Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 309: Bạch Ngọc Liên Tử
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Sau khi đám người Trầm Tường buông lỏng mấy ngày, tiếng chuông tập hợp của Thái Vũ môn vang lên, bất quá đây là Chân truyền đệ tử tập hợp, cũng chính là đệ tử trên Chân Võ Cảnh.
Chừng trăm người tập hợp bên trong một đại viện của Thái Vũ Huyền Cảnh, Cổ Đông Thần đầu tiên là biểu dương đám người Trầm Tường anh dũng một phen, sau đó tự mình ban phát khen thưởng cho bọn hắn, cái này cũng là thời khắc kích động lòng người nhất, đặc biệt là đối với Chu Vinh.
Một triệu tinh thạch, năm trăm hạt Chân Nguyên đan, đồng bài đệ tử cùng ngân bài chiến sĩ, không cần kiểm tra liền có thể trực tiếp tiến vào vương bài vũ viện, điều này làm cho rất nhiều Chân truyền đệ tử nhìn mà mê tít mắt.
Cổ Đông Thần cũng là cố ý triệu tập những đệ tử này đến, cho bọn hắn đỏ mắt một cái, để bọn hắn hối hận.
Sau khi tập hợp chấm dứt, Vũ Khai Minh cùng Cổ Đông Thần dẫn Trầm Tường vào bên trong một mật thất.
- Tiểu sư thúc, lão gia ngài là làm cho ta xuất huyết một lần, Thiên Tâm Hỏa Viêm này là đồ vật ta cất chứa rất lâu.
Cổ Đông Thần ai oán nói.
Trầm Tường bĩu môi, nói:
- Các ngươi những thùng cơm này, suýt chút nữa bị ma đạo âm một trận, còn làm cho chúng ta đi chịu chết, nếu như không phải sư thúc ta ở thời khắc nguy cấp đột phá bình cảnh, hiện tại các ngươi cũng không có thể nhàn nhã sống ở chỗ này như thế.
Vũ Khai Minh cùng Cổ Đông Thần đều không nói, nếu như không phải có quái thai như Trầm Tường ở bên trong, hiện tại bọn họ có khả năng sẽ rơi vào khổ chiến, bọn họ cũng biết bên trong Nam Hoang phong ấn rất nhiều gia hỏa cường đại.
- Tiểu sư thúc, ngươi không phải nói ngươi có Trúc Cơ đan sao? Có thể bán cho ta một ít hay không?
Cổ Đông Thần hỏi.
Trầm Tường cong miệng:
- Giá cả không rẻ đâu, 500 ngàn một hạt, có muốn hay không!
Chưởng giáo Thái Vũ môn, có thực lực Niết Bàn Cảnh bảy kiếp, Trầm Tường mới không sợ hắn không có tinh thạch, gặp phải loại người này, vốn là nên mạnh mẽ cắt một hai đao, bất quá nể mặt đây là sư điệt, hắn cũng cho một cái giá cả vô cùng công đạo.
Trúc Cơ đan cầm bán đấu giá, nếu như gặp phải cần gấp, giá cả có thể bán cao hơn, không chỉ là 500 ngàn tinh thạch.
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh đều có chút không nói gì, bất quá bây giờ cũng không có cách nào.
- Ngươi có bao nhiêu?
Vũ Khai Minh hỏi.
- Bốn mươi hạt, chỉ có thể một lần mua nhiều như vậy, bằng không ta không bán.
Trầm Tường cười nói.
- Tiểu sư thúc, tiểu bàn tử Chu Vinh kia sợ rằng cũng không có hắc như ngươi. . . Quên đi, chúng ta muốn.
Vũ Khai Minh cười khổ nói.
- Ngươi muốn tinh thạch hay là Chân Nguyên đan?
Cổ Đông Thần hỏi.
- Chân Nguyên đan đi.
Bởi vì một ít sàn bán đấu giá đều chỉ lấy Chân Nguyên đan, đến thời điểm đó muốn đi đổi lấy Chân Nguyên đan, nhất định sẽ rất phiền phức.
Đây vốn là 20 triệu tinh thạch, đổi thành Chân Nguyên đan chính là bốn ngàn hạt, trước đó Đan trưởng lão cũng là một hơi lấy ra rất nhiều Chân Nguyên đan, bây giờ Cổ Đông Thần cũng vậy, có thể thấy được lượng lớn Chân Nguyên đan, chỉ có ở trong tay những cự đầu môn phái này, chỉ là bọn hắn cố ý khiến người ta cảm thấy khan hiếm, sau đó từng chút từng chút lấy ra.
Đan dược vốn là có thể bảo tồn thời gian rất lâu, những cự đầu vạn năm này qua nhiều năm như vậy khẳng định tích lũy rất nhiều, dù sao cái này cũng là tài nguyên trọng yếu duy trì một môn phái phát triển.
Trầm Tường trở lại Thái Đan Vương Viện, hắn không có tìm được Đan trưởng lão, Dược Viên kia của hắn cũng không có ai chiếu cố, điều này làm cho hắn hơi nghi hoặc một chút, Đan trưởng lão là phi thường lưu ý tiểu Dược Viên kia của hắn, nhưng hiện tại để ở một bên mặc kệ, bất quá này cũng sẽ không có ảnh hưởng gì, chỉ là tốc độ sinh trưởng sẽ chậm hơn một chút.
Trầm Tường đi gõ cửa phòng Ngô Thiên Thiên, sau khi Ngô Thiên Thiên trở về, liền trở nên phi thường chịu khó, Trầm Tường mấy lần tìm nàng, nàng đều đang luyện đan, hiện tại cũng giống như vậy.
- Thiên Thiên, nàng có thấy Đan trưởng lão không?
Trầm Tường hỏi.
- Không có, ta cũng đang tìm nàng, bất quá nàng từng nói tìm không được, thì không cần tìm, rất có thể nàng đang bế quan.
Ngô Thiên Thiên nói, cả người nàng đổ mồ hôi tràn trề, quần áo mỏng manh bị thấm ướt, kề sát thân thể mềm mại mê người kia, nhìn rất bắt mắt.
Trầm Tường thỉnh thoảng liếc lồng ngực người ta, điều này làm cho Ngô Thiên Thiên vội vàng che lại, nhẹ gắt một cái:
- Ta muốn luyện đan, ta muốn nhanh chóng có thể luyện ra một lò bốn hạt một chút, sau đó từ trong tay của ngươi kiếm lấy Chân Nguyên đan.
Trầm Tường cười nói:
- Vậy thì thêm chút sức đi, thực lực của nàng đã tính là không tồi rồi, nhưng vẫn cần tăng cao, cũng đừng quá tập trung một phương diện luyện đan, nên sắp xếp thời gian tu luyện hợp lý.
Ngô Thiên Thiên gật đầu, Trầm Tường trở lại Dược Viên, đem hoàng kim Long Tiên hắn ngưng tụ ở bên trong Nam Hoang pha loãng vào trong nước, thúc kỳ hoa dị thảo bên trong Dược Viên.
- Mị Dao tỷ, tỷ nói Bạch Ngọc Liên Tử kia có thể trồng ra hoa sen hay không?
Trầm Tường đột nhiên nghĩ đến cái này, kích động hỏi.
- Không biết, nhưng có thể thử xem, bất quá hình như Bạch Ngọc Liên Tử này là sinh trưởng ở bên trong nước, Liên Hoa đảo kia chính là ở trên biển.
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường vội vàng đào ra một cái ao nhỏ trong tiểu Dược Viên, nói:
- Này phải thúc như thế nào?
Hắn vẫn là lần đầu thúc dược liệu sinh trưởng trong nước, trực tiếp nhỏ vào trong nước là không được, này sẽ hòa vào trong nước, rất lãng phí.
- Rất đơn giản, ngươi dùng thần thức bao vây lấy những hoàng kim Long Tiên kia, sau đó khống chế lẻn vào trong nước, hòa vào Bạch Ngọc Liên Tử là được.
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường để Bạch Ngọc Liên Tử tản ra bạch quang vào trong nước, lấy ra một bình hoàng kim Long Tiên nhỏ, nhỏ vào trong nước, đồng thời dùng thần thức cường hãn bao vây lấy, để hoàng kim Long Tiên sản sinh một tầng phòng hộ vô hình, cách ly với nước, bởi vậy liền có thể thẩm thấu vào bên trong Bạch Ngọc Liên Tử.
- Nếu như Bạch Ngọc Liên Tử có thể hấp thu, bình thường đều là có thể trồng, nếu như ngươi có nhiều loại đồ vật này, sau này ngươi muốn chết cũng khó khăn.
Tô Mị Dao cười duyên nói.
Mặc dù là ở bên trong nước, nhưng Trầm Tường vẫn có thể cảm ứng được tình huống của hoàng kim Long Tiên kia, có thể bị Bạch Ngọc Liên Tử hấp thu, điều này làm cho hắn hết sức kích động, tuy rằng Địa Ngục linh chi cũng là thánh dược chữa thương, nhưng không có thể trồng, bởi vì cái kia cần tử khí, mà Bạch Ngọc Liên Tử này hiệu quả so với Địa Ngục linh chi khá hơn một chút, hơn nữa còn có thể trồng, bởi vậy, sau đó cho dù là hắn dùng hết Địa Ngục linh chi, hắn cũng không cần lo lắng không có thánh dược chữa thương nữa.
Bây giờ Trầm Tường còn có một trăm hạt Trúc Cơ đan, hắn tạm thời còn không biết nên dùng như thế nào, bồi dưỡng người hắn vẫn không có tìm được ứng cử viên, đám người Vân Tiểu Đao ăn nhiều sẽ làm căn cơ bất ổn, chính hắn ăn thì hiệu quả không rõ ràng, chỉ có thể lãng phí đi.
- Xem ra ta phải đến Thần Binh Thiên quốc tìm Mộng Nhi tỷ, bán cho nàng một chút.
Trầm Tường nghĩ đến mình có thể mạnh mẽ hắc Liễu Mộng Nhi một bút, trong lòng liền âm thầm sảng khoái, hắn không chỉ muốn đi tìm Liễu Mộng Nhi, còn muốn đi Đan Hương Đào Nguyên, chỉ bất quá hiện tại hắn còn phải nhìn Bạch Ngọc Liên Tử kia có thể thành cây hay không, hiện tại còn khó xác định.
Hắn bây giờ cũng không xác định Bạch Ngọc Liên Tử kia lúc nào sẽ có động tĩnh, hơn nữa hoàng kim Long Tiên của hắn cũng dùng gần hết rồi, còn phải ngưng tụ một ít.
Nhìn mấy cây Thanh Huyền quả thụ kia, Trầm Tường quyết định vẫn là trước tiên không thúc chúng, hiện tại hắn không cần Trúc Cơ đan, hơn nữa còn khuyết thiếu một ít đan dược có thể làm cho hắn nhanh chóng tăng cao tu vi.
Tỷ như Ngũ hành Chân Nguyên đan, hiện tại hắn đang thu thập tài liệu, hắn tin tưởng sẽ không lâu lắm, hắn có thể tập hợp đủ tài liệu, đến thời điểm đó chỉ cần hắn vững chắc tốt tu vi, liền có thể lập tức tăng lên!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ღKimnambinღ
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 310: Thiên tài mất tích
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Vương Bài Vũ viện, ở bên trong Thái Vũ Huyền Cảnh, mặc dù hơi nhỏ, nhưng đám người Vân Tiểu Đao lại không phiền chút nào, trái lại còn phi thường kích động. Dưới cái nhìn của bọn họ, có thể đi vào Vương Bài Vũ viện này là một loại vinh dự.
Hiện tại mười người Trầm Tường tất cả đều tập hợp ở chỗ này, hắn vừa đi tới nơi này đã nhìn thấy trước ngực Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh mang theo hai cái huy hiệu, đó là huy hiệu chứng minh đồng bài đệ tử cùng ngân bài chiến sĩ.
Trầm Tường thấy buồn cười nói:
- Nơi này hình như cũng chỉ có hai người các ngươi mới cao điệu như vậy.
Hắn nhìn những người khác một chút, những người khác không ai như bọn họ.
- Vậy thì có cái gì, đây cũng là chúng ta đi Nam Hoang liều mạng mới đạt được, đây là vinh dự của bọn ta.
Vân Tiểu Đao không để ý nói, ưỡn ngực lên.
Chu Vinh cũng ngạo nghễ nói:
- Ta có hai huy hiệu này, đi trên đường ánh mắt người khác xem ta đều không giống nhau!
Trầm Tường lắc đầu nở nụ cười:
- Chờ lúc nào các ngươi có thể lấy được kim bài đệ tử hãy trở lại khoe khoang đi, vừa nhìn liền biết các ngươi là loại người thích an nhàn, nếu như là người thường thường tu hành, treo như thế nhất định sẽ ném mất.
Vân Tiểu Đao hừ nhẹ nói:
- Không phải là mới đến Vương Bài Vũ viện, ta mới treo lên sao?
Cổ Đông Thần tới, hắn là viện trưởng Vương Bài Vũ viện này, đám người Trầm Tường không biết bên trong Vương Bài Vũ viện này đến cùng sẽ có chỗ đặc biệt nào, chỉ là do chưởng giáo tự mình truyền thụ võ công, ở trong mắt Trầm Tường xem ra cũng không hề cái gì, thế nhưng ở trong mắt những đệ tử khác lại là một loại đãi ngộ chí cao.
Trước thời điểm mọi người đi Nam Hoang thì cả ngày bị Cổ Đông Thần huấn luyện, hiện tại cũng không cảm thấy có cái gì câu nệ, giống như là tiểu bối ở trước mặt lão bối, có thể vừa nói vừa cười.
- Lúc ba tháng đặc huấn, Trưởng lão viện chúng ta đã tiến hành phân tích ưu điểm cùng nhược điểm của các ngươi, hiện tại ta cũng sẽ căn cứ phương diện này sắp xếp nội dung tu hành, truyền thụ võ công cho các ngươi.
Cổ Đông Thần nói.
Trong lòng mọi người nhất thời kích động lên, ba tháng đầu đặc huấn chỉ là vì để bọn hắn tiếp tục sinh tồn ở Nam Hoang, hơn nữa khi đó bọn họ ít nhiều gì đều lo lắng không thể từ Nam Hoang trở về, nhưng hiện tại không giống, bọn hắn ở bên trong Vương Bài Vũ viện, có ít nhất ba năm thời gian được Cổ Đông Thần chỉ điểm.
- Chúng ta nơi này có ba Luyện đan sư, vì không để cho các ngươi ảnh hưởng đến phương diện luyện đan, vì lẽ đó cũng sẽ sắp xếp tốt thời gian cho các ngươi.
Cổ Đông Thần nhìn Trầm Tường, khẽ mỉm cười:
- Trầm Tường, thực lực của ngươi bây giờ so với chín người khác mạnh hơn nhiều lắm, thời gian của ta cũng không phải là rất nhiều, cho nên ngươi hi sinh một thoáng, ta sẽ không tự mình chỉ đạo ngươi, tiết kiệm thời gian đặt ở trên người những đệ tử khác.
Trầm Tường nhún vai, một mặt không sao cả, sư phó của hắn là Hoàng Cẩm Thiên, đạt được truyền thừa làm cho Cổ Đông Thần cũng đố kị, hơn nữa Cổ Đông Thần cũng không có cái gì có thể hướng dẫn cho hắn.
Cổ Đông Thần bắt đầu giảng một ít nội dung tu hành, Trầm Tường đối với cái này không có hứng thú, sau khi ngáp một cái liền đi, điều này làm cho đám người Vân Tiểu Đao đều cảm thấy có chút tiếc nuối, bởi vì Trầm Tường không thể đạt được chưởng giáo chỉ đạo.
Trầm Tường đi ra khỏi Thái Vũ Huyền Cảnh, hắn biết sau này sẽ rất ít khi nhìn thấy đám người Vân Tiểu Đao, vừa nãy hắn nghe được một ít kế hoạch của Cổ Đông Thần, trong lòng liền âm thầm cười trộm, đặc biệt là Chu Vinh, thời gian của hắn là kín mít, nhất định sẽ phi thường khổ cực.
Cả ngày ở trong Thái Đan Vương Viện cũng làm cho hắn cảm thấy buồn bực, hắn đi tới mỗi vũ viện của Thái Vũ môn, đi dạo chung quanh, nhìn xem có hạt giống tốt hay không.
- Các ngươi còn ở nơi này làm gì? Khẩn trương đi báo danh a!
Một đại hán nhìn một nhóm người đi trên đường hô.
- Báo danh gì?
Một người hỏi.
- Các ngươi không biết sao? Thiên tài ba mạch mất tích ba mươi năm trước kia đã trở lại, hơn nữa thực lực còn tăng lên tới Chân Võ Cảnh thất đoạn! Hắn bây giờ muốn mời mấy người cùng hắn đi ra ngoài rèn luyện, bất quá cần thông qua khảo hạch của hắn.
Đại hán kia nói.
Đám người kia đều là đã có tuổi, biết người mất tích kia là ai, sau khi nghe được nhất thời đại hỉ, vội vàng theo đại hán kia đi.
- Thiên tài mất tích ba mươi năm!
Trầm Tường vuốt cằm, cũng vội theo tới, hắn muốn nhìn người này là ai một chút.
Ba mạch, liền đại biểu có thể tu luyện ba loại chân khí, bất quá cái kia cần công pháp vô cùng tốt mới được, bằng không khó có thể trưởng thành, quá trình tu luyện cũng hết sức phức tạp, tựa như Trầm Tường, nhưng nếu như có thể khống chế được, như vậy thực lực sẽ không cần nói.
Người kia lại ở bên ngoài Thái Vũ môn, dọc theo đường đi hắn cũng nhìn thấy không ít người sau khi biết được tin tức, đều vội vàng chạy đi, nếu như được chọn trúng, bọn họ sẽ nhận được rất nhiều đan dược, đây khá là mê người.
- Trầm sư huynh, ngươi cũng muốn đi sao?
Một người thấy Trầm Tường theo mọi người đi, lập tức hỏi.
Trầm Tường gật đầu nở nụ cười:
- Đi tham náo nhiệt gia chút.
Người kia nói:
- Ngươi hay nhất đừng đi, gia hoả này là đệ tử Lữ trưởng lão, là nghĩa tử một cao tầng của Lữ gia.
Trầm Tường khẽ nhíu mày, Lữ gia đã sớm di chuyển, rời khỏi Thái Vũ châu, cao tầng Thái Vũ môn cũng biết Lữ gia có cấu kết cùng ma đạo, chỉ bất quá không có chứng cứ, vì lẽ đó cũng không có thể như thế nào, Lữ gia đối với Thái Vũ môn không tạo thành được uy hiếp, Thái Vũ môn cũng mặc kệ, huống hồ Lữ gia ở Thái Vũ môn cũng không có người trọng yếu gì.
- Không cái gì, ta lại không có đắc tội hắn, huống hồ Lữ gia đối với ta từng làm chuyện gì, người nào không biết? Ta chỉ là làm việc nên làm.
Trầm Tường bĩu môi nói, tuy rằng hắn nói như vậy, nhưng cũng có phòng bị đối với người kia, lúc này đi nhìn nội tình của người nọ một chút.
Ba mươi năm trước, người kia đúng là một thiên tài, tuy rằng không thể so với Trầm Tường, nhưng lúc đó bên trong Thái Vũ môn ai cũng biết tên của hắn.
- Lữ Kiệt, hắn mất tích ba mươi năm, đến cùng đi nơi nào?
Trong lòng Trầm Tường nghi hoặc, chậm rãi đi tới, hắn có chút hoài nghi Lữ gia ở rất lâu trước cấu kết cùng ma đạo, nếu như Lữ Kiệt là đi tới trong những môn phái ma đạo kia, hiện tại lại trở về, như vậy có thể sẽ là âm mưu của môn phái ma đạo.
Nếu như là sớm một quãng thời gian, hoặc là muộn một quãng thời gian trở về, Trầm Tường sẽ không có loại hoài nghi này, nhưng hiện tại hết lần này tới lần khác ở sau khi ma đạo thất bại kế hoạch ở Nam Hoang trở về, không thể không khiến người ta hoài nghi.
Tô Mị Dao đột nhiên nói:
- Ngươi nên cẩn thận một chút mới tốt, môn phái ma đạo ở Nam Hoang tổn thất nặng nề, nếu như gia hỏa Lữ Kiệt kia đúng là môn phái ma đạo phái tới, rất có thể chính là nhằm vào ngươi mà đến, ngươi là người phá hoại kế hoạch bọn họ.
Trầm Tường dĩ nhiên muốn đến, nơi này ở bên ngoài Thái Vũ môn, Trầm Tường cũng không có lo lắng cái gì.
Đó là bên trong một quán rượu, ở lầu ba, lúc này bên ngoài quán rượu đều là người, bọn hắn đều xếp hàng chờ khảo nghiệm, không ngừng có người từ bên trong đi ra, đều là một mặt thất lạc.
- Là Chân Võ Cảnh thất đoạn, chân khí trong cơ thể theo thứ tự là hỏa, lôi, kim ba loại thuộc tính, chân khí rất tinh khiết bá đạo.
Long Tuyết Di lập tức đã xác định.
Trầm Tường bây giờ là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, đừng nói là võ giả ba mạch, chỉ là đơn mạch hắn cũng không nhất định đánh thắng được, tuy rằng chân khí của hắn cũng rất hùng hậu, thế nhưng Chân Võ Cảnh càng là về phía sau, cần ngưng tụ chân khí lại càng nhiều, độ áp súc rất cao.
- Từ chân khí xem không giống như là ma đạo, nhưng không phải là nói hắn không hiểu được võ công ma đạo, tựa như ngươi, chân khí rất tinh khiết, cũng có thể sử dụng ma công lợi hại.
Bạch U U nói.
Trầm Tường không có bước vào quán rượu, mà là xoay người rời đi, hắn cảm thấy nên đi tìm Vũ Khai Minh, để hắn lưu ý Lữ Kiệt này.
Hắn mới vừa xoay người, một âm thanh bình thản mang theo một tia kiêu ngạo bên trong truyền đến:
- Nếu tới, tại sao phải đi?
Âm thanh không biết từ nơi nào truyền đến, không phải rất lớn, nhưng mỗi người đều cảm thấy vang ở bên tai, đây là âm thanh của Lữ Kiệt.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ღKimnambinღ
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 311: Quỷ vũ
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Nghe được âm thanh của Lữ Kiệt truyền đến, Trầm Tường có chút giật mình, lúc hắn tới liền thu liễm khí tức, nhưng vẫn bị Lữ Kiệt cảm ứng được, có thể thấy được thần thức Lữ Kiệt này không kém.
Trầm Tường không dự định gặp mặt cùng Lữ Kiệt, hắn liền làm bộ không có nghe thấy, tiếp tục đi, nhưng chỉ nghe thấy phía trên truyền đến âm thanh mở cửa sổ, một người từ lầu ba quán rượu nhảy xuống, đứng ở trước mặt Trầm Tường.
Lữ Kiệt mặc một bộ bạch y hào hoa phú quý, cầm trong tay một cây quạt, lớn lên mười phần anh tuấn, mày kiếm lãng mục, da dẻ trắng nõn, hắn đang đánh giá Trầm Tường.
- Chính là ngươi giết chết sư phụ ta?
Lữ Kiệt nhàn nhạt hỏi, từ trong ánh mắt của hắn không nhìn ra một chút tức giận, này ngược lại làm cho Trầm Tường cảm thấy kỳ quái.
Nguyên bản ở cửa tiệm rượu liền đứng rất nhiều người, Trầm Tường cùng Lữ Kiệt bọn hắn đều nhận thức, ở rất nhiều xem ra, thực lực của Lữ Kiệt hẳn là so với Trầm Tường mạnh hơn một ít, hơn nữa sư phụ Lữ Kiệt chết ở trong tay Trầm Tường đây là mọi người đều biết, Lữ Kiệt cừu thị Trầm Tường cũng là chuyện đương nhiên, nhưng hiện tại thần tình của Lữ Kiệt hờ hững như vậy, điều này làm cho tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái.
Trầm Tường đáp:
- Là ta giết.
Lữ Kiệt khẽ mỉm cười:
- Ta vẫn lấy đánh bại sư phụ làm mục tiêu của ta, hiện tại sư phụ của ta bị ngươi giết chết, cho nên ngươi chính là mục tiêu của ta, có dám tới đánh một hồi cùng ta hay không?
Đối phương là Chân Võ Cảnh thất đoạn, thực lực so với hắn cao hơn hai đoạn, Trầm Tường mới không làm chuyện ngu xuẩn như thế, nếu như không có Thanh Long đồ ma đao, thực lực của hắn sẽ yếu đi rất nhiều, huống hồ hắn mới vừa tiến vào Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, vẫn chưa hoàn toàn quen thuộc cảnh giới này.
- Không có hứng thú!
Trầm Tường nói, hắn nói ra câu nói này, sắc mặt Lữ Kiệt kia lập tức thay đổi, trở nên phi thường lạnh lẽo.
Trầm Tường cảm giác được có chút không đúng, ngay thời điểm hắn vừa có loại cảm giác này, một loại cảm giác nguy hiểm kéo tới.
- Cẩn trọng!
Long Tuyết Di kiều hô, nhưng đã không còn kịp rồi, Trầm Tường chỉ cảm thấy một nguồn lực lượng đột nhiên oanh kích đan điền của hắn, làm thân thể của hắn thật giống như bị lực lượng triệu cân đánh tới, tuy rằng hắn chưa kịp né tránh, nhưng chân khí trong cơ thể hắn vẫn tự động vận chuyển, Huyền Vũ kim cương giáp ẩn giấu ở bên trong cũng chống đỡ phần lớn lực lượng.
Trầm Tường bị cỗ lực lượng đột như kéo tới này đánh trúng lùi về sau hai bước, khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra một tia máu tươi, nhỏ xuống trên đất, mà lục phủ ngũ tạng của hắn càng giống như vỡ vụn, vừa nãy loại cảm giác kia làm hắn cảm giác tất cả trong cơ thể mình đang bị cái gì đè lên vậy, giống như muốn đập vụn đi.
Chỉ là trong nháy mắt, hắn liền bị trọng thương, chân khí trong đan điền khó có thể điều động, bởi vì phần lớn kinh mạch của hắn đã bị hư hao, mạnh mẽ sử dụng chân khí, chỉ có thể dẫn đến kinh mạch tổn thương càng nghiêm trọng hơn.
Trầm Tường nắm chặt nắm đấm, ánh mắt của hắn có chút mơ hồ, nhưng đang dần dần khôi phục như cũ, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, nhưng cũng tràn ngập phẫn nộ.
- Ngươi làm sao vậy?
Lữ Kiệt cười lạnh hỏi.
Cả người Trầm Tường chấn động, hắn phát hiện Lữ Kiệt vẫn luôn đứng ở nơi đó, trong tay vẫn cầm cây quạt, nhưng có thể thả ra công kích cường hãn như vậy, một chút khí tức cũng không có tiết ra ngoài, người chung quanh cũng kỳ quái nhìn về phía Trầm Tường, vừa nãy bọn họ chỉ nhìn thấy Trầm Tường lùi về sau hai bước, khóe miệng liền chảy máu.
- Lữ Kiệt, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Trầm Tường lau máu tươi trên khóe miệng, nói mà không có biểu cảm gì, xem ra rất là bình tĩnh, nếu như không phải bản thân hắn có mấy phần bản lĩnh, vừa nãy chỉ sợ đã bị phế bỏ, Lữ Kiệt này ra tay rất nặng.
- Hiện tại ngươi muốn tỷ thí cùng ta sao?
Lữ Kiệt lại nở nụ cười, cười đến vô cùng giả dối.
Trầm Tường biết vừa nãy Lữ Kiệt nhất định là dùng thủ đoạn lợi hại gì đó công kích hắn, nhưng không có bị người thấy, chính hắn cũng không có thấy, loại thủ đoạn này hết sức lợi hại.
- Không cần, ta sẽ trực tiếp đi giết ngươi!
Trầm Tường nói một cách lạnh lùng, hắn vừa mới đi ra không tới hai bước, Lữ Kiệt kia liền như tia chớp đạp hắn một cước, đá vào trên đầu gối của hắn, để hắn quỳ một chân trên đất.
Người xung quanh lập tức cả kinh, đều đột nhiên lui lại, hắn biết vừa nãy nhất định là xảy ra cái gì, mới dẫn đến Trầm Tường thả ra lời hung ác như vậy.
Khắp khuôn mặt Lữ Kiệt là âm lãnh:
- Đệ nhất cường giả trẻ tuổi Thái Vũ môn, tên tuổi thật là uy phong, ta bây giờ liền muốn cho ngươi quỳ xuống, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có bản lãnh gì! Nói thật, ta rất chán ghét khuôn mặt này của ngươi, ta rất đố kị ngươi đạt được danh tiếng, ta muốn hủy diệt! Ta sẽ dùng thực lực chứng minh ta mạnh hơn ngươi!
Nói xong, Lữ Kiệt một tay thu Trầm Tường tóc, một cước đạp ở Trầm Tường mặt khác một con trên đầu gối, muốn cho Trầm Tường hai đầu gối quỳ xuống đất.
Trầm Tường triệt để nổi giận, hắn không nghĩ tới Lữ Kiệt này lại là trong lòng biến thái, cánh tay của hắn đột nhiên trở nên cực kỳ hừng hực, tràn đầy lực lượng, đây là Long Tuyết Di cho hắn mượn lực lượng, Long Tuyết Di cũng không vừa mắt.
- Quỳ xuống cho ta!
Lữ Kiệt giơ chân lên, gằn giọng hô, ra sức giẫm về đầu gối Trầm Tường, hắn biết Trầm Tường đã trọng thương, không thể phản kháng.
Trầm Tường phẫn nộ đến cực điểm, một mặt đỏ chót, sát khí doạ người nhất thời che ngợp bầu trời, rất nhiều người đều khẽ run, lúc này bọn họ liền cảm giác mình thật giống như là ở trong địa ngục, loại sát khí kia phảng phất có thể cướp đi tính mạng của bọn hắn bất cứ lúc nào.
Trầm Tường giết qua người, giết qua ma vật nhiều như thế, sát khí tu luyện ra ngay cả những chưởng giáo kia cũng mặc cảm.
Lúc này Lữ Kiệt cũng hơi kinh hãi, hắn kinh ngạc mà nhìn về phía Trầm Tường, đang lúc này, Trầm Tường quỳ một chân trên đất bạo rống lên một tiếng, thanh âm kia tràn ngập phẫn nộ giống như Long gầm vậy, chấn động đến mức cả quán rượu khẽ run, âm thanh cũng phiêu đãng bốn phương tám hướng, vô cùng đáng sợ.
Tiếng rống giận dữ phát sinh, đồng thời nắm đấm của Trầm Tường cũng như lôi đình đánh ra, vừa tàn nhẫn vừa nhanh đánh vào giữa hai chân Lữ Kiệt kia, chỉ thấy quyền kình đột nhiên kia nhất thời tràn vào trong thân thể Lữ Kiệt, Lữ Kiệt không thể chịu đựng được, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sau khi quyền kình khủng bố tiến vào thân thể Lữ Kiệt, vẫn từ thân thể của hắn chấn động đi ra, vang lên một trận Cuồng Phong, nền đất Lữ Kiệt đứng cũng trở nên vỡ vụn.
Lữ Kiệt ôm giữa hai chân, cả người run rẩy, hắn lùi lại mấy bước, sắc mặt trở nên tái nhợt, nhưng càng nhiều chính là khiếp sợ, một quyền vừa nãy kia của Trầm Tường uy lực rất mạnh.
- Hoặc là cút nhanh lên, hoặc là tiếp tục lưu lại Thái Vũ môn!
- Người sỉ nhục ta, nhất định phải chết.
Âm thanh kia của Trầm Tường tràn ngập hận ý, giống như đao vậy, khiến người ta lòng còn sợ hãi.
Trầm Tường nhanh chân rời đi, tuy rằng lực lượng của Long Tuyết Di còn đó, nhưng hắn không thể dùng tiếp, thân thể của hắn vốn là bị trọng thương, lại thông qua loại phương thức hư hao thân thể này đạt được lực lượng, này sẽ làm hắn khó có thể khôi phục, nghiêm trọng một chút sẽ bị phế bỏ.
- Vừa nãy gia hoả kia đánh ngươi một quyền, tốc độ cực nhanh, hơn nữa lặng yên không một tiếng động, thời điểm ta phát hiện hắn đã đánh tới rồi!
Long Tuyết Di nói.
- Loại võ công này rất ít gặp, chẳng lẽ là Quỷ vũ trong truyền thuyết?
Tô Mị Dao nghi ngờ nói.
Trầm Tường trở lại Thái Đan Vương Viện, Lữ Kiệt kia bị hắn mạnh mẽ đánh một quyền, nhưng cũng chỉ là bị thương mà thôi, vừa nãy lực lượng một quyền kia cũng không kém, có thể thấy được phòng ngự bản thân của Lữ Kiệt cũng rất mạnh, đây là một địch nhân nguy hiểm.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 312: Huyền Vũ Cường Thân thuật
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Sau khi ăn một mảnh Địa Ngục linh chi, Trầm Tường cảm thấy đỡ hơn một chút, nhưng thương vẫn là rất nghiêm trọng, điều này làm cho hắn không thể không ăn nhiều Địa Ngục linh chi một ít để nhanh chóng khôi phục.
- Quỷ Vũ?
Trầm Tường nghe được cũng cảm thấy có chút khủng bố.
- Ừm, võ công không nhìn thấy, quỷ dị vô cùng, cho nên mới có danh xưng này, bất quá loại Quỷ Vũ này đã thất truyền, điều kiện học tập phi thường hà khắc.
Tô Mị Dao nói đến đây, phát ra một tiếng cười duyên.
Bạch U U hừ lạnh nói:
- Quỷ Vũ vốn chính là nữ nhân học, nam nhân miễn cưỡng học tập, hậu quả chỉ có một, chính là thọ nguyên đại giảm, không có hậu đại.
Khóe miệng Trầm Tường đột nhiên co giật một thoáng, hắn đột nhiên rõ ràng tại sao vừa nãy hắn đánh giữa hai đùi Lữ Kiệt kia, cũng không hề có cảm giác “ Gà bay trứng vỡ “ này.
- Chẳng trách gia hoả này biến thái như vậy!
Trầm Tường hơi hít một hơi, tuy rằng hắn bị truy nã kếch xù, nhưng rất nhiều người đều phi thường đố kị hắn, dù sao thanh danh của hắn đã rất nổi tiếng trên Thần Vũ đại lục, rất nhiều võ giả mộng tưởng chính là muốn dương danh thiên hạ, mọi người đều có lòng hư vinh.
- Ta muốn giết chết gia hoả kia, ta muốn trở nên mạnh hơn!
Song quyền của Trầm Tường đột nhiên nện ở trên mặt đất, tàn nhẫn nói.
- Đối với Quỷ Vũ chúng ta không biết, nhưng từ công kích vừa nãy của hắn đến xem, thời điểm hắn công kích dùng chân khí rất mạnh, hắn vốn là muốn giết chết ngươi, vì lẽ đó dùng hết lực lượng, nhưng sau khi đánh ở trên thân thể ngươi, lực lượng bị thân thể cường hãn cùng Huyền Vũ kim cương giáp của ngươi tiêu trừ đi rất nhiều mới bảo vệ được mạng nhỏ.
Tô Mị Dao nói, trong nháy mắt kia tuy rằng rất ngắn, nhưng đều rõ ràng ghi khắc ở trong đầu của các nàng, cho nên các nàng có thể phân tích tỉ mỉ.
- Cho nên ngươi phải có một thân thể càng cường hãn hơn, ngươi sử dụng Càn Khôn chân khí cùng những thần công kia, thực lực hẳn là cùng hắn không phân cao thấp, bất quá ngươi phải phòng ngự Quỷ Vũ của hắn, nếu như vừa nãy hắn cho ngươi phát nữa, ngươi nhất định phải chết, may là gia hoả này muốn ngươi quỳ xuống.
Bạch U U nói.
Thân thể cường hãn, không phải nói muốn trở nên mạnh mẽ liền mạnh mẽ, hiện tại hắn là Tiên Ma thân thể nhị đoạn, nhưng không có tăng trưởng gì, thân thể của hắn đã đến bình cảnh.
- Đừng nói trong khoảng thời gian ngắn, cho dù thời gian dài thân thể của ta cũng khó mà có tiến triển.
Trầm Tường thở dài nói.
- Ai nói? Lần trước thời điểm ngươi đạt được Huyền Vũ kim cương giáp, không phải có một quyển Huyền Vũ Cường Thân thuật sao?
Bạch U U nói.
Trầm Tường sáng mắt lên, hắn ngược lại suýt chút nữa quên mất, lúc đó hắn là cho hai nữ nhân này nhìn.
- Điều kiện tu luyện rất hà khắc, đầu tiên là cần nắm giữ Tiên Ma thân thể nhị đoạn, hai là cần một lò nung rất lớn, cần một người khống chế hỏa diễm phi thường tinh chuẩn, thứ ba là nhảy vào trong lò nung này, vận chuyển tâm pháp Huyền Vũ Cường Thân thuật, thứ tư chính là có thể còn sống từ trong lò nung đi ra.
Tô Mị Dao nói.
Khóe mắt Trầm Tường nhúc nhích, đây không phải là đòi mạng sao? Nhảy vào trong lò nung đi luyện! Nếu như chết rồi thì làm sao bây giờ?
- Đây chỉ là giai đoạn nhập môn của Huyền Vũ Cường Thân thuật, căn cứ mặt trên ghi chép, nếu như giai đoạn nhập môn thành công, liền có thể từ Tiên Ma thân thể nhị đoạn tấn thăng đến ngũ đoạn.
Bạch U U nói, nghe ngữ khí của nàng, hình như rất muốn Trầm Tường đi luyện.
Tiên Ma thân thể nhị đoạn cũng làm cho Trầm Tường cảm thấy phi thường cường hãn, chớ nói chi là ngũ đoạn, nếu như thân thể của hắn không phải Tiên Ma thân thể nhị đoạn, rất nhiều sự tình hắn đều không làm được, tỷ như dung hợp Hỏa Hồn, học tập một ít thần công cùng ma công lợi hại, đây đều là yêu cầu rất cao đối với thân thể.
- Cần bao lâu?
Trầm Tường hỏi.
- Ba ngày ba đêm! Đây là giai đoạn nhập môn, sau khi qua nhập môn, liền cần thu thập dung dịch khác để luyện thể, nếu như là lò nung, nước thép phổ thông là đủ rồi.
Tô Mị Dao nói làm sắc mặt Trầm Tường trở nên trắng bệch.
Nước thép! Nhảy vào bên trong luyện ba ngày ba đêm, hắn rất muốn biết là ai nghĩ ra loại Cường Thân thuật biến thái này, hắn rất muốn hỏi người kia có luyện qua hay không một chút.
Trầm Tường lắc đầu một cái, chỉ cần là người có đầu óc bình thường, đối với chuyện này đều sẽ cảm thấy sợ hãi.
- Điều kiện không đủ, ta không có lò nung, cũng không tìm được người luyện ta.
Trầm Tường cười khổ nói.
- Tuyệt đối đủ, nữ Đế Thần Binh Thiên quốc chắc chắn có loại lò nung này, nàng là luyện khí đại sư, phương diện khống hỏa khẳng định không thành vấn đề, ngươi cũng xem qua thân thể của nàng, lại biết nhiều bí mật của nàng như vậy, nàng cũng biết ngươi không ít bí mật, nàng nhất định sẽ giúp ngươi.
Tô Mị Dao phát ra cười duyên ám muội.
Từ nơi này đi Thần Binh Thiên quốc còn cách một đoạn, nhưng bây giờ hắn dùng Chu Tước hỏa dực kia, rất nhanh sẽ có thể đi đến, hơn nữa hắn sớm muốn đi nơi này nhìn một chút.
- Lữ Kiệt, ta nhất định phải tiêu diệt gia hoả này, dĩ nhiên muốn bắt ta quỳ trước hắn!
Trong lòng Trầm Tường hung ác, quyết định đi Thần Binh Thiên quốc một chuyến.
Hai ngày trôi qua, thương thế của Trầm Tường hoàn toàn khôi phục, nếu như không phải hắn có Địa Ngục linh chi, còn không biết muốn tới khi nào, mà sự tình hắn cùng Lữ Kiệt cũng truyền đến trong tai rất nhiều người, chỉ bất quá Trầm Tường đều ở trong Thái Đan Vương Viện, người muốn đến tìm hắn cũng tìm không tới, Vũ Khai Minh cùng Cổ Đông Thần cũng gõ cửa mấy lần, nhưng đến mở cửa chỉ là Ngô Thiên Thiên.
Ngô Thiên Thiên biết Trầm Tường ở trong mật thất chữa thương, vì lẽ đó cũng không có đi quấy rối, đối với chuyện này nàng cũng rất lo lắng, hai ngày qua, mấy người Vân Tiểu Đao vừa thấy được nàng, đều là dò hỏi tình huống của Trầm Tường.
- Trầm Tường, ngươi thế nào rồi?
Hai ngày qua Ngô Thiên Thiên đều không có luyện đan, ngồi ở trong đại sảnh chờ Trầm Tường đi ra, bởi vì nàng nghe được tin tức là, Trầm Tường bị đánh thổ huyết, còn kém chút nữa bị bức quỳ xuống, nàng đối với thực lực của Trầm Tường rất thông hiểu, có thể đánh hắn thổ huyết, nói rõ hắn bị thương rất nặng.
Trầm Tường cười hì hì:
- Không có chuyện gì, thương thế đã khôi phục, khẳng định gia hoả kia cũng không khá hơn chút nào!
Ngô Thiên Thiên thấy dáng dấp cợt nhả kia của Trầm Tường, thở ra một hơi dài:
- Lữ Kiệt kia ngày hôm qua liền khiêu chiến một trưởng lão, hơn nữa còn đánh bại trưởng lão kia, tuy rằng trưởng lão kia là Chân Võ Cảnh tám đoạn, bất quá thực lực của hắn rất mạnh, chưởng giáo cùng Vũ trưởng lão cũng nói như vậy.
Trong lòng Trầm Tường chấn động, ngày hôm qua Lữ Kiệt liền có thể chiến đấu cùng trưởng lão Chân Võ Cảnh tám đoạn, hắn xác định một quyền kia rất nặng, đây chính là mượn lực lượng của Long Tuyết Di, mặc dù lúc đó hắn không dám đánh toàn lực vì sợ tổn hao thân thể, nhưng ít ra cũng là lực lượng Chân Võ Cảnh thất đoạn.
- Ngươi muốn giết hắn. . .
Ngô Thiên Thiên có chút bận tâm hỏi.
- Nhất định phải giết!
Trầm Tường lạnh giọng nói, sát khí vô hình nhất thời từ thân thể của hắn tràn ra, làm cho Ngô Thiên Thiên cả người lạnh lẽo.
- Nếu như chưởng giáo cùng Vũ trưởng lão tìm ta, nàng nói với bọn họ ta đi Thần Binh Thiên quốc, Thiên Thiên, nàng không cần lo lắng cho ta, chỉ cần Lữ Kiệt kia vẫn ở Thái Vũ môn, trong vòng mười ngày ta nhất định sẽ đưa hắn xuống địa ngục.
Trầm Tường ném câu nói này, liền đi ra Thái Đan Vương Viện.
Hắn lặng lẽ rời Thái Vũ môn, rời khỏi Thiên Môn thành, hắn bây giờ là được treo giải thưởng 15 triệu tinh thạch, hắn đối với chuyện này nhất định phải lên cấp.
Sau khi rời xa Thiên Môn thành, Trầm Tường mới thả Chu Tước hỏa dực ra, lao vút lên trời, đi tới trên đám mây, bay về phía Thần Binh Thiên quốc, đại khái cần hai ngày thời gian, nếu như không phải hắn bước vào Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, thời gian cần sẽ càng dài.
Hai ngày hai đêm không gián đoạn phi hành, Trầm Tường nhìn thấy xa xa xuất hiện một toà thành trì khổng lồ, đó chính là thành thị lớn nhất Thần Binh Thiên quốc…Thần Binh thành.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 313: Luyện thân
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Đi tới cửa thành, Trầm Tường thấy một đao một kiếm dựng đứng ở hai bên cửa thành, nhất thời phát sinh một tiếng kinh thán, một đao một kiếm kia đều vô cùng to lớn, so với tường thành còn cao hơn, nhìn qua là dùng sắt chế tạo.
Sau khi vào thành, Trầm Tường thấy cảnh tượng phồn hoa trong thành, nơi này cửa hàng nhiều nhất chính là bán binh khí cùng giáp, hơn nữa hắn còn có thể nghe được rất nhiều âm thanh đánh thép, bởi vì luyện khí cần hỏa diễm, vì lẽ đó mỗi cửa hàng đều sẽ có phòng luyện khí, này dẫn đến cả toà thành thị đều bao phủ ở bên trong không khí nóng bức.
Dân phong nơi này phi thường dũng mãnh, mỗi người đều là nhân cao mã đại, hơn nữa vô cùng nhiệt tình, đương nhiên, người từ những châu khác đến cũng không ít, đại đa số đều là người tới nơi này mua vũ khí thích hợp, hoặc là thương nhân mua hàng đầu cơ đến những nơi khác.
Phía đông thành thị chính là Thần Binh cung, được tường cao màu đỏ vây quanh, bên trong giống như Thái Vũ môn, có rất nhiều tiểu viện to to nhỏ nhỏ, cái này nguyên bản là Thần Binh môn, cơ cấu chủ yếu của Thần Binh Thiên quốc, ở bên trong không chỉ là đệ tử, còn có một chút quan chức, phụ trách xử lý các loại sự vụ của Thần Binh Thiên quốc.
Trầm Tường đi tới đại môn Thần Binh cung, sau khi bị cản lại, hắn lấy ra tấm lệnh bài mà Liễu Mộng Nhi giao cho hắn kia.
- Ta muốn gặp nữ đế.
Trầm Tường lạnh nhạt nói, hắn đã dịch dung qua, đầu đội mũ rơm, trên mặt đầy râu ria rậm rạp, khiến người ta rất khó nhận ra hắn.
Những thủ vệ thấy tấm lệnh bài kia, không dám chậm trễ chút nào, sắp xếp người mang Trầm Tường đi vào, bởi vì dựa vào bọn hắn biết, người có thể có lệnh bài kia không nhiều, nếu như cần, còn có thể dùng lệnh bài kia điều động quân đội của Thần Binh Thiên quốc, có thể có lệnh bài kia, đều là người có quan hệ cực tốt với Liễu Mộng Nhi, đạt được Liễu Mộng Nhi tín nhiệm.
Những thủ vệ kia chỉ biết Tiết Tiên Tiên có một tấm, còn lại hầu như không có ai.
Nếu như Trầm Tường quen thuộc Thần Binh cung này, hắn cũng có thể dựa vào lệnh bài kia ở bên trong tùy ý đi lại, hắn bây giờ còn không biết ý nghĩa của lệnh bài kia.
Trầm Tường theo thủ vệ xuyên qua từng toà từng toà tiểu viện, cuối cùng đi tới một địa phương rất hẻo lánh.
- Phía trước chính là hành cung của bệ hạ, ta không thể tới đó, mong ngài thứ lỗi.
Thủ vệ kia nói xong, liền vội vã rời đi.
Phía trước là một toà đại viện rất lớn, Trầm Tường có thể thấy bên trong có một ngọn núi nhỏ, đồng thời cũng có thể ngửi được mùi hoa bên trong phiêu tán đi ra, xác thực là nơi ở của nữ nhân.
Xung quanh toà đại viện này không có một người, vô cùng yên tĩnh, có thể thỉnh thoảng nghe thấy trong đại viện truyền ra tiếng chim hót.
Trầm Tường bước qua, nguyên bản hắn muốn trực tiếp leo tường mà vào, cho Liễu Mộng Nhi một kinh hỉ, nhưng không nghĩ tới lại bị một lực lượng trên mặt tường đẩy lui, đó là một trận pháp rất lợi hại.
- Ai?
Bên trong truyền ra một tiếng khẽ kêu cao quý mà lành lạnh.
- Là ta!
Trầm Tường trầm thấp đáp.
Môn tự động mở ra, Trầm Tường hì hì nở nụ cười, bước nhanh đi vào, vừa bước vào, cánh cửa kia tự động đóng trên, điều này làm cho hắn âm thầm lấy làm kỳ, Liễu Mộng Nhi này sao không đi ra.
Sau khi đi vào, Trầm Tường thấy một mỹ nhân tuyệt sắc mặc váy trắng, đang thản nhiên tĩnh tọa ở trên mặt cỏ mềm mại, nàng ngưng mi nhìn một bức hoạ có linh văn, đôi mắt đẹp lấp loé dị thường.
Nơi này toả khắp hương thơm danh hoa, cùng với mùi thơm cơ thể của nữ tử làm người say sưa, nhìn Liễu Mộng Nhi thanh lệ thoát tục, khí chất cao quý trước mắt này, trong lòng Trầm Tường lâng lâng, không khỏi nghĩ tới hắn cùng Liễu Mộng Nhi đã xảy ra các loại ám muội, này làm bụng dưới của hắn nhất thời nóng lên.
- Hừ!
Tuy rằng Liễu Mộng Nhi không có nhìn Trầm Tường, nhưng cũng cảm giác được nhiệt độ của Trầm Tường có biến hóa kỳ dị, không khỏi gắt một cái, đối với tiểu bại hoại Trầm Tường này, nàng đã không cảm thấy kinh ngạc.
Liễu Mộng Nhi đứng dậy, đi đến gần Trầm Tường, cảm giác được làn gió thơm thổi tới, Trầm Tường sững sờ nhất thời phục hồi tinh thần lại, cười cợt nói:
- Mộng Nhi tỷ, ta tới thăm tỷ một chút! Đúng rồi, Tiên Tiên đâu? Nàng không ở cùng với tỷ sao?
- Ta cho nàng đi Băng Phong cốc, nàng cùng nha đầu U Lan kia đều là thể chất giống nhau, đi nơi này đối với nàng mới có lợi.
Liễu Mộng Nhi u oán nhìn Trầm Tường một chút, chống nạnh hừ nói:
- Có chuyện gì thì nói đi.
Nhìn khuôn mặt kiều diễm đẹp như ngọc kia, Trầm Tường cười hì hì:
- Mộng Nhi tỷ, ta đúng là tới thăm tỷ cùng Tiên Tiên, sau đó liền thuận tiện tới tìm tỷ hỗ trợ.
- Hừ.
Bình thường Liễu Mộng Nhi đều là một bộ lãnh ngạo cao quý, nhưng gặp được Trầm Tường, nàng sẽ không còn chút tư thái đó nữa, bộc lộ ra tính cách chân thực của nàng.
Trầm Tường vò đầu cười khúc khích nói:
- Mộng Nhi tỷ, lẽ nào tỷ không mời ta ngồi xuống, sau đó cho ta nước trà gì đó hay sao?
- Phi, ngươi có chuyện tìm ta, tại sao phải bắt ta hầu hạ ngươi?
Liễu Mộng Nhi kết luận Trầm Tường là có việc mới đến, tuy rằng nàng cùng Tiết Tiên Tiên thường thường gọi Trầm Tường tới nơi này, nhưng các nàng biết tính cách của Trầm Tường, thật muốn đến đã sớm tới.
Liễu Mộng Nhi trực tiếp ngồi ở trên mặt cỏ, nói:
- Tùy tiện ngồi đi, không có chuyện gì liền đi nhanh lên, ta rất bận.
Trầm Tường ngồi xếp bằng xuống, nhìn Liễu Mộng Nhi cười nói:
- Mộng Nhi tỷ, có phải tỷ tức giận với ta hay không?
Liễu Mộng Nhi hừ nói:
- Ai dám giận ngươi, ngươi làm cho chúng ta xuất huyết rất nhiều, ngược lại là tiểu yêu tinh Hoa Hương Nguyệt kia cho ngươi một chút đan dược, một điểm giá trị cũng không có.
Trầm Tường sửng sốt, hắn đột nhiên cảm thấy Liễu Mộng Nhi này đang ghen, Liễu Mộng Nhi để ý hắn, điều này làm cho trái tim hắn nhất thời đập bịch bịch, trong lòng có một loại mạc danh vui vẻ.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ cũng thực sự là, tỷ làm sao để cho U Lan cùng Tiên Tiên đi Nam Hoang, cái kia rất nguy hiểm!
Trầm Tường trách cứ nói .
Nhắc tới chuyện này, Liễu Mộng Nhi nhất thời tức giận lên, nàng dùng ngón tay ngọc mạnh mẽ gõ đầu Trầm Tường một thoáng, gò má như ngọc không khỏi hiện lên rặng mây đỏ ửng.
- Đều là ngươi, ta vốn là không cho các nàng đi, nhưng nha đầu U Lan này dĩ nhiên nói cái gì đại thỏ. . . ta không cho nàng đi, nàng liền hung hăng nói. . . Hừ hừ, cuối cùng ta không có biện pháp, chỉ có thể để Tiên Tiên cùng nàng đi, miễn cho nha đầu tưng tưng này lại nháo loạn lên.
Thanh âm của Liễu Mộng Nhi tràn đầy kiều oán, đây đều là Trầm Tường dạy Lãnh U Lan nói.
Trầm Tường thật không tiện nở nụ cười:
- Khái khái, Mộng Nhi tỷ, chỗ này của ta có hai mươi hạt Trúc Cơ đan, Thần Binh Thiên quốc của tỷ cần không? Muốn ta liền bán cho tỷ.
Nụ cười trên mặt Trầm Tường đột nhiên biến mất, chăm chú nói:
- Ta không cần tiền, ta chỉ nhờ Mộng Nhi tỷ giúp ta một chuyện .
Đôi mi thanh tú của Liễu Mộng Nhi chau lại, hỏi:
- Chuyện gì, ngươi nói là được rồi.
Trầm Tường nói:
- Mộng Nhi tỷ, tỷ có lò nung lớn không?
Liễu Mộng Nhi gật đầu:
- Có, ta thường thường sẽ dùng lò nung lớn để nung nấu lượng lớn tài liệu luyện khí, ngươi muốn ta hỗ trợ ngươi nung nấu đồ vật? Này đối với ta mà nói chỉ là việc nhỏ!
Trầm Tường lắc đầu một cái, cười khổ nói:
- Không phải nung nấu đồ vật, mà là luyện thân.
- Cái gì?
Liễu Mộng Nhi hoài nghi mình nghe lầm, luyện hắn? Đây không phải là hành vi tự sát sao?
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin