Long Tiêu Diêu bay đến gần ngọn lửa tại hố sâu, khí tức nóng bỏng ập tới, nhiệt độ tại đây đã đạt tới hơn trăm độ. Nhưng ngọn lửa này chỉ là không khí bị đốt cháy tại phụ cận của Nam Minh Ly Hỏa, căn nguyên chân chính của Nam Minh Ly Hỏa là ngọn lửa chỉ lớn bằng ngón tay cái, cao hơn một tấc nằm ở trung tâm.
Long Tiêu Diêu là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, tất nhiên sẽ không e ngại nhiệt độ cao, hắn trực tiếp bay về phía ngọn lửa, sau đó dùng hỏa độn thuật trực tiếp độn tới trung tâm của ngọn lửa. Ngũ hành độn thuật của tu tiên giả là cách dung hợp bản thân với vật chất cùng thuộc tính thành một thể để di chuyển tự do. Hắn thi triển hỏa độn thuật nên tất nhiên có thể đi lại tự do trong ngọn lửa này.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu càng tới gần ngọn lửa trung tâm thì càng thấy nóng, khi tới bên cạnh ngọn lửa trung tâm thì đến hắn cũng cảm thấy nóng khó mà chịu được. Tuy nhiên, chân khí của tu tiên giả có thể chống đỡ tác dụng của môi trường bên ngoài, cũng giống như khi thi triển Địa Độn Thuật thì cần dùng chân khí để chống đỡ áp lực và lực cản của đất vậy.
Do Long Tiêu Diêu có thể chất hơn xa người thường, do đó từ đầu tới giờ hắn chỉ dùng thân thể để chống đỡ môi trường bên ngoài. Hiện tại hắn chỉ cách ngọn lửa trung tâm có mấy thước, cảm thấy thân thể không thích ứng được nữa, liền vội vàng vận chân khí hộ thể, lập tức ngăn cản khí nóng bên ngoài cơ thể.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu biết rằng ngọn lửa nhỏ đó chính là căn nguyên của Nam Minh Ly Hỏa, hơn nữa còn biết phương pháp thu phục dị hỏa này. Thượng Quan gia tộc là thế gia luyện khí, đương nhiên rất coi trọng việc thu phục dị hỏa, nếu có được dị hỏa phẩm chất cao hỗ trợ thì trình độ luyện khí có thể tăng lên một mảng lớn. Phương pháp thu phục dị hỏa của Phùng Hướng Huy chính là kế thừa được từ Thượng Quan gia tộc.
Long Tiêu Diêu dùng lôi điện bao phủ lấy tay phải, chộp tới căn nguyên ngọn lửa này. Tu sĩ bình thường thì tất nhiên sẽ dùng tam muội chân hỏa để bắt lấy ngọn lửa này, nhưng uy lực lôi điện dung hợp của hắn còn lớn hơn cả tam muội chân hỏa, cho nên hắn mới dùng lôi điện để bắt lấy. Không ngờ, ngay khi tay hắn tới gần thì ngọn lửa này lại tự động trôi về phía sau, tránh thoát một trảo của hắn.
Long Tiêu Diêu hơi kinh ngạc, lập tức hiểu rằng đây là do Nam Minh Ly Hỏa đã có linh tính bản thân, khi cảm thấy nguy hiểm liền tự động tránh né. Trong lòng hắn vừa mừng vừa lo: lo là vì ngọn lửa này đã có linh tính thì khi thu phục sẽ khó khăn hơn rất nhiều; mừng là nếu có thể thu phục được ngọn lửa này thì uy lực của nó tất nhiên sẽ không tầm thường chút nào.
Ngọn lửa này có vẻ cũng biết Hỏa Độn Thuật, nó rất nhanh chóng tránh trái, tránh phải, lên xuống bên trong biển lửa, nhưng vẫn không rời khỏi phạm vi biển lửa này.
Long Tiêu Diêu thấy ngọn lửa linh hoạt như vậy, biết rằng mình không thể đuổi bắt như vậy được, liền lập tức thay đổi sách lược, chuyển thành dùng lôi điện tấn công ngọn lửa này. Thể tích của ngọn lửa vốn không lớn, lại di chuyển rất nhanh, khiến cho hắn liên tục công kích thời gian một chén trà nhỏ thì mới đánh trúng nó một lần.
Nam Minh Ly Hỏa đột nhiên lóe sáng, nhiệt độ bỗng nhiên tăng lên, nhiệt độ cực cao khiến cho lôi điện vừa tới gần đã bị vận vẹo tán loạn. Tuy nhiên, hiện giờ Long Tiêu Diêu đã là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, lôi kỹ Thần Lôi Quyết công kích đơn thể mà hắn thi triển chẳng những ẩn chứa chân khí đã được nén ép ngưng luyện, mà trong lôi điện lại được dung hợp thêm năng lượng của kiếp lôi, uy lực đã vượt xa lúc thi triển khi hắn còn có tu vi Kim Đan Kỳ.
Tuy năng lượng lôi điện đã bị nhiệt độ cực cao của Nam Minh Ly Hỏa đốt hủy một phần lớn nhưng số năng lượng còn sót lại vẫn đánh vào ngọn lửa này. Ngọn lửa chỉ hơi lóe lên một chút, vẫn chưa bị thương tổn gì, nhưng dường như nó bị công kích của Long Tiêu Diêu chọc giận, không né tránh nữa mà ngược lại phát động công kích về phía hắn.
Nam Minh Ly Hỏa này không chỉ có linh tính mà đã bước đầu có được linh trí, nó có thể thông qua khí tức để phán đoán thực lực của địch nhân. Khi xưa gặp được tu sĩ đến thu phục nó, nó vẫn không chống cự chút nào, chỉ khi tu sĩ nuốt nó vào bụng thì nó mới bùng nổ đốt cháy họ, đồng thời nhân cơ hội đó cắn nuốt chân nguyên và hồn phách tu sĩ.
Do Nam Minh Ly Hỏa thấy Long Tiêu Diêu sử dụng lôi điện dung hợp, khiến nó cảm nhận được nguy hiểm, nên mới lựa chọn trốn tránh. Lúc này linh trí của Nam Minh Ly Hỏa đã tương đương với một người thiếu niên, khi nãy tuy công kích của lôi điện không làm tổn thương nó, nhưng lại khiến nó tức giận, quyết định trả thù Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu thấy Nam Minh Ly Hỏa lao tới, vội lấy ra Thần Lôi Thuẫn để ngăn cản, tiếp tục dùng Thần Lôi Quyết công kích, đồng thời lấy ra Huyền Băng Bàn Cổ bảo hạ phẩm. Huyền Băng Bàn có hình cái đĩa, đường kính hơn một trượng, phóng ra khí tức băng hàn, áp chế biển lửa này, đồng thời bắn ra vô số miếng băng về phía ngọn lửa.
Nam Minh Ly Hỏa lao về phía Long Tiêu Diêu lại bị Lôi Thần Thuẫn ngăn cản. Dường như nó có vẻ kiêng kỵ vài phần với lôi điện, nên không dám trực tiếp va chạm với Thần Lôi Thuẫn mà bay loạn xung quanh Long Tiêu Diêu, vừa tránh né mảnh băng và lôi điện, vừa tìm cơ hội công kích hắn.
Biển lửa này do nhiệt độ cực cao của Nam Minh Ly Hỏa đốt cháy không khí mà thành, hiện tại khí tức băng hàn của Huyền Băng Bàn khiến cho nhiệt độ giảm xuống, không khí vốn bị đốt cháy giờ tắt dần, khiến cho thể tích biển lửa thu nhỏ lại, phạm vi di chuyển của Nam Minh Ly Hỏa cũng dần giảm xuống.
Tuy Nam Minh Ly Hỏa có thể hòa tan mảnh băng và hàn khí tới gần, nhưng khí tức băng hàn cũng khiến nó vô cùng khó chịu, cộng với việc ngọn lửa xung quanh tắt dần, phạm vi hành động của nó cũng dần giảm xuống, khiến Nam Minh Ly Hỏa này không khỏi giận dữ. Nó mới mở ra linh trí nên không thể khống chế được cảm xúc của mình, không thèm để ý đến ngăn cản của Thần Lôi Thuần mà trực tiếp bay về phía Long Tiêu Diêu.
Ngay trước khi Nam Minh Ly Hỏa va chạm với Thần Lôi Thuẫn, trên thuẫn liền phát ra lôi điện, hình thành một cái lôi cầu bao bọc lấy Nam Minh Ly Hỏa vào trong. Nhưng Nam Minh Ly Hỏa trong lôi cầu đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, lúc này ngọn lửa vốn màu trắng đã phát sáng đến mức người khác không dám nhìn thẳng vào, nhiệt độ nhanh chóng tăng lên, khiến cho lôi cầu vặn vẹo biến hình.
Chịu khí tức cực nóng do Nam Minh Ly Hỏa phát ra, lôi điện trên Thần Lôi Thuẫn cũng bị tán loạn gần một nửa, Nam Minh Ly Hỏa ngay sau đó đánh vào Thần Lôi Thuẫn. Lôi điện lúc này đã bị tán loạn, tấm thuẫn này cũng do mất năng lượng nên rút nhỏ hơn phân nửa.
Tay phải Long Tiêu Diêu khẽ vung một trảo, thi triển ra Băng Diễm Tù Lung là Pháp kỹ băng hệ. Sau khi tu tiên giả tiến vào Nguyên Anh Kỳ thì có thể ngưng luyện chân khí thành hình, cũng có thể thi triển lồng giam theo thuộc tính chân khí bản thân, Long Tiêu Diêu có thể thi triển Pháp kỹ tất cả các hệ, nên khi đối phó với Nam Minh Ly Hỏa thì hắn đương nhiên lựa chọn thuộc tính băng để thi triển. Hơn nữa Băng Diễm Tù Lung là do Băng Diễm và Minh Hỏa dung hợp mà thành, phẩm chất hơn xa một mình Băng Diễm.
Trong nháy mắt, Nam Minh Ly Hỏa bị một hỏa cầu băng hệ to bằng quả dưa hấu do Băng Diễm tạo thành bao phủ vào trong, hai cỗ khí tức cực đoan là băng hàn và cực nóng va chạm kịch liệt. Nam Minh Ly Hỏa ẩn chứa năng lượng khổng lồ, hơn nữa phẩm chất cũng thuộc loại dị hỏa đỉnh cấp, do đó Băng Diễm cầu nhanh chóng bị tan ra. Nhưng do thuộc tính khắc chế nên dưới sự bổ sung chân khí không ngừng của Long Tiêu Diêu, Băng Diễm cũng miễn cưỡng vây khốn được Nam Minh Ly Hỏa.
Nam Minh Ly Hỏa bị nhốt lại, khiến cho biển lửa này bị mất nguồn cung cấp nhiệt độ, dưới khí tức băng hàn của Huyền Băng Bàn thì nó nhanh chóng tắt đi. Sau mấy lần phá vây thất bại thì Nam Minh Ly Hỏa dường như bỏ cuộc, nằm im không nhúc nhích trong Băng Diễm Tù Lung. Long Tiêu Diêu thấy vậy liền phun ra một ngọn lửa dung hợp bao bọc lấy Nam Minh Ly Hỏa, sau đó cuốn lấy nó bỏ vào miệng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Để thu phục dị hỏa thì trong quá trình vận hành nó trong kinh mạch phải dung hợp với chân hỏa của bản thân, do đó chỉ có thể dùng chân hỏa bản thân bao bọc lấy dị hỏa, vận hành trong kinh mạch, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao chỉ có tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính hỏa thì mới có thể thu phục được dị hỏa. Nếu dùng Băng Diễm để bao bọc lấy dị hỏa vận hành trong kinh mạch thì tất nhiên sẽ dẫn đến chúng triệt tiêu lẫn nhau, cho tới khi một bên tiêu tán thì mới chấm dứt.
Chân hỏa của Long Tiêu Diêu được dung hợp bởi tam muội chân hỏa và Thái Dương Thần Hỏa, tuy phẩm chất không dưới Nam Minh Ly Hỏa nhưng hắn cũng không dám sơ suất chút nào. Hắn chỉ dám lấy ra một tia lửa nhỏ bằng sợi tóc từ căn nguyên của Nam Minh Ly Hỏa, sau đó dùng chân hỏa dung hợp bao lấy nó, vận hành trong kinh mạch, đồng thời lấy ra Vạn Niên Huyền Băng kết hợp với trận pháp để tạm thời vây khốn Nam Minh Ly Hỏa.
Tia Nam Minh Ly Hỏa này bị chân hỏa dung hợp bao lấy, khí tức cực nóng không thể tiết ra ngoài, nên không ảnh hưởng chút nào tới Long Tiêu Diêu. Nhưng khi hắn vừa mới vận hành không tới nửa vòng thì tia Nam Minh Ly Hỏa đột nhiên bùng phát, nhiệt độ cực cao lại tăng thêm gần hai trăm độ, khiến cho chân hỏa dung hợp không kịp đề phòng gần như bị thiêu cháy hoàn toàn. Tuy cuối cùng Thái Dương Thần Hỏa cũng miễn cưỡng vây khốn được Nam Minh Ly Hỏa, nhưng vẫn có khí tức của nó thoát được ra ngoài.
Tuy đây chỉ là một tia Nam Minh Ly Hỏa bằng sợi tóc nhưng nhiệt độ của nó lại không kém chút nào so với núi lửa đang phun trào. Với thể chất siêu cường của Long Tiêu Diêu thì cũng không chống đỡ được khí tức cực nóng như vậy, kinh mạch của hắn lập tức vận vẹo rối loạn, khí quan và huyết nhục trong cơ thể đều bị thương tổn.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu vẫn chưa kinh hoảng, vừa dùng chân hỏa dung hợp để duy trì khống chế tia căn nguyên hỏa diễm này, vừa dùng thần thông tự lành để dần chữa trị vết thương thân thể. Hắn không dám sơ suất lần nữa, nếu thương thế mà nặng thêm chút nữa khiến cho hắn bị hôn mê thì sẽ mất đi khống chế đối với Nam Minh Ly Hỏa, thân thể hắn sẽ bị đốt thành tro trong nháy mắt, cho dù thần thông tự lành có thần kỳ hơn nữa thì cũng không kịp chữa trị.
Sau khi kinh mạch được chữa trị, Long Tiêu Diêu tiếp tục dùng chân hỏa dung hợp để bao vây lấy Nam Minh Ly Hỏa, vận hành nó trong kinh mạch. Tia hỏa diễm này cảm giác được nguy hiểm bị luyện hóa, lại bùng phát thêm mấy lần nữa.
Long Tiêu Diêu đã có chuẩn bị trước, liền điều khiển đại lượng chân khí bổ sung năng lượng cho chân hỏa dung hợp. Tuy tam muội chân hỏa không đủ để chống đỡ Nam Minh Ly Hỏa, vẫn để khí nóng tiết ra ngoài, nhưng thương tổn tạo ra vẫn nằm trong phạm vi tiếp nhận được của hắn, thần thông tự lành nhanh chóng chữa trị tổn thương nên nó vẫn chưa tạo thành ảnh hưởng trí mạng cho hắn được.
Cùng với việc chân hỏa dung hợp bao phủ lấy tia Nam Minh Ly Hỏa vận hành một chu thiên trong kinh mạch, phản kháng của tia hỏa diễm căn nguyên này cũng yếu bớt đi, cuối cùng hợp lại làm một với chân hỏa dung hợp. Tuy nhiên, tia Nam Minh Ly Hỏa này lại vô cùng nhỏ bé, sau khi dung hợp ở trong chân hỏa thì có vẻ khá mỏng manh.
Long Tiêu Diêu có thể luyện hóa hấp thu tia Nam Minh Ly Hỏa này chủ yếu là vì quá trình luyện hóa có chút tương tự với hấp thu thú hồn. Cộng thêm phẩm chất của Thái Dương Thần Hỏa không kém gì Nam Minh Ly Hỏa, kèm theo thần thông tự lành nhanh chóng chữa trị vết thương, nếu thiếu đi bất cứ thứ nào trong đó thì hiện tại hắn đã bị Nam Minh Ly Hỏa cắn nuốt rồi.
Long Tiêu Diêu hấp thu một tia Nam Minh Ly Hỏa thì đã hao tổn gần phân nửa chân khí, hắn liền điều tức khôi phục, sau đó mới kéo ra một tia hỏa diễm nữa từ Nam Minh Ly Hỏa tiếp tục luyện hóa hấp thu. Có được kinh nghiệm từ lần đầu tiên, nắm được một chút quy luật nên lần này hắn vận hành tương đối thuận lợi hơn lần trước một chút. Đương nhiên quá trình này cũng xảy ra hai lần nhiệt khí tiết ra ngoài tạo thành tổn thương, nhưng cũng không gây ra trở ngại gì tới thành công cuối cùng.
Thời gian sau đó, Long Tiêu Diêu chuyên tâm tu luyện khôi phục cùng luyện hóa hấp thu Nam Minh Ly Hỏa. Theo số lượng Nam Minh Ly Hỏa bị hấp thu nhiều lên, tỉ lệ Nam Minh Ly Hỏa trong chân hỏa dung hợp cũng dần tăng, phản kháng của căn nguyên Nam Minh Ly Hỏa cũng dần yếu bớt.
Sau khi Long Tiêu Diêu hấp thu được một nửa Nam Minh Ly Hỏa thì khi hắn xé nhỏ căn nguyên hỏa diễm để vận hành, tia hỏa diễm này lại chủ động tiến hành dung hợp, không hề phản kháng nữa. Tuy nhiên hắn vẫn không dám có chút sơ suất nào, chỉ tiếp tục luyện hóa từng tia một, cho tới khi hoàn toàn luyện hóa căn nguyên hỏa diễm Nam Minh Ly Hỏa mới thôi.
Sau khi hoàn toàn thu phục được Nam Minh Ly Hỏa thì Long Tiêu Diêu phát hiện ra trước ngực Nguyên Anh xuất hiện một ngọn lửa. Năng lượng khổng lồ trong Nam Minh Ly Hỏa khiến chân nguyên của hắn cũng tăng lên rất nhiều, tuy nhiên tu vi lại vẫn chưa tăng trưởng. Hắn cũng không lập tức rời đi mà lại tiến hành luyện tập khống chế Nam Minh Ly Hỏa. Nam Minh Ly Hỏa vốn đã có linh tính, sau khi thu phục luyện hóa thì linh tính này vẫn chưa biến mất. Hắn lại do gần đây luyện chế số lượng lớn đan dược nên năng lực khống hỏa trở nên tinh xảo, do đó không lâu sau hắn đã khống chế được Nam Minh Ly Hỏa một cách tự nhiên.
Thái Dương Thần Hỏa là thần thông Long Tiêu Diêu có được sau khi hấp thu tinh huyết bản mạng của Tam Túc Kim Ô, trở thành một thể với hắn. Còn Nam Minh Ly Hỏa lại khác, nó thuộc loại dị hỏa hấp thu luyện hóa được, tuy nhiên bởi vì ngọn Nam Minh Ly Hỏa này đã có linh tính nên nó linh hoạt hơn rất nhiều so với dị hỏa bình thường, sau khi hắn luyện hóa thu phục thì khống chế nó cũng tự nhiên không kém là mấy so với Thái Dương Thần Hỏa.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã có thể dùng Thái Dương Thần Hỏa, Nam Minh Ly Hỏa và tam muội chân hỏa dung hợp thành chân hỏa bản thân, cũng có thể dùng riêng Thái Dương Chân Hỏa hoặc Nam Minh Ly Hỏa để dung hợp với tam muội chân hỏa, đương nhiên nếu vận dụng riêng một loại hỏa diễm thì lại càng đơn giản, không thành vấn đề với hắn.
Sau khi Long Tiêu Diêu hoàn toàn không chế thuần thục Nam Minh Ly Hỏa, hắn lại ở trong hố sâu này thu thập lượng lớn tài liệu đỉnh cấp thuộc tính hỏa, sau đó mới trở về Vân Đô Thành. Lần đi lại này của hắn, cộng thêm việc luyện hóa thu phục và luyện tập khống chế Nam Minh Ly Hỏa đã tốn mất gần trăm ngày. Hắn lo lắng Liên minh vì tìm kiếm hắn mà mạnh mẽ xông vào trong đan điếm, ảnh hưởng tới tu luyện của Bạch Như Ngọc, nên đương nhiên muốn nhanh chóng trở về.
Không ngoài dự đoán, chấp sự Quản Lý Điện của Chính Đạo Liên Minh đã tìm Long Tiêu Diêu mấy lần. Tuy nhiên vẫn chưa tới mức mạnh mẽ xâm nhập vào trong đan điếm, sau khi biết được hắn không ở đó thì chỉ nhắn lại khi nào hắn trở về thì nhanh chóng tới Quản Lý Điện.
Khi Long Tiêu Diêu tới Quản Lý Điện thì Điện chủ Phi Thăng Kỳ của Quản Lý Điện tự mình tiếp hắn, thông báo việc Liên minh giục hắn cung cấp đan dược. Trong quá trình nói chuyện, Điện chủ này liên tục nhắc tới tình huống hỗn loạn bên ngoài, lo lắng hắn tùy tiện ra ngoài sẽ gặp bất trắc, lại còn ra vẻ vô tình hỏi thăm lý do ra ngoài của hắn.
Long Tiêu Diêu dù sao cũng phải dùng Nam Minh Ly Hỏa để trị liệu hai vị Thái thượng trưởng lão Lôi Âm Tự, nên cũng không cần phải giấu diếm, liền nói ra việc bản thân đi thu phục Nam Minh Ly Hỏa. Dị hỏa đối với Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư là cơ duyên chỉ có thể gặp mà không thể cầu, việc hắn đi thu dị hỏa vốn cũng không có gì đáng trách cả.
Tuy nhiên, vị Điện chủ này sau khi biết được Long Tiêu Diêu đi thu Nam Minh Ly Hỏa thì vô cùng kinh ngạc, sau khi Liên minh treo giải đã có mấy tên tu sĩ bỏ mạng, trong đó còn có một tu sĩ Phi Thăng Kỳ, hiện giờ tuy giải thưởng rất cao nhưng căn bản không có ai dám đi mạo hiểm nữa.
Khi Điện chủ nghe được Long Tiêu Diêu thành công thu phục được Nam Minh Ly Hỏa thì mới đầu hắn còn không tin. Nhưng sau khi thấy Long Tiêu Diêu gọi ra Nam Minh Ly Hỏa thì lập tức kinh hỷ, mang hắn tới Thái thượng trưởng lão hội. Nếu có thể khu trừ ma khí trong cơ thể hai vị Thái thượng trưởng lão Lôi Âm Tự thì ý nghĩa đối với Liên minh không cần nói cũng biết, Liên minh lập tức bố trí cho hắn tiến vào Lôi Âm Tự.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong Lôi Âm Tự thì trụ trì Lôi Âm Tự vô cùng vui mừng, vội vàng dẫn hắn tới Thiên Lôi Trúc Lâm gặp hai vị Thái thượng trưởng lão bị ma khí nhập thân.
Thiên Lôi Trúc Lâm có trận pháp chuyên môn bảo hộ, sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong trận pháp thì có một rừng trúc hiện ra trước mắt hắn. Rừng trúc rộng cỡ một mẫu, xung quanh có hơn trăm cây trúc xanh biếc, to nhất cũng chỉ bằng cổ tay; tiếp tục phía trong là hai mươi mấy cây trúc màu tím nhạt; mà trung tâm rừng trúc có ba cây trúc màu tím sẫm, đường kính bằng miệng chén.
Nếu quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện trên thân cây trúc màu tím nhạt ẩn hiện có lôi điện màu trắng; cây trúc màu tím sẫm thì có một tầng lôi điện màu lam sẫm bao lấy; còn cây trúc màu xanh biếc thì lại không có hiện tượng gì.
Ở giữa ba cây trúc màu tím sẫm có hai lão già gầy gò, mặt đen kịt, đang khoanh chân ngồi. Bởi vì ma khí nhập thể đã dần thích ứng được với lôi điện của Thiên Lôi Trúc nên hiện giờ hai vị Thái thượng trưởng lão đã dần không còn sức chống đỡ ma khí khuếch tán ra nữa, ma khí bắt đầu dần ăn mòn thân thể bọn họ, làm cho hình dáng của bọn họ đại biến.
Vốn lôi điện của Thiên Lôi Trúc cũng có thể tiêu trừ ma khí, nhưng sau khi ma khí nhập thể thì đã dung hợp làm một với huyết nhục và khí quan của tu sĩ, cần chậm rãi luyện hóa từng chút một. Nhưng tốc độ lôi điện lại vô cùng mau lẹ, bùng nổ mãnh liệt, không có cách nào cẩn thận chia ra để luyện hóa ma khí này được. Mà dị hỏa bình thường thì phẩm chất lại thấp, cũng khó có thể luyện hóa được ma khí.
Lúc này hai vị Thái thượng trưởng lão Lôi Âm Tự đã bất lực, chỉ có thể làm chậm lại quá trình ma khí ăn mòn mà thôi. Nhưng mà nếu cứ tiếp tục như vậy thì khí quan hai người sẽ bị ma khí xâm chiếm từng bước, dần ăn mòn tinh huyết và chân khí bản thân cho tới cạn kiệt. Nếu trước mắt mà không có kỳ tích nào xảy ra thì trong vòng vài năm chắc chắn họ sẽ bị ma hóa hoàn toàn. Thái thượng Đại trưởng lão Lôi Âm Tự đã chuẩn bị cho hai người này viên tịch, tránh lâm vào ma đạo.
Hiện giờ lại có người thu phục được Nam Minh Ly Hỏa, đây chính là kỳ tích hiện ra đối với Lôi Âm Tự. Tuy thực lực của Lôi Âm Tự rất mạnh, nhưng cũng chỉ có bảy tu sĩ Phi Thăng Kỳ, một trong hai người này lại là Thái thượng Nhị trưởng lão Lôi Âm Tự, tầm quan trọng đối với Lôi Âm Tự không cần nói cũng biết.
Tuy hiện giờ Long Tiêu Diêu đã có thể khống chế thuần thục Nam Minh Ly Hỏa, nhưng hắn lại hoàn toàn không biết làm thế nào để tiêu trừ ma khí bên trong cơ thể tu sĩ. Sau khi được Đại trưởng lão tỉ mỉ hướng dẫn, hắn lại tra xét kỹ lưỡng tình huống trong cơ thể hai người, phát hiện ra tình trạng của họ đã vô cũng không tốt, chẳng những khí quan bị ăn mòn, ngay cả Nguyên Anh cũng bị lây nhiễm, cho dù bỏ qua thân thể để đoạt xá thì cũng không thể tiêu trừ hoàn toàn ma khí.
Long Tiêu Diêu dùng tay đặt tại hạ đan điền của Nhị trưởng lão, dùng thần thức khống chế một vài tia Nam Minh Ly Hỏa nhỏ như tơ tiến vào trong có thể Nhị trưởng lão, giống như luyện hóa tạp chất dược thảo, dùng Nam Minh Ly Hỏa luyện hóa các hạt ma khí đã dung nhập vào Nguyên Anh.
Luyện đan đại sư có phương thức tinh luyện khác nhau đối với dược thảo bậc cao và dược thảo bình thường. Dược thảo bậc cao có độ tinh thuần cao nhưng độ chịu nhiệt lại bình thường, nhưng vì nó quá mức quý giá nên nếu đốt nóng dược thảo để loại bỏ tạp chất thì sẽ phá hỏng thành phần hữu hiệu của dược thảo, do đó phương thức chiết xuất chính là khống chế đan hỏa từng bước loại bỏ tạp chất trong dược thảo.
Khi còn là Kim Đan Kỳ thì Long Tiêu Diêu đã bắt đầu luyện chế đan dược bậc cao, trong đó sử dụng vô số phương pháp để chiết xuất dược thảo, luyện hóa tạp chất, do đó hắn đã sớm thuần thục nắm giữ phương pháp này, có thể đồng thời điều khiển gần một trăm luồng đan hỏa để luyện hóa tạp chất. Nhưng hiện tại phải luyện hóa các hạt ma khí, đây cũng là lần đầu hắn tiến hành, cho nên mới cẩn thận khống chế vài tia Nam Minh Ly Hỏa để tiến hành luyện hóa.
Nhiệt độ của Nam Minh Ly Hỏa có thể nấu chảy kim loại, tuy nhiên nó đã bị Long Tiêu Diêu thu phục, lại bị thần thức của hắn bao bọc nên nhiệt độ hoàn toàn bị ngăn cách. Chỉ khi luyện hóa ma khí thì mới có một tia nhiệt năng chuẩn xác lao vào trong ma khí, cũng không tiết ra xung quanh. Đây cũng là cách để có thể không phá hư thành phần hữu hiệu khi tinh luyện dược thảo.
Bản thân hỏa diễm đã có tác dụng khắc chế đối với ma khí, Nam Minh Ly Hỏa lại là dị hỏa phẩm chất cao, nên trong nháy mắt hạt ma khí đã bị đốt cháy thành hư vô. Sau khi thử tiêu trừ mấy chục hạt ma khí, Long Tiêu Diêu đã hoàn toàn nắm giữ phương pháp luyện hóa ma khí, dần gia tăng số lượng hỏa diễm khống chế, cuối cùng hắn đồng thời điều khiển hơn sáu mươi tia hỏa diễm để nhanh chóng luyện hóa ma khí.
Một bộ phận ma khí đã hoàn toàn dung hợp với huyết nhục và tế bào, cần phải luyện hóa, nếu không sẽ không thể hoàn toàn tiêu trừ ma khí. Trong quá trình Long Tiêu Diêu luyện hóa ma khí, tuy không làm tổn thương các bộ phận vẫn còn tốt nhưng việc loại bỏ các bộ phận bị tổn thương cũng khiến khí huyết hai người hao tổn nhiều, khó có thể chịu đựng được.
Đầu tiên, Long Tiêu Diêu chủ yếu luyện hóa hoàn toàn ma khí tự do và ma khí bám vào khí quan của hai người, sau đó để cho họ dùng đan dược khôi phục, dần dần luyện hóa các hạt ma khí đã dung nhập và ăn mòn tế bào. Quá trình này vô cùng tinh tế, vừa phải để ý thân thể vốn suy nhược của hai người, vừa phải luyện hóa ma khí nên tiến độ rất chậm chạp.
Cứ cách ba ngày, Long Tiêu Diêu lại tiến hành khu trừ ma khí một lần, thời gian còn lại thì hắn dùng để luyện đan và tu luyện. Theo ma khí bị khu trừ một phần, cơ thể hai người cũng dần khôi phục. Cho tới nửa năm sau thì ma khí trong cơ thể họ đã bị tiêu trừ hoàn toàn, hơn nữa do tiến hành theo tuần tự, lại có đan dược bậc cao bồi dưỡng nên cuối cùng tu vi hai người vẫn được giữ nguyên, chỉ cần bế quan điều dưỡng khoảng mười năm thì có thể khôi phục như ban đầu.
Lôi Âm Tự đương nhiên rất vui mừng, đúng như giao ước đưa cho Long Tiêu Diêu Thiên Lôi Trúc và Thiên Âm Trúc vạn năm mỗi thứ một cây. Thiên Lôi Trúc còn non thì có màu xanh biếc; sau ba ngàn năm thì chuyển dần sang màu tím, bắt đầu phát ra lôi điện; sau vạn năm thì chuyển sang màu tím sẫm, bên ngoài được bao bọc bởi lôi điện. Thiên Âm Trúc còn non thì cũng có màu xanh biếc; sau ba ngàn năm thì chuyển sang màu lam; sau vạn năm thì có màu lam sẫm, xuất hiện sóng âm bao quanh thân trúc.
Long Tiêu Diêu nhổ cả rễ hai cây trúc này cho vào túi linh thảo, sau khi quay về tới đan điếm thì mới nhổ trồng trong không gian Vạn Thú Lệnh. Chính Đạo Liên Minh cũng thưởng cho hắn rất nhiều, trong đó có một kiện cổ bảo trung phẩm thuộc tính hỏa và lượng lớn linh thạch, nhưng thứ chân chính khiến hắn hứng thú vẫn là đan phương bậc cao và thân phận Thái thượng trưởng lão của Liên minh mà Chính Đạo Liên Minh phá lệ thưởng cho.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu cũng không thiếu linh thạch, luyện chế đan dược Nguyên Anh Kỳ đạt được hơn một ngàn lần lợi nhuận, cho dù đan dược Kim Đan Kỳ thì cũng lãi tới ba, bốn trăm lần. Tuy hắn giao đại đa số đan dược luyện chế dược cho Liên minh, thù lao thấp hơn thị trường nhưng thu nhập hàng năm của hắn cũng đạt tới mấy ngàn vạn linh thạch.
Sinh hoạt thường ngày của Long Tiêu Diêu cũng khôi phục yên bình, còn Chính - Ma chiến trường thì cũng có vẻ khá bình tĩnh, chỉ có các cuộc chiến đấu quy mô nhỏ, hơn nữa cũng chỉ có tu sĩ bậc thấp và bậc trung tham chiến.
Tuy nhiên bình tĩnh chỉ là hiện tượng bề ngoài, thực ra hai bên Chính - Ma đều tích cực chuẩn bị. Chính Đạo Liên Minh cuối cùng cũng phát hiện ra nguồn phát ra ma khí của Ma đạo, cũng phái ra đội tập kích để đánh lén, kết quả là không phá hủy được ma thạch bên trong nguồn ma khí mà thất bại. Cuối cùng, Thái thượng trưởng lão hội của Chính Đạo Liên Minh đưa ra kết luận rằng chỉ có Nam Minh Ly Hỏa mới có thể hoàn toàn phá hủy ma thạch.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tây Thổ đại lục chỉ có chín ma tuyền tại Ma Vực cực tây là không ngừng phun ra ma khí, mà ma khí lại là cơ sở để Ma tu tăng lên tu vi, là căn nguyên hưng suy của Ma đạo. Chính Đạo Liên Minh thâm nhập vào trong Ma vực, phát hiện ra ma tuyền, kết quả là lại không đủ sức phá hủy nhưng cuối cùng cũng phát hiện ra rằng nguyên nhân ma tuyền phun ra ma khí chính là do ma thạch ở gần cửa ma tuyền, chỉ cần phá hủy ma thạch thì ma tuyền sẽ giảm lớn lượng ma khí toát ra.
Tuy nhiên, ma thạch lại cứng rắn dị thường, quan trọng hơn là trong ma thạch có ẩn chứa ma khí tinh thuần, pháp khí công kích không có hiệu quả, chẳng những không thể phá hủy ma tuyền mà ngược lại pháp khí còn bị ma khí ăn mòn, thậm chí Cổ bảo cũng không may mắn thoát được. Chỉ có tu sĩ Lôi Âm Tự dùng pháp khí do Thiên Lôi Trúc luyện chế thành thì mới không e ngại, cũng có thể đánh tan ma thạch.
Tuy nhiên, ma thạch lại có thể hấp thu ma khí để tự động chữa trị, tuy nhiên tốc độ chữa trị vô cùng chậm, hơn nữa lượng ma khí mà ma tuyền phun ra cũng giảm nhiều. Đương nhiên Chính Đạo Liên Minh hy vọng một lần giải quyết tận gốc vấn đề này, nhưng lại không đủ sức phá hủy ma thạch, hơn nữa xung quanh ma tuyền có lượng ma khí dày đặc, đội tập kích này không dám ở lâu, chỉ có thể quay trở về Vân Đô Thành rồi tính sau.
Đội tập kích hành động lần này bất ngờ lại rất thuận lợi do Ma tu cũng không dám ở lâu trong phạm vi Ma Vực, nhất là tại phụ cận ma tuyền thì cho dù Ma tu bậc cao cũng không dám lưu lại lâu. Từng có Ma tu Phi Thăng Kỳ vì thọ nguyên tới gần, nóng lòng tăng lên tu vi nên mạo hiểm tu luyện ven bờ ma tuyền, kết quả là hoàn toàn mất thần trí, trở thành một cái xác không hồn.
Thái thượng trưởng lão hộ của Chính Đạo Liên Minh liên tục nghiên cứu các phương pháp, cuối cùng nhớ tới việc Long Tiêu Diêu dùng Nam Minh Ly Hỏa khu trừ ma khí, liền cho rằng chỉ có Nam Minh Ly Hỏa thì mới có thể phá hủy được ma thạch. Do đó, Thái thượng trưởng lão hội Chính Đạo Liên Minh mới mời Long Tiêu Diêu ra tay, đồng thời hứa hẹn sẽ ban thưởng cho hắn rất nhiều.
Lúc này đã cách hai mươi năm từ khi Long Tiêu Diêu khu trừ ma khí cho hai vị Thái thượng trưởng lão Lôi Âm Tự, trải qua thời gian khổ tu này, Bạch Như Ngọc cuối cùng cũng đạt tới Kim Đan hậu kỳ, điều này đương nhiên có liên quan mật thiết đến việc Long Tiêu Diêu luyện chế một lượng lớn đan dược cực phẩm.
Long Tiêu Diêu để cho Bạch Như Ngọc dùng Vạn Năm Huyền Băng luyện thể, cũng cho nàng dùng một viên Băng Ngưng Đan. Do đó thực lực Bạch Như Ngọc tăng mạnh, chẳng những chân nguyên và thể chất tăng lên nhiều mà nguyên thần cũng bắt đầu củng cố thành hình, chỉ cần tu vi nàng đạt tới Kim Đan Kỳ đỉnh phong thì việc kết anh có lẽ sẽ không có vấn đề gì.
Long Tiêu Diêu còn cắt vài khối Vạn Năm Huyền Băng lớn bằng quả dưa hấu, bố trí một cái Tụ Linh Trận, dùng linh khí thuộc tính băng tinh thuần và dư thừa này để phụ trợ Bạch Như Ngọc tu luyện.
Cuối cùng Long Tiêu Diêu cũng đạt tới tu vi Nguyên Anh sơ kỳ bậc cao, tuy hắn cũng có đan dược cực phẩm hỗ trợ nhưng tốc độ tăng tu vi lại khá chậm. Điều này đương nhiên là do chân nguyên của hắn quá hùng hậu, số lượng chân khí cần dùng quá lớn, khiến cho việc thăng cấp tất nhiên là vô cùng khó khăn.
Do thân phận Long Tiêu Diêu lên như diều gặp gió, Phùng Hướng Huy biết hắn đã là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, quan hệ với hắn lại càng thân thiết hơn nữa, cũng tặng hắn một kiện Linh Hỏa Hoàn cổ bảo hạ phẩm thuộc tính hỏa.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng tặng lại một ít đan dược đáp lễ, vẫn duy trì quan hệ tốt đẹp với Phùng Hướng Huy. Trong Chính - Ma đại chiến này thì kỹ thuật luyện khí của Phùng Hướng Huy vẫn rất có ích với Chính Đạo Liên Minh, cho nên hắn không thể không tạm thời buông bỏ ý muốn báo thù.
Long Tiêu Diêu sau khi được thông báo nhiệm vụ của Liên minh, vẫn chưa lập tức đưa ra câu trả lời thuyết phục. Hắn biết rằng xâm nhập vào trong lòng Ma đạo để phá hủy ma tuyền là rất phiêu lưu mạo hiểm, nhưng vì để tiêu diệt Ma đạo thì hắn vẫn nguyện ý xuất toàn lực, huống chi sau khi giải quyết vấn đề Ma đạo thì hắn cũng có thể ra tay giết chết Phùng Hướng Huy để báo thù.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu cũng sẽ không xúc động đi mạo hiểm, trong Ma đạo có ít nhất mười tên Ma tu Phi Thăng Kỳ, căn bản hắn không thể đối phó được. Tuy hắn nguyện ý xuất lực tiêu diệt Ma đạo, nhưng cũng không định vì thế mà bỏ mạng, huống chi thù hận của Thượng Quan gia tộc vẫn còn chưa báo, Bạch Như Ngọc vẫn còn cần hắn chăm sóc.
Long Tiêu Diêu tính đi tính lại, cuối cùng vẫn quyết định tiếp nhận nhiệm vụ này, nhưng điều kiện là hắn được hành động một mình, còn Liên minh thì cần phát động tấn công mãnh liệt ở khu biên giới để hấp dẫn sự chú ý của Ma đạo. Đương nhiên hắn không muốn tổ đội với tu sĩ khác, làm như vậy sẽ khiến hắn cố kỵ nhiều, không thể phát huy được toàn bộ thực lực.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng có giải thích hợp lý: đi cùng nhiều tu sĩ thì rất dễ bị lộ, hơn nữa cũng có thể bị lọt tin tức ra ngoài. Bên trong Ma Vực lại tràn ngập ma khí, các tu sĩ khác không thể dừng lại tại đó lâu được, việc phá hủy ma thạch không có khả năng một lần là xong. Cộng thêm việc tại Ma Vực căn bản không có Ma tu, các tu sĩ khác cũng không giúp được gì cho hắn, còn không bằng để hắn đi một mình thì càng an toàn và linh hoạt hơn.
Lý do của Long Tiêu Diêu rất hợp tình hợp lý, cuối cùng Chính Đạo Liên Minh cũng chấp nhận đề nghị của hắn, sau khi thương lượng liền quyết định triệu tập lực lượng, một trăm ngày sau bắt đầu công kích Ma đạo. Còn hành động của Long Tiêu Diêu thì hoàn toàn do hắn quyết định, trong Liên minh cũng chỉ có Thái thượng trưởng lão hội biết việc hắn đi phá hủy ma tuyền, hoàn toàn giữ bí mặt với người khác.
Long Tiêu Diêu thì trở lại đan điếm để chuẩn bị, Thần Lôi Tráo của hắn sau khi bị hư hỏng thì vẫn chưa được chữa trị, lần này thâm nhập vào trong Ma Vực, đương nhiên hắn cần luyện chế một cái mới. Sau đó bắt đầu luyện chế lại Hỏa Long Đinh cổ bảo trung phẩm thuộc tính hỏa do Liên minh thưởng cho, hắn dùng hai loại tài liệu đỉnh cấp thuộc tính hỏa lấy được ở chỗ Nam Minh Ly Hỏa dung nhập vào trong Hỏa Long Đinh, sau đó lại dùng Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa dung nhập thêm nữa, khiến cho Hỏa Long Đinh này tăng lên thành cổ bảo thượng phẩm.
Khi Long Tiêu Diêu khu trừ ma khí cho hai vị Thái thượng trưởng lão Lôi Âm Tự thì đã âm thầm thí nghiệm, phát hiện rằng Thái Dương Thần Hỏa cũng có thể tiêu trừ ma khí. Hắn chuẩn bị phá hủy ma thạch nên đương nhiên sẽ chuẩn bị một kiện pháp khí có chứa Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa.
Sau đó, Long Tiêu Diêu còn luyện chế rất nhiều đan dược cho Bạch Như Ngọc tu luyện, trong đó có một viên Ngưng Anh Đan, để lại một lượng lớn linh thạch trong một cái nhẫn trữ vật cho Bạch Như Ngọc. Đương nhiên hắn sẽ không nói tình hình thực tế cho Bạch Như Ngọc, chỉ nói rằng hắn cần ra ngoài để tìm kiếm linh dược, tránh cho Bạch Như Ngọc vì hắn mà lo lắng.
Long Tiêu Diêu biết rằng lần hành động này vô cùng nguy hiểm, nhưng đại nghĩa trước mắt khiến cho hắn không thể từ chối. Nhưng hắn vẫn tự phụ thực lực của mình vượt xa các tu sĩ cùng cấp, lại tinh thông nhiều loại độn thuật, dù không địch lại Ma tu Phi Thăng Kỳ thì vẫn nắm chắc vài phần bảo mệnh. Tiếp theo hắn lại tìm hiểu kỹ lưỡng các tin tức liên quan đến tình hình Ma Vực, biết được rằng không có Ma tu trường kỳ trấn giữ ở đó, nên những vật này lưu lại chỉ để dự phòng mà thôi.
Thời gian trăm ngày nháy mắt đã trôi qua, Long Tiêu Diêu cũng bắt đầu đi tới Ma Vực. Đương nhiên hắn sẽ không trực tiếp bay qua, nơi đó là chiến trường giao tranh của Chính - Ma hai phái, kế hoạch của hắn là đi đường vòng mấy ngàn dặm về phía nam, từ đó tiến vào Ma Vực. Chính Đạo Liên Minh giao chiến ở phía bắc Ma Vực, còn phía nam Ma Vực lại là vùng sông băng rộng lớn, không có người ở, diện tích bao la bát ngát, không có chỗ đặt chân, đây là nơi Ma đạo chưa bố trí phòng tuyến.
Trước tiên Long Tiêu Diêu dò xét tình huống chiến trường, xác nhận rằng các tu sĩ Chính Đạo Liên Minh đã ra tay phát động tấn công toàn diện, liên tiếp đoạt được ba tòa thành thị, còn Ma tu bậc cao thì cũng đã chạy tới chiến trường để tiếp viện.
Biết được Ma tu bậc cao đã ra chiến trường, Long Tiêu Diêu cũng lập tức hành động, mấy ngày sau hắn đã tới khu sông băng phía đông nam Ma Vực. Sau đó hắn không chút do dự bay về phía Ma Vực.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu bay qua sông băng liền phát hiện ra Ma Vực, trước mặt là một màn sương màu đen mênh mông bát ngát bao phủ tới tận chân trời. Màn sương đen này chính là ma khí có tác dụng ăn mòn và ma hóa, khiến cho thực vật trong khu vực này gần như chết hết, chỉ còn lại một số loại cây cỏ bị ma hóa. Nhưng những thực vật bị ma hóa thì đều mất đi khả năng sinh sản, do đó thảm thực vật ở đây cực kỳ thưa thớt.
Động vật trong khu vực Ma Vực cũng chịu ma hóa mà biến thành ma thú, năng lực sinh sản cũng giảm xuống, rất khó sinh ra đời sau, do đó số lượng ma thú cũng không nhiều. Tuy nhiên ma thú này còn hung mãnh hơn yêu thú cùng cấp rất nhiều, hơn nữa lại vô cùng khát máu, nếu bị ma thú bắt gặp thì chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Ma khí trong Ma Vực còn có tác dụng ngăn cản thần thức, khiến cho phạm vi dò xét của Long Tiêu Diêu giảm xuống chỉ còn không đến một phần ba. Cùng lúc lao vào trong phạm vi ma khí, hắn lập tức dùng Nam Minh Ly Hỏa tạo thành một cái ô, ngăn cản ma khí xâm nhập vào cơ thể.
Phạm vi Ma Vực chỉ có mấy trăm dặm, chỉ cần căn cứ vào độ mạnh yếu của ma khí là có thể dễ dàng tìm ra vị trí của ma tuyền. Mà khu vực ma khí bao phủ xung quanh ma tuyền thì đến cả Ma tu cũng không thể ở lại lâu chịu đựng ma khí ăn mòn, nếu không nguyên thần sẽ bị hao tổn, thậm chí đánh mất thần trí. Do đó, Ma tu cơ bản là đều tu luyện ở bên ngoài Ma Vực trong thời gian ngắn, không có người trông coi ở đây lâu dài.
Tuy nhiên Ma tu Phi Thăng Kỳ lại có thể tu luyện ở sâu trong Ma Vực, chỉ là thời gian mỗi lần tu luyện không được quá một trăm ngày, hơn nữa họ cũng không dám tu luyện ở khu vực ma khí dày dặc gần ma tuyền.
Long Tiêu Diêu cũng không dám sơ suất, không lâu sau khi tiến vào Ma Vực, hắn liền chui xuống lòng đất. Tuy ma khí không đâu không vào được, nhưng cũng khó chui vào quá sâu trong lòng đất. Hắn tuy có hai ngọn kỳ hỏa bảo vệ, nhưng chân khí tiêu hao lại không nhỏ chút nào, khó có thể duy trì trong thời gian dài, nếu bị phát hiện thì sẽ gập nguy hiểm lớn. Do đó hắn liền chui xuống lòng đất, cách một lúc sau lại chui lên dò xét một lần, nhưng vẫn chưa gặp được phiền toái gì-
Một ngày sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong Ma Vực, hắn liền phát hiện ra một ma tuyền, cửa ma tuyền này có đường kính ba thước, không ngừng truyền ma khí dày đặc từ bên trong ra, ma khí này lao thẳng ra xung quanh khoảng bốn ngàn thước, dung nhập vào trong màn ma khí tại Ma Vực.
Long Tiêu Diêu thò đầu dưới mặt đất lên, tra xét tình huống xung quanh một chút. Ma khí gần ma tuyền nhiều hơn khoảng năm lần so với ở trong Ma Vực, khiến cho phạm vi tra xét của thần thức giảm xuống chỉ còn không đến hai phần mười lúc bình thường.
Sau khi quan sát một lần, Long Tiêu Diêu không phát hiện ra tung tích Ma tu, nhưng lại thấy một con mãng xà màu đen dài mấy trượng, to bằng thùng nước ở bên cạnh ma tuyền, đây là một con ma thú cấp chín. Ma khí nồng đậm sẽ dần ăn mòn nguyên thần của tu sĩ, nhưng hồn phách ma thú đã sớm bị ma hóa rồi, nên chúng chẳng những không sợ hãi ma khí quá mức nồng đậm này mà ngược lại còn đi tìm nơi có ma khí dày đặc để tăng lên cấp bậc bản thân.
Ma thú khác với yêu thú ở chỗ khi ma thú bị ma hóa thì hồn phách nó đồng thời cũng bị ma hóa, cho nên không có năng lực hóa hình. Nhưng sau khi ma thú tiến vào cấp chín thì sẽ có được năng lực phi hành. Tuy nhiên, ma thú cũng có nhược điểm đó là sau khi bị ma hóa thì năm giác quan bị giảm nhanh nhạy, lại không có linh trí hoàn chỉnh nên chỉ có thể dựa vào bản năng khát máu để chiến đấu.
Động vật sau khi ma hóa có thể sống được chỉ không đến một phần mười, mà khi đã bị ma hóa thì hồn phách cũng bị tổn thương, thăng cấp còn chậm hơn yêu thú bình thường rất nhiều. Mãng xà vốn là loại yêu thú có linh trí thấp, nhưng sinh mệnh lực lại cường đại, ngược lại càng dễ dàng thích ứng với việc ma hóa, cho nên nó mới sống sót tới giờ.
Tuy ma thú thăng cấp rất khó khăn, nhưng con ma xà này đã sống trong Ma Vực được mấy ngàn năm, nhất là nó đã bị ma hóa hoàn toàn, không còn lo ngại bị ma khí ăn mòn nữa. Nó suốt ngày hấp thu ma khí từ ma tuyền phun ra, nên đã đạt tới cảnh giới ma thú cấp chín.
Tuy Long Tiêu Diêu chưa từng có kinh nghiệm đối phó với ma thú, cũng chưa bao giờ giao chiến với yêu thú cấp chín, nhưng hắn cũng biết rằng con ma thú này đã đánh mất linh trí, nên cũng không e ngại lắm. Đầu tiên hắn lấy ra trận bàn, trận kỳ của Tiểu Điên Đảo Ngũ Hành Trận và Cửu Khúc Mê Hồn Trận, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Điên Đảo Ngũ Hành Trận là trận pháp cao cấp biến hóa ra từ cơ sở của Ngũ Hành Trận, từ trên Ngũ Hành Trận chồng thêm vào trận pháp mê huyễn, tăng cường uy lực và khả năng khống chế của trận pháp, chẳng những khiến cho uy lực của Ngũ Hành Trận được đề cao mà còn sinh ra nhiều biến hóa khó lường.
Cửu Khúc Mê Hồn Trận là thủ đoạn vây khốn địch nhân hiệu quả nhất, Cửu Khúc Mê Hồn Trận có tác dụng quấy nhiễu cảm giác của địch nhân, do đó ảnh hưởng tới thần hồn đối thủ, gây ra hiệu quả mê huyễn.
Chuẩn bị sẵn sàng xong, Long Tiêu Diêu mới từ trong lòng đất lao ra, lúc này hắn chỉ cách ma tuyền có vài trăm thước. Tuy năm giác quan của ma xà đã bị thoái hóa, nhưng địch nhân xuất hiện cách nó có vài trăm thước thì nó vẫn lập tức phát hiện ra.
Vốn ma xà đang ở bên bờ ma tuyền hấp nạp ma khí để tu luyện, sau khi phát hiện ra Long Tiêu Diêu thì nó lập tức bay lên, toàn thân bao phủ trong một làn khói đen, đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu đứng yên tại chỗ, chờ tới khi ma xà lao vào cách mình chỉ có ba mươi thước thì hắn mới lấy ra bảy thanh Lôi Điện Kiếm đánh về phía ma xà. Tốc độ tấn công của ma xà quá nhanh, nên hắn dự định ngăn cản, làm giảm tốc độ của nó rồi mới khởi động trận pháp. Ở trong Ma Vực thì ma khí có tác dụng ăn mòn tất cả các vật phẩm, chỉ có pháp khí thuộc thuộc tính lôi và hỏa thì mới chống đỡ được lực ăn mòn này. Do đó, hắn lựa chọn sử dụng Lôi Điện Kiếm để tấn công.
Đối mặt với Lôi Điện Kiếm, ma xà quả nhiên chậm lại, đợi tới khi Lôi Điện Kiếm lao tới thì nó lại há mồm ra nuốt phi kiếm vào trong miệng. Ma xà không thèm để ý tới kiếm khí linh hoạt, sắc bén của phi kiếm mà chỉ có vài phần e ngại đối với lôi điện mà phi kiếm phóng ra, trong miệng nó liền phun ra một luồng khói đen nồng đậm bao phủ lấy phi kiếm.
Tuy phẩm chất của Lôi Điện Kiếm vẫn như cũ, nhưng hiện giờ tu vi Long Tiêu Diêu đã tăng mạnh, chẳng những kiếm khí đã thăng cấp, mà do hắn nắm giữ được chân khí nén ép ngưng thực nên phi kiếm có thể phát ra lôi điện dung hợp có uy lực cường đại, vượt xa khi trước. Lôi điện của phi kiếm phá tan luồng khói đen trong miệng ma xà, lao vào khoang miệng của nó.
Nhưng trong miệng ma xà có ma khí dày đặc, khiến cho năng lượng lôi điện trong phi kiếm bị tiêu hao hơn phân nửa, lôi điện còn sót lại đánh vào bản thể của ma xà nhưng chỉ có thể khiến đầu của nó hơi lắc lư, vẫn chưa gây ra thương tổn lớn nào.
Công kích của lôi điện đã chọc giận ma xà, nó liền nuốt luôn Lôi Điện Kiếm vào trong bụng. Tuy Long Tiêu Diêu vẫn chưa hoàn toàn mất liên hệ với Lôi Điện Kiếm, nhưng năng lượng của phi kiếm đã gần như tiêu hao không còn, mà hắn lại không thể bổ sung thêm năng lượng cho phi kiếm, khiến cho nó không thể thoát khốn, cũng không còn sức để công kích, chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ dưới sự ăn mòn của ma khí.
Long Tiêu Diêu thấy ma xà lại nuốt luôn Lôi Điện Kiếm, không khỏi có chút kinh hãi đối với thực lực của ma thú. Hắn vội vàng đánh ra pháp quyết, phát động trận pháp, hai cái trận pháp đột nhiên xuất hiện, giam ma xà vào bên trong.
Nhưng linh khí trong Ma Vực sớm đã bị ma khí ăn mòn sạch sẽ, khiến cho trận pháp không có thiên địa linh khí bổ sung, chỉ có thể dựa vào linh thạch cao cấp trong trận bàn cung cấp năng lượng để vận chuyển, khiến cho uy lực của trận pháp bị giảm đi nhiều. Ma xà trong trận pháp bị mất phương hướng, nó liền há mồm phun ra một cỗ khói đen dày đặc.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào