Trong động phủ tinh xảo ngập đầy linh khí tinh thuần, chỉ còn lại hai người Trương Hằng cùng Nhiếp Mộng, không khí có chút quái dị. Trương Hằng cũng suy đoán không ra ý tưởng của đối phương.
Nhiếp Mộng đi tới gần Trương Hằng, đôi mắt xinh đẹp sáng ngời lướt qua trên người Trương Hằng, trên gương mặt ngọc lộ ra một chút cô đơn cùng bất lực, khiến Trương Hằng kinh ngạc không thôi.
- Trương đạo hữu! Mấy năm trước thời điểm ngươi chiến đấu cùng Cực Kiếm chân nhân ở Kim Kiếm Môn, ta đã cảm nhận được sự bất phàm của ngươi, tiếp theo sau ngươi tiềm ẩn ở Mậu Sơn. với công pháp thế gian hiếm thấy khôi phục nguyên khí. cuối cùng thậm chí trở thành đối thủ chọn lựa của Vô Cực. Ta đã sớm có thể đoán trước được thành tựu kinh người của ngươi sau này. Hôm nay gặp lại. mặc dù ngươi chưa hóa rắn thành rồng, nhưng đã không phải là Trương Hằng ngày xưa. có lẽ cũng không để đám tu sĩ Kết Đan Kỳ chúng ta ở trong mắt.
Trương Hằng khẽ nhếch khóe miệng lộ ra vài tia ý cười, nói:
- Nhiếp đạo hữu sao lại nói thế? Hiện giờ Trương mỗ ở giới tu chân, vẫn chưa thoát khỏi số mạng bị đuổi giết, nguyện vọng hóa rắn thành rồng, còn cách một khoảng cách rất xa.
Trương Hằng nói như vậy, chẳng khác nào là thừa nhận dã tâm cùng với tư cách và tiềm lực có thể “Hóa xà thành long” của mình, trong ngôn ngữ cũng không còn khiếm tốn mấy nữa.
- Trên thực tế, Vũ minh chủ mới chân chính là rồng...
Trong đầu Trương Hằng không khỏi nhớ lại hư ảnh hình rồng khủng bố sau lưng Vũ Vô Cực. Nghe ý tứ của Thiết Mộc. Vũ Vô Cực này còn có được hồn phách của Ma Long thượng cổ. mặc dù phỏng đoán không chính xác thì cách chân tướng có thể cũng không xa.
- Rồng?
Trong mất Nhiếp Mộng lộ ra vài tia bất đắc dĩ, thậm chí có chút oán hận. nàng sâu kín thở dài nói:
- Từ lúc ta nhặt được Vô Cực đã cảm nhận được thân thế hắn bất phàm. Tuy nhiên thời điểm đó, hắn còn là một đứa trẻ quật cường, mặc dù lưu lạc đầu đường xó chợ ở thế tục. cũng không giống như các đứa trẻ lưu lạc ăn xin bình thường khác, mà là với phương thức trực tiếp dùng bạo lực cướp đoạt. Sau khi ta thu lưu hắn về, càng ngày càng cảm thấy hẳn bất phàm, càng ngày càng hiếu kỳ về thân thế của hắn.
Trong thời gian mười mấy năm. ta nhìn hắn lớn lên từng chút một. thậm chí trở nên càng thêm ưu tú... trong vô tình, chúng ta yêu nhau. Nhưng theo thời gian trôi qua. mỗi cách một đoạn thời gian, hắn dường như đều đã nhiều ra một ít trí nhớ khó hiểu, tâm tính cùng dần dần phát sinh biến hóa, càng ngày càng lãnh đạm với ta.
Mấy năm gần đây, ta rất ít nói chuyện cùng hắn, cũng... không thực là vợ chồng.
Nói đến đây, trong đôi mắt Nhiếp Mộng còn phủ một lớp sương mờ, nhưng ngoài mềm trong cứng nàng cố kiểm chế không để nước mắt ứa ra, rồi rất nhanh khôi phục tâm tình bình tĩnh.
Trương Hằng lẳng lặng nghe, không biết vì sao Nhiếp Mộng lại tìm tới mình nói những chuyện này. chẳng lẽ chính là để giải Tỏa nỗi buồn bực không vui trong lòng.
- Vũ Vô Cực đã không còn là Vũ Vô Cực trước đây, hiện tại thậm chí ta không đoán ra được tâm tư của hắn. hiểu biết về thân thế hắn cũng mông lung không rõ.
Nhiếp Mộng đừng một chút, nói tiếp:
- Tục ngữ nói “người hiểu ngươi nhất, chính là đối thủ của ngươi”. Ngươi là đối thủ được Vô Cực tán thưởng và xem trọng nhất, ngươi hiểu biết về hắn nhiều ít. biết hắn có nỗi khổ tâm gì hay không?
Nói xong những lời này. Nhiếp Mộng dùng ánh mắt trông mong nhìn về phía Trương Hằng.
“Thì ra là nguyên nhân này?” Trương Hằng khẽ thở dài một hơi: “Nữ nhân rơi vào lưới tình! Cho dù thông Minh thì có thể làm thế nào?
Trầm ngâm một lát, Trương Hằng mới nói:
- Ta cùng Vũ Vô Cực giao đấu số lần cùng không nhiều, nhưng thông qua đủ loại trạng huống trên người hắn xem ra hắn có thể là người của thượng giới, mà rất có thể là mang trên người long hồn của Ma Long thượng cổ.
- Ma Long thượng cồ?
Nhiếp Mộng hít một hơi khí lạnh, hiển nhiên là biết Uy danh của Ma Long thượng cổ.
Ngay cả Thiết Mộc yêu thú đỉnh cao thực lực tiếp cận Hóa Thần Kỳ kia. đều cố Kỵ vạn phần đối với Ma Long, Bởi vậy có thể thấy được Ma Long thượng cổ này cường hãn biết bao.
- Người của thượng giới, ta thật ra có phỏng đoán Như thế, nhưng không nghĩ tới hắn lại có thể mang trong người long hồn của Ma Long thượng cổ. Nói Như vậy, rất có thể hắn đã từng là một Ma Long thượng cổ hoặc là nhân vật cùng loại, nhưng Bởi vì nguyên nhân bí ẩn nào đó rơi xuống hạ giới, đồng thời mất đi trí nhớ. Rồi thời gian sau này một phần trí nhớ thức tỉnh, khôi phục vài phần ma tính sẵn có của hắn. Cho nên hắn mới dần dần bắt đầu xa lánh ta?
Trong mắt Nhiếp Mộng lóe ra tia sáng trí tuệ. hơi suy đoán một chút liền nói ra. thậm chí khiến cho Trương Hằng đều phải kính nể.
“Có lẽ, suy đoán của nàng cũng đúng tám chín phần mười rồi?” Trương Hằng thầm nghĩ trong lòng.
Có thể khẳng định là thân thế thần bí Vũ Vô Cực che dấu. tất nhiên là một nhân vật cực kỳ hùng mạnh, thậm chí có thể chống lại Huyết Sát Thần Đế là người cường đại nhất Trương Hằng chứng kiến trước mắt!
Ma Long thượng cổ bình thường đều là tồn tại vượt qua tiên nhân hùng mạnh bình thường, trải qua trưởng thành cùng tu Luyện thời gian quá lâu dài, thực lực khó có thể đo lường được.
- Trương đạo hữu ngươi không phải mới vừa nói. có gặp hắn ở trên Hội giao dịch Triệu Quốc sao? Nhưng ta nghe nói, Hội giao dịch Triệu Quốc trên Thanh Vân Sơn. gặp phải rất đông yêu thú Biến Hóa Kỳ tập kích, chết đi không ít tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. không biết Vô Cực hiện tại có bình an không, đạo hữu biết hắn đang ở đâu không?
Nhiếp Mộng có chút lo lắng hỏi. Tuy rằng nàng có lòng tin tuyệt đối với Vũ Vô Cực, nhưng chuyện có liên quan tới an nguy của người yêu mình, nàng cũng không thể không lo lắng.
- Nhiếp đạo hữu quá lo xa rồi! Vũ Vô Cực từ trước khi Hội giao dịch khai mạc đã rời đi. không có tham gia tụ hội cùng tu sĩ Nguyên Anh KỲ trên Phi Linh Đảo.
Trương Hằng cười nói.
- Phi Linh Đảo. hội đấu giá của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ?
Trong mắt Nhiếp Mộng thoáng lộ ra vẻ kinh dị. ánh mắt nhìn lướt qua Trương Hằng, khẽ thở dài:
- Nói Như thế, Trương đạo hữu đã xếp vào tầng lớp tu sĩ Nguyên Anh KỲ.
Trương Hằng thầm nghĩ, nữ nhân này thật đúng là mẫn cảm và thông minh, hơn nữa càng giỏi về quan sát và phân tích.
- Thực không dám giấu giếm. Trương mỗ thực sự còn cách Nguyên Anh Kỳ một đoạn ngắn. Lúc trước cũng nhờ cùng đi chung Với một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. mới may mắn đi vào được Hội đấu giá Phi Linh Đảo.
Nhiếp Mộng mỉm cười nhìn Trương Hằng, trên mặt như mang theo vẻ trầm tư, ánh mắt sáng đẩy trí tuệ nhìn chăm chú vào Trương Hằng, nghiêm túc nói:
- Ở giới tu chân này, chỉ cần có thực lực chân chính, cũng không cần quá mức khiếm tốn. Trong quá trình yêu thú tập kích đó. ngay cả tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh KỲ đều đã chết không ít. đạo hữu có thể bình yên mà về, đã đủ để chứng minh thực lực của ngươi.
Trương Hằng thầm cười khổ, nhưng đối Với lời bình luận của Nhiếp Mộng cũng không sao đồng ý được.
Hắn cho rằng ở giới tu chân này phần lớn dưới mọi tình huống, cần phải hạ thấp mình một chút mới tốt. đặc biệt là tu sĩ nho nhỏ như hắn mà trong người mang trọng bảo cùng công pháp cấp nghịch thiên này.
Đột nhiên, Trương Hằng nhớ tới một sự kiện, liền nói:
- Ta lần cuối cùng nhìn thấy Vũ Vô Cực. là lúc hắn Dường như đang khiêu chiến với một con yêu thú Biến Hóa Kỳ trong Vô Ưu Lâm. Lúc ấy hắn còn cứu ta một mạng, đối với chuyện này. Trương mỗ vô cùng cảm kích!
Đối Với ân cứu mạng của Vũ Vô Cực. Trương Hằng tuyệt đối sẽ không quên. Cho dù người có ân Với hắn trở thành bất cứ gì. Trương Hằng đều sẽ lặng lẽ ghi tạc trong lòng, tranh thủ báo đáp lớn hơn nữa cho người đó.
- Trương mỗ thực lực thấp kém. có lẽ không thể giúp được gì cho Vũ Vô Cực. nhưng ân tình dù chỉ nhỏ bằng giọt nước, sau này cũng sẽ dùng nước suối để báo đáp. Tương lai nếu Nhiếp đạo hữu có chuyện gì khó khăn, có thể tìm tới Trương mỗ hỗ trợ.
Trương Hằng tay vẫn nắm mảnh vỡ Huyết Sát Thiên Bi cho ngân diễm thiêu đốt. trong mắt lộ ra vẻ tự tin cùng chân thành.
Đối Với ân cứu mạng, Trương Hằng đương nhiên còn phải chân thật đối xử.
- Đây chính là ngươi nói sao?
Trong mắt Nhiếp Mộng lóe ra vài tia giảo hoạt:
- Giờ phút này ta đúng là đang có một chuyện muốn nhờ ngươi.
Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, hỏi:
- Không biết Nhiếp đạo hữu có gì khó khăn, nếu là thuộc loại yêu cầu để Vũ Vô Cực hồi tâm chuyển ý. Trương mỗ thật không làm được.
Nhiếp Mộng lườm hắn một cái trắng mắt. sâu kín nói:
- Trên thực tế, Vũ Vô Cực còn có một đối thủ được lựa chọn càng thêm chặt chẽ. Hắn chính là tông chủ Cực Diễm Môn - Chí Viêm Ma Tôn, Triệu Thụy...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Chí Viêm Ma Tôn Triệu Thụy?
Vừa nghe đến tên Triệu Thụy, trong lòng Trương Hằng không khỏi nhảy đựng lên. trên mặt cũng lộ ra một chút thảng thốt.
Ở Thanh Vân Sơn thời điểm ngẫu nhiên gặp lại gã mập mạp Vương Viên. Trương Hằng đã từ nơi hắn biết được một ít tin tức về Chí Viêm Ma Tôn. theo Vương Viên phỏng đoán, tông chủ Chí Viêm Ma Tôn của Cực Diễm Môn này hẳn là Triệu Thụy lúc trước ở trong Huyết Sát động phủ truyền tống đi ra.
Nghe dồn Chí Viêm Ma Tôn là một thiếu niên tóc đỏ ác nghiệt khát máu. cực kỳ am hiểu pháp thuật hỏa hệ. từng nhiều lần bị Vũ Vô Cực yêu cầu tác chiến, cũng chính là nhân vật mới quật khởi của giới tu chân Triệu Quốc, Thanh danh gần với Nghịch Thiên Đại Ma Vũ Vô Cực.
Đối với Chí Viêm Ma Tôn Thanh danh hiển hách này. Trương Hằng căn cứ theo hình tượng miêu tả trong lời đồn, đại khái có bảy tám phần phán định chắc chắn đối phương là Triệu Thụy từng cùng chung hoạn nạn Với mình trong Huyết Sát động phủ, cũng có thể nói là tiểu đệ của hắn.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, sự thật có đúng như thế hay không. Trương Hằng cũng không thể xác định trăm phần trăm.
Vừa thấy biểu tình khác thường của Trương Hằng, Nhiếp Mộng chớp chớp đôi mắt sáng, tò mò hỏi:
- Chẳng lẽ đạo hữu nhận biết người này. hay là Chí Viêm Ma Tôn này có cừu oán gì cùng ngươi hay sao?
Vừa nghĩ đến Trương Hằng nhiều phen bị người đuổi giết, là một yêu tinh chuyên gây họa. Nhiếp Mộng liền càng thêm tin tưởng phỏng đoán của mình: “Trương Hằng thật rất có thể đã trêu chọc vị Chí Viêm Ma Tôn trong truyền thuyết này.”
Khẽ thở dài một hơi, Nhiếp Mộng hơi có chút thất vọng, nói:
- Đối với biến hóa không ngừng của Vô Cực ta càng ngày càng lo lắng, vốn định tìm Chí Viêm Ma Tôn kia hỏi thăm một phen, có lẽ có thể thu được một ít manh mối gì chăng, dù sao hắn cũng từng nhiều phen giao chiến cùng Vô Cực. Nhưng Chí Viêm Ma Tôn này là một người tính tình lạnh lùng khó có thể tiếp cận. ta đã từng tìm tới cửa cầu kiến, lại bị hắn khước từ.
- Ý của ngươi là muốn ta dẫn ngươi đi gặp Chí Viêm Ma Tôn?
Trương Hằng lập tức hiểu được ý của đối phương.
Giới tu chân này vĩnh viễn là thực lực vi tôn, với uy danh của Chí Viêm Ma Tôn kia. địa vị của hắn thậm chí cao hơn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường, sao có thể dễ dàng tiếp kiến một nữ tu Kết Đan Kỳ bình thường, huống chi đối phương vốn không phải là một người bình dị dễ gần.
Muốn gặp mặt đối phương trừ phi có được thực lực ngang hàng, nếu không có được tiếp kiến hay không, cũng chỉ có chờ xem tâm tình vui buồn của đối phương.
- Không sai, dù sao ngươi cũng coi như thuộc tầng lớp Nguyên Anh Kỳ, nếu muốn gặp Chí Viêm Ma Tôn kia cũng không là chuyện khó gì. Nhưng không nghĩ tới ngươi lại có thù hận cùng hắn.
Trên mặt Nhiếp Mộng lộ ra vẻ tiếc nuối, thấp giọng lẩm bẩm:
- Chỉ có Chờ sau khi hai vị trưởng lão Nguyên Anh Kỳ trong Minh đi chấp hành nhiệm vụ trở về, năn nỉ bọn họ lần nữa xem sao...
Trương Hằng vừa nghe ý tứ trong lời nói của nàng, cũng đại khái hiểu biết thực lực của Tán Tu Minh: Trừ Vũ Vô Cực không ngờ còn có hai vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ gia nhập liên minh, cũng không biết thực lực như thế nào.
Đương nhiên, nhân vật linh hồn của Tán Tu Minh vẫn là Vũ Vô Cực. một khi hắn chết đi hoặc là rời khỏi Tam Tinh Vực, như vậy toàn bộ Tán Tu Minh cũng chỉ có thể làm chim thú rã bầy.
- Ha ha! Nhiếp đạo hữu hiểu lầm rồi giữa ta cùng Chí Viêm Ma Tôn kia cũng không có gút mắc hay ân oán gì. Trước đây, Trương mỗ cũng nghe nói qua danh tiếng của hắn. Thật trùng hợp là Trương mỗ cũng đang định đi gặp vị thiếu niên truyền Kỳ mới quật khởi như Kỳ tích trong truyền thuyết kia. cho nên mới cảm thấy kinh ngạc Với lời nói của Nhìêp đạo hữu.
Trương Hằng cười giải thích, cũng không có đề cập tới Chí Viêm Ma Tôn Triệu Thụy có thể từng là tiểu đệ của mình, dù sao việc này còn chưa thể kết luận trăm phần trăm.
- Không ngờ trùng hợp Như vậy! Trương đạo hữu cũng định đi tìm hắn?
Nhiếp Mộng cười mỉm nhìn Trương Hằng, trong đôi mắt lộ ra một tia nghi hoặc, thực hiển nhiên không tin tưởng lời nói của Trương Hằng cho lắm.
Trương Hằng đã quen với sự thông tuệ của nàng này. cũng không có giải thích nhiều, chỉ nói:
- Việc này cứ định như vậy đi! Ta trước lưu lại mấy ngày ở Kim Kiếm Môn, Chờ sau khi nguyên khí khôi phục sẽ cùng đi Với Nhiếp đạo hữu tới Cực Kiếm Môn kiến thức một chút vị Chí Viêm Ma T ôn trong truyền thuyết kia.
Nói xong, trong mắt Trương Hằng cũng lộ ra một ý chờ mong.
Lại nói chuyện phiếm vài câu cùng Nhiếp Mộng. Trương Hằng mới tiễn nàng ra ngoài động Phủ khách quý này.
Nhìn bóng đáng uvển chuyển dần biến mất ở xa xa, Trương Hằng thấp giọng lẩm bẩm:
- Đây nhất định là một bi kịch...
Trong Ý nghĩ của hắn, giữa Vũ Vô Cực cùng Nhiếp Mộng trong đó căn bản là không có khả năng kết hợp bao nhiêu.
Vũ Vô Cực mang trên người thân thế thần bí. cũng có thể hắn từng là một đại nhân vật nào đó trên thượng giới, một khi trí nhớ hoàn toàn thức tỉnh, phi thăng thượng giới cũng là chuyện sớm hay muộn.
Mà Nhiếp Mộng chẳng qua là một nữ sĩ Kết Đan Kỳ bình thường, khả năng mọc cánh thành tiên cơ hồ cực ít!
Đông Vân đại lục ức vạn người tu chân thế mà trong lịch sử trăm vạn năm. đều khó có thể tìm ra vài người thành công phi thăng. Bởi vậy có thể thấy được “Tiên” xa vời biết bao! Mặc dù Trương Hằng là người mang trọng bảo cùng ngọc giản thần bí. cũng không thể cam đoan chính mình tuyệt đối có thể phi thăng. Con đường tu tiên gian khổ bất cứ lúc nào đều có thể mất mạng.
Ngay lúc Trương Hằng đang suy tư, trong túi trữ vật màu xanh khẽ lun lên. từ bên trong truyền ra một luồng hơi màu trắng lạnh giá. Ninh Tuyết Dung một thân áo bào trắng như tuyết hiện ra tại trước mặt Trương Hằng.
Một mảng bông Tuyết tràn ngập ý băng hàn quanh quẩn trên thân thể mềm mại yêu kiều của Ninh Tuyết Dung, những sợi tóc dài mịn như tơ theo làn gió lạnh tung bay trong không trung.
Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai dưới chân nàng nở rộ như đóa hoa dịu dàng, nhộn nhạo một cổ khí tức lạnh lẽo mà lại không mất đi vẻ Nhu hòa.
Chợt vừa thấy Ninh Tuyết Dung giống như nữ thần Băng Tuyết ở vùng cực hàn không mang theo một chút bui trần, càng khiến cho người ta sinh ra cảm giác khó có thể tiếp cận, Trương Hằng vô cùng kinh dị.
- Tuyết Dung... muội?
Trương Hằng há to miệng, cũng không phải hoàn toàn Bởi vì khí chất và vẻ đẹp của Ninh Tuyết Dung, mà kinh ngạc chính là trạng thái của Ninh Tuyết Dung Giờ phút này,
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, Ninh Tuyết Dung đã cùng Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai dưới chân hòa hợp thành một thể quanh thân nàng lượn lờ bông tuyết băng hàn đều là tự nhiên mà vậy sinh ra.
ở dưới tình huống này, Ninh Tuyết Dung đối với khống chế pháp thuật băng hệ sẽ không phải thuộc loại như những tu sĩ thiên phú có được linh căn đặc thù kia.
- Đại ca! Vì để ngăn chặn cái loại thần thông bản mạng huynh không thích đó. Tuyết Dung thi triển bí thuật lại với thất bại chấm dứt, rồi hình thành trạng thái Hiện tại,
Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai dưới chân Ninh Tuyết Dung khẽ run lên. mang theo nàng bay lên không trung, bông tuyết tung bay lan tràn bên trong động phủ, đột nhiên sinh ra hàn ý.
Trương Hằng cười khổ nói:
- Tuyết Dung! Chuyện thiên phú thần thông cũng không cần cưỡng ép...
Ngẩng nhìn Ninh Tuyết Dung hòa hợp cùng Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai thành một thể lơ lửng trên bầu trời. Trương Hằng thậm chí có chút thương xót.
Không biết vì sao, giờ phút này Ninh Tuyết Dung lại mang đến cho hắn một loại ảo giác có vẻ xa vời khó thân cận.
Trước đây lúc Ninh Tuyết Dung ở chung cùng hắn trong mỗi một hành vi cử chỉ đều toát ra vẻ dịu dàng cùng tình yêu khiến cho người ta yêu thương.
Mà Giờ phút này, Ninh Tuyết Dung dường như lại biến trở về thành dáng vẻ tiên tử trước đây làm cho người ta không dám khinh nhờn, không còn vẻ thân thiết cùng ấm áp mà Trương Hằng chờ mong trước kia nữa.
- Đại ca! Chẳng lẽ muội thay đổi nhiều lắm sao. huynh không thích muội nữa à?
Ninh Tuyết Dung mang theo một mảnh bông tuyết xinh đẹp nhẹ nhàng trôi tới trước người Trương Hằng, trên mặt mang theo Ý cười thản nhiên, như nụ cười của nữ thân Băng Tuyết, đúng là cao không thể với tới Như vậy.
Trương Hằng trầm mặc. ngẩng nhìn Ninh Tuyết Dung Trước mắt, chung quy hắn vẫn cảm giác có chỗ nào đó không thích hợp.
Thật lâu sau !
“Chi chi...”
Trong không khí hiện lên một đạo lôi điện, ánh mắt Trương Hằng biến thành màu bạc lóng lánh làm cho người ta không dám nhìn gần.
Thần Linh Nhãn, lần đầu tiên hắn dùng trên thân thể người yêu của mình.
- Đại ca! Sao huynh có thể làm như vậy?
Trên gương mặt xinh đẹp mịn màng như ngọc của Ninh Tuyết Dung thoáng lộ vẻ buồn bực, hướng về phía Trương Hằng kháng nghị...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Giờ phút này Ninh Tuyết Dung hiển hiện trước mặt Trương Hằng, tính tình so với trước kia lãnh đạm hơn nhiều, làm cho người ta có một loại ảo giác như dáng vẻ của tiên tử Băng Tuyết cao không thể với tới. khiến trong lòng Trương Hằng vô cùng lo buồn, hoài nghi Ninh Tuyết Dung có thể xảy ra dị trạng gì đặc thù.
Trong mắt sáng rực hào quang màu bạc, trong nháy mắt Trương Hằng tiến vào trạng thái bao quát đặc thù của Thần Linh Nhãn, hết thảy bốn phía ở dưới con ngươi màu bạc của hắn đều hiện rõ từng li từng tí.
Thấy Ninh Tuyết Dung hơi có chút tức giận kháng nghị, trong lòng Trương Hằng mặc dù có phần không đành lòng, Nhưng không thể không dùng Thần Linh Nhãn quan sát tình huống thực sự trong cơ thể đối phương.
Theo bản năng, Trương Hằng để cho cái loại khí thế hùng hổ dọa người của Thần Linh Nhãn biến mất. ánh sáng bạc trong đôi mắt trở nên dịu dàng đi nhiều, thậm chí còn toát lên vài tia quan ái. Tuy nhiên nếu Như vậy, uy hiệu của Thần Linh Nhãn giảm thấp xuống hơn phần nửa.
Con ngươi màu bạc của Trương Hằng mới vừa chạm đến đến trên người Ninh Tuyết Dung, băng Tuyết chung quanh đột nhiên cứng lại. độ ấm giảm xuống, Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai dưới chân Ninh Tuyết Dung đột nhiên nở rộ ra một máng lớn khí lạnh, màu trắng, một sức phản kháng vô hình, khiến thăm dò của Trương Hằng với thất bại chấm dứt.
- Huynh muốn làm gì Với ta...
Ninh Tuyết Dung có phần cảnh giác nhìn Trương Hằng, trên gương mặt ngọc còn lộ ra vẻ lạnh lùng nhàn nhạt, giống như đối diện với nam nhân sắp xuống tay đối phó Với nàng.
Thấy vẻ mặt của Ninh Tuyết Dung như vậy, Trương Hằng càng thêm xác định suy đoán của mình, trước kia Ninh Tuyết Dung là tuyệt đối tín nhiệm cùng quan tâm với mình, cùng chưa từng có loại vẻ mặt lạnh lùng nhàn nhạt này.
- Tuyết Dung! Muội đừng phản kháng, hiện tại muội đã sinh bệnh rồi! Đại ca đang suy nghĩ biện pháp trị liệu cho muội.
Trương Hằng nói sắc mặt ngưng trọng.
- Sinh bệnh?
Bông tuyết quanh thân Ninh Tuyết Dung lại bắt đầu nhẹ bay lên. khóe miệng kèm theo một tia cười lạnh:
- Vạn Niên Tuyết Liên là thiên địa linh vật, ta như thế nào có thể sinh bệnh?
Trương Hằng trầm mặc một lát, có chút không đành lòng xuống tay mạnh mẽ với nàng, liền hỏi:
- Muội có biết ta gọi là gì hay không? Quan hệ giữa chúng ta là gì?
Ninh Tuyết Dung không chút do dự nói:
- Huynh là Trương đại ca. chúng ta là song tu đạo lữ...
Nói tời đây, trên gương mặt tuyệt đẹp lạnh lùng của Ninh Tuyết Dung thoáng nổi lên hai đóa ráng mây đỏ. nhưng lại rất nhanh khôi phục vẽ lạnh lùng nhàn nhạt.
- Tốt lắm! Muội đã là song tu đạo lữ của ta. như vậy ta làm trượng phu. có quyền kiểm tra dị trạng trên người muội hay không?
Trương Hằng cười nói với Ninh Tuyết Dung, trước mắt đã phán đoán ra đối phương cũng không có mất đi trí nhớ, chỉ có Điều là tính cách đã xảy ra một ít biến hóa nào đó chưa biết rõ. nhưng vẫn là Ninh Tuyết Dung Trước kia, điều này giúp cho Trương Hằng thở một hơi dài nhẹ nhõm.
- Nhưng...
Ninh Tuyết Dung có chút do dự.
Mà đúng lúc này, thân ảnh Trương Hằng Nhoáng lên một cái, ôm nàng vào lòng, một cỗ khí tức đặc biệt của nam nhân ập tới.
Ôm giai nhân vào lòng, Tuy rằng như trước là mềm mại thoải mái Như vậy, nhưng Trương Hằng vẫn không cảm nhận được sự ấm áp Trước kia, ngược lại có một loại cảm giác lạnh như băng.
- Đại ca! Tuyết Dung không thích Như vậy...
Ninh Tuyết Dung mặt ngọc đỏ bừng, sinh ra lòng kháng cự. ý đồ muốn đẩy Trương Hằng ra.
Trương Hằng không buông tay, nói:
- Chúng ta là vợ chồng, chẳng lẽ không có thể thân thiết một chút sao?
Ninh Tuyết Dung có phần tức giận, trên người bộc phát ra một một luồng hàn khí mãnh liệt màu trắng lạnh giá. trong chớp mắt biến Trương Hằng thành một khối băng.
- Đại ca! Lúc này ta không thích Như vậy, Điều này thực không thoải mái.
Ninh Tuyết Dung có hơi ủy khuất nói. ánh mất nhìn chằm chằm vào Trương Hằng biến thành tượng băng, phát hiện đối phương không có một chút phản ứng nào.
- Đại ca... muội không phai cố ý...
Ninh Tuyết Dung sợ hãi. vội bước lên phía trước ôm tượng băng Trương Hằng, nhưng đối phương vẫn không nhúc nhích.
- Đại ca... hu hu hu... Đều là sai lầm của muội.
Ninh Tuyết Dung nghĩ rằng mình đã hại chết Trương Hằng, ôm tượng băng trước mắt khóc ròng.
Đúng Lúc này, tượng băng đột nhiên vỡ tan. lộ ra Trương Hằng bên trong đó hoàn hảo không tổn hao gì.
Trương Hằng cười ha hả nói:
- Tuyết Dung! Ta còn tưởng rằng muội không thèm quan tâm tới sống chết của đại ca nữa chứ?
Phát hiện Trương Hằng không có chết. Ninh Tuyết Dung lập tức chưng khồ nước mắt trên mặt. khôi phục vẻ lạnh lùng cùng bình thản Trước đó, lăng lặng nhìn Trương Hằng, nói:
- Chúng ta là vợ chồng, nếu đại ca chết. Tuyết Dung ta cũng sẽ không sống.
Trương Hằng nghe xong, có chút cảm động, nhưng nhìn vẻ lạnh lùng trên mặt đối phương, hắn cảm giác có Điều không thích hợp.
Tuy rằng hắn có thể cảm nhận được sự chân thành tha thiết trong lời nói của Ninh Tuyết Dung, nhưng bộ dáng lãnh đạm của đối phương thật khiến hắn khó có thể tiếp nhận.
- Tuyết Dung! Muội rốt cuộc làm sao vậy?
Trương Hằng lại ôm Ninh Tuyết Dung vào lòng, quan tâm hỏi.
- Đại ca. ta không sao.
Ninh Tuyết Dung cười ảm đạm, rất tự nhiên đẩy Trương Hằng ra. Dường như nàng rất chán ghét việc gần gũi thân nhiệt.
Trương Hằng suy tư một hồi, rốt cục phát hiện trạng thái của Ninh Tuyết Dung Giờ phút này, Ninh Tuyết Dung vẫn là Ninh Tuyết Dung, nhưng Bởi vì thi triển bí thuật thất bại, làm cho nàng trở nên “Thanh tâm quả dục’’, từ hàn khí bức người trong công pháp của nàng thì có thể thấy được vài phần.
Có thể nói thuộc tính công pháp của Ninh Tuyết Dung hiện giờ, càng thêm thiên gần về thuộc tính âm hàn, hơn nữa uy lực vô cùng cường đại.
Loại bệnh trạng kỳ quái này làm cho Trương Hằng thực không nói nên lời. trong lòng khổ Sở suy nghĩ, phải như thế nào giải quyết vấn đề này, trả lại Ninh Tuyết Dung dịu dàng đáng yêu thân thiết như Trước kia,
Có lẽ là thấy vẻ sầu lo trong mắt Trương Hằng, Ninh Tuyết Dung bước lại gần nắm tay hắn, khuyên giải nói:
- Đại ca có gì lo lắng chứ? Tuyết Dung vĩnh viễn là thê tử của huynh, huynh đi nơi nào, ta cũng sẽ không rời nửa bước.
Trong đôi mắt sáng hiện lên một đạo Nhu tình, Nhưng chỉ trong giây lát liền biến mất. tuy nhiên không thoát khỏi ánh mắt của Trương Hằng.
Đúng Lúc này, trên tay Trương Hằng đột nhiên bộc phát ra hào quang chói mắt. khống chế Ninh Tuyết Dung cố định tại chỗ.
- Huynh...
Trong mắt Ninh Tuyết Dung lộ ra vẻ không thể tin được, không nghĩ tới Trương Hằng lại đột nhiên xuống tay với nàng.
- Tuyết Dung! Thực xin lỗi. hết thảy đều là muốn tốt cho muội!
Luyện Hư Linh Khí cường đại trên tay Trương Hằng đã giam cầm linh khí toàn thân Ninh Tuyết Dung, còn lại đối phương không hơi sức giãy giụa ở trong mắt Trương Hằng cũng không tính là gì.
Tia sáng bạc Nhu hòa trong mắt bắt đầu lưu chuyển, Trương Hằng một lần nữa mở ra Thần Linh Nhãn dò xét tình huống cụ thể trong cơ thể Ninh Tuyết Dung.
Dưới uy lực nghịch thiên của Thần Linh Nhãn, Trương Hằng dò xét mọi tình huống cụ thể trong thân thể Ninh Tuyết Dung. Có thể nói ở dưới trạng thái Thần Linh Nhãn. Ninh Tuyết Dung chính là trần như nhộng đứng ở trước mặt Trương Hằng.
Thấy vậy, Trương Hằng hơi có chút hổ thẹn, nhưng nghĩ đến đối phương vốn chính là thê tử của mình, loại tâm lý này cũng liên biến mất.
Trương Hằng phát hiện, thân thể Ninh Tuyết Dung dường như không phải là thân thể chân chính, toàn bộ thân thể mềm mại trong sáng trắng như tuyết, không có một chút tỳ vết nào. nhưng cũng không mất đi vẻ hồng Nhuận mịn màng vốn có.
Có thể nói thân thể của Ninh Tuyết Dung so Với bất kỳ thân thể nữ nhân nào trên thế gian đều phải hoàn mỹ và tinh thuần hơn. không một chút tỳ vết. không dính một chút bụi trân, thật giống như một đóa Tuyết liên xinh đẹp nở rộ trong băng thiên tuyết địa.
“Thật sự là hoàn mỹ mà...”
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi.
Nhưng hắn rất nhanh hiểu rõ mục đích của mình lần này. lập tức thu hồi tạp niệm trong lòng, thông qua Thần Linh Nhãn, quan sát tình huống cụ thể của Ninh Tuyết Dung.
Địa phương đầu tiên hắn quan sát là đan điền của Ninh Tuyết Dung.
Trong đan điền Ninh Tuyết Dung nở rộ một đóa Tuyết liên nhỏ màu trắng lóng lánh sáng mờ. cái này cũng có thể tính là nội đan của nàng, cũng là nhân tố cơ bản của nàng có thể chuyền hóa thành hình thái Tuyết liên.
Trải qua một đoạn thời gian sắp xếp dò tra, Trương Hằng phát hiện trong đan điền Ninh Tuyết Dung không có vấn đề gì.
Tiếp theo sau, Trương Hằng lại bắt đầu quan sát nguyên thần của Ninh Tuyết Dung, vừa nhìn thấy, lại khiến hắn nhảy dựng lên!...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Xuyên thấu qua Thần Linh Nhãn. Trương hằng quan sát được trạng huống quái dị ở giữa thần thức hải trong nguyên thần Ninh Tuyết Dung.
Trong thần thức hải của Ninh Tuyết Dung bao phủ một tầng khí lạnh màu trắng sáng, trong mơ hồ lộ ra một làn hơi lạnh giá khiến cho người ta kinh hãi. loại khí đông lạnh này không phải nhằm vào thân thể mà là linh hồn của người ta!
Tầng bạch quang lạnh giá này đang từng bước đồng hóa và ảnh hưởng nguyên thần của Ninh Tuyết Dung, nhưng lại không tạo thành thương tổn cho nguyên thần của nàng.
Trương Hằng ở dưới quan sát đánh giá của Thần Linh Nhãn, hắn phát hiện những bạch quang lạnh giá này là nguyên khí bản mạng nguyên thủy nhất của “bản tôn Tuyết liên” của Ninh Tuyết Dung.
Cũng chính những nguyên khí bản mạng này đã ảnh hưởng và làm thay đổi tính tình của Ninh Tuyết Dung, khiến nàng trở nên lạnh lùng lãnh đạm cùng ngăn cản ham muốn trở nên trong sáng hơn so với Trước kia,
Sau khi phân tích ra tình huống, Trương Hằng cũng có phần do dự lo lắng, không biết nên làm thế nào mới tốt.
Bởi vì chính là nguyên khí bản mạng của Ninh Tuyết Dung là nguyên nhân biến đổi tính tình của nàng, mặc dù Trương Hằng có thể mạnh mẽ Thanh tẩy những nguyên khí bản mạng này. nhưng cũng sẽ mang đến cho Ninh Tuyết Dung một ít thương tổn không thể biết trước được.
Hít một hơi thật sâu, Trương Hằng từ trạng thái Thần Linh Nhãn đặc thù khôi phục lại. Buông tay ra cho Ninh Tuyết Dung khôi phục tự do.
Trương Hằng buông lòng bàn tay, nhưng Ninh Tuyết Dung vẫn vô lực nằm trong lòng Trương Hằng. gương mặt xinh đẹp tuyệt thế vô song vẫn dán sát lồng ngực hắn. đôi mắt khép hờ, thân thể Dường như có chút suy yếu, những bông tuyết lượn lờ quanh thân nàng cũng đã biến mất.
Nhìn Ninh Tuyết Dung lẳng lặng đi vào giấc ngủ, Trương Hằng nhẹ nhàng ôm nàng, rất sợ quấy nhiễu giấc ngủ của nàng.
“Có lẽ ngủ một giấc có thể tốt hơn...” Trương Hằng nghĩ Như thế,
Đột nhiên, hắn nhớ tới Tử Cực tán nhân kiến thức rộng rãi đang ở trong tầng hai cổ tháp, có lẽ từ đối phương nơi đó thu được một ít phương pháp gì có thể giải quyết cũng không chừng.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng đưa thần thức vào tầng hai cổ tháp trong ngọc giản thần bí.
Trong không gian tầng hai mênh mông như biến, đầy trời ngọc giản như sao trời điểm xuyết tôn thêm vẻ rực rỡ. Tử Cực tán nhân đang lơ lửng ở một góc không gian tầng hai, mắt nhắm nghiền.
Ý niệm của Trương Hằng mới vừa chạm đến Tử Cực tán nhân, vị lão nhân Nguyên Anh Kỳ này lập tức mở mắt. trong mắt chợt lóe sáng rồi tắt.
- Ta hiện tại có một chuyện thỉnh giáo.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Biết đều sẽ đáp!
Tử Cực tán nhân cười ha hả nói trên mặt không còn có một chút ý kháng cự.
Trương Hằng cảm thấy rất kinh ngạc, rất Kỳ quái với thái độ đột nhiên chuyển biến của Tử Cực tán nhân.
ở thời điểm trước đây, Tử Cực tán nhân vẫn luôn duy trì tư thái của tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ mà hôm nay đột nhiên đối phương trở nên khách sáo với mình Như vậy,
- Ở tầng hai cổ tháp này mấy năm, ngươi có nguyện vọng gì hoặc là có thỉnh cầu gì?
Trương Hằng cũng không đề cập ngay tới chuyện liên quan tới Ninh Tuyết Dung, mà là hỏi nguyện vọng cùng thỉnh cầu của đối phương.
- Lão phu thích phong cách gọn gàng dứt khoát này của ngươi.
Tử Cực tán nhân cười nói. trên mặt lộ ra vài tia chờ mong, hơi trầm ngâm rồi nói:
- Ta phát hiện trong này chẳng những có thể chịu tải linh hồn. thậm chí có công hiệu kỳ diệu có thể tầm bổ linh hồn cùng khôi phục lực lượng linh hồn. Từ mấy năm trước, tâm thần ta đã khôi phục tới trạng thái cường thịnh.
Nhưng nếu vẫn ở lại trong này. cùng sẽ gặp phải tịch mịch cùng cô đơn vô tận. điều này so với chết còn khó chịu hơn. Cho nên, lão phu thỉnh cầu ngươi cho ta ra ngoài tìm một khối thân thể tư chất thượng hảo để đoạt xá. Bởi vì hiện tại linh hồn của lão phu đã bị ngươi khống chế, cho dù tìm được thân thể cũng sẽ bị ngươi quản chế. đồng dạng không thoát khỏi số mạng bị nô dịch. Tuy nhiên, thông qua mấy lần trao đổi cùng ngươi, lão phu phát hiện ngươi cũng không phải là người đại gian đại ác cho nên mới có ý tưởng Như thế.
- Ngươi thực có ý nghĩ này?
Trương Hằng có hơi bất ngờ hỏi.
- Mặc dù trong không gian đặc thù này có kỳ hiệu tầm bổ cùng khôi phục linh hồn, ở trong này linh hồn của ta thậm chí có thể được tăng lên không ngừng, thậm chí làm được vĩnh hằng bất diệt, nhưng ở trước mặt năm tháng vô tận. những thứ này thì có ý nghĩa gì chứ?
Tử Cực tán nhân buồn bã nói.
- Việc này dễ bàn...
Trương Hằng cười nói, cũng mới phát hiện tầng hai cổ tháp không ngờ còn có công hiệu cỡ này. có thể tầm bổ cùng khôi phục linh hồn.
- Tất cả linh hồn trong tầng hai cổ tháp này. chính là ta dùng để tu luyện thần thông Thân Ngoại Tạo Thân. Đến lúc đó, ta chuẩn bị cho ngươi một khối tạo thân ngươi có thể ở bên trong nó. nhưng bất cứ lúc nào cũng phải nghe lệnh ta.
Trương Hằng nói.
- Thân Ngoại Tạo Thân?
Tử Cực tán nhân chưa từng nghe qua loại thần thông này.
- Cùng loại với thân ngoại hóa thân, điểm khác nhau chính là tạo thân là ta thông qua kỳ công nghịch thiên chế tạo ra. linh hồn thì đến từ chính linh hồn những người bị ta giết chết thu vào trong cổ tháp này.
Trương Hằng đơn giản giới thiệu.
- Nói Như vậy, đến lúc đó ta sẽ trở thành một loại tồn tại giống như con rối, mà còn phải chịu khống chế tuyệt đối của ngươi.
Tử Cực tán nhân hỏi.
- Không sai! Tuy nhiên có điểm khác biệt Với con rối chính là ngươi có thể giữ lại trí nhớ của mình, hơn nữa ta cũng có thể cho ngươi có được không gian tự do nhất định, với điều kiện duy nhất là tuyệt đối chịu khống chế của ta. Một cái ý niệm của ta có thể khiến ngươi chết đi. Trên thực tế, trạng thái của ngươi Giờ phút này, sống hay chết cũng nằm trong tay ta.
Trương Hằng nói, nơi khóe miệng mang theo ý cười.
Tử Cực tán nhân trầm mặc Thật lâu sau mới thở dài nói:
- Ta đồng ý...
- Cho dù ngươi không đồng ý, ta cũng có thể cưỡng chế đánh nhốt linh hồn ngươi vào bên trong tạo thân, đương nhiên, nếu ngươi đã nguyện ý. ta có thể ít phí một phen tâm tư.
Trương Hằng cười nhạt nói trong lòng cũng thầm ngạc nhiên vui mừng, một khi có thể Luyện chế thành Thân Ngoại Tạo Thân có thể so với Nguyên Anh hậu Kỳ. đến lúc đó mình cách hàng ngũ tung hoành Nguyên Anh KỲ cũng không xa. Hơn nữa, thân là tạo thân của Trương Hằng. ở trong đan điên hắn được tinh túy thiên địa rèn luyện lâu dài. tốc độ tu luyện cực nhanh, đến lúc đó đột phá đến cảnh giới mà khi còn sống không thể đạt tới đều có thể.
- Tuy nhiên, ta còn có một thỉnh cầu cuối cùng, mặc kệ ngươi có đồng ý hay không, đều không ảnh hưởng tới ước định của ta vừa rồi.
Tử Cực tán nhân nói với sắc mặt thành khẩn.
- Mời nói!
Đối với vị từng là cao nhân Nguyên Anh Kỳ này. Trương Hằng còn duy trì chút tôn kính cần có.
- ở chung cùng ngươi thời gian dài lâu như vậy, ta cảm giác tiềm lực của ngươi vô cùng vô hạn, thực lực tăng trưởng mọi lúc mọi nơi. Ta tin tưởng cuối cùng có một ngày toàn bộ Tam Tinh Vực thậm chí là Đông Vân đại lục, đều không thể cất chứa tồn tại của ngươi. Đến lúc đó, ngươi mọc cánh thành tiên đều có thể... Thỉnh cầu của ta là. khi ngươi đạt tới một cái độ cao ta không thể với tới. khi đó ta đã không còn giá trị sử dụng gì đối với ngươi, Hy vọng đến ngày đó ngươi có thế để cho ta tự do...
Tử Cực tán nhân chậm rãi nói ra thỉnh cầu của mình, cũng là nguyện vọng giờ phút này của lão.
- Có thể! Khi ngươi không còn giá trị sử dụng, ta sẽ cho ngươi tự do.
Trương Hằng đáp ứng không chút do dự.
- Đa tạ!
Tử Cực tán nhân khom người thật sâu cảm tạ. trong mắt mang theo vẻ cảm kích, cũng không lo lắng đến lúc đó Trương Hằng sẽ đổi ý. Cũng giống như mảnh vỡ thế giới thần bí. Lão tin tưởng rằng thời điểm Trương Hằng đạt tới cái độ cao kia. khẳng định cũng không cần vi phạm lời hứa hẹn ngày trước.
Kế tiếp, Trương Hằng liền bắt đầu đề cập tới trạng huống của Ninh Tuyết Dung, thậm chí ngay cả bí mật của bản thể Ninh Tuyết Dung là thiên địa linh vật Vạn Niên Tuyết Liên đều nói ra.
Nghe xong tin tức cùng nghi hoặc của Trương Hằng đề cập tới. Từ Cực tán nhân cười nói:
- Điều này cũng không khó hiểu lắm!
- Xin chỉ giáo cho?
Trương Hằng vui mừng thầm nghĩ trong lòng: Đúng là gừng càng già càng cay...”
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Bất kể là yêu thú hay là nhân loại, công pháp chủ tu họ tu luyện chung quy phải có thuộc tính nhất định, ở trong quá trình tu luyện công pháp, những công pháp này nhiều ít sẽ ảnh hưởng đến tính cách của tu sĩ. Tỷ như tu sĩ Ma đạo bình thường cực kỳ hiếu sát, như tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính hỏa phần lớn tính tình có phần nóng nảy bạo phát, còn người tu Luyện công pháp thuộc tính băng thì cách xử thế tương đối bình tĩnh cùng lãnh đạm. Đây đều là biểu hiện của loại cảnh giới không ổn định hoặc là công pháp còn không có tu luyện đến đại viên mãn.
Tuy nhiên, nghe lời ngươi giới thiệu, nàng này là linh vật thiên địa Vạn Niên Tuyết Liên hóa thân. Nếu Như vậy, có thể loại trừ tình huống công pháp không có tu Luyện đến đại viên mãn. bởi vì bản thân Vạn Niên Tuyết Liên đã ẩn chứa lực lượng thuộc tính băng, thiên phú bẩm sinh, đã có được phương diện này.
Tử Cực tán nhân thản nhiên nói.
- Nhưng Tuyết Dung nàng cũng không tồn tại vấn đề về cảnh giới?
Trương Hằng không hiểu hỏi thêm.
Bởi vì trước đây Ninh Tuyết Dung dùng qua Linh Thần Đan. cảnh giới tăng lên khá mau.
- Vậy cũng chỉ có một loại khả năng Cuối cùng...
Tử Cực tán nhân khẽ thở dài.
- Có khả năng thế nào?
Trương Hằng mơ hồ cảm giác có điều không ổn.
- Tẩu hỏa nhập ma...
Tử Cực tán nhân phun ra bốn chữ có vẻ khó khăn. Vừa nghe mấy chữ này, Trương Hằng bị dọa cho hoảng sợ.
Tẩu hỏa nhập ma của giới tu chân cùng giới võ lâm thế tục khác nhau, nơi này tẩu hỏa nhập ma phần lớn có thể cho là vướng phải tâm ma. Nói cách khác, tẩu hỏa nhập ma của giới tu chân bắt nguồn từ thế giới tâm linh của tu sĩ.
Từ khi đi vào giới tu chân Tam Tinh Vực đến nay. tâm ma đối Với hắn mà nói là tồn tại xa xôi diệu vợi? Từ Thủy tới chung hắn đều không hề lo lắng về phương diện tâm ma này.
Nhưng Giờ khắc này, tâm ma lại xuất hiện trên người của người yêu dấu của hắn.
- Điều này sao có thể chứ? Tình trạng của Tuyết Dung vẫn tốt lắm...
Trương Hằng dường như chợt nghĩ đến điều gì. thầm nghĩ: “ở một lần sau cùng trước khi bay vào trong túi trữ vật. biểu hiện của Tuyết Dung đích xác có hơi khác lạ.”
Đó là một lần ở Thanh Vân Sơn. Trương Hằng cảm nhận được thần thông mị hoặc quỷ dị trên người Ninh Tuyết Dung, hắn từng cười khổ nói: “Loại thần thông này cũng không phải là chuyện tốt gì...” Vì thế Ninh Tuyết Dung hạ quyết tâm Quyết định tiến vào trong túi trữ vật nghiên cứu phương pháp ngăn Chặn loại thần thông bản mạng quỷ dị này mới dẫn tới trạng thái hiện giờ.
- Ngươi cũng không cần lo lắng, nàng chẳng qua là tẩu hỏa nhập ma cường độ thấp, chỉ cần đạo hữu tiến hành khai thông, qua một đoạn thời gian có lẽ nàng có thể tự động khôi phục.
Tử Cực tán nhân an ủi nói.
- Như vậy có phương thức nào có thể giải quyết trực tiếp nhanh chóng hay không?
Trương Hằng cũng không thể xác định, với loại phương thức khai thông này cần thời gian bao lâu.
- CÓ!
Tử Cực tán nhân không chút do dự nói:
- Ở giới tu chân, có một loại linh được Thanh Linh Đan. có thể giải trừ tâm ma bình thường. Ngoài ra, ở trên Thanh Linh Đan còn có Khu Ma Đan trong truyền thuyết. trên cơ bản có thể giải trừ hầu hết vấn đề về tâm ma. thậm chí có thể sử dụng cho tu sĩ độ thiên kiếp, gia tăng tỷ lệ vượt qua tâm ma kiếp. Loại Thanh Linh Đan ở giới tu chân Tam Tinh Vực ngẫu nhiên có thể tìm được vài viên, còn Khu Ma Đan chỉ sợ ở toàn bộ Đông Vân đại lục đều không tìm thấy được một hai viên, thậm chí đã tuyệt tích. Thanh Linh Đan ở thời điểm lão phu còn sống còn có mấy viên, nhưng Hiện tại... ô! hẳn là đang ở trong tay của ngươi.
- Thanh Linh Đan? Trong tay của ta?
Vừa nghe danh từ này Trương Hằng hơi sửng sốt. cảm giác có chút quen thuộc, ngay Sau đó, hắn liền nhớ tới vật này.
Thì ra trong nhẫn không gian của ô Lăng giao lại cho hắn đúng là có loại linh đan này.
Trên thực tế, chiếc nhẫn không gian này từ lúc ban đầu chính là từ Tử Cực tán nhân truyền xuống, tiếp theo mới tới tay Đường Phương Chu. sau lại rơi vào tay ô Lăng rồi cuối cùng tới tay Trương Hằng.
- Không sai, ta đúng là có Thanh Linh Đan. thật tốt quá...
Trương Hằng mừng rỡ nói.
- Ngươi cho nàng nuốt vào một viên Thanh Linh Đan đi! Trong thời gian dùng thuốc có thể nàng sẽ ngủ vùi. thời gian cụ thể bao lâu Điều này cũng rất khó nói. ngắn thì một hai ngày. lâu thì nửa năm một năm, thậm chí còn lâu hơn.
Tử Cực tán nhân căn dặn.
- Tốt lắm! Ta trước rời đi đã! Việc Luyện chế Thân Ngoại Tạo Thân, chờ ta ổn định xong sẽ xử lý sau.
Trương Hằng bỏ lại một câu, ý thức liền rời khỏi tầng hai cổ tháp, trở lại thế giới thật.
Trong lòng ôm Ninh Tuyết Dung điểm nhiên chìm sâu trong giấc ngủ. dưới ánh dạ Minh châu của động phủ chiếu rọi. y phục trắng như tuyết của Ninh Tuyết Dung toát ra ánh sáng nhàn nhạt. Gương mặt xinh đẹp của nàng hơi ứng hồng, tấm thân mềm mại khẽ co rút, chẳng khác nào một mỹ nhân đang say ngủ.
Trương Hằng cùng không có lập tức đánh thức nàng tỉnh lại. mà ở trong động phủ toàn lực khôi phục nguyên khí, chờ đợi nàng thức tỉnh.
Mãi đến khi màn đêm buông xuống, trong lúc Trương Hằng đang tận lực khôi phục nguyên khí. Ninh Tuyết Dung khẽ hé đôi mắt sáng trong suốt, vừa lúc phát hiện mình đang nắm ngủ trong lòng Trương Hằng, gương mặt xinh đẹp đỏ lên, vội vàng đứng dậy, khôi phục dáng vẻ lành lạnh như ngọc.
Trương Hằng lấy ra từ trong nhẫn không gian một viên đan dược màu xanh trong suốt, nói với nàng:
- Đây là một viên Thanh Linh Đan. muội nghe lời đại ca dùng nó đi.
Ninh Tuyết Dung bình thản đi tới tiếp nhận Thanh Linh Đan cho vào miệng.
Trương Hằng thầm nghĩ: “Ninh Tuyết Dung chỉ là về tính tình trở nên lãnh, đạm một ít. Nhưng vẫn nghe lời như Trước kia,”
Sau khi nuốt vào Thanh Linh Đan. hàng lông mi Thanh tú của Ninh Tuyết Dung khẽ chớp vài cái, rồi không chống được tác dụng buồn ngủ của được lực. nàng nhắm hai mắt lại. sau đó thân thể mềm mại lảo đảo ngã xuống.
Trương Hằng vội vàng đờ lấy nàng.
ông...
Bạch quang lạnh giá tỏa ra bốn phía. Ninh Tuyết Dung lẳng lặng đi vào giấc ngủ. bất chợt hóa thành một đóa tuyết liên xinh đẹp nắm trong lòng bàn tay Trương Hằng.
Trương Hằng cận thận vuốt ve đóa tuyết liên một lúc lâu. mới đặt nó vào trong túi trữ vật màu xanh. Làm xong việc này, Trương Hằng mới thoải mái thở một hơi.
Đúng Lúc này, Dường như Trương Hằng có Điều cảm ứng. thần thức theo bản năng quét ra bốn hướng, trong lòng không khỏi thầm cười lạnh.
ở chung quanh động phủ chiêu đãi khách quý của Kim Kiếm Môn giờ phút này đang có người hành động lén lút. một cái trận pháp mờ mịt đã hình thành bao quanh vị trí động phủ của Trương Hằng.
- Đại trưởng lão! Làm như vậy có thích hợp không? Người này Tuy rằng có thâm cừu đại hận cùng Kim Kiếm Môn chúng ta, nhưng hắn cũng là khách nhân của Nhiếp phó minh chủ Tán Tu Minh tôn trọng.
ở một góc bí mật của trận pháp, một nam nhân mặc cẩm bào đứng bên cạnh Cực Kiếm chân nhân có phần lo lắng nói.
Trên mặt Cực Kiếm chân nhân cũng hơi có vẻ lo lắng, nói:
- Thù này không báo, trong lòng ta khó có thể an bình, thậm chí sẽ lưu lại bóng ma trên tâm cảnh. Hơn nữa tiềm lực của người này thật sự đáng sợ. hiện giờ ngay cả ta đều không thể xác định được tu vi chân thật của hắn. Thừa dịp hắn đang hao tổn nhiều nguyên khí. giết chết hắn là cơ hội tốt nhất không còn gì bằng. Nếu không, Kim Kiếm Môn ta sẽ không có ngày nào an bình.
- Nếu giết chết hắn. nên giải thích thế nào với Tán Tu Minh bên kia?
Nam nhân mặc cẩm bào có vẻ không ủng hộ chút nào với việc làm của Cực Kiếm chân nhân, nhưng không tiện phản đối.
- Nhiếp Mộng nữ nhân hồ ly tinh kia. Sở dĩ an bài cho tiểu tử này đến Kim Kiếm Môn ta, có lẽ cũng có ý mượn đao giết người. Bởi vì người này là đối thủ được chọn của Vũ Vô Cực. Mặc dù là Nhiếp Mộng cũng không tiện trực tiếp ra tay giết hắn. Chờ sau khi giết chết người này ta sẽ lập tức rời đi. Kim Kiếm Môn sẽ do ngươi chưởng quản. Nghĩ đến Tán Tu Minh này cũng sẽ không vì vậy mà liên lụy tới ngươi. Hơn nữa thời điểm này trong Minh đúng là khuyết thiếu nhân thủ, còn thiếu nhiều tu sĩ Kết Đan Kỳ trở lên...
- Nếu Như vậy, cứ ý theo ý kiến Đại trưởng lão...
Nam nhân mặc cẩm bào vừa nghe Cực Kiếm chân nhân nói sau khi giết xong người này. sẽ để cho mình nắm giữ Kim Kiếm Môn. không khỏi như mở cờ trong bụng, chút lo lắng trong lòng cũng tan thành mây khói.
Ở một chỗ kín đáo trên ngọn núi Kim Kiếm Môn, Nhiếp Mộng lặng lẽ đứng trên đỉnh núi. mắt nhìn về hướng chỗ động phủ của Trương Hằng, trong miệng thì thào lẩm bẩm:
- Trương Hằng? Ha ha! Ta thật muốn nhìn xem... thực lực của ngươi mạnh như thế nào mà lại được Vô Cực xem là đối thủ khiêu chiến có tính cách nhất từ trước đến nay...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào