Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 323: Tiêu Dao thiếu chủ. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Huyền Thiên cũng không kinh không sợ, trong tay Trọng Nhạc Kiếm chém ngang mà lên, kiếm quang Lôi Điện kia nhất thời một phân thành hai.
Lôi điện kiếm quang mặc dù bại, nhưng trong đó ẩn chứa lôi điện vẫn tồn tại như trước, trong chốc lát kích lên người Huyền Thiên.
Trong nháy mắt Huyền Thiên hóa thành người mang bom, toàn thân đều là lôi điện vờn quanh, giống như tấm lưới lớn và phát ra tiếng nổ.
Lôi điện này so với lôi điện vừa rồi uy lực còn cường đại hơn rất nhiều, thân thể Huyền Thiên không chỉ có cảm giác tê tê, còn có chút đau đớn, dường như ‘ lôi đình chi tâm ’ cấp hai không khống chế được.
Nhưng mà thân thể của Huyền Thiên có kháng tính với lôi điện cực lớn, cũng chỉ đau đớn mà thôi, muốn làm hắn bị thương thì còn kém quá xa.
Thân thể Huyền Thiên mang theo lôi điện, giống như người điện xông về phía trước, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ trong tay sáng lên rực rỡ, ánh lửa trùng thiên, đâm về phía Hoành Tiệm Vân.
Nhất Kiếm Phần Thiên!
Kiêm quang mang theo lửa cháy hừng hực, lập tức đâm vào ngực Hoành Tiệm Vân.
Trong ánh mắt Hoành Tiệm Vân lộ ra vẻ khiếp sợ, một võ giả Tiên Thiên cảnh ngũ trọng lại có thể không chết trong chiêu ‘ lôi kinh thiên hạ ’, hơn nữa còn có thể lập tức triển khai phản kích, lại không bị thương!
- Lôi Đình Thiết Cát!
Nơi này chính là Lôi Đình sơn mạch, trên bầu trời không ngừng có sấm sét, kiếm thế của Hoành Tiệm Vân khẽ động, lại có một đạo sấm sét từ trên trời giáng xuống, rơi vào mũi kiếm ‘ Kinh Lôi Kiếm ’.
Một kiếm ‘ Kinh Lôi Kiếm ’ quét ngang, mang theo lôi điện cuồng bạo, dư âm ảnh hưởng của lôi điện tản ra, mặt đất phạm vi vài trăm mét đều bị lôi điện bao phủ, giống như lưới điện.
Một chiêu ‘ Lôi Đình Thiết Cát ’ này uy lực cực lớn, lôi điện không ngừng giao thoa qua lại, giống như răng cưa, muốn đem tất cả những gì ngăn cản trước mặt cắt thành hai đoạn.
Kiếm quang ‘ Nhất Kiếm Phần Thiên ’ đánh lên lưới điện kia. Kích lên Trọng Nhạc Kiếm ’, lực lượng cường đại bị đánh tan rất nhiều, hơn nữa hoàn toàn không có quy tắc, làm cho người ta khó ngăn cản, Huyền Thiên lập tức lui ra phía sau vài chục bước, mới triệt tiêu được lực đạo kia.
Hét thảm một tiếng, Nhâm thị huynh đệ cùng con hổ đen chiến đấu với nhau. Lại có biến hóa mới, đùi của Nhâm Hoành Hành cũng bị trúng một trảo của hổ đen.
Một miếng thịt to trên đùi bị cạo xuống. Xương cốt cũng bị một trảo này nghiền nát, đùi phải của Nhâm Hoành Hành bị phế, tính linh hoạt đã đánh mất, sức chiến đấu giảm mạnh.
- Rống! Rống - -
Hổ đen không ngừng gầm gừ tức giận, thân thể nhanh như thiểm điện, tấn công Nhâm thị huynh đệ.
Nhâm thị huynh đệ tuy thực lực cường đại, nhưng mà thân thể con hổ đen này quá cứng rắn, kiếm quang không có hiệu quả gì với nó cả, mặc dù là bảo kiếm huyền giai trung phẩm đánh trúng thân thể nó, cũng bị móng vuốt sắc bén ngăn cản, tốc độ của nó thật sự là quá nhanh, thân thể quá linh hoạt. Công kích quá sắc bén, lực lượng quá cường đại, Nhâm thị huynh đệ hoàn toàn không phải đối thủ con hổ đen này.
Mắt thấy Nhâm thị huynh đệ sắp bị thua, hai người liên thủ cũng không phải đối thủ con hổ đen kia... Hoành Tiệm Vân tự nhiên không muốn dây dưa, ánh mắt của hắn lộ ra thần sắc lo lắng, còn tưởng rằng lần này đánh chết xú tiểu tử kia là việc dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới hai lần đều chịu thiệt.
Lần đầu tiên chỉ bị ăn chút thiệt thòi. Chỉ có Nhâm Phách Đạo bị thương, còn lần này Nhâm thị huynh đệ bị trọng thương, nếu như bọn họ bỏ mình, Hoành Tiệm Vân cũng bị thua.
- Phải trước khi Nhâm thị huynh đệ bị con hổ đen kia đánh chết, ta phải đánh chết xú tiểu tử này, ta cũng không tin, bản thiếu gia không đối phó được một tiểu tử Tiên Thiên cảnh ngũ trọng.
Trong nội tâm Hoành Tiệm Vân suy nghĩ như vậy.
- Cuồng Lôi Hàng Thế!
Hoành Tiệm Vân hét lớn một tiếng.
Ánh sáng ‘ Kinh Lôi Kiếm ’ rực rỡ, vô cùng đẹp mắt, lôi điện trên bầu trời bị một kiếm của Hoành Tiệm Vân hấp dẫn.
Ầm ầm - -
Cuồng lôi cao vài chục mét, lập tức đánh xuống, hóa thành một màu trắng sáng, mỗi một đạo lôi điện đều to như ba nắm đấm, bao phủ phạm vi mấy chục thước.
Tốc độ của tia chớp cực nhanh, đánh thẳng vào Huyền Thiên.
Nhưng mà Huyền Thiên thấy Hoành Tiệm Vân động dụng kiếm thế, cũng đã nhìn ra đối phương muốn vận dụng chiêu thức quần công, đã sớm làm chuẩn bị.
- Hỏa Thế Trùng Thiên!
Huyền Thiên thi triển chiêu thức thứ sáu vừa tu luyện của ‘ Cửu Diễm Huyền Hỏa Công ’, một chiêu tuyệt thuật của ‘ Liệt Hỏa Phần Thiên kiếm ’.
Khi kiếm thế của Huyền Thiên khẽ động, Tiên Thiên chân khí hóa thành Tiên Thiên Chân Hỏa, một đạo kiếm thế cực mạnh từ, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ chém ra hỏa quang cực lớn, hỏa diễm phóng lên trời, bao phủ khắp nơi.
Cuồng lôi đầy trời đánh vào thế lửa trùng thiên, ‘ Cuồng Lôi Hàng Thế ’ cuối cùng là tuyệt thuật huyền giai thượng phẩm kiếm kỹ, lại là Hoành Tiệm Vân thi triển ra, uy lực kinh người, thế lửa trùng thiên bị đánh tan, cuồng lôi đầy trời đánh lên người của Huyền Thiên.
Nhưng mà uy lực của lôi điện bị suy yếu rất lớn, phẩm chất chỉ còn lại hai đầu ngón tay, bổ vào người Huyền Thiên hoàn toàn không có ảnh hưởng.
Huyền Thiên có kháng tính lôi điện thập phần cường đại, Hoành Tiệm Vân sử dụng ‘ Chân Lôi Kiếm Quyết ’ tuy lực công kích cường hoành, đối phó người bình thường thường thường có thể phát ra kỳ hiệu, nhưng mà dùng lên người Huyền Thiên thì không thể làm gì.
Có thể nói thể chất Huyền Thiên hoàn toàn khắc chế ‘ Chân Lôi Kiếm Quyết ’ của Hoành Tiệm Vân.
Nếu không đổi lại là bất cứ cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng nào, Huyền Thiên có tu vi Tiên Thiên cảnh ngũ trọng khó mà địch nổi, chớ nói chi là ứng phó nhẹ nhõm.
Sử dụng kiếm thuật công kích cự lý xa, Hoành Tiệm Vân có ‘ Chân Lôi Kiếm Quyết ’, nhưng không có tác dụng với Huyền Thiên, khoảng cách gần thì cường công lại đối e ngại ‘ Thất Diễm Hồng Liên ’ của Huyền Thiên, Hoành Tiệm Vân khó xử.
Đúng lúc này một tiếng hét thảm vang lên!
Đầu của Nhâm Hoành Hành bị hổ đen một trảo đập nát, óc bắn ra, lập tức bị mất mạng.
Mà chính vì một câu ‘ súc sinh ’ của Nhâm Hoành Hành đã chọc giận hổ đen, toàn bộ công kích mạnh nhất của nó đều tập trung vào Nhâm Hoành Hành, trước là làm đùi của Nhâm Hoành Hành bị thương, hành động bất tiện, rốt cục cũng bị hắc hổ đánh chết.
Còn lại Nhâm Phách Đạo chỉ có một cánh tay cụt, vai trái thì đau đớn kịch liệt, thực lực của hắn giảm lớn, thấy Nhâm Hoành Hành bị đánh chết, trong nháy mắt hồn kinh táng đảm!
- Thiếu chủ, chạy mau!
Nhâm Phách Đạo quát lên, xoay người bỏ chạy.
Tuy mất một cánh tay, nhưng mà lưu được núi xanh không sợ không có củi đốt, tánh mạng quan trọng hơn.
Sở trường lớn nhất của hổ đen chính là tốc độ, lúc chiến đấu đột nhiên quay người lại, đây chính là sơ hở lớn nhất của hổ đen, Nhâm Phách Đạo nhân cơ hội này bỏ chạy, nhưng mà chạy chưa được trăm mét con hổ đen đã hóa thành tàn ảnh đuổi theo.
Ba - - Cái ót nở hoa.
Nhâm Phách Đạo còn không kịp kêu thảm thiết, thân thể đã ngã xuống đất, hóa thành thi cốt.
Trong chớp mắt Nhâm thị huynh đệ đều mất mạng, không kịp bỏ chạy đã mất mạng rồi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 324: Tiêu Dao thiếu chủ. (4)
Nguồn: Sưu Tầm
Trong nội tâm Hoành Tiệm Vân hoảng sợ, nhìn qua con hổ đen vô cùng kinh hãi, nào dám tái chiến. Quay người bỏ chạy.
Giết một là giết, giết hai là giết, giết ba cũng là giết!
Nếu như đã giết Nhâm thị huynh đệ. Huyền Thiên cũng không để Hoành Tiệm Vân bỏ chạy.
Hoành Tiệm Vân vừa mới quay người, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ trong tay của Huyền Thiên đã rời tay, hóa thành một đạo ánh lửa đẹp mắt. Nhanh như thiểm điện bắn về phía Hoành Tiệm Vân.
Bách Bộ Tất Sát - - Hỏa Ảnh Nhất Kiếm.
Khoảng cách trăm bước vừa phóng là tới, Hoành Tiệm Vân vừa mới quay người, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ cũng đã tới sau lưng của hắn rồi, trong chốc lát đâm trúng thân thể của hắn.
Mới vừa vặn đâm vào nửa tấc cơ thể của Hoành Tiệm Vân, trong lúc đó một cổ lực lượng cường đại từ trong người Hoành Tiệm Vân bộc phát, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ bị bắn ngược ra ngoài. Một hào quang hiện ra, trong chốc lát bao phủ Hoành Tiệm Vân.
Bóng dáng lão giả áo tím hiện ra, xuất hiện trên đỉnh đầu của Hoành Tiệm Vân, trợn mắt, hét lớn một tiếng:
- Ai dám hại cháu của Hoành Chính Dương ta! Lão phu diệt cửu tộc của hắn.
Âm thanh này rung động trời đất, giống như sấm sét.
- Đây là - -
Ánh mắt Huyền Thiên khẽ giật mình, nói:
- Đây là kiếm ý ngoài lục giai, mới có thể hóa hư thành thật, là đại nhân vật của Tiêu Diêu Kiếm Tông lưu lại trong người Hoành Tiệm Vân!
Huyền Thiên biết, lão giả này chỉ là một đạo hình ảnh mà thôi, do kiếm ý ngoài lục giai biến thành, cũng không phải chân thân của lão giả áo tím, nơi này là Lôi Đình sơn mạch, cách Tiêu Diêu Kiếm Tông mấy vạn dặm, cho dù chân thân của lão già áo tím này biết được, biết rõ Hoành Tiệm Vân đang gặp nguy hiểm tử vong, nhưng không hoàn toàn khống chế được ý chí này, cũng không biết tình huống.
Việc đã đến nước này, mặc dù là để cho Hoành Tiệm Vân trốn thoát, đại nhân vật kia cũng không tha thứ cho Huyền Thiên, ngược lại sẽ từ trong miệng Hoành Tiệm Vân truy xét tin tức của Huyền Thiên, nếu như bị đại nhân vật kia biết được thân phận của Huyền Thiên, không nói Huyền Thiên gặp phải nguy hiểm, Hoàng gia, Thiên Kiếm Tông cũng gặp đại tai nạn.
- Cho dù như thế nào, cũng không thể cho Hoành Tiệm Vân trốn được!
Trong nội tâm Huyền Thiên hạ quyết tâm.
- Tiểu Hổ, ngăn hắn lại!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng.
Tiểu Hổ nhanh như tia chớp, ngăn ở trước mặt Hoành Tiệm Vân, tiến về phía Hoành Tiệm Vân, trong chốc lát đã chặn ngay trước mặt Hoành Tiệm Vân, một đôi móng vuốt sắc bén giơ lên, lập tức kích lên hào quang ngoài cơ thể của Hoành Tiệm Vân.
Mặc dù là Tiên Thiên cảnh cửu trọng Nhâm Hoành Hành, Nhâm Phách Đạo, thân thể cũng dễ dàng bị móng vuốt Tiểu Hổ đánh tan, nhưng mà công kích của Tiểu Hổ đánh vào hào quang ngoài cơ thể của Hoành Tiệm Vân thì hào quang đại phóng, không thể công phá, ngược lại còn bắn ngược ra ngoài.
Hoành Tiệm Vân bị Tiểu Hổ ngăn cản, vẻn vẹn chỉ hơi dừng lại, tiếp tục chạy hướng khác, đồng thời trong miệng hô to:
- Xú tiểu tử, ta là thiếu chủ Tiêu Diêu Kiếm Tông, gia gia của ta là cường giả Địa giai cảnh đỉnh phong, ngươi dám giết ta, gia gia của ta diệt cửu tộc của ngươi!
Hai chân của Huyền Thiên lập tức đạp mạnh lên mặt đất, thân thể như mũi tên, đuổi theo Hoành Tiệm Vân, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ bay ngược vào trong tay, trong sát na thân thể của Hoành Tiệm Vân dừng lại, Huyền Thiên đã tới sau lưng của Hoành Tiệm Vân rồi.
Hỏa Phá Thương Thiên!
Huyền Thiên chém ra một kiếm, hỏa diễm cực lớn chém lên hào quang, thi triển ra một chiêu tuyệt sát đại thuật.
Huyền Thiên biết, màn hào quang này chỉ là một đạo kiếm ý của lão giả kia ngưng hư hóa thực mà thôi, không có lão già áo tím khống chế, lực lượng kiếm ý không được bổ sung, tuy cường đại nhưng sẽ hao hết
Oanh!
Một tiếng nổ làm thân thể Huyền Thiên bắn ngược ra ngoài, bắn lên cao năm sáu mươi mét, hai tay run lên, cũng không thể trảm phá hào quang bên ngoài cơ thể Hoành Tiệm Vân bê.
Đồng thời Tiểu Hổ lại nhào lên, nhưng cũng bị bắn ngược trở về.
Kiếm ý ngoài lục giai hóa hư thành thực, thập phần cường đại, không phải võ giả Tiên Thiên cảnh có thể phá hư.
Đúng vào lúc này, Hiên Viên Sơ Tuyết cách xa ngàn mét bỗng nhiên nhấc chân, đạp nhẹ lên mặt đất.
Một hòn đá dưới chân Hiên Viên Sơ Tuyết bắn lên cao, kích vào hào quang ngoài cơ thể của Hoành Tiệm Vân.
Phốc - -
Giống như cây kim đâm vào bong bóng, hào quang vỡ tan, thân ảnh lão giả áo bào tím biến mất.
Hoành Tiệm Vân hoảng sợ đầy mặt, trong chốc lát biến thành không còn chút máu, rống to một tiếng:
- Không - -
Hỏa Ảnh Nhất Kiếm!
Huyền Thiên thấy hào quang bên ngoài cơ thể Hoành Tiệm Vân bị phá, còn tưởng rằng là do hắn và Tiểu Hổ liên thủ công phá, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ trong tay bay ra khỏi tay.
Lần nữa thi triển Bách Bộ Tất Sát - - Hỏa Ảnh Nhất Kiếm!
Trọng Nhạc kiếm lóe lên như lưu tinh, xoẹt qua một đạo quỷ tích hỏa diễm thật dài, trong nháy mắt liền đâm vào giữa lưng của Hoành Tiệm Vân, xuyên thẳng qua trước ngực.
Bị một lưỡi đao cực kì sắc bén đâm vào thân thể với tốc độ cực nhanh, tới mức thần kinh vẫn chưa ý thức được đau đớn gì.
Thân thể của Hoành Tiệm Vân khựng lại, hắn chỉ là cảm giác được thân thể chợt lạnh lẽo, cúi đầu nhìn xuống thì thấy một đoạn thân kiếm thô to sáng loáng xuyên qua ngực của hắn, mang theo vết máu đỏ tươi.
Máu tươi chảy dọc theo thân Trọng Nhạc kiếm, thành từng giọt huyết châu chậm rãi rơi xuống đất.
Nháy mắt, một trận đau đớn kịch liệt từ ngực truyền khắp toàn thân.
A - - - - - -
Nhãn tình của Hoành Tiệm Vân trợn ngược, hầu như sắp trừng tới mức sắp lồi cả ra ngoài, hoảng sợ thét lên một tiếng kêu thảm thê lương.
Tính mạng của hắn, cũng chấm dứt ngay trong tiếng kêu thảm kia, thanh âm vừa dứt, đôi mắt của hắn liền trở nên vô thần, thẳng tắp đổ người về phía trước.
Huyền Thiên rất nhanh liền đi tới bên cạnh Hoành Tiệm Vân, rút Trọng Nhạc kiếm ra khỏi người hắn, thân kiếm bóng loáng không thể nào giữ được máu tươi, máu tươi rất nhanh liền hóa thành huyết châu, trượt dài theo mũi kiếm rơi xuống đất, rất nhanh, trên thân Trọng Nhạc kiếm đã sạch bóng như cũ, sáng tới mức chói cả mắt.
Con hổ con Tiểu Hồ màu đen nhỏ kia cũng nhào tới nhanh như chớp, tới bên cạnh thi thể của Hoành Tiệm Vân. Hướng về phía thi thể của Hoành Tiệm Vân mà gầm lên một tiếng!
Huyền Thiên nhìn Tiểu Hổ:
- Làm phiền ngươi rồi Tiểu Hổ, quang tráo bên ngoài cơ thể hắn thật sự là có sức mạnh phòng ngự quá cường đại, ta căn bản không cách nào rung chuyển nó được!
Trước khi quang tráo bảo hộ bên ngoài cơ thể của Hoành Tiệm Vân bị đánh rách, chính là một kích cuối cùng mà Tiểu Hổ xuất ra. Cho nên Huyền Thiên tự nhiên liền cho rằng là do Tiểu Hổ đánh rách.
Tiểu Hổ nhìn Huyền Thiên một cái, trong mắt có chút nghi hoặc, bất quá rất nhanh liền phóng người lao tới, trực tiếp nhào lên tới phía trước thi thể của Hoành Tiệm Vân, há cái miệng lớn ra, răng nanh nhọn hoắc sắc bén liền cắn mạnh cánh tay của Hoành Tiệm Vân, dùng sức xé rách nó!
Xem ra cơn phẫn nộ của Tiểu Hổ đối với Hoành Tiệm Vân chính là đã ăn vào tới tận xương tủy rồi. cho dù là Hoành Tiệm Vân đã chết đi nữa thì Tiểu Hổ cũng sẽ hành hạ hắn không buông tha.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 325: Tam đại công tử. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Hàm răng của Tiểu Hổ cực kì sắc bén, không thua gì bảo khí huyền giai thượng phẩm, cũng giống như lợi trảo của nó vậy, dễ dàng cắn xé thi thể của Hoành Tiệm Vân, sau đó trực tiếp nuốt vào.
Huyền Thiên lập tức xoay đầu sang một bên, mặc dù Hoành Tiệm Vân là kẻ thù của hắn đi nữa nhưng nhìn thấy thi thể của đồng loại bị ăn tươi nuốt sống sau khi chết, Huyền Thiên vẫn có chút không đành lòng.
Nhưng hắn cũng không ngăn cản Tiểu Hổ. bởi vì hắn biết rõ đây là phương pháp tốt nhất để phi tang thi thể, hơn nữa, Huyền Thiên cũng sẽ không phung phí quá nhiều lòng đồng tình trên người kẻ thù, là ba người bọn họ ức hiếp người khác trước, có kết quả như vậy cũng là chết chưa hết tội thôi.
Hắn tuy cũng có không đành lòng, nhưng thiết huyết càng nhiều hơn đồng tình.
Ánh mắt của Huyền Thiên chuyển hướng nhìn về phía Hiên Viên Sơ Tuyết đứng ở cách đó hơn ngàn mét, nhưng hắn lại thất vọng phát hiện, Hiên Viên Sơ Tuyết đã không thấy đâu nữa.
Trong lúc đại chiến khi nãy thì nàng ta vẫn còn ở đó, lúc Hoành Tiệm Vân chạy trốn thì Huyền Thiên cũng loáng thoáng nhìn thấy, nàng ta tuy rằng đứng ở cách đó khá xa, nhưng chí ít vẫn còn nhìn thấy, chỉ chớp mắt một cái, không biết nàng ta đã chạy mất bóng từ lúc nào!
Trong lòng Huyền Thiên lập tức cảm thấy có chút mất mác!
Cho dù đây là lần đầu gặp được Hiên Viên Sơ Tuyết, nhưng Huyền Thiên tin tưởng vào một loại duyên phận tên là tiền thế kim sinh, tuy thoạt nhìn thì Hiên Viên Sơ Tuyết ít nhất cũng đã hai bốn hai lăm tuổi, hầu như lớn hơn hắn những mười tuổi, thế nhưng hắn không quan tâm.
Chính như đại trưởng lão Bạch Kiếm Tuyết đã nói, trong chuyện tình cảm, cần phải cố gắng tới cùng, không thể lưu lại tiếc nuối, tránh cho sau này hối hận.
Gặp được Hiên Viên Sơ Tuyết, ngoại trừ biết được tên của đối phương ra thì không lấy được thêm chút tin tức gì, lần này từ biệt cũng không biết tới năm nào tháng nào mới có thể gặp lại nhau lần nữa, chuyện này khiến cho trong nội tâm của Huyền Thiên đã sinh ra chút tiếc nuối nho nhỏ!
Tiểu Hổ tuy vẫn còn trong thời kì ấu niên, nhưng thân hình cũng đã dài hơn hai thước, cỡ này cũng đã chẳng xê xích bao nhiêu với mấy con hổ trưởng thành mà Huyền Thiên nhìn thấy ở kiếp trước rồi, đương nhiên, sức ăn cũng không nhỏ, rất nhanh liền nuốt hết cả da lẫn xương của Hoành Tiệm Vân vào trong bụng.
Vì Hoành Tiệm Vân mắng Tiểu Hổ một câu súc sinh, xem như sờ phải nghịch lân của Tiểu Hổ, trong ba tên, cho dù Hoành Tiệm Vân không phải là người đầu tiên bị thương nặng, nhưng là người đầu tiên chết đi, cũng là người đầu tiên bị Tiểu Hổ nuốt gọn ghẽ.
Ăn xong Hoành Tiệm Vân rồi, Tiểu Hổ lại chạy tới cạnh thi thể của Nhâm Phách Đạo, thi thể của võ giả đối với yêu thú mà nói thì là vật đại bổ, có thể từ trong thi thể của võ giả lấy được năng lượng chân khí, đẩy nhanh tốc độ tiến giai, đối với thi thể của huynh đệ nhà họ Nhậm cùng với thi thể của thiếu chủ Tiêu Dao, Tiểu Hổ đều sẽ không bỏ qua.
Ngay lúc Tiểu Hổ xử lí thi thể của Nhậm phách Đạo thì Huyền Thiên cũng thu thập bảo khí bị rơi xuống của ba tên kia, một kiện bảo khí huyền giai thượng phẩm, hai kiện bảo khí huyền giai trung phâm, tất cả đều là bảo kiếm.
Hiện tại Huyền Thiên có Thất diễm hồng liên, có thể phân hóa huyền giai bảo khí, căn bản không sợ đối phương động thủ động cước gì trên bảo khí, về phần vật phẩm tùy thân của mấy tên kia, Huyền Thiên ngoại trừ lấy được hai mươi mấy viên thượng phẩm chân khí đan trên người Hoành Tiệm Vân ra thì mấy thứ còn lại hắn chả thèm động vào tí gì.
Rất nhanh, thi thể của Nhâm Phách Đạo cũng bị Tiểu Hổ ăn không xót lại tí nào, Tiểu Hổ lại bắt đầu chuyển hướng sang tấn công thi thể của Hoành Tiệm Vân.
Lúc này đây! Tiêu Diêu Kiếm tông ở cách đó mấy vạn dặm, người người hầu như đều khiếp sợ.
Ngay tại lúc này, đột nhiên có một cỗ khí thế cự đại phun trào ngay sau hậu sơn, tạo thành chấn động, hầu như ảnh hưởng tới mười dặm xung quanh Tiêu Diêu Kiếm tông.
Sau đó, tất cả trưởng lão, chấp sự, đệ tử của Tiêu Diêu Kiếm tông cũng đều nghe được một tiếng rống to đầy giận dữ của đại thái thượng trưởng lão đang bế quan ở hậu sơn:
- Ai dám giết chết hậu nhân Hoành gia ta, ta muốn giết chết thập môn cửu tộc nhà hắn! Giết chết thập môn cửu tộc của hắn!
Tiếp ngay sau đó, liền nhìn thấy một đạo hào quang từ hậu sơn vọt thẳng lên trời, lao về phía tây bắc.
Phía tây bắc của Tiêu Dao vương triều chính là Lôi Đình sơn mạch.
Đợi Tiểu Hổ ăn xong hết thi thể của ba người, Huyền Thiên liền dùng thất diễm hồng liên luyện hóa ba thanh bảo khí kia thành chất lỏng, sau đó thu hồi thất diễm hồng liên, ba đoàn chất lỏng trong nháy mắt liền đông lại, biến thành ba quả cầu kim loại hình tròn.
Mấy quả cầu kim loại này chính tài liệu sau khi bảo khí trở lại như lúc đầu, thế nhưng, bảo khí đã luyện thành, một khi luyện hóa trở lại như cũ thì phẩm chất của tài liệu sẽ bị hao tổn, ít nhất cũng giảm xuống một cấp, sau này ba quả câu kim loại này chỉ có thể luyện chế ra được một liện bảo khí Huyền giai trung phẩm cùng với hai kiện Huyền giai hạ phẩm mà thôi.
- Tiểu Hổ! chúng ta mau rời khỏi đây thôi!
Tiểu Hổ là yêu thú của Hiên Viên Sơ Tuyết, hiện tại Hiên Viên Sơ Tuyết đi mất rồi, Huyền Thiên liền theo bản năng coi nó trở thành chiến hữu, cùng tiến cùng lùi với mình.
Hắn cảnh giác nhìn xung quanh, tuy rằng nơi này là chỗ sâu trong Lôi Đình sơn mạch, thế nhưng, võ giả ở bên trong Lôi Đình sơn mạch cũng không ít, vừa rồi hắn từ lòng đất đi ra, gây ra động tĩnh khá lớn, nói không chừng sẽ thu hút những võ giả khác tới đây.
Tuy rằng cũng đã hủy thi diệt tích rồi, nhưng nơi này không nên ở lâu, đi khỏi càng nhanh càng tốt.
Tiểu Hổ nhún người một cái đã đi tới bên cạnh Huyền Thiên.
- Hừ! hừ!
Tiểu Hổ ngẩng đầu kêu lên hai tiếng, hai cái cánh sau lưng xòe ra, xãi cánh cũng phải rộng năm thước, tung người một cái, đôi cánh màu đen vỗ lên vài cái liền phóng lên trời cao.
Ngay lúc này, Tiểu Hổ liền lộn một vòng trên không trung, sau đó liền đáp xuống trước mặt của Huyền Thiên, lại ngửa đầu kêu hai tiếng:
- Hừ! hừ!
Huyền Thiên lập tức hiểu ý:
- Ngươi muốn ta ngồi lên lưng ngươi sao?
- Hừ! hừ!
Tiểu Hổ gật gật đầu.
Huyền Thiên cũng không khách khí nữa, trực tiếp leo lên ngồi trên lưng Tiểu Hổ.
Thân hình của Tiểu Hổ dài hơn hai thước, cho dù là có thêm hai ba tên Huyền Thiên ngồi lên cũng còn dư.
- Hừ!
Tiểu Hổ ngửa đầu kêu một tiếng. xem như nhắc nhở, hai cánh vỗ mạnh, phóng thẳng lên trời.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ! !
Trên bầu trời bao la của Lôi Đình sơn mạch, sấm sét dày đặc, rất nhiều lôi điện đều chưa đánh xuống tới mặt đất thì đã tan biến ngay trên bầu trời, cho nên, lôi điện ở trên trời so với mặt đất thì dày đặc hơn nhiều lần, có rất ít vị trí thông khoáng.
Nhưng cảm nhận của Tiểu Hổ đối với lôi điện tựa hồ phi thường linh mẫn, cõng theo Huyền Thiên, phi hành ở độ cao hơn ngàn mét trên không trung, đại bộ phận lôi điện đều bị Tiểu Hổ nhanh chân né tránh.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 326: Tam đại công tử. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Mấy khu vực lôi điện có uy lực nhỏ thì Tiểu Hổ không né tránh gì mà trực tiếp bay thẳng qua, kháng tính của Huyền Thiên đối với lôi điện cũng rất mạnh, tuy rằng bị lôi điện đánh trúng tới mức toàn thân đều là tia điện nhưng cũng không bị thương tổn gì, kháng tính của tiểu hổ đối với lôi điện tựa hồ cũng không kém hơn so với Huyền Thiên, toàn thân bị lôi điện bao phủ, tốc độ phi hành tựa hồ còn nhanh hơn lúc bình thường nhiều.
Khắp nơi trên bầu trời đều là lôi điện, trên người của Huyền Thiên và Tiểu Hổ thì giăng đầy tia điện, mặc dù đang phi hàh, nhưng lại dung làm một thể với lôi điện chung quanh, không cách nào phân biệt.
- Bên này! Đi bên này!
Huyền Thiên ngồi ở trên lưng của Tiểu Hổ, nhìn vào địa đồ, dần dần liền biết vị trí của mình là ở đâu trong Lôi Đình sơn mạch, không ngừng điều chỉnh phương hướng, đi về phía tây.
Tốc độ phi hành của Tiểu Hổ rất nhanh, chỉ trong vòng một ngày đã phi hành được hơn một vạn dặm, ra khỏi Lôi Đình sơn mạch, đến vòng ngoài của Thú Hoang sơn mạch, là biên giới giữa Thần Võ vương triều và Thần Đao vương triều ở phía bắc.
Phi hành suốt một thời gian dài, còn tốn sức nhiều hơn khi di chuyển trên mặt đất rất nhiều, đêm đó, Huyền Thiên liền nghỉ lại một đêm ở bên ngoài Thú Hoang sơn mạch, ngày thứ hai tiếp tục phi hành về hướng tây, sau đó, bay gần bốn ngàn dặm tới Bắc Mạc huyện.
Hôm nay mới chỉ là ngày hai mươi tám tháng bảy, cách ngày hội võ của tứ đại tông môn ở Thần Đao vương triều vào ngày mười lăm tháng tám còn hơn nửa tháng, Huyền Thiên dự định sẽ ở lại Bắc Mạc huyện một thời gian để củng cố tu vi cùng kỹ năng luyện khí lại.
Lúc còn cách Hoàng Bách Trấn khoảng hơn mười dặm thì Huyền Thiên liền bảo Tiểu Hổ đáp xuống đất.
Mang theo một con hắc hổ có cánh đúng là hơi rêu rao, rất dễ khiến người khác chú ý.
Huyền Thiên để cho Tiểu Hổ thu nhỏ lại, giống như một con mèo đen bình thường, ngồi trên vai hắn.
Rất nhanh, Huyền Thiên liền về tới Hoàng gia ở Hoàng Bách Trấn.
Người trong Hoàng gia biết được tin Huyền Thiên mang về một số lượng thượng phẩm linh thảo huyền giai cực lớn thì tất cả đều mừng rỡ, vẻ mặt của Huyền Hồng cũng tràn ngập vẻ vui mừng, tất cả mọi người đều nhìn thấy được hy vọng trên người Huyền Thiên.
Hàn huyên với trưởng bối một hồi xong, Huyền Thiên liền cùng cha mẹ trở lại phòng của mình.
Cho tới nay, Huyền Hồng giống như ngọn đèn chỉ đường của Huyền Thiên, có vấn đề gì mà hắn không hiểu thì đều có thể tìm được đáp án ở chỗ Huyền Hồng, đối với lý giải về kiếm đạo cũng đều nhờ Huyền Hồng chỉ lối.
Lần trước lúc trở lại Bắc Mạc huyện, Huyền Thiên một lòng bế quan tu luyện, trong lòng có rất nhiều nghi vấn vẫn chưa có cơ hội nói với Huyền Hồng, lần này trở về nhất định phải thỉnh giáo cho thật kỹ mới được.
Đóng kỹ cửa phòng, ba người ngồi vào chỗ của mình, Huyền Thiên liền đi thẳng vào chủ đề, hỏi rõ vấn đề của hắn:
- Phụ thân, Thần Châu đại địa, có gia tộc nào tên là Hiên Viên hay không?
- Họ Hiên Viên?
Huyền Hồng suy nghĩ một hồi mới lắc:
- Chưa từng nghe nói qua, Thần Châu đại địa rất rộng lớn, những nơi cả đời ta đi qua cũng không tới một phần trăm của Thần Châu đại địa mà thôi, cho dù là hai mươi bốn châu của Tây Vực thì cũng những nơi ta chưa từng đi tới cũng phải hơn một nửa, những chỗ đi qua thì đa phần cũng là đi qua rất vội, thiên hạ to lớn, khó mà có thể hình dung ra hết, những gì ta biết được cũng chỉ có hạn mà thôi, có thể là ở Thần Châu có dòng họ Hiên Viên này thật đấy, mà cũng có thể là không.
Hoàng Nguyệt cũng gật đầu phụ họa theo, chuyện mà Huyền Hồng không biết, nàng đương nhiên cũng không biết được.
Huyền Thiên thầm nghĩ: Xem ra họ Hiên Viên này cũng không phải đại gia tộc gì, bằng không thì phụ thân tuyệt đối không thể không biết được.
Sau lại hỏi tiếp:
- Phụ thân, người đã từng nghe nói tới Hiên Viên kiếm chưa?
Huyền Hồng nhìn Huyền Thiên một cái:
- Thiên Nhi, lúc thì họ Hiên Viên, sau lại tới Hiên Viên kiếm! Xem ra là con đã nghe được tin tức gì rồi đúng không.
Huyền Thiên gật gật đầu:
- Con gặp được một người có họ Hiên Viên, trong lúc lĩnh luyện tình cờ nghe được cái tên Hiên Viên kiếm này.
- Con đã hỏi như vậy, thì xem ra thanh Hiên Viên kiếm này cũng không hề tầm thường rồi!
Huyền Hồng dừng lại một chút mới nói tiếp:
- Bất quá, theo như ta được biết thì trong thiên hạ danh kiếm cũng không có thanh kiếm nào tên Hiên Viên kiếm cả, ta cũng chưa từng nghe qua tên của thanh kiếm này, Thiên Nhi, nếu như con có được tin tức của thanh hiên viên kiếm này trong Lôi Đình sơn mạch thì rất có thể thanh kiếm này chính là cổ vật, hiện tại tự nhiên không có ai biết gì về nó.
Huyền Thiên nói:
- Con lịch lãm ở bên ngoài, thấy được rất nhiều chuyện kỳ quái, đều nằm ngoài học thức của con, tỷ như người đã chết cả vạn năm không ngờ lại có thể sống lại.
Huyền Hồng nói
- Sau khi chết đi mà sống lại được thì cũng không phải chuyện lạ quá mức hiếm hoi gì, Luyện Huyết tà giáo cũng có một môn tà thuật, gọi là Huyết Vương Vãn Sinh, chính là mượn máu tươi mà sống lại, bất quá thời hạn nhiếu nhất cũng không thể quá ba trăm năm, có thể sống lại sau cả vạn năm, vậy khẳng định là bí thuật thời thượng cổ rồi, thời thượng cổ, Thần Châu vương giả nhiều như mây, võ học cực kỳ phồn vinh cường thịnh, có được nhiều loại bí pháp thần kỳ cũng không có gì là lạ.
- Thời thượng cổ?
Huyền Thiên lẩm bẩm nói:
- Thời thượng cổ, ngoại trừ Thần Châu ra, lẽ nào còn tồn tại những đại lục khác nữa sao?
- Cái này……..!
Huyền Hồng nói:
- Mấy ghi chép ghi lại về thời thượng cổ cũng không truyền lại được bao nhiêu, ngàn năm trước lại trải qua một lần đại hủy diệt, tin tức còn truyền lại lại càng ít hơn nữa, chỉ có một ít truyền thuyết lâu đời, vẫn còn đang được lưu truyền, còn mấy thứ ghi chép lại bằng văn tự thì cơ bản cũng như phượng mao lân giác mà thôi.
- Đại hủy diệt ngàn năm trước?
Huyền Thiên lập tức cảm thấy hứng thú.
Huyền Hồng gật đầu nói:
- Không sai, Thiên Nhi, con có biết vị vương giả truyền thuyết của Thần Châu đại địa ngàn năm trước không?
- Vâng!
Huyền Thiên nói:
- Có nghe nói qua, vị vương giả cuối cùng là Tần Hoàng cổ đế ngàn năm trước, phụ thân, trận đại hủy diệt thiêu hủy hết văn tự ghi chép về thời thượng cổ, cũng là ngàn năm trước, chẳng lẽ, có liên quan tới Tần Hoàng cổ đế sao?
Đối với Tần Hoàng cổ đế, Huyền Thiên tự nhiên biết rõ, hơn nữa còn cảm thấy rất hứng thú, theo như hắn thấy, Tần Hoàng cổ đế thống nhất Thần Châu, rất giống với vị Tần Thủy Hoàng trong lịch sử ở kiếp trước của hắn!
Huyền Hồng nói:
- Đúng là bởi vì Tần Hoàng cổ đế, người này là một kỳ tài thiên cổ, mười lăm tuổi bước vào võ đạo, tuổi chưa quá ba mươi mà đã đột phá thiên giai thập trọng đỉnh phong, trở thành nhất đại vương giả, đúng là cái thế kiêu hùng, chỉ dùng thời gian mấy năm liền thống nhất cả Thần Châu đại địa, nghe nói, Tần Hoàng cổ đế sau khi thống nhất Thần Châu thì muốn tìm con đường trường sinh bất tử, thu thập toàn bộ những ghi chép còn lưu truyền lại từ thời thượng cổ, cuối cùng, toàn bộ ghi chép về thời thượng cổ kia cũng vì Tần Hoàng cổ đế mất tích mà cùng nhau biến mất, cho nên mấy bản ghi chép về thời thượng cổ vốn đã ít rồi, từ đó tới cũng chỉ có thể được nhắc lại trong truyền thuyết mà thôi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 327: Tam đại công tử. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Huyền Thiên nói:
- A! Hóa ra là vậy!
Huyền Hồng nói:
- Hôm nay đã qua ngàn năm, căn cứ theo truyền thuyết cứ qua ngàn năm thì nhất định sẽ xuất hiện vương giả, trong mấy chục năm này, tất nhiên sẽ xuất hiện một vị vương giả mới, hiện tại, tân tú trong thiên hạ lấy tam đại công tử làm đầu, được xem là người có khả năng sẽ trở thành vương giả nhất, cường giả thế hệ trước tuy rằng tuổi tác đã cao, nhưng cũng đều vì muốn trở thành vương giả mà liều cả mạng già, cường giả ngàn năm trước xuất hiện lớp lớp, Tần Hoàng cổ đế mười lăm tuổi mới bước vào võ đạo nhưng lại có thể đánh bại tất cả mọi người, trở thành vương giả mới, Thiên Nhi, con khai khiếu tuy muộn, nhưng thiên phú hơn người, mười lăm tuổi đã có tu vi Tiên thiên cảnh tứ trọng, so với bước khởi đầu của Tần Hoàng cổ đế vẫn là cao hơn không ít, chỉ cần kiên trì cố gắng, thành tựu trong tương lại chưa chắc đã không bằng Tần Hoàng cổ đế, có hi vọng trở thành một vị vương giả mới!
Huyền Thiên nói:
- Hài nhi còn cần phải cố gắng rất nhiều nữa, trận chiến tranh giành danh hiệu vương giả tạm thời không nói, thù lớn của chúng ta chắc chắn phải báo, phụ thân, tam đại công tử trong thiên hạ tân tú kia lại là nhân vật thế nào?
Sắc mặt của Huyền Hồng lập tức đanh lại, nói:
- Tam đại công tử này đều là nhân vật không thể xem thường, vô luận là bối cảnh xuất thân hay là thực lực bản thân đều xếp vào hàng thiên hạ nhất phẩm, đứng đầu chính là Đệ Nhất công tử, Đệ Nhất công tử xuất thân từ nhất phẩm tông môn, Thiên Tinh các, là đồ đệ của cường giả đứng đầu thiên hạ, Thiên Tinh các chủ, năm đó hơn mười sáu tuổi đã bước vào Thiên giai cảnh, hôm nay đã mười chín tuổi, nghe đâu đã bước vào Thiên giai cảnh tam trọng, dù là vương giả ngàn năm trước đi nữa, cũng không có người nào có thể sánh với tốc độ tu luyện của Đệ Nhất công tử.
Ánh mắt của Huyền Thiên liền mở to, mười sáu tuổi đã bước vào Thiên giai cảnh, đây là khái niệm gì chứ? Huyền Hồng năm đó bước vào Thiên giai cảnh trước hai mươi tuổi cũng đã coi như người đứng đầu trong hậu bối Huyền gia, danh chấn Tây Vực, thế nhưng, so với Đệ Nhất công tử thì hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Quá trình kinh ngạc cũng khá ngắn, Huyền Thiên rất nhanh liền khôi phục lại, nói:
- Đệ Nhất công tử? Thiên hạ còn có người họ Đệ Nhất sao?
Huyền Hồng nói:
- Nghe nói Đệ Nhất công tử thuở nhỏ đã vô cùng thông minh, thiên tư yêu nghiệt, sáu tuổi đã bắt đầu tu luyện, chín tuổi khai khiếu, bước vào Tiên thiên cảnh, mười hai tuổi bước vào địa giai cảnh, mười sáu tuổi rưỡi đã bước vào Thiên giai, lúc hắn chín tuổi, Đệ Nhất công tử liền đổi tên của mình thành Đệ Nhất công tử, tên thật của hắn, ngoại trừ một vài người ra thì sợ là không ai biết được, người trong thiên hạ cũng chỉ biết hắn gọi là Đệ Nhất công tử, tên của thiên hạ tam đại công tử, hai vị công tử còn lại cũng là bởi vì danh hào của Đệ Nhất công tử mà thu hoạch được danh xưng công tử đó.
Huyền Thiên kinh ngạc nói:
- Hóa ra là vậy, ta còn tưởng rằng hắn đứng đầu trong tam đại công tử cho nên mới được gọi là Đệ Nhất công tử, lúc mới chín tuổi hắn liền tự đổi tên cho mình rồi sao?
Tuy rằng Đệ Nhất công tử yêu nghiệt tới mức không tưởng nổi, nhưng Huyền Thiên lại chẳng có chút hảo cảm nào với hắn, tên họ là do cha mẹ đặt cho, sao có thể tùy tiện sửa đổi như vây đucợ chứ?
Mặc dù là tên của Huyền Thiên có thể mang tới họa sát thân cho hắn, nhưng hắn cũng chưa từng đổi tên, chỉ thay họ mà thôi, mà thay thì cũng là thay họ của mẫu thân hắn thôi.
Huyền Hồng nói:
- Hắn đổi tên thành Đệ Nhất, chính là tự nhân mình là vương giả, tự cho là không ai có thể bì kịp. Thiên Nhi, nếu như con muốn trở thành vương giả mới thì Đệ Nhất công tử chính là đối thủ lớn nhất của con, tu luyện võ đạo, dẫn đầu ở giai đoạng đầu không quan trọng, mấu chốt là sự phát triển ở giai đoạn sau, Tần Hoàng cổ đế chính là một ví dụ, hiện tại con vẫn còn cách Đệ Nhất công tử rất xa, thế nhưng, mục quang nhìn xa hơn, qua mười năm nữa, chưa chắc là không thể tranh cao thấp với hắn!
- Vâng! Phụ thân!
Huyền Thiên gật đầu, trong lòng của hắn cũng rất chờ mong.
Huyền Thiên là một kiếm khách, có một khỏa kiếm tâm, tuy rằng bình thường luôn giấu diếm, nhưng phong quang cũng vô cùng bén nhọn, có đối thủ cường đại xuất hiện thì sẽ dấy lên ngọn chiến hỏa thiêu đốt trong lòng hắn.
Hắn lại hỏi tiếp:
- Thiên hạ tân tú, có tam đại công tử, ngoại trừ Đệ Nhất công tử ra, hai vị còn lại thì sao?
Huyền Hồng nói:
- Xếp thứ hai chính là Luyện Huyết công tử.
- Là người của Luyện Huyết tà giáo!
Huyền Thiên Tinh thần chấn động.
Huyền Hồng gật đầu nói:
- Không sai, nếu không phải đều là xuất thân từ nhất phẩm tông môn là Luyện Huyết giáo, Luyện Huyết công tử làm sao có thể cùng nổi danh với Đệ Nhất công tử được, Luyện Huyết công tử bởi vì ở ma vực hải ngoại, cho nên tuổi cụ thể khi bước vào Thiên giai cảnh cũng không có số liệu chính xác, chỉ nghe là trong khoảng từ mười bảy tới mười bảy tuổi rưỡi, cũng có tu vi Thiên giai cảnh tam trọng, bởi vì quan hệ tông môn cho nên là kẻ thù của Đệ Nhất công tử.
Luyện Huyết công tử! trong lòng Huyền Thiên âm thầm đọc lại cái tên này vài lần, nói:
- Vị công thử thứ ba là ai? Theo như con được biết thì Nhất phẩm tông môn cũng chỉ có Thiên Tinh các và Luyện Huyết giáo thôi mà.
- Vị công tử thứ ba?
Ngữ khí của Huyền Hồng có chút phiền muộn, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía đông, tựa hồ đang nhìn thứ gì đó vô cùng xa xôi, nói:
- Hắn cũng ở Bát Hoang Long Mạch ở hải ngoại!
Huyền Thiên cả kinh, nói:
- chẳng lẽ Luyện Huyết giáo có tới hai vị thiên tài yêu nghiệt được xưng tụng là công tử sao?
Huyền Hồng lắc đầu, nói:
- Không phải, ma vực hải ngoại bất quá là cách gọi sơ lược của võ giả ở Thần Châu mà thôi, trên thực tế, hải ngoại thập phần rộng lớn, so với diện tích của Thần Châu thì còn lớn hơn rất nhiều, ở một nơi cách hải ngoại thập phần xa xôi, có một hòn đảo, vô cùng lớn, hầu như tương đương với một phần mười của Thần Châu, có thể xem như một khối lục địa cực lớn, diện tích cũng phải hơn mấy chục vạn dặm, có người còn cho rằng đó là nơi mặt trời mọc lên, gọi là Trục Nhật đảo, cũng là một thế lực nhất phẩm, người mạnh nhất trên đảo tự xưng là Kiếm Thánh Trục Nhật đảo, hai mươi năm trước, Luyện Huyết giáo chủ bại trong tay Thiên Tinh các chủ, kiếm thánh của Trục Nhật đảo cũng từng từ hải ngoại tới Thần Châu tìm Thiên Tinh các chủ đánh một trận, cuối cùng cũng thua dưới tay của Thiên Tinh các chủ, về phần kiếm thánh Trục Nhật đảo cùng với giáo chủ Luyện Huyết giáo ai mạnh ai yếu thì không có ai biết, vị công tử thứ ba chính là đồ đệ của kiếm thánh Trục Nhật đào, Trục Nhật công tử! năm nay vừa bước vào Thiên giai cảnh, vẫn chưa tròn mười tám tuổi.
- Đệ Nhất công tử! Luyện Huyết công tử! Trục Nhật công tử!
Huyền Thiên yên lặng đọc lại một lần.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé