Tay của hắn lập tức biến mất, hóa thành một cổ gió nhu hòa, kỳ thật cũng không phải là chân chính biến mất, chỉ là bởi vì động tác quá nhanh nên thậm chí ngay cả ảo ảnh cũng không kịp hình thành thôi.
Bồng!
Cánh tay của hắn lập tức bạo liệt ra, sương mù, huyết vụ thoáng chốc nhuộm không khí thành một màu huyết hồng, trong không khí tràn ngập một cổ hương vị huyết tinh.
Mồ hôi to như hạt đậu tí tách rơi xuống từ trán hắn, đau đớn kịch liệt khiến toàn thân hắn nhịn không được trở nên run rẩy.
Động tác của hắn cũng dừng bặt lại, trên cánh tay một hồi huyết nhục mơ hồ.
Vận động kích liệt quá độ khiến cánh tay của hắn trong thoáng chốc đã vượt qua cường độ cao nhất có thể thừa nhận được.
Trong cơ thể lập tức tuôn ra một cổ lực lượng cổ quái màuđen, nhanh chóng tu bổ lấy cơ thể bị thương của hắn.
- Không được
Đáy lòng Kiệt Sâm phát ra một tiếng bi rống, cường độ thân thể hiện giờ của hắn mới chỉ chừng lục giai cao cấp Tôn Linh Sư đến thất giai đê cấp Hoàng Linh Sư, nhưng muốn chếbiến ra Linh Dược tề có thể khiến Vi Ân khôi phục thực lực thì ít nhất phải cần cường độ thân thể ngoài thất giai trung cấp mới được.
Hắn hiện giờ còn xa xa không đủ.
Cấp bậc của Linh Dược sư là một hệ thống cực kỳ nghiêm khắc, tuy rằng thiên phú của Kiệt Sâm về mặt Linh Dược rất mạnh, nhưng dù nói thế nào thì cường độ linh thức hiện giờcủa hắn cũng mới chỉ là tam giai trung cấp Linh Sư thôi, lấy cấp bậc trên đại lục để hạn định thì cũng chỉ là một tam giai trung cấp Linh Dược sư thôi.
Coi như lấy kỹ thuật lưu Linh Dược sư ở kiếp trước của hắnđến tính toán thì cường độ thân thể hắn hiện giờ tối đa cũng chỉ một gã thất giai đê cấp Linh Dược Hoàng sư mà thôi.
Cho dù thiên phú của hắn có cường thịnh trở lại, năng lực lĩnh ngộ có cao hơn nữa cũng không cách nào phủ nhậnđược sự thật là linh thức hắn rất yếu ớt.
Rống
Trên bầu trời, thanh âm gào thét ù ù truyền đến, vô số cao thủ đối chiến lẫn nhau khiến cho cả linh nguyên tố trên không Vương thành đều trở nên cuồng bạo, linh thức của bát giai Đế Linh Sư tung hoành tàn sát bừa bãi, càng làm ảnh hưởng đến sự khống chế của Kiệt Sâm đối với linh thức.
- Kiệt Sâm sao lại dừng lại rồi?
Trong lòng đám người Vi Ân trên bầu trời, thỉnh thoảng lại chú ý đến Kiệt Sâm đều sững sờ, lập tức tràn đầy lo lắng.
Chỉ vì Kiệt Sâm lấy ra dụng cụ phối chế và Linh Dược tề nên khiến cho hi vọng của bọn hắn đều đặt ở trên người Kiệt Sâm, Kiệt Sâm này là người có thể mang cho bọn hắn kỳ tích và hi vọng, mà động tác hiện giờ của Kiệt Sâm lại khiến bọn hắn không rõ ràng lắm.
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Lòng Kiệt Sâm đang gào thét, thanh âm kêu la đau nhức của Vi Ân trên bầu trời khiến hắn tâm loạn như ma.
Nếu như hắn không nhanh chóng chế biến ra được Linh Dược tề, một khi Vi Ân bị thua, như vậy chuyện căn bản sẽ không cách nào thu thập được nữa.
Nhưng nếu hắn cố ý phối chế với cường độ cao, vậy thì hai tay của hắn rất có thể sẽ hoàn toàn hỏng mất, nhưng lại chưa hẳn có thể phối chế thành công.
Giờ hắn đang gặp phải một lựa chọn vô cùng gian nan.
- Lựa chọn?
- A.
Trong lúc đó, bỗng nhiên Kiệt Sâm nở nụ cười, hắn cười vô cùng sáng lạn.
- Mình hiện giờ còn lựa chọn sao?
Hắn hỏi mình.
- Không có.
Kiệt Sâm ngẩng đầu, Vi Ân đang đau khổ chèo chống dưới sự giáp công của hai đại Đế Linh Sư, cũng như hắn vậy, mặc kệ từng người bọn hắn đã từng phong quang thế nào, ngạo thị đại lục thế nào, nhưng giờ phút này, bọn hắn đều không còn như trước nữa.
Nhưng khốn cảnh như thế, chả lẽ không phải là thứ bọn hắn thích sao? Lần lượt đối mặt ngăn trở, lần lượt dũng cảm giẫm qua, tư vị của loại thành tựu này, loại chiến thắng khó khăn này, khiến hắn như si mê như say sưa.
Thời gian dần trôi qua, lòng Kiệt Sâm lại lần nữa bình tĩnh lại.
Hai tay đầm đìa màu tươi kia lại lần nữa bỗng nhiên biến mất, hóa thành một trận gió, trong không khí truyền đến một tia thanh âm nổ đùng rất nhỏ khiến người run sợ, huyết vụ màu đỏ lại lần nữa phiêu tán ra.
Nhưng Kiệt Sâm lại phảng phất hồn nhiên chưa tỉnh, ngay cả lông mày cũng không hề nhíu lấy một cái, trong thế giới của hắn chỉ còn lại như tài liệu trên mặt đất.
Trong lúc đó, tất cả tài liệu trên mặt đất như bị một trận gió cuốn đi, bay bổng lên cao
Tâm linh vàg tài liệu dung hợp, cùng dung hợp với hoàn cảnh chung quanh.
Tâm linh của Kiệt Sâm có thể rõ ràng cảm nhận được thành phầm, nguyên tố cùng với tạp chất trong tài liệu, linh thức của hắn thoáng phát ra, tất cả tài liệu đều bị phân giải từng chút một, mỗi một lần chia lìa đều phảng phất như được trải qua đo đạc tỉ mỉ, chính xác đến đỉnh phong.
Gió do hai tay biến ảo ra khi thì nhu hòa, khi thì cuồng bạo, khi thì lập tức phân giải nguyên một đống dược thảo, khi thì tinh tế đánh bóng một khối tinh thạch. . .
- Còn nhớ rõ, chính mình năm đó đã buông tha cho sự thống khổ trên còn đường Linh Sư này.
- Còn nhớ rõ, chính mình năm đó đã có được tâm tình kiên quyết thế nào trên con đường Linh Dược sư này.
- Còn nhớ rõ, chính mình phối chế không biết ngày đêm trong phong, chỉ vì để biến được từng chút biến hóa nhỏ trong đó.
Hắn từ đó đã tìm được mục tiêu của hắn, hắn từ đó đã tìmđược giá trị nhân sinh, hắn từ đó đã lấy được khoái hoạt, cũng có thống khổ lúc thất bại
Trong đầu Kiệt Sâm hoàn toàn là một màn lúc trước khi hắnđạp chân vào con đường Linh Dược sư, một phần cảm tình trong lòng hoàn toàn quán thâu vào hai tay, linh nguyên tố chung quanh Kiệt Sâm cũng bắt đầu uốn lượn lên, tâm linh trước nay chưa từng có dung hợp với linh thức và linh nguyên, khiến linh nguyên tố trong thiên địa không ngừng tiến vào trong cơ thể Kiệt Sâm.
Oanh
Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lần nữa trở nên cuồng bạo, bình cảnh tam giai trung cấp rốt cục cũng bị đột phá, vào thời khắc này, hắn tấn cấp đến tam giai cao cấp.
Nhưng trong nội tâm Kiệt Sâm lúc này cũng không có bất kỳ ý niệm nào cả, hắn hiện giờ đang thỏa thích huy sái lấy một phần cảm tình kia.
Thời gian dần trôi qua, tất cả tài liệu đều được xử lý trong một bình dược tề, trên toàn bộ mặt đất chỉ còn lại miếng Băng Linh Thánh Quả bi j đóng băng trong Vạn năm Huyền Băng kia.
Hắn ngừng hai tay, toàn bộ cánh tay một mảnh huyết nhục mơ hồ, vô cùng thê thảm, không ngừng điên cuồng vậnđộng, ngay cả lực lượng cổ quái màu đen kia cũng không kịp trị hết, nhưng Kiệt Sâm lại hồn nhiên không hề để ý tới.
Nhẹ nhàng cầm lấy miếng Băng Linh Thánh quả kia, dưới sựthẩm thấu linh lực của Kiệt Sâm. . .
Răng rắc. . .
Mặt ngoài Vạn năm Huyền Băng lập tức bị phân thành hai nữa, một cổ hàn khí nồng đậm, cơ hồ muốn đóng bằng toàn bộ Thiên địa tán dật ra từ trong Băng Linh Thánh.
Thiên tượng vốn ôn hòa trong nháy mắt liền biến thành mùađông khắc nghiệt, toàn bộ dân chúng trong Vương thành dưới sự xuất hiện của cổ hàn khí không hiểu thấu này, toàn thân đều phát run lên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Mà tay phải Kiệt Sâm nắm lấy Băng Linh Thánh Quả kia thì bị biến thành một huyết nhục băng côn.
Băng hệ lực lượng ẩn chứa trong bát giai Hàn Băng vật phẩm Băng Linh Thánh quả, lấy cường độ thân thể khăn lắm tiếp cận thất giai đê cấp cấp Hoàng Linh Sư thì cũng khó mà chống đỡ được.
- Đây là, Hàn Băng chi khí thật cường đại.
Trên bầu trời, hai người Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi cảm nhậnđược cổ hàn khí kinh thiên bên dưới, trên mặt đột nhiên biến sắc, lập tức cúi đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Kiệt Sâm mang trên mặt vẻ mỉm cười, nhẹ nhàng cho Băng Linh Thánh quả kia vào trong bình dược tề.
Ầm ầm
Một đạo hàn khí kinh thiên mạnh mẽ lao ra khỏi bình dược tề, giống như một đạo khói thanh sắc phóng thẳng vào bầu trời, thoáng chốc, trên không toàn bộ Vương thành đều rơi lả tả bông tuyết.
- Thiên địa dị tượng, Linh Dược tề này. . .
Trên mặt Áo Cổ Tư Đô mang theo thần sắc kinh hãi, Linh Dược tề có thể dẫn phát Thiên địa dị tượng, đây chính là thất giai Linh Dược tề ah, Băng Hệ lực lượng nồng đậm như thế, nếu như bị Vi Ân uống vào thì. . .
Lòng Áo Cổ Tư Đô không khỏi đại động, tuy rằng hắn cũng không biết công hiệu của Linh Dược tề này đến cùng là gì, nhưng với hắn mà nói, đây tuyệt đối không phải là tin tức gì tốt lành.
Mà Tam trưởng lão Tát Lợi của Đạo Tư gia tộc cũng không khỏi sững sờ, cái này, cái này. . .
Trong lúc đó, một đạo bóng đen nhanh chóng xoẹt qua mắt hai người.
- Không tốt!
Trong lòng Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi đều mạnh mẽ nhảy dựng lên.
Ngay khi hai người ngây người thì Vi Ân đã như thiểm điện bay vút về phía mặt đất, mà Kiệt Sâm cũng cầm trong tay bình Linh Dược tề kia, Thiểm Lôi chi dực sau lưng bỗng nhiên toát ra, bay về phía Vi Ân.
- Giết Kiệt Sâm cho ta, hủy diệt Linh Dược tề trong tay hắn!
Áo Cổ Tư Đô rống lên với Nội Nam và Bá Tác Nhĩ ở phía dưới, bàn tay lật một cái, thổ nguyên tố cự chưởng cuồng bạo lập tức ngưng tụ, nhắm ngay Kiệt Sâm mà đập qua, đồng thời cả người cũng hóa thành một đạo lưu tình màu vang bắn xuống dưới, mà Tam trưởng lão Tát Lợi ở một bên cũng là hóa thành một đạo lưu tinh màu đỏ, lướt theo sát phía sau.
Thổ nguyên tố cự chưởng kia lập tức bị Vi Ân đập tan.
Phía dưới, Nội Nam và Bá Tác Nhĩ bởi vì công kích của Vi Ân lúc trước mà bị thương, lúc này khó khăn lắm mới đánh ngang tay được với ba người Đế Lâm, Lôi Nặc cùng với Ám Ảnh.
Sau khi cảm nhận được lực lượng bàng đại từ Linh Dược tềtrong tay Kiệt Sâm, mặt mũi hai người cũng đột nhiên biến sắc, nghe được tiếng gào thét lo lắng của Áo Cổ Tư Đô, Bá Tác Nhĩ lập tức toàn thân trở nên đỏ bừng, cả người đều bốc cháy lên.
- Mơ tưởng thoát khỏi tay ta!
Ám Ảnh cuốn lấy Bá Tác Nhĩ trong miệng quát lớn một tiếng, trường kiếm trong tay hóa thành vô số phong nhận bổ vềphía Bá Tác Nhĩ.
- Cút ngay
Trong miệng Bá Tác Nhĩ hét lớn một tiếng, đúng là không đểý đến sự oanh kích của vô số phong nhận kia, trường kiếm hỏa hồng sắc lập tức tăng vọt, như không muốn sống bổ vềphía Ám Ảnh ở một bên, áp Ám Ảnh ra.
Phốc phốc.
Trên người Bá Tác Nhĩ xuất hiện mấy lổ thủng thật to, máu tươi bắn ra, nhưng mà hắn lại hồn nhiên không để ý đến, nhắm thẳng về Kiệt Sâm ở bên dưới mà bay đi, trường kiếm trong tay liều lĩnh bổ xuống.
Hỏa hệ nguyên tố điên cuồng cuồng bạo bôn tập mà đi, giống như thủy triều, thế như muốn lập tức sau một khắc nuốt hết Kiệt Sâm vậy.
- Bá Tác Nhĩ này. . .
Trong nội tâm Ám Ảnh vô cùng phẫn nộ, kiếm trong tay lập tức hóa thành một phong nhận cự đai, trùng trùng điệp điệp bổ vào trên người Bá Tác Nhĩ.
Nhưng Bá Tác Nhĩ lại không thèm để ý đến, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, trong nội tâm gào thét:
- Chết đi
Ngay khi hỏa diễm thủy triều như muốn nuốt trôi Kiệt Sâm thì ――
- Kiệt Sâm coi chừng.
Tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên, một bóng người kim sắc như thiểm điện bay vuốt lên, trong chốc lát đã chắn trước mặt Kiệt Sâm, dùng thân thể của mình thay Kiệt Sâm chặn lại một đạo công kích mãnh liệt này.
Người này đúng là phụ thân Lôi Nặc của Kiệt Sâm.
Oanh
Trong tiếng nổ vang, công kích mang theo sóng lửa vô biên như biển gầm bao phủ toàn bộ Lôi Nặc vào trong.
- Phụ thân
Trong miệng Kiệt Sâm phát ra một tiếng gầm rú thê lương, Linh Dược tề trong tay bị ném đi, chợt xông về phía Lôi Nặcđang bị sóng lửa nuốt hết.
Ừng ực
Đúng lúc này, Vi Ân rốt cục cũng đuổi tới, một phát bắt được bình Linh Dược Tề mà Kiệt Sâm ném ra ngoài, ngửa đầu một ngụm uống vào
Ầm ầm!
Thủy hệ linh nguyên tố trong thiên địa triệt để bắt đầu cuồng bạo, trên không toàn bộ Vương thành đều bị một tầng mây đen trầm trọng bao phủ, mưa đá lớn chừng ngón cái xen lẫn bông tuyết phủ khắp thiên địa.
Nhưng Kiệt Sâm lại hồn nhiên không phát giác ra, trong ngọn lửa, một bóng người màu vàng im im lặng lặng lơ lửng ở đằng kia.
- Phụ thân, ngươi không có việc gì chứ. . .
Trông thấy bóng người kia, trên mặt Kiệt Sâm lập tức lộ ra một tia vui mừng, nhưng chờ đến khi hắn trông thấy tay phải bóng người kia thì thanh âm không khỏi im bặt lại.
Chỗ đó, trống rỗng một mảnh, chỉ để lại vài miếng vải vóc bịtàn phá.
- Phụ thân, tay phải của ngươi. . .
Một khắc này, Kiệt Sâm đau xót khóe mũi, trong hai tròng thiếu chút nữa đã chảy ra nước.
- Ta không sao!
Trên mặt Lôi Nặc lại lộ ra một dáng tươi cười hiền lành của phụ thân mỉm cười lên tiếng nói với Kiệt Sâm:
- Không phải chỉ là một cánh tay thôi sao, không có gì lớn cả, chỉ cần ngươi không sao là tốt rồi!
"Chỉ cần ngươi không sao là tốt rồi! "
Những lời này, khiến trái tim Kiệt Sâm không khỏi run lên!
Trên bầu trời, Vi Ân như Viễn Cổ đại đế phục sinh, hắn đứng ngạo nghễ trên không trung.
Lực lượng của hắn đang không ngừng tăng vọt, từ đê cấp ĐếLinh Sư, đột phá đến trung cấp đế Linh Sư, lại đột phá đến cao cấp đế Linh Sư, lúc này tẩy rửa rốt cục mới chậm lại.
Xa xa nhìn lại, Vi Ân lúc này giống như là Kiên băng tuyên cổ bất hóa trên Bắc Cực Băng Nguyên sơn xuyên, chỉ liếc nhìn thôi cũng đủ để khiến nhân tâm phát lạnh.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén như han phong mang theo vẻ giá lạnh như muốn đóng băng tất cả thế gian rơi vào mắt hai người Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi.
Hai người trên không trung không khỏi đồng thời rùng mình một cái, uy áp tàn sát bừa bãi mà ra trên người Vi Ân khiến cho bọn họ là đê cấp Đế Linh Sư và trung cấp Đế Linh Sư cũng nhịn không được phát run lên.
Khóe miệng Vi Ân nổi lên một tia vui vẻ tàn không, nhưng trong mắt hai người Áo Cổ Tư Đô lại rất chi là khủng bố.
Vi Ân hai tay giao nhau, giơ lên cao cao, đại lượng Hàn Băng chi khí không ngừng hội tụ lại trên hai dấm của hắn, ngưng tụ thành một điểm, chợt trong giây lát vung xuống!
Thanh âm sâm lãnh như đến từ Cửu U, ù ù vang lên trên bầu trời.
- Băng chi áo nghĩa
- Độ không tuyệt đối!
- Thái!
Trong tiếng nổ đùng, toàn bộ thế giới như biến thành một thế giới băng tuyết tuyệt đối, trong mắt mọi người lập tứcđều trắng xóa một mảnh, trong tay Vi Ân, một đạo bạch sắc Cực Quang bắn nhanh về phía hai người Áo Cổ Tư Đô, Tát Lợi ở trên không trung.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Một vàng đỏ lên hai đạo quang mang toát ra từ trên thân hai người Áo Cổ Tư Đô, Tát Lợi, trong lúc hét vang, cặp mắt của hai người đều trừng lớn, thổ hệ linh nguyên tố cùng với hỏa hệ linh nguyên tố trong phạm vi ngàn mét điên cuồng ngưng tụ lấy.
Thổ hệ linh nguyên tố ngưng tụ thành một tấm chắn đen kịt lộ ra hắc ngọc sáng bóng, mà hỏa hệ linh nguyên tố tắc thì tụ thành một đầu Hỏa Long dài gần trăm mét, gầm thét, nghênh hướng đạo cực quang bắn ra từ trong hai tay Vi Ân.
Hỏa Long và Cực Quang lập tức đụng vào cùng một chỗ.
Tạch tạch tạch
Không có bạo tạc nổ tung, không có nổ vang, trong ánh mắt giật mình của tất cả mọi người, trên người Hỏa Long do hỏa hệ linh nguyên tố tạo thành kia rõ ràng lan tràn ra một tầng băng cứng, hỏa diễm vốn thiêu đốt lập tức ngưng đọng lại, vẻ rét lạnh ẩn chưa trong Cực Quang rõ ràngđã đông cứng hỏa nguyên tố thành một khối băng.
Oanh!
Hỏa Long cực lớn lập tức bạo tán ra, một lần nữa hóa thành hỏa hệ linh nguyên tố tiêu tán trong không khí, mà Cực Quang kia sau khi rút nhỏ lại một vòng lại trùng trùng điệpđiệp đụng vào trên hắc ngọc nguyên tố thuẫn do thổ nguyên tố linh lực ngưng tụ thành.
Trong tiếng ầm vang, hắc ngọc nguyên tố thuẫn lập tức sụpđổ tiêu tán, mà Cực Quang kia cũng triệt để biến mất, năng lượng rung động cực lớn khuếch tán ra, khiến không khí chung quanh tầng tầng nứt vỡ ra như một khối thủy tinh.
Trên bầu trời, trên thân hai người Áo Cổ Tư Đô, Tát Lợi đều bị bao trùm một tầng băng cứng hơi mỏng.
Oanh!
Linh lực phun ra nuốt vào, tầng bằng trên thân hai người người tầng băng bạo vỡ ra, nhưng sắc mặt hai người lại vô cùng tái nhợt.
Phốc phốc!
Một ngụm máu tươi từ trong miệng hai người bọn họ phun tung tóe ra ngoài, cực quang lúc trước tuy rằng biến mất, nhưng hàn khí cực lạnh vẫn khiến hai người bọn họ bịthương không nhẹ.
- Độ không tuyệt đối, đây là linh kĩ thành danh của Băng ĐếVi Ân!
Trên mặt Tát Lợi mang theo tia sợ hãi, chuyện xấu nhất đã xảy ra.
- Trốn!
Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi nhìn nhau, thân thể thoáng chốc hóa thành một đạo lưu quang lao về phía bầu trời.
Đối mặt một gã cao cấp Đế Linh Sư, hai người bọn họ thân là đê cấp Đế Linh Sư và trung cấp Đế Linh Sư căn bản không thể nào là đối thủ của đối phương được, cho dù đối phương là một linh sư bình thường vừa mới tấn cấp, còn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng của cao cấp Đế Linh Sư lực lượng thì hai người bọn họ cơ bản cũng không hề có phần thắng, huống chi Vi Ân này lại là cao thủ đứng đầu thành danh đã lâu của đế quốc nữa.
- Muốn chạy trốn?
Vi Ân cười lạnh một tiếng, thân hình bỗng nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, đã xuất hiện cách hai người không xa, bàn tay lật một cái, như một tòa núi lớn đè xuống hai người.
Trong kinh hãi, Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi đều quát lớn một tiếng, song chưởng mạnh mẽ đỡ lên.
Phanh!
Hai người lại lần nữa rên lên một tiếng, nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như một tờ giấy trắng.
- Ngươi không thể giết chúng ta!
Trông thấy Vi Ân sắp lần nữa hạ thủ chưởng về phía mình, Áo Cổ Tư Đô không khỏi rống to lên tiếng.
- Ngươi phải hiểu rõ, giết chúng ta chính là địch nhân củaĐạo Tư gia tộc, toàn bộ Tây Bắc chư quốc đều vì thế mà phải trả một cái giá cực đắt.
Trên mặt Áo Cổ Tư Đô tràn đầy sợ hãi, gào thét nói:
- Ta biết rõ Vi Ân ngươi không sợ, nhưng Ự... c ngươi phải biết rằng, Thác Đức gia tộc và Áo Lan Đa vương quốc vẫn còn ở nơi này, bọn hắn chắc chắn hẳn phải chết
Vi Ân vốn muốn hạ thủ liền mạnh mẽ dừng lại, hắn hôm nay khôi phục thực lực đến bát giai cao cấp Đế Linh Sư tự nhiên sẽ không sợ Đạo Tư gia tộc kia, nhưng nếu giết chết hai người này, đưa đến người trong Đạo Tư gia tộc thì Thác Đức gia tộc và Áo Lan Đa vương quốc chỉ sợ sẽ gặp phải tai ương rồi.
Song tháp quy định bát giai Đế Linh Sư không được vô cớđộng thủ ở Tây Bắc chư quốc, nhưng nếu đối phương có hai gã Đế Linh Sư vẫn lạc ở Áo Lan Đa vương quốc, vậy thì dĩnhiên không nằm trong tình huống đó rồi.
- Vi Ân, giết hắn cho ta!
Xa xa, Kiệt Sâm mặt mũi tràn đầy nộ khí nhanh chóng bayđến, bởi vì đối phương nên mới khiến cha mình mất một cánh tay, giờ phút này trong lòng Kiệt Sâm vô cùng phẫn nộ.
- Kiệt Sâm, không nên!
Sau lưng Kiệt Sâm, Lôi Nặc cũng bay lướt tới, trong miệng hét to lên.
- Phụ thân!
Kiệt Sâm quay đầu, lên tiếng nói.
- Áo Cổ Tư Đô!
Trông thấy Áo Cổ Tư Đô ở trước mặt, Lôi Nặc hận đến trong mắt gần muốn phun ra lửa, nhưng lý trí lại nhắc nhở hắn,đối phương không thể giết được.
- Hừ, ngươi cần phải hiểu rõ...
Áo Cổ Tư Đô ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn về phía bọn người Kiệt Sâm:
- Nếu như các ngươi hôm nay không giết hai người chúng ta, Áo Cổ Tư Đô ta lúc này cam đoan, trong vòng mười năm, sẽ không tìm đến các ngươi gây phiền phức nữa.
- Ta cũng cam đoan, nếu thả hai người chúng ta, ta lấy thân phận Tam trưởng lão của Đạo Tư gia tộc cam đoan, Đạo Tư gia tộc trong vòng mười năm, sẽ không không tìm đến các ngươi gây phiền toái nữa.
Tát Lợi ở một bên cũng mở miệng lên tiếng, lập tức dời ánh mắt lên trên người Kiệt Sâm, trong hai tròng mắt không khỏi toát ra thần sắc không hiểu.
Thực lực có thể chế biến ra Linh Dược có thể dẫn phát ra Thiên địa dị tượng của Kiệt Sâm lúc trước khiến cho Tát Lợi cũng không khỏi phải lau mắt mà nhìn.
Tuy rằng Kiệt Sâm giờ khắc này hai tay huyết nhục mơ hồ, phủ kín băng vụn, vô cùng chật vật, nhưng Linh Dược Hoàng sư có thể chế biến ra thất giai Linh Dược tề, coi như là ở Khai La đế quốc cũng là tồn tại rất thưa thớt.
Giờ khắc này, hắn thậm chí còn toát ra cách nghĩ muốn lôi kéo Kiệt Sâm vào trong gia tộc, nhưng vừa nghĩ tới đương kim hoàng đế bệ hạ, cùng với vị đạo sư kia của Vưu Lợi Á, Tát Lợi đành phải nén ý nghĩ cực kỳ hấp dẫn này xuống.
Lúc trước khi gia tộc an bài Vưu Lợi Á thành hôn với TứHoàng Tử Sắt Cát Âu điện hạ của đế quốc nhưng không nghĩtới Vưu Lợi Á trước giờ đính hôn lại vì trốn tránh mà trốn khỏi gia tộc, kết quả là gặp mặt Lôi Nặc, còn sinh ra Kiệt Sâm nữa.
Trên thực tế, Đạo Tư gia tộc tuy rằng thân là một trong tứđại thế gia của Khai La đế quốc, đối với chuyện kiến bè phái cực kỳ coi trọng, nhưng cũng không phải hoàn toàn là thếhệ cổ hủ, nhưng khiến cho mọi người không nghĩ tới chính là, Tứ Hoàng Tử Sắt Cát Âu điện hạ này rõ ràng mấy năm sau đã trở thành hoàng đế bệ hạ của đế quốc.
Mà chuyện Vưu Lợi Á đào hôn lúc trước cũng trở thành một trong những chuyện sỉ nhục nhất trong cuộc đời Sắt Cát Âu bệ hạ. Tuy rằng sau khi Sắt Cát Âu bệ hạ đăng cơ cũng không nói gì thêm, nhưng Đạo Tư gia tộc vốn thân là một trong tứ đại gia tộc cũng dần dần bị suy sụp.
Áo Cổ Tư Đô năm đó có quan hệ vô cùng tốt với Tứ Hoàng Tử Sắt Cát Âu, sau khi Sắt Cát Âu bệ hạ đăng cơ, vô cùng có khả năng sẽ trở thành Đại Nguyên Soái của đế quốc, kết quả lại vì chuyện của Vưu Lợi Á mà triệt để vô duyên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Những năm gần đây, tình cảnh gia tộc trong đế quốc không hề tốt đẹp, may mắn gần mười năm trước, Vưu Lợi Á rõ ràngđược vị đại nhân kia của đế quốc thưởng thức, trở thành đệtử của vị đại nhân kia, lúc này mới khiến gia tộc khởi sắc không ít.
Tuy rằng Kiệt Sâm này tựa hồ về mặt tạo nghệ Linh Dược sư có chút bất phàm, nhưng Lôi Nặc này dù sao năm đó cũngđã cắm sừng Sắt Cát Âu bệ hạ, Kiệt Sâm và Lôi Nặc nếu quay lại gia tộc, chẳng những sẽ đắc tội Sắt Cát Âu bệ hạmà sự xuất hiện của Lôi Nặc cũng sẽ khiến cho vị đại nhân dạy bảo Vưu Lợi Á kia không vui, tình cảnh như thế, cũng không phải Đạo Tư gia tộc hiện giờ có thể gánh chịu nổi.
- Hai người các ngươi cút đi!
Lôi Nặc cắn răng, trong miệng oán hận lên tiếng, tuy rằng hắn cũng rất muốn giết Áo Cổ Tư Đô này, nhưng là bất kể là vì Thác Đức gia tộc, vẫn là vì Áo Lan Đa vương quốc hắn cũng không thể làm như vậy được.
- Phụ thân!
Kiệt Sâm nhịn không được lên tiếng, hắn thực muốn mở miệng bảo Vi Ân giết hai người Áo Cổ Tư Đô và với Tát Lợi đi, bất quá sau khi nhìn thấy ánh mắt thống khổ của Lôi Nặc, Kiệt Sâm cũng trầm mặc lại.
Vẫn là thực lực không đủ a!
Vi Ân tuy rằng cường đại, nhưng hắn hiện giờ vẫn không cách nào một mình đối mặt với một gia tộc cự phách của cảđế quốc được!
- Hai người các ngươi cút đi!
Kiệt Sâm cũng mở miệng nói, trên mặt của hắn đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn:
- Nhớ kỹ hứa hẹn của hai người các ngươi hôm nay, mười năm, mười năm sau, không cần các ngươi tới tìm, ta chắc chắn sẽ cùng cha ta, tự mình đạp vào Đạo Tư gia tộc các ngươi, ta muốn trả lại tất cả những sỉ nhục trong các năm qua lại cho các ngươi.
Trên người Kiệt Sâm đột nhiên bộc phát ra một hồi khí thếkinh thiên, khiến cho hai người Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi dưới cổ khí thế này có chút há to miệng, không khỏi run rẩy thoáng một phát.
Mà giờ khắc này bọn hắn cũng không nói gì nữa, chạy trối chết về phái xa xa
- Băng Đế Vi Ân, mười năm trước ngươi giết đệ tử của vị đại nhân kia, hôm nay ngươi ẩn nấp mười năm lại lần nữa xuất hiện trên đại lục, ngươi tự giải quyết cho tốt đi!
Xa xa, thanh âm của Tát Lợi truyền đến.
Nghe được câu này, sắc mặt Vi Ân lập tức biến đổi!
Phía chân trời, ẩn ẩn lại truyền đến thanh âm của Tát Lợi:
- Thuận tiện nói cho các ngươi biết, truyền tin tức của Lôi Nặc lại cho chúng ta chính là Tam trưởng lão Tư Tạp Lạp của Lạp Đế Căn gia tộc !
- Lạp Đế Căn gia tộc!
Trên không vương thành, truyền ra thanh âm phẫn nộ của Lôi Nặc!
Toàn bộ Vương thành, vô luận là Lai Sâm Đặc bệ hạ hay là những dân chúng kia mỗi thời khắc đều đang chú ý lên bầu trời, sau khi phát hiện hai người Áo Cổ Tư Đô chạy trối chết, trong miệng lập tức phát ra một trận thanh âm kinh hô.
Khi cường địch tập kích, tất cả mọi người đều đồng tâm hiệp lực với nhau, mà sau khi nhìn thấy một phương thắng lợi, bọn hắn đều vui sướng trong lòng.
Nội Nam vẫn một mực chú ý đến tình huống của Vi Ân, sau khi trông thấy Áo Cổ Tư Đô và Tam trưởng lão Tát Lợi rõ ràng chạy trối chết liền không khỏi sững người, lập tức cảngười hóa thành một đạo lưu quang, cũng vội vàng bay vút về phía xa xa.
- Muốn đi? !
Trên bầu trời, Vi Ân hừ lạnh một tiếng, Hàn Băng cự chưởng ầm ầm chụp xuống.
Phanh!
Trong ánh mắt kinh hãi của Nội Nam, cả người hắn như bịmột cổ băng sơn đụng trúng, một cổ giá lạnh lạnh như băng tới cực điểm lập tức xâm nhập vào thân thể hắn, đóng băng cả người hắn thành một khối băng.
Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn về thân thể hắn bị bao bọc trong băng, thân thể của thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư Nội Nam rơi xuống từ trên bầu trơi.
Giờ khắc này, cơ hồ tất cả dân chúng trong Vương thànhđều bị rung động thật sâu, người tử vong trước mặt họ này, không phải là Tông Linh Sư, cũng không phải là Tôn Linh Sư gì cả, mà là một gã Hoàng Linh Sư hàng thật giá thật, cường giả cấp bậc này đối với đại đa số người mà nói, cơ hồ là tồn tại chỉ có thể nhìn lên, vô số người vì tình trạng này mà mất ăn mất ngủ, mà phấn đấu tu luyện.
Hôm nay lại bị đánh chết một cách vô cùng tàn khốc, mangđến cho mọi người rung động thật sâu
Trận chiến này, rốt cục lấy Áo Cổ Tư Đô, Tát Lợi, La Tư Đặc bản thân bị trọng thương, Lôi Nặc đứt một tay, hai gã thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư và những hộ vệ thống lĩnh khác của Đạo Tư gia tộc vẫn lạc mà chấm dứt.
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể như vậy?
Đại trưởng lão Áo Bố Lí của Lạp Đế Căn gia tộc vẫn một mực quan sát trận chiến lập tức âm trầm một mảnh, mà đứng cạnh hắn, một số trưởng lão trong gia tộc hiểu rõ chân tướng mọi chuyện trong mắt đều lóe ra vẻ thất vọng.
Trước khi Vi Ân bọn hắn đuổi tới, sau khi trông thấy La TưĐặc bị đánh trọng thương, bọn người Áo Bố Lí tuy rằng kiệt lực ngăn cản cuồng hỉ trong lòng, trên mặt lộ ra vẻ oán giận và lo lắng, nhưng trong lòng bọn hắn lại vô cùng hưng phấn.
Thác Đức gia tộc hiện giờ nhân vật đỉnh cấp chính là La TưĐặc thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư cùng với thất giai đê cấp Hoàng Linh Sư Lôi Nặc, chỉ cần hai người bọn họ chết rồi, sau đó lại tìm cơ hội vụng trộm tiêu diệt Kiệt Sâm đãđoạt được quán quân Linh Dược sư đại hội kia thì toàn bộ Thác Đức gia tộc sẽ không còn người nào được đặc biệt coi trọng nữa, mà lúc kia, chính là thời điểm mà Lạp Đế Căn gia tộc quật khởi.
Đương nhiên, trong lòng bọn hắn hi vọng nhất vẫn là cường giả của Đạo Tư gia tộc có thể giết hết toàn bộ người của Thác Đức gia tộc, nếu vậy thì... Áo Bố Lí căn bản không cẩn phải lo lắng gì nữa.
Nhưng tình cảnh kế tiếp lại khiến trong nội tâm bọn hắn kinh hãi không thôi, sự xuất hiện của Vi Ân trực tiếp cứu giúp Lôi Nặc đang trong nguy cơ, lại dùng lực lượng chống đỡ hai gã cường giả bát giai Đế Linh Sư của Đạo Tư gia tộc, mà sau khi phục dụng lọ Linh Dược tề do Kiệt Sâm ném ra, thực lực rõ ràng lại lập tức tăng vọt, một chiêu đánh tan hai người Áo Cổ Tư Đồ, đuổi hai người bọn họ ra khỏi Vương thành.
Hết thảy phát sinh trong đó khiến cho trong lòng đám người Áo Bố Lí vô cùng thất vọng và tức giận, bọn hắn như thếnào cũng thật không ngờ, Thác Đức gia tộc rõ ràng dưới hiểm cảnh bị tứ đại cường giả của Đạo Tư gia tộc liên thủ mà còn tránh thoát khỏi được một kiếp
Ngay khi trong lòng bọn hắn tràn đầy thất vọng thì--
- Thuận tiện nói cho các ngươi biết, truyền tin tức của Lôi Nặc cho chúng ta chính là Tam trưởng lão Tư Tạp Lạp của Lạp Đế Căn gia tộc!
Một thanh âm ù ù vang lên trên bầu trời, truyền đến từhướng mà hai cường giả của Đạo Tư gia tộc chạy trối chết quanh quẩn thật lâu trên không Vương thành, rõ ràng truyền vào tai mỗi một dân chúng trong Vương thành và Lai Sâm Đặc bệ hạ.
- Hai tên gia hỏa của Đạo Tư gia tộc này...
Đám người Áo Bố Lí trưởng lão sắc mặt trong chốc lát thayđổi, kinh hãi liếc nhau một cái, trong hai mắt toát ra vô cùng sợ hãi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
- Lão Tam này sao lại như vậy, không phải đã nói với hắn là ngàn vạn lần không được bạo lộ thân phận sao? !
Trong lòng đám người Áo Bố Lí đều tức giận lên tiếng, bọn hắn không biết là Tam trưởng lão Tư Khoa Lạp mà bọn hắn phái ra để truyền tin tức, hôm nay đã sớm không còn trên thế giới này nữa rồi.
Các thành viên còn lại của Lạp Đế Căn gia tộc chú ý đại chiến trên bầu trời, nghe được thanh âm này thì tong lòng vô cùng nghi hoặc nhìn về phía đám trưởng lão Áo Bố Lí, trong ánh mắt tràn đầy hoang mang.
Bọn hắn nhìn thấ, chính là mấy vị trưởng lão mặt mũi trànđầy lo lắng.
- Đi... Đi mau, các đệ tử, phá vòng vây rời khỏi vương quốc!
Trong miệng Áo Bố Lí phát ra một tiếng hét to, vài tên trưởng lão liếc nhau, lập tức như chim tước tán, bắn về bốn phương tám hướng cửa thành.
Trong một tiếng hét to này, lòng Áo Bố Lí trưởng lão nhịn không được đang nhỏ máu, không phải bọn hắn không muốn lưu lại, nhưng theo tình huống trước mắt mà xem thì Lai Sâm Đặc bệ hạ hiện giờ đã dốc hết lực cả nước để ủng hộ Thác Đức gia tộc, thậm chí còn không tiếc đắc tội với Đạo Tư gia tộc của Khai La đế quốc.
Chỉ cần đến lúc đó Lai Sâm Đặc bệ hạ đề ra nghi vấn nơi hạlạc của lão Tam thì bọn hắn liền không cách nào trả lời được, ai cũng sẽ không ngây ngốc cho rằng một đại gia tộc như vậy sẽ hãm hại một tiểu gia tộc trong một vương quốc như Lạp Đế Căn gia tộc.
Đã xong, triệt để xong rồi
Đại trưởng lão Áo Bố Lí trong nội tâm phát ra một tiếng bi rống thống khổ, vốn gia tộc tuy rằng đã mất đi Ba Tư Thápđức tộc trưởng, và trong Áo Lợi Phất đấu giá hội xuất hiện t lọ Linh Tôn dược tề kia cũng đã khiến gia tộc tổn thất không ít tài sản, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, gia tộc dù nói thế nào vẫn là gia tộc nhất lưu của Áo Lan Đa vương quốc.
Nhưng hôm nay gây ra chuyện này, toàn cả gia tộc xem nhưđã triệt triệt để xong đời, vào thời khắc này, trong nội tâmĐại trưởng lão Áo Bố Lí không khỏi sinh ra một tia hối hận thật sâu.
Nhưng trên đời này không có thuốc chữa hối hận, mỗi ngườiđều phải chịu trách nhiệm cho thành vi của mình!
- Muốn đi?
Ngay kho bọn người Áo Bố Lí vừa mới khởi hành, bay vềphía các nơi trước cửa thành thì từ đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một tiếng hét to tràn ngập phẫn nộ.
Trên bầu trời, Lôi Nặc chỉ còn lại một cánh tay, trên người cháy đen một mảnh, khóe miệng mang huyết, toàn thân chật vật vô cùng đang im im lặng lặng phiêu phù, hai con ngươi lạnh như băng như một đầu Cô Lang, trong hai mắt mang theo một tia điên cuồng, gắt gao nhìn chằm chằm vào con mồi bên dưới.
Trông thấy trong mắt lạnh như băng điên cuồng của Lôi Nặc, Áo Bố Lí không khỏi toàn thân chấn động, trong nội tâm đột nhiên toát ra một tia hàn ý.
- Chết!
Trầm thấp, thanh âm gầm gú như dã thú truyền ra từ trong miệng Lôi Nặc, quang mang màu vàng lại lần nữa lưu chuyển trên người hắn, trong hư không hình thành từng mảnh kiếm màu vang, mang theo tiếng xé gió bén nhọn như mưa tên đầy trời bắn về phía các thành viên Lạp Đế Căn gia tộc ở bên dưới.
Ah!
Tiếng gầm rú thống khổ không ngừng truyền đến từ bốn phía Áo Bố Lí, mỗi một đạo kiếm mang màu vang bắn ra,đều có một gã thành viên của Lạp Đế Căn gia tộc bị ngã xuống đất.
Nhìn qua thành viên Lạp Đế Căn gia tộc không ngừng phát ra tiếng kêu thống khổ trước mắt, trong lòng Lôi Nặc lại không có chút thương cảm nào, nếu không phải do Lạp ĐếCăn gia tộc thì hôm nay sao lại rơi vào tình cảnh như thếđược.
Trong hai tròng mắt Lôi Nặc bắn ra lửa giận, hắn hận, hận thực lực của chính mình bất lực, vừa nghĩ tới hai tay Kiệt Sâm lúc trước huyết nhục mơ hồ, mảnh băng vụn đầm đìa, trong lòng của hắn liền vô cùng đau đớn, hắn người làm cha này chưa từng mang lại điều gì tốt cho nhi tử, mà chỉ có nguyên một đám phiền toái, nguyên một đám khó khăn.
Lôi Nặc giờ phút này hoàn toàn trút hết những phẫn nộ mà bọn người Áo Cổ Tư Đô mang đến lên trên người đệ tử LạpĐế Căn gia tộc, nếu không phải bọn hắn, nếu không phảibọn hắn...
Xa xa, những cao thủ của Thác Đức gia tộc cũng vội bay tới,đầu lĩnh chính là tộc trưởng Lôi Áo, trong hai tròng mắt hắn cũng toàn là lửa giận.
- Sát!
- Sát!
- Sát!
Tiếng rống điên cuồng truyền ra từ miệng bọn hắn, khiến huyết dịch trong cơ thể bọn hắn đều sôi trao lên, La Tư Đặc thúc công hiện giờ sống chết không rõ, đều là vì Lạp Đế Căn gia tộc này ah!
Tộc trưởng Thác Đức gia tộc lúc trước nhìn lên chiến đấu trong không trung, trong nội tâm lo lắng nhưng lại không thể nào ra tay giúp đỡ, lúc này lại không chút nương tay,đều dốc hết toàn bộ biệt khuất và phẫn nộ trong lòng mình ra.
Áo Bố Lí thấy tộc nhân chết nhiều như thế liền đau lòng không thôi.
Thế nhưng Lôi Nặc bị cừu hận làm mờ mắt, làm sao có thểxong việc dễ dàng vậy được.
Trong toàn bộ phủ đệ Lạp Đế Căn gia tộc và bốn phía lập tức vang lên vô số tiếng kêu thảm thiết.
Áo Bố Lí mặt run rẩy lấy, toàn thân nhịn không run lên, nhưng lại không có cách nào, hắn lúc này đã hoàn toàn mấtđi năng lực suy nghĩ, đau lòng đến chết lặng.
XÍU... UU!!
Một gã tộc nhân Lạp Đế Căn gia tộc trực tiếp bị một đạo kim quang Lôi Nặc bắn ra khiến đầu nổ nát bấy.
Một chiêu rơi xuống ánh mắt Lôi Nặc liền rời vào trên người một thành viên khác của Lạp Đế Căn gia tộc.
Đồng từ Áo Bố Lí đột nhiên phóng đại, cuồn loạn gào thét:
- Không!
Tộc nhân khác chết đi Áo Bố Lí có thể không quan tâm, nhưng người cách đó không xa lại chính là con hắn.
Lôi Nặc đưa tay, một đạo mảnh kiếm kim sắc lập tức hình thành trước mặt hắn.
- Lôi Nặc, không nên!
Áo Bố Lí cuồng loạn kêu lên, cả người nhảy lên không, trường kiếm trong tay mạnh mẽ bổ ra, một đạo kiếm quang lập tức nhắm vào Lôi Nặc đang trên bầu trời bắn đi, Áo Bố Lí dù nói thế nào, cũng là một gã ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.
Chỉ là, tuy rằng Lôi Nặc lúc trước đã bị thương trong chiếnđấu, nhưng ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư vẫn không thểnào tạo thành bao nhiêu uy hiếp đến một thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư như hắn được.
Phất tay, kiếm quang do Áo Bố Lí bắn ra lập tức hóa thànhđiểm điểm tinh quang tiêu tán trong không khí, trong sựkhống chế của linh thức, mảnh kiếm màu vàng lập tức bắn nhanh ra, trực tiếp xuyên qua nhi tử của Áo Bố Lí cách đó không xa.
- Lôi Nặc, ta muốn mạng của ngươi!
Áo Bố Lí thấy nhi tử mềm nhũn ngã xuống liền như nổi điên, trường kiếm như bay, một hơi liền bổ hơn mười kiếm, kiếm kiếm tàn nhẫn, vô số kiếm quang bay vút về phía Lôi Nặc trên không trung, không hỗ là cường giả ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.
Giờ phút này trong lòng của hắn, tràn đầy phẫn nộ đối với Lôi Nặc, không có chút nào nghĩ đến, nếu không phải là hắn bảo Tư Khoa Lạp đi báo tin cho Đạo Tư gia tộc thì sao lại có chuyện như giờ.
Trong hai tròng mắt Lôi Nặc lóe lên tinh mang, trong miệng quát chói tai:
- Muốn chết!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.