lúc trước lão phu đã dựa vào vật này mà chạy thoát khỏi tay một tu sĩ Nguyên Anh Sơ Kỳ. thậm chí còn hoàn trả lại cho hắn một chút phiền toái nho nhỏ.
Lão già họ Phàn thản nhiên nói ánh mắt đừng lại ở trên Huyết Ảnh Sí kia, lộ ra một vẻ không nỡ.
Thiên Linh Kiếm và Huyết Ảnh Sí cộng thêm một kiện pháp bảo cấp cao, giá trị của ba vật phẩm này có thể khiến cho một tu sĩ Kết Đan Kỳ điên cuồng đến đỏ mắt.
Nhưng những tu sĩ ở nơi này vẫn không có ai trả lời.
Đối với Hóa Anh Đan có thể trùng kích lên Nguyên Anh Kỳ. những tu sĩ Kết Đan Kỳ ở đây cho dù có cũng sẽ không lấy ra.
Tu vi và thọ nguyên đối với người tu chân mà nói đều vô cùng quý giá.
- Trong tay của ta còn mấy chục phù triện cấp bốn, trên đó có ẩn chứa pháp thuật cấp bậc Kết Đan Kỳ. Tổng giá trị hoàn toàn có thể so với một kiện pháp bảo cấp cao.
Ánh mắt lão già họ Phàn lướt qua những tu sĩ ở nơi này. phất phất đám phù triện trong tay.
Toàn bộ tầng lầu thứ hai hoàn toàn tĩnh mịch.
vẫn không có ai muốn đi tới giao dịch.
Ôi!
Lão già họ Phàn thở dài một tiếng, thầm nghĩ, chẳng lẽ trời muốn tuyệt ta?
Nếu không có Hóa Anh Đan. thì không tới mấy chục năm nữa, hắn sẽ hóa thành một đống đất. pháp bảo tinh thạch cái gì gì đó cho dù nhiều hơn nữa cũng không còn ý nghĩa gì.
Trước ánh mắt của mọi người, lão già họ Phàn mang theo ánh mắt ảm đạm từ từ đi xuống lầu hai.
Hắn định đi tới một nơi tụ tập tu sĩ Kết Đan KỲ khác để thử tìm vận may.
Còn về nơi giao dịch của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thì hắn hoàn toàn không có khả năng đi tới.
Trương Hằng liếc mắt lên lầu ba. phát hiện ra có một cấm chế hùng mạnh ngăn cản cầu thang, có lẽ ở trên có một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn, cũng không dám tùy tiện dùng thần thức để dò xét.
Cười ám đạm, Trương Hằng kéo Ninh Tuyết Dung đi theo lão già họ Phàn kia.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung đuổi theo lão già họ Phàn đi ra khỏi Tòa lầu này.
- Ai!
Sau khi lão già họ Phàn đi ra khỏi lầu giao dịch thì không khỏi phát ra một tiếng thở dài. trong mắt toát ra vài tia bất đắc dĩ và tuyệt vọng.
Trương Hằng cùng không lập tức liên lạc với lão ngay mà lại đi theo phía sau lão cách một khoảng
- Hai vị đạo hữu đi theo Phàn mỗ một lúc lâu. không biết là có ý đồ gì?
Lúc đi tới nơi vắng người qua lại. lão già họ Phàn đột nhiên quay đầu lại. trong đôi mắt chớp lóe sáng một ánh tinh quang, một cổ khí thế như có như không áp bức về phía hai người Trương Hằng.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi thầm than, không hổ là kẻ đệ nhất trong Tu Chân Giới của Triệu Quốc, về mặt cảm quan mạnh hơn các tu sĩ bình thường nhiều lắm.
- Ta muốn giao dịch với ngươi.
Trương Hằng lập tức truyền âm qua thần thức với lão già họ Phàn, nói ra mục đích của mình.
- Hai kiện pháp bảo cấp ba trong tay ngươi kia không tồi...
Trương Hằng cười nói.
Lão già họ Phàn thu hồi khí thế trên người, thoáng đánh giá hai người Trương Hằng một chút.
Tu vi của Ninh Tuyết Dung thì nhìn một cái là ai cũng biết, đã đạt đến Kết Đan hậu Kỳ. Nhưng Lão già họ Phàn cũng không để nàng vào mắt.
Nhưng khi lão có ý quan sát Trương Hằng tỉ mị hơn thì cũng là lúc chỉ có được một kết quả mơ hồ.
Khí tức trên người Trương Hằng cực kỳ quái dị. tu vi mông lung không rõ. Trong mắt tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì Trương Hằng chính là một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Ở trong mắt tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường thì tu vi của Trương Hằng cũng đã đạt tới Kết Đan Kỳ.
Nhưng lão già họ Phàn này tu Luyện mấy trăm năm. thần thức cùng Với nhãn giới đều là loại siêu việt hơn người, thế nên mới cảm thấy được Trương Hằng không tầm thường.
Hơn nữa, vừa rồi lúc Trương Hằng truyền âm thần thức, Lão chỉ có thể mơ hồ cảm giác được dao động thần thức của Trương Hằng.
Ánh mắt dừng lại trên người Trương Hằng. lão già họ Phàn hờ hững nói:
- Những vật ngoài thân bình thường ta cũng không cần. Trừ phi ngươi có thể xuất ra Hóa Anh Đan làm ta tấn thăng Nguyên Anh Kỳ.
- Ha ha. Hóa Anh Đan? Ta vừa lúc có đây, không biết các hạ có thể có bao nhiêu thành ý để trao đổi?
Trương Hằng khẽ cười nói. khí tức trên người lại càng trở nên mờ mịt thêm, làm cho lão già họ Phàn không thể nhìn thấu hư thực của hắn.
- Các hạ thật sự có Hóa Anh Đan ư?
Lão già họ Phàn trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi pha lẫn vui mừng, nhưng sau đó lão lại nghi hoặc nói:
- Ta xem ra tu vi của nhị vị hình như cùng chưa đạt tới Nguyên Anh Kỳ. Chẳng lẽ lại không muốn lưu lại Hóa Anh Đan cho bản thân mình dùng ư?
Trương Hằng mỉm cười khổng nói. liếc mắt nhìn về phía Phi Linh Đảo ở trên bầu trời xa xa, thần thức đảo qua khu vực phụ cận, phát hiện không có tu sĩ nào đang âm thầm nhìn trộm hay đang ngang nhiên quan sát.
Tay khẽ vẫy, ngón tay dài trắng trẻo điểm một chỉ. Tỏa ra hào quang hoa mỹ. Không gian bốn phía lập tức xảy ra biến hóa mịt mờ.
Đột nhiên hai người Trương Hằng và lão già họ Phàn cùng biến mất. Lão già họ Phàn kinh hãi khi phát hiện ra Thanh âm xung quanh đã hoàn toàn bị ngăn cách, dường như đang ở một thế giới khác
- Không nhẽ lại là sự thật.
Lòng lão họ Phàn chợt sững lại.
Cấm chế bình thường chỉ có thể phản hồi hoặc ngăn cản thần thức đối phương chứ không thể hấp thu thần thức.
- Ngay cả thần thức của ta cũng không thể đột phá cấm chế bốn phía. Trong Kết Đan KỲ chỉ sợ không ai có bản lãnh làm được Như vậy...
Lão già họ Phàn là đệ nhất nhân trong tu sĩ Kết Đan Kỳ của Tu Chân Giới Triệu Quốc, thực lực trong Kết Đan Kỳ khó có người địch nổi. dù cho là Nguyên Anh Kỳ có tới cùng khó có thể làm gì được v!
- Hóa ra là tiền bối Nguyên Anh Kỳ. Tại hạ là Phàn Vân. xin hỏi đại danh hoặc danh hiệu của các hạ.
Phàn Vân có thể khẳng định, nhân vật bí ẩn trước mắt mình chính là một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Trương Hằng cười khổ nói:
- Phàm đạo hữu không cần phải xưng hô Như vậy, Thật ra ta cũng không phải là tiền bối Nguyên Anh Kỳ gì đầu. Tại hạ họ Trương, ngươi có thể gọi ta là Trương đạo hữu.
Ánh mắt Phàn Vân hiện ra chút cổ quái, hơi trầm ngâm liền nói:
- Một khi đã như vậy thì Phàn mỗ xin trèo cao. Vừa rồi Trương đạo hữu nói trong tay mình có Hóa Anh Đan có phải là thật không?
Trương Hằng cười ảm đạm, hai tay chắp sau lưng nói:
- Đúng là ta có một viên Hóa Anh Đan nhưng không biết là Phàn đạo hữu có thể xuất ra được bao nhiêu thành ý đây...
- Việc này... ta có thể đưa ra hai pháp bảo cấp ba cường hãn vừa rồi hơn nữa còn hai kiện pháp bảo cao cấp, thậm chí còn có thể đưa cho đạo hữu rất nhiều phù triện và tinh thạch. Nhưng trước đó ta muốn xem quả thực có Hóa Anh Đan hay không.
Ánh mắt Phàn Vân nhìn Trương Hằng rõ ràng chứa vài tia cảnh giác. Chẳng may đối phương là một lão bất tử Nguyên Anh Kỳ. coi trọng vốn liếng trong tay mình, có ý đồ giết người đoạt bảo thì hắn có thể gặp nguy hiểm rồi.
- Được rồi.
Hai tay Trương Hằng chắp sau lưng đột nhiên đưa về phía trước, trong tay có thêm một bình ngọc.
Mặt ngoài bình ngọc này phủ một tầng cấm chế đặc thù để phòng ngừa dược tính bên trong tỏa ra ngoài.
Phàn Vân hơi hơi sửng sốt, cũng không rõ như thế nào trong tay Trương Hằng lại có thêm một cái bình ngọc Nhưng cũng không để trong lòng. Pháp thuật trong Tu Chân Giới rất nhiều, đối phương có thủ đoạn che mắt mình cũng không có gì kỳ quái.
Trong ánh mắt chờ mong của Phàn Vân. Trương Hằng giải trừ cấm chế bên ngoài bình ngọc.
Cấm chế vừa mới được giải trừ, một luồng uy áp ẩn hiện bao phủ phạm vi mấy chục thước khiến Phàn Vân biến sắc.
Tài liệu chính của Hóa Anh Đan chính là một Nguyên Anh. mặc dù bị luyện chế thành đan được nhưng vẫn còn vài phần uy thế.
Mở bình ra, bên trong lộ ra một viên đan dược màu tím lớn như trứng ngỗng, linh khí cực phẩm và uy áp kinh người đột nhiên phát ra.
Hai mắt Phàn Vân sáng bừng lên. lộ vẻ mừng như điên.
- Xoạt!
Trương Hằng nhanh chóng đóng bình đan được này lại. sau đó khôi phục cấm chế trên mặt.
- Thế nào. Trương mỗ không lừa gạt ngươi chứ. Đây đúng là một viên Hóa Anh Đan hàng thật giá thật.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Nhìn chằm chằm vào bình ngọc chứa Hóa Anh Đan trong tay Trương Hằng, Phàn Vân cảm thấy trái tim mình tăng tốc, sự hồi hộp khiến hắn ngây người ra mất hai giây.
Chỉ một bình ngọc nhỏ nhỏ trước mắt này lại nắm giữ tương lai và vận mệnh của hắn. Mặc dù hắn là đệ nhất nhân trong Kết Đan Kỳ nhưng cũng hồi hộp hẳn lên.
- Tốt tốt! Các hạ ra giá đi. Chỉ cần là thứ ta có thì đều nguyện ý đưa ra.
Ánh mắt Phàn Vân lộ vẻ kiên quyết, đã chuẩn bị tốt trả giá Với Trương Hằng.
Trong lòng Trương Hằng sinh ra vài tia nghi hoặc, hỏi:
- Với tư chất của Phàn đạo hữu thì theo lý thuyết chỉ cần đổi một ít linh được gần Với Hóa Anh Đan cũng có cơ hội thăng cấp lên Nguyên Anh KỲ. Đạo hữu vì sao lại phải cực khổ tìm kiếm Hóa Anh Đan khó có được như vậy?
Phàn Vân mấy trăm năm trước Kết Đan. tư chất hơn hẳn tu sĩ bình thường, nếu không rất khó có thể trở thành đệ nhất nhân trong Kết Đan Kỳ tại Tu Chân Giới của Triệu Quốc.
Một tu sĩ như vậy chỉ dựa vào vài loại đan được gần bằng Hóa Anh Đan là có cơ hội lớn tấn công vào Nguyên Anh KỲ.
Phàn Vân cười khổ nói:
- Trương đạo hữu có chuyện không biết. Phàn mỗ cũng là bất đắc dĩ thôi.
Sau đó hắn giải thích:
- Bốn trăm năm trước ta đã bước vào Kết Đan Kỳ. Lúc ấy ta trầm mê trong đạo phù triện, Tiêu phí thời gian hơn trăm năm mới có chút thành tựu. Đợi tới thời điểm hơn hai trăm tuổi mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Vì thế gian khổ tu Luyện. đại khái Tiêu phí thời gian trăm năm liền đạt tới Kết Đan Kỳ đại viên mãn. Nhưng ngay lúc đó ta lại chọc phải một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ. Tuy rằng may mắn thoát chết trong tay hắn. cũng gây cho hắn không ít phiền toái. Nhưng Bởi lần đó thi triển bí thuật thiêu đốt nguyên thần khiến cho nguyên thần tổn thất không thể hồi phục. Từ đó về sau dù ta cố gắng thể nào cùng không thể đột phá bình cảnh hiện giờ. linh đan tầm thường căn bản là vô ích.
Đạo hữu cũng biết tài liệu chủ yếu của Hóa Anh Đan là Nguyên Anh của tu sĩ. Chỉ có nó mới có thể bổ sung tổn thất của nguyên thần tiên sư, cùng giúp ta tiến vào được Nguyên Anh Kỳ...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, cuối cùng hiểu rõ nguyên nhân đối phương không thể không gian khổ tìm kiếm Hóa Anh Đan. lịch duyệt của mình cũng vô hình trung được tăng lên.
Hóa Anh Đan là do Nguyên Anh của tu sĩ làm tài liệu chính Luyện chế mà thành, cho nên ở một số mặt có được uy hiệu cường đại tỷ như tu bổ nguyên thần hoặc là tổn thất của Nguyên anh.
Đương nhiên tác dụng lớn nhất của Hóa Anh Đan vẫn là đề cao xác suất thành công của tu sĩ Kết Đan Kỳ khi xung kích Nguyên Anh Kỳ. Bởi vì trong Hóa Anh Đan ẩn chứa kinh nghiệm của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ khi còn sống.
Những năm gần đậy, Trương Hằng ngẫu nhiên còn xem “Tam Tinh Vực kỳ văn bí tân chí vật lục” một chút, tầm mắt và lịch duyệt cũng gia tăng không ít. Điều này có trợ giúp rất lớn đối với việc tu hành và sinh tồn của hắn.
- Nếu đạo hữu cần Hóa Anh Đan Như thế, ta cùng có thể lấy ra trao đổi Với ngươi.
Đối với Trương Hằng hiện giờ mà nói tác dụng của Hóa Anh Đan cũng không tính là quá lớn. Ninh Tuyết Dung cùng Quách Phong đều từng dùng Linh Thần Đan. về sau xung kích Nguyên Anh Kỳ cũng không cần Hóa Anh Đan.
Phàn Vân đầy kích động nói:
- Tốt lẳm, vậy ta dùng những điều kiện vừa đưa ra trao đổi Hóa Anh Đan với ngươi, không biết ngươi đồng ý hay không?
Sau khi nói xong lời này. hai mắt Phàn Vân nhìn chằm chằm Trương Hằng, chỉ sợ đối phương đột nhiên đối ý.
Trương Hằng cười nói:
- Hai kiện Pháp bảo cấp ba Thiên Linh Kiếm cùng Huyết Ảnh Sí cộng thêm hai kiện Pháp bảo cao cấp cùng với phù triện, tinh thạch. Đây là cái giá ngươi đưa ra sao?
- Đúng đúng...
Phàn Vân liên tục gật đầu như gà mổ thóc.
- Trong tay ta có hơn bốn chục tấm phù triện cấp bốn, đây chính là pháp thuật tương đương với tu sĩ Kết Đan KỲ toàn lực thi triển. Mặt khác, ta còn có thể trả thêm hai vạn linh thạch.
Đối mặt với hấp dẫn của Hóa Anh Đan. Phàn Vân có thể nói là dốc túi.
Trương Hằng âm thầm gật đầu. Những thứ đối phương đưa ra đã đủ để đổi một viên Hóa Anh Đan.
Trong giao dịch với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Hóa Anh Đan tương đương với giá trị của một kiện Pháp bảo đỉnh cấp.
Mà Phàn Vân lấy ra hai kiện Pháp bảo cấp ba đều không phải bình thường, lại thêm hai kiện Pháp bảo cao cấp. tông giá trị đã gần bằng một kiện Pháp bảo đỉnh cấp bình thường.
Phàn Vân thấy Trương Hằng có vẻ suy tư, cắn răng một cái nói:
- Không dối gạt đạo hữu. trong tay ta còn có một loại thánh dược chữa thương: Tuyết Linh Đan. Chỉ cần còn sót một hơi là có thể rất nhanh khôi phục nội ngoại thương của tu sĩ trong thời gian ngắn.
- Tuyết Linh Đan?
Trong lòng Trương Hằng khẽ động, hắn cũng nghe nói qua công hiệu của linh được này. đích xác có tiếng tâm không nhỏ.
Phàn Vân lập tức lấy một cái bình ngọc từ trong túi trữ vật ra. mở nắp bình lộ ra mấy viên đan được Tuyết trắng trong suốt bóng loáng, một làn hương thơm phấn chấn lòng người lượn lở trong không khí.
- Đối Với tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ mà nói, hiệu quả của đan được này có thể phát huy ra một trăm phần trăm, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng có thể sử dụng.
Phàn Vân đóng nắp bình, giải thích với Trương Hằng.
- Quả thật không tồi. Chẳng lẽ trong tay đạo hữu chỉ có một lọ như vậy sao?
Trương Hằng nhíu mày nói, Tuyết Linh Đan đối với hắn mà nói cũng có chút tác dụng.
Trong bình ngọc vừa rồi chỉ chứa bốn năm viên Tuyết Linh Đan.
Phàn Vân cười khổ nói:
- Linh đan này là dùng để giữ mạng, Phàn mỗ tu Luyện bốn năm trăm năm tổng cộng mới dùng bốn viên, bây giờ còn lại năm viên vốn cũng không muốn lấy ra.
Thấy Trương Hằng còn có chút do dự, Phàn Vân lộ vẻ khẩn cầu nói:
- Trương đạo hữu. lấy ra mấy thứ này đã là cực hạn của ta. Thậm chí Phàn mỗ đều lấy cả Huyết ảnh Sí cùng Tuyết Linh Đan giữ mạng ra trao đổi.
Trương Hằng nhìn hắn vài lấn. chắc là tài sản của đối phương thật sự sắp bị mình lột sạch.
Trên mặt Ninh Tuyết Dung cũng lộ ra vài tia không đành lòng, vài lần muốn khuyên nhủ Trương Hằng.
Sau khi suy tư hồi lâu. Trương Hằng mới quyết định:
- Được rồi. vậy giao dịch như thế!
Phàn Vân không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vì viên Hóa Anh Đan này. hắn thậm chí trả giá tâm huyết mấy trăm năm. sắp dốc hết gia sản.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Tuy rằng ta chiếm lợi hơn một chút nhưng đối với ngươi mà nói Hóa Anh Đan lại là vô giá.
Phàn Vân không thể không thừa nhận sự thật này. Nếu không có Hóa Anh Đan. không quá mười mấy năm hắn sẽ hóa thành một đống đất vàng, từ đó về sau biến mất khỏi Tu Chân Giới.
- Đón lấy. Hóa Anh Đan này trước tiên giao vào trong tay ngươi.
Trương Hằng vung tay lên, ném bình ngọc chứa Hóa Anh Đan cho đối phương.
Phàn Vân theo bản năng đón lấy bình ngọc, không khỏi sửng sốt. Đối phương không sợ mình cầm đan dược chạy trốn hoặc là rất tin tưởng đội chấp pháp của Thanh Nguyên Tử Hà Tông?
Vào lúc Phàn Vân sinh ra những ý nghĩ này. phát hiện Trương Hằng đang như cười như không nhìn mình, loại ánh mắt này giống như xem thấu tư tướng của hắn.
Sau khi xác định bình ngọc trong tay quả thật có chứa Hóa Anh Đan. Phàn Vân giao những vật phẩm đã hứa hẹn vừa rồi cho Trương Hằng. trong lòng không hề có một tia Ý nghĩ khác.
Sau khi hai bên giao dịch xong. Phàn Vân hơi khom người nói với Trương Hằng:
- Mặc kệ như thế nào. đạo hữu có thể giao dịch Hóa Anh Đan với tại hạ. Phàn mỗ đã rất thỏa mãn. Nếu như ngày sau ta có thể tấn chức Nguyên Anh Kỳ. nhất định sẽ không quên ân tình của ngươi!
Trương Hằng hơi sửng sốt. Hắn chiếm lợi không ít của Phàn Vân. đối phương còn không quên ân tình của mình?
Hay là lời này phải nói là: Ngày sau tấn chức Nguyên Anh Kỳ. nhất định sẽ “báo đáp” (trả thù) “ân tình” (xảo trá vơ vét) của mình lúc trước.
- Vậy chúc mừng đạo hữu sớm ngày kết anh. Ha ha.
Trương Hằng cười ha hả nói dường như đối phương có kết anh hay không cũng ảnh hưởng không lớn đối với mình.
“Người này thật sự khó lường, có vẻ không quá để ý đối với Hóa Anh Đan. Mặc dù hắn là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhưng đạo lữ song tu của hắn còn đừng ở Kết Đan Kỳ. Chẳng lẽ có thể nắm chắc tấn chức Nguyên Anh Kỳ?”
Trong ánh mắt Phàn Vân nhìn về phía Trương Hằng lập tức có thêm vài tia kính sợ cùng cảnh giác.
Lại khách sáo với Trương Hằng hai câu. Phàn Vân chuẩn bị cáo từ rời đi.
Trương Hằng Dường như đột nhiên nhớ tới cái gì. nói:
- Phàn đạo hữu Chờ một chút. Tại hạ còn có một chuyện muốn thỉnh giáo ngươi một phen.
- Đạo hữu mời nói. Chỉ cần Phàn mỗ biết, sẽ không giấu điếm mảy may.
Phàn Vân khách khí nói.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn lên Phi Linh Đảo ở trên không sườn núi của ngọn núi chính trong dãy Thanh Vân Sơn.
- Đây là lần đầu tiên tại hạ tới phường thị này. không biết hòn đảo này là cái gì?
Trương Hằng tò mò hỏi.
Phàn Vân cười nói:
- Phi Linh Đảo này mới là trò hay áp trục của Hội giao dịch Triệu Quốc. Sau khi Hội giao dịch chính thức bắt đầu. trên đó sẽ cừ hành một hội đấu giá. vật phẩm đấu giá không thứ nào không phải là thế gian khó cầu.
- ồ? Hội đấu giá!
Trương Hằng gật gật đầu. rốt cục hiểu được dụng ý của Phi Linh Đảo đừng tại chỗ này.
- Nhắc nhớ đạo hữu một câu: Hội đấu giá trên Phi Linh Đảo là chuẩn bị cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. nếu tu sĩ bình thường muốn tiến vào trừ khi có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ dẫn theo nếu không phải giao một trăm khối tinh thạch trung phẩm làm phí vào cửa.
Phàn Vân lại giảng thuật cho Trương Hằng một số chuyện về Phi Linh Đảo rồi phi hành rời đi.
- Không ngờ phải nộp một trăm tinh thạch trung phẩm, thật đúng là biết vơ vét?
Trương Hằng liếc mắt nhìn Phi Linh Đảo lơ lửng trên không trung một cái. trong lòng thầm nghĩ.
Một trăm tinh thạch trung phẩm đối với tu sĩ bậc thấp mà nói căn bản là một con số khổng lồ.
Tuy nhiên Trương Hằng vẫn còn tràn ngập chờ mong đối với trò hay áp trục của hội giao dịch Triệu Quốc.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Bắt đầu tung Boom mừng lễ 14-2 Tiên Luyện Chi Lộ boom 50 chương Chúc anh em vui vẻ
Mấy ngày tiếp theo, Hội giao dịch Triệu Quốc diễn ra trên Thanh Vân Sơn càng ngày càng náo nhiệt. Càng nhiều tu sĩ không ngại xa xôi vạn dặm chạy tới giao dịch vật phẩm.
Thậm chí còn có một ít những tu sĩ bậc cao của quốc gia khác của Tam Tinh Vực đặc biệt chạy tới.
Thời gian mười này nhoáng lên qua đi. Phi Linh Đảo trong sự chờ mong không thôi của chúng tu sĩ bậc cao cũng sẽ diễn ra vào tối hôm nay.
Trong mười này này, Trương Hằng ở tại nơi ở tạm thời do Thanh Vân Sơn cung cấp. ngẫu nhiên ra đi dạo các nơi giao dịch một chút tài liệu hiếm có nhưng thu hoạch cùng không nhiều.
Trong thời gian nhàn hạ. Trương Hằng dùng phương pháp Thiên Chuỳ Bách Luyện tiến hành một phen rèn Luyện đối với Thiên Linh Kiếm và Huyết Ảnh Sí mới giao dịch được.
Hai kiện Pháp bảo cấp ba này vốn không phải vật thường, uy lực vượt xa Pháp bảo bình thường thậm chí có thể sánh Với một số Pháp bảo cao cấp.
Dưới sự rèn Luyện của Trương Hằng, phẩm chất của hai kiện Pháp bảo này được nâng cao không ít.
Đây là “Lễ vật xuất sư” hắn chuẩn bị cho đồ đệ. tự nhiên không thể quá qua loa sơ sài.
Nhưng Trương Hằng còn có chút không vừa lòng, cuối cùng hơi động tâm tư. tính thông qua Thiên Chuỳ Bách Luyện cho thêm thần thông lôi điện của mình vào trên hai kiện Pháp bảo cấp ba này.
Vì thế Trương Hằng lấy ra một kiện Pháp bảo cao cấp từ chỗ của Phàn Vân. thông qua bí thuật Thiên Chuỳ Bách Luyện để cho pháp bảo cao cấp này bị Thiên Linh Kiếm cùng Huyết Ảnh Sí đồng hóa. Trong quá trình này, Trương Hằng tiêu hao không ít nguyên khí. rót không ít tinh túy lôi điện vào trong đó. Đây cũng nhờ trước khi chia tay Từ Huyền tặng cho Trương Hằng bản Lôi Tâm Chính Pháp, nếu không muốn dung nhập tinh túy lôi điện vào trong Pháp bảo là một chuyện rất khó thành công.
Cuối cùng Thiên Linh Kiếm cùng Huyết Ảnh Sí mới ra lò khiến Trương Hằng cũng phải kinh ngạc không thôi.
Cấp bậc phẩm chất của Thiên Linh Kiếm cùng Huyết Ảnh Sí toàn bộ nâng cao một hai tầng, uy lực trong số Pháp bảo cao cấp cũng đều hiếm thấy.
Càng trọng yếu là tuy cấp bậc phẩm chất tăng lên nhưng nguyên khí tiêu hao khi thi triển ra cũng không chênh lệch quá lớn so với Pháp bảo bình thường.
Thiên Linh Kiếm chẳng những uy lực cơ sở tăng mạnh còn có thêm thần thông lôi điện cường đại. Mỗi một lần công kích đều dẫn động lực lượng lôi điện trong thiên địa. Thanh thế mênh mông cuồn cuộn.
Bản thân Huyết Ảnh Sí vốn có công năng chạy trốn rất mạnh, sau khi được tăng thêm thần thông lôi điện, tốc độ lại gia tăng gấp đôi!
Nên biết lúc trước Phàn Vân dựa vào Pháp bảo này chạy trối chết trong tay tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ, lúc này tốc độ gấp đôi. đối với Quách Phong mà nói cũng là một kiện Pháp bảo giữ mạng.
- Đại ca, hai kiện Pháp bảo này thật không tồi. muội nghĩ Phong nhi nhất định sẽ thích nó.
Con mắt Ninh Tuyết Dung xoay chuyển, cười nói với Trương Hằng.
Trương hằng gật gật đầu:
- Làm “Lễ vật xuất sư”, hai kiện Pháp bảo này đã là không tồi. thậm chí đủ cho Phong nhi dùng đến Nguyên Anh Kỳ.
- Tuy nhiên. Phong nhi còn thiếu một kiện Pháp bảo loại phòng ngự.
Trương Hằng không khỏi suy tư.
Mấy ngày qua hắn đi đạo không ít nơi. không nhìn thấy Pháp bảo cực phẩm loại phòng ngự.
- CÓ lẽ lúc ở hội đấu giá sẽ xuất hiện Pháp bảo phòng ngự thích hợp Phong nhi sử dụng.
Thân hình mềm mại của Ninh Tuyết Dung dựa vào người Trương Hằng. một mùi hương thoang thoảng như u lan quanh quẩn trong phòng làm cho tâm thần người ta rung lên.
Trong con mắt trong suốt như nước vô hình trung lộ ra một loại quyến rũ khiến người ta chìm sâu trong đó. nghiêng nước nghiêng thành cũng không đủ để hình dung.
Ánh mắt Trương Hằng vô tình bị hấp dẫn, hơi ngây ra nhưng rất nhanh khôi phục lại.
- Thật xin lỗi. Đại ca, vừa rồi muội vô tình sử dụng thần thông bản mạng. Nó thậm chí sắp thành một loại bản năng của muội.
Con mắt ẩn chứa mị lực vô cùng của Ninh Tuyết Dung khôi phục vẻ yên tĩnh lúc bình thường, khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng dâng lên một rặng mây đỏ, cúi đầu không dám nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng cười khổ nói:
- Loại thần thông này cũng không phải chuyện tốt gì.
Trong mắt Ninh Tuyết Dung lộ ra một làn hơi nước, u oán nói:
- Loại thẫn thông bản mạng này sinh ra mấy năm trước. Tuyết Dung có lúc vô tình sử dụng đến nó.
Lúc không sử dụng loại thần thông bán mạng này, Ninh Tuyết Dung chính là tiên tử trên chín tầng trời, có khí chất làm người ta tự thấy xấu hổ. Mà khi nàng sử dụng loại thần thông bản mạng này, như hồng nhan họa thủy mê hoặc thiên hạ.
Từ chuyến đi kinh đô mấy năm trước. Trương Hằng đã sớm phát hiện Ninh Tuyết Dung có loại thần thông này. Từ đó về sau, cứ cách một đoạn thời gian. Ninh Tuyết Dung đều sẽ không tự giác sử dụng loại thần thông này.
Lúc bắt đầu Trương Hằng còn không để tâm. nhưng tới gần đây Ninh Tuyết Dung thậm chí sẽ thường xuyên sử dụng.
Có lẽ tới một ngày nào đó, loại thần thông mê hoặc thiên hạ này sẽ trở thành một loại bản năng của Ninh Tuyết Dung.
- Haizzz...
Trương Hằng than nhẹ một tiếng, thầm nghĩ chỉ mong loại thần thông cổ quái này sẽ không gây ra phiền toái gì.
- Đại ca. muội vào trong tìm hiểu một chút, xem có thể nghĩ ra phương pháp gì để khắc chế hay không.
Ninh Tuyết Dung không chờ trả lời, hóa thành trạng thái tuyết liên tiến vào trong túi trữ vật màu xanh.
- Tuyết Dung, muội cũng đừng quá miễn cưỡng. Loại chuyện này vẫn để thuận theo tự nhiên là hơn.
Trương Hằng truyền âm nói với Ninh Tuyết Dung trong túi trữ vật nhưng không nghe đáp lời.
- Cái gì cũng tốt. mỗi tội ngẫu nhiên rất bướng...
Trương Hằng không biết làm sao than thở.
Ra khỏi nơi ở lâm thời Trương Hằng đi hướng ra ngoài.
Thần thức đảo qua toàn bộ nơi giao dịch Thanh Vân Sơn, Trương Hằng rất nhanh tìm được đồ đệ Quách Phong.
Trong mười ngày này. Trương Hằng cũng không gọi hắn trở về, để mặc hắn vui vẻ một phen.
-ồ?
Sau khi thần thức Trương Hằng đảo qua, trong mắt lộ ra vài tia cổ quái.
- Tiểu Phong, về sau huynh sẽ còn tới tìm ta không?
ở bên cạnh Quách Phong có một cô gái xinh đẹp mặc váy dài màu xanh, ước chừng mười lăm mười sáu tuổi. Nàng cố hết can đảm hỏi Quách Phong, khuôn mặt đỏ lên. tay mân mê gấu áo mình.
- Hinh nhi, muội yên tâm. Chờ sau khi ta xuất sư, nhất định sẽ tới tìm muội!
Quách Phong cầm tay cô gái trước mặt. trong mắt lộ vẻ kiên định.
Cô gái tên Hinh nhi trước mặt là Quách Phong gặp được mấy ngày trước.
Lần đầu gặp cô gái này, Quách Phong không tự giác thích đối phương, vì thế nghĩ mọi biện pháp tới gần.
Hai người như gặp bạn cũ, sau đó dắt tay dạo chơi trên Thanh Vân Sơn.
Hinh nhi thích cái gì Quách Phong đều mua cho nàng, đương nhiên Hinh nhi cũng tặng sợi dây chuyên mình yêu thích cho Quách Phong.
- Được. muội sẽ chờ huynh.
Đôi mắt sáng như sao của Hinh nhi nhìn Quách Phong, cuối cùng lấy hết can đảm hôn lên mặt Quách Phong một cái.
- Nhưng đến lúc đó ta phải đi đầu tim muội?
Khuôn mặt non nớt của Quách Phong đỏ lên, lại hỏi Hinh nhi.
Mà đúng vào Lúc này, trong dòng người đột nhiên có một lão nhân hiền lành đi ra. Dường như lão trống rỗng xuất hiện ở Thanh Vân Sơn này. nhưng lại không có chút đột ngột nào cả.
- Hinh nhi, con phải trở về rồi.
Lão nhân cười nói với Hinh nhi.
- Lữ bá ba... Con còn muốn ở đây chơi một đoạn thời gian, cầu ngài đó.
Hinh nhi nhìn rất đáng thương nói.
- Đúng vậy, Lão gia gia. Hinh nhi nàng rất vui vẻ. người cho nàng ở lại nơi này chơi ít ngày.
Quách Phong ở bên cạnh cầu xin.
Lão nhân liếc mắt nhìn Quách Phong một cái. không khỏi khẽ “A” một tiếng, hơi lộ vẻ tán thưởng gật đầu.
- Phụ thân ngươi đã ra lệnh, nhất định phải mang ngươi về. Hôm nay là hạn Cuối cùng,
Lão nhân tiến lên bắt lấy tay Hinh nhi, dưới chân dâng lên một đám mây, phiêu nhiên mà đi.
- Tiểu Phong...
Hinh nhi nước mắt như mưa. gọi lớn.
- Hinh nhi, ta phải đi đầu tìm muội?
Nhìn cô gái dẫn dần đi xa, Quách Phong hô lớn.
- Huynh phải tới Mộng u Viên tìm ta. ta tên là Lữ Hinh...
Thanh âm ngưng bặt. Hinh nhi cùng lão nhân biến mất khỏi tầm mắt Quách Phong.
- Chuyện gì xảy ra?
Quách Phong dùng thần thức đáo qua. dĩ nhiên đã mất bóng đáng Hinh nhi.
Trương Hằng ở xa xa nhìn trộm cũng chấn động...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào