Quyển 11: Nguyên Thần thứ hai
Chương 15: Muốn nổi danh ở hội Tranh Bảo
Dịch: culinu
Biên: culinu
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
"Hắn ấy à?" Thiếu Viêm Tú Thủy lắc đầu. "Tu luyện mới có ba mươi năm ngắn ngủi, chưa thể nào đủ tích cóp mà nổi tiếng ở đại hội Tiên Duyên được. Cơ bản là nằm mơ."
Con trai của hắn ở bên cắn răng nói: "Phụ thân, tên Kỷ Ninh này chà đạp lên thanh danh của Thiếu Viêm tộc ta. Vì thể diện Thiếu Viêm tộc, phải giết chết hắn."
"Không cần ngươi quan tâm." Thiếu Viêm Tú Thủy nhìn về phía con trai.
. . .
Ngay lúc Thiếu Viêm Tú Thủy, Mộc Truyền chân nhân, Tích Nguyệt quận chúa, Thanh Liễu tiên tử đều đang chú ý tới Kỷ Ninh thì khách tới Đa Bảo Phong cũng tăng lên nhiều. Những người này đều tới để tham gia 'hội Tranh Bảo'. Trong đó có một lão già hói đầu, hắn đi một mình tới một đám mây, khoanh chân ngồi xuống.
"Kỷ Ninh?" Lão già hói đầu liếc mắt một cái là đã thấy Kỷ Ninh đang ngồi trên một đám mây ở một ngọn núi.
"Giết Kỷ Ninh sau đó chuyển thế."
"Không giết được Kỷ Ninh thì ta sẽ hồn phi phách tán." Khi trước lão già hói đầu 'Phù Vân tiên nhân' đã nhận lệnh của Huyền Cơ lão tổ. Tuy rằng hắn đã rời vương đô Đại Hạ hơn vạn năm, người ở vương đô nhận ra hắn cũng rất ít, nhưng Phù Vân tiên nhân vẫn biến đổi vẻ mặt, giảm bớt hơi thở.
Phù Vân tiên nhân ngồi ở đó, tuy rằng đang uống rượu đơn giản nhưng vị trí do hắn chọn lại cực kỳ tốt, tầm nhìn hoàn toàn bao quát được chỗ của Kỷ Ninh.
"Trung ương Thiên Bảo Sơn có trùng trùng điệp điệp trận pháp cấm chế cùng đông đảo tiên nhân trấn thủ. Muốn giết Kỷ Ninh ở Thiên Bảo Sơn. . .Thật là khó!" Phù Vân tiên nhân suy ngẫm. Thật ra hắn chỉ cần đi tới chỗ Kỷ Ninh, sau đó nhanh chóng giết chết Kỷ Ninh, về sau hắn tự bạo chuyển thế đầu thai. Nhưng hắn rất hiểu. . .
Một khi hắn ra tay e là trong nháy mắt, trận pháp cấm chế ở trung ương Thiên Bảo Sơn sẽ được khởi động. Gần như là hắn không có cách nào giết chết Kỷ Ninh.
"Đợi hắn ra ngoài Thiên Bảo Sơn, chỉ cần vừa bước chân ra ngoài đường là được." Phù Vân tiên nhân suy ngẫm. "Nơi đó không có trận pháp cấm chế gì thì ta sẽ lập tức ra tay! Cấm quân có phát hiện ra mà tới ngay, mặc dù rất nhanh thì vẫn phải thêm chút thời gian nữa."
"Để ngươi sống thêm chút nữa vậy." Đạo tâm của Phù Vân tiên nhân bây giờ đã vững chắc tới mức kinh người.
Hắn không hề có một ý nghĩ nào khác.
Chỉ có duy nhất một ý nghĩ trong đầu. Đó là giết Kỷ Ninh, sau đó chuyển thế đầu thai!
. . .
Kỷ Ninh cẩn thân xem xét tình báo mà Ngu Kỳ đưa tới. Trong tình báo có ghi lại những 'Vạn Tượng chân nhân' có danh tiếng ở vương đô Đại Hạ. Về phần đại hội Tiên Duyên lần này cũng có vài kẻ có được công chúng công nhận là có hi vọng cao. Ví dụ như hoàng tộc Đại Hạ 'Hạ Mang Tử Sơn'. Thương Ngô tộc 'Thương Ngô Thứu', Hướng Viên tộc 'Hướng Thiên Tiếu', Thiếu Viêm tộc 'Thiếu Viêm Hiên'. Nam Hải Mộc Truyền chân nhân, Đông Hải Đan Trúc chân nhân. . .
Những người này đều đã có uy danh to lớn, được công nhận là Vạn Tượng chân nhân đỉnh cao.
Còn như Lạp Tháp chân nhân ở Hắc Bạch Học cung, tuy rằng cũng được ghi lại nhưng rõ ràng là xếp ở phía sau. Lạp Tháp chân nhân chỉ được coi là đỉnh cao ở quận An Thiền.
Còn Mộc Truyền chân nhân, Thương Ngô Thứu và những người kia thì đã được coi là đỉnh cao ở cả thế giới này.
"Vậy mà ta cũng có tên." Kỷ Ninh lật xem, lộ ra vẻ tươi cười. "Chủ yếu là do chiến tích giết Thiếu Viêm Nông và một Thần Ma cấp độ Nguyên Thần." Nếu không phải giết chết chủ tớ Thiếu Viêm Nông thì với thời gian tu luyện ngắn ngủi của Kỷ Ninh, theo lý thuyết cũng sẽ không thể nào được viết trong tình báo.
Bỗng nhiên cô hầu gái vẫn đứng đằng sau tiến lên.
Kỷ Ninh quay đầu lại nhìn.
Hầu gái cười nói: "Chân nhân, bây giờ đã sắp tiến hành hội Tranh Bảo rồi. Không biết chân nhân có muốn tham gia không? Nếu tham gia thì xin nộp một vạn cân nguyên dịch làm phần đặt cọc. Nếu không tham gia thì chân nhân sẽ phải rời khỏi nơi này."
"Hội Tranh Bảo mà còn phải nộp đặt cọc sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc nói. "Hơn nữa lại còn một vạn cân nguyên dịch?"
"Đây là quy định ở trung ương Thiên Bảo Sơn." Hầu gái giải thích. "Tranh Bảo bình thường thì cũng sẽ không cần đặt cọc. Nhưng đây là hội Tranh Bảo được trung ương Thiên Bảo Sơn tổ chức mỗi tháng một lần, tụ tập bảo vật ở khắp vương triều Đại Hạ thậm chí là cả thế giới khác. Thông thường đều có vài thứ kỳ vật lớn, cực kỳ hiếm thấy, trân quý vô cùng. Vì đề phòng khách phát giá lung tung rồi xong lại không mua, nên mới phải đặt cọc một vạn cân nguyên dịch. Nếu ai ra giá mà không mua thì chúng ta sẽ lấy một vạn cân nguyên dịch để phạt."
Kỷ Ninh gật đầu.
"Một vạn cân nguyên dịch này sẽ vẫn là của ngài." Hầu gái nói. "Chân nhân có thể thoải mái mua bảo vật ở hội Tranh Bảo. Cuối cùng sau khi trả thì có thể trừ một vạn cân nguyên dịch này."
"Xem ra mỗi người tham gia hội Tranh Bảo, bất kể là ai thì cũng phải nộp một vạn cân nguyên dịch. . ." Ánh mắt của Kỷ Ninh đảo qua. "Khách ở xung quanh có hơn ngàn. Chỉ riêng đặt cọc thôi là đã hơn ngàn vạn cân rồi."
"Chúng ta cũng chuẩn bị khá nhiều bảo vật." Hầu gái nói.
"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu rồi lấy ra thẻ nguyên dịch đưa tới. Đây là thẻ nguyên dịch mà hắn lấy được từ lần giao dịch bảo vật khi trước.
Sau khi tiếp nhận thẻ nguyên dịch, cô hầu gái liền lui ra đứng một bên.
Chỉ thấy trên đỉnh Đa Bảo Phong, từng đám mây đều có hầu gái đang nói chuyện với khách. Có vài vị khách rời đi nhưng cũng có điều ở lại cũng không ít. Thậm chí có một vài vị khách mới tới, hiển nhiên chính là vi tham gia 'hội Tranh Bảo'.
"Thiếu Viêm tộc." Kỷ Ninh nhìn về phía đám người Thiếu Viêm Tú Thủy. "Xem ra bọn chúng cũng đã phát hiện ra ta. Hừ. Lần này ta tới vương đô chính là vì để nhiều người biết tới ta. Càng nhiều người biết càng tốt."
Sở dĩ Kỷ Ninh khua chiêng gióng trống như vậy.
Chính là vì muốn nổi tiếng!
Thiếu Viêm tộc luôn luôn điều tra bản thân mình, đã sớm biết hành tung của mình. Nhưng những bộ tộc cực mạnh tầm cỡ như Thiếu Viêm tộc, ví dụ như 'Chuyên Thủy tộc' thì e là hiện tại còn chưa biết mình tới vương đô ấy chứ. Nếu thế thì mình phải nổi tiếng lên! Để đám đông khách khứa ở hội Tranh Bảo này truyền ra ngoài giúp.
"Tới lúc đó, đông đảo thế lực ở vương đô Đại Hạ sẽ biết tới sự tồn tại của ta. Nếu có ý muốn mượn sức ta thì e là sẽ tới nhờ ngay." Kỷ Ninh hiểu rất rõ. Một mình đối kháng lại cả Thiếu Viêm tộc thì sẽ cực khó. Vì thế nên mình sẽ phải nhờ cậy vào các thế lực bên ngoài khác!
Cho nên nhất định phải nổi tiếng!
Danh tiếng truyền khắp vương đô Đại Hạ thì mới tốt!
. . .
Một lát sau.
Chỉ thấy một đám tường vân (mây lành) màu sắc rực rỡ bay từ phía dưới lên. Một cô gái tóc đen dài đứng trên đó điều khiển đám mây bay tới giữa chín ngọn núi.
"Các vị." Cô gái tóc đen dài mỉm cười xoay người hành lễ tứ phương. "Hội Tranh Bảo một tháng một lần lại bắt đầu. Hội Tranh Bảo lần này sẽ do Vũ Không ta chủ trì. Lần này Thiên Bảo Sơn ta chuẩn bị một ngàn ba trăm sáu mươi bảo vật. Từng kiện đều không tầm thường, đều có chỗ đặc sắc riêng. Rất nhiều món được lấy về từ những nơi bí ẩn, thậm chí là cả Thiên giới và ngoài tam giới."
"Vẫn theo quy định cũ. Ngoại trừ những bảo vật mà Thiên Bảo Sơn chuẩn bị sẵn ra. Toàn bộ khách ở đây, nếu muốn bán bảo vật thì sau khi qua kiểm nghiệm của Thiên Bảo Sơn, sẽ có thể tham gia hội Tranh Bảo lần này. Hội Tranh Bảo chúng ta sẽ chỉ thu phí một nửa phần, phần phí tổn đó sẽ được trừ trực tiếp vào một vạn cân nguyên dịch."
"Tốt lắm, nói nhiều cũng vô nghĩa. Bắt đầu hội Tranh Bảo lần này bằng một bảo vật."
Cô gái tóc đen dài vung tay lên. Ở phía trước nàng lập tức có một món pháp bảo hình chiên trống kỳ dị màu vàng lơ lửng, tỏa ra từng đợt dao động.
"Chiến Hồn Cổ, pháp bảo thiên giai, có thể dùng để tấn công đối thủ, ngoài ra còn có thể giúp ngàn vạn đạo binh bên ta bộc phát ra chiến lực vượt xa lúc bình thường. Giá niêm yết là một vạn cân nguyên dịch! Mỗi lần báo giá cần tăng lên ít nhất một ngàn cân nguyên dịch." Co gái tóc đen dài cười nói.
"Một vạn một ngàn cân."
"Một vạn hai ngàn cân."
. . .
Các nhân vật lợi hại ở hội Tranh Bảo đã bắt đầu báo giá mua đi từng bảo vật. Có thể đặt ra một vạn cân nguyên dịch làm đặt cọc thì mỗi người cũng không phải người tu tiên bình thường. Dù cho là một Nguyên Thần đạo nhân thì cũng phải e dè khi đặt cọc tới một vạn cân nguyên dịch.
Kỷ Ninh ngồi bên uống rượu, nhàn nhã xem.
"Chủ nhân còn chưa ra tay sao?" Tiểu Thanh bị cảnh tượng náo nhiệt ở hội Tranh Bảo này kích động, trở nên cực kỳ hưng phấn.
"Đừng nóng vội." Kỷ Ninh nói. "Thiếu Viêm tộc còn chưa ra tay thì ta vội làm gì? Huống chi còn chưa thấy có bảo vật gì để ta muốn lắm cả."
Khi trước, chỗ bảo vật được Kỷ Ninh bán đi gần như đều là thứ lấy được ở trên người Thiếu Viêm Nông và Vu Giang tiên phủ. Còn những thứ thật sự là tốt nhất của Thư Hoa tiên nhân thì Kỷ Ninh đều giữ lại chứ chưa vội bán! Sau khi nhìn qua những bảo vật của Thiếu Viêm Nông, Vu Giang tiên nhân, Thư Hoa tiên nhân, Thủy Phủ, tầm mắt của Kỷ Ninh cũng cao lên nhiều.
"Bảo vật kế tiếp chính là một phần trận đồ! Trận đồ này chính là 'Quy Giải Nhị Tiên', một món đồ chơi của hai vị Thiên Tiên lão yêu. Nói vậy chắc các vị cũng biết đến. Quy Giải nhị tiên được truyền thừa từ người bản lĩnh lớn trong tam giới, cực kỳ am hiểu về trận pháp. Tuy rằng đây chỉ là đồ chơi của hai vị Thiên Tiên nhưng cũng cực kỳ phi phàm. Trong đó ẩn chứa sự huyền bí của rất nhiều trận pháp. Hai vị Quy Giải đã từng nói. . .chỉ cần hoàn toàn hiểu được trận đồ này thì đã có thể được coi là trận pháp tông sư rồi." Cô gái tóc đen dài cười nói. "Phần trận đồ này có giá niêm yết là năm vạn cân nguyên dịch, các vị, xin mời ra giá."
"Quy Giải nhị tiên?" Các nơi lập tức bàn tán xôn xao.
Kỷ Ninh và Bạch Thủy Trạch đều sáng mắt lên.
Bạch Thủy Trạch hoàn toàn đi theo con đường trận pháp. Mà Kỷ Ninh thì cũng có chút hiểu biết với trận pháp nên đương nhiên biết tới danh tiếng 'Quy Giải nhị tiên'. Quy Giải nhị tiên này là tồn tại trong truyền thuyết, là hai Thiên Tiên yêu tộc. . . Với lại, họ gần như là những kẻ có thành tựu về trận pháp cao nhất ở thế giới vương triều Đại Hạ này. Nghe đồn rằng họ đã được bái làm môn hạ của người bản lĩnh lớn trong tam giới.
"Chỉ là một món đồ chơi, nhưng nếu đã là tâm đắc của hai vị Thiên Tiên thì giá cả chắc chắn không dưới năm vạn cân nguyên dịch." Kỷ Ninh nhìn về phía Bạch thúc ở bên. Hiển nhiên là Bạch thúc rất kích động mong chờ.
Dĩ nhiên với những người đi theo con đường trận pháp thì sẽ rất khát vọng với 'trận đồ' của Quy Giải nhị tiên.
"Năm vạn một ngàn cân."
"Sáu vạn cân."
Giá của trận đồ nhanh chóng tăng lên. Tuy nói con đường trận pháp rất gian nan, những thiên tài tuyệt thế chẳng buồn sờ tới, nhưng vẫn có những người dù biết khó trở thành Thiên Tiên mà vẫn vùi đầu vào nghiên cứu trận pháp. Nhưng những người đạt tới cấp tông sư của trận pháp đều là cực kỳ đáng sợ. Thậm chí vẫn có người đi theo trận pháp lên tới tận Thiên Tiên.
Có điều, con đường trận pháp quá mù mờ, mà đây chỉ lại là một trận đồ nên giá cả cũng không thể nào quá cao được.
"Tám vạn cân nguyên dịch." Cuối cùng Thiếu Viêm Tú Thủy mở miệng. Cái giá này đã khá cao. Mà những người tới tranh bảo vật cũng rất có lý trí nên cũng không làm bừa.
"Còn có ai ra giá cao hơn không?" Cô gái tóc đen dài nhìn xung quanh.
Bỗng nhiên. . .
Kỷ Ninh từ trước tới giờ chưa ra giá lần nào bỗng mở miệng: "Tám vạn năm ngàn cân nguyên dịch!" Một lần tăng giá lên năm ngàn cân nguyên dich là có phần hơi nhiều.
Cô gái tóc đen dài nhìn qua lộ ra vẻ tươi cười. "Tám vạn năm ngàn cân nguyên dịch, còn ai ra giá cao hơn không?"
Vù! Vù! Vù!
Trên từng ngọn núi, khách trên từng đám mây đều nhìn qua người vừa ra giá.
"Hả? Thiếu niên mặc da thú? Bạch Thủy Trạch? Không Thanh Xà?" Vì muốn nổi tiếng mà Kỷ Ninh còn bảo tiểu Thanh khôi phục lại hình hài Không Thanh Xà.
"Thiếu niên mặc da thú kia. . .chẳng lẽ chính là Kỷ Ninh trong truyền thuyết đã giết chết Thiếu Viêm Nông?"
"Kỷ Ninh là ai?"
"Việc 'Thiếu Viêm Nông' vương đô Đại Hạ, kẻ kế nhiệm chức Vũ Thần Công bị giết ở quận An Thiền mà ngươi không biết sao? Kẻ giết hắn chính là Kỷ Ninh! Chính là kẻ vừa rồi ra giá đó! Ngươi nhìn hai con linh thú bên cạnh, nhìn quần áo hắn mặc thì có thể chắc chắn đúng là hắn."
"Giết chết Thiếu Viêm Nông?"
"Kỷ Ninh?"
"Người ra giá trước chính là 'Thiếu Viêm Tú Thủy' của Thiếu Viêm tộc. Còn Kỷ Ninh thì lại tranh với Thiếu Viêm Tú Thủy!"
Rất nhiều khách khứa trên Đa Bảo Phòng cùng chú ý tới Kỷ Ninh rồi bàn tán không thôi.
Sắc mặt của Thiếu Viêm Tú Thủy lập tức trở nên khó coi. Thiếu Viêm Tuấn ở bên cũng đỏ sựng mặt lên, nghiến răng nghiến lợi, hai đôi mắt của y như sắp phụt lửa, hô cao giọng: "Chín vạn cân nguyên dịch!"
Boom mừng ngày 19/5, ae thank nhiệt tình nhé
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 11: Nguyên Thần thứ hai
Chương 16: Lông Khổng Tước.
Dịch: culinu
Biên: culinu
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
"Chín vạn cân nguyên dịch."
Giọng nói ẩn chứa sự tức giận vang vọng khắp Đa Bảo Phong. Thậm chí hồi âm ra từ những vách núi. Điều này làm cho các vị khách ở đây cùng nhìn qua người vừa tức giận ra giá kia. . .Ai cũng đoán ra, nhất định là Thiếu Viêm tộc đã tức giận rồi.
"Ngu xuẩn." Trên đám mây, Thiếu Viêm Tú Thủy nghe con trai ra giá thì không khỏi trừng mắt nhìn về phía con trai hắn, truyền âm quát. "Chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra à. Tên Kỷ Ninh này đang muốn nổi tiếng. Lúc hắn tới đây gióng trống khua chiêng, không hề che dấu, cứ thế đi thẳng tới vương đô Đại Hạ, rồi tới cả trung ương Thiên Bảo Sơn tham gia hội Tranh Bảo, lại còn phá giá với Thiếu Viêm tộc ta. Tất cả đều là vì muốn nổi tiếng!"
"Ở quận An Thiền thì An Thiền Bắc Sơn tộc còn nể mặt Thiếu Viêm tộc ta. Nhưng ở đây không phải là quận An Thiền, là vương đô Đại Hạ! Ở vương đô Đại Hạ này vẫn chưa tới lượt Thiếu Viêm tộc ta xưng bá. Thứ hắn cần bây giờ chính là nổi tiếng, làm cho cả vương đô Đại Hạ đều biết tới tồn tại Kỷ Ninh là hắn! Tới lúc đó, hắn mà gia nhập một thế lực nào đó thì Thiếu Viêm tộc ta sẽ rất khó giải quyết hắn." Thiếu Viêm Tú Thủy nhìn con trai mình. "Vừa rồi chúng ta có thể hoàn toàn coi thường hắn. Nhưng hiện giờ ngươi lại ra giá với hắn. . .thì lại càng làm cho nhiều người biết tới hắn hơn."
"Nhưng con đã ra giá rồi, nếu không chẳng lẽ lại không làm gì sao?" Thiếu Viêm Tuấn thấp thỏm lo âu.
"Nếu đã ra giá rồi thì không được cúi đầu." Thiếu Viêm Tú Thủy truyền âm nói. "Càng nhiều người chú ý tới thì ta càng phải chú trọng tới thể diện của Thiếu Viêm tộc. Tiếp theo ngươi không phải mở miệng, cứ để ta ra giá."
"Dạ." Thiếu Viêm Tuấn không dám nhiều lời.
Kỷ Ninh nghe được âm thanh 'chín vạn cân nguyên dịch' truyền tới thì lập tức nở nụ cười. Thật là buồn ngủ gặp chiếu manh đây mà. Mình còn dang muốn nổi tiếng cơ chứ lại!
"Chín vạn cân nguyên dịch, có ai ra giá cao hơn không?" Trên đám tường vân, cô gái tóc dài đen hô lên.
"Nếu người khác ra giá thì thôi. Nhưng nếu Thiếu Viêm tộc ra giá thì Kỷ Ninh ta sẽ không bao giờ cho qua. Chín vạn năm ngàn cân nguyên dịch!" Âm thanh của Kỷ Ninh vang lên từng nơi trên dãy núi.
"Thật đúng là Kỷ Ninh!"
"Kỷ Ninh là ai?"
"Kỷ Ninh giết chết Thiếu Viêm Nông đang ở hội Tranh Bảo sao?"
Khi trước, mặc dù cũng có vài vị khách chú ý tới Kỷ Ninh nhưng cũng chỉ là một bộ phận. Nhưng hiện tại Kỷ Ninh chủ động khiêu khích. . .lại làm cho càng nhiều người chú ý tới.
"Ta chỉ biết hắn làm như vậy là để nổi tiếng." Thiếu Viêm Tú Thủy mang vẻ mặt lạnh lùng. Còn Thiếu Viêm Tuấn thì lại không dám lên tiếng sau khi biết rằng vừa rồi mình ra giá là đã cho Kỷ Ninh cơ hội.
"Tên nhãi ở quận An Thiền kia, cỡ như ngươi mà cũng dám tranh với Thiếu Viêm tộc sao?" Thiếu Viêm Tú Thủy lạnh nhạt nói: "Mười vạn cân nguyên dịch."
"Hừ hừ, Thiếu Viêm tộc ngươi muốn có được trận đồ này thì phải lấy thêm nguyên dịch đi. Mười hai vạn cân nguyên dịch!" Kỷ Ninh lại mở miệng.
Sắc mặt của Thiếu Viêm Tú Thủy trầm xuống.
Trận đồ có giá tám vạn cân nguyên dịch tới mười vạn cân nguyên dịch là cùng lắm rồi. Vậy mà vẫn còn bị đội giá lên. Nếu cứ ra giá thế này, mặc kệ là cuối cùng có trận đồ này hay không thì cứ một lần ra giá là Thiếu Viêm tộc đã thua đối phương một lần rồi. Bởi vì cho dù có lấy được. . .thì cũng phải trả một cái giá quá cao. Mà nếu không có được thì lại chính thức thua Kỷ Ninh một lần.
"Mười hai vạn năm ngàn cân nguyên dịch." Thiếu Viêm Tú Thủy nói thấp giọng.
"Mười hai vạn tám ngàn cân nguyên dịch." Lần này Kỷ Ninh ra giá với mức tăng lên không nhiều.
"Trận đồ thế này thì Thiếu Viêm tộc ta còn đầy. Thôi để cho ngươi đấy." Thiếu Viêm Tú Thủy cảm thấy không ổn cho lắm nên dừng không ra giá nữa. "Ngươi chỉ là một tên không am hiểu trận pháp, vì tranh hơn thua mà mua một trận đồ. Thật thú vị đấy."
"Ha ha ha, mười hai vạn tám ngàn cân nguyên dịch đã thấm vào đâu. Thật không đáng nhắc tới với Thiếu Viên tộc các ngươi. Tới cả Thiếu Viêm Nông mà còn cho ta vài trăm vạn cân nguyên dịch cơ mà!" Kỷ Ninh cười vang lên.
Sắc mặt của Thiếu Viêm Tú Thủy lập tức trầm xuống.
Thật ra hắn biết rõ ràng con trai hắn hô 'chín vạn cân nguyên dịch' là đã làm bọn hắn chịu thua thiệt rồi. Bởi vì mục đích của Kỷ Ninh chính là nổi tiếng! Bất kể thế nào thì mục đích của Kỷ Ninh đã đạt được rồi.
Trận đồ do Quy Giải nhị tiên để lại đã về tới tay Kỷ Ninh với giá mười hai vạn tám ngàn cân nguyên dịch.
Mà Kỷ Ninh cũng đã khiến cho đa số khách tới đây chú ý tới.
Đặc biệt là câu nói cuối cùng của Kỷ Ninh: "Thiếu Viêm Nông mà còn cho ta vài trăm vạn cân nguyên dịch cơ mà' đầy hung tàn. Làm cho toàn bộ khách ở đây phải bàn tán xôn xao.
"Mấy trăm vạn cân nguyên dịch?"
"Thiếu Viêm Nông chính là một trong bốn công tử ở vương đô Đại Hạ. Bảo vật trên người rất nhiều, hiện tại lại đều bị Kỷ Ninh này đổi sạch đi. E là mấy trăm vạn cân nguyên dịch là thật đấy."
"Ta cũng muốn giết Thiếu Viêm Nông."
"Mấy trăm vạn cân nguyên dịch là đủ mua một món pháp bảo tiên giai đấy."
Thật ra đúng là Thiếu Viêm Nông có bảo vật kinh người. Có điều ba thứ trân quý nhất trên người hắn thì 'cuốn tranh chữ Định' 'vòng tròn hai màu trắng đen' lại đã dùng rồi, chỉ còn lại 'Đại Na Di đạo phù'. Mà 'Đại Na Di đạo phù' dù có nguyên dịch thì cũng không có chỗ nào bán nên Kỷ Ninh cũng không bỏ ra bán.
Trong đám đông khách khứa.
Tích Nguyệt quận chúa nhìn về phía Kỷ Ninh ở xa xa, với ánh mắt mang theo vẻ hiền hòa nhìn người thân.
"Tích Nguyệt, muội có vẻ khá có cảm tình với Kỷ Ninh à?" Thanh Liễu tiên tử cười nói.
"Ừ." Tích Nguyệt quân chúa gật đầu.
"Chẳng lẽ muội định chọn hắn làm chồng sao?" Thanh Liễu tiên tử trêu ghẹo.
"Đừng nói bừa." Tích Nguyệt quận chúa nhíu mày, quát khẽ. Nàng là thân nhân với Kỷ Ninh, tình cảm là tỷ đệ, làm gì có chồng con gì ở đây.
"Có điều Kỷ Ninh này thật là can đảm. Không ngờ lại dám đứng lên chống đối lại Thiếu Viêm tộc." Thanh Liễu tiên tử cảm khái. "Hắn nói Thiếu Viêm Nông tặng hắn tới mấy trăm vạn cân nguyên dịch. E là bên Thiếu Viêm tộc mà nghe xong thì không biết tức giận tới thế nào đây."
Thời gian trôi qua, từng bảo vật được mua dần đi.
Gần một canh giờ sau.
"Các vị." Cô gái tóc dài đen bỗng nhiên hô cao giọng. "Xin ngừng nói chuyện lại, vì bảo vật tiếp theo đây chính là thứ quý nhất trong hội Tranh Bảo lần này. Đây thật sự là vật mà bình thường có muốn cũng không mua được. Bỏ lỡ lần này e là không biết tới bao giờ mọi người mới gặp được."
Đông đảo khách lập tức tò mò nhìn lại.
Kỷ Ninh cũng tò mò nhìn xem.
Món trân quý nhất ư? Khi trước, món có giá cao nhất cũng đã tới ba mươi vạn cân nguyên dịch rồi.
"Đây là pháp bảo bản mệnh của thần thú Khổng Tước trên Thiên giới để lại." Âm thanh của cô gái tóc đen dài cao vút lên. "Mà dòng máu của thần thú Khổng Tước này cực kỳ tinh khiết. Nên dù đã đạt tới cấp độ Phản Hư thì nó vẫn không thể hóa hình."
"Cái gì."
Kỷ Ninh nghe xong thì hơi kinh ngạc. Cấp độ Phản Hư mà chưa hóa hình được? Chẳng lẽ phải tới Thiên Tiên thì mới hóa hình được chắcÚ? Thật sự chưa bao giờ nghe thấy ở vương triều Đại Hạ có thần thú như thế.
"Pháp bảo bản mệnh của con Khổng Tước đại yêu để lại là năm cái lông chim." Cô gái tóc đen dài vung tay lên. Trên không trung lập tức xuất hiên năm cái lông chim. Năm cái lông chim kia lơ lửng trên không trung, tỏa ra uy lực tự nhiên. Một cây lông có lửa xoay quanh, một cây có nước cuốn quanh, một cây có vẻ cực kỳ nặng, một cây phát ra tiếng kim loại, một cây tỏa ra ánh sáng xanh mờ.
Năm cái lông chim vừa xuất hiện là không gian xung quanh đã như đông cứng lại.
"Đây là!"
Lập tức cả hội Tranh Bảo cùng hô lên một tiếng kinh ngạc.
Khổng Tước vốn được sinh ra từ Ngũ hành. Vốn là đứa con được ngũ hành trong trời đất sinh ra. Nghe nói dòng máu thần thú Khổng Tước càng tinh khiết thì lại có càng nhiều lông đuôi được ngưng tụ ra từ Ngũ hành. Có con ngưng tụ ra hai cây, có con ba cây. Mà con Khổng Tước nào có dòng máu tinh khiết nhất thì có thể ngưng tụ ra đủ năm cái lông!
Khổng Tước có dòng máu như thế thì chắc chắn không kém gì Thần Ma. Khổng Tước cấp độ Phản Hư e là đã có thể so sánh với Thiên Tiên rồi!
"Năm cái lông của nó chính là Ngũ hành trời sinh." Con gái tóc đen dài cười nói. "Đáng tiếc nó chỉ là đại yêu cấp độ Phản Hư. Nếu như là đại yêu cấp độ Thiên Tiên. . .thì năm cái lông này sẽ có giá trị cao tới mức mà e là tới cả Thiên Tiên cũng phải điên cuồng tranh lấy. Đương nhiên là đại yêu Khổng Tước này vẫn chưa tới Thiên Tiên. Chứ nếu mà tới Thiên Tiên thì cũng chẳng có chỗ lông này, thậm chí là không thể nào có ai lấy ra bán được."
Mọi người đều gật đầu.
Năm cái lông trước mặt này đã cực kỳ trân quý rồi. Nếu như con Khổng Tước kia có thể vượt qua Thiên kiếp trở thành Thiên Tiên thì e là giá trị của mấy cái lông này phải tăng lên ngàn vạn lần. Tới lúc đó thì cả hoàng để thế giới này cũng phải thèm. Có điều ở cấp độ Thiên Tiên, lại có dòng máu cao quý nhất là Khổng Tước thì e là sống lâu phải ngang với Chân tiên, chứ không dễ dàng chết như thế này.
"Mặc dù là Phản Hư địa tiên nhưng con Khổng Tước này có dòng máu cao quý, năm cái lông lại chia ra làm Ngũ hành, một khi dùng để tạo ra pháp bảo, kết hợp với tài liệu khác thì hoàn toàn có thể tạo ra pháp bảo tiên giai. Bình thường có thể tạo ra pháp bảo tiên giai thượng phẩm, nếu may mắn không biết chừng lại có thể có pháp bảo tiên giai cực phẩm." Cô gái tóc đen dài nói.
Năm cái lông chim là pháp bảo bản mệnh của Khổng Tước.
Nhưng với loài người thì năm cái lông chim này chỉ là tài liệu luyện khí. Còn về việc tạo ra pháp bảo tiên giai cực phẩm ư? Cơ bản là lừa gạt mà thôi. Việc đó còn cần rất nhiều tài liệu khác gần như là có thể bỏ qua khả năng này. Có điều phần nắm chắc luyện chế ra tiên giai tượng phẩm cũng có rất nhiều.
"Giá niêm yết là hai trăm vạn cân nguyên dịch! Mỗi lần ra giá là phải tăng ít nhất mười vạn cân nguyên dịch!" Cô gái tóc đen nói.
"Hai trăm mười vạn cân nguyên dịch. Ta muốn lông Khổng Tước này." Một giọng nói già nua vang lên. Người vừa nói chính là một lão già mặc áo bào dài, trên áo có vẽ hình rồng. Vừa nhìn thấy trang phục này là mọi người đã biết đây chính là hoàng tộc Đại Hạ.
Có điều.
Đã tranh bảo rồi thì ai còn thèm để ý tới có phải hoàng tộc hay không!
"Sư tôn của ta đang muốn luyện chế ra một pháp bảo tiên giai Ngũ hành. Đúng lúc đang thiếu tài liệu chủ chốt. Hai trăm hai mươi vạn cân nguyên dịch." Một tên thanh niên mặt trắng không râu cười nói.
"Hai trăm ba mươi vạn cân nguyên dịch." Ở một chỗ khác, nam tử có thân phát ra ánh sáng xanh như kiểu được đúc ra từ thép nói tiếng ồm ồm.
"Hai trăm bốn mươi vạn cân nguyên dịch. Ta độ kiếp nên rất cần pháp bảo tiên giai Ngũ hành." Người vừa nói chính là Thiếu Viêm Tú Thủy. Lúc này Thiếu Viêm Tú Thủy chẳng buồn để ý tới Kỷ Ninh. Hắn đang nhìn chằm chằm vào năm cái lông chim kia, hiển nhiên là rất muốn có.
"Hai trăm năm mươi vạn cân nguyên dịch. Ứng Long Thần Sơn ta muốn có." Một nữ tử thở ra hơi thể yêu quái cuồn cuộn lạnh nhạt nói.
Từng người đều có lai lịch không đơn giản.
Nhưng vương đô Đại Hạ có pháp luật nên không ai có thể cướp được. Mỗi người đều phải dựa vào bản lĩnh thật sự: ai nhiều nguyên dịch thì thuộc về người đó! Tài liệu trân quý đủ Ngũ hành như thế này đúng thật là cực kỳ hiếm thấy. Phải được xét vào loại cả đời chỉ gặp một lần, muốn gặp lần nữa sẽ phải đợi không biết bao lâi. Dù có nguyên dịch thì cũng khó mua nổi.
Rất nhiều người muốn có. Kỷ Ninh cũng đã dự đoán ra trước.
"Ngũ hành trời sinh?" Đôi mắt của Kỷ Ninh sáng lên. "Ta tu luyện 'Lục Chuyển Trích Tinh' nên rất cần tinh hoa Ngũ hành. Năm cái lông chim này chính là tinh hoa Ngũ hành. . .Dựa theo ghi chép về những bảo vật phụ trợ 'Trích Tinh Thủ' thì nó đúng là thứu có phẩm chất cực tốt. Đây chính là năm cái lông chim mà chỉ có Khổng Tước có dòng màu đỉnh cao thì mới có thể tạo ra. E là tinh hoa Ngũ hành trong đó đủ cho ta luyện Trích Tinh Thủ tới chuyển thứ ba ấy chứ."
"Hai trăm sáu mươi vạn cân nguyên dịch!" Kỷ Ninh cao giọng hô.
Boom mừng ngày 19/5, ae thank nhiệt tình nhé[/QUOTE]
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 11: Nguyên Thần thứ hai
Chương 17: Tình thế bắt buộc.
Dịch: culinu
Biên: culinu
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Vù!
Trong khoảng khắc, hơn ngàn khách ở Đa Bảo Phong đều phải nhìn qua. Phải biết rằng tuy bọn họ tham gia 'hội Tranh Bảo' nhưng thật ra đa phần cũng chỉ mua bảo vật có giá mười vạn cân nguyên dịch là cùng. Số người có thể bỏ ra giá trăm vạn cân nguyên dịch. . .là cực kỳ ít! Rất nhiều Tán tiên có vét cả gia sản ra thì cũng không có nhiều như vậy. Với lại đa phần của cải của những Tán tiên đều là những pháp bảo mà họ đang dùng!
Chỉ có một phần nhỏ những khách tới Đa Bảo Phong là có đủ khả năng hô cái giá hơn hai trăm sáu mươi vạn cân nguyên dịch.
"Đúng là Kỷ Ninh."
"Một tên nhãi nhép ở cảnh giới Vạn Tượng thôi sao?"
"Hắn mà cũng dám mua lông đuôi Ngũ hành Khổng Tước?'
"Hắn có nhiều nguyên dịch như vậy sao?"
"Hắn đã giết cả Thiếu Viêm Nông cùng với một Thần Ma cấp độ Nguyên Thần. Bảo vật của Thiếu Viêm Nông đã rất nhiều rồi, mà e là Thần Ma cấp độ Nguyên Thần kia cũng chẳng ít."
Mọi người bàn tán sôi nổi vì cái giá mà Kỷ Ninh đưa ra thật sự làm bọn họ kinh ngạc.
Dù sau khi trước cũng có năm người ra giá, mà mỗi người đều có tiếng tăm không nhỏ, tất cả đều là tiên nhân!
Còn Kỷ Ninh thì sao? Mới chỉ là một Vạn Tượng chân nhân.
"Hai trăm bảy mươi vạn cân nguyên dịch. Tên nhãi Hắc Bạch Học cung kia. Đây chỉ là tài liệu luyện khí, chứ không phải pháp bảo đâu. Cho dù ngươi có mua được thì cũng chẳng dùng nổi rồi cũng lại phải kiếm thêm tài liệu khác và nhờ cao thủ luyện khí luyện chế hộ pháp bảo tiên giai."
"Hai trăm tám mươi vạn cân nguyên dịch. Ai ra giá cao hơn thì để lại cho người đó. Đừng nói là một tên Vạn Tượng chân nhân như Kỷ Ninh, cho dù là người thường mà ra được giá cao hơn thì ta cũng chẳng thèm để ý tới họ mua về làm gì."
"Ba trăm vạn cân nguyên dịch. Xin các vị đừng cố nữa, sư tôn ta cần tài liệu Ngũ hành trân quý thế này đã rất lâu rồi."
Giá cả tăng lên vù vù.
Kỷ Ninh cũng cảm nhận được áp lực. Dù sao lúc trước bán được bảo vật thì cũng chỉ có hai trăm sáu mươi vạn cân nguyên dịch. Có điều việc này cũng đã được hắn nhìn ra trước rồi. Dù sao lông Khổng Tước này đúng là có thể luyện chế ra pháp bảo tiên giai thượng phẩm. Đây là thứ mà Thanh Ti Thần Hỏa Trản của mình không thể nào so sánh được. Vì Thanh Ti Thần Hỏa Trản cũng chỉ là tiên giai hạ phẩm!
"Kỷ Ninh, ra giá chèn ép bọn chúng mau." Bỗng nhiên giọng con gấu lớn lông vàng vang lên trong đầu Kỷ Ninh. "Nếu cứ để từ từ thế này thì giá sẽ lên cao ngất cho mà coi. Báo thẳng giá bốn trăm vạn cân đi."
Kỷ Ninh hơi chần chừ.
Bản thân mình mang Thủy Phủ bên người nên linh hồn Thủy Phủ hoàn toàn có thể nắm rõ mọi việc trong lòng bàn tay.
"Bốn trăm vạn cân nguyên dịch!" Kỷ Ninh hô lên.
Lập tức cả Đa Bảo Phong yên lặng.
Vừa rồi gần như toàn tăng lên mười vạn cân một lần. Vậy mà tên nhãi nhép này lại tăng một nhát lên một trăm vạn cân nguyên dịch. Thật là quá cao. Dù sao đây cũng không phải pháp bảo tiên giai thành phẩm mà mới chỉ là 'tài liệu' cho pháp bảo tiên giai mà thôi.
"Hắn có nhiều nguyên dịch tới vậy sao?" Tích Nguyệt quận chúa thầm lo. Thấy Kỷ Ninh ra giá như thế thì nàng cũng muốn giúp Kỷ Ninh. Nhưng nàng quanh năm ở trong vương phủ, rất ít ra ngoài, thỉnh thoảng mới tới Thiên Bảo Sơn nên cơ bản cũng chẳng tới chỗ nào tiêu sài. Cho nên trên người cũng chỉ toàn là bảo vật giữ mạng, với lại hiện tại nàng cũng chỉ là Vạn Tượng chân nhân nên cũng chẳng có bảo vật tiên giai nào.
Mà nàng cũng chẳng ra ngoài mạo hiểm, luôn sống ở vương đô Đại Hạ nên dù có lấy bảo vật ra bán thì cũng chỉ được tầm một hai trăm vạn cân nguyên dịch là cùng.
Bốn trăm vạn cân nguyên dịch. . .Cho dù là hoàng tử công chúa cũng không có mấy người bỏ ra nổi.
"Nếu ông ngoại ở đây thì may quá." Tích Nguyệt quận chúa thầm nghĩ. Ông ngoại rất yêu quí nàng nên việc mua lông Khổng Tước cũng chỉ là chuyện nhỏ.
"Rốt cuộc thì sau khi giết Thiếu Viêm Nông, Kỷ Ninh kia có được bao nhiêu bảo vật đây?" Thanh Liễu tiên tử ở bên cực kỳ cảm khái. "Tới cả bảo vật như lông Khổng Tước mà cũng dám ra giá. Bốn trăm vạn cân nguyên dịch đó. Chỗ đó thừa đủ để mua một pháp bảo tiên giai thành phẩm."
"Không phải tên Kỷ Ninh kia chỉ giết một Thiếu Viêm Nông thôi à. Mà toàn bộ gia sản của Thiếu Viêm Nông được tới cỡ nào đây. Hắn lấy đâu ra nhiều tới mức kêu được bốn trăm vạn cân nguyên dịch vậy?" Thanh niên mặt trắng không râu nhíu mày.
"Bốn trăm vạn cân nguyên dịch?" Nam tử tỏa ánh sáng xanh toàn thân như luyện từ sắt thép cũng phải nhíu mày. Cái giá này đúng là quá cao. Muốn luyện chế pháp bảo tiên giai mạnh mẽ thì sẽ phải cần phối hợp với những tài liệu khác. Với cả nhờ một vị Thiên Tiên lão tổ am hiểu luyện khí ra tay cũng không phải cái giá nhỏ. Tới cuối cùng mới có thể có được một món pháp bảo tiên giai thành phẩm.
"Khá thật." Vẫn đang ở bên xem trò vui từ này tới giờ, Mộc Truyền chân nhân cũng phải sợ hãi than. Hắn không khỏi nhìn một cái thật sâu về phía Kỷ Ninh.
Bốn trăm vạn cân nguyên dịch. Tên Kỷ Ninh kia thật quá giàu.
Cái này gọi là ngựa chạy xuyên đêm cỏ không mọc. Dù có mải miết tu luyện tìm kiếm bảo vật thì cũng chẳng thể nào bằng Kỷ Ninh một lần giết Thiếu Viêm Nông. Vừa giết Thiếu Viêm Nông là hắn đã giàu to rồi!
"Tú Thủy đạo hữu, còn muốn tranh nữa không?" Mộc Truyền chân nhân cười nói. "Ta còn đại khái khoảng trăm vạn cân nguyên dịch, có thể cho đạo hữu."
"Cảm tạ Mộc Truyền đạo hữu." Thiếu Viêm Tú Thủy nhìn về phía tên người hầu ở đằng sau. Tên người hầu vội đi tới.
"Khi trước không phải ngươi đã nói Kỷ Ninh giao dịch với Thiên Bảo Sơn chỉ có hai trăm sáu mươi vạn cân nguyên dịch sao?" Thiếu Viêm Tú Thủy tức giận nói. "Chỉ có hai trăm sáu mươi vạn cân nguyên dịch mà hắn lại ra được giá tới bốn trăm vạn cân nguyên dịch à?"
Tên người hầu mặc đồ đen nói: "Chủ nhân, tín tức này chắc chắn là thật. Chủ nhân yên tâm. Trung ương Thiêu Bảo Sơn cũng biết việc bọn họ giao dịch hơn hai trăm vạn cân nguyên dịch với Kỷ Ninh. Hiện tại hắn lại ra giá tới bốn trăm vạn cân nguyên dịch. . .thì Thiên Bảo Sơn cũng sẽ lo lắng Kỷ Ninh phá rối lần tranh bảo này. Cho nên nhất định sẽ thăm dò hắn xem sao."
"Đúng." Thiếu Viêm Tú Thủy gật đầu, đôi mắt của hắn lập tức sáng ngời lên khi nhìn thấy ở đám mây xa xa chỗ Kỷ Ninh có một nam một nữ đang bay tới.
Kỷ Ninh cũng phát hiện ra đằng sau có hai người bay tới, đó là nam tử áo tím Ngu Kỳ và nữ tử đầu trọc áo trắng. Hai người vừa bay vào đám mây là đám mây đã tỏa ra sương mù màu đen che dấu toàn bộ với bên ngoài, làm cho bên ngoài không biết bên trong nói những gì.
Nữ tử đầu trọc mỉm cười nói: "Kỷ Ninh đạo hữu, ta là Nhất Trần ở Thiên Bảo Sơn. Ta được biết rằng khi trước đạo hữu có giao dịch được hai trăm sáu mươi van cân nguyên dịch. Nhưng hiện tại đạo hữu đã ra giá bốn trăm vạn cân nguyên dịch. Nên Thiên Bảo Sơn chúng ta cảm thấy giao dịch này có thể thất bại."
Kỷ Ninh gật đầu.
Bình thường Tranh Bảo mà không hoàn thành được thì một vạn cân nguyên dịch để phạt là đã đủ.
Nhưng 'Lông Khổng Tước' có giá quá cao. Nếu Kỷ Ninh báo giá lung tung rồi cuối cùng không mua thì một vạn cân nguyên dịch để phạt cũng chẳng thấm vào đâu.
"Rất mong đạo hữu Kỷ Ninh giải thích." Nữ tử đầu trọc áo trắng rất khách khí.
"Ta hiểu được." Kỷ Ninh cười nói. "Khi trước ta có nghe nói, trong hội Tranh Bảo lần này, nếu ta có bảo vạt thì có thể giao cho các ngươi đấu giá đúng không?"
"Đúng vậy." Nữ tử đầu trọc áo trắng gật đầu.
"Ta có một thứ." Kỷ Ninh vừa lật tay ra, trong tay lập tức xuất hiện một cây đèn cổ. Trên cây đèn có môt ngọn lửa màu xanh. Một bộ mặt trẻ con nhô ra từ ngọn lửa, nhìn xung quanh rồi cảm thán nói. "Nhốt ta trong pháp bảo trữ vật lâu như thế để ta chết ngạt à. A, đây là chỗ nào thế."
"Pháp bảo tiên giai?" Nữ tử đầu trọc áo bào trắng hơi kinh ngạc. "Thanh Ti Thần Hỏa Trản?"
Thanh Ti Thần Hỏa Trản thuộc lại pháp bảo tiên giai bình thường.
Đơn giản mà nói thì chính là một cây đèn chứa 'Thanh Ti Thần Hỏa', có thể điều khiển Thanh Ti Thần Hỏa tấn công địch, cũng có thể dùng Thanh Ti Thần Hỏa để nuôi dưỡng 'Thần Hỏa'. Tuy rằng thuộc loại bình thường nhưng cũng làm kẻ mạnh khắp chốn phải tranh nhau mua. Dù sao thứ này cũng có khả năng làm cho Thiên Hỏa trong người tăng lên tới cấp một.
"Ý của đạo hữu Kỷ Ninh là muốn bán Thanh Ti Thần Hỏa Trản này đi à? Ở ngay trong hội Tranh Bảo này sao?" Nữ tử trọc đầu áo trắng hỏi.
"Đúng." Kỷ Ninh gật đầu.
"Thiên Bảo Sơn ta có thể ra giá là ba trăm vạn cân nguyên dịch để mua nó." Nữ tử trọc đầu áo bào trắng Nhất Trần nhịn không được nói. Thanh Ti Thần Hỏa Trản này cũng khá hiếm thấy, gần như là có cái nào là bán được cái đó, nên Thiên Bảo Sơn cũng rất muốn mua.
"Không, tham gia luôn trong hội Tranh Bảo lần này trước đã. Giá niêm yết là ba trăm vạn cân nguyên dịch. Nếu không ai mua thì ta sẽ bán cho các ngươi." Kỷ Ninh nói. "Nhất Trần đạo hữu có ý kiến gì không?"
Nữ tử đầu trọc áo bàn trắng hơi run mặt.
Giá niêm yết là ba trăm vạn cân nguyên dịch? Không ai mua thì bán cho Thiên Bảo Sơn?
"Không ý kiến, không ý kiến." Lúc này nữ tử đầu trọc áo bào trắng cầm Thanh Ti Thần Hỏa Trản quay đầu rời đi.
Kỷ Ninh cũng không hề lo lắng. Đây là trung ương Thiên Bảo Sơn nên cũng không phải sợ họ tham ô cả một món 'Thanh Ti Thần Hỏa Trản' pháp bảo tiên giai hạ phẩm thế này.
Ở trên đám tường vân, cô gái tóc đen chủ trì hội Tranh Bảo lần này cũng đang đợi người tới kiểm tra thật giả. Sau khi biết được Kỷ Ninh đúng là đủ khả năng mua được thì mở miệng nói. "Bốn trăm vạn cân nguyên dịch. Có ai ra giá cao hơn không?"
"Xem ra Kỷ Ninh kia thật sự có thể mua với cái giá ấy." Thanh niên mặt trắng không râu lắc đầu thở dài. "Quá cao, giá quá cao."
"Quá cao."
Lập tức đã có vài người bỏ qua. Dù sao thì cái giá tăng lên là một trăm vạn cân nguyên dịch của Kỷ Ninh đã hoàn toàn quá mức với một số người.
Nhưng vẫn còn có những người có khát vọng phi thường với lông Khổng Tước.
"Bốn trăm mười vạn cân nguyên dịch!" Nam tử có thân tỏa ra ánh sáng xanh như được luyện từ sắt thép nói giọng trầm thấp. "Đây là vật ta cần để độ kiếp. Mong rằng các vị nể mặt 'Đông Sửu' ta."
"Hừ, Đông Sửu, ngươi cần độ kiếp nhưng ta cũng cần độ kiếp! Bốn trăm hai mươi vạn cân nguyên dịch." Thiếu Viêm Tú Thủy cũng nói với giọng trầm thấp.
Đông Sửu tiên nhân chỉ là một người độc hành, tuy rằng có thực lực cực kỳ lợi hại nhưng dù sao Thiếu Viêm Tú Thủy cũng có xuất thân từ Thiếu Viêm tộc.
"Bốn trăm ba mươi vạn cân!" Đông Sửu tiên nhân nói giọng trầm thấp.
"Bốn trăm sáu mươi vạn cân!" Trong mắt Đông Sửu tiên nhân hiện lên sát ý.
"Bốn trăm bảy mươi vạn cân!" Thiếu Viêm Tú Thủy lạnh lùng lườm y một cái.
Độ kiếp chính là một trong những cửa ải quan trọng nhất trên con đường tu tiên.
Nếu vượt qua thì sẽ thoái ra ngoài tam giới, được trường sinh! Nếu thất bại mà còn may thì thành Tán tiên là cùng. Vì thế nên làm sao bọn hắn không tranh giành bảo vật để độ kiếp đây?
"Năm trăm vạn cân nguyên dịch!" Kỷ Ninh quát.
Thiếu Viêm Tú Thủy và Đông Sửu tiên nhân đồng thời nhìn qua.
Toàn bộ khách ở đây cùng nhìn qua, thậm chí còn nhịn không được phải bàn tán về Kỷ Ninh kia thật quá điên cuồng. Năm trăm vạn cân nguyên dịch ư?
"Thiếu Viêm Tú Thủy, ngươi còn ra giá nữa không?" Kỷ Ninh nhìn về phía Thiếu Viêm Tú Thủy.
Nếu như nói hai vị Địa tiên kia cực kỳ muốn có được thì khát vọng của Kỷ Ninh cũng không hề thấp!
Bảo vật có chứa tinh hoa Ngũ hành dùng tu luyện tới Trích Tinh Thủ chuyển thứ hai đã khó tìm rồi. Mà tới chuyển thứ ba thì lại càng khó tìm hơn.
Mà 'Lông Khổng Tước' lại hoàn toàn thừa đủ để mình luyện Trích Tinh Thủ tới chuyển hai và chuyển ba. Trong rất nhiều pháp môn thần thông mà mình tu luyện thì có thể nói đòn mạnh nhất chính là 'Trích Tinh Thủ'. Đây chính là thần thông được xếp hàng trong mười thần thông đứng đầu ở tam giới từ thời khai thiên lập địa tới bây giờ.
Bất kỳ pháp bảo kỳ vật gì với mình cũng chỉ là thứ yếu, thần thông 'Trích Tinh Thủ' mới là thứ có thể giúp thực lực của bản thân mình tăng lên nhiều nhất!
Nhất định phải có được lông Khổng Tước kia!
"Năm trăm vạn cân nguyên dịch. Còn có ai ra giá cao hơn không? Còn có ai ra giá cao hơn không?" Cô gái tóc đen đứng trên tường vân hô lớn. Các nơi trên Đa Bảo Phong đều bàn tán không ngớt nhưng không có một người nào ra giá nữa. Tới cả Thiếu Viêm Tú Thủy cũng phải mang vẻ mặt khó coi, chần chừ tiếp. Còn tên Đông Sửu tiên nhân thì chỉ biết cắn răng mà nhìn.
"Nếu không ai ra giá cao hơn thì lông Khổng Tước này sẽ thuộc về đạo hữu Kỷ Ninh!" Cô gái tóc đen hô to lần nhắc cuối.
Boom mừng ngày 19/5, ae thank nhiệt tình nhé
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 11: Nguyên Thần thứ hai
Chương 18: Quận chúa muốn gặp ta?
Dịch: culinu
Biên: culinu
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Sau một thoáng chờ đợi, cô gái tóc đen dài nhìn kỹ về phía hai người Đông Sửu tiên nhân và Thiếu Viêm Tú Thủy, trịnh trọng hô lên: "Được, năm trăm vạn cân nguyên dịch, lông Khổng Tước đã thuộc về đạo hữu Kỷ Ninh!"
Theo tiếng tuyên bố này, cuối cùng lông Khổng Tước đã được định đoạt.
"Phù." Thiếu Viêm Tú Thủy thở hắt ra một hơi thật dài.
Vừa rồi hắn thật sự cảm thấy do dự, nên mới để lý trí nhẫn nhịn lại.
Mộc Truyền chân nhân ở bên nhìn thoáng qua Thiếu Viêm Tú Thủy rồi cầm chén rượu lên uống một ngụm.
"Phụ thân, tại sao lại không mua lấy?" Thiếu Viêm Tuấn nhịn không được phải nói. "Lông Khổng Tước kia rất quan trọng với phụ thân khi độ kiếp. Hơn nữa tên Kỷ Ninh kia còn đang tranh với chúng ta. Bất kể là vì trút giận hay là vì độ kiếp thì đều phải mua đi chứ."
"Ngươi biết cái gì. Năm trăm vạn cân nguyên dịch. Ngươi có biết năm trăm vạn cân nguyên dịch là bao nhiêu không?" Thiếu Viêm Tú Thủy nhìn con trai mình.
Thiếu Viêm Tuấn ngẩn ra.
Hắn có địa vị trong bộ tộc phải gần như 'Thiếu Viêm Nông'. Bất kể là hai trăm vạn cân nguyên dịch hay là năm trăm vạn cân nguyên dịch đối với hắn cũng chỉ là con số nào cao con số nào thấp mà thôi.
"Với từng đó nguyên dịch thì ta thừa đủ mua một món pháp bảo tiên giai không tệ rồi!" Thiếu Viêm Tú Thủy nói. "Độ kiếp cần dùng pháp bảo tiên giai. Có rất nhiều loại chứ đâu chỉ có mỗi lông Khổng Tước? Nếu có giá quá năm trăm vạn cân nguyên dịch thì sẽ không hề đáng với con số bỏ ra nữa. Đây là cái giá đủ để làm ảnh hưởng tới gia sản của ta trên con đường tu tiên. Ta không thể nào vì hơn thua mà báo giá loạn lên được."
Thiếu Viêm Tuấn ngoan ngoãn gật đầu.
"Tên Kỷ Ninh kia cũng là kẻ ngu." Thiếu Viêm Tú Thủy lạnh lùng nhìn về phía đằng kia một cái. "Hắn chỉ là một Vạn Tượng chân nhân, dù có lông Khổng Tước thì dùng làm cái gì đây?"
"Giết Kỷ Ninh thì lông Khổng Tước sẽ thuộc về chúng ta." Trong mắt Thiếu Viêm Tuấn hiện lên khát vọng.
"Ai đi giết đây?" Thiếu Viêm Tú Thủy lắc đầu. "Đây không phải chuyện của ngươi."
. . .
"Năm trăm vạn cân nguyên dịch." Đông Sửu tiên nhân cũng phải lắc đầu. "Tên nhãi Vạn Tượng kia thật quá điên cuồng."
. . .
"Năm trăm vạn cân nguyên dịch. Đệ đệ của ta thật lợi hại quá đi. . lợi hại quá." Tích Nguyệt quận chúa nhìn về phía Kỷ Ninh ở xa xa, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười.
. . .
"Hừ, có lông Khổng Tước thì ngươi cũng chẳng có tí trợ giúp nào cho thực lực cả. Đợi ngươi ra ngoài Thiên Bảo Sơn thì chính là lúc ngươi phải chết." Phù Vân tiên nhân lặng yên uống rượu nhìn về phía xa.
. . .
Kỷ Ninh lại cực kỳ vui sướng.
Lấy được!
Lông Khổng Tước đã tới tay thì pháp bảo tiên giai, kỳ vật các loại đều là đồ vứt đi. Nguyên Thần thứ hai của mình cần lượng lớn phi kiếm, bản thể của mình lại đi theo dòng Thần Ma luyện thể nên thứ quan trọng nhất chính là thần thông!
"Có nó thì ta không phải lo nghĩ về chuyển thứ hai và ba của thần thông Trích Tinh Thủ rồi." Kỷ Ninh cực kỳ vui sướng.
Thời gian trôi qua.
Bởi vì có tầm hơn một ngàn bảo vật nên hội Tranh Bảo kéo dài suốt một ngày. Có điều Kỷ Ninh chỉ ở lại hội Tranh Bảo có hơn ba giờ là đã rời đi. Bởi vì sau ba canh giờ, hội Tranh Bảo đã đưa 'Thanh Ti Thần Hỏa Trản' ra rồi.
Thanh Ti Thần Hỏa Trản là pháp bảo tiên giai.
Với cả là pháp bảo thành phẩm!
Nên lập tức khiến cho cả đám xôn xao. Thanh Ti Thần Hỏa Trản này khác hẳn với lông Khổng Tước. Có rất ít người có nhu cầu với lông Khổng Tước. Nhưng người có nhu cầu với Thanh Ti Thần Hỏa Trản lại rất nhiều. . .Bởi vì Thanh Ti Thần Hỏa Trản có thể nuôi dưỡng 'Thiên Hỏa' lên tới cấp một. Tuy rằng mỗi lần sử dụng sẽ hao tổn rất nhiều, phải cần thời gian đằng đẵng mới khôi phục lại được. Nhưng sau khi khôi phục rồi thì lại có thể dùng tiếp.
Liên tục không ngừng được sử dụng!
Do mỗi lần hấp thu lực lượng trời đất là 'Thanh Ti Thần Hỏa Trản' lại cần kha khá thời gian, cho nên bất kỳ một bộ tộc lớn nào đều sẽ không ngại kiếm thêm 'Thanh Ti Thần Hỏa Trản'.
Giá niêm yết là ba trăm vạn cân nguyên dịch nhưng ngay lập tức tăng lên rất nhiều! Cuối cùng lên tới bốn trăm chín mươi vạn cân nguyên dịch thì mới ngừng.
Dù sao Thanh Ti Thần Hỏa Trản cũng là pháp bảo thông thường nên giá cả cũng chỉ xê dịch trong khoảng nhất định chứ không thể nào vượt quá xa được.
. . .
"Hắn chuẩn bị đi rồi sao?" Phù Vân tiên nhân liếc mắt một cái thấy Kỷ Ninh chuẩn bị rời đi thì nhíu mày rồi lập tức đi ra ngoài.
Rất nhanh.
Phù Vân tiên nhân đã ở ngoài trung ương Thiên Bảo Sơn. Lúc này đã là sáng sớm, mặt trời mọc lên tỏa sáng khắp chốn.
"Tiền bối." Phù Vân tiên nhân vừa ra ngoài thì đã có người của Thiếu Viêm tộc đợi ở đó chạy tới.
"Kỷ Ninh vừa mới ra ngoài xong. Vào trong Thiên Bảo Sơn điều tra sau đó báo lại." Phù Vân tiên nhân ra lệnh rồi lập tức lặng yên chờ đợi. Hắn đang đợi trận chiến cuối cùng của kiếp này! Tới lúc đó, hắn phải dùng hết toàn bộ sức lực để giết chết một tên Vạn Tượng chân nhân thiên tài tuyệt thế ở vương đô Đại Hạ.
. . .
"Đi rồi sao?" Tích Nguyệt quân chúa nhìn thấy Kỷ Ninh rời khỏi bàn tiệc thì cũng đứng lên, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng. Nàng cảm thấy tim mình đang đập mạnh lên, nói với Thanh Liễu tiên tử ở bên. "Thanh Liễu, tỷ giúp ta bố trí. Ta muốn gặp một mình với Kỷ Ninh."
"Gặp Kỷ Ninh?" Thanh Liễu tiên tử ngẩn ra nhưng lập tức gật đầu. "Để ta bố trí."
"Cảm ơn nhiều." Khi trước nhìn Kỷ Ninh thì Tích Nguyệt quận chúa lại không thấy căng thẳng gì. Nhưng hiện tại vừa nghĩ tới gặp mặt với Kỷ Ninh thì nàng lại cảm thấy vô cùng khẩn trương.
"Phù."
Tích Nguyệt quận chúa thở một hơi thật dài. "Đệ đệ, chúng ta sắp gặp mặt ngay bây giờ đây."
Tích Nguyệt quận chúa cũng rời khỏi bàn tiệc.
Thật ra, do hội Tranh Bảo diễn ra trong hơn một ngày, cho nên trong quá trình này sẽ có không ít người rời bàn tiệc.
Kỷ Ninh giao nguyên dịch ra và nhận lấy trận đồ cùng lông Khổng Tước.
"Kỷ Ninh đạo hưuũ, sau này có bảo vật gì thì cứ đưa tới Thiên Bảo Sơn nhé. Bất kể là bán thẳng cho Thiên Bảo Sơn hay là bán trong hội Tranh Bảo." Nữ tử đầu trọc áo trắng Nhất Trần cười nói.
"Bảo vật chứ có phải bánh nướng từ trên trời rơi xuống đâu." Kỷ Ninh thổn thức. "Tới cả Thanh Ti Thần Hỏa Trản ta cũng bán cho các ngươi rồi còn gì."
Nhất Trần cười cười rồi lập tức lui ra.
Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch, tiểu Thanh cùng nhìn về phái Ngu Kỳ ở bên.
"Ngu Kỳ đạo hữu, ta muốn mua phi kiếm." Kỷ Ninh nói.
"Phi kiếm à?" Ngu Kỳ lập tức vui vẻ. Hắn biết rõ rằng trên người Kỷ Ninh có hơn hai trăm vạn cân nguyên dịch. Đây chính là một khách hàng lớn nên vội vàng nói. "Muốn phi kiếm thế nào vạy? Cứ việc nói, phi kiếm do Thiên Tiên lão tổ luyện chế, thậm chí phi kiếm ẩn chứa trận pháp đều có cả."
Kỷ Ninh lắc đầu: "Chỉ cần phi kiếm chế thức (loại có khuôn mẫu sẵn)."
"Chế thức. . ." Sắc mặt của Ngu Kỳ như cứng đơ lại. Phi kiếm chế thức là loại có lợi nhuận cực thấp. Dù sao thì Kỷ Ninh có thể mua chỉ với giá sáu phần mười.
Ngu Kỳ giật đánh thót một cái. Ôi trời ơi, phi kiếm thiên giai á? Bảy trăm hai mươi thanh lận? Nói đùa à? Phải biết rằng thông thường Tán tiên Địa tiên cũng chỉ dùng vài món pháp bảo thiên giai là cùng. Cho dù có đánh theo số lượng thì cùng lắm cũng chỉ chơi tới vài chục pháp bảo thiên giai là cùng.
Thế mà đây lại cần tới bảy trăm hai mươi pháp bảo thiên giai sao?
Chỉ riêng số lượng thôi là đã đủ phát hãi rồi. Thậm chí những thứ này đều có giá cả cực kỳ cao.
"Kỷ Ninh đạo hữu, ngươi chắc chắn muốn mua bảy trăm hai mươi thanh? Ngươi có mua nổi không?" Ngu Kỳ nhịn không được phải nói. "Bình thường phi kiếm thiên giai thượng phẩm cũng phải một vạn cân nguyên dịch một phi kiếm. Hơn bảy trăm thanh thì cũng phải tới bảy trăm vạn cân nguyên dịch đó."
Kỷ Ninh nhíu mày.
Haizz
Vừa mới thấy mình giàu có xong, thế mà nghĩ tới mua bảy trăm thanh phi kiếm thiên giai thì lại thấy đau lòng rồi.
"Vậy đưa toàn bộ sách ghi chép về các loại phi kiếm chế thức cho ta xem cái." Kỷ Ninh nói.
"Được, mời." Ngu Kỳ lập tức nói. Thiên Bảo Sơn cũng chỉ mua pháp bảo chế thức cho Kỷ Ninh với giá sáu phần, bán ra cũng giá sáu phần. Nhìn qua thì tưởng là chẳng kiếm được gì. Nhưng thực tế thì những pháp bảo chế thức mà Thiên Bảo Sơn bán ra này đều được hoàng tộc Đại Hạ sau lưng tiến hành luyện chế ra với số lượng rất lớn.
Mà phí tổn hoàng tộc Đại Hạ luyện chế những pháp bảo đó lại chưa tới sáu phần. Cùng lắm cũng chỉ ba bốn phần mà thôi.
Tuyên bố bên ngoài là mua vào sáu phần bán ra sáu phần cũng chỉ là hình thức chào mời khách hàng tới mua mà thôi. Dù sao thì người tu tiên cũng chỉ mua pháp bảo để giữ mạng cho mình nên rất ít khi bán đi.
Cho nên hơn bảy trăm pháp bảo thiên giai, cho dù có là pháp bảo chế thức đi chăng nữa thì Ngu Kỳ cũng vẫn có phần không nhỏ.
. . .
Kỷ Ninh ngồi trong một cái đình, nhìn mặt trời vừa lên cao với tâm tình cực tốt. Hắn vẫn còn chưa biết rằng ở ngoài đường kia đang có một Tán tiên là 'Phù Vân tiên nhân' đang đau khổ chờ đợi mình.
"Đây là bản tổng hợp những phi kiếm chế thức thiên giai." Ngu Kỳ đưa cho Kỷ Ninh một bộ sách bằng da thú khá dày.
Kỷ Ninh mở ra xem.
Bạch Thủy Trạch và tiểu Thanh ở bên cũng ngó vào xem cùng.
Phi kiếm chế thức có giá tương đối thấp. Bởi vì phi kiếm chế thức chỉ dựa vào mức độ sắc bén và cứng rắn để gán cho cấp độ. Còn những mặt khác thì rất kém.
"Phi kiếm thiên giai hạ phẩm, một ngàn cân nguyên dịch một thanh? Sáu phần là sáu trăm cân." Kỷ Ninh vừa xem vừa tình nhẩm. "Trung phẩm quý hơn, ba ngàn cân nguyên dịch một thanh."
Thiên giai hạ phẩm có gần trăm loại.
Thiên giai trung phẩm có gần hai trăm loại
Thiên giai thượng phẩm thì ít hơn nhiều, có mười tám loại.
Còn thiên giai cực phẩm ư? Phi kiếm chế thức không có cực phẩm. Thiên giai thượng phẩm đã là loại phi kiếm chế thức cao cấp nhất rồi.
"Thiên giai thượng phẩm cũng có giá tầm một vạn cân nguyên dịch." Kỷ Ninh xem tới nhíu cả mày. Làm sao bây giờ?
Lần mua phi kiếm thiên giai này chính là cho Nguyên Thần thứ hai. 'Tiểu Thiên kiếm trận' phụ thuộc vào số lượng, số lượng càng nhiều thì uy lực càng lớn! Có điều thao tác nhiều phi kiếm thì gánh nặng với thần hồn cũng nhiều thêm. Mà trong một năm tu luyện trong Thủy Phủ, đặc biệt là Nguyên Thần thứ hai có Nguyên Thần nuôi dưỡng thần hồn, hơn nữa còn có cả phương pháp quan tưởng Nữ Oa đồ nên thần hồn tiến bộ cực lớn.
Hiện giờ đã có thể điều khiển tới bảy trăm hai mươi chín thanh phi kiếm địa giai.
Nếu đổi thành phi kiếm thiên giai thì sao?
Chắc rằng trong thời gian ngắn cũng không thể nào điều khiển được quá nhiều.
"Một trăm chín mươi tám chuôi Xích Dương Kiếm!" Kỷ Ninh chỉ vào sách. "Thêm một trăm chín mươi tám chuôi Thanh Minh Kiếm nữa!"
"Xích Dương Kiếm có giá một vạn một ngàn cân nguyên dịch một thanh. Thanh Minh Kiếm có giá chìn ngàn cân nguyên dịch một thanh." Ngu Kỳ ở bên cạnh cười nói. "Tính tổng toàn bộ là ba trăm chín mươi sáu vạn cân nguyên dịch. Sáu phần là hai trăm ba mươi bảy vạn sáu ngàn cân nguyên dịch."
Kỷ Ninh đành chịu.
Nếu tính toàn bộ chi phí cho vụ này thì hai trăm sáu mươi vạn cân nguyên dịch của mình đã gần như tiêu tốn hết. Hơn nữa Nguyên Thần thứ hai của mình cũng vẫn cần nguyên dịch để tu luyện.
"Được!" Kỷ Ninh vung tay lên, lập tức xe Hắc Long bay ra trên đất.
"Ta bán cái xe này cho Thiên Bảo Sơn ngươi."
Kỷ Ninh nói đơn giản một câu.
. . .
Con khôi lỗi rồng đen này có chiến lực cấp độ Nguyên Thần. Thiếu Viêm Nông thường xuyên cưỡi nó đi khắp nơi trong vương đô Đại Hạ nên giá trị không bình thường chút nào. Nhờ đó, cuối cùng Kỷ Ninh có được ba trăm chín mươi sáu thanh phi kiếm thiên giai cùng với mười hai vạn cân nguyên dịch.
"Kỷ Ninh đạo hữu, còn một việc nữa." Sau khi giao dịch xong, Ngu Kỳ vác vẻ mặt mày hớn hở nói. "Tích Nguyệt quận chúa muốn gặp ngươi một lần."
"Quận chúa muốn gặp ta sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc.
Boom mừng ngày 19/5, ae thank nhiệt tình nhé
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 11: Nguyên Thần thứ hai
Chương 19: Nguyên Thần viên mãn.
Dịch: culinu
Biên: culinu
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
"Chủ nhân, nhất định là người đã nổi tiếng từ hội Tranh Bảo rồi!" Ở bên cạnh, tiểu Thanh nói. "Thậm chí làm cho cả Tích Nguyệt quận chúa cũng phải muốn gặp."
Kỷ Ninh cũng cười.
Trong hội Tranh Bảo, chính mình dùng 'năm trăm vạn cân nguyên dịch' để mua lông Khổng Tước. Tới cả Thiếu Viêm Tú Thủy cũng phải cúi đầu. Nhất định tin tức này sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài. Tới lúc đó sẽ có vài bộ tộc lớn tới gặp và nhờ mượn sức mình. Đó cũng chính là dự tính của mình. Nhưng hiện tại, dù hội Tranh Bảo vẫn diễn ra mà Tích Nguyệt quận chúa lại mời gặp mình. . .Có vẻ như hiệu ứng 'nổi tiếng' này hơi ghê quá.
"Không biết vị Tích Nguyệt quân chúa kia là ai?" Kỷ Ninh hỏi.
"Tích Nguyệt quận chúa thuộc Diên vương phủ." Ngu Kỳ giải thích.
"Diên Vương?" Đôi mắt của Kỷ Ninh sáng lên.
Kỷ Ninh cũng đã mua tình báo của Thiên Bảo Sơn về các thế lực, nhân vật lớn ở vương đô Đại Hạ. Trong đó, 'Diên Vương' chính là một nhân vật khá lớn.
Diên Vương vốn vừa mới vượt qua Thiên kiếp thành Thiên Tiên xong!
Đây chính là Thiên Tiên. Mà muốn trở thành Thiên Tiên thì cực kỳ khó khăn. Chỉ cần nhìn vào Hắc Bạch Học cung là đã có thể thấy mức độ thế nào rồi. Lịch sử truyền thừa của Hắc Bạch Học cung phải lấy đơn vị trăm triệu năm ra để tính, mỗi vạn năm sẽ sinh ra một Địa tiên, Tán tiên. Qua vô số năm tháng tới giờ, số lượng Địa tiên, Tán tiên được sinh ra nhiều tới mức nào? Thế mà mới chỉ có một Thiên Tiên.
Qua đó có thể thấy được cửa ải 'Thiên kiếp' đáng sợ tới mức nào. Vô số thiên tài như Bắc Hành tiên nhân, Thư Hoa tiên nhân ở Thủy Phủ đều thất bại.
Thiên Tiên cực kỳ hiếm!
Trong trăm vạn năm, cả vương triều Đại Hạ cũng khó kiếm ra được một Thiên Tiên!
Nhưng trong trăm vạn năm ấy, vương triều Đại Hạ có thêm không biết bao nhiêu Tán tiên Địa tiên? Cho nên Tán tiên, Địa tiên thật sự rất nhiều. Như Thiếu Viêm tộc không thôi là đã có ngàn tên Tán tiên, Địa tiên. Những lớp Tán tiên Địa tiên này cứ qua mấy vạn, chục vạn năm là lại được thay bằng một lớp Tán tiên Địa tiên khác. Cho nên qua nhiều đời, cuối cùng chắt bóp ra được số lương 'Thiêu Tiên lão tổ' vẫn ít tới thảm thương.
Bất kỳ một Thiên Tiên lão tổ nào đều là gốc rễ của cả một bộ tộc!
Cho dù với hoàng tộc Đại Hạ 'Hạ Mang tộc' thì một Thiên Tiên lão tổ vẫn là cực kỳ quý báu. Hoàng tộc Đại Hạ thống lĩnh toàn bộ các bộ tộc ở thế giới này nên số lượng Tán tiên, Địa tiên quả thật nhiều tới phát hãi. Thế nên Tán tiên, Địa tiên đều rất bình thường, nhưng nếu có thể đột phá trở thành 'Thiên Tiên' thì hoàng tộc Đại Hạ sẽ lập tức phong vương, ban thưởng phủ đệ, ban thưởng tiên bảo, ban thường. . .
Tóm lại ở hoàng tộc Đại Hạ nếu trở thành Thiên Tiên thì địa vị sẽ tăng vọt!
Trăm vạn năm khó gặp. . .
Diên Vương chính là Thiên Tiên mới nhất!
"Diên vương phủ. . ." Kỷ Ninh thầm gật đầu.
"Tích Nguyệt quận chúa là thân nhân duy nhất của Diên Vương." Ngu Kỳ nói khẽ. "Diên Vương cực kỳ yêu quý Tích Nguyệt quận chúa, thậm chí cả Kim Giáp cấm quân do hoàng đế bệ hạ ban cho cũng để cho Tích Nguyệt quận chúa sai bảo. Tới hai con thần thú Thanh Loan cũng ban cho Tích Nguyệt quận chúa, để làm kéo xe cho quận chúa. Hai con Thanh Loan kia có dòng màu vô cùng cao quý. Tuy mới chỉ cấp độ Nguyên Thần nhưng đã có chiến lực ngang tầm với Tán tiên hàng đầu rồi. Mà Kim Giáp cấm quân thì lại là tinh nhuệ trong cấm quân của Đại Hạ, kẻ yếu nhất cũng là Nguyên Thần đạo nhân!"
Kỷ Ninh nghe mà thầm líu cả lưỡi.
Thanh Loan? Kim Giáp cấm quân?
"Tích Nguyệt quận chúa thường ở trong vương phủ, rất ít ra ngoài, cũng chẳng mấy khi tham gia hội họp gì." Ngu Kỳ nói khẽ. "Cho nên tuy danh tiếng của Tích Nguyệt quận chúa không quá lớn, nhưng Diên Vương yêu quý nàng nên nàng cực kỳ ngang ngược kiêu ngạo. E là tới cả Thiếu Viêm Nông cũng không bằng nàng ta được."
"Vậy vì sao nàng phải gặp ta?" Kỷ Ninh hỏi.
"Ta cũng chả biết." Ngu Kỳ lắc đầu. "Nghe nói hôm nay nàng ấy tới Thiên Bảo Sơn chúng ta rồi đi cùng Thanh Liễu tiên tử tới hội Tranh Bảo. Có thể nhìn thấy ngươi cảm thấy tò mò nên mới muốn gặp một lần."
Trong không gian Tử Phủ của Kỷ Ninh có một tòa Thủy Phủ.
Bình thường thì pháp bảo trữ vật không thể nào chứa người được. Nhưng động phủ thì lại có thể chứa được người. Nguyên Thần thứ hai của Kỷ ninh đang ở trong Thủy Phủ.
Bên trong Thủy Phủ, trên đại điện đang có một Kỷ Ninh mặc đạo bào đen khoanh chân ngồi, trước mặt có đặt một bình ngọc. Trong bình ngọc có tầm hơn mười hai vạn cân nguyên dịch. Đó là chỗ lấy được trong lần giao dịch vừa rồi.
"Vù."
Kỷ Ninh mặc đạo bào đen há mồm hít vào, nguyên dịch lạp tức ào ào đổ vào trong miệng Kỷ Ninh. Thực lực cũng theo đó mà nhanh chóng tăng lên. Chỉ một lát sau là đã đột phá tới giai đoạn 'Nguyên Thần viên mãn'.
"Tốt." Sau khi củng cố lại một chút, Kỷ Ninh mặc đạo bào đen ngừng lại.
"Chà." Kỷ Ninh mặc đạo bào đen nhìn bình ngọc. "Còn thừa lại hơn ba vạn cân nguyên dịch. Nguyên Thần thứ hai của ta coi như là đã đột phá tới Nguyên Thần viên mãn rồi."
Sau hơn một năm luyện được Nguyên Thần thứ hai.
'Thần hồn' của Nguyên Thần thứ hai tiến bộ cực kỳ kinh người. Bởi vì có Nguyên Thần nuôi dưỡng nên thần hồn của Nguyên Thần thứ hai tiến bộ còn nhanh hơn cả bản thể! Thần thức của thần hồn thứ hai đã có thể bao trùm phạm vi một ngàn sáu trăm dặm. Mà thần thức của bản thể thì mới chỉ khôi phục tới một nửa trạng thái khi trước, cùng lắm mới chỉ bao phủ được một ngàn dặm.
Thần hồn manh! Cảnh giới cũng cao! Đạo tâm cũng chắc!
Nên sau khi tới Nguyên Thần viên mãn, gần như Nguyên Thần thứ hai đã có thể trong nháy mắt nắm toàn bộ nguyên lực trong tay. Tất cả đều điều khiên như trở bàn tay, không hề có chút nào không thích nghi được.
"Phi kiếm." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh mặc đạo bào đen.
Vù!
Lập tức xung quanh xoẹt xoẹt xoẹt xuất hiện bốn trăm lẻ năm lưỡi phi kiếm. Mỗi một phi kiếm đều tỏa ra dao động mạnh mẽ. Đặc biệt chín thanh trong đó có dao động vượt hơn hẳn! Tất cả bốn trăm lẻ năm phi kiếm này đều là phi kiếm thiên giai. Trong đó có ba trăm chín mươi sáu thanh được mua ở Thiên Bảo Sơn khi trước.
Còn chín thanh phi kiếm thiên giai kia. . .chính là pháp bảo thiên giai mà trong một năm, Kỷ Ninh dựa vào Nguyên Thần thứ hai vượt qua tầng thứ năm Chiến Thần Điện Thủy Phủ, về sau nhận được ở Trân Bảo Điện.
Chín thanh kiếm này có tên là 'Tịch Thủy Thần Sa Kiếm', được luyện chế thành từ chín con thần sa (cá mập thần) sống từ thời thượng cổ trước khi ba ngàn thế giới sinh ra. Chín phi kiếm có ẩn chứa trí tuệ. Dựa theo mức độ phân chia ở Thủy Phủ thì cả chín thanh đều là 'Thiên giai thượng phẩm'. Nhưng nếu như theo mức độ phân chia ở thế giới vương triều Đại Hạ thì đây chắc chắn là cực phẩm. E là mỗi một thanh cũng phải có giá hai ba mươi vạn cân nguyên dịch! Chín thanh có cùng nguồn gốc thì giá phải lên tới hai trăm vạn cân nguyên dịch. Tức là ngang với giá trị của một pháp bảo 'tiên giai hạ phẩm'.
Năm xưa Thư Hoa tiên nhân cũng nhận được pháp bảo thiên giai cực phẩm ở Thủy Phủ. Với pháp bảo lấy được từ Thủy Phủ. . .thì hoàn toàn có thẻ mang đi đổi lấy pháp bảo tiên giai.
Đáng tiếc.
Cũng chỉ có thể đổi một vài pháp bảo tiên giai hạ phẩm, tiên giai trung phẩm mà thôi.
Mà cần độ Thiên kiếp thì sao?
Nhất định phải có thượng phẩm, thậm chí là pháp bảo tiên giai cực phẩm thì mới nắm chắc được. Càng có pháp bảo tốt thì khả năng thành công khi độ Thiên kiếp càng cao. Mà pháp bảo tiên giai trong 'Thủy Phủ' tối thiểu cũng là thượng phẩm, còn hơn nữa là cực phẩm. Đáng tiếc là năm xưa Thư Hoa tiên nhân không có cơ hội chọn, tới sau khi trở thành Tán tiên thì mới vượt qua được tầng thứ bảy Chiến Thần Điện để lấy được một món.
"Tiểu Thiên kiếm trận." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh mặc đạo bào đen.
Chín thanh Tịch Thủy Thần Sa Kiếm làm trung tâm điều động những phi kiếm khác, nguyên lực tinh khiết cảnh giới Nguyên Thần viên mãn truyền vào trong, thần hồn mạnh mẽ dẫn dắt, toàn bộ phi kiếm bắt đầu chuyển động. Kỷ Ninh thử hết lần này tới lần khác.
"Không được."
"Hạ thấp xuống một tầng. Tầng thứ tư Tiểu Thiên kiếm trận!" Kỷ Ninh mặc đạo bào đen cố gắng thủ. Nhưng pháp bảo thiên giai và pháp bảo địa giai hoàn toàn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Điều khiển một thanh pháp bảo thiên giai còn khó hơn mười thanh địa giai! Cho dù Kỷ Ninh có dùng trận pháp để dẫn dắt thì vẫn phải rất khó khăn mà không thi triển nổi tầng thứ tư Tiểu Thiên kiếm trận.
"Tầng thứ ba Tiểu Thiên kiếm trận!"
Vù!
Lập tức hơn hai trăm thanh pháp bảo thiên giai cùng bay múa, phát ra dao động cực kỳ mạnh, sau đó trước ngưng tụ ra trước ngực Kỷ Ninh một thanh phi kiếm. Thanh phi kiếm mới được ngưng tụ ra này có từng quầng sáng vào bao quanh. Vốn đã là binh khí sắc ben, sau khi tạo ra quầng sáng vàng thì mức độ lợi hại mới hiện ra thêm.
Uy lực của thanh phi kiếm tỏa sáng vàng này làm Kỷ Ninh cảm thấy kinh hãi.
"Thật mạnh mẽ."
Cho dù có là gần hai trăm thanh pháp bảo thiên giai thì vẫn mạnh hơn xa bảy trăm thanh pháp bảo địa giai. Mà không phải chỉ tăng có một tầng.
Bình thường, Nguyên Thần đạo nhân đều chỉ có thể điều khiển hơn mười thanh phi kiếm là đã giỏi lắm ròi. Nhưng Kỷ Ninh lại có thể điều khiển tới hơn hai trăm thanh, và lại còn có cả 'Tịch Thủy Thần Sa Kiếm' trân quý như thế ở trong. . .Có thể nói, nhờ thần hồn đạt tới cấp độ Địa tiên, nắm giữ được Vực Cảnh Đại Đạo, có chút am hiểu trận pháp cùng với điểm đặc biệt của Tiểu Thiên kiếm trận đã làm cho Kỷ Ninh có thể điều khiển được hơn hai trăm pháp bảo thiên giai.
"Với kiếm trận này, Nguyên Thần thứ hai của ta có thể so sánh với cả Tán tiên hàng đầu rồi!" Lúc này Kỷ Ninh cảm thấy thật khí khái.
. . .
Một gian lầu yên tĩnh, tất cả cửa sổ đều được đóng lại, tới cả người hầu cũng lùi đi hết.
Trong lầu chỉ có mình Tích Nguyệt quận chúa, ngoài cửa có một vài người hầu và Kim Giáp cấm vệ đang đứng bảo vệ quanh.
"Kỷ Ninh." Tích Nguyệt quận chúa cầm lấy chén rượu ấm bằng hai tay với vẻ mặt khó nén nổi kích động.
"Cuối cùng thì đã gặp được."
"Đệ đệ, đệ đệ duy nhất của ta."
Trong lòng Tích Nguyệt quận chúa đang rất khẩn trương, không yên, kích động.
Bỗng nhiên bên ngoài truyền tới âm thanh: "Đi thông báo cho quận chúa, Kỷ Ninh đã tới."
"Các ngươi chờ ở đây. Ta sẽ đi thông báo." Người hầu đáp.
"Vào đi!" Tích Nguyệt quận chúa thở một hơi thật sâu. Đây là thời khắc quan trọng nhất trong mười mấy năm qua của nàng, nàng còn cảm thấy hồi hộp hơn cả lúc gặp ông ngoại mình.
Kỷ Ninh và Ngu Kỳ đều đứng ở ngoài cổng chờ.
Kỷ Ninh đã đi lại trong Thiên Bảo Sơn một lúc khá lâu. Trong thời gian này, Nguyên Thần thứ hai cũng đã tu luyện trong Thủy Phủ tới Nguyên Thần viên mãn, sau đó thử Tiểu Thiên kiếm trận xong thì hắn mới đi tới đây.
"Quận chúa mời Kỷ Ninh đi vào." Nữ binh mặc giáo nói.
"Kỷ Ninh đạo hữu, ta đây đi trước đay. Có việc gì thì cứ phái người tới Thiên Bảo Sơn chuyển lời cho ta là ta sẽ tới." Ngu Kỳ cười nói.
"Lần này cảm tạ Ngu Kỳ đạo hữu, sau này có việc gì chắc chắn ta sẽ tới tìm." Kỷ Ninh nói.
Nói xong thì Ngu Kỳ rời đi.
Kỷ Ninh nói với tiểu Thanh và Bạch Thủy Trạch đứng bên: "Tiểu Thanh, Bạch thúc cứ chờ ta ở chỗ này một lát."
"Được." Bạch thúc cũng rất yên tâm vì đang ở trong Thiên Bảo Sơn nên nhất định sẽ không có nguy hiểm gì.
Lúc này, Kỷ Ninh một thân một mình bước vào trong sân. Kim Giáp cấm quân trong sân chăm chú nhìn và Kỷ Ninh làm hắn cảm nhận được một áp lực đè lên. Rồi sau đó, nữ binh dẫn hắn tới một tòa lầu, đẩy cửa ra: "Quận chúa đang ở bên trong.
Cửa vừa mở ra.
Kỷ Ninh lập tức thấy được một nữ tử áo xanh đang ngồi trong. Nữ tử áo xanh cũng quay đầu lại nhìn hắn.
Ánh mắt của hai người gặp nhau.
Boom mừng ngày 19/5, ae thank nhiệt tình nhé
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden