- Chẳng lẽ ngươi đi cướp đoạt tiền tài của một số tông môn.
Quách Lam Nguyệt lau mồ hôi.
- Ta không còn có phát rồ như vậy!
Bên kia. Trung niên mặt chữ quốc cười nói:
- Một trăm triệu lượng hoàng kim.. Bỏ đi, trên người ta hạ phẩm linh thạch cũng không nhiều như vậy. Trung phẩm linh thạch cũng chỉ có thể điều động ba ngàn khối. Số còn lại phải để dùng tu luyện, không thể tranh giành.
Trung niên hung ác nói:
- Sợ cái gì, ta đây hạ phẩm linh thạch vẫn còn, mà trung phẩm linh thạch lại đang thiếu.
Không đợi trung niên mặt chữ quốc nói chuyện, trung niên hung ác trực tiếp báo giá:
- Một trăm triệu hai ngàn vạn lượng.
Đấu giá sư lau mồ hôi, đó là vì hưng phấn mà đổi mồ hôi. Ba gốc Kiếm Hình Thảo khởi điểm chỉ có một triệu lượng mà bây giờ đã lên một trăm triệu hai ngàn vạn lượng hoàng kim. Đây tuyệt đối là lần đầu tiên, hắn run giọng nói:
- Một trăm triệu hai ngàn vạn lượng. Còn ai tăng giá. Không thêm giá chính là sẽ hối hận đó.
- Kháo! Tiểu tử này có bao nhiêu hoàng kim?
Trung niên hung ác muốn nhấc tay lên rồi lại buông xuống, thân là võ giả Tinh Cực Cảnh, trên người bọn hắn có hạ phẩm tinh thạch cũng không nhiều, đều dùng để đổi lấy trung phẩm linh thạch.
- Một trăm triệu năm ngàn vạn lượng, còn có ai tăng giá nữa không?
Đấu giá sư hiện tại không còn cái gì là tài đại khí thô. Quả thực không nói đến hoàng kim, hắn dám cam đoan coi như tông chủ thất phẩm tông môn ở đây cũng không có dám tranh giành cùng đối phương. Ai có thể xuất ra một trăm triệu năm ngàn vạn lượng hoàng kim để mua ba gốc Kiếm Hình Thảo!
Đợi cả buổi nhưng lại không có ai đáp lại.
- Một trăm triệu năm ngàn vạn lượng lần một!
- Một trăm triệu năm ngàn vạn lượng lần hai!
- Một trăm triệu năm ngàn vạn lượng lần ba!
- Thành giao, chúc mừng bằng hữu phòng khách quý số bảy.
Quách Lam Nguyệt trợn mắt nhìn:
- Một trăm triệu năm ngàn vạn lượng để mua ba gốc Kiếm Hình Thỏa, quá lãng phí. Cái này không đáng giá để ngươi xuất ra nhiều tiền tài như vậy.
- Hoàng kim cũng chỉ là vật ngoài thân. Ba gốc Kiếm Hình Thảo này đối với ta có tác dụng, về sau rất khó gặp được.
Diệp Trần tự nhiên có ý kiến riêng của mình. Ba gốc Kiếm Hình Thảo ẩn chứa Kiếm Ý của Chiến Vương lưu lại. Mà trên người hắn có bội kiếm của Chiến Vương cũng còn sót lại Kiếm Ý. Nhất định sẽ xuất hiện những sự tình không thể tưởng tượng được, đây là cơ hội lớn, tuyệt đối không thể buông tha. Về phần hoàng kim, hắn đúng là không để vào trong mắt. Hắn tại Dương Đầu Sơn đạt được hơn bốn mươi triệu lượng hoàng kim, cùng với bản thân có được mười triệu triệu lượng hoàng kim tổng cộng lại đã có gần sáu mươi triệu lượng hoàng kim. Cộng thêm những châu báu khác nữa có lẽ cũng hơn một trăm mười triệu lượng hoàng kim. Còn khiếm khuyết chừng bốn ngàn vạn lượng thì sẽ dùng hạ phẩm linh thạch để hoán đổi. Cũng không hơn mười vạn khối hạ phẩm linh thạch, trừ những thứ đó ra thì hắn còn có bốn bản Địa cấp trung giai bí tịch. Dựa theo giá năm triệu lượng hoàng kim một bản bí tịch Địa cấp cấp thấp. Thì bí tịch Địa cấp trung giai cũng có thể bán được mấy ngàn vạn lượng. Chỗ đó không sai biệt lắm có thể triệt tiêu được bốn ngàn vạn lượng hoàng kim khuyết thiếu.
- Theo tính toán bộ phận đấu giá thứ hai sẽ có Hỏa Long quả. Ngươi đem toàn bộ hạ phẩm linh thạch hối đoán thành hoàng kim, đến lúc đó chắc chắn sẽ thiếu.
Quách Lam Nguyệt cho rằng Diệp Trần đã đem toàn bộ gia sản đầu nhập vào Kiếm Hình Thảo. Kể cả hạ phẩm linh thạch nếu không thường nhân làm sao có thể có được một trăm triệu năm ngàn vạn lượng hoàng kim. Võ giả Linh Hải Cảnh cũng không có nhiều hoàng kim như vậy, đối với võ giả mà nói linh thạch mới là thứ trọng yếu nhất. Hoàng kim có mấy mươi vạn là đủ rồi.
Ba gốc Kiếm Hình Thảo rất nhanh được đưa đến. Diệp Trần cũng không có bỏ nó vào cùng Trữ Vật Linh Giới, hiện tại vẫn chưa phải thời điểm thích hợp.
- Bộ phần đấu giá thứ hai đã bắt đầu. Từ giờ trở đi, hoàng kim không thể dùng để đấu giá, chỉ có linh thạch mới được. Đấu giá hội Kim Đỉnh Thành có quy củ một khối trung phẩm linh thạch có thể hối đoái bốn mươi lăm khối hạ phẩm linh thạch. Hạ phẩm linh thạch không thể hối đoái trung phẩm linh thạch.
Ở phía sau đài nghỉ ngơi trong chốc lát, đấu giá sư một lần nữa lên sàn.
Nghe được những lời này, Diệp Trần âm thầm cười. Một khối trung phẩm linh thạch nếu như đổi ở bên ngoài thì hối đoái được năm mươi khối hạ phẩm linh thạch, chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn. Lúc bình thường có rất ít người đem trung phẩm linh thạch hối đoái lấy hạ phẩm linh thạch. Tựa như có rất ít người dùng hạ phẩm linh thạch hối đoái thành hoàng kim. Trong đó có một chút mâu thuẫn nhưng lại là một điểm thưởng thức ở Chân Linh Đại Lục.
Nếu trên người không có đủ hoàng kim cùng châu báu Diệp Trần cũng không muốn cầm hạ phẩm linh thạch đi đổi. Dù sao thì hoàng kim cũng chỉ xuất hiện ở bên trong một số đấu giá loại nhỏ. Như đấu giá hội Kim Đỉnh Thành lớn như vậy, bộ phận thứ nhất có thể dùng hoàng kim để đấu gia mua vật phẩm là vô cùng hiếm thấy.
- Kiện vật phẩm đấu giá đầu tiên là một kiện hạ phẩm nội giáp Hắc Lân Giáp. Võ giả dưới Tinh Cực Cảnh mặc lên người có thể tăng phúc một thành phòng ngự, trừ điều đó ra thì Hắc Lân Giáp vô cùng cứng rắn, đao thương bất nhập. Giá khởi điểm một vạn năm ngàn khối hạ phẩm linh thạch. Mỗi lần tăng giá không ít hơn một ngàn khối hạ phẩm linh thạch.
Đấu giá sư lật mảnh vải lụa lên, lớn tiếng nói.
Hạ phẩm nội giáp?
Diệp Trần mơ hồ xờ lồng ngực của mình. Bản thân hắn cũng mặc một bộ hạ phẩm nội giáp. Lúc trước nếu không có hạ phẩm nội giáp này chỉ sợ tại Huyền Trọng Sơn Mạch hắn đã bị Toái Kim Chỉ của Kim tiên sinh đánh chết, sẽ không chỉ có gãy vài cái xương không thôi. Bản thân Kim tiên sinh là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ lâu năm, Toái Kim Chỉ của hắn là Địa cấp trung giai võ học. Đối với việc phá vỡ lực phòng ngự của đối phương tương đối lợi hại. Dù là bản thân Diệp Trần luyện thành Kim Cương Ngọc Thể cũng rất khó ngăn cản.
Trong lúc Diệp Trần đang suy nghĩ thì giá Hắc Lân Giáp liên tiếp được kéo lên. Chỉ trong chốc lát đã tăng lên quá ba vạn đạt tới ba vạn hai ngàn khối hạ phẩm linh thạch. Giá tiền này trên cản bản đã vượt qua giá trị thật của một hạ phẩm bảo khí. Ngẫm lại cũng khó trách, có thể bảo vệ được tính mạng thì đó chính là đồ vật trân quý. Nhất là đang cùng yêu thú chiến đấu, một kiện hạ phẩm nội giáp tuyệt đối là quan trọng.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đương nhiên bất kỳ vật gì cũng có giá trị cực hạn của nó. Hắc Lân Giáp nhảy giá lên tới năm vạn khối hạ phẩm linh thạch thì cũng không còn ai tăng giá nữa.
Từng kiện, từng kiện vật phẩm đấu giá bắt đầu nhận chủ, hoàng khí nhanh chóng bốc lên.
- Năm khỏa Hỏa Nguyên Tinh, Hỏa Nguyên Tinh ẩn chứa hỏa nguyên khí cực kỳ tinh thuần, võ giả tu luyện hỏa hệ công pháp không cần tốn khí lực cũng có thể hấp thu được hỏa nguyên khí ở trong đó. Sau đó luyện hóa thành chân khí của chính mình hoặc là chân nguyên. Theo dự đoán thì mỗi một khỏa hỏa nguyên tương đương với một vạn năm ngàn khối hạ phẩm linh thạch, cho nên năm khỏa Hỏa Nguyên Tinh giá trị ban đầu là bảy vạn năm ngàn khối hạ phẩm linh thạch. Mỗi lần tăng giá không ít hơn năm ngàn khối. Bắt đầu đầu giá.
- Tám vạn!
- Chín vạn!
Một số lượng võ giả Bão Nguyên Cảnh hùng hậu tham gia, trong đó có cả một số ít võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ, thậm chí là hậu kỳ đỉnh phong. Còn đối với võ giả Bão Nguyên Cảnh bình thường ngay cả năm ngàn khối hạ phẩm linh thạch cũng không có đủ, tự nhiên không có đi ra cạnh tranh.
Bên trong phòng khách quý, cùng Hắc Nha Đạo Nhân ngồi cùng một chỗ, Hỏa Linh Tử giơ tay lên nói:
- Hai mươi vạn!
Giá tiền này vừa đưa ra, sắc mặt mọi người trầm xuống. Có thể xuất ra hai mươi vạn hạ phẩm tinh thạch thì cũng có một số võ giả Bão Nguyên Cảnh có thể xuất ra nhưng đây tuyệt đối là hành động tự gây tổn thương cho chính mình. Không thể thoáng cái tiêu hết được, huống chi tài lực của cường giả Tinh Cực Cảnh rất hùng hậu. Như lúc trước đấu giá Kiếm Hình Thảo, nếu như không phải có vị cường giả Tinh Cực Cảnh kia tham dự thì ba mươi triệu lượng hoàng kim đã là tối đa, làm sao có thể tăng lên một trăm triệu năm ngàn vạn lượng hoàng kim. Đối với cường giả Tinh Cực Cảnh mà nói ngoại trừ trung phẩm linh thạch thì tất cả đều là phù du. Tiêu bao nhiêu đều không đau lòng. Nhưng dưới Tinh Cực Cảnh thì rất rất đau lòng a!
Ô Lương Vũ cùng thái thượng trưởng lão Luyện Hỏa Môn ngồi ở một phòng khách qúy khác chậm rãi nói:
Bình tĩnh xem xét, nếu không ở bên trong Dương Đầu Sơn đoạt được tài phú, Diệp Trần không có tư cách cùng cường giả Tinh Cực Cảnh cạnh tranh. Kiếm Hình Thảo tất nhiên sẽ bị vị Tinh Cực Cảnh kia mua mất.
Quách Lam Nguyệt liếc Diệp Trần:
- Chỉ có ngươi ngây ngốc mới cùng cường giả Tinh Cực Cảnh so bì về tài lực.
Diệp Trần cười khổ, đối phương vẫn còn xoắn xít việc này. Mà cách nghĩ của Diệp Trần lại rất đơn giản, bất cứ thứ gì có thể tăng lên thực lực đều không bỏ qua. Chân Linh Đại Lục là thế giới cường giả không phải thế giới tài phú. Nếu không phân biệt rõ hai thứ đó thì sớm muộn gì cũng trắng tay.
- Ba mươi vạn là giá trị cực hạn của Hỏa Nguyên Tinh, tiếp tục tranh giành cũng không còn ý nghĩa.
Thái thượng trưởng lão Luyện Hỏa Môn lắc đầu.
Cuối cùng năm khỏa Hỏa Nguyên Tinh rơi vào tay Hỏa Linh Tử.
- Kiện vật phẩm đấu giá thứ hai mươi lăm là một quả Hỏa Long quả. Hỏa Long quả tuy mang hỏa vũ nhưng không phải là linh quả mang thuộc tính hỏa. Mặt khác trong Hỏa Long quả ẩn chưa không phải nguyên khí mà là đại lượng linh khí. Linh khí cùng chân khí ngang nhau, võ giả có thể đem linh khí chuyển hóa thành chân khí của chính minh. Không cần phải tân tân khổ khổ luyện hóa. Điều này giúp ngươi tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Ví dụ như bây giờ tu vi của ngươi là Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ, chỉ cần một quả Hỏa Long quả là ngươi có thể tăng tu vi lên Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Ngươi là Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đồng dạng có thể tăng lên Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Đương nhiên Hỏa Long quả không phải vạn năng. Tác dụng của nó có thể giúp chân khí tăng một cách nhanh chóng nhưng lại không thể giúp ngươi đột phá cảnh giới. Điểm ấy mọi người nhớ kỹ, miễn cho việc có người nói đấu giá hội Kim Đỉnh Thành chúng ta lừa gạt mọi người.
Đấu giá sư thuật lại tác dụng của Hỏa Long quả đâu vào đấy.
Đặt chén trà xuống, Diệp Trần lộ ra một tia mỉm cười. Hỏa Long quả rốt cuộc cũng được mang ra. Hắn bây giờ là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ, muốn đạt tới trung kỳ đỉnh phong cần phải tích lũy rất lâu, chậm nhất cũng phải một năm mà nhanh nhất cũng phải là nửa năm. Nhưng đối với hắn thời gian vô cùng quý giá.
Diệp Trần nói:
- Đã không có cường giả Tinh Cực Cảnh cạnh tranh, Hỏa Long quả nhất định là của ta.
- Ngươi tự tin?
Quách Lam Nguyệt nhíu mày, nàng không rõ Diệp Trần từ đâu mà có được nhiều tài phú như vậy. Linh thạch không hề giống với hoàng kim muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu. Linh thạch là từ trong linh mạch mà thu thập được. Mỗi một thế lực nắm giữ cũng không quá nhiều linh mạch. Linh mạch ở Chân Linh Đại Lục cũng có hạn, tiêu hao một khối là thiếu một khối. Mà hoàng kim thì không phải là vật phẩm tiêu hao. Tối đa là lưu động từ nơi này sang nơi khác, tổng sản lượng cũng không giảm đi.
- Giá khởi điểm của Hỏa Long quả mà mười vạn khối hạ phẩm linh thạch. Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một vạn khối hạ phẩm linh thạch. Bằng hữu nào có ý đấu giá thì nên tranh thủ!
Đấu giá sư kích thích hào hứng nói.
- Mười một vạn!
- Mười ba vạn!
- Mười lăm vạn!
Cơ hồ đấu giá sư vừa nói xong, thoáng cái giá đã tăng lê năm vạn. Diệp Trần vừa mới ra tay liền báo giá hai mươi vạn.
- Thiếu gia, tiểu tử này là kình địch!
Quỷ lão hướng thanh niên kiêu ngạo nói.
Thanh niên kiêu ngạo hừ lên một tiếng:
- Hắn lúc trước đã bỏ ra một trăm triệu năm ngàn vạn lượng hoàng kim, trong đó khẳng định có cả hạ phẩm linh thạch. Ta không tin hắn có thể tranh giành với ta.
Lần này ra ngoài thanh niên kiêu ngạo mang theo ba mươi lăm vạn khối hạ phẩm linh thạch là vì Hỏa Long quả. Phía trước Kiếm Hình Thảo cũng chỉ là một sự tình ngoài ý muốn. Hơn nữa lúc đó hắn cũng không có cố sống cố chết báo giá. Ba mươi triệu lượng hoàng kim đối với hắn đã là cực hạn, còn lại hạ phẩm linh thạch là để chuẩn bị đấu giá Hỏa Long quả.
- Hai mươi hai vạn!
Thanh niên kiêu ngạo báo giá.
- Mẹ kiếp! Ta ba tháng trước mới tu luyện đến Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ, nếu không có gì bất ngờ thì muốn đạt tới hậu kỳ đỉnh phong tối thiểu cần phải mất hai ba năm.
Trong đám người một gã Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ giơ tay lên báo giá:
- Hai mươi lăm vạn.
-Kháo! Không tranh giành nữa, vẫn là chậm rãi tu luyện thôi!
- Đúng vậy, hai mươi lăm vạn khối hạ phẩm linh thạch làm cho người ta sợ hãi rồi.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Người tham dự đấu giá chán nản ngồi xuống. Trong nội tâm có chút tiếc hận cùng may mắn. May mắn vì bảo trụ được tài sản, tiếc hận là không thể mua được Hỏa Long quả.
- Hai mươi tám vạn!
Diệp Trần tiếp tục báo giá.
- Coi chừng bị người cướp đoạt.
Quách Lam Nguyệt phiền muộn nói.
Diệp Trần cười nói:
- Sắp đến cực hạn của ta rồi.
- Dù sao ta cũng chỉ có thể điều động hai mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch. Sau đó còn cần cùng với cao tầng Lãm Nguyệt Lâu nói rõ. Bất quá chỉ cần ngươi gia nhập Lãm Nguyệt Lâu thì mọi chuyện đều có thể xử lý tốt đẹp.
- Vậy nên hi vọng giá của Hỏa Long quả không có vượt qua cực hạn của ta a!
Thanh niên kiêu ngạo ngang ngược trầm giọng nói:
- Ba mươi vạn!
Thanh âm phát ra, ngoại trừ Diệp Trần cũng không còn người báo giá. Ba mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch tại đấu giá hội Kim Đỉnh Thành hối đoái ra hoàng kim cũng phải được hơn một tỷ hoàng kim. Ở bên ngoài hối đoái cũng phải được một trăm triệu hai ngàn đến ba ngàn vạn lượng hoàng kim. Đương nhiên linh thạch hối hoàng kim thì rất dễ nhưng hoàng kim hối đoái linh thạch thì không thể. Không có khả năng xuất hiện loại hối đoái số lượng lớn cho nên tài lực của phần lớn võ giả Bão Nguyên Cảnh mà nói thì ba mươi vạn là một con số rất khủng bố.
- Ba mươi hai vạn!
Diệp Trần sẽ không buông tha cho Hỏa Long quả.
- Ba mươi lăm vạn.
Sắc mặt thanh niên kiêu ngạo âm trầm như nước.
- Ba mươi sáu vạn!
Không có khả năng giống như hoàng kim, Diệp Trần cũng không dám thể hiện quá biến thái.
Quỷ lão kỳ quái nói:
- Thiếu gia, ta còn hơn mười vạn khối hạ phẩm linh thạch.
- Không, không cần. Vốn ta định dùng ba mươi lăm vạn dể mua Hỏa Linh quả. Nhưng đối phương đã không nể tình thì cũng không nên trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Hắn cùng với vị cường giả Tinh Cực Cảnh kia bất đồng. Đã không thể tranh giành về tài lực thì tranh giành về thực lực. Hắn sẽ khiến đối phương phải moi ra cả vốn lần lời.
Đấu giá sư hơi thất vọng, hắn vốn tưởng rừng Hỏa Long quả còn có thể tiếp tục tăng giá. Xem ra điều này cũng không thể xảy ra. Nhưng ba mươi sáu vạn cũng đủ làm hắn thỏa mãn. Kỳ thực giá của Hỏa Long quả cũng chỉ đáng ba mươi vạn mà thôi. Ngẫu nhiên tăng lên ba mươi sáu vạn đã là cực hạn, tuyệt đối không thể vượt qua bốn mươi vạn được.
- Ba mươi sáu vạn lần một!
- Ba mươi sáu vạn lần hai!
- Ba mươi sáu vạn lần ba!
Một lần nữa xin chức mừng bằng hữu phòng khách quý số bẩy.
Đấu giá sư tuyên bố.
Đối với bộ phận đấu giá thứ hai mà nói thì Hỏa Long quả không phải là vật phẩm quá quý giá. Trên thực thế Hỏa Long quả cũng không thể nào lọt vào top năm vật phẩm đắt giá nhất.
Kiện vật phẩm thứ năm là một bản vũ kỹ bí tịch Địa cấp cao cấp - Liệt Không Thần Trảo, được một cường giả Tinh Cực Cảnh dùng năm nghìn khối trung phẩm linh thạch đấu giá được. Kiện vật phẩm thứ tư là một bình Liệu Thương Thánh Dược có thể nhanh chóng trị thương cho cường giả Tinh Cực Cảnh, được Hắc Nha Đạo Nhân dùng hai vạn khối trung phẩm linh thạch mua về.
Kiện vật phẩm thứ ba là một thanh trung phẩm bảo khí. Thứ hai là một bản công pháp bí tịch Địa cấp cao cấp. Đứng thứ nhất là một khỏa Thánh Dược tăng tỷ lệ đột phá Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.
Trung phẩm bảo khí là một cảnh Thanh Sắc Côn Tử có giá ba vạn ba ngàn khối trung phẩm linh thạch.
Công pháp bí tịch Địa cấp cao cấp có giá ba vạn chín ngàn khối trung phẩm linh thạch.
Thánh Dược tăng tỷ lệ đột phá lên Tinh Cực Cảnh sơ kỳ rơi vào tay Hắc Nha Đạo Nhân với giá kinh người tám vạn khối trung phẩm linh thạch. Trên thị trường hối đoái thành hạ phẩm linh thạch là bốn trăm vạn khối. Hối đoái thành hoàng kim là một tỷ sáu. Mọi người trong đấu giá hội trợn mắt há mồm. Ngay cả Diệp Trần cũng thấy không bì kịp.
- Hắc Nha Đạo Nhân là trưởng lão nội môn của lục phẩm tông môn Phi Thiên Ma Tông. Tài lực vô cùng hùng hậu, cường giả Tinh Cực Cảnh độc hành không thể bì kịp. Thân là một thành viên trung tâm của đại tông môn có thật nhiều chỗ tốt.
Diệp Trần lắc đầu, đứng người lên chuẩn bị ly khai.
Quách Lam Nguyệt biết được đạo lý:
- Vị kiếm khách Tinh Cực Cảnh kia dễ nói chuyện nhưng những người khác rất khó nói. Trọng yếu nhất là Kim Đỉnh Thành không phải là Vũ Thành. Chỉ sợ ngươi vừa đi ra ngoài là bị người ta chặn lại. Nếu như không ngại thì có thể đến Lãm Nguyệt Lâu chúng ta nghỉ ngơi một thời gian. Ta tin rằng những người kia cũng không dám động thủ tại Lãm Nguyệt Lâu. Nội tình của Lãm Nguyệt Lâu ngay cả ta cũng không biết bao nhiêu, nhưng ngay cả tông chủ tông môn thất phẩm nhìn thấy lâu chủ Lãm Nguyệt Lâu chúng ta cũng phải khách khí.
- Ách, vậy xin đa tạ!
Trừ sự tình Kiếm Hình Thảo ra thì Diệp Trần không cho rằng có cường giả Tinh Cực Cảnh muốn động thủ với mình. Những người khác cho dù là Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong đi chăng nữa hắn cũng có thể lấy một địch hai. Nếu như không được thì có thể trực tiếp chạy trốn, Diệp Trần muốn dùng Phân Thân Hóa Ảnh để chạy trốn thì rất khó khắn, bất quá trước đó hắn phải lợi dụng được Hỏa Long quả cùng Kiếm Hình Thảo.
- Thiếu gia hắn đi ra!
Tại lối ra đấu giá hội, quỷ lão giống như u linh đứng bên cạnh thanh niên, không chú ý tới thì rất dễ bỏ qua hắn.
Thanh niên gật đầu:
- Nơi này là phòng đấu giá, tạm thời không nên động thủ, đi ra ngoài rồi nói sau.
Ngoài cửa lớn phòng đấu giá là một nghiễm ác tràng cực lớn. ( Nghiễm ác tràng: đại khái như một cái quảng trường ) Trung tâm nghiễm ác tràng dựng lên một pho tượng cao hai mươi bảy mét, được đúc từ đồng thau nguyên chất. Nghe nói đây là người sáng lập ra hội đấu giá Kim Đỉnh Thành mà lão bản hội đấu giá Kim Đỉnh Thành bây giờ chính là hậu nhân của hắn.
Diệp Trần cùng Quách Lam Nguyệt sóng vai đi cùng một chỗ. Đệ Tứ Dạ cùng Đệ Lục Dạ cùng ở một bên. Bốn người cùng bước ra khỏi đấu giá hội, xuất hiện trên nghiễm ác tràng.
Không ngoài dự kiến của Quách Lam Nguyệt, vừa đi ra là có người ngăn lại.
Nhìn thấy sau lưng Diệp Trần là Đệ Tứ Dạ, thanh niên hơi kiêng kỵ, bất quá nghĩ đến sau lưng có quỷ lão, hắn không có do dự thản nhiên nói:
- Vị bằng hữu này thân gia hùng hậu, khiến cho Lý mỗ bội phục. Bất quá Kiếm Hình Thảo cùng Hỏa Long Quả đối với Lý mỗ có tác dụng rất lớn, chẳng biết có thể chuyển nhượng lại hay không.
Diệp Trần liếc mắt nhìn quỷ lão, người này tạo cho hắn áp lực rất lớn. Hẳn là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Về phần thanh niên vừa nói chuyện hắn cũng không để trong lòng. Diệp Trần mở miệng nói:
- Ba gốc Kiếm Hình Thảo ta mất một trăm triệu năm ngàn vạn lượng hoàng kim, Hỏa Long quả ta mất ba mươi sáu vạn khối hạ phẩm linh thạch. Ngươi định ra cái giá như thế nào?
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Sắc mặt thanh niên khẽ biến hơi chìm xuống, nhưng hắn vẫn nở nụ cười nói:
- Lý mỗ tạm thời không có nhiều hoàng kim cùng linh thạch như vậy. Như vậy đi, ta trước đưa cho ngươi mười triệu lượng hoàng kim cùng mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch. Còn lại coi như thiếu nợ. Đợi Lý mỗ dư giả thì sẽ bồi hoàn ngươi gấp đôi.
- Thật có lỗi cái loại khấu trừ sổ sách này ta không thích. Ngươi đã không có tiền thì miễn đi!
Thanh âm u ám của quỷ lão truyền tới:
- Tiểu huynh đệ, làm người không nên như vậy. Thiếu gia nhà ta đã cho ngươi rất nhiều mặt mũi.
Lúc này Quách Lam Nguyệt bước lên phía trước một bước:
- Hắn là bằng hữu của Lãm Nguyệt Lâu chúng ta. Hai vị xin nhường đường!
Ánh mắt lại một lần nữa đánh giá Diệp Trần. Ánh mắt thanh niên như đao, hắn gằn từng chứ:
- Đi ra bên ngoài nhiều hơn một bằng hữu tốt hơn là thêm một địch nhân. Ta chỉ muốn hai gốc Kiếm Hình Thảo cùng một nửa Hỏa Long Quả, giá cả vẫn như vừa rồi, ngươi thấy thế nào?
Câu chữ cuối cùng thanh âm của thanh niên ẩn chứa một tia lãnh lẽo, ánh mắt gặt gao nhìn thẳng Diệp Trần.
- Đổi lại là ngươi, ngươi có đáp ứng không?
Sắc mặt Diệp Trần như thường, đồng thời còn mang theo một nụ cười khinh thường đối phương. Hắn cùng đối phương ở chỗ này đã trở thành địch nhân. Hắn không giết người khác thì tất nhiên sẽ bị người khác giết. Cho nên chỉ cần có cơ hội, Diệp Trần cũng không ngại giết chết hai người này.
- Rất tốt, đi ra ngoài nhớ phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng té ngã.
Vứt bỏ một câu, thanh niên cùng quỷ lão rời đi.
- Kim Đỉnh Thành quá lớn, phải triệu tập đại lượng nhân thủ để phong tỏa các lộ tuyến. Chờ hắn cùng Lãm Nguyệt Lâu tách ra thì tùy thời hành động.
- Quỷ lão. Để phòng ngừa vạn nhất ngươi cần điều thêm vài thành viên của Quỷ Đường tới. Ta không muốn có bất kỳ phát sinh ngoài ý muốn nào.
- Có thể!
Một lớp đã đuổi đi, một lớp khác lại tới. Lưng thẳng tắp, nhìn không chớp mắt, mặc áo bào màu xanh, trung niên mặt chữ quốc cùng với đại hán hung ác bộ mặt dữ tợn, khóe mắt mang theo sát khí. Hai người một chính một ta, khí chất mâu thuẫn vô cùng nhưng nếu tinh tế quan sát thì lại lộ ra sự hòa hợp vô cùng.
Không nói đến khí chất của hai người, nhưng hai người này là cường giả Tinh Cực Cảnh hàng thật giá thật.
Quách Lam Nguyệt nuốt nước miếng, trung niên mặt chữ quốc là vị kiếm khách Tinh Cực Cảnh thì dễ nói chuyện, còn chưa có nghe nói qua hắn từng lạm sát người vô tội bao giờ. Nhưng bên cạnh hắn là một người tuyệt đối không thiện lương gì. Không biết hai người tìm tới Diệp Trần vì chuyện gì! Chẳng nhẽ là vì Kiếm Hình Thảo?
- Tiểu tử, bằng hữu của ta muốn mua của ngươi một cây Kiếm Hình Thảo. Có ý kiến gì không.
Vừa lên tiếng, đại hán hung ác liền đi vào thẳng vấn đề.
Diệp Trần nhìn mặt mà nói chuyện, tỉnh táo nói:
- Một cây Kiếm Hình Thảo, có thể thương lượng.
Đại hán hung ác đang muốn nói chuyện thì trung niên mặt chữ quốc ngăn hắn lại:
- Vị bằng hữu của ta nói chuyện có chút thẳng thắn kính xin bỏ qua cho. Mặt khác Kiếm Hình Thảo ta chỉ muốn một cây. Ta có thể ra giá hai mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch. Đương nhiên ngươi không bán thì ta cũng không cưỡng cầu. Điểm này ngươi có thể yên tâm.
- Hai mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch?
Nói thật Diệp Trần có chút giật mình. Hai mươi khối hạ phẩm linh thạch nếu hối đoái ra hoàng kim thì chính là tám trăm ngàn lượng, vượt qua giá mua một cây Kiếm Hình Thảo tại hội đấu giá. Hắn vốn tưởng rằng đối phương tối đa chỉ đưa ta cái giá năm vạn hạ phẩm linh thạch. Thậm chỉ cho dù đối xuất ra một vạn khối hạ phẩm linh thạch hắn cũng có thể bán. Dù sao thì đối phương cũng là cường giả Tinh Cực Cảnh, cũng phải để cho hắn chút ít mặt mũi.
- Như thế nào, ngại ít? Trên người ta hạ phẩm linh thạch không có nhiều. Vậy thêm một ngàn trung phẩm linh thạch, ngươi thấy thế nào?
Trung niên mặt chữ quốc nhận ra thần sắc khác thường của Diệp Trần.
Diệp Trần lắc đầu:
- Hai mươi vạn là quá nhiều rồi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không ra giá cao như vậy.
Trung niên mặt chữ quốc cười nói:
- Vốn ta không có tham dự thì ba gốc Kiếm Hình Thảo cũng chỉ có giá bốn ngàn vạn lượng hoàng kim mà thôi. Nói đúng ra thì ngươi vẫn chịu thiệt thòi.
Không nói hai lời, Diệp Trần lấy một cây Kiếm Hình Thảo từ trong Trữ Vật Linh Giới ra đưa cho đối phương.
- Trữ Vật Linh Giới này đưa ngươi.
Trung niên mặt chữa quốc trực tiếp cho hạ phẩm linh thạch cùng trung phẩm linh thạch vào trong một cái hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới ném cho Diệp Trần.
Diệp Trần cũng không nhìn, ngay lập tức ném vào Trữ Vật Linh Giới trung phẩm của mình.
Trung niên chữ quốc vốn định rời đi, thấy động tác của Diệp Trần thì hơi sững sờ, cởi mở nói:
- Tiểu huynh đệ, ta họ Tống, ngươi tên là gì?
- Tống tiền bối, ta gọi là Diệp Trần.
- Diệp Trần, tên rất hay, ta sẽ nhớ kỹ.
Đợi Tống tiền bối cùng đại hãn hung ác rời đi, Quách Lam Nguyệt lau mồ hôi, hướng Diệp Trần nói:
- Ngươi làm như vậy là rất đúng. Đại trượng phu co được dãn được. Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cố sống cố chết không bán.
Diệp Trần nói:
- Người sống lấy sinh tồn làm gốc. Tại thời điểm không có đánh mất sự tôn nghiêm thì ta tin tưởng mọi người ai cũng sẽ làm như thế.
Nghe vậy Đệ Tứ Dạ cùng Đệ Lục Dạ đều suy nghĩ.
Phân bộ của Lãm Nguyệt Lâu có diện tích vô cùng rộng lớn, đồng thời sở hữu hai mươi cái sân nhỏ, mấy đại sảnh, một đại viện. Tiến vào phân bộ Diệp Trần phát hiện ra rất nhiều người niên kỷ còn nhỏ hắn đang luyện tập, mồ hôi đầm đìa. Còn có một vài võ giả Bão Nguyên Cảnh đang giảng bài cho bọn hắn. Nội dung thì đủ loại, không hoàn toàn chỉ nói về võ học. Chỉ là rơi vào trong tai Diệp Trần lại khiến cho hắn cảm thấy kỳ quái. Những bài giảng này phần lớn là cách đối nhân xử thế, theo như Diệp Trần thì chỉ có biết làm người thì mới có thể dễ dàng thành công. Chỉ dựa vào việc tu luyện không thì cũng vô dụng.
- Phân bộ Lãm Nguyệt Lâu hàng năm vẫn thu rất nhiều thiếu niên nam nữ có tiềm lực. Trong đó những người có thiên phú cao sẽ được đưa đến tổng bộ tham gia khảo thí. Khảo thí thành công thì sẽ trở thành hậu bị cho Thất Dạ. Khảo nghiệm thất bại thì ngươi cũng sẽ vẫn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Lãm Nguyệt Lâu.
Quách Lam Nguyệt vừa đi, vừa giới thiệu cho Diệp Trần.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Diệp Trần im lặng. tổng bộ Lãm Nguyệt Lâu hắn chưa có thấy, nhưng chỉ một phân bộ thôi cũng đã cho hắn nhìn ra rất nhiều thứ. Một phân bộ không đáng sợ nhưng chính là hàng trăm phân bộ hợp lại thì không có đơn giản. Thông qua vài loại chế độ nghiêm mật, Lãm Nguyệt Lâu hàng năm đều bồi dưỡng ra được đại lượng nhân tài, cũng không có kém cỏi hơn thiên tài của một tông môn. Lại thêm được tổ chức cung cấp tài liệu tu luyện thì lại càng thêm ưu tú.
Theo phương diện nào đó mà nói thì chế độ ở Lãm Nguyệt Lâu so với tông môn càng hoàng thiện cùng với ưu tú. Đương nhiên có lợi cũng có tệ. So với tông môn thì thực lực của Lãm Nguyệt Lâu lại phân tấn ra khắp mọi nơi, nên rất dễ bị đánh bại. Trừ phi uy vọng Lãm Nguyệt Lâu vô cùng lớn thì địch nhân mới không dám vọng động động thủ.
- Ngươi tạm thời sẽ ở trong biệt viện này. Ta đã cho người quét dọn qua.
Một tiểu biệt viện tinh xảo xuất hiện trước mặt Diệp Trần. Quách Lam Nguyệt cũng dừng lại không có trực tiếp đi vào.
Diệp Trần nói:
- Đa tạ.
- Ha ha không cần đa tạ. Ta chẳng phải vì muốn chiêu mộ ngươi gia nhập Lãm Nguyệt Lâu sao!
Quách Lam Nguyệt cười nói.
Diệp Trần cũng biết được đạo lý:
- Đợi ta hiểu rõ được Lãm Nguyệt Lâu, đối với nó có hứng thú thì nói không chừng sẽ gia nhập.
- Ah! Là như thế này?
Quách Lam Nguyệt vui mừng nói.
Màn đêm chậm rãi buống xuống, ánh trăng sáng soi xuống thế gian.
Trong một phòng ngủ sạch sẽ, Diệp Trần ngồi ở trên giường.
Ngón tay đặt lên trên Trữ Vật Linh Giới, một quả Hỏa Long quả xuất hiện trên tay Diệp Trần. Trái cây óng ánh, vỏ có đường vận tinh tế. Nếu cẩn thận quan sát thì có thể phát hiện đường vân này không có tán loạn mà có trật tự. Quan sát thêm một hồi nữa thì thấy những đường vận này rất giống với đồ án hình rồng, đồng thời còn mang theo một tia huyền ảo.
Không có do dự nhiều, Diệp Trần cho Hỏa Long Quả vào trong miệng.
Cắn nát vỏ của nó, Hỏa Long quả lập tức hóa thành chất lỏng trôi xuống bụng Diệp Trần.
Lập tức một cỗ khí tức ôn hòa khuếch tán toàn thân. Diệp Trần minh bạch, đây là linh khí theo như lời đầu giá sư nói. Đẳng cấp không thua gì chân khí.
Hai mắt nhắm lại, Diệp Trần bắt đầu vận chuyển Thái Huyền Công.
Cơ hồ mỗi một đại chu thiên tuần hoàn, Diệp Trần lại cảm giác được tu vi của mình tăng lên một đoạn. Lần đại chu thiên tuần hoàn thứ ba trăm sáu mươi qua đi.
Ông!
Một cỗ sóng khí trong suốt từ trên người Diệp Trần tách ra. Cách đó không xa ngoài cửa sổ phát ra những tiếng nổ ào ào. Bàn gỗ bên giường cũng bị khí lưu đẩy ra xa mấy mét.
Hai mắt mở ra, Diệp Trần chậm rãi thở ra một hơi.
- Linh khí chuyển hóa thành chân khí so với sự tưởng tượng của ta còn dễ dàng hơn. Còn tường rằng phải mất nhiều thời gian hơn mới luyện hóa được.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tu vi của Diệp Trần đột nhiên tăng lên thoáng cái từ Bão Nguyên Cảnh trung kỳ lên Bão Nguyên Cảnh trung kỳ đỉnh phong. Chân khí hùng hậu hơn ba phần.
- Phân!
Đột nhiên Diệp Trần vỗ xuống giường, thân thể hắn bật lên, cả người bắn lên không trung. Thân ảnh hơi run lên liền xuất hiện một bóng ảnh giống như tia chớp lướt đi. Nó bay quanh phòng ngủ vài vòng rồi dung nhập vào trong thể nội của Diệp Trần. Bởi vì tốc độ quá nhanh mà làm cho người khác có cảm giác giống như quỷ ảnh cuồng loạn nhảy múa.
Thuận thế rơi trên mặt đất, Diệp Trần tự nhủ:
- Theo tu vi tăng lên, Phân Thân Hóa Ảnh cũng dần dần phát huy đến cực hạn. Đáng tiếc không cách nào khiến cho Phù La Tam Huyền Quyết đạt đến tầng cảnh giới thứ hai. Nếu không hẳn có thể khiến cho phẩm cấp của Phân Thân Hóa Ảnh tăng lên Địa cấp cao cấp. Có được khinh công đẳng cấp cao thì khi gặp phải võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong ta cũng có thể chiến một trận.
Diệp Trần cũng biết rõ, hiện tại cho dù hắn gặp được Âm Phong Lang cũng không thể nào đánh lại nó. Dù sao thì việc dung hợp Luyện Tâm Nhất Kiếm cùng Cô Phong Tuyệt Sát không phải tùy tiện là có thể thi triển được. Kiếm này không xuất ra được thì tỷ lệ chiến thắng của hắn trước Âm Phong Lang còn chưa tới một thành. Lực công kích trong khoảng thời gian này đã không cách nào đề cao, như vậy có thể đề cao khinh công lên chính là lựa chọn tốt nhất. Một khi Phân Thân Hóa Ảnh đạt tới Địa cấp cao cấp thì chỉ cần không phải là cường giả Tinh Cực Cảnh không ai có thể đuổi kịp hắn, đánh chết hắn lại càng thêm khó khăn.
- Không biết còn hai gốc Kiếm Hình Thảo sẽ mang lại cho ta thu hoạch gì.
Ngẫm lại Diệp Trần lấy một cây Kiếm Hình Thảo từ trong Trữ Vật Linh Giới ra.
Kiếm Hình Thảo chỉ có một lá, dài hơn ba thước, hẹp dài sắc bén. Chính giữa có kiếm tích, mũi nhọn hình tam giác. Cầm chặt bộ rễ của Kiếm Hình Thảo Diệp Trần cảm giác giống như mình đang cầm chặt một thanh tuyệt thế nảo kiếm kỳ diệu. Kiếm Ý muốn dâng lên, tàn sát thiên hạ.
- Kiếm Ý thật bá đạo!
Không có chuẩn bị từ trước, Diệp Trần lập tức bị Kiếm Ý ẩn chưa trong Kiếm Hình Thảo ảnh hưởng, nhiệt huyết sôi tròa, đổi thành võ giả tâm trí hơi yếu thì dưới sự dẫn sát của sợi Kiếm Ý ẩn trong Kiếm Hình Thảo, chỉ sợ sẽ cầm Kiếm Hình Thảo đi ra giết người, không cách nào khống chế được bản thân.
Thu hồi Kiếm Hình Thảo, Diệp Trần cảm thán. Chỉ là một sợi Kiếm Ý mà có thể kỳ diệu như vậy. Thực lực Chiến Vương năm đó khó có thể tưởng tượng được.
Đêm đã khuya, Diệp Trần cởi áo khoác ngoài cùng khinh giáp ra, đồng thời giữ lại một phần ý thức rồi mới bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
Liên tiếp mấy ngày, Diệp Trần đều tìm hiểu Phù La Tam Huyền Quyết, về phần tăng lên Kiếm Ý tạm thời không nằm trong kế hoạch của Diệp Trần. Trước đó vài ngày Kiếm Ý của hắn đã tăng lên tới năm thành. Hôm may lại có được Kiếm Hình Thảo cùng bội kiếm của Chiến Vương cũng không có khả năng khiến cho Kiếm Ý của hắn tinh tiến. Hơn nữa Kiếm Ý ẩn trong Kiếm Hình Thảo cũng chỉ có một sợi. Một khi thoát ly Kiếm Hình Thảo thì không tồn tại được trong thời gian dài. Dùng một cây thiếu một cây. Không đến lúc thích hợp thì không thể nào động tới.
Lại mấy ngày qua đi, Diệp Trần bắt đầu ra khỏi phòng.
Một ngày này Diệp Trần cùng Đệ Tứ Dạ tại luyện võ trường phân bộ Lãm Nguyệt Lâu luận bàn một hồi.
Đệ Tứ Dạ muốn cùng Diệp Trần thoáng luận bàn một chút, không nhất định phải phân ra thắng bại. Mà Diệp Trần những ngày này xác thực cũng cảm thấy rất buồn bực. Trong đầu hắn ngoài việc khổ luyện đến buồn chán ra thì luận bàn võ học chính là niềm vui thú duy nhất. Biết được tin tức này Quách Lam Nguyệt hi vọng hai người tại luyện võ trường luận bàn, lại để cho thiếu niên nam nữ tại phân bộ quan sát học hỏi.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế