Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 318 : Thuyền chiến và cơ quan thuật (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Mà thuyền chiến Âm Sát Tông làm ra là để cấp cho Chiến Đường sử dụng. Tự nhiên đều là chọn từ lõi gỗ thượng đẳng của Minh Hương Mộc.
Ngoại tầng hộ giáp cũng là đại lượng huyền thiết, trộn lẫn với một ít hỗn độn tinh thiết làm ra. Lại sử dụng thủ pháp luyện khí đặc thù mà khiến cho hộ giáp của con thuyền có lực phòng ngự cực kỳ cường hãn. Ngoài ra trên chiếc thuyền chiến này còn có một cái vòng bảo hộ bằng năng lượng ở trung tâm. Có thể ngăn cản được một gã Kim đan kỳ liên tục công kích. Ngoài ra còn có một cái Minh Hỏa chủ pháo uy lực cường hãn và hai cái phó pháo. Những thứ này đều là kết quả của việc kết hợp giữa luyện khí và pháp thuật.
Trước tiên là nói về cái hộ thuẫn trung tâm bằng năng lượng kia. Nó được đặt ở nửa phần trước của chiến thuyền. Khi khởi động thì có thể phát ra một loại năng lượng hộ thuẫn cùng loại với Huyền Âm Thuẫn, bao phủ chặt chẽ trọn cái chiến thuyền. Lại có thể căn cứ theo cường độ địch nhân bất đồng mà điều chỉnh độ mạnh yếu của hộ thuẫn mà tiết kiệm hao tổn linh thạch. Mà cái Minh Hỏa chủ pháo kia là sử dụng thượng phẩm linh thạch để phát động, Nó bắn ra một viên Minh Hỏa đạn pháo, có uy lực cùng loại với pháp thuật Minh Hỏa Pháo.
Hai khẩu phó pháo thì bắn ra pháp thuật Minh Hỏa Đạn. Sử dụng trung phẩm linh thạch để khởi động. Loại này có phương thức vận động pháp trận đặc thù, khiến cho Lôi Động mở rộng tầm mắt. Tuy rằng hắn đã sớm nghe nói qua về cơ quan thuật, cũng đã được kiến thức qua cơ quan thuật ở trong khôi lỗi. Nhưng mà cơ quan có thể trực tiếp phóng ra pháp thuật thì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Điều này khiến có Lôi Động nhớ lại một ít vũ khí ở kiếp trước.
Đây là một loại phương thức công kích được kết hợp lại từ luyện khí và pháp thuật. Căn cứ theo sự hiểu biết của Lôi Động, ví dụ như muốn phát động loại pháp thuật như là Minh Hỏa Đạn. Phương thức nguyên thủy nhất chính là tu sĩ hiểu được pháp thuật Minh Hỏa Đạn, dùng lực lượng tu vi tự thân, ngưng kết ra một viên Minh Hỏa Đạn mà oanh kích đánh tới. Đây là phương thức tối tiết kiệm, gần như là không có phí tổn, tiêu hao cũng chỉ là lực lượng tự thân của tu sĩ.
Tiếp theo, liền đem cái pháp thuật Minh Hỏa Đạn này phong ấn vào bên trong phù tiện. Sau này tu sĩ chỉ cần dùng thần niệm dẫn động Minh Hỏa Đạn ở bên trong phù triện là có thể không cần hao tổn chút lực lượng nào mà vẫn có thể thi triển ra Minh Hỏa Đạn. Nhưng mà dùng phù triện thi triển ra pháp thuật cũng không phải là không có nửa điểm hạn chế.
Tuy rằng dùng thần niệm để dẫn động pháp thuật trong phù triện không cần phải mất thời gian và làm các pháp quyết phức tạp. Nhưng nếu mà tu vi và thần niệm kém hơn rất nhiều so với người phong ấn, như vậy sẽ không thể dẫn động được. Thậm chí còn có thể tự tổn hại bản thân. Tựa như tu vi của Lôi Động, còn xa mới có thể thi triển cái loại pháp thuật có uy lực cường đại như là Minh Hỏa Pháo này.
Nhưng thần niệm của hắn không thấp, cũng có thể miễn cưỡng sử dụng phù triện có phong ấn pháp thuật Minh Hỏa Pháo ở bên trong. Ví dụ như cái phù triện Minh Hỏa Pháo đặc thù mà Thiên Ma đã tỉ mỉ chế tạo cho hắn kia, hắn có thể miễn cưỡng sử dụng, nhưng bởi vì cần phải có thần niệm để khống chế và dẫn động lực lượng vô cùng khổng lồ trong đó nên đối với thần niệm của hắn bây giờ cũng không phải là không có nửa điểm thương tổn.
Nếu thần niệm của Lôi Động cường đại gần ngang với tu sĩ Kim Đan kỳ, như vậy thì khi thi triển pháp thuật Minh Hỏa Pháo cũng sẽ thoái mái hơn rất nhiều. Dù sao thì Minh Hỏa Pháo cũng là một loại pháp thuật mà tu sĩ Kim đan kỳ thi triển cũng phải cực kỳ miễn cưỡng. Thiên Ma có thể chế tạo ra một cái phù triện mà Lôi Động cũng có thể miễn cưỡng sử dụng được, có thể thấy được nàng đã hao tổn không ít tâm tư.
Chế tạo ra một bộ phù triện là một chuyện tình cực kỳ xa xỉ, cũng là một loại phương thức tiêu hao thật lớn. Ví dụ như muốn chế tạo ra một cái phù triện Minh Hỏa Pháo, cũng không phải là đơn giản như sử dụng pháp thuật để thi triển ra một cái Minh Hỏa Pháo. Trong đó còn cần có cả kỹ xảo chế phù, thần niệm cường đại, cùng với hao phí thật lớn nguyên khí mới có thể chế tạo.
Cũng bởi vì như vậy, giá trị của một cái phù triện, nhất là một ít phù triện có uy lực cường đại, giá cả luôn luôn rất cao. Ngay cả Thiên Ma chế tạo ra một cái phù triện Minh Hỏa pháo cũng phải hao tổn nguyên khí rất lớn, cần phải nghỉ ngơi cả tháng mới khỏe được.
Cho nên những loại phù triện có uy lực cường đại bình thường đều dùng để bảo mệnh, cũng không thể sánh được với các khẩu pháo ở trên chiến thuyền.
Loại phương thức thi triển thứ ba đó là thông qua linh khí hoặc là pháp bảo gì đó để phát động. Mặc dù trên người Lôi Động không có linh khí nào có thể thi triển ra Minh Hỏa Đạn nhưng mà hắn có một cây Hắc Long Kỳ, nó cũng là linh khí đặc thù như vậy. Nó không có năng lực tấn công hay phòng ngự trực tiếp nhưng lại có thể được tinh thần nuôi dưỡng.
Tích cóp từng tý một lực lượng chân khí tán dật trong quá trình tu luyện của tu sĩ để dần dần bổ sung năng lượng. Ở bên trong linh khí dần dần dựa theo phương pháp xây dựng pháp thuật mà tạo ra pháp thuật. Loại linh khí pháp bảo này, mặc dù là ở trong quá trình thi triển không cần tiêu hao chân khí cũng có thể phát động. Nhưng lại có khuyết điểm rất lớn, ví dụ như nó không thể thi triển liên tục, bình thường chỉ có thể thi triển một lần.
Không phải là không có người thử chế tạo ra loại linh khí pháp bảo có thể thi triển pháp thuật nhiều lần, nhưng dường như bên trong có rất nhiều vấn đề không thể giải quyết. Lôi Động không biết quá nhiều về luyện khí bởi vậy cũng không hiểu rõ lắm. Hắn chỉ mơ hồ biết được linh khí có thể tự hoàn thành một cái pháp thuật cần phải có cấu tạo cực kỳ tinh diệu, cũng cực kỳ yếu ớt. Nếu liên tục sử dụng thường thường sẽ bị hư hao mất.
Loại phương thức thứ tư chính là Minh Hỏa chủ pháo mà Lôi Động đang nhìn thấy. Loại này là dụng cụ có tính phòng ngự hoặc tấn công cỡ lớn. Nó là một loại pháp bảo có ý nghĩa đột phá. Có phương thức hoạt động pháp thuật không giống với những phương thức bây giờ. Nguyên bản ở trong tu tiên giới cũng không có loại phương thức vận dụng này.
Mà là ở vạn năm trước, mấy lão quái vật Nguyên anh hợp lực thăm dò một cái di tích viễn cổ thì phát hiện ra cái di tích viễn cổ kia là tổng bộ của một tông phái. Mà cái tông phái viễn cổ kia cũng không phải coi việc tu luyện là việc chính mà là chế tạo ra đủ loại quái vật ly kỳ cổ quái. Mấy lão yêu quái Nguyên anh kỳ kia đã bị tổn thất nặng ở bên trong cái di tích kia, chỉ còn một vài người còn sống đi ra.
Lão quái Nguyên anh còn sống đi ra kia chính là người khai sáng ra Thiên Cơ Tông đại danh đỉnh đỉnh sau này, Thiên Cơ lão nhân. Sau khi Thiên Cơ tông được khai sáng ra, luôn luôn tận lực chế tạo ra các loại pháp bảo, khôi lỗi, thuyền chiến không cần tiêu hao chân khí của tu sĩ. Rất nhanh Thiên Cơ tông liền lộ ra tài năng của mình, trong lúc nhất thời trở nên nổi danh nhờ vào thứ đồ chơi mới này.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 319 : U Minh Cửu Hào (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng lúc này vận mệnh bát đại tông phái cao nhất trong thiên hạ đã bước đầu được hình thành. Cả đám đều là những tông phái đang lớn mạnh, chẳng những kiêng kỵ cái tông phái mới kia sẽ cưỡng bức địa vị của bọn họ mà còn đều thèm nhỏ dãi đám đồ chơi mới mẻ mà hữu dụng này. Ngay lúc đó, bát đại tông phái buông tha thành kiến của nhau một cách cực kỳ hiếm thấy, liên thủ để tiêu diệt Thiên Cơ Tông. Thiên Cơ Tông đáng thương, tuy rằng dựa vào đám đồ chơi mới mẻ này mà họ có thể lớn mạnh lên nhưng làm sao có thể ngăn cản được cường thế của bát đại tông phái? Đừng nói là cả bát đại tông phái liên thủ với nhau mà cho dù là bất kỳ một tông phái nào trong đó thì Thiên Cơ Tông cũng không phải là đối thủ.
Thiên Cơ tông không thể không giao ra các loại tư liệu lấy được từ bên trong viễn cổ di tích. Cũng bởi vậy mà cơ quan thuật mới được lưu truyền ra. Thuyền chiến, khôi lỗi và một ít dụng cụ chiến tranh khác. Những thứ đồ vật mới này cũng khiến cho tu tiên giới tiến bộ hơn rất nhiều. Hiện giờ thuyền chiến, khôi lỗi đã trở thành vật phẩm phổ biến. Ở trong một ít kỹ thuật luyện khí cũng được cơ quan thuật dẫn dắt, xuất hiện rất nhiều phương thức mới.
Nhưng mà cái tông phái thượng đẳng Thiên Cơ Tông kia cũng vẫn gian nan tồn tại ở trong các khe hẹp của tông phái. Hiện giờ những tông phái mới nổi lên kia cũng dần dần thích ứng với thế giới tàn khốc, cũng hiểu được lợi dụng kỹ thuật khiến cho mọi việc suôn sẻ. Tuân thủ nghiêm ngặt thái độ trung lập, hiện giờ càng sống càng tốt. Mà nghiên cứu đối với cơ quan thuật cũng càng ngày càng lợi hại, làm ra được không ít đồ vật độc quyền của riêng mình.
Nhưng lý do chân chính có thể làm cho Thiên Cơ Tông sống sót chính là bởi vì bát đại tông phái đều cho rằng những người bên trong Thiên Cơ Tông đều là một đám mê cơ quan thuật đến phát điên. Bọn chúng đối với ích lợi, đối với địa bàn đều không thèm chú ý. Trong suy nghĩ của rất nhiều người bọn họ, thứ quan trọng nhất chính là cơ quan thuật. Bởi vậy bát đại tông phái cũng tùy tiện để bọn họ sống sót. Dù sao thì đám điên cuồng kia cũng góp phần phát triển cơ quan thuật, cực kỳ có lợi cho tu tiên giới. Bọn hắn phát triển, bên này lại thu lợi, cớ sao lại không làm?
Tạm thời không đề cập đến Thiên Cơ Tông, chỉ nói đến cái Minh Hỏa chủ pháo kia, nó chính là pháo của chiến hạm mà Âm Sát Tông căn cứ theo kỹ thuật của Thiên Cơ Tông mà chế tạo ra. Bởi vì uy lực của nó thật sự cường đại cho nên yêu cầu rất cao đối với năng lượng tinh thuần. Một viên thượng phẩm linh thạch chỉ có thể bắn một pháo. Hơn nữa, chi phí khi sử dụng thủ đoạn luyện khí để chế tạo ra một viên đạn pháo cũng phải tốn trên dưới năm nghìn linh thạch. Cũng bởi vì như vậy, một phát bắn của Minh Hỏa chủ pháo này chính là tiêu phí một vạn năm nghìn linh thạch.
Nhìn thì tốn kém, nhưng trên thực tế nếu chỉ cần tiêu phí một vạn năm nghìn linh thạch mà có thể bắn ra một viên Minh Hỏa Pháo có uy lực bất phàm, như vậy cũng đủ khiến cho các thế lực điên cuồng. Uy lực của một viên Minh Hỏa pháo có thể trực tiếp giết chết một tên tu sĩ Kim đan kỳ dưới tình huống bất ngờ không kịp phòng bị. Cho dù dưới tình huống kịp chuẩn bị, nếu lực phòng ngự không đủ mạnh thì cũng sẽ không dễ chịu.
Khuyết điểm duy nhất của khẩu pháo này thứ nhất là quý, chi phí cực kỳ lớn. Chỉ riêng tài liệu chế tạo cũng đều sử dụng những loại tài liệu luyện khí cực kỳ sang quý, thậm chí còn trộn lẫn một ít Tinh Diệu Thạch để tăng thêm tính dai. Nhưng mà chỉ mới như vậy thì sẽ có rất nhiều người có thể chịu được, dốc hết gia sản cũng mua được một cái. Nhưng vấn đề ở chỗ thứ đồ chơi này có thể tích rất lớn, lại cực kỳ nặng. Bởi vì bên kết cấu ở bên trong nòng pháo, có thêm một chút kỹ thuật không gian, bởi vì không gian không thể chồng chéo, cho nên không thể cho vào bên trong vòng tay trữ vật để mang theo bên mình.
Bởi vậy, cũng khiến cho khẩu pháo này chỉ có thể trở thành gân gà ở trong tay tu sĩ. Chỉ có thể đặt cố định một chỗ để phòng thủ hoặc là đặt ở trên thuyền chiến. Sức nặng ước chừng hơn hai vạn cân. Dù là chiến thuyền có tính năng không tệ cỡ trung thì cũng tuyệt không có khả năng chuyên chở hai khẩu pháo.
Mặc dù chỉ có thể chở được một khẩu pháo nhưng mà đã khiến cho lực uy hiếp của chiếc thuyền chiến này đại tăng. Cho dù là tu sĩ Kim đan kỳ đối mặt với loại vũ khí khủng bố có thể uy hiếp được tính mạng của chính mình này cũng chỉ có thể khiếp sợ, tôn kính mà không thể gần gũi.
Trọng lượng của hai khẩu phó pháo còn lại cũng nhẹ hơn rất nhiều, không đủ ngàn cân, nhưng mà nó chỉ có thể bắn ra Minh Hỏa đạn, tuy nói là uy lực của Minh Hỏa đạn này còn mạnh hơn so với Minh Hỏa đạn mà Lôi Động phát ra, hơn nữa trong thời gian mười tức liền có thể bắn ra một quả, nhưng mà lực uy hiếp đối với tu sĩ Kim đan kỳ không lớn.
Loại kết hợp này khiến cho Lôi Động thèm nhỏ dãi không thôi đối với cái chiến hạm mệnh danh là U Minh Cửu Hào này. So với Quỷ Vương thuyền của sư tôn thì còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng mà cá nhân muốn có được loại chiến thuyền này, nhất định phải dùng điểm cống hiến để đổi. Tùy tiện hỏi thăm một chút, hắn nhận được câu trả lời là muốn đổi được cái chiến thuyền này thì cần có một triệu bốn trăm ngàn điểm cống hiến. Đây là cái giá sau khi đã trừ đi ba mươi phần trăm chiết khấu. Cái giá này lập tức khiến cho Lôi Động ngậm miệng. Giá trị của thứ đồ chơi này, Gần như là gần bằng với Ngũ Hành Tụ Linh Trận. Nhiều điểm cống hiến như vậy, cho dù là đổi toàn bộ linh thạch thì cũng mất một ngàn mấy trăm vạn linh thạch.
Mà kỳ hạn của lần tham gia nhiệm vụ tuần tra lần này là một năm. Nếu không phát sinh chuyện tình đặc thù ngoài ý muốn nào thì hắn sẽ đạt được năm trăm vạn điểm cống hiến. Đây là mức lương khi hắn trở thành chiến tốt số một. Dựa theo tốc độ thu nhập này, nếu tích cóp từng tý một thì nếu muốn mua một cái chiến thuyền cỡ trung thì ước chừng cần hai mươi tám năm…
Bởi vậy, đối với cái loại chiến thuyền vừa mạnh vừa có thể dùng vào thực tế này, Lôi Động cũng chỉ có thể tiếp tục nhìn mà thèm.
Mặc dù nói cũng có một chút chiến thuyền nhỏ có giá cả tiện nghi, thích hợp với một số tu sĩ Trúc cơ kỳ. Lôi Động cũng từng suy nghĩ đến việc mua một cái. Nhưng mà sau khi thấy được chiến hạm như U Minh Cửu Hào này, tâm tư của Lôi Động lập tức điên cuồng lên. So với cái loại này, đám chiến thuyền nhỏ của mấy người kia thuần túy chỉ là đồ chơi.
U Minh Cửu Hào vừa to vừa đẹp giống như một con cự thú ở giữa biển. Chậm rãi lướt đi dưới bầu trời đêm của Đông Hải. Nhìn thì như rất chậm, nhưng trên thực tế tốc độ của U Minh Cửu Hào lúc này đã đạt tới ba nghìn dặm một canh giờ. Cái quang thuẫn màu trắng mờ đã được mở ra, nổi lên từng đợt sóng gợn đẹp mắt. Nó được phát động ra không phải vì phòng ngự mà là vì ngăn cản những cơn lốc ở ngoài biển.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 320 : U Minh Cửu Hào (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lôi Động đứng chắp tay sau lưng ở mép thuyền. Bình bình an an lặng nhìn hải vực vô tận mang tên Đông Hải ở phía dưới. Khoảng cách từ chỗ này đến bờ biển đã là hơn vạn dặm, đã xem như tiến vào trong khu vực biển sâu. Có lẽ khu hải vực này thật sự rất khổng lồ, U Minh Cửu Hào dài hơn mười trượng ở bên trong đại hải mênh mông này thực là có chút nhỏ bé.
Nếu mà phi hành theo mặt biển, mặc dù là hải vực nắng ráo, nhưng chỉ cần có một con sóng lớn đánh lên, có lẽ cũng có thể đánh lật con thuyền này. Một đám cự lãng ngập trời bất ngờ xuất hiện khiến cho Lôi Động kinh tâm động phách. Biển khơi kiếp trước hắn nhìn thấy so với nơi này quả thực giống như là một cái hồ nước nhỏ yên tĩnh.
- Số một, chúng ta hãy làm gì đó để giết thời gian đi.
Trương Hoành chắp tay sau lưng, sưu một tiếng liền xuất hiện ở bên cạnh Lôi Động, lộ ra nét mắt hưng phấn.
- Ở bên trong hải vực kế bên, thuộc về chỗ giao giới giữa duyên hải và biển sâu. Mùa này vừa vặn ở vào thời tiết ẩm ướt.
Trương Hoành nói xong liền làm một cái thủ thế, tốc độ của U Minh Cửu Hào liền bắt đầu chậm lại, chậm rãi hạ dần xuống bên dưới. Ước chừng chỉ còn cách mặt biển cao khoảng vài chục trượng, đến địa phương sóng biển không đánh tới. Bọn họ liền triệt bỏ cái hộ thuẫn hơi mờ màu trắng, ở càng gần mặt biển lại càng cảm thấy được sóng biển ba đào mãnh liệt. Một con sóng dữ thường thường có thể cao tới hơn mười trượng. Gió mùa và triều tịch va chạm với nhau, khuấy động lên đầy trời bọt nước. Lôi Động đứng ở ven mép thường, ngẫu nhiên cũng bị bắn trúng.
Trương Hoành mím môi nhìn xung quanh xuống phía dưới. Tựa hồ có chút hưng phấn, giống như là ở bên dưới có thứ gì đó rất tốt đang chờ hắn nhặt. Quả nhiên, lát sau hắn liền nâng tay lên trảo xuống phía dưới một nhát. Một cái U Minh Quỷ Trảo đen như nghiên mực bay thẳng vào trong mặt nước. Sau khi bắt được một vật liền bay trở về, sau khi ném thứ đó lên trên boong thì U Minh Quỷ Trảo liền tiêu tán.
Phịch phịch, một con quái ngư lớn đến ba thước nhảy loạn phịch phịch ở trên boong. Con cá này có lân giáp thật dày, vây đuôi cường tráng mạnh mẽ, hình dáng thon dài như giọt nước, mỗi lần nhảy là cao tới mấy trượng. Kỳ lạ nhất chính là ở trên đỉnh đầu của nó có một cái sừng thật dài, trong miệng lộ ra răng nanh sắc bén. Nhưng rất nhanh nó liền bất động. Bởi vì thần niệm của Trương Hoành đã gắt gao áp chế nó ở trên boong, không thể động đậy nửa điểm.
Những thành viên khác của đội thứ nhất trong lúc đó cũng sôi nổi chạy ra, sau khi thấy được con quái ngư kia thì cũng cực kỳ vui vẻ.
- Đội trưởng, lần này chúng ta chuẩn bị câu Hải Phách Vương sao?
- Không sai, bởi vì số một mới tới, hơn nữa lại gặp đúng mùa này cho nên ta đặc biệt bắt một con, để cho hắn biết một chút về uy mãnh của Hải Phách Vương.
Thần tình của Trương Hoành phấn khởi, nói cho mọi người cùng nghe là vì Lôi Động. Nhưng trên thực tế xem chừng vẫn là nghĩ đến chính mình.
Nhưng mà diễn cảm này của hắn cũng khiến cho Lôi Động cực kỳ tò mò. Hải Phách Vương? Đến tột cùng là cái gì? Đương nhiên Lôi Động cũng không cho rằng cái con quái ngư ba thước đang nằm kia là Hải Phách Vương.
- Số hai, ngươi nhanh giải thích cho Lôi Động.
Trương Hoành phân phó một tiếng, nói xong, liền lấy ra một cái móc lớn, hung hăng móc lấy con quái ngư kia. Lại dùng tiểu đao cắt một vết đao ở trên người của nó. Lập tức một dòng máu bắt đầu chảy ra từ miệng vết thương. Bị đau, nó ra sức phản kháng, nhưng mà bất đắc dĩ là lực lượng có hạn, như thế nào cũng không thể giãy khỏi tay của Trương Hoành.
Số hai bây giờ cũng không phải là số hai mà Lôi Động đã gặp qua trước kia mà chính là số một đã kịch liệt giao chiến với Lôi Động trước đây. Sau khi hắn bị Lôi Động đẩy xuống vị trí số bốn mươi bốn liền không cam lòng chờ đợi ở vị trí này. Nhưng lại kiêng kỵ Lôi Động cường đại, cảm thấy nếu tiếp tục đánh một lần nữa thì phỏng chừng phần thắng cũng không lớn, dù sao thì hắn cũng đã tổn thất một con quỷ vệ cấp tám. Vì vậy hắn liền trực tiếp nhìn trúng vị trí số hai. Sau khi mất một phen tay chân, cái vị trí số hai này liền thuộc về hắn.
Lôi Động phỏng chừng người vốn là số hai kia cũng sẽ không cam lòng. Sau khi Cổ Ma bị mình đoạt lấy vị trí số một sẽ đại tẩy phía dưới một lần. Chỉ cần những người cho rằng mình có thực lực, tuyệt đối sẽ không cam lòng bài danh ở bên dưới người có thực lực yếu hơn mình. Dù sao thì địa vị bài danh càng nhỏ thì số điểm cống hiến kiếm được mỗi lần làm nhiệm vụ sẽ càng lớn. Ai cùng muốn đạt được càng nhiều tài nguyên hơn.
Số hai cũng biết quy củ khi làm nhiệm vụ. Tuy rằng lúc này trong lòng của hắn vẫn không thoải mái đối với Lôi Động, nhưng vẫn chậm rãi giải thích nói.
- Hải Phách Vương chính là một loại yêu thú nổi danh ở trong hải vực của Đông Hải. Cực kỳ khó đối phó. Có được sức chiến đấu không hề thua kém tu sĩ Kim đan kỳ bao nhiêu. Nếu mà tác chiến ở trong biển, tu sĩ Kim đan kỳ cũng không nhất định là đối thủ của nó. Vào mùa này hàng năm, một bộ phận của chúng nó sẽ tập trung bầy đàn ở chỗ này. Bởi vì chúng nó thích ăn loại Giác Lân Ngư này nhất. Giác Lân Ngư này cũng là một loại cá phi thường hiếm thấy, bình thường rất khó gặp được. Chỉ có vào mùa này mới tụ tập ở đây để ăn một loại cá khác. Ngươi cũng biết cá lớn nuốt cá bé chứ.
Số ba ban đầu bây giờ là số bốn, là một nữ tu sĩ. Nàng càng thêm hưng phấn.
- Ta cũng rất thích ăn Giác Lân Ngư, hương vị của loại cá này cực kỳ ngon, chất thịt trơn mềm rất ít khi được nêm. Nhưng mà ta lại càng thích Hải Phách Vương hơn, mùi hương luyện ra từ mỡ của nó mê người tới cực điểm.
Số hai tức giận liếc mắt nhìn số bốn một cái. Có chút bất đắc dĩ nói với Lôi Động.
- Số một, ngươi cũng thấy đấy, loại tinh dầu chế tạo từ mỡ của Hải Phách Vương cực kỳ được nữ tu sĩ ưa thích. Loại tinh dầu này có thể khiến cho rất nhiều nữ tu sĩ điên cuồng. Ở bên ngoài có giá bán xa xỉ. Ngoài ra các tài liệu khác ở trên người Hải Phách Vương cũng đều rất đáng tiền. Ví dụ như tấm da có lực phòng ngự kinh người của nó có thể luyện chế ra chiến giáp hoặc là hộ thuẫn. Quan trọng nhất là Hải Phách Vương thuộc loại yêu thú cấp Kim đan, nội đan cực kỳ đáng giá. Nếu như chúng ta có thể giết chết một con Hải Phách Vương, toàn bộ thu hoạch cộng lại có thể đạt tới trên dưới một trăm năm mươi vạn linh thạch.
Lôi Động cũng sợ ngây người, đám người này lại dám đi trêu chọc yêu thú cấp Kim đan ở trên biển? Nhưng mà một con yêu thú cấp Kim đan có thể bán được một trăm năm mươi vạn, thu hoạch thật là lớn.
Nhưng mà thứ đồ chơi này là yêu thú cấp Kim đan, cũng không biết có thể bắt được hay không?
Giống như nhìn thấy sự nghi ngờ của Lôi Động, Trương Hoành cười tủm tỉm nói.
- Ngươi yên tâm đi, nếu như không có thủ đoạn đối phó với Hải Phách Vương thì chúng ta cũng sẽ không trêu chọc nó. Được rồi, được rồi, tất cả mọi người bắt đầu động thủ đi nếu lười biếng thì lúc chia tiền đừng có chê ít!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 321 : Săn thú trong biển sâu (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Vừa nghe đến việc chia tiền, mọi người nhất thời như được tiếp thêm sức mạnh, hô lên vang trời. Một người cầm lấy một cái túi da khổng lồ dồn dập bay ra khỏi U Minh Cửu Hào. Lăng không ở độ cao hai ba mươi trượng, sôi nổi tìm tòi Giác Lân Ngư. Vừa rồi theo như lời của số hai thì Giác Lân Ngư cũng là một loại cá cực kỳ thưa thớt.
Chỉ có vào mùa này mới có thể bắt được một số lớn. Chất thịt ngon, rất được các tu sĩ yêu thích, thuộc về một loại hưởng thụ xa xỉ. Nếu mà có thể bắt về nhiều một chút, cũng có thể bán được một số linh thạch không nhỏ. Loại cá thuần túy chỉ có thể dùng để làm thức ăn mà có thể bán được hơn một ngàn linh, đích xác là cũng ít thấy.
- Đội trưởng, ta cũng đi bắt.
Lôi Động đồng dạng tún lấy cái túi da lớn Trương Hoành ném từ trong cái vòng tay trữ vật ra. Điều khiển hắc vụ hướng về phía bên phải mép thuyền mà bay vụt đi. Cùng lúc đó thần niệm của hắn cũng thâm nhập vào bên trong mặt biển phía dưới. Thần niệm vừa mới đảo qua mặt biển cuộn trào sóng lớn thì liền giống như tiến nhập vào ao bùn vậy. Lấy thần niệm cường đại của Lôi Động, nhiều nhất cũng chỉ có thể xâm nhập xuống độ sâu ba bốn mươi trượng mà thôi.
Không đến một lát sau, Lôi Động liền cảm thấy một con cá dài hơn một trượng đang du động cực nhanh ở bên dưới mặt nước. Hắn liền chọn đúng thời cơ, nâng tay chộp xuống bên dưới một nhát. U Minh Quỷ Trảo bay vào trong nước, tóm lấy con cá ở trong nước kia.
Chưa bao giờ Lôi Động sử dụng U Minh Quỷ Trảo ở dưới mặt nước. Vừa mới vào trong nước, Lôi Động liền cảm thấy tốc độ của U Minh Quỷ Trảo chậm hơn gấp mấy lần, lại càng khó thao tác hơn. Con cá kia cũng cảnh giác dị thường. Cảm thấy có chút không thích hợp liền liều mạng đong đưa cái đuôi, trong nháy mắt liền lặn xuống bên dưới mấy trượng, chỉ trong vài nhịp hô hấp liền thoát khỏi sự theo dõi của thần niệm.
Điều này khiến cho Lôi Động ngạc nhiên một trận, vốn hắn cho rằng mình tu luyện U Minh Quỷ Trảo đã tạm được. Vừa rồi nhìn Trương Hoành bắt một con cá thì bộ dạng giống như thực nhẹ nhàng. Xem ra chuyện này cũng không quá dễ dàng.
Khách khách.
Số bốn đang ở bên cạnh thấy Lôi Động thất thủ thì không nhịn được mà che miệng cười không ngừng.
- Lần đầu tiên bắt cá sao? U Minh Quỷ Trảo sau khi vào trong nước thì sẽ chậm đi, ngươi không nên chộp những con cá ở độ sâu vượt quá bốn năm trượng. Nếu không rất khó bắt được nó. Còn nữa, con cá vừa rồi kia cũng không phải là Giác Lân Ngư. Đừng thấy nó dài hơn trượng mà nhầm, nó không đáng tiền. Đừng lãng phí chân khí.
Tiểu Đội thứ nhất của Lôi Động là một tiểu đội cực kỳ tinh nhuệ. Những thành viên của đội đều là những người ở trong vòng số hai mươi. Số bốn này cũng không phải là một người đơn giản. Ít nhất Lôi Động cũng không thể nhìn thấu được tu vi của nàng. Nhưng dựa theo lời giới thiệu thì nàng có tu vi Trúc cơ kỳ tầng thứ mười một.
Cũng là một trong những tu sĩ rất mạnh, bởi vì tu vi của nàng chỉ cao hơn Lôi Động có hai tầng. Mà những người có tu vi vượt qua Lôi Động tuyệt đại đa số đều là cao hơn ba tầng thậm chí là bốn tầng. Tựa như Trương Hoành, đừng có nhìn hắn vẫn còn bộ dáng tráng niên. Hắn lớn hơn Lôi Động ước chừng ba mươi tám tuổi, nhưng mà hắn đã có thể tu luyện sắp tới Trúc Cơ đỉnh phong, rất nhanh sẽ tiến vào trạng thái giả đan. Cũng coi như là một tu sĩ có tư chất rất không tệ. Mà số bốn này so với Trương Hoành thì nhỏ hơn mười một năm. Nhưng hiện giờ cũng đã là một nhân vật Trúc cơ kỳ tầng thứ mười một. Đương nhiên là không thể khinh thường.
Bởi vậy khi Lôi Động thấy nàng, đều cực kỳ khách khí kêu một tiếng sư tỷ.
- Cứ gọi ta là số bốn được rồi,
Số bốn cười duyên khẽ nói.
- Ta dạy cho ngươi cách phân biệt Giác Lân Ngư một chút.
Dứt lời thần sắc của nàng liền trở nên có chút nghiêm túc, liền đem thần niệm khuếch tán ra bên ngoài. Nhưng mà không giống như Lôi Động đem thần niệm xâm nhập vào trong nước, càng sâu càng tốt mà là chỉ tiến vào một tầng hơi mỏng chỉ khoảng năm sáu trượng mà thôi. Kể từ đó trong cùng một thời gian có thể tìm kiếm được một khu vực lớn gấp mấy lần.
Hai người sóng vai lao nhanh đi về phía trước. Ước chừng thời gian một trăm tức sau, nàng lại đột nhiên dừng lại, chỉ xuống phía dưới nói.
- Số một, ngươi hãy dùng thần niệm kiểm tra ở phía dưới một chút. Cái con cá dài bốn thước kia chính là Giác Lân Ngư.
Lôi Động dựa theo chỉ điểm của nàng, dùng thần niệm đảo qua một lượt. Quả nhiên ở cách mặt nước ba trượng phía dưới có một con Giác Lân Ngư đang truy đuổi một con cá nhỏ hơn.
Sau đó, số bốn lại bắt đầu vừa dùng thần niệm tìm kiếm vừa giới thiệu một ít đặc thù của Giác Lân Ngư đối với Lôi Động. Đợi sau khi Lôi Động đã hoàn toàn hiểu rõ nàng mới phi thân ra bên ngoài, thi triển ra U Minh Quỷ Trảo, đột nhiên chộp xuống bên dưới một cái.
Thần niệm của Lôi Động chăm chú quan sát, sau khi cái quỷ trảo kia bay vào trong nước liền chuẩn xác bắt được con Giác Lân Ngư đang chuẩn bị chạy trốn kia. Lại thấy nàng vung về phía trước mọt cái, con Giác Lân Ngư liền bay lên không trung vài chục trượng, bị nàng dùng cái túi da đỡ lấy. Sau khi cái miệng túi được đóng chặt, nó liền liều mạng nhảy nhót ở trong túi. Chỉ thấy nàng thản nhiên cười.
- U Minh Quỷ Trảo là một môn pháp thuật rất thực dụng. Ở trong Chiến Đường chúng ta, gần như là ai cũng biết. Đơn giản, còn dùng rất nhiều trong thực tế.
- Thấy rõ ràng rồi chứ? Nếu đã thấy rõ rồi chúng ta liền chia ra mà làm việc, xem ai bắt được nhiều hơn. Bởi vì đây là hoạt động ngoài lề nên đội trưởng sẽ căn cứ theo công lao của mỗi người mà phân phối chiến lợi phẩm. Cho nên ngươi hãy cố gắng bắt được nhiều một chút.
Số bốn nói xong liền mặc kệ Lôi Động đang trợn trừng hai mắt, lập tức phi hành về phía bên phải.
Lôi Động vốn cũng là một người không chịu thua cuộc, tuy rằng đây là lần đầu tiên bắt cá, nhưng thân là số một, cũng không thể để rớt lại phía sau người khác quá nhiều được? Hắn nhanh chóng phi hành về phía bên trái. Hắc khí cuồn cuộn, quỷ khí lành lạnh. Rõ ràng là Lôi Động bắt đầu dùng U Minh Đại Pháp đã gia tốc cho chính mình, thuận tiện có thể đề cao uy lực của U Minh Quỷ Trảo một chút.
Hắn học số bốn, trải rộng thần niệm của mình ra. Quả nhiên lập tức có thể dò xét trong phạm vi lớn hơn rất nhiều. Gần như là hắn đã vận dụng thần niệm đến cực hạn. Hơn nữa cộng thêm Ma Chủng phóng đại, thần niệm của hắn càng mạnh hơn. Quả nhiên, đây là thời kỳ Giác Lân Ngư tụ tập để săn mồi. Lôi Động lập tức đã phát hiện hai con Giác Lân Ngư đang truy đuổi một đám cá nhỏ bằng lòng bàn tay. Đám cá nhỏ này đang lủi về phía con sóng, dường như là muốn tránh né hai con Giác Lân Ngư này.
Lôi Động hít một hơi thật sâu. U Minh quỷ khí đã bắt đầu được tuôn ra. Hắn định khí ngưng thần, một cái U Minh Quỷ Trảo chợt bay ra, hướng tới chỗ con Giác Lân Ngư kia mà bay tới.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 322 : Săn thú trong biển sâu (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Tuy rằng lời bình của Vạn Quỷ lão tổ đối với U Minh Quỷ Trảo của Lôi Động chỉ là tạm được. Nhưng mà đây là dưới ánh mắt xoi xét của một lão tổ Kim đan trung kỳ. Trên thực tế công phu U Minh Quỷ Trảo của Lôi Động đã vượt xa người thường rất nhiều. Chính hắn cũng rất thích cái loại pháp thuật khống chế như là U Minh Quỷ Trảo này.
Từng có kinh nghiệm một lần thất bại và được số bốn làm mẫu. Sau khi Lôi Động bắt được một con cá thì liền ném nó lên trên bầu trời. Cùng lúc đó con cá kia đang chuẩn bị lủi mất, Lôi Động không có thu hồi U Minh Quỷ Trảo mà điều khiển nó di chuyển nhanh như chớp chộp về phía con Giác Lân Ngư kia. Chỉ trong một hơi thở, nó liền đuổi đến sát bên cạnh con Giác Lân Ngư kia, sau khi nắm được cái đầu có nó lại lập tức ném nó lên trên. Lúc này lực lượng của U Minh Quỷ Trảo mới tiêu hao hết.
Hai con cá nhanh chóng bay lên trên không trung, Lôi Động mở cái túi da lớn ra, dùng độn pháp Quỷ Ảnh Độn phiêu dật nhất nhất đón lấy chúng nó vào bên trong túi. Ánh mắt hắn thoáng quét qua một chút, thấy được một con dài bốn thước, một con dài ba thước đều không ngừng nhảy lên ở trong túi. Lôi Động thầm nghĩ, lũ Giác Lân Ngư hàng năm định kỳ chạy đến nơi này đúng là một cái thủ đoạn phát tài không tệ. Một ngày như vậy không biết là có thể bắt được bao nhiêu con đây?
Chưa nói đến vấn đề đi ra chỗ này nhất định phải có thuyền chiến, nếu không dựa vào chính mình phi hành, coi như một đường bay thẳng đến được chỗ này cũng sẽ mệt mỏi mà chết. Càng khỏi nói, muốn bắt cá thì phải nắm chắc tin tức thời kỳ bọn chúng xuất hiện. Lôi Động âm thầm cân nhắc khôi thôi. Đối với chính mình mà nói, thật sự nếu như thiếu linh thạch, như vậy có thể mạo hiểm đi bán một hai con linh quỷ.
Nhưng mà đối với một ít huynh đệ tốt của mình mà nói thì nơi này chính là một cái địa điểm phát tài không tệ. Sau này nếu có cơ hội, chờ khi nào mình mua được thuyền chiến có thể dẫn bọn họ tới đây để phát tài. Nhưng mà cái loại pháp thuật như U Minh Quỷ Trảo này thì tuyệt đối không thể thiếu được. Hơn nữa Lôi Động phòng chừng hiệu suất của bọn họ cũng sẽ không thể cao như các thành viên ở trong Chiến Đường được.
Lôi Động một đường tung hoành được mấy trăm dặm, cũng cảm thấy có chút xa. Lúc này hắn mới bay ngang về bên trái vài dặm, chuẩn bị quay trở về chiến thuyền.
Nhưng không lường trước được là ở trong bóng tối xa xa, một cái thuyền chiến nương theo ánh trăng bay thẳng tới chỗ Lôi Động ở bên này. Cũng là do Lôi Động quá sơ xuất, toàn bộ thần niệm đều tập trung ở trên mặt biển, xem nhẹ nguy hiểm đến từ bên người. Khi hắn còn chưa kịp phản ứng thì cái thuyền chiến kia đã không một tiếng động tiến đến, chỉ còn cách hắn khoảng một trăm trượng. Tốc độ của chiếc thuyền chiến kia rất nhanh, khoảng cách trăm trượng chỉ là trong nháy mắt.
Lôi Động tự biết là không thể chạy đua với thuyền chiến, so với việc chật vật chạy trốn khiến cho bọn họ truy kích thì không bằng khí định thần nhàn, trấn tĩnh tiến đến. Bởi vì hắn thoáng nhìn qua một chút đã phát hiện ra chiếc thuyền chiến kia chỉ dài bảy tám trượng, rộng ba bốn trượng, tuy không nói là bộ dạng có chút rách nát, nhưng mà cũng đã rất cũ kỹ rồi.
Ở rất nhiều vị trí đều có vết chắp vá rất rõ ràng. Nói chung tu sĩ Kim đan kỳ cần phải ngồi thuyền chiến, chỉ sợ cũng sẽ không ngồi cái loại thuyền chiến bỏ đi này. Nhìn Quỷ Vương Thuyền của sư tôn mà xem, còn cả cái Bạch Cốt Chiến Thuyền của Khô Cốt nữa. Tu sĩ Kim đan, nhiều khi cực kỳ sĩ diện. Cái này cũng không có khả năng là thuyền chiến của các đại tông phái lớn. Bởi vì bọn họ xuất môn đều là để tranh giành quyền lực, không có một chút khí thế, ai sẽ phục ngươi? Đại tông phái, nhất định phải có khí độ của đại tông phái. U Minh Cửu Hào chính là một cái ví dụ.
Chỉ cần đối phương không phải là tu sĩ Kim đan, hoặc là đệ tử của các tông phái lớn khác, Lôi Động sẽ không sợ. Huống chi cả tiểu đội một đều ở chỗ này. Cho dù là tu sĩ Kim đan kỳ, nếu biết Lôi Động là thành viên của Chiến Đường Âm Sát Tông xong thì cũng không dám làm xằng bậy. Huống chi, tuy rằng Lôi Động không dám nói là có thể đào thoát được từ trong tay của tu sĩ Kim đan, nhưng mà ít ra giữ được tính mạng trong nhất thời thì vẫn có thể miễn cưỡng làm được.
Chiếc thuyền chiến kia chậm rãi dừng lại. Từ bên trong có ba tu sĩ Trúc cơ kỳ bay ra. Có lẽ họ là tu sĩ ở bên trong hải vực này. Làn da của họ bị gió biển thổi nên so với tu sĩ ở trong đất liền như Lôi Động thì đen hơn rất nhiều. Người cầm đầu là một tu sĩ Trúc cơ kỳ tầng thứ năm, râu tóc bạc trắng, hiển nhiên là tuổi không nhỏ nữa. Hai người một nam một nữ còn lại đồng dạng đều có tu vi không cao, chỉ là Trúc cơ kỳ tầng hai ba mà thôi.
Chỉ thấy ánh mắt của lão già cầm đầu kia cảnh giác quét tới quét lui ở trên người Lôi Động. Nhưng vừa nhìn thấy cái yêu bài màu đen ở bên hông của Lôi Động thì không khỏi biến sắc, có chút thất kinh.
Lôi Động thấy được ba người, trong lòng liền yên tâm hơn rất nhiều. Hắn cười lạnh, ngạo nghễ tiên phát chế nhân.
- Các ngươi là ai? Thật to gan, ngay cả người của Chiến Đường Âm Sát Tông cũng dám chặn đường?
Trong lòng của lão già kia chợt giật thót, thầm nghĩ làm sao mà hôm nay lại đen đủi như vậy? Lại gặp phải đệ tử Chiến Đường của Âm Sát Tông đang bắt cá? Nguyên bản ở phía xa thấy hắn một mình một người thì không khỏi muốn tiến lên nhìn một chút. Khi phát hiện ra hắn chỉ có thực lực Trúc cơ kỳ tầng thứ sáu, lão già kia lập tức triệu tập mọi người, chuẩn bị rời thuyền đe dọa hắn một phen. Nhưng không ngờ, xem ra dường như đã đụng phải thiết bản.
Lão già này cũng là hạng người lăn lộn đã lâu trong giang hồ. Thấy Lôi Động giận dữ, tuy rằng trong lòng đã run như cầy sấy. Nhưng lại chưa đến mức bị dọa cho bể mật, ánh mắt vừa chuyển, liền chắp tay nói.
- Vị đại nhân của Âm Sát Tông này, tiểu nhân chính là tu sĩ của tiểu gia tộc trong đảo nam bảy mươi sáu của Quần Tinh Đảo. Từ trước đến nay đều là người thật thà phúc hậu. Lúc này chính là mùa Giác Lân Ngư quay trở về, vì thế tiểu nhân liền thuê một con tàu chiến, dẫn theo mấy đứa con cháu trong nhà đến đây để thử vận khí, xem có thể thu hoạch được một chút hay không.
Vừa rồi thấy động tác bắt cá của đại nhân rất nhanh chóng, cảm thấy hẳn là đại nhân đã săn được không ít, vì thế tiểu nhân mới mạo muội tiến đến. Muốn hỏi xem đại nhân có nguyện ý bán một ít Giác Lân Ngư hay không. Tiểu nhân nguyện ý mua mỗi con với giá sáu trăm linh.
Từ trước đến nay đều thật thà phúc hậu? Lôi Động thầm nghĩ, ta nhìn bộ dáng của ngươi nào có thấy chút thật thà phúc hậu nào. Sớm đã nghe nói Đông Hải rất loạn, bởi vì thiếu khuyết người quản lý nên chạy trốn ở trong đây thật sự rất dễ dàng. Biển khơi mênh mông, biết đi chỗ nào mà tìm người? Bởi vậy nếu như thực lực của mình mạnh hơn người khác, sẽ rất dễ dàng sinh ra tà niệm. Nhưng mà Lôi Động không dự đoán được, hắn vừa mới tiến vào Đông Hải, còn chưa tới Quần Tinh Đảo mà đã gặp được chuyện như vậy.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế