Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu -----oo0oo-----
Chương 312 : Tăng cấp, Kỳ Lân bốn vân. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Trong nội tâm Tề Nhạc thầm cười khổ, phải làm sao bây giờ? Vân lực tăng cường đúng là chuyện tốt, dùng thân thể Kỳ Lân của mình, đoán chừng thừa nhận đại lượng vân lực cũng không thành vấn đề, nhưng mấu chốt muốn có được vân lực này lại kích phát tiềm lực của bản thân làm đại giá a!
Nếu quá nhiều, chỉ sợ tổn thương thân thể không phải nghỉ ngơi một hai ngày là khỏi hẳn. Huống chi, tiếp tục tu luyện như vậy, có trời mới biết lúc nào mới dừng lại, vân lực càng mạnh, tinh thần lực của mình muốn khống chế càng không có khả năng, chẳng lẽ mình đang đùa với lửa sao?
Thời điểm Tề Nhạc không ngừng suy nghĩ cách giải quyết tình cảnh này, đột nhiên, một cổ năng lượng ôn hòa từ cổ tay chậm rãi tiến vào thân thể, vân lực đang vận chuyển nhanh chóng hơi dừng lại một chút, kinh mạch của Tề Nhạc tràn ngập vân lực lại được cổ năng lượng ôn hòa này làm hòa hoãn đôi chút, cảm giác vân lực bám trướng cũng chậm rãi biến mất theo.
Nhưng mà, cổ năng lượng ôn hòa này tới nhanh, biến mất cũng nhanh, làm Tề Nhạc kinh ngạc chính là lúc nó xuất hiện, nó cũng đã yên lặng biến mất, vân lực tiếp tục khôi phục tốc độ trước kia, đánh Tề Nhạc về nguyên hình.
Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi là năng lượng gì? Kỳ Lân Châu chắc chắn không có biến hóa, nó chỉ có thể giúp mình hấp thu vân lực nhanh hơn, cổ tay, cổ tay ah! Đột nhiên Tề Nhạc hiểu được, đột nhiên cổ năng lượng ôn hòa kia xuất hiện hắn đã cảm thụ qua, không phải tới từ Xá Lợi Thủ Châu sao?
Năng lượng Xá Lợi Thủ Châu lại xuất hiện là sao? Đây là vấn đề đầu tiên trong nội tâm của Tề Nhạc, ngay sau đó, hắn lại nghĩ tới vấn đề thứ hai, năng lượng của Xá Lợi Thủ Châu có thể khiến tốc độ hấp thu vân lực của mình hạ thấp, chỉ cần có thể lợi dụng cơ hội này, khống chế quá trình hấp thu quá độ, như vậy, vấn đề của mình bây giờ quá dễ giải quyết sao?
Nghĩ tới đây, lại nhớ tới vấn đề đầu tiên, tại sao năng lượng Xá Lợi Thủ Châu lại xuất hiện?
Thời điểm gặp phải khó khăn, đầu óc của Tề Nhạc cực kỳ linh mẫn, hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ đã rõ đạo lý trong đó, Xá Lợi Thủ Châu tản mát năng lượng chỉ có một nguyên nhân, chính là mình lúc trước suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
Trát Cách Lỗ ban đầu đem Xá Lợi Thủ Châu cho hắn từng nói qua, Xá Lợi Thủ Châu có tác dụng phụ trợ tu luyện, nhất là thời điểm tu luyện có thể bình tâm tĩnh khí, một khi xuất hiện vấn đề tẩu hỏa nhập ma liền bảo hộ thân thể của hắn. Lúc trước vì tâm tình biến hóa mà xuất hiện dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, Xá Lợi Thủ Châu lập tức cảm giác được nguy cơ, bởi vậy mới có thể tự hành phát năng lượng trợ giúp hắn, nếu như là thế, như vậy, nếu mình xuất hiện tình huống tẩu hỏa nhập ma, chẳng phải được năng lượng Xá Lợi Thủ Châu trợ giúp sao?
Nghĩ tới đây, Tề Nhạc lập tức nhìn thấy ánh bình minh, hắn khống chế rút một bộ phận tinh thần lực ra ngoài, muốn bảo trì tâm tình vững vàng trong lúc tu luyện cần phải trả giá, nhưng nếu như muốn sinh ra tạp niệm thì quá đơn giản, không cần làm gì khác, chỉ cần nhớ lại tình cảnh trong động với Như Nguyệt, đã khiến tâm thần Tề Nhạc đại động. Đúng như sở liệu, trong lòng hắn xuất hiện tạp niệm, ảnh hưởng đến tu luyện, cảm giác xé rách thân thể lại xuất hiện đột ngột, đau đớn kịch liệt không có làm cho Tề Nhạc lùi bước, ngược lại trợ giúp hắn đem tinh thần lực cưỡng ép ngưng tụ lại, lúc này hắn không có chủ động ngăn cản tẩu hỏa nhập ma, mà đem tinh thần lực tập trung cùng một chỗ, đợi đến khi năng lượng trong Xá Lợi Thủ Châu phát ra cứu giúp.
Từ tình huống Xá Lợi Thủ Châu mà suy đoán, chính mình tẩu hỏa nhập ma càng nghiêm trọng thì năng lượng của Xá Lợi Thủ Châu cũng càng lớn, Tề Nhạc cũng không đi suy nghĩ năng lượng trong Xá Lợi Thủ Châu có cực hạn hay không, đây chính Xá Lợi Tử của mười cao tăng, phật lực dù tiêu xài thế nào cũng không có khả năng dùng hết trong nhất thời.
Thống khổ mạnh mẽ làm cho thân thể Tề Nhạc hơi có chút phát run, Hải Như Nguyệt đang hộ pháp giúp hắn lập tức phát hiện không đúng, tuy nàng không có trải qua tình huống tẩu hỏa nhập ma, nhưng lập tức phát hiện Tề Nhạc không đúng, vội vàng tiến tới gần Tề Nhạc trợ giúp hắn khống chế vân lực. Nhưng mà, thân thể nàng vừa mới tới gần Tề Nhạc, lập tức gặp phải một cổ năng lượng bành trướng, năng lượng tràn ngập bá đạo.
Hải Như Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, thân thể lập tức bắn ngược trở về. Nàng vừa định hành động tiếp, lập tức tựu nhìn thấy Xá Lợi Thủ Châu trên cổ tay Tề Nhạc sáng lên, hào quang màu ngà sữa bao phủ thân thể Tề Nhạc, Tề Nhạc đang run rẩy cũng trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
Lúc này Tề Nhạc cũng phi thường khẩn trương, năng lượng Xá Lợi Thủ Châu quả nhiên còn mạnh hơn lúc trước, tràn ngập trong kinh mạch, ổn định cổ vân lực khổng lồ này, mượn thời gian đó, Tề Nhạc lập tức đem tinh thần lực của mình đi khống chế vân lực trong kinh mạch.
Bởi vì có năng lượng Xá Lợi Thủ Châu can thiệp, tốc độ vận hành của vân lực trong cơ thể Tề Nhạc lập tức yếu bớt, tinh thần lực của hắn vừa xâm nhập vào, lập tức toàn lực tiên hành khống chế vân lực, thời điểm này, Tề Nhạc thậm chí nguyện ý bỏ đi việc hấp thu vân lực vào buổi hôm nay, cũng phải đoạt lại quyền khống chế vân lực, dù sao, vân lực thoát ly khống chế phi thường đáng sợ, ai cũng không nói trước sẽ có cái dạng gì xuất hiện.
Nhưng mà, Tề Nhạc vẫn xem thường vân lực xúc tích của mình, năng lượng Xá Lợi Thủ Châu vừa biến mất, Tề Nhạc cũng chỉ có thể khống chế một bộ phận vân lực mà thôi, mà khống chế bộ phận này, cũng chỉ là năm phần trong tổn số mười phần vân lực, nếu là năm phần vân lực như trước kia, Tề Nhạc hoàn toàn có nắm chắc khống chế toàn bộ số vân lực còn lại.
Nhưng mà, bây giờ không giống, ảnh hưởng của Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp, vân lực trong người hắn gia tăng trong mỗi thời mỗi khắc, bây giờ là khống chế năm phần, nhưng mà, hắn khống chế phần vân lực này nhanh chóng biến hóa, tuy tốc độ biến hóa không nhanh, nhưng hắn khống chế vân lực từ từ giảm bớt, muốn khống chế được vân lực khác, có lẽ không phải là chuyện làm một lần là làm được.
Làm sao bây giờ? Trong nội tâm Tề Nhạc có chút lo lắng, tình huống vừa rồi hiển nhiên lập lại được, bởi vì chỉ cần tinh thần lực của mình vừa rời đi, vân lực thật vất vả khống chế được sẽ thoát khỏi khống chế, cho dù lần nữa thúc dục ra năng lượng Xá Lợi Thủ Châu, mình còn có khả năng khống chế được nhiều vân lực như vậy hay không còn khó nói, dù sao vừa rồi là cực hạn của mình, suy nghĩ dưới tình huống vừa rồi lặp lại là không có khả năng nữa. Thế nhưng mà, chẳng lẽ mình trơ mắt nhìn vân lực cứ tiếp tục bành trướng sao?
Đương nhiên Tề Nhạc không làm như vậy, nhưng hắn bây giờ có thể làm, cũng chỉ dựa vào vân lực mà mình khống chế đi ảnh hưởng tới tốc độ vận chuyển của vân lực còn lại, thời gian vận chuyển một vân chu cũng chậm lại, tốc độ hấp thu vân lực biến chậm.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu -----oo0oo-----
Chương 313 : Tăng cấp, Kỳ Lân bốn vân. (3)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thế nhưng, đây chỉ là giải pháp tình thế thôi, khi những vân lực kia càng ngày càng mạnh, loại tình huống này sẽ xuất hiện biến hóa khác, đến thời điểm vân lực khác chiếm ưu thế tuyệt đối, vân lực của mình khống chế không thể ảnh hưởng tới quá trình vận hành vân lực nữa.
Vận khí thường xuất hiện trên người có chuẩn bị, phương pháp tu luyện của Tề Nhạc cũng đúng vậy, tuy hắn có chút vì cái trước mắt, nhưng sau khi xảy ra vấn đề, lập tức dùng đủ loại phương pháp đền bù sai lầm. Hắn khống chế vân lực trong người từ từ ổn định lại, tiến hành dung hợp vân lực chính thức, mà quá trình dung hợp quá nhanh, trong quá trình dung hợp, vân lực của Tề Nhạc bắt đầu tiến hành chất biến.
Những ngày này Tề Nhạc tu luyện rất khắc khổ, từ khi ở núi Thiên Hương đỉnh Quỷ Kiến Sầu về, mỗi ngày hắn cố gắng tu luyện, nhưng bởi vì sau khi đột phá ba vân, tốc độ tu luyện của Kỳ Lân cũng giảm đi rất nhiều, cho nên khi hắn tu luyện vân lực, tốc độ tăng vân lực rất chậm, tuy thực lực ba vân của hắn hiện giờ ngưng thực hơn khi mới đạt tới ba vân rất nhiều, nhưng muốn đạt tới bốn vân, cũng không phải chuyện quá nhanh.
Tuy tình huống như thế, nhưng Tề Nhạc mỗi ngày tu luyện cũng không phải không có hiệu quả, trái lại, hắn tu luyện không gián đoạn, vân lực trong cơ thể không ngừng xúc tích, nhất là mấy lần chiến đấu trước đó, mỗi một lần tiêu hao, hồi phục, điều khiến vân lực tiến hành chất biến, xúc tiến vân lực ngưng kết. Mà đoạn duyên phận giữa hắn và Như Nguyệt lần đó, dưới tác dụng của Thăng Long Quyết của Như Nguyệt, vân lực trong người Tề Nhạc lại ngưng tụ một lần nữa, trở nên tinh thuần hơn trước kia rất nhiều.
Thăng Lân Quyết có một đặc điểm, chính là làm vân lực ngưng kết, khi tu luyện và hấp thu những phần tử năng lượng hóa thành vân lực sẽ khiến vân lực ngưng kết, ngưng kết này cũng hiện hữu với những vân lực có trước kia. Bởi vậy, hiện tại vân lực của Tề Nhạc đã đạt tới bình cảnh ba vân, nhưng trình độ ngưng kết đã vượt qua ba vân. Hôm nay, hắn lại dùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp tu luyện không ngừng, hấp thu phân từ năng lượng và ngưng kết lại, dần dần biến thành một bộ phận trong cơ thể của hắn.
Tề Nhạc cởi bỏ toàn bộ khống chế mà tu luyện chính là việc lỗ mãng, nhưng làm vậy thì không thể nghi ngờ đã xúc tiến quá trình ngưng kết tăng mạnh, lúc này, tốc độ vận chuyển vân lực tăng lên, hắn lại ngưng kết những vân lực đã ngưng tụ được dung nhập vào người, lượng biến dẫn tới chất biến.
Như Nguyệt giật mình phát hiện, không khí trong phòng như ngưng kết lại, trên gương mặt của Tề Nhạc xuất hiện đường vân màu đen, ngay sau đó, mái tóc đen biến thành màu bạc, không khí trong phòng lập tức vặn vẹo, tất cả năng lượng đều ép vào trong người Tề Nhạc, sau đó lại buông lỏng, lại đè ép, lại buông lỏng, ba lượt như thế, phần tử năng lượng trong không khí lại biến hóa.
Đồ án Kỳ Lân cực lớn từ ngực của Tề Nhạc lao ra ngoài, bao phủ thân thể Tề Nhạc vào trong đó, lúc này, đồ án Kỳ Lân nhìn đã khác với trước kia, cái sừng trên đầu còn dài hơn trước, toàn thân phát ra bảo quang điềm lành, so sánh với vẻ bá đạo trước kia, Hắc Kỳ Lân lúc này càng phát ra khí tức tường hòa, năng lượng hoàn toàn nội liễm, ngay cả bản thân Như Nguyệt tu luyện Thăng Long Quyết cũng phát sinh biến hóa từ khí tức Kỳ Lân của Tề Nhạc.
Đây là chuyện gì? Như Nguyệt hơi sững sờ một chút, ngay sau đó, nàng nhìn thây hư ảnh Kỳ Lân trên người Tề Nhạc lại bành trướng lớn hơn, đôi mắt to của Kỳ Lân lóe sáng, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng Như Nguyệt lại kinh ngạc phát hiện, nàng nhìn thấy trong hào quang đôi mắt Kỳ Lân như có điều suy nghĩ. Chuyện này làm cho nàng nhớ lại tình cảnh lúc Giải Trĩ nhìn thấy Tề Nhạc. Nhưng mà, hư ảnh Kỳ Lân lúc này sau biến hóa đã khôi phục bình thường như trước.
Không đợi Như Nguyệt có phản ứng, đột nhiên trong miệng Tề Nhạc phát ra một tiếng kêu khẽ, ngay sau đó, hắn mở hai mắt của mình ra, hai mắt này hoàn toàn là màu bạc, giống như hai viên cầu màu bạc, quang mang lóe ra, thân thể Tề Nhạc run lên nhè nhẹ, hai tay giống như thiên quân vạn mã lao ra ngoài.
Phân tử năng lượng bất động trong phòng khi hai tay Tề Nhạc du động chậm rãi thì hơi chấn động, thân thể Tề Nhạc như ngừng lại ở trong phòng, thần sắc trên mặt vô cùng thống khổ, sau đó là hơi vặn vẹo.
Như Nguyệt có chút không biết nên làm thế nào cho phải, đúng lúc này, đột nhiên trong nội tâm của nàng vang lên âm thanh yếu ớt.
- Giúp anh.
Tác dụng tâm ý tương thông vào lúc này đã thể hiện toàn bộ, chỉ trong nháy mắt đó Hải Như Nguyệt đã hiểu tình huống hiện tại của Tề Nhạc, nàng không chút do dự lách mình ra sau lưng Tề Nhạc, hai tay ấn lên bả vai của hắn, vân lực Thăng Long Quyết đồng nguyên vận chuyển.
Dưới sự trợ giúp của Như Nguyệt, màu bạc trong mắt Tề Nhạc tăng lên, hai tay thu lại nửa phần, ngay sau đó toàn lực đẩy ra, trong gian phòng xuất hiện âm thanh chói tai, đó chính là năng lượng ngưng kết khổng lồ, rốt cuộc bộ phận còn thừa cũng bị khu trừ, cũng thoát ly quan hệ với Tề Nhạc.
Năng lượng vừa mới rời đi, Tề Nhạc lập tức uể oải nằm trong ngực Như Nguyệt, thở hổn hển, Như Nguyệt giật mình, vội vàng đưa vân lực của mình vào người Tề Nhạc, ý đồ trợ giúp hắn khôi phục, nhưng mà, nàng lại giật mình phát hiện, tình huống thân thể của Tề Nhạc chỉ có thể dùng tốt không thể tốt hơn để hình dung, căn bản không gặp vấn đề gì, nhưng từ biểu hiện mà nhìn, hắn lại rất mệt mỏi, đôi mắt có hào quang màu bạc lập lòe biến lại thành màu đen, vẻ mệt mỏi trong mắt hiện ra, lúc này hắn mới liên tục khua động tay ý bảo không có vấn đề.
- Không nên truyền vân lực cho anh, anh bị tiêu hao tiềm lực, hiện tại anh cần được nghỉ ngơi. Trước khi anh tỉnh lại không cần lo lắng đâu.
Có chút gian nan nói xong câu này, thân thể Tề Nhạc mềm nhũn, gối đầu lên đầu gối của Như Nguyệt mà ngủ.
Như Nguyệt thở ra một hơi, mặc dù nàng không hiểu trên người Tề Nhạc xảy ra cái gì, nhưng lại biết tất cả đã qua đi, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của Tề Nhạc, dùng vân lực của mình cẩn thận vuốt ve thân thể của hắn, trợ giúp hắn được thoải mái nhất.
Tuy Tề Nhạc mê mang đi, nhưng hắn lại không biết, lần mạo hiểm tu luyện của hắn đã mang lại chỗ tốt cực lớn cho các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác trong biệt thự. Lúc này, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều ở trong biệt thự, Tề Nhạc hoàn toàn cỏi bỏ khống chế của thân thể mà hấp dẫn năng lượng tiến vào người.
Sở dĩ hắn có thể vào lúc khẩn yếu quan đầu dừng lại, chỉ có thể dùng vận khí để hình dung, dưới ảnh hưởng của Xá Lợi Thủ Châu, tốc độ tu luyện giảm bớt khiến vân lực của hắn hấp thu quá nhiều năng lượng cho nên diễn ra quá trình lượng biến dẫn tới chất biến, biến hóa này khiến vân lực của hắn từ ba vân trực tiếp đạt tới bốn vân, mà lôi vân lực cùng thủy vân lực cũng tăng lên năm vân.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu -----oo0oo-----
Chương 314 : Tăng cấp, Kỳ Lân bốn vân. (4)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Nhưng lần tu luyện này tiêu hao quá nhiều tiềm lực của Tề Nhạc, tuy Thăng Lân Quyết tăng lên bốn vân, nhưng trạng thái tinh thần của hắn không thể hấp thu vân lực trong Lam Hải Lôi Châu cho nên mê mang đi. Cũng lợi dụng năng lượng này đột phá lên bốn vân, lợi dụng vân lực lập tức bất động, hắn dưới sự trợ giúp của Như Nguyệt mà thoát ra khỏi trạng thái tu luyện.
Mà Tề Nhạc buông bỏ toàn bộ năng lượng còn thừa kia, tuy những năng lượng này tứ tán đi, nhưng các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác trong biệt thự Long Vực đang tu luyện, bọn họ cũng hấp thu số năng lượng này mà tu luyện, đột nhiên năng lượng trong biệt thự Long Vực tăng mạnh, được lợi đương nhiên là những người đang tu luyện như bọn họ.
Trong đó được lợi nhiều nhất chính là Như Nguyệt cùng Minh Minh, bởi vì tâm ý tương thông với Tề Nhạc, Tề Nhạc hấp dẫn năng lượng tới đương nhiên ít bài xích các nàng nhất, bởi vậy, cho dù Hải Như Nguyệt không có tiến vào trạng thái tu luyện, cũng hấp thu không ít năng lượng vào cơ thể, chỉ cần tìm thời gian tu luyện là có thể dung nhập vào trong vân lực.
Tề Nhạc ngủ rất sâu, mãi cho đến giữa trưa ngày thứ hai mới từ trong mơ màng tỉnh táo lại, ánh sáng mặt trời chiếu vào người rất ấm áp, nhưng mà, lúc này hắn đã chẳng quan tâm đi hưởng thụ ấm áp của mặt trời, kinh mạch toàn thân không có chỗ nào không đau, đau đớn từ trong ra ngoài làm hắn suýt nữa kêu lên.
Những quá trình tu luyện đêm hôm qua tái hiện trong đầu của hắn, thở dài một hơi, hắn đã hiểu được, nếu tu luyện Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp mà không thể khống chế được, tất nhiên sẽ hấp thu năng lượng mãi mãi không ngừng lại. Nhưng từ ba vân đạt tới bốn vân cần năng lượng rất khổng lồ, nếu như từ bốn vân tăng lên năm vân, còn không biết phải tiêu hao bao nhiêu tiềm lực của mình đây.
Hiện tại thân thể Tề Nhạc có cảm giác rất quái lạ, cảm nhận được vân lực trong người sung túc chưa từng có, nhưng toàn thân đau đớn muốn chết, cảm giác mệt mỏi xâm nhập vào đầu, cho dù muốn sử dụng một ít khí lực cũng vô cùng gian nan, thủy vân lực có thể khôi phục thân thể bị thương, nhưng lúc này không có chút trợ giúp nào cho hắn, Tề Nhạc biết rõ, chỉ có trải qua hồi phục một thời gian ngắn, mới có thể một lần nữa tìm trạng thái vốn có của thân thể trở về. May mắn đêm qua mình tu luyện đã có thực lực ba vân, cho nên mới không gây sai lầm lớn, về sau tu luyện cái Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp này, phải thật cẩn thận hơn mới được.
- Anh tỉnh rồi, cảm giác đỡ hơn chưa?
Âm thanh ân cần vang lên. Tề Nhạc ngủ một đêm cho nên cũng tốt hơn rất nhiều, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Minh Minh đang ngồi trên ghế bên cạnh hắn, phát hiện mình tỉnh táo lại thì đi tới bên giường.
- Không có việc gì, anh chính là Kỳ Lân đấy.
Tề Nhạc mỉm cười.
- Sao em tới đây, ngày hôm qua vân lực của em tiêu hao quá lớn, hôm nay khôi phục chưa?
Minh Minh ôn nhu cầm chặt tay Tề Nhạc, nói:
- Em vốn cho rằng cần thời gian ít nhất ba ngày mới khôi phục lai, nhưng đêm qua tu luyện vô cùng thuận lợi, hiện tại đã khôi phục hơn chín thành rồi. Buổi sáng chị Như Nguyệt nói cho em biết hôm qua hộ pháp cho anh, anh tu luyện xảy ra chút vấn đề, sau đó cử em qua đây chiếu cố cho anh. Trước khi anh tỉnh lại thân thể của anh rất nóng, nếu như không phải vân lực trong người phi thường dồi dào, chắc mọi người đều nghĩ anh bị tẩu hỏa nhập ma đấy.
Nghe lời này, trong lòng Tề Nhạc thầm khen Như Nguyệt, nàng gọi Minh Minh qua chiếu cố mình, hiển nhiên là muốn tránh hiềm nghi, ai, nếu những chuyện này kết thúc thì mình nhất định phải nói rõ với Minh Minh. Hắn không phải sợ Minh Minh sẽ phản ứng kịch liệt, mà là không muốn có chuyện phức tạp vào lúc này, đồng thời, trong tiềm thức, hắn cũng biết mình có lỗi với Minh Minh. Tuy hắn là Kỳ Lân, nhưng dù sao xã hội bây giờ là một vợ một chồng.
- Yên tâm đi, anh chỉ quá nóng vội trong tu luyện thôi, vừa lĩnh ngộ được phương pháp tu luyện mới, thời điểm mới tập có chút sai sót, về sau sẽ không như vậy nữa.
Minh Minh dùng tay kia gõ nhẹ lên bàn tay của hắn, nói:
- Anh đấy! Tính tình quá xúc động. Về sau không nên làm cho người ta lo lắng, em sẽ bỏ anh đấy.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Em cam lòng sao? Cho dù em cam lòng anh cũng không có biện pháp, đừng quên, anh chính là côn đồ, nếu em bỏ anh, anh sẽ biến thành băng dính dán chặt vào người của em, xem em có biện pháp gì không.
Minh Minh cười khẽ một tiếng, nói:
- Anh đúng là vô lại ah! Nếu anh còn có sức nói chuyện thì mau dậy đi. Sáng nay anh của em có tới, vẫn đang ngồi đợi anh đấy.
Tuy toàn thân vẫn đau đớn như trước, nhưng Tề Nhạc không muốn làm cho Minh Minh lo lắng, âm thầm điều động vân lực trong người, thân thể bay bổng phiêu đãng rời khỏi giường, tứ chi bách hài đồng thời truyền ra đau đớn kịch liệt, nhưng mà, dù sao hắn cũng từng trải qua huấn luyện trong sa mạc Takla Makan, những đau đớn này vẫn thừa nhận được.
- Thì ra đồ nhi thiếu đạo đức đã tới, vậy chúng ta nên đi nhanh thôi.
Minh Minh không biết Tề Nhạc hiện tại đang chịu đau đớn mạnh mẽ, thò tay đánh lên bả vai của hắn một cái, nói:
- Cái gì thiếu đạo đức chứ, không cho phép anh gọi anh của em như vậy.
Tề Nhạc bị đau, đau toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra, cười khổ nói:
- Được rồi, anh sẽ gọi là anh vợ vậy.
Minh Minh đỏ mặt lên, thẹn thùng chạy ra ngoài cửa.
- Tùy anh thôi, em mới không quản đấy.
Nhìn thấy Minh Minh chạy ra ngoài trước, Tề Nhạc lúc này mới vuốt ve bả vai bị đánh đau đớn kịch liệt, hắn phát hiện, mình bây giờ vừa mới cử động, thân thể vô cùng đau đớn, rơi vào đường cùng, đành phải ngưng tụ phong vân lực khắp toàn thân, tận lực giảm thiểu thân thể tiếp xúc với mặt đất, lúc này mới dễ chịu hơn một ít.
Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp, lần này bị nó hại thảm rồi.
Cơ Đức hôm nay vô cùng hưng phấn, vừa nhìn thấy Tề Nhạc lập tức chào đón, Tề Nhạc nhìn hai tay của hắn mở ra muốn ôm mình, vội vàng giơ tay lên, nói:
- Đừng tới đây, tôi không có hứng thú với nam nhân.
Hắn không phản đối Cơ Đức ôm mình, chỉ có điều, dùng lực lượng của Cơ Đức, dưới loại tình huống hưng phấn mà ôm hắn một cai, chỉ sợ thân thể của hắn sẽ đau đớn tới mức không chịu nổi mà hét lên.
- Kháo, sư phụ tôi khinh bỉ ngài, tôi mới không có hứng thú với ngài đấy. Tôi chỉ cao hứng thôi. Tôi đại biểu nhân dân, đại biểu quốc gia cảm tạ mọi người, mọi người không hổ là thủ hộ giả phương đông, vào thời khắc quốc gia nguy cấp mà hỗ trợ quốc gia.
Cơ Đức vì kích động, cho nên gương mặt kiên nghị của hắn đỏ lên.
Lúc này, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chỉ có Tề Nhạc, Minh Minh và Từ Đông chưa ăn cơm trưa nên còn ở lại, nghe hắn nói, Từ Đông cười nói:
- Đây là lần thứ mười hai anh nói rồi đấy, có thể đổi lời nào mới lạ hơn được không.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu -----oo0oo-----
Chương 315 : Huy chương thủ hộ kim cương. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tề Nhạc nói:
- Nói như vậy vấn đề Hấp Huyết Quỷ đã được giải quyết?
Cơ Đức dùng sức gật gật đầu, nói:
- Đã giải quyết triệt để, đã tìm được toàn bộ người nhiễm virus huyết kế, bằng vào giải dược của ngài mang về pha vào trong rượu cho họ uống, đều khôi phục bình thường. Sư phụ, ngài biết không? Lần này quốc gia chuẩn bị hạ tử lệnh với những người bị nhiễm rồi đấy...
Tề Nhạc giơ tay lên, ngăn cản hắn nói tiếp.
- Đi, anh hiểu là được rồi, không cần phải nói ra, nếu như không chiếm được giải dược, thì đây chính là lựa chọn tốt nhất. Đã không có việc gì tôi cũng yên lòng. Anh đến tìm tôi, chắc là báo tin vui đúng không?
Cơ Đức cười ha hả, nói:
- Có thể nói như vậy, thuận tiện cũng mời ngài đi.
Tề Nhạc nhìn Cơ Đức liếc, nói:
- Lão gia tử muốn gặp tôi? Là vì chuyện của Hấp Huyết Quỷ hay là chuyện giữa tôi và Minh Minh?
Cơ Đức gãi gãi đầu, nói:
- Cả hai đều có. Ngài yên tâm đi, lần này các người trợ giúp quốc gia giải quyết vấn đề Hấp Huyết Quỷ, lão gia tử rất cao hứng, chắc chắn sẽ không làm khó ngài, huống chi lần trước lão gia tử đã nói, chuyện của anh và Minh Minh sẽ không có phiền toái gì. Nói như thế nào ngài bây giờ và Minh Minh cũng xác lập quan hệ, cũng nên đi gặp lão gia tử. Chẳng lẽ anh muốn mang em gái của tôi bỏ trốn sao?
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Nếu như nhạc phụ tương lai triệu kiến, tôi làm sao dám không đi. Chờ tôi ăn cơm đã.
Minh Minh lè lưỡi, nói:
- Sau chuyện Lâm Nhất Phàm lần trước, em cũng chưa trở về, anh, ba ba...
Cơ Đức học theo ngữ khí Cơ Trường Minh nói:
- Con gái lớn không dùng được ah!
Tề Nhạc mắt trợn trắng, nói:
- Thôi đi pa ơi..., cái gì con gái lớn không dùng được, không phải anh cũng có bạn gái rồi sao?
Minh Minh sững sờ, có chút quái dị nhìn qua Cơ Đức, nói:
- Anh à, anh có bạn gái? Tại sao không nghe anh nói.
Cơ Đức cười khổ nhìn Tề Nhạc, nói:
- Sư phụ, tôi không muốn nói chuyện này, trước mặt lão gia tử, ngài không nên nói lộ ra nhé, lão gia tử quản tôi rất nghiêm, tôi sợ...
Tề Nhạc cười nói:
- Không thể nào, anh đã trưởng thành rồi, chẳng lẽ lão gia tử không muốn ôm cháu trai sao? Tôi thấy anh thành thật khai báo cho tốt. Tuy tính cách Lam Nhã không phải thật tốt, nhưng làm người không tệ, có lẽ lão gia tử sẽ thích.
Cơ Đức mặt già đỏ lên, nói:
- Chuyện này bàn sau đi, dù sao chúng tôi còn chưa kết hôn.
Lúc này qua thời gian giữa trưa không lâu, Như Nguyệt cố ý bảo phòng bếp làm chút ít đồ ăn cho Tề Nhạc, nhưng Tề Nhạc khi bắt đầu ăn, vẫn dọa mọi người hoảng sợ, sức ăn của Tề Nhạc vốn đã kinh người, nhưng mà, hôm nay hắn đặc biệt khác đi, ban đầu còn không có gì, nhưng khi hắn ăn hai mươi ba cái màn thầu, uống hết bảy chén cháo lớn, ánh mắt Minh Minh cùng Cơ Đức nhìn hắn cũng biến đổi.
- Tề Nhạc, anh còn ăn no chưa? Coi chừng bể bụng đó.
Minh Minh nhìn thấy Tề Nhạc lại cầm lấy màn thầu tiếp theo, đã lên tiếng nhắc nhở hắn.
Tề Nhạc không ngừng ăn, nói rất mơ hồ:
- Không có việc gì, bụng của anh không thấy đáy, nếu không phải có Như Nguyệt, chỉ sợ ăn no cũng biến thành vấn đề. Yên tâm đi, anh không có chút vấn đề gì đâu. Anh còn muốn ăn thêm, em đi bảo phòng bếp làm thêm đi, chỉ cần còn gì ăn được cứ mang ra.
Kỳ thật, Tề Nhạc cũng biết sức ăn của mình quá dọa người, nhưng mà hắn phát hiện, thời điểm mình ăn cái gì, mỗi khi ăn nhiều hơn một chút, đau đớn trên người cũng giảm đi một chút, tuy không phải rất nhiều, nhưng hắn cũng hiểu được, muốn bổ sung tiềm lực bị hao tổn thì phải ăn thật nhiều chất dinh dưỡng mới được, hắn có được huyết mạch Kỳ Lân, công năng tiêu hóa mạnh hơn người bình thường. Ăn một bữa cơm này, tuy chỉ mất thời gian một tiếng, nhưng hắn đã ăn trọn phần ăn của mười mấy người, thẳng đến khi ăn không vô mới dừng lại.
- Sư phụ, tôi có vấn đề vô cùng nghiêm túc muốn nói với ngài.
Cơ Đức vừa lái xe, vừa nghiêm túc nhìn qua Tề Nhạc đang ngồi ở ghế phụ ợ một tiếng.
Tề Nhạc sững sờ một chút, nói:
- Vấn đề gì?
Cơ Đức nói:
- Nếu ngài tham ăn như vậy, sau này làm sao nuôi nổi em gái của tôi.
- Ta kháo!
- Ha ha...
Tề Nhạc vỗ vỗ bụng của mình, cười khổ nói:
- Nhưng nói thật, tôi không có nơi làm ra thu nhập, về sau nuôi Minh Minh sẽ khó khăn a.
Cơ Đức cười ha hả, nói:
- Sư phụ, tôi nói giỡn với ngài thôi, ngài đừng tưởng thật. Dùng bổn sự của ngài bây giờ, còn lo không có nơi kiếm tiền sao? Nếu như ngài nguyện ý, những gì ngài cần quốc gia sẽ cung cấp cho ngài.
Tề Nhạc cười nói:
- Không được! Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta, không phải trở thành lính đánh thuê của quốc gia sao?
Cơ Đức nhún nhún vai, nói:
- Không thể nói như vậy, các người vì bảo vệ quốc gia mà chiến đấu, quốc gia cũng tỏ vẻ mới được, nếu ngài chịu gia nhập Viêm Hoàng Hồn của chúng tôi thì tốt.
Tề Nhạc lắc đầu nói:
- Không, tôi thích cuộc sống tự do, như bây giờ rất tốt, cho dù tôi không có tiền tiêu, còn có thể đi làm chỗ Như Nguyệt mà.
Tuy hắn nguyện ý chiến đấu cho quốc gia, nhưng hắn không muốn gia nhập bất cứ biên chế nào của quốc gia cả, tuy Tề Nhạc không có nhiều học thức, nhưng hắn vẫn hiểu rõ, một khi mình gia nhập biên chế của quốc gia, không có khả năng tự do như hiện giờ, huống chi, hắn cũng không hy vọng có người quản thúc mình, người có thói quen tự do không muốn bị người ta hạn chế, cho dù có đãi ngộ tốt cũng không được.
Lúc bọn họ về nhà Minh Minh, thượng tướng Cơ Trường Minh đang ngồi trong đại sảnh xem báo, nhìn thấy bọn họ vào cửa, đứng lên mỉm cười nói:
- Các con trở về rồi.
Minh Minh cúi đầu xuống kêu một tiếng ba ba, Cơ thượng tướng khẽ thở dài:
- Nha đầu ngươi nha! Tốt rồi, đều ngồi đi.
Ở trước mặt nhạc phụ đại nhân, Tề Nhạc thu liễm rất nhiều.
- Bá phụ ngài khỏe.
Cơ thượng tướng rót nước trà cho bọn họ, hướng Tề Nhạc nói:
- Chuyện lần này thật sự cảm ơn các anh chị, tôi nghe Cơ Đức nói tao ngộ của các anh ngày hôm qua, không thể trợ giúp các vị, chúng tôi muốn giải quyết vấn đề Hấp Huyết Quỷ thật sự quá khó khăn. Xem ra, bất luận thời điểm nào, thủ hộ giả phương đông các vị không thể thiếu được.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Bá phụ, không cần cảm ơn, Viêm Hoàng là quốc gia của chúng ta, chúng ta tuyệt đối không để cho người ngoài xâm lấn. Những Hấp Huyết Quỷ kia cũng không có rời khỏi Viêm Hoàng, mục đích chủ yếu của chúng cũng không phải Kinh Thành.
Cơ thượng tướng gật đầu nói:
- Tôi cũng nghĩ đến, những người trong thế giới hắc ám ở phương tây, tới quốc gia chúng ta chắc chắn có mục tiêu, tôi đã phái người đi điều tra, nhưng không có bất cứ kết quả gì, lần trước Cơ Đức trở về có nói phán đoán của các vị cho tôi nghe, xem ra, chuyện lần này còn phải làm phiền các vị rồi, cần tôi trợ giúp cái gì, anh cứ việc mở miệng. Đại bộ phận người của Viêm Hoàng Hồn đều tập trung vào Kinh Thành, tôi có thể điều một bộ phận trợ giúp các vị.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu -----oo0oo-----
Chương 316 : Huy chương thủ hộ kim cương. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Vậy thì không cần, chúng ta cùng dị năng giả của Viêm Hoàng Hồn không phải cùng loại người, cùng hợp tác chỉ cản tay nhau mà thôi, lần này các hệ phái của phương tây đều tập trung ở nơi này, lòng muôn dạ thú thế nào có thể nghĩ, nhưng bất luận là đối mặt Hắc Ám Quốc Hội, hay là những thủ hộ giả phương tây kia, tôi nghĩ, thủ hộ giả phương đông ra mặt vẫn tốt hơn, không phải vạn bất đắc dĩ, quốc gia tốt nhất không nên chủ động ra mặt.
Trong mắt Cơ thượng tướng xuất hiện ánh mắt tán thưởng.
- Nhiều ngày không gặp, Tề Nhạc anh đã trở nên thành thục rồi. Kỳ thật, đây cũng là lời tôi muốn nói, dù cho tôi phái dị năng giả Viêm Hoàng Hồn giúp đỡ các vị, cũng không thể dùng danh nghĩa quốc gia. Không chỉ đám người thủ hộ giả phương tây, cho dù là Hắc Ám Quốc Hội hay là người phương tây đi vào phương tây chúng ta đều dùng thân phận đường hoàng, một khi quốc gia ra mặt, sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái không cần thiết, thậm chí sẽ xảy ra tranh chấp quốc tế, nhưng mà, tôi lại sợ thực lực các anh đơn bạc! Phải biết rằng, các vị đều là lương tài trụ cột của quốc gia, tôi tuyệt đối không hy vọng các vị gặp chuyện không may.
Tề Nhạc tự tin cười cười, nói:
- Ngài yên tâm đi, tuy chúng tôi không có khả năng thắng được toàn bộ những kẻ đi vào Viêm Hoàng lúc này, nhưng bọn chúng cũng không bền chắc như thép, đồng dạng phân thành các hệ phái, chỉ cần biết cách lợi dụng, tôi nghĩ, cho dù chúng ta không chiếm được mục tiêu của bọn chúng, bọn chúng muốn đi cũng không dễ dàng. Thật sự không được, chúng ta sẽ hủy diệt mục tiêu của bọn chúng lần này. Cho bọn chúng về tay không.
Trên phương diện thực lực, nếu như nói hắn không lo lắng một chút là không thể nào, nhưng Tề Nhạc đã suy nghĩ cẩn thận, Hồ Quang cùng Dịch An đã bắt đầu chính thức tu luyện Thăng Vân Quyết, tin tưởng bọn họ rất nhanh sẽ sử dụng được năng lực của mình, có bọn hắn gia nhập, thực lực chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ tăng mạnh, hơn nữa còn có bốn đại gia tộc, dưới tình huống đối mặt với kẻ thù bên ngoài, cho dù bọn họ có bất mãn với chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cũng phải lựa chọn hợp tác.
Dù sao, giải quyết vấn đề bên ngoài mới là việc quan trọng.
Người từ Hy Lạp tới xem ra chỉ có Athena cùng thủ hộ giả chòm sao Thiên Hạt, mà giáo đình phái tới đám người do Nhạc Nguyên cầm đầu. Tuy Tề Nhạc còn không biết bọn họ đi vào Viêm Hoàng bằng con đường nào, nhưng cẩn thận cân nhắc qua, hắn cảm thấy cho dù là phe nào cũng đang ẩn giấu thực lực, cũng sẽ không biết vượt qua Hắc Ám Quốc Hội bao nhiêu.
Nếu thêm vào thực lực của Hồ Quang cùng Dịch An, hơn nữa mình đã đạt tới bốn vân, trên chỉnh thể tuyệt đối không kém bọn họ, huống chi, dù sao Viêm Hoàng cũng là địa bàn của mình, bất luận là bốn đại gia tộc hay là Thánh Hỏa Giáo, tại Viêm Hoàng đều có căn cơ thâm căn cố đế, trình độ quen thuộc các nơi của Viêm Hoàng này, phong thổ, đều chiếm ưu thế lớn hơn những người từ bên ngoài tới, chỉ cần các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lợi dụng các loại tình thế có lợi, lần này đối kháng người phương tây tuyệt đối không lâm vào hạ phong. Đương nhiên, nếu như có thể, Tề Nhạc không quá nguyện ý lợi dụng thế lực của bốn đại gia tộc.
Làm cho Tề Nhạc có lòng tin nhất là thực lực bản thân của hắn, ba vân đến bốn vân, mặc dù nói không chất biến được bao nhiêu, nhưng thực lực Kỳ Lân mỗi khi tăng lên một vân, thực lực cơ hồ có thể tăng trưởng gấp đôi, nhưng thân thể của mình hiện giờ bị suy yếu, đợi đến lúc suy yếu biến mất, hấp thụ năng lượng trong Lam Hải Lôi Châu, cho dù gặp phải Hấp Huyết Quỷ Thân Vương Klinsmann, Tề Nhạc cũng có lòng tin liều mạng với hắn.
Cơ thượng tướng cúi đầu suy nghĩ mấy phút đồng hồ, nói:
- Như vậy đi, dù sao hành động của các vị lần này là giúp đỡ quốc gia. Tuy không cách nào ủng hộ các vị quá nhiều, nhưng quốc gia cũng tuyệt đôi không thể ngồi nhìn rồi mặc kệ, lần này sẽ cho Cơ Đức cùng hành động với các vị, đồng thời, tôi cũng cho nó quyền hạn nhất định, chính là điều động một chi bộ đội đặc thù giúp đỡ các vị. Tuy nhân số không nhiều, cũng không phải dị năng giả, nhưng tôi tin tưởng vẫn có trợ giúp cho các vị.
Cơ Đức chấn động toàn thân, nói:
- Cha, ngài cho con điều động...
Cơ thượng tướng gật gật đầu, nói:
- Cũng nên kiểm nghiệm thực lực của họ rồi. Nhưng mà, con phải nhớ kỹ, bất luận là tình huống gì, không thể để cho bất cứ người nào trong chi bộ đội này biến thành con tin của người phương tây, càng không thể để trang bị của bọn họ rơi vào tay của người phương tây.
Cơ Đức chợt đứng lên, hướng Cơ Trường Minh thượng tướng cung kính chào theo tiêu chuẩn quân đội.
- Vâng.
Trong mắt của hắn, Tề Nhạc nhìn thấy hưng phấn mãnh liệt. Rốt cuộc là chi bộ đội thế nào?
Xem ý tứ của Cơ thượng tướng, hình như rất có lòng tin với chi bộ đội này a.
Hiển nhiên Cơ Trường Minh cũng nhìn ra nghi hoặc trong nội tâm của Tề Nhạc, mỉm cười, nói:
- Anh sẽ biết nhanh thôi, sau khi trở về Cơ Đức nói cho các vị biết là được. Còn nữa, anh nên đem khối Tứ Thần Thú giao lại cho tôi đi.
Tuy Tề Nhạc không biết Cơ thượng tướng tại sao phải hồi trở lại, nhưng hắn không chút do dự đảo một vòng trong Kỳ Lân Châu, hào quang hơi lập lòe, khối Tứ Thần Thú chưa từng dùng qua hiện ra trong tay của hắn, hai tay đưa tới trước mặt Cơ thượng tướng.
Cơ Trường Minh tiếp nhận khối Tứ Thần Thú, sau đó lấy một cái hộp nhỏ đưa vào trong tay Tề Nhạc.
- Các vị làm việc cho quốc gia, quốc gia vĩnh viễn không quên, Tề Nhạc, từ giờ trở đi, tôi đại biểu cho quốc gia trao huân chương kim cương này cho anh, đây là do tôi yêu cầu lên lãnh đạo và trải qua thương nghị đồng ý mới có được, nó khác với các huy chương kim cương khác, tên của nó là huy chương thủ hộ kim cương, chuyên môn thiết lập cho những thủ hộ giả phương đông các vị, chẳng những đại biểu cho thân phận người nhận nó, đồng thời, bằng vào huy chương này, anh có thể tùy ý đi vào bất kỳ ngân hàng nào trong nước, có thể lãnh không vượt quá một ngàn vạn nguyên trong một lần.
Hơn nữa, khi nhận tiền này không cần lý do. Có hiệu lực cả đời.
- Ách?
Ánh mắt Tề Nhạc nhìn Cơ thượng tướng ngây ngốc.
- Bá phụ, nó quá trân quý, tôi...
Cơ Trường Minh mỉm cười nói:
- Nhận lấy đi, yên tâm, tôi hiểu thói quen của thủ hộ giả phương đông các vị, quốc gia sẽ không có bất cứ ước thúc nào với các vị, chỉ hy vọng thời điểm quốc gia lâm nguy các vị ra tay giúp đỡ là được rồi. Đây là thứ các vị nên được, phần lớn thời gian của các vị đều đặt vào tu luyện và thủ hộ phương đông, quốc gia bây giờ có thể ủng hộ các vị cũng chỉ có vật chất ngoài thân. Huống chi, tôi cũng nên suy nghĩ cho con gái của mình! Hiện tại tôi dùng thân phận người cha thỉnh cầu anh, Tề Nhạc, bất luận là thời điểm gì, tôi hy vọng anh có thể bảo vệ cho Minh Minh, tôi chỉ có một người con gái thôi.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥