20-11-2010, 10:51 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 291: Lang và sói kết bạn với nhau (Phần II)
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Tần Khải trong lòng cảm thấy hÆ¡i nao nao, má»™t sá»± kÃch Ä‘á»™ng dâng lên trong lòng. Gã cố gắng giữ giá»ng nói bình tÄ©nh, thản nhiên:
- Tôi đã là Tổng giám đốc khu Bắc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, hÆ¡n nữa chủ tịch Ká»· đối đãi vá»›i tôi không tệ. Tôi....
- Ká»· Thiên VÅ© đối đãi vá»›i cáºu không tệ? Má»™t năm hắn trả lÆ°Æ¡ng cho cáºu bao nhiêu? Ba triệu? Hay là năm triệu? Tôi nghÄ© sẽ không thể vượt qua năm triệu phải không? Nếu nhÆ° cáºu tá»›i Táºp Ä‘oà n Lam Thị của tôi, cáºu sẽ trở thà nh Tổng giám đốc của tổng bá»™ Táºp Ä‘oà n Lam Thị ở Bắc Kinh, lÆ°Æ¡ng má»™t năm tôi trả cho cáºu mÆ°á»i triệu, cho cáºu má»™t phần mÆ°á»i cổ phần.
Lam ChÃnh Quốc cắt ngang lá»i nói của Tần Khải, nói chắc nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t.
Tần Khải nghe váºy thì kinh ngạc, trong lòng trở nên vô cùng kÃch Ä‘á»™ng. Má»™t năm mÆ°á»i triệu, gấp đôi mức lÆ°Æ¡ng hiện tại của gã, lại còn có thể có mÆ°á»i phần trăm cổ phần. Hiện tại Táºp Ä‘oà n Lam Thị có giá trị gần má»™t trăm tá»·, má»™t cổ phần cÅ©ng chừng mÆ°á»i triệu rồi. Má»™t phần mÆ°á»i cổ phần mà tá»›i cuối năm được chia hoa hồng cÅ©ng có thể được tá»›i má»™t triệu.
- Tiểu Tần, tôi nói cho cáºu biết trong công ty của tôi chỉ có cáºu má»›i có đãi ngá»™ nà y. Bởi vì tôi xem trá»ng cáºu, tin tưởng cáºu.
Lam ChÃnh Quốc thản nhiên tuyên bố.
- Tại sao lại tin tưởng tôi?
- Tại sao Æ°? Tôi nói cho cáºu biết, bởi vì cáºu là ngÆ°á»i tuổi trẻ tà i cao trong giá»›i kinh doanh bất Ä‘á»™ng sản, những ngÆ°á»i nhÆ° cáºu không nhiá»u đâu. Cáºu cÅ©ng biết Táºp Ä‘oà n Lam Thị vừa má»›i già nh được má»™t gói thầu. Táºp Ä‘oà n Lam Thị tuy nói là cÅ©ng đã gia nháºp ngà nh bất Ä‘á»™ng sản nhÆ°ng mà chân chÃnh được coi là nhân tà i mÅ©i nhá»n thì lại không có. Cho nên tôi xem trá»ng cáºu. Dù sao đối vá»›i khối đất mà tôi tâm huyết và đã bá» ra má»™t số tiá»n lá»›n nhÆ° thế để già nh vá» thì tôi cÅ©ng không muốn bị thua lá»— thất bại. Cáºu nói xem? Chỉ cần cáºu tá»›i Táºp Ä‘oà n Lam Thị thì tà i năng của cáºu sẽ được thá»a sức phát huy.
Lam ChÃnh Quốc cháºm rãi giải thÃch.
Tần Khải nghe váºy thì cà ng thêm xúc Ä‘á»™ng. Trái tim của gã nhảy tÆ°ng tÆ°ng. CÅ©ng khó trách, Ä‘iá»u kiện mà Lam ChÃnh Quốc Ä‘Æ°a ra tháºt quáhấp dẫn. NhÆ°ng cái gì cÅ©ng phải có cái giá xứng đáng của nó.
- Tiểu Tần. Cáºu nói là Ká»· Thiên VÅ© đối vá»›i cáºu tốt. Váºy cáºu thá» nghÄ© lại xem, ngÆ°á»i nhà há» Ká»· có ngÆ°á»i nà o coi trá»ng cáºu không? Và dụ nhÆ° đại tiểu thÆ°, cô ấy có xem trá»ng cáºu không? Không dám dấu diếm, hà nh Ä‘á»™ng thổ lá»™ tình cảm chấn Ä‘á»™ng của cáºu hai ngà y trÆ°á»›c tôi cÅ©ng biết má»™t Ãt. Tháºt sá»± là cảm thấy bất công cho cáºu. Tôi nhìn thế nà o cÅ©ng không ra cái thằng ranh Sở Phà m kia so vá»›i cáºu thì có gì hÆ¡n? NhÆ°ng đại tiểu thÆ° lại Ä‘i theo Sở Phà m mà lại không chấp nháºn cáºu. Tại sao lại nhÆ° váºy?
Lam ChÃnh Quốc dừng má»™t chút rồi từng chữ từng chữ má»™t nói:
- Äó là bởi vì cô ấy coi thÆ°á»ng cáºu.
Lam ChÃnh Quốc bất ngá» nhắc tá»i chuyện thổ lá»™ tình cảm hai ngà y trÆ°á»›c khiến Tần Khải không khá»i cảm thấy nhục nhã, sắc mặt cÅ©ng Ä‘á» lên.
- Tiểu Tần, chẳng lẽ mối thù nà y cáºu không báo? Chẳng lẽ cáºu cứ tụt dốc nhÆ° thế mà không phấn chấn lên? Chẳng lẽ cáºu lại không nghÄ© rằng phải thể hiện cho má»i ngÆ°á»i biết, cho Ká»· Thiên VÅ© biết, cho đại tiểu thÆ° nhà há» Ká»· biết, cho Sở Phà m biết rằng cáºu má»›i là ngÆ°á»i Æ°u tú nhất? Lam ChÃnh Quốc giá»ng Ä‘iệu lạnh lùng buông từng tiếng má»™t.
- Tôi muốn chứ. Tôi nằm mÆ¡ cÅ©ng muốn báo thù, tôi muốn chứng minh mình má»›i là ngÆ°á»i xuất sắc nhất. Cái thằng Sở Phà m kia trong mắt của tôi căn bản không đáng má»™t đồng.
Tần Khải nhịn không được kÃch Ä‘á»™ng nói.
Lam ChÃnh Quốc cÆ°á»i cÆ°á»i, sá»± xúc Ä‘á»™ng dữ dá»™i nà y của Tần Khải dÆ°á»ng nhÆ° là nằm trong ý muốn của ông ta. Ông ta thản nhiên nói:
- Tốt lắm, cÆ¡ há»™i Ä‘ang bà y ra trÆ°á»›c mắt của cáºu. Bây giá» rốt cuá»™c cáºu lá»±a chá»n việc tiếp tục chịu Ä‘á»±ng bị ngÆ°á»i khác khinh thÆ°á»ng hay là bá» tà theo chÃnh, phát triển tà i năng và trà tuệ của mình, mở ra má»™t thá»i kỳ hùng mạnh?
-Tôi, tôi.....
Tần Khải thở gấp, nhìn vá» phÃa Lam ChÃnh Quốc muốn nói gì đó nhÆ°ng lại thôi.
Lam ChÃnh Quốc khoát tay nói:
- Không cần vá»™i, không cần vá»™i. Tôi có thể cho cáºu ba ngà y để suy nghÄ©, cáºu không cần gì phải vá»™i.
- Không, không cần suy nghÄ©. Äược chủ tịch xem trá»ng nhÆ° thế tôi rất vui mừng. Nếu nhÆ° tôi còn do dá»± thì tháºt không phải vá»›i sá»± chân thà nh và tÃn nhiệm của chủ tịch. Bây giá» tôi có thể nói rõ rà ng vá»›i chủ tịch, tôi đồng ý rá»i khá»i Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, dốc sức vì chủ tịch. Ngà y mai tôi sẽ viết Ä‘Æ¡n từ chức gá»i cho Ká»· Thiên VÅ©.
Tần Khải lá»™ ra vẻ kÃch Ä‘á»™ng nói.
Lam ChÃnh Quốc cÆ°á»i cÆ°á»i. Kết quả nà y so vá»›i dá»± kiến của ông ta còn nhanh hÆ¡n má»™t chút. Ông ta khẽ thở ra, vui vẻ nói:
- Tốt, tốt! Tiểu Tần, cáºu quyết định nhÆ° thế tôi tháºt sá»± rất vui mừng. Má»™t phen cố gắng cùng thà nh khẩn của tôi cuối cùng cÅ©ng không uổng phÃ. Chỉ là trong má»™t thá»i gian ngắn tôi hy vá»ng cáºu có thể không rá»i khá»i Công ty Bất Ä‘á»™ng sản Quốc Cảnh. Nói má»™t cách Ä‘Æ¡n giản, cáºu hãy vẫn tiếp tục đảm nhiệm chức Tổng giám đốc khu Hoa Bắc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Äồng thá»i vẫn âm thầm là Tổng giám đốc của Táºp Ä‘oà n Lam Thị ở Bắc Kinh. Những đãi ngá»™ mà tôi đã nói vá»›i cáºu cứ theo đó mà là m.
Tần Khải nghe váºy thì sá»ng sốt. Lần nà y thì đúng là gã tháºt sá»± ngẩn cả ngÆ°á»i ra, khó hiểu há»i:
- Chủ tịch, tại sao lại nhÆ° váºy?
- Tiểu Tần, cáºu chắc biết lần nà y tôi chuyển tổng bá»™ công ty vá» Bắc Kinh là vì mục Ä‘Ãch gì phải không?
- Việc nà y.... Còn xin chủ tịch nói ra.
- Tôi lần nà y Ä‘i đến Bắc Kinh, mục Ä‘Ãch lá»›n nhất chÃnh là muốn lÅ©ng Ä‘oạn thị trÆ°á»ng bất Ä‘á»™ng sản ở thủ đô, đánh bại Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh.
Lam ChÃnh Quốc từng chữ từng chữ má»™t nói.
Tần Khải nghe váºy nhịn không được hÃt sâu và o má»™t cái, trên khuôn mặt hiện lên má»™t vẻ do dá»±. Dù sao gã cÅ©ng đã ở trong Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh nhiá»u năm. Gã rá»i khá»i Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh để tham gia và o Táºp Ä‘oà n Lam Thị thì bản thân đã trở thà nh kẻ phản bá»™i rồi. Bây giá» nếu nhÆ° cùng Lam ChÃnh Quốc mÆ°u đồ phá hoại Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh thỉ không chỉ Ä‘Æ¡n giản là má»™t tên phản bá»™i. Sau nà y chắc chắn sẽ bị ngÆ°á»i Ä‘á»i phỉ nhổ.
Lam ChÃnh Quốc lạnh lùng nhìn Tần Khải, nở ra má»™t nụ cÆ°á»i khinh thÆ°á»ng, nói:
- Thế nà o, có phải và i năm ở Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh cáºu đã phát sinh tình cảm vá»›i nó? ThÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng nhÆ° chiến trÆ°á»ng. Cáºu nhân từ vá»›i kẻ địch chÃnh là tà n nhẫn vá»›i chÃnh mình. Má»™t tÆ°á»›ng đánh thà nh vạn xÆ°Æ¡ng khô. Nếu muốn gây dá»±ng sá»± nghiêp thì là m sao có thể tránh khá»i việc giẫm lên xác của kẻ khác? Äà n ông mà có lòng dạ của Ä‘Ã n bà thì sẽ không bao giá» gây dá»±ng nên được đại nghiệp.
Tần Khải nghe váºy thì không khá»i Ä‘á» mặt lên, trong đôi mắt của gã bá»—ng bắn ra những tia hà n quang âm trầm lạnh nhÆ° băng.
- HÆ¡n nữa, bằng và o tà i năng của cáºu thì có thể hoà n toà n đảm nhiệm chức chủ tịch của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Cáºu muốn là m chức chủ tịch Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh thì chỉ có cách đánh sáºp Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Sau đó Táºp Ä‘oà n Lam Thị của tôi sẽ bá» vốn xây dá»±ng lại. Sau khi xây dá»±ng xong, chức vị chủ tịch Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên do cáºu đảm trách.
Lam ChÃnh Quốc khẽ gõ mặt bà n, trầm giá»ng nói từng chữ từng chữ má»™t vạch ra chiến lược.
Tần Khải nghe váºy thì trong lòng chấn Ä‘á»™ng. Chủ tịch Æ°? Äây má»›i chÃnh là giấc mÆ¡ mà gã muốn. Máu nóng của gã nhÆ° sôi lên, cảm thấy mình giống nhÆ° tuấn mã gặp được Bá Nhạc, cuối cùng cÅ©ng được ngÆ°á»i khác xem trá»ng, mình còn lý do gì mà còn do dá»± nữa đây?
- Äược, tôi nghe theo sá»± sắp xếp của chủ tịch. Váºy chủ tịch muốn tôi là m thế nà o?
- Cái nà y tôi không nói cáºu cÅ©ng biết phải là m thế nà o. Cáºu bây giá» vá»›i thân pháºn là Tổng giám đốc khu Hoa Bắc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, trong tay hẳn là nắm giữ rất nhiá»u tà i liệu tuyệt máºt của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh phải không? Còn nữa, sau khi Táºp Ä‘oà n Lam Thị chuyển vá» thủ đô chắc chắn có rất nhiá»u cuá»™c há»p được diá»…n ra, ná»™i dung những cuá»™c há»p đó là gì? Chiến lược phát triển sau nà y của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh là nhÆ° thế nà o? Vân vân... Cáºu chỉ cần cung cấp những tin tức đó là được.
Tần Khải nghe váºy thì sá»ng sốt. Tiết lá»™ bà máºt của công ty chÃnh là phạm tá»™i đó!
Lam ChÃnh Quốc dÆ°á»ng nhÆ° nhìn ra sá»± lo lắng trong lòng của Tần Khải, há»i hợt nói:
- Cáºu yên tâm Ä‘i. Việc Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh bị sụp đổ không ai Ä‘iá»u tra ra cáºu đâu. Không nói dối cáºu, quan hệ giữa tôi và ThÆ° ký Thị ủy TrÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là bình thÆ°á»ng.
Tần Khải nghe váºy thì trong mắt lá»™ ra vẻ kiên quyết âm trầm. Gã nhìn vá» phÃa Lam ChÃnh Quốc gáºt gáºt đầu. Gã đã hạ quyết tâm.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
20-11-2010, 10:52 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 292: Lam Tuyết lo âu
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Lam ChÃnh Quốc Ä‘Ãch thân má»i Tần Khải đến biệt thá»± của mình thà nh tâm chiêu hiá»n đãi sÄ©, chân tháºt Ä‘á»—i đãi, khuyên bảo gã. Song kiếm hợp bÃch cuối cùng đã khiến Tần Khải Ä‘á»™ng tâm, quyết tâm phản lại Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, đến nÆ°Æ¡ng tá»±a Táºp Ä‘oà n Lam Thị. HÆ¡n nữa, lại còn chịu trách nhiệm đánh cắp tà i liệu cÆ¡ máºt của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh để cung cấp cho Táºp Ä‘oà n Lam Thị nữa. Má»™t chiêu nà y của Lam ChÃnh Quốc có thể nói là đã bóp nghẹt và o cổ há»ng của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh rồi.
Theo nhÆ° lá»i nói của Lam ChÃnh Quốc thì ông ta đã chú ý đến Tần Khải từ lâu. Ông ta sá»›m đã có ý đồ chiêu dụ Tần Khải đến công ty mình, nhÆ°ng vẫn không tìm được cÆ¡ há»™i thÃch hợp. Mãi cho đến khi Tần Khải thổ lá»™ tình cảm vá»›i đại tiểu thÆ° bị thất bại thì ông ta cho rằng cÆ¡ há»™i đã tá»›i, má»›i ra tay. Sau đó ông ta âm thầm phái ngÆ°á»i quan sát kỹ cà ng nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Tần Khải, đến khi biết được Tần Khải sau khi thổ lá»™ tình cảm bị thất bại thì sa sút tinh thần đến ná»—i má»—i buổi tối Ä‘á»u lui tá»›i các quán bar thì lúc đó Lam ChÃnh Quốc má»›i vui mừng nở nụ cÆ°á»i. Biểu hiện sa sút vá» mặt tinh thần của Tần Khải nhÆ° váºy đúng là thá»i cÆ¡ mà ông ta hằng chỠđợi. Bởi vì chỉ cần lúc nà y ông ta ra mặt hẹn gặp Tần Khải thì trong lòng gã sẽ cảm thấy ấm áp. Khen ngợi, trá»ng dụng, dụ dá»— nhÆ° thế thì gã nhất định sẽ phản lại Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh và dốc hết sức cho Táºp Ä‘oà n Lam Thị.
Sá»± tháºt là cuối cùng Lam ChÃnh Quốc đã thà nh công. Dù sao trên Ä‘á»i nà y cÅ©ng chẳng có mấy ngÆ°á»i có thể cưỡng lại được Ä‘iá»u kiện hấp dẫn của Lam ChÃnh Quốc. LÆ°Æ¡ng má»™t năm mÆ°á»i triệu , lại được hưởng má»™t phần mÆ°á»i cổ phần của Táºp Ä‘oà n Lam Thị. Quan trá»ng nhất là , sau khi đánh đổ Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh thì gã sẽ trở thà nh tân chủ tịch của Quốc Cảnh.
Äối vá»›i Ä‘iá»u kiện mê ngÆ°á»i đó, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Tần Khải không thể cưỡng lại được. Huống hồ sau khi gã tá» tình bị đại tiểu thÆ° cá»± tuyệt thì vẫn có má»™t tâm trạng muốn trả thù đại tiểu thÆ°, tháºm chà là trả thù toà n bá»™ Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Cho nên Ä‘iá»u kiện mà Lam ChÃnh Quốc Ä‘Æ°a ra tháºt ăn khá»›p vá»›i tâm trạng đó, và ngay láºp tức gã gáºt đầu đáp ứng.
- Chủ tịch, trÆ°á»›c mắt tôi Ä‘ang quản lý hạng mục hợp tác giữa Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh và Táºp Ä‘oà n Sắt thép Kiến An. Chỉ cần tôi hÆ¡i tiết lá»™ má»™t số chi tiết trong đó thì chủ tịch có thể áp dụng má»™t số thủ Ä‘oạn. Bên trong tôi lại khẽ Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân, thì hạng mục nà y sẽ không thể tiến hà nh. Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh sẽ ngay láºp tức thua lá»— cả trăm triệu. DÄ© nhiên đây chỉ là bÆ°á»›c đầu tiên. Những hạng mục khác ở khu vá»±c Hoa Bắc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh cÅ©ng sẽ từ từ mà lá»— vốn vì các nguyên nhân khách quan. Còn nguyên nhân khách quan gì thì tôi không nói chủ tịch trong lòng chắc cÅ©ng biết rồi chứ?
Sá»± lạnh lẽo trong mắt của Tần Khải ngà y cà ng dà y lên, gã cÆ°á»i lạnh nói vá»›i Lam ChÃnh Quốc.
Lam ChÃnh Quốc nghe váºy thì suy nghÄ© má»™t chút rồi cÆ°á»i ha hả, nói:
- Tiểu Tần, quan Ä‘iểm của tôi cÅ©ng là nhÆ° váºy. Tôi quả nhiên không nhìn lầm cáºu.
- Sau nà y còn cần chủ tịch cất nhắc nhiá»u hÆ¡n.
Tần Khải nói.
- Ha ha, yên tâm Ä‘i. Cáºu cứ là m cho tốt. Tôi tin tưởng là sau nà y cáºu sẽ đạt được thà nh tá»±u rất lá»›n.
Lam ChÃnh Quốc cÆ°á»i xong lại nói chuyện thêm vá»›i Tần Khải ná»a giá» nữa. Äến lúc nà y Tần Khải má»›i đứng dáºy từ biệt.
- Từ ngà y mai mong cáºu sẽ dốc sức cho Táºp Ä‘oà n Lam Thị. DÄ© nhiên, thân pháºn của cáºu vẫn nhÆ° cÅ© là má»™t Tổng giám đốc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Việc Táºp Ä‘oà n Lam Thị có thể đánh đổ được Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh là trông cáºy cả và o cáºu đó.
Lam ChÃnh Quốc đứng dáºy tiá»…n Tần Khải Ä‘i xuống dÆ°á»›i lầu.
- Chủ tịch yên tâm Ä‘i. Tôi sẽ không phụ sá»± kỳ vá»ng của ngà i đâu.
Tần Khải kiên quyết nói.
Khi hai ngÆ°á»i Ä‘i xuống dÆ°á»›i lầu thì bá»—ng có má»™t chiếc xe con chạy tá»›i trÆ°á»›c cá»a biệt thá»±. Quản gia VÆ°Æ¡ng của biệt thá»± HÆ°Æ¡ng Giang liá»n mang ô che mÆ°a Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a xe. Má»™t cô gái mặc áo khoác Ä‘en chui và o dÆ°á»›i ô mà quản gia VÆ°Æ¡ng Ä‘ang cầm, Ä‘i và o trong biệt thá»±.
Khuôn mặt xinh đẹp nhÆ° ngá»c của cô gái nà y hÆ¡i á»ng hồng, má»™t đôi mắt trong nhÆ° là n nÆ°á»›c mùa thu, trong đó mÆ¡ hồ có má»™t sá»± u buồn. Từ trên thân thể cô toát ra khà chất nhÆ° má»™t Ä‘oá u lan trong cốc vắng. Cô chÃnh là con gái của Lam ChÃnh Quốc, Lam Tuyết.
Lam ChÃnh Quốc nhìn thấy Lam Tuyết thì trên mặt có vẻ vui mừng, nở nụ cÆ°á»i hiá»n là nh rồi nói:
- Tuyết nhi, con đã vá» rồi. MÆ°a lá»›n nhÆ° váºy ba còn tưởng con không vá».
Tần Khải nhìn thấy Lam Tuyết thì hÆ¡i ngẩn ra. Rõ rà ng vẻ u buồn không giống ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng của Lam Tuyết khiến cho gã hÆ¡i kinh ngạc. Chỉ có Ä‘iá»u Tần Khải cÅ©ng đã gặp qua nhiá»u ngÆ°á»i con gái đẹp, cho nên gã nhanh chóng lấy lại được sá»± bình tÄ©nh.
Lúc nà y Lam Tuyết cÅ©ng đã chú ý tá»›i Tần Khải, trên mặt có hÆ¡i sá»ng sốt.
Lam ChÃnh Quốc cÆ°á»i ha hả giá»›i thiệu:
- Tiểu Tần, đây là con gái của tôi, Lam Tuyết. Tuyết nhi, vị tiên sinh nà y là Tần Khải, Ä‘ang đảm nhiệm chức Tổng giám đốc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, là má»™t tà i năng trẻ đầy hứa hẹn.
Lam Tuyết nghe váºy thì lại sá»ng sốt. Cô thầm nghÄ©, “Tại sao ba mình lại gá»i Tổng giám đốc của táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh đến nhà ?†Chỉ có Ä‘iá»u vì lá»… Ä‘á»™ cô vẫn mỉm cÆ°á»i nói:
- Chà o Tần tiên sinh.
- Chà o Lam tiểu thư, rất vui được gặp cô.
Tần Khải mỉm cÆ°á»i nói.
Lam Tuyết nghe váºy thì cÆ°á»i cÆ°á»i, sau đó nói:
- Tôi có việc báºn phải vá»™i Ä‘i.
Cô nói xong liá»n Ä‘i và o bên trong phòng khách.
Tần Khải nhịn không được nhìn theo hình bóng của Lam Tuyết. Sau đó gã quay vá» phÃa Lam ChÃnh Quốc cÆ°á»i nói:
- Chủ tịch, tôi xin từ biệt.
- Äược, tôi cÅ©ng không tiá»…n xa. Tiểu Võ, anh tiá»…n Tiểu Tần má»™t Ä‘oạn nhé.
Lam ChÃnh Quốc nói.
Sau đó Lam ChÃnh Quốc Ä‘i vá» phòng khách ngồi xuống bên cạnh Lam Tuyết cÆ°á»i nói:
- Tiểu Tuyết, con có thể trở vá» ba tháºt là rất vui mừng.
- À, đúng rồi. Ba cÅ©ng biết tên Tần Khải kia là Tổng giám đốc Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh à ? Tại sao lại má»i hắn đến đây?
Lam Tuyết không nhịn được há»i.
- Tiểu Tần Æ°, ha ha, từ hôm nay trở Ä‘i hắn không còn là ngÆ°á»i của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh nữa mà sẽ là ngÆ°á»i của Táºp Ä‘oà n Lam Thị chúng ta. Hắn sẽ là m việc cho ba. Hắn chÃnh là má»™t quân cá» quan trá»ng để ba đối phó vá»›i Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh.
Lam ChÃnh Quốc không dấu được sá»± kÃch Ä‘á»™ng, cao hứng nói.
Lam Tuyết nghe váºy thì sá»ng sốt, nhịn không được nói:
- Ba, ý ba muốn nói là đưa hắn tá»›i Táºp Ä‘oà n Lam thị?
- Äúng, chỉ có Ä‘iá»u thân pháºn trÆ°á»›c mắt của hắn vẫn là Tổng giám đốc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Mục Ä‘Ãch của ba chÃnh là để hắn cung cấp những sách luợc cÆ¡ máºt từ bên trong Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh.
Ãnh mắt của Lam ChÃnh Quốc lấp lánh tinh quang, cháºm rãi nói.
- NhÆ°ng ba, ba không biết là m nhÆ° váºy rất..... rất không tốt không? Thủ Ä‘oạn nà y tháºt không quang minh chÃnh đại.
Lam Tuyết kinh ngạc há»i.
- Quang minh chÃnh đại? Hừ, thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng thì có cái gì gá»i là quang minh chÃnh đại? Cái mà thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng coi trá»ng chÃnh là kết quả thắng lợi sau cùng. Chỉ cần thắng lợi thì cho dù áp dụng bất kỳ thủ Ä‘oạn nà o cÅ©ng được.
Lam ChÃnh Quốc hừ má»™t tiếng rồi nói.
- Nhưng cũng không nên dùng thủ đoạn rất ti tiện như thế để già nh thắng lợi. Chẳng lẽ ba không thể cạnh tranh công bằng cùng với các công ty khác được hay sao?
Lam Tuyết hÆ¡i kÃch Ä‘á»™ng nói.
- Tiểu Tuyết, trên thế giá»›i nà y căn bản là không tồn tại cái thứ gá»i là công bằng, chỉ có thắng lợi hoặc thất bại mà thôi.
Lam ChÃnh Quốc lá»›n tiếng nói.
Lam Tuyết nghe váºy thì có hÆ¡i sá»ng sốt. Má»™t lúc sau má»›i yếu á»›t nói:
- Ba, ba còn nhá»› lúc con má»›i bắt là m quản lý tà i chÃnh ở tổng bá»™ công ty không? Lúc đó con chỉ là m có ba tháng thì không là m nổi nữa. Tại vì sao ba biết không? Bởi vì con phát hiện ra trong công ty có rất nhiá»u chuyện Ä‘en tối. Lúc đó con thấy rất ghê rợn. Con đã từng phản ánh vá»›i ba nhÆ°ng ba lại không cho là đúng. Cuối cùng con cảm thấy con không thể là m nữa, bởi vì con sợ nếu là m tiếp thì sẽ huá»· hoại hết tất cả ấn tượng tốt đẹp vá» ba trong lòng con.
Lam ChÃnh Quốc nghe váºy thì sá»ng sốt, ánh mắt nhìn Lam Tuyết đầy vẻ phức tạp.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
20-11-2010, 10:52 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 293: Sở Phà m, có thể đến gặp tôi không? (Phần I)
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Má»™t lúc sau, Lam ChÃnh Quốc má»›i cháºm rãi nói:
- Äây chÃnh là nguyên nhân khiến con không chịu ở lại tổng bá»™ công ty phải không?
- Không sai, bởi vì con không quen vá»›i những mÆ°u đồ Ä‘en tối ở đó, mà ba thân là nhân váºt đứng đầu công ty lại nhắm mắt là m ngÆ¡ đối vá»›i sá»± việc nà y, nhiá»u năm qua Ä‘á»u dùng thủ Ä‘oạn đó cạnh tranh đối phó vá»›i các công ty xà nghiệp khác. Ba bảo con là m sao có thể ở công ty của ba là m việc được? Còn mong con kế thừa sá»± nghiệp của ba. Việc nà y là m sao có thể?
Giá»ng nói của Lam Tuyết ngà y cà ng trở nên kÃch Ä‘á»™ng.
- Tiểu Tuyết, con, con là đang nói ba dùng thủ Ä‘oạn đê tiện phải không? Trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng liệu có má»™t công ty nà o dá»±a và o lÆ°Æ¡ng tâm mà gây dá»±ng sá»± nghiệp? Xã há»™i nà y chÃnh là nhÆ° váºy, thắng chÃnh là là m vua.
Lam ChÃnh Quốc tức giáºn nói.
- NhÆ°ng chúng ta là m những việc mà cả lÆ°Æ¡ng tâm cÅ©ng cảm thấy có lá»—i. Là m kinh doanh đâu nhất thiết phải nhÆ° váºy. Con không tin má»™t doanh nghiệp bất chÃnh có khả năng tồn tại được trong má»™t thá»i gian dà i.
Lam Tuyết không chịu tá» ra kém thế, tiếp tục tranh luáºn.
- Tiểu Tuyết!
Lam ChÃnh Quốc nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, vẻ mặt trở nên xanh mét, rõ rà ng là đang vô cùng tức giáºn.
Lam Tuyết nghe váºy thì ngẩn ra, sau đó lá»›n tiếng nói:
- Có lẽ tất cả những công ty kinh doanh Ä‘á»u Ä‘ang tồn tại bằng những mÆ°u đồ Ä‘en tối. NhÆ°ng con cÅ©ng không thể chấp nháºn được.
Lam Tuyết nói xong liá»n đứng dáºy bá» Ä‘i ra ngoà i.
Lam ChÃnh Quốc sá»ng sốt, quay ngÆ°á»i lại thì đã thấy Lam Tuyết chạy ra khá»i cá»a, ngoà i trá»i mÆ°a to nhÆ° trút nÆ°á»›c.
- Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết, con mau quay trở lại. Ngoà i trá»i Ä‘ang mÆ°a đó, Tiểu Tuyết...
Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng chạy ra ngoà i, nhÆ°ng Lam Tuyết đã lên xe chạy nhÆ° bay.
Lam ChÃnh Quốc nắm chặt hai tay, đỠđẫn đứng ở trong mÆ°a, mặc kệ những hạt mÆ°a lÆ¡n nhÆ° hạt Ä‘áºu rÆ¡i xuống toà n thân. Ông ta cảm thấy kinh ngạc khi nhìn theo hÆ°á»›ng mà Lam Tuyết lái xe Ä‘i, trong mắt hiện ra má»™t vẻ Ä‘au khổ phức tạp.
- Ông chủ, ông chủ, ông, ông là m sao váºy? Ông phải bảo trá»ng thân thể chứ?
Quản gia VÆ°Æ¡ng sau khi nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng thì chạy ra, nhìn thấy Lam ChÃnh Quốc Ä‘ang đứng ở trong mÆ°a thì vá»™i và ng mang dù chạy đến bên cạnh của Lam ChÃnh Quốc.
- Aizzzzz, Tiểu Tuyết, con, con tại sao lại không thông hiểu nhÆ° thá»? Con khi nà o má»›i hiểu ra má»i chuyện đây. Aizzzz!
Lam ChÃnh Quốc thở dà i sau đó lẩm bẩm nói.
- Ông chủ, tiểu thư cô ấy còn nhỠtuổi. Sau và i năm nữa sẽ biết nỗi khổ tâm của ông.
Quản gia Vương vừa an ủi vừa nói:
- Ông chủ, bên ngoà i mưa to gió lớn. Chúng ta nên đi và o thôi.
- Ông, ông mau cho ngÆ°á»i theo dõi Tiểu Tuyết cho tôi. Bên ngoà i trá»i mÆ°a, nó vừa rồi lại giáºn dá»—i chạy Ä‘i, ngá»™ nhỡ xảy ra chuyện gì thì biết là m thế nà o? Mau, mau sai ngÆ°á»i Ä‘i!
Lam ChÃnh Quốc vá»™i và ng nói.
- Vâng vâng, ông chủ cứ và o nhà trÆ°á»›c Ä‘i đã. Tôi sẽ sắp xếp ngÆ°á»i Ä‘i là mngay.
Quản gia Vương vội và ng nói.
Lam Tuyết lái xe chạy băng băng trên Ä‘Æ°á»ng. Trong lòng cô cảm thấy trống rá»—ng, mÆ¡ hồ có má»™t cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n. Äôi mắt to đã trà n đầy nÆ°á»›c mắt khẽ chá»›p chá»›p. Äã nhiá»u năm nhÆ° váºy mà ba cô vẫn không há»thay đổi. Không có sá»± tháºt nà o có thể cô cảm thấy khó chịu nhÆ° chuyện nà y.
Cô vốn nghÄ© rằng những kháng nghị của mình trong những năm qua có thể khiến cho ba thay đổi má»™t chút quan Ä‘iểm mê hoặc ấy. NhÆ°ng không, ba của cô không há» thay đổi, ngược lại ngà y cà ng không có nhân tÃnh. Lúc nà y cô bá»—ng nhiên hiểu được mình nhá» bé nhÆ° thế nà o. Cô cảm thấy ba cô ngoà i miệng tuy nói là yêu quý cô nhÆ°ng lại không há» tôn trá»ng cô má»™t chút nà o, cho nên cô cảm thấy Ä‘au lòng và thÆ°Æ¡ng tâm mãi không thôi.
Äặc biệt, ba cô còn vì việc nà y mà lá»›n tiếng mắng cô nữa. Cô cảm thấy ý kiến của mình là đúng. Cô không muốn cuá»™c sống suốt ngà y phải đấu đá nhau, lừa gạt lẫn nhau, tranh đấu má»™t cách đê tiện vô sỉ. Cho nên cô không muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i ba cô nữa. Cô hy vá»ng mình có thể sá»›m rá»i khá»i ông để tránh khá»i bị cuốn và o trong vòng xoáy tranh đấu. NhÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng của cha cô lại ngà y cà ng nghiêm trá»ng, không ngá» là mua chuá»™c cả má»™t Tổng giám đốc của Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, dùng má»™t thủ Ä‘oạn đê tiện nhÆ° váºy để đối phó vá»›i Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Äây là điá»u cô không thể chấp nháºn được.
Äáng tiếc những lá»i kháng nghị của cô chẳng những không lay chuyển được ba mình mà ngược lại còn bị ba cô mắng cho má»™t tráºn. Cho nên cô má»›i má»™t thân má»™t mình chạy Ä‘i.
Lái xe chạy ở trong cuồng phong bão táp, Lam Tuyết Ä‘á»™t nhiện nháºn ra mình tháºt bất lá»±c. ô cảm thấy mìn giống nhÆ° má»™t chiếc thuyá»n con má»ng manh trong cÆ¡n mÆ°a sa gió giáºt lắc lÆ° không ngừng. PhÃa trÆ°á»›c là biển cả mênh mông không Ä‘Æ°á»ng, không có thứ gì nÆ°Æ¡ng tá»±a được. Má»™t ná»—i bi thÆ°Æ¡ng dâng lên trong lòng cô, không thể nà o kìm nén được, những giá»t mắt theo hai má chảy xuống dÆ°á»›i, từng giá»t mÆ°a lá»›n nhÆ° những hạt Ä‘áºu rÆ¡i xuống thân xe cà ng là m tăng thêm tâm tình thê lÆ°Æ¡ng tÄ©nh mịch trong lòng cô.
Lúc nà y cô Ä‘á»™t nhiên rất muốn tìm má»™t ai đó để tâm sá»± và trò chuyện. Lúc nà y cô Ä‘á»™t nhiên cảm thấy mình cần phải có má»™t ngÆ°á»i ở bên cạnh. NhÆ°ng ở trong đêm mÆ°a má» mịt nà y có thể tìm ai đây?
Sở Phà m? Lam Tuyết nhanh chóng xoay chuyển đầu óc, không nhịn được nhá»› tá»›i cái tên nà y. NhÆ°ng cô cÅ©ng do dá»±, “Bên ngoà i mÆ°a to gió lá»›n, sấm chá»›p ầm ầm gá»i hắn liệu hắn có tá»›i không? Có nên hay không nên quấy rầy hắn?†Lam Tuyết thầm nghÄ©, nhÆ°ng cuối cùng cô cẫn nhấc di Ä‘á»™ng gá»i cho Sở Phà m.
Lúc ấy Sở Phà m đang ở trong biệt thự Bạch Cảnh Sơn. Sau khi đánh cho Từ Lãng thà nh tà n phế, hắn đã mang di thể của A Thiến trở vỠđây.
Giá» phút nà y, A Thiến Ä‘ang nằm ở trong linh cữu. Linh cữu để ở trong đại sảnh của biệt thá»±. Sở Phà m cùng mấy ngÆ°á»i Ngô bá Ä‘á»u cảm thấy bi thÆ°Æ¡ng, trong lòng ai cÅ©ng cầu nguyện cho A Thiến được yên nghỉ tháºt tốt.
Lúc nà y bá»—ng Ä‘iện thoại của Sở Phà m vang lên, nhìn và o mà n hình hắn biết là Lam Tuyết gá»i tá»›i. Chần chừ má»™t lúc, hắn Ä‘i ra ngoà i nghe Ä‘iện thoại:
- Alo, Lam Tuyết à , có chuyện gì không? Cô tìm tôi có việc gì à ?
Lam Tuyết nghe được giá»ng nói của Sở Phà m thì trong lòng cảm thấy má»™t niá»m vui không rõ là lý do gì. Cô láºp tức thấy được trong giá»ng nói của Sở Phà m có má»™t vẻ nặng ná» Ä‘ang kìm nén.
Cô hÆ¡i sá»ng sốt, nhịn không được há»i:
- Sở Phà m, anh, anh không sao chứ?
- Tôi không sao, cô tìm tôi có việc gì thế?
Sở Phà m nói.
- Tôi, trong lòng tôi cảm thấy không vui. Anh có thể đến đây tiếp chuyện tôi không?
Lam Tuyết há»i.
Sở Phà m hÆ¡i sá»ng sốt, nhìn linh cữu của A Thiến Ä‘ang đặt ở trong phòng khách, im lặng má»™t chút rồi nói:
- Äược rồi, cô không sao chứ? Cô Ä‘ang ở đâu?
- Tôi, tôi chỠanh ở quán bar Sway nhé. Anh có đến đó được không?
Lam Tuyết nói.
- Äược, lát nữa gặp lại.
Sở Phà m nói xong liá»n tắt Ä‘iện thoại, sau đó nói vá»›i Ngô bá hắn có việc phải Ä‘i ra ngoà i.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
20-11-2010, 10:53 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 293: Sở Phà m, có thể đến gặp tôi không? (Phần II)
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Quán bar Sway.
Trong má»™t chá»— ngồi vắng vẻ của quán bar, má»™t cô gái có khuôn mặt buồn buồn, trong tay cầm má»™t chiếc ly thủy tinh mà u lam, Ä‘ang cháºm rãi uống má»™t mình, chÃnh là Lam Tuyết.
Cô ở quán bar Sway đợi đã hÆ¡n mÆ°á»i phút. Ngá»n đèn ở quán bar Sway kia khiến vẻ mặt buồn buồn của cô trở nên lá»™ng lẫy mà lại thần bà khó lÆ°á»ng, đã âm thầm hấp dẫn ánh mắt của nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. Có má»™t số ngÆ°á»i Ä‘ang muốn rục rịch Ä‘i tá»›i gần. Dù sao má»™t ngÆ°á»i đẹp lại Ä‘ang ngồi má»™t mình nhÆ° thế không khá»i khiến cho má»™t số kẻ đến quán bar để săn gái đẹp chú ý đến.
Chỉ có Ä‘iá»u lúc nà y má»™t ngÆ°á»i thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng trầm tÄ©nh lại Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa Lam Tuyết. Lam Tuyết nhìn thấy ngÆ°á»i nà y xong thì trên miệng nở nụ cÆ°á»i ấm áp tá»± nhiên. Bởi vì ngÆ°á»i má»›i tá»›i nà y chÃnh là Sở Phà m.
- Anh tới rồi.
Lam Tuyết khẽ cÆ°á»i nói.
- Ừ.
Sở Phà m ngồi xuống sau đó nhìn và o đôi mắt của Lam Tuyết, hÆ¡i nhÃu nhÃu mà y nói:
- Cô hình nhÆ° bị Æ°á»›t, gặp mÆ°a à ? Xem ra cô có Ä‘ang có chuyện không vui, trá»i thấy cô gái nà y không vui nên khiến cô phải gặp mÆ°a.
HÆ¡i sá»ng sốt, cô nhá»› tá»›i lúc mình cùng ba mình cãi nhau, cô hÆ¡i thở dà i má»™t tiếng:
- Buổi tối tôi vá»›i ba tôi có cãi nhau má»™t chút. Tâm tình có chút không ổn nên muốn tìm má»™t ngÆ°á»i để giải sầu.
- Váºy à ? Váºy thì cô đã tìm đúng ngÆ°á»i rồi đấy. Tôi vừa rồi cÅ©ng có chuyện không vui, có thể nói là vô cùng buồn chán. Những ngÆ°á»i có tâm sá»± lại gặp nhau rồi. Chỉ có Ä‘iá»u cô không vui là do cãi nhau vá»›i ba cô. Tôi lại không vui là bởi vì tôi má»›i biết ba mẹ của tôi đã không còn sống trên Ä‘á»i nữa...
Sở Phà m vốn cũng định kể chuyện A Thiến ra nhưng cuối cùng vẫn kìm được.
- Hả? Anh tìm được cha mẹ của anh rồi sao? Bá»n há» là m sao mà qua Ä‘á»i?
Lam Tuyết nhịn không được kinh ngạc há»i.
Nhắc tới cha mẹ mình sắc mặt của Sở Phà m trở nên âm trầm, trong mắt ánh lên và i tia hà n quang, lạnh lùng nói:
- Ba mẹ tôi bị kẻ gian bức tỠrồi!
Lam Tuyết sá»ng sốt, nhịn không được há»i:
- Tại, tại sao lại có thể nhÆ° váºy? Là ngÆ°á»i nà o là m?
- Nói ra thì tháºt là buồn. Ba ngà y trÆ°á»›c tôi má»›i biết tin tức của ba mẹ mình, nhÆ°ng hỠđã không còn sống trên Ä‘á»i, mất ngay từ khi tôi má»›i sinh ra rồi. Bá»n há» là bị kẻ gian bức tá». Nói ra thì có lẽ cô sẽ không tưởng tượng được đâu. Kẻ gian bức tá» ba mẹ tôi chÃnh là Lam ChÃnh Quốc, chủ tịch của Táºp Ä‘oà n Lam Thị. Sở Phà m lạnh lùng nói.
- Cái gì?
Lam Tuyết nhịn không được kêu lên má»™t tiếng, trong nháy mắt, hô hấp của cô dÆ°á»ng nhÆ° dừng lại, tim không ngừng Ä‘áºp thình thịch, thân thể má»m mại khẽ run nhè nhẹ, trong đầu trở nên trống rá»—ng, giống nhÆ° có tiếng sấm "ong ong" chấn Ä‘á»™ng bên tai. Lá»i nói của Sở Phà m không khác gì má»™t quả bom hạng nặng bùng nổ trong lòng cô. Cô cá»±c kỳ khiếp sợ, rất lâu sau má»›i có thể Ä‘iá»u hòa được hÆ¡i thở.
- Anh, anh nói là chủ tịch Táºp Ä‘oà n Lam Thị, Lam ChÃnh Quốc bức tá» ba anh Æ°?
Lam Tuyết run giá»ng há»i.
- Không sai, đây chÃnh là do cấp dÆ°á»›i của ba tôi năm đó kể lại, còn Ä‘em gốc ngá»n sá»± tình năm đó kể lại rà nh mạch cho tôi biết!
Trong lúc phẫn ná»™ Sở Phà m dÆ°á»ng nhÆ° không để ý tá»›i phản ứng kỳ lạ của Lam Tuyết.
Trái tim Lam Tuyết Ä‘áºp "thình thịch", sắc mặt vốn hÆ¡i hồng nay đã trở thà nh tái xanh, tay chân cÅ©ng bắt đầu cảm thấy lạnh giá, bà n tay cầm chiếc ly thủy tinh mà u xanh khẽ run rẩy, rượu từ trong ly khẽ chảy ra, rá»›t trên mu bà n tay của cô.
Sở Phà m thấy váºy thì sá»ng sốt, nhìn thấy thân thể hÆ¡i run rẩy của Lam Tuyết, hắn nhịn không được há»i:
- Lam Tuyết, cô có cảm thấy lạnh không?
Lam Tuyết cảm thấy tay chân lạnh nhÆ° băng. Cô xoay ngÆ°á»i lại, đỠđẫn trả lá»i:
- Lạnh, tôi cảm thấy rất lạnh.
Giá» phút nà y cô chẳng những cảm thấy tay chân mình lạnh nhÆ° mà ngay cả trái tim mình cÅ©ng muốn đóng băng luôn rồi. “ChÃnh ba mình là hung thủ đã bức tá» cha mẹ của Sở Phà m Æ°? Tại sao lại có thể nhÆ° váºy được? Tại sao lại có thể nhÆ° váºy? Sở Phà m có lầm không? Hay là ông trá»i trêu ghẹo mình? Vì sao lại nhÆ° thế nà y? Tại sao lại để cho mình gặp Sở Phà m? Vì sao lại muốn mình phải chịu những Ä‘au khổ cùng áp lá»±c nà y? Vì sao? Ba Æ¡i là ba, ba không nên sinh ra con. Ba không nên sinh ra con. Thế nà y vá» sau con là m sao dám đối mặt vá»›i Sở Phà m nữa đây? Là m sao có thể đối mặt vá»›i tất cả má»i chuyện nà y được đây?â€
Trong đầu Lam Tuyết Ä‘au buồn, bi phẫn tưởng muốn chết Ä‘i, nÆ°á»›c mắt không kìm được đã ứa ra. Bá»—ng cô cảm thấy đầu vai được má»™t đôi tay ấm áp đặt lên, cô cảm thấy thân thể của mình được ấm lại, phục hồi lại tinh thần. Hóa ra là Sở Phà m đã cởi áo khoác của hắn ra khoác lên ngÆ°á»i cho cô. Cô hÆ¡i sá»ng sốt, nÆ°á»›c mắt cuối cùng nhịn không được rÆ¡i xuống, giống nhÆ° những hạt trân châu.
Sở Phà m hÆ¡i ngạc nhiên. Hắn nhìn thấy Lam Tuyết rÆ¡i lệ thì nhất thá»i không biết phải là m sao, nhịn không được há»i:
- Lam Tuyết, cô, cô là m sao váºy?
- Không, không có việc gì. Trong lòng tôi nghĩ đến một chuyện nên nhịn không được nên ứa nước mắt thôi.
Lam Tuyết nghẹn ngà o nói.
- Cô có chuyện gì thì nói cho tôi biết. Cô không phải hôm nay tìm tôi để thổ lộ nỗi lòng sao?
Sở Phà m dịu dà ng nói.
Nghe thấy giá»ng nói thân thiết của Sở Phà m, trong lòng Lam Tuyết cà ng cảm thấy Ä‘au buồn khổ sở hÆ¡n. Cô vô cùng xúc Ä‘á»™ng, nghÄ© thầm: " Äúng váºy, đêm nay tôi muốn tìm anh để tiếp chuyện. NhÆ°ng ba tôi là hung thủ bức tá» cha mẹ anh, nhÆ° váºy tôi là m sao đối mặt vá»›i anh được? Là m sao mà tâm sá»± được đây? Tại sao tôi lại là con gái của Lam ChÃnh Quốc cÆ¡ chứ. Tại sao tôi lại gặp anh? Chẳng lẽ những Ä‘iá»u nà y đã định trÆ°á»›c hết rồi sao? Huhuhu….â€
Sở Phà m nhìn thấy vẻ đau khổ bi thương của Lam Tuyết thì nhịn không được vươn tay ôm Lam Tuyết và o trong ngực, dịu dà ng nói:
- Lam Tuyết, cô đừng khóc nữa, được không? Có chuyện gì cô cứ nói ra Ä‘i. Mấy ngà y nay tâm tình trong lòng tôi tháºt sá»± không tốt, cô khóc nhÆ° váºy lại cà ng khiến tôi khó mà chịu được.
“NhÆ°ng không khóc thì tôi còn có thể là m gì được? Vì cái gì mà phải nhÆ° váºy? Vì cái gì mà ông trá»i chá»c ghẹo tôi nhÆ° thế nà y? NhÆ° váºy là m sao tôi có thể đối mặt vá»›i anh, là m sao có thể đối mặt vá»›i ba tôi được đây?†Tình cảm bi thÆ°Æ¡ng trong lòng Lam Tuyết cà ng lúc cà ng sâu sắc, nÆ°á»›c mắt lại ứa ra nhiá»u hÆ¡n.
Sở Phà m cÅ©ng không biết phải an ủi Lam Tuyết nhÆ° thế nà o nữa. Chỉ có thể để Lam Tuyết dá»±a và o vai mình, mặc kệ để cô trút hết ná»—i Ä‘au thÆ°Æ¡ng trong lòng. Hắn dÄ© nhiên không thể biết được Lam Tuyết khóc thảm là bởi vì biết được chÃnh ba cô không ngá» lại là hung thủ bức tá» ba mẹ của hắn.
Tháºt lâu sau, tháºt lâu sau, Lam Tuyết má»›i ngừng khóc, khẽ ngẩng đâu lên nhÆ°ng khuôn mặt ngá»c của cô vẫn trà n đầy nÆ°á»›c mắt. Sở Phà m thấy váºy thì Ä‘au lòng, lấy khăn tay nhẹ nhà ng lau nÆ°á»›c mắt trên mặt của cô.
Äôi mắt xinh đẹp u buồn huyá»n ảo của cô kinh ngạc nhìn Sở Phà m, bất ngá» há»i:
- Äúng rồi, anh đã biết Lam, Lam ChÃnh Quốc là hung thủ bức tá» cha mẹ của anh, váºy thì anh định là m nhÆ° thế nà o?
Sở Phà m sá»ng sốt, không nghÄ© là Lam Tuyết tá»± nhiên lại há»i vấn Ä‘á» nà y. Hắn kiên quyếtnói:
- Tôi sẽ không dá»… dà ng buông tha cho Lam ChÃnh Quốc đâu. Tôi sẽ đòi lại sá»± công bằng cho ba mẹ tôi. Tôi muốn cho cả thế gian nà y biết bá»™ mặt tháºt của tên tiểu nhân gian ác Lam ChÃnh Quốc.
Thân thể má»m mại của Lam Tuyết không tá»± chủ được khẽ run lên. Má»™t cảm giác Ä‘au nhÆ° dao cắt lan tá»a toà n thân. “Trong mắt hắn, ba mình không ngá» lại là má»™t tên "tiểu nhân gian ác". CÅ©ng khó trách, cÅ©ng khó trách. Nếu hắn mà biết mình là con gái của Lam ChÃnh Quốc thì hắn sẽ nghÄ© thế nà o? Hẳn là sẽ rất căm háºn mình? Hẳn là trách mình lừa gạt hắn? Mình nên là m gì bây giá»? Nên rá»i Ä‘i Æ°? Thế nhÆ°ng vừa nghÄ© đến việc rá»i Ä‘i tại sao trái tim của mình lại Ä‘au nhÆ° váºy?â€
- Anh, anh nói đúng. Anh phải lấy lại sá»± công bằng. Äúng là phải lấy lại sá»± công bằng. Lam Tuyết hÆ¡i đỠđẫn nói.
Ãnh sáng mỠảo khiến Sở Phà m không nhìn thấy vẻ mặt của Lam Tuyết, chỉ có Ä‘iá»u trong lòng hắn không khá»i mÆ¡ hồ có má»™t cảm giác kỳ dị. Hắn không kìm được há»i:
- Lam Tuyết, cô là m sao váºy? Trong lòng cô có gì buồn thì cứ nói cho tôi biết.
- Không, không có gì. Vừa rồi khóc má»™t lúc đã tốt hÆ¡n rất nhiá»u rồi. Cám Æ¡n anh, cám Æ¡n anh đã đến đây vá»›i tôi.
Lam Tuyết khôi phục lại vẻ bình tÄ©nh, cháºm rãi nói.
- Tháºt sá»± không có việc gì sao?
Sở Phà m vẫn băn khoăn há»i.
- Dĩ nhiên, ha ha.
Lam Tuyết miá»…n cưỡng cÆ°á»i, tiếng cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng, trà n ngáºp sầu muá»™n bi thÆ°Æ¡ng.
Bất cứ là ai nhìn thấy nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng nà y của Lam Tuyết thì Ä‘á»u cảm thấy tan nát cõi lòng. Tại sao má»™t cô gái xinh đẹp nhÆ° váºy lại có má»™t nụ cÆ°á»i sầu muá»™n bi thÆ°Æ¡ng đến nhÆ° thế chứ?
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
20-11-2010, 10:53 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 294: Äiệu nhảy nà y là vì anh.
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Sở Phà m nhìn thấy nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng của Lam Tuyết thì cảm thấy nhÆ° tan nát cả cõi lòng. Hắn tháºt sá»± không hiểu, tại sao Lam Tuyết lại cÆ°á»i má»™t cách Ä‘au buồn nhÆ° thế? Vì sao ánh mắt Ä‘au buồn của Lam Tuyết lại có má»™t ná»—i sầu khổ thÆ°Æ¡ng tâm không thể nhìn ra được? Vì sao ánh mắt Lam Tuyết nhìn mình giống nhÆ° là có ý ray rứt và muốn lảng tránh nhÆ° thế?
- Lam Tuyết, cô có tâm sá»± gì thì cứ nói vá»›i tôi được không? Tôi biết trong lòng cô chắc chắn có chuyện gì đó, nhÆ°ng lại không chịu nói ra. Thá»±c ra nếu má»™t ngÆ°á»i mà đè nén ná»—i lòng thì sẽ giống nhÆ° má»™t ngá»n núi lá»a, chỉ có phun trà o thì má»›i giải quyết được má»i việc. Có chuyện gì thì cứ nói cho tôi biết Ä‘i. Tôi sẽ chăm chú lắng nghe cô nói, được không?
Sở Phà m nhìn vá» phÃa Lam Tuyết dịu dà ng nói.
Khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của Lam Tuyết lại không kìm chế được, khóe mi lại ứa nÆ°á»›c mắt. Cuối cùng cÅ©ng không thể tránh né ánh mắt của Sở Phà m, cô ngẩng đầu lên, hai mắt đã Æ°á»›t đẫm nhìn vá» phÃa Sở Phà m, sau đó khẽ cÆ°á»i, giống nhÆ° má»™t đóa hoa u lan nở rá»™, dịu dà ng nói:
- Sở Phà m, anh có thể nhảy với tôi một bản được không?
Sở Phà m hÆ¡i sá»ng sốt, nhìn thấy trong đôi mắt sầu muá»™n của cô hiện ra má»™t vẻ mong chá». Hắn liá»n gáºt đầu, nói:
- Äược, chỉ hy vá»ng lần nà y không dẫm lên chân cô thôi.
Sở Phà m nói xong liá»n cầm lấy tay ngá»c má»m mại của Lam Tuyết Ä‘i ra sà n nhảy. Lam Tuyết nắm chặt lấy tay của Sở Phà m, giống nhÆ° đây là lần cuối cùng cô nắm tay hắn váºy.
Sau khi Ä‘i ra sà n nhảy, bà n tay phải của Lam Tuyết khẽ để lên vai của Sở Phà m. Sở Phà m thì nhẹ nhà ng ôm lấy eo lÆ°ng cô, cháºm rãi bÆ°á»›c theo tiếng âm nhạc réo rắt của trên sà n nhảy.. Lam Tuyết nhẹ nhà ng chuyển Ä‘á»™ng thân thể. Cô cố ý dá»±a và o gần Sở Phà m, vẻ u buồn sầu muá»™n trong mắt của cô vẫn chÆ°a biến mất. Cô không nói gì cả, hÆ¡i cúi đầu, giống nhÆ° đắm chìm trong các bÆ°á»›c nhảy.
Sở Phà m đã từng nhìn thấy Lam Tuyết nhảy má»™t lần, cÅ©ng là ở trong quán bar. Khi đó cô khiêu vÅ© ở trên sà n nhảy giống nhÆ° má»™t tinh linh mà u lam Ä‘ang nhảy múa, thá»a sức say sÆ°a. Những bÆ°á»›c nhảy duyên dáng huyá»n ảo lúc đó đã khiến hấp dẫn tất cả ánh mắt của nam nữ xung quanh đó. NhÆ°ng bây giá» cô giống nhÆ° má»™t thiên thần u sầu, hoà n toà n không còn chút sinh lá»±c và phong thái của ngà y đó.
Äá»™t nhiên, Lam Tuyết ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt của cô lá»™ ra má»™t thứ ánh sáng kỳ lạ, hai mắt miá»…n cưỡng nhìn Sở Phà m, sau đó cô lại tiếp tục nhảy. Cô thoát ra khá»i vòng tay của Sở Phà m sau đó nhảy má»™t mình, mặc sức tung bay, bÆ°á»›c nhảy tuyệt đẹp huyá»n ảo lúc trÆ°á»›c lần thứ hai lại hiện ra trÆ°á»›c mắt Sở Phà m. Lúc nà y sức sống của Lam Tuyết trà n ngáºp giống nhÆ° vô cùng vô táºn, thá»a sức khiêu vÅ© giữa sà n nhảy, dÆ°á»ng nhÆ° mang tất cả nhiệt huyết và sinh mạng của mình và o trong từng bÆ°á»›c nhảy.
“Sở Phà m, anh không phải đã nói là thÃch xem dáng vẻ lúc tôi khiêu vÅ© sao? Äêm nay tôi sẽ nhảy tháºt đẹp cho anh xem. Có lẽ đây là lần cuối cùng tôi nhảy để anh xem. Từ giá» vá» sau nà y anh và tôi có lẽ sẽ phải xa cách nhau nghìn trùng. Äúng váºy tôi không thể đối mặt vá»›i anh, cÅ©ng không thể đối mặt vá»›i ba của tôi. Tôi chỉ còn cách là phải ra Ä‘i thôi. Tôi biết ra Ä‘i là biểu hiện yếu Ä‘uối của sá»± trốn tránh, nhÆ°ng mà tôi còn có thể ở lại sao? Má»™t ngÆ°á»i là ba tôi, má»™t ngÆ°á»i là anh, tôi nên lá»±a chá»n nhÆ° thế nà o? Äứng vá» phÃa ba tôi hay đứng vá» phÃa anh? Hay là không thèm quan tâm đến tất cả má»i việc? Tôi biết ba tôi rất có lá»—i đối vá»›i cả gia đình anh, nhÆ°ng dù sao ông ấy vẫn là ba tôi, máu mủ tình thâm, tôi là m sao có thể bán đứng ông ấy được chứ? NhÆ°ng đối mặt vá»›i anh thì tôi lại cảm thấy Ä‘au lòng hổ thẹn. Äúng váºy tôi vốn là không dám đối mặt vá»›i anh. Có lẽ anh và tôi không nên gặp nhau, lại cà ng không nên quen biết nhau. Nếu nhÆ° váºy thì đã không xảy ra chuyện Ä‘au lòng nà y!
Tôi sẽ rá»i Ä‘i. Tôi sẽ nhân lúc anh còn chÆ°a háºn tôi mà rá»i Ä‘i. Tôi không muốn má»™t ngà y nà o đó tôi nhìn anh lại bắt gặp ánh mắt của anh trà n ngáºp sá»± khinh miệt và thù háºn. Có lẽ tôi không nên sinh ra trên thế gian nà y. Thế gian nà y chỉ gây cho tôi sá»± Ä‘au buồn và sầu khổ mà thôi. Cuá»™c Ä‘á»i tôi chỉ có mấy ngà y quen biết anh và được ở cùng anh má»™t chá»— là vui thôi. NhÆ°ng rồi tất cả những Ä‘iá»u nà y sẽ bị nghiá»n nát hết. Bởi vì tôi là con gái kẻ thù của anh. Những chuyện nà y tháºt là buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng tôi không cÆ°á»i nổi. Nụ cÆ°á»i của tôi chỉ là những giá»t nÆ°á»›c mắt thôi.
Sở Phà m, má»i anh thưởng thức Ä‘iệu nhảy cuối cùng của tôi. Cả sà n nhảy tôi chỉ nhìn thấy có má»™t mình anh. Äiệu nhảy của tôi cÅ©ng chỉ để cho má»™t mình anh thưởng thức. Hy vá»ng má»™t ngà y nà o đó anh chợt nhá»› tá»›i tôi thì sẽ nhá»› đến giây phút tôi khiêu vÅ© cho anh xem nà y. Hy vá»ng anh khi biết tôi là con gái của Lam ChÃnh Quốc thì sẽ không căm háºn tôi nhÆ° thế. Hy vá»ng má»™t ngà y nà o đó anh và tôi vô tình gặp nhau thì còn có thể thản nhiên nở má»™t nụ cÆ°á»i vá»›i nhau. Chỉ có Ä‘iá»u, liệu chúng ta sau nà y còn có thể gặp lại nhau nữa hay không?â€
Lam Tuyết mặc sức nhảy. Cả sân khấu rá»™ng lá»›n đã trở thà nh sân khấu của riêng má»™t mình cô. Má»™t số nam nữ trên sà n đã tá»± giác lui sang bên cạnh, để Lam Tuyết thá»a thÃch biểu diá»…n trên sà n nhảy. Những bÆ°á»›c nhảy linh Ä‘á»™ng tuyệt đẹp của cô ở giữa sà n khiến cho những ngÆ°á»i xung quanh không khá»i cảm thấy bị rung Ä‘á»™ng.
Cô vừa nhảy vừa nghÄ©, trong đầu hiện ra rất nhiá»u tâm tÆ°. Trong lòng cô đã dá»± định phải nhảy tháºt đẹp để Ä‘iệu nhảy nà y là điệu nhảy Ä‘á»™c nhất vô nhị mà Sở Phà m được xem. Sau giây phút nà y thì hai ngÆ°á»i ở gần nhau trong tấc gang mà giống nhÆ° xa nhau táºn chân trá»i. Mãi mãi không gặp mặt nữa.
Äá»™t nhiên. Lam Tuyết trượt chân má»™t cái, chiếc già y cao gót bị trẹo qua má»™t bên. Cô không nhịn được kêu lên má»™t tiếng "A". Sau đó cô ngồi lên trên sà n nhảy, hai tay ôm lấy mắt cá của chân phải, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ Ä‘au Ä‘á»›n.
Những ngÆ°á»i xem xung quanh thấy thế cÅ©ng kêu lên má»™t tiếng kinh hoà ng. Sở Phà m đã sá»›m chạy tá»›i, cúi xuống thân thiết há»i:
- Cô là m sao váºy? Bị trẹo chân phải không?
Lam Tuyết ngẩng đầu lên nhìn Sở Phà m, gáºt gáºt đầu, hÆ¡i nhăn nhó.
- Äể tôi xem xem.
Sở Phà m nói xong liá»n tháo chiếc già y cao gót bên chân phải của Lam Tuyết ra, nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a tay cầm lấy mắt cá chân của Lam Tuyết, nắn nhẹ và xem xét má»™t lát sau đó nói:
- Không sao, chẳng qua chỉ bị trẹo má»™t chút thôi. Không tổn thÆ°Æ¡ng đến xÆ°Æ¡ng cốt. Cô nghỉ và i ngà y là khá»e lên thôi!
Sở Phà m nói xong nhìn vá» phÃa Lam Tuyết thì thấy cô Ä‘ang nhìn hắn không chá»›p mắt, trong mắt hiện ra vẻ phức tạp.
Lam Tuyết sau khi phục hồi tinh thần thì sắc mặt từ tái nhợt lại hơi hồng trở lại. Cô quay đầu đi chỗ khác, vẻ buồn bã trong ánh mắt lại tăng lên.
- Chúng ta vỠthôi nhé.
Sở Phà m nói xong đỡ Lam Tuyết đứng lên.
- Tôi, tôi có thể đi một mình được.
Lam Tuyết nói xong cố gắng Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng còn chÆ°a được hai bÆ°á»›c cô đã kêu "A" lên má»™t tiếng, thân thể má»m mại ngã và o lồng ngá»±c của Sở Phà m.
- Tôi đưa cô trở vỠnhé.
Sở Phà m nói xong rồi thẳng tay ôm Lam Tuyết lên, lại cầm lấy chiếc già y cao gót của cô đã tháo ra đi ra ngoà i quán bar.
Lam Tuyết nằm trong lồng ngá»±c của Sở Phà m, tim cô Ä‘áºp "thình thịch" không thôi, khuôn mặt tái nhợt lại chuyển sang á»ng hồng, đôi tay của cô lúng túng không biết nên đặt ở đâu, lưỡng lá»± má»™t lúc cuối cùng quyết định ôm lấy cổ của Sở Phà m. Giá» phút nà y trong lòng của cô có trăm mối tÆ¡ vò. Vốn là cô muốn quyết tâm rá»i khá»i đây, duy trì khoảng cách vá»›i Sở Phà m nhÆ°ng không ngá» bây giá» lại cà ng ká» cáºn nhau hÆ¡n. Chẳng lẽ đây chÃnh là số mệnh?
Cô có cảm giác mạnh mẽ là được Sở Phà m ôm tháºt ấm áp, tháºt sá»± rất là ấm áp. “Nếu, nếu ba mình không phải là hung thủ bức tá» ba mẹ của Sở Phà m thì tháºt tốt biết bao? Có phải bây giá» mình tháºt sá»± rất lÆ°u luyến, không muốn rá»i xa cảm giác được ôm ấp đầy ấm áp nà y không?â€
Sở Phà m ôm Lam Tuyết và o trong xe của mình rồi quay đầu há»i:
- Khu Blue Sky phải không?
Lam Tuyết gáºt gáºt đầu, không nói gì. Trong lòng cô nghÄ© thầm để Sở Phà m Ä‘Æ°a cô cÅ©ng tốt, có thể ở bên cạnh hắn thêm má»™t lúc nữa. Dù sao từ nay vá» sau sẽ mãi mãi không thể gặp nhau nữa.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
Từ khóa được google tìm thấy
4vn can chien bao tieu , 4vn can chjen bao tjeu , àðõèòåêòóðà , bao tieu can chien , baotieu , cam chien bao tieu , can chiên bao tieu , can chien ba tieu , can chien bảo tiêu , can chien bao ieu , can chien bao thieu , can chien bao tiêu , can chien bao tiereu , can chien bao tieu , can chien bao tieu (4vn) , can chien bao tieu 148 , can chien bao tieu 158 , can chien bao tieu 219 , can chien bao tieu 22 , can chien bao tieu 4eu , can chien bao tieu 4vn , can chien bao tieu full , can chien bao tieu hoan , can chien bao tieu. , can chien bao tiu , can chien bao tjeu , can chien baotieu , can chien bâo tieu , can chien bảo tiêu , can chieu bao tieu , can chjen bao tieu , can chjen bao tjeu , can cien bao tieu , can than bao tieu , can than bao tieu 4vn , can.chien.bao.tieu , canchienbaotieu , canchienbaotieu chuong1 , cantchienbaotieu , can_chien_bao_tieu , cân chien bao tieu , cáºn chiến bao tiêu , cáºn chiến bảo tieu , cáºn thân bảo tiêu , do thi bao tieu 4vn , doc truyen sac hiep , êóïàëüíèêè , èæåâñê , feierge man , google , ngon tinh sieu sac , ngon tinh sieu sac 22 , òàéëàíä , òåïëûé , phù sinh má»™ng Äoạn , phu sinh mong doan , sac truyen , sieu sac 22 , than can bao tieu , truyện săÌc hiệp , truyên săc hiêp , truyê , truye sac hiep , truyen can than bao tieu , truyen do thi sac hiep , truyên s c hiêp. , truyen sac full , truyen sac hiêp , truyen sac hiep , truyen sac hiep full , truyen sac hiep vn , truyensac hiep , truyensachiep , www.can chien bao tieu , xem can chien bao tieu , ðîñáàíê , øàõìàòû