18-03-2011, 07:38 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 303: Con gái thị trưởng.
Nguồn: Sưu Tầm
Lâm Bắc Phà m, TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng và Khổng Băng Nhi ba ngÆ°á»i chui và o chiếc ô tô rách nát cuối cùng cÅ©ng quay vá» khách sạn Tinh Quang, tuy rằng chỉ trải qua ba giá» nhÆ°ng há» lại có cảm giác nhÆ° vừa trải qua mấy Ä‘á»i ngÆ°á»i.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng từ trong xe chui ra, nhìn thấy cả ngÆ°á»i mình quần áo rách rÆ°á»›i, vừa Ä‘em tổ tông mÆ°á»i tám Ä‘á»i nhà Kiá»u Cẩm Phong an ủi má»™t phen, vừa Ä‘i và o bên trong.
"Ầm!"
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng vừa bÆ°á»›c và o hai bÆ°á»›c, lại bị má»™t ngÆ°á»i đâm sầm và o, thiếu chút nữa há»™c máu, khiến hắn chá»i ầm lên: "Mẹ nó, là ai lão tá» a......"
"Di, hai vị lão đại, hai anh đã vá»."
NgÆ°á»i tá»›i kêu lên má»™t tiếng sợ hãi.
Lâm Bắc Phà m cùng đám TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng ngẩng đầu, ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt là Từ ChÃnh, phÃa sau còn có đám Trịnh DÅ©ng và Triệu Phong, bá»n há» thấy hai ngÆ°á»i xong trên mặt Ä‘á»u toát ra tia kinh hỉ.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng liên tục kêu lên: "Há, bá»n mà y sao lại ở chá»— nà y? Tao còn tưởng bá»n mà y ở đâu đó lêu lổng chứ có phải phát hiện chúng tao mất tÃch hay không?"
Triệu Phong liên tục nói: "Hai bị lão đại, các anh không việc gì là tốt rồi, chúng em an tâm, vừa rồi chúng em tìm bá»n anh ra ngoà i chÆ¡i, nhÆ°ng đến nÆ¡i lại thấy bá»n anh không ở đây, hÆ¡n nữa nghe nhân viên khách sạn nói bá»n anh bị má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘uổi giết, chúng em lo lắng đến cục cảnh sát báo án, tìm khắp kinh thà nh không thấy các anh, không ngá» các anh đã vá», các anh rút cuá»™c chạy Ä‘i đâu? Di, bá»™ dạng nà y, hình nhÆ° bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ nha."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nghe câu nà y, nhất thá»i tức giáºn: "Mẹ nó, nếu không phải có lão đại, chúng tao sá»›m đã chết lâu rồi, ngẫm lại tháºt nghẹn há»ng, chúng ta lại bị ngÆ°á»i Ä‘uổi giết, mẹ nó!"
"Cái gì? Hai vị lão đại, thá»±c sá»± có kẻ dám xuống tay vá»›i bá»n anh? Mẹ nó, là ai thế?"
Má»™t đám Ä‘á»u rống lên, nhÆ° sÆ° tá» nổi giáºn, khiến và i vị nhân viên và khách trá» bị dá»a cho giáºt nảy mình, nhÆ°ng thấy bá»™ dạng bá»n há» kiêu ngạo không ai bì nổi, Ä‘á»u sáng suốt bảo trì trầm mặc.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng láºp tức tức giáºn, nhÆ° bị súng bắn và o mông, nghiến răng nghiến lợi dằn từng chữ má»™t: "Ngoà i cha của tên ngốc Kiá»u Duyên kia còn ai dám Ä‘á»™ng và o lão tá», mẹ nó lão tá» bị bá»n nó chÆ¡i.."
Từ ChÃnh và má»i ngÆ°á»i há hốc miệng, kinh ngạc nói: "Ông già của Kiá»u Duyên? Tên Kiá»u Cẩm Phong kia?"
Lâm Bắc Phà m hÆ¡i gáºt đầu:" Hắn Ä‘Ãch xác là không muốn cho bá»n anh biết thân pháºn, nhÆ°ng khi đánh nhau, bá»n há» Ä‘á»™i mặt nạ bị rÆ¡i xuống đất, nên bá»n anh biết thân pháºn há»."
"Mẹ nó, Kiá»u Cẩm Phong có phải Ä‘iên không? Dám ra tay vá»›i anh, bá»n há» Ä‘iên rồi sao? Chúng em tìm và i ngÆ°á»i nữa chém chết chúng, cho chúng biết sá»± lợi hại của chúng ta."
Äám Từ ChÃnh nổi giáºn lôi đình, mặt Ä‘á» nhÆ° quan công, háºn không thể tìm Kiá»u Cẩm Phong tÃnh sổ ngay láºp tức, tìm mấy chục phụ nữ trung niên, đến là m cho hắn đến chết.
Bá»n há» Ä‘á»u là mẫu ngÆ°á»i Ä‘iển hình ở kinh thà nh, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u thÃch thổi phồng mình, lão đại của mình trong địa bà n của mình lại bị ngÆ°á»i ta bắt nạt, suýt nữa mất mạng, quả thá»±c khiến bá»n há» chịu vÅ© nhục quá lá»›n.
Lâm Bắc Phà m thấy trong đại sảnh có nhiá»u ngÆ°á»i nhìn và o bên nà y, vá»™i phất tay vá»›i bá»n há»: "Chuyện khác vá» nói sau, ta Ä‘i tắm nÆ°á»›c ấm má»™t cái, thay quần áo đã."
Từ ChÃnh thấy má»™t đám bá»™ dạng nhÆ° ăn mà y, Ä‘á»u ôm bụng cÆ°á»i: "Hai vị lão đại, nếu không phải mặt mÅ©i còn nhìn rõ, em còn tưởng là ăn mà y ở đâu đến đây kiếm ăn đó!"
"Äi chết Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng Mình Thắng vá»— nhẹ đầu hắn cÆ°á»i mắng.
Bá»n Từ ChÃnh cÆ°á»i ha hả chuẩn bị Ä‘i tá»›i thang máy, đã thấy Khổng Băng Nhi phÃa sau TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng và Lâm Bắc Phà m, và i ngá»i Ä‘á»u há hốc miệng, kinh hãi nói: "Cô, cô, cô sao lại ở chá»— nà y?"
Khổng Băng Nhi chu cái miệng Ä‘á» tức giáºn mất hứng kêu lên: "Tôi ở đây thì sao? Nếu không có hai tên há»—n đản nà y, tôi mà bị bá»n chúng tóm được sao? Äáng giáºn, tôi nhất định phải bảo ba ba, xem chúng có khả năng gì bắt tôi, ...."
"Cái gì? Cô cÅ©ng bị bá»n Kiá»u Cẩm Phong bắt?"
Trinh Dũng kinh ngạc thiếu chút nữa rớt cằm xuống.
Khổng Băng Nhi chá»i thầm hai tiếng, không khách khà trừng mắt vá»›i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng má»™t cái: "Còn không phải vì tên máºp nà y sao, nếu không phải do hắn, tôi cÅ©ng không bị liên lụy và o, nếu cho cha tôi biết, còn không Ä‘em hắn biến thà nh bánh bao thịt, tháºt đáng giáºn, bá»n há» còn bắt tôi chui và o cái xe rách nát kia."
"Con nhóc, cô nói cái gì? Lão tá» nhịn cô má»™t ngà y, cô lại ở đây nhảm lảm, miệng không chút sạch sẽ, lão tá» khiến cô biết cái gì gá»i là đà n ông." TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nghe nà ng trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i gá»i mình là tên máºp, nhất thá»i thở hổn hển, huy nắm tay, thiếu chút nữa xông và o liá»u mạng.
Khổng Băng Nhi liếc hắn một cái, ánh mắt lại quay đi, không thèm để ý tới hắn.
Äám Từ ChÃnh Ä‘á»u là hai mặt nhìn nhau, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.
Chuyện nà y là thế nà o?
Hai tên tiểu bá vÆ°Æ¡ng nà y cãi nhau, bá»n há» Ä‘á»u sinh ra cảm giác oan gia kiếp trÆ°á»›c.
Bá»n há» chÆ°a há» tin và o số mệnh, chỉ tin và o mình, nhÆ°ng bá»n hắn hiện tại thá»±c có chút tin số mệnh, thứ gá»i là duyên pháºn thá»±c sá»± có chút khó nói rõ.
Và i ngÆ°á»i bá»n hỠở kinh thà nh Ä‘á»u vô pháp vô thiên, nhÆ°ng và i ngÆ°á»i bá»n há» không muốn đắc tá»™i, má»™t trong số đó chÃnh là Khổng Băng Nhi nà y. Không phải là sợ, mà là nÆ°á»›c giếng không phạm nÆ°á»›c sông thôi.
Lâm Bắc Phà m hứng thú nhìn và i ngÆ°á»i bá»n há», lại nhìn Khổng Băng Nhi nói: "Các ngÆ°á»i biết nhau?"
Bá»n Từ ChÃnh Ä‘á»u mở to mắt, không thể tin nói: "Hai vị lão đại, hai anh, hai anh, không biết cô ta sao?"
"Chà i, má»™t cô ả mà thôi, tao việc gì phải biết ả? Chỉ biết cô ta gá»i là Khổng Băng Nhi, ai biết là ai, có khi là nhân viên khách sạn không chừng."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng tức giáºn nhá» giá»ng nói lảm nhảm, tháºt không biết cô ả kia có gì lợi hại, nhÆ°ng bá»n chúng Ä‘á»u kinh ngạc nhÆ° váºy.
Triệu Phong thiếu chút nữa há»™c máu, hắn lắp bắp giải thÃch: "Hai vị đại ca, cô ấy là con gái của thị trưởng thà nh phố, bình thÆ°á»ng cÅ©ng gặp thÆ°á»ng xuyên, ban đầu còn muốn hai anh giá»›i thiệu má»™t chút, ai biết các anh lại quen biết nhau nhanh nhÆ° váºy."
"Ầm!"
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng ngã ngá»a ra đất, miệng sùi bá»t mép.
Trá»i, không đùa vá»›i lão tá» chứ? Tùy tiện gặp má»™t con bé là con gái thị trưởng, váºn khà mình cÅ©ng quá kém Ä‘i? HÆ¡n nữa còn nói cô ta nhá», xem ra ngÆ°á»i ta so vá»›i mình còn ngÆ°u hÆ¡n nhiá»u, nghÄ© đến cha ngÆ°á»i ta là thị trưởng Ä‘em mình chặt thà nh mÆ°á»i tám khối, hắn có cảm giác muốn xỉu, hi vá»ng có thể lừa qua ải nà y.
Khổng Băng Nhi nhìn TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nằm thở trên mặt đất nhÆ° cá mắc cạn, là m sao biết đối phÆ°Æ¡ng giả bá»™. Nà ng lầm bầm hai câu đá cho hắn má»™t cái, nói: "Tên máºp chết tiệt, mi cho rằng giả bá»™ thì ta sẽ không nói sao? Lần nà y bá» qua cho mi, lần sau còn dám loạn ngữ, ta liá»n cắt cái thứ kia, cho mi khá»i cà n rỡ!"
Trương Minh Thắng nghe câu nà y, trán đổ mồ hôi lạnh, cô ả nà y cũng thực độc ác đi.
Lâm Bắc Phà m ngay khi nhìn thấy Khổng Băng Nhi mở chiếc xe Ferrari ra đã biết thân pháºn nà ng không Ä‘Æ¡n giản, hiện tai biết nà ng là thiên kim thị trưởng, trong lòng cÅ©ng không có nhiá»u kinh ngạc lắm, ngược lại mỉm cÆ°á»i, xem ra lần nà y Kiá»u Cẩm Phong muốn an toà n cÅ©ng khó.
Äá»™ng đến con gái thị trưởng, lá gan hắn thá»±c có chút lá»›n, chỉ sợ vá» sau táºp Ä‘oà n Cá»± Long muốn phát triển cÅ©ng nhiá»u phiá»n phức.
Lâm Bắc Phà m nghÄ© đến đây, đá đá chân TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nói: "Äi thôi, chúng ta vá» phòng tắm nÆ°á»›c ấm má»™t cái, thay quần áo, anh cảm giác mình vừa nằm trong đất ra váºy, tùy tiện ném hạt giống có thể nảy mầm đó nha."
"Äúng váºy, em muốn tắm rá»a, thay quần áo, còn muốn ăn no má»™t bữa nữa."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng giáºt mình, đứng thẳng dáºy, chạy tá»›i thang máy.
"Uy uy uy, còn tôi? Tôi nên là m gì bây giỠa?"
Khổng Băng Nhi lá»›n tiếng kêu lên, chạy tá»›i chá»— hai ngÆ°á»i
Äáng tiếc TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng hiện tại có chút sợ nà ng, nghe nà ng nói chuyện, chạy cà ng nhanh hÆ¡n, rất nhanh và o trong thang máy, không còn bóng dáng, mà Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i ha ha xoay ngÆ°á»i, nói vá»›i nà ng: "Cô? Cô vá» nhà đi, vá» phần chiếc xe thể thao của cô, chá» lát nữa tôi bảo bá»n há» chả lại cho cô."
"Nhưng hiện tại bộ dạng tôi thế nà y là m sao vỠđược nhà ?"
Khổng Băng Nhi thiếu chút nữa muốn khóc.
Mình vất vả đến đây chÆ¡i đùa má»™t hồi, xe không có, cả ngÆ°á»i bẩn thỉu, hÆ¡n nữa trên ngÆ°á»i má»™t đồng cÅ©ng không còn, bụng đói meo, mình cÅ©ng không còn sức mà đi nữa.
"Váºy cô muốn gì?"
Lâm Bắc Phà m có chút dự cảm không hay.
"Tôi muốn vá» phòng anh tắm rá»a má»™t cái, thay quần áo, ăn cÆ¡m no sau đó tôi trá» vá», váºy là được."
Khổng Băng Nhi quả nhiên lá»™ Ä‘uôi hồ ly ra, túm tay hắn cÆ°á»i nói, Ä‘iện cuồng chạy tá»›i thang máy, sau đó còn la lá»›n: "Nhanh lên, tôi má»™t ngà y chÆ°a tắm là cả ngÆ°á»i khó chịu, cà ng không nói đến bị bá»n khốn kia Ä‘á»™ng và o, đúng rồi, anh bảo khách sạn là m chút cÆ¡m chiá»u, tôi đã đói bụng, tôi thÃch gà quay tẩm Æ°á»›p gia vị, gà nÆ°á»›ng giòn, và thịt cừu đốt sÆ°á»n, còn những thứ khác anh tá»± chá»n Ä‘i! "
"Khụ khụ... cô cháºm má»™t chút, ê, ê, ê " Lâm Bắc Phà m bị nà ng túm, suýt nữa ngã lăn ra đất.
"Cháºm chạp quá váºy, anh khi nãy đánh nhau không phải rất lợi hại sao? Bây giá» sao bất lá»±c váºy?"
Khổng Băng Nhi chu cái miệng nhá», dùng sức kéo hắn.
Lâm Bắc Phà m thiếu chút nữa ngất xỉu, cô ả nà y cũng quá lợi hại đi?
Bất lực? Từ nà y tựa hồ có hà m nghĩa khác nha.
Äám Từ ChÃnh nhìn thân ảnh vá»™i và ng của bá»n há» Ä‘á»u trừng mắt nhìn nhau.
Lão đại thá»±c quá ngÆ°u a? Thá»i gian ngắn nhÆ° váºy đã Ä‘em thiên kim thị trưởng thu và o tay, bá»n há» lát nữa còn chung phòng, hẳn là quan hệ không thÆ°á»ng a? Ãnh mắt bá»n há» nhìn Lâm Bắc Phà m trà n ngáºp sùng bái, còn thêm và i tia cÆ°á»i cổ quái.
Tà i sản của npq91
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
batalong ,
Bạch Vô Song ,
Bill Lee ,
conxe ,
du2core ,
ducdaogia ,
duyson44kt3 ,
G I N ,
kiemtam ,
minhhung ,
quanghung1986
18-03-2011, 07:39 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 304: Hôn trộm.
Nguồn: Sưu Tầm
Lâm Bắc Phà m cởi chiếc áo khoác ngoà i đã không còn nguyên dạng vứt ra, ném trong thùng rác, mặc trên ngÆ°á»i má»™t cái áo ba lá»— cùng quần lót, lÆ°á»i biếng nằm trên giÆ°á»ng, nghe trong wc vang lên tiếng nÆ°á»›c chảy, trong lòng buồn bá»±c không nói nên lá»i.
Nơi nà y là phòng mình, mình còn chưa tắm, nhưng lại bị cô bé Khổng Băng Nhi kia chiếm mất, để mình chỠở chỗ nà y, nếu không phải cô ả là con gái thị trưởng, mình thực sự cho nà ng biết chút lợi hại.
"Äúng rồi, Lâm Ca, quần lót và áo ngá»±c của em bị Æ°á»›t, anh có không?"
Bên trong nhà tắm vang lên tiếng nói má»m mại của Khổng Băng Nhi, nhÆ° giá»ng ca sÄ©, khiến cho ngÆ°á»i nghe chấn Ä‘á»™ng tâm thần, muốn tiếp tục nghe nữa.
Lâm Bắc Phà m chỉ cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, giống nhÆ° có ngà n con kiến bò, khó chịu không nói nên lá»i.
Ta kháo, cô bé nà y có phải không coi mình là đà n ông hay không? Ở trong phòng mình mà còn kiêu ngạo đến váºy?
"Nà y, tôi đang nói chuyện với anh, anh không nghe thấy à ? A, anh sao lại mặc quần áo thế kia?"
Cánh cá»a nhà tắm bị hé ra, má»™t khuôn mặt đáng yêu hÆ¡i lá»™ ra má»™t ná»a, còn thoáng thấy thân thể trắng nõn ánh lên và i tia sáng. Cái miệng Ä‘á» tÆ°Æ¡i của nà ng hÆ¡i chu lên, dÆ°á»ng nhÆ° không vui, nhÆ°ng khi thấy đối phÆ°Æ¡ng thiếu chút nữa hét lên.
Gã nà y cÅ©ng quá lá»›n máºt Ä‘i? Ở trÆ°á»›c mặt mình mà dám ăn mặc thế kia, chả lẽ không sợ mình Ä‘em kéo cắt cái thứ kia của hắn? NhÆ°ng cái thứ kia của hắn cÅ©ng quá lá»›n a? Khiến trong lòng nà ng má»™t tráºn rối loạn, nghÄ© đến lúc đối mặt vá»›i Kiá»u Cẩm Phong, mình đã nói mấy câu kia.
Mình thá»±c sá»± thÃch hắn sao? Vấn Ä‘á» nà y hình nhÆ° khó trả lá»i.
"Ồ, đến ngay đây!"
Lâm Bắc Phà m xoay ngÆ°á»i, tìm cho nà ng và i bá»™ quần áo lót má»›i, Ä‘á»u nhá» bằng lòng bà n tay, hÆ¡n nữa mà u sắc còn lòe loẹt, đủ gợi lên bản năng nguyên thủy của Ä‘Ã n ông. Hắn nhìn thoáng qua, trong đầu hiện ra cảnh đối phÆ°Æ¡ng mặc đồ lót kÃch dục khiêu vÅ© cho mình xem, khiến có máu mÅ©i của hắn lồng lên, vá»™i và ng nhét và o tay nà ng, xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i, nhá» giá»ng nói má»™t câu: "Phong của tôi, tôi không mặc váºy, còn mặc thế nà o?"
Khổng Băng Nhi khuôn mặc Ä‘á» á»ng, khẽ gắt má»™t tiếng, lầm bầm nói cái gì, sao đó má»›i đóng cá»a nhà tắm.
Lần nà y khoảng hÆ¡n mÆ°á»i phút, Khổng Băng Khi quấn má»™t chiếc khăn tắm mà u trắng Ä‘i ra, thấy Lâm Bắc Phà m còn lÆ°á»i biếng nằm trên giÆ°á»ng, hai mắt nhắm nghiá»n, tá»±a hồ đã ngủ. Äôi mắt nà ng sáng ngá»i, không tá»± chủ được liếc đến chiếc quần lót của đối phÆ°Æ¡ng và i lần, không biết trong đầu Ä‘ang nghÄ© cái gì.
Nà ng là má»™t cô bé, có lòng hiếu kỳ rất lá»›n đối vá»›i ngÆ°á»i khác phái, hÆ¡n nữa thÆ°á»ng xuyên ở nhà vụng trá»™m xem và i loại phim vá»› vẩn gì đó, nên coi nhÆ° chÆ°a hiểu rõ hết thân thể Ä‘Ã n ông, bởi vì gia đình nà ng, khiến nà ng không có thân máºt tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o bao giá», hÆ¡n nữa những ngÆ°á»i đó biết thân pháºn của nà ng xong, còn dám là m cà n trÆ°á»›c mặt nà ng sao? Hiện tại thấy Lâm Bắc Phà m lại lá»›n máºt nhÆ° váºy, khiến trong lòng nà ng có và i phần cảm giác khác thÆ°á»ng, giống nhÆ° cảm giác yêu Ä‘Æ°Æ¡ng vụng trá»™m, khÃch thÃch không nói nên lá»i, đây là loại cảm giác nà ng chÆ°a từng trải qua.
"Mình chỉ kiểm tra, hắn là không vấn đỠgì chứ?"
Khổng Băng Nhi nhẹ nhà ng nuốt nÆ°á»›c miếng, trong toát lên ý tưởng Ä‘iên cuồng, giống nhÆ° nghiện thuốc phiện, tháºt lâu cÅ©ng không dứt ra được khá»i đầu, khiến cho bà n tay nhá» bé của nà ng không chịu khống chế, vÆ°Æ¡n tá»›i chá»— kia của đối phÆ°Æ¡ng sá» soạng.
"Khụ khụ, tôi nói nè Băng nhi tiểu thÆ°, tôi là ngÆ°á»i đứng đắn nha."
Vẫn nhÆ° Ä‘ang ngủ say, Lâm Bắc Phà m phun ra má»™t câu, hắn mắt hắn mở ra mỉm cÆ°á»i nhìn nà ng.
"A...." Khổng Băng Nhi thấy đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên tỉnh lại, bị dá»a cho thét lên má»™t tiếng, vá»™i rút bà n tay lại, khuôn mặt trắng nõn nhiá»…m má»™t tầng mà u hồng. Nà ng nhÆ° ăn trá»™m bị ngÆ°á»i ta bắt được, xấu hổ cúi đầu, má»™t câu cÅ©ng không dám nói.
Lâm Bắc Phà m nhìn Khổng Băng Nhi trÆ°á»›c mặt, ánh mắt không dá»i Ä‘i.
Hiện tại Khổng Băng Nhi đã không còn mạnh mẽ nhÆ° vừa rồi, ngược lại có và i phần cao quý thà nh lịch, nhÆ° tiên nữ giáng trần, khiến cho ngÆ°á»i ta có cảm giác hông Ä‘Ã nh lòng nhiá»…m bẩn. Thân thể cao gầy má»m mại, khuôn mặt tinh xảo, da thịt sáng nhÆ° ngá»c, hai chân mượt mà trắng nõn, cùng bá»™ ngá»±c nhÆ° ẩn hiện trÆ°á»›c mắt hắn, khiến hắn có cảm giác bị chấn Ä‘á»™ng, thân thể cô gái nà y tháºt hoà n mỹ, hai gò má nhÆ° ánh chiá»u, khiến cho ngÆ°á»i ta sinh ra cảm giác yêu mị.
"á»°c!"
Lâm Bắc Phà m nuốt má»™t ngụm nÆ°á»›c bá»t.
Trá»i, cô ả không phải có ý dẫn dụ hắn phạm tá»™i chứ?
Lâm Bắc Phà m cảm giác bản năng nguyên thủy của mình Ä‘ang bị khÆ¡i dáºy, và i bá»™ pháºn đã không kiá»m chế nổi, nhÆ° muốn phá tung rà o cản mà phi ra, khiến cho hắn rất xấu hổ.
Äà n ông đôi khi cÅ©ng cần đòi há»i, cà ng không nói đến Lâm Bắc Phà m đã và i ngà y không có trải qua cái cảm giác kia, nếu thấy phụ nữ xinh đẹp, có lẽ không có gì, nhÆ°ng hiện tại má»™t cô bé xinh đẹp quấn khăn tắm đứng trÆ°á»›c mặt, nếu mình còn không có phản ứng, váºy có má»™t số thứ bị há»ng rồi.
Khổng Băng Nhu lần đầu gặp chuyện thế nà y, mình lại thất thố trÆ°á»›c mặt đối phÆ°Æ¡ng, nà ng muốn phản bác má»™t hai câu, ai biết vừa ngẩng đầu, đã thấy quần lót đối phÆ°Æ¡ng dá»±ng lên, nhÆ° mầm cây từ dÆ°á»›i đất chui lên, khiến nà ng giáºt nảy, khuôn mặt cà ng Ä‘á» lá»±ng, nhÆ° quả táo chÃn, kiá»u mị đáng yêu vô cùng.
"Anh, anh, chỗ đó" Khổng Băng Nhi xấu hổ đến nỗi không biết nói chuyện thế nà o.
Mặc dù chưa ăn thịt lợn cũng phải gặp qua lợn chạy, tự nhiên nà ng biết đối phương đang có cảm xúc gì,
Lâm Bắc Phà m xấu hổ vạn lần, lần nà y quả thá»±c là không cố tình, nếu khiến đối phÆ°Æ¡ng hiểu lầm hà nh Ä‘á»™ng của mình thà nh cầm thú, đó chẳng phải sá»± trong sạch của mình bị bôi nhá» sao? Hắn vá»™i cÆ°á»i ha ha nói: ''Khụ khụ, phản ứng bình thÆ°á»ng, phản ứng bình thÆ°á»ng, cô tắm xong rồi? Tôi của phải tắm đây."
Hắn cản giác mình không thể tiếp tục ở lại, vội nhảy xuống đất chạy và o nhà tắm.
Khổng Băng Nhi thấy đối phÆ°Æ¡ng chạy trối chết, nghÄ© đến đối phÆ°Æ¡ng liá»u lÄ©nh cứu mình và TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng, trong lòng cÅ©ng nghÄ© lung tung và i phần, khóe miệng cÅ©ng nhếch lên tia cÆ°á»i ngá»t ngà o, nhÆ° được ăn máºt váºy.
Lâm Bắc Phà m tắm chừng hai mươi phút, thiếu chút nữa kì hết một lớp da mới từ nhà tắm đi ra.
Ai nói Ä‘Ã n ông không thÃch tắm rá»a? Äặc biệt là khi vừa trải qua chiến đấu, tắm rá»a thay quần áo, cảm giác mệt má»i Ä‘á»u qua Ä‘i, cả ngÆ°á»i trà n ngáºp sức mạnh.
"A......" Lâm Bắc Phà m đang chuẩn bị tìm âu phục của mình, lại bị cảnh trước mắt là m cho ngây dại.
Cô nà ng nà y thực muốn khiêu chiến cực hạn của mình, chẳng lẽ không sợ mình đem nà ng dặt dưới mà dà y vò?
Vừa má»›i tắm xong, Khổng Băng Nhi lại cứ thế nằm trên giÆ°á»ng hắn ngủ say, bởi không biết giãy dụa khi nà o, khiến cặp đùi trắng nõn nhÆ° ngá»c lá»™ ra ngoà i, cÅ©ng đủ khÆ¡i lên thú tÃnh của Ä‘Ã n ông, cà ng không cần nói đến tÆ° thế ngủ dụ dá»— của cô nà ng, nhÆ° mÄ© nhân ngủ trong rừng váºy.
Lâm Bắc Phà m chỉ thấy cổ há»ng mình nhÆ° bị mắc nghẹn, đặc biệt khó chịu, nhÆ° đứng trÆ°á»›c má»™t mâm sÆ¡n hà o hải vị mà mình lại không có cách nà o ăn được, khó chịu không nói nên lá»i.
"Kỳ thá»±c mình là ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện!"
Lâm Bắc Phà m lẩm bẩm, nhá» giá»ng nói.
"Lão đại, em thấy xuân tâm anh rung chuyển, hay là có ý với cô ta?"
Tiểu Kim không biết tỉnh từ khi nà o, vẻ mặt xấu xa truyá»n âm, háºn không thể khiến lão đại của mình Ä‘á»™t phá tá»›i Long tu bảo Ä‘iển tầng chÃn.
"Mà y đừng nói lung tung, tao thì có ý tứ gì? Chỉ muốn kiểm tra thân thể cô ta xem có bị thương gì không, dù sao nà ng cũng là con gái thị trưởng, không thể qua loa được."
Lâm Bắc Phà m vô sỉ truyá»n âm, cÆ°á»›c bá»™ hắn không dừng lại bÆ°á»›c tá»›i chá»— Khổng Băng Nhi, hÆ¡n nữa còn nhẹ nhà ng vô cùng, nhÆ° kẻ trá»™m, trên mặt cÆ°á»i dâm, tháºt sá»± dâm tà khó nói nên lá»i.
"Khụ khụ......" Tiểu Kim thiếu chút nữa sặc nÆ°á»›c bá»t, lão đại của mình thá»±c quá Æ°.... vô sỉ.
Lâm Bắc Phà m Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c giÆ°á»ng, hÆ¡i khom lÆ°ng, nhìn chăm chú và o Khổng Băng Nhi Ä‘ang ngủ say, không thể phủ nháºn dung mạo của nà ng rất xinh đẹp, nhÆ° mùa đông giá rát lại được má»™t cá»— gió xuân thổi qua, nhÆ° là thiên thân vui vẻ trá»i phái xuống, khiến hắn không tá»± chủ thÃch cô nhóc nà y.
Nếu mình chỉ chạm và o nà ng một chút, hẳn không sao chứ? Tuy rằng nà ng là con gái thị trưởng, nhưng đang ngủ, chắc nà ng cũng không biết.
Lâm Bắc Phà m tá»± nói những lá»i nà y, lại chú ý khuôn mặt đối phÆ°Æ¡ng, thấy không có ý tỉnh lại, lúc nà y má»›i hÆ¡i liếm môi, hÆ°á»›ng tá»›i đôi môi xinh của đối phÆ°Æ¡ng là m loạn.
Khổng Băng Nhi tá»± nhiên không có ngủ tháºt, hÆ¡n nữa đối vá»›i nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Lâm Bắc Phà m rõ nhÆ° lòng bà n táy.
Trong lòng nà ng có chút bất an, có chút chỠđợi, còn khát vá»ng, xấu hổ và má»™t tia khẩn trÆ°Æ¡ng.
Môi hai ngÆ°á»i sắp chạm nhau, Lâm Bắc Phà m có thể ngá»i mùi hÆ°Æ¡ng xá» nữ tá»± nhiên trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, tá»±a nhÆ° hoa tá»a hÆ°Æ¡ng thÆ¡m, kÃch thÃch hocmon giống Ä‘á»±c của hắn là m loạn, chÃnh lúc nà y, cá»a phòng lại bị ngÆ°á»i ta nhẹ gõ, đối vá»›i tình cảnh im lặng đến cá»±c Ä‘iểm trong phòng mà nói, nghe có vẻ vang dá»™i nhÆ° sấm đánh nà ng trá»i, khiến Lâm Bắc Phà m giáºt nảy, vá»™i đứng dáºy, trán đã toát ra má»™t tầng mồ hôi lạnh, trái tim thiếu chút nữa nhảy khá»i lồng ngá»±c.
Bình tÄ©nh nà o, loại chuyện vụng trá»™m nà y tốt nhất là không nên là m thÆ°á»ng xuyên, có khi bị dá»a cho há»ng thần kinh.
Khổng Băng Nhi vốn muốn thá» má»™t lần cảm giác hôn môi, ai biết tiếng gõ cá»a Ä‘á»™t nhiên quấy rầy, quả thá»±c là muốn đối nghịch vá»›i nà ng, nhất thá»i tức giáºn cái miệng nhá» hÆ¡i chu lên, cả ngÆ°á»i ngồi dáºy, bất mãn kêu lên: "Ai váºy? Dám quấy rầy chúng ta, nhất định phải cho hắn biết tay!''
Nà ng bá»—ng nhiên nháºn ra má»™t câu đã nói hết ý nghÄ© trong lòng mình, nhất thá»i Ä‘á» mặt, liên tục chối: "Lâm đại ca, lúc nãy thá»±c sá»± là em Ä‘ang ngủ."
Lâm Bắc Phà m sá»ng sốt, cô nà ng nà y không ngủ? DÆ°á»ng nhÆ° còn vui khi hôn môi vá»›i mình, cái nà y quá khủng rồi!
Tà i sản của npq91
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
18-03-2011, 07:40 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 305: Chuyện tình cổ tÃch.
Nguồn: Sưu Tầm
Lâm Bắc Phà m cảm giác khuôn mặt già của mình có chút nóng, tuy rằng loại chuyện lén lút nà y hắn là m thÆ°á»ng xuyên, nhÆ°ng bị ngÆ°á»i ta bắt được lại là chuyện khác, hắn xấu hổ sá» sá» khuôn mặt nóng ran, ấp úng nói: "Chúng ta lát nữa, tiếp tục."
Hắn vừa nói xong câu đó, háºn không thể cho mình má»™t bạt tai, không biết mình có mê sảng không? Cái nà y không phải nói cho đối phÆ°Æ¡ng mình còn muốn tiếp tục sao? Hắn không khá»i cảm giác mình có chút vô sỉ.
Không Băng Nhi cÅ©ng là đỠlá»±ng mặt, nhÆ° hoa hồng nở rá»™, thêm và i phần quyến rÅ© mê ngÆ°á»i, nà ng cúi đầu, không nhìn hắn, thấp giá»ng nói: "Anh, anh Ä‘i mở cá»a Ä‘i, chuyện nà y lát nữa nói."
Nà ng nói xong câu đó cÅ©ng hối háºn, mình hôm nay là m sao váºy? Sao có thể nói những câu nhÆ° nà y chứ? Chẳng phải là thể hiện mình muốn hắn hôn mình sao? Nà ng cÅ©ng vì câu nói của mình mà xấu hổ vô cùng.
Căn phòng trong nháy mặt im lặng, thêm và i phần xấu hổm, cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n chút máºp má».
Tiếng gõ cá»a lại vang lên, hÆ¡n nữa còn dồn dáºp hÆ¡n lúc nãy, chắc ngÆ°á»i tá»›i có chuyện quan trá»ng cần là m.
Lâm Bắc Phà m lúc nà y má»›i bừng tỉnh, vá»™i Ä‘i mở cá»a, tháºt không ngá» ngÆ°á»i tá»›i là Ngụy thúc bên cạnh Bạch Nhạc Huyên, đối phÆ°Æ¡ng lá»™ ra chút lo lắng, dÆ°á»ng nhÆ° có chuyện gì.
"Di, ông là ngụy thúc?"
Lâm Bắc Phà m do dá»± há»i.
Ngụy thúc thấy Lâm Bắc Phà m rút cuá»™c thở phà o má»™t hÆ¡i: ''Lâm công tá», cáºu quả thá»±c đã trở lại, khiến cho tiểu thÆ° chúng tôi lo lắng má»™t tráºn. Tiểu thÆ° chúng tôi hai ngà y nay luôn tìm cáºu, nhÆ°ng không tìm được, cuối cùng bởi vì chuẩn bị cho diá»…n há»™i mà không thể không chuyển tá»›i khách sạn xa kinh thà nh, nhÆ°ng sợ không liên lạc được vá»›i cáºu, cho nên bảo tôi ở lại chá» và i ngà y, nói nếu mai cáºu có thể tham gia lá»… há»™i biểu diá»…n của nà ng, cầm chiếc thẻ nà y có thể ngồi ghế khách quý."
Lão lấy từ trong và ra một thẻ mà u và ng lóng lánh, hai tay đưa tới trước mặt Lâm Bắc Phà m.
"á»’? Äây là thẻ khách quý?"
Lâm Bắc Phà m nháºn thẻ, khuôn mặt nao nao.
"Không sai, thẻ nà y là thẻ khách quý dá»± buổi biểu diá»…n của tiểu thÆ°, tổng cá»™ng có năm cái, là đưa cho mấy vị bạn bè tốt, nghe nói nhiá»u công tá» muốn dùng giá lá»›n để mua thẻ khách quý, tiểu thÆ° không đồng ý, cho nên hi vá»ng cáºu có thể bảo quản tốt, đừng đánh mất."
Ngụy thúc thấy nhiệm vụ hoà n thà nh, rút cộc có thể thở phà o.
"Ông không phải hi vá»ng tiểu thÆ° của các ngÆ°á»i ở cùng vá»›i Kiá»u Duyên ki sao? Váºy sao còn chấp hà nh mệnh lệnh của nà ng, tặng thẻ cho tôi?"
Lâm Bắc Phà m nhìn đối phÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i nhẹ.
Khuôn mặt gầy còm của Ngụy thúc lá»™ ra chút bất đắc dÄ©: "Lâm công tá», nói thá»±c tôi không hi vá»ng nhất là tiểu thÆ° ở má»™t chá»— vá»›i Kiá»u Duyên. Tôi thấy trên Ä‘Æ°á»ng tìm bừa má»™t gã còn hÆ¡n tên Kiá»u Duyên kia trăm lần. Tôi là má»™t vệ sÄ© bình thÆ°á»ng của Bạch gia, nhiệm vụ của tôi là dá»±a theo lá»i chủ nhân mà là m việc, vá» phần kết quả thế nà o, cái nà y không phải chuyện của tôi."
Lâm Bắc Phà m nghe xong lá»i lão nói, nhất thá»i thêm phần kÃnh ý vá»›i đại hán hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i tuổi nà y, hắn liên tục khen ngợi: "Nhạc Huyên bên cạnh có ngÆ°á»i nhÆ° váºy, an toà n của nà ng Ä‘Ãch thá»±c không phải lo."
Ngụy thúc tá»± nhiên biết Lâm Bắc Phà m thá»±c lá»±c không kém mình, hÆ¡n nữa tiểu thÆ° có chút thÃch hắn, nếu bá»n há» có thể ở cùng nhau, đó là chuyện tốt, nhÆ°ng qua cá»a gia chủ tháºt quá khó. Lão nghÄ© đến đây bá»—ng nhiên báºt ra má»™t câu: "Lâm công tá», cáºu cảm thấy tiểu thÆ° chúng tôi thế nà o?"
"Ồ? Tiểu thư các ông? Rất tốt."
Lâm Bắc Phà m không biết lão há»i có ý gì.
"Tiểu thÆ° chúng tôi chÆ°ng từng có tình cảm nhÆ° váºy vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o, tôi thấy tình ý của nà ng vá»›i cáºu rất sâu, cho nên hi vá»ng cáºu không phụ nà ng."
Ngụy thúc thấm thÃa nói.
"Hả? à ông?" Lâm Bắc Phà m cảm giác đối phÆ°Æ¡ng nói lá»i có ý khác.
"Nếu muốn được gia chủ chúng tôi tán thà nh, cần phải có sá»± đồng tình của công tá» nhà chúng tôi, chỉ cần cáºu ấy tán thà nh, má»™t cá»a gia chủ nhà tôi sẽ dá»… hÆ¡n nhiá»u."
Ngụy thúc lúc nà y má»›i nói ra mục Ä‘Ãch của mình.
"Công tỠnhà ông?"
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không nghe qua gia đình của Bạch Nhạc Huyên, cho nên đối vá»›i thà nh viên trong gia đình nà ng không được rõ, hiện tại nghe nói váºy, má»›i biết Bạch gia không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° mình tưởng tượng.
"Công tá» chúng tôi là Bạch Minh Phong, hiện giá» công tác bên quân Ä‘á»™i, là má»™t ngÆ°á»i yêu võ Ä‘iên cuồng, bình thÆ°á»ng không có việc gì Ä‘á»u tìm ngÆ°á»i khác đòi luáºn võ, nếu anh có thể đánh bại cáºu ấy, nhất định cáºu ấy nhìn cáºu bằng cặp mắt khác xÆ°a, vá» phần chuyện cáºu và tiểu thÆ°, cáºu ấy nhất định trợ giúp!"
Ngụy thúc một hơi đem ưu khuyết điểm của đối phương nói ra.
Lâm Bắc Phà m Ä‘em ba chữ Bạch Minh Phong nhẩm lại và i lần, lúc nà y má»›i gáºt đầu: "Cảm Æ¡n ngụy thúc, tôi biết mình phải là m gì, xin ông chuyển cáo vá»›i tiểu thÆ°, buổi biểu diá»…n ngà y mai của nà ng, tôi nhất định sẽ tá»›i."
Ngụy thúc gáºt đầu vá»›i hắn, lúc nà y xoay ngÆ°á»i Ä‘i.
Lâm Bắc Phà m đến khi thân ảnh Ngụy thúc biến mất khá»i cầu thang má»›i xoay ngÆ°á»i vá» phòng, đã thấy Khổng Băng Nhi nhÆ° chiếc bánh máºt, má»™t cá»— mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát bay tá»›i mÅ©i hắn, hai tròng mắt mị thà nh vầng trăng khuyết, nhìn chăm chú và o hắn cÆ°á»i khanh khách nói: "Tiểu thÆ° của há»? Buổi biểu diá»…n ngà y mai? HÆ¡n nữa còn há» Bạch, tôi nhá»› rõ kinh thà nh ngà y mai có buổi biểu diá»…n ca nhạc chỉ có địa minh tinh Bạch Nhạc Huyá»n, tháºt không ngá» anh có bản lÄ©nh nhÆ° váºy, ngay cả đại minh tinh nhÆ° Bạch Nhạc Huyên cÅ©ng có thể thu và o tay."
Lâm Bắc Phà m nhìn cô ả trong chiếc áo tắm, hai cánh tay trắng nhÆ° tuyết còn ôm cổ mình, quả thá»±c khiêu khÃch, hắn bất đắc dÄ© lắc đầu: "Cô nói báºy gì đó? Cái gì mà thu và o tay? Chúng tôi là bạn bè thÆ°á»ng, cô đừng nghÄ© loạn, hÆ¡n nữa cÅ©ng đừng nói lung tung."
"Tôi nghĩ loạn, nói lung tung?"
Äà n bà trá»i sinh tò mò, Khổng Băng Nhi cÅ©ng không ngoại lệ, nà ng hứng thú nhìn LBP cÆ°á»i tủm tỉm nói: "Tôi vừa nghe đại hán kia nói chuyện anh và tiểu thÆ° chúng tôi gì đó, chẳng lẽ không phải chuyện anh và Bạch Nhạc Huyên?"
Lâm Bắc Phà m đảo mắt nói: "Cô rút cuộc muốn nói gì?"
"Anh và Bạch Nhạc Huyên rút cuộc có quan hệ gì?"
Khổng Băng Nhi ai oán há»i, hai mắt chăm chú nhìn hắn.
"Chuyện nà y, nói ra khá dà i."
Lâm Bắc Phà m thấy đối phÆ°Æ¡ng bà y ra bá»™ dáng rõ rà ng không há»i được không buông tha, bắt đầu nói lung tung, dù sao chém gió cÅ©ng không bị đánh thuế.
"Váºy anh từ từ kể lại, tôi còn nhiá»u thá»i gian."
"Äó là chuyện tình đẹp nhÆ° cổ tÃch, năm đó tôi và Bạch Nhạc Huyên có thể coi là thanh mai trúc mã, từ nhỠđã vô tÆ°, yêu mến tình đầu ý hợp, tình cảm sâu Ä‘áºm, có thể sánh ngà ng nháºt nguyệt, không ngá» cha nà ng lại yêu phú khinh bần, nói nhà tôi không xứng vá»›i nhà nà ng, mạnh mẽ tách chúng tôi ra, vá» sau má»—i nhà má»™t nÆ¡i, trừ nhẫn nhịn tôi cÅ©ng không còn biện pháp. Tôi lần nà y đến kinh thà nh là muốn gặp Nhạc Huyên, cho dù nhìn cô ấy má»™t cái, có thể nói vá»›i cô ấy má»™t hai câu, tôi cÅ©ng mãn nguyện rồi. AI biết ở đây lại gặp Kiá»u Duyên con trai Kiá»u Cẩm Phong, hắn nói cái gì mà bạn trai Nhạc Huyên, đã được cha Nhạc Huyên thừa nháºn, hÆ¡n nữa không bao lâu sẽ kết hôn, cô, cô nói tôi sao có thể đối mặt vá»›i sá»± tháºt nà y?"
Lâm Bắc Phà m ánh mắt hồng hồng, và i giá»t nÆ°á»›c mắt thiếu chút nữa trà o ra.
"Không ngá» chuyện xÆ°a của hai ngÆ°á»i cảm Ä‘á»™ng nhÆ° váºy."
Khổng Băng Nhi nà o biết đây là LBP chém bão? Äã bị loại chuyện tình tiểu thuyết nà y cảm Ä‘á»™ng.
Lâm Bắc Phà m hai tay bất tri bất giác ôm lấy eo thon của nà ng, nhẹ vuốt ve, thỉnh thoảng đụng chạm đến da thịt nà ng, loại cảm giác nà y chỉ có thể dùng từ thÃch để hình dung. Trên mặt hắn thÆ°Æ¡ng cảm: "Tôi biết mình không đủ tÆ° cách sánh đôi cùng nà ng, cho nên tôi không hi vá»ng xa vá»i có thể cùng nà ng kết duyên, chỉ cầu gặp nà ng má»™t lần, cho dù khiến tôi tổn thá» hai mÆ°Æ¡i năm, tôi cÅ©ng cam tâm tình nguyện, nhÆ°ng ai ngá» vé và o xem buổi biểu diá»…n của nà ng là ba trăm đồng, giá nà y tôi có thể chịu được sao? Tôi chỉ có thể Ä‘au khổ chá», hi vá»ng kỳ tÃch xuất hiện....."
"Hay là , hay là vừa rồi chÃnh là ......"
Khổng Băng Nhi đã bị chuyện cổ tÃch của hắn hấp dẫn, cÅ©ng không để ý đến đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang tác quái, vẻ mặt tò mò nói.
"Äúng, má»™t mảnh tình ý của tôi bị Nhạc Huyên phát hiện, nà ng sợ ngÆ°á»i ta biết ngăn cản chúng tôi gặp mặt, cho nên lén phái ngÆ°á»i Ä‘em thẻ khách quý cho tôi, đối vá»›i tôi mà nói chÃnh là cÆ¡ há»™i cuối cùng."
Lâm Bắc Phà m cố gắng rặn ra hai giá»t nÆ°á»›c mắt, thoạt nhìn cà ng thÆ°Æ¡ng cảm.
"Váºy, váºy anh muốn là m gì bây giá»?"
Khổng Băng Nhi thương cảm nói.
"Tôi còn có thể là m gì? NÆ¡i nà y là kinh thà nh, thế lá»±c Bạch gia rất lá»›n, tôi chẳng lẽ kêu nà ng bá» trốn sao? Sợ là chúng tôi còn chÆ°a chạy được và i bÆ°á»›c đã bị Bạch gia bắt vá», cho nên tôi chỉ có thể lặng lẽ chúc phúc cho nà ng" ~.~
Lâm Bắc Phà m vẻ mặt Ä‘au xót ôm chặt Khổng Băng Nhi và o ngá»±c, hai bà n tay to đặt trên mông nà ng, không tá»± chủ được vuốt ve hai cái, Ä‘au lòng kêu lên: "Vì sao, vì sao lại tra tấn chúng ta nhÆ° váºy? Chẳng lẽ tình yêu của chúng tôi còn chÆ°a cảm Ä‘á»™ng được thiên địa? Vì sao hai ngÆ°á»i thá»±c sá»± yêu nhau vÄ©nh viá»…n không đến được vá»›i nhau?" (0e.)
Khổng Băng Nhi lúc nà y cảm giác hai bà n tay đặt trên mông mình, lại cảm giác nà y nhÆ° Ä‘iện giáºt, truyá»n khắp toà n thân khiến cả ngÆ°á»i nà ng nóng ran, nhÆ° bị lá»a thiêu, má»™t lại khát vá»ng xÆ°a nay chÆ°a từng có từ dÆ°á»›i bụng nà ng lan lên, xông thẳng và o đại não, hÆ¡n nữa chá»— riêng tÆ° bá»—ng nhiên có chút Æ°á»›t át, loại biến hóa nà y khiến nà ng xấu hổ và giáºn dữ, nÆ¡i nà y của má»™t cô gái sao có thể để Ä‘Ã n ông chạm và o? Tá»™i nà y quả thá»±c không thể tha thứ, hÆ¡n nữa tên chết tiệt nà y lại khiến thân thể mình sinh ra cảm giác cổ quái kia, khiến trong lòng ngứa ngáy, thá»±c không thoải mái, nhÆ°ng nghe chuyện xÆ°a của hắn, thấy biểu tình thÆ°Æ¡ng tâm của đối phÆ°Æ¡ng, trong lòng nà ng có chút không đánh, nghÄ© đến chuyện hắn Ä‘ang thÆ°Æ¡ng tâm, cảm xúc khó có thể khống chế, cÅ©ng chỉ có thể bá» qua cho hắn.
"Lão đại, ăn cÆ¡m, ăn cÆ¡m, các ngÆ°á»i......" TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng bá»—ng nhiên vá»t và o, hô to gá»i nhá», bá»—ng thấy Lâm Bắc Phà m và Khổng Băng Nhi Ä‘ang ôm ấp nhau, miệng há hốc không nói nên lá»i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mặc má»™t ná»a, bán khá»a thân, tay lão đại còn đặt trên mông ngÆ°á»i ta, tình huống nà y thá»±c quá kÃch thÃch Ä‘i?
Tà i sản của npq91
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của npq91
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
batalong ,
Bạch Vô Song ,
Bill Lee ,
conxe ,
du2core ,
duyson44kt3 ,
G I N ,
kiemtam ,
minhhung ,
ngochung_pham ,
nhandaolatusat ,
quanghung1986
18-03-2011, 09:18 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 306: Äà n ông tốt không chấp Ä‘Ã n bÃ
Nguồn: Sưu Tầm
Khi ăn cÆ¡m tối, Khổng Băng Nhi rút cuá»™c biết thá»±c sá»± chuyện cái gì mà thanh mai trúc mã, hai đứa nhá» vô tÆ°, cái nà y Ä‘á»u là Lâm Bắc Phà m chém gió, chỉ sợ hắn trÆ°á»›c kia chÆ°a từng nghe qua cái tên Bạch Nhạc Huyên nà y, ngược lại mình còn bị hắn sá» soạng và i cái, ngay cả mông mình cÅ©ng chịu ma trảo của hắn, tháºt là chịu thiệt lá»›n.
Lâm Bắc Phà m bà y ra bá»™ dạng nhÆ° không việc gì, nghênh ngang ngồi đó cụm ly vá»›i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng, bữa tiệc Æ°á»›c chừng gần má»™t giá», đến khi hai cái bụng sắp nứt ra má»›i bá» qua.
MÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, Æ°á»›c chừng bảy tám chục món ăn, bia rượu hÆ¡n trăm bình, khiến cho toà n Ä‘á»™ đại sảnh Ä‘á»u bừa bãi bia rượu, có thể tưởng tượng trà ng diện bẩn thỉu cỡ nà o.
"Lão đại, em hiện tại má»›i biết, uống rượu ăn thịt là thống khoái nhÆ° váºy, may mắn em còn có thể ăn cÆ¡m."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng lần nà y thoát chết, tá»± nhiên trong lòng cao hứng, háºn không thể Ä‘em toà n bá»™ thức ăn cả Ä‘á»i ăn hết má»™t lần, nói váºy, mặc dù mình chết Ä‘i ngay láºp tức, cÅ©ng không tiếc Ä‘iá»u gì. Hắn hiện tại mặt đầy hồng quang, miệng phun mùi rượu, ngay cả nói chuyện cÅ©ng lắp bắp.
Äám Từ ChÃnh thấy đám ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng có chút không phải, vá»™i an ủi đối phÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng thế nhÆ°ng ô ô nghẹn ngà o: "Tao kháo, trÆ°á»›c đây lão tá» sống tháºt uổng phÃ, không có ăn ngon, không có uống rượu, không có tán gái, cho tá»›i hôm nay thiếu chút nữa mất mạng, tao liá»n thầm thá» vá» sau nhất định ăn phải gắp miếng to, rượu uống chén lá»›n, dùng sức tán gái, má»™t ngà y tuyệt đối không dÆ°á»›i mÆ°á»i, nhÆ° váºy má»›i không là m chÃnh mình... thất vá»ng."
"Lão đại quả nhiên cao mình, chúng em bội phục vô cùng." T
Bá»n há» mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng dáºt vuốt mông ngá»±a.
Khổng Băng Nhi không ngá» tên máºp phun ra má»™t câu nhÆ° váºy? Vốn tâm tình nà ng Ä‘ang có chút khó chịu, hiện tại vừa tức vừa thẹn, háºn không thể Ä‘em tên không biết trá»i cao đất rá»™ng nà y hung hăng hà nh hạ má»™t chút. Nà ng thở phì phò vá»— cái bà n đứng dáºy, liếc mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái: "Mi có được không đó? Ta thấy mi là tên cặn bã, nên bị đám Kiá»u Cẩm Phong đánh chết luôn Ä‘i, đỡ tai há»a cho đám con gái nhà là nh."
"Cô, cô, cô còn dám nói nhÆ° váºy, tôi tôi liá»u mạng vá»›i cô!"
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng bình thÆ°á»ng cÅ©ng vô pháp vô thiên, ở trong kinh thà nh chỉ có ÄÆ°á»ng Phong và Lâm Bắc Phà m là hắn có chút kiêng kị, trừ bá»n há» ra, còn không có ngÆ°á»i dám đắc tá»™i vá»›i hắn, hiện tại mặc dù ở trong kinh thà nh, không thể để thua sút ngạo khà ngÆ°á»i ta. Hắn cố vÆ°Æ¡n cổ, kêu lên: "Tôi thá»±c sá»± là cặn bã gây tai há»a cho đám con gái nhà là nh đó, cô có thể là m gì? Äừng tưởng lão già nhà cô là thị trưởng mà tôi sợ cô, tôi nói cho cô biết, tôi và lão đại còn thứ nhân váºt nà o chÆ°a thấy qua? Hừ, má»™t con gái nhá» nhoi của thị trưởng dám kiêu ngạo nhÆ° váºy, nếu lão già nhà cô ở trung Æ°Æ¡ng, không lẽ vô pháp vô thiên? Hừ, tôi còn tưởng kinh thà nh có gì đặc biệt hÆ¡n nÆ¡i khác, còn không phải giống nam thà nh sao, chó cáºy gần nhà , gà cáºy gần chuồng, cáo mượn oai hùm, không ai nói tưởng mình pro sao?"
Hắn hôm nà y có chút sợ hãi Khổng Băng Nhi, sợ đối phÆ°Æ¡ng gây ra sóng gió gì, gây bất lợi cho mình và Lâm Bắc Phà m, cho nên táºn lá»±c hòa hảo vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, ai biết đối phÆ°Æ¡ng nổi giáºn đùng đùng, nhìn mình nhÆ° nhìn thứ rác rưởi, khiến trong lòng hắn uất háºn, bụng đầy má»™t cÆ¡n tức chá»i ầm lên."
"Mi, mi, tên máºp chết tiệt, hôm nay không tÃnh sổ vá»›i mi, mi còn dám nói ta chó cáºy gần nhà ? Mi, mi háo sắc thà nh tÃnh, chỉ biết là m hại phụ nữ, ta không răn dạy mi má»™t phen là không được."
Khổng Băng Nhi hôm nay gặp nhiá»u chuyện nhÆ° váºy, khiến tâm tình nà ng táo bạo, lại gặp được tên bì ổi TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng, trong lòng lá»a giáºn ngáºp trá»i, nhÆ° bình thuốc nổ, vÆ°Æ¡n thẳng hai cánh tay trắng nhÆ° tuyết, gÆ°Æ¡ng nhanh múa vuốt đánh tá»›i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng, tÆ° thế nhiá»u Ãt có chút không chấp nháºn nổi.
Äám Từ ChÃnh bị dá»a cho ngây ngÆ°á»i, ai biết bữa tiệc vui vẻ lại thà nh ra bá»™ dạng nà y? bá»n há» không biết hai ngÆ°á»i kia Ä‘á»u không thể đắc tá»™i, cho nên chỉ vá»™i và ng khéo Khổng Băng Nhi Ä‘ang phẫn ná»™ lại, nhẹ nhà ng khuyên giải: "Tôi nói nè Băng Nhi, cô bá»›t nóng Ä‘i, hôm nay nói thế nà o hai ngÆ°á»i cÅ©ng đồng cam cá»™ng khổ, cùng vượt qua nguy hiểm, sao lại không thể ngồi nói chuyện tá» tế vá»›i nhau?"
Khổng Băng Nhi nghe lá»i khuyên giải, nhất thá»i thở phì phò: "Nói chuyện tá» tế? Từ ChÃnh, anh xem xem tên máºp nói cái gì? Hắn, hắn nói tôi chó cáºy gần nhà , cáo mượn oai hùm, anh ngẫm lại xem từ nhỠđến lá»›n ai dám nói chuyện vá»›i tôi nhÆ° váºy? Tôi hôm nay không cho hắn chút răn dạy, Khổng Băng Nhi cùng há» vá»›i hắn."
Nà ng từ nhỠđã được nuông chiá»u, nhiá»u Ãt có tÃnh tình đại tiểu thÆ°, hÆ¡n nữa ngÆ°á»i trong nhà đá»u theo ý nà ng, nà ng muốn cái gì được cái đó, những ngÆ°á»i khác không dám to tiếng vá»›i nà ng, tất cả Ä‘á»u thá»a mãn yêu cầu của nà ng, nhÆ°ng không ngá» hôn nay gặp tên còn kiêu ngạo hÆ¡n nà ng, nà ng tức giáºn đến ná»—i nõi chuyện cÅ©ng run run, thiếu chút nữa vÆ¡ đống Ä‘Å©a trên bà n ném và o mặt đối phÆ°Æ¡ng.
Triệu Phong và Trịnh DÅ©ng vá»™i kéo TrÆ°Æ¡ng Mình Thắng Ä‘ang định sừng cồ ra, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói: "Lão đại, lão đại, anh ngà n vạn lần đừng nóng giáºn, lần nà y anh đến kinh thà nh vui chÆ¡i, cần gì tÃnh toán chi li? Tiểu thÆ° Băng Nhi coi nhÆ° là ngÆ°á»i bên trong kinh thà nh, cấp cho nà ng chút mặt mÅ©i, đừng nói nữa."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng tức giáºn cái mÅ©i phì phò, cả ngÆ°á»i run run kêu la: "Cấp mặt mÅ©i cho ả, còn mặt mÅ©i tao để ở đâu? Ả dám nói tao háo sắc, chỉ biết bắt nạt Ä‘Ã n bà , tao tao chÆ¡i bao nhiêu ngÆ°á»i, liên quan rắm gì đến ả. Tao không chÆ¡i đùa ả, ả quản lão tá» chÆ¡i đùa ngÆ°á»i khác sao? HÆ¡n nữa Ä‘Ã n ông chúng ta thỉnh thoảng chÆ¡i gái có chuyện gì to tát sao?"
Triệu Phong và Trịnh DÅ©ng Ä‘á»u im lặng.
Nhị thế tổ nhÆ° bá»n há» má»—i ngà y Ä‘á»u sống phóng túng, Ä‘ua xe tán gái, cÆ¡ hồ má»—i ngà y Ä‘á»u nhÆ° váºy, tuy rằng không đến mức khi nam hiếp nữ, nhÆ°ng chuyện chÆ¡i đùa Ä‘Ã n bà , chuyện nà y đối vá»›i há» là chuyện thà nh thạo nhất, nhÆ°ng đối vá»›i Khổng Băng Nhi lại là má»™t loại vÅ© nhục phái nữ.
Triệu Phong nhịn không được cÆ°á»i he he: "Lão đại, anh nói không dai, nhÆ°ng tiểu thÆ° Băng Nhi là con gái, cho nên phÆ°Æ¡ng diện nà y......" à hắn nhắc nhở chuyện nhÆ°u váºy sau nà y không nên nói trÆ°á»›c mặt Khổng Băng Nhi, Ä‘Æ°a tá»›i phiá»n toái không cần thiết.
Ai biết TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng không quan tâm, hắn còn cố ý nhìn Khổng Băng Nhi hừ má»™t tiếng: "Ả? Ả tÃnh là gì? Äừng tưởng lão già là thị trưởng, cho dù cha ả có là chủ tịch nÆ°á»›c, chẳng lẽ quản được tao tán gái sao? Chúng ta má»™t ngÆ°á»i muốn cưỡi, ngÆ°á»i kia nguyện bị cưỡi, hai bên tình nguyện, cho dù là Thiên vÆ°Æ¡ng lão tá» cÅ©ng không ngăn được chúng ta, từ mai bắt đầu, má»—i ngà y tìm hai mÆ°Æ¡i cô bé, chÆ¡i từng cô má»™t, cho cô tức chết."
Äám Triệu Phong đổ mồ hôi lạnh, khóe miệng liên tục run rẩy.
Má»™t ngà y hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i? Còn muốn sống hay không? Cho dù là trâu cÅ©ng không kham nổi.
Khổng Băng Nhi tức giáºn sắc mặt trắng bệch, nhÆ° đổ má»™t tầng thuốc nhuá»™m, thân thể má»m mại run nhẹ: "Mi, mi, sắc lang, vô sỉ, hạ lÆ°u, ta ta ta nói cho mà biết, đây là kinh thà nh, không phải nam thà nh chó má gì của các ngÆ°á»i, nếu mi là m loạn ở đây, ta phải báo công an, cho mi và o tù, mục sÆ°Æ¡ng cả Ä‘á»i."
"À há, bổn sá»± tháºt lá»›n, đến cục công an báo án? Báo ta cái gì? chẳng lẽ pháp luáºt quy định nam nữ không thể xx sao? Nếu thá»±c sá»± nhÆ° váºy, sao cha cô có thể cùng mẹ cô sinh ra cô?"
Trương Minh Thắng căn bản là không cần da mặt, bà y ra một bộ dáng lưu manh.
Khổng Băng Nhi có bao giá» từng nghe mấy lá»i nhÆ° váºy? Hôm nay lại thÆ°á»ng xuyên nghe khiến tâm hồn thuần khiết của nà ng cÅ©ng bị ô nhiá»…m má»™t chút, nà ng tức giáºn kêu lên: "Từ ChÃnh, đám há»—n đản các ngÆ°á»i tìm ở đâu ra thứ cặn bã nà y? Ta ta" Từ ChÃnh vá»™i và ng nói: "Băng Nhi tiểu thÆ°, kỳ tháºt thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i của lão đại không tồi.
"Không tồi? LÆ°u manh cÅ©ng gá»i là không tồi?"
Khổng Băng Nhi tức giáºn ánh mắt Ä‘á»u trắng dã.
"Cái nà y, cái nà y, tháºt ra....." Äám Từ ChÃnh Ä‘á»u muốn ngất.
Chuyện gì đây? Chỉ là má»™t việc nhá» sao lại thà nh ra bá»™ dạng nà y? Bá»n há» cảm giác mình không nên nhúng tay, hai ngÆ°á»i bá»n há» muốn sống chết căn bản không thể cản, ánh mắt cầu xin liá»n rÆ¡i và o ngÆ°á»i Lâm Bắc Phà m, hiện tại cÅ©ng chỉ có hắn má»›i khống chế được cục diện.
"Lão đại, anh xem......."
Từ ChÃnh khẽ đẩy cánh tay hắn, thấp giá»ng nói.
"Hở? Cái gì?"
Lâm Bắc Phà m bà y ra bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ vội nói: "Ồ, ăn cơm xong, vỠngủ là tốt nhất, khách sạn năm sao không tồi, hiện tại cơm rượu no rồi, cũng nên vỠnghỉ ngơi đi, ngà y mai anh còn phải đi xem biểu diễn ca nhạc."
Hắn không liếc mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng hay Khổng Băng Nhi má»™t cái, quay ngÆ°á»i Ä‘i thẳng.
"Lão đại, Lâm Bắc Phà m!"
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng và Khổng Băng Nhi đồng thá»i kêu lá»›n.
"Các em cứ cãi nhau tiếp, ầm Ä© ba ngà y ba đêm cho thá»a, anh không can thiệp và o chuyện tá»± do ngôn luáºn."
Lâm Bắc Phà m ngẩn ra, nhanh chân chạy và o thang máy, trong nháy mắt biến mất.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng cùng Khổng Băng Nhi không thấy bóng dáng Lâm Bắc Phà m Ä‘á»u giáºn dữ trừng mắt nhìn nhau, sau đó ngồi xuống.
"Phụ nữ tốt không chấp đà n ông, lần nà y ta bỠqua cho mi, vỠsau nếu còn, hừ........" Khổng Băng Nhi trừng mắt nói.
"Äà n ông tốt không chấp Ä‘Ã n bà , lần nà y tôi không so Ä‘o vá»›i cô, nếu có lần sau..." TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng vô sỉ lượn lá» trên bá»™ ngá»±c nà ng và i lần, ánh mắt hiện vẻ dâm tà .
"Vô sỉ" T
"Quá khen!"
Hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u trừng mắt, im lặng.
Äám ngÆ°á»i Từ ChÃnh Ä‘á»u há hốc miệng sợ hãi than.
Lão đại quả nhiên là lão đại, chỉ má»™t câu nói, nhÆ°ng khiến ai hòn núi lá»a tắt ngấm a.
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-03-2011, 09:18 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 307: Trương Minh Thắng đen đủi
Nguồn: Sưu Tầm
Hôm sau, trá»i đẹp không mây.
Vừa má»›i tám giá» sáng, bên ngoà i nhà hát thủ đô đã cháºt trá»™i không dÆ°á»›i vạn ngÆ°á»i mê nhạc ở đây, ồn à o nhÆ° cái chợ, tất cả Ä‘á»u chỠđợi hi vá»ng có thể sá»›m gặp nữ thần trong lòng há» Bạch Nhạc Huyên. Trong đám ngÆ°á»i có cả há»c sinh mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi, có thanh niên hai mÆ°Æ¡i tuổi, còn có trung niên ba bốn chục tuổi, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u tÆ°Æ¡i cÆ°á»i sáng lạn hạnh phúc.
Bạch Nhạc Huyên tổ chức biểu diá»…n ở kinh thà nh, không thể nghi ngá» là mang tá»›i vui vẻ báºc nhất cho ngÆ°á»i dân kinh thà nh, đủ là m cho cÆ° dân nÆ¡i đây xúc cảm ngáºp trà n.
Bạch Nhạc Huyên không thiếu tiá»n, cÅ©ng không tham tà i, cho nên vé biểu diá»…n so vá»›i các ca sÄ© khác Ä‘á»u là rẻ nhất, tháºm chà còn rẻ hÆ¡n ca sÄ© ngôi sao khác má»™t phần ba, hÆ¡n nữa nà ng tuyên bố số tiá»n thu được từ buổi biểu diá»…n hôm nay tất cả Ä‘á»u quyên góp cho việc xây dá»±ng trÆ°á»ng há»c Tây Bắc và những công trình hi vá»ng.
Bạch Nhạc Huyên là nữ thần trong lòng má»i ngÆ°á»i, cÅ©ng là má»™t phụ nữ hiá»n là nh thiện lÆ°Æ¡ng.
"A, Lão đại cho dù Bạch Nhạc Huyên là đại minh tinh, cÅ©ng không cần nhiá»u ngÆ°á»i đến xem váºy chứ? Chẳng lẽ hiện tại nhiá»u kẻ có tiá»n nhÆ° váºy? Äá»u mua vé và o cá»a xem Bạch Nhạc Huyên biểu diá»…n sao?"
TrÆ°Æ¡ng Minh thắng bị nhiá»u ngÆ°á»i vây quanh, cảm giác nhÆ° mình bị bó giò, thân thể hắn vốn máºp, hiện tại mồ hôi đầm đìa, không đến và i phút, cả ngÆ°á»i hắn bị ẩm Æ°á»›t, nhÆ° vừa chui trong máy giặt ra.
Vé và o xem Bạch Nhạc Huyên biểu diá»…n không tÃnh là rất quý, nhÆ°ng má»—i cái cÅ©ng chừng ba trăm đồng, cái nà y đối vá»›i má»™t gia định báºc trung vẫn là con số không nhá».
Lâm Bắc Phà m nhìn ngÆ°á»i xem tấp náºp, nghe má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u hô tên Bạch Nhạc Huyên, trong lòng vui vẻ vạn phần. Quan hệ của mình và Bạch Nhạc Huyên tuy còn chÆ°a tiến thêm má»™t bÆ°á»›c quyết định, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng coi nhÆ° là bạn gái mình,bạn gái mình được nhiá»u ngÆ°á»i sùng bái nhÆ° váºy, không thể nghi ngá» là dát và ng lên mặt hắn.
"Lão đại nếu những ngÆ°á»i nà y biết anh đã thu nữ thần lòng há» và o tay không biết sẽ phản ứng thế nà o nhỉ?"
Tiểu Kim cÅ©ng không chịu nổi cháºt chá»™i, nhÆ°ng vẫn vô sỉ cÆ°á»i nói.
"Bá»n há»? Khẳng định ghen tị chết tao."
Lâm Bắc Phà m nhìn xung quanh thoáng có chút đắc ý.
"Muốn em dùng giá»ng nói của anh, nói vá»›i há» và i câu không?"
Tiểu Kim bà y ra bộ dạng chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Lâm Bắc Phà m bị dá»a cho sắc mặt trắng bệch, nếu tên nà y thá»±c sá»± là m váºy, mình muốn là nh lặn ra khá»i đây là không thể. Hắn vá»™i ngượng ngùng cÆ°á»i nói: "Tiểu Kim, tao vốn định cho mà y tối nay ăn má»™t cái chân gà cùng vá»›i tắm bia, nhÆ°ng nếu tao xảy ra chuyện gì, váºy những thứ kia, tất cả Ä‘á»u không có."
"Chân gà ? Tắm bia?" Tiểu Kim láºp tức bị những thứ nà y hấp dẫn, nÆ°á»›c miếng sá»›m chảy ròng ròng.
Lâm Bắc Phà m má»›i quay lại trả lá»i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng: "Sá»›m nghe nói Bạch Nhạc Huyên hát êm tai, hiện tại vừa nghe, quả tháºt nhÆ° váºy."
"Khụ khụ, lão đại, lá»i nà y đáng lẽ phải là em nói vá»›i anh chứ?"
Trương Minh Thắng quay lại có chút buồn bực nói.
"Cái nà y thá»±c ra cáºu không nói anh cÅ©ng biết, nà ng xinh đẹp nhÆ° váºy, nếu hát không hay má»›i là lạ đó."
Lâm Bắc Phà m láºp tức có lý do giải thÃch, giống nhÆ° Bách Hiểu Sinh, không có gì không biết.
"Xinh đẹp là có thể hát sao? Nếu nói váºy, tùy tiện tìm má»™t cô gái xinh đẹp liá»n thà nh ngôi sao ca nhạc?"
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nghÄ© đến bên cạnh mình còn má»™t cô ả xinh đẹp, nhÆ°ng chỉ biết cãi nhau, trong lòng buồn bá»±c không nói nên lá»i. Vì sao cùng là phụ nữ lại chênh lệch lá»›n nhÆ° váºy?
"NgÆ°á»i khác thì anh không biết, nhÆ°ng là Bạch Nhạc Huyá»n, anh dám khẳng định."
Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i nói.
"Kháo, nếu Bạch Nhạc Huyên không táºp luyện ca hát, nà ng cÅ©ng không được nhÆ° váºy. Nếu không phải luyện nhiá»u năm, giá»ng nà ng cÅ©ng nhÆ° gà gáy thôi, nếu Bạch Nhạc Huyên ná»a đêm ca hát, khẳng định quá»· cÅ©ng gá»i tá»›i được."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng không biết sống chết phun ra má»™t câu, vì quan Ä‘iểm của chÃnh mình mà biện luáºn.
NhÆ°ng giá»ng nói của hắn có chút lá»›n, khoảng bảy tám mÆ°Æ¡i Ä‘á» xi ben, ở hoà n cảnh ồn à o nÆ¡i đây, cho dù có bị át Ä‘i, nhÆ°ng trong vòng bán kÃnh năm mét Ä‘á»u nghe rõ rà ng.
Hiện trÆ°á»ng vốn nhốn nháo trong nháy mắt im lặng, chung quanh Ä‘á»u dùng ánh mắt tức giáºn nhìn chằm chằm TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng, những cánh tay lá»›n nhá» cháºm rãi giÆ¡ lên.
"Kẻ nà y dám vũ nhục Bạch Nhạc Huyên, đánh chết hắn, báo thù cho nữ thần của chúng ta."
Không biết ai nói câu nà y, khiến phẫn ná»™ trong lòng má»i ngÆ°á»i tuôn ra, má»™t đám nhÆ° ngá»±a hoang nhảy và o đánh TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng tá»›i tấp, tiếng rống giáºn, tiếng thét chói tai, vang vá»ng cả nhà hát thà nh phố, khiến đám ngÆ°á»i hâm má»™ bị thu hút.
Äám Lâm Bắc Phà m nghe TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nói câu nà y sá»›m đã chạy mất tăm mất tÃch, trong lòng thầm cầu, hi vá»ng hắn có thể tránh được má»™t kiếp nà y.
Khổng Băng Nhi vẻ mặt không Ä‘Ã nh lòng dùng hai tay che mặt, trốn sau lÆ°ng Lâm Bắc Phà m, tốt bụng cầu nguyện: "Mong tên máºp không nên chết quá thảm, sau nà y không có ai cãi nhau vá»›i mình."
Những ngÆ°á»i khác nghe câu đó, Ä‘á»u hung hăng kéo tá»›i.
"Các ngÆ°á»i, các ngÆ°á»i nghe tôi nói má»™t câu, tôi không nói xấu gì Bạch Nhạc Huyên, tôi chỉ..."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng sắc mặt trắng bệch nhÆ° tá» giấy vệ sinh, thanh âm trà n ngáºp sợ hãi và run rẩy.
Tao kháo, mấy tên nà y điên rồi?
"Chỉ cái rắm, dám vũ nhục nữ thần trong lòng tao, đánh chết hắn!"
Má»™t tên thanh niên tặng TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng má»™t nắm đấm, hùng hổ chá»i rủa.
"Tôi, a cứu mạng, cứu mạng......." TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng còn chÆ°a nói hết câu đã bị và i ngÆ°á»i đánh ngã, rất nhanh thân thể hắn bị bao phủ bởi biển ngÆ°á»i, nà o nắm tay, đế già y, vỠđồ uống, hoa tÆ°Æ¡i, Ä‘á»u ném tá»›i.
Äám Lâm Bắc Phà m nuốt mạnh má»™t ngụm nÆ°á»›c miếng, sắc mặt xanh mét.
Trương Minh Thắng chắc béo cà ng béo đi?
Trong lòng bá»n hỠđã sá»›m xây dá»±ng cho TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng má»™t hình ảnh "đẹp trai" vô cùng, trong đám ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng xem chừng là béo nhất, nhìn thế nà o cÅ©ng giống Gấu trúc.
HÆ¡n mÆ°á»i phút sau, TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng má»›i thoát khá»i tay đám ngÆ°á»i hâm má»™, mà hắn hiện nằm trên đất hình chữ bát (å…«), toà n thân bị đánh bầm dáºp, quần áo tung téo, còn thấp thoáng quần lót bên trong, tháºm chà là là n da trắng cÅ©ng lá»™ ra, đôi mắt vô thần, chăm chú nhìn và o không trung, khóe miệng còn trà n ra má»™t tia máu tÆ°Æ¡i, nhìn thế nà o cÅ©ng giống cô gái bị cÆ°á»ng bạo.
Từ ChÃnh cẩn tháºn Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt hắn, ngồi xổm xuống khẽ đẩy cảnh tay hắn, nhá» giá»ng: "Lão đại, anh, anh không sao chứ?"
Hắn gạt mồ hôi lạnh trên trán, những kẻ kia ra tay cÅ©ng Ä‘á»™c ác quá Ä‘i? Biến lão đại thà nh bá»™ dạng nà y, nếu không phải chÃnh mắt hắn nhìn thấy má»™t mà n nà y, tháºt không dám khẳng định ngÆ°á»i Ä‘ang nằm là TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng.
Trương Minh Thắng một câu cũng không nói, hai dòng nước mắt ủy khuất chảy ra.
Khổng hiểu ra sao? Hôm qua đã xảy ra chuyện nhÆ° váºy, hôm nay lại vô cá»› bị ngÆ°á»i ta đánh, chẳng lẽ số mình thá»±c sá»± khổ sao? Hắn từ từ ngồi dáºy, rút cuá»™c không khắc chế được tình cảm, thÆ°Æ¡ng tâm khóc rống lên: ''Khốn kiếp, tao vá» sau quyết định không bao giá»... nói xằng nữa... ô ô....Oan ức quá, bá»n chúng đánh tao, còn xé quần áo tao, bá»n chúng là đồ Ä‘iên, ô ô..." Trong mắt hắn ngà n ngáºp sợ hãi, vừa rồi bị nhiá»u ngÆ°á»i đánh nhÆ° váºy, quả thá»±c so vá»›i trÆ°á»ng hợp ngà y hôm qua còn Ä‘iên cuồng hÆ¡n hà ng chục, tháºm chà hà ng trăm lần.
Từ ChÃnh vá»— nhẹ bá» vai hắn, thở dà i nói: "Lão đại, bá»n em hiểu cho anh a."
Äám Triệu Phong cÅ©ng hÆ¡i gáºt đầu, tá» vẻ đồng tình vá»›i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng bá»—ng nhiên nghÄ© đến cái gì, thở phì phò, đẩy Từ ChÃnh bên cạnh ra, lá»›n tiếng kêu: "Chúng nà y, chúng mà y không có nghÄ©a khÃ, không có lÆ°Æ¡ng tâm, vừa rồi nhiá»u ngÆ°á»i đánh tao nhÆ° váºy, các ngÆ°á»i không giúp má»™t taym, tao, TrÆ°Æ¡ng minh Thắng không tÃnh toán mối háºn nà y vá»›i chúng mà y là không thể!"
"Lão đại, cái nà y không thể trách bá»n em, vừa rồi tÃnh huống phát triển quá nhanh, chúng em còn chÆ°a kịp phản ứng, anh đã bị bá»n hỠđánh thà nh bánh bao, hÆ¡n nữa, chúng em có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, ngÆ°á»i xem ở đây Ãt cÅ©ng phải năm sáu ngà n, chúng ta sao có thể là đối thủ của há»?"
Từ ChÃnh vá»™i vã đứng dáºy, lùi vá» má»™t bên giải thÃch.
"Äúng váºy, lão đại, bá»n há» nhiá»u ngÆ°á»i lắm, chúng ta không phải đối thủ a."
Những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u kêu lên.
"Hừ, tao mặc kệ, chúng mà y Ä‘á»u thấy chết không cứu, tao tao, tao hiểu rõ chúng mà y rồi, tao không nên trông chá» và o đám há»—n đản không có khà tiết nhÆ° chúng mà y."
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng cảm thấy trong lòng bùng lên má»™t cá»— lá»a giáºn không tên, hôm qua cãi nhau vá»›i Khổng Băng Nhi, hôm nay lại bị quần ẩu, cái nà y ngÆ°á»i có thể chịu sao?
"A, Nhà hát mở cá»a rồi, mau và o!"
Bá»—ng nhiên đám ngÆ°á»i phÃa sau ồ lên, má»™t đám vốn chá» từ lâu nay tất cả chạy tá»›i cánh cá»a cháºp chá»™i, háºn không thể trá»±c tiếp Ä‘i và o trong.
"A, các ngÆ°á»i, các ngÆ°á»i đến là m gì, nÆ¡i nà y không có ai đâu."
Trương Minh Thắng muốn đứng lên lại bị đẩy ngã, hét lên một tiếng thê lương.
NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i hiện tại Ä‘á»u muốn nhanh chóng Ä‘i và o, giá»ng nói hắn bị tiếng già y áp Ä‘i, vì hắn không kịp đứng dáºy, nên bị đám ngÆ°á»i phÃa sau giẫm đạp, vừa muốn đứng dáºy lại có ngÆ°á»i giẫm lên.
Äám Lâm Bắc Phà m đổ mồ hôi lạnh, trái tim không nhịn được run rẩy.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng sẽ không bị ngÆ°á»i ta đạp chết chứ?
Ước chừng qua hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i phút, rất nhiá»u ngÆ°á»i mê ca nhạc tiếp tục tiến và o nhà hát, mà TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng hai mắt trắng dã, miệng sùi bá»t, nằm trên đất, cả ngÆ°á»i run run, trên ngÆ°á»i in đầy dấu chân, đã bất tỉnh nhân sá»±.
Lâm Bắc Phà m mồ hôi đầm đìa, đám ngÆ°á»i hâm má»™ nà y tháºt quá Ä‘iên cuồng.
Tà i sản của Goncopius
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Bạch Vô Song ,
Bill Lee ,
du2core ,
duyson44kt3 ,
kiemtam ,
minhhung ,
ngobakabon ,
ngochung_pham ,
nhandaolatusat ,
quanghung1986 ,
yeuthuydt1
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong