Kiện Khai Thiên Ích Địa Pháo ấy có chút giống với Siêu Cấp Hồn Đạo Pháo mà Hòa Thái Đầu từng dùng, chẳng qua uy lực của nó mạnh hơn mà thôi. Một ngày dùng được một lần, uy lực có thể sánh ngang với một kích toàn lực từ Siêu Cấp Đấu La cấp 95.
Sở dĩ nó bị coi là Hồn Đạo Khí cấp tám mà không phải cấp chín chủ yếu vì được làm từ vật liệu hơi kém, vì thế nó mới bị hạn chế lần sử dụng. Mỗi ngày chỉ dùng được một lần do nó cần thời gian bổ sung năng lượng quá dài.
Mặc dù nó chỉ có thể tấn công mục tiêu cố định, nhưng nếu chiến đấu với người cùng cấp bậc cũng không khó khăn nhiều lắm, theo như công chúa Cửu Cửu nói thì đây là Hồn Đạo Khí cấp tám nhưng bên trong lại là trận pháp cấp chind.
Cuối cùng, kiện Khai Thiên Ích Địa Pháo được mua với giá 700 vạn kim hồn tệ.
Vương Ngôn không phải không muốn ra tay nhưng cái giá này hắn không thể tùy tiện quyết định. Dù sao quyền hạn của hắn ở học viện vẫn còn hạn chế. Mà các học viên ở đây chẳng ai đủ điều kiện để dùng món đồ này, nếu hắn mua thì về học viện lại không biết ăn nói thế nào.
Thế nên ngoài hai kiện vật phẩm ban đầu, mấy món đồ sau dù phẩm chất cao hơn nhưng vẫn không quá hấp dẫn mọi người.
Đấu Giá Sư Thanh Nhã ngồi bên cạnh không những không có ý thúc giục bọn họ mà mỗi khi xuất hiện vật phẩm đấu giá mới còn cẩn thận giảng giải từng chi tiết, tác dụng thế nào, phẩm chất ra sao, để bọn họ có thể quyết định một cách tốt nhất
Công chúa Cửu Cửu lần thứ tám xuất hiện lại trên màn hình lớn, cô mỉm cười nói:
- Hai kiện vật phẩm kế tiếp có thể nói gần như là món hàng chính của buổi đấu giá hôm nay, tôi tin chắc mọi người sẽ cảm thấy hứng thú. Trên đời này không phải lúc nào cũng gặp được đồ tốt. Tôi dám chắc, trên đại lục không thể nào tìm được món hàng tương tự như kiện vật phẩm thứ tám này. Nó vẫn là một khối Hồn Cốt nhưng lại đặc biệt khác người, mời các vị nhìn xem.
Màn hình lại lóe sáng, sau đó hiện ra hình ảnh của một khối Hồn Cốt không biết đã được phóng lớn bao nhiêu lần.
Khối Hồn Cốt này có màu xanh biếc, bên ngoài còn phủ một màn ánh sáng màu xanh, bức màn này không ngừng di chuyển cứ như bên trong đang chảy một thứ chất lỏng màu xanh biếc vậy.
Theo hình dáng có lẽ đây là một Hồn Cốt cánh tay trái, mặt ngoài của nó ngoài màn ánh sáng màu xanh biếc còn có một chút sương mù màu trắng.
Vì nó được phóng lớn gấp mấy lần nên mọi người có thể thấy rõ ở bề mặt của nó là những viên pha lê, trong suốt như bảo thạch. Những khối Hồn Cốt xuất hiện trước nó trong buổi đấu giá này đúng là không thể so được. Ngay cả khối Hồn Cốt Hoàng Kim Chi Mang của Vương Đông ngày trước, nếu so vẻ ngoài có lẽ cũng không bằng.
- Sao có thể được...
- Khốn kiếp.
Trong đầu Hoắc Vũ Hạo đột nhiên vang lên hai giọng nói một trước một sau của Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Đế.
Hoắc Vũ Hạo bị sự xuất hiện bất ngờ của hai người dọa hoảng hồn, nhất là giọng của Băng Đế, hắn cảm nhận được lúc này Băng Đế đã thật sự tức giận.
- Sao vậy Băng Đế?
Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi.
Băng Đế không lên tiếng tra lời nhưng Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được lửa giận của nó càng lúc càng tăng.
Lúc này, giọng nói mê người của công chúa Cửu Cửu lại vang lên, giọng nói lúc này rõ ràng có phần trầm thấp hơn ban đầu, nhưng nhờ thế mới hấp dẫn sự chú ý của mọi người hơn.
- Các vị khách quý, tôi cảm thấy rất vinh dự và may mắn khi được giới thiệu với mọi người khối Hồn Cốt này. Mọi người đều biết, với Hồn Sư, quý giá nhất là Hồn Hoàn và Hồn Cốt mười vạn năm. Nhưng hai thứ này gần như không bao giờ xuất hiện trong các buổi đấu giá. Vì nếu người nào may mắn có được, dĩ nhiên họ sẽ không dễ dàng bán ra bên ngoài mà để dành bồi dưỡng ra một cường giả đỉnh cấp.
- Mà khối Hồn Cốt trước mặt các vị đây là một món hàng cao cấp nhất mà phòng đấu giá Tinh Quang chúng tôi có được trong năm nay. Thật lòng khi chúng tôi vừa có được, chúng tôi hoàn toàn không có ý định mang ra đấu giá trong buổi đấu giá này vì nó thật sự quá quý giá, quá hiếm thấy.
- Tôi tin mọi người đều đã nhận ra, khối Hồn Cốt này có thuộc tính băng. Trước khi chúng tôi xin giới thiệu ưu điểm của nó, thì xin quý vị lắng nghe một số khuyết điểm của nó đã. Có lẽ các vị sẽ thắc mắc tại sao chúng tôi lại nhắc đến khuyết điểm, cũng bởi vì phòng đấu giá Tinh Quang chúng tôi luôn đặt chữ tín lên hàng đầu, hơn nữa những khuyết điểm kia có thể đối với một vài người lại là ưu điểm cũng không chừng.
- Khuyết điểm đầu tiên của khối Hồn Cốt này chính là thuộc tính của nó. Mọi người hẳn đã biết từ trước đến nay đa số Hồn Cốt được Hồn Sư sử dụng đều sẽ tùy thuộc vào Vũ Hồn mà xuất hiện Hồn Kỹ khác nhau. Đó là những Hồn Cốt thuộc dòng chính. Ngoài nó ra còn có một số loại có chút khác biệt nữa. Nó đòi hỏi Hồn Sư phải có Vũ Hồn cùng thuộc tính mới có thể dung hợp, nếu không chẳng những không thể không dung hợp được mà còn nguy hiểm đến tính mạng. Kiện vật phẩm thứ tám của chúng tôi hôm nay chính là một Hồn Cốt như vậy. Cho nên, khuyết điêm của nó chính là chỉ có Hồn Sư có thuộc tính Băng mới có thể sử dụng.
Cô công chúa Cửu Cửu rõ ràng đối với kiện vật phẩm thứ tám này có chút đặc biệt hơn những vật phẩm trước, chẳng những cô giải thích nhiều mà giọng nói cũng uyển chuyển êm tai, khiến mọi người vừa nghe những lời mô tả của cô xong đã gần như hiểu rõ hết thảy.
- Có thể nói yêu cầu thuộc tính Băng này tương đối hà khắc. Bình thường trong giới Hồn Sư, những người có Vũ Hồn thuộc tính Băng khá hiếm thấy. Cho nên, tôi thấy khối Hồn Cốt này mặc dù tốt nhưng không phải ai cũng có thể sử dụng được.
- Khuyết điểm thứ hai của nó cũng khá rõ, nhưng theo tôi nghĩ có thể xem là một ưu điểm cũng được. Đó chính là Hồn Kỹ cố định. Chúng tôi đã nhờ rất nhiều chuyên gia đến thử nghiệm, kết quả cho thấy khối Hồn Cốt này bất kể là Hồn Sư có Vũ Hồn nào dung hợp với nó cũng cho ra một Hồn Kỹ duy nhất, mà Hồn Kỹ này lại còn có tính cực hạn rất mạnh.
- Còn khuyết điểm cuối cùng chúng tôi muốn nhắc đến chính là niên hạn. Theo kết quả chúng tôi kiểm tra được thì khối Hồn Cốt này ở độ tuổi năm đến bảy vạn năm. Nghe có vẻ là một ưu điểm nhưng chúng tôi xét nó vào mặt khuyết điểm cũng chỉ vì muốn nhắc nhở mọi người nếu không đủ thực lực thì tuyệt đối đừng tùy tiện dung hợp với nó, nếu không rất có thể cơ thể quý vị sẽ không chịu nổi mà nổ tung.
Cái này là khuyết điểm sao? Chỉ cần thấy vẻ mặt run rẩy của Vương Ngôn cũng đủ có câu trả lời.
Khuyết điểm gì chứ? Rõ ràng đều là ưu điểm. Hồn Cốt này hạn chế thuộc tính thì sao chứ? Bình thường miễn là Hồn Cốt hạn chế thuộc tính thì đều có Hồn Kỹ mạnh mẽ hơn những Hồn Cốt khác. Hơn nữa nếu có Hồn Sư đủ điều kiện dung hợp thì chắc chắn nó sẽ mang đến rất nhiều ưu đãi hơn xa những Hồn Cốt bình thường kia.
Ví như khối Hồn Cốt Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt kia, giá của nó sở dĩ cao như vậy cũng vì một nguyên nhân là chỉ có Hồn Sư có thuộc tính Quang Minh mới có thể sử dụng. Sau khi dung hợp kết quả thế nào cũng thấy rồi đó, những Hồn Cốt khác làm sao so được?
Khuyết điểm thứ hai lại còn là ưu điểm trong ưu điểm, trước giờ nó chỉ xuất hiện ở những Hồn Cốt cực mạnh thôi.
Cuối cùng là niên hạn, có Hồn Cốt nào lấy niên hạn làm khuyết điểm không? Rõ ràng cô công chúa Cửu Cửu kia chỉ bằng mấy câu đã nói gần hết những điểm tốt của khối Hồn Cốt này, vậy mà ngoài mặt còn làm như sợ mọi người bị thiệt thòi.
- Vậy là đã xong phần khuyết điểm, tiếp theo, tôi sẽ nói đến ưu điểm của khối Hồn Cốt đó.
Nói đến đây, giọng của cô từ từ chuyển sang giọng thành khẩn.
- Là Đấu Giá Sư hàng đầu của phòng đấu giá Tinh Quang, đồng thời cũng là Công Chúa của đế quốc Tinh La. Tôi lấy danh dự của mình cam đoan những gì tôi sắp nói đều là sự thật không có nửa phần giả dối. Đầu tiên, tôi muốn nói rõ lai lịch của khối Hồn Cốt này, nó sở dĩ hiếm thấy vì bản thân nó không phải đến từ bất cứ quốc gia nào trên đại lục chúng ta mà chính từ cấm địa cực kỳ nguy hiểm của nhân loại, Cực Bắc. Thậm chí còn là vùng trung tâm của Cực Bắc. Bản thể Hồn Thú của khối Hồn Cốt này là một trong những loài có thực lực cực kỳ khủng khiếp ở vùng đất đó, Băng Bích Hạt.
Ba chữ Băng Bích Hạt vừa ra khỏi miệng công chúa Cửu Cửu, mọi người trong phòng đều đồng loạt nhìn sang Hoắc Vũ Hạo. Ánh mặt mọi người đều lộ vẻ ngạc nhiên, vì bọn họ đều biết vũ hồn thứ hai của Hoắc Vũ Hạo là gì. Rõ ràng, người phù hợp với khối Hồn Cốt này nhất chỉ có Hoắc Vũ Hạo mà thôi.
Hoắc Vũ Hạo cũng giật mình tỉnh ngộ, khó trách ban nãy Thiên Mộng Băng Tằm kinh ngạc còn Băng Đế thì tức giận, hóa ra khối Hồn Cốt cánh tay trái kia đến từ chính tộc nhân của nàng.
Công chúa Cửu Cửu vẫn tiếp tục giới thiệu:
- Có lẽ mọi người khá xa lạ với cái tên Băng Bích Hạt. Nhưng có lẽ với cái tên này mọi người sẽ rõ ràng hơn, tộc trưởng của bộ tộc Băng Bích Hạt là Băng Bích Hạt Vương còn được gọi là Băng Bích Đế Hoàng Hạt, nó chính là hung thú đứng thứ tám trong Thập Đại Hung Thú. Không xét đến niên hạn, chỉ riêng về thực lực, Băng Bích Hạt có thể nói là một trong những Hồn Thú đứng đầu.
- Hồn Cốt của Băng Bích Hạt hiếm thấy một phần cũng vì loài Băng Bích Hạt này chủ yếu sống theo dạng quần cư, nếu muốn liệp sát một hồn thú trong cả một đoàn này quả thật là một chuyện không tưởng. Thậm chí còn muốn khó khăn hơn việc vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm liệp sát Hồn Thú mười vạn năm.
- Liệp sát Hồn Thú đã khó như vậy thì việc có được Hồn Cốt của nó còn gian khổ đến mức nào.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
- Băng, đối với những người có thuộc tính này không phải ai cũng giống nhau. Theo các nghiên cứu cho thấy, uy lực của Băng mạnh yếu thế nào chủ yếu dựa vào nhiệt độ của nó. Nhiệt độ càng thấp thì càng đáng sợ. Mà Băng Bích Hạt Vương chính là Hồn Thú có thuộc tính Băng với nhiệt độ thấp nhất. Các tộc nhân của nó tuy không thể so được với nó nhưng tuyệt đối không kém bao nhiêu. Bởi vậy, bất cứ Hồn Sư nào có thể dung hợp với khối Hồn Cốt này thì thuộc tính của họ sẽ tăng vọt, nhiệt độ của Băng cũng sẽ giảm thấp rất nhiều, đây là một ưu đãi rất lớn, một sự thay đổi toàn diện. Thế này đủ gọi là ưu điểm đầu tiên của nó rồi chứ?
- Kế tiếp, bản thân của Băng Bích Hạt đã có thực lực không kém, vậy thì khối Hồn Cốt này dĩ nhiên chứa đựng nguồn năng lượng không thấp. Nhưng chính xác nó có thể giúp các vị tăng cường tu vi đến mức nào thì chúng tôi không biết chính xác được. Điểm này cần các vị có đủ điều kiện tự mình kiểm tra rồi.
- Cuối cùng, ưu điểm thứ ba của nó là sau khi dung hợp, Hồn Cốt này sẽ mang đến cho Hồn Sư một kỹ năng gọi là Băng Bạo. Ban nãy ta từng nói, khuyết điểm của nó là không thay đổi nhưng bây giờ lại chuyển thành ưu điểm, bởi vì kỹ năng Băng Bạo có thể nói là một trong những kỹ năng tương đối thần kỳ của Băng Bích Hạt, thậm chí nó đủ sức để so với kỹ năng từ Hồn Hoàn mười vạn năm.
- Ba khuyết điểm, ba ưu điểm, tôi đều đã nói hết sức rõ ràng. Bất cứ Hồn Sư thuộc tính Băng nào có được nó cũng tuyệt đối sẽ không hối hận. Tiếp theo, mọi người có mười phút để suy nghĩ.
Công chúa Cửu Cửu một hơi nói nhiều như vậy rồi đột nhiên dừng lại cũng khiến mọi người có chút bất ngờ.
Tuy nhiên, Vương Ngôn vẫn còn tỉnh táo, hắn quay sang hỏi Thanh Nhã.
- Thanh Nhã, buổi đấu giá hôm nay có phải có nhiều Hồn Sư có thuộc tính Băng lắm không?
Thanh Nhã tức thì có chút xấu hổ, tuy nhiên cô cũng không phủ nhận mà khẽ gật đầu đáp:
- Thật xin lỗi. Chúng tôi bắt buộc phải làm như vậy. Hơn nữa những buổi đấu giá cao cấp như thế này không thể không có các vị khách như thế. Thực tế, bảy kiện vật phẩm đầu chỉ là khởi động thôi, hai kiện vật phẩm sau cùng mới là trọng tâm. Mặc dù đây là sách lược của phòng đấu giá chúng tôi nhưng Đấu Giá Sư Cửu Cửu không hề nói quá, khối Hồn Cốt này đúng là tinh phẩm trong tinh phẩm.
Vương Ngôn gật đầu rồi quay sang nhìn Hoắc Vũ Hạo và Lăng Lạc Thần, trầm giọng nói:
- Hồn Cốt chỉ có một. Các con cứ thống nhất ý kiến, ta sẽ thử giúp các con.
Hoắc Vũ Hạo và Lăng Lạc Thần dĩ nhiên hiểu ý của Vương Ngôn là gì. Khối Hồn Cốt thuộc tính Băng cao cấp như thế này là vật chỉ có thể ngộ không thể cầu. Bất kể giá cả thế nào cũng không quan trọng, dù sao tiền cũng chỉ là một con số mà thôi.
Hồn Cốt Băng Bích Hạt cánh tay trái dĩ nhiên có ý nghĩa quan trọng với Hoắc Vũ Hạo nhưng đồng thời với Lăng Lạc Thần cũng không kém. Có thể nói nếu có nó, tổng thể thực lực của Lăng Lạc Thần sẽ tăng vọt, thậm chí có khi còn so được với Mã tiểu Đào hay Đái Thược Hành, con đường tương lai của cô sẽ ngày càng rộng mở.
Băng Bạo, cái tên vô cùng đơn giản nhưng là một Hồn Sư có Vũ Hồn thuộc tính Băng làm sao Lăng Lạc Thần lại không hiểu mấy chữ này có ý nghĩa gì đây? Nói đơn giản, Băng Bạo chính là uy lực. Cũng giống như lần bọn họ đấu với vị Tà Hồn Sư có kỹ năng Thi Bạo vậy. Thậm chí uy lực còn muốn mạnh hơn nữa. Đối với một Hồn Sư có thuộc tính băng, muốn tạo ra băng có gì là khó, còn Băng Bạo chính là ngòi nổ, nếu sử dụng tốt thì uy lực của nó có thể gọi là Thần Kỹ.
Bên trong Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo lúc này vô cùng nhộn nhịp, Băng Đế sau vài giây tức giận bỗng nghe thấy hai chữ Băng Bạo đột nhiên lớn tiếng hò hét bắt buộc Hoắc Vũ Hạo bằng mọi giá phải có được khối Hồn Cốt này. Nguyên nhân rất đơn giản, vì ngay cả phòng đấu giá Tinh Quang cũng không biết, trong bộ tộc Băng Bích Hạt, số Hồn Thú có được kỹ năng này ít đến thảm thương, ngay cả Băng Bích Đế Hoàng Hạt cũng không có.
Băng Đế chỉ đơn giản giải thích vài câu đã đủ cho Hoắc Vũ Hạo hiểu rõ uy lực của kỹ năng này. Những gì Băng Đế nói là, nếu ngày xưa nàng có kỹ năng này thì vị trí dẫn đầu Tam Đại Thiên Vương đã không thuộc về Tuyết Đế.
Nhưng hiện giờ, Hoắc Vũ Hạo có thể tranh giành được sao? Hắn không thể mở miệng nói được.
Hắn thấy anh mắt mong chờ của Lăng Lạc Thần, những gì muốn nói liền chui tọt trở vào trong.
Khối Hồn Cốt này đối với những Hồn Sư thuộc tính Băng còn quan trọng hơn Hồn Cốt mười vạn năm nữa, thử nghĩ xem có ai đồng ý chịu nhường cho người khác không? Lăng Lạc Thần không thích mới là lạ. Hơn nữa chắc chắn lát nữa đấu giá, giá cả sẽ tăng đến chóng mặt. Ngoài ra, hắn cũng không muốn mình và học tỷ có gì bất hòa, vì bọn họ là đồng đội, mấy ngày tới còn phải hợp tác chiến đấu nữa.
Băng Đế cảm nhận được trong lòng Hoắc Vũ Hạo đang do dự cũng dần tỉnh táo lại.
- Đồ đần, cứ nhường cho cô ấy đi.
- Hả?
Hoắc Vũ Hạo ngẩn người.
- Không phải ban nãy tỷ nói không tiếc bất cứ giá nào cũng phải có được khối Hồn Cốt kia sao?
Băng Đế cười lạnh một tiếng nói:
- Ban nãy vì lão nương bực bội quá nên hồ đồ. Đệ nghĩ ai cũng có thể dung hợp Hồn Cốt của Băng Bích Hạt sao? Vừa rồi những gì Đấu Gia Sư kia nói cũng chỉ là ý kiến chủ quan của bọn họ, ở đây có ai hiểu Băng Bích Hạt hơn ta chứ? Những lời cô gái kia nói đa số đều đúng nhưng có một chút nhầm lẫn. Mà nó cũng là vấn đề lớn nhất của khối Hồn Cốt ấy. Chỗ sai lầm của cô ta chính là dung hợp Hồn Cốt, không phải cứ dung hợp là thuộc tính Băng sẽ tăng lên. Đệ có biết tại sao không?
Hoắc Vũ Hạo gượng cười nói:
- Đại tỷ à, tình hình đang gấp lắm rồi, tỷ xem ánh mắt của Lăng học tỷ kìa. Tỷ đừng có úp úp mở mở nữa.
Băng Đế hừ một tiếng rồi nói nhỏ với Hoắc Vũ Hạo vài câu.
- A, không ngờ lại thế?
Hoắc Vũ Hạo giật mình, sau đó tâm trạng cũng thả lỏng hơn.
- Như vậy cũng không phải xấu.
- Đấu Giá Sư Thanh Nhã, tôi có một chuyện muốn hỏi.
Hoắc Vũ Hạo không nhìn sang ánh mắt mong chờ của Lăng Lạc Thân mà quay sang hỏi Thanh Nhã.
Thanh Nhã nhìn hắn, mỉm cười gật đầu, không hề có ý khinh thường cậu bé này. Phòng đấu giá của bọn họ đã điều tra rõ ràng những đệ tử lần này đến thi đấu của học viện Sử Lai Khắc, một trong những người đáng chú ý nhất là cậu bé Hoắc Vũ Hạo này. Những biểu hiện của hắn trong các trận đấu kia đều vô cùng xuất sắc, chỉ bằng vũ hồn thuộc tính băng và hai Hồn Hoàn đã có thể làm nên hành động mang tính quyết định. Thanh Nhã hoàn toàn chắc chắn cậu bé này chính là ngôi sao tương lai của học viện Sử Lai Khắc.
- Xin cứ nói.
Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói:
- Có thể tạm dừng lượt đấu giá này không? Vật phẩm của các vị có vấn đề,
Hắn vừa nói xong, mọi người đều chấn động, bọn họ không ngờ Hoắc Vũ Hạo không những không cùng Lăng Lạc Thần thảo luận xem ai là người sử dụng khối Hồn Cốt, ngược lại lại chất vấn phía phòng đấu giá.
Thanh Nhã nhíu mày nói:
- Quý khách, chuyện này tuyệt đối không có khả năng. Mỗi kiện vật phẩm trước khi đưa ra đấu giá đều được chúng tôi kiểm tra cẩn thận. Tuyệt đối không có khả năng xảy ra vấn đề. Ngài nói thử xem kiện vật phẩm nào có vấn đề gì?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Chính là khối Hồn Cốt Băng Bích Hạt kia. Tôi nghĩ đến danh dự của phòng đấu giá các vị nên mới nói những lời này. Nếu cô không thể quyết định có thể mời người có trách nhiệm đến cũng được.
Thanh Nhã lại càng nhíu mày hơn, cô khẽ liếc mắt nhìn sang Vương Ngôn.
Vương Ngôn khẽ cười nói:
- Đấu Giá Sư Thanh Nhã, cô không cần nhìn tôi. Tôi tin tưởng vào phán đoán của đệ tử mình. Hơn nữa nếu nói trên đời này có người nào có tư cách kiểm tra kiện vật phẩm thứ tám này có lẽ đệ tử của tôi hoàn toàn xứng đáng. Chúng tôi cũng không muốn làm cô khó xử, thôi thì, Vũ Hạo, cho Thanh Nhã xem Vũ Hồn của con đi.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, xoay người cởi áo khoác của mình xuống đưa cho Vương Đông, sau đó cởi áo trong để lộ ra phần trên của cơ thể.
Sau đó hắn bắt đầu vận chuyển hồn lực, một Hồn Hoàn màu trắng từ dưới chân bay lên, nhiệt độ trong phòng tức thì hạ xuống. Một hình xăm bọ cạp thật lớn lặng lẽ xuất hiện trên lưng hắn.
Trên hình xăm này mặc dù chưa thấy rõ cái đuôi ở đâu nhưng chỉ cần xem phần trên đã đủ thấy đây là Băng Bích Đế Hoàng Hạt.
Đương nhiên, đừng nói vị đấu giá sư Thanh Nhã, ngay cả Vương Ngôn kiến thức sâu rộng cũng không phân biệt được đâu là Băng Bích Hạt đâu là Băng Bích Đế Hoàng Hạt.
- Cái này... cái này là...
Thanh Nhã kinh hãi nhìn chằm chằm hình xăm trên lưng Hoắc Vũ Hạo.
Vương Ngôn nói:
- Thanh Nhã, vũ hồn của đệ tử tôi là Băng Bích Hạt vô cùng hiếm thấy. Nó cùng loại với khối Hồn Cốt mà các vị vừa rao giá. Cho nên, nếu nó nói khối Hồn Cốt của các vị có vấn đề thì ta tin tưởng tuyệt đối vào suy đoán của nó. Vì thế, tốt nhất cô nên trở về xin chỉ thị thì hơn.
Thanh Nhã không do dự nữa mà gật đầu nói:
- Xin các vị đợi một lát.
Nói xong cô liền lập tức chạy ra ngoài. Vật phẩm có vấn đề, chuyện này không còn nằm trong tầm kiểm soát của cô nữa, ngay khi Hoắc Vũ Hạo cho cô thấy Vũ Hồn của mình cô đã hoàn toàn tin tưởng.
Khoảng một phút sau, trên màn hình lớn lại vang lên giọng nói của công chúa Cửu Cửu:
- Vì kiện vật phẩm này quá đặc biệt nên phòng đấu giá chúng tôi đặc biệt quyết định để mọi người có thêm mười phút suy nghĩ để kỹ càng hơn.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
- Không cần. Tỷ tin lời đệ. Nếu có thể sau này cùng tu luyện một chút là được.
Hoắc Vũ Hạo chưa kịp nói tiếp, Vương Đông đã trả áo lại cho hắn:
- Mau mặc vào đi, cởi áo đứng đấy còn ra thể thống gì, ngươi muốn bọn ta bị đau mắt hột à?
Đúng lúc này, Đấu Giá Sư Thanh Nhã trở lại, không ngờ, người đi cùng cô lại chính là vị Đấu Giá Sư đứng đầu phòng đấu giá Tinh Quang, công chúa Cửu Cửu.
Mọi người thấy cô đến đều đứng dậy chào, cô là công chúa, đây lại là đế quốc Tinh La, dĩ nhiên nên biểu hiện một chút kính trọng.
Càng nhìn gần càng thấy rõ vẻ đẹp rực rỡ gần như hoàn mỹ của cô công chúa này. Cũng may trong phòng còn có một đại mỹ nữ như Giang Nam Nam, mọi người mới nhanh chóng bình tĩnh lại.
- Là vị khách ấy bảo Hồn Cốt Băng Bích Hạt của chúng ta có vấn đề?
Công chúa Cửu Cửu nhìn mọi người, khẽ cúi người hành lễ, lo lắng hỏi.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu đáp:
- Là tôi.
Công chúa Cửu Cửu thoáng nhìn hắn rồi nói:
- Có vấn đề ở đâu? Ngươi là Hồn Sư Băng Bích Hạt?
Hoắc Vũ Hạo gật đầu nói:
- Vâng, bản thân khối Hồn Cốt này thì không có vấn đề gì.
- Hả?
Ánh mắt xinh đẹp của công chúa Cửu Cửu thoáng trở nên lạnh lùng, cô trầm giọng nói:
- Vậy sao ban nãy lại bảo có vấn đề?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đúng là khối Hồn Cốt này không có vấn đề. Còn vấn đề mà ban nãy ta nói nằm ở điều kiện người có thể dung hợp Hồn Cốt. Khối Hồn Cốt này không phải ai cũng sử dụng được.
Công chúa Cửu Cửu chẳng những là Đấu Giá Sư đứng đầu một phòng đấu giá mà còn là công chúa của hoàng thất nên từ lâu đã rèn luyện được sự bình tĩnh, nhưng hôm nay thời gian quá gấp gáp, lại còn liên quan đến danh dự của phòng đấu giá, làm sao cô không gấp cho được. Lúc này giọng nói của cô cũng lạnh lùng hơn.
- Dĩ nhiên tôi biết khối Hồn Cốt này không phải ai cũng có thể sử dụng, chỉ có Hồn Sư thuộc tính Băng và cơ thể chịu đựng nổi Hồn Cốt trên năm vạn năm mới dung hợp được thôi. Ý cậu là vấn đề này sao?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Hạn chế của nó không chỉ có thế. Tôi nghĩ công chúa điện hạ không thật sự hiểu rõ bộ tộc Băng Bích Hạt. Bọn chúng là một trong những chủng tộc mạnh nhất vùng Cực Bắc nên dĩ nhiên tộc Băng Bích Hạt rất kiêu ngạo. Hơn nữa bọn chúng là những Hồn Thú sở hữu khả năng khống chế băng mạnh nhất thế gian. Cho nên, bất kể Hồn Hoàn hay Hồn Cốt của Băng Bích Hạt đều có một yêu cầu cực kỳ đặc biệt.
Nói đến đây, Hoắc Vũ Hạo lại nhớ đến lời Băng Đế đã nói với hắn ban nãy: "Muốn hấp thu Hồn Cốt của bộ tộc Băng Bích Hạt, bất kể Hồn Cốt, Hồn Hoàn bao nhiêu năm tuổi, yêu cầu đầu tiên phải có Cực Hạn Chi Băng, nếu không có Vũ Hồn Cực Hạn Chi Băng thì không thể nào dung hợp được Hồn Cốt ấy, đây cũng là một sự kiêu ngạo của bộ tộc Băng Bích Hạt chúng tôi."
Đây cũng là những lời ban nãy Hoắc Vũ Hạo nói với Lăng Lạc Thần, cũng vì lý do ấy mà nàng chấp nhận từ bỏ khối Hồn Cốt kia.
- Yêu cầu đặc biệt gì?
Lúc này công chúa Cửu Cửu đã bình tĩnh lại, vì cô vừa sực nhớ những người trong phòng này là thành viên của học viện Sử Lai Khắc, bọn họ tuyệt đối không bao giờ ăn nói lung tung.
Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói:
- Cực Hạn Chi Băng. Không có thể chất Cực Hạn Chi Băng tuyệt đối không thể hấp thu khối Hồn Cốt này.
- Tuyệt đối không thể.
Công chúa Cửu Cửu gần như buột mình nói.
- Làm sao lại cần yêu cầu cao đến thế? Đây chẳng phải nói trên đời này chẳng còn ai sử dụng được nó sao?
Hoắc Vũ Hạo bình thản nói:
- Đây cũng là sự kiêu ngạo của bộ tộc Băng Bích Hạt. Tôi cũng vì muốn phòng đấu giá của các vị không bị tổn hại danh dự nên mới nói ra những lời này, còn các vị tin hay không cũng không sao. Công chúa có thể trở về tiếp tục chủ trì buổi đấu giá rồi.
Công chúa Cửu Cửu nhíu mày, hai tay nắm chặt, có thể thấy lúc này nội tâm cô rất mâu thuẫn.
Đúng vậy, mặc dù những lời Hoắc Vũ Hạo nói chỉ là lời của một phía nhưng ban nãy Thanh Nhã đã nói với cô Vũ Hồn của Hoắc Vũ Hạo là Băng Bích Hạt. Cho nên hắn hiểu rõ về Băng Bích Hạt cũng là chuyện bình thường. Nhưng nếu như vậy, mọi sắp xếp của cô đều hỏng hết. Hơn nữa còn để phòng đấu giá bị ảnh hưởng nữa.
Cô suy nghĩ một lát rồi hít sâu, cúi chào Hoắc Vũ Hạo bằng lễ tiết cung đình, nói:
- Cám ơn đã báo. Vì không còn thời gian nên tôi phải nhanh chóng đi xử lý mọi chuyện còn lại. Hôm nay có chút thất lễ xin mọi người rộng lòng bỏ qua.
Sau đó cô lập tức xoay người ra khỏi phòng.
Thanh Nhã cũng bước theo tiễn cô, lát sau trở về phòng với vẻ mặt lo lắng.
Vương Ngôn mỉm cười an ủi:
- Thanh Nhã, chuyện này không liên quan đến cô, cô không cần quá lo lắng.
Thanh Nhã lắc đầu nói:
- Nhưng chuyện này liên quan đến danh dự của phòng đấu giá. Hơn nữa giá khởi điểm của khối Hồn Cốt ấy trên cả 1000 vạn kim hồn tệ. Từ trước đến giờ chúng tôi chưa bao giờ có sơ suất lớn đến thế này.
Vương Ngôn nói:
- Phát hiện sớm vẫn tốt hơn là không phát hiện. Ít nhất lúc này vẫn còn cơ hội tìm đường lui.
Cô công chúa Cửu Cửu kia sau khi ra khỏi phòng lập tức bước nhanh về căn phòng có đánh số 1, sau đó cũng không gõ cửa mà nhấn nút mở cửa bước vào.
- Ca, có vấn đề rồi.
Bên trong căn phòng ấy chỉ có một người đàn ông mặc bộ trường bào dài màu đen, ngoài ra không còn ai nữa. Nếu có người ở đây nhìn kỹ tướng mạo của người kia nhất định sẽ giật mình kinh hãi, vì người đó không ai khác chính là đương kim hoàng đế của đế quốc Tinh La.
Hoàng đế Tinh La thấy công chúa Cửu Cửu bước vào cũng không bất ngờ, hắn trầm giọng nói:
- Ta biết có chuyện nếu không em cũng không cho nhiều thời gian quan sát đến vậy. Chuyện gì?
Cửu Cửu bắt đầu lập lại những lời Hoắc Vũ Hạo vừa nói ban nãy.
Hoàng Đế Tinh La nghe xong những gì cô nói thì lắc đầu cười nói:
- Ta vốn định cho bọn họ một cái nhân tình, không ngờ lần này lại nợ ngược lại bọn họ. Muội cứ xử lý theo cách của mình đi. Lát nữa xong xuôi ta đi gặp bọn họ một chút.
Cửu Cửu nghe anh mình nói thế tức thì hiểu ra, gật đầu nói:
- Ca, bọn họ đáng giá thế sao? Như vậy phòng đấu giá sẽ tổn thất không nhỏ.
- Đương nhiên đáng giá. Hơn nữa còn nhất cữ lưỡng tiện. Chúng ta sẽ nhân cơ hội lại tranh thủ quan hệ với học viện Sử Lai Khắc. Những năm gần đây đế quốc Nhật Nguyệt càng lúc càng phát triển, mà những sản phẩm của Minh Đức Đường cũng không tầm thường nữa. Nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, chúng ta chỉ có thể trông cậy vào học viện Sử Lai Khắc. Huống chi cậu bé mà ta để ý còn từng khiến cao tầng học viện Sử Lai Khắc phải mở ra hội nghị ở Hải Thần Các. Vũ Hồn Song Sinh, Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính Băng. Bấy nhiêu còn không đủ để chúng ta chủ động giúp đỡ sao? Quan trọng nhất, hiện nay quốc tịch của hắn là ở đế quốc Tinh La. Nhấn tài như vậy chúng ta làm sao bỏ qua được? Ta tin hai chữ tổ quốc đủ để hắn cảm thấy thân thiết với chúng ta. Muội mau đi đi, thời gian không còn nhiều đâu.
- Dạ.
Công chúa Cửu Cửu gật đầu bước đi, trông đầu cô lại hiện ra hình ảnh cực kỳ bình tĩnh của Hoắc Vũ Hạo ban nãy, cô tự hỏi, cậu bé kia thật sự mới 13 tuổi sao, ban nãy hắn rõ ràng rất bình tĩnh không có chút lo lắng nào.
Cuối cùng 20' để mọi người quan sát và suy nghĩ cũng trôi qua, nhưng khá bất ngờ là buổi đấu giá không có vẻ gì phải tạm dừng mà vẫn bắt đầu như bình thường.
Giá khởi điểm của khối Hồn Cốt Băng Bích Hạt là 1200 vạn kim hồn tệ. Mỗi lần tăng giá không được tí hơn 5 vặn. Cái giá cao khủng khiếp như vậy khiến mọi người ở học viện Sử Lai Khắc cũng kinh hãi.
Vương Ngôn cắn răng ra giá hai lần nhưng cuối cùng không thể không bỏ qua. Học viện Sử Lai Khắc tuy rằng rất giàu nhưng tiền thuế hàng năm chỉ khoảng mấy tỷ kim hồn tệ thôi. Vậy mà món hàng này có giá trên một ngàn kim hồn tệ. Cái giá khủng khiếp này đến Vương Ngôn cũng không thể làm chủ.
Học viện Sử Lai Khắc từ trước đến nay thu nhập chủ yếu không phải từ tiền thuế mà là từ tiền thưởng mà các cường giả học viện Sử Lai Khắc ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc liệp sát hồn thú. Ví dụ như các cường giả ở Hải Thần Các nếu chịu nhận nhiệm vụ đi liệp sát Hồn Thú mười vạn năm cũng không phải quá khó khăn. Mà Hồn Thú mười vạn năm giá trị như thế nào chỉ cần nghĩ cũng hiểu.
Nhưng trong ngàn năm trở lại đây học viện Sử Lai Khắc đã khiêm tốn hơn rất nhiều, căn bản vì bọn họ không muốn chọc giận những Thú Vương ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nữa. Chẳng may gợi ra thú triều thì hậu quả khôn lường. Cho dù thành Sử Lai Khắc có thể miễn cưỡng an toàn nhưng những thành thị lân cận Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì sao đây? Cho nên, mặc dù học viện Sử Lai Khắc biết nếu tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sẽ kiếm được không ít tiền nhưng rất ít khi nào nhận những nhiệm vụ ấy. Đa số chỉ khi nào đệ tử cần Hồn Hoàn thì bọn họ mới vào liệp sát mà thôi.
Giá cả không ngừng tăng lên, khối Hồn Cốt này đúng là làm không ít người thèm khát. Khi giá tăng đến 1500 vạn thì đột nhiên xuất hiện một con số khiến mọi người ngã ngửa.
3000 vạn.
Khi con số 3000 vạn xuất hiện trên màn hình, mọi người đều không dám tin vào mắt mình. Mỗi người Sử Lai Khắc Thất Quái đều cảm thấy hít thở không thông, số tiền này đủ để mua cả một cái thành. Hơn nữa đơn vị là kim hồn tệ chứ không phải ngân hồn tệ hay đồng hồn tệ nha. Cho dù là người đứng đầu một quốc gia cũng không dễ bỏ ra số tiền lớn như vậy. Vậy mà lúc này nó lại trở thành cái giá cho một khối Hồn Cốt. Người nào lại giàu đến thế?
Mà con số 3000 vạn vừa xuất hiện, màn hình cũng không thay đổi nữa. Một phút tiếp theo trôi qua trong im lặng, thành giao!
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
Chương 101: Phôi thai Hồn Thú mười vạn năm (Thượng)
Dịch:Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
- Vương lão sư
Lăng Lạc Thần vốn ít lời cũng lên tiếng, vẻ mặt rõ ràng có chút khó chịu. Phòng đấu giá Tinh Quang rõ ràng biết Hồn Cốt có vấn đề vậy mà vẫn tiếp tục đấu giá, đây chẳng phải là lừa gạt sao? Nếu ban nãy Hoắc Vũ Hạo không nói rõ mọi chuyện có lẽ nàng vẫn còn hứng thú, nhưng lúc này, ngoài hắn ra còn ai có thể sử dụng nó nữa? Hắn là người có Vũ Hồn Cực Hạn Chi Băng cực kỳ hiếm thấy mà.
Vương Ngôn khoát tay nói:
- Bình tĩnh đi, không có chuyện gì đâu.
Thanh Nhã bước đến nói nhỏ với Vương Ngôn vài câu.
Vương Ngôn mỉm cười nói:
- Tôi đã đoán được rồi. Chúng tôi ở đây xem hết buổi đấu giá đã. Tôi rất muốn biết món hàng cuối cùng là gì. Không biết còn thứ gì có thể đắt giá hơn Hồn Cốt của Băng Bích Hạt nữa.
Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành thấy vẻ mặt của Vương Ngôn cũng bình tĩnh lại, trong lòng họ đã hiểu rõ mọi chuyện. Bối Bối, Từ Tam Thạch, Hòa Thái Đầu cũng mỉm cười, Từ Tam Thạch còn chủ động ghé tai giải thích cho Giang Nam Nam hiểu.
Vương Đông vốn cũng đang khó chịu như Lăng Lạc Thần nhưng sau khi nghe Hoắc Vũ Hạo nói nhỏ mấy câu, hắn mới giật mình hiểu ra. Trong nhóm chỉ còn Tiêu Tiêu là không biết gì. Lăng Lạc Thần vẫn đứng bên cạnh nhíu mày như trước nhưng nàng không nói thêm gì nữa.
Không thể không nói, sau cuộc thi này, địa vị của Vương Ngôn trong lòng các đệ tử đã tăng lên rất nhiều.
"Kế tiếp, là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá hôm nay."
Màn hình trước mặt mọi người lại lóe ra ánh sáng màu vàng, sau đó dần thu liễm lại, trên màn hình xuất hiện hình ảnh công chúa Cửu Cửu mặc một bộ váy dài màu vàng kim.
Làn da trắng nõn kết hợp với màu sắc của bộ váy càng tăng thêm vẻ đẹp cao quý của cô.
Theo lời giới thiệu ban đầu về cô của Thanh Nhã, lúc này cô mặc bộ váy màu vàng, chứng tỏ vật phẩm cuối cùng rất có thể sẽ vượt qua con số một triệu kim hồn tệ.
Chưa biết vật phẩm kế tiếp là gì, chỉ cần thấy cô thay quần áo đã đủ khiến mọi người hào hứng, cô công chúa này quả nhiên thật giỏi nắm bắt tâm lý mọi người.
- Các vị khách quý. Các vị thấy Cửu Cửu thay quần áo mới đã đủ biết vật phẩm sắp tới quý giá đến mức nào. Thật lòng mà nói, vật phẩm này cũng là lần đầu tiên Cửu Cửu được thấy. Theo ý Cửu Cửu, hai chữ quý giá vẫn chưa đủ để hình dung nó nữa.
Công chúa Cửu Cửu sau khi thay bộ quần áo mới, giọng nói lại nhỏ hơn lúc nãy, nhưng lại nghiêm túc hơn rất nhiều, Chỉ mấy câu đơn giản đã khiến mọi người không kềm được mà tin theo lời của cô.
- Tôi xin phép không nói trước tên của nó là gì. Tôi chỉ tạm thời giới thiệu sơ lược về tác dụng của nó. Khối Hồn Cốt Băng Bích Hạt ban nãy đã vô cùng hiếm thấy rồi nhưng vật phẩm sắp đấu giá kia tôi cam đoan nó là món đồ có một không ai, thậm chí giá trị của nó không thể tính toán bằng tiền bạc nữa.
- Điểm thiếu sót duy nhất của nó là chỉ dùng được một lần, xem nó là một loại dược liệu cũng được. Mời các vị xem.
Công chúa Cửu Cửu vừa nói vừa phất tay, màn hình lại biến đổi sau đó xuất hiện một cái khay màu trắng, cái khay này được làm bằng gỗ, mặt ngoài được khảm hơn một trăm viên bảo thạch, phía ngoài lớp gỗ có một dòng khí đang di chuyển với mật độ rất nhỏ.
Dòng khí màu trắng này nhẹ nhàng di chuyển, nhưng mọi người chỉ quan sát được như thế thôi vì thông qua màn hình không thể nào cảm nhận được nó mạnh mẽ hay có gì đặc biệt được.
Có điều, mọi người đều cảm nhận được dòng khí này rất kỳ lạ, nó giống như đang muốn phá lồng mà bay ra vậy. Nhưng bên ngoài mặt gỗ có một màn ánh sáng màu vàng kim, nên dòng khí kia không sao thoát ra được.
- Các vị khách quý có lẽ rất tò mò đây là vật gì? Lần đầu tiên tôi trông thấy nó cũng có cảm giác như thế. Chúng tôi đã nghiên cứu kiểm tra rất nhiều lần, hiện nay đã có thể xác định chắc chắn thân phận của nó. Các vị ngàn vạn lần đừng xem thường vật này, tôi có thể khẳng định các vị may mắn lắm mới được trông thấy nó. Là một Đấu Giá Sư, tuy những lời này có chút bất kính nhưng thật sự nếu không nói vậy sẽ không sao hình dùng được sự quý giá của nó.
- Các vị hẳn đã biết rõ các tình huống trong giới Hồn Thú. Bất cứ Hồn Thú nào khi tu luyện đến cấp bậc mười vạn năm đều có hai sự lựa chọn. Nếu chọn tiếp tục tu luyện thì nhất định phải ngày càng mạnh mẽ để có thể vượt qua thiên kiếp và cổ bình. Khi vượt qua được cổ bình của mười vạn năm đến hai mươi vạn năm thì nó đã trở thành Siêu Cấp Hồn Thú. Mà trong những Siêu Cấp Hồn Thú, mười hung thú đứng đầu mà nhân loại chúng ta còn gọi là Thập Đại Hung Thú cũng chính là những Hồn Thú mạnh mẽ nhất lúc bấy giờ.
- Có điều không phải bất cứ Hồn Thú nào đến bậc mười vạn năm đều chọn con đường này, vì bọn họ còn một con đường khác nữa chính là trùng tu. Nếu chọn cách thức này, bọn họ sẽ từ Hồn Thú hóa thành nhân loại, sau đó từ hình dạng nguyên thủy nhất lớn dần, khi nào tu vi bọn họ đến bậc Hồn Thánh cũng chính là lúc bọn họ trở thành một con người thật sự. Mà bất cứ Hồn Thú nào tu luyện đến cấp bậc này đều có rất nhiều cơ hội đột phát cấp bậc Siêu Cấp Đấu La. Nhưng có rất ít Hồn Thú lựa chọn con đường này, tại sao chứ?
- Bởi vì Hồn Thú trùng tu cũng có nghĩa đã bọn chúng tự tay xóa bỏ hết tất cả tu vi của mình, tuy nhiên bọn chúng vẫn còn trí nhớ, và không cần liệp sát Hồn Thú vẫn có được Hồn Hoàn và Hồn Kỹ theo từng cấp bậc. Mà bọn chúng không hẳn giống hoàn toàn với con người, trong quá trình trưởng thành, bất cứ Hồn Sư cường đại nào cũng có thể nhận ra điểm khác biệt của chúng. Mà những Hồn Thú lựa chọn con đường này cũng là những đối tượng tuyệt vời cho Hồn Sư muốn liệp sát Hồn Thú mười vạn năm. Cho nên mới có câu, con đường tu đột phá của Hồn Thú mười vạn năm là cửu tử nhất sinh, còn con đường trùng tu gần như là thập tử vô sinh. Bởi vậy, những Hồn Thú tu luyện đến mười vạn năm rất ít khi nào chọn con đường này, trừ những Hồn Thú có thực lực quá kém hoặc nhờ may mắn mới tu luyện được lên mười vạn năm.
- Những gì tôi vừa nói có lẽ mọi người ở đây cũng đã biết. Nhưng tôi lập lại một lần nữa cũng vì muốn nhắc nhở mọi người, bởi vì nó có liên quan đến vật phẩm đấu giá cuối cùng hôm nay. Dòng khí mọi người đang được thấy chính là cổ bình của hồn thú mười vạn năm đang phải vượt qua trong quá trình trùng tu thành người. Bởi vì Hồn Thú kia đang trong quá trình vượt qua cổ bình đã bị một Hồn Đạo Khí cấp chín gọi là Phong Thần Đài phong ấn lại. Vật trước mặt kia chúng tôi gọi nó là Phôi Thôi. Đấy cũng là lý do tại sao tôi dám chắc các vị không có cơ hội trông thấy vật phẩm này một lần nào nữa.
Cửu Cửu vừa dứt lời, bầu không khí trong phòng trở nên lặng ngắt như tờ, mọi người, kể cả Vương Ngôn, cũng đều kinh ngạc sững sờ.
Một con Hồn Thú đang trong quá trình chuyển hóa thành con người thì bị phong ấn. Chuyện này có ý nghĩa gì? Đây chẳng phải nói con Hồn Thú ấy có thể cho người ta mặc sức chém giết sao? Cũng chứng tỏ chỉ cần giết chết nó sẽ có được Hồn Hoàn và Hồn Cốt mười vạn năm. Nhưng chuyện này, quá tàn nhẫn.
Vị Hồn Đạo Sư cấp chín kia chắc chắn đến từ đế quốc Nhật Nguyệt, cũng chỉ có đế quốc Nhật Nguyệt mới có Hồn Đạo Sư cấp bậc khủng bố như vậy.
Vật phẩm này đúng là một món chí bảo. Hồn Hoàn và Hồn Cốt mười vạn năm vốn là những món đồ mà bất cứ ai cũng mơ ước. Khó trách công chúa Cửu Cửu phải thay cả trang phục màu vàng kim.
Hàng tỷ kim hồn tệ tuy rằng là cái giá khá lớn nhưng so với hồn thú mười vạn năm thì chẳng đáng nhắc đến.
Nhưng, chuyện khiến mọi người kinh hãi vẫn chưa hết.
Công chúa Cửu Cửu mỉm cười nói:
- Các vị khách quý nhất định đều đang rất giật mình. Cửu Cửu không nói sai chứ. Nhưng chuyện đáng giật mình còn ở phía sau. Theo kết quả nghiên cứu của chúng tôi. Khi sử dụng phôi thai này có thể có hai khả năng, khả năng thứ nhất dĩ nhiên là được Hồn Hoàn và Hồn Cốt mười vạn năm, nhưng do Hồn Thú này bị Phong Thần Đài phong ấn trong quá trình chuyển hóa nên rất có thể xác suất hấp thu được không lớn nhưng nếu hấp thu được nó sẽ trực tiếp chuyển hóa thành Vũ Hồn. Vậy thì một Hồn Hoàn và Hồn Cốt mười vạn năm làm sao so được với một Vũ Hồn có thể phụ thêm chín cái Hồn Hoàn đây?
Im lặng.
Không chỉ căn phòng của nhóm người Sử Lai Khắc mà những người khác đang tham gia cuộc đấu giá này cũng trở nên im lặng, có điều, hô hấp của bọn họ càng lúc càng dồn dập.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
Chương 101: Phôi thai Hồn Thú mười vạn năm (Trung)
Dịch:Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
Ban đầu khi nghe công chúa Cửu Cửu giới thiệu vật phẩm, thật lòng bọn họ cảm thấy nói hơi quá rồi nhưng lúc này, nếu suy đoán đó là đúng thì quả thật, phôi thai Hồn Thú mười vạn năm kia đúng là vật vô giá.
- Khả năng này có thể sao?
Hoắc Vũ Hạo hỏi Thiên Mộng và Băng Đế.
Băng Đế nghiến răng không trả lời, thái độ này chứng tỏ cô có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Lúc này Thiên Mộng Băng Tằm cũng không trêu tức hay chọc giận nàng nữa, lại còn dùng tinh thần lực của mình dịu dàng an ủi Băng Đế.
- Đúng là có thể, không ngờ con người các người có thể bắt được Hồn Thú đang trong trạng thái phôi thai này. Bình thường những lúc này bọn chúng đều chuẩn bị vô cùng cẩn thận vì đây là giai đoạn bọn chúng yếu ớt nhất, ta đoán người bắt nó có lẽ có thủ đoạn che giấu đặc biệt. Nếu cưỡng chế dung hợp với nó có lẽ sẽ có thể hóa thành vũ hồn. Nhưng quá trình này cực kỳ khó khăn vì mặc dù Hồn Thú đang trong trạng thái phôi thai nhưng bọn chúng vẫn còn suy nghĩ thần chí của riêng mình. Đệ nghĩ xem, chúng có thể chấp nhận dung hợp không? Dù có thể hay không thể thì tương lai chắc chắn không phải là chuyện tốt.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, thật lòng hắn không có hứng thú gì với vật này, vì tính cả Y Lai Khắc Tư, hắn đã có đến ba Vũ Hồn rồi. Hơn nữa, vừa nhìn thấy phôi thai vẫn còn sự sống, hắn không cách nào nhẫn tâm xuống tay.
Con người liệp sát Hồn Thú căn bản là một cuộc chiến phải trả giá bằng chính sinh mệnh của mình. Nếu con người thắng thì Hồn Thú sẽ trở thành Hồn Hoàn, còn nếu con người chết thì dĩ nhiên sẽ trở thành thức ăn của Hồn Thú. Một hành động nhìn theo hai khía cạnh khác nhau dĩ nhiên sẽ cảm nhận được cái tốt cái xấu khác nhau rồi.
Công chúa Cửu Cửu lại tiếp tục nói:
- Các vị khách quý không cần lo lắng quá nhiều. Nếu dung hợp thất bại dĩ nhiên Hồn Thú kia sẽ chết, đến lúc đó Hồn Hoàn và Hồn Cốt cũng sẽ xuất hiện. Cho nên, chúng tôi xin nhắc nhở các vị tốt nhất muốn thử dung hợp với nó phải có tu vi bậc Hồn Đấu La. Nếu không khi Hồn Hoàn và Hồn Cốt xuất hiện lại không đủ sức chịu đựng thì không hay. Vậy nên nếu là cường giả bậc Hồn Đấu La thì xuất hiện trường hợp nào cũng không có vấn đề gì.
- Đương nhiên nếu hiện giờ tu vi chưa đủ cũng không sao. Có Phong Thần Đài phong ấn nó thì phôi thai Hồn Thú mười vạn năm này vẫn ở yên đấy, cho dù ngàn năm, vạn năm sau vẫn không có vấn đề gì. Hôm nay quý vị đấu giá vật phẩm này sẽ bao gồm cả kiện Hồn Đạo Khí cấp chín kia luôn, đây không phải là vật phẩm chúng tôi bán kèm mà là thứ cần thiết không thể bỏ qua được.
- Tiếp theo, các vị có 30' nghĩ ngơi và suy nghĩ. 30' sau chúng ta bắt đầu đấu giá. Phòng đấu giá chúng tôi vốn nhận ghi nợ nhưng để đảm bảo công bằng, lần đấu giá này chúng tôi phải nhận trước 20% giá trị đấu giá. Phôi thai Hồn Thú mười vạn năm này là vật ngàn năm hiếm thấy, có nó cũng tương đương các vị có thể đào tạo ra một siêu cấp cường giả. Các vị đừng nên bỏ qua cơ hội tuyệt vời này nha.
Lời nói của cô vừa dứt, kiện vật phẩm Phong Thần Đài lại được phóng to, bên trong dòng khí màu trắng kia mơ hồ có thể thấy rõ hình dáng vật thể bên trông khá giống một đứa bé bình thường.
Vương Ngôn nhíu mày, vật phẩm này nghe đúng là hấp dẫn thật nhưng có lẽ bọn họ sẽ không xen vào.
Vì vật phẩm này quá quý giá, giá cả nhất định sẽ cực kỳ khủng bố. Cho dù học viện Sử Lai Khắc vô cùng giàu có cũng không thể tùy tiện phung phí. Hơn nữa với đội hình hiện giờ của bọn họ, dù mua được cũng chưa chắc có thể mang về đến nhà.
Sau đó, Mã Tiểu Đào lập tức phát huy tác dụng đội trưởng của mình, cô vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người.
- Nào nào, không phải thứ tốt gì cũng thuộc sở hữu của học viện Sử Lai Khắc. Thứ kia đúng là rất tuyệt vời nhưng giá quá cao. Theo ta thấy bỏ một số tiền lớn để mua nó không đáng chút nào. Chi bằng chúng ta về học viện nhờ mấy vị lão sư ra tay bắt Hồn Thú mười vạn năm còn tốt hơn. Hơn nữa, theo miêu tả của bọn họ, công dụng của nó chúng ta cũng chưa rõ ràng lắm. Quá trình dung hợp Vũ Hồn cũng không xác định được chính xác, nếu dung hợp thấy bại thì sao? Chúng ta tốt nhất ở bên ngoài xem trò vui thôi.
Đái Thược Hành cũng giật mình, hắn gật đầu bình tĩnh nói:
- Tiểu Đào nói rất đúng, loại vật phẩm quý giá tuy chỉ có thể gặp không thể cầu nhưng đúng thật không phải là thứ dành cho chúng ta. Tuy đáng tiếc nhưng xem như không có duyên phận vậy.
Tuy ngoài miệng hắn nói vậy nhưng ánh mắt lại sắc bén vô cùng. Nếu phòng đấu giá này không phải là sản nghiệp của hoàng thất có lẽ hắn đã nảy sinh sát ý rồi.
Hoắc Vũ Hạo vốn không có hứng thú với món đồ này nên không có phản ứng gì, hắn quay đầu sang nhìn Vương Đông liền giật mình khi thấy Vương Đông còn bình tĩnh hơn cả hắn. Vương Đông đang thoải mái vô tư ngồi ăn hoa quả trên bàn cứ như nãy giờ không có chuyện gì đặc biệt vậy.
Hoắc Vũ Hạo buồn cười ghé tai hỏi nhỏ:
- Sao thế? Không thấy hứng thú gì sao?
Vương Đông lắc đầu nói:
- Ừ.
Mã Tiểu Đào nghe bọn họ trò chuyện không khỏi vừa cười vừa mắng.
- Hai đứa nhóc các ngươi bản thân có Vũ Hồn Song Sinh nên làm sao hiểu được suy nghĩ của người khác. Các ngươi vốn không biết trên đại lục này số lượng Hồn Sư có Vũ Hồn Song Sinh ít đến thảm thương, ngay cả học viện Sử Lai Khắc, có khi 3-400 năm cũng không có lấy một người, vậy mà năm của các ngươi một lần có đến ba đứa.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Thanh Nhã vội vàng đứng dậy đưa mắt dò hỏi Vương Ngôn.
Cửa phòng vừa hé mở, người đứng bên ngoài đúng là cô công chúa Cửu Cửu vừa thay trang phục màu vàng kim, phía sau lưng cô, còn ai khác ngoài hoàng đế bệ hạ của đế quốc Tinh La nữa.
Thanh Nhã vừa trông thấy hai người trước cửa liền kinh hãi, vội vàng lui về sau quỳ một gối xuống hành lễ. Còn hai cô người hầu ở sau cô lại càng giật mình hơn, cả hai đã quỳ rạp xuống đất rồi.
Mấy người của học viện Sử Lai Khắc vốn đã gặp qua vị hoàng đế này ở Quảng Trường Tinh La rồi, nhưng hôm nay được gặp ở khoảng cách gần như vậy không khỏi có chút kinh ngạc. Trong cả nhóm chỉ có Đái Thược Hành là nhanh chóng bình tĩnh lại, hắn đứng dậy quỳ một gối cung kính nói:
- Ra mắt bệ ha.
Hoàng Đế tinh la đưa tay chào, nói:
- Đứng lên đi. Đây là phòng đấu giá, các vị là khách, ta là chủ. Không cần phải khách sáo. Là ta đây phải chào các vị trước mới đúng. Thược Hành, cha con là đại ca của ta, con lẽ ra nên gọi ta là chú mới đúng, sao lại khách sáo như vậy.
Lúc này các học viên và lão sư của học viện Sử Lai Khắc mới giật mình tỉnh táo, cả đám cùng đứng dậy hành lễ. Có điều chỉ hơi khom người thôi, dù sao bọn họ là thành viên của học viện Sử Lai Khắc, địa vị của viện trưởng đủ để tương đương với bất cứ vua chúa của đế quốc nào, quá thi lễ ngược lại không tốt lắm.
Vương Ngôn khom người hành lễ, kinh ngạc nói:
- Bệ hạ, ngài đến đây có chuyện gì không?
Vị Hoàng Đế này chính miệng thừa nhận mình là chủ nhân của phòng đấu giá Tinh Quang ngược lại khiến hắn có chút kinh hãi.
Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:
- Ta tới thăm mọi người một chút. Các đệ tử của học viện Sử Lai Khắc đều là người tài giỏi nên làm sao không đến gặp các ngươi được. Tuy lần này đội chính thức của học viện Sử Lai Khắc gặp chuyện ngoài ý muốn nhưng ý chí chiến đấu thấy chết không lui của các ngươi ngược lại làm trẫm ấn tượng sâu sắc.
- Bệ hạ, mời ngồi.
Vương Ngôn nói.
Hoàng đế Tinh La lắc đầu đáp:
- Không cần, mọi người cũng thấy rồi đấy, vật phẩm sắp tới tương đối kinh người nên ta phải trực tiếp trông coi, tránh có chuyện ngoài ý muốn. Thật lòng ta cũng không muốn đem nó đi đấu giá, nhưng đế quốc có quá nhiều thứ phải cần tiền nên phải nén đau mà chọn. Ta đến đây ngoài việc thăm mọi người cũng muốn gửi lời cảm ơn mọi người đã nhắc nhở ban nãy về khối Hồn Cốt Băng Bích Hạt, nếu không phòng đấu giá Tinh Quang e là phải chịu tổn thất không nhỏ.
Công chúa Cửu Cửu nói:
- Ban nãy chúng tôi quyết định tự mình đấu giá mua khối Hồn Cốt này để tránh bị ảnh hưởng danh dự. Có điều, Hồn Cốt ấy không thể lại xuất hiện đấu giá nữa. Vì để cám ơn sự giúp đỡ của mọi người, chúng tôi quyết định lấy nó làm phần thưởng bổ sung cho chức Quán Quân của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, nếu học viện các vị có thể giành chức quán quân, nó sẽ là phần thưởng riêng đặc biệt dành cho quý vị. Đương nhiên chuyện này cũng xin các vị giữ bí mật cho.
Cho dù bọn họ không nói, thì mọi người ở đây cũng đã đoán được cái giá 3000 vạn ban nãy là của ai đưa ra. Dùng cách này rõ ràng tốt hơn so với nói thẳng ra vật phẩm ấy có vấn đề.
- Cái này...
Vương Ngôn và các đệ tử học viện Sử Lai Khắc đều giật mình. Tuy ban nãy 3000 vạn kia chỉ là con số ảo nhưng khối Hồn Cốt ấy đúng là tuyệt đối quý giá. Mặc dù những người khác không thể sử dụng nhưng bọn họ có Hoắc Vũ Hạo mà, khối Hồn Cốt ấy chắc chắn vượt xa giá trị của khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt mà Vương Đông từng dùng trước đây. Mặc dù có thêm nguyên nhân chỉ có Hồn Sư có Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính Băng mới có thể sử dụng nhưng Vương Ngôn cũng không dám tùy tiện nhận phần quà này.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.